16-10-2008, 02:12 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Viên Äạn Cuối Cùng
Äã có lệnh tấn công. Tấn nhá»m dáºy trong hố cá nhân cá»§a mình để ra hiệu cho các chiến sÄ© thuá»™c quyá»n chuẩn bị xung phong. Äây đã là đợt tấn công thứ tư cá»§a đơn vị anh lên cái đồn địch phÃa trên ngá»n đồi. “Äã ba đợt tấn công trước thất bại rồi, và đợt nà y có chết cÅ©ng không thể thất bại được nữaâ€. Tấn nghiến răng nghÄ© bụng và theo thói quen trước khi xung tráºn, anh kiểm tra lại khẩu súng ngắn cá»§a mình. Chỉ còn má»™t viên đạn duy nhất, nằm trÆ¡ trá»i trong há»™p tiếp đạn. Không kịp quay trở lại chân đồi để lấy thêm đạn nữa rồi. Anh lầm lì đóng băng, lên đạn và vung cao khẩu súng.
Xung phong !
Tấn hét lên má»™t tiếng dữ dá»™i rồi nhảy ra khá»i hố cá nhân cá»§a mình để lao thẳng lên phÃa đồn địch. Những tiếng hô xung phong nối tiếp nhau cá»§a các chiến sÄ© trong đơn vị anh khi há» cÅ©ng à o à o xông theo. Dãy hà ng rà o kẽm gai dà y đặc, treo đầy mìn bẫy phÃa trước đồn địch đã bị nhóm xung kÃch cá»§a đơn vị anh phá tan trước đó, mở ra má»™t con đưá»ng xông thẳng và o táºn dãy lô cốt trung tâm, phÃa trên ngá»n đồi.
Ngay láºp tức, đạn pháo cá»§a địch bất ngá» bùng lên dữ dá»™i. Những ánh lá»a nháng lên soi rõ những hố bom, hố pháo nham nhở. PhÃa cao trên đỉnh đồi, nÆ¡i những lô cốt phòng ngá»± cá»§a địch quân sáng rá»±c lên vì ánh lá»a đạn liên thanh bắn và o đội hình xung kÃch cá»§a quân ta. Trên cao ánh sáng hoả châu chói sáng treo báºp bùng lÆ¡ lá»ng giữa bầu trá»i đêm.
“Hừm. Hoả lá»±c cá»§a địch như thế nà y thì bao giá» quân ta má»›i chiếm được đồn đâyâ€. Tấn nghÄ© bụng khi anh quay đầu nhìn lại phÃa sau, nÆ¡i các chiến sÄ© trong đơn vị cá»§a anh Ä‘ang lao lên. Trong ánh sáng chói loà cá»§a đạn pháo và ánh sáng báºp bùng cá»§a pháo sáng, Tấn sững ngưá»i lại khi không nhìn thấy má»™t chiến sÄ© nà o còn theo anh. Má»™t và i thân hình nằm gục mặt xuống đất. Má»™t thân ngưá»i bất động vắt qua má»™t Ä‘oạn rà o kẽm gai. Có cả mấy bóng ngưá»i Ä‘ang cắm đầu chạy ngược lại phÃa sau, nÆ¡i há» vừa xuất phát.
Chẳng suy nghÄ©, Tấn nghiến răng lao lên phÃa trước. Anh vấp ngã, lồm cồm bò dáºy, lao lên để rồi lại vấp ngã nữa. Có đến bốn năm há»ng súng máy từ các lô cốt trên cao Ä‘ang khạc đạn và o đội hình xuất phát cá»§a đơn vị anh. Những vệt đạn lá»a lừ lừ vạch sáng trá»i đêm, cùng những tiếng nổ inh tai nhức óc ầm vang lên xung quanh. Quan sát phÃa trước, anh nhìn thấy tầm đạn bắn cao hÆ¡n vị trà cá»§a anh Ä‘ang nằm. Äiá»u đó có nghÄ©a là anh đã lá»t qúa sâu và o trong vị trà phòng thá»§ cá»§a địch, và đơn vị xung kÃch cá»§a anh có lẽ Ä‘ang bị kẹt đâu đó bên ngoà i hà ng rà o kẽm gai đầu tiên ở lưng chừng đồi.
Tấn nghiến răng chỠđợi cho loạt súng hướng vá» phÃa anh vừa dứt liá»n lao vá»t lên. Vung cao khẩu súng ngắn, anh xông thẳng và o trong bóng đêm trước mặt.
“Xung phong ! Xung....â€
Má»™t ánh lá»a bùng lên ngay trước mặt khiến thân hình anh bay bổng lên không và rÆ¡i tá»t ngay xuống má»™t cái hố sâu hoắm. Cú ngã Ä‘au Ä‘iếng nhưng anh vẫn còn tỉnh táo. Anh vùng dáºy ngay sau cú ngã trá»i giáng đó nhưng đột nhiên cả ngưá»i đổ sụp xuống. Äau nhói ở ngay đùi trái khiến cho anh không thể đứng lên được. Ở dưới cái đáy hố lổn nhổn đất đá, anh mò mẫm tìm xem vết thương cá»§a mình. Chân trái cá»§a anh đã bị gãy và máu tuôn ra xối xả theo dá»c đùi. Có lẽ má»™t mảnh đạn pháo đã phạt sâu và o phÃa trên đầu gối khiến xương đùi anh vỡ vụn ra. Nghiến răng chịu Ä‘au, anh cởi dây nịt quần ra để quấn garo cầm máu. Nhìn cái chân mình gãy quặt vá» sau má»™t cách kỳ dị, cùng vá»›i máu Ä‘ang tuôn ra xối xả, anh biết mình đã bị má»™t vết thương vô phương cứu chữa.
“Mẹ kiếp ! Thế là hết. Mình sẽ ngá»§m ở cái hố chết tiệt nà yâ€. Tấn báºt lên má»™t tiếng chá»i thá» và lần mò tìm kiếm khẩu súng ngắn vẫn còn trong tay anh vá»›i vòng dây quấn quanh cổ tay. Anh nắm chắc lấy nó và có má»™t cảm giác yên tâm hÆ¡n. Khẩu súng nà y sẽ giúp anh ra Ä‘i thanh thản, không Ä‘au đớn. Trải qua bao chiến tráºn ác liệt, anh thấy nhiá»u đồng đội cá»§a mình đã bị Ä‘au đớn, hoảng loạn như thế nà o khi phải đối diện vá»›i cái chết. “Thế là chỉ chốc lát nữa đây, mình sẽ phải chấm dứt bốn năm trá»i chinh chiến lẫy lừng cá»§a mình ở trong cái hố tối Ä‘en nà y. Nhưng thế cÅ©ng đã là thá» lắm rồi so vá»›i bao đồng đội đã ngã xuống trước anh. Chỉ hy vá»ng là đến lúc đó mình sẽ không phải Ä‘au đớn nhiá»uâ€. Anh tá»± nhá»§ và nhét khẩu súng ngắn và o ngưá»i.
Anh đỠđẫn nhìn chung quanh và lá» má» nháºn thấy mình Ä‘ang ở dưới má»™t cái hố bom. Má»™t hố rất sâu, cao vượt đầu ngưá»i vá»›i thà nh đất nham nhở. “Hừm. Nếu quân ta chiếm được đồn thì há» sẽ rất khó khăn để tìm ra xác cá»§a mìnhâ€. Anh chá»i thá» má»™t lần nữa và quì dá»±a ngưá»i lên cái chân là nh thở dốc.
Äá»™t nhiên anh có cảm giác khác lạ phÃa sau lưng. Quay phắt ngưá»i lại, anh nhìn thấy má»™t thân ngưá»i nằm dá»±a và o thà nh hố đối diện, mắt mở thao láo nhìn anh.
Ãnh sáng cá»§a hoả châu soi rõ cho anh thấy kẻ đó. Má»™t tên lÃnh ngụy vá»›i bá»™ đồ nhảy dù loang lổ nằm dá»±a và o thà nh hố bom Ä‘ang nhìn chòng chá»c và o anh. Nhanh như chá»›p, Tấn rút phăng khẩu súng ngắn ra chÄ©a thẳng và o mặt tên lÃnh và định siết cò. Nhưng anh chợt ngừng tay lại khi nhìn thấy ánh mắt long lanh kỳ lạ cá»§a tên lÃnh ná». Hắn vẫn nằm thản nhiên nhìn và o há»ng súng Ä‘ang chÄ©a và o hắn vá»›i vẻ mặt câng câng thách thức, cứ như thể hắn Ä‘ang mong cho khẩu súng trong tay anh khạc đạn và o mặt hắn váºy. Tháºm chà anh còn thấy hắn gáºt đầu ra dấu như bảo anh hãy bóp cò Ä‘i. Hãy bắn hắn ngay Ä‘i...
Tấn ngạc nhiên dừng tay. Rồi anh tháºn trá»ng má»™t tay tỳ khẩu súng ngắn và o giữa hai con mắt Ä‘ang mở thố lố nhìn anh, tay kia lần mò trên ngưá»i hắn. Ngay láºp tức anh đụng phải vết thương trên ngá»±c cá»§a tên lÃnh ná». Kinh nghiệm cá»§a má»™t ngưá»i lÃnh dà y dạn tráºn mạc như anh thì không cần phải suy Ä‘oán lâu, anh biết tên lÃnh nà y đã bị thương rất nặng. Ngá»±c hắn có lẽ đã bị má»™t mảnh pháo găm và o khiến nó vỡ toác ra. Anh có thể nhìn thấy những bong bóng máu cá»§a tên lÃnh ná» Ä‘ang pháºp phù sùi ra trên vết thương mở toang hoác trên ngá»±c. Hắn đã mất rất nhiá»u máu và chỉ còn nước chá» chết. Äiá»u hắn cần bây giá» không phải là cứu chữa nữa mà là má»™t viên đạn ân huệ.
Tấn im lặng đưa nòng súng ra khá»i mặt hắn và tháºn trá»ng lùi lại để ngả mình dá»±a lưng và o thà nh hố đối diện. Là m như không biết đến sá»± có mặt cá»§a tên lÃnh Ä‘ang bị thương kia, anh nhét khẩu súng ngắn và o bao Ä‘eo bên hông, không quên mở hé bao súng để cho hắn thấy anh có thể rút ra bất cứ lúc nà o. Thỉnh thoảng anh ngó chừng tên lÃnh để biết hắn vẫn Ä‘ang im lặng quan sát anh. Hắn nhìn anh thản nhiên bằng đối ánh mắt rất lạ. Má»™t đôi mắt trống rá»—ng vô hồn. Anh ngồi đối diện vá»›i tên lÃnh ngụy và lấy là m khó chịu khi ánh mắt cá»§a hắn cứ nhìn Ä‘au đáu mãi và o anh. Nó khiến anh phải dá»±a sát và o thà nh hố để kÃn đáo giấu mặt mình khá»i ánh sáng cá»§a những trái hoả châu Ä‘ang treo lÆ¡ lá»ng trên đầu. Vẫn cảnh giác vá»›i tên lÃnh ná», anh giá»ng tai nghe ngóng tình hình cá»§a tráºn đánh vẫn Ä‘ang diá»…n ra phÃa bên trên. Tiếng súng đã giảm nhiá»u khiến anh biết quân ta đã không còn tiến lên được đến ná»a ngá»n đồi, nÆ¡i anh Ä‘ang chá» chết trong cái bẫy sâu hoắm nà y.
Äá»™t nhiên tên lÃnh ngụy lên tiếng. Giá»ng nói cá»§a hắn mạnh mẽ và khác hẳn vá»›i cái hình hà i đẫm máu tả tÆ¡i cá»§a hắn :
- Mà y còn chỠgì nữa ?
- Chá» cái gì ? Anh ngạc nhiên há»i lại.
- Xì. Tên ngụy xì ra má»™t tiếng khinh bỉ rồi nói : Cho tao vá» chầu trá»i bằng má»™t viên đạn.
Anh nhìn hắn lạnh lùng nói :
- Chúng tao không bắn giết tù binh.
- Tao không phải là tù binh nên mà y chỉ việc kê nòng súng và o đầu tao rồi bóp cò một cái. Thế là xong.
Cái giá»ng lạnh lùng, ngang ngược cá»§a hắn khiến anh không thèm trả lá»i. Anh cúi xuống loay hoay vá»›i cái dây lưng Ä‘ang quấn chặt ngang đùi. Máu từ vết thương vẫn rỉ ra từ cái quần đã bị mảnh bom cắt tả tÆ¡i.
- Hay mà y sợ tao hả thằng Vici ? Giá»ng nói khó chịu cá»§a tên lÃnh bị thương lại vang lên.
- Mà y câm miệng Ä‘i. Anh gằn giá»ng nói và nghiến răng để siết chặt sợi dây lưng lại. CÆ¡n Ä‘au đã thốn lên táºn óc khiến anh phải gáºp cong cả ngưá»i lại.
Tên lÃnh kia vẫn không buông tha anh, hắn cao giá»ng như thách thức :
- Hừm ! Má»™t thằng Việt cá»™ng chết nhát. Äến việc bắn má»™t phát và o kẻ thù mà cÅ©ng không dám là m. Nếu là tao thì tao sẽ cho mà y cả má»™t băng đạn. Tao đã từng là m thế vá»›i rất nhiá»u thằng Việt Cá»™ng như mà y rồi. Hà hà , nói theo kiểu cá»§a chúng mà y thì tao là má»™t kẻ có nhiá»u nợ máu vá»›i nhân dân đấy.
- Mẹ kiếp mà y thằng Ngụy. Cái giá»ng đểu giả cá»§a hắn khiến cho anh sôi máu qúat lá»›n lên. Anh muốn chá»i thêm mấy câu nữa nhưng cÆ¡n Ä‘au khiến cho anh không thể mở mồm ra được.
- Mẹ kiếp mà y thằng Việt Cá»™ng. Tên lÃnh kia cÅ©ng không vừa lên tiếng chá»i lại. Hắn nhìn anh chế riá»…u vá»›i nụ cưá»i méo xệch cả miệng.
Äã mấy lần anh định rút khẩu súng ngắn cá»§a mình ra để Ä‘áºp nát bá»™ mặt đầy máu cá»§a tên lÃnh kia, hoặc kê nòng súng và o giữa hai con mắt trâng tráo cá»§a nó và siết cò. Nhưng rồi anh tặc lưỡi bá» qua. Không cần phải phà sức, phà đạn vá»›i má»™t thằng sắp chết.
Dưới ánh sáng cá»§a những trái pháo sáng treo lÆ¡ lá»ng trên đầu, anh kiểm tra lại vết thương nÆ¡i đùi. Mắt anh hoa lên vì đã mất qúa nhiá»u máu. Cái dây lưng quấn nhiá»u vòng và siết chặt phÃa trên vết thương nhưng máu vẫn tiếp tục chảy ri rỉ dá»c theo cái chân bị thương đã bắt đầu mất hết cảm giác. Anh nghiến răng siết chặt hÆ¡n nữa.
Tên lÃnh ngụy nhìn anh loay hoay từ nãy đến giá» bá»—ng lên tiếng, giá»ng dịu Ä‘i :
- Mà y đừng siết chặt dây garo qúa. Chỉ cần siết vừa đủ thôi chứ mà y cứ siết chặt như thế chỉ khiến cho máu ứ lại và cà ng chảy ra nhiá»u hÆ¡n.
- Câm mồm Ä‘i. Tao đã là ngưá»i lÃnh dà y dạn tráºn mạc rồi nên không cần ai chỉ dạy cả. Nhất là từ má»™t thằng lÃnh ngụy như mà y.
- Ha, ha. Tao là sÄ© quan chứ không phải là lÃnh. Và tao cÅ©ng đánh tráºn nhiá»u đủ để biết được mà y sẽ không qua khá»i vì vết thương nà y đâu.
Anh ngước lên nhìn tên lÃnh và bây giá» má»›i nhìn thấy má»™t bông mai thấm máu trên cổ áo hắn. Im lặng anh ná»›i lá»ng sợi dây nịt. Chỉ má»™t lát sau, máu đã không còn chảy ra nhiá»u như trước nữa và cÆ¡n Ä‘au cÅ©ng đã dịu Ä‘i. Anh ngước nhìn tên lÃnh và lại bắt gặp ánh mắt như diá»…u cợt cá»§a hắn Ä‘ang nhìn anh.
Tấn im lặng ngả mình và o thà nh hố. Mắt nhắm nghiá»n, anh giá»ng tai lên nghe ngóng tình hình phÃa trên hố bom. Tiếng súng đã ngưng và không gian chung quanh Ä‘ang yên tÄ©nh má»™t cách lạ kỳ. Có vẻ như cuá»™c tiến công lần thứ tư cá»§a đơn vị anh và o cái đồn ở trên đỉnh đồi nà y đã thất bại. Không biết từ giá» tá»›i sáng quân ta có còn tấn công nữa không và anh có còn sống được tá»›i khi đó không...
Äá»™t nhiên tên sÄ© quan bị thương lại lên tiếng :
- Nà y thằng lÃnh Vici. Mà y xem giùm vết thương cá»§a tao được không ? Coi xem tao có thể bất ngá» vùng dáºy cho mà y vá» chầu trá»i trước tao không. Vì tao không thể cúi xuống để nhìn và o táºn trong lồng ngá»±c cá»§a mình được.
- Thứ nhất tao là sÄ© quan chứ không phải là lÃnh. Thứ hai là mà y sẽ không qua được đêm nay đâu.
- Té ra mà y cÅ©ng là sÄ© quan. Mà y đã nói đúng. Tao biết là tao sẽ không thể qua khá»i đêm nay đâu. Khi những vết tÃm Ä‘en quanh vết thương nà y cá»§a tao chạy lên tá»›i tim tao thì thế là xong. Tao sẽ vá» vá»›i Chúa.
Tấn im lặng ngó lÆ¡ lên miệng hố bom. Những trái hoả châu treo lÆ¡ lá»ng toả ánh sáng chói chang là m má» Ä‘i bầu trá»i đêm cùng những ngôi sao má» nhạt. Tiếng súng nổ râm ran như vá»ng lại như từ má»™t nÆ¡i đâu xa xôi lắm.
Má»™t cÆ¡n Ä‘au khá»§ng khiếp nÆ¡i đùi trái khiến cho anh phải nghiến răng lại để chịu đựng. Anh cố đưa khuôn mặt Ä‘ang nhăn lại vì Ä‘au đớn khuất sau bóng tối cá»§a hố bom, nhưng tên sÄ© quan đã nhìn thấy. Hắn lên tiếng giá»ng khó chịu :
- Vết thương cá»§a mà y giống tao ở chá»— là đá»u không thể cứu chữa được nữa. Mà y đã bị mảnh đạn phạt ngang đùi là m đứt động mạch chá»§ khiến cho máu mà y phun ra như má»™t cái vòi nước. Và khi nó phun hết nước thì thế là xong. Mà y sẽ theo tao vá» chầu ông bà .
Anh biết tên sÄ© quan đối phương đã nói đúng vá» vết thương cá»§a mình. Cho dù được cấp cứu, được tiếp máu kịp thá»i thì cÅ©ng khó mà qua khá»i được. Mà việc cấp cứu cá»§a quân ta lúc nà y thì... Anh im lặng nghiến răng lại.
Tên kia lại lên tiếng :
- Vết thương đó sẽ hà nh hạ mà y và khiến cho mà y sẽ Ä‘au đớn nhiá»u trước khi ngá»§m đấy.
- Mặc xác tao. Anh phát cáu gắt lên.
- Nếu mà y không muốn Ä‘au đớn thì hãy lấy cái túi y tế trong ba lô kia cá»§a tao. Trong đó có moá»c phin tiêm để giảm Ä‘au đấy.
Tấn đưa cặp mắt nghi ngá» nhìn đăm đăm và o tên sÄ© quan ngụy. Hắn vẫn nằm im, ánh mắt vô hồn đóng Ä‘inh ở đâu đó phÃa trên đầu anh. Anh cắn chặt răng quay mặt Ä‘i, nhưng cÆ¡n Ä‘au bất chợt kéo đến dữ dá»™i khiến anh co dúm cả ngưá»i lại.
- Túi y tế trong ba lô trước mặt mà y đó. Tên sĩ quan lại lên tiếng.
Anh láºp cáºp cầm lấy ba lô và mở túi ra. Theo sá»± hướng dẫn cá»§a hắn, anh lấy ra má»™t cái há»™p gồm có nhiá»u ống tiêm nhá» xÃu. Cầm lấy má»™t ống và mở nắp, anh tần ngần chưa đâm kim ngay và o miệng vết thương ở đùi anh như hắn đã chỉ. Tên sÄ© quan nhếch mép cưá»i vá»›i nụ cưá»i méo xệch :
- Mà y đừng lo. Äấy là thuốc giảm Ä‘au chứ không phải là thuốc độc đâu.
- Tao biết. Nhưng tại sao mà y không dùng.
- Mà y không thấy là đôi tay cá»§a tao đâu có còn sá» dụng được nữa. Nếu mà y muốn giúp tao thì hãy phóng cho tao mấy ống và o vết thương nÆ¡i ngá»±c tao. Rồi mà y sẽ tá»± là m cho mà y. Thuốc nà y sẽ khiến cho cả mà y và o tao đỡ Ä‘au nhiá»u trước khi vá» vá»›i thế giá»›i bên kia đấy.
Anh vá»™i và ng là m là m theo. Giây lát cÆ¡n xé da xé thịt nÆ¡i đùi anh đã dịu Ä‘i. Nằm ngả mình thoải mái dá»±a lưng và o thà nh hố, anh nhìn sang tên sÄ© quan. Äôi mắt cá»§a hắn đã lấy lại chút vẻ linh hoạt, vá»›i chút thần sắc hiện lên trên khuôn mặt vốn tái mét trước đó. Anh muốn nói má»™t câu gì đó để cám Æ¡n nhưng lại thôi. Dù gì thì đó cÅ©ng là kẻ thù cá»§a anh, và cả hai cÅ©ng chẳng còn sống được bao lâu nữa.
Thấy anh loay hoay ngưá»i để gượng dáºy nghe ngóng tình hình chiến sá»± phÃa bên trên, tên sÄ© quan lên tiếng :
- PhÃa bên mà y chưa tiến công đâu. Nhìn và o ánh mắt ngạc nhiên cá»§a anh hắn nói tiếp : Tao có thể Ä‘oán ra việc đó qua việc đại bác phÃa bên tao không nã và o chúng mà y lúc nà y. Chúng mà y đã tấn công suốt từ sáng đến giá» rồi Ä‘á»u thất bại. Nếu cứ tiếp tục tấn công như thế nữa thì sẽ thất bại nữa.
Anh trỠmôi xì một tiếng rõ lớn, rồi khinh bỉ nói :
- Mà y thì biết qúai gì vá» phÃa bên tao. Mà y là m sao có thể hiểu nổi sức mạnh cá»§a chiến tranh nhân dân.
- Tao không biết vá» chiến tranh nhân dân cá»§a chúng mà y nhưng tao biết nếu chúng mà y cứ hò la xung phong, rồi xông lên à o ạt theo kiểu biển ngưá»i như thế thì chắc chắn sẽ thất bại. Bên tao cứ chá» cho cả bá»n chúng mà y leo đến khoảng lưng chừng đồi là cho đại bác phÆ¡ cấp táºp xuống. Thế là xong.
Quả là anh có nghÄ© đến Ä‘iá»u nà y sau đợt tấn công thứ hai bị thất bại. Äịa hình ngá»n đồi không dốc, nhưng lổm chổm đầy chướng ngại váºt là m cho tốc độ tấn công giảm Ä‘i rất nhiá»u. Và từ các ngá»n đồi cao hÆ¡n ở chung quanh, bá»n Ngụy sẽ chỉ Ä‘iểm cho pháo binh cá»§a chúng nã chÃnh xác và o đội hình xung kÃch cá»§a quân ta. Anh đã đỠnghị vá»›i đại đội trưởng Tư Chung cho bố trà từng nhóm ba ngưá»i bà máºt tiến dần lên, nhưng anh ấy không đồng ý. Äại đội trưởng vẫn ra lệnh tấn công như trước và chÃnh anh ấy đã ngã xuống trong đợt tấn công dÅ©ng mãnh lần thứ ba. Và cÅ©ng là đợt thứ ba thất bại. Xác cá»§a anh ấy còn nằm đâu đó trên ngá»n đồi nà y.
Tên sÄ© quan thấy anh lắng nghe liá»n nói tiếp, giá»ng sôi nổi hÆ¡n :
- Nếu tao là sÄ© quan chỉ huy cá»§a bá»n mà y, tao sẽ cho từng nhóm nhá» tiến dần lên. Không phải hô xung phong ồn à o là m gì mà cứ im lặng bà máºt tá»›i được các hà ng rà o kẽm gai cuối cùng, sát vá»›i giao thông hà o cá»§a đồn. Lúc đó thì hoả lá»±c bom pháo cá»§a chúng tao sẽ rất khó khăn để oanh kÃch vì địch quân đã ở sát qúa rồi. Äến lúc đó thì má»›i xung phong tổng lá»±c và o đồn má»™t cái. Thế là xong.
Thấy tên sÄ© quan nói như thể hắn Ä‘á»c được suy nghÄ© cá»§a mình khiến anh khó chịu. Bá»±c bá»™i anh lên tiếng :
- Kiểu gì thì đến sáng mai bá»n tao cÅ©ng là m chá»§ cái đồn nà y.
- Không đâu. Nếu chúng mà y không đổi lối đánh thì đêm nay chúng mà y vẫn ăn đạn quanh quẩn ở dưới chân đồi.
- ÄÆ°á»£c, mà y cứ chá» coi.
Tên sÄ© quan báºt cưá»i khùng khục :
- Tao thì chá» thế đếch nà o được. Chẳng phải mà y đã bảo tao sẽ không qua khá»i đêm nay là gì.
Anh ngó nhìn hắn. Quả tháºt là hắn không thể sống để chá» coi đêm nay quân ta có chiếm được ngá»n đồi không. Anh cÅ©ng váºy. Anh cÅ©ng không thể sống để chỠđến sáng mai lúc quân ta chiếm được đồn. Nhưng chắc chắn là anh sẽ chỠđợi lâu hÆ¡n cái thằng sÄ© quan ngụy trâng tráo ná». Chắc chắn anh sẽ thấy được cái chết đến vá»›i hắn, còn hắn thì không thể nà o thấy được anh sẽ chết như thế nà o. NghÄ© tá»›i Ä‘iá»u đó khiến anh đỡ bá»±c tức hÆ¡n. Anh mỉm cưá»i há»i hắn :
- Mà y bao nhiêu tuổi.
- 26. Còn mà y ?
- 25. Anh trả lá»i và tá»± phong thêm cho mình 2 tuổi.
- Mà y có vợ chưa ?
- Tao mới có vợ chưa cưới. Thế còn mà y.
- Rồi. Tên sÄ© quan trả lá»i giá»ng nói đột nhiên mất Ä‘i cái vẻ khinh khỉnh từ đầu tá»›i giá». Hắn như nấc lên khi nói tiếp. Tao đã có má»™t đứa con gái. Nó dá»… thương lắm.
Anh nhìn vẻ mặt xúc động cá»§a tên sÄ© quan và thấy tá»™i nghiệp cho hắn. Anh rất muốn nắm lấy bà n tay Ä‘ang để ngay đơ bất động trên ngưá»i tên sÄ© quan để là m má»™t cá» chỉ an á»§i nà o đó nhưng ngần ngại nên thôi. Bá»—ng tên sÄ© quan thá»u thà o nói :
- Mà y hãy giúp tao mở túi áo ngực trái của tao ra. Lấy cái bóp và tao sẽ cho mà y nhìn thấy hình vợ con của tao.
Anh nhanh nhẩu là m theo lá»i hắn. Có má»™t tấm hình chụp má»™t cô gái rất đẹp, ngây thÆ¡ trong bá»™ áo dà i há»c sinh. Má»™t tấm khác chụp má»™t cặp vợ chồng mà ngưá»i vợ cÅ©ng là cô gái đó, ngồi bên cạnh chÃnh viên sÄ© quan Ä‘ang nằm chá» chết kia, nhưng trong hình hắn trông oai vệ vá»›i bá»™ đồ lá»… phục sÄ© quan vá»›i dây tua và huy chương sáng chóe. Có má»™t đứa bé gái nhá» xÃu, ngồi dưới chân há». Tên sÄ© quan lên tiếng, giá»ng yếu á»›t :
- Mà y đặt tấm hình vợ con tao và o bà n tay phải tao, cánh tay còn cục cá»±a được để cho tao ngắm nhìn há».
Anh là m theo và nhìn hắn. Äôi mắt hắn đỠđẫn khi nhìn ngắm tấm hình. Thỉnh thoảng ánh chá»›p lá»a cá»§a đạn pháo bùng lên khiến cho anh thấy rõ mắt hắn hÆ¡i ươn ướt. Hắn nói khi nhìn tấm hình đăm đăm :
- Vợ tao chắc sẽ buồn lắm. Cô ấy mới lấy tao ba năm nay và sẽ trở thà nh goá phụ khi mới ngoà i hai mươi tuổi.
Rồi ngước mắt lên nhìn bầu trá»i đêm trên miệng hố, hắn nhếch mép nói vẻ giá»…u cợt :
- Nà y Vici, tao sắp chết nhưng tao chỉ nghÄ© đến cảnh tượng cô ấy sẽ khóc đến chết Ä‘i sống lại trong tang lá»… cá»§a tao. Tao vốn là thằng mê văn chương trước khi nháºp ngÅ© nên hay tưởng tượng lắm. Tao như thấy rõ mồn má»™t cảnh vợ con tao trong bá»™ đồ xô trắng phá»§ phục trên huyệt má»™. Hai hà ng lÃnh danh dá»± oai nghiêm trong bá»™ lá»… phục trắng tinh Ä‘ang đứng chà o cá»— xe chở quan tà i phá»§ lá cá» ba sá»c...Tang lá»… rất long trá»ng. Tao nhá»› lại đó là tang lá»… cá»§a má»™t ngưá»i bạn thân mà tao đã tham dá»±. Có Ä‘iá»u bây giá» ngưá»i chết lại chÃnh là tao.
Anh im lặng ngồi nghe tên sÄ© quan Ä‘ang nói những lá»i như mê sảng. Anh đã ngồi sát vai vá»›i hắn kể từ lúc anh lấy giúp hắn tấm hình. CÅ©ng từ đó anh không trở lại góc ngồi ở phÃa đối diện nữa.
Trong lúc anh tưởng hắn đã chìm và o cÆ¡n mê thì bá»—ng nhiên hắn lại lên tiếng, giá»ng tỉnh queo :
- Những thằng lÃnh như tao và mà y, ở bên nà y hay bên kia tráºn tuyến thì Ä‘á»u cảm thấy lạnh lẽo cô đơn khi sắp chết lắm. Nếu mà y thấy rõ được cảnh tượng ngưá»i ta Ä‘ang long trá»ng truy Ä‘iệu mình như những ngưá»i hùng tráºn vong thì mà y sẽ cảm thấy ấm lòng hÆ¡n.
