| 
	 
		 | 
 
	
		|    |  |  
	
	
	| 
			
			 
			
				13-10-2008, 05:12 PM
			
			
			
		 |  
	| 
		
			|  | Phi Thăng Chi Háºu |  | 
					Tham gia: Jun 2008 
						Bài gởi: 1,213
					 
                    Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngày 1 giá» 
                 Thanks: 286 
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	      |  |  
	
	| 
			
			Chương 6  
 
  
 - Tôi nói với các chị rồi, tôi sẽ không may vá gì hết!
 Alexandra nói lá»›n, hai má á»ng đỠvì giáºn. nàng quắt mắt nhìn những ngưá»i thợ may đã suốt ba ngày ba đêm Ä‘o, găm kim băng, thở dài, cắt vải đủ thứ màu sắc bừa bãi khắp phòng để may đủ thứ áo quần nào là áo dài mặc ban ngày, áo quần cưỡi ngá»±a, áo quần Ä‘i bách bá»™, và áo dài ngá»§. Cô cảm thấy mình như ngưá»i ná»™m không được có ý kiến, không được nghỉ ngÆ¡i, mà chỉ có việc là phải đứng yên để cho thợ găm kim, chÃch, thá»c. Trong khi đó thì bà Công tước già đứng nhìn, công kÃch từng dáng Ä‘iệu, từng cá» chỉ cá»§a Alexandra.
 Suốt ba ngày liá»n Alexandra cứ yêu cầu được nói chuyện vá»›i ngưá»i chồng tương lai mãi, nhưng ông Công tước Ä‘ang “báºn việc khác†hay là Ramsey, ngưá»i quản gia mặt lạnh như tiá»n, thưá»ng báo cho cô như thế. Thỉnh thoảng cô thoáng thấy chàng ở trong thư viện Ä‘ang nói chuyện vá»›i các vị quà tá»™c cho đến xế chiá»u. Nàng và Mary Ellen ăn riêng trong phòng ngá»§ cá»§a Alexandra, còn chàng thì rõ ràng thÃch ăn vá»›i bà ná»™i chàng. Bây giá» thì Alexandra kết luáºn rằng việc “báºn việc khác†chỉ là cái cá»› để chàng khá»i bị nàng quấy rầy.
 Sau ba ngày trôi qua, Alexandra căng thẳng, tức giáºn và rất lo sợ đây là Ä‘iá»u nàng cảm thấy khá»§ng khiếp nhất. Mẹ nàng và ông cáºu Monty không gặp được nàng. Mặc dù hỠở trong quán trá» cách đây ba dặm, nhưng há» không được phép đến Rosemeade. Cuá»™c Ä‘á»i đã mở ra trước mắt cô má»™t cái hố rá»™ng, cô đơn, phân cách cô vá»›i những ngưá»i thân trong gia đình, vá»›i Mary Ellen, và vá»›i các gia nhân già đã từng là bạn cá»§a nàng từ thá»i thÆ¡ ấu.
 - Äây là cả má»™t trò há»! – Alexandra nói vá»›i Mary Ellen giáºm chân thình thịch vì tức giáºn, chán nản, mắt nhìn chằm chằm vào chị thợ may vừa găm kim căng cái lai áo dài bằng vải mút xÆ¡ lin màu vàng chanh mà Alex Ä‘ang mặc.
 - Äứng yên, thưa cô, và đừng diá»…n kịch nữa – bà Công tước vừa bước vào phòng vừa chua chát nói. Suốt ba ngày, bà Công tước không nói vá»›i cô má»™t lá»i, ngoài trừ chỉ trÃch, lên lá»›p, giáo huấn hay là ra lệnh.
 - Diá»…n kịch… - Alexandra nói lá»›n vì nàng cảm thấy tức giáºn, giá»ng nói sôi nổi, và thÃch thú. - Nếu bà nghÄ© đây là việc diá»…n kịch, thì hãy đợi cho đến khi bà nghe hết những Ä‘iá»u tôi nói.
 Bà Công tước quay ngưá»i như thể bà định Ä‘i ra, và việc này đối vá»›i Alexandra như đổ dầu thêm vào lá»a
 – Tôi đỠnghị bà ở lại để nghe tôi nói cho hết câu, thưa bà.
 Bà Công tước đành quay ngưá»i lui, nhướng cao đôi lông mày vá»›i vẻ đài các, bà đợi.
 Thái độ kiêu ngạo cá»§a bà làm cho Alexandra nổi giáºn đến ná»—i giá»ng nàng run run:
 - Bà làm Æ¡n nói vá»›i cháu ná»™i vô hình cá»§a bà rằng việc đám cưới dẹp bá», hay là nếu ông ấy muốn xuất hiện, thì bà biểu ông ta đến gặp tôi rồi tôi sẽ nói vá»›i ổng như thế - Sợ báºt khóc, nàng nghÄ© nếu khóc thế nào bà già cÅ©ng cưá»i mình, nên nàng vá»™i Ä‘i ra khá»i phòng, Ä‘i dá»c theo hành lang và xuống cầu thang lầu.
 Khi ngưá»i quản gia mở cá»a trước cho Alexandra anh ta há»i:
 - Sao, tôi nói sao vá»›i Äức ông… nếu Äức ông há»i cô làm gì ở đâu, tôi biết nói sao?
 Dừng lại nhìn vào mắt Ramsey, cô nhại lại giá»ng cá»§a gã:
 - Nói vá»›i ngài tôi “báºn việc khácâ€.
 Má»™t giá» sau, khi Alexandra Ä‘i lang thang trong vưá»n hồng, cÆ¡n Ä‘iên loạn vì tức giáºn dịu lại. Nàng cúi xuống ngắt má»™t Ä‘oá hồng đẹp đưa lên mÅ©i ngá»i hương thÆ¡m, rồi xé từng cánh hoa, ném xuống đất. Từng cánh hồng bay quanh váy nàng rồi rÆ¡i xuống đất, chồng lên những cánh hồng khác, đỠcó, trắng có, vàng có, những cánh hồng mà nàng đã vô tình xé nát.
 Bá»—ng sau lưng nàng có giá»ng nói cất lên, giá»ng nói trầm và bình thản:
 - Theo lá»i nhắn mà cô bảo Ramsey Ä‘em đến cho tôi, tôi nghÄ© cô bất bình chuyện gì phải không?
 Alexandra quay lui, lòng mong má»i được nói chuyện vá»›i chàng giảm sút vì sá»± hốt hoảng trong mấy ngày qua cứ ám ảnh trà óc nàng khiến nàng rối trÃ. Nhưng nàng cÅ©ng trả lá»i:
 - Tôi bất bình đủ chuyện.
 Chàng thÃch thú nhìn những cánh hồng nằm rải rác trên váy nàng,
 - Rõ ràng cô cũng bất bình luôn những đóa hồng - chàng nói lòng cảm thấy hơi có lỗi vì mấy ngày qua chàng không hay biết gì đến nàng.
 Alexandra nhìn theo ánh mắt cá»§a chàng, đỠmặt bối rối, rồi nói bằng má»™t giá»ng vừa chán nản vừa tức tối.
 - Hoa hồng đẹp, nhưng…
 - Nhưng… cô chán không muốn thấy cánh hoa nằm trên đài hoa, phải không?
 Nháºn thấy mình bị lôi vào cuá»™c tranh luáºn vá» hoa hồng khi Ä‘á»i mình Ä‘ang gặp cảnh lao Ä‘ao, Alexandra bèn đứng thẳng ngưá»i, nói bằng má»™t giá»ng cương quyết, bình tÄ©nh.
 - Thưa Äức ông, tôi không lấy ông đâu.
 Chàng thá»c hai tay vào túi, hÆ¡i ngạc nhiên.
 - Tháºt ư? Tại sao váºy?
 Alexandra cố suy nghÄ© cách trả lá»i, nàng đưa bàn tay run run lên vuốt mái tóc quăn Ä‘en và Jordan đưa mắt nhìn vẻ duyên dáng tá»± nhiên cá»§a nàng, đây là lần đầu chàng tháºt sá»± nhìn kỹ nàng. Ãnh mặt trá»i chiếu lên tóc Alexandra, nhuá»™m vàng mái tóc, biến cặp mắt Ä‘en cá»§a nàng thành màu ngá»c lam. Màu vàng cá»§a chiếc áo dài tăng thêm vẻ đẹp cho nét mặt, da mặt có màu kem và hai má phá»›t hồng.
 Alexandra nói bằng má»™t giá»ng Ä‘au khổ.
 -Xin anh đừng nhìn tôi với ánh mắt đăm đăm như thể mổ xẻ mặt tôi để tìm nét xấu, có được không?
 - Tôi làm như thế à? – Jordan thá» Æ¡ há»i, lần đầu tiên chàng nháºn ra hai gò má nàng cao và đôi môi đầy đặn, má»m mại. Khi chàng nhìn khuôn mặt có đưá»ng nét hấp dẫn, thanh tú vá»›i bá»™ chân mày cong và hai hàng lông nheo dài, Ä‘en nhánh, chàng không ngá» chàng đã lầm nàng là má»™t cáºu trai.
 - Anh đã đóng vai Pygmalion vá»›i Ä‘á»i tôi, tôi không thÃch thế.
 - Tôi là cái gì? – Jordan há»i, chàng bá»—ng chú ý đến lá»i nàng nói.
 - Trong kho tàng truyện truyá»n thuyết cá»§a tôi, Pygmalion là…
 - Tôi rất rành vá» truyá»n thuyết, tôi ngạc nhiên thấy đàn bà lại rành vá» chuyện cổ tÃch cổ Ä‘iển.
 - Chắc là anh Ãt có kinh nghiệm vá» giá»›i tÃnh cá»§a phụ nữ - Alexandra nói, vẻ ngạc nhiên, - Ông ngoại tôi nói rằng phụ nữ cÅ©ng thông minh như đàn ông.
 Nàng thấy mắt chàng ánh lên vẻ tươi vui, như thể chàng đã cố nÃn cưá»i và muốn nói rằng chàng thÃch thú vá» lá»i đánh giá trà thông minh nữ giá»›i hÆ¡n là lá»i nháºn xét vá» việc chàng thiếu kinh nghiệm vá» phụ nữ. Nhưng nếu chàng nghÄ© thế thì chàng đã sai lầm. nàng nói tiếp:
 - Xin đừng xem tôi như má»™t kẻ ngu đần! Má»i ngưá»i trong nhà anh Ä‘á»u nghÄ© thế, tháºm chà cả gia nhân cá»§a anh cÅ©ng cao ngạo và đối vá»›i tôi rất kỳ cục.
 - Tôi đã ra lệnh cho quản gia nhét bông vào lá»— tai, giả vá» Ä‘iếc – Jordan trêu chá»c – và tôi sẽ ra lệnh cho nô bá»™c mang tấm bịt mặt. Như thế có làm cho cô cảm thấy như ở nhà chưa?
 - Anh sẽ đối xỠvới tôi nghiêm túc chứ?
 Jordan bá»—ng nghiêm trang khi nghe câu há»i trịnh trá»ng cá»§a nàng. Chàng lạnh lùng đáp:
 - Tôi sẽ cưới cô. Như thế là đủ nghiêm túc rồi.
 Alexandra đã quyết định không lấy chồng, nàng đã nói vá»›i chàng rồi, nhưng bây giá» quyết định ấy bá»›t bức thiết vì nàng nháºn ra nàng không cảm thấy bị hăm dá»a nữa, và không còn khó chịu vá»›i chàng nữa. nàng nghiêng đầu sang má»™t bên, miệng mỉm cưá»i, nói:
 - Anh có nháºn thấy má»—i khi anh nói đến từ “cưới†là anh trở nên cau có không?
 Khi thấy chàng không nói gì, Alexandra để tay lên cánh tay áo cá»§a chàng như thể chàng là má»™t ngưá»i bạn, rồi nàng nhìn vào đôi mắt xám khó hiểu, thấy vẻ hoài nghi ẩn tiá»m trong mắt chàng:
 - Thưa Äức ông, tôi không muốn tò mò, nhưng tôi muốn há»i anh có được hạnh phúc trong cuá»™c sống không?
 Chàng có vẻ bá»±c tức khi nghe nàng há»i thế, nhưng vẫn trả lá»i:
 - Không được hạnh phúc lắm!
 - Äấy, anh thấy chưa! Chúng ta sẽ không hợp nhau. Anh thì chán Ä‘á»i còn tôi thì không! - Niá»m lạc quan yêu Ä‘á»i, sá»± can đảm và tinh thần bất khuất mà Jordan đã thấy nÆ¡i Alexandra vào đêm há» gặp nhau bây giá» hiện ra trong giá»ng nói cá»§a nàng khi nàng ngẩng mặt nhìn trá»i xanh, hiện ra trong thái độ yêu Ä‘á»i, thÆ¡ ngây và hy vá»ng – tôi yêu cuá»™c sống, ngay cả khi tôi gặp phải những chuyện không hay. Tôi không thể không yêu Ä‘á»i.
 Jordan đứng như trá»i trồng, nhìn nàng nổi báºt trên cái ná»n gồm hoa hồng rung rung và những ngá»n đồi xa xa, nàng Ä‘ang ngước mắt nhìn lên bầu trá»i, vừa nói bằng má»™t giá»ng dịu dàng, êm ái.
 - Má»—i mùa trong năm Ä‘á»u mang đến cho tôi hứa hẹn sẽ có cái gì đấy kỳ diệu sắp xảy đến cho tôi… Tôi có cảm giác ấy từ khi ông ngoại tôi mất. Tôi có cảm giác như ông nói vá»›i tôi rằng hãy đợi Ä‘iá»u kỳ diệu đến. Mùa đông, sá»± hứa hẹn đến vá»›i mùi tuyết trong không khÃ. Mùa hè, tôi nghe sá»± hứa hẹn ấy trong tiếng sấm ì ầm và ánh chá»›p dá»c ngang trên bầu trá»i xanh. Bây giá», Ä‘ang mùa xuân, tôi cảm thấy Ä‘iá»u đó Ä‘ang đến, khi má»i váºt có màu lục và Ä‘en…
 Giá»ng nàng dừng lại ná»a chừng, Jordan thản nhiên lặp lại lá»i nàng:
 - Äen à?
 - Phải, Ä‘en… như trên cây khi bị ướt và những cánh đồng má»›i được trồng trá»t có mùi như… - nàng hÃt vào, cố nhá»› mùi cho chÃnh xác.
 - Äất! – Jordan nói tiếp, ý rất thá»±c tế.
 Nàng quay mắt khá»i bầu trá»i, nhìn chàng.
 - Anh cho tôi là điên khùng – nàng thở dài. Nàng đứng yên, không để ý đến tâm trạng bồn chồn của mình khi nghĩ đến chàng, nàng nói tiếp với vẻ bình thản tự nhiên – chúng ta không thể lấy nhau được đâu.
 Jordan cau mày, cặp lông mày Ä‘en nhÃu lại gần nhau trên cặp mắt xám đẹp đẽ.
 - Cô quyết định như thế chỉ vì tôi không cho mùi đất ẩm là hương thơm phải không?
 - Anh không hiểu lá»i nào tôi nói hết – Alexandra nói vá»›i vẻ thất vá»ng – Vấn đỠlà như thế này, nếu tôi lấy anh, anh sẽ làm cho tôi Ä‘au khổ như anh. Và nếu anh đã làm cho tôi Ä‘au khổ, thì đương nhiên tôi sẽ trả đũa bằng cách làm cho anh Ä‘au khổ, và chỉ trong vài năm thôi, cả hai chúng ta Ä‘á»u chua chát như bà ná»™i anh. Anh đừng cưá»i – nàng cảnh cáo khi thấy môi chàng cong lại.
 Jordan nắm cánh tay nàng, dẫn nàng Ä‘i dá»c theo con đưá»ng lát đá phiến nằm giữa các luống hồng, dẫn đến khu vưá»n trồng toàn cây có hoa nở vào mùa xuân.
 - Cô đã quên má»™t yếu tố quan trá»ng khi nói đến vấn đỠnày: ngay giây phút tôi bế cô vào quán trá», cuá»™c Ä‘á»i cô sẽ không còn như trước nữa. Cho dù mẹ cô chỉ dá»a đưa chúng ta ra tòa, thì danh tiết cá»§a cô cÅ©ng đã bị há»§y diệt rồi - Dừng lại trước cổng vưá»n, chàng dá»±a vào thân má»™t cây sồi và nói bằng giá»ng thản nhiên – Tôi nghÄ© cô không còn lá»±a chá»n nào khác ngoài việc cho tôi có vinh dá»± được cô trở thành vợ tôi.
 Alexandra cưá»i khúc khÃch, lòng hồi há»™p khi nghe chàng nói thế, mặc dù nàng đã từ chối việc cầu hôn cá»§a chàng.
 - Lấy má»™t cô gái bình thưá»ng ở Morsham không có gì là “vinh dự†cho má»™t Công tước – nàng nhắc cho chàng nhá»› vá»›i vẻ thÆ¡ ngây trong trắng – và mặc dù vừa rồi khi chúng ta chia tay, anh đã nói đến nhiá»u chuyện, nhưng anh vẫn không phải là “gia nhân†cá»§a tôi. Tại sao anh nói những chuyện ấy vá»›i tôi?
 Chàng cưá»i vì lây cái vui cá»§a nàng:
 - Vì thói quen – chàng đáp.
 Nàng nghiêng đầu, chàng thấy trước mắt mình là má»™t cô gái vui vẻ, hăng hái, tÃnh tình dà dá»m, can đảm, sẵn sàng đương đầu vá»›i chàng.
 - Có phải anh không bao giá» nói những Ä‘iá»u anh rất muốn làm không?
 - Hiếm khi.
 Alex gáºt đầu, vẻ bình tÄ©nh.
 - Quả tháºt anh chỉ nói những Ä‘iá»u mị dân vá»›i những ngưá»i mà bà ná»™i anh thưá»ng gá»i má»™t cách khinh bỉ là “giai cấp hạ lưuâ€. Tại sao khi nào anh cÅ©ng như sẵn sàng cưá»i tôi như thế?
 - Vì có những lý do khó hiểu – chàng đáp bằng giá»ng lá» rá» thÃch thú – Vì tôi thÃch cô.
 - Thế thì tuyệt, nhưng chưa đủ cÆ¡ sở để xây dá»±ng hôn nhân – Alexandra đáp, nàng quay trở lại Ä‘iá»u nàng quan tâm ban đầu – Có những yếu tố khác nữa, quan trá»ng như… - Bá»—ng nàng ngừng nói, vẻ hoảng sợ: như tình yêu – nàng nghÄ©. Tình yêu là vấn đỠquan trá»ng duy nhất.
 - Như cái gì?
 Không thể nói được nên lá»i, Alexandra vá»™i quay mặt nhìn chá»— khác, nhún vai vá»›i thái độ lấp lá»ng.
 Tình yêu – Jordan nghÄ© thầm, chàng thở dài ngao ngán, lòng muốn quay vào nhà để tiếp tụcc câu chuyện bá» dở vá»›i ngưá»i quản lý đất Ä‘ai cá»§a bà ná»™i chàng. Alexandra muốn tình yêu và sá»± lãng mạn. chàng đã quên rằng ngay cả những cô gái ngây thÆ¡, được nuông chiá»u cÅ©ng muốn chồng chưa cưới nâng niu chiá»u chuá»™ng. Không muốn đứng ì ở đấy như má»™t kẻ Ä‘iên ngu ngốc, dùng lá»i lẽ dịu dàng để thuyết phục nàng lấy mình, chàng quyết định chỉ có con đưá»ng nhanh nhất, có hiệu quả nhất để làm cho nàng bằng lòng làm đám cưới vá»›i chàng là nụ hôn nóng hổi, để sau đó chàng vào nhà tiếp tục cuá»™c há»p vá»›i ngưá»i quản lý.
 Alex giáºt mình lo sợ khi bá»—ng nhiên chàng đưa tay ra ôm lấy hai má nàng khiến nàng thấy lòng bối rối trước cổng vào vưá»n cây.
 - Nhìn vào anh – chàng nói, giá»ng nho nhá», êm ái khác thưá»ng, khiến cho nàng thấy kÃch thÃch, lo sợ.
 Alexandra đưa mắt nhìn khuôn mặt rám nắng cá»§a chàng. Mặc dù trước đây chưa ai cố quyến rÅ© nàng hay hôn nàng, nhưng nàng vẫn nhìn vào cặp mắt trùm trụp như ngái ngá»§ cá»§a chàng và biết Ä‘ang có cái gì khác lạ sắp xảy ra. nàng liá»n há»i chàng.
 - Anh nghĩ cái gì đấy?
 Mấy ngón tay chàng xòe rá»™ng trên má nàng, gây nên cảm giác êm ái, và chàng cưá»i, nụ cưá»i tươi tắn khiến cho tim nàng muốn ngừng Ä‘áºp. chàng đáp:
 - Anh nghĩ đến chuyện hôn em.
 Những Ä‘iá»u Alexandra tưởng tượng qua các cuốn tiểu thuyết nàng đã Ä‘á»c, bá»—ng tiêu tan đâu hết trong óc nàng. Nàng nhá»› trong tiểu thuyết, khi nhân váºt được ngưá»i yêu hôn, các cô thưá»ng đê mê, bá» hết đức hạnh, thá» nguyá»n sẽ trung thành vá»›i tình yêu.Alexandra sợ mình sẽ lâm vào con đưá»ng ấy, nàng bèn lắc đầu, nói:
 - Không. Tháºt đấy… em nghÄ© anh không nên. Không nên bây giá». Anh có ý kiến tuyệt đấy, nhưng bây giá» không nên. Có lẽ lần khác khi em…
 Không để ý đến lá»i phản đối cá»§a nàng, và cố che giấu sá»± vui thÃch cá»§a mình, Jordan đưa tay nâng mặt nàng lên để đón nháºn nụ hôn cá»§a chàng.
 Chàng nhắm mắt. Mắt của Alexandra mở to. Chàng cúi đầu xuống. Nàng cố gắng giữ mình bình tĩnh. Chàng chạm nhẹ môi mình lên môi nàng. Và thế là xong.
 Jordan mở mắt, nhìn Alexandra để xem phản ứng cá»§a nàng. Chàng không thấy vẻ mê mẩn ngây ngô như chàng đã nghÄ©. Mắt Alexandra mở to vá»›i vẻ bối rối và… phải… thất vá»ng.
 Alexandra mừng rỡ vì mình không có cảm giác như các nữ nhân váºt trong tiểu thuyết, nàng nhăn mÅ©i.
 - Hôn chỉ có như thế có phải không? – nàng há»i nhà quà tá»™c thưá»ng có nụ hôn cháy bá»ng cốt làm cho các thiếu nữ quên hết lá»i thá», mặc dù há» còn trinh hay đã có chồng.
 Jordan đứng bất động má»™t lát, chàng nhìn nàng vá»›i đôi mắt xám, mà mắt trùm trụp, trầm tư. Bá»—ng Alexandra thấy có cái gì đó trong đôi mắt bạc xám ấy bừng lên ánh kÃch thÃch.
 - Không – chàng đáp nho nhá», - Còn nhiá»u nữa… - rồi chàng nắm hai tay nàng, kéo nàng sát vào mình đến ná»—i hai vú nàng áp vào ngá»±c chàng.
 Lương tâm cá»§a chàng, mà Jordan nghÄ© đã chết từ lâu, chá»n giây phút khó khăn này để tá»± khẳng định sau nhiá»u năm im lặng: Hawthorne, ngươi đã quyến rÅ© má»™t đứa bé. Lương tâm cảnh cáo vá»›i giá»ng ghê tởm, chua cay. Jordan ngần ngừ, vì ngạc nhiên thấy tiếng nói lương tâm đã vắng mặt lâu ngày, nay bá»—ng xuất hiện lại, chứ không phải vì tá»™i lá»—i do hành động chàng gây ra. Ngươi đã cố tình quyến rÅ© má»™t cô bé cả tin làm theo mệnh lệnh cá»§a ngươi, vì ngươi không muốn báºn tâm bá» thì giỠđể lý luáºn vá»›i cô ta.
 - Anh Ä‘ang nghÄ© gì thế? – Alexandra há»i, vẻ lo lắng.
 Chàng nghÄ© cách nói láo, nhưng chàng nhá»› là nàng rất ghét lá»i lẽ đầu môi chót lưỡi, nên chàng đành nói tháºt.
 - Anh nghĩ anh phạm một việc không thể tha thứ được, đó là quyến rũ một cô bé.
 Vì nụ hôn không có hiệu quả nên Alexandra mừng hÆ¡n là thất vá»ng, nàng cảm thấy mở cá» trong bụng.
 - Quyến rÅ© má»™t cô bé à? – nàng lặp lại rồi cưá»i sung sướng và lắc đầu, làm cho mái tóc rối bù lên tháºt hấp dẫn - á»’ không. Anh yên tâm vá» việc này Ä‘i. Em nghÄ© chắc trá»i sinh ra em có thể chất cứng rắn hÆ¡n những phụ nữ khác, nhiá»u ngưá»i khi được đàn ông hôn là há» ngất xỉu, quên hết đạo hạnh. Em… - nàng kết thúc vá»›i vẻ thÆ¡ ngây – Không bị nụ hôn cá»§a chúng ta gây ảnh hưởng gì. Không phải em nghÄ© nụ hôn là gá»›m ghiếc – Nàng nói thêm, giá»ng nhân háºu – Không phải váºy, em cam Ä‘oan vá»›i anh như thế. Nụ hôn… tháºt tuyệt!
 - Cám Æ¡n em – Jordan nói, nhìn thẳng vào mặt nàng – Em rất tốt – chàng kẹp bàn tay nàng vào giữa cùi tay mình rồi dẫn nàng Ä‘i thêm vài bước vào trong vưá»n cây.
 - Chúng ta Ä‘i đâu? – Alexandra há»i.
 - Äi cho khuất những ngưá»i trong nhà – Chàng châm biếm đáp, dừng lại dưới cành má»™t cây táo phá»§ đầy hoa – Hôn vá»™i vô hại có thể tha thứ được trong vưá»n hồng, nhưng hôn say sưa thì phải tìm chá»— kÃn đáo trong vưá»n cây trái.
 Alexandra bị vẻ tá»± nhiên trong câu nói này đánh lạc hướng, không hiểu ngay được ý nghÄ© sâu xa lá»i chàng. Nàng cưá»i rồi nhìn chàng và nói:
 - Kỳ lạ nhỉ! Cái gì trong giá»›i quà tá»™c cÅ©ng có qui tắc hết, có sách viết đầy đủ vá» chuyện này không? - Nhưng trước khi chàng lên tiếng trả lá»i, nàng đã há hốc mồm há»i tiếp – H.. hôn em say sưa à? Tại sao?
 Jordan liếc mắt nhìn ra cổng vưá»n để xem cho chắc hai ngưá»i có được riêng tư không, rồi chàng dồn hết sức quyến rÅ© cá»§a đôi mắt và nụ cưá»i lên cô gái đứng trước mặt chàng.
 - Vì anh chưa làm cho em thá»a mãn – chàng trêu chá»c bằng má»™t giá»ng nho nhá» - Vì hồi nãy nụ hôn chỉ làm cho em buồn ngá»§. Bây giỠđể xem anh có làm cho em thức dáºy không.
 Lần thứ hai trong mấy phút, lương tâm yên lặng từ trước đến nay của Jordan bị xúc phạm. Nó hét lên bên tai chàng: Ngươi là đồ con hoang, ngươi có biết ngươi đang làm gì đấy không?
 Nhưng lần này, lương tâm biết Ä‘iá»u hÆ¡n trước. Chàng biết rõ công việc chàng Ä‘ang làm. Chàng mỉm cưá»i vá»›i nàng và nói:
 - Bây giá», nụ hôn phải chia sẻ làm hai. Anh sẽ nắm hai cánh tay em để kéo em đến gần anh.
 Alexandra bối rối, nhìn mấy ngón tay dài, cứng ngắt nắm hai cánh tay trên của nàng, rồi nhìn vào ngực áo sơ mi trắng đẹp của chàng, cuối cùng nàng ngước mắt lên nhìn chàng.
 - Hai tay em để đâu?
 Jordan cố nÃn cưá»i, cÅ©ng như giữ lại kịp lá»i đỠnghị suýt nữa tuôn ra khá»i miệng. Thay vì thế, chàng há»i:
 - Em muốn để ở đâu?
 - Äể trong túi được không? – Alexandra đỠnghị vá»›i vẻ hy vá»ng.
 Jordan lại muốn cưá»i chứ không muốn khuyên nàng để tay ở đâu, nhưng chàng giải thÃch cho nàng rõ:
 - Vấn đỠquan trá»ng anh muốn em làm là em nên sá» anh vì có làm thế em má»›i hoàn toàn được thoải mái.
 - Em không muốn làm thế - cô nghĩ.
 - Em phải làm - chàng nhá»§ thầm, lòng há»›n hở cố đánh tan vẻ hoang mang trên mặt nàng. Nâng nhẹ cằm Alexandra lên, chàng nhìn vào đôi mắt to, sáng cá»§a nàng, lòng rá»™ng mở chan chứa tình thương – tình cảm trước đây rất xa lạ vá»›i chàng cÅ©ng như tiếng nói cá»§a lương tâm mà mãi cho đến khi gặp ngưá»i phụ nữ trẻ con trinh trắng vô tâm này má»›i có. Bá»—ng nhiên chàng cảm thấy như thể chàng Ä‘ang nhìn vào mắt cá»§a má»™t thiên thần, chàng sỠđôi má mịn màng cá»§a nàng vá»›i vẻ thành kÃnh bất ngá». Chàng nói nhá» giá»ng dịu dàng:
 - Em nghÄ© gì, có cảm thấy vui thÃch gì không? Có thấy kỳ lạ không?
 Lá»i chàng, cùng vá»›i tay chàng sá» trên má nàng và giá»ng nói trầm trầm đầy quyến rÅ©, đã làm cho Alexandra hết lo sợ nụ hôn chàng sắp hôn. Nàng cảm thấy như thể mình sắp tan ra và trôi vào trong nụ hôn cá»§a chàng. Nàng không thể quay mắt khá»i đôi mắt như thôi miên cá»§a chàng: nàng không muốn làm việc ấy. Rồi bá»—ng tá»± nhiên nàng đưa mấy ngón tay run run trên quai hàm chàng, sá» má chàng như chàng sá» má nàng:
 - Em nghÄ© – nàng thì thào rất khó khăn – Anh tháºt đẹp!
 - Alexandra… - Lá»i chàng thốt ra nghe tháºt âu yếm, nàng chưa há» nghe chàng gá»i nàng như thế trước đây, và bá»—ng nàng muốn nói hết những gì có trong tim mình cho chàng nghe. Không biết việc nàng sá» vào má chàng và đôi mắt màu ngá»c lam thÆ¡ ngây đã làm cho chàng rung động như thế nào, nàng nói tiếp bằng giá»ng Ä‘au đớn như trước.
 - Em nghĩ anh đẹp như chàng David của Michelangelo.
 - Äừng… - chàng thì thào nói, rồi môi chàng áp lên môi nàng, nụ hôn không có chút gì giống nụ hôn trước. Miệng chàng nằm nghiêng trên miệng nàng hết sức êm dịu, còn bàn tay chàng ôm quanh sau gáy nàng, mấy ngón tay thoa lên làn da nhạy cảm cá»§a nàng, và tay kia ôm quanh eo nàng, kéo nàng sát vào ngưá»i chàng. Ngây ngất trong cảm giác cá»§a đôi môi và bàn tay cá»§a chàng, nàng đưa hai bàn tay lên bá»™ ngá»±c cứng rắn cá»§a chàng, rồi choàng hai tay quanh ngưá»i chàng, nÃu vào chàng cho vững, phó thác cÆ¡ thể mình cho cÆ¡ thể chàng má»™t cách ngây thÆ¡, vô thức. Ngay khi nàng ôm cứng vào ngưá»i chàng, ngưá»i quyến rÅ© trở thành ngưá»i bị quyến rÅ©: nhục dục bùng dáºy trong ngưá»i Jordan, và cô gái trong vòng tay chàng trở thành ngưá»i phụ nữ quyến rÅ©. Tá»± nhiên chàng hôn mạnh lên môi nàng, đôi môi thèm khát, gợi cảm đặt lên môi nàng. Trong khi đó, Alexandra nÃu chặt vào chàng hÆ¡n, luồn mấy ngón tay vào mái tóc cứng trên cổ áo chàng, toàn thân cá»§a nàng rung lên vì khoái cảm. Chàng hôn má»™t hồi lâu rồi đưa lưỡi cà lên đôi môi run run cá»§a nàng, dụ dá»— nàng hé môi ra, và khi đôi môi nàng hé ra, chàng đẩy lưỡi vào trong đầy cả miệng nàng. Bàn tay chàng chuyển từ lưng nàng xuống phÃa trước bụng, rồi lướt lên vú nàng
 Không biết vì sợ hay vì muốn, Alexandra thốt ra má»™t tiếng rên nho nhá» và tiếng rên nháºp vào giác quan cá»§a chàng, giác quan bừng tỉnh, tắt nhục dục, lôi chàng trở vá» vá»›i thá»±c tế.
 Jordan thả hai tay xuống hai bên eo hông bé nhá» cá»§a Alexandra rồi ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt trẻ trung thanh tú cá»§a nàng, không thể nào tin được sá»± Ä‘am mê mà nàng đã bất ngá» khÆ¡i dáºy trong lòng chàng.
 Ngây ngất vì tình yêu và dục vá»ng, Alexandra cảm thấy tim chàng Ä‘áºp mạnh dưới tay nàng. Nhìn lên đôi môi rắn chắc gợi cảm, đôi môi đã khám phá nàng má»™t cách dịu dàng rồi ác liệt, nàng ngước nhìn lên đôi mắt xám âm ỉ Ä‘am mê.
 Và nàng hiểu.
 Äiá»u kỳ diệu đã xảy ra. Ngưá»i đàn ông tuyệt vá»i, đẹp trai, sành sá»i, thạo Ä‘á»i này là món quà trá»i ban cho nàng. Chàng là món quà để nàng yêu dấu.
 Nàng quên Ä‘i những ká»· niệm Ä‘au buồn vá» thái độ cá»§a ngưá»i chàng đẹp trai, sành sá»i, thạo Ä‘á»i. Alexandra chấp nháºn món quà cá»§a số pháºn vá»›i lòng khiêm tốn biết Æ¡n trong trái tim sôi nổi cá»§a mình. Nàng không biết sá»± tỉnh táo đã trở vá» lại vá»›i Jordan và ánh mắt cá»§a chàng đã thay đổi từ dục vá»ng sang tức giáºn, nàng ngước cặp mắt sáng ngá»i lên nhìn vào mắt chàng. Bình tÄ©nh, không nôn nóng hay xấu hổ, nàng dịu dàng nói:
 - Em yêu anh.
 Ngay khi Alexandra ngước mắt nhìn chàng, Jordan chỠđợi Ä‘iá»u như thế xảy ra.
 - Cám Æ¡n – chàng nói, cố xem lá»i nàng nói ra như là lá»i khen tình cá» hÆ¡n là lá»i thú nháºn mà chàng không muốn nghe. Chàng không thÃch kiểu lãng mạn cá»§a nàng như thế này. Và ngây ngô nữa. Chàng nghÄ© nàng chỉ cảm thấy nhục dục mà thôi. Không có gì ngoài nhục dục. Không có cái gá»i là tình yêu, mà chỉ có các mức độ thay đổi vá» nhục dục, Ä‘iá»u mà phụ nữ lãng mạn và đàn ông Ä‘iên khùng gá»i là “tình yêuâ€.
 Jordan nghÄ© chàng phải chấm dứt sá»± say đắm cá»§a nàng vá»›i chàng ngay bây giá» bằng cách nói trắng ra cho nàng biết rằng tình cảm cá»§a chàng không hợp vá»›i tình cảm cá»§a nàng, và hÆ¡n nữa, nói cho nàng biết rằng cảm nghÄ© cá»§a nàng không giống như cảm nghÄ© cá»§a chàng. Chàng muốn nói cho nàng biết chàng muốn làm thế, nhưng lương tâm chàng bá»—ng nổi chướng sau bao nhiêu năm yên lặng, không muốn làm cho nàng Ä‘au đớn. cho dù chàng cứng rắn, hoài nghi, và thiếu kiên nhẫn vá»›i Ä‘iá»u mà chàng cho là vô nghÄ©a, thì chàng cÅ©ng không đủ cứng rắn, không đủ hoài nghi để cố tình làm Ä‘au đớn má»™t cô bé Ä‘ang đứng nhìn chàng vá»›i sá»± thương mến cá»§a má»™t con chó con.
 Vì nàng nhắc chàng nhá»› đến con chó con như thế, nên chàng có phản ứng ngay. Chàng đưa tay vuốt mái tóc dày, mịn màng cá»§a nàng. Rồi vá»›i nụ cưá»i trên môi, chàng nói:
 - Em tâng bốc anh nhiá»u sẽ làm cho anh hư há»ng đấy – nói xong, chàng nhìn vào nhà nôn nóng muốn vào để làm việc. chàng nói – Anh phải làm nốt công việc kiểm tra kế toán cá»§a bà ná»™i anh trong chiá»u nay và tối nay. Hẹn gặp em lại vào sáng mai.
 Alexandra gáºt đầu nhìn Jordan Ä‘i ra khá»i vưá»n cây. Sáng mai, nàng sẽ là vợ cá»§a chàng. Khi nàng nói nàng yêu chàng, chàng không có phản ứng như lòng mong ước cá»§a nàng, nhưng chuyện này không thành vấn Ä‘á». Không sao, rồi nàng sẽ có đủ tình yêu đơm hoa torng lòng để chống đỡ.
 - Alex, sao đấy? - Mary Ellen chạy vào vưá»n cây, mặt mày hà há»ng vì hiếu kỳ - Mình nhìn bạn từ trên cá»a sổ. hai ngưá»i ở đấy tháºt lâu. Anh ta có hôn bạn không?
 Alexandra ngồi xuống trên chiếc ghế sắt dài sÆ¡n trắng kê dưới cây máºn, nhìn nét mặt rạng rỡ cá»§a bạn, cô cưá»i đáp:
 - Có.
 Mary Ellen ngồi xuống bên cạnh.
 - Và bạn có nói bạn yêu ảnh không?
 - Có.
 - Ảnh làm gì? - Mary há»i vẻ vui thÃch - Ảnh nói sao?
 Alexandra cưá»i, nụ cưá»i nuối tiếc:
 - Ảnh nói “cám Æ¡nâ€.
 
