 |
|

15-10-2008, 08:33 PM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi thứ ba mươi sáu
Cứu Ứng Cá», Tiết Cương được thưởng
Xem hoa đăng, anh hùng đại náo
Ngà y hôm sau, Vương thị cÅ©ng đến pháp trưá»ng, hết lá»i cầu xin. Tiết Cương liá»n nói:
- Khi nà o cứu được Ứng Cá» thì hai ngươi sẽ theo ta và o triá»u tâu bà y, còn bây giỠđừng nói nhiá»u mà lá»™ chuyện.
Vương thị nghe theo, ngồi má»™t góc chỠđợi. Khi tri phá»§ Tây An cùng quân binh dẫn Tiết Ứng Cá» ra pháp trưá»ng, Tiết Cương liá»n xông và o chém viên tri phá»§ là m hai Ä‘oạn còn các tiểu anh hùng khác loạn đả bá»n quân sÄ©, mở trói cho Tiết Ứng Cá». Quân sÄ© biết tất cả Ä‘á»u là con nhà đại thần nên bá» chạy tán loạn, chẳng dám chống cá»±. Tiết Cương liá»n dặn Tiết Ứng Cá» phải nháºn mình là ngưá»i trong há» tá»™c, dẫn thẳng đến trước sân rồng quỳ xuống tâu bà y. Cao tông nghe xong cả giáºn quay lại trách mắng hết lá»i khiến Trương Quân Tả thất kinh hồn vÃa, vá»™i tìm lá»i chối tá»™i là không hay biết.
Nhà vua nghe váºy phán bảo:
- Khanh đã không biết việc nà y thì trẫm cÅ©ng không truy cứu. Còn Tiết Cương có công cứu ngưá»i hà m oan thì trẫm ban cho má»™t quả chùy bằng và ng, có quyá»n đánh giết gian thần trong triá»u, côn đồ trá»™m cắp ngoà i chợ.
Tiết Cương cả mừng, lạy tạ nhà vua xong liá»n dẫn Tiết Ứng Cá» vá» phá»§, nói dối vá»›i Phà n Lê Huê là ngưá»i há» hà ng ở SÆ¡n Tây má»›i lên. Phà n Lê Huê tưởng tháºt nên rất háºu đãi. Mấy ngà y sau, Tiết Cương muốn ở nhà vá»›i mẫu thân nên xin nhưá»ng chức tổng binh cho Tiết Ứng Cá». Phà n Lê Huê cho là Tiết Cương hiếu thảo nên vui vẻ bằng lòng ngay, tiá»…n vợ chồng Tiết Ứng CỠđến Äăng Châu nháºm chức.
Tiết Cương tư khi được ban cho chùy và ng thì bá quan ai cÅ©ng nể sợ, chẳng dám đụng và o. Tiết Cương thấy váºy cà ng phán khởi, ngà y đêm cùng Ngá»§ Hổ luyện võ nÆ¡i giáo trưá»ng. Má»™t hôm sáu tiểu anh hùng Ä‘ang luyện táºp kiếm cung thì chợt thấy Trương Bảo nghênh ngang dẫn gia Ä‘inh đến xem. Tiết Cương láºp tức truyá»n quân sÄ© bắt lại, giả vá» không biết, lá»›n tiếng mắng:
- Ngươi là ai mà dám lén lút đến đây do thám việc luyện võ của chúng ta?
Khi nghe Trương Bảo cho biết hỠtên, Tiết Cương cau mặt nói:
- Lẽ nà o tể tướng lại có đứa con như ngươi. Ngươi dám mạo nháºn thì tá»™i cà ng nặng thêm má»™t báºc.
Nói xong, Tiết Cương truyá»n quân sÄ© đè Trương Bảo ra đánh bốn mươi roi. Trương Bảo bị tráºn đòn nà y rách da nứt thịt, Ä‘au đớn vô cùng phải nhá» gia Ä‘inh cõng vá» khóc vá»›i phụ thân. Trương Quân Tả nổi giáºn láºp tức và o triá»u tâu vá»›i Cao tông nhưng nhà vua há» hững phán:
- Giáo trưá»ng là nÆ¡i để cho con cháu hai mươi bốn phá»§ quốc công đến luyện táºp, con cá»§a khanh là quan văn thì đến đó là m gì? Chẳng phải tá»± mình gây sá»± hay sao?
Hai cha con Trương Quân Tả nghe váºy hết sức nổi giáºn, háºm há»±c lui vá» tìm dịp khác báo thù. Nhá» và o triá»u nhiá»u lần nên Võ háºu có dịp nhìn thấy Trương Bảo, liá»n xin vá»›i Cao tông cho mình nháºn là m nghÄ©a tá», tháºt ra là thừa cÆ¡ gần gÅ©i thông dâm vá»›i nhau. Dần dần việc nà y ai cÅ©ng biết trừ Cao tông ra. Cao tông say mê Võ háºu đến ná»—i sức lá»±c cạn kiệt, Ä‘i đứng rÅ© rượi, chẳng còn muốn ra triá»u lo việc chÃnh sá»± nữa, bá quan hết lá»i can nhưng chẳng có tác dụng gì. Võ háºu vốn dâm dục, thấy nhà vua không thể thõa mãn cho mình được thì cà ng thêm lá»™ng hà nh, thông dâm vá»›i không biết bao nhiêu ngưá»i, sau đó còn can thiệp cả và o triá»u chÃnh nữa.
Thấy Cao tông việc gì cÅ©ng chiá»u chuá»™ng, Võ háºu đưa luôn Trương Bảo, Trương Xương Tông, hoà thượng Vương Hoà i NghÄ©a và o cung hầu hạ mình mà nhà vua cÅ©ng không có ý kiến gì. Từ KÃnh Nghiệp quá bá»±c bá»™i việc ấy, ngà y đêm Ä‘i tuần phòng cung cấm rất nghiêm ngặt, tức thì bị Võ háºu tâu vá»›i Cao tông Ä‘i sai trấn thá»§ biên cương. Tiết Äinh San thấy việc triá»u chÃnh quá suy đồi rối loạn liá»n dâng sá»› xin vá» SÆ¡n Tây phụng dưỡng mẹ già .
ÄÆ°á»£c Cao tông chuẩn tấu, Tiết Äinh San chỉ để lại mấy trăm gia tướng săn sóc vương phá»§, còn mình và gia quyến đến từ giã Trình Giảo Kim rồi lên đưá»ng Ä‘i ngay. Gia đình sum há»p đông đủ cà ng khiến cho Liá»…u thái vương phi buồn bã, suốt ngà y chỉ nhắc nhở đến Tiết Kim Liên.
Tiết Cương nghe váºy liá»n xin Ä‘i đến Tây Liêu há»i vấn an cô dượng, sau đó sẽ vá» báo lại. Thấy mẩu thân bằng lòng, Tiết Äinh San vá»™i nói:
- Cương nhi không được Ä‘i đâu, tÃnh tình nó hay rượu chè say sưa, thể nà o má»™t mình cÅ©ng phóng túng gây sá»± phiá»n phức.
Äáºu Tiên Äồng cÅ©ng muốn biết tin tức cá»§a anh nên vá» hùa vá»›i Phà n Lê Huê, xin cho Tiết Cương được Ä‘i. Tiết Äinh San nghe váºy ngần ngừ nói:
- Nếu ngươi hứa sẽ không uống rượu say sưa thì ta mới bằng lòng.
Tiết Cương gáºt đầu, lá»›n tiếng thá» ngay:
- Nếu Tiết Cương nà y còn uống rượu say sưa nữa thì toà n gia sẽ tru lục.
Äinh San giáºt mình, mắng thì Tiết Cương cưá»i nói:
- Nếu cả nhà bị tru lục thì con quyết sẽ báo thù, có gì phải lo.
Tiết Äinh San tức uất cả ngưá»i. Phà n Lê Huê và Kim Äịnh vá»™i xúm và o mắng át Ä‘i, cho Tiết Cương là đứa Ä‘iên Ä‘iên khùng khùng, đừng chấp là m gì. Bất đắc dÄ© Tiết Äinh San phải nguôi giáºn, bằng lòng cho Tiết Cương Ä‘i Tây Liêu. Trên đưá»ng Ä‘i, Tiết Cương qua má»™t ngá»n núi tên là Thiên Hùng, chợt có má»™t toán quân lâu la reo hò đón đưá»ng, bắt ná»™p tiá»n mãi lá»™.
Tiết Cương cả giáºn, múa chùy Ä‘áºp tên đội trưởng má»™t cái chết tươi khiến bá»n lâu la kinh hoảng chạy tán loạn lên núi. Chá»§ sÆ¡n trại nghe báo thì liá»n cầm thương cưỡi ngá»±a phóng xuống như bay. Tiết Cương thấy ngưá»i nà y cÅ©ng nhá» tuổi như mình, mặt trắng môi son thì thÃch lắm, lấy chùy Ä‘áºp thá» má»™t cái. Chá»§ trại đưa thương lên đỡ, tê chồn cả cánh tay, cả ngưá»i chấn động thì la lên thán phục nhưng vẫn cố múa thương đánh tiếp.
Tiết Cương nổi giáºn quát lá»›n:
- Ngươi chưa biết danh Hắc tam gia Tiết Cương là ta hay sao mà còn muốn đánh?
Chá»§ trại nghe váºy giáºt mình, nhảy xuống ngá»±a tạ lá»—i rồi má»i Tiết Cương lên sÆ¡n trại đãi đằng, cho biết:
- Tôi tên là NgÅ© Hùng, con cháu cá»§a Nam Dương hầu, phụ thân là NgÅ© Äăng cÅ©ng Ä‘á»u tá» tráºn cả, túng thế tôi má»›i phải lên đây là m thảo khấu sống qua ngà y.
Tiết Cương nghe váºy rất mừng, cùng NgÅ© Hùng trò chuyện rất tâm đắc, ở lãi sÆ¡n trại mấy ngà y nhưng vẫn giữ lá»i hứa không uống rượu.
Khi ấy Cao tông vì quá ham mê tá»u sắc nên hư hoa bốc lên là m cho mắt má» hẳn, không còn nhìn thấy tấu chương mà phê duyệt nữa. Võ háºu nhân dịp nà y tâu:
- Nay đã sắp đến ngà y nguyên tiêu, xin bệ hạ xuống chỉ cho nhân dân Ä‘á»u phải dâng đèn vá» triá»u chúc tụng. Nhân dân trong thà nh cÅ©ng phải treo đèn kết hoa luôn năm đêm. Bệ hạ ngắm đèn thì mắt sẽ sáng ra được phần nà o.
Cao tông nghe váºy rất đẹp ý, láºp tức xuống chỉ cứ thế thi hà nh. Trong khi ấy cách núi Thiên Hùng và i chục dặm có má»™t núi khác tên là Song Hùng do Hùng Kỳ, cháu cá»§a Hùng Hóa Hải là m chá»§ trại. Hùng Kỳ cÅ©ng có giao du vá»›i NgÅ© Hùng, nên biết việc cá»§a Tiết Cương, vui vẻ xin kết là m anh em. Tiết Cương thấy Hùng Kỳ râu hùm hà m én, tướng mạo đưá»ng đưá»ng, thân hình cao hÆ¡n trương, sức mạnh kinh ngưá»i thì cÅ©ng khen thầm, nháºn lá»i kết thà nh huynh đệ. Ba anh em vui chÆ¡i vá»›i nhau mê mải cho đến khi sắp tết má»›i cùng nhau xuống núi tìm tá»u quán uống và i chung rượu.
Chợt bá»n lâu la chạy vá» báo tin bắt được mấy ngưá»i thợ là m đèn, vì há» không có tiá»n mãi lá»™ nên xin các đại vương phân xá». Ba anh em liá»n truyá»n cho lâu la dẫn và o quát há»i. Ngưá»i thợ lá»›n tuổi nhất tên là Chu Kiện đứng ra thưa:
- Chúng tôi vâng lệnh Tiên Äại Vương ở Nam Äà i mang đèn dâng cho thiên tá» Ä‘e3 treo trong diệp há»™i đèn đêm nguyên tiêu. Chúng tôi là m ăn cá»±c nhá»c, chẳng có tiá»n bạc gì cả, xin các đại vương tha cho.
Tiết Cương nghe váºy sai lâu la mang hết các đèn đến cho mình xem thá». Khi biết có có ba loại đèn: má»™t dâng cho thiên tá», má»™t dâng cho Võ Tam Tư, còn má»™t loại dâng cho Trương Quân Tả, thì liá»n trả lại loai đèn cá»§a thiên tá», còn hai loại kia thì tịch thâu hết. Chu Kiện hết sức lo lắng nhưng không dám van nà i, vá»™i vã cầm số đèn dâng cho nhà vua Ä‘i đến Trưá»ng An.
Lấy được số đèn ấy, ba anh em truyá»n lâu la treo trước sÆ¡n trại ngắm nghÃa, chẳng bao lâu thì chán mắt, bà n nhau xuống Trưá»ng An xem đủ loại cho thoả thÃch. Tiết Cương không bằng lòng nói:
- Các hiá»n đệ không thể bá» sÆ¡n trại mà đi được. Ta sẵn thông thuá»™c đưá»ng lối, Ä‘i má»™t mình thì tiện hÆ¡n.
