 |
|

16-04-2008, 09:18 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 7
Jamie Ä‘ang mặc quần áo thì nghe có tiếng gõ rụt rè trên cánh cá»a. Anh lắng nghe. Tiếng gõ lại được lặp lại lần nữa. Anh bước đến cánh cá»a, mở ra. Margaret Ä‘ang đứng ở đấy.
“Và o Ä‘i, Maggie,â€, Jamie nói. “Có chuyện gì không hay hả?†Äây là lần đầu tiên nà ng đến phòng khách sạn nà y. Nà ng bước và o, nhưng bây giỠđây, đứng trước mặt Jamie, nà ng thấy khó mở lá»i quá. Suốt đêm qua, nà ng đã nằm thao thức, không biết nói như thế nà o vá»›i Jamie vá» cái nà y. Nà ng sợ rằng có thể anh không thể gặp mặt nà ng nữa.
Nà ng nhìn thẳng và o mắt anh. “Ian ạ, em sắp sá»a có conâ€.
Mặt Jamie vẫn bình tÄ©nh như không, khiến Margaret lo sợ nà ng đã mất anh tháºt rồi. Äá»™t nhiên, nét mặt anh thay đổi, trở nên vui vẻ, là m cho tất cả ná»—i nghi ngá» cá»§a nà ng láºp tức bị xóa sạch. Anh nắm chặt lấy tay nà ng, và nói, “tháºt là tuyệt vá»i, Maggie ạ. Tuyệt vá»i! Em đã nói vá»›i cha em chưa?â€.
Margaret lùi lại, lá»™ vẻ lo sợ, “Ồ, không! Bố em…†Nà ng bước đến chiếc ghế sofa kiểu Victoria bá»c nhung xanh, rồi ngồi xuống. “Anh không hiểu bố em. Ông…, ông sẽ không bao giá» chịu hiểuâ€.
Jamie vá»™i vã mặc chiếc áo sÆ¡ mi lên ngưá»i. “Äi nà o, chúng ta cùng đến Ä‘i đến đó để nói cho ông ấy biếtâ€.
“Anh có tin chắc rằng má»i sá»± sẽ tốt đẹp không?â€.
“Anh chưa bao giá» tin chắc hÆ¡n trong cuá»™c Ä‘á»i anhâ€.
Salomon Van der Merwe Ä‘ang Ä‘o những thá»i thịt khô cho má»™t ngưá»i thăm dò kim cương thì Jamie cùng Margaret bước và o trong cá»a hiệu. “À, Ian. Tôi sẽ đến vá»›i anh, chỉ má»™t lát nữa thôiâ€. Lão vá»™i vã tiếp ngưá»i khách cho chóng xong, rồi Ä‘i đến gần Jamie. “Má»i việc tiến triển thế nà o trong má»™t ngà y đẹp trá»i như hôm nay?â€. Van der Merwe há»i:
“Không thể nà o tốt hÆ¡n đượcâ€, Jamie vui vẻ nói. “Cô Maggie cá»§a ông sắp có con rồi đấyâ€.
Má»™t sá»± im lặng đột ngá»™t bao trùm không khÃ. “Tôi… tôi không hiểuâ€. Van der Merwe lắp bắp nói.
â€œÄÆ¡n giản quá mà . Tôi đã là m cho cô ấy có mang đấyâ€.
Máu đỠnhư đã tuôn ra hết khá»i khuôn mặt cá»§a Van der Merwe. Lão giáºn dữ nhìn từ mặt ngưá»i nà y đến mặt ngưá»i kia. “Có… có tháºt như váºy không?†Các cảm xúc như má»™t vÅ©ng nước xoáy quay cuồng trong đầu Van der Merwe. CÆ¡n sốc khá»§ng khiếp trước cái tin cô ái nữ quý giá cá»§a lão đã bị mất trinh… Ä‘ang mang bầu… Lão sẽ trở thà nh má»™t trò cưá»i cho cả thị trấn nà y. Nhưng Ian Travis là má»™t anh chà ng rất già u có. Và nếu hai đứa ấy cưới nhau nhanh chóng thì…
Van der Merwe quay vá» phÃa Jamie, nói, “DÄ© nhiên. Anh sẽ cưới nó ngay láºp tứcâ€.
Jamie nhìn lão, là m ra vẻ ngạc nhiên, “Cưới? Ông mà chịu cho Maggie lấy má»™t thằng bé ngu xuẩn đã để cho ông lưá»ng gạt đến khuynh gia bại sản hay sao?â€.
Äầu Van der Merwe quay cuồng như chong chóng. “Anh nói cái gì lạ váºy, Ian? Tôi có bao giá»â€¦â€
“Tên tôi không phải là Ianâ€, Jamie nói bằng má»™t giá»ng gay gắt. “Tôi là Jamie McGregor. Ông không nháºn ra sao?†Anh trông thấy vẻ ngÆ¡ ngác trên khuôn mặt Van der Merwe. “Không, cố nhiên là ông không nháºn ra. Thằng bé ấy nó chết rồi. Ông giết nó mà . Nhưng tôi không phải là ngưá»i ôm mãi má»™t mối thù hằn, Van der Merwe ạ. Vì váºy, tôi tặng cho ông má»™t món quà . Hạt giống cá»§a tôi nằm trong bụng con gái ông đấyâ€.
Jamie quay phắt lại, rồi bước ra ngoà i, để lại hai bố con nhìn nhau, chưng há»ng.
Margaret đã nghe hết trong cÆ¡n sững sá», khó mà tin nổi. Anh ấy không thể nà o có ý nghÄ© như anh vừa nói ra. Anh ấy yêu mình. Anh ấy…
Salomon van der Merwe quay lại nhìn con gái, trong sá»± Ä‘au khổ và giáºn dữ khá»§ng khiếp. “Mà y là con **!†ông hét lên. “Äồ **! Cút ngay Ä‘i! Cút khá»i nÆ¡i nà y!â€.
Margaret đứng như trá»i trồng, không hiểu chút gì vá» sá»± việc ghê gá»›m Ä‘ang xảy ra. Ian trách cứ nà ng vá» má»™t việc gì đó mà cha nà ng đã là m. Ian nghÄ© rằng nà ng cÅ©ng đã tham dá»± và o má»™t hà nh động xấu xa nà o đó. “Jamir McGregor là ai? Ai…?â€.
“Äi Ä‘i†Van der Merwe vả má»™t cái tháºt mạnh lên mặt nà ng. “Tao không muốn thấy mặt mà y nữa chừng nà o tao còn sốngâ€.
Margaret vẫn đứng chôn chân ở đó, tim nà ng Ä‘áºp thình thình, miệng nà ng há hốc cố lấy hÆ¡i thở. Mặt cha nà ng giống như mặt má»™t ngưá»i Ä‘iên dại. Nà ng quay lưng, chạy ra khá»i cá»a hiệu, không quay nhìn trở lại.
Salomin van der Merwe đứng tại chá»— nhìn nà ng Ä‘i ra, vá»›i ná»—i tuyệt vá»ng khá»§ng khiếp trong lòng. Lão đã từng thấy những gì xảy ra vá»›i con gái cá»§a những ngưá»i khác, đã tá»± là m ô danh mình. Chúng bị buá»™c phải đứng giữa nhà thá», bị bêu riếu công khai, rồi khai trừ khá»i cá»™ng đồng. Äó là sá»± trừng phạt đúng đắn, thÃch hợp và hoà n toà n thÃch đáng đối vá»›i chúng. Nhưng Margaret cá»§a lão đã được giáo dục theo khuôn phép và trong niá»m kÃnh sợ đức Chúa Trá»i. Là m thế nà o mà nó có thể phản bá»™i lão như váºy được? Van der Merwe mưá»ng tượng thấy cô con gái cá»§a lão thân thể trần truồng Ä‘ang là m tình vá»›i anh chà ng ấy, quằn quại trong cÆ¡n nóng sốt giống như những con váºt, rồi lão cÅ©ng bắt đầu cảm thấy dục tình cá»§a lão rá»±c lên.
Lão đặt tấm biển “Äóng cá»a†trên cánh cá»a trước cá»a hiệu bách hoá, rồi nằm lăn trên giưá»ng, không còn có sức hay ý chà nà o cỠđộng nữa. Khi tin đồn nà y lan ra khắp thị trấn, lão sẽ trở thà nh đối tượng chế giá»…u. Ngưá»i ta hoặc thương hại lão hoặc chê bai lão vá» sá»± hư há»ng cá»§a đứa con gái. Dù cách nà o chăng nữa, lão cÅ©ng không thể nà o chịu đựng nổi. Lão phải là m thế nà o để có thể tin chắc rằng không má»™t ai biết được chuyện nà y. Lão sẽ đưa cái con ** ấy Ä‘i nÆ¡i khác cho khuất mắt lão vÄ©nh viá»…n. Lão quỳ xuống và cầu nguyện: Lạy Chúa! Tại sao Chúa lại có thể đưa con và o cảnh ngá»™ nà y, con là đệ tá» trung thà nh cá»§a Chúa? Tại sao Chúa đã bá» rÆ¡i con? Lạy Chúa, xin hãy cho con ấy chết Ä‘i. Hãy để cho cả hai đứa ấy phải chết…
Quán rượu Sundowner và o buổi trưa hôm ấy Ä‘ang đông nghẹt ngưá»i thì Jamie bước và o. Anh Ä‘i thẳng đến quầy rượu, rồi quay mặt vá» phÃa đám đông. “Xin quý vị chú ý!â€. Những cuá»™c nói chuyện ồn à o nhá» dần rồi im bặt lại. “Nhà hà ng xin đãi má»™t chầu rượu cho tất cả má»i ngưá»iâ€.
“Có chuyện gì váºy?†Smith há»i. “Lại má»›i tìm ra kim cương hay sao?â€.
Jamie cưá»i to lên. “CÅ©ng gần giống như váºy, anh bạn ạ. Cô con gái ông Salomon van der Merwe chưa chồng mà đã có mang! Ông Van der Merwe muốn tất cả quý vị giúp ông ta ăn mừng việc nà y!â€.
Smith thì thà o. “Lạy Chúa Giê su!â€.
“Chúa Giê su không can dá»± gì và o chuyện nà y cả. Chỉ có Jamie McGregor thôi!â€.
Trong vòng má»™t giỠđồng hồ, tất cả má»i ngưá»i ở Klipdrift Ä‘á»u đã nghe tin. Ian Travis thá»±c ra là Jamie McGregor, anh ta đã là m thế nà o khiến cho cô con gái ông Van der Merwe mang bầu. Margaret van der Merwe đã lừa phỉnh cả thị trấn.
“Con bé ấy không có vẻ gì thuá»™c vá» loại đà n bà như thế cả, phải thế không?â€
“Tẩm ngẩm tầm ngầm mà đâm chết voi đấy!â€.
“Không biết có bao nhiêu thằng đà n ông trong thị trấn nà y đã “đóng cá»c và o trong cái trái mÃt†ấy nhỉ?â€.
“Con bé ấy có dáng ngưá»i khá xinh. Tao cÅ©ng có thể đóng cái cá»c cá»§a tao được chứâ€.
“Sao mà y không há»i nó Ä‘i. Nó sẵng sang cho không mà y đấyâ€.
Rồi má»i ngưá»i cưá»i phá lên.
Khi Salomon van der Merwe rá»i cá»a hiệu trưa hôm ấy, lão đã tìm được cách thoả hiệp vá»›i ná»—i tai hoạ khá»§ng khiếp vừa xảy ra cho lão. Lão sẽ đưa Margaret Ä‘i Cape Town bằng chuyến xe ngá»±a sắp tá»›i. Nà ng sẽ cho ra Ä‘á»i đứa con hoang ở đấy, rồi không má»™t ai ở Klipdrift nà y biết đến ná»—i nhục nhã cá»§a lão nữa. Van der Merwe bước ra đưá»ng phố, ôm Ä‘iá»u bà máºt nà y trong lòng, má»™t nụ cưá»i gắn trên môi.
“Chà o ông Van der Merwe. Tôi nghe nói ông có thể sẽ tÃch trữ them má»™t số quần áo trẻ con nữaâ€.
“Chà o ông Salomon. Nghe nói ông sắp có má»™t đứa bé con giúp ông trông nom cá»a hà ngâ€.
“Chà o ông Salomon. Tôi nghe nói má»™t nhà quan sát chim vừa má»›i phát hiện má»™t loà i chim má»›i gần con sông Vaal. Vâng, thưa ông, đó là má»™t con còâ€.
Salomon quay lại, loạng choạng bước và o cá»a hiệu như má»™t ngưá»i mù, rồi gà i chốt cá»a lại.
Ở quán Sundowner, Jamie Ä‘ang nhấm nháp ly rượu huýt ki, lắng nghe những tiếng bà n tán xung quanh mình. Tháºt là má»™t vụ tai tiếng lá»›n lao nhất chưa từng xảy ra ở Klipdrift và ná»—i vui thÃch cá»§a ngưá»i dân thị trấn vá» câu chuyện nà y tháºt lá»›n lao vô cùng. Jamie thầm nghÄ©, ước mong sao Banda cÅ©ng có mặt ở đây để cùng chia vui vá»›i mình. Như váºy là đã trả thù lão Van der Merwe vá» những gì hắn đã là m hại em gái cá»§a Banda, là m hại Jamie và … bao nhiêu ngưá»i khác nữa. Nhưng đó chỉ là má»™t phần trong tất cả những gì Van der Merwe đã là m. Äó chỉ là bước đầu. Sá»± trả thù cá»§a Jamie chưa được hoà n toà n chừng nà o mà Van der Merwe chưa bị hoà n toà n triệt hạ. Riêng đối vá»›i Margaret, anh không có chút thương hại nà o. Nà ng có dÃnh lÃu và o vụ ấy. Nà ng đã nói gì vá»›i anh khi hai ngưá»i gặp nhau lần đầu tiên? Cô ấy đã nói, “Cha tôi có thể là ngưá»i giúp được cáºu. Ông ta biết tất cả má»i thứâ€. Nà ng cÅ©ng là má»™t Van der Merwe, nên Jamie muốn triệt hạ cả hai.
Smith bước đến chá»— Jamie Ä‘ang ngồi. “Tôi nói chuyện vá»›i ông má»™t phút, được không?â€.
“Chuyện gì váºy?â€.
Smit đằng hắng giá»ng, nói má»™t cách ngượng ngùng. “Tôi biết hai ngưá»i thăm dò có mưá»i nÆ¡i có thể khai thác gần Pniel. Há» tìm ra kim cương, nhưng không có tiá»n để sắm các thiết bị cần thiết để khai thác. Há» Ä‘ang tìm má»™t ngưá»i hợp tác. Tôi nghÄ© rằng ông có thể quan tâm đến cÆ¡ há»™i là m ăn nà yâ€.
Jamie nhìn hắn chằm chằm. “Äó là những ngưá»i anh đã giá»›i thiệu vá»›i Van der Merwe rồi, phải không?â€
Smith gáºt đầu, ngạc nhiên. “Thưa ông, vâng. Nhưng tôi đã suy nghÄ© lại vá» lá»i đỠnghị cá»§a ông. Tôi muốn là m ăn vá»›i ông hÆ¡nâ€.
Jamie rút ra má»™t Ä‘iếu xì gà dà i, má»ng. Smit vá»™i vã châm lá»a há»™ anh. “Anh cứ tiếp tục nói Ä‘iâ€.
Smith là m theo y lá»i.
Và o lúc ban đầu, nghá» mãi dâm ở Klipdrift được mở ra trên căn bản ngẫu nhiên. Gái mãi dâm phần nhiá»u là phụ nữ da Ä‘en, là m việc trong các nhà điếm tồi tà n trong các ngõ hẻm. Nhưng gái mãi dâm da trắng đầu tiên đến thị trấn nà y là những cô gái bán ba (bar) là m việc bán thá»i gian. Nhưng số kim cương tìm thấy được tăng lên và thị trấn là m ăn phát đạt, nhiá»u gái mãi dâm da trắng nữa xuất hiện.
Lúc nà y đã có hà ng chục nhà chứa ở vùng ven thị trấn Klipdrift. Äó là những căn nhà nhá» bằng gá»— có mái lợp tôn. Má»™t ngoại lệ duy nhất là nhà chứa cá»§a bà Agnès, má»™t ngôi nhà hai tầng trông bá» thế trên đưá»ng Bee, cách xa đưá»ng Loop, tức là đưá»ng phố nÆ¡i các bà vợ cá»§a những ngưá»i dân thị trấn không bị khó chịu má»—i khi phải Ä‘i qua ổ truỵ lạc ấy. Ngôi nhà ấy được sá»± bảo trợ cá»§a các ông chồng cá»§a há» và cá»§a bất cứ khách lạ nà o có tiá»n cá»§a đến thị trấn nà y. Äó là má»™t nhà thổ đắt tiá»n, nhưng các cô gái ở đó Ä‘á»u trẻ và tá»± do, xứng đáng vá»›i đồng tiá»n bá» ra. Các thức uống được dá»n ra trong má»™t phòng khách bà y biện khá sang trá»ng, và bà Agnès đã đưa ra qui tắc rằng không bao giá» thúc giục hối hả và lừa bịp khách hà ng. Bản thân bà Agnès cÅ©ng là má»™t ngưá»i đà n bà vui vẻ, máºp mạp, có mái tóc mà u Ä‘á», và o khoảng trên ba mươi tuổi. Bà đã là m việc trong các nhà hang Ä‘iếm ở London và đến Nam Phi vì nghe đồn rằng ngưá»i ta dá»… kiếm ra tiá»n trong má»™t thị trấn vùng má» như Klipdrift. Bà đã dà nh dụm đủ tiá»n để mở má»™t nhà điếm do bà là m chá»§ và công việc là m ăn phát đạt ngay từ lúc đầu.
Bà Agnès vẫn thưá»ng hãnh diện vá» khả năng hiểu biết đà n ông, thế nhưng Jamie McGregor là má»™t nhân váºt bà hiểm đối vá»›i bà . Anh vẫn đến đó luôn, tiêu tiá»n má»™t cách thoải mái, và lúc nà o cÅ©ng vui vẻ đối vá»›i các cô gái. Nhưng anh có vẻ kÃn đáo, xa vá»i, không ai dám động chạm. Äôi mắt anh là thứ mà bà Agnès cảm thấy hấp dẫn nhất. Chúng có vẻ má» nhạt, lạnh lùng, giống như những hồ ao không đáy. Không giống như các khách hà ng khác, anh không bao giá» nói vá» mình hay vá» quá khứ cá»§a mình. Ãt giá» trước đó, bà Agnès đã nghe nói rằng Jamie McGregor đã cố ý là m cho con gái cá»§a ông Van der Merwe mang bầu, rồi từ chối không cưới cô ta. Tháºt là “má»™t thằng chó đẻâ€, bà Agnès nghÄ© thầm. Nhưng bà cÅ©ng phải công nháºn rằng đó là má»™t “thằng chó đẻ†đáng yêu. Lúc nà y bà nhìn theo Jamie trong khi anh bước xuống trên chiếc cầu thang trải thảm Ä‘á», lá»… phép chà o từ biệt trước khi ra vá».
Khi Jamie trở vá» khách sạn thì Margaret đã đứng trong phòng anh, nhìn qua khung cá»a sổ. Nà ng quay lại khi Jamie bước và o.
“Chà o anh Jamieâ€, Giá»ng nói cá»§a nà ng hÆ¡i run run.
“Cô là m cái gì ở đây?â€.
“Em cần nói chuyện vá»›i anhâ€.
“Tôi chẳng có gì để nói cảâ€.
“Em hiểu vì sao anh là m như váºy. Anh ghét cha emâ€. Margaret tiến lại gần anh hÆ¡n nữa “Nhưng anh cần phải biết rằng dù ông ấy có là m Ä‘iá»u gì vá»›i anh, em cÅ©ng chẳng hay biết gì cả. Em van xin anh hãy tin Ä‘iá»u đó. Äừng ghét bá» em. Em yêu anh quá nhiá»uâ€.
Jamie nhìn nà ng lạnh lung. “Äó là vấn đỠcá»§a riêng cô, phải thế không nà o?â€.
“Xin anh đừng nhìn em như thế. Anh cÅ©ng yêu em…â€.
Anh không nghe những gì nà ng nói. Trà óc anh Ä‘ang trở vá» vá»›i cuá»™c hà nh trình khá»§ng khiếp đến Paardspan, nÆ¡i anh suýt bá» mạng… lúc anh di chuyển những tảng đá trên bá» song cho đến lúc sắp ngã quỵ xuống… rồi cuối cùng, như má»™t phép lạ, anh tìm thấy kim cương và trao nó cho Van der Merwe, rồi nghe lão ta nói, “Cáºu hiểu lầm rồi, bé con ạ. Tôi không cần kẻ nà o hợp tác vá»›i tôi hết. Cáºu là m việc cho tôi… Tôi cho cáºu hai mươi bốn giỠđồng hồ để ra khá»i thị trấn nà yâ€. Thế rồi sau đó là tráºn đòn tà n nhẫn… Anh lại ngá»i thấy mùi những con kên kên, cảm thấy những cái má» cá»§a chúng rỉa và o da thịt anh…
Anh nghe tiếng nói cá»§a Margaret như từ phÃa xa xa, “anh không nhá»› sao? Em… là … cá»§a anh… em… yêu anhâ€.
Anh rùng mình má»™t cái để thoát ra khá»i cÆ¡n mÆ¡ mà ng, nhìn và o mặt nà ng. Tình yêu. Anh không còn có má»™t ý tưởng nà o vỠý nghÄ©a cá»§a từ ấy. Van der Merwe đã đốt cháy tất cả má»i cảm xúc trong ngưá»i anh, ngoà i sá»± thù háºn. Anh sống bằng thứ ấy. Nó là thứ thuốc tiên, là máu đỠnuôi sống anh. ChÃnh nó đã giúp cho anh được sống còn, khi anh chống chá»i vá»›i đà n cá máºp, vượt qua cách má»m đá ngầm, và bò ngang qua bãi mìn ở má» kim cương trong sa mạc Namib. Các thi sÄ© đã viết vá» tình yêu, các ca sÄ© hát để ca ngợi tình yêu. Có lẽ nó là hiện thá»±c, có lẽ nó tồn tại. Nhưng tình yêu là dà nh cho những ngưá»i khác. Còn đối vá»›i McGregor thì không.
