 |
|

24-03-2008, 01:25 AM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
PHẦN III - Chương -1-
Công tước Vaxili không há» trù tÃnh trước những kế hoạch cá»§a mình. Ông lại cà ng không nghÄ© cách hại ngưá»i để mưu lợi cho mình. Ông chỉ là má»™t con ngưá»i lịch duyệt ở Ä‘á»i, đã từng thà nh công trong giá»›i xã giao và đã trót lấy việc thà nh công ấy là m má»™t thói quen. Tuỳ theo từng hoà n cảnh và tuỳ theo những ngưá»i ông tiếp xúc trong trà óc ông luôn luôn nảy ra những dá»± định, những Ä‘iá»u suy tÃnh mà chÃnh ông cÅ©ng không có ý thức gì rõ rệt cho lắm, nhưng đó lại chÃnh là tất cả hứng thú cá»§a dá»i ông. Trong đầu óc ông không phải chỉ có má»™t kế hoạch hay má»™t dá»± định, không phải chỉ có hai, mà có đến hà ng chục, trong số đó có những kế hoạch Ä‘ang bắt đầu có những kế hoạch Ä‘ang hoà n thà nh, lại có những kế hoạch bị huá»· bá». Chẳng hạn ông không tá»± nhá»§: "Tay nà y có thế lá»±c đây, phải là m sao cho hắn tin ta, mến ta, để rồi nhá» hắn xin cho má»™t khoản trợ cấp hoặc giả ông cÅ©ng không tá»± nhá»§: "Bây giá» Piotr già u rồi, ta phải dụ dá»— hắn lấy con gái ta và cho ta vay bốn vạn rúp mà ta Ä‘ang cần". Nhưng há»… gặp má»™t ngưá»i có thế lá»±c, là láºp tức bản năng cá»§a ông mách bảo ông rằng tay ấy có thể có Ãch, rồi công tước Vaxili sẽ là m quen, và thừa dịp đầu tiên, không há» chuẩn bị trước, chỉ do bản năng, ông sẽ nịnh hót, là m thân, nói những Ä‘iá»u cần nói. Piotr bấy giá» Ä‘ang ở Moskva, ngay trong tầm tay cá»§a công tước Vaxili, nên công tước liá»n lo cho chà ng má»™t chức phó thị tùng, - hồi đó cÅ©ng ngang vá»›i chức tư vấn quốc gia, và má»™t má»±c má»i chà ng thanh niên lên Peterburg ghé lại nhà ông. Vởi cái dáng dưá»ng như lÆ¡ dá»…nh, nhưng đồng thá»i lại tin chắc rằng sá»± việc tất nhiên phải như váºy công tước Vaxili thu xếp má»i việc sao cho Piotr phải lấy con gái mình. Và thá» công tước có suy tÃnh công việc từ trước, thì ông đã không sao có được cái vẻ tá»± nhiên như váºy trong khi giao thiệp và cái vẻ giản dị, thân máºt như váºy trong khi đối xá» vá»›i má»i ngưá»i, cấp trên cÅ©ng như cấp dưới. Có má»™t cái gì cứ luôn luôn thu hút ông ta lại gần những ngưá»i có thế lá»±c hÆ¡n và già u có hÆ¡n ông, và ông bẩm sinh có cái tà i nghệ hiếm có là biết chá»™p đúng cái mà mình cần và có thể lợi dụng ngưá»i khác.
Piotr đùng má»™t cái đã nghiá»…m nhiên trở nên già u có, và trở thà nh bá tước Bezukhov. Nếu trước đây Ãt lâu chà ng hãy còn cô dá»™c và vô tư lá»± thì nay chà ng lại cảm thấy mình được săn đón và báºn rá»™n đến mức chỉ khi lên giưá»ng Ä‘i ngá»§ chà ng má»›i thấy mình ngồi lại vá»›i riêng mình. Chà ng phải ký giấy tá», Ä‘i lại những công sở hà nh chÃnh mà chà ng chẳng hiểu là quan trá»ng như thế nà o, há»i han viên quản lý vá» việc nà y việc ná», đạp xe đến Ä‘iá»n trang ở ngoại thà nh Moskva và tiếp rất nhiá»u ngưá»i, những ngưá»i trước kia chẳng bao giá» thèm biết đến chà ng, nhưng bây giá» nếu chà ng không tiếp thì há» sẽ phiá»n lòng và tá»§i cá»±c lắm. Tất cả những nhân váºt thuá»™c đủ các hạng ngưá»i ấy - những ngưá»i thương nhân, há» hà ng, quen thuá»™c - Tất cả Ä‘á»u có thái độ hoà nhã, dịu dà ng như nhau đối vá»›i chà ng bá tước trẻ tuổi vừa thừa hưởng gia tà i, và hiá»n nhiên là tất cả những ngưá»i đó Ä‘á»u tin là Piotr sẵn có những đức tÃnh cao quý. Piotr luôn nghe há» nói: "Äã có lòng nhân từ hiếm có như ngà i thì… Vá»›i tấm lòng và ng cá»§a ngà i" hay "Thưa bá tước, ngà i vốn có tấm lòng cao thượng như váºy…" hay "Giá ông ta cÅ©ng thông minh được như ngà i thì…" v.v… Äến ná»—i chà ng bắt đầu thà nh thá»±c tin rằng mình có má»™t lòng tốt hiếm có và má»™t trà tuệ phi thưá»ng, đã thế xưa nay trong thâm tâm chà ng vẫn nghÄ© mình là ngưá»i rất tốt bụng và rất thông minh. Ngay cả những ngưá»i trước kia độc ác và thù ghét chà ng ra mặt thì nay cÅ©ng tá» ra dịu dà ng âu yếm. Trong ba nữ công tước, có cô chị cả lưng dà i quá cỡ và tóc nhẵn như tóc búp bê, má»›i hồi nà o còn giáºn dữ hằn há»c là thế mà nay, sau tang lá»… bá tước cÅ©ng thân hà nh đến phòng Piotr. Mắt nhìn xuống và mặt luôn đỠbừng lên, cô ta nói vá»›i Piotr rằng cô rất lấy là m tiếc vá» những sá»± hiểu lầm trước đây giữa hai ngưá»i và bây giá» cô biết mình không có quyá»n cầu xin Ä‘iá»u gì hết, có chăng cÅ©ng chỉ là xin phép Piotr, sau cái tang Ä‘au đớn nà y, cho cô ở thêm và i tuần trong ngôi nhà mà cô đã từng tha thiết yêu quý nÆ¡i cô ta đã từng hy sinh nhiá»u như váºy. Nói đến dây, công tước tiểu thư không cầm lòng được nữa, liá»n oà lên khóc. Cảm động vì thấy con ngưá»i lạnh lùng như pho tượng kia mà lại có thể thay đổi đến thế, Piotr nắm lấy tay công tước tiểu thư mà xin lá»—i, tuy cÅ©ng chẳng biết xin lá»—i cái gì. Kể từ hôm ấy công tước tiểu thư bắt đầu Ä‘an cho Piotr má»™t cái khăn quà ng sá»c và thay đổi hẳn thái độ đối vá»›i chà ng.
Má»™t hôm công tước Vaxili đến nhá» Piotr ký giấy cấp má»™t số tiá»n cho công tước tiểu thư và nói:
- Anh giúp cô ấy má»™t chút anh bạn ạ, dù sao thì cô ta cÅ©ng đã Ä‘au khổ nhiá»u vì ngưá»i quá cố.
Công tước Vaxili cho rằng dù sao cÅ©ng cần vứt mẩu xương thừa nà y - Má»™t tá» ngân phiếu ba vạn rúp - Cho cô công tước tiểu thư khốn khổ kia, để cô ta dừng bao giá» bép xép vá» việc công tước Vaxili có dÃnh lÃu đến vụ chiếc cặp da ghép ná». Piotr ký tá» ngân phiếu, và từ dạo đó công tước tiểu thư lại cà ng hiá»n háºu hÆ¡n. Hai cô em cÅ©ng đối xá» vá»›i Piotr dịu dà ng hÆ¡n, nhất là cô em út, cái cô bé xinh xắn, có chiếc nốt ruồi, thưá»ng là m cho Piotr luống cuống vì những nụ cưá»i và cái vẻ e thẹn cá»§a cô ta má»—i khi trông thấy chà ng.
Piotr vẫn nghÄ© rằng ai cÅ©ng quà mến mình là lẽ dÄ© nhiên và nếu có ai không quà mến mình thì đó tháºt là má»™t Ä‘iá»u vô lý, cho nên chà ng không thể không tin ở lòng thà nh thá»±c cá»§a những ngưá»i xung quanh. Vả lại, chà ng cÅ©ng chẳng có thì giá» tá»± há»i xem há» có thà nh thá»±c hay không nữa. Chà ng luôn luôn báºn bịu, luôn cảm thấy mình Ä‘ang ở trong má»™t trạng thái ngây ngất, nhẹ nhà ng và vui vẻ. Chà ng cảm thấy mình là trung tâm cá»§a má»™t sá»± chuyển động rất quan trá»ng cá»§a má»i váºt; chà ng cảm thấy những ngưá»i xung quanh luôn luôn mong đợi ở chà ng má»™t cái gì; rằng nếu chà ng không là m việc gì đấy thì nhiá»u ngưá»i sẽ buồn phiá»n và chà ng sẽ phụ lòng mong đợi cá»§a há», còn nếu chà ng sẽ là m việc nà y việc kia, thì má»i việc sẽ êm đẹp - Cho nên hỠđòi há»i gì chà ng cÅ©ng ưng thuáºn, nhưng sao mãi vẫn không thấy sá»± việc êm đẹp hÆ¡n.
Trong thá»i gian đầu nà y, ngưá»i báºn tâm hÆ¡n cả vá» những công việc cá»§a Piotr cÅ©ng như vá» chÃnh bản thân chà ng chÃnh là công tước Vaxili. Từ khi bá tước Bezukhov từ trần, ông chưa há» buông Piotr ra má»™t phút. Công tước Vaxili có vẻ như má»™t ngưá»i tuy báºn việc túi bụi, mệt nhá»c, rã rá»i, nhưng vì ái ngại cho chà ng quá, nên cuối cùng không nỡ bá» mặc chà ng thanh niên tá»™i nghiệp kia cho số pháºn xoay vần và cho những kẻ bất lương lừa gạt, vì dù sao chà ng cÅ©ng vẫn là con trai cá»§a bạn mình, và phải là m chá»§ má»™t gia tà i kếch xù như váºy. Trong mấy ngà y còn ở Moskva sau khi bá tước Bezukhov chết, ông vẫn thưá»ng gá»i Piotr lại gặp mình hay thân hà nh đến tìm Piotr, khuyên nhá»§ chà ng là m những việc cần thiết, vá»›i má»™t giá»ng nói mệt má»i và quả quyết, có vẻ như cứ má»—i lần như váºy lại ngụ ý: "Anh cÅ©ng biết tôi báºn trăm công nghìn việc và chẳng qua cÅ©ng vì thương tình mà tôi lo cho anh, vả chăng anh cÅ©ng thấy rõ rà ng Ä‘iá»u tôi bà n là cách duy nhất có thể là m được.
- Nà y, Piotr ạ, đến mai ta Ä‘i chÆ¡i nhé, - Má»™t hôm công tước Vaxili nói vá»›i Piotr như váºy, hai mắt nhắm lại, mấy ngón tay xoa xoa lên khuá»·u tay Piotr, giá»ng nghe có vẻ như Ä‘iá»u ông vừa nói đã được thoả thuáºn từ Ä‘á»i nà o giữa hai ngưá»i, và không thể nà o quyết định khác Ä‘i được. - Tôi rất mừng. Ở đây những việc quan trá»ng ta đã giải quyết xong xuôi cả rồi. Äáng lẽ tôi phải vá» từ lâu rồi kia. Äây, tôi vừa nháºn được cái nà y cá»§a quan quốc vụ đại thần. Tôi có thỉnh cầu ông ta giúp anh, nên anh đã được sung và o ngoại giao Ä‘oà n và được bổ là m phó thị tùng. Bây giá» con đưá»ng ngoại giao đã mở ra trước mắt anh.
Mặc dầu khi nói mấy lá»i nà y công tước vẫn dùng cái giá»ng mệt má»i quả quyết rất có tác dụng cá»§a ông, Piotr là ngưá»i bấy lâu vẫn suy nghÄ© vá» tương lai cá»§a mình, cÅ©ng đã toan cãi lại. Nhưng công tước Vaxili liá»n ngắt lá»i bằng cái giá»ng rất trầm như tiếng rùng rục trong cổ chim bồ câu, cái giá»ng khiến cho ngưá»i nghe không thể nà o ngắt lá»i mà công tước chỉ dùng khi cần phải thuyết phục ngưá»i ta cho kỳ được.
- Nhưng anh bạn ạ, tôi là m việc nà y là là m cho tôi, cho lương tâm cá»§a tôi, chứ có gì đâu mà cảm Æ¡n. Chưa bao giá» có ai Ä‘i than phiá»n rằng ngưá»i ta quý mến mình quá; vả chăng anh vẫn tá»± do, ngà y mai có muốn thôi chức cÅ©ng được kia mà . Rồi đến Peterburg tá»± anh sẽ thấy hết. Äáng lẽ anh phải Ä‘i cho xa những ká»· niệm khá»§ng khiếp nà y từ lâu má»›i phải - Công tước Vaxili thở dà i - Cứ thế nhé, Piotr nhé, xe cá»§a anh thì để cho tên hầu phòng cá»§a tôi Ä‘i cÅ©ng được. À phải! Tà nữa thì quên mất - công tước Vaxili lại nói thêm - Chắc anh biết rằng trước đây ông cụ thân sinh vá»›i tôi có giao dịch tiá»n nong, vì váºy tôi có thu mấy món ở đất Ryazan và sẽ giữ lại: nay anh không cần đến. Rồi ta sẽ thanh toán sau.
- Cái mà công tước Vaxili gá»i là "mấy món ở đất Ryazan" tức là mấy nghìn rúp địa tô mà ông ta giữ lại cho mình.
Ở Peterburg, cÅ©ng giống như ở Maxkava, Piotr lại thấy cái không khà niá»m nở cá»§a những con ngưá»i vồ váºp, thân thiện bao bá»c quanh mình. Chà ng không thể khước từ cái chức vụ, hay đúng hÆ¡n là cái tước vị (vì chà ng chẳng là m gì cả) mà công tước Vaxili đã lo cho chà ng, còn những ngưá»i má»›i quen biết, những cuá»™c má»i má»c, giao tiếp thì nhiá»u đến ná»—i Piotr có cám giác rõ rệt hÆ¡n ở Moskva nữa, rằng xung quanh mình có má»™t cái gì mÆ¡ hồ và vá»™i vã, có má»™t cái gì tốt là nh Ä‘ang sắp đến, nhưng mãi vẫn chưa thấy đâu cả.
Trong số những bạn bè cÅ© chưa vợ cá»§a Piotr, nhiá»u ngưá»i không còn ở Peterburg nữa. Quân cáºn vệ đã Ä‘i chiến dịch, Dolokhov đã bị giáng chức, Anatol thì nay Ä‘ang tại ngÅ© ở thôn quê, công tước Andrey thì Ä‘ang ở nước ngoà i, cho nên Piotr không được vui chÆ¡i suốt dêm như ngà y trước chà ng vẫn thÃch, cÅ©ng không được thỉnh thoảng bá»™c lá»™ tâm sá»± vá»›i ngưá»i bạn hÆ¡n tuổi mà chà ng vẫn kÃnh trá»ng. Tất cả thì giá» cá»§a chà ng Ä‘á»u dà nh cho những bữa tiệc, những buổi khiêu vÅ© và chá»§ yếu là nhà công tước Vaxili cùng vá»›i bà vợ béo tốt cá»§a công tước và con gái cá»§a ông, nà ng Elen xinh đẹp.
Anna Pavlovna Serer, cÅ©ng như má»i ngưá»i khác, cÅ©ng cho Piotr thấy rõ có sá»± thay đổi diá»…n ra trong cách nhìn cá»§a xã há»™i đối vá»›i chà ng.
Trước kia khi có mặt Anna Pavlovna, Piotr luôn cảm thấy những Ä‘iá»u mình nói ra Ä‘á»u khiếm nhã, không lịch sá»±, không đúng chá»—; chà ng thấy những lá»i mình tưởng là thông minh trong khi Ä‘ang chuẩn bị sẵn trong trà óc, thì lại hoá ra ngá»› ngẩn khi nói to lên, và trái lại, những lá»i lẽ đần độn nhất cá»§a Ippolit Ä‘á»u tá» ra ý nhị và đáng yêu. Äến bây giá» thì dù chà ng nói gì cÅ©ng thà nh ra thú vị cả.
Dù Anna Pavlovna không nói ra như váºy Ä‘i nữa, thì chà ng cÅ©ng thấy rằng phu nhân rất muốn nói Ä‘iá»u đó ra, nhưng chẳng qua cÅ©ng vì tôn trá»ng tÃnh khiêm tốn cá»§a chà ng mà tránh nói đó thôi.
Và o đầu mùa đông năm 1805 tiếp sang 1806, Piotr nháºn được má»™t tấm thiếp quen thuá»™c cá»§a Anna Pavlovna, dưới có chú ý thêm: "Äến nhà tôi ông sẽ gặp nà ng Elen xinh đẹp, ngắm không bao giá» chán mắt".
Khi Ä‘á»c đến câu nà y, Piotr lần đầu tiên bá»—ng cảm thấy giữa chà ng và Elen đã hình thà nh má»™t mối liên hệ nà o đó được những ngưá»i khác thừa nháºn, và ý nghÄ© nà y đồng thá»i khiến cho chà ng kinh hãi, dưá»ng như chà ng bắt đầu phải lÄ©nh má»™t trách nhiệm mà mình không thể là m tròn, nhưng đồng thá»i cÅ©ng là m cho chà ng thấy vui thÃch như má»™t Ä‘iá»u phá»ng Ä‘oán ngá»™ nghÄ©nh.
Buổi tiếp tân cá»§a Anna Pavlovna cÅ©ng giống như những buổi trước, chỉ có Ä‘iá»u là món ăn má»›i lạ mà Anna Pavlovna Ä‘em thết tân khách hôm nay không phải là Montmorency nữa, mà là má»™t nhà ngoại giao từ Berlin đến, mang theo những chi tiết má»›i nhất vá» việc vua Alekxandr ghé chân ở Potxdam và việc hai ngưá»i bạn chà tôn đã thá» sát cánh bên nhau bảo vệ chÃnh nghÄ©a chống lại kẻ thù cá»§a nhân loại.