Anh đã an táng cho qúa nhiá»u đồng đội ngã xuống trong những tráºn đánh. Äó là những buổi lá»… đơn giản và trang nghiêm. Khi khói súng cá»§a tráºn công đồn còn chưa tan hẳn thì bá»n anh đã phải mau chóng đà o các hố để chôn cất cho các đồng đội mà thi hà i cá»§a há» còn chưa kịp lạnh. Những ngưá»i lÃnh mặt sạm khói súng, đứng nghiêm mình ngay tại nÆ¡i má»›i trước đó còn là bãi chiến trưá»ng để chà o vÄ©nh biệt đồng đội. HỠđể đầu trần, im lặng cúi đầu mặc niệm cho đến khi ai đó bắn ba phát súng vÄ©nh biệt. Äể rồi ngay sau đó há» phải mau chóng hà nh quân ngay để tránh máy bay địch. Äó là những buổi lá»… đơn giản và đầy cảm xúc khi âm vang cá»§a chiến tráºn còn sôi sục trong huyết quản cá»§a bá»n anh. Nhưng còn đám tang cá»§a chÃnh mình thì quả là anh chưa nghÄ© đến bao giá».
Chất Mooc phin đã khiến cho tên sĩ quan tỉnh táo hơn khi hắn vẫn nói thao thao :
- Mà y biết bá»n tao gá»i những thằng lÃnh bị má»™t vết thương chà mạng nhưng chưa chết ngay mà còn sống dai dẳng thêm má»™t Ãt thá»i gian nữa là gì không ? Là những thằng bị Trá»i đầy. Kẻ đó không may mắn để có được má»™t cái chết tháºt nhanh, mà vẫn còn tỉnh táo để nhìn thấy cái chết Ä‘ang cháºm chạp đến vá»›i mình. Kẻ đó vẫn còn sống thêm chút thá»i gian nữa để chịu những cÆ¡n Ä‘au đớn khá»§ng khiếp có thể giết chết mình đến hai lần. Kẻ đó còn sống để thấy ruá»™t gan mình đổ lòng thòng ra ngoà i, hoặc thấy tay chân mình gãy rá»i ra khá»i cÆ¡ thể. Tao chÃnh là má»™t kẻ bị Trá»i đầy đây vá»›i cái ngà y xúi quẩy táºn mạng nà y. Tao dẫn đơn vị lên tiếp cứu cho cái tiá»n đồn khốn nạn nà y khi nó không đáng được cứu. Tao đã xông ra ngoà i hầm cá nhân và o đúng lúc pháo cá»§a chúng mà y nổ lẹt đẹt và i trái để nháºn ngay má»™t miểng đạn và o ngá»±c và rÆ¡i và o đây mà không có lấy má»™t khẩu súng để tá»± giải thoát. Tao còn xui táºn mạng khi không có cả đến má»™t phát đạn ân huệ cá»§a mà y.
Hắn nói bằng cái giá»ng Ä‘á»u Ä‘á»u thản nhiên. Äá»™t nhiên anh cảm thấy thương xót cho cái kẻ sắp chết kia. Äằng sau vẻ ngang ngược bất cần Ä‘á»i là má»™t con ngưá»i má»m yếu và suy sụp lắm rồi. Anh lên tiếng cốt chỉ để an á»§i hắn :
- Mà y đừng bi quan qúa như thế. Nếu được cấp cứu thì mà y sẽ được cứu sống. Vết thương của mà y....
- Thôi Ä‘i. Tên sÄ© quan nhếch mép cưá»i cắt ngang lá»i anh. Tao không phải là má»™t thằng tay mÆ¡ để cho mà y phải thương xót. Tao biết vết thương cá»§a mình chứ ? Ngay cả bây giá» tao Ä‘ang nằm trong quân y viện Cá»™ng Hoà ở Sà i Gòn thì cÅ©ng ngá»§m chắc. Vết thương cá»§a tao trông phÃa trước trông váºy chứ nó phá toác ra đằng sau và là m cho xương gãy lung tung cả. Tao thấy mình như Ä‘ang nằm trên cái bà n chông gồm toà n xương sưá»n cá»§a tao đây.
Hắn nhếch mép mỉm cưá»i và nhìn vÅ©ng máu đông đặc quanh chá»— hắn Ä‘ang nằm. Vui vẻ hẳn lên hắn nói :
- Mẹ kiếp ! Nhìn thấy máu cá»§a hai thằng bị trá»i đầy như tao và mà y chảy đầy trong cái hố bom nà y, nhiá»u tá»›i mức có thể nấu chÃn cả hai thằng, tao bá»—ng nhá»› đến những ngà y còn nhá» cá»§a mình qúa. Tao chỉ bị đứt tay, chảy có má»™t giá»t máu thôi mà mẹ tao đã cuống cả lên. Không hiểu nếu mẹ tao thấy cảnh nà y thì thế nà o nhỉ ?
“Phải. Mẹ mình cÅ©ng váºy†Tấn nghÄ© bụng. Anh nhá»› khi anh còn bé, mẹ anh đã khóc nhiá»u như thế nà o khi nhìn thấy và i giá»t máu cá»§a anh chảy ra từ má»™t vết thương ở chân do gai nhá»n cà o sước trong má»™t lần leo rà o. May mà mẹ anh không nhìn thấy cảnh máu ở cái chân gãy cá»§a anh đã tuôn ra và đông đặc khiến cho cái quần lÃnh căng phồng lên như lúc nà y. Mặc dù có tiêm thuốc giảm Ä‘au nhưng nó vẫn khiến cho anh cà ng lúc cà ng thấy Ä‘au trở lại.
- Nếu mà y thấy Ä‘au qúa thì tiêm thêm má»™t mÅ©i moá»c phin nữa Ä‘i. Và tiêm cả cho tao nữa. Tên sÄ© quan lên tiếng.
Anh là m theo rất nhanh. CÆ¡n Ä‘au dịu Ä‘i khiến anh có thể nằm ngá»a ra để nhìn lên bầu trá»i đêm phÃa trên hố bom. Ãnh hoả châu đã tắt nên anh có thể nhìn thấy bầu trá»i đêm lung linh đầy sao. Dá»±a thế nằm cho thoải mái anh lÆ¡ mÆ¡ lên tiếng :
- Cái hố bom nà y sâu qúa nên ngưá»i ta sẽ khó khăn lắm để lấy xác cá»§a tao vá»›i mà y lên đấy.
Tên sĩ quan nhìn anh nói :
- Ừ đúng váºy. Tao rất mong muốn được đưa xác cá»§a mình vá» Sà i Gòn vá»›i gia đình. Ngưá»i ta nói nếu hình hà i mình nằm đâu sau khi chết thì oan hồn cá»§a mình cÅ©ng luẩn quẩn ở đó. Mà tao thì sợ phải bÆ¡ vÆ¡ nÆ¡i rừng núi nà y lắm.
Anh nói như để an ủi hắn :
- Mà y đừng lo, rồi ngưá»i ta sẽ đưa xác mà y vá» nhà .
- Là m thế đếch nà o biết được Ä‘iá»u đó khi mà bên mà y và bên tao cứ giằng co mãi cái tiá»n đồn chết tiệt nà y. Nếu bên Cá»™ng Sản chúng mà y chiếm được đồn thì có lẽ tao phải gá»i xác ở đây lâu lắm. Nhưng chắc là bên tao sẽ giữ được...
- Không đâu. Chắc chắn là bên tao sẽ chiếm được đồn trước khi trá»i sáng.
Anh nói mà chẳng còn khái niệm gì trong đầu.
Tráºn đánh phÃa trên yên lặng như Ä‘ang tạm nghỉ. Tháºm chà tiếng pháo nổ cầm canh cÅ©ng không còn lên tiếng nữa. Anh có thể nghe thấy tiếng dế đêm kêu ra rả ở phÃa trên hố bom.
Giá»ng tên sÄ© quan lại vang lên :
- Bây giá» vá»›i tao và mà y thì thắng thua còn ý nghÄ© gì nữa khi ngà y mai cả hai sẽ trở thà nh hai hồn ma nÆ¡i chốn rừng núi nà y. Tao mong muốn bên tao giữ được cái tiá»n đồn nà y chỉ vì có như váºy thì ngưá»i ta má»›i đưa xác tao vá» nhà được. Và tao sẽ được chôn cất vá»›i chÃnh thân xác cá»§a mình chứ không phải chỉ là má»™t cái hòm rá»—ng tuyếch. Tao đã chứng kiến rất nhiá»u đám tang đồng ngÅ© cá»§a mình vá»›i những cái hòm rá»—ng đó nên tao thấy sợ lắm. Khi ngưá»i ta là m lá»… an táng cho mình bằng má»™t cái hòm rá»—ng thì như váºy có nghÄ©a là thân thể mình đã bị vùi lấp ở cái vùng rừng sâu núi thẳm nà o rồi. Lúc đó những con giòi con kiến sẽ đục thân xác tao ra từng miếng má»™t trong khi cha mẹ vợ con tao khóc lóc váºt vã chỉ để ôm lấy cái hòm gá»— rá»—ng phá»§ lá cỠđó. Tao sợ linh hồn mình không được siêu thoát mà cứ lang thang trong những vùng đất khỉ ho cò gáy nà y....
Tên sÄ© quan ngừng lại khi thấy anh mỉm cưá»i. Hắn lên tiếng há»i anh :
- Thế còn mà y thì sao hả Vici, mà y có sợ linh hồn mà y sẽ phải bơ vơ....
Anh nói dứt khoát :
- Không ! Với tao chết là hết. Mà mà y cũng như tao thôi, chết đi thì chẳng còn gì ngoà i cái thân xác sẽ thối rữa ra. Và những con giòi, con kiến sẽ ung dung đục cái xác đó ra từng miếng, dù mà y có được chôn ở đây hay ở quê nhà .
Tên sÄ© quan im lặng giây lát rồi lên tiếng, giá»ng như từ má»™t cõi xa xăm vá»ng vá» :
- Tao biết thế nhưng tao vẫn thÃch được đưa thi hà i tao vá» vá»›i gia đình hÆ¡n. Tao thÃch tưởng tượng buổi lá»… truy Ä‘iệu cá»§a mình giống như má»™t như má»™t bà i thÆ¡ đã viết. Ở trong đám tang đó, cha mẹ già sẽ khóc cho ngưá»i con trẻ chết tráºn cá»§a mình như : “lá và ng khóc háºn lá xanh rá»i cà nhâ€. Còn ngưá»i vợ trẻ thì khóc ngưá»i chồng vừa ngã xuống : “khi mùi ái ân còn vương trên tóc rốiâ€.
Tên sÄ© quan báºt cưá»i khoái trá. Ngưá»i hắn rung lên trong tiếng cưá»i khùng khục.
Không chịu thua, Tấn lơ mơ cố nhớ đến một bà i thơ tương tự và lên tiếng :
- Bên tao cÅ©ng có má»™t bà i thÆ¡ nói vá» cái chết cá»§a má»™t ngưá»i Cách Mạng nhẹ nhà ng như má»™t giấc ngá»§. Rồi anh là o thà o Ä‘á»c : “Như anh nông dân ôm cà y nằm giữa ruá»™ng. Ngá»§ thiếp Ä‘i giữa giấc má»™ng trưa hèâ€.
Tên sĩ quan nói :
- Má»™t câu thÆ¡ rất hay. Tao ao ước cÅ©ng được ngá»§ thiếp Ä‘i như thế đấy. Nà y Vixi. Mà y hãy tiêm cho tao và cho cả mà y má»™t mÅ©i moá»c phin nữa Ä‘i. Tao muốn hưng phấn hÆ¡n để Ä‘i gặp lão Thần Chết.
Anh ngồi dáºy cầm ống thuốc lên rồi tần ngần. Săm xoi Ä‘á»c hà ng chữ tiếng Anh ghi trên ống thuốc anh nói vá»›i tên sÄ© quan :
- Tao không cần. Và mà y cÅ©ng không nên chÃch nhiá»u moá»c phin qúa. Äây là chất gây nghiện và có hại...Nó sẽ...
Anh chợt khá»±ng lại khi nhìn thấy nụ cưá»i chế riá»…u cá»§a tên sÄ© quan Ä‘ang nhìn anh. Rồi hắn báºt cưá»i hô hố. Ngẩn ngưá»i Ä‘i giây lát vì sá»± vô lý cá»§a mình, anh cÅ©ng báºt cưá»i theo. Cả hai cùng cưá»i ngặt nghẽo, gáºp cả ngưá»i lại mà cưá»i mãi cho đến khi tên sÄ© quan phải kêu lên má»™t tiếng. Máu trà o ra khá»i miệng hắn khiến hắn phải dá»±a lưng và o thà nh đất hố bom thở hổn hển, trên mắt vẫn còn long lanh. Anh vá»™i tiêm cho hắn và cho cả anh má»™t mÅ©i thuốc, không khá»i ngượng ngùng khi nhìn thấy ánh mắt riá»…u cợt cá»§a hắn khi nhìn anh. Giây lát thuốc ngấm là m đôi mắt cá»§a hắn má» Ä‘i. Hắn lên tiếng gá»i anh, giá»ng nhừa nhá»±a :
- Nà y Vici. Những thằng trẻ tuổi như tao vá»›i mà y khi sắp chết thưá»ng hay có nhiá»u Ä‘iá»u tiếc nuối lắm. Tao chỉ có má»™t Ä‘iá»u thôi và giá» thì nó cứ ám ảnh tao mãi. Mà y có muốn nghe không ?
Không đợi anh trả lá»i, hắn lên tiếng giá»ng như nấc lên :
- Số là trước đây mấy ngà y, khi tao hết phép vá» thăm gia đình. Xe jeep Ä‘ang bóp kèn giục tao lên đưá»ng váºy mà con bé con gái tao, cái đứa bé xinh xắn trong tấm hình đó cứ mè nheo đòi Ä‘i theo tao. Nó cứ bám chặt lấy chân tao rồi ngá»ng nghịu nói : “Cho con Ä‘i wÃnh nhau vá»›iâ€. Chả là tao rất thương con bé mà , trong những ngà y phép ở nhà , tao chuyên là m ngá»±a cho nó cỡi Ä‘i đánh tráºn. Vợ tao và tao nói mãi mà nó cứ Ä‘eo dÃnh lấy ngưá»i tao. Tức mình tao cho nó má»™t bạt tai. Nó khóc, bá» chạy và o nhà . Núp sau chân mẹ nó, con bé nhìn tao vá»›i đôi mắt mở to đầy nước mắt. Trá»i Æ¡i, Giá» nà y tao thấy ân háºn qúa vì tao chưa từng đánh con bé bao giá». Tao đã định lần vá» phép sau sẽ xin nó tha lá»—i cho. Nhưng giỠđây thì đã qúa muá»™n rồi. Tao biết chắc rằng dù bao năm nữa, má»—i năm cứ đến ngà y giá»— tao thì con bé sẽ cầm nén nhang sì sụp khấn vái trước bà n thá» cá»§a tao nhưng trong lòng nó thét lên rằng :â€Ã”ng đã đánh tôi. Ông đã đánh tôiâ€. Tao có thể thấy được đôi mắt căm há»n cá»§a nó mở to ra nhìn tao lúc đó. Phải. Tao đã đánh nó. Tao đã đánh nó bằng bà n tay nà y...
Tên sĩ quan nấc lên và cố cục cựa bà n tay bết máu đông và nói tiếp :
- Bây giá» khi sắp chết rồi thì ná»—i ân háºn đó cứ dà y vò tao mãi. Ôi, phải chi tao đừng có đánh con bé xinh đẹp đó thì giỠđây tao yên lòng nhắm mắt mà chẳng còn tiếc nuối Ä‘iá»u chi nữa. Ôi, nó má»›i có ba tuổi. Ba tuổi thôi Vici Æ¡i...
Những giá»t nước mắt già n dụa trên khuôn mặt đầy bùn máu, trông hắn tháºt thảm hại khiến anh phải ôm ngang vai hắn và nhẹ nhà ng vá»— vá» hắn.
- Mà y đừng nghÄ© ngợi xa xôi qúa. Khi con mà y lá»›n lên, nó sẽ chẳng còn nhá»› gì đến lá»—i lầm cá»§a má»™t ngưá»i cha đã không còn trên cõi Ä‘á»i nà y nữa đâu.
- Tao cÅ©ng mong váºy. Tên sÄ© quan đã qua cÆ¡n xúc động và giá» thì Ä‘ang nhìn anh dò há»i. Äá»™t nhiên hắn lên tiếng : Thế còn mà y thì sao ? Lúc nà y thì mà y tiếc nuối Ä‘iá»u gì nhất ?
Anh im lặng không trả lá»i, nhưng anh biết mình đã tiếc nuối Ä‘iá»u gì khi chẳng còn sống được bao lâu nữa. Lúng túng anh quay mặt Ä‘i nói khẽ :
- Tao có má»™t Ä‘iá»u nhưng tao không muốn nói ra...
- Nói ra Ä‘i. Mà y nói ra Ä‘iá»u gì thì sẽ đỡ tiếc nuối Ä‘iá»u đó khi nhắm mắt đấy.
Anh không biết có đỡ không nhưng quả đó là má»™t Ä‘iá»u mà anh đã suy nghÄ© rất nhiá»u từ khi biết được vết thương chà mạng cá»§a mình. Từ lúc rÆ¡i xuống hố bom nà y, bất cứ lúc nà o vết thương không hà nh hạ là anh lại nghÄ© đến nó...
Anh ngượng ngùng giấu mặt và o bóng tối của thà nh hố rồi nói khẽ :
- Tao vẫn còn là một thằng trai tân.
Tên sÄ© quan không cưá»i chế riá»…u như anh đã tưởng mà ngạc nhiên há»i :
- Nhưng mà y đã có vợ chưa cưới rồi kia mà ?
- Äúng váºy. Chúng tao đã Ä‘Ãnh hôn nhưng tao vẫn chưa chiếm Ä‘oạt thân xác cô ấy, ngoà i những cái hôn. Tao đã không là m cái Ä‘iá»u mà má»i ngưá»i chồng Ä‘á»u phải là m trước khi ra tráºn chỉ vì tao đã tôn thá» cô ấy. Tao nhá»› mãi những ngà y khi khoá huấn luyện cá»§a tao kết thúc thì cô ấy đã lên thăm tao. Chúng tao đã có cả ba ngà y ở bên nhau trong má»™t ngôi nhà ở bên ngoà i trại huấn luyện mà đơn vị đã ưu ái cho mượn. Cô ấy đã nhiá»u lần nói bóng gió cho tao biết rằng gia đình cô ấy đã đồng ý cho cô ấy lên thăm tao trong những ngà y nà y như má»™t ngưá»i vợ đến thăm má»™t ngưá»i chồng. Cô ấy đã nói rằng chúng tao đã được công nháºn chÃnh thức là vợ chồng... Cô ấy muốn là vợ tao trước khi tao ra tráºn.... Ôi Trá»i Æ¡i ! Váºy mà tao lại dẫn cô ấy Ä‘i ngắm cảnh đồng quê và viết tặng cho cô ấy những bà i thÆ¡ tình lăng nhăng nữa chứ. Còn chuyện đáng là m là chuyện vợ chồng thì tao lại hẹn vá»›i cô ấy hãy đợi tá»›i ngà y chiến thắng. Hãy đợi tao trở vá» như má»™t ngưá»i anh hùng. Tao cứ say sưa nói mãi tá»›i những chiến công oanh liệt Ä‘ang chỠđợi tao ở mặt tráºn. Ôi, Tao đã không là m gì trong những ngà y đó và lại còn tá»± hà o là đã không là m gì cả. Trong khi đáng lẽ tao nên là m má»™t má»™t thằng đà n ông bình thưá»ng như bao thằng đà n ông khác trước khi là m má»™t thằng anh hùng. Ôi, nếu tao tiến tá»›i như má»™t ngưá»i đà n ông thá»±c thụ thì giỠđây tao đâu phải nằm queo như thế nà y để than vãn cho ná»—i tiếc nuối lá»›n nhất cá»§a Ä‘á»i mình. Tao đã có thể trở thà nh má»™t ngưá»i đà n ông thá»±c sá»± trước khi nhắm mắt xuôi tay... Và biết đâu đấy tao sẽ để lại má»™t hòn máu rÆ¡i vá»›i cô ấy trước khi ra tráºn. Äể rồi sau nà y nó sẽ cùng mẹ nó là m giá»— thá» cúng cho tao....
Anh kìm một tiếng thở dà i nói tiếp :
- Không phải bây giá» mà trải qua những tháng trá»i hà nh quân và đụng tráºn liên miên đã khiến cho tao thấy nuối tiếc Ä‘iá»u đó mãi. Nó cứ như má»™t bóng ma ám ảnh tao. Tại sao thá»i gian cuối cùng được gặp nhau, tao lại không có can đảm hà nh động mạnh mẽ hÆ¡n. Tại sao tao đã không tiến sâu hÆ¡n trong tình yêu chay tịnh cá»§a mình như má»™t ngưá»i đà n ông thá»±c sá»±. Chúng tao đã là vợ chồng rồi mà chẳng có gì ngoà i những lá»i hẹn thá» chỠđợi thá»§y chung. Những lá»i hẹn thỠđó, dù có thiêng liêng bao nhiêu Ä‘i nữa thì cÅ©ng chẳng có gì chắc chắn trong chiến tranh cả. Khi bị xÆ¡i má»™t viên đạn và o đầu hay lãnh má»™t cú như tao bị bây giá» thì lá»i thá» thiêng liêng nhất cÅ©ng Ä‘i tong.
Anh nấc lên má»™t tiếng nghẹn ngà o khi tiếp tục nói ra cái Ä‘iá»u tiếc nuối lá»›n lao nhất cá»§a Ä‘á»i mình cho tên sÄ© quan Ngụy kia biết. Kể cả cái cảm giác ngá»™p thở, bá»§n rá»§n tay chân khi anh và ngưá»i vợ chưa cưới ngồi sát bên nhau trên bỠđê lá»™ng gió trong buổi tối cuối cùng trước khi hà nh quân ra chiến trưá»ng,. Khi đó vai anh chạm cả và o bá»™ ngá»±c no tròn căng cứng cá»§a cô ấy, rồi cái cảm giác rạo rá»±c khi bá»n anh trao nhau những nụ hôn đầu Ä‘á»i, khi cả thân hình chắc lẳn cá»§a cô ấy lả Ä‘i trong vòng tay cá»§a mình.
- Tao chấp nháºn cái chết như chấp nháºn số pháºn ngắn ngá»§i cá»§a má»™t ngưá»i lÃnh trong chiến tranh. Chỉ có Ä‘iá»u giỠđây khi sắp chết, tao má»›i hối tiếc là mình đã bá» qua cÆ¡ há»™i duy nhất để trở thà nh má»™t ngưá»i đà n ông thá»±c thụ. Tao vẫn là má»™t thằng trai tân và cho đến khi chết Ä‘i, tao mãi mãi là má»™t gã trai tân, mãi mãi là má»™t con ma còn tân.
Anh báºt khóc, nước mắt già n giụa trong khi bà n tay vụng vá» cá»§a anh che kÃn mặt. Những Ä‘iá»u anh đã nói ra như trong cÆ¡n mê sảng đó là những lá»i nói tháºt lòng nhất cá»§a mình. Äó cÅ©ng là điá»u anh chôn chặt trong lòng và sẽ cùng Ä‘em nó xuống mồ vá»›i mình. Nhưng đây là lần đầu tiên anh thổ lá»™ ra...
- Mà y đừng nghÄ© váºy. Mà y đã là má»™t ngưá»i chiến binh và đã là má»™t chiến binh thá»±c thụ thì phải là má»™t ngưá»i đà n ông thá»±c thụ....Tên sÄ© quan vừa nói vừa đặt bà n tay còn là nh lên vai anh cà o nhè nhẹ. Hắn cứ là m như thế mãi cho đến khi anh sụt sịt nhá» dần rồi thiếp Ä‘i.
Äá»™t nhiên tiếng súng cá nhân nổ loạn xạ ngay trên đầu khiến cả hai choà ng tỉnh dáºy. Những vệt đạn bắn đỠlừ bay qua lại trên miệng hố bom, mảnh đạn cắm phần pháºt và o thà nh hố bom. Tiếng la hét xung phong vang lên từ phÃa đồn trên đỉnh đồi. Tên sÄ© quan lắng tai nghe rồi là o thà o lên tiếng :
- Có lẽ quân bên tao đang phản công.
- Ừ, đúng váºy. Anh cÅ©ng Ä‘ang lắng nghe và cảm thấy được Ä‘iá»u đó.
Váºy là bá»n ngụy đã bắt đầu phản công và quân ta đã bị đánh báºt khá»i chân đồi. Chẳng mấy chốc nữa những cái bê rê đỠcá»§a chúng sẽ xuất hiện ở trên cái hố, nÆ¡i anh Ä‘ang chá» chết cùng vá»›i tên sÄ© quan hấp hối kia.
“Äã đến lúc cá»§a mình rồi†Anh tá»± nhá»§ và im lặng rút khẩu súng ngắn ra.
Theo má»™t thói quen, anh máy móc tháo băng đạn ra để kiểm tra khẩu súng. Chỉ còn má»™t viên đạn duy nhất sáng lấp lánh trong băng đạn. Anh lẩy nó ra đặt trên lòng bà n tay mình và ngắm nghÃa nó như ngắm nhìn má»™t cục và ng quà giá.
Tên sÄ© quan nhếch mép cưá»i nói :
- Té ra mà y cÅ©ng chẳng có gì nhiá»u để mà ban ân huệ cho ai được.
Anh nhét viên đạn và o băng đạn, đóng súng lại rồi nói với hắn :
- Äúng váºy. Tao chỉ còn má»™t viên đạn cuối cùng và tao sẽ để dà nh nó cho tao. Khi bá»n lÃnh bên mà y tiến tá»›i cái hố nà y thì tao sẽ tá»± là m chuyện phải là m....
- Khoan đã Vici. Tên sÄ© quan vá»™i và ng nói : Mà y đừng có vá»™i và ng thế. Vá»›i lại trong tình trạng tấn công rồi lại phản công pháºp phù như thế nà y thì chẳng biết thế nà o được. Có thể phe Cá»™ng Sản cá»§a mà y sẽ lại tấn công chiếm được đồn.
- Hừm, Nếu các đồng chà cá»§a tao là m được Ä‘iá»u đó thì tao sẽ tặng cho mà y viên đạn duy nhất nà y. Anh mỉm cưá»i nói và nắm chắc lấy báng khẩu súng ngắn. Nằm ngá»a ngưá»i dá»±a và o vách đất nham nhở, anh nhìn lên phÃa trên miệng hố. Tên sÄ© quan im lặng nhìn anh chòng chá»c, tai vểnh lên nghe ngóng. Tiếng súng vẫn nổ dữ dá»™i, đạn bay đỠlừ trên đầu cùng đất đá bay rà o rà o xuống hố.
Thá»i gian cháºm chạp trôi qua. Tráºn đánh vẫn diá»…n ra ở phÃa trên. Lúc thì bùng lên vá»›i đủ thứ âm thanh há»—n loạn cá»§a đạn nổ, lúc thì dịu Ä‘i vá»›i những tiếng súng nổ lẻ tẻ chát chúa.
Tên sÄ© quan cong ngưá»i lên vì cÆ¡n ho nghẹt thở bất chợt kéo đến. Má»™t dòng máu tươi chảy ra bên khóe miệng cá»§a hắn. Hắn dùng cánh tay còn cỠđộng được để lau miệng và lên tiếng :
- Mẹ kiếp ! không biết bên mà y vá»›i bên tao giằng co cái tiá»n đồn thổ tả nà y đến bao giỠđây. Tao ước gì có được viên đạn cá»§a mà y đấy Vici ạ. Hừ, tháºt khôi hà i khi má»™t thằng lÃnh bị ông trá»i đà y Ä‘oạ như tao, kẻ đã từng bắn Ä‘i hà ng triệu viên đạn thì giỠđây lại chỉ ao ước có được viên đạn cuối cùng đó nằm trong đầu. Má»™t viên đạn mà bao năm chinh chiến tao Ä‘á»u muốn lẩn tránh nó thì lúc nà y lại ao ước được có nó như là má»™t món quà quà giá nhất.
Anh gắng gượng ngồi dáºy, nghe ngóng diá»…n tiến cá»§a tráºn đánh nhưng hai tai anh đã ù Ä‘i, đầu choáng váng. Anh biết tên sÄ© quan Ä‘ang chăm chú quan sát mình nên cố gắng gượng ngồi thẳng ngưá»i. Trong cái hố nhá» cháºt chá»™i nà y, anh cố gắng tạo cho mình má»™t tư thế đẹp nhất rồi lạnh lùng lên tiếng:
- Äúng váºy. Viên đạn cuối cùng nà y là cá»§a tao và đây chÃnh là lúc tao tá»± giải quyết. Mà y hãy mở to mắt ra để nhìn cái chết cá»§a má»™t sÄ© quan Quân Äá»™i Nhân Dân Việt Nam.
Hai tay anh đầy những tảng máu đã đông đặc khiến những ngón tay cứng đơ ra. Anh phải cố cầm chắc cây súng nặng chịch bằng cả hai tay và cố gắng đưa cái nòng Ä‘en xì và o táºn mặt mình. Mắt hoa lên khiến anh phải khó nhá»c đưa nòng súng tỳ chặt và o trán cá»§a mình. Giữ nguyên tư thế kỳ cục đó, anh ngả ngưá»i xuống thà nh hố, ngưá»i cong lại. Anh khẽ thá» bóp cò cây súng bằng ngón tay trá» cứng Ä‘á». â€œÄÆ°á»£c rồi đấy. Khi những tên lÃnh ngụy xuất hiện trên miệng hố, mình sẽ bóp cò. Lúc đó vá»›i mình sẽ chỉ còn là bóng tối vÄ©nh cá»u, chẳng còn suy nghÄ© vấn vương, chẳng còn Ä‘au đớn gì nữaâ€. Anh tá»± nhá»§. Mỉm cưá»i hà i lòng, anh ngước nhìn lên thà nh hố chỠđợi.
Tên sÄ© quan đã im lặng quan sát anh từ nãy đến giá». Mắt hắn nhìn chòng chá»c theo từng động tác cá»§a anh bằng đôi mắt khó hiểu. Thỉnh thoảng hắn vươn ngưá»i lên để nghe ngóng diá»…n tiến cá»§a tráºn đánh phÃa trên. Lúc nà y tiếng súng đã giảm bá»›t. Không còn những tiếng nổ Ä‘inh tai nhức óc cá»§a đạn pháo, không còn những mảnh đất đá bắn rà o rà o xuống hố như trước nữa. Chỉ còn tiếng súng nổ rá»i rạc xa xôi...
- Nà y Vici. Tên sÄ© quan gá»i.
- Tao đây. Anh vẫn nằm trong tư thế cÅ©, mắt mở thao láo nhìn lên phÃa trên.
