Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #51  
Old 19-04-2008, 08:04 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 52

Tuyệt nghĩa đoạn tình



Văn Thiếu Côn sá»­ng sốt đưa mắt nhìn quanh. Trong phòng khách đã chất ních cả ngưá»i, đông như kiến cá». Ngoài vợ chồng Văn Tá»­ Ngá»c và bốn tên Truy Hồn sứ giả, còn mưá»i hai tên áo xanh bịt mặt toàn là U Linh cá»§a Vô Nhân cốc.
Chàng từ tốn nói :
- Con đội Æ¡n nghÄ©a phụ, nghÄ©a mẫu đã có công nuôi dưỡng mưá»i bốn năm qua. Nhưng bây giá» con đã lá»›n khôn, ít nhất nghÄ©a phụ, nghÄ©a mẫu cÅ©ng cho được biết qua vá» thân thế cá»§a con chứ!
Văn phu nhân cưá»i lạt nói :
- Cái Æ¡n mưá»i mấy năm nuôi dưỡng chẳng qua chỉ được mày cầm dao chém lại. Mày thá»­ nghÄ© như thế có phải đạo làm ngưá»i chưa mà còn muốn đòi há»i muốn tìm hết nguồn gốc lai lịch nữa.
Văn Thiếu Côn gằn giá»ng :
- Nghĩa mẫu, tại sao nghĩa mẫu lại không muốn nhắc đến thân thế của con như vậy. Chẳng lẽ...
Nhưng Văn phu nhân đã nói lảng sang chuyện hác :
- Láo, mày hãy cho biết, đến đây để làm gì. Mày đã nhận thư của kẻ nào để trao lại cho lão hòa thượng kia?
Chàng chưa đáp, Văn Tá»­ Ngá»c đã quát há»i :
- Nghịch tử, mày muốn gì?
Văn Thiếu Côn cưá»i lạt :
- Câu đó lẽ ra dành cho con được há»i lại nghÄ©a phụ má»›i đúng.
Văn phu nhân đứng cạnh nói :
- Mày hãy trao bức thư của Hoàng Lương Mộng ra đây.
- Ồ, việc này e khó...
- Mày không bằng lòng sao?
- Nếu nghĩa mẫu có thể cho biết được công dụng của bức thư này, tức khắc con sẽ làm vừa lòng ngay.
- Nghịch tử, mày đã quá lắm rồi.
- Con đội Æ¡n nuôi dưỡng mưá»i mấy năm qua, hôm nay má»›i có cÆ¡ há»™i được Ä‘á»n đáp lại.
- Mày muốn Ä‘á»n đáp bằng cách nào?
Văn Thiếu Côn nghiêm trang nói lớn :
- Äáng lẽ hôm nay phải giết chết cả hai ngưá»i, nhưng vì nghÄ©a cÅ© đặc cách tha cho mạng cho.
Rồi mỉm cưá»i chàng nói tiếp :
- Sự quan hệ giữa chúng ta từ nay chấm dứt.
Văn Tá»­ Ngá»c hét lá»›n :
- Nghịch tử Văn Thiếu Côn, mày to gan thật.
- Từ nay chở đi, xin chớ dùng chữ Văn nữa.
- À, thế ra mày muốn...
Văn Thiếu Côn nói ngay :
- Tôi muốn tạm dùng chữ “Thá»i†để thay thế.
Văn phu nhân rúng động cả ngưá»i, run run há»i :
- Tại sao mày lại dùng há» Thá»i, chẳng lẽ mày...
Văn Thiếu Côn liếc mắt nhìn quanh bốn phía rồi lạnh lùng nói :
- Tôi chưa hoàn toàn chứng thực, nhưng từ nay trở vỠsau, tôi không muốn nói đến hỠ“Văn†nữa.
Văn Tá»­ Ngá»c tức giận nói :
- CÅ©ng được! Nếu như thế từ nay chúng ta không đội trá»i chung.
Nói xong liá»n vận chưởng lên.
Thá»i Thiếu Côn nói lá»›n :
- Tránh ra! Tôi có chuyện cần đi gấp.
Chàng vung thanh bảo kiếm lên mở đưá»ng. Thanh bảo kiếm tạo ra má»™t làn sáng bạc có phạm vi hai trượng.
Vợ chồng Văn Tá»­ Ngá»c vung chưởng đánh tá»›i tấp vá» phía Thá»i Thiếu Côn.
Ãnh chưởng loang loáng xung quanh ngưá»i chàng. Thá»i Thiếu Côn tức giận đưa tay trái tung ra má»™t chưởng nặng như núi.
“Äùng†má»™t tiếng nổ lá»›n, chưởng phong cá»§a vợ chồng Văn Tá»­ Ngá»c đã bị hóa giải hết. Cả hai vợ chồng kinh sợ, há» thấy uy lá»±c kinh hồn cá»§a U Hạo thần công tại Vô Nhân cốc.
Văn Tá»­ Ngá»c tức giận định vung chưởng đánh tiếp, Văn phu nhân vá»™i vàng nói :
- Sao, phu quân đã quên mình dự định gì rồi sao?
Văn Tá»­ Ngá»c chợt nhá»› lại, nghiến răng nói lá»›n :
- Nghịch tá»­, lần sau gặp lại nếu ta không giết chết ngươi ta không phải là ngưá»i.
Nói xong y đứng lùi lại thủ thế.
Ngay lúc đó, ngoài sân có tiếng huyên náo. Má»i ngưá»i nhìn ra thì thấy ba cô gái núi Trưá»ng Bạch, Khúc Tá»± Thá»§y, Tá» Mãn Kiá»u và Chu Diệp Thanh vừa má»›i đến. Há» bị bá»n nhà sư bao vây nhưng không dám tiến gần.
Thá»i Thiếu Côn định chạy ra khá»i Ä‘iện nhưng Tá» Mãn Kiá»u nói lá»›n :
- Thá»i công tá»­, khoan bước ra!
Nói xong nàng phóng ra một chưởng vào một nhà sư đứng tuổi cách đó không xa rồi kéo vỠphía nàng.
Thân hình nhà sư bị chưởng phong kéo chạy vá» phía Tá» Mãn Kiá»u. Bá»n nhà sư xung quanh Ä‘á»u xôn xao nhốn nháo nhưng không biết cách nào giải cứu.
Tá» Mãn Kiá»u thuận tay ném nhà sư thốc ra bên cá»­a Ä‘iện.
Thá»i Thiếu Côn nhìn theo thấy phía ngoài cá»­a nhà khách có hai lần lưới nhện giăng phá»§ bị bùng. Bất kỳ ai muốn ra vào Ä‘á»u phải chạm vào lưới nhện và kéo đứt.
Tá» Mãn Kiá»u xuất thá»§ nhanh như chá»›p. Nhà sư không kịp phản ứng, cả thân hình quay tròn xoắn vào đám tÆ¡ nhện làm rách má»™t mảng lá»›n rồi ngã nằm quay trên mặt đất.
Nhà sư hét lên một tiếng thảm thiết. Thân hình theo trớn ném lăn lông lốc mấy vòng trên mặt đất rồi im luôn không cựa quậy.
Thá»i Thiếu Côn sợ hãi nhìn theo không chá»›p mắt. Ghê gá»›m thay toàn thân nhà sư nhÅ©n dần dần, đến cả đôi giày mang trên chân cÅ©ng biến thành vÅ©ng nước vàng nhầy nhụa. Trong chốc lát hoàn toàn biến sạch không còn lưu dấu vết gì cả.
Chu Diệp Thanh cưá»i ha hả nói :
- Văn công tử, anh hãy nhìn thử tác dụng của màng nhện này và tự xem có đủ sức chịu đựng được không?
Thá»i Thiếu Côn chấp tay nói :
- Äa tạ cô nương, nhưng có má»™t Ä‘iá»u là hiện nay tôi không còn là há» Văn nữa.
- Vì sao thế? Nhưng đã đổi lấy hỠgì?
- Tôi đã đổi ra hỠ“Thá»i†rồi.
- ÄÆ°á»£c rồi! Bây giá» chúng mình có thể ra Ä‘i bình yên.
Thá»i Thiếu Côn nghe theo, tung mình nhảy Ä‘i.
Nhưng ngay khi ấy, hai vợ chồng hỠVăn cùng quát lớn :
- LÅ© tiện tỳ! Vô Nhân cốc và phái Vô Vi núi Trưá»ng Bạch từ này quyết không đội trá»i chung.
Tức thì cả hai ngưá»i đồng xuất chưởng. Cả bốn tên Truy Hồn sứ giả và mưá»i hai U Linh áo Ä‘en che mặt vừa quyá»n vừa chưởng cÅ©ng đồng thá»i tấn công tá»›i tấp vào bá»n Thá»i Thiếu Côn ngay.
Thá»i Thiếu Côn bặm môi, hét lên má»™t tiếng, tay chưởng, tay kiếm, cùng đánh ra má»™t lúc. Má»™t vùng ánh sáng năm màu vô cùng mầu nhiệm, từ thân hình chàng bốc ra rá»±c rỡ. Khí thế cá»§a vừng sáng thật là hùng hậu, Ä‘i đến đâu đẩy giạt má»i trở lục văng ra, khiến vợ chồng Văn Tá»­ Ngá»c và bá»n nhân vật Vô Nhân cốc phải lảo đảo thối lui mấy bước.
Bao nhiêu nhà sư khác trông thấy chẳng dám tiến tới cứ đứng reo hò trợ oai và lui dần ra sau.
Văn phu nhân tức quá gầm lớn :
- Con tiện tỳ, phen này mày phải mất mạng rồi.
Khúc Tá»± Thá»§y cưá»i lạt nói :
- Chưa chắc bá»n ngươi đã làm gì nổi bá»n ta. Hãy lá»±a lá»i mà nói, đừng phách lối như thế nữa.
Nói xong nàng quay sang bảo Thá»i Thiếu Côn :
- Chúng ta đi cho rồi.
Thá»i Thiếu Côn khẽ gật đầu, đồng ý rồi rảo bước phóng Ä‘i ngay.
Văn phu nhân huy động song chưởng thét lớn :
- Thiếu Côn, mày phải để phong thư lại đây mới được.
Thá»i Thiếu Côn nheo mắt nhìn bà, ranh mãnh há»i :
- Tài liệu này đối vá»›i bà có quan trá»ng gì không mà đòi há»i.
- Mày hãy vì cái Æ¡n nuôi nấng mưá»i mấy năm trá»i, đưa phong thư ấy cho ta, khá»i cần há»i vặn làm gì vô ích.
Thá»i Thiếu Côn cưá»i lạt đáp :
- Äiá»u này nhất định không thể nào tuân theo lá»i bà được.
Nói xong chàng tung mình phóng đi. Vút một cái đã bay xa hàng bảy, tám trượng, phóng ra ngoài sơn môn rồi.
Văn phu nhân hồn phi phách tán, đấm ngá»±c kêu trá»i cho bá»›t cÆ¡n bá»±c tức rồi lá»§i thá»§i bước Ä‘i.
Thá»i Thiếu Côn vừa ra khá»i Trấn Thiên tá»±, nhá»› lại sá»± việc vừa rồi tim nhảy đồm độp. Chàng nghÄ© bụng :
- “Giá bá»n Khúc Tá»± Thá»§y không tá»›i kịp thá»i có lẽ mình đã tan thây thành bãi nước vàng mất rồi. Äá»™c tố cá»§a màn nhện do chúng bố trí quả thật kinh ngưá»i.
Äối vá»›i mình ba cô ấy đã có lòng giúp đỡ và nhiá»u lần cứu mạng sống, lẽ đâu mình cứ âm thầm ra Ä‘i không má»™t lá»i giả biệtâ€.
Trong lúc Ä‘ang phân vân suy nghÄ©, bá»—ng Tá» Mãn Kiá»u cất tiếng há»i :
- Thá»i công tá»­ bây giá» anh định Ä‘i đâu bây giá»?
Tài sản của anhhe1281

  #52  
Old 19-04-2008, 08:04 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 53