Piotr được Anna Pavlovna ra đón tiếp vá»›i má»™t vẻ buồn rầu, hẳn là vì nhá»› đến sá»± tổn thất mà chà ng thanh niên vừa phải chịu, vì cái chết cá»§a bá tước Bezukhov (má»i ngưá»i Ä‘á»u má»™t má»±c cho rằng mình có bổn pháºn phải giải quyết vá»›i Piotr là chà ng rất Ä‘au buồn vá» cái chết cá»§a cha chà ng, ngưá»i mà chà ng hầu như không biết), và cái vẻ buồn nà y cÅ©ng y hệt như cái vẻ buồn cao cả hiện lên má»—i khi nhắc đến đức hoà ng thái háºu Maria Feodorovna. Äiá»u nà y khiến Piotr cảm thấy hãnh diện.
Vá»›i cái khéo léo thưá»ng có, Anna Pavlovna sắp xếp các nhóm nói chuyện trong phòng khách cá»§a mình. Má»™t nhóm khá đông, gồm công tước Vaxili và mấy vị tướng, được nói chuyện vá»›i nhà ngoại giao. Má»™t nhóm khác quây quần bên chiếc bà n trà nhá». Piotr muốn gia nháºp nhóm thứ nhất, nhưng Anna Pavlovna, bấy giá» Ä‘ang ở trong cái trạng thái khÃch động cá»§a má»™t tướng lÄ©nh trên chiến trưá»ng, khi hà ng nghìn sáng kiến má»›i mẻ và trác việt thi nhau xô đến, khiến ngưá»i ta không kịp Ä‘em ra thi hà nh nữa; Trông thấy Piotr, bà liá»n lấy ngón tay chạm và o ống tay áo chà ng.
- Khoan, tối nay tôi đã nhắm trước cho ông rồi đấy! - Bà nhìn sang phÃa Elen và mỉm cưá»i vá»›i nà ng.
- Cô Elen tốt bụng cá»§a tôi Æ¡i, cô cần phải Ä‘oái thương đến bà dì tá»™i nghiệp cá»§a tôi, là ngưá»i vẫn rất hâm má»™ cô. Xin cô đến vá»›i bà dì tôi mưá»i phút cho có bạn. Và để cho cô đỡ buồn, đây có vị bá tước đáng mến sẽ vui lòng đến vá»›i cô.
Mỹ nhân Ä‘i vá» phÃa bà dì, nhưng Piotr thì Anna Pavlovna vẫn giữ lại bên cạnh mình: phu nhân có vẻ như cần dặn dò chà ng Ä‘iá»u gì cần thiết má»™t lần cuối cùng nữa. Anna Pavlovna chỉ ngưá»i thiếu nữ trang trá»ng Ä‘ang Ä‘i xa dần, bảo Piotr:
- Cô ấy má»›i đẹp mê hồn phải không nà o? - Mà cái dáng Ä‘iệu má»›i thuyệt chứ? Má»™t thiếu nữ Ãt tuổi như váºy tháºt là trang nhã, Ä‘i đứng tháºt là có nghệ thuáºt! Phải có má»™t tấm lòng tháºt tốt má»›i có thể như váºy! Ngưá»i nà o sau nà y lấy được nà ng tháºt là má»™t ngưá»i diá»…m phúc. Lấy nà ng thì má»™t ngưá»i, chồng có kém lịch duyệt đến đâu cÅ©ng tá»± dưng có được má»™t địa vị xuất sắc trong xã há»™i. Có phải không bá tước? Tôi chỉ muốn biết ý kiến cá»§a ông thôi, - rồi Anna Pavlovna để cho Piotr Ä‘i.
Piotr thà nh thá»±c gáºt đầu tán thà nh khi Anna Pavlovna há»i chà ng vá» cái nghệ thuáºt Ä‘i đứng cá»§a cá»§a Elen. Xưa nay nếu chà ng có lúc nà o nghÄ© đến Elen thì cÅ©ng chÃnh là nghÄ© đến sắc đẹp cá»§a nà ng và cái nghệ thuáºt đặc biệt giữ má»™t phong thái trang trá»ng, Ãt nói, Ä‘iá»m tÄ©nh ở những nÆ¡i giao tiếp.
Bà dì ngồi trong xó cá»§a mình tiếp hai ngưá»i khách trẻ tuổi, nhưng hình như ba muốn che dấu lòng hâm má»™ cá»§a mình đối vá»›i Anna Pavlovna nhiá»u hÆ¡n. Bà đưa mắt nhìn ngưá»i cháu, dưá»ng như muốn há»i xem mình phải nói năng như thế nà o vá»›i hai ngưá»i khách kia. Khi rá»i ba ngưá»i, Anna Pavlovna lại lấy ngón tay chạm và o ống tay áo cá»§a Piotr mà nói:
- Tôi hy lá»ng rằng ông sẽ không còn bảo là ở nhà tôi ngưá»i ta phát chán nữa! - rồi phu nhân đưa mắt nhìn Elen.
Elen mỉm cưá»i dưá»ng như muốn nói rằng nà ng không thể nà o thừa nháºn là trên Ä‘á»i nà y có ai nhìn thấy nà ng mà lại không ngây ngất. Bà dì đằng hắng mấy tiếng, nuốt nước bá»t rồi nói bằng tiếng Pháp rằng được gặp Elen bà rất lấy là m mừng; sau đó bà quay sang phÃa Piotr cÅ©ng vá»›i bá»™ mặt ấy và cÅ©ng nói những lá»i chà o đón ấy.
Giữa chừng câu chuyện vô vị và lá»§ng cá»§ng vá»›i bà dì, Elen liếc nhìn Piotr mỉm cưá»i vá»›i chà ng, má»™t nụ cưá»i sáng sá»§a, xinh đẹp như nà ng vẫn cưá»i vá»›i má»i ngưá»i. Piotr đã quá quen vá»›i nụ cưá»i ấy, đối vá»›i chà ng nó chẳng có ý nghÄ©a là bao, nên chà ng không há» chú ý đến.
Lúc đó bà dì Ä‘ang nói vá» những chiếc há»™p đựng thuốc lá mà tổ tiên cụ cố thân sinh cá»§a Piotr là bá tước Bezukhov đã sưu táºp được, rồi đưa chiếc há»™p cá»§a mình ra cho Piotr xem. Công tước tiểu thư Elen xin bà dì cho xem bức chân dung cá»§a chồng bà khắc và o nắp há»™p.
- Cái nà y chắc do Binex là m, - Piotr nói (Binex là tên má»™t ngưá»i là m chân dung thu nhá» có tiếng). Chà ng cúi mình trên bà n để cầm lấy chiếc há»™p dá»±ng thuốc lá, tai lắng nghe câu chuyện ở bà n bên kia.
Chà ng đứng dáºy, định Ä‘i vòng đến lấy, nhưng bà dì đã đưa chiếc há»™p vòng qua lưng Elen. Elen cúi mình vá» phÃa trước để cho rá»™ng lối, và mỉm cưá»i liếc nhìn ra sau. CÅ©ng như trong má»i buổi dạ há»™i, Elen mặc má»™t chiếc áo dà i hở rất rá»™ng ở phÃa trước ngá»±c và phÃa lưng - theo thá»i trang hồi bấy giá». Äôi vai cá»§a nà ng mà trước nay Piotr vẫn có cảm giác là là m bằng cẩm thạch, bấy giỠở gần sát mặt chà ng đến ná»—i đôi mắt cáºn thị cá»§a chà ng bất giác trông thấy rõ cả là n da mÆ¡n mởn trên vai và cổ nà ng, và gần ká» môi chà ng đến ná»—i chà ng chỉ cúi xuống má»™t chút là sẽ chạm và o da nà ng. Chà ng cảm thấy hÆ¡i ấm cá»§a thân hình nà ng, ngá»i thấy mùi thÆ¡m cá»§a nước hoa và nghe thấy tiếng xát khẽ cúa chiếc coá»c xê khi nà ng cỠđộng.
- Cái mà chà ng trông thấy không phải là cái vẻ đẹp như cẩm thạch cá»§a nà ng, vốn gá»™p lại thà nh má»™t bá»™ áo cá»§a nà ng, chà ng trông thấy và cảm thấy tất cả cái mỹ miá»u quyến rÅ© cá»§a tấm thân nà ng dưới là n áo. Và khi đã thấy như váºy rồi thì chà ng không thể nà o thấy khác được nữa, cÅ©ng như má»™t khi bị lầm và sau đó đã được biết rõ rồi thì ta không thể nà o lại lầm như trước nữa.
Cái nhìn cá»§a Elen như muốn nói: "Thế ra trước nay anh không thấy tôi đẹp sao? Anh không nháºn thấy rằng tôi là má»™t ngưá»i đà n bà ? Phải, tôi là má»™t ngưá»i đà n bà , có thể thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a má»™t ngưá»i đà n ông nà o đấy, cá»§a anh cÅ©ng nên".
Và ngay phút ấy Piotr, chợt cảm thấy Elen không những có thể mà còn phải là vợ chà ng, không thể nà o khác thế được. Trong giây phút ấy chà ng biết như váºy má»™t cách chắc chắn không kém gì khi chà ng sẽ đứng bên nà ng trước bà n thá» hôn lá»…. Bao giá» sẽ đến lúc ấy? Và lúc ấy sẽ ra sao? - Cái đó thì chà ng không biết; chà ng cÅ©ng không biết là như váºy có tốt hay không (tháºm chà chà ng còn cảm tưởng rằng như váºy không được tốt, chẳng hiểu tại sao), nhưng chà ng biết rằng nhất định rồi sẽ đến lúc như váºy.
Piotr cụp mắt xuống không nhìn nữa, rồi lại ngước mắt lên, muốn trông thấy nà ng cÅ©ng xa lạ đối vá»›i chà ng như má»i lần trước, nhưng không được. Chà ng không sao thấy nà ng xa lạ như váºy được nữa, cÅ©ng như má»™t ngưá»i nhìn và o sương mù thấy má»™t ngá»n cá» mà cứ tưởng là má»™t cái cây, rồi đến lúc nháºn ra đây là má»™t ngá»n cá» rồi, thì không thể nà o thấy lại cái cây như trước nữa. Nà ng đã có má»™t quyá»n lá»±c nà o đối vá»›i chà ng rồi. Và bây giá» giữa hai ngưá»i đã không còn gì trở ngại ngoà i ý muốn cá»§a bản thân chà ng.
Có tiếng của Anna Pavlovna nói:
- ÄÆ°á»£c lắm, tôi xin anh chị ngồi vá»›i nhau trong cái góc âm cúng cá»§a anh chị. Ngồi đây hẳn anh chị thÃch lắm!
Và Piotr lo sợ ôn lại trong trà nhá»› xem nãy giá» mình có là m Ä‘iá»u gì đáng chê trách không, chà ng đỠmặt và bà ng hoà ng đưa mắt nhìn quanh. Chà ng có cái cảm giác là má»i ngưá»i Ä‘á»u biết cái việc vừa xảy ra vá»›i chà ng má»™t cách tưá»ng táºn chẳng kém gì mình.
Má»™t lát sau, khi nghe Piotr lại gần nhóm đông khách khứa Ä‘ang nói chuyện, Anna Pavlovna há»i chà ng.
- Nghe nói ông Ä‘ang cho sá»a sang lại toà nhà cá»§a ông ở Petersburg cho đẹp phải không?
(Äúng thế, viên kìến trúc sư có bảo rằng việc đó rất cần cho chà ng, nên tuy chẳng hiểu đỠlà m gì, Piotr cÅ©ng cho tu sá»a lại toà nhà đồ sá»™ cá»§a chà ng ở Peterburg).
- Tốt đấy, nhưng ông cứ ở lại nhà công tước Bazil đã nhé. Có được má»™t ngưá»i bạn tốt như công tước tháºt là quý hoá lắm.
Anna Pavlovna vừa nói vừa nhìn công tước Vaxili tủm tỉm:
- Vá» mặt ấy tôi cÅ©ng có biết Ãt nhiá»u đấy phải không nà o, vả lại ông còn trẻ quá. Ông cần có ngưá»i khuyên bảo. Tôi sá» dụng quyá»n hạn cá»§a má»™t bà già như thế nà y ông đừng giáºn nhé - Anna Pavlovna im lặng má»™t lát như đà n bà vẫn thưá»ng im lặng sau khi nói vá» tuổi tác cá»§a mình, để chỠđợi ngưá»i nghe nói lại má»™t cái gì - Nếu ông cưới vợ thì lại khác. - Và bà ta lần lượt nhìn Piotr và Elen như muốn ghép há» lại thà nh má»™t.
Piotr không nhìn sang Elen, và Elen cũng không nhìn chà ng. Nhưng Piotr vẫn thấy nà ng gần mình một cách đáng sợ. Chà ng nói lúng búng một câu gì không rõ và đỠmặt.
VỠđến nhà , Piotr nằm giá» lâu không ngá»§ được, cứ suy nghÄ© vá» Ä‘iá»u vừa xảy ra vá»›i chà ng. Việc gì xảy ra thế nhỉ? Chả có việc gì cả.
Chỉ có Ä‘iá»u là chà ng đã hiểu ra rằng ngưá»i đà n bà mà chà ng đã biết từ hồi chà ng là má»™t cáºu bé, ngưá»i mà má»—i khi nghe ai ca ngợi sắc đẹp chà ng chỉ lÆ¡ đễnh trả lá»i: "Vâng, đẹp", thì nay chà ng đã hiểu rằng ngưá»i đà n bà đó có thể thuá»™c vá» mình.
"Nhưng cô ta đần, chÃnh mình cÅ©ng vẫn nói rằng cô ta đần - Piotr nghÄ© thầm - Trong cái cảm giác mà cô ta gây ra trong lòng mình, có má»™t cái gì xấu xa, có má»™t cái gì không phải ấy. Nghe nói em ruá»™t cô ta là Anatol phải lòng cô ta, mà cô ta cÅ©ng cảm Anatol. Nghe đâu đây là cả má»™t câu chuyện lôi thôi, và chÃnh vì thế cho nên ngưá»i ta má»›i phải cho Anatol Ä‘i nÆ¡i khác. Anh cô ta là Ippolit… Cha cô ta là công tước Vaxili… không tốt" - Chà ng nghÄ©: và trong khi suy luáºn như váºy (vả chăng những Ä‘iá»u suy luáºn nà y cÅ©ng chỉ dở chừng) chà ng bất chợt thấy mình Ä‘ang mỉm cưá»i và nháºn ra rằng ở phÃa sau những suy luáºn nà y lại ló ra má»™t loạt những suy luáºn khác, rằng mình Ä‘ang cùng má»™t lúc vừa nghÄ© đến những cái xấu xa, vô vị cá»§a Elen, vừa mÆ¡ tưởng đến khi nà ng là vợ mình, chà ng mÆ¡ tưởng nà ng có thể sẽ yêu mình, nà ng có thể biến thà nh má»™t ngưá»i khác hẳn, rằng tất cả những Ä‘iá»u mà chà ng nghÄ© và nghe nói vá» nà ng Ä‘á»u có thể sai sá»± tháºt. Thế rồi chà ng lại thấy nà ng, không phải cô gái cá»§a công tước Vaxili, mà chà ng thấy cả tấm thân cá»§a nà ng chỉ che Ä‘áºy sÆ¡ sà i dưới là n áo mà u xám. "Nhưng mà lạ, thế tại sao trước đây ta không há» thoáng có ý nghÄ© nà y?" Và chà ng lại tá»± nhá»§ rằng không thể như thế được, rằng có má»™t cái gì xấu xa, trái tá»± nhiên, có má»™t cái gì hình như không lương thiện trong cuá»™c hôn nhân nà y. Chà ng sá»±c nhá»› đến những lá»i nói trước đây cá»§a nà ng, và những lá»i lẽ, những cái nhìn cá»§a những ngưá»i thấy hỠđứng bên nhau. Chà ng nhá»› lại những lá»i lẽ, những cái nhìn cá»§a Anna Pavlovna khi bà ta nói vá»›i chà ng vá» chuyện toà nhà , nhá»› lại hà ng nghìn câu nói bóng gió xa xôi cá»§a công tước Vaxili và cá»§a những ngưá»i khác nữa, và chà ng đâm hoảng, không biết mình đã nhỡ mắc chân và o chuyện nà y chưa, không biết vừa qua mình có là m gì để đến ná»—i bị trói buá»™c và o cái bổn pháºn phải là m má»™t việc xem ra không được tốt, má»™t việc mà đáng lẽ mình không được là m. Nhưng đồng thá»i, trong khi chà ng tá»± quả quyết nói vá»›i mình là không được là m như váºy thì từ má»™t góc cạnh khác cá»§a tâm hồn chà ng lại hiện lên hình ảnh nà ng, vá»›i tất cả sắc đẹp lá»™ng lẫy cá»§a má»™t ngưá»i đà n bà .
Last edited by khungcodangcap; 22-10-2008 at 07:19 PM.
|

24-03-2008, 01:26 AM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Chương - 2 -
Äến tháng mưá»i má»™t năm 1805, công tước Vaxili sẽ Ä‘i kinh lý bốn tỉnh. Ông đã lo cho mình được cá» Ä‘i kinh lý như váºy để nhân thể vá» các Ä‘iển trang cá»§a ông Ä‘ang lâm và o tình trạng bê trá»…, sa sút.
Ông cÅ©ng định đến nÆ¡i trú quân cá»§a trung Ä‘oà n Anatol tòng ngÅ© rồi Ä‘em con trai cùng Ä‘i đến nhà công tước Nikolai Andreyevich Bolkonxki để há»i con gái cá»§a ông già già u có nà y cho con mình.
- Nhưng trước khi ra Ä‘i, và lo liệu những công việc má»›i nà y, công tước Vaxili cần phải giải quyết cho xong Piotr đã. Quả gần đây chà ng ta ngồi cả ngà y ở nhà - Tức là ở nhà công tước Vaxili, là nÆ¡i chà ng trú ngụ, - Và những khi có mặt Elen thì chà ng ta có vẻ xúc động, ngá» nghệch đến buồn cưá»i (đúng như má»™t kẻ si tình) nhưng vẫn chưa ngỠý cầu hôn gì cả. Má»™t buổi sáng ná» công tước Vaxili tá»± nhá»§.
"Những cái đó Ä‘á»u rất hay ho, nhưng cÅ©ng phải chấm dứt Ä‘i thì vừa" - Và công tước buồn rầu thở dà i, vì nháºn thấy Piotr tuy chịu Æ¡n mình là thế (chà , thôi cÅ©ng xin Chúa phù há»™ cho anh ta) nhưng trong vlệc nà y thì lại cư xá» chẳng được tốt là mấy. "Tuổi trẻ… nhẹ dạ, thôi cÅ©ng xin Chúa phù há»™ anh ta, - Công tước Vaxili ngẫm nghÄ©, lòng vui thÃch vì thấy mình tháºt là tốt bụng - nhưng việc nà y cÅ©ng phải chấm dứt Ä‘i thì vừa. Ngà y kia là ngà y lá»… thánh cá»§a con Elen, ta sẽ má»i mấy ngưá»i đến, và nếu chà ng ta không hiểu mình phải là m gì, thì đó sẽ là việc cá»§a ta. Phải, đó là việc cá»§a ta. Ta là má»™t ngưá»i cha kia mà !".
