  | 
	
	 | 
 
 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				30-11-2008, 12:03 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Phi Thăng Chi Háºu 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Jun 2008 
					
					
					
						Bài gởi: 1,213
					 
                    Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngày 1 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 286 
	
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 26  
 
 
 
 
  
 
 
Sau sáu ngày Ä‘i, há» chỉ còn má»™t ngày tròn nữa là hoàn thành kế hoạch. Sau má»™t giá» trưa má»™t chút, há» ra khá»i chá»— cắm trại nghỉ trưa, như má»i khi chỉ để lại lão Jack lo thu xếp lò bệ ở toa nhà bếp và nấu nước sôi xong má»›i Ä‘i theo Ä‘oàn.  
Kincade cưỡi ngá»±a lùa chung đàn vá»›i Rỉ Sắt, hai ngưá»i làm việc khá thoải mái vì lỡ có con bò nào bỠđàn chạy Ä‘i thì há» liá»n lùa vào ngay. Há» Ä‘ang đến má»™t vùng đồng bằng thoải thoải dưới bầu trá»i xanh mênh mông. Khoảng mưá»i con linh dương có sừng chÄ©a ra thành nhiá»u nhánh Ä‘ang đứng trên đỉnh đồi má»™t ngá»n đồi giương mắt nhìn đàn bò Ä‘i qua, vẻ ngạc nhiên cố hữu, Ä‘uôi giương lên vẫy vẫy…  
Rá»i khá»i chá»— cắm trại nghỉ trưa hÆ¡n má»™t giá», Bob Waters từ đầu Ä‘oàn phi ngá»±a quay lại. Anh ta dừng lại, cho ngá»±a chạy song song vá»›i Kincade. Anh vừa quay mặt nhìn lui đằng sau vừa há»i:  
- Cô chủ muốn biết có dấu hiệu gì của lão Jack Hoang Dã đi theo sau ta không?  
- Không – Kincade nhìn lui – Thế nào lão cũng theo kịp chúng ta thôi.  
- Tôi cÅ©ng nghÄ© thế nhưng tốt hÆ¡n là tôi nên quay lui xem sao. Có thể lão ấy cần ngưá»i giúp sức.  
- Tôi Ä‘i vá»›i anh – Kincade đáp rồi gá»i lá»›n nói vá»›i Sắt Rỉ. – Chúng tôi quay lui tìm toa xe nhà bếp. Anh canh chừng Rossiter nhé.  
Rỉ Sắt đưa tay lên vẫy để trả lá»i là anh đã nghe. Cả Kincade và anh quản bò phi ngá»±a quay lui. Khi hỠđến gần chá»— cắm trại nghỉ trưa thì há» trông thấy chiếc toa xe dùng làm nhà bếp vá»›i chỉ má»™t con ngá»±a Ä‘ang đứng vào xe mà thôi. Con ngá»±a kia đã Ä‘i mất. Cả lão đầu bếp cÅ©ng không có. Kincade nhảy xuống ngá»±a, đến kiểm tra con ngá»±a đầu tiên, xem có bị què quặt gì không, rồi Ä‘i vòng quanh toa xe để xem có gì hư há»ng không. Bob Waters xem giấu vết trên đưá»ng xem lão Jack đã bá» Ä‘i.  
Bob vươn thẳng ngưá»i lên, chau mày nhìn vá» hướng Tây:  
- Tôi không phải là nhà thám tỠđại tài, nhưng tôi thấy hình như lão ta đã tháo một con ngựa và cưỡi đi vỠhướng Tây.  
- Tôi đã tìm ra lý do rồi  
Kincade nhìn vào những mảnh chai đựng nước cốt va ni vỡ nằm dải dác trên mặt đất sau toa xe. Khi anh quản bò đến bên anh, Kincade nhìn cánh cá»a tá»§ đựng thức ăn báºt mở tung ra ở phÃa sau toa xe  
- Chắc là cái chốt tủ bị gẫy và nguồn va ni đổ tung ra hết khi xe lên cái dốc này.  
- Tôi cá mưá»i ăn má»™t là lão ta đến quán rượu ở Gerlach, hay là đến chá»— nào có rượu ở ngoài ấy – Bob Waters chá»i thá» nho nhá» má»™t câu ngắn gá»n - Lão lấy luôn cả cái yên ngá»±a mắc dịch ở trên lưng con ngá»±a rồi, mà chúng ta thì lại không có yên thừa để mang theo. Con Mỹ Kiá»u già này khoẻ đấy, – Anh ta vẫy tay chỉ con ngá»±a còn đứng trước toa xe. – Nhưng nó không đủ sức để kéo toa xe má»™t mình. Chúng ta phải để toa xe lại và chỉ mang theo thá»±c phẩm dá»± trữ mà thôi.  
- Yên chở hàng còn ở sau này – Kincade nhớ ra - Chỉ hai ngày nữa là chúng ta đã đến Oregon rồi. Chỉ cần thức ăn ba ngày. Chúng ta chỉ chất lên ngựa thức ăn vừa đủ khi chúng ta đến đấy thôi.  
- Chúng ta bắt tay ngay đi - anh quản bò nói rồi thở dài với vẻ ghê tởm. – Lão đầu bếp mắc dịch ấy nên đem vỠcho tôi hai chai whisky mới phải.  
Khi hai ngưá»i theo kịp Ä‘oàn bò, Bob Waters trình bày cho Eden nghe sá»± tình, rồi nói tiếp:  
- Tôi đã để lại giấy tá» gắn vào toa xe cho biết chiếc xe cá»§a ai, để khi trở vá» chúng ta sẽ lấy lại. Tôi sợ có chá»§ trại nào Ä‘i qua bắt gặp, nghÄ© là xe bị bá», rồi lấy mất.  
- Nếu ta may mắm thì không ai trông thấy.  
Thâm tâm Eden cũng mong như thế. Cô không muốn có ai trông thấy, hỠsẽ thấy làm lạ rồi phao lên, ngay cả khi hỠđã gần đến nơi rồi, cô cũng không muốn.  
Äêm ấy Sắt Rỉ được chỉ định làm nhiệm vụ nấu nướng. Nhưng anh không có cái lò ga sài sang mà phải nhóm bếp lá»™ thiên.  
- Äến giỠăn - Vince đưa bánh nướng lên cao rồi khinh bỉ nói - Bánh quái gì lạ lùng thế này? – Cái bánh nướng ngoài thì cháy, mà bên trong bá»™t còn sống. Bánh này, không ăn được.  
Sắt Rỉ thấy má»i ngưá»i vây xung quanh nhìn mình, anh nổi giáºn, nói:  
- Nếu anh thấy làm được ngon hơn thì làm đi.  
Vừa mệt vừa giáºn, Eden nổ:  
- Vince, ngáºm miệng lại và ăn Ä‘i. Không ai trong chúng ta nấu ngon hÆ¡n thế này được đâu. Mà phàn nàn thì cÅ©ng chẳng thay đổi được gì.  
Vince càu nhàu má»™t mình, gã múc lên má»™t thìa Ä‘áºu. CÅ©ng giống như bánh nướng, Ä‘áºu ná»a cháy ná»a sống. Không ai thèm đến múc ăn lần hai hết.  
Gần giữa buổi sáng hôm sau, hỠđến xa lá»™ gần giáp ranh giá»›i phÃa Bắc cá»§a tiểu bang. Quan sát phÃa trước, Eden nhìn cả hai phÃa, cô nhìn xa đến mấy dặm không thấy có má»™t chiếc xe nào. Cô chỉ thấy cái mái vòm cá»§a má»™t trạm xăng tổng hợp và má»™t cá»a hàng nhu yếu phẩm cách đấy gần má»™t dặm nằm ở mép đưá»ng.  
Bob Waters phi ngá»±a lên, đàn bò Ä‘i thành má»™t hàng dài phÃa sau anh. Khi anh ghìm cương dừng lại bên cạnh Eden, cô liá»n ra lệnh:  
- ÄÆ°á»ng Ä‘ang rá»™ng rãi. Chúng ta để hai ngưá»i ở trên xa lá»™, má»—i ngưá»i ở má»™t bên Ä‘oàn bò để đỠphòng có xe hÆ¡i chạy đến. Tôi muốn bò Ä‘i qua nhanh ngay. Cách đây Ä‘i vá» phÃa Bắc có má»™t lòng chảo lá»›n. Chúng ta sẽ nghỉ trưa ở đấy.  
