24-12-2008, 02:21 PM
Lâm Tam đệ nhị - Cá»±c phẩm gia phu Äệ nhất sợ con
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Äà Nẵng
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 4 ngà y 0 giá» 45 phút
Thanks: 58
Thanked 12,513 Times in 464 Posts
Chương 254 – ÄÃnh Phong Kinh Diá»…m
Phần II
Dịch: linhtinh2007, langdiendiemla
Biên dịch, biên táºp: Melly
Nguồn: tà ng thư viện
Nói đến háºu sÆ¡n, lá»™ trình từ Tướng Quốc Tá»± cÅ©ng phải Ä‘i qua và i con đưá»ng, tiểu hoà thượng đưa gã ra khá»i cá»a, Lâm Vãn Vinh gấp rút vượt lên và i bước cưá»i nói:
- Vị đại sư nà y, ngưá»i gá»i là Ngá»™ Tịnh phải không?
Tiểu sa di đáp:
- Ngộ Tịnh đúng là tiểu tăng.
Lâm Vãn Vinh đưa mắt đánh giá trên trên dưới dưới gã, đưa ngón tay cái lên khoa tán (khen không tháºt lòng) nói:
- Gân cốt tốt, tướng mạo tốt, quả nhiên là cao tăng có đạo hạnh. Ngá»™ Tịnh đại sư, ngưá»i quen thân vá»›i Tuệ Không đại sư lắm phải không?
Ngộ Tịnh đáp:
- Tuệ Không chÃnh là sư tổ cá»§a tiểu tăng, tiểu tăng trước giá» vẫn theo sư tổ tu hà nh Pháºt há»c, không rá»i ná»a bước.
Lâm Vãn Vinh hắc hắc cưá»i má»™t tiếng, hai bà n tay chắp lại nói:
- Váºy phải chúc mừng đại sư rồi, váºy ngà i là đối tượng được lão thiá»n sư bồi dưỡng là m ngưá»i kế thừa rồi.
Tiểu hoà thượng nà y cao lắm là má»›i mưá»i sáu mưá»i bảy tuổi, sư tổ có chết, sư phụ có chết, rồi lại còn hÆ¡n trăm vị sư huynh chết luôn, váºy má»›i tá»›i phiên gã kế thừa. Äây là thá»§ thuáºt cá»§a Lâm Tam trước hết cứ ca tụng lấy lòng, chẳng cần để ý ngươi có lá»t tai hay không, vá»— mông ngá»±a trước cái đã.
Ngá»™ Tịnh vá»™i và ng cất tiếng niệm Pháºt, liá»n miệng nói không dám không dám.
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- Äại sư không nên khiêm nhưá»ng. Chỉ xem Tuệ Không thiá»n sư cả ngà y để ngà i ở bên cạnh, không phải là muốn bồi dưỡng thì còn là gì? Ngưá»i xem lại coi ông ta đối vá»›i những ngưá»i khác có như váºy không? Không có a!
Tiểu hoà thượng Ngá»™ Tịnh từ nhỠở trong chùa đến lá»›n, tư tưởng thuần khiết, sao có thể chịu được cái dạng dụ hoặc nà y. Thuáºn theo lá»i cá»§a gã nghÄ© lại, tá»±a hồ đúng là như váºy. Sư tổ đối vá»›i bản thân coi trá»ng hÆ¡n ngoà i: “… trừ phi tháºt là váºy… A Di Äà Pháºt!†trên mặt cÅ©ng không nén được lá»™ ra nét vui mừng.
“Lão tá» phải chăng là có Ä‘iểm quá xấu xa.†Lâm Vãn Vinh hắc hắc cưá»i má»™t tiếng, nói tiếp:
- Hôm nay và o lúc vị Tiếu tiểu thư tìm tá»›i Tuệ Không thiá»n sư, đại sư có đó không? Ai, ta vá»›i Tiếu tiểu thư đã lâu không gặp, cÅ©ng không biết nà ng lá»›n lên dáng vẻ thay đổi ra sao? Là cao lên hay là thấp xuống, là máºp hay là ốm đây nữa?
Tiểu hoà thượng trầm tư một lúc nói:
- Nữ thà chủ đó mang mạng che mặt, tiểu tăng nhìn cũng không rõ, nhưng nhìn qua dáng vẻ của nà ng, nhất định là một nữ nhân rất đẹp.
- Ồ, phải không?
Lâm Vãn Vinh giá»ng không đổi nói:
- Váºy vóc ngưá»i cá»§a nà ng đẹp không? Có đặc trưng khác thưá»ng hay không?
- Äặc trưng khác thưá»ng?
Tiểu hoà thượng nhắc lại từng câu từng chữ, bắt đầu nhớ kĩ lại, đột nhiên vỗ tay nói:
- Lâm thà chủ, ta nhớ lại rồi… nà ng rất lớn…
- Nà ng rất lớn? Cái gì rất lớn?
Lâm Vãn Vinh ngạc nhiên há»i.
Tiểu hoà thượng đưa hai tay lên ngực tìm cách diễn đạt so sánh:
- Chá»— nà y rất lá»›n.â€
- Chỗ đó rất lớn?
Lâm Vãn Vinh ý thức đưa mắt liếc nhìn xuống ngá»±c má»™t cái, láºp tức hiểu rõ được ý tứ cá»§a hắn, nhất thá»i cả ngưá»i đổ mồ hôi: “Mẹ nó, thì ra là tên tiểu hoà thượng háo sắc, hết chuyện lại nhìn ngá»±c ngưá»i ta. Nếu tháºt đúng là Thanh Tuyá»n cá»§a ta, ngươi mà dám lén nhìn lão bà cá»§a ta, lão tá» móc mắt cá»§a ngươi ra cho chó. Mẹ kiếp, Tuệ Không nà y cả ngà y ở đây dạy cái gì váºy, sao để đám tiểu hoà thượng thá»§ hạ dưới tay hắn toà n là lÅ© háo sắc, Tuệ Không đó không phải là cÅ©ng cùng dạng háo sắc chứ? A Di Äà Pháºt, Pháºt Tổ phù há»™. “
- Lâm thà chá»§, ngà i bị sao váºy?
Tiểu hoà thượng thấy thần sắc gã hung ác, vá»™i và ng há»i.
- á»’, không có gì, ngươi má»—i ngà y Ä‘á»u như váºy, nhìn chằm chằm và o ngá»±c cá»§a nữ thà chá»§ hả?
Mắt Lâm Vãn Vinh ánh lên vẻ hung ác, ngoà i cưá»i trong không cưá»i há»i.
Ngá»™ Tịnh khuôn đỠmặt, vá»™i niệm Pháºt hiệu nói:
- Không phải không phải, ta chưa từng nhìn lén nữ thà chá»§. Sư tổ nói qua, nữ nhân cÅ©ng giống như bá»™ xương khô, ta nhìn thấy nữ nhân cÅ©ng như nhìn thấy khô lâu, A Di Äà Pháºt, nhìn thấy khô lâu rồi.
Lâm Vãn Vinh nghe xong buồn cưá»i, tiểu hoà thượng nà y má»›i mưá»i sáu mưá»i bảy tuổi, Ä‘ang ở tuổi cáºp kê, khó tránh khá»i mê luyến khi gặp gỡ con gái. Chỉ là ngươi nếu dám tÆ¡ tưởng đến Thanh Tuyá»n cá»§a ta, không cần biết ngươi là hoà thượng hay là heo đực, lão tá» Ä‘á»u cắt ngươi thà nh trăm mảnh.
Tiểu hoà thượng không dám nói gì nữa, vội vã đưa Lâm Vãn Vinh đi nhanh, không lâu đã tới được lưng chừng núi, suối nước nóng lại ở trên đỉnh núi, địa thế quá dốc, hết sức khó trèo.
Ngá»™ Tịnh chắp hai tay lại, niệm Pháºt hiệu xong nói:
- Lâm thà chá»§, Tiếu tiểu thư Ä‘ang ở trên đỉnh núi. Äoạn lá»™ trình còn lại, tiểu tăng tháºt không thể lên được nữa, xin lão nhân gia ngà i tá»± mình lên thôi.
Lâm Vãn Vinh ngước đầu nhìn lên, chỉ thấy đưá»ng lên chỉ có má»™t con đưá»ng nhá» quanh co, tất cả báºc thang được là m thô sÆ¡ dá»±ng đứng, uốn lượn vòng quanh ngá»n núi, chỉ đủ cho má»™t ngưá»i qua lại. Nếu chặn lối nhá» nà y lại, váºy thì không ai có thể lên núi được.
Tiểu hoà thượng nói xong liá»n vá»™i và ng rá»i Ä‘i, Lâm Vãn vinh suy nghÄ© má»™t chút: “Nếu là tiên tỠđó lại tá»›i đây báo thù, căn bản không cần phải má»i mình phải leo lên suối nước nóng trên núi, mà cÅ©ng không phải má»i tá»›i nói chuyện yêu đương, tại sao phải tá»›i má»™t nÆ¡i hay ho như thế nà y. Nếu là lá»i nói cá»§a Thanh Tuyá»n, lại vì sao phải phiá»n phức lòng vòng váºy?†NghÄ© tá»›i nghÄ© lui, chỉ là đoán không ra là ngưá»i nà o, liá»n Ä‘em bảo bối trên ngưá»i ngầm kiểm tra lại má»™t phen, xác nháºn không vấn đỠgì, rồi má»›i dá»c theo con đưá»ng nhá», chầm cháºm Ä‘i lên.
Äạo lá»™ nà y tháºt hẹp, gáºp ghá»nh uốn lượn, khi thì phải bám và o nham thạch mà lên, khi thì phải leo qua vách đá, lại phải cẩn tháºn từng chút đỠphòng có ngưá»i đánh lén, suốt chặng đưá»ng Ä‘i lên hết sức mệt má»i, Ä‘i hết ná»a canh giá» má»›i nhìn thấy được đỉnh núi.
Ở lối và o đỉnh núi, má»™t khối đá thiên nhiên lá»›n chìm sâu trong đất, Lâm Vãn Vinh hai tay dùng sức, leo qua tảng đá đó, cả ngưá»i cÅ©ng hÆ¡i mệt má»i, liá»n đặt mông ngồi lên trên tảng đá.
Mặt trá»i cÅ©ng đã ngã vá» tây, ngồi trên đỉnh núi nhìn vá» phương xa, núi non trùng Ä‘iệp, mây hồng nối Ä‘uôi, trong lòng tháºt đầy hứng thú.
