 |
|

18-11-2008, 05:28 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Phần 23
TÌM KIẾM – IV
Sau khi nói chuyện với Côn-xtan-ti-nốp qua hệ thống liên lạc cao tần từ Sở Công an Ô-đét-xa, Gmư-ri-a và o quầy bán vé của hãng A-rê-rô-flốt và mua vé bay chuyến tối.
“Dù thịt má»™t con cừu ghẻ cÅ©ng còn được má»™t nắm lông, anh vừa nghÄ© vừa rút chiếc quần bÆ¡i trong cặp ra. Bay đến táºn Ô-đét-xa, mà không được tắm biển cho đã, thì tháºt ngốc! HÆ¡n nữa, Sác-ghin, theo láºp luáºn, thì đã ra khá»i danh sách. Chẳng còn báºn bịu gì nữa, má»™t cú nghỉ hè tháºt bất ngá», anh hay gá»i là “va-căng-xÆ¡â€! Anh rất thÃch cái từ gốc tiếng Pháp nà y, đến cả các chuyến nghỉ Ä‘i săn anh cÅ©ng gá»i là “va-căng-xÆ¡â€. Vả lại, trong suốt những năm là m việc trong ngà nh phản gián – anh đã là m ở đó hai mươi nhăm năm cả thảy, trong tổng số bốn mươi bảy năm cá»§a Ä‘á»i mình, mà anh chưa có được má»™t kỳ “va-căng-xơ†tháºt sá»± nà o. Mùa hè không lôi cuốn anh lắm, và anh tránh xa việc xin vé Ä‘i nghỉ - chuyện vé nà y tháºt khó khăn, ngao ngán. Anh dà nh má»™t tuần để mở mà n Ä‘i săn vịt trá»i và o cuối tháng tám, hai tuần để săn lợn lòi và o tháng mưá»i má»™t, và nếu được phép săn bắn mùa xuân thì anh vá» A-khÆ¡-tư-ri cuối tháng tư, lúc ấy vừa vặn và o mùa săn ngá»—ng phương Bắc.
Gmư-ri-a biết tÃnh toán thá»i gian, việc săn bắn rèn luyện cho anh sá»± chÃnh xác tuyệt đối vá» thá»i gian, nên nói chuyện vá»›i Mát-xcÆ¡-va xong, anh và o quầy căng tin ngay - má»™t miếng phó-mát má»m, má»™t cốc sữa, má»™t tách cà -phê thế là đủ, rồi ra bến ô-tô lấy vé Ä‘i ra bãi tắm, tiện thể há»i xem tuyến xe nà o Ä‘i ra sân bay “việc gì còn phải phiá»n đến anh em trong sở, lại cảm thấy bị lệ thuá»™c và o ngưá»i khác, tá»± do muôn năm!â€, rồi gá»i cặp và đồ đạc và o phòng giữ đồ, bÆ¡i lá»™i thoả thuê để vá» Mát-xcÆ¡-va vá»›i nước da rám nắng!
Gmư-ri-a ghé và o quán ăn và chạm trán vá»›i Sác-ghin. Sác-ghin lÆ¡ đãng nhưá»ng bước Gmư-ri-a Ä‘i trước, tiếp đó là Van Dê-gÆ¡ cá»§a hãng “Tá»-rết Co-pô-rây-sầnâ€, sau rốt, chÃnh là Sác-ghin.
Trong quán vắng vẻ, khách ở khách sạn có việc Ä‘i tắm mát, những ngưá»i Ä‘i nghỉ thì Ä‘ang ở ngoà i bãi phÆ¡i nắng, Sác-ghin ngồi vá»›i Van Dê-gÆ¡ bên cá»a sổ, cạnh má»™t cây cá», cái cây dưá»ng như để trả thù việc ngưá»i ta chở nó từ châu Phi đến, cứ má»c cao ngồng lên – còn ná»a mét nữa thì sẽ chạm trần. “Sao Van Dê-gÆ¡ lại ở đây nhỉ? – Gmư-ri-a nghÄ© – Sác-ghin bay Ä‘i có má»™t mình cÆ¡ mà !â€
Giữa lúc đó ở bà n bên hỠđang nói chuyện rất nhỠbằng tiếng Anh. Sác-ghin thì thà o:
- Tháºt không đúng đắn chút nà o, ông đã “dẫn tôi và o táºn tu viện†mất rồi.
- “Dẫn và o tu viện†nghĩa là thế nà o? – Dê-gơ không hiểu. (Sác-ghin nói với những thà nh ngữ quá chuẩn, theo đúng các quy tắc ngữ pháp, khiến cho thứ tiếng Anh hà n lâm viện của anh ta quả là khó hiểu!)
- Nghĩa là từ nay vỠsau, tôi sẽ không thể giúp ông như đã là m trước đây được nữa.
- Rất không hay, Lê-ô ạ. Không hay đối với cả ông và cả tôi.
- Thế thì ông hãy thá»±c hiện những lá»i hứa cá»§a mình Ä‘i.
- Ông nghĩ rằng cái đó chỉ phụ thuộc và o một mình tôi hay sao?
- Nhưng ở đây ông đại diện cho quyá»n lợi cá»§a hãng phải thế không?
- Tôi cố gắng là m việc đó, Lê-ô ạ. Nhưng đâu phải má»i thứ Ä‘á»u tùy thuá»™c ở tôi? Tôi không phải có toà n quyá»n như cảm tưởng ban đầu dá»… lầm. Việc bảo vệ uy tÃn là điá»u lừa gạt thôi. Tình hình cà ng nát trong giá»›i chóp bu cá»§a công ty tôi, ngưá»i ta cà ng gá»i cho tôi mác ô-tô tháºt sang trá»ng, cà ng cho tôi chi nhiá»u tiá»n, để tôi có đủ phương tiện là m phách và thết đãi các bên ký kết cá»§a tôi, thế thôi!
- Ông thết đãi ai là việc cá»§a ông, nhưng tôi cần nhìn và o sá»± thông minh tối thiểu ở các ông chá»§ cá»§a ông. Nếu há» vung tuyên bố cá»§a há» ra, thì đối vá»›i tôi, như váºy coi như kết thúc, ông thấy không? Tôi hoà n toà n tỉnh táo khi tôi nói đây, ông Dê-gÆ¡ ạ!
Rồi Sác-ghin quay lại, lấy tiá»n, tiến đến chá»— cô thu tiá»n ở quầy hà ng thanh toán. Nhưng Van Dê-gÆ¡ vẫn chưa đứng dáºy.
- Ta đi thôi – Sác-ghin nói – cùng đi nhé, phải là m cái gì chứ.
Gmư-ri-a gá»i tắc-xi đến cÆ¡ quan an ninh, lại gá»i cho Côn-xtan-ti-nốp và khi đã truyá»n đạt gần như nguyên văn cuá»™c đối thoại lạ lùng kia, mà anh là ngưá»i chứng kiến ngẫu nhiên, anh yêu cầu cho phép anh được hà nh động tiếp tục.
“Gá»i Trung tâm.
Suốt đêm Sác-ghin và Van Dê-gÆ¡ không ra khá»i phòng cá»§a Sác-ghin, cùng soạn thảo má»™t bản tóm tắt báo cáo nà o đó. Ba lần, há» xin đăng ký Ä‘iện thoại gá»i Ä‘i Luân-đôn, Mác-xây và La Hay, nhưng không gá»i được vì đưá»ng dây báºn.
Gmư-ri-aâ€
“Gá»i Gmư-ri-a.
Hãy vỠMát-xcơ-va. VỠSác-ghin yên tâm, đâu và o đấy cả!
Trung tâmâ€
(Bản tóm tắt báo cáo mà Sác-ghin soạn trong căn phòng khách sạn ở Ô-đét-xa đã ghi nháºn rằng, sau khi Van Dê-gÆ¡ nghe được lá»i đồng ý sÆ¡ bá»™ là sẽ bán dầu thô cho công ty anh ta - sá»± đồng ý có tÃnh thân hữu, và chưa chÃnh thức – đã đánh tê-lếch ngay cho ban giám đốc hãng, và hỠđã đăng ngay lên báo chà tin đó; chỉ có Ä‘iá»u đã tá»± ý nêu ra má»™t cái giá hoà n toà n không thể chấp nháºn được đối vá»›i Liên hiệp xuất nháºp khẩu Liên Xô, mà ngưá»i phải chịu trách nhiệm vá» việc định giá chÃnh là Sác-ghin. Vá» phần Sác-ghin thì anh đã được Ä‘Ãch thân Phó giám đốc Liên hiệp xuất nháºp khẩu trao nhiệm vụ báo tin sÆ¡ bá»™ trên cho Van Dê-gÆ¡, vì thế, trong câu chuyện ở quán ăn mà Gmư-ri-a đã chứng kiến, Sác-ghin đã bá»±c dá»c không vì cái gì khác, mà chÃnh là do mánh lá»›i vặt, không đứng đắn trong cam kết cá»§a anh bạn hà ng phương Tây cá»§a mình).
|

18-11-2008, 05:31 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Phần 24
CÔN-XTAN-TI-Ná»P
- Chị Rai-xa ạ - Côn-xtan-ti-nốp vừa nói vừa bước và o căn phòng xinh xắn trải thảm, - tôi đến để nhỠchị một việc.
- Má»i đồng chà và o – Rai-xa Ni-a-mê-tô-va chấp nháºn má»™t cách thoải mái – có Ä‘iá»u tôi chưa há» biết gì vỠđồng chÃ. Ngưá»i ta chỉ gá»i Ä‘iện thoại cho tôi báo rằng sẽ có má»™t vị tướng đến, còn để là m gì thì há» không giải thÃch.
- Tôi không thể hy vá»ng là cuá»™c nói chuyện giữa tôi và chị sẽ hoà n toà n bà máºt, đối vá»›i má»i ngưá»i xung quanh, kể cả đối vá»›i ngưá»i thân, bạn bè gần gÅ©i nhất?
- Äồng chà tin và o lá»i hứa danh dá»± chứ? - Ngưá»i phụ nữ thở dà i, cái nhìn cá»§a chị vô tình lướt ngang những bức ảnh trên tưá»ng - chị và ngưá»i chồng cÅ©.
Prô-xcu-rin đã cho Côn-xtan-ti-nốp xem má»™t trong các tấm ảnh nà y. HỠđã bá» nhau ba năm vá» trước. Anh chồng mê má»™t cô khác, vả lại cÅ©ng chẳng có cách gì để giữ anh ta nữa: Sau khi mổ vì chá»a ngoà i dạ con, Rai-xa không thể có con được nữa.
- Tôi rất tin lá»i hứa danh dá»± - Côn-xtan-ti-nốp trả lá»i – không biết chị có biết câu chuyện nà y không; khi Crô-pốt-kin [1] chết, bà vợ goá đã viết thư cho Lê-nin. Tất cả đám vô chÃnh phá»§ lúc ấy Ä‘ang ngồi tù, chẳng còn ai đưa vị công tước nổi loạn kia đến nÆ¡i yên nghỉ cuối cùng. Quả phụ xin Lê-nin cho phép tạm tha bá»n vô chÃnh phá»§ để Ä‘i đưa tang. Lê-nin gá»i Dgiéc-din-xky đến, sau khi thảo luáºn, hai ngưá»i thống nhất để Dgiec-din-xky tá»›i Bu-tri-rÆ¡-ka, yêu cầu cho tất cả đám vô chÃnh phá»§ bị tù xếp hà ng lại. Rồi đồng chà đến từng ngưá»i và lấy lá»i hứa danh dá»± là sau khi chôn cất Crô-pốt-kin xong, ngưá»i đó sẽ quay lại nhà tù. Ấy váºy mà bá»n hỠđã quay vá» tất cả! Äá»§ hết, thế đấy! – Và tôi là ngưá»i cá»§a KGB, háºu sinh cá»§a Tsê-ka, nên dá»… hiểu là tôi đã được rèn để tin và o lá»i hứa danh dá»±.
- Không lẽ bá»n há» lại quay vá» tất cả? - Ngưá»i phụ nữ há»i khẽ - kỳ diệu tháºt. Sao sách vở lại không viết vá» chuyện nà y nhỉ?
- Có viết đấy chứ. Tôi đã được Ä‘á»c ở trong sách mà ! – Côn-xtan-ti-nốp đáp.
- Tôi cÅ©ng xin hứa danh dá»± - Rai-xa nói – HÆ¡n nữa, chú tôi, Sa-rÃp Sa-ki-rô-vÃch cÅ©ng là m việc ở cÆ¡ quan Tsê-ka và đã bị phát-xÃt xá» bắn ở nhà tù Mô-a-bÃt cùng vá»›i Mu-xa [2] đấy.
- Tôi có biết việc ấy. Thế nà y nhé, chị Rai-xa I-xmai-lốp-na, tôi đang cần biết tất cả những gì liên quan đến Ôn-ga Vin-te.
- Ôn-ga? – Rai-xa kinh ngạc, mắt chị bá»—ng chốc ứa lệ - có chuyện gì váºy, đồng chÃ? - Tháºt Ä‘au đớn, trá»i ạ, Ä‘au thương quá… sao đồng chà lại quan tâm đến cố ấy đúng và o lúc nà y?
- Tôi muốn há»i chị ấy đã đến chá»— chị lần cuối và o khi nà o?
- Tôi không nhá»› rõ… Năm ngà y trước đó, hay bốn ngà y thì phải, váºy thì sao hả đồng chÃ?
- Chị ấy đến có một mình sao?
- Không. Äi cùng Xê-ri-ô-gia.
- Xê-ri-ô-gia nà o?
- Còn Xê-ri-ô-gia nà o nữa? Äu-bốp ấy. HỠđến chá»— tôi quãng bảy giá», Ä‘em rượu sâm-banh đến; Xê-ri-ô-gia kiếm ở đâu đấy, được loại rượu tinh chất A-brau Äuyếc-xô, loại sâm-banh chay chưa há» pha gì hết ấy. Cả hai ngồi đây, chuyện phiếm má»™t lát rồi vá».
- Chị thấy sức khoẻ Ôn-ga hôm đó thế nà o?
- Hoà n toà n tốt, thế mới khủng khiếp chứ! Giá như chị ấy ốm yếu thì đà nh một nhẽ…
- Chị cố nhớ lại xem buổi tối hôm ấy có những chuyện gì?
- Ngưá»i ta thưá»ng nhá»› những giây phút đỉnh Ä‘iểm, có gì bất ngá», còn hôm ấy thì chẳng có gì đặc biệt cả… Xin lá»—i, đồng chà tên là gì nhỉ?
- Côn-xtan-tin I-va-nô-vÃch.
- Äồng chà cÅ©ng thấy đấy, Côn-xtan-tin I-va-nô-vÃch ạ, khó mà kể lại cho ngưá»i khác nghe vá» câu chuyện đã nói vá»›i má»™t ngưá»i bạn gái, má»™t câu chuyện tháºt tầm thưá»ng, như không có gì… Ôn-ga đã mở băng cát-xét, - Rai-xa báºt khóc – chị ấy thuá»™c tất cả các băng cát-xét, vì chÃnh chị ấy đã Ä‘em tặng tôi hà ng chồng má»™t, má»—i khi chị ấy Ä‘em chúng từ Luy-xbua vá».
