 |
|

18-11-2008, 09:03 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Phần 33
XLA-VIN
- Ông nghe tôi - Glép nói, vẻ mệt má»i - nếu báo chà chúng tôi đã không được ai tin, thì má»i thứ tố cáo, in trên báo chà các ông, lại cà ng không má»™t ai tin được. Chúng tôi sẽ không buồn phản ứng đối vá»›i những tố cáo cá»§a các ông, cÅ©ng tương tá»± như các ông đối vá»›i chúng tôi.
- Ông Glép, đối vá»›i những lá»i tố cáo như kiểu tôi vừa hé cho ông thấy - ông đã cho phép tôi rà o đón mà , ngưá»i ta sẽ phải phản ứng chứ. Sẽ không ai muốn có ở quầy đại diện cá»§a mình má»™t ngưá»i có liên quan vá» mặt há» hà ng vá»›i bá»n quốc xã, và che giấu khá»i mắt “In-te-pôn†má»™t ngưá»i phụ nữ là m gián Ä‘iệp, sống dưới má»™t cái tên giả trong há»™ chiếu… Chúng ta phải xuống thôi, không tiện, vì Pôn Ä‘ang chá» chúng ta ở dưới nhà …
- Tôi đã tổ chức để Pôn Ä‘i là m má»™t cuá»™c phá»ng vấn má»›i ở chá»— ông Lô-ren-xÆ¡, anh ta Ä‘i rồi, chỉ có chúng ta ở đây, đừng lo gì cả. Pi-la, em là m má»™t chút cốc-tâu cho hai chúng tôi Ä‘i chứ?
- Sẵn lòng. Ông bạn của chúng ta sẽ uống gì?
- Uống gì không chết là được - Xla-vin mỉm cưá»i - Tuỳ theo khẩu vị cá»§a bạn.
- Không biết ai đã Ä‘á»c nhiá»u tiểu thuyết phiêu lưu hÆ¡n đây? - Pi-la nhún vai, nói.
Cô ta Ä‘i xuống cầu thang, và Xla-vin nghe thấy tiếng cánh cá»a ra và o khẽ đóng lại. Anh nói:
- Tất cả các tư liệu là m ông có thể đổ, không cất ở phòng tôi đâu. Chúng đã được cất giữ ở chá»— khác, tin cáºy hÆ¡n nhiá»u.
- Chắc là ý ông muốn nói, là dù tôi có nhốt ông lại để cách ly ông, cÅ©ng vô nghÄ©a chứ gì. Trá»i, sao ông lại hay Ä‘a nghi thế, VÃt! Thôi được rồi, ta sẽ cùng mở bà i nhé, ô-kê?
- Ô-kê.
- Tôi sẽ rất khó chịu nếu tất cả những gì ông nói vá»›i Pôn má»™t cách có lá»›p lang như váºy, lại sẽ trở nên hình thức má»™t tà i liệu: có tên tuổi, ảnh chụp, sá»± kiện… Chuyện sẽ khác, nếu vụ bê bối ấy được Ä‘iểm xuyết thêm nhiá»u chuyện thêu dệt xuyên tạc, tha hồ tưởng tượng, bịa chuyện hÆ¡n tháºt, tuy rằng như thế Ä‘i nữa, tôi cÅ©ng không thÃch. Còn ông cho biết Ä‘iá»u kiện cá»§a ông?
- Tôi cÅ©ng như Pôn, thÃch được biết tên tuổi những “ngưá»i bạn tốt†cá»§a công ty ông Lô-ren-xÆ¡, ngoà i ra không cần gì hÆ¡n.
- Thuộc các dân tộc nà o?
- Chỉ cần quốc tịch chúng thôi, tất nhiên là thế rồi.
- Cái đó cần gì cho ông?
- CÅ©ng giống như Pôn, để có tin giáºt gân mà .
- Tôi sẽ trao cho ông các tên ấy, còn ông, để đáp lại, hãy trao cho tôi các tà i liệu liên quan đến vụ Hồng Kông của ông.
- Còn vá» vấn đỠquốc xã? Và vá» ngưá»i phụ nữ sống bằng há»™ chiếu cá»§a ngưá»i khác, ông có cần đến không?
- Tôi qui ước trong từ “Hồng Kông†toà n bộ các tin tức ấy.
- ÄÆ°á»£c rồi. Chúng ta sẽ gặp nhau và o ngà y mai.
Xla-vin nhìn đồng hồ. Äã hai giá» rưỡi đêm.
- Váºy ông đỠnghị Ä‘i… - Anh nói.
- Ông sẽ viết luôn cho tôi các tên ngưá»i tham gia và o vụ Hồng Kông, còn tôi viết cho ông các tên “bạn bè†cá»§a Lô-ren-xÆ¡ mà tôi biết, được không?
- ÄÆ°á»£c. Ngồi ở đâu bây giá»? Dưới nhà chăng? Hay sợ sẽ có khách?
Trong phòng lá»›n, khi Xla-vin và Glép xuống, chỉ có má»™t mình Pi-la. Cô ta đứng cạnh chiếc cá»a sổ lá»›n chiếm gần hết tưá»ng, và ép trán và o kÃnh cá»a.
- Cô bé, mừng cho chúng tôi Ä‘i - Tôi và ông Xla-vin đã thoả thuáºn xong vá»›i nhau rồi.
Cô gái quay lại, mặt cô ta tái nhợt.
- Khá»§ng khiếp quá - cô ta nói - Thà chúng mình chịu Ä‘iá»u tiếng, cuối cùng, thì má»i sá»± cÅ©ng qua, chúng mình chịu được, chứ còn nếu anh ta Ä‘ang nằm bệnh viện đấy, mà bị trao cho Mát-xcÆ¡-va, thì không biết sẽ ra sao?
- Cô định nói tá»›i Dô-tốp? - Xla-vin há»i, nóng lòng muốn biết trước. Anh đã tạo ra được má»™t vẻ ngạc nhiên đắc chÃ.
- Tôi không biết tên anh ta, tôi cÅ©ng không quen anh ta, tôi chỉ Ä‘á»c trên báo…
Giôn cưá»i to bằng cái cưá»i giả tạo, nhìn thẳng và o Xla-vin, và Xla-vin nghÄ©, là há» biết cách phối hợp đóng trò khéo ghê, biết đưa và o má»™t chút sÆ¡ ý tình cảm, đặc trưng cho phụ nữ - không kiá»m chế nổi, thương hại, còn hắn ta thì nghiêm khắc và vẫn ở mức độ đã quen thuá»™c vá»›i Xla-vin (má»™t nụ cưá»i hà m ý trong những tình huống phức tạp, tá» ra tức tối, bá»±c dá»c, đến ná»—i ngưá»i nghe không thể không tin và o sá»± phản bá»™i cá»§a Dô-tốp.)
- Chả lẽ Dô-tốp lại là ngưá»i cá»§a các ông? - Má»™t lần nữa Xla-vin lại tá» ra bị choáng váng.
- Ông đừng dá»… tin và o phụ nữ! Thế nà o, ông định già nh cái quyá»n tin lá»i cô ta để rồi không chịu viết cho tôi gì hết vá» vụ Hồng Kông nữa sao? - Glép lại nhìn sang Pi-la - Dù sao đấy cÅ©ng là việc chúng ta đã thoả thuáºn má»™t cách danh dá»±.
- Tôi sẽ viết, Giôn ạ. Dù sao Pi-la cũng mới nói có một tên, còn ông đã hứa những hai lần là các tên cơ mà .
- Còn cái tên thứ hai, tôi có thể không cần viết cho ông, vì chẳng còn gì đe doạ được cô ta nữa.
- Cô ta? Sao váºy? Sao lại không Ä‘e doạ? - Xla-vin hiểu cuá»™c thá» nghiệm và đã phản ứng kịp thá»i, anh thấy được Ä‘iá»u đó qua mắt Pi-la. cô ta cÅ©ng là má»™t ngưá»i bạn tốt cá»§a Lô-ren-xÆ¡ như Dô-tốp?
- Cô ta là má»™t ngưá»i bạn rất tốt - Glép trả lá»i - Có Ä‘iá»u là cô ta không còn nữa, cô ta chết rồi, VÃt ạ, và chẳng ai còn có thể là m gì được cô ta nữa!
- Có lẽ đó là cô vợ của Dô-tốp chăng?
- Äúng thế - Pi-la trả lá»i và cầm cốc rượu gin đưa cho Xla-vin - Nếu ông muốn, tôi có thể uống thá» má»™t ngụm trước.
- Cô chỉ hay uống rượu vang đỠthôi kia mà - Xla-vin trả lá»i “Há» nghÄ©, có thể đảm bảo hoà n toà n thắng lợi cho chiến dịch bịt đầu mối nà y đây - Xla-vin nghÄ©, há»›p má»™t ngụm rượu - chiến dịch dà n cảnh khá tháºt, nhưng sẽ kết thúc má»™t cách lố bịch cho mà xem. ÄÆ°á»£c lắm… Chỉ có Ä‘iá»u mình hoà n toà n chưa yên tâm được, là há» hãy còn giữ Dô-tốp, anh chà ng mu-gÃch tốt bụng và bất hạnh kia, phải là m thế nà o để anh ta được thảâ€
- Vì ông đã Ä‘á»c tên những ngưá»i bạn cá»§a ông…
- Ấy, đấy là bạn cá»§a ông Lô-ren-xÆ¡ - Glép ngắt lá»i - Tôi vá»›i ông ta là hai việc khác nhau, tôi chỉ lo đến việc kinh doanh cá»§a tôi và tình yêu cá»§a tôi, chứ ông ta còn nhiá»u công việc khác, VÃt ạ.
- Vâng, tôi hiểu. Láºp trưá»ng ấy… Tôi chỉ muốn nói rằng: vì ông đã Ä‘á»c tên những ngưá»i kia, nên vá» phÃa tôi, tôi cÅ©ng sẽ chỉ Ä‘á»c tên ngưá»i tôi biết, được chứ?
Giôn nhìn Pi-la, cô ta giáºt đầu.
- Váºy những tên ấy là : ông Lưu, ông Lâm, cô Phéc-nan-đéc, ông San-xÆ¡, thư ký cá»§a ông Lưu là ông Như NghÄ©a. Ông xem, tôi đã trao cho ông nhiá»u gấp mấy, so vá»›i các tên ông tiết lá»™ cho tôi. Äã đúng cách xá» sá»± quân tá» chưa?
- Rất đúng - Glép nói - Hoà n hảo nữa.
- Chưa đủ - Pi-la nói nhá» - Ông đã không nói đến má»™t tên… Glép cưá»i gằn, nói ngay tức khắc:
- Ai mà tin được, cái ngưá»i cô định nói ấy, đã mất trà rồi mÃ
- A, cô định nói đến Em-ma-phi-a? - Xla-vin há»i - đúng không, Pi-la?
- Äúng.
- Tôi không còn bỠsót ai nữa chứ?
- Không - Pi-la nói.
Xla-vin uống hết cốc rượu, đặt cốc lên mặt lò sưởi đá hoa, và mỉm cưá»i:
- Ông còn thấy sót ai nữa không?
