 |
|

07-10-2008, 03:04 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi 2 Bảo Äao Mất TÃch
1.
Lúc nà y thì Thiết Thá»§ cÅ©ng không khá»i khẽ thở dà i, đến giá» chà ng má»›i biết Táºp nhị công tá» Táºp Thu Nhai chẳng những thiếu lịch duyệt giang hồ, mà còn chưa từng hiểu ngưá»i con gái luôn ở bên cạnh y là Tiểu Trân.
Chỉ nghe má»™t ngưá»i vừa vá»— tay vừa cưá»i cưá»i bước và o: “Sáng nay khi tại hạ và hai vị đại nhân Thiết, Lãnh thảo luáºn chuyện lạm dụng quyá»n uy, tiá»n trảm háºu tấu. Lúc ấy Thiết đại nhân còn khẳng định rằng sẽ hà nh sá»± theo phép công, nhưng giỠđây dưá»ng như Thiết đại nhân đã coi việc hại ngưá»i vô tá»™i trong lúc chấp pháp là chuyện hết sức bình thưá»ng như cÆ¡m ăn ngà y ba bữa váºy, thế thì thá» há»i, đối vá»›i quan gia, chữ pháp nà y có tác dụng gì không?â€.
Ngưá»i vừa lên tiếng chÃnh là Táºp Anh Minh, ngưá»i nà y thân cao sáu thước, râu hùm hà m én, vô cùng uy nghi. Thiết Thá»§ trầm giá»ng nói: “Pháp trị vốn là quan trị chứ không phải dân trịâ€.
Chà ng cố muối mặt nói câu nà y, song trong lòng lại thầm kêu một tiếng hổ thẹn.
Táºp Anh Minh chầm cháºm lại gần, liếc xéo Thiết Thá»§ nói: “Váºy thì, Thiết đại nhân vì láºp công mà coi thưá»ng tÃnh mạng ngưá»i khác rồiâ€.
Táºp Thu Nhai đứng bên kêu lên: “Không, Thiết đại nhân, Tiểu Trân không thể chết, không thể hi sinh Tiểu Trân...â€.
Thiết Thá»§ mặc kệ y, chỉ trầm giá»ng nói: “Sát nhân phóng há»a không phải ta, mà là các ngươiâ€.
“Kỳ thá»±c ai chẳng giống nhau?†Táºp Anh Minh cưá»i lên ha hả: “Bức tá» ngưá»i ta và giết ngưá»i Ä‘em so vá»›i nhau, chỉ thiếu má»™t Ä‘ao mà thôi!â€.
Thiết Thá»§ lạnh lùng nói: “Nói như váºy, nhị quản gia và tam quản sá»± chÃnh là hai tên đầu sá» còn lại rồi?â€.
“Trở lại chÃnh đỠrồi hả?†Táºp Anh Minh cưá»i lá»›n nói: “Äến nước nà y thì bá»n ta đương nhiên cÅ©ng không cần phá»§ nháºn nữaâ€.
Thiết Thá»§ nhạt nhẽo nói: “Tại sao vai chÃnh không cùng xuất hiện má»™t lượt, đỡ tốn công động thá»§ cá»§a taâ€.
“Vai chÃnh luôn luôn hiện thân sau cùngâ€.
Táºp Anh Minh vẫn hà o khà can vân như má»™t chá»§ nhân hiếu khách Ä‘ang chiêu đãi khách nhân từ phương xa: “CÅ©ng như đạo lý những ngưá»i ăn cÆ¡m công môn các vị khi tra án giết má»™t hai ngưá»i, có thể giải thÃch là tá»± vệ hay sát nhân vì công sá»±, không há» phải nháºn bất cứ trách nhiệm nà o váºyâ€.
Thiết Thá»§ nghe câu nà y cá»§a y, trong lòng cảm thấy thá»±c sá»± nặng ná». Sá»± thá»±c thì Ä‘Ãch thá»±c có không Ãt công sai lấy công sá»± ra là m cái cá»› để bức hại những lão bách tÃnh vô tá»™i, cho dù là há» tháºt sá»± có tá»™i Ä‘i chăng nữa, kỳ thá»±c cÅ©ng không đến mức phải chết.
Con số những ngưá»i bị chết oan như váºy, chỉ sợ không Ãt hÆ¡n số lượng những kẻ thá»±c sá»± đáng chết là mấy.
Vì thế, trong lòng tuyệt đại Ä‘a số dân chúng, bá»™ khoái sai dịch không chỉ là cứu tinh duy trì chÃnh nghÄ©a, mà còn là sát tinh áp bức bóc lá»™t bá»n há» nữa.
Táºp Lương Ngá»™ thấy Táºp Thu Nhai muốn xông tá»›i cứu Tiểu Trân, ngÅ© chỉ bà n tay tả liá»n bóp lại. Tiểu Trân cố nhịn Ä‘au không kêu lên, nhưng chỉ cần nhìn sắc mặt nà ng xám lại, rồi trở nên trắng bệch là biết nà ng Ä‘ang cố nhịn ná»—i Ä‘au không phải ngưá»i nà o cÅ©ng chịu đựng nổi.
Thiết Thá»§ đưa tay ra, đặt lên vai Táºp Thu Nhai.
Táºp Thu Nhai vừa dãy dụa vừa dẫm chân hét: “Bá» ta ra!â€
Nhưng bà n tay Thiết Thá»§, cÆ¡ hồ như đã ghim chặt y xuống đất, bất luáºn y có dãy dụa thế nà o cÅ©ng không thoát ra nổi.
Thiết Thá»§ lắc đầu nói: “Nhị thiếu gia, là m như váºy không phải là cứu nà ng, mà là hại nà ngâ€.
Táºp Thu Nhai vẫn kêu gà o: “Ta phải cứu nà ng, ta phải cứu nà ng...â€. Trông y lúc nà y giống như má»™t đứa trẻ Ä‘ang giáºn dá»—i ngưá»i lá»›n váºy.
Táºp Anh Minh liếc nhìn y rồi nói: “Äúng đó, Táºp nhị thiếu gia, nếu ngươi muốn cứu tiểu cô nương nà y, thì hãy giết vị Thiết đại nhân nà y trước... giết được Thiết đại nhân, thì sẽ cứu được tiểu cô nươngâ€.
Táºp Thu Nhai nhìn Tiểu Trân, rồi lại nhìn Thiết Thá»§, sắc mặt lá»™ vẻ cá»±c kỳ phẫn ná»™, chỉ tay và o mặt Táºp Lương Ngá»™ và Táºp Anh Minh quát: “Các ngươi... các ngươi là ngưá»i cá»§a Táºp Gia Trang, là m như váºy là m sao xứng đáng vá»›i Táºp Gia Trang chứ?â€.
Y tưởng rằng cao giá»ng chất vấn như váºy sẽ là m hai ngưá»i hổ thẹn, chẳng ngá» Táºp Anh Minh vẫn cưá»i cưá»i như cÅ©, mà há»i ngược lại: “Nhị thiếu gia, trang chá»§ cá»§a chúng ta, đại ca cá»§a ngươi, hiện giá» không phải Ä‘ang là m chuyện trái vá»›i lương tâm cá»§a mình đấy hay sao?â€.
Y nói câu nà y, khiến Táºp Thu Nhai trợn mắt lên không biết đáp trả thế nà o.
Nhưng cuá»™c chiến giữa Táºp Tiếu Phong và Lãnh Huyết đã có thay đổi bất ngá».
Bởi vì công thế cá»§a Táºp Tiếu Phong vá»›i Lãnh Huyết bất ngá» dừng lại. Lúc y tấn công thì vừa nhanh vừa gấp, nhưng vừa má»›i dừng lại thì Ä‘ao đã trở và o trong vá», đặt trên đùi, ngưá»i đã ngồi xếp bằng xuống, hÆ¡n nữa còn ngồi đúng và o chiếc ghế ban đầu, cả ngưá»i cÅ©ng tá»a ra má»™t thứ khà chất ôn nhu văn nhã, giống như kẻ vừa rồi tấn công Lãnh Huyết như cuồng phong bạo vÅ© hoà n toà n không há» liên quan đến y váºy.
Chỉ nghe Táºp Tiếu Phong thở dà i nói: “Phải, ta là m trái vá»›i lương tâm, nhưng là do các ngươi bức ta phản bá»™i lại lương tâm cá»§a mìnhâ€.
Táºp Anh Minh cưá»i gằn: “Phà m là những kẻ là m trái lương tâm, kẻ nà o cÅ©ng Ä‘á»u có thể nói là mình bị ngưá»i khác bức báchâ€.
Táºp Tiếu Phong nói: “Nhưng ta bị các ngươi bức hại đã có ba năm hÆ¡n rồiâ€.
Gân xanh nổi lên trên gương mặt đã trở nên kÃch động cá»§a y, nhưng y vẫn ngồi yên bất động, rõ rà ng là đang dùng má»™t sức mạnh cá»±c kỳ to lá»›n để trấn định lại bản thân.
“Từ ba năm trước, sau khi tiên phụ qua Ä‘á»i, ta đã phát hiện, Táºp Gia Trang chỉ là má»™t cái vá» rá»—ng, quyá»n lá»±c thá»±c sá»± đã nằm trong tay các ngươi từ lâu rồiâ€.
Táºp Lương Ngá»™ vá»™i nói: “Ta là m sao xứng chứ? Là đại tổng quản, nhị quản gia lãnh đạo đúng đưá»ng thôiâ€.
Táºp Anh Minh cÅ©ng nói: “Ta cÅ©ng chỉ bất quá là ngưá»i được đại tổng quản cảm hoá, ra sức vì ngưá»i mà thôiâ€.
Không hiểu sao hai kẻ nà y thanh minh đưa đẩy, tá»±a hồ như sợ rước há»a và o thân váºy.
Äúng lúc nà y thì chợt nghe má»™t giá»ng nói Ä‘á»u Ä‘á»u vang lên: “Kỳ thá»±c trang chá»§ vẫn là trang chá»§, Táºp trang chá»§ hÆ¡i nặng lá»i rồiâ€.
Ngưá»i lên tiếng chÃnh là vị đại tổng quản anh hoa ná»™i liá»…m, thần định khà nhà n cá»§a Táºp Gia Trang, ÄÆ°á»ng Thất Kinh. Y Ä‘ang cháºm rãi bước ra, tay phải còn dắt má»™t đứa trẻ chừng sáu bảy tuổi.
Thiết Thá»§ nhạt nhẽo nói: “Nhân váºt phÃa sau cuối cùng cÅ©ng xuất hiện rồiâ€.
Táºp Tiếu Phong thấy hà i tỠđó, cÆ¡ thịt trên mặt như giáºt giáºt, nhưng cÅ©ng vẫn không đứng dáºy. Táºp Thu Nhai, Táºp Mai Hồng trông thấy, Ä‘á»u không khá»i kêu lên thất thanh: “Cầu Nhi, là m sao con lại ở đây?â€.
“Cầu Nhi, không phải con đã...â€.
Câu thứ hai, coi như là đã kịp thá»i ngưng lại, nhưng thấy tiểu hà i tá» thần thái trÆ¡ ra như gá»—, song mục nhắm nghiá»n, rõ rà ng là đã bị chế trụ huyệt đạo.
Táºp Tiếu Phong chua chát nói: “Äại tổng quản, ngươi muốn ta là m gì thì cứ nói ra là được, kỳ thá»±c đâu cần bắt Cầu Nhi như thế...â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh cưá»i khan má»™t tiếng đáp: “Trang chá»§, chúng ta chÃnh vì sÆ¡ ý mà suýt chút nữa để ngươi giả Ä‘iên gạt mất, ngươi bảo chúng ta còn có thể không cẩn tháºn được nữa hay sao?â€.
Táºp Tiếu Phong cưá»i khổ: “Cuối cùng cÅ©ng đâu có giấu nổi ngươiâ€.
Thanh âm cá»§a y tuy đã hết sức đè nén, song vẫn có thể nghe ra được tiếng nghẹn nà o như muốn khóc. Má»™t ngưá»i nếu không phải rÆ¡i và o cảnh bi thương cá»±c độ thì không thể nà o phát ra thanh âm như thế nà y được.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh cưá»i cưá»i nói: “Chúng ta có thể nhìn ra được mưu kế cá»§a ngươi, kỳ thá»±c cần phải cảm tạ hai vị đâyâ€.
Thiết Thá»§ chợt nói: “Äại tổng quản!â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh gáºt đầu: “Thiết huynh cứ nói!â€.
Thiết Thá»§ mỉm cưá»i: “Äã đến nước nà y, ta nghÄ©, bất kể là các ngươi Ä‘ang tiến hà nh kế hoạch gì, kế hoạch đó cÅ©ng đã đến mức không thà nh công không được rồi. Nếu thà nh công, các ngươi cÅ©ng không thể không giết chúng ta diệt khẩu, còn chúng ta thì tá»± nhiên cÅ©ng sẽ không thúc thá»§ chịu chếtâ€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh tá» ra rất khoan thai Ä‘iểm tÄ©nh: “Äiá»u nà y đương nhiênâ€.
Thiết Thá»§ lại nói tiếp: “Nếu song phuonwg đã không thể không quyết chiến sinh tá» má»™t phen, váºy thì ta có má»™t thỉnh nguyệnâ€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh cất giá»ng Ä‘á»u Ä‘á»u: “Thiết huynh muốn là m rõ chuyện nà y đúng không?â€.
Nói rồi y nhìn sang phÃa Táºp Tiếu Phong, cưá»i cưá»i: “Äể trang chá»§ nói ra thì tốt hÆ¡nâ€.
Táºp Tiếu Phong lá»™ thần sắc khổ sở, song mục đỠđẫn: “Ba năm trước khi tiên phụ qua Ä‘á»i, đại quyá»n cá»§a Táºp Gia Trang thá»±c ra đã rÆ¡i cả và o tay đại tổng quản, thá»§ hạ trên dưới trong trang Ä‘á»u do y Ä‘iá»u động, tất cả chuyện lá»›n chuyện nhá» Ä‘á»u do y xá» lý, thá»±c quyá»n nằm cả trong tay đại tổng quản, nhị quản gia, tam quản sá»±...â€.
Mấy chức vụ quan trá»ng trong má»™t tổ chức Ä‘á»u nằm trong tay kẻ khác, ngưá»i đứng đầu chỉ có danh mà không có thá»±c, Ä‘iểm nà y cả Thiết Thá»§ lẫn Lãnh Huyết Ä‘á»u rất hiểu.
“Vì váºy...â€.
Táºp Tiếu Phong cưá»i cưá»i như muốn tá»± chế giá»…u mình: “Ta chỉ là má»™t trang chá»§ bù nhìnâ€.
Nói tá»›i đây, Táºp Thu Nhai đã kêu lên thảng thốt: “Không phải... đại ca, huynh không phải... huynh là trang chá»§, huynh vẫn là trang chá»§â€.