- Hôm ấy chị ấy mở băng Äê-mi-xÆ¡ Rút-xốt[3], chị ấy ngồi cạnh Xê-ri-ô-gia và há»i anh ta có nhá»› bà i hát nà y không, anh ta trả lá»i là không nhá»›, chị ấy bèn nói: “Ngốc Æ¡i, đấy là bà i hát cá»§a chúng mình mà â€. Anh ta kinh ngạc nhìn chị, còn chị ấy thì phá lên cưá»i, cưá»i má»™t cách kỳ lạ, chỉ có ngưá»i chết má»›i cưá»i lạ đến như thế, và bảo: “Anh nhá»› không, bà i hát nà y lúc nà o cÅ©ng thấy truyá»n trên ra-Ä‘i-ô ở cái phòng “Luých†cá»§a chúng mình ấyâ€. Anh ta lại tá» ra không hiểu: “Luých†nà o nhỉ? Ôn-ga lại cà ng khoái trá hÆ¡n: “Ở Hin-tÆ¡n ấy, khách sạn Hin-tÆ¡n ấy mà !â€. Anh ta đứng phắt ngay dáºy như bị ma ám, hất đổ cốc sâm-banh và o ngưá»i chị ấy, mà bá»™ trang phục cá»§a Ôn-ga hôm ấy tháºt tuyệt diệu, có xếp nếp, bằng thứ vải giếc-xy cá»§a Anh, rất nhẹ, giá» Ä‘ang đúng mốt. Anh ta rất phiá»n muá»™n, cầm lấy tay chị, dắt ra buồng tắm để gá»™t áo, rồi há» quay và o, lặng lẽ, lạ lùng là sao ấy… - Tôi há»i Ôn-ga: “Nà o, kể tiếp vá» cái phòng “Luých†cá»§a các cáºu xem nà o?â€. Chị ấy nhìn Xê-ri-ô-gia, gắng gượng mỉm cưá»i và đáp: “Thôi, để lần khácâ€. Và chị ấy im bặt, không nói gì thêm nữa.
- Äấy là tất cả những gì đã diá»…n ra trong sáu mươi phút? – Côn-xtan-ti-nốp há»i nhá» - Chị có nhá»› ai trong các nhà văn vÄ© đại, đã khẳng định rằng “Tà i năng – đó chÃnh là chi tiết†không nhỉ?
- Hình như là Sê-khốp?
- Không phải, Sê-khốp nói khác kia, ông bảo: “Sá»± ngắn gá»n cá»§a chị em là tà i năng†– Côn-xtan-ti-nốp thở dà i – CÅ©ng là điá»u hay, nếu như các nhà văn cá»§a chúng ta biết theo đúng cái phương châm nà y… Còn vá» câu “chi tiết†kia là do Tuốc-ghê-nhép nói.
- Nhưng Tuốc-ghê-nhép hoà n toà n có thể ướm và o mình ý nghÄ© cá»§a Sê-khốp, vì má»i tiểu thuyết cá»§a ông Ä‘á»u rất ngắn gá»n.
- Äúng, - Côn-xtan-ti-nốp đồng ý – (Ông cố ý cắt ngang tiến độ cá»§a câu chuyện để ngưá»i phụ nữ có dịp bình tâm lại, nói vá» ngưá»i bạn gái đã khuất là điá»u không phải dá»… gì, nhất là khi đã phải hứa danh dá»± là giữ im lặng vá» câu chuyện nà y vá»›i đồng chà cán bá»™ công an). CÅ©ng dá»… hiểu, chị hãy Ä‘á»c lại Tuốc-ghê-nhép lần nữa, tôi chưa nói vá» tiểu thuyết vá»™i, hãy chỉ lấy các bức thư cá»§a ông thôi, chị có nhá»› nhà văn đã mô tả chi tiết đến thế nà o vá» tiếng ngân vang cá»§a chim há»a mi?... Äoạn ấy có thể in thà nh má»™t bà i thÆ¡ bằng văn xuôi! Tuốc-ghê-nhép đã tìm được ngôn từ để truyá»n đạt hết từng cung báºc cá»§a bà i ca buổi sáng do chim há»a mi hót lên trong từng huyện má»™t cá»§a tỉnh Cuốc-xcÆ¡. Tháºt tuyệt diệu!
- Äồng chà biết không, chÃnh Ôn-ga cÅ©ng là má»™t loại ngưá»i ưa buổi sáng đấy – Rai-xa tư lá»±, rồi lại sá»a lại - Phải, trước đây kia, trước đây cô ấy đã là má»™t ngưá»i như thế…
- Tôi không hiểu…
- Äấy là tôi bắt đầu từ chuyện hoạ mi sang ấy mà – Rai-xa lý giải – Có loại ngưá»i ưa buổi sáng, có loại ngưá»i ưa buổi chiá»u. Ngưá»i ưa buổi sáng luôn luôn tươi cưá»i dù há» có gì không như ý chăng nữa, như thể là há» sợ là m những ngưá»i xung quanh bá»±c bá»™i, vì tâm trạng xấu cá»§a mình. Còn ngưá»i ưa buổi chiá»u thì luôn Ä‘em trưng bà y cái tâm trạng u ám cá»§a mình ra như bà y hà ng trong tá»§ kÃnh! Tôi không hiểu vì sao đồng chà lại quan tâm tá»›i Ôn-ga, tôi biết là không phải bá»—ng dưng cÆ¡ quan an ninh lại Ä‘i quan tâm tỉ mỉ đến má»™t con ngưá»i.
- Chị vừa nói là Äu-bốp đứng phắt dáºy, đến ná»—i hất đổ cốc rượu. Chị hãy cố nhá»› lại nữa xem, sau lá»i nói nà o cá»§a Ôn-ga, thì sá»± việc ấy diá»…n ra?
- Ôn-ga chỉ nói: “cái phòng “Luých†cá»§a chúng mìnhâ€, và anh ta không hiểu. Khi chị ấy nhắc đến “Hin-tÆ¡nâ€, thì anh ta vụt đứng dáºy… - Rai-xa bá»—ng im lặng, trên trán dưá»ng như tụ lại những vết nhăn nhá», thưá»ng có ở những ngưá»i thÃch sưởi nắng và rất chóng bắt nắng.
- Chị có thể cho biết, chị Rai-xa ạ, tôi xin lá»—i chị vì câu há»i tò mò nà y, sá»± gần gÅ©i giữa hỠđã bắt đầu chưa, từ hồi còn ở Luy-xbua?
- Äồng chà nói phải, đúng là “sá»± gần gÅ©iâ€. Bây giá» ngưá»i ta hay dùng từ “há» cưa kéo nhauâ€. Nghe tầm thưá»ng quá phải không? Tôi không há»i Ôn-ga vá» chuyện đó bao giá», và chị ấy cÅ©ng không nói, Côn-xtan-tin I-va-nô-vÃch ạ… Tuy hết sức cởi mở, nhưng chị ấy cÅ©ng rất kÃn đáo khi câu chuyện liên quan đến Ä‘á»i tư. Nhưng như tôi thấy, thì hình như má»i chuyện giữa hỠđã bắt đầu từ khi còn ở đó.
- Chị ấy có chuẩn bị sẽ lấy Äu-bốp không?
- Khó nói tháºt. Tôi cÅ©ng không rõ. Tôi chỉ nhá»› có má»™t lần, Ô-ga thú nháºn: “Xê-ri-ô-gia không thÃch trẻ conâ€. Rồi sau đó, đến ba tuần liá»n, chị ấy trách gặp anh ta, chị đến ở vá»›i tôi, mà nhà tôi không mắc máy Ä‘iện thoại, muốn tìm cÅ©ng khó, nên cứ việc dưỡng thân cho khoẻ…
- Thế chị ấy còn có thể ẩn náu ở đâu nữa?
- Ở chỗ Ga-li-a Pô-ta-pen-cô, cô bạn gái của chúng tôi và … Ồ, có lẽ không còn đâu khác nữa…
- Vin-te có các nghiên cứu sinh ở viện chứ, chị Rai-xa?
- Anh nói quá thản nhiên: “Vin-te…â€. Chị ấy đối vá»›i tôi bao giá» cÅ©ng là Ô-len-ca [4] kia!... Còn chuyện nghiên cứu sinh, thì theo tôi, ai Ä‘ang chuẩn bị luáºn án tiến sÄ© mà lại chả có há»c trò.
- Vâng, tôi cũng nghĩ thế…
- Sao, đồng chà cÅ©ng đã há»c qua nghiên cứu sinh?
- Bản thân tôi cũng đã từng có các nghiên cứu sinh nữa. Xin mạn phép chị, tôi cũng là tiến sĩ vỠcông pháp quốc tế.
- Chết, tôi đâu ngỠđược!
- Vì sao váºy?
- Vì đồng chà còn trẻ quá!
- Tôi bốn mươi bảy rồi đấy, còn trẻ trung gì nữa? Thế nếu Put-skin bị giết và o năm ba mươi bảy tuổi thì sao? Và Bai-rÆ¡n? Léc-mông-tốp? Pi-xa-rép? Chúng ta hay tá» ra quá hà o hiệp trong việc định nghÄ©a sá»± trẻ trung cá»§a con ngưá»i!...
…Ga-li-na I-va-nốp-na Pô-ta-pen-cô là cán bá»™ kinh tế báºc cao cá»§a “Cục bảo dưỡng ô-tô Liên bang Ngaâ€. Äiện thoại trên bà n chị luôn réo không ngá»›t… Côn-xtan-ti-nốp mấy lần định bắt đầu và o chuyện nhưng vẫn không ăn thua. Ông vô tình nhìn đồng hồ. Năm phút đã trôi qua từ khi ông ngồi đợi, nhưng Pô-ta-pen-cô vẫn tiếp tục câu chuyện vá» việc xây dá»±ng má»™t cÆ¡ sở nà o đó ở Brôn-ni-xư, ngưá»i ta Ä‘ang giục gấp cho kịp Äại há»™i Ô-lem-pÃch Mát-xcÆ¡-va, rồi việc bảo dưỡng và phục vụ xe hÆ¡i trên dá»c các trục giao thông cá»§a Liên bang Nga, vì sẽ có mưá»i ngà n ô-tô từ nước ngoà i tá»›i, phải chuẩn bị sẵn sà ng đâu và o đấy…
- Chị Ga-li-na I-va-nốp-na – Côn-xtan-ti-nốp nói nhá» - chị thông cảm cho tôi, Ä‘ang hết sức phải tranh thá»§ thá»i giá»â€¦
Ngưá»i phụ nữ gáºt đầu, lấy tay bịt và o mà ng máy và nói:
- Chúng ta sẽ ra ngoà i hà nh lang nhé, đồng chà chỠtôi một phút nữa thôi.
Côn-xtan-ti-nốp đã quyết định không cho má»i Pô-ta-pen-cô đến trụ sở mình, má»™t là , ông cho rằng nói chuyện trong phòng là m việc cá»§a ông sẽ mang má»™t tÃnh chất hoà n toà n khác, chị ấy có thể sẽ đâm bối rối. Äâu phải không có ý nghÄ©a khi má»™t bác sÄ© giá»i thưá»ng đến thăm táºn nhà ngưá»i bệnh. Trong nhà , ngưá»i ta yên tâm hÆ¡n, ngưá»i bệnh thấy mình là chá»§ nhân, thấy thoải mái. Hai là , Côn-xtan-ti-nốp cho rằng ông không đủ cÆ¡ sở để thẩm vấn, thẩm vấn cÅ©ng không phải phải việc cá»§a ông. Äây chỉ là công việc cần Ä‘iá»u tra, tìm hiểu.
- Nà o, ta ra ngoà i nghỉ chút, hút thuốc Ä‘i, - Pô-ta-pen-cô nói, chị đặt ống Ä‘iện thoại xuống - Ở đây thì không thể thở được. Ngoà i hà nh lang hai ngưá»i ngồi lên chiếc Ä‘i-văng nhá» bên cá»a sổ. Pô-ta-pen-cô hút thuốc, tay trái ôm lấy đầu gối. (Phụ nữ thưá»ng ngồi ở tư thế nà y ngoà i bãi tắm, đó là những ngưá»i bÆ¡i giá»i). Chị quay lại nói vá»›i Côn-xtan-ti-nốp:
- Rai-xa đã gá»i Ä‘iện cho tôi, chị ấy yêu cầu tôi giúp đỡ. Tôi sẵn sà ng thôi, xin cho anh lá»i hứa danh dá»± ngay.
- Cảm Æ¡n chị. Váºy là chị đã biết vấn đỠmà tôi quan tâm?
- Vâng. Tất cả chuyện ấy tháºt lạ lùng…
- ChÃnh xác là cái gì? Và tại sao lại lạ lùng?
- Anh biết không? Ôn-ga đến tôi và o buổi sáng mắt Ä‘au là m sao ấy, như đã bị vắt hết nước mắt, tôi chưa bao giá» thấy chị ấy như thế… tháºm chÃ, tôi cÅ©ng không biết, là nói vá»›i chị ấy có nên không… Tóm lại, là chị ấy đến nhá» tôi giá há»™ đôi hoa tai… Äôi hoa kim cương có gắn ngá»c bÃch, rất đẹp…
- Sao chị ấy không tá»± đến hiệu kim hoà n há»i giá?
- Bởi vì tháng trước, chÃnh tôi mua hoa tai cho đám cưới cô em, và đã nhỠđược bác Grô-gô-ri Mác-kô-vÃch giá há»™, bác ấy già lắm, đã là m thợ kim hoà n từ thá»i Nga hoà ng kia.
- Có thể há»i địa chỉ bác ấy chứ?
- Bác ấy không tiếp đâu. Bác ấy nghỉ hưu rồi, chỉ tiếp ngưá»i quen, các cụ thợ kim hoà n là hay Ä‘a nghi lắm… Äôi hoa cá»§a chị ấy có má»™t Ä‘iá»u rất lý thú là ở trong há»™p, dưới lần da dê thuá»™c có má»™t dòng chữ “Xê-ri-ô-ski-ốt Xê-ri-ô-skiâ€[5]. Váºy là Äu-bốp đã tặng chị ấy.
- Äấy là và o lúc nà o chỉ?
- Sau khi hỠở nhà chị Rai-xa vỠđộ ba tiếng. Ôn-ga để hoa tai lại, chị ấy bảo đến trước chuyến bay sẽ quay lại lấy, thế mà rồi…
- Váºy đôi hoa tai ấy đâu rồi?
- Tôi vẫn giữ… Tôi định đến chỗ cụ thân sinh của chị ấy. Nhưng đau đớn quá, hãy khoan đã, vì tôi nghe nói cụ già đang ốm nặng, rất khó thở…
- Ôn-ga không giải thÃch gì cho chị cả?
- Giải thÃch cái gì má»›i được chứ?
- Chẳng hạn, tại sao lại trông thiểu não như váºy? Äánh giá món quà tặng cá»§a anh bạn để là m gì?