- Tuân lệnh. – Bob Waters láºp tức quay lại cho lệnh đặc biệt cá»§a chÃnh mình - Chúng ta cho bò qua đưá»ng ngay. Cô chá»§ đã quyết định. Cô ấy sẽ dẫn đưá»ng Ä‘i. Al, Kincade, tôi cần hai anh thúc những con dẫn đầu. Khi chúng qua đưá»ng rồi, hai anh để cho chúng Ä‘i, lên xa lá»™ đứng cạnh hai bên. Còn chúng ta thúc những con Ä‘i sau. Không được cháºm trá»… nữa. Thúc chúng chạy nhanh lên. – Anh ta ngừng lại má»™t lát - Có ai há»i thêm gì không? Khi không thấy ai há»i gì, anh ta gáºt đầu - Tốt, chúng ta di chuyển.  
Những con bò má»™t tuổi dẫn đầu nghi ngại nhìn hè đưá»ng, rồi chạy qua không gây trở ngại gì. Kincade ghìm dây cương cho ngá»±a quay ná»a vòng, rồi đứng lại trên đưá»ng cách đàn bò mấy mét, canh Ä‘oàn bò tuôn qua, đằng sau có những ngưá»i khác thúc chúng.  
Mặt đưá»ng chiá»u thắng xuống, hÆ¡i nóng dưới mặt đưá»ng bốc lên hừng há»±c. Ãnh nắng từ mặt đưá»ng tráng nhá»±a phản chiếu lên thành má»™t lá»›p hÆ¡i nóng lung linh. Al đứng bên kia trông đàn bò, méo mó. Không thành hình nữa.  
Vince vừa phi ngựa trên xa lộ vừa huýt gió, rồi quành lại đến gần bên Al:  
- Ông Al, ông có tiá»n đấy không?  
- Có má»™t Ãt, mà sao? – Al lo lắng nhìn gã.  
- Cá»a hàng bán nhu yếu phẩm bên đưá»ng đàng kia kìa… há» có bán bánh pizza đấy. Không biết ông sao, chứ tôi hồi sáng ăn các thứ dai dách mà Waters gá»i là bánh rán, tôi chịu hết nổi, nên tôi định mua má»™t Ãt bánh ngon để ăn trưa nay. Tôi chỉ có đủ tiá»n mua hai cái. Nếu má»i ngưá»i cÅ©ng đói như tôi, tôi sẽ mua nhiá»u thêm cho. Ông có muốn góp vào hay không?  
Al lục trong túi lấy ra hai tỠgiấy bạc nhàu nhò. Ông ta đưa cho Vince:  
- Äừng có tiêu. Cay lắm.  
- Cảm Æ¡n. – Vince quay ngá»±a rá»i khá»i xa lá»™ rồi thúc ngá»±a phóng Ä‘i.  
PhÃa bên kia đàn bò, khi Kincade nhìn thấy Vince phóng ngá»±a Ä‘i anh đứng trên hai bàn đạp, la lá»›n há»i Al:  
- Rossister đi đâu thế?  
- Äi mua bánh pizza - Al hét trả lá»i lại.  
Kincade chá»i thá» rồi nán lại không Ä‘uổi theo gã, vì khi ấy anh nghe có tiếng má»™t chiếc xe hÆ¡i chạy đến ở phÃa sau anh. Anh nhìn lui và thấy má»™t chiếc xe cắm trại Ä‘ang từ từ dừng lại.  
Má»™t chú bé 10 tuổi thò đầu ra khá»i cá»a xe.  
- Kìa, bố! Má»™t chuyến lùa bò thá»±c sá»± có cả ngưá»i chăn bò và các thứ.  
Hết kiên nhẫn, Kincade cố nhìn những ngưá»i cưỡi ngá»±a, mãi lâu má»›i thấy được Sắt Rỉ. Anh hét to lên vẫy tay cho đến khi Sắt Rỉ đưa cao tay lên đáp lại.  
- Rossiter - anh la lên đưa tay chỉ ngưá»i Ä‘ang cưỡi ngá»±a phi vá» phÃa cá»a hàng nhu yếu phẩm - Äuổi theo hắn Ä‘i.  
Sắt Rỉ vá»™i vàng phi ngá»±a Ä‘uổi theo Rossiter. Con bò cuối cùng qua khá»i xa lá»™, Kincade cho ngá»±a theo sau, anh tin thế nào Sắt Rỉ cÅ©ng không để cho Rossiter chạy khá»i.  
Ở chá»— cắm trại nghỉ trưa, đàn bò há»—n hợp toả ra trong thung lÅ©ng đầy cá», Ä‘oàn ngưá»i tụ lại má»™t chá»— nghỉ ngÆ¡i. Kincade nhìn lên mép thung lÅ©ng, ngưá»i căng thẳng, hồi há»™p, mong ngóng từng phút từng giây. Rồi anh nghe có tiếng vó ngá»±a. Má»™t lát sau, Vince xuất hiện trên đỉnh đồi, tay đưa cao bốn há»™p giấy đựng bánh pizza buá»™c lại trong má»™t sợi giây. Sắt Rỉ phi ngá»±a phÃa sau Vince má»™t thùng lạnh đựng bia bá»t lắc lư trên yên trước mặt anh. Vince nhảy xuống ngá»±a.  
- Bánh pizza và bia lạnh. Thế này má»›i gá»i là ăn ngon chứ.  
Deke bước đến lấy thùng bia lạnh ở Sắt Rỉ và láºp tức mở nắp thùng, lấy ra má»™t bao bia ướp lạnh.  
Khi còn lại má»™t mình vá»›i Sắt Rỉ, Kincade há»i:  
- Có vấn đỠgì khó khăn không?  
- Không. Khi tôi đến thì hắn Ä‘ang đứng trong cá»a hàng.  
Kincade lấy mÅ© ra đưa tay vuốt tóc, mắt liếc sang Rossiter. Linh tÃnh cho anh biết không nên tin con ngưá»i này, không nên tin vào hành động bá» ngoài cá»§a hắn. Eden đến vá»›i Vince, mÅ© cô hất ra đằng sau. Cô cưá»i khi cố đưa tay hứng dải phó mát chảy dài từ miếng bánh trên tay đến miệng cô.  
- Anh có nghÄ© là hắn đã gá»i Ä‘iện thoại không?  
Sắt Rỉ ngẫm nghĩ rồi đáp:  
- Khi tôi đến đấy thì hắn đã gá»i mua bánh pizza rồi. Có thể hắn có đủ thì giỠđể gá»i Ä‘iện thoại, nhưng chắc là chỉ nói tháºt nhanh má»›i được. – Anh nhìn Kincade - Anh nghÄ© là hắn gá»i Ä‘iện cho DePard để báo hiệu ta ở đâu à?  
- à định của hắn là thế đấy - anh bực tức đáp - Hắn muốn làm thế để phá đám tôi.  
- Theo anh thì chúng ta nên làm gì?  
- Chỉ canh chừng hành động cá»§a DePard. Chúng ta chẳng thể làm gì hÆ¡n – Anh vá»— má»™t tay lên vai Sắt Rỉ rồi nói tiếp - Äi Ä‘i. Äến ăn bánh uống bia kẻo hết.  
***  
Chiếc Cadillac màu vàng phóng qua bãi cá» xô thÆ¡m, làm tung lên má»™t dải bụi sau Ä‘uôi xe trông như má»™t tấm biểu ngữ. DePard cúi ngưá»i trên tay lái, mắt đăm đăm nhìn vào các bãi nhốt thú ở ngay trước mặt lão. Khi đến gần, lão cho xe chạy cháºm lại rồi đặt tay lên còi, má»™t hồi còi dài vang lên, át cả tiếng ồn do bò rống và tiếng ra lệnh gay gắt.  
Sheehan ngồi ngất ngểu trên con ngá»±a hồng lá»›n, gác má»™t chân trên giá yên trong khi canh chừng công việc trong các bãi nhốt. Khi gã nghe tiếng còi xe hÆ¡i, gã liá»n giáºt mình quay đầu nhìn lui. Gã nhìn ra chiếc xe Cadillac, láºp tức gã xoài chân thúc con ngá»±a thiến chạy đến đón vừa khi chiếc xe dừng lại.  
DePard hạ kÃnh cá»a xuống. Nóng và bụi ùa vào. Lão nói:  
- Starr vừa gá»i Ä‘iện thoại đến nhà - Giá»ng lão tức giáºn. – Eden Rossiter Ä‘ang lùa bò Ä‘i bán. Bây giá» nó đã gần đến biên giá»›i bang Oregon rồi.  
Sheehan sững ngưá»i, Ä‘oạn gã nhảy xuống ngá»±a. Gã gá»i má»™t nhân viên làm việc trong bãi nhốt:  
- Frazier, hãy coi chừng con ngá»±a cho tôi. – Ra lệnh xong, gã leo lên xe và đóng mạnh cá»a lại. DePard nói vắn tắt tin mà Starr đã chuyển cho lão. Rồi gã nói tiếp :  
- Äáng ra chúng ta phải tiên Ä‘oán được hành động mạo hiểm liá»u lÄ©nh như thế này cá»§a nó kia.  