Táºp Tiếu Phong nói: “Ta đương nhiên là trang chá»§, lúc đà u ta còn rất cảm kÃch đại tổng quản, nhị quản gia, tam quản sá»± đã vì ta chia phiá»n sẻ muá»™n, vì Táºp Gia Trang lao tâm lao lá»±c, nhưng... vá» sau ta nháºn tấy rằng mình không dám quyết định Ä‘iá»u gì, tháºm chà đến lúc không thể quyết định được Ä‘iá»u gì, ta cÅ©ng không có khả năng để láºt ngược nguy cÆ¡ đó lạiâ€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh nói: “Bởi vì căn bản không có nguy cÆ¡, Táºp Gia Trang không phải vẫn rất tốt sao? Hà cá»› gì trang chá»§ phải láºt ngược nó lên là m gì?â€.
Táºp Tiếu Phong cưá»i gằn: “Ngươi đương nhiên là không cần láºt lại cục diện, bởi vì ngươi đã khống chế đại quyá»n rồi còn gìâ€.
Gân xanh trên trán y nổi lên chằng chịt: “Trang chá»§ chân chÃnh cá»§a Táºp Gia Trang từ lâu đã là ngươi, chứ không phải ta nữa rồiâ€.
Táºp Mai Hồng mở to mắt ra há»i: “Là m sao váºy được? Äại ca, sao muá»™i không há» có cảm giác gì váºy?â€.
Táºp Tiếu Phong cưá»i nhạt nói: “Muá»™i đương nhiên là không cảm nháºn được rồi, hà ng ngà y muá»™i chỉ biết bắt chim đấu dế, hay là ở cá»a sau lén lút ngáng chân là m ngưá»i ta ngã nhà o, là m sao rảnh rá»—i mà cảm giác những chuyện nà y chứ. Có Ä‘iá»u như váºy cÅ©ng tốt, đại tổng quản, nhị quản gia, tam quản sá»± Ä‘á»u không để ý tá»›i muá»™i, vì thế muá»™i không há» gặp nguy đến tÃnh mạng, là m ta cÅ©ng được yên tâm phần nà o...â€.
Táºp Thu Nhai nói: “Nhưng đệ thì cảm nháºn được, đệ biết tâm tình đại ca rất không vui...â€.
Táºp Tiếu Phong ngắt lá»i y: “Äệ thì không thể không chết, Cầu Nhi cÅ©ng là cây Ä‘inh trong mắt bá»n chúng... bá»n chúng muốn Ä‘oạt lấy đại quyá»n cá»§a Táºp Gia Trang, thì phải giết hết tất cả những ngưá»i có thẻ kế thừa nóâ€.
Táºp Thu Nhai ngạc nhiên: “Bá»n chúng có thể...â€.
Táºp Tiếu Phong cưá»i gằn: “Là m sao không thể chứ? Khi ta biết gia gia thì ra cÅ©ng chết trong tay bá»n chúng, thì cÅ©ng hiểu ra được má»™t đạo lý, đạo lý đó chÃnh là không có thá»§ Ä‘oạn gì là không thể đối vá»›i bá»n chúngâ€.
Táºp Thu Nhai giáºt mình kinh hãi: “Gia gia... không phải bị bệnh chết hay sao?â€.
Táºp Tiếu Phong hừ nhẹ má»™t tiếng: “Äừng quên đại tổng quản là ngưá»i cá»§a ÄÆ°á»ng gia, con cháu cá»§a Thục Trung ÄÆ°á»ng Môn, Ãt nhất có năm trăm cách dùng độc khiến ngưá»i ta chết má»™t cách tá»± nhiên mà ngay cả lương y cÅ©ng không thể tìm ra được nguyên nhân cái chếtâ€.
Táºp Mai Hồng phẫn ná»™ hét lên: “Thì ra gia gia là ...â€.
Táºp Tiếu Phong lạnh lùng tiếp lá»i: “Bị bá»n chúng đầu độc chếtâ€.
Thiết Thá»§ chợt lên tiếng: “Thục Trung ÄÆ°á»ng Môn từ mấy trăm năm nay Ä‘á»u là gia tá»™c đáng sợ nhất và có thá»±c lá»±c bà ẩn nhất trong võ lâm. Ba trăm năm nay, không chỉ má»™t lần muốn xưng bá võ lâm, mà còn âm mưu độc bá cả giang hồ, nhưng đã bị đại hiệp Tiêu Thu Thá»§y Ä‘áºp tan thà nh bá»t nướcâ€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh mỉm cưá»i: “Trên thá»±c tế, ngưá»i cá»§a ÄÆ°á»ng Gia chưa từng từ bá» ná»— lá»±c thống nhất võ lâm cá»§a mìnhâ€.
Lãnh Huyết chợt há»i: “Nhị quản gia và tam quản sá»± Ä‘á»u là ngưá»i cá»§a Táºp gia từ nhiá»u Ä‘á»i nay, tại sao lại lao công tốn sức cho ÄÆ°á»ng Môn váºy?â€.
Táºp Anh Minh chỉ hÆ¡i cúi đầu rồi láºp tức đáp ngay: “Những nô tà i như chúng ta, tá»± nhiên là muốn theo má»™t vị minh chá»§... huống hồ, sau khi thái lão trang chá»§ qua Ä‘á»i, Táºp Gia Trang mãi vẫn không có gì khởi sắc, muốn trung hưng Táºp Gia Trang... hì hì...â€.
Thái lão trang chá»§ mà y nói, chÃnh là kỳ tà i tuyệt thế Táºp Bôn Long, cÅ©ng chÃnh là ông ná»™i cá»§a Táºp Tiếu Phong, chá»§ nhân cá»§a Toái Má»™ng Äao.
Táºp Anh Minh còn chưa nói hết lá»i, Táºp Lương Ngá»™ đã thay y nói tiếp: “... chúng ta còn được hưởng ân huệ cá»§a đại tổng quản... dá»±a và o ÄÆ°á»ng Môn, phát dương quang đại Táºp Gia Trangâ€.
Lãnh Huyết lạnh lùng nói: “Hay cho má»™t câu dá»±a và o ÄÆ°á»ng Môn, phát dương quang đại Táºp Gia Trang, có lý do chÃnh đáng như váºy, thì cho dù các ngươi có bán cả tổ tông mưá»i tám Ä‘á»i, đổi thà nh há» ÄÆ°á»ng thì cÅ©ng thà nh chuyện có thể giãi bà y được rồiâ€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh không để ý đến lá»i nói châm biếm cá»§a Lãnh Huyết vá»›i Táºp Anh Minh và Táºp Lương Ngá»™, chen và o nói má»™t câu: “Kỳ thá»±c cái chết cá»§a Táºp Bôn Long, cÅ©ng là do đệ tá» ÄÆ°á»ng Môn chúng ta hạ độcâ€.
Sau khi Táºp Bôn Long Ä‘oạt được danh hiệu đệ nhất cao thá»§, thì đột nhiên bạo tá», câu đố nà y mãi đến nay vẫn không có lá»i giải, không ngá» hôm nay lại được giải đáp bởi ÄÆ°á»ng Thất Kinh.
Thiết Thá»§ Ä‘iá»m đạm nói: “Xem ra, kế hoạch độc bá thiên hạ nà y cá»§a ÄÆ°á»ng Môn đã được tiến hà nh từ rất lâu rồiâ€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh Ä‘á»u Ä‘á»u nói: “Sá»± thá»±c thì ÄÆ°á»ng Môn xưa nay chưa hết ngừng hà nh động thống nhất thiên hạ lạiâ€.
Câu nói nà y, Thiết Thá»§, Lãnh Huyết nghe mà lạnh cả ngưá»i, phảng phất như trên vai vừa có thêm má»™t gánh nặng ngà n cân.
Lãnh Huyết lại há»i: “Táºp Bôn Long võ công cái thế, muốn giết y tá»± nhiên không phải chuyện dá»…, vì váºy các ngươi dùng độc cÅ©ng có đạo lý. Nhưng Táºp Tá»u Cảnh không tranh già nh gì vá»›i Ä‘á»i, cÅ©ng không nổi báºt gì trong võ lâm, ÄÆ°á»ng Môn có thể dá»… dà ng tiêu diệu Táºp Gia Trang...â€.
Lãnh Huyết tuy Ãt lên tiếng, song lần nà o cÅ©ng Ä‘á»u nói và o trá»ng Ä‘iểm, đưa ra nghi vấn chá»§ chốt. Chỉ thấy ÄÆ°á»ng Thất Kinh khẽ liếc chà ng má»™t cái rồi đáp: â€œÄÆ°á»ng Môn tất nhiên muốn diệt những môn phái không phục bản môn, nhưng đối vá»›i những tổ chức hoặc môn phái có ảnh hưởng tương đối, thì phải từ từ thôn tÃnh, như váºy má»›i có thể mở rá»™ng là m thá»±c lá»±c bản môn ngà y cà ng lá»›n mạnh hÆ¡n...â€.
Y lại cưá»i cưá»i nói tiếp: “So vá»›i há»§y diệt triệt để, ngấm ngầm Ä‘oạt lấy đại quyá»n cá»§a Táºp Gia Trang còn hay hÆ¡n nhiá»u...â€.
Chúng nhân nghe xong Ä‘á»u cảm thấy lạnh hết cả ngưá»i.
Thiết Thá»§ nói: “Bởi váºy, từ khi Táºp Tá»u Cảnh lão trang chá»§ còn đương quyá»n, các ngươi đã ngấm ngầm thay thế địa vị, cá»§ng cố thá»±c lá»±câ€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh gáºt đầu nói: “Thế nên lão đầu tá» Táºp Tá»u Cảnh đó ngoại trừ chìm trong hÅ© rượu, đâu còn tìm được việc nà o khác để là m nữaâ€.
Táºp Tiếu Phong cưá»i khổ nói: “CÅ©ng giống như ta váºy, ngoại trừ giả Ä‘iên giả khùng ra, còn là m được gì khác đâu chứ?â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh nghiêm mặt nói: “Táºp trang chá»§, kỳ thá»±c ngươi cÅ©ng có thể coi là tà i giá»i, giả Ä‘iên rất giống thá»±c, xuýt chút nữa thì ta cÅ©ng bị ngươi gạt mất rồiâ€.
Lãnh Huyết chợt nói: “Các ngươi đã Ä‘oạt được thá»±c quyá»n từ lúc Táºp Tá»u Cảnh lão trang chá»§ còn sống, tại sao không giết luôn Táºp trang chá»§ cho gá»n, mà phải hao phà tâm cÆ¡ như váºy là m gì?â€.
Táºp Tiếu Phong lên tiếng đáp thay cho ÄÆ°á»ng Thất Kinh: “Vì má»™t thanh Ä‘aoâ€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh gáºt đầu nói tiếp: “Toái Má»™ng Äao!â€.
2.
Chúng nhân nghe thấy ba chữ “Toái Má»™ng Äao†hết thảy Ä‘á»u kinh ngạc ngây ngưá»i.
Táºp Mai Hồng nói: “Toái Má»™ng Äao là tÃn váºt cá»§a trang chá»§, liên quan gì đến chuyện nà y chứ?â€.
Táºp Tiếu Phong báºt cưá»i, trong tiếng cưá»i trà n đầy vẻ tá»± trà o lá»™ng mình: “Nếu không có thanh Ä‘ao nà y, ta sá»›m đã bị ngưá»i ta giết chết má»™t cách bất minh bất bạch từ lâu lắm rồiâ€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh nghiêm giá»ng nói: “Thất Hồn Äao Pháp cá»§a Táºp gia tuy có lợi hại, từng khuynh đảo võ lâm má»™t thá»i, song giang sÆ¡n Ä‘á»i nà o cÅ©ng có nhân tà i, Thất Hồn Äao Pháp cÅ©ng không phải là thứ Ä‘ao pháp không thể phá được, huống hồ Táºp gia cÅ©ng không có được thiên tà i như Táºp Dá»± Sở năm xưa đã sáng tạo ra bá»™ Thất Hồn Äao Pháp nà y để phát dương quang đại, thế nên Thất Hồn Äao Pháp cà ng lúc cà ng suy viâ€.
Y mỉm cưá»i đắc ý: “HÆ¡n nữa, Thất Hồn Äao Pháp cá»§a Táºp gia, ta đã há»c hết cả rồiâ€.
Y đương nhiên là cưá»i tá»± đắc, hà m ý cá»§a nụ cưá»i nà y là , Ä‘ao pháp gia truyá»n cá»§a Táºp gia ta biết, nhưng máºt quyết cá»§a ÄÆ°á»ng Môn thì các ngươi má»™t chút cÅ©ng không thông. Từ nhiá»u năm nay, ÄÆ°á»ng Môn không biết đã dùng bao nhiêu thá»§ Ä‘oạn để thu tháºp không Ãt tuyệt kỹ bất truyá»n cá»§a các môn các phái, nhưng ngưá»i trong võ lâm vẫn không há» hiểu gì vá» bà quyết dụng độc cÅ©ng như võ công đặc dị cá»§a há».
“Äáng sợ chÃnh là Toái Má»™ng Äaoâ€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh lại nói tiếp: “Sau khi thanh Ä‘ao nà y được đúc ra, Táºp Bôn Long liá»n nhất chiến hùng cứ võ lâm. Thanh Ä‘ao nà y có thể phát huy uy lá»±c cá»§a Thất Hồn Äao Pháp lên gấp mưá»i lần, vì váºy tuyệt đối không thể xem thưá»ng nó đượcâ€.
Khi ÄÆ°á»ng Thất Kinh nói chuyện, ánh mắt y phát ra những tia sáng khiếp ngưá»i, những tia sáng nà y rất thưá»ng thấy trong ánh mắt những kẻ có dục vá»ng quyá»n lá»±c và dã tâm cá»±c lá»›n, đặt biệt là khi những kẻ nà y tranh hùng đấu thắng, quyết đạt được mục Ä‘Ãch cá»§a mình.
Có lẽ, ánh mắt cá»§a những con hổ đói Ä‘ang tranh già nh tảng thịt dê béo, dã tÃnh bá»™c phát cÅ©ng giống như váºy.
“Nhưng thanh Ä‘ao nà y ở đâu?â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh nói tá»›i đây thì đưa mắt nhìn Táºp Tiếu Phong.
Lúc Táºp Tiếu Phong trả lá»i câu há»i nà y cá»§a y, sắc mặt cÅ©ng có vẻ rất lạ thưá»ng.
“Tuy cha ta hÆ¡i hoang đưá»ng má»™t chút, nhưng ông ấy không há» giao thanh Ä‘ao nà y cho bất cứ ai, kể cả taâ€.
Chúng nhân Ä‘á»u hiểu ý y muốn nói gì. Nếu Táºp Tá»u Cảnh giao Toái Má»™ng Äao cho ÄÆ°á»ng Thất Kinh, tá»± nhiên là đã hai tay dâng Táºp Gia Trang cho ÄÆ°á»ng Môn, sau nà y há»a hoạn vô cùng. Nhưng nếu lão giao Ä‘ao cho Táºp Tiếu Phong, bất kể là đưá»ng hoà ng hay là lén lút, kết quả cÅ©ng vẫn như nhau, ÄÆ°á»ng Thất Kinh nhất định sẽ Ä‘oạt được bảo Ä‘ao, Táºp Tiếu Phong sẽ rước lấy há»a sát thân.