- Những việc như thế không ai giải thÃch bao giá», anh Côn-xtan-tin I-va-nô-vÃch ạ, nhất là đối vá»›i bạn gái.
- Còn đà n ông chúng tôi thì cứ có gì nói hết với bạn, nếu thực sự là bạn thân ấy.
- ChÃnh vì thế mà phụ nữ chúng tôi má»›i yêu các anh!
- Có lẽ chị nói đúng tháºt. Trong rừng, con dê cái rất tháºn trá»ng, còn con dê đực thì mất hết vẻ tinh khôn!
- So sánh của anh cũng kỳ đấy!
- Cách so sánh cá»§a ngưá»i Ä‘i săn, chị ạ!
- Váºy là bác Gri-gô-ri Mác-cô-vÃch đã định giá đôi hoa tai. Nó trị giá bảy ngà n rúp. Tháºt hoà n toà n không tưởng tượng nổi phải không anh. Bác ấy còn cho rằng nó hoà n toà n không phải được là m ra ở trong nước nữa.
- Thế thì do đâu sản xuất?
- Bác ấy cho rằng đó là hà ng kim hoà n cá»§a Bỉ. Vì kim cương là cá»§a châu Phi, mà ngà y xưa bá»n Bỉ nắm quyá»n khai thác các má» kim cương mà .
- Chị có quen thân vá»›i Äu-bốp không?
- Biết nói vá»›i anh thế nà o. Phải nháºn là tôi không có cảm tình vá»›i anh ta lắm, tuy anh ta thông minh, và như Ôn-ga nói, có tà i, lại không uống rượu, nhưng dù sao, thâm tâm tôi vẫn thấy là không thể gần gÅ©i anh ta được.
- Sao váºy?
- Tôi cÅ©ng không biết nữa… Không gần được, thế thôi! Tôi cÅ©ng không đến viếng nữa, vì biết là đến thì sẽ lại phải nghe giá»›i thiệu cà kê, y như kịch, mà tôi thì tôi không chịu nổi Ä‘iá»u ấy, tình cảm thì nên giữ trong lòng…
- Ở chá»— chị vá», Ôn-ga còn Ä‘i đâu?
- Tôi không rõ… Chị ấy gá»i Ä‘iện Ä‘i đâu đó, há»i vá» các táºp quảng cáo, các sách tra cứu… Tôi không nhá»› rõ, hình như chị ấy có nhắc đến má»™t tên ai là Lép.
Prô-xcu-rin chăm chú nghe Côn-xtan-ti-nốp, mở cặp giấy ra, láºt giở các trang và nói:
- Chỉ có má»™t ngưá»i quen chị ấy có tên gá»i là Lép!
Côn-xtan-ti-nốp báºt cưá»i:
- Anh nói má»™t câu chuẩn tháºt, y như là m bà i dịch từ tiếng Anh ra ấy! Thế anh Lép nà y có há» gì?
- Lu-kin Lép Va-xi-li-ê-vÃch Lu-kin.
- Tôi nhá» anh gặp anh ấy nhé. Gặp ngay Ä‘i. Äồng ý chứ? À, mà nà y… Äã hiện rõ hìng Äu-bốp, hiện lên vá»›i má»™t vẻ kỳ lạ khác thưá»ng. Anh ta ở đâu nhỉ?
- Tôi đã bắt đầu tìm kiếm anh ta, đồng chà Côn-xtan-tin I-va-nô-vÃch ạ, nhưng anh ta cứ như lặn xuống nước ấy.
- CÅ©ng biệt vô âm tÃn à ! – Côn-xtan-ti-nốp lại mỉm cưá»i – Anh cố tìm ra trước buổi chiá»u nhé.
- Äồng chà Lu-kin, tôi là Prô-xcu-rin từ Cục an ninh tá»›i. Xin chà o đồng chÃ.
Lu-kin má»i Prô-xcu-rin và o phòng. Những giá sách dá»±ng trong má»™t căn phòng lá»›n, xếp đầy sách, từ Ä‘iển, sách tra cứu. Lu-kin là m việc ở phòng Quốc tế Vụ thông tin kỹ thuáºt.
- Äồng chà đừng để tâm đến vẻ bừa bá»™n nà y – Lu-kin nói - đấy chỉ là cái bừa bá»™n bên ngoà i thôi. Tôi sẵn sà ng giúp đồng chÃ, đồng chà Prô-xcu-rin ạ.
- Vâng, tôi hiểu.
- Thế nà y nhé, đồng chà Lu-kin ạ. Tôi muốn biết là chị Ôn-ga Vin-te đã há»i đồng chà vá» vấn đỠgì, lần cuối cùng?
- Ôn-ga há»i tôi vá» các táºp quảng cáo các khách sạn “Hin-tÆ¡nâ€. Thế có chuyện gì váºy?
- Äồng chà Lu-kin, đồng chà cho phép tôi há»i trước nhé.
- Xin má»i đồng chÃ.
- Các táºp quảng cáo ấy có những gì váºy?
- Mô tả các khách sạn, tiệm ăn, quán bán bia, tiệm thuê phòng, địa chỉ, số điện thoại, số tê-lếch.
- Những táºp quảng cáo nà y được in từ đâu?
- Theo tôi là từ I-ta-li-a. Hoặc từ Anh. Hình như là từ Luân Äôn, à mà phải, Ä‘Ãch thị là từ Luân Äôn.
- Äồng chà thá» nhá»› xem, có bản mô tả khách sạn “Hin-tÆ¡n†ở Luy-xbua không?
- Tất nhiên là có. Theo tôi, Ôn-ga quan tâm tá»›i chÃnh cái khách sạn đó.
- Vì sao váºy?
- Tôi không há»i. Chị ấy xem hết cuốn sách, dừng lại ở đúng trang có ảnh “Hin-tÆ¡n†ở Luy-xbua, chị ấy còn gấp mép lại nhưng rồi lại vuốt thẳng ra, vì chị ấy biết tôi giữ gìn sách như thế nà o.
- Thế quyển quảng cáo ấy bây giỠở đâu rồi?
- Ôn-ga cầm theo ngưá»i.
- Chị ấy có hứa sẽ trả chứ?
- Vâng, hôm đến viếng, tôi còn trông thấy quyển ấy ở trong phòng Äu-bốp.
- Chị ấy đến há»i anh ngay láºp tức vá» quyển nà y, hay là trước đó đã có lần nói chuyện vá»›i anh vá» nó?
- Không. Vừa đến cá»a, chị ấy đã nói ngay: “Lép, anh cho tôi mượn táºp quảng cáo “Hin-tÆ¡n†chút nhé!â€. Thế là tôi đưa. Nhưng có chuyện gì váºy, đồng chà Prô-xcu-rin?
- Äồng chà có nháºn thấy Ä‘iá»u gì khác thưá»ng trong thái độ cá»§a Vin-te không?
- Ai? À, chị Ôn-ga ấy à ? Chị ấy chỉ trông khác hẳn, như sau má»™t đêm mất ngá»§ váºy, còn thì tôi không thấy có gì khác thưá»ng nữa.
Cô-nô-va-lốp ngồi vá»›i bác thợ kim hoà n lão luyện A-bra-mốp, ngưá»i được má»i đến là m giám định. Anh nhìn mảng trán hói bóng loáng cá»§a bác, còn bác Ä‘ang viết, gắng nắn nót từng chữ:
“Tôi là A-bra-mốp I-gÆ¡-na-chi Va-xi-li-ê-vÃch, được má»i đến là m chuyên viên vá» má»™t vụ Ä‘iá»u tra “mỹ nghệ kim hoà nâ€, đối vá»›i các câu há»i đỠra, tôi xin trả lá»i như sau đây: Hoa tai lồng kim cương, được là m bằng và ng, ná»n dát bạch kim, là má»™t tác phẩm độc nhất vô nhị cá»§a nghệ thuáºt là m kim hoà n, hiển nhiên là nó không phải được chế tạo tại Liên Xô. Chắc chắn hÆ¡n cả là nó được sản xuất ở Bỉ hay Hà Lan; cÅ©ng không thể phá»§ nháºn khả năng là nó có thể được là m ở xà nghiệp kim hoà n cá»§a hãng “Cúc và các con†ở Niu Yoóc, nếu xét cả kiểu há»™p, cách lót nhung và cái kẹp bằng xen-tuy-lô-Ãt; lại cÅ©ng có thể giả định rằng nó được là m tại Pháp, cÅ©ng ở hãng chi nhánh cá»§a “Cúc và các conâ€, hiện nay lấy tên là “Tu-lu-dÆ¡ oa-rÆ¡â€. Giá đôi hoa tai hiện nay xấp xỉ năm ngà n rúp. Giả định theo giá ngoại tệ lưu chuyển tá»± do, thì đôi hoa tai nói trên trị giá từ ba đến bảy nghìn đô-la, tùy từng nÆ¡i muaâ€.
- Äúng là hãng “Cúc†hả bác A-bra-mốp? – Sau khi Ä‘á»c lại lần nữa kết luáºn cá»§a bác, đại tá Cô-nô-va-lốp há»i – Không thể nhầm lẫn được chứ bác?
- Thợ kim hoà n cÅ©ng như công binh, nhầm lẫn chỉ có đến má»™t lần trong Ä‘á»i là cùng! Ngá»c óng ánh như giá»t lệ, lá»— khoan xanh lÆ¡, các mặt đánh bóng bằng tay, kèm vá»›i gá»t giÅ©a chút Ãt bằng máy cho nhẵn – Còn ai và o đây, nếu không phải hãng “Cúc†là m? Chỉ có bên ta má»›i không cần giữ khách và không nghÄ© đến việc giữ được thiện cảm tiếp nối vá»›i khách hà ng, còn bên há» thì phải thế, không thể khác được, há» sống bằng thị trưá»ng, chứ đâu phải bằng các cuá»™c há»c táºp chÃnh trị suông! Xin đồng chà đừng giáºn nếu tôi nói quá bạo mồm, nhưng tôi quen nói thẳng những gì tôi nghÄ©.
- Ở đâu có những chi nhánh cá»§a hãng “Cúc và các conâ€, bác có thể chỉ giúp được không?
- Ở đâu nghÄ©a là thế nà o? Bá»n “Cúc†nắm cả thế giá»›i, ở nước nà o chả có văn phòng cá»§a há», đây đâu phải chuyện chỉ bán hạt giống rau Ä‘áºu, đây là kim cương bằng tháºt! Thứ nà y có uy tÃn rất cao, có dá»… gì ngưá»i ta má»—i lúc biết xác định được cái giá cá»§a uy tÃn đâu?
- Äúng, chưa phải ai cÅ©ng biết đâu – Cô-nô-va-lốp tán đồng – Nà y, thế bác bảo kiểu hoa tai nà y có thể được liệt và o loại quà tặng ra mắt không?
- Úi chao! Quà tặng ra mắt à , đó chỉ là cỡ cái bút “Pác-ke†thôi chứ! Anh chưa biết nước ngoà i đấy, chứ tôi thì lạ gì! Quà tặng ư? Thì quyển sổ ghi chép nà y, há»™p diêm nhãn đẹp nà y, hay cao nhất là quyển sách tranh ảnh vá» ná»n kiến trúc Pô-ly-nê-di! Anh cứ tưởng bá»n tư sản nó hà o hiệp lắm phá»ng? Nó hà tiện lắm! Còn hà tiện hÆ¡n anh thanh tra tà i chÃnh cá»§a ta ấy! Hãng “Cúc†không cần phải phát quà ra mắt! Hà ng cá»§a hãng “Cúc†chỉ có thể tặng má»™t lần trong Ä‘á»i đã là quý lắm: và o ngà y cưới cho ngưá»i yêu, và và o lá»… mừng con gái đến tuổi thanh niên, thế thôi. Anh hãy quên cái chuyện phát chẩn quà ra mắt Ä‘i, khi đặt hãng “Cúc†và o trong câu chuyện!
Cô-nô-va-lốp mỉm cưá»i:
- Cảm ơn bác, cảm ơn đồng chà A-bra-mốp nhé!
“Äiện gá»i Xla-vin.
Cố gắng xác định xem Äu-bốp có thuê phòng ở “Hin-tÆ¡n†không, và nếu có thì là phòng nà o? Chu kỳ thuê theo thá»i hạn nà o? Giá cả? Trả tiá»n ra sao - bằng séc hay tiá»n mặt? Xác định xem cÆ¡ quan đại diện cá»§a hãng kim hoà n “Cúc và các con†ở đâu? Ai là tổng giám đốc? Có bảng ca-ta-lô hà ng kim hoà n cá»§a Bỉ không? Có thể tìm lại được tên ngưá»i nà o đã mua hoa tai kim cương có Ä‘Ãnh ngá»c bÃch trị giá khoảng từ ba đến bảy nghìn đô-la khoảng má»™t năm trước đây không?
Trung tâmâ€
Bá»™ pháºn cá»§a Cô-nô-va-lốp tổng há»p các tư liệu vá» Äu-bốp. Trong đó, Côn-xtan-ti-nốp còn giao thêm nhiệm vụ xác minh tại sao sau khi ở Luy-xbua vá» Äu-bốp từ chối không tiến hà nh là m luáºn án tiến sÄ© mà ngưá»i ta đỠnghị.
- Thưa đồng chà thiếu tướng, anh ta không những từ chối không là m luáºn án tiến sÄ© thôi đâu – Cô-nô-va-lốp báo cáo, sau khi đã khái quát lại các tà i liệu thu tháºp được cho tá»›i đêm trước – Mà là cả má»™t bối cảnh khá thú vị hiện ra nữa. Má»™t là , ngưá»i ta đỠnghị cá» anh ta là m trưởng phòng ở trong vụ, lương tháng 350 rúp, váºy mà anh ta cÅ©ng từ chối. Tháºt lạ, bởi vì anh ta thưá»ng tá» ra vá»›i ngưá»i xung quanh, tuy không cố tình, dai dẳng, nhưng chÃnh xác, là anh ta cÅ©ng khá thiếu tiá»n. Anh ta cÅ©ng từ chối cả việc được cá» Ä‘i há»c thêm ở Viện Hà n lâm. Ba tháng trá»i anh ta chỠđợi chức chuyên viên báºc má»™t ở chÃnh cái phòng cá»§a Viện Ä‘iá»u phối tư liệu, má»›i tụ táºp đủ các tà i liệu máºt nhất vá» cái “nút thắt ở châu Phiâ€. Lương tháng cá»§a chức chuyên viên ấy chỉ có 200, không có tiá»n thưởng thêm.
- Anh ta được lợi lá»™c gì ở Viện Ä‘iá»u phối chăng? Những chuyến Ä‘i công tác thú vị? Triển vá»ng còn lên nữa?
- Chẳng có gì cả. Nếu anh ta nháºn chức trưởng phòng kia, ngưá»i ta có thể bảo đảm cho anh ta có khả năng Ä‘i công tác gần như khắp thế giá»›i. Còn nếu anh ta định là m luáºn án, ngưá»i ta cÅ©ng sẽ hứa tạo cho nhiá»u Ä‘iá»u kiện ưu đãi. Còn triển vá»ng tăng tiến ở Viện Ä‘iá»u phối không đáng kể, may chăng chỉ có là bảo vệ luáºn án.