Hắn nghĩ ngợi giây lát rồi lên tiếng :
- Tao thấy mà y cầm súng còn không vững nữa thì là m sao mà y có thể tá»± tống viên đạn đó và o đầu mà y được. Mà y chỉ còn má»™t viên đạn cuối cùng đó, lỡ mà y bắn tráºt thì...thế là xong.
Anh đưa đôi mắt nghi ngỠnhìn tên sĩ quan :
- Mà y nói thế nghĩa là sao ?
Tên sÄ© quan cố gắng vươn ngưá»i lại gần anh hÆ¡n nữa, rồi là o thà o và o tai anh :
- à cá»§a tao là muốn thoả thuáºn vá»›i mà y việc nà y. Nếu phe Quốc Gia cá»§a tao phản công đến được chá»— nà y thì dÄ© nhiên viên đạn đó sẽ dà nh cho mà y. Và chÃnh tao sẽ giúp cho mà y được toại nguyện bằng bà n tay còn hoạt động được cá»§a tao. Äồng ý chứ ?
Thấy anh gáºt đầu hắn nói tiếp, giá»ng cà ng lúc cà ng sôi nổi hÆ¡n :
- Mà y nói sẽ để dà nh viên đạn đó cho tao, trong trưá»ng hợp phe CS cá»§a mà y chiếm được đồn phải không ? Mà trong tình trạng cháºp chá»n như thế nà y thì cÅ©ng có thể phe CS cá»§a mà y sẽ là m được Ä‘iá»u đó. Khi đó thì mà y sẽ phải để dà nh viên đạn cuối cùng nà y cho tao nhé ? Và tá»± mà y phải giúp tao là m việc đó. NghÄ©a là tao vá»›i mà y thoả thuáºn sẽ giải thoát giúp cho nhau. Mà y hiểu không ?
Anh im lặng không trả lá»i. Tên sÄ© quan sợ anh đổi ý nên vá»™i và ng giải thÃch cho anh :
- NghÄ©a là khi quân cá»§a bên mà y đến cái hố nà y thì mà y phải dà nh viên đạn ân huệ đó cho tao bằng chÃnh tay mà y. Trong trưá»ng hợp quân cá»§a bên tao đến đây thì mà y hãy đưa khẩu súng đó cho tao để tao là m việc đó giúp cho mà y. Mà y cÅ©ng chẳng thiệt hại gì, vì đằng nà o cÅ©ng váºy cả. Vá»›i lại phe nà o chiếm được đồn thì cÅ©ng phải có tiếng súng để gá»i ngưá»i ta đến cái lá»— nà y mà lấy xác cá»§a tao vá»›i mà y chứ ?
Anh nhìn hắn giây lát để suy nghÄ©. Cuối cùng anh gáºt đầu nói :
- Äồng ý.
- Tốt. Tên sÄ© quan gáºt đầu vẻ hà i lòng và ngả ngưá»i xuống thà nh hố.
Tiếng súng lại nổ loạn xạ. Những ánh lá»a vun vút lao qua lại trên miệng hố. Thỉnh thoảng những mảnh đạn cắm pháºp và o thà nh hố. Äất đá tuôn đổ rà o rà o xuống ngưá»i anh. Äá»™t nhiên viên sÄ© quan chá»i thá» và nói lá»›n tiếng sau má»™t hồi im lặng nghe ngóng :
- Mẹ kiếp ! Có mỗi một mảnh đất khốn nạn nà y mà tranh già nh nhau mãi không xong... Tao đã phải chỠđợi trong đau đớn thế nà y lâu quá rồi. Với tao thì bây giỠbên nà o chiếm được đồn cũng được, miễn là nhanh chóng lên.
Không thấy anh trả lá»i, hắn gá»i :
- Nà y Vici. Còn sống không ?
- Còn. Anh trả lá»i.
- Tao sốt ruá»™t lắm rồi và muốn má»i chuyện kết thúc sá»›m Ä‘i. Còn mà y thì sao ?
- Tao cÅ©ng váºy, nhưng phải chá» thôi. Tao muốn biết tráºn nà y bên tao có chiếm được đồn hay không...
- Hừm ! Thắng thua thì có ý nghÄ©a gì vá»›i tao và mà y nữa. Nhưng thôi vì viên đạn là cá»§a mà y nên tao đà nh phải chá» thôi. Và mà y đừng quên thoả thuáºn giữa tao và mà y đấy nhé.
Anh áºm á» gáºt đầu, mắt vẫn nhắm nghiá»n. Tên sÄ© quan cÅ©ng nằm ngả ngưá»i xuống thà nh hố, vai hắn chạm vai anh. Äá»™t nhiên hắn lên tiếng há»i anh, giá»ng nhừa nhá»±a.
- Nà y Vici, trước đây mà y đã bao giá» là m Ä‘iá»u đó chưa. Tức là bắn má»™t phát súng ân huệ giúp cho ai đó được ra Ä‘i nhanh chóng. Tao đã bắn nhiá»u kẻ thù như mà y, nhưng vá»›i đồng ngÅ© thì chưa bao giá».
Anh không trả lá»i khi im lặng nhá»› đến cáºu Tiến, ngưá»i lÃnh cùng đơn vị vá»›i anh. Trong má»™t tráºn đánh, cáºu ta bị đạn bắn vỡ toác má»™t bên đầu, cái sá» trắng hếu mở ra giữa mảnh đầu đầy máu. Cáºu ta thét lên dữ dá»™i và o mặt anh :â€Bắn tôi ngay Ä‘i. Bắn tôi ngay Ä‘iâ€. Anh cầm khẩu súng ngắn chÄ©a và o đầu cáºu ta nhưng không thể xiết cò được...Anh cứ đứng ngẩn ngưá»i như thế giữa tráºn đánh, giữa tiếng đạn réo và tiếng gà o thét cá»§a cáºu ta đòi anh kết thúc nhanh Ä‘i...Anh cứ đứng như thế cho đến khi cáºu ấy chết, không phải do anh mà do vết thương quá nặng. Rồi anh nhá»› đến những khi kết thúc má»™t tráºn đánh, anh cùng vá»›i và i cáºu lÃnh cá»§a mình, Ä‘i từ từ qua đám xác địch và lạnh lùng bắn và o bất cứ cái đầu nà o còn ngá» nguáºy.
Anh nhếch mép cưá»i nói tên sÄ© quan :
- Cái đó thì tao cũng giống như mà y thôi.
- Tốt. Mà y nói như váºy là tao yên tâm rồi, vì tao và mà y Ä‘ang là kẻ thù mà . Còn trong lúc chỠđợi nà y, tao muốn hút má»™t và i hÆ¡i thuốc lá qúa. Mà y mò lấy gói thuốc trong túi áo tao và giúp tao hút mấy hÆ¡i ?
Anh khó nhá»c gỡ bao thuốc còn dÃnh đầy máu trên ngưá»i tên sÄ© quan. Vá»™i và ng châm lá»a, anh rÃt mấy hÆ¡i cháy phổi rồi chuyá»n và o miệng tên sÄ© quan. Hắn láºp báºp và i lần rồi cÅ©ng rÃt cháy đỠđiếu thuốc lá. Cả hai thay nhau rÃt lấy rÃt để rồi phả khói mù mịt trong hố bom.
Mắt mơ mà ng sau và i khói thuốc lá, tên sĩ quan nói với anh :
- Hút thuốc lúc nà y khiến tao nhá»› đến bà i thÆ¡ Chiá»u cá»§a Hồ Zếnh quá : “Nhá»› nhà châm Ä‘iếu thuốc, khói huyá»n bay lên cao.â€
Tráºn đánh vẫn diá»…n ra dữ dá»™i phÃa trên hố bom nhưng giá» thì chẳng còn ý nghÄ©a gì đối vá»›i anh nữa. Anh thong thả rÃt thuốc lá, mắt mÆ¡ mà ng nhìn những cụm khói thuốc bay lởn vởn trong hố. Tiếng súng nổ cùng vá»›i vết lá»a đạn giảm dần. Tráºn đánh ngưng lại bất ngá» như khi nó xuất hiện. Không còn tiếng súng, không gian trở nên yên tÄ©nh. Có những tiếng la hét, tiếng gá»i cứu thương vang lên khắp nÆ¡i ngay trên đầu anh. Tiếng nói giá»ng ngưá»i miá»n Nam. Thôi. Thế là xong. Bá»n Ngụy đã là m chá»§ ngá»n đồi nà y rồi. Chẳng bao lâu nữa chúng sẽ xuất hiện phÃa trên hố bom nà y và đây chÃnh là lúc anh phải ra Ä‘i. Anh rÃt mạnh má»™t hÆ¡i thuốc lá cuối cùng và chầm cháºm rút khẩu súng ngắn ra. Trong khi tên sÄ© quan chăm chú nhìn anh thì anh gáºt đầu ra hiệu vá»›i hắn. Hắn nhếch mép cưá»i gáºt đầu...
Như một cái máy anh mở băng đạn để kiểm tra lại viên đạn quà giá của mình. Rồi đóng băng, lên đạn và mở chốt an toà n trong khi tên sĩ quan cứ nhìn anh đau đáu....
Anh cầm khẩu súng đưa vá» phÃa hắn rồi lên tiếng, giá»ng khô đặc :
- Tới lúc của tao rồi. Mà y là m đi.
Anh cố gắng nhá»m ngưá»i dáºy để đặt cây súng ngắn cá»§a mình và o bà n tay còn là nh cá»§a tên sÄ© quan. Khi bà n tay oặt ẹo cá»§a hắn đã nắm lấy cây súng, anh kÃn đáo là m má»™t cá» chỉ như bắt tháºt chặt bà n tay đó. Rồi anh cố gắng ngồi thẳng ngưá»i lên chỠđợi vá»›i tư thế nghiêm trang nhất.
Tên sĩ quan im lặng nhìn anh. Hắn hết nhìn cây súng trên tay rồi lại nhìn anh rồi tần ngần nói :
- Tao vá»›i mà y là kẻ thù cá»§a nhau, nhưng hy vá»ng rồi sẽ là bạn vá»›i nhau ở thế giá»›i bên kia. Là hai con ma bạn bè đó. VÄ©nh biệt mà y thằng Việt Cá»™ng.
Anh hÃt má»™t hÆ¡i dà i rồi thảng thốt đáp lá»i hắn :
- Vĩnh biệt mà y thằng Ngụy.
Mắt nhắm chặt, anh nghiến răng chỠđợi. Trống rỗng tối đen...Giây phút chỠđợi kéo dà i lê thê...
Tiếng súng chỠđợi mãi không thấy vang lên. Anh cảm thấy nòng súng rung bần báºt trên thái dương mình. Mở mắt ra anh nhìn thấy tên sÄ© quan Ä‘ang gồng mình trong má»™t cố gắng cuối cùng để bóp cò. Mắt hắn sáng rá»±c lên trên khuôn mặt căng cứng...
- Bóp cò Ä‘i thằng khốn ! Anh rÃt lên, và cố rướn đầu cho chạm và o nòng súng. Khẩu súng run rẩy trong tay tên sÄ© quan, khiến anh phải dùng tay đỡ nòng súng và tỳ chặt nó hÆ¡n và o thái dương mình. Anh nghiến chặt răng lại chỠđợi.
Nhưng rồi anh mau chóng cảm thấy hắn không thể là m được gì khi nòng khẩu súng cứ chuyệc choạc dần ra khá»i thái dương anh. Anh mở mắt ra nhìn hắn.
- Mẹ kiếp mà y. Tao không thể là m được. Tên sÄ© quan chá»i thá» và quăng khẩu súng Ä‘i.
Nhìn vẻ mặt khinh khỉnh của anh, hắn gầm gừ nói :
- Khốn khiếp tháºt đấy nhưng tao không thể là m được. Tao đã cố nhưng không thể được. Thôi. Mà y hãy tá»± giải quyết việc cá»§a mà y Ä‘i. Mà y chỉ việc chÄ©a súng và o đầu mà y và bóp cò má»™t cái thế là xong.
- ÄÆ°á»£c. Tao sẽ tá»± là m lấy. Anh lạnh lùng đáp.
Hắn ngồi thở dốc, thẫn thỠnhìn anh trong lúc anh mò mẫm tìm kiếm khẩu súng. Anh nhặt khẩu súng ở ngay dưới chân hắn lên. Như một cái máy anh lầm lỳ kiểm tra hộp đạn, đóng băng và mở chốt an toà n.
Tiếng súng bá»—ng bùng lên dữ dá»™i. Bầu trá»i bé nhá» phÃa trên hố bom bá»—ng sáng rá»±c lên vá»›i các vạch lá»a chằng chịt qua lại. Tiếng súng đạn nổ ầm ầm khiến cho anh không thể nghe tên sÄ© quan nói gì được nữa.
Không để ý đến những tiếng ầm ầm xung quanh, anh cố gắng cầm chắc khẩu súng trong tay. Anh bóc những tảng máu đông cứng nÆ¡i ngón trá» bà n tay phải. Ngá» ngoạy ngón tay cho đỡ tê cứng, rồi luồn và o cò súng. Cháºm chạp anh đưa nòng súng lên thái dương cá»§a mình, mắt nhắm nghiá»n...
- Khoan đã Vici. Tên sĩ quan cuống cuồng nói. Hình như quân bên chúng mà y đang tấn công...
Anh mở mắt ra nghe ngóng. Dưá»ng như cả anh và hắn Ä‘ang đông cứng lại trong cái hố bom nhá» bé nà y để cảm nháºn từng giây phút diá»…n tiến cá»§a tráºn đánh phÃa trên đầu. Chen lẫn trong tiếng súng nổ dữ dá»™i là tiếng hô xung phong, tiếng hò reo. Lần nà y từ phÃa chân đồi...
Thá»i gian cháºm chạp trôi qua. Và tên sÄ© quan là ngưá»i đầu tiên lên tiếng, giá»ng hắn lạc Ä‘i :
- Quân...quân của bên mà y. HỠđã chiếm...chiếm được đồn...
Anh cÅ©ng đã biết được Ä‘iá»u đó. Anh đã biết được các đồng đội cá»§a anh Ä‘ang trà n ngáºp ngá»n đồi. Tiếng la hét, tiếng gá»i nhau Æ¡i á»›i. Tiếng nói giá»ng miá»n Bắc. Thế là quân ta đã thà nh công và mình có thể ra Ä‘i thanh thản mà không cần phải dùng tá»›i khẩu súng nà y nữa. Anh mỉm cưá»i hà i lòng khi nhét khẩu súng và o ngưá»i và ngả mình ra thà nh hố.
“Mình đã cầm cá»± được tá»›i khi nhìn thấy quân ta thắng lợi rồi, và bây giỠđã tá»›i lúc nhắm mắt lại để thiếp Ä‘i. Chỉ như má»™t giấc ngá»§ nhẹ nhà ng và không tỉnh lại nữa mà thôiâ€.
Anh mÆ¡ mà ng như nhìn thấy lá cá» xung kÃch cá»§a đơn vị anh đã cắm trên đỉnh đồi. Các bạn chiến đấu cá»§a anh sẽ toả Ä‘i tìm kiếm anh, tìm Tư Chung và các đồng chà khác đã ngã xuống trong tráºn công đồn nà y. Há» sẽ tìm thấy anh nằm ở trong cái hố bom nà y, miệng nở nụ cưá»i thanh thản hÆ¡n bao giá» hết. Rồi các đồng đội thân thiết nhất cá»§a anh sẽ khiêng anh lên, và im lặng đưa anh Ä‘i qua cái đồn đã bị phá tan hoang. Rồi anh thấy cả lá»… truy Ä‘iệu cá»§a mình nữa. Dưới ánh sáng má» má» cá»§a bình minh ngà y má»›i, bên cạnh những lô cốt vỡ tung hay các hà ng kẽm gai ngổn ngang là các đồng đội cá»§a anh Ä‘ang đứng nghiêm trang. Trên ngưá»i còn xám xịt thuốc súng, há» bá» mÅ© cúi đầu chà o những mô đất nhấp nhô má»›i đắp vá»™i. Anh nằm dưới má»™t trong những mô đất đó. Loạt súng vÄ©nh biệt vang lên...
- Nà y Vici. Vici ? Tiếng tên sÄ© quan vang lên, vá»ng lại xa xôi như từ dưới mồ. Anh đã quên mất hắn từ khi biết được các đồng đội cá»§a anh đã chiếm được đồn.
Mở mắt ra anh thấy tên sÄ© quan Ä‘ang nhìn anh bằng đôi mắt long lên dữ dá»™i và nói giá»ng gấp gáp :
- Nà y Vici. Vici. Tới lượt của tao rồi. Mà y hãy là m…là m cái việc của mà y đã hứa với tao...
Phải má»™t lúc sau anh má»›i nhá»› đã hứa vá»›i hắn Ä‘iá»u gì. Anh gắng gượng ngồi dáºy mỉm cưá»i nhìn hắn gáºt đầu và thấy hắn mỉm cưá»i nhìn anh gáºt đầu đáp trả. Thong thả anh rút khẩu súng ngắn trong ngưá»i ra. Ãnh mắt cá»§a tên sÄ© quan long lên khi nhìn anh lại kiểm tra khẩu súng, đóng băng, lên đạn và mở chốt an toà n.
Khi anh đưa nòng súng và o thái dương cá»§a tên sÄ© quan thì đột nhiên hắn đưa bà n tay còn là nh cá»§a hắn vá» phÃa anh. Anh thảng thốt nắm chặt lấy bà n tay oặt á»e đó cá»§a tên sÄ© quan. Siết chặt tay anh, hắn gáºt đầu nói nhá» trước khi nhắm nghiá»n đôi mắt lại :
- Vĩnh biệt mà y thằng Việt Cộng.
- Vĩnh biệt mà y thằng Ngụy.
Äá»™t nhiên khẩu súng trong tay anh rung bần báºt. Anh cố gắng nắm nó bằng cả hai tay, rồi tì chặt cả cái nòng súng và o cái đầu Ä‘ang gồng lên như chỠđợi cá»§a tên sÄ© quan. HÃt má»™t hÆ¡i dà i như để lấy thêm sức mạnh, anh nghiến răng thá»±c hiện động tác bóp cò cuối cùng.
Tên sÄ© quan mở mắt nhìn anh ngạc nhiên. Hắn dùng cánh tay còn là nh lặn kéo nòng súng tỳ chặt lên thái dương cá»§a hắn rồi rÃt lên :
- Nhanh lên, là m đi chứ. Mà y chỉ...chỉ bóp cò một cái...thế là xong.
Anh cố gắng là m theo, nhưng rồi anh mau chóng nháºn ra rằng mình sẽ không thể thá»±c hiện được động tác bóp cò đơn giản nà y. Äá»™ng tác mà má»™t ngưá»i lÃnh như anh thưá»ng là m má»™t cách dá»… dà ng trong bao năm chinh chiến. Anh không thể là m cái Ä‘iá»u đã hứa vá»›i tên sÄ© quan ngụy khi cái đầu cá»§a hắn cứ đẩy tá»›i nòng khẩu súng trong tay anh. Hắn đã mở mắt ra từ lâu và đang nhìn anh vá»›i ánh mắt ngạc nhiên...CÆ¡ há»™i trôi dần qua khi nòng súng cứ tuá»™t dần, tuá»™t dần ra khá»i bá»™ mặt đẫm máu cá»§a tên sÄ© quan.
- Mẹ kiếp mà y. Tao không thể là m được. Anh nói, quăng khẩu súng xuống đất và quay mặt đi trong khi tên sĩ quan nhìn theo trân trối.
Sà i Gòn ngà y 16/06/2005
Tà i sản của ngudoc
16-10-2008, 02:15 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Những Cơn Bão Biển
Theo lá»i má»i cá»§a má»™t ngưá»i bạn thân, tôi đến thà nh phố biển Nha Trang để thăm vợ chồng anh ta và tìm cảm hứng cho những bản phác thảo mà u dá»± tÃnh vẽ vá» vùng biển tuyệt đẹp nà y. Äể là m bất ngá» ngưá»i bạn thân ở đó, tôi đã không báo trước. Nhưng tháºt xúi quẩy khi nhìn thấy tá» giấy dán trước căn nhà khoá kÃn mÃt cá»§a anh ta. Vợ chồng ngưá»i bạn tôi đã và o Sà i Gòn để...thăm tôi.
Thế là đà nh phải thuê má»™t phòng ở khách sạn để tá túc cho và i ngà y ở đây. Sắp xếp đồ đạc xong, tôi vá»™i và ng Ä‘em bá»™ đồ vẽ cá»§a mình ra bãi biển. Lần nà y tôi quyết tâm thể hiện bằng được qua khung vẽ cá»§a mình cái hồn cá»§a biển, cái tÄ©nh lặng êm Ä‘á»m cá»§a con sóng biển dáºp dá»n, cái thanh thoát cá»§a bầu trá»i cao trong xanh... Nhưng rồi tôi lại gặp xúi quẩy má»™t lần nữa.
Khi tôi đã cắm cá»c cho khung tranh xong và cầm bảng phối mà u lên để bắt đầu những nét phác thảo mà u xanh dương đầu tiên cho bức tranh thì bá»—ng chốc biển trở nên xám xịt. Những gợn sóng nhấp nhô êm Ä‘á»m mà tôi dá»± định đưa và o tranh đã trở thà nh những con sóng cao ngất chen chúc nhau đổ xô và o bá». Gió thổi má»—i lúc má»™t mạnh là m tấm bảng vẽ cá»§a tôi muốn tung bay Ä‘i mất. Cố gắng má»™t cách tuyệt vá»ng, tôi vừa giữ lấy má»› đồ nghá» vừa ghì chặt tấm bảng vẽ xuống cát....
Nhưng có má»™t bà n tay mạnh mẽ đã đưa ra giúp tôi, giữ chặt lấy mấy cái cá»c cắm xuống đất. Äó là má»™t ngưá»i đà n ông trung niên, dáng vẻ khắc khổ vá»›i hà m râu để dà i bay phất phÆ¡ trước gió. Anh ta nhanh chóng cuốn gá»n cuá»™n tranh chưa vẽ cá»§a tôi lại và chỉ cho tôi nhìn thấy má»™t ngôi nhà cách đấy không xa, má»™t ngôi nhà nhá» nằm chÆ¡ vÆ¡ trên bãi biển vắng ngắt và nói lá»›n trong cÆ¡n gió thổi vù vù :
- Kia là nhà của tôi. Nếu anh muốn tránh mưa thì mau lên, chúng ta sẽ kịp đến đó trước khi cơn giông đổ xuống. Cơn giông sẽ lớn lắm vì đây là mùa bão nghịch.
Tôi gáºt đầu đồng ý liá»n. Nhưng tôi ngạc nhiên khi thấy anh ta cÅ©ng cúi xuống lấy đồ vẽ cá»§a anh Ä‘ang để nằm trên cát.
- Anh cÅ©ng là hoạ sÄ© ? Tôi há»i.
- Nghiệp dư thôi. Anh ta trả lá»i miá»…n cưỡng. Thỉnh thoảng tôi có vẽ khi có hứng như lúc nà y chẳng hạn...
Chúng tôi vá»™i và ng khiêng các bá»™ giá vẽ và o nhà . Äó là má»™t căn nhà nhá» nhìn ra biển. Nó đã cÅ© nên có thể thấy tiếng gió thổi là m rung rinh các tấm ván sà n nhà . Như Ä‘á»c được lo ngại cá»§a tôi, ngưá»i đà n ông đó lên tiếng :
- Äừng lo. Căn nhà được là m bằng gá»— rất tốt và có thể chịu được những cÆ¡n bão mạnh nhất.
Chúng tôi bước và o căn nhà sặc mùi ẩm mốc, mùi hắc cá»§a thuốc vẽ và mùi ngái cá»§a bụi bẩn. Có rất nhiá»u tranh treo kÃn mÃt quanh tưá»ng, hoặc chồng chất lên nhau ở dưới đất. Ngưá»i đà n ông kia ngượng ngùng khoát tay má»™t vòng quanh những bức tranh đó và nói vá»›i tôi :
- Tôi chỉ có hứng vẽ và o những khi biển động và cÅ©ng chỉ vẽ vá» những cÆ¡n bão lúc đó. Äây là tất cả những tác phẩm vá» biển cá»§a tôi. Anh xem qua Ä‘i...
Hoà n cảnh cá»§a tôi lúc đó tháºt khó nói. Ngưá»i đà n ông xa lạ kia đã cho tôi tạm ẩn và o nhà anh ta trong lúc biển Ä‘ang động mạnh. Mưa quất rầm rầm, gió gà o thét hung tợn ở bên ngoà i trong khi tôi Ä‘ang được an toà n ở trong nà y. Thế nhưng trong lòng tôi vẫn nổi cÆ¡n dáºy sóng khi nhìn những cái gá»i là tác phẩm há»™i hoạ cá»§a anh ta...
Äó không phải là những tác phẩm há»™i hoạ, xét theo nghÄ©a thông thưá»ng. Äó là sá»± bôi bác nghệ thuáºt cá»§a má»™t tay mÆ¡. Những bức hoạ lem nhem, được bôi phết dà y đặc mà u dầu tối thẫm. Äúng là anh ta chỉ vẽ vá» biển, những cÆ¡n sóng biển tối Ä‘en, hoặc u ám như biển dưới địa ngục váºy.
Trong khi chỠđợi cho cÆ¡n bão bên ngoà i ngá»›t bá»›t, anh ta xin phép được tiếp tục cái công việc ưa thÃch cá»§a anh ta, đó là vẽ vá» cÆ¡n bão biển. DÄ© nhiên là tôi đồng ý và ngay sau đó tôi đã phải hối háºn liá»n.
- Tôi không dám múa rìu qua mắt thợ. Ngưá»i đà n ông mỉm cưá»i hiá»n háºu nói. Nhưng tôi mong anh góp ý đôi chút vá» tÃnh nghệ thuáºt cá»§a bức tranh, nếu anh không phiá»n.
Tôi không phiá»n, nhưng tôi muốn nổi Ä‘iên lên khi nhìn anh ta hà nh hạ cái gá»i là tác phẩm cá»§a mình. Như má»™t kẻ lên đồng, anh ta hùng hục cà y xá»›i tấm vải toan bằng những đưá»ng cá» cứng quèo, nguệch ngoạc. Anh ta hì hục trét sÆ¡n dầu lên tranh như má»™t tay thợ sÆ¡n trét bùn lên tưá»ng....Chưa hết, trong khi hùng hục bôi trét, anh ta còn thao thao bất tuyệt vá» cái nghệ thuáºt kinh khá»§ng đó cá»§a anh ta. Tiếng anh ta nói tháºt lá»›n, vang lên giữa tiếng gà o rú cá»§a cÆ¡n cuồng phong Ä‘ang cuồn cuá»™n bên ngoà i.
- Cái chết là má»™t trong những Ä‘iá»u đáng sợ nhất cá»§a con ngưá»i, thì cái đáng sợ nhất cá»§a biển chÃnh là những cÆ¡n bão biển.
Anh ta vừa nói vừa liên tiếp trét mà u lên khung vải đã loang lổ mà u, lần nà y thì giống như ngưá»i ta trét bÆ¡ lên bánh mì váºy. Những lát bÆ¡ xám xịt, chồng chất lên nhau....
- Và đây chÃnh là Nó. Những cÆ¡n sóng biển....
Anh ta hà i lòng nói, mắt long lanh nhìn ngắm tác phẩm của mình. Nhưng nhìn thấy thái độ của tôi, anh ta vội và ng nói thêm :
- Tất nhiên tôi Ä‘ang nói vá» những cÆ¡n sóng biển cá»§a riêng mình, những cÆ¡n sóng dáºy trong lòng cá»§a mình mà thôi. à anh thấy thế nà o ?
- À, nếu sóng biển lá»›n như thế thì nó sẽ trà o ra khá»i bức tranh và giết hết tất cả đấy. Tôi cố nén giáºn nói mát anh ta má»™t câu.
- Ôh, đúng váºy đó. Thì chÃnh tôi muốn thể hiện Ä‘iá»u đó mà . Ngưá»i đà n ông kia reo lên. Anh ta không để ý hay không hiểu câu nói móc cá»§a tôi mà vá»™i và ng giải thÃch tiếp, mắt long lanh : Tôi muốn vẽ những cÆ¡n sóng biển tháºt lá»›n, lá»›n hÆ¡n bình thưá»ng để ngưá»i xem hiểu được sá»± vÄ© đại, sá»± lá»›n lao và sá»± tà n phá cá»§a má»™t cÆ¡n sóng biển là như thế nà o. Tôi muốn thể hiện nó như là má»™t sức mạnh khá»§ng khiếp cá»§a thiên nhiên, tôi muốn nó sẽ dữ dá»™i và khắc nghiệt như thế nà o nếu nó gieo tai hoạ đến cho ta....
Tôi cắn răng chịu tráºn ngồi nghe những lá»i giải thÃch kinh khá»§ng cá»§a anh ta vá» cái tác phẩm cÅ©ng kinh khá»§ng không kém đó. Nhưng tôi sẽ không kể tiếp vá» công việc đó cá»§a anh ta nữa vì sợ bạn Ä‘á»c khó chịu, nhất là khi nói vá» má»™t công việc lãng mạng và đầy tÃnh nghệ thuáºt như công việc cá»§a má»™t hoạ sÄ©.
Nói tóm lại cảm nghÄ© cá»§a tôi là , nếu không lịch sá»± thì tôi đã bá» ra vá» ngay lúc đó. Chẳng thà đi vá» giữa lúc trá»i nổi cÆ¡n giông bão còn hÆ¡n là ngồi lại để chịu tráºn cái mà anh ta gá»i là :â€Những cÆ¡n sóng ở trong lòngâ€.
- Phải. Äó chÃnh là những cÆ¡n sóng ở trong lòng tôi. Ngưá»i đà n ông kỳ lạ mà tôi không biết tên, và thú thá»±c là tôi cÅ©ng không muốn biết đã nói như váºy khi hoà n thà nh tác phẩm cá»§a anh ta. Ngắm nhìn bức tranh vá»›i vẻ thoả mãn, anh ta lên tiếng nói tiếp :
- Có thể anh không thÃch bức tranh nà y cùng vá»›i cách thức thể hiện nó, nhưng vá»›i tôi quả tháºt thì đó là tất cả những gì tôi muốn.
Nhìn tác phẩm cá»§a anh ta, tôi nhá»› đến má»™t tác phẩm nổi tiếng cÅ©ng vẽ vá» biển, má»™t giai thoại trà o phúng có tháºt trong giá»›i hoạ sÄ© thế giá»›i. Những bức tranh lem nhem được vẽ lên bởi cái Ä‘uôi buá»™c cá» vẽ cá»§a má»™t con lừa, và tác giả chÃnh là con lừa có cái Ä‘uôi ngá» ngoạy đó. Má»™t câu chuyện châm biếm, riá»…u cợt tÃnh siêu thá»±c trong giá»›i há»™i hoạ hiện đại.
Không ká»m được tôi thốt ra :
- Nhìn những tác phẩm cá»§a anh khiến tôi chợt nhá»› đến má»™t bức tranh nổi tiếng thế giá»›i vẽ vá» biển, bức : “Mặt trá»i má»c trên biển Atlantic†mà tác giả là má»™t chú lừa có má»™t cái Ä‘uôi trứ danh...