Nhưng mà hắn không phải tá»›i đây để ngắm cảnh, nghÄ© tá»›i Tiếu tiểu thư thần bà đó Ä‘ang còn ở đó chỠđợi, trong lòng hắn nhất thá»i trở nên gấp gáp, len lén từ phÃa sau tảng đá thò đầu lên, nhìn ra bên ngoà i.
Äỉnh núi nà y hết sức rá»™ng lá»›n, bốn phÃa nham thạch dá»±ng đứng lởm chởm, tráºp trùng kỳ lạ, duy chỉ ở giữa đỉnh núi lại có má»™t cái hồ nước tháºt lá»›n. Má»™t dòng suối nước nóng bốc lên từng luồng từng luồng nhiệt khÃ, tá»a ra bốn phÃa tạo thà nh má»™t mà ng hÆ¡i nước mỠảo giữa không trung, như má» như tá», đầy vẻ thần bÃ.
Trên đỉnh núi nà y, ngoà i đá là suối nước nóng, chẳng thấy bóng dáng cá»§a ai, Lâm Vãn Vinh quan sát tỉ mÄ© má»™t phen, xung quanh vẫn tÄ©nh lặng như cÅ©. Trong lòng gã liá»n nhảy gấp: “Không phải chứ, chẳng lẽ là lão hoà thượng đó gạt ta?â€
Gã Ä‘ang thầm nghÄ© ngợi, chợt nghe tiếng khua nước lách tách từ mặt hồ vá»ng lại, má»™t bóng hình mỹ diệu lung linh hiện lên trong là n nước, mái tóc dà i vung lên, bắn ra những giá»t nước trong vắt mang theo luồng nhiệt khÃ. Giữa mà ng hÆ¡i nước bốc lên ngùn ngụt, nà ng tá»±a như là má»™t Ä‘oá sen trắng mỹ lệ, Ä‘ang nở rá»™ trong ánh chiá»u tà ...
Tà i sản của noland
Last edited by hoangcongthanh; 25-12-2008 at 12:06 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a noland
26-12-2008, 11:21 AM
Hà n Lâm Há»c Sỹ
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 14 giá»
Thanks: 0
Thanked 134 Times in 108 Posts
Chương 255: Thỉnh ta chinh phục nà ng ấy
Phần I
Dịch: linhtinh2007, langdiendiemla
Biên dịch, biên táºp: Melly
Nguồn: tà ng thư viện
Nữ tá» nà y mặc má»™t tiểu y bó sát ngưá»i, má»ng như cánh ve, khoác bên ngoà i má»™t chiếc khăn lụa mong manh, tay sen chân ngá»c, ngá»±c đầy mông nở, những đưá»ng cong mỹ miá»u lung linh, da thịt láng mịn như lụa, phảng phất như muốn tan chảy thà nh nước. Mặt nà ng tinh khiết như ngá»c, mang má»™t chiếc yếm Ä‘á», ánh mắt long lanh tá»±a sóng nước lăn tăn, giống như thẹn thùng cá»§a xá» nữ, lại phảng phất vẻ quyến rÅ© cá»§a thiếu phụ. Khi cháºm rãi bước Ä‘i, hai đôi chân ngá»c thon dà i mà mạnh mẽ như muốn bay nhảy, lại thêm vẻ xuân sắc như ẩn như hiện, tháºt yểu Ä‘iệu thướt tha, phong tình vạn chá»§ng。
“Bà ná»™i Æ¡i!†Lâm Vãn Vinh nhìn chòng chá»c và o nữ nhân ấy không chá»›p mắt, trong lòng ngứa ngáy nhá»™n nhạo: “CÅ©ng đã là sư phụ cá»§a ngưá»i ta rồi, mà vẫn giữ được vóc dáng tuyệt mỹ thế sao, cÅ©ng không biết là dưỡng như thế nà o, váºy thì không phải lá»™t trần ra sẽ là m ta phát cuồng sao.â€
Nữ tá» kia liếc nhìn qua tảng đá bên phÃa nà y, má»™t mảnh lụa má»ng che thân là m mông mông lung lung lá»™ ra bá»™ ngá»±c sáng bóng như ngá»c, ná»a che ná»a hở, là m khÆ¡i dáºy bao dục vá»ng。Ãnh mắt nà ng long lanh, đôi mi dà i run rẩy, cưá»i nói:
- Tiểu đệ đệ, nếu đã tới rồi sao còn trốn ở nơi đó không ra? Thế nà o, sợ tỷ tỷ ăn mất ngươi sao?
“Không phải sợ nà ng ăn ta, là sợ ta ăn nà ng.†Lâm Vãn Vinh nhảy ra từ sau tảng đá, cưá»i hì hì nói:
- Tá»· tá»·, da thịt vóc dáng cá»§a ngưá»i… cháºc cháºc… không thể chê được, nà ng bảo dưỡng như thế nà o váºy? Tiểu đệ có thể sá» má»™t cái được không?
An BÃch Như khẽ dá»i gót sen, trên mặt thoáng hiện lên má»™t nụ cưá»i quyến rÅ©, yêu kiá»u gắt giá»ng:
- Tên tiểu bại hoại ngươi đã chiếm tiện nghi cá»§a ta. Ngưá»i ta ở chá»— nà y tắm rá»a thay quần áo, ngươi sao lại xông và o nhìn lén, chẳng lẽ không biết đạo lý nam nữ thụ thụ bất thân sao?
Ngất, rõ rà ng là nà ng biết ta phải đến nÆ¡i nà y, má»›i cố ý trút bỠý phục xuống nước tắm rá»a, còn bà y ra tình trạng mê hoặc ná»a che ná»a lá»™ câu dẫn ta, nà ng nghÄ© rằng ta không biết ư?
Hắn ha hả cưá»i lá»›n, Ä‘i đến gần hai bước, ánh mắt thèm thuồng quét qua trên ngưá»i An BÃch Như. An BÃch Như lại là m ra vẻ kinh hãi, vá»™i và ng lùi lại, giống như chú thá» nhá» hoảng sợ, hai tay ôm lấy ngá»±c. Toà n thân nà ng khe khẽ run rẩy, đôi chân thon dà i khép chặt, đôi mắt to xinh đẹp sợ hãi tuyệt vá»ng, lá»™ vẻ khiếp nhược đáng thương, dưá»ng như tháºt yếu Ä‘uối mong manh trước ngá»n gió.
“Hồ ly lẳng lÆ¡!†Ngá»n lá»a trong lòng Lâm Vãn Vinh bốc lên bừng bừng: “cô ả lẳng lÆ¡ nà y nà o đâu có sợ hãi, rõ rà ng là muốn dẫn dụ khuynh hướng bạo lá»±c cá»§a nam nhân , muốn là m ngưá»i ta hung hăng tá»›i tà n phá nà ng, hà nh hạ nà ng a!â€
Hắn cưá»i hắc hắc, đưa tay kéo An BÃch Như lại , tiểu đồn cá»§a An BÃch Như kia nhún nhẩy, cưá»i duyên lách ngưá»i qua, trong mắt lá»™ ra vẻ hóm hỉnh. Môi đỠmá»ng chúm chÃm, miệng sen khẽ mở, giá»ng quyến rÅ©:
- Tiểu bại hoại, ngươi muốn là m gì, muốn lợi dụng của tỷ tỷ sao? Chớ quên rằng, ta là sư phụ của Tiên Nhi.
Sư phụ? Có dạng sư phụ như thế sao? Có sư phụ câu dẫn nữ tế cá»§a đồ đệ sao? Coi lão tá» là má»™t tên mặt trắng chắc, đối diện vá»›i má»™t vưu váºt động lòng ngưá»i như váºy. Ta nếu lại chẳng động tâm, váºy phải nghÄ© tá»›i việc Ä‘i khám nam khoa rồi.
Hắn hung hăng nuốt nước bá»t, cưá»i nói:
- Äã muốn là m kỹ nữ, lại muốn láºp đà i tưởng niệm… Tá»· tá»·, dáng vẻ vô sÄ© cá»§a nà ng rất có phong phạm cá»§a ta năm đó, khó trách ta cà ng nhìn nà ng cà ng thấy thân thiết, thì ra chúng ta là ngưá»i cùng má»™t đưá»ng a!
An BÃch Như đột nhiên ngừng lẫn tránh, đứng ở má»™t chá»— không nhúc nhÃch nhìn hắn.
Ma trảo cá»§a Lâm Vãn Vinh Ä‘ang sá» loạn bốn phÃa, mặt thấy sắp sá» tá»›i ngá»±c nà ng, nhưng thấy vẻ mặt ngẩn ngÆ¡ cá»§a nà ng thì lại sững sá», vá»™i và ng dừng tay, hai tay chỉ cách nhÅ© phong cá»§a nà ng má»™t xÃch, tháºm chà có thể cảm nháºn được đỉnh ngÅ© láng mịn truyá»n đến hÆ¡i nóng hừng há»±c.
“Trá»i, không phải là khảo nghiệm định lá»±c cá»§a ta sao?!†Ãnh mắt hắn đảo má»™t vòng trước ngá»±c cá»§a an tá»· tá»·, má»›i ra vẻ ngạc nhiên nói:
- ÄÆ°á»£c rồi, sư phụ tá»· tá»·, ngưá»i thế nà y là là m sao, sao lại bất động thế, hại tiểu đệ thiếu chút nữa là m báºy rồi.
Trên mặt An bÃch như hiện lên má»™t mà u đỠkỳ dị, nhìn hắn khẽ nói:
- Tiểu đệ đệ, câu nói vừa rồi, là lá»i nói tháºt cá»§a ngươi sao?
- Câu nà o?
Lâm Vãn Vinh không chút do dự giả bộ hồ đồ, con mắt mở to vô tội.
- Ngươi ấy à , toà n thÃch giả bá»™ hồ đồ.
Ngón tay nhá» nhắn cá»§a An BÃch Như Ä‘iểm lên đầu hắn, mỉm cưá»i nói:
- Ngươi mới nói ta cái gì, đã muốn là m cái gì, lại muốn dựng đà i tượng niệm ư?
An BÃch Như hừ nhẹ má»™t tiếng, nhưng lại nhìn thẳng và o mắt hắn há»i.
- A, ha ha, cái nà y sao, tháºt miệng nói đùa thôi, tá»· tá»· là m sao có thể như cái thứ đó chứ, tá»· tá»· so vá»›i loại đó còn xinh đẹp hÆ¡n nhiá»u. Tiểu đệ tùy tiện nói thôi, ngưá»i đừng coi là tháºt, nếu có là tháºt cÅ©ng chẳng phải là ta.
Hắn chẳng biết liêm sỉ cưá»i ha hả.
- Khi không cho ngươi nói, ngươi lại nói năng báºy bạ, khi tháºt sá»± muốn ngươi nói, thì không dám nói, ngươi chỉ có tâm tư nhá» nhoi như váºy sao?