- Thế anh ta Ä‘ang viết luáºn án chứ?
- Không. Chúng tôi đã há»i kỹ, anh ta tháºm chà cÅ©ng không đặt cả vấn đỠnà y ra nữa.
- Ngưá»i ta nháºn xét thế nà o vá» anh ta?
- Tốt cả thôi. Có ká»· luáºt, khiêm tốn, rất cẩn tháºn trong công việc khi dùng đến các tà i liệu máºt.
- À, mà ở nhà anh ta có máy thu thanh loại gì?
- Anh ta hiện không có ở Mát-xcÆ¡-va, thưa đồng chÃ. Chúng tôi không có quyá»n – Ãt ra là và o lúc nà y - bước và o căn há»™ cá»§a anh ta.
- Phải nghĩ cách xác minh xem anh ta có loại máy thu thanh gì?
…Bốn giá» sáng, Prô-xcu-rin tá»›i. Côn-xtan-ti-nốp há»i:
- Äu-bốp ở đâu?
- Tôi sẽ là m má»i cách để có thể tìm ra anh ta hôm nay.
- Không được, trong trưá»ng hợp nà y, không thể cho phép đồng chà là m má»i cách, mà chỉ được là m những gì không trái vá»›i luáºt pháp thôi…
Côn-xtan-ti-nốp mở cặp có những bức điện thượng khẩn ra.
- Äồng chà hãy trả lá»i, ai trong số những ngưá»i còn nằm trong danh sách thu hẹp, biết được việc cung cấp hà ng cá»§a ta cho Na-gô-ni-a?
- Tôi phải xem lại lần nữa các tà i liệu vỠnhững “Phi-guya-răng†đã.
- Ai kia? – Côn-xtan-ti-nốp nhăn trán – “Phi-guya-răng†à , nếu theo như Bác-khu-Ä‘a-rốp [6] định nghÄ©a, thì chỉ có nghÄ©a là “nghệ sÄ© ba-lêâ€.
- Ngưá»i ta vẫn chấp nháºn nói thế đấy, thưa đồng chà thiếu tướng. “Phi-guya-răng†là cái từ đối vá»›i chúng ta xác đáng hÆ¡n cả, để biểu đạt ý nghÄ©a chứa chất trong nó.
Côn-xtan-ti-nốp cự lại một cách đăm chiêu:
- Bản thân cái từ không là gì cả, nó không thể là giả dối hay xác thá»±c, hình như Xô-crát đã nói thế. Giả dối hay xác thá»±c xuất phát từ việc kết hợp các từ lại vá»›i nhau thà nh cái mà ngà y nay chúng ta gá»i là “quan Ä‘iểm…â€. (Äã từng là m thợ tiện ở Äa-pô-rô-gie, Côn-xtan-ti-nốp được Äoà n thanh niên đỠcá» và o ngà nh an ninh theo chế độ động viên, năm năm mươi tư (1954). Tốt nghiệp Äại há»c Luáºt tại chức; ông viết nốt cả má»™t luáºn án khác nữa, vá»›i tư cách thà sinh tá»± do, và xin thi cả ở khoa Ngữ văn, đỠtà i ông chá»n là văn há»c Anh thế ká»· 19. Cụ thân sinh ra Côn-xtan-ti-nốp là chiến sÄ© biên phòng đã hy sinh trong thá»i kỳ phòng thá»§ Brét-xtÆ¡, vốn cÅ©ng là má»™t giáo viên tiếng Nga, có lẽ vì thế mà Côn-xtan-ti-nốp thưá»ng có má»™t đòi há»i đặc biệt chÃnh xác khi trình bà y các ý nghÄ©. Má»™t trong những quyển sách yêu thÃch cá»§a ông là công trình cá»§a nhà văn Lê-nin-grát Lép U-xpen-xky. Cuá»™c đấu tranh thưá»ng xuyên cá»§a nhà văn già báºc thầy nà y để gìn giữ sá»± trong sáng cá»§a ngôn ngữ, đã là m Côn-xtan-ti-nốp khâm phục).
- Tôi phải xem lại các tà i liệu vá» các “phi-guya…†- ấy xin lá»—i, vá» các nhân váºt mà chúng ta Ä‘ang quan tâm!... Nhưng còn câu há»i vá» việc cung cấp hà ng thì nhân lý do gì mà lại cần đến nữa? – Prô-xcu-rin há»i thêm.
- Nhân có bức Ä‘iện cá»§a Xla-vin. Tôi có thể gà đồng chà trước má»™t chút: Ở Luy-xbua, vá» việc cung cấp hà ng nà y, chỉ có má»™t ngưá»i biết – đó là Dô-tốp.
- Chắc hẳn vá» việc nà y Ôn-ga Vin-te cÅ©ng có biết – Prô-xcu-rin cưá»i - nếu ta xét đến quan hệ cá»§a anh ta vá»›i vợ là hữu nghị và chung sống hoà bình!
- Cho là như váºy Ä‘i. Còn ai nữa?
Má»™t giá» rưỡi sau, Prô-xcu-rin báo cáo là tin máºt đó – xét trên gốc gác công việc – thì chỉ còn có má»™t ngưá»i nữa được Ä‘á»c, đó là Xéc-gây Ämi-tÆ¡-ri-ê-vÃch Äu-bốp.
“Tối máºt.
Gá»i thiếu tướng Côn-xtan-ti-nốp.
Theo yêu cầu cá»§a đồng chÃ, tôi xin báo là vé máy bay Ä‘i Ãt-le cách đây bốn ngà y đã được bán cho má»™t hà nh khách tên là Äu-bốp Xéc-gây Ämi-tÆ¡-ri-ê-vÃch ở hãng A-ê-rô-flốt, tại khách sạn “Mê-tÆ¡-rô-pônâ€.
Trung tá Du-cốpâ€.
[1] Pi-ốt Crô-pốt-kin (1842 – 1921) công tước Nga, nhà địa lý há»c nổi tiếng, tham gia phong trà o Dân tuý rồi trở thà nh má»™t trong những ngưá»i cầm đầu phái cách mạng vô chÃnh phá»§ ở Nga. Sau 1917 từ nước ngoà i (ông sống lưu vong từ năm 1876) má»›i trở vá» Nga. (ND)
[2] Mu-xa Gia-lin (1906 – 1944) Nhà thÆ¡ Tác-ta nổi tiếng, anh hùng Liên Xô, tác giả táºp thÆ¡ “Quyển vở ở Mô-a-bÃtâ€, được truy tặng giải thưởng Lê-nin (ND).
[3] Äê-mi-xÆ¡ Rút-xốt (sinh năm 1917) ca sÄ© tạp ká»· gốc Mỹ-Latinh, sinh ở Ai Cáºp, hết sức nổi tiếng ở phương Tây trong những năm 1968 – 1978 (ND).
[4] Gá»i “Vin-te†là há», thì không có biểu hiện gì đặc biệt. Còn gá»i “Ô-len-ca†là tên Ôn-ga, nhưng là cách gá»i âu yếm (ND).
[5] “Xê-ri-ô-ski-ốt Xê-ri-ô-ski†chÆ¡i chữ rất tinh tế, nhỠở hai từ đồng âm “Xê-ri-ô-skiâ€, chữ thứ nhất nghÄ©a là “đôi hoa tai nhá»â€, chữ thứ hai “Xê-ri-ô-ski†tức là cá»§a “Xê-ri-ô-gia†tặng gá»i má»™t cách âu yếm (ND).
[6] Bác-khu-Ä‘a-rốp: nhà ngôn ngữ há»c Liên Xô, tiến sÄ© khoa há»c, tác giả nhiá»u công trình vá» ngữ pháp tiếng Anh (ND).
|

18-11-2008, 05:34 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Phần 25
TÌM KIẾM - V
Té ra Äô-nan Ghi là má»™t ngưá»i cao, trông còn trẻ, nhưng tóc lại đã bạc hết, má»™t vết sẹo lằn đỠrạch ngang trán, nên trong giá»›i kà giả ngưá»i ta gá»i anh ta là “Ghi-hác-vy Xcoóc-zê-niâ€[1]
Anh ta hẹn gặp Xtê-pa-nốp ở dưới tiá»n sảnh cá»§a khách sạn - vì máy Ä‘iá»u hoà không khà trong phòng anh ta cÅ©ng như ở tất cả các phòng khác, Ä‘á»u không chạy được nữa. Bá»n thá»±c dân đã tháo dỡ các thiết bị, dù bá»n chúng đã được hứa trả nhiá»u tiá»n nếu đồng ý huấn luyện các viên chức địa phương cách sá» dụng các hệ thống cÅ©ng không lấy gì là m rối rắm nà y. Chá»— duy nhất trong khách sạn có thể thở được là tiá»n sảnh, ở đấy có gió lùa, vì tất cả các cá»a Ä‘á»u thưá»ng xuyên mở, và từ đại dương, hÆ¡i mát toả và o, nhất là từ lúc xế chiá»u.
- Tôi là Ämi-tÆ¡-ri Xtê-pa-nốp, phóng viên Mát-xcÆ¡-va, cảm Æ¡n ông đã dà nh chút thá»i gian cho tôi.
- Tôi vui thÃch được gặp ông, thà nh thá»±c mà nói, tôi chưa lần nà o nói chuyện đối diện vá»›i má»™t ngưá»i Nga cả. Ông có việc cần đến tôi?
- Vâng.
- Váºy xin má»i ông đỠxuất, ông Xtê-pa-nốp.
- Tôi quan tâm tới bản anh hùng ca của ông với Glép…
Mặt Äô-nan Ghi đỠra, anh ta thò tay lấy thuốc lá, rút ra má»™t bao “Che-xtÆ¡-phin†nhà u nát, đưa má»i Xtê-pa-nốp, rồi hÃt má»™t hÆ¡i dà i như để thoả cÆ¡n thèm, sau đó rụt đầu và o giữa đôi vai xương xẩu và trả lá»i:
- Tôi tháºt không muốn động đến đỠtà i nà y nữa!
- Ông đã thua cuộc?
- Không chỉ thua. Tôi đã kà bản đầu hà ng vô Ä‘iá»u kiện.
- Vì ông không đủ các chứng cứ à ?
- Ông biết không, tôi đã đi du ngoạn ở châu à mấy lần.
- Không chỉ vì thế. Tôi có những tư liệu vỠnhà băng của ông Lưu.
- Ông nháºn được chúng má»™t cách hợp pháp hay do tình báo đã cung cấp cho ông?
- Nếu như tình báo cung cấp cho tôi thì tôi rất khó in sách vỠông Lưu - không cÆ¡ quan tình báo nà o trên thế giá»›i lại thÃch tà i liệu cá»§a há» lá»t ra trên báo chÃ, ấn phẩm. Ông đã gỡ việc nà y từ má»™t đầu khác, ông Ghi ạ. Lẽ ra phải bắt đầu từ chá»— viên thư kà cá»§a ông Lưu đã bị giết theo lệnh cá»§a ai.
- Không tìm được hung thủ.
- Ông tin rằng bá»n chúng bị truy tìm à ?
- Vâng, tuy đây chỉ là hình thức… Nhưng Ä‘iá»u đó là m sao có thể đạt được ở Hồng Kông!... Chắc ông có đến đó rồi?
- Hồng Kông thì tôi chưa đến.
- Nếu ông quan tâm đến vấn đỠma tuý trên thế giới, tôi khuyên ông nên đến đó.
- Tôi định đến, nhưng ngưá»i ta không là m thá»§ tục nháºp cảnh cho tôi. Việc Ä‘i lại tá»± do đối vá»›i những ai há» cho là “đá»â€ bị hạn chế, còn khi Ä‘eo Ä‘uổi những mục tiêu vụ lợi cá»§a mình, thì há» lại là m rùm beng lên vá» vấn đỠnà y… Cái tên há» San-xÆ¡ có gợi cho ông nhá»› vá» chuyện gì không?
- Vin-hem San-xÆ¡, ngưá»i Äức ở Muy-nÃch phải không?
- Äúng thế.
- Lão ta đã từng là m việc ở đó với Glép.
- Ông biết tiểu sỠlão ta chứ?
- Không. Má»™t lão già Äức, nói thạo tiếng Anh, Ä‘i phổ cáºp những ấn phẩm cá»§a Mỹ.
- Chuyện lão ta đã từng là sĩ quan chỉ huy của SS, ông có biết không?
- Lại cÅ©ng nằm trong những trò tuyên truyá»n chứ gì?
- Chúng tôi đã in trên báo bản sao fắc-xi-mi-lê các lệnh xỠbắn của hắn, ông Ghi ạ. Hắn đã được liệt và o danh sách tội phạm chiến tranh.
- Thế thì các ông cứ việc đòi trao trả hắn đi.
- Chúng tôi đã đòi hắn ba lần. Và bây giá» hắn vẫn chỉ huy nhóm khá»§ng bố ở Hồng Kông. Tôi nghÄ© là cÅ©ng chÃnh San-xÆ¡ đã táºp dượt việc tấn công ông, hắn biết là m việc đó, hắn đã là m như váºy đối vá»›i Xcoóc-zê-ni.
- Do đâu mà ông biết chuyện nà y?
- Thì Xcoóc-zê-ni đã nói với tôi.
- Ông đưa thêm một kẻ lạ mặt và o sự việc của tôi để đem lại cái gì, ông Xtê-pa-nốp?
- Äem lại nhiá»u thứ chứ. Dù sao, Ä‘a số dân Mỹ cÅ©ng vẫn căm thù chá»§ nghÄ©a quốc xã. Nếu như ông chứng minh được rằng Glép đã che giấu cho San-xÆ¡, ông sẽ thu hút được má»™t sá»± chú ý hoà n toà n khác đối vá»›i sá»± việc cá»§a ông. Tôi sẵn sà ng trao cho ông tà i liệu cá»§a tôi vá» San-xÆ¡. Còn ông hãy kể cho tôi nghe tại sao ông đã kà và o bản đầu hà ng vô Ä‘iá»u kiện thế?
- Ông muốn viết truyện nà y?
- Còn tuỳ thuộc ở ông.
- Tôi thì không muốn ông viết vỠtruyện nà y.
- Ông sợ mất việc?
- Mất cả tÃnh mạng nữa chứ. Mất việc chỉ là má»™t ná»a tai hoạ, tôi đã khắc phục bằng nghá» rá»a tà u thuá»· khi tôi cố tâm định láºt tẩy Glép. Nhưng bá»n chúng sẽ bắn tôi thẳng tay ấy…
- Thế nếu như tôi thay đổi hết tên h� Thay địa điểm đã xảy ra sự việc?
- Nếu váºy thì phải trả giá là 50 nghìn đô-la.
- Má»—i ngà y ở đây tôi được lÄ©nh có 12 đô-la tiá»n tiêu thôi, ông Ghi ạ. Nếu tÃnh rằng tôi còn phải ngồi và o đây chà Ãt là má»™t tháng nữa má»›i viết xong, thì có lẽ ta nên chia đôi, ông má»™t ná»a, tôi má»™t ná»a váºy.