Äại há»™i tại Vân Má»™ng sÆ¡n



Thá»i Thiếu Côn giật mình quay lại thấy bá»n Chu Diệp Thanh cÅ©ng vừa chạy tá»›i nÆ¡i.
Chàng vội vàng chắp tay nói :
- Xin Ä‘a tạ thịnh tình giúp đỡ cá»§a ba vị cô nương. Æ n này chưa biết ngày nào Ä‘á»n đáp được.
Chu Diệp Thanh mỉm cưá»i nói :
- Äối vá»›i chị em chúng tôi, công tá»­ khá»i cần phải khách sáo như vậy.
Khúc Tá»± Thá»§y nhìn chàng há»i :
- Bây giá» Thá»i công tá»­ dá»± định Ä‘i vỠđâu?
Thá»i Thiếu Côn cau mày đáp :
- Hiện nay Chí Tôn cốc chá»§ Vô Nhân cốc đã huy động cả sào huyệt kéo ra bức bách quần hùng võ lâm ở Vân Má»™ng sÆ¡n. Äây là má»™t biến cố vô cùng trá»ng đại sắp xảy ra nay mai. ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tôi cÅ©ng phải Ä‘i vá» Vân Má»™ng sÆ¡n má»™t chuyến.
Chu Diệp Thanh vui vẻ nói :
- Hay lắm, nếu vậy chúng mình hãy cùng nhau qua Vân Má»™ng sÆ¡n. Nhân dịp này chúng tôi sẽ tìm cách khuyên nhá»§ nhị thư thư trở vá» núi Trưá»ng Bạch.
- Nhưng tôi còn má»™t Ä‘iá»u quan trá»ng phải làm cho xong.
- Việc gì mà quan trá»ng như thế?
- Muốn tìm cho được một Phân đàn Cái bang trong vùng để nhỠhỠgiúp cho một việc chuyển giao một tài liệu.
Tá» Mãn Kiá»u nói :
- Tam thư thư, thư thư có biết nơi đây có tổ chức nào của Cái bang có thể liên lạc được không?
Chu Diệp Thanh đáp :
- Từ ngày xảy ra biến cố vá» Äá»™c Nhãn Thần Cái, hỠđã giải tán rút Ä‘i khắp nÆ¡i, khó tìm ra manh mối lắm.
- Cô nương có thể có biện pháp nào giúp đỡ không?
- Hầu hết lực lượng Cái bang hiện nay đã tập trung vỠVân Mộng sơn.
Tổng đà Cái bang cũng di chuyển vỠđó, đóng trong một hang núi, cách đây chừng trăm dặm.
Thá»i Thiếu Côn mừng rỡ nói :
- Nếu vậy thì hay lắm, xin đa tạ cô nương.
(thiếu một đoạn trang 21, 22)
Nhất Liá»…u thiá»n sư cưá»i lạt rồi Ä‘iá»m nhiên nói :
- Lão hòa thượng có thấy rồi. Nhà ngươi muốn gì cứ xưng ra đi.
Ngưá»i kia có vẻ bá»±c tức ngạo nghá»… nói :
- Chí Tôn truyá»n há»i những ngưá»i tham gia đại há»™i đã kéo vỠđông đủ cả chưa.
Nhất Liá»…u thiá»n sư lắc đầu đáp :
- Chưa đủ.
Ngưá»i ấy há»i tiếp :
- Vậy còn thiếu những ai, thuộc môn phái nào?
- Việc này cần cứu xét lại má»›i có thể trả lá»i đích xác được.
Ngưá»i ấy hứ má»™t tiếng nói :
- Theo nghiêm lịnh của Chí Tôn, sáng ngày mai sẽ cử hành đại hội. Những kẻ nào không vỠđủ mặt sẽ xem như chống lại lệnh này, sau đại hội nhất định phải lãnh hình phạt xứng đáng, chẳng được ân xá.
Nhất Liá»…u thiá»n sư cau đôi mày bạc nói :
- Trong thư má»i không há» nói rõ ngày mai khai há»™i. Như thế những ngưá»i ở xa xôi tận miá»n biên giá»›i cố nhiên không tránh khá»i bị chậm trá»… chút ít.
Ngưá»i kia quắc mắt nói :
- Nếu có những chi tiết ấy, đáng lẽ lão phải đến trình thẳng trước cùng ngài Chí Tôn mới phải.
Ngừng một chút, lão hừ lên và nói tiếp :
- Nếu giá» khai mạc không thi hành đúng lệnh cá»§a ngài Chí Tôn, chỉ e rằng ngày mai cả chiếc đầu trá»c kia cÅ©ng không còn bảo toàn trên cổ ấy.
Nhất Liá»…u thiá»n sư niệm Phật từ tốn nói :
- ÄÆ°á»£c rồi, ngày mai lão tăng tuyên bố bắt đầu khai há»™i. Ngoài ra chẳng hay Chí Tôn có còn phân phát Ä‘iá»u gì nữa không?
Lão ấy đáp :
- À quên, có má»™t Ä‘iá»u rất cần thiết là phải bắt cho được tên đồ đệ cá»§a hòa thượng Ä‘em giải nạp Chí Tôn trước giá» khai mạc đại há»™i.
Nhất Liá»…u thiá»n sư cưá»i ha hả đáp :
- Con trai lá»›n không cần theo cha, con gái đã trưởng thành không cần quấn mẹ. Huống chi là thầy vá»›i trò, việc đó chắc lão tăng không thể làm được. Hắn có đến dá»± hay không lão tăng cÅ©ng không làm chi được. Chỉ có má»™t Ä‘iá»u...
Thiá»n sư bá»—ng phá lên cưá»i khanh khách và nói lá»›n :
- Lão tăng chắc chắn hắn sẽ đúng hẹn. Việc này khá»i cần bẩm báo lại làm gì, cứ chỠđến khi ấy sẽ có tin tức má»›i.
Ngưá»i truyá»n tin rất bá»±c tức vá»›i thái độ Ä‘iá»m nhiên phá»›t tỉnh cá»§a Nhất Liá»…u thiá»n sư. Tuy nhiên hắn không biết xá»­ trí cách nào hÆ¡n, đành hậm há»±c xách tấm kim bài Ä‘i ra.
Lúc này đã sang canh ba, ánh Ä‘uốc lung linh khi sáng khi má», trong các trại trở nên im lìm không tiếng động.
Rừng núi thâm u như nín thinh cho qua đêm dài thanh vắng. Không bao lâu ánh bình minh đã le lói phương Äông, trá»i dần dần sáng tá».
Trong lúc má»i ngưá»i Ä‘ang bồn chồn nóng nảy chá» giá» khai há»™i, bá»—ng đâu má»™t luồng gió thoảng qua, má»™t bóng ngưá»i bay vút vào trong đại trại.
Tài sản của anhhe1281

  #53  
Old 19-04-2008, 08:05 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 54