“Gá»i Trung tâm
Chưa kịp liên lạc, vì tôi Ä‘i gặp gỡ Glép. “Bạn đưá»ng’ cá»§a hắn, vá»›i tên tắt là P. theo tôi, chÃnh là Pi-la Xoa-rét, cô ta cÅ©ng chÃnh là Phéc-nan-đét. Glép và Pi-la tiết lá»™ rằng Vin-te và Dô-tốp là “bạn†cá»§a Lô-ren-xÆ¡, để đổi lấy những gì tôi biết vá» vụ Hồng Kông. Tôi có cảm giác, tôi đã là m cho hắn nghÄ© rằng tôi tin và o sá»± phản bá»™i cá»§a Dô-tốp. Glép cÅ©ng cho rằng, sau khi “giao ná»™p†Vin-te và Dô-tốp cho chúng ta, chiến dịch bịt đầu mối đã kết thúc thắng lợi. Hắn cÅ©ng tÃnh đến phản ứng dè dặt cá»§a trung tâm Len-gli trong trưá»ng hợp xuất hiện những tà i liệu tố cáo hắn và Pi-la, liên quan đến vụ Hồng Kông. Tất nhiên, chỉ cho Ä‘iá»u hắn đã không biết, rằng ảnh chụp Pi-la và Dô-tốp đặt trên ban công và o trước hôm Dô-tốp bị tấn công, Ä‘ang nằm ở chá»— tôi!
Xla-vinâ€
|

18-11-2008, 09:06 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Phần 34
TÃŒM KIẾM - IX, TÆ -RU-KHIN, PHÔ-XCU-RIN
Äu-bốp bước và o phòng là m việc cá»§a trưởng ban mình và o lúc 12 giá».
- Chà o đồng chà Phê-Ä‘o An-Ä‘rê-ê-vÃch, tôi có việc muốn nhỠđồng chÃ. - Vâng, xin má»i đồng chà cứ nói.
- Hôm nay, từ hai đến ba giá», đồng chà cho tôi nghÄ©, được không?
- Äồng chà đã tổng hợp xong tư liệu vá» Na-gô-ni-a chưa?
- Tôi sẽ là m xong trước một giỠ- Tôi là m luôn, không nghỉ ăn trưa thì sẽ xong. Sau đó tôi muốn đi ra phòng đăng ký kết hôn…
- Ãi chà , lại thế nữa kia, tháºt hả. Xin chúc mừng, chúc mừng từ đáy lòng! Ai sẽ là cô dâu má»›i đấy?
- Má»™t cô bé rất ngoan và giá»i giang, thà nh phần gia đình công nhân, tôi nghÄ©, sẽ không có chuyện gì phức tạp hết! Không biết cÆ¡ quan đã xác nháºn, đóng dấu cho tôi chưa?
- Tôi chưa thấy giấy tỠđâu.
- Tất nhiên, hãy còn thá»i gian mà . Váºy là đồng chà cho phép nghỉ phải không?
- á»’, tất nhiên, tất nhiên rồi, Xéc-gây Ämi-tÆ¡-ri-ê-vÃch, không có vấn đỠgì hết.
Äu-bốp trở vá» chá»—, sÆ¡ bá»™ nhìn quanh phòng tư liệu máºt má»™t lát, rồi giở cặp tư liệu vá» Na-gô-ni-a, lấy bút ra, Ä‘á»c nghiá»n ngẫm từng dòng, trên tay cầm cái bút máy tháºt vuông góc vá»›i mặt giấy - hắn đã nhá»› kỹ lá»i dặn trong chỉ thị. Các tấm ảnh trước kia nháºn được, cứ bị vẹt má»™t chút ở bên trên hoặc bên dưới mà ở trung tâm Len-gli ngưá»i ta cần Ä‘á»c kỹ từng dòng má»™t, đến từng dấu phẩy.
Äúng hai giá», hắn xuống chá»— Ä‘áºu xe, mở máy chiếc “Vôn-ga†và đi tá»›i chá»— cô da ngăm.
- Chà o em thân yêu - Hắn nói - Em cầm theo chứng minh thư đấy chứ?
- Vâng. Cần là m gì váºy?
- À, anh sẽ là m cho em phải ngạc nhiên tháºt thú vị! - Gần tá»›i phòng đăng ký, hắn dừng xe lại và đưa cô gái lên tầng hai. Cô ta bám và o tay hắn, áp chặt ngưá»i và o, hôn và o má»™t bên tai.
- Em đừng là m ngưá»i ta để ý - Äu-bốp nói nhá» - Hãy kiá»m chế xúc động cá»§a mình đã nà o.
- Nếu thế bản thân những xúc động lại không kìm giữ nổi?
- Không nên thế! Phải biết kiểm soát mình chứ! Em rát muốn chúng mình lấy nhau, phải không?
- Rất muốn.
- Vì sao các cô Ä‘á»u phải thÃch lấy chồng đến thế nhỉ?
- Có lẽ vì chúng em quá yêu ngưá»i mình chá»n lá»±a.
Äu-bốp cưá»i khẩy:
- Thế tình yêu là gì? Em thỠđịnh nghÄ©a xem nà o? Mà thôi, cái đó thuá»™c phạm trù triết há»c, em cứ Ä‘iá»n há»™ và o các chá»— trống trong bản khai nà y là đủ! Sau má»™t tháng nữa, anh sẽ đưa em Ä‘i chÆ¡i nước ngoà i, sang phương Tây, lúc ấy còn đủ thì giỠđể bà n cãi vá» vấn đỠtriết lý ấy. Em có muốn Ä‘i cùng anh không? Äi là m việc, Ä‘i công tác ấy, Ä‘i đánh bá»n tư bản ngay tại hang ổ cá»§a chúng, được chứ?
- Xê-ri-ô-gia, anh bao giá» cÅ©ng thông minh, mạnh mẽ, em tháºt vui sướng khi được ở bên anh.
Äu-bốp Ä‘iá»n rất nhanh và o bản khai, giúp đỡ cả cho cô da ngăm, lÆ¡ đãng nghe những lá»i chúc cá»§a nhân viên phòng đăng ký kết hôn:
- Xin chân thà nh chúc mừng quyết định cá»§a anh chị. Sau ba tháng nữa, chúng tôi sẽ chá» hai anh chị tổ chức lá»… cưới, ô-tô có thể chở thuê ở tầng má»™t, còn vá» việc đặt nhẫn cưới, xin má»i anh chị xuống phòng số 8.
- Vá» chuyện nhẫn và ô-tô, xin cảm Æ¡n - Äu-bốp nói - Còn việc phải chá» ba tháng thì rất không thuáºn tiện cho chúng tôi, chúng tôi sắp phải Ä‘i công tác ở nước ngoà i, có thể nhỠđồng chà rút ngắn thá»i hạn ấy được không? Nếu cần có đơn đỠnghị, tôi xin là m, được chứ?
Sau đó Äu-bốp đưa cô gái Ä‘i là m, và để cô ôm hôn mình:
- Nhưng đừng có hôn và o tai đấy, anh bị nhột!
Và o năm giá» chiá»u, hắn trả lại tất cả tà i liệu, xem lại đồng hồ, há»i cô bảo máºt xem có đúng giá» không, rồi đến dá»± há»p công Ä‘oà n. TÆ¡-ru-khin và Prô-xcu-rin quan sát hắn từ hai phÃa, lưu ý đến hiện tượng là Äu-bốp, khác hẳn những ngưá»i khác, luôn luôn cá»±c kỳ chú ý nghe ngóng: khi có ai phát biểu má»™t vấn đỠsắc sảo, hắn nhìn Ä‘i nhìn lại rất kỹ các vị ngồi trên chá»§ tịch Ä‘oà n, và biểu lá»™ thái độ mình, tuỳ theo phản ứng ở trên đó. Nét mặt hắn thay đổi, như ngưá»i thay đổi nhiá»u mặt nạ trên sân khẩu cổ đại: lúc thì thắc mắc, lúc thì vui thÃch, lúc thì giáºn dữ, lúc thì bá» qua, lúc lại chăm chú…
Há»p xong, Äu-bốp vá» nhà . Hắn lên tầng bốn bằng thang máy, định mở cá»a và cảm thấy ngay có hai bà n tay đè nặng lên hai vai: Prô-xcu-rin và Gmư-ri-a đã đứng ngay sau, ở gần cá»a là ba chiến sÄ© an ninh khác, ba ngưá»i là m chứng: gồm hai phụ nữ và má»™t ngưá»i đà n ông có bá»™ râu là lạ, bá»™ râu trông như kẻ sá»c ngang: ở dưới bạc trắng, ở giữa Ä‘en, và ở trên mà cho lên đến mang tai lại nâu - Äu-bốp còn kịp nháºn xét váºy.
- Có chuyện gì váºy, các đồng chÃ? - Hắn há»i, cảm thấy mặt mình máu dồn lên, há»ng như tắc lại, má»™t cục gì rất nặng chèn lên không cho thở được nữa.
- Chúng tôi và o phòng anh và sẽ giải thÃch rõ cả - Gmư-ri-a nói - Anh hãy lấy chìa khoá mở cá»a ra đã. Äu-bốp không thể giữ được cÆ¡n run ở cánh tay, chìa khoá không sao cắm được và o ổ khoá. “Mình đã nghi nghi - hắn nghÄ© - là có ngưá»i nà o đó và o phòng mình mà …â€. Các chiến sÄ© để hắn ngồi, sau khi quan sát sÆ¡ bá»™. Mặt hắn tái hẳn Ä‘i, dưới mắt thấy nổi lên những vệt xanh xanh.
- Má»i anh Ä‘á»c lệnh khám nhà - Gmư-ri-a nói.
Äu-bốp không thể Ä‘á»c được gì, các dòng chữ cứ cháºp và o nhau. Biết là m gì bây giá» nhỉ?
- Các đồng chà có quyá»n khám, nhưng khám gì má»›i được chứ - Hắn nói - Tôi cho rằng có sá»± nhầm gì đấy, hoặc là sá»± vi phạm pháp chế xã há»™i chá»§ nghÄ©a.
Dá»± thẩm viên, đại uý A-ghi-ba-lốp kéo ghế lại, ngồi đối diện vá»›i Äu-bốp.
- Anh không muốn thú nháºn thẳng thắn chứ?
- Thú nháºn gì?
- Anh cứ nghÄ© Ä‘i đã. Thú nháºn thẳng thắn tá»™i lá»—i, bao giá» cÅ©ng được khoan hồng đấy.
- Nhưng tôi biết thú nháºn tá»™i gì?
- Có gan ăn cướp, có gan chịu đòn, Äu-bốp ạ! - Gmư-ri-a nói.
- Tôi chẳng phải thú nháºn tá»™i gì cả. Và tại sao các anh lại cho ngưá»i đến lấy ô-tô cá»§a tôi? Vô Ãch thôi! Prô-xcu-rin nhìn Gmư-ri-a - Äúng là ở dưới, anh em chiến sÄ© Ä‘ang đưa xe ô-tô Ä‘i, phải kiểm tra cấp tốc, xem trong xe có há»™p thư máºt nà o không.