NgÅ© Hùng và Hùng Kỳ không dám cãi, đà nh để Tiết Cương Ä‘i má»™t mình. Äến mồng tám tháng giêng, Tiết Cương Ä‘i bá»™ đến Trưá»ng An, giữa đưá»ng chợt thấy mấy tên quân sÄ© đẩy tù xa, ngưá»i ngồi trong ấy chÃnh là Chu Kiện thì vá»™i chạy và o rừng bẻ má»™t khúc cây to là m võ khÃ, đánh chết quân sÄ©, thả Chu Kiện ra. Chu Kiện rạ Æ¡n, cho biết:
-Trương Bảo bắt tá»™i tôi không dâng đèn cho hắn nên bá» và o tù xa, giải qua quan phá»§ định tá»™i. Bây giá» tôi tháºt không dám vá» nhà nữa.
Tiết Cương gáºt đầu khuyên Chu Kiện lên núi Thiên Hùng nháºp bá»n là m thảo khấu đỡ má»™t thá»i gian, sau nà y sẽ tÃnh kế khác. Chu Kiện vâng lá»i, lên núi thưa trước vá»›i NgÅ© Hùng rồi má»›i vá» nhà thu xếp mang hết gia quyến vá» sÆ¡n trại. Khi ấy Tiết Cương đã đến Tần phá»§, Tần Hồng thấy mặt ngưá»i anh em thất thiết thì mừng lắm, má»i và o trà nước xong khi chá» gia nhân Ä‘i gá»i các tiểu anh hùng khác. Các anh em được sum há»p đầy đủ thì vui vẻ khôn xiết, cho mở tiệc để cùng nhau ăn uống. Khi đã quá xay, cả bá»n rá»§ nhau Ä‘i xem đèn, chá»— thì thắp đèn tứ linh, chá»— thì hình các con thú, chá»— thì hình hình quan quân, nhiá»u kiểu lạ lùng chưa thấy bao giá».
Xem đèn các nhà quan chán chê, Tiết Cương đòi và o hoà ng cung xem đèn cá»§a thiên tá» cho mãn nhãn. NgÅ© Hổ cÅ©ng hÆ¡i say nên hăng hái nghe theo, dẫn tá»›i trước lầu NgÅ© Phụng. Hai tên ná»™i thị giữ cá»a không biết đó là con cháu đại thần, lại thấy ngưá»i nà o cÅ©ng say mèm thì liá»n quát mắng, nhất định không cho và o. Sáu tiểu anh hùng nghe váºy hết sức tức giáºn, xông và o đánh đấm quân sÄ© chạy tứ tán hết, riêng Tiết Cương thì đè má»™t tên ná»™i thị ra đánh cho tá»›i chết.
Tên ná»™i thị kia nháºn ra mặt cá»§a Tiết Cương, vá»™i và ng chạy và o tâu báo vá»›i Cao tông. Nhà vua định Ä‘Ãch thân ra xem cho rõ nhưng bị trượt chân nên đà nh ngồi má»™t chá»—. Trương Quân Tả thấy váºy chạy ra, biết chắc là Tiết Cương thì liá»n chạy và o tâu vá»›i Cao tông:
- Quả là Tiết Cương đánh chết ngưá»i, xin bệ hạ xuống chỉ xá» tá»™i hắn để giữ phép nước.
Cao tông lắc đầu, cho rằng Tiết Cương đã theo gia quyến vá» SÆ¡n Tây thì chắc là giông ngưá»i mà thôi, có gì thì để ngà y mai xem xét lại cho rõ rà ng, đừng phạt oan ngưá»i không có mặt. Nói xong, Cao tông lui vá» cÅ©ng nghỉ ngÆ¡i khiến Trương Quân Tả hết sức tức giáºn mà chẳng là m gì được.
Riêng Trình Giảo Kim thấy cháu là Trình Nguyệt Hiệu vá» phá»§ thì liá»n trách mắng:
- Các ngươi tháºt là nghiệt tá» nghiệt tông. Äến việc Ä‘i xem đèn cÅ©ng gây ra rắc rối đánh chết ngưá»i. Ngà y mai thiên tá» thể nà o cÅ©ng tra xét, vì thế hãy bảo Tiết Cương trốn Ä‘i cho mau má»›i kịp.
Trình Nguyệt Hiệu nghe váºy cả sợ, cấp tốc tá»›i nhà Tần Hồng báo tin cho Tiết Cương biết. Tiết Cương nghe váºy rất hoảng, láºp tức giã từ các bằng hữu, lên đưá»ng vá» núi Thiên Hùng ngay. Äêm ấy Cao tông bị Võ háºu ép uổng mây mưa quá sức nên hôm sau không thể ra triá»u được. Trương Quân Tả tức giáºn Ä‘i thẳng và o cung, lấy tiếng vấn an nhưng thá»±c chất nhắc nhà vua nhá»› lại việc tra xét. Võ háºu cÅ©ng tâu và o, đòi triệu cả Tiết Äinh San vá» hạch há»i khiến Cao tông lấy là m khó nghÄ©, sau cùng đà nh triệu Vương Há»™i đến phán há»i:
- Khanh hãy Ä‘i SÆ¡n Tây há»i xem Tiết Cương có nhà không?
Vương Há»™i tuân chỉ, cấp tốc Ä‘i ngay. Khi đến SÆ¡n Tây, Tiết Äinh San má»i và o đà m đạo, sau khi biết ý định cá»§a Vương Há»™i thì ngÆ¡ ngác nói:
- Cương nhi vâng lệnh gia mẫu qua Tây Liêu thăm cô dượng từ lâu, dù có muốn vá» Trưá»ng An cÅ©ng không thể mau như thế được.
Vương Há»™i nghe váºy liá»n nói Tiết Äinh San viết má»™t tá» sá»› tấu, mang vá» triá»u dâng cho Cao tông. Nhà vua xem sá»› xong láºp tức gá»i Trương Quân Tả đến trách mắng:
- Tiết Cương vâng lệnh gia mẫu qua Tây Liêu thăm viếng há» hà ng. Nhà ngươi chưa nhìn rõ mặt đã vu oan cho ngưá»i khác thì tá»™i rất nặng. Từ nay trở Ä‘i nếu còn tái phạm thì trẫm quyết không dung thứ.
Trương Quân Tả thẹn quá, cúi đầu lui ra, chẳng nói tiếng nà o.
Khi ấy Võ háºu muốn láºp thêm má»™t hao viên để ngoạn cảnh nên tâu vá»›i Cao tông xuống chiếu sai ngưá»i Ä‘i khắp nÆ¡i tìm loà i hoa đẹp vá» dâng trồng. Cao tông nghe Võ háºu đòi gì liá»n chiá»u hết, láºp tức sai ngưá»i Ä‘i thi hà nh.
Võ háºu cả mừng, gá»i Trương Bảo đến. cấp cho mấy ngà n dân công để đà o ao, đắp ná»n xây lâu đà i v.v... Trương Bảo thừa dịp ấy đè nén dân chúng, bòn rút tiá»n cá»§a nhiá»u không kể xiết khiến cho nhân dân hết sức thán oán.
Vì váºy ở núi Thiên Hùng, bá»n lâu la liên tiếp bắt được những ngưá»i mang hoa vá» triá»u dâng cho thiên tá». NgÅ© Hùng toan lấy má»™t số ngắm chÆ¡i nhưng Tiết Cương can ngăn, nói:
- Lần trước cÅ©ng vì lấy đèn mà suýt hại đến tÃnh mạng cá»§a Chu Kiện, nay đừng lấy hoa là m khổ bá»n chúng nữa.
NgÅ© Hùng nghe theo. ÄÆ°á»£c và i ngà y, Tiết Cương sinh ra buồn chán, nói vá»›i NgÅ© Hùng xuống Trưá»ng An thăm bạn bè cho thá»a. NgÅ© Hùng hết sức can ngăn nhưng Tiết Cương nhất định đòi Ä‘i, đà nh phải sai và i tên gia tướng giả là m ngưá»i hầu Ä‘i theo đỠphòng bất trắc, có gì thì báo tin cho mình biết. Các tiểu anh hùng NgÅ© Hổ gặp lại Tiết Cương thì mừng rỡ vô cùng, láºp tức mở tiệc vui vầy. Trong khi ăn uống, Tần Hồng chợt thở dà i nói:
- Hiện giá» thiên tá» ham mê tá»u sắc, nghe lá»i bá»n Võ háºu khiến cho triá»u đình chẳng còn thể thống gì. Äã thế Võ háºu còn chưa vừa lòng, má»›i rồi sai Trương Quân Tả láºp má»™t hoa viên khiến bá tÃnh tổn hại không kể xiết.
Tiết Cương nghe váºy nổi máu anh hùng, thuyết phục các anh em ngà y mai đến đó xem thá» có đúng hay không. Các tiểu anh hùng vốn Ä‘ang chán ngán chẳng biết là m gì, nghe váºy thì liá»n hăm hở xin theo. Ngà y hôm sau sáu anh em đến ngá»± hoa viên, quả nhiên thấy dân phu rất đông nhưng ngưá»i nà o cÅ©ng lẩm bẩm oán thán bị ăn bá»›t tiá»n công. Tiết Cương chặn má»™t dân phu há»i:
- Ai ăn bá»›t tiá»n công cá»§a các ngươi?
Ngươì dân phu tháºt tình trả lá»i:
- Trương đại gia là m đốc công, không những ăn bá»›t tiá»n công gần má»™t ná»a mà còn hà hiếp đánh Ä‘áºp khiến tư khi khởi công đến giá» chết không biết bao nhiêu ngưá»i.
Tiết Cương trước khi Ä‘i đã có uống rượu nên nghe váºy không sao nén nổi nóng nảy, lấy Ä‘Ãnh bà i cá»§a bá»n dân phu giả là m ngưá»i khiêng đá, cùng NgÅ© Hổ Ä‘i và o hoa viên. Bá»n quân gác cá»a thấy có Ä‘Ãnh bà i thì chẳng há»i han gì cả.
Khi và o đến hoa viên, sau anh em nhìn thấy nÆ¡i đây rá»™ng mênh mông, vô số ngưá»i Ä‘ang trồng hoa, cuốc đất, là m lụng đổ mồ hôi ra ướt áo, trong khi ấy Trương Bảo thong dong ngồi uống rượu dưới óng cây, có mấy chục mỹ nữ vây quanh hầu hạ, trước mặt có cao lương mỹ vị e há». Tiết Cương thấy váºy không sao nhịn nổi, vừa chạy đến vừa lá»›n tiếng quát rầm trá»i.
NgÅ© Hổ cản lại, không được nên Ä‘á»u kinh hoảng bá» chạy vá» phá»§, để mặc Tiết Cương là m gì thì là m.
|

15-10-2008, 08:38 PM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi thứ ba mươi bảy
Cướp pháp trưá»ng anh hùng gây há»a lá»›n
Giữ tiếng trung hỠTiết chịu hà nh hình
Trương Bảo thấy Tiết Cương chạy đến thì rất tức giáºn, truyá»n quân sÄ© bắt lấy. Tiết Cương cả cưá»i, tay đấm chân đá khiến bá»n quân sÄ© nhà o lăn rồi xông tá»›i đánh túi bụi, chẳng mấy chốc Trương Bảo lăn ra chết, máu miệng máu mÅ©i chảy ra từng vÅ©ng.Tiết Cương chẳng sợ hãi, ngồi và o bà n ăn uống tá»± nhiên, khi no say rồi lăn ra đệm gấm ngá»§ má»™t giấc.
Trương Quân Tả nghe bá»n quân sÄ© báo tin con mình bị Tiết Cương đánh chết thì khóc ngất, vá»™i và o triá»u đầu cáo. Lần nà y Cao tông không thể bệnh vá»±c được nữa, láºp tức sai bá»n võ sÄ© đến hoa viên. Khi ấy Tiết Cương còn ngá»§ sai như chết nên bá»n võ sÄ© chẳng dùng sức chút nà o đã bắt trói được ngay. ÄÆ°á»ng Cao tông thấy sát nhân rõ rà ng, bất đắc dÄ© phải truyá»n lệnh giam Tiết Cương và o thiên lao, chá» chá» ngay mai sẽ xá» trảm. Các tiểu anh hùng tuy chạy vá» phá»§ nhưng vẫn cho ngưá»i thám thÃnh, nghe tin nà y thì thất kinh hồn vÃa, vá»™i chạy Ä‘i tìm Trình Giảo Kim cầu cứu.
Trình Giảo Kim cà ng nghe kể cà ng tức, chỉ mặt từng ngưá»i mà mắng:
- Hiện giỠđồng liêu cá»§a ta ngưá»i chết ngưá»i Ä‘i xa. Trương Bảo lại là ngưá»i Võ háºu yêu thương thì dù ta có tâu xin đến mấy thánh thượng cÅ©ng chẳng chịu nghe đâu. Các ngươi tá»± gây há»a thì gánh lấy, đừng là m liên lụy tá»›i ta.