An BÃch Như mỉm cưá»i, bá»™ ngá»±c ưỡn lên phÃa trước, Lâm Vãn Vinh vá»™i thu tay vá».
An BÃch Như cưá»i khanh khách, nhìn hắn má»™t cái giống như thị uy, ánh mắt nhẹ lay động, tá»±a như Ä‘ang cưá»i nhạo tên gia há»a có sắc tâm lại không có sắc đảm.
“Mẹ nó, lão tá» lúc nãy vừa má»›i nói ‘là m kỹ nữ lại muốn láºp đà i tưởng niệm’, nà ng tá»± khinh bỉ mình má»™t chút, vá»›i vóc dáng cá»§a má»™t ngưá»i đà n bà thà nh thục như váºy, cho dù là sư phụ cá»§a Tiên Nhi thì sao nà o? CÅ©ng chẳng phải là má»™t nữ nhân tịch mịch mà thôi? Ta là má»™t nam nhân như lang như hổ, sá» mó nà ng má»™t chút có sao? Chẳng thiếu Ä‘i má»™t miếng thịt, Pháºt tổ cÅ©ng không trách ta.
Hắn tìm ra lý do, Ä‘ang muốn lại vươn ma trảo ra, An tá»· tá»· lại lùi nhanh và i bước, không để cho hắn có cÆ¡ há»™i, tá»§m tỉm cưá»i:
- Kỳ tháºt, ta thấy tiểu đệ đệ ngươi nói cá»±c kỳ đúng, ngưá»i sống trên thế giá»›i nà y, ai lại chẳng đạo mạo trang nghiêm? Thân pháºn cao quý như Hoà ng đế, như Thà nh vương, ngưá»i nà o lại chẳng má»™t mặt ra vẻ quân tá», má»™t mặt cÅ©ng như cặn bã cá»§a xã há»™i? Vì sao ngưá»i khác là m trò đó, ta không là m được? Tá»· tá»· chÃnh là đã muốn láºp bia tưởng niệm, lại muốn là m…
Mặt nà ng đỠhồng má»™t mảnh, cÅ©ng không dám nói khá»i miệng.
- Là m cái gì?
Lâm Vãn Vinh cưá»i cợt nói.
- Là m kỹ nữ!
An BÃch Như khẽ hé miệng sen, như thẹn như há»n nói. Nà ng tuy là phóng túng, không câu nệ tiểu tiết, nhưng cÅ©ng là má»™t nữ tá» xinh đẹp tuyệt trần, nói ra hai chữ nà y, trong lòng cÅ©ng có chút ngượng ngùng, lại có cảm giác buông thả, nhịn không được hai gò má á»ng Ä‘á», trong mắt long lanh sóng nước liếc nhìn hắn, con ngươi ươn ướt, ngượng ngùng đến mê ngưá»i, không biết lá»i nà o để diá»…n tả.
Thấy dáng vẻ quyến rÅ© thẹn thùng cá»§a nà ng, Lâm Vãn Vinh nhịn không được: “Bà ná»™i Æ¡i, nghe mỹ nữ nói tục tháºt là khoái trá a! Nhưng mà dạng yêu tinh An tá»· tá»· tá»›i thanh lâu là m tiểu thư thái thái tháºt đáng tiếc, nếu là m má»™t tiểu yêu tinh riêng cá»§a Lâm má»— ta, đỠnghị nà y quả là không tệ.â€
Trong lòng hắn ngứa ngáy khó chịu, nhưng lại bất tri bất giác cầm tay nà ng nói:
- Tá»· tá»·, ta hiểu rõ tâm sá»± cá»§a nà ng, trên Ä‘á»i nà y thiên hình vạn dạng loại ngươi. Bản tÃnh chân tháºt, tháºt sá»± thần phác thiện lương chẳng có mấy ngưá»i. Tá»· tá»· mặc dù là m việc láºp dị, má»›i lạ, chuốc lấy sá»± chỉ trÃch cá»§a ngưá»i khắp nÆ¡i, chỉ là ta lại có thể lý giải tâm tình cá»§a tá»· tá»·.
An BÃch Như nhìn hắn má»™t cái, trong mặt hiện lên má»™t mà ng sương má» má», chợt lách khá»i ma trảo cá»§a hắn, khanh khách cưá»i duyên dáng:
- Con ngưá»i ngươi, liá»n có thà nh tâm tá»›i chiếm tiện nghi ta sao? Ä‚n nói đưá»ng hoà ng như váºy, ta mà tin ngươi má»›i là lạ.
“Hồ ly lẳng lÆ¡ nà y…! Lâm Vãn Vinh thầm bá»±c bá»™i, ngươi không thể ngốc má»™t chút được sao, chẳng phải dá»… dà ng má»›i nắm được tay nhá» nhắn cá»§a nà ng, nà ng chá»›p mắt lại Ä‘em ta vứt bá» rồi. Nhưng mà phải nói, bà n cá»§a An tá»· tá»· vừa láng mịn lại má»m mại, tá»±a như bánh kem vừa má»›i ra lò. So vá»›i Tiên nhi cÅ©ng chẳng chịu kém. Nếu có má»™t ngà y, ta tay trái cầm Tiên Nhi, tay phải nắm An hồ ly tinh… cháºc cháºc… tư vị đó, bay bổng chết mất thôi!
Hắn Ä‘ang ôm giấc má»™ng đẹp, An BÃch Như lại cách hắn xa xa, trên mặt cưá»i mà như không. Mảnh lá»±a má»ng kia bị gió nhẹ thổi bay, lá»™ ra là n da trắng sáng vá»›i đôi chân thon dà i như bạch ngá»c, Lâm Vãn Vinh ho khan hai tiếng:
- ÄÆ°á»£c rồi, tá»· tá»·, nói việc chÃnh Ä‘i. Váºy vị Tiếu tiểu thư chÃnh là nà ng sao? Nà ng đưa ta đến nÆ¡i đây, là vì việc gì? Không phải là cho ta xem nà ng tắm rá»a, thay xiêm y chứ?
- Coi ngươi nói kìa? Tá»· tá»· là ngươi tùy tiện như váºy sao?
Äôi mắt biếc cá»§a An BÃch Như nhẹ liếc qua, nhìn hắn trách móc:
- Là ta ở nÆ¡i nà y chá» ngưá»i, mãi chẳng thấy ngươi đến, chiếc hồ nà y nước xuân xanh biếc, ôn nhuáºn như ngá»c, ta nhất thá»i ngứa ngáy trong lòng, liá»n Ä‘i xuống giỡn nước má»™t phen, nà o đâu nghÄ© đến có tên dâm đãng nà y cố ý trốn sau tảng đá nhìn trá»™m ngưá»i ta tắm rá»a. Ta chưa tìm ngươi tÃnh số, ngươi lại đến trách móc ta, đúng là tiểu bại hoại không biết lòng ngưá»i tốt.
“Con hồ ly nà y nói ná»a ngà y trá»i nhưng toà n tránh né vấn đỠmấu chốt.†Äấu tâm nhãn vá»›i An tá»· tá»·, hắn còn chưa từng chiếm được thượng phong, Lâm Vãn Vinh bất đắc dÄ© nói:
- Tá»· tá»·, việc giỡn nước không đỠcấp tá»›i cÅ©ng được, dù sao việc nà y trong lòng chúng ta Ä‘á»u biết rõ, tiểu đệ ta đã sai lại thêm sai do sinh ra mang má»™t đôi mắt sáng ngá»i có thần, mà tá»· tá»· sai lại lại cà ng sai vì trá»i sinh mỹ lệ như tiên nữ, vóc dáng ma quá»·, chúng ta tám lạng ná»a cân, má»™t ngưá»i muốn đánh má»™t ngưá»i muốn chịu, chẳng ai chê cưá»i ai.
Hắn cưá»i hắc hắc:
- Ta cùng vá»›i tá»· tá»· mà nói, Ä‘á»u trốn tránh cái chuyện nà y. Ngưá»i che mặt mạo xưng tiểu thư há» Tiếu dẫn ta tá»›i đây, chÃnh là tá»· tá»· sao? Tá»· tá»· vì sao nảy ra chá»§ ý nà y? Tiểu đệ nghÄ© cả trăm lần cÅ©ng không hiểu rõ.
An BÃch Như giống nhu căn bản không nghe được lá»i hắn nói, nhẹ nhà ng ngồi ở bên bá» suối, vương đôi chân thon khẽ đá là n nước ấm trong hồ, hai tay vắt nước trên mái tóc, động tác uyển chuyển tá»± nhiên, trà n ngáºp mỹ cảm, dưá»ng như chẳng nghe thấy những lá»i hắn nói, căn bản không để ý tá»›i.
- Ê, tỷ tỷ, ta đang nói chuyện với nà ng đó, cho ta chút thể diện đi.
Lâm Vãn Vinh hoà n toà n bái phục con hồ ly xinh đẹp nà y, ở trước mặt nà ng tá»±a hồ có bao nhiêu bản lÄ©nh cÅ©ng không xuất ra được, hết lần nà y đến lần khác, đánh cÅ©ng không thắng, chá»i cÅ©ng không hÆ¡n. NghÄ© lại trước kia gặp được cô gái nà o mình cÅ©ng có thể biến đổi, tháºt không ngá» lại gặp kẻ mà mình chẳng là m được gì, tháºm chà còn có thể cải tạo mình, trong lòng ngược lại có má»™t tư vị tháºt riêng biệt.
- Không dùng cách nà y với ngươi, ngươi sẽ đến sao?
An BÃch Như lặng lẽ nói, nhưng lại giống như má»™t oán phụ chốn khuê phòng:
- Äêm hôm đó ngươi là m hại ngưá»i ta, dá»… dà ng bá» qua váºy sao? Khinh bạc cÅ©ng đã khinh bạc rồi, vì sao Tiêu gia đại tiểu thư kia vừa đến, ngươi lại bá» rÆ¡i không quan tâm ta nữa? Mấy ngà y nay ngay cả má»™t lá»i há»i thăm đến ta cÅ©ng không có? Mặc cho ngươi chiếm tiện nghi cá»§a An BÃch Như ta váºy sao? Ta không dùng cách nà y tìm ngươi, ngươi sẽ chá»§ động tìm ta sao? Ngươi đúng là má»™t tên tiểu oan gia xấu xa tháºm tệ mà !