- Thôi được, - A-ghi-ba-lốp nói - để há» tiến hà nh khám xét, còn tôi vá»›i anh hãy tạm thá»i ngồi chá».
Và trong khi các chiến sÄ© tìm tòi ở má»i chá»—, A-ghi-ba-lốp là m như lÆ¡ đãng cầm lấy cái đèn pin để trên bà n lấy pin ra, hai chiếc pin được tách riêng rồi bá» xuống, còn chiếc pin thứ ba, anh cứ xoay xoay mãi trên tay.
Äu-bốp không rá»i mắt khá»i những ngón tay cá»§a A-ghi-ba-lốp, mặt hắn lại đỠlên, lưỡi như không cứng lại, nặng ná» tưởng không Ä‘iá»u khiển nổi nữa.
Dá»± thẩm viên lại để chiếc pin xuống, hút thuốc, kéo cái gạt tà n thuốc lại gần, để que diêm báºt rồi và o đấy, nhìn Äu-bốp Ä‘ang ngồi căng thẳng, hÆ¡i ngả đầu ra sau, môi hắn mấp máy, trắng bệch.
A-ghi-ba-lốp quyết định cầm lấy thá»i pin, xoay cái đáy, bá» ra bà n cuốn phim đựng trong há»™p phim, lại nhìn Äu-bốp.
- Thì ra…a…, các anh đã biết cả…ả…!
- Biết chứ - A-ghi-ba-lốp trả lá»i và lấy từ trong cặp ra má»™t viên đá, đá bình thưá»ng, đúng mà u đá, có Ä‘iá»u là nhẹ hÆ¡n, ấn và o má»™t cái nút không nhìn thấy, thì nó tá»± tách ra, đây là cái há»™p thư bà máºt vừa má»›i tìm thấy trong ga-ra. Äu-bốp nhìn Gmư-ri-a và Prô-xcu-rin, há» Ä‘ang ngồi sát bên hắn, áp và o tay ghế bà nh, nên hắn không thể đứng dáºy. Hắn lại nhìn sang A-ghi-ba-lốp và nói cháºm rãi:
- Nếu các anh muốn dùng tôi trong công việc, hãy ra lệnh ngay cho ngưá»i cá»§a các ông mang trả ô-tô lại đúng chá»— cÅ©; má»—i chá»— đỗ ô-tô được ngưá»i cá»§a sứ quán kiểm tra rất cẩn tháºn, nếu khác Ä‘i, có thể là m gián Ä‘oạn cuá»™c gặp gỡ lần sau… Prô-xcu-rin đứng dáºy, ra khá»i phòng, Ärô-nốp liá»n ngồi ngay và o chá»— cá»§a anh. Äu-bốp lại nói tiếp:
- Nhưng ô-tô không thể tách rá»i tôi. Tôi cÅ©ng là đối tượng quan sát thưá»ng xuyên cá»§a sứ quán, nghÄ©a là , bản thân cuá»™c sống cá»§a tôi cÅ©ng có giá trị hà ng hoá. Các anh có đảm bảo cho cuá»™c sống cá»§a tôi không? Nếu đảm bảo, tôi sẽ hợp tác vá»›i các anh tốt hÆ¡n…
- VỠchuyện đó, toà án sẽ quyết định - Gmư-ri-a nói.
- Không thể giải quyết cách nà o không qua toà án à ?
- Không qua được - A-ghi-ba-lốp nói - Äây không phải là chuyện móc ngoặc.
- Vô Ãch tháºt. Mà tôi thì có thể còn giúp được rất nhiá»u, những gì tôi sẽ là m cho các anh, không má»™t ai khác là m nổi…
- Thôi được, anh hãy khai đi! Gmư-ri-a nói - Chúng tôi nghe đây.
- Äể tôi viết, dá»… hÆ¡n.
Hắn đứng dáºy, lấy cái bút máy từ túi áo vét, được khoác trên má»™t chiếc ghế bà nh khác, vá»›i tay lấy tá» giấy nằm thà nh má»™t xấp gần cái đèn bà n và viết bằng nét chữ to bè: “Tôi, Äu-bốp Xéc-gây Ämi-tÆ¡-ri-ê-vÃch, xin được khai như dưới đây, vá» những vấn đỠliên quan đến công việc tôi là m vá»›i CIA…â€
Trong khoảnh khắc, hắn suy nghÄ©, lấy cá»› ấy để đưa cái bút lên gần miệng, rồi bất thần ngá»a cổ, cắn cái đầu bút tháºt mạnh. Gmư-ri-a chưa kịp phản ứng gì, thì Äu-bốp đã ngã váºt xuống, mặt hắn xanh lét. Há» gá»i xe cấp cứu đến, triệu chứng phù phổi nặng. Ba tiếng đồng hồ, ngưá»i ta ra sức cứu sống cho Äu-bốp nhưng không tỉnh lại. Hắn chết lúc mưá»i giỠđêm, khám nghiệm và mổ tá» thi thấy hắn bị chết vì cùng má»™t loại chất độc như Ôn-ga Vin-te đã chết.
Hắn chÃnh là tên Ä‘iệp viên CIA mang biệt danh Tỉnh Táo!
|

18-11-2008, 09:10 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Phần 35
CÔN-XTAN-TI-Ná»P
Côn-xtan-ti-nốp nhìn những ngưá»i được triệu táºp, ông húng hắng ho, nhưng không bắt đầu nói vá»™i, lại cháºm rãi gõ gõ mở vá» bá»c Ä‘iếu xì-gà , bá» nó và o Ä‘iếu và rÃt má»™t hÆ¡i chầm cháºm, thả ra má»™t luồng khói xanh nhẹ trước mặt.
- Nà o - cuối cùng, ông vừa ho vừa nói - ta đem được cái gì để trình lên cấp trên?
- Chỉ có cái xác - Gmư-ri-a thở dà i - Há»ng hết cả, còn biết nói thế nà o bây giá»!
- Tôi không đến ná»—i bi quan thế - Prô-xcu-rin nói - cuối cùng thì tên Ä‘iệp viên cÅ©ng đã bị phát giác, việc rò rỉ tin tức đã bị chặn đứng, những chỉ thị cá»§a CIA Ä‘ang nằm trong tay ta. Chẳng lẽ thế là quá Ãt?
- Äừng nên an á»§i? - Cô-nô-va-lốp nhún vai, lắng nghe tiếng chuông đồng hồ Ä‘iểm hai tiếng - Äã hai giỠđêm rồi… Äồng chà Prô-xcu-rin nói đúng cả, nhưng chúng ta chưa hoà n thà nh được việc chÃnh: Chúng ta chưa bắt được quả tang những tên gián Ä‘iệp để vạch mặt kẻ địch.
- Äúng thế - Côn-xtan-ti-nốp đồng ý - Lại bị xôi há»ng bá»ng không lần nữa. Nhưng chúng ta phải vạch mặt được chúng.
- Nhưng không có Äu-bốp, chúng ta là m sao tóm được cả ổ chúng bây giá»? - Prô-xcu-rin nói.
- Chúng ta hãy cùng phân tÃch những gì chúng ta có - Côn-xtan-ti-nốp nói - Äồng chà Gmư-ri-a bắt đầu Ä‘i.
- Chúng ta chưa có gì nhiá»u. Trong tay ta chỉ có các bản chỉ thị cá»§a chúng. Ngà y kia Äu-bốp phải gặp má»™t nhân viên sứ quán mà ta chưa biết là ai. Có thể là Lun-xÆ¡ hoặc Các-pô-vÃch. Chá»— là m máºt hiệu đối vá»›i xe cá»§a Äu-bốp là chá»— đỗ gần công viên. Nó ở đâu, ta chưa biết. Và chưa biết cả chá»— gặp nhau chÃnh xác trong công viên, ở đó quá rá»™ng - Äể đưa được nhân viên CIA tá»›i gặp Äu-bốp ở công viên, chúng ta phải tìm cho ra chá»— đỗ xe là m máºt hiệu kia.
- Má»i đồng chà - Côn-xtan-ti-nốp hướng tá»›i Prô-xcu-rin.
- Tôi đồng ý với Gmư-ri-a.
- Äồng chà Cô-nô-va-lốp?
- Nếu chúng ta muốn ngà y kia ra công viên, phải nghÄ© ra má»™t chuyện bịa để cho Äu-bốp biến mất, tháºt bất thình lình. ChÃnh hắn đã nói, rằng nhân viên sứ quán không những chỉ theo dõi chiếc xe, mà còn theo dõi quan sát cả hắn nữa.
- Hết à ? - Côn-xtan-ti-nốp há»i - Xin cảm Æ¡n! Váºy là việc thứ nhất: nhóm đồng chà Gmư-ri-a suy tÃnh và tạo ra câu chuyện “đi công tác đột xuất†cá»§a Äu-bốp ở Viá»…n Äông, Ä‘i dá»± há»™i nghị vá» những vấn đỠliên quan đến vùng Thái Bình Dương. Thứ hai, nhóm đồng chà Prô-xcu-rin tiếp tục việc há»i cung rất cẩn tháºn tất cả những ngưá»i quen cá»§a Äu-bốp - Hà nh trình những chuyến Ä‘i, thá»i gian, những lối hay Ä‘i dạo trong công viên. Thứ ba: nhóm đồng chà Cô-nô-va-lốp chuẩn bị má»i tà i liệu vá» hà nh trình cá»§a các nhân viên CIA mà ta phát hiện được - xem có những chá»— ngã ba, ngã tư nà o trùng vá»›i tuyến Ä‘i cá»§a Äu-bốp, xem có dấu hiệu gì ở những chá»— đỗ xe cá»§a Äu-bốp giống như tÃn hiệu mà bá»n chúng thu được ở gần trưá»ng quan hệ quốc tế, và đã thông báo trong chỉ thị trước. CÅ©ng giống thế, hắn bá» xe ở đó già ná»a giá», Ä‘i gặp cô da ngăm, và ngà y hôm sau đến gặp gỡ ở công viên Thắng Lợi.
- Thế chúng ta tÃnh toán chá»— đỗ xe ở gần công viên thế nà o? Prô-xcu-rin thở dà i - Chẳng có má»™t dấu tÃch gì.
- Thá» gá»i cô da ngăm - tức Ôn-ga Vrôn-xkai-a - trước chÃn giá» sáng mai. Côn-xtan-ti-nốp nói - Chúng ta thá» nói chuyện vá»›i cô ta. Má»i cả Pa-ra-mô-nốp, anh nà y cÅ©ng vẫn bảo dưỡng xe cho Äu-bốp.