- Má»™t chuyến lùa bò Ä‘i - Sheehan lặp lại, giá»ng nói tá» ra là gã vẫn chưa tin được - Nó đã đến gần biên giá»›i chưa?  
- Gần, Starr chỉ nói thế. Tức là có thể cách hai dặm hoặc là hai mươi dặm. – DePard cho xe lùi, rồi chạy vá» phÃa bá»™ tham mưu cá»§a trại Kim Cương D - Mở máy truyá»n tin gá»i Pete Ä‘i - Gã cáu kỉnh ra lệnh. – Nói vá»›i hắn chuẩn bị máy bay, đổ nguyên liệu đầy vào và cho máy nổ Ä‘i. Chúng ta sẽ đến đấy - lão nhìn đồng hồ - Hai mươi phút nữa.  
***  
Bóng chiếc cây sồi hai động cÆ¡ quét trên dải Sa Mạc Äá Äen trắng hểu buồn tẻ, và băng qua dãy núi lởm chởm đã granite ở bên kia sa mạc, rồi bay dá»c theo thung lÅ©ng dài rá»™ng. Äể nhìn rõ, Công tước DePard cho máy bay hạ xuống thấp hÆ¡n, mắt lão luôn luôn di động, tìm tòi quan sát khắp vùng đất ở dưới để tìm cho ra dấu vết đàn bò di chuyển và những ngưá»i cưỡi ngá»±a Ä‘i theo. Cặp kÃnh râm kiểu quan sát viên trên mặt lão che ánh nắng chói chang cá»§a mặt trá»i buổi chiá»u.  
Sheehan ngồi bên phải lão, cÅ©ng quan sát ở phÃa bên kia máy bay.  
- Chúng ta đến xa lộ luôn đi  
- Biết rồi. – DePard trả lá»i gắt gá»ng.  
- Ông đã thấy gì chưa?  
- Chúng ta sẽ thấy. Chúng không thể dấu cả đàn bò nhiá»u như thế ở giữa má»™t vùng trống trải như thế này được - DePard nói vừa cho máy bay qua xa lá»™ rồi bay nhanh tá»›i phÃa trước.  
- Có thể chúng ta đi sai vùng rồi, – Sheehan có ý kiến.  
- Chúng ta Ä‘i cho hết Ä‘oạn này. Nếu không tìm thấy chúng, chúng ta sẽ bay rá»™ng ra, tìm nhiá»u khu vá»±c trong núi. Nhưng tôi vẫn tin là chúng theo con đưá»ng này. ÄÆ°á»ng này có thể Ä‘i nhanh hÆ¡n, mà theo nó thì phải Ä‘i cho tháºt nhanh. Nó định sẽ đến nÆ¡i rồi trở vá» trước khi tôi biết nó Ä‘i. – Lão chồm tá»›i phÃa trước, chú ý nhìn má»™t dải Ä‘en dài in trên ná»n màu vàng hung cá»§a cá»§a đồng cá» vùng Cao Nguyên. – Này xem, cái gì kia?  
- Ở đâu? – Sheehan vươn cổ, cố nhìn.  
- Nhìn theo hướng kim đồng hồ ở khoảng giữa số 10 và số 11. – DePard xác định vị trà cho gã thấy. – Tôi cho máy bay hạ thấp chút nữa. – Lão cho đầu máy bay chúc xuống tháºt thấp.  
- Tôi thấy rồi - Sheehan chúi mÅ©i vào sát tấm kÃnh chắn gió, gã nói nhanh khi thấy đàn bò. – ChÃnh là chúng rồi.  
- Xem tháºt kỹ kẻo lầm vá»›i chá»§ trại khác lùa bò Ä‘i. DePard cho máy bay nghiêng má»™t bên cánh để nhìn rõ hÆ¡n khi há» bay đến gần đàn bò, chỉ cách mặt đất khoảng chưa đầy 500 mét. Sheehan hướng ống nhòm nhìn vào những ngưá»i cưỡi ngá»±a ở dưới.  
- Äúng là Rossiter rồi. Cả Al Bender dưới ấy nữa. – Sheehan nêu Ä‘Ãch danh - Tôi biết chắc chắn lão còn làm cho con mẹ ấy mà.  
- Bây giá» ta đã biết chắc nó ở đâu rồi, nhưng nó sẽ Ä‘i đâu? Theo tôi chá»— thấy thì nó có thể đến hai chá»—, nó sẽ đến Trạm mua bán đồng bằng Miá»n Äông, hay là …  
- Tôi cam Ä‘oan nó đến Trạm Ike Bedford - Sheehan nói, vừa đưa tay chỉ. – Nó sẽ Ä‘i theo con đưá»ng bên kia rặng núi. Nếu nó qua đèo, nó sẽ đến đấy nhanh lắm là ngày mai.  
DePard bay lên cao hÆ¡n để vượt rặng núi vắt ngang, rồi bay đến má»™t đám nhà ở bên kia núi cách khoảng 7 dặm, quanh đám nhà này có những bãi nhốt trông như hình những que diêm. Lão cho máy bay lượn vòng quanh khu nhà, nhìn xem tháºt kỹ rồi đáp:  
- Anh nói đúng. Thế nào chúng nó cũng đến Bedford.  
- Thưa Ông DePard, thế là ông thành công rồi. – Sheehan dá»±a ngá»a ra ghế ngồi vá»›i vẻ khoái trá ra mặt. – Ta chỉ còn thuyết phục trạm Bedford từ chối không nháºn mua bò cá»§a nó. Nó sẽ kẹt ở đấy. Không ai để cho bò cá»§a nó ăn cá» lâu đâu. Ông sẽ bàn vá»›i hỠđể ép nó.  
- Tôi biết rồi - DePard lượn quanh thêm má»™t vòng nữa, rồi bay trở lại con đưá»ng Eden Rossiter sẽ Ä‘i. Gần đến rặng núi, lão cho bay tháºt thấp để quan sát khoảng hở giữa rặng đèo và con dốc dá»… Ä‘i ở cạnh con đèo. – Nó sẽ mất má»™t ngày má»›i qua hết rặng núi này. Nó sẽ lùa bò qua đèo - Lão khẳng định, chấp nháºn ý kiến cá»§a Sheehan hồi nãy.  
Äoàn bò lại xuất hiện thành má»™t vết Ä‘en dài trước mắt lão má»™t Ä‘oạn gần đấy. DePard cho máy bay nhằm vào đàn bò lao xuống thấp để gây tiếng ồn cho bò sợ.  
- Ông làm gì thế? – Sheehan chống lại hành động cá»§a lão khi gã thấy những ngưá»i ở dưới ngẩng mặt ngó lên. – Chúng sẽ nháºn ra chúng ta đấy.  
- Tôi muốn cho con ấy biết - DePard cưá»i, lão lại cho máy bay bay lên và nhằm hướng bay vá» trại Kim Cương D. – Anh biết bây giá» nó sẽ làm gì không?  
- Làm gì?  
- Nó sẽ lùa bò qua đèo ngay đêm nay để sáng mai kịp đến Trạm Bedford.  
- Nó cũng chẳng được xơ múi gì. GiỠnày thì Trạm Bedford đã nằm trong túi của ông rồi.  
- Tôi biết thế - DePard cho máy bay cất cánh bay cao lên và chỉnh nút bình phi để bay cho êm, rồi lão nói tiếp - Chúng ta còn chất nổ ở nhà chứ?  
***  
Chiếc máy bay liệng thấp xuống đã làm cho đàn bò khiếp đảm, chúng chạy toán loạn. Phải mất hÆ¡n hai mươi phút má»›i dồn được chúng lại và làm cho chúng hết hoảng sợ. Eden đến đứng vá»›i những ngưá»i chốt ở má»™t bên đàn bò gần đấy, cô ghìm cương cho ngá»±a nghỉ ngÆ¡i má»™t chút. Cháºm mất rồi, cô thấy Kincade Ä‘ang đứng bên kia, Walker, Sắt Rỉ và anh trai cô. Bob Waters lên tiếng nháºn xét:  
- Chúng có vẻ như đã hoàn hồn lại được rồi.  
- Äúng thế thì Ãt phút nữa chúng ta sẽ di chuyển lại - Cô lén nhìn Al Bender Ä‘ang cưỡi ngá»±a chạy chầm cháºm quanh đàn bò.  
- ChÃnh DePard ngồi trong máy bay. – Vince nhìn cô vá»›i ánh mắt như muốn nói đáng ra em phải nghe anh má»›i phải.  
- Tôi biết. Chữ trại Kim Cương D to tướng in ở sau đuôi máy bay thì ai mà không thấy.  
Kincade liếc mắt nhìn Vince, anh trầm ngâm nói:  
- Tôi phân vân không biết tại sao lão ta biết rõ chá»— chúng ta nhỉ. Chắc anh không gá»i Ä‘iện thoại nhanh ở tiệm bán nhu yếu phẩm để báo cho hắn biết chứ?  