Các tiểu anh hùng xúm và o má»—i ngưá»i năn nỉ má»™t câu nên cuối cùng Trình Giảo Kim xiêu lòng nói:
- Bây giá» chỉ còn má»™t cách “tẩu vi thượng sáchâ€. Vì thế ngay đêm nay các ngươi thu xếp hà nh trang đợi ở nam môn. Khi nà o cướp tù xong thì trốn qua Tây Liêu mà sinh sống, ta sẽ dùng kế cản trở khiến bá»n chúng không Ä‘uổi theo được.
NgÅ© Hổ nghe váºy cả mừng, bái tạ xong láºp tức vá» nhà sá»a soạn theo kế thi hà nh. Ngà y hôm sau, sau khi Cao tông thiết triá»u thì Trương Quân Tả quỳ xuống nhắc lại việc Tiết Cương đánh chết con mình ngay, bất đắc dÄ© Cao tông phải phán:
- Tiết Cương đánh chết ngưá»i thì phải xá» tá» Ä‘á»n mạng, tuy nhiên nghÄ© công lao cá»§a các công thần trẫm không truy cứu các ngưá»i khác.
Phán xong, Cao tông xuống lệnh cho tả Ä‘ao đến giá» ngá» sẽ thi hà nh án tá». NgÅ© Hổ biết tin thì giấu khà giá»›i trong ngưá»i, đến trước Ngá» môn tìm chá»— ẩn mặt. Khi bá»n tả Ä‘ao dẫn Tiết Cương Ä‘i ngang, NgÅ© Hổ liá»n xông ra chém giết, Ä‘uổi quan quân chạy tán loạn, sau đó cởi trói cho Tiết Cương, cùng nhau chạy trốn.
Trương Quân Tả nghe báo thì thất kinh, láºp tức Ä‘iểm mấy trăm ngá»± lâm quân Ä‘uổi theo. Khi ấy các tiểu anh hùng đã vượt qua cá»a thà nh, chạy được má»™t Ä‘oạn thì thấy Trình Giảo Kim ngồi bên vệ đưá»ng, tay cầm đèn hương chẳng biết để là m gì. Trình Giảo Kim liá»n giục:
- Các ngươi thẳng đưá»ng mà qua Tây Liêu cho mau, đã có ta ở đây cản trở rồi.
Trong khi Trương Quân Tả dẫn quân Ä‘uổi theo thì Cao tông má»›i biết tin, kinh hãi hét lên má»™t tiếng rồi nhà o xuống đất băng hà ngay tức thì. TÃnh ra ÄÆ°á»ng Cao tông tại vị được hai mươi bốn năm và vì quá ham mê tá»u sắc nên chết bất đắc kỳ tá».
Võ háºu chẳng để ý gì đến cái chết cá»§a nhà vua, vá»™i và ng sai Võ Tam Tư dẫn ba ngà n quân Ä‘uổi theo bắt cho bằng được Tiết Cương. Võ Tam Tư vâng lệnh, dẫn quân qua khá»i cá»a nam thì chợt thấy Trình Giảo Kim ngồi ở đó, vá»™i xuống ngá»±a há»i han:
- Lão thiên tuế Ä‘i đâu mà có má»™t mình váºy?
Trình Giảo Kim thở dốc đáp:
- Lão phu nghÄ© mình chẳng còn sống được bao lâu nữa nên cố đến Nam Hải dâng má»™t lần có chết cÅ©ng thá»a lòng.
Võ Tam Tư nhân đấy há»i xem có thấy Tiết Cương chạy vá» hướng nà y hay không. Trình Giảo Kim liá»n đáp:
- Lão ngồi đây nghỉ mệt đã hÆ¡n má»™t giá», nà o có thấy ai đâu. Có lẽ bá»n chúng chạy qua hướng tây cÅ©ng nên.
Nghe váºy Võ Tam Tư liá»n dẫn quân vòng qua cá»a tây.Trình Giảo Kim chá» Võ Tam Tư Ä‘i xong, cưá»i ngất rồi chạy theo các tiểu anh hùng, dặn dò má»i việc.
Võ Tam Tư không bắt được Tiết Cương thì liá»n dẫn quân trở vá», cùng Võ háºu lo tẫn táng cho Cao tông, phò con cá»§a Lý Vương lên ngôi lấy hiệu lÃ ÄÆ°á»ng Trung tông, Võ háºu tá»± xưng mình là Chiêu Nghi thái háºu. Chỉ năm tháng sau, Võ háºu phế bá» Trung tông, giáng xuống là Lư Lăng vương và đà y ra Hồ Quảng, chiếm lấy ngai và ng.
Võ háºu lên ngôi rồi đổi nhÃ ÄÆ°á»ng thà nh nhà Chu, xưng là đại Chu Tắc Thiên, phong cho Vương Hoà i NghÄ©a là m Ngá»± thiá»n sư, Trương Xương Tông là m phò mã, Trương Quân Tả và Trương Quân Hữu là Tả, Hữu thừa tướng. Tắc Thiên lên ngôi xong, nhá»› lãi cái chết cá»§a Trương Bảo thì rất tức giáºn, bà n vá»›i Trương Quân Tả tìm cách báo thù. Há» Trương còn căm tức hÆ¡n, tâu:
- Bệ hạ nhân dịp mừng tân vương, truyá»n chỉ gá»i Tiết Äinh San và gia quyến vá» triá»u. Khi đó tha hồ mà báo thù.
Tắc Thiên y tấu. Khi ấy Tiết Äinh San ở SÆ¡n Tây cÅ©ng nghe biết triá»u đình dung dưỡng gian thần là m loạn, giặc giã vì thế nổi lên khắc nÆ¡i nhưng chẳng biết là m sao, đà nh ngồi mà than thở. Chợt có gia Ä‘inh và o báo:
- Chúng tôi vừa nghe tin kinh thà nh có đại biến. Äầu tiên do Tiết tam gia tá»± và o hoa viên đánh chết Trương Bảo nên bị xá» trảm. Sau đó các tiểu anh hùng NgÅ© Hổ cướp phạm nhân bá» chạy khiến thiên tá» kinh hãi mà chết. Nay Võ háºu đã lên ngôi, truyá»n chỉ cho đòi đại vương vá» triá»u chắc là là nh Ãt dữ nhiá»u.
Tiết Äinh San nghe xong bay hồn mất vÃa, hét lên má»™t tiếng rồi lăn xuống đất bất tỉnh. Khi tỉnh dáºy, Tiết Äinh San thấy ba vị vương phi vây quanh há»i han thì ứa nước mắt nói ngay:
- Tên súc sinh Tiết Cương đã gây ra đại há»a, là m loạn cả triá»u chÃnh mất rồi.
Tiết Äinh San nghẹn ngà o má»™t lúc má»›i kể hết đầu Ä‘uôi. Phà n Lê Huê nghe xong bình tÄ©nh nói:
- Chắc chắn Võ háºu đòi tướng công vá» triá»u là để báo thù, chẳng nên tuân chỉ.
Kim Äịnh thì nóng nảy hÆ¡n, đòi là m phản cho biết mặt nhưng Tiết Äinh San gạt Ä‘i, nói:
- Cha con ta má»™t Ä‘á»i trung nghÄ©a thì không thể chống lại chiếu chỉ, huống gì việc ấy là do đứa ngá»— nghịch gây ra, có phải do mình xúi giục đâu mà trốn tránh.
Phà n Lê Huê đánh tay bói quẻ, biết Tiết Cương là Dương Phà m đầu thai trả thù cả dòng há» Tiết, thêm nữa Trương Quân Tả là cháu cá»§a Trương SÄ© Quý thì thù háºn chưa nguôi nên chắc chắn sẽ tìm hết cách hãm hại. Tuy nhiên Phà n Lê Huê không dám tiết lá»™ cÆ¡ trá»i, để mặc cho chồng quyết định.
Bốn vợ chồng còn Ä‘ang bà n bạc thì sứ giả triá»u đình đã đến nÆ¡i, Tiết Äinh San liá»n sai quân bà y hương án tiếp chỉ, sau đó thu xếp cùng ba vương phi lên đưá»ng. Vừa đến Trưá»ng An Võ háºu láºp tức xuống chỉ truyá»n Võ Tam Tư bắt giam bốn ngưá»i, lại cho năm trăm quân ngá»± lâm đến SÆ¡n Tây bắt cả gia quyến, không để sót ngưá»i nà o. Tuy váºy Trương Quân Tả vẫn chưa hết lo lắng , tâu vá»›i Võ háºu:
- Hiện giá» còn Tiết DÅ©ng, Tiết Mãnh và Tiết Cưá»ng Ä‘á»u là những danh tướng, nếu bá»n chúng là m phản thì nguy lắm. Xin bệ hạ xuống chiếu sai ngưá»i Ä‘i bắt thì má»›i yên tâm được.
Võ háºu y lá»i, sai Äinh Äiện dẫn quân qua Vân Nam bắt Tiết Mãnh, Trần Tiên dẫn quân qua Hồng La bắt Tiết DÅ©ng và Khương Thông dẫn quân ra Nhạn Môn quan bắt Tiết Cưá»ng. Tiết DÅ©ng không há» hay biết việc nà y nên Trần Tiên bắt được rất dá»… dà ng. giải vỠđến ải Lâm Äồng thì dừng binh lại cho nghỉ ngÆ¡i.
Từ Hiá»n là cháu cá»§a Từ Mạo Công, trước kia đã từng giữ chức thượng thư bá»™ há»™ nhưng sau thấy triá»u chÃnh Ä‘iên đảo thì xin từ quan vỠẩn ở Hồng La, nghe tin cả nhà Tiết dÅ©ng bị bắt thì bà n vá»›i vợ:
- Con cá»§a Tiết DÅ©ng là Tiết Giao má»›i lên ba tuổi, nếu chết hết thì há» Tiết chẳng còn ai nối dõi vì thế tôi muốn Ä‘em đứa con riêng là Từ Thanh tráo đổi để há» Tiết khá»i bị táºn tuyệt.
Vương thị nghe váºy hết sức phà n nà n nhưng Từ Hiá»n thuyết phục má»™t hồi thì nghe theo bá»i vì vợ Tiết DÅ©ng chÃnh là em gái Từ Hiá»n. Vương thị bế Từ Thanh đến ải Lâm Äồng xin được và o thăm Tiết DÅ©ng rồi thừa cÆ¡ tráo lấy Tiết Giao mang vá». Trần Tiên không há» hay biết việc nà y, giải hết gia quyến Tiết DÅ©ng giam chung vá»›i gia quyến Tiết Äinh San rồi và o triá»u phục mệnh. Toà n gia há» Tiết gặp nhau thì Ä‘á»u khóc ròng, kể lể ná»—i niá»m oan ức. Ngục quan là Dư Hoà n nghe váºy hết sức xúc động, vá» bà n vá»›i vá»›i vợ là Äá»— thị:
- Dư Vinh là con chúng ta vừa lên ba tuổi nhưng rất hay bệnh hoạn, chi bằng Ä‘em đổi lấy Tiết Giao là dòng dõi công thần, sau nà y có khi được nhá» cáºy hÆ¡n.
Äá»— thị bằng lòng ngà y, vì thế Dư Hoà n liá»n và o ngục bà n vá»›i Äinh San. Vốn đã biết đứa nhỠấy là Tư Thanh, Äinh San nghÄ© thầm:
- “Như váºy là số mệnh cá»§a Từ Thanh không chết, ta đừng cãi lại số trá»i là m gìâ€.
Vì váºy Äinh San nói xuôi theo bằng lòng cho Dư Hoà n đổi Dư Vinh lấy Từ Thanh. Äá»— thị mừng rỡ, bế Từ Thanh dá»— dà nh, mang ra vưá»n hoa cho nó khá»i khóc. Chợt khi ấy Vương Ngao lão tổ đằng vân Ä‘i qua liá»n nổi tráºn gió mang Từ Thanh vá» núi nuôi dưỡng dạy dá»—. Äá»— thị và Dư Hoà n hết sức buồn bã nhưng việc dÄ© lỡ rồi đà nh ngáºm miệng, không dám nói ra việc đổi ngưá»i.
Trong khi ấy Tiết Mãnh ở Vân Nam, má»™t đêm nằm mÆ¡ thấy có Ä‘iá»u chẳng là nh thì giáºt mình kinh sợ, vá»™i gá»i vợ dáºy kể cho nghe. Phu nhân cho đó là má»™ng mị hoang đưá»ng nên chẳng để ý tá»›i. Mấy ngà y sau có má»™t tên quân tâm phúc chạy và o báo tin Tiết Cương đánh chết Trương Bảo gây thà nh há»a lá»›n, triá»u đình đã phái quan quân đến bắt toà n gia vá» triá»u xá» tá»™i.
Tiết Mãnh nghe váºy bay hồn mất vÃa, chân tay bá»§n rá»§n, ngã lăn ra bất tỉnh. Phu nhân vá»™i cứu tỉnh chồng dáºy, háºm há»±c bà n việc dấy binh tạo phản nhưng Tiết Mãnh không nghe theo, nghẹn ngà o nói:
- Há» Tiết ta đã ba Ä‘á»i nay nổi tiếng trung thần, nếu chỉ vì việc nà y mà là m phản thì danh tiết bấy lâu nay Ä‘á»u mất hết.
Phu nhân nghe váºy khóc ròng:
- Thiếp không cãi lại ý phu quân nhưng Tiết Äẩu còn nhá» tuổi có tá»™i gì đâu mà phải chết oan ức. Hay là giao nó cho Tiết Hưng mang Ä‘i trốn để giữ lại dòng há» Tiết.