- À, tác giả là chú lừa Pingo, Paris 1909...Ngưá»i đà n ông kia nói tiếp, anh ta mỉm cưá»i nhìn vẻ mặt kinh ngạc cá»§a tôi : Cái Ä‘uôi cá»§a cá»§a chú lừa danh tiếng đó còn tạo nên những bức tranh nổi tiếng không kém như bức : “Thiên đưá»ng cá»§a Äịa Ngụcâ€, bức : “VÅ© Ä‘iệu Plamengo bốc cháyâ€...
Anh ta thôi ngắm nhìn tác phẩm cá»§a mình mà quay sang tôi nói, giá»ng nhẹ nhà ng :
- Tôi hiểu ngụ ý cá»§a anh, nhưng nói tháºt là tôi không phải là má»™t kẻ bị thần kinh. Tôi cÅ©ng không phải là má»™t hoạ sÄ© và chẳng muốn là m má»™t hoạ sÄ©. Những tác phẩm vá» biển động nà y cá»§a tôi chỉ là những Ä‘iá»u đã ám ảnh tôi bao nhiêu năm nay. Nó đè nặng lên tôi tá»›i mức chịu không nổi mà chỉ muốn trút ra ngoà i. Tôi không phải là má»™t nhà văn để viết nó ra, mà cÅ©ng không thể khóc lóc than thở vá»›i ai được....Tôi chỉ biết trút hết ná»—i ám ảnh nặng ná» trong lòng tôi và o giấy vẽ. Vẽ những cÆ¡n bão biển Ä‘ang dáºy sóng ở trong chÃnh con ngưá»i tôi... Tất cả những bức tranh cá»§a tôi tá»± nó tuôn ra theo cảm xúc chứ không theo má»™t niêm luáºt hay trưá»ng phái nà o cả. Nhưng nó có chung má»™t Ä‘iểm duy nhất.
Anh ta cầm má»™t bức tranh ở dưới đất lên ngắm nghÃa và nói tiếp :
- Anh hãy nhìn và o má»™t Ä‘iểm sáng nằm giữa bức tranh nà y Ä‘i. Äó là má»™t khoảng mà u trong sáng và thanh thoát nằm giữa những lá»›p sóng biển cuồn cuá»™n toà n những gam mà u tối u ám. Äiểm sáng đó được nhấn mạnh trong các tranh cá»§a tôi nên có thể treo ngang treo dá»c, tháºm chà có thể treo ngược lên thì vẫn thấy nó...
- Nhưng Ä‘iểm sáng đó là cái gì váºy ? Tôi há»i và không khá»i chêm thêm má»™t câu riá»…u cợt cái anh chà ng hoạ sÄ© ná»a mùa đó. Anh đừng nói vá»›i tôi đấy là “Mặt trá»i†trên biển Atlantic nhé ?
Ngưá»i đà n ông kỳ lạ không pháºt ý vá»›i câu nói riá»…u cá»§a tôi. Anh ta nhìn như bị thôi miên và o bức tranh rồi trầm ngâm nói :
- Äó là khuôn mặt cá»§a má»™t ngưá»i con gái. Äó là khuôn mặt cá»§a cuá»™c Ä‘á»i mà tôi đã đánh mất giữa những cÆ¡n bão biển hung hăng ngoà i kia...
Anh ta như lắng nghe tiếng biển gà o thét bên ngoà i, đôi mắt thất thần dại Ä‘i. Tháºt lâu sau đó, anh ta má»›i lên tiếng như Ä‘ang nói vá»›i chÃnh mình :
- Những bức vẽ nà y thể hiện chÃnh cuá»™c Ä‘á»i xám xịt cá»§a tôi. Äó là má»™t chuyện tình buồn và đầy tiếc nuối cá»§a Ä‘á»i tôi và nếu tôi kể ra, anh sẽ hiểu...
Không đợi tôi đồng ý, anh ta bắt đầu lên tiếng như má»™t kẻ lên đồng. Trong tiếng mưa rÆ¡i xầm xáºp, tiếng gió gà o thét bên ngoà i cá»a sổ, giá»ng cá»§a ngưá»i đà n ông kỳ lạ vang lên như từ trong nhà mồ....
Nhiá»u năm vá» trước tôi há»c ở trưá»ng đại há»c Thá»§y sản ở thà nh phố Nha Trang. Äó cÅ©ng là những năm há»c đầu tiên sau giải phóng, những năm há»c trong buổi giao thá»i. Lúc đó ngưá»i Ä‘i há»c Ãt hÆ¡n ngưá»i nghỉ há»c. Sinh viên cứ teo tóp dần Ä‘i theo đà vượt biên tăng lên đến mức chóng ở cái thà nh phố ven biển nà y. Các lá»›p há»c cứ dồn lại má»—i tuần cho đủ sÄ© số. Thầy giáo cÅ©ng thưa vắng dần Ä‘i...
Trong hoà n cảnh đó thì chuyện há»c hà nh chẳng quan trá»ng gì lắm. Có má»™t thứ ngấm ngầm Ä‘ang lan ra nhanh chóng trong giá»›i sinh viên chúng tôi và trở thà nh má»™t thứ mốt thá»i háºu chiến. Äó là má»™t cuá»™c sống ăn chÆ¡i buông thả cá»§a thanh niên trai gái, mà bá»n chúng tôi là đứng đầu. Má»™t số sinh viên cÅ©, gia đình đổ vỡ vì thá»i cuá»™c, đã lao và o cuá»™c chÆ¡i má»™t cách không thương tiếc. Còn đám sinh viên má»›i, hầu hết là con cái cán bá»™ táºp kết trở vá» như tôi, thì như những kẻ bị nhốt cÅ©i quá lâu nay được sổ lồng, tất cả cÅ©ng tham gia hết mình và o các cuá»™c chÆ¡i đó. Các buổi cắm trại kéo dà i hết ngà y nà y sang ngà y khác cùng các buổi party liên miên đêm nà o cÅ©ng có. Những cuá»™c dong duổi đưá»ng xa để lên núi hay táºp kết ở nhà thằng bạn nà o đó có Ä‘iá»u kiện chứa má»™t lúc mưá»i mấy cặp trai gái. Vì chẳng còn các ông bố bà mẹ theo kèm nữa nên các chà ng trai tá» tế và các cô gái nhà là nh Ä‘á»u trở nên thoải mái dá»… dãi vô cùng.
Cuá»™c sống tháºt sôi động và tuyệt vá»i đối vá»›i tôi. Hoà n toà n khác vá»›i anh chà ng ngố má»›i tá»›i thuở nà o, hiện giá» tôi là tâm Ä‘iểm cá»§a nhóm ăn chÆ¡i trong trưá»ng. Ngoà i chức danh giám đốc cá»§a ông bố ra, tôi còn được má»™t bá»™ mã bảnh bao nữa. Và điá»u quan trá»ng nhất là dòng há» tôi ở thà nh phố nà y Ä‘á»u là những nhà tư bản cÅ© già u có. Há» thưá»ng dúi từng nắm tiá»n và o tay tôi gá»i là để cho thằng con anh Tư chút tiá»n tiêu vặt. Vá»›i những lợi thế hiển nhiên như thế, tôi đã trở thà nh kẻ săn mồi bất bại đối vá»›i các cô nữ sinh chán Ä‘á»i còn sót lại ở trưá»ng, và cÅ©ng trở thà nh con mồi ngon là nh đối vá»›i há».
Trong những ngà y rong chÆ¡i thâu đêm suốt sáng đó, tôi đã gặp Vân hoá ra cô ta ở ngay gần chá»— tôi ở. Má»™t ông chú tốt bụng đã cho tôi ở má»™t căn phòng đầy đủ tiện nghi và nó nằm không xa nhà cá»§a Vân. Cha cô là má»™t sÄ© quan chế độ cÅ© đã Ä‘i há»c táºp ngay từ ngà y đầu giải phóng. Gia đình cô có vẻ sa sút thấy rõ qua dáng vẻ bên ngoà i cá»§a căn biệt thá»± mà xưa kia hẳn là nó sang trá»ng lắm.
Vân không phải là cô gái đẹp nhất trong số các cô gái bao quanh tôi, nhưng nà ng lại có má»™t vẻ đẹp dịu dà ng thánh thiện. Äôi mắt Ä‘en lóng lánh như lúc nà o cÅ©ng có giá»t lệ chá»±c trà o ra. ChÃnh cái vẻ đẹp e ấp thùy mị đó cá»§a nà ng, giống như má»™t cá»§a báu đã thôi thúc tôi bá» công ra chinh phục. Nà ng đã đón nháºn tình cảm cá»§a tôi và và o má»™t buổi chiá»u mưa bão, khi mặt biển nổi cÆ¡n cuồng phong dữ dá»™i thì nà ng đã trao thân cho tôi.
Kẻ Ä‘i săn bất bại đã lại thà nh công. Vân đã thuá»™c vá» tôi và trở thà nh má»™t trong số và i cô nhân tình cá»§a tôi ở rải rác khắp thà nh phố nà y. Nhưng nà ng gần gÅ©i vá»›i tôi hÆ¡n các cô kia vì nhà nà ng ở ngay đằng sau chá»— tôi Ä‘ang ở. Chẳng khó khăn gì khi chúng tôi đến vá»›i nhau. Má»—i khi tôi muốn nà ng, tôi chỉ cần đến quầy thuốc lá cá»§a mẹ nà ng ở trước cá»a nhà . Ở bất cứ đâu trong nhà , Vân cÅ©ng có thể nhìn thấy tôi khi tôi đứng nấn ná trước cá»a vá»›i và i câu chuyện bâng quÆ¡ vá»›i mẹ nà ng. Sau đó tôi trở vá», mở cổng sau và đợi. Vân có mặt ngay láºp tức, vá»›i nét mặt ngá»i lên hạnh phúc. Chúng tôi lao và o ân ái...
Sau đó bao giỠnà ng cũng nấn ná lại với tôi trong khi tôi rất muốn đi ngủ.
- Mẹ em sẽ đi tìm em, nếu không thấy em vỠđấy. Tôi nói với nà ng.
- Em nói là sang nhà nhá» bạn há»c bà i mà . Nà ng phụng phịu nói. Em nói há»c chừng hai tiếng đồng hồ. Váºy mà bây giỠđã vá» sao ? Có phải anh muốn Ä‘uổi em vỠđể cho má»™t cô gái khác xuất hiện ở đây không ?
- Ôi, trá»i. Lại những chuyện ghen tuông cá»§a đà n bà . Tôi to tiếng là m bá»™ giáºn dữ. Anh có phải là má»™t thằng Sở Khanh đâu mà em lại nói váºy ?
- À. Sở khanh thì chưa nhưng chuyện có nhiá»u cô gái xuất hiện ở đây là chuyện có tháºt. Anh phải nhá»› em cÅ©ng là hà ng xóm cá»§a anh nữa đấy.
Quả thá»±c là ở vị trà nhà cá»§a nà ng, có thể nhìn thấy hết tất cả những ngưá»i ra và o chá»— tôi Ä‘ang ở.
- Váºy là từ nay anh sẽ bị theo dõi rồi phải không ?
- Phải. Hai mươi bốn trên hai mươi bốn đó anh chà ng đẹp trai ạ.
- Và chuyện gì sẽ xảy ra nếu như anh bị bắt tại tráºn nà o ? Tôi nói đùa thêm. Nếu theo dõi theo kiểu như váºy thì chắc chắn anh sẽ bị bắt quả tang vá»›i đầy đủ tang chứng váºt chứng. Anh sẽ bị xá» lý như thế nà o đây ?
- Anh sẽ chẳng bị là m sao cả đâu. Nà ng trả lá»i vá»›i giá»ng nói nghẹn ngà o Nhưng vá»›i em thì Ä‘iá»u đó là m cho tim em rướm máu.
- Ôi, thôi Ä‘i cho anh xin lá»—i nà o. Tôi hoảng hốt khi nhìn thấy những dòng nước mắt trà n ra từ đôi mắt Ä‘en buồn rưá»i rượi cá»§a nà ng. Anh chỉ nói giỡn chÆ¡i vá»›i em má»™t chút thôi mà .....Anh xin lá»—i nhé.
Nà ng gáºt đầu và cố che Ä‘i bá»™ mặt ướt đầm nước mắt. Tôi phải đưa cho nà ng chiếc khăn tay và ngồi bên cạnh để an á»§i nà ng.
- Bá»™ em yêu anh tháºt sao ? Tôi hoang mang há»i nà ng. X, gáºt đầu.
- Nhưng em biết anh là má»™t kẻ như thế nà o kia mà . Em sẽ chỉ khổ tâm thêm nếu nghÄ© anh là má»™t ngưá»i yêu lý tưởng. Anh chỉ là má»™t thằng đà n ông chuyên chạy theo bám váy đà n bà và không má»™t cô gái nhà là nh nà o ở thà nh phố nà y cho anh bước lại gần. Anh không xứng đáng vá»›i em đâu....
Nhưng nà ng đã lao và o lòng tôi và bịt miệng tôi lại bằng má»™t cái hôn dà i đắm Ä‘uối. Äôi mắt đẫm lệ khi khi nà ng nói vá»›i tôi bằng giá»ng nói thổn thức đứt quãng :
- Nhưng em đã lỡ yêu anh rồi. Em đã yêu anh từ...từ cái ngà y đầu tiên anh dá»n đến đây. Từ khi thấy anh xuất hiện ở ngôi nhà nà y thì không lúc nà o em không nghÄ© tá»›i anh. Em đã....đã theo dõi anh, và biết được tất cả. Có lẽ em còn biết rõ các cô gái ra và o cái nhà nà y nhiá»u hÆ¡n anh nữa kia. Em rất sung sướng khi được là m quen vá»›i anh, và cÅ©ng hạnh phúc bao nhiêu khi được hiến dâng cho anh cả tình yêu đầu Ä‘á»i lẫn Ä‘á»i con gái cá»§a mình. Em đã sống như mÆ¡ trong niá»m hạnh phúc đó. Cho đến khi em phát hiện thấy các cô gái quen anh vẫn đến đây như bình thưá»ng. Giống như trước kia, khi anh chưa quen em váºy. Lúc đó em má»›i hiểu rằng anh đã không yêu em. Anh chỉ coi em như các cô gái kia mà thôi.
Nà ng ngưng lại để lau nước mắt rồi nói tiếp : “ đáng lẽ em phải căm thù anh, háºn anh đã là m hại Ä‘á»i cá»§a mình. Nhưng không thể nà o em giáºn anh được. Em cÅ©ng không thể nà o quên anh được. Chỉ ná»™i ý nghÄ© sẽ phải mất anh đã là m em hoảng sợ rồi....â€
Tôi ngồi ngÆ¡ ngẩn nghe nà ng nói trong nước mắt. Thế là lại có má»™t ngưá»i con gái nữa yêu tôi má»™t cách mù quáng rồi. Tôi không phải là mẫu ngưá»i để các cô gái có thể trao thân gá»i pháºn được. Tôi có thể là má»™t anh chà nh tình nhân tốt mã cho những cô nà ng thÃch rong ruổi ngoà i đưá»ng, chứ không thể là má»™t ngưá»i chồng tốt được. Tá»± tôi biết Ä‘iá»u đó hÆ¡n ai hết. Và trong thâm tâm tôi, tôi không muốn má»™t cô gái hiá»n là nh ngoan ngoãn như Vân lại phải Ä‘au khổ vì mình. Sống vá»›i nhau má»™t thá»i gian, tôi má»›i biết nà ng yêu tôi rất nhiá»u. Cái đó thì đã rõ rồi nhưng còn tôi có yêu nà ng hay không thì tôi không thể trả lá»i được, vì xung quanh tôi lúc đó có quá nhiá»u cô gái đáng được yêu như nà ng.
Thá»i gian trôi qua. Tôi vẫn miệt mà i vá»›i cuá»™c sống buông thả cÅ©. Thỉnh thoảng tôi trở vá» nÆ¡i mình ở và gặp Vân như Ä‘ang ngóng chá» tôi trước cá»a nhà nà ng. Dưá»ng như nà ng chỉ chá» tôi phát tÃn hiệu là nà ng láºp tức kiếm cá»› gì đấy để sang ngay bên tôi. Chúng tôi lại lao và o cÆ¡n mây mưa tình ái....
Nà ng há»i tôi khi chúng tôi đã rá»i khá»i vòng tay nhau :
- Anh có nghĩ đến một lúc nà o đó, anh sẽ phải chấm dứt các cuộc ăn chơi phóng túng như bây giỠkhông ?
- Không ? Tôi trả lá»i nghiêm túc.
- Kể cả khi có một cô gái nà o đó giữ được chân anh. Nà ng nói, không có vẻ gì là đùa cợt cả.
- Ôi, thế thì lại cà ng không nữa. Má»™t ngưá»i vợ rồi lại thêm mấy đứa con nhá». tức là má»™t gia đình? Kịch bản đó hấp dẫn vá»›i nhiá»u ngưá»i nhưng vá»›i anh thì không.
- Anh không thÃch trẻ con ư ? Những đứa con cá»§a chÃnh mình đó ?
- Không. Việc thÃch đứa con mình sẽ kéo theo việc thÃch cả mẹ cá»§a nó và thế là lại có cả má»™t gia đình. Ở hoà n cảnh còn phải sống dá»±a và o cha mẹ như anh bây giá» thì đó là điá»u đáng sợ nhất.
- Nhưng rồi anh sẽ ra trưá»ng, sẽ Ä‘i là m và không còn phụ thuá»™c và o cha mẹ anh nữa...
- Ôi, trá»i. Lúc đó thì chẳng còn có má»™t cô gái nà o chịu theo anh đâu cô bé ạ. Anh sẽ là kẻ luôn rá»—ng túi vì những đồng lương thảm hại đó không đủ cho anh hút thuốc lá. Em có nghe câu:†Khi cái nghèo và o cá»a trước thì tình yêu sẽ ra Ä‘i cá»a sau†không ?
Chúng tôi nằm bên nhau để nghe tiếng gió gà o thét bên ngoà i, tiếng mưa xối xầm xáºp trên mái nhà . X, nằm sát và o lòng tôi và thá» thẻ nói :
- Nếu em có con thì em sẽ yêu chúng vô cùng. Vì chúng chÃnh là hoa thÆ¡m cá» ngá»t được sinh ra khi tình yêu cá»§a chúng ta thăng hoa.
Tôi báºt cưá»i vì những lá»i lẽ cao siêu cá»§a nà ng, cá»§a má»™t cô gái trẻ quá nhiá»u má»™ng mÆ¡ . Còn tôi luôn thì luôn nghÄ© rằng đứa con chỉ là háºu quả bất đắc dÄ© cá»§a tình yêu. Má»™t háºu quả mà những kẻ như tôi luôn muốn lẩn trốn.
- Nhưng nếu chúng ta cứ tiếp tục như thế nà y thì sẽ có lúc anh trở thà nh ông bố trẻ đấy ? X. vẫn tiếp tục.
- Không thể được. Không những chúng ta không thể có con, mà còn không thể trở thà nh má»™t gia đình được. Bởi vì em không hiểu hoặc không muốn hiểu rằng, thá»i buổi nà y còn có những rà ng buá»™c không thể vượt qua nếu muốn đến vá»›i nhau....
- Anh nói rõ được không ? Em chẳng hiểu gì cả.
- Hừm, biết nói vá»›i em thế nà o nhỉ. Thá»i buổi háºu chiến nà y còn có rất nhiá»u Ä‘iá»u luáºt bất thà nh văn đã áp đặt lên cuá»™c sống cá»§a chúng ta. Chẳng hạn như má»™t gia đình cán bá»™ cách mạng như gia đình anh sẽ không là m thông gia vá»›i má»™t gia đình trước đây là m cho chế độ cÅ© như gia đình em, mà phải kết thông gia vá»›i má»™t gia đình cÅ©ng là cách mạng. Như váºy má»›i là “môn đăng há»™ mốiâ€. Tuy rằng anh lấy em, chứ không phải hai gia đình lấy nhau, nhưng việc đó cÅ©ng gây ảnh hưởng xấu đến tương lai và sá»± nghiệp cá»§a nhiá»u ngưá»i trong gia đình anh. Nên tháºt là ngược Ä‘á»i khi bây giá» hôn nhân cá»§a con cái lại do chÃnh các báºc cha mẹ quyết định. Giống như ngà y xưa theo kiểu:â€cha mẹ đặt đâu con ngồi đó†váºy. Không có má»™t văn bản giấy tá» nà o chỉ ra như váºy, nhưng nó lại là như váºy đấy, hiểu chưa cô bé.
- Anh cà ng nói em lại cà ng chẳng hiểu gì cả. Nà ng nói. Em chỉ hiểu má»™t Ä‘iá»u rằng nếu chúng mình tiếp tục như thế nà y thì những đứa con sẽ ra Ä‘á»i đấy, dù anh có lấy em hay không.
Chẳng cần đợi lâu, chỉ mấy tháng sau đó, Vân đã hồ hởi báo tin nà ng có thai. Nhìn nà ng há»›n hở vá»›i niá»m vui má»›i nà y bao nhiêu thì tôi lại hoảng sợ bấy nhiêu. Rõ rà ng là tôi chưa sẵn sà ng cho má»™t đám cưới được. Má»™t tên còn ăn bám và o gia đình như tôi thì là m sao có thể lấy vợ lúc nà y được. Chưa kể đằng sau tôi còn có cả má»™t dòng há» ba Ä‘á»i là m cách mạng, sẽ phản đối đến cùng ý muốn lấy Vân là m vợ cá»§a tôi.
Chúng tôi đã nói chuyện rất nhiá»u vá» cái thai nà y. Rõ rà ng là cả tôi và Vân Ä‘á»u biết được cái kết cục đáng buồn nà y. Nhưng có lẽ nà ng vẫn còn có má»™t chút hy vá»ng nà o đó, dù nó mong manh vô cùng.
- Không chỉ cha mẹ anh, mà cả cha mẹ em cÅ©ng sẽ nổi giáºn đến mức nà o nếu biết được chuyện cô con gái ngoan cá»§a hỠđã có bầu vá»›i má»™t anh chà ng không - thể - lấy - là m - chồng được. Nhưng vì đứa con em sẵn sà ng chấp nháºn tất cả.
Tôi nhẹ nhà ng nói với nà ng :
- Anh biết Ä‘iá»u đó, nhưng vấn đỠkhông phải chỉ ở em hay anh mà là ở gia đình anh. Gia đình anh sẽ không bao giá» chấp nháºn cho anh, má»™t cáºu con trai sẽ tiếp nối truyá»n thống cách mạng cá»§a gia đình lại Ä‘i kết hôn vá»›i con gái cá»§a má»™t gia đình...Ngụy, ấy, anh xin lá»—i, má»™t gia đình tham gia chế độ trước như gia đình em.
- Nhưng em lấy anh chứ đâu có dÃnh dáng gì đến gia đình anh.
- Có chứ, em là con gái cá»§a má»™t sÄ© quan chế độ cÅ© Ä‘ang Ä‘i há»c táºp cải tạo thì có dÃnh dáng nhiá»u đấy. Vì khi đó con đưá»ng công danh sá»± nghiệp cá»§a cha mẹ anh, cá»§a dòng há» anh và cả cá»§a anh nữa sẽ tiêu tan.
Nà ng ngồi ngẩn ngÆ¡ những lá»i tôi nói, đôi mắt Ä‘en buồn rưá»i rượi nhìn tôi đăm đăm:
- Váºy chúng ta phải là m gì vá»›i cái bà o thai nà y ?
- Chỉ còn cách duy nhất. Äó là ...phá nó Ä‘i.
Vân im lặng nghe lá»i tôi nói. Có lẽ nà ng đã nghÄ© trước đến cái kết cục không hay nà y và biết được không còn cách nà o khác. Nà ng im lặng gáºt đầu. Và thế là tôi dẫn nà ng đến nhà má»™t ông bác sÄ© quen, má»™t ông béo ú bị tước bằng bác sÄ© vì tá»™i phá thai láºu...
Vấn đỠđã được giải quyết nhanh chóng và chúng tôi lại trở vá» vá»›i cuá»™c sống như trước. Thanh rất buồn sau sá»± kiện đó. Nà ng thâm trầm hẳn lại. Nhiá»u lúc nằm bên nhau, nà ng khóc và nói : “ Em cứ nghÄ© mãi đến đứa bé mà chúng ta vừa bá» Ä‘i. Nó chẳng có tá»™i tình gì. CÅ©ng giống như chúng ta, nó sinh ra khi cha mẹ chúng ta đã trở thà nh kẻ thù cá»§a nhau. Em nghÄ© rằng chiến tranh đã kết thúc. Váºy mà chúng ta vẫn phải chịu háºu quả cá»§a nó? “
- Äúng là chiến tranh đã kết thúc. Tôi nói vá»›i nà ng. Nhưng những háºu quả cÅ©ng như định kiến cá»§a nó thì không dá»… bá» Ä‘i được. Sẽ có rất nhiá»u phiá»n phức nếu như anh là m đám cưới vá»›i em. Cha mẹ anh sẽ mất uy tÃn ở chá»— là m việc, còn anh sẽ mất hết cÆ¡ há»™i phấn đấu vươn lên.
Nà ng nghe những lá»i nói cá»§a tôi mà không há» nghi ngá» chút nà o. Nhưng đó chỉ là những lá»i nói dối. Cha mẹ tôi chắc chắn sẽ phản đối cuá»™c hôn nhân nà y. Nhưng nếu tôi yêu nà ng thá»±c sá»± thì đó không phải là vấn đỠkhông vượt qua được.
Cuá»™c sống cùng vá»›i các trò chÆ¡i liên miên và những cô gái khác đã là m cho tôi bá» mặc Vân, cùng vá»›i ná»—i Ä‘au khổ cá»§a nà ng. Tôi chỉ nhá»› đến nà ng khi buổi tối nà o đó tôi cô đơn trở vá» ngôi nhà lạnh lẽo cá»§a ông chú. Những lần đó tôi lại qua nhà nà ng mua thuốc lá và quay trở vỠđể mở cái cổng đằng sau. Thanh xuất hiện không bao giá» cháºm trá»…. Tôi chẳng nói má»™t lá»i đè nà ng ra giưá»ng để là m tình. Và rồi nà ng ở lại trong khi tôi chỉ muốn ngá»§ má»™t mình.
- Nếu mình giữ đứa nhá» thì giá» nà y bụng em đã lá»›n lắm rồi anh nhỉ. Nà ng lên tiếng há»i tôi mà như tá»± há»i chÃnh mình. Tháng thứ năm rồi thì không thể dấu diếm được ai anh nhỉ ?
Tôi áºm ừ cho qua chuyện.
- Có lẽ nó là má»™t đứa bé trai. Nà ng tiếp. Nếu được ra Ä‘á»i thì nó sẽ là má»™t đứa con trai kháu khỉnh. Em sẽ đặt tên nó là bé Hoà ng Tá». Và khi lá»›n lên nó sẽ trở thà nh má»™t chà ng thanh niên cao lá»›n đẹp trai như bố nó. Nhưng sẽ không Sở Khanh như bố nó đâu….
- Ôi, Trá»i. Tại sao em cứ mè nheo vá» má»™t chuyện như váºy ? Tôi gắt lên. Những chuyện đã qua rồi kia mà .
- Nhưng nếu chúng ta cứ thế nà y thì sẽ lại có một chuyện tương tự như thế xảy ra đấy. Và lần nà y em sẽ không chịu bỠnó đâu đấy.
Quả nhiên lá»i Vân nói không sai. Nà ng lại có thai sau đó chỉ và i tháng. Nà ng không còn cái vẻ mừng rỡ như lần đầu tiên nữa, khi báo cho tôi biết tin nà y. Nhưng rồi tôi đã thuyết phục được nà ng lại Ä‘i phá cái bà o thai như lần trước. Chỉ có Ä‘iá»u lần nà y nà ng đã khóc rất nhiá»u khi tôi đưa nà ng vá» từ cái nhà ông bác sÄ© béo ú bị tước bằng ná».
- Có thể chúng ta vừa bá» Ä‘i má»™t đứa con gái. Nà ng nói trong nước mắt. Em luôn luôn thấy nó hiện vá» từ khi em có bầu. Má»™t đứa con gái xinh xắn vá»›i hai bÃm tóc hai vai mà em đã đặt tên là Hoa Khôi. Äôi mắt cá»§a con bé Hoa Khôi nà y luôn buồn buồn. Dưá»ng như nó đã biết trước được số pháºn cá»§a nó rồi cÅ©ng giống như cá»§a thằng anh trước đó cá»§a nó, thằng bé Hoà ng Tá». Äó là số pháºn hẩm hiu cá»§a những đứa bé chẳng bao giá» ra Ä‘á»i.
- Thôi mà . Sao em cứ hà nh hạ anh mãi vá»›i những chuyện như thế ? Tôi cáu tiết lên. Äâu có phải lá»—i cá»§a anh gây ra?
- Váºy thì em gây ra chắc ?
- Cũng không phải tại em gây ra. Mà vì hoà n cảnh...
- Không phải lá»—i cá»§a anh cÅ©ng không phải lá»—i cá»§a em ? Nà ng uất ức nói vá»›i tôi. Nhưng chắc chắn không phải lá»—i cá»§a hai đứa bé chưa ra Ä‘á»i kia rồi. Váºy mà hai đứa đó đã phải gánh chịu tất cả. Chúng nó phải trả giá cho những Ä‘iá»u mà chúng ta gây ra bằng chÃnh cuá»™c sống cá»§a chúng.
- Nhưng dù sao thì má»i việc cÅ©ng đã qua rồi. Tôi không muốn cho nà ng phải Ä‘au khổ nữa. Chúng ta sẽ có tháºt nhiá»u đứa con khi chúng ta chÃnh thức lấy nhau…
- Em không cần chúng ta phải chÃnh thức. Em chỉ cần những đứa con. Nà ng nức nở khóc. Nước mắt nà ng thấm đẫm vai áo tôi. Hai đứa kia không thể ra Ä‘á»i có phải vì chúng ta không chÃnh thức không ?
Không thể trả lá»i lá»i nà ng, tôi chỉ còn biết lặng thinh.
Việc gì đến sẽ đến nữa. Äiá»u mà Vân đã linh cảm thấy, và cả tôi cÅ©ng thấy nữa đã lại đến. Má»™t hôm vá»›i vẻ mặt lạnh lùng, Vân báo cho tôi biết nà ng đã lại có bầu nữa. Lần có bầu thứ ba và cÅ©ng là đứa con thứ ba theo cách suy nghÄ© cá»§a nà ng. Chưa hết nà ng còn khẳng định rằng nó là con gái nữa và đã đặt tên cho cái đứa con chưa ra Ä‘á»i nà y tên là Hoa Háºu. Lần có thai con bé Hoa Háºu nà y, Vân tá» ra cương quyết nhất. Coi tôi như má»™t kẻ không liên quan gì đến cái thai trong bụng, nà ng cho biết sẽ nhất định giữ cái thai nà y. Và bé Hoa Háºu sẽ ra Ä‘á»i, dù tôi có muốn hay không ? Và nếu yêu nà ng thì tôi phải là m gì đó để chứng tá» là tôi xứng đáng là m cha cá»§a đứa bé, là m chồng cá»§a nà ng.
