27-10-2008, 10:26 PM
Thưởng Thiện - Phạt Ãc Tóc bạc Răng sâu
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Nhân Gian Giá»›i
Bà i gởi: 458
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,320
Thanked 118 Times in 96 Posts
Thưa các bạn, do sá»± cấm Ä‘oán cá»§a Tà ng Thư Viện và tôn trá»ng quyá»n xuất phát cá»§a TTV khi dịch bá»™ nà y, chúng tôi sẽ tạm không dịch ngang cho đến khi TTV không chia sẻ bá»™ nà y Ä‘i bất cứ đâu nữa. Do đó, kể từ Chương 184 trở Ä‘i, vá»›i mong muốn phục vụ bạn Ä‘á»c bá»™ truyện nà y. Chúng tôi sẽ ghi nguồn ở nÆ¡i chúng tôi lấy vá» mà sẽ không ghi nguồn ở TTV nữa.
Mong bạn Ä‘á»c thông cảm.
chương 197: Ngươi giết sư phó của ta
nguồn : sưu tầm
- Tới rồi!
Lâm Vãn Vinh vui vẻ nói, vá»™i và ng đứng lên trên ghế, nhìn vá» phÃa xa xa.
Hắn thấy Ä‘oà n nhân mã nà y rất đông đúc, sợ rằng cÅ©ng phải và i ngà n ngưá»i, đại bá»™ pháºn là kỵ binh, chiến mã thì mạnh mẽ, kỵ sÄ© thì thần thái cưá»ng hãn, đằng đằng sát khÃ, vừa nhìn liá»n nháºn thấy không phải là loại tầm thưá»ng. Lâm Vãn Vinh nhìn ngó cẩn tháºn và i lần Ä‘oà n nhân mã kia, rồi quay lại há»i Cao Tù cùng Hồ Bất Quy:
- Hai vị đại ca, mau nhìn giúp ta, xem trong đám nà y có nữ tỠhay không?
Cao Tù cùng Hồ Bất Quy quan sát một hồi, rồi lắc đầu nói:
- Không thấy bóng nữ tá».
Lâm Vãn Vinh gáºt đầu nói:
- Hảo, Lý Thánh, bắn cho ta!
Các khẩu pháo đồng thá»i khai há»a, nháy mắt đã tiêu diệt hÆ¡n mưá»i kỵ binh. Chỉ là đám kỵ binh rất là cưá»ng hãn, cÅ©ng chỉ trong nháy mắt đã vá»t lên trước thêm mấy trượng. Lâm Vãn Vinh cưá»i lạnh, Ä‘ang muốn tiếp tục khai pháo, đột nhiên từ trong tráºn kỵ binh, hai ba trăm bá»™ binh lao ra trước, đầu quấn khăn trắng, ná»a thân trên thì để trần, trước ngá»±c có vẽ 1 đồ hình kì quái hình đầu ngưá»i, tráºn thế như váºy tháºt dá»a ngưá»i.
- Bạch liên thánh mẫu, bảo há»™ trung đồ, Ä‘ao thương bất nháºp, đằng vân giá vÅ© (đạp mây cưỡi gió) –
Äám Bạch Liên bá»™ binh nà y trong trang phục quá»· dị, trong tay cầm má»™t thanh trảm Ä‘ao tháºt to, vừa la khẩu hiệu, vừa vá»t tá»›i. Mấy tên quan binh liá»n phóng tên, khi bắn trúng những ngưá»i nà y, tuy là ghim lên thân thể, nhưng tá»±a hồ bá»n Bạch Liên tá» sÄ© nà y không có cảm giác, trên mặt không thấy Ä‘iểm Ä‘au đớn nà o, vẫn dÅ©ng mãnh dị thưá»ng lao vá» phÃa trước. Chúng quan quân trên mặt hiện ra vẻ kinh hãi, trên thế giá»›i còn có loại ngưá»i không biết Ä‘au đớn ư? Chẳng lẻ tháºt sá»± như lá»i bá»n chúng hô, Ä‘ao thương bất nháºp?
Hừm, chỉ là cảm tá» quân cá»§a Bạch Liên giáo. Mẹ kiếp, lão tá» ghét nhất bị giả thần giả quá»·, Lâm Vãn Vinh nhướng mà y, hắn còn lâu má»›i tin và o cái gì Ä‘ao thương bất nháºp, chắc là đã sá» dụng má»™t loại thuốc gì để cắt cÆ¡n Ä‘au rồi. Tuy hắn không tin nhưng những ngưá»i khác lại tin, những thứ thần thánh rất dá»… xâm nháºp lòng ngưá»i, tướng sÄ© dưới tay trước mắt bị cảnh nà y là m cho hoang mang, cần phải phá tà thuáºt.
Lâm Vãn Vinh móc há»a thương từ trong ngá»±c ra, đùng đùng hai phát, hai tên yêu nhân giả thần giả quá»· liá»n ngã xuống. Má»™t phát trúng ngá»±c má»™t tên, tên còn lại thì đầu nở hoa. Chúng tướng sÄ© thấy yêu nhân ngã xuống, nhất thá»i phát ra má»™t tráºn hoan hô. Cao Tù động tác cÅ©ng không cháºm, xoát má»™t tiếng, thi triển thân hình, nhanh như thiểm Ä‘iện đột nháºp và o giữa đám yêu nhân, cương Ä‘ao loé ra loang loáng, nháy mắt đã chém đứt cổ hÆ¡n mưá»i tên. Lâm Vãn Vinh lá»›n tiếng nói:
- Các huynh đệ chá»› có sợ hãi, đây là yêu nhân giả thần giả quá»·. Bằng má»i giá phải bắn tên và o mắt bá»n chúng!
Hồ Bất Quy tay cầm cưá»ng cung, pặc má»™t tiếng vang nhá», ghim và o trán má»™t tên ná», tên xuyên qua đầu, yêu nhân ngay cả kêu lên 1 tiếng cÅ©ng ko kịp , liá»n ngã xuống đất chết.
- Bắn và o đầu bá»n chúng!
Chúng quan binh bá»—ng nhiên bừng tỉnh, chuyển hướng cung tên. chỉ nhằm và o mắt cùng đầu mà bắn, đội cảm tá» quân Bạch Liên giáo liá»n lần lượt ngã xuống. Chúng tướng sÄ© bà i trừ được lòng sợ hãi, sÄ© khà nâng cao, chỉ chốc đã giết sách 200 ngưá»i dưới đợt mưa tên. Sau đợt tấn công nà y, Lý Thánh Ä‘ang tạm ngừng bắn pháo, bá»—ng có hÆ¡n ngà n kỵ binh liá»n lao vá» phÃa trước tấn công, nhìn Ä‘iệu bá»™, xem ra là muốn mở má»™t đưá»ng máu. Tên đầu lÄ©nh kỵ binh ngưá»i hắc diện khoát mi, nhìn có và i phần thái thế. Hồ Bất Quy cả kinh nói:
- Tướng quân mau nhìn, ngưá»i kia chÃnh là Bạch Liên giáo thánh vương Lục Khảm Ly.
Bạch Liên giáo thánh vương ? CÅ©ng há» Llục ? Lâm Vãn Vinh tâm tư thay đổi tháºt nhanh. Chẳng lẽ tên Lục Trung Bình kia là con cá»§a hắn ? Mẹ nó, hèn chi khó trách sư phó Tiên Nhi nhắc nhở nà ng nhất định phải cứu Lục Trung Bình ra. CÅ©ng không biết sư phó Tiên Nhi lai lịch ra sao. Nếu thánh vương cÅ©ng chá»n cướp đưá»ng máu mà chạy, thà nh Tể Trữ trước mắt rõ rà ng đã sắp bị phá, chỉ là lúc nà y vẫn không thấy Tiên Nhi, tháºt sá»± là là m ta lo muốn chết.
- Ngắm và o tên thánh vương cho ta, bắn!
Lâm Vãn Vinh hét lá»›n, tìm không thấy Tiên nhi, hắn nổi giáºn đùng đùng, liá»n trút giáºn và o tên Thánh vương Lục Khảm Ly kia. Lý Thánh quả nhiên danh bất hư truyá»n, năm khẩu đại pháo ngắm vá» phÃa Lục Khảm Ly , đảo mắt đã tiêu diệt hÆ¡n trăm kỵ binh Bạch Liên, chỉ là tên Lục Khảm Ly chung quanh có binh sÄ© trung tâm há»™ chá»§, mấy lần hi sinh tánh mạng bảo há»™ hắn, nên hắn tạm thá»i bình an.
- Cung thủ chuẩn bị!
Thấy kỵ binh tuy bá» lại hÆ¡n hai trăm thi thể, nhưng đã tá»›i gần trước tráºn quan quân, Lý Thánh rá»i há»a pháo, lá»›n tiếng ra lệnh . Thần cÆ¡ doanh há»a tiá»…n cùng cung nõ liá»n đồng loạt bắn vá» phÃa đám Bạch liên kỵ binh còn sót lại, thế là thêm ba bốn trăm tên nữa bị ngã ngá»±a. Chỉ có thánh vương Lục Khảm Ly, được chúng há»™ vệ Ä‘em huyết nhục ra ngăn cản , má»›i may mắn sống sót. Äối mặt vá»›i năm trăm kỵ sÄ© còn lại, Hồ Bất Quy hưng phấn, liếm môi, liá»n ôm quyá»n nói:
- Lâm tướng quân, mạt tướng xin được ra đánh !
- Mạt tướng xin được ra đánh !
Mấy vị thiên há»™ kỵ doanh đồng thá»i ôm quyá»n nói. Mẹ nó, năm ngà n ngưá»i đánh năm trăm ngưá»i, nếu là ta, lão tá» cÅ©ng xin ra đánh, Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc nói:
- Nếu như thế, Hồ đại ca, các vị thiên há»™ đại ca, má»—i ngưá»i suất lÄ©nh má»™t ngà n tinh kỵ, ra bắt tên Lục Khảm Ly nà y, ngưá»i đầu tiên tóm hắn, ta sẽ vì ngưá»i đó mà báo công.
- Tuân lệnh !
Chúng thiên há»™ hưng phấn lÄ©nh mệnh, bắt Bạch Liên thánh vương Lục Khảm Ly là chuyện gì, má»—i ngưá»i Ä‘á»u rõ rà ng vô cùng, lúc nà y lại là mưá»i địch má»™t, ngưá»i nà o mà không hưng phấn dị thưá»ng má»›i lạ. Năm ngà n tinh kỵ xông ra, tiếng vó ngá»±a chấn động mặt đất, má»™t tráºn bụi đất cuồn cuá»™n nổi lên, nháy mắt đã bao phá»§ năm trăm Bạch Liên trong biển ngưá»i. Lâm Vãn Vinh nhà n nhã uống trà , mặc kệ, bất kể là ai bắt được Bạch liên thánh vương, công lao Ä‘á»u cÅ©ng phải có phần hữu lá»™ tiên phong Lâm Äại tướng quân, đây là hiển nhiên a. Ai, láºp công nhiá»u, chẳng lẻ tháºt sá»± muốn chiếm chức Nguyên soái cá»§a Từ Vị sao ? Y nghÄ© nà y không được thà nh tháºt a.
Lâm Vãn Vinh nhìn Äá»— Tu Nguyên nói:
- Äá»— đại ca, thá»§ lãnh đầu não cá»§a Bạch Liên giáo, chả lẽ chỉ có má»™t thánh vương sao, có bắt được hắn, cÅ©ng không cảm thấy thá»a mãn.
Äá»— Tu Nguyên Ä‘ang nhìn Hồ Bất Quy cùng Bạch Liên thánh vương cáºn vệ chiến đấu xa xa, cưá»i nói:
- Lục Khảm Ly nguyên là má»™t vị kiêu hùng SÆ¡n Äông, thế lá»±c khổng lồ, sau lại nghe lá»i kinh nhân du thuyết, cùng Bạch Liên giáo thánh mẫu tạo ra Bạch Liên giáo. Äầu não mà nói, ngoại trừ hắn, cÅ©ng chỉ có vị thánh mẫu kia.
Bạch liên thánh vương cùng Bạch Liên thánh mẫu? Bá»n há» không biết có phải là má»™t đôi ? Chẳng lẽ Bạch Liên cái gì thánh mẫu, chÃnh là sư phó Tiên Nhi?