 *****
 
 Lá»a trong lò sưởi nhảy múa vui tươi, xua tan không khà lạnh cá»§a đêm xuân, tạo nên những cái bóng động trên tưá»ng như những tiên nữ nhảy múa trong tối mùa thu. Tá»±a ngưá»i trên chồng gối trong chiếc áo choàng rá»™ng, Alexandra nhìn cảnh giải trà vui chÆ¡i trên tưá»ng, mặt đăm chiêu. Ngày mai là ngày đám cưới cá»§a nàng.
 Co hai đầu gối lên, tay ôm quanh hai ống chân, mắt nhìn ánh lá»a. Mặc dù Alexandra sung sướng thấy mình yêu ngưá»i chồng sắp cưới, nhưng nàng không quá Ä‘iên để nghÄ© rằng nàng hiểu chàng, cÅ©ng không quá ngây ngô để tin rằng mình biết cách làm cho chàng hạnh phúc.
 Alexandra chỉ tin chắc mình biết rõ hai Ä‘iá»u: nàng muốn làm cho chàng hạnh phúc, và bằng má»i cách, nàng phải tìm cho ra phương cách để thá»±c hiện Ä‘iá»u đó. Trá»ng trách ấy đè nặng lên tâm trà nàng, và nàng ước sao mình biết cách làm vợ má»™t nhà quà tá»™c cho được tốt đẹp.
 Kiến thức vá» hôn nhân cá»§a nàng quá hẹp, không giúp gì nhiá»u cho nàng. Bố nàng chỉ là má»™t ngưá»i xa lạ dá»… thương, lịch duyệt, được nàng nôn nóng chỠđợi, má»—i khi vá» thăm mẹ con nàng, ông được vợ con thương mến, đón tiếp niá»m nở.
 Tá»±a cằm trên đầu gối, Alexandra Ä‘au xót trong lòng nhá»› lại cảnh mẹ con nàng xoắn xÃt bên ông má»—i khi ông vá» nhà, lắng nghe từng lá»i ông nói, Ä‘i theo ông khắp nÆ¡i, sẵn sàng làm cho ông vui lòng như thể ông là vị thần, hai mẹ con là những ngưá»i thá» phụng ông. Má»—i khi Alexandra nhá»› đến cảnh hai mẹ con nàng đối vá»›i bố nàg như là đồ nhà quê ngá» nghệch làm nàng thấy nhục nhã, xấu hổ. Chắc bố nàng cưá»i việc hai mẹ con nàng mến thương ông biết bao.
 Alexandra nghÄ© đến cuá»™c hôn nhân cá»§a mình. Nàng tin chắc ông Công tước sẽ không muốn vợ đối xá» vá»›i mình như mẹ nàng đã đối vá»›i bố nàng. Ngài Công tước hình như thÃch nghe nàng thẳng thắn nói ra ý nghÄ© cá»§a mình, mặc dù nàng nói những chuyện kỳ quặc. Thỉnh thoảng nàng có thể làm cho chàng cưá»i. Nhưng làm sao để tiếp tục như thế suốt 40 năm vá»›i chàng.
 Những cuá»™c hôn nhân mà Alexandra đã từng chứng kiến, Ä‘á»u là những cặp vợ chồng quê mùa, ngưá»i vợ chỉ biết nấu nướng, lau chùi nhà cá»a, khâu vá cho chồng. Nàng cÅ©ng muốn làm thế cho chàng Công tước, nhưng nàng biết đây là Ä‘iá»u không tưởng. Nhà này đầy dẫy gia nhân sẵn sàng làm hết má»i việc trong nhà, ngay cả làm những việc trước khi chá»§ nhà nghÄ© đến.
 Alexandra thở dài thưá»n thượt, nàng biết Công tước Hawthorne sẽ không cần nàng làm những công việc phục vụ chồng như những bà vợ ở nông thôn đã làm. Nhưng dù sao nàng cÅ©ng không thể không nghÄ© ra cảnh tượng kỳ diệu trong những ngày sắp tá»›i, cảnh nàng ngồi trên chiếc ghế đối diện chàng trước lò sưởi, khâu vá áo quần cho chàng. Nàng sung sướng tưởng tượng ra cảnh chàng tá» vẻ biết Æ¡n nàng khi nhìn nàng khâu vá. chắc chàng sẽ rất sung sướng.
 Bá»—ng nàng cưá»i thầm vì chợt nhá»› là nàng không có tài vá» kim chỉ. Nếu không để kim đâm ngón tay chảy máu lên áo cá»§a chàng, thì nàng cÅ©ng khâu há»ng cái khuy hay khâu thành những đưá»ng khâu khá»§ng khiếp. Bức tranh hạnh phúc vá» cảnh thêu thùa tan biến, mặt nàng trở nên đăm chiêu trở lại.
 Linh tÃnh đã báo cho nàng biết rằng chàng Công tước là ngưá»i rất phức tạp, nàng đâm ghét mình vì thiếu nhiá»u kinh nghiệm ở Ä‘á»i. Mặt khác nàng không phải là ngưá»i ngu đần, mặc dù chàng Công tước hình như xem nàng như má»™t đứa bé hồn nhiên. Khi cần, nàng sẽ váºn dụng vốn lương tri và tài thá»±c tiá»…n phong phú trong ngưá»i nàng. Nàng đã không từng xoay sở để lo chăm sóc việc nhà vào năm 14 tuổi đấy hay sao?
 Bây giá» Alexandra có má»™t thách thức má»›i trước mặt Jordan. Nàng cần biến mình thành vợ cá»§a Công tước Hawthorne. Bà ná»™i chàng, trong nhiá»u ngày vừa qua, đã công kÃch, chê bai tác phong, tư cách cá»§a nàng rất nhiá»u, và mặc dù Alex đã bày tá» thái độ phản kháng vá» các quan niệm cổ há»§ lá»—i thá»i và các qui ước khắt khe, gò bó cá»§a giai cấp quà tá»™c, nhưng nàng sẽ âm thầm há»c há»i những Ä‘iá»u nàng cần biết. Nàng muốn làm sao để chồng nàng không có lý do gì phải hổ thẹn vá» nàng.
 "Chồng tôi", Alexandra vừa nằm xuống gối vừa suy nghĩ. Nhà quà tộc cao lớn, đẹp trai, lịch sự ấy sẽ là chồng nàng…
 
 |  
 
	
	| 
			
			 
			
				13-10-2008, 05:19 PM
			
			
			
		 |  
	| 
		
			|  | Phi Thăng Chi Háºu |  | 
					Tham gia: Jun 2008 
						Bài gởi: 1,213
					 
                    Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngày 1 giá» 
                 Thanks: 286 
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	      |  |  
	
	| 
			
			Chương 7  
 
  
 Sáng hôm sau, Anthony ngồi dá»±a lưng vào chiếc ghế bành lá»›n, nhìn ngưá»i anh há» vá»›i vẻ vừa khâm phục vừa ngao ngán, anh cưá»i nói:
 - Hawk này, tôi thấy những Ä‘iá»u ngưá»i ta nói vá» anh tháºt đúng: anh không có hệ thần kinh trong ngưá»i. Vào ngày đám cưới cá»§a anh mà tôi lo lắng còn nhiá»u hÆ¡n cả anh nữa.
 Chỉ mặc cái áo sÆ¡ mi trắng có diá»m xếp nếp, chiếc quần bình thưá»ng màu Ä‘en, và cáo áo gile gấm thêu kim tuyến bạc, Jordan vừa má»›i chấm dứt buổi há»p cuối cùng vá»›i ngưá»i quản lý bất động sản cá»§a bà ná»™i chàng, liá»n xem giấy tá» báo cáo vá» công việc kinh doanh cá»§a mình, vừa xem vừa Ä‘i lui Ä‘i tá»›i trong phòng ngá»§. Ngưá»i hầu Ä‘i theo sau lưng chàng má»™t bước, anh ta bối rối, khó khăn trong việc vuốt lại chiếc áo sÆ¡ mi do thợ cắt khéo lép cho ngay thẳng, và quét những đốm xÆ¡ vải li tu dÃnh vào ống quần.
 - Äứng lại Ä‘i Jordan – Tony nói, cưá»i thương cho anh hầu – Matthison khổ sở Ä‘i theo anh mệt hết hÆ¡i rồi đấy.
 -Hả? – Jordan dừng lại, nhìn Tony.
 Ngưá»i hầu thừa cÆ¡ há»™i ấy, chụp cái áo vest Ä‘en do thợ Ä‘o cắt tháºt đẹp, đưa lên trước mặt chàng, khiến chàng không còn cách gì khác hÆ¡n là phải chuồi tay vào tay áo.
 - Anh nói cho tôi biết tại sao anh quá thá» Æ¡ không lưu tâm đến chuyện đám cưới cá»§a anh như thế? Chắc anh biết chỉ có mưá»i lăm phút nữa là cá» hành lá»… cưới rồi, phải không?
 Hất đầu ra dấu cho ngưá»i quản lý bất động sản Ä‘i ra, Jordan để tá» báo cáo Ä‘ang Ä‘á»c sang má»™t bên, rồi nhún vai mặc chiếc áo vest màu mà Matthison Ä‘ang đưa ra trước mặt chàng, rồi quay ngưá»i nhìn vào gương, đưa tay sá» vào cằm để xem đã cạo râu chưa. Chàng nói châm biếm.
 - Tôi không xem đây là đám cưới, mà tôi nghÄ© là nháºn nuôi má»™t đứa bé.
 Anthony cưá»i khi nghe chàng nói đùa, và Jordan nói tiếp, vẻ trang nghiêm hÆ¡n:
 - Alexandra sẽ không đòi há»i gì nhiá»u ở tôi, cuá»™c hôn nhân cá»§a tôi cÅ©ng không làm cho cuá»™c sống cá»§a tôi thay đổi. Sau khi dừng lại ở London để thăm Elise, tôi sẽ Ä‘em Alexandra xuống Portsmouth, sau đó chúng tôi đáp thuyá»n Ä‘i dá»c theo bá» biển để xem chiếc tàu chở khách má»›i mà chúng tôi vừa cho xuất xưởng chạy ra sao, rồi tôi để cho cô ấy ở tại ngôi nhà ở Devon. Thế nào cô ấy cÅ©ng thÃch Devon. Ngôi nhà ở đấy rất vừa. DÄ© nhiên thỉnh thoảng tôi vỠđấy để thăm cổ.
 - Dĩ nhiên – Anthony châm biếm nói.
 Không báºn tâm trả lá»i, Jordan lấy bản báo cáo chàng Ä‘ang Ä‘á»c và xem tiếp.
 Mấy phút sau Tony nói:
 - Chắc cô vÅ© công balê xinh đẹp cá»§a anh không thÃch thế đâu, Hawk à.
 - Cô ấy sẽ biết Ä‘iá»u – Jordan thá» Æ¡ đáp.
 - Sao! – Bà Công tước Ä‘i vào phòng và lên tiếng, giá»ng gay gắt. bà mặc chiếc áo dài bằng satin nâu đẹp đẽ, viá»n đăng ten màu kem – Cháu có vẻ muốn xem cuá»™c hôn nhân buồn cưá»i này là chuyện nghiêm túc. Cháu định đưa cô gái quê này vào xã há»™i thượng lưu như là má»™t cô gái con nhà trâm anh, có há»c?
 - Trái lại – Jordan thản nhiên đáp – Cháu muốn nói là cháu sẽ để cô ấy ở tại Devon và để cho bà làm nốt công việc uốn nắn. Tuy nhiên, không vá»™i đâu. Phải cần má»™t hay hai năm để dạy cho cô ấy những Ä‘iá»u cô cần biết để đóng vai trò nữ Công tước cá»§a cháu.
 - Bà không thể thực hiện kỳ công này trong 10 năm - bà nội chàng đáp.
 Trước đây chàng bá» qua những lá»i công kÃch cá»§a bà ná»™i, nhưng khi nghe bà nói câu này, chàng không nÃn được, giá»ng chàng gay gắt làm cho gia nhân và các ngưá»i có vai vế trong nhà Ä‘á»u khiếp sợ.
 - Dạy cho một cô gái thông minh những công việc nhạt nhẽo, vô vị mà khó như thế sao!
 Bà già bất khuất vẫn giữ thái độ kiêu kỳ, ngoan cố, nhưng bà có vẻ ngạc nhiên khi nhìn nét mặt cương quyết của cháu nội.
 - Cháu xem phụ nữ trong giai cấp xã hội với cháu như thế với cháu phải không? Nhạt nhẽo, vô vị à?
 - Không – Jordan đáp cá»™c lốc – Cháu xem há» như thế khi há» bằng tuổi Alexandra. Sau đó, hầu hết Ä‘á»u trở nên Ãt khá»§ng khiếp hÆ¡n.
 Như mẹ cháu, bà nghĩ
 Như mẹ cháu, chàng nghĩ.
 - Không đúng cho tất cả phụ nữ.
 - Phải – Jordan đáp mà không tin tưởng hay quan tâm – có lẽ không đúng cho tất cả.
 Việc chuẩn bị ăn mặc trang Ä‘iểm cho Alexandra và hai cô phụ dâu mất 3 giá». Lá»… cưới mất chưa đầy mưá»i phút.
 Má»™t giá» sau, Alexandra; tay cầm ly sâm banh màu vàng sá»§i bá»t đứng má»™t mình vá»›i chàng rể giữa phòng khách rá»™ng lá»›n sÆ¡n màu xanh và vàng, khi Jordan rót sâm banh cho mình.
 Mặc dù Alexandra đã cố gắng bá» qua những chuyện xảy ra, nhưng nàng vẫn có cảm giác việc đám cưới có không khà phi thá»±c, gượng gạo. Mẹ nàng và ông cáºu Monty có đến dá»±, Công tước và bà ná»™i chàng chỉ cho hỠđến dá»± lá»… cưới mà thôi, thế nhưng, ông Monty tá» ra rất hài lòng, ông lấy lại thói quen nhìn vào mông cá»§a phụ nữ trong phòng, ngay cả mông cá»§a bà Công tước. Huân tước Anthony Townsende và Mary Ellen cÅ©ng có đến dá»±, nhưng bây giá» hỠđã trên đưá»ng vá» nhà.
 Äứng giữa phòng khách sang trá»ng có màu vàng chói ngá»™t ngạt và mặc chiếc áo cưới lá»™ng lẫy cá»§a mẹ Jordan, áo vải satin có màu ngà khảm ngá»c trai, Alex cảm thấy mình là ngưá»i xa lạ đột nháºp vào hÆ¡n bao giá» hết, từ khi nàng đến Rosemeade. Cảm giác mình là ngưá»i đột nháºp gia cư bất hợp pháp, đột nháºp vào má»™t thế giá»›i mà má»i ngưá»i không đón nháºn niá»m nở, gần như làm cho nàng nghẹn ngào sá»ng sốt.
 Alexandra ngẫm nghÄ©, nàng thấy rằng việc nàng cảm thấy bất an và khó chịu như thế này, quả tháºt là kỳ dị, vì nàng Ä‘ang mặc cái áo lá»™ng lẫy ngoài sức tưởng tượng cá»§a mình và trông nàng đẹp hÆ¡n bao giá» hết. Ngưá»i thợ may cá»§a bà Công tước, chị Craddock, thân hành giám sát việc trang Ä‘iểm cho Alexandra vào sáng nay, nhá» có sá»± chăm sóc cá»§a chị ta, mà mái tóc bất trị cá»§a Alexandra đã được chải láng mướt, bá»›i thành cái vương miện và hai bên kẹp hai cái trâm bằng ngá»c hài hòa vá»›i đôi hoa tai bằng ngá»c nàng Ä‘eo trên tai.
 Alexandra nhìn bóng mình trong gương lá»›n ở phòng ngá»§, nàng vui sướng vô cùng. Ngay cả Craddock cÅ©ng bước lui, tuyên bố rằng trông nàng “rất đẹp, xem như…â€. Nhưng Jordan không nói má»™t tiếng gì vá» bá» ngoài cá»§a nàng. Chàng cưá»i để trấn an nàng khi ông Monty để tay nàng lên tay ông và thế là đủ giữ cho nàng bình tÄ©nh trong suốt má»™t giỠđồng hồ kể từ khi lá»… cưới diá»…n ra.
 Thế nhưng, bây giá» hỠở vá»›i nhau má»™t mình như vợ chồng lần đầu tiên, nàng chỉ nghe duy nhất các âm thanh do các gia nhân gây ra, há» khuân vác những cái hòm nặng ná» xuống lầu, Ä‘em ra cá»— xe du lịch, há» chất hành lý lên đấy để cho vợ chồng nàng Ä‘i hưởng tuần trăng máºt.
 Alexandra không biết làm gì hết vá»›i ly sâm banh, nàng chá»n con đưá»ng trung dung, uống má»™t tà rồi để ly rượu xuống cài bàn chạm trổ mạ vàng.
 Khi Alexandra quay lui, Jordan nhìn nàng chằm chằm như thể má»›i thấy nàng lần đầu. Suốt cả buổi sáng chàng không đả động gì đến vẻ ngoài cá»§a nàng, bây giá» thấy chàng nhìn mình từ đầu đến chân, nàng nghÄ© thế nào chàng cÅ©ng có ý kiến, nàng bèn nÃn thở chỠđợi.
 - Trông em cao chứ không như anh nghÄ© trước đây – nghe nháºn xét bất ngá» và nhìn vẻ mặt ngạc nhiên cá»§a chàng, Alexandra báºt cưá»i:
 - Em không tin trong thá»i gian má»™t tuần mà em cao lá»›n được vài phân.
 Chàng cưá»i gượng khi nghe câu nói chua cay cá»§a nàng, rồi trầm ngâm nói tiếp:
 - Má»›i đầu, anh lầm em là con trai, mà con trai như thế thì bé tháºt.
 Muốn tạo không khà vui vẻ giữa hai ngưá»i từ nay vá» sau, Alexandra trêu chàng:
 - Thế nhưng, em không phải là con trai.
 Mặc dù chàng đã quyết định giữ vẻ lạnh lùng vá»›i nàng từ sau nụ hôn vào hôm qua, nhưng Jordan thấy không có lý do gì phải làm ngÆ¡ trước nụ cưá»i tươi trẻ, cởi mở cá»§a nàng. tháºm chà nụ cưá»i còn xua tan vẻ ảm đạm cá»§a lá»… cưới ở trong lòng chàng. Chàng cưá»i đáp lại và nói:
 - Em không phải con trai. Mà cũng không phải thiếu nữ chứ đừng nói là phụ nữ.
 - Hình như tuổi em làm cho anh khó chịu phải không? – nàng nói, mắt ánh lên vẻ châm biếm sự cố chấp vỠtuổi tác của chàng.
 - Äúng như thế - chàng cưá»i – Làm sao nói em là thiếu nữ khi em chưa được 18 tuổi.
 - Em đã 18 tuổi – Alexandra nói, giá»ng trang nghiêm – Hôm nay là ngày sinh nháºt cá»§a em.
 - Anh không biết hôm nay là ngày sinh nháºt cá»§a em – Chàng nói, giá»ng ân háºn tháºt sá»± - Anh sẽ mua tặng em món quà khi ta Ä‘i. Con gái tuổi em muốn gì?
 - Cô gái chúng tôi không muốn ngưá»i ta nhắc nhở hoài đến tuổi tác cá»§a mình – Alexandra nói nho nhá», nhưng ánh mắt thì đồng ý nghÄ©a.
 Jordan báºt cưá»i, tiếng cưá»i vang cả phòng khách.
 - Lạy Chúa, em tháºt nhanh trÃ. Äáng ngạc nhiên vá»›i má»™t ngưá»i quá trẻ… quá xinh – chàng vá»™i chỉnh lại – Anh xin lá»—i thêm lần nữa… vì đã trêu chá»c vá» tuổi tác cá»§a em và quên vấn đỠquà tặng.
 - Em nghÄ© rằng… anh đã là món quá sinh nháºt cá»§a em rồi.
 - Câu nói tháºt đầy ấn tượng – chàng cưá»i khúc khÃch.
 Alexandra nhìn đồng hồ, nàng thấy chỉ còn chưa đầy ná»a giá» nữa là há» ra Ä‘i theo đúng lịch trình cá»§a chàng. Nàng nói:
 - Em nên lên lầu để thay áo dài.
 - Bà ná»™i anh Ä‘i đâu rồi? – chàng há»i khi nàng dợm bước.
 - Em Ä‘oán chắc bà đã Ä‘i nằm, quá kiệt sức vì Ä‘au khổ cho cuá»™c hôn nhân bất hạnh cá»§a anh – Alex đáp vá»›i giá»ng hài hước chua cay, rồi nàng nói thêm giá»ng trang nghiêm hÆ¡n – Anh có tin rồi bà sẽ khá»e không?
 - Chuyện đám cưới cá»§a chúng ta không nghÄ©a lý gì đối vá»›i bà đến ná»—i phải khiến bà Ä‘i nằm vì kiệt sức cả - Jordan đáp, giá»ng nghe có vẻ vừa thương vừa trá»ng – bà ná»™i anh đủ sức đương đầu vá»›i cả Napoleon khiến cho lão ta phải xin lá»—i bà vì đã dám gây chiến vá»›i chúng ta. Việc hôn nhân bất hạnh không làm bà suy sụp tinh thần đâu, em cứ tin anh Ä‘i. Và bây giá» em đã mang tên cá»§a anh rồi, nếu có ai dám phỉ báng em, bà sẽ lá»™t xác há» ra liá»n.
 