Và o bốn giá» sáng, Côn-xtan-ti-nốp gởi Ä‘i bằng máºt mã cho Xla-vin:
“Hãy đỠnghị Glép tác động và o việc gá»i Dô-tốp vá» Liên Xô. Là m sao cho hắn hiểu là anh được yêu cầu là m việc đó, như váºy, anh cà ng khẳng định được “chiến dịch bịt đầu mối†cá»§a hắn đã thắng lợi. Ảnh Pi-la cÅ©ng có thể đưa và o việc, tôi nghÄ© váºy. Tà i liệu nà y, sau nà y chúng ta còn cần đếnâ€
Và o lúc năm giá» sáng, Côn-xtan-ti-nốp duyệt ma-két công viên Thắng Lợi, mà các nhân viên cá»§a ông đã là m suốt cả ngà y: Cần phải nghÄ© cách sắp đặt các lá»±c lượng ở đâu, vì phải bịt chặt được cả má»™t khu vá»±c rá»™ng lá»›n. Trong chỉ thị, chá»— gặp chÃnh xác không được nêu rõ, phải sÆ¡ bá»™ đưa các trinh sát viên tá»›i đó, đặt các ống ca-mê-ra tầm xa, các thiết bị quan sát ban đêm, đặt trụ sở chỉ huy chiến dịch để tóm cho được toà n bá»™ lưới Ä‘iệp viên CIA
Và o chÃn giá» sáng, Ôn-ga Vrôn-xkai-a, mà anh em gá»i đùa là “Ôn-ga còn sống†- để phân biệt vá»›i Ôn-ga Vin-te - bước và o phòng Côn-xtan-ti-nốp, mỉm cưá»i vá»›i ông, không thấy có má»™t dấu tÃch gì nghi ngá» trên nét mặt, hoà n toà n bình tÄ©nh.
- Chà o bác, ngưá»i ta bảo cháu Ä‘i tá»›i lối rẽ và ở cá»a thứ tư.
- Chà o cô. Má»i cô ngồi. Cô đã kịp ăn sáng chưa?
- Ngà y hôm nay, nói chung cháu không ăn, chỉ uống nước lạnh.
- Cô cũng ăn kiêng cho nhẹ bụng sao?
- Äây là lần thứ ba trong Ä‘á»i, bác ạ!
- Cô có há»i bác sÄ© không? Có phải là nên áp dụng cho tất cả má»i ngưá»i đâu?
- Cháu có má»™t anh bạn rất giá»i I-ô-ga, anh ấy bảo rằng rất nên có má»™t ngà y nhịn đói - Ôn-ga nhìn đồng hồ.
- Cô đã nóng ruá»™t muốn ăn rồi sao? ChỠđến chiá»u đã chứ.
- Không, cháu phải gá»i Ä‘iện đến chá»— là m việc.
- Cô nghÄ© thế nà o, có lý do gì ngưá»i ta má»›i phải má»i cô đến chá»— tôi chứ?
- Chắc chắn là có liên quan đến chuyện đi nước ngoà i…
- Cô chuẩn bị ra nước ngoà i à ?
- Vâng. Vá»›i anh Xê-ri-ô-gia ấy ạ. Chồng chưa cưới cá»§a cháu đấy - cô ta giải thÃch thêm.
- Rõ cả. Nhưng, tôi má»i cô đến đây không phải vì chuyện ấy đâu, dù rằng… Tôi muốn há»i cô má»™t câu: Cô có quan Ä‘iểm như thế nà o đối vá»›i má»™t ngưá»i là m Ä‘iệp viên?
- Cháu cÅ©ng như bác thôi - Ôn-ga trả lá»i nhẹ nhõm, là m gián Ä‘iệp là má»™t tá»™i ghê tởm.
- Sao váºy? - Côn-xtan-ti-nốp tá» vẻ chú ý hÆ¡n - Nó cÅ©ng là má»™t công việc… Có ngưá»i lái thuyá»n, có ngưá»i lái máy bay, thì cÅ©ng có ngưá»i là m gián Ä‘iệp, má»—i ngưá»i má»™t nghá».
- Cái nghá» má»›i tháºt đẹp mắt chứ! - Ôn-ga cưá»i rÅ©.
- Nhưng được trả lương cao! Thá»i bây giá», gián Ä‘iệp được trả lương cao lắm, để gây hại cho nước khác. Tất nhiên cÅ©ng chỉ là khả năng sống tháºt sướng để chá» ngà y bị xá» bắn.
- Cháu nhá»› thá»i còn bé, mẹ cháu Ä‘á»c câu thÆ¡
“Tên gián điệp và tên phá hoại
Bầy đánh thuê lẻn qua biên giá»›i…â€
Là m cháu sợ lắm, đến nỗi sau đó cháu không dám đi chơi trong rừng với bà nữa, cứ tưởng tượng sau mỗi gốc cây có một thằng gián điệp hoặc phá hoại đang ẩn nấp…
- Cô có yêu bà cô không?
- Yêu đến mức thần tượng hoá ấy chứ!
- Hay lắm. Cô Ôn-ga, xin lá»—i cô vì tôi há»i câu nà y: Cô yêu Xéc-gây Ämi-tÆ¡-ri-ê-vÃch chứ?
- Rất yêu bác ạ!
- Không chỉ là yêu, mà lại “rất yêu�
- Vâng, đúng thế.
- Công việc cá»§a cô có là m cô ưa thÃch không?
- Không thÃch.
- Vì sao váºy?
- Nó buồn tẻ lắm. Cháu nghÄ©, cháu có thể cống hiến được nhiá»u hÆ¡n nữa, nhưng hình như cÅ©ng chẳng ai cần!
- Cô có đỠnghị không?
- Äá» nghị gì?
- Äá» nghị để cống hiến nhiá»u hÆ¡n.
- Cái đó kể cÅ©ng khó nói. Bất tiện nữa, là m như mình bắt buá»™t ngưá»i ta.
- Bắt buá»™c là phải đòi há»i, còn đỠnghị lại là chuyện khác. Xéc-gây Ämi-tÆ¡-ri-ê-vÃch không lôi cuốn cô để là m cô yêu thÃch y há»c à ?
- Anh ấy có kể cho cháu nghe vỠI-ô-ga. Rất lý thú.
- Cả chuyện nhịn ăn, cũng do anh ấy nói?
- Nhất định rồi!
- Tôi hiểu, anh ấy thì có thể cần thiết đấy, chứ còn với tầm vóc của cô, thì nhịn để là m gì? Còn quá sớm đấy!
- Xê-ri-ô-gia bảo rằng từ lúc trẻ ngưá»i ta đã phải biết chuẩn bị cho tuổi già rồi. Bây giá» mà phì ra thì sau nà y là m sao giữ được “co†ngưá»i nữa!
- Nói chung là cÅ©ng đúng: Thế cô yêu Xéc-gây Ämi-tÆ¡-ri-ê-vÃch vì cái gì là chÃnh?
- Anh ấy rất thông minh, mạnh mẽ. Thế hệ chúng cháu thÃch yêu lá»›p đà n ông khoảng bốn mươi tuổi, chứ những bạn trai cùng lứa chán lắm, tháºt “quá»·nhâ€, y như lÅ© trẻ ranh. Thế nhưng bác há»i những chuyện ấy để là m gì nhỉ?
- Thì chÃnh cô đã chẳng nói lý do, tại sao tôi lại phải má»i cô đến đây rồi là gì? Cô là m quen vá»›i anh ấy lâu chưa?
- Má»›i. Dầu rằng bây giá» tưởng như đã gặp nhau suốt cả Ä‘á»i… Cháu ngồi là m việc lúc nà o cÅ©ng ngó ra cá»a sổ, để không ai ngăn trở cháu má»™t mình hình dung ra khuôn mặt cá»§a anh ấy…
- Cô gặp anh ấy từ bao gi�
- Gặp ngẫu nhiên thôi. Cháu hẹn má»™t cô bạn cùng Ä‘i nghỉ, nhưng rồi mất hút, vì cô ta không đến. Anh ấy đã má»i cháu cùng nghỉ ngÆ¡i, Ä‘i chÆ¡i vá»›i anh ấy má»™t ngà y, cùng ăn sáng vá»›i nhau. Cháu không ngá» rằng bữa ăn sáng có thể lý thú đến thế, cÅ©ng như má»™t bữa ăn chÃnh: Trang trá»ng, đầy ý nghÄ©a…
- Sau bữa ăn sáng, cô yêu anh ấy liá»n?
- Bác thì không hiểu được đâu, dù rằng cháu biết tại sao bác lại phải Ä‘i há»i như thế… Sau đó à , thì còn tắm biển, phÆ¡i nắng…
- Biển với nắng là một chuyện, tình yêu lại là chuyện khác.
- Cũng có thể thế…
- Thế tại sao cô cho nhưng bạn trai cùng lứa lại là lũ “quỷnh�
- CÅ©ng chả rõ nữa… Cái đó cÅ©ng khó giải thÃch. Há» có gì đó lưá»i nhác, hoa không biết tặng, không biết nói chuyện hấp dẫn, nói năng lúng búng, và chỉ cần nhìn và o mắt là biết ngay há» Ä‘ang muốn gì.
- Chẳng lẻ há» lại lưá»i?
- Ôi chao, còn gì nữa! Bác cứ há»i thá» xem bao nhiêu ngưá»i trong số há» biết là lấy cái quần cho mình hoặc giặt nổi cái áo sÆ¡-mi! Há» sẽ trả lá»i “Thế còn mẹ để là m gì?â€
- Có lẽ là cô không gặp may.
- Äá»i nà o, cháu Ä‘i chá»n bạn cÅ©ng đã nhiá»u…
- À, có thể cô chá»n chưa đúng chá»— thôi. Nà y, thá»i gian tôi Ä‘ang gấp gáp. Tôi xin nói thẳng nhé: Cô có sẵn lòng giúp đỡ chúng tôi má»™t việc không?
- Sẵn lòng thôi.
- Cô không cần há»i là việc gì sao?
- Là vì cháu tin bác, nếu là việc xấu thì bác đã chẳng cho má»i cháu đến.
- Chúng tôi muốn nhá» cô giúp chúng tôi láºt mặt má»™t tên gián Ä‘iệp. Cô nghÄ© kỹ Ä‘i.
- Có gì mà phải nghÄ©, đó là nhiệm vụ. Váºy cháu phải là m gì?
- Cô hãy gắng nhá»› lại những chá»— cô đã Ä‘i cùng vá»›i Xéc-gây Ämi-tÆ¡-ri-ê-vÃch, những chá»— dừng lại nghỉ…
- Nếu váºy thì bác cứ há»i ngay anh ấy có hÆ¡n không, anh ấy biết rõ hÆ¡n cháu chứ.
- Nhất định rồi… Nhưng gặp cô tôi muốn há»i cô trước đã.
- Nếu váºy, thì… chúng cháu Ä‘i tá»›i đồi Lê-nin, đến công viên Thắng Lợi, dừng ở đó và đi dạo.
- Khoảng hai tiếng, không hơn, phải không?
- Không đến, chỉ ná»a tiếng là cùng.
- Anh ấy kêu xe á»c ạch, dây Ä‘iện có chuyện, chứ gì?
- Vâng, thỉnh thoảng. Nhưng anh ấy ra khá»i xe, láºt nắp xe, giáºt giáºt dây Ä‘iện, là đâu lại và o đấy.