Tiết Mãnh gáºt đầu nghe theo, giao Tiết Äẩu cho Tiết Hưng, gá»i bằng nghÄ©a phụ. Khi Äinh Äiện dẫn quân triá»u đình tá»›i nÆ¡i, Tiết Mãnh không chịu nhục nên tá»± cứa cổ mà chết, phu nhân khóc than má»™t hồi cÅ©ng Ä‘áºp đầu tá» tiết chết theo. Äinh Äiện đà nh phải cho quân chôn cất hai ngưá»i tá» tế rồi dẫn quân vá» triá»u báo mệnh. Võ háºu biết váºy thì bá» qua, không nhắc tá»›i nữa.
Vá» phần Khương Thông đến Nhạn Môn quan thì khi ấy Tiết Cưá»ng cùng gia binh Ä‘i dâng hương ở núi Thái Thà nh, nghe tin ấy bèn bá» trốn luôn. Vì váºy Khương Thông không hoà n thà nh được mệnh vua, phải trở vá» chịu tá»™i. Trương Quân Tả thấy việc bắt bá»› đã đầy đủ, tâu vá»›i Võ háºu:
- Hà nh hình và o ban ngà y thưá»ng dá»… bị cướp pháp trưá»ng, xin bệ hạ xuống chỉ cho xá» tá» toà n gia há» Tiết và o ban đêm má»›i xong.
Võ háºu nghe theo, xuống chiếu truyá»n cho quân đến canh tư thì Ä‘em há» Tiết gần ba trăm ngưá»i ra pháp trưá»ng xá» trảm. Nghe tin ấy Tiết DÅ©ng thưa vá»›i cha:
- Phụ thân cùng ba vị vương phi đỠlà ngưá»i thần thông quảng đại, chẳng lẽ thấy chết mà chịu bó tay?
Tiết Äinh San thở dà i đáp:
- Cái chết Ä‘á»u có ý nghÄ©a riêng cá»§a nó, nếu chết mà được tiếng trung thần hiếu tá» thì còn chống đối là m gì?
Tiết DÅ©ng nghe váºy không dám nói nữa. Äêm hôm ấy đất trá»i sầu thảm, oán khà ngất trá»i, ba trăm con ngưá»i Ä‘á»u quỳ xuống đất má»™t lượt chá» cái chết. Äến lúc đó Phà n Lê Huê má»›i trổ thần thông, niệm chú cởi dây trói rồi đằng vân bay lên mây, là m cho trá»i đất tối Ä‘en lại, giông bão nổi lên cuồng ná»™ khiến bao nhiêu đèn Ä‘uốc Ä‘á»u tắt hết.
Lê SÆ¡n thánh mẫu ngồi trong động chợt thấy động tâm thì liá»n đánh tay bói má»™t quẻ, khi Phà n Lê Huê dùng thần thông cãi số trá»i thì hết sức kinh hãi hóa hà o quang bay thẳng đến trách mắng:
- Ngươi vì tình riêng mà dám nghịch mệnh, không sợ trá»i tru đất diệt hay sao?
Phà n Lê Huê nghe váºy rưng rưng nước mắt, thâu phép lại rồi theo sư phụ vá» núi. Khi ấy Khư Tỳ tổ sư ở động Liên Hoa núi Minh Phụng biết số Dư Vinh chưa chết nên hóa má»™t tráºn gió đưa vỠđộng nuôi dưỡng dạy dá»—. Thấy gió yên mây tạnh, Trương Quân Tả liá»n truyá»n kiểm Ä‘iểm lại, tuy thiếu mất Tiết Giao (Dư Vinh) và Phà n Lê Huê thì không dám tiết lá»™, láºp tức xuống lệnh chém đầu bằng hết.
Sau khi hà nh hình xong, Trương Quân Tả vẫn chưa hà i lòng và o tâu vá»›i Võ háºu cho yết thị truy nà Tiết Cương và phá bá» Oai Nhinh hầu phá»§ là m Thiết Ngưu phần cho cả nhà há» Tiết. Võ háºu y tấu, cho Trương Quân Tả tùy ý thi hà nh. Há» Trương liá»n sai quân Ä‘áºp phá san bằng phá»§ Oai Ninh hầu, bá» ba trăm xác chết xuống đó, lấy sắt đè lên trên đừng cho ai lấy hà i cót, đồng thá»i sai Äinh Äiện và Võ Tam Tư ngà y đêm mai phục hai bên, há»… Tiết Cương vá» cúng tế thì bắt giết luôn không cần trình báo.
Trong khi ấy Tiết Cưá»ng Ä‘ang thẳng đưá»ng đến Nhạn Môn quan trốn tránh. Khi Ä‘i ngang qua ngá»n núi Bác Quán thì gặp má»™t toán lâu la chặn đưá»ng đòi tiá»n mãi lá»™. Tiết Cưá»ng nổi giáºn, tả xung hữu đột khiến bá»n lâu la chẳng sao chống cá»± nổi, chạy lên báo cho chá»§ trại là Châu Lâm biết. Châu Lâm vốn có ngưá»i con gái tên là Kim Phiến công chúa, được tiên gia truyá»n thụ nhiá»u phép thần thông lợi hại. Trước khi xuống núi, sư phụ có cho biết sau nà y Kim Phiến công chúa sẽ có duyên pháºn vá»›i Tiết Cưá»ng nên hằng minh ngóng trong lòng .
Châu Lâm nghe lâu la báo tin, láºp tức cầm tiêu Ä‘ao, cưỡi ngá»±a phóng thẳng xuống núi đánh vá»›i Tiết Cưá»ng. ÄÆ°á»£c mấy hiệp Châu Lâm Ä‘uối sức, vá»™i và ng quất ngá»±a chạy vá» sÆ¡n trại. Kim phiến đứng trên nhìn xuống, thấy váºy vá»™i giục ngá»±a chạy như bay, nói lá»›n:
- Gia gia đừng sợ, có tiểu nhi đến trợ lực đây.
Châu Lâm cả mừng, quay ngá»±a lại cùng con đánh vá»›i Tiết Cưá»ng. Thấy mãi không thắng được địch thá»§, Kim Phiến nổi giáºn lấy má»™t bảo bối gá»i là Hồng cẩm sách quăng lên, trói nghiến Tiết Cưá»ng mang vá» sÆ¡n trại. Khi hạch há»i Châu Lâm biết Tiết Cưá»ng là tổng binh Nhạn Môn quan thì thất kinh hồn vÃa, vá»™i và ng bước xuống cởi trói xin tạ tá»™i, má»i ngồi ghế trên trà nước. Tiết Cưá»ng nhân dịp ấy bà y tá» việc nhà , toan tÃnh qua Tây Liêu tìm cô là Tiết Kim Liên để chiêu má»™ quân binh vá» báo thù.
Châu Lâm nghe xong cả mừng, kể luôn việc con gái mình được tiên gia dặn dò duyên pháºn, xin được gả Kim Phiến cho Tiết Cưá»ng để ngà y sau thêm ngưá»i báo cừu cho cha mẹ. Tiết Cưá»ng Ä‘ang lúc cô thân độc mà vâng lá»i ngay, thà nh thân vá»›i Kim Phiến.
Trong khi ấy Tiết Cương ẩn mặt ở núi Thiên Hùng, ngà y đêm vui chÆ¡i vá»›i NgÅ© Hùng chẳng há» biết tin tức gì. Mãi đến khi Hùng Kỳ nghe tin, vá»™i chạy sang Thiên Hùng thì Tiết Cương má»›i biết, Ä‘au lòng đến chết giấc hồi lâu. Khi tỉnh dáºy Tiết Cương nằng nặc đòi đến Thiết Ngưu phần cúng tế tạ tá»™i, mặc cho NgÅ© Hùng và Hùng Kỳ khuyên can cÅ©ng không chịu nghe theo. Tiết Cương thấy đâu đâu cÅ©ng có dán giấy truy nã thì không dám ra mặt, ngà y ngá»§ đêm Ä‘i. Khi và o chùa tướng quốc xin ngá»§ trá», chợt có má»™t sư ông nháºn ra, khẽ nói:
- Tam gia tháºt to gan, nÆ¡i nà o cÅ©ng có há»a hình tam gia dám khắp nÆ¡i, không thể và o Trưá»ng An được đâu.
Tiết Cương nghe váºy rất sợ hãi, đà nh phải ẩn mặt trong chùa Ãt ngà y. Khi ấy cá»±u thừa tướng là Ngụy Húc đến dâng hương, nhân lúc ngồi uống trà vá»›i sư ông thì rÆ¡i lệ thuáºt lãi việc toà n gia há» Tiết bị gian thần hãm hại. Sư ông liá»n cho biết Tiết Cương Ä‘ang tạm lánh mặt trong chùa, dẫn ra cho Ngụy Húc gặp mặt. Khi nghe Tiết Cương quyết phải đến Thiết Ngưu phần cúng tế má»™t lần tạ lá»—i vá»›i gia quyến thì Ngụy Húc liá»n nói:
- Ngươi không thể má»™t thân má»™t mình và o Trưá»ng An được đâu, chưa thấy Thiết Ngưu phần là mất mạng rồi cÅ©ng nên. Tuy nhiên nếu muốn thì ngồi chung má»™t kiệu vá»›i ta, đừng cho quân sÄ© thấy mặt là được.
Tiết Cương cả mừng, lên kiệu ngồi quay lưng lại, thiết côn để giấu má»™t vên. Ngụy Húc vẫn chưa yên tâm, dặn dò Tiết Cương cẩn tháºn:
- Khi lá»t và o Trưá»ng An rồi ngươi đừng Ä‘i vá»™i, sắm sá»a lá»… váºt xong thì chỠđêm xuống, dùng thiết côn mà gánh đến Thiết Ngưu phần. Ngươi chẳng nên khóc lóc, cÅ©ng đừng ghé phá»§ cá»§a ta mà thêm liên lụy.
|

15-10-2008, 08:44 PM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi thứ ba mươi tám
Thanh Thà nh Hổ tế Thiết Ngưu phần
Tiết Ứng Cá» mặt ngưá»i dạ thú
Tuy Tiết Cương vâng dạ nghe theo lá»i Ngụy Húc nhưng vốn tÃnh hung hăng nóng nảy nên đêm ấy xông và o đánh giết băng hết năm tên quân canh cá»a rồi má»›i chịu và o Thiết Ngưu phần bà y lá»… váºt ra cúng tế. Tiết Cương Ä‘au lòng quá nên cÅ©ng chẳng thèm giữ gìn, khóc rống má»™t hồi. Khi ấy có mấy tên quân Ä‘i tuần nghe tiếng khóc thì vá»™i chạy đến. Khi thấy Tiết Cương Ä‘ang cúng tế, phÃa ngoà i la liệt xác chết quân sÄ© thì bay hồn mất vÃa, lẳng lặng chạy vá» báo cho Äinh Äiện, Trần Tiên và Võ Tam Tư biết.
Trương Quân Tả cÅ©ng nghe tin, láºp tức dẫn quân Ngá»± lâm đến, hợp lá»±c vá»›i các tướng vây phá»§ Thiết Ngưu phần trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp. Tiết Cương tưởng đâu phen nà y chết chắc nhưng may mắn khi ấy Tần Hán và Äiêu Nguyệt Nga được Lý Tịnh cho biết nên đằng vân đứng trên mây là m phép bảo há»™, vì thế Tiết Cương đánh giết không biết bao nhiêu mà chẳng há» bị thương tÃch.
Khi thoát ra ngoà i thà nh, Tiết Cương lại bị Võ An Quốc mang quân thiết kỵ Ä‘uổi theo. Chẳng ngá» khi vừa đến gần con ngá»±a cá»§a Võ An Quốc chợt vấp phải mô đá, hất chá»§ tướng chúi nhá»§i. Tiết Cương cả mừng, Ä‘áºp cho Võ An Quốc má»™t chùy nát óc rồi xông tá»›i đánh giết tÆ¡i bá»i. Thấy quân sÄ© sau khi bá» chạy tán loạn, Tiết Cương như ngưá»i tỉnh hồn, vá»™i chạy vá» chùa tướng quốc từ giã sư ông, chỠđến tối chạy vá» Thiên Hùng sÆ¡n.
Chẳng ngá» trá»i quá tối, Tiết Cương Ä‘i lạc đến ngá»n núi khác, bị Quý Long đại vương chặn đưá»ng đòi mãi lá»™. Khi biết Tiết Cương, Quý Long vá»™i xuống ngá»±a tạ tá»™i, má»i vá» sÆ¡n trại đà m đạo. Quý Long có má»™t ngưá»i em gái tên là Quý Loan Anh, nhan sắc xinh tươi, tÃnh tình trung háºu, thấy Tiết Cương là con nhà công thần nên ngỠý muốn gả cho, cùng nhau hợp lá»±c chiêu binh mãi mã báo thù. Tiết Cương Ä‘ang lúc thân cô thế độc nên bằng lòng ngay, từ đó ở núi Quý Long mà tụ táºp quân binh.