Còn đang trong lúc nói chuyện đã thấy Hồ Bất Quy một đao chém chết ngựa Lục Khảm Ly, Bạch Liên thánh vương rơi xuống mặt đất giãy dụa hai ba cái, trên mặt đầy vẻ hoảng sợ. Hồ Bất Quy phi ngựa tới, chân vừa chạm đất, đấm 1 quả và o đỉnh đầu Lục Khảm Ly, quát to:
- Lục Khảm Ly đã bị ta bắt, bá»n Bạch Liên phỉ nghiệt bá»n ngươi, còn không mau chịu trói.
Lâm Vãn Vinh đứng dáºy cưá»i dà i nói:
- Hảo, hảo, Hồ đại ca láºp công lá»›n, chúng ta lần nà y lại có danh tiếng tháºt lá»›n.
Äá»— Tu Nguyên cung kÃnh nói:
- Bẩm tướng quân, lúc nà y Lục Khảm Ly đã bị ta bắt, Tây thà nh đã mất cưá»ng binh, mạt tướng thỉnh cầu công thà nh ! Äại phá Tể Trữ, tái láºp tân công cho quân ta.
- Hảo, được phép!
Lâm Vãn Vinh lớn tiếng nói.
Äá»— Tu Nguyên huýt sáo dà i má»™t tiếng nói:
- Các huynh đệ, Bạch Liên giáo Lục Khảm Ly đã bị đại quân ta bắt được, mau phá thà nh Tể Trữ, đại quân ta sẽ láºp công lá»›n. Mau chiếm thà nh Tể Trữ, để còn vỠăn Tết, má»i ngưá»i xông lên –
Năm ngà n bá»™ binh tá»±a như thá»§y triá»u trà n vá» phÃa thà nh xông tá»›i, má»—i ngưá»i trên mặt Ä‘á»u rất hưng phấn. Tây thà nh không còn thá»§ quân, phá thà nh cÅ©ng dá»… như trở bà n tay. Lâm Vãn Vinh dương dương đắc ý, nhảy lên chiến mã, Ä‘ang muốn tiến lên đốc chiến, chợt nghe má»™t tiếng kêu nhá», trong thà nh nhảy ra má»™t nữ tá», bay cao mấy trượng , chân ko chạm đất, như má»™t tiên tỠđạp mây mà bay. Nữ tá» nà y nhìn không rõ bao nhiêu tuổi, hạnh nhãn đà o kiểm, sanh đắc vÅ© mị cá»±c kỳ, trước sau nảy nở, thân hình ra vẻ thà nh thục, vừa nhìn đã thấy giống như má»™t quả máºt đà o.
Lâm Vãn Vinh sá»ng sốt má»™t chút, đây là yêu quái nÆ¡i đâu, xinh đẹp như váºy gây tai há»a cho nam nhân? Nhìn nà ng di chuyển, hoà n toà n không tuân theo các qui tắc cá»§a trá»ng lá»±c, hắn quay đầu nhìn Cao Tù nói:
- Cao đại ca, có đúng đây chÃnh là khinh công trong truyá»n thuyết?
Cao Tù trịnh trá»ng gáºt đầu:
- Äúng váºy. Lâm huynh đệ, nữ tá» nà y công lá»±c siêu tuyệt, sợ là cá»±c kì khó đối phó, ta cÅ©ng không phải đối thá»§.
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc nói:
- Không phải là đối thá»§ cá»§a nà ng cÅ©ng không phải sợ, chúng ta còn có há»a pháo, há»a tiá»…n cùng ná» cứng mà , sợ nà ng cái gì.
Chuyện nhá», biết khinh công thì sao, hắn quay vá» phÃa sau vung tay lên nói:
- Lý Thánh, ngắm và o nữ tá», há»a tiá»…n ná» cứng đại pháo, đồng thá»i bắn cho ta!
Lý Thánh nháºn lệnh, mấy ngà n mÅ©i cưá»ng nõ há»a tiá»…n, liá»n đồng loạt hướng vá» phÃa nữ tá» kia. Nữ tá» ná» cho dù có tinh thông vạn môn võ nghệ, đối mặt vá»›i cÆ¡n mưa tên như châu chấu, cÅ©ng vô phương hoà n thá»§, bị mưa tên là m cho phải cuống quÃt lui vá» phÃa sau. Lý Thánh Ä‘iá»u chỉnh năm khẩu đại pháo, bang bang và i tiếng, đạn pháo rÃt lên trong không trung bay Ä‘i. Nữ tá» ná» suýt nữa bị há»a tiá»…n đốt quần áo, nhất thá»i cÅ©ng cá»±c kỳ cháºt váºt.
Lâm Vãn Vinh hắc hắc âm hiểm cưá»i, võ lâm cao thá»§ thì sao, còn là xinh đẹp võ lâm cao thá»§, nói cho cùng, lão tá» cÅ©ng là ná»a cao thá»§, nhưng không kiêu ngạo giống ngươi như váºy, cái gì mà cưỡi mây, sợ ngưá»i khác không biết ngươi là cao thá»§ sao, lão tá» lấy pháo bắn ngươi và i phát, coi ngươi còn có thể cao ngạo như thế nữa không.
Há»a tiá»…n, ná» cứng cùng há»a pháo liên tiếp tấn công, nữ tá» ná» cuối cùng không chống cá»± nổi, sau và i tiếng pháo nổ, nữ cao thá»§ xinh đẹp thảm kêu má»™t tiếng, liá»n rÆ¡i xuống đất.
Äá»— Tu Nguyên suất lÄ©nh đại quân, Ä‘iên cuồng trà n vá» phÃa cá»a thà nh, trong chá»›p mắt đã xông và o thà nh ná»™i.
- Tể Trữ thà nh đã bị phá, Tể Trữ thà nh đã bị phá!
Lâm Vãn Vinh dẫn đầu mấy ngà n tướng sÄ© đồng loạt hô to, Bạch Liên quân còn Ä‘ang chống cá»± kinh hãi khiếp đảm, chỉ nháy mắt đã bị thu tháºp.
- Sư phó …
Từ cá»a tây đột nhiên lao ra má»™t nữ tá» tuổi còn trẻ, chạy như Ä‘iên vá» phÃa nữ cao thá»§.
-Tiên Nhi …
Lâm Vãn Vinh má»™t chút xÃu nhảy dá»±ng lên, tiểu bảo bối, ngươi rốt cục đã xuất hiện.
- Tướng quân, nữ tặc nà y có muốn bắn hay không? - Lý Thánh nói.
- Bắn cái đầu ngươi a, đây là lão bà của ta.
Lâm Vãn Vinh tức tối mắng chá»i má»™t tiếng, rồi phi chiến mã, hướng vá» phÃa Tần Tiên Nhi chạy tá»›i.
Sắp tá»›i gần, hắn phi thân xuống ngá»±a, đã thấy Tần Tiên Nhi tóc tai rối bá»i, dung nhan tiá»u tụy, gương mặt dÃnh đầy nước mắt, vẻ mặt si ngốc ngây ngô, quì trên mặt đất, ngÆ¡ ngác nhìn cái mỹ nữ cao thá»§ bị dÃnh đạn pháo.
- Tiên Nhi, Tiên Nhi …
Lâm Vãn Vinh khe khẽ kêu lên. Tần Tiên Nhi quay đầu, ngơ ngác nhìn hắn, trên mặt vừa hiện lên một tia vui mừng, rồi nước mắt tức thì chảy ròng ròng , hai tay ôm mặt nói:
- Công tá», ngươi giết sư phó cá»§a ta.
Tà i sản của hoangcongthanh
Chữ ký của hoangcongthanh
28-10-2008, 11:05 AM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: May 2008
Äến từ: Bangkok
Bà i gởi: 100
Thá»i gian online: 1 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 0
Thanked 120 Times in 45 Posts
Cá»±c Phẩm Gia Äinh
Chương 198: Mắc Lừa
nguồn : sưu tầm
- Không có, không phải là ta giết a, là do đại pháo bắn trúng…
Lâm Vãn Vinh vá»™i và ng bà o chữa, trong lòng lại thầm kêu to không xong: “Ai dà , vị mỹ nữ cao thá»§ nà y hóa ra là sư phụ cá»§a Tiên Nhi. Mấy cá»— pháo cá»§a lão tá» ta bắn sao mà gá»n ghẽ quá chừng. Sướng thì cÅ©ng sướng tháºt, nhưng mà thà nh ra có lá»—i vá»›i Tiên Nhi quá. Mà nói cho cùng, cÅ©ng phải trách cái vị mỹ nữ cao thá»§ nà y, công phu luyện kiểu gì mà chưa kịp đánh đấm cái nà o, chỉ hai phát pháo đã bị bắn té nhà o dá»… dà ng như thế.â€
Hắn ra vẻ nghiêm nghị nói:
- Tiên Nhi, ta và nà ng hai ngưá»i vốn là má»™t. Sư phụ cá»§a nà ng cÅ©ng chÃnh là sư phụ cá»§a ta, ta là m sao có thể lấy pháo bắn ngưá»i? Trong chuyện nà y chắc chắn có Ä‘iá»u ngoắt ngoéo!!!
Tần Tiên Nhi ngẩn ngẩn ngÆ¡ ngÆ¡, cÅ©ng chẳng biết có nghe rõ lá»i hắn nói hay không, nước mắt cứ không ngừng tuôn rÆ¡i.
Lâm Vãn Vinh bước tới trước và i bước, nắm lấy bà n tay nhỠbé của nà ng. Tần Tiên Nhi nấc lên một tiếng, ngã và o lòng hắn khóc òa lên:
- Công tá», thiếp phải là m sao bây giá». Sư phụ không còn, thiếp phải là m sao đây hu…hu…..
Lâm Vãn Vinh đại nghĩa lẫm lẫm lên tiếng:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là ta chiếu cố nà ng suốt Ä‘á»i suốt kiếp rồi. Tiên Nhi, nà ng cÅ©ng biết mà , ngưá»i ta yêu nhất chÃnh là nà ng. Äúng rồi, sư phụ cá»§a nà ng có phải là Thánh Mẫu cá»§a Bạch Liên Giáo không?
Tần Tiên Nhi gáºt gáºt đầu:
- Äúng thế, thiếp từ nhỠđã cùng sư phụ nương tá»±a nhau mà sống. Ngưá»i từng chăm sóc thiếp chẳng khác cha mẹ ruá»™t, dạy thiếp Ä‘á»c sách, há»c chữ, lại còn truyá»n thụ võ nghệ. Ở trong Bạch Liên Giáo nà y, nếu không có ngưá»i chiếu cố thiếp, Tiên Nhi e là đã sá»›m bị ngưá»i khác lăng nhục rồi.
Lâm Vãn Vinh nhá»› lại cái tên Lục Trung Bình lúc nà o cÅ©ng ngấp nghé Tiên Nhi, trong lòng cá»±c kỳ sảng khoái: “Mẹ nó, dám có ý đồ vá»›i Tiên Nhi cá»§a ta, lão tá» cho ngươi chết không chá»— chôn thây.â€
Lâm Vãn Vinh gáºt gáºt đầu:
- Ừ, Tiên Nhi, nà ng yên tâm. Cái tên Lục Trung Bình đó ta đã thu tháºp xong lâu rồi. Từ nay vá» sau cÅ©ng sẽ chẳng còn ai dám quấy rầy nà ng nữa. Chẳng qua cái tên Lục Trung Bình kia lại là nhi tá» cá»§a sư phụ nà ng. Sư phụ nà ng thấy hắn yêu thÃch nà ng, chẳng lẽ lại không giúp đỡ cho con trai mình hay sao?
Nói đến đây, hắn không kiá»m được, liếc nhìn vị nữ cao thá»§ Ä‘ang té nằm trên đất. Chỉ thấy thân hình đầy đặn cá»§a nà ng ta thấp thoáng dưới lá»›p váy áo, nhấp nhô quyến rÅ©. Hai má tuy trắng bệch, nhưng gương mặt trái xoan lại cá»±c kỳ xinh đẹp, da thịt nõn nà , mịn mà ng trắng hồng, dáng nằm ngang buông thả trên mặt đất như má»™t má»™t đưá»ng cong lung linh, phảng phất tá»±a má»™t diá»…m phụ Ä‘ang yên giấc, trong lúc vô ý lá»™ ra dáng vẻ biếng nhác má»™t cách yêu kiá»u, vô cùng đáng yêu, cá»±c kỳ dụ nhân.
“Ta choáng, vị thánh mẫu nà y cÅ©ng không biết niên ká»· được bao nhiêu rồi. Sao mà dáng vẻ vẫn như má»™t tiểu cô nương váºy. Ngay cả chết mà cÅ©ng đẹp đến thế kia!†Tim Lâm Vãn Vinh Ä‘áºp thình thịch và i cái, vá»™i và ng thu ánh mắt từ trên ngưá»i nà ng ta vá».
