 |
|

17-04-2008, 06:05 AM
|
 |
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ Huyết Hoả Kỳ Lân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bà i gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
|
|
Bảo Thư chứng kiến cảnh nà y, nà ng cảm động vô cùng, và lòng kÃnh trá»ng vì phẩm chất cá»§a Vương phi và Hoà i Nam cà ng tăng thêm trong lòng nà ng. Bảo Thư cảm thấy hết sức xót xa, nà ng nghÄ©, nếu Ngoại tổ cá»§a nà ng cÅ©ng có được sá»± thương yêu chân tình cá»§a dân chúng ở má»i nÆ¡i như thế nà y thì nà ng sung sướng biết ngần nà o! Vua quan, Vương hầu nà o có gì khác há», quyá»n uy, phú quý chẳng qua là thá»i váºn cả mà thôi.
Vương phi cùng Hoà i Nam và Bảo Thư phải khó khăn lắm má»›i và o được đến trai phòng. Bà không mang theo quân hầu, chỉ có và i nà ng thị nữ. Nhìn những ngưá»i ăn xin rách rưới, áo má»ng quần tưa rét mướt vạ váºt, kiếm miếng ăn ở chốn thiá»n môn, lòng Vương phi quặn thắt. Bà đã Ä‘em hết niên bổng dà nh cho má»™t báºc Vương phi để cứu giúp đám ân nghèo khó chốn Kinh thà nh. Lòng bà thì như biển lá»›n, à khả năng thì có hạn. hông nghÄ© ngợi, bà tháo nốt vòng ngá»c thạch trên cổ ay, món nữ trang cuối cùng cá»§a riêng bà , bà thưa vá»›i ngà i hượng tá»a chá»§ trì, dùng đổi lấy thá»±c phẩm và vải mặc để uôi dưỡng há» trong những ngà y đầu xuân. Nguyên Huân iết việc là m ấy, chà ng giữ lại má»™t Ãt và ng bạc đủ chi tiêu rên đưá»ng bôn tẩu, giữ lại hai viên ngá»c quý tặng Hoà i am và Bảo Thư, số còn lại, chà ng dâng lên Thương tá»a, in bảo bá»c cho những ngưá»i khốn khổ, già nua và bệnh táºt.Chà ng mong muốn nhà chùa xây cất những dãy nhà để nuôi dưỡng há», không lang thang rét lạnh ngoà i trá»i.
Äại sư hết sức hà i lòng vá» việc là m cá»§a Nguyên Huân, ông quay sang mẹ con Vương phi nói lá»i tạ từ. Trước lúc ra vá» Vương phi dặn bảo Nguyên Huân từng chút. Hoà i Nam, Bảo Thư nắm lấy tay chà ng bịn rịn, Hoà i Nam buồn bã:
- Huân ca, tất cả chỠmong Huân ca từng ngà y, đừng quên !
Bảo Thư nước mắt Ä‘á»ng đầy bá» mi:
- Không biết ngà y nà o má»›i gặp lại, Huân đệ ráng bảo trá»ng lấy thân. Hãy nhá»› đến ngu tá»·. VÄ©nh biệt!
Nói xong, nà ng quay bước đi như chạy trốn.
- Tội nghiệp!
Vương phi thầm nói.
Hoà i Nam không nỡ rá»i chân. Nà ng đứng im vá»›i cõi lòng hiu hắt. Ngà y mai chà ng Ä‘i, bao giá» gặp lại ! NghÄ© đến những ngà y xa vắng ấy, Hoà i Nam đã thấy lòng mình ngẩn ngÆ¡ ngay tá»± lúc nà y. Và trên hai gò má thanh xuân, từng giá»t lệ nồng ấm đầu Ä‘á»i cá»§a thá»i con gái nà ng, đã tuôn rÆ¡i, long lanh như châu ngá»c. Hoà i Nam thết nhiên lên tiếng, giá»ng nà ng nhẹ như hÆ¡i thở:
- Huân ca, khi nà o Huân ca chữa khá»i bệnh, Huân ca có trở lại nÆ¡i đây không?
Nguyên Huân cầm tay nà ng, nhìn sâu và o đôi mắt ướt:
- Nhất định, nhất định ngu huynh sẽ trở lại, có thể lâu lắm là hai năm. Là m sao ngu huynh không trở lại cho được!
Vương phi nói:
- Nguyên Huân, ta còn muốn nói cùng hiá»n Ä‘iệt nhiá»u Ä‘iá»u nhưng hiện giá» chưa tiện. Ta cÅ©ng mong chá» con trở lại đừng để ta mong đợi?
Vương phi và Hoà i Nam quay gót, ngưá»i nữ tỳ thưa:
- Bảo Thư công nương nói với nô tỳ bẩm lại, Công nương nhức đầu nên xin phép vỠtrước!
Vương phi gáºt đầu không nói gì, Hoà i Nam há»i:
- Má má, Bảo Thư có Ä‘iá»u gì buồn phiá»n váºy?
Vương phi thở dà i:
- Bảo Thư rất quý mến Nguyên Huân, coi y như... em ruá»™t, và nó cÅ©ng rất yêu thương ông Ngoại, giữa hai ngưá»i thân yêu ấy lại có mối háºn thù, nó không buồn sao được?
- Mẹ, con cÅ©ng buồn lắm chứ, đáng lẽ còn buồn hÆ¡n là khác. Nhưng con nghÄ© rằng, nếu cha con biết Huân ca là cháu cá»§a mẹ, chắc chắn cha con cÅ©ng yêu quý Huân ca; vã lại Huân ca là ngưá»i khoáng đạt, rá»™ng lượng, mối thù chắc cÅ©ng nguôi ngoai, có gì trầm trá»ng đâu mẹ?
Vương phi chau mà y suy nghĩ, một lúc nói:
Việc nà y không giản dị như con nghĩ, vỠVương phủ, mẹ sẽ nói cho con biết!