Má»™t tháng rưỡi sau tối tiếp tân cá»§a Anna Pavlovna và cả đêm trằn trá»c thao thức sau buổi tối ấy, cái đêm mà chà ng nghÄ© ra rằng lấy Elen quả là má»™t Ä‘iá»u bất hạnh, rằng mình phải Ä‘i nÆ¡i khác để xa lánh nà ng, Piotr tuy nghÄ© như váºy vẫn không Ä‘i khá»i nhà công tước Vaxili và kinh hãi cảm thây rằng trước mặt má»i ngưá»i, cà ng ngà y mối quan hệ giữa mình và Elen cà ng thêm khăng khÃt, rằng mình không tà i nà o có lại được cái nhìn trước kia đối vá»›i nà ng, rằng tháºm chà mình cÅ©ng không thể rứt nà ng ra được, rằng như thế nà y thì rồi sẽ hết sức khá»§ng khiếp, nhưng thế nà o mình cÅ©ng buá»™c phải gắn bó số pháºn mình vá»›i nà ng. Äáng lẽ chà ng còn có thể gỡ được, nhưng không có ngà y nà o nhà công tước Vaxili (trước đây vốn Ãt tiếp khách) lại không tồ chức má»™t buổi tối tiếp tân mà Piotr nhất thiết phải dá»±, nếu chà ng không muốn phá cuá»™c vui chung và phụ lòng mong đợi cá»§a má»i ngưá»i. Trong những giá» phút hiếm hoi mà công tước Vaxili ở nhà , thì khi Ä‘i ngang qua Piotr, ông thưá»ng nắm lấy tay chà ng kéo thấp xuống, lÆ¡ đãng giÆ¡ cái má nhăn nheo cạo nhẵn cho chà ng hôn rồi nói "đến mai nhé" hoặc "tôi ở lại nhà vì anh đấy" v.v… Nhưng mặc dầu khi công tước Vaxili ở lại nhà vì Piotr (như ông vẫn nói) ông không nói vá»›i chà ng lấy má»™t lá»i nà o, Piotr vẫn cảm thấy mình không đủ sức phụ lòng mong đợi cá»§a ông ta.
Ngà y nà o chà ng cÅ©ng vẫn tá»± nói vá»›i mình có má»—i má»™t Ä‘iá»u rốt cuá»™c cÅ©ng phải hiểu nà ng và nháºn thức cho tháºt rõ: nà ng là ngưá»i như thế nà o? Trước kia ta nhầm, hay là bây giá» ta nhầm? Không, nà ng không phải là ngưá»i đần độn; không, nà ng là má»™t ngưá»i con gái rất tốt! - Thỉnh thoảng chà ng lại nói vá»›i mình như váºy:
"Chưa bao giá» thấy nà ng nhầm lẫn Ä‘iá»u gì, chưa bao giá» thấy nà ng nói má»™t câu khá» khạo. Nà ng Ãt nói, nhưng những Ä‘iá»u mà nà ng nói ra Ä‘á»u giản dị và rõ rà ng. Như váºy nà ng không phải là ngưá»i ngu ngốc. Chưa lần nà o thấy nà ng lúng túng, bao giá» cÅ©ng váºy. Thế nghÄ©a là nà ng không phải ngưá»i xấu!".
Nhiá»u khi trước mặt nà ng, Piotr tá»± dưng suy nghÄ©, nghÄ© đến đâu nói ra đến đấy, mà cứ má»—i lần như váºy, nà ng Ä‘á»u đáp lại hoặc bằng má»™t lá»i nháºn xét vắn tắt nhưng đúng chá»—, để tá» ra rằng Ä‘iá»u đó không liên quan gì đến nà ng, hoặc im lặng mỉm cưá»i và đưa mắt nhìn Piotr, và nụ cưá»i, ánh mắt cá»§a nà ng, hÆ¡n bất cứ cái gì khác, cho Piotr thấy rằng nà ng hÆ¡n hẳn mình.
Nà ng nghÄ© rất đúng, khi cho rằng tất cả những suy luáºn Ä‘á»u là chuyện vá»› vẩn nếu so vá»›i nụ cưòi nà y bao giá» nói vá»›i chà ng. Elen cÅ©ng có má»™t nụ cưá»i tươi vui, tin cáºy chỉ dà nh cho má»—i mình chà ng, trong đó có má»™t cái gì có ý nghÄ©a hÆ¡n là trong cái nụ cưá»i chung vá»›i má»i ngưá»i luôn luôn tô Ä‘iểm khuôn mặt nà ng. Piotr biết rằng ai cÅ©ng chỠđợi chà ng vượt qua má»™t giá»›i hạn nà o đó, và chà ng biết rằng sá»›m hay muá»™n rồi chà ng cÅ©ng sẽ bước qua giá»›i hạn nà y; nhưng chỉ nghÄ© đến cái bước kinh khá»§ng nà y thôi chà ng cÅ©ng bá»—ng dưng cảm thấy má»™t ná»—i lo sợ không sao hiểu nổi. Trong khoảng má»™t tháng rưỡi nà y, chà ng tá»± thấy mình cà ng ngà y cà ng bị quấn và o cái vá»±c thẳm đáng sợ nà y, và đã hà ng ngìn lần Piotr tá»± nhá»§: "Ô cái gì thế nà y? Phải cương quyết chứ! Chả nhẽ không có nghị lá»±c sao?".
Chà ng muốn quyết định cho dứt khoát, nhưng lại kinh hãi cảm thấy rằng trong trưá»ng hợp nà y mình không có cái nghị lá»±c mà chà ng tưởng mình đã từng có và trước kia quả tháºt chà ng đã từng có. Piotr vốn thuá»™c hạng ngưá»i chỉ có sức mạnh khi cảm thấy mình hoà n toà n trong sạch. Từ ngà y có cái cảm giác thèm muốn xâm chiếm lấy chà ng bên chiếc há»™p thuốc lá ở nhà Anna Pavlovna, cái cảm giác vô thức rằng mình phạm tá»™i đã là m tê liệt nghị lá»±c cá»§a chà ng.
Ngà y lá»… thánh cá»§a Elen chỉ có má»™t nhóm nhá» gồm những ngưá»i bà con và bạn bè thân thiết nhất, như công tước phu nhân nói, đến ăn tối ở nhà công tước Vaxili. Ngưá»i ta cho tất cả những ngưá»i bà con và bạn bè nà y cảm thấy rằng ngà y hôm đó sẽ định Ä‘oạt số pháºn cá»§a ngưá»i được ăn mừng lá»… thánh.
Khách khứa ngồi và o bà n tiệc. Công tước phu nhân Kuraghina, má»™t ngưá»i béo phục phịch ngà y xưa đã có thá»i nhan sắc, ngồi ở ghế chá»§ nhân. Hai bên là các vị thượng khách được trá»ng vá»ng nhất - má»™t vị tướng già và phu nhân, Anna Pavlovna Serer, ở cuối bà n thì có các tân khách Ãt tuổi hÆ¡n và Ãt được trá»ng vá»ng hÆ¡n, cùng vá»›i những ngùòi trong nhà . Piotr và Elen ngồi cạnh nhau. Công tước Vaxili không ăn bữa tối; ông dạo quanh bà n tiệc vui vẻ xÃch ghế lại ngồi gần lại khi vị khách nà y, khi vị khách khác. Vá»›i má»—i ngưá»i ông Ä‘á»u nói má»™t lá»i bâng quÆ¡ nhã nhặn, chỉ trừ Piotr và Elen. Hình như ông không để ý rằng có hai ngưá»i ngồi đây nữa. Công tước Vaxili là m cho má»i ngưá»i thấy phấn chấn. Những ngá»n nến sáp ong cháy sáng rá»±c, những đồ dùng bằng bạc và bằng phalê, những món trang sức cá»§a phụ nữ, và ng và bạc trên tua vai các bá»™ quân phục sáng óng ánh. Các gia nhân mặc áo kaftan đỠlăng xăng Ä‘i lại quanh bà n tiệc rá»™n rà ng, những tiếng lách cách cá»§a dao, dÄ©a, cốc và tiếng nói chuyện rôm rả cá»§a mấy nhóm khách. Ở má»™t phÃa bà n nghe rõ tiếng cá»§a má»™t ông quan hầu cáºn già quả quyết thá» vá»›i má»™t bà nam tước già rằng mình yêu bà ta đắm Ä‘uối và tiếng cưá»i cá»§a bà nam tước đáp lại; ở phÃa bên kia ngưá»i ta Ä‘ang kể má»™t chuyện không may cá»§a má»™t bà Maria Viktorovna nà o đấy. PhÃa giữa bà n, công tước Vaxili táºp hợp má»™t số ngưá»i nghe chuyện mình. Má»™t nụ cưá»i bỡn cợt trên môi công tước kể cho mấy bà khách nghe chuyện phiên há»p vừa rồi - Hôm thứ tư - cá»§a há»™i đồng ná»™i các. Trong phiên há»p nà y viên tổng đốc quân sá»± má»›i bổ ở Peterburg là Xergey Kuzmits Vyazmitinov đã tiếp nháºn và đem Ä‘á»c má»™t tá» chiếu rất nổi tiếng hồi bấy giá» cá»§a hoà ng đế Alekxandr Pavlovich từ quân đội gá»i vá». Trong tá» chiếu dụ nhà vua viết cho Xergey Kuzmits có nói rằng từ khắp bốn phương ngưá»i đã nháºn được những kiến nghị cá»§a nhân dân tá» lòng trung thà nh táºn tuỵ, và riêng bản kiến nghị cá»§a thà nh Petersburg đã là m cho Ngưá»i vui lòng nhất; Ngưá»i lấy là m tá»± hà o vá» cái vinh dá»± được đứng dầu má»™t dân tá»™c như thế và sẽ cố gắng xứng đáng vá»›i vinh dá»± đó. Tá» chiếu bắt đầu bằng mấy chữ Xergey Kuzmits! Khắp bốn phương vẳng lại tin đồn rằng…
- Thế rồi ông ta Ä‘á»c không quá mấy chữ Xergey Kuzmits phải không? - má»™t bà khách há»i.
- Phải, phải, không Ä‘á»c quá lấy được má»™t câu nà o, - công tước Vaxili cưá»i xoà đáp - "Xergey Kuzmits… khắp bốn phương. Khắp bốn phương Xergey Kuzmits… ", cái ông Vyazmitinov tá»™i nghiệp ấy không tà i nà o Ä‘á»c tiếp được nữa.
Mấy lần ông đã cố gắng bắt đầu Ä‘á»c lại nhưng vừa má»›i Ä‘á»c chữ Xergey… thì nấc lên… Kh… - … mits… rồi thút thÃt mà mấy chữ khắp bốn phương cứ nghẹn ngà o Ä‘i thà nh tiếng khóc nức nở, thế là ông ta không sao Ä‘á»c tiếp được. Lại lấy khăn mùi soa, lại "Xergey Kuzmits khắp bốn phương" rồi lại khóc… thà nh thá» phải chuyển cho ngưá»i khác Ä‘á»c.
- Kuzmits… khắp bốn phương… rồi khóc - có tiếng ai vừa lặp lại vừa cưá»i lá»›n.
- Công tước không được ác đấy, - Ana Pavlovna từ cuối bà n bên kia nói vá»ng sang, đưa ngón tay lên doạ - Ông Vyazmitinov cá»§a chúng ta là ngưá»i hiá»n là nh mà tốt bụng lắm đấy.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u cưá»i rất to. Ở đầu bà n đặt các ghế danh dá»± hình như ai nấy Ä‘á»u vui và đang sống qua những tâm trạng hân hoan bồng bá»™t rất khác nhau: Chỉ có Piotr và Elen là im lặng ngồi cạnh nhau ở gần cuối bà n, trên gương mặt hai ngưá»i Ä‘á»ng lại má»™t nụ cưá»i tươi roi rói không có liên quan gì đến Xergey Kuzmits - Nụ cưá»i e thẹn trước những cảm xúc cá»§a mình. Dù những ngưá»i khác có nói cưá»i đùa bỡn thế nà o chăng nữa, dù há» có ăn các món xà o và món kem, uống rượu sông Ranh hết sức ngon là nh, dù há» có tránh nhìn đôi trai gái, cố là m ra vẻ thản nhiên không chú ý tá»›i hai ngưá»i, không hicu tại sao, qua những cái nhìn mà tân khách thỉnh thoảng lại ném vá» phÃa há», ngưá»i ta vẫn cảm thấy rằng cả mẩu giai thoại vá» Xergey Kuzmits, cả tiếng cưá»i, cả các món ăn - tất cả Ä‘á»u là vá» vÄ©nh và tất cả sức chú ý cá»§a đám ngưá»i ấy chỉ dồn và o đôi trai gái nà y: Piotr và Elen. Công tước Vaxili nhại lại tiếng khóc thút thÃt cá»§a Xergey Kuzmits và trong khi đó lại liếc nhìn con gái má»™t cái; và trong khi ông cưá»i, vẻ mặt cá»§a ông lại nói: "Thế, thế, cứ thế là ồn cả đấy; hôm nay má»i việc sẽ được quyết định".
Anna Pavlovna giÆ¡ ngón tay lên doạ ra Ä‘iá»u bênh vá»±c ông Vyazmitinov tốt bụng cá»§a chúng ta, nhưng trong đôi mắt long lanh cá»§a bà ta bấy giá» Ä‘ang liếc nhanh vá» phÃa Piotr: công tước Vaxili Ä‘á»c thấy má»™t lá»i mừng ông ta sắp có rể má»›i và mừng cho hạnh phúc cá»§a cô con gái. Trong khi lão công tước phu nhăn vừa buồn rầu thở dà i vừa chuốc rượu cho bà khách ngồi bên cạnh và đưa mắt lưá»m con gái, thì tiếng thở dà i cá»§a phu nhân như muốn nói: "Phải, như chúng mình thì bây giá» chẳng còn biết là m gì hÆ¡n là uống rượu ngá»t nữa bà bạn ạ; bây giỠđã đến lúc bá»n trẻ ấy nó hưởng hạnh phúc má»™t cách ngang nhiên, tá»±a hồ như khiêu khÃch thế đấy". Và nhà ngoại giao nhìn khuôn mặt há»›n, hở cá»§a đôi trai gái, cÅ©ng tá»± nhá»§: "Những Ä‘iá»u mình kể nó ngu xuẩn biết chừng nà o; cứ như là mình thÃch thú những chuyện đó lắm ấy. Như thế kia má»›i là hạnh phúc!".
Ở giữa những hứng thú nhá» nhen, ti tiện, giả tạo liên kết đám ngưá»i nà y lại vá»›i nhau, nổi báºt lên cái tình cảm đơn giản cá»§a đôi nam nữ trẻ đẹp và mạnh khoẻ vươn lại gần nhau. Và cái cảm xúc rất ngưá»i nà y lấn át tất cả và trá»™i hẳn lên trên những mẩu chuyện vặt vãnh gượng gạo cá»§a đám khách. Những câu bông đùa Ä‘á»u nhạt nhẽo, những tin tức thuáºt lại Ä‘á»u vô vị, vẻ hồ hởi thì chắc hẳn là giả tạo. Không phải chỉ có khách khứa, mà ngay cả những ngưá»i đầy tá»› hầu bà n hình như cÅ©ng cảm thấy Ä‘iá»u đó và có lúc quên cả việc hầu hạ khi liếc nhìn và o nà ng Elen xinh đẹp vá»›i gương mặt rạng rỡ cá»§a nà ng, và và o khuôn mặt béo tốt, đỠgay, vừa sung sướng vừa lo lắng cá»§a Piotr. Ngưá»i ta tưởng chừng như cả ánh đèn nến nữa cÅ©ng chỉ quy tụ và o hai khuôn mặt trà n đầy hạnh phúc nà y.
Piotr cảm thấy mình là trung tâm cá»§a má»i váºt và tình cảm đó vừa là m cho chà ng thấy vui sướng lại vừa là m cho chà ng ngượng nghịu. Chà ng Ä‘ang ở và o tâm trạng cá»§a má»™t ngưá»i mải vùi dầu và o công việc gì. Chà ng không thấy, không hiểu và không nghe gì rõ rệt cả.
Chỉ thỉnh thoảng đột nhiên mới có những ý nghĩ đứt quãng, những ấn tượng của thực tế loáng thoáng trong tâm hồn chà ng.
"Thế là xong xuôi cả rồi đấy!" - Chà ng nghÄ© - Sá»± việc xảy ra thế nà o nhỉ? Nhanh quá! Bấy giá» ta biết rằng không phải chỉ riêng đối vá»›i nà ng, không phái chỉ riêng đối vá»›i ta, mà đối vá»›i tất cả má»i ngưá»i việc đó tất nhiên thế nà o cÅ©ng thà nh. Tất cả bá»n há» Ä‘á»u chá» mong việc đó, Ä‘á»u tin chắc sẽ là như váºy, đến ná»—i ta không thể, không thể nà o phụ lòng hỠđược nữa. Nhưng cÆ¡ sá»± sẽ diá»…n ra như thế nà o? Ta không biết; chỉ biết là sẽ như thế, nhất định sẽ như thế!" - Piotr vừa nghÄ© vừa nhìn đôi vai lá»™ng lẫy ngay sát mặt chà ng.
