 |
|

16-04-2008, 09:23 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 11
Jamie Mc Gregor sống được đúng má»™t năm kể từ ngà y anh bắt đầu lâm bệnh, nhưng đó là thá»i gian hạnh phúc nhất trong cuá»™c Ä‘á»i cá»§a Margaret. Jamie hoà n toà n bất lá»±c. Anh không nói chuyện được, cÅ©ng không cỠđộng. Margaret săn sóc cho chồng, chăm chút từng nhu cầu cá»§a anh, ngà y cÅ©ng như đêm. Ban ngà y, nà ng đỡ anh ngồi dáºy trong chiếc xe đẩy trong phòng may vá, và trong khi nà ng Ä‘an những chiếc áo len, may những chiếc áo choà ng cho anh, nà ng nói chuyện vá»›i anh. Nà ng bà n luáºn vá» những vấn đỠnhá» nhặt trong nhà trong cá»a, mà anh chưa há» bao giỠđược nghe nói trước đó, rồi nà ng kể cho anh nghe vá» bé Kate đã tiến bá»™ ra sao. Äến đêm, nà ng bồng thân hình gầy như bá»™ xương cá»§a Jamie đến phòng ngá»§ cá»§a nà ng, nhẹ nhà ng đặt anh lên giưá»ng bên cạnh nà ng. Nà ng đắp chăn cho anh, rồi hai ngưá»i mở đầu cuá»™c nói chuyện lảm nhảm má»™t chiá»u cho đến khi Margaret bắt đầu thấy buồn ngá»§.
David Blackwell Ä‘iá»u hà nh má»i công việc cá»§a công ty Kruger-Brent. Thỉnh thoảng, David Ä‘em giấy tỠđến nhà để Margaret ký, và cảm thấy Ä‘au nhói trong lòng má»—i khi trông thấy tình trạng bất lá»±c cá»§a Jamie. Ta chịu Æ¡n ngưá»i nà y vá» tất cả má»i phương diện, David thầm nghÄ©.
“Anh đã chá»n ngưá»i rất khéo, Jamie ạ.†Margaret nói vá»›i chồng. “David là má»™t ngưá»i rất tốt†Nà ng đặt đồ thêu xuống, tá»§m tỉm cưá»i. “Anh ta là m cho em nhá»› lại anh xưa kia. Tất nhiên, chưa bao giá» có ngưòi nà o thông minh, tà i giá»i như anh, anh yêu quý ạ, và sẽ không bao giá» có má»™t ngưá»i như váºy nữa đâu. Anh trước kia là má»™t ngưá»i rất đẹp đẽ, mạnh khoẻ và tốt bụng. Anh không e ngại mÆ¡ tưởng những việc cao xa, thế nhưng bây giá», tất cả những giấc mÆ¡ cá»§a anh Ä‘á»u trở thà nh sá»± tháºt. công ty cá»§a ta má»—i ngà y mõi lá»›n mạnh. Nà ng nhặt đồ thêu lên, tiếp tục là m việc. “Bé Kate đã bắt đầu nói chuyện được rồi. Em chắc chắn rằng sáng nay nó đã biết kêu: “Mẹ!†được rồi…â€
Jamie được chống đỡ để ngồi dáºy trong chiếc xe đẩy, má»™t mắt nhìn chằm chằm vá» phÃa trước.
“Bé Kate có cặp mắt và cái miệng cá»§a anh. Lá»›n lên nó sẽ rất xinh đẹp.â€
Sáng hôm sau, khi Margaret thức dáºy, Jamie McGregor đã chết. Nà ng ôm anh trong vòng tay, áp sát và o ngưá»i mình.
“Anh hãy yên nghỉ, anh yêu quý. Hãy yên nghỉ. Em lúc nà o cÅ©ng yêu anh rất nhiá»u, Jamie ạ. Em hi vá»ng anh hiểu cho Ä‘iá»u ấy. VÄ©nh biệt anh, ngưá»i yêu thân thiết cá»§a riêng em.â€
Bây giá» nà ng sống cô đơn. Chồng và con trai nà ng đã rá»i bá» nà ng ròi. Chỉ còn có nà ng và đứa con gái. Margaret Ä‘i và o phòng đứa bé, nhìn xuống Kate Ä‘ang nằm ngá»§ trong chiếc giưá»ng cÅ©i. Katherine, Kate. Tên đấy là do chữ Hi Lạp có nghÄ©a là trong sáng, tinh khiết. Äó là má»™t cái tên dà nh cho các vị thánh, các nữ tu và các bà hoà ng.
Margaret nói tháºt to: “Con sẽ trở thà nh ngưá»i nà o trong các vị ấy, hở Kate?â€
Lúc ấy là và o thá»i kì bà nh trướng mạnh mẽ ở Nam Phi, nhưng cÅ©ng là má»™t thá»i kì đấu tranh kịch liệt. Cuá»™c tranh già nh vùng Transvaal vẫn dai dẳng giữa ngưá»i Boer và ngưá»i Anh, và cuối cùng nổ bùng ra. Ngà y thứ năm, 12 tháng 10 năm 1899, và o ngà y sinh nháºt thứ bảy cá»§a Kate, ngưá»i Anh tuyên chiến vá»›i ngưá»i Boer, và ba ngà y sau Tiểu bang Tá»± do Orange bị tấn công. David cố gắng thuyết phục Margaret rá»i Nam Phi, cùng vá»›i Kate, nhưng Margaret từ chối.
“Chồng tôi ở đâyâ€, nà ng nói.
David không còn có cách nà o thuyết phục được nà ng. Anh nói vá»›i Margaret: “Tôi sẽ gia nháºp nhóm ngưá»i Boer. Bà có thể lo toan má»i việc được không?â€
“Cố nhiên là đượcâ€, Margaret nói. “Tôi sẽ giữ cho công ty vẫn tiếp tục hoạt động.â€
Sáng hôm sau, David lên đưá»ng.
Ngưá»i Anh nghÄ© rằng há» sẽ chiến thắng dá»… dà ng và nhanh chóng. Äó chỉ là má»™t cuá»™c hà nh quân áp đảo mà thôi, vì váºy, há» Ä‘i và o cuá»™c chiến vá»›i tinh thần tin tưởng, vô tư và vui vẻ như má»™t ngà y nghỉ lá»…. Trong các trại lÃnh Hyde Park ở London, ngưá»i ta tổ chức má»™t bữa ăn tiá»…n chân binh sÄ©, vá»›i má»™t thá»±c đơn đặc biệt trên đó có vẽ má»™t ngưá»i lÃnh Anh giÆ¡ tay cao má»™t cái khay đựng thá»§ cấp cá»§a má»™t con lợn rừng. Các món ăn trên thá»±c đơn toà n những món được đặt tên bằng các vùng đất, thị trấn, thà nh phố Nam Phi: chẳng hạn, sò huyết Blue Points, thịt cừu Mafeking, cá»§ cải Transvaal, nước sốt Cape Town, phó mát Hà Lan, rượu Orange v.v…
Nhưng đến Nam Phi, ngưá»i Anh đã vấp phải má»™t ngạc nhiên lá»›n. Ngưá»i Boer ở trên lãnh thổ cá»§a há» nên há» rất cứng rắn và cương quyết. Cuá»™c chiến đấu đầu tiên diá»…n ra ở Mafeking, chỉ lá»›n hÆ¡n má»™t ngôi là ng má»™t chút, và đây cÅ©ng là lần đầu tiên há» nháºn thức được kẻ thù cá»§a há» như thế nà o. Nhiá»u đạo quân nữa được nhanh chóng chở từ nước Anh đến. Há» bao vây Kimberley, và chỉ sau má»™t cuá»™c chiến đấu hung dữ, đẫm máu, há» má»›i tiến chiếm được Ladysmith. Các đại pháo cá»§a ngưá»i Boer có tầm xa hÆ¡n các đại pháo cá»§a ngưá»i Anh, vì váºy ngưá»i ta phải gỡ các súng tầm xa trên các chiến hạm Anh, chuyển và o đất liá»n, và dùng các thuá»· thá»§ Ä‘iá»u khiển các khẩu súng lá»›n ấy ở cách xa các chiến thuyá»n cá»§a hỠđến hà ng trăm dặm.
Ở Klipdrift, Margaret hăm hở theo dõi tin tức cá»§a má»—i tráºn đánh. Nà ng và những ngưá»i xung quanh nà ng sống bằng các tin đồn; tâm trạng cá»§a há» thay đổi từ vui mừng đến thất vá»ng, tuy theo má»—i tin tức nháºn được. Rồi má»™t buổi sáng ná», má»™t nhân viên cá»§a Margaret chạy xá»™c và o văn phòng nà ng và nói, “Tôi vừa nghe tin quân Anh Ä‘ang tiến vá» phÃa Klipdrift. Há» sẽ giết tất cả chúng taâ€
“Vô lý! Há» không dám đụng đến chúng ta đâu.â€
Năm giỠđồng hồ sau đó, Margaret McGregor đã trở thà nh một tù nhân chiến tranh.
Margaret ôm Kate được đến Paardeberg, má»™t trong hà ng trăm trại tù binh đã má»c lên khắp Nam Phi. Tù nhân được nhốt trong những vùng đất rá»™ng lá»›n có dây kẽm gai bao bá»c xung quanh và do lÃnh Anh võ trang canh giữ. Äiá»u kiện ăn ở tại đó tháºt tệ hại.
Margaret ôm Kate và o lòng và nói, “Äừng có lo, con ạ. Sẽ không có chuyện gì xảy ra vá»›i chúng ta đâu.â€
Nhưng không má»™t ai tin Ä‘iá»u đó. Má»—i ngà y lại ghi nháºn thêm nhiá»u chuyện kinh khá»§ng. Há» trông thấy những ngưá»i xung quanh chết, đông hà ng chục, hà ng trăm, rồi đến hà ng nghìn ngưá»i. Không có bác sÄ©, thuốc men cho những ngưá»i bị thương, lương thá»±c thì hiếm hoi. CÆ¡n ác má»™ng ấy vẫn cứ tiếp diá»…n thưá»ng trá»±c trong hầu hết ba năm Ä‘au khổ ấy. Tệ hại nhất là cảm giác hoà n toà n bất lá»±c. Margaret và Kate hoà n toà n phó mặc số pháºn cho những bữa cÆ¡m, nÆ¡i trú ẩn và cả đới sống cá»§a há» nữa. Kate sống trong sá»± kinh hãi. Cô nhìn thấy trẻ xung quanh bị chết, và lo sợ rằng cô sẽ là kẻ kế tiếp. Cô bất lá»±c, không giúp đỡ gì được cho mẹ và cho bản thân, đó là má»™t bà i há»c mà cô sẽ không bao giá» quên được. Quyá»n lá»±c. Giá như ta có sức mạnh, ta sẽ có thức ăn. Ta sẽ có thuốc. Ta có tá»± do. Cô nhìn thấy những kẻ xung quanh ốm rồi chết, rồi cô cân nhắc giữa quyá»n lá»±c và sá»± sống. Kate tá»± nhá»§, “Má»™t ngà y kia, ta sẽ có quyá»n lá»±c. Không má»™t ai có thể là m như thế nà y đối vá»›i ta nữa đâu.â€
Những tráºn chiến dữ dá»™i vẫn tiếp diá»…n – ở Belmont, Graspan, Stormberg và Spiocnkop – nhưng cuối cùng, những ngưá»i Boer anh dÅ©ng đã chứng tá» há» không phải là những địch thá»§ cân xứng cá»§a đế quốc Anh mạnh mẽ. Và o năm 1902, sau gần ba năm chiến tranh, đẫm máu, ngưá»i Boer đầu hà ng. Năm mươi lăm ngà n ngưá»i Boer chiến đấu, và ba mươi bốn ngà n binh lÃnh, đà n bà , trẻ con cá»§a hỠđã chết. Nhưng Ä‘iá»u đã khiến cho những kẻ sống sót cảm thấy cay đắng sâu sắc, ấy là khi há» biết rằng hai mưá»i tám ngà n ngưá»i trong số đó đã chết trong các trại táºp trung cá»§a ngưá»i Anh.
Và o ngà y các cánh cổng cá»§a trại giam được mở tung ra, Margaret và Kate trở lại Klipdrift. Ãt tuần lá»… sau, và o má»™t ngà y chá»§ nháºt yên tÄ©nh, David Blackwell đến thăm há». Chiến tranh khiến cho anh trở nên già dặn hÆ¡n, nhưng anh vẫn là anh chà ng David nghiêm trang, biết suy nghÄ© chÃn chắn, mà Margaret trước kia đã tin cáºy. David đã trải qua ba năm kinh khá»§ng ấy trong chiến đấu, và luôn luôn lo lắng không biết Margaret và Kate còn sống hay đã chết. Khi trông thấy hỠđược an toà n, anh cảm thấy má»™t ná»—i vui mừng trà n ngáºp.
“Tôi ước ao là m sao có thể che chở được cho bà và cô Kate.†David nói với Margaret.
“Tất cả chuyện ấy thuá»™c vá» quá khứ rồi, David ạ. Chúng ta chỉ nên nghÄ© đến tương lai mà thôi.â€
Và tương lai ấy là công ty Kruger-Brent.
Äối vá»›i thế giá»›i, năm 1900 là má»™t bảng đá còn trinh bạch trên đó lịch sá» sẽ được viết ra, má»™t thá»i đại má»›i hứa hẹn thanh bình và hi vá»ng không bá» bến cho má»i ngưá»i. Má»™t thế ká»· má»›i bắt đầu, Ä‘em lại những phát minh kì diệu là m thay đổi Ä‘á»i sống trên toà n cầu. Máy hÆ¡i nước, xe tá»± động chạy bằng Ä‘iện được thay thế bởi máy nổ. Có tà u ngầm và máy bay. Dân số thế giá»›i bùng nổ đạt đến con số má»™t tỉ rưỡi ngưá»i. Äó là thá»i kì tăng trưởng và bà nh trướng, và trong sáu năm kế tiếp đó, Margaret và David đã táºn dụng được tất cả má»i cÆ¡ há»™i là m ăn tốt đẹp.
Trong những năm ấy, Kate lá»›n lên, hầu như không có ai trông nom. Mẹ nà ng quá báºn bịu vá»›i công việc Ä‘iá»u hà nh công ty cùng vá»›i David nên không chú ý được nhiá»u đến Kate. Cô là má»™t đứa trẻ ngang tà ng, cứng cổ, ngoan cố, khó bảo. Má»™t bữa trưa ná», khi Margaret trở vá» nhà sau má»™t buổi há»p công việc, nà ng thấy cô con gái mưá»i bốn tuổi Ä‘ang lăn lá»™n trong sân đầy bùn, đấm đá vá»›i hai đứa con trai. Margaret trố mắt nhìn con, kinh hãi, khó tin.
“Chết tháºt!â€, nà ng nói thì thầm trong miệng, “Äó là đứa con gái má»™t ngà y kia sẽ Ä‘iá»u khiển cả Công ty Hữu hạn Kruger-Brent. Cầu chúa phù há»™ cho tất cả chúng tôi!â€
Last edited by khungcodangcap; 23-10-2008 at 11:27 AM.
|

16-04-2008, 09:24 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 12
Má»™t đêm mùa hè nóng ná»±c và o năm 1914, Kate McGregor Ä‘ang ngồi là m việc má»™t mình trong văn phòng tại toà nhà trụ sở chÃnh cá»§a Công ty Hữu hạn Kruger-Brent, bá»—ng nghe có tiếng xe hÆ¡i tiến lại gần. Nà ng đặt táºp hồ sÆ¡ Ä‘ang xem giở xuống, bước đến cá»a sổ, nhìn ra ngoà i. Hai chiếc xe cảnh sát và má»™t chiếc xe tuần tra đã dừng lại trước toà nhà . Kate đứng nhìn, nhăn mặt lại, trong khi sáu ngưá»i cảnh sát mặc đồng phục nhảy ra khá»i xe, vá»™i vã chặn các cổng ra và o toà nhà . Lúc ấy đã khuya, đưá»ng phố vắng tanh. Kate bắt gặp hình ảnh cá»§a mình phản chiếu lá» má» trên kÃnh cá»a. Nà ng là má»™t phụ nữ xinh đẹp vá»›i cặp mắt xám nhạt cá»§a cha và hình dáng đầy đặn cá»§a mẹ.
Có tiếng gõ trên cánh cá»a văn phòng. Kate gá»i to: “Cứ và o.â€
Cánh cá»a mở ra, hai ngưá»i mặc đồng phục bước và o. Má»™t ngưá»i Ä‘eo huy hiệu chức vụ thanh tra cảnh sát.
“Chuyện gì xảy ra thế?â€. Kate há»i.
“ Tôi xin lá»—i đã quấy rầy cô và o giá» nà y, cô McGregor. Tôi là Thanh tra Cominsky.â€
“Có vấn đỠgì váºy, ông Thanh tra?â€
“Chúng tôi nháºn được báo cáo cho biết có má»™t tên giết ngưá»i vượt ngục vừa má»›i Ä‘i và o toà nhà nà y.â€
Vẻ kinh ngạc hiện rõ trên nét mặt Kate. “Và o toà nhà nà y?â€
“Thưa cô, vâng ạ. Hắn có vÅ© khà và rất nguy hiểm.â€
Kate nói vá»›i vẻ lo sợ: “Váºy tôi rất cảm Æ¡n, ông Thanh tra ạ, nếu ông tìm ra được hắn và đưa hắn ra khá»i nÆ¡i nà y.â€
“Äó chÃnh là điá»u chúng tôi dá»± định là m đó. Cô McGregor ạ. Váºy cô có thấy hay nghe cái gì khả nghi không?â€
“Không. Nhưng tôi ở đây má»™t mình, và có rất nhiá»u nÆ¡i ngưá»i ta có thể ẩn nấp được. Tôi muốn ông cho ngưá»i các ông lục soát nÆ¡i nà y tháºt kÄ©.â€
“Chúng tôi sẽ khởi sá»± ngay bây giá».â€
Viên thanh tra quay lại, gá»i những ngưá»i Ä‘ang đứng trong hà nh lang, “Toả ra khắp nÆ¡i. Bắt đầu bằng hầm nhà , rồi soát đến táºn mái nhà .†Ông ta quay lại Kate, “Có phòng nà o khoá kÃn không?â€
“Chắc là khôngâ€, Kate nói, “Nhưng nếu có, tôi sẽ mở ra cho ông.â€
Thanh tra Cominsky trông thấy vẻ lo sợ rõ rệt ở nà ng, nhưng ông không thể trách gì được. Nà ng chắc hẳn còn cuống lên nữa nếu biết được rằng kẻ mà hỠđang tìm kiếm nguy hiểm đến như thế nà o. “Chúng tôi sẽ tìm ra hắn,†ông ta cố trấn an Kate.
Kate nhặt tá» báo cáo nà ng Ä‘ang Ä‘á»c giở, nhưng không thể nà o táºp trung được. Nà ng nghe tiếng cảnh sát sục sạo khắp toà nhà , từ phòng nà y đến phòng kia. Không biết há» có tìm ra hắn không nhỉ? Nà ng rùng mình.
Các cảnh sát viên di chuyển cháºm chạp, lục lá»i má»™t cách có phương pháp từng ngõ ngách từ hầm nhà lên đến mái nhà . Bốn mươi lăm phút sau, viên thanh tra Cominsky trở lại phòng giấy cá»§a Kate.
Nà ng nhìn và o mặt ông ta. “Ông không tìm ra hắn?â€
“Chưa, nhưng xin cô đừng lo…â€
“Tôi lo lắm, ông thanh tra ạ. Nếu có má»™t tên giết ngưá»i vượt ngục lẻn và o trong toà nhà nà y, tôi rất mong ông tìm ra hắn.â€
“Chắc chắn sẽ tìm được, thưa cô McGregor. Chúng tôi có chó săn.â€
Từ nÆ¡i hà nh lang, nà ng nghe có tiếng chó sá»§a, và má»™t lát sau, má»™t ngưá»i huấn luyện chó săn Ä‘i và o vá»›i hai con chó săn giống Äức to lá»›n buá»™c ở đầu sợi dây.