- Cái đó hay há»ng mà . Tôi cÅ©ng đến là khổ vá»›i dây Ä‘iện ô-tô đấy. Nà y, Ôn-ga, hay là ta lên xe và cô chỉ giúp tôi những chá»— cô đã từng Ä‘i dạo, được không?
- Cháu không tháºt hiểu ý bác. Sao bác lại không há»i anh Xê-ri-ô-gia?
- Sau khi ta Ä‘i dạo các chá»— rồi, cô sẽ ra sân bay vá»›i má»™t đồng chà cá»§a tôi và bay Ä‘i Ãt-le luôn. Cô sẽ lại được sống ở Pi-xun-Ä‘a; nghỉ ngÆ¡i, tắm nắng, tắm biển…
- Trá»i! Lý thú tháºt! Nhưng thế thì cháu phải gá»i cho anh Xê-ri-ô-gia và mẹ cháu, để ở nhà khá»i lo gì chứ? Mà lại còn cÆ¡ quan nữa, là m thế nà o?
- CÆ¡ quan thì để chúng tôi lo, cô không cần gá»i vỠđấy nữa. Còn vá»›i mẹ, thì cô sẽ bảo sao?
- Nói gì chả được, miễn là có báo cho mẹ cháu biết để yên tâm - Ôn-ga thở dà i - Thủ tục cần thiết mà !
Côn-xtan-ti-nốp đẩy lại cho cô máy Ä‘iện thoại đưá»ng phố - cô gá»i Ä‘i.
Ôn-ga quay số. Côn-xtan-ti-nốp nháºn thấy, trước tiên cô gá»i tá»›i cÆ¡ quan cá»§a Äu-bốp.
- Cho tôi nói chuyện vá»›i Xéc-gây Ämi-tÆ¡-ri-ê-vÃch! Tôi là Ôn-ga Vrôn-xkai-a, ngưá»i quen cá»§a anh ấy. Sao, bay Ä‘i rồi? Äi đâu? Thế bao giá» vá»? Vâng, xin cám Æ¡n…
Cô kinh ngạc nhìn Côn-xtan-ti-nốp:
- Anh ấy đã Ä‘i công tác đột xuất… Có lẽ đã gá»i Ä‘iện cho cháu, còn cháu lại Ä‘ang ở đây. Chán tháºt, rồi anh ấy lại nghÄ© ngợi. Cô ta nhanh chóng quay số Ä‘iện nhà mình - Mẹ Æ¡i, Xê-ri-ô-gia có gá»i cho con không? Ôi, có hả mẹ! Anh ấy nói gì? … À, thế ạ… Thế bao giá» anh ấy sẽ trở vá»?
“Gmư-ri-a khá tháºt, - Côn-xtan-ti-nốp nháºn xét - đến cả việc đó cÅ©ng còn kịp nghÄ© ra, khá tháºt!â€
- Mẹ ạ, con có việc phải Ä‘i gấp… Không, không phải đến chá»— anh ấy đâu. Con sẽ giải thÃch cho mẹ sau…
- Khi nà o con vá»â€¦ - Côn-xtan-ti-nốp nhắc thầm.
- Khi nà o con vá», - Ôn-ga nhắc lại. Äây là công tác gấp, mẹ ạ… À, không, mẹ, sao mẹ lại có thể nghÄ© thế được? Thôi, tạm biệt, mẹ hôn bà há»™ con vá»›i.
Cô ta gác máy, nhìn Côn-xtan-ti-nốp - như muốn há»i: Nói như thế đã đúng yêu cầu chưa?
Ông lưỡng lá»± má»™t phút, có nên nói tất cả cho cô ta chưa, sau ông quyết định hoãn lại. Dù rằng tá»›i phút nà y, ông đã hoà n toà n có thể tin được là Ôn-ga không hay biết gì vá» con ngưá»i Äu-bốp tháºt cả, nói dối mẹ cÅ©ng là không biết cách; trả lá»i má»i câu há»i thẳng Ä‘uá»™t nhẹ dạ; không suy nghÄ© gì sâu sắc, ý nghÄ© cá»§a cô ngây thÆ¡, cứng nhắc, có vẻ đúng sách, thế thôi. Nhưng có gì trong ông ngăn lại: hãy khoan, hãy đợi đã! … Sau chuyến đưa Ôn-ga Ä‘i dạo má»™t vòng và dừng lại ở những chá»— cần thiết ở Mát-xcÆ¡-va, Côn-xtan-ti-nốp giao Ôn-ga cho chị Kriu-kô-va, đại uý an ninh, đưa Ä‘i nghỉ, còn mình đến thẳng phòng cá»§a Äu-bốp. Ông đã lục tìm má»i sách vở và thấy ngay cuốn định tìm: “Chỉ dẫn vá» các khách sạn Hin-tÆ¡nâ€. Láºt láºt các trang, ông tìm thấy má»™t trang bị vết gấp “Phòng thuê “luých†ở khách sạn “Hin-tÆ¡n†gồm hai phòng nhá» bên trong, có tiện nghi đặc biệt: Ti-vi mà u, máy thu thanh, chương trình nhạc chá»n lá»c truyá»n riêng trong hệ thống máy thu cá»§a khách sạn, phòng tắm tuyệt đẹp, có cả nước biển, tá»§ lạnh và bá»™ đồ ăn cho đủ 6 ngưá»i. Giá tiá»n: 95 đô-la, giá» nháºn thanh toán 14 giá», sau bữa trưaâ€
Côn-xtan-ti-nốp gấp cuốn sách lại cẩn tháºn, gói và o trong giấy và há»i má»™t cán bá»™ tác chiến trong đội mai phục:
- Äồng chà cho biết là dấu tay có thể lấy được trên những trang giấy bóng lá»™n nà y không?
Nhưng tháºt ra, Côn-xtan-ti-nốp cÅ©ng không cần đợi câu trả lá»i, ông đã có thể khẳng định chắc chắn rõ rà ng, rằng tại sao Äu-bốp đã phải thá»§ tiêu Ôn-ga Vin-te: Thá»i kỳ say mê đầu tiên đã qua, những câu há»i bắt đầu xuất hiện, và đã thà nh ra khó trả lá»i, chẳng hạn trả lá»i vá» chuyện thuê căn phòng “luých†ở khách sạn “Hin-tÆ¡nâ€. Nhất là khi ngưá»i há»i lại là Ôn-ga Vin-te, không phải ngu xuẩn gì.
“Bi kịch cá»§a má»™t ngưá»i đà n ông yếu Ä‘uối và thiếu trung thá»±c, khi ở cạnh má»™t ngưá»i phụ nữ cương nghị và trung thá»±c - Côn-xtan-ti-nốp nghÄ© - ngưá»i phụ nữ ấy không chỉ là má»™t ngưá»i thụ động, mà lại ưa hoạt động. Chắc chắn, cô ta sẽ há»i vá» chuyện chi tiêu quá xa xỉ ở “Hin-tÆ¡nâ€, và anh ta đã nối dối má»™t cách vụng vá», và vì cô ta thông minh hÆ¡n, cô ta đã ngá» vá»±c, và đem đôi hoa tai tặng phẩm đến cho cô bạn gái nhỠđánh giá há»™: cô ta cÅ©ng không thể ngỠđược là thợ kim hoà n đã đánh giá đôi hoa ấy đắt tiá»n đến thế. Má»™t ngưá»i có nghị lá»±c mạnh mẽ, phải choáng váng lùi lại trước sá»± tháºt, vì sá»± tháºt đòi há»i phải hà nh động. Cô ta đã từng là m việc ở nước ngoà i và hiểu rất rõ má»i chuyện, tất nhiên, chỉ còn có má»™t lối thoát: là đến thông báo vá»›i cÆ¡ quan có trách nhiệm. Và anh ta hiểu Ä‘iá»u đó. Anh ta có thể nói dối Ä‘iá»u gì nữa? Nói giảm bá»›t giá khách sạn. Có thể lắm. Không ai trong số cán bá»™ chúng ta ở nước ngoà i biết được rà nh rẽ lắm các thứ giá cả khách sạn, há» chỉ hiểu là há» không thể đủ tiá»n túi để chi được, nhưng không muốn há»i là hết tất cả bao nhiêu - lòng tá»± ái đã khiến há» không muốn há»i rõ. Tất nhiên, khi ở Luy-xbua, còn Ä‘ang quáng lên vá» tình yêu, cô ta đã không kịp nghÄ© đến cái khoản 95 đô-la chết tiệt kia, cứ phải chi Ä‘á»u đặn má»—i tối cho tình yêu cá»§a há» trong căn phòng “luých†kia. Tình yêu và tiá»n nong - đúng là thuá»™c vá» hai bản chất khác nhau, thế tại sao cô ta lại muốn hiểu rõ cả bây giá»? Äã hiểu ra sá»± tháºt cay đắng, là ông vua cởi truồng chăng? Vả lại đã Ä‘oán ra bá»™ mặt thứ hai cá»§a anh ta chăng? Có lẽ, cô ta đã Ä‘oán ra rõ rệt hôm ở nhà Ni-a-mê-tô-va, khi anh ta hắt đổ rượu vang và o ngưá»i và đưa ra nhà tắm để gá»™t áo - anh ta hẳn đã buá»™c cô phải bá» Ä‘i trước mặt cô bạn gái. Äiá»u đó Ä‘i ngược lại vá»›i bản chất cô ta. Rồi cô ta Ä‘i há»i giá đôi hoa tai. Và hoảng sợ. Và tiếp tục Ä‘i mượn cuốn sách quảng cáo vá» khách sạn “Hin-tÆ¡nâ€. Trở vá» vá»›i anh ta, cô ta đã chất vấn vá» tất cả má»i chuyện, thế là anh ta hiểu, anh ta kinh hãi rụng rá»i: bản thân mình có thể Ä‘i tong…
“Có thể giải thÃch được không? - Côn-xtan-ti-nốp tiếp tục nghÄ© - Khi sang đó, anh ta chưa phải là kẻ phản bá»™i. Cái gì đã quáºt ngã anh ta? Äiá»u kiện sống khác biệt? Nhưng trên thế giá»›i có biết bao ngưá»i vẫn sống bình thưá»ng trong những Ä‘iá»u kiện khác biệt vá»›i mình? Biết bao nhiêu ngưá»i Xô-viết hiện nay là m việc ở nước ngoà i? Hà ng chục nghìn, có lẽ thế. Nhưng cuá»™c sống vẫn cứ tiếp tục, má»i Ä‘iá»u Ä‘á»u có thể xảy ra, má»i Ä‘iá»u Ä‘á»u có thể lay động đến con ngưá»i - ngẫu nhiên chăng, hay do ngốc nghếch, hay do dại dá»™t… Còn kẻ thù rất nhạy bén, chúng biết khai thác con ngưá»i, phân tÃch từng tình huống, góc cạnh cá»§a con ngưá»i như ta chụp quang phổ ấy! Chúng dùng lòng háo danh, hám lợi, rượu chè, đà n bà - tất cả các phương tiện, đã và sẽ được chúng dùng tiếp tục trong việc ấy. Chỉ có ngưá»i nà o bị tê liệt vỠđạo đức đến mức bệnh hoạn má»›i trở thà nh gián Ä‘iệp. Và Äu-bốp chÃnh là loại ấy…â€
Côn-xtan-ti-nốp và o phòng, uống ba viên vi-ta-min C cho đỡ mệt, cả đêm ông đã không ngá»§, không má»™t phút nà o được ngá»§. “Lạ chưa kia - ông nháºn xét - những cây li-pa đã nở hoa. Mình cÅ©ng muốn ngá»i cái mùi hương ấy, hương vị cá»§a mùa xuân, trong đó có rất nhiá»u hy vá»ng và hạnh phúc! Có ai đó đã viết: “Cái chÃnh là biết ao ước má»™t cách tá»± tin, khi đó Ä‘iá»u ao ước sẽ được thá»±c hiệnâ€. Kể cÅ©ng ngây thÆ¡, nhưng chân thà nh, mình lại cảm thấy như tuổi trẻ trở lại. Ông lau trán, mà mắt, thái dương, kéo lại gần mình quyển sổ cá»§a Äu-bốp, láºt láºt và i trang và đá»c thấy những dòng nà y: “Má»i Ä‘iá»u gì thiêng liêng, Ä‘á»u không còn gắn bó vá»›i mình: nếu như sở hữu cá»§a ngưá»i khác cÅ©ng không còn là thiêng liêng đối vá»›i mình, thì mình có thể nhìn và o tà i sản ấy như tà i sản cá»§a mình, và mình có thể già nh giáºt lấyâ€
“Má»—i con ngưá»i Ä‘á»u đứng cao hÆ¡n má»™t con ngưá»i cụ thểâ€
“Ngưá»i đạo đức bắt buá»™c phải Ä‘i đến chá»— là anh ta không còn kẻ thù nà o khác ngoà i kẻ vô đạo đức. Và ngược lại.â€
“Ngưá»i Ãch ká»·, mà má»i kẻ “nhân đạo†luôn sợ hãi, chẳng qua cÅ©ng là má»™t ảo ảnh, như hình ma bóng quá»·, nó chỉ tồn tại trong trà tưởng tượng, như má»™t dáng dấp rất đáng sợ mà ngưá»i ta bịa tạc ra đó thôiâ€
“Äừng gá»i con ngưá»i là những kẻ tá»™i lá»—i và Ãch ká»·, gá»i thế thì anh không thể nà o tìm ra há»! Hãy nhìn mình như nhìn má»™t kẻ có quyá»n thế hÆ¡n là ngưá»i ta nghÄ© vá» mình, và như thế, anh ta sẽ tạo ra cho mình má»™t quyá»n thế lá»›n hÆ¡n trước má»i ngưá»i! Hãy nhìn mình như nhìn và o má»™t ngưá»i vÄ© đại hÆ¡n, và anh sẽ có nhiá»u hÆ¡n!â€
- Äồng chà thiếu tướng, tôi có thể và o được không ạ?