Khi ấy Võ háºu tuổi đã cao mà lòng dâm dục không giảm, cho cả hai tên hoà thượng Trương Xương Tông và Vương Hoà i NghÄ©a và o cung hưởng lạc, chẳng để ý gì đến triá»u chÃnh. Má»™t hôm Võ háºu muốn tá» uy quyá»n, hạ lệnh cho muôn loà i hoa phải nở ba ngà y cho mình thưởng ngoạn. Tất cả hoa thần Ä‘á»u tuân chỉ, chỉ riêng hoa mẫu đơn không nở khiến Võ háºu hết sức tức giáºn, truyá»n chặt hết các gốc mẫu đơn rồi cho bà y tiệc trên lầu NgÅ© Phụng. Võ háºu bắt bá quan Ä‘em theo phu nhân, ngồi thà nh từng cặp gá»i là há»™i Uyên Ương.
Khi đã ngà ngà say, Võ háºu không giữ được lòng dâm, gá»i các phu nhân lại há»i rất tỉ mỉ vá» việc ái ân thưá»ng ngà y. Ai nấy Ä‘á»u e thẹn, cho biết thoạt đầu không thấy hứng thúc nhưng dần dần Ä‘á»u vui vẻ khiến Võ háºu rất hà i lòng. Võ háºu chợt thấy có má»™t vị phu nhân mặt á»§ mà y chau, ngồi đứng ra vẻ rất mệt má»i thì liá»n gá»i tá»›i há»i như các phu nhân trước. Vị phu nhân nà y vừa thở vừa cho biết chồng mình là Tiết Phóng Tà o là m chức Quyển Liêm đại sứ, vì thân hình to lá»›n sức lá»±c mạnh bạo nên đêm nà o cÅ©ng nà i ép quá sức, chịu không nổi má»›i sinh ra bạc nhược như thế. Võ háºu nghe xong cả mừng, láºp tức hạ chỉ gá»i Tiết Phóng Tà o và o cung thá» sức vá»›i mình.
Qua má»™t đêm, Võ háºu hết sức ưng ý phong cho Tiết Phóng Tà o là Như à quân, ở luôn trong cung hầu hạ. Mấy năm sau Võ háºu hoà i thai, tuy nhiên sinh ra má»™t đứa bé có cái đầu giống đầu lừa nên rất hổ thẹn, sai cung nga vất sau vưá»n hoa. Tình cá» Tây Phiên Trương Tương tổ sư đằng vân bay qua liá»n Ä‘em vá» núi nuôi dưỡng, gá»i là Lư Äầu thế tá».
Khi ấy Tiết Cương ở núi Quý Long chiêu má»™ được rất nhiá»u lâu la, thanh thế lẫy lừng nên tin tức đến tai Trương Quân Tả, tên gian thần vá»™i và o tâu vá»›i Võ háºu:
- Tiết Cương vốn là má»™t đứa hung hăng, nếu để lâu ngà y thế lá»±c hùng mạnh thì thể nà o cÅ©ng uy hiếp Trưá»ng An, xin bệ hạ xuống chỉ chi trừ diệt ngay má»›i được.
Võ háºu nghe theo, sai Võ Tam Tư là m nguyên soái, Khương Thông là m tiên phong, Võ Trạng Quách là m táºp háºu, Trương Quân Hữu phụ trách váºn lương, kéo đại binh đến váºy phá»§ núi Quý Long.
Ngay tráºn đầu Quý Long đánh bại quân triá»u khiến Võ Tam Tư hết sức lo sợ, vá»™i Ä‘iá»u toà n bá»™ quân tướng tá»›i tiếp trợ. Vì thế ngà y hôm sau Quý Long không sao địch lại nổi, luống cuống chân tay nên bị Khương Thông đâm trúng má»™t giáo nhà o xuống ngá»±a chết tốt. Vợ chồng Tiết Cương đóng cá»a trại có thá»§ được ba ngà y thì Võ Tam Tư dùng há»a công phóng há»a khắp bốn phÃa. Vợ chồng Tiết Cương biết ở lại không xong, cùng nhau lẻn theo đưá»ng nhá» chạy trốn nhưng lạc má»—i ngưá»i má»™t hướng.
Khi ấy Loan Anh gần tá»›i ngà y sinh nở, cố lê bước chạy đến má»™t gia trang thì chẳng còn Ä‘i nổi. Chá»§ nhân gia trang cÅ©ng há» Quý, hÆ¡n sáu mươi tuổi mà chưa có đứa con nà o nên khi biết Loan Anh thì rất mừng nháºn là m nghÄ©a nữ. Nhá» váºy Loan Anh má»›i có chá»— dung thân, sinh hạ được má»™t đứa con trai mặt như thiên lôi, lông dà i và và ng như vượn, đặt tên là Tiết Quỳ. Còn Tiết Cương lạc vợ thì chẳng biết Ä‘i đâu, chợt nhá»› đến các tiểu anh hùng NgÅ© Hổ khi trước thì tÃnh qua Tây Liêu nhưng lại sợ mất thá»i thá»i gian, đà nh phải đến núi Thiên Hùng cho gần.
Chẳng ngá» khi ấy NgÅ© Hùng bệnh gần chết còn Hùng Kỳ thì Ä‘i vắng nên Tiết Cương đà nh phải toan tÃnh đến Äăng châu mượn quân cá»§a Tiết Ứng Cá». Gặp lại ân nhân, Tiết Ứng Cá» thất kinh hồn vÃa, cố gượng nghênh tiếp nhưng lấy cá»› binh mã Äăng Châu Ãt á»i, xin Tiết Cương tạm ở Ãt ngà y để mượn thêm binh mã cá»§a Thanh Châu và Lai Châu thì má»›i đủ.
Tiết Cương không nhìn ra ác tâm cá»§a Tiết Ứng Cá», vui vẻ ở lại chỠđợi. Äêm hôm đó, Tiết Ứng Cá» và o bà n vá»›i Vương thị bắt Tiết Cương ná»™p cho triá»u đình lãnh thưởng. Vương thị kinh hãi nói ngay:
- Tướng công vong ân phụ nghÄ©a như thế chẳng sợ trá»i tru đất diệt hay sao? Nếu không có Tiết Cương giải cứu rồi nhưá»ng chức tổng binh cho thì tướng công đâu có phú quý như ngà y hôm nay.
Tuy Vương thị hết lá»i khuyên can nhưng Tiết Ứng Cá» nhất định không nghe, giáºn dữ bá» ra ngoà i sắp xếp việc phục binh để bắt Tiết Cương. Thấy chồng quá tà n nhẫn, Vương thị chán nản tá»± thắt cổ mà chết. Tiết Ứng Cá» không thèm nhìn nhá»i gì tá»›i, còn lá»›n tiếng mắng nhiếc vợ là ngưá»i vô phúc không được hưởng già u sang vinh hiển. Quả nhiên đêm ấy Tiết Ứng Cá» bắt được Tiết Cương rất dá»… dà ng.
Khi ấy có bá»™ tướng cá»§a Phà n Lê Huê trước kia là Tiết An, thấy Tiết Ứng Cá» vong ân bá»™i nghÄ©a, Vương thị chết thảm thì nổi bất bình, lén và o ngục thuáºt lại má»i việc, khuyên Tiết Cương nên tìm ngưá»i cứu giúp cho mau. Tiết Cương liá»n đưa sợi dây lưng là m tÃn váºt, nhá» Tiết An lên núi Thiên Hùng báo cho NgÅ© Hùng biết đến giải cứu. Khi ấy Võ Tam Tư đã biết tin, và o tâu vá»›i Võ háºu rồi Ä‘iểm quân tướng kéo đến Äăng Châu áp giải Tiết Cương vá» hà nh tá»™i.
Vá» phần Trình Giảo Kim và các tiểu anh chá» mãi không thấy Tiết Cương đến Tây Liêu thì rất nóng lòng, nhá» có Lý Tịnh nên má»›i biết Tiết Cương Ä‘ang gặp nạn ở Äăng Châu, vá»™i và ng dẫn quân Ä‘i ngay. Khi đến núi Thiên Hùng, Trình Giảo Kim và các tiểu anh hùng gặp Tiết An cầm tÃn váºt thì há»p nhau kéo lên núi bà n việc giải cứu. NgÅ© Hùng nóng nãy muốn kéo róc quân tướng đánh thà nh Äăng Châu đánh ngay hôm ấy nhưng Trình Giảo Kim ngăn lại nói:
- Thà nh Äăng Châu hà o rá»™ng tưá»ng cao không dá»… gì phá nổi, lại còn có quân mã cá»§a Lai Châu và Thanh Châu tiếp ứng thì chẳng là m gì được, có khi còn khiến Tiết Ứng Cá» giết Tiết Cương cho mau nữa là khác. Bây giá» phải dùng ná»™i công ngoại kÃch má»›i xong: NgÅ© Hùng giả là m hòa thượng; Uất Trì Cảnh giả là m ngưá»i bán thuốc; La Xương. Tần Hồng dẫn lâu la đánh cá»a thà nh nam và đông; Vương Tông Láºp đánh cá»a thà nh bắc; Trình Nguyệt Hiệu đánh cá»a thà nh tây, còn Tiết An là m hướng đạo.
Các tiểu anh hùng tuân lệnh, Ä‘iểm quân kéo Ä‘i, chỠđến đêm thì nổi pháo hiệu cùng xông và o má»™t lúc. Tiết Ứng Cá» chưa kịp mắc giáp thì NgÅ© Hùng và Uất Trì Cảnh đã áp lại bắt sống, sau đó phá ngục thả Tiết Cương ra. Tiết Cương Ä‘ang sẵn tức giáºn hợp cùng vá»›i Uất Trì Cảnh mở toát cá»a thà nh cho ba đạo quân tiến và o giết sạch gia quyến cá»§a Tiết Ứng Cá» rồi lấy hết lương thảo Ä‘em vá» núi Thiên Hùng.
Khi ấy Tiết Cương quỳ xuống tạ Æ¡n, Trình Giảo Kim cưá»i ngất nói:
- CÅ©ng vì các ngươi mà ta mất hết công danh chức tước, đâu còn là Lá»— Quốc công nữa. Bây giá» cần gì phải cám Æ¡n, cứ lo việc báo thù rá»a háºn là được rồi.
Tiết Cương liá»n sai giải Tiết Ứng Cá» ra, chỉ mặt mắng lá»›n:
- Ta không ngÆ¡i ngươi mặt ngưá»i dạ thú như thế. Hôm nay ta phải xem lòng dạ ngươi như thế nà o má»›i được.
Nói xong, Tiết Cương lấy dao nhá»n mổ bụng Tiết Ứng Cá» ra là m tế váºt. Quân sÄ© Äăng Châu chạy vá» kinh thà nh, ná»a đưá»ng thì gặp đạo quân cá»§a Võ Tam Tư. Nghe váºy tên gian thần cÅ©ng không dám liá»u lÄ©nh, vá»™i quay vá» tâu cho Võ háºu biết xin thêm quân cá»§a Lai Châu và Thanh Châu má»›i đủ sức đánh phá Thiên Hùng. Võ háºu chuẩn tấu, sai cả Trương Quân Tả hợp binh, rầm rá»™ kéo tá»›i vây phá»§ ngá»n Thiên Hùng. Trình Giảo Kim nghe tin vẫn bình tÄ©nh như không, há»™i các tướng lại phân công việc:
- Ngũ Hùng và Hùng Kỳ chặn đánh quân Lai châu.
- Tần Hồng và Uất Trì Cảnh đánh vá»›i quân mà cá»§a Thanh Châu. Còn lại bao nhiêu tướng theo mình tiếp ứng. Các tiểu tướng quân vừa cứu được Tiết Cương nên rất hăng hái, hùng hổ kéo binh xuống núi. Quách Äại Trung thống lãnh quân mã Lai Châu không sao cá»± nổi vá»›i hai tướng, kinh hoảng bá» chạy trối chết. Thanh Châu tổng binh là Lôi Bằng cÅ©ng bị Tần Hồng và Uất Trì Cảnh đánh cho má»™t tráºn tÆ¡i bá»i, chạy thẳng vá» Thanh Châu viết sá»› cầu cưú.
Tuy thấy đại thắng nhưng Trình Giảo Kim không kiêu ngạo, bà n với các tướng:
- Thể nà o bá»n chúng cÅ©ng xin thêm quân binh báo thù, vì thế Tiết Cương phải qua Phòng Châu đầu phục Lư Lăng vương, lấy danh nghÄ©a phục hưng nhÃ ÄÆ°á»ng thì má»›i gây thà nh thanh thế chống trả bá»n chúng được.
Tiết Cương vâng lá»i, từ giã ra Ä‘i. Chẳng ngá» khi Ä‘i qua má»™t ngá»n núi bị bá»n thảo khấu giăng dây bắt sống. Hai chá»§ trại núi nà y là Ngô Kỳ và Mã Toán có sức mạnh kinh ngưá»i, quen biết rất nhiá»u trong giá»›i giang hồ, vì thế cÅ©ng có nghe tên Tiết Cương. Khi lâu la dẫn giải vá» trại, hai vị đại vương hạch há»i, biết đó là Hắc tam gia lừng lẫy Trưá»ng An thì vá»™i bước xuống mở trói, mở lá»i xin lá»—i. Khi biết Tiết Cương Ä‘ang trên đưá»ng Ä‘i đến Phòng Châu phò tá Lư Lăng vương thì Mã Toán và Ngô Kỳ cả mừng xin Ä‘i theo để láºp công danh. Tiết Cương cÅ©ng mừng, kết nghÄ©a đồng sinh đồng tá» vá»›i hai chá»§ trại rồi ngà y hôm sau khăn gói lên đưá»ng.