 *****
 
 Má»™t giá» sau, Alexandra mặc bá»™ áo quần Ä‘i đưá»ng màu anh đào do những ngưá»i thợ may Ä‘o may, nàng bước lên cá»— xe màu Ä‘en sÆ¡n mài bóng láng vá»›i gia huy Công tước cá»§a Jordan bằng bạc gắn nÆ¡i cá»a xe, rồi ngồi vào ghế nệm bá»c nhung xám cá»±c kỳ lá»™ng lẫy. Ngưá»i đánh xe gấp cái thang lên, đóng cá»a, rồi chiếc xe phóng Ä‘i êm ru do bốn con ngá»±a hồng kéo và sáu ngưá»i mặc đồng phục cưỡi ngá»±a Ä‘i há»™ tống hai bên.
 Alexandra nhìn quanh, chiêm ngưỡng những tay nắm ở cá»a bằng bạc nặng trịch và những ngá»n đèo bằng thá»§y tinh và bạc. Ngồi trong chiếc xe thoáng đãng, êm ái, nàng cố tin là mình đã lấy chồng và Ä‘ang Ä‘i hưởng tuần trăng máºt. Ngồi phÃa trước mặt nàng, Jordan duá»—i thẳng hai chân, tréo nhau ở mắt cá, đưa mắt nhìn ra ngoài cá»a sổ, im lặng thảnh thÆ¡i.
 Chàng đã thay áo quần Ä‘i đưá»ng. Alexandra lặng lẽ nhìn chiếc quần ống bó cưỡi ngá»±a màu nâu nhạt ôm sát vào chân và đôi á»§ng màu nâu láng bóng khiến cho chân chàng trông càng dài thêm, rắn chắc thêm. Cái sÆ¡ mi màu kem để hở cổ, lá»™ ra chiếc cổ rám nắng và chiếc áo vest màu cà phê làm cho đôi vai mạnh mẽ trông càng kỳ diệu thêm. Nàng thầm cầu nguyện má»™t ngày nào đấy chàng sẽ thÃch ngắm nàng như nàng đã thÃch ngắm chàng bây giá», rồi nàng nghÄ© phải kiếm chuyện gì để nói vá»›i nhau cho vui.
 - Ão cưới cá»§a mẹ anh rất đẹp – nàng bắt đầu gợi chuyện giá»ng nho nhá» - Em cứ lo sÆ¡ ý làm cho áo bị hư, nhưng may là không sao.
 Chàng liếc mắt nhìn nàng.
 - Em khá»i cần lo – chàng châm biếm nói – Anh nghÄ© em rất xứng đáng mặc cái áo ấy hÆ¡n mẹ anh, vì em trinh trắng hÆ¡n bà.
 - á»’! – Alexandra thốt lên, cô nghÄ© đây là lá»i khen, vì trong trưá»ng hợp này mà chỉ nói “cám Æ¡n†thôi thì tháºt không thÃch hợp chút nào hết.
 Khi thấy chàng không có vẻ muốn nói chuyện vá»›i mình nữa, Alexandra nghÄ© rằng chàng Ä‘ang lo nghÄ© đến nhiá»u vấn đỠkhó khăn, nên nàng tiếp tục ngồi im lặng, nhìn ra ngoài cá»a sổ xe, ngắm cảnh váºt tươi đẹp chạy qua trước mắt.
 đến 3h chiá»u, há» dừng lại để ăn cÆ¡m tại má»™t quán trá» rá»™ng rãi, mặt tiá»n có cây trưá»ng xuân leo quanh hành lang gạch xin xắn và có chiếc hàng rào trắng, gá»n gàng bao quanh cái ssân rá»™ng.
 Rõ ràng má»™t ngưá»i cưỡi ngá»±a há»™ tống đã đến trước ở đây, vì cả chá»§ quán lẫn vợ Ä‘á»u ra đón chào, rồi dẫn há» Ä‘i qua những phòng chung, vào phòng ăn riêng biệt ấm cúng, bữa ăn thịnh soạn đã dá»n sẵn rồi.
 Khi Alexandra để dao nÄ©a xuống và thở dài khoan khoái, chồng nàng há»i:
 - Em đói bụng?
 - Äói chết Ä‘i được – Alexandra đáp - Bụng em chưa quen vá»›i giá» thành phố, vá»›i giá» chúng ta thưá»ng ăn ở Rosemeade. Khi anh ăn tối lúc 10 giá» thì em thưá»ng đã Ä‘i ngá»§.
 - Chúng ta nghỉ vào lúc 8h, thì phải đến 10 giỠmới ăn được – chàng đáp.
 Khi chàng có vẻ muốn ngồi nán lại để uống rượu vang, Alexandra há»i:
 - Em đợi anh ở ngoài có được không? Em muốn đi bách bộ một vòng trước khi lên xe lại.
 - Tốt. Lát nữa anh sẽ ra với em.
 Alexandra Ä‘i ra ngoài, thưởng thức ánh nắng mặt trá»i được sá»± canh chừng cá»§a ngưá»i đánh xe. Có hai cá»— xe nữa Ä‘áºu trong sân, cả hai Ä‘á»u đẹp đẽ, láng bóng, nhưng không đẹp bằng xe cá»§a chồng nàng. Những ngưá»i chăm sóc chuồng ngá»±a chạy đến chăm sóc cho ngá»±a và Alexandra đứng xem há» làm việc má»™t lát.
 Khi ngá»±a cá»§a Jordan đã được chăm sóc xong, nàng thấy má»™t thanh niên ngồi xổm ở má»™t góc hàng rào, Ä‘ang nói vá»›i cái gì ở dưới đất. Ngạc nhiên, nàng Ä‘i đến, rồi nàng cưá»i khi thấy anh ta Ä‘ang nói vá»›i má»™t lứa chó con lông dài Ä‘ang nô giỡn vá»›i nhau.
 - Chó dễ thương quá! – nàng thốt lên. Bầy chó có đầu và chân trước màu trắng, còn chân sau màu nâu.
 - Cô mua má»™t con mà nuôi nhé? – anh chàng trẻ tuổi hăng hái nói – Tôi để cho cô chá»n má»™t con tháºt đẹp vá»›i giá phải chăng. Chúng thuần chá»§ng.
 - Chúng là loại chó gì thế? – Alexandra há»i. Bá»—ng con chó nhá» nhất trong bầy nhảy tá»›i phÃa nàng, cắn vào lai váy để nô giỡn, và nàng cưá»i sung sướng.
 - Chó chăn cừu thuần chá»§ng cá»§a Anh – chàng trai nói, trong khi Alexandra cúi xuống bắt con chó lôi ra khá»i lai váy cá»§a nàng – Chúng rất thông minh.
 Khi tay Alexandra chạm vào bá»™ lông dày, mịn màng, nàng thấy lòng hân hoan vui sướng. Trước đây nàng có con chó chăn cừu, nhưng sau khi bố nàng mất, thá»±c phẩm quà hiếm, không thừa cho súc váºt ăn cho nên nàng đành phải cho anh trai cá»§a Mary Ellen con chó. Nàng nắm con chó con đưa lên ngay tầm mắt để xem, bốn chân nó vung vẫy, còn lưỡi thì lè ra liếm vào tay nàng. Nàng Ä‘ang cầm con chó trong tay, bàn thảo vá» giá trị cá»§a nó vá»›i chá»§ nhân cá»§a đàn chó, khi chồng nàng đến sau lưng, chàng nói:
 - Äến giá» lên đưá»ng rồi.
 Alexandra không nghÄ© đến chuyện yêu cầu chàng để cho nàng mua con chó, nhưng trong lòng nàng rất muốn có con chó. Nàng quay mặt nhìn chồng, cặp mắt mở to, nụ cưá»i trên môi, nàng nói:
 - Trước đây lâu rồi, em có một con chó chăn cừu.
 - Thế à? – chàng há»i qua loa.
 Alexandra gáºt đầu, để con chó xuống đất, vá»— lên lưng nó, cưá»i nói vá»›i chàng trai.
 - Chúc anh may mắn bán hết bầy chó.
 Alexandra má»›i được mấy bước bá»—ng cảm thấy lai váy phÃa sau bị cái gì kéo lui. Nàng quay lại, con chó con mà nàng nắm trên tay vừa rồi, thả lai váy nàng ra và ngồi xuống đất, lè lưỡi, vẻ cầu khẩn má»™t cách rất tức cưá»i.
 - Nó thÃch em – Alexandra nói, miệng mỉm cưá»i. Nàng cúi xuống, mang con chó đến chá»— ổ chó, vá»— vào lưng nó, đẩy nó vá» lại vá»›i chàng trai. Con chó con cương quyết không chịu nhúc nhÃch. Nhưng Alexandra không biết làm gì hÆ¡n, nàng đành cưá»i vá»›i chú chó con, nụ cưá»i đầy yêu thương và ân háºn, rồi nàng vá»™i quay lưng để cho Jordan dẫn vá» xe lại.
 Sau khi dừng lại để dặn dò ngưá»i lái xe, chàng leo lên ngồi bên cạnh nàng. Mấy phút sau, xe chạy.
 má»™th sau, khi cá»— xe nặng ná» lắc lư tháºt mạnh, nghiêng qua trái rồi thẳng lên lại và tiếp tục chạy, nàng bèn nói:
 - Äoạn đưá»ng này chắc Ãt bằng phẳng hÆ¡n Ä‘oạn đưá»ng lên phÃa bắc.
 Jordan ngồi trước mặt nàng, hai tay vẫn thản nhiên vòng trước ngực, hai chân duỗi dài, chàng đáp:
 - Không phải thế đâu.
 - Thế tại sao xe chòng chành và lắc lư như thế này? – nàng há»i khi xe chòng chành lại sau đó mấy phút. Jordan chưa kịp trả lá»i, nàng đã nghe tiếng ngưá»i đánh xe hét to “dừng lại†vá»›i Ä‘oàn ngưá»i cưỡi ngá»±a há»™ tống, rồi cho xe dừng lại bên vệ đưá»ng.
 Alexandra nhìn ra ngoài cá»a sổ, thấy rừng chạy dá»c theo bên đưá»ng. má»™t lát sau, cá»a xe mở ra, khuôn mặt cá»§a ngưá»i lái xe há»›t hãi sợ sệt xuất hiện, anh ta nói vá»›i vẻ ân háºn:
 - Thưa Công tước, tôi không thể vừa Ä‘iá»u khiển những con ngá»±a vừa giữ cái bá»™ máy huyá»n vi này được. Hồi nãy tôi suýt để cho xe ngã nhào xuống.
 “bá»™ máy huyá»n vi†mà anh ta Ä‘ang kẹp giữa khuá»·u tay là má»™t quả bóng có lông màu nâu và trắng Ä‘ang vùng vẫy.
 Jordan thở dài, gáºt đầu.
 - Rất tốt, Grimm, để nó vào đây. Mà khoan, cho nó đi một lát đã.
 - Äể em làm cho – Alexandra nói. Jordan bước xuống xe, Ä‘i theo nàng vào quãng trống trong rừng gần bên vệ đưá»ng. Alexandra ngước cặp mắt sáng lên nhìn chàng, thì thào nói:
 - Em nghÄ© anh là ngưá»i đàn ông tốt nhất trên Ä‘á»i.
 - Mừng sinh nháºt hạnh phúc! – chàng nói.
 - Cám Æ¡n anh… rất nhiá»u – nàng nói, lòng đầy biết Æ¡n, vì rõ ràng chàng đã mua tặng nàng món quà mà nàng thÃch nhất.
 Con chó không có vẻ gì bối rối hết. Jordan nhìn con chó, ánh mắt nghi ngá», con chó ngá»i khắp mặt đất, Ä‘uôi vẫy vẫy. Bá»—ng nó ngoạm má»™t cành cây nhá» và cằn cành cây cho gãy ra.
 - Anh chàng bán chó nói nó rất thông minh.
 - Chó lai thưá»ng thế.
 - Ồ, chó này không phải lai – Alexandra đáp rồi cúi xuống ngắt vài đóa hoa dại màu hồng nở cạnh chân nàng – Nó là loại chó chăn cừu giống Anh.
 - Loại gì? – Jordan há»i, vẻ kinh ngạc.
 - Chó chăn cừu giống Anh – Alexandra đáp, nàng Ä‘oán chàng ngạc nhiên vì không hiểu biết thấu đáp vá» các chá»§ng loại chó – chúng rất thông minh và không quá to lá»›n. – khi nàng thấy chàng nhìn mình như thể nàng là ngưá»i mất trÃ, Alexandra nói thêm – anh chàng bán chó đã nói cho em biết thế, anh ta rất dá»… thương.
 - Anh chàng dá»… thương, có thành tháºt không? – Jordan há»i, giá»ng mỉa mai – anh ta nói vá»›i em con chó này thuần chá»§ng à?
 - Phải, đúng thế - Alexandra đáp, đầu nghiêng sang má»™t bên – chÃnh anh ta nói thế mà!
 - Váºy thì anh ta nói láo vá» huyết thống cá»§a nó rồi.
 - Anh ta nói láo với em à?
 - Äúng, nói láo có sách – Jordan cau có đáp - Nếu con chó này là loại chó săn cừu giống Anh, thì nó sẽ to lá»›n như má»™t con ngá»±a nhá» và móng như cái dÄ©a để tách. Anh hy vá»ng bố nó là má»™t loại chó săn nhá».
 Trông chàng có vẻ bá»±c mình, Alexandra liá»n quay mặt để giấu nụ cưá»i, rồi cúi xuống bế con chó con lên. Khi nàng quì xuống, cái váy nÆ¡i chiếc áo dài có màu hoa anh đào xoè rá»™ng má»™t vòng trên thảm cá» màu xanh rêu, nàng bế con chó vùng vằng trên tay còn tay kia nắm những Ä‘oá hoa dại màu hồng. Jordan nhìn ngưá»i đàn-bà-con-nÃt chàng vừa cưới, nhìn gió nhẹ thổi lên mái tóc nàng, những lá»n tóc quăn Ä‘en nhánh xõa lên hai má trắng mịn khi nàng quì xuống để bế con chó trong má»™t tay và trong tay kia là những đóa hoa. Ãnh nắng mặt trá»i chiếu qua tàn cây, chảy xuống làm thành má»™t đám hào quang quanh ngưá»i nàng. Chàng nói nho nhá»:
 - Trông em như bức chân dung cá»§a Gainsborough – giá»ng nói khàn khàn và ánh mắt trân trá»ng kỳ lạ cá»§a chàng làm cho nàng sung sướng, nàng từ từ đứng dáºy.
 - Em không đẹp đâu.
 - Không đẹp à? – chàng vừa há»i vừa cưá»i.
 - Em ước chi mình được đẹp, nhưng em nghÄ© em chỉ là má»™t ngưá»i rất bình thưá»ng.
 Chàng cưá»i, nụ cưá»i gượng gạo và lắc đầu nhè nhẹ.
 - Em không bình thưá»ng đâu, Alexandra à – à định để vài năm nữa cho đến khi nàng lá»›n hÆ¡n, có thể đáp ứng được vai trò đúng vá»›i nguyên tắc cá»§a chàng đỠra, bá»—ng bị nhu cầu thúc bách áp môi lên đôi môi má»m mại kia lấn áp. Chỉ thêm má»™t lần nữa thôi.
 Khi chàng cháºm rãi Ä‘i đến phÃa nàng, tim Alexandra Ä‘áºp thình thịch, nàng biết chàng sắp đến để hôn mình. Nàng đã có kinh nghiệm vá» việc này, vì thấy cặp mắt chàng, giá»ng nói khàn khàn cá»§a chàng, biểu lá»™ sá»± nhục cảm.
 Jordan lồng 10 ngón tay giữa mái tóc quăn Ä‘en nhánh, ôm khuôn mặt nàng giữa hai lòng bàn tay. hai má nàng mịn màng như satin, và khi chàng nâng đầu nàng lên, tóc nàng như lụa xếp lại. Chàng hôn vào môi nàng hết sức nhẹ nhàng, lòng tá»± nhá»§ chàng đã quá Ä‘iên khi làm như thế này, nhưng khi môi nàng má»m mại đáp lại môi chàng, chàng quên hết những gì mình đã tá»± nhá»§. Äịnh hôn mạnh hÆ¡n, chàng quàng hai tay quanh ngưá»i nàng, nhưng con chó con nàng Ä‘ang bế trên tay bá»—ng giáºn dữ sá»§a vang, nên chàng vá»™i nhÃch lui.
 Khi Alexandra leo lên xe, nàng vẫn còn cố trấn áp ná»—i thất vá»ng vì nụ hôn chưa trá»n vẹn.
 Nhưng Jordan thì mừng rỡ, vì nụ hôn không dẫn chàng đến má»™t hoàn cảnh khác, hoàn cảnh khiến cô gái lãng mạn chàng vừa cưới sẽ tuyên bố yêu chàng. Chàng nghÄ© chỉ nói “cám Æ¡n†thôi không đủ làm cho nàng hài lòng, và chàng không muốn làm cho nàng chán nản nếu chàng lên mặt dạy Ä‘á»i. Chàng muốn đợi thêm má»™t vài năm nữa má»›i đưa nàng vào giưá»ng, chàng quyết định… chỠđợi cho đến khi nàng đã bước vào xã há»™i thượng lưu, khi nàng đã thá»±c tế trong Ä‘á»i sống hôn nhân.
 Quyết định như thế, cá»™ng thêm chuyện vừa xảy ra trong rừng, chàng cảm thấy nhẹ nhàng thanh thản. Khi xe bắt đầu chạy êm ái trở lại, chàng há»i:
 - Em có nghĩ đến chuyện đặt tên cho nó không?
 Chàng nhìn con chó con, nó Ä‘ang ngá»i quanh trên sàn xe, sung sướng khám phá thế giá»›i má»›i cá»§a nó.
 Alexandra nhìn con chó rồi vui vẻ há»i:
 - Theo anh, đặt cho nó Buttercup được không?
 Chàng trợn tròn mắt ghê tởm.
 - Daisy được không?
 - Chắc em đùa.
 - Petunia nhé?
 Mắt chàng ánh lên vẻ cưá»i cợt.
 - Nó sẽ không ngẩng đầu được với các con chó khác.
 Alexandra thản nhiên nhìn chàng.
 - Anh chàng bán chó nói nó là chó cái.
 - Chắc không phải đâu.
 Không tin mình bị thằng bé lừa bịp, nàng muốn bắt con chó con lên xem, nhưng đã không đủ can đảm để làm thế.
 - Anh có chắc không?
 - Chắc.
 - Không! - bá»—ng nàng thốt lên khi con chó con cắn vào lai váy nàng kéo Ä‘i. Nó chỉ trả lá»i nàng bằng cách kéo mạnh thêm.
 - Thôi! – Công tước nạt, vang lên như sấm. Con chó con hiá»n lành thả lai váy nàng ra, như thể nó biết đây là giá»ng cá»§a quyá»n lá»±c, rồi nó ngúc ngoắc Ä‘uôi, đến cuá»™n tròn nằm dưới chân Jordan, tá»±a đầu lên chiếc á»§ng màu nâu láng bóng. Thái độ ngoan ngoãn bất đắc dÄ© cá»§a con chó làm cho Jordan có vẻ không được như ý, khiến Alexandra phải báºt cưá»i.
 - Anh không thÃch thú váºt à, ngài Công tước? – nàng há»i, cố kìm hãm bá»›t tráºn cưá»i ngặt ngẽo.
 - Không thÃch những con chó vô ká»· luáºt, không được huấn luyện – chàng đáp, nhưng không khá»i vui lây vá»›i tràng cưá»i vui vẻ cá»§a nàng.
 - Em sẽ gá»i nó là Henry - bá»—ng Alexandra tuyên bố.
 - Tại sao?
 - Vì nếu nó là con váºt to lá»›n ráºm lông, nó sẽ giống Henry Viii.
 - Äúng – Jordan đáp. Chàng cưá»i, càng lúc chàng càng cảm thấy vui lây vá»›i tÃnh tình vui vẻ cá»§a nàng.
 Suốt thá»i gian còn lại cá»§a cuá»™c hành trình há» nói chuyện vá»›i nhau đủ thứ. Alexandra sung sướng nháºn ra rằng ngưá»i chồng má»›i cá»§a nàng Ä‘á»c sách rất nhiá»u, rất thông minh, và rất báºn Ä‘iá»u hành, quản lý nhiá»u bất động sản cÅ©ng như quản lý nhiá»u cÆ¡ sở kinh doanh vựơt ra ngoài sá»± hiểu biết cá»§a nàng. Do đó, nàng nghÄ© rằng chàng đã gánh lên vai cả má»™t trá»ng trách nặng ná» khó khăn, tốt đẹp. Và nàng hy vá»ng trên cương vị làm vợ, nàng sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ cá»§a mình để phát triển thiên tài cá»§a chàng.
 Vá» phần chàng, Jordan đã xác nháºn được những gì mà chàng nghÄ© vá» Alexandra: nàng là má»™t ngưá»i nhạy cảm thông minh và dà dá»m. Chàng còn phát hiện ra rằng nàng quá ngây ngô vá» vấn đỠlàm tình ngoài sức tưởng tượng cá»§a chàng. Việc xảy ra sau đó là bằng chứng rõ ràng cho nháºn xét cá»§a chàng, khi há» vừa ăn xong bữa ăn tối ngon lành ở quán trá» nÆ¡i hỠở ngá»§ lại đêm. Jordan cànng ngồi nán lại để uống rượu vang lâu bao nhiêu, thì Alexandra hình như càng trở nên bá»±c bá»™i và lÆ¡ đãng bấy nhiêu. Cuối cùng nàng đứng dáºy, cẩn tháºn vuốt lại chiếc áo dài cho ngay thẳng, rồi giả vá» quay nhìn quanh, chú ý quan sát cái bàn bằng gá»— sồi bình thưá»ng và nói:
 - Thứ đồ mỹ nghệ này tuyệt vá»i tháºt, phải không?
 - Không tuyệt lắm.
 Quá thất vá»ng, Alexandra nói tiếp:
 - Khi em nhìn vào đồ gá»—, em thưá»ng nghÄ© đến ngưá»i đã bá» công làm ra váºt ấy… cho dù ngưá»i ấy thấp hay cao, bẳn tÃnh hay vui vẻ… chuyện như thế đấy.
 - Thế à? – chàng thản nhiên há»i.
 - Phải, đúng thế. Anh không nghĩ thế à?
 - Không.
 Alexandra vẫn còn đứng quay lưng vá» phÃa chàng, nàng nói, giá»ng hết sức dè dặt:
 - Em muốn dẫn Henry đi dạo một vòng.
 - Alexandra này – chàng nói, giá»ng bình tÄ©nh và nghiêm trang khiến cô quay lui nhìn chàng.
 - Sao?
 - Em khá»i cần lo sợ quá đáng làm gì, tối nay anh không có ý định ngá»§ vá»›i em đâu.
 Mối quan tâm duy nhất cá»§a Alexandra là cần sá» dụng sá»± tiện nghi cá»§a quán trá», cho nên nàng hình chàng vá»›i vẻ ngạc nhiên và há» hững.
 - Em không nghĩ anh có ý định ấy. Tại sao anh cần phải ngủ trong phòng em khi quán trỠnày rộng mênh mông, anh có thể lấy một phòng riêng cho anh?
 lần này đến phiên Jordan ngạc nhiên.
 - Anh xin lá»—i, em nói sao? – chàng há»i, không tin nổi tai mình.
 - Em muốn nói em sẵn sàng đón anh ngá»§ chung phòng – nàng nói lại má»™t cách chân tình – Nhưng em không biết anh có muốn ngá»§ chung hay không. Sarah, bà quản gia già cá»§a em, thưá»ng nói em ngá»§ vùng vẫy như con cá trong nước, em nghÄ© chắc em sẽ làm cho anh rất khó chịu. nếu em lên lầu bây giá» anh có phiá»n không?
 Jordan nhìn nàng má»™t lát, ly rượu vang nằm lá»±ng ở trước miệng chàng, rồi chàng lắc đầu như thể cố làm cho mình tỉnh trÃ, rồi chàng đáp, giá»ng bá»±c tức má»™t cách kỳ lạ:
 - Dĩ nhiên là không. Em đi trước đi.
 
 |  
 
	
	| 
			
			 
			