“Những con chó nà y đã lục lá»i khắp toà nhà , thưa ông. Chỉ còn văn phòng nà y là chưa lục soát thôi.â€
Viên thanh tra quay vá» phÃa Kate. “Cô có lúc nà o rá»i khá»i văn phòng nà y trong chừng má»™t giá» qua không?â€
“Có, tôi Ä‘i tìm Ãt giấy tá» trong phòng chứa hồ sÆ¡. Ông nghÄ© rằng hắn có thể…†Nà ng rùng mình. “Tôi muốn ông lục soát văn phòng nà y há»™ tôi.â€
Viên thanh tra ra hiệu lệnh. Ngưá»i huấn luyện thả chó ra khá»i sợi dây, ra lệnh, “Tìm Ä‘i!â€
Hai con chó như Ä‘iên cuồng. Chúng chạy đến má»™t cánh cá»a đóng kÃn sá»§a ầm Ä©.
“Ôi, Lạy Chúa!†Kate kêu lên. “Hắn ở trong đó!â€
Viên thanh tra rút súng ra. “Mở cánh cá»a ấy ra!†Ông ra lệnh.
Hai viên cảnh sát tiến đến cánh cá»a tá»§ ăn sâu và o tưá»ng, tay lăm lăm khẩu súng, rồi kéo cánh cá»a mở ra. Chiếc tá»§ trống rá»—ng. Má»™t con chó lại chạy đến má»™t cánh cá»a khác, cà o lên đó dữ dá»™i.
“Cá»a nà y dẫn đến đâu váºy?â€
“Äến má»™t phòng rá»a ráy.â€
Hai viên cảnh sát đứng thá»§ thế ở hai bên cánh cá»a, rồi giáºt mạnh nó ra. Không ai bên trong đó cả.
Viên huấn luyện chó có vẻ bối rối: “Những con chó nà y không bao giá» hà nh động như váºy trước đây.†Hai con chó chạy cuồng loạn quay căn phòng. “Chúng đã đánh hÆ¡i được rồi. Nhưng hắn ta ở đâu kia chứ?â€
Cả hai con chó chạy đến một ngăn kéo ở bà n viết của Kate và tiếp tục sủa.
“À, tôi hiểu ra rồi,†Kate cố cưá»i lên tháºt to. “Hắn ta ở trong ngăn kéo cá»§a tôi đấy.â€
Viên thanh tra Cominsky tá» vẻ bối rối, “Tôi xin lá»—i đã quấy rầy cô, thưa cô McGregor.†Rồi quay vá» phÃa viên huấn luyện, ông ta gắt lên, “Äem mấy con chó ra khá»i đây!â€
“Ông không bá» Ä‘i chứ?†Giá»ng Kate đượm vẻ lo ngại.
“Thưa cô McGregor, tôi có thể cam Ä‘oan vá»›i cô rằng cô hoà n toà n không gặp nguy hiểm gì cả. Ngưá»i cá»§a tôi đã lục lá»i từng ngõ ngách trong toà nhà nà y rồi. Tôi có thể đưa ra lá»i bảo đảm rằng tên ấy không có ở đây. Tôi e rằng đây chỉ là má»™t vụ báo động hão thôi. Tôi xin lá»—i cô.â€
Kate nuốt nước bá»t đánh á»±c má»™t cái. “Chắc ông cÅ©ng biết ông đã là m má»™t ngưá»i đà n bà phải lo sợ đến thế nà o và o buổi tối như thế nà y.â€
Kate đứng ở cá»a sổ nhìn ra, theo dõi cho đến khi chiếc xe hÆ¡i cuối cùng cá»§a cảnh sát đã Ä‘i ra. Khi hỠđã biến mất hút, nà ng mở ngăn kéo bà n viết, rút ra má»™t đôi già y vải đẫm máu. Nà ng mang nó xuống hà nh lang, đến má»™t cánh cá»a có ghi dòng chữ “Phòng riêng, chỉ dà nh cho nhân viên có thẩm quyá»nâ€, rồi nà ng Ä‘i và o. Căn phòng nà y trống trÆ¡n, chỉ có má»™t tá»§ sắt lá»›n, xây hẳn và o trong tưá»ng. Äó là hầm chứa kim cương cá»§a Công ty Kruger-Brent trước khi được chở xuống tà u. Kate quay các con số trên tá»§ sắt, rồi kéo cánh cá»a đồ sá»™ ra. Hà ng chục há»™p sắt bằng kim khà được gắn hẳn và o các cạnh cá»§a hầm, tất cả Ä‘á»u chứa đầy kim cương. Ở ngay giữa hầm nà y, có má»™t ngưá»i gần như bất tỉnh nằm ngay trên sà n. Äó là Banda.
Kate quỳ xuống bên cạnh anh. “Bá»n há» Ä‘i rồiâ€
Banda cháºm rãi mở mắt ra, cố mở má»™t nụ cưá»i yếu á»›t. “Nếu tôi có cách nà o ra khá»i cái hầm nà y, cô có biết tôi sẽ già u có đến như thế nà o không, cô Kate?â€
Kate đỡ Banda đứng dáºy. Anh nhăn mặt lại Ä‘au đớn khi nà ng sá» và o cánh tay anh. Nà ng đã băng bó cho anh, nhưng máu vẫn rỉ ra qua lá»›p vải.
“Bác có Ä‘i già y lấy được không?†ChÃnh nà ng đã cởi đôi già y ấy ra cho anh trước đó, và để đánh lạc hướng các chó săn mà nà ng biết thế nà o cÅ©ng được đưa đến đây, nà ng xá» chân và o đôi già y ấy và đi lòng vòng trong văn phòng, rồi Ä‘em giấu chúng trong ngăn kéo.
Bây giá», Kate nói, “Nà o, chúng ta phải rá»i ngay đây.â€
Banda lắc đầu nói, “Tôi sẽ Ä‘i má»™t mình. Nếu há» bắt gặp cô giúp đỡ cho tôi thì chắc chắn sẽ có lôi thôi to.â€
â€Cứ để má»™t mình tôi lo chuyện ấy.â€
Banda đưa mắt nhìn một vòng xung quanh hầm.
“Bác có cần Ä‘em theo má»™t it kim cương không? Xin bác cứ lấy tá»± nhiên.â€
Banda nhìn và o mặt Kate, và nháºn ra rằng cô đã nói nghiêm chỉnh. “Bố cô đã từng nói vá»›i tôi như váºy xưa kia.â€
Kate cưá»i ngượng nghịu, “Tôi biếtâ€
“Tôi không cần tiá»n. Tôi chỉ cần phải rá»i khá»i thị trấn nà y má»™t thá»i gian.â€
“Bác nghÄ© là m thế nà o ra khá»i Johannesburg được?â€
“Tôi sẽ tìm cách.â€
“Nghe đây nà y. Cảnh sát đã chặn tất cả các ngả đưá»ng. Má»i nÆ¡i ra và o thà nh phố Ä‘á»u bị canh gác. Má»™t mình bác không có cÆ¡ may nà o Ä‘i lá»t đâu.
Banda nói má»™t cách bướng bỉnh, “Cô đã giúp tôi quá nhiá»u rồi.†Anh đã xỠđược đôi già y và o chân. Hình dáng anh trông tháºt là tiá»u tuỵ. Anh đứng ở đấy, mặc chiếc áo sÆ¡ mi và áo vét rách rưới đẫm máu. Mặt anh đầy sẹo, tóc bạc, nhưng khi Kate nhìn anh, nà ng thấy anh vẫn là con ngưá»i cao lá»›n, đẹp đẽ giống như nà ng trông thấy anh lần đầu tiên, khi nà ng còn là má»™t đứa trẻ nhá».
“ Bác Banda ạ, nếu ngưá»i ta bắt được bác, há» sẽ giết bác đấy,†Kate lặng lẽ nói, “Bác sẽ Ä‘i vá»›i tôi.â€
Nà ng biết nà ng đã nói đúng vá» các nút chặn cá»§a cảnh sát. Má»i ngõ ra và o Johannesburg Ä‘á»u được canh gác kÄ© bởi các toán tuần tra cảnh sát. Việc tóm bắt Banda được coi là ưu tiên hà ng đầu và các nhà chức trách đã được lệnh Ä‘em anh ta vá», dù là sống hay chết. Các nhà ga xe hoả và đưá»ng xá cÅ©ng Ä‘á»u được canh chừng.
“Tôi hi vá»ng rằng cô có má»™t kế hoạch hay hÆ¡n là kế hoạch cá»§a bố cô xưa kia,†Banda nói. Giá»ng anh yếu hẳn. Kate tá»± há»i không biết anh đã mất bao nhiêu máu.
“Bác đừng nói chuyện nữa. Hãy dà nh sức khoẻ lại. Äể má»i thứ cho tôi lo liệu.†Giá»ng Kate có vẻ chắc chắn hÆ¡n sá»± tin tưởng cá»§a chÃnh nà ng. Mạng sống cá»§a Banda nằm trong tay nà ng, và nà ng không thể nà o chịu đựng được, nếu có chuyện gì xảy ra vá»›i Banda. Má»™t lần nữa, có lẽ đây là lần thứ má»™t trăm, nà ng ao ước rằng David đừng phải Ä‘i xa. Lúc nà y, nà ng sẽ phải giải quyết má»i thứ mà không có sá»± giúp đỡ cá»§a David.
“Tôi sẽ đánh xe vòng đến lối Ä‘i.†Kate nói. “Bác chá» tôi độ mưá»i phút rồi bác hãy Ä‘i ra ngoà i. Tôi sẽ để mở cánh cá»a sau cá»§a chiếc xe. Bác hãy lẻn và o xe, nằm ở dưới sà n. Sẽ có má»™t tấm má»n ở đó để bác phá»§ lên ngưá»i.â€
“Kate ạ, chúng nó lục lá»i má»i chiếc xe hÆ¡i rá»i thà nh phố.â€
“Chúng ta sẽ không Ä‘i bằng xe hÆ¡i, bác ạ. Sẽ có má»™t chuyến tà u hoả Ä‘i Cape Town và o lúc tám giá» sáng. Tôi sẽ ra lệnh cho nối toa xe riêng cá»§a tôi và o đó.â€
“Thế cô định đưa tôi ra khá»i nÆ¡i nà y bằng toa riêng cá»§a cô à ?â€
“Äúng váºy.â€
Banda cố nở má»™t nụ cưá»i. “Những ngưá»i trong há» McGregor cá»§a cô quả thá»±c chỉ thÃch những chuyện hồi há»™p, gay cấn!â€
Ba mươi phút sau, Kate lái xe đến bãi xe hoả. Banda nằm trên sà n xe ở ghế sau, nấp dưới má»™t tấm má»n. Há» không gặp rắc rối gì khi Ä‘i qua các nút chặn trong thà nh phố, nhưng khi chiếc xe hÆ¡i cá»§a Kate Ä‘i và o trong bãi Ä‘áºu xe hoả, bá»—ng có ánh đèn loé lên, Kate thấy rằng con đưá»ng đã bị ngăn chặn bởi nhiá»u cảnh sát viên. Má»™t dáng ngưá»i quen thuá»™c tiến đến gần chiếc xe hÆ¡i.
“Thanh tra Cominsky!â€
Ông ta có vẻ ngạc nhiên. “Cô McGregor, cô định là m gì ở đây?â€
Nà ng nhìn ông ta, nở má»™t nụ cưá»i rất nhanh, có vẻ lo sợ, “Chắc ông sẽ cho tôi là má»™t ngưá»i đà n bà ngá»› ngẩn, yếu Ä‘uối, ông thanh tra ạ, nhưng thú tháºt vá»›i ông, chuyện xảy ra vừa rồi ở văn phòng là m cho tôi sợ mất hồn vÃa. Tôi đã quyết định rá»i khá»i thà nh phố nà y cho đến khi nà o các ông bắt được tên giết ngưá»i các ông Ä‘ang lùng kiếm ấy. Thế các ông đã bắt được hắn chưa?â€
“Thưa cô, chưa ạ. Nhưng thế nà o rồi cÅ©ng bắt được. Tôi có linh cảm rằng hắn sẽ đến bãi xe hoả nà y. Hắn có chạy đằng trá»i cÅ©ng không thoát được.â€
“Tôi cÅ©ng hi vá»ng là như váºy.â€
“Cô định Ä‘i đâu?â€
“Toa xe riêng cá»§a tôi Ä‘ang Ä‘áºu ở đằng kia. Tôi sẽ dùng toa ấy để Ä‘i Cape Town.â€
“Cô có cần má»™t số ngưá»i cá»§a tôi Ä‘i theo há»™ tống không?â€
“Ồ, cảm Æ¡n ông thanh tra, nhưng Ä‘iá»u đó không cần thiết lắm. Bây giá» tôi cảm thấy nhẹ nhõm hÆ¡n nhiá»u vì biết có ông và các nhân viên cá»§a ông ở đây.â€
Năm phút sau, Kate và Banda đi và o chiếc toa xe an toà n. Nơi ấy tối đen như mực.
“Xin lỗi. Tôi không muốn đốt đèn lên.†Kate nói.
Nà ng đỡ Banda lên giưá»ng nằm. “Bác sẽ ở đây an toà n cho đến sáng mai. Khi chúng ta bắt đầu khởi hà nh, bác sẽ nấp trong phòng tắm rá»a.â€
Banda gáºt đầu, “Cám Æ¡n cô.â€
Kate kéo các tấm che ở cá»a sổ. “Bác có bác sÄ© nà o săn sóc bác khi chúng ta đến Cape Town hay không?â€
Banda ngước mặt lên há»i: “Chúng ta?â€
“Bác nghÄ© rằng tôi có thể để cho bác Ä‘i má»™t mình hay sao? Như váºy thì còn gì là vui thú nữa?â€
Banda ngả đầu vá» phÃa sau, cưá»i lá»›n, “Tháºt đúng là cha nà o con nấy!â€
Và o lúc bình minh vừa rạng, má»™t đầu xe hoả đến kéo toa xe riêng cá»§a Kate đến con đưá»ng ray chÃnh, ráp và o phÃa sau Ä‘oà n tà u sắp Ä‘i Cape Town. Toa xe lắc lư má»™t lát khi được ráp nối vá»›i Ä‘oà n tà u.
Äúng tám giá», chiếc tà u rá»i khá»i ga. Kate đã nhắn nhá»§ má»i ngưá»i rằng nà ng không muốn bị ai quấy rầy. Vết thương cá»§a Banda Ä‘ang chảy máu. Kate lo chăm sóc cho anh. Nà ng chưa có dịp há»i han Banda từ đêm hôm trước, khi Banda loạng choạng bước và o văn phòng nà ng trong tình trạng gần như chết. Bây giá» nà ng má»›i nói. “Bác Banda, bác hãy kể lại cho tôi nghe chuyện gì đã xảy ra.â€
Banda ngước mắt lên nhìn Kate và suy nghÄ©. Bắt đầu bằng chá»— nà o bây giá»? Là m sao mà giải thÃch cho Kate nghe vá» chuyện những ngưá»i Boer đã đẩy lui ngưá»i dân Bantu ra khá»i đất Ä‘ai tổ tiên cá»§a há»? Phải chăng má»i sá»± khởi đầu từ đấy? Hay là anh bắt đầu kể từ câu chuyện tên khổng lồ Oom Paul Kruger, Tổng thống Transvaal, đã từng nói trong bà i diá»…n văn Ä‘á»c tại Quốc Há»™i: “Chúng ta phải là chúa tể cá»§a bá»n da Ä‘en, và bắt dòng giống chúng nó phải thần phục chúng ta…†Hay là bắt đầu vá»›i câu chuyện vá» Cecil Rhodes, ngưá»i xây dá»±ng đế quốc vÄ© đại, đã từng đưa ra phương châm, “Phi châu là cá»§a ngưá»i da trắng?†Anh là m thế nà o tóm lược lịch sá» cá»§a dân tá»™c anh chỉ trong má»™t câu nói? Nhưng anh đã nghÄ© ra được má»™t cách. Banda nói, “Bá»n cảnh sát đã giết con trai tôi.â€
Câu chuyện lúc nà y bắt đầu tuôn ra. Ngưá»i con trai đầu cá»§a Banda, tên là Ntombenthle, Ä‘ang tham dá»± má»™t cuá»™c mÃt tinh chÃnh trị thì cảnh sát đến giải tán. Nhiá»u phát súng bắn ra, rồi cuá»™c nổi loạn bắt đầu. Ntombenthle bị bắt, rồi sáng hôm sau ngưá»i ta thấy anh bị treo cổ trong xà lim. “Chúng nó bảo rằng đó là má»™t vụ tá»± vẫn.†Banda kể. “Nhưng tôi biết rõ thằng con trai tôi. Äó là má»™t vụ ám sát.â€
“Lạy Chúa, anh ấy còn Ãt tuổi quá,†Kate thì thà o. Nà ng nhá»› lại những lúc chÆ¡i đùa, cưá»i cợt vá»›i nhau, Ntombenthle là má»™t đứa con trai xinh đẹp. “Tôi rất lấy là m tiếc, bác Banda, ạ. Rất lấy là m tiếc. Nhưng tại sao há» lại săn Ä‘uổi bác?â€
“Sau khi cúng nó giết thằng bé, tôi bắt đầu táºp hợp những ngá»i da Ä‘en lại. Tôi phải chống trả lại chúng nó, Kate ạ. Tôi không thể khoanh tay ngồi đó mà không là m gì cả. Bá»n cảnh sát gá»i tôi là kẻ thù quốc gia. Chúng bắt tôi vá» tá»™i ăn cướp mà tôi không há» có nhúng tay, rồi xá» tôi hai mưá»i năm tù. Bốn ngưá»i trong số chúng tôi vượt ngục. Má»™t tên lÃnh gác bị bắn chết, thế là chúng trút cả tá»™i lá»—i lên đầu tôi. Tôi chẳng bao giÆ¡ cầm khẩu súng trong Ä‘á»i tôi.â€
“Tôi tin bác,†Kate nói. “Việc đầu tiên tôi cần phải là m là đưa bác đến má»™t nÆ¡i an toà n.â€
“Tôi rất tiếc đã khiến cho cô dÃnh lÃu đến việc nà y.â€
“Bác không khiến cho tôi phải dÃnh lÃu việc gì cả. Bác là bạn cá»§a tôi mà .â€
Banda mỉm cưá»i. “Cô có biết ngưá»i da trắng đầu tiên đã gá»i tôi là bạn, đó là ai không? Bố cô đó.†Anh thở dà i. “Là m thế nà o mà cô lén đưa tôi ra khá»i tà u hoả ở Cape Town được?â€
“Chúng ta sẽ không Ä‘i Cape Town.â€
“Nhưng chÃnh cô đã nói là …â€
“Tôi là má»™t phụ nữ. Tôi có quyá»n thay đổi ý kiến.â€
Và o giữa đêm hôm ấy, khi chiếc tà u dừng lại ở ga Wercester, Kate thu xếp cho chiếc toa riêng cá»§a nà ng được tháo rá»i khá»i Ä‘oà n tà u và kéo đến má»™t đưá»ng ray bên cạnh. Khi thức dáºy và o buổi sáng, nà ng đã Ä‘i đến chiếc giưá»ng vải cá»§a Banda. Chiếc giưá»ng trống trÆ¡n. Banda đã bá» Ä‘i rồi. Anh đã từ chối không muốn cho nà ng phải liên luỵ. Kate lấy là m buồn vì chuyện nà y, nhưng nà ng tin chắc rằng Banda sẽ được an toà n. Bác ấy sẽ có nhiá»u bạn bè chăm nom cho bác. David sẽ lấy là m hãnh diện vá» mình, Kate nghÄ© thầm.