Ngày khai mạc Võ lâm đại hội



Bóng ngưá»i bay vút vào không gây má»™t tiếng động, trước má»™t số đông quần hùng không ai hay biết.
Khi phát hiện ra được toàn thể quần hùng thảy Ä‘á»u kinh hoàng thất sắc. Nhất Liá»…u thiá»n sư cÅ©ng bàng hoàng vùng đứng dậy.
Niệp Sáp hòa thượng chắp tay niệm Phật nói :
- Ô kìa, Bạch cô nương, còn Văn Thiếu Côn...
Không chá» cho Niệp Sáp hòa thượng há»i hết lá»i, Bạch Thái Vân hừ má»™t tiếng, đáp ngay :
- Anh ấy... đã... chết rồi.
- Trá»i, chết thật rồi sao?
Từ Nhất Liá»…u thiá»n sư đến Vô danh tăng, Bang chá»§ Cái bang và toàn thể má»i ngưá»i, thảy Ä‘á»u ngạc nhiên, ngÆ¡ ngác nhìn nhau nói không ra tiếng.
Hồi lâu, Nhất Liá»…u thiá»n sư thở dài nói :
- Thế má»›i hay số mạng do trá»i. Lão tăng đâu ngá» sá»± việc như thế, cứ trông tướng hắn không có gì là chết yểu, thế mà chết Ä‘i là nghÄ©a làm sao? Lạ thật, đáng tiếc và cÅ©ng đáng thương thay...
Ngậm ngùi liếc mắt nhìn Bạch Thái Vân, ông há»i :
- Nữ thí chá»§, xin thí chá»§ cho biết rõ đồ nhi cá»§a ta đã chết trong trưá»ng hợp nào?
Nghe chất vấn bất ngá», Bạch Thái Vân sững sá» chưa biết đối đáp ra sao, vá»™i cau mày suy nghÄ© hồi lâu má»›i nói :
- Äã lâu lắm không gặp được anh ta, tôi Ä‘oán chừng anh ấy đã chết rồi.
Nhất Liá»…u thiá»n sư thở dài nín thinh ngồi xuống.
Niệp Sáp hòa thượng chợt hiểu, há»i rằng :
- Bạch cô nương, có lẽ cô nương đã có Ä‘iá»u gì bất hòa vá»›i thằng bé ấy. Nếu đã há»n giận nhau, vị tất đến nÆ¡i đây làm chi nữa cho bận tâm?
Bạch Thái Vân tức giận nói rằng :
- Tôi nhất định phải giết hắn, chứ không để sống làm chi.
Nhất Liá»…u thiá»n sư suy nghÄ© rồi thở dài nói :
- Bạch thí chủ, nếu vậy lão tăng đã có cách sẽ làm hài lòng thí chủ được rồi.
Ông đưa mắt nhìn qua Vô danh tăng, cùng một số cao thủ đứng gần rồi nói :
- Một khi hắn đã làm điếm nhục sư môn thì lão tăng chẳng cần tới hắn làm gì nữa.
Vô danh tăng há»i :
- Phải chăng sư phụ muốn đồ nhi này ra tay giết nó?
Nhất Liá»…u thiá»n sư nhướng đôi mày bạc nói :
- Cứ như công lá»±c cá»§a hắn bây giá», e nhà ngươi không còn là đối thá»§ cá»§a hắn nữa. Vì vậy nên dùng mưu chước để đối phó chứ không thể dùng vÅ© lá»±c được đâu.
Hình như vừa nghÄ© ra má»™t việc, lão hòa thượng đưa tay vào bá»c lấy ra má»™t gói nhá» mân mê má»™t chặp rồi nói :
- Nếu Bạch Hải nhi đến đây, hãy trao cho hắn gói thuốc này để uống trước khi gặp ta.
Vô danh tăng lanh miệng dạ lá»›n, rồi cầm ngay gói thuốc cất ngay vào bá»c.
Bạch Thái Vân tò mò há»i :
- Thưa lão thiá»n sư, chẳng hay đó là thứ thuốc gì?
Nhất Liá»…u thiá»n sư dùng truyá»n âm nhập mật bảo :
- Không giấu gì cháu, đây là “NgÅ© Bá»™ Äoạn Trưá»ng tánâ€, chỉ cần uống vào trong thá»i gian ngắn là đứt ruá»™t gan mà chết, không môn thuốc nào giải cứu nổi. Thuốc ấy lão tăng nghiên cứu bào chế từ lâu. Có lẽ sẽ là phương pháp hiệu nghiệm nhất để làm dịu bá»›t cÆ¡n giận cá»§a cô nương đối vá»›i tá»™i lá»—i cá»§a hắn. Ngoài ra thuốc ấy sẽ giúp cho lão loại trừ bá»›t má»™t tên nghịch đồ mất dạy. Âu đó cÅ©ng là Ä‘iá»u nhất cá»­ lưỡng tiện vậy. Tuy nhiên có má»™t Ä‘iá»u...
Liếc mắt nhìn nàng chăm chú một chốc như soi mói tận cõi lòng, lão hòa thượng nói tiếp :
- Cô nương chá»› có tiết lá»™ ra, nếu tên nghịch đồ ấy biết e rằng há»ng cả má»i việc đấy nhé.
Nét mặt Bạch Thái Vân thay đổi không ít. Nàng bán tín bán nghi, nhưng chưa biết nói làm sao.
Nhất Liá»…u thiá»n sư Ä‘iá»m nhiên nói qua câu chuyện khác :
- Ngày mai sẽ cá»­ hành khai mạc võ lâm đại há»™i. NÆ¡i này thế nào cÅ©ng xảy ra những cuá»™c tranh đấu hùng hồn làm xương chất thành núi, máu chảy thành sông. Cô nương là ngưá»i vóc ngá»c mình vàng, không nên mạo hiểm nhúng tay vào vô ích, lão nghÄ© cô nương nên...
Bạch Thái Vân bặm môi há»i :
- Lão thiá»n sư, có phải ngài muốn Ä‘uổi tôi Ä‘i khá»i chốn này chăng?
Nhất Liá»…u thiá»n sư nói :
- Sở dÄ© lão tăng này nói thế là nghÄ© cho cô nương. Chỉ ngại đứa nghiệt đồ kia không chịu đến. Nếu hắn đến, lão không thể nào để hắn sống sót ra khá»i nÆ¡i này. Như thế cÅ©ng đủ làm vừa lòng cô nương rồi, việc gì phải bận tâm chỠđợi nÆ¡i đây cho mệt, và còn nguy hiểm nữa.
Bạch Thái Vân quả quyết nói :
- Không đâu, tôi không thể nào rá»i khá»i nÆ¡i đây được.
- Vì sao vậy?
- Vì ngày mai cử hành võ lâm đại hội mà tôi cũng có nhiệm vụ phải tham gia.
- Lão tăng đã trình bày hơn thiệt mong cô nương thông cảm.
Bạch Thái Vân hào khí bốc lên ngùn ngụt cương quyết nói :
- Tôi nhất định chá» quyết đấu so tài cùng Chí Tôn Vô Nhân cốc, xem thá»­ y tài nghệ cao cưá»ng tá»›i bậc nào cho biết.
Nhất Liá»…u thiá»n sư Ä‘iá»m đạm nói :
- Nếu vậy lão tăng khá»i phải nhiá»u lá»i nữa.
Quay lại phía sau, Nhất Liá»…u thiá»n sư nói :
- Hãy sữa soạn nơi nằm nghỉ cho Bạch cô nương.
Hai ngưá»i đứng hầu hai bên dạ má»™t tiếng tuân lệnh.
Sáng hôm sau, vừa tá»›i giá» Thìn, quang cảnh Vá»ng Ngã cốc vô cùng náo nhiệt. Quần hùng tụ lại không ngá»›t, nét mặt má»i ngưá»i vô cùng trang trá»ng.
Trước cá»­a hang có má»™t bãi đất trống rá»™ng, ngay chính giữa có dá»±ng lên má»™t kỳ đài thật cao. Quanh kỳ đài có cất nhiá»u nhà bằng vải. Chính giữa lại có treo má»™t bức mành tre và màn vải màu xanh đậm. Phía trước đài xúm xít hàng trăm quần hùng từ khắp nÆ¡i tá» tá»±u vỠđó. Nhìn kỹ thấy đủ mặt những tay hảo hán cá»§a Tam sÆ¡n NgÅ© nhạc, đủ thành phần, lão, tục, tăng, ni, trai gái đủ cả.
Thình lình má»™t bóng ngưá»i lao vút lên kỳ đài lá»›n tiếng tuyên bố :
- Äã tá»›i giá» rồi.
Tiếng nói oang oang vang dậy cả núi rừng làm bặt yên những tiếng xôn xao cá»§a bá»n quần hùng bên dưới.
Ngưá»i Ä‘ang phát âm ấy chính là Niệp Sáp hòa thượng, mặt mÅ©i lem nhem, quần áo bẩn thỉu, rách rưới xốc xếch, trên lưng có mang theo má»™t bầu rượu mà đỠtươi.
Äiệu bá»™ cá»§a Niệp Sáp hòa thượng nom thật buồn cưá»i.
Rồi má»™t giá»ng khác oang oang tuyên bố :
- Võ lâm đại hội bắt đầu khai mạc.
Một bóng đen khác, từ dưới tung lên bay đứng trên đài gây nên những tiếng hoan hô của quần hùng vang dậy.
Kẻ ấy chính là Nhất Liá»…u thiá»n sư, cây đồng trụ cá»§a đại há»™i. Bao nhiêu kỳ vá»ng cá»§a võ lâm quần hùng Ä‘á»u đặt trá»n vẹn vào tài đức cá»§a bậc kỳ nhân ấy.
Trước tấm mành trúc phủ màu đen bốn con thị tỳ đứng xếp hàng chữ nhất cùng một lão bà da mồi tóc bạc. Ngoài ra còn một số đông đại hán vạm vỡ cao lớn, áo xanh, bịt kín mặt, đứng yên như những pho tượng đồng.
Quang cảnh vô cùng uy nghi nghiêm chỉnh.
Kỳ đài dựng ngay phía trước cửa hang. Những nhân vật này đến từ trong hang theo lối đi riêng leo lên đài. Phía trước và hai bên đài, trên hai trăm võ lâm cao thủ đứng yên chỠđợi.
Nhất Liá»…u thiá»n sư cất cao giá»ng niệm Vô lượng thá» Phật và nói :
- Thưa liệt vị anh hùng bốn phương. Võ lâm đại há»™i kỳ này là chính lão tăng gá»­i thiếp triệu tập vá» Vô Nhân cốc, nÆ¡i Kỳ Liên sÆ¡n. Sau này Chí Tôn Vô Nhân cốc lại di chuyển má»i quý vị cùng vá» nÆ¡i đây.
Liếc mắt nhìn khắp bốn mặt, ông nói tiếp :
- Lão tăng tá»± xét, nghÄ© tài hèn đức má»n chưa đủ tư cách chá»§ tá»a đại há»™i võ lâm nên đặc biệt thương nghị má»i Chí Tôn Vô Nhân cốc thay quyá»n chá»§ tá»a, phát lạc cuá»™c chung hôm nay.
HÆ¡n hai trăm quần hùng vẫn yên lặng phăng phắt, chẳng nói má»™t lá»i.
Thật ra dù Nhất Liá»…u thiá»n sư không nói má»i ngưá»i cÅ©ng sá»›m biết cả rồi.
Cho nên lá»i công bố này cÅ©ng không gây ngạc nhiên cho ai hết. Chẳng má»™t lá»i phản đối, cÅ©ng không má»™t tiếng hoan hô.
Nói xong Nhất Liá»…u thiá»n sư bước qua má»™t bên chắp tay nói :
- Xin má»i vị chá»§ tá»a đăng đài.
Bá»—ng có tiếng nho há» nhưng trong trẻo và rõ ràng từ trong lá»u vải vang ra :
- Bổn Chí Tôn đã lên đài từ lâu rồi.
Nhất Liá»…u thiá»n sư lại chắp tay nói :
- Chiếu theo lệ thưá»ng xưa nay, vị chá»§ tá»a phải đích thân tiếp kiến quần hùng để nhận lá»i hoan hô chào đón.
Lá»i nói lại vang lên :
- Bổn Chí Tôn muốn bãi bỠcựu lệ ấy.
Giá»ng nói tuy nhá» nhẹ nhưng hình như ở sát bên tai. Khắp nÆ¡i trên hai trăm quần hùng Ä‘á»u nghe rõ mồn má»™t.
Nhất Liá»…u thiá»n sư tuy ngạc nhiên nhưng vẫn nở nụ cưá»i trên môi rồi đứng sang má»™t bên.
Niệp Sáp hòa thượng lại tuyên bố lớn :
- Thưa liệt vị anh hùng, tôn chỉ cá»§a đại há»™i võ lâm trước sau như má»™t, nhằm mục đích khuếch trương chính nghÄ©a, khá»­ bạo trừ gian. Phàm những cá nhân hay Ä‘oàn thể nào xưa nay á»· tài cậy sức hà hiếp kẻ yếu, đè nén ngưá»i cô thế, có thể Ä‘em ra tố cáo nÆ¡i đây để các vị chá»§ tá»a các môn phái thương nghị giải quyết công bằng minh bạch.
Chí Tôn Vô Nhân cốc lanh lảnh quát :
- Niệp Sáp hòa thượng, chưa có lệnh ta, không được tuyên bố hồ đồ.
Niệp Sáp hòa thượng khà khà nói :
- Thưa, đó chỉ là những quy lệ thông thưá»ng cá»§a đại há»™i, cần được tuyên bố ngay lúc khai mạc.
Chí Tôn Vô Nhân cốc nạt lớn :
- Nhiá»u lá»i quá! Sao không lui xuống cho rồi. Chuyện gì cÅ©ng sẽ do ta phát đạt cả.
Niệp Sáp hòa thượng chắp tay vái dài nói “tuân lệnh†rồi đứng qua một bên cạnh đài.
Giá»ng nói cá»§a Chí Tôn Vô Nhân cốc tiếp tục :
- Những ngày trước đây liệt vị quy tụ vá» Vô Nhân cốc. Bổn Chí Tôn cÅ©ng có ý muốn má»i tất cả má»i ngưá»i vào trong hang thương nghị. Nhưng tiếc vì địa thế và khí hậu trong Vô Nhân cốc vô cùng quái dị, ngá»n lá»­a cá»§a địa cá»±c, khi cháy khi tắt bất ngá». Sở dÄ© cÅ©ng vì thế mà trước đây trên má»™t trăm quần hùng đã bị cháy tại cá»­a hang. Äiá»u này có lẽ quý vị cÅ©ng đã nghe biết cả rồi. Vì lẽ ấy mà bổn Chí Tôn xin dá»i địa Ä‘iểm, má»i liệt vị vỠđến chốn này.
Giá»ng nói tuy ôn hòa nhá» nhẹ, nhưng tá»±u trung bao hàm ý nghÄ©a ngạo nghá»…, khinh ngưá»i, xem quần hùng như cá» rác.
NghÄ© má»™t lát, Chí Tôn cất giá»ng gá»i :
- Nhất Liá»…u thiá»n sư.