Không còn nÆ¡i nà o cho Margaret tá»›i nữa cả. Nà ng yêu cha nà ng. Nà ng cần được sá»± tha thứ cá»§a ông, nhưng nà ng biết rằng ông sẽ không bao giỠ– không bao giá» có thể – tha thứ cho nà ng được. Ông sẽ biến cuá»™c Ä‘á»i nà ng thà nh má»™t địa ngục trần gian. Nhưng nà ng không còn lá»±a chá»n nà o nữa. Nà ng cần Ä‘i đến gặp má»™t ngưá»i nà o đó.
Margaret rá»i khách sạn, Ä‘i vá» phÃa cá»a hiệu bách hoá cá»§a cha nà ng. Nà ng có cảm tưởng như má»i ngưá»i Ä‘ang nhìn nà ng chằm chằm. Má»™t số ngưá»i tá»§m tỉm cưá»i có vẻ bóng gió. Nà ng ngẩng đầu lên cao, tiếp tục bước Ä‘i. Äến cá»a hiệu, nà ng do dá»± má»™t lúc, rồi bước hẳn và o bên trong. Cá»a hiệu vắng vẻ. Cha nà ng từ phÃa trong bước ra.
“Bố…â€
“Mà y à !â€. Má»™t vẻ khinh bỉ cá»§a ông ta trong giá»ng nói giống như má»™t cái tát lên mặt nà ng. Lão tiến lại gần, khiến nà ng ngá»i thất mùi uýt ki trong hÆ¡i thở cá»§a ông. “Tao muốn mà y rá»i khá»i thà nh phố nà y. Ngay tối nay. Mà y sẽ không bao giỠđược lại gần nÆ¡i nà y nữa. Mà y có nghe tao nói không? Không bao giá»!†Lão rút từ trong túi ra Ãt tá» giấy bạc ném lên trên sà n nhà . “Cầm lấy, rồi cút Ä‘iâ€.
“Con Ä‘ang mang trong bụng đứa cháu ngoại cá»§a bốâ€.
“Mà y Ä‘ang mang đứa con cá»§a quỉ Xa tăng!†Lão tiến lại gần hÆ¡n nữa, hai bà n tay nắm chặt lại. “Má»—i khi ngưá»i ta thấy mà y Ä‘i khệnh khạng quanh đây như má»™t con **, há» sẽ nghÄ© đến ná»—i nhục nhã cá»§a tao. Khi mà y Ä‘i rồi, ngưá»i ta sẽ quên Ä‘iâ€.
Last edited by khungcodangcap; 23-10-2008 at 10:55 AM.
|

16-04-2008, 09:19 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Nà ng nhìn ông bố má»™t hồi lâu, rồi quay lại, loạng choạng bước ra khá»i cá»a.
“Tiá»n, con ** kia!†Lão rống lên. “Mà y quên tiá»n hay sao?â€
Có má»™t quán trá» rẻ tiá»n ở ven thị trấn, nên Margaret Ä‘i thẳng đến đó, đầu óc rối bá»i. Äến nÆ¡i, nà ng há»i thăm bà Owens, ngưá»i chá»§ nhà . Bà Owens là má»™t ngưá»i đà n bà béo máºp, nét mặt vui tươi, và o trạc ngÅ© tuần. Chồng bà đã đưa bà đến Klipdrift, rồi bá» rÆ¡i bà ở đây. Má»™t ngưá»i đà n bà khác trong trưá»ng hợp ấy ắt hẳn đã ngã quỵ, nhưng bà Owens vẫn sống sót. Bà đã thấy nhiá»u ngưá»i gặp khó khăn trong thị trấn nà y, nhưng không ai ở trong tình trạng khó khăn như cô gái mưá»i bảy tuổi Ä‘ang đứng trước mặt bà .
“Cô muốn gặp tôi sao?â€.
“Vâng, tôi không biết… không biết bà có má»™t việc là m nà o cho tôi ở đây khôngâ€.
“Việc là m à ? Là m cái gì?â€.
“Bất cứ việc gì. Tôi nấu ăn khá. Có thể là m hầu bà n. Là m giưá»ng. Tôi… Tôi… “. Giá»ng nà ng có vẻ tuyệt vá»ng. “Xin bà …†nà ng năn nỉ. “Bất cứ việc gì cÅ©ng được!â€.
Bà Owens nhìn cô gái Ä‘ang đứng run rẩy trước mặt. Bà cảm thấy xúc động. “Chắc rằng tôi có thể dung thêm má»™t ngưá»i nữa. Bao giá» thì cô có thể bắt đầu được?†Bà cảm thấy nét mặt Margaret sáng lên, như vừa trút Ä‘i ná»—i lo âu.
“Ngay bây giá»â€.
“Tôi chỉ có thể trả cho cô…†Bà suy nghÄ© vá» má»™t con số nà o đó, rồi nói tiếp, “má»™t bảng, hai shillings và mưá»i má»™t xu, ngoà i ăn và ởâ€.
“Như váºy cÅ©ng tốt rồiâ€, Margaret nói vá»›i vẻ biết Æ¡n.
Lúc nà y Salomon van der Merwe Ãt khi xuất hiện trên các đưá»ng phố ở Klipdrift. Má»—i lúc khách hang cá»§a lão lại thấy tấm biển “Äóng cá»a†treo lên thưá»ng xuyên hÆ¡n trên cá»a ra và o hiệu bách hoá và o tất cả má»i giá» trong ngà y. Má»™t thá»i gian sau đó, há» mua bán ở nÆ¡i khác, chứ không còn đến đó nữa.
Nhưng Van der Merwe vẫn Ä‘i nhà thá» má»—i ngà y Chá»§ Nháºt. Lão đến đó không phải để Ä‘á»c kinh mà để xin Chúa sá»a chữa lại ná»—i bất công đã chồng chất lên vai má»™t đệ tá» trung thà nh cá»§a Chúa. Những ngưá»i khác trong giáo khu xưa nay vẫn kÃnh trá»ng Salomon ven der Merwe, vì lão già u có và có thế lá»±c, nhưng và o lúc nà y, lão cảm thấy cái nhìn xoi mói và những tiếng thì thầm sau lưng lão. Gia đình vẫn thưá»ng chiếm chiếc ghế bên cạnh lão bây giỠđã chuyển sang má»™t chiếc ghế khác. Lão là má»™t ngưá»i dân giáo khu. Äiá»u là m cho lão mất tinh thần hoà n toà n là bà i giảng cá»§a vị mục sư trong đó ông ta đỠcáºp má»™t cách tinh ranh đến Exodus, Ezekiel, phối hợp vá»›i Leviticus (1). “Ta, Äức Chúa Trá»i cá»§a ngươi, là má»™t vị Chúa hay ngá» vá»±c, thưá»ng theo dõi nhưng Ä‘iá»u tá»™i lá»—i cá»§a các báºc là m cha ảnh hưởng đến con cái. Vì váºy, hỡi con gái Ä‘iếm kia, ngươi hãy nghe lá»i răn cá»§a Äức Chúa. Bởi vì chất nhÆ¡ bẩn cá»§a ngươi đã tuôn ra, thân thể trần truồng cá»§a ngươi đã được phô bà y ra qua các hà nh động dâm ô vá»›i các nhân tình cá»§a ngươi… nên Chúa nói vá»›i Moses (2), “Äừng bán rẻ con gái ngươi, để biến nó thà nh má»™t con **; nếu không, e rằng trái đất nà y sẽ rÆ¡i và o ổ trụy lạc, và đầy rẫy tá»™i ác xấu xa,…â€â€
Sau Chá»§ nháºt ấy, Van der Merwe không còn đặt chân đến nhà thá» lần nà o nữa.
Trong khi việc kinh doanh cá»§a Van der Merwe bị suy sụp thì ngược lại công việc là m ăn cá»§a Jamie McGregor trở nên phát đạt. Chi phà cá»§a việc đà o má» kim cương tăng lên vì ngưá»i ta phải đà o sâu hÆ¡n, và những ngưá»i khai thác má» nháºn thấy rằng há» không còn có thể sắm những trang bị tinh vi cần thiết. Tin đồn loan Ä‘i rất nhanh rằng Jamie McGregor có thể tà i trợ cho việc khai thác để đổi lấy má»™t phần thu hoạch trong các mỠấy, rồi đến khi nà o cần thiết, Jamie sẽ trả tiá»n mua đứt tà i sản những ngưá»i hợp tác kinh doanh. Anh đầu tư và o bất động sản, doanh thương và và ng. Anh tá» ra lương thiện và tỉ mỉ trong việc giao dịch, nên, khi tiếng tăm cá»§a anh lan rá»™ng, nhiá»u ngưá»i hÆ¡n nữa tìm đến anh để hợp tác là m ăn.
Có hai ngân hà ng trong thà nh phố. Nhưng khi má»™t trong hai ngân hà ng ấy thất bại vì quản lý kém, Jamie mua lại ngân hà ng ấy, đặt ngưá»i cá»§a anh và o, nhưng tránh không đưa tên mình ra trong các vụ giao dịch.
Bất cứ vụ kinh doanh nà o Jamie có nhúng tay và o Ä‘á»u trở nên phát đạt. Anh đã thà nh công và trở nên già u có ngoà i sá»± mÆ¡ ước cá»§a anh thá»i niên thiếu, nhưng Ä‘iá»u đó không có ý nghÄ©a bao nhiêu đối vá»›i anh. Anh Ä‘o lưá»ng sá»± thà nh công cá»§a anh, căn cứ trên những sá»± thất bại cá»§a Salomon van der Merwe mà thôi. Cuá»™c trả thù cá»§a anh chỉ má»›i bắt đầu.
Thỉnh thoảng Jamie gặp Margaret trên đưá»ng phố. Nhưng anh không để ý đến nà ng.
Jamie không há» biết những cuá»™c chạm trán tình cỠấy ảnh hưởng như thế nà o đến Margaret. Má»—i khi trông thấy bóng dáng anh, nà ng cảm thấy như nghẹt thở, phải dừng lại má»™t lúc để lấy lại tá»± chá»§. Nà ng vẫn yêu anh hoà n toà n và đầy đủ. Không có gì có thể là m thay đổi Ä‘iá»u ấy được. Anh đã sá» dụng thân xác nà ng để trừng trị cha nà ng, nhưng Margaret biết rằng đó là má»™t con dao hai lưỡi. Chẳng bao lâu nữa nà ng sẽ sinh đứa con cá»§a Jamie, và khi trông thấy đứa bé, máu và thịt cá»§a anh, anh sẽ cưới nà ng và cho đứa bé ấy má»™t cái tên. Margaret sẽ trở thà nh bà Jamie McGregor. Nà ng không còn mong ước gì hÆ¡n thế nữa trên Ä‘á»i nà y. Má»—i đêm, trước khi Ä‘i ngá»§, nà ng sá» lên chiếc bụng căng phồng và thì thầm. “Äứa con trai cá»§a chúng taâ€. Có lẽ tháºt là điên rồ nếu nà ng nghÄ© rằng nà ng có thể ảnh hưởng đến giá»›i tÃnh cá»§a nó, nhưng nà ng không muốn bá» qua bất cứ khả năng nà o. Äà n ông nà o cÅ©ng muốn có con trai.
Khi bụng nà ng căng phồng lên, nà ng cảm thấy khiếp hãi hÆ¡n. Nà ng ao ước được nói chuyện vá»›i má»™t ngưá»i nà o đó. Nhưng các bà , các cô trong thị trấn Ä‘á»u không muốn nói chuyện vá»›i nà ng. Tôn giáo cá»§a há» dạy cho há» biết trừng phạt chứ không biết tha thứ. Nà ng chỉ có má»™t mình, xung quanh là ngưá»i xa lạ. Nà ng báºt khóc trong đêm tối, thương cho thân mình và cho đứa trẻ trong bụng.
Jamie McGregor đã mua má»™t toà nhà hai tầng ngay tại trung tâm Klipdrift, và dùng nÆ¡i nà y là m trụ sở chÃnh cho tổ chức kinh doanh Ä‘ang lá»›n mạnh cá»§a anh. Má»™t hôm, Harry McMillan, viên kế toán trưởng cá»§a Jamie, há»p bà n vá»›i anh.
“Chúng ta sẽ táºp hợp các công ty cá»§a ông lại, nên cần phải có má»™t cái tên cho tổ hợp. Ông có ý kiến nà o vá» cái tên nà y không?â€.
“Äể tôi nghÄ© xemâ€.
Jamie suy nghÄ© vá» vấn đỠnà y. Trong trà óc anh, lúc nà o cÅ©ng vang lên âm thanh cá»§a những tiếng kêu chá»c thá»§ng sương mù trên vùng đất kim cương trong sa mạc Namib. Vì váºy, anh biết chỉ có má»™t cái tên anh muốn dung. Anh liá»n gá»i viên kế toán trưởng đến, và nói, “Chúng ta sẽ gá»i tên công ty má»›i nà y là Kruger Brent. Công ty Hữu hạn (3) Kruger Brentâ€.
Alvin Cory, viên quản lý ngân hà ng cá»§a Jamie, má»™t hôm đến thăm viếng anh. “Tôi đến là vì chuyện các món nợ cá»§a ông Van der Merwe. Trong quá khứ, việc cho ông ta vay tiá»n là má»™t Ä‘iá»u rá»§i ro có lợi, nhưng hoà n cảnh ông ta bây giỠđã thay đổi má»™t cách quyết liệt, ông McGregor ạ. Tôi nghÄ© rằng chúng ta nên đòi các khoản cho vay vá»â€.
“Khôngâ€.
Corry nhìn Jamie, ngạc nhiên. “Sáng nay, ông ta đến đây cố xin vay thêm tiá»n để…â€.
“Cứ cho ông ta vay. Hãy cho bất cứ thứ gì ông ta cầnâ€.
Viên quản lý đứng dáºy. “Tôi xin là m theo bất cứ Ä‘iá»u gì ông bảo, ông Mcgregor ạ. Tôi sẽ bảo cho ông ấy rằng ông nói…".
“Không bảo ông ta gì hết. Chỉ việc đưa tiá»n cho lão ta thôiâ€.
Má»—i buổi sáng, Margaret thức dáºy lúc năm giỠđể nướng những miếng bánh mì lá»›n rất thÆ¡m tho và bánh bÃch quy bằng bá»™t nhà o chua. Khi các khách trá» lÅ© lượt kéo và o phòng ăn để dùng Ä‘iểm tâm, nà ng dá»n ra cho há» các món ăn như cháo, thịt hun và trứng, bánh ngá»t là m bằng kiá»u mạch, bánh cuốn ngá»t, và những bình cà phê nóng hổi. Äa số khách trá» là những ngưá»i thăm dò kim cương trên đưá»ng đến hay rá»i các nÆ¡i khai thác má». Há» thưá»ng dừng lại Klipdrift khá lâu để nhỠđánh giá kim cương cá»§a há», tắm rá»a, uống rượu say mèm, và thăm viếng má»™t trong các ổ Ä‘iếm – thưá»ng là theo thứ tá»± như váºy. Há» phần đông là những ngưá»i phiêu lưu Ãt há»c, thô lá»—.
Có má»™t thứ quy luáºt không được viết trên giấy tá» là không được xâm phạm, quấy rầy những ngưá»i đà n bà , con gái tá» tế. Nếu ngưá»i nà o muốn thoả mãn dục tÃnh, há» Ä‘i đến má»™t nhà thổ. Thế nhưng Margaret ven der Merwe là má»™t sá»± thá» thách, vì nà ng không thuá»™c và o hạng nà o trong hai hạng ấy cả. Con gái tá» tế mà còn độc thân thì không mang bầu như thế. Rồi ngưá»i ta dá»± Ä‘oán rằng vì Maragret đã sa ngã má»™t lần thì có lẽ cô ta sẽ sẵn sà ng ăn nằm vá»›i bất cứ ngưá»i nà o khác. Há» chỉ cần yêu cầu má»™t tiếng thôi là xong. Và há» là m như thế tháºt.
Má»™t số ngưá»i thì nói toạc móng heo ra và đòi há»i om sòm. Má»™t số khác thì liếc mắt nhìn lén lút. Margaret đối xá» vá»›i tất cả những ngưá»i ấy vá»›i má»™t thái độ bình tÄ©nh Ä‘oan trang. Nhưng má»™t đêm ná», khi bà Owens chuẩn bị là m giưá»ng, bà nghe có tiếng la hét từ căn phòng cá»§a Margaret ở phÃa sau nhà . Bà mở tung cánh cá»a, nhảy xổ và o. Má»™t trong các khách trá», má»™t ngưá»i thăm dò kim cương say rượu, đã xé toạc chiếc áo choà ng cá»§a Margaret, đè nà ng xuống giưá»ng.
Bà Owens chồm đến anh ta như má»™t con cá»p. Bà nhặt lấy má»™t cái bà n là , Ä‘áºp túi bụi lên anh ta. Thân hình bà chỉ bằng ná»a anh chà ng kia, nhưng bà chẳng sợ gì. Tức giáºn trà n ngáºp, bà đánh anh chà ng ấy đến bất tỉnh, rồi lôi xá»nh xệch anh ta ngang qua hà nh lang, rồi vứt ra đưá»ng phố. Sau đó, bà quay lại, hối hả chạy trở lại phòng Margaret, Margaret Ä‘ang chùi máu môi, vì bị anh chà ng ấy cắn ở đó. Tay nà ng run rẩy.
“Cô có há» gì không, Maggie?â€.
“Không, tôi chỉ… Xin cảm Æ¡n bà Owensâ€.
Nước mắt nà ng tá»± nhiên ứa lên. Trong má»™t thị trấn mà ở đó rất Ãt ngưá»i chịu nói chuyện vá»›i nà ng, bây giá» má»›i có má»™t ngưá»i bà y tá» lòng thương cảm.
Bà Owens nhìn bụng căng phồng của Margaret, và suy nghĩ. Tội nghiệp cho đứa con gái mơ mộng. Jamie McGregor sẽ không bao giỠchịu cưới nó đâu.
Ngà y ở cữ đã gần ká». Margaret dá»… dà ng thấy mệt má»i, cỠđộng cúi xuống, rồi đứng dáºy lại, là má»™t cố gắng khó nhá»c đối vá»›i nà ng. Niá»m vui duy nhất cá»§a nà ng là khi đứa bé trong bụng cá»±a quáºy. Nà ng và con trai nà ng không hoà n toà n cô đơn trên cõi Ä‘á»i nà y. Nà ng nói chuyện vá»›i nó, giá» nà y qua giá» khác, kể cho nó nghe những Ä‘iá»u kỳ diệu mà cuá»™c Ä‘á»i sẽ dà nh cho nó.
Và o má»™t buổi tối ná», sau khi ăn cÆ¡m xong, má»™t đứa bé da Ä‘en xuất hiện ở nhà trá», đưa cho Margaret má»™t lá thư niêm phong cẩn tháºn.
“Tôi được lệnh phải chỠđợi cô trả lá»iâ€, cáºu bé nói vá»›i Margaret.
Margaret Ä‘á»c lá thư, rồi Ä‘á»c nó lại má»™t lần nữa, rất cháºm rãi. â€œÄÆ°á»£câ€, nà ng nói “Tôi xin nháºn lá»iâ€.
Ngà y thứ sáu kế đó, và o lúc giữa trưa, Margaret đến trước cá»a nhà chứa cá»§a bà Agnès. Má»™t tấm biển trên cánh cá»a ra và o ghi hai chữ “Äóng cá»aâ€. Margaret gõ nhè nhẹ trên cánh cá»a, không cần biết đến cái nhìn ngạc nhiên cá»§a khách qua đưá»ng. Nà ng tá»± há»i không biết nà ng đến nÆ¡i nà y có phải là má»™t hà nh động sai lầm chăng. Äó là quyết định khó khăn, và nà ng đã nháºn lá»i bởi vì cảm thấy mình quá cô đơn. Lá thư ấy viết:
Thưa cô Van der Merwe thân mến,
Tháºt ra tôi không có liên quan gì đến chuyện nà y, nhưng các cô gái cá»§a tôi ở đây đã bà n cãi vá»›i nhau vá» hoà n cảnh không may và bất công cá»§a cô. Chúng tôi nghÄ© rằng đó là má»™t Ä‘iá»u sỉ nhục đáng nguyá»n rá»§a. Nếu cô không cảm thấy bối rối, khó chịu, chúng tôi rất hân hạnh được cô chấp nháºn đến dung má»™t bữa cÆ¡m trưa vá»›i chúng tôi. Không biết ngà y Thứ sáu nà y có tiện cho cô không?
KÃnh mến,
Bà Agnès
Margaret Ä‘ang do dá»± không biết có nên bá» Ä‘i hay không thì bà Agnès đã ra mở cá»a.
Bà cầm lấy cánh tay Margaret và nói, “Äi và o đây, cô em. Chúng tôi sẽ là m cho cô quên Ä‘i cái nóng khá»§ng khiếp nà yâ€.
Bà dấ Margaret và o phòng khách, bà y biện sang trá»ng vá»›i những chiếc bà n, ghế, sô-pha bá»c nhung đỠkiểu Victoria. Căn phòng nà y lại được trang hoà ng bằng những ruy băng và giấy hoa, ngoà i ra lại còn có – không biết há» lấy từ đâu ra – những quả bong bong mà u sắc sặc sỡ. Nhiá»u tấm biển bằng bìa cứng, treo từ trần nhà , trên đó viết những dòng chữ vụng vá»:
“Mừng cháu bé… Chắc chắn sẽ là má»™t đứa con trai… Mừng sinh nháºt cháu bé…â€.
Trong phòng có tám cô con gái, trong số các cô cùng là m cho bà Agnès, đủ má»i dáng vẻ, tuổi tác, mà u sắc. Há» Ä‘á»u ăn mặc đà ng hoà ng cho dịp ăn mừng nà y, dưới sá»± bảo trợ cá»§a bà Agnès. Há» mặc chiếc áo dà i đứng đắn và không hoá trang. Margaret ngạc nhiên thầm nghÄ©, những cô gái nà y trông còn đứng đắn hÆ¡n Ä‘a số các bà vợ trong thị trấn nà y.
Margaret nhìn căn phòng đầy những cô gái Ä‘iếm, không còn biết mình phải là m gì nữa. Má»™t số khuôn mặt có vẻ quen thuá»™c. Margaret đã từng tiếp há» khi nà ng còn là m việc tại cá»a hà ng bách hoá cá»§a cha nà ng. Má»™t số còn trẻ và rất xinh đẹp. Má»™t số Ãt già hÆ¡n và máºp mạp, vá»›i mái tóc rõ rà ng đã được nhuá»™m. Nhưng tất cả Ä‘á»u có chung má»™t đặc Ä‘iểm: há» Ä‘á»u tá» ra quan tâm đến nà ng. Há» thân thiện, tá» tế, nồng thắm, và muốn là m cho nà ng được vui sướng.