Thế nên Táºp Tá»u Cảnh không há» giao ra bảo Ä‘ao.
Nhưng Ä‘ao thì sao? Äao ở đâu?
ÄÆ°á»ng Thất Kinh Ä‘anh mặt lại nói: “Toái Má»™ng Äao là mệnh căn cá»§a Táºp Gia Trang, nhất định phải giấu ở đâu đó trong trang. Táºp Bôn Long nhất định đã giao bảo Ä‘ao cho Táºp Tá»u Cảnh, nhưng Táºp Tá»u Cảnh lại không giao lại cho Táºp Tiếu Phong, váºy thì Ä‘ao ở đâu?â€.
Lãnh Huyết cưá»i lạnh nói: “Nếu Táºp Tá»u Cảnh mà giao Ä‘ao cho Táºp Tiếu Phong, thì ngươi sá»›m đã giết y để là m trang chá»§ danh chÃnh ngôn thuáºn rồiâ€.
Thiết Thá»§ trầm giá»ng nói tiếp: “Vì váºy nếu má»™t ngà y ngươi chưa tìm được Toái Má»™ng Äao, thì ngươi vẫn không thể danh chÃnh ngôn thuáºn nắm đại quyá»n cá»§a Táºp Gia Trangâ€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh cưá»i cưá»i: “Có Ä‘iá»u, cÅ©ng có lúc ngoại lệ. Tá»· như, nếu Táºp trang chá»§ không nghe lá»i, không chịu sá»± khống chế cá»§a bá»n ta, hoặc giả, biết được tất cả, hiểu rõ chân tướng, muốn phản kháng lại chúng ta, thì chúng ta sẽ bất chấp tất cả, dù không có Ä‘ao, cÅ©ng phải giết ngưá»i!â€.
“Còn nữa...â€. ÄÆ°á»ng Thất Kinh bổ sung tiếp: “Toái Má»™ng Äao tuy là trấn trang chi bảo cá»§a Táºp Gia Trang, nhưng có thể đã bị mất từ lâu, bằng không, dù Táºp Tá»u Cảnh có hoang đưá»ng tá»›i đâu thì nếu như có Ä‘ao trong tay, y không thể không thá» xem có thể trừ được bá»n ta hay không, còn vá» Táºp thiếu trang chá»§...â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh nở má»™t nụ cưá»i đầy tá»± tin: “Chúng ta Ãt nhất cÅ©ng có má»™t trăm cách dùng đủ các thứ áp lá»±c khác nhau, nếu y có Toái Má»™ng Äao, nếu y không liá»u mạng thì cÅ©ng đã hiến ra rồiâ€.
-oOo-
|

07-10-2008, 03:05 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi 3 Bốn Mươi Hai Thanh ÄÆ¡n Äao Hình Dáng Khác Nhau
1.
Chỉ nghe mấy lá»i nà y cá»§a ÄÆ°á»ng Thất Kinh, đã có thể tưởng tượng được áp lá»±c và thống khổ mà Táºp Tiếu Phong phải chịu đựng lá»›n nhưá»ng nà o rồi.
Táºp Tiếu Phong Ä‘au đớn nói: “Toái Má»™ng Äao Ä‘Ãch thá»±c đã mất tÃch rồi, tinh túy cá»§a Thất Hồn Äao Pháp không thể phát huy, Táºp Gia Trang chỉ còn lại cái vá» rá»—ng mà thôiâ€.
Còn y, y chÃnh là chá»§ nhân cá»§a “cái vá» rá»—ng†Táºp Gia Trang nà y.
Thiết Thá»§ nói: “Mấy năm nay, nếu không phải muốn lợi dụng Táºp trang thá»§ tìm Toái Má»™ng Äao, ngươi sá»›m đã giết y từ lâu rồi, có đúng không?â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh cưá»i cưá»i: “Y vốn không phải đối thá»§ cá»§a taâ€.
Thiết Thá»§ cưá»i gằn, lạnh lùng nói: “Äiá»u nà y đương nhiên, ngươi kiêm thông tuyệt há»c hai nhà cÆ¡ mà . Nếu ta Ä‘oán không lầm, chúng ta cÅ©ng đã từng giao thá»§â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh gáºt đầu: “Khi ấy thá»±c ra ta nên giết ngươi má»›i đúng, nhưng lại nghÄ© nếu giết má»™t trong Tứ Äại Danh Bá»™, chắc chắn sẽ kinh động đến Gia Cát tiên sinh, thế nên ta má»›i nhẫn nại. Xem ra đó đúng là má»™t quyết định sai lầm!â€.
Thiết Thá»§ gáºt đầu: “Sai lầm. Bởi vì, cục diện ngà y hôm nay, vị tất ngươi đã giết được ta. HÆ¡n nữa, cho dù là ngươi giết được, cÅ©ng phải giết hai ngưá»i, giết hai ngưá»i so vá»›i giết má»™t ngưá»i lại cà ng kinh động hÆ¡nâ€.
“Hai ngưá»i†mà chà ng nói đương nhiên chÃnh là chỉ chà ng và tứ sư đệ Lãnh Huyết.
Lãnh Huyết.
Lãnh Huyết nghe hai ngưá»i nói, trong lòng hiểu rõ chuyện giao thá»§ vá»›i ÄÆ°á»ng Thất Kinh mà Thiết Thá»§ nhắc tá»›i, chÃnh là chuyện trước khi Thiết Thá»§ cứu chà ng ở Khóa Hổ Giang, đã từng bắt được đại đạo ÄÆ°á»ng Tháºp Nhị ở Thiểm Bắc, ÄÆ°á»ng Tháºp Nhị Ä‘ang chuẩn bị cung khai lÅ© hung đồ gây án ra thì bị ngưá»i ta sát hại. Còn Thiết Thá»§ thì cÅ©ng giao thá»§ vá»›i má»™t hắc y mông diện nhân, mấy chục chiêu mà vẫn không phân thắng phụ.
Vá» sau hắc y nhân thấy đồng bá»n đã sát nhân diệt khẩu thà nh công, liá»n láºp tức triệt thoái, xem ra hắc y cao thá»§ nà y chÃnh lÃ ÄÆ°á»ng Thất Kinh.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh cÅ©ng gáºt đầu đồng ý: “Rèn sắt phải rèn lúc nóng, giết ngưá»i phải giết cho nhanh, câu nói nà y chẳng sai chút nà o. Ta chÃnh vì nghÄ© rằng nếu giết Táºp Tiếu Phong, Toái Má»™ng Äao sẽ không thể và o tay, nên má»›i chần chừ không hạ sát thá»§, cuối cùng suýt chút nữa đã bị hắn gạt, hÆ¡n nữa, còn kéo cả các ngươi đến đâyâ€.
Nghe giá»ng nói cá»§a y cÆ¡ hồ như có vẻ hÆ¡i hối tiếc.
Táºp Anh Minh lúc nà y tiếp lá»i: “Táºp trang chá»§ giả bá»™ rất tÃn nhiệm và dá»±a dẫm và o bá»n ta, giao hết thá»±c quyá»n trong trang, khiến chúng ta tưởng rằng y không há» hứng thú vá»›i quyá»n lá»±c cá»§a Táºp Gia Trang, hÆ¡n nữa còn chưa phát hiện ý đồ cá»§a chúng ta... suýt chút nữa thì bá»n ta đã bị hắn qua mặt rồiâ€.
Táºp Mai Hồng kêu lên: “Äại ca, chuyện lá»›n như váºy, sao đại ca không nói vá»›i bá»n muá»™i?â€.
Táºp Tiếu Phong cưá»i lạnh: “Nói cho muá»™i biết thì có tác dụng gì? Vá»›i võ công cá»§a muá»™i vá»›i nhị đệ, tÃnh tình lại xung động, chỉ chết cà ng mau hÆ¡n mà thôi! Huống hồ... trên dưới trong trang, toà n bá»™ Ä‘á»u là tâm phúc cá»§a bá»n chúng, cả tẩu tá» cá»§a muá»™i cÅ©ng bị chúng hại chết, còn phái cả Lê Lá»™ VÅ© đến giám thị ta. Nhị đệ và muá»™i biết được chuyện nà y, nhất định sẽ nhẫn nhịn không nổi, hÆ¡n nữa, bá»n chúng giám sát rất nghiêm ngặt, vì sá»± an toà n cá»§a tất cả, ta cÅ©ng chẳng có cÆ¡ há»™i mà nói cho hai ngưá»i biếtâ€.
Thiết Thá»§, Lãnh Huyết nghe xong Ä‘á»u thầm thở dà i: bất kể nói thế nà o, Táºp Thu Nhai và Táºp Mai Hồng cÅ©ng lá»›n lên từ nhá» trong Táºp Gia Trang, váºy mà xảy ra sá»± việc nghiêm trá»ng như váºy cÅ©ng không há» có cảm giác gì, sá»± vô tri vá»›i quyá»n lá»±c và tranh đấu cá»§a hai ngưá»i nà y tháºt khiến ngưá»i ta phải kinh ngạc.
Táºp Lương Ngá»™ nói: “Vì thế bá» ngoà i y tá» ra rất nhu thuáºn, nhưng bên trong lại ngấm ngầm tìm cách mưu phảnâ€.
Táºp Tiếu Phong lạnh lùng nhìn y, cưá»i khẩy nói: “Mưu phản? Rốt cuá»™c là ai mưu phản ai?â€.
Táºp Lương Ngá»™ nhất thá»i cứng há»ng không nói được gì.
Táºp Thu Nhai run run giá»ng nói: “Vây tại sao đại ca lại truy sát Cầu Nhi?â€.
Táºp Anh Minh lên tiếng đáp thay cho Táºp Tiếu Phong: “Äó là nguỵ kế cá»§a y hòng giữ lại tÃnh mạng cho cốt nhục cá»§a mình, y cố ý giả Ä‘iên, là m ra những chuyện báºy bạ, sau đó danh chÃnh ngôn thuáºn đả thương Lê Lá»™ VÅ©, khiến y thị không thể ở bên cạnh giám thị, nhưng lại không giết chết thị để chúng ta không nghi ngá». Còn y thì thừa lúc há»—n loạn, đã Ä‘uổi Táºp Cầu Nhi ra bá» sông, giả vá» chém chết nó, kỳ thá»±c chỉ là đẩy nó bay xuống sông mà thôi...â€.
Lãnh Huyết chợt há»i: “Táºp gia không phải có quy định con cháu không được xuống nước, không được há»c bÆ¡i hay sao?â€.
Táºp Anh Minh hừ lạnh nói: “ChÃnh vì váºy nên chúng ta cÅ©ng tin là tháºt, cho rằng Táºp Cầu Nhi chết chắc. Táºp Tiếu Phong đến cả nhi tá» cá»§a mình mà cÅ©ng không tha, váºy thì chắc chắn là đã phát Ä‘iên tháºt rồiâ€.
Táºp Tiếu Phong cưá»i cưá»i: “Kỳ thá»±c lúc ấy ta biết các ngươi đã động sát tâm, nếu không giả Ä‘iên giả khùng, các ngươi đã hạ sát thá»§ rồiâ€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh mỉm cưá»i: “Kỳ thá»±c trong đêm mưa gió ấy, ngươi chém bị thương Lê Lá»™ VÅ©, giả bá»™ Ä‘uổi giết Táºp Cầu Nhi Ä‘á»n bá» sông, sau đó bảo nó bÆ¡i Ä‘i tìm Táºp Dã Tá»±, rồi cùng Táºp Dã Tá»± Ä‘i kiếm Tứ Äại Danh Bá»™ đến đây bắt chúng ta, kế hoạch nà y đúng ra rất hayâ€.
Táºp Tiếu Phong khẽ mấp máy môi, đưa mắt nhìn đứa bé bị Ä‘iểm huyệt ngây ra như gá»— trong tay ÄÆ°á»ng Thất Kinh: “Äối phó các ngươi, không thể không là m váºy. Cầu Nhi là đứa bé không nghe lá»i, vì nhà sống ở ven sông, nên từ nhỠđã há»c bÆ¡i lá»™i, chuyện nà y chỉ có ta và mẹ ruá»™t nó là biết đượcâ€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh cưá»i cưá»i: “Äáng tiếc... đáng tiếc là Táºp Dã Tá»± tuy là tâm phúc duy nhất cá»§a ngươi, song đầu óc lại quá ngu ngốc. Hắn không biết là m sao tìm được Tứ Äại Danh Bá»™, nên đã tìm đến huyện thái gia để há»i...â€.
Nói tá»›i đây, ÄÆ°á»ng Thất Kinh cưá»i lên ha hả vá»›i vẻ vô cùng đắc ý: “Huyện thái gia là ngưá»i cá»§a chúng ta, vì thế Táºp Dã Tá»± láºp tức bị hạ ngục vá»›i tá»™i danh bắt cóc tiểu thiếu gia cá»§a Táºp Gia Trang, ngà y hôm sau thì tuyệt khà ở trong lao phòngâ€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh ngưng lại giây lát, cố ý xoa xoa đầu tiểu hà i tá»: “Thế nên, Cầu Nhi lại lá»t và o tay chúng taâ€.
Song mục Táºp Tiếu Phong thẫn thá», miệng lẩm bẩm: “Nếu biết thế nà y, đêm mưa gió đó ta cÅ©ng đà o tẩu luôn cùng vá»›i nóâ€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh quả quyết nói: “Không thể được, bởi vì ta đã láºp tức Ä‘uổi tá»›i, ngươi không thể chạy thoát được. Nếu như ngươi cõng tiểu Cầu Nhi mà chạy, thì lại cà ng không thể thoát. Ngươi có thể bá» rÆ¡i đệ đệ muá»™i muá»™i cá»§a mình, nhưng vẫn chưa đủ tà n nhẫn để bá» lại nhi tá», bá» lại cả Táºp gia trang...â€.
Táºp Thu Nhai lúc nà y không thể nén được mà lên tiếng: “Äại ca, lúc đó sao huynh lại... phải bức đệ và Tiểu Trân nhảy xuống sông, đệ và Tiểu Trân... Ä‘á»u không biết bÆ¡i mà !â€.