Lối xưng hô tuy khách khí, nhưng âm Ä‘iệu có vẻ như sai khiến hoặc lá»i cá»§a cấp trên ra lệnh cho bá» dưới.
Nhưng Nhất Liá»…u thiá»n sư không phiá»n chấp câu ấy, vẫn từ tốn đáp :
- Có lão tăng đây rồi!
- Quần hùng thiên hạ đã vỠđông đủ cả chưa?
- Äã đủ mặt.
- Có bao nhiêu phiếu má»i được gởi Ä‘i.
- Tám mươi tám phiếu.
- Bao nhiêu môn phái vỠdự đại hội?
- Äúng tám mươi tám.
Giá»ng thanh tao bá»—ng trầm xuống, lạnh lùng :
- Xin má»i Chưởng môn phái Vô Vi.
Tức thì một vị lão ni lao vứt lên đài như một chiếc bóng.
Má»i ngưá»i để ý nhìn kỹ thì vị lão ni ấy không ai khác hÆ¡n là Bồ Tâm sư thái.
Thật ra hầu hết môn đệ cao thủ của các phái Hoa Sơn, Thiếu Lâm, Nga My đã bị bốn Truy Hồn sứ giả Vô Nhân cốc tìm giết sạch, chỉ còn một phái Vô Vi là còn nguyên vẹn không bị thương tổn gì.
Bồ Tâm sư thái được gá»i lên đầu tiên, trong lòng đã áy náy không yên. Bà cÅ©ng không dám lánh mặt, buá»™c lòng lấy lại can đảm, bặm môi bước ra, đứng trên đài.
Chí Tôn Vô Nhân cốc lạnh lùng há»i :
- Lão sư thái có phải Vô Vi Chưởng môn Bồ Tâm không?
Bồ Tâm sư thái xúc động toàn thân run run lắp bắp nói :
- Vâng, chính là bần ni đó.
Chí Tôn Vô Nhân cốc nghiêm giá»ng nói từng tiếng má»™t thật chậm rãi :
- Khi võ lâm đệ nhất gia, vợ chồng há» Văn vá» miá»n Tây vào Vô Nhân cốc, tại sao lão sư thái lại sắp đặt cùng các đại môn phái, bố trí vòng vây cố đưa hai ngưá»i ấy Ä‘i vào cá»­a tá»­?
Bồ Tâm sư thái thất sắc. Tuy nhiên, mang danh lãnh tụ Chưởng môn một phái võ, dù gặp hoàn cảnh nào cũng không được lộ vẻ nhu nhược, kéo nài năn nỉ.
Bà cất tiếng khàn khàn đáp :
- Việc này thật đã xảy ra ngoài ý muốn và khả năng của bần ni.
- Hoa SÆ¡n, Thiếu Lâm, Nga My, Võ Äang các môn phái Ä‘á»u nhận sá»± trừng phạt xứng đáng, riêng chỉ má»™t phái Vô Vi vẫn còn tiêu dao ngoài vòng pháp luật, như thế e rằng sẽ có sá»± dị nghị thiếu công bằng Ä‘i chăng?
Bồ Tâm sư thái tái mặt cúi đầu se sẽ nói :
- Chí Tôn, xin ngài mở rộng hồng ân...
Ngay lúc ấy từ phía sau mành trúc má»™t giá»ng lảnh lót thét lên :
- Hôm nay ngày khai mạc đại há»™i võ lâm tạm dứt. Ngày mai bắt đầu tổ chúc các Phân đà cá»§a Vô Nhân cốc và Vân Má»™ng sÆ¡n. Äối vá»›i phái Vô Vi có thể cho hưởng má»™t hình phạt tượng trưng tương đối nhẹ...
Tiếng nói đến đây ngừng lại. Má»i ngưá»i lẳng lặng chỠđợi, không khí căng thẳng, hồi há»™p vô kể.
Một chập sau Chí Tôn lại ra lệnh :
- Äể thá»±c hiện hình phạt ấy, cảm phiá»n sư thái hãy tá»± mình chặt lấy má»™t cánh tay. Sư thái nghÄ© sao?
Bồ Tâm sư thái khiếp vía, ấp úng mãi má»›i thốt ra được những tiếng rá»i rạc :
- Chí Tôn... xin ngài ra ơn...
Nhìn qua bốn mặt thấy Nhất Liá»…u thiá»n sư, Niệp Sáp hòa thượng, hÆ¡n trăm quần hùng đứng dưới đài Ä‘á»u lá»™ vẻ khẩn trương, sá»± bất bình hiện ra trên nét mặt.
Chí Tôn nói tiếp :
- Nếu sư thái do dá»±, chừng ấy bổn Chí Tôn sẽ cho ngưá»i ra tay, e không được nhẹ nhàng như ý muốn.
Bồ Tâm sư thái nhận thấy khó thoái thác. Nếu để lâu, Chí Tôn nổi nóng sẽ phải chịu đựng má»™t hình phạt khốc liệt hÆ¡n nhiá»u. Bà nghiến chặt hai hàm răng, từ từ đưa hữu chưởng lên, vận ná»™i công định dùng “Nhân Phong chưởng pháp†chặt lìa cánh tay trái.
Hữa chưởng vung lên, sắp bổ xuống bá»—ng giá»ng thét lanh lảnh :
- Hãy khoan!
Tiếp sau đó má»™t chuá»—i cưá»i giòn đã phát ra từ phía sau tấm màn trúc trên kỳ đài, có vẻ hài lòng và bao dung.
Bồ Tâm sư thái mừng rỡ thu hồi hữu chưởng, đứng thẳng ngưá»i, nghiêm chỉnh chắp tay hướng vá» phía ấy cung kính nói :
- Äa tạ ân khoan hồng cá»§a Chí Tôn.
Chí Tôn há»i :
- Sư thái có hiểu nguyên nhân vì sao mà bổn tòa đặc ân tha cho bà không?
Bồ Tâm sư thái nói :
- Bần ni kiến thức nông cạn nên...
Chí Tôn lạnh lùng ngắt lá»i :
- Chỉ vì sư thái là đàn bà!
Rồi hạ giá»ng xuống, Chí Tôn há»i tiếp :
- Bổn tòa há»i thật, vì sao sư thái lại xuất gia quy y?
- Không giấu gì ngài, sở dÄ© bần ni quá chán ngán nhân tình thế thái và sá»± Ä‘en bạc cá»§a bá»n mày râu nên quyết tâm rÅ© sạch bụi hồng, Ä‘em thân vào cá»­a thiá»n nương tá»±a để cõi lòng được yên tịnh.
- À ra thế! Bá»n đàn ông trên thiên hạ toàn là đểu giả bạc bẽo.
Bồ Tâm sư thái nói :
- Lá»i cá»§a Chí Tôn quả sáng suốt và chí lý.
- Bổn tòa cùng tá»± thấy mình còn quê mùa và sÆ¡ xuất, tuy nhiên vì bao nhiêu sá»± bất công đáng chú ý cá»§a Ä‘á»i này, quyết lòng sáng lập ra má»™t giáo phái tên là “Chí Tôn giáoâ€, bao trùm tất cả các tôn phái trên thiên hạ để đập tan má»i bất bình, chẳng hay sư thái nghÄ© sao?
Bồ Tâm sư thái chắp tay nói :
- A di đà Phật! Quả là một vinh dự lớn lao cho giới phụ nữ chúng ta trong thế gian này.
Chí Tôn Vô Nhân cốc cưá»i đắc chí và nói tiếp :
- Bổn tòa muốn cùng sư thái kết nghĩa chị em, vĩnh viễn sát cánh nhau phụng sự cho Chí Tôn giáo, không biết sư thái có bằng lòng không?
Bồ Tâm sư thái không hỠtưởng tượng được cái vinh dự bất ngỠấy, luống cuống đáp :
- Äó là độ lượng cá»§a Giáo chá»§, đã có lòng muốn nâng đỡ dìu dắt, kẻ bất tài này đâu dám chối từ.
Trong lúc quá lạc quan vì nỗi vui mừng xâm chiếm, bao nhiêu nỗi lo âu tiêu tan cả, Bồ Tâm sư thái đã xưng hô ngài là Giáo chủ tựa hồ như giáo phái này đã thành lập xong rồi và đang hoạt động thật sự.
Quần hùng vẫn lặng thinh không nói chi cả, nhưng má»i ngưá»i đối vá»›i Bồ Tâm sư thái có vẻ lạnh nhạt không trá»ng vá»ng như trước.
Niệp Sáp hòa thượng hô lớn :
- Nếu Chí Tôn Vô Nhân cốc đã sáng lập Chí Tôn giáo, vậy từ nay xin xưng là Giáo chủ cho hợp với danh từ và chức vụ ấy.
ÄÆ°á»£c Chí Tôn Vô Nhân cốc để ý và đòi kết bạn, Bồ Tâm sư thái thấy hài lòng và hãnh diện lắm. Äể mua lòng bà ta liá»n quay sang nói vá»›i Nhất Liá»…u thiá»n sư :
- Thần công cá»§a Chí Tôn giáo chá»§ đã đến mức tá»™t bá»±c rồi. So vá»›i bao nhiêu nhân tài trong võ lâm từ trước đến nay, chẳng khác nào vầng nhật nguyệt cùng đàn Ä‘om đóm. Theo ngụ ý cá»§a bần ni, chúng ta nên suy tôn ngưá»i làm Minh chá»§ võ lâm, để tiện bá» Ä‘iá»u khiển quần hùng, lão thiá»n sư nghÄ© sao?
Nhất Liá»…u thiá»n sư lạnh lùng đáp :
- Äó là do toàn thể anh hùng thiên hạ, bần tăng chẳng có ý kiến riêng.
Chí Tôn lớn tiếng nói :
- Äối vá»›i cái danh vá»ng cá»§a thiên hạ này, bản tòa xem như mây bụi bá»t nước, chẳng thèm màng đến. Vậy các ngươi đừng bàn tán nhiá»u vô ích.
Rồi hạ giá»ng há»i tiếp :
- Hiện nay phái Hoa SÆ¡n có cả thảy bao nhiêu ngưá»i vá» tham dá»± đại há»™i này?
Nhất Liá»…u thiá»n sư đáp lá»i :
- Cả thảy năm ngưá»i, má»™t tân nhiệm Chưởng môn cùng bốn vị há»™ pháp.
- ÄÆ°á»ng đưá»ng má»™t đại môn phái trong võ lâm mà chỉ đưa năm ngưá»i dá»± há»™i, chẳng hóa ra khinh miệt bổn tòa lắm sao?
Nhất Liá»…u thiá»n sư trả lá»i thay :
- Phái Hoa SÆ¡n sau cuá»™c đẫm máu do bốn vị Truy Hồn sứ giả gây nên đã gần kiệt quệ và ngày nay Ä‘ang ở vào thế cùng rồi. Vị tân Chưởng môn đã Ä‘em được bốn ngưá»i há»™ pháp hưởng ứng đại há»™i đã là má»™t sá»± cố gắng quá sức rồi.
Chí Tôn giáo chủ hừ một tiếng nói :
- Má»i cả bá»n há» lên đài xem.
Trong bầu không khí cá»±c kỳ khẩn trương này, các nhân vật Hoa SÆ¡n lưỡng lá»± chưa biết nên hành động ra sao cho phải lẽ, thình lình má»™t bóng ngưá»i đưa tin từ xa phi lại, lao vút lên đài, vượt qua đầu tất cả các ngưá»i Ä‘ang có mặt. Ai nấy Ä‘á»u sá»­ng sốt theo dõi hành động cá»§a ngưá»i ấy.
Niệp Sáp hòa thượng cất tiếng há»i lá»›n :
- Giá» này đại há»™i võ lâm đã sắp mãn, còn tin tức gì phải truyá»n đạt mà phải đưa đó?
Ngưá»i ấy cúi đầu thưa :
- Thưa, Môn chủ Cổ Thiệu Văn vừa đến dự đại hội.
- Ủa!
Bao nhiêu ngưá»i Ä‘á»u hết sức ngạc nhiên vá» sá»± báo tin bất ngá» này. Hàng ngàn tiếng xôn xao bàn tán bá»—ng nổi lên khắp nÆ¡i.
Niệp Sáp hòa thượng há»i lại :
- Sao, nhà ngươi hãy nói rõ ràng lại xem nào?
- Thưa, có Chính Nghĩa môn chủ Cổ Thiệu Văn đến dự dại hội.
Niệp Sáp hòa thượng cưá»i khà khà nói cùng Nhất Liá»…u thiá»n sư :
- Thật là má»™t Ä‘iá»u khá lạ lùng và má»›i mẻ. Trong võ lâm má»›i xuất hiện má»™t “Chí Tôn giáoâ€, nay lại thêm má»™t “Chính NghÄ©a môn†nữa. Hay thật.
Nhìn ngay ngưá»i báo tin, Niệp Sáp hòa thượng há»i :
- Ngưá»i ấy hiện ở đâu?
Chí Tôn giáo chủ cau mày quát lớn :
- Nhất Liá»…u thiá»n sư.
- Có lão tăng.
- Phải chăng tất cả tám mươi tám nhà giang hồ môn phái Ä‘á»u tá» tá»±u đông đủ cả rồi?
- Äúng như vậy!
- Như thế còn Chính Nghĩa môn nào nữa?
- Äiá»u này quả nhiên má»›i lạ. Kiến văn cá»§a bần tăng kém cá»i, từ trước đến nay chưa há» nghe thấy nói đến môn phái ấy bao giá». Theo bần tăng nghÄ©, hay là... cÅ©ng như Chí Tôn giáo cá»§a Giáo chá»§ má»›i vừa ra Ä‘á»i, đây cÅ©ng là má»™t giáo phái má»›i sáng lập. Khà... khà...
Nói xong Nhất Liá»…u thiá»n sư cất tiếng cưá»i dài.
HÆ¡n hai trăm quần hùng Ä‘á»u băn khoăn lo lắng. Chưa má»™t ngưá»i nào được nghe nói đến môn phái Chính NghÄ©a trên giang hồ bao giá». Như thế thì làm sao biết được lai lịch, khả răng cá»§a phái ấy, và mục đích đến đây để làm gì?
Chí Tôn giáo chá»§ há»i thêm :
- Chính Nghĩa môn đưa bao nhiêu nhân vật đến tham dự đại hội?
Ngưá»i Ä‘em tin vá»™i vàng đáp :
- Chỉ có má»™t ngưá»i thôi.
- Ủa, má»™t ngưá»i!
Chẳng những chỉ má»™t mình Chí Tôn giáo chá»§ ngạc nhiên, mà toàn thể quần hùng Ä‘á»u nhá»›n nhác vì tin này.
Nhất Liá»…u thiá»n sư niệm Phật hiệu nói :
- Thiên hạ rá»™ng lá»›n bao la, cao nhân ẩn sÄ© nhiá»u như cá dưới nước, trong cuá»™c đại há»™i này đã xảy ra biết bao nhiêu Ä‘iá»u ly kỳ trá»ng đại. Chính NghÄ©a môn dù má»›i hay cÅ©, bất quá cÅ©ng như má»™t hạt muối trong biển cả, có gì đâu!
Chí Tôn giáo chủ ra lệnh :
- Truyá»n cho hắn vào.
- Lão hủ đã vào từ lâu rồi.
Má»™t giá»ng nói bất ngá» vang lên như sấm động khiến má»i ngưá»i ù tai nhức óc, ngÆ¡ ngác nhìn lên.
Ngay trước khán đài đã có bóng ngưá»i xuất hiện từ bao giá» rồi mà không má»™t ai biết trước.
Tài sản của anhhe1281