Trước quyết tâm sắt đá của Vân, tôi đà nh phải vỠnhà để nói chuyện với cha mẹ của mình. Cha mẹ tôi trợn tròn mắt khi nghe thấy tôi nói đến tên của cô gái tôi muốn lấy là m vợ.
- Mà y có điên không ? Lấy con một sĩ quan Ngụy tức là con đã tự đà o mồ chôn tương lai của mình rồi. Cha tôi gay gắt nói.
- Mà điá»u đó còn ảnh hưởng đến uy tÃn và công việc cá»§a ba nữa chứ ? Mẹ tôi thêm và o. Ba con Ä‘ang là m lãnh đạo xà nghiệp và sẽ bị ảnh hưởng rất nhiá»u đến sá»± nghiệp cá»§a ông ấy nếu để con lấy con gái cá»§a cái ông sÄ© quan Ngụy ấy.
- Và mà y sẽ tay trắng, sẽ ra khá»i nhà nếu mà y cứ lấy đứa con gái ấy. Cha tôi quyết định như Ä‘inh đóng cá»™t.
Tôi phản đối, nhưng vô Ãch. Trở vá» gặp lại Vân tôi báo cho nà ng biết kết quả cá»§a chuyến Ä‘i. Nhưng tháºt ngạc nhiên, nà ng đã không thất vá»ng như tôi đã tưởng.
- Không sao đâu anh. Nà ng ôm và hôn tôi trìu mến. Em lấy anh chứ đâu có lấy gia đình anh, phải không nà o ? Em chỉ cần nhìn thấy việc anh đã há»i bố mẹ anh vá» việc anh muốn cưới em, muốn giữ cái thai lại cÅ©ng đủ chứng minh là anh đã tháºt lòng vá»›i em rồi. Chúng ta sẽ vượt qua tất cả vì đứa con anh nhé ? Chúng ta sẽ lấy nhau và con bé Hoa Háºu sẽ bình an ra Ä‘á»i.
- Nhưng chúng ta sẽ sống như thế nà o đây khi anh chưa ra trưá»ng ? Tôi lúng túng há»i lại nà ng. Chúng ta không có tiá»n, không có việc là m. Tháºm chà không có cả cái nhà để ở thì là m sao chúng ta có thể sống được. Lại thêm cả đứa con nữa…
- Thì cÅ©ng chÃnh vì đứa con mà chúng ta sẽ sống được vá»›i nhau. Nà ng khẳng định. Chỉ miá»…n là anh chấp nháºn được.
Äúng là chỉ có tôi phải chấp nháºn được mà thôi. Nhưng đó lại là má»™t vấn đỠkhó khăn nhất. Từ trước đến giá» tôi chỉ là má»™t kẻ sống nhá» và o gia đình. Rá»i khá»i đó thì thân tôi đã tà n tạ như má»™t cái dây leo bị cắt gốc rồi chá»› đừng nói đến vợ hay con nữa.
Không muốn là m nà ng thất vá»ng nên tôi trả lá»i nà ng cho qua chuyện.
- Cho anh thá»i gian suy nghÄ© để tìm xem có cách nà o khác không nhé ?
Tôi chẳng suy nghĩ gì cả và dĩ nhiên là không có cách nà o khác. Chúng tôi lại đến cái nhà ông bác sĩ quen thuộc để là m cái công việc cũng quen thuộc đó lần thứ ba.
Vân đã xuống tinh thần hẳn sau lần bá» rÆ¡i đứa con nà y. Khác vá»›i những lần trước, lần nà y nà ng không còn khóc được nữa. Suốt ngà y nà ng chỉ im lặng ngồi vÆ¡ vẩn nhìn đống đồ trẻ con mà nà ng đã mua trước đó. Nà ng lượm từng cái áo nhá» xÃu hay từng cái tã lót còn thÆ¡m mùi nước hoa lên để ngắm vuốt trìu mến.
- Chắc chắn nó là má»™t đứa con gái. Nà ng nói và tôi kinh hãi khi nhìn thấy nét mặt nà ng rạng rỡ hẳn lên, cứ như thể nà ng Ä‘ang vuốt ve má»™t đứa con váºy. Cầm chiếc quần nhá» xÃu mà u sắc sặc sỡ lên để áp chặt và o miệng, nà ng nhìn tôi bằng ánh mắt lóng lánh giá»t lệ, nà ng nói. Em như ngá»i thấy mùi khai nước đái cá»§a nó. Em còn nhìn thấy cả khuôn mặt cá»§a nó nữa kia. Khuôn mặt xinh xắn, bụ bẫm cá»§a má»™t con bé xinh đẹp. Bé Hoa Háºu …..
Cha nà ng đã Ä‘i há»c táºp vá». Ông già vá»›i mái tóc lốm đốm bạc, khuôn mặt khắc khổ và luôn lầm lì. Ông ta thưá»ng ngồi bất định trước cá»a nhà và đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn tôi má»—i khi tôi sang bên đó mua thuốc lá.
- Cha em có vẻ khó tÃnh. Tôi nói khi nà ng vừa tá»t qua cái cá»a để ngỠđằng sau nhà . Ãnh mắt ông ấy nhìn anh thấy ghê quá.
- Thế anh muốn ông ấy ôm hôn anh ư ? Dù sao thì mấy năm Ä‘i há»c táºp vừa rồi cÅ©ng là m cho cha em buồn khổ nhiá»u chứ tháºt ra ông ấy là má»™t ngưá»i rất dá»… mến. Chiến tranh đã qua nhưng nó để lại háºu quả mà không phải ai cÅ©ng chịu đựng được đâu, ông Vici con ạ. Äó là tâm lý cá»§a kẻ bại tráºn mà .
- Nà y không nói chuyện thắng tráºn tráºn hay bại tráºn gì đâu nhé. Hãy nói chuyện vá» em chứ không phải vá» cha cá»§a em...
- Chuyện vá» em ư ? Thì em cÅ©ng là má»™t kẻ bại tráºn đây. Nà ng cưá»i buồn. Em cÅ©ng nằm trong số những kẻ phải chịu thua thiệt trong chiến cuá»™c nà y.
- Thôi, anh xin em mà .
- Không, anh cứ để cho em nói hết đã. Cha em đã mất hết tất cả, nhưng ông còn sống và nguyên vẹn trở vá» vá»›i gia đình. Còn em cÅ©ng mất mát nhiá»u lắm. Song Ä‘iá»u đó cÅ©ng chưa bằng những đứa trẻ con cá»§a chúng ta. Cả ba đứa chúng nó đã phải trả giá cho chiến tranh bằng việc không thể ra Ä‘á»i như những đứa trẻ bình thưá»ng khác. Thằng bé Hoà ng Tá», con bé Hoa Khôi rồi đến con bé Hoa Háºu má»›i đây nữa. Chúng nó đã xuất hiện không đúng thá»i. Nhưng chúng nó đâu có quyá»n chá»n lá»±a khi cha mẹ ông bà chúng đã ở và o hai phÃa khác nhau trong cuá»™c chiến vừa rồi.
Tôi chỉ còn biết im lặng má»—i khi nói đến đỠtà i nà y. Thanh lặng im má»™t hồi lâu rồi nói vá»›i tôi, giá»ng dứt khoát :â€Nhưng nếu em có đứa con nữa, đứa thứ tư thì không bao giá» em để nó chịu chung số pháºn vá»›i ba đứa anh chị trước cá»§a nó. Hoặc là có tất cả, hoặc là mất tất cả...â€
Äúng như lá»i thanh đã nói. Nà ng đã có thai lần nữa, lần thứ tư. Lần có thai nà y là nà ng tá» ra quyết liệt nhất. Nà ng tuyên bố vá»›i tôi bằng giá»ng cá»§a má»™t kẻ đã cùng đưá»ng. Äôi mắt Ä‘en long lên dữ dá»™i.
- Dứt khoát em sẽ không Ä‘á»i nà o chịu bỠđứa bé nà y. Em sẽ Ä‘em nó nhảy xuống biển nếu như anh bắt em phải là m như những lần trước.
- Nhưng là m sao em có thể mang bầu và sanh con được khi...
- Em bất cần. Vì đứa con nà y em có thể là m được tất cả má»i thứ. Em sẽ không là m phiá»n đến anh cùng vá»›i cái gia đình danh giá cá»§a anh đâu. Em sẽ Ä‘i đến má»™t nÆ¡i tháºt xa để sinh sống và sanh con. Äây chắc chắn là má»™t đứa con trai và em sẽ đặt tên nó là thằng bé Hy Vá»ng. Äể hy vá»ng nó được sinh ra bình thưá»ng như bao đứa trẻ trên Ä‘á»i.
Tôi không có can đảm chống lại cha mẹ của mình để bắt đầu một cuộc sống mới bấp bênh với Vân. Và tôi cũng không có can đảm để chịu trách nhiệm với cái thai trong bụng nà ng.
Mặc cho tôi nói đủ má»i cách, Vân vẫn cương quyết không đổi ý. Và thế là như má»™t kẻ hèn nhát, tôi lẩn trốn nà ng bằng cách lao và o các cuá»™c vui chÆ¡i thâu đêm suốt sáng, và vá»›i những cô gái khác.
Má»™t đêm khuya mưa gió sụt sùi, tôi trở vá» nhà thì thấy Vân Ä‘ang ngồi chá» tôi trước cá»a phòng. Äây là lần đầu tiên nà ng sang chá»— tôi mà không phải do tôi gá»i nà ng.
Vân đứng lên lấy áo mưa ướt đẫm trên ngưá»i tôi xuống. Nà ng vá»™i nói như để thanh minh :
- Em có chuyện quan trá»ng cần nói vá»›i anh ngay. Em không thể ngồi nhà chá» cho tá»›i khi anh vỠđược.
- Có chuyện gì váºy ? Tôi há»i.
- Thì vẫn chuyện đứa bé trong bụng em...
- Chuyện đứa bé trong bụng em ? Bộ em sanh nó rồi hả ?
- Thôi anh đừng giỡn nữa vì em Ä‘ang bối rối lắm đây. Nà ng nghiêm giá»ng nói. Em sang đây để cho anh biết rằng gia đình em sẽ vượt biên trong hôm nay hoặc mai. Và em cÅ©ng sẽ ra Ä‘i...
Tôi lặng ngưá»i Ä‘i. Thì ra cha nà ng đã không chấp nháºn ở lại quê hương mình...
- à cá»§a anh như thế nà o ? Nà ng há»i, đôi mắt Ä‘en láy nhìn tôi đăm đắm vá»›i hy vá»ng tôi sẽ nói ra má»™t Ä‘iá»u gì đó tốt đẹp.
Không thể nói Ä‘iá»u gì tốt đẹp được, tôi chỉ biết im lặng lẩn trốn ánh mắt chỠđợi cá»§a nà ng.
Vân im lặng và tôi có thể nghe thấy tiếng thở dà i của nà ng.
- Thế là hết phải không anh ? Nà ng há»i mà không cần tôi trả lá»i. Anh không thể lấy em, mà cÅ©ng không thể Ä‘i cùng em, còn em thì lại không thể ở lại má»™t mình vì gia đình em Ä‘á»u ra Ä‘i hết cả.
Nhìn khuôn mặt buồn rưá»i rượi và những giá»t lệ long lanh chá»±c trà o ra khá»i đôi mắt Ä‘en cá»§a nà ng, tôi cố tìm ra má»™t Ä‘iá»u gì đấy để nói :
- Tại sao cha em lại quyết định Ä‘i và o thá»i Ä‘iểm nà y. Äang mùa bão biển mà ..
Nà ng thở dà i nói :
- Chỉ có chấp nháºn Ä‘i biển và o mùa nà y thì giá sẽ rẻ hÆ¡n và o các mùa khác. Gia đình em không có nhiá»u tiá»n để chá»n lá»±a thá»i Ä‘iểm ra Ä‘i tốt nhất được. Vá»›i lại đã chấp nháºn Ä‘i thì mùa nà o cÅ©ng váºy cả thôi. Có phải Ä‘i và o lúc trá»i yên biển lặng thì không bị chìm tà u hay cướp biển sao ?
- Em đã quyết định đi rồi à ?
- Thì em còn biết là m gì được nữa. Em không còn con đưá»ng nà o để chá»n lá»±a vì chÃnh anh đã quyết định như váºy rồi mà .
Tôi sẵng giá»ng tá»± ái :
- Em phải thông cảm cho anh chứ ? Anh cÅ©ng chỉ muốn những Ä‘iá»u giống như em mà thôi. Chỉ vì gia đình anh....
Äá»™t nhiên Vân đến bên cạnh tôi và quì xuống chân tôi. Ngước đôi mắt Ä‘en long lanh nhìn tôi như khẩn cầu, nà ng nói giá»ng tha thiết: “Hay chúng ta bá» tất cả Ä‘i anh nhé ? Anh bá» gia đình bên anh, còn em cÅ©ng váºy. Chúng ta sẽ và o Sà i Gòn sinh sống. Dù có cá»±c khổ thế nà o em cÅ©ng chịu đựng được. Miá»…n là chúng ta được ở bên nhau và đứa con nà y cá»§a chúng ta sẽ được bình yên ra Ä‘á»i.
Tôi đỡ nà ng dáºy và khó chịu nói :
- Em không chịu hiểu những Ä‘iá»u anh đã nói. Anh không thể nà o sống má»™t cuá»™c sống như em nói đâu. Và cha mẹ anh sẽ từ anh...
- Em hiểu hết những Ä‘iá»u anh nói. Em cÅ©ng hiểu lý do mà cha mẹ anh đã không đồng ý cho anh lấy em. Em cÅ©ng không thể trách cứ cha mẹ anh được. Nếu em ở và o địa vị cá»§a cha mẹ anh, em cÅ©ng là m như thế. Em sẽ không Ä‘á»i nà o là m há»ng tương lại cá»§a thằng bé Hy Vá»ng trong bụng em đây....Nà ng báºt khóc rồi nói tiếp : Nếu nó ra Ä‘á»i thì lá»›n lên, em sẽ không để cho nó lấy con gái má»™t gia đình như gia đình em đâu. Thá»i buổi nà y là váºy. Nhưng giỠđây chúng ta còn có nhau, có thằng bé Hy Vá»ng đây, chúng ta sẽ Ä‘i xa, Ä‘i tháºt xa khá»i những giáo Ä‘iá»u cứng ngắc đó để xây dá»±ng cuá»™c sống má»›i....Chúng ta sẽ ở bên nhau cùng vá»›i những đứa con cá»§a chúng ta.
- Thì chúng ta vẫn ở bên nhau đây.
- Nhưng phải có cả những đứa con cÆ¡. Em sẽ không để cho bé Hy Vá»ng phải chịu chung số pháºn đáng buồn cá»§a anh chị nó.
Thấy nà ng xúc động mạnh khi nhắc đến những đứa con, tôi nói giá»ng dà n hoà :
- Thôi mà em. Là m gì có những đứa con nà o ngoà i những Ä‘iá»u em tưởng tượng ra. Äấy chỉ là những bà o thai...
Nà ng khăng khăng nói :
- Tại sao lại tưởng tượng ra được khi hà ng ngà y nó cứ lớn dần lên trong bụng em. Như đứa bé trong bụng em đây nè. Nó quẫy đạp mỗi khi không bằng lòng cái gì đấy. Ngay lúc nà y đây em cũng thấy nó đạp mạnh. Chắc nó đang buồn khi bố nó đã thỠơ với nó...
- Em vừa bướng bỉnh lại vừa giầu trà tưởng tượng.
- Em là gì cÅ©ng được, nhưng em quyết tâm giữ đứa trẻ nà y bằng má»i giá. Kể cả liá»u mạng trong chuyến Ä‘i nà y em cÅ©ng chấp nháºn. Chỉ miá»…n thằng bé Hy Vá»ng được bình an ra Ä‘á»i. Hoặc nó ra Ä‘á»i nÆ¡i xứ lạ, hoặc nó cùng em chìm xuống biển. Chỉ vì dứt khoát không chịu bá» nó mà em quyết định theo gia đình để ra Ä‘i chuyến nà y.
Bên ngoà i trá»i Ä‘ang nổi cÆ¡n giông bão. Gió mưa sụt sùi gà o thét trên nóc nhà . Trong căn phòng chúng tôi nằm ân ái trong ná»—i buồn thê thảm. Tôi chẳng biết nói gì hÆ¡n ngoà i sá»± im lặng, trong khi Vân khóc rất nhiá»u. Tôi vuốt ve cái bụng trắng nõn cá»§a nà ng. Ná»›i khoảng bụng trắng muốt đó cá»§a nà ng đã hÆ¡i đẫy lên.
- Trong đó là đứa con cá»§a chúng ta, thằng bé Hy Vá»ng Ä‘ang lá»›n lên từng ngà y đó anh à .
Tôi áºm ừ và há»i cho qua chuyện :
- Thế bao giỠem đi ?
- CÅ©ng sắp sá»a rồi anh ạ. Khi dá»± báo thá»i tiết cho biết sẽ có cÆ¡n bão biển tiếp theo là ngưá»i ta sẽ bắt đầu khởi hà nh chuyến Ä‘i ngay. Há» lợi dụng Ä‘i và o mùa bão nà y để tránh được sá»± kiểm tra cá»§a tà u Hải Quân.
- Nhưng còn em vá»›i đứa bé trong bụng em nữa. Như váºy sẽ rất nguy hiểm cho cả hai mẹ con.
Nà ng mỉm cưá»i buồn bã :
- Em biết mình sẽ mạo hiểm bản thân và đứa bé khi ra Ä‘i trong thá»i Ä‘iểm biển động nà y. Nhưng em chẳng còn lá»±a chá»n nà o khác. Dù sao thì ở trong bụng mẹ nó vẫn an toà n hÆ¡n là không ở đó theo ý cá»§a bố nó. Chỉ khi nà o mẹ nó bị nguy hiểm thôi, còn nhất định nó sẽ không phải chịu chung số pháºn vá»›i anh chị nó.
- Em đang oán trách anh phải không ?
- Oán trách ai thì có thay đổi được gì nữa. Ba đứa kia đã phải trả giá rồi. Số pháºn đứa bé nà y cÅ©ng như váºy nếu như em không mạo hiểm chuyến Ä‘i nà y.
- Thôi mà . Tại vì gia....gia đình anh...Tôi phản đối yếu ớt. Tại vì...
Nà ng ngắt lá»i tôi và gạt những giá»t lệ long lanh trên má nà ng nói cương quyết :
- Anh không cần phải thanh minh nữa. ChÃnh vì em hiểu như thế nên má»›i quyết định ra Ä‘i chuyến nà y. Em phải giữ lấy đứa nhá» bằng má»i giá. Từ mấy tháng nay em thấy nó gần gÅ©i vá»›i em lắm. Dưá»ng như số pháºn cá»§a nó và cá»§a em đã gắn chặt vá»›i nhau lắm rồi. Nó không thể sống thiếu em thì giỠđây em cÅ©ng không thể sống thiếu nó được nữa.
Có tiếng réo gá»i tên Vân từ phÃa nhà nà ng. Vá»™i và ng ngồi dáºy, nà ng nói vá»›i tôi giá»ng gấp gáp :
- Chuyến Ä‘i mà gia đình em chuẩn bị sẽ xuất phát chỉ ná»™i trong tối hôm nay mà thôi. Em xin anh hãy vì em, vì con cá»§a chúng ta mà hà nh động má»™t lần cuối cùng cho xứng đáng vá»›i tư thế cá»§a má»™t ngưá»i chồng, ngưá»i cha anh nhé. Äêm nay khi anh thấy có nhiá»u ngưá»i đến táºp trung trong nhà em là bắt đầu chuyến Ä‘i cá»§a gia đình em rồi đấy. Em sẽ có mặt trong nhóm ngưá»i ra Ä‘i. Nếu lúc đó mà anh nghÄ© lại thì anh chỉ cần kêu tên em thôi. Anh hãy nói lá»›n lên cho những ngưá»i trong gia đình em biết rằng, anh muốn em ở lại cùng anh. Anh chỉ cần nói như thế thôi là quá đủ vá»›i em rồi. Em sẽ bá» chuyến Ä‘i nà y, bá» gia đình em và cả tương lai bên xứ ngưá»i....Em sẽ vứt bá» tất cả để cùng bé Hy Vá»ng ở lại vá»›i anh.
Nà ng nghẹn lá»i nhiá»u lần, đôi mắt Ä‘en đẫm lệ khi nà ng nói những lá»i tha thiết đó : “Em sẽ ra Ä‘i như má»™t kẻ đã chết Ä‘i và o cõi chết...Em chỉ mong muốn, chỉ hy vá»ng anh sẽ lên tiếng và o giây phút cuối cùng. Và nếu anh không thể lên tiếng được thì anh chỉ cần mở cánh cá»a sổ bên nhà anh là em biết được ngay. Khi em thấy cánh cá»a sổ bên anh mở toang giữa lúc trá»i mưa gió bão bùng như thế nà y thì em hiểu rằng anh đã lên tiếng kêu em ở lại. Nếu anh yêu em và yêu con thì em chỉ cầu mong anh là m má»™t việc như thế thôi anh nhé ? Còn nếu không thì...Thôi. VÄ©nh biệt anh.
Và thế là nà ng đã chia tay tôi để Ä‘i và o chốn bão táp mịt mùng. Äêm đó mưa gió gà o thét suốt đêm. Gió thổi mạnh ầm vang phÃa ngoà i biển. Tôi nằm trong phòng đầu óc rối tung lên. Tôi nghe thấy tiếng chân ngưá»i, tiếng nói chuyện khe khẽ cá»§a rất nhiá»u ngưá»i từ bên nhà nà ng vá»ng sang. Rồi tôi nhá»m dáºy nhìn qua khe cá»a để thấy những bóng ngưá»i lố nhố Ä‘i trong mà n đêm. Há» cứ Ä‘i qua, Ä‘i qua, ai cÅ©ng giống ai vá»›i áo mưa trùm kÃn đầu. Tôi đã muốn mở miệng kêu lá»›n lên tên nà ng. Tôi biết nếu mình là m như thế thì nà ng tiên cá»§a tôi sẽ xuất hiện. Nà ng sẽ từ trong đám ngưá»i kia nhảy bổ và o lòng tôi. Nà ng và đứa con chưa ra Ä‘á»i cá»§a chúng tôi sẽ ở lại vá»›i tôi...
Nhưng như má»™t kẻ hèn nhát, tôi đứng im lặng đằng sau cánh cá»a sổ đóng chặt mà không dám thở mạnh. Tôi cứ đứng như thế, sợ hãi nhìn từng bóng ngưá»i Ä‘i qua phản chiếu lên tưá»ng nhà tôi lấp loáng như những bóng ma. Äã có lúc tôi định lao ra ngoà i trá»i mưa gió để la lá»›n lên rằng :â€Vân Æ¡i ? Anh yêu em. Hãy ở lại vá»›i anh.â€. Nhưng tôi đã không là m được việc đó mà chỉ biết đứng chôn chân tại chá»— trong phòng mình. Tôi biết rằng khi Vân theo chân Ä‘oà n ngưá»i vượt biên đó Ä‘i qua nhà tôi, nà ng đã hy vá»ng tôi sẽ cất tiếng gá»i nà ng. CÅ©ng như nà ng hy vá»ng nhìn thấy cánh cá»a sổ trong phòng tôi mở rá»™ng trước giông gió. Nhưng chẳng có tiếng gá»i tên nà ng vang lên, cÅ©ng như cánh cá»a sổ phòng tôi đóng chặt. Chắc hẳn nà ng đã phải thở dà i trước khi bước tiếp và o đêm tối giông bão.....Tôi cứ đứng trong phòng như thế cho tá»›i khi ngưá»i cuối cùng đã biến mất. Chẳng còn ai cả ngoà i tiếng gà o rú má»—i lúc má»™t khốc liệt hÆ¡n cá»§a cÆ¡n giông bão mùa biển động.
Thế là Vân đã ra Ä‘i và o chốn mịt mùng, mang theo cái mồng sống nhá» nhoi yếu á»›t cá»§a tôi và nà ng. Äó là bé Hy Vá»ng. Äứa bé mà nà ng đã đặt tên và hy vá»ng và o má»™t tương lai tốt đẹp. Nà ng đã không chịu mất Ä‘i cái sinh linh nhá» bé ấy, nà ng không chịu mất Ä‘i cái thiên chức là m mẹ thiêng liêng để rồi phải dẫn theo thằng bé Hy Vá»ng cá»§a chúng tôi và o chuyến Ä‘i định mệnh cá»§a nà ng.
Không bao giá» tôi còn nghe được tin tức vá» nà ng nữa. Cả gia đình nà ng và toà n bá»™ số ngưá»i đã ra Ä‘i và o đêm mưa gió đó đã không tá»›i được bến bá» hy vá»ng cá»§a há». HỠđã chìm trong đêm tối, trong mưa gió biển động chẳng còn lại dấu vết gì giữa những cá»™t sóng khổng lồ trắng ngắt đánh và o bá» che lấp cả bầu trá»i âm u.
Cái tin dữ đó như má»™t cú đánh thẳng và o trái tim đầy Ãch ká»· cá»§a tôi và khiến cho tôi như chợt tỉnh. Nhiá»u ngà y liá»n sau đó, tôi lang thang trên bá» biển Ä‘ang dáºy sóng để tìm kiếm trong tuyệt vá»ng cô gái có đôi mắt Ä‘en buồn và má»™t mầm sống bé nhá» mà nà ng đã mang Ä‘i và o cõi mênh mông ngoà i xa khÆ¡i kia. Tôi lăn lá»™n gà o thét tên nà ng, đòi những lá»›p sóng hung tợn Ä‘ang chen nhau xông và o bá» phải trả lại ngưá»i vợ và những đứa con cá»§a chúng tôi. Nhưng chẳng có gì ngoà i tiếng cuồng phong gà o rÃt đắc thắng trả lá»i tôi.
Mệt má»i, rÅ© rượi tôi trở vá» nÆ¡i cÅ© để nhìn thấy căn nhà nà ng giỠđóng cá»a im lìm. Chẳng còn cô gái xinh xắn Ä‘ang ngồi Ä‘á»c sách bên ngưá»i mẹ bán thuốc lá trước cá»a để đợi tôi nữa. Cô gái có đôi mắt Ä‘en buồn nhưng luôn ánh lên vẻ rạng rỡ hạnh phúc khi nhìn thấy tôi sang bên ấy....
Nhiá»u năm sau, những hôm biển động tôi cứ đứng trong căn phòng cá»§a mình trước cánh cá»a sổ mở toang để chỠđợi nà ng trở vá». Nhưng chẳng có gì, ngoà i gió mưa xầm xáºp quất thẳng và o ngưá»i tôi...
Kể từ khi nà ng tiên cá»§a tôi cùng vá»›i những thiên thần nhá» bé, những sinh linh đáng yêu còn chưa ra Ä‘á»i cá»§a chúng tôi Ä‘i và o cõi mịt mù cá»§a biển khÆ¡i thì cuá»™c sống sau đó cá»§a tôi như thế nà o tôi không còn nhá»› nữa. Chỉ biết rằng đã hÆ¡n hai mươi năm kể từ ngà y đó, tôi vẫn độc thân và đang tà n tạ Ä‘i trong ná»—i tiếc nuối không nuôi. Cha mẹ tôi qua Ä‘á»i đã lâu. Những cuá»™c vui xưa chỉ còn là những ký ức nhạt nhòa vô nghÄ©a. Chỉ còn lại trong trái tim khô cằn cá»§a tôi má»™t vết Ä‘en không bao giá» phai. Như má»™t vết thương rỉ máu khi nhá»› lại ngưá»i con gái có đôi mắt Ä‘en buồn năm xưa.
Nà ng đã ra Ä‘i và o cÆ¡n giông bão nên giỠđây, má»—i khi có giông bão là tôi lại thấy nà ng hiện vá». Những đợt sóng cao ngất trắng xoá, biển mà u Ä‘en u ám , gió gà o thét xé toạc mây tÆ¡i tả, trá»i và biển hoà lại....Tất cả hoà trá»™n vá»›i nhau để thấy nà ng hiển hiện như má»™t vị Thánh, vá»›i vầng hà o quang là những cá»™t sóng bạc đầu cao ngất. Chung quanh nà ng là những đứa con cá»§a chúng tôi. Thằng bé Hoà ng Tá», con bé Hoa Khôi, bé Hoa Háºu và cả thằng bé Hy Vá»ng nhá» bé nhất nữa. Äó là những đứa con cá»§a tôi và chúng có thá»±c ở trên Ä‘á»i nà y. Ở đâu đó ngoà i biển khÆ¡i xa tÃt kia, chúng đã lá»›n lên trong vòng tay yêu thương cá»§a mẹ chúng, ngưá»i phụ nữ chỉ biết sống chết vì những đứa con. Xinh đẹp, khá»e mạnh và trà n đầy sức sống, chúng Ä‘ang vây quanh lấy mẹ chúng. Tất cả Ä‘ang nhìn thương hại đến má»™t kẻ đáng thương Ä‘ang đứng chÆ¡i vÆ¡i giữa cÆ¡n bão. Má»™t kẻ chỉ còn sống bằng má»™t quá khứ đầy hối háºn muá»™n mà ng. Má»™t kẻ mà sá»± ăn năn Ä‘ang bà o mòn cÆ¡ thể. Äó là tôi và đã bao năm tôi sống vá»›i ý nghÄ© mình đã Ä‘ang tay vứt bá» Ä‘i cả má»™t gia đình hạnh phúc....
Äó là câu chuyện tình Ä‘au thương cá»§a tôi, và lý do vì sao tôi thÃch đứng nhìn biển động. Má»—i khi có những cÆ¡n bão biển trà n thì tôi lại ra để ngắm nhìn chúng. Ngắm nhìn để mà nhá»› vá» má»™t ká»· niệm buồn đã chìm sâu trong ký ức, mà chỉ có những cÆ¡n bão biển hung hăng ngoà i kia má»›i là m chúng à o à o thức dáºy như má»™t bầy thú dữ để cắn phá trái tim khô cằn cá»§a tôi. Và đó cÅ©ng là lý do để tôi trút ra khung giấy vẽ những cÆ¡n cuồng phong cá»§a gió biển, cá»§a cÆ¡n sóng dữ chỉ toà n má»™t mà u xanh u ám, cá»§a sá»± dữ dá»™i mà những cÆ¡n bão tiếc nuối Ä‘ang tà n phá tâm hồn tôi.....
Kể đến đó ngưá»i đà n ông kỳ lạ ná» nghẹn lá»i vá»›i đôi mắt long lanh sáng rá»±c lên. Anh ta đứng lặng trước bức tranh vẽ những cÆ¡n sóng biển đó vá»›i vẻ ngẩn ngÆ¡ lạ kỳ. Dưá»ng như bị những bức tranh âm u đó thôi miên, khiến cho anh ta chìm và o má»™t ký ức Ä‘en tối Ä‘ang dáºy sóng trong lòng.