Khi ấy Lư Lăng vương vẫn có tâm muốn hưng phục nhÃ ÄÆ°á»ng nên sai nguyên soái là Vương Kinh Châu hằng ngà y dẫn quân đến giáo trưá»ng luyện táºp. Vương Kinh Châu đặt má»™t cái bia ở giữa giáo trưá»ng, truyá»n cho ai bắn trúng hồng tam thì được thưởng, lại để má»™t cây siêu Ä‘ao nặng hÆ¡n má»™t trăm hai mươi cân, bất cứ ai cầm được thì ban thưởng. Ngoà i ra còn có má»™t lư hương bằng đồng nặng hÆ¡n hai trăn cân, há»… ai cách lên nổi thì được phong là m tướng.
Ba anh em Ä‘i qua giáo trưá»ng thấy ngưá»i nhá»™n nhịp mà chẳng ai bắn trúng hồng tâm thì ngứa ngáy cả chân tay, đồng chạy và o má»™t lượt: Mã Toán giương cung bắn ba mÅ©i tên Ä‘á»u trúng hồng tâm cả ba, Ngô Kỳ thì múa siêu Ä‘ao như gió thổi, còn Tiết Cương giở lư hương đồng lên chạy quanh mấy vòng má»›i để xuống. Thấy váºy ai nấy Ä‘á»u hoan hô rầm lên, Vương nguyên soái nghe tiếng liá»n khen ngợi rồi dẫn và o ra mắt Lư Lăng vương, tiến cá» là m tướng quân. Khi há»i đến há» tên, Tiết Cương cúi đầu nói:
- Nếu đại vương bằng lòng ban cho kim bà i miá»…n tá»™i chết thì tôi má»›i dám tá» tháºt.
Lư Lăng vương rất ngạc nhiên nhưng cũng bằng lòng. Khi biết đó là Tiết Cương, Lư Lăng vương ứa nước mắt nói:
- Tổ phụ cá»§a khanh phÆ¡i sương trải máºt má»›i giúp nhÃ ÄÆ°á»ng hoà n tất việc chinh Äông, chinh Tây. trẫm nghÄ© công lao ấy nên phong cho khanh là Trung Hiếu vương, Mã Toán và Ngô Kỳ là m đô đốc. Bao giá» láºp xong vương phá»§ sẽ đón Trình thiên tuế và các anh em vá» chung hưởng phú quý.
Tiết Cương nhân dịp ấy tâu xin Ä‘em quân vỠđánh Trưá»ng An nhưng Lư Lăng vương thở dà i, nói:
- con chẳng lẽ đánh mẹ. Vì thế trẫm định khi nà o mẫu háºu qua Ä‘á»i thì má»›i phế bá» nhà đại Chu láºp lại nhÃ ÄÆ°á»ng.
Tiết Cương biết không thể thuyết phục được ngay nên không nói nữa, cùng hai anh em bái tạ nháºn chức.
Trong khi ấy ở triá»u đình Võ háºu được tâu báo Dương châu đô đốc Từ KÃnh Nghiệp và Nam ÄÆ°á»ng Tiêu đại vương trá»ng dụng Lạc Tân vương rồi truyá»n hịch khắp nÆ¡i, mượn tiếng phò Lư Lăng vương để đánh phá thì rất kinh hãi, nói ngay:
- Bá»n giặc ở Thiên Hùng không đáng kể, riêng Từ KÃnh Nghiệp là tay lợi hại thì phải trừ diệt ngay. Vì thế trẫm phong cho Lý Tồn Dáºt là m nguyên soái, Ngụy Nguyên Tông là m tham mưu, Võ Huấn là háºu táºp dẫn năm mươi muôn binh xuống Giang Nam mà tiá»…u trừ.
Các tướng tuân lệnh, Ä‘iểm binh xong liá»n kéo ra khá»i Trưá»ng An. Khi ấy và o tiết trung thu nên Lư Lăng vương cho tế lá»… tổ tiên rất trá»ng háºu. Tiết Cương nhìn thấy thì tá»§i thân vô cùng, quyết định vá» Trưá»ng A tế Thiết Ngưu phần lần nữa. Lư Lăng vương không tiện ngăn cản nên sai cả Ngô Kỳ và Mã Toán theo Tiết Cương để đỠphòng bất trắc.
Ba ngưá»i Ä‘i qua các ải rất thong thả vì việc đại loạn cách đây đã ba năm, chẳng ai còn nhá»› tá»›i mặt mÅ©i. Khi tá»›i Trưá»ng An, Tiết Cương và hai anh em và o má»™t quán trá» cÆ¡m nước no say, Nhìn thấy nấm mồ chôn gần ba trăm ngưá»i trong gia quyến, Tiết Cương không sao nhịn được Ä‘au thương nên cất tiếng khóc ngất. Bá»n quân sÄ© Ä‘i tuần nghe tiếng khóc thì liá»n cấp tốc phi báo cho Võ Tam Tư biết. Lần nà y Võ Tam Tư đã có kinh nghiệm, chỉ cho quân bao vây rồi đặt đại pháo bắn và o chứ không dám xông xáo như trước.
Tiết Cương tế lá»… xong, cùng hai anh em ngồi bà y rượu thịt ra ăn uống no say rồi má»›i tÃnh đến việc phá vòng vây mà chạy.
|

15-10-2008, 08:47 PM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi thứ ba mươi chÃn
Nơi sơn trại, Giảo Kim tụ nghĩa
Chốn Tây Dương Tiết Cương mượn binh
Nhá» có sức mạnh kinh ngưá»i, ba anh em đánh phá rất dữ dá»™i khiến quân binh cả sợ, vẹt hẳn má»™t đưá»ng để cho thoát ra. Ba anh em sợ Võ Tam Tư dùng đại pháo bắn theo nên cấp tốc vượt đưá»ng chạy vá» núi Äăng Vân là nÆ¡i trước kia cá»§a Ngô Kỳ và Mã Toán chiếm cứ. Khi ấy trên sÆ¡n trại chẳng còn bao nhiêu lâu la, bá»n chúng mừng rỡ thưa:
- Từ khi hai trại chá»§ bá» Ä‘i thì có hai tên đại vương ở Cá»u Luyện sÆ¡n đến cướp sạch tà i váºt cùng lương thảo, hiện giá» chẳng còn gì.
Ba anh em nghe váºy nổi giáºn xung thiên táºp há»p hết lâu la, ngay đêm ấy kéo đến Cá»u Luyện sÆ¡n gá»i hai tên chá»§ trại ăn cướp ra đánh. Nguyên hai ngưá»i nà y là Nam Kiến và Tưởng Thanh, được Lý Tịnh sai khiến đến núi Cá»u Luyện sÆ¡n láºp trại nên thu dá»n hết lương thảo vá» núi chỠđợi. Khi ấy ba anh em đến thì liá»n mở cá»a đón và o, thuáºt lại đầu Ä‘uôi. Ba anh em thấy Cá»u Luyện sÆ¡n rá»™ng rãi, rất tiện việc chiêu binh mãi mã, luyện táºp quân tướng thì mừng rỡ vô cùng, kết nghÄ©a vá»›i Nam Kiến và Tưởng Thanh, cùng nhau ăn uống vui vầy.
Ngà y hôm sau, Tiết Cương nhá» Mã Toán và Ngô Kỳ đến Thiên Hùng sÆ¡n má»i Trình Giảo Kim và các tiểu anh hùng vá» sÆ¡n trại tụ há»p. Trình Giảo Kim thấy địa thế Cá»u Luyện sÆ¡n hiểm trở hÆ¡n hẳn Thiên Hùng có đến mấy cá»a ải, giáo trưá»ng đầy đủ thì mừng lắm, truyá»n lệnh dá»±ng cá» tuyển binh. Không bao lâu nhân dân cùng các anh hùng tứ xứ nghe tiếng kéo nhau đến đầu quân vô số.
Trình Giảo Kim lại còn lo đến lương thảo nên sai Ngô Kỳ và Mã Toán đến Phòng Châu xin Lư Lăng vương cung cấp cho má»™t số, nếu tiện thì khuyên Lư Lăng vương đổi hiệu thà nh ÄÆ°á»ng Trung Tông như trước để có chÃnh nghÄ©a hợp binh vỠđánh chiếm Trưá»ng An. Chẳng ngá» Lư Lăng vương rất kiên quyết, không chịu trái đạo bất hiếu nên chỉ bằng lòng cấp cho năm vạn thạch gạo chứ không xuất binh.
Nghe Mã Toán và Ngô Kỳ vỠbáo, Trình Giảo Kim buồn bã than lớn:
- Nếu Lư Lăng vương không chịu hợp binh thì thanh thế cá»§a chúng ta không đánh nổi bá»n gian thần, mà cÅ©ng chẳng có danh nghÄ©a gì hết thì là m sao má»i ngưá»i tuân phục.
Trình Giảo Kim than xong ngồi chống tay suy nghÄ© má»™t hồi, chợt nhá»› ra trước kia Tiết NhÆ¡n Quý bắt sống được vua nước Tây Dương ở Nhạn Môn quan, không giết mà còn háºu đãi nên bây giỠđến đó mượn quân thì chắc chắn được. Vì thế Trình Giảo Kim láºp tức sai Tiết Cương Ä‘i ngay. Tiết Cương tuân lệnh, cùng Mã Toán và Ngô Kỳ từ biệt các anh em rồi lên đưá»ng, nhắm hướng Nhạn Môn quan thẳng tiến.
Viên tướng trấn giữ Nhạn Môn quan là Châu Khôi, trước kia là thuá»™c hạ cá»§a Tiết Äinh San nên biết mặt Tiết Cương, lén mở cá»a cho ba ngưá»i Ä‘i thong thả. Khi đến Tây Dương, Tiết Cương nghe nói nhà vua đã đến giáo trưá»ng xem công chúa tỉ thà kén chá»n phò mã thì cùng hai anh em đến đó xem sao. Khi ấy vua nước Tây Dương là Trương Thiên Bảo Ä‘ang ngồi trên trướng còn Phi Châu công chúa cầm song kiếm giao đấu vá»›i các anh hùng hà o kiệt, rất lâu mà chưa có ai đánh bại được công chúa.
Ngô Kỳ và Mã Toán cÅ©ng ngứa ngáy nhảy ra giao đấu nhưng Ä‘á»u thất bại. Tiết Cương không nghÄ© đến việc lấy vợ nhưng thấy váºy tức giáºn chạy và o cùng vá»›i Phi Châu công chúa giao chiến kịch liệt, không phân được thắng bại. Vá» sau Tiết Cương phải dùng sức đánh bay song kiếm cá»§a công chúa rồi má»›i thừa cÆ¡ bắt sống nổi. Trương Thiên Bảo thấy váºy cả mừng, truyá»n nổi trống kết thúc tỉ võ, há»i han má»›i biết đó là Thanh Thà nh Hổ Tiết Cương Ä‘i mượn quân, láºp tức phong là m phò mã, thà nh thân ngay đêm hôm ấy.
Ngà y hôm sau, Tiết Cương nhắc lại việc mượn quân thì Trương Thiên Bảo bằng lòng, sai Ngô Kỳ và Mã Toán vá» trước báo tin, còn Tiết Cương phò mã thì ở lại kiểm Ä‘iểm cho đủ số, sẽ vá» sau. Trình Giảo Kim nghe báo lại thì cả mừng, láºp tức cho ngưá»i báo vá»›i Lư Lăng vương cho đúng lá»… trước khi phát pháo xuất binh.
Khi ấy Ngụy Húc ở Trưá»ng An có ý muốn dá»i gia quyến vá» Phòng Châu, nên đến từ giã Từ Hiá»n. Ngụy Húc chợt thấy má»™t đứa nhá» chừng mưá»i ba tuổi rất giống Tiết Giao thì há»i ngay đó là ai. Từ Hiá»n hoảng sợ đáp là cháu mình tên là Từ Thanh nhưng biết không thể giữ được nữa, sau khi Ngụy Húc vá» rồi liá»n gá»i Tiết Giao lại thuáºt hết đầu Ä‘uôi. Tiết Giao nghe xong khóc ngất má»™t hồi xin dưỡng phụ cho mình cúng tế Thiết Ngưu phần trước khi Ä‘i tìm các anh em toan tÃnh việc báo thù.
Äêm ấy Tiết Giao lén mở cá»a Thiết Ngưu phần và o khóc lạy, chẳng ngá» bá»n quân canh nghe được vá»™i và ng chạy Ä‘i báo vá»›i Võ Tam Tư và Trương Quân Tả. Hai tên gian thần vá»™i dẫn quân tá»›i vây phá»§ khiến Tiết Giao chẳng còn đưá»ng nà o chạy trốn. Tiết giao túng thế quá vừa toan tá»± tỠđể khá»i ô nhục thì có má»™t vì thần mặc áo nháºt nguyệt hiện ra nói Tiết Giao nhắm mắt lại rồi nổi gió đưa khá»i vòng vây.