Từ lúc lên kiệu, suốt quãng đưá»ng vá», lòng Hoà i Nam trÄ©u buồn. Nà ng nhá»› Nguyên Huân. Sáng ngà y mai chà ng lên đưá»ng, bao nhiêu năm chà ng má»›i trở lại ? NghÄ© đến quãng thá»i gian dằng dặc trước mặt, lòng nà ng héo hắt. Và rồi, má»™t ngà y chà ng trở lại, mà giữa cha mình và chà ng, mối háºn thù trói buá»™c biết là m sao cởi? Nà ng biết sẽ chá»n ai? Cha nà ng, đối vá»›i ngưá»i ruá»™t thịt thì ân cần, dịu dà ng, thương yêu, nhưng đối vá»›i kẻ thù thì lại vô cùng tà n độc. Chỉ đối vá»›i lương dân thôi, mà ông còn khắt khe như thế. Pháºn là m con nà ng biết nói sao đây! Cõi lòng Hoà i Nam trà n ngáºp u sầu. Hoà i Nam chợt băn khoăn, mẹ nà ng chưa thổ lá»™ vá»›i nà ng Ä‘iá»u gì?
Không phải má»›i hôm nay, mà Hoà i Nam đã thắc mắc tÆ¡ khi nà ng có đủ trà khôn để nháºn xét và phán Ä‘oán. Nà ng luôn thấy mẹ có nét buồn u uẩn trên gương mặt. Ná»—i sầu Ä‘au nà o luôn dai dẳng trong lòng bà ? Nhất là từ ngà y bà gặp Nguyên Huân, bà cà ng tá» ra câm nÃn hÆ¡n.
|

17-04-2008, 06:06 AM
|
 |
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ Huyết Hoả Kỳ Lân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bà i gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
|
|
Trước đây, thấy mẹ buồn phiá»n, nà ng chỉ cho rằng bà buồn vì những việc là m độc ác, bất nhân cá»§a chồng mình. Nhưng chỉ trong má»™t thá»i gian ngắn ngá»§i sau nà y, tâm sá»± nà o, nổi Ä‘au đớn nà o, đã khiến bà trở nên u uất, và là n tóc mây đã chóng đổi mà u. Nà ng theo mẹ vá» BÃch Thảo cung. Và o phòng riêng, Hoà i Nam nắm lấy tay mẹ:
- Mẹ, mẹ hãy cho con biết mẹ có Ä‘iá»u gì Ä‘au lòng, mẹ có Ä‘iá»u gì giấu con?
Vương phi không nói, bà nhìn sâu và o đôi mắt Hoà i Nam, cái nhìn như vừa thương xót, vừa yêu dấu, vừa như đang chìm đắm trong suy tư:
- Hoà i Nam! Äã mưá»i tám năm nay, mẹ không tá» lá»™ cùng ai thân pháºn Ä‘au buồn cá»§a mẹ, nhưng giá» nà y, vá»›i con, mẹ không có quyá»n để che giấu nữa. Mẹ phải nói tháºt, dù có là m con Ä‘au lòng, con phải can đảm mà nháºn lấy. Sá»± tháºt có là m con xót xa, tá»§i cá»±c thì cÅ©ng vẫn là sá»± tháºt. Hoà i Nam, con có biết, tại sao con mang cái tên nà y không?
- Có mẹ ạ! Mẹ đã nói với con, là mẹ đặt tên con như thế để tưởng nhớ đến phương Nam, nơi mẹ sinh ra, nơi quê hương của mẹ!
- Äúng váºy, nhưng đó chỉ là má»™t phần... Hoà i Nam! Con hãy nghe đây: Con không phải là ngưá»i há» Dương?
Äôi mắt Hoà i Nam mở to, nà ng nhìn mẹ như không hiểu bà nói gì. Lát sau nà ng lên tiếng, giá»ng thoảng thốt:
Mẹ! Mẹ vừa nói gì ? Mẹ nói sao? Con không là ... Vương phụ... Dương Vương không là cha con?
Äôi mắt nà ng nhìn mẹ ai oán, vừa như tuyệt vá»ng, vừa như oán trách, vừa như đổ vỡ; cái nhìn như từ má»™t tấm gương soi rạn vỡ. Vương phi Ä‘au đớn nói:
- Äúng váºy Hoà i Nam, con quả tháºt không phải là con đẻ cá»§a Dương Vương, nhưng Ä‘iá»u nà y chỉ có mình mẹ biết. Ông ấy đã cướp mẹ từ tay cá»§a cha con?
Giá»ng bà cay đắng: Ngà y ấy, ngà y ấy mẹ vừa hoà i thai con chưa đầy tháng, và mẹ đã mang thai con dà i gần mưá»i hai tháng con má»›i ra Ä‘á»i. Vì con, mẹ kéo dà i kiếp sống đến ngà y hôm nay. Việc Dương Vương là m Ä‘iá»u tà n độc ấy, đến gần đây mẹ má»›i hiểu. ông ta đã đóng kịch là má»™t ngưá»i Æ¡n, là kẻ đã cứu, đã giải thoát cho mẹ . CÅ©ng vì cảm tấm lòng Æ¡n nghÄ©a, vã lại ông ta đối xá» rất tốt vá»›i mẹ, chưa bao giá» là m Ä‘iá»u gì pháºt ý mẹ, mẹ gượng sống vì con, chÃnh vì con, chú không vì mẹ!
Hoà i Nam, cha con và cha cá»§a Nguyên Huân là anh em kết nghÄ©a, tình thân hÆ¡n ruá»™t thịt, cùng trong "Bát Äại Danh Gia" nổi danh lừng lẫy má»™t thá»i. Cha con là má»™t Vương tá»§ há» Äoà n, nước Äại Lý, là ngưá»i đứng hà ng thứ sáu trong số tám ngưá»i. Tam ca, cha cá»§a Nguyên Huân, thuá»™c dòng dõi anh hùng đệ nhất thiên hạ, mà hÆ¡n má»™t trăm năm trước, đã khiến cho đạo quân khét tiếng tà n bạo và hùng mạnh cá»§a con cháu Thà nh Cát Tư Hãn, vị chúa tể phải vỡ máºt bay hồn. Nguyên Huân là đá»i thứ năm cá»§a vị anh hùng đệ nhất ấy: Thượng Phụ, Thượng Quốc Công Bình Bắc Äại Nguyên soái Hưng Äạo Äại Vương Trần Quốc Tuấn cá»§a Äại Việt.
Trần Tam ca nháºn mẹ là m em nuôi, và gả cho Lục đệ cá»§a mình, há» Äoà n tên ChÃnh Tâm. Và má»™t đêm xưa...
Vương phi nước mắt tuôn trà n, bà đau đớn kể hết cho con nghe cái đêm thảm sát đó, và số pháºn đắng cay bà chịu đựng cho đến ngà y nay...
- Sá»± tháºt là như váºy, và con có tin hoặc không tùy ở con!