Có lúc chà ng bá»—ng thấy hổ thẹn như thế nà o ấy. Chà ng thấy ngượng vì má»™t mình mà khiến má»i ngưá»i phải chú ý, vì trước mặt những ngưá»i khác, mình là má»™t anh chà ng tốt số, vì mặt mÅ©i mình xấu xà thế nà y mà mình lại đâm ra thà nh má»™t chà ng Parix(1), là m chá»§ được nà ng Elen kiá»u diá»…m. "Nhưng chắc là xưa nay vẫn thế thôi, và cần phải như thế má»›i được. - chà ng tá»± an á»§i - Vả lại mình có là m gì để được như thế đâu? Sá»± thể bắt đầu từ lúc nà o nhỉ? Mình cùng Ä‘i từ Moskva vỠđây vá»›i công tước Vaxili. Äến đây chưa há» có gì cả. Sau nữa việc mình ở lại nhà công tước Vaxili có gì là lạ? Rồi mình đánh bà i vá»›i nà ng, và nhặt chiếc túi thêu nà ng đánh rÆ¡i, rồi ngồi xe Ä‘i dạo vá»›i nà ng. Thế là cái đó bắt đầu từ lúc nà o? Tất cả cÆ¡ sá»± nà y có lúc nà o?" Và thế là tối nay chà ng đã ngồi bên nà ng vá»›i tư cách má»™t ngưá»i chồng chưa cưới, chà ng nghe thấy, trông thấy, cảm thấy sá»± gần gÅ©i cá»§a nà ng, hÆ¡i thở, cỠđộng, nhan sắc cá»§a nà ng. Có khi chà ng lại bá»—ng dưng có cảm giác là không phải vì nà ng: chÃnh vì chà ng, vì chà ng đẹp má»™t cách phi thưá»ng, cho nên ngưá»i ta má»›i nhìn chà ng như thế và bá»—ng thấy sung sướng vì đã khiến má»i ngưá»i thán phục, chà ng ưỡn ngá»±c, cất cao đầu lên và mừng rỡ hưởng lấy cái hạnh phúc cá»§a minh. Bá»—ng có tiếng nói, má»™t giá»ng nói cá»§a ai nghe quen quen, nhắc lại lần nữa vá»›i chà ng má»™t câu gì đấy. Nhưng Piotr Ä‘ang báºn tâm đến ná»—i không hiểu ngưá»i ta nói gì vá»›i mình.
- Tôi muốn há»i anh xem anh nháºn được bức thư cá»§a Bolkonxki hôm nà o, - Công tước Vaxili nhắc lại lần thứ ba - Anh đãng trà quá anh bạn ạ.
Công tước Vaxili mỉm cưá»i và Piotr nháºn thấy má»i ngưá»i Ä‘ang nhìn chà ng và Elen mỉm cưá»i, "Thôi được, nếu các ngưá»i biết cả rồi thì thôi cÅ©ng được" - Piotr nghÄ© thầm - Vả chăng cÅ©ng đúng thế đấy và chà ng mỉm cưá»i, cái nụ cưá»i hiá»n là nh, trẻ con cá»§a chà ng, và Elen cÅ©ng mỉm cưá»i theo.
- Anh nháºn được thư ấy bao giá» thế? Ở Olmuytx gá»i vá» Ã ? - công tước Vaxili há»i lại là m như thể ông ta có biết việc nà y thì má»›i giải quyết được vấn Ä‘á».
"Sao có thể nghĩ và nói tới những chuyện vặt ấy nhỉ?" - Piotr nghĩ thầm.
- Phải từ Olmuytx gá»i vá» - Chà ng thở dà i đáp.
Ở bà n tiệc đứng dáºy, Piotr dẫn cô bạn theo má»i ngưá»i và o phòng khách. Các tân khách bắt đầu ra vá» vá»›i mấy ngưá»i không chà o Elen.
Dưá»ng như vì không muốn phiá»n nà ng trong khi nà ng Ä‘ang báºn má»™t việc quan trá»ng, má»™t và i ngưá»i khách chỉ đến gặp nà ng má»™t phút rồi bá» Ä‘i ngay, nhất định không cho nà ng ra tiá»…n chân. Nhà ngoại giao buồn rầu lặng lẽ ra khá»i phòng khách. Ông ta thấy hết cái vô nghÄ©a cá»§a sá»± nghiệp ngoại giao cá»§a mình so vá»›i hạnh phúc cá»§a Piotr. Vị tướng già gắt bà vợ cá»§a ông khi bà ta há»i thăm xem cái chân cá»§a ông có Ä‘au không. "Chà , cái con mụ ngốc nà y nữa" - vị tướng nghÄ©
- Như cô Elen Vaxilievna kia thì đến năm mươi tuổi vẫn cứ đẹp như thưá»ng.
- Hình như tôi có thể mừng phu nhân rồi thì phải, - Anna Pavlovna nói thầm vá»›i công tước phu nhân và ôm bà ta hôn tháºt mạnh - giá tôi không bị nhức đầu thì thế nà o cÅ©ng xin ở lại.
Công tước phu nhân không đáp; bà ta đang mải ganh tị với hạnh phúc của con gái.
Trong khi hai vợ chồng công tước Vaxili tiá»…n khách ra vá», Piotr ngồi má»™t mình rất lâu vá»›i Elen trong gian phòng khách nhá», trong khoảng má»™t tháng rưỡi nay Piotr cÅ©ng đã có nhiá»u lần ngồi má»™t mình vá»›i Elen, nhưng chưa bao giá» nói chuyện yêu đương vá»›i nà ng. Bây giá» chà ng cảm thấy cần phải nói chuyện ấy má»›i xong, nhưng chà ng không tà i nà o dám bước cái bước cuối cùng nà y. Chà ng thấy xấu hổ quá; chà ng có cảm giác là nÆ¡i đây, bên cạnh Elen mình Ä‘ang chiếm chá»— cá»§a má»™t ngưá»i nà o khác.
"Hạnh phúc nà y không phải già nh cho anh - có má»™t tiếng nói đâu từ bên trong bảo chà ng như váºy - Hạnh phúc nà y là dà nh cho những ngưá»i không có những Ä‘iá»u có trong anh". Nhưng đằng nà o thì cÅ©ng phải có má»™t cái gì, và chà ng bắt đầu nói. Chà ng há»i nà ng có hà i lòng vá» buổi tối hôm nay không. CÅ©ng như thưá»ng lệ, nà ng trả lá»i giản dị rằng ngà y lá»… thánh hôm nay là má»™t trong những ngà y lá»… thánh là m cho nà ng vui thÃch nhất.
Trong số những ngưá»i bà con thân thuá»™c hãy còn má»™t và i ngưá»i ở lại. Há» ngồi trong gian phòng khách lá»›n. Công tước Vaxili uể oải bước lại gần Piotr. Piotr đứng dáºy nói rằng bây giỠđã muá»™n. Công tước Vaxili nhìn Piotr má»™t cách nghiêm nghị và có ý dò há»i, dưá»ng như Ä‘iá»u mà chà ng vừa nói ra nó kỳ lạ đến ná»—i khó lòng nghe ra được. Nhưng ngay sau đó vẻ nghiêm nghị biến mất, công tước Vaxili cầm tay Piotr kéo chà ng ngồi xuống và dịu dà ng mỉm cưá»i.
- Thế nà o đây Elen? - Ông láºp tức quay sang con gái nói vá»›i cái giá»ng lÆ¡ đễnh, âu yếm má»™t cách tá»± nhiên cá»§a những báºc cha mẹ đã quen âu yếm con từ thuở bé, nhưng công tước Vaxili có cái giá»ng nà y chỉ là nhá» bắt chước các báºc cha mẹ khác mà thôi.
Rồi công tước lại quay vá» phÃa Piotr.
- Xergey Kuzmits… khắp bốn phương - ông vừa nói vừa cởi khuy cổ áo gi-lê.
Piotr mỉm cưá»i, nhưng cứ trông nụ cưá»i cá»§a chà ng cÅ©ng có thể biết chà ng hiểu rằng lúc nà y mẩu giai thoại vá» Xergey Kuzmits không phải là kiểu mà công tước Vaxili chú ý; và công tước Vaxili cÅ©ng hiểu rằng Piotr đã hiểu rõ Ä‘iá»u đó. Công tước bá»—ng lẩm bẩm mấy tiếng rồi đứng dáºy bá» ra ngoà i. Tháºm chà Piotr còn có cảm giác là công tước Vaxili luống cuống. Cái vẻ luống cuống ở má»™t con ngưá»i thông thạo già đá»i trên đưá»ng giao tế như công tước Vaxili khiến Piotr xúc động; chà ng đưa mắt nhìn Elen - hình như nà ng cÅ©ng luống cuống, mắt nà ng như muốn nói: "Äấy, tại anh cả đấy".
"Thế nà o cÅ©ng phải bước qua giá»›i hạn, nhưng không sao bước được" - Piotr nghÄ©, và chà ng lại bắt đầu nói những chuyện ở đâu đâu vá» Xergey Kuzmits, chà ng há»i xem câu chuyện ấy đầu Ä‘uôi thế nà o, vì lúc nãy chà ng không nghe rõ. Elen mỉm cưá»i đáp rằng mình cÅ©ng không biết nốt. Khi công tước Vaxili Ä‘i và o phòng khách, công tước phu nhân Ä‘ang nói chuyện nhá» nhẻ vá»›i má»™t bà có tuồi vá» Piotr.
- Cố nhiên đây là một đám rất khá, nhưng bà ạ, hạnh phúc… !
- Các cuá»™c hôn nhân Ä‘á»u do trá»i định cả - Bà có tuổi đáp.
Công tước Vaxili là m ra vẻ như không nghe thấy câu chuyện cá»§a hai bà , tiếp tục Ä‘i quá đến má»™t góc cách đấy khá xa rồi ngồi xuống má»™t chiếc Ä‘i văng. Công tước nhắm mắt lại, tá»±a hồ như Ä‘ang thiu thiu ngá»§. Äầu công tước gáºt má»™t cái, và công tước bừng tỉnh.
- Alin - Công tước bảo vợ, Bà và o xem hai đứa đó đang là m gì trong ấy?
Công tước phu nhân lại gần cá»a phòng khách nhá», là m ra vẻ quan trá»ng và thản nhiên Ä‘i ngang qua cánh cá»a và liếc nhìn và o phòng. Piotr và Elen vẫn ngồi như cÅ© và đang nói chuyện.
- Vẫn cứ thế, - công tước phu nhân bảo chồng.
Công tước Vaxili cau mà y, má»™t bên mép trá»… xuống, má công tước giáºt giáºt khiến cho nét mặt ông ta lại có vẻ khó chịu, thô bỉ rất đặc biệt. Công tước xốc áo đứng dáºy và bước quả quyết Ä‘i qua hai ngưá»Ã¬ đà n bà , vá» phÃa phòng khách nhá». Công tước nhanh nhẹn, vui vẻ tiến đến gần Piotr. Gương mặt công tước có vẻ trang trá»ng khác thưá»ng đến ná»—i trông thấy ông, Piotr sợ hãi vá»™i và ng đứng dáºy.
- Lạy Chúa! - Công tước Vaxili nói - Nhà tôi đã nói cho tôi biết cả rồi! - Má»™t tay công tước ôm lấy Piotr, tay kia ôm lấy con gái. - Elen, con! Ba rất mừng, rất mừng. - Giá»ng nói công tước run run - Tôi ngà y trước rất quý ba anh… Con tôi cÅ©ng sẽ là má»™t ngưá»i vợ hiá»n cá»§a anh… Cầu Chúa ban phúc cho hai con…
Công tước ôm hôn con gái, rồi lại ôm Piotr, chìa đôi môi cằn cỗi ra hôn chà ng.
Những giá»t nước mắt tháºt chảy ướt cả hai má công tước Vaxili.
- Mình Æ¡i, và o đây - Công tước gá»i to.
Công tước phu nhân và o, và cÅ©ng khóc oà lên. Bà khách có tuổi cÅ©ng lấy khăn tay chấm lên mắt. HỠôm hôn Piotr, và chà ng hôn tay nà ng Elen xinh đẹp mấy lần. Má»™t lát sau há» lại lui ra đỠcho hai ngưá»i ở lại má»™t mình vá»›i nhau.
"Tất cả Ä‘á»u phải như thế, và không thể nà o khác Ä‘i được - Piotr nghÄ© thầm, - Vì váºy không việc gì phải há»i xem việc nà y tốt hay không tốt. Tốt là vì nó đã rõ rà ng và sá»± phân vân trước đây vẫn già y vò mình nay đã mất". Piotr im lặng cầm tay vị hôn thế cá»§a mình và ngắm bá»™ ngá»±c đẹp đẽ cá»§a nà ng Ä‘ang pháºp phồng nâng lên hạ xuống.
Elen! - chà ng nói to, rồi ngừng lại. Chà ng nghÄ© bụng: "Trong những trưá»ng hợp như thế nà y ngưá»i ta thưá»ng nói má»™t cái gì đặc biệt lắm đây"; nhưng chà ng không tà i nà o nhá»› được cụ thể ngưá»i ta thưá»ng nói gì trong những trưá»ng hợp nà y. Chà ng nhìn thẳng và o mặt nà ng. Nà ng dịch lại gần chà ng hÆ¡n nữa. Mặt nà ng đỠá»ng.
- á»’ anh cất cái đôi… đôi gì ấy Ä‘i… - nà ng chỉ và o cặp kÃnh.
Piotr cất kÃnh, và đôi mắt chà ng, ngoà i cái vẻ lạ lùng thưá»ng thấy ở mặt những ngưá»i vừa cất kÃnh, còn có má»™t vẻ gì hoảng sợ và băn khoăn, giương lên nhìn có ý dò há»i. Chà ng muốn cúi xuống hôn bà n tay nà ng; nhưng nà ng đã nhanh nhẹn và thô bạo đưa mặt ra phÃa trước đón lấy môi chà ng và gắn môi mình và o.
Gương mặt của nà ng biến sắc, có vẻ thảng thốt một cách khó chịu khiến chà ng kinh ngạc.
"Bây giá» muá»™n rồi, má»i việc Ä‘á»u xong xuôi cả rồi; vả chăng ta cÅ©ng yêu nà ng" - Piotr nghÄ©.
- Tôi yêu cô! - Chà ng nói, vừa sá»±c nhá»› ra cái câu cần phải nói trong những trưá»ng hợp như thế nà y, nhưng mấy tiếng ấy chà ng nói nghe nó nhạt nhẽo đến ná»—i chà ng phải tá»± thấy xấu hổ.
Chú thÃch:
(1) Con trai cá»§a vua thà nh Inion là Prian má»™t ngưá»i rất đẹp trai đã bắt cóc nà ng Helena diá»…m lệ, vợ vua Hy Lạp là Menelax (thân thoại Hy Lạp). Ở dãy Piotr nghÄ© đến Parix vì Elen trùng tên vá»›i nhân váºt nữ trong thần thoại nà y.
Last edited by khungcodangcap; 22-10-2008 at 07:22 PM.
|

24-03-2008, 01:29 AM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Chương - 3 -
Tháng chạp năm 1805 lão công tước Nikolai Andreyevich nháºn được má»™t bức thư cá»§a công tước Vaxili báo tin rằng mình sẽ cùng con trai ghé thăm ông. "Tôi Ä‘ang Ä‘i kinh lý, và dÄ© nhiên là không ngại dưá»ng xa trăm dặm đến thăm ngà i: ngưá»i ân nhân tôi rất má»±c tôn kÃnh, - Công tước Vaxili viết, - Cháu Anatol cùng Ä‘i vá»›i tôi, rồi sau đó sẽ đến doanh trại; và tôi hy vá»ng rằng ngà i sẽ cho phép cháu nó được bà y tá» lòng tôn kÃnh sâu sắc đối vá»›i ngà i, lòng tôn kÃnh mà nó đã há»c được ở tôi".
Nghe tin nà y, công tước phu nhân Liza buột miệng nói:
- Äấy thế là chẳng cần Ä‘em Maria Ä‘i đâu các chú rể tá»± dấn thân đến nhà ta đấy thôi.
Công tước Nikolai Andreyevich cau mà y im lặng.
Hai tuần sau hôm nháºn được bức thư, má»™t buổi tối có ngưá»i nhà cá»§a công tước Vaxili đến trước, và hôm sau đến lượt công tước Vaxili cùng đến vá»›i con trai.
Lão công tước Bolkonxki xưa nay vốn không bao giá» trá»ng nể cái nhân cách cá»§a công tước Vaxili, nhất là gần đây dưới hai triá»u Pavel và Alekxandr công tước đã được thăng tráºt và ngà y cà ng tiến bước trên con đưá»ng quyá»n cao chức trá»ng, thì lão công tước Bolkonxki lại cà ng kém trá»ng nể ông ta. Nay, theo những lá»i ám chỉ trong bức thư và câu nói cá»§a công tước phu nhân nhá» nhắn, lão công tước đã hiểu mục Ä‘Ãch cuá»™c thăm há»i nà y, và tâm hồn ông từ chá»— Ãt trá»ng nể đã chuyển sang thái độ khinh thị đầy ác cảm. Ông cứ thở phì phì má»—i khi nói đến công tước Vaxili.
Hôm công tước Vaxili đến, ông có vẻ bá»±c mình và cáu gắt lạ thưá»ng. Không biết ông cáu gắt như váºy là vì sắp có công tước Vaxili đến, hay là vì ông Ä‘ang cáu gắt, chỉ biết là ông Ä‘ang cáu gắt thôi, và Tikhôn từ sáng đã khuyên ông kiến trúc sư đừng và o gặp lão công tước để báo cáo công việc nữa.
- Äấy ông có nghe thấy công tước Ä‘i không? - Tikhôn nói, nhắc viên kiến trúc sư lưu ý đến tiếng chân bước cá»§a công tước trong phòng là m việc. - Ngà i Ä‘ang nện gót chân xuống sà n đấy; Chúng tôi biết ngay là có chuyện.
Song cÅ©ng như thưá»ng lệ, đến tám giá» công tước lại mặc áo khoác nhung cổ lông chồn và đội mÅ© lông chồn ra Ä‘i bách bá»™ ngoà i vưá»n. Hôm qua có mưa tuyết. Con đưá»ng nhá» công tước Nikolai Andreyevich vẫn thưá»ng dùng để Ä‘i ra vưá»n á»§ cây đã được quét sạch, còn trông thấy vết chổi trên tuyết xốp ở bên đưá»ng. Lão công tước im lặng Ä‘i qua các lồng kÃnh á»§ cây, qua khoảng sân, qua các dãy nhà phụ Ä‘ang xây dở, vẻ mặt lầm bầm.
- Xe trượt tuyết có qua chá»— nà y được không? - Công tước há»i ngưá»i quản lý già oai vệ, mặt mÅ©i và dáng Ä‘iệu hao hao giống ông chá»§, bấy giá» Ä‘ang đưa chân công tước vá» nhà .
- Bẩm công tước, tuyết sâu lắm. Con đã cho quét sạch tuyết trên đưá»ng.
Công tước gáºt đầu và bước lại gần thêm. "Lạy Chúa, - viên quản lý nghÄ© thầm - CÆ¡n giông tố đã qua rồi".
- Bẩm công tước, trước khi quét khó đi xe lắm ạ - Viên quản lý nói thêm, - Bẩm công tước nghe nói có quan thượng thư đến thăm ngà i phải không ạ?
Công tước quay lại phÃa viên quản lý và cau mà y nhìn hắn:
- Cái gì? Quan thượng thư à ? Thượng thư nà o? Ai bảo quét? - Công tước nói vá»›i cái giá»ng Ä‘anh và sắc cá»§a ông. - Công tước tiểu thư con gái ta Ä‘i thì không quét, mà thượng thư đến thì lại quét! - Nhà tao không có thượng thư!