Khi Tiết Giao mở mắt ra, thấy mình ở trong má»™t hoa viên xinh đẹp thì rất ngạc nhiên, và o thẳng trong nhà há»i han tạ lá»—i. Hoa viên ấy vốn là cá»§a Ngân Bình công chúa, vợ cá»§a Tần Hoà i Ngá»c nên khi biết đó là con cháu cá»§a Tiết NhÆ¡n Quý thì giúp đỡ ngay. Ngà y hôm sau, Ngân Bình công chúa giả Ä‘i dâng hương ở ngoại thà nh, cho Tiết Giao trà trá»™n và o đám a hoà n thoát khá»i hang hùm ổ rắn.
Tiết Giao từ trước tá»›i giá» chưa ra khá»i phá»§ bao giá» nên dầm sương dãi nắng muôn và n khổ cá»±c thì chịu không xiết, chỉ muốn nhà o đầu xuống chết cho rảnh nợ. May sao Lý Tịnh biết được hiện ra khuyên nhá»§ đưa vá» Hương SÆ¡n là m đệ tá» truyá»n dạy võ nghệ. Thấy Tiết Giao còn nhá» tuổi, Lý Tịnh liá»n cho ăn má»™t quả đà o tiên, tá»± nhiên sức mạnh trở nên phi thưá»ng đầu óc nhanh nhẹn hẳn ra nên chẳng bao lâu đã thà nh thuá»™c tháºp bát môn võ nghệ.
Lý Tịnh thấy thá»i cÆ¡ đã tá»›i, gá»i Tiết Giao và o nói:
- Ngươi hãy giả là m đạo đồng mà đến Phòng châu tìm há» hà ng, khi nà o gặp mặt thì ta sẽ cho ngưá»i mang võ khà cùng ngá»±a đến cho.
Tiết Giao tạ Æ¡n sư phụ, lần mò tìm đưá»ng mà đi. Má»™t hôm Tiết Giao và o má»™t gia trang xin cÆ¡m ăn, được má»™t thiếu phụ xin đẹp cho gạo và và i đồng tiá»n. Tiết Giao cả mừng, vừa cầm gạo tiá»n ra khá»i gia trang thì chợt có má»™t đứa bé tuổi cÅ©ng khoảng mưá»i mấy chạy lại, quát há»i:
- Äạo đồng kia! Ngươi và o nhà lấy cắp gạo tiá»n cá»§a mẫu thân ta phải không?
Tiết Giao cãi lại, lá»i qua tiếng lại khiến thiếu phụ nghe thấy chạy ra can ngăn, há»i han má»i Ä‘iá»u. Khi biết đó là Tiết Giao, thiếu phụ mừng rỡ nói:
- Tiết Cương với ta có hỠhà ng, còn đây là Tiết Quỳ, em của ngươi đó.
Tiết Quỳ nghe váºy vá»™i tạ lá»—i cùng Tiết Giao. Ngay khi ấy chợt có ngưá»i Ä‘em thương mã tá»›i, Tiết Giao biết là cá»§a sư phụ ban tặng thì nháºn ngay, thuáºt lại cho hai mẹ con Loan Anh biết. Nghe xong Tiết Quỳ liá»n khoe:
Tôi cÅ©ng có võ khà rồi. Năm trước có ngưá»i nhá» tôi bắt giùm con cá»p, tôi vừa nắm lấy Ä‘uôi thì con cá»p bá»—ng nhiên biến thà nh song chùy, trên cán đỠsức nặng là má»™t trăm cân. Sau đó có ông đạo nhân đến dạy cho tôi võ nghệ và cho má»™t con thú mình ngá»±a đầu trâu rất quý.
Tiết Giao nghe váºy liá»n xin Loan Anh cho Tiết Quỳ theo mình đến Phòng Châu tìm kiếm phụ thân. ÄÆ°á»£c Loan Anh bằng lòng, hai anh em Ä‘i há»›n hở rất mau, chẳng bao lâu đã đến Phòng Châu, tình cá» gặp Ngô Kỳ và Mã Toán nên má»›i biết Tiết Cương hiện Ä‘ang là m Trung Hiếu vương ở đó.
Tiết Giao và Tiết Quỳ định và o phá»§, chẳng ngá» khi Ä‘i ngang qua ngá»± hoa viên thì Tiết Giao trúng nhằm trái cầu cá»§a công chúa, bị bá»n a hoà n thể nữ chạy ra nÃu và o ra mắt Lư Lăng vương. Khi biết thân pháºn cá»§a hai ngưá»i, Lư Lăng vương cả mừng phán:
- Tiết Giao là cháu cá»§a Trung Hiếu vương, được công chúa gieo tú cầu thì là m phò mã, còn Tiết Quỳ giữ chức đô đốc. Nghe đồn Trung Hiếu vương là m phò mã bên Tây Dương nên chưa vá» kịp, nay hai ngươi ở đây dá»± lá»… thà nh thân rồi đón phu nhân Trung Hiếu vương vá» sum há»p.
Tiết Giao và Tiết Quỳ đồng quỳ xuống tạ Æ¡n. Äêm ấy Tiết Giao và công chúa kết duyên, động phòng hoa chúc vui vầy khôn xiết. Ba ngà y sau Tiết Giao và Tiết Quỳ má»›i rảnh rá»—i Ä‘i đón Loan Anh. Giữa đưá»ng vì không có quá xá nà o nên hai tướng phải và o am đạo sÄ© ngá»§ nhá». NÆ¡i đây có lâu la trên sÆ¡n trại dò xét khách Ä‘i đưá»ng rất kỹ, nghe Tiết Giao xưng tên há» thì liá»n chạy vá» báo cho Châu Lâm và Tiết Cưá»ng biết. Tiết Cưá»ng cả mừng, đón hai cháu vá» sÆ¡n trại bà n việc đón Loan Anh lên Cá»u Luyện sÆ¡n rồi ba chú cháu sẽ lên đưá»ng qua Tây Dương tìm Tiết Cương, đến Nhạn Môn quan thì gặp rắc rối.
Khi ấy Tiết Cương cùng vá»›i Phi Châu công chúa đã Ä‘iểm binh xong, rầm rá»™ kéo và o đất Trung Nguyên. Tướng trấn giữ ải nà y là Ngô Trung không chịu cho Tiết Cương kéo quân qua, đóng cá»a thà nh kÃn mÃt mà cố thá»§. Vì thế quân tướng cá»§a Tiết Cương không qua được mà ba chú cháu Tiết Cưá»ng cÅ©ng chẳng vượt xong. tướng quân thấy váºy nổi giáºn, xông tá»›i Ä‘áºp cho má»™t chùy vỡ nát cá»a thà nh. Ngô Trung kéo quân ra đánh bắt cÅ©ng bị Tiết Quỳ ban cho má»™t chùy vỡ óc, chết ngay tại tráºn.
Tiết Cương nhân dịp ấy cho quân trà n và o ải, khi gặp nhau má»›i nháºn ra chú cháu anh em, mừng rỡ vô cùng. Tiết Quỳ lạy phụ thân rồi cùng nhau kéo thẳng vá» Cá»u Luyện sÆ¡n mở tiệc ăn mừng. Hôm sau Tiết Cương sai Ngô Kỳ và Mã Toán đến Phòng Châu dâng biểu cho Lư Lăng vương. Nhà vua hết sức vui mừng, phong cho Tiết Cương là m đại nguyên soái, Trình Giảo Kim là m quân sư. Từ đó thanh thế cá»§a Tiết Cương cà ng ngà y cà ng hùng háºu, nhân dân và quan quân Ä‘á»u căm ghét Võ háºu theo vá» rất đông.
Tin tức chẳng bao lâu vá» tá»›i Trưá»ng An. Võ Tam Tư kinh hãi chạy và o hoà ng cung tâu lại vá»›i Võ háºu cho xuất binh ngăn chặn. Võ háºu chuẩn tấu, phong cho Võ Tam Tư là m đại nguyên soái, Khương Thông là m tiên phong, Mã Láºp là m háºu táºp, Ä‘iểm năm mươi muôn binh tiến đánh Cá»u Luyện sÆ¡n.
|

15-10-2008, 08:50 PM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi thứ bốn mươi
Tam Tư quyết đánh Cá»u Luyện sÆ¡n
Lý Tịnh ban bảo váºt phá phép
Khi đại quân tiến đến Cá»u Luyện sÆ¡n, Võ Tam Tư liá»n sai Khương Thông đến chân núi khiêu chiến. Tiết Cương láºp tức Ä‘iểm quân xông ra bà y tráºn. Thấy mặt Tiết Cương, Khương Thông nói ngay:
- Ta nghe danh ngươi ba lần tế Thiết Ngưu phần, ba lần đại náo thì tháºt là anh hùng. Nếu ngươi chịu quy thuáºn triá»u đình đại Chu thì ta sẽ tâu xin xá tá»™i vừa rồi, phong chức cho ngươi được vẻ vang.
Tiết Cương mắng lại ngay:
- Tặc tá»! Ta và ngươi Ä‘á»u là tôi thần nhÃ ÄÆ°á»ng, há cúi đầu chịu lòn quần má»™t đứa đà n bà hay sao? Ngươi ăn bổng lá»™c nhÃ ÄÆ°á»ng mà đem quân Ä‘i đánh nhÃ ÄÆ°á»ng thì còn để sống là m gì cho cháºt đất.
Mắng xong Tiết Cương múa côn Ä‘áºp tá»›i tức thì. Khương Thông dùng siêu Ä‘ao đón đỡ rồi giao tranh vá»›i Tiết Cương kịch liệt. HÆ¡n ba mươi hiệp không phân được thắng bại, thấy trá»i đã tối, hai tướng Ä‘á»u dừng tay lui quân vá» nghỉ ngÆ¡i. Ngà y hôm sau, Khương Thông dẫn quân tá»›i chân núi bà y tráºn NgÅ© Hổ Bá SÆ¡n, có năm cá»a và năm tướng trấn giữ, cá» quạt cÅ©ng chia ra là m năm mà u khác nhau.
Tiết Cương chưa há» phá tráºn bao giá», vì thế sai NgÅ© Hùng và Hùng Kỳ xông thẳng và o đánh rốt cuá»™c bị năm tướng đại Chu vây đánh dữ dá»™i, đà nh phải bại tráºn chạy vá». Khi ấy Tiết Quỳ và Tiết Giao giải lương vá» tá»›i, thấy Khương Thông và các tướng Ä‘uổi theo Hùng Kỳ và NgÅ© Hùng thì liá»n giục ngá»±a chạy lại ngăn chặn. Khương Thông thấy Tiết Quỳ còn nhá» tuổi thì rất khinh thưá»ng, ngỠđâu khi đỡ đưá»ng chùy cá»§a Tiết Quỳ thì gần muốn gãy cả tay, kinh sợ bại tẩu.
Tiết Quỳ nhá» có con dị thú mình ngá»±a đầu trâu nên Ä‘uổi kịp, giÆ¡ chùy Ä‘áºp má»™t nhát tháºt mạnh khiến Khương Thông cả ngưá»i lẫn ngá»±a Ä‘á»u nát như tương. Quân đại Chu thấy chá»§ tướng chết thảm thì tá»± động bá» chạy tán loạn.
Thừa cÆ¡ há»™i ấy, các tướng Cá»u Luyện sÆ¡n xông lên má»™t lượt, Tần Má»™ng đánh chết Hứa Kỳ, Uất Trì Cảnh đánh chết Thổ Siểu, còn những tướng khác Ä‘á»u bị La Xương, Trình Nguyệt Hiệu tiêu diệt hết. Võ Tam Tư thất kinh hồn vÃa lui quân và o trại toan cố thá»§ nhưng Tiết Quỳ Ä‘ang lúc hăng máu, xông thẳng đến phá nát luôn cánh cá»a khiến Võ Tam Tư sợ quá chạy thẳng vỠải Lâm Äồng, đà nh phải viết sá»› vá» triá»u xin cứu viện.
Võ háºu Ä‘á»c sá»› xong liá»n há»i bá quan xem có kế sách gì không. Trương Quân Tả liá»n tâu:
- Hiện giá» trong triá»u vẫn còn nhiá»u tướng giá»i, nếu bệ hạ xuống chỉ sai Mã Thanh, Kim Ngô và Dư Vương thống lÄ©nh quân mã thì tất toà n thắng.
Võ háºu nghe váºy liá»n phong cho Mã Thanh là m tả nguyên soái, Dư Vương là m hữu nguyên soái, Ä‘iểm hai muôn binh đến ải Lâm Äồng phụ giúp Võ Tam Tư má»™t tay. Trình Giảo Kim nghe tin nà y thoáng lo lắng, nói vá»›i chư tướng:
- Mã Thanh và Dư Vương là hai danh tướng, không thể xem thưá»ng được. các tướng ra tráºn nhá»› đỠphòng cẩn tháºn.
Hai tướng Tây Liêu là Lý Äại Nguyên và Châu ThÃnh chưa biết danh hai tướng, nghe váºy rất tức giáºn, xin Trình Giảo Kim cho ra tráºn trổ tà i. Chẳng ngá» Võ Tam Tư đã cho mai phục sẵn, cả hai tướng Tây Liêu Ä‘á»u bị loạn tên mà chết.