Hoà i Nam nức nở, Vương phi Ä‘au đớn. Bà nhìn thấy trong đôi mắt cá»§a đứa con hiá»n háºu cá»§a bà ánh lên tia căm thù. Bà biết Hoà i Nam Ä‘au đớn còn hÆ¡n bà .
- Mẹ, con đã nháºn giặc là m cha...
Vương phi Lý Phi Yến vuốt tóc con:
- Con không có lá»—i gì cả, lá»—i là ở mẹ. Hoà i Nam, tuy ông ta không phải là cha cá»§a con, nhưng lại là ngưá»i có công nuôi nấng con suốt mưá»i tám năm nay...
- Mẹ, con đâu có muốn Ä‘iá»u đó, con đâu có cần Ä‘iá»u đó ?
Vương phi tái mặt:
- Con tha lỗi cho mẹ!
Hoà i Nam biết nà ng vừa nói má»™t câu vô Æ¡n vá»›i mẹ . ChÃnh vì nà ng, bà đã kéo dà i sá»± sống trong nhục nhằn cay đắng. Nà ng quỳ xuống chân mẹ, ôm bà n chân nhá» nhắn cá»§a bà nức nở:
- Mẹ, mẹ tha lỗi cho con, mẹ đừng nói thế, con lạy mẹt
Vương phi đỡ con dáºy:
- Hoà i Nam, má»i việc con đã rõ. Con phải nghe lá»i mẹ.
Nếu mẹ biết trước ông ta là kẻ thù, mẹ quyết cùng con mà chịu chết. Mãi gần đây, Nguyên Huân nói ra, mẹ mới hiểu tất cả ngà y ấy mẹ có biết gì đâu, giỠđã lỡ!
Hoà i Nam, bằng má»i giá, mẹ sẽ Ä‘em con vá» quê hương, con phải gặp lại cha con và chị Uyển Thanh cá»§a con.
- Con muốn Ä‘i ngay, rá»i khá»i nÆ¡i nà y láºp tức !
- Không, không thể hồ đồ như thế được. Phải chá» má»™t cÆ¡ há»™i. Mẹ đã dặn dò Nguyên Huân, và con, con đừng để lá»™ ra cho ai biết việc nà y, con phải coi như không có gì xảy ra, vẫn như trước, đừng để cho ông ta nghi ngá», nếu không, mẹ con ta không thể thoát thân được, con có hiểu không?
Hoà i Nam sụt sùi:
- Vâng, con xin nghe lá»i mẹ, nhưng con... mẹ Æ¡i, là m sao con có thể giữ được sá»± bình tâm trước con ngưá»i... khó cho con quá...!
- Không, Hoà i Nam, con phải giữ đúng vai trò cá»§a con, con vẫn phải sống bình thưá»ng, không được thay đổi dù má»™t chút nhá» nà o, con hứa vá»›i mẹ không?
- Con... con hứa với mẹ!
- Mẹ tin, mẹ tin ở con. Tổ quốc của cha con, nhẫn nhục đã gần hai trăm năm, sự nhẫn nhục chảy trong huyết quản của con, mẹ tin ở con của mẹ!
|

17-04-2008, 06:07 AM
|
 |
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ Huyết Hoả Kỳ Lân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bà i gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
|
|
Chương 22
Trần Phiên Ngung
Nam thiên nhất tuyệt kiếm
Chương 22
Trần Nguyên Huân bái kiến Thần y
Chu Chỉ Nhược tương phùng Vô Kỵ
Trưá»ng Cung Thần y khám thân thể, kinh mạch cá»§a Nguyên Huân hết sức kỹ lưỡng, ông nhÃu mà y nói:
- Kinh kỳ, bát mạch cá»§a Trần thiếu hiệp quả tháºt vô cùng đặc dị, trong Vạn Dược kinh cÅ©ng có ghi sÆ¡ lược, nhưng trong Ä‘á»i ta má»›i được thấy lần đầu. Äá»™c khà âm hà n tuy đã được thiếu hiệp dùng công lá»±c thuần dương tách rá»i, nhưng các huyệt Bách há»™i, Sinh Tá» Huyá»n Quan vẫn còn tồn Ä‘á»ng má»™t lượng khà âm hà n rất mạnh.
Rất may, thiếu hiệp đã không hấp tấp dùng Tiên Thiên công hóa giải để phục hồi công lá»±c, bởi vì, nếu công lá»±c thiếu hiệp mà tìm lại được tám thà nh, thì âm hà n khà độc gia tăng gấp ba lần; không má»™t ai trong võ lâm có công lá»±c ấy mà khu trừ, tống xuất hà n khà ra khá»i cÆ¡ thể được.
Hiện nay, công lá»±c thiếu hiệp má»›i chỉ phục hồi được bốn thà nh, tuy nhất thá»i Ä‘i lại được, nhưng cứ và o đầu giá» Tý, khà âm cá»±c thịnh, huyệt Bách há»™i nhức buốt, Sinh Tá» Huyá»n Quan tê dại, ná»a mặt bên trái mất hết cảm giác, thay vì ná»a mặt bên phải cá»§a ngưá»i có kinh mạch thuáºn, chân khà bình thưá»ng Ä‘i từ Ä‘an Ä‘iá»n ngược kinh Nhâm mạch, qua Ấn đưá»ng, lên Bách há»™i huyệt, là nÆ¡i phân ranh giữa Nhâm và Äốc vòng xuống Sinh Tá» Huyá»n Quan, chuyển xuống Tỳ khu huyệt, đến Khà hải, giáp vòng thuáºn. Nhưng ngưá»i có kinh mạch đảo ngược như thiếu hiệp, chân khà thay vì Ä‘i từ âm sang dương, thì lại di ngược từ dương xuống âm; nghÄ©a là vòng qua Trung cá»±c huyệt, Khúc cốt huyệt, qua Tỳ khu, lên Mạnh môn, qua Äại trùy xung phá Sinh Tá» Huyá»n Quan, thoát ra Bách há»™i.
Ngà y thiếu hiệp trúng thương, nếu là ngưá»i bình thưá»ng, thương vong ở vùng ngá»±c, khà âm hà n xâm nháºp, lên đến Bách há»™i, dẫn vá» Sinh Tá» Huyá»n Quan. Äoạn đưá»ng từ huyệt Äản trung đến Sinh Tá» Huyá»n Quan ngắn hÆ¡n theo chiá»u nghịch, nghÄ©a là vòng qua Khúc cốt, Tỳ khu, do đó nặng hÆ¡n ngưá»i có kinh mạch nghịch đảo; thiếu hiệp giữ được mạng sống là do đó mà ra.