Táºp Tiếu Phong nói: “Ta bức các ngươi nhảy xuống, là vì trước đó đã nghe tam muá»™i nói hai ngưá»i trong Tứ Äại Danh Bá»™ ở cách đó không xa, nếu như ta kêu cứu, chỉ sợ trước khi danh bá»™ đến thì huynh đệ chúng ta đã trúng phải độc thá»§ cá»§a chúng rồi, thế nên má»›i bức các ngươi nhảy xuống sông, để là m kinh động hai ngưá»i bá»n há», khiến Thiết đại nhân, Lãnh đại nhân có hứng thú vá»›i chuyện cá»§a Táºp gia trang...â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh vá»— tay nói: “Ta cÅ©ng không thể không khâm phục diệu kế nà y cá»§a ngươi, huống hồ, ngươi sát hại đệ đệ như váºy, cà ng khiến chúng ta tin tưởng ngươi đã Ä‘iên tháºt sá»±, chúng ta muốn Ä‘oạt địa vị và sản nghiệp cá»§a má»™t tên Ä‘iên, tháºt dá»… hÆ¡n trở bà n tay, thế nên cÅ©ng không cần giết ngươi là m gì... ngươi giả Ä‘iên giả khùng như váºy, Ãt nhất cÅ©ng là diệu sách để giữ được tÃnh mạngâ€.
“Nhưng...â€.
Táºp Thu Nhai lại há»i: “Nếu Thiết đại nhân, Lãnh đại nhân không đến cứu đệ và Tiểu Trân thì sao?â€.
“Váºy thì sao chứ?â€.
Táºp Lương Ngá»™ nheo nheo mắt nói: “Thì ngươi chết chìm chứ sao. Xét vá» tâm lang thá»§ lạt thì ngươi còn lâu vá»›i bì được vá»›i đại ca cá»§a ngươi, đây cÅ©ng là nguyên nhân mà chúng ta còn chưa có ý định giết ngươi vá»™iâ€.
Y nói rất rõ rà ng, trong mắt bá»n chúng, nhị công tá» Táºp Thu Nhai chẳng là gì cả.
Táºp Anh Minh cÅ©ng nói: “Y cố ý bắt các ngưá»i cởi bá» y phục, biến hai ngươi thà nh trò cưá»i, chÃnh là để khiến mình cà ng giống má»™t kẻ Ä‘iên hÆ¡n. Ngoà i ra, y là m váºy còn để thu hút sá»± chú ý cá»§a ngưá»i khác, khiến chúng ta không thể hạ sát thá»§ trong lúc y Ä‘ang bị chú ý như váºy được. Huống hồ, y cÅ©ng đã nắm được má»™t tâm tư cá»§a chúng ta, chÃnh là bá»n ta cÅ©ng hi vá»ng y là m hình tượng cá»§a mình cà ng xấu Ä‘i cà ng tốt, như váºy vá» sau chúng ta muốn Ä‘oạt quyá»n Ä‘oạt vị cÅ©ng dá»… dà ng hÆ¡n rất nhiá»u, nhưng cÅ©ng khiến chúng ta lÆ¡ là cảnh giác vá»›i y, cÆ¡ há»™i đà o tẩu cá»§a y cÅ©ng lá»›n hÆ¡n rất nhiá»uâ€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh thở ra khe khẽ nói tiếp: “Äáng tiếc là y không thể đà o thoát. Sau khi chúng ta bắt được Cầu Nhi thì đã bắt đầu hoà i nghi đến y, tuy lúc ấy chúng ta không thể láºp tức giết y, nhưng đã láºp tức giam y và o trong địa lao. Äến khi biết được tin nhị công tỠđã được hai ngưá»i trong Tứ Äại Danh Bá»™ cứu thoát từ chá»— tam cô nương, thì bá»n ta có thể hoà n toà n khẳng định y chỉ giả Ä‘iên giả khùng diá»…n kịch cho chúng ta xem mà thôiâ€.
Lãnh Huyết chợt lên tiếng há»i: “Váºy sao lúc chúng ta đến gặp ngươi trong hầm kÃn, ngươi không há» phát ra bất cứ tÃn hiệu nà o?â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh lên tiếng đáp thay: “Bởi vì y biết trong lao phòng đó, Ãt nhất có sáu loại độc có thể khiến y phát Ä‘iên tháºt sá»± rồi chết ngay tại chá»—, chỉ cần y nói sai má»™t lá»i, ta láºp tức có thể khiến y mãi mãi cÅ©ng không nói được lá»i nà o nữa. Táºp trang chá»§ cá»§a chúng ta là ngưá»i thông minh, tá»± nhiên sẽ không nói bừa nói bãi rồiâ€.
“Ta cÅ©ng nói rồiâ€.
Táºp Tiếu Phong thở dà i: “Ta đặc biệt nhắc đến Toái Má»™ng Äao, chÃnh là muốn mượn nó để kÃch thÃch trà tò mò và sá»± ngá» vá»±c cá»§a hai ngưá»iâ€.
Lãnh Huyết há»i: “Váºy quý tổ Táºp Bôn Long có truyá»n thanh Ä‘ao đó cho con cháu không?â€.
Táºp Tiếu Phong giÆ¡ thanh Ä‘ao gác trên đùi lên, gương mặt lá»™ vẻ cá»±c kỳ bi phẫn: “Nếu trên tay ta mà là Toái Má»™ng Äao, thì lÅ© gian tặc nà y sá»›m đã không còn mạng đứng đây rồi!â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh cháºm rãi nói: “Nhưng lúc nà y ta đã không còn muốn Ä‘oạt Toái Má»™ng Äao nữa, cứ nghÄ© đến việc Thiết Thá»§, Lãnh Huyết cÅ©ng nhúng tay và o chuyện nà y, thì ta không muốn là m sá»± tình lá»›n thêm nữaâ€.
Thiết Thá»§ trầm giá»ng nói: “Vì váºy ngươi đã phái ngưá»i nói cho tam cô nương biết hà nh tung cá»§a chúng ta. Ngươi hiểu rất rõ tÃnh tình cá»§a nà ng, nhât định sẽ bám nhẵng chúng ta không rá»i, khiến chúng ta cháºm mất má»™t bước. Trong khi đó, ngươi lệnh cho Táºp Lương Ngá»™, Lữ Trá»ng, Lê Lá»™ VÅ© dẫn dụ nhị công tá» ra ngoà i rồi hạ sát thá»§ vá»›i y?â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh gáºt đầu: “Äáng tiếc... ta tÃnh sót mất Tiểu Trân! Vì áºy, chỉ có má»™t mình tam quản sá»± trở vá»... ngay sau đó, ta biết các ngưá»i sẽ đến đâyâ€.
Thiết Thá»§ lại há»i: “Váºy thảm án diệt môn cá»§a Trần gia phưá»ng, Chiếu Gia táºp, Yên Gia Kiá»u, Cá»§ng Gia Thôn, Äạm Gia Thôn, Hà Nam Cần Gia, Chân Tâm Äạo Trưá»ng, Niên Gia Trại, Hà Bắc Tống Äình Mặc Tá»u Trang, toà n bá»™ Ä‘á»u do ngươi bảo Táºp Anh Minh, Táºp Lương Ngá»™, Lữ Trá»ng, ÄÆ°á»ng Sao, Lê Lá»™ VÅ©, Nhạc Quân gây nên?â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh cưá»i cưá»i: “Còn cả Táºp Gia Trang nà y nữa, chỉ có Ä‘iá»u Táºp Gia Trang thá»±c lá»±c hùng háºu, vẫn còn chá»— lợi dụng nên chúng ta dùng má»™t phương thức khác để há»§y diệt nó từ từ mà thôiâ€.
Kế đó y ngẩng đầu cao ngạo nói: “Ta vốn là ngưá»i được ÄÆ°á»ng Môn đặc phái đến thống lÄ©nh võ lâm Lưỡng Hà nà yâ€.
Thiết Thá»§ lạnh lùng nói: “Chẳng trách Cá»u Mệnh Tổng Quản lại lần lượt từ chức ở Lạc Nhạn Bang và Quán Gia Bảo, sau đấy thì Lạc Nhạn Bang liá»n trở thà nh chư hầu cá»§a ÄÆ°á»ng Môn, Quán Gia Bảo thì không đầy má»™t năm sau đã trở thà nh đống gạch vụn, coi như đã xoá xổ trong võ lâmâ€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh cưá»i cưá»i đáp: “Ngươi cứ yên tâm, Táºp Gia Trang sẽ giống như Lạc Nhạn Bang, chứ không kết cục thảm hại như Quán Gia Bảo đâu... hôm nay ta đã Ä‘uổi hết tỠđệ trong trang ra ngoà i, vì váºy sẽ không ai biết ở đây xảy ra chuyện gì đâuâ€.
Thiết Thá»§ cưá»i nhạt nói: â€œÄÆ°á»ng Thất Kinh, ngươi tá»± tin đến váºy sao?â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh mỉm cưá»i đáp lại: “Ta đã giao thá»§ vá»›i ngươi má»™t lần, có thể nói là ngang tà i ngang sức, nhưng má»™t mình Lãnh Huyết, tuyệt đối không phải là đối thá»§ cá»§a Anh Minh, Lương Ngá»™ và Táºp trang chá»§ hợp lá»±câ€.
Táºp Mai Hồng nghe váºy liá»n hét lên: “Äại ca ta sao lại giúp tên đại đầu quá»· nhà ngươi chứ?â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh vẫn mỉm cưá»i ung dung: “Bởi vì Táºp Cầu Nhi Ä‘ang ở trong tay ta, y không giúp ta, nhi tá» cá»§a y sẽ chết chắc. Không tin, ngươi thá» há»i vị đại ca thông minh cÆ¡ trà cá»§a ngươi mà xem?â€.
Táºp Mai Hồng bước lên trước, kéo kéo tay áo Táºp Tiếu Phong, nôn nóng há»i liá»n mấy lượt: “Äại ca, đại ca... có phải không, có phải không? Ca ca...â€.
Táºp Tiếu Phong vẫn cúi đầu nhìn thanh Ä‘ao gác trên đùi, không nói tiếng nà o.
Lãnh Huyết sải chân bước lên phÃa trước, chỉ nói má»™t câu: “Ngươi giúp ÄÆ°á»ng Thất Kinh giết chúng ta xong, bá»n chúng cÅ©ng vẫn giết ngươi thôiâ€.
Táºp Tiếu Phong cháºm rãi ngẩng đầu, cưá»i khổ, cÅ©ng chỉ đáp má»™t câu: “Nếu bây giá» ta không giết ngươi, độc mÃ ÄÆ°á»ng Thất Kinh hạ trên ngưá»i Cầu Nhi sẽ láºp tức phát tác, ngươi nói xem, ta có thể hại chết nhi tá» cá»§a mình không?â€.
Lá»i vừa dứt, y liá»n láºp tức xuất Ä‘ao tấn công Lãnh Huyết.
Äao vừa xuất, đại chiến đã khai diá»…n.
Äúng lúc nà y, Táºp Thu Nhai cao giá»ng gầm lên: “Vẫn còn chúng ta! Các ngươi tÃnh sót rồi! Vẫn còn chúng ta!â€.
Thế nhưng không ai để ý đến y cả.
2.
Cuộc chiến vừa diễn ra đã cực kỳ khốc liệt.
Táºp Tiếu Phong khoái Ä‘ao lướt tá»›i Lãnh Huyết, nhưng cùng lúc y xuất Ä‘ao, Lãnh Huyết đã bay ngược ra phÃa sau.
Cùng lúc đó, Thiết Thá»§ đột nhiên xuất quyá»n tấn công ÄÆ°á»ng Thất Kinh.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh Ä‘ang định xuất thá»§, thì đột nhiên thấy quyá»n đầu nhá» lại.
Quyá»n đánh thẳng và o mặt, đáng lẽ phải cà ng gần cà ng lá»›n má»›i đúng, lại sao đột nhiên lại thu nhá» như váºy?
Lý do duy nhất chÃnh là ngưá»i xuất quyá»n đã kéo dãn khoảng cách.
Khi ÄÆ°á»ng Thất Kinh phát giác ra Ä‘iểm nà y, thì đã không kịp ngăn cản.
Thiết Thá»§ nhảy ngược vá» phÃa sau, tốc độ tháºt khó thể hình dung, thế nên cÆ¡ hồ như cùng má»™t lúc, kiếm cá»§a Lãnh Huyết và quyá»n cá»§a Thiết Thá»§ cùng lúc đâm trúng, đánh trúng ngưá»i Táºp Lương Ngá»™. Táºp Lương Ngá»™ kêu lên má»™t tiếng quái dị, láºp tức táng mạng tại chá»—, ngã ngá»a ngưá»i xuống đất. Tiểu Trân láºp tức được giải cứu khá»i sá»± khống chế cá»§a y.
Thiết Thá»§, Lãnh Huyết cùng ká» vai tác chiến đã nhiá»u năm, tâm ý tương thông, vừa xuất thá»§ đã liên thá»§ giết được má»™t hảo thá»§ cá»§a đối phương, cứu thoát Tiểu Trân.
Có Ä‘iá»u lúc nà y ÄÆ°á»ng Thất Kinh đã hú lên cuồng ná»™, bổ vá» phÃa Thiết Thá»§.
Thiết Thá»§ ở bên trái Tiểu Trân, Lãnh Huyết ở bên phải nà ng, thế nên bất kỳ công kÃch nà o vá»›i hai ngưá»i, Ä‘á»u có thể gây nguy hiểm cho Tiểu Trân cả.
Vì váºy Thiết Thá»§, Lãnh Huyết láºp tức lao lên nghênh chiến.
Äiểm khác nhau là , Thiết Thá»§ nghênh chiến vá»›i ÄÆ°á»ng Thất Kinh, còn Lãnh Huyết thì lao và o má»™t mà n Ä‘ao ảnh.
3.
Lãnh Huyết từng giao thá»§ vá»›i Táºp Mai Hồng má»™t lần, Thất Hồn Äao Pháp mà nà ng sá» dụng đã có thể xem là tháºp phần lăng lệ.
Nhưng so vá»›i Thất Hồn Äao Pháp mà Táºp Tiếu Phong sá» dụng lúc nà y, Ä‘ao pháp cá»§a Táºp Mai Hồng tháºt không khác gì tiểu hà i tá» vung Ä‘ao múa kiếm đùa giỡn váºy.
Thiết Thá»§ và Lãnh Huyết lợi dụng yếu tố bất ngá», cứu được Tiểu Trân, giết chết Táºp Lương Ngá»™, Ä‘oạt được tiên thanh, nhưng đồng thá»i cÅ©ng mất Ä‘i ưu thế.
Bởi vì hai ngưá»i là m váºy, cÅ©ng là cho địch nhân cÆ¡ há»™i tụ lá»±c phát động. Cao thá»§ đối địch, chỉ cần má»™t nhân tố khách quan rất nhá», cÅ©ng đủ để tạo nên hiệu quả hoà n toà n khác biệt rồi. Mà chỉ má»™t ưu thế nhá» nhoi ấy, cÅ©ng có thể xoay chuyển toà n bá»™ cục thế thắng bại.
Võ công cá»§a Thiết Thá»§ cao hÆ¡n Lãnh Huyết má»™t chút, bất phân thắng bại vá»›i ÄÆ°á»ng Thất Kinh. Võ công cá»§a ÄÆ°á»ng Thất Kinh cao hÆ¡n Táºp Tiếu Phong rất nhiá»u, vì váºy võ công cá»§a Lãnh Huyết, kỳ thá»±c cao hÆ¡n Táºp Tiếu Phong, nhưng ngưá»i đối phó Lãnh Huyết, ngoà i Táºp Tiếu Phong ra còn có cả Táºp Anh Minh nữa.