- Công tá» không được nói báºy. Ai nói Lục sư huynh là con trai cá»§a sư phụ ta?
Tần Tiên Nhi dẩu môi lên nói.
- Hắn không phải là con trai của sư phụ nà ng ư?
Lâm Vãn Vinh lấy là m kỳ quái:
- Lục Khảm Ly là Thánh Vương của Bạch Liên Giáo, Lục Trung Bình là con trai y. Sư phụ của nà ng là Thánh Mẫu của Bạch Liên Giáo. Chẳng lẽ không phải là mẹ của Lục Trung Bình? Thánh Vương và Thánh Mẫu phải là một đôi mới phải chứ?
Mặt ngá»c cá»§a Tần Tiên Nhi thoáng hồng:
- Cái gì mà má»™t đôi, ở đâu ra cái chuyện khó nghe như chà ng nói? Sư phụ cá»§a thiếp tuy được xưng là Thánh Mẫu Bạch Liên, nhưng chưa từng lấy chồng, tá»± dưng sao lại có con trai? Ngưá»i vì sá»± phát triển Bạch Liên giáo, có ý mượn lá»±c lượng cá»§a Lục Khảm Ly, má»›i giả bá»™ xưng phu thê vá»›i Thánh Vương, tuy nhiên chưa từng ở chung má»™t chá»—. Lục sư huynh là con trai cá»§a thê thiếp Thánh Vương. Sư phụ cá»§a ta vì muốn cá»§ng cố quan hệ vá»›i Thánh Vương má»›i thu Lục sư huynh là m đồ đệ.
Tần Tiên Nhi nói má»™t hÆ¡i, Lâm Vãn Vinh má»›i hiểu rõ hóa ra bên trong còn có ná»™i tình như thế. Nếu nói váºy, sư phụ cá»§a Tiên Nhi má»›i là đầu não cá»§a Bạch Liên Giáo: “Thiên linh linh, địa linh linh, may là mấy khẩu pháo đó cá»§a lão tá» bắn quá chuẩn, má»›i khiến tên đại đầu đảng cá»§a Bạch Liên Giáo xong Ä‘á»i.â€
Trong lúc hai ngưá»i nói chuyện, đại quân hữu lá»™ cá»§a Lâm Vãn Vinh đã chém giết và o táºn trong thà nh, hoà n toà n chiếm lÄ©nh được Tế Ninh. Tướng sÄ© Ä‘i qua thấy đại tướng quân ôm má»™t cô gái mỹ lệ Ä‘á»u lấy là m kinh ngạc nhìn ngắm bá»n há». Tần Tiên Nhi xấu hổ, sắc mặt đỠbừng, khẽ nói:
- Công tá», mau buông thiếp ra.
- Buông nà ng ra để là m gì, Tiên Nhi là bảo bối bối của ta, ta muốn ôm lúc nà o thì ôm lúc đó chứ.
Lâm Vãn Vinh mặt dà y nói, lại cà ng siết chặt thân thể nà ng ta và o lòng.
- Lâm huynh đệ, ta theo đại quân và o thà nh trước đây.
Cao Tù từ xa nháy mắt ra hiệu, lá»›n tiếng nhắn má»™t câu. Cao Tù và Lý Thánh dẫn quân Thần CÆ¡ doanh Ä‘ang chuẩn bị tiến và o thà nh. Äây cÅ©ng là đội nhân mã cuối cùng cá»§a quân hữu lá»™, còn ba mặt kia vẫn chém giết kịch liệt. Bất quá, thà nh Tế Ninh đã bị phá, giải quyết đám dư nghiệt còn lại cá»§a Bạch Liên Giáo cÅ©ng chỉ còn là vấn đỠthá»i gian.
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- Cao đại ca, các ngưá»i mau tiến và o Ä‘i. Ở đây chỉ cần má»™t mình ta cÅ©ng giải quyết được rồi.
Cao Tù và Lý Thánh cưá»i hô hố mấy tiếng rồi dẫn ngưá»i ngá»±a và o thà nh.
Tần Tiên Nhi nhìn đội ngÅ© quan quân tiến và o thà nh, thở dà i thưá»n thượt:
- Thiếp đã sống bao năm ở Tế Ninh nà y. Không ngá», hôm nà y thà nh lại bị phá, ngay cả sư phụ ở bên cạnh cÅ©ng …
Nà ng nói đến đó, lại bắt đầu khóc rấm rứt. Lâm Vãn Vinh có thể hiểu tâm tình của nà ng ta: Nà ng từ nhỠđã là một cô nhi, lớn lên cùng sư phụ. Hôm nay thà nh bị phá, nhà không còn, sư phụ cũng đã mất. Có thể tưởng tượng ra sự buồn bã thê lương trong lòng nà ng.
- Tiên Nhi, nà ng cÅ©ng phải biết. Mấy ngà y hôm nay, ngà y nà o ta cÅ©ng lo lắng cho nà ng. Ta không muốn gặp nà ng trên chiến trưá»ng, vì thế má»›i dẫn binh Ä‘i rá» rà . Hôm nay đến Tế Ninh thà nh lại vây không đánh, chÃnh là lo lắng cho nà ng. Há»a pháo cá»§a quan quân rất mãnh liệt, cá»±c kỳ nguy hiểm, sợ là là m bị thương nà ng thì ta hối háºn cả Ä‘á»i.
Lâm Vãn Vinh ngá»t ngà o dá»— dà nh.
- Thiếp biết công tỠđối với thiếp rất tốt…
Tần Tiên Nhi ôm hắn khóc rấm rứt:
- Hôm nay cá»a Tây bị vây, nhưng không thấy công thà nh. Sư phụ nói đó là âm mưu cá»§a chà ng. Nói ngưá»i lÄ©nh quân nà y giảo trá vô sỉ, là cố ý muốn phá rối lòng quân chúng ta. Chỉ có thiếp má»›i biết, đó là công tá» yêu thương Tiên Nhi, không muốn thiếp bị thương.
“Toát mồ hôi a! Sư phụ cá»§a Tiên Nhi tệ quá Ä‘i. Bà ta sao có thể lại lấy dạ cá»§a tiểu nhân mà đo lòng quân tá» như váºy. Nếu ngưá»i nà o cÅ©ng nhìn ta ra tốt là nh giống Tiên Nhi, thế thì hay biết bao nhiêu!â€
- Rồi sau thì sao? Sau đó vì sao các ngưá»i lại xông ra?
Lâm Vãn Vinh há»i lại.
Tần Tiên Nhi nói:
- Sau khi bị vây cả bốn mặt, sư phụ kiên trì muốn thá»§ thà nh. Thánh Vương lại muốn phá vây. Bá»n há» bất đồng cá»±c lá»›n, nhưng binh mã cá»§a Bạch Liên Giáo Ä‘á»u trung thà nh vá»›i Thánh Vương, sư phụ muốn khống chế cÅ©ng không còn biện pháp…
Nói đến đó, Lâm Vãn Vinh đột nhiên chen và o:
- Äúng rồi, Bạch Liên Giáo các ngưá»i ở đâu ra bao nhiêu binh mã được huấn luyện chÃnh quy như thế?
Tần Tiên Nhi thở dà i đáp:
- Bạch Liên Giáo bá»n ta tÃch trữ mấy chục năm. Từ trước đến nay luôn có ngưá»i giúp bá»n ta luyện binh. Lần nà y, nếu không phải là quan quân vòng qua Giang Tô, từ phÃa An Huy và SÆ¡n Äông giáp công. Äá»™t nhiên táºp kÃch bao vây bá»n ta, Bạch Liên đâu có dá»… dà ng bị phá như váºy?
- Có ngưá»i giúp Bạch Liên Giáo luyện binh ư?
Lâm Vãn Vinh vừa nghe đã hiểu ra ngay: “Ta choáng, khó trách chiến lá»±c cá»§a Bạch Liên Giáo không tầm thưá»ng. Khiến lão tá» suýt chút nữa mất mạng. Còn như ngưá»i giúp là ai, ngay cả Lâm Vãn Vinh cÅ©ng có thể Ä‘oán ra mấy phần. Hai lão hồ ly Từ Vị và Lạc Mẫn chắc chắn đã biết rõ không ai bằng.â€
- Váºy thì, sau đó Bạch Liên Thánh Vương gì đó đã chá»n đưá»ng phá vây chạy ra?
Lâm Vãn Vinh há»i tiếp.
Tần Tiên Nhi gáºt gáºt đầu:
- Sư phụ khổ sở khuyến cáo mà không thà nh. Thánh Vương muốn là m theo ý mình, sư phụ cÅ©ng chỉ còn cách đáp ứng. Nhưng chá»n đưá»ng phá vây lại xảy ra mâu thuẫn. Sư phụ kiến nghị từ ba phÃa kia, chá»n má»™t phương đột phá. Ngưá»i nói, các phương hướng kia tấn công tuy mạnh, nhưng cÅ©ng chỉ ra quan quân các hướng đó không có bảo lưu lá»±c lượng, có thể thá» phá vây được. Chỉ là tướng lÄ©nh cá»a Tây, túc trà đa mưu, vây mà không đánh, hiểu rõ tâm lý chiến, lại dùng khá»e đánh mệt. Vì thế phá vây cá»a Tây là vô cùng không nên.
Lâm Vãn Vinh gáºt gáºt đầu: “Vị sư phụ cá»§a Tiên Nhi thá»±c là cá»±c kỳ hiểu rõ ý đồ cá»§a ta, cÅ©ng có thể coi là má»™t nữ Gia Cát. Chỉ đáng tiếc, gương mặt như hoa kia lại bị mấy khẩu pháo cá»§a lão tá» oanh tạc. Bổn tướng quân thá»§ Ä‘oạn cay độc há»§y hương diệt hoa e là sắp dương danh thiên hạ rồi.â€
- Váºy vị đại vương Bạch Liên lại nghÄ© thế nà o?
Lâm Vãn Vinh há»i.
Tần Tiên Nhi nghe thấy hắn đổi Thánh Vương thà nh đại vương, cá»±c kỳ quái dị, muốn cưá»i nhưng lại thấy không phải lúc, nói:
- Cách nghÄ© cá»§a Thánh Vương lại hoà n toà n tương phản. Ngà i nói chà ng vây mà không đánh là khiếp đảm, cÅ©ng có khả năng là có sá»± ngăn cách vá»›i các lá»™ quân khác, cố ý muốn để bá»n há» thương vong nhiá»u hÆ¡n. Vì thế má»›i chá»n đột phá từ cá»a Tây, ngược lại đánh chà ng không kịp trở tay, có thể Ä‘oạt được kỳ công.
“NghÄ© hay tháºt, có sáng ý a!†Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả: “Tên Thánh Vương nà y chắc chắn là có được máºt báo gì đó, biết ta và thống soái đông thà nh cá»§a quân trung lá»™ có hiá»m khÃch, vì thế má»›i Ä‘oán như váºy. KhÆ¡i khÆ¡i lại tiện cho ta, đã bắn chết được thá»§ lÄ©nh cá»§a bá»n giặc, lại phá được Tế Ninh.â€
- Váºy sư phụ cá»§a nà ng biết cá»a Tây là không thể, lại thấy Thánh Vương cá»§a các ngưá»i bị ta bắt, vì sao lại vẫn từ cá»§a Tây xông ra như váºy?
Lâm Vãn Vinh trong lòng bắt đầu nghi hoặc, âm thầm cảm thấy chuyện nà y không đơn giản, dưá»ng như đã sÆ¡ xuất Ä‘iá»u gì.
- Thiếp cũng không biết.
Tần Tiên Nhi buồn bã trả lá»i:
- Thiếp nói vá»›i sư phụ, công tá» ngưá»i tuyệt đối sẽ không là m hại sư phụ cá»§a thiếp, má»›i vừa nói xong đã thấy sư phụ xông ra. Ta cÅ©ng không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ còn biết Ä‘i theo. Ai ngá» vừa má»›i ra khá»i cá»a đã thấy sư phụ, ngưá»i…
Tần Tiên Nhi nghẹn ngà o không cất nên lá»i ná»—i nữa.
Lâm Vãn Vinh vội và ng ôm vai nà ng, an ủi:
- Tiên Nhi, đừng khóc. Äây chỉ là chuyện ngoà i ý muốn. Ta sẽ láºp tức kiểm tra triệt để xem rốt cuá»™c là quân rùa Ä‘en nà o đã bắn phát pháo đó? Ta rõ rà ng là đã ra lệnh bá»n há» nhìn thấy nữ nhân thì không được bắn pháo rồi mà .