- Xin má»i và o - Côn-xtan-ti-nốp vừa nói vừa nghÄ©: “Mình đã Ä‘á»c được ở đâu những dòng nà y nhỉ? Hình như là cá»§a Stiếc-ne[1]. ChÃnh HÃt-le cÅ©ng hay Ä‘á»c lại hắn: hắn kêu gà o vá» quyá»n tuyệt đối, quyá»n đứng trên kẻ khác, quyá»n siêu nhânâ€
Chá» cho má»i ngưá»i đã và o, ngồi đông đủ quanh bà n, ông nói: - Tôi cho là , tÃn hiệu “Công viên†đó là chá»— đỗ xe, ở ngay nÆ¡i là m việc cá»§a Äu-bốp[2]
Hắn ta luôn để xe ở đúng má»™t chá»—, đèn pha hướng vá» cá»a hà ng thá»±c phẩm; cô Ôn-ga da ngăm chưa bao giá» nhìn thấy chiếc “Vôn-ga†đỗ ở má»™t địa Ä‘iểm khác, hoặc tư thế khác. Và hắn ta thưá»ng đưa cô ta vá» nhà mình và o 18 giá» 30 - theo chỉ thị, đó đúng là thá»i gian mà bá»n CIA cần phải nắm bắt được tÃn hiệu xe. Nhưng, tÃn hiệu ấy có bao gồm cả hắn ngồi trong xe, hay không cần có hắn - đấy là toà n bá»™ vấn đỠcòn lại. Mà cÅ©ng có thể là có cả hai ngưá»i: Äu-bốp và Ôn-ga? Vâng, tôi nói chung là Ôn-ga, Ä‘iá»u đó có nghÄ©a là cả Vin-te trước đây và cả Vrôn-xkai-a bây giá»â€¦
[1] Mắc Stiếc-ne (1806-1856): Nhà triết há»c duy tâm phản động Äức, nhà lý luáºn bênh vá»±c chá»§ nghÄ©a cá nhân và chá»§ nghÄ©a vô chÃnh phá»§ (Mác và En-ghen đã từng phê phán trong “Hệ tương tưởng Äứcâ€) (ND)
[2] Nguyên bản dùng từ “PARKâ€: Tiếng Anh vừa có nghÄ©a là “Công viên†vừa có nghÄ©a là “chá»— xe đỗ†(nhưng trong tiếng Nga chỉ có má»™t nghÄ©a là “Công viênâ€). Trong Ä‘oạn nà y, công viên Thắng Lợi cÅ©ng là má»™t địa Ä‘iểm hoạt động cá»§a Äu-bốp, nên các chiến sÄ© an ninh má»›i suy Ä‘oán phân vân (ND)
|

18-11-2008, 09:18 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Phần 36
GLEÌP
Lô-ren-xÆ¡ gá»i Ä‘iện thoại cho Glép và o buổi chiá»u tối sau bữa ăn.
- Giôn, anh dà nh cho tôi độ nữa tiếng nhé, rất hay đấy!
- Có chuyện gì váºy, ông trùm?
- Tôi chỉ muốn nhìn thấy anh, để anh truyá»n cho tôi má»™t Ãt lạc quan, thế thôi.
Khi Glép đến, Lô-ren-xÆ¡ Ä‘ang ngồi cạnh chiếc máy thu hình và nghe bà i bình luáºn cá»§a nhà báo phái tả An-va-re-xÆ¡ gần đây, nhà báo nà y rất hay phát biểu vá» việc quân đội Ô-ga-nô Ä‘ang dà n dá»c biên giá»›i Luy-xbua, bằng giá»ng khá gay gắt:
- Anh hãy nghe hắn ta nói, hắn ta cũng biết nện ta ra trò đấy chứ - Lô-ren-xơ nói.
An-va-re-xÆ¡, trong lúc đó, Ä‘ang kết thúc bà i phát biểu: - Äáng tiếc là chúng ta chưa dịch bà i báo cá»§a nhà báo Nga Äan-tÆ¡-ri Xtê-pa-nốp. Ông ta hiện Ä‘ang ở Na-gô-ni-a và sá» dụng các tà i liệu do thá»§ tướng Gri-xô cung cấp. Các tà i liệu xứng đáng gá»i là tà i liệu khi nó được các tấm ảnh, các lá»i phát biểu, các tuyên bố chÃnh thức xác nháºn. Xtê-pa-nốp đã có cả lá»i phát biểu cá»§a tướng Ô-ga-nô. Tôi xin nhắc lại lá»i phát biểu ấy. Ô-ga-nô cho tá»›i giá», không biết phân định ranh giá»›i bạn thù, có lẽ, vì thế má»›i nói: "Tôi sẽ không buá»™c tá»™i các bạn trẻ nước tôi nếu há» treo cổ những ngưá»i Nga đến Na-gô-ni-a nà y, tôi là ngưá»i lÃnh, và tôi rất hiểu cảm giác căm thù".
Äến Na-gô-ni-a là ai, nếu không phải là bốn trăm chuyên gia Liên Xô, trong số há» có má»™t trăm bác sÄ©, bốn mươi nhà nông há»c, mưá»i lăm giáo sư đại há»c, chÃn mươi nhà địa chất, sáu mươi ngưá»i tiêm chá»§ng chống các dịch bệnh, còn lại là chuyên gia xây dá»±ng. Phải,đăng sá»± tháºt là đã có đủ loại chuyên viên đến đất nà y.
Xtê-pa-nốp viết tiếp "Há» không thể không tá»›i khi mà Ô-ga-nô tuyên bố vá»›i phóng viên tá» "Thá»i sá»±" má»™t tháng trước đây rằng: Những ngưá»i cá»§a tôi đã sẵn sà ng cho tráºn chiến đấu cuối cùng. Há» biết cách bắn ná», tỳ và o bụng, biết chém xả và o bả vai bằng dao, nghÄ©a là hỠđã biết cách chiến thắng. Váºy mà chúng tôi còn có cả kÄ© thuáºt tối tân nữa, chuÌng tôi cảm thấy cái lưng tá»±a tin cáºy là Luy-xbua. Tất cả những Ä‘iá»u đó là m chúng tôi tin tưởng và o kết quả cuá»™c chiến sắp tá»›i". Tôi muốn lưu ý ChÃnh phá»§ tôi vá» những lá»i cá»§a Ô-ga-nô vá» "cái lưng tá»±a tin cáºy" là Luy-xbua. Chẳng lẽ tổng thống cá»§a chúng ta cho rằng ngá»n lá»a chiến tranh, má»™t khi được nhóm lên ở cách thá»§ đô chúng ta 70 ki-lô-met, sẽ lại chỉ thổi vá» có má»™t phÃa? Ngá»n lá»a cá»§a chiến tranh không thể dá»… là m chá»§ được, nó sẽ bùng to, nó sẽ có thể lan rá»™ng, không chỉ vá» hướng định trước do các bá»™ chỉ huy và cÆ¡ quan tình báo vạch sẵn được đâu! Thưa các ông, các bà , tôi xin cảm Æ¡n toà n thể quà vị đã lắng nghe..."
Lô-ren-xÆ¡ tắt máy thu hình, nhìn Glép vẻ dò há»i:
- Thế nà o?
- Anh sợ à ?
- Tôi chỉ sợ khi nà o các cháu ná»™i tôi ốm. Tôi chỉ thấy lạ ở má»™t việc khác: là bà i phát biểu cá»§a An-va-re-xÆ¡, tôi chỉ vừa má»›i được Ä‘á»c tức thì, do giám đốc đà i truyá»n hình đưa lại. Ông ta nói rằng vấn đỠphát biểu nà y Ä‘ang được tranh luáºn trong chÃnh phá»§. Váºy là quan Ä‘iểm cá»§a trung tâm đã thắng thế, nếu An-va-re-xÆ¡ được lên đà i truyá»n hình. Anh có thÃch chỉ trông cáºy và o má»™t lá»±c lượng thôi không? Anh có đánh giá lại các khả năng cá»§a Xtau hay không?
- Hãy nói chÃnh xác hÆ¡n là "chúng ta", Rô-bá»›t ạ - Glép nói - Xtau cÅ©ng là lá»±c lượng cá»§a chúng ta.
Lô-ren-xÆ¡ nhÃu mà y.