Nà ng như há»n như oán, ngươi ngoà i nghe được nhất định nghÄ© Lâm Vãn Vinh bạc tình phụ nghÄ©a, chỉ là Lâm Má»— ta tá»± mình biết được, căn bản không có việc ngược Ä‘á»i đó. Nếu muốn nói ai oán, có Tiên Nhi, có Äại tiểu thư… nhưng thế nà o cÅ©ng không đến lượt con hồ ly nà y. Má»—i bước Ä‘i cá»§a lão tá», e là An tá»· tá»· cÅ©ng nắm trong tay. Nói ta vứt bá» nà ng, váºy đó là chuyện ná»±c cưá»i nhất trên Ä‘á»i… Cho tá»›i bây giá» chưa nắm được, bá» rÆ¡i thế nà o?
- Sư phụ tá»· tá»·, nà ng biết Thanh Tuyá»n sao?
Lâm Vãn Vinh chẳng muốn nghe nà ng dà i dòng, ngắt lá»i nà ng, mở miệng há»i thẳng.
Con ngươi An BÃch Như chuyển động, cưá»i thần bà nói:
- Thanh Tuyá»n? Thanh Tuyá»n là ai? Ta không biết…
Tà i sản của nguyenan
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a nguyenan
26-12-2008, 03:35 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 1 tuần 2 ngà y 12 giá»
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Cực phẩm gia đinh (New- Chương 255 - P2)
Chương 255: Thỉnh ta chinh phục nà ng ấy
Phần II
Dịch: linhtinh2007, lanhdiendiemla
Biên dịch & biên táºp: melly
Nguồn: TTV
Lâm Vãn Vinh hừ má»™t tiếng, cháºm rãi Ä‘i vá»›i bước, mặt mà y nghiêm túc nói:
- An tá»· tá»·, trước mặt ngưá»i ngay không nói lá»i gian, nà ng hôm nay mượn tên Thanh Tuyá»n để khiến ta phải tá»›i, rốt cuá»™c là vì chuyện gì? Nà ng sao lại biết được Thanh Tuyá»n?
- Äúng là đồ đầu gá»— không hiểu phong tình.
An Binh Như khẽ sẵng giá»ng, trêm mặt hiện lên má»™t nụ cưá»i quyá»n rÅ©:
- Thì ra nà ng ta gá»i là Thanh Tuyá»n a! Ta chỉ biết nà ng ta há» Tiếu. Tiếu Thanh Tuyá»n, ừm, cái tên nà y không tệ, có ý cảnh.
Thấy nà ng Ä‘á»c ra tên cá»§a Thanh Tuyá»n, trong lòng Lâm Vãn Vinh quýnh lên, liá»n nắm cánh tay An BÃch Như há»i:
- Nà ng biết Thà nh Tuyá»n ư, Thanh Tuyá»n ở đâu? Mau nói cho ta!
An BÃch Như nhÃu mà y, khẽ gắt:
- Tên bại hoại ngươi, đùa bỡn ta rồi.
Lâm Vãn Vinh vội và ng buông cánh nà ng, sốt ruột nói:
- Tá»· tá»·, nà ng tháºt sá»± gặp qua Thanh Tuyá»n sao? Nà ng ta ở nÆ¡i nà o?
An BÃch Như lắc đầu :
- Tiểu bại hoại ngươi, nóng lòng là m cái gì? Ta hảo tâm hảo ý tá»›i gặp ngươi, đổi lại ngươi đối xá» vá»›i ta như váºy sao?
“Hồ ly lẳng lÆ¡ nà y, rõ rà ng là tá»± ôm vÅ© khà còn than nặng.†Lâm Vãn Vinh sốt ruá»™t, nhưng lại không thể thúc dục, An BÃch Như thấy hắn gấp gáp đến độ như con kiến bò trên chảo nóng, má»›i mở miệng nói:
- Ta không biết Thanh Tuyá»n cá»§a ngươi, cÅ©ng không biết nà ng ở nÆ¡i nà o, nhưng mà ta lại biết thân pháºn cá»§a nà ng ta?
- Thân pháºn cá»§a nà ng?
Trải tim Lâm Vãn Vinh nhảy và i cái, chẳng lẽ An BÃch Như biết Thanh Tuyá»n là công chúa? Nà ng thân cáºn bên Thà nh vương, có chút tin tức ná»™i bá»™ cÅ©ng không biết chừng.
- Tá»· tá»·, Thanh Tuyá»n có phải là công chúa cá»§a hoà ng đế hay không?
Lâm Vãn Vinh hạ giá»ng, thần bà há» há» há»i
- Công chúa cái gì?
An BÃch Như lắc đầu :
- Cái nà y ta không biết. Ngược lại Tiên Nhi… bỠđi, không nên nói cái nà y.
Ãnh mắt An BÃch Như lưu chuyển, đổi luôn cả đỠtà i nói:
- Vị Tiếu Thanh Tuyá»n nà y tháºt sá»± là nương tá» cá»§a ngươi ư?
Thanh Tuyá»n không phải là công chúa? Thấy An BÃch Như cÅ©ng không biết, Lâm Vãn Vinh lại má» mịt:
- Thanh Tuyá»n là nương tá» cá»§a ta, có trá»i đất là m chứng, thanh tùng là m mai. Ta cùng nà ng tình đầu ý hợp ân ái triá»n miá»n, ở Kim Lăng cÅ©ng hẹn ước trăm năm.
- Hẹn ước trăm năm?
An BÃch Như khanh khách cưá»i duyên, trên mặt đầy vẻ thần bà nói:
- Nà ng cùng ngươi có hẹn ước trăm năm? Äồ đệ cá»§a Ninh tiên tá» cùng ngươi định ước trăm năm ư? Cái nà y tháºt là thú vị!
- Cái gì thú vị? Cái gì Ninh tiên t� Tỷ tỷ, nà ng chớ nhỠta nữa, có gì trực tiếp nói ra.
Lâm Vãn Vinh vội và ng nói, trong lòng hắn nhớ tới tiên nữ trúng độc châm đêm đó, sẽ không phải là Ninh tiên tỠchứ?
- Ta cứ nhá» ngươi đó, ngươi có thể là m gì? Nói tá»›i cô gái khác ngươi liá»n thương tâm chú ý như váºy, ngươi chẳng có chút lương tâm.
Thấy trên trán Lâm Vãn Vinh nổi gân xanh, An BÃch Như cưá»i hì hì nói:
- Ngươi không nên vá»™i. Ta vốn nghe Tiên Nhi nói qua có vị Tiếu tiểu thư như váºy, nói ra còn là sư tá»· cá»§a Tiên Nhi, mấy ngà y trước ta vừa nghe thấy, liá»n há»i Tiên Nhi, không nghÄ© tá»›i vị Tiếu tiểu thư nà y, lại là ý trung nhân cá»§a ngưá»i.
“Sư tá»· cá»§a Tiên Nhi ư?†Nhá»› tá»›i đêm đó An BÃch Như từng nói qua, láºp tức liá»n hiểu rõ: “Chẳng trách Tiên Nhi thù địch Thanh Tuyá»n, thì ra sư phụ cá»§a Thanh Tuyá»n cÅ©ng là sư tá»· mà An tá»· tá»· luôn thù địch.â€
An BÃch Như gáºt gáºt đầu, đưa mắt nhìn hắn má»™t cái:
- Cuối cùng ngươi còn không quá ngá»› ngẩn, ta cùng sư tá»· là kẻ thù cả Ä‘á»i, Tiên Nhi tá»± nhiên cÅ©ng không thuáºn mắt vá»›i Thanh Tuyá»n kia cá»§a ngươi. Việc đã bà y ra trước mắt rồi, muốn Tiên Nhi hay là muốn Thanh Tuyá»n, ngươi tá»± chá»n Ä‘i.
Việc nà y tháºt sá»± khó khăn rồi, hắn vốn tưởng rằng Tiên Nhi đơn thuần chỉ là ghen, kế hoạch là sau khi tìm thấy Thanh Tuyá»n, khuyên bảo Tiên Nhi cùng Thanh Tuyá»n đối đãi vá»›i nhau tháºt tốt, nà o đầu biết trặng bên trong còn có nhiá»u cÆ¡ quan như váºy. Chẳng còn chỉ là ghen nữa, chÃnh là ân oán sư môn, khiến các nà ng yên bình sống chung đã khó, huống chi còn có xúi bẩy từ phÃa An tá»· tá»·, gây mưa gá»i gió.
Nói tá»›i An tá»· tá»·, trong đâu hắn nhá»› tá»›i tiên tá» trúng châm ngà y ấy, nghe khẩu khà nà ng ta nói vá» Thanh Tuyá»n, dám chắc là sư phụ cá»§a Thanh Tuyá»n, cÅ©ng chÃnn là Ninh tiên tá» trong lá»i cá»§a An tá»· tá»·. Mẹ nó, sá»± việc cà ng ngà y cà ng phiá»n toái rồi, Ninh tiên tá» kia bị mình đả thương, cÅ©ng chẳng khác gì chết má»™t ná»a, đến lúc đó nếu Thanh Tuyá»n trách tá»™i, ta phải trình bà y thế nà o?
NghÄ© tá»›i nghÄ© lui cÅ©ng chẳng giúp được gì nhiá»u, Tiên Nhi cùng Thà nh Tuyá»n đã là việc khó khăn lá»›n rồi, không ngỠđứng sau lưng các nà ng còn có hai nữ nhân đẹp không tưởng tượng ná»—i, má»™t là hồ ly chuyên câu dẫn ngưá»i ta, má»™t là tiên tá» là m ngưá»i không dám mạo phạm. Lão tá» cÅ©ng quá thần kỳ, cưới được hai lão bà tốt chằng cần nói, còn ná»a mua ná»a tặng được hai sư phó cưá»ng hãn, trên cái thế giá»›i nà y còn có ai quá»· dị hÆ¡n ta không?â€
- Có thể muốn cả hai được không?
Hắn dà y mặt nói:
- An á»· tá»·, nà ng cÅ©ng biết, ta cùng Thanh Tuyá»n chÃnh là đôi bên yêu nhau, vá»›i Tiên Nhi lại ân ái vô cùng, rÅ© bá» má»™t ngưá»i nà o ta cÅ©ng không nỡ.
- Cả hai Ä‘á»u muốn?
An BÃch Như hầm hừ, khinh miệt nói:
- Ngươi muốn vẹn cả đôi đưá»ng ư? Tiên Nhi cá»§a ta sắc nước hương trá»i, cho phép ngươi nạp nà ng khác là m thiếp đã là tiện nghi rất lá»›n cho ngưá»i rồi, ngươi lại còn muốn Ä‘em cừu nhân cá»§a ta BỎ và o trong phòng, cứ nằm mÆ¡ Ä‘i.