- Má»™t món há»i đấy. - Khuôn mặt Ghi từ nãy đến giá» vẫn căng ra, có hÆ¡i thư giãn má»™t chút. - Ông bạn đồng nghiệp nà y, ông hiểu cho, tôi đã bán tất cả tà i liệu vá» Glép rồi. Bán sạch sà nh sanh, vá»›i giá 10 nghìn đô-la. Khi bá»n chúng gá»i thư cho tôi và bảo là mẹ tôi sẽ phải chết, và chúng sẽ còn bắt cóc chị tôi, thì tôi hiểu là chúng sẽ là m tháºt. Chúng dám là m qua Ä‘i chứ, ông hiểu không! Biết là m sao được? Chả lẽ phải chở cả mẹ và chị sang ở vá»›i các ông? Không đủ tiá»n, mà vé thì quá đắt! Vả lại, tôi yêu nước Mỹ cá»§a tôi, và hoà n toà n không thÃch chế độ cá»§a các ông.
- Thì cÅ©ng như tôi không thể thÃch gì chế độ các ông ấy.
- Tôi biết. Các đồng nghiệp cá»§a tôi vẫn Ä‘á»c ông.
- Còn ông?
- Không. Nói chung, tôi chẳng Ä‘á»c gì hết, ông Xtê-pa-nốp ạ. Tôi không tin má»™t chữ nà o in trên sách báo vì tôi đã biết thừa là nó được tạo ra như thế nà o. Tôi viết những gì ngưá»i ta muốn ở tôi, tôi là m cho xong việc, ông Xtê-pa-nốp ạ. Tá» báo “Xtar†(Ngôi sao) đã mua tôi, mua theo yêu cầu cá»§a bá»n Glép, tôi tin chắc như thế.
- Không hẳn! Glép đâu đủ sức là m Ä‘iá»u đó. Theo yêu cầu cá»§a các ông chá»§ cá»§a Glép má»›i đúng.
Ghi lắc đầu, cưá»i khẩy.
- Ông nghÄ© thế nà o, Glép chuyển bao nhiá»u phần trăm lợi nhuáºn và o tà i khoản cá»§a các ông chá»§, sau má»—i chuyến áp-phe hê-rô-in? Không quá 3% đâu - bá»n ấy rất tháºn trá»ng, chúng biết có thể lấy được bao nhiêu. Chẳng thà lấy Ãt má»™t, mà lâu dà i, còn hÆ¡n lấy cả má»™t lần và bị mắc vạ.
- Còn phải xét xem cái “một lần†ấy nó như thế nà o!
- Giá quy định tháºt đơn giản : má»—i chuyến áp-phe thà nh công, Glép phải chi 5% để bá»c lót. Trong số 5% lợi nhuáºn phải chi ấy, lão ta dà nh cho các ông chá»§ 3%.
- Nếu thế thì sao lão không ngồi chơi sưởi nắng ở Mai-a-mi cho khoẻ, lại còn phải sang Luy-xbua với vai trò điếu đóm là m gì?
- Bởi vì tất cả số tiá»n lão có, lão lại dở hÆ¡i Ä‘em ném cả và o Na-gô-ni-a, ông Xtê-pa-nốp ạ. Khoảng 10% cổ phần tất cả các khách sạn ở đấy là cá»§a lão. Nhưng lão chưa kịp hốt bạc triệu thì má»i thứ Ä‘á»u bị đảo lá»™n. Và lão phải tìm cách thu tiá»n vá» có gì là khó hiểu.
- Ông có chứng cớ gì không?
- Chứng cá»› có ở Li-xbon và Pa-ri. Ở Béc-nÆ¡ cÅ©ng có, ở đấy có in những sách tra cứu tuyệt hảo cho những ai định hùn vốn là m ăn. Glép không thể cứ giữ tiá»n bằng tà i khoản. Ở nước chúng tôi hệ thống thuế khoá cá»§a bá»™ tà i chÃnh là m việc còn gắt gao hÆ¡n cả FBI…
- Nhưng lấy lại Na-gô-ni-a, lão không hiểu là điá»u đó phi thá»±c tế hay sao?
- Tôi lại coi Ä‘iá»u đó là hoà n toà n thá»±c tế.
- Không ăn thua đâu!
Ghi lắc đầu:
- Ăn thua quá đi chứ!
- Mà có lẽ chÃnh ông cÅ©ng không muốn để lão ta thu được tiá»n vá» cho lắm, đúng không, Äô-nan? - Xtê-pa-nốp hạ giá»ng: - Ông rất không muốn để lão lại được bắt đầu sá»± nghiệp ở đây? Má»™t sá»± nghiệp cho phép lão ta bá» túi hà ng triệu bạc và ca khúc khải hoà n mà vá» nước Mỹ?
- Tôi rất không muốn Ä‘iá»u đó, nhưng tôi còn không muốn hÆ¡n nữa việc lão ta sẽ bắn giết cả gia đình tôi.
- À, nhưng là m việc đó phải có những kẻ thừa hà nh.
- Không, Glép biết tự tay là m tất cả.
- Hắn sợ nhân chứng chăng?
Ghi lại nhún vai.
- Sao lại sợ? Hắn đâu có sợ. Hắn khá» cả nhân chứng ấy chứ, nếu cần thiết. Chẳng qua hắn thÃch công việc ấy. Hắn là dân “mÅ© nồi xanh†chÃnh cống, là tưởng cá»§a hắn là sức mạnh, những gì ông nói vá» San-xÆ¡ Ä‘á»u có thể áp dụng cho Glép trong ý nghÄ©a cá»§a tôi. Tôi chẳng lấy là m ngạc nhiên nếu như hắn treo ảnh HÃt-le trong nhà , bây giá», tôi chẳng còn ngạc nhiên trước bất cứ Ä‘iá»u gì nữa.
- Ông có thể nêu tên má»™t và i ngưá»i mà ông đã từng nói chuyện vá» hắn?
- Tôi đã nói là tôi bán hết các tà i liệu rồi, hết nhẵn rồi, tôi muốn sống, váºy đấy. Ông hiểu chứ?
- Tôi hiểu. Nhưng và i tháng nữa tôi sẽ sang Mỹ. Ông chỉ cần cho tôi biết hai cái tên, không cần hÆ¡n, để khởi đầu. Ông cho tôi tên và i ngưá»i không ưa thÃch gì bá»n quốc xã, tôi sẽ tá»± tiến hà nh Ä‘iá»u tra, vì ở đó có khoản nhuáºn bút sách, tôi sẽ chi cho việc tìm kiếm tư liệu mà không dÃnh dáng đến ông.
- Ngưá»i ta không trả nhuáºn bút cho các ông ở nước ngoà i đâu. Bên tôi đã có văn bản, viết rằng: gì chứ lợi nhuáºn cá»§a các ông thì há» lá»™t hết.
- Ông bảo, ông không tin và o báo chà kia mà - Xtê-pa-nốp phá lên cưá»i. - Tuy rằng vá» khoản nà y bá»n há» viết cÅ©ng có phần đúng đắn.
- Ông nói vá»›i má»™t kà giả cánh hữu như váºy là táo bạo đấy, ông Xtê-pa-nốp ạ.
- Äây là tôi nói vá»›i má»™t kà giả phải là m việc cho tá» báo cánh hữu, ông Ghi ạ. Hai việc ấy đâu phải là má»™t. Còn vá» việc đánh thuế nặng đối vá»›i tác phẩm cá»§a tôi in ở nước ngoà i, tôi sẽ tìm dịp để kháng cáo lại…
- Ông hãy giải thÃch vá»›i tôi, vì sao ông căm thù chá»§ nghÄ©a quốc xã đến thế? Tất nhiên, tôi hiểu - bên các ông đã mất mưá»i triệu sinh mạng.
- Hai mươi triệu, ông ạ.
- Thế cơ à ?
- Vâng. Còn riêng tôi… Má»™t khi chúng đã giết tá»›i bảy anh chị em trong gia đình tôi, thì còn gì phải nói nữa… Và bây giá» những tên như San-xÆ¡ ấy Ä‘ang nhởn nhÆ¡ ở Hồng Kông và phổ biến các ấn phẩm loè loẹt, để tuyên truyá»n cho cái “dân chủ†và “công lÆcá»§a chúng…
- Tôi không uống rượu, ông Xtê-pa-nốp ạ, nhưng nếu ông xiết cổ được thằng Glép cho nó thấy giá»i đất thì lạy Chúa, tôi sẽ uống cạn má»™t cốc rượu Ma-đê-ra[2] để mừng ông. Ông hãy thá» nói chuyện vá»›i vợ cả cá»§a hắn xem, thưá»ng thì nằm ở nhà thương tâm thần, nhưng cÅ©ng đôi khi sống ở nhà . Nghe đồn là bà ta hoà n toà n khoẻ mạnh. Tất nhiên là ngưá»i ta không tin bà ta, nhưng bà ta sẽ cung cấp được cho ông má»™t và i sá»± kiện. Bà ta tên là Em-ma San-xÆ¡, chÃnh là con gái cái lão Vin-hem San-xÆ¡, mà ông đã kể cho tôi khá nhiá»u chuyện và bằng má»™t giá»ng thống thiết đến như thế. Nhưng ông cÅ©ng nên nhá»› rằng Em-ma ra Ä‘á»i và o tháng Năm năm bốn mươi lăm - cái đó rất quan trá»ng để hiểu được bà ta yêu cái gì, ghét cái gì.
[1] Skorzeny: sÄ© quan cá»§a HÃt-le có má»™t vết sẹo ngang mặt, nổi tiếng trong Äại chiến II vì chiến dịch cứu thoát Mút-xô-li-ni.
[2] Madera : má»™t loại rượu vang ngon có tiếng, thoạt tiên được sản xuất ở đảo Ma-đê-ra (Bồ Äà o Nha).
|

18-11-2008, 05:37 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Phần 26
XLA-VIN
- Con ngưá»i ở ta dần trở nên tốt hÆ¡n - Xla-vin nhắc lại, giá»ng tá»± tin, tay anh khoác chiếc áo véc-tông lên thà nh ghế - Anh cứ nghÄ© mà xem, ở ta bây giá» rất phổ biến bà i hát vá» chú cá sấu Ghê-na tốt bụng, còn trước kia, ngưá»i ta vẫn Ä‘em cá sấu ra doạ trẻ con đấy.
- Ở đây, anh cứ thá» ra sông mà ngụp lặn xem! Tha hồ có những chú Ghê-na “tốt bụngâ€! - Dô-tốp cưá»i - Äây không phải là sá»± tốt bụng, đây chỉ là đưa kiến thức phổ cáºp cho quần chúng. Tôi muốn nói vá» chương trình vô tuyến: “Trong thế giá»›i động váºtâ€. Trên mà n ảnh, những chú cá sấu trông cÅ©ng hiá»n là nh, tốt bụng như thế. Con ngưá»i ta dần trở nên Ä‘a cảm hÆ¡n, Ä‘iá»u ấy thì đồng ý, chứ còn nói vá» sá»± tốt bụng, thì tôi xin giữ ý kiến mình. Loà i ngưá»i còn bao nhiêu lầm lá»—i, Vi-ta-li ạ… Anh có hay cho ai vay tiá»n không?
- Cũng có cho.
- Và lần nà o ngưá»i ta cÅ©ng trả anh chứ?
- Hừm… CÅ©ng tuỳ ngưá»i.
- CÅ©ng tuỳ ngưá»i! Thế anh có hình dung ra rằng ở thế ká»· trước mà không trả nợ thì ra sao không? Chỉ cần anh nói toáng ra trước má»i ngưá»i, thì ngưá»i vay nợ đó, nhất là lại ảnh hưởng kiểu nhân váºt cá»§a Léc-môn-tốp, sẽ Ä‘i ngay sang phòng bên cạnh, rồi “đòm†- tá»± là m má»™t phát và o tim tức thì! Còn bây giỠấy à , anh cứ thỠđòi xem, ngưá»i ta sẽ mắng lại anh: “Äồ keo cú bá»§n xỉn, cứ đợi đấy đã, có gì ghê gá»›m đâu kia chứ.†Hoặc anh hãy nhá»› lại các buổi há»p Ä‘oà n thể thuở trẻ cá»§a chúng ta, ngưá»i ta ngồi phát biểu, phân tÃch đạo đức. Nhá» trá»i, thế cÅ©ng là nhẹ chán, còn trước kia ấy à , ngưá»i ta lá»™n má» anh ra ấy chứ, đưa lên già n lá»a mà sám hối ấy chứ. Không, không, Vi-ta-li ạ, chẳng qua là loà i ngưá»i mệt má»i vì độc ác rồi, há» muốn quên Ä‘au khổ Ä‘i, và bây giá» há» sống lá»™n xá»™n như trong cái nhà bếp công cá»™ng ấy, thế thôi.
Xla-vin bá»—ng há»i:
- Anh có muốn vỠnhà không?
- Vá» nhà ? Muốn chứ, miá»…n là tôi có nhà để vá».
- Tôi cũng có được nghe kể vỠchuyện anh.
- Thì đấy… Váºy mà anh bảo là chúng ta tốt ra. Chân là còn nằm đâu đó bên cạnh ông thánh tông đồ Pôn ấy kia! Anh có nhá»› không: “Dân Do Thái giáo thì cầu xin Ä‘iá»u báo trước, còn ngưá»i cổ Hy Lạp chỉ cầu xin sá»± sáng suốtâ€. Äúng thế! Ngưá»i nà y cầu sá»± thần diệu, ngưá»i kia lại cầu có kiến thức, má»™t số khác say sưa muốn thà nh đạt, má»™t số khác nữa thì cố há»c lấy sá»± khôn khéo, thế nhưng chẳng có ai lấy sá»± tốt bụng là m tÃn ngưỡng đâu!
- Anh là m ngụm rượu nhé!
- Rất vui lòng.
- Ồ, mà vốt-ca lại hết rồi.
- Tôi không chịu nổi vốt-ca. Tôi mê uýt-xky hÆ¡n. Còn Glép thì lại căm thù uýt-xky, chỉ thÃch vốt-ca.
“Nghe Ä‘i! Nghe Ä‘i! Glép†- Xla-vin nghÄ© bụng. Lúc nà y anh tin chắc là má»—i má»™t tiếng sá»™t soạt trong phòng anh Ä‘á»u Ä‘ang được ghi âm - Cứ nghe xem chúng tao Ä‘ang nói gì Ä‘i, còn tao cÅ©ng rất muốn được nhìn thá»±c mắt và o mi, khi mi say rượu, Glép ạ!â€
- Không có gì nhắm à ? - Dô-tốp há»i.
- Còn bánh quy thôi. Anh ăn nhé?
- Vâng. Tôi đang đói.
- Ta đi là m tạm miếng gì nà o?
- Tốt hÆ¡n hết là lại chá»— tôi váºy nhé. Cô tôi má»›i gá»i cho giò, loại giò khô tuyệt lắm và pho-mát Xun-gu-ni. Anh có thÃch pho-mát Xun-gu-ni không?