Äể mặc ngưá»i đà n ông đó ở lại má»™t mình, tôi ra vá» khi biển vẫn còn Ä‘ang nổi sóng dữ dá»™i. Những cÆ¡n gió mạnh thổi à o ạt như muốn hất tung căn nhà vá»›i ngưá»i đà n ông kỳ lạ ná» ra biển. Lá»›p lá»›p sóng biển hung tợn như Ä‘ang chen nhau chồm mình lên cao ngất để vá»™i vã xông và o bá». Gió lồng lá»™n gà o thét rÃt lên xoay tròn trên đầu những con sóng bạc trắng đầu. Mây Ä‘en tả tÆ¡i như chìm xuống đại dương hung tợn, tung những ánh chá»›p cùng tiếng sấm sét chói chang. Trá»i và biển như như hoà lẫn và o nhau trong cÆ¡n thịnh ná»™ Ä‘iên cuồng. Những cÆ¡n sóng Ä‘iên cuồng lao tá»›i Ä‘áºp đầu và o đá tan tác. Rồi má»™t cÆ¡n sóng hung dữ nhất nuốt gá»n kẻ khốn khổ kia trong tiếng ầm vang cá»§a muôn ngà n cÆ¡n sóng vá»—. Từng lá»›p sóng xô nhau chen và o bá» như những con thú hoang đói khát Ä‘ang váºt mình trong cÆ¡n đói triá»n miên.
Sà i Gòn ngà y 14/10/2007
Tà i sản của ngudoc
16-10-2008, 02:19 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Ngưá»i Thứ 79
Äã nhiá»u tháng nay, chúng tôi lăn lá»™n ở vùng Y, má»™t bãi và ng có tiếng trên vùng Tây Nguyên. Trên các ngá»n đồi cằn cá»—i đầy sá»i đá ở đó, chúng tôi chen chúc trong những cái lá»— sâu hun hút như lá»— chuá»™t để đà o đãi. Cùng vá»›i cả ngà n dân tứ xứ từ khắp nÆ¡i đổ vỠđây tìm váºn may, chúng tôi đà o bá»›i không ngừng, liên tục xúc đầy sà ng đất đá để Ä‘em ra bá» suối. Äứng dưới dòng nước lạnh ngáºp quá đầu gối, chúng tôi phải lắc qua lắc lại cái sà ng sắt nặng trịch cho đến rã rá»i cả hai tay. Äể rồi thỉnh thoảng có được và i vẩy và ng bé tà như vẩy ghẻ. Nhiá»u khi chẳng được gì, ngoà i những mảnh bom pháo sét gỉ nằm trÆ¡ trên đáy sà ng. Thứ nà y có rất nhiá»u vì ở đây trước vốn là bãi chiến trưá»ng...
Là m cá»±c khổ như váºy mà chúng tôi kiếm chẳng được bao nhiêu cả. Tiá»n kiếm được thì Ãt mà cái gì cÅ©ng đắt đỠđến phát khiếp. Số và ng Ãt á»i mà cả chục thằng trong nhóm chúng tôi đã phải đà o đãi cá»±c khổ suốt cả ngà y để rồi tối đến chỉ Ä‘em Ä‘i đổi lấy vừa đủ gạo và chút thức ăn. Tiá»n Ä‘em theo đã gần cạn , mà cố gắng ở lại cÅ©ng chẳng nước non gì. Äã váºy còn phải chung chi cho đủ má»i hạng ngưá»i chuyên Ä‘i ăn bám theo các bãi và ng, như loà i kên kên chuyên ăn xác thú thối rữa váºy. Chưa kể đến nhiá»u khoản lệ phà đủ loại phải chi cho các ông tá»± xưng là thay mặt cho chÃnh quyá»n địa phương, mà có trá»i má»›i biết là tháºt hay giả. Tất cả Ä‘á»u bu lại kiếm chác trên những mảnh vụn và ng ly ti mà chúng tôi phải vất vả đà o đãi được. Không thể trở vá» quê được nên bá»n chúng tôi quyết định phải kéo quân Ä‘i đến vùng đất khác để là m ăn.
Äang loay hoay không biết Ä‘i đâu thì có ngưá»i mách cho bá»n tôi má»™t Ä‘iểm đà o đãi má»›i, má»™t ngá»n đồi ở cách đó không xa. Thế là chúng tôi cuốn gói Ä‘i đến đó ngay . Äó là má»™t ngá»n đồi thấp, lÆ¡ thÆ¡ các bụi cây má»c lúp xúp cùng các hố bom thá»i chiến tranh, còn ẩn hiện nham nhở như những vết ghẻ chốc trên cái đầu trá»c lốc cá»§a bá»n trẻ ngưá»i dân tá»™c Ä‘ang chăn trâu gần đó. Ngá»n đồi nà y có cái tên là má»™t con số, đồi 78. Có má»™t Ä‘iá»u kỳ lạ là nằm lá»t thá»m và o giữa má»™t khu vá»±c đà o đãi và ng sôi động trong thung lÅ©ng nà y nhưng ngá»n đồi lại trông có vẻ yên tÄ©nh, không có những hố đà o và ng nham nhở cùng các lán trại cá»§a dân đà o và ng.
Nhưng kỳ lạ hÆ¡n là có má»™t kẻ đã cắm dùi ở đó mấy tháng rồi. Nghe nói anh ta suốt ngà y lầm lÅ©i đà o bá»›i như má»™t con chuá»™t chÅ©i, nhưng không tìm và ng như má»i ngưá»i, mà chỉ đà o để tìm hà i cốt bá»™ đội. Có lẽ trong số cả ngà n con ngưá»i đổ lại đây tìm và ng, thì duy nhất chỉ có mình anh ta là không đến để tìm cái thứ kim loại mà u và ng đầy ma lá»±c đó.
Chẳng biết có hy vá»ng gì ở cái nÆ¡i đồi núi thì hoang vu mà con ngưá»i thì quái dị như thế nà y, nhưng chúng tôi không còn cách lá»±a chá»n nà o khác. Thế là bá»n tôi bắt tay ngay và o việc dá»±ng lá»u trại ở dưới chân đồi để chuẩn bị là m ăn ở nÆ¡i đây.
Ngay buổi tối hôm sau, khi chúng tôi Ä‘ang ngồi quây quần chung quanh ngá»n lá»a uống rượu để giải khuây thì má»™t ngưá»i đà n ông xuất hiện. Lưng anh ta Ä‘eo lá»§ng lẵng má»™t khẩu súng AR.15. Trông anh ta gầy gò và ng vá»t, râu tóc xồm xoà m. Nhưng Ä‘iá»u đó cÅ©ng không có gì lạ vì trong bá»n chúng tôi cÅ©ng lắm kẻ rừng rú không kém. Äó là bá»™ dạng giống nhau cá»§a những kẻ tìm và ng ở nÆ¡i rừng sâu núi thẳm nà y .
Ngưá»i đà n ông đó từ chối ly rượu chúng tôi má»i, anh vừa húng hắng ho vừa nói vá»›i chúng tôi vá»›i cái giá»ng như sắp đứt hÆ¡i cá»§a anh :
- Khu vực đồi 78 nà y là khu vực cấm. Các anh không được phép đà o bới ở đây...
- Thế anh là ai mà có quyá»n cấm chúng tôi. Tôi lá»›n tiếng há»i.
- Tôi là ngưá»i được chÃnh quyá»n xã N. nà y cho phép đà o bá»›i khu đồi 78 nà y để tìm kiếm hà i cốt liệt sÄ©. Anh ta lấy trong túi ra má»™t tá» giấy và nói tiếp : Nên tôi có thể không cho phép các anh phá hại đến chá»— an nghỉ cá»§a các liệt sÄ©....
“Thế là chạy Trá»i không khá»i nắng rồi. Tôi thầm nghÄ© trong đầu. Äi đến đâu cÅ©ng có thằng đến hoạnh há»e là m tiá»n được.â€
- Nhưng nếu các anh muốn đà o bá»›i ở đây thì các anh phải giúp tôi việc nà y ...Anh ta khá»±ng lại vì má»™t cÆ¡n ho dữ dá»™i đã là m cả ngưá»i anh ta gáºp xuống.
- Thôi, anh cần bao nhiêu cứ nói thẳng ra Ä‘i. Thằng Minh, má»™t thằng thanh niên trong nhóm bá»— bã nói . Nhưng nói cho anh biết trước là chúng tôi không có nhiá»u tiá»n đâu nhé.
- Tiá»n gì ? Anh ta ngạc nhiên nhìn chúng tôi há»i. Tôi có nói các anh phải chi tiá»n cho tôi đâu ?
- Thì anh bảo chúng tôi phải giúp anh má»™t việc, sau khi đã chìa cái giấy có triện đỠkia và o mặt chúng tôi, thì không để đòi tiá»n lệ phà thì để là m gì ? Thằng Minh gân cổ lên nói. Äi đến nÆ¡i nà o thì các ông cÅ©ng chỉ có má»™t bà i bản như thế cả .
Tôi thấy anh ta tức giáºn, tÃm cả mặt mà y. Anh ta cố nén cÆ¡n ho lại rồi nói lá»›n:
- Không phải ai cÅ©ng như váºy đâu cáºu bé . Tôi không đến đây để là m tiá»n các anh, mà đến để nhá» các anh giúp cho má»™t việc. Các anh có thể giúp hay không thì tùy.
Äến lượt chúng tôi ngạc nhiên nhìn nhau. Tôi ra hiệu tất cả im lặng để lên tiếng há»i anh ta :
- Äể xem việc anh nhá» chúng tôi có khả năng giúp được không đã ?
Anh ta ngồi xuống bên bếp lá»a. Nét mặt đã dịu lại và đôi mắt anh nhìn xa xa ra ngoà i bóng tối mênh mông cá»§a núi rừng. Sau cùng anh cất tiếng nhá» nhẹ nói :
- Ở ngá»n đồi 78 nà y thá»i chống Mỹ là má»™t bãi chiến trưá»ng nên bây giá» còn có rất nhiá»u hà i cốt cá»§a các liệt sÄ© ở khắp nÆ¡i trên ngá»n đồi nà y.
- Thảo nà o hai bữa nay và ng đâu chẳng thấy, đà o đâu cÅ©ng thấy xương ngưá»i trông ghê thấy mẹ . Lại thằng Minh lên tiếng.
- Váºy khi các anh được phép đà o và ng ở khu vá»±c đồi 78 nà y, thỉnh thoảng sẽ gặp được hà i cốt cá»§a bá»™ đội ta. Các anh chỉ cần báo cho tôi đến để đến bốc Ä‘i thôi, rồi các anh cứ thoải mái là m công việc cá»§a mình. Tôi có nhiệm vụ thu tháºp hà i cốt ở khu vá»±c đồi 78 nà y để đưa vá» cho bá»™ pháºn truy táºp bên quân đội. Há» sẽ nháºn dạng, phân loại và gá»i vá» cho thân nhân cá»§a các liệt sÄ©. Vì tôi không thể má»™t mình đà o xá»›i cả ngá»n đồi nà y, nên phải nhá» các anh giúp cho má»™t tay. Bù lại tôi sẽ nhá» chÃnh quyá»n địa phương ở đây cấp giấy phép cho các anh và không cho những kẻ khác đến quấy quả các anh. Äồng ý không ?
Thì ra anh ta chÃnh là cái con ngưá»i kỳ cục đến đây không phải tìm và ng. Nếu được như váºy thì khá»i cần phải nói chúng tôi đã hà i lòng thế nà o khi nháºn lá»i vá»›i anh ta. Ở nÆ¡i khác thì chúng tôi đã phải xùy tiá»n ra để đóng đủ các thứ lệ phà rồi, mà chẳng cần biết có tìm được và ng hay không.
Chúng tôi má»i anh ta cùng cụng ly để chúc mừng cho sá»± hợp tác má»›i. Anh ta chỉ nhấp môi và o ly rượu mà không uống. Trông anh ta không được khá»e lắm và tôi có thể Ä‘oán chắc là anh Ä‘ang bị sốt rét rừng mãn tÃnh.
- Bá»™ ngà y xưa ở đây đụng độ lá»›n lắm hay sao mà có nhiá»u hà i cốt váºy ?
Chú Luân há»i anh ta. Chú Luân là bác cá»§a thằng Minh và là ngưá»i lá»›n tuổi nhất trong đám bá»n tôi. Mà không phải chỉ có hà i cốt bá»™ đội ta. Có cả cá»§a bá»n ngụy nữa. Bữa trước bá»n tôi đà o lên má»™t bá»™ xương vá»›i bá»™ quần áo rằn ri má»§n rách và cả cái thẻ bà i hình chữ nháºt....
- Ừ. Hà i cốt cá»§a bá»™ đội ta thì chúng tôi báo cho anh biết, nhưng còn cá»§a bá»n Ngụy thì sao ? Thằng Minh lên tiếng. Có lẽ đà o lên mà gặp phải thì cứ chôn mẹ nó xuống cho khá»i mất công....
- Ấy, Äừng là m thế. Anh ta xua tay nói. Nếu các anh gặp phải thì nên đánh dấu chá»— đó, lấy thẻ bà i rồi để nguyên váºy. Tôi cÅ©ng ná»™p giao lại thẻ bà i cho bá»™ pháºn truy táºp. Có thể thân nhân cá»§a những ngưá»i lÃnh đó cÅ©ng Ä‘ang vất vả Ä‘i tìm kiếm hà i cốt cá»§a con em há» như chúng ta thôi. Dù sao thì há» cÅ©ng là ngưá»i Việt mình cả và chiến tranh đã qua lâu rồi.
Anh ta đứng lên nói :
- Thôi tôi vá» nghỉ đây. Tôi tên là SÆ¡n, ở cái lán phÃa trên kia. Tôi không được khá»e vì bị cái chứng sốt rét kinh niên từ hồi chiến tranh nó hà nh. Các anh nhá»› giúp cho tôi nhé ?
Bá»n chúng tôi đứng cả dáºy để bắt tay anh ta. Tôi thay mặt cả nhóm nói:
- Anh yên tâm. Bá»n tôi sẽ giúp anh hết sức mình. Ngà y xưa tôi cÅ©ng là lÃnh chiến đấu ở vùng miá»n Äông nà y. Tôi thấy mình cÅ©ng có trách nhiệm.
- Cám Æ¡n anh. Tháºt may mắn khi gặp được những cá»±u binh còn nghÄ© đến đồng đội đã nằm xuống. Anh ta nắm tay tôi run run nói rồi chầm cháºm Ä‘i lên đồi.
Khi bóng dáng gầy gò cá»§a anh ta vừa Ä‘i khuất, bá»n tôi ngồi lại bà n tán xôn xao. Chú Luân lên tiếng :
- Hừm ! Cái tay nà y cÅ©ng lạ nhỉ.. Lặn lá»™i lên cái vùng khỉ ho cò gáy nà y chỉ vì mấy bá»™ xương ngưá»i. Tá»› phải chịu cá»±c khổ lên đây cÅ©ng chỉ vì Ä‘i tìm và ng thôi. Còn Ä‘i tìm ba cái bá»™ xương khô thì tá»› xin kiếu cả nón.
- Vá»›i lại ở cái nÆ¡i có nhiá»u ngưá»i chết thì cÅ©ng nhiá»u ma lắm quỉ đấy. Mẹ kiếp ! Không biết có kiếm gì được không chứ tôi thấy bắt đầu như thế nà y xúi quẩy bá» mẹ. Và ng đâu chẳng thấy, chỉ thấy toà n xương ngưá»i chết.
Tôi nói lớn để chấm dứt việc tranh cãi :
- Thôi Ä‘i. Thế nà y là tốt lắm rồi. Là m ăn ở đây chúng ta sẽ sợ ai quấy rầy Vá»›i lại chúng ta đã nháºn lá»i vá»›i anh SÆ¡n rồi...
Những ngà y sau đó thì chúng tôi lao và o là m đến bở hÆ¡i tai. Vùng nà y xa dòng suối nên bá»n chúng tôi phải thay nhau gánh đất cát Ä‘i má»™t quãng khá xa để đãi và ng bên bá» suối. Công việc còn bị cháºm lại rất nhiá»u vì chúng tôi phải ngưng lại khi gặp má»™t bá»™ hà i cốt bá»™ đội. Phải để nguyên tình trạng cÅ©, rồi báo ngay cho anh chà ng SÆ¡n sốt rét kia biết. Nhưng anh ta chỉ đến có má»™t mình và ngó bá»™ cÅ©ng chẳng có bao sức để là m. Thế là cả bá»n chúng tôi lại phải xúm lại đà o giúp cho anh ta. Theo sá»± chỉ dẫn cá»§a anh ta, chúng tôi đã phải hì hục đà o má»™t khoảng đất rá»™ng, mà nếu để đãi và ng thì chúng tôi có thể xúc được đến và i chục sà ng đất để đãi rồi. Äã váºy, anh ta lại còn cẩn tháºn tá»± tay đà o bá»›i từng chút má»™t, để lấy lên từng mảnh xương mốc xam xám, không bá» sót má»™t cái gì. Những cục đất tròn xoe như trái banh, mà chỉ khi ra suối rá»a hết đất thì má»›i biết đó là những cái đầu lâu. Như má»™t nhà khảo cổ, anh nhẹ nhà ng lấy ở dưới hố lên những bá»™ đồ lÃnh má»§n rách, những váºt dụng cá nhân mà nếu anh ta không giải thÃch thì chẳng biết đó là cái gì. Những bi đông móp méo, các bá»™ pháºn vÅ© khà đã biến dạng hoặc rỉ sét.....và hà ng trăm thứ linh tinh khác mà cách đây hai chục năm còn là những trang bị thiết yếu cá»§a ngưá»i lÃnh.
Có má»™t Ä‘iá»u lạ là những bá»™ hà i cốt đó thưá»ng có má»™t vòng khăn trắng quấn lÆ¡i quanh cái sá» liệt sÄ©, trông như quấn khăn tang. Äó là những cuốn băng y tế đã ngả mà u đục mà u thá»i gian. Những lúc bắt gặp vòng khăn đó, SÆ¡n như chợt lặng Ä‘i, thẫn thá» mân mê những cái băng ngã mà u đã cứng còng....
Anh Ä‘em tất cả ra bá» suối, anh ta cẩn tháºn đặt cái đầu lâu cá»§a kẻ vắn số bám đầy bùn đất xuống nước. Là n nước xoáy nhẹ và o cho sạch đất cát để lá»™ ra hà m răng nhe ra trông phát á»›n. Rồi anh ta Ä‘em lên bá» và cÅ©ng cẩn tháºn như thế, anh ta nhẹ nhà ng gỡ rá»i ra ở bên trong những hà m răng cắn chặt chứa đầy đất đó để lấy ra má»™t cái lá» thá»§y tinh nhá». Bên trong là tá» giấy ố và ng vá»›i những dòng chữa viết vá»™i và ng vá» tên tuổi, địa chỉ, số quân ...v...v....cá»§a ngưá»i chết đó.
Viết và o cuốn sổ tay anh luôn cầm theo ná»™i dung cá»§a những dòng chữ trên tá» giấy đã nằm trong miệng ngưá»i chết hà ng chục năm trá»i. Rồi anh cẩn tháºn rá»a ráy tất cả những bá»™ xương mốc xám đó cho đến khi chúng sạch sẽ hết đất cát. Tất cả được cho và o trong má»™t cái bao ni lông rồi gói lại cùng vá»›i những di váºt tìm thấy được.
Cả bá»n chúng tôi trố mắt nhìn SÆ¡n là m má»™t cách thà nh thục các động tác đó. Anh là m việc đó vá»›i vẻ hăng hái và thà nh tâm như những bá»™ hà i cốt đó là cá»§a ngưá»i thân anh ta váºy. Anh sắp xếp từng cái xương dà i cho đến những lóng xương nhá» xÃu, những di váºt mục nát và o má»™t tấm ni lông có cái xương sá» cá»§a ngưá»i chết. Rồi bá» hết tất cả và o má»™t cái ba lô. Tháºt Ä‘au lòng khi nhìn thấy những bá»™ xương cốt còn lại, cùng vá»›i các đồ cá nhân cá»§a ngưá»i lÃnh xấu số đó chỉ bá» vừa và o má»™t cái ba lô Ä‘i rừng. Chúng tôi giúp anh vác những cái ba lô đó lên lán cá»§a anh ở phÃa trên đồi.
SÆ¡n hà i lòng nhìn đống ba lô và ngồi ghi chép và o cuốn sổ tay ná». Tôi có cảm giác anh ta như Ä‘ang là má»™t nhà khảo cổ há»c chăm chú nghiên cứu các di váºt lịch sá» chứ không phải là tìm kiếm hà i cốt đồng đội nữa. Khuôn mặt luôn u ám ưu tư cá»§a anh dưá»ng như sáng lên vá»›i vẻ hà i lòng mãn nguyện khi nhìn ngắm lại những gì tìm kiếm được. Giống như bá»n chúng tôi sung sướng khi nhìn thấy những hạt và ng lóng lánh khi đà o đãi được...Nhưng cÅ©ng phải nói là nếu không có bá»n chúng tôi giúp đỡ thì anh ta không là m sao hoà n thà nh cái công việc khổng lồ đó được.
Trá»i đã bắt đầu tối rồi, nên chúng tôi cÅ©ng chấm dứt công việc và kéo vá» lán nghỉ. Cáºu Sanh lầu bầu khi vỠđến nÆ¡i :
- Thế là mất toi cả buổi chiá»u.
- Mẹ kiếp ! Thằng Minh tiếp : Chúng mình kéo lên đây để tìm và ng chứ có phải Ä‘i bốc mả đâu. Mất bao nhiêu thá»i gian và o cái chuyện đà o xương cốt nà y, mà chẳng kiếm được chút gì....
- Mà y câm mồm Ä‘i. Chú Luân, cáºu thằng Minh lá»›n tiếng la nó. Nếu bá»n ta không nháºn lá»i giúp cho anh ấy thì liệu mấy ông du kÃch xã có để yên cho mà y là m ăn không ?
- Nhưng liệu ở đây có và ng hay không mà đà o. Không khéo ta lại là m công không cho cái thằng cha sốt rét kia thì bá» bu cả đám. Vá»›i lại cứ như thế nà y thì chỉ tháng sau là hết cả tiá»n vá» tà u xe vá» quê đấy ông bác ạ.
Chúng tôi im lặng suy nghÄ©. Kể ra thằng Minh nói cÅ©ng có lý. Bá»n tôi toà n là những thằng ở vùng quê nghèo. Tất cả gom góp tiá»n bạc lên đây vá»›i hy vá»ng là m già u hay chà Ãt cÅ©ng kiếm được chút đỉnh khi trở vá». Nhiá»u ngưá»i đã phải cầm ruá»™ng, cầm vưá»n lấy tiá»n để chi phà cho cuá»™c phiêu lưu nà y. Nếu tay trắng trở vá» thì chẳng còn lấy má»™t cục đất Ä‘uổi chó . Vợ con chỉ có nước Ä‘i ra đưá»ng ăn mà y thôi. Äã má»™t tuần nay chúng tôi lao và o là m như Ä‘iên cả hai việc cùng má»™t lúc. Tìm và ng và đà o hà i cốt cho anh chà ng sốt rét kia. Việc công quả giúp cho anh ta thì rất mỹ mãn khi chúng tôi đã đà o cho anh ta hÆ¡n chục bá»™ hà i cốt rồi. Còn công việc chÃnh thì chẳng ra gì khi đến má»™t vảy và ng cÅ©ng không có.
Cáºu Sanh lên tiếng nói vá»›i tôi :
- Có lẽ chúng ta phải tÃnh lại Ä‘i anh ChÃnh à ?. Chứ không là bá» mẹ cả đám đấy.
- Không được. Tôi cương quyết gạt Ä‘i. Chúng ta đã hứa vá»›i anh SÆ¡n rồi và anh ấy cÅ©ng đảm bảo cho chúng ta thoải mái tìm kiếm ở khu đồi nà y. Vá»›i lại nếu anh định rút ra thì anh định Ä‘i đâu nữa đây ? Trở vá» quê hay lại Ä‘i đãi thuê cho bá»n chá»§ máy ở dưới bãi kia ?
- Anh ChÃnh nói đúng đấy. Chú Luân tán thà nh nói. Äằng nà o thì chúng ta cÅ©ng đã bá» công sức nhiá»u ngà y rồi. CÅ©ng đã đà o thăm dò theo kiểu cuốn chiếu nên chẳng bao lâu nữa chúng ta sẽ biết kết quả ở khu đồi 78 nà y có mạch và ng hay không. HÆ¡n nữa bá»n ta còn Ä‘ang là m việc nghÄ©a cho những ngưá»i đã Ä‘á»n nợ nước nên tôi tin là các hồn ma liệt sÄ© ở đây sẽ phù há»™ cho bá»n ta.
Buổi tối SÆ¡n thưá»ng hay xuống lá»u bá»n tôi uống rượu suông. Chúng tôi nói chuyện linh tinh, còn anh ta chỉ ngồi nghe lặng lẽ. Äêm núi rừng yên tÄ©nh vá»›i bóng đêm ngút ngà n. Ở mãi đằng xa xa là những đốm lá»a lấp lánh cá»§a dân tìm và ng, cách biệt hẳn vá»›i khoảng tối âm u ở khu vá»±c đồi 78 nà y.
Tôi lên tiếng há»i SÆ¡n:
- Tại sao anh không yêu cầu bên quân đội giúp mà lại phải là m má»™t mình ? Tôi thấy anh không được khá»e.
- Lúc đầu tôi cÅ©ng có mấy cáºu lÃnh bên tỉnh đội đến giúp. Nhưng vá» sau má»™t cáºu bị dÃnh sốt rét đưa Ä‘i viện. Còn mấy cáºu sau thì cá»±c quá cÅ©ng chuồn cả. SÆ¡n vừa trả lá»i tôi và ho húng hắng.
- Nếu là tá»› thì tá»› cÅ©ng chuồn theo các cáºu ấy rồi. Cáºu Sanh cưá»i nói : Còn anh SÆ¡n thì sao lại ở đây. Anh Ä‘ang bị sốt rét nữa thì cà ng có lý do để hô “ biến “ khá»i nÆ¡i đây chứ.
SÆ¡n mỉm cưá»i hiá»n háºu và kể cho chúng tôi nghe vá» khoảng thá»i gian trước đó, anh cÅ©ng đến vùng chiến trưá»ng cÅ© nà y để tìm và ng như má»i ngưá»i. Tình cá» anh trôi lạc đến chÃnh cái nÆ¡i ngà y xưa anh và đồng đội đã từng chiến đấu, trên ngá»n đồi 78 nà y. Äó là những năm 1972 đầy máu lá»a khi đơn vị anh tá» thá»§ ở ngá»n đồi nà y, khi đó nó có tên là đồi 205. Và anh là ngưá»i duy nhất còn sót lại trong đơn vị. Tất cả 78 ngưá»i trong đơn vị vá»›i anh Ä‘á»u đã hy sinh. Từ đó ngá»n đồi có tên là đồi 78.
Khuôn mặt nhăn nheo cá»§a anh trông tươi tỉnh hÆ¡n bên bếp lá»a báºp bùng. Anh nói khẽ :
- Tá»± tôi tình nguyện lên đây tìm hà i cốt đồng đội nên tôi không thể bá» nÆ¡i nà y được. Bởi vì còn có nhiá»u đồng đội cá»§a tôi đã nằm đây bao nhiêu năm rồi nên tôi không đà nh rá»i xa há». Bằng má»i giá tôi phải đưa há» vá» quê hương vá»›i ngưá»i thân cá»§a há» . Tôi đã có lá»i nguyá»n là phải hoà n thà nh công việc nà y dù có phải bá» xác ở nÆ¡i đây. Bây giá» may mắn có được mấy anh giúp sức thêm, tôi yên tâm là mình sẽ hoà n thà nh lá»i nguyá»n đó. Bù lại tôi sẽ giúp các anh trong việc tìm ra mạch và ng. Vì tôi có má»™t cái máy rà bom mìn bên quân đội cấp...
Không biết do các linh hồn liệt sĩ đang nằm đây phù hộ, hay do anh chà ng Sơn sốt rét đã giúp mà đến một ngà y kia, chúng tôi đã tìm thấy cái chúng tôi cần. Bằng một cái máy rà mìn cũ kỹ, chúng tôi đã tìm thấy vỉa đất có mạch và ng.
Lúc đó đã là xế chiá»u khi ánh mặt trá»i đỠtÃa bắt đầu hạ xuống chạm và o các đỉnh núi ở xa xa thì má»™t tiếng reo hò đắc thắng cá»§a thằng Minh, cháu cáºu Luân vang lên. Tất cả chúng tôi đổ xô lại bá» suối để thấy thằng Minh Ä‘ang nhảy múa như má»™t thằng Ä‘iên. Nó ôm cái rê đãi và ng vừa vung vảy vừa reo hò sung sướng. Bên dưới đáy cái sà ng bằng sắt cá»§a nó là những vảy và ng nhá» xÃu còn Ä‘á»ng lại.
Chúng tôi vá»™i lao đến chá»— hõm đất thằng Quân đã đà o. Má»—i ngưá»i xúc vá»™i xúc và ng lấy má»™t sà ng đất sá»i rồi lại lao ra bá» suối để đãi như Ä‘iên đến chóng cả mặt. Rồi tất cả chúng tôi Ä‘á»u sững sá» khi nhìn thấy rất nhiá»u hạt và ng Ä‘á»ng lại ở dưới sà ng đãi cá»§a má»—i ngưá»i. Những hạt và ng nhá» bé lóng lánh dưới ánh mặt trá»i Ä‘ang nhạt dần.
Trúng vỉa đất có và ng rồi. Thế rồi đột nhiên cả bá»n chúng tôi nhảy dá»±ng lên vì mừng rỡ. Chúng tôi la hét, nhảy à o xuống suối nước để rồi vừa ôm nhau vừa nhảy tưng tưng, vừa vá»— vai nhau đồm độp như những thằng Ä‘iên. Thế là ông Trá»i đã không nỡ phụ lòng chúng tôi rồi.....
Phải ăn mừng chiến thắng. Chúng tôi nhanh chóng quyết định như váºy và được tán thà nh má»™t trăm phần trăm. Tôi hà o phóng sai ngay thằng Minh xuống các quán “Máy chém†ở dưới là ng để mua đồ liên hoan. Äó là những quán má»c lên để ăn theo vá»›i dân đãi và ng và nó xứng danh vá»›i tên gá»i như thế vì sá»± bóc lá»™t quá đáng cá»§a nó. Thằng Minh khuân vá» má»™t đống, nà o là thịt heo quay, vịt quay, bánh mì, bánh ngá»t, coca cola ...v...v.... Những thứ mà trước đây bá»n tôi không bao giá» dám mua, ngoà i những thùng mì ăn liá»n, há»™t vịt muối. Lại cả mấy chai rượu trắng nữa để thêm phần vui vẻ nữa. Tôi được giao trách nhiệm lên má»i SÆ¡n, vị ân nhân cá»§a chúng tôi xuống lán dá»± tiệc . Tôi nhá»› là lúc chúng tôi Ä‘ang gà o thét sung sướng vì tìm thấy mạch và ng lúc chiá»u nay, SÆ¡n đã có mặt và vui mừng vá»›i chúng tôi...