  #54  
Old 19-04-2008, 08:05 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 55

Chính Nghĩa môn chủ là ai?



Má»i ngưá»i hốt hoảng, mấy trăm cặp mắt đổ xô vào hướng đó nhìn sững.
Nhất Liá»…u thiá»n sư cùng Niệp Sáp hòa thượng đứng trên đài cùng nhìn nhau mỉm cưá»i không nói.
Phía dưới đó Vô danh tăng và Bạch Thái Vân cũng khích động nhưng lặng lẽ nhìn theo.
Môn chá»§ Chính NghÄ©a môn mình mặc áo bào vàng rá»±c rỡ, râu bạc phất phÆ¡, lưng gù như lưng lạc đà, bên hông cài má»™t thanh trưá»ng kiếm, nhưng chuôi và bao kiếm Ä‘á»u dùng vải xanh bá»c kín.
Nhất Liá»…u thiá»n sư chắp tay :
- Mô Phật! Thí chủ có phải là Môn chủ Chính Nghĩa môn không?
Ngưá»i ấy chào lại và từ tốn đáp :
- Vâng, chính là tôi đây!
- Thân thá»§ cá»§a thí chá»§ cao siêu dưá»ng ấy, chắc bản thần công tuyệt diệu xứng đáng là lãnh tụ cá»§a má»™t đại môn phái. Nhưng có má»™t Ä‘iá»u là cái tên Chính NghÄ©a có vẻ khá má»›i mẻ trong giang hồ. Phải chăng là quý phái má»›i được thành lập, và thành lập từ khi nào?
- Chẳng giấu gì lão thiá»n sư, bổn môn vừa được thành lập cách đây không lâu.
- Tuy chưa hiểu qua tôn chỉ mục đích cá»§a quý phái, nhưng vá»›i má»™t tên Chính NghÄ©a cÅ©ng bao hàm những cái gì cao siêu đẹp đẽ để chứng tá» cái khí cá»§a ngưá»i Chưởng môn rồi.
- Lão thiá»n sư nói rất đúng.
Nhất Liá»…u thiá»n sư cưá»i ngặt ngẽo và cứ kéo dài trận cưá»i vô tận.
Chí Tôn giáo chá»§ tức giận há»i :
- Æ  kìa, vì sao lão hòa thượng lại cưá»i hoài như vậy?
Nhất Liá»…u thiá»n sư mỉm cưá»i đáp :
- Lão tăng đã thấy má»™t sá»± trùng hợp đáng để ý. Chí Tôn giáo vừa tuyên bố ra Ä‘á»i thì Chính NghÄ©a môn cÅ©ng kịp thá»i xuất hiện. Hai tổ chức má»›i mẻ này thành lập cùng má»™t lúc, chưa rõ ai hÆ¡n ai.
Câu nói tá» vẻ ngạc nhiên nhưng cÅ©ng bao hàm nhiá»u ý nghÄ©a trào lá»™ng khiến Chí Tôn giáo chá»§ có vẻ không bằng lòng nhưng cÅ©ng chẳng bắt bẻ vào đâu được.
Chính Nghĩa giáo chủ vừa liếc mắt một cái, hướng sang một bên cạnh Bồ Tâm sư thái đang sợ hãi, nhìn bà với vẻ ngạo nghễ và nói kháy :
- Chào sư thái. Ngưá»i vẫn mạnh khá»e đấy chứ?
Bồ Tâm sư thái kinh ngạc trố mắt nhìn, lòng vừa ngại ngùng vừa lo sợ :
- Ủa, bần ni và thí chủ chưa hỠquen biết, tại sao thí chủ lại...
- Ồ, lão sư thái là một vị Chưởng môn, địa vị cao quý, ai ai lại không biết.
Còn lão hủ này chỉ là một kẻ vô danh, dù có gặp gỡ nhièu lần chắc cũng không cần bận tâm để ý.
Bồ Tâm sư thái nhìn kỹ sắc diện rồi đến cái lưng gù của lão, cố tìm trong ký ức quả chưa hỠgặp gỡ lần nào, nói :
- Bần ni xin thỠtrước đức Phật là từ trước đến nay chưa bao giỠđược gặp thí chủ. Nếu chỉ gặp một lần, với hình dáng đặc biệt này, nhất định không dễ gì quên được.
Chính NghÄ©a môn chá»§ cưá»i khà khà nói :
- Mục đích của cuộc đại hội võ lâm, không ngoài việc đấu võ so tài. Sư thái và Chí Tôn của một đại môn phái, lão hủ đây không ra gì cũng là Môn chủ một môn. Ước mong được sư thái cho thừa tiếp một vài chiêu tuyệt nghệ.
Bồ Tâm sư thái nghe nói ngạc nhiên nghĩ thầm :
- “Ngưá»i này cùng ta xưa nay chưa há» quen biết, tại sao chỉ má»›i gặp mặt đã vá»™i thách đấu, hình như có ôm ấp má»™t mối hận thù từ trước. Cứ như tài nghệ cá»§a Môn chá»§ Chính NghÄ©a thế nào chưa biết, nhưng chỉ nhận xét qua thân pháp cá»§a y lúc vừa xuất hiện đã có nhiá»u Ä‘iểm xuất phàm rồi. Trong khi quyết đấu, việc thắng bại là bình thưá»ng, nhưng phái Võ Di vừa được cùng Chí Tôn giáo kết nghÄ©a kim bằng, nếu rá»§i ro có bá» gì thì còn chi là danh dá»± nữaâ€.
Bà băn khoăn ngẫm nghĩ chưa biết nên làm thế nào.
Bá»—ng từ sau tấm mành trúc, Chí Tôn giáo chá»§ cất cao giá»ng lanh lảnh nói :
- Bồ Tâm sư thái! Nếu hắn đã muốn. Sư thái nên sẵn sàng ứng biến, đừng do dá»± gì hết! Nếu sư thái không thá»§ thắng được, thì lão già Ä‘iên khùng ấy cÅ©ng phải chết, vì bổn tòa tuyệt đối không để cho hắn toàn mạng rút khá»i nÆ¡i đây.
Bồ Tâm sư thái nghe nói vững bụng dõng dạc hô “tuân lệnh†rồi xoay mình vung chưởng đánh ngay.
Chính NghÄ©a môn chá»§ thừa rõ sư thái muốn lẳng lặng tấn công bất ngá» là có dụng ý muốn chiếm ưu thế ngay lúc đầu. Nhưng lão vẫn dá»­ng dưng xem thưá»ng không thèm tránh đỡ chỉ âm thầm vận dụng há»™ thân cương lá»±c đón lấy.
Lối này là một phương pháp vô cùng mạo hiểm, nếu chỉ kém sút đối phương một chút cũng đủ mất mạng ngay. Nhưng Chính Nghĩa môn chủ có dụng tâm muốn phô diễn trước mặt quần hùng thiên hạ thân thủ tuyệt nghệ của mình nên không ngần ngại gì hết.
Lão đã quên mất Ä‘i rằng đối phương là má»™t lãnh tụ kỳ cá»±u cá»§a má»™t phái võ, tài năng công lá»±c đâu phải tầm thưá»ng, nếu bản lãnh cá»§a mình không hÆ¡n gấp bá»™i phần thì chẳng khi nào dám khinh thưá»ng đến thế.
Tuy má»›i gặp nhau, nhưng hầu hết võ lâm quần hùng đối vá»›i Chính NghÄ©a môn chá»§ đã có khá nhiá»u cảm tình và đặt vào y nhiá»u tin tưởng và hy vá»ng. Thấy lối ứng phó cá»§a y như vậy ai ai cÅ©ng lo lắng giùm.
Nhưng trong chớp mắt, một hiện tượng bất ngỠđã xảy ra.
Hai bên chạm nhau kêu “ầm†má»™t tiếng, Chính NghÄ©a môn chá»§ vẫn đứng yên sừng sững như má»™t tòa cổ tháp, còn Bồ Tâm sư thái lảo đảo thối lui mấy bước, miệng vá»t máu tươi.
Trên hơn trăm quần hùng không ai rõ ai, cùng reo hò vang dậy.
Bao nhiêu ngưá»i xúm xít gần nha thành từng toán xầm xì bàn tán, cố tìm ra lai lịch cá»§a lão Môn chá»§ lạ mặt này. Nhưng không má»™t ai có thể ước Ä‘oán được.
Chí Tôn giáo chủ cũng rất ngạc nhiên, vội hét hai con thị tỳ đến đỡ Bồ Tâm sư thái. Tình hình đại hội đột nhiên đổi thay và sôi nổi vô cùng.
Chí Tôn giáo chủ quắc mắt, thét lớn :
- Cổ Thiên Văn, hãy bày tỠmục đích của ngươi ra đây.
- Chỉ ba tiếng “Chính Nghĩa môn†cũng đủ để chứng minh rồi.
- Bổn tòa chỉ cần biết nhà ngươi cùng Chí Tôn giáo là bạn hay thù.
- Việc ấy tùy thái độ của Chí Tôn quyết định.
Chí Tôn giáo chá»§ tươi cưá»i đáp :
- Theo bổn tòa nhận xét, nhà ngươi có bản lãnh khá cao, có thể muốn gây tình hữu nghị giữa hai môn phái. Tuy nhiên chỉ cần có má»™t Ä‘iá»u kiện là Chính NghÄ©a phái phải thần phục cùng Chí Tôn phái.
Chính NghÄ©a môn chá»§ vuốt râu cưá»i khà khà nói :
- Vị Giáo chá»§ lầm rồi! Lão há»§ muốn nói rằng hành vi cá»§a quý phái chỉ quyết định thái độ cá»§a bổn giáo. Nếu quý phái hoạt động hợp vá»›i quyá»n lợi chung cá»§a võ lâm thì sẽ là bạn cá»§a bổn giáo. Trái lại nếu Chí Tôn giáo muốn gây sá»± cùng võ lâm hào kiệt thì sẽ là kẻ thù không đội trá»i chung cá»§a Chính NghÄ©a giáo.
Chí Tôn giáo chủ nổi giận đùng đùng quát lớn :
- Lão cẩu trệ đừng quá ngạo mạn. Bây đâu, hãy bắt hắn cho mau.
Bốn tiếng dạ ran, tức thì bốn tên áo xanh bịt mặt đã nhảy ra lanh như chớp, vừa chưởng vừa chỉ cùng một lúc tung ra ào ào như sấm sét.
Chính Nghĩa môn chủ quát lớn :
- Bây muốn chết?
“Soẹtâ€! Thanh trưá»ng kiếm đã tuốt ra khá»i vá». Ãnh sáng xanh lè lóe lên chói mắt, lấp lánh như sao sa, má»›i nhìn qua đã biết ngay là má»™t lưỡi kiếm thần.
Tia sáng và khí lạnh cá»§a thanh kiếm tá»a rá»™ng trên hai trượng.
Trong nháy mắt bốn tiếng rú lên rùng rợn, bốn tên áo xanh bịt mặt đã văng ra, kẻ đứt đầu, ngưá»i lòi ruá»™t không ngưá»i nào toàn thây.
Quần hùng lại reo hò như sấm động.
Chí Tôn giáo chủ vừa sợ vừa giận, gầm lớn :
- Lão già kia! Ngươi dám cả gan hạ sát bốn tên địa sát cá»§a bổn giáo, hôm nay phải chết chẳng toàn thây. Thiên Cương Thá»§ tòa cá»§a bổn tá»a đâu rồi! Hãy Ä‘em toàn lá»±c ra đánh, bắt cho được hắn trị tá»™i.
Một loạt dạ khác vang lên và ba tên áo xanh bịt mặt khác nhảy ra.
Ba ngưá»i này thá»§ pháp hoàn toàn khác hẳn bốn tên vừa rồi. Äó là Huyá»n Trung Tá»­ và hai ngưá»i trong số ba mươi sáu sao Thiên Cương.
Chính NghÄ©a môn chá»§ Ä‘iá»m nhiên đứng nhìn không nói gì hết.
Huyá»n Trung Tá»­ nhảy vút tá»›i hét lá»›n :
- Quân cuồng đồ, sao chưa bó tay chịu tội, còn đợi chừng nào nữa.
Nói xong cả hai chưởng cùng tung ra. Hai tên kia cÅ©ng nhất tá» tấn công vào hai bên sưá»n.
Chính Nghĩa môn chủ cũng hét lên một tiếng, một chưởng một kiếm cùng đánh ra một lúc.
Ãnh sáng cá»§a bảo kiếm cùng kình lá»±c cá»§a chưởng phong, đảo lá»™n cả má»™t vùng khiến cả ba ngưá»i cùng xoay tròn lại má»™t chá»—.
“Äùng!†má»™t tiếng. Ba ngưá»i áo xanh dá»™i bật ra sau. Chính NghÄ©a môn chá»§ cÅ©ng lạng ngưá»i qua má»™t chút má»›i đứng vững được.
Bá»n Huyá»n Trung Tá»­ sá»­ng sốt má»™t chặp nhưng bá»—ng lăn xả lại tấn công luôn.
Một tiếng quát lớn :
- Dừng tay lại!
Bức mành trúc rung rung hé vẹt ra, má»™t thiếu phụ mặc áo xanh bịt mặt, thoăn thoắt bước ra, chính là Chí Tôn Vô Nhân cốc, bước liá»n theo sau bà là Lệ Minh Nguyệt. Hai ngưá»i kẻ trước ngưá»i sau cùng tiến tá»›i nhanh như chá»›p nhoáng.
Bá»n Huyá»n Trung Tá»­ ba ngưá»i cùng đứng sững, sợ khiếp vía.
Chí Tôn quát mắng :
- Äồ vô dụng, sao chưa cút Ä‘i cho rồi.