- Nhất rồi! Cảm Æ¡n anh, tôi rất sẵn lòng. Chỉ có Ä‘iá»u phải đợi Ä‘iện thoại cái đã, má»™t ông bạn hứa gá»i Ä‘iện cho tôi, rồi kéo đến chá»— Pi-la, mặc dù tôi Ä‘ang không muốn Ä‘i.
- Một phụ nữ thú vị đấy. Cô ta có cách tư duy rất đà n ông, nhưng lại đi kèm với sự yêu cầu của phụ nữ. Biết cách xét đoán tỉnh táo đến mức ngạc nhiên.
- Kể ra, tôi lại rất có thiện cảm vá»›i khái niệm “xét Ä‘oán tỉnh táoâ€. Chúng ta hiểu biết được là nhá» có là trÃ. Sá»± xét Ä‘oán cá»§a là trà sẽ dẫn má»i ý kiến khác nhau tá»›i thống nhất, - Xla-vin nói - à kiến chỉ là ý kiến thôi, dù dăm bảy ý kiến khác nhau cÅ©ng không là m thà nh má»™t khái niệm - còn khái niệm thì như chiếc cầu thang đưa dần tá»›i nháºn thức, nó xếp đặt các ý kiến thà nh má»™t sá»± xét Ä‘oán sá» dụng và o đó trà tưởng tượng, nháºn thức và trà nhá»›. Pi-la có má»™t trà nhá»› tháºt mẫn tiệp, anh có thấy thế không?
- Anh đừng có phân tÃch cô ta theo kiểu tách bạch, rạch ròi từng Ä‘iểm như váºy. Äừng cho rằng lô-gÃch sẽ giúp ta hiểu được con ngưá»i. Con ngưá»i vá» bản chất rất phi lô-gÃch.
- Anh nói thế vì chuyện cô vợ anh chăng? - Xla-vin nói nhá».
Dô-tốp uống cạn chá»— uýt-xky, cầm bánh bÃch quy ngá»i ngá»i, bẻ má»™t mẩu, nhai nhai má»™t cách uể oải và đáp, giá»ng tư lá»±:
- Không đâu. Trong câu chuyện cá»§a tôi, má»i cái Ä‘á»u đúng lô-gÃch cả. Sá»± khác biệt vá» tuổi tác, tÃnh khÃ, sở thÃch và cuối cùng cÅ©ng là do sá»± ngốc nghếch cá»§a chÃnh tôi nữa.
- Tội gì anh phải rắc tro lên mặt mình như thế?
- Không đáng phải thế. Nhưng rắc tro và nháºn định sá»± việc là hai chuyện khác nhau. Anh đã nói vá» chuyện nà y, có nghÄ©a là ngưá»i ta đã thì thà o vá»›i anh khắp chốn vá» chuyện gia đình tôi, hẳn tất cả Ä‘á»u chê cưá»i Ôn-ga, như váºy là không chân thá»±c. Cô ấy thông minh hÆ¡n tôi, cô ấy có tà i, vá» mặt thiên bẩm, cô ấy là ngưá»i sáng tạo, tức là con ngưá»i tư duy và cô ta còn đẹp hÆ¡n nữa. Mà tôi lại muốn đẽo gá»t cô ta thà nh má»™t ngưá»i giống như tôi. Thế là đi đứt. Chẳng nên tá»± biện bạch cho mình, rằng mình đã hết lòng, luôn hốt hoảng lo âu vì cô ta là m gì. Lo cô ấy sống (chữ nà y bị bẩn, không rõ có đúng không) ra sao? Ai đến vá»›i cô ấy? Ai bắt nạt cô ấy? Và ngưá»i ta nghÄ© gì vá» cô ấy?... Chỉ có cách hoặc là chấp nháºn má»™t cá tÃnh bên cạnh anh, chấp nháºn (thiếu hai chữ do bị bẩn), và sẽ diá»…n ra sá»± hoà hợp huyá»n diệu như tan hoà và o nhau, hoặc là không. Chứ chẳng có cách thứ ba nà o nữa, đừng nên sống bằng ảo tưởng là m gì…
- Anh có đỠnghị được vỠnước công tác không?
- Không, tôi Ä‘ang cần ở lại đây. Tôi đã ghi tên đóng tiá»n cho hợp tác xã xây dá»±ng[1], phải đợi má»™t năm nữa kia. Chúng tôi có má»™t tá»§ sách chung, cả cô ấy, cả tôi, Ä‘á»u không thể sống thiếu nó được, chứ chưa kể nhu cầu là m việc!... Mà nếu không có nhà , tôi biết tha các táºp an-bom há»™i hoạ châu Phi vỠđâu bây giá»? Äến ná»a tấn sách ấy! Mà vá», nhìn thấy Ôn-ga thì tôi lại Ä‘au xót, cô ấy cÅ©ng biết thế. Và cô ấy cÅ©ng đâu có thanh thản trong lòng!...
- Cô ấy chưa định lấy chồng nữa chứ?
- Sẽ không lấy ai đâu.
- Sao váºy?
- Äấy lại không phải là chuyện giữa anh và tôi.
- Xin lá»—i anh.
- Không có gì. Tôi chỉ cảm thấy là anh há»i không phải vì tÃnh tò mò hay thÃch nhòm qua lá»— khoá nhà khác… Trước kia thì tôi không kéo dà i những câu chuyện kiểu nà y, còn bây giá», cắt ngang cÅ©ng chẳng để là m gì… - Dô-tốp cưá»i ngượng nghịu và lại đưa ly rượu ra. - Nà o, anh rót thêm tà nữa! Là m thằng say kể cÅ©ng thÃch - lúc ấy chẳng còn biết lo lắng ná»—i gì, chỉ còn biết chuếnh choáng thôi…
- Thế sao anh lại không ưa những kẻ uống rượu?
- Ông bố tôi vốn nghiện ngáºp. Má»™t ngưá»i rất có năng khiếu, nhưng không biết táºn dụng khả năng cá»§a mình. Má»™t ngưá»i Hy Lạp.
- Nghĩa là sao? - Xla-vin không hiểu.
- Tức là , giống kiểu ngưá»i Hy Lạp, nói rõ hÆ¡n, là không chịu tin và o sá»± sáng suốt ở những ngưá»i gần gÅ©i mình. Những ngưá»i A-ten chả thưá»ng thÃch sùng bái nước ngoà i là gì?... Äến cả Pi-ta-go cá»§a há», mà há» cÅ©ng tặc lưỡi : “Vâng, cÅ©ng là thiên tà i đấy, nhưng được thế là nhá» công dạy dá»— cá»§a các thầy giáo táºn nước ngoà i…†Bố tôi vốn là nhà triết há»c. Nhưng má»™t nhà triết há»c chân chÃnh phải là ngưá»i nghiên cứu tá»± nhiên, không thế, bá»n há» chỉ là đồ láu cá. Bố tôi nghiên cứu hết má»i sá»±, thế rồi bắt đầu uống rượu. Trá»i ạ, sá»± xÃch gần đến kiến thức quả là nguy hiểm, tháºt rất nguy hiểm! anh có nhá»› chuyện ngưá»i ta há»i Pi-ta-go rằng ông là m gì không?
- Có. Ông đã bảo: “Tôi chằng là m gì cả! Tôi là triết giaâ€.
- Äấy, bố tôi như váºy đấy!... Lúc đầu thì sống để thưởng ngoạn cảnh quan cá»§a thế giá»›i, rồi sau đâm ra chán ngán, vả lại cÅ©ng thiếu nghị lá»±c nữa. Không tin ở mình, cả những ngưá»i gần gÅ©i quanh mình, thế là hết, thở hắt ra, và chá»— ở cá»§a ông là ở thiên đà ng… Nà y, sao ông bạn cá»§a anh vẫn chưa gá»i Ä‘iện nhỉ?
- Tôi chá» thêm dăm phút nữa váºy. Tay nà y thưá»ng vẫn đâu ra đấy lắm.
- Bá»n há» nói chung Ä‘á»u biết sống đâu ra đấy - Dô-tốp cưá»i khẩy - À mà không biết tại sao cái tay Glép tinh ma kia lại biết việc cung cấp hà ng cá»§a ta cho Na-gô-ni-a nhỉ? Ở đây chỉ có má»™t mình tôi được biết việc nà y, ngoà i ra không có ai.
Xla-vin nhanh như cắt, dẫm nhẹ lên chân Dô-tốp ra hiệu, nhưng Dô-tốp phẩy ta phá»›t Ä‘á»u:
- Dà o ôi, bá»n há» không nghe trá»™m anh đâu! Giá anh là m đại sứ thì lại là chuyện khác!...
…Nghe lại cuốn băng, tá»›i những lá»i cuối cùng cá»§a Dô-tốp, Giôn Glép đứng phắt dáºy khá»i bà n, đút cuá»™n băng chưa chỉnh là lại và o túi, và đi đến chá»— Rô-bá»›t Lô-ren-xÆ¡.
- Công việc đã xong cả. - Hắn nói. - Tôi rất yên tâm vỠ“Ngá»n Ä‘uốcâ€.
- Xin chúc mừng ông, ông sẽ nói thêm với tôi vỠchi tiết, hay là cái đầu của tôi không cần lắm trong chuyện nà y, đối với ông?
- ChÃnh nhá» và o những chi tiết cá»§a tôi - Giôn Glép đáp, không giấu được vẻ mếch lòng, - mà ông sẽ được huân chương, còn tôi bất quá cÅ©ng chỉ được Ä‘i nghỉ hai tuần là cùng.
- Äể trong thá»i gian đó, ông lại má»™ thêm được má»™t thằng cha cỡ như Tỉnh Táo nữa, và để rồi tôi lại được huân chương, còn ông thì lại được Ä‘i nghỉ nữa! Lô-ren-xÆ¡ cưá»i to.
- Lấy đâu ra những tên như Tỉnh Táo nữa, ông trùm! Hiện giá» hắn Ä‘ang đắc lá»±c thì tôi vá»›i ông còn được lên voi, là m gì cÅ©ng được, ta Ä‘ang ở trung tâm chú ý, tên tuổi ta được tổng thống biết đến, ta được bảo hiểm khá»i má»i công kÃch từ ná»™i bá»™. Thằng cha Tỉnh Táo ấy là sinh mạng cá»§a tôi vá»›i ông. Hắn cÅ©ng là niá»m hi vá»ng cá»§a CIA. Na-gô-ni-a rốt cục sẽ chỉ là má»™t giai Ä‘oạn trong hoạt động tương lai cá»§a hắn, chuyện vặt thôi mà , chúng ta đã thắng cuá»™c rồi! Tôi nghÄ© rằng, hắn ta có phần bị thần hồn nát thần tÃnh, chứ chưa kẻ nà o có thể giải mã được vá» hắn. Chẳng qua hắn mệt má»i, chúng ta phải cho hắn nghỉ má»™t chút sau khi kết liá»…u Gri-xô. Äấy, theo các chi tiết cá»§a tôi, thì hãy để Dô-tốp khá»›p và o vá»›i vai Tỉnh Táo, nhưng phải để Dô-tốp nháºp vai “trong bóng tốiâ€. Tư duy cá»§a hắn cứng má»™t chiá»u, hắn thuá»™c nòi các thánh tông đồ. Hắn đã nói vá»›i Xla-vin vá» việc cung cấp hà ng mà Tỉnh Táo đã báo cho ta. Váºy là Mát-xcÆ¡-va sẽ biết việc nà y. Há» sẽ tìm kiếm chá»— rò rỉ tin tức - và ta phải tổ chức cho ra chá»— rò ấy. Tại đây. Äó chÃnh là trò chÆ¡i mà ta đã hứa để là m yên lòng Tỉnh Táo.
- Sẽ đem lại cho ta được gì? Chúng ta sẽ là m ra sao? Và cái giá sẽ là bao nhiêu?
- Cái giá vặt vãnh thôi, và i bữa cốc-tai. Bằng cách nà o ư? Äó là việc cá»§a tôi, ông cứ việc Ä‘iá»u hà nh đưá»ng lối còn chiến thuáºt đánh gần, hãy để tôi. Ta sẽ được gì à ? ÄÆ°á»£c chiến thắng. Thứ nhất là bá»n Nga sẽ thu được bằng chứng rằng Dô-tốp là gián Ä‘iệp cá»§a ta. Thứ hai, để bá»n chúng sẽ lấy được tin tức nà y, ta có dịp vu cho Xla-vin là m gián Ä‘iệp. Ông hãy chuẩn bị cho cuá»™c đột kÃch, bá»n kẻ cướp sẽ lấy ở két cá»§a ông các tên tuổi “những ngưá»i bạn†cá»§a ta, trong số đó, hai năm rõ mưá»i là phải có Dô-tốp. Thứ ba, việc kết tá»™i là m gián Ä‘iệp và hà nh động găng-xtÆ¡ sẽ buá»™c Luy-xbua trục xuất Ä‘a số bá»n Nga Ä‘ang là m việc ở đây. Việc cung cấp hà ng cho Na-gô-ni-a sẽ giảm Ä‘i má»™t ná»a. Ná»a kia sẽ bị các nhóm khá»§ng bố cá»§a Ô-ga-nô tiêu diệt. Thứ tư, sau chiến dịch nà y, nhất là khi Xtau bắt Xla-vin, ở đây sẽ không còn những kẻ dòm dõi, tá»c mạch nữa, và nếu còn, thì bá»n chúng cÅ©ng phải đặc biệt tháºn trá»ng. Trước khi bắt đầu “Ngá»n Ä‘uốcâ€, má»™t hà nh động như thế sẽ cá»±c kì bổ Ãch, mà lại Ãt ồn à o.
- Ông là m một chén chứ, Giôn?
- Tôi sẽ uống thoả thÃch khi nà o ngưá»i ta gá»i Ä‘iện từ Na-gô-ni-a cho tôi, báo rằng há» Ä‘ang phái trá»±c thăng đến đón tôi thăm dinh cá»§a Ô-ga-nô.
- Ông cứ gõ và o tá»§ gá»— ấy mà chá».
- Suốt đêm đến sáng tôi chỉ chuyên tâm là m việc đó đấy, ông trùm ạ!
- Khi nà o thì ông má»›i thôi dúng và o cái chữ “trùm†dá»… lá»™ kia? Äã bao nhiêu lần tôi đã xin ông gá»i tôi bằng tên!
- Tôi là ngưá»i có những thÃch thú bệnh hoạn, ông trùm ạ, tôi rất lấy là m khoan khoái khi được tá»± hạ mình trước ngưá»i khác.
- Ông đã nghÄ© được cách nà o đẩy được thông tin vá» Dô-tốp cho bá»n chúng?
Glép vắt hai tay ra sau đầu, ngả ngưá»i ra, phá lên cưá»i mà không biết hắn cưá»i cái gì. “Tôi hi vá»ng sẽ có dịp, thưa ông! Và tÃnh tôi còn rất hay thù dai nữa đấy, không tha thứ cho má»™t ai đâu. Không tha ai hết, ông ạ!â€.
Lô-ren-xơ chăm chú nhìn Glép dưới hà ng lông mà y chổi xể đã đốm bạc, và nói một cách tư lự:
- TÃnh thù dai là má»™t nét xấu, Giôn ạ, nhất là trong nghá» chúng ta. Ngưá»i tình báo phải yêu đến phát run lên đối thá»§ cá»§a mình, chỉ khi ấy anh ta má»›i bóp cổ được hắn.