Há» xoắn xÃt xung quanh Margaret vá»›i vẻ e thẹn, lúng túng, vì sợ nói Ä‘iá»u gì hay là m Ä‘iá»u gì khiến nà ng pháºt ý. Dù dân thị trấn có nói gì vá» nà ng, há» biết rằng nà ng là má»™t cô gái con nhà tá» tế, và ý thức được sá»± khác biệt giữa há» vá»›i nà ng. Há» lấy là m hân hạnh vì nà ng đã nháºn lá»i đến vá»›i há», và há» quyết không là m Ä‘iá»u gì khả dÄ© phá há»ng không khà buổi tiệc dà nh cho nà ng.
“Chúng tôi đã soạn sẵn má»™t bữa com tháºt ngon má»i cô, cô em yêu quý ạ.â€, bà Agnès nói. “Chắc là cô Ä‘ang đóiâ€.
Há» dắt nà ng đến phòng ăn, nÆ¡i má»™t bà n tiệc đã được bà y sẵn, vá»›i má»™t chai sâm banh ở chá»— ngồi cá»§a Margaret. Trong khi Ä‘i ngang qua hà nh lang, nà ng đưa mắt nhìn những chiếc cầu thang dẫn đến các phòng ngá»§ ở tầng hai. Nà ng biết Jamie đã từng đến nÆ¡i đó, và tá»± há»i không biết chà ng đã chá»n cô nà o trong các cô gái nà y. Có lẽ là tất cả. Rồi nà ng quan sát há» tháºt kỹ để xem há» có những ưu Ä‘iểm gì đối vá»›i Jamie mà nà ng không có.
Bữa ăn trưa nà y trở thà nh má»™t bữa tiệc, bắt đầu bằng món xúp nguá»™i và xà lách, tiếp theo là món cá chép tươi, sau đó nữa là thịt cừu, thịt vịt vá»›i rau và khoai tây. Cuối cùng là bánh bÃch quy tẩm rượu, phó mát, trái cây và cà phê. Margaret ăn uống rất tháºt tình và vui thÃch vô cùng. Nà ng ngồi ở đầu bà n, bên phải là bà Agnès, phÃa bên trái là Maggie, má»™t cô gái tóc hoe xinh đẹp, có lẽ không quá mưá»i sáu tuổi. Thoạt tiên cuá»™c nói chuyện có vẻ khoa trương, rá»—ng tếch, Các cô gái kể hà ng chục câu chuyện vui đùa, tục tÄ©u, nhưng đó không phải là những thứ há» biết Margaret Ä‘ang muốn nghe. Vì váºy, há» bà n vá» thá»i tiết, vá» sá»± phát triển cá»§a Klipdrift và vá» tương lai cá»§a Nam Pho. Há» tá» ra hiểu biết vá» chÃnh trị kinh tế và vá» kim cương, vì đó là nhưng tin tức há» biết được qua các chuyên viên vá» những vấn đỠấy.
Có má»™t lần, cô gái xinh đẹp tóc hoe, tên là Maggie nói, “Jamie vừa má»›i tìm ra được má»™t má» kim cương má»›i ở… “. Cả căn phòng đột nhiên im bặt lại. Cô ta biết rằng mình bị há»›, liá»n lắp bắp nói tiếp, “Äó là ông chú tôi tên là Jamie. Ông ấy… ông ấy lấy ngưá»i dì cá»§a tôiâ€.
Margaret ngạc nhiên vì má»™t cảm giác ghen tuông trà n qua ngưá»i nà ng như má»™t là n sóng. Bà Agnès vá»™i vã xoay câu chuyện sang má»™t vấn đỠkhác.
Khi bữa ăn chấm dứt, bà Agnès đứng dáºy, nói, “Mình Ä‘i lối nà y, cô em yêu quý ạâ€. Margaret và cô khác theo chân bà , Ä‘i và o má»™t căn phòng thứ hai mà Margaret chưa há» thấy trước đó. Ở đó có hang chục món quà , tất cả Ä‘á»u gói ghém cẩn tháºn. Margaret không còn tin và o mắt mình nữa.
“Tôi… tôi không biết nói là m sao được bây giá»â€.
“Cô cứ mở xemâ€, bà Agnès nói.
Ở đó có má»™t chiếc nôi lắc lư, những chiếc già y nhá» Ä‘an tay cá»§a trẻ con, áo trẻ con, mÅ© thêu, má»™t chiếc áo choà ng dà i bằng len thêu. Có những chiếc già y trẻ con có Ä‘Ãnh khuy kiểu Pháp, có má»™t tách bằng bạc có viá»n và ng cá»§a trẻ con, má»™t cái lược và bà n chải vá»›i cán bằng bạc thuần chất. Có những cái ghim yếm bằng và ng thuần chất vá»›i các cạnh xâu hạt, má»™t cái vòng bằng cao su cho trẻ con cắn, má»™t con ngá»±a gá»— lắc lư sÆ¡n mà u xám lốm đốm. Có những đồ chÆ¡i ngưá»i lÃnh, nhưng khối gá»— mà u sắc chói lá»i, và đẹp hÆ¡n hết tất cả là má»™t chiếc áo dà i trắng tinh để mặc và o ngà y lá»… đặt tên cho đứa bé.
Tháºt giống như ngà y lá»… Giáng sinh. Nó ngoà i sức tưởng tượng cá»§a Margaret. Tất cả ná»—i cô đơn bị đè nén, tất cả ná»—i Ä‘au khổ trong quá khứ như nổ tung ra trong ngưá»i nà ng, khiến nà ng báºt khóc thổn thức.
Bà Agnès đặt cánh tay qua ngưá»i nà ng, và nói vá»›i các cô gái khác, “Äi ra ngoà i kiaâ€.
Há» lẳng lặng rá»i khá»i phòng. Bà Agnès dắt Margaret đến chiếc ghế dà i, rồi ôm nà ng ngồi ở đấy cho đến khi những tiếng nức nở dịu Ä‘i.
“Tôi… tôi xin lá»—iâ€, Margaret lắp bắp nói. “Tôi… tôi không hiểu có cái gì như bao trùm lấy ngưá»i tôi… “.
“Không há» gì đâu, cô em thân mến ạ. Căn phòng nà y đã thấy quá nhiá»u vấn đỠđến rồi lại Ä‘i. Cô có biết chúng tôi đã há»c được những gì không? Cuối cùng tất cả má»i thứ rồi sẽ được giải quyết cả thôi. Cô và cháu bé sẽ được sung sướngâ€.
“Cám Æ¡n bà â€, Margaret thì thà o. Nà ng đưa tay ra chỉ các món quà . “Tôi không biết cám Æ¡n bà và các bạn như thế nà o cho vừaâ€.
Bà Agnès bóp chặt bà n tay Margaret. “Äừng. Cô không biết các cô gái kia và tôi vui sướng như thế nà o khi gom góp các thứ nà y. Chúng tôi không mấy khi được cÆ¡ há»™i là m má»™t việc đại loại như thế nà y. Khi má»™t ngưá»i trong chúng tôi có mang, tháºt là má»™t tấn bi kịch đáng nguyá»n rá»§aâ€. Bà vụt đưa tay lên miệng và nói, “Ồ, tôi xin lá»—iâ€.
Margaret tá»§m tỉm cưá»i, “tôi chỉ muốn bà biết cho rằng hôm nà y là má»™t trong những ngà y sung sướng nhất trong Ä‘á»i tôiâ€.
“Chúng tôi thá»±c sá»± rất hân hạnh được cô đến thăm, cô ạ. Riêng tôi nghÄ©, cô xứng đáng bằng tất cả những ngưá»i đà n bà trong thị trấn nà y gá»™p lại. Những đồ chó đẻ khôn khiếp! Tôi có thể giết chúng nó vì chúng đã đối xá» tệ bạc vá»›i cô. Và , nếu cô cho phép, tôi cÅ©ng xin nói rằng Jamie McGregor là má»™t tên Ä‘iên khùng đáng nguyá»n rá»§aâ€. Bà đứng thẳng dáºy. “Äà n ông! Thế giá»›i nà y chắc sẽ là má»™t nÆ¡i thần tiên nếu không có những thằng chó đẻ như thế. Hay… có lẽ nó sẽ chẳng là thần tiên chút nà o. Ai biết được?â€.
Margaret đã lấy lại được bình tÄ©nh. Nà ng đứng dáºy, cầm lấy tay bà Agnès. “Tôi sẽ chẳng bao giá» quên được kỉ niệm nà y, chừng nà o tôi còn sống. Má»™t ngà y nà o đó, khi con trai tôi khôn lá»›n, tôi sẽ nói vá»›i nó vá» ngà y hôm nayâ€.
Bà Agnès nhăn mặt lại. “Cô thá»±c sá»± nghÄ© như váºy sao?â€.
Margaret mỉm cưá»i. “Vâng, thá»±c sá»± nghÄ© như váºyâ€.
Bà Agnès tiá»…n chân nà ng ra cá»a. “Tôi sẽ cho xe chở tất cả các thứ quà nà y đến nhà trá» cá»§a cô, và … chúc cô may mắnâ€.
“Cảm Æ¡n bà . Xin cảm Æ¡n bà lắm lắmâ€.
Rồi nà ng ra vá».
Bà Agnès đứng nhìn theo Margaret Ä‘ang lóng ngóng bước xuống đưá»ng phố. Rồi bà quay vá» phÃa bên trong, nói tháºt to, “Thôi được rồi, các cô ạ. Chúng ta bắt đầu là m việc Ä‘iâ€.
Má»™t giá» sau, ngôi nhà cá»§a bà Agnès được mở cá»a để tiếp khách như thưá»ng lệ.
Chú thÃch:
(1) Exodus: sách Cá»±u ước nói vá» cuá»™c khởi hà nh cá»§a ngưá»i Do Thái từ Ai Cáºp.
Ezekiel: sách Cá»±u ước nói vá» những lá»i tiên tri, nhà tiên tri Do Thái Ezekiel sống và o thế ká»· VI trước công nguyên;
Leviticus: sách Cá»±u ước nói vá» các giáo luáºt dà nh cho các tu sÄ© Do Thái.
(2) Moses: nhà lãnh đạo tôn giáo, nói trong Thánh kinh, đã đưa ngưá»i Do thái thoát khá»i nô lệ ở Ai Cáºp để Ä‘i đến vùng Äất Hứa.
(3) Công ty Hữu hạn: hay công ty Trách nhiệm hữu hạn (Limited Company, viết tắt là Ltd.), là công ty trong đó mỗi thà nh viên hợp tác kinh doanh, hay cổ đông viên (shareholder) có trách nhiệm được giới hạn theo số lượng đầu tư thực sự của mình và o việc kinh doanh.
Last edited by khungcodangcap; 23-10-2008 at 11:04 AM.
|

16-04-2008, 09:20 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 8
Äã đến lúc cho báºt cái bẫy sáºp. Trong sáu tháng trước đây, Jamie McGregor đã mua đứt phần hùn cá»§a những ngưá»i hợp tác vá»›i Van der Merwe trong tất cả má»i dịch vụ kinh doanh, khiến cho Jamie bây giá» hoà n toà n không chế các dịch vụ ấy. Nhưng mối ám ảnh cá»§a Jamie là là m chá»§ được các má» kim cương cá»§a Van der Merwe ở Namib. Anh đã phải trả cho các mỠấy má»™t trăm lần lá»›n lao hÆ¡n thế bằng máu, bằng sá»± gan dạ, và suýt nữa bằng cả sinh mạng cá»§a anh. Anh đã sá» dụng những viên kim cương mà anh và Banda đã lấy trá»™m được để xây dá»±ng má»™t đế quốc, và nhỠđó anh sẽ đè bẹp lão Van der Merwe. Nhiệm vụ nà y chưa hoà n tất. Bây giá», Jamie sẵn sà ng thanh toán nó cho xong.
Van der Merwe má»—i lúc má»—i thêm nợ nần. Má»i ngưá»i trong thị trấn Ä‘á»u từ chối không cho lão vay tiá»n, ngoại trừ ngân hà ng mà Jamie đã kÃn đáo là m chá»§. Chỉ thị hiện hà nh, mà anh ban cho viên quản lý ngân hà ng, là , “Hãy cho Salomon van der Merwe má»i thứ hắn cầnâ€.
Cá»a hà ng bách hoá bây giá» dưá»ng như không mở cá»a bao giá». Van der Merwe bắt đầu uống rượu và o buổi sáng sá»›m, rồi đến trưa lão thưá»ng Ä‘i đến nhà bà Agnès, và đôi khi lão ở luôn đêm tại đấy.
Má»™t buổi sáng ná», Margaret Ä‘ang đứng ở quầy hà ng thịt chỠđợi mua gà theo lệnh cá»§a bà Owens thì nà ng chợt thoáng thấy qua cá»a sổ cha nà ng vừa rá»i khá»i nhà thổ. Nà ng khó mà nháºn ra được ông già lôi thôi lếch thếch Ä‘ang lê bước dá»c theo đưá»ng phố. ChÃnh mình đã gây cho ông cảnh ngá»™ nà y. Lạy Chúa, xin Ngưá»i tha tá»™i cho con, vì chÃnh con đã gây nên nông ná»—i nà y!
Salomon van der Merwe không có má»™t chút ý tưởng nà o vá» những gì Ä‘ang xảy ra vá»›i lão. Lão biết rằng, bằng má»™t cách nà o đó, không phải lá»—i do lão, cuá»™c Ä‘á»i cá»§a lão Ä‘ang bị huá»· hoại. Chúa đã chá»n lão – giống như xưa kia Ngưá»i đã chá»n Job (1) – để thá» thách sức mạnh cá»§a đức tin cá»§a lão. Van der Merwe tin chắc rằng cuối cùng lão cÅ©ng sẽ chiến thắng được kẻ thù giấu mặt. Äiá»u cần thiết đối vá»›i lão là thá»i gian và tiá»n bạc nhiá»u hÆ¡n nữa. Lão đã đưa ra là m bảo đảm cá»a hà ng bách hoá cá»§a lão, phần hùn cá»§a lão tại sáu má» kim cương nhá», ngay cả con ngá»±a và chiếc xe ngá»±a cÅ©a lão nữa. Cuối cùng, lão không còn gì nữa, ngoà i má» kim cương ở Namib, và và o ngà y lão đưa nốt má» nà y ra để ký quỹ thì Jamie chụp ngay lấy nó.
“Thu lại tất cả các giấy tá» cá»§a lãoâ€, Jamie ra lệnh cho viên quản lý. “Cho lão ta hai mươi bốn tiếng đồng hồ để trả toà n thể số nợ, nếu không sẽ tịch thu cả tà i sảnâ€.
“Thưa ông McGregor, ông ta không thể nà o kiếm ra được số tiá»n ấy. Ông ta…â€.
“Hai mươi bốn tiếng đồng hồâ€.
Và o đúng bốn giá» trưa hôm sau, viên phụ tá quản lý ngân hà ng xuất hiện ở cá»a hà ng bách hoá cùng vá»›i viên cảnh sát trưởng và má»™t lệnh tịch biên tất cả má»i tà i sản cá»§a Salomon van der Merwe. Từ toà nhà trụ sở cá»§a anh ở bên kia đưá»ng, Jamie đứng nhìn Van der Merwe bị trục xuất khá»i cá»a hiệu bách hoá. Lão đứng ở bên ngoà i, mắt hấp háy dưới ánh nắng, không còn biết là m gì hay quay và o đâu để tìm sá»± giúp đỡ. Lão bị lá»™t sạch má»i thứ. Cuá»™c trả thù cá»§a Jamie đã hoà n tất. Thế nhưng, Jamie tá»± há»i, tại sao mình không có cảm giác chiến thắng? Anh chỉ thấy trong lòng trống rá»—ng. Kẻ mà anh huá»· hoại đã huá»· hoại anh trước tiên.
Khi Jamie bước và o nhà bà Agnès đêm hôm ấy, bà ta nói, “Anh có nghe tin chưa, Jamie? Salomon van der Merwe đã bắn và o đầu tá»± tá» cách đây má»™t giỠđồng hồâ€.
Tang lá»… được cá» hà nh tại má»™t nghÄ©a địa ảm đạm, lá»™ng gió, bên ngoà i thị trấn. Ngoà i toán ngưá»i lo việc chôn cất, chỉ có hai ngưá»i tham dá»±: Margaret và McGregor. Margaret mặc chiếc áo dà i Ä‘en không ra hình thù gì để che cái bụng lá»›n cá»§a nà ng. Nà ng trông xanh xao, ốm yếu. Jamie đứng cao to, sang trá»ng, kÃn đáo và xa vá»i. Cả hai đứng ở phÃa đối diện nhau bên cạnh huyệt, nhìn theo chiếc hòm bằng gá»— thông thô sÆ¡ dần dần được hạ xuống lòng đất. Những cục đất được ném cồm cá»™p trên mặt hòm, nghe như tiếng kêu dá»™i và o tai Margaret: Con ** !... con ** !....
Nà ng nhìn Jamie qua cái huyệt. Hai cặp mắt gặp nhau. Cái nhìn cá»§a Jamie trông lạnh lùng, trống rá»—ng, như thể nà ng là má»™t kẻ xa lạ. Margaret cảm thấy ghét anh ta ngay lúc ấy. Anh đứng ở đấy mà không có má»™t cảm xúc nà o cả, nhưng chÃnh anh cÅ©ng tá»™i lá»—i giống như tôi. ChÃnh chúng ta đã giết ông ấy, cả anh và tôi.
Dưới con mắt cá»§a Thượng đế, tôi là vợ anh. Nhưng chúng ta là những kẻ đồng loã trong tá»™i ác. Nà ng nhìn xuống cái huyệt chưa đắp kÃn, xem những xuổng đất cuối cùng phá»§ lên nắp hòm gá»— thong. “Hãy yên nghỉâ€, nà ng thì thầm, “Hãy yên nghỉâ€.
Khi nà ng ngước mắt nhìn lên, Jamie đã rá»i Ä‘i rồi.
Có hai ngôi nhà gá»— ở Klipdrift được dùng là m bệnh xá, nhưng chúng Ä‘á»u bẩn thỉu, mất vệ sinh, nên ở đó nhiá»u bệnh nhân bị chết hÆ¡n là được cứu sống. Trẻ được sinh ở nhà riêng. Khi ngà y sinh cá»§a Margaret đã gần ká», bà Owens nhá» sá»± giúp đỡ cá»§a má»™t bà mụ đỡ tên là Hannah. CÆ¡n Ä‘au đẻ bắt đầu lúc ba giá» sáng.
“Bây giá», cố rặn Ä‘i nhé, rồi cứ để nó tá»± nhiên như váºy, ra sao thì raâ€.
CÆ¡n Ä‘au đầu tiên Ä‘em đến má»™t nụ cưá»i trên môi Margaret. Nà ng cho ra Ä‘á»i má»™t đứa con trai cá»§a nà ng, và nó sẽ có má»™t cái tên. Nà ng sẽ cố là m sao để Jamie McGregor phải công nháºn đứa con nà y cá»§a anh ta. Con trai nà ng sẽ không bị trừng phạt.
CÆ¡n Ä‘au đẻ vẫn tiếp tục, giá» nà y qua giá» khác, và khi má»™t số khách trá» bước và o phòng Margaret để xem thì bị Ä‘uổi ra ngay láºp tức.
Bà Hannah nói vá»›i Margaret, “Äây là vấn đỠriêng tư giữa cô, Thượng đế và thằng quá»· sứ đã gây cho cô sá»± rắc rối nà yâ€.
“Có chắc là con trai không?†Margaret hổn hển há»i.
Bà Hannah lau trán Margaret bằng má»™t cái khăn ướt. “Tôi sẽ cho cô biết ngay sau khi thăm dò ở bên trong. Bây giá» cố rặn Ä‘i. Tháºt mạnh và o. Tháºt mạnh, mạnh hÆ¡n nữaâ€.
Những cÆ¡n co giáºt bắt đầu xảy ra gần nhau hÆ¡n, cÆ¡n Ä‘au như xé truyá»n khắp thân hình. Lạy Chúa, chắc có gì không ổn rồi, Margaret nghÄ© thầm.
“Cố gắng thêm nữa !â€, bà Hannah nói. Bá»—ng tiếng nói cá»§a bà ta nghe có vẻ hoảng sợ, bà kêu lên, “Nó cuá»™n lại ở bên trong, tôi không thể nà o lôi nó ra được!â€.
Qua má»™t lá»›p sương mù mà u Ä‘á», Margaret thấy bà Hannah cúi xuống, vặn vẹo thân hình nà ng, căn phòng bắt đầu má» Ä‘i, rồi đột nhiên nà ng không thấy Ä‘au nữa. Nà ng Ä‘ang báºp bá»nh trong không gian. Ãnh sáng chói lá»i loé lên ở cuối đưá»ng hầm, má»™t ngưá»i nà o đó vẫy nà ng lại gần. Äó là Jamie. “Anh đến đây, Maggie, em yêu quÃ. Em sắp cho anh má»™t đứa con trai xinh đẹpâ€. Anh ấy đã trở vá» vá»›i nà ng. Nà ng không còn ghét anh ấy nữa. Lúc ấy nà ng má»›i biết rằng nà ng không há» bao giá» ghét anh ấy cả. Nà ng nghe má»™t tiếng nói, “Gần xong rồiâ€, tiếp theo đó là cÆ¡n Ä‘au như xé ruá»™t gan khiến nà ng phải thét to lên.
“Nà o, nó sắp ra rồi đấyâ€, bà Hannah nói.
Má»™t giây sau, nà ng thấy như có má»™t luồng nước ươn ướt tuôn ra giữa hai đùi, tiếp theo là tiếng kêu đắc thắng cá»§a bà Hannah. Bà giÆ¡ cao lên má»™t khối đỠhá»n và nói, “ Chà o mừng cháu đến Klipdrift. Cô em yêu quý ạ, cô đã có má»™t đứa con trai rồi đấyâ€.
Nà ng đặt tên cho nó là Jamie.