- Bẩm công tước con tưởng…
- Mà y tưởng! - Công tước quát lên, rồi nói tiếp, má»—i lúc má»™t thêm dồn dáºp và kém mạch lạc. - Mà y tưởng à !… Äồ kẻ cướp! Äồ ăn mà y! Rồi tao sẽ dạy cho mà y tưởng. - Nói Ä‘oạn ông giÆ¡ gáºy lên, định giáng lên đầu Alpatyts, và nếu viên quản lý không bất giác né sang má»™t bên thì ông đã đánh tháºt rồi.
- Mà y tưởng à ? Äồ kẻ cắp! - Công tước quát thêm mấy tiếng vá»™i vã.
Bấy giá» Alpatyts cÅ©ng sợ cuống lên vì mình đã dám há»—n xược tránh đòn nên đã nhÃch lại gần công tước, nhẫn nhục cúi mái đầu hói xuống cho công tước đánh; nhưng tuy váºy, hay có lẽ chÃnh vì váºy, công tước vẫn tiếp tục quát:
- Äồ kẻ cắp? Cà o tuyết lấp đưá»ng lại như cÅ© ngay! - Công tước không giÆ¡ gáºy lên nữa, chạy và o nhà .
Trước bữa ăn trưa, công tước tiểu thư và cô Burien biết rằng công tước Ä‘ang gắt nên khi công tước và o thì đứng dón chứ không dám ngồi; cô Burien có má»™t vẻ mặt rạng rỡ như muốn nói: "Tôi không biết gì đâu ạ, tôi vẫn như má»i khi thôi"; công tước tiểu thư Maria thì nhợt nhạt, sợ hãi, mắt nhìn xuống. Äiá»u khổ tâm nhất đối vá»›i công tước tiểu thư Maria là nà ng biết rằng trong những trưá»ng hợp như thế nà y nên là m như cô Buria, nhưng nà ng không thể nà o là m nổi. Nà ng nghÄ©: "Nếu mình là m như không nháºn thấy gì, thì cha sẽ nghÄ© rằng mình không cảm thông vớì cha; Nếu mình là m như thế mình cÅ©ng bá»±c và cáu bẳn thì cha sẽ nói (mà quả cÅ©ng đã có lần nói) rằng mình có bá»™ mặt đưa đám" v.v…
Công tước đưa mắt nhìn gương mặt sợ hãi của con gái và khịt mũi:
- Äồ rởm… đồ ngốc! - công tước nói!
"Còn con kia thì không thấy đâu cả! Chắc nó cũng nghe nói rồi đấy" - Công tước nghĩ thầm vỠcông tước phu nhân Liza bấy giỠkhông có mặt trong phòng ăn.
- Thế công tước phu nhân đâu? - Lão công tước há»i - Trốn à ?
- Dạ phu nhân hÆ¡i khó ở ạ, - cô Burien mỉm cưá»i vui vẻ đáp. - Phu nhân không ra được ạ. Äang có mang như phu nhân thì thưá»ng khó ở như thế đấy ạ.
- Hừm! Hừm! Khịt! Khịt! - công tước nói, rồi ngồi xuống trước bà n ăn.
Ông có cảm giác là cái đĩa ăn không được sạch; ông chỉ má»™t cái vết trên đĩa và quẳng cái đĩa Ä‘i. Tikhôn chá»™p lấy và chuyển cho ngưá»i dá»n bát đĩa. Công tước phu nhân Liza không khó ở; nhưng nà ng sợ lão công tước quá chừng, đến ná»—i nghe lão công tước Ä‘ang bá»±c mình, nà ng không dám ra nữa. Nà ng bảo cô Burien:
- Tôi sợ là sợ cho đứa con trong bụng, có khi vì sợ quá mà sinh nguy cũng nên.
Nói chung thì công tước phu nhân từ ngà y vá» Lưxye Gorư luôn luôn thấy sợ hãi và có ác cảm đối vá»›i lão công tước, má»™t mối ác cảm mà nà ng không ý thức được, và vì sợ quá cho nên nà ng không thể cảm thấy. Vá» phÃa công tước thì ông cÅ©ng thấy có ác cảm, nhưng cái ác cảm đó đã bị lòng khinh miệt lấn át Ä‘i. Công tước phu nhân ở Lưxye Gorư được Ãt lâu thì đặc biệt thấy mến cô Burien, nà ng thưá»ng ngồi suốt ngà y vá»›i cô ta, má»i cô ta ngá»§ chung buồng vá»›i mình, thưá»ng ngồi bà n bạc vá»›i cô ta vỠâm nhạc và phê phán ông ta.
- Bẩm công tước, ta sắp có khách đấy ạ! - Cô Burien nói, trong khi hai bà n tay hồng hà o cá»§a cô giở chiếc khăn ăn trắng tinh - Nghe nói có công tước đại nhân Kuraghin vá»›i con trai cá»§a ngà i thì phải! - Cô nói, có ý dò há»i.
- Hừm… Công tước đại nhân ấy chỉ là một thằng nhãi… Ngà y trước ta đưa hắn và o hoan lộ đấy - Lão công tước bực bộỉ nói. - Còn thằng con trai thì đến để là m cái gì, ta không hiểu được. Công tước phu nhân Lizaveta Karlovan và công tước tiểu thư Maria thì chắc có biết còn ta thì chịu, không biết tại sao hắn lại mang cái thằng con trai ấy đến đây là m gì. Ta không cần - Rồi công tước nhìn sang con gái, lúc bấy giỠđang đỠmặt lên.
- Khó ở hay sao thế hả? Chắc là vì sợ quan thượng thư như cái thằng Alpatys nói chứ gì.
- Thưa cha, không ạ.
Mặc dầu cô Burien đã chá»n phải má»™t đỠtà i nói chuyện rất không đúng lúc cô ta vẫn không ngá»›t miệng nói vá» khu vưá»n á»§ cây, vá» vẻ đẹp cá»§a má»™t bông hoa má»›i nở, và sau khi ăn món xúp, lão công tước bắt đầu nguôi nguôi.
Ăn trưa xong, công tước đến phòng con dâu. Công tước phu nhân nhỠnhắn đang ngồi bên chiếc bà n con nói chuyện suông với Masa, một cô hầu gái. Thấy ông nhạc và o, nà ng tái mặt đi.
Công tước phu nhân nhá» nhắn đã thay đổi rất nhiá»u. Bây giá» trông nà ng xấu nhiá»u hÆ¡n là xinh. Hai má hóp lại, môi cong lên, mắt thì có quầng thâm ở mi dưới.
Công tước há»i nà ng thấy trong mình ra sao.
- Vâng ạ, có cái gì nằng nặng ấy. Công tước phu nhân đáp.
- Có cần gì không?
- Không ạ, cảm ơn cha ạ.
- Thôi được, thôi được.
Lão công tước ra và đi đến phòng gia nhân Alpatyts đang đứng đấy, đầu cúi gầm.
- Äã cà o tuyết lại rồi đấy chứ?
- Bẩm công tước cà o lại rồi ạ. Xin công tước tha lỗi cho, chỉ vì ngu ngốc nên con trót dại…
Công tước ngắt lá»i viên quản lý và báºt lên tiếng cưá»i gượng gạo.
- Thôi được, thôi được.
Công tước giơ tay cho Alpatys hôn và đi và o phòng là m việc.
Äến tối công tước Vaxili đến. Bá»n xà Ãch và gia nhân ra đón ông ta ngoà i đưá»ng chÃnh và vừa hò hét vừa dẫn các xe cá»™ cá»§a công tước vá» toà nhà dá»c theo con đưá»ng đã cố ý phá»§ tuyết lại rất dà y.
Công tước Vaxili và Anatol được đưa vỠhai phòng cách riêng.
Anatol cởi áo ngoà i ngồi chống nạnh trước bà n, mỉm cưá»i đưa đôi mắt lo rất đẹp nhìn trừng trừng và lÆ¡ đễnh vá» phÃa góc bà n. Chà ng vốn coi cả cuá»™c Ä‘á»i mình như má»™t cuá»™c vui không dứt mà không hiểu sao có ngưá»i nà o đã tá»± nguyện đứng ra tổ chức cho chà ng hưởng. Bây giá» cÅ©ng thế, chà ng xem cuá»™c Ä‘i thăm há»i ông già bẳn tÃnh vá»›i cô gái già u có và xấu xà nà y cÅ©ng là má»™t cuá»™c vui như váºy. Chà ng dá»± Ä‘oán rằng chuyến nà y có thể sinh ra nhiá»u Ä‘iá»u rất thú vị và ngá»™ nghÄ©nh. "Mà việc gì lại không lấy, nếu cô ta nhiá»u cá»§a? Tiá»n cá»§a bao giá» cÅ©ng hay" - Antol nghÄ©.
Chà ng cạo mặt, xức nước hoa má»™t cách cẩn tháºn và cầu kỳ - việc nà y đã thà nh má»™t thói quen cá»§a chà ng - và vá»›i cải vẻ đắc thắng mà hiá»n là nh bẩm sinh cá»§a chà ng, Anatol cất cao cái đầu đẹp dẽ bước và o phòng cha. Hai tên hầu cá»§a công tước Vaxili Ä‘ang xắng xở mặc áo cho chá»§: Công tước linh lợi ngoái lại nhìn và vui vẻ gáºt đầu chà o Anatol khi chà ng bước và o dưá»ng như muốn nói: "Thế, chÃnh là ba Ä‘ang cần con phải như thế đấy!"
- Ba ạ, con há»i tháºt nhé, cô ấy xấu lắm à ? - Anatol nói bằng tiếng Pháp, dưá»ng như để tiếp tục câu chuyện đã nhiá»u lần bà n đến trong khi Ä‘i đưá»ng.
- Thôi Ä‘i toà n chuyện vÆ¡ vẩn! Cái chÃnh là con phải cố tá» ra lá»… phép và biết Ä‘iá»u trước mặt lão công tước.
- Nếu lão ấy gắt gá»ng thì con Ä‘i thôi, - Anatol nói - Con không chịu nổi những lão già như thế đâu.
- Con phải nhá»› rằng cả cuá»™c Ä‘á»i con là lệ thuá»™c và o việc nà y đấy.
Trong khi đó ở phòng gia nhân không những ngưá»i ta đã biết có quan thượng thư và con trai cá»§a ngà i vừa đến, mà ngay đến dung mạo cá»§a hai ngưá»i cÅ©ng đã được miêu tà rất tỉ mỉ nữa. Nữ công tước Maria ngồi má»™t mình trong phòng riêng, cố trấn áp ná»—i xúc động trong tâm hồn nhưng không sao nổi.
"Sao há» lại viết thư nhỉ, sao Liza lại nói vá»›i mình việc nà y là m gì? Vì không thể như thế được kia mà ? - nà ng nhìn và o gương tá»± nhá»§ - Ta sẽ trang Ä‘iểm thế nà o để ra phòng khách đây? Dù mình có thÃch ngưá»i ấy Ä‘i nữa, thì bản thân mình bây giá» cÅ©ng không thể tá»± nhiên trước mặt ngưá»i ta được". - Chỉ nghÄ© đến cái nhìn cá»§a cha thôi nà ng cÅ©ng đã thấy khiếp sợ.
Công tước phu nhân Liza và cô Burien đã được cô hầu gái Masa cung cấp cho đủ má»i tà i liệu cần thiết vá» hai cha con công tước Vaxili, nà o là cáºu con hồng hà o, tuấn tú, có đôi lông mà y Ä‘en ráºm như thế nà o, rồi nà o là cha cáºu ta cháºt váºt lắm má»›i lê chân nổi lên thang gác, còn cáºu ta thì như má»™t con đại bà ng, cứ như ba báºc má»™t chạy theo cha. Sau khi biết được những Ä‘iá»u nà y, công tước phu nhân nhá» nhắn và cô Burien và o phòng công tước tiểu thư Maria (trước mặt khi há» và o đã nghe tiếng nói chuyện rôm rả cá»§a há» ngoà i hà nh lang).
- HỠđến rồi đấy Maria ạ, cô có biết không? - công tước phu nhân nói, Ä‘ung đưa cái bụng chá»a và ngồi phịch xuống má»™t chiếc ghế bà nh.
Nà ng không còn mặc chiếc áo thụng ban sáng. Trên ngưá»i nà ng bây giá» mặc má»™t trong những chiếc áo dà i nhất, đầu nà ng chải chuốt rất cẩn tháºn, gương mặt nà ng có vẻ phấn chấn nhưng vẫn không giấu được những đưá»ng nét nặng ná», mệt má»i. Trong cách phục sức nà y mà nà ng thưá»ng dùng khi xuất hiện trong các dạ há»™i ở Peterburg, ngưá»i ta cà ng thấy rõ nà ng xấu Ä‘i nhiá»u lắm. Cô Burien cÅ©ng diện má»™t bá»™ áo khá cầu kỳ nhưng kÃn đáo, khiến cho khuôn mặt xinh tươi cá»§a cô cà ng thêm duyên dáng dá»… yêu.
- Thế nà o, công tước tiểu thư vẫn để thế mà ra sao? - cô Burien nói - HỠsắp đến báo là ông ấy đã ra phòng khách rồi đấy, lúc đó phải xuống thôi, tiểu thư không tô điểm đôi chút sao tiện?
Công tước phu nhân Liza rá»i ghế bà nh đứng dáºy, rung chuông gá»i cô hầu phòng và vui vẻ bắt đầu nghÄ© cách trang Ä‘iểm cho công tước tiểu thư và bắt tay và o thá»±c hiện việc đó. Tiểu thư Maria thấy tá»§i cá»±c cho lòng tá»± trá»ng cá»§a mình vì việc má»™t ngưá»i đến dạm há»i nà ng đã là m cho nà ng xúc động, vả lại cà ng tá»§i cá»±c hÆ¡n nữa vì hai ngưá»i bạn gái cá»§a nà ng không há» thoáng có ý nghÄ© rằng có thể nà o khác Ä‘i được. Nói vá»›i há» rằng nà ng thấy xấu hổ cho mình và cho há» nữa, thì chỉ cà ng tá» rõ mình xúc động; còn từ chối không chịu trang Ä‘iểm theo ý há» thì chỉ là m cho hỠđùa Ä‘ai và nà i ép mãi. Nà ng đỠmặt, đôi mắt đẹp đẽ đỠra trên mặt nà ng hiện lên những vết Ä‘o Ä‘á», và vá»›i cái vẻ nhẫn nhục rất khó coi thưá»ng thấy trên khuôn mặt nà ng, công tước tiểu thư Maria phó mặc cho cô Burien và Liza muốn là m gì mình thì là m, hai ngưá»i hoà n toà n thà nh tháºt cố gắng là m sao cho nà ng đẹp lên. Nà ng xấu đến ná»—i trong hai ngưá»i không có ai có thể thoáng có ý nghÄ© ganh Ä‘ua vá»›i nà ng, vì váºy há» hoà n toà n thà nh tâm bắt tay sá»a sang cho nà ng, vá»›i cái ý nghÄ© ngây thÆ¡ mà vững chắc cá»§a giá»›i phụ nữ, vốn tin rằng trang sức có thể là m cho mặt mÅ©i ngưá»i ta đẹp lên được.
- Không, tháºt đấy Maria ạ, mặc áo nà y không được đâu, - Liza vừa nói vừa đứng né ra xa nghiêng đầu ngắm nghÃa: công tước tiểu thư, - cô bảo Ä‘em chiếc áo mà u huyết dụ ra đây? - Phải đấy! Vì rất có thể là cả cuá»™c Ä‘á»i sẽ định Ä‘oạt lúc nà y đây! Chứ áo nà y thì mà u tươi quá, không được đâu, tháºt đấy, không ổn đâu!
- Cái không ổn không phải là chiếc áo, mà chÃnh là khuôn mặt và cả thân hình cá»§a công tước tiểu thư Maria, nhưng cô Burien và công tước phu nhân Liza không nháºn thấy Ä‘iá»u đó, há» cứ tưởng rằng nếu thắt má»™t dải thanh thiên trên mái tóc chải ngược lên và vắt tấm khăn choà ng thanh thiên trên chiếc áo dà i nâu là sẽ ổn ngay. Há» quên mất rằng cái gương mặt sợ hãi và cái dáng ngưá»i cá»§a Maria thì không thể nà o thay đổi được, thà nh thá» dù há» có thay đổi cái khung ngoà i và những đồ trang sức cho khuôn mặt nà y đến thế nà o Ä‘i nữa, khuôn mặt ấy văn thiểu não và xấu xà như thưá»ng. Sau hai ba lần thay Ä‘i đổi lại mà công tước tiểu thư Maria nhẫn nhục chịu dá»±ng, đến lúc hỠđã chải ngược mái tóc cá»§a nà ng lên phÃa trên (cách chải nà y là m cho mặt nà ng thay đổi hẳn và trông không còn ra thế nà o nữa). Rồi mặc cho nà ng chiếc áo mà u huyết dụ và khoác cho nà ng chiếc khăn choà ng mà u thanh thiên, công tước phu nhân Liza Ä‘i vòng quanh nà ng hai lần, đưa bà n tay nhá» nhắn sá»a lại má»™t nếp áo ở chá»— nà y, vuốt má»™t múi khăn ở chá»— kia, nghiêng đầu bên nà y, rồi lại nghiêng bên kia đỠngắm nghÃa.
Không, thế nà y không được, - Liza chắp tay nói - Không được Maria ạ, mặc thế nà y không hợp vá»›i cô đâu! Cô mặc cái áo dà i mà u xám như má»i ngà y trông xinh hÆ¡n nhiá»u. Thôi, tôi lạy Maria, mặc áo ấy cho tôi vui lòng Ä‘i! - Katya - nà ng quay lại nói vá»›i ngưá»i hầu gái - chị Ä‘em cho tiểu thư cái áo mà u xam xám, rồi cô Burien thá» xem tôi thu xếp nhé - Liza nói, miệng mỉm cưá»i sung sướng như Ä‘ang thưởng thức trước niá»m vui nghệ thuáºt.
Nhưng khi Katya đã mang chiếc áo dà i lại, thì công tước tiểu thư Maria vẫn ngồi thừ ngưá»i ra trước tấm gương nhìn và o mặt mình, và trong gương, nà ng thấy nước mắt Ä‘ang rưng rưng trên mi và môi nà ng run run chỉ chá»±c báºt ra tiếng khóc.
- Kìa, tiểu thư Mari - cô Burien nói - Cô lên một tý nữa thôi mà !
Công tước phu nhân Liza lấy chiếc áo ngưá»i hầu gái Ä‘ang cầm và o và bước lại gần tiểu thư Maria.