Tần Tiên Nhi bây giỠđã không còn chá»— ở, thấy hắn yêu thương mình như váºy, cảm kÃch đến nước mắt lưng tròng, nhà o và o lòng hắn nói:
- Công tỠđối với Tiên Nhi đại ân, đại đức. Tiên Nhi dẫu có thịt nát xương tan cũng sẽ báo đáp ơn nà y.
Lâm Vãn Vinh cợt nhả nâng cầm nà ng lên, mắt hÃp lại, đầy vẻ háo sắc:
- Tan xương nát thịt là m gì. Ngà y nà o cũng cùng ăn, cùng uống, cùng ngủ với ta là được rồi.
Tần Tiên Nhi vừa xấu hổ vừa hân hoan, vốn muốn nhà o và o lòng hắn là m nÅ©ng má»™t phen. Nhưng láºp tức nhá»› tá»›i di hà i cá»§a sư phụ vẫn còn ở bên cạnh, không dám vượt quá thân pháºn mà đùa vá»›i tình lang:
- Công tá», sư phụ ngưá»i …
Thấy thần sắc thê thảm của Tần Tiên Nhi, Lâm tướng quân vỗ ngực, chánh khà lẫm lẫm nói:
- Tiên Nhi, ngà y sau cá»§a chúng ta còn dà i. Hôm nay, trước tiên tạm thá»i không nên ôm ấp nữa váºy, chôn cất sư phụ cá»§a nà ng cho đà ng hoà ng đã.
Tần Tiên Nhi nước mắt rưng rưng gáºt đầu. Lâm Vãn Vinh bước lên trên ôm thân thể cá»§a vị nữ cao thá»§ xinh đẹp. Vừa má»›i chạm đến ngưá»i nà ng ta, liá»n cảm thấy da thịt mịn mà ng, nõn nà vẫn còn chút hÆ¡i ấm khiến ngưá»i ta vô cùng thoải mái, chỉ háºn không sá» thêm và i lượt nữa.
“Chết rồi mà còn dụ ngưá»i như thế, tháºt chẳng còn thiên lý gì nữa!†Hắn cưá»i hắc hắc, vừa chuẩn bị ôm bà ta lên. Äá»™t nhiên nhá»› đến tình huống xông ra má»™t cách kỳ quái cá»§a vị nữ cao thá»§ nà y, trong đầu chợt lóe lên:
- Há»ng bét, mắc lừa rồi …
Hắn phản ứng cá»±c nhanh, láºp tức lôi khẩu súng trong ngá»±c áo ra, liá»n cảm giác thân trước chợt lạnh ngắt. Má»™t ngá»n chá»§y thá»§ nhá»n hoắc đã dà sát và o trước ngá»±c.
Tà i sản của Thanh Xa
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Thanh Xa
28-10-2008, 08:27 PM
Thưởng Thiện - Phạt Ãc Tóc bạc Răng sâu
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Nhân Gian Giá»›i
Bà i gởi: 458
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,320
Thanked 118 Times in 96 Posts
Thưa các bạn, do sá»± cấm Ä‘oán cá»§a Tà ng Thư Viện và tôn trá»ng quyá»n xuất phát cá»§a TTV khi dịch bá»™ nà y, chúng tôi sẽ tạm không dịch ngang cho đến khi TTV không chia sẻ bá»™ nà y Ä‘i bất cứ đâu nữa. Do đó, kể từ Chương 184 trở Ä‘i, vá»›i mong muốn phục vụ bạn Ä‘á»c bá»™ truyện nà y. Chúng tôi sẽ ghi nguồn ở nÆ¡i chúng tôi lấy vá» mà sẽ không ghi nguồn ở TTV nữa.
Mong bạn Ä‘á»c thông cảm.
Chương 199: Vũ khà thần bà của Lâm tướng quân
nguồn: sưu tầm
- Sư phụ …
Tần Tiên Nhi kêu lên một tiếng kinh ngạc mừng rỡ.
- Ngưá»i chưa chết?
“Ta choáng, cô ta chưa chết, ta chết chắc rồi.†Tâm là Lâm Vãn Vinh vá»™i và ng xoay chuyển, chá»›p mắt, cưá»i nói:
- Tiên Nhi, đừng kêu linh tinh. Vị tiên tỠnà y trẻ đẹp như thế sao mà là sư phụ được, rõ rà ng là tỷ tỷ.
Má»™t giá»ng cưá»i nhu mì cá»§a con gái vang lên:
- Nha đầu ngốc, sư phụ còn chưa thấy con lấy chồng. Sao có thể chết dễ dà ng như thế được.
Cô nà ng nhấn nhấn thanh chá»§y thá»§ và o trước ngá»±c cá»§a Lâm Vãn Vinh, cưá»i nói:
- Äây chÃnh là vị Lâm tướng quân sao. Quả nhiên là anh hùng thiếu niên a! Khó trách Tiên Nhi nhà ta si mê ngươi như thế.
Cảm giác chá»§y thá»§ trước ngá»±c truyá»n tá»›i từng cÆ¡n á»›n lạnh, chỉ sợ là không để ý má»™t chút là đâm xuyên qua tim. Lâm Vãn Vinh trong lòng tá»± rá»§a thầm bản thân quá sÆ¡ ý: “Mẹ nó, vừa là tên giặc đầu sá», vừa là cao thá»§. Có đâu tiêu tùng dá»… dà ng thế? Sá»›m biết như váºy, sau khi bắn ngã vị nữ cao thá»§ nà y, rồi để bá»n Lý Thánh nhắm thân thể bà ta bắn thêm trăm phát, lại để chiến mã cá»§a kỵ binh đạp vạn lần. Cuối cùng cho bá»™ binh cùng đạp lên, cho thi thể cô ta nát bét thà nh mấy chục vạn mảnh.
Lúc nà y có uống thuốc hối háºn cÅ©ng không còn kịp. Lâm Vãn Vinh cầm khẩu súng trong tay đè đè và o huyệt thái dương cá»§a vị cao thá»§ xinh đẹp, cưá»i nói:
- Úy, vị tá»· tá»· nà y, ngưá»i tỉnh rồi à ?
Vị cao thá»§ xinh đẹp cưá»i khúc khÃch, bá»™ ngá»±c run run, là m thà nh má»™t là n sóng nhấp nhô tuyệt vá»i, như chứa sức nóng vô cùng từ trên thân ngưá»i nà ng phát ra. Chá»§y thá»§ trong bà n tay ngá»c cá»§a cô ta hÆ¡i nhấn và o:
- Vị tiểu đệ đệ nà y, ngươi dùng cái ám khà gì thế, sao mà cứng ngắc thế. Tỷ tỷ ta có chút chịu không nổi a!
- Tiểu đệ đệ?
Lâm Vãn Vinh kinh ngạc nói:
- Cái cách gá»i tháºt là gợi lên nhiá»u sá»± tưởng tượng. Tá»· tá»·, ám khà cá»§a ta có thể là m toà n thân nà ng tê liệt đó. CÅ©ng không biết là nà ng có bảo bối gì để thu cái ám khà nà y cá»§a ta không váºy?
Tần Tiên Nhi thấy Ä‘oản Ä‘ao trong tay sư phục chÃch và o trước ngưá»i công tá», hai ống ám khà thần bà trong tay công tá» ká» và o đầu sư phụ. Hai ngưá»i khống chế lẫn nhau, tạo nên má»™t thế chết.
- Công tá», sư phụ, các ngưá»i không được đánh…
Tần Tiên Nhi gấp rút la lên. Bao nhiêu niá»m vui khi thấy sư phụ chưa chết đã thà nh số không. Hai ngưá»i nà y chÃnh là cừu địch sinh tá». Tổn thất ngưá»i nà o cÅ©ng khiến nà ng thương tâm muốn chết.
- Nha đầu ngốc, tên tiểu tỠnà y mồm mép trơn tuột, chỗ nà o cũng lừa bịp con. Uổng cho một tấm si tình con dà nh cho hắn.
Vị cao thủ mỹ nữ nhìn Tần Tiên Nhi thở dà i nói.
- Úi, tá»· tá»·, ngưá»i không thể phỉ báng ta như thế a. Ta và Tiên Nhi hai ngưá»i yêu nhau, tình trao ý hợp. Tuy là ở vá»›i nhau nhiá»u ngà y vẫn không là m loạn. Ngay cả Liá»…u Hạ Huệ cÅ©ng chẳng so được vá»›i ta, là m gì có lừa dối hồi nà o. Mà thá»±c là tá»· tá»· nà ng cố ý giả bá»™ trúng đạn, dắt Tiên Nhi xông ra theo. Ngưá»i rõ rà ng biết ta sẽ không thương hại đến Tiên Nhi má»™t cá»ng lông, vì thế má»›i lợi dụng tấm si tình cá»§a ta. Muốn thừa cÆ¡ ta không phòng bị bắt ta, đúng hay không?
Lâm Vãn Vinh đại nghĩa lẫm lẫm nói.
- Lâm tướng quân tiểu đệ đệ, ngươi tháºt là hiểu ta.
Vị cao thá»§ mỹ nữ cưá»i khúc khÃch nói.
“Tiểu đệ đệ?†Lâm Vãn Vinh toát mồ hôi khắp ngưá»i. Vị sư phụ cá»§a Tiên Nhi rốt cuá»™c là bao nhiêu tuổi rồi. Sao mà dáng vẻ khuynh quốc nghiêng thà nh thế nà y. Còn may là lão tỠý chà vững và ng, nếu không chắc bị cô ta mê hoặc lâu rồi.
Tần Tiên Nhi thấy hai ngưá»i giằng co không buông, trong lòng sốt ruá»™t, bất ngá» quỳ xuống nói:
- Sư phụ, xin ngưá»i buông tha công tá» Ä‘i. Chà ng trá»ng tình trá»ng nghÄ©a, đối vá»›i Tiên Nhi có ân như núi. Tiên Nhi dù có bị chà ng lừa cÅ©ng cam tâm tình nguyện…
Vị cao thủ mỹ nữ thấy tâm tình của đệ tỠnhư thế, nhịn không được, thở dà i:
- Nha đầu ngốc, nam nhân trên thế gian nà y, Ä‘á»u là vô tình vô nghÄ©a. Con đối đãi vá»›i hắn như thế, ngà y sau hắn bá» rÆ¡i ngươi như rÆ¡m rác. Như thế chẳng phải là muốn lấy mạng cá»§a con sao? Mà nói lại, lúc nà y, giá» nà y, cho dù là ta có muốn buông tha y, y cÅ©ng đã vị tất bá» qua cho ta .
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc nói:
- Mỹ nữ tá»· tá»· ngưá»i có thể yên tâm. Ngưá»i như ta ngoại trừ quá thà nh tháºt ra, cÅ©ng không có khuyết Ä‘iểm gì khác. Chỉ cần nà ng có thể thu cây Ä‘ao trong tay lại, ta tá»± nhiên cÅ©ng sẽ thu hồi ám khà rồi.
- Như váºy thì quá tốt!
Vị mỹ nữ cưá»i yêu kiá»u:
- Váºy ta đếm đến ba, ta và ngươi cùng buông vÅ© khÃ. Ngươi thấy được không?
- Vừa hợp ý ta.
Lâm Vãn Vinh cưá»i thà nh khẩn.
- Một…
- Hai…
- Ba…
Chữ “ba†vừa dứt, Lâm Vãn Vinh liá»n hung hăng dà khẩu súng tá»›i trước. Lại cảm thấy trước ngá»±c cà ng lạnh lẽo hÆ¡n. Cuối đầu liếc qua, lại thấy cây chá»§y thá»§ đó rạch đứt áo khoác cá»§a mình, dà sát và o lá»›p da trước ngá»±c.
- Ha…ha…ha…ha… tá»· tá»·, ngưá»i quá…gian trá Ä‘i!
Lâm Vãn Vinh cưá»i dà i, khẩu súng trong tay nắm cà ng chặt hÆ¡n.
- CÅ©ng váºy, cÅ©ng váºy thôi mà . Lâm tướng quân tiểu đệ đệ. Ngươi vô sỉ có tÃnh cách, ta thá»±c cà ng lúc cà ng thÃch ngươi rồi.
Vị cao thá»§ mỹ nữ cưá»i quyến rÅ©, thân thể uốn nhẹ. Thân hình đầy đặn như bốc lá»a phừng phừng, trên mặt nà ng ta thoáng có nét xấu hổ đỠhồng. Äôi mắt toát ra vô số ánh nhìn mê hoặc, tá»±a như dáng vẻ thiếu phụ phong tình sắc sảo mặn mà .