Margaret biết rằng tin vỠđứa trẻ sẽ đến tai Jamie nhanh chóng. Nà ng chỠđợi Jamie đến thăm hay cho ngưá»i má»i nà ng đến. Thế nhưng, nhiá»u tuần lá»… trôi qua, Margaret không nghe tin tức gì. Nà ng nhắn lá»i cho Jamie. Ngưá»i nà ng nhỠđưa tin trở vá» ba mươi phút sau.
Margaret rất nóng lòng chỠđợi tin tức. “Em có gặp ông McGregor không?â€
“Thưa bà , có ạâ€.
“Thế em có chuyển lá»i nhắn cá»§a chị chứ?â€
“Thưa bà , có ạâ€.
“Thế ông ấy bảo sao?â€, nà ng há»i.
Thằng bé có vẻ bối rối. “Ông ấy bảo… ông ấy bảo ông không có đứa con trai nà o cả, bà Van der Merwe ạâ€.
Nà ng khoá chặt cá»a lại, cùng vá»›i đứa bé nằm trong phòng suốt cả ngà y, đêm, nhất định không ra ngoà i. “Và o lúc nà y, cha con Ä‘ang bá»±c bá»™i, con ạ. Ông ấy nghÄ© rằng mẹ con đã là m Ä‘iá»u gì xấu đối vá»›i ông ấy. Nhưng con là con trai cá»§a ông ấy, ông ấy sẽ đưa mẹ con mình vá» nhà ông, và sẽ yêu mến mẹ con ta. Rồi con sẽ thấy, con yêu quà ạ. Má»i sá»± sẽ tốt đẹp cả thôiâ€.
Äến buổi sáng, khi bà Owens bước và o, nà ng ra mở cá»a. Nà ng có vẻ bình tÄ©nh má»™t cách lạ thưá»ng.
“Cô thấy thế nà o, Maggie?â€
“Tôi cảm thấy khoẻ rồi, xin cám Æ¡n bà â€. Nà ng mặc cho Jamie má»™t trong bá»™ quần áo má»›i. “Tôi sắp sá»a cho cháu Ä‘i ra ngoà i bằng xe đẩy sáng hôm nayâ€.
Chiếc xe đẩy, món quà tặng cá»§a bà Agnès và các cô gái, là má»™t chiếc xe rất đẹp. Nó là m bằng thứ sáºy rất tốt, có đáy mây chắc, vững, tay cầm bằng gá»— uốn. Nó được bá»c nệm gấm nháºp cảng, vá»›i những đưá»ng viá»n nhung lụa, và có má»™t cái dù cắm ở phÃa sau vá»›i diá»m đăng ten xếp.
Margaret đẩy chiếc xe xuống lỠđưá»ng cháºt hẹp cá»§a đưá»ng Loop. Chốc chốc có má»™t ngưá»i lạ mặt dừng lại, mỉm cưá»i vá»›i đứa bé, nhưng các bà thì đưa mắt nhìn sang chá»— khác hay Ä‘i sang bên kia lỠđưá»ng để tránh Margaret.
Nhưng Margaret không chú ý đến há». Nà ng Ä‘ang cố tìm má»™t ngưá»i. Má»—i khi thá»i tiết đẹp, Margaret cho thằng bé ăn mặc đẹp đẽ, rồi đưa nó ra ngoà i trong chiếc xe đẩy. Và o cuối má»™t tuần lá»…, khi Margaret đã không gặp được Jamie má»™t lần nà o trên các đưá»ng phố, nà ng nháºn ra rằng chà ng đã cố tình lẩn tránh nà ng. ÄÆ°á»£c rồi, nếu anh không muốn đến thăm con thì hắn sẽ đến táºn nÆ¡i để gặp bố. Maggie quyết định như váºy.
Sáng hôm sau Margaret đến gặp bà Owens trong phòng khách, “Tôi sẽ Ä‘i chÆ¡i má»™t thá»i gian ngắn, bà Owens ạ. Tôi sẽ trở vá» nhà trong má»™t tuần lá»…â€.
“Cháu bé còn quá nhá», chưa Ä‘i xa được đâu, Maggie ạâ€.
“Nó sẽ ở lại trong thị trấn nà yâ€.
Bà Owens nhăn mặt, “Cô muốn nói rằng nó ở đây à ?â€
“Không, bà Owens ạ. Không phải ở lại trong nhà nà yâ€.
Jamie McGregor đã xây dá»±ng má»™t ngôi nhà cá»§a anh trên má»™t đỉnh đồi nhìn xuống Klipdrift. Äó là má»™t ngôi nhà trệt thấp, mái xuôi, vá»›i hai chái lá»›n, nối vá»›i toà nhà chÃnh bằng những mái hiên rá»™ng. Xung quanh ngôi nhà có những bãi cá» xanh, Ä‘iểm thêm những cây to và má»™t khu vưá»n hồng tươi tốt. PhÃa sau là nhà xe và nÆ¡i ăn ở riêng cá»§a gia nhân. Má»i công việc xếp đặt trong nhà đá»u giao cho bà Eugenia Talley đảm trách. Äó là má»™t bà goá phụ trạc trung niên, có sáu đứa con đã lá»›n ở bên Anh.
Margaret Ä‘i đến nÆ¡i ấy, vá»›i đứa con trai bồng trên tay lúc mưá»i giá» sáng, tức là và o giá» nà ng biết rằng Jamie Ä‘ang ở Văn phòng. Bà Talley mở cá»a, nhìn Margaret và đứa bé vá»›i vẻ ngạc nhiên. CÅ©ng như má»i ngưá»i khác sống trong phạm vi má»™t trăm dặm, bà Talley biết rõ há» là ai rồi.
“Tôi xin lá»—i bà , ông McGregor không có ở nhà â€, bà quản gia nói, định đóng cánh cá»a lại.
Margaret ngăn bà ta lại. “Tôi không định đến gặp ông McGregor. Tôi chỉ Ä‘em cho ông ta đứa con trai cá»§a ông ấyâ€.
“Tôi e rằng tôi không biết chút gì vá» chuyện ấy cả. Bà ….â€
“Tôi sẽ Ä‘i vắng chừng má»™t tuần lá»…. Tôi sẽ trở lại đây xin lại đứa béâ€. Nà ng đưa đứa bé cho bà Talley. “Tên cháu là Jamieâ€.
Một vẻ kinh hãi thoáng hiện trên khuôn mặt bà Talley. “Bà không thể để nó ở lại đây được!. Ông McGregor sẽ… “
“Có hai cách lá»±a chá»n, bà Talley ạ. Bà có thể hoặc đưa nó và o trong nhà , hoặc để mặc nó ở đây trên bục cá»a nà y cÅ©ng đượcâ€.
Không nói thêm má»™t lá»i nà o, nà ng dúi đứa bé và o cánh tay cá»§a bà Talley, rồi bước ra vá».
“Khoan đã, bà không thể là m thế được. Trở lại đây! Bà … ".
Nhưng Margaret không quay mặt trở lại. Bà Talley đứng yên tại chỗ, bồng một cái gói bé nhỠtrong tay, suy nghĩ. Ôi, lạy Chúa! Ông McGregor sẽ nổi sùng lên cho mà coi!
Bà Talley chưa há» thấy Jamie trong má»™t trạng thái giáºn dữ như váºy bao giá». Anh hét lên, “Sao bà có thể ngu xuẩn đến như váºy? Bà chỉ việc đóng sầm cánh cá»a trước mặt cô ấy!â€.
“Nhưng cô ấy không cho tôi kịp là m cái gì cả, ông McGregor a. Cô ấy… “.
“Tôi không muốn đứa con cá»§a cô ấy ở trong nhà tôi!â€.
Trong cÆ¡n giáºn dữ, anh bước lên bước xuống, thỉnh thoảng dừng lại trước mặt ngưá»i đà n bà không may ấy, và nói, “Tôi phải Ä‘uổi bà ra khá»i cá»a vì vụ nà yâ€.
“Cô ấy sẽ trở lại đây trong một tuần lễ nữa để lấy lại đứa con. Tôi… ".
“Tôi không cần biết lúc nà o thì cô ta trở lại đâyâ€, Jamie hét lên. “Äem đứa bé nà y ra khá»i nÆ¡i nà y. Ngay bây giá»! Äem Ä‘i cho rảnh mắt tôiâ€.
“Ông bảo tôi là m thế nà o bây giá», ông McGregor?†Bà há»i vá»›i má»™t giá»ng cứng rắn.
“Thả nó ra ở má»™t nÆ¡i nà o đó trong thà nh phố. Chắc phải có má»™t nÆ¡i nà o đó để bà để lại nó chứ?â€.
“NÆ¡i nà o?â€
“Là m sao tôi biết nÆ¡i quá»· quái nà o được?â€.
Bà Talley nhìn cái gói bé nhá» Ä‘ang bồng trong tay. Tiếng la hét đã là m cho thằng bé bắt đầu khóc thét lên. “Không có nhà nuôi trẻ mồ côi nà o ở Klipdriftâ€. Bà bồng đứa bé đưa qua đưa lại, nhưng nó lại cà ng la hét lá»›n hÆ¡n nữa. “Phải có ngưá»i nà o săn sóc nóâ€.
Jamie cà o ngón tay lên tóc, nói vá»›i vẻ tuyệt vá»ng, “Mẹ kiếp, thôi được rồi. Bà đã rá»™ng lượng nháºn đứa bé ấy thì bà săn sóc cho nóâ€.
“Vâng, thưa ôngâ€.
“Và bà ngăn chặn cái tiếng khóc cá»§a nó lại, kẻo tôi không sao chịu nổi. Nhá»› Ä‘iá»u nà y nhé, bà Talley. Tôi muốn nó khuất khá»i mắt tôi. Tôi không muốn biết rằng có nó trong nhà nà y. Rồi khi nà o mẹ nó đến đây lấy nó trong tuần sau, tôi không muốn nhìn thấy cô ấy. Rõ cả chưa?â€
Thằng bé lại bắt đầu khóc lớn hơn nữa.
“Tôi đã rõ rồi ạ, ông McGregorâ€. Rồi bà Talley hối hả rá»i khá»i phòng.
Jamie McGregor ngồi má»™t mình trong căn phòng nhá», nhấm nháp rượu mạnh và hút Ä‘iếu xì gà . Con mụ đà n bà ngu xuẩn. Nó tưởng rằng mình trong thấy thằng bé ấy là tim mình sẽ má»m Ä‘i, rồi mình sẽ nhảy xổ đến nó và nói, “Anh yêu em. Anh yêu đứa bé. Anh muốn cưới emâ€. Thế nhưng, anh đã không thèm nhìn đến thằng bé. Anh có liên qua gì đến nó đâu. Anh sinh nó ra đâu có phải vì tình yêu, cÅ©ng chẳng phải vì thèm muốn nữa. Nó được sinh ra từ má»™t sá»± trả thù. Anh nhá»› mãi vẻ mặt cá»§a lão Salomon ven der Merwe, khi anh báo cho lão biết rằng Margaret đã có mang. Äó là lúc bắt đầu. Cuối cùng là đất ném lên chiếc hòm cá»§a lão. Anh phải Ä‘i tìm Banda để nói cho anh ta biết rằng nhiệm vụ cá»§a hai ngưá»i thế là đã xong.
Jamie cảm thấy ná»—i trống rá»—ng trong lòng. Mình cần phải đặt ra những mục tiêu má»›i, anh thầm nghÄ©. Anh đã trở nên già u có ngoà i sức tưởng tượng. Anh đã là m chá»§ hà ng trăm mẫu đất má». Anh mua đất ấy để khai thác kim cương có thể tìm thấy ở đó, nhưng cuối cùng anh là m chá»§ cả và ng, bạch kim, và năm sáu loại khoáng sản khác. Ngân hà ng cá»§a anh nháºn cầm cố ná»a số tà i sản ở Klipdrift, và đất chiếm hữu cá»§a anh trải rá»™ng từ Namib đến Cape Town. Anh cảm thấy thoả mãn vá» Ä‘iá»u nà y, nhưng như thế chia đủ. Anh đã má»i cha mẹ anh đến ở vá»›i anh, nhưng há» không muốn rồi Tô Cách Lan. Các anh và chị cá»§a Jamie Ä‘á»u đã láºp gia đình. Jamie gá»i những số tiá»n lá»›n cho cha mẹ, và anh lấy thế là m sung sướng, nhưng cuá»™c Ä‘á»i anh lúc nà y quá bằng phẳng. Má»›i mấy năm trước đây, cuá»™c Ä‘á»i anh đã trải qua bao nhiêu thăng trầm, nhưng anh cảm thấy sinh động. Anh thấy mình sinh động khi anh và Banda Ä‘iá»u khiển chiếc bè vượt qua những tảng đá ngầm ở Vùng Äất Cấm. Anh thấy mình sinh động khi bò ngang qua những bãi mìn, xuyên qua sa mạc cát. Jamie cảm tưởng dưá»ng như mình đã không còn sinh động nữa má»™t thá»i gian lâu dà i rồi. Anh dám thú nháºn vá»›i chÃnh mình rằng anh Ä‘ang rất cô đơn.
Má»™t lần nữa, anh vá»›i tay lấy bình rượu mạnh, và thấy nó đã cạn. Anh đã uống quá nhiá»u rượu hÆ¡n là anh nghÄ©, hay là bà Talley đã vô ý không đổ rượu và o bình. Jamie đứng dáºy khá»i chiếc ghế, nhặt ly rượu, Ä‘i đến phòng chứa thức ăn cá»§a bà quản gia, nÆ¡i cất rượu. Anh vừa mở chai ra thì nghe tiếng u Æ¡ cá»§a má»™t đứa trẻ con. Lại thằng bé ấy rồi! Chắc là bà Talley đã giữ nó lại trong phòng bà ta, xa nhà bếp. Bà đã tuân theo mệnh lệnh cá»§a Jamie má»™t cách chặt chẽ. Anh không há» thấy thằng bé ấy trong hai ngà y nó “xâm phạm gia cư†cá»§a anh. Bây giá» anh nghe cả tiếng bà Talley Ä‘ang nói ná»±ng vá»›i đứa trẻ.
“Cháu là má»™t đứa bé xinh xắn lắm, phải thế không? Cháu là má»™t thiên thần ấy mà . Äúng như váºy đó. Má»™t thiên thần đây mà â€.
Thằng bé lại u Æ¡ vá»›i bà ta. Jamie bước đến căn phòng ngá»§ Ä‘ang mở cá»a cá»§a bà Talley, rồi nhìn và o bên trong. Không hiểu bà ta đã kiếm ra được ở đâu, má»™t cái giưá»ng cÅ©i, và thằng bé lại nằm trong đó. Bà Talley Ä‘ang cúi ngưá»i lên nó, bà n tay cá»§a nó quấn tháºt chặt ngón tay bà .
“Jamie ạ, cháu bé nhá» mà khoẻ mạnh dữ à . Rồi cháu sẽ lá»›n lên và to lá»›n như là … là … ". Bà ngừng bặt lại câu nói, ngạc nhiên vì biết rằng ông chá»§ cá»§a bà đang đứng ở ngưỡng cá»a.
“Ồ, thưa ông, ông cần tôi có việc gì ạ?â€
“Khôngâ€. Anh bước đến chiếc giưá»ng cÅ©i. “Tôi bị quấy rầy vì tiếng ồn à o ở đâyâ€. Anh đưa mắt nhìn đứa bé lần đầu tiên. Thằng bé to lá»›n hÆ¡n anh tưởng. Thân hình hắn cân đối. Hắn có vẻ như Ä‘ang tá»§m tỉm cưá»i vá»›i anh.
“Xin lá»—i ông McGregor. Thằng bé nà y tháºt ngoan và khoẻ mạnh. Ông hãy đưa ngón tay ra cho nó nắm má»›i thấy nó khoẻ mạnh như thế nà oâ€.
Jamie quay mặt lại, rồi bước ra khá»i phòng, không nói má»™t lá»i nà o.
Jamie McGregor có má»™t số nhân viên trên năm mươi ngưá»i là m việc trong các doanh nghiệp khác nhau cá»§a anh. Không má»™t nhân viên nà o, từ thằng bé đưa thư cho đến nhân viên Ä‘iá»u hà nh cao cấp, mà không biết lý do vì sao Công ty Hữu hạn cá»§a há» mang tên Kruger Brent, và lấy là m hãnh diện được là m việc cho McGregor. Anh vừa má»›i thâu nháºn David Blackwell, má»™t ngưá»i con trai má»›i mưá»i sáu tuổi, con cá»§a má»™t trong cách đốc công cá»§a anh, má»™t ngưá»i Mỹ từ Oregon tá»›i Nam Phi để tìm kim cương. Khi tiá»n bạc cá»§a Blackwell đã cạn, Jamie nháºn ông Blackwell và o là m việc để trong coi các xưởng máy. Ngưá»i con trai cá»§a ông đến là m việc cho công ty được má»™t mùa hè thì Jamie nháºn ra rằng David là má»™t công nhân giá»i, nên anh giao cho anh ta má»™t việc là m thưá»ng trá»±c. David Blackwell thông minh, dá»… mến và có nhiá»u sáng kiến. Jamie cÅ©ng biết rằng anh ta rất kÃn đáo, vì váºy Jamie giao cho anh ta là m công việc vặt đặc biệt nà y.
“David ạ, tôi muốn anh Ä‘i đến nhà trá» cá»§a bà Owens há»™ tôi. Ở đó có má»™t ngưá»i đà n bà tên là Margaret van der Merweâ€.
Nếu David Blackwell đã từng nghe tên ấy hay biết hoà n cảnh cá»§a nà ng rồi thì anh cÅ©ng không biểu lá»™ ra bên ngoà i. “Thưa ông, vâng ạâ€.
“Anh chỉ được nói vá»›i cô ấy mà thôi. Cô ấy để lại đứa con cho bà quản gia tôi trông nom. Bảo cô ấy đến đây lấy nó và đưa nó ra khá»i nhà tôi ngay ngà y hôm nayâ€.
“Vâng, thưa ông McGregorâ€.
Ná»a giá» sau, David Blackwell trở lại. Jamie Ä‘ang ngồi ở bà n viết, ngẩng đầu lên.
“Thưa ông, tôi e rằng tôi không là m được việc ông yêu cầuâ€.
Jamie đứng phắt dáºy, “Tại sao? Công việc ấy dá»… dà ng quá mà â€.
“Cô Van der Merwe không có ở nhà â€.
“Thế thì anh Ä‘i tìm nóâ€.
“Cô ấy rá»i Klipdrift hai ngà y rồi. Có lẽ cô ấy sẽ trở vá» trong vòng năm ngà y nữa. Nếu ông muốn tôi Ä‘iá»u tra thêm thì…â€
“Khôngâ€. Äó là điá»u mà Jamie không muốn anh ta là m chút nà o. “Không cần. Thế là đủ rồi. David ạâ€.
“Thưa ông, vâng ạâ€. Cáºu bé rá»i khá»i văn phòng.
Mẹ kiếp cái con đà n bà ấy! Khi nà o nó trở vỠnó sẽ phải ngạc nhiên. Nó sẽ phải lấy lại con nó.
Tối hôm ấy, Jamie ăn cÆ¡m ở nhà má»™t mình. Anh Ä‘ang uống rượu mạnh trong phòng là m việc thì bà Talley Ä‘i và o để bà n vá»›i anh má»™t vấn đỠthông thưá»ng. Äang nói chuyện ná»a chừng, bà bá»—ng dừng lại lắng nghe, và nói, “Xin ông tha lá»—i. Tôi vừa nghe tiếng Jamie khócâ€. Nói xong bà vá»™i vã chạy ra khá»i phòng.
Jamie Ä‘áºp mạnh chiếc ly xuống, là m rượu đổ tung toé. Cái thằng bé khốn kiếp! Ấy thế mà con mẹ nó dám cả gan đặt tên cho nó là Jamie. Hắn có giống má»™t Jamie đâu. Hắn trông chẳng giống cái gì hết!
Mưá»i phút sau, bà Talley quay trở lại phòng là m việc. Bà nhìn thấy rượu đổ tung toé. “Ông có muốn tôi rót thêm rượu nữa không ạ?â€.
“Cái ấy không cần thiếtâ€. Jamie nói má»™t cách lạnh lùng. “Äiá»u cần thiết là bà phải nhá»› bà đang là m việc cho ai. Tôi không muốn bị quấy rầy bởi cái thằng con hoang ấy. Rõ chưa, bà Talley?â€
“Thưa ông, vâng ạâ€.
“Thằng bé ấy ra khá»i nhà nà y sá»›m chừng nà o thì tốt hÆ¡n cho cả bà lẫn tôi chừng ấy. Hiểu chưa?â€
Môi bà Talley mÃm chặt lại. “Thưa ông, vâng. Còn gì nữa không ạ?â€.
“Khôngâ€.
Bà quay lại định đi ra.
“Nà y, bà Talley…â€.
“Vâng, thưa ông McGregor?â€.
“Bà bảo rằng nó Ä‘ang khóc. Có phải nó ốm không?â€.
“Thưa ông, không ạ. Nó chỉ đái thôi. Cần phải thay tã cho nóâ€.
Jamie nháºn thấy cái ý tưởng nà y tháºt đáng phẫn ná»™. “Thôi, thế đủ rồiâ€.
Jamie hẳn đã phải giáºn dữ Ä‘iên cuồng nếu anh biết rằng bá»n đầy tá»› trong nhà ngồi vá»›i nhau hà ng giỠđể bà n cãi vá»›i nhau vá» anh và đứa con trai. Há» Ä‘á»u đồng ý vá»›i nhau rằng ông chá»§ đã cư xá» má»™t cách vô lý, nhưng há» cÅ©ng biết rằng há» chỉ cần nhắc đến vấn đỠnà y thôi cÅ©ng đủ bị Ä‘uổi ra khá»i nhà ngay tức khắc. Jamie McGregor không phải là ngưá»i sẵn sang nghe lá»i khuyên cá»§a bất cứ ai.
Tối hôm sau, Jamie có má»™t phiên há»p bà n công việc cho đến táºn khuya. Anh đã đầu tư và o má»™t đưá»ng xe hoả má»›i. Chắc chắn, con đưá»ng nà y cÅ©ng chỉ nhá» thôi, chạy dà i từ khu mỠở sa mạc Namib đến De Aar, nối liá»n vá»›i con đưá»ng Cape Town – Kimberley, nhưng nhá» có nó mà việc chuyên chở và ng và kim cương đến hải cảng sẽ rẻ hÆ¡n nhiá»u. Con đưá»ng sắt Nam Phi đầu tiên đã được mở ra từ năm 1860, chạy từ Dumbar đến Point, và từ lúc ấy, nhiá»u con đưá»ng khác đã được thiết láºp, từ Cape Town đến Wellington. ÄÆ°á»ng sắt sẽ là huyết mạch bằng thép cho ngưá»i và hà ng hoá lưu thong tư do xuyên qua trái tim cá»§a Nam Phi, và Jamie dá»± định góp phần và o đó. Nhưng đó chỉ là bước đầu trong các dá»± tÃnh cá»§a anh. Sau đó sẽ là tà u thuá»·. Các tà u thuá»· cá»§a mình sẽ chuyên chở các khoáng sản xuyên qua đại dương.