Tuy nhiên, hiện Sinh Tá» Huyá»n Quan chứa nhiá»u hà n khÃ, mà Sinh Tá» Huyá»n Quan là cá»a ngõ giữa cái sống và cái chết, cá»±c kỳ mong manh, mong manh thì dá»… vỡ. Nay lão phu phải xung phá Sinh Tá» Huyá»n Quan cho thiếu hiệp, nếu công lá»±c lão phu đủ thì thiếu hiệp sống, nếu không đủ, cái chết sẽ đến tức khắc cho thiếu hiệp. Äó là lá»i chân thá»±c, lão phu không giấu, cÅ©ng chẳng ngại hao tổn nguyên khÃ, hao tổn ná»™i gia chân lá»±c mà thoái thác. Thiếu hiệp tá»± lá»±a chá»n!
Nguyên Huân đưa mắt nhìn Kiến Nghiệp đại sư ngồi kế bên, Äại sư nhìn lại chà ng:
Việc liên hệ đến sống chết, thà chá»§ phải tá»± quyết định. Nếu không chữa trị, không Ä‘i và o cái chết để tìm cái sống, thì cho dù theo hiện trạng, có thể sống được chÃn, mưá»i năm, nhưng chỉ là cái sống vô dụng!
Nguyên Huân vòng tay thưa:
- Vãn bối không mà ng đến chuyện sống chết, sống mà vô Ãch thì có chết vẫn hÆ¡n. Dám xin Äại phu há»· xả mà cứu giúp; dẫu thà nh, dẫu bại tiểu tá» chẳng dám quên Æ¡n!
Trưá»ng Cung Thần y cưá»i dá»… dãi nói:
- Thiếu hiệp hà tất phải nói đến Æ¡n nghÄ©a. Là m ngưá»i thấy kẻ lâm nạn mà còn so Ä‘o lợi hại, Æ¡n nghÄ©a, thì là m sao còn gá»i là con ngưá»i được. Thiếu hiệp đã phó thác sinh mạng và o tay lão phu, thì lão phu cÅ©ng Ä‘em hết khả năng mà chữa trị cho thiếu hiệp, xin thiếu hiệp hãy an tâm!
Có má»™t Ä‘iá»u lão phu phải căn dặn, bá» sá»± sống cái chết ngoà i tai, không lý đến, tâm hồn thư thái để bước và o cõi tâm hư, đại định, đó là điá»u thứ nhất. Việc thứ hai là phải là m theo đúng má»i Ä‘iá»u trong lúc trị thương. Kiên trì vá»›i má»™t ý chà ham sống mãnh liệt, có như thế má»›i Ä‘em đến thà nh quả tốt đẹp được!
Nguyên Huân nhất nhất vâng lá»i.
Ngay buổi chiá»u hôm đó, chà ng bắt đầu nhịn ăn, ngâm mình trong dòng nước lạnh buốt. Chà ng váºn dụng toà n bá»™ ý chà để chịu đựng, vì không được váºn dụng đến công lá»±c ná»™i thân. Chà ng đưa trà tướng đến những vùng trá»i sa mạc, vá»›i ánh mặt trá»i bá»ng cháy, những ngá»n há»a sÆ¡n phun lá»a rá»±c trá»i những ngà y hè đốt thiêu vạn váºt, cá» cây... trà tướng chà ng cứ miên man như thế, để chịu đựng cái lạnh bên trong và bên ngoà i cÆ¡ thể tương khắc. âm cá»™ng âm sinh dương, ngà y qua ngà y, thân nhiệt tá»± nhiên phát tác. Sá»± kỳ diệu cá»§a đại định đã phát sinh thần lá»±c.
Thá»±c ra, thân nhiệt không phải tá»± nhiên mà có, bởi lẽ, khà âm hà n khi bị cái buốt lạnh từ bên ngoà i xâm nháºp tá»± khắc, từ Sinh Tứ Huyá»n Quan tá»a ra khắp châu thân, cái lạnh hai bên dần tương đồng, nên cảm giác ấm áp do đó mà có.
Qua ngà y thứ năm, Nguyên Huân được đưa và o má»™t thạch động nằm sâu trong lòng núi Trưá»ng Bạch. Thạch động thiên nhiên, có ánh sáng từ đỉnh cao chiếu xuống. ÄÆ°á»ng và o dà i hun hút và hẹp, cà ng Ä‘i ánh sáng cà ng má» nhạt. Hai vách và trần động có lúc thu hẹp lại chỉ vừa má»™t ngưá»i á»›i lá»t, có lúc nở phình ra. ÄÆ°á»ng Ä‘i cà ng lúc cà ng chúi xuống, và không khà dà y đặc má»™t mùi lưu huỳnh và diêm sinh. Có tiếng động như tiếng sấm vang vang, ì ầ m bất táºn, có lúc như tiếng sóng vá»— và o bỠđá dá»±ng những ngà y biển động...
Nguyên Huân bá»—ng thấy dưới chân xâm xấp nước, nhưng nước không lạnh như những con suối khác mà nóng ấm, Mạc On Tuyá»n, Nguyên Huân nghÄ© thầm.
Thần y Ä‘i ở phÃa trước, không nói năng; dáng Ä‘i cá»§a ông nhẹ như mây, ung dung và nhà n nhã. Cây gáºy trúc xanh bóng trên tay ông chỉ như má»™t váºt trang trÃ. Nguyên Huân, từ lúc Ä‘i và o vùng bóng tối, chà ng lấy viên Dạ minh châu cầm trong tay, viên ngá»c tá»a ánh sáng xanh dịu nhẹ, đủ cho nhãn lá»±c cả hai ngưá»i nháºn thấy chung quanh.
Thần y bỗng lên tiếng:
- Chúng ta Ä‘ang ở năm dặm dưới mặt đất, trong ruá»™t cá»§a Trưá»ng Bạch đại sÆ¡n. Sở dÄ© có tên gá»i nà y là vì đỉnh núi vạn niên tuyết phá»§, cái lạnh không thua gì ngá»n cao nhất trong dãy Hy Mã Lạp SÆ¡n. Nhưng táºn trong lòng núi nà y là má»™t túi lá»a lá»›n. Những tiếng ầm ì như sóng vá»— là do sá»± trở mình cá»§a túi dung nham. Thiên nhiên có những công trình hết sức kỳ diệu.