Táºp Thu Nhai, Táºp Mai Hồng Ä‘á»u muốn giúp Lãnh Huyết, nhưng nếu giúp Lãnh Huyết, không phải là sẽ đối phó vá»›i thân ca ca cá»§a mình hay sao?
Thế nên, Táºp Mai Hồng, Táºp Thu Nhai không hỠđộng thá»§, cÅ©ng không biết nên động thá»§ thế nà o má»›i tốt, Tiểu Trân không biết võ công, muốn động thá»§ cÅ©ng không thể động thá»§.
Chỉ là , Táºp Tiếu Phong thêm và o Táºp Anh Minh, võ công thá»±c lá»±c có cao hÆ¡n Lãnh Huyết má»™t chút.
Huống hồ, Lãnh Huyết đã mất Ä‘i tiên cÆ¡, để bị Táºp Tiếu Phong tấn công như cuồng phong bạo vÅ©, phải dốc toà n lá»±c ứng phó. Vì váºy, sau ba mươi chiêu, trưá»ng kiếm trong tay chà ng đã bị hai thanh Ä‘ao sá» Thất Hồn Äao Pháp cá»§a Táºp gia cuốn bay khá»i tay.
Nhưng Lãnh Huyết đã kịp thá»i lợi dụng khoảnh khắc binh khà cá»§a mình bị địch nhân hất bay khá»i tay, lướt ngưá»i vá» phÃa sau, đến bên cạnh giá binh khÃ. Trên giá có Ä‘ao, bốn mươi thanh đơn Ä‘ao hình dáng khác nhau.
-oOo-
|

07-10-2008, 03:06 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi 4 Thất Hồn Äao Pháp
1.
Khi kiếm trên tay Lãnh Huyết bị hai thanh đơn Ä‘ao cá»§a Táºp Tiếu Phong, Táºp Anh Minh đánh bay, tráºn chiến giữa Thiết Thá»§ vÃ ÄÆ°á»ng Thất Kinh cÅ©ng có chuyển biến má»›i.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh cÅ©ng dùng Thất Hồn Äao Pháp! Nhưng Thất Hồn Äao Pháp cá»§a y so vá»›i Táºp Tiếu Phong, thì giống như đà điểu so vá»›i gà con váºy, tuy cùng là điểu, nhưng sá»± khác biệt quả tháºt quá lá»›n! Äao cá»§a y giống như má»™t ngưá»i say rượu thất hồn váºy,,tả má»t Ä‘ao, hữu má»™t Ä‘ao, tiá»n má»™t Ä‘ao, háºu má»™t Ä‘ao, hư má»™t Ä‘ao, thá»±c má»™t Ä‘ao, Ä‘ao thế phiêu hốt, tầng tầng lá»›p lá»›p, trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp, khiến ngưá»i ta không thể tránh né, cho dù tránh né cÅ©ng tránh né không nổi.
Thiết Thá»§ không tránh né, chà ng lấy trầm ổn là m chá»§, dÄ© bất biến ứng vạn biến, kiến chiêu tiếp chiêu, cố thá»§ chá»— yếu hại, Thất Hồn Äao Pháp cá»§a ÄÆ°á»ng Thất Kinh, thá»§y chung vẫn không thể công phá qua đôi thiết thá»§ vững như thà nh đồng cá»§a chà ng.
Nếu ÄÆ°á»ng Thất Kinh chỉ dá»±a và o Thất Hồn Äao Pháp, muốn là m gì tháºt sá»± Thiết Thá»§ là điá»u không thể.
Nhưng ÄÆ°á»ng Thất Kinh là ngưá»i cá»§a ÄÆ°á»ng Môn, ngưá»i cá»§a ÄÆ°á»ng Môn Ä‘á»u biết sá» dụng ám khà cá»§a ÄÆ°á»ng Môn. Mà ám khà cá»§a ÄÆ°á»ng Môn không nghi ngá» gì nữa chÃnh là má»™t thứ khắc tinh mà ngưá»i trong giang hồ Ä‘au đầu nhất. ÄÆ°á»ng Thất Kinh vừa vung Ä‘ao, vừa ném ám khÃ.
Song thá»§ cá»§a Thiết Thá»§ toà n lá»±c khống chế công thế cá»§a Thất Hồn Äao Pháp, vừa dịch chuyển vị trÃ, tránh những ám khà tẩm đầy chất độc cá»§a đối phương. Chà ng vừa tránh né, vừa ứng chiến, cuối cùng đã lá»t và o giữa trung tâm sáu mươi tư chiếc ghế. Vừa nháºn ra Ä‘iá»u nà y, chà ng láºp tức biết ngay có chuyện chẳng là nh, bởi vì chà ng phát hiện, không chỉ có má»™t ÄÆ°á»ng Thất Kinh.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh chợt biến thà nh hai, rồi thà nh vô số, có lúc đứng trên má»™t chiếc ghế Ä‘iêu khắc tinh tâm tá»· mỉ tấn công mình, có lúc nấp sau chiếc ghế lá»›n bằng gá»— tỠđà n đánh lén, có lúc lại từ trên thà nh chiếc ghế mây cao giáng xuống, có lúc tháºm chà ngồi trên thái sư á»· ám toán hai chân mình! Tại sao lại như váºy? ÄÆ°á»ng Thất Kinh đương nhiên chỉ có má»™t, không thể có hai hay nhiá»u hÆ¡n. Hiện tượng nà y, là sau khi Thiết Thá»§ lá»t và o giữa đám ghế má»›i xảy ra.
Thiết Thá»§ láºp tức hiểu ra, mình đã bị hãm và o trong tráºn thế. Những chiếc ghế xếp đặt không theo má»™t quy luáºt nà o nà y là má»™t thứ tráºn thế. Trong tráºn là vô số mặt gương phản ánh hình bóng ÄÆ°á»ng Thất Kinh tấn công mình, đồng thá»i cÅ©ng là má»™t bức tưá»n lá»›n, ngăn cản chà ng phản kÃch ÄÆ°á»ng Thất Kinh. Thiết Thá»§ nghÄ© đến rất nhiá»u những tráºn pháp lợi hại trong truyá»n thuyết cá»§a ÄÆ°á»ng Môn, tháºm chà cả đại hiệp Tiêu Thu Thá»§y năm xưa cÅ©ng đã từng bị những tráºn thế nà y vây hãm, trong lòng không khá»i thầm kinh hãi. Hiện giá» chà ng Ä‘ang ở trong tình cảnh chịu đòn, phải chống đỡ vá»›i những đòn tấn công liên tiếp cá»§a ÄÆ°á»ng Thất Kinh. Nếu phải lúc bình thưá»ng, chà ng hoà n toà n có thể đá bay những chiếc ghế nà y ra, hoặc dùng chưởng lá»±c phá há»§y từng chiếc má»™t, thế nhưng Ä‘ao pháp lang độc cá»§a ÄÆ°á»ng Thất Kinh và những thứ ám khà khó thể đỠphòng giấu trong tay áo, không ngừng công tá»›i, khiến Thiết Thá»§ vô phương xuất thá»§ há»§y ghế... tình thế cà ng lúc cà ng nguy cấp.
Võ công cá»§a Thiết Thá»§ vÃ ÄÆ°á»ng Thất Kinh vốn không hÆ¡n kém nhau là mấy, nhưng sau khi lá»t và o tráºn thế, chà ng đã lá»t và o thế hạ phong tuyệt đối.
Äao quang cá»§a ÄÆ°á»ng Thất Kinh dà y đặc như nước, Ä‘ao ý huyá»n ảo, nhưng song chưởng cá»§a Thiết Thá»§ thá»§y chung vẫn chế trụ được Ä‘ao quang.
Äúng và o lúc nà y, lại có thêm má»™t đạo Ä‘ao quang nữa loé lên như thiểm Ä‘iện.
2.
Äao ở đâu ra.
Kỳ thá»±c Ä‘ao quang phát ra từ phÃa Lãnh Huyết.
Lãnh Huyết lùi lại giá binh khÃ, đưa tay ra rút lấy má»™t thanh Ä‘ao, rồi lại lao và o quyết chiến vá»›i Táºp Tiếu Phong, Táºp Anh Minh.
Lãnh Huyết là kiếm thá»§ nhất lưu, nhưng Ä‘ao pháp cá»§a chà ng không cao minh như kiếm pháp, vì váºy má»›i đấu mưá»i lăm mưá»i sáu chiêu, Ä‘ao đã thoát thá»§ bay Ä‘i.
Nhưng Lãnh Huyết láºp tức nhặt lấy má»™t thanh Ä‘ao khác.
Nếu lần nà y Lãnh Huyết không phải đối phó vá»›i Thất Hồn Äao Pháp nguy dị linh động nhất võ lâm, thì chỉ cần chà ng có Ä‘ao trong tay, nhất định có thể tiếp tục chiến đấu.
Nhưng Thất Hồn Äao Pháp quả thá»±c quá phiêu hốt, quá tinh diệu, váºy Ä‘ao cá»§a Lãnh Huyết vừa bị cuốn và o Ä‘ao quang cá»§a Táºp Tiếu Phong và Táºp Anh Minh, thì liá»n giống như má»™t cây đũa bị nghiá»n nát, láºp tức gãy Ä‘oạn.
Lãnh Huyết phản ứng cực nhanh, lại lấy một thanh đao khác.
Táºp Tiếu Phong và Táºp Anh Minh đưa mắt nhìn nhau, rồi cùng lao lên, Ä‘ao quang cuồn cuá»™n như sóng.
Lãnh Huyết hét lá»›n, Ä‘ao cản hai ngưá»i, đúng và o sát na đó, chà ng chợt cảm thấy tay mình nhẹ bẫng.
Thì ra cán Ä‘ao và o thân Ä‘ao không hỠđúc liá»n vá»›i nhau, mà chỉ dÃnh tạm bợ mà thôi, vì váºy má»›i vừa vung mạnh, lưỡi Ä‘ao đã bay vút Ä‘i, thế nên trên tay chà ng chỉ còn lại trÆ¡ lại chuôi Ä‘ao không.
Cũng có nghĩa là , Lãnh Huyết đang sỠra một chiêu đao, nhưng không có đao, chỉ có cán đao.
Äao vốn dà i ba xÃch ba thốn, giỠđây thân Ä‘ao đã bay Ä‘i, chỉ còn lại cán Ä‘ao không đến ba thốn trong tay Lãnh Huyết.
Cục thế nà y, dù đổi lại là bất cư ngưá»i nà o, cÅ©ng phải ngây ngưá»i ra, váºy mà lúc nà y công thế lăng lệ cá»§a Táºp Tiếu Phong và Táºp Anh Minh lại à o à o áºp tá»›i.
Thế nhưng Lãnh Huyết hoà n toà n không ngạc nhiên, tháºm chà cả ngây ngưá»i cÅ©ng không có, tuy chà ng có hÆ¡i chau mà y vì trên tay đột nhiên nhẹ bẫng, nhưng chiêu thức vẫn không há» dừng lại, tháºm chà không vì váºy mà cháºm Ä‘i, ngược lại còn gia tăng tốc độ.
Chà ng vốn chém má»™t Ä‘ao vá» phÃa Táºp Anh Minh, lúc nà y cả tốc độ và lá»±c đạo Ä‘á»u tăng, Ä‘ao thế vẫn tiếp tục chém tá»›i.
Lần nà y thì đến lượt Táºp Anh Minh giáºt mình chấn động.
Trong nháy mắt, cán Ä‘ao trong tay Lãnh Huyết đã kÃch trúng Thiên Linh Cái cá»§a y, lá»±c đạo má»™t kÃch nà y có thể nói là cá»±c lá»›n, cán Ä‘ao cÆ¡ hồ như đã đâm xuyên qua và o xương sá» Táºp Anh Minh.
Táºp Anh Minh đương nhiên là chết ngay tại chá»—. Y vừa chết, má»™t Ä‘ao chém vá» phÃa Lãnh Huyết cÅ©ng mất Ä‘i sức mạnh, cánh tay má»m oặt, Ä‘ao rÆ¡i xuống đất.
Nhưng Lãnh Huyết cũng trúng một đao.
Chà ng nhất kÃch đắc thá»§, hạ được má»™t kình địch, nhưng trong tay không có binh khÃ, nên chỉ kịp nghiêng ngưá»i né tránh, má»™t Ä‘ao cá»§a Táºp Tiếu Phong đã quét trúng eo hông chà ng, để lại má»™t vết thương dà i trên đó.
Lãnh Huyết Ä‘au đớn gầm lên má»™t tiếng, cùng lúc ấy chà ng cÅ©ng nghe thấy Táºp Mai Hồng hét lá»›n: “Äại ca, đừng... đừng... đừng giết y...â€.
Lãnh Huyết phấn chấn tinh thần, váºn tụ công lá»±c tiếp tục ứng chiến vá»›i Táºp Tiếu Phong. Chà ng xưa nay nổi tiếng liá»u mạng, thương thế cà ng nặng, đấu chà cà ng cao, những hảo thá»§ võ công cao hÆ¡n Lãnh Huyết cÅ©ng Ä‘á»u phải sợ chà ng, nguyên nhân chá»§ yếu không phải vì võ công, mà là vì tÃnh cách và những chiêu thức liá»u mạng bất chấp tất cả cá»§a chà ng.
Äối vá»›i Lãnh Huyết mà nói, sau khi thá» thương... ác chiến má»›i thá»±c sá»± bắt đầu.
Thế nhưng lần nà y, không chỉ là ngoại lệ, mà còn ngoà i cả sự dự liệu của chà ng.
Lãnh Huyết vừa muốn quay ngưá»i lại, thì cảm thấy eo hông mình Ä‘au rát tá»›i thấu tim gan, cÆ¡ hồ như muốn là m chà ng ngất Ä‘i váºy.
Lúc nà y chà ng má»›i nhìn thấy vết thương cá»§a mình, máu chảy không ngừng, nghiêm trá»ng hÆ¡n là máu chảy rất mạnh, tá»±a hồ như má»™t dòng suối váºy.
Lúc nà y, bên tai chà ng chợt nghe má»™t tráºn cưá»i Ä‘iên cuồng.
Lãnh Huyết biết đó là tiếng cưá»i cá»§a Táºp Tiếu Phong.
Äịch nhân lúc nà o cÅ©ng có thể lấy mạng chà ng.
Lãnh Huyết láºp tức muốn báºt dáºy phản kÃch, chẳng ngá», vừa má»›i dụng lá»±c, vết thương đã bá»›t chảy máu, bá»—ng chốc liá»n chảy ra như suối, bắn ra xa cả ba thước, bất cứ ngưá»i nà o bị mất máu nghiêm trá»ng như váºy cÅ©ng khó mà chịu đựng nổi, cho dù là Lãnh Huyết, con ngưá»i được đúc bằng thép cÅ©ng váºy.