				13-10-2008, 05:22 PM
			
			
			
		 |  
	| 
		
			|  | Phi Thăng Chi Háºu |  | 
					Tham gia: Jun 2008 
						Bài gởi: 1,213
					 
                    Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngày 1 giá» 
                 Thanks: 286 
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	      |  |  
	
	| 
			
			Chương 8  
 
  
 Jordan gá»i ngưá»i đánh xe, bảo dừng lại chá»— rừng trống sắp đến ở bên cạnh đưá»ng, Alexandra thở dài khoan khoái. từ khi ăn trưa xong, há» Ä‘i vá»›i tốc độ nhanh, nên nàng muốn Ä‘i bá»™ má»™t vòng cho giãn gân cốt. thế nhưng, chồng nàng có vẻ thoải mái, chàng ngồi nghỉ trong xe. Nàng nghÄ© có lẽ vì áo quần cá»§a chàng dá»… chịu hÆ¡n áo quần cá»§a nàng Ä‘ang mặc.
 Jordan mặc quần ống bó có màu nâu nhạt, mang á»§ng màu nâu láng bóng và cái áo sÆ¡ mi tay rá»™ng, kiểu nông dân, hở cổ, rất thÃch hợp cho việc Ä‘i đưá»ng xa. Trái lại, Alexandra mặc bá»™ áo quần lót dưới váy rá»™ng màu vàng nhạt và áo sÆ¡ mi lụa trắng, bên ngoài mặc thêm cái áo choàng lông màu vàng cháºt bó có viá»n vải màu xanh Ä‘áºm, quanh cổ nàng quàng chiếc khăn quàng màu vàng, trắng, có sá»c xanh, hai tay Ä‘eo găng màu vàng, và chiếc mÅ© rÆ¡m ngá»™ nghÄ©nh có vành viá»n vải vàng và hoa hồng bằng lụa, chụp lên mái tóc quăn màu Ä‘en tuyá»n có quai buá»™c dưới cằm. Nàng cảm thấy nóng, tù túng, bá»±c tức lối trang phục mà quà bà muốn kịp thá»i trang phải mặc, trong khi quà ông đúng thá»i trang như chồng nàng, muốn mặc sao thì mặc.
 Khi xe dừng lại má»™t chá»— rá»™ng rãi bên vệ đưá»ng, thang hạ xuống, Alexandra bế con chó lên, vá»™i vã Ä‘i thẳng đến ná»—i va vào Jordan. Thay vì Ä‘i theo nàng xuống như nhiá»u lần trước, thì Jordan nhìn nàng vá»›i đôi mắt thông cảm, và ngồi dá»±a ngưá»i ra ghế nệm để nghỉ. Ngồi má»™t lát, chàng nghÄ© thá»i gian đã đủ cho nàng làm những công việc cần thiết, công việc mà chàng Ä‘oán đã khiến cho nàng phải vá»™i vã, chàng bèn xuống xe, Ä‘i băng qua đám cây ở bên vệ đưá»ng để vào trong quãng rừng thông nhá».
 - Henry, mày không thấy tuyệt vá»i sao? – Alexandra đứng giữa quãng rừng thông, duá»—i ngưá»i, hai tay chắp lại phÃa trên đầu, con chó con ngồi dưới chân nàng. Lần thứ hai, Jordan muốn có nhà há»a sÄ© vẽ nàng lên khung vải. Trong y phục màu vàng nhạt, bao quanh là những ngá»n đồi thoai thoải đầy hoa rừng màu vàng và trắng, nàng trẻ trung, duyên dáng và đầy sức sống: vị nữ thần trong rừng vui vẻ mặc áo quần hợp thá»i trang nhất.
 Chàng cưá»i trước ý nghÄ© thÆ¡ má»™ng ấy, rồi Ä‘i vào quãng rừng trống:
 - Ồ, anh à, - cô thốt lên, vội thả hai tay xuống, nhưng có vẻ mừng rỡ.
 - Thế em đợi ai?
 Äể trì hoãn thá»i gian phải vá» lại xe, Alexandra cúi xuống bẻ má»™t cành cây dài, mảnh, nÆ¡i má»™t cây con đã chết.
 - Không đợi ai hết, nhưng khi ngưá»i ta Ä‘i vá»›i hai ngưá»i xà Ãch và 6 ngưá»i cỡi ngá»±a há»™ tống, thì khó nói ai sẽ xuất hiện, cả má»™t lá»±c lượng hùng háºu! – nàng cưá»i rồi nhanh như chá»›p, nàng dùng cành cây như thanh kiếm đưa lên chào rồi chÄ©a mÅ©i kiếm vào ngá»±c Jordan – En Garde (Äứng yên!) – nàng nói đùa, rồi chÄ©a mÅ©i kiếm xuống đất, để lòng bàn tay trên đầu thanh kiếm, đứng tréo chân ở mắt cá vá»›i vẻ nghênh ngang, giống như má»™t kiếm khách giang hồ hảo hán.
 Äá»™ng tác huÆ¡ “kiếm gỗ†cá»§a nàng rất đúng kỹ thuáºt cá»§a môn đấu kiếm, khiến Jordan không thể nào nghÄ© rằng nàng bắt chước những động tác mà nàng thấy. Mặt khác, chàng cÅ©ng không tin nàng biết kỹ thuáºt đấu kiếm hay có kỹ năng vỠđấu kiếm.
 - Em đấu kiếm được à? – chàng há»i, cặp lông mày Ä‘en nhÃu lại vá»›i vẻ ngạc nhiên.
 Nàng khẽ gáºt đầu, cưá»i sung sướng.
 - Anh thỠđấu với em không?
 Jordan ngần ngừ, chàng nghÄ© trá»i sắp tối, nhưng vì hiếu kỳ, nên chàng chấp nháºn lá»i thách đố cá»§a nàng. vả lại, chàng cÅ©ng quá mệt vì bị ngồi gò bó trong xe.
 - CÅ©ng được – chàng đáp, cố tình trêu chá»c nàng, - Em đánh kiếm giá»i không?
 - Cứ đấu rồi sẽ biết.
 Chấp nháºn lá»i thách thức cá»§a nàng vá»›i vẻ thÃch thú, chàng nhìn quanh tìm má»™t cành cây vừa vặn để dùng làm kiếm. Khi chàng đã kiếm được cành vừa ý, thì Alex đã lấy mÅ© xuống, và cởi áo choàng lông ra, chàng nhìn nàng tháo khăn quàng ở cổ, rồi mở hạt nút ở trên cổ áo sÆ¡ mi lụa. Nghe bước chân chàng đến gần, nàng quay ngưá»i, chiếc váy màu hồng xòe ra, má nàng á»ng hồng, mắt màu ngá»c bÃch sáng long lanh.
 - Em muốn cởi quần lót và dép ra – nàng nói. Vừa nói vừa kéo váy lên, để lộ cặp giò tuyệt đẹp, rồi nàng tháo đôi dép ra.
 - Nếu tháo dép, chắc em sẽ làm há»ng bÃt tất, phải không?
 Nàng nhìn Jordan để há»i ý kiến, nhưng trà óc chàng Ä‘ang báºn nghÄ© đến thế đứng cá»§a nàng tháºt quá đẹp, và hÆ¡n nữa, chàng báºn nghÄ© đến ý khác Ãt hấp dẫn hÆ¡n: dục vá»ng. Tá»± nhiên chàng cảm thấy ngưá»i rạo rá»±c, ham muốn, cảm giác tháºt bất ngá», tá»± nhiên, nhưng không chối cãi được.
 - Sao thế Công tước?
 Chàng nhìn đăm đăm vào mắt nàng.
 - Tại sao anh nhìn em khủng khiếp như thế?
 Jordan gắng trở lại với thực tế trước mắt, nhưng từ thâm tâm chàng nghĩ thế nào chàng cũng phải yêu nàng trước khi cuộc hành trình chấm dứt.
 - Nếu em sợ hư bÃt tất thì cứ tháo ra – chàng nói. Rồi khi nàng quay lưng vá» phÃa chàng để tháo bÃt tất, để lá»™ trước mắt chàng, cổ chân và mắt cá mịn màng xinh xắn, thì chàng đâm ra hoa mắt ngất ngây.
 Tháo bÃt tất xong, nàng lấy kiếm giả lên, chạm kiếm vào trán để chào cho đúng qui cách. Jordan chào đáp lại, nhưng tâm trà chàng Ä‘á»u đổ hết vào đôi mắt xanh đầy quyến rÅ© và hai má hồng mịn màng cá»§a nàng.
 Nàng thắng hai Ä‘iểm trước khi chàng để tâm vào việc đấu kiếm, nhưng ngay khi chàng chú ý, chàng cÅ©ng phải công nháºn nàng là má»™t đối thá»§ lợi hại. Thiếu sức mạnh, nàng bèn dùng khả năng nhanh nhẹn cá»§a hai chân và sá»± chuyển động lanh lẹ cá»§a cÆ¡ thể. Nhưng cÅ©ng chÃnh vì hai chân nhanh nhẹn mà cuối cùng nàng đã thất bại. Nàng đã hầu như trấn áp được chàng, tấn công nhanh, giữ thế thá»§ vững, không thối lui mặc dù sức mạnh cá»§a chàng lấn áp nàng. Nàng đợi cho đến lúc chàng sÆ¡ hở, nàng thá»c kiếm vào ngưá»i chàng. Nhưng rá»§i thay, khi xông tá»›i, nàng đạp phải lai áo dài, khiến nàng mất thăng bằng, nhào ngưá»i vào Jordan.
 - Em thua rồi! – chàng vừa cưá»i vừa ôm nàng vào lòng.
 - Phải, nhưng vì váy áo em quá dài nên anh thắng chứ không phải vì tài đánh kiếm cá»§a anh – nàng đáp, cưá»i vang, bước lui khá»i chàng, ngá»±c nàng hạ lên hạ xuống vì thở mạnh. Nhưng má nàng á»ng đỠdo chàng đã ôm nàng nhiá»u hÆ¡n là vì hoạt động làm cho nóng ngưá»i. Nàng nói để nhắc nhở chàng – Lúc má»›i bắt đầu, anh nên chú ý má»›i được. Nhưng nói Ä‘i nói lại, anh khá»e gấp hai em.
 - Äúng – chàng đáp, cưá»i thoải mái – Nhưng anh không dùng hết sức cá»§a mình. Ngoài ra anh có kinh nghiệm hÆ¡n em nhiá»u.
 Alexandra cưá»i chống nạnh hai tay.
 - Anh đúng là đồ cổ, ngài Công tước à. Sang năm hay năm nữa, anh sẽ trở thành ngưá»i nổi tiếng, được má»i ngưá»i chiêm ngưỡng.
 - Còn em ở đâu? – chàng há»i vá»›i vẻ trang trá»ng hài hước, hai tay ngứa ngáy muốn kéo nàng vào lòng.
 Nàng bước lui, nhoẻn miệng cưá»i:
 - Ở trong phòng nuôi trẻ, chÆ¡i vá»›i búp bê cá»§a em, vì thÃch hợp vá»›i tuổi non ná»›t cá»§a em.
 Jordan báºt cưá»i, lòng phân vân tá»± há»i không biết giá»›i “thượng lưu†sẽ nói gì nếu há» thấy chàng bị má»™t cô gái quê má»™t8 tuổi đối xá» má»™t cách thiếu kÃnh nể như thế.
 Nàng nói tiếp, trêu chá»c chàng:
 - Nếu em không ở trong nhà nuôi trẻ thì em phải ở đâu?
 Ở trên lòng anh – chàng nghÄ© - Hay trên giưá»ng anh.
 Bá»—ng nụ cưá»i tắt trên môi Alexandra, nàng áp hai tay lên má nhìn ra phÃa sau chàng, miệng thốt lên:
 - Trá»i đất!
 Jordan quay để xem cái gì đã làm cho nàng hoảng hốt, thì chàng thấy 6 ngưá»i há»™ tống, hai ngưá»i đánh xe, hai ngưá»i xà Ãch, đứng sát bên nhau, mặt mày có vẻ bối rối, chứng tá» hỠđã đến xem cuá»™c đấu kiếm cá»§a hai ngưá»i và bây giá» xem tiếp cuá»™c đấu khẩu cá»§a Công tước và nữ Công tước.
 Cằm chàng bạnh ra, mắt lạnh lùng nhìn há», khiến há» rút Ä‘i hết mà không cần chàng nói má»™t tiếng.
 - Tháºt là ấn tượng! – Alexandra trêu chá»c, đưa tay lấy số áo quần nằm rải rác dưới đất – anh chỉ nhìn là xong, - nàng nói tiếp đưa mắt tìm Henry – anh chỉ dùng mắt là dẹp tan mà không cần dùng gươm. Có phải đấy là thiên tài cá»§a nhà quà tá»™c hay là do anh luyện táºp sau này cho thÃch hợp vá»›i địa vị cá»§a anh? – Nàng thấy Henry đánh hÆ¡i nÆ¡i bụi cây, nàng bế nó lên – Bà ná»™i anh cÅ©ng làm được như thế, và làm cho em khiếp sợ. Anh cầm các thứ này giúp em được không? – Jordan chưa kịp định thần, nàng đã chồng lên cánh tay chàng mÅ©, áo choàng lông và con chó – Anh vui lòng quay lưng cho em mang bÃt tất.
 Jordan ngoan ngoãn làm theo lá»i nàng, nhưng trong óc chàng hình dung ra vẻ kinh ngạc cá»§a giá»›i thượng lưu khi há» thấy Jordan Townsende – Công tước Hawthorne thứ má»™thai, chá»§ nhân những vùng đất đẹp nhất và giàu nhất Châu Âu – Ä‘ang đứng trong quãng rừng trống vá»›i đống áo quần và con chó đáng ghét trên tay.
 Khi há» quay vá» xe, chàng há»i:
 - Ai dạy em đánh kiếm.
 - Ba em. Khi nào ổng vá» nhà là ổng vá»›i em táºp đánh kiếm hàng giá». Khi ông Ä‘i rồi, em thưá»ng táºp vá»›i các anh trai cá»§a Mary Ellen và vá»›i bất kỳ ai muốn đánh kiếm - để khi bố em vá», ông khen em tiến bá»™ nhiá»u… vì em không có hứa hẹn trở thành má»™t cô gái xinh đẹp, nên em nghÄ© chắc ông rất thÃch thú khi biến em thành con trai. Nhưng cÅ©ng có thể ông thÃch đánh kiếm, và đây là cách ông tiêu khiển thá»i gian – Alexandra không nghÄ© đến chuyện giá»ng nàng nói ẩn chứa ná»—i Ä‘au đớn, háºm há»±c ngưá»i cha quá cố cá»§a mình.
 