- Thôi bây giá» ta sẽ mặc cho tháºt giản dị, dá»… thương - nà ng nói.
Tiếng nói cá»§a nà ng, cá»§a cô Burien và cá»§a Katya bấy giá» Ä‘ang cưá»i khúc khÃch hoà lẫn vá»›i nhau thà nh má»™t tiếng rÃu rÃt vui vẻ nghe như tiếng chim hót.
- Không, các chị để mặc tôi! - công tước tiểu thư nói.
Và giá»ng nói cá»§a nà ng nghe nghiêm trang và đau đớn đến ná»—i tiếng rÃu rÃt như chim láºp tức im bặt. Há» nhìn đôi mắt to trong trẻo và đẹp má»™t cách huỵá»n diệu cá»§a tiểu thư Maria, trà n đầy nước mắt và tâm hồn Ä‘ang nhìn há» như van lÆ¡n cầu khẩn, và há» hiểu ra rằng bây giá» mà nà i thêm thì chẳng Ãch gì mà lại tà n nhẫn nữa là khác.
- Ãt nhất cô cÅ©ng sá»a cách chải đầu lại? - công tước phu nhân Liza nói Ä‘oạn quay sang phÃa cô Burien có ý trách móc - Tôi đã nói khuôn mặt như Mari không thể nà o hợp vá»›i lối chải tóc nà y được, không hợp Ãt nà o hết. Thôi chải lại Ä‘i Mari, tôi van cô!
- Thôi mặc tôi, mặc tôi, những thứ đó đối vá»›i tôi hoà n toà n không có nghÄ©a lý gì hết! - công tước tiểu thư Maria đáp, khó nhá»c lắm má»›i cầm được nước mắt.
Cô Burien và công tước phu nhân nhá» nhắn cÅ©ng phải thừa nháºn rằng tiểu thư Maria phục sức như thế nà y rất xấu, xấu hÆ¡n ngà y thưá»ng rất nhiá»u; nhưng đã muá»™n quá rồi. Nà ng nhìn há» vá»›i vẻ mặt mà hỠđã từng biết, vẻ mặt đăm chiêu và buồn bã vô hạn. Vẻ nà y không là m cho há» sợ Maria (nà ng không há» là m cho ai sợ mình cả). Nhưng há» biết rằng khi trên gương mặt nà ng hiện lên cái vẻ buồn rầu và tư lá»± ấy thì nà ng rất trầm lặng và không ai có thể lay chuyển được ý nà ng đã quyết.
- Cô chải lại nhé? - Liza nói, nhưng không thấy công tước tiểu thư Maria đáp, Liza đà nh ra khá»i phòng. Tiểu thư Maria ngồi lại má»™t mình. Nà ng không chiá»u theo ý Liza, không những không chải lại mái tóc, mà tháºm chà cÅ©ng không buồn nhìn và o gương nữa.
Nà ng uể oải buông thõng hai tay, mắt nhìn xuống đất. im lặng ngồi suy nghÄ©. Nà ng hình dung ra má»™t ngưá»i chồng: má»™t ngưá»i đà n ông, má»™t con ngưá»i cưá»ng tráng, ưu việt và có má»™t cái gì hâp dẫn má»™t cách khó hiểu, đột nhiên đến đưa nà ng vá» thế giá»›i riêng cá»§a mình, má»™t thế giá»›i hoà n toà n khác, má»™t thế giá»›i trà n đầy hạnh phúc. Nà ng tưởng tượng thấy má»™t đứa con cá»§a mình, giống như đứa cháu ngoại cá»§a u già mà nà ng vừa trông thấy hôm qua, Ä‘ang nằm trên lòng mình. Ngưá»i chồng âu yếm đứng nhìn mẹ con nà ng. Rồi nà ng lại nghÄ©: "Nhưng không, không thể như thế được, mình xấu quá".
- Xin má»i tiểu thư xuống dùng trà . Công tước sắp ra ngay. - Tiếng ngưá»i hầu gái từ sau cánh cá»a nói vá»ng ra.
Nà ng sá»±c tỉnh và thấy hoảng sợ vì những ý nghÄ© vừa rồi. Và trước khi xuống, nà ng đứng dáºy, bước và o phòng Ä‘á»c kinh, mắt ngước lên nhìn đăm đăm và o khuôn mặt cá»§a Chúa Cứu thế tối má» má» dưới ánh đèn chong leo lét, và vòng tay đứng trước bức tượng má»™t lát. Trong tâm hồn công tước tiểu thư Maria thấy ngá» vá»±c day dứt. Nà ng có thể nà o hưởng được niá»m vui cá»§a tình yêu, cá»§a tình yêu trần tục vá»›i má»™t ngưá»i đà n ông không? Những lúc nghÄ© đến hôn nhân, tiểu thư Maria cÅ©ng có mÆ¡ ước đến hạnh phúc gia đình; đến con cái, những ước mÆ¡ mạnh nhất và thầm kÃn nhất cá»§a nà ng là tình yêu trần tục. Nà ng cố che giấu cảm giác nà y trước những ngưá»i khác và ngay cả trước mình nữa, nhưng cà ng che giấu bao nhiêu thì nó lại cà ng mãnh liệt bấy nhiêu.
"Lạy Chúa - nà ng nói - Con là m thế nà o trấn áp được ý nghÄ© ma quái nà y bây giá». Là m thế nà o từ bá» vÄ©nh viá»…n được những ý nghÄ© xấu xa để có thể yên tÄ©nh mà là m tròn ý Chúa?" Và nà ng vừa má»›i há»i như váºy thì tá»± trong lòng nà ng Chúa đã đáp lại: "Äừng ước muốn Ä‘iá»u gì cho bản thân mình cả, đừng tìm biết, đừng hoảng hốt, đừng ganh tị. Không thể biết được tương lai cá»§a con và số pháºn cá»§a mình rồi sẽ ra sao, nhưng hãy sống sao cho sẵn sà ng đón lấy má»i sá»±. Nếu Thượng đế muốn thá» thách mình trong những hốn pháºn cá»§a hôn nhân, hãy sẵn sà ng là m trá»n ý Ngưá»i. à nghÄ© nà y là m cho tâm hồn nà ng yên tÄ©nh lại (đồng thá»i cả niá»m hy vá»ng thá»±c hiện được Ä‘iá»u mÆ¡ ước trần tục bị cấm Ä‘oán), tiểu thư Maria thở dà i, là m dấu thánh giá và xuống phòng khách. Nà ng không nghÄ© đến chiếc áo mình Ä‘ang mặc, cÅ©ng không há» nghÄ© đến mái tóc cá»§a mình, không há» nghÄ© xem mình sẽ và o phòng khách như thế nà o và sẽ nói những gì. Tất cả những thứ đó có ý nghÄ© gì so vá»›i ý muốn cá»§a Thượng đế, Không có má»™t sợi tóc nà o trên dầu chúng sinh rÆ¡i xuống mà lại không do ý muốn cá»§a Ngưá»i.
Last edited by khungcodangcap; 22-10-2008 at 07:38 PM.
|

25-10-2008, 12:18 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Chương - 4 -
Khi công tước tiểu thư Maria và o phòng khách, hai cha con công tước Vaxili đã ngồi nói chuyện vá»›i công tước phu nhân nhá» nhắn và cô Burien. Khi nà ng nặng ná» bước trên gót chân tiến và o phòng, hai ngưá»i đà n ông và cô Burien nhổm dáºy; công tước phu nhân nhá» nhắn giÆ¡ tay vá» phÃa nà ng nói vá»›i hai ngưá»i khách.
- Äây là Maria.
Công tước tiểu thư Maria trông thấy hết, và thấy khá tá»· mỉ. Nà ng thấy gương mặt cá»§a công tước Vaxili bá»—ng nghiêm lại má»™t lát khi thấy nà ng và o, rồi láºp tức tươi cưá»i trở lại, và gương mặt cá»§a công tước phu nhân Liza Ä‘ang tò mò theo dõi nét mặt cá»§a hai ngưá»i khách, cố Ä‘oán biết cảm tưởng cá»§a há» khi trông thấy tiểu thư Maria. Nà ng cÅ©ng trông thấy cô Burien vá»›i mẩu ruy-băng và khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt lÃnh hoạt hÆ¡n bao giá» hết Ä‘ang chăm chăm nhìn chà ng; Nhưng tiểu thư Maria không thể trông thấy chà ng, nà ng chỉ thấy má»™t cái gì to lá»›n, rá»±c rỡ và đẹp tuyệt vá»i Ä‘ang tiến lại phÃa nà ng khi nà ng bước và o. Trước tiên công tước Vaxili đến chà o nà ng. Nà ng hôn lên mái đầu hói Ä‘ang cúi xuống sát tay nà ng, và đáp lại lá»i công tước rằng trái vá»›i Ä‘iá»u ông tưởng, nà ng còn nhá»› rõ ông ta lắm. Rồi đến lượt Anatol đến gần nà ng. Nà ng vẫn không trông thấy chà ng. Nà ng chi cảm thấy bà n tay má»m mại Ä‘ang cầm chắc tay mình, và nà ng chỉ khẽ chạm môi và o vầng trán trắng trẻo dưới là n tóc hung rất đẹp xức dầu thÆ¡m. Khi nà ng đưa mắt nhìn chà ng, vẻ đẹp trai cá»§a chà ng là m nà ng sứng sốt. Anatol thá»c ngón tay cái bên phải và o lô khuy để hở cá»§a chiếc quân phục, ngá»±c ưỡn ra phÃa trước, lưng thóp lại, Ä‘u đưa má»™t bên chân và khẽ nghiêng đầu im lặng và vui vẻ nhìn công tước tiểu thư, chắc hẳn là không mảy may nghÄ© đến nà ng. Anatol không phải là ngưá»i sáng ý, nhanh miệng và hoạt bát trong khi nói chuyện, nhưng ngược lại có má»™t khả năng rất quý báu trong khi giao thiệp là rất bình tÄ©nh và không có gì có thể là m chà ng mất tá»± tin. Nếu má»™t ngưá»i thiếu tá»± tin trong buổi gặp gỡ đầu tiên lại im lặng và để lá»™ ra rằng mình thấy im lặng như váºy là khiếm nhã nên có ý muốn tìm má»™t cái gì để nói, thì sẽ gây má»™t ấn tượng không hay; nhưng Anatol thì cứ im lặng, Ä‘u đưa bà n chân, vui vẻ ngắm bá»™ tóc cá»§a công tước tiểu thư. Có thể thấy rõ rằng chà ng có thể yên lặng như váºy rất lâu mà vẫn thản nhiên như không. Dáng Ä‘iệu cá»§a chà ng như muốn nói: "Nếu có ai thấy ngượng nghịu vì sá»± im lặng nà y thì cứ nói Ä‘i, chứ tôi đây thì chả muốn nói". Ngoà i ra, trong khi tiếp xúc vá»›i phụ nữ, Anatol lại có cái phong thái gợi được trà tò mò cá»§a phụ nữ nhiá»u nhất, khiến há» cảm thấy sợ hãi và tháºm chà yêu mình nữa là khác, - đó là cái phong thái khinh thưá»ng biết rõ ưu thế cá»§a mình. Vá»›i dáng Ä‘iệu cá»§a chà ng, Anatol như muốn nói vá»›i há»: "Tôi biết các cô lắm, tôi biết, nhưng việc gì tôi phải nhá»c lòng vì các cô? Chắc được như thế các cô mừng lắm đấy nhỉ!". Có lẽ chà ng không nghÄ© như váºy khi gặp phụ nữ (có thể biết chắc chà ng không nghÄ© như thế tháºt, vì nói chung chà ng rất Ãt suy nghÄ©), nhưng dáng Ä‘iệu phong thái cá»§a chà ng nó như thế đấy.
Công tước tiểu thư cảm thấy Ä‘iá»u đó, và dưá»ng như để tá» cho chà ng thấy rằng mình cÅ©ng không há» dám nghÄ© đến chuyện là m chà ng phải báºn tâm, nà ng quay sang nói chuyện vá»›i công tước Vaxili. Câu chuyện Ä‘i lan man nhưng rất rôm rả nhá» giá»ng nói và cái môi phá»§ lông măng hé mở trên hà m răng trắng cá»§a công tước phu nhân nhá» nhắn. Nà ng tiếp chuyện công tước Vaxili vá»›i cái lối bông lÆ¡n mà những ngưá»i vui tÃnh và hay chuyện thưá»ng dùng. Lối tiếp chuyện đó tức là giả thiết rằng mình vá»›i ngưá»i nghe từ lâu đã có má»™t số chuyện đùa và những ká»· mệm vui vẻ, ngá»™ nghÄ©nh mà nhiá»u ngưá»i không biết, trong khi kỳ thá»±c giữa công tước phu nhân Liza và công tước Vaxili sẵn lòng phụ hoạ theo giá»ng đùa nà y. Liza, tuy hầu như không biết Anatol cung cứ đưa luôn cả chà ng và o câu chuyện, nhắc nhở lại những câu chuyện ngá»™ nghÄ©nh ká»· niệm chung và ngay cả công tước tiểu thư Maria cÅ©ng thÃch thú thấy mình bị lôi cuốn và o những ká»· niệm vui vẻ ấy.
- Lần nà y Ãt nhất chúng tôi cÅ©ng được lÄ©nh giáo công tước má»™t cách trá»n vẹn, - Công tước phu nhân Liza nói vá»›i công tước Vaxili, cố nhiên là bằng tiếng Pháp - Chứ không phải như trong cái buổi dạ há»™i cá»§a chúng ta ở nhà Annet những buổi đó ngà i cứ bá» trốn mãi. Công tước có nhá»› chị Annet không?
- á»’ nhưng xin phu nhân dừng bắt tôi nghe chuyện chÃnh trị như bà Annet đấy nhé!
- Thế còn cái bà n trà con con của chúng ta nữa, ngà i còn nhớ không?
- Nhớ chứ!
- Tại sao ông không bao giỠđến nhà chị Annet, - công tước phu nhân há»i Anatol - À phải! Tôi biết rồi, biết rồi, - nà ng vừa nói vừa nháy mắt, - Ông Ippolit, anh ông có kể cho tôi nghe chuyện ông. á»’! nà ng đưa ngón tay lên doạ Anatol, - Ngay những chuyện ngá»— nghịch cá»§a ông ở Paris tôi cÅ©ng biết cÆ¡!
- Thế Ippolit không nói gì vá»›i con à ? - Công tước Vaxili nói (ông quay sang phÃa con trai và chá»™p lấy tay công tước phu nhân Liza, là m như nà ng toan bá» chạy, còn ông ta thì chỉ vừa kịp giữ nà ng lại) - thế Ippolit không kể cho con nghe chuyện nó mất công theo Ä‘uổi công tước phu nhân và bị phu nhân tống cổ ra ngoà i à ? - rồi công tước Vaxili quay sang phÃa Maria nói
- á»’, phu nhân là viên ngá»c cá»§a giá»›i phụ nữ ấy, tiểu thư ạ!
Vá» phÃa mình, cô Burien nghe đến chữ Paris cÅ©ng không bá» lỡ dịp tốt và láºp tức chen và o câu chuyện chung vá» các ká»· mệm chung.
Cô ta tá»± cho phép mình há»i xem Anatol rá»i Paris đã lâu chưa và có thÃch thà nh phố nà y không. Anatol rất sẵn lòng trả lá»i cô thiếu nữ ngưá»i Pháp. Chà ng nhìn cô, mỉm cưá»i và bắt đầu nói chuyện vá»›i cô vá» tổ quốc cá»§a cô. Khi trông thấy cô Burien xinh đẹp, Anatol đã tá»± nhá»§ rằng ở chốn Lưxye Gorư nà y sẽ không đến ná»—i chán. "Con bé kháu lắm - chà ng nghÄ© thầm khi nhìn cô Burien - Cái cô tì nữ nà y trông kháu lắm. Hy vá»ng rằng khi lấy mình, cô Maria kia sẽ Ä‘em cô bé nà y theo, con bé trông dá»… thương quá!".
Trong phòng là m việc, lão công tước Ä‘ang thong thả mặc áo, cau mà y Ä‘ang suy nghÄ© xem mình sẽ là m gì. Cuá»™c thăm há»i nà y là m cho ông rất bá»±c. "Công tước Vaxili vá»›i thằng con lão ta thì dÃnh dáng gì đến mình má»›i được chứ? Công tước Vaxili là má»™t lão huênh hoang rá»—ng tuếch, thì chắc thằng con cÅ©ng chả hay há»›m gì" - Lão công tước là u nhà u má»™t mình. Công tước bá»±c tức là vì cuá»™c thăm há»i nà y gợi lại trong tâm hồn ông má»™t vấn đỠchưa được giải quyết và luôn luôn bị vùi dáºp Ä‘i; vấn đỠnà y lão công tước lâu nay vẫn tá»± lừa dối mình mãi. Vấn đỠấy là : liệu có lúc nà o ông chịu rá»i tiểu thư Maria ra và để cho nà ng Ä‘i lấy chồng không? Lão công tước chưa bao giá» dám tá»± đặt thẳng vấn đỠnà y ra cho mình cả, vì ông biết trước rằng mình sẽ giải quyết theo lẽ công bằng, mà lẽ công bằng thì lại mâu thuẫn vá»›i má»™t cái gì lá»›n hÆ¡n cả tình cảm nữa: đó là cả ý nghÄ©a cá»§a Ä‘á»i ông. Tuy lão công tước có vẻ như Ãt quý con gái, nhưng đối vá»›i ông cuá»™c Ä‘á»i mà không có Maria thì không thể sống nổi. "Mà nó Ä‘i lấy chồng để là m gì kia chứ? - Ông nghÄ©. - Chắc chắn rồi cÅ©ng chỉ khổ thôi. Kìa xem như con Liza lấy thằng Andrey đấy (thá»i buổi nà y hình như khó mà kiếm được má»™t thằng chồng hÆ¡n thế), thế mà nó đã hà i lòng đâu. Vả chăng, có ai lấy con Maria vì tình yêu? Nó vừa xấu lại vừa vụng. Có lấy là cÅ©ng vì thế lá»±c, vì cá»§a cải. CÅ©ng khối ngưá»i ở váºy suốt Ä‘á»i đấy thôi! Cà ng sướng chứ sao?"
Công tước Nikolai Andreyevich vừa mặc áo vừa suy nghÄ© như váºy nhưng đồng thá»i, cái vấn đỠlâu nay lần lữa mãi lại đòi há»i phải được giải quyết ngay. Công tước Vaxili đưa con trai đến rõ rà ng là có ý định dạm há»i và chắc chỉ hôm nay hay ngà y mai thôi ông ta sẽ yêu cầu trả lá»i dứt khoát. Dòng há», địa vị trong xã há»™i cÅ©ng khá.