“Tôi không thể tin nổi vì sao cô có thể ngu xuẩn đến như váºy.†David gầm lên, khi Kate trở vá» nhà từ Johannesburg, và kể cho anh nghe má»i chuyện. “Không những cô gây nguy hại cho sá»± an toà n cá»§a bản thân cô, mà còn đặt công ty trong má»™t tình trạng nguy hiểm. Nếu cảnh sát bắt được Banda ở đây, cô có biết há» là m gì không?â€
Kate trả lá»i vá»›i vẻ thách thức: “Có chứ. Chúng nó sẽ giết bác ấy.â€
David vò đầu bứt tai. “Cô chẳng hiểu chút gì cả hay sao?â€
“Anh nói đúng đấy, tôi hiểu lắm chứ. Tôi hiểu rằng anh là con ngưá»i lạnh lùng, vô cảm xúc.†Mắt nà ng bừng lên giáºn dữ.
“Cô vẫn là má»™t đứa bé con thôi.â€
Nà ng giÆ¡ bà n tay lên định đánh anh, nhưng David đã kịp giữ lấy tay nà ng lại. “Kate, cô phải biết dằn cÆ¡n giáºn dữ cá»§a mình.â€
Những tiếng nói ấy dá»™i lại trong đầu óc Kate. “Kate, cô phải biết dằn cÆ¡n giáºn dữ cá»§a mình.â€
Äã khá lâu rồi, khi nà ng má»›i bốn tuổi, giữa lúc nà ng Ä‘ang đấm đá vá»›i má»™t đứa bé trai dám trêu chá»c nà ng, thì David xuất hiện, là m cho thằng bé ấy bá» chạy. Kate sắp sá»a Ä‘uổi theo hắn thì David chụp lấy nà ng. “Ngưng lại, Kate. Cô phải biết dằn lại cÆ¡n giáºn dữ cá»§a mình. Con gái không đấm đá như thế bao giá».â€
“Tôi không phải là con gái nhá»,†Kate gắt lên. “Thả tôi ra.†David đà nh phải thả nà ng ra.
Chiếc áo mà u hồng cá»§a nà ng dÃnh đầy bùn và rách rưới, má»™t bên má bị bầm.
“Äể tôi lau sạch cho cô trước khi mẹ cô bắt gặp,†David nói.
Kate nhìn theo thằng bé Ä‘ang chạy trốn vá»›i vẻ luyến tiếc. “Nếu như anh để mặc tôi thì tôi đã nện cho hắn má»™t tráºn nên thân rồi.â€
David nhìn xuống khuôn mặt bé nhá» hầm hầm, rồi cưá»i to lên. “Cô có thể là m như thế tháºt đấy.â€
Kate dịu Ä‘i, để mặc cho David bồng nà ng lên, đưa vá» nhà . Nà ng thÃch được bồng trong tay David.Anh là ngưá»i lá»›n duy nhất có thể cảm thông vá»›i nà ng. Má»—i khi anh trở lại thị trấn, anh thưá»ng chÆ¡i vá»›i nà ng. Và o những lúc rảnh rá»—i, Jamie McGregor đã từng kể cho David nghe vá» những cuá»™c phiêu lưu cá»§a anh vá»›i Banda, và bây giỠđây, David kể lại những câu chuyện ấy cho Kate. Nà ng nghe mà không biết chán.
“Anh hãy kể cho tôi nghe vá» chiếc bè mà bố tôi và Banda đã đóng Ä‘i.â€
Rồi David kể cho nà ng nghe.
“Anh kể cho tôi nghe vá» chuyện những con cá máºp Ä‘i. Kể cho tôi vá» sương mù ở bể, gá»i là “mis†ấy. Kể cho tôi nghe vá» cái ngà y mà …â€
Kate Ãt khi gặp được mẹ. Margaret qua báºn rá»™n vá» việc Ä‘iá»u hà nh các công việc cá»§a Công ty Kruger-Brent. Nà ng là m những việc ấy thay cho Jamie.
Margaret vẫn nói chuyện vá»›i Jamie má»—i đêm, y hệt như những năm trước khi chà ng qua Ä‘á»i. “David giúp đỡ cho mình rất đắc lá»±c, Jamie ạ. Rồi khi nà o Kate đứng ra Ä‘iá»u khiển Công ty, nó sẽ có David ở bên cạnh. Em không muốn là m anh phải lo lắng, nhưng thá»±c sá»± em không biết xá» trà như thế nà o vá»›i con bé ấy…â€
Kate là má»™t cô gái bướng bỉnh, ngoan cố, và quá quắt. Nà ng không chịu tuân theo lá»i mẹ dạy hay bà Talley. Nếu há» chá»n cho nà ng má»™t chiếc áo dà i nà o đó để mặc. Kate thưá»ng gạt nó sang má»™t bên, mặc chiếc áo khác. Nà ng cÅ©ng không chịu ăn uống đà ng hoà ng. Nà ng ăn những gì nà ng thÃch, bất cứ khi nà o nà ng muốn, mà không ai có thể hăm doạ hay dụ dá»— nà ng thay đổi ý kiến được. Khi nà o bắt buá»™c phải Ä‘i dá»± má»™t tiệc sinh nháºt nà o đó, nà ng tìm má»i cách để phá há»ng má»i dá»± tÃnh. Nà ng không có bạn gái, từ chối không chịu theo lá»›p há»c khiêu vÅ©. Thay và o đó, nà ng dùng thì giá» chÆ¡i bóng bầu dục vá»›i bá»n con trai. Khi Kate bắt đầu Ä‘i đến trưá»ng, nà ng đã nổi tiếng là tinh nghịch, đến ná»—i Margaret phải đến gặp bà hiệu trưởng má»—i tháng má»™t lần để xin lá»—i cho Kate và để nà ng khá»i bị Ä‘uổi ra khá»i trưá»ng.
“Tôi không hiểu được cô ấy, bà McGregor ạ,†bà Hiệu trưởng thở dà i nói, “Cô ấy thông minh tuyệt vá»i, nhưng chống đối tất cả má»i thứ. Tôi không biết xá» trà vá»›i cô ấy như thế nà o.â€
Cả Margaret cũng chịu không biết xỠtrà ra sao.
Ngưá»i duy nhất có thể xá» trà được vá»›i Kate là David. “Tôi biết rằng cô được má»i dữ lá»… sinh nháºt trưa hôm nay.†David nói.
“Tôi ghét các buổi sinh nháºt.â€
David cúi xuống ngang tầm mặt Kate rồi nói: “Tôi biết cô không thÃch, Kate ạ. Nhưng cha cô bé có buổi tiệc sinh nháºt ngà y hôm nay là má»™t ngưá»i bạn thân cá»§a tôi. Nếu cô không Ä‘i dá»± và cư xá» như là cô gái đà ng hoà ng thì tôi bẽ mặt vá»›i ngưá»i ta quá.â€
Kate nhìn thẳng và o mặt David, “Ông ấy là má»™t ngưá»i bạn tốt cá»§a anh à ?â€
“Phải.â€
“Váºy thì tôi sẽ Ä‘i dá»±.â€
Thái độ, cá» chỉ cá»§a nà ng trưa hôm ấy tháºt là không chê và o đâu được.
“Tôi không hiểu bằng cách nà o anh là m như váºy được.†Margaret nói vá»›i David. “Tháºt giống như là phép lạ.â€
“Cô ấy chỉ có tÃnh kiêu kì.†David cưá»i và nói. “Lá»›n lên rồi sẽ hết thôi. Äiá»u quan trá»ng là mình nên cẩn tháºn, không tìm cách phá vỡ nó Ä‘i.â€
“Tôi muốn nói vá»›i anh má»™t Ä‘iá»u bà máºt nà y,†Margaret nói vá»›i vẻ tức giáºn, “Nhiá»u lúc tôi chỉ muốn bẻ gãy cổ nó ra thôi.â€
Lúc Kate lên mưá»i, nà ng nói vá»›i David, “Tôi muốn gặp Banda.â€
David nhìn nà ng ngạc nhiên. “Tôi e rằng chuyện ấy không thể thá»±c hiện được, Kate ạ. Nông trại cá»§a Banda cách đây xa lắm.â€
“Anh bằng lòng Ä‘i vá»›i tôi đến đó, hay là anh muốn tôi Ä‘i má»™t mình?â€
Tuần lá»… kế tiếp đó, David đưa Kate đến nông trại cá»§a Banda. Äó là má»™t mảnh đất khá lá»›n, chừng hai mẫu, ở đó Banda trồng lúa mạch, nuôi cừu và đà điểu. Khu ăn ở là những túp lá»u hình tròn vá»›i tưá»ng trát bùn khô. Nhiá»u chiếc cá»™t chống đỡ má»™t mái nhà hình chóp, lợp bằng rÆ¡m. Banda đứng ở trước cá»a nhìn chiếc xe cá»§a David và Kate Ä‘i đến, rồi cả hai rá»i khá»i xe. Banda nhìn cô gái mặt mÅ©i nghiêm trang Ä‘ang ngượng ngùng đứng bên cạnh David, rồi nói, “Tôi có thể Ä‘oán ra được ngay rằng đây là con gái cá»§a Jamie McGregor.â€
“ Và tôi cÅ©ng có thể Ä‘oán chắc bác là Banda,†Kate nói má»™t cách nghiêm nghị. “Tôi đến để cảm Æ¡n bác đã cứu sống cha tôi.â€
Banda cưá»i. “Chắc có ngưá»i nà o đó đã kể lại cho cô nghe rồi chứ gì. Và o trong nà y Ä‘i, để tôi giá»›i thiệu vá»›i má»i ngưá»i trong gia đình tôi.â€
Bà vợ cá»§a Banda là má»™t ngưá»i đà n bà Bantu xinh đẹp, cô tên là Ntame. Banda có hai con trai, Ntombenthle, lá»›n hÆ¡n Kate bảy tuổi, và Magena, hÆ¡n Kate sáu tuổi. Ntombenthle là hình ảnh thu nhá» lại cá»§a cha anh. Nó cÅ©ng có những nét đẹp trai, dáng diêu hãnh và vẻ chững chạc giống như bố.
Suốt cả trưa hôm ấy, Kate nô đùa vá»›i hai đứa con trai cá»§a Banda. Chúng ăn cÆ¡m trong má»™t căn bếp cá»§a ngôi nhà nhá», ngăn nắp trong nông trại. David cảm thấy hÆ¡i cấn cái khi ăn cÆ¡m vá»›i má»™t gia đình da Ä‘en. Anh kÃnh trá»ng Banda, nhưng theo truyá»n thống, không có những cuá»™c giao tiếp thân máºt giữa hai sắc tá»™c. Thêm và o đó nữa, David lo ngại vá» các hoạt động chÃnh trị cá»§a Banda. Có nhiá»u báo cáo cho biết rằng Banda là má»™t môn đệ cá»§a John Tengo Javabu, mà ông nà y Ä‘ang tranh đấu cho những thay đổi quyết liệt trong xã há»™i. Vì các chá»§ má» không tìm ra đủ số ngưá»i dân bản xứ để là m việc cho há» nên chÃnh phá»§ đã đặt má»™t thứ thuế mưá»i shiling đánh và o những ngưá»i dân bản xứ nà o không là m phu má», vì váºy có nhiá»u cuá»™c nổi loạn nổ ra ở khắp nÆ¡i tại Nam Phi.
Lúc trá»i đã gần vá» chiá»u, David nói vá»›i Kate, “Ta nên bắt đầu lên đưá»ng trở vá» nhà đi, Kate. ÄÆ°á»ng xa lắm.â€
“Chưa đâu.†Kate quay vá» phÃa Banda. “Bác kể cho cháu nghe vá» chuyện những con cá máºp Ä‘i.â€
Từ đó trở Ä‘i, má»—i khi David có mặt trong thị trấn, Kate thưá»ng bắt anh đưa nà ng đến thăm Banda và gia đình.
Lá»i bảo đảm cá»§a David rằng Kate lá»›n lên sẽ mất tÃnh kiêu kì Ä‘i vẫn chưa thấy có dấu hiệu nà o được thá»±c hiện. Nếu có sá»± thay đổi gì chăng thì ngưá»i ta chỉ thấy nà ng má»—i ngà y má»—i thêm ngang bướng. Nà ng từ chối thẳng thừng không chịu tham gia và o các hoạt động cá»§a các cô gái khác cùng lứa tuổi vá»›i nà ng. Nà ng cứ khăng khăng đòi Ä‘i và o trong các má» cùng vá»›i David, và anh cÅ©ng phải tham dá»± cùng vá»›i nà ng và o các cuá»™c săn bắn, câu cá và cắm trại. Kate rất thÃch các hoạt động như váºy. Má»™t hôm, khi Kate và David Ä‘i câu cá ở sông Vaal, và Kate kéo lên được má»™t con cá hồi lá»›n hÆ¡n bất cứ con cá nà o David đã câu được, anh nói: “Lẽ ra cô là má»™t đứa con trai má»›i phải.â€
Nà ng quay lại vá» phÃa David, tá» vẻ bá»±c bá»™i, “ Äừng có nói báºy, David. Nếu thế thì là m sao tôi lấy được anh.â€
David cưá»i.
“Chúng mình sẽ cưới nhau, anh biết không?â€
“Tôi e rằng không được Kate ạ. Tôi lá»›n hÆ¡n cô đến hai mươi tuổi. CÅ©ng khá lá»›n tuổi để có thể đóng vai má»™t ông bố cá»§a cô được. Má»™t ngà y kia, cô sẽ gặp má»™t chà ng trai, má»™t chà ng trai trẻ rất dá»… thương…â€
“ Tôi không thÃch má»™t chà ng trai trẻ dá»… thương†nà ng nói má»™t cách ranh mãnh. “Tôi chỉ thÃch anh thôi.â€
“Nếu cô nói tháºt sá»± nghiêm chỉnh, váºy thì tôi sẽ bảo chô cô biết Ä‘iá»u bà máºt đối vá»›i trái tim cá»§a má»™t ngưá»i đà n ông nhé,†David nói.
“Anh nói cho tôi biết đi!†Kate hăm hở giục.
“Qua cái dạ dà y cá»§a chà ng trai ấy. Hãy rá»a sạch con cá hồi ấy để chúng ta cùng ăn trưa.â€
Trong đầu óc của Kate, nà ng không có một chút nghi ngỠnà o rằng nà ng sẽ lấy David Blackwell. Chà ng là ngưòi đà n ông duy nhất trên thế giới nà y đối với nà ng.
Má»—i tuần lá»… má»™t lần, Margaret má»›i David đến ăn cÆ¡m tối tại ngôi nhà lá»›n. Như thưá»ng lệ, Kate thÃch ăn cÆ¡m tối trong bếp cùng các gia nhân, vì ở đấy nà ng không cần phải để ý đến thái độ, cá» chỉ. Nhưng và o những tối thứ sáu, khi David đến, Kate ngồi trong phòng ăn lá»›n. David thưá»ng đến má»™t mình, nhưng đôi khi anh cÅ©ng Ä‘em đến má»™t khách má»i phụ nữ, thế là Kate đâm ra ghét những ngưá»i ấy ngay láºp tức.
Kate thưá»ng gá»i David ra má»™t chá»— riêng và nói vá»›i má»™t vẻ dịu dà ng, ngây thÆ¡, “Tôi chưa há» bao giá» thấy tóc ai có sắc thái tóc và ng như thế cảâ€, hay, “Chắc hẳn cô ấy có cái “gu†đặc biệt vá» quần áo, phải thế không?†hay “Cô ấy có phải là má»™t trong các cô gái Ä‘iếm ở nhà bà Agnès không?â€
Khi Kate được mưá»i bốn tuổi, bà hiệu trưởng má»i Margaret đến. “Trưá»ng há»c do tôi Ä‘iá»u khiển vẫn nổi tiếng là má»™t trưá»ng há»c đà ng hoà ng, có uy tÃn, bà McGregor ạ. Tôi sợ rằng cô Kate, con bà , có thể tạo ảnh hưởng xấu.â€
Marganet thở dà i, “Lần nà y thì nó đã là m những trò gì?â€
“Cô ấy dạy bá»n trẻ con khác thứ ngôn ngữ chúng không há» bao giá» nghe trước đóâ€. Mặt bà tá» vẻ tức giáºn. “Tôi có thể nói thêm, thưa bà McGregor ạ, rằng chÃnh tôi cÅ©ng chưa há» nghe má»™t số từ ấy bao giá». Tôi không hiểu cô bé đã nhặt được những tiếng ấy ở đâuâ€
Nhưng Margaret hiểu Kate đã nhặt được lối nói ấy từ các bạn bè cá»§a nó trên đưá»ng phố, “Thôi đượcâ€, Margaret quyết định, “Bây giá» là lúc cần phải chấm dứt tất cả những chuyện như thếâ€.
Bà hiệu trưởng nói, “Tôi ước mong rằng bà sẽ chỉ bảo cô ấy. Chúng tôi cho cô ấy thêm má»™t cÆ¡ há»™i nữa để sá»a chữa, nhưng…â€
“Không. Tôi có ý kiến tốt hÆ¡n thế. Tôi sẽ cho Kate Ä‘i há»c xa nhà â€
Khi Margaret nói vá»›i David vỠý định nà y, thì David cưá»i và nói, “Cô ấy sẽ không thÃch như váºy đâuâ€
“Tôi không thể là m khác thế được. Lần nà y, bà hiệu trưởng phà n nà n vá» thứ ngôn ngữ mà Kate vẫn dùng. Nó đã há»c thứ ngôn ngữ ấy từ những ngưá»i Ä‘i tìm kim cương mà nó lúc nà o cÅ©ng quấn lấy xung quanh. Con gái tôi bắt đầu giống hệt như há» qua giá»ng nói, dáng Ä‘iệu và cả cái mùi hôi hám cá»§a há» nữa. Nói tháºt vá»›i anh, David ạ, tôi không hiểu nó chút nà o. Tôi không biết vì sao nó có tư cách như váºy. Nó xinh đẹp, nó thông minh, nó…â€
“Có lẽ cô ấy quá thông minhâ€
“Thôi được, quá thông minh hay không, tôi cÅ©ng sẽ cho nó Ä‘i há»c xa nhà â€
Khi Kate trở vá» nhà hôm ấy, Margaret tiết lá»™ cho nà ng biết tin nà y. Kate đùng đùng nổi giáºn, “Mẹ cố tìm cách dứt bá» conâ€.
“DÄ© nhiên là không rồi, con yêu quý ạ. Mẹ chỉ nghÄ© rằng con sẽ được sống thoải mái hÆ¡n…â€
“Con sống ở đây thoải mái hÆ¡n. Tất cả các bạn bè cá»§a con Ä‘á»u ở đây. Mẹ cố tách rá»i con ra xa bạn bèâ€
“Nếu con muốn nói vá» hạng ngưá»i hạ lưu ấy thì con…â€
“Há» không phải là hạng ngưá»i hạ lưu. Há» cÅ©ng tốt như bất cứ aiâ€
“Kate ạ, mẹ không muốn cãi vá»›i con. Con sẽ đến ở trong má»™t kà túc xá dà nh cho các cô gái con nhà tá» tế. Mẹ đã quyết định như thế rồi, không thể thay đổi gì nữaâ€
“Con sẽ tá»± tá»â€ Kate doạ.
“ ÄÆ°á»£c rồi, con ạ. Ở trên gác có sẵn con dao cạo đấy, và nếu chịu khó tìm xung quanh, con chắc chắn cÅ©ng sẽ tìm thấy nhiá»u loại thuốc độc khác nhau trong nhà nà yâ€
Kate báºt khóc “Xin mẹ đừng là m như váºy vá»›i con, mẹ Æ¡i!â€
Margaret ôm con gái và o lòng. “Như váºy là để cho con nên ngưá»i, Kate ạ. Chẳng bao lâu nữa con sẽ là má»™t thiếu nữ rồi. Con sẽ đến tuổi lấy chồng. Không má»™t ngưá»i đà n ông nà o chịu lấy má»™t đứa con gái nói năng ăn mặc và có thái độ, cá» chỉ như con đâuâ€
“Mẹ nói thế là không đúng†Kate sụt sịt nói “David đâu có để ý đến những thứ ấyâ€
“David thì có liên quan gì đến chuyện nà y?â€
“Chúng con sẽ lấy nhau mà â€
Margaret thở dà i “Äể mẹ bảo bà Talley gói ghém các đồ đạc cá»§a con lạiâ€
Có chừng năm sáu trưá»ng há»c ná»™i trú cho con gái. Margaret cho rằng trưá»ng Cheltenham, ở Gloucester, là thÃch hợp nhất cho Kate. Äó là má»™t trưá»ng nổi tiếng vá» kỉ luáºt chặt chẽ, dá»±ng trên nhiá»u mẫu đất cá» tưá»ng cao vá»›i lá»— châu mai, mà , theo tà i liệu, đã được thiết láºp xưa kia cho con gái cá»§a các nhà quý tá»™c theo há»c. David có liên hệ kinh doanh vá»›i ông chồng cá»§a bà hiệu trưởng, nên việc xin cho Kate theo há»c trưá»ng nà y không gặp khó khăn gì.