Trong cái lá»u bạt mục nát dá»±a lưng và o má»™t vách đất, SÆ¡n Ä‘ang ở bên đống ba lô chứa hà i cốt, tay cầm cuốn sổ ghi chép. Tôi bước và o hồ hởi nói vá»›i anh :
- Tối nay anh phải xuống ăn mừng vá»›i tụi tôi. Anh vừa là ân nhân, vừa là ngưá»i có phần trong thắng lợi nà y.
SÆ¡n bá» cuốn sổ xuống, ngạc nhiên há»i tôi :
- Tại sao lại có cả phần tôi ?
- À, đó là má»™t phong tục cá»§a dân đà o và ng chúng tôi ấy mà . Tôi bịa ra nói quấy quá cho xong chuyện. Anh là ngưá»i đã giúp chúng tôi, là vị thần may mắn...
- Cám Æ¡n anh bạn. Nhưng tôi sẽ không lấy phần nà o đâu. Vì tháºt lòng tôi cÅ©ng không biết lấy và ng là m gì nữa. Vá»›i lại tôi đâu có công lao gì.
SÆ¡n mỉm cưá»i nói khi nhìn thấy tôi ngẩn ngưá»i ra. Anh vui vẻ nhại giá»ng cá»§a tôi nói tiếp :
- Nếu có má»™t vị thần may mắn giúp các anh thì đó chÃnh là những vong hồn cá»§a các liệt sÄ©, cá»§a những bá»™ hà i cốt mà các anh đã giúp đưa vỠđây đấy...Thôi, chúng ta Ä‘i dá»± tiệc nà o, vì tôi cÅ©ng có chuyện muốn nói vá»›i các anh.
Khá»i cần phải nói thì cÅ©ng biết bữa tiệc đó diá»…n ra hà o hứng và ồn à o như thế nà o. Ä‚n uống no say và các câu chuyện nổ ra như pháo rang. Má»i ngưá»i nâng cốc chúc mừng nhau vá» thắng lợi sắp tá»›i, ca ngợi lẫn nhau và khoác lác đủ Ä‘iá»u trong cÆ¡n hứng chÃ. Có cả những dá»± định vÄ© đại và ngông cuồng nhất sau khi thà nh công trở vá» cÅ©ng được chúng tôi tuôn ra theo đà vÆ¡i Ä‘i cá»§a những chai rượu. Chỉ có riêng SÆ¡n là ăn Ãt, uống Ãt và cả nói cÅ©ng rất Ãt nữa.
Khi bữa tiệc đã tà n, tôi ra hiệu cho cả bá»n im lặng và lên tiếng há»i SÆ¡n:
- Anh có chuyện quan trá»ng muốn nói vá»›i bá»n tôi phải không ?
- Phải. Các cáºu đã giúp đỡ tôi rất nhiá»u trong thá»i gian vừa qua nên tôi không muốn các gặp phải nhiá»u chuyện rắc rối khi tìm được vỉa đất có và ng. Anh nói khẽ nhưng cả bá»n chúng tôi láºp tức tỉnh rượu ngay. Tất cả ngồi báºt dáºy nhìn anh ngạc nhiên. - Rõ rà ng các cáºu không phải là dân tìm và ng chuyên nghiệp. Äừng ngạc nhiên vá»™i mà hãy nghe tôi nói hết đã.
Anh trùm chiếc chăn cho kÃn cổ rồi vừa ho vừa bắt đầu nói bằng cái giá»ng nhá» nhẹ cá»§a anh :
- Äáng lẽ các cáºu không nên là m ồn lên khi tìm thấy vỉa và ng. Không được Ä‘em và ng ra chợ đổi và cÅ©ng đừng có xuống dưới mấy quán “Máy chém†mua đồ ăn cho buổi tiệc hôm nay. Những tin tức vá» việc đó sẽ được thông báo ngay tá»›i các bãi và ng quanh đây. Ngay láºp tức sẽ có từng Ä‘oà n dân đà o và ng đổ vỠđây khi chúng nó đánh hÆ¡i thấy mùi và ng. Mà trong việc nà y thì đám dân đó thÃnh mÅ©i lắm. Rồi có cả những ông kẹ ở vùng nà y nữa. Các ông ấy cÅ©ng thÃnh mÅ©i không kém đâu. Tôi có thể giúp các cáºu chống lại những tên đầu gấu, hay những băng đảng chuyên trấn lá»™t ở bãi và ng. Nhưng còn những ông “ Kẹ “ ở địa phương nà y thì đà nh chịu. ChÃnh các ông ấy đã cấp giấy phép cho tôi được tìm hà i cốt ở khu đồi 78 nà y, thì chÃnh các ông ấy cÅ©ng có thể lấy lại nó. Khi biết ở khu đồi 78 nà y có mạch và ng thì láºp tức sẽ thấy các ông ấy sẽ xuất hiện ngay vì đây sẽ là má»™t nguồn thu lợi cá»§a địa phương nà y. Sẽ có đủ loại á»§y ban cấp giấy phép tìm và ng, rồi thì các ông thuế vụ, các quÄ© đủ thứ sẽ kéo ngay lên đây......lúc đó thì liệu các anh có yên ổn là m ăn ở đây vá»›i cái vỉa và ng cá»§a các anh nữa không ? Ngay chÃnh tôi cÅ©ng có thể bị tước lại giấy phép, bị trục xuất ra khá»i đây. Há» sẽ nói là tôi lợi dụng giấy phép tìm hà i cốt liệt sÄ© để đà o đãi và ng ngay mà không cần kiểm tra gì hết.
Cả bá»n chúng tôi sững sá» khi nghe thấy những lá»i anh nói. Nó rõ rà ng và đơn giản như váºy mà chúng tôi đã không nghÄ© ra. Chúng tôi chỉ còn biết ngồi lặng ngưá»i Ä‘i vá»›i ná»—i lo lắng má»—i lúc má»™t lá»›n hÆ¡n. SÆ¡n tiếp tục, giá»ng má»—i lúc má»™t sôi nổi hÆ¡n :
- Nhưng tất cả chuyện đó không là m tôi sợ, mà tôi lo lắng chuyện khác. Äó là sá»± yên bình cá»§a đồi 78 nà y sẽ không còn nữa khi các hà i cốt cá»§a đồng đội tôi vẫn còn nằm đó. Các cáºu đã thấy những ngá»n đồi, những cánh rừng xung quanh đã bị dân tìm và ng đà o xá»›i tan hoang không kém gì bị B.52 rải bom hoặc bị pháo bầy oanh kÃch thá»i còn chiến tranh phải không ? Việc tìm ra mạch và ng sẽ là m cho khắp khu đồi 78 nà y trà n ngáºp dân tìm và ng và há» sẽ đà o xá»›i tung cả quả đồi nà y lên. Quả đồi nà y sẽ bị phá tan hoang như những quả đồi chung quanh đây...
- Thế bây giá» phải là m sao hả anh ? Äám bá»n tôi nhao nhao lên há»i. Chúng tôi ngu quá và bây giá» chỉ còn biết trông đợi và o anh.
- Các anh hãy là m như không có chuyện gì xảy ra. Äừng chè chén tiệc tùng và cÅ©ng đừng xuống mấy quán “ Máy chém†đó mua đồ nữa. Còn chuyện khác để tôi lo. Nếu ở dưới xã có há»i thì tôi nói đó là tin đồn nhảm . Äồi 78 từ trước tá»›i giá» chỉ có xương ngưá»i chứ là m gì có và ng. Quả thá»±c thì từ trước đến giỠở ngá»n đồi nà y cứ đà o xuống đất má»™t chút là gặp hà i cốt rồi. Phần thì ngưá»i ta sợ đụng phải bom mìn còn sót lại. CÅ©ng chÃnh váºy mà ngá»n đồi nà y được yên ổn cho tá»›i bây giá».
Những ngà y sau đó, chúng tôi nhất nhất Ä‘á»u là m theo kế hoạch cá»§a anh SÆ¡n. Má»™t kế hoạch mà chú Luân gá»i nôm na là :â€Ä‘óng cá»a Ä‘i ăn mà yâ€. Chúng tôi chẳng mua gì nữa ở các quán “Máy Chém†và trở lại vá»›i cÆ¡m nắm muối vừng như trước.
Äã có rất nhiá»u tên do thám ở các bãi và ng khác mò tá»›i thăm dò. Nhưng khi nhìn thấy có má»™t ngưá»i râu ria xồm xoà m lầm lỳ ngồi trước cá»a lá»u chúng tôi vá»›i khẩu AR.15 lăm lăm trong tay sẵn sà ng nã đạn thì bá»n chúng cÅ©ng chuồn mất. Rồi thì mấy ông ở Ủy ban Nhân Dân xã, phòng thuế cÅ©ng chịu khó lục tục kéo lên đồi 78 để xem xét tình hình. Anh SÆ¡n ra nói chuyện vá»›i há» má»™t lúc. Thế là các ông lần lượt bắt tay anh rồi ra vá». Chưa kể đến mấy bà chá»§ quán “máy chém†cÅ©ng lên thăm chúng tôi. Cùng Ä‘i vá»›i há» là và i ba cô em ngưá»i mỡ mà ng, mặt trát đầy son phấn, đã mau mắn lên để gá»i là : “ phục vụ tại chá»— “ cho các ngưá»i hùng trúng và ng. Nhưng khi nhìn thấy cả bá»n chúng tôi trông nhếch nhác như bá»™ dạng cá»§a kẻ là m ăn mất mùa thì các cô Ä‘á»u chán nản bá» ra vá» mà chẳng thèm chà o lấy má»™t tiếng. Thằng Minh và và i thằng trẻ nữa nhìn theo các ả mắt xanh môi đỠđó má»™t cách tiếc rẻ, khi các cô ả cong cá»›n Ä‘i xuống đồi....
Bây giá» thì cả bá»n chúng tôi chỉ còn dồn sức và o để khai thác cái mạch và ng kia má»™t cách kÃn đáo mà thôi. Công việc không còn vất vả vì không còn phải đà o xá»›i lung tung nữa. Còn công việc giúp anh SÆ¡n thì chúng tôi đã Ä‘á»n Æ¡n anh bằng cách cắt cá» hẳn má»™t nhóm theo anh để chuyên đà o hà i cốt. Công việc cá»§a bá»n tôi và cá»§a anh Ä‘á»u thuáºn lợi khiến cả hai bên Ä‘á»u rất hà i lòng.
Buổi tối nà o SÆ¡n cÅ©ng đến vá»›i chúng tôi. Cả bá»n quây quần chung quanh anh bên ngá»n lá»a ở khoảng đất trước lá»u để trò chuyện. Những câu chuyện xoay quanh đỠtà i tìm và ng và chiến tranh. Chúng tôi Ä‘á»u thÃch nghe anh kể chuyện vá» các tráºn đánh ở đồi 78 nà y và vá» những ngưá»i còn Ä‘ang nằm trong lòng đất ở đây. Kể cả mấy ngưá»i cá»±u binh như tôi hay chú Luân.. Mấy thằng nhóc cứ há hốc mồm ra để nghe...
- Ngưá»i ta nói là có 78 liệt sÄ© đã hy sinh ở đây nên ngá»n đồi có tên là đồi 78 có phải không anh SÆ¡n? Chú Luân há»i.
- Äúng như váºy. Anh ta khẽ trả lá»i. Nhưng đó là 78 ngưá»i cá»§a đơn vị tôi đã hy sinh khi lên đóng chốt ở đây ? Còn số hy sinh cá»§a các đơn vị bạn thì còn hÆ¡n nhiá»u. Kể cả bá»n Ngụy nữa thì có đến hà ng trăm.....
- Thảo nà o mà trên nà y ngưá»i ta bảo có nhiá»u ma lắm. Thằng Minh nói. Äêm nà o em cÅ©ng nghe tiếng hú ghê rợn lắm.
- Phải, cả hai bên Ä‘á»u thiệt hại nặng. Anh nói. Äó là khoảng thượng tuần tháng 9 năm 1972. Ta và địch tranh dà nh ngá»n đồi nà y rất ác liệt trong nhiá»u ngà y liá»n. Ngá»n đồi nà y đã đổi chá»§ liên tục. Bên ta vừa già nh được thì lại bị bá»n nhảy dù tái chiếm trở lại. Rồi đêm xuống đơn vị chúng tôi lại tấn công và chiếm được ngá»n đồi. Nhưng chỉ giữ được đến sáng hôm sau, khi bá»n chúng có máy bay và pháo yểm trợ đã tấn cồng chiếm lại. ChÃnh vì váºy mà bên ta không kịp đưa xác đồng đội Ä‘i được, đà nh phải chôn lại đây.
Cả bá»n ngồi mê mẩn nghe SÆ¡n kể vá» những tráºn đánh dữ dá»™i trong những ngà y đó. Bên quân ta và địch đổi chá»— liên tục. Lúc chiếm được ngá»n đồi thì phòng thá»§ ở phÃa trên, còn kẻ tấn công thì ở phÃa dưới. Có khi ngay trong ngà y, kẻ tấn công chiếm được ngá»n đồi, lại ở phÃa trên đánh vá»›i kẻ tấn công tái chiếm giá» lại ở dưới chân đồi. Cứ liên tục như thế trong nhiá»u ngà y trá»i vá»›i những tráºn đánh kinh hồn máu lá»a giữa ta và địch. Trong đó nổi tiếng nhất là những tráºn đánh cuối cùng, những tráºn đánh có tên gá»i là Và nh Khăn Tang mà nhà truyá»n thống cá»§a địa phương nà y có ghi lại.
Chúng tôi đã thắc mắc há»i SÆ¡n :
- Tại sao có rất nhiá»u hà i cốt bá»™ đội lại có những cái băng vải quấn quanh đầu như váºy ? Có phải đó là các liệt sÄ© cá»§a những tráºn đánh và nh khăn tang như ngưá»i ta nói không ?
- Phải. Äó chÃnh là những và nh khăn tang mà các chiến sÄ© cá»§a đơn vị anh đã quấn lên đầu khi bước và o chiến đấu. Tất cả đã tá»± để tang cho chÃnh mình và thá» sẽ cùng sống chết vá»›i ngá»n đồi nà y...
Anh sôi nổi hẳn lên khi chúng tôi cùng đồng thanh yêu cầu anh kể vá» tráºn đánh nổi tiếng đó. Anh vươn ngưá»i gần ngá»n lá»a cháy đỠvừa hà o hứng kể :
- Äó là những tráºn đánh cuối cùng ở ngá»n đồi 205 nà y, khi cả ta và địch Ä‘á»u đã bị thiệt hại nặng. Khi cÆ¡n say máu cá»§a cả hai bên đã lên tá»›i mức Ä‘iên cuồng. ChÃnh bá»n nhảy dù là những kẻ đầu tiên quấn khăn tang trắng trên đầu trước má»—i cuá»™c tấn công. Quân ta nằm trong các hầm phÃa trên đồi nhìn thấy cảnh bá»n chúng là m lá»… giá»— sống cho những tên kẻ tấn công lên đồi. Trong ánh nắng Ä‘ang tắt dần, quân ta nhìn thấy những hà ng ngưá»i rằn ri quì rạp xuống bên cạnh những lư hương nghi ngút khói, rồi những và nh khăn trắng được chÃnh tay những tên lÃnh nhảy dù hung hãn đó tá»± quấn lên đầu, bên ngoà i bê rê đỠcá»§a chúng. Cảnh tượng rá»n rợn như dưới địa ngục váºy. Rồi sau đó là bom pháo mịt mù và những tên lÃnh quấn khăn tang đó lao lên đồi, gà o thét như lÅ© quỉ dưới Äịa Ngục. Chẳng biết ai đó đã gợi ý cho quân ta cÅ©ng quấn khăn trắng lên đầu để đáp lại thách thức cá»§a bá»n Ngụy. Thế là những cuá»™n băng y tế cá trắng đã trở thà nh những và nh khăn tang quấn quanh đầu những chiến sÄ© trong đơn vị cá»§a anh. Khi bá»n địch đến ngang đồi, khi pháo cá»§a chúng không còn nổ nữa thì tráºn đánh má»›i thá»±c sá»± bắt đầu. Äạn réo quất đổ gục những thân hình không cần ẩn nấp. Quân địch vẫn hung hãn trà n tá»›i, miệng la hét, sát khà đằng đằng. Thế là quân ta cÅ©ng Ä‘iên lên rá»i khá»i hầm cá nhân để xông ra và đánh giáp la cà . Hai mà u quân phục hoà và o nhau trong cÆ¡n chém giết Ä‘iên cuồng. Tất cả những ngưá»i lÃnh cá»§a hai bên Ä‘á»u quấn và nh khăn trắng và say máu lao và o nhau .....
Anh im lặng má»™t lúc khi nhìn bầu trá»i tối Ä‘en, rồi tiếp tục kể :
- Äáng lý ra tôi cÅ©ng đã bá» xác ở trên đồi nà y rồi, nếu như hôm ngà y trước tôi không bị má»™t cÆ¡n sốt rét hà nh hạ. Tôi sốt mê Ä‘i trong bệnh xá đơn vị đóng ở trong khe núi đằng kia. Khi tỉnh dáºy thì được tin toà n bá»™ đơn vị tôi đã hy sinh sau tráºn đánh Và nh Khăn Tang nổi tiếng đó.
Ngay sau tráºn đánh đó, cÅ©ng và o má»™t đêm không trăng không sao như đêm nay đây. Tôi đã lên đồi ngá»n nà y cùng má»™t đơn vị bạn và lần lượt tìm và chôn cất tất cả các đồng đội cá»§a mình. Tất cả Ä‘á»u ngã xuống vá»›i má»™t vòng tang mà u trắng đẫm máu trên đầu. Má»™t số do chÃnh tay tôi chôn cất và có đánh dấu vị trÃ. Má»™t số khác do các đồng chà trong đơn vị bạn đêm đó chôn. Rồi há» cÅ©ng hy sinh gần hết mấy ngà y sau đó. Do váºy không thể biết hết chá»— đã chôn cất anh em. Vá»›i lại thá»i gian trôi qua đã lâu, má»i thứ ở đây đã thay đổi...
Tay cầm cái ly rượu còn nguyên vẹn, anh như Ä‘ang chìm và o hồi ức xa xôi nà o đó. Anh trầm ngâm nhìn ra những con Ä‘om đóm Ä‘ang cháºp chá»n trước mặt rồi nói tiếp, giá»ng xa xăm :
- Chiến tranh đã qua Ä‘i, và thá»i gian đã che phá»§ lên tất cả má»™t mà u xanh cá»§a cây cá» và chôn vùi má»™t quá khứ hà o hùng và đau thương ở miá»n đất cằn cá»—i nà y. Nhưng rồi những mạch và ng được phát hiện ở đây đã khiến cho mảnh đất nà y không còn bình yên nữa. Những con ngưá»i tứ xứ đổ vỠđây đã đà o xá»›i lung tung khiến cho những vong hồn liệt sÄ© còn nằm lại nÆ¡i đây không được yên thân và là m nhÆ¡ bẩn Ä‘i những địa danh hà o hùng thuở trước.
Tất cả bá»n chúng tôi ngồi yên lặng. Trong đêm khuya thanh vắng, tiếng côn trùng nỉ non như những linh hồn Ä‘ang than khóc...
Äể phá tan không khà im lặng, tôi lên tiếng há»i anh :
- Nhưng anh là m thế nà o mà giữ yên được ngá»n đồi 78 nà y không để những ngưá»i tìm và ng đà o xá»›i. Chứ nếu để hỠđà o thì chắc chắn là không đến lượt bá»n tôi...
- Äúng váºy, và các đồng đội cá»§a tôi chắc cÅ©ng chẳng được nằm yên thân. SÆ¡n mỉm cưá»i tinh quái nói tiếp : - Äó là do tôi hù bá»n há» thôi. Hồi má»›i đến, khu đồi nà y còn nhiá»u bom mìn chưa nổ lắm. Thế là tôi mượn bên tỉnh đội má»™t cái máy rà mìn để quét sạch hết mìn Ä‘i. Công việc nà y chiếm mất gần má»™t tháng cá»§a tôi đấy. Nhưng không phải tôi dá»n sạch bom mìn để cho bá»n hỠđến đà o và ng đâu. Tôi gỡ bá» kÃp mìn rồi lại Ä‘em chôn xuống chá»— nà o mà dân đãi và ng đà o hôm trước. Hôm sau các bố vác cuốc vác sà ng đến đà o là y như thấy má»™t quả mìn chống tăng to tổ bố ở dưới hố. Thế là các bố vứt cả cuốc cả sà ng mà chạy. Ấy là chưa kể lâu lâu, tôi tìm thấy má»™t quả bom, hay pháo không nổ. Tôi buá»™c và o đó má»™t quả mìn nhỠđể là m váºt kÃch nổ. Việc đó dá»… như bỡn ấy mà . Thế là lâu lâu, giữa đêm hôm thanh vắng tôi cho nó nổ má»™t tiếng rung chuyển cả mấy quả đồi. Là m cho bá»n chá»§ các máy đãi và ng ở táºn dưới suối trên lẫn bá»n đà o đãi chung quanh đây mặt xanh như Ä‘Ãt nhái. Chúng cuốn gói bán xá»›i ra khá»i khu đồi nà y cả cây số.......â€
Cả bá»n được má»™t mẻ cưá»i đến vỡ bụng. SÆ¡n cÅ©ng cưá»i, đôi mắt anh long lanh và những nếp nhăn trên mặt như giãn ra.
- Tôi được xã cấp cho khẩu súng nên tôi sẵn sà ng bắn bất cứ kẻ nà o dám xông và o tà n phá nÆ¡i yên nghỉ cá»§a đồng đội tôi. Tôi thá» sẽ giữ vững ngá»n đồi nà y cho đến khi bá»™ hà i cốt cuối cùng cá»§a hỠđược đưa khá»i đây. Giống như ngà y xưa tôi đã cùng đơn vị cá»§a mình bảo vệ nó trước kẻ thù. Nếu tôi không cương quyết như thế thì ngá»n đồi nà y cÅ©ng bị đà o xá»›i không thương tiếc và rồi cÅ©ng giống như những ngá»n đồi lở lóet chung quanh. Sẽ chẳng ai còn biết được cái vùng đất cao duy nhất không bị đà o xá»›i nà y lại là cao Ä‘iểm 78. Äó chỉ là má»™t ngá»n đồi vô danh trong vô số những ngá»n đồi vô danh ở trong má»™t bãi chiến trưá»ng ác liệt năm xưa. Äể chiếm được cái má»m đất nhá» bé đó, bá»™ đội ta đã hy sinh bao nhiêu, trong đó chỉ riêng đơn vị cá»§a tôi đã có 78 ngưá»i phải ngã xuống. Có đến 78 ngưá»i thanh niên trai trẻ, cuồn cuá»™n sức sống như những con ngưá»i Ä‘ang hối hả đà o đất đãi và ng ngoà i kia đã phải nằm lại vÄ©nh viá»…n nÆ¡i ngá»n đồi nà y. Và ngá»n đồi đã mang tên cá»§a số ngưá»i đã chết để bảo vệ nó.
Tất cả chúng tôi cùng ngồi im lặng để nghe anh nói. Giá»ng anh nhá» nhẹ rì rầm vang lên giữa âm thanh ban đêm cá»§a núi rừng. Cái mảnh đất mà chúng tôi đến để tìm váºn may nà y, đã có thá»i là má»™t bãi chiến trưá»ng già nh giáºt ác liệt giữa hai bên ta và địch. Bao nhiêu bom đạn đã được trút xuống, bao nhiêu con ngưá»i đã chết chỉ để già nh giáºt lấy mảnh đất cằn cá»—i mà giỠđây nếu không có và ng thì chẳng có má»™t bóng ngưá»i bén mảng tá»›i. Dưá»ng như ở đâu đó bên ngoà i, các oan hồn còn Ä‘ang Ä‘i lang thang hay rên rỉ cùng vá»›i những vong hồn cá»§a những ngưá»i đã chết Ä‘ang bay lượn qua lại vá»›i ánh sáng láºp loè......
Sau má»™t thá»i gian ngắn, bá»n tôi kiếm cÅ©ng được kha khá. Má»—i ngưá»i đã được chia má»™t đống và ng vụn li ti. Chẳng bao lâu nữa, khi mạch và ng nà y hết là chúng tôi có thể trở vá» quê trong khúc ca khải hoà n. Còn công việc bên anh SÆ¡n cÅ©ng trôi chảy không kém.
Một hôm anh nói với chúng tôi :
- Hà i cốt đã chất đầy rồi và đã có thể nhắn vá» cho bá»™ pháºn truy táºp bên quân đội lên được rồi. Nhưng tôi cÅ©ng còn có má»™t việc quan trá»ng phải là m. Äó là tìm ra bằng được hà i cốt má»™t ngưá»i đồng đội. ChÃnh tay tôi đã chôn cáºu ấy và đánh dấu cẩn tháºn. Váºy mà bây giá» tìm mãi không thấy má»™ cá»§a cáºu ấy.
Má»™t buổi sáng khi chúng tôi Ä‘ang cặm cụi là m công việc đà o đãi như thưá»ng lệ, thì bá»—ng nghe thấy tiếng la lá»›n ở phÃa bá» suối. Rõ rà ng là má»™t tiếng reo mừng chiến thắng, giống như tiếng reo cá»§a thằng Minh hôm nó tìm ra mạch và ng. Chúng tôi quăng sà ng rồi vá»™i và ng đổ xô ra bá» suối.
Giữa dòng suối là má»™t ngưá»i Ä‘ang nhảy cẫng lên sung sướng. Tay anh ta ôm má»™t váºt gì đó và quay tròn y như thằng Minh hôm ná» khi nó tung tăng nhảy múa vá»›i cái sà ng đãi có và ng. Chúng tôi chạy lại gần thì thấy cái kẻ đó chÃnh là anh chà ng SÆ¡n râu. Và cái váºt anh ta vừa ôm vừa nhảy đó không phải là má»™t cục và ng, mà là má»™t cái đầu lâu ngưá»i. Phải, má»™t cái đầu lâu trắng hếu đã rá»a sạch và nhe răng trắng hếu.
- Tìm thấy rồi. SÆ¡n la lên sung sướng khi thấy chúng tôi đổ xô lại. ChÃnh là bá»™ hà i cốt cá»§a thằng Thà nh. Cái thằng bạn thân cá»§a tôi mà hôm ná» tôi nói vá»›i các anh đấy. Không có thằng nà y thì tôi đã bá» xác ở đây từ hồi đó rồi.
Anh ta đặt cái sá» ngưá»i đó xuống và đưa cho chúng tôi má»™t vòng vải đã ố và ng và má»™t tá» giấy nhá». Tá» giấy đã ngả mà u thá»i gian như má»i tá» giấy khác mà anh thưá»ng lấy ra từ cái lá» thá»§y tinh nhỠở trong miệng ngưá»i chết . Tá» giấy đó ghi tên ngưá»i bạn mà anh Ä‘ang tìm, và cái vòng vải cÅ© chÃnh là vòng khăn tang năm xưa đã quấn trên đầu ngưá»i tá» sÄ©.
Nét mặt anh rạng rỡ vá»›i đôi mắt long lanh. Trong lòng anh dưá»ng như Ä‘ang trà n ngáºp lòng sung sướng đến tá»™t độ. Tôi hiểu tình cảm cá»§a anh trong lúc nà y. Vì chÃnh tôi cÅ©ng tưng là má»™t ngưá»i lÃnh.
- Chúc mừng anh đã thà nh công. Tôi bước lại xiết chặt lấy tay anh.
“Cám Æ¡n, cám Æ¡n các bạn†Anh xúc động nói. Và đột nhiên anh ôm chầm lấy tôi. Rồi tất cả chúng tôi ôm lấy nhau để chúc mừng. Và SÆ¡n là ngưá»i la lên lá»›n nhất :
- Tất cả chúng ta Ä‘á»u thà nh công. Các anh đã tìm thấy và ng cá»§a các anh. Còn tôi, tôi cÅ©ng đã tìm thấy và ng cá»§a tôi. Äó là những bá»™ hà i cốt cá»§a đồng đội....
Tất cả chúng tôi ôm nhau nhảy múa như những thằng Ä‘iên giống như trước đây khi chúng tôi kiếm được mạch và ng váºy. GiỠđây thì niá»m vui cá»§a anh cÅ©ng là niá»m vui cá»§a chúng tôi nữa.
Bắt đầu và o mùa mưa, khi các ngá»n lá khô trôi theo dòng suối má»—i ngà y má»™t nhiá»u. Các bãi và ng đã giảm bá»›t ngưá»i, vì mùa mưa là mùa chết ở vùng nà y vá»›i các cÆ¡n mưa là m sạt lở cả núi đồi. Mạch và ng ở ngá»n đồi 78 nà y cÅ©ng đã cạn. Chúng tôi cÅ©ng lục tục chuẩn bị rá»i khá»i vùng đồi nà y. Không cần phải nói là cả bá»n chúng tôi hồ hởi chuẩn bị lên đưá»ng ca khúc khải hoà n để trở vá» quê hương. Gia tà i cá»§a má»—i ngưá»i chúng tôi đã tăng lên rất nhiá»u, tạo cho những kẻ phiêu lưu như bá»n tôi bao ước mÆ¡ tươi đẹp từ số cá»§a cải kiếm được đó.
Äã mấy ngà y hôm nay, chúng tôi không thấy SÆ¡n râu ra khá»i lá»u cá»§a anh để tiếp tục công việc. Trong khi mấy cáºu được phân công Ä‘i đà o hà i cốt vẫn tiếp tục công việc dù không có anh, vì tụi nó đã quen vá»›i cái công việc chúng tôi tá»± nguyện là m cho anh rồi.
Biết anh lại bị cÆ¡n sốt rét hà nh, tôi được cá» Ä‘i thăm anh. Tôi bước và o phÃa bên trong căn lá»u tối mù và sặc mùi ẩm mốc cá»§a anh. Căn lá»u cháºt chá»™i đến mức không có má»™t chá»— để nằm. Trên sà n đất nham nhở là những cái balô, những túi để xếp đống thà nh hà ng lối. Äó là các bao đựng hà i cốt đồng đội cùng các di váºt mục nát cá»§a há» mà anh đã đà o xá»›i được.
Tôi đã đến căn lá»u cá»§a anh và i lần. Nhưng lần nà o cÅ©ng có cảm giác nó giống như má»™t cái hang động chứa xương cốt cá»§a ngưá»i xưa váºy. Anh nằm trên chiếc võng, thân hình lép kẹp như má»™t cái xác ướp treo tòn teng trên má»™t đống ba lô hà i cốt xung quanh. Sặc má»™t mùi thuốc tẩy ngá»™t ngạt, mùi ẩm mốc và âm khà rá»n rợn quanh quẩn trong lá»u.