Nạp nà ng ấy là m thiếp? Còn chưa có chÃnh thức bái đưá»ng, ngươi đã định rõ danh pháºn cho ta rồi, Tiên Nhi là thế, Äại tiểu thư, Xảo Xảo các nà ng Ä‘á»u là thiếp? Lâm Vãn Vinh hừ má»™t tiếng, thầm nghÄ©, ngươi nếu chá»c giáºn lão tá», ta lấy các nà ng vá» là m đại lão bà , lại hạ xuân dược lên An hồ ly nhà ngươi, cho ngươi Ä‘i là m tiểu thiếp, phục vụ những lão bà cá»§a ta, cho ngươi nếm thá» tư vị là m thiếp.
Thấy vẻ tức giáºn trên mặt hắn, ánh mắt An BÃch Như lưu chuyển, hạ giá»ng nói:
- Nhưng mà việc nà y cũng có thể thương lượng…
- Thương lượng như thế nà o?
Lâm Vãn Vinh há»i.
- Ngà y ấy đã nói với ngươi, Bạch Liên giáo của ta bị hủy trong tay ngươi, ta mất đi vốn liếng để tiếp tục tranh đấu với sư tỷ, cho nên ngươi phải…
Nà ng nhìn Lâm Vãn Vinh má»™t cái, che miệng cưá»i khẽ.
- Äánh đổi thân xác?!
Lâm Vãn Vinh giáºt mình há»i.
- Ngươi muốn vẹn toà n mà !
An BÃch Như báºt cưá»i liếc nhìn hắn:
- Vẫn là câu nói kia, má»™ng tưởng cá»§a ta đã mất, liá»n muốn ngươi hoà n lại cho ta. Ta muốn ngươi đánh bại nà ng ta, muốn cho nà ng ta thất bại tâm phục khẩu phục.
- Không cần nữa.
Lâm Vãn Vinh tiêu sái phất phất tay, cưá»i nói:
- Nếu muốn nói đánh bại tiên tỠgì đó kia, ta đã sớm là m xong rồi.
- Là m xong rồi? Là m xong như thế nà o?
An BÃch Như kinh nhác há»i.
An BÃch Như Ä‘em tình hình ngà y ấy kể ra má»™t lượt, An BÃch Như nghe được đầu tiên là sững sá», tiếp đó duyên dáng cưá»i khanh khách, gáºp cả thân mình.
Tấm lụa trên ngưá»i nà ng vốn má»ng như cánh ve, má»™t cái khom lưng nà y, cà ng là m chân ngá»c khép chặt, bầu ngá»±c pháºp phồng, rãnh ngá»±c sâu thẳm, mởn mởn trắng như tuyết, lánh mịn mê ngưá»i, đôi trưá»ng túc thon dà i đà y đặn sung mãn, nếu bị nà ng kẹp má»™t cái… cháºc cháºc… yêu nữ tháºt sá»± thuần phác a! Y phục thiếu thốn trong suốt như thế! Mắt hắn nổi dâm quang, nhìn trên dưới má»™t vòng, An tá»· tá»· vưu váºt động lòng ngươi như váºy cÅ©ng đỠmặt lên, vá»™i và ng rá»i xa hắn và i bước.
- Tháºt to, tháºt trÆ¡n… à à , An tá»· tá»·, Vị ta gặp được chÃnh là Ninh tiên tỠư? Ta như thế có tÃnh là đánh bại nà ng ta không?
Hắn thu ánh mắt ở trước ngá»±c yêu nữ lại, nghiêm trang há»i.
- Có dung mạo cùng khà chất như váºy thiên hạ còn có ai? Tá»± nhiên tiên tá» kia cá»§a ngưá»i là sư tá»· cá»§a ta rồi.
An BÃch Như cưá»i nói:
- Sợ rằng cô ta nằm mÆ¡ cÅ©ng không nghÄ© ra, cô ta trên giang hồ chưa từng gặp quả địch thá»§, bị hạ dưới âm mưu quá»· kế cá»§a ngươi… Khách khách, tiểu đệ đệ, ngươi tháºt sá»± có trình độ. Nhưng mà ngươi cÅ©ng quá coi thương vị sư tá»· nà y cá»§a ta rồi, tà i trà cá»§a cô ta quán tuyệt thiên hạ, nà o có thể dá»… dà ng bị ngưá»i chế phục? Má»™t chút độc châm có thể hại cô ta sao?
- Nói như thế, nà ng ta không chết được?
Lâm Vãn Vinh quan tâm há»i.
- Ngươi nói sao?
An BÃch Như há»i ngược lại:
- Nếu chút xÃu độc châm có thể là m khó cô ta, cô ta có thể là Ninh tiên tá» lừng danh thiên hạ, vạn ngưá»i kÃnh ngưỡng sao?
“Mặc kệ nà ng ta là cái gì tiên tá», chỉ cần không chết được là tốt rồi, cuối cùng có thể ăn nói vá»›i Thanh Tuyá»n rồi!†hắn vá»™i và ng lau mồ hôi lạnh trên trán, cưá»i nói:
- Thế là tốt, thế là tốt! Nếu nà ng ta chết rồi, ta là m sao ăn nói lão bà Thanh Tuyá»n đây.
An BÃch Như mỉm cưá»i nhìn hắn , nhẹ nhà ng gạt mái tóc bên tai nói:
- Cho nên má»›i nói, mục Ä‘Ãch cá»§a chúng ta giống nhau, tiểu đệ đệ, cái nà y ngươi sẽ không cá»± tuyệt ta chứ? Khách khách, ngươi nếu tháºt sá»± là m được việc nà y, ta liá»n khuyên bảo Tiên Nhi là m là nh vá»›i Thanh Tuyá»n, khiến ngươi hưởng hết diá»…m phúc nhân gian.
- Äòi há»i nà y tháºt ra không lá»›n lao gì cho lắm, dù sao nà ng cÅ©ng không biết Thanh Tuyá»n ở đâu. Nhưng mà võ công cá»§a tiên tá» nà y ta tá»± mình thấy qua, muốn đánh bại nà ng ta, tháºt sá»± không dá»… dà ng đâu, vá»›i công phu hiện tại cá»§a ta, muốn đánh bại nà ng ta, sợ là còn phải luyện và i tháng má»›i được, Ài, tháºt Ä‘au đầu!
Lâm Vãn Vinh lá»›n giá»ng chẳng biết thẹn.
An BÃch Như lắc đầu cưá»i khổ:
- Vá»›i công phu mèo ba cẳng cá»§a ngươi, dù luyện mưá»i năm cÅ©ng chẳng phải là đối thá»§ cá»§a cô ta.
Nà ng mỉm cưá»i nói:
- Không hạn chế ở võ công, hạ gục nà ng ta ở phương diện gì cÅ©ng được, nhưng nhất định phải để nà ng hòan toà n phục tùng. Ta muốn cho tiên tá» cao quý nà y xem, An BÃch Như còn mạnh hÆ¡n cô ta.
Nà ng nở má»™t nụ cưá»i quyến rÅ©, trong mắt hiện lên má»™t ánh nhìn kỳ dị:
- Con đưá»ng ta đã chuẩn bị tốt cho ngươi rồi, còn lại phải xem ngươi đó… chinh phục ả, đánh bại ả, tiểu đệ đệ, có thá»§ Ä‘oạn gì cứ dùng hết ra Ä‘i.
Tà i sản của Silverwing
Chữ ký cá»§a Silverwing Pháºn là m trai gõ phÃm bình thiên hạ :00 (32):
Chà anh hùng click :0 (35): chuá»™t định giang san :0 (156): Äi kiếm vợ nà o
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Silverwing
27-12-2008, 10:17 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
Chương Diá»…n binh sa trưá»ng
Phần I
Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch & biên táºp: melly
Nguồn: TTV
- Äã sắp đặt sẵn má»i chuyện rồi ư? Sao lại phải chuẩn bị như váºy?
Lâm Vãn Vinh không hiểu được liá»n há»i.
An BÃch Như lưá»m hắn má»™t cái, khẽ cưá»i:
- Nói ngưá»i là ngưá»i thông minh, có đôi khi lại tháºt hồ đồ. Nếu không vì ngưá»i, ta hôm nay xuất đầu lá»™ diện là m cái gì?
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc, ánh mắt xấu xa lướt qua ngưá»i nà ng và i lượt:
- Tá»· tá»·, ý cá»§a ngưá»i là chuyện nà y cá»§a tá»· cùng Thà nh Vương hả? Hắn không phải là ngưá»i yêu thÃch cá»§a ngưá»i sao? Sao lại chuẩn bị cho ta chứ?
An BÃch Như duyên dáng cưá»i và i tiếng, đưa ánh mắt mê hoặc vá»›i hắn, sẵng giá»ng:
- Äúng váºy, hắn là ngưá»i ta yêu thÃch. Hi hi… tiểu đệ đệ, chẳng lẽ ngươi ghen rồi ư?
Ghen thì chưa hẳn, nhưng mà trong lòng có chút không thoải mái, nhìn thấy má»™t quả đà o chÃn bị má»™t lão khỉ già hái Ä‘i, nếu không chút ý nghÄ© căm phẫn, hắn còn coi là nam nhân sao?
An BÃch Như hình như nhìn rõ tâm sá»± cá»§a hắn, lên má»™t mảng mây hồng xinh đẹp lượn lên khuôn mặt, trong mặt hiện lên vẻ tinh quái, cưá»i nói:
- Hi hi, quả tháºt là ghen rồi, tiểu đệ đệ, ngươi yên tâm Ä‘i, Thà nh Vương nà y tuy có nhiá»u thèm muốn đối vá»›i ta, nhưng An BÃch Như ta nhiá»u năm sống nay đây mai đó, thấy qua nam nhân như hắn còn nhiá»u hÆ¡n lông tóc trên ngưá»i, sao có thể dá»… dà ng cho ngưá»i ta chiếm tiện nghi như váºy? HÆ¡n nữa thế gian nà y nam nhân toà n là lÅ© bạc tình bá»™i nghÄ©a, lại có ngưá»i nà o có thể xứng đáng là m ngưá»i yêu thÃch cá»§a ta.
Thần sắc nà ng kiêu ngạo, căn bản không để nam nhân thiên hạ trong mắt, nhưng mà cÅ©ng phải nói lại, vá»›i tư sắc dung mạo lẫn há»c vấn khi chất cá»§a nà ng, thiên hạ to lá»›n nhưng có thể xứng đáng là m nam nhân cá»§a nà ng, tháºt sá»± là tìm không ra mấy ai.
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc, trên thế gian nà y mặc dù có nhiá»u việc gà rÆ¡i vaò miệng sói, nhưng cÅ©ng lắm hoa nhà i phải cắm bãi *** trâu, nà ng tá»± cho mình là dạng siêu nhân nhất đẳng, tá»± nhiên là tìm không được lang quân tốt rồi.