- Äừng bám vÃu và o các từ ngữ "tôi" và "chúng ta", cuối cùng thì có gì khác nhau? Chúng ta cÅ©ng là m má»™t việc, và chúng ta phải là m nó cho tốt. Nói tóm lại, đại sứ cá»§a chúng ta Ä‘ang khuấy đảo lên, ông ta cho rằng bây giá» chưa phải lúc chuyển máy bay lên thẳng cho Ô-ga-nô, ông ta bảo, bá»n hỠđã có đủ phương tiện kỹ thuáºt rồi. Thế mà ông ta, như anh đã biết, lại có những quan hệ đặc biệt vá»›i Lầu năm góc.
- Anh cứ việc gá»i Ä‘iện vá» Len-gli, đỠnghị há»§y bá» chiến dịch "Ngá»n Ä‘uốc", váºy là xong chuyện Rô-bá»›t ạ.
- Anh là m sao có vẻ bÆ¡ phá» váºy? Không nên thế, Giôn ạ. Tôi gá»i anh đến không phải vá»›i tư cách thá»§ trưởng, mà vá»›i tư cách bạn bè. Tôi muốn là hai chúng ta phải cùng nghÄ© cho ra má»i dá»± kiến có thể có trong cuá»™c đụng độ nà y. Anh cÅ©ng biết đấy, đụng độ vá»›i ngưá»i cá»§a mình - là công việc chán nhất, nhưng đồng thá»i cÅ©ng nguy hiểm nhất.
- Äúng thế.
- Có thể, sá»a lại má»™t chút đưá»ng lối cá»§a chúng ta?
- Nghĩa là sao?
- Giôn ạ, tôi Ãt nhiá»u cÅ©ng có biết ngưá»i Nga, dẫu sao tôi cÅ©ng đã bắt đầu có quan hệ vá»›i há» từ thá»i nước chúng ta còn á»§ng há»™ khá nhiá»u mối giao dịch, tiếp xúc vá»›i há», mà đấy là những mối bang giao hữu hảo, trước khi Äa-lét bắt đầu chiến dịch cứu bá»n quốc xã cÅ© ở Thụy SÄ©. Tôi chỉ lo có má»™t Ä‘iá»u: là m sao cho bá»n súc sinh ở đây đừng đến ná»—i quá sợ. Sợ quá, chúng có thể chặt đứt cả lối quay lại.
- Và rồi sao nữa?
- Äừng nóng giáºn. Ai cÅ©ng biết, chiến dịch "Ngá»n Äuốc" là do anh láºp kế hoạch. Nhưng tôi được giao nhiệm vụ tiến hà nh đưá»ng lối chÃnh trị, dẫu sao, ở đây, tôi vẫn là "ông trùm", như anh vẫn thưá»ng nói, và nếu bá»n Nga túm được Ä‘uôi Bá»™ ngoại giao mà giáºt, thì không chỉ riêng anh, mà cả tôi nữa, cÅ©ng bưu đầu sứt trán, chứ chả chÆ¡i.
Glép cưá»i khùng khục, mà không há mồm rá»™ng, chứng tá» là hắn Ä‘ang đầy tức giáºn.
- Tôi không sợ bưu đầu sứt trán, vì tôi cÅ©ng đã quen rồi nhưng tôi nghÄ©, tướng Xtau, mà ông không tin cáºy nữa, vẫn có thể tiến hà nh chiến dịch do tôi soạn thảo, và việc đó sẽ lại bá»n đứng giữa lưng chừng vá»›i chúng ta ở đây cùng vá»›i tổng thống cá»§a chúng ta, ngả sang hướng cần thiết.
- Giôn ạ, tôi cÅ©ng Ä‘ang muốn hướng tá»›i việc đó đây. Và cần gì gây gá»— vá»›i bá»n Nga. Có thể, lái há» má»™t chút qua hướng biết tá»± kiá»m chế?
- Äấy là việc cá»§a anh, Rô-bá»›t ạ. Anh cứ là m gì anh cảm thấy cần. Còn nhiệm vụ cá»§a tôi là lên máy bay lên thẳng sang Na-gô-ni-a.
- Xin lá»—i anh vì câu há»i tò mò cá»§a tôi, Giôn ạ.... Có má»™t thông báo cho hay rằng bản thân anh có những lợi Ãch cá nhân ở Na-gô-ni-a. Hình như anh mất trắng ở đấy khá nhiá»u vốn đầu tư, đại loại như váºy. Tôi không há» phản đối lợi Ãch cá nhân, nếu nó gắn liá»n vá»›i lợi Ãch chung có tÃnh toà n cầu của chúng ta. Äấy là tôi muốn biết váºy thôi.
- Thông báo ấy từ đâu đến? Từ Nga à ? Và anh tin à ?
- Không, thông báo lại không phải từ há», mà từ Châu Âu.
- Anh có trong tay à ?
- Sẽ có.
- Anh không muốn lộ ra nguồn cung cấp tin tức ấy?
- Tôi muốn chúng ta là m việc trong khuôn khổ pháp luáºt, Giôn ạ. Tôi muốn coi như thế. Ngay cả trò chÆ¡i cÅ©ng phải nằm trong khuôn khổ pháp luáºt - cả trò chÆ¡i vá»›i bá»n Nga. Khi chúng ta bảo vệ cho Tỉnh Táo, chúng ta cÅ©ng đã xá» sá»± theo pháp luáºt, chúng ta nghÄ© đến quyá»n lợi cá»§a má»™t nhân viên cá»§a chúng ta, đúng váºy không?
- Anh đang muốn lừa ai đấy, Rô-bớt? Lừa anh hay lừa tôi?
- Tôi không hoà n toà n hiểu ý anh, Giôn ạ...
Glép đứng dáºy, cưá»i to má»™t lần nữa, nhưng bây giá» mở rá»™ng miệng và cưá»i giòn giã kéo dà i:
- Ông trùm, tôi hiểu ý ông. Cho tôi suy nghÄ© đã, rồi tôi sẽ đặt lên bà n ông kế hoạch phối hợp cá»§a tôi. Ông cÅ©ng hay tin rằng, tôi cÅ©ng như ông, biết coi trá»ng pháp luáºt và sống theo pháp luáºt.
Ra khá»i chá»— Lô-ren-xÆ¡, Glép nhìn đồng hồ. Còn má»™t tiếng nữa má»›i tá»›i giá» tổ chức "cốc tây" cá»§a Pi-La. Hắn ngồi và o ô-tô và lái tá»›i sứ quán. Ở đó, hắn lên thẳng phòng có lÃnh thá»§y đánh bá»™ canh gác cẩn máºt - phòng liên lạc máºt mã.
"Hãy báo gấp cho tôi tin tức vá» những ai đã công bố tà i liệu nói đến"sá»± dÃnh dáng vá» quyá»n lợi" cá»§a tôi ở Na-gô-ni-a, nếu tạo được ra má»™t dấu ấn cá»§a Nga thì cà ng tốt.
Glép".
Bản máºt mã được đánh Ä‘i cho nhân viên CIA tại Cá»™ng hòa liên bang Äức - tên nà y đã có thá»i là m phụ tá cho Glép ở Hồng Kông, do đó hắn gắn bó vá»›i Glép không những chỉ là tình bạn, mà còn có lợi Ãch chung.
|

18-11-2008, 09:30 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Phần 37
GẶP LẠI Ở TỔ HỢP CÔNG NGHIỆP QUÂN SỰ
Nen-xÆ¡n Grin lần nà y tổ chức ngay tại công sở má»™t bữa chiêu đãi trưa, đặt ngay cạnh phòng là m việc cá»§a lão. Căn phòng cÅ©ng khiêm tốn thôi, râÌt nhá» (và nét xa xỉ duy nhất là bức tranh cá»§a Sa-gan, Pi-cát-sô - và Äa-li[1] đặt trong những khung trắng,hẹp). Bà n ghế mà u trắng cá»§a thế kỉ 18, cá»a kÃnh được mua vá» từ những tu viện cổ cá»§a I-ta-li-a; khá nhiá»u hoa trong những bình cao bằng đất nung, quà tặng cá»§a cá»±u quốc vương Ai-cáºp Pha-rút.
Chỉ có má»™t vị khách được má»i, ngồi má»™t mình trên chiếc bà n lá»›n, đó là Mai-cÆ¡n Ven-sÆ¡. Lão Grin nói :
- Tôi đã há»i vợ, để cho bà ấy chá» mang lại món trứng cá biển Ca-xpiên, ông ăn thá» xem, tuyệt tác đấy, mà lại vừa do máy bay đưa vá» sáng nay từ Tê-hê-răng, rất tươi!
- Ông là m Æ¡n cho nướng lên Ãt bánh mì Ä‘en - Ven-sÆ¡ nói - Ở Pa-ri, trong khách sạn "Trứng cá Ä‘en", ngưá»i ta không ăn bánh mì trắng, chỉ ăn bánh mì Ä‘en nướng lên, há» mua lại cá»§a ngưá»i Nga.
- Tôi cũng mua lại của hỠđấy, bánh mì đen của người Nga quả là tuyệt. Thế còn, Mai-cơn, ông có tin gì mới?
- Sau má»™t tuần nữa, ông có thể gá»i các chuyên viên Ä‘i Na-gô-ni-a được.
- Theo tin riêng cá»§a tôi, các nhà băng ở Duy-rÃch và Luân Äôn lại Ä‘i gắn các quyá»n lợi cá»§a Châu Âu và o vá»›i chế độ Gri-xô. Có má»™t kẻ nà o đấy - chúng tôi chưa xác định rõ là ai - đã dám bá» và o việc tái thiết Na-gô-ni-a vá»›i má»™t số vốn là năm mươi triệu Mác. Tất nhiên,chưa phải má»™t số tiá»n lá»›n,nhưng đấy là má»™t nước cá», Mai-cÆ¡n ạ. Châu Âu bắt đầu nhe nanh ra rồi.
- Thì mặc há».
- Không đơn giản thế đâu. Cho tá»›i bây giá», tôi vẫn là m ăn ở Chi-lê, bà máºt thôi, Mai-cÆ¡n ạ, nhưng lợi Ãch kinh doanh không cho phép thế.
- Tôi hiểu.
Ngưá»i quản lý bếp ăn bước và o - áo Ä‘uôi tôm, găng trắng, má»™t ngưá»i Mã Lai cao và lặng lẽ. Anh ta đặt thá»±c đơn lót trên má»™t tá» bìa cứng bá»c da Ä‘á», trước mặt Ven-sÆ¡.
- Tôi khuyên ông nên lấy món canh nấu thịt gà lôi, rồi món cá chiên, hỠnấu các món nà y ngon lắm - Grin nói.