Khi Kate nghe nói đến nÆ¡i nà ng sẽ phải Ä‘i tá»›i, nà ng lại nổi giáºn lên đùng đùng, “Con đã nghe nói vá» cái trưá»ng ấy! Rồi đây con sẽ trở vá» nhà , giống như những con búp bê nhồi bông cá»§a nước Anh chứ gì? Có phải mẹ muốn như váºy không?â€
“Äiá»u mà mẹ muốn là con há»c thói lịch sá»± trong thái độ, cá» chỉ†Margaret nói
“Con không cần những thứ ấy. Con có đầu ócâ€
“Äó không phải là thứ quan trá»ng nhất mà má»™t ngưá»i đà n ông thưá»ng tìm kiếm ở ngưá»i đà n bà †Margaret nói má»™t cách tỉnh khô. “Rồi đây con sẽ trở thà nh má»™t ngưá»i đà n bà â€
“Con không cần trở thà nh má»™t ngưá»i đà n bà gì hết. Tại sao mẹ không “mặc kệ chó†con tá»± lo liệu lấy?â€
“Mẹ không muốn con dùng thứ ngôn ngữ như váºyâ€
Thế rồi vụ cãi vã ấy vẫn tiếp tục cho mãi đến sáng hôm sau, khi Kate bắt buá»™c phải lên đưá»ng. Vì lúc ấy David cÅ©ng Ä‘i London có công việc, Margaret há»i anh, “Anh có thể đưa Kate đến trưá»ng há»c má»™t cách êm thấm được không? Chỉ có Chúa má»›i biết nó sẽ giở những trò gì, nếu nó Ä‘i má»™t mìnhâ€
“Tôi rất vui lòng là m chuyện ấyâ€
“Anh à ? Anh cÅ©ng xấu xa chẳng khác gì mẹ tôi. Anh không có đủ kiên nhẫn chỠđợi dứt bá» tôi hay sao?â€
David cưá»i “Cô lầm rồi. Tôi có đủ kiên nhẫn.â€
Hai ngưá»i Ä‘i bằng toa tà u riêng từ Klipdrift đến Cape Town, từ đó há» xuống tà u thuá»· Ä‘i Southampton. Cuá»™c hà nh trình kéo dà i bốn tuần. Kate cảm thấy rá»™n rà ng vui sướng được Ä‘i du lịch vá»›i David, nhưng lòng kiêu hãnh không cho phép nà ng thừa nháºn Ä‘iá»u ấy. Nó giống như má»™t tuần trăng máºt, Kate nghÄ© thầm. Chỉ có khác là anh ấy và mình chưa cưới nhau thôi. Chưa đến lúc.
David dùng phần lá»›n thá»i gian để là m việc trong phòng ngá»§ cá»§a anh trên tà u thuá»·. Kate cuá»™n mình trên chiếc Ä‘i văng, yên lặng nhìn David là m việc, và cảm thấy sung sướng được gần gÅ©i anh.
Má»™t hôm, nà ng há»i David, “Anh là m việc vá»›i các con số như thế mà không thấy chán hay sao?â€
Anh đặt bút xuống, nhìn nà ng, “Äó không phải là những con số. Mà là những câu chuyện.â€
“Chuyện gì váºy?â€
“Nếu mình biết Ä‘á»c các con số ấy thì đố là chuyện vá» các công ty mình mua hay bán, chuyện vá» những ngưòi là m việc cho mình. Hà ng nghìn ngưá»i trên thế giá»›i sinh sống nhá» công ty mà cha cô đã thiết láºp.â€
“Thế tôi có giống cha tôi chút nà o không?â€
“Có, vá» nhiá»u phương diện. Ông ấy là má»™t ngưá»i độc láºp, cứng đầu, cứng cổ.â€
“Tôi có phải là má»™t ngưá»i đà n bà độc láºp, cứng đầu cứng cổ hay không?â€
“Cô là má»™t nhóc con được quá nuông chiá»u nên đâm ra hư. Ngưá»i đà n ông nà o lấy cô sau nà y sẽ có má»™t cuá»™c sống giống như ở địa nguc.â€
Kate tá»§m tỉm cưá»i, mÆ¡ má»™ng. Tá»™i nghiệp cho anh chà ng David!
Trong phòng ăn, và o đêm cuối cùng trên tà u thuá»·, David há»i, “Tại sao cô khó khăn thể, hở cô Kate?â€
“Tôi mà khó khăn à ?â€
“ChÃnh cô cÅ©ng biết đấy, Cô là m cho mẹ cô phải Ä‘iên đầu lên.â€
Kate đặt tay lên bà n tay cá»§a David. Thế tôi có là m anh phát Ä‘iên lên không?â€
Mặt David đỠbừng. “Ngưng cái trò ấy lại. Tôi không hiểu được cô.â€
“Có chứ, anh hiểu tôi lắm.â€
“Tại sao cô không thể giống như những cô gái cùng tuổi cô?â€
“Tôi thà chết còn hÆ¡n. Tôi không muốn giống ai hết.â€
“Chúa cÅ©ng biết cô chẳng giống ai cả.â€
“Anh sẽ không lấy ai cả, chá» cho đến khi tôi lá»›n lên, xứng đôi vừa lứa vá»›i anh chứ, chịu không? Tôi sẽ lá»›n lên cà ng nhanh cà ng tốt. Tôi hứa vá»›i anh như váºy đó. Chỉ có Ä‘iá»u là anh đừng có gặp bất cứ ngưá»i yêu nà o cá»§a anh, nhá»› đấy nhé.â€
David cảm động vì lá»i lẽ tha thiết cá»§a Kate. Anh cầm lấy bà n tay nà ng và nói. “Kate ạ, khi nà o tôi lấy vợ, tá»™i muốn có được má»™t đứa con gái giống hệt như cô.â€
Kate đứng phắt dáºy, nói bằng má»™t giá»ng oang oang vang lên suốt phòng ăn. “Quá»· tha ma bắt anh Ä‘i, David Blackwell!†Nói xong, nà ng đùng đùng Ä‘i ra khá»i phòng, trong khi má»i ngưá»i trố mắt nhìn ngạc nhiên.
Kate táºn hưởng từng giây phút má»™t, trong suốt ba ngà y hai ngưá»i cùng sống chung ở London.
“Tôi có má»™t cuá»™c vui nà y dà nh cho côâ€, David nói.
“Tôi đã mua hai vé xem vở kịch “Bà Wiggs và Mảnh đất trồng bắp cảiâ€.
“Cảm Æ¡n anh. Tôi muốn Ä‘i đến rạp Galety.â€
“Không được đâu. Äó là nÆ¡i ca vÅ© nhạc. Nó không thÃch hợp vá»›i cô.â€
“Tôi có xem táºn mắt thì má»›i biết được chứ. Phải thế không?†nà ng nói má»™t cách bướng bỉnh.
Hai ngưá»i cùng Ä‘i đến rạp Galety.
Kate rất thÃch quang cảnh ở London. Xe hÆ¡i và xe ngá»±a chen chúc lẫn lá»™n; các bà , các cô ăn mặc rất đẹp đẽ vá»›i những chiếc áo viên đăng ten, bằng vải tuyn và xa tanh, vá»›i các đồ nữ trang lóng lánh; đà n ông mặc quần áo chỉnh trá» vá»›i gi-lê bằng vải sá»c và vạt trước sÆ¡ mi trắng tinh.Hai ngưá»i ăn trưa ở Ritz và cÆ¡m tối ở Savoy. Rồi khi đến giá» ra vá», Kate nghÄ© thầm, “Chúng ta sẽ trở lại nÆ¡i nà y. David và mình sẽ trở lại nÆ¡i nà y.â€
Khi hai ngưá»i đến trưá»ng há»c Cheltenham, hỠđược dẫn đến văn phòng bà Keaton.
“Tôi xin cám Æ¡n bà đã cho Kate và o há»câ€, David nói.
“DÄ© nhiên, chúng tôi rất sung sướng nháºn cô bé ấy ở đây. HÆ¡n nữa, cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u hân hạnh được giúp đỡ má»™t ngưá»i bạn cá»§a nhà tôi.â€
Äến lúc ấy Kate má»›i biết rằng mình đã bị lừa. ChÃnh David đã muốn nà ng phải Ä‘i há»c xa và đã thu xếp cho nà ng đến đây.
Nà ng cảm thấy bị xúc phạm và giáºn dữ, cho nên nà ng không thèm nói vá»›i David má»™t lá»i từ biệt.
Last edited by khungcodangcap; 23-10-2008 at 11:44 PM.
|

16-04-2008, 09:26 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 13
Cuá»™c sống ở tại trưá»ng Cheltenham tháºt không thể nà o chịu đựng nổi. Có quy tắc và điá»u lệ cho tất cả má»i việc. Con gái phải mặc những đồng phục y hệt như nhau, cho đến những cái quần lót. Ngà y há»c kéo dà i đến mưá»i giỠđồng hồ, trong đó má»—i phút Ä‘á»u được sắp xếp tháºt là chặt chẽ. Bà Keaton Ä‘iá»u khiển các há»c sinh và nhân viên bằng chiếc roi sắt. Các nữ sinh phải há»c táºp vá» tác phong và ká»· luáºt, nghi thức và phép lịch sá»±, để sau nà y há» thu hút được những ngưòi chồng mong ước. Kate viết thư cho mẹ: “Tháºt là má»™t nhà tù “chết tiệtâ€. Con gái ở đây tháºt là kinh khá»§ng. Há» chỉ biết nói chuyện vá»›i nhau vá» những thứ quần áo “chết tiệt†và những bá»n con trai “chết tiệtâ€. Các thầy giáo “chết tiệt†là bá»n quá»· dữ. Há» sẽ không bao giá» giữ con lại ở đây. Con sẽ trốn thoát.â€
Kate đã tìm cách trốn khá»i nÆ¡i nà y, và lần nà o nà ng cÅ©ng bị bắt lại, rồi đưa trở vá» trưá»ng, mà không há» hối cải.
Trong má»™t cuá»™c há»p hà ng tuần cá»§a ban giảng huấn khi tên cá»§a Kate được đưa ra, má»™t thầy giáo nói, “Äứa trẻ nà y tháºt là bất trị. Tôi nghÄ© cần gá»i trả nó vá» Nam Phiâ€.
Bà Keaton nói, “Tôi cÅ©ng muốn đồng ý vá»›i thầy, nhưng chúng ta nên xem đó là má»™t cuá»™c thá» thách. Nếu chúng ta thà nh công trong việc đưa Kate McGregor và o khuôn phép thì tôi nghÄ© rằng chúng ta cÅ©ng sẽ thà nh công tương tá»± vá»›i bất kì đứa trẻ nà oâ€
Kate vẫn được ở lại trưá»ng.
Äiá»u khiển cho các thầy cô giáo ngạc nhiên hết sức là Kate tá» ra rất ham thÃch nông trại do nhà trưá»ng quản lý. Nông trại ấy có những vưá»n rau, gà , bò, lợn và ngá»±a. Kate thưá»ng ở lại nÆ¡i ấy rất lâu, và khi bà Keaton biết được Ä‘iá»u nà y, bà rất lấy là m hà i lòng.
Bà nói vá»›i các nhân viên nhà trưá»ng, “Quý vị thấy không? Äó chỉ là vấn đỠkiên nhẫn thôi. Kate cuối cùng đã ham thÃch tham gia và o cuá»™c sống. Má»™t ngà y kia nó sẽ lấy má»™t Ä‘iá»n chá»§ và sẽ có thể giúp đỡ cho chồng rất nhiá»uâ€.
Sáng hôm sau, Oscar Denker, ngưá»i phụ trách trông coi nông trại, đến gặp bà Hiệu trưởng. Ông nói, “Má»™t trong các há»c sinh cá»§a bà – cái cô Kate McGregor đó – tôi chỉ mong bà cấm nó bén mảng đến mông trại cá»§a tôiâ€.
“Ông nói cái gì lạ váºy?†bà Keaton há»i. “Tôi được biết rằng nó rất ham thÃch nông trại.â€
“Chắc chắn là cô ấy ham thÃch rồi, thế nhưng và có biết cô ấy ham thÃch cái gì không? Cô ấy chỉ thÃch xem súc váºt giao cấu vá»›i nhau mà thôi, tôi xin lá»—i bà vì phải dùng thứ ngôn ngữ như váºy.â€
â€Cái gì?â€
“Thưa, đúng như váºy ạ. Cô ấy đứng đó suốt ngà y chỉ để xem các súc váºt là m chuyện ấy vá»›i nhau thôi.â€
“Äồ chết tiệt!†Bà Keaton buá»™t miệng thốt lên.
Kate vẫn chưa tha thứ cho David vì đã đưa nà ng Ä‘i đà y, nhưng nà ng nhá»› chà ng kinh khá»§ng. Nà ng nghÄ© thầm, “Số pháºn cá»§a mình là phải yêu má»™t ngưá»i mà mình ghétâ€. Nà ng đếm những ngà y phải sống xa chà ng, như má»™t tù nhân ghi dấu thá»i gian cho đến ngà y được thả ra. Kate lo sợ anh ấy sẽ là m má»™t chuyện gì đó kinh khá»§ng, chẳng hạn như cưới má»™t ngưá»i đà n bà nà o khác trong khi nà ng còn Ä‘ang bị mắc bẫy trong cái trưá»ng “chết tiệt†nà y. Kate nghÄ©, “Nếu anh ấy là m như váºy, mình sẽ giết cả hai ngưá»i. Không mình chỉ giết má»™t mình cô ấy thôi. Ngưá»i ta sẽ đến bắt mình, sẽ treo cổ mình lên, và khi mình đứng trên Ä‘oạn đầu đà i rồi, anh ấy sẽ nháºn ra rằng anh ấy yêu mình. Nhưng lúc ấy thì trá»… qua rồi. Anh ấy sẽ van xin mình tha thứ cho anh. â€œÄÆ°á»£c, anh David yêu quý cá»§a em ạ, em tha thứ cho anh. Anh đã quá ngu xuẩn nên không biết được rằng anh Ä‘ang nắm má»™t mối tình lá»›n trong bà n tay. Anh để cho nó bay Ä‘i giống như má»™t con chim nhá». Bây giá» con chim bé nhỠấy sắp bị treo cổ rồi. VÄ©nh biệt, Davidâ€. Nhưng rồi đến phút cuối cùng, ngưá»i con gái ấy được ân xá, rồi David đưa nà ng đến má»™t xứ xa lạ nà o đó, nÆ¡i mà thức ăn ngon là nh hÆ¡n thứ đồ ăn “chết tiệt†ngưá»i ta thưá»ng dá»n tại cái trưá»ng Cheltenham “chết tiệt†nà yâ€.
Kate nháºn được má»™t lá thư cá»§a David cho biết rằng anh sắp sá»a Ä‘i London, và sẽ đến thăm viếng nà ng. Trà tưởng tượng cá»§a Kate bừng dáºy. Nà ng tìm thấy hà ng trăm ẩn ý trong lá thư ấy. Tại sao anh ấy sắp sang Anh? Tất nhiên là để được gần nà ng. Tại sao anh ấy sẽ đến thăm nà ng? Ấy là bởi vì anh ấy biết anh yêu nà ng và không còn có thể chịu nổi sá»± xa cách nữa. Anh ấy sẽ nhấc bổng nà ng lên, đưa nà ng ra khá»i cái nÆ¡i ghê gá»›m nà y. Nà ng không thể ngăn được ná»—i vui sướng trà n ngáºp trong lòng. à nghÄ© kì quặc ấy cá»§a Kate đối vá»›i nà ng có vẻ thá»±c đến ná»—i, khi David vừa đến nÆ¡i, Kate Ä‘i khắp nÆ¡i chà o từ biệt bạn bè. Nà ng nói vá»›i há», “Ngưá»i yêu cá»§a tôi sắp đến đây để đưa tôi ra khá»i nÆ¡i nà y.â€
Các cô bạn nhìn nà ng im lặng, có vẻ không tin. Chỉ có Georgina Christy nói vá»›i nà ng vá»›i vẻ chế giá»…u, “Chị lai nói dối nữa rồi, chị McGregor ạ.â€
“Rồi các chị sẽ thấy. Anh ấy cao, đẹp trai, và si mê em Ä‘iên cuồngâ€.
Khi David đến trưá»ng, anh ngạc nhiên vì thấy tất cả các nữ sinh có vẻ như Ä‘ang nhìn anh chằm chằm. Há» nhìn anh, rồi thì thầm, rúc rÃch cưá»i vá»›i nhau. Ngay khi anh bắt gặp cái nhìn cá»§a há» thì hỠđỠmặt, quay Ä‘i chá»— khác.
“Há» là m như thể há» chưa há» thấy má»™t ngưá»i đà n ông bao giá»â€, David nói vá»›i Kate. Anh nhìn nà ng, nghi ngá». “Cô có nói gì vá»›i há» vá» tôi không?â€
“DÄ© nhiên là không rồiâ€. Kate trả lá»i vá»›i vẻ kiêu kì. “Việc gì mà tôi phải là m như váºy.â€
Hai ngưá»i ăn cÆ¡m trong phòng ăn cÆ¡m cá»§a nhà trưá»ng. David kể lại cho Kate nghe vá» những gì đã xảy ra ở nhà . “Mẹ cô gá»i lá»i thăm há»i cô. Bà ấy mong cô trở vá» nhà và o dịp nghỉ hèâ€.
“Mẹ tôi thế nà o?â€
“Bà vẫn khoẻ. Bà là m việc nhiá»u lắm.â€
“ Công việc Công ty tiến hà nh tốt không, anh David?â€
David ngạc nhiên vì Kate đôt nhiên tá» vẻ chú ý đến công việc cá»§a Công ty. “Rất tốt. Tại sao cô há»i như váºy?â€
Bởi vì, Kate thầm nghÄ©, má»™t ngà y kia Công ty ấy sẽ thuá»™c vá» mình. Anh và tôi sẽ chia sẻ gánh vác. Nhưng nà ng chỉ nói, “Tôi chỉ tò mò muốn biết thôi.â€
Anh nhìn và o đĩa thức ăn còn nguyên cả Kate. “Cô không ăn sao?â€
Kate không quan tâm đến thức ăn. Nằng Ä‘ang chỠđợi giây phút thần diệu, khi David sẽ nói vá»›i nà ng, “Hãy Ä‘i theo anh, Kate. Em bây giá» là má»™t thiếu nữ rồi, và anh muốn gần em. Chúng ta sẽ cưới nhau.â€
Món tráng miệng được Ä‘em đến, rồi được dá»n Ä‘i. Cà phê cÅ©ng được Ä‘em lại, rồi bưng Ä‘i nÆ¡i khác. Thế nhưng những lá»i nói thần diệu cá»§a David vẫn chưa đến.
Cuối cùng David nhìn và o chiếc đồng hồ, và nói, “Thôi, tôi phải Ä‘i bây giá», kẻo lỡ mất chuyến tà uâ€. Äến lúc ấy, Kate má»›i nháºn thức, vá»›i má»™t cảm giác kinh hãi, rằng anh ấy không đến đây để đưa nà ng Ä‘i xa. Cái anh chà ng khốn kiếp ấy sẽ để nà ng lại ở đây cho mục xương ra.