Tức tối, Vince ngồi thẳng ngưá»i trên lưng ngá»±a, gã đáp:  
- Tôi không gá»i DePard.  
Kincade giá»…u cợt há»i:  
- Chúng ta có cần phân tÃch chứng minh cho rõ cá»™i nguồn không?  
- Cái gì làm cho anh tin chắc là chÃnh tôi? Tại sao không nghi đấy là do lão Jack? Hay là vì giấy tá» cá»§a Bob Waters để lại ở toa xe nhà bếp?  
Eden xen vào chấm dứt cuá»™c cãi cá»:  
- Không đặt vấn đỠtại sao DePard biết nữa. Càng thêm lắm chuyện mà thôi. Lão đã biết rõ rồi, váºy bây giá» ta tÃnh chuyện đối phó vá»›i lão.  
- Äối phó như thế nào? – Vince chế giá»…u há»i.  
Eden đã nghÄ© đến biện pháp đối phó. Thá»±c váºy, khi cô nháºn ra chiếc máy bay hai động cÆ¡ thì cô đã nghÄ© đến biện pháp rồi.  
- Nếu chúng ta cứ tiếp tục đi qua đèo trong đêm nay thì chúng ta có thể sẽ đến bãi thu mua trước khi DePard tiếp xúc được với trạm Bedford.  
Vince trợn mắt nhìn cô:  
- Em điên rồi sao?  
- Tôi thấy chỉ có con đưá»ng này may ra má»›i thành công mà thôi. – Eden thấy Vince Ä‘ang sá»a soạn cãi lại, cô không cho gã lên tiếng, mà nói tiếp - Anh và Kincade giúp DeKe má»™t tay chá»n ngá»±a trù bị. – Cô hất đầu ra dấu chỉ vá» phÃa đàn ngá»±a phòng há» còn đứng ngÆ¡ ngác cách đàn bò khoảng má»™t phần tư dặm.  
- Anh nghe lệnh bà chá»§ rồi chứ - Kincade há»i Vince khi thấy gã cứ ngần ngừ.  
Vince hằn há»c nhìn anh rồi thúc ngá»±a quay Ä‘i, cho ngá»±a phi nhanh, Kincade theo sau gã.  
- Tôi đi quanh đàn bò một vòng xem sao. – Bob Waters nói rồi thúc ngựa chạy song song theo đàn bò.  
Sắt Rỉ nghiêng bá»™ mặt đầy tàn nhang vá» phÃa Eden, khoé môi anh lún sâu xuống như thể Ä‘ang mỉm cưá»i.  
- Cô đã rảnh tay vá»›i má»i ngưá»i rồi. Chắc cô cần tôi Ä‘i nốt luôn.  
Nháºn xét cá»§a anh ta có phần đúng. Nhưng khi nghe anh nói, cô lại cảm thấy khó chịu, cô giả vá» ra vẻ không đúng thế:  
- Tôi không biết tại sao anh lại có ý nghĩ ấy.  
- Kincade thưá»ng nói vá»›i tôi là thỉnh thoảng tôi hay nói tầm báºy. – Anh ta nhìn thấy miệng cô mÃm lại - cô không thÃch tôi đả động đến anh ta, phải không? Không để cho cô kịp lên tiếng phản bác, Sắt Rỉ tiếp tục - Tôi hy vá»ng cô nên hoà giải vá»›i anh ấy.  
- Tôi không hiểu anh muốn nói cái gì.  
- á»’, tôi biết cô hiểu. – Anh ta cưá»i. – Tôi biết anh ấy đã yêu cô. Khi Marcie chết, tất cả những tình cảm tốt đẹp trong lòng anh ấy Ä‘á»u tiêu tan hết. Nhưng tôi thấy những tình cảm ấy lại hiện ra trong mắt anh ấy khi anh ấy nhìn cô.  
Tháºt tình đây không phải là chuyện có thể nói thoải mái vá»›i ngưá»i khác. Thế nhưng cô không muốn chấm dứt câu chuyện và bá» Ä‘i. Cô bèn há»i:  
- Anh biết em gái anh ấy à?  
- Tôi yêu Marcie từ ngày còn há»c trung há»c. Nhưng cô ấy không đáp lại tình yêu cá»§a tôi. Vá»›i cô ấy, tôi như má»™t ngưá»i anh trai mà thôi.  
Eden tưởng sẽ nghe anh ta nói lên những lá»i gay gắt nhưng cô chỉ thấy lá»i anh ta tá» ra luyến tiếc mà thôi.  
- Váºy thì chắc anh ghét Vince như Kincade chứ gì?  
- Không. Nhiá»u lần tôi muốn ghét tháºt. Hình như má»™t hay hai lần gì đó - Rỉ Sắt nhìn nháºn - Nhưng chá»› gì cô trông thấy Marcie sung sướng biết bao khi cô ta gặp Vince. Làm sao tôi ghét được má»™t ngưá»i đàn ông có thể làm cho má»™t phụ nữ được hạnh phúc đã chứ? Cô phải nghÄ© là cô ấy yêu Ä‘á»i lắm - Anh ta cưá»i khi nhá»› lại chuyện cÅ©, và nụ cưá»i cá»§a anh ta vẻ hài lòng.  
- Nhưng… – Eden bối rối ra mặt. – Khi Vince ra đi thì anh ấy đã làm cho cô ta đau khổ lắm mà.  
- Tôi biết - Sắt Rỉ gáºt đầu. – Tôi lại còn biết là nếu Marcie còn sống, chắc cô ấy cÅ©ng không ghét anh cô đâu. Cô ta Ä‘au khổ tháºt đấy nhưng không ghét anh cô đâu.  
- Anh có vẻ tin chắc quá nhỉ.  
- Tôi tin chắc như thế. Tôi hiểu Marcie, và tôi hiểu Kincade. Cô đã nói vá»›i anh ấy nhiá»u Ä‘iá»u tháºt khó cho anh ấy thông cảm. Ngay khi nghe cô nói, anh ấy đã tức Ä‘iên lên được. Nhưng rồi sau má»™t thá»i gian suy ngẫm, anh ấy đã bình tÄ©nh trở lại.  
- Tôi chỉ muốn anh ấy để cho anh trai tôi được yên. Tôi không quan tâm đến chuyện gì khác của anh ấy hết. – Cô không muốn bạn của Kincade có ác cảm với mình.  
- Cô nói được như thế sao? - Rỉ Sắt nhìn ra xa xa. – Khi cô có ngưá»i thân yêu chết Ä‘i mà cô nghÄ© được những chuyện gây ra cái chết cho há» như thế này thì cÅ©ng buồn cưá»i tháºt.  
- Những chuyện gây ra cái chết như thế này cô phải lấy làm buồn, lấy làm ân háºn má»›i phải chứ. Cô cần tá»± há»i, phải chăng có gì đấy cô nên nói, có gì đấy cô nên làm má»›i phải. Thế mà chuyện này cô lại nói như thế thì quả tháºt là mâu thuẫn - anh láºp luáºn. – Marcie là cô gái bao giá» cÅ©ng trầm tÄ©nh và nhút nhát. Ngay trước khi bị gãy chân, cô ấy đã không dá»… dàng kết bạn vá»›i ai rồi. Còn sau đó thì … chuyện què quặt lại càng làm cô ấy ngại ngùng hÆ¡n nữa khi gặp ngưá»i cô không quen biết. Tôi nghÄ© là Kincade và tôi, cả hai Ä‘á»u có lá»—i là không bảo vệ cô ấy được chu đáo.  
- Chuyện dễ hiểu thôi.  
- Khi cô ấy gặp anh trai cô, cô ta như Ä‘oá hồng nở rá»™ dưới ánh mặt trá»i. Tình yêu làm cho cô ta phấn chấn. Tình yêu mất Ä‘i khiến cô ta Ä‘au đớn á»§ dá»™t. Tôi sẵn sàng đến để an á»§i cô ấy, – Anh ta nhìn Eden, giá»ng nghẹn ngào, mắt lạnh lùng chua xót - Nếu cô ấy chỉ đưa tay ra là tôi đến vá»›i cô ấy ngay. Tôi thấy đây là Ä‘iá»u làm cho tôi luyến tiếc nhất. Vì cô ấy không thể tá»± đưa tay ra được. Là vì cô ấy sợ, chắc cô hiểu rồi. Cô ấy bị Ä‘au khổ, quá Ä‘au khổ đến ná»—i cô sợ đưa tay vịn bất cứ ngưá»i nào. Và chÃnh thế mà tôi nghÄ© trưá»ng hợp cá»§a cô, cô cần phải đưa tay ra trước nhất. Cô hãy nhá»› Ä‘iá»u này, cô Rossiter ạ, Marcie đã không đưa tay ra mà bị thế đấy.  
Anh cúi xuống giáºt cương cho ngá»±a quay đầu, chầm cháºm Ä‘i vòng quanh đàn bò. Eden nhìn theo anh ta, lòng cảm thấy Ä‘au đớn.  