- Tiểu đệ đệ, ngươi hôm nay tại đà o viên cùng Thà nh Vương kết bái, tá»± nhiên sẽ lá»t và o mắt những ai có tâm tư, huồng hồ ngươi tiêu diệt Bạch Liên giáo lại láºp công đầu…
Äôi mắt mỹ lệ cá»§a An BÃch Như khẽ liếc Lâm Vãn Vinh má»™t cái, hiện lên vẻ u oán:
- Ngươi đã có bổn sá»±, lại không sợ quyá»n uy, nhất định sẽ là m Từ Vị và những ngưá»i khác cà ng thêm coi trá»ng, kỳ ngá»™ cá»§a ngươi láºp tức sẽ tá»›i. Cà ng tá»›i gần hoà ng đình, liá»n cà ng tá»›i gần sư tá»· cá»§a ta, ta lại công nhiên hiện thân trước mắt Thà nh Vương, cà ng khiến cho hắn cảnh giác, mà ngươi đã thà nh tỠđịch cá»§a Thà nh vương, lại là đối tượng đỠcá» trá»ng Ä‘iểm cá»§a Từ Vị… Hi hi. Tiểu bại hoại, ngươi hiểu chưa?
“Thì ra con hồ ly tinh nà y đã sá»›m Ä‘oán chắc ta sẽ cùng vá»›i nà ng hợp tác, Ä‘em chuyện nà y an bà i viên mãn như thế, tháºt sá»± là suy tÃnh tốt!†Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- Tuy nói như váºy, nhưng ngưá»i đừng quên, tiên tá» kia còn trong tay ta, ta mà có thể nà o cùng cô ta giao hảo thì mưu kế nà y sợ là không thể thá»±c hiện được.
- Hi…hi…
An BÃch Như báºt cưá»i rung cả ngưá»i. Những đưá»ng cong mê hoặc trước nở sau đầy tháºt là tuyệt mỹ, khiến ngưá»i ta nhìn đến run rẩy, hoa cả mắt.
- Tiểu đệ đệ, ngươi quá không hiểu rồi đây gá»i là nhân sÄ© chÃnh đạo. Sư tá»· cá»§a ta bị tôn là tiên tá» trên trá»i, trăm ngưá»i sùng bái, vạn ngưá»i kÃnh ngưỡng. Cả ngà y hô khẩu hiệu, nà o là vì bách tÃnh bình dân, hết lòng vì nhân gian chÃnh nghÄ©a, sao lại vì chút ân oán riêng tư không đáng để ý đến mà vứt bá» niá»m tin và o đại nghÄ©a cả Ä‘á»i cá»§a ả? Như thế chẳng phải là thế nhân cưá»i chê ư, khiến thà nh danh cá»§a ả bị hao tổn? Loại việc là m tổn hại đến thể diện ả tuyệt đối sẽ không là m, đó là trong lòng ả có vạn Ä‘iá»u, chỉ má»™t Ä‘iá»u không như ý muốn. Nhưng chỉ cần ngươi thể hiện xuất sắc, cô ta sẽ phải đứng cùng má»™t bên vá»›i ngưá»i, vì cái gá»i là chÃnh nghÄ©a cùng vá»›i niá»m tin chung, cô ta có thể hy sinh hạnh phúc cá»§a ngưá»i khác, cÅ©ng phải duy trì thể diện cá»§a ả, vá»›i ngươi má»™t chút Ä‘iểm quan hệ nhá» nhá» nà y thì tÃnh toán là m gì?
“Cái nà y cÅ©ng đúng, xem thá»§ Ä‘oạn là m việc cá»§a An tá»· tá»·, giảo hoạt độc Ä‘oán, tùy tâm sở dục, có thể tượng tượng nà ng hoà n toà n đối láºp vá»›i lphong cách cá»§a tiên tá».†Lâm Vãn Vinh trong lòng tin và i phần, cưá»i nói:
- Chỉ mong được như nà ng nghĩ.
- Không chỉ như thế, Thà nh Vương đối với ngươi động sát tâm, còn ủy thác ta tự mình ra mặt… Ngươi nghĩ lại đi, sư tỷ của ta nếu biết ta công nhiên là m ác, lạm sát kẻ vô tội, với tâm địa “ từ bi vô bỉ†của ả, ả sẽ thế nà o?
Trên mặt An BÃch Như hiện lên má»™t nụ cưá»i giảo hoạt, tá»±a như vô ý lá»™ ra cả chiếc yếm má»ng gợi cảm trên ngưá»i, tháºt sá»± phải nói là phong tình vạn chúng.
- Tá»· tá»·, y phục trên ngưá»i tá»· tháºt đẹp mắt, lại còn có hÆ¡i thiếu váºt liệu má»™t chút…
Lâm Vãn Vinh lim dim mắt nói, thấy An BÃch Như tá»§m tỉm cưá»i, ngân quang trong tay thoáng hiện, thần sắc hắn láºp tức nghiên chỉnh lại:
- Nếu Ninh tiên tỠbiết nà ng là m là m việc ác, cô ta tự nhiên sẽ ngăn cản… Mà ta đã từng là m bị thương cô ta, cô ta ngược lại muốn bảo vệ ta sao?
- Äại để là như thế… hi hi… cái nà y phải xem bản lÄ©nh cá»§a ngưá»i rồi.
An BÃch Như mỉm cưá»i nói.
NghÄ© vá» những háºu quả tiá»n nhân, An tá»· tá»· công nhiên lá»™ diện bên ngưá»i Thà nh Vương, thì ra sá»›m có âm mưu, đúng là tâm cÆ¡ cá»§a hồ ly tinh, tháºt sá»± không thể xem thưá»ng.
- Ta dù cho Ä‘á»u đã an bà i tốt những việc đó, nhưng mị lá»±c cá»§a sư tá»· ta thiên hạ Ä‘iá»u biết rõ, má»—i hà nh động má»—i lá»i nói cá»§a ả, má»—i cái nhăn mặt, má»—i nụ cưá»i cá»§a ả, không có nam nhân nà o có thể kháng cá»± được, tá»· tá»· cá»§a ta còn sợ ngươi sẽ phản trắc sao,, cho nên, hi hi …
Trên mặt nà ng hiện má»™t mảng hồng, ánh mắt long lanh, chiếc lưỡi nhá» nhẹ liếm lên đôi môi đỠmá»ng, nở nụ cưá»i quyến rÅ© nói:
- Ngươi hiện tại đã rõ rà ng tá»· tá»· hôm nay biến thà nh bá»™ dạng như váºy có dụng ý tháºt sá»± là gì chưa? Tiện nghi cho tiểu bại hoại nhà ngươi rồi.
- Thì ra tá»· tá»· sợ ta trúng mỹ nhân kế cá»§a Ninh tiên tá», má»›i có ý thà nh như váºy để khảo nghiệm ta ư? Sá»›m biết như thế, ta đã lá»›n máºt má»™t chút, lại lá»›n máºt thêm chút nữa. Tá»· tá»·, tá»· khảo nghiệm ta má»™t phen, cảm giác như thế nà o a?
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói.
An BÃch Như khẽ cưá»i má»™t tiếng:
- Chỉ tạm được thôi. Phải biết rằng, ta cÅ©ng chưa dùng thá»§ Ä‘oạn gì, dù có dùng cÅ©ng chỉ là mị thuáºt bên ngoà i, sư tá»· kia cá»§a ta tháºt sá»± là mị thuáºt chân chÃnh từ bên trong, chưa kể đến lá»i nói, chỉ má»™t nụ cưá»i, má»™t cái chau mà y liá»n có thể cướp Ä‘i hồn phách cá»§a nam nhân. Hi hi… đến lúc đó ngươi bị ả chiếm tiện nghi, cÅ©ng đừng trách ta không có đỠtỉnh ngươi nha.
An BÃch Như trong lúc Ä‘ang nói chuyện, gót xen vẫn thoăn thoắt, đến bên bá» hồ lấy má»™t chiếc trưá»ng bà o thanh khiết khoác lên ngưá»i, che phá»§ đôi chân ngá»c trắng như tuyết kia, nhưng thân hình vẫn tha thướt, những đưá»ng cong kia vẫn uốn lượn mỹ miá»u, vẫn mang má»™t vẻ hấp dẫn riêng biệt.
“Mẹ Æ¡i, hồ ly rắc rối nà y cÅ©ng không biết còn có hay không những sư tá»· sư muá»™i khác nữa, tốt nhất là để cho hồ ly nà y má»—i ngà y Ä‘á»u khảo nghiệm ta như váºy, thế tháºt là sảng khoái!†hắn thầm than má»™t tráºn, ánh mắt phóng đãng.
An BÃch Như vấn mái tóc thanh tú lên cuá»™n thà nh búi, lúc nà y má»›i cưá»i nói:
- Tốt rồi, hôm nay không còn sá»›m nữa, ngươi cÅ©ng nên Ä‘i Ä‘i… Ngươi chỉ cần vá» muá»™n chút, Tiêu đại trùng (con cá»p há» Tiêu) sẽ ra uy đó.
“Tiêu đại trùng?†Lâm Vãn Vinh nghe được sá»ng sốt, rồi báºt cưá»i:
- Tá»· tá»·, tá»· muốn Ä‘i liá»n sao? Ài, tiểu đệ còn muốn cùng tá»· ở trong chiếc ao trong vắt nà y chÆ¡i đùa má»™t phen, tá»· sao nỡ Ä‘i rồi?
- Äúng là tên gia há»a có tặc tâm không có tặc đảm.
An BÃch Như má»™t lá»i nhẹ nhà ng nói ra bản chất cá»§a hắn, đứng bên tảng đá lá»›n cưá»i nói:
- Không cùng ngươi dây dưa nữa, lưu lại đây thêm má»™t lát e rằng ta không nỡ rá»i Ä‘i. Hi hi… tiểu đệ đệ, ngươi chá» ta đên “ám sát†ngươi nhé…
Nhón chân má»™t cái, thân như chim hồng, váy áo phất phÆ¡, mái tóc bồng bá»nh, nhẹ nhà ng bay xuống, đảo mắt má»™t cái đã không thấy bóng dáng đâu.
An hồ ly nà y nói Ä‘i là đi, rất là kiên quyết, hình như không có má»™t chút lưu luyến. Äứng trên vách đá, ngắm tịch dương buông xuống, trong lòng Lâm Vãn Vinh nổi lên má»™t loại cảm giác kỳ quái, cùng vá»›i việc cá»§a Thanh Tuyá»n, dẫn tá»›i An tá»· tá»· cùng Ninh tiên tá». Giá» lại cùng Thà nh Vương và hoà ng đình có mắc má»›, so vá»›i suy tÃnh ban đầu cá»§a hắn tháºt sá»± là cà ng ngà y cà ng xa. Việc nam nữ thÃch nhau, lại rối và o ân oán môn phái và quốc sá»± triá»u chÃnh, con đưá»ng nà y tháºt sá»± khó Ä‘i a!