David cảm thấy vui thÃch vá» cuá»™c viếng thăm Kate. Nà ng là má»™t cô bé thông minh, vui tÃnh, và tÃnh bướng bỉnh trước đây cá»§a nà ng bây giá» cÅ©ng đã được kiá»m chế. David Ä‘áºp nhẹ lên bà n tay Kate má»™t cách thân máºt và há»i, “Cô có cần tôi là m giúp cô Ä‘iá»u gì trước khi tôi ra vá» không, cô Kate?â€
Nà ng nhìn thẳng và o mắt anh, và nói má»™t cách dịu dà ng, “Có, anh David ạ. Anh có thể ban cho tôi má»™t đặc ân rất lá»›n lao. Hãy cút ra khá»i cuá»™c sống chết tiệt nà y cá»§a tôiâ€. Nói xong, nà ng trang nghiêm bước ra khá»i phòng, đầu ngẩng cao lên, để lại David ngồi ngÆ¡ ngác tại chá»—, miệng há hốc ra.
Margaret cảm thấy nhá»› Kate. Äứa con gái ấy có tÃnh ngá»— ngươc và hay là m trái ý, nhưng Margaret nháºn ra rằng nó là con ngưá»i duy nhất sống trên Ä‘á»i nà y mà nà ng yêu mến. Nó sẽ trở thà nh má»™t ngưá»i đà n bà vÄ© đại, Margaret nghÄ© thầm và cảm thấy hãnh diện. Nhưng mình muốn nó có tác phong cá»§a má»™t ngưá»i đà n bà sang trá»ng.
Kate vá» nhà trong dịp nghỉ hè. “Con há»c hà nh ở trưá»ng thế nà o?†Margaret há»i.
“Con ghét cái trưá»ng ấy lắm. Nó giống như là mình bị bao vây bởi má»™t trăm bà vú nuôi váºy.â€
Margaret nhìn con gái như để dò xét. “Thế các nữ sinh khác có nghÄ© giống như con không, hở Kate?â€
“Chúng nó thì biết cái gì?†Nà ng nói vá»›i vẻ khinh bỉ. “Mẹ có gặp bá»n con gái ở trưá»ng ấy thì má»›i rõ được. Chúng nó được che chở suốt từ nhỠđến lá»›n, cho nên chúng chẳng biết khỉ gì vá» chuyện Ä‘á»i cả.â€
“Trá»i, như thế chắc là kinh khá»§ng đối vá»›i con quá nhỉ.â€
“Mẹ đừng có chế giá»…u con. Chúng nó chưa há» bao giá» sống ở Nam Phi. Những thứ thú dữ duy nhất chúng được thấy là ở các sở thú thôi. Không má»™t đứa nà o trong bá»n chúng được thấy má»™t má» kim cương hay má» và ng.â€
“Thiệt thòi quá nhỉâ€
Kate nói, “Thôi được. Nhưng khi nà o con trở thà nh giống như há» thì mẹ sẽ thấy hối tiếc đến nát ruá»™t gan ra.â€
“Thế con nghÄ© con sẽ trở thà nh giống như há» sao?â€
Kate nhe răng cưá»i tinh quái. “DÄ© nhiên là không rồi. Bá»™ mẹ Ä‘iên rồi à ?â€
Má»™t giá» sau khi trở vá» nhà , Kate đã ra ngoà i chÆ¡i bóng bầu dục vá»›i bá»n trẻ con cá»§a các gia nhân. Margaret đứng nhìn Kate qua khung cá»a sổ và nghÄ© thầm, “Mình đã phà tiá»n vô Ãch. Nó sẽ chẳng bao giá» thay đổi cả.â€
Tối hôm ấy, và o bữa cÆ¡m, Kate tình cá» há»i, “David có ở trong thị trấn không?â€
“Anh ấy Ä‘i sang Úc, có lẽ sẽ trở vá» và o ngà y mai.â€
“Thế anh ấy có lại ăn cÆ¡m và o tối thứ sáu tá»›i không?â€
“Có lẽâ€. Nà ng nhìn Kate và nói, “Con thÃch David phải không?â€
Kate nhún vai, “Anh ấy cÅ©ng không đến ná»—i nà o.â€
“À ra thế.†Margaret nói. Nà ng tá»§m tỉm cưá»i má»™t mình vì bà nhá»› đến lá»i nói cá»§a Kate rằng nó sẽ quyết lấy David cho kì được.
“Con muốn nói là con không ghét anh ấy. Con thÃch anh ta như là má»™t con ngưá»i thôi. Con không thể chịu được anh ấy vá»›i tư cách là má»™t ngưá»i đà n ông.â€
Khi David đến ăn cÆ¡m và o tối thứ sáu, Kate chạy như bay ra đến cá»a để chà o đón anh. Nà ng ôm lấy David và thì thầm và o tai anh. “Tôi tha thứ cho anh. Nhá»› anh quá, David ạ. Anh có nhá»› tôi không?â€
David buá»™t miệng đáp, “Cóâ€. Ngay lúc ấy anh ngạc nhiên, nghÄ© thầm, “Lạy Chúa, mình có nhá»› cô ấy tháºtâ€.
Anh chưa há» quen ai giống như cô bé nà y. Anh đã thấy nà ng lá»›n lên, va cứ má»—i lần anh đối diện vá»›i nà ng, anh lại thấy phát hiện ra ở nà ng má»™t cái gì má»›i mẻ. Nà ng đã gần mưá»i sáu tuổi và đã bắt đầu nảy nở. Nà ng để cho là n tóc Ä‘en má»c dà i ra, xoã xuống má»m mại trên hai vai. Nà ng đã có những nét trưởng thà nh, và má»™t vẻ hấp dẫn mà anh không để ý thấy trước đây. Nà ng xinh đẹp, lanh lợi, thông minh và có ý chà mạnh mẽ. Nà ng sẽ khó Ä‘iá»u khiển đối vá»›i má»™t ngưá»i đà n ông nà o đó vá» sau nà y. David nghÄ© thầm.
Äến bữa ăn, David há»i, “Cô há»c hà nh ở trưá»ng như thế nà o?â€
“Ồ, tôi thÃch lắmâ€, nà ng nói chuyện huyên thuyên. “Há»c được nhiá»u thứ lắm. Các cô giáo tháºt là tuyệt vá»i, và tôi cÅ©ng có rất nhiá»u bạn bè thân thiết.â€
Margaret ngồi im lặng, sá»ng sốt.
“David, anh có thể đưa tôi Ä‘i xem mỠđược không?â€
“Cô muốn bá» phà mấy ngà y nghỉ cá»§a cô bằng cách ấy hay sao?â€
“Vâng. Anh cứ cho tôi Ä‘i theo.â€
Má»™t cuá»™c Ä‘i thăm vùng má»i sẽ chiếm trá»n má»™t ngà y,và như váºy có nghÄ©a là nà ng sẽ ở bên cạnh David trong suốt thá»i gian ấy.
“Nếu mẹ cô cho phép thì…â€
“Mẹ, mẹ cho phép Ä‘i…â€
“Thôi được con ạ. Chừng nà o con ở bên cạnh David, mẹ má»›i yên tâm rằng con sẽ được an toà nâ€. Margaret hi vá»ng rằng David cÅ©ng sẽ được an toà n.
Má» kim cương Kruger-Brent là má»™t công trình đồ sá»™ vá»›i hà ng trăm công nhân tham gia và o công việc đà o đất, xây dưng, đãi và rá»a sá»i đá.
“Äây là má»™t trong những má» Ä‘em đến nhiá»u lợi lá»™c nhất cho công tyâ€, David nói vá»›i Kate. Há» Ä‘ang ở trên mặt đất, trong văn phòng cá»§a viên quản đốc, chỠđợi má»™t nhóm há»™ tống đưa há» xuống má». Sát và o tưá»ng là má»™t tá»§ trưng bà y những viên kim cương đủ cỡ và đủ mà u sắc.
“Má»—i viên kim cương có má»™t đặc tÃnh riêngâ€, David giải thÃch. “Những viên kim cương nguyên thá»§y lấy từ các bá» sông Vaal chứa chất phú sa, và các cạnh cá»§a chúng đã bị mà i mòn qua bao nhiêu thế ká»·â€.
Anh ấy trông đẹp trai hơn bao giỠhết, Kate ngẫm nghĩ. Mình yêu cặp lông mà y của anh ấy quá!
“Những viên đá nà y lấy từ nhiá»u má» khác nhau, nhưng ngưá»i ta vẫn có thể nháºn ra chúng dá»… dà ng nhỠở bá» ngoà i cá»§a chúng. Cô có thấy viên nà y không? Nhìn và o cỡ cá»§a viên đá và mà u và ng cá»§a nó, ta biết ngay rằng ngưá»i ta tìm thấy nó ở Paardspan. Các viên kim cương cá»§a hãng De Beer có bá» mặt trÆ¡n tru như dÃnh dầu, và hình thể cá»§a nó là má»™t khối mưá»i hai mặtâ€
Anh ấy tháºt là xuất sắc, biết đủ tất cả má»i thứ!
“Cô có thể biết ngay viên nà y là lấy ở má» Kimberley, vì nó là má»™t khối tám mặt. Các viên kim cương có nhiá»u loại, từ loại thuá»· tinh đục đến loại trắng tinh khiếtâ€.
Mình thắc mắc không biết viên quản đốc có nghÄ© rằng David là ngưá»i yêu cá»§a mình không nhỉ. Mình hi vá»ng như váºy.
“Mà u sắc cá»§a má»™t viên kim cương xác định giá trị cá»§a nó. Các mà u sắc được phân ra theo má»™t thang báºc từ má»™t đến mưá»i. Cao nhất là loại kim cương có mà u trắng xanh, thấp nhất là loại mà u nâu.â€
Anh ấy có má»™t mùi rất thÆ¡m tho. Má»™t mùi rất là … rất là đà n ông. Mình thÃch cái vai và cánh tay anh ấy. Mình ao ước…
“Kate!â€
Nà ng đáp, như cảm thấy mình phạm tá»™i, “Vâng, cái gì hả anh David?â€
“Cô có nghe tôi nói không?â€
“Cố nhiên là cóâ€. Giá»ng nà ng có vẻ không bằng lòng. “Tôi có nghe từng lá»i nói cá»§a anhâ€
HỠở suốt hai giỠđồng hồ trong lòng má», rồi hai ngưá»i cùng ăn cÆ¡m trưa. Äối vá»›i Kate, đó là má»™t ngà y thần tiên.
Khi Kate trở vá» nhà và o xế trưa hôm ấy, Margaret há»i, “Con có thÃch không, Kate?â€
“Tháºt là tuyệt vá»i. Công việc là m má» rất là thú vị.â€
Ná»a giá» sau, Margaret tình cá» nhìn qua cá»a sổ. Kate Ä‘ang váºt lá»™n vá»›i đứa con trai cá»§a má»™t bác là m vưá»n.
Năm sau, các lá thư cá»§a Kate từ trưá»ng gá»i vá» có vẻ lạc quan má»™t cách tháºn trá»ng. Kate được cá» là m thá»§ quân cá»§a các đội khúc côn cầu và đánh vợt, và đứng đầu lá»›p vá» việc há»c. Trưá»ng há»c không đến ná»—i tệ lắm, nà ng viết trong thư, và trong các lá»›p há»c cá»§a nà ng cÅ©ng có má»™t số bạn tá» tế má»™t cách vừa phải. Nà ng xin phép mẹ đưa hai ngưá»i bạn vá» nhà trong dịp nghỉ hè. Margaret cÅ©ng rất vui lòng. Ngôi nhà sẽ trở nên ồn à o, náo nhiệt vá»›i tiếng cưá»i đùa cá»§a mấy cô gái trẻ. Margaret nóng lòng chỠđợi con gái vá» thăm nhà . Tất cả những mÆ¡ ước cá»§a nà ng bây giá» Ä‘á»u đặt và o Kate. Nà ng thầm nghÄ©, “Jamie và mình thuá»™c vá» qua khứ rồi. Kate là tương lai. Tương lai ấy sẽ sáng sá»§a, tuyệt vá»i biết bao nhiêu!â€
Khi Kate trở vá» nhà và o dịp nghỉ hè, tất cả má»i chà ng trai xứng đôi vừa lứa cứ bám lấy xung quanh nà ng, bao vây nà ng, để có những cuá»™c hẹn hò, Ä‘i chÆ¡i, nhưng nà ng không thÃch ngưá»i nà o cả. David Ä‘ang ở Mỹ, và Kate nóng lòng chá» chà ng vá». Khi David vỠđến nhà , Kate đến táºn cá»a đón chà ng, mừng rỡ. Nà ng mặc má»™t chiếc áo dà i mà u trắng, quấn má»™t cái thắt lưng nhung mà u Ä‘en là m nổi báºt lên bá»™ ngá»±c duyên dáng cá»§a nà ng. Khi David ôm lấy nà ng, anh ngạc nhiên cảm thấy vẻ nồng thắm trong lối đáp ứng cá»§a nà ng. Anh lùi lại nhìn ngắm nà ng. Ở nà ng có má»™t vẻ gì đó khác biệt, má»™t vẻ hiểu biết. Trong đôi mắt nà ng anh thấy má»™t lối biểu lá»™ mà anh không thể xác định được, khiến cho anh cảm thấy bứt rứt, không yên.
Má»™t đôi lần, trong vụ hè ấy, David thấy Kate dang đứng vá»›i mấy ngưá»i bạn trai bao vây xung quanh, anh tá»± há»i không biết ngưá»i nà o trong số ấy sẽ có diá»…m phúc được nà ng chá»n lá»±a. David được gá»i trở lại Úc vì công việc, và khi anh trở vá» Klipdrift thì Kate đã lên đưá»ng sang Anh.
Trong năm cuối cùng cá»§a Kate ở trưá»ng há»c, David bất ngá» xuất hiện và o má»™t tối ná». Thưá»ng thưá»ng anh Ä‘á»u có thư hay gá»i Ä‘iện thoại báo trước. Lần nà y anh không báo cho biết gì cả.
“David! Tháºt là bất ngá» qua!†Kate ôm choà ng lấy anh, “Lẽ ra anh phải báo cho tôi biết anh sẽ đến chứâ€.
“Kate ạ, tôi đến để đưa cô vá» nhà â€.
Nà ng lùi lại, nhìn lên mặt anh. “Có chuyện gì không hay chăng?â€
“Tôi lo rằng mẹ cô Ä‘ang ốm rất nặngâ€.
Kate đứng đỠngưá»i trong má»™t lúc. “Tôi sẵn sáng Ä‘i ngay bây giá».â€
Kate sá»ng sốt khi trông thấy vẻ ngoà i cá»§a mẹ. Chỉ má»›i Ãt tháng trước, Margaret có vẻ rất khoẻ mạnh. Bây giá» mặt bà nhợt nhạt, hốc hác, đôi mắt hầu như mất vẻ tinh anh. Có vẻ như là căn bệnh ung thư Ä‘ang tà n phá da thịt bà , cÅ©ng đã tà n phá cả linh hồn cá»§a bà nữa.
Kate ngồi bên cạnh giưá»ng, cầm tay mẹ trong bà n tay nà ng, và nói, “Mẹ Æ¡i, con hối háºn quáâ€.
Margaret bóp chặt tay con gái. “Mẹ đã sẵn sà ng, con yêu quý ạ. Có lẽ mẹ đã đã sẵn sà ng như váºy từ khi cha con qua Ä‘á»iâ€. Bà ngước mắt lên nhìn Kate. “Con có muốn nghe má»™t chuyện vá»› vẩn khổng? Mẹ chưa há» nói vá»›i ai Ä‘iá»u nà y cả trước kiaâ€. Bà do dá»± má»™t lúc, rồi tiếp tục nói, “Mẹ lúc nà o cÅ©ng lo lắng không có ai chăm nom cha con được tá» tế cả. Bây giá» thì mẹ có thể là m như váºy được rồi.â€
Margaret được an táng ba ngà y sau đó. Cái chết cá»§a mẹ nà ng đã khiến cho nà ng bị xúc động sâu sắc. Kate đã mất cha và anh, nhưng nà ng không há» bao giỠđược biết mặt há». Há» chỉ là những Ä‘iá»u tưởng tượng thuá»™c quá khứ, nhưng cái chết cá»§a mẹ nà ng là hiện thá»±c và đau đớn. Kate đã mưá»i tám tuổi, và đột nhiên nà ng trở nên cô đơn trên cõi Ä‘á»i. à nghÄ© nà y khiến nà ng khiếp hãi.
David nhìn Kate đứng bên cạnh má»™ cá»§a mẹ nà ng, cố lấy can đảm để khá»i khóc. Nhưng khi hai ngưá»i trở vỠđến nhà , Kate khóc oà lên, không sao ngưng nổi. “Mẹ lúc nà o cÅ©ng rất tốt vá»›i tôi, David ạ, còn tôi tháºt là má»™t đứa con gái hư há»ngâ€.
David cố an á»§i nà ng, “Cô lúc nà o cÅ©ng là má»™t cô con gái ngoan cá»§a mẹ cô, Kateâ€.
“Tôi chỉ gây rắc rối cho mẹ tôi thôi. Tôi sẵn sà ng đánh đổi bất cứ thứ gì nếu tôi có thể chuá»™c tá»™i lá»—i ấy đối vá»›i mẹ tôi. Tôi không muốn mẹ tôi chết. David! Tại sao Chúa lại là m như váºy đối vá»›i mẹ tôi?â€
Anh im lặng má»™t lúc, chá» cho đến khi nà ng khóc hết nước mắt. khi nà ng đã dịu lại, David má»›i nói, “Tôi biết rằng cô khó mà tin được và o lúc nà y, nhưng má»™t ngà y kia ná»—i Ä‘au đớn nà y sẽ tan Ä‘i. Rồi cô biết sẽ có gì còn lại không, Kate. Những kỉ niệm êm đẹp. Cô sẽ nhá»› lại tất cả những gì đẹp đẽ mà cô và mẹ cô đã từng cóâ€.
“Tôi cÅ©ng nghÄ© như váºy. Nhưng ngay lúc nà y, tôi cảm thấy Ä‘au đớn quáâ€.
Sáng hôm sau hai ngưá»i bà n vá»›i nhau vá» tương lai cá»§a Kate.
“Cô có gia đình ở Tô cách lanâ€, David nhắc nhở.
“Không!†Kate đáp lại má»™t cách gay gắt. “Äó không phải là gia đình. Há» là những ngưá»i bà con, há» hà ngâ€. Giá»ng nà ng trở nên chua cay. “Khi bố muốn Ä‘i đến xứ nà y, há» chế giá»…u bố tôi. Không ai giúp đỡ cho bố tôi, ngoà i bà ná»™i tôi, nhưng bà mất rồi. Không, tôi không có liên hệ gì vá»›i há» cảâ€.
David ngồi suy nghÄ©. “Cô có dá»± định há»c cho nốt há»c kì nà y không?†Kate chưa kịp trả lá»i, David đã nói tiếp, “Tôi nghÄ© rằng có lẽ mẹ cô cÅ©ng muốn cô là m như váºy.â€
“Thế thì tôi sẽ là m đúng như mẹ tôi muốnâ€. Nà ng nhìn xuống sà n nhà , mắt không nhìn và o đâu hết. “Äịa ngục khốn kiếp!†Kate nói.
“Tôi hiểuâ€, David dịu dà ng nói. “Tôi hiểuâ€.
Kate há»c hết há»c kì và được cá» Ä‘á»c diá»…n văn tốt nghiệp. David cÅ©ng có mặt trong buổi lá»… trao bằng.