***  
Äàn bò như má»™t dòng thuá»· triá»u Ä‘en dâng lên từ từ trên sưá»n núi. Tiếng chân thú gõ rầm ráºp Ä‘á»u Ä‘á»u, chốc chốc có tiếng móng trượt trên đá. Trên bầu trá»i chỉ có mảnh trăng non treo lÆ¡ lá»ng, cho nên trá»i tối Ä‘en, gió nhẹ thổi qua ngon đèo trước mắt há» gây se lạnh như báo trước mùa đông sắp đến.  
Eden cưỡi ngá»±a ở phÃa trước đàn bò. Xa xa phÃa trước cô, ở đầu đàn, Bob Waters má» má» hiện ra dưới ánh sao. Nhìn thấy bóng anh ta nhấp nhô phÃa trước, Eden quên bá»›t ná»—i mệt má»i trong ngưá»i. Toán Ä‘i đầu đã lên đến gần đỉnh đèo.  
Mặt đất dưới chân ngá»±a đã hÆ¡i bằng phẳng, và số bò Ä‘i gần cô nhất đã có thể bắt đầu chạy nhanh, làm như chúng biết cuá»™c leo núi lâu dài này sắp chấm dứt váºy. Ngá»±a cô cÅ©ng tá» ra hăng hái, bước nhanh hÆ¡n. Eden mỉm cưá»i lại nhìn ra phÃa trước, chợt cô thấy má»™t ánh sao băng chạy theo hình vòng cung ngang bầu trá»i rồi mất dạng dưới đỉnh đèo.  
Bob Waters quành ngá»±a lại, đưa cao cánh tay lên trá»i, anh ta la lên:  
- Coi chừng!  
Eden giáºt mình, cho ngá»±a dừng lại. Ngay lúc ấy, phát ra má»™t tiếng nổ long trá»i lở đất, làm má»i ngưá»i Ä‘iếc cả tai. Má»™t bên ngá»n đèo, đất đá tung lên trá»i rÆ¡i xuống như mưa.  
Con ngá»±a cá»§a Eden chồm thẳng lên đứng ở hai chân sau, vặn mình lại khi nghe tiếng nổ. Má»™t hồi các tiếng nổ tiếp theo vang lên làm rung chuyển cả bầu trá»i và làm bắn tung lên cao từng đám đất khác. Hoảng hồn, Eden nÃu chặt sau lưng ngá»±a, cố giữ thăng bằng khi con ngá»±a vùng vằng tung mình lên không trung lại. Äoàn bò chạy toán loạn đã chắn đưá»ng chạy trốn cá»§a nó. Nhiá»u con khác lại chen chúc vào bên nó. Äâu đó, con chó sá»§a vang.  
Kincade ở phÃa bên kia đàn bò, anh thấy khuôn mặt cá»§a Eden tái mét khi con ngá»±a lại tung cao lên trá»i, rồi hạ xuống và biến mất sau đám bò Ä‘en đông đúc. Con ngá»±a cá»§a Eden ngã nhào xuống đất. Eden cÅ©ng đã té nhào xuống. Anh sợ khiếp cả ngưá»i.  
Kincade cÅ©ng rất khó Ä‘iá»u khiển được con ngá»±a cá»§a mình trong lúc anh quất roi cho ngá»±a băng qua đám bò khiếp đảm chạy toán loạn như má»™t dòng nước xoáy thì mắt anh vẫn dán vào chá»— Eden vừa biến mất. Trong thâm tâm, anh vẫn hy vá»ng, tin tưởng chẳng bao lâu nữa anh sẽ lại thấy cô hiện ra, chống lại đàn bò Ä‘ang tuôn vào cô, tay vung cây roi ngá»±a để bò tránh Ä‘i dành cho cô má»™t chá»— an toàn giữa bày bò như vùng biển Ä‘en. Nhưng từng giây từng phút trôi qua cảnh này không xảy ra, anh lại càng lo thêm.  
Liá»u mạng để đến được chá»— cô, anh cho ngá»±a băng qua chõ đàn bò thưa dần, quất roi thúc Ä‘inh chá»i thá». Băng qua được ná»a đưá»ng, anh thấy con ngá»±a cá»§a Eden má»™t mình chạy Ä‘i. Anh không để ý đến tiếng nổ đã hết, mà chỉ có nghe tiếng chân bò chạy rầm rầm ồn ào má»™t cách lạ lùng, và nghe tiếng chúng chen chúc nhau. Xa xa dưới sưá»n đèo vẳng lên tiếng chó sá»§a, tiếng la hét và tiếng huýt gió lanh lảnh cá»§a những ngưá»i cưỡi ngá»±a áp tải, Ä‘ang cố xua bò trở lại và chặn không cho chúng chạy lung tung.  
Kincade chợt thấy má»™t ngưá»i cưỡi ngá»±a từ sau vách núi má»™t khúc quanh cá»§a con đèo phi xuống. Gã phi ngá»±a tháºt nhanh và ngá»±a chưa kịp dừng hẳn thì gã đã nhảy xuống khá»i yên. Eden nằm bất động trên mặt đất. Mặt cô tái mét trong đêm tối. Kincade đến bên cô chỉ sau ngưá»i cưỡi ngá»±a kia má»™t tÃch tắc đồng hồ, ngưá»i ấy Ä‘ang quì bên cạnh cô.  
Anh phóng ra khá»i lưng ngá»±a, tim Ä‘áºp thình thịch vì lo sợ đến chết được. Anh kêu lên:  
- Eden!  
Kincade chưa kịp quì xuống bên ngưá»i có thì Vince đã quắc mắt nhìn anh, chặn anh lại:  
- Tránh ra! Anh đừng đến gần cô ấy. – Gã đỡ cô lên, cẩn tháºn đặt thân trên cá»§a cô đưa vào vòng tay tay gã  
- Cô ấy có … - Kincade không nói hết câu. Anh cÅ©ng không nghe rõ tiếng trả lá»i nữa.  
- Chết chứ gì? - Vince hét lá»›n vào mặt anh. – Không! – câu trả lá»i thốt ra vá»›i tiếng gầm gừ dá»… ghét. Äoạn, Vince nhìn vào mặt Eden, nét mặt cá»§a gã và giá»ng nói cá»§a gã dịu lại.  
- Không, cô ấy chỉ bất tỉnh thôi. – Vince nhìn máu dÃnh trên bàn tay gã đỡ sau đầu cô. – Cô ấy bị va vào đầu khi nhào xuống đất. Mạch máu vẫn còn nhảy mạnh. – Gã ngẩng đầu lên nhìn vào mặt Kincade - Cô ấy vẫn còn sống. Không, cảm Æ¡n anh.  
Kincade đứng yên đấy, muốn sá» vào Eden, muốn ôm cô, muốn tá»± chÃnh mình thấy cô vẫn bình an.  
- ChÃnh anh đã gây cho cô ấy gặp cảnh này. – Vince lên án gay gắt. – ChÃnh anh đã khuyến khÃch cô ấy thá»±c hiện việc lùa bò này. Nếu không có anh ở đây, tôi đã bảo cô ấy dẹp chuyện này rồi. Tôi có thể che chở được em tôi. Mẹ kiếp, tôi biết DePard không Ä‘á»i nào để cho Eden Ä‘i như thế này đâu. ChÃnh ông ta ở trên ấy. – Gã hất đầu chỉ vá» phÃa đỉnh đèo - ChÃnh ông ta và ngưá»i cá»§a ông ta. HỠđã ném chất nổ. Thế đủ biết ông ta đã nổi Ä‘iên lên ra sao rồi. Anh có biết tại sao tôi cố sức để Ä‘em em tôi ra khá»i đây không? Tại vì gần đây ông ta không muốn chỉ làm cho cô ấy sợ nữa. Mà ông ta chá»§ tâm làm hại cô ấy. Thế đủ biết là ông ta ghét cay, ghét đắng cô ấy đến độ nào rồi.  
Bob Waters phi ngá»±a đến, trông thấy Eden, láºp tức nhảy xuống ngá»±a:  
- Cô chủ có bình an không?  
- Nó sẽ bình phục. – Vince bế Eden đứng lên - Cần đưa em tôi đến bác sĩ. Tìm ngựa giúp tôi.  
- Lấy ngựa tôi mà đi. – Bob Waters dẫn ngựa của anh ta đến cho Vince và giúp Vince đặt Eden lên lưng ngựa.  
- Äể tôi… - Kincade dá»›m chân định bước đến phÃa há».  
- Không – Vince nói lá»›n, xua anh tránh ra xa - Tôi không cần ngưá»i nào đến vá»›i tôi hết. Anh ở đây vá»›i bò, lùa chúng đến bãi nhốt…. nếu anh làm được.  
Kincade nhìn gã ẵm Eden trong tay, cưỡi ngựa đi.  
- Thôi. – Bob Waters đặt một bàn tay lên vai anh, rồi cất đi và nói tiếp - Chúng ta hãy lùa bò vỠlại hướng cũ.  
  