"Thôi thì cũng được, ta không có ý ngăn cản, - lão công tước tự nhủ, - Nhưng thằng ấy phái xứng đáng với con Maria mới được. Cái ấy thì phải xem đã".
- Cái ấy thì còn phải xem đã, - công tước nói to lên, - Còn phải xem đã.
Và vá»›i dáng Ä‘i đưá»ng hoà ng, nhanh nhẹn thưá»ng có, ông bước và o phòng khách đưa mắt nhìn má»i ngưá»i má»™t lượt, nháºn thấy cái áo má»›i thay cá»§a công tước phu nhân Liza, cái dải lụa cá»§a cô Burien và mái tóc xấu xà cá»§a công tước Maria và cả những nụ cưá»i cá»§a cô Burien và Anatol, cả cái vẻ cô độc cá»§a con gái mình trong lúc má»i ngưá»i nói chuyện. Ông đưa mắt hằn há»c nhìn con, nghÄ© thầm: "Trang Ä‘iểm như má»™t con ngốc! Rõ không biết thẹn! Còn thằng kia thì chẳng thèm để mắt đến nó nữa!".
Ông lại gần công tước Vaxili.
- Nà o, chà o ông, chà o ông; rất mừng được gặp ông.
- Bạn hiá»n không quản đưá»ng xa, - công tước Vaxili đáp, vẫn cái giá»ng nhanh nhảu, tá»± tin và thân máºt thưá»ng ngà y. - Äây đứa con trai thứ hai cá»§a tôi, mong công tước chiếu cố.
- Khá lắm! Khá lắm! - Lão công tước nói - Nà o lại đây - rồi giơ má ra cho Anatol.
Anatol hôn lên má ông già , nhìn ông ta má»™t cách tò mò và hoà n toà n Ä‘iá»m tÄ©nh, chá» xem ông ta có sắp giở cái tÃnh gà n dở kỳ quái như cha mình vẫn nói ra không.
Công tước Nikolai Andreyevich vẫn như lệ thưá»ng ngồi chá»— góc Ä‘i văng; kéo má»™t chiếc ghế bà nh lại gần mình cho công tước Vaxili ngồi, đưa tay chỉ và o ghế và bắt đầu há»i vá» các công việc và tin tức chÃnh trị. Ông là m ra vẻ chăm chú nghe câu chuyện cá»§a công tước Vaxili, nhưng không ngừng đưa mắt vá» phÃa công tước tiểu thư Maria.
- Thế là có thư ở PotxÄ‘am gá»i đến à - Ông lặp lại câu nói sau cùng cá»§a công tước Vaxili rồi bá»—ng đứng dáºy lại gần con gái. - Con ăn mặc trang Ä‘iểm như thế nà y là để tiếp khách đây phải không? - công tước nói - xinh lắm, xinh lắm. Trước mặt khách thì con chải đầu theo kiểu má»›i, còn cha thì trước mặt khách cha xin nói vá»›i con rằng từ rà y con không được thay đổi cách ăn mặc nếu không có lệnh cá»§a cha.
- Thưa cha, tại con đấy ạ, - công tước phu nhân đỠmặt nói nhá».
- Chị thì muốn là m gì xin cứ tuỳ ý, - công tước Nikolai Andreyevich nghiêng mình trước mặt con dâu nói, - còn con Maria thì không việc gì phải tìm cách là m cho nó xấu thêm, cứ để như thưá»ng cÅ©ng đủ xấu lắm rồi.
Rồi công tước lại trở vỠngồi chỗ cũ, không để ý đến con gái bấy giỠđã rưng rưng nước mắt.
Công tước Vaxili nói:
- Không đâu, chải tóc như váºy rất hợp vá»›i tiểu thư.
- Thế nà o, cáºu công tước trẻ tuổi đây tên là gì nhỉ, - công tước Nikolai Andreyevich quay sang Anatol há»i, - Cáºu lại đây nói chuyện, nà o ta là m quen vá»›i nhau.
"Trò há» bắt đầu rồi đây" - Anatol nghÄ©, và mỉm cưá»i đến ngồi bên cạnh lão công tước. Ông già ghé sát lại nhìn chăm chăm và o Anatol nói:
- Ấy nghe nói cáºu được ăn há»c ở ngoà i thì phải. Không như cha cáºu vá»›i tôi ngà y trước, há»c chữ vá»›i má»™t ông thầy dòng. Thế nà o, bây giá» cáºu tòng ngÅ© trong quân kỵ binh phải không?
- Không ạ, tôi đã chuyển sang bá»™ binh rồi ạ - Anatol đáp, cháºt váºt lắm chà ng má»›i nhịn được cưá»i.
- Thế à hay lắm. Thế là cáºu muốn phụng sá»± hoà ng đế và quốc gia đấy phải không? Thá»i buổi chiến tranh nà y, trai tráng như cáºu thì phải tòng ngÅ©, rất nên tòng ngÅ©. Thế nà o, ra mặt tráºn chứ?
- Thưa công tước không ạ, trung Ä‘oà n chúng tôi xuất phát rồi. Còn tôi thì được xếp và o… Con được xếp và o cái gì thế ba nhỉ? - Anatol báºt cưá»i quay vá» phÃa cha há»i.
Công tước Nikolai Andreyevich cưá»i lá»›n:
- Thế má»›i là tòng ngÅ© đấy, tháºt là ra trò. "Con được xếp và o cái gì thế nhỉ!". Ha, ha, ha!
Và Anatol cÅ©ng cưá»i phá lên, cưá»i to hÆ¡n cả lão công tước nữa. Bá»—ng nhiên công tước Nikolai Andreyevich cau mà y. Ông bảo Anatol:
- Thôi đi đi!
Anatol mỉm cưá»i, trở lại ngồi cạnh ba ngưá»i đà n bà .
Lão công tước quay sang công tước Vaxili há»i:
- Thế là ông cho chúng nó ăn há»c ở nước ngoà i đấy hả, công tước Vaxili? Hả?
- Tôi cÅ©ng cố gắng hết sức đấy thôi; tôi cÅ©ng xin nói rằng giáo dục ở ngoà i hÆ¡n ở trong nước nhiá»u lắm.
- Phải, bây giá» cái gì cÅ©ng khác, cái gì cÅ©ng theo lối má»›i cả. Cáºu con trai bảnh lắm, anh chà ng giá»i trai lắm. Thôi vá» phòng tôi Ä‘i.
Ông cầm lấy cánh tay công tước Vaxili và dẫn ông ta và o phòng là m việc.
Công tước Vaxili ngồi má»™t mình vá»›i lão công tước liá»n trình bà y rõ ý muốn và hy vá»ng cá»§a mình cho ông ta nghe. Lão công tước gắt gá»ng nói:
- Ông nghÄ© thế nà o thế hả, ông cho rằng tôi muốn giữ nó, không rá»i nó ra được à ? Há» cứ tưởng tượng ra thế đấy chứ! Tôi ấy à ? Mai cÅ©ng được chứ lại… Chỉ xin nói vá»›i ông rằng tôi cần phải biết con rể cá»§a tôi cho rõ hÆ¡n. Ông cÅ©ng biết cái thói cá»§a tôi rồi đấy: cái gì cÅ©ng phải cho minh bạch. Ngà y mai trước mặt ông tôi sẽ há»i con tôi: nếu nó bằng lòng thì hãy để con ông ở lại đây Ãt lâu. Äể nó ở Ãt lâu để tôi xem xem - công tước khịt mÅ©i má»™t cái - cho nó Ä‘i lấy chồng! Tôi cần cái gì, - công tước nói như quát lên vá»›i cái giá»ng danh và sắc như khi chia tay vá»›i con trai.
- Tôi xin nói thẳng vá»›i công tước - công tước Vaxili vá»›i cái giá»ng cá»§a má»™t ngưá»i khôn ngoan mánh khoé khi biết rõ rằng không cần phải mánh khoé trước má»™t ngưá»i sâu sắc như ngưá»i Ä‘ang tiếp chuyện mình - Công tước là ngưá»i có thể nhìn thấu và o bụng dạ ngưá»i Ä‘á»i. Anatol chẳng phải tà i ba gì, nhưng nó là má»™t đứa trung thá»±c, hiá»n háºu, rất biết đạo là m con.
- Thôi được thôi được, rồi sẽ xem.
Những ngưá»i đà n bà sống cô đơn, lâu ngà y không tiếp xúc vá»›i nam giá»›i, bao giá» cÅ©ng váºy: khi Anatol xuất hiện ba ngưá»i đà bà trẻ tuổi ở Lưxye Gorư Ä‘á»u cảm thấy rằng trước đây cuá»™c sống cá»§a há» chẳng phải là má»™t cuá»™c sống nữa. Trong cả ba ngưá»i, năng lá»±c tư duy, cảm xúc, quan sát Ä‘á»u trong khoảnh khắc tăng lên gấp bá»™i, và có thể tưởng chừng như cuá»™c sống cá»§a há», bấy lâu văn trôi qua trong bóng tối nay bá»—ng bừng lên má»™t ánh sáng má»›i mẻ, dầy ý nghÄ©a.
Công tước tiểu thư Maria hoà n toà n không nghÄ© đến và không nhá»› đến bá»™ tóc cá»§a mình. Khuôn mặt đẹp đẽ, cởi mở cá»§a con ngưá»i có lẽ sắp trở thà nh chồng nà ng đã thu hút sá»± chú ý cá»§a nà ng. Nà ng thấy ngưá»i ấy tốt, gan dạ, quả quyết, can đảm và cao thượng. Nà ng tin chắc như váºy. Hà ng nghìn ước mÆ¡ vá» cuá»™c sống gia đình tương lai dồn dáºp hiện lên trong tưởng tượng cá»§a nà ng. Nà ng xua Ä‘uổi và cố che giấu nó Ä‘i.
"Mình có lạnh nhạt vá»›i ngưá»i ta quá chăng? - công tước tiểu thư Maria nghÄ© thầm. - Ta muốn kìm giữ mình lại, vì trong thâm tâm ta đã cảm thấy mình quá gần gÅ©i vá»›i chà ng; nhưng là m sao chà ng biết tất cả những Ä‘iá»u ta nghÄ© vá» chà ng, cho nên chà ng có thể tưởng tượng ta có ác cảm vá»›i chà ng".
Và tiểu thư Maria cố sao cho tháºt hoà nhã vá»›i ngưá»i khách má»›i, nhưng nà ng vụng vá» không biết cách là m thế nà o cho phải cả.
"Tội nghiệp cô bé! Cô ta xấu tệ" - Anatol nghĩ thầm.
Anatol đến đây cÅ©ng là m cho cô Burien cảm thấy phấn chấn lên rất nhiá»u, nhưng ý nghÄ© cá»§a cô ta Ä‘i theo má»™t chiá»u hướng khác. Cô thiếu nữ xinh đẹp ấy không có địa vị rõ rà ng trong xã há»™i, không có bạn bè thân thuá»™c, và cả tổ quốc cÅ©ng không. DÄ© nhiên cô ta không có ý hy sinh cả cuá»™c Ä‘á»i mình để hầu hạ công tước Nikolai Andreyevich để Ä‘á»c sách cho ông ta nghe và là m bạn vá»›i tiểu thư Maria. Cô Burien đã từ lâu chỠđợi má»™t chà ng hoà ng tá» Nga nà o đấy sẽ nháºn rõ ngay được rằng cô hÆ¡n hẳn các tiểu thư Nga vụng vá» xấu ngưá»i mà ăn mặc cÅ©ng xấu, chà ng sẽ yêu ta và sẽ Ä‘em ta Ä‘i; và đây chà ng hoà ng tá» Nga ấy nay đã đến. Cô Burien có má»™t câu chuyện ngà y trước cô đã nghe bà dì cô kể lại, rồi cô đã tá»± mình thêm thắt cho trá»n Ä‘oạn cuối má»™t câu chuyện mà cô rất thÃch nhắc nhở trong tưởng tượng. Äó là chuyện má»™t ngưá»i con gái bị quyến rÅ©; sau khi nà ng bị sa ngã, mẹ nà ng, ngưá»i mẹ đáng thương cá»§a nà ng, đến gặp nà ng và trách móc nà ng đã trao thân cho má»™t ngưá»i đà n ông mặc dầu chưa cưới xin. Cô Burien nhiá»u khi cảm động đến rÆ¡i nước mắt má»—i lần cô tưởng tượng mình kể lại cho chà ng, ngưá»i quyến rÅ© mình, nghe câu chuyện nà y. Cho đến nay, chà ng ấy, má»™t hoà ng tá» Nga tháºt(1), đã hiện đến. Chà ng sẽ Ä‘em cô Ä‘i, rồi sau đó ngưá»i mẹ đáng thương sẽ hiện ra, và chà ng sẽ cưới cô là m vợ. Äó là câu chuyện tương lai đã hình thà nh trong trà óc cá»§a cô Burien ngay khi cô Ä‘ang nói chuyện vá»›i Anatol vá» thà nh phố Paris. Cô Burien sở dÄ© là m như váºy không phải vì tuân theo má»™t sá»± tÃnh toán nà o (tháºm chà cÅ©ng không có phút nà o cô nghÄ© mình sẽ phải là m gì), nhưng tất cả những Ä‘iá»u đó đã từ lâu có sẵn trong trà cô ta và bây giá» chỉ có việc tụ lại xung quanh chà ng Anatol vừa xuất hiện. ngưá»i mà cô mong má»i và cố sức lấy lòng.
Công tước phu nhân nhá» nhắn, như má»™t con chiến mã già cá»§a binh Ä‘oà n khi nghe tiếng kèn đồng vang lên, bá»—ng quên hết cảnh cá»§a mình và chuẩn bị sẵn sà ng phi nước đại trên con đưá»ng là m duyên là m dáng, không há» có thâm ý gì và cÅ©ng không há» có đấu tranh, mà chỉ có má»™t niá»m vui ngây thÆ¡ và nhẹ dạ.
Mặc dầu trong khi tiếp xúc vá»›i phụ nữ, Anatol thưá»ng đóng vai má»™t ngưá»i được phụ nữ theo Ä‘uổi quá nhiá»u đâm ra phát chán, chà ng vẫn thấy thÃch thú và hãnh diện khi thấy ảnh hưởng cá»§a mình đối vá»›i ba ngưá»i đà n bà nà y. HÆ¡n nữa đối vá»›i Burien xinh đẹp và lẳng lÆ¡ kia chà ng còn thấy mình có cái cảm giác bồng bá»™t, thú váºt thưá»ng đến vá»›i chà ng rất nhanh và thúc đẩy chà ng là m những việc hết sức thô bạo và liá»u lÄ©nh.
Sau khi dùng trà , khách và chá»§ sang phòng Ä‘i văng. Há» yêu cầu nữ công tước ngồi và o dương cầm, Anatol đứng tá»±a khuá»·u tay và o đà n ở phÃa trước mặt nà ng, bên cạnh cô Burien và đôi mắt đùa cợt tươi vui cá»§a chà ng nhìn và o công tước tiểu thư Maria. Tiểu thư Maria cảm thấy cái nhìn ấy bao phá»§ lên mình, lòng xúc động vá»›i má»™t cảm gỉác vừa da diết vừa vui tươi. Bản sonata(2) thân yêu đưa nà ng sang má»™t thế giá»›i sâu xa mà vô cùng thÆ¡ má»™ng và cái nhìn mà nà ng cảm thấy Ä‘ang đặt lên mình lại cà ng là m cho cái thế giá»›i đó vô vị hÆ¡n. Còn cái nhìn cá»§a Anatol tuy hướng vá» phÃa nà ng nhưng kỳ tháºt không liên quan gì đến nà ng, mà lại có liên quan tá»›i những cỠđộng cá»§a đôi chân cô Burien mà chà ng Ä‘ang lấy chân mÆ¡n trá»›n ở phÃa dưới chiếc đà n. Cô Burien cÅ©ng nhìn công tước, và trong đôi mắt xinh đẹp cá»§a cô, tiểu thư Maria thấy ánh lên má»™t niá»m vui đầy hy vá»ng và lo âu mà nà ng chưa há» thấy.
"Chị ấy yêu mình đến thế kia ư! - công tước tiểu thư Maria nghÄ©. - Giá» nà y ta hạnh phúc quá, và sống bên má»™t ngưá»i bạn và má»™t ngưá»i chồng như thế thì hạnh phúc biết chừng nà o! Chồng ta ư? - nà ng nghÄ©, không dám nhìn lên phÃa chà ng nhưng vẫn cảm thấy cái nhìn cá»§a chà ng bao phá»§ lên mình.
Chú thÃch:
(1) Trong tiếng Pháp thứ tiếng duy nhất mà cô Burien biết chữ hoà ng tỠtrùng với công tước (prince).
(2) Một tấu khúc soạn cho nhạc cụ gồm ba hay bốn đoạn (sonata).
Last edited by khungcodangcap; 27-10-2008 at 04:27 PM.
|

25-10-2008, 12:19 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Chương - 5 -
Sau bữa ăn tối, khi má»i ngưá»i bắt đầu trở vá» phòng riêng, Anatol hôn tay công tước tiểu thư Maria. ChÃnh nà ng cÅ©ng không biết tại sao mình lại có đủ can đảm là m như váºy, nhưng nà ng đã nhìn thẳng và o khuôn mặt tuấn tú Ä‘ang nhÃch lại gần đôi mắt cáºn thị cá»§a nà ng. Sau khi chà ng công tước Anatol đến hôn tay cô Burien (như thế không đúng phép lịch sá»±, nhưng việc gì chà ng cÅ©ng là m má»™t cách đầy tá»± tin và hết sức giản dị). Cô Burien đỠmặt và sợ hãi đưa mắt nhìn công tước tiểu thư.
"Ameli tháºt là tế nhị! - Công tước tiểu thư nghÄ© thầm (Ameli là tên riêng cá»§a cô Burien) - Chả nhẽ chị ấy nghÄ© rằng mình có thể ghen vá»›i chị ấy và không biết quý trá»ng lòng trìu mến trong sạch và trung thà nh cá»§a chị ấy đối vá»›i mình sao?" - Nà ng lại gần cô Burien và ôm hôn cô tháºt mạnh. Anatol đến gần công tước phu nhân Liza để hôn tay nà ng.
- Không, không, không! Khi nà o ba anh viết thư cho tôi biết là anh đã Turkestan tỉnh tôi cho anh hôn tay. Không thể trước được.
Rồi nà ng mỉm cưá»i giÆ¡ cao mấy ngón tay nhá» nhắn lên và ra khá»i phòng.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u giải tán vá» phòng riêng, và chỉ trừ Anatol vừa đặt mình xuống giưá»ng đã ngá»§ ngay, còn thì đêm ấy ai cÅ©ng trằn trá»c rất lâu không sao ngá»§ được.