Anh trở vá» nhà và o lúc ná»a đêm, cởi quần áo, lên giưá»ng nằm ngá»§. Anh đã nhá» má»™t nhà trang trà từ London đến bà y biện cho anh má»™t căn phòng ngá»§ đà n ông rá»™ng lá»›n, vá»›i má»™t chiếc giưá»ng đồ sá»™ đã được chạm trổ ở Cape Town. Ở đó có má»™t chiếc tá»§ kiểu Tây Ban Nha cổ xưa đặt ở trong góc phòng, và nhiá»u tá»§ áo trong đó chứa đựng năm mươi bá»™ quần áo và ba mươi chiếc già y. Jamie không chú ý đến cách ăn mặc, nhưng anh thấy cần phải có những bá»™ quần áo ấy ở đó. Anh đã trải qua quá nhiá»u ngà y và đêm ăn mặc rách rưới.
Vừa má»›i chợp mắt ngá»§, anh chợt nghe má»™t tiếng khóc. Anh ngồi nhổm dáºy, lắng nghe. Không có gì cả. Äứa bé hay sao? Chắc là nó vừa ngã ra khá»i cái giưá»ng cÅ©i. Jamie biết rằng bà Talley thưá»ng ngá»§ rất say. Tháºt là kinh khá»§ng nếu có Ä‘iá»u gì xảy ra vá»›i thằng bé ấy trong khi nó ở trong nhà anh. Như váºy, anh sẽ phải chịu trách nhiệm. Mẹ kiếp cái con mụ đà n bà ấy! Jamie nghÄ© thầm.
Anh khoác chiếc áo choà ng. xỠđôi dép và o chân, rồi Ä‘i thẳng đến phòng bà Talley. Anh đặt tai trên cánh cá»a đóng kÃn, nhưng không nghe gì cả. Lặng lẽ, Jamie đầy cánh cá»a cho nó mở ra. Bà Talley Ä‘ang ngá»§ say, vùi trong chăn, ngáy như sấm. Jamie bước đến cái giưá»ng cÅ©i. Thằng bé Ä‘ang nằm ngá»a, cặp mắt mở thao láo. Jamie lại gần hÆ¡n nữa, nhìn xuống. Lạy Chúa, sao mà nó giống thế. Rõ rà ng là nó có cái miệng và cằm cá»§a Jamie. Mắt cá»§a nó bây giá» mà u xanh, nhưng trẻ con má»›i sinh nà o mà lại chẳng có mà u xanh. Nhìn qua, Jamie cÅ©ng có thể Ä‘oán ra rằng sau nà y mắt cá»§a nó sẽ là mà u xám. Nó giÆ¡ hai bà n tay bé nhá» quá» quạng không khÃ, phát ra những tiếng u Æ¡ bé nhá» và tá»§m tỉm cưá»i vá»›i Jamie. Chà , thằng bé nà y tháºt can đảm, nằm ở đó mà không là m ồn à o, khóc thét lên như những đứa trẻ con khác. Anh ghé mắt nhìn gần hÆ¡n nữa. Äúng rồi, nó là má»™t McGregor tháºt sá»± rồi.
Rụt rè, Jamie vá»›i tay xuống, chìa ngón tay ra. Thằng bé nắm chặt ngón tay vá»›i cả hai bà n tay, bóp tháºt chặt. Nó khoẻ như má»™t con bò má»™ng, Jamie nghÄ© thầm. Ngay lúc ấy, mặt thằng bé bá»—ng thá» ra, anh ngữi thấy mùi chua chua.
“Bà Talley !â€
Bà chồm dáºy trên giưá»ng, đầy vẻ hoảng sợ. “Cái… cái gì váºy?â€.
“Thằng bé Ä‘ang cần bà đấy. Bà bắt tôi phải là m tất cả má»i thứ trong nhà nà y hay sao?â€
Nói xong, Jamie oai vệ bước ra khá»i phòng.
“David, anh có biết chút gì vá» trẻ sÆ¡ sinh không?â€
“Vá» phương diện nà o, thưa ông?†David Blackwell há»i.
“À, anh biết đấy chứ? Chẳng hạn như chúng thÃch chÆ¡i những thứ gì, hay đại khái như váºyâ€.
Cáºu con trai ngưá»i Mỹ nà y nói, “Tôi Ä‘oán rằng khi chúng còn rất nhá», chúng rất thÃch chÆ¡i lục lạc, thưa ông McGregor ạâ€.
“Anh hãy Ä‘i mua cho tôi chừng má»™t chục cáiâ€.
“Thưa ông, vâng ạâ€.
Không cần đặt ra những câu há»i không cần thiết. Jamie muốn như váºy. David Blackwell rồi đây sẽ tiến xa.
Tối hôm ấy, Jamie vá» nhà vá»›i má»™t cái gói nhá» mà u nâu, bà Talley nói, “Tôi muốn xin lá»—i ông vá» việc tối hôm qua, thưa ông McGregor ạ. Tôi không biết vì sao mà tôi lại có thể ngá»§ say như thế được. Thằng bé ấy chắc đã khóc thét ghê gá»›m lắm cho nên ông má»›i nghe được đến táºn phòng ôngâ€.
“Bà khá»i báºn tâm vá» chuyện ấyâ€, Jamie nói vá»›i vẻ rá»™ng lượng. “Chừng nà o có bà hoặc tôi nghe là tốt rồiâ€. Anh đưa gói đồ cho bà Talley. â€œÄÆ°a cái nà y cho thằng bé ấy. Äó là mấy cái lục lạc để nó chÆ¡i. Là m tù nhân suốt ngà y trong cái cÅ©i ấy chắc cÅ©ng không thÃch thú gì lắm đối vá»›i thằng bé ấyâ€.
“Ồ, thưa ông. Nó không phải là tù nhân. Äể tôi bồng nó ra… ".
“Bà định bồng nó Ä‘i đâu?â€.
“Äi ra vưá»n thôi ạ. Ở đó, tôi có thể trông nom nó đượcâ€.
Jamie nhăn mặt. “Äêm hôm qua, tôi thấy hình như nó không được khoẻâ€.
“Không khoẻ sao?â€.
“Không. Mà u da cá»§a nó không được tốt lắm. Không nên để cho nó bị ốm trước khi mẹ nó đến đây nháºn lại nóâ€.
“Vâng. DÄ© nhiên rồiâ€.
“Có lẽ tôi cần xem nó lại má»™t lần nữaâ€.
“Thưa ông, vâng ạ. Tôi đưa nó lại đây hay sao?â€.
“Phảiâ€.
“Tôi sẽ là m ngay láºp tức, thưa ông ạâ€.
Ãt phút sau, bà Talley trở lại, bồng đứa bé trên tay. Thằng bé Ä‘ang cầm cái lục lạc mà u xanh. “Tôi thấy da dẻ nó cÅ©ng tốt, chứ có há» gì đâuâ€.
“Ừ, có lẽ tôi lầm. Bà đưa nó cho tôiâ€.
Cẩn tháºn, bà đưa đứa bé ra cho Jamie. Anh bồng nó lên tay lần đầu tiên. Má»™t cảm giác là lạ tuôn khắp ngưá»i anh hoà n toà n do bất ngá». Dưá»ng như thể bấy lâu nay anh Ä‘ang mong má»i giây phút nà y, sống cho giây phút nà y, mà anh không há» biết. Anh Ä‘ang ôm trong vòng tay anh máu và da thịt cá»§a chÃnh anh – đứa con trai cá»§a anh, Jamie McGregor con. Cần gì phải xây dá»±ng má»™t đế quốc, má»™t triá»u đại bằng kim cương, và ng và đưá»ng sắt, nếu không có ai để anh truyá»n lại cho tất cả tà i sản ấy. Mình tháºt là má»™t thằng khá»! Jamie nghÄ© thầm. Cho mãi đến lúc nà y, Jamie má»›i nháºn ra được anh Ä‘ang thiếu thốn những thứ gì. Ná»—i thù háºn đã là m anh má» mắt. Nhìn xuống khuôn mặt xinh xắn, anh cảm thấy sá»± cứng rắn, ở má»™t nÆ¡i nà o đó sâu trong cốt lõi con ngưá»i anh, vụt tan biến.
“Chuyển cái cÅ©i cá»§a thằng Jamie và o trong buồng tôi, bà Talleyâ€.
Ba ngà y sau, khi Margaret xuất hiện trước cá»a nhà Jamie, bà Talley nói, “ông McGregor hiện ở văn phòng, không có ở nhà , cô Van der Merwe ạ, nhưng ông ấy có dặn phải má»i ông ấy vá» khi nà o cô đến lấy thằng bé. Ông ấy muốn nói chuyện vá»›i côâ€.
Margaret ngồi chỠđợi trong phòng khách, ôm bé Jamie trong cánh tay. Nà ng nhá»› con kinh khá»§ng. Nhiá»u lần, trong suốt tuần lá»… ấy, nà ng hầu như đã mất cả chà cương quyết, chỉ muốn nhảy xổ vá» Klipdrift, vì lo sợ có chuyện gì xảy ra cho đứa bé; nó có thể bị ốm hay gặp má»™t tai nạn nà o đó. Nhưng nà ng tá»± buá»™c mình phải xa đứa trẻ, và kế hoạch nà y cá»§a nà ng đã thà nh công. Bây giá», cả ba ngưá»i sẽ lại được Ä‘oà n tụ.
Lúc Jamie bước và o trong phòng khách, Margaret má»™t lần nữa cảm thấy má»™t ná»—i xúc cảm quen thuá»™c như Ä‘ang dâng trà n ngáºp khắp thân thể. Lạy Chúa! Nà ng nghÄ© thầm, mình yêu chà ng quá.
“Chà o cô, Maggieâ€.
Nà ng mỉm cưá»i, má»™t nụ cưá»i ấm áp, sung sướng. “Chà o anh, Jamieâ€.
“Tôi cần có đứa con cá»§a tôiâ€.
Trái tim cá»§a Margaret như reo lên. “Cố nhiên, anh cần đứa con cá»§a anh, Jamie ạ. Em không bao giá» dám nghi ngá» Ä‘iá»u ấyâ€.
“Tôi sẽ lo sao cho nó được nuôi nấng tá» tế. Nó sẽ có được tất cả má»i lợi lá»™c mà tôi có thể Ä‘em lại cho nó, và dÄ© nhiên, tôi cÅ©ng sẽ lo liệu sao cho cô cÅ©ng có cuá»™c sống đầy đủâ€.
Margaret nhìn anh vá»›i vẻ bối rối. “Em… em không hiểuâ€.
“Tôi đã nói rằng tôi cần có đứa con cá»§a tôiâ€.
“Tôi đã tưởng rằng… tôi muốn nói… anh và tôi sẽ…â€.
“Không. Tôi chỉ cần thằng bé mà thôiâ€.
Margaret đột nhiên cảm thấy mình bị lăng nhục. “Tôi hiểu rồi. Váºy thì tôi sẽ không để cho anh già nh nó khá»i tôiâ€.
Jamie quan sát nà ng trong má»™t lát. â€œÄÆ°á»£c lắm, chúng ta sẽ có thể tìm ra má»™t giải pháp dung hoà . Cô sẽ ở lại đây vá»›i thằng bé Jamie. Cô có thể là … là vú nuôi cá»§a nóâ€. Anh nhìn thẳng và o mặt nà ng. “Cô thá»±c sá»± muốn gì nà o?â€.
“Tôi muốn con trai tôi có má»™t cái tênâ€, nà ng nói má»™t cách giáºn dữ, “tên cá»§a cha nóâ€.
â€œÄÆ°á»£c rồi, tôi sẽ nháºn nó là m con nuôiâ€.
Margaret nhìn anh vá»›i vẻ khinh bỉ, “Nháºn con tôi là m con nuôi à ? á»’ không đâu. Ông sẽ không lấy được đứa con cá»§a tôi đâu. Tôi cảm thấy thương hại cho ông, ông McGregor vÄ© đại: Dù vá»›i tiá»n bạc và thế lá»±c cá»§a ông, ông chẳng có gì hết, ông quả là đáng thương tháºt!â€
Jamie đứng sững, nhìn theo Margaret quay lưng lại rồi bước khá»i nhà , tay bồng thằng bé.
Sáng hôm sau, Margaret sá»a soạn đồ đạc để lên đưá»ng sang Mỹ.
Jamie lúc nà o cÅ©ng tá»± hà o rằng mình là con ngưá»i vẫn giữ được bình tÄ©nh dù có bị áp lá»±c. Nhưng lúc nà y anh Ä‘i khắp nÆ¡i, la hét vá»›i tất cả má»i ngưá»i anh thấy mặt. Văn phòng cá»§a anh lúc nà o cÅ©ng ầm Ä©. Không có gì là m anh được hà i lòng cả. Anh gầm thét, phà n nà n vá» tất cả má»i chuyện, không còn khả năng tá»± chá»§ được nữa. Anh đã mất ngá»§ luôn ba đêm. Anh vẫn không quên được câu chuyện giữa anh và Margaret vừa rồi. Con đà n bà khốn kiếp! Lẽ ra anh phải hiểu rằng cô ấy cố buá»™c anh phải lấy cô ta là m vợ. Tháºt là xảo quyệt, chẳng khác gì cha cô ấy! Anh vụng vá» trong cuá»™c Ä‘iá»u đình ấy. Anh nói vá»›i cô ta anh sẽ chăm nom cho cô, nhưng anh đã nói không rõ rà ng. DÄ© nhiên rồi. Tiá»n! Lẽ ra anh nên tặng cho cô ta má»™t món tiá»n. Má»™t nghìn bảng Anh – mưá»i nghìn bảng – và có thể hÆ¡n thế nữa.
“Tôi có nhiệm vụ tế nhị muốn giao cho anh†anh nói với David Blackwell.
“Thưa ông, vâng ạâ€
“Tôi muốn anh nói chuyện vá»›i cô Van der Merwe và bảo vá»›i cô ấy rằng tôi sẽ cho cô ấy hai mươi nghìn bảng Anh. Cô ấy sẽ hiểu rằng tôi muốn có má»™t sá»± trao đổiâ€. Jamie viết tấm ngân phiếu. Äã khá lâu rồi, anh đã hiểu được sá»± thu hút mãnh liệt cá»§a đồng tiá»n. â€œÄÆ°a cái nà y cho cô taâ€.
Mưá»i lăm phút sau, David trở vá», trả lại tấm ngân phiếu cho Jamie. Tấm giấy ấy đã bị xé toạc là m đôi. Jamie cảm thấy mặt mình đỠbừng lên. “Cảm Æ¡n, David. Thế là đủ rồiâ€.
Váºy ra Margaret muốn đòi tiá»n nhiá»u hÆ¡n nữa. ÄÆ°á»£c lắm. Anh sẽ cho cô ta. Nhưng lần nà y thì anh sẽ tá»± tay giải quyết lấy…
Và o xế trưa hôm ấy, Jamie Ä‘i đến nhà trá» cá»§a bà Owens. “Tôi muốn gặp cô Van der Merweâ€, Jamie nói.
“Tôi e rằng chuyện ấy khó thá»±c hiện đượcâ€, bà Owens nói. “Cô ấy Ä‘ang trên đưá»ng sang Mỹâ€.
Jamie cảm thấy như mình bị đấm má»™t cú mạnh và o bụng. “Không thể được! Cô ấy Ä‘i và o lúc nà o?â€
“Cô ấy cùng vá»›i thằng bé đã đáp chuyến xe Ä‘i Worcester và o lúc mưá»i hai giá» trưaâ€.
Chuyến tà u đỗ ở nhà ga Worcester đông nghẹt hà nh khách. Các ghế ngồi và lối Ä‘i trong toa đầy cả hà nh khách Ä‘i Cape Town, nói chuyện vá»›i nhau ồn à o. Há» là những nhà buôn, những nhà ná»™i trợ, những ngưá»i bán hà ng, ngưá»i Ä‘i tìm má», ngưá»i “Kaffirâ€, binh lÃnh và thuá»· thá»§ trở vá» lại nÆ¡i là m việc. Äa số những ngưá»i ấy Ä‘á»u Ä‘i tà u hoả lần đầu tiên, nên không khà giữa các hà nh khách có vẻ như ngà y há»™i. Margaret tìm được má»™t chá»— ngồi gần cá»a sổ, để cho Jamie khá»i bị đè bẹp bởi đám đông. Nà ng ngồi ôm đứa bé trong lòng, không cần biết gì đến má»i sá»± xung quanh, và suy nghÄ© đến má»™t cuá»™c Ä‘á»i má»›i Ä‘ang chỠđợi nà ng trước mặt. Cuá»™c Ä‘á»i ấy có lẽ không dá»… dà ng gì. Dù Ä‘i đến đâu, nà ng cÅ©ng là ngưá»i đà n bà không chồng mà có con, má»™t tá»™i lá»—i đối vá»›i xã há»™i. Nhưng nà ng sẽ tìm má»™t cách nà o đó để đảm bảo cho con trai má»™t cuá»™c sống đà ng hoà ng, tá» tế. Nà ng nghe ngưá»i soát vé gá»i to, “Má»i hà nh khách lên xe!â€.
Nà ng ngước mắt nhìn lên, chợt thấy Jamie đang đứng trước mặt.
“Gom tất cả hà nh lý lại. Cô sẽ phải rá»i khá»i tà u ngayâ€, anh ra lệnh.
Anh ấy tưởng có thể mua được mình, nà ng thầm nghÄ©. “Thế lần nà y, ông định đỠnghị bao nhiêu tiá»n?â€
Jamie nhìn xuống đứa con trai, Ä‘ang ngá»§ yên trên cánh tay Margaret. “Tôi đỠnghị sẽ cưới côâ€.
Chú thÃch:
(1): Job: tên má»™t nhân váºt trong Cá»±u ước, đã từng chịu nhiá»u Ä‘au khổ nhưng vẫn không mất đức tin và o Thượng đế.
Last edited by khungcodangcap; 23-10-2008 at 11:06 AM.
|

16-04-2008, 09:21 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 9
HỠcưới nhau ba ngà y sau trong một cuộc lễ ngắn, tổ chức riêng tư, với nhân chứng duy nhất là David Blackwell.
Trong lá»… cuá»›i nà y, Jamie McGregor thấy trong lòng trà n ngáºp những cảm xúc lẫn lá»™n. Anh là má»™t con ngưá»i quen khống chế, váºn dụng kẻ khác, nhưng lúc nà y chÃnh anh là kẻ bị váºn dụng. Anh liếc mắt nhìn sang Margaret. Äứng bên cạnh anh, nà ng trông khá xinh đẹp. Anh nhá»› lại thái độ Ä‘am mê, buông lá»ng cá»§a nà ng, nhưng đó chỉ là má»™t kỉ niệm, không hÆ¡n không kém, không nồng nhiệt hay cảm xúc. Anh đã sá» dụng Margaret như má»™t công cụ trả thù, nhưng nà ng đã sinh cho anh má»™t đứa con thừa kế.
Ông mục sư nói, “Bây giá», ta tuyên bố các ngươi là vợ và chồng. Ngươi có thể hôn cô dâu Ä‘iâ€.
Jamie vươn ngưá»i ra phÃa trước, hôn phá»›t qua trên má Margaret.
“Chúng ta vá» nhà nà oâ€, Jamie nói. Con trai anh Ä‘ang chá» anh.
Khi hai ngưá»i vỠđến nhà , Jamie đưa Margaret đến má»™t phòng ngá»§ ở má»™t trong các chái nhà .
“Äây là phòng ngá»§ cá»§a bà â€.
“À, ra thếâ€.
“Tôi sẽ thuê má»™t ngưá»i quản gia khác, và giao cho bà Talley trông nom Jamie. Nếu bà cần thứ gì cứ bảo David Blackwellâ€.
Margaret cảm thấy như bị giáng má»™t cái đánh. Anh ấy coi nà ng như má»™t gia nhân. Nhưng Ä‘iá»u đó không quan trá»ng. Con mình đã có má»™t cái tên. Äối vá»›i mình như thế là đủ rồi.
Jamie không trở vá» nhà ăn cÆ¡m. Margaret ngồi đợi anh, nhưng cuối cùng phải ăn má»™t mình. Äêm hôm ấy nà ng nằm thao thức trên giưá»ng, lắng nghe từng tiếng động. Äến bốn giá» sáng, cuối cùng nà ng ngá»§ lúc nà o không hay. à nghÄ© cuối cùng cá»§a nà ng là tá»± há»i không biết Jamie đã chá»n ngưá»i nà o trong số các cô gái ở nhà bà Agnès.
Nếu mối liên hệ giữa Margaret và Jamie không há» thay đổi sau ngà y cưới thì mối tương quan giữa nà ng và dân thị trấn Klipdrift đã trải qua má»™t sá»± biến đổi kỳ lạ. Chỉ thoáng má»™t cái, từ má»™t kẻ bị ruồng bá», nà ng trở thà nh má»™t nhân váºt có quyá»n ở Klipdrift. Äa số ngưá»i dân trong thị trấn tuỳ thuá»™c bằng cách nà y hay cách khác và o Jamie McGregor và Công ty Hữu hạn Kruger Brent. Há» nghÄ© rằng nếu Margaret van der Merwe đã được Jamie McGregor lá»±a chá»n thì hẳn nà ng cÅ©ng đáng được kÃnh nể đối vá»›i há». Bây giá», má»—i khi Margaret bồng bé Jamie ra ngoà i chÆ¡i thì nà ng bắt gặp những nụ cưá»i, nhưng lá»i chà o há»i vui vẻ. Các giấy má»i bắt đầu tuôn đến. Nà ng được má»i tham dá»± những tiệc trà , những bữa ăn trưa và tối, giúp các há»™i từ thiện và buá»™c phải đứng đầu các uá»· ban công dân vụ. Khi nà ng là m tóc theo má»™t kiểu khác thưá»ng nà o đó thì hà ng chục các bà , các cô trong thị trấn Ä‘á»u cố bắt chước theo. Nà ng mua má»™t chiếc áo dà i má»›i mà u và ng, thế là những chiếc áo mà u và ng đột nhiên trở thà nh phổ biến. Margaret cư xỠđối vá»›i những cá» chỉ xu nịnh cá»§a há» cÅ©ng giống như trước kia nà ng đối xá» vá»›i thái độ thù nghịch cá»§a há», nghÄ©a là bằng má»™t thái độ Ä‘oan trang, bình tÄ©nh.