[1] Ở Liên Xô có hình thức hợp tác xã xây dá»±ng nhà ở cho công dân (JSK) . Hợp tác xã tiến hà nh xây dá»±ng nhà trên cÆ¡ sở tiá»n đóng góp cá»§a ngưá»i yêu cầu, có vay vốn ngân hà ng dà i hạn. Nhà được phân theo thứ tá»± yêu cầu, và trả tiá»n dần trong khi sá» dụng.
|

18-11-2008, 05:40 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Phần 27
TÌM KIẾM - VI
Äạo diá»…n ở Hô-li-út là I-út-gin Cu-dan-ni đã là m quen vá»›i Xtê-pa-nốp ba năm vá» trước trong kì đại há»™i Ä‘iện ảnh Xanh Xê-bát-chiên[1]. I-ut-gin mang đến dá»± thi cuốn phim tà i liệu cá»§a mình vá» Nam Việt Nam, còn Xtê-pa-nốp cÅ©ng má»›i từ chá»— các chiến sÄ© du kÃch Là o và Việt Nam trở vá» , được má»i là m thà nh viên cá»§a Ban giám khảo.
Bá»™ phim cá»§a I-út-gin là m Xtê-pa-nốp thÃch thú. Anh chà ng ngưá»i Mỹ nà y quay chÃnh xác và điá»m tÄ©nh, không dùng các xảo thuáºt (kÄ© xảo). Anh ta đã táºp hợp và o phim những thứ trái ngược nhau tưởng không thể đứng cùng nhau được: cÆ¡n Ä‘au đẻ dưới bom đạn các “Con ma†và buổi há»c nhảy Ä‘iệu “rốc†ở trưá»ng trung há»c, cái chết cá»§a má»™t thanh niên Việt Nam bên cạnh bà i giảng vá» các chá»— hổng trong vÅ© trụ cá»§a má»™t giáo sư tóc dà i, có cặp mắt ngây thÆ¡ như trẻ con; rồi buổi ca nhạc không chuyên cá»§a các chiến sÄ© du kÃch bên cạnh buổi ca nhạc cá»§a các tay nghiá»n ma tuý theo triết há»c Bá»›c-cÆ¡-ly.
Lần ấy trong quán “I-bê-ri-aâ€, - nÆ¡i tụ táºp các khán giả xem phim cÅ©ng như những kẻ chuyên ngáp vặt, đến đó để xem mặt những diá»…n viên nổi tiếng, - có (thêm chữ nà y và o cho có nghÄ©a) ngưá»i đã giá»›i thiệu Xtê-pa-nốp vá»›i Cu-dan-ni.
- Tháºt bá»±c mình, không phải vì há» sẽ đánh trượt tôi, - Cu-dan-ni nói, - cái đó tôi không nghi ngá» gì cả, mà tôi bá»±c mình hÆ¡n vì ngưá»i ta sẽ tặng cho Æ -xê-bi-ô phần thưởng cao nhất, trong khi hắn là má»™t tên phát-xÃt, đồ súc sinh!
- Ông muốn nói cuốn phim vá» Xan-chi-a-gô đê Com-pa-xtê-la? - Xtê-pa-nốp há»i.
- Vâng. Má»™t bá»™ phim cÅ©ng khá đấy, nhưng bá»±c má»™t ná»—i là nó do má»™t thằng mất dạy là m ra, tên nà y trước nó đã cầm đầu “sư Ä‘oà n xanh†cá»§a phát-xÃt.
- Phim cũng chưa hay đến mức xứng đáng giải nhất - Xtê-pa-nốp nói.
I-út-gin phá lên cưá»i:
- Äó là quan Ä‘iểm cá nhân ông? Hay là vá»›i tư cách má»™t thà nh viên Ban giám khảo?
- Tuỳ ông nghĩ - Xtê-pa-nốp lẩm bẩm.
Ngà y hôm sau, khi gặp các đồng nghiệp ở hà nh lang, Xtê-pa-nốp quả nhiên đã thấy I-út-gin nói đúng. Ban tổ chức đại há»™i đã chÆ¡i trò tâm là chiến vá»›i các thà nh viên Ban giám khảo và nêu tên Æ -xê-bi-ô như lăng-xê má»™t ngưá»i đáng trúng giải, trên báo chà ngà y nà o cÅ©ng xuất hiện các bà i phá»ng vấn hắn ta, bá»n phê bình bồi bút viết những bà i phê bình ca tụng hắn nức nở.
Nhưng Tây Ban Nha là má»™t đất nước đặc biệt; Xtê-pa-nốp đã có lần nói đùa ở Tbi-li-xi[2]: “Các anh tháºt đúng là anh em vá»›i Bát-xcÆ¡, mà nói chung là vá»›i cả Tây Ban Nha. Bên nước há» cÅ©ng như ở đây, lá»i nâng cốc ở bên bà n tiệc đủ quyết định má»i vấn để!â€.
Xtê-pa-nốp đã táºp hợp số ngưá»i là m báo quen biết lại.
- Các bạn ạ, tôi chăm lo không phải cho má»™t ngưá»i Nga, mà là cho má»™t ngưá»i Mỹ. Anh chà ng Mỹ nà y nghèo túng, anh ta má»›i là m được bá»™ phim đầu tiên, anh ta cÅ©ng không phải đảng viên cá»™ng sản, chỉ là má»™t chà ng trai chÃnh trá»±c, thế thôi. Tôi muốn các bạn hãy xem cuốn phim cá»§a anh ta và viết lên sá»± tháºt vá» nó.
Rồi anh gặp gỡ chá»§ tịch cuá»™c Äại há»™i liên hoan và o buổi chiá»u, trong căn há»™ cá»§a mình (ngưá»i Tây Ban Nha trá»ng uy tÃn hÆ¡n hết, nếu anh là thà nh viên Ban giám khảo, anh phải được thuê cho cả má»™t căn há»™ để ở, chứ không chỉ ở có má»™t buồng, còn trong tá»§ lạnh không chất đầy các há»™p bia, mà phải là “uýt-xkyâ€, “gin†và các chai “rô-xa-đô†chÃnh cống, sản xuất từ Na-va-ra - cho hợp sở thÃch ngưá»i ngoại quốc, bởi vì Hê-minh-uê đã từng ca tụng. Khi đã tạo nên vẻ uy nghi đáng trá»ng vá»ng như thế rồi, chÃnh ngưá»i Tây Ban Nha lại rÆ¡i và o sá»± mê hoặc cá»§a cái uy tÃn giả tạo ấy. Tức cưá»i, nhưng mà tháºt thế). Khi đã là m má»™t ngụm rượu vang lấy trong tá»§ ra má»i - mà dân Tây Ban Nha là dân Ãt nghiện rượu nhất thế giá»›i - Xtê-pa-nốp nói:
- Ông bạn thân mến, cuá»™c nói chuyện hôm nay có tÃnh chất hết sức tin cáºy.
- Tôi biết - Ông chá»§ tịch liên hoan phim đáp - ông muốn cho giải Cu-dan-ni, tôi cÅ©ng có ngưá»i ở các báo, nên tin tức đến tai tôi ngay láºp tức. Ông không già nh được phần thắng đâu Xê-nho[3] Xtê-pa-nốp ạ, vì Xanh Xê-bát-chiên còn muốn sùng đạo hÆ¡n cả giáo hoà ng La Mã. Chúng tôi không dám liá»u tặng thưởng cho má»™t bá»™ phim, tuy là phim Mỹ, nhưng đứng trên quan Ä‘iểm chống Mỹ.
- Ông không hoà n toà n chÃnh xác đâu. - Khi ấy Xtê-pa-nốp lên tiếng - Cu-dan-ni đứng trên quan Ä‘iểm chÃnh cống cá»§a ngưá»i Mỹ. Ông hãy tin lá»i tôi, chỉ sau má»™t năm rưỡi nữa là cùng, anh ta sẽ được giải thưởng cỡ quốc gia cá»§a Mỹ.
- Ở Mỹ không có giải quốc gia cho các phim thá»i sá»±, tà i liệu, còn giải Ô-xca, ngưá»i ta chỉ dà nh cho phim truyện… Vá»›i lại, tôi không tin rằng má»™t, hai năm nữa, chiến tranh ở Việt Nam sẽ kết thúc.
- Nó sẽ còn kết thúc sớm hơn ấy chứ!
- Tôi coi trá»ng ý kiến cá»§a ông, tôi muốn kết bạn vá»›i ông - tôi muốn nói, ông vá»›i tư cách đại diện cá»§a má»™t nước, chứ không chỉ là Xê-nho Xtê-pa-nốp - tuy nhiên, ông đừng đặt tôi và o tư thế khó xá». Tôi không thể á»§ng há»™ ông được, có quá nhiá»u ngưá»i đã bị cuốn và o việc nà y. Æ -xê-bi-ô sẽ được huy chương và ng, nhưng nếu Ban giám khảo bị chia rẽ thì Ä‘iá»u đó tháºt không hay.
- Tôi sẽ kho mà chuẩn bị dư luáºn ở Mát-xcÆ¡-va, - Xtê-pa-nốp vừa hút thuốc vừa nói, - trong kì Äại há»™i liên hoan phim sắp tá»›i cá»§a chúng tôi, khi các ông Ä‘em phim cá»§a các ông đến. Má»™t ngưá»i Tây Ban Nha nháºn được giải thưởng ở ngay Xanh Xê-bát-chiên là má»™t chuyện, còn anh ta được Äại há»™i Mát-xcÆ¡-va đánh giá thế nà o, lại là má»™t chuyện khác.
- Dù sao thì Mát-xcÆ¡-va cÅ©ng sẽ không thể cho Æ -xê-bi-ô ăn giải gì cả, vì anh ta đã quay phim vá» các cá»±u chiến binh cá»§a “sư Ä‘oà n xanhâ€.
- Béc-lan-ga cÅ©ng đã tham gia chiến tranh, anh ta cÅ©ng từng là lÃnh cá»§a “sư Ä‘oà n xanh†váºy mà chúng tôi lại đã ca ngợi phim “Tên Ä‘ao phủ†cá»§a anh ta đấy thôi.
Ông chủ tịch liên hoan phim thở dà i.
- Xê-nho Xtê-pa-nốp ạ, tham gia chiến tranh là má»™t chuyện, còn ca ngợi nó bằng các phương tiện nghệ thuáºt lại là chuyện khác. ÄÆ°á»£c rồi, nếu tôi Ä‘em ba cuốn phim cá»§a các nhà là m phim tà i liệu trẻ tuổi đến, ông sẽ đảm bảo cho tôi giải và ng chứ? Hay Ãt ra là hai huy chương bạc?
Xtê-pa-nốp lắc đầu:
- Cho dù bên chúng tôi cÅ©ng lắm Ä‘iá»u kì quặc, nhưng dẫu sao giải và ng ở Äại há»™i liên hoan chúng tôi vẫn cho phim nước ngoà i, có Ä‘iá»u, tôi chưa thể bảo đảm được.
Ông chá»§ tịch xÃch lại gần Xtê-pa-nốp, kéo anh sát lại và ghé và o tai:
- Tôi không tin ông.
Và ông ta đứng dáºy, Ä‘i Ä‘i lại lại trong phòng, ra ngoà i cá»a căn há»™ mà ban phụ trách đã thuê cho Xtê-pa-nốp, nhìn và o phòng tắm há»i giá thuê. Rồi cÅ©ng chÃnh ông tá»± trả lá»i là không dưới 50 đô-la má»™t ngà y, cuối cùng ông quay vá» chá»— ngồi và nói:
- Va-mô-xơ a-ve-rơ[4]. Tôi đảm bảo cho anh chà ng Mỹ kia được giải báo chà đấy.
- Ãt quá.
- Ông mất trà à ! Tôi có thể phải trả bằng máu đấy! Ông tưởng rằng khuyên nhá»§ bá»n quan liêu ở Bá»™ thông tin và du lịch, cái bá»n quyết định má»i thứ ấy, là dá»… lắm à ?
- Äáng lẽ phải cho I-út-gin giải và ng, nhưng vì sợ phản ứng cá»§a Oa-sinh-tÆ¡n thì ông phải dà nh cho giải bạc - và má»i ngưá»i sẽ hiểu là ông không thể hà nh động tháºt công bằng được. Còn nếu ông cho anh ta giải báo chà thì sau đó - tất nhiên không phải ở Tây Ban Nha - sẽ nổi lên tiếng đà m tiếu ồn à o: giải nà y bị áp lá»±c cá»§a chÃnh quyá»n Phran-cô…
- Suỵt! - Ông chá»§ tịch lại chồm lên khá»i ghế. - Xê-nho Xtê-pa-nốp, sao ông lại… Thống chế là ngưá»i cha cá»§a má»i ngưá»i dân Tây Ban Nha, và ở nước tôi không há» có sá»± lá»™ng hà nh cá»§a kiểm duyệt.
- Vâng, tôi hiểu, - Xtê-pa-nốp đồng ý, - tôi đã nói là là ng báo nước ngoà i ngưá»i ta sẽ viết, chứ không phải nước tôi. Ngưá»i Pháp sẽ bắt đầu trước tiên cho mà xem…
Rút cục, I-út-gin được giải thưởng đồng, và điá»u đó đã mở đưá»ng cho anh bước và o ngưỡng cá»a lá»›n cá»§a Ä‘iện ảnh. Ngưá»i Mỹ cÅ©ng trá»ng uy tÃn như ngưá»i Tây Ban Nha, và đối vá»›i há», cái căn bản nhất là sá»± thừa nháºn ở nước ngoà i. Dân tá»™c Mỹ cÅ©ng như bất kì má»™t dân tá»™c trẻ nà o, có phần kém tinh tưá»ng trong việc nhìn nháºn các nhà tiên tri ở ngay tổ quốc cá»§a mình.
Từ đó, má»—i khi Xtê-pa-nốp có dịp sang Mỹ, I-út-gin lại bá» dở công việc và phóng lên Oa-sinh-tÆ¡n để giúp Xtê-pa-nốp kiếm được thị thá»±c (thưá»ng anh không được phép Ä‘i thăm miá»n bá» biển phÃa Tây và miá»n Nam nước Mỹ). I-út-gin cÅ©ng hay Ä‘i du lịch vá»›i Xtê-pa-nốp, nhưá»ng cả ô tô cá»§a mình và chìa khoá căn há»™ độc thân ở Grin-uýt Vi-li-giÆ¡ cho anh.
I-út-gin hai lần và o Äảng Cá»™ng sản rồi lại xin ra, có hồi anh ta tÃch cá»±c á»§ng há»™ Ken-nÆ¡-Ä‘i; có những vấn Ä‘á», hai ngưá»i loại ra khá»i phạm vi tranh cãi - bởi vì tranh cãi cÅ©ng vô nghÄ©a, không ai thuyết phục được ai. Nhưng há» tin chắc rằng có thể hoà n toà n tin cáºy nhau, nhất là trong những việc liên quan đến sá»± nghiệp là m hai dân tá»™c xÃch gần lại nhau.