Nhịp tim Lâm Vãn Vinh Ä‘áºp gấp từng cÆ¡n. Hắn đã tá»± biết từ sá»›m, vị nữ nhân nà y tuyệt đối không phải là thÃch hắn, đó là mị thuáºt. Ngà y đó, ở Diệu Ngá»c phưá»ng, Tiên Nhi cÅ©ng đã từng thi triển qua. Chỉ là hôm nà y lại đổi thà nh cô ta, má»™t diá»…m phụ thà nh thục, uy lá»±c tăng mấy lần: “Mẹ nó, khó trách cái tên Bạch Liên thánh vương gì đó ở trên ngưá»i cô ta mà không chiếm được chút tiện nghi nà o, lại cam tâm tình nguyện để cho cô ta sai bảo ngần ấy năm. Chỉ cần cô ta phóng Ä‘iện như thế, tên nam nhân đó sao không chết được.â€
- Ài, chúng ta cứ giằng co kiểu nà y cÅ©ng tháºt không phải. Chẳng thà chúng ta cầm cái gì ám khà đá»u giao cho Tiên Nhi cầm. Nà ng là thân nhân cá»§a cả hai chúng ta. Sư phụ tá»· tá»·, nà ng thấy thế nà o?
Lâm Vãn Vinh rộng lượng nói.
- Chỉ cần ngươi không giở trò, ta cũng không có ý kiến.
Vị mỹ nữ cao thá»§ cưá»i duyên, lần nà y không dùng mị thuáºt, Lâm tướng quân lại nhìn đến lá»a lòng phừng lên: “Mẹ nói, chưa thấy qua gái đẹp hay sao, cà ng sống cà ng giống hồi xưa.†Trong lòng hắn bá»±c dá»c khinh bỉ bản thân, nhìn lại cô ta, cảm thấy cÅ©ng bình thưá»ng nhiá»u.
Quan sát cẩn tháºn vị mỹ nữ nà y, tuy là nét cưá»i như hoa, nhưng gương mặt lại trắng bệch, thân thể còn run nhè nhẹ. Lâm Vãn Vinh bá»—ng nhiên tỉnh ngá»™: “Mấy phát pháo đó tuy chưa bắn chết vị mỹ nữ nà y, nhưng cÅ©ng đã trá»ng thương cô ta. Mẹ nó, ta nói sao cô ta lại khách khà vá»›i ta như thế, lại còn chÆ¡i trò chá»§y thá»§ vá»›i ta. Hóa ra là không còn sức lá»±c rồi. Có phát hiện như thế, trong lòng hắn cam đảm lên rất nhiá»u.
Tiên Nhi nghe thấy hai ngưá»i hắn đạt thà nh hiệp nghị, trong lòng tá»± nhiên vui vẻ, bước đến bên hai ngưá»i, cất giá»ng nói:
- Công tá», sư phụ, Tiên Nhi đắc tá»™i.
Bà n tay ngá»c cá»§a nà ng ta nhẹ đưa ra, má»™t tay cầm Ä‘ao, má»™t tay cầm súng, rồi thu hung khà cá»§a hai ngưá»i và o trong tay.
Vị cao thá»§ mỹ nữ đó tá»± hồ cÅ©ng mất Ä‘i chút sức lá»±c cuối cùng, nhÅ©n ngưá»i té ra sau. Tiên Nhi vá»™i và ng đỡ cô ta, hoảng sợ kêu lên:
- Sư phụ, ngưá»i sao rồi?
Vị cao thá»§ mỹ nữ cưá»i thảm:
- Vừa rồi cái há»a pháo đó uy lá»±c cá»±c lá»›n, chấn động đến ná»™i phá»§. Phải tịnh dưỡng và i ngà y má»›i khá»e lại được.
Quả nhiên là như thế, tháºt là cÆ¡ há»™i trá»i cho. Trong lòng Lâm Vãn Vinh cá»±c kỳ vui mừng, ngầm váºn sức lên tay, chợt nghe vị cao thá»§ mỹ nữ đó cưá»i nói:
- Lâm tướng quân, Lâm công tá». Ngươi có phải là đang muốn má»™t chưởng giết chết ta phải không?
- Äâu có đâu? Ta Ä‘ang nghÄ© đến chuyện Ä‘i đâu tìm má»™t tiệm thuốc để trị thương cho tá»· tá»· đây!
Lâm Vãn Vinh mặt đầy chÃnh khà nói.
Tiên Nhi đối với thói quen của vị công tỠnà y cũng hiểu đôi ba phần, nhìn hắn nước mắt tuôn rơi, nói:
- Công tá», Bạch Liên Giáo cá»§a thiếp đã phá xong rồi. Tâm huyết bao năm cá»§a sư phụ đã bị há»§y hoại trong phút giây. Ngưá»i đừng là m khó ngưá»i, bá» qua ngưá»i được không?
“Choáng, ta bây giá» bá»™ không bá» qua được sao? Có Tiên Nhi ở đây, ta muốn động thá»§, cÅ©ng phải tÃnh tá»›i tÃnh lui a!†Lâm Vãn Vinh gáºt gáºt đầu nói:
- Ngưá»i Hồ ở phương bắc xâm lấn, uy hiếp con dân Äại Hoa ta. Mục Ä‘Ãch cá»§a quan binh chÃnh là trừ ná»™i loạn Bạch Liên Giáo. Năm tá»›i là táºp trung binh chống lại ngưá»i Hồ. Chỉ cần sư phụ tá»· tá»· không gây há»a nữa, ta coi như chưa từng thấy qua tá»· tá»·.
Vị cao thá»§ mỹ nữ cưá»i thảm:
- Tâm huyết hai mươi năm há»§y trong chốc lát. Khiến cho sư tá»· trong môn phái cưá»i nhạo An BÃch Như ta. Ông trá»i sao mà ác như váºy, vì sao lại lần nữa đối đãi vá»›i ta như thế?
Hóa ra vị cao thá»§ mỹ nữ nà y tên là An BÃch Như. Cái tên nà y thá»±c là vô cùng thanh nhã, Lâm Vãn Vinh thầm nghÄ©. Lại thấy Tiên Nhi và An BÃch Như ôm nhau, bá»™ dạng vô cùng thê thảm.
“Thà nh Tế Ninh phá rồi, Bạch Liên Giáo cÅ©ng diệt rồi. Tráºn nà y cÅ©ng coi như là đánh xong, chỉ là Tiên Nhi phải là m sao đây.†Lâm Vãn Vinh thở dà i trong lòng: “Chẳng lẽ nà ng lại muốn theo sư phụ bá» Ä‘i.â€
Äang suy nghÄ©, đột nhiên nghe má»™t tiếng rÃt dà i phá không vút tá»›i.
- Äây là tiếng gì váºy?
Lâm Vãn Vinh ngạc nhiên há»i.
An BÃch Như cưá»i quyến rÅ© đáp:
- Sao? Lâm tướng quân chưa từng nghe qua sao? Vừa rồi ngươi còn đem cái đồ đó bắn ta đó.
- Há»a pháo?
Lâm Vãn Vinh nhảy dá»±ng lên nói. Trong lúc nói, đạn pháo đã nổ cách ba ngưá»i và i trượng. Biến nÆ¡i đó nổ tung thà nh má»™t cái hố cá»±c lá»›n. Sức nóng từ vụ nổ vả và o mặt.
“Mẹ nó, là ai Ä‘ang bắn pháo? Chẳng biết bổn tướng quân còn Ä‘ang ở đây sao?†Trong lòng hắn tức giáºn bất bình. Lại nghe Tần Tiên Nhi nói:
- Công tá», há»a pháo cá»§a đám quan quân nà y sao lại nhắm ngưá»i mà bắn thế?
- À, không có gì, đó là lựu đạn. Yên tâm, sẽ không có …
Còn chưa nói xong, lại nghe vù vù rÃt dà i. Mấy viên đạn pháo đặc ruá»™t rá»›t xung quanh ba ngưá»i. Bụi khói dấy lên bắn và o đầy đầu, mặt cá»§a Lâm Vãn Vinh. Cái nà y không phải là lá»±u đạn, là có ngưá»i cố ý nhắm ta mà bắn. Lâm Vãn Vinh thình lình tỉnh ra. Tiếng pháo vang lên rầm rầm, mang theo tiếng rÃt chói tai, chá»›p mắt vùi ba ngưá»i trong khói bụi.
Lâm Vãn Vinh đưa mắt nhìn ra xa, thấy quân trung lá»™ cá»§a Äông Thà nh. Hai mươi khẩu pháo cùng gầm lên, ánh hồng chói mắt. Pháo đạn cá»§a quân Äông Thà nh Ä‘ang hướng vá» ba ngưá»i mà bay tá»›i, chá»›p mắt liá»n đốt xung quanh thà nh má»™t biển lá»a.
- Bị đâm lén rồi!!!
- Äông Thà nh, ta rá»§a tổ tông tám Ä‘á»i nhà ngươi!!!
Lâm tướng quân hai mắt đỠau, nhảy lên lá»›n tiếng chá»i. Chỉ là trong tiếng pháo rầm rầm, còn có ai nghe được tiếng hắn nói.
- Công tá», chúng ta là m sao đây?
Tần Tiên Nhi gấp rút há»i. An BÃch Như Ä‘ang bị trá»ng thương trên ngưá»i, xung quanh lại toà n là lá»a pháo, Ä‘i má»™t bước lá»›p lá»›p nguy cÆ¡.
Lâm Vãn Vinh nghiến răng, ngắm cái hố của viên pháo đầu tiên gây ra, nhảy và o nói:
- Tiên Nhi, mau nhảy xuống.
Tần Tiên Nhi đối vá»›i hắn vô cùng tÃn nhiệm, nghe xong cÅ©ng không nghÄ© gì, ôm An BÃch Như nhảy liá»n xuống. Äến lúc nà y còn không buông được sư phụ cá»§a nà ng. “Nha đầu nà y quả nhiên tình sâu nghÄ©a nặng!†Lâm Vãn Vinh thở dà i.
Cái hố lá»›n mà viên pháo đó gây ra, chứa ba ngưá»i cá»±c kỳ cháºt chá»™i. An BÃch Như ngá» ngoạy ngồi xuống. Ba ngưá»i ngồi sát và o nhau, Lâm Vãn Vinh ngồi ngay giữa.
Há»a pháo cà ng lúc cà ng mạnh. Má»™t trăm trượng xung quanh đã hố lá»— chá»—. Sức nóng táp và o khiến gương mặt ba ngưá»i đỠbừng. Äạn pháo nổ xung quanh, khói bụi cuồn cuá»™n. Nhưng cái hố đạn mà ba ngưá»i núp lại chẳng có viên đạn nà o bắn trúng.
- Công tá», chúng ta sẽ không chết như thế nà y chứ?
Tần Tiên Nhi dựa và o lòng hắn, thỠthẻ nói, gương mặt đỠbừng nóng hừng hực.
Lâm Vãn Vinh lén lén đưa tay tiến và o trong nội y của nà ng ta. Bà n tay to của hắn vuốt vuốt trước ngực mấy cái rồi nói:
- Không đâu, chúng ta không chết được.
“Sư phụ còn Ä‘ang ở bên, chà ng không ngá» lại lá»›n máºt như váºy.†Tần Tiên Nhi sợ đến nhảy dá»±ng lên. Chỉ vì ba ngưá»i áp và o nhau quá sát, nà ng không thể động Ä‘áºy được, chỉ còn biết đỠmặt tÃa tai để cho hắn là m loạn. An BÃch Như quay lưng vá»›i hai ngưá»i, thân thể xinh đẹp dán chặt và o ngưá»i Lâm Vãn Vinh. Bá» mông căng tròn ngồi nhẹ lên, vừa khéo ngồi lên vùng giữa hai chân Lâm Vãn Vinh khiến hắn muốn nghẹt thở: “Mẹ nó, lão tá» bị mỹ nữ bao bá»c mất rồi. Cái mùi vị nà y tháºt là mẹ nó kỳ diệu.â€
- Lâm tướng quân, con ngưá»i ngươi tháºt là vô cùng âm hiểm.
An BÃch Như cưá»i khúc khÃch, trong tiếng lại lẫn chút tức giáºn.
- Âm hiểm?
Lâm Vãn Vinh Ä‘ang vuốt ve trên bá» ngá»±c cá»§a Tiên Nhi, nghe thấy chợp sững ngưá»i:
- Sư phụ tá»· tá»·, trước mắt chúng ta Ä‘ang cùng há»™i cùng thuyá»n. Ta lại chẳng là m gì ngưá»i, sao lại bảo là âm hiểm.