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
        
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				30-11-2008, 12:04 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Phi Thăng Chi Háºu 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Jun 2008 
					
					
					
						Bài gởi: 1,213
					 
                    Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngày 1 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 286 
	
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 27  
 
 
 
 
  
 
 
Khi Kincade bước đến gần lối vào phòng cấp cứu cá»§a bệnh viện, ánh nắng ban mai chiếu vào cá»a kÃnh hắt ngược lại vào mặt anh làm cho anh chói mắt. Bá»—ng anh cảm thấy căng thẳng, bá»±c bá»™i bèn tông cá»a bước nhanh vào. Walkers Sắt Rỉ theo sát lưng anh  
Ngưá»i nữ Ä‘iá»u dưỡng máºp mạp, hai má á»ng hồng ngồi sau quầy ngước mắt nhìn khi anh bước vào  
- Ông cần gì? – Chị ta chào anh, giá»ng niá»m nở vì bổn pháºn nghe ra không xứng vá»›i mẫu ngưá»i đôn háºu như chị  
- Tôi là Kincade Harris. Tôi đến thăm Eden Rossiter. Tôi biết cô ấy nằm ở đây  
- Anh là chàng Kincade bà máºt đây ư? – Chị ta nói, mắt sáng long lanh – Khi cô ấy đến đây, cô ấy đã lầm bầm gá»i tên anh mất lần, nhưng anh trai cô ấy thì hình như không biết anh là ai  
- Thế cô ấy còn ở đây chứ?  
- Còn, bác sĩ đang khám cho cô ấy  
Anh bá»—ng thấy lo, vá»™i há»i:  
- Cô ấy khá»e chứ?  
- á»’ khá»e! – Ngưá»i nữ Ä‘iá»u dưỡng dịu dàng cưá»i đáp – Chỉ bị má»™t cục u trên đầu hÆ¡i nặng, chấn thương nhẹ và vài chá»— bầm tÃm thôi. Bác sÄ© chỉ khám lại trước khi để cho cô ấy xuất viện. Ông ta chưa muốn để cô ấy vá» nhưng cô ấy nhất quyết xuất hiện cho được. Cô ấy còn báºn bịu đàn bò phải lo. Mà anh Ä‘i vá»›i tôi chứ? Tôi dẫn anh Ä‘i, chắc bác sÄ© không ngại đâu.  
Chị ta bước ra khá»i quầy rồi Ä‘i nhanh theo hành lang rá»™ng đến phòng cuối cùng. Chị ta mở hé cá»a nhìn vào. Kincade nhìn qua đầu chị thấy được phần trên cá»§a giưá»ng bệnh và ông bác sÄ© mặc bá» lu trắng, cổ Ä‘eo ống nghe. Nhưng anh không thấy Eden  
- … sẽ bị Ä‘au trong vài hôm nữa – Ông bác sÄ© nói – Toa thuốc tôi cho đấy sẽ giúp cô bá»›t nhức đầu. Cứ uống cho yên ổn, đằng nào thì cô cÅ©ng khá»e thôi  
- Xin cảm Æ¡n bác sÄ© – Eden trả lá»i, giá»ng cô nghe khá»e khoắn lắm. Kincade cảm thấy ngưá»i run run nhưng anh cố trấn tÄ©nh – Bây giá» tôi vỠđược rồi chứ?  
Ông bác sÄ© cưá»i đáp:  
- Chúng tôi đâu giữ cô lại được, phải không?  
- Xin lá»—i bác sÄ© – Ngưá»i nữ Ä‘iá»u dưỡng lên tiếng cắt ngang câu chuyện giữa há» - Bệnh nhân cá»§a ông có khách  
Ông ta quay lại nhìn ra cá»a, cưá»i rồi nói:  
- Cô ta hết là bệnh nhân của tôi rồi. Cô ta xuất viện rồi  
Ngưá»i nữ Ä‘iá»u dưỡng đẩy rá»™ng cánh cá»a, và khi ông bác sÄ© vừa bước ra thì Kincade bước vào ngay. Eden Ä‘ang ngồi trên mép giưá»ng, và vừa thấy cô là lòng anh nôn nao lên như có má»™t cÆ¡n gió chướng thổi vào mình, tràn ngáºp toàn thân, khÆ¡i dáºy vô vàn ná»—i ham muốn. Mặc dù dưới mà mắt cô hiện ra những vết má»i mệt nhưng trông cô vẫn khá»e mạnh, đầy sinh lá»±c  
Vì lòng bị ná»—i ham muốn dằn xé khiến ngưá»i anh đâm ra lảo đảo, Kincade phải dừng lại. Anh liếc mắt nhìn quanh thấy Vince. Mắt gã sâu hoắm vì má»i mệt. Gã lá» Ä‘á», phá» phạc chá»±c cáu kỉnh vá»›i má»i ngưá»i.  
Thấy Kincade im lặng, Eden lên tiếng:  
- Anh đã lùa bò vào bãi hết rồi phải không?  
- Không. DePard đã đến gặp chủ trạm trước rồi  
- Anh đã nói với em rồi – Vince chế nhạo  
Kincade tảng lỠkhông để ý đến gã. Anh nói:  
- Trạm Bedford không chịu để cho bò cá»§a cô được lùa vào trạm mua bán cá»§a há» - Anh đưa tay vào túi trong áo vét tông, lôi ra má»™t xấp giấy tá» - Anh sẽ mua hết bò cá»§a em. Äây là tấm ngân phiếu và giấy bán bò cho anh, em xem và ký Ä‘i  
Eden lấy giấy tá», nhìn tấm ngân phiếu rồi nhìn qua hồ sÆ¡ mua bán. Vince lên tiếng há»i cô:  
- Em không ngu ngốc khi ký giấy tá» này chứ? Làm sao em biết được tấm ngân phiếu này là tháºt?  
- Cô ấy cứ việc gá»i ngân hàng há»i là biết tháºt hay giả. Há» sẽ xác nháºn tôi có đủ tiá»n thanh toán ngay  
Kincade đáp gã rồi lại nhìn cô. Khi cô nhìn lên, anh nhìn vào mắt cô và nói tiếp:  
- Tôi từ giã nghá» thi tài cưỡi ngá»±a hoang vá»›i nhiá»u cái xương bị gãy cÅ©ng đủ chứng minh tài sản cá»§a tôi rồi  
Cô nói:  
- Cho tôi mượn cây bút  
- Có đây – Sắt Rỉ bước tá»›i, cây bút cầm tay, anh cưá»i rạng rỡ như để xác minh sá»± tháºt  
- Em đừng ký – Vince chống lại  
- Vince, đã đến lúc anh cần phải tin ngưá»i rồi đấy  
Cô gõ cán bút lách cách rồi viết tên vào ô trống dành để tên, Ä‘oạn đưa hết giấy tá» lại cho Kincade. Äá»c sÆ¡ dòng chữ cô viết, Kincade chuồi lại tá» giấy vào túi. Anh muốn nói vá»›i cô rất nhiá»u chuyện nhưng không tài nào mở miệng ra được.  
Vince dá»a:  
- Chuyện này chẳng giải quyết được gì đâu, anh biết rồi đấy  
- Sẽ giải quyết được. Eden không làm chá»§ đàn bò nữa mà chÃnh tôi là chá»§. Trạm Bendford không có lý do gì để từ chối hết. Ngay cả DePard cÅ©ng phải nhất trà thôi.  
- DePard! – Vince thốt lên khi nghe đến tên lão già, gã không bàn chuyện nữa và quay ngưá»i Ä‘i, đưa tay vuốt lại mái tóc lởm chởm trông như luống cày vì gã đã dùng các ngón tay cào lên đầu – Má»—i lần anh nghÄ© đến chuyện chất nổ làm tung ngá»±a em xuống đất… hắn đáng bị bắt má»›i phải. Hắn có thể làm em mất mạng lắm  
- Nhưng hắn không giết được em – Eden nhắc nhở gã – Vince, em vẫn khá»e mạnh mà  
- Lần này… - Hắn tức tối nói rồi bước ra cá»a  
- Anh đi đâu?  
Vince dừng lại ở cá»a nhìn vào, hai mắt thất thần vì Ä‘au đớn và mặc cảm tá»™i lá»—i  
- Anh phải đến nói cho hắn chịu nghe – Gã bước nhanh ra cá»a  
- Không… - Eden vá»™i đứng lên. Bá»—ng đầu cô Ä‘au như búa bổ, cô thấy căn phòng quay quanh. Khi cô chụp được Ä‘uôi giưá»ng thì mấy ngón tay cô ká» sát bên cánh tay Kincade. Anh đưa tay đỡ lấy em lưng cô, dìu cô ngồi xuống lại giưá»ng  
- Hãy ngồi nghỉ cho khá»e  
Cô hất hai tay anh ra:  
- Không, em phải đi theo Vince. Em phải ngăn anh ta lại  
- Anh ta là ngưá»i lá»›n mà Eden. Anh ta biết cách xoay sở thôi  
- Anh không hiểu được đâu – Eden đẩy hai tay anh ra. Mắt nhìn ra cá»a, rồi lại quay nhìn vào mặt Kincade – Anh đến bệnh viện bằng gì?  
- Anh mượn cá»§a trại Bedford má»™t chiếc xe tải nhá». Mà sao?  
- ÄÆ°a chìa khóa cho em – Cô đưa tay ra, lảy lảy ngón tay vẻ nôn nóng  
- Không được  
- Em phải đuổi theo Vince  
- Em chưa khá»e để lái xe được đâu  
- Váºy thì anh lái chở em Ä‘i váºy. Em cóc cần biết  
- Kìa, em hấp tấp quá – Kincade cố làm cho cô bình tĩnh  
- Äúng, em hấp tấp. Anh ấy không thể cãi lý vá»›i Depard được. Vince biết rõ Ä‘iá»u này. Em sợ… - Eden không nói hết ý cá»§a mình mà bắt sang ý khác – Nếu anh không chở em Ä‘i thì cho em mượn chiếc xe  
- Có Ä‘iá»u gì đáng sợ thế? Depard không Ä‘uổi theo anh trai em. Mà Vince chắc cÅ©ng không cần em che chở anh ta đâu  
- Anh ấy là anh trai em. Nếu anh không giúp em thì xin anh hãy cút khá»i Ä‘i  
Kincade đã mất bình tÄ©nh, cô lại đổ dầu vào lá»a, anh tức tối nói:  
- Mẹ kiếp Eden này, em Ä‘ang bị thương. Em không thể phá sức khá»e thêm nữa. Có lẽ em không nháºn ra nhưng anh biết rõ – Cô định cãi lại thì Kincade bèn nạt cho cô im Ä‘i – Anh cá»§a em, anh cá»§a em… anh nghe mãi có thế. Hắn làm cho cả hai chúng ta gặp phải đủ thứ chuyện Ä‘iêu đứng. Vá»›i anh, thì hắn đã lợi dụng Marice. Còn em, hắn bài bạc láo khoét và lừa dối, đê tiện. Äúng, hắn thương em theo cách đặc biệt cá»§a hắn, nhưng cách thương cá»§a hắn không thay đổi được nét xấu cá»§a hắn.  