 ******
 
 - Alexandra này?
 Alexandra quay mắt khá»i cảnh váºt Ä‘ang trôi qua ngoài cá»a xe. Từ khi diá»…n ra cuá»™c so kiếm buồn cưá»i cá»§a há» cách đấy haih, chàng Công tước nhìn nàng vá»›i vẻ kỳ cục, trầm ngâm, khiến nàng cảm thấy khó chịu. nàng đáp:
 - Sao?
 - Em nói bố em không vá» nhà thưá»ng xuyên phải không? Váºy ông ở đâu?
 Mắt cô má» Ä‘i má»™t lát rồi sáng lên lại, miệng mỉm cưá»i tá»± nhiên.
 - Ông vỠmỗi năm hai hay 3 lần, và ở nhà chừng hai hay 3 tuần. còn ngoài ra ông ở London. Ông vỠnhà như là khách đến thăm.
 - Anh xin lá»—i – Jordan đáp, chàng xin lá»—i vì chàng đã há»i để nàng phải nói đến ngưá»i mà chàng nghÄ© đã làm cho nàng Ä‘au khổ.
 - Anh khá»i cần xin lá»—i, nhưng nếu anh cảm thấy ân háºn vá» việc anh đã đối xá» vá»›i mẹ em thì em rất biết Æ¡n anh. Mẹ em rất dá»… thương, vui vẻ, nhưng từ ngày ba em mất, bà… Ä‘au khổ vô cùng.
 - Và bà đã để gánh nặng gia đình lên vai các gia nhân và cô cô gái má»™t4 tuổi – Jordan chua chát nói – Anh đã thấy ngôi nhà ấy rồi, và anh cÅ©ng đã gặp mẹ em và ông cáºu cá»§a em rồi. Anh có thể hình dung ra cảnh em phải chịu đựng cuá»™c sống ra sao.
 Alexandra nghe giá»ng chàng vừa tức giáºn vừa thương xót, khiến nàng cảm thấy yêu chàng thêm vì chàng đã lo lắng cho nàng, nhưng nàng lắc đầu, không muốn chàng thương hại.
 - Cuộc sống của em không đến nỗi tệ mạt như anh nghĩ đâu.
 ÄÆ°á»£c chàng lo lắng cho nàng như thế tháºt quá tuyệt, quá bảo đảm, an toàn, nhưng nàng không biết làm sao để đáp lại lòng tốt cá»§a chàng. Không thể nói hết cảm nghÄ© cá»§a mình, nàng bèn làm má»™t việc mà nàng thấy tuyệt nhất: đưa tay lấy cái túi lưới màu hồng nhạt giống màu cái váy và áo choàng lông, nàng lấy trong túi ra chiếc đồng hồ có sợi dây chuyá»n nặng. Äối vá»›i Alex đây là váºt linh thiêng: váºt có giá trị nhất cá»§a ngưá»i đàn ông mà nàng thương mến. Nàng đưa cái đồng hồ cho Jordan. Khi chàng nắm cái đồng hồ, vẻ mặt ngạc nhiên, nàng nói:
 - Cái đồng hồ là cá»§a ông ngoại em. má»™t bá tước Scotland đã từng cho ông cụ, vì ông ta phục tài hiểu biết các triết gia cá»§a ông ngoại em – nhìn chiếc đồng hồ trong lòng bàn tay chàng, mắt nàng nhòa lệ. Giá»ng nàng Ä‘au đớn vì ká»· niệm cÅ© làm nàng Ä‘au lòng, nàng nói tiếp - Chắc ông ngoại muốn anh giữ cái này. Chắc ông bằng lòng anh.
 - Anh không tin như thế - Jordan đáp.
 - á»’, chắc ông ngoại muốn thế! Ông nói em sẽ lấy má»™t ngưá»i cao quÃ.
 - Ông nói em phải yêu má»™t ngưá»i quà tá»™c à? – Jordan lặp lại vá»›i vẻ ngạc nhiên.
 - Không, không. má»™t ngưá»i cao quÃ. Như anh váºy.
 Không biết chàng đã có rất nhiá»u đồng hồ vàng nên Alexandra nói:
 - Em đã cho một gia nhân trong nhà anh đến nhà em, và Penrose đi tìm cái đồng hồ giao cho anh ta mang đến cho em. Bà nội anh nói việc này tốt thôi.
 Jordan nắm chặt cái đồng hồ trong tay. Chàng chỉ nói vá»n vẹn hai tiếng “cám Æ¡nâ€.
 Alexandra đã cho chàng hai thứ quà giá nhất nàng có, đó là tình yêu và cái đồng hồ vàng. và má»—i lần như thế chàng chỉ nói “cám Æ¡nâ€. Rõ ràng những món quà cô cho chàng Ä‘á»u làm cho chàng cảm thấy khó chịu.
 Sự im lặng nặng nỠbao phủ trong xe sau khi nàng đã để lộ tình cảm một cách quá lộ liễu.
 Cuối cùng, vì xe chàng lắc lư và vì ăn bữa trưa hÆ¡i no, nên nàng thấy buồn ngá»§. Thế nhưng, mặc dù bên trong xe rất sang trá»ng, nhưng nàng vẫn thấy khó ngá»§. Nàng tá»±a đầu sang má»™t bên cố ngá»§, nhưng má»—i lần xe chòng chành má»™t chút, đầu nàng va mạnh vào xe khiến nàng thức giấc. Nàng bèn ngồi thẳng ngưá»i, dá»±a đầu ra sau ghế nệm, hai tay vòng trước ngá»±c. Bánh xe chạy trên đưá»ng rãnh ở giữa đưá»ng, xốc mạnh, khiến nàng nẩy ngưá»i lên, nghiêng vá» má»™t bên. Chống hai tay lên ghế, Alexandra ngồi thẳng ngưá»i lại.
 Trước mặt nàng, Jordan cưá»i khúc khÃch, vá»— tay xuống ghế bên cạnh.
 - Em yêu, anh rất sung sướng được em dùng vai anh làm gối.
 Alexandra vui vẻ nháºn lá»i má»i cá»§a chàng, chuyển chá»— ngồi bên ghế chàng, nhưng thay vì đưa vai cho nàng dá»±a, chàng quàng tay qua ngưá»i nàng để đầu nàng dá»±a vào ngá»±c chàng. Em yêu, - Alex nghÄ© trong khi thiu thiu ngá»§. Khi chàng nói, giá»ng âu yếm biết bao. Sau đó nàng ngá»§ ngay.
 Khi trá»i chạng vạng, Alexandra thức dáºy, hoảng hốt thấy mình hầu như nằm trên ngưá»i chàng. Trong lúc nàng ngá»§, thỉnh thoảng Jordan đổi vị trà để cho chàng dá»±a vào má»™t bên xe, hai chân duá»—i dài theo ghế ngồi, Alexandra nằm nghiêng má»™t bên, hai tay chàng ôm quanh ngưá»i nàng, hai chân nàng gác lên chân chàng, cánh tay nàng ôm quanh eo chàng.
 Sợ chàng thức dáºy thấy cô nằm trên ngưá»i chàng trong tư thế khó nhìn, Alexandra nâng má lên khá»i ngá»±c chàng. Vừa suy nghÄ© cách ngồi dáºy mà không làm chàng thức giấc, nàng vừa nhìn chàng. Giấc ngá»§ làm cho chàng dịu bá»›t những nét gay gắt trên khuôn mặt rám nắng và hai quai hàm trông mịn màng hÆ¡n. Nhìn như thế này trông chàng có vẻ Ãt cau có hÆ¡n nhiá»u, có vẻ trẻ con, và chàng thức giấc.
 Chàng mở mắt, cúi xuống nhìn nàng. Chàng tá» vẻ ngạc nhiên má»™t lát, như không thể nháºn ra nàng rồi chàng cưá»i, nụ cưá»i ấm áp, dịu dàng:
 - Em ngủ ngon không?
 Alexandra, quá sá»ng sốt không nhúc nhÃch nổi chỉ gáºt đầu và cố ngồi dáºy. hai tay chàng ôm chặt nàng.
 - Äừng Ä‘i – chàng nói nhá», mắt nhìn vào môi nàng má»™t hồi lâu, rồi nhìn vào mắt nàng - Ở yên vá»›i anh.
 Chàng muốn nàng hôn chàng, Alexandra nháºn thấy cặp mắt xám cá»§a chàng để lá»™ sá»± ước muốn ấy, nàng cảm thấy vừa vui vừa sợ. e lệ, Alexandra áp môi nàng lên môi chàng, nàng cảm thấy tay chàng để trên lưng nàng, vuốt nhẹ lên, vá»— vá» và khÃch lệ. Môi chàng di động trên môi nàng, dò dẫm má»i má»c, và khi nàng hôn lại theo ý muốn cá»§a chàng, chàng đưa bàn tay kia áp vào sau gáy nàng, mấy ngón tay vuốt ve, mân mê gáy nàng, còn tay vẫn tiếp tục vuốt lưng nàng.
 Chàng hôn nàng bất táºn, nụ hôn kéo dài, khiến nàng đê mê và muốn hôn nhiá»u hÆ¡n nữa. Lưỡi chàng đưa vào miệng nàng, đưa vào rút ra, trêu ngươi nàng cho đến khi nàng cÅ©ng muốn có cảm giác như chàng. Nàng liá»n đưa lưỡi mình vào miệng chàng. Ngay khi ấy, nụ hôn trở nên ác liệt. Chàng kéo mạnh nàng vào ngá»±c, nút lưỡi nàng vào sâu trong miệng, rồi dùng lưỡi chàng vuốt ve lưỡi nàng. Bàn tay kia cá»§a chàng bá»—ng di chuyển xuống dưới mông, kéo nàng sát vào chàng, lưỡi chàng nhịp nhàng trong miệng nàng, gây cảm giác đê mê cho toàn thân cá»§a Alexandra.
 Không đợi cho đến khi nàng cảm thấy tay chàng áp lên vú mình, rồi luồn xuống dưới áo, nàng má»›i thả chàng ra, thoát khá»i cÆ¡n đê mê quay cuồng mà nàng đã bị cuốn hút vào. rồi chÃnh vì sá»± ngạc nhiên cho cảm giác tá»™i lá»—i, chứ không phải sá»± khiếp sợ, đã làm cho nàng rút lui.
 Chống hai cánh tay trước lên ngá»±c chàng, nàng cố Ä‘iá»u hòa hÆ¡i thở rồi ngẩng đầu lên, bối rối nhìn vào mắt chàng.
 - Anh đã làm cho em bị kÃch động – chàng nói nhá». Tháºt váºy, nhưng Alexandra thấy đôi mắt Ä‘am mê cá»§a chàng lá»™ vẻ thÃch thú, nàng quyết không chịu… Ä‘iá»u đó. Chấp nháºn sá»± thách đố âm thầm cá»§a chàng, nàng áp môi lên môi chàng lại, và lần này khi lưỡi chàng chuồi vào miệng nàng, nàng tá»± động đưa lưỡi đón nháºn. Âm thanh nho nhá» phát ra từ miệng chàng nghe như vừa là tiếng rên, vừa là tiếng cưá»i, nhưng khi nàng muốn rút lui, tay chàng siết chặt ngưá»i nàng và miệng chàng không chịu rá»i khá»i miệng nàng. Alex chịu thua sá»± đòi há»i nóng hổi cá»§a miệng và tay chàng, nàng hôn đáp lại vá»›i lòng Ä‘am mê bừng dáºy như cÆ¡n lÅ© tràn ngáºp cÆ¡ thể nàng.
 Cuối cùng khi chàng thả nàng ra, chàng vuốt khớp ngón tay lên hai má nóng ấm của nàng. Chàng thì thào nói:
 - Rất êm ái. Rất hết sức thơ ngây!
 Alexandra hiểu từ “thÆ¡ ngây†có nghÄ©a là “ngây ngôâ€, nàng liá»n vùng ra khá»i chàng, lòng Ä‘au đớn tức bá»±c:
 - Ngưá»i sành sá»i như anh chắc buồn da diết khi chỉ hôn như thế này.
 Chàng nắm hai cánh tay nàng nÃu lại.
 - Äấy là lá»i khen – chàng nói, mặt chỉ cách mặt nàng vài phân, giá»ng chàng căng thẳng khiến cho nàng tá»± há»i không biết có phải chàng tức giáºn vì câu nói cá»§a nàng hay không. Chàng lay nhẹ nàng, rồi nói ngắn gá»n để làm sáng tỠý cá»§a chàng:
 - “Nguyên trinh, trong sạch – không giả tạo hay làm mặtâ€, em có hiểu không?
 - Tuyệt hảo! – Alexandra vùng lui, phản ứng vì giá»ng chứ không phải vì lá»i cá»§a chàng, và rồi nàng thấy phản ứng phi lý, nên báºt cưá»i – Có phải chúng ta cãi nhau vá» vấn đỠem “tuyệt†như thế nào?
 Nụ cưá»i duyên dáng cá»§a nàng làm dịu cÆ¡n bá»±c bá»™i vừa bừng lên trong lòng chàng, và mặt chàng ánh lên nụ cưá»i miá»…n cưỡng để đáp lá»i nàng. Chàng đáp nho nhá»:
 - Hình như thế đấy – Jordan cảm thấy việc chàng giả vá» không thèm muốn nàng không thành công được nữa. Nàng tá»±a đầu lên ngá»±c chàng lại, chàng nhìn qua đầu nàng, tá»± nhắc mình nhá»› đến những láºp luáºn cho rằng nếu đêm nay chàng ngá»§ vá»›i nàng thì chàng sẽ tạo nên sá»± sai lầm:
 Nàng trẻ, thơ ngây và lý tưởng
 Chàng không có những thứ đó.
 Nàng muốn cho chàng tình yêu
 Chàng chỉ muốn cơ thể nàng.
 Nàng muốn được chàng yêu
 “Tình yêu†duy nhất chàng tin
 Là loại tình yêu trên giưá»ng
 Nàng đã si mê chàng
 Chàng không muốn báºn bịu vá»›i
 Äứa bé si mê
 Trái lại:
 Nàng muốn chàng
 Chàng muốn nàng.
 Quyết định xong, chàng cúi xuống.
 - Alexandra à? – khi nàng ngẩng mặt lên nhìn chàng, chàng nói bằng má»™t giá»ng bình tÄ©nh, thản nhiên: Em có biết hài nhi hình thành ra sao không?
 Câu há»i bất ngá» làm cho nàng báºt cưá»i vì vừa kinh ngạc vừa bối rối, đồng thá»i mặt nàng nóng ran, đỠbừng cả hai má.
 - Có… có phải chúng ta cần bàn cãi vấn đỠnày không?
 Môi chàng cong lên với vẻ tự trào.
 - Hôm qua, anh nghĩ không cần thiết. Cách đây mộth, anh nghĩ cần. bây giỠthì anh thấy chúng ta phải bàn.
 - Cái gì làm cho anh thay đổi ý kiến?
 Äến lượt Jordan có vẻ đỠđẫn. Chàng im lặng má»™t lát má»›i đáp má»™t cách cá»™c lốc:
 - Vì nụ hôn của chúng ta.
 - Nụ hôn có dinh dáng gì đến hài nhi?
 Jordan dựa đầu ra sau, nhắm mắt, thở dài khoan khoái – Anh nghĩ thế nào em cũng nói như thế.
 Sau khi quan sát vẻ mặt kỳ cục cá»§a chàng, Alexandra ngồi dáºy, bình tÄ©nh vuốt lại áo quần cho ngay thẳng. Cách đây hai năm, Mary Ellen đã thuyết phục nàng tin rằng hài nhi được hình thành giống như chó con, nhưng Alexandra bác bỠý kiến vô nghÄ©a ấy. nàng nghÄ©: con ngưá»i không tiến hành việc sinh đẻ như chó, và chỉ những ngưá»i đầu óc đặc sệt như Mary Ellen má»›i tin Ä‘iá»u phi lý như thế. Nhưng Mary Ellen cÅ©ng tin rằng nếu ai quay lưng vá»›i chiếc cầu vồng, ngưá»i đó sẽ gặp Ä‘iá»u xui xẻo, và các tiên nữ Ä‘á»u nhảy múa dưới tàn nấm trong rừng. Vì thế mà Mary Ellen Ä‘i lui khi nào gặp trá»i mưa và không chịu ăn nấm.
 Alexandra liếc mắt nhìn chồng, nàng định há»i những câu há»i đơn giản vá» việc mà các thiếu nữ không được biết, nhưng nàng cảm thấy mình đáng được biết. Ông ngoại nàng thưá»ng nói sá»± dốt nát là căn bệnh sẽ được chữa trị bằng những câu há»i mà thôi, cho nên nàng há»i chàng, vá»›i vẻ quan tâm ngây thÆ¡, trong sáng:
 - Các hài nhi được hình thành ra sao? – Jordan lá»™ vẻ ngạc nhiên, chàng quay lui nhìn nàng há miệng định nói, nhưng vì lý do gì đấy mà chàng không thốt được nên lá»i.
 Má»›i đầu Alexandra ngạc nhiên thấy chàng im lặng, nhưng rồi nàng hiểu. nàng lắc đầu, thở dài cám cảnh cho tình thế khó khăn cá»§a cả hai. Nàng há»i – Anh cÅ©ng không biết, phải không?
 Bá»—ng Jordan phá ra cưá»i rất lá»›n, chàng ngẩng đầu ra sau để cưá»i, cưá»i sung sướng đến ná»—i nghẹt thở:
 - Phải, Alexandra anh biết chứ - Jordan nghÄ© chàng đã cưá»i trong má»™t tuần quen biết nàng nhiá»u hÆ¡n chàng cưá»i trong má»™t năm.
 Alexandra cảm thấy bị chạm tá»± ái trước tràng cưá»i cá»§a chàng, nàng nói:
 - Thôi được, việc ấy hình thành ra sao?
 Khi chàng đưa tay vuốt nhẹ trên má nàng rồi vuốt tóc nàng ra sau, dá»± vị cá»§a niá»m hân hoan còn ánh lên trong mắt chàng từ từ tan biến. Cuối cùng, chàng nói bằng má»™t giá»ng khàn đặc:
 - Tối anh anh sẽ cho em biết hài nhi hình thành ra sao.
 Chàng vừa nói xong những lá»i trên thì chiếc xe rẽ ra khá»i đưá»ng và dừng lại trước sân cá»§a má»™t quán trá», đèn sáng trưng khắp các cá»a sổ.
 Ãnh đèn cầy nhảy nhót vui tươi trên bệ lò sưởi và trên cái bàn thấp giữa há», cái bàn do chị hầu bàn kê vào khi chị ta lên dá»n bát đĩa bữa ăn tối. Nằm cuá»™n ngưá»i trên chiếc ghế nệm dài bá»c vải hoa, hai chân mang bÃt tất co lại, cánh tay Jordan quàng quanh vai nàng giữ nàng nép ngưá»i vào nách chàng. Alexandra cảm thấy chưa bao giỠđược thoải mái, hạnh phúc như thế này.
 Nàng đưa ly rượu vang lên môi uống má»™t há»›p, Jordan đã ép nàng uống suốt má»™th qua, nàng tá»± há»i không biết khi nào chàng định vá» phòng cá»§a chàng. Nàng không biết đêm nay chàng có phòng riêng hay không. Trước khi ăn tối, trong khi nàng tắm trong phòng nàng, thì chàng tắm trong cái phòng nhá» gần bên cạnh, nhưng ở đấy chỉ có cái giưá»ng thô tháp cháºt hẹp, có lẽ chỉ dùng cho ngưá»i hầu. Alexandra không có cô hầu, nàng phải tá»± lo liệu công việc cá»§a mình. Còn Jordan thì nói khi chàng Ä‘i đâu ngắn ngày, chàng không Ä‘em theo ngưá»i hầu nam. Vì cả hai Ä‘á»u không có gia nhân, nên Alexandra tá»± há»i phải chăng quán trỠđông khách, nên chàng phải ngá»§ trong phòng nhá» bên cạnh phòng nàng.
 Lá»a nhảy múa trong lò sưởi, xua tan hÆ¡i lạnh cá»§a đêm xuân, làm cho không khà trong phòng ấm áp dá»… chịu, và ý nghÄ© cá»§a nàng chuyển từ chá»— ngá»§ đêm đến vấn đỠhài nhi. Jordan đã hứa đêm nay sẽ chỉ cho nàng biết vấn đỠcon cái được tạo nên như thế nào. Nàng không nghÄ© ra được tại sao ngưá»i đã láºp gia đình cứ khăng khăng giữ bà máºt chuyện này như thế. Tuy nhiên chuyện này đã diá»…n ra rồi, thì không thể là chuyện nguy hiểm đáng sợ, và những cặp vợ chồng ngưá»i Anh Ä‘á»u phải làm như thế thì dân số má»›i gia tăng.
 Có lẽ chuyện này được giữ bà máºt vì xã há»™i thượng lưu muốn những cô gái như nàng – những ngưá»i không thÃch có con dù có chồng hay không – Ä‘i khắp nÆ¡i vá»›i con cái bên cạnh.
 Rõ ràng chuyện này đúng như thế. Từ khi má»›i khai thiên láºp địa, đàn ông tạo nên qui luáºt và chÃnh đàn ông ra qui định rằng nếu cô gái nào có con mà không lấy má»™t ngưá»i trong số há» trước tiên, thì sẽ bị “há»§y diệtâ€. Äúng là như thế. Tuy nhiên… lý thuyết này có vài chá»— thiếu sót.
 một em bé – nàng buồn bã nghĩ – một em bé.
 Vì là con duy nhất, nên nàng cứ nghÄ© chuyện có đứa con trai tóc Ä‘en để bồng ẵm, nuôi nấng và chÆ¡i vá»›i nó là lòng nàng tràn trá» niá»m vui sướng. Ngoài ra nàng đã Ä‘á»c sách nên biết chuyện có con trai nối dõi tông đưá»ng cho ngưá»i đàn ông có chức tước là vấn đỠrất quan trá»ng, nhất là những ngưá»i có chức tước cao sang như chức tước cá»§a Jordan. Nàng nháºn ra rằng nàng là ngưá»i sẽ sinh cho Jordan đứa con trai thừa kế, nghÄ© thế, nàng cảm thấy tá»± hào và vui sướng vô cùng.
 Liếc mắt nhìn chàng, tim Ä‘áºp thình thịch. Chàng ngồi dá»±a lưng trên chồng gối, áo sÆ¡ mi trắng trạc nút để lá»™ bá»™ ngá»±c rắn chắc, làn da rám nắng màu đồng lấp lánh dưới ánh lá»a. Nhìn mái tóc Ä‘en, hÆ¡i gợn sóng cá»§a chàng, nét mặt có góc cạnh như đẽo, và thân thể đẹp tuyệt vá»i cá»§a chàng, Alexandra thấy chàng giống như má»™t vị thần.
 Nàng tá»± há»i phải chăng nàng đã cư xá» không hoàn toàn đúng mức, nâng niu chiá»u chuá»™ng chàng, hôn hÃt chàng, nhưng sá»± tháºt nàng nghÄ© chàng là ngưá»i quá tuyệt vá»i. Ngoài ra, chàng là chồng nàng trước mặt Chúa và con ngưá»i, cho nên nàng không có lý do gì phải kêu ca xem sá»± hôn hÃt, ôm ấp cá»§a chàng là khó chịu. Ông ngoại nàng có lẽ sợ cuá»™c hôn nhân cá»§a bố mẹ nàng sẽ gây ảnh hưởng không hay cho nàng vá» vấn đỠhôn nhân, nên ông thưá»ng giảng dạy cho nàng biết phải chuẩn bị đến vá»›i hôn nhân như thế nào. Ông thưá»ng nói:
 - Ngưá»i ta thưá»ng mắc phải hai lá»—i khi Ä‘i vào hôn nhân. Lá»—i lầm thứ nhất là lấy ngưá»i sai trái. Còn khi lấy được ngưá»i đứng đắn, thì lá»—i lầm thứ hai là không chịu hòa hợp vá»›i chồng hay thương yêu chồng. Khi cháu tháºt tình yêu chồng vô Ä‘iá»u kiện, thì chồng cháu sẽ yêu lại cháu.
 Jordan thưá»ng nghÄ© đến những chuyện thá»±c tiá»…n. Lúc ấy chàng cố nghÄ© đến phương pháp dá»… nhất để cởi áo quần cá»§a nàng ra mà không làm cho nàng hoảng sợ.
 Alexandra cảm thấy chàng hôn trên trán mình, nàng cưá»i sung sướng, nhưng không ngạc nhiên vì đêm nay chàng thưá»ng hôn nàng như thế. Thế nhưng má»™t lát sau, nàng kinh ngạc khi thấy chàng lấy ly rượu trên tay nàng để lên bàn, rồi kéo nàng vào lòng và hôn rất say đắm. rồi nàng kinh ngạc hÆ¡n nữa, khi mấy phút sau chàng ngừng hôn, nói vá»›i nàng rằng nàng đến bức màn trong góc phòng để thay áo ngá»§, lá»i nói nho nhá» nhưng cương quyết.
 Alexandra đứng dáºy để đến hòm đựng áo quần tìm áo ngá»§, nhưng trước khi Ä‘i, nàng há»i:
 - Anh sẽ ngủ ở đâu?
 - Ngủ với em – chàng dịu dàng đáp.
 Alexandra nheo mắt khó chịu. Linh tÃnh báo cho nàng biết quyết định cá»§a chàng ngá»§ vá»›i nàng có liên quan đến bà máºt cá»§a việc tạo thành em bé, nhưng không biết vì sao mà nàng bá»—ng nhiên không muốn biết đến chuyện bà máºt này. Chưa. Nàng há»i:
 - Anh không muốn ngá»§ riêng trong má»™t phòng có giưá»ng đẹp, êm ái à?
 - Việc tạo hài nhi phải cần má»™t giưá»ng thôi – chàng nói, cố bình tÄ©nh kiên nhẫn – Không cần hai giưá»ng.
 Mắt Alexandra nheo lại vì lo sợ.
 - Tại sao?
 - Lát nữa anh sẽ chỉ cho em thấy lý do tại sao?
 - Anh không thể nói cho em nghe được à? – nàng năn nỉ.
 Chàng đáp bằng má»™t giá»ng nho nhá», kỳ dị, nhưng mặt vẫn bình thưá»ng.
 - Không được!
 Jordan nhìn nàng miá»…n cưỡng Ä‘i đến cái màn, nụ cưá»i mà chàng đã cố nÃn bá»—ng nở rá»™ trên mặt chàng, chàng nhìn say sưa đôi vai thẳng và cặp mông Ä‘ung đưa nhẹ nhàng cá»§a nàng. Chàng nháºn thấy nàng bắt đầu hoảng hốt, mặc dù chàng chưa sỠđến nàng. Rõ ràng ngưá»i phụ nữ nào sinh ra vá»›i giác quan thứ 6 cÅ©ng đếu thấy đàn ông là nguy hiểm và không đáng tin khi há» không có áo quần che chở. Khi chàng đăm chiêu nhìn bức màn để thay áo quần, chàng nghÄ© Alexandra cái gì cÅ©ng ngạc nhiên hết: nàng có tinh thần cá»§a má»™t há»c giả, có trái tim cá»§a kẻ thÆ¡ ngây, và nét dà dá»m cá»§a nhà hiá»n triết. nàng vừa má»›i tá» ra can trưá»ng đủ sức nhắm bắn má»™t ngưá»i đàn ông đấy, nhưng chỉ giây phút sau nàng liá»n sá»ng sốt vì mình đã làm việc đó. Nàng đã thảo luáºn vỠđỠtài tình dục vá»›i tinh thần không thiên vị cá»§a nhà hoa há»c, thế mà bây giỠđến lúc thà nghiệm vấn đỠnày nàng lại lo sợ, kéo dài thá»i gian.
 Sá»± lo sợ cá»§a nàng làm cho Jordan bối rối, nhưng không đủ sức làm cho chàng từ bá» sá»± thèm muốn cÆ¡ thể nàng, sá»± thèm muốn khó nói, Ä‘am mê. Mặc dù Alexandra còn quá nhá» so vá»›i các phụ nữ khác từng ngá»§ vá»›i chàng, nhưng nàng đủ khôn lá»›n để lấy chồng và sinh con. Ngoài ra, chàng đã tốn kém quá nhiá»u để có cái đặc ân hưởng thụ cÆ¡ thể nàng – đã trả giá cho việc này bằng tên tuổi cá»§a chàng và sá»± cầu hôn cá»§a chàng.
 Nhưng, trong lúc chỠđợi, sá»± khao khát làm tình cá»§a chàng đêm nay bị giảm sút trầm trá»ng vì hai nguyên nhân. Thứ nhất, Alexandra hoàn toàn không biết Ä‘iá»u mà chàng sẽ làm vá»›i nàng, và khi nàng đã nghÄ© ra được, thì Jordan Ä‘oán không những nàng lo sợ mà còn có thể phản đối. Thứ hai, cho dù nàng không còn lo sợ hay chống đối, chàng cÅ©ng Ä‘ang đứng trước viá»…n cảnh sẽ ngá»§ vá»›i má»™t cô gái thiếu kinh nghiệm, không được giáo dục vá» nghệ thuáºt làm tình.
 Không giống những ngưá»i đàn ông thưá»ng chú ý đến các cô gái thÆ¡ ngây khác, Jordan thưá»ng thÃch ngưá»i phụ nữ mà chàng ăn nằm vá»›i há» có kinh nghiệm vá» chuyện làm tình, những cô Ä‘a cảm, biết cách làm cho chàng sảng khoái và nháºn khoái cảm do chàng mang đến mà không e thẹn hay dè dặt.
 Việc các phụ nữ tìm cách làm cho chàng chú ý đến há» như thế là vì há» muốn cái gì đấy - hoặc là địa vị hoặc là danh tiếng cá»§a chàng – không làm phiá»n đến chàng. Nói tóm lại, chàng cÅ©ng muốn cái gì nÆ¡i há», và đấy là Ä‘iá»u má»i ngưá»i trao đổi qua lại trong Ä‘á»i . Nhưng cho dù há» cố lôi cuốn chàng vì mục Ä‘Ãch gì Ä‘i nữa, thì khi nhiệt tình cá»§a chàng đã hết, chàng thưá»ng thÃch ngá»§ má»™t mình.
 Tiếng động sau tấm màn đã hết, Jordan biết Alexandra đã thay áo quần xong, nhưng nàng còn nán lại sau đó vì sợ Ä‘i ra trước mặt chàng vá»›i áo ngá»§ trên ngưá»i.
 Nháºn thấy bước khó khăn trong việc thay áo ngá»§ cá»§a nàng thế là xong xuôi, Jordan bèn đứng dáºy, Ä‘i đến bàn để rót thêm rượu. chàng nói bằng má»™t giá»ng tá»± nhiên:
 - Alexandra, em muốn anh giúp cởi áo không?
 - Không! Em… em thay xong rồi – Nàng đáp, giá»ng hoảng hốt.
 - Váºy thì bước ra khá»i cái màn Ä‘i.
 - Em không thể ra được. Bà thợ may ngưá»i Pháp cá»§a bà ná»™i anh là má»™t con mụ Ä‘iên, tất cả áo nào bà ta may cho em cÅ©ng Ä‘á»u có lá»— hết.
 - Có lá»— à? – Jordan há»i, vừa đưa tay lấy chai rượu, chàng vừa nhìn vá» phÃa màn. - Lá»— gì thế?
 Alexandra bước ra khá»i tấm màn, Jordan nhìn vào khuôn mặt á»ng hồng cá»§a nàng rồi nhìn xuống thân trên chiếc áo ngá»§, thân áo khoét thấp xuống táºn ngá»±c nàng chỉ vào thân trên cá»§a chiếc áo ngá»§ và nói:
 - Cái áo có má»™t lá»— ngay nÆ¡i ngá»±c, cái áo xanh có má»™t lá»— sau lưng. Cái áo vàng là báºy hÆ¡n hết - giá»ng nàng gay gắt – Có má»™t lá»— ở đằng sau, má»™t lá»— ở đằng trước, rồi hai bên xẻ lên đến táºn đầu gối! Cái mụ ngưá»i Pháp này không đáng được cầm kéo!
 Jordan cưá»i, ôm nàng vào lòng, úp mặt xuống mái tóc thÆ¡m tho cá»§a nàng, vai chàng lắc lư.
 Ngay khi ấy, những ý nghÄ© hoài nghi vừa qua Ä‘á»u tan biến hết.
 - Ôi, Alex, không ngỠem tuyệt như thế này!
 Nàng cảm thấy không chịu trách nhiệm vá» các kiểu áo này, nàng không ái ngại khi thấy chàng cưá»i nhưng nàng lên giá»ng cảnh cáo chàng:
 - Khi anh thấy những tác phẩm do anh trả tiá»n thì chắc anh sẽ hết cưá»i!
 Jordan cố gắng mỉm cưá»i, ngẩng mặt nhìn xuống khuôn mặt ngẩng lên cá»§a nàng, chàng há»i:
 - Tại sao thế?
 - Vì những chiếc áo dài không có lá»— thì lại rất má»ng đến ná»—i chúng trong suốt như cá»a sổ.
 - Cá»a sổ? - Lần thứ hai Jordan không nÃn cưá»i được. Khi vai chàng lắc lư, chàng bế nàng vào lòng, sung sướng trước câu nói dà dá»m vô tư cá»§a nàng.
 Chàng bế nàng đến giưá»ng, nhưng khi chàng quàng cánh tay dưới đầu gối nàng, chàng nàng thá»ng xuống đùi chàng, chạm vào dương váºt cương cứng cá»§a chàng, nàng liá»n căng thẳng cả ngưá»i. Bá»—ng nàng cảm thấy sợ và đưa mắt nhìn mặt chàng, nàng há»i, giá»ng run run:
 - Anh sẽ làm gì em?
 - Anh sẽ làm tình vá»›i em – chàng đáp nho nhá».
 Cô run cả ngưá»i.
 - Tại sao?
 Jordan cưá»i cho nàng yên tâm, chàng cảm động trước sá»± lo sợ cá»§a nàng cÅ©ng như sá»± thÆ¡ ngây hiện ra trong cặp mắt to rá»›m rá»›m nước mắt cá»§a nàng.
 - Anh sẽ nói cho em biết khi chúng ta nằm vá»›i nhau – chàng hứa, nhưng rõ ràng câu trả lá»i không làm cho nàng hài lòng, nên chàng nói tiếp – Công việc đơn giản là như thế này, mầm sinh ra hài nhi Ä‘ang ở trong anh, rồi chỉ trong giây lát, anh sẽ cho vào trong em. Nhưng không làm sao biết được lần này hài nhi có hình thành được hay không. Alexandra này, - chàng nói thêm vá»›i giá»ng hÆ¡i mạnh dạn, nghÄ© rằng việc chàng sắp làm vá»›i nàng có vẻ “tá»™i lá»—i†– Anh nói cho em biết những chuyện chúng ta sắp làm không có gì “sai tráiâ€. Ngưá»i ta làm việc này bất kể há» muốn có con hay không.
 - Thế à? – nàng há»i - Tại sao?
 Jordan mỉm cưá»i, đưa tay tháo cái nÆ¡ satin nÆ¡i ngá»±c nàng.
 - Vì chuyện này rất tuyệt! – chàng chỉ đáp như thế thôi. Chàng để tay lên vai nàng, và bá»—ng nhiên chiếc áo ngá»§ rÆ¡i khá»i ngưá»i nàng, nằm má»™t đống dưới chân nàng. Jordan nÃn thở khi thấy thân hình đẹp đẽ cá»§a nàng. Nàng gầy, nhưng hai vú Ä‘á»u đặn, eo nhá», hai chân thon dài.
 Äầu cúi xuống, hoảng sợ và bối rối trước ánh mắt cá»§a chồng, Alexandra đứng nhìn cái áo, không nói nên lá»i khi Jordan cúi xuống bế nàng lên giưá»ng. Mừng rỡ vì thấy trên giưá»ng có tấm chăn, nàng bèn kéo chăn đắp lên táºn cằm, rồi quay mặt nhìn Jordan cởi áo quần bên giưá»ng.
 Nàng cố nhắc nhở mình nhá»› rằng con ngưá»i Ä‘á»u sinh con đẻ cái khi thá»i gian đến lúc, cho nên việc Jordan sắp làm vá»›i nàng không có gì kỳ lạ hay xấu xa. HÆ¡n nữa, nàng có bổn pháºn sinh con nối dõi cho chàng, nàng phải duy trì hôn nhân tốt đẹp bằng cách làm tròn nhiệm vụ cá»§a mình. Mặc dù đã suy nghÄ© như thế, nhưng khi chàng lên nằm bên cạnh nàng, đưa tay ôm nàng, tim nàng lại Ä‘áºp thình thịch.
 - Anh sẽ làm gì? – nàng há»i, sợ sệt, chỉ nhìn bá»™ ngá»±c rắn chắc cá»§a chàng lá» mỠở trên ngưá»i chàng mà thôi.
 Jordan nhẹ nâng cằm nàng lên, để nàng nhìn vào mắt chàng.
 - Anh sẽ hôn em và ôm em sát vào anh – chàng nói bằng má»™t giá»ng êm ái như nhung – Và anh sẽ sá» em. Sau đó, anh sẽ làm cho em Ä‘au má»™t lát… má»™t lát thôi – chàng hứa – Khi nào sắp đến giai Ä‘oạn Ä‘au anh sẽ nói cho em biết – chàng nói thêm, vì sợ nàng sẽ lo sợ bị Ä‘au cho đến khi giây phút ấy xảy ra.
 Mắt nàng mở to vì lo sợ khi nghe nói đến chuyện đau đớn, nhưng khi nàng nói thì nàng lo cho chàng hơn là cho mình.
 - Nó cũng làm cho anh đau chứ?
 - Không.
 Alexandra cưá»i, áp mấy ngón tay lên ngá»±c chàng và dịu dàng nói:
 - Em sung sướng vì em không muốn anh đau.
 Jordan cúi đầu hôn lên môi nàng. Chàng áp môi mạnh vào môi nàng, chuồi lưỡi vào miệng nàng, bàn tay ôm sau gáy nàng, vuốt ve.
 Ngây ngất sung sướng, Alexandra ôm cứng ngưá»i chàng, hai tay chàng ôm mông nàng kéo sát vào chàng. hai bàn tay chàng thoa lên thoa xuống dá»c theo sống lưng nàng.
 Nàng nằm yên trong tay chàng, nhưng khi chàng di chuyển bàn tay từ sau lưng ra trước ngá»±c nàng, nàng cong ngưá»i hoảng hốt, và lần này chàng nhả môi nàng ra, nhìn nàng nói:
 - Äừng sợ anh, em yêu.
 Alexandra ngần ngừ, đưa mắt nhìn vào mắt chàng. Jordan có cảm giác nàng nhìn thấu vào tim đen của chàng. Tuy nhiên, nàng dịu dàng nói:
 - Chắc anh sẽ không làm gì hại em, em biết thế. Mặc dù bỠngoài trông anh cứng rắn, nhưng bên trong anh rất tuyệt.
 Lá»i nàng làm cho Jordan xúc động sâu sắc. chàng cúi đầu hôn ngấu nghiến lên môi nàng. Lần này, nàng đáp lại vá»›i tất cả nhiệt tình cá»§a mình, nàng hé môi mà không cần chàng hối thúc, lưỡi đón nháºn lưỡi chàng, hai tay ôm cứng chàng kéo vào ngưá»i mình.
 Môi không rá»i khá»i môi nàng, Jordan đưa hai tay sá» vào ngá»±c nàng, úp tay lên hai vú nàng, cảm thấy hai đầu vú cứng lên dưới tay chàng. Chàng hôn vào thái dương nàng, hôn mắt, hôn má, hôn cổ, rồi lại hôn môi, đưa lưỡi vào miệng nàng, nàng rên lên vì khoái cảm và bấm móng tay vào hai cánh tay chàng.
 Môi chàng lướt trên cổ rồi lướt xuống dưới, hôn lên vú nàng, ngáºm lấy hai núm vú. Tay nàng lồng vào tóc sau gáy chàng, kéo đầu chàng sát vào ngá»±c nàng, và khi chàng nút đầu vú cá»§a nàng thì nàng thở hổn hển vì khoái lạc, thân hình cong lên sát vào ngưá»i chàng. Chàng hôn xuống bụng, hai tay thoa hai bên hông nàng, thoa ngá»±c thoa mông, rồi cuối cùng chàng ngẩng đầu lên.
 Ngây ngất trong khoái lạc, Alexandra nhìn vào mắt chàng, nàng nghÄ© không biết chàng có biết nàng như Ä‘ang ở trên đống lá»a khi ở dưới hai tay và miệng chàng như thế này không.
 Nàng chỉ biết rằng nàng đang sung sướng vì tình yêu và nàng muốn làm cho chàng cũng sung sướng như mình. Khi Jordan áp môi vào môi nàng và thì thầm nói:
 - Hôn anh Ä‘i, em yêu – thì Alexandra đáp lá»i ngay.
 Nàng nghĩ những động tác mà chàng đã làm cho nàng chắc cũng sẽ làm cho chàng sung sướng, nên nàng đã dùng kỹ năng của chàng để áp dụng cho nàng. Nàng hôn chàng say sưa, tay vòng sau gáy chàng, hôn chàng như chàng đã hôn nàng, lưỡi rà trên môi chàng buộc môi chàng há ra rồi chuồi lưỡi nàng vào trong cho chàng thở hổn hển.
 Nàng áp mạnh môi lên môi chàng khiến chàng nằm ngá»a lên gối, Alexandra bèn chống má»™t khuá»·u tay nhổm ngưá»i lên trên ngưá»i chàng, hôn tá»›i tấp lên thái dương, lên mắt, lên má chàng trong khi bàn tay nàng thoa lên đám lông Ä‘en trên ngá»±c chàng. Nàng xòa rá»™ng 5 ngón tay thoa tá»›i thoa lui trên núm vú chàng, môi lướt trên má chàng rồi liếm *** tai chàng.
 Nàng cảm thấy trái tim chàng Ä‘áºp thình thịch trong lòng bàn tay nàng. Nàng lướt môi xuống, hôn lên ngá»±c chàng rồi ngáºm núm vú cá»§a chàng vào miệng. Khi ngáºm núm vú chàng, nàng nghe chàng rên ở trong há»ng.
 Alexandra hôn khắp ngưá»i chàng, nhưng khi nàng hôn lên bụng chàng, chàng thốt ra âm thanh vừa như cưá»i vừa như rên, rồi bá»—ng chàng lôi nàng lên, láºt ngá»a nàng ra, nằm lên trên ngưá»i nàng.
 Vì quá đê mê, Jordan nghÄ© chàng là ngưá»i bị quyến rÅ© chứ không phải ngưá»i quyến rÅ©. Chàng nghÄ© cô gái chàng đưa vào giưá»ng này bá»—ng nhiên trở thành ngưá»i phụ nữ tuyệt vá»i, đã làm cho chàng ngây ngất khoái lạc.
 Chàng đưa tay sá» mông, sỠđùi nàng, rồi đưa tay sá» vào chá»— kÃn giữa hai chân nàng. Nàng khá»±ng ngưá»i kẹp hai chân lại, lắc đầu.
 Jordan cố gắng giữ bình tĩnh, chàng để tay yên tại chỗ rồi từ từ ngẩng đầu, nhìn nàng:
 - Äừng sợ anh, em yêu – chàng nói, giá»ng run run, và bàn tay di động lại, nhẹ nhàng êm ái sá» vào chá»— nhạy cảm nhất, mấy ngón tay khám phá lối vào ấm và ẩm – Hãy tin anh.
 Sau má»™t phút ngần ngừ, Alexandra nhẹ nhàng nhÃch hai chân ra. Ngay từ khi má»›i vào cuá»™c, Jordan đã nghÄ© đến chuyện nàng sẽ chống lại việc chàng sá» vào nÆ¡i này, thế nhưng nàng đã dâng hiến cho chàng không dè dặt, đã cố quên sá»± lo sợ, và tin chàng không làm gì hại đến nàng.
 Chàng cảm thấy yên tâm, nhìn xuống nàng. Nàng nhắm mắt, úp mặt vào ngực chàng, trong khi tay chàng tiếp tục khám phá nơi bà ẩn của nàng, và hai tay nàng bấu chặt vào hai cánh tay trên của chàng.
 NghÄ© là mình sắp làm cho nàng Ä‘au đớn, Jordan nằm trên nàng, hai cánh tay chống hai bên ngưá»i nàng, hai bàn tay ôm gá»n mặt nàng, dương váºt sẵn sàng trên âm đạo, chàng gá»i “Alex†bằng má»™t giá»ng khàn khàn mà tai chàng không nháºn ra được là tiếng cá»§a mình.
 Cặp lông mi dài mở ra, và chàng hiểu nàng đã biết. HÆ¡i thở nàng dồn dáºp, nhưng thay vì nhắm mắt, nàng lại nhìn vào mắt chàng như thể để tìm sá»± bảo đảm nÆ¡i chàng, ngưá»i sắp làm nàng Ä‘au. Jordan từ từ di chuyển cặp mông, nhÃch vào từng tÃ, nhè nhẹ Ä‘i sâu vào cho đến khi chàng gặp váºt cản trở lối vào, váºt cản mà nếu chàng chỉ dùng sức ép bình thưá»ng, nhẹ nhàng thôi sẽ không phá ra được.
 Chàng không hy vá»ng gì nàng khá»i Ä‘au. Nâng mông nàng lên để đón nháºn chàng, chàng áp môi vào môi nàng, thì thào nói trong miệng nàng:
 - Anh xin lá»—i, em yêu – Ôm chặt nàng trong tay, chàng từ từ ấn vào. Thân hình nàng cong lên, tiếng rên Ä‘au đớn nho nhá» làm cho tim chàng thắt lại, nhưng nàng không đẩy chàng lui. Thay vì thế nàng để yên cho chàng ôm vào lòng, thì thào những lá»i âu yếm.
 CÆ¡n Ä‘au đã qua, Alexandra mở mắt, đôi mắt xanh long lanh trong nước mắt, ngạc nhiên và sung sướng vì cÆ¡n Ä‘au trong chốc lát đã dịu xuống. Khuôn mặt đẹp trai cá»§a chàng đỠđẫn vì Ä‘am mê, cau có vì ân háºn, nàng ôm quanh ngưá»i chàng, thì thào nói:
 - Không Ä‘au gì nhiá»u.
 Sá»± kiện nàng nói để an á»§i chàng khiến cho chàng chá»™t dạ. TÃnh gay gắt và bảo thá»§ lâu nay trong lòng chàng Ä‘á»u tan biến trước thái độ nàng muốn mang hạnh phúc đến cho chàng. Jordan lại từ từ di chuyển vào ra tháºt nhẹ nhàng, và khi nàng bắt đầu di động cùng chàng, chàng nhìn vào khuôn mặt á»ng hồng xinh đẹp cá»§a nàng.
 Tay bấu vào lưng chàng, Alexandra áp ngưá»i sát vào chàng, hòa nhịp vá»›i cÆ¡ thể chàng, ngưá»i bị kÃch thÃch, ham muốn.
 - Äừng nôn nóng, em yêu – Jordan thì thào nói, tay và vai căng thẳng, cố giữ cho nàng bình tình, ngá»±c nhô lên xẹp xuống theo hÆ¡i thở. Chàng nói – cứ để tá»± nhiên như thế.
 Cá»±c khoái dâng lên trong ngưá»i Alexandra, toàn thân co giáºt, mạch máu nhảy mạnh, khiến nàng thét lên. Khi nàng thét lên, Jordan ôm cứng ngưá»i nàng, Ä‘i nhanh vào trong nàng. CÆ¡ thể chàng bùng vỡ như há»a diệm sÆ¡n, bắn hạt giống vào trong nàng, ngưá»i run từng cÆ¡n từng cÆ¡n. Khi chàng nhẹ nhàng nằm nghiêng qua má»™t bên, cÆ¡n khoái cảm vẫn còn dư vị trong ngưá»i, chàng ôm Alexandra vào lòng, hai cÆ¡ thể áp sát vào nhau như má»™t.
 Alexandra từ từ trở lại bình thưá»ng, ý thức được nàng Ä‘ang ở đâu. Nàng nằm yên trong vòng tay cá»§a chàng, đầu nép vào dưới cằm chàng, mưá»ng tượng lại cảnh âu yếm vừa rồi.
 Ngay từ lúc chàng vào giưá»ng vá»›i nàng nàng ý thá»±c được rằng chồng nàng muốn và cần nàng, nhưng nàng không biết. chàng muốn tìm cái “gì†trong nàng. Bây giá» thì nàng đã biết. chàng muốn hưởng sá»± trinh nguyên cá»§a nàng và chàng cÅ©ng muốn nàng thưởng thức niá»m hạnh phúc này. Nàng cảm thấy tá»± hào và vui sướng khi biết nàng đã cho chàng Ä‘iá»u ấy: nàng đã làm cho cÆ¡ thể cưá»ng tráng cá»§a chàng run lên như chàng đã làm cho cÆ¡ thể nàng run, nàng đã làm cho chàng hưởng được niá»m hạnh phúc tràn trá».
 Nàng không cảm thấy bối rối chút nào khi nhá»› lại cảnh nàng đã đáp lại sá»± Ä‘am mê cá»§a chàng bằng phương pháp tinh nghịch. Tình yêu có nghÄ©a là cho mà không đòi lại, như ông ngoại nàng đã nói. NghÄ©a là giao phó hạnh phúc cá»§a mình cho ngưá»i khác, và đáp lại phải chịu hoàn toàn trách nhiệm vá» hạnh phúc cá»§a ngưá»i khác. Äêm nay nàng đã làm được cả hai việc.
 Nàng lại nghÄ© đến chuyện hài nhi. Nàng không hiểu tại sao nhiá»u cặp vợ chồng không muốn có con mà vẫn có. Rõ ràng há» có con là vì há» không thể không vào giưá»ng vá»›i nhau để làm cái công việc tuyệt vá»i mà Jordan gá»i là “làm tìnhâ€.
 Jordan nhẹ cúi đầu âu yếm nhìn vợ. Trong ánh đèn cầy, khuôn mặt nàng tháºt tinh khiết, hấp dẫn, cặp lông mi dài như hai cánh quạt mở rá»™ng trên hai gò má cao, trông nàng mảnh mai, thÆ¡ ngây, và đẹp tuyệt vá»i. Chàng định dạy cho nàng hưởng lạc thú không ngá» chÃnh nàng là ngưá»i dạy cho chàng Ä‘iá»u đó vá»›i tấm lòng vị tha, thanh thản. nàng thÆ¡ ngây nhiệt tình, không dối trá, tin tuởng và dịu dàng. Nàng là ngưá»i có tài quyến rÅ© thiên phú.
 Chàng mỉm cưá»i khi nháºn ra rằng việc nàng đã khéo léo váºn dụng kỹ thuáºt vỠái tình cá»§a chàng để làm tình vá»›i chàng, nhưng nàng còn thêm cái gì riêng cá»§a mình, cái gì biến hoá và làm cảm động sâu sắc. Cái gì đấy làm cho chàng vừa tá»± hào vừa có mặc cảm tá»± ti. Rồi bá»—ng nhiên chàng cảm thấy khó chịu.
 Chàng không biết có phải Ä‘i ngá»§ hay không, chàng bèn chạm môi lên trán nàng, gá»i nhá» tên nàng, rồi đưa tay định vuốt tóc dÃnh trên trán nàng.
 Nàng mở mắt, và chàng thấy trong mắt nàng hiện ra Ä‘iá»u khiến cho chàng dừng tay lại ná»a chừng, và hai tay bá»—ng run run - Ä‘iá»u chàng thấy chÃnh là Ä‘iá»u làm cho cÆ¡ thể chàng run khi nàng hôn và sá» chàng.
 Tất cả tình yêu trên vũ trụ đang sáng trong mắt nàng.
 - Ôi lạy Chúa! – chàng thì thào, giá»ng khàn khàn trong há»ng.
 Mấy giá» sau, khi chàng làm tình lần thứ hai vá»›i nàng, chàng ôm nàng gá»n trong lòng, mắt nhìn ánh đèn cầy sắp tắt trên bệ lò sưởi, chàng không thể xua Ä‘uổi hết sá»± ghen tuông Ãch ká»· đối vá»›i má»i ngưá»i mà chàng cảm thấy dấy lên trong lòng:
 - Alexandra à – chàng nói vá»›i giá»ng cau có ngoài ý muốn cá»§a chàng - Äừng bao giá» tin vào lá»i đàn ông khi há» nói “hãy tin tôiâ€, nhất là khi em không có áo quần trên ngưá»i.
 Nàng mở mắt cưá»i thÃch thú.
 - Anh nghÄ© có bao nhiêu đàn ông nói vá»›i em như thế khi em không có áo quần trên ngưá»i, hở Công tước cá»§a em?
 - Không có ai hết – chàng đáp, giá»ng gay gắt – Anh chỉ nói đùa chÆ¡i cho vui – không thể nói má»™t cách trắng trợn vá»›i nàng rằng đừng tin chàng hay bất kỳ ai, Jordan nói lảng sang vấn đỠkhác – Tin quá nhiá»u vào ngưá»i ta là Ä‘iên khùng, nếu em quá tin em sẽ bị Ä‘au khổ.
 Nàng cưá»i bình thản:
 - Nếu em không tin, em sẽ tá»± mình làm khổ mình. Anh không tin ngưá»i à?
 - Không tin nhiá»u và không tin hoàn toàn.
 Alexandra đưa tay, vuốt ngón tay lên môi chàng.
 - Nếu anh không tin – nàng nói, kết hợp sá»± khôn ngoan và thÆ¡ ngây khiến Jordan cứng há»ng hết đưá»ng tranh cãi – anh sẽ không bị ai làm cho thất vá»ng. Nhưng anh sẽ tá»± lừa dối mình khi cho rằng anh hoàn toàn được hạnh phúc – không thể thôi sá» chàng, Alexandra vuốt tay lên quay hàm rắn chắc cá»§a chàng, không để ý đến dục vá»ng Ä‘ang hừng há»±c trong mắt chàng và hừng há»±c trong mình – Anh đẹp, dịu dàng, khôn ngoan và khá»e mạnh – nàng thì thào nói, nhìn mắt chàng tối sầm lại và tay nàng vuốt từ cuống há»ng xuốg ngá»±c chàng – Nhưng anh cần phải há»c cách tin ngưá»i, nhất là tin em. Không có sá»± tin tưởng, tình yêu sẽ không sống còn, mà em yêu a…
 Jordan hôn lên môi nàng khiến nàng không nói hết lá»i, và làm cho nàng quay cuồng trong thế giá»›i êm ả, ấm cúng, nÆ¡i không có gì hiện hữu ngoài sắc đẹp hoang sÆ¡ cá»§a hành động làm tình.
 |  
 