Trong lúc Ä‘i từ Johannesburg đến Klipdrift trong toa xe riêng, David nói, “Cô biết không, tất cả những thứ nà y sẽ thuá»™c vá» cô trong Ãt năm nữa. Chiếc toa xe nà y, các má» và công ty nà y, tất cả là cá»§a cô. Cô là má»™t cô gái rất già u có. Cô có thể bán công ty nà y Ä‘i để lấy nhiá»u triệu bảng Anhâ€. Anh nhìn nà ng, rồi nói tiếp, “Hoặc cô có thể giữ lại công ty nà y. Cô sẽ phải nghÄ© vá» Ä‘iá»u đó.â€
“Tôi đã suy nghÄ© rồiâ€, Kate nói. Nà ng nhìn và o mặt David, tá»§m tỉm cưá»i. “Cha tôi xưa kia là má»™t đạo tặc, David ạ. Má»™t đạo tặc gia tuyệt vá»i. Tôi ao ước giá như tôi được biết cha tôi.Tôi sẽ không bán công ty nà y Ä‘i.Anh có biết tại sao không? Bởi vì ông đạo tặc ấy đã đặt tên cho nó theo tên cá»§a hai tên bảo vệ đã từng tìm cách giết ông. Anh nghÄ© xem đó có phải là má»™t hà nh động tuyệt vá»i hay không? Có nhiá»u đêm tôi không thể ngá»§ đươc, vì tôi nghÄ© đến cha tôi và bác Banda bò xuyên qua sương mù, gá»i là “mis†ấy, rồi tôi mưá»ng tượng nghe như có tiếng gá»i cá»§a những tên bảo vệ: Kruger… Brent…†Nà ng ngước mắt lên nhìn David. “Không, tôi sẽ không bao giá» bán Ä‘i công ty cá»§a cha tôi, chừng nà o anh còn tiếp tục ở lại để Ä‘iá»u khiển nóâ€.
David trầm tÄ©nh nói, “Tôi sẽ ở lại chừng nà o cô còn cần đến tôi.â€
“Tôi đã quyết định sẽ theo há»c má»™t trưá»ng doanh thươngâ€.
“Má»™t trưá»ng doanh thương?†Giá»ng nói David tá» vẻ ngạc nhiên.
“Bây giá» là và o năm 1910â€, Kate nhắc nhở. “Äã có nhiá»u trưá»ng doanh trương ở Johannesburg mà phụ nữ được phép theo há»câ€.
“Nhưng…â€
“Anh có lần há»i tôi muốn là m gì vá»›i tiá»n bạc cá»§a tôiâ€. Nà ng nhìn thẳng và o mắt David, và nói, “Tôi muốn là m ra tiá»n.â€
Last edited by khungcodangcap; 23-10-2008 at 11:50 PM.
|

16-04-2008, 09:27 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 14
Theo há»c trưá»ng kinh doanh là má»™t cuá»™c phiêu lưu má»›i rất thú vị đối vá»›i Kate. Khi Ä‘i đến trưá»ng Cheltenham, nà ng cho đó là má»™t việc là m lặt vặt, má»™t Ä‘iá»u xấu xa, nhưng cần thiết. Lần nà y thì khác hẳn. Má»—i buổi há»c Ä‘á»u dạy cho nà ng má»™t Ä‘iá»u gì đó thiết thá»±c, có thể giúp cho nà ng Ä‘iá»u khiển công ty. Chương trình há»c gồm có các môn: Kế toán, Quản lý, Giao thương quốc tế, Hà nh chánh kinh doanh. Má»—i tuần lá»… má»™t lần, David Ä‘iện thoại cho nà ng, há»i vá» sá»± tiến bá»™ cá»§a nà ng trong việc há»c.
“Tôi rất thÃch†Kate nói vá»›i David “Tháºt là thú vị, David ạ.â€
Má»™t ngà y kia, David sẽ cùng vá»›i nà ng ngồi là m việc sát cánh nhau và o lúc đêm khuya, và lúc đó, chỉ có hai ngưá»i mà thôi. Rồi má»™t đêm nà o đó, David sẽ quay vá» phÃa nà ng và nói: “Em Kate yêu quý, anh có mắt mà cÅ©ng như mù, em có bằng lòng lấy anh không?†Thế rồi, chỉ má»™t lát sau, nà ng đã nằm trong hai cánh tay cá»§a chà ng...
Nhưng chuyện ấy chưa đến đâu. Trong khi chỠđợi, nà ng phải há»c táºp. Vá»›i má»™t vẻ cương quyết, nà ng quay lại các bà i táºp ở trưá»ng.
Lá»›p kinh doanh kéo dà i hai năm. Kate trở lại Klipdrift và o đúng dịp nà ng ăn mừng sinh nháºt thứ hai mươi cá»§a nà ng. David đón nà ng ở nhà ga.
Trông thấy David, đột nhiên nà ng giang hai cánh tay ra ôm choà ng lấy anh và nói: “Trá»i! Anh David, gặp anh tôi mừng quá!â€
Anh lùi lại, nói má»™t cách vụng vá»: “Rất mừng được gặp cô, Kate ạ.†Trong cá» chỉ cá»§a anh có má»™t vẻ lóng ngóng, không được thoải mái lắm.
“Có chuyện gì váºy?â€
“Không... Chỉ có Ä‘iá»u là ... là ... các thiếu nữ không ôm hôn đà n ông ở nÆ¡i công cá»™ngâ€.
Nà ng nhìn David má»™t lát rồi nói: “À ra thế. Tôi hứa lần sau sẽ không là m anh bối rối nữaâ€.
Trong khi Ä‘i xe vá» nhà , David kÃn đáo quan sát Kate. Nà ng là má»™t cô gái xinh đẹp mê hồn, ngây thÆ¡ và có vẻ dá»… bị xúc phạm nên David quyết tâm sẽ không bao giá» lợi dụng Ä‘iá»u ấy.
Sáng hôm thứ hai, Kate di chuyển đến văn phòng má»›i cá»§a nà ng ở công ty Hữu hạn Kruger - Brent. Tháºt là , giống như nà ng bị chìm và o trong má»™t thế giá»›i xa lạ, kì dị vá»›i những phong tục và ngôn ngữ riêng cá»§a nó. Äó là má»™t tổ chức rối rắm gồm các ngà nh, các cÆ¡ sở phụ, các phân cục địa phương, các công ty đặc quyá»n và chi nhánh nước ngoà i. Các sản phẩm mà công ty nà ng chế tạo hay là m chá»§ dưá»ng như là vô táºn. Có những nhà máy cán thép, những trại nuôi gia súc, má»™t đưá»ng xe hoả, má»™t công ty chuyên chở đưá»ng bể, và cố nhiên, cÆ¡ sở cá»§a tà i sản gia đình: kim cương, và ng, kẽm, bạch kim, magnesium được đà o lên suốt ngà y đêm, rồi tuôn và o các két sắt cá»§a công ty.
Quyá»n lá»±c.
Hầu như có quá nhiá»u thứ cần phải nắm vững. Kate ngồi trong văn phòng cá»§a David, lắng nghe anh đưa ra những quyết định có thể ảnh hưởng đến hà ng nghìn ngưá»i trên khắp thế giá»›i. Các tổng giám đốc các phân cục đưa ra nhiá»u đỠnghi, nhưng nhiá»u khi David bác bá» các đỠnghị ấy.
“Tại sao anh là m như váºy? Há» không biết việc là m cá»§a há» hay sao?†Kate há»i.
“DÄ© nhiên là há» biết. Nhưng vấn đỠkhông phải là ở chá»— ấy†David giải thÃch “Má»—i giám đốc chỉ nhìn thấy phân cục cá»§a mình và xem nó như là trung tâm Ä‘iểm cá»§a thế giá»›i. Äiá»u ấy cÅ©ng là phải thôi. Thế nhưng cần phải có má»™t ngưá»i nà o đó có cái nhìn tổng quát và quyết định cái gì tốt nhất cho toà n thể công ty. Thôi nà o, chúng ta còn phải ăn cÆ¡m trưa vá»›i má»™t ngưá»i mà tôi muốn giá»›i thiệu vá»›i côâ€
David đưa Kate đến má»™t phòng ăn riêng rá»™ng rải, kế cáºn văn phòng cá»§a Kate. Má»™t ngưá»i đà n ông trẻ tuổi, gầy giÆ¡ xương, vá»›i má»™t khuôn mặt ốm và đôi mắt nâu tò mò, Ä‘ang chỠđợi hai ngưá»i.
“Äây là Brad Rogers†David nói “Brad, tôi giá»›i thiệu vá»›i anh đây là nữ chá»§ nhân má»›i cá»§a anh, cô Kate McGregorâ€
Brad Rogers đưa tay ra bắt “Tôi rất hân hạnh được gặp cô, thưa cô McGregorâ€
“Brad là má»™t vÅ© khà bà máºt cá»§a chúng ta†David nói “Anh ấy hiểu biết vá» công ty Kruger-Brent chẳng kém gì tôi. Và thá» như tôi có rá»i công ty nà y, cô cÅ©ng chẳng có gì phải lo cả. Brad sẽ có mặt ở đâyâ€
“Và thá» như tôi có rá»i công ty†Riêng ý nghÄ© nà y cÅ©ng là m cho ná»—i hoảng sợ tuôn ra như má»™t là n sóng truyá»n qua khắp thân thể cá»§a Kate. Cố nhiên, David sẽ không bao giá» rá»i công ty. Kate không nghÄ© đến chuyện gì khác nữa trong suốt bữa ăn trưa ấy. Và khi bữa ăn chấm dứt, nà ng cÅ©ng chẳng biết nà ng đã ăn những thứ gì.
Sau bữa ăn, hỠbà n với nhau vỠNam Phi.
“Chúng ta sắp sá»a gặp rắc rối†David nói “ChÃnh phá»§ vừa đặt ra thuế thânâ€
“Thế là nghÄ©a là m sao?†Kate há»i.
“Nó có nghÄ©a là những ngưá»i da Ä‘en, da mà u và ngưá»i Ấn Äá»™ phải trả hai bảng Anh cho má»—i ngưá»i trong gia đình. Như váºy là lá»›n hÆ¡n số lương cá»§a há» trong má»™t thángâ€.
Kate nghÄ© đến Banda và cảm thấy ná»—i lo sợ trà n ngáºp trong lòng. Cuá»™c thảo luáºn chuyển sang các vấn đỠkhác.
Kate yêu thÃch cuá»™c sống má»›i vô cùng. Má»—i quyết định lôi kéo theo trò chÆ¡i hà ng triệu đô la. Việc kinh doanh lá»›n là má»™t cuá»™c đỠsức trà tuệ, là lòng can đảm dám đương đầu vá»›i may rá»§i và bản năng biết được khi nà o nên dấn tá»›i, khi nà o cần rút lui.
“Kinh doanh là má»™t cuá»™c đánh bạc†David nói vá»›i Kate “Vá»›i tiá»n cược lá»›n kinh khá»§ng và mình phải cạnh tranh vá»›i các chuyên gia. Nếu muốn thắng, mình phải há»c để là m chá»§ cuá»™c chÆ¡iâ€
Äó chÃnh là điá»u mà Kate quyết định sẽ là m. Nà ng phải há»c.
Kate sống má»™t mình trong ngôi nhà lá»›n, ngoà i các gia nhân, nà ng và David vẫn tiếp tục có những buổi ăn chung theo nghi thức và o tối thứ sáu. Nhưng khi Kate má»i anh đến ăn và o những buổi khác, David lúc nà o cÅ©ng kiếm cá»› từ chối. Trong những giá» là m việc, hai ngưá»i vẫn há»p chung vá»›i nhau thưá»ng xuyên. Nhưng ngay cả lúc ấy, David dưá»ng như đã dá»±ng lên má»™t bức tưá»ng giữa hai ngưá»i, má»™t bức tưá»ng mà Kate không thể nà o vượt qua được.
Và o ngà y sinh nháºt thứ hai mươi mốt cá»§a Kate, tất cả các cổ phần trong công ty Kruger-Brent đã chuyển sang cho Kate. Bây giá» nà ng đã chÃnh thức kiểm soát công ty “Chúng ta hãy ăn cÆ¡m tối hôm nay để ăn mừng†Kate đỠnghị vá»›i David.
“Xin lá»—i cô Kate, tôi có nhiá»u công việc phải là m cho kịpâ€
Kate ăn cơm một mình tối hôm ấy, trong lòng băn khoăn không hiểu tại sao. Vì nà ng hay vì David. Phải chăng David đã bị điếc, câm, mù nên không hiểu được tình cảm của nà ng đối với anh? Nà ng sẽ phải ra tay hà nh động bằng cách nà o đó.
Công ty lúc đó Ä‘ang Ä‘iá»u đình vá» việc mở má»™t đưá»ng hà ng hải ở Mỹ.
“Tại sao cô và Brad không Ä‘i New York để kết thúc cuá»™c Ä‘iá»u đình nà y?†David gợi ý vá»›i Kate “Äó sẽ là má»™t kinh nghiệm rất hay cho côâ€
Kate muốn rằng David sẽ đi với nà ng, nhưng vì tự ái, nà ng không nói ra. Nà ng sẽ giải quyết vụ nà y mà không cần đến David. Ngoà i ra, nà ng chưa hỠbao giỠsang Mỹ nên nà ng mong đợi có được thêm kinh nghiệm nà y.
Việc kết thúc cuá»™c Ä‘iá»u đình vỠđưá»ng hà ng hải tiến hà nh má»™t cách trôi chảy. David đã nói vá»›i nà ng trước khi nà ng lên đưá»ng “Trong thá»i gian ở Mỹ, cô nên thăm viếng má»™t và i nÆ¡i cho biếtâ€
Kate và Brad Ä‘i thăm các chi nhánh công ty ở Detroit, Chicago, Pittsburg và New York. Nà ng rất ngạc nhiên vá» sá»± lá»›n lao và năng lá»±c cá»§a nước Mỹ. Äiểm nổi báºt nhất trong cuá»™c hà nh trình nà y là cuá»™c viếng thăm Dark Harbor ở Maine, trên má»™t hòn đảo nhá» có tên là Isleboro, trong vịnh Penobscot. Nà ng được má»i dá»± tiệc tại nhà Charles Dana Gibson, má»™t nghệ sÄ©. Có mưá»i hai ngưá»i đến dá»± tiệc hôm ấy, và ngoại trừ Kate, tất cả Ä‘á»u có nhà trên hòn đảo ấy.
“NÆ¡i nà y có má»™t lịch sá» rất thú vị†Gibson nói vá»›i Kate “Cách đây nhiá»u năm, những ngưá»i sống ở đây thưá»ng Ä‘i đến đây bằng tà u thuá»· từ Boston. Khi tà u cáºp bến, có xe độc mã đến đón há» và đưa vá» nhà â€
“Có bao nhiêu ngưá»i sống trên hòn đảo nà y?†Kate há»i.
“Chừng năm mươi gia đình. Khi chiếc tà u cáºp bến, cô có thấy ngá»n hải đăng ở đấy không?â€
“Cóâ€
“Ngá»n hải đăng ấy do má»™t ngưá»i gác và má»™t con chó Ä‘iá»u khiển. Khi má»™t chiếc tà u Ä‘i ngang qua, con chó chạy ra rung chuôngâ€
Kate cưá»i “Ông nói đùa ấy chứâ€.
“Không đâu, thưa cô. Äiá»u buồn cưá»i là con chó ấy bị Ä‘iếc đặc. Nó đặt tai và o cái chuông để xem nó có rung lên khôngâ€.
“Nghe ông nói có vẻ như hòn đảo nà y hấp dẫn lắm nhỉ?â€
“Nếu cô ở lại đây chÆ¡i và thăm viếng hòn đảo nà y và o sáng mai thì chắc cô sẽ không thấy là vô Ãch đâuâ€.
Kate báºt miệng: “Tại sao lại không?â€
Nà ng ở lại đêm trong khách sạn duy nhất trên đảo, tên nó là Quán trá» Islesboro. Äến buổi sáng, nà ng thuê má»™t chiếc xe ngá»±a, do má»™t ngưá»i dân trên đảo Ä‘iá»u khiển, rá»i trung tâm cá»§a Dark Harbor, nÆ¡i có má»™t cá»a hà ng bách hóa, má»™t cá»a hà ng bán đồ sắt, má»™t hiệu ăn và Ãt phút sau, nà ng Ä‘i ngang má»™t khu rừng cây rất đẹp. Kate nháºn ra rằng các đưá»ng nhá» quanh co Ä‘á»u không có tên. Cả trên các há»™p thư cÅ©ng không có tên ngưá»i.
“Không có các dấu hiệu như thế mà ngưá»i dân ở đây không bị lạc sao?â€
“Không. Ngưá»i dân trên đảo nà y Ä‘á»u biết nÆ¡i nà o, có cái gìâ€.
Kate liếc mắt nhìn ông ta má»™t cái rồi nói: “À ra thếâ€
Ở phÃa dưới hòn đảo, há» Ä‘i ngang qua má»™t nghÄ©a địa.
“Bác cho dừng xe lại được không?â€, Kate yêu cầu.
Nà ng bước ra khá»i chiếc xe ngá»±a, Ä‘i bá»™ đến khu nghÄ©a địa cổ, loanh quanh, nhìn và o các bia má»™.
Bob Pendleton, mất ngà y 25 tháng giêng năm 1794, 47 tuổi.
Trên văn bia ghi mấy dòng chữ: “Dưới viên đá nà y, tôi nằm yên nghỉ trong giấc ngá»§ êm Ä‘á»m. Chúa ban phước là nh cho chiếc giưá»ng nằm cá»§a tôiâ€
Jan, vợ của Thomas Pendleton, mất ngà y 25 tháng hai năm 1802, 47 tuổi.
Ở đó còn những linh hồn từ má»™t thế ká»· khác, thuá»™c vá» thá»i đại đã qua lâu rồi. Äại úy William Hatch, chết chìm ở đáy biển Long Island, tháng 10 năm 1866, 30 tuổi. Văn bia ghi: “Äã từng trải qua nhiá»u bão tố, và vượt qua nhiá»u sóng cả cá»§a cuá»™c Ä‘á»iâ€
Kate đứng ở đó má»™t hồi lâu, yêu thÃch trước cảnh yên lặng, thanh bình.
“Mùa đông ở đây như thế nà o?†Kate há»i.
“Lạnh. Vịnh nà y thưá»ng bị đóng băng nên ngưá»i ta vẫn Ä‘i từ đất liá»n đến đây bắng xe trượt tuyết. Bây giá», tất nhiên, chúng tôi đã có phà rồiâ€.
Há» Ä‘i vòng má»™t khúc quanh. Ở nÆ¡i kia, bên cạnh bá» nước, là má»™t ngôi nhà hai tầng lợp bằng ván trắng. Xung quanh có trồng các loại cây phi yến, hồng dại và cây thuốc phiện. Các cánh cá»a trên tám chiếc cá»a sổ Ä‘á»u sÆ¡n mà u xanh. Bên cạnh các cánh cá»a đôi là những chiếc ghế dà i và sáu cháºu hoa phong lữ. Nó giống như má»™t ngôi nhà trong câu chuyện thần tiên.
“Ai là chá»§ ngôi nhà ấy?â€
“Äó là ngôi nhà xưa kia cá»§a gia đình Dreben. Bà Dreben mất cách đây Ãt thángâ€
“Bây giá» ai sống ở đó?â€
“Theo tôi biết thì ở đó không có ai cảâ€
“Ngôi nhà ấy có bán không?â€
Ngưá»i hướng dẫn nhìn Kate và nói: “Nếu có bán thì có lẽ ngưá»i con trai cá»§a má»™t trong các gia đình ở đây sẽ mua nó. Ngưá»i dân đảo nà y không dá»… dà ng bán cho những ngưá»i lạ mặtâ€
Nói như váºy vá»›i Kate tháºt là má»™t Ä‘iá»u sai lầm.
Má»™t giá» sau, nà ng nói chuyện vá»›i má»™t luáºt sư vá» bất động sản nà y: “Tôi muốn bà n vá» ngôi nhà cá»§a há» Dreben. Không biết ngưá»i ta có bán không?†Kate nói.
Viên luáºt sư bÄ©u môi: “Có thể có, mà cÅ©ng có thể khôngâ€.