Có thể nà o chồng mình lại chÃnh là ngưá»i ấy? Ngưá»i đà n ông lạ mặt, đẹp trai, tốt bụng ấy ư? Cái chÃnh là chà ng tốt bụng - công tước tiểu thư Maria nghÄ© thầm, và má»™t cảm giác sợ hãi mà nà ng hầu như chưa bao giá» biết đến bá»—ng trà n ngáºp tâm hồn nà ng. Nà ng sợ không dám quay đầu lại nhìn, nà ng có cảm giác như có ai đứng sau tấm bình phong, trong góc tưá»ng tối om. Và "ai" đây lại chÃnh là quỉ Satan mà lại cÅ©ng chÃnh là chà ng - ngưá»i đà n ông có vầng trán trắng trẻo, đôi lông mà y Ä‘en, và đôi môi Ä‘á».
Nà ng rung chuông gá»i ngưá»i hầu phòng và bảo chị ta ngá»§ lại trong phòng mình.
Cô Burien tối hôm ấy Ä‘i Ä‘i lại lại hồi lâu trong vưá»n á»§ cây, bâng quÆ¡ chỠđợi má»™t ngưá»i nà o không rõ, khi thì mỉm cưá»i vá»›i má»™t ngưá»i vô hình, khi lại cảm động đến ứa nước mắt vì những lá»i nói tưởng tượng cá»§a ngưá»i mẹ đáng thương trách móc cô sao đà nh sa ngã.
Công tước phu nhân nhá» nhắn gắt ngưá»i hầu gái dá»n giưá»ng không kỹ, nằm nghiêng cÅ©ng không được, nắm sấp cÅ©ng chẳng xong. Nà ng thấy năm thế nà o cÅ©ng nặng ná», khó chịu. Cái bụng cá»§a nà ng là m vướng vÃu. ChÃnh hôm nay nó là m nà ng thấy vướng vÃu hÆ¡n bất cứ lúc nà o trước kia, vì sá»± có mặt cá»§a Anatol đã vụt đưa nà ng trở vá» thá»i xưa cÅ©, khi nà ng chưa như thế nà y, và cái gì cÅ©ng Ä‘á»u nhẹ nhà ng vui vẻ. Nà ng mặc áo dà i thụng và đội mÅ© vải má»m ngồi ghế bà nh. Katya mắt rÃu lại vì buồn ngá»§, bÃm tóc rối bá»i bá»i, Ä‘ang rÅ© và láºt lại má»™t lần thứ ba chiếc đệm độn lông chim nặng trÄ©u, mồm lẩm bẩm cái gì không rõ.
- Tôi đã bảo chị là chá»— nà o cÅ©ng lổn nhổn, chá»— lồi, chá»— lõm, - Công tước phu nhân nhắc lại - Tháºt ra tôi cÅ©ng muốn ngá»§ lắm chứ; có phải tại tôi muốn gây ra đâu… - và giá»ng nói cá»§a nà ng run run như giá»ng đứa trẻ sắp khóc như váºy, cho nên vẫn thản nhiên khi bắt gặp cái nhìn giáºn dữ có ý dò há»i trên khuôn mặt vừa ló ra khá»i chiếc áo sÆ¡ mi.
- Há» ngá»§ rồi à ? - Công tước há»i.
CÅ©ng như tất cả những ngưá»i đầy tá»› tốt, Tikhôn Ä‘oán biết được hướng tư tưởng cá»§a chá»§. Lão biết rằng công tước Ä‘ang há»i vá» cha con công tước Vaxili.
- Dạ bẩm công tước, hai vị đã tắt đèn đi ngủ rồi ạ.
- Äến là m gì, đến là m gì kia chứ… - Công tước nói nhanh; rồi sau khi xá» chân và o già y vải và khoác áo choà ng, công tước bước vá» phÃa trước Ä‘i-văng ông vẫn thưá»ng nằm ngá»§.
Tuy giữa Anatol và cô Burien chưa ai nói gì vá»›i ai, hỠđã hoà n toà n hiểu nhau vá» phần đầu cá»§a thiên tiểu thuyết, trước khi bà mẹ đáng thương xuất hiện; há» hiểu rằng há» cần nói riêng vá»›i nhau rất nhiá»u, cho nên từ sáng sá»›m hỠđã tìm cÆ¡ há»™i gặp riêng nhau. Trong khi tiểu thư công tước Maria đến giá» thưá»ng lệ Ä‘ang Ä‘i đến phòng cha thì cô Burien cùng Ä‘i vá»›i Anatol xuống vưá»n á»§ cây.
Sáng hôm sau ấy, khi tiểu thư Maria đến cá»a phòng là m việc cá»§a cha, nà ng run rẩy khác thưá»ng. Nà ng có cảm giác là má»i ngưá»i không những Ä‘á»u biết là hôm nay số pháºn cá»§a nà ng sẽ định Ä‘oạt, mà còn biết những ý nghÄ© cá»§a nà ng vá» việc đó. Nà ng thấy rõ Ä‘iá»u đó trên vẻ mặt cá»§a Tikhôn và cá»§a ngưá»i hầu phòng công tước Vaxili Ä‘ang bưng nước nóng Ä‘i trong hà nh lang và cúi chà o rất thấp khi gặp nà ng.
Sáng hôm nay, khi tiếp con gái, lão công tước có má»™t thái độ hết sức ân cần và dịu dà ng. Cái thái độ ân cần tiểu thư Maria biết rất rõ. Äó chÃnh là cái thái độ thưá»ng thấy trên gương mặt cá»§a công tước những lúc hai bà n tay khẳng khiu cá»§a ông nắm lại thà nh quả đấm bá»±c tức vá» chá»— tiểu thư Maria không hiểu được má»™t bà i tÃnh số há»c và lão công tước đứng dáºy bước ra cách nà ng má»™t quãng, khẽ nhắc lại và i lân những lá»i giảng giải, không thay đổi lấy má»™t chữ.
Công tước láºp tức Ä‘i thẳng và o việc và bắt đầu nói: gá»i tiểu thư Maria bằng "cô".
Há» vừa có lá»i há»i tôi vá» vấn đỠhôn nhân cá»§a cô đấy. - Công tước vừa nói vừa mỉm cưá»i gượng gạo. - Tôi chắc cô đã Ä‘oán biết rằng công tước Vaxili đến đây Ä‘em theo cả cáºu môn sinh (không hiểu tại sao công tước Nikolai Andreyevich lại gá»i Anatol là môn sinh) không phải vì đôi mắt đẹp cá»§a tôi. Hôm qua há» có lá»i dạm há»i cô. Và vì cô cÅ©ng biết những nguyên tắc cá»§a tôi, tôi xin nói lại để cô rõ.
- Thưa cha, con không biết nên hiểu ý cha như thế nà o ạ, - công tước tiểu thư nói, mặt tái nhợt Ä‘i rồi lại đỠá»ng lên.
- Hiểu như thế nà o à ? - Công tước giáºn dữ quát lá»›n - Công tước Vaxili cho rằng mà y vá» là m dâu thì rất hợp ý ông ta, cho nên đến dạm há»i mà y cho thằng môn sinh. Äấy hiểu như thế đấy, hiểu như thế nà o à ? Tao há»i mà y đấy.
- Con không được biết ý cha, - Công tước tiểu thư khẽ đáp.
- Tao à ? Tao à ? Tao cái gì? Tao thì hẵng cứ gạt ra má»™t bên. Không phải tao Ä‘i lấy chồng. Còn cô? Äấy cái ấy má»›i cần biết chứ.
Công tước tiểu thư thấy rằng cha mình có ý không tán đồng việc nà y nhưng cÅ©ng trong giây phút ấy nà ng lại có ý rằng số pháºn cá»§a Ä‘á»i nà ng định Ä‘oạt ra sao chÃnh là ở lúc nà y. Nà ng cúi mặt xuống để tránh cái nhìn vẫn khiến nà ng cảm thấy không sao có sức suy nghÄ©, mà chỉ có thể phục tòng, theo thói quen, và nói:
- Con chỉ mong muốn có má»™t Ä‘iá»u, là là m theo ý cha, nhưng nếu cần phải bà y tỠý muốn riêng cá»§a con…
Nà ng không kịp nói hết, công tước đã ngắt lá»i:
- Hay lắm? - Ông quát. - Nó mang mà y vỠcùng với số của hồi môn và nhân thể mang luôn cả con Burien. Con ấy sẽ là vợ nó, còn mà y…
Công tước ngừng lại. Ông đã nháºn thấy cái ấn tượng mà mấy lá»i nà y gây ra trong lòng con gái. Nà ng cúi đầu, nghẹn ngà o chỉ chá»±c khóc.
- Nà o, thôi cha đùa đấy, cha đùa đấy. - Công tước nói. - Công tước tiểu thư phải nhá»› lấy má»™t Ä‘iá»u: ta vẫn giữ nguyên tắc là ngưá»i con gái có toà n quyá»n lá»±a chá»n. Ta cho con tá»± do đấy. Chỉ cần con nhá»› lấy má»™t Ä‘iá»u: quyết định cá»§a con định Ä‘oạt cả hạnh phúc cá»§a Ä‘á»i con đấy. Còn ta thì không việc gì phải nói đến.
- Nhưng thưa cha, con không biết…
- Chả có gì phải nói nữa! Há» bảo nó lấy thì nó lấy thôi, chẳng phải nó chỉ lấy có mình mà y, nó thì lấy ai cÅ©ng được, còn mà y thì tuỳ ý lá»±a chá»n… Vá» phòng mà suy nghÄ© Ä‘i rồi má»™t giá» nữa đến đây mà trả lá»i. Trước mặt nó mà y chỉ việc nói: có hay không. Tao biết thế nà o vá» buồng mà y cÅ©ng cầu nguyện. Thôi được, cầu thì cứ cầu. Nhưng tốt hÆ¡n là nên suy nghÄ© Ä‘i. Thôi Ä‘i Ä‘i.
"Có hay không, có hay không, có hay không!" - Công tước còn quát vá»›i theo khi tiểu thư Maria đã ra khá»i phòng, bước lảo đảo như Ä‘i trong sương mù.
Số pháºn nà ng đã được định Ä‘oạt, mà định Ä‘oạt má»™t cách may mắn. Những Ä‘iá»u cha nà ng nói vá» cô Burien, lá»i ám chỉ đó khá»§ng khiếp quá. Chắc là không đúng đâu, nhưng nó vẫn khá»§ng khiếp quá, nà ng không thể không nghÄ© đến chuyện đó được. Nà ng cứ thẳng phÃa trước mặt mà đi qua khu vưá»n á»§ cây, chẳng trông thấy gì, mà cÅ©ng chẳng nghe thấy gì hết. Bá»—ng tiếng nói thì thầm quen thuá»™c cá»§a cô Burien là m nà ng sá»±c tỉnh. Nà ng nhìn lên và cách mình hai bước, nà ng thấy Anatol Ä‘ang ôm cô gái ngưá»i Pháp và nói thầm vá»›i cô ta má»™t câu gì không rõ. Anatol chợt trông thấy nà ng và trên khuôn mặt tuấn tú cá»§a chà ng hiện lên má»™t vẻ rất dá»… sợ. Trong giây phút bà ng hoà ng, chà ng chưa kịp buông cô Burien ra còn cô ta thì lúc ấy vẫn chưa trông thấy tiểu thư Maria.
"Ai đấy? Tại sao? Khoan đã nà o!" - Vẻ mặt cá»§a Anatol như muốn nói. Công tước tiểu thư Maria im lặng nhìn hai ngưá»i. Nà ng không hiểu nổi. Cuối cùng cô Burien kêu lên má»™t tiếng và bá» chạy, Anatol mỉm cưá»i vui vẻ nghiêng mình chà o công tước tiểu thư Maria tưởng chừng như chà ng Ä‘ang má»i tiểu thư Maria cùng cưá»i để chế nhạo cái việc kỳ quái vừa xảy ra, rồi Anatol nhún vai má»™t cái, và đi và o khung cá»a dẫn vá» phòng mình.
Má»™t giá» sau, Tikhôn đến gá»i công tước tiểu thư Maria đến gặp lão công tước và nói thêm rằng có cả công tước Vaxili Xergeyevich ở đấy nữa. Khi Tikhôn đến, công tước tiểu thư Maria Ä‘ang ngồi trên chiếc Ä‘i-văng ở trong phòng riêng ôm cô Burien Ä‘ang khóc sụt sùi công tước tiểu thư Maria vuốt nhẹ mái tóc cá»§a cô. Äôi mắt huyá»n diệu cá»§a nữ công tước, nay đã Ä‘iá»m đạm và sáng trong như cÅ© Ä‘ang trìu mến và xót thương nhìn xuống gương mặt xinh xắn cá»§a cô Burien.
- Không thể được, tiểu thư ạ, tôi vĩnh viễn không còn được tiểu thư yêu thương nữa - cô Burien nói.
- Tại sao thế? Tôi cà ng yêu thương chị hÆ¡n bao giá» hết - công tước tiểu thư Maria nói - và tôi sẽ cố là m hết những việc thuá»™c quyá»n hạn cá»§a tôi để cho chị được hạnh phúc.
- Nhưng tiểu thư khinh tôi: tiểu thư là ngưá»i trong trắng như váºy tiểu thư không bao giá» hiểu được phút lầm lạc cá»§a má»™t tình yêu say đắm. Ôi, chỉ ái ngại cho ngưòi mẹ đáng thương cá»§a tôi…
Công tước tiểu thư Maria buồn rầu mỉm cưá»i đáp:
- Tôi hiểu hết, chị cứ bình tâm lại, chị ạ. Tôi sang phòng cha một chút. - Nói đoạn, tiểu thư đi ra.
Khi nà ng bước và o phòng cha, công tước Vaxili, chân ghếch cao lên, tay cầm há»™p thuốc lá, Ä‘ang mỉm cưòi hiá»n là nh, có vẻ xúc động đến cá»±c Ä‘iểm, nhưng lại dưá»ng như tá»± lấy là m tiết và có ý chế giá»…u cái tÃnh dá»… xúc động đó. Ông hấp tấp đưa má»™t dúm thuốc lá bá»™t lên mÅ©i hÃt, Ä‘oạn đứng dáºy và giÆ¡ tay ra nắm lấy hai tay nà ng, nói:
- á»’, tiểu thư Æ¡i. - Công tước thở dà i nói tiếp - Số pháºn cá»§a con tôi Ä‘ang nằm trong tay tiểu thư đấy. Xin tiểu thư quyết định cho, nếu tiểu thư là ngưá»i hiá»n háºu, dịu dà ng là xưa nay tôi vẫn yêu quý tiểu thư như con gái tôi váºy.
Công tước Vaxili bước lùi lại. Má»™t giá»t nước mắt tháºt long lanh trên mắt ông.
- Kh… kh… - công tước Nikolai Andreyevich khịt mÅ©i rồi nói -Công tước thay mặt cho cáºu môn sinh… À cáºu con trai đến dạm há»i con. Con có bằng lòng là m vợ công tước Anatol Kuraghin hay không? Con hãy nói: có hay không - Công tước quát lên, - rồi sau đó cha tá»± già nh cho mình quyá»n nói ý kiến cá»§a cha. - Äoạn ông quay sang phÃa công tước Vaxili nói thêm để đáp lại cái vẻ van lÆ¡n cá»§a ông ta - Phải ý kiến cá»§a tôi, và chỉ là ý kiến cá»§a tôi thôi. Thế nà o, có hay không?
- Thưa cha, ước nguyện cá»§a con là không bao giá» rá»i bá» cha, không bao giá» tách lìa Ä‘á»i con ra khá»i cha. Con không lấy chồng, - Nà ng đáp, giá»ng quyết liệt, đôi mắt đẹp dẽ cá»§a nà ng nhìn thẳng và o công tước Vaxili và cha nà ng.
- Vớ vẩn nà o! Chuyện vớ vẩn! Vớ vẩn! - Công tước Nikolai Andreyevich cau mà y kêu lên, rồi cầm tay tiểu thư Maria kéo và o lòng nhưng không hôn mà chỉ khẽ đưa trán chạm nhẹ và o trán nà ng, và bóp chặt tay nà ng đến nỗi nà ng nhăn mặt khẽ kêu lên một tiếng.
Công tước Vaxili đứng dáºy.
- Tiểu thư thân mến ạ, tôi xin nói vá»›i tiểu thư rằng đây sẽ là má»™t phút mà tôi sẽ không bao giá» quên. Không bao giá»; nhưng chả nhẽ tiểu thư lại không cho chúng tôi được chút hy vá»ng là sẽ có ngà y là m siêu được tấm lòng trung háºu, bao dung cá»§a tiểu thư sao? Xin tiểu thư nói cho rằng có lẽ… Tương lai rá»™ng lắm… Xin tiểu thư nói cho hai chữ, có lẽ…
- Thưa công tước, Ä‘iá»u mà tôi đã thưa là tất cả những gì tôi cảm nghÄ© trong lòng. Tôi xin cảm tạ tấm thịnh tình cá»§a ngà i, nhưng không bao giá» tôi có thể trở thà nh ngưá»i vợ cá»§a con ngà i.
- Thôi, thế là xong rồi đấy ông bạn ạ. Rất mừng được gặp ông, rất mừng. Thôi vỠphòng đi con, vỠđi. Rất mừng, rất mừng được gặp ông - lão công tước vừa nhắc đi nhắc lại vừa ôm hôn công tước Vaxili.
"Chà hướng cá»§a ta khác, - Công tước tiểu thư Maria, tá»± nhá»§, chà hướng cá»§a ta là hưởng má»™t hạnh phúc khác, hạnh phúc cá»§a tình thương và cá»§a sá»± hy sinh. Và dù có phải thế nà o chăng nữa, ta cÅ©ng sẽ cố Ä‘em lại hạnh phúc cho chị Ameli đáng thương ấy. Chị ấy yêu chà ng tha thiết quá. Chị ấy hối háºn chân thà nh quá. Ta sẽ là m tất cả để thu xếp cho Ameli lấy được chà ng. Nếu chà ng không già u, ta sẽ cấp cá»§a hồi môn cho Ameli, ta sẽ xin cha, ta sẽ xin anh Andrey. Khi nà o chị ấy thà nh vợ chà ng rồi, ta sẽ sung sướng đến nhưá»ng nà o! Chị ấy khổ quá, xa lạ, cô đơn, không nÆ¡i nương tá»±a! Trá»i Æ¡i, chị ấy chắc phải yêu chà ng tha thiết lắm má»›i có thể mất tá»± chá»§ đến như váºy. Có lẽ ở địa vị Ameli ta cÅ©ng thế thôi…".
Last edited by khungcodangcap; 27-10-2008 at 04:33 PM.
|
 |
|
| |