	
	| 
			
			 
			
				13-10-2008, 05:24 PM
			
			
			
		 |  
	| 
		
			|  | Phi Thăng Chi Háºu |  | 
					Tham gia: Jun 2008 
						Bài gởi: 1,213
					 
                    Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngày 1 giá» 
                 Thanks: 286 
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	      |  |  
	
	| 
			
			Chương 9  
 
  
 
 Gần tối hôm sau, há» dừng lại ở London má»™t thá»i gian ngắn, trong lúc Jordan đến thăm vài cÆ¡ sở kinh doanh cá»§a chàng ở đấy thì ngưá»i đánh xe cá»§a hỠđưa Alexandra Ä‘i má»™t vòng lâu hàng giỠđể nàng xem thành phố sinh động nhất trên thế giá»›i này.
 Ngày hôm sau, khi hỠđến tàu cá»§a há» thì mặt trá»i Ä‘ang lặn xuống chân trá»i. Alexandra say sưa ngắm cảnh tượng xảy ra trên hải cảng, lắng nghe từng âm thanh cá»§a nó, lòng hân hoan sung sướng, nàng nhìn những công nhân bốc vác Ä‘i lên Ä‘i xuống trên những tấm ván làm cầu, vai mang những chiếc cần xé nặng trên vai, trong khi đó, những chiếc cần trục khổng lồ đưa hàng từ bến tàu lên tàu. Những chiếc tàu chiến hùng mạnh vá»›i những chiếc cá»™t buồm cao nghệu Ä‘ang được chất thá»±c phẩm lên tàu và sẵn sàng đến giải cứu cho những chiếc tàu khác Ä‘ang bị bá»§a vây trong đất thuá»™c địa Mỹ, hay là tiếp tục chiến đấu vá»›i tàu Pháp trên biển. những thuá»· thá»§ vạm vỡ Ä‘i trên bến tàu tay ôm phụ nữ, mặt hỠđỠgay và mặc những chiếc áo khoác mà nếu so vá»›i áo khoác cá»§a Alexandra thì áo cá»§a nàng quá trang nhã.
 Thuyá»n trưởng chiếc Fair Winds Ä‘Ãch thân chào đón há» khi há» lên tàu. HỠđược má»i tham dá»± “bữa ăn đạm bạc†vá»›i ông ta trong phòng trên tàu cá»§a thuyá»n trưởng. Bữa ăn đạm bạc gồm có má»™t4 món, má»—i món Ä‘á»u uống má»™t thứ rượu vang khác nhau, và được nghe rất nhiá»u vá» chiến tranh giữa Anh vá»›i Pháp và Mỹ. Ở Morsham, khi Alexandra nghe chuyện chiến tranh đẫm máu giữa quân đội Anh vá»›i quân đội cá»§a Napoleon, nàng cảm thấy như chuyện ở đâu xa xôi và phi thá»±c. Bây giá» các chiếc tàu chiến Ä‘áºu quanh nàng, chiến tranh như thể nằm gần bên nàng, rất khá»§ng khiếp.
 Nhưng khi Jordan đưa nàng xuống phòng cá»§a há», nàng say rượu vang do thuyá»n trưởng ép uống hÆ¡i nhiá»u, nên nàng cảm thấy đầu hÆ¡i choáng váng và buồn ngá»§. Rương hòm cá»§a Jordan đã được đưa xuống phòng cá»§a há». Alexandra cưá»i hài lòng, tá»± há»i không biết đêm nay nàng có định làm tình không. Từ buổi Ä‘i há»p vào tối qua ở London vá», chàng có vẻ xa cách, và khi há» dừng lại nghỉ đêm trong quán trỠở phÃa Nam thành phố, chàng không làm tình vá»›i nàng. Nhưng chàng đã hôn nàng chúc ngá»§ ngon và ôm nàng vào lòng cho đến khi nàng ngá»§.
 - Anh làm ngưá»i hầu cho em được chứ? – Jordan há»i rồi không đợi nàng trả lá»i, chàng quay ngưá»i nàng cởi hàng nút bá»c lụa hồng ở phÃa sau áo nàng.
 - Có phải chiếc thuyá»n chòng chành không? – Alexandra há»i, tay vịn vào chiếc bàn nhá» bên cạnh.
 Jordan cưá»i, giá»ng cưá»i trầm và ấm.
 - Äây là chiếc tàu chứ không phải thuyá»n, và chÃnh em chòng chành, em yêu à… Chắc là do em uống hÆ¡i nhiá»u trong bữa ăn.
 - Ông thuyá»n trưởng ép em thá» má»—i thứ má»™t chút, - nàng cãi – Ông ta dá»… thương – nàng nói thêm, lòng hân hoan sung sướng.
 - Sáng mai khi ngá»§ dáºy em sẽ không cảm thấy như thế đâu – Jordan trêu.
 Chàng quay lưng cho nàng thay áo quần, rồi đưa nàng vào giưá»ng, kéo chăn đắp lên táºn cằm.
 - Thưa Công tước – nàng há»i – Anh không Ä‘i ngá»§ sao?
 Alex không muốn gá»i chàng bằng danh xưng như “thưa Äức ông†hay “thưa Công tướcâ€, nhưng bà Công tước thừa kế đã dạy nàng rất nghiêm rằng nàng phải gá»i thế, trừ phi và cho đến khi chồng nàng cho phép đừng gá»i nữa. Mà nàng chưa nghe chàng nói gì hết.
 - Anh Ä‘i lên trên boong hóng mát má»™t lát – chàng nói, dừng lại để lấy khẩu súng nhá» trong túi áo vest, nhét vào thắt lưng quần màu xanh Ä‘áºm.
 Alexandra ngủ ngay trước khi Jordan đi hết cái hành lang hẹp đến cầu thang lên boong trên cùng.
 Äứng ở thành lan can, Jordan lấy trong túi ra Ä‘iếu xì gà mảnh mai, loại chàng thưá»ng hút sau bữa ăn. Cắn đầu Ä‘iếu thuốc, chàng đốt lá»a hút, rồi đứng nhìn ra eo biển, nghÄ© đến những vấn đỠkhó khăn phức tạp cá»§a Alexandra. Sau nhiá»u năm sống vá»›i những phụ nữ sành sá»i, vụ lợi nông cạn, và lên án tình dục căn cứ vào tư cách cá»§a các phụ nữ này, chàng đã cưới ngưá»i con gái chân tháºt, thÆ¡ ngây, thông minh và độ lượng.
 Và chàng không biết đối xỠvới nàng như thế nào.
 Alexandra đã Ä‘iên khùng, hào hiệp má»™t cách viển vông khi nghÄ© rằng chàng là ngưá»i cao quÃ, dịu dàng và “đẹpâ€. Trong khi đó thì chàng nghÄ© rằng chàng chán ngấy cuá»™c sống, đã vỡ má»™ng và đã suy thoái vẻ mặt đạo đức. Trong cuá»™c Ä‘á»i ngắn ngá»§i cá»§a chàng, chàng đã giết rất nhiá»u ngưá»i, không đếm xuể, và đã ngá»§ vá»›i nhiá»u phụ nữ chàng không nhá»› hết.
 Alexandra tin tưởng vào sá»± cởi mở cá»§a cuá»™c Ä‘á»i, vào niá»m tin và tình yêu, và nàng định lôi chàng tham gia vào niá»m tin yêu cuá»™c sống cá»§a nàng. Chàng không muốn dÃnh lÃu đến sá»± cởi mở, niá»m tinh và tình yêu.
 Nàng là ngưá»i mÆ¡ má»™ng dịu hiá»n, còn chàng là ngưá»i thá»±c tiá»…n cứng rắn.
 thá»±c ra, nàng là ngưá»i mÆ¡ má»™ng tin “điá»u kỳ diệu†sẽ xảy ra - Ä‘iá»u này không làm cho chàng ngạc nhiên, vì nàng còn tin cả đất ướt vào mùa xuân cÅ©ng có mùi thÆ¡m.
 Alexandra muốn làm cho chàng thấy cái thế giá»›i nàng đã thấy: tươi mát, sinh động, nguyên trinh, nhưng chuyện này quá trá»… rồi. Äiá»u bây giá» chàng có thể làm được là cố duy trì cách sống ấy cho nàng lâu chừng nào hay chừng ấy. Còn chàng, chàng không thể chia sẻ thế giá»›i tưởng tượng cá»§a nàng được. Chàng không muốn chia sẻ. chàng không thuá»™c vào thế giá»›i đó. Ở Devon, nàng sẽ tránh khá»i cuá»™c sống phóng túng và sá»± phức tạp bấp bênh trong thế giá»›i cá»§a chàng - thế giá»›i mà chàng vẫn sống, thế giá»›i mà chàng khá»i phai suy nghÄ© đến những vấn đỠnhư là tình yêu, thế giá»›i mà chàng khá»i cần đến niá»m tin, hay là phải bá»™c lá»™ ná»™i tâm cá»§a mình vá»›i ai…
 Chàng lo sợ nghĩ đến sự đau khổ của nàng khi nàng biết chàng không ở lại Devon với nàng, nhưng chàng không muốn ở lại đấy với nàng.
 Trước mặt chàng, eo biển trải dài bất táºn, mặt nước Ä‘en sẫm dưới ánh trăng vàng. Bá»±c bá»™i, Jordan ném Ä‘iếu thuốc xuống biển, nhưng rồi chàng bá»—ng nhá»› đấy là Ä‘iếu thuốc cuối cùng. Chàng đã để quên há»™p thuốc mạ vàng tại nhà Elise ở London vào tối hôm kia.
 Qua những ngày ngồi tù túng trong xe và cố tìm ra giải pháp tốt đẹp để giải quyết vấn đỠcá»§a Alex mà không ổn, chàng thấy lòng bồn chồn bất định, bèn quay ngưá»i khá»i lan can trên boong tàu, đưa mắt nhìn xuống bến tàu, ánh sáng từ các quán rượu chiếu ra soi sáng bá» kè, những thá»§y thá»§ say rượu Ä‘i ngất ngưởng trên bá», quàng vai những cô gái Ä‘iếm.
 Cách bá» kè chưa đầy 4m, hai ngưá»i đàn ông chạy nhanh đến dưới bóng tối cá»§a chiếc tàu, ngồi núp trong đám dây thừng cuá»™n tròn khuất dưới tầm mắt cá»§a chàng.
 Hy vá»ng mua được vài Ä‘iếu xì gà ở phÃa bên kia bến tàu, Jordan Ä‘i xuống cầu thang tàu. hai bóng ngưá»i xuất hiện khá»i đống dây, Ä‘i theo chàng.
 Jordan biết bến tàu là nÆ¡i rất nguy hiểm vào ban đêm, nhất là khi nhóm ngưá»i Ä‘i bắt lÃnh rình ráºp ở đây, chúng sẽ bắt những ai sÆ¡ ý đến đây rồi đưa lên tàu chiến cá»§a Hoàng gia, và khi những nạn nhân bất tỉnh này tỉnh dáºy, há» thấy hỠđược “hân hạnh†làm thá»§y thá»§ hàng tháng hay hàng năm trá»i – cho đến khi tàu vá» lại hải cảng. Mặt khác, Jordan có vÅ© khÃ, chàng thấy bến tàu chỉ toàn thá»§y thá»§ say rượu, và sau nhiá»u năm đã chiến đấu ở Tây Ban Nha, chàng thấy Ãt sợ khi chỉ Ä‘i trên bến tàu má»™t Ä‘oạn đưá»ng ngắn từ tàu đến quán rượu.
 Khi hai bóng đen đi theo chàng trên tấm ván cầu tàu, một tên thì thào với tên kia:
 - Bước lui, đồ điên, để cho hắn đi xuống cầu tàu đã.
 - Chúng ta còn đợi cái quái gì nữa! – Tên kia nói. Chúng đứng đợi chàng dưới mái hiên của quán rượu, nơi chàng vừa đi vào – Chúng ta phải đánh vào đầu hắn, ném xuống nước, việc này chúng ta có thể làm dễ dàng khi hắn còn ở trên tàu.
 Tên đầu tiên cưá»i mỉa mai.
 - Tao đã có ý định này rất hay, dễ làm mà được việc.
 Jordan từ trong quán rượu bước ra, chàng mua hai Ä‘iếu xì gà lá»›n, bá» vào túi áo khoác. Bây giá» có thuốc, chàng lại chưa muốn hút. PhÃa sau chàng, hai bóng Ä‘en Ä‘i theo, tấm ván kêu rắc má»™t tiếng, Jordan căng thẳng. Chàng đưa tay vào túi, nhưng chưa đụng khẩu súng và ngưá»i chưa quay lui, chàng đã bị đánh lên đầu, Ä‘au như búa bổ, và chàng ngất xỉu; rồi chàng trôi theo đưá»ng hầm tối tăm, cuối đưá»ng hầm le lói ánh sáng như kêu gá»i chàng
 Alexandra thức dáºy lúc bình minh khi thá»§y thá»§ di động phÃa trên đầu nàng, há» chuẩn bị để tàu ra khÆ¡i. Mặc dù đầu vẫn còn choáng váng, nhưng nàng rất muốn lên boong xem cảnh ngưá»i ta nhổ neo cho tàu ra biển. Chắc chồng nàng cÅ©ng có ý nghÄ© như nàng, nàng nghÄ© thế khi mặc cái áo dài má»›i giặt và khoác ra ngoài cái áo khoác len má»m màu đỠnhạt. Chắc chàng đã dáºy sá»›m và rá»i khá»i phòng.
 Khi Alexandra lên boong tàu, chân trá»i hừng sáng màu hồng nhạt. Thuá»· thá»§ chăm chỉ làm việc, há» cuá»™n dây và chằng néo cá»™t buồm và buồm. Trước mặt nàng, phó thuyá»n trưởng đứng dạng hai chân, quay lưng vá» phÃa nàng, anh ta ra lệnh cho thá»§y thá»§ leo lên cá»™t buồm. nàng nhìn quanh tìm chồng, nhưng hình như nàng là ngưá»i hành khách duy nhất ở trên boong tàu. Tối qua, lúc ăn, nàng nghe Jordan nói vá»›i thuyá»n trưởng Faraday rằng chàng rất thÃch xem cảnh tàu nhổ neo ở trên boong. Kéo váy lên cao, Alexandra Ä‘i đến gặp thuyá»n trưởng khi ông ta xuất hiện trên boong. Nàng há»i:
 - Thưa thuyá»n trưởng, ông có thấy chồng tôi đâu không?
 Thấy vẻ khó chịu trên mặt ông ta, nàng giải thÃch lý do khiến nàng phải làm phiá»n ông.
 - Anh ấy không có trong phòng mà cũng không có trên boong. Có chỗ nào nữa trên tàu có thể tìm ra anh ấy không?
 - Không có chá»— nào nữa, thưa phu nhân. – ông ta nói vá»›i vẻ thá» Æ¡, mắt nhìn lên trá»i Ä‘ang sáng, Ä‘oán thá»i gian bao lâu nữa thì trá»i sáng hẳn – Bây giá» xin bà tha lá»—i…
 Bàng hoàng, nàng cố quên sá»± lo sợ Ä‘ang giày vò mình, Alexandra Ä‘i xuống phòng, đứng ở giữa phòng, nhìn quanh. Nàng Ä‘oán chắc có lẽ Jordan Ä‘i dạo má»™t vòng trên bến tàu, nàng đến lấy cái áo khoác màu nhạt chàng vắt trên lưng ghế khi há» má»›i lên tàu vào đêm qua. Nàng mang đến móc vào tá»§, cà má vào lá»›p vải hảo hạng má»m mại, hÃt vào hương thÆ¡m mùi nước hoa Jordan thưá»ng dùng. Khi nàng đưa tay lấy chiếc quần màu nâu Ä‘em đến tá»§, nàng mỉm cưá»i nghÄ© đến chuyện chàng thưá»ng Ä‘em theo ngưá»i hầu để phục vụ chàng. Quay lui, nàng tìm cái áo khoác màu xanh Ä‘en mà chàng đã mặc khi chàng lên trên boong tối hôm qua. Nàng không thấy cái áo khoác ấy ở đâu hết; nàng cÅ©ng không thấy số áo quần mà chàng đã mặc vào đêm qua khi nàng thấy chàng lần cuối.
 Thuyá»n trưởng Faraday rất thông cảm vá»›i mối quan tâm cá»§a nàng, nhưng ông ta cho biết ông không thể để cho thá»§y triá»u rút ra mà không có tàu cá»§a ông Ä‘i theo. Alexandra bá»—ng có linh cảm rằng đã xảy ra tai há»a cho chàng. Nàng tức giáºn, run bắn ngưá»i, nhung nàng biết không thể nào van xin được con ngưá»i Ä‘ang đứng trước mặt nàng.
 - Thưa thuyá»n trưởng Fadaraday – nàng nói, đứng thẳng ngưá»i, hy vá»ng thái độ nói năng cá»§a nàng giống như thái độ đài các cá»§a bà ná»™i Jordan - Nếu chồng tôi bị thương nằm ở đâu đấy trên tàu, thì trách nhiệm sẽ đổ lên đầu ông, không những chỉ vì anh ấy bị thương ở đây thôi, mà còn vì lá»—i ông đã cho tàu ra khÆ¡i thay vì ông đưa ảnh lên khá»i tàu để giao cho bác sÄ© chữa chạy. Ngoài ra – nàng nói, cố giữ cho giá»ng nói khá»i run - Nếu tôi không lầm khi nghe chồng tôi nói vá»›i tôi vào hôm qua rằng ảnh có phần hùn trong công ty làm chá»§ tàu này.
 Thuyá»n trưởng Faraday và phó thuyá»n trưởng mặc đồng phục sÄ© quan đứng nghiêm trên boong tàu vắng vẻ cá»§a chiếc Fair Winds bị câu lưu, nhìn cá»— xe ngá»±a màu Ä‘en dừng lại ở trước ván cầu.
 - ChÃnh bà ta đấy ư? – ngưá»i phó thuyá»n trưởng há»i, anh ta ngạc nhiên nhìn ngưá»i phụ nữ mảnh mai lưng thẳng băng Ä‘ang từ từ Ä‘i lên cầu tàu, tay để trên cánh tay cá»§a ngài George Bradburn, ngưá»i có ảnh hưởng mạnh nhất trong Bá»™ Hải quân – Ông muốn nói ngưá»i đàn bà tóc bạc ấy có đủ ảnh hưởng để làm cho ông Bá»™ trưởng bắt tàu chúng ta, nhốt hai chúng ta trên tàu à? Äể bà ta đến đây nghe chúng ta trình bày thá»±c hư à?
 Alexandra vùng dáºy khi nghe tiếng gõ cá»a phòng, tim nàng Ä‘áºp thình thịch, vừa lo sợ vừa hy vá»ng như bao nhiêu lần khác trong 5 ngày qua, bất cứ khi nào có tiếng gõ cá»a, nhưng không phải chàng Công tước đứng trước ngưỡng cá»a, mà là bà ná»™i cá»§a chàng, từ đám cưới đến giá» nàng không gặp bà.
 - Có tin gì lạ không? – Alexandra thì thào há»i, nàng quá quẫn trà nên không chào bà.
 - Thuyá»n trưởng và phó thuyá»n trưởng không biết gì hết - Äức bà đáp ngắn gá»n – cô hãy Ä‘i vá»›i tôi.
 - Không! – nàng gần như điên loạn hơn hai ngày vừa rồi. Nàng lắc đầu và bước lui – Anh ấy muốn cháu ở lại…
 Nữ Công tước đứng thẳng ngưá»i nhìn cô gái xanh xao vá»›i ánh mắt nghiêm nghị, rồi bằng má»™t giá»ng lạnh lùng:
 - Cháu nội tôi chắc muốn cô phải cư xỠđúng đắn và tự chủ cho xứng hợp là vợ của nó, nữ Công tước Hawthorne.
 Câu trả lá»i như cái tát đánh vào mặt nàng và kết quả là đưa nàng trở lại bình thưá»ng. Chồng nàng “chắc†sẽ muốn nàng như thế. Cố lấy lại bình tÄ©nh, Alexandra bế con chó lên, vươn thẳng lưng, Ä‘i lên cạnh nữ Công tước và ngài George Bradburn đến xe, nhưng khi ngưá»i đánh xe nắm khuá»·u tay nàng để giúp nàng bước vào xe, Alexandra vùng lui, đưa mắt nhìn lần cuối vào dãy quán rượu và những nhà kho nằm dá»c theo bến tàu. Chồng nàng đã ở đâu đây tại chá»— này. Bị bệnh hay bị thương tÃch. Chắc ảnh đã bị… nàng không muốn nghÄ© đến những gì có thể xảy ra.
 Mấy giá» sau, cá»— xe chạy cháºm rãi qua các đưá»ng phố ở London, Alexandra quay mắt khá»i cá»a sá»— để nhìn bà Công tước. Bà ngồi trước mặt nàng, lưng thẳng đơ, mặt lạnh lùng, và vô cảm đến ná»—i Alexandra tá»± há»i phải chăng bà không thể suy nghÄ© đến cái gì hết. Trong bầu không khà im lặng nặng ná» trong xe, giá»ng khàn khàn cá»§a Alexandra cất lên như tiếng hét:
 - Chúng ta đi đâu?
 Bà già im lặng má»™t lát, cố tình như thể để nói cho nàng biết rằng bà rất ghét nói cho ai biết ý định cá»§a bà. Khi bà cất tiếng nói, giá»ng bà lạnh lùng.
 - Äến nhà ở thành phố cá»§a tôi. Ramsey chắc đã đến đấy vá»›i má»™t số nhân viên để giữ cho không khà được bình thưá»ng, và báo cho những ai gá»i đến biết rằng chúng ta Ä‘ang ở tại Rosemeade. Tin tức cháu ná»™i tôi mất tÃch đã được báo chà đăng tải, tôi không muốn ngưá»i ta gá»i đến làm phiá»n.
 Giá»ng trả lá»i gay gắt cá»§a bà Công tước có lẽ đã làm cho bá»™ trưởng Bradburn xúc động, vì lần đầu tiên ông lên tiếng để trấn an bà:
 - Chúng tôi sẽ Ä‘i khắp nÆ¡i để tìm cho ra chuyện gì đã xảy đến cho Hawthorne – ông ta nhẹ nhàng nói – CÆ¡ quan tình báo ở Boy Street đã phái hàng trăm nhân viên Ä‘i lùng sục khắp bến tàu, chÃnh thức Ä‘iá»u tra, và các luáºt sư cá»§a gia đình Hawthorne đã cùng hàng trăm thám tá» khác, sá» dụng má»i tiện nghi cá»§a hỠđể tìm cho ra manh mối. Không có thư đòi tiá»n chuá»™c, nên chúng tôi nghÄ© đây không phải là má»™t vụ bắt cóc tống tiá»n.
 Alexandra cố ká»m chế để khá»i khóc, vì nàng nghÄ© bà Công tước sẽ khinh bỉ nàng khi thấy nàng khóc, nàng lên tiếng há»i mà lòng sợ câu trả lá»i:
 - Có hy vá»ng tìm ra được anh ấy còn… - nàng ngừng câu há»i ná»a chừng. Nàng không thể nói được từ “còn sốngâ€.
 - Tôi… - Ông ta ngần ngại – tôi không biết.
 Lá»i cá»§a ông ta hàm ý cÆ¡ may không mấy hy vá»ng, nên khi nghe xong, mắt Alexandra má» Ä‘i vì lệ, và nàng cố che giấu việc nàng khóc bằng cách áp má vào bá»™ lông cá»§a con chó, đồng thá»i cố nuốt sầu não làm nghẹn cổ há»ng nàng.
 