Từ đây lên đến đỉnh núi, có độ cao không dưới mưá»i lăm dặm, mưá»i lăm dặm cá»§a đá núi. Và sau bức vách đá trắng mà chúng ta sẽ tá»›i, cÅ©ng Ãt nhất trên bốn dặm đá cứng cá»§a chiá»u dà y bao bá»c túi lá»a khá»§ng khiếp. Vách đá tuy dà y ta vẫn nghe được sá»± cuá»™n sôi sùng sục, vì tiếng động truyá»n Ä‘i trong đá cứng lá»›n hÆ¡n rất nhiá»u lần trong không khÃ. Vách núi dà y trên bốn dặm mà cái nóng vẫn truyá»n tá»›i như thế nà y... NÆ¡i đây chÃnh là Thuần Dương động phá»§, không má»™t cá» cây sinh váºt nà o sống nổi. Ta tình cỠđến được nÆ¡i đây tù hai mươi năm trước, ta có dụng tâm là m má»™ địa cho ta mai háºu. Sở dÄ© thiếu hiệp chưa cảm thấy cái nóng, vì toà n thân thiếu hiệp hiện thá»i chứa đầy khà thuần âm.
|

17-04-2008, 06:08 AM
|
 |
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ Huyết Hoả Kỳ Lân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bà i gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
|
|
Và đây là điá»u ta muốn nói vá»›i thiếu hiệp, trong khu Há»a động nà y đây, ta đã gặp má»™t loà i cây tháºt kỳ dị, thân cây như thạch nhá»§, lá như đá, có hoa đỠnhư lá»a; từ đóa thạch hoa nay, toát ra má»™t mùi hương rất thÆ¡m, ngưá»i hÃt và o cảm thấy vô cùng khoan khoái. Trong Vạn Äá»™c Chân Kinh, gá»i loại hoa nay là Thạch Há»a Trầm Hoa, nó có đặc tÃnh cá»±c dương. Sở dÄ© nó được xếp và o loại độc, vì dương tÃnh cá»§a nó quá mạnh. Hoa không bao giá» tà n, từ nhụy hoa tá»a hương, chảy ra từng giá»t như sá»a, rá»›t xuống đá và bị hút ngay, phiến đá dưới tà n hoa vì thế óng lên má»™t mà u hồng nhạt, nhạt hÆ¡n nhiá»u lần mà u sắc cá»§a cánh hoa. Không ai có thể mang những giá»t sá»a hoa nay ra khá»i cây thạch há»a, không váºt gì đựng nó được vì sức thẩm thấu cá»§a nó nhục dị thưá»ng.
Chừng má»™t khắc sau, cả hai ngưá»i đã đứng trước cây hoa đá Cây cao bằng đứa bé bảy tuổi, má»™t bông hoa duy nhất to bằng chiếc đấu, mà u đỠnhư lá»a. Hoa có năm cánh. Từ đà i hoa, má»™t mùi hương nhẹ tá»a ra thÆ¡m ngá»t ngà o, và cÅ©ng từ nÆ¡i đà i hoa, từng giá»t lệ ứa ra mà u trắng hồng, nhá» xuống rất cháºm. Thân cây như gắn chặt và o phiến đá, má»™t phiến đá lá»›n, phẳng như gương, ánh lên má»™t mà u hồng dịu; phiến đá hâm hấp nóng.
Thần Y nói:
- Thiếu hiệp cởi bỠhết quần áo ra, trầm mình trong suối nước, cơ thể buông thả tự nhiên, dẫu có cảm giác gì cũng không được sợ hãi và cỠđộng!
Nguyên Huân là m theo, chà ng dá»±a đầu trên phiến đá, thả ngưá»i thuáºn theo dòng nước. Chỉ má»™t lúc, chà ng cảm thấy như có những bầy kiến bò trên thân thể, tê ngứa, và lan dần và o các huyệt đạo. Chà ng thả lá»ng cÆ¡ thể, tâm trà như lạc và o cõi hư không, má»™t cảm giác khoan khoái và êm dịu kỳ lạ. Từ từ, chà ng nháºn ra từ huyệt Bách há»™i, Ngá»c chẩm, Äại trùy và Sinh Tá» Huyá»n Quan những nhói buố liên tiếp, các tá» huyệt còn lại cÅ©ng cảm giác ấy, tuy có Ãt hÆ¡n. Cảm giác nhức buốt má»—i lúc má»™t tăng.
Mắt nhắm nghiá»n, Nguyên Huân đưa trà nhá»› vá» vùng trá»i Má»™c Châu rợp mây trắng, nhá»› bá» trúc, lấy tre và mặt hồ Vân Má»™ng. . . Chà ng nghÄ© đến Äá»™ng Äình Hồ thuá»™c tỉnh Hồ Nam, cÅ©ng có tên là Vân Má»™ng Hồ... Và cứ thế, chà ng như lãng quên thân xác mình.
Nhá»› ngà y xưa, thá»i Tam Quốc, Quan Vân Trưá»ng đánh cá» cùng Hoắc Tuấn, để cho Hoa Äà cạo xương. Thế má»›i biết thần khà mãnh liệt là dưá»ng nà o? Chà ng chìm Ä‘i trong cÆ¡n mÆ¡ im vắng cá»§a buổi trưa hè vá»›i tiếng gió lao xao trên giáºu trúc nÆ¡i quê nhà , và chà ng mÆ¡ hồ nghe tiếng gá»i, tiếng gá»i... tiếng Trưá»ng Cung Thần y gá»i chà ng...
Nguyên Huân mở bừng mắt, Thần y đang cúi xuống dịu dà ng:
- Thiếu hiệp, ý lá»±c cá»§a Thiếu hiệp có má»™t không hai. Äã qua giai Ä‘oạn đầu rồi đấy. Bây giá» hãy đứng dáºy, đến nằm ngá»a ngưá»i trên tấm hồng thạch, dưới đóa thạch há»a; là m thế nà o để cho lệ hoa nhỠđúng miệng, tiếp nháºn hương nồng, và không được phân tâm trong lúc lão phu Ä‘iá»u trị.