Tiết Cương thấy hai tướng cá»§a mình chết thảm thì Ä‘au xót vô cùng, bà n vá»›i Trình Giảo Kim tìm kế báo thù. Trình Giảo Kim liá»n nói:
- Hiện giá» quân dịch á»· thắng tráºn nên chắc sẽ không đỠphòng cẩn máºt, nếu dùng kế cướp trại thì thắng được ngay.
Tiết Cương nghe theo, đêm ấy sai Tần Hồng và Uất Trì Cảnh dẫn quân đánh và o bên tả, La Xương và Vương Tông Láºp đánh và o bên hữu. Còn bao nhiêu theo mình đánh thẳng và o trại, tiếp ứng cho hai đạo quân khi cần.
Quả nhiên đêm ấy quân đại Chu không há» có phòng bị, khi nghe tiếng pháo nổ vang má»›i hoảng sợ chạy Ä‘i tìm võ khÃ. Mã Thanh vừa kịp lên ngá»±a thì từ đâu Uất Trì cảnh xông và o như gió lốc, Ä‘áºp cho má»™t thiết tiên và o ngá»±c, nhà o xuống ngá»±a chết tốt. Tần Hồng nhân dịp ấy thúc quân trà n cà o đánh phá tÆ¡i bá»i.
PhÃa bên hữu La Xương tả xông hữu đột như chá»— không ngưá»i. Dư Vương vừa chạy ra định đánh vá»›i La xương thì Tiết Quỳ bất ngá» chạy đến ban cho má»™t chùy biến thà nh đống thịt vụn. Quân ÄÆ°á»ng đánh giết thẳng tay, Ä‘oạt được lương thảo, võ khà không biết bao nhiêu mà kể, còn Ä‘uổi theo truy kÃch Võ Tam Tư hÆ¡n ba mươi dặm má»›i chịu quay trở vá».
Võ Tam Tư không nghe quân địch reo hò nữa má»›i dám dừng lại, kiểm Ä‘iểm tổn thất tám muôn quân, Mã Thanh, Dư Vương và các tướng chết hÆ¡n hai chục thì bay hồn mất vÃa, chạy thẳng vỠải Lâm Äồng viết sá»› cầu cứu. Võ háºu nháºn được sá»› thì ngá»a mặt than dà i, chẳng biết phải là m sao chống cá»±. Trương Quân Tả thấy váºy bước ra cúi đầu tâu:
- Theo thiển ý cá»§a hạ thần thì Trung Tam vương vì sÆ¡ suất không đỠphòng nên má»›i bại tráºn chứ không phải địch quân giá»i giang. Nay bệ hạ phong cho Triệu Nhân là m tiên phong, Thà nh Quốc công Thượng Quan NghÄ©a là m đại tướng, Giao Nguyên là m phó tướng, Thà nh Khôi và Tiá»n Thông là m tả chi hữu dá»±c, võ thám hoa Tùng Bà nh là m háºu táºp, Tá» Quốc công Mã Lương váºn chuyển lương thảo thì lo gì không bắt được Tiết Cương?
Võ háºu chuẩn tấu, xuống chiếu cho các tướng được tiến cá»a theo đó mà thi hà nh. Khi ấy Tiết Cương Ä‘ang định cho quân vá» Phòng châu váºn thêm lương thá»±c thì nghe tin đại quân triá»u Chu kéo quân đến, vá»™i và o phi báo cho Trình Giảo Kim biết, bà n bạc cách đối phó. Trình Giảo Kim nói ngay:
- Trong số các tướng ấy Ä‘á»u là tay tầm thưá»ng. Ta chỉ lo Triệu Nhân và Bá Tùng Bà nh mà thôi.
Tiết Cương nghe váºy cÅ©ng bá»›t lo lắng, chỉnh đốn quân mã chá» giao chiến. Ngà y hôm sau, thấy có Triệu Nhân, Thà nh Khôi và Tiá»n Thông đến khiêu chiến, bốn anh em Ngô Kỳ, Mã Toán, Nam Kiến và Tưởng Thanh đồng xin ra tráºn láºp công. Tiết Cương biết Triệu Nhân rất lợi hại nên không bằng lòng, tuy nhiên bốn anh em năn nỉ quá thì đà nh phải ưng thuáºn. Trình Giảo Kim cÅ©ng hÆ¡i lo, vì thế sai luôn cả Tần Hồng và Uất Trì Cảnh ra lượt tráºn.
Các tướng kéo quân ra bà y tráºn, nhìn sang bên kia thì thấy Triệu Nhân mình cao chÃn thước, râu đỠmắt lồi, cầm thương Thái Dương hết sức uy dÅ©ng. Triệu Nhân liá»n quát lá»›n:
- Mấy tên thảo khấu kia thấy ta tới đây mà chưa chịu xuống ngựa đầu hà ng hay sao?
Tưởng Thanh nghe váºy nổi giáºn múa thương xông ra đánh. ÄÆ°á»£c má»™t lúc Tưởng Thanh Ä‘uối tay, Nam Kiến liá»n thúc ngá»±a chạy lên tiếp trợ nhưng Triệu Nhân chẳng há» nao núng, múa thương Thái Dương cà ng lúc cà ng nhanh. Má»™t lúc sau cây Thái Dương tá»a ánh hà o quang chói lòa khiến hai tướng tối tăm mặt mÅ©i, không nhìn thấy đưá»ng đón đỡ nên bị Triệu Nhân đâm chết cả hai.
Trước đó Ngô Kỳ và Mã Toán cÅ©ng xông ra tiếp trợ nhưng bị Tiá»n Thông và Thà nh Khôi chặn lại, giao đấu kịch liệt. Hai tướng vốn đánh cầm đồng nhưng khi thấy Nam Kiến và Tưá»ng Thanh chết thì thất kinh, sÆ¡ hở bị Tiá»n Thông và Thà nh Khôi lấn lượt chém chết. Tần Hồng và Uất Trì Cảnh thấy váºy vá»™i xông ra đánh vá»›i Triệu Nhân cho quân sÄ© cướp xác mang vá».
Uất Trì cảnh trổ thần lực quất trúng roi và o vai khiến Triệu Nhân hoảng sợ bỠchạy.
Tiết Cương nghe tin bốn tướng chết má»™t lúc thì liá»n nổi chiêng thu binh vá» kiểm Ä‘iểm, hết sức thương xót cho bốn anh em kết nghÄ©a.
Triệu Nhân tuy bị trúng má»™t roi nhưng nhá» có tiên dược nên chẳng há» hấn gì, và o báo công được Võ Tam Tư ban thưởng rất háºu. Ngà y hôm sau, Triệu Nhân lại đến khiêu chiến nhưng Tiết Cương sợ các tướng thiệt mạng vì cây thương Thái Dương nên không cho ai ra đối chiến.
Vá» phần Tiết Giao và Tiết Quỳ giải lương vá» gần tá»›i Cá»u Luyện sÆ¡n thì chợt thây Lý Tịnh hiện ra nói:
- Sở dÄ© Triệu Nhân thắng được ngươi là vì có cây thương Thái Dương tá»a hà o quang là m lóa mắt địch nhân. Nay ta ban cho ngươi má»™t cây trâm Thái Dương để đối phó vá»›i hắn.
Lý Tịnh đưa bảo váºt cho Tiết Giao xong liá»n hóa gió bay mất. Hai tướng vá» tá»›i chân núi, thấy Triệu Nhân Ä‘ang đứng dương oai diện võ, lá»›n tiếng mắng chá»i thì nổi giáºn. Tiết Giao thúc ngá»±a công đến mắng lại. Triệu Nhân thấy Tiết Giao còn nhá» tuổi thì khinh thưá»ng, múa thương đánh luôn.
Hai tướng đánh được chừng hai mươi hiệp thì cây thương Thái Dưong bắt đầu tá»a hà o quang ra chói mắt, Tiết Giao liá»n lấy trâm Thái Dương cà i lên tóc, bao nhiêu hà o quang Ä‘á»u biến mất hết. Triệu Nhân thấy phép cá»§a mình bị phá thì nổi giáºn, xông đánh đánh nhầu vá»›i Tiết Giao. Thà nh Khôi và Tiá»n Thông thấy váºy thúc ngá»±a tiếng lên toan trợ lá»±c cho Triệu Nhân nhưng bị Tiết Quỳ chặn lại.
Tiết Cương ở trên núi nghe quân sÄ© báo tin thì liá»n dẫn các tướng chạy xuống trợ chiến. Khi ấy Tiết Quỳ đã trổ thần lá»±c Ä‘áºp chết Tiá»n Thông và Thà nh Khôi, Ä‘ang xông và o tiếp tay vá»›i Tiết Giao nên Tiết Cương thừa cÆ¡ há»™i vây đánh luôn để báo thù cho bốn anh em kết nghÄ©a. Triệu Nhân không sao chống nổi vá»›i ba hổ tướng, luống cuống chân tay nên rốt cuá»™c bị Tiết Giao đâm cho má»™t thương, nhà o xuống ngá»±a chết tốt.
Quân ÄÆ°á»ng thấy váºy hết sức phấn khởi, trà n và o trại quân đại Chu đánh giết. Thấy bốn tướng giữ cá»a thiệt mạng, Thượng Quan NghÄ©a vá»™i xông ra, vừa gặp lúc hai tiểu anh hùng Uất Trì Cảnh và Tần Hồng phóng ngá»±a tá»›i nÆ¡i. Thượng Quan NghÄ©a bị hai tiểu anh hùng vây đánh thì không sao dỡ gạt được hết, bị La Xương thừa cÆ¡ từ phÃa sau đâm cho má»™ thương chết tốt. Tiết Giao tiến thẳng và o trung quân tìm kiếm nhưng khi ấy Võ Tam Tư biết thân đã trốn chạy từ lâu. Tráºn nà y quân ÄÆ°á»ng chiếm được không biết bao nhiêu lương thảo.
Võ Tam Tư chạy trối chết, đến khi không còn nghe tiếng quân Ä‘uổi theo thì má»›i dám dừng lại, may mà còn được hai tướng là Giao Nguyên và Bá Tùng Bà nh theo kịp. Võ Tam Tư còn than thở chưa biết là m sao thì chợt có má»™t đạo nhân đến xin ra mắt. Võ Tam Tư cả mừng, má»i và o há»i han danh tÃnh thì được đạo nhân cho biết:
- Bần đạo hiệu là Tịnh Sơn, tu hà nh ở động Vô Tâm núi Thanh Hư. Vừa rồi bần đạo biết đệ tỠlà Triệu Nhân bị Tiết Giao đâm chết nên quyết xuống báo thù.
Võ Tam Tư nghe váºy cả mừng, bà y tiệc thiết đãi Tịnh SÆ¡n rất trá»ng háºu. Ngà y hôm sau, Võ Tam Tư cho quân trở lại Cá»u Luyện sÆ¡n, cho Tịnh SÆ¡n đến trước trại khiêu chiến. Tiết Cương định xuất quân nhưng Trình Giảo Kim cản lại sai các tiểu anh hùng theo Tần Hồng ra tráºn.
Tần Hồng thấy đạo nhân gầy ốm như con ma đói thì báºt cưá»i, xông và o đánh đánh ngay. Tịnh SÆ¡n vốn võ nghệ rất kém, thấy váºy liá»n lấy vòng Liên Hoà n ném ra. Tần Hồng bị trúng và o đầu nhà o xuống ngá»±a tức thì. Thấy Tịnh SÆ¡n định xông lại giết chết Tần Hồng, Uất Trì Cảnh vá»™i thúc ngá»±a tiến ra ngăn cản, rốt cuá»™c cÅ©ng bị vòng Liên Hoà n đánh bất tỉnh.
Tiếp theo các tiểu anh hùng như NgÅ© Hùng, La Xương, Hùng Kỳ lần lượt xông ra Ä‘á»u bị Tịnh SÆ¡n dùng vòng Liên Hoà n đánh bất tỉnh bằng hết. Tiết Quỳ nổi giáºn, táºn lá»±c đánh má»™t chùy rất mạnh khiến Tịnh SÆ¡n đón đỡ gần muốn gạy tay, vá»™i và ng quay ngá»±a bá» chạy. Tiết Quỳ Ä‘uổi theo liá»n bị Tịnh SÆ¡n dùng vòng Liên Hoà ng ném ngược trở lại, cÅ©ng nhà o xuống ngá»±a bất tỉnh. Tiết Giao cho quân mang các tướng vá» trại cứu chữa, còn Tịnh SÆ¡n cÅ©ng sợ hại lui vá» trại.
Thấy các tướng Ä‘á»u thoi thóp, chẳng thuốc thang nà o cứu được, Tiết Cương bất đắc dÄ© phải sai quân treo miá»…n chiến bà i.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
áóõãàëòåðñêèé, doc truyen tiet dinh san, êåðàìîãðàíèò, tiet dinh san 4vn, tiet dinh san chinh tay, tiet dinh san hoi thu 4, tiet dinh san trinh tay, tiet dinh sang chin tay, tiet dinh sang chinh tay, tiet dinh sn hoi 50, tietdinhsan chinhtay, tietdinhsangchinhtay, ÷åëñè  |
| |