Lúc vá» tá»›i nhà , Tiêu đại trùng lại không ở trong phòng, há»i Tống tẩu thì biết Từ tiểu thư muốn nói chuyện vá»›i Äại tiểu thư, tối nay sẽ nghỉ tại Từ gia, không quay lại.
Biết Äại tiểu thư bao lâu như váºy, đây là lần đầu nà ng không vá» và o buổi tối . Äối mặt vá»›i đình viện yên tÄ©nh trống trÆ¡n, hắn có chút cảm giác cô đơn, cùng Äại tiểu thư tán gẫu đã thà nh thói, nhất thá»i không thấy nà ng, tháºt có chút không quen. Ngẫm lại An tá»· tá»· cấp cho Äại tiểu thư tên hiệu là Tiêu đại trùng, chợp thấy buồn cưá»i, lại có chút ấm áp, nhà có vợ Ä‘anh đá chắc gì không phải là phúc.
Tiêu đại trùng vắng mặt, ngà y hôm sau hắn thức dáºy sá»›m hÆ¡n, Tống tẩu thấy hắn hiếm khi nà o tá»›i há»— trợ trong Ä‘iếm, trong lòng cÅ©ng thầm ngạc nhiên, như thế nà o Äại tiểu thư Ä‘i rồi thì Lâm Tam nà y ngược lại tá»± giác như thế.
Báºn rá»™n má»™t hồi, Ä‘ang nghÄ© An tá»· tá»· lúc nà o má»›i tá»›i chÆ¡i trò ám sát, lại nghe ngoà i cá»a truyá»n đến má»™t tráºn cưá»i lá»›n:
- Lâm công tá», Lâm công tá»â€¦
Lâm Vãn Vinh vá»™i và ng ra cá»a xem, đã thấy Hồ Bất Quy mang theo Äá»— Tu Nguyên, mấy ngưá»i bá»n Lý Thánh, cả cháu ruá»™t cá»§a Lý Thái là Lý VÅ© Lăng, má»i ngưá»i ngồi trên ngá»±a, đúng là cùng nhau tá»›i bái phá»ng, trong tay Hứa Chấn còn nắm má»™t con ngá»±a không, cÅ©ng không biết là chuẩn bị cho ai.
Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i tiến lên nghênh đón:
- Hồ đại ca, Äá»— đại ca, các ngươi thế nà o lại rảnh rá»—i đến đấy, mau và o bên trong ngồi, Hoà n Nhi, dâng trà … Tá»›i trong phòng Äại tiểu thư mang ra đây trà má»›i, mấy vị nà y Ä‘á»u là huynh đệ sống chết cá»§a ta, không được cháºm trá»….
Mấy ngưá»i xoay ngưá»i xuống ngá»±a, Lỹ VÅ© Lăng thấy hắn chỉ huy tá»± nhiên, căn bà n không giống bá»™ dạng má»™t hạ nhân, ánh mắt lưu chuyển, cưá»i nói:
- Lâm Tam, thì ra ngươi tại Tiêu gia sống thoải mái thế, ngay tú phòng Äại tiểu thư cÅ©ng có thể tùy tiện Ä‘i và o, khó trách không muốn ra chiến trưá»ng nữa.
Tà i sản cá»§a Sóng Xô Bá»
Chữ ký cá»§a Sóng Xô Bá»
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Sóng Xô Bá»
30-12-2008, 03:23 AM
Hà n Lâm Há»c Sỹ
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 14 giá»
Thanks: 0
Thanked 134 Times in 108 Posts
Chương Diá»…n binh sa trưá»ng
Phần II
Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch & biên táºp: melly
Nguồn: TTV
Bá»n Äá»— Tu Nguyên xấu xa cưá»i to má»™t tráºn, Lâm Vãn Vinh hắc hắc hai tiếng, hắn vốn không coi mình là ngưá»i ngoà i, đợi tá»›i ngà y cưới vá» cả hai vị tiểu thư Tiêu gia, Tiêu gia nà y là hồi môn cá»§a hai tá»· muá»™i Ngá»c Nhược, đến lúc đó Tiêu gia chắc chắn đổi thà nh há» Lâm rồi.
Hồ Bất Quy khả ố cưá»i và i tiếng, kéo tay hắn nói:
- Lâm tướng quân, nà o còn thá»i gian mà uống trà , Ä‘i mau Ä‘i mau, mau cùng ta Ä‘i…
Gã vừa nói ra, liá»n kéo hắn Ä‘i ra ngoà i.
Lâm Vãn Vinh vá»™i há»i:
- Hồ đại ca, đây là để là m gì?
Äá»— Tu Nguyên theo bên cạnh thần bà đáp:
- Äợi má»™t chút huynh sẽ biết.
Mấy ngưá»i liên thá»§, đưa hắn lên con ngá»±a mang theo đẩy Ä‘i, Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì, thì ra mấy tên tiểu tá» nà y sá»›m đã có âm mưu, vì tìm ta mà tá»›i.
Thấy hắn đã ngồi trên tuấn mã, Lỹ VÅ© Lăng hô to má»™t tiếng, vung roi quất lên mình con bạch mã, bụi bốc mịt trá»i, ngưá»i Ä‘i hai bên đưá»ng nghiêng ngưá»i né tránh.
Ta choáng, đúng là ác thiếu gia Ä‘iển hình, Lâm Vãn Vinh ha hả cưá»i lá»›n, giục ngá»±a Ä‘i theo, những ngưá»i khác liá»n theo sau hắn.
Phóng thẳng ra khá»i cá»a thà nh, Ä‘i hÆ¡n mưá»i dặm lá»™ trình, bên tai liá»n nghe được phÃa trước tiếng chém giết liên tục, Lâm Vãn Vinh vương đầu ra ngó, chỉ thấy phÃa trước bụi đất bốc lên từng tráºn, sát thanh rung trá»i, cÅ©ng không biết Ä‘ang là m cái trò gì.
Lại Ä‘i được thêm và i dặm, tiếng kêu hò chém giết cà ng lúc cà ng lá»›n, cà ng lúc cà ng ầm Ä©. Ở đằng trước, trên mặt Lý VÅ© Lăng hiện ra vẻ mừng rỡ, cà ng vá»™i thúc ngá»±a, rà o rà o và i tiếng vá»t Ä‘i không thấy bóng dáng đâu nữa,
- Lâm tướng quân, ngưá»i xem…
Hồ Bất Quy Ä‘i sau Lâm Vãn Vinh, thúc ngá»±a tiến tá»›i và i bước, cùng hắn sóng đôi, chỉ và o quang cảnh phÃa trước báºt cưá»i kêu lên.
Nhìn theo hướng ngón tay hắn, đã thấy phÃa trước là má»™t sa trưá»ng tháºt lá»›n, nhìn không thấy giá»›i hạn ở đâu. Trên sa trưá»ng bụi bốc lên cuồn buá»™n, vô số binh sÄ© cầm Ä‘ao thương trong tay, dá»±a theo chức trách chia là m các đội khác nhau Ä‘ang chiến đấu.
Gần nhất chÃnh là bá»™ doanh, má»™t ngưá»i chỉ huy giống như thống lÄ©nh, tay cầm lá cá» nhá» không ngừng phất qua lại thao luyện binh lÃnh, y theo kỳ ngữ cá»§a hắn mà kết các tráºn khác nhau, hoặc theo chữ trưá»ng mâu, hoặc là theo hình tròn, mấy vạn binh linh động tác nhanh nhẹn cấp tốc, khiến bụi bay ngợp trá»i, ánh và ng cả ná»a đưá»ng chân trá»i. Những binh sÄ© nà y cưá»ng tráng mạnh mẽ, động tác thuần thục lại mau lẹ, trên mặt trà n đầy sát khÃ, vừa nhìn liá»n biết chÃnh là tinh binh cưá»ng tướng. Tráºn hình cà ng lúc cà ng đổi phức tạp, theo kỳ ngữ không ngừng biến hóa, sau cùng lại chuyển thà nh chia đội hình bao vây tiêu diệt. Lâm Vãn Vinh nhìn cÅ©ng hoa cả mắt.
Ở phÃa xa xa là đội kỵ binh, mấy vạn chiến mã cùng nhau hà lên, tiếng vó ngá»±a sầm sáºp như sấm mùa xuân rá»n vang, nện xuống chiến trưá»ng, đất rung núi chuyển, Ä‘inh tai nhức óc, đội kị binh có trăm ngưá»i gom thà nh má»™t đội, thao luyện trên ngá»±a, chiến đấu vá»›i các ngưá»i giả trên mặt đất, Ä‘ao thương câu xoa, binh khà đa dạng, nhằm và o chá»— yếu hại cá»§a ngưá»i cá», xông lên chém giết.
Tráºn ở xa nhất, cÅ©ng là há»—n hợp bá»™ binh và kỵ binh, ước tÃnh cỡ tá»›i mấy vạn ngưá»i, bá»™ binh đột kÃch phÃa trước, khiêng thang vượt mà n lá»a, tiến tá»›i bức tưá»ng thà nh được dá»±ng lên trên sa trưá»ng, thì ra là đang thao diá»…n công thà nh chiến.
Ở giữa nhóm công thà nh là má»™t đà i cao, má»™t ngưá»i tướng lÄ©nh trẻ tuổi đội mÅ© mặc giáp, uy phong lẫm lẫm, Ä‘ang hò hét chỉ huy. Trông động tác cùng dáng vẻ tháºt là thuần thục và tá»± tin, chỉ là trên sa trưá»ng bụi đất mù mịt, không nhìn thấy rõ khuôn mặt vị tướng đó. Binh sÄ© công thà nh hò reo rung trá»i, bắc thang lên thà nh, tranh nhau leo thang dây, vượt tưá»ng thà nh và o chém giết. Trên má»™t thà nh cao xa xa thấy đứng và i nhóm ngưá»i Ä‘ang ung dung quan sát binh linh thao luyện đầy vẻ hứng thú.
- Lâm tướng quân, ngưá»i nghÄ© thế nà o?
Trên mặt Äá»— Tu Nguyên đầy vẻ hưng phấn, lá»›n tiếng nói.
Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i:
- Äá»— đại ca, đây là sa trưá»ng diá»…n binh trong lá»i kể đấy sao? Quả nhiên uy vÅ© hùng tráng, khà thế đáng ngưỡng má»™.