Giá»t sá»a hoa đầu tiên nhá» và o miệng, má»™t vị thÆ¡m như sá»a ngá»t, như máºt ong; hương thÆ¡m ngá»t ngà o tan và o trong chà ng. Má»™t luồng khà nóng tá»a ra từ ÄÆ¡n Ä‘iá»n, má»—i lúc má»™t nóng ran như lá»a. Thần y phóng nhanh những mÅ©i kim và ng và o các huyệt thuá»™c Nhâm mạch, trên các huyệt thuá»™c kinh Tâm bà o, kinh Äại trà ng, kinh Tiểu trà ng, kinh Bà ng quang, Tam tiêu, Tâm kinh, Phế kinh, Äởm kinh, Can kinh, Tỳ kinh, chạy dà i suốt tay và chân. HÆ¡i nóng từ ÄÆ¡n Ä‘iá»n chạy suốt kinh kỳ, bát mạch, nháºp và o lục phá»§, ngÅ© tạng, như má»™t luồng lá»a ấm, theo chiá»u nghịch âm Dương chuyển tiếp Tỳ khu Phần trước ngá»±c, từ giá lạnh, chuyển sang ôn nhu.
Trưá»ng Cung Thần y, thá»§ pháp nhanh như chá»›p, thu hồi các cây kim và ng trên phần Nhâm mạch. Khi Nguyên Huân tiếp nháºn đủ tám giá»t sá»a hoa, ông xoay ngưá»i chà ng cho nằm sấp, tiếp tục Ä‘iểm những kim và ng và o các huyệt trên Äốc mạch: Hạ, Trung, Thứ, Thương, Liêu, dồn đến Mệnh môn huyệt, là huyệt thứ mưá»i má»™t nằm trên đốt xương sống thứ bảy. Giai Ä‘oạn cá»±c kỳ quan trá»ng đã đến. Luồng hÆ¡i nóng lan dần lên Phong thá»§ huyệt, ngang qua Sinh Tá» Huyá»n Quan, bá»—ng nhiên như bị ngăn lại.
Thần y lên tiếng:
- Thiếu hiệp, giai Ä‘oạn cá»±c kỳ nghiêm trá»ng đã tá»›i, nay lão phu xá» dụng Cá»u Dương Thần công tăng cưá»ng cho luồng nhiệt khÃ, là m chất xúc tác để hóa giải. Khi âm hà n, dương nhiệt trung hòa, thiếu hiệp váºn Tiên Thiên công tiếp thu chân khÃ, là m vốn cho ná»™i khÃ, lấy cá»§a ngưá»i là m cá»§a mình, hòa vá»›i Tiên Thiên công, đưa dần kình khà xung phá Sinh Tá» Huyá»n Quan.
Thiếu hiệp phải hiểu, vá»›i ngưá»i luyện công bình thưá»ng, phải có đủ tám mươi năm há»a hầu má»›i có thể tá»± mình xung phá được Sinh Tá» Huyá»n Quan, lúc đó ná»™i lá»±c đã tiến đến tối thượng. Sinh Tá» Huyá»n Quan được khà thông, kinh kỳ bát mạch cÅ©ng được khai thông, ý nghÄ© đến, là ná»™i gia kình lá»±c đến. Ngưá»i luyện kiếm gá»i là tâm, hoặc ý kiếm. Ngưá»i luyện chướng pháp gá»i là tâm chưởng. Nay, thiếu hiệp còn trẻ, Sinh Tá» Huyá»n Quan khi được xung phá, và có ná»™i gia chân khà cá»§a lão phu truyá»n tặng, thiếu hiệp sẽ có Ãt nhất thêm bốn mươi năm há»a hầu công lá»±c.
Giai Ä‘oạn Ä‘i qua ải sống chết phải tháºn trá»ng, không nên vá»™i vã Nếu thấy nhức buốt là phải ngưng ngay, lão phu sẽ tùy cÆ¡ mà tăng, giảm ná»™i lá»±c cần thiết.
Hữu chưởng cá»§a Thần y dồn sang cÆ¡ thể chà ng qua Kỳ môn huyệt, má»™t luồng chân khà nóng hổi à o như thác cuốn, tá»a ra khắp châu thân chà ng trên phần Äốc mạch, xuyên qua Phong thá»§ huyệt; đến khi Ä‘i và o cá»a ải Sinh Tá» Huyá»n Quan, thì chân khà Cá»u Dương Thần công bá»—ng như sợi chỉ xuyên qua, gặp luồng chân khà cá»§a ná»™i thân cÅ©ng vừa đến, hòa nháºp là m má»™t. Luồng khà âm hà n;trấn ngá»± ở Sinh Tá» Huyá»n Quan láºp tức phát tác, ngăn chặn. Luồng nhiệt khÃ, rất nhẹ nhà ng, xuyên qua, hòa và o âm hà n khÃ, trung hòa. Má»™t luồng khà ôn nhu, do âm dương tương sinh, như chạy nhẹ lên đỉnh đầu, xoay tròn ở bốn huyệt " Tứ Thần Thông" nằm xung quanh Bách há»™i huyệt, giải tá»a hà n khÃ, và độc khà theo Bách há»™i huyệt mà tán xuất. . . Trên đỉnh đầu Nguyên Huân, xuất hiện má»™t là n khói xanh xám, rất nhẹ, từ Bách há»™i huyệt tá»a ra. Luồng ôn khà xuôi xuống ân đưá»ng, Nhân trung, Yết hầu, Äản trung, vượt qua Khà hải huyệt, giáp má»™t chu thiên.
Ngà y hôm sau, Trưá»ng Cung Thần y giúp cho Nguyên Huân váºn hà nh đủ má»™t trăm lẻ tám chu thiên. Sinh Tá» Huyá»n Quan ngà y cà ng mở rá»™ng, và luồng chân khà cá»§a Nguyên Huân đã như thác, trà n ngáºp châu thân chà ng. Nguyên Huân bá»—ng thấy thân thể chà ng nhẹ như bông, khu thạch động như sáng ngá»i; ná»™i công chà ng vừa tiến má»™t báºc rất xa, bằng mấy chục năm khổ luyện.
Công lá»±c, ná»™i gia chà ng vốn thuần dương, Tinh há»a cá»§a Thạch hoa đã giúp chà ng tăng cưá»ng công lá»±c. Trương Vô Kỵ, Giáo chá»§ Minh giáo, nhân váºt huyá»n thoại cá»§a võ lâm Trung Thổ, Thiên hạ đệ nhất kỳ nhân đã tặng chà ng công lá»±c Nguyên Huân tiếp tục váºn công Ä‘iá»u khÃ.
|

17-04-2008, 06:08 AM
|
 |
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ Huyết Hoả Kỳ Lân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bà i gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
|
|
Trong lúc nà y, thần sắc cá»§a Trưá»ng Cung Thần y hết sức mệt má»i, ông cÅ©ng ngồi yên nhắm mắt dưỡng thần, thu hồi công lá»±c đã mất. ông biết rằng Ãt nhất hai năm sau, ông má»›i phục hồi trá»n vẹn.