Và thế là Xtê-pa-nốp đã đánh Ä‘iện từ Na-gô-ni-a cho chÃnh anh ta: I-út-gin Cu-dan-ni…
- Bà Glép, bác sÄ© đã cho phép tôi được nói chuyện vá»›i bà ná»a giá», - Cu-dan-ni nói.
- á»’! Bệnh tôi đã giảm nhiá»u thế cÆ¡ à ? Tôi vẫn tưởng mình hoà n toà n bất bình thưá»ng, bây giá» thế là ổn cả, chắc hẳn sắp tá»›i ngưá»i ta sẽ cho tôi được vá» nhà . - Ngưá»i phụ nữ phá lên cưá»i vá»›i vẻ lạ lùng.
- Bà Glép, tôi muốn nói chuyện với bà vỠGiôn.
- À, chÃnh là lão Giôn đã tống tôi và o đây để tôi không còn dịp nói hở gì ra vá»›i bá»n máºt vụ ở FBI! Lão ta trả rất nhiá»u tiá»n cho bác sÄ© để bá»n há» nói vá»›i má»i ngưá»i, rằng tôi là kẻ mắc bệnh tâm thần, không cho các tay FBI động đến tôi - Ngưá»i đà n bà cúi gáºp ngưá»i vá» phÃa I-út-gin. - Tôi van ông, xin ông cho tôi là m má»™t hÆ¡i, được chứ?
- Bà hút hê-rô-in à ?
- Khẽ chứ… Cái gì cũng được. Lúc nà o tôi cũng mơ ước được là m một hơi. Một hơi dà i, khô giòn, cho đã! Ông cứu tôi với nà o.
- Tôi không có… Tôi không Ä‘em gì theo, bà ạ… chưa có lúc nà y đâu, bà hiểu chứ?... Nếu bà kể cho tôi nghe Ä‘iá»u tôi muốn biết, thì tôi cÅ©ng sẽ cố gắng giúp bà .
- Ông lại phỉnh tôi… Ngưá»i ta không cho ông và o đây nữa đâu. Má»—i năm, tôi chỉ được phép ba hoa má»™t lần thôi, lão Giôn nó muốn biết xem tôi còn nhá»› những gì… CÅ©ng đã có má»™t thằng cha máºt vụ FBI đến đây và để lại má»™t véo thuốc, rồi sau đó cả năm, tôi không còn được phép gặp ai nữa.
- Thằng cha ấy tên là gì?
- Thế còn ông tên gì?
- Tôi là I-út-gin Cu-dan-ni, đạo diễn điện ảnh.
Ngưá»i đà n bà lại báºt lên cưá»i, cái cưá»i khô khốc không thà nh tiếng cá»§a mình:
- Nếu thế tôi phải là Grê-ta Ga-bô[5]. á»’ mà không, cô ta đã yên giấc dưới suối và ng rồi, hãy coi tôi là Mê-ri-lin Môn-rô[6], thế thì chÃnh xác hÆ¡n.
- Bằng lái xe của tôi đây, thưa bà Glép.
- Hà ! Thằng cha kia cũng chìa cho tôi một cái bằng như thế! Ông tưởng là tôi tin hắn à ?
- Hắn có nói với bà là hắn từ đâu đến không?
- Không. Chỉ nói tên là Rô-bá»›t So. Thì tôi đã nói vá»›i ông, là từ FBI đến mà ! Hình như hắn có nói thì phải. Ừ không, hắn quả có nói tháºt. Rô-bá»›t So, từ FBI đến.
- Hắn há»i bà vá» vụ bê bối ở Hồng Kông?
- Không. Hắn há»i chuyện vá» Pi-la, ả đã bay Ä‘i Bắc Kinh ra sao và ả lấy đâu ra há»™ chiếu ngoại giao. Bá»n há» không dám chá»c và o các vị ngoại giao, cái bá»n máºt vụ khốn khổ ấy, lần mò theo dấu vết rồi cuối cùng chạm trán phải cái thẻ xanh: thẻ nhà ngoại giao… Rồi hắn há»i Giôn đã đưa ả ta từ Hồng Kông Ä‘i đâu?
- Pi-la là ai váºy?
- Má»™t con ** ấy mà . Äồ ** rạc bẩn thỉu.
- Ả ta sống ở đâu?
- Còn ở đâu nữa? Lão Giôn ở đâu thì nó ở đấy. Lão kéo ả theo khắp má»i nÆ¡i. Lão lấy ả là m cái nệm, rồi sau lại kì cá» cho sạch trong buồng tắm. Lão còn dùng ả để lót cho mấy gã khốn kiếp ở Béc-lin, khi lão cho bá»n kia tiá»n, thông qua Pi-la. Còn ả thì lại là m ra bá»™ nữ chiến sÄ© cách mạng theo Mao. Ả huấn thị cho bá»n trẻ ranh ở Béc-lin kia biết phải nhắm bắn và o ai. ChÃnh lão Giôn đã vạch mặt chỉ tên những bạn bè cÅ© cá»§a lão ra cho ả khá»â€¦ Äúng hÆ¡n, là bạn bè cá»§a bố tôi… Bố tôi cần khá» kẻ nà o đó trong số lÅ© kẻ cướp cÅ©, thì Giôn là m liá»n… Mà tôi nói ông cÅ©ng đừng có tin, đừng trố mắt lên như thế, tôi Ä‘iên đấy… Äiên thì nói gì chả được. Ông có thá»±c mang Ãt bá»™t thuốc đến không đấy? Pi-la thưá»ng hay cho tôi hút lắm, nói chung, ả cÅ©ng tốt.
- Ả là kẻ đầu tiên cho bà hút hê-rô-in?
- Không. Äầu tiên là lão Giôn. Lão không biết chất lượng hà ng hoá ra sao, thế là lão muốn lấy tôi để thá». Kẻ khác thì đã nện và o mồm tôi, còn lão thì lão cứ nhìn trân trân và o mắt tôi, khi tôi rướn ngưá»i lên sát và o mặt lão… Giống như ông anh tôi vẫn nhìn và o mắt các chú thá» bị cưa cẳng là m thà nghiệm ấy mà . - Bằng má»™t cái cưa tay ấy… Ông có biết lÅ© thá» nó rÃt lên thế nà o không? á»’, phải nghe lÅ© thá» mắt đỠấy nó rÃt lên thì má»›i hiểu được… Bố tôi thì bảo tôi, đừng có là m phiá»n anh Dép, bố tôi bảo, đưá»ng và o khoa há»c phải Ä‘i qua sá»± tà n nhẫn… Còn anh Dép, cuối cùng nhổ bá»t và o khoa há»c để trở thà nh má»™t chÃnh khách cỡ bá»±, lẽ nà o, chÃnh trị lại là má»™t khoa há»c? Cái đó cÅ©ng giống như khi ông anh tôi cưa chân thá» mà không gây tê.
- Thế ông anh bà hiện giỠđâu rồi?
- Giôn giúp cho anh Dép trở thà nh bà thư cá»§a “Äảng nước Äức má»›iâ€, bây giá», Dép Ä‘ang bảo vệ cho cái lợi Ãch ấy cá»§a ngưá»i Äức. Tôi cÅ©ng là ngưá»i Äức đây, phải, tất cả nhà tôi, cả Glép cÅ©ng má»™t ná»a là ngưá»i Äức. Có Ä‘iá»u lão không thÃch ngưá»i ta nhắc đến Ä‘iá»u ấy, vi có má»™t ngưá»i bà con cá»§a lão đã là m việc ở Ngân hà ng đế chế cho HÃt-le, má»™t ngưá»i rất là trà thức, rất là kÃn đáo, thầm lặng, lão ấy chỉ biết đến số răng và ng nhổ được ở trại táºp trung Au-sÆ¡-vÃt, số nhẫn cướp được ở trại táºp trung Äa-khao… - Ngưá»i đà n bà lại cưá»i - Nếu ông muốn nạt Glép, thì cứ gặp lão mà há»i thăm sức khoẻ bác DÃch-phrÃt. Hãy bảo lão rằng ông Ä‘ang muốn kiện DÃch-phrÃt San-xÆ¡ vá» việc bà con cá»§a ông bị thiêu ở cái lò thiêu ngưá»i. Có Ä‘iá»u là sau đó, ông phải lo mà giữ lấy cái mạng - Giôn không tha thứ cho ai vá» những câu há»i kiểu ấy đâu. Äến tôi, lão cÅ©ng không tha thứ vì kiểu há»i như váºy, cho nên tôi má»›i phải và o đây.
- Và bà cũng đã kể hết cho Rô-bớt So?
- Hắn ta là má»™t thằng ngốc, cái gã So ấy mà ! Hắn y như cái máy chữ ấy, lạch cạch, lạch cạch, lúc nà o cÅ©ng muốn là m rối trà tôi lên… - Hình như hắn ta chẳng thèm biết rằng ở trên Ä‘á»i nà y có má»™t nước gá»i là nước Äức, nÆ¡i có những ngưá»i Äức Ä‘ang sống nữa. Khi tôi tìm thấy trong đống giấy tá» cá»§a cha tôi những bức thư cá»§a Giôn và vỡ lẽ ra rằng tôi vá»›i lão ta cùng má»™t ổ, khi ấy má»i chuyện giữa tôi và lão ta má»›i bắt đầu - Trước đó, tôi là má»™t con ngưá»i khác. Tôi Ä‘ang hoạt động. Tôi đã từng biết công việc xoay xoả ra sao, cho ai và khối lượng bao nhiêu, tôi đã từng biết ngưá»i ta khá» ai, ở đâu và khi nà o, tôi đã là má»™t yếu nhân, Äê-vÃt Hiu là ngưá»i giúp việc cho Giôn, sau nà y bị Ä‘uổi Ä‘i, đã bảo là tôi sẽ trở thà nh má»™t Ma-ta Ha-ri má»›i[7].
- Thế Hiu bây giỠở đâu?
- Không rõ, có lẽ ở Muy-nÃch. Cần quái gì đến hắn nữa.
- Nà y thôi, ông có thể cởi quần áo ra được chứ? Ngưá»i ta cho ông và o gặp tôi trong bao lâu? Tôi rất thÃch được yêu…
Ngưá»i đà n bà đứng dáºy, bỠáo ngoà i ra, I-út-gin trông thấy những vết thâm trên vai, và nước da và ng ợt, nhăn nheo. “Ngốc tháºt - Anh nghÄ© bụng - lẽ ra phải mang máy ghi âm theo. Chao, giá chụp được cảnh nà y nhỉ?â€.
- Bây giá» thì không nên, anh nói, ngưá»i ta có thể và o đây, còn Ãt thá»i gian lắm. Mai tôi sẽ đến, được không? Tôi sẽ đến vá»›i bà hai giỠđồng hồ liá»n.
- Ngưá»i ta không cho ông và o gặp nữa đâu. Không ai và o gặp tôi đến lần thứ hai cả…
- Thôi được, bà hãy khoác áo và o, ta nói chuyện lát nữa, rồi chuyển sang khoản tình yêu cũng chưa muộn…
“à chà cô ta bị tê liệt - I-út-gin nghÄ©, khi thấy Em-ma ngoan ngoãn cầm áo lại và choà ng lên đôi vai và ng khè, xương xẩu. - Bao giá» cÅ©ng váºy đấy, thoạt đầu là hê-rô-in, sau đó thì khá»§ng khiếp thế nà y đây. Mà Xtê-pa-nốp cần những chuyện nà y là m gì nhỉ? Chẳng ai tin được cô ta đâu!â€.
- Thế hiện nay bác DÃch-phrÃt ở đâu?
- Tôi Ä‘ang cầu Chúa cho lão chết Ä‘i, khi ấy tôi má»›i không phải sống hổ thẹn dưá»ng nà y… - Bà ta lại báºt cưá»i - Sống… Tôi vẫn sống đấy chứ, phải không? Tôi Ä‘ang sống đây, - bà ta nhắc lại rất tá»± tin, - bởi vì tôi Ä‘ang thở, tôi ăn và thải bã ra ngoà i. Äúng hÆ¡n là tôi Ä‘ang tồn tại. Chứ cÅ©ng không phải sống. Sống phải khác kia. Tôi đã từng sống khi có Giôn. Khi lão bá» tôi rồi, tôi còn Ãt thuốc bá»™t và rồi thuốc hút cÅ©ng hết, lúc ấy tôi má»›i chỉ ăn, uống và thải bã má»™t cách chán ngán thế nà y.
- Anh Dép cá»§a bà hiện ở đâu nhỉ, - I-út-gin tiếp tục, trong thâm tâm cảm thấy những câu há»i đơn Ä‘iệu cá»§a anh là m ngưá»i đà n bà khó chịu. Anh biết nên nói vá»›i Em-ma thế nà o, vì không thể nà o Ä‘oán định được trước câu trả lá»i cá»§a bà ta - Dép cÅ©ng chết rồi à ?
- á»’, không! Dép Ä‘ang phái những ngưá»i Äức chÃnh trá»±c sang châu Phi để bảo vệ tá»± do; anh ấy hoạt động ở biên giá»›i, táºp hợp bè bạn ở Muy-nÃch. Chả lẽ ông không biết Dép San-xÆ¡ sao?
- Ông ấy đúng là sống ở Muy-nÃch à ?
- Ông nghÄ© là tôi bịa phá»ng! Ông cÅ©ng là So! Ông là đồ chó săn, máºt vụ! Hắn cÅ©ng không tin tôi như ông! Mà tôi thì nói tháºt!
Ngưá»i đà n bà kêu la má»—i lúc má»™t to. Cá»a mở ra, hai ngưá»i mặc áo choà ng Ä‘i và o, nhìn I-út-gin vẻ trách móc, rồi đưa Em-ma Ä‘ang la hét Ä‘i, trong khi tiếng kêu tuyệt vá»ng cá»§a bà ta còn vá»ng lại bên tai anh: “Ô hay, ông cho tôi là điên phá»ng?â€.
… Xtê-pa-nốp gá»i Ä‘iện cho anh em là ng báo ở Muy-nÃch, ngưá»i ta cho anh địa chỉ cá»§a “Äảng nước Äức má»›i†cá»§a Dép San-xÆ¡ ngay, không cần phải tra cứu…
[1] San Sebastian : thà nh phố biển ở Tây Ban Nha, Ä‘a số là dân Bat-xcÆ¡ ở, má»™t trong các địa Ä‘iểm tổ chức Äại há»™i Ä‘iện ảnh quốc tế thưá»ng kì.
[2] Tbi-li-xi : thá»§ đô nước cá»™ng hoà Gru-di-a, miá»n Nam Liên Xô (cÅ©)
[3] Ông, ngà i (tiếng Tây Ban Nha)
[4] Nà o ta tiếp tục (tiếng Tây Ban Nha)
[5] Tên các nữ diễn viên Mỹ, các ngôi sao điện ảnh Mỹ hiện đại
[6] Tên các nữ diễn viên Mỹ, các ngôi sao điện ảnh Mỹ hiện đại
[7] Nữ điệp viên rất lừng lẫy trong lịch sỠtình báo
|
 |
|
| |