Không ngoại lệ, Lãnh Huyết láºp tức cảm thấy trá»i xoay đất chuyển, nếu không phải Lãnh Huyết, mà là ngưá»i khác, thì sá»›m đã hôn mê bất tỉnh từ lâu rồi.
Lãnh Huyết kêu lên “a†một tiếng rồi ngã nhà o.
Chà ng vừa ngã xuống, máu táºp tức chảy cháºm lại, chỉ lúc huyết mạch không chảy gấp, vết thương má»›i có cÆ¡ há»™i khép lại mà thôi.
Chợt nghe Táºp Tiếu Phong cưá»i cưá»i nói: “Phà m là ngưá»i trúng phải Thất Hồn Äao Pháp, bất luáºn là thương thế nặng hay nhẹ, Ä‘á»u mất Ä‘i năng lá»±c chiến đấu, trước khi vết thương khép lại, trong má»™t canh giá», không thể váºn lá»±c, bằng không sẽ xuất huyết mà chếtâ€.
Y cưá»i như Ä‘iên như cuồng: “Má»™t canh giá»!... Má»™t canh giỠđủ để ta giết ngươi má»™t trăm lần, chém ngươi má»™t ngà n Ä‘ao rồiâ€.
Lúc nà y Lãnh Huyết chợt cảm thấy vô cùng hối háºn. Giá binh khà trong đại sảnh rõ rà ng là bố cục đã được sắp đặt từ trước, bá»n ÄÆ°á»ng Thất Kinh đã liệu định chà ng và Lãnh Huyết sẽ tá»›i đây, hÆ¡n nữa còn biết khó mà tránh khá»i má»™t trưá»ng long tranh hổ đấu, váºy thì, tuyệt đối không thể sắp đặt những thứ có lợi cho địch nhân ở đây được.
Thất Hồn Äao Pháp rõ rà ng là má»™t thứ Ä‘ao pháp đặc biệt có thể đánh bay binh khà cá»§a địch nhân Ä‘i, bên trong đại sảnh bố trà giá Ä‘ao, hiển nhiên chÃnh là để dẫn dụ địch nhân trong tay không có binh khà lấy đơn Ä‘ao trên giá, tất nhiên là trên đơn Ä‘ao đã giở thá»§ Ä‘oạn. Vì váºy ngay từ lúc bắt đầu, Lãnh Huyết đã đặc biệt lưu tâm.
Thanh Ä‘ao đầu tiên, bình thưá»ng. Thanh Ä‘ao thứ hai, vô sá»±. Äến thanh Ä‘ao thứ ba, quả nhiên đã có chuyện.
Nếu đổi lại là ngưá»i khác, thanh Ä‘ao trong tay coi như không có, ắt hẳn khó tránh khá»i bất ngá» mà chết dưới Ä‘ao cá»§a Táºp Tiếu Phong và Táºp Anh Minh, nhưng Lãnh Huyết ngược lại đã lợi dụng tâm lý nắm chắc phần thắng cá»§a đối phương, để giết chết Táºp Anh Minh.
Äáng tiếc là chà ng vẫn bị Táºp Tiếu Phong đả thương.
Äến giá» chà ng má»›i hiểu, tại sao tất cả các đối thá»§ trên lôi đà i tá»· võ cá»§a Táºp Bôn Long năm xưa, má»™t khi thá» thương Ä‘á»u không thể gượng dáºy được. Thì ra Thất Hồn Äao Pháp cá»§a Táºp gia, má»—i má»™t Ä‘ao xuất ra, lưỡi Ä‘ao Ä‘á»u rung lên vá»›i tốc độ cá»±c nhanh, hÆ¡n nữa lại cá»±c kỳ mãnh liệt, khi quá chiêu giao thá»§ vá»›i địch nhân thì Ä‘iá»u nà y không có công hiệu là mấy, nhưng má»™t khi chém trúng địch nhân, bất kể là vết thương cá»§a đối phương nặng hay nhẹ, chỉ cần thấy máu, sẽ láºp tức khiến huyết quản hình thà nh vết răng cưa, dẫn đến máu chảy không ngừng, hÆ¡n nữa lưỡi Ä‘ao có thêm cả chân lá»±c, còn là m vết thương thêm khoét rá»™ng, chỉ cần khẽ động, láºp tức sẽ gây ra tình trạng máu chảy không ngừng.
Vì thế chỉ cần bị Thất Hồn Äao Pháp đả thương, coi như đã tạm thá»i là phế nhân.
Vì váºy Lãnh Huyết má»›i thầm hối háºn, nếu sá»›m biết váºy, chà ng thà không hạ sát thá»§ giết Táºp Anh Minh để tránh má»™t Ä‘ao nà y, tiếp tục kéo dà i thế tráºn giằng co tiếp diá»…n.
-oOo-
|

07-10-2008, 03:10 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi 5 Äao
1.
Táºp Tiếu Phong chém ngã Lãnh Huyết, Ä‘ang cưá»i như Ä‘iên như cuồng thì Táºp Mai Hồng đã nhảy lên đứng chắn trước mặt Lãnh Huyết, dẫm chân nói: “Ca ca, huynh không thể là m váºy! Ca ca, huynh không được giết công sai...â€.
Song mục Táºp Tiếu Phong chợt sáng rá»±c lên má»™t cách kỳ lạ. Ãnh mắt kỳ dị nà y, khiến cho Táºp Thu Nhai Ä‘ang muốn bước tá»›i khuyên giải cÅ©ng không tá»± chá»§ được, liên tiếp lùi lại ba bước.
Äúng và o lúc nà y, Táºp Tiếu Phong đảo mắt nhìn sang phÃa Táºp Cầu Nhi Ä‘ang đứng trÆ¡ vÆ¡ má»™t góc.
Do trúng phải dược váºt cá»§a ÄÆ°á»ng Thất Kinh, cả ngưá»i Táºp Cầu Nhi trÆ¡ ra như gá»—, si si dại dại đứng trong má»™t góc nhà , đối vá»›i tình hình trước mắt cÆ¡ hồ như không hỠđể tâm. Äây đương nhiên là do độc váºt cá»§a ÄÆ°á»ng Thất Kinh khống chế thần trà gây nên.
Bởi vì ÄÆ°á»ng Thất Kinh biết Táºp Cầu Nhi đã trúng phải độc dược độc môn cá»§a y, mà thuốc giải thì chỉ có mình y biết phối chế, tháºm chà là cả chÃnh bản thân y cÅ©ng chưa từng phối chế, vì váºy, y hoà n toà n có thể yên tâm để Cầu Nhi đứng má»™t mình, bởi vì... ngoại trừ y, không ai có thể cứu nổi nó.
Táºp Tiếu Phong liếc nhìn Táºp Cầu Nhi xong, ánh mắt chợt có vẻ hiá»n hoà .
Nhưng trái ngược hoà n toà n vá»›i thần sắc lá»™ ra trên nét mặt, hà nh động cá»§a Táºp Tiếu Phong, là điên cuồng gà o thét, tức giáºn gầm vang, xông và o phÃa Thiết Thá»§, chém ra má»™t Ä‘ao.
Thiết Thá»§ vÃ ÄÆ°á»ng Thất Kinh Ä‘ang khổ chiến.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh thấy Táºp Tiếu Phong chém ngã Lãnh Huyết, vung Ä‘ao đến tương trợ cho mình thì không khá»i cả mừng. Äúng lúc nà y, y đột nhiên phát hiện má»™t Ä‘ao đó cá»§a Táºp Tiếu Phong là chém vá» phÃa mình.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh lần nà y có thể nói là đại kinh thất sắc, vá»™i và ng vung Ä‘ao lên đỡ lấy má»™t Ä‘ao cá»§a Táºp Tiếu Phong. Nhưng “cách†má»™t tiếng, quyá»n cá»§a Thiết Thá»§ đã kÃch trúng cánh tay cầm Ä‘ao cá»§a y.
Tiếng “Cách†là tiếng xương cốt y vỡ vụn.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh cÅ©ng không hổ là cao thá»§ thân kinh bách chiến, lâm nguy bất loạn, y láºp tức tung mình lao vút lên cao để thoát thân, Ä‘oạn giÆ¡ cách tay còn lại ra, chá»™p lấy Táºp Cầu Nhi Ä‘ang đứng ngÆ¡ ngÆ¡ ngác ngác gần đó.
Táºp Mai Hồng không khá»i che miệng kêu lên kinh hãi, năm ngón tay ÄÆ°á»ng Thất Kinh Ä‘á»u Ä‘eo “thứ gì đó†có mà u lam óng ánh đáng sợ, không nghi ngá» gì nữa, đó chÃnh là má»™t loại ám khà cá»±c kỳ lợi hại, kiến huyết phong hầu, mà thứ ám khà đó Ä‘ang đặt trên đỉnh đầu Táºp Cầu Nhi.
Táºp Thu Nhai định bổ tá»›i ứng cứu thì chợt thấy bảy tám đạo ám khÃ, không mang tiếng gió bắn vá» phÃa mình.
Hữu thá»§ ÄÆ°á»ng Thất Kinh đã gãy, tả thá»§ Ä‘ang khống chế Táºp Cầu Nhi, không biết ám khà phát ra từ chá»— nà o trên ngưá»i y.
Táºp Thu Nhai vá»™i và ng lách ngưá»i né tránh ám khÃ, đừng nó là cứu ngưá»i, đến cả mạng mình cÆ¡ hồ cÅ©ng suýt nữa không giữ nổi.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh khống chế Táºp Cầu Nhi, bức lui Táºp Thu Nhai, Ä‘ang định cao giá»ng nói gì đó, nhưng chưa kịp mở miệng thì Táºp Tiếu Phong đã hú lên như mãnh lang, chém xuống má»™t Ä‘ao.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh không ngá» Táºp Tiếu Phong vẫn dám xuất Ä‘ao khi ái tá» Ä‘ang bị mình bắt giữ, trong lúc nguy cấp, y vá»™i và ng đưa Táºp Cầu Nhi ra chặn trước mặt mình, nếu má»™t Ä‘ao nà y cá»§a Táºp Tiếu Phong mà tiếp tục chém xuống, nhất định sẽ chém trúng Táºp Cầu Nhi trước, rồi má»›i đến lượt y.
Có câu hổ dữ không ăn thịt con, bất luáºn thế nà o, y cÅ©ng có thể chặn lại công thế Ä‘iên cuồng cá»§a Táºp Tiếu Phong trong khoảnh khắc.
Nhưng biến hóa tiếp theo, thì không ngưá»i nà o có mặt tại trưá»ng có thể tưởng tượng được.
Äao cá»§a Táºp Tiếu Phong vẫn chém xuống. Má»™t Ä‘ao nà y, từ đỉnh đầu cá»§a Táºp Cầu Nhi, ÄÆ°á»ng Thất Kinh, chém xả xuống táºn thắt lưng Táºp Cầu Nhi, cÅ©ng có nghÄ©a là xả tá»›i ngá»±c ÄÆ°á»ng Thất Kinh (bởi vì ÄÆ°á»ng Thất Kinh Ä‘ang giÆ¡ cao Táºp Cầu Nhi lên là m thuẫn bà i, mà Táºp Cầu Nhi thì chỉ là má»™t đứa trẻ sáu bảy tuổi, tá»± nhiên thấp hÆ¡n ÄÆ°á»ng Thất Kinh rất nhiá»u), Ä‘ao nà y, cÆ¡ hồ như đã xẻ đôi hai ngưá»i ra thà nh bốn mảnh.
Cảnh tượng nà y, không những là m Táºp Thu Nhai sững ngưá»i, Táºp Mai Hồng kinh hãi thét lên, Tiểu Trân chết lặng, tháºm chà là cả Thiết Thá»§, Lãnh Huyết đã kinh lịch giang hồ, cÅ©ng ngây ngưá»i ra.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh đương nhiên là chết cÅ©ng không hết tá»™i, nhưng Táºp Cầu Nhi... Táºp Cầu Nhi chỉ là má»™t đứa trẻ, hÆ¡n nữa còn là nhi tá» cá»§a Táºp Tiếu Phong.
2.
Táºp Tiếu Phong chém xuống má»™t Ä‘ao, rồi chẳng thèm nhìn hai xác chết lấy má»™t cái, láºp tức quay ngưá»i lại nói vá»›i Thiết Thá»§: “Äại ác đã trừ, Ä‘a tạ Thiết đại nhân và Lãnh đại nhân đã tương trợ, giúp Táºp Gia Trang vượt qua cÆ¡n sóng gió nà y!†Lúc y nói, máu tươi cá»§a nhi tá» y vÃ ÄÆ°á»ng Thất Kinh từ trên lưỡi Ä‘ao vẫn nhá» xuống tà tách.
Thiết Thá»§ ngây ngưá»i, không hiểu sao, chà ng bá»—ng cảm thấy á»›n lạnh, nhưng Táºp Tiếu Phong Ä‘Ãch thá»±c đã cứu mạng chà ng, nên chỉ đà nh nói: “Là trang chá»§ ứng biến tà i tình, nắm được đại cục...â€. Lá»i còn chưa dứt, Ä‘ao quang đã loé lên, Ä‘ao cá»§a Táºp Tiếu Phong đã bổ xuống đầu chà ng!
Thiết Thá»§ thấy Táºp Tiếu Phong má»™t Ä‘ao giết chết ÄÆ°á»ng Thất Kinh và nhi tá» cá»§a mình, trong lòng vẫn còn kinh hãi, lại không ngá» y sẽ đột kÃch mình, bởi vì Táºp Tiếu Phong căn bản không có lý do gì để sát hại bá»n há».
Táºp Tiếu Phong giết chết nhi tá» cá»§a mình, còn có thể giải thÃch là vô độc bất trượng phu, sợ rằng mình bị ÄÆ°á»ng Thất Kinh uy hiếp, để lỡ mất thá»i cÆ¡ tốt để giết chết tên đại gian đại ác nà y, thế nên y thà hi sinh nhi tá», cÅ©ng phải giết ÄÆ°á»ng Thất Kinh cho bằng được. Thế nhưng, lúc nà y Táºp Tiếu Phong thá»±c sá»± không có lý do gì để sát hại Thiết Thá»§, Lãnh Huyết.
Có lẽ vì thấy Táºp Tiếu Phong giết con không biết sắc nên quá ngạc nhiên, kỳ thá»±c thì Thiết Thá»§ nên nghÄ© tá»›i má»™t Ä‘iá»u: con ngưá»i nà y còn có chuyện gì mà không dám là m nữa chứ?
Thiết Thá»§ mắt sáng tay nhanh, hữu thá»§ láºp tức hất lên cản lấy lưỡi Ä‘ao.
Táºp Tiếu Phong cÆ¡ hồ như đã phát Ä‘iên tháºt sá»±, tả thá»§ song chỉ đâm thẳng và o hai mắt Thiết Thá»§.
Thiết Thá»§ liá»n giÆ¡ tả chưởng lên, dùng lòng bà n tay chặn đứng song chỉ cá»§a Táºp Tiếu Phong.