Chà ng nhìn Thần y, lòng vô cùng cảm kÃch, không biết phải nói năng thế nà o cho phải. Thần y mở mắt, chạm cái nhìn ái ngại cá»§a Nguyên Huân, ông gượng cưá»i mệt má»i:
- Hà tất thiếu hiệp phải ái ngại. Ta mừng cho thiếu hiệp đã qua khá»i tai kiếp, võ công lại tăng tiến. Vá»›i công lá»±c hiện nay, thiếu hiệp có thể luyện thà nh bất cứ má»™t môn công phu nà o má»™t cách dá»… dà ng và mau chóng. Ta chỉ có má»™t lá»i khuyên, cả trăm năm má»›i có ngưá»i có được căn cốt kỳ tuyệt như thiếu hiệp. Nay Sinh Tá» Huyá»n Quan đã được xung phá, đó là ná»—i ao ước cá»§a bất cứ ai luyện công phu võ há»c. Äạt được ước muốn ấy, trăm năm hồ dá»… có má»™t; ta chỉ mong ở thiếu hiệp có má»™t Ä‘iá»u: vì công đạo võ lâm mà duy trì chÃnh pháp, chá»› nên khai sát nghiệp!
Việc gì lấy tấm lòng mà cảm hóa được thì không nên dụng võ. Có nhân thì tất có quả, lưới trá»i lồng lá»™ng, tuy thưa mà chẳng lá»t ! Thiếu hiệp nếu giữ được cái chÃnh tâm thì con cháu tránh được tai ương. Há»a, phúc trùng trùng, hiểu trá»i sao thấu!
Nguyên Huân cung kÃnh thưa:
- Äa tạ Äại phu đã ban cho sá»± sống. Công tái sinh ấy tháºt như trá»i biển, vãn bối xin khắc cốt ghi tâm lá»i dạy bảo và ng ngá»c!
- Không dám, lão phu chỉ có mấy lá»i thô thiển ngá» cùng thiếu hiệp đó thôi!
Ngà y thứ bảy, kể từ lúc Ä‘i và o hang động, trên đưá»ng Ä‘i ra khá»i lòng núi, Thần y nói:
- Tuy thiếu hiệp đã khu trừ hẳn Hà n Ngá»c âm chưởng, nhưng ná»™i tạng vẫn còn chưa ổn định, thiếu hiệp cần tịnh dưỡng và dùng thuốc luôn chÃn ngà y, cần nhất không được vá»ng động. Trong tất cả các huyệt, huyệt Ngá»c chẩm bị tổn thương nặng nhất, phải nên tháºn trá»ng. Suốt ba chục năm nay, lão phu có tinh luyện được mưá»i tám viên thuốc, tuy không thể gá»i là thần dược, linh đơn, nhưng cÅ©ng rất hiệu nghiệm trong chữa trị ná»™i thương, nay tặng thiếu hiệp ba viên; cứ ba ngà y, ngáºm má»™t viên, xá» dụng ná»™i khà chuyển và o các kinh Tâm, Phế, Äại, Tiểu trà ng kinh, Tháºn kinh, Can kinh, để cho là nh hẳn; nhất là Phế kinh, mong thiếu hiệp nhá»› lấy!
Ra khá»i cá»a động, Thần y Ä‘i thẳng đến tảng đá dùng để che lấp cá»a thạch động, nói vá»›i Nguyên Huân:
- Thiếu hiệp, phiến đá nà y nặng ước má»™t vạn cân, không ai có sức giở nổi. Trước khi uống hoà n thuốc " Kim Thân ngá»c hoà n" nà y, thiếu hiệp hãy thá» váºn công chuyển nó xem sao!
Nguyên Huân nhìn phiến đá cực lớn, lắc đầu nói:
- Phiến đá quá nặng, vãn bối không thể lay chuyển nỗi !
Thần y cưá»i đáp:
- Nếu lấy sức mà chuyển, thì chẳng ai là m nỗi, lấy kình khà của ý lực mà là m, há chẳng được sao?
Nguyên Huân hiểu ý, chà ng đến bên phiến đá, xuống tấn, váºn toà n bá»™ ná»™i gia chân lá»±c và o đơn Ä‘iá»n. ý vừa động, kình lá»±c đã cuồn cuá»™n. Chà ng lắng Ä‘á»ng tinh thần, tâm hồn phÆ¡i phá»›i như má»™t ngưá»i thoát tục, Ä‘iá»u tức hÆ¡i thở, và bám lấy phiên đá. ý lá»±c vừa phát sinh, kỳ lạ thay, phiến đá bắt đầu chuyển động theo đôi cánh tay chà ng...
Lấp kÃn xong cá»a thạch động, Nguyên Huân mừng rỡ, chà ng đứng ngẩn ngưá»i:
- Kỳ diệu tháºt!
Thần y cưá»i nói:
- Äại định mà thà nh, thần lá»±c phát sinh là như váºy!
Nguyên Huân vừa mừng vừa xúc động, chà ng sụp xuống toan quỳ lạy, gặp luồng phản khà ká»m chế, chà ng biết ý Thần y muốn khảo hạch công lá»±c, chà ng váºn toà n bá»™ chân khà phản ứng lại. Tuy chà ng không thể quỳ xuống được như ý nhưng Thần y cÅ©ng không thể bắt chà ng đứng thẳng dáºy được Hai ngưá»i, má»™t già , má»™t trẻ trong má»™t tư thế trông tháºt kỳ dị.
Thần y từ từ thu hồi đại lá»±c. Nguyên Huân cÅ©ng giảm bá»›t từng thà nh. Thần y trong lòng thầm kinh ngạc: "Thân thá»§ cá»§a gã trẻ tuổi nà y còn tiến xa hÆ¡n nhiá»u. Ta đã có ngưá»i thay ta, ta không cần phải dấn thân và o chân bụi trần nữa."
Kiến Nghiệp đại sư thấy Nguyên Huân từ trong sÆ¡n cốc Ä‘i ra, mặt mÅ©i chà ng hồng hà o, quầng khà đen trên Ấn đưá»ng đã biến mất, Äại sư hết sức vui mừng:
- Bần tăng có lá»i mừng thà chá»§!