 
 ******
 
 Suốt 4 ngày đằng đẵng., Alexandra sống trong nhà cá»§a bà Công tước vá»›i tình cảm bị bà ta xem như không có nàng, bà ta không nói vá»›i nàng, không nhìn đến nàng. đến ngày thứ 5, Alexandra đứng ở cá»a sổ phòng ngá»§ nhìn ra, nàng thấy ngài George ra Ä‘i. Quá dao động đến ná»—i không cần báo trước, nàng chạy xuống phòng khách, tìm gặp bà Công tước và lên tiếng há»i bà:
 - Cháu thấy ông bá»™ trưởng ra vá». Ông ta nói gì?
 Bà Công tước quắc mắt nhìn nàng, bất bình vì nàng vào phòng mà không báo trước.
 - Chuyện đến thăm của Ngài george không liên quan gì đến cô – bà lạnh lùng đáp, rồi quay mằt nhìn chỗ khác như muốn đuổi nàng ra.
 Câu trả lá»i cá»§a bà làm cho Alexandra hết kiên nhẫn, không kiá»m chế được mình nữa. nàng bặm tai nói lá»›n, giá»ng run run vì quá tức giân:
 - Dù bà nghÄ© sao thì nghÄ©, nhưng cháu không phải là má»™t đứa bé ngu đần, thưa bà, và bây giá» chồng cháu là ngưá»i quan trá»ng nhất đối vá»›i cháu, bà không thể, không được giấu diếm tin tức vá»›i cháu.
 Khi bà Công tước chỉ nhìn nàng vá»›i ánh mắt lạnh như tiá»n, nàng chuyển sang giá»ng van nài:
 - Xin bà vui lòng nói cho cháu nghe hÆ¡n là giấu cháu. Cháu rất Ä‘au khổ khi không biết… xin bà đừng giấu cháu. Cháu không làm phiá»n bà vì cuống cuống… Khi bố cháu mất mẹ cháu không được tỉnh táo, cháu phải coi sóc nhà cá»a khi má»™t4 tuổi, và khi ông ngoại cháu mất, cháu…
 - Không có tin tức gì hết! – bà Công tước đáp - Khi nào có tin, tôi sẽ báo cho cô biết.
 - Nhưng đã lâu quá rồi! – Alexandra nói lớn.
 Bà Công tước nhìn nàng với vẻ khinh bỉ:
 - Cô là diá»…n viên phải không? Tuy nhiên, cô đừng lo vá» chuyện đặc lợi cá»§a cô nữa. Việc đám cưới được thu xếp giữa cô vá»›i cháu ná»™i tôi đã Ä‘em đến cho bà ấy số tiá»n để sống má»™t các vương giả cho đến hết Ä‘á»i. Bà ta có quá nhiá»u, đủ sức để chia sẻ bá»›t cho cô.
 Alexandra há hốc mồm kinh ngạc, nàng nháºn ra bà Công tước nghÄ© rằng nàng chỉ lo cho tưong lại cá»§a mình mà không nghÄ© gì đến chồng, có lẽ bây giỠđã nằm dưới đáy biển.
 Quá giáºn không thốt được nên lá»i, Alexandra nghe bà Công tước nói tiếp:
 - Cô hãy cút Ä‘i khá»i mắt tôi. Tôi không thể chịu đựng thái độ cô giả vá» quan tâm đến số pháºn cá»§a cháu ná»™i tôi, không chịu đựng nổi nữa. cô không biết gì vá» nó, nó không là gì cá»§a cô hết.
 - Bà dám nói thế à! – Alexandra hét lá»›n - Tại sao bà dám nói những lá»i như thế vá»›i tôi. Bà không hiểu cảm tình cá»§a tôi đối vá»›i anh ấy ra sao đâu, vì bà không có tình cảm! Mà cho dù bà có Ä‘i nữa, thì bà cÅ©ng quá… quá già không nhá»› tình yêu là như thế nào.
 Bà Công tước từ từ đứng dáºy, nhìn xuống Alex, nhưng nàng quá Ä‘iên loạn, quá giáºn, không dừng lại được. nàng nói tiếp:
 - Bà không thể tưởng tượng được tình yêu như thế nào đâu, bà không thấy được cảnh anh ấy nhìn tôi hay anh cưá»i vá»›i tôi. Bà không biết được cảnh sung sướng cá»§a tôi khi nhìn vào mắt ảnh… - Alexandra khóc nấc lên nghẹn ngào, nước mắt trào ra chảy xuống hai má – Tôi không cần tiá»n cá»§a anh ấy. Tôi chỉ muốn được nhìn vào mắt ảnh và được thấy ảnh cưá»i – Vì quá hoảng loạn, đầu gối Alexandra quị xuống, nàng gục đầu xuống ná»n nhà, khóc dưới chân bà Công tước – Tôi muốn được thấy cặp mắt xinh đẹp cá»§a ảnh – nàng khóc nức nở.
 Bà Công tước ngần ngừ má»™t lát rồi quay gót Ä‘i ra ngoài, để Alexandra má»™t mình Ä‘au khổ khóc rung trong cảnh cô đơn. Mưá»i phút sau, Ramsey Ä‘i vào phòng, bưng theo khay trà. Anh ta nói:
 - Äức bà nói cô “xỉu vì đóiâ€, cần giải khát cho khá»e.
 Vẫn ngồi bệt trên ná»n nhà, hai tay để trên ghế nệm dài, mặt úp xuống hai tay, Alexandra từ từ ngẩng đầu lên, bình tÄ©nh lau nước mắt.
 - Làm ơn mang đi. Tôi không chịu nổi cảnh thấy thức ăn.
 Ramsey làm theo lệnh cá»§a bà Công tước, và không để ý đến lá»i yêu cầu cá»§a Alexandra, ông ta để cái khay xuống bàn rồi đứng thẳng ngưá»i, và lần đầu tiên từ khi Alexandra gặp ông ta, ngưá»i quản gia trông có vẻ hoang mang, khó chịu.
 - Tôi không có ý định nói bép xép – ông ta lên tiếng sau má»™t hồi im lặng - Nhưng tôi đã được Craddock, ngưá»i thợ may cá»§a Äức bà cho biết rằng Äức bà không ăn từ 5 ngày nay. Tôi đã bưng khay thức ăn vào cho bà ở phòng khách nhá». Có lẽ cô phải vào ăn vá»›i bà, và khuyên bà ăn luôn thể.
 - Bà ấy không cần thức ăn đâu – Alexandra đáp, không đứng dáºy nổi – Bà ấy không giống má»i ngưá»i.
 TÃnh tình cá»§a Ramsey đã lạnh lùng, càng lạnh lùng hÆ¡n khi nghe cô chá»§ nói thế.
 - Tôi đã hầu hạ bà Công tước 40 năm rồi. Tôi rất lo lắng cho bà ấy, cho nên tôi nghÄ© cô cÅ©ng phải quan tâm đến bà ấy, vì bây giá» cô là ngưá»i trong nhà rồi. Nếu tôi có gì sai lầm xin cô miá»…n thứ cho.
 Ông ta cúi chào rồi bước lui; còn lại má»™t mình, Alexandra cảm thấy ghê tởm và bối rối. Ramsey quá táºn tụy vá»›i bà Công tước như thế, nhưng nàng biết thái độ cá»§a bà đối vá»›i gia nhân rất đáng ghê tởm: hai lần ở Rosemeade bà nghiêm khắc khiển trách Alexandra đã “nói chuyện vá»›i gia nhânâ€. Chuyện mà Alexandra đã nói chỉ là há»i thăm Ramsey đã có vợ chưa và há»i chị hầu ở phòng khách đã có con chưa. Theo quan Ä‘iểm cao đạo cá»§a bà Công tước thì nói chuyện vá»›i gia nhân tức là xem há» ngang hàng vá»›i mình, cho nên nàng không được nói chuyện vá»›i há». thế nhưng, Ramsey vẫn táºn tụy vá»›i bà Công tước. Như thế tức là bà già có cái gì đấy đáng trá»ng ngoài tÃnh tá»± hào, tá»± cao, Alexandra nghÄ© như thế.
 Từ ưu Ä‘iểm này dẫn đến ưu Ä‘iểm khác, Alexandra nhìn khay trà, lòng bối rối, tá»± há»i phải chăng bà Công tước làm chuyện này như là hành động “đỠnghị hòa bìnhâ€. Má»›i cách đây phút, bà Công tước không há» tá» thái độ lo lắng đến việc Alexandra có ăn uống gì không. Ngoài ra, cái khay thức uống có thể xem như là thức nhắc nhở cho nàng phải biết kiá»m chế mình.
 Alexandra cắn môi khi nhá»› lá»i Ramsry đã nói vá»›i nàng: 5 ngày bà Công tước không ăn, 5 ngày Alexandra cÅ©ng không ăn 5 ngày, nhưng nàng còn trẻ, có sức khá»e. nàng nghÄ© bà Công tước không ăn 5 ngày có lẽ do bà quá Ä‘au đớn vì cháu ná»™i cá»§a bà mất tÃch. NghÄ© thế, nàng cảm thấy lòng dịu lại.
 Alexandra thở dài quyết định, nàng vuốt tóc trước trán ra sau, nghÄ© rằng cái khay trà là váºt được xem như lá»i đỠnghị hòa bình. Nàng làm thế vì nàng không muốn để cho má»™t bà già 70 tuổi gầy yếu thêm nữa.
 Qua cánh cá»a phòng khách màu xanh hé mở, Alexandra thấy bà Công tước ngồi trên chiếc ghế có lưng dá»±a cao nhìn vào lò sưởi. Dù ngồi trong tư thế nghỉ ngÆ¡i bà Công tước vẫn có vẻ gay gắt, cáu kỉnh. Tuy nhiên, nét Ä‘au khổ trên mặt bà đã nhắc cho Alexandra nhá»› lại hình ảnh cá»§a mẹ nàng sau ngày bố nàng mất, rồi khi bà vợ thứ hai cá»§a bố nàng đến, bà Lawrence trở nên gay gắt hÆ¡n vì thù háºn.
 Nàng nhẹ nhàng đi vào phòng, ngang qua trước tầm mắt của bà Công tước, khiến bà quắc mắt lên nhìn, rồi quay mặt nhìn đi chỗ khác, nhưng Alexandra vẫn còn kịp nhìn thấy mắt bà có ngấn lệ.
 - Äức bà sao thế? – Alexandra dịu dàng nói, bước tá»›i trước mặt bà.
 - Tôi không muốn cô đến đây để quấy rầy tôi – Bà già nói, giá»ng gay gắt, nhưng Alexandra không buồn lòng.
 Alexandra dùng giá»ng nói mà nàng đã nói vá»›i chÃnh nàng
 - Không, thưa bà, cháu không quấy rầy bà.
 - Cô hãy cút đi.
 Không nản chÃ, Alexandra nói tiếp:
 - Cháu không ở lại lâu, nhưng cháu phải xin lá»—i vá» chuyện cháu đã nói vá»›i Äức bà cách đây mấy phút. Xin bà tha lá»—i.
 - Tôi không chấp nháºn lá»i xin lá»—i. Bây giá» thì cô Ä‘i Ä‘i.
 Không để ý ánh mắt gay gắt của bà Công tước, Alexandra bước tới.
 - Cháu nghÄ© là vì chúng ta phải ăn, nên nếu chúng ta cùng ăn vá»›i nhau thì chắc vấn đỠsẽ dá»… dung thứ cho nhau. Chúng ta… chúng ta Ä‘á»u cần có nhau để sống.
 Bà già quắc mắt giáºn dữ, bà đáp:
 - Nếu cô cần có bạn, cô nên vá» nhà vá»›i mẹ cô chứ tôi đã nói vá»›i cô cách đây mưá»i lăm phút.
 - Cháu không thể làm thế được.
 - Tại sao không?
 - Vì… – Alexandra nghẹn ngào nói nho nhá» - Cháu cần ở gần ngưá»i nào thương yêu anh ấy.
 Nét mặt cá»§a bà Công tước lá»™ vẻ Ä‘au đớn, nhưng liá»n sau đó bà ká»m chế lại được mình. Tuy nhiên, Alexandra vẫn thấy dưới vẻ mặt bình tÄ©nh thản nhiên cá»§a bà, có nét Ä‘au khổ vì bị dày vò.
 Alexandra Ä‘au đớn vì thương xót, nhưng cẩn tháºn không để lá»™ ra ngoài mặt, nàng ngồi xuống chiếc ghế trước mặt bà, giở nắp Ä‘áºy má»™t cái khay, bụng nàng đói cồn cào khi thấy thá»±c phẩm, nhưng nàng mỉm cưá»i nói:
 - Bà ăn má»™t lát thịt gà nhé… hay bà thÃch thịt bò?
 Bà Công tước nheo mắt nhìn Alexandra:
 - Cháu nội ta còn sống! – bà khẳng định, vẻ mặt thách thức nàng để xem nàng có dám bác bỠhay không.
 - DÄ© nhiên anh ấy còn sống – Alexandra vá»™i trả lá»i, nàng nghÄ© nếu nàng tỠý nghi ngá», thế nào nàng cÅ©ng bị má»i ra khá»i phòng – Cháu rất tin tưởng chuyện ấy.
 Bà Công tước nhìn vào mặt cá»§a Alexandra, đánh giá sá»± chân thành cá»§a nàng, rồi gáºt nhẹ đầu và nói:
 - Ta muốn ăn một miếng thịt gà.
 Hai ngưá»i im lặng ăn, chỉ thỉnh thoảng có tiếng lá»a nổ tà tách trong lò sưởi phá tan bầu không khà im lặng mà thôi. Im lặng mãi cho đến khi Alexandra đứng dáºy để nói lá»i chúc ngá»§ ngon, bà già má»›i lên tiếng, và đây cÅ©ng là lần đầu tiên bà gá»i Alexandra bằng tên nàng:
 - Alexandra… - bà thốt lên nho nhá», giá»ng khàn khàn.
 Alexandra quay lui.
 - Thưa bà, bà nói gì?
 - Cô có… - bà Công tước thở hổn hển – Cô có… có cầu nguyện không?
 Nước mắt trào ra làm cho Alexandra nghẹn ngào trong há»ng, và làm cho mắt nàng nóng bừng, vì nàng bá»—ng nháºn ra rằng bà già kiêu hãnh không quan tâm đến thói quen tôn giáo riêng cá»§a nàng. Bà yêu cầu Alexandra cầu nguyện.
 Cố lấy bình tÄ©nh, Alexandra gáºt đầu. nàng nói nho nhá»:
 - Có ạ, rất, rất nhiá»u.
 
 
 ******
 
 Suốt ba ngày tiếp theo, Alexandra và bà Công tước ngồi im lặng trong phòng khách màu xanh để chá» tin tức, há» chỉ nói vá»›i nhau những câu rá»i rạc, giá»ng cá»§a há» thiếu sinh khÃ, như hai ngưá»i xa lạ Ãt có Ä‘iểm chung, ngoại trừ ná»—i khiếp sợ không nói ra được buá»™c hai ngưá»i lại vá»›i nhau.
 Vào chiá»u ngày thứ ba, Alexandra há»i bà Công tước có má»i Anthony, huân tước Townsende đến không.
 - Ta có nhắn nó đến đây vá»›i chúng ta, nhưng nó… - bà ngừng nói ná»a chừng vì Ramsey hiện ra nÆ¡i ngưỡng cá»a - Ờ, có chuyện gì đó Ramsey?
 - Bẩm Äức bà. Có ngài George Bradburn đến.
 Alexandra vá»™i đứng dáºy, làm rÆ¡i đồ thêu mà bà Công tước đã chỉ cách cho nàng làm. Nhưng khi ngưá»i đàn ông quan trá»ng, tóc bạc phÆ¡ Ä‘i vào phòng, nàng thấy vẻ mặt buồn rầu cá»§a ông ta, khiến nàng run lên vì hoảng sợ.
 Bà Công tước cÅ©ng cùng có ý nghÄ© lo sợ như nàng vì khi bà từ từ đứng lên, mặt bà biến sắc, tá»±a ngưá»i trên chiếc gáºy bà dùng từ khi đến Grosvonor Square.
 - George, chắc ông có tin tức rồi, phải không?
 - Các thám tá» cho biết có ngưá»i đàn ông trong quán rượu ở bến tàu nói rằng y đã thấy Hawthorne khoảng má»™tmá»™th đêm vào hôm Hawthorne mất tÃch: sau khi được cho má»™t món tiá»n hối lá»™ khá lá»›n, ngưá»i chá»§ quán cho biết ngưá»i đàn ông rất cao – trên má»™tm80 và ăn mặc như má»™t nhà quà tá»™c. Ông ta mua mấy Ä‘iếu xì gà rồi Ä‘i ra, quán nằm ngay ở bến tàu trước nÆ¡i chiếc Fair Winds Ä‘áºu, cho nên ngưá»i ta tin chắc ông ấy là Hawthorne.
 Bardburn ngừng lại và rầu rầu nói:
 - Quà bà không ngồi để nghe tôi nói hay sao?
 Alexandra chỉ vịn vào tay ghế và lắc đầu. Bà Công tước giục, giá»ng khàn khàn:
 - Xin ông nói tiếp.
 - Hai thá»§y thá»§ trên chiếc Falcon, chiếc này Ä‘áºu gần chiếc Fair Winds cho biết há» thấy má»™t ngưá»i đàn ông rất cao, ăn mặc rất đẹp từ trong quán rượu bước ra, có hai ngưá»i trông như thưá»ng dân Ä‘i theo. hai thá»§y thá»§ trên tàu Falcon không chú ý đến há» lắm, vì khi ấy há» Ä‘ang nháºu, nhưng má»™t ngưá»i cho biết anh ta thấy ngưá»i đàn ông cao bị má»™t trong hai ngưá»i thưá»ng dân ấy đánh dùi cui vào đầu. Ngưá»i thá»§y thá»§ kia không thấy chuyện xảy ra, nhưng anh ta đã thấy nhà quà tá»™c – ngưá»i mà anh ta Ä‘oán đã say bất tỉnh vì uống rượu quá nhiá»u - nằm vắt trên vai má»™t tên côn đồ ấy và được mang Ä‘i xuống bến tàu.
 - Và há» không làm gì để cứu anh ấy à? – Alex há»i.
 - Hai thá»§y thá»§ không có đủ Ä‘iá»u kiện để ra tay cứu giúp, há» cÅ©ng không nghÄ© đến việc can thiệp vào chuyện rất thưá»ng xảy ra như thế ở trên các bến tàu.
 - Câu chuyện còn nữa chứ, phải không? – bà Công tước há»i, mắt nhìn thẳng vào khuôn mặt cau có cá»§a ông ta.
 Ngài George hÃt vào má»™t hÆ¡i dài rồi nói tiếp:
 - Chúng tôi đã biết từ rất lâu các nhóm được thuê Ä‘i bắt lÃnh hoạt động rất tÃch cá»±c vào ban đêm, và sau khi Ä‘iá»u tra kỹ lưỡng, chúng tôi đã tìm ra má»™t nhóm đã mua được má»™t ngưá»i mà theo há» miêu tả thì đúng là vóc dáng cá»§a Hawthorne. Cứ tin là anh ta say bất tỉnh, và không rõ lai lịch cá»§a anh ấy, nên nhóm này trả tiá»n cho bá»n côn đồ để lấy ảnh, và chúng mang ảnh lên má»™t trong những chiếc tàu chiến cá»§a Hoàng gia, chiếc Lancaster.
 - Æ n chúa! – Alexandra vui mừng reo lên, lòng há»›n hở, không kịp suy nghÄ© nàng nắm bàn tay lạnh giá cá»§a bà Công tước, bóp mạnh trong tay mình. Nhưng những lá»i cá»§a Bradburn nói tiếp sau đó đã làm cho nàng chết Ä‘iếng cả ngưá»i.
 - Cách đây 4 hôm – ông ta rầu rÄ© nói - chiếc Lancaster đụng độ vá»›i chiến thuyá»n Pháp, chiếc Versaille. Má»™t chiến thuyá»n khác cá»§a chúng ta, chiếc Carlisle, bị há»ng nặng phải quay vá» cảng nhá» sương mù che chở, chiếc này há»ng vì đã đánh nhau vá»›i tàu Mỹ, không thể đến giúp được đồng đội, thuyá»n trưởng chiếc Carlisle chỉ dùng kÃnh để nhìn cuá»™c chiến đấu thôi. Khi cuá»™c chiến đấu chấm dứt, ông ta thấy chiếc Verssille chỉ còn sức giương được buồm mà thôi.
 - Còn chiếc Lancaster? – Alex há»i lá»›n.
 Ngài George đằng hắng giá»ng, đáp:
 - Tôi Ä‘au buồn xin báo quà vị hay rằng chiếc Lancaster đã chìm xuống biển, và tất cả má»i ngưá»i trên tàu Ä‘á»u biến mất - Kể cả Äức ông, Công tước Hawthorne.
 Căn phòng quay cuồng trước mặt Alexandra, tiếng kêu từ trong ngá»±c nàng thốt ra, khiến nàng đưa tay che miệng, đưa cặp mắt hoang dại nhìn vào bá»™ mặt Ä‘au đớn cá»§a bà Công tước. Nàng thấy bà Công tước lắc lư, vá»™i ôm choàng lấy bà già Ä‘ang khóc, Ä‘ung đưa bà như thể dá»— dành trẻ con. Nàng vuốt lưng run run cá»§a bà, thì thầm bên tai bà những lá»i an á»§i vô nghÄ©a, trong khi nước mắt trào ra ướt đẫm cả hai má nàng.
 Nàng nghe giá»ng cá»§a Ngài George Bradburn thoang thoảng như từ nÆ¡i nào xa xôi vá»ng lại, cho biết ông ta có Ä‘em theo má»™t vị bác sÄ©, và nàng mÆ¡ màng y thức được ai đấy Ä‘ang nhẹ kéo bà ná»™i cá»§a Jordan ra khá»i tay nàng, còn Ramsey nắm cánh tay nàng dẫn nàng lên lầu.
 