- Mà thực tế anh ấy là anh trai em, không thay đổi được. Em không thể để cho anh ấy  ra đi như thế được. Em không thể làm ngơ để cho anh ấy có thể… - Bỗng cô dừng lại, không nói hết câu  
- Hắn có thể cái gì? Có thể bị ngưá»i ta đánh trá»ng thương à? Cứ để mặc hắn, đã đến lúc hắn phải bị trừng trị sau khi hắn đã làm cho biết bao nhiêu ngưá»i Ä‘au khổ. Bá»™ em quá má» mắt đến độ… - Lần này thì đến lượt Kincade dừng lại, ký ức anh tá»a sáng, bá»—ng anh thấy nhiá»u mẩu chuyển rá»i rạc ráp lại vá»›i nhau thay đổi hoàn toàn cả bức tranh – Hay là má»i ngưá»i Ä‘á»u má» mắt hết nhỉ? Kể cả anh?  
- Em không hiểu anh muốn nói cái gì – Eden nói nho nhá», vừa ngạc nhiên vừa lo sợ  
- Anh muốn nói em sợ anh trai em có thể làm cái gì? Sợ hắn sẽ giết chết DePard phải không? Tại sao em lại nghĩ là hắn có thể làm được việc này? – Kincade nhìn cô chằm chằm, dò nét mặt cô có gì thay đổi và tỠra có lỗi lầm gì không  
- Chắc anh ấy không dám đâu  
- Tháºt không dám không? – Kincade nhá»› lại rất rõ cảnh Vince phục kÃch để cố giết anh. Anh nắm hai vai Eden, đẩy cô đến cho Sắt Rỉ giữ lấy cô rồi lôi giấy tá» bán bò trong túi áo ra.  
- Anh cất cái này giúp tôi - Anh đưa giấy tỠcho Sắt Rỉ, rồi chỉ vào Eden – Và giữ cô ta ở đây  
Anh bước ra khá»i phòng, Ä‘i nhanh trên hành lang. Và lúc ấy Eden cố trấn tÄ©nh, vùng ra khá»i tay Sắt Rỉ. Anh ta liá»n chạy đến chặn cá»a lại không cho cô bước ra  
Cô nói với Sắt Rỉ:  
- Tôi phải Ä‘i theo há». Hoặc là Ä‘i vá»›i anh, hoặc là không có anh  
- Tôi đã nghÄ© ra chuyện ấy rồi, váºy cô bình tÄ©nh đã. Tôi sẽ lái xe đưa cô Ä‘i, nhưng trước hết chúng ta phải tìm ra xe đã chứ  
***  
Khi Kincade lái xe vào thị trấn Friendly thì bụi do xe cá»§a Vince bốc lên vẫn còn bay đầy trá»i. Anh thấy má»™t chiếc xe Cadillac El Dorado màu vàng Ä‘áºu bên cạnh má»™t chiếc xe tải nhá» cá»§a trại Kim Cương D, anh bèn đạp mạnh phanh. Chiếc xe tải nhá» cÅ© kỹ chồm Ä‘uôi lên vì phanh gấp rồi nhào lui dừng lại. Má»™t chiếc xe loại vừa chở hàng vừa chở khách mang bảng số Oregon Ä‘áºu sát bên chiếc xe Cadillac. Kincade cho xe quay vào Ä‘áºu má»™t bên rồi bước ra khá»i xe  
Ngay trước khi mở cá»a vào khách sạn Starr, Kincade đã nghe tiếng cá»§a Vince Rossiter vang lên má»™t cách giáºn dữ rồi. Anh bước vào, nhìn quanh má»™t lượt khắp quang cảnh trong phòng. Roy đứng sau quầy rượu cố làm ra vẻ thê thảm hÆ¡n má»i khi. Sheehan đứng bên phải lão, chiếc ghế ngồi đẩy lui khá»i bàn. DePard ngẩng đầu ra phÃa sau, bình tÄ©nh nhìn gã đàn ông Ä‘ang nóng giáºn  
- Vince này, anh đã nói là cô ta bình an vô sự - DePard bình tĩnh nói – Nhưng tôi không hiểu vì sao anh lại làm ồn lên thế?  
- Mẹ kiếp, cô ấy là em gái tôi – Vince giáºn dữ nói lá»›n, gã đè mạnh hai nắm tay lên bàn – Tôi không để cho ông tiếp tục động đến cô ấy đâu – Gã quay lưng lại phÃa cá»a. Gã không thấy Kincade bước vào  
Kincade liá»n lên tiếng thách thức  
- Nếu mày thá»±c sá»± muốn bảo vệ cô ấy, tại sao mày không nói tháºt cho DePard biết ai đã giết Jeff?  
Vince quay phắt lại, mặt gã trắng bệch như chiếc áo Depard Ä‘ang mặc trên ngưá»i. Phản ứng cá»§a hắn làm cho Kincade tin rằng những Ä‘iá»u anh nghi ngá» là đúng  
- Tao không biết mày đang nói cái gì – Vince gân cổ cãi – Tao đâu có mặt ở đấy  
- Thế tại sao trông mày khổ sở đến thế? Tại sao mày không quay lại cho DePard thấy mặt mày, Vince?  
Vince thè lưỡi liếm đôi môi khô. Gã nhìn nhanh vá» phÃa DePard rồi cố mỉm cưá»i  
- Nghe tháºt kỳ cục! Anh chàng này không biết mình Ä‘ang nói cái gì  
- Tao không biết à? Mày mang tá»™i giết ngưá»i! – Kincade nói  
- Tháºt là láo má»™t cách ghê tởm!  
- Láo à? Này Vince, chuyện gì đã xảy ra đêm ấy? Có phải khi mày thấy Jeff đã chết, mày sợ quýnh lên không? Có phải mày nghÄ© rằng nếu Eden nháºn tá»™i giết ngưá»i thay cho mày, cô ấy có cá»› chÃnh xác hÆ¡n để biện há»™ vì đã bảo vệ phẩm giá cá»§a cô ấy không? Có phải mày sợ bồi thẩm Ä‘oàn sẽ không có cảm tình vá»›i mày? Mày sợ mày sẽ vào tù, phải không?  
- Câm mồm! Mẹ kiếp, mày câm mồm lại! – Vince tung một cú đấm  
Kincade trông thấy, anh né tránh, cú đấm trượt trên vai anh. Anh đấm trả má»™t cú móc tháºt nhanh vào sưá»n gã. Vince lảo đảo sang má»™t bên rồi lấy lại vị thế, gã xông vào Kincade như má»™t thằng Ä‘iên. Mải nhìn hai ngưá»i đấm đá nhau, không ai chú ý Sắt Rỉ và Eden bước vào. Má»™t cú đấm bằng tay phải  giáng mạnh vào hàm Vince khiến gã nhào lên quầy rượu bằng gá»— đào hoa. Cái mÅ© cá»§a gã bay xuống chân Starr. Eden thét lên má»™t tiếng nho nhỠđịnh chạy đến, Sắt Rỉ chặn cô lại:  
- Xong rồi đấy – Anh ta nói vá»›i cô khi Vince gục xuống, má»™t cánh tay nÃu chặt lấy mặt quầy, hai chân má»m nhÅ©n ra  
Kincade nắm lấy vạt trước áo sÆ¡mi cá»§a gã, vừa xách vừa kéo gã khá»i quầy rượu, ấn gã ngồi vào cái ghế dá»±a. Anh cúi ngưá»i xuống, hai tay nắm hai bên tay dá»±a ghế rồi đối mặt sát vào Vince, há»i:  
- Mày sẵn sàng nói chưa Vince? – Kincade thở hồng há»™c sau tráºn ẩu đả tuy ngắn ngá»§i nhưng rất dữ dá»™i  
Eden lén nhìn DePard. DePard á»§ng há»™ cuá»™c ẩu đả bằng cách dành chá»— rá»™ng cho hai ngưá»i đánh nhau. Lão có vẻ nóng và rất thÃch thú  
- Nào, nói đi Vince – Máu tuôn ra một bên khóe môi của Kincade, anh lấy lưng bàn tay lau máu – Nói đi!  
- Mày là thằng chết tiệt! – Vince nói thì thào, mặt nhăn nhúm  
- Tao là thằng chết tiệt từ lâu rồi. Nào, nói Ä‘i. ChÃnh mày đêm đó, phải không? Sau khi mày trả Rebecca vá» nhà, mày đã quay lại Suối Phun, phải không?  
- Äúng – Giá»ng trả lá»i quá nhá», nghe như tiếng thút thÃt  
- Nói to lên Vince – Kincade ra lệnh – DePard không nghe mày nói gì hết  
- Äúng! Mẹ kiếp, đúng! – Vince la lên vá»›i thái độ bất cần quá muá»™n màng. Kincade nhÃch lui khá»i ghế và ưỡn lưng đứng thẳng ngưá»i lên. Vince vá»™i vã phân trần – Jeff lôi Eden ra khá»i ghế. Ão cô ấy bị rách bung hết. Cô ấy… cô ấy cố chạy thoát khá»i Jeff. Hắn đối xá» vá»›i cô ấy rất tệ, cố bức bách cô ấy trở lại tấm chăn. Tôi la lên bảo hắn thả cô ấy ra nhưng hắn chỉ cưá»i. Rồi tôi thấy mấy khẩu súng trong xe hắn. Tôi chỉ muốn dá»a hắn thôi – Vince ra sức phân trần – Tôi nghÄ©, chắc khi thấy tôi có súng hắn sẽ thả Eden ra. Nhưng hắn lại tiến đến phÃa tôi, giá»…u cợt cưá»i đùa  
Kincade quay lại và Vince thấy DePard. Gã chồm ngưá»i tá»›i, đưa lên má»™t bàn tay vá»›i dáng Ä‘iệu van lÆ¡n  
- Không phải như ông nghÄ© đâu, ông DePard. Tôi không muốn giết Jeff. Hắn chế nhạo tôi má»™t phút, rồi hắn lao tá»›i giáºt lấy nòng súng. Tôi không nhá»› có phải mình kéo cò hay không nữa. Khẩu súng văng Ä‘i, chỉ vì khẩu súng văng Ä‘i mà ra. Ông phải tin tôi, chuyện này là má»™t tai nạn  
- Mày là đồ con hoang – DePard bước má»™t bước vá» phÃa gã  
Kincade đưa lên má»™t bàn tay chặn lão lại. Anh há»i:  
- Mày định để cho Eden nháºn tá»™i giết ngưá»i khi nào?  
- Tôi không há» nghÄ© đến chuyện để cho Eden nháºn tá»™i cho đến khi ông ná»™i tôi cứ tưởng là chÃnh cô ấy bắn Jeff. ChÃnh lúc ấy tôi má»›i nảy ra ý nghÄ© này – Vince nhìn lên rồi lại nhìn xuống ná»n nhà ngay – Tôi không muốn ở tù  
- Cho nên mày bỠem mày vào tù – Kincade ghê tởm nói – Với DePard là cai ngục, còn trang trại thì làm phòng giam cách biệt với bên ngoài  