Nhưng cùng lúc ấy, tung chân lên đá ra một cước, lần nà y thì Thiết Thủ không còn tránh né kịp nữa, bị đá trúng Uất Tâm Huyệt.
Uất Tâm Huyệt không phải nhuyễn ma huyệt, mà là tỠhuyệt.
Cước pháp cá»§a Táºp Tiếu Phong tuy không cao minh, nhưng má»™t cước nà y cá»§a y, là toà n lá»±c đá ra.
“Bình!â€.
Táºp Tiếu Phong kêu lên má»™t tiếng thảm thiết, bởi vì Thiết Thá»§ đã kịp thá»i quán chú công lá»±c ra trước ngá»±c để bảo vệ tâm mạch, Táºp Tiếu Phong đá và o đó, cÆ¡ hồ như đá trúng má»™t tảng thép lá»›n, năm ngón chân láºp tức bị lá»±c phản chấn cuồng mãnh là m gãy Ä‘oạn.
Nhưng Thiết Thá»§ bị trúng má»™t kÃch và o tá» huyệt, tình trạng cÅ©ng không khá hÆ¡n bao nhiêu. Dù chà ng đã váºn táºp ná»™i lá»±c, kịp thá»i bảo vệ vùng ngá»±c, song má»™t cước cá»§a Táºp Tiếu Phong cÅ©ng khiến toà n thân chà ng co giáºt, rồi ngã phịch xuống đất.
Nếu đổi lại là ngưá»i khác, bị má»™t cước đá trúng tá» huyệt, sá»›m đã thất khiếu chảy máu mà chết từ lâu rồi, Thiết Thá»§ ná»™i công hùng háºu, tuy không nguy đến tÃnh mạng, nhưng cÅ©ng Ä‘au đớn vô cùng, nhất thá»i toà n thân vô lá»±c, hô hấp khó khăn, tháºp phần thống khổ.
Táºp Tiếu Phong đá ra má»™t cước, bị chấn kình cá»§a đối phương là m gãy năm ngón chân, trong lòng cÅ©ng lấy là m kinh hãi, nhưng cuối cùng cÅ©ng thấy Thiết Thá»§ nga xuống, không nén nổi phát ra má»™t trà ng cưá»i cuồng ngạo.
Tráºn cưá»i nà y quả tháºt khiến ngưá»i ta phải kinh tâm động phách, y cứ vừa cưá»i sằng sặc, vừa múa Ä‘ao loạ xạ. Lúc nà y nếu như còn có ngưá»i nà o không tin y là má»™t tên Ä‘iên, thì chỉ sợ kẻ ấy má»›i là má»™t tên Ä‘iên thá»±c sá»±.
Äợi cho y cưá»i dứt, Táºp Mai Hồng má»›i bi phẫn kêu lên: “Ca ca, huynh Ä‘ang là m gì váºy? Rốt cuá»™c là huynh muốn là m gì váºy? Huynh có biết mình vừa là m gì không?â€.
Táºp Tiếu Phong thôi không cưá»i nữa, nhưng ánh mắt y còn Ä‘iên cuồng hÆ¡n gấp bá»™i: “Ngươi há»i ta có biết mình Ä‘ang là m gì hay không? Ta đương nhiên phải biết mình Ä‘ang là m gì chứ. Mấy năm nay, ta phải chịu bao nhiêu uất ức, chịu đựng để kẻ khác thao túng. GiỠđây ta đã có thể ngẩng cao đầu, tháºt sá»± là m võ lâm thái đẩu, tháºt sá»± là m trang chá»§ Táºp Gia Tang... ha ha ha...â€.
Tròng mắt y đầy những tia máu nhá» li ti, đầu tóc rÅ© rượi, sắc mặt đáng sợ như hung thần ác sát. Chỉ thấy y quay ngoắt ngưá»i lại chỉ và o Táºp Thu Nhai và Táºp Mai Hồng Ä‘ang run lên vì khiếp sợ, gằn giá»ng há»i: “Còn các ngươi? Các ngươi đã là m gì cho Táºp Gia Trang? Ngươi há»i ta tại sao... ta nói cho ngươi biết, ÄÆ°á»ng Môn đã khống chế Táºp Gia Trang, muốn biến nó thà nh má»™t tiểu ÄÆ°á»ng Môn, thế nên bá»n chúng đã Ä‘i cướp vá» không Ãt tà i váºt... kim ngân châu bảo, phỉ thúy mã não, tá»± há»a đủ để xây má»™t toà thà nh lá»›n...â€.
Ãnh mắt Táºp Tiếu Phong cÆ¡ hồ như si như dại, nhưng lại tháºp phần tà dị: “Các ngươi thá» nghÄ© xem, bao nhiêu bảo váºt giá trị liên thà nh như váºy, Ä‘á»u là cá»§a ta hết. Ta là trang chá»§ cá»§a Táºp Gia Trang, ta phải dùng số tà i váºt đó để mặc sức hưởng thụ, xây dá»±ng Táºp Gia Trang huy hoà ng rá»±c rỡ, thá»±c lá»±c hùng háºu, sau đó phản công ÄÆ°á»ng Môn, tuyết cừu rá»a háºn... ha... ha... ha†Nói tá»›i đây, y lại ngá»a mặt cưá»i má»™t trà ng dà i.
“Nhưng mà ... ca ca...â€.
Táºp Mai Hồng kinh sợ nói: “Huynh cần kim ngân thôi mà , đâu cần phải sát nhân!â€.
“Ta không sát nhân?â€.
Nét mặt Táºp Tiếu Phong lá»™ ra vẻ Ä‘iên dại ác độc: “Ta không giết bá»n chúng, bá»n chúng sẽ lấy hết kim ngân tà i bảo Ä‘i, giao và o tay lÅ© tham quan ô lại, bao nhiêu bảo váºt như váºy, lẽ nà o để đám cẩu quan đó hưởng dụng chứ? Ngay cả nhi tá» yêu thương nhất ta cÅ©ng giết rồi, lẽ nà o lại tha cho hai bá»n chúng chứ?â€.
Táºp Thu Nhai kinh hoảng run run giá»ng nói: “Váºy... váºy... bá»n đệ... bá»n đệ...â€.
Táºp Thu Nhai liếc nhìn y rồi báºt cưá»i nói: “Ta không giết các ngươi, các ngươi phải thay ta trùng trấn thanh uy cá»§a Táºp Gia Trang. Dù sao hai ngươi cÅ©ng là đệ đệ muá»™i muá»™i cá»§a ta, ta không giết các ngươi, chỉ giết bá»n chúng thôiâ€.
Lúc y nói câu nà y, ngữ Ä‘iệu hết sức ôn hoà , nhưng Táºp Mai Hồng, Táºp Thu Nhai nghe mà cảm thấy rợn hết cả ngưá»i.
Chỉ nghe Lãnh Huyết trầm giá»ng nói: “Nhị công tá», tam cô nương, lệnh huynh trưởng giả Ä‘iên trong thá»i gian dà i, bây giỠđã biến thà nh má»™t tên Ä‘iên tháºt rồiâ€.
Táºp Thu Nhai và Táºp Mai Hồng nghe câu nà y cá»§a chà ng, sắc mặt đại biến, hai ngưá»i đưa mắt nhìn nhau, rồi Táºp Mai Hồng ghé miệng và o tai Táºp Thu Nhai nói nhanh mấy câu gì đó.
Táºp Tiếu Phong không chú ý đến Táºp Mai Hồng và Táºp Thu Nhai, bởi vì lúc nà y y Ä‘ang vung Ä‘ao lên giống như má»™t con ác thú Ä‘ang nhe nanh múa vuốt từ từ tiến vá» phÃa Lãnh Huyết, cưá»i khùng khục nói: “Ta Ä‘iên? Ngươi nói ta Ä‘iên? Cả Ä‘á»i nà y ngươi cÅ©ng không nói được nữa đâu!â€.
Lãnh Huyết trúng phải Thất Hồn Äao Pháp, vết thương vỡ tung, tá»± nhiên không thể tránh được má»™t Ä‘ao nà y cá»§a y.
Äúng phải lúc nà y, đột nhiên có má»™t chuyện mà Táºp Tiếu Phong không thể ngá» tá»›i.
Táºp Mai Hồng lướt tá»›i cõng Lãnh Huyết lên bá» chạy.
Táºp Tiếu Phong thoáng ngây ngưá»i, rồi vung Ä‘ao lên quát lá»›n: “Quay lại, quay lại...â€.
Cùng lúc ấy, y cÅ©ng phát hiện Táºp Thu Nhai Ä‘ang xốc Thiết Thá»§ lên chạy ra cá»a!
Táºp Tiếu Phong vung Ä‘ao Ä‘uổi theo, miệng hét lá»›n: “Bá» xuống, quay lại, quay lại!â€.
Nhưng y cà ng vung đao, cà ng hò hét thì đệ đệ muội muội của y lại cà ng chạy thục mạng.
Táºp Tiếu Phong vừa gà o thét, vừa phóng ra ngoà i Ä‘uổi theo Táºp Thu Nhai và Táºp Mai Hồng. Trong gian đại sảnh chỉ còn lại mình Tiểu Trân vá»›i mấy chục thanh đơn Ä‘ao, sáu mươi tư chiếc ghế và bốn tá» thi.
3.
Táºp Tiếu Phong chẳng những võ công, Ä‘ao pháp cao hÆ¡n nhị đệ, tam muá»™i mà khinh công cÅ©ng cao hÆ¡n há» rất nhiá»u... huống hồ võ công còn có thể hợp lá»±c, chứ khinh công thì hoà n toà n là biểu hiện cá»§a cá nhân, không thể hai ngưá»i cùng chạy thì chạy nhanh hÆ¡n được.
HÆ¡n nữa, Táºp Mai Hồng và Táºp Thu Nhai còn phải cõng thêm trá»ng lượng cá»§a hai ngưá»i.
Táºp Tiếu Phong vốn có thể Ä‘uổi kịp hai ngưá»i bá»n há» trong thá»i gian ngắn, nhưng năm ngón chân cá»§a y đã bị ná»™i kình hùng háºu cá»§a Thiết Thá»§ là m chấn thương, khiến cho chân trái cá»§a y rất khó di động, nếu không phải qua hết lục thảo bình, tá» hoa địa là dòng Khóa Hổ Giang, mà Táºp Thu Nhai và Táºp Mai Hồng lại hoà n toà n không biết bÆ¡i, thì Táºp Tiếu Phong nhất định không thể Ä‘uổi kịp bá»n há».
Thế nhưng giá» Táºp Tiếu Phong đã Ä‘uổi kịp rồi.
Y lê chiếc chân bị thương chạy tá»›i, ánh mắt xạ ra những tia âm độc, miệng gầm lên: â€œÄÆ°á»£c lắm, được lắm, các ngươi không nghe lá»i ta, giúp đỡ ngoại nhân... các ngươi... đừng có mà trách ta đấy...!â€.
Táºp Tiếu Phong từng vì muốn kinh động Tứ Äại Danh Bá»™ đến giải nguy mà đã bất chấp thể diện ép đệ đệ và đệ muá»™i tương lai thoát y nhảy xuống sông, tháºm chà vì bị ÄÆ°á»ng Thất Kinh, đã hi sinh cả nhi tá» cá»§a mình, thế nên Táºp Thu Nhai và Táºp Mai Hồng Ä‘á»u hiểu rất rõ, y Ä‘ang muốn là m gì.
Táºp Thu Nhai buông Thiết Thá»§ xuống, má»™t tay vung Ä‘ao, má»™t tay khươ loạn xạ, giống như không ngừng xua tay váºy, chỉ nghe y khà n khà n giá»ng nói: “Ca ca, huynh... huynh đừng qua đây... nếu huynh qua... đệ... đệ...â€.
Nhưng má»—i lần y dừng lại, Táºp Tiếu Phong lại sầm mặt xuống má»™t chút, bức tá»›i má»™t bước, thế nên khi Táºp Thu Nhai nói hết câu, Táºp Tiếu Phong đã đến trước mặt y, giương Ä‘ao lên. Gương mặt y lúc nà y, giống như má»™t tên cuồng ma khát máu váºy.
Cùng lúc đó, một tiếng kêu lảnh lót vang lên, nhân ảnh thấp thoáng, tiếng binh khà chạm nhau vang lên liên miên bất tuyệt.
Táºp Mai Hồng đã xuất thá»§ vá»›i Táºp Tiếu Phong.
Táºp Thu Nhai vẫn đứng ngây ngưá»i ra như phá»—ng đá, không biết nên là m sao má»›i tốt.
Võ công cá»§a Táºp Mai Hồng vốn đã không bằng Táºp Tiếu Phong, chỉ má»›i được mưá»i chiêu, nà ng đã phải kêu lên: “Nhị ca... nhị ca... nhanh lên...â€.
Tá»›i đây thì nà ng đã không thể nói tiếp được nữa, bởi tuy Táºp Tiếu Phong bị thương má»™t chân, nhưng Ä‘ao thế vẫn lăng lệ phi thưá»ng, khiến Táºp Mai Hồng căn bản không thể thoát khá»i vòng ká»m tá»a cá»§a thanh Ä‘ao trong tay y, tháºm chà cả cÆ¡ há»™i để lên tiếng cÅ©ng không có.
Táºp Thu Nhai cầm chắc thanh Ä‘ao trong tay, những đưá»ng gân trên mu bà n tay Ä‘á»u gồ hết cả lên. Lãnh Huyết cố gắng gượng dáºy, nhưng cuối cùng vẫn ngã nhà o xuống, chà ng thở hổn hển nói vá»›i Táºp Thu Nhai: “Ngươi còn không Ä‘i, muá»™i muá»™i cá»§a ngươi sẽ...â€.
Lá»i còn chưa dứt, thì đã nghe má»™t tiếng “Ã!†Bả vai Táºp Mai Hồng đã bị trúng Ä‘ao thá» thương, nhưng đơn Ä‘ao trong tay Táºp Tiếu Phong cÅ©ng vì quá nôn nóng tấn công mà bị Táºp Mai Hồng hất ngược Ä‘ao lại chém trúng, Táºp Tiếu Phong vá»™i và ng giáºt Ä‘ao trở vá», nhưng đã không còn kịp nữa. Thanh Ä‘ao rá»i khá»i tay bay vút xuống sông, thân Ä‘ao đã ngáºp trong dòng nước, chỉ có cán Ä‘ao là lá»™ ra trên mặt nước.
Lúc nà y Tiểu Trân cũng đã chạy tới, nà ng không biết khinh công, có thể chạy tới được chỗ nà y đã là một chuyện không dễ rồi.
Táºp Mai Hồng tuy đánh bay được thanh Ä‘ao trên tay ca ca, nhưng cÅ©ng đã thá» thương, bị Thất Hồn Äao Pháp đả thương, thế nên Táºp Mai Hồng cÅ©ng láºp tức mất Ä‘i năng lá»±c chiến đấu. Táºp Tiếu Phong chỉ cần vung tay lên má»™t cái đã Ä‘oạt được thanh Ä‘ao trong tay nà ng, Ä‘oạn tung chân đạp cho nà ng má»™t cái ngã nhà o, giÆ¡ Ä‘ao lên định chém.