Nguyên Huân vòng tay thưa:
- Vãn bối có được ngà y hôm nay là do Äại sư toà n thà nh cho, xin cho được lạy má»™t lạy để vãn bối tá» lòng biết Æ¡n!
Nói xong, chà ng quỳ xuống, Ä‘áºp đầu binh binh ba lần, mặc cho Äại sư váºn khà công ngăn lại.
- Kỳ diệu ! Tháºt là kỳ diệu !
Ông ngẩn ngÆ¡ nhìn Nguyên Huân, chỉ thết được bấy nhiêu lá»i Qua ngà y thứ chÃn, chà ng đã uống xong ba viên " Kim Thân ngá»c hoà n".
Trong suốt bốn ngà y, Äại sư Kiến Nghiệp cùng Trưá»ng Cung Thần y bà n luáºn vá» việc tổ chức "Kình Dương Äại há»™i". Äại há»™i sẽ được khai triển sau đại há»™i cá»§a các đại phái danh gia khoảng chừng má»™t tháng. Äịa Ä‘iểm được chá»n lá»±a là má»™t vùng núi thuá»™c tỉnh Hà Nam. Thá»i gian tổ chức sẽ được thông báo trong thiếp má»i, gá»i đến từng nhân váºt danh tiếng trong võ lâm Trung Thổ.
Äại sư từ giã ra Ä‘i, Nguyên Huân tạm thá»i ở lại cho đến khi hồi phục hẳn. Trong suốt chÃn ngà y ấy, Nguyên Huân được gặp Trưá»ng Cung Hoa, con trai cá»§a Thần y. Hai chà ng trai hết sức tương đắc. Nguyên Huân ngà y cà ng yêu mến Cung Hoa bởi tÃnh tình trầm tÄ©nh, chÃn chắn. Hai ngưá»i cùng trạc tuổi nhau. Tuy Trưá»ng Cung Hoa không hỠđá động đến võ công, nhưng Nguyên Huân biết chắc rằng, Cung Hoa đã được Thần y chân truyá»n toà n bá»™ võ há»c, và đã đạt đến tinh hoa ná»™i liá»…m, ngưá»i có con mắt tầm thưá»ng không thể nháºn biết được.
Thể Dung là gái, nhưng tÃnh tình nà ng rất khoáng đạt, không bị rà ng buá»™c quá đáng trong qui luáºt khắt khe cá»§a ná»n đạo đức, do đó, nà ng cùng vá»›i anh trai trò chuyện vá»›i Nguyên Huân hết sức cởi mở và hồn nhiên. Thể Dung mang trong ngưá»i nà ng giống máu cá»§a sa mạc, cá»§a bá»™ tá»™c du mục Mông Cổ; nên nà ng vừa có cái duyên dáng cá»§a Hán tá»™c, vừa có cái má»™c mạc bình dị cá»§a Nguyên tá»™c. Nà ng thưá»ng rá»§ anh trai và Nguyên Huân Ä‘i câu cá. Thể Dung câu rất giá»i, nà ng bảo Nguyên Huân:
- Huân đại ca, tiểu muá»™i Ä‘i câu cá vá»›i huynh trưởng chán chết Ä‘i được. Cả ngà y ngồi trầm ngâm như má»™t cụ già , sau nà y cô nà o mà vá»› phải thì tháºt là tá»™i nghiệp!
Cung Hoa bảo em:
- Chứ ai lại như hiá»n muá»™i bao giá», con gái mà lúc nà o cÅ©ng cưá»i cưá»i, nói nói!
Thể Dung cãi lại:
- Tiểu muá»™i có miệng để cưá»i, để nói những Ä‘iá»u đáng nghe, chứ có phải có miệng để ăn như huynh trưởng đâu!
Cung Hoa trêu em gái:
- Nhưng mà hiá»n muá»™i ăn cÅ©ng và o hà ng cao thá»§ đấy!
- Ấy đấy, Huân đại ca nghe có lá»t tai không? Có ăn thì phải có nói, có cưá»i, nghÄ©a là ăn cÅ©ng phải thanh cao như cưá»i nói váºy, chứ ai lại cứ lầm lì ăn uống, thấy mà phát chán!
Nguyên Huân cưá»i, giải hòa:
- Thể Dung cô nương vui tÃnh tháºt, nhưng má»—i ngưá»i má»—i lÃnh, trá»i sinh ra váºy, biết là m sao được!
- Trá»i đất gì đâu, chẳng qua là lại nhá»› vị cô nương nà o đấy, nên tương tư không nói không cưá»i. Cuá»™c Ä‘á»i quạnh hiu lắm, cưá»i nói là liá»u thuốc bổ!
- Huân ca nói với cái con nhỠlẻo mép ấy là m gì, mệt đứt hơi đi ấy!
- Ãi chà ! Huynh trưởng nhá»› nhé, dám nói tiểu muá»™i lẻo
mép. ÄÆ°á»£c rồi, hôm nà o phụ thân khảo hạch y lý, gặp chá»— bÃ, đừng có mong mà năn nỉ ngưá»i ta!
Nói xong, Thể Dung xụ mặt, nhưng chỉ được má»™t lát, giáºt được chú cá lá»›n, tÃnh hồn nhiên và vui vẻ trở lại ngay vá»›i nà ng:
- Con nà y là con thứ tám, huynh trưởng được những má»™t con, lá»›n bằng ngón tay; thế má»›i biết cá nó cÅ©ng lá»±a ngưá»i dá»… ưa mà đến. Huân đại ca được mấy con rồi?
- Tại hạ được ba con, tà i nghệ còn thua cô nương xa lắm!
- Cái đó là điá»u dÄ© nhiên, tiểu muá»™i nổi danh sát cá ở vùng nà y, Huân đại ca bì là m sao được!
Nguyên Huân cưá»i nói:
- Có lẽ cá nó thÃch tÃnh tình cá»§a cô nương nên chúng má»›i tranh nhau đớp mồi, để cô nương được vui chăng?
- Äúng đấy, chứ cá nà o nó thèm chÆ¡i vá»›i ngưá»i cháºu báºu bao giá». Ãi chà , lại má»™t chú nữa. Cắn câu mạnh và o... Thế đó ! A ha, chú thứ chÃn nà y hám ăn quá . Hám ăn thì chết, chú mấy không biết hay sao?
|
 |
|
| |