Huyá»n Trung Tá»­ và hai ngưá»i kia khẽ dạ rồi từ từ rút lui ra sau, đứng nghiêm má»™t nÆ¡i.
Chính Nghĩa môn chủ có vẻ do dự một chút rồi nói :
- Giáo chủ tính sao? Chẳng lẽ bà lại...
- Bổn Giáo chủ muốn thân hành ra dạy mi một vài thế võ.
- Việc này, xin...
- Không chịu thần phục bổn giáo thì chỉ còn một cách này, ngoài ra không có biện pháp nào khác nữa.
- Xin Giáo chá»§ đừng nên bức bách ngưá»i ta thái quá.
Chí Tôn cưá»i khanh khách rồi bá»—ng đưa tay đánh vào vai Chính NghÄ©a môn chá»§.
Năm chỉ chưa chạm vào thịt, nhưng một luồng âm lưu nhẹ nhàng đã lặng lẽ cuộn sang.
Chính Nghĩa môn chủ hét lớn :
- Chiêu “Thiên La thủ†quả nhiên lợi hại!
Miệng nói, hữu chưởng vung lên, lật ngược lại, đưa cổ tay đón lấy. Tức thì Chí Tôn tung lòng chưởng ra một luồng kình lực.
Vì ở cách nhau quá gần, thế biến lại mau lẹ, buộc lòng Chính Nghĩa môn chủ không còn e dè gì nữa, lập tức lật lòng chưởng lên vận dụng kình lực tiếp đón lấy.
Bao nhiêu quần hùng dưới đài nhìn theo không chá»›p mắt. Hai ngưá»i xuất thá»§ quá mau lẹ không tài nào phân biệt nổi.
Trong phút chốc cuá»™c đấu chưởng đã biến thành trận đấu ná»™i lá»±c giữa hai ngưá»i.
Chưởng tâm cá»§a hai ngưá»i cầm cá»± vá»›i má»™t khoảng cách chính giữa gần hai thước.
Hai luồng kình lực, một trên một dưới, thúc đẩy và xoắn tròn lấy nhau, không bên nào chịu nhượng bộ.
Chí Tôn giáo chá»§ bá»—ng cưá»i lên khanh khách nói :
- Hãy coi chừng một chiêu này sẽ làm cho ngươi đứt gân hoặc gãy xương, không thể nào tránh nổi.
Vì có miếng the che mặt nên không nhận xác được nét mặt cá»§a bà, nhưng cứ xem hình dáng bên ngoài và lá»i nói tá»± đắc ấy cÅ©ng Ä‘oán được bà ta Ä‘ang lúc quá sức và tài nghệ cá»§a mình để nắm vững phần thắng lợi trong tay.
Cuá»™c đấu nhau bằng ná»™i lá»±c cứ kéo dài mãi trong sá»± hồi há»™p và lo âu cá»§a má»i ngưá»i.
Kết quả thế nào cÅ©ng phải có má»™t ngưá»i bị mất mạng hay trá»ng thương má»›i thôi.
Chí Tôn giáo chủ bỗng hừ lên một tiếng, nói lớn :
- Lão già hãy coi chừng, bổn Giáo chủ đang tăng thêm hai thành công lực nữa đó. Ngươi có biết không?
Lẽ cố nhiên Chính NghÄ©a giáo chá»§ cÅ©ng thừa biết Chí Tôn giáo chá»§ chưa dùng hết ná»™i lá»±c cá»§a mình. Nếu so sánh há»a hầu đôi bên chắc chắn mình phải bá» mạng chứ không còn nghi ngá» gì nữa.
Trong lúc đang bồi hồi lo nghĩ, Chí Tôn giáo chủ lại quát lớn :
- Thằng già kia, hãy coi chừng. Bổn Giáo chủ vừa tăng thêm một thành lực đạo rồi đấy.
Chính NghÄ©a môn chá»§ cảm thấy áp lá»±c ngày càng gia tăng. Hai vai ông run lên, ngưá»i đứng không vừng, nghiêng vá» phía sau.
Sá»± chênh lệch mạnh yếu đã quá rõ ràng. Äành rằng bản lãnh cá»§a Chính NghÄ©a môn chá»§ cÅ©ng xuất chúng, có thể đánh bạt bao nhiêu cao thá»§ Vô Nhân cốc, nhưng vẫn chưa phải là đối thá»§ cá»§a Chí Tôn giáo chá»§.
Tâm thần quần hùng căng thẳng như dây đàn. Có nhiá»u ngưá»i quay mặt nÆ¡i khác, chẳng muốn nhìn má»™t bi kịch sắp xảy ra.
Chí Tôn giáo chủ lại tăng thêm công lực đến cực độ. Thập nhị thành cực đạo đã dồn vào song chưởng, cuồn cuộn trào qua như nước lũ sóng tràn.
Chính Nghĩa môn chủ vẫn cố gắng chịu đựng khiến Chí Tôn giáo chủ sửng sốt quát lớn :
- Thằng già, thủ pháp của mày quả nhiên đáng khen. Nhưng chỉ e rằng, trong giây phút nữa gân xương bị gãy nát, mạng sống không còn bảo toàn nữa rồi.
Chính NghÄ©a môn chá»§ vẫn bặm môi, lặng thinh không nói. Mồ hôi từng giá»t nhá» dài theo má. Thân hình lảo đảo run run như cánh diá»u sắp đứt dây.
Hy vá»ng cuối cùng cá»§a quần hùng đã tan theo mây khói. Nhìn ông, ngưá»i ta có cảm giác là má»™t ngá»n đèn dầu lụn bại, sắp tắt trong giây lát mà thôi.
Chí Tôn giáo chủ bỗng hét lớn :
- Này thằng già gàn dở kia, bổn Giáo chủ vốn có mỹ ý muốn thu nhận mi vì chuộng tài và cùng vì lòng từ bi hỷ xả, vậy mà mi vẫn cứng đầu chống cự mãi thi chỉ trong nháy mắt phải gân đứt xương tan.
Giá»ng bà nói tá»›i đó bá»—ng đứt lá»i, giật mình nhìn sững, miệng lắp bắp nói :
- Ủa, tại sao? Lại là mày!
Thì ra trong lúc toàn thân Chính Nghĩa môn chủ bị kình lực xô đẩy run lên như chiếc lò xo, chiếc mặt nạ trên đầu từ từ tuột xuống, khuôn mặt thật đã lộ ra ngoài.
Ngay lúc ấy, má»™t bóng ngưá»i mảnh mai bé nhá», từ phía sau lao vút đến như mÅ©i tên bay, đưa tay nắm chặt lấy tả chưởng Chính NghÄ©a môn chá»§.
Trong lúc Ä‘ang tập trung hết tàn lá»±c đối phó vá»›i Chí Tôn giáo chá»§, Chính NghÄ©a môn chá»§ không tránh né vào đâu được, để cho ngưá»i ấy chá»™p được bàn tay.
Thật là lạ lùng kỳ diệu.
Khi hai bàn tay vừa chạm vào nhau, thình lình má»™t ánh hào quang năm màu lá»™ng lẫy bá»—ng hiện lên, bao trùm cả hai ngưá»i.
“Ầm†má»™t tiếng. Chí Tôn giáo chá»§ há»± má»™t tiếng lá»›n, bị kình lá»±c vô hình đẩy bổng ngưá»i lên, thân hình như con diá»u giấy, lá»™n Ä‘i mấy vòng, văng tít ra xa cách đó hÆ¡n má»™t trượng.
Bốn tên thị tỳ lập tức hảy lại vực bà ngồi dậy, đưa vào sau bức mành trúc.
Sá»± việc xảy ra quá đột ngá»™t và mau chóng, ngoài sá»± ước Ä‘oán cá»§a má»i ngưá»i.
Bao nhiêu nhân vật Vô Nhân cốc Ä‘á»u đứng yên không nhúc nhích, hình như chẳng có Ä‘iá»u gì má»›i xảy ra. Trong lúc quá kinh hoàng, há» không kịp phản ứng hay hành động gì hết.
Lệ Minh Nguyệt, đệ tá»­ cá»§a Chí Tôn giáo chá»§, đứng trên kỳ đài cÅ©ng không nói gì, chỉ tá»§m tỉm cưá»i lạt, nét mặt lạnh như tiá»n.
Chính Nghĩa môn chủ tuy đẩy bật được Chí Tôn giáo chủ ra xa trên một trượng, nhưng nét mặt vẫn lầm lì không lộ vẻ gì vui mừng cả, chỉ ho lên một tiếng rồi phi thân tới, vung trảo chụp thẳng ra sau bức mành trúc.
Nhưng một tiếng hét the thé nổi lên.
- Dừng lại.
Chính Nghĩa môn chủ thu tay đứng lại ngó nàng.
Ngưá»i vừa hét là Lệ Minh Nguyệt.
Nàng hằm hằm, mày liá»…u dá»±ng ngược, trầm giá»ng nói lá»›n :
- Văn Thiếu Côn, anh không nên tuyệt tình Ä‘uổi ngưá»i vào mạt lá»™ như thế.
Thì ra Chính NghÄ©a môn chá»§ là Thá»i Thiếu Côn hóa trang.
Chàng nghe Lệ Minh Nguyệt nói vội vàng đáp :
- Lệ cô nương, nàng có biết bà ta là ai không? Bà ta...
Lệ Minh Nguyệt đùng đùng nổi giận quát lớn :
- Mặc kệ, bất luận bà ta là ai, tôi chỉ biết bà là sư phụ của tôi...
- Lệ cô nương! Nàng...
- Giáo chá»§ tuy bị anh đánh bị thương nhưng cÅ©ng chưa đến ná»—i nguy hại lắm. Nếu chuyên chữa và Ä‘iá»u trị đúng phép, chỉ má»™t thá»i gian ngắn sẽ ...
(thiếu một đoạn, trang 60, 61)
sẽ nung nấu thêm cùng bao nhiêu niá»m uất hận ngày trước khiến cho bà tăng thêm sát tâm rồi gây nên cảnh tàn sát rùng rợn trong võ lâm.
Má»i ngưá»i ngÆ¡ ngác nhìn nhau, lo âu cho má»™t ám ảnh tương lai, cá»­a nhà tan nát, môn phái tiêu diệt vì những thá»§ Ä‘oạn phục thù ghê gá»›m cá»§a con ngưá»i này.
Thình lình có tiếng truyá»n lệnh rang rảng :
- Theo chỉ dụ cá»§a Giáo chá»§, đại há»™i võ lâm tạm đình chỉ ná»­a ngày. Ngày mai sẽ tiếp tục như cÅ©. Quần hùng không được rá»i khá»i nÆ¡i đây. Ai vắng mặt sẽ áp dụng luật hình nghiêm trị.
Ngưá»i phát thanh đó không ai khác hÆ¡n là Lệ Minh Nguyệt, đồ đệ cá»§a Chí Tôn giáo chá»§.
Theo lá»i nói và âm Ä‘iệu này, má»i ngưá»i có thể Ä‘oán rằng thương thế cá»§a Giáo chá»§ không nặng lắm.
Quần hùng cùng nhìn vào Thá»i Thiếu Côn, Bạch Thái Vân và Nhất Liá»…u thiá»n sư hy vá»ng ba ngưá»i sẽ chung sức lãnh đạo võ lâm chống lại áp lá»±c cá»§a Chí Tôn giáo.
Trên kỳ đài, Thá»i Thiếu Côn vừa gặp trở lá»±c cá»§a Lệ Minh Nguyệt, không cho Ä‘i vào trong, Ä‘ang đứng lặng yen chưa biết nên đối phó ra sao.
Ngay lúc ấy có tiếng nói khe khẽ bên cạnh khiến chàng giật mình quay lại, thì ra là Bạch Thái Vân.
Từ khi xảy ra Thá»i Tư Tình mất tích, bị Thá»i Thiếu Côn bá»±c mình lỡ đánh hai chưởng, nàng đã bá» ra Ä‘i đến nay má»›i trở lại. Vừa rồi nếu không được nàng kịp thá»i áp chưởng liên hiệp âm dương vận dụng U Hạo thần công chống lại áp lá»±c cá»§a Chí Tôn giáo chá»§ thì giỠđây chắc chắn chàng đã bị giết dưới bàn tay cá»§a bà ta rồi. Chừng ấy bao nhiêu chương trình dá»± định, bao nhiêu công việc cần phải làm, thảy Ä‘á»u cuốn trôi theo dòng nước cả.
Thá»i Thiếu Côn vừa mừng vừa cảm động khẽ gá»i :
- Vân muội, em!
Nhưng không ngỠBạch Thái Vân lại làm ngơ quay sang phía khác.
Thá»i Thiếu Côn ná»­a ngại ngùng, ná»­a lo lắng chưa biết phải làm sao, lại thấy ân sư Nhất Liá»…u thiá»n sư đứng gần bên. Chàng vá»™i vàng bước tá»›i cung kính chắp tay thưa :
- Sư phụ!
Nhất Liễu hòa thượng nhíu mày, nói :
- Bạch Hải nhi, ngươi đã cố tình quên lão hòa thượng này rồi phải không?
Thá»i Thiếu Côn sợ hãi cúi đầu, thưa :
- Bạch sư phụ, tội đồ nhi quả đáng chết.
Nói xong đưa tay kéo hết quần áo nghi trang lột mặt nạ, trở lại thân hình chàng trai tuấn tú như xưa.
Nhất Liá»…u thiá»n sư quay xuống dưới đài gá»i Vô danh tăng :
- Hắc Hải nhi đầu rồi?
Vô danh tăng dạ một tiếng đáp :
- Có đồ nhi đây rồi.
Tài sản của anhhe1281