Jamie chỉ trở vá» nhà để chÆ¡i vá»›i con trai. Thái độ cá»§a anh đối vá»›i Margaret vẫn xa vá»i, lá»… độ. Má»—i buổi sáng và o lúc Ä‘iểm tâm, nà ng đóng vai trò má»™t bà vợ hạnh phúc để che mắt các gia nhân, bất kể đến thái độ thá» Æ¡, lạnh lùng cá»§a ngưá»i đà n ông ngồi đối diện vá»›i nà ng ở bà n ăn. Nhưng khi Jamie đã Ä‘i rồi và nà ng có thể thoát ra để trở vá» phòng, nà ng vẫn thưá»ng bị ướt đẫm mồ hôi. Nà ng căm ghét chÃnh bản thân mình. Lòng tá»± trá»ng cá»§a nà ng để ở đâu? Ấy chỉ vì nà ng biết nà ng còn yêu Jamie. Mình sẽ luôn luôn yêu anh ấy. Lạy Chúa. Ngưá»i hãy giúp đỡ cho con.
Jamie ở lại Cape Town trong ba ngà y để lo toan công việc. Khi anh vừa ra khá»i khách sạn Hoà ng gia, má»™t ngưá»i đánh xe mặc chế phục há»i, “Thưa ông dùng xe chứ ạ?â€.
“Khôngâ€, Jamie nói, “Tôi Ä‘i bá»™â€.
“Banda nghÄ© rằng có lẽ ông muốn Ä‘i xeâ€.
Jamie dừng lại, nhìn chằm chằm và o ngưá»i ấy. “Banda?â€.
“Vâng, đúng váºy. Thưa ông McGregorâ€.
Jamie bước lên chiếc xe ngá»±a. Ngưá»i đánh xe quất mạnh cây roi, há» bắt đầu lên đưá»ng. Jamie ngả ngưá»i trên chiếc ghế, suy nghÄ© vá» Banda, vá» lòng can đảm cá»§a anh ta và tình bạn giữa hai ngưá»i. Trong hai năm qua, anh đã cố gắng nhiá»u lần tìm Banda, nhưng không có kết quả. Bây giá» anh Ä‘ang lên đưá»ng để gặp ngưá»i bạn cÅ©.
Ngưá»i đánh xe bẻ quặt chiếc xe vá» phÃa bến tà u. Ngay láºp tức, Jamie biết rằng há» Ä‘ang Ä‘i đến đâu. Mưá»i lăm phút sau, chiếc xe dừng lại trước nhà kho vắng vẻ, nÆ¡i Jamie và Banda đã có lần cùng bà n tÃnh vá»›i nhau vá» cuá»™c phiêu lưu và o sa mạc Namib. Lúc ấy chúng mình là những thằng trai quá ư liá»u lÄ©nh, anh nghÄ© thầm. Anh bước ra khá»i xe, tiến lại gần nhà kho. Banda Ä‘ang chỠđợi anh ở đó. Anh ấy trông vẫn hệt như xưa kia, chỉ có khác bây giá» anh mặc má»™t bá»™ “com-plê†chỉnh tá», vá»›i sÆ¡ mi và cà vạt.
Hai ngưá»i đứng ở đó, lặng lẽ nhe răng cưá»i vá»›i nhau, rồi hỠôm choà ng lấy nhau.
“Trông anh có vẻ là m ăn thịnh vượng lắm nhỉâ€, Jamie nói.
Banda gáºt đầu. “Tôi là m ăn cÅ©ng không đến ná»—i tệ lắm. Tôi đã mua nông trại như tôi có lần nói vá»›i anh đấy. Tôi đã có vợ và hai đứa con trai. Tôi trồng lúa mạch và nuôi đà điểuâ€.
“Äà điểu?â€
“Lông đà điểu Ä‘em lại rất nhiá»u tiá»nâ€.
“À, tôi muốn gặp gia đình anh, Banda ạâ€.
Jamie nghĩ đến gia đình anh ở Tô Cách Lan, và anh cảm thấy rất nhớ nhà . Anh đã xa nhà được bốn năm rồi.
“Bấy lâu nay tôi vẫn tìm anhâ€.
“Tôi báºn lắm, Jamie ạâ€. Banda xÃch lại gần hÆ¡n. “Tôi cần phải gặp anh để báo trước cho anh má»™t chuyện. Anh sắp sá»a gặp rắc rối đấyâ€.
Jamie nhìn kỹ Banda. “Rắc rối vá» chuyện gì?â€
“Tên phụ trách má» Namib – Hans Zimmermans – là má»™t tên xấu. Bá»n công nhân ghét hắn lắm. Há» Ä‘ang bà n vá»›i nhau sẽ bá» Ä‘i. Nếu há» là m như váºy, bá»n bảo vệ sẽ cố ngăn chặn há» lại, và như thế sẽ có nổi loạnâ€.
Jamie vẫn nhìn Banda không rá»i mắt.
“Anh có còn nhá»› tôi đã có lần tôi nói vá»›i anh vá» má»™t ngưá»i tên là John Tengo Javabu không?â€
“Có. Anh ta là má»™t lãnh tụ chÃnh trị. Tôi có Ä‘á»c những bà i viết vá» anh ta. Anh ta Ä‘ang quấy động, là m nổ ra má»™t “donderstorm†(cÆ¡n bão táp)â€.
“Tôi là má»™t trong những ngưá»i theo ông taâ€.
Jamie gáºt đầu. “Tôi hiểu. Tôi sẽ là m tất cả những gì cần thiếtâ€. Jamie hứa.
“Tốt lắm. Anh đã trở thà nh má»™t trong những ngưá»i có thế lá»±c, Jamie ạ. Tôi mừng cho anhâ€.
“Cảm Æ¡n anh, Bandaâ€.
“Anh lại có má»™t đứa con trai rất kháu khỉnh nữaâ€.
Jamie không dấu ná»—i ngạc nhiên. “Là m sao anh biết được Ä‘iá»u ấy?â€
“Tôi vẫn thÃch theo dõi các bạn bèâ€. Banda đứng dáºy. “Tôi phải Ä‘i há»p bây giỠđây, Jamie ạ. Tôi sẽ bảo vá»›i há» rằng má»i việc sẽ được giải quyết và sá»a chữa ở Namibâ€.
“Phải. Tôi sẽ lo chuyện ấyâ€. Jamie bước theo ngưá»i da Ä‘en to lá»›n ra đến cá»a. “Khi nà o chúng ta sẽ gặp nhau lại?â€
Banda mỉm cưá»i. “Tôi sẽ quanh quẩn bên anh mà . Anh không thể dứt khá»i tôi dá»… dà ng như váºy đâuâ€.
Nói xong, Banda bỠđi.
Khi Jamie trở lại Klipdrift, anh cho gá»i ngay David Blackwell đến. “Có vụ lá»™n xá»™n nà o xảy ra ở Namib không, David?â€
“Không, thưa ông McGregorâ€. Anh ta do dá»± má»™t lát rồi nói tiếp, “Nhưng tôi có nghe đồn rằng có thể có lá»™n xá»™n ở đóâ€.
“Viên giám thị ở đó là Hans Zimmerman. Anh hãy Ä‘iá»u tra xem có phải hắn đã ngược đãi công nhân hay không. Nếu đúng như váºy, anh hãy ngăn chặn nó ngay. Tôi muốn anh Ä‘Ãch thân đến nÆ¡i ấy xem xétâ€.
“Tôi sẽ Ä‘i đến đó và o sáng maiâ€.
Khi David đến má» kim cương ở Namib, anh bá» ra hai giỠđồng hồ nói chuyện bình tÄ©nh vá»›i các công nhân và bá»n bảo vệ. Những gì anh nghe được đã khiến anh giáºn sục sôi lên trong lòng. Khi đã nắm vững được những gì cần biết, anh đến gặp Hans Zimmerman.
Hans Zimmerman là má»™t tên khổng lồ Goliath. Hắn nặng trên má»™t trăm kÃ, cao chừng hai thước. Hắn có má»™t cái mặt heo lúc nà o cÅ©ng đẫm mồ hôi, đôi mắt có những tia máu Ä‘á», nhưng hắn là má»™t trong những ngưá»i dá»… lôi cuốn nhất mà David Blackwell chưa từng thấy. Hắn là má»™t tên giám thị là m việc rất có hiệu quả cho công ty Kruger Brent. Hắn Ä‘ang ở bà n viết trong má»™t văn phòng nhá», thân hình phì ná»™n cá»§a hắn có vẻ là m cho căn phòng bé nhá» hẳn lại. Ngay lúc ấy, David Blackwell bước và o.
Zimmerman đứng dáºy, bắt tay David. “Rất hân hạnh được gặp ông, ông Blackwell ạ. Äáng lẽ ông nên cho chúng tôi biết ông sẽ đến, như váºy má»›i phảiâ€.
David tin chắc rằng hắn đã được nghe tin vỠcuộc thăm viếng của anh rồi.
“Ông dùng uýt ki nhé?â€.
“Không, cảm Æ¡nâ€.
Zimmerman tá»±a ngưá»i và o lưng ghế, nhe răng cưá»i. “Ông cần gì tôi váºy? Chúng tôi đã đà o được khá nhiá»u kim cương, như váºy chắc ông chá»§ vừa lòng rồi chứ gì?â€.
Cả hai biết rằng việc sản xuất kim cương ở Namib đã tiến hà nh rất tốt. “Tôi bắt bá»n Kaffir là m việc nhiá»u hÆ¡n bất cứ má»™t ai khác trong công ty nà yâ€.
“Chúng tôi nghe được nhiá»u lá»i kêu ca vá» các Ä‘iá»u kiện là m việc ở đâyâ€, David nói.
Nụ cưá»i tắt hẳn trên mặt Zimmerman. “Kêu ca như thế nà o?â€.
“HỠbảo rằng công nhân ở đây bị đối xỠtà n tệ, và … ".
Zimmerman nhẩy chồm dáºy, cỠđộng vá»›i vẻ lạnh lẹ khác thưá»ng. Mặt hắn đỠbừng lên vì giáºn dữ. “Chúng không phải là công nhân. Chúng là Kaffirs. Các ông ngồi chá»…m chệ ở trụ sở chÃnh là m sao có thể… ".
“Nghe tôi nói đây nà yâ€, David nói, “Không có… ".
“ChÃnh ông má»›i phải nghe tôi nói! Tôi sản xuất ra nhiá»u kim cương hÆ¡n bất kỳ ai khác trong công ty, nhưng ông biết tại sao không? Ấy là bởi vì tôi đã là m cho bá»n chó đẻ ấy phải biết sợ Thượng đếâ€.
“Ở các má» khácâ€, David nói, “Chúng tôi trả năm mươi chÃn shillings má»™t tháng và nuôi ăn ở. Ông chỉ trả cho công nhân ở đây năm mươi shillings mà thôiâ€.
“Váºy ra ông phà n nà n vì tôi đã là m lợi cho các ông. Äiá»u đáng kể duy nhất là lợi nhuáºnâ€.
“Ông McGregor không đồng ý như váºyâ€. David đáp. “Hãy tăng lương cho há»â€.
Zimmerman nói vá»›i vẻ cáu kỉnh. â€œÄÆ°á»£c rồi. Äó là tiá»n cá»§a ông chá»§â€.
“Tôi nghe nói có nhiá»u vụ đánh Ä‘áºp công nhân xảy ra ở đâyâ€.
Zimmerman hứ má»™t tiếng. “Lạy Chúa, bá»n dân bản xứ có bao giá» biết Ä‘au đâu, thưa ông. Da chúng nó dà y lắm, nên dù có quất roi túi bụi lên ngưá»i, chúng cÅ©ng chẳng cảm thấy gì. Chỉ là m cho chúng sợ thôiâ€.
“Váºy thì chÃnh ông đã là m cho ba công nhân sợ đến chết đó, ông Zimmerman ạâ€.
Zimmerman nhún vai, “Ở xứ sở cá»§a chúng, chúng còn chết nhiá»u hÆ¡nâ€.
Tháºt là má»™t con váºt khát máu, David nghÄ© thầm. Lại rất nguy hiểm nữa! Anh nhìn lên tên giám thị to lá»›n và nói, “Nếu có nhiá»u rắc rối thêm nữa ở đây, ông sẽ bị thay thế đấyâ€. Anh đứng phắt dáºy, “Từ nay ông phải đối đãi vá»›i há» như những con ngưá»i. Phải chấm dứt má»i sá»± trừng phạt ngay tức khắc. Tôi đã xem xét các nÆ¡i ăn ở cá»§a há». Äó là những chuồng lợn. Ông phải quét dá»n sạch sẽ ngayâ€.
Hans Zimmerman nhìn anh trừng trừng, cố nén cÆ¡n giáºn dữ. Cuối cùng hắn má»›i thốt ra lá»i. “Còn gì nữa không?â€.
“Còn. Tôi sẽ trở lại đây trong vòng ba tháng nữa. Nếu tôi không được hà i lòng vá» những gì tôi thấy được, ông nên tìm cho ông má»™t công việc nà o đó tại má»™t công ty khác. Chà o ông.†David quay ngưá»i lại, bước ra khá»i phòng.
Hans Zimmerman đứng tại chá»— má»™t lúc lâu, cảm thấy ná»—i tức giáºn sục sôi trong lòng. Bá»n khùng Ä‘iên! Bá»n “uitlanders†(1). Zimmerman là má»™t ngưá»i Boer. Cha hắn cÅ©ng là ngưá»i Boer. Äất Ä‘ai nà y thuá»™c vá» há», và Chúa đã sinh ra ngưá»i da Ä‘en để phục vụ cho há». Và thá» như Chúa muốn bá»n chúng được đối xá» như những con ngưá»i thì Ngưá»i đã không là m cho da chúng phải là mà u Ä‘en. Jamie McGregor không hiểu được Ä‘iá»u đó. Nhưng ai còn có thể mong đợi gì được ở má»™t ngưá»i “uitlanderâ€, má»™t kẻ yêu dân bản xứ? Hans Zimmerman biết rằng hắn phải cẩn tháºn hÆ¡n chút nữa từ rà y vá» sau. Nhưng hắn sẽ tá» cho bá»n chúng biết ai là ngưá»i có trách nhiệm ở Namib.
Công ty Kruger Brent vẫn tiếp tục phát triển, và Jamie McGregor thưá»ng Ä‘i vắng luôn luôn. Anh mua má»™t xưởng là m giấy ở Canada và má»™t xưởng đóng tà u ở Australia. Khi có mặt ở nhà , anh chỉ chÆ¡i vá»›i con trai. Thằng bé má»—i ngà y lại cà ng giống cha nó. Jamie cảm thấy hãnh diện quá chừng vỠđứa con trai anh. Anh muốn Ä‘em nó Ä‘i theo trong những cuá»™c hà nh trình lâu dà i, nhưng Margaret không chịu để cho nó Ä‘i.
“Nó còn nhá» quá, không thể Ä‘i xa được. Khi nà o nó lá»›n hÆ¡n nữa, nó có thể Ä‘i vá»›i anh. Nếu anh muốn gần nó, anh có thể thăm nó ở đâyâ€.
Con trai anh đã trải qua ngà y kỉ niệm sinh nháºt lần thứ nhất, rồi thứ hai mà Jamie không ngỠđến. Anh ngạc nhiên thấy thá»i gian Ä‘i quá nhanh. Lúc ấy là và o năm 1887…
Äối vá»›i Margaret, hai năm qua kéo dà i lê thê. Má»—i tuần lá»… má»™t lần, Jamie má»i khách khứa đến nhà ăn cÆ¡m, và trong những bữa ăn ấy, Margaret đóng vai má»™t bà chá»§ nhà duyên dáng. Những ngưá»i đà n ông khác cho rằng nà ng là má»™t ngưá»i đà n bà thông minh, dà dá»m, và đá»u thÃch nói chuyện vá»›i nà ng. Nà ng biết nhiá»u ngưá»i trong bá»n há» thấy nà ng rất hấp dẫn, nhưng cố nhiên há» không bao giá» dám tấn công công khai, vì nà ng là vợ cá»§a Jamie McGregor.
Khi ngưá»i khách cuối cùng đã ra vá», Margaret há»i chồng, “Anh thấy buổi tối vừa rồi có tốt đẹp không?â€.
Jamie vẫn đưa câu trả lá»i giống như má»i lần, “Tốt. Chúc bà ngá»§ ngonâ€, rồi bá» Ä‘i để tạt qua thăm bé Jamie. Ãt phút sau, Margaret nghe tiếng cá»a trước đóng lại, khi Jamie rá»i khá»i nhà .
Äêm nà y qua đêm khác, Margaret thao thức nằm trên giưá»ng, nghÄ© đến cuá»™c Ä‘á»i nà ng. Nà ng biết rằng nhiá»u ngưá»i đà n bà trong thị trấn thèm muốn được như nà ng. Äiá»u nà y khiến nà ng Ä‘au đớn, vì nà ng biết rằng nà ng chẳng có gì đáng thèm muốn, ao ước cả. Nà ng sống cho đến lúc tà n cuá»™c Ä‘á»i trong má»™t thứ trò chÆ¡i đố vá»›i má»™t ngưá»i chồng đối xá» vá»›i nà ng tệ hÆ¡n là má»™t kẻ xa lạ. Giá như chà ng để ý đến nà ng thì không biết sẽ ra sao! Nà ng tá»± há»i không biết chà ng sẽ là m gì, nếu má»™t buổi sáng nà o đó, và o giỠăn Ä‘iểm tâm, nà ng nhấc bát cháo yến mạch, đặc biệt nháºp từ cảng Tô Cách Lan, rồi dá»™i lên cái đầu ngu xuẩn cá»§a anh ta. Nà ng tưởng tượng thấy cái vẻ mặt cá»§a anh ta lúc ấy, và ý tưởng ngá»™ nghÄ©nh nà y khiến nà ng báºt cưá»i lên, rồi tiếng cưá»i ấy biến thà nh tiếng nức nở như xé ruá»™t gan. Mình không muốn yêu anh ấy nữa. Mình không muốn. Mình sẽ ngăn chặn bằng cách nà o đó, trước khi mình bị huá»· hoại…
Và o năm 1880, Klipdrift đã đạt đến mức sống mà Jamie vẫn hằng mong đợi. Chỉ trong bảy năm anh sống ở đấy, nó đã trở thà nh má»™t thị trấn phát triển vỠđủ má»i mặt, vá»›i những ngưá»i thăm dò má» tuôn đến đây từ má»i nÆ¡i trên thế giá»›i. CÅ©ng vẫn là câu chuyện xưa cÅ©. HỠđến đây bằng tà u hoả, xe ngá»±a hay Ä‘i bá»™. Lúc má»›i đến, há» chẳng có gì cả, ngoà i những bá»™ quần áo rách rưới mặc trên ngưá»i. Há» cần có thá»±c phẩm, đồ trang bị, nÆ¡i trú ngụ và tiá»n bạc là m vốn liếng. Jamie có sẵn ở đó để cung cấp cho há» má»i thứ. Anh đã có cổ phần cá»§a anh trong hà ng chục má» kim cương và và ng, danh tiếng, tên tuổi cá»§a anh má»—i lúc má»—i tăng lên. Má»™t buổi sáng ná», anh Ä‘ang tiếp má»™t viên luáºt sư đại diện cho hãng De Beers, má»™t tổ hợp khổng lồ kiểm soát nhiá»u má» kim cương rất lá»›n ở Kimberley.
“Ông cần tôi có chuyện gì?â€, Jamie há»i.
“Tôi được tổ hợp gá»i đến đây để đưa ra vá»›i ông má»™t đỠnghị, ông McGregor ạ. Hãng De Beers muốn mua hết tà i sản cá»§a ông. Ông cho giá Ä‘iâ€.
Tháºt là những giây phút Ä‘iên đầu. Jamie cưá»i chế nhạo và nói. “Ông cứ đưa giá cá»§a các ông Ä‘iâ€.
David Blackwell trở thà nh má»—i lúc thêm quan trá»ng đối vá»›i Jamie. Anh trông thấy ở ngưá»i Mỹ trẻ tuổi nà y tất cả hình ảnh cá»§a anh xưa kia. Äó là má»™t chà ng trai tÃnh tình ngay tháºt, thông minh và trung thà nh. Jamie đã dung David là m thư kà riêng cá»§a anh, sau đó là phụ tá riêng, và cuối cùng, chà ng trai hai mươi mốt tuổi ấy trở thà nh má»™t Tổng giám đốc cá»§a anh.
Äối vá»›i David Blackwell, Jamie là má»™t ngưá»i cha nuôi. Khi cha ruá»™t cá»§a David bị má»™t cÆ¡n Ä‘au tim, chÃnh Jamie đã xếp đặt cho ông ta và o bệnh viện, và trả má»i phà tổn thuốc thang, và khi ông ta qua Ä‘á»i, Jamie cÅ©ng là ngưá»i lo toan tất cả má»i công việc chôn cất. Trong năm năm là m việc vá»›i hãng Kruger – Brent, David thấy thán phục Jamie hÆ¡n bất cứ má»™t ngưá»i nà o khác anh đã từng quen biết. Anh biết rõ vần đỠrắc rối giữa Jamie và Margaret, và rất lấy là m tiếc, bởi vì anh yêu mến cả hai ngưá»i. Nhưng David tá»± nhá»§, “Äó không phải là công việc cá»§a mình. Công việc cá»§a mình là giúp đỡ Jamie bằng má»i cách trong phạm vi khả năng cá»§a mìnhâ€.