- Ngươi không âm hiểm?
Vị cao thủ mỹ nữ hừ một tiếng, nói:
- Chúng ta đã nói Ä‘em binh khà giao và o tay Tiên Nhi. Ngươi lại giấu trong ngưá»i má»™t món binh khÃ. Äó không gá»i là âm hiểm sao?
- Binh kh� Không có a?
Lâm Vãn Vinh sá»ng sốt nói không nên lá»i. Súng thì còn trên tay cá»§a Tiên Nhi, phong châm thì trước ngá»±c, đâu ra còn binh khÃ.
- Cái váºt cứng cứng cá»§a ngươi, chống và o ta là cái gì?
Giá»ng An BÃch Như vẫn kiá»u mị như cÅ©, nhưng pha lẫn sá»± tức giáºn khó giấu. Thân thể đẩy vá» phÃa sau, vừa đụng ngay món binh khà đó.
- Công tá», là cái gì …
Tần Tiên Nhi thở hổn hển, liá»u mạng cắn môi, tránh bị sư phụ phát hiện có kẻ xấu Ä‘ang là m ác.
- À, chỉ là má»™t món binh khà trá»i sinh. Gặp chuyện thì không kiểm soát được, sẽ tá»± nhiên phát triển hình thà nh.
Lâm Vãn Vinh mặt dà y cũng phải đỠlên nói.
Trong lòng Tần Tiên Nhi kỳ quái, muốn sỠthỠmón binh khà đó. Lâm Vãn Vinh sợ đến nhảy dựng lên, vội và ng vuốt ve lên trên ngực của Tiên Nhi, nói:
- Tiên Nhi, nà ng có nghe qua lý thuyết vỠlỗ đạn chưa?
Tiên Nhi hô lên má»™t tiếng yêu kiá»u, toà n thân má»m nhÅ©n ngã và o trong lòng hắn, chiếc miệng nhá» nhắn hé mở. Vị mỹ nữ cao thá»§ vá»™i và ng há»i:
- Tiên Nhi, con sao rồi?
Tần Tiên Nhi xấu hổ vô cùng, không dám nhìn sư phụ, hấp tấp há»i:
- Cái gì mà lý thuyết lỗ đạn? Tiên Nhi chưa từng nghe qua.
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- Cái lý thuyết lá»— đạn nà y, nói ra cÅ©ng đơn giản. ChÃnh là bắn pháo mà nói, có ngưá»i đã là m qua thống kê. Hai viên đạn pháo, xác suất rÆ¡i và o cùng má»™t chá»—, sẽ không thể vượt quá má»™t phần vạn. Nói như thế, chúng ta trốn ở trong đây, là an toà n.
An BÃch Như cưá»i nói:
- Lâm tướng quân. Lá»i nà y cá»§a ngươi nói dưá»ng như cÅ©ng có lý. Xem ra, chúng ta sẽ không táng thân dưới há»a pháo rồi.
- Äó là tá»± nhiên …
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói. Còn chưa dứt lá»i, liá»n nghe má»™t tiếng rÃt chói tai vang lên, má»™t viên đạn đặc ruá»™t nhắm ba ngưá»i bay tá»›i.
- Há»ng bét, chạy…
Lâm Vãn Vinh sợ đến hồn phi phách tán. ‘Huây’ má»™t tiếng ôm hai ngưá»i, dùng hết sức lá»±c từ trong hố nhảy lên, phóng vá» phÃa trước. Tá»± ý thức lấy thân thể che hai ngưá»i con gái.
‘Äùng’ má»™t tiếng lá»›n. Cái hố chá»— ba ngưá»i vừa trú bị nổ tung lên. Sau lưng Lâm Vãn Vinh như bị má»™t chùy nặng đánh trúng.
- Công tá»â€¦
Tiên Nhi kinh hoà ng hét lên, vá»™i vã ôm hắn và o trong lòng, nước mắt rÆ¡i lả tả. An BÃch Như cắn răng, nhưng lại không nói gì.
“Má»™t phần vạn đó, váºy mà cÅ©ng để lão tá» ta gặp cho đượcâ€. Lâm tướng quân rên lên má»™t tiếng, trước mắt Ä‘en kịch rồi cÅ©ng không còn biết cái gì nữa.
Tà i sản của hoangcongthanh
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a hoangcongthanh
29-10-2008, 02:15 PM
Nhất Vợ Nhì Ông Ngoại Viện Trưởng Viện Tâm Thần Tộc trưởng Thú nhân tộc
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 466
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 21 giá»
Thanks: 3,592
Thanked 196 Times in 126 Posts
Chương 200: bái đưá»ng
Phần I
Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch, biên táºp: Melly
Nguồn: Sưu tầm trên Internet.
- Lâm tướng quân, Lâm tướng quân…
Mấy ngà n con khoái mã phóng nhanh lại, ra khá»i phÃa tây thà nh Tế Ninh, hướng thẳng tá»›i chá»— Lâm Vãn Vinh lưu lại lúc trước. Vá»t lên trên cùng là đám ngưá»i Cao Tù, Hồ Bất Quy. Äại quân tiến và o thà nh, má»i ngưá»i Ä‘á»u tưởng rằng chiến sá»± đã kết thúc, ai ngá» rằng sau lưng đột phiên bắn pháo, chÆ¡i lén Lâm tướng quân. Thấy thân ảnh Lâm tướng quân biến mất trong khói súng trùng trùng, bá»n Cao Tù và Hồ Bất Quy hai mắt đỠrá»±c, thúc ngá»±a lao tá»›i như phát Ä‘iên.
Sau khi pháo bắn, trong cát bụi khắp nÆ¡i sặc mùi khói súng, lá»a đạn bừng bừng thiêu đốt, quân sÄ© hai bên chết tráºn lúc trước, lại trải qua há»a pháo bắn phá, di hà i tán loạn khắp nÆ¡i. Chúng nhân quan sát cả bốn phÃa cÅ©ng đâu còn có thể tìm thấy bóng hình Lâm tướng quân đâu.
- Lâm huynh đệ, Lâm huynh đệ…
Cao Tù lá»›n tiếng hô hoán, âm thanh vừa bi sảng lại vừa thê lương, hắn trong lòng ảo não vô cùng: “Nếu chẳng phải mình nhất thá»i sÆ¡ ý, Lâm huynh đệ là m sao gặp kiếp nạn nà y.â€
- Lâm tướng quân...
Mấy ngà n binh sinh cùng nhau hô to, nhảy xuống ngá»±a, cẩn tháºn tìm kiếm khắp nÆ¡i trên tráºn địa khói lá»a, hy vá»ng có thể phát hiện tung tÃch cá»§a Lâm tướng quân.
- Nhìn nà y, đây là là mũ trụ của Lâm tướng quân...
- Äây là bá»™i Ä‘ao cá»§a Lâm tướng quân...
Má»™t tiếng kinh hô truyá»n đến, Äá»— Tu Nguyên đưa tay cầm lấy mÅ© trụ và chiến Ä‘ao, tỉ mỉ đánh giá má»™t phen, mặt mang vẻ Ä‘au thương, đưa cho Cao Tù nói:
- Cao đại ca, ngưá»i xem xem, những thứ nà y là váºt phẩm cá»§a tướng quân phải không?
- Lâm huynh đệ a…!
Cao Tù nháºn lấy hai thứ, ‘xụp’ má»™t tiếng quỳ trên mặt đất, kêu lá»›n:
- Là lão Cao ta có lỗi với đệ a!
Äá»— Tu Nguyên vừa nhìn thấy thần thái cá»§a hắn, liá»n biết đó tháºt sá»± là đồ cá»§a Lâm tướng quân, hắn nghiến răng run rẩy nói:
- Äá»u tại ta, tại sao ta lại tá»± tiện tiến quân và o thà nh, chỉ để lại mình tướng quân bên ngoà i. Äông Thà nh, cái trên Vương bát đản nhà ngươi...!
- Lên ngựa!!!
Hồ Bất Quy gầm lên má»™t tiếng, dáºm chân lên ngá»±a, vừa ngồi lên yên, mấy ngà n tinh kị xoay ngưá»i lên theo. Khôi giáp Ä‘áºp và o yên ngá»±a, phát ra má»™t trà ng âm thanh leng keng.
Hồ Bất Quy vung đại Ä‘ao, nhiệt lệ trà n đầy khóe mắt, giáºn dữ gầm lên:
- Giết Äông Thà nh, báo thù cho Lâm Tướng Quân!
- Giết Äông Thà nh, báo thù cho Lâm tướng quân…!
Mấy nghìn tinh binh giÆ¡ cao chiến Ä‘ao, nhiệt huyết sôi trà o, ngà n ngá»±a hà vang, vang vá»ng tiếng bi thương, sát thanh kinh thiên động địa.
Hồ Bất Quy ghì cương, con ngá»±a hà lên má»™t tiếng, liá»n nhảy dá»±ng lên, đạp liá»n mấy cái. Hồ Bất Quá»· mắt đỠbừng căm giáºn :
- Äá»— Tu Nguyên, nếu ngươi vẫn còn là đấng nam nhi, ngươi hãy Ä‘i theo ta.
Äá»— Tu Nguyên hai má cÅ©ng đỠbừng, hắc má»™t tiếng, xoay ngươi lên ngá»±a:
- Äại Hồ tá», Ä‘i…!
Lý Thánh hét lên một tiếng:
- Hai vị đại ca, còn ta nữa…
- Giết chết Äông Thà nh, vì Lâm tướng quân báo thù!
Ba vị thiên há»™ cùng Cao Tù lá»a giáºn bốc lên tá»›i đỉnh đầu. Mang theo hÆ¡n vạn nhân mã đại quân hữu lá»™ , vứt bá» thà nh Tế Ninh trống không, hướng thẳng doanh trướng trung lá»™ quân cá»§a Äông Thà nh chuẩn bị chém giết.
Hữu lá»™ quân nà y bởi vì được Lâm tướng quân anh minh chỉ huy, tráºn đánh hôm nay bắt được thánh vương cá»§a Bạch Liên giáo cá»±c kỳ dá»… dà ng, lại không phà sức chút sức lá»±c nà o chiếm được thà nh Tế Ninh, hÆ¡n nữa trước đó còn có thể chém chết Bạch Liên giáo đệ nhất dÅ©ng sÄ©, tháºt sá»± có thể nói chiến công hiển hách, kinh động ba quân.
Lâm tướng quân liệu việc trong trướng, cưá»i đùa mà diệt cưá»ng địch tan thà nh mây khói, hắn sá»›m đã là chiến thần và cÅ©ng là thần tượng trong lòng các tướng sÄ©. Hôm nay khi phá thà nh, đại quân vốn đã toà n bá»™ và o thà nh, Ä‘ang lúc đợi tướng quân kiểm duyệt. Váºy mà ngoà i thà nh đột nhiên vạn pháo cùng nổ, vô số tướng sÄ© chÃnh mắt nhìn thấy thân hình Lâm tướng quân bao phá»§ trong biển lá»a, chiến thần dÅ©ng mãnh vô địch lại chết trong âm mưu oán toán cá»§a ngưá»i ta, Ä‘iá»u nà y là m sao khiến há» không bi phẫn.
Mấy vị thiên bá»™ dẫn đầu, mấy vạn binh mã trà n đầy ná»™ há»a, hướng thẳng doanh trướng Äông Thanh vá»t tá»›i. Thanh thế ấy, quy mô ấy, khiến ngưá»i ta tim Ä‘áºp chân run.
Quan quân trung lá»™ thấy mấy vạn binh mã hữu lá»™ tiến tá»›i, vá»™i và ng xoay đầu pháo, hướng vá» mấy vạn binh mã hữu lá»™ quân, nghiêm tráºn chỠđợi. Äông Thà nh đứng trên đà i cao quát lá»›n:
- Các ngươi là m cái gì? Muốn tạo phản sao?
- Äông Thà nh, ngươi là đồ chó cái được nuôi, dám bắn pháo sau lưng, mưu hại Lâm tướng quân, hôm nay lão tá» phải lấy cái mạng chó cá»§a ngươi, báo thù cho Lâm tướng quân.
Hồ Bất Quy cả mặt đỠphừng, mắt như tét ra, gầm lớn:
- Các huynh đệ, xông lên...
Äịa vị cá»§a Lâm tướng quân trong hữu lá»™ quân chÃnh là thần, chúng tướng sÄ© nghÄ© váºy Ä‘á»u hô hoán, hà nh động căm phẫn chÃnh đáng, cùng nhau quát to má»™t tiếng:
- Xông lên…
Mấy vạn tướng sÄ© như thá»§y triá»u, kết tráºn hướng tá»›i đại trướng cá»§a trung lá»™ quân lao tá»›i.