Äá»— Tu Nguyên gáºt đầu đáp:
- Äúng là sa trưá»ng Ä‘iểm binh. Ta tòng quân bao năm như váºy, diá»…n binh quy mô lá»›n như thế cho tá»›i bây giá» cÅ©ng chưa từng thấy qua, đây Ä‘á»u là những sư Ä‘oà n tinh nhuệ cá»§a Äại Hoa. Ngà y sau đánh lại ngưá»i Hồ, những nam nhân rắn rá»i bất khuất nà y là chá»§ lá»±c cá»§a Äại Hoa ta. Thanh thế nà y, khà thế nà y, nếu Äại Hoa ta không thắng, vVáºy không còn thiên lý nữa.
Äá»— Tu Nguyên nói má»™t phen, hai ngưá»i Lý Thà nh, Hứa Chấn liên tục gáºt đầu, có thể là m Äá»— Tu Nguyên luôn luôn trầm ổn phải kÃch động như thế, mấy vạn binh mã Ä‘ang diá»…n táºp nà y quả tháºt vô cùng có sức rung động.
Lâm Vãn Vinh không nói lá»i nà o, hắn tuy chưa từng giao thá»§ vá»›i ngưá»i Hồ, nhưng kiếp trước xem qua tiểu thuyết cùng TiVi, đối phó vá»›i ngưá»i Hồ như váºy là xong ư? Diá»…n táºp không phải là thá»±c chiến, hiện tại khà thế to lá»›n, đủ thứ hoa hòe, cÅ©ng chỉ là hoa quyá»n tú thối, mặc dù đẹp mắt nhưng chưa chắc đã thá»±c dụng. Trên chiến trưá»ng vạn biến, ngay trong má»™t khắc có thể quyết định thắng thua, nếu má»™t hồi diá»…n binh đại quy mô như thế nà y là có thể dá»± Ä‘oán thà nh bại cá»§a chiến sá»±, thế còn cần gì nữa.
Hồ Bất Quy thấy được quang cảnh hoà nh tráng trước mắt, nụ cưá»i rạng rỡ trên khuôn mặt, Äá»— Tu Nguyên chưa bao giá» lại kÃch động như thế. Hắn tại phương Bắc cÅ©ng đã giao tranh vá»›i ngưá»i Hồ, biết rõ ngưá»i Hồ cưá»ng hãn và hung tà n, chỉ là bởi vì vướng và o việc Bạch Liên giáo gây loạn, má»›i trở lại SÆ¡n Äông lãnh binh, tá»± nhiên sẽ phải lên tiếng cuối cùng.
Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i liếc mắt nhìn hắn há»i:
- Hồ đại ca, huynh đối với cuộc diễn binh nà y có cái nhìn thế nà o?
Hồ Bất Quy gáºt gáºt đầu đáp:
- Binh cưá»ng mã tráng, có thể đánh vá»›i ngưá»i Hồ má»™t tráºn.
Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i, lão Hồ nói tháºt là uyển chuyển, không chừng là sợ phát run trước sá»± hăng hái cá»§a tướng sÄ© nà y. Quang cảnh to lá»›n trước mắt như váºy, chỉ có thể khó khăn lắm má»›i có đủ năng lá»±c đánh vá»›i ngưá»i Hồ má»™t tráºn, xem ra sức chiến đấu cá»§a ngưá»i Hồ tháºt sá»± là mạnh mẽ.
Hứa Chấn dù sao cÅ©ng còn trẻ, chưa tá»›i hai mươi tuổi, nghe xong liá»n có chút mất nhuệ khÃ, không phục nói:
- Hồ trướng quân, ngưá»i Hồ mà ngưá»i nói tháºt sá»± cưá»ng hãn như váºy sao? Trước mắt Ä‘á»u là những sư Ä‘oà n tinh nhuệ cá»§a Äại Hoa ta, chỉ là có thể cùng vá»›i ngưá»i Hồ đánh má»™t tráºn thôi ư?
Hồ Bất Quy dù cho gặp việc trái nghóe, nhưng cá»±c kỳ chú ý tá»›i táºm trạng cá»§a huynh đệ thá»§ hạ, thấy Hứa Chấn trên mặt lá»™ ra vẻ tức giáºn không phục, liá»n uể oải thở dà i, vá»— vá»— bả vai hắn:
- Hứa tiểu tá», ta trước khi gặp được ngưá»i Hồ, cÅ©ng có ý nghÄ© như ngươi, nhưng sá»± tháºt hÆ¡n ngà n lá»i nói, binh sÄ© Äại Hoa trước mắt chúng ta so vá»›i ngưá»i Hồ quả tháºt là còn kém má»™t báºc.
Bá»n ngưá»i Äá»— Tu Nguyên cÅ©ng đã lăn lá»™n trên chiến trưá»ng, chỉ là chưa từng chạm trán vá»›i ngưá»i Hồ, tuy nghe ngưá»i Hồ tan bạo hung hãn, nhưng thấy kẻ không sợ chết như Hồ Bất Quy nói vá» ngưá»i Hồ vá»›i đầy vẻ lo âu, trong lòng nhất thá»i nảy sinh chút bất an.
Lâm Vãn Vinh chăm chú quan sát từng sắc mặt, thấy rõ biểu tình cá»§a má»i ngưá»i, mỉm cưá»i nói:
- Hồ đại ca nói không sai, ngưá»i Hồ kia chÃnh là dân tá»™c du mục sống trên lưng ngá»±a, là những kẻ gan góc, không ở cố định. Luôn phải phiêu bạt nên không những rèn luyện kỹ năng cưỡi ngá»±a mà cÅ©ng phải tăng cưá»ng khả năng cảm ứng nguy cÆ¡, cho nên má»›i có được lá»±c chiến đấu cưá»ng hãn, không ngại sinh tá». Quân sÄ© Äại Hoa ta mấy năm nay vui say thoải mái, khi khai chiến thất bại cÅ©ng là lẽ dÄ© nhiên. Äó gá»i là quen hoạn nạn sẽ sống, mãi an nhà n dá»… chết. Theo chiến sá»± mà nói, quân dân Äại Hoa ta vì ná»—i hổ thẹn sau sẽ mạnh dần lên, qua từng bước rèn luyện phát triển, dần dần gai góc. Không quá bao ngà y sẽ có thể tương đương ngưá»i Hồ, cưỡi ngá»±a bắn tên, chém bá»n chúng rá»›t khá»i lưng ngá»±a. NghÄ© lại Äại Hoa ta đứng chót vá»›t trên cao ngà n năm, từng chịu cả trăm lần ô nhục, nhưng chúng ta nà o có sợ ai, các vị huynh để không nên đánh giá mình quá thấp.
Lâm tướng quân bình thưá»ng hỉ hỉ hả hả, cần nói đến chÃnh sá»± thì cÅ©ng rất có lý lẽ, Hồ Bất Quy âm thầm giá» ngón cái lên, cÅ©ng những lá»i như váºy, từ trong miệng lão Hồ nói ra thì dao động quân tâm, từ trong miệng Lâm tướng quân lại kÃch lệ lòng ngưá»i.
Mấy ngưá»i Ä‘á»u là tướng lÄ©nh cầm quần dưới tay Lâm tướng quân, đối vá»›i năng lá»±c thâm sâu cá»§a Lâm tương quân Ä‘á»u biết, nghe hắn giảng giải như thế, nhất thá»i khôi phục và i phần tin tưởng, trên mặt cÅ©ng lá»™ ra nét cưá»i.
Lâm Vãn Vinh gáºt đầu nói:
- Hồ đại ca, Äá»— đại ca, các huynh hôm nay tá»›i tìm ta chỉ để xem diá»…n binh sao?
Hồ Bất Quy cùng Äá»— Tuy Nguyên liếc mắt cho nhau má»™t cái, đồng thÆ¡i gáºt đầu, ánh mắt chỠđợi đặt lên ngưá»i Lâm Vãn Vinh.
Thấy thần sắc cá»§a bá»n hắn, Lâm Vãn Vinh nà o còn không biết ý tứ, mỉm cưá»i nói:
- Trước tiên những Ä‘iá»u khác chưa cần phải nói. Ba vị đại ca, còn có Hứa Chấn, các ngươi cÅ©ng là thiên há»™, cÅ©ng là thá»§ hạ dưới tay Lý Thái tướng quân, sao lại không tham dá»± việc diá»…n binh nà y?
Hồ Bất Quy nói:
- Lâm trương quân, ngưá»i có Ä‘iá»u chưa biết, đại quân chúng ta trước lúc lên đưá»ng, ngà y ngà y Ä‘á»u ở giáo trưá»ng thao luyện.Hôm nay chÃnh là đợt diá»…n binh đầu tiên khi khai xuân, hoà ng thượng cùng chư vị vương quân đại thần Ä‘á»u tá»›i xem xét, vốn chúng ta cÅ©ng muốn tham gia, chỉ là hoà ng thượng lúc trước phái má»™t ngưá»i phụ tá cho Lý tướng quân, Lý tướng quân là vì muốn kiểm tra năng lục cá»§a ngưá»i nà y, má»›i đặc biệt cá» hà nh thá»±c binh thao luyện, nhân mã chiến sÄ© Ä‘á»u do vị tướng quân phụ tá nà y tuyển chá»n, Lý tướng quân không xen và o, kết quả …
Trên mặt Hồ Bất Quy lộ ra nét bối rối, không dám nói tới.
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- Kết quả… cuối cùng các ngưá»i không được chá»n.
Hồ Bất Quy đỠmặt, nhưng lại cương nghị ôm quyá»n quỳ gối xuống, mấy ngưá»i Äá»— Tu Nguyên cÅ©ng quỳ theo trên mặt đất, cùng nhau kêu lên:
- Mạt tướng ngu độn, là m mất mặt tướng quân, xin tướng quân trách phạt.
Lâm Vãn Vinh cả kinh, vá»™i và ng nâng mấy ngưá»i dáºy nói:
- Các vị đại ca mau mau má»i đứng lên, các ngưá»i là m thế nà y là sao?
Äợi mấy ngưá»i đứng lên, Hồ Bất Quy thở dà i nói:
- Lâm tướng quân mấy ngà y qua không ở trong quân nên có Ä‘iá»u không biết. bữa trước phụ tá tướng quân khi tuyển chá»n tướng lÄ©nh tham gia diá»…n táºp, liá»n bắt mấy vị thiên há»™, vạn há»™ chúng ta tham gia má»™t cuá»™c kiểm tra.
- Kiểm tra?
Lâm Vãn Vinh ngạc nhiên :
- Trong quân còn có kiểm tra ư? Ta mới lần đầu nghe thấy.
Hồ Bất Quy ảo não