“Như thế nghÄ©a là thế nà o?â€
“Ngưá»i ta sẵn sà ng bán. Nhưng cÅ©ng có má»™t số ngưá»i cÅ©ng muốn mua ngôi nhà ấyâ€.
Lại những gia đình xưa cổ trên hòn đảo nà y, Kate thầm nghÄ©. “HỠđã trả giá chưa?â€
“Chưa, nhưng...â€
“Tôi sẵn lòng trả giáâ€. Kate nói.
Viên luáºt sư nói má»™t cách nhã nhặn “Nhưng ngôi nhà ấy đắt tiá»n lắmâ€
“Ông cứ cho giá Ä‘iâ€
“Năm mươi nghìn đô laâ€.
“Chúng ta lại xem ngôi nhà ấy Ä‘iâ€
Bên trong ngôi nhà còn hấp dẫn hÆ¡n là Kate đã tiên Ä‘oán. Gian phòng phÃa trước rá»™ng và rất đẹp, nhìn ra bể qua má»™t bức tưá»ng bằng gương. Ở má»™t bên đại sảnh ấy là phòng khiêu vÅ© lá»›n, và phÃa bên kia là má»™t phòng khách lót ván gá»— đã hoen ố vì thá»i gian. Và kia là má»™t chiếc lò sưởi đồ sá»™. Có má»™t cái thư viện, má»™t nhà bếp lá»›n vá»›i má»™t cái lò sắt, má»™t chiếc bà n bằng gá»— thông lá»›n. Xa hÆ¡n chút nữa là phòng để thức ăn cá»§a quản gia và má»™t phòng giặt. Ở dưới nhà , có sáu phòng ngá»§ cho gia nhân và má»™t phòng tắm. Ở tầng trên có má»™t dãy phòng ngá»§ lá»›n và bốn phòng ngá»§ nhá». Ngôi nhà ấy lá»›n hÆ¡n là Kate đã mong đợi. Nhưng khi David và mình đã có con, nà ng nghÄ© thầm, chúng mình sẽ cần tất cả những phòng nà y. Äất thuá»™c ngôi nhà chạy dà i xuống vịnh, ở đó, có má»™t bến tà u riêng.
Kate quay vá» phÃa ông luáºt sư: “Tôi mua ngôi nhà nà yâ€
Nà ng quyết định đặt tên nó là Cedar Hill (Ngôi nhà trên đồi thông).
Nà ng nóng lòng muốn vỠKlipdrift cho sớm để báo tin nà y cho David hay.
Trên đưá»ng trở vá» Nam Phi, Kate cảm thấy má»™t ná»—i hân hoan cuồng nhiệt. Ngôi nhà ở Dark Harbor là má»™t dấu hiệu, má»™t biểu tượng cho biết rằng nà ng và David sẽ cưới nhau. Nà ng biết rằng David sẽ yêu thÃch ngôi nhà ấy, cÅ©ng giống như nà ng.
Và o lúc xế trưa, Kate và Brad vỠđến Klipdrift. Kate vá»™i vả đến văn phòng David. Anh Ä‘ang ngồi là m việc ở bà n giấy. Vừa trông thấy David, tim nà ng Ä‘áºp lên thình thình. Nà ng chưa nháºn thức được là nà ng đã mong nhá»› anh đến thế nà o.
David đứng dáºy: “Kate, mừng cô đã vá» nhà !â€
Rồi trước khi nà ng kịp mở lá»i, anh nói: “Tôi muốn cô là ngưá»i đầu tiên được biết tin nà y. Tôi sắp sá»a lấy vợâ€.
Last edited by khungcodangcap; 24-10-2008 at 12:06 AM.
|

16-04-2008, 09:27 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 15
Câu chuyện bắt đầu má»™t cách tình cá» sáu tuần lá»… trước đó. Giữa má»™t ngà y là m việc sôi nổi. David nháºn được má»™t thông Ä‘iệp cho biết rằng Tim O’Neil, bạn cá»§a má»™t khách hà ng kim cương ngưá»i Mỹ, Ä‘ang ở Klipdrift và há»i David có thể nà o đến đón ông ta và ăn cÆ¡m vá»›i ông được không. DaviÄ‘ không có thì giỠđể tiếp đón các du khách, nhưng anh không muốn là m mất lòng ông khách hà ng. Anh có thể đã nhá» Kate tiếp đón ông khách há»™, nhưng lúc ấy nà ng Ä‘ang Ä‘i thăm viếng các nhà máy cá»§a công ty ở Bắc Mỹ cùng vá»›i Brad Reoger. Tháºt là khó xá». Anh liá»n Ä‘iện thoại đến khách sạn cá»§a O’Neil và má»i ông ta đến dùng cÆ¡m và o tối hôm ấy.
O’Neil nói vá»›i David trên Ä‘iện thoại, “Con gái tôi cùng Ä‘i vá»›i tôi. Tôi hi vá»ng ông sẽ không thấy phiá»n hà gì nếu tôi Ä‘em nó Ä‘i theoâ€.
David không có tâm trạng nà o ngồi suốt buổi tối vá»›i má»™t đứa con nÃt, nhưng anh vẫn nói má»™t cách lịch sá»±, “Không có phiá»n gì cả.†Anh dá»± định sẽ là m cho buổi tiếp khách ấy cà ng ngắn cà ng tốt.
Há» gặp nhau ở khách sạn Grand Hotel, trong phòng ăn. Khi David đến nÆ¡i, O’Neil và cô con gái đã ngồi sẵn ở bà n ăn. O’Neil là má»™t ngưá»i Mỹ gốc Ãi NhÄ© Lan, lịch sá»±, tóc bạc, và o khoảng ngÅ© tuần. Con gái ông, Josephine là má»™t phụ nữ xinh đẹp chưa từng thấy. Nà ng và o khoảng trên ba mươi tuổi, có dáng ngưá»i rất đẹp, tóc hoe má»m mại và đôi mắt trong xanh. Vừa trông thấy nà ng, David cảm thấy như bị nghẹt thở.
“Tôi... tôi xin lá»—i vì đã đến trá»….†Anh nói. “Tôi báºn chút công việc và o phút chót.â€
Josephine nhìn phản ứng cá»§a David trước mặt nà ng vá»›i má»™t vẻ vui vui, “Äôi khi những công việc và o phút chót ấy rất là thú vị,†nà ng nói mà không ngụ ý gì châm chá»c. “Cha tôi nói ông là má»™t ngưá»i quan trá»ng, ông Blackwell ạâ€
“Không hẳn là như váºy... Xin cô cứ gá»i tôi là David.â€
Nà ng gáºt đầu. “Äó cÅ©ng là má»™t tên rất hay. Nó nói lên sức mạnh.â€
Trước khi bữa cÆ¡m tối chấm dứt, David nháºn ra rằng Josephine không chỉ là má»™t phụ nữ xinh đẹp, nà ng là má»™t ngưá»i thông minh, vui tÃnh, và có tà i là m cho anh cảm thấy thoải mái khi tiếp xúc. David cảm thấy nà ng thà nh thá»±c có cảm tình vá»›i anh. Nà ng há»i những câu há»i vá» anh, mà trước kia chưa có ai đã từng há»i anh. Và o lúc buổi ăn tối hôm ấy kết thúc, anh cảm thấy mình gần như đã bắt đầu yêu nà ng.
“Quê hương cá»§a ông ở đâu?†David há»i Tim O’Neil.
“Ở San Francisco.â€
“Váºy chắc ông sắp vá» rồi?â€
Anh cố là m cho câu nói có vẻ như tình cá».
“Tuần sau.â€
Josephine mỉm cưá»i vá»›i David, “Nếu Klipdrift cÅ©ng thÃch thú như hứa hẹn, thì có lẽ tôi sẽ thuyết phục được cha tôi ở lại lâu hÆ¡n chút nữa.â€
“Tôi có ý định sẽ là m cho nó trở nên thÃch thú tối Ä‘a.†David nói. “Cô có muốn Ä‘i xuống má»™t má» kim cương không?â€
“Thế thì thÃch quá. Cảm Æ¡n ông.â€
Äã có má»™t thá»i anh vẫn thưá»ng Ä‘Ãch thân há»™ tống những vị khách quan trá»ng xuống thăm các má», nhưng đã khá lâu rồi, anh uá»· thác công việc nà y cho các nhân viên dưới quyá»n. Bây giá», không hiểu sao, anh buá»™t miệng nói, “Váºy ngà y mai có tiện cho cô không?†Anh có năm sáu phiên há»p đã được xếp đặt và o sáng hôm ấy, nhưng đột nhiên tất cả trở nên kém quan trá»ng.
Anh dẫn ông O’Neil và cô con gái đi xuống một giếng đá, sâu đến ba mưới sáu thước, chia thà nh bốn ngăn, một ngăn để bơm nước, hai ngăn để kéo đất chứa kim cương lên, và một ngăn có lồng hai tầng dùng để chuyên chở công nhân lên xuống.
“Tôi hay có tÃnh tò mò muốn biết Ä‘iá»u nà y, Ä‘iá»u kia.†Josephine nói. “Tại sao ngưá»i ta lại Ä‘o kim cương bằng cà rá?â€
“Cà rá là gá»i theo tên cá»§a má»™t loại hạt cây Ä‘áºu gá»i là “carobâ€,†David giải thÃch. “Ấy là vì hạt carob có trá»ng lượng Ãt thay đổi. Má»™t cà rá bằng hai trăm mi li gam, hay má»™t phần má»™t trăm bốn mươi cá»§a má»™t “ounce†(1 ounce bằng 28,35g)
Josephine nói. “Tôi hoà n toà n như bị thôi miên, anh David ạ.â€
David tá»± há»i không biết Josephine muốn nói đến kim cương hay chuyên gì khác. Anh cảm thấy ngây ngất được gần gÅ©i nà ng. Má»—i khi anh dưa mắt nhìn Josephine, David cảm thấy má»™t sá»± rung động tươi mát.
“Ông và cô cÅ©ng cần phải biết qua miá»n đồng quê ở đây,†David nói, “Nếu ông và cô Josephine không báºn bịu gì và o sáng mai, tôi sẽ vui lòng đưa quý vị Ä‘i chÆ¡i má»™t vòng.â€
Cha Josephine chưa kịp trả lá»i thì nà ng đã nói, “Như thế thì tuyệt quá!â€
David ở bên cạnh Josephine và cha cô suốt má»i ngà y sau đó, và cứ má»—i ngà y qua Ä‘i, anh lại cà ng Ä‘i sâu và o tình yêu. Anh chưa há» bao giá» gặp được ai là m cho anh say đắm đến như váºy.
Khi David đến để đón cha con Josephine Ä‘i ăn cÆ¡m, và o má»™t tối ná», ông Tim O’Neil nói, “Tối nay tôi hÆ¡i mệt, anh David ạ. Anh miá»…n cho tôi hôm nay, có được không?†David cố giấu vẻ vui sướng.
“Thưa ông, không há» gì ạ. Tôi hiểu.â€
Josephine tá»§m tỉm cưá»i ranh mãnh. “Tôi sẽ Ä‘i ăn vá»›i anh cho anh vui lòng.â€
David đưa nà ng đến tiệm ăn trong má»™t khách sạn vừa má»›i khai trương. Căn phòng đông khách, nhưng ngưá»i ta nháºn ra David và dá»n ngay má»™t chiếc bà n cho anh. Má»™t ban nhạc ba ngưá»i Ä‘ang chÆ¡i âm nhạc Mỹ.
David há»i. “Cô có thÃch nhảy không?â€
“Tôi cÅ©ng thÃch.â€
Má»™t lát sau, Josephine ở trong vòng tay cá»§a David trên sà n nhảy. Tháºt như má»™t phép lạ, David ôm chặt thân hình tuyệt vá»i cá»§a Josephine sát vá»›i ngưá»i chà ng, và cảm thấy được phản ứng cá»§a nà ng.
“Josephine, anh yêu em.â€
Nà ng đặt ngón tay lên môi David. “David, xin anh… đừng…â€
“Tại sao?â€
“Bởi vì em không thể lấy anh được.â€
“Em có yêu anh không?â€
Nà ng tá»§m tỉm cưá»i, đôi mắt xanh lóng lánh. “Em say mê anh, anh yêu quý ạ. Anh không nháºn ra sao?â€
“Váºy thì tại sao?â€
“Bởi vì em không bao giá» sống ở Klipdrift.â€
“Em có thể thá» sống ở đây xem sao.â€
“David, em cÅ©ng muốn lắm, thế nhưng em biết chuyện gì sẽ xảy ra. Nếu em lấy anh và phải sống ở đây, em sẽ trở thà nh má»™t mụ đà n bà đanh đá, la hét om sòm, rồi cuối cùng chúng mình sẽ ghét bá» nhau. Em muốn rằng chúng ta chia tay nhau như thế nà y thì tốt hÆ¡n.â€
“Anh không muốn chia tay.â€
Nà ng ngước mặt lên nhìn và o mặt David. Anh cảm thấy thân hình nà ng như tan ra, hoà lẫn vá»›i anh. “David ạ, có thể nà o anh sống ở San Francisco được không?â€
Tháºt là má»™t ý tưởng không thể nà o thá»±c hiện được. “Anh là m gì ở đó được?â€
“Chúng ta hãy ăn sáng vá»›i nhau và o ngà y mai. Em muốn anh nói chuyện vá»›i bố em.â€
Tim O’Neil nói, “Josephine đã kể lại cho tôi nghe vá» cuá»™c nói chuyện giữa anh vá»›i nó đêm qua. Hình như cả hai ngưá»i Ä‘ang có vấn đỠkhó khăn. Nhưng tôi có thể có má»™t giải pháp, nếu anh quan tâm đến việc nà y.â€
“Thưa ông, tôi rất quan tâm đến việc nà y.â€
O’Neil nhặt chiếc cặp da nâu lên, lấy ra má»™t số bản thiết kế. “Anh có hiểu biết gì vá» thá»±c phẩm đông lạnh không?â€
“Tôi e rằng không.â€
“Ngưá»i ta bắt đầu là m thá»±c phẩm đông lạnh ở Mỹ và o năm 1865. Vấn đỠlà là m sao chuyên chở đưá»ng xa mà thá»±c phẩm không bị tan giá. Chúng tôi đã có những toa xe hoả ướp lạnh, nhưng chưa có ai nghÄ© cách là m những chiếc xe hÆ¡i chở hà ng ướp lạnh.†O’Neil Ä‘áºp nhẹ trên bản vẽ. “Cho mãi đến bây giá». Tôi vừa nháºn được má»™t bằng sáng chế vá» lối ướp lạnh má»›i ấy. Nó là m đảo lá»™n toà n thể công nghệ thá»±c phẩm, David ạ.â€
David nhìn và o các bản vẽ. “Tôi sợ không hiểu lắm vá» những cái nà y.â€
“Äiá»u đó không quan trá»ng. Tôi không cố tìm má»™t chuyên gia kÄ© thuáºt. Tôi đã có rất nhiá»u hạng ngưá»i nà y rồi. Cái mà tôi cần là vấn đỠtà i trợ và má»™t ngưá»i nà o đó có thể Ä‘iá»u hà nh công việc. Äây không phải là má»™t Ä‘iá»u mÆ¡ tưởng hão huyá»n đâu. Tôi đã bà n vá»›i những nhà chế biến thá»±c phẩm hà ng đầu vá» vấn đỠnà y. Nó sẽ là má»™t cÆ¡ há»™i là m ăn lá»›n, lá»›n hÆ¡n là anh có thể tưởng tượng được. Tôi cần có má»™t ngưá»i như anh.â€
“Trụ sở chÃnh cá»§a công ty ấy sẽ đặt tại San Francisco.†Josephine nói thêm.
David ngồi im lặng, cố nghiá»n ngẫm vá» những gì anh vừa nghe được. “Ông nói rằng ông đã được cấp bằng sáng chế, phải không?â€
“Äúng váºy. Tôi đã sẵn sà ng bắt tay và o việc.â€
“Ông có thể cho tôi mượn các bản thiết kế nà y để đưa cho má»™t ngưá»i nữa xem hay không?â€
“Tôi không có gì phản đối.â€
Việc đầu tiên David phải là m là điá»u tra vá» Tim O’Neil. Anh được cho biết rằng O’Neil có danh tiếng tháºt sá»± ở San Francisco. Ông đứng đầu ban khoa há»c tại Äại há»c Berkerley, và rất được kÃnh trá»ng. David không hiểu gì vá» thá»±c phẩm đông lạnh, nhưng anh dá»± định tìm hiểu vấn đỠnà y cho kÄ©.
“Anh sẽ trở vá» trong vòng năm ngà y, em yêu quý ạ. Anh muốn em và ba em chỠđợi anh trở vá».â€
“Bao lâu cũng được. Em sẽ nhớ anh lắm,†Josephine nói.
“Anh cÅ©ng sẽ nhá»› em,†Anh nói câu ấy vá»›i nhiá»u ngụ ý hÆ¡n là nà ng nghÄ©.
David đi tà u hoả đến Johannesburg, và xếp đặt một cuộc gặp mặt với Edward Broderick, chủ nhân một xà nghiệp thịt hộp lớn nhất Nam Phi.
“Tôi muốn nghe ý kiến cá»§a ông vá» vấn đỠnà y.â€
David đưa cho ông xem các bản vẽ. “Tôi cần biết cái nà y có thể thá»±c hiện được không.â€
“Tôi không biết chút gì vá» thá»±c phẩm đông lạnh hay vá» xe đông lạnh cả, nhưng tôi biết có ngưá»i rà nh vấn đỠnà y. Nếu ông trở lại đây trưa hôm nay, tôi sẽ cho má»i và i chuyên gia đến đây gặp ông.’
Äến bốn giá» trưa hôm ấy, David trở lại xưởng đóng thịt há»™p. Anh cảm thấy mình bồn chồn, lo lắng, bởi vì anh không biết chắc chắn anh muốn cuá»™c há»p nà y sẽ tiến hà nh như thế nà o. Hai tuần lá»… trước đó, có lẽ anh đã cưá»i lên ha hả, nếu có ai đỠnghị vá»›i anh nên bá» công ty Kruger-Brent. Nó là má»™t phần cá»§a bản thân anh rồi. Anh sẽ cưá»i to hÆ¡n thế nữa, nếu ngưá»i ta bảo anh nên xét đến việc Ä‘iá»u khiển má»™t công ty thá»±c phẩm nhỠở San Francisco. Äó là má»™t ý kiến Ä‘iên rồ, ngoại trừ má»™t Ä‘iá»u duy nhất: Josephine O’Neil.
Có hai ngưá»i ngồi trong phòng vá»›i Edward Broderick “Äây là Tiến sÄ© Crawford và ông Kaufman. David Blackwell.â€
Há» trao đổi nhau lá»i chà o há»i. David há»i, “Quý ông đã có cÆ¡ há»™i xem các bản vẽ chưa?â€
Tiến sÄ© Crawford đáp. “Chúng tôi dÄ© nhiên đã xem rồi, ông Blackwell ạ, và xem xét rất kÄ©.â€
David thở má»™t cái tháºt sâu. “Váºy thì sao?â€
“Hình như Sở cấp bằng sáng chế cá»§a Mỹ đã cấp bằng sáng chế cho cái nà y rồi, phải không?â€
“Äúng váºy.â€
Váºy thì, ông Blackwell ạ, kẻ nà o được cấp bằng sáng chế nà y sẽ là ngưá»i già u có vô cùng.â€
David cháºm rãi gáºt đầu, lòng trà n ngáºp những cảm xúc đối chá»i nhau.
“Giống như tất cả những phát minh lá»›n – nó đơn giản đến ná»—i mình phải ngạc nhiên tại sao không có ngưá»i nà o nghÄ© ra nó sá»›m hÆ¡n. Cái nà y không thể thất bại được.â€
David không biết nên phản ứng thế nà o. Trước đó anh ná»a hi vá»ng, ná»a không, rằng quyết định ấy sẽ được lấy Ä‘i khá»i bà n tay anh. Nếu phát minh cá»§a Tim O’Neil là vô dụng, anh còn có cÆ¡ may thuyết phục Josephine ở lại Nam Phi. Nhưng Ä‘iá»u O’Neil đã nói vá»›i anh là đúng. Phát minh ấy có thể thá»±c hiện được. Bây giá» anh phải tá»± mình đưa ra quyết định.