Jamie bá» ra má»—i lúc má»—i nhiá»u thì giá» hÆ¡n vá»›i đứa con trai cá»§a anh. Äứa bé ấy bây giỠđã năm tuổi, và sau lần đầu tiên Jamie đưa nó Ä‘i thăm má», nó không nói vá» vấn đỠnà o khác ngoà i chuyện ấy. Hai bố con cÅ©ng Ä‘i cắm trại ngoà i trá»i vá»›i nhau, và ngá»§ dưới má»™t chiếc lá»u vải dưới bầu trá»i đầy sao. Jamie quen thuá»™c vá»›i bầu trá»i ở Tô Cách Lan, nÆ¡i các vì sao biết các vị trà đúng đắn cá»§a chúng trên vòm trá»i. Ở đây, tại Nam Phi nà y, các chòm sao như lẫn lá»™n cả. Và o tháng Giêng, sao Canopus (2) chiếu chói lá»i trên đỉnh đầu; và o tháng Năm, sao Tháºp tá»± phương Nam gần lên đến tá»™t đỉnh. Tháng Sáu là mùa Äông ở Nam Phi, và lúc ấy sao Bò cạp chiếu rạng rỡ trên bầu trá»i. Tháºt là rắc rối khó hiểu. Thế nhưng, Jamie vẫn có má»™t cảm giác rất đặc biệt má»—i khi anh nằm trên mặt đất ấm áp, nhìn lên bầu trá»i không có thá»i gian, vá»›i đứa con trai ở bên cạnh, và biết rằng mình cÅ©ng là má»™t thà nh phần cá»§a sá»± vÄ©nh cá»u giống như váºy.
Hai bố con thức dáºy lúc bình minh, bắn các loại chim rừng để là m thức ăn. Bé Jamie có má»™t con ngá»±a con riêng, và hai bố con cùng cưỡi ngá»±a dá»c theo thảo nguyên, cẩn tháºn tránh những hố sâu chừng hai thước do những con gấu ăn kiến đà o lên. Những hố nà y sâu đến ná»—i cả ngưá»i lẫn ngá»±a có thể lá»t xuống đó, còn những hố nhá» do loại mèo rừng đà o lên.
Trong thảo nguyên cÅ©ng có thể gặp nguy hiểm. Trong má»™t buổi Ä‘i chÆ¡i Jamie và con trai cắm trại ở má»™t lòng sông, và suýt bị giết bởi má»™t đà n linh dương di cư. Dấu hiệu đầu tiên báo trước mối nguy hiểm là má»™t đám mây bụi lá» mỠở chân trá»i. Những con thá», chó rừng, mèo rừng chạy vụt ngang qua, và những con rắn lá»›n vá»t ra khá»i các bụi cây để tìm nÆ¡i ẩn nấp dưới các hốc đá. Jamie nhìn vá» phÃa chân trá»i má»™t lần nữa. Äám mây bụi tiến lại gần hÆ¡n.
“Chúng ta hãy ra khá»i nÆ¡i nà yâ€, Jamie nói.
“Lá»u cá»§a chúng ta…â€
“Äể mặc nó ở đó !â€.
Hai ngưá»i vá»™i vã nhảy lên ngá»±a, hướng vá» phÃa đỉnh đồi cao. Há» nghe tiếng chân cá»§a đà n linh dương Ä‘áºp rồn ráºp như tiếng trống, rồi thấy toán linh dương Ä‘i đầu, chạy theo má»™t hà nh dà i đến Ãt nhất là ba dặm. Có đến trên ná»a triệu con, quét sạch tất cả má»i thứ trên đưá»ng Ä‘i cá»§a chúng. Cây bị xô ngã xuống, các bụi cây bị xé vụn ra, và tiếp theo sau đợt thuá»· triá»u tà n nhẫn ấy là xác hà ng trăm con váºt bé nhá». Thá», rắn, chó rừng và gà tây Ä‘á»u bị đè bẹp dưới chân cá»§a đà n linh dương khá»§ng khiếp ấy. Không khà trà n ngáºp bụi mù và tiếng gầm thét ran lên như sấm, và khi cảnh tượng nà y chấm dứt, Jamie ước lượng rằng nó kéo dà i trên ba giỠđồng hồ.
Và o ngà y sinh nháºt thứ sáu cá»§a bé Jamie, cha nó nói, “Bố sẽ Ä‘em con Ä‘i Cape Town tuần sau để cho con thấy má»™t thà nh phố thá»±c sá»± nó như thế nà oâ€.
“Mẹ có thể nà o Ä‘i vá»›i chúng ta được không, bố?â€, bé Jamie há»i. “Mẹ không thÃch săn bắn, nhưng mẹ thÃch các thà nh phốâ€.
Cha nó xoa đầu nó và nói. “Mẹ con báºn ở đây, con ạ. Chỉ có hai cha con mình Ä‘i thôi, được không?â€
Thằng bé thắc mắc và lấy là m khó chịu vì mẹ nó và cha nó có vẻ xa cách nhau quá, nhưng lúc ấy nó chưa hiểu được vì sao.
Hai cha con thá»±c hiện cuá»™c hà nh trình ấy bằng toa xe riêng cá»§a há». Và o năm 1891, xe hoả đã trở thà nh má»™t phương tiện giao thông vượt trá»™i hÆ¡n cả ở Nam Phi, vì nó rẻ tiá»n, thuáºn tiện và nhanh chóng. Toa xe riêng mà Jamie đã đặt đóng để anh sá» dụng là má»™t toa xe hoả dà i trên hai mươi ba mét, và có bốn phòng ngá»§ đóng ván, có thể chứa mưá»i hai ngưá»i, má»™t phòng khách có thể sá» dụng như phòng là m việc, má»™t phòng ăn, má»™t phòng tắm, và má»™t cái bếp trang bị đầy đủ. Các phòng ngá»§ có giưá»ng đồng, đèn khà và những cá»a sổ rá»™ng.
“Tất cả hà nh khách ở đâu, hở bố?†Thằng bé há»i.
Jamie cưá»i to, “Chúng ta là tất cả hà nh khách rồi. Äây là chiếc tà u hoả cá»§a riêng chúng ta, con ạâ€.
Bé Jamie nhìn qua khung cá»a sổ hầu như suốt chặng đưá»ng, ngạc nhiên trước những khoảng đất vô táºn chạy vun vút ngang qua trước mặt.
“Äây là đất cá»§a Chúaâ€, cha nó nói, “Ngưá»i đã rải đầy ra ở đó các thứ khoáng sản quý giá cho chúng ta. Tất cả những thứ ấy Ä‘á»u nằm trong lòng đất, chỠđợi được phát hiện ra. Những gì đã tìm được cho đến nay chỉ má»›i là bước đầu thôi, Jamie ạâ€.
Khi đến Cape Town, bé Jamie khiếp hãi trước những đám đông và toà nhà đồ sá»™. Jamie dắt con Ä‘i thăm Công ty Chuyên chở ÄÆ°á»ng bể McGregor, rồi chỉ cho nó thấy hà ng chục chiếc tà u Ä‘ang bốc dỡ hà ng ở bến tà u. “Con có thấy các chiếc tà u kia không? Chúng thuá»™c vá» cha con mình đấyâ€.
Khi trở vá» Klipdrift, bé Jamie nói huyên thuyên vá» những gì nó đã trông thấy. “Bố là m chá»§ cả thà nh phố!†thằng bé kêu lên. “Chắc mẹ phải thÃch lắm. Lần sau mẹ sẽ thấyâ€.
Margaret kéo con và o lòng, nói, “Phải, con yêu quý ạâ€.
Jamie vắng nhà nhiá»u đêm. Margaret biết rằng anh Ä‘ang ở tại nhà bà Agnès. Nà ng có nghe nói anh đã mua má»™t ngôi nhà cho má»™t trong các cô gái ở đó để anh có thể thăm viếng cô ta má»™t cách riêng tư. Nà ng không có cách nà o biết được Ä‘iá»u đó có thá»±c hay không. Margaret chỉ biết rằng, dù cô ấy là ai, nà ng cÅ©ng muốn giết cô ta.
Äể giữ cho tâm trà nà ng được ôn hoà , là nh mạnh, Margaret tá»± buá»™c mình phải chú tâm đến những hoạt động trong thị trấn. Nà ng gây quỹ để xây dá»±ng má»™t ngôi nhà thá» má»›i, và khởi sá»± má»™t chương trình giúp đỡ gia đình cá»§a những ngưá»i thăm dò má» Ä‘ang trong cÆ¡n túng quẫn. Nà ng yêu cầu Jamie sá» dụng má»™t trong các toa xe cá»§a anh để chuyên chở miá»…n phà cho những ngưá»i Ä‘i tìm má» trở vá» Cape Town sau khi đã cạn hết tiá»n bạc và hi vá»ng.
“Bà yêu cầu tôi ném tiá»n qua cá»a sổâ€, anh gầm lên. “Há» Ä‘i bá»™ đến đây thì cứ để há» Ä‘i bá»™ trở vá» như lúc má»›i đếnâ€.
“Há» không có Ä‘iá»u kiện để Ä‘i bá»™ nữaâ€, Margaret cãi lại. “Và nếu hỠở lại đây thì thị trấn sẽ nuôi ăn, nuôi mặc cho há»â€.
“Thôi được rồiâ€, Jamie cuối cùng cà u nhà u. “Nhưng đó là má»™t ý tưởng Ä‘iên rồ !â€.
“Cảm Æ¡n, anh Jamieâ€.
Anh nhìn theo Margaret bước ra khá»i văn phòng, và bất đắc dÄ© anh phải cảm thấy má»™t chút hãnh diện nà o đó vá» nà ng. Vá»›i má»™t kẻ nà o đó, hẳn nà ng sẽ là má»™t ngưá»i vợ rất tốt, Jamie nghÄ© thầm.
Tên ngưá»i đà n bà mà Jamie đã cho ở tại ngôi nhà riêng ấy là Maggie, má»™t cô gái Ä‘iếm xinh đẹp đã có lần ngồi bên cạnh Margaret và o buổi tặng quà cho đứa bé má»›i sinh. Tháºt là mỉa mai, Jamie nghÄ© thầm trong bụng, cô gái ấy lại mang cùng tên vá»›i vợ anh (3). Hai ngưá»i chẳng có gì giống nhau cả. Cô Maggie nà y là má»™t cô gái tóc hoe, hai mươi mốt tuổi, vá»›i khuôn mặt khoẻ mạnh và thân hình nảy nở – má»™t con cá»p cái lúc ân ái. Jamie đã trả cho bà Agnès rất háºu hÄ©nh để lấy cô gái nà y, và đã trả cho Maggie má»™t số tiá»n trợ cấp rá»™ng rãi. Jamie rất kÃn đáo khi anh đến thăm ngôi nhà nhỠấy. Những cuá»™c viếng thăm nà y hầu như luôn luôn và o ban đêm, và như váºy, anh tin chắc rằng không bị ai dòm ngó. Tháºt ra, có rất nhiá»u ngưá»i dòm ngó anh, nhưng không má»™t ai dám bà n tán vá» chuyện ấy. Äây là thị trấn cá»§a McGregor, nên anh có quyá»n là m bất cứ thứ gì anh muốn.
Và o má»™t buổi tối đặc biệt hôm ấy, Jamie không thấy vui thú gì lắm. Anh đã Ä‘i đến nÆ¡i nà y, trong lòng hà há»ng, nhưng Maggie lại ở trong má»™t tâm trạng cáu kỉnh. Nà ng nằm dà i trên chiếc giưá»ng lá»›n, trong chiếc áo choà ng mà u hồng hở hang, “Tôi chán cái cảnh bị nhốt trong cái nhà khốn kiếp nà y rồiâ€, nà ng nói. “Như thể tôi là má»™t tên nô lệ hà y má»™t cái gì đó. Ãt nhất ở nhà bà Agnès, lúc nà o cÅ©ng có má»™t cái gì đó thay đổi. Tại sao má»—i khi Ä‘i nÆ¡i nà y nÆ¡i kia anh lại không cho tôi Ä‘i theo?â€
“Anh đã giải thÃch vá»›i em rồi mà , Maggie. Anh không thể…â€.
Nà ng chổm dáºy khá»i giưá»ng, đứng trước mặt anh ra vẻ thách thức, chiếc áo choà ng mở tung ra. “Äồ phân ngá»±a! Anh Ä‘em con trai anh Ä‘i khắp má»i nÆ¡i. Tôi không được bằng con trai anh hay sao?â€
“Khôngâ€, Jamie nói vá»›i má»™t vẻ bình tÄ©nh sợ. “Cô không thể bằng con trai tôi đượcâ€. Anh bước đến quầy rượu, rót má»™t ly rượu mạnh cho mình. Äây là ly thứ tư – anh uống nhiá»u hÆ¡n thưá»ng lệ.
“Tôi không ra cái quái gì đối vá»›i anh cảâ€, Maggie hét lên. “Tôi chỉ là má»™t miếng mông Ä‘Ãt mà thôiâ€. Nà ng ngả đầu ra phÃa sau, cưá»i chế nhạo, “Äúng là má»™t anh chà ng “Scotchman†vÄ© đại và đạo đức !â€.
“Scot – chứ không phải là “Scotchman†(4)â€.
“Vì Chúa, tôi xin anh đừng chỉ trÃch tôi nữa. Tất cả những gì tôi là m Ä‘á»u chẳng hay há»›m gì cả. Thế anh tưởng anh là cái quái gì? Là bố cá»§a tôi hảâ€.
Jamie nghe thế đã quá đủ rồi. “Cô có thể trở vá» vá»›i bà Agnès sáng mai. Tôi sẽ báo cho bà ấy biết rằng cô sẽ trở vỠđóâ€. Anh nhặt lấy mÅ©, bước ra khá»i cá»a.
“Anh không thể dứt bá» tôi như váºy được, đồ chó đẻâ€. Nà ng Ä‘i theo anh, Ä‘iên cuồng, giáºn dữ.
Jamie dừng lại ở cá»a. “Tôi là m như thế tháºt đấyâ€. Nói xong, anh biến và o bóng tối.
Anh ngạc nhiên khi thấy mình bước Ä‘i loạng choạng. Trà óc anh rối mù. Có lẽ vì anh đã uống quá bốn ly rượu mạnh. Không hẳn thế. Anh nghÄ© đến thân hình trần truồng cá»§a Maggie trên giưá»ng đêm hôm ấy. Nà ng đã phô trương thân hình, đùa rỡn vá»›i anh, rồi co rụt lại. Nà ng đùa vá»›i anh, mÆ¡n trá»›n anh, đưa cái lưỡi má»m cá»§a nà ng lên khắp thân hình anh, là m cho ngưá»i anh sục sôi lên. Thế rồi nà ng bắt đầu chống lại anh, là m cho ngưá»i anh nóng rá»±c lên mà không được thoả mãn.
VỠđến nhà , anh Ä‘i ngang qua hà nh lang trước nhà , và khi sắp sá»a trở vá» phòng mình, anh Ä‘i ngang qua căn phòng đóng cá»a kÃn cá»§a Margaret. Ở đó có đèn chiếu sáng từ dưới cánh cá»a. Äá»™t nhiên Jamie tưởng tượng lúc ấy Margaret Ä‘ang nằm trên giưá»ng, mặc chiếc áo choà ng má»ng dÃnh, hay có lẽ không mặc gì cả. Anh nhá»› đến thân hình đầy đặn cá»§a nà ng quằn quại bên dưới anh dưới bóng cây bên bá» sông Orange. Hướng dẫn bởi chất rượu trong ngưá»i, anh mở cá»a phòng Maragret, rồi bước và o.
Nà ng Ä‘ang nằm Ä‘á»c sách bên cạnh ngá»n đèn dầu. Nà ng ngẩng mặt lên, tá» vẻ ngạc nhiên. “Jamie… có chuyện gì không hay chăng?â€.
“Không hay vì tôi muốn đến thăm bà vợ của tôi một chút hay sao?†Tiếng nói của anh lắp bắp.
Nà ng mặc má»™t chiếc áo má»ng dÃnh, lá»™ rõ thân hình bên dưới tấm vải trong suốt. Lạy Chúa, nà ng có má»™t thân hình đẹp tuyệt trần. Anh bắt đầu cởi quần áo ra.
Margaret nhẩy chồm ra khá»i giưá»ng, cặp mắt mở to. “Anh định là m cái gì váºy?â€.
Jamie đá cánh cá»a cho nó sáºp lại sau lưng, rồi bước đến gần nà ng. Chỉ trong chốc lát, anh váºt ngã nà ng xuống giưá»ng, rồi nằm xuống bên cạnh. “Lạy Chúa, anh muốn… em, Maggie ạâ€.
Trong lúc mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng vì men rượu, anh không biết anh Ä‘ang muốn cô Maggie nà o. Nà ng đã giãy giụa dữ dá»™i. Phải, đây là con mèo rừng bé nhá» cá»§a anh. Anh cưá»i ha hả khi anh đã chế ngá»± được các cánh tay và chân nà ng Ä‘áºp lên ngưá»i anh túi bụi. Nhưng rồi đột nhiên nà ng chịu nhượng bá»™, kéo anh lại gần và nói, “Ôi, anh yêu quý, anh Jamie yêu quý cá»§a em. Em Ä‘ang rất cần có anhâ€. Trong lúc ấy, Jamie thầm nghÄ©. “Lẽ ra anh không nên đối xá» tệ bạc vá»›i em như thế. Äến sáng mai, anh sẽ nói cho em biết rằng em không phải trở vá» nhà bà Agnès nữa đâuâ€.
Khi Margaret thức dáºy và o sáng hôm sau, nà ng thấy mình Ä‘ang nằm má»™t mình trên giưá»ng. Nà ng vẫn còn cảm thấy thân hình khoẻ mạnh cá»§a Jamie bên trong ngưá»i nà ng, và nghe anh nói. “Lạy Chúa, anh muốn… emâ€, rồi nà ng thấy trong lòng trà n ngáºp má»™t niá»m vui sướng cuồng loạn và tháºt hoà n toà n. Nà ng vẫn xá» sá»± đúng từ trước đến nay. Nà ng yêu chà ng tháºt sá»±. Bao nhiêu lâu chỠđợi, bao nhiêu ná»—i Ä‘au khổ, cô đơn và nhục nhã, thế nhưng tất cả Ä‘á»u không vô Ãch.
Trong suốt thá»i gian còn lại cá»§a ngà y hôm ấy, Margaret sống trong má»™t trạng thái sung sướng, mê ly. Nà ng tắm rá»a, gá»™i đầu, thay đổi ý định đến hà ng chục lần chiếc áo nà ng nên mặc để có thể là m vui lòng Jamie nhất. Nà ng Ä‘uổi ngưá»i nấu ăn Ä‘i nÆ¡i khác để nà ng có thể tá»± tay chuẩn bị những món ăn Jamie ưa thÃch. Nà ng xếp đặt lại bà n ăn không biết bao nhiêu lần má»›i hà i lòng được vá» các ngá»n nến và hoa bà y biện trên đó. Nà ng muốn rằng buổi tối hôm ấy tháºt hoà n hảo.
Jamie không vá» nhà ăn cÆ¡m, cÅ©ng không vá» nhà ngá»§ suốt đêm hôm ấy. Margaret ngồi trong thư phòng chỠđợi anh cho đến ba giá» sáng, rồi Ä‘i và o giưá»ng má»™t mình.
Khi Jamie trở vá» nhà và o tối hôm sau, anh gáºt đầu lịch sá»± chà o Margaret, rồi bước thẳng đến phòng con trai. Margaret đứng nhìn theo anh, sững sá», choáng váng, rồi cháºm rãi quay lại nhìn mình trong tấm gương soi. Tấm gương soi ấy bảo vá»›i nà ng rằng chưa bao giá» nà ng trông xinh đẹp như thế, nhưng khi nhìn gần hÆ¡n nữa, nà ng không thể nà o nháºn ra được đôi mắt. Äó là những con mắt cá»§a má»™t kẻ xa lạ.
Chú thÃch:
(1) uitlander: Bá»n ngưá»i nước ngoà i.
(2) Canopus: ngôi sao sáng nhất trên bầu trá»i phương Nam, trong chòm sao Argo.
(3) Maggie là tên gá»i tắt thân máºt cá»§a Margaret, trong tiếng Anh.
(4) Scot: ngưá»i dân xứ Tô cách lan (Scotland). Scotchmand: cÅ©ng là ngưá»i dân Tô cách lan, nhưng thưá»ng khi được dùng vá»›i ý lăng nhục.
Last edited by khungcodangcap; 23-10-2008 at 11:17 AM.
|

16-04-2008, 09:22 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 10
“Tôi có tin mừng cần báo cho bà biết, bà McGregor ạâ€, Bác sÄ© Teeger nói, nét mặt rạng rỡ. “Bà sắp có conâ€.
Margaret sá»ng sốt khi nghe câu nói ấy cá»§a ông bác sÄ©, không biết mình nên cưá»i hay nên khóc. “Tin mừng à ?â€. ÄÆ°a má»™t đứa trẻ khác nữa và o trong má»™t cuá»™c hôn nhân không có tình yêu là má»™t Ä‘iá»u không thể được. Margaret không còn có thể chịu đựng má»™t sá»± nhục nhã như váºy. Nà ng phải tìm ra má»™t phương cách nà o giải quyết. Trong khi suy nghÄ© Ä‘iá»u nà y, nà ng bá»—ng cảm thấy cÆ¡n buồn nôn dâng lên rạo rá»±c, mồ hôi toát ra như tắm.
Bác sÄ© Teeger nói, “Buồn nôn hả?â€
“Vâng, hÆ¡i má»™t chútâ€.
Ông đưa cho nà ng Ãt viên thuốc. “Uống mấy viên nà y, sẽ đỡ nhiá»u. Sức khoẻ cá»§a bà tốt lắm, bà McGregor ạ. Không có gì phải lo cả. Bà chạy Ä‘i báo tin mừng nà y cho ông nhà biết Ä‘iâ€.
“Vângâ€, nà ng nói vá»›i vẻ chán nản. “Tôi sẽ là m việc ấyâ€.
Jamie và nà ng Ä‘ang ngồi ở bà n ăn, bá»—ng nà ng nói, “Em Ä‘i khám bác sÄ© sáng nay. Ông ấy nói em sắp có conâ€.
Không má»™t lá»i nà o, Jamie quăng chiếc khăn ăn xuống bà n, đứng dáºy khá»i chiếc ghế, rồi đùng đùng Ä‘i ra khá»i phòng. Äó là lúc Margaret nháºn ra được rằng nà ng có thể thù ghét Jamie cÅ©ng sâu Ä‘áºm như nà ng yêu chà ng.