 |  
 
	
	| 
			
			 
			
				13-10-2008, 05:32 PM
			
			
			
		 |  
	| 
		
			|  | Phi Thăng Chi Háºu |  | 
					Tham gia: Jun 2008 
						Bài gởi: 1,213
					 
                    Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngày 1 giá» 
                 Thanks: 286 
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	      |  |  
	
	| 
			
			Chương 10  
 
  
 Ãc má»™ng Ä‘uổi theo Alexandra trong suốt giấc ngá»§ cho đến khi nàng tỉnh dáºy, lăn ngá»a ra, cố thoát khá»i cảnh nàng đứng trong nghÄ©a trang, bao quanh toàn bia má»™ mang tên cá»§a bố nàng, ông ngoại nàng hay chồng nàng.
 Nàng cố mở mắt, nhưng mà mắt nàng như có Ä‘eo chì, và khi nàng mở mắt ra được, nàng lại không muốn thấy má»i váºt chung quanh. đầu nàng Ä‘au như búa bổ, ánh mặt trá»i chiếu vào phòng qua cá»a sổ làm cho mắt nàng Ä‘au nhức. nàng nhăn mặt, quay mắt tránh ánh nắng mặt trá»i, nàng nhìn thấy má»™t phụ nữ mảnh khảnh mặc đồng phục gia nhân màu Ä‘en, mang tạp dá» trắng và đội mÅ© lưỡi trai, chị ta Ä‘ang ngồi ngá»§ gà ngá»§ gáºt trong chiếc ghế bành kê bên giưá»ng nàng. chị hầu phòng khách, Alexandra lá» má» nháºn ra chị ta.,
 - Tại sao chị ở đây? – nàng há»i, giá»ng khàn khàn yếu á»›t, nàng không nháºn ra đấy là giá»ng mình. Chị hầu vẫn ngá»§ yên, ngáy nho nhá». Alexandra nghiêng ngưá»i nhìn. Nàng thấy trên bàn ngá»§ có cái muá»—ng và để bên cạnh cái chai.
 - Cái gì thế này? – Nàng há»i, lần này giá»ng to hÆ¡n.
 Chị hầu giáºt mình, thấy Alexandra mở mắt, bèn đứng dáºy khá»i ghế:
 - Cồn thuốc phiện, thưa cô. Bác sÄ© nói cô phải ăn cái gì khi thức dáºy, để tôi Ä‘i mang khay thức ăn vào ngay.
 Quá buồn ngá»§ không định thần được, Alexandra lại cho mi mắt sụp xuống. Khi nàng mở mắt ra lại không thấy cái khay để trên giưá»ng, và mặt trá»i đã chiếu ánh sáng chênh chếch. Trá»i đã vá» chiá»u, Alexandra nháºn ra thế, nàng cảm thấy choáng váng nhưng đầu đã bá»›t Ä‘au.
 Lần này chị ngưá»i hầu ngồi thức, chị ta lo lắng nhìn nàng.
 - Lạy Chúa, cô đã ngủ như chết! - chị nói lớn, rồi bỗng đưa tay bụm miệng, mắt mở to hốt hoảng.
 Alexandra ngạc nhiên nhìn chị ta, lóng cóng cố ngồi dáºy để cho chị hầu đặt cái khay vào lòng nàng. Như thưá»ng lệ, trên cái khay đựng thức ăn có Ä‘oá hoa hồng và tá» Times xếp làm hai.
 - Tại sao tôi phải uống cồn thuốc phiện? – Alexandra há»i, giá»ng lo lắng, và đầu hÆ¡i choáng váng.
 - Ông bác sĩ nói cô phải dùng thuốc ấy.
 Alexandra cau mày bối rối, rồi tá»± nhiên há»i câu há»i mà sáng nào cô cÅ©ng há»i từ khi nàng đến ở nhà này:
 - Ngài George có đến… - bá»—ng nàng thấy Ä‘au đớn trong lòng, miệng rên rỉ, vì nàng nhá»› Bradburn đã đến thăm vào thứ tư rồi. Nàng lắc đầu cố xua tan những hình ảnh hiện ra trong óc nàng và những lá»i ông ta nói:
 - “.. xin Ä‘au buồn báo quà vị hay rằng tất cả những ai ở trên tàu Ä‘á»u đã bị mất tÃch… nhanh lên má»i bác sĩ… nhà cầm quyá»n đã thông báo… Ramsey đưa cô ta vào giưá»ng…â€
 - Không! - Alexandra nói lá»›n, quay đầu khá»i cô hầu, nhưng tá» Times nằm ở trên lòng nàng. Nàng nhìn vào hàng chữ lá»›n ở trang nhất.
 - Có gì không ổn à, thưa cô? Báo nói gì thế? - chị hầu hốt hoảng há»i, nhìn hàng chữ mà chị ta không biết Ä‘á»c.
 Alexandra nhìn hàng chữ mà lòng đau như dao cắt. hàng chữ nói Jordan Addison Matthew Townsende – Công tước Hawthorne thứ một,  hai hầu tước Landsown Marlow, Nam tước Richfield – đã chết.
 Alexandra ngã nhào xuống gối, mắt nhắm lại, tâm trà hoang mang không hay biết gì hết.
 - Ôi thưa cô, tôi không ngỠđã làm cho cô Ä‘au khổ như thế này - chị hầu nói thì thào,vặn hai tay – để tôi Ä‘i má»i bác sÄ©. Äức bà đã Ä‘i nằm, bà bệnh nặng nên ông bác sÄ© không dám rá»i bà… câu nói sau cùng cá»§a chị hầu ngấm dần vào óc nàng, khiến nàng nói vá»›i chị ta.
 - Äể lát nữa tôi sẽ đến vá»›i bà.
 - á»’ đừng thưa cô, cô Ä‘ang bệnh nặng, cô không Ä‘i đâu được hết. Graddock nói vá»›i Ramsey rằng Äức bà không nói nói chuyện. Bà không thể nói chuyện, bà không nháºn ra ai đâu, bà chỉ nhìn…
 Sá»± hoảng sợ lất át ná»—i buồn rầu cá»§a Alexandra, nàng không đếm xỉa đến lá»i phản đối cá»§a chị hầu, nàng đã bá» chân ra khá»i giưá»ng, nÃu trụ giưá»ng để cho khá»i chóng mặt, rồi kéo chiếc ảo ngá»§ lên cho ngay ngắn.
 Khi Alexandra gõ cá»a phòng ngá»§ cá»§a bà Công tước, ông bác sÄ© ra mở cá»a, và ông ta bước ra ngoài hành lang. Alexandra lo lắng há»i:
 - Bà cụ ra sao?
 Ông bác sĩ lắc đầu:
 - Bà không được khá»e, không khá»e má»™t tà nào hết. Bà không còn trẻ và đã chịu đựng quá lâu sá»± việc quá khá»§ng khiếp. Bà không ăn không nói, chỉ nằm nhìn vào chốn xa xăm.
 Alexandra gáºt đầu, nhá»› lại cảnh mẹ nàng sau khi bố nàng mất và ngưá»i vợ thứ hai cá»§a ông ghé vào nhà há». mẹ nàng rút lui vào phòng ngá»§, bà không ăn không nói, không để cho ai khuyên giải. Cuối cùng khi mẹ nàng xuất hiện, bà không như trước nữa, hình như sá»± buồn phiá»n, Ä‘au đớn đã tÃch lÅ©y lâu trong lòng bà, khiến cho tâm trà bà trì trệ.
 - Bà có khá không? – Alexandra há»i, nàng sợ sá»± phiá»n muá»™n tÃch lÅ©y trong lòng bà.
 - DÄ© nhiên không! Những phụ nữ ở vào Ä‘iạ vị cao cả như bà không thể khóc được. Như chị Graddock và tôi thưá»ng nói vá»›i đức bà rằng bà phải mạnh mẽ nhìn vào mặt trá»i sáng. Nói tóm lại, bà còn có má»™t cháu ná»™i trai khác, cho nên gia đình vẫn còn ngưá»i nối dõi, chức tước cá»§a gia đình sẽ không mai má»™t.
 Nàng nhìn ngưá»i đàn ông vênh váo vô cảm đứng trước mắt. Sá»± tôn kÃnh giá»›i ăn bám cá»§a nàng vốn đã không cao nay tụt xuống thấp kinh khá»§ng. Nàng nói:
 - Xin ông vui lòng để cho tôi vào thăm bà.
 - Cố làm cho Äức bà vui – ông ta nói, không quan tâm đến ánh mắt tức giáºn cá»§a Alexandra – cô đừng nói đến Hawthorne.
 Alexandra Ä‘i vào trong căn phòng tối tăm, lòng cảm thấy thương xót, hốt hoảng khi nhìn thấy ngưá»i đàn bà má»›i đây nhanh nhẹn, to lá»›n, nằm dá»±a vào chồng gối trông như bóng ma cá»§a chÃnh mình. Mái tóc bạc phÆ¡, khuôn mặt bà Công tước trắng bệch, cặp mắt tái mét nhìn thất thần, hõm sâu dưới hai hốc mắt Ä‘en ngòm. Khi Alexandra đến trước mặt bà, bà vẫn không tá» vẻ gì biết nàng.
 Hoảng sợ, Alexandra đưa tay nắm bàn tay nổi gân xanh cá»§a bà, bàn tay nắm bất động trên tấm vải trải giưá»ng màu vàng.
 - Ôi, thưa bà, bà không được tiếp tục như thế này – nàng nói nho nhá», giá»ng run run, xót xa, mắt nhìn bà, van xin bà cố nghe nàng nói – Bà không nên như thế này. Jordan chắc không thÃch nhìn bà như thế này. – khi thấy không có tác dụng gì, Alexandra bóp mạnh bàn tay mảnh mai cá»§a bà Công tước – Bà có biết anh ấy rất tá»± hào vá» sức mạnh tinh thần cá»§a bà dưá»ng nào không? Bà có biết không? Cháu biết anh ấy rất tá»± hào vá» bà, vì ảnh đã nói những đức tÃnh ấy cá»§a bà vá»›i cháu.
 Cặp mắt lỠđỠvẫn không nhúc nhÃch. Alexandra không biết có phải bà Công tước không nghe nàng, không tin nàng, hay không lưu tâm, nàng cố gắng hết sức để thuyết phục bà.
 - Tháºt đấy, cháu nhá»› chuyện này rất rõ. Sau khi đám cưới xong, lúc chúng cháu Ä‘ang chuẩn bị để ra Ä‘i khá»i Rosemeade, thì anh ấy há»i cháu bà ở đâu, cháu nói bà ở trên lầu, và nói rằng cháu rất sợ bà sẽ không hồi phục sau đám cưới cá»§a chúng cháu. Anh cưá»i khi nghe cháu nói thế. Bà biết không, ảnh cưá»i vá»›i má»™t nụ cưá»i tháºt tuyệt, làm rung động lòng ngưá»i. Rồi bà biết anh ấy nói sao không?
 Bà Công tước vẫn không nhúc nhÃch,
 - Anh ấy nói – Alexandra nói vá»›i vẻ chân thành - Chuyện đám cưới cá»§a chúng ta không làm cho ná»™i anh nao núng đâu. Bà ná»™i anh là ngưá»i có thể đương đầu vá»›i Napoleon, và buá»™c ông ta phải xin lá»—i vì đã gây chiến vá»›i chúng ta. ChÃnh anh ấy đã nói như thế…
 Bà Công tước nhắm mắt lại, và tim Alexandra như muốn ngừng Ä‘áºp, nhưng má»™t lát sau hai giá»t nước mắt lăn xuống trên hai má xanh xao cá»§a bà. Alexandra nghÄ© nước mắt là dấu hiệu rất tốt, cho nên nàng vá»™i vã nói tiếp:
 - Anh ấy biết bà can đảm, mạnh mẽ và… trung thành nữa. Theo những gì anh ấy đã nói với cháu thì cháu nghĩ anh ấy không tin phụ nữ có khả năng trung thành, ngoại trừ bà.
 Mắt bà Công tước mở ra, bà nhìn Alexandra với vẻ tha thiết và hoài nghi.
 Alexandra để bàn tay lên má cá»§a ngưá»i đàn bà Ä‘au khổ, nàng cố thuyết phục bà tin là nàng nnói tháºt.
 - Cháu nói tháºt đấy. Anh ấy tin rằng bà trung thành vá»›i anh, anh nói vá»›i cháu rằng mặc dù bà ghét đám cưới cá»§a chúng cháu, nhưng bà sẽ xé xác những ai dám công kÃch cháu… vì cháu đã mang tên cá»§a anh ấy.
 Nước mắt trào ra trên hai má bà, chảy xuống mặt và trên mấy ngón tay nàng. Sau nhiá»u phút im lặng, bà Công tước lấy lại bình tÄ©nh, ngước mắt nhìn vào mặt Alexandra, bằng má»™t giá»ng nức nở, bà há»i:
 - Có phải Hawthorne đã nói… vỠNapoleon như thế không?
 Alexandra gáºt đầu và cố cưá»i, nhưng những lá»i tiếp theo cá»§a bà đã làm cho nước mắt trào ra trên má nàng:
 - Ta yêu nó nhiá»u hÆ¡n con trai cá»§a ta nữa – bà khóc. Bà đưa tay ôm cô gái Ä‘ang khóc, ngưá»i đã cố gắng để an á»§i bà, và kéo Alexandra sát vào ngưá»i bà – Alexandra – bà khóc nức nở, - ta… ta chưa bao giá» nói vá»›i nó ta yêu nó. Và bây giá» thì đã quá muá»™n rồi!
 Suốt thá»i gian còn lại cá»§a ngày hôm ấy và cả ngày tiếp theo, Alexandra ở lại vá»›i bà Công tước, bà gần như cần nói chuyện vá» Jordan thưá»ng xuyên. Vì bây giá» cái để sầu muá»™n đã bị phá vỡ.
 
 
 ******
 
 Vào lúc 8h tối hôm sau, Alex để bà Công tước già nghỉ ngÆ¡i. Nàng Ä‘i xuống phòng khách màu xanh, chứ không Ä‘i vá» phòng cá»§a mình, vì nàng cảm thấy ở đây rất cô liêu. để quên cảm giác Ä‘au đớn trong lòng, nàng tìm má»™t cuốn sách để Ä‘á»c.
 Bá»—ng Ramsey xuất hiện ở ngưỡng cá»a, ông ta đằng hắng giá»ng, rồi báo có ngưá»i đến nhà.
 - Äức ông, Công tước Hawthorne.
 Alexandra thốt lên tiếng kêu mừng rỡ, vùng đứng dáºy và chạy ra cá»a. Ramsey đứng sang má»™t bên, Công tước Hawthorne hiện ra nÆ¡i ngưỡng cá»a, và Alexandra dừng lại. Anthony Townsende bước tá»›i phÃa nàng. Bây giá» Anthony Townsende là Công tước Hawthorne.
 Nàng tức giáºn vì anh ta dám tá»± xưng chức tước cá»§a Jordan trong má»™t thá»i gian quá ngắn như thế. Nàng nháºn thấy Anthony Townsende hưởng lợi chuyện bi đát này, và có lẽ anh ta sung sướng…
 Bá»—ng Anthony dừng lại, nhìn vào khuôn mặt giáºn dữ cá»§a Alexandra:
 - Chị lầm rồi Alexandra – anh ta bình tÄ©nh nói – Tôi sẵn sàng cho tất cả để thấy anh ấy Ä‘i vào phòng này ngay bây giá». nếu tôi biết Ramsey gá»i tôi như váºy, chắc tôi đã yêu cầu anh ta đừng làm thế rồi.
 CÆ¡n giáºn cá»§a Alexandra liá»n tan biến khi nàng nghe giá»ng nói thành tháºt cá»§a anh ta và thấy vẻ buồn bã trên mắt anh ta quá chân thành, nên nàng không nghi ngá» gì hết, nàng nói giá»ng hối háºn:
 - Xin bá» lá»—i cho tôi, Äức ông.
 - Gá»i tôi là Tony – anh ta chỉnh lại, đưa tay để bắt tay nàng vá»›i thái độ chào mừng, thân thiện – Bà ná»™i tôi có khá»e không?
 - Bà đang ngủ, nhưng mỗi ngày bà có khá hơn.
 - Ramsey cho tôi biết chị là ngưá»i an á»§i và giúp rất kỳ diệu cho bà. Tôi rất cám Æ¡n chị.
 - Bà rất can đảm, và bà tự mình lo cho mình.
 - Còn chị thì sao? – anh ta há»i, bước đến cái bàn bên cạnh để rót ly rượu cherry - Chị có tá»± mình chăm sóc mình không? Trông chị tháºt khá»§ng khiếp!
 TÃnh hài hước cÅ© trong nàng bùng lên trong mắt.
 - Ký ức cá»§a anh yếu, Äức ông à. Tôi chưa bao giá» trông được mắt hết.
 - Xin gá»i tôi là Tony – anh ta nhắc lại rồi ngồi xuống cái ghế trước mặt nàng và nhìn vào lò sưởi.
 Một lát sau, Alexandra nói:
 - Bà ná»™i anh không muốn ở lại London, ở đây ngày nào bà cÅ©ng phải nghe hằng trăm cuá»™c Ä‘iện thoại gá»i đến phân ưu. Bà thÃch làm má»™t buổi lá»… tưởng niệm nhá», rồi sau đó vá» Rosemeade ngay.
 Anthony lắc đầu khi nghe nói đến Rosemeade.
 - Tôi nghÄ© bà không nên giam mình ở Rosemeade làm gì, và tôi không thể ở đấy vá»›i bà quá má»™t tuần. – Hawthorne – nÆ¡i ở cá»§a Jordan – là khu bất động sản rá»™ng mênh mông, có hàng ngàn gia nhân và ngưá»i làm công Ä‘ang nóng lòng muốn biết tình hình ra sao khi há» nghe tin anh ấy chết. Tôi phải cố thu xếp công việc để đến đó há»c há»i cách Ä‘iá»u hành công việc đầu tư và làm quen vá»›i công việc quản lý các bất động sản cá»§a anh ấy, tôi rất muốn bà ná»™i tôi theo tôi đến đấy.
 - Thế chắc sẽ rất tốt cho bà – Alexandra đáp.
 để cho Anthony yên chà vỠchương trình của mình, Alex nói cho anh ta biết nàng định vỠnhà sau khi đã làm lễ tưởng niệm.
 - Mẹ tôi đã Ä‘i du lịch vui chÆ¡i sau khi chúng tôi đám cưới xong – nàng nói – bà đã hứa viết thư cho tôi và cho tôi biết địa chỉ cá»§a bà, cho nên nếu anh nháºn được thư bà ấy gởi đến cho tôi, nhá» anh gá»i vá» nhà tôi cho tôi để tôi viết thư cho bà, báo cho bà biết chồng tôi… - nàng muốn nói “chết†mà không nói được. nàng không tin rằng ngưá»i đàn ông mạnh khá»e, đẹp trai mà nàng đã lấy làm chồng không còn sống nữa.
 
 
 ******
 
 Sáng hôm sau bà Công tước cháºm rãi Ä‘i vào phòng khách màu vàng, mặt cau có và Ramsey lo lắng Ä‘i theo sau lưng bà. Trong phòng khách, Anthony Ä‘ang Ä‘á»c báo và Alexandra ngồi nÆ¡i bàn nhìn bâng quÆ¡ vá»›i vẻ trầm tư.
 Khi bà Công tước nhìn cô gái can đảm, xanh xao vá»›i đôi gò má nhô cao, ngưá»i đã giúp bà vượt qua được cÆ¡n sầu muá»™n, vẻ mặt bà dịu lại. Rồi bá»—ng nhiên bà quay mắt nghiêm nghị nhìn con chó Henry Ä‘ang nô đùa vá»›i cái Ä‘uôi cá»§a nó và kéo lai áo tang màu Ä‘en cá»§a Alexandra. Bà liá»n lên tiếng ra lệnh cho con chó vô ká»· luáºt.
 - Im lặng!
 Alexandra giáºt mình, Anthony vùng dáºy, nhưng Henry chỉ phe phẩy cái Ä‘uôi để chào mừng rồi tiếp tục trò chÆ¡i vui vẻ cá»§a nó, không nao núng. Thấy con chó con không vâng lá»i, bà Công tước già nhìn nó chằm chằm để làm cho nó chịu khuất phục, nhưng vẫn không có kết quả. Bà liá»n quay qua nhìn ngưá»i quản gia uy nghiêm bà ra lệnh.
 - Ramsey, hãy cho con váºt này Ä‘i dạo chÆ¡i má»™t lúc tháºt lâu.
 - Vâng, thưa đức bà. Xin tuân lệnh ngay tức khắc – ngưá»i quản gia đáp rồi cúi xuống, thá»™p lấy cổ con chó, lấy tay kia bế dưới bụng nó, thẳng hai tay đưa nó ra xa, mặc cho nó vùng vẫy.
 Nụ cưá»i liá»n biến mất trên môi Alexandra. Và bà Công tước già liá»n lên tiếng há»i:
 - Anthony có báo cho ta biết cô định vỠnhà cô.
 - Dạ phải, cháu định ngày mai sẽ ra đi, sau khi đã làm lễ tưởng niệm xong.
 - Cô không được làm như thế. Cô phải đi theo Anthony và ta đến Hawthorne.
 Alexandra rất sợ trở lại cuộc sống cũ trước ngày nàng chưa gặp Jordan, nhưng nàng cũng không muốn đi đến Hawthorne.
 - Tại sao cháu phải làm thế?
 - Vì cô là nữ Công tước Hawthorne, và cô phải ở với gia đình chồng.
 Alexandra lắc đầu đáp:
 - Cháu phải vỠnhà cũ của cháu.
 - Chuyện rác rưởi! – bà Công tước dõng dạc nói.
 Alexandra không thể nÃn cưá»i khi thấy bà già lấy lại tÃch cách độc Ä‘oán quen thuá»™c, tÃnh cách rất thÃch hợp để bà giải quyết tình hình khó khăn trước mắt – Vào buổi sáng đám cưới – bà Công tước nói tiếp, giá»ng cương quyết – Hawthorne đã á»§y thác cho ta công việc biến cô thành ngưá»i cho đúng vá»›i cương vị cá»§a cô, để cô có vị trà đáng kÃnh trong xã há»™i thượng lưu. Mặc dù cháu ná»™i ta không còn nữa, nhưng ta phải thá»±c hiện niá»m tin cá»§a nó, ta phải trung thành vá»›i nó, bà nhấn mạnh câu cuối cùng.
 Từ trung thành mà bà đã nhấn mạnh khiến Alexandra nhá»› nàng đã nói vá»›i bà rằng cháu ná»™i cá»§a bà đã đỠcao đức tÃnh này cá»§a bà. Alexandra ngần ngừ, nàng bị kẹt giữa cảm giác có tá»™i, tinh thần trách nhiệm, và tương lai cuá»™c sống ở Hawthorne. Cho nên nàng phân vân không biết nên chá»n sống vá»›i ai mà nàng biết và thương yêu. Bà Công tước Ä‘ang đứng trước cảnh ngá»™ Ä‘au buồn, chắc bà không thể giúp Alexandra làm nhẹ bá»›t sá»± Ä‘au khổ cá»§a nàng. vả lại Alexandra không biết nàng có thể gánh nổi trá»ng trách má»™t mình được không, như nàng đã làm sau khi ông ngoại nàng và bố nàng mất. Sau má»™t hồi suy nghÄ©, Alexandra xiêu lòng, nàng đáp:
 - Bà tháºt tốt khi muốn cháu sống vá»›i bà, nhưng cháu không thể làm như thế được, vì mẹ cháu đã Ä‘i xa, cháu còn có trách nhiệm vá»›i nhiá»u ngưá»i khác nữa, trách nhiệm mà cháu không thể xao lãng được.
 - Trách nhiệm gì thế? - Nữ Công tước há»i.
 - Trách nhiệm vá»›i Penrose và Filbert. Khi mẹ cháu Ä‘i xa không có ai chăm sóc há», cháu đã có ý định xin chồng cháu Ä‘em hỠđến để nuôi nấng há», nhưng…
 Bà cắt ngang lá»i nàng:
 - Filbert và Penrose là ai thế?
 - Penrose là quản gia cÅ© và Filbert là ngưá»i giúp việc cÅ© cá»§a gia đình cháu.
 - Ta thưá»ng nghÄ© là tôi tá»› phải phục vụ chá»§, chứ không Ä‘á»i nào chá»§ phục vụ tôi tá»› - bà nói vá»›i vẻ khắt khe, nhưng thái độ dung hòa hÆ¡n – tuy nhiên, bà rất đỠcao tinh thần trách nhiệm cá»§a cô. Váºy cô nên Ä‘em hỠđến Hawthorne. Ta nghÄ© là ở đấy chúng ta sẽ cần đến hỠđể làm việc nhà.
 - Há» già rồi! – Alexandra vá»™i vã lên tiếng để phản đối ý kiến bắt há» làm việc - Há» không thể làm việc được, nhưng há» rất tá»± hào, há» nghÄ© là há» vẫn còn giúp Ãch được cho gia đình, cháu rất rõ tâm lý cá»§a há».
 - Ta là ngưá»i công giáo chân chÃnh, nên ta luôn luôn muốn tạo cho ngưá»i già cÆ¡ há»™i để há» làm việc lúc tuổi Ä‘á»i đã xế bóng – bà Công tước nói láo má»™t cách vụng vá», liếc mắt nhìn ngưá»i cháu ná»™i. Bà muốn biến Alexandra thành ngưá»i thÃch hợp vá»›i xã há»™i thượng lưu. Äây là thá» thách, là bổn pháºn, mục Ä‘Ãch. Bà không muốn cô gái đã giúp bà thoát qua khá»i cÆ¡n sầu muá»™n này Ä‘i xa bà, biến mất khá»i trái tim bà.
 - Cháu không tin… - Alexandra nói.
 Bà Công tước sợ Alexandra lại từ chối, bà liá»n cắt ngang lá»i nàng:
 - Alexandra, bây giá» cô là ngưá»i mang há» Townsende, nÆ¡i ở cá»§a cô là vá»›i chúng tôi. Ngoài ra cô đã nói cô muốn làm theo ý muốn cá»§a chồng cô, mà chồng cô thì muốn cô làm rạng danh tên tuổi cá»§a nó.
 Khi nghe bà Công tước nói thế, Alexandra hết đưá»ng phản đối. Bây giá» há» cá»§a nàng là Townsende chứ không phải Lawrence. NghÄ© thế, bá»—ng nàng cảm thấy tá»± hào và sung sướng. Nàng mất chồng, nhưng nàng không mất gì hết: chàng đã cho nàng tên tuổi cá»§a chàng! Alexandra Ä‘au đớn nhá»› lại rằng nàng đã hứa vá»›i Jordan rằng nàng muốn làm rạng danh chàng và vâng theo những ước muốn cá»§a chàng. Rõ ràng chàng đã ước ao nàng trở thành má»™t phu nhân xứng danh vá»›i tên chàng và có địa vị trong xã há»™i thượng lưu, vá»›i bất cứ giá nào. Nàng thấy lòng lâng lâng, ngước mắt nhìn bà Công tước rồi đáp:
 - Cháu sẽ làm theo Ä‘iá»u anh ấy muốn.
 - Tuyệt! – bà Công tước nói, vẻ hài lòng. Khi Alexandra Ä‘i thu xếp đồ đạc để lên đưá»ng, thì Anthony dá»±a ngưá»i ra ghế, đưa mắt nhìn bà ná»™i vá»›i vẻ thÃch thú. Bà ngồi thẳng ngưá»i trên ghế, nhìn anh ta vá»›i ánh mắt thản nhiên. Anh ta há»i bà, giá»ng lá» rá» cưá»i đùa:
 - Bà có ý muốn nuôi dưỡng ngưá»i già làm gia nhân khi nào thế?
 - Khi bà thấy đấy là cách duy nhất để giữa Alexandra ở lại vá»›i mình – Bà đáp, giá»ng cá»™c lốc – Bà không muốn để cho cô gái ấy vỠở tại ngôi làng hẻo lánh ấy và mặc áo tang cho chồng suốt cả Ä‘á»i. Cô ta má»›i 18 tuổi.
 
 |  
 
	
		|  |  |  
	
	
		
	
	
 |  |