- Tạo phản, muốn tạo phản sao? Äông Thà nh tim Ä‘áºp chân run, không há» nghÄ© tá»›i má»™t tên Lâm Tam lại có sức hiệu triệu như thế, hắn vá»™i và ng hét:
- Thần cơ doanh, bắn pháo!
Chứng kiến hai lá»™ đại quân muốn giao tranh má»™t trưá»ng đại chiến, thì má»™t đạo binh mã vừa tiến tá»›i, đột hiên má»™t tiếng hét lá»›n truyá»n đến:
- Tất cả dừng tay cho ta!
Äám ngưá»i Cao Tù quay đầu nhìn lại, xa xa mấy trăm nhân mã tiến tá»›i, ngá»±a phi như bay. Vá»t lên phÃa trên cùng, vẻ mặt đầy giáºn dữ, chÃnh là Äại Nguyên Soái Từ Vị cá»§a lần chinh phạt Bạch Liên giáo lần nà y.
Từ Vị được tin thà nh Tế Ninh bị phá, trong lòng vạn phần vui mừng, vá»™i và ng từ háºu phương tức tốc chạy tá»›i, váºy mà thấy tình hình hữu lá»™ quân và trung lá»™ quân đụng độ ná»™i chiến, nhất thá»i không biết xảy ra chuyện gì, dưới cÆ¡n thịnh ná»™, râu tóc như dá»±ng lên, vô cùng uy nghiêm, thế ngá»±a phi nhanh, đảo mắt đã đến trước tráºn hai quân.
- Từ đại nhân!
Cao Tù vá»™i và ng xuống ngá»±a, phóng tá»›i trước ngưá»i Từ Vị, quỳ xuống khóc ròng:
- Thuộc hạ đáng chết, thuộc hạ đáng chết!
- Cao Tù, ngươi thế nà y là sao, đứng lên nói chuyện …
Từ vị vá»™i nói. Cao Tù nà y là há»™ vệ bên ngưá»i Hoà ng Äế, tÃnh tÃnh cao ngạo cương liệt chừng nà o, chưa từng chảy nước mắt trước mặt ngưá»i khác, hôm nà y lại ảo não chán nản như thế, cÅ©ng không biết đã xảy ra chuyện gì.
-Thuá»™c hạ đáng chết. Thuá»™c hạ không thể bảo vệ tốt Lâm huynh đệ, để hắn bị gian nhân là m hại, xin Äại nhân bà o thù cho Lâm huynh đệ.
Cao Tù khóc rống lên. Hắn những ngà y qua cùng vá»›i Lâm Vãn Vinh đồng hà nh cùng ăn ở, trải qua sinh tá», tình cảm sâu sắc vô cùng, sá»›m đã coi hắn là thân huynh đệ cá»§a mình. Hôm nay lại do mình không cẩn tháºn, để cho Lâm huynh đệ mất mạng, bảo sao không hối háºn muốn chết.
- Lâm huynh đệ là m sao rồi?
Từ Vị cả kinh thiếu chút nữa ngã xuống ngá»±a, thá»§ hạ thị vệ vá»™i và ng đỡ lấy lão, cháºm rãi đưa lão xuống ngá»±a.
Từ Vị sắc mặt tái nhợt, thần tình nghiêm trá»ng vô cùng, lá»›n tiếng nói:
- Lâm tiểu huynh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Cao Tù, ngươi mau mau nói đi.
Ngón tay cá»§a Cao Tù vá»™i vã chỉ vá» hướng tá»›i Äông Thà nh, cả giáºn nói:
- Là tên chó má Äông Thà nh, thừa dịp đại quân cá»§a ta và o thà nh, khi Lâm Tướng Quân ở lại phÃa sau, lấy việc công trả thù riêng. Trá»ng pháo oanh kÃch, Lâm huynh đệ hắn…
- Lâm huynh đệ là m sao rồi?
Tá»± Vị tức giáºn há»i.
- Vạn pháo vang lên, chúng ta Ä‘á»u thấy Lâm Huynh đệ xương cốt không còn …
Cao Tù gà o khóc. Cao Tù là ngưá»i ngay thẳng hà o sảng, hôm nay trước mặt má»i ngưá»i khóc gà o như thế. Có thể thấy được tình cảm thâm háºu vá»›i Lâm tướng quân.
- Xin đại nhân là m chá»§ cho chúng ta, chém chết Äông Thà nh, báo thù cho Lâm tướng quân!
Äá»— Tu Nguyên, Hồ Bất Quy, Lý Thánh ba ngưá»i nước mắt lã chã, thân Ä‘eo giáp quỳ xuống nói.
- Xin đại nhân là m cho cho chúng ta, chém chết Äông Thà nh báo thù cho Lâm tướng quân.
Mấy vạn tướng sĩ hữu lộ quân cùng nhau quỳ phục trên đất, hướng tới đại soái kỳ cầu xin.
Từ Vị sắc mặt như thép lạnh, ‘keng’ má»™t tiếng ném lệnh bà i hà nh quân trên mặt đất, giáºn dữ nói:
- Äồng Thà nh, ngươi tháºt lá»›n gan!
Äông Thà nh vá»™i và ng quỳ trên mặt đất:
- Äại soái quyết không thể nghe lá»i bừa bãi cá»§a má»™t phÃa. Ta cùng Lâm tướng quân là thá»§ lÄ©nh hai lá»™ quân, có thể nà o lại Ä‘i hại Lâm tướng quân chứ?
Từ Vị trong mặt lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, lớn tiếng quát:
- Chẳng lẽ vạn pháo cùng oanh kÃch nà y không phải do ngươi là m?
Äông Thà nh Ä‘áºp đầu nói:
- Bẩm đại soái, vạn pháo nà y tháºt sá»± là do mạt tướng ra lệnh bắn ra, nhưng tuyệt dối không phải nhằm và o Lâm tướng quân.
- Ngươi nói cái gì?
Cao Tù, Hồ Bất Quy, Äá»— Tu Nguyên ‘xoạt’ má»™t tiếng muốn lao tá»›i, nhưng bị Từ Vị quát dừng lại. Từ Vị nói:
- Váºy ngươi nhằm và o ai?
- Mạt tướng thấy hữu lá»™ đại quân công nháºp Tế Ninh. Trong lòng rất vui mừng, Ä‘ang muốn giữ lấy trung môn, lại thấy cá»a phÃa Tây má»™t nữ tá» lao ra. ÄÆ°á»£c thám tá» bẩm báo, nữ tá» nà y không phải ai khác chÃnh là Thánh Mẫu cá»§a Bạch Liên giáo, nhưng lúc nà y lúc nà y hữu lá»™ quân đã và o thà nh,quân cá»§a ta cách Bạch Liên thánh mẫu rất xa, không kịp đến chém giết, không không muốn để tên cầm đầu đạo tặc nà y lá»t lưới, mạt tướng má»›i hạ lệnh vạn pháo cùng oanh kÃch. Khi mạt tướng phát pháo, không há» thấy Lâm tướng quân. Nếu nói có tá»™i là quá phóng đại, chứ thá»±c ra không há» có chút ác tâm gia hại.
Äông Thà nh biện há»™.
- Äồ chó má. Ngươi dám lừa gạt đại soái.
Cao Tù giá»ng giáºn dữ nói:
- Khi ở ngoà i thà nh, trừ Lâm tướng quân, không há» có ngưá»i khác. Bạch Liên thánh mẫu vừa lao ra, đã bị đạo pháo cá»§a Thần CÆ¡ doanh ta bắn chết, lại còn cần ngươi đến bắn pháo. Ngươi chÃnh là tên vương bát đản rắm tâm hại Lâm tướng quân, vì báo thù cho tiểu cá»u tá» cá»§a ngươi, tướng sÄ© ba quân ngưá»i nà o chẳng biết.
Äông Thà nh nói:
- Chỉ là lá»i nói bừa má»™t phÃa. Hai quân giao chiến, tình huống xoay chuyển vạn lối. Khi ta khai pháo, chỉ thấy đầu sá» Bạch Liên, không há» thấy Lâm tướng quân.
Từ Vị lạnh giá»ng hừ nói:
- Äông Thà nh, ngươi xuất lÄ©nh chÃnh là trung lá»™ đại quân, chẳng lẽ ngươi có thiên lý nhãn, từng giây từng phút chằm chằm và o hữu lá»™ đại quân? Ngươi nói bắn pháo và o Bạch Liên thánh mẫu, nhưng chúng tướng sÄ© Ä‘á»u thấy, Bạch Liên thánh mẫu kia trước khi ngươi bắn pháo đã bị Lâm tướng quân hạ gục, há cần ngươi tá»›i bắn pháo? Ngược lại pháo cá»§a ngươi bắn Lâm tướng quân, chÃnh là má»i ngưá»i dương mắt nhìn thấy, ngươi còn gì để nói nữa?
Äông Thà nh nói:
- Tất cả Ä‘á»u là lá»i nói cá»§a quân sÄ© hữu lá»™, lá»i nói má»™t bên, sao có thể dá»… dà ng tin được?
Từ Vị giá»ng giáºn dữ:
- To gan, sá»± tháºt bà y ra đó, ngươi còn dám giảo biện. Bay đâu, lá»™t khôi giáp cá»§a hắn, đợi bẩm rõ vá»›i hoà ng thưá»ng, rồi hãy định Ä‘oạt!
Thấy quân sÄ© áp giải Äông Thà nh Ä‘i, đám ngưá»i Hồ Bất Quy ôm quyá»n nói:
- Tạ đại soái.
Từ Vị há»i:
- Lâm huynh đệ bỠmạng ở đâu? Mau dẫn ta đi xem xét.
Tà i sản của SongTrang
Chữ ký của SongTrang
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a SongTrang
29-10-2008, 06:09 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: May 2008
Äến từ: Bangkok
Bà i gởi: 100
Thá»i gian online: 1 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 0
Thanked 120 Times in 45 Posts
Chương 200: Trói lại? Bái đưá»ng?
Phần II
Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch, biên táºp: Melly
Nguồn: Sưu tầm trên Internet.
Äám ngưá»i Cao Tù vá»™i và ng dẫn Từ Vị tá»›i cá»a tây ngoà i thà nh, Từ Văn Trưá»ng tỉ mÄ© tìm kiếm trái phải trước sau má»™t phen, nhìn kỹ hố đạn do đạn pháo bắn ra, há»i:
- Có từng phát hiện ra di thể của Lâm huynh đệ chưa?
Äá»— Tu Nguyên đáp:
- Bẩm đại soái, lúc đó pháo bắn mãnh liệt, di hà i của Lâm tướng quân e rằng tan nát, tìm không được nữa rồi.
Từ Vị cưá»i lanh lảnh nói:
- Chớ hoảng, chớ hoảng, xung quanh vẫn chưa thấy thi hà i lưu lại của Lâm tướng quân, bất quả chỉ là một chiếc mũ giáp, một cái bội đao, còn lại không bằng cớ rõ rà ng. Theo ta thấy, Lâm tướng quân vẫn chưa bị giết.
- Từ đại nhân, ngưá»i nói tháºt sao?
Cao Tù nhảy dá»±ng lên, đám ngưá»i Hồ Bất Quy cÅ©ng hiện lên thần sắc không thể tin được.
Từ Vì mỉm cưá»i:
- Các ngươi đã ở cùng Lâm tướng quân má»™t thá»i gian chẳng lẽ còn không biết bản lÄ©nh cá»§a hắn? Vá»›i sá»± thông minh cÆ¡ trà cá»§a hắn, sao có thể dá»… dà ng gặp Ä‘iá»u bất trắc? Lúc nà y nhất định hắn có việc gì đó không tiện hiện thân, đợi mấy ngà y nữa ắt sẽ bình yên trở vá».
Chúng tướng Ä‘á»u vui mừng, Từ Vị chÃnh là thiên hạ đệ nhất há»c sÄ©, lão nói Lâm tướng quân vẫn còn sống, độ tin cáºy tá»± nhiên cá»±c cao. Nhất thá»i tin tức tốt là nh đã truyá»n khắp hữu lá»™ đại quân, là m má»—i tướng sÄ© Ä‘á»u mặt nở miệng cưá»i, mong Lâm tướng quân sá»›m ngà y trở lại.
- Bà nội nó…!