Táºp Thu Nhai gầm lên: “Không được!†Rồi huy Ä‘ao cản lấy thanh Ä‘ao cá»§a Táºp Tiếu Phong không cho chém xuống.
Hương hoa thÆ¡m ngát, cá» xanh mÆ¡n mởn, cảnh sắc như thÆ¡ như hoạ, nhưng hai huynh đệ há» Táºp lại Ä‘ang quyết chiến sinh tá».
Thiết Thá»§ cố nhịn Ä‘au, định bò dáºy, nhưng tá» huyệt bị trúng má»™t kÃch toà n lá»±c cá»§a Táºp Tiếu Phong, dù công lá»±c chà ng cao thâm nên không mất mạng, nhưng muốn khôi phục trong thá»i gian ngắn là chuyện tuyệt đối không thể. Cà ng phải gắng gượng lắm má»›i rên rỉ được má»™t tiếng: “Tiểu Trân, cô nương... mau chạy Ä‘i!â€.
Bất luáºn là ai cÅ©ng có thể nhìn ra, Táºp Thu Nhai Ä‘ang trong cÆ¡n hoảng loạn không thể là đối thá»§ cá»§a Táºp Tiếu Phong, sau khi Táºp Tiếu Phong giết chết Táºp Thu Nhai, nhất dịnh sẽ giết hết những ngưá»i còn sống ở đây, cả Tiểu Trân cÅ©ng không ngoại lệ.
Có Ä‘iá»u trong số những ngưá»i nà y, chỉ có nà ng là ngưá»i duy nhất còn năng lá»±c chạy trốn.
Thiết Thủ thúc dục Tiểu Trân mau đà o tẩu, nhưng nà ng chỉ một mực lắc đầu.
Äúng lúc nà y, má»™t tiếng “Äang!†vang lên, thanh Ä‘ao trong tay Táºp Thu Nhai đã bị Táºp Tiếu Phong đánh bay ra xa.
Táºp Thu Nhai hai tay không còn vÅ© khÃ, chỉ biết luống cuống né tránh mà n Ä‘ao ảnh má» mịt cá»§a đại ca mình.
Tiểu Trân đột nhiên chạy đến bá» sông, nhặt lấy thanh Ä‘ao cá»§a Táºp Tiếu Phong bay ra khi nãy, rồi chạy đến gần chá»— hai ngưá»i Ä‘ang quyết chiến, cao giá»ng hét: “Nhị công tá», Ä‘ao... Ä‘ao!â€.
Nói xong nà ng liá»n quăng thanh Ä‘ao vá» phÃa Táºp Thu Nhai.
Táºp Thu Nhai đã đến nước liá»u mạng, bởi vì y biết ca ca y đã bất chấp tình huynh đệ mà hạ sát thá»§ vá»›i mình, đồng thá»i cÅ©ng đã động chân hoả, vừa nghe Tiểu Trân kêu lên, hà o khà cÅ©ng bốc cao ngùn ngụt, tung chân quét ra má»™t cước, Táºp Tiếu Phong vì quá tá»± tin, nghÄ© rằng Táºp Thu Nhai nhất định sẽ chết dưới Ä‘ao cá»§a mình, mặt khác vì chân trái đã bị Thiết Thá»§ chấn thương không tiện cỠđộng nên đã bị má»™t cước cá»§a Táºp Thu Nhai là m cho lảo đảo thoái lui.
Táºp Thu Nhai tiếp lấy thanh Ä‘ao cá»§a Tiểu Trân, gầm lên má»™t tiếng, rồi chém thẳng vá» phÃa Táºp Tiếu Phong.
Một đao nà y chém được giữa chừng thì xảy ra biến hoá.
Thanh Ä‘ao nà y vốn nhặt lên ở bá» sông, chém được ná»a chừng, những hạt nước liá»n bắn ra tung toé, giống như cầu vồng lấp lánh, phát ra những tia sáng chói mắt, cÆ¡ hồ như má»™t bầu trá»i huyá»n ảo ẩn ẩn hiện hiện trước mắt, khiến tất cả má»i ngưá»i từ Thiết Thá»§, Lãnh Huyết Ä‘ang bị thương đến ngưá»i không biết võ công như Tiểu Trân, tháºm chà là cả ngưá»i bị tấn công Táºp Tiếu Phong và ngưá»i tấn công Táºp Thu Nhai, toà n bá»™ Ä‘á»u chìm và o má»™t giấc má»™ng huyá»n ảo mê ly.
Nhưng mộng đã vỡ.
Äao đã chém trúng Táºp Tiếu Phong.
Táºp Tiếu Phong hét lá»›n: “Toái Má»™ng...â€. rồi ngã nhà o xuống sông.
4.
Toái Má»™ng Äao thì ra chÃnh là thanh Ä‘ao vừa cùn vừa cÅ© mà Táºp Tiếu Phong đã dùng từ nhá» tá»›i lá»›n.
Nhưng chỉ cần thanh Ä‘ao cùn nà y được nhúng xuống nước, sẽ có thể phát huy uy lá»±c cá»§a Thất Hồn Äao Pháp lên gấp mưá»i lần.
Thiết Thá»§ và Lãnh Huyết vừa nhìn thấy má»™t Ä‘ao nà y cá»§a Táºp Thu Nhai, đã láºp tức hiểu ra tại sao năm xưa Táºp Bôn Long Ä‘oạt được danh hiệu Quan Trung Äệ Nhất Cao Thá»§.
Khi dùng Toái Má»™ng Äao xuất chiêu trong Thất Hồn Äao Pháp, thân Ä‘ao rung lên cá»±c mạnh, sẽ tạo ra ảo ảnh giống như má»™t giác má»™ng huyá»n ảo mê ly, có thể nói là những ngưá»i đối địch vá»›i Táºp Bôn Long không bị võ công cá»§a y đánh bại, mà là bị mỹ cảnh trong ảo tượng do Toái Má»™ng Äao tạo ra đánh bại.
Không hiểu vì sao, có lẽ là Táºp Bôn Long không muốn con cháu mình á»· trượng ma lá»±c cá»§a và o thanh Ä‘ao nà y mà bá» qua võ công chân chÃnh, nhưng cÅ©ng không muốn há»§y Ä‘i thanh Ä‘ao nà y, hoặc giả là y sợ ngưá»i khác nhòm ngó thanh Ä‘ao nà y, gây há»a cho Táºp gia, hoặc cÅ©ng có thể là y lục thân bất nháºn, không muốn con cháu nổi danh hÆ¡n mình, thế nên vẫn truyá»n Ä‘ao cho Ä‘á»i sau, nhưng đã hạ cấm lệnh không cho ngưá»i cá»§a Táºp gia lại gần nước. TÃnh năng cá»§a Toái Má»™ng Äao, vì thế cÅ©ng không thể phát huy ra được.
Äến táºn lúc nà y, khi Táºp Tiếu Phong muốn giết thân muá»™i muá»™i cá»§a mình mà đao bay khá»i tay, rÆ¡i xuống sông, sau đó do Tiểu Trân nhặt lên, ném vá» phÃa Táºp Thu Nhai, rồi y dùng Thất Hồn Äao Pháp chém ca ca cá»§a y, má»i ngưá»i má»›i biết đây chÃnh là Toái Má»™ng Äao.
Táºp Tiếu Phong liệu có bị Ä‘ao đó cá»§a Táºp Thu Nhai giết chết?
Không ai biết chắc được, dù sao thì Táºp Tiếu Phong cÅ©ng không biết bÆ¡i, ngã xuống sông bị nước cuốn Ä‘i, nhất định sẽ chết chứ chẳng nghi.
Sau khi Táºp Thu Nhai chém ra Ä‘ao đó, cả ngưá»i cứ ngây ra như đá.
Hồi lâu sau, y cũng không thể hồi phục lại tinh thần.
Còn Thiết Thá»§, Lãnh Huyết, Táºp Mai Hồng thì không thể cỠđộng.
CÅ©ng may là còn có Tiểu Trân, má»™t nữ tá» hoà n toà n không biết võ công, bằng không, bá»n há» không biết sẽ phải nằm trên bãi cá» nà y đến bao giá» nữa. Cá» tuy sạch, hoa tuy thÆ¡m tuy đẹm, nhưng đối vá»›i mấy ngưá»i thá» thương nà y mà nói, nằm trên giưá»ng trong phòng thì vẫn thá»±c tế hÆ¡n má»™t chút.
5.
Ba ngà y sau, Thiết Thá»§ và Lãnh Huyết Ä‘i ra từ Táºp Gia Trang, lại nhìn thấy thảm cá» xanh mÆ¡n mởn, hoa tÃm nở thÆ¡m ngát, bên bá» Khóa Hổ Giang, cảnh sắc lại cà ng xanh tươi.
Hai ngưá»i hÃt hà không khà trong là nh do cÆ¡n gió sông mang tá»›i, trong lòng chỉ muốn lưu lại không Ä‘i.
Huống hồ, ba ngà y nà y, Táºp Mai Hồng và Tiểu Trân, luôn muốn há» lưu lại, bất kể là ở lại thêm má»™t hai ngà y cÅ©ng được, có Ä‘iá»u cả hai nữ tá» nà y Ä‘á»u không biểu bạch tâm tình cá»§a mình ra ngoà i.
Nhưng từ việc Táºp Mai Hồng không ngừng lấy ra những thứ đẹp, những thứ ngon trong trang ra thu hút sá»± chú ý cá»§a Lãnh Huyết, rồi ánh mắt nhu thuáºn len lén nhìn Thiết Thá»§ cá»§a Tiểu Trân, Thiết Thá»§ và Lãnh Huyết Ä‘á»u cảm nháºn được Ä‘iá»u đó.
Nhưng bá»n há» vẫn phải Ä‘i.
Tiểu Trân và Táºp Mai Hồng tiá»…n hai ngưá»i ra cổng.
Táºp Thu Nhai không ra, bởi vì y đã bệnh.
Y không ngừng sốt cao, ná»a đêm mê sảng, không ngừng nằm mÆ¡ thấy cảnh mình vung Ä‘ao giết chết thân huynh, nhưng Toái Má»™ng Äao ở trong tay y, trách nhiệm ở trên vai y, Táºp Gia Trang không thể không có trang chá»§, y buá»™c phải thừa kế vị trà ấy.
Thiết Thá»§ và Lãnh Huyết biết bệnh tình cá»§a Táºp Thu Nhai không có gì đáng ngại, nhưng vết thương trong lòng y thì có thể nói là vô cùng nghiêm trá»ng. Hai ngưá»i bá»n há» có thể phá được vụ án mà nha dịch cá»§a bảy tỉnh hai mươi bốn nha huyện Ä‘á»u không phá nổi, nhưng thá»±c sá»± không có cách nà o để giải trừ Ä‘i gánh nặng vô hình trong lòng ngưá»i thanh niên nà y.
Bá»n há» chỉ có thể ra Ä‘i.
Bên ngoà i còn rất nhiá»u vụ nghi án khác Ä‘ang đợi bá»n há» phá giải.
Táºp Mai Hồng tiá»…n hai ngưá»i ra đến cá»a, thì đột nhiên chu môi lên nói vá»›i Lãnh Huyết: “Ta biết rồi!â€.
Lãnh Huyết ngẩn ngưá»i há»i: “Cô nương biết gì?â€.
Táºp Mai Hồng quay ngưá»i Ä‘i, không nhìn chà ng: “Lần nà y huynh Ä‘i là để gặp nữ nhân có cái mÅ©i vừa cao vừa đẹp kia!â€.
Lãnh Huyết ngạc nhiên, chà ng không biết nữ tá» nà y rốt cuá»™c Ä‘ang nói gì, chỉ biết nhắc lại má»™t câu: “Cái gì mà nữ nhân có cái mÅ©i vừa cao vừa đẹp chứ?â€.
Thiết Thá»§ lặng lẽ kéo chà ng sang má»™t bên, mỉm cưá»i há»i: “Äệ còn nhá»› lần đầu tiên gặp tam tiểu thư, đệ đã mắng nà ng thế nà o không?â€.
Lãnh Huyết nghÄ© ngợi giây lát, rồi láºp tức nhá»› ra, chà ng bước tá»›i, hai mắt sáng ngá»i, miệng cưá»i cưá»i nói vá»›i Táºp Mai Hồng: “Cô nương mÅ©i quả cà , chúng ta Ä‘i đây!â€.
Táºp Mai Hồng giáºn dá»—i hứ má»™t tiếng, không thèm để ý đến chà ng. Tiểu Trân thấy váºy thì nhướng mà y nói: “Các huynh phải Ä‘i thì Ä‘i Ä‘i, còn chá»c tức nà ng là m gì?â€.
Lãnh Huyết cưá»i cưá»i nói: “Nếu thiên hạ có loại cà nà o đẹp như mÅ©i cá»§a tam tiểu thư, ta nguyện ngà y ngà y không ăn gì khác, mà chỉ ăn thứ cà ấy thôiâ€.
Táºp Mai Hồng liá»n láºp tức đổi giáºn là m vui, nhưng vẫn không quay ngưá»i lại. Tiểu Trân u uất thở dà i nói: “Äáng tiếc, hai huynh phải Ä‘i rồi, nếu không tôi sẽ muối cà cho các huynh ănâ€.
Thiết Thủ bước lên một bước, chà ng cao hơn Tiểu Trân cả cái đầu, nên nà ng phải ngước mắt lên mới nhìn thấy ánh mắt ôn nhu hòa dịu của chà ng.
“Váºy thì, tối nay chúng ta đợi ăn cà cá»§a cô nương được không?â€.
Tiểu Trân giáºt mình: “Ủa, không phải hai huynh phải Ä‘i...â€.
“Phải, nhưng vụ án lần nà y...â€. Lãnh Huyết cưá»i cưá»i, má»™t nụ cưá»i hiếm khi xuất hiện trên gương mặt chà ng: “Nhưng vụ án nà y, là huyết án thúc phụ cá»§a Quách bá»™ đầu bị giết chết má»™t cách bà ẩn, địa Ä‘iểm chÃnh là vùng nà y, thế nên tối nay chúng ta sẽ quay lạiâ€.
Thúc phụ cá»§a bá»™ đầu Quách Thu Phong cÅ©ng là má»™t bá»™ khoái nổi tiếng, cái chết cá»§a y liên quan đến rất nhiá»u chuyện khúc triết ly kỳ, nhưng Tiểu Trân và Táºp Mai Hồng nghe chà ng nói váºy, Ä‘á»u cảm thấy thảm cá» xanh như cà ng thêm xanh, những bông hoa tÃm như cà ng thêm đẹp, cả nước sông cÅ©ng trong xanh hÆ¡n trước rất nhiá»u.
Cả gió, cũng đa tình.
- o HẾT o -
Má»i xem tiếp Äại Tráºn Trượng
|
 |
|
| |