Anh không nghÄ© gì khác ngoà i vấn đỠấy trong suốt cuá»™c hà nh trình trở vá» Klipdrift. Nếu anh nháºn lá»i, như váºy có nghÄ©a là anh sẽ rá»i công ty nà y, để khởi sá»± má»™t việc kinh doanh má»›i, chưa hỠđược thá» nghiệm. Anh Ä‘ang giữ má»™t chức vụ quan trá»ng trong má»™t công ty có thế lá»±c hà ng đầu trên thế giá»›i. Anh yêu công việc là m cá»§a anh. Jamie và Margaret McGregor Ä‘á»u rất tốt đối vá»›i anh. Sau đó là Kate. Anh đã săn sóc cho nà ng từ khi nà ng má»›i sinh. Anh đã được trông thấy nà ng lá»›n lên, từ má»™t cô gái tinh nghịch, bướng bỉnh, đến má»™t thiếu nữ xinh đẹp, đáng yêu. Cuá»™c Ä‘á»i cá»§a nà ng là má»™t cuốn album tranh ảnh trong trà óc anh. Anh láºt từng trang, và thấy Kate lúc bốn, tám, mưá»i, mưá»i bốn, rồi hai mươi mốt tuổi – dá»… bị xúc phạm, khó Ä‘oán trước được.
Chuyến tà u vừa đến Klipdrift, David đã quyết định xong. Anh sẽ rá»i Công ty Hữu hạn Kruger-Brent.
Anh Ä‘i xe đến thẳng khách sạn Grad Hotel, rồi Ä‘i lên dãy buồng cá»§a gia đình Josephine. Josephine ra mở cá»a cho anh.
“David!â€
Anh ôm nà ng trong vòng tay, hôn tÃu tÃt, cảm thấy thân hình ấm áp cá»§a nà ng áp sát và o ngưá»i anh.
“Ồ, David, em nhá»› anh quá. Em không muốn phải xa anh nữa.â€
“Em sẽ không phải xa anh đâu,†David cháºm rãi nói. Anh sẽ Ä‘i San Francisco.â€
David nóng lòng chỠđợi Kate trở vá» từ Mỹ. Bây giá» anh đã có quyết định rồi, nên anh hăm hở khởi sá»± má»™t cuá»™c Ä‘á»i má»›i, anh nóng lòng muốn cưới Josephine.
Lúc nà y, Kate đã trở vỠđến nhà , anh đứng trước mặt nà ng và nói, “Tôi sắp sá»a lấy vợ...â€
Kate nghe những lá»i ấy qua tiếng ù ù vang dá»™i trong tai. Nà ng đột nhiên cảm thấy muốn ngất xỉu. Nà ng nắm chặt lấy gá» bà n viết cho khá»i ngã. Mình muốn chết, nà ng thầm nghÄ©. Xin hãy để cho tôi được chết.
Nhưng không hiểu sao, do má»™t nguồn ý chà mạnh mẽ nà o đó ở bên trong, nà ng cố nở má»™t nụ cưá»i và nói,
“Anh kể cho tôi nghe vá» cô ấy Ä‘i, David.†Nà ng cảm thấy hãnh diện vá» sá»± bình tÄ©nh trong giá»ng nói cá»§a nà ng. “Cô ấy là ai váºy?â€
“Tên cô ấy là Josephine O’Neil. Cô ấy đến thăm nÆ¡i nà y cùng vá»›i ông bố. Tôi chắc rằng hai ngưá»i sẽ là bạn thân thiết vá»›i nhau, cô Kate ạ. Cô ấy rất tốt.â€
“Cô ấy chắc chắn phải như váºy, nếu anh yêu cô ta, David ạ.â€
Anh do dá»± má»™t lúc. “Còn có má»™t chuyện nữa, cô Kate ạ. Tôi sẽ rá»i công ty nà y.â€
Cả thế giá»›i như đổ áºp xuống ngưá»i nà ng. “Anh sắp sá»a lấy vợ, như váºy đâu có nghÄ©a là anh bắt buá»™c phải...â€
“Không phải thế. Cha cá»§a Josephine sắp khởi sá»± má»™t công việc kinh doanh má»›i ở San Francisco. Ông ấy Ä‘ang cần có tôi.â€
“Váºy thì, váºy thì anh sẽ sống ở San Francisco.â€
“Phải. Brad Rogers sẽ đảm trách công việc cá»§a tôi má»™t cách dá»… dà ng. Rồi đây chúng ta sẽ chá»n má»™t toán nhân viên quản lý tà i giá»i nhất để giúp đỡ anh ta. Cô Kate ạ, tôi… tôi không thể nói cho cô biết tôi đã Ä‘i đến quyết định ấy má»™t cách khó khăn như thế nà o.â€
“Tất nhiên là khó khăn rồi, anh David ạ. Chắc hẳn anh phải yêu cô ta lắm nên má»›i phải là m thế. Khi nà o thì tôi có thể gặp mặt cô dâu?â€
David mỉm cưá»i, trong lòng cảm thấy sung sướng vì Kate đã tiếp nháºn tin nà y má»™t cách vui vẻ. “Äêm nay, nếu cô có thì giỠăn cÆ¡m vá»›i chúng tôi.â€
“Có, tôi rảnh thì giá».â€
Nà ng cố ngăn những giá»t nước mắt cho đến khi nà ng ngồi lại má»™t mình.
Cả bốn ngưá»i ăn cÆ¡m tối tại toà nhà McGregor. Ngay lúc Kate trông thấy Josephine, mặt nà ng tái nhợt Ä‘i. Lạy Chúa! Không trách gì David phải lòng cô gái ấy! Nà ng đẹp má»™t cách lá»™ng lẫy. Chỉ cần đứng trước mặt Josephine, Kate cÅ©ng đủ cảm thấy mình sao mà vụng vá», xấu xà thế. Lại còn tệ hÆ¡n thế nữa. Josephine là má»™t phụ nữ duyên dáng, hấp dẫn. Rõ rà ng là cô ấy rất say mê David “Mẹ kiếp!â€
Trong lúc ăn cơm, Tim O’Neil nói với Kate vỠcông ty mới.
“Nghe có vẻ rất hấp dẫn,†Kate nói.
“Tôi nghÄ© rằng nó không thể nà o so sánh được vá»›i Kruger-Brent đâu, cô McGregor ạ. Chúng tôi sẽ khởi sá»± bằng má»™t công ty nhá», nhưng dưới sá»± Ä‘iá»u khiển cá»§a David, chúng tôi sẽ là m ăn khá.â€
“Vá»›i sá»± Ä‘iá»u khiển cá»§a David, ông không thể nà o thất bại được đâu,†Kate nói.
Tối hôm ấy là cả má»™t ná»—i Ä‘au khổ khá»§ng khiếp. Äồng thá»i vá»›i mối tai hoạ ấy, nà ng đã mất má»™t ngưá»i mà nà ng yêu và ngưá»i duy nhất không thể thiếu được cá»§a công ty Kruger-Brent. Nà ng cố gắng tiếp tục cuá»™c nói chuyện cho qua buổi tối hôm ấy, nhưng sau đó nà ng không còn nhá»› mình đã nói những gì. Nà ng chỉ biết rằng má»—i lúc David và Josephine đưa mắt nhìn nhau, hay đụng chạm và o ngưá»i nhau, nà ng chỉ muốn mình chết Ä‘i cho rồi.
Trên đưá»ng trở vá» khách sạn, Josephine nói, “Cô ấy yêu anh đấy, David ạ.â€
David mỉm cưá»i. “Kate à ? Không đâu. Chúng tôi là bạn thân cá»§a nhau, từ khi cô ấy còn được ẵm trên tay. Cô ấy mến cô lắm.â€
Josephine tá»§m tỉm cưá»i. Äà n ông sao mà ngây thÆ¡ thế!
Trong văn phòng cá»§a David, sáng hôm sau, Tim O’Neil và David ngồi đối diện nhau. “Tôi cần hai tháng nữa để thu xếp cho xong các công việc ở đây.†David nói, “Tôi đã nghÄ© đến vấn đỠtà i trợ cần phải có để khởi sá»± công cuá»™c kinh doanh nà y. Nếu chúng ta nhá» má»™t trong các công ty lá»›n tà i trợ cho ta, há» sẽ nuốt chá»ng chúng ta và chỉ dà nh cho ta má»™t phần nhá» thôi. Nó sẽ không còn là cá»§a ta nữa. Như váºy, tôi nghÄ© chúng ta nên tá»± mình tà i trợ cho công cuá»™c là m ăn nà y. Tôi tÃnh ra chúng ta cần tám mươi nghìn đô la để khởi sá»±. Tôi đã tiết kiệm được và o khoảng bốn mươi nghìn đô la. Chúng ta cần có thêm bốn mươi nghìn nữa.â€
“Tôi có mưá»i nghìn đô la.†O’Neil nói, “ngoà i ra, tôi cÅ©ng có má»™t ngưá»i anh ruá»™t có thể cho tôi vay thêm năm nghìn đô la nữa.â€
“Như váºy chúng ta còn thiếu hai mươi lăm nghìn đô la.†David nói. “Chúng ta thá» vay ngân hà ng xem sao.â€
“Chúng tôi sẽ Ä‘i San Francisco ngay bây giá»,†O’Neil nói, “rồi sẽ dà n xếp má»i thứ cho anh.â€
Hai ngà y sau Josephine và cha nà ng lên đưá»ng vá» Mỹ. “Anh hãy lấy chiếc toa xe riêng cá»§a tôi để đưa há» Ä‘i Cape Town, David ạ.†Kate nói.
“Như váºy tháºt tốt quá, cô Kate ạ.â€
Sáng hôm Josephine lên đưá»ng, David cảm thấy như má»™t phần Ä‘á»i sống cá»§a anh đã bị lấy Ä‘i. Anh nóng lòng muốn gặp lại nà ng ở San Francisco.
Hai tuần lá»… kế tiếp được dà nh cho việc tìm kiếm má»™t toán nhân viên quản lý để giúp đỡ cho Brad Rogers. Kate, David và Brad có má»™t danh sách các ứng viên được liệt kê cẩn tháºn, và há» ngồi vá»›i nhau hà ng giỠđể thảo luáºn vá» từng ngưá»i má»™t.
“…Taylor là má»™t kÄ© thuáºt viên giá»i, nhưng vá» quản lý thì yếu…â€
“Thế còn Simmons thì sao?â€
“Hắn cÅ©ng tốt, nhưng chưa sẵn sà ng đảm nháºn công việc,†Brad nói. “Cho hắn thêm năm năm nữa.â€
“Babcock thì thế nà o?â€
“Chá»n hắn cÅ©ng được. Chúng ta hãy bà n vá» hắn.â€
“Thế còn Peterson?â€
“Chưa đủ tư cách đỠlà m má»™t ngưá»i cá»§a công ty. Hắn quan tâm đến bản thân hắn nhiá»u quá.†David nói. Cùng lúc ấy, anh cảm thấy chÃnh anh cÅ©ng có tá»™i vì sắp bá» rÆ¡i Kate.
Há» tiếp tục bà n cãi vá» danh sách các ứng viên. Và o cuối tháng ấy, hỠđã thu hẹp lại bản danh sách, chỉ còn lại bốn ngưá»i để sau nà y là m việc vá»›i Brad. Tất cả bốn ngưá»i ấy Ä‘á»u Ä‘ang là m việc ở nước ngoà i, và sẽ được gá»i vỠđể phá»ng vấn. Hai cuá»™c phá»ng vấn đầu tiên Ä‘á»u thà nh công. “Tôi hà i lòng vá» cả hai ngưá»i,†Kate nói vá»›i David và Brad.
Và o buổi sáng, khi cuá»™c phá»ng vấn thứ ba sắp được tiến hà nh, David bước và o văn phòng cá»§a Kate, mặt mÅ©i nhợt nhạt, “Chá»— là m cá»§a tôi vẫn chưa bị mất chứ?â€
Kate nhìn nét mặt cá»§a anh, rồi đứng dáºy, tá» vẻ hoảng sợ, “Có chuyện gì váºy, David?â€
“Tôi… tôi...†Anh ngồi sụp xuống ghế, “Vừa có chuyện xảy ra.â€
Kate đã ra khá»i bà n viết. Nà ng đến bên cạnh David nói, “Anh nói cho tôi biết Ä‘i!â€
“Tôi vừa nháºn được thư cá»§a Tim O’Neil. Ông ấy bán cả công việc kinh doanh ấy rồi.â€
“Như thế nghÄ©a là thế nà o?â€
“Äúng như tôi vừa nói đấy. Ông ta đã nháºn hai trăm nghìn đô la và tiá»n bản quyá»n phát minh cá»§a ông ta, theo đỠnghị cá»§a công ty thịt há»™p “Ba Ngôi Sao†ở Chicago.†David nói vá»›i giá»ng chua chát. “Công ty ấy muốn thuê tôi là m quản lý cho há». Ông ấy lấy là m tiếc vì đã gây bất tiện cho tôi, nhưng ông không thể từ chối số tiá»n ấy được.â€
Kate nhìn David chăm chú. “Thế còn Josephine? Cô ấy nói thế nà o? Chắc hẳn cô ấy giáºn ông bố lắm.â€
“Tôi cÅ©ng có cả thư cá»§a cô ấy nữa. Chúng tôi chỉ sẽ cưới nhau khi nà o tôi đến San Francisco.â€
“Thế anh sẽ không Ä‘i sao?â€
“Cố nhiên là tôi sẽ không Ä‘i!†David nói vá»›i vẻ giáºn dữ. “Trước kia, tôi đã đưa ra đỠnghị. Tôi có thể xây dá»±ng má»™t công ty lá»›n. Nhưng há» quá vá»™i vã để có được số tiá»n khốn kiếp ấy.â€
“David ạ, anh không được công bằng khi anh dùng chữ “há»â€ trong câu nói ấy. Chỉ vì…â€
“Cái ông O’Neil ấy không bao giá» thoả thuáºn như váºy nếu không được sá»± tán thà nh cá»§a Josephine.â€
“Tôi… tôi không hiểu anh muốn nói gì, David ạ.â€
“Chẳng có gì để nói cả. Chỉ có Ä‘iá»u là tôi đã phạm phải má»™t sai lầm lá»›n lao nhất trong Ä‘á»i tôi.â€
Kate Ä‘i đến bà n viết, nhặt bản danh sách ứng viên lên. Cháºm rãi, nà ng bắt đầu xé toạc tá» giấy.
Sáu tháng đã trôi qua từ ngà y David nháºn được lá thư cá»§a Tim O’Neil. Trong thá»i gian ấy, Kate và David tiếp tục là m việc sát cánh nhau, cùng Ä‘i nÆ¡i nà y nÆ¡i kia vá»›i nhau, và có nhiá»u thì giá» ngồi riêng vá»›i nhau. Kate cố là m má»i cách để cho David được vui. Nà ng chưng diện vì chà ng, dá»± tÃnh thá»±c hiện những gì chà ng vui thÃch, và nhiá»u khi vượt ra ngoà i thông lệ cá»§a nà ng để là m cuá»™c sống cá»§a chà ng được hạnh phúc tối Ä‘a. Nhưng, theo như nà ng nháºn xét, tất cả Ä‘á»u không có kết quả nà o cả. Cuối cùng, nà ng đâm ra mất kiên nhẫn.
Nà ng và David cùng Ä‘i Rio de Janeiro để kiểm tra má»™t má» má»›i tìm được. Hai ngưá»i vừa ăn cÆ¡m xong ở khách sạn và đang ngồi trong phòng cá»§a Kate, xem xét các con số và o lúc đêm đã khuya. Kate đã thay quần áo, mặc chiếc kimono và đi dép vải. Khi là m xong công việc, David vươn vai và nói, “Là m như thế là đủ cho tối nay rồi. Bây giá» chắc tôi phải Ä‘i ngá»§.â€
Kate Ä‘iá»m tÄ©nh nói, “Äã đến lúc anh thoát khá»i sá»± Ä‘au buồn rồi đấy chứ, David?â€
David nhìn nà ng, ngạc nhiên. “Äau buồn gì?â€
“Vá» chuyện Josephine ấy.â€
“Cô ấy ra khá»i cuá»™c Ä‘á»i cá»§a tôi rồi.â€
“Váºy anh phải hà nh động để chứng tá» Ä‘iá»u ấy chứ.â€
“Thế cô bảo tôi là m thế nà o, Kate?†David há»i cá»™c lốc.
Kate cảm thấy giáºn. Nà ng giáºn vì David đã mù quáng không thấy gì cả, và đã phà phạm biết bao thì giá». “Äể tôi bảo anh phải là m thế nà o – hãy hôn tôi Ä‘i.â€
“Sao?â€
“Mẹ kiếp, David! Tôi là bà chá»§ cá»§a anh, đồ con khỉ!†Nà ng tiến lại, sát bên David. “Hôn tôi Ä‘i…†Rồi nà ng áp sát môi nà ng và o môi David, choà ng cánh tay quanh ngưá»i chà ng. Nà ng cảm thấy chà ng hÆ¡i cưỡng lại, định lùi lại. Nhưng rồi, cháºm rãi hai cánh tay chà ng ôm chặt lấy thân hình nà ng. Chà ng vừa hôn nà ng vừa kêu lên, “Kate…â€
Nà ng thì thầm sát và o môi chà ng. “Em nghÄ© rằng anh sẽ chẳng bao giá» yêu cầu…â€
Hai ngưá»i cưới nhau sáu tuần lá»… sau đó. Äó là má»™t lá»… cưới lá»›n nhất mà thị trấn Klipdrift chưa từng bao giá» thấy và sẽ không bao giỠđược thấy. Buổi lá»… được tổ chức tại nhà thá» lá»›n nhất và sau đó là má»™t buổi tiếp tân ở đại sảnh cá»§a thị trấn, má»i tất cả má»i ngưá»i. Có hà ng núi thức ăn, không biết bao nhiêu thùng bia, uýtxki, và sâm banh. Các nhạc sÄ© chÆ¡i nhạc và tiệc tùng linh đình kéo dà i cho đến lúc bình minh. Khi mặt trá»i lên, Kate và David lẻn ra vá».
“Em phải vá» nhà , xếp đặt đồ đạc,†Kate nói. “Äến đón em trong vòng má»™t giá» nữa.â€
Và o lúc trá»i còn tá» má» sáng. Kate Ä‘i và o ngôi nhà đồ sá»™ má»™t mình, bước lên phòng ngá»§, nà ng Ä‘i đến má»™t bức tranh trên tưá»ng, ấn mạnh trên chiếc khung. Bức tranh mở ra phÃa sau, để lá»™ ra má»™t tá»§ sắt gắn và o tưá»ng. Nà ng mở tá»§ sắt, lấy ra má»™t bản hợp đồng. Äó là hợp đồng mua lại công ty thịt há»™p “Ba Ngôi Sao†ở Chicago. Bên cạnh đó là má»™t hợp đồng khác cá»§a công ty “Ba Ngôi Sao†mua lại quyá»n phát minh máy là m đông lạnh cá»§a O’Neil vá»›i giá hai trăm nghìn đô la. Kate do dá»± má»™t lát, rồi bá» các giấy tá» lại trong tá»§ sắt, khoá lại. Bây giá» David đã thuá»™c vá» nà ng rồi. Anh vẫn luôn luôn thuá»™c vá» nà ng. Và thuá»™c vá» Công ty Hữu hạn Kruger-Brent. Cùng chung sức vá»›i nhau, hai ngưá»i sẽ xây dá»±ng nó trở thà nh má»™t công ty lá»›n nhất, có quyá»n lá»±c nhất thế giá»›i.
Äúng như Jamie và Margaret McGregor trước đây vẫn hằng mong muốn.
Last edited by khungcodangcap; 24-10-2008 at 12:11 AM.
|
 |
|
| |