  #55  
Old 19-04-2008, 08:06 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 56

Tơ tình vấn vương



Äáp xong Vô danh tăng phi thân nhảy lên đài, cưá»i hì hì nói :
- Lão hòa thượng có Ä‘iá»u gì sai bảo đồ nhi chăng?
Nhất Liá»…u thiá»n sư há»i :
- Vật cũ thầy giao cho con đâu rồi?
Vô danh tăng sực nhớ lại, chớp mắt mấy cái, nói :
- Dạ có đây rồi.
Y thò tay vào bá»c lấy ra má»™t gói thuốc trao cho Thá»i Thiếu Côn :
- Lão hòa thượng giao cho ngu huynh má»™t gói “Cương cân kiện cốt tan†truyá»n giao lại cho hiá»n đệ đây. Vậy hãy uống Ä‘i.
Thá»i Thiếu Côn chẳng hiểu sao hết. Chàng đưa tay tiếp nhận gói thuốc, lén đưa mắt nhìn thá»­ Nhất Liá»…u thiá»n sư thấy ông vẫn Ä‘iá»m nhiên không nói gì hết, bèn mở gói thuốc ra định đưa lên mồm nuốt.
Bá»—ng nhiên Nhất Liá»…u thiá»n sư niệm Phật hiệu rồi bảo :
- Hãy khoan!
Thá»i Thiếu Côn dừng tay ngạc nhiên há»i :
- Sư phụ!
Nhất Liá»…u thiá»n sư vá»›i giá»ng nói vô cùng trang nghiêm bảo :
- Trước khi uống gói thuốc này, nếu mi có Ä‘iá»u gì cần dặn lại, hãy cứ nói Ä‘i.
Chàng sá»±c hiểu, trợn mắt kinh ngạc ngó Nhất Liá»…u thiá»n sư “ủa†má»™t tiếng rồi lặng thinh luôn.
Chàng đoán chắc đây là thuốc độc, uống vào khó sống và băn khoăn tự nghĩ :
- “Tại sao sư phụ lại buá»™c mình uống thuốc độc tá»± sát? Xưa nay ta đã làm Ä‘iá»u gì lầm lá»—i mà phải nhận hình phạt này?â€
Tuy nghĩ không ra manh mối, nhưng xét vì lệnh thầy khó cưỡng lại.
Biết tính sao bây gi�
Ngẫm nghĩ một chút, chàng cương quyết đáp :
- Ngưá»i chết là xong, con chẳng có Ä‘iá»u gì cần di ngôn cả.
Nói xong cầm gói thuốc đổ cả vào mồm.
Ngay lúc ấy một bóng đen bay vút lại giật lấy gói thuốc ném bay tung tóe và hét lớn :
- Ngươi không thể chết được đâu.
Vô danh tăng dậm chân than lớn :
- Thật hoài của.
Y đưa tay giật lại mảnh giấy cố giữ lại một ít thuốc, nhưng vì gói giấy đã mở, thuốc bột tung bay trước gió, bay tản mát khắp nơi không còn một chút nào.
Ngưá»i giật gói thuốc ném Ä‘i là Bạch Thái Vân.
Nàng đứng sững ngay trước mặt Thá»i Thiếu Côn vá»›i đôi mắt rướm lệ đỠhoe.
Thấy Vô danh tăng hít hà hốt tiếc và tìm cách nhặt lại gói thuốc, nàng ngạc nhiên há»i :
- Äây là thuốc độc, ngươi còn tiếc rẻ nổi gì.
Vô danh tăng hừ một tiếng đáp :
- Thuốc độc hả? Ai bảo cô nương Ä‘iá»u ấy. Thuốc ấy là công phu cá»§a sư phụ lão hòa thượng tìm kiếm má»™t trăm thứ thuốc quý luyện thành “Má»™c ...â€, nay cô nương vất Ä‘i hết, thật là hoài cá»§a!
Bạch Thái Vân quay lại nhìn Nhất Liá»…u thiá»n sư, ấp úng nói :
- Nói như vậy thì ra ngài đã...
Nhất Liá»…u thiá»n sư cưá»i ngất nói :
- Cô nương đừng trách và cũng đừng tiếc chi nữa.
Bạch Thái Vân tức mình muốn cãi lại, nhưng nghÄ© rằng dù sao ngưá»i này cÅ©ng là sư phụ cá»§a Thá»i Thiếu Côn, mình đối vá»›i ông cÅ©ng như phận dâu con rồi, nên cố dằn lòng không nói nữa.
Thá»i Thiếu Côn như ngưá»i má»›i tỉnh má»™ng, thật dở khóc dở cưá»i, đỠmặt tía tai, đứng cúi đầu nhìn xuống đất.
Bao nhiêu quần hùng ở trước đài, từ khi Thá»i Thiếu Côn xuất hiện Ä‘á»u chăm chú vào chàng và Bạch Thái Vân, chẳng ai còn để ý đến bá»n ngưá»i cá»§a Chí Tôn giáo nữa.
Thình lình má»™t giá»ng nói hÆ¡ hải vì quá ngạc nhiên :
- Há»ng cả rồi. Bao nhiêu ngưá»i cá»§a Chí Tôn đâu mất cả rồi.
Má»i ngưá»i giật mình quay đầu hìn lại thấy bao nhiêu U Linh áo xanh bịt mặt thừa lúc không ai để ý đã lẳng lặng rút êm quá ná»­a. Bây giá» chỉ còn rãi rác có mưá»i ngưá»i cùng đứng đó vá»›i Lệ Minh Nguyệt và Huyá»n Trung Tá»­ mà thôi.
Nhất Liá»…u thiá»n sư khẽ niệm Phật hiệu nói :
- Âu cÅ©ng là căn số tiá»n định. Phần phước cá»§a Chí Tôn chưa dứt, sát nghiệp trong giang hồ chưa yên, chẳng qua cÅ©ng vì hiện thá»i chưa có biện pháp nào dứt khoát cả, chúng ta Ä‘i Ä‘i thôi!
Lệ Minh Nguyệt nhướng đôi mày tằm, gằn giá»ng nói :
- Các ngươi muốn đi, đâu phải chuyện quá dễ dàng như thế được. Chỉ trừ phi khi nào...
Nàng bá»—ng ngừng lá»i, đưa mắt liếc qua má»™t lượt rồi nói tiếp :
- Trước khi ra Ä‘i, Chí Tôn giáo chá»§ có chỉ dụ hôm nay tạm nghỉ má»™t buổi để giá» thìn sáng mai tiếp tục khai há»™i lại. Nếu môn phái nào tá»± ý bá» ra Ä‘i, sau này phải hứng chịu bao nhiêu sá»± trừng phạt Ä‘á»n máu đấy.
Quần hùng lại đưa mắt nhìn nhau lo âu, như không biết đối phó thế nào.
Thá»i Thiếu Côn vá»™i nói :
- Chí Tôn giáo chủ đã đi thật rồi sao?
Lệ Minh Nguyệt đáp :
- Chẳng lẽ chúng ta nói dối sao?
Thá»i Thiếu Côn nói :
- Xin cô nương cho tôi biết ngay chỗ ở hiện nay của Giáo chủ?
Lệ Minh Nguyệt đáp :
- Chí Tôn giáo chủ đi đến một nơi hết súc bí mật để luyện công chữa thương và ngày mai sẽ trở vỠđây chủ trì đại hội.
Thá»i Thiếu Côn sững sá» má»™t chốc rồi nghiến răng nói :
- Không thể được. Tôi rất cần phải gặp ngay bà ta vì có má»™t vấn đỠquá sức quan trá»ng và cấp bách. Việc này không thể nào trì hoãn được.
Nói xong nhún mình vá»t vào sau bức mành trúc.
Lệ Minh Nguyệt chận ngang, hét lớn :
- Cuồng đồ, muốn chết hay sao mà đưá»ng đột như vậy?
Miệng nói, tay phát mạnh Ä‘iểm sang má»™t chỉ, tiếng rít rợn ngưá»i.
Nhưng Thá»i Thiếu Côn nóng ruá»™t quá, bất chấp má»i trở lá»±c. Chàng không thèm đỡ gạt hay né tránh, cứ má»™t mạch lướt tá»›i xông thẳng vá» phía mành trúc.
Lệ Minh Nguyệt không ngá» công lá»±c cá»§a chàng tiến bá»™ đến mức độ quá cao siêu như vậy. Chỉ công cá»§a nàng chẳng những không chạm được vào ngưá»i chàng mà còn bị má»™t ná»™i kình vô cùng mãnh liệt đẩy ngược lại, lảo đảo cÆ¡ hồ muốn té.
Thá»i Thiếu Côn thoát được, xông đến vẹt bức mành sang má»™t bên. Phía trong vắng lặng, chỉ có hai chiếc ghế trống không có ngưá»i ngồi.
Chàng phi thân xông luôn vào Vá»ng Ngã cốc, phía trong hang hằng hà sa số cây phong xanh má»c chi chít. Không biết cÆ¡ mang nào là nhà cá»­a dá»±ng lên san sát, từng hàng thẳng tắp.
Chàng hùng hổ chạy cố mạng như gió lốc, xông xáo vào tất cả các nhà, nơi nào cùng lục soạn tìm kiếm, nhưng chẳng thấy bóng vía một ai.
Cuối cùng thất vá»ng, chàng dừng bước.
Phía sau má»™t bóng ngưá»i Ä‘uổi đến rất mau, ả ấy là Lệ Minh Nguyệt.
Nàng gá»i lá»›n :
- Thá»i công tá»­, anh muốn tiếp tục lùng kiếm hay cần gặp mặt Chí Tôn giáo chá»§ bây giá»?
Thá»i Thiếu Côn thở dài nói :
- Lòng tôi có hàng trăm ngàn công chuyện Ä‘ang thúc ép, ruá»™t nóng như lá»­a thiêu. Nếu không gặp được bà ấy ngay bây giá», không thể được.
- Nhưng anh biết bà ta có thuận gặp anh chăng.
- Chỉ cần nghe tôi giãi bày sự việc, nhất định bà sẽ vui lòng cho tiếp kiến ngay.
Ngừng một chặp, chàng nói thêm :
- Những việc cÅ©ng bà sắp tá»›i, chẳng những quan hệ đến hạnh phúc cá nhân cá»§a bà mà còn quan hệ đến tiá»n đồ thịnh suy cá»§a võ lâm nữa. Chắc má»™t ngưá»i như cô nương cÅ©ng không bao giá» muốn giang hồ bị đẫm máu và má»™t luồng gió tanh hôi thổi khắp má»i nÆ¡i!
Lệ Minh Nguyệt cưá»i dài đáp :
- Trái lại, bây giỠtôi thích nhìn cảnh giang hồ đẫm máu để cho hả dạ và lắng dịu bớt bao nhiêu sực bực tức trong tâm hồn này.
Thá»i Thiếu Côn sá»­ng sốt :
- Cô nương! Thật không ngá»!
Lệ Minh Nguyệt Ä‘iá»m nhiên nói :
- Bất kỳ thế nào, bây giỠanh cũng không gặp được Chí Tôn giáo chủ. Ngay cả cái mạng sống của anh trong giỠphút này cũng đang nằm trong bàn tay tôi rồi...
Thá»i Thiếu Côn nghÄ© thầm :