- Thưa ngà i, tôi xin phép ngà i - anh quản lý nói - món cá chiên hôm nay tôi nghÄ© không nên dùng, tôi đã xem kỹ caÌ rồi, cá mua vá» từ Tê-brit, không được béo lắm, mà chÃnh nhá» cái béo ấy, cá nà y má»›i nổi vị ngon lên được. Nếu được phép, tôi xin đỠnghị lấy món thịt bò, từ Tô-ki-ô má»›i chuyển vá», món thịt đặt biệt thÆ¡m má»m cá»§a hai con bò đực, được nuôi bằng bia, kèm xoa bóp thưá»ng xuyên từ khi chúng lá»t lòng mẹ, món thịt nà y, theo tôi và o tiêu chuẩn thượng hạng.
- Tiêu chuẩn thì kể là m gì - Grin lẩm bẩm - chÃnh vì thế nên nó má»›i trở thà nh tiêu chuẩn. Nhưng nếu anh đã đỠnghị thế thì ta nên lấy món thịt bò ấy.
- Ông Nen-xÆ¡n, tôi xin phép, - Ven-sÆ¡ nhăn trán - Tôi không thÃch ăn thịt bò, tôi thương những con bê con, chả là tôi đã từng ngắm nghÃa nó ở nông trại, tôi nuôi nó và dắt nó Ä‘i bú mẹ.
- Thưa ngà i, nếu váºy - anh quản lý lại nói, hướng vá» Ven-sÆ¡ - cho phép tôi đỠnghị vá»›i ngà i món cá An-gu-lát váºy, cá nà y rất bổ, anh bạn Pa-blô cá»§a chúng tôi nếu tuyệt khéo, không thua gì ở Xan-chi-a-gô-đê Com-pa-xte-la cả.
- Hay lắm, món An-gu-lát ! Ngon lắm, tôi vẫn còn nhá»› cho tá»›i giá» hương vị đặc biệt cá»§a nó từ hồi ở Chi-lê. Ở đó có má»™t cái chợ bán cá ở Pu-éc-tô Mông, tuyệt không thể tưởng tượng được, và món cá An-gu-lát nấu má»›i tháºt là hảo hạng.
Ngưá»i quản lý Ä‘i ra, bước nhẹ nhà ng không tiếng động trên là n thảm trắng dà y, như má»™t ngưá»i Ä‘i săn bước nhẹ để tránh là m động đến bầy thú rừng.
- Tình hình ở Na-gô-ni-a khác vá»›i Chi-lê, ông Nen-xÆ¡n ạ, - Ven-sÆ¡ tiếp tục, khi trầm ngâm nhìn theo lưng ngưá»i Mã Lai vừa Ä‘i ra - Xmit đã chuẩn bị cho tôi những bức ảnh lắp ghép tuyệt tác, để tố cáo sá»± tà n bạo cá»§a ngưá»i Phi chống lại thiểu số da trắng, cái đó gây ấn tượng lắm đấy. Có chuẩn bị cả băng ghi các cuá»™c nói chuyện vá»›i nạn nhân, dẫn dắt rất khéo, không ai có thể bác bỠđược, quả thá»±c thế má»›i là là m ăn chứ! Váºy là sá»± giúp đỡ cá»§a chúng ta ở Na-gô-ni-a sẽ là má»™t hà nh động nhân đạo cao cả, cần thiết, ông hiểu không? Thêm nữa, tôi còn Ä‘i má»™t số nước cá» lý thú nữa. Ông Ô-ga-nô.....
- Hắn là ai váºy?
- Ông Nen-xơn, ông sống ở thế giới nà o thế?
- Ở thế giới tội lỗi nà y thôi!
- Ô-ga-nô là lãnh tụ cá»§a phe quốc gia, ông ta sẽ chiếm lại Na-gô-ni-a, chúng tôi đã bà n định vá»›i ông ta từ ba năm nay. Bây giá», sẽ để ông ta lên án chúng ta má»™t tráºn nên thân, ông có hiểu không?
- Không, cứ thế nà y, chúng ta cÅ©ng đã đủ bị chá»i róc xương ra trên toà n thế giá»›i, còn bà y trò thêm nữa là m gì, chán lắm rồi.
- Ông Nên-xÆ¡n, hãy tin và o chiến thuáºt cá»§a tôi. Nếu chúng ta biết là m việc đến nÆ¡i đến chốn vá»›i Pi-nô-chê chẳng hạn, nếu chúng ta khi đó cÅ©ng có má»™t ná»™i gián giá»i ở Mát-xcÆ¡-va chẳng hạn, như chúng ta Ä‘ang có hiện nay thì việc láºt đổ A-gien-đê sẽ được tiến hà nh cách khác, dưới khẩu hiệu cách mạng dân tá»™c, đấu tranh cho dân chá»§ và công lý. Và Pi-nô-chê sẽ phải chá»i chúng ta, buá»™c tá»™i chúng ta là đã bao vây kinh tế. "ChÃnh là bá»n Yan-ki khốn khiếp đã không cung cấp thiết bị, ô-tô và phụ tùng cần thiết cho A-gien-đê! ChÃnh bá»n Mỹ vá»›i chÃnh sách sai lầm, hẹp hòi, đã dẫn dắt đất nước ta đến tình trạng há»—n loạn vá» kinh tế, đã phá hoại sá»± nghiệp cá»§a bác sÄ© A-gien-đê, niá»m tá»± hà o dân tá»™c cá»§a chúng ta!"
Váºy là ông buá»™c phải gá»i máy móc và thiệt bị tá»›i đó để gỡ thể diện quốc gia, ông không cần phải là m ăn giấu giếm.. Nen-xÆ¡n ạ? Chúng ta đã rút được bà i há»c, và ở Na-gô-ni-a, chÃnh sách sẽ má»m dẻo hÆ¡n nhiá»u!
- Mai-cÆ¡n nà y, Lầu năm góc sẽ là m tất cả những gì mà ông đã yêu cầu tôi, nhưng sẽ và o thá»i Ä‘iểm cuối cùng, vì há» cần phải chÆ¡i cái trò giữ tÃnh cách độc láºp, cần thiết đối vá»›i các bá»™ trưởng trẻ mà . Máy bay lên thẳng đã đưa lên hạm tà u rồi, nhưng ngưá»i ta chưa thể đưa ngay...
- Cho Ô-ga-nô.
- Phải. Lầu năm góc muốn rằng ông phải đỠnghị cấp thiết hÆ¡n, ông hiểu không? Tôi có cảm giác là há» tá»± ái, các ông chỉ đưa cho hỠđược má»™t mẩu bánh ngá»t là m mẩu, còn bao nhiêu bá»™t dẻo các ông Ä‘em là m những gì không biêÌt. Phải cung cấp cho há» Ãt ra là những nháºn xét chung vá» chiến dịch chứ. Tôi cÅ©ng khuyên ông nên tÃnh đến những tham vá»ng hám danh cá»§a há», tất nhiên các ông sẽ chẳng Ä‘i đâu mà thiệt. Äiểm thứ hai là : không rõ Châu Âu sẽ phản ứng thế nà o? Ông có kiểm soát được tình hình ở đấy không? Nếu Pa-ri và Bon chỉ im lặng - thì thế là còn Ãt, vì ta phải tÃnh đến các quan hệ cá»§a há» vá»›i Mát-xcÆ¡-va. Phải là m thế nà o để châu Âu á»§ng há»™ ta.
- Ông đòi há»i ở tôi nhiá»u quá, Nen-xÆ¡n ạ. Pa-ri thừa biết rằng chỉ riêng ở Công-gô, các công ty cá»§a chúng ta đã đầu tư khoảng gần ba muÆ¡i tá»· đô-la tiá»n vốn. Trong số đó, có hai tá»· là cá»§a các ông. Còn cả châu Âu má»›i bá» và o đó có bảy tá»·. Thế mà ông lại muốn rằng há» nhất trà ủng há»™ chúng ta?
- Những đất nước đồi bại ấy, mặc kệ há» không nhất trÃ! Chả lẽ há» lại không hiểu rằng, nếu bá»n da Ä‘en thắng thế ở đấy, thì chúng sẽ đá Ä‘Ãt ngưá»i châu Âu Ä‘i à , như chúng đá Ä‘Ãt những thá»§y thá»§ say mèm ra khá»i khu nhà thổ ở bến cảng ấy! Hy vá»ng duy nhất để giữ được miá»n Nam châu Phi, dù là chỉ miá»n Nam thôi, là phải á»§ng há»™ cái lão Ga-na-nô ấy váºy...
- Ô-ga-nô chứ!
- Thì đại khái thế, ai mà chả được!
- Phản ứng cá»§a châu Âu, tất nhiên cÅ©ng phải là hai mặt, Nen-xÆ¡n ạ, nhưng dù sao, cÅ©ng là có lợi hÆ¡n cho phÃa chúng ta.
- Hai mặt! Không kể đến Bắc Kinh cũng che chở cho lão Ô-ga-nô ấy đấy?
- Chà ! Äám tình báo cá»§a riêng ông là m việc cÅ©ng khá đấy nhỉ?
- Là m thế nà o được! Chả lẽ chỉ cứ dựa và o ông?
- Vá» sá»± móc nối cá»§a chúng tôi vá»›i Bắc Kinh, ngoà i tôi ta, chỉ có thêm má»™t ngưá»i nữa được biết, đó là ông,Nen-xÆ¡n ạ!
- Không đúng. Ngoà i tôi ra, Ãt ra còn có Lô-ren-xÆ¡, là ngưá»i cá»§a ông biết nữa, mà Lô-ren-xÆ¡ lại liên quan đến công ty "Shell" cá»§a Hà Lan. Và tôi nghÄ© rằng, anh ta sẽ phản ứng hướng theo phÃa châu Âu "khôn ngoan", cái châu Âu Ä‘ang muốn sống hữu hão vá»›i Mát-xcÆ¡-va.
- Ông nghÄ© thế thôi, hay tin chắc là như váºy?
- Nếu tối đã nghÄ© rồi, nghÄ©a là tôi tin, Mai-cÆ¡n ạ. Và điá»u cuối cùng là : Mát-xcÆ¡-va sẽ phản ứng ra sao?
- Cân nhắc theo thông báo từ Mát-xcÆ¡-va cá»§a chúng tôi, há» Ä‘ang chuẩn bị viện trợ quân sá»±. Do đó, nhiệm vụ cá»§a chúng tôi là là m sao để cuá»™c đảo chÃnh chỉ xảy ra gá»n trong độ má»™t giá» rưỡi, khi đó chúng ta sẽ nắm được nhưng con bà i chá»§. Dù sao Mát-xcÆ¡-va cÅ©ng phải tôn trá»ng các hiệp định quốc tế.
- Tôn trá»ng!
- Nen-xÆ¡n, chắc là ông hay xem chương trình truyá»n hình cá»§a chúng ta quá! Äừng tin và o những trò tuyên truyá»n nhảm nhà trên đó. Ông hãy tin tôi, Mát-xcÆ¡-va rất biết tôn trá»ng các hiệp định quốc tế. Và đấy cÅ©ng là sức mạnh cá»§a há».
[1] Mắc Sa gan (gốc Nga,sống ở Pháp); Pi-cát-sô (gốc Tây Ban Nha, sống ở Pháp); Äa-li (ngưá»i Ã): các há»a sÄ© có tên tuổi lá»›n trong há»™i há»a hiện đại (N.D)
|
 |
|
| |