Vince cúi đầu xuống thấp hơn  
- Tôi biết ban đầu như thế cÅ©ng khó cho cô ấy tháºt, nhưng tôi nghÄ© là sau má»™t thá»i gian má»i việc chắc sẽ yên ổn  
- Nhưng sá»± tháºt thì lại không thế, phải không? Chỉ có tệ thêm lên  
Vince gáºt đầu rồi nhìn lên  
- Mà tại sao anh biết vỠJeff? Không ai nghĩ ra được chuyện này  
Kincade cưá»i chua chát  
- Có lẽ tao nhìn thấy những dấu hiệu tội lỗi hiện ra nơi mày. Tao không biết nữa  
- Bây giá» thì tÃnh sao đây? – Vince lo lắng nhìn quanh  
- Chuyện ấy tùy ở DePard chứ không phải tao.  
Kincade quay lại, anh thấy Eden. Anh bước đến đặt một tay lên vai cô, dẫn cô bước tới trước  
- Tôi thấy chuyện này tùy thuốc vào ông DePard có lương tâm hay không. Eden chỉ là má»™t nạn nhân – Anh nhìn thẳng vào DePard, yêu cầu lão chứng nháºn việc này – Trước hết nạn nhân là em trai ông, rồi nạn nhân cá»§a ông và cá»§a má»i ngưá»i ở đây. Khi sai lầm thì thưá»ng ngưá»i ta khó mà công nháºn. Nhưng nếu đêm ấy Vince không xuất hiện, nếu đêm ấy em trai ông sống thì chắc em trai ông sẽ mang tá»™i hiếp dâm. Theo tôi, chuyện như thế chắc ông cÅ©ng sẽ khó mà sống nổi. Thế cho nên ông phải làm bất cứ Ä‘iá»u gì để che Ä‘áºy việc này Ä‘i, phải không? Nhưng nếu ông càng la làng lên là anh ta vô tá»™i, thì ông lại càng có tá»™i nhiá»u hÆ¡n  
Sheehan bước lên:  
- Mày không có quyá»n nói như thế vá»›i ông ấy  
- Äể nó nói – DePard ra lệnh  
Kincade nhìn lão chằm chằm  
- Tôi có cảm giác là ông sẽ không làm gì vá» chuyện này hết, phải không? Chắc ông sẽ để cho Vince ra Ä‘i, còn hÆ¡n là thấy toàn bá»™ câu chuyện này lại xuất hiện thành những hàng tÃt lá»›n ở trang đầu trên báo chà  
DePard quắc mắt nhìn anh rồi nhìn Ä‘i chá»— khác, lão công nháºn làm to chuyện ra lão sẽ chẳng có lợi gì  
Vince lo sợ đứng lên khá»i ghế, rồi gã ngần ngừ đưa mắt nhìn quanh má»i ngưá»i, như thể gã không tin là gã sẽ được phép ra khá»i đây bình an. Gã bước má»™t bước, rồi má»™t bước khác. Khi gã tiến ra phÃa cá»a thì Starr lượm cái mÅ© cá»§a gã và bước đến chặn gã lại  
- Lần này thì anh không vá» nữa, phải không? – Chị ta há»i, giá»ng nho nhá» chỉ để cho gã vừa nghe mà thôi  
- Vâng – Gã lấy cái mÅ© trên tay Starr – Thằng bé cần có má»™t ngưá»i cha xứng đáng để nó có thể hãnh diện. Tôi là kẻ thất bại Starr ạ. Tôi luôn luôn là kẻ thất bại.  
Gã quay ngưá»i Ä‘i nhanh ra cá»a, đầu cúi xuống. Khi đến chá»— Eden đứng, Vince bần thần dừng lại:  
- Anh xin lỗi em gái, anh phải đi  
- Em biết – Cô nháºn thấy gã không thể nào chịu được cách ngưá»i ta nhìn, đàm tiếu chỉ trÃch sẽ diá»…n ra sau này  
- Em sẽ bình an vô sự thôi – Gã nói để cho cô an tâm  
- Dĩ nhiên rồi  
Gã vá»™i quay mặt lại má»™t lần nữa, rồi bước ra cá»a. Khi gã Ä‘i rồi, trong phòng bá»—ng xôn xao hẳn lên. Má»i ngưá»i Ä‘á»u quay qua chú ý đến Depard. Thấy thế DePard nhún đôi vai khổng lồ và đưa mắt trừng trừng nhìn vào những khuôn mặt Ä‘ang nhìn lão, miệng lão báºm chặt dưới hàng râu ráºm rịt  
- Chúng ta hãy Ä‘i khá»i đây cho rảnh mắt – Lão lẩm bẩm nói rồi sượng sùng sải chân bước vá» phÃa cá»a, lão biết thế nào Sheehan cÅ©ng theo lão. Hắn theo tháºt.  
Nhưng khi đến ngang chá»— Eden đứng, lão cháºm bước rồi dừng lại, cằm hÆ¡i hếch lên má»™t tý, vẻ mặt lạnh lùng và rất kiêu ngạo, lão nói  
- Hình như tôi đã lầm lẫn!  
Nghe giá»ng nói cá»§a lão, ngưá»i ta biết ngay lão khó khăn hết sức má»›i thốt ra được những lá»i này. Lão đã hết sức căm tức khi thấy cần phải nói lên những lá»i như thế này  
- Äúng thế! – Eden đáp lại cÅ©ng vá»›i thái độ kiêu hãnh không kém gì lão – Nhưng ông đừng báºn tâm vá» việc xin lá»—i, tôi không muốn thấy ông phải khổ sở vì chuyện này  
DePard sững ngưá»i khi nghe lá»i đáp như cái tát vào mặt lão  
- Không cần thiết phải giữ kẽ như thế  
- Có lẽ đúng. Thì ra bây giỠông má»›i muốn tá» ra xin lá»—i. Nếu ông thá»±c tình hối tiếc thì tôi xin nháºn lá»i xin lá»—i cá»§a ông  
Mắt DePard nhÃu lại vì phẫn uất. Lão nhìn Eden chằm chằm, ngưá»i run lên như sắp mất bình tÄ©nh, Ä‘oạn lão bước Ä‘i  
Kincade bèn lên tiếng  
- Chắc nhiá»u ngưá»i cÅ©ng cảm thấy ngượng ngùng như thế má»™t thá»i gian  
- Em biết – Eden thở dài, hai vai trĩu xuống một tý. Cô đưa mấy ngón tay ấn ấn vào mạch máu ở thái dương  
Sắt Rỉ liá»n dẫn cô đến má»™t cái ghế dá»±a  
- Cô nên ngồi đây nghỉ một chút  
Cô không cưỡng lại, chứng tá» cô mệt tháºt, cần ngồi nghỉ. Cả ba ngưá»i ngồi quanh má»™t bá»™ bàn trong quán rượu. Starr bước đến  
- Quý vị uóng cái gì nhé. Bia? Cà phê? Tôi chiêu đãi!  
- Cho cà phê – Kincade đáp, hai ngưá»i kia gáºt đầu đồng ý  
Starr bá» Ä‘i để cho ba ngưá»i ngồi vá»›i nhau. Sắt Rỉ ưỡn thẳng ngưá»i tá»±a ra lưng ghế nhìn Kincade  
- Vince bỠđi rồi, anh có muốn tôi đi theo hắn không?  
Kincade lắc đầu  
- Äể cho anh ta Ä‘i, xong rồi – Anh nhìn Eden – Anh phải làm thế thôi, chuyện dối trá kéo dài đã quá lâu rồi  
- Có lẽ việc phanh phui sá»± tháºt là Ä‘iá»u tốt nhất – Eden đáp  
- Tại sao em làm thế Eden? Tại sao em nháºn em đã giết Jeff? – Kincade đã nghÄ© ra lý do nhưng anh muốn nghe cô nói ra  
- Em không biết – Cô khẽ nhún vai – Vince đã giết ngưá»i để bảo vệ em. Em nháºn lá»—i vá» mình, đối vá»›i anh ấy đó chỉ là má»™t việc nhá» má»n. Không ai trong chúng ta nghÄ© rằng má»™t việc như thế này lại xảy ra được.  
- Äúng, anh cho là không ai nghÄ© đến tháºt  
Ba ngưá»i Ä‘á»u im lặng má»™t lúc. Kincade chăm chú nhìn Eden, cố xem thá» có dấu hiệu gì biểu lá»™ được tâm tư sâu kÃn cá»§a cô không, nhưng Eden tránh mắt anh. Anh nói tiếp  
- Bây giỠthì Vince đã đi rồi, anh không có lý do gì để ở đây nữa… ngoại trừ vì em  
Cô ngẩng đầu lên, vẻ tháºn trá»ng, cô há»i anh  
- Em biết phải nói sao bây giỠđây?  
- Nếu em muốn, em hãy nói em cần anh ở lại đây  
- Chúng ta còn bầy ngựa dự phòng cần phải đem vỠvà cần phải lấy lại toa xe nhà bếp. Và còn khối công việc ở trang trại  
- Anh không muốn chỉ có thế, em thừa biết rồi. Nếu anh ở lại, anh sẽ được ngắm nhìn em khi nào anh muốn. Anh sẽ quàng tay ôm em khi nào anh thÃch, sẽ được hôn lén em và anh cóc cần biết ai nhòm ngó. Anh muốn không còn cảnh má»™t tiếng “dạ, thưa cô chá»§â€, hai tiếng “dạ không, thưa bà chủ† 
Eden xoắn chặt hai bàn tay vá»›i nhau, cố giữ bình tÄ©nh để dằn niá»m vui chợt bùng lên trong lòng  
- Em không quen cảnh có ngưá»i đấu tranh để bảo vệ em  
- Em muốn nói như hôm nay chứ gì? – Kincade đáp – Anh không đấu tranh “cho em†đâu, mà anh đấu tranh “cùng emâ€. Hai việc khác nhau. Váºy em muốn anh ở lại chứ?  
Cô nhìn anh:  
- Em không muốn anh ra đi  
- Bây giá» như thế là hoàn hảo rồi – Kincade cưá»i, nhìn ná»—i sung sướng Ä‘ang xuất hiện trong mắt cô và anh cảm thấy lồng ngá»±c mình phồng lên trước ánh mắt biểu lá»™ niá»m hạnh phúc vô bỠấy  
Walker Sắt Rỉ quàng má»™t cánh tay ra sau lưng ghế Kincade ngồi, mặt rạng ngá»i nhìn hai ngưá»i, anh lên tiếng:  
- Có phải Shakespeare đã nói “làm lành sẽ gặp lành†không?  
Eden nhìn Kincade, ánh mắt vui tươi, rồi cả hai phá ra cưá»i. Sắt Rỉ nhìn ngưá»i này, rồi nhìn ngưá»i kia, và khi thấy hai ngưá»i cứ cưá»i mãi, anh nhÃu mày ra vẻ bối rối. Anh há»i  
- Tôi đã nói cái gì mà các ngưá»i vui quá thế? Này, này tôi đã nói cái gì nào?  
Há» chỉ biết cưá»i đáp lại. 
 
  
 
 
 
Hết 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
 
	
		  | 
	
	
		
		
		 | 
	
 
 
	
	
	
		
	
	
	
	
		 
	
	
	
		
	
	
 
 |     |