- Bây giá» chẳng còn hÆ¡i đâu nghe cô ả kể lể dài dòng. Tốt hÆ¡n là dùng võ lá»±c cưỡng bách phải chỉ ngay chá»— ở cá»§a Chí Tôn, may ra má»›i kịp thá»i cứu vãn được tình thế.
Nghĩ thế, chàng đưa tay chộp lấy cổ tay Lệ Minh Nguyệt.
“Ầm†má»™t tiếng vang trá»i, sá»i đá bắn tung, bụi bay mù mịt, chung quanh mặt đất rung rinh như gặp cÆ¡n địa chấn.
Thá»i Thiếu Côn cảm thấy cánh tay Ä‘au nhói, hình như bị má»™t vật gì chặt phải muốn gãy nát.
Thì ra từ khoảng cách nhau giữa chàng và Lệ Minh Nguyệt có một tảng đá cao chừng hai thước. Lúc chàng chưa có động tác nào mạnh, tảng đá rút cao trên hai trượng. Nhưng khi chàng vung tay chộp xuống, kình lực làm động phải cơ quan khiến tảng đá rơi ngay xuống chận ngay mặt, lúc tay chàng đánh mạnh vào, tảng đá vỡ thành muôn mảnh. Nhưng vì không phòng bị trước, cánh tay chàng rung động như bị bẻ gãy.
Lệ Minh Nguyệt vẫn Ä‘iá»m nhiên đứng cách chàng chừng ba thước, môi nở nụ cưá»i.
Nàng cưá»i lạt nói :
- Äôi ta tuy gần nhau trong gang tấc nhưng lại cách xa ngàn trùng như kẻ góc biển ngưá»i chân mây, chẳng còn cÆ¡ há»™i gặp gỡ nữa.
Thá»i Thiếu Côn cau mày há»i :
- Hay là nơi đây đã sắp đặt thành một thế trận rồi?
- Anh biết như thế thì hay đấy. Bây giỠanh có hiểu vì sao tôn phụ và cả lão hòa thượng kia không thể cùng anh đến tận chốn này chưa?
Thá»i Thiếu Côn nổi giận đùng đùng, quay lưng định bá» Ä‘i cho rồi.
Nhưng chàng vừa bước Ä‘i đột nhiên cảnh vật trước mặt Ä‘á»u thay đổi.
Cây cối má»c chi chít khắp lối, nhiá»u tòa nhà nguy nga đồ sá»™ bá»—ng hiện ra giữa đưá»ng chặn ngang lối Ä‘i. Nhìn bốn mặt đâu đâu cÅ©ng có chướng ngại vật.
Thật là đứng không đành mà đi cũng không được.
Thá»i Thiếu Côn Ä‘ang bàng hoàng sá»­ng ngưá»i, thấy có bóng ngưá»i thoảng qua trước mắt, cảnh vật lại biến đổi trở lại nguyên trạng như trước. Lệ Minh Nguyệt sừng sững đứng ngay trước mặt chàng cưá»i nói :
- Anh có cảm tưởng ra sao?
Thá»i Thiếu Côn thở dài không đáp, ngồi phệt trên mặt đất.
Thình lình má»™t giá»ng khàn khàn đâu đó lại nổi lên :
- Con Æ¡i! Con đã lầm rồi! Vừa rồi hình như trong hang không có bóng ngưá»i, tại sao lại có tiếng nói chuyện? Chắc hẳn nÆ¡i đây là má»™t trận thế mầu nhiệm cÅ©ng nên.
Lại có má»™t giá»ng nói khác oang oang như thanh la :
- Má ơi, hãy lại đây xem thử là thế trận gì?
Tiếng khàn khà kia nói tiếp :
- Kể ra há» cÅ©ng khéo tay đó, nhưng cÅ©ng không qua mặt được ta đâu. Äây rõ ràng là “Cá»­u Cung Lưỡng Nghi Thất Tuyệt trận†con ạ! Con có bạo dạn theo má vượt qua trận này, xem thá»­ có gì cản trở được chúng ta chăng.
Tiếng rổn rảng như thanh la lại nói :
- Má ơi, hãy dắt con cùng đi, đừng để con lạc vào trận như khi nãy nữa đấy nhé.
Lệ Minh Nguyệt và Thá»i Thiếu Côn cÅ©ng nghe rõ cuá»™c nói chuyện giữa hai ngưá»i ấy.
Lệ Minh Nguyệt ngạc nhiên kinh sợ nghĩ rằng :
- “Trận này quả nhiên là “Cá»­u Cung Lưỡng Nghi Thất Tuyệt trậnâ€, nguyên cá»§a Chí Tôn giáo chá»§ đích thân truyá»n dạy lối bố trí, trên Ä‘á»i này chưa chắc có má»™t ngưá»i nào biết được, không ngá» mẹ con mụ này lại nhận raâ€.
Nàng quay sang nhìn Thá»i Thiếu Côn quát lá»›n :
- Thá»i thiếu hiệp nếu muốn sá»›m gặp bổn Giáo chá»§ thì hãy mau mau theo tôi.
Thá»i Thiếu Côn mừng rỡ, không chút do dá»±, lẹ bước Ä‘i theo Lệ Minh Nguyệt vào phía trong.
Bên ngoài tiếng nói cá»§a hai ngưá»i vùa rồi chính là cá»§a Long Thá»§ Vu Bà và con gái là Tư Mã Huệ.
Hai ngưá»i kẻ trước ngưá»i sau cùng đến má»™t tảng đá, chính là cá»­a hang nÆ¡i ẩn náu cá»§a Thành Trung Bàn mạo xưng Äá»™c Nhãn Thần Cái lúc trước.
Thá»i Thiếu Côn nói :
- Chí Tôn giáo chủ có ở đây không?
Lệ Minh Nguyệt cưá»i lại đáp :
- Không có.
Miệng tuy nói nhưng tay gõ nhẹ vào bức tưá»ng đá kế bên.
Cánh cá»­a vẫn không nhúc nhích, bên trong không có tiếng ngưá»i. Thần sắc Lệ Minh Nguyệt có vẻ bồn chồn e ngại.
Thình lình giá»ng nói oang oang cá»§a Tư Mã Huệ nổi lên :
- Má, hãy xem thá»­ trong phòng này có gì không? Hình như có ngưá»i ở.
Do những khe hở cá»§a vách đá, há» phát giác được Lệ Minh Nguyệt cùng Thá»i Thiếu Côn rồi.
Long Thủ Vu Bà nói :
- Hãy cẩn thận bước theo má. Äừng để lạc vào tá»­ địa cá»§a trận thế, nguy hiểm lắm đấy.
Thấy hai ngưá»i Ä‘i ngay vá» phía mình, Thá»i Thiếu Côn hốt hoảng muốn tìm cách lánh mặt nhưng không thể được. Sá»±c nhá»› lại bá»™ y phục nghi trang cá»§a Chính NghÄ©a Minh chá»§ còn mang bên mình, chàng lật đật Ä‘em mặc vào lập tức.
Trong phút chốc, chàng thiếu hiệp đã biến thành một ông già đầu râu tóc bạc lưng còm.
Vừa hóa trang xong, mẹ con Vu Bà để chạy tới.
Lệ Minh Nguyệt vừa trông thấy hình thù kỳ dị dÆ¡ bẩn cá»§a hai ngưá»i không khá»i lợm giá»ng muốn nôn má»­a.
Cô gái xấu xí hình như rất thích thú vá»›i cảnh tượng má»›i lạ trong căn nhà đá, chạy lại vá»— vai Thá»i Thiếu Côn liến thoắng há»i :
- Ông lão, ông là chủ căn nhà này phải không?
Thá»i Thiếu Côn ngại ngùng lắm nhưng chẳng nín thinh, cố sá»­a giá»ng như ngưá»i già cả, đáp :
- Phải! Hà... hà...
Tư Mã Huệ há»i thêm :
- Tại sao phòng này không chừa cửa sổ mà tối om như vậy?
Nhìn sang Lệ Minh Nguyệt, cô ả há»i tiếp :
- Cô này có phải cháu gái của ông không?
Thá»i Thiếu Côn đành gật gù đáp :
- Phải! Phải! Hà... hà...
Lệ Minh Nguyệt nổi giận quát lớn :
- Láo, chính cô mới là cháu cưng của lão ấy.
Tư Mã Huệ sửng sốt trợn đôi mắt ốc nhồi, cong cặp môi dày cộm nũng nịu nói :
- Má Æ¡i, ngưá»i này dám mắng chá»§i con đấy.
Long Thủ Vu Bà cau mày trách :
- Cô này, việc gì mà nóng nảy như vậy chứ?
Lệ Minh Nguyệt làm thinh không nói, đưa tay gõ thêm ba cái vào vách đá.
Long Thá»§ Vu Bà phóng đến chận ngay trước mặt Lệ Minh Nguyệt và Thá»i Thiếu Côn, há»i :
- Hai ngưá»i có liên hệ gì cùng nhau? Tại sao cùng ở nÆ¡i đây trong lúc này?
Lệ Minh Nguyệt nói :
- Tôi và ngưá»i này không có quan hệ gì hết. Chúng tôi vốn là hai kẻ tá»­ thù gặp nhau nÆ¡i đây để thanh toán mối nợ cÅ©.
Thá»i Thiếu Côn e sợ bị lá»™ tẩy không dám hó hé gì hết mà chỉ chắp tay nhìn xuống đất, trông thiểu não làm sao!
Lệ Minh Nguyệt đã gõ hai lần rồi nhưng không thấy trả lá»i. Có lẽ bên trong không có má»™t ngưá»i nào. Nàng nóng nảy gầm lá»›n :
- Hai vị khá»i há»i gì lôi thôi, có việc gì thì làm, xin cứ tá»± nhiên hành động.
Long Thủ Vu Bà tuy tức giận nhưng cố nén và nói lớn :
- Chẳng giấu giếm gì ngươi, già này mang con gái tù xa tới đây tham dự võ lâm đại hội để mở rộng tầm con mắt. Không ngỠđến nơi đại hội đã khai mạc rồi.
Lệ Minh Nguyệt cưá»i lạt nói :
- À ra thế! Hai vị quyết vá» dá»± võ lâm đại há»™i, nhưng tại sao quá chậm trá»… như vậy. Äã không kịp thì cÅ©ng chẳng còn biện pháp nào khác nữa.
Vu Bà cau mày, nói tiếp :
- Ngoài việc dá»± đại há»™i, già này còn muốn tìm kiếm má»™t ngưá»i.
Thá»i Thiếu Côn giật mình hoảng sợ, lắp bắp nói :
- NÆ¡i đây núi rừng hoang vắng, làm gì có ai vô ẩn trốn. Hai vị muốn tìm ai, nên đến chá»— thị trấn dò xét, há»a may má»›i có kết quả.
Lệ Minh Nguyệt tò mò há»i :
- Hai vị tìm ai?
Long Thủ Vu Bà thở dài nói :
- Thằng rể của lão.
- Rể bà tên gì? Hình dáng ra sao?
Há»i câu ấy, Lệ Minh Nguyệt nghÄ© bụng :
- “Ngưá»i con gái xấu xa như thế này, chắc hẳn chàng rể có hÆ¡n Sa Tăng cÅ©ng không thua gì quá»· sứ nÆ¡i thập Ä‘iệnâ€.
Tài sản của anhhe1281

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
äåòñêèé, ëþäåé, ðîñòåëåêîì



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™