Hồ Bất Quy má»™t cước đã bay mấy khối đã lá»›n, cưá»i nói:
- Ta chỉ biết rằng, Lâm tướng quân anh minh thần vÅ©, hiệp nghÄ©a cái thế, nếu ngưá»i dá»… dà ng bị gian nhân hãm hại như thế thì không còn thiên lý nữa rồi.
Từ Vị cưá»i lá»›n:
- Hôm nà y thà nh Tế Ninh bị phá, Bạch Liên giáo đã tan tác, Lâm tướng quân suất lÄ©nh hữu lá»™ đại quân công lao to lá»›n. Chém chết Bạch Liên đệ nhất dÅ©ng sÄ©, bắt sống tên đầu sá» Lục Khảm Lý, bắn pháo hạ Bạch Liên thánh mẫu, công phá thà nh Tế Ninh đầu tiên, công lao nà y không để xiết, chư vị tướng sÄ© Ä‘á»u cùng Lâm tướng quân liá»u mạng má»›i đạt được. Bổn soái y theo lá»i hứa trước đây, láºp tức tưởng thưởng. Lý Thánh, Äá»— Tu Nguyên, Hồ Bất Quy tiến lên trước nghe phong thưởng!
- Mạt tướng có mặt!
- Các ngươi theo Lâm tướng quân tiá»…u phỉ có công. Hôm nay liá»n thăng ba ngươi là m chỉ huy sứ, thống lÄ©nh năm nghìn quân, trá»±c thuá»™c dưới doanh trướng cá»§a bổn soái. Binh sÄ© tướng lÄ©nh còn lại, Ä‘á»u được thăng lên má»™t báºc, kẻ có công riêng sẽ được thưởng sau. Bổn soái láºp tức tâu lên trên, báo tin thắng tráºn cho hoà ng thượng.
Từ Vị lớn tiếng tuyên bố.
Tưởng thưởng mức nà y nằm ngoà i dá»± liệu cá»§a mấy ngưá»i kia. Dù sao lần tiá»…u phỉ nà y, công lao cá»§a hữu lá»™ quân ai ai cÅ©ng Ä‘á»u thấy, phong thưởng mấy ngưá»i nà y, tướng sÄ© Ä‘á»u tuân phục. Ba vị thiên há»™ nhìn nhau má»™t cái, ngẫm lại mấy ngưá»i mình theo Lâm tướng quân chinh chiến, không tá»›i ná»a tháng ngắn ngá»§i liá»n từ bách há»™ thăng lên vạn há»™. Tuy nói bên trong cÅ©ng có chút công mình dÅ©ng mãnh giết địch, nhưng công lao lá»›n nhất Ä‘á»u do Lâm tướng quân mang đến cho.
Ba ngươi cùng nhau ôm quyá»n:
- Tạ Nguyên soái phong thưởng, mấy ngưá»i chúng ta hổ thẹn chẳng dám nháºn. Lâm tướng quân má»™t ngà y không vá», chúng ta không có lòng nà o lãnh thưởng.
Từ Vị than:
- Ba vị không cần lo lắng. Lâm tướng quân cát nhân thiên tướng, tá»± nhiên sẽ không xảy ra Ä‘iá»u gì không may. Nếu hắn ở đây tất nhiên cÅ©ng hy vá»ng thấy ba vị nháºn phong thưởng, vì Äại Hoa ta tái láºp tân công. Các ngươi chá»› phụ lòng khổ tâm cá»§a hắn má»›i đúng.
Äá»— Tu Nguyên cắn răng nói:
- Nếu như thế, xin nguyên soái cho chúng ta thá»i gian ba ngà y. Trong vòng ba ngà y nà y, huynh đệ chúng ta muốn tìm từng ngóc ngách cá»§a thà nh Tế Ninh, tìm kiếm Lâm tướng quân. Ba ngà y sau, bất luáºn có tìm được không, sẽ vá» lại trướng cá»§a đại soái.
Từ Vị gáºt gáºt đầu:
- Tốt, có tình có nghÄ©a đúng là má»™t đấng nam nhi, chÃnh nên như thế. Bổn soái cho phép! Ba ngà y sau đại quân khởi hà nh, ta đợi tin tốt cá»§a ba vị.
- Tạ đại soái!
Ba ngưá»i cùng nhau ôm quyá»n nói.
Lâm Văn Vinh sinh tỠchưa rõ, Cao Tù cũng không biết nên thế nà o mới tốt. Từ Vị kéo hắn qua một bên thì thầm:
- Tên Äông Thà nh nà y là kỵ doanh chỉ huy sứ, thuá»™c quyá»n cá»§a Äô đốc phá»§, ta cÅ©ng không thể dá»… dà ng trừng phạt hắn. Cần báo cho binh bá»™ và hoà ng thượng má»›i có thể xá» trÃ. Äông Thà nh cùng binh bá»™ thị lang quan hệ thân thiết, vụ án nà y nếu tá»›i binh bá»™, cÅ©ng không biết tá»›i năm nà o má»›i có thể kết thúc, cho nên Äông Thà nh má»›i chẳng há» sợ hãi.
Cao Tù cũng chẳng phải là một tên lõ mãng, suy nghĩ một chút nói:
- Äại nhân, chuyện nà y có Ä‘iá»u cổ quái, dù là Äông Thà nh căm háºn Lâm huynh đệ vạn phần, cÅ©ng không thể liá»u mạng bá» qua phản ứng cá»§a má»i ngưá»i, dùng pháo bắn trá»ng thần có công.
Trong mắt Từ Vị lóe lên hà n quang:
- Há» mẹ cá»§a tên Äông Thà nh chÃnh là xuất phát từ bên phá»§ Thà nh vương gia.
Cao Tù liá»n hiểu ra:
- Chẳng trách, nguyên lại thứ chó má nà y chịu sá»± sai bà o cá»§a ngưá»i ta!
Từ Vị than:
- Ta dùng gã Äông Thà nh nà y, cÅ©ng rất là tháºn trá»ng, để hắn truyá»n ra chút tin tức giả ra ngoà i. Chỉ là ta tháºt sá»± không nghÄ© đến hắn dám ngông cuồng như thế, ta nhất thá»i không cẩn tháºn, lại để hắn là m hại Lâm huynh đệ.
Cao Tù lúc nà y má»›i hiểu được, nguyên lai còn có huyá»n cÆ¡ như thế. Tư Vị bùi ngùi nói:
- Xảy ra việc ngà y hôm nay, lão há»§ tháºt khó chối tá»™i. Nếu không thu tháºp được gã Äông Thà nh nà y, ta cÅ©ng không xứng vá»›i Lâm huynh đệ.
Ãnh mắt Cao Tù lóe lên:
- Thuộc hạ hiểu rồi. Chỉ là …là m thế sẽ không liên lụy tới đại nhân chứ?
Từ Vị nói:
- Vì Lâm huynh đệ là m chút việc, nà o đâu có gì liên lụy. Chá»› để hắn quay lại, thấy được Äông Thà nh còn tiêu dao ngoà i pháp luáºt, hắn e trong lòng sẽ nguá»™i lạnh Ä‘i mất. Tên kỵ doanh chỉ huy sứ nà y, trên đưá»ng áp giải gặp được quân sÄ© trung thà nh vá»›i Lâm tướng quân ám toán, thì sá»± cÅ©ng đã rồi. Ta cùng lắm là bị Hoà ng thượng trách mắng hai câu, nhưng so vá»›i công lao tiêu diệt Bạch Liên giáo nà y, chuyện kia cÅ©ng chẳng là cái thá gì. Chút tổn thất nà y không đáng nhắc tá»›i.
Cao Tù vui mừng:
- Thuộc hạ thay mặt Lâm huynh đệ tạ ơn đại nhân!
Từ Vị lắc đầu:
- Nên là ta cám Æ¡n Lâm tiểu huynh má»›i đúng. Tráºn đánh Bạch Liên nà y, hoà n toà n là do hắn đánh hạ, nếu luáºn vá» công lao, hắn má»›i là chân chÃnh là đệ nhất. Giải quyết được Bạch Liên giáo rồi, lúc nà y đại sá»± Giang Tô cÅ©ng nên là m thôi, ta còn muốn cùng hắn bà n mưu tÃnh kế, nhưng lại không biết giá» hắn ở nÆ¡i nà o.
Cao Tù cũng nói:
- Lâm huynh đệ nà y, không biết mị lực từ đâu ra, đồng hà nh cùng hắn mấy ngà y, đột nhiên không thấy hắn, trong lòng cũng có nhớ mong!
Äêm hôm đó, chợt truyá»n đến má»™t tin tức, kỵ doanh chỉ huy sứ Äà o Äông Thà nh đại nhân trên đưá»ng áp tải, khi đến Phong Huyện, bị má»™t mÅ©i tên bắn xuyên qua trán mà chết, chỉ biết hoà i nghi là do những binh sÄ© trung thà nh vá»›i Lâm tướng quân gây ra.
Lúc xảy ra chuyện, Hồ Bất Quy, Äá»— Tu Nguyên đám chúng tướng hữu lá»™ quân Ä‘ang cùng Từ đại soái bà n việc lui binh, Ä‘á»u có ngưá»i là m chứng không có mặt tại hiện trưá»ng, nhân chứng lại là Từ đại soái. Hồ, Äá»— mấy vị tướng quân nghe được việc nà y, ai nấy Ä‘á»u vô cùng kinh hãi.
*****
Lâm Vãn Vinh chỉ cảm giác thân thể nhẹ bồng bá»nh, giống như dáºp dìu trên sóng gió, khi thì bị quăng lên đỉnh núi, khi như bị ném xuống đáy cốc. Trong lòng Ä‘ang trong cÆ¡n kinh hãi, chợt thấy má»™t nữ nhân xinh đẹp ở bên ngưá»i, dịu dà ng lau mồ hôi trên trán cho hắn, ngượng ngùng nói:
- Tướng công…
Cô gái nà y mi mục như vẽ, nét cưá»i đằm thắm, cách hắn như gần mà lại xa, hắn nhìn thấy tháºt thân thân thiết thiết, vá»™i và ng đưa tay kéo nà ng lại:
- Thanh Tuyá»n!
Tà i sản của Thanh Xa
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Thanh Xa
Từ khóa được google tìm thấy
4vn cuc pham gia dinh , 4vn gia dinh , 4vn.eu cuc pham gia dinh , 4vneu cuc pham gia dinh , ãàäàíèÿ , ãàçåòà , åãèïòà , âëàãàëèùå , âèäåîêëèïû , äîìîäåäîâî , àóäèî , çàâîä , cac pham gia dinh 4vn , cac pham gia dinh 4vn\ , cá»±c phẩm gia Ä‘inh , cá»±c phẩm gja Ä‘inh , cpgd 4vn , cu ham gia dinh 4vn , cu pham gia dinh 4vn , cuc dinh gia dinh 4vn , cuc pha? gia dinh 4vn , cuc pham gi dinh 4vn , cuc pham gia dình 4vn , cuc pham gia dih , cuc pham gia dinb 4vn , cuc pham gia ding 4vn , cuc pham gia dinh , cuc pham gia dinh - 4vn , cuc pham gia dinh 111 , cuc pham gia dinh 130 , cuc pham gia dinh 374 , cuc pham gia dinh 4 vn , cuc pham gia dinh 4.vn , cuc pham gia dinh 4cn , cuc pham gia dinh 4eu , cuc pham gia dinh 4eu.vn , cuc pham gia dinh 4v , cuc pham gia dinh 4v. , cuc pham gia dinh 4vb , cuc pham gia dinh 4vn , cuc pham gia dinh 4vn eu , cuc pham gia dinh 4vn.eu , cuc pham gia dinh 4vn.ru , cuc pham gia dinh 4vneu , cuc pham gia dinh 68 , cuc pham gia dinh 95 , cuc pham gia dinh e4vn , cuc pham gia dinh full , cuc pham gia dinh iphone , cuc pham gia dinh pdf , cuc pham gia dinh. 4vn , cuc pham gia dinh.4vn.eu , cuc pham gia dinh4vn , cuc pham gia dinh\ , cuc pham gja dinh 4vn , cuc pham gja djnh 4vn , cuc phan gia dinh 4vn , cuc phap gia dinh 4vn , cuc phzm gia dinh 4vn , cucphamgiadinh 4vn , cuu pham gia dinh 4vn , êåðàìè÷åñêàÿ , êðóïíåéøèé , gia dinh 4vn , google , hai gia dinhtron bo , hau cuc pham gia dinh , ïåðåâîä , ïåðåâîäîâ , ïèööû , ïñîðèàç , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ïðîäàæà , òåàòð , òåêñò , truyen cuc pham gia dinh , ýâàêóàòîð , ðîñòåëåêîì