- Anh bệnh phải không ? Tôi há»i và tá»± há»i không biết anh còn sống không.
- Phải. Vẫn cái bệnh sốt rét kinh niên.Cái xác ướp trả lá»i và cục cá»±a ngồi dáºy. Trông anh gầy và tiá»u tụy thấy rõ. - Cái căn bệnh quái ác nó lại hà nh tôi đúng và o lúc nà y.
- Anh yên tâm nghỉ ngÆ¡i cho khá»e Ä‘i. Chúng tôi vẫn Ä‘ang tiếp tục công việc cá»§a anh. Bá»n tôi sẽ mang thức ăn đến cho anh hà ng ngà y.
- Cám Æ¡n anh. Các anh đã giúp đỡ tôi nhiá»u quá....
- Thôi mà . Anh má»›i là ngưá»i giúp đỡ chúng tôi. Tôi nói và nhìn chung quanh. - Anh ở như thế nà y sẽ có hại cho sức khá»e lắm. Tại sao anh không sang nằm bên chá»— chúng tôi Ä‘i vì ở bên đó....
SÆ¡n giÆ¡ tay ngắt lá»i tôi, ánh mắt sáng long lanh. Anh nói vá»›i tôi mà như Ä‘ang nói vá»›i ai đó Ä‘ang hiện diện ở đây :
- Không. Cám Æ¡n các anh. Ở đây tôi như Ä‘ang được sống vá»›i các đồng đội cá»§a mình đấy anh ạ. Lúc nà o tôi cÅ©ng thấy hỠở chung quanh tôi. HỠđùa giỡn chá»c ghẹo nhau. Há» Ä‘á»u trẻ trung và không già đi theo năm tháng. Tôi thấy há» luôn cưá»i vang lên, chế riá»…u khi thấy tôi già nua ốm yếu nằm má»™t mình ở đây. Những tiếng cưá»i trong trẻo, vô tư cá»§a những con ngưá»i sắp ra tráºn để Ä‘i mãi và o cõi vÄ©nh hằng. Tôi ao ước được sống lại những ngà y tháng đó để cùng há» sống, cùng chiến đấu và để rồi cùng hy sinh trước mÅ©i tên hòn đạn cá»§a quân thù. Còn hÆ¡n là đau ốm, già nua, bệnh hoạn để cuối cùng cÅ©ng lăn cổ ra chết vì chÃnh những bệnh táºt đó. Tôi giống như má»™t con bò kéo xe chỉ còn sống để chỠđến ngà y chết già trong Ä‘au yếu bệnh hoạn, khi sức lá»±c chẳng còn nữa . Giá» thì tôi má»›i thấy đồng đội tôi hạnh phúc biết bao. HỠđã phá»›i phá»›i Ä‘i và o và o cõi chết giữa tuổi thanh xuân...
Tôi phÅ© phà ng cắt lá»i anh :
- Có lẽ anh đã bị bệnh nặng lắm rồi. Äể chúng tôi đưa anh đến bệnh viện ở dưới phố...
- Không, không. SÆ¡n la hoảng lên. Tôi không thể nằm bệnh viện lúc nà y được. Còn quá nhiá»u hà i cốt đồng đội ở trên đồi 78 nà y.
- Nhưng anh phải nghĩ đến bản thân mình nữa chứ. Anh đã yếu lắm rồi.
Sơn im lặng đưa bà n tay yếu ớt khoát một vòng quanh cái đống hà i cốt để xung quanh và lên tiếng :
- Lúc nà y tôi không thể nghÄ© đến mình được nữa. GiỠđây tôi chỉ nghÄ© đến những ngưá»i đồng đội cá»§a mình còn nằm lại nÆ¡i đây. Tôi là ngưá»i cuối cùng và ngưá»i duy nhất trong đơn vị có thể Ä‘em các đồng đội đã ngã xuống cá»§a mình trở vá» nÆ¡i hỠđã ra Ä‘i. Ngưá»i thân cá»§a há» Ä‘ang chá». Có lẽ tôi không còn đủ thá»i gian để hoà n thà nh được. Tôi cảm thấy chẳng còn sức lá»±c nữa. Nhưng phần lá»›n công việc thì đã xong. Bá»n anh đã giúp tôi nhiá»u rồi. Tôi mong anh hãy giúp tôi là m nốt những việc tôi còn là m dở dang.
Anh nặng nhá»c đứng dáºy và dẫn tôi lại gần đống ba lô trên sà n nhà . Vừa thở gấp vừa chỉ cho tôi từng cái balô có dán từng tá» giấy ghi chép gắn trên đó :
- Các anh hãy báo cho bá»™ pháºn truy táºp bên quân đội ở địa chỉ nà y. Và trao tất cả cho há». Trong cuốn sổ kia, tôi đã ghi chép đầy đủ há» tên, cấp báºc, đơn vị, số quân, ngà y hy sinh và những đồ tư trang còn lại....Còn má»™t việc riêng tư nữa là tôi muốn chÃnh anh giúp tôi đưa ba lô hà i cốt cá»§a cáºu Thà nh vá» vá»›i gia đình cá»§a cáºu ấy...
Tôi cắt ngang lá»i anh há»i anh mà trong lòng nghi hoặc.
- Khoan đã. Thế còn anh thì sao ? Anh Ä‘i đâu sau khi má»i việc ở đây đã xong ?
- Tôi Ä‘i đâu thì có gì quan trá»ng. Tôi sẽ Ä‘i đến nÆ¡i nà o mà tôi cần phải đến. SÆ¡n ra võng nằm, đôi mắt nhắm nghiá»n. Chưa bao giá» tôi hoà n toà n thanh thản như lúc nà y.....
- Anh SÆ¡n à . Tôi nói khi ánh mắt anh gặp tôi. Tôi biết anh còn có Ä‘iá»u gì đó dấu tôi....
- Không có gì hết . Anh trả lá»i và quay mặt và o trong vách.
Tôi đứng lên chỉ và o đống ba lô nằm đầy trên sà n, rồi lớn tiếng nói :
- Anh đừng có giấu tôi. Vì tất cả các ba lô đựng hà i cốt ở đây Ä‘á»u có ghi địa chỉ để gá»i vá» quê quán. Chỉ có má»™t cái là không ghi địa chỉ, không gá»i vỠđâu cả.
- Ai ?
- Anh. ChÃnh là anh . Trong khi tất cả các bá»™ hà i cốt Ä‘á»u có nÆ¡i chốn để trở vá», thì chỉ có má»™t mình anh là không định vỠđâu cả. Anh là kẻ duy nhất không mua vé khứ hồi đấy anh bạn ạ. Anh tÃnh chuyện gì đây ?
Anh ta thở dà i, rồi quay ra phÃa tôi nói :
- Anh đúng là má»™t thằng láu cá. Thôi được. Äể tôi nói cho anh luôn. Tôi Ä‘uối sức lắm rồi. Thá»i gian tôi còn sống được chỉ tÃnh từng ngà y thôi. Căn bệnh cá»§a tôi đã hết thuốc chữa rồi, anh bạn ạ. Tôi Ä‘ang chá» cái chết đến giải thoát cho tôi đây. ChÃnh vì váºy mà tôi phải đến đây để chá» cái Ä‘iá»u mà đáng lẽ phải xảy ra hai mươi năm vá» trước. Äó là vùi xác ở ngá»n đồi nà y như 78 đồng chà cá»§a tôi.
Tôi nắm chặt lấy bà n tay nóng hổi của anh nói :
- Nhưng anh SÆ¡n Æ¡i, tại sao anh lại tá»± hà nh hạ mình như váºy ? Tại sao anh lại đến nÆ¡i đây để là m má»™t việc mà không ai yêu cầu...Rồi lại phải bá» xác ở nÆ¡i đây. Anh phải nói cho tôi biết Ä‘i...
SÆ¡n nằm thẳng ngưá»i trên võng mắt long lanh nhìn lên trần lá»u rồi khẽ nói như thể nói vá»›i ai ở trên đó .
- Thôi được rồi. Tôi đã nói dối các anh đấy. Tôi không phải là má»™t ngưá»i hùng như đã kể vá»›i các anh đâu mà lại là má»™t kẻ hèn nhát và o đúng cái ngà y xảy ra tráºn đánh Và nh Khăn Tang huyá»n thoại, cÅ©ng là cái ngà y tang thương nhất cá»§a đơn vị chúng tôi. Câu chuyện nà y đã là m cho tôi phải hối háºn và bị dầy vò bao nhiêu năm nay. Tôi đã định Ä‘em Ä‘iá»u nà y theo xuống mồ, nhưng hôm nay tôi sẽ kể cho anh nghe.
Anh ngừng lại giây lát để nhìn những vì sao lấp lánh qua các lá»— thá»§ng trên nóc lá»u. Rồi nói tiếp :
- Äó là những ngà y tháºt là khá»§ng khiếp anh bạn ạ. Bom pháo trút lên đầu bá»n tôi như mưa, đạn gầm réo suốt ngà y. Bá»n nhảy dù, vá»›i khăn tang trắng quấn bên ngoà i bê rê Ä‘á», đã Ä‘iên cuồng tấn công liên tục suốt từ sáng cho tá»›i tối mịt. Còn quân ta cÅ©ng khăn trắng quấn trên đầu trần, cầm lưỡi lê xông ra. Tôi sợ chết khiếp khi nằm má»p trong hầm. Tuy đã cầm súng hai năm trá»i rồi nhưng đây quả là tráºn đánh ác liệt nhất mà tôi đã gặp. Bá»n địch trà n ngáºp ngá»n đồi và hai bên đánh nhau xáp lá cà trong từng góc hà o, từng hố cá nhân.......Những tiếng thét kinh hồn cá»§a những kẻ say máu Ä‘ang lao và o nhau. Máu, lá»a và những thây ngưá»i đổ gục giữa ánh pháo sáng chói chang. Y như má»™t cảnh địa ngục váºy. Tráºn đánh tạm kết thúc khi chúng tôi đã bị đánh báºt xuống chân đồi và đã có hÆ¡n phân ná»a chiến sÄ© đã phải nằm lại đó.
Có lẽ do sợ quá, tôi bị má»™t cÆ¡n sốt nên phải và o bệnh xá đơn vị đóng ở đằng hang núi phÃa trên con suối. Bệnh xá vắng teo vì các thương binh đã chuyển vá» tuyến sau. Ở đó tôi gặp lại cáºu Thà nh, lÃnh cùng cùng đơn vị vá»›i tôi. Cáºu ta bị sốt rét hà nh, nằm bẹp cả tháng nay. Thấy tôi cáºu ta mừng lắm. Cứ liên mồm há»i tôi bao giá» thì đơn vị lại tấn công lên đồi ?
Tôi nằm cuá»™n mình trong chăn, cá»™c cằn trả lá»i nó :
- Chết gần ná»a C. rồi ông con ạ. Nếu tiếp tục tấn công lên đó má»™t lần nữa thì Ä‘i Ä‘oong hết.
Thằng Thà nh sôi nổi nói :
- Nhưng em rất muốn được lên đó đây ông anh ơi. Nằm đây em sốt ruột lắm.
- Hừm. Mà y thỠlên đó một lần cho biết đi. Mà y nằm ở đây yên ổn thì nói gì mà chẳng được .
- Thì em cÅ©ng muốn lên trên đó lắm nhưng vì cái lão chuá»™t chù cứ cản mÅ©i nên em cứ phải nằm lại đây.. Nếu cho phép em rá»i khá»i cái ổ chuá»™t nà y là em sẽ Ä‘i ngay. Nằm ở đây nghe tiếng súng từ phÃa ngá»n đồi vá»ng lại mà sốt ruá»™t lắm.
Lão chuá»™t chù mà thằng Thà nh gá»i chÃnh là ngưá»i y tá cá»§a trạm xá đơn vị. Bác sÄ© phụ trách trạm đã hy sinh nên lão ta lên phụ trách. Lão kết luáºn thằng Thà nh không thể Ä‘i được chứ đừng nói là cầm súng trở vỠđơn vị. Và cÅ©ng chÃnh lão y tá già đó tuyên bố là tôi đã hết sốt và đêm nay sẽ trở vỠđơn vị.
Hôm đó có má»™t và i cáºu ở đơn vị đến thăm tôi và hân hoan báo cho biết là tối nay đơn vị sẽ tấn công đồi 205. Cả đơn vị đã thá» vá»›i khăn tang trắng trên đầu rằng sẽ sống chết để tái chiếm bằng được ngá»n đồi nà y. HỠđể lại cho tôi má»™t vòng vải trắng khăn tang, để kịp cho tôi trở lại chiến đấu vá»›i đơn vị tối nay. Tôi thấy lạnh hết cả xương sống khi nghÄ© đêm nay phải Ä‘eo khăn tang cho chÃnh mình để trở vá» vá»›i những tráºn mưa đạn pháo trút lên đầu bá»n tôi, cùng những cuá»™c tiến công dữ dá»™i cá»§a đám lÃnh rằn ri hung tợn cÅ©ng Ä‘eo khăn tang trắng.
Trong khi tôi nằm lo sốt vó như thế thì cáºu Thà nh lại cÅ©ng đứng ngồi không yên. Cáºu ta đã bị ngưá»i y sÄ© già tuyên bố dứt khoát là vá»›i căn bệnh sốt rét từng cÆ¡n nặng như thế, thì cáºu ta chỉ có thể bước ra khá»i bệnh xá, nếu bước qua xác cá»§a lão ta.
- Anh thấy em khá»e hẳn rồi không ? Cáºu ta than thở vá»›i tôi. Lão y tá nà y có biết mẹ gì vá» bệnh sốt rét đâu ? Chẳng qua là bác sÄ© Quảng hy sinh nên phải đưa lão lên nắm bệnh xá tạm thôi, vì có còn ai đâu. Mẹ nó ! Trong khi anh được ra viện để kịp tham gia tráºn đánh thì em lại phải nằm đây nghe tiếng súng từ phÃa đó vá»ng vá».....
Tôi nằm im lặng suy nghÄ©. Äầu óc tôi cứ lan man nghÄ© ngợi đủ thứ. NghÄ© vá» cha mẹ gia đình, nghÄ© vá» cô ngưá»i yêu cùng xóm mÆ¡n mởn Ä‘ang chỠđợi tôi trở vá»...Ôi. thế mà đem nay tôi phải trở lại cái địa ngục mà tôi đã may mắn thoát ra. Tôi chỉ còn biết cầu Trá»i....
Chiá»u hôm đó, đột nhiên thằng Thà nh đã mò sang giưá»ng tôi Ä‘ang nằm. Khuôn mặt và ng ệch cá»§a nó có vẻ quan trá»ng khi thì thà o và o tai tôi :
- Anh SÆ¡n Æ¡i. Em muốn bà n vá»›i anh má»™t việc. Anh hãy giúp em được ra viện đêm nay nhé. Äêm nay anh đổi cho em ra trước, rồi mấy ngà y nữa anh sẽ ra sau...
Má»™t ý nghÄ© loé sáng trong đầu tôi nhanh như Ä‘iện. “Có phải tôi cầu gì được nấy chăng? Tôi Ä‘ang cầu cho mình bị sốt rét như thằng Thà nh bây giá». Nếu đổi cho nó ra trước thì tôi sẽ còn được nằm ở đây thêm mấy ngà y và thế là đêm nay trong tráºn đánh tái chiếm ngá»n đồi khốn khiếp ấy sẽ không có mặt tôi. Thằng Thà nh sẽ thay tôi xuất viện và nó .....â€
Tôi không trả lá»i ngay mà nhìn và o khuôn mặt Ä‘ang tái nhợt Ä‘i vì hồi há»™p cá»§a thằng Thà nh. Có lẽ nó tưởng tôi sẽ không Ä‘á»i nà o chịu nhưá»ng cho nó cái vinh dá»± tham gia tráºn đánh đêm nay nên nó nói liá»n má»™t hÆ¡i :
- Anh đã được đánh nhau ở ngá»n đồi đó mấy lần rồi. Lần nà y thì anh nhưá»ng cho em Ä‘i. Nằm đây vá»›i lão chuá»™t chù thì em không thể nà o khá»i bệnh được. Em sẽ chết khô ở cái hang chuá»™t nà y mất. Thà là ra ngoà i chết ở trên ngá»n đồi kia vá»›i đồng đội còn hÆ¡n là chết ở đây. Anh hãy giúp em Ä‘i , anh SÆ¡n nhé ?
Tôi giả vá» suy nghÄ© má»™t lát rồi gáºt đầu đồng ý.
- Thôi được, tôi nhưá»ng cho cáºu cÅ©ng vì nể cáºu là ngưá»i cùng đơn vị đấy. Nhưng chỉ má»™t lần nà y thôi nhé....
“ Hừm, lên đến ngá»n đồi đó thì là m gì còn sống để có lần thứ hai†Tôi nghÄ© bụng và thấy tá»™i nghiệp cho thằng bé ngây thÆ¡ đó.
Không cần phải nói là thằng Thà nh nó đã mừng rỡ như thế nà o. Nó nhanh nhẩu trình bầy cho tôi kế hoạch đánh lừa lão y tá chuột chù. Có lẽ nó đã nghĩ đến kế hoạch nà y từ trước đó rồi.
- Chỉ đơn giản là anh với em đổi cặp nhiệt độ cho nhau thôi. Lão chuột chù chỉ biết có đo nhiệt và theo đó mà định bệnh thôi chứ có biết mẹ gì đâu.
Quả là lão y tá chuá»™t chù chẳng biết gì tháºt. Sau khi chúng tôi tráo nhiệt kế cho nhau thì lão là m ngay giấy tá» ra “viện†cho thằng Thà nh thay vì cho tôi mà chẳng nghi ngá» gì hết. Má»i việc xong xuôi. Thằng Thà nh hà há»ng ngồi mở ba lô ra hà hoáy viết gì đó. Chốc chốc nó phải đắp cả mấy cái chăn lên ngưá»i, mà vẫn run láºp cáºp trong lúc viết. Khi bóng đêm bao trùm lên ngá»n đồi, tôi đưa cho thằng Thà nh cái dải khăn tang trắng mà sáng nay anh em trong đơn vị đã đưa cho tôi, để từ biệt nó. Nó cÅ©ng kịp dúi cho tôi mấy lá thư nhá» gá»i vá» vá» nhà . Tôi thở ra nhẹ nhõm khi nhìn thấy thằng Thà nh Ä‘i lên đồi vá»›i cái chăn lÃnh to xù quấn quanh ngưá»i.
Nằm trong chăn trùm kÃn, tôi thở ra nhẹ nhõm khi nó đã Ä‘i khá»i. Nhưng đến đêm hôm đó, khi nghe tiếng súng nổ dữ dá»™i ở mạn đồi thì tôi đã không còn yên tâm trong bụng được nữa. Tôi đã bắt đầu áy náy vá» hà nh động cá»§a mình.
Rồi tôi thấy trong đống thư thằng Thà nh nhá» gá»i vá» cho gia đình có má»™t lá thư để ngá» cho tôi :â€Anh SÆ¡n, em biết anh đã xuống tinh thần rồi sau những gì đã trải qua. Anh hãy yên tâm nghỉ ngÆ¡i Ä‘i. Em chỉ nhá» anh má»™t việc là chuyến nà y nếu em không vỠđược thì anh hãy tìm cách đưa những gì còn lại cá»§a em vá» vá»›i mẹ em nhé, Vì mẹ em chỉ còn má»—i mình em.....â€
Tôi ngẩn ngưá»i ra. Hoá ra nó biết hết tất cả mánh khoé cá»§a tôi. Nó biết nhưng vẫn chấp nháºn vì muốn được lên đồi chiến đấu vá»›i má»™t và nh khăn trắng trên đầu. Ôi, Tôi thấy mình đã lừa gạt nó má»™t cách hèn hạ để đưa nó đến chá»— chết thay cho mình. Lúc ra Ä‘i, nó còn quấn theo tấm chăn cá»§a trạm xá vì cÆ¡n rét rừng vẫn Ä‘ang hà nh hạ nó.
Hôm sau tin dữ báo vá». ÄÆ¡n vị tôi hy sinh hết. Tôi phát cuồng lên. Ngay tối hôm đó, khi có má»™t đơn vị bạn hà nh quân lên đồi, tôi láºp tức vùng dáºy lao theo há» trước con mắt ngạc nhiên cá»§a lão y tá chuá»™t chù. Trong cÆ¡n mưa đạn pháo, tôi đã cùng anh em đơn vị bạn tấn công lên đồi. Tôi đã quấn má»™t vòng tang mà u trắng quanh đầu để chiến đấu...
Sau tráºn đánh đó, chúng tôi chiếm được ngá»n đồi tan hoang đó và thấy xác cá»§a anh em nằm la liệt khắp nÆ¡i lẫn lá»™n vá»›i xác cá»§a kẻ thù. Há»… cứ bắt đầu ngưng tiếng súng là tôi lại lao và o tìm kiếm thi hà i đồng đội. Và tìm kiếm thằng Thà nh.
Cuối cùng tôi đã tìm thấy nó. Xác cá»§a thằng Thà nh nằm ngá»a mặt bên ngoà i chiến hà o. Äầu nó quấn má»™t và nh khăn trắng, mắt mở to mắt nhìn lên trá»i, miệng còn hé nở nụ cưá»i như hà i lòng lắm vá»›i bầu trá»i đêm đầy sao .....Tôi không khá»i Ä‘au lòng khi nhìn thấy xác nó nằm đó, vá»›i tấm chăn lÃnh to sụ còn khoác bên ngoà i bá»™ quân phục. Có lẽ nó Ä‘ang bị cÆ¡n sốt rét hà nh hạ, trước khi những viên đạn cá»§a kẻ thù phá tan lồng ngá»±c nó. Hình ảnh đó cứ bám riết theo tôi mãi cho tá»›i táºn ngà y nay.
Không thể nà o đưa xác của anh em xuống được vì quân địch ở khắp nơi. Nên ngay đêm đó tôi và một số anh em trong đơn vị bạn đã chôn cất các đồng đội của mình.
Äêm đó cÅ©ng là má»™t đêm đầy trăng sao như đêm nay váºy. Sau khi chôn cất xong tất cả anh em, tôi đã quì bên má»™ nó rất lâu vá»›i khuôn mặt đầm đìa nước mắt. Mặc cho tiếng súng nổ đạn réo xung quanh, pháo sáng chói chang trên bầu trá»i đêm . Giá» phút đó, tôi đã thá» vá»›i lòng mình là phải đưa được hà i cốt nó vá» vá»›i gia đình nó như má»™t sá»± tạ lá»—i muá»™n mà ng. Và cả các đồng đội khác nữa, nếu tôi còn sống được cho tá»›i ngà y hết chiến tranh. Äó là lá»i thá» thiêng liêng, xuất phát từ con tim, từ táºn đáy lòng tôi hôm đó.
Sơn ngừng lại như để lấy thêm sức lực kể tiếp câu chuyện của mình.
- Tôi nhá»› má»™t câu ngạn ngữ Ä‘á»c được ở đâu đó rằng : “ Trong yên bình ngưá»i ta thưá»ng quên Ä‘i những lá»i thá» trong bão tố “. Trưá»ng hợp cá»§a tôi cÅ©ng váºy. Hết chiến tranh, tôi trở vá» quê và láºp gia đình. Vợ tôi chÃnh là cô hà ng xóm mởn mởn đã đợi chá» tôi suốt những năm chiến tranh. Äôi khi nghÄ© đến chuyện cáºu Thà nh cùng các cáºu khác còn nằm ở vùng rừng sâu núi thẳm nÆ¡i đây, tôi tá»± rá»§a mình và hứa “sẽâ€, hay “ nhất định “ phải là m tròn lá»i hứa năm xưa. Nhưng nếu trong cuá»™c sống cá»§a tôi không xảy ra má»™t sá»± kiện tầm thưá»ng, thì những lá»i thá» thiêng liêng kia sẽ không biết đến bao giá» má»›i được thá»±c hiện.
Gia đình tôi đã xảy ra chuyện lục đục. Vợ tôi từ má»™t cô gái thôn nữ thuở nà o, giỠđã trở thà nh má»™t má»™t ngưá»i đà n bà mỡ mà ng sang trá»ng từ khi cuá»™c sống khấm khá lên bằng má»™t cá»a hà ng rượu bia. Còn tôi thì vẫn là má»™t anh chồng gốc gác nông dân, lại mang thêm cái bệnh sốt rét mãn tÃnh từ hồi còn ở chiến trưá»ng nên trông lúc nà o cÅ©ng hom hem ốm yếu. Thế là chuyện gì đến phải đến. Vợ tôi có nhân tình...Má»™t gã trai trẻ là m công trong cá»a hà ng cá»§a vợ tôi.
Chuyện tình đẹp cá»§a chúng tôi kết thúc ở toà án. Sau khi ly dị thì tôi tay trắng, không gia đình, không con cái, tháºm chà không còn là thằng đà n ông nữa. Bá» lại tất cả, chỉ mang theo má»™t và i tấm huân chương và dÄ© nhiên là căn bệnh sốt rét kinh niên nữa, tôi theo chân dân tìm và ng tìm và o vùng đất nà y.
Và o đến đây rồi tôi má»›i sững sá» trước cảnh tượng cả má»™t vùng chiến trưá»ng xưa đã trà n ngáºp dân tìm và ng. Há» phá phách đà o bá»›i không thương tiếc tất cả. Má»—i vùng há» Ä‘i qua là y như vùng đó bị máy bay B.52 trải thảm váºy. May mắn là khu đồi 78 nà y chưa bị tà n phá gì ngoà i và i lá»— đà o thăm dò. Tôi liá»n xin được cái giấy phép để được khai quáºt hà i cốt các đồng đội cá»§a tôi, trước khi đám dân tìm và ng đà o xá»›i tung cả nÆ¡i yên nghỉ cuối cùng cá»§a há». Ở trên xã cho biết, đã có các đội truy tìm hà i cốt liệt sÄ© qua lại đây nhiá»u lần. Nhưng há» chỉ táºp trung và o cái bệnh xá cÅ© phÃa khe núi thôi.
Thế là tôi bắt tay và o công việc. ÄÆ¡n vị quân đội ở đây cÅ©ng cá» và i cáºu lÃnh đến để giúp tôi. Nhưng như anh biết đấy. HỠđã chuồn cả rồi, nên cuối cùng tôi lại phải là m má»™t mình. Cho đến khi các anh đến. Quả là ông Trá»i có mắt khi đã giúp cho cả hai bên. Các anh kiếm được và ng. Còn tôi thì tìm lại được hà i cốt cá»§a đồng đội, mà đối vá»›i tôi nó còn quà hÆ¡n cả má»™t núi và ng.
Anh ngừng lại, thở dà i mệt nhá»c rồi nhắm mắt thiếp Ä‘i. Tôi để anh ở lại và bước ra bầu trá»i tối Ä‘en bên ngoà i. Những ánh sáng Ä‘om đóm láºp loè bay qua lại, váºt vá» như những hồn ma Ä‘ang bÆ¡ vÆ¡ Ä‘i tìm chá»— yên nghỉ váºy.
Những ngà y sau đó, khi chúng tôi Ä‘ang hoà n tất những công việc cuối cùng thì thằng Minh, ngưá»i mà nhóm chúng tôi cắt cỠđến trông nom anh SÆ¡n đã tìm tôi. Nó nói khẽ : “Anh SÆ¡n sắp Ä‘i rồi và anh ấy muốn gặp anhâ€
Trông SÆ¡n đã yếu lắm rồi, vá»›i khuôn mặt xanh nhợt Ä‘ang ở trong tay thần chết. Nhưng anh vẫn cố là m vui khi chúc mừng chúng tôi sắp ca khúc khải hoà n trở vá» vá»›i gia đình. Anh gượng cưá»i, nụ cưá»i yếu á»›t:
- Anh cÅ©ng phải chúc tôi như váºy nữa chứ, vì tôi cÅ©ng sắp sá»a trở vá» vá»›i đồng ngÅ© đây.
Khi tôi đã tưởng anh chìm và o cÆ¡n mê cuối cùng thì bá»—ng anh mở mắt ra nhìn tôi bằng đôi bằng đôi mắt long lanh như có ngá»n lá»a. Ngá»n lá»a bùng lên trước khi vụt tắt. Anh nói khẽ từng tiếng vá»›i tôi, như để tôi không thể nà o quên được :
- Anh hãy giúp tôi má»™t việc nhé. Tôi không xứng đáng được trở vá» nhà giống như những ngưá»i đồng đội trong balô kia đâu. Và tôi cÅ©ng không có nhà để trở vá». Các anh hãy chôn tôi tại ngá»n đồi nà y, và o cái nÆ¡i tôi đã tìm thấy hà i cốt cáºu Thà nh đó. Hãy nhét và o trong miệng tôi má»™t lá» thá»§y tinh, trong đó chỉ có má»™t tá» giấy trắng không viết gì cả. Và hãy quấn má»™t và nh khăn trắng quanh đầu tôi để tôi được trở vá» vá»›i đơn vị mình. Tôi sẽ được trở vá» trong lòng đất Mẹ trên ngá»n đồi 78 nà y như má»™t ngưá»i lÃnh vô danh.
Tôi cầm lấy bà n tay lạnh ngắt của anh lên và nói trong nước mắt :
- Anh yên tâm. Chúng tôi sẽ tiếp tục là m nốt những việc anh Ä‘ang là m dở dang. Còn anh sẽ được an nghỉ ở trên đỉnh đồi nà y vá»›i cái lá» thá»§y tinh đặt trong miệng. Chúng tôi sẽ không viết tên anh nhưng cÅ©ng không để nó trắng tinh. Chúng tôi sẽ viết và o đấy dòng chữ : Äây là má»™t chiến sÄ© vô danh đã hy sinh để bảo vệ ngá»n đồi nà y. Và chúng tôi sẽ quấn má»™t và nh khăn mà u trắng quanh đầu anh, để anh được trở vá» vá»›i các chiến sÄ© đã tạo nên tráºn đánh huyá»n thoại Và nh Khăn Tang thuở nà o. Và chúng tôi sẽ gá»i tên ngá»n đồi nà y là ngá»n đồi 79. NÆ¡i có 79 ngưá»i con đã hy sinh để bảo vệ ngá»n đồi nà y cho đất Mẹ Tổ quốc. Ngưá»i 79 chÃnh là anh. Anh hoà n toà n xứng đáng vá»›i Ä‘iá»u đó.....
Tôi còn muốn nói nhiá»u Ä‘iá»u hÆ¡n nữa, nhưng anh đã ra Ä‘i. Anh đã trở vá» như má»™t ngưá»i bạn lạc lối nay lại trở vá» vá»›i đồng đội. Tôi tin chắc rằng tất cả các bạn bè đồng đội sẽ chà o đón anh như má»™t ngưá»i bạn.
Tôi bước ra nhìn bầu trá»i lấp lánh các vì sao. Bá»—ng có má»™t ngôi sao băng chói sáng, bay vụt lên từ ngá»n đồi 79 và tan biến và o bầu trá»i có muôn ngà n vì sao trên đó.
Sà i Gòn ngà y 11/10/1997
Hết
Tà i sản của ngudoc