Thá»i kỳ mang thai tháºt là khó khăn, cá»±c nhá»c. Margaret thưá»ng nằm trên giưá»ng, mệt má»i và yếu á»›t. Nà ng nằm ở đó giá» nà y qua giá» khác, tưởng tượng, hình dung Jamie đứng ở chân nà ng, Ä‘ang xin nà ng tha thứ, rồi ân ái cuồng nhiệt vá»›i nà ng lần nữa. Nhưng đó chỉ là tưởng tượng mà thôi. Sá»± thá»±c nà ng đã bị sa và o má»™t cái bẫy. Nà ng không có nÆ¡i nà o để Ä‘i tá»›i cả, và dù cho nà ng có thể rá»i nÆ¡i nà y được, Jamie cÅ©ng sẽ không bao giá» cho phép nà ng mang theo đứa con trai.
Bé Jamie bây giá» lên bảy rồi. Nó là má»™t bé trai khoẻ mạnh, xinh đẹp, trà óc lanh lẹn và vui tÃnh. Nó gần gÅ©i vá»›i mẹ nó nhiá»u hÆ¡n, như thể nó đã ý thức được, bằng má»™t cách nà o đó, ná»—i khổ sở cá»§a nà ng. Nó là m những món quà tặng nhỠở trưá»ng há»c rồi Ä‘em vá» cho mẹ nó. Má»—i lần như váºy, Margaret tá»§m tỉm cưá»i và cảm Æ¡n nó, cố gắng là m ra bá»™ mặt vui vẻ. Khi bé Jamie há»i tại sao bố thưá»ng vắng nhà và o buổi tối và không bao giỠđưa mẹ nó Ä‘i chÆ¡i thì Margaret trả lá»i, “Bố là má»™t ngưá»i quan trá»ng, Jamie ạ. Bố là m những việc quan trá»ng nên rất báºn.â€
Những gì xảy ra giữa bố nó và mình là vấn đỠriêng cá»§a mình. Margaret nghÄ© thầm, “cho nên mình không nên để bé Jamie ghét bố nó vì chuyện ấy.â€
Việc Margaret mang bầu cà ng lúc cà ng trở nên dá»… thấy. Khi nà ng ra ngoà i phố, những ngưá»i quen biết vẫn hay chặn nà ng lại và nói, “Chắc không lâu nữa đâu, phải không bà McGregor? Tôi Ä‘oán lần nà y phải là má»™t đứa con trai xinh đẹp giống như bé Jamie. Ông nhà chắc là sung sướng lắm.â€
Nhưng sau lưng nà ng, há» nói “Tháºt là tá»™i nghiệp. Bà ấy trông xanh xao, tiá»u tuỵ quá. Chắc là bà ấy đã biết vá» con ** mà ông ấy xem như là nhân tình…â€.
Margaret cố gắng chuẩn bị cho bé Jamie tiếp nháºn sư ra Ä‘á»i cá»§a đứa em nó. “Con sắp có má»™t em trai hoặc má»™t em gái, con ạ. Lúc ấy con sẽ có em bé để chÆ¡i vá»›i con suốt ngà y. Như thế tháºt là thÃch, con nhỉ?â€
Jamie ôm mẹ hôn và nói: “Có nó bên cạnh, mẹ lại cà ng vui hÆ¡n, mẹ aâ€.
Nghe váºy, Margaret cố ngăn chặn những giá»t nước mắt Ä‘ang muốn ứa lên.
CÆ¡n Ä‘au đẻ bắt đầu lúc 4 giá» sáng. Bà Talley cho ngưá»i gá»i bà Hannah đến. Äứa bé ra Ä‘á»i và o đúng giữa trưa. Nó là má»™t đứa bé gái khoẻ mạnh, có cái miệng giống mẹ và cái cằm giống cha, tóc quăn và đen xung quanh khuôn mặt bé nhá». Margaret đặt tên cho nó là Kate. Äó là má»™t cái tên hay, nghe có vẻ khoẻ mạnh, Margaret nghÄ© thầm. Nó sẽ cần có sức mạnh. “Chúng ta Ä‘á»u cần như váºy cả. Mình phải đưa các con Ä‘i xa khá»i nÆ¡i nà y. Mình chưa biết bằng cách nà o, nhưng bắt buá»™c phải tìm raâ€.
David Blackwell nhảy xổ và o văn phòng cá»§a Jamie McGregor mà không gõ cá»a. Ngạc nhiên, Jamie ngước mắt nhìn lên. “Lại chuyện quái quá»· gì nữa?â€.
“Há» Ä‘ang nổi loạn ở Namibâ€.
Jamie đứng phắt dáºy. “Sao? Có chuyện gì xảy ra váºy?â€
“Má»™t đứa bé da Ä‘en bị bắt quả tang Ä‘ang ăn cắp má»™t viên kiêm cương. Nó xẻ má»™t cái lá»— ở dưới nách, rồi giấu viên kiêm cương trong đó. Äể cho nó má»™t bà i há»c, Hans Zimmerman đánh nó bằng roi trước mặt những công nhân khác. Äứa bé ấy chết. Nó chỉ má»›i mưá»i hai tuổiâ€.
Mặt Jamie lá»™ vẻ tức giáºn. “Lạy chúa Jesus! Tôi đã ra lệnh ngưng việc đánh Ä‘áºp ở tất cả các khu má» rồi mà â€.
“Tôi đã cảnh cáo Zimmerman vá» chuyện ấyâ€.
“Äuổi thằng chó đẻ ấy Ä‘iâ€.
“Chúng tôi không tìm ra hắnâ€.
“Tại sao?â€
“Những ngưá»i da Ä‘en đã giữ hắn lại. Hoà n cảnh bây giá» không còn kiểm soát được nữaâ€.
Jamie chụp lấy chiếc mÅ©, “Anh ở lại đây, trông nom má»i việc cho đến lúc tôi trở vá»â€.
“Tôi nghÄ© ông đến đó không được an toà n đâu, ông McGregor ạ. Ngưá»i dân bản xứ bị Zimmerman giết thuá»™c bá»™ tá»™c Barolong. Há» không tha thứ và không bao giá» quên. Tôi có thể…â€
Nhưng Jamie đã bỠđi rồi.
Khi Jamie còn cách xa má» kim cương mưá»i dặm, anh có thể trông thấy khói bốc lên. Tất cả những căn chòi ở Namib đã biến thà nh những ngá»n Ä‘uốc. LÅ© Ä‘iên khốn kiếp! Chúng nó đốt cả nhà cá»§a chúng. Khi chiếc xe ngá»±a cá»§a anh tiến lại gần hÆ¡n, anh nghe những tiếng súng nổ và tiếng ngưá»i la hét. Giữa đám đông lá»™n xá»™n, bá»n cảnh sát mặc đồng phục bắn và o các ngưá»i da Ä‘en và da mà u Ä‘ang cố gắng má»™t cách tuyệt vá»ng để trốn thoát. Ngưá»i da trắng Ãt hÆ¡n, má»™t chống chá»i vá»›i mưá»i, nhưng há» có vÅ© khÃ.
Vừa trông thấy Jamie McGregor, viên cảnh sát trưởng, Bernard Sothey, hối hả chạy lại nói, “Thưa ông McGregor, ông đừng lo. Chúng tôi sẽ giết sạch lÅ© chó đẻ ấyâ€.
“Giết cái con khỉ!†Jamie hét lên. “Ra lệnh cho ngưá»i cá»§a ông ngừng bắn ngay Ä‘i!â€
“Sao? Nếu chúng tôi…â€.
“Hãy là m như tôi bảo!†Jamie đứng nhình, trong lòng giáºn sôi lên khi trông thấy má»™t ngưá»i đà n bà da Ä‘en ngã gục xuống dưới trà ng đạn như mưa rà o. “Bảo các ngưá»i cá»§a ông dừng lại ngayâ€.
“Xin tuân lệnhâ€, viên cảnh sát ra lệnh cho má»™t viên phụ tá, rồi ba phút sau, tiếng súng ngưng hẳn.
Xác chết nằm la liệt ở khắp nÆ¡i. “Nếu ông muốn nghe lá»i khuyên cá»§a tôiâ€, Sothey nói, “tôi sẽ…â€
“Tôi không cần lá»i khuyên cá»§a ông. Äem ngưá»i cầm đầu cá»§a há» lại đây cho tôiâ€.
Hai ngưá»i cảnh sát Ä‘em má»™t ngưá»i da Ä‘en còn trẻ đến nÆ¡i Jamie Ä‘ang đứng. Anh ta bị còng tay, ngưá»i đầy máu me nhưng không lá»™ vẻ gì là sợ hãi cả. Anh đứng cao và thẳng, mắt như nảy lá»a. Jamie nhá»› lại lá»i nói cá»§a Banda vá» lòng kiêu hãnh cá»§a ngưá»i Bantu: Isiko.
“Tôi là Jamie McGregorâ€.
Ngưá»i ấy nhổ phẹt xuống đất.
“Những gì vừa xảy ra không phải do tôi gây ra. Tôi sẽ Ä‘á»n bù cho các anhâ€.
“Ông hãy nói như váºy vá»›i các ngưá»i vợ goá cá»§a há»â€.
Jamie quay vá» phÃa Sothey. “Hans Zimmerman đâu rồi?â€
“Chúng tôi còn Ä‘ang tìm hắn, thưa ôngâ€.
Jamie thấy đôi mắt cá»§a ngưá»i da Ä‘en loé lên. Anh biết rằng ngưá»i ta sẽ không còn có thể tìm thấy Hans Zimmerman đâu nữa.
Anh nói vá»›i ngưá»i da Ä‘en, “Tôi sẽ đóng cá»a má» kim cương trong 3 ngà y. Tôi muốn anh nói chuyện vá»›i các bạn cá»§a anh. Hãy láºp má»™t danh sách những Ä‘iá»u than phiá»n cá»§a các anh để tôi xem xét. Tôi hứa sẽ hết sức công bằng. Tôi sẽ sá»a đổi tất cả những gì sai trái ở đây.â€
Ngưá»i da Ä‘en ấy nhìn anh, má»™t vẻ nghi ngá» thoáng hiện trên nét mặt.
“Sẽ có má»™t viên đốc công má»›i phụ trách ở đây, và điá»u kiện là m việc sẽ được cải thiện tá» tế. Nhưng tôi mong đợi các anh sẽ trở lại là m việc trong 3 ngà y nữaâ€.
Viên cảnh sát trưởng nói, vẻ chưa tin. “Ông muốn nói rằng ông sẽ thả hắn ra sao? Hắn giết má»™t số ngưá»i cá»§a tôiâ€.
“Sẽ có má»™t cuá»™c Ä‘iá»u tra đầy đủ và …â€.
Có tiếng vó ngá»±a phi vá» phÃa há». Jamie quay lại nhìn. Äó là David Blackwell. Sá»± xuất hiện bất ngá» cá»§a anh ta tại nÆ¡i nà y gieo má»™t mối lo sợ trong đầu óc Jamie.
David nhảy xuống ngá»±a. “Thưa ông McGregor, con trai ông bị mất tÃch rồiâ€.
Cả thế giới đột nhiên lạnh hẳn lại.
Ná»a dân số Klipdrift Ä‘á»u rá»i khá»i nhà , tham gia và o cuá»™c lùng kiếm. Há» Ä‘i khắp vùng thôn quê, sục sạo cống rãnh, mương, khe núi, nhưng không tìm thấy vết tÃch nà o cá»§a thằng bé.
Jamie giống như má»™t ngưá»i bị ma là m. Thằng bé Ä‘i lang thang ở má»™t nÆ¡i nà o đó. Chỉ thế thôi. Rồi nói sẽ trở vá» nhà .
Jamie Ä‘i và o buồng Margaret. Nà ng Ä‘ang nằm trên giưá»ng, cho đứa con nhá» bú.
“Có tin tức gì chưa?†nà ng há»i.
“Chưa, nhưng mà tôi sẽ tìm ra nóâ€. Anh nhìn đứa con gái nhá» má»™t lát, rồi quay lưng lại, bước ra ngoà i, không nói thêm má»™t lá»i nà o.
Bà Talley bước và o trong phòng, hai bà n tay xoắn lại trên chiếc tạp dá». “Äừng có lo, bà Margaret ạ, Jamie lá»›n rồi. Cáºu ấy biết tá»± lo cho mìnhâ€.
Mắt Margaret nhoà đi vì nước mắt, “Không ai nỡ là m hại bé Jamie, phải thế không? Äiá»u ấy là dÄ© nhiên rồiâ€.
Bà Talley với tay xuống, đỡ Kate từ tay Margaret.
“Bà hãy ngá»§ Ä‘i má»™t látâ€.
Bà bồng đứa bé và o phòng nuôi trẻ, đặt nó và o trong chiếc giưá»ng cÅ©i. Kate nhìn lên bà , chúm chÃm cưá»i.
“Cháu cÅ©ng nên ngá»§ Ä‘i má»™t lát, cháu nhỠạ. Rồi đây cuá»™c Ä‘á»i cháu cÅ©ng sẽ nhá»™n nhịp lắm đấyâ€.
Bà Talley bước ra khá»i phòng, đóng cánh cá»§a phÃa sau lưng.
Äến ná»a đêm, cá»a sổ phòng ngá»§ được mở ra khe khẽ, rồi má»™t ngưá»i trèo và o trong phòng. Ngưá»i ấy bước đến bên chiếc giưá»ng cÅ©i, ném má»™t chiếc má»n lên đầu đứa bé, rồi nhắc bổng nó lên trong cánh tay.
Banda bỠđi cũng nhanh chóng như khi anh vừa đến.
ChÃnh bà Talley là ngưá»i đầu tiên phát hiện ra rằng bé Kate đã mất tÃch. Thoạt nhiên bà tưởng rằng bà McGregor đã đến đây và o lúc ná»a đêm và bồng nó Ä‘i. Bà đến phòng Margaret và há»i, “Äứa bé đâu rồi?â€
Nhìn thấy nét mặt Margaret lúc ấy, bà biết ngay láºp tức chuyện gì đã xảy ra.
Má»™t ngà y nữa đã qua, nhưng vẫn chưa tìm thấy vết tÃch cá»§a bé Jamie. Jamie gần như ngã quỵ. Anh đến gần Blackwell và há»i, “Anh có nghÄ© rằng có chuyện gì không hay đã xảy ra vá»›i bé Jamie không?â€. Giá»ng anh hầu như không kiá»m chế nổi sá»± xúc động.
David cố thuyết phục, “Chắc chắn không có gì xảy ra, ông McGregor ạâ€.
Nhưng anh không chắc Ä‘iá»u ấy. Anh đã cảnh báo McGregor rằng ngưá»i Bantu không dá»… tha thứ, cÅ©ng không dể quên, và chÃnh má»™t ngưá»i Bantu đã bị giết má»™t cách tà n nhẫn. David chắc chắn má»™t Ä‘iá»u: nếu ngưá»i Bantu đã bắt cóc bé Jamie thì chắc chắn rằng thằng bé sẽ phải chịu má»™t cái chết khá»§ng khiếp, vì há» muốn mạng phải Ä‘á»n mạng.
Jamie trở vá» nhà và o lúc bình minh trong tình trạng kiệt quệ. Anh đã hướng dẫn má»™t toán ngưá»i tìm kiếm, gồm có dân thị trấn, ngưá»i Ä‘i đà o má», cảnh sát viên và lục soát tất cả má»i nÆ¡i để tìm thằng bé, nhưng không có kết quả.
David Ä‘ang chỠđợi thì Jamie bước và o phòng Ä‘á»c sách. David liá»n đứng dáºy nói, “Ông McGregor ạ, con gái ông vừa bị bắt cócâ€.
Jamie nhìn anh ta chằm chằm trong sá»± im lặng, nét mặt tái nhợt. Anh quay ngưá»i lại, bước và o phòng ngá»§.
Äã bốn mươi tám giỠđồng hồ rồi, anh không há» chợp mắt. Anh ngã xuống giưá»ng, hoà n toà n kiệt sức, rồi lăn ra ngá»§. Anh Ä‘ang ở dưới má»™t cây baobab (1) to lá»›n, và ở xa xa, ngang thảo nguyên không có vết chân ngưá»i, má»™t con sư tá» Ä‘ang tiến gần vá» phÃa anh. Bé Jamie vẫy tay gá»i anh. “Dáºy Ä‘i, bố, má»™t con sư tá» Ä‘ang đến kìa!â€. Con váºt bây giá» tiến lại phÃa há» nhanh hÆ¡n. Con trai anh lay ngưá»i anh mạnh hÆ¡n nữa. “Dáºy Ä‘i!†Jamie mở choà ng mắt ra. Banda Ä‘ang đứng nhìn xuống ngưá»i anh. Jamie định mở lá»i, nhưng Banda đã đặt tay lên miệng anh.
“Im!†Anh để cho Jamie ngồi dáºy.
“Con trai tôi đâu rồi?†Jamie há»i.
“Nó chết rồiâ€.
Căn phòng bắt đầu quay cuồng.
“Tôi rất ân háºn. Tôi đến trá»… quá không kịp ngăn há» lại. Ngưá»i cá»§a anh đã là m đổ máu ngưá»i Bantu. Äồng bà o tôi đòi há»i phải trả thùâ€.
Jamie vùi mặt và o hai bà n tay. “Ôi lạy chúa, bá»n chúng đã là m gì thằng bé ấy?â€
Giá»ng Banda đượm vẻ buồn sâu sắc. “HỠđể nó lại trong sa mạc. Tôi… tôi tìm ra xác cá»§a nó, rồi Ä‘em Ä‘i chônâ€.
“Ồ không thể thế được! Không thể như thế được!â€
“Tôi cÅ©ng đã cố cứu nó, Jamie ạâ€.
Jamie cháºm rãi gáºt đầu chấp nháºn Ä‘iá»u ấy. Rồi anh buồn bã há»i, “Thế con gái tôi thì sao?â€
“Tôi đã Ä‘em nó Ä‘i xa trước khi bá»n chúng đến đây để bắt nó. Rồi đây, nó sẽ trở lại phòng ngá»§ cá»§a nó, vẫn còn Ä‘ang ngá»§. Nó sẽ không bị há» hấn gì, nếu anh là m như anh đã hứaâ€.
Jamie ngước mắt nhìn lên. Mặt anh giống như má»™t chiếc mặt nạ thù háºn. “Tôi sẽ giữ lá»i hứa. Nhưng tôi muốn những kẻ nà o đã giết sẽ phải trả giáâ€.
Banda lặng lẽ nói: “Như váºy anh sẽ phải giết toà n thể bá»™ tá»™c cá»§a tôi, Jamie ạâ€.
Nói xong, Banda bỠđi.
Äó chỉ là má»™t cÆ¡n ác má»™ng, nhưng nà ng cố khép mắt lại tháºt chặt, bởi vì nà ng biết rằng nếu nà ng mở ra, cÆ¡n ác má»™ng sẽ trở thà nh hiện thá»±c, và hai đứa con cá»§a nà ng sẽ chết. Vì váºy, nà ng tá»± bà y ra má»™t trò chÆ¡i. Nà ng sẽ giữ cho mắt nà ng khép tháºt chặt, cho đến khi nà ng cảm thấy bà n tay bé nhá» cá»§a Jamie đặt lên tay nà ng nói: “Không há» gì đâu, mẹ ạ. Chúng con Ä‘ang ở đây. Chúng con Ä‘á»u an toà nâ€.
Nà ng đã nằm trên giưá»ng suốt ba ngà y, không nói chuyện vá»›i ai, không nhìn ai. Bác sÄ© Teeger đến, rồi lại Ä‘i, nhưng Margaret không há» biết. Äến ná»a đêm, Margaret Ä‘ang nằm trên giưá»ng, khép mắt lại, bá»—ng nà ng nghe má»™t tiếng rÆ¡i đánh sầm phát ra từ phòng cá»§a con trai. Nà ng mở mắt ra, lắng nghe. Lại thêm má»™t tiếng nữa. Bé Jamie đã trở vá»!
Margaret vá»™i vã rá»i khá»i giưá»ng, chạy dá»c hà nh lang đến cánh cá»a khép lại cá»§a phòng con nà ng. Qua cánh cá»a nà ng nghe những âm thanh lạ lùng như tiếng thú váºt. Tim nà ng Ä‘áºp cuồng loạn, nà ng đẩy cho cánh cá»a mở ra.
Chồng nà ng Ä‘ang nằm trên sà n nhà , mặt và thân hình méo mó co quắp. Má»™t mắt khép lại, còn mắt kia thì mở ra nhìn lên nà ng vá»›i vẻ quái dị. Anh như Ä‘ang cố gắng nói Ä‘iá»u gì, nhưng những lá»i lẽ phát ra nghe như tiếng ùng ục cá»§a má»™t con váºt.
Margaret thì thà o, “Ôi, Jamie, Jamieâ€.
Bác sÄ© Teeger nói, “Tôi e rằng tin nà y không hay lắm cho bà , bà McGregor ạ. Chồng bà bị má»™t cÆ¡n Ä‘au tim nặng. Chỉ có năm mươi phần trăm sống sót thôi. Nhưng nếu ông ấy sống được thì cÅ©ng giống như má»™t thá»±c váºt thôi. Tôi sẽ thu xếp để đưa ông ấy và o má»™t dưỡng đưá»ng tư để ngưá»i ta chăm sóc ông cho tá» tếâ€.
“Khôngâ€.
Ông bác sÄ© nhìn Margaret vá»›i vẻ ngạc nhiên. “Không cái gì?â€
“Không có bệnh viện nà o cả. Tôi muốn ông ấy ở đây vá»›i tôiâ€.
Ông bác sÄ© suy nghÄ© má»™t lát. “Thôi cÅ©ng được. Bà sẽ cần má»™t nữ y tá. Tôi sẽ thu xếp…â€.
“Tôi không cần Ä‘iá»u dưỡng viên, tôi sẽ tá»± tay chăm sóc cho Jamieâ€.
Bác sÄ© Teeger lắc đầu. “Không thể như thế được, bà McGregor ạ. Bà không hiểu những gì liên hệ đến chuyện nà y. Ông nhà không còn hoạt động như má»™t con ngưá»i nữa. Ông ấy hoà n toà n bị tê liệt, và sẽ mãi mãi như váºy cho đến lúc chếtâ€.
“Tôi sẽ săn sóc cho ông ấyâ€.
Lúc nà y, Jamie mới thực sự, và cuối cùng đã thuộc vỠnà ng.
Chú thÃch:
(1) baobab: má»™t loại cây cao và to ở Ấn Äá»™ và Phi Châu, có vá» rất dà y và sợi cá»§a nó được dùng để là m dây thừng.
Last edited by khungcodangcap; 23-10-2008 at 11:21 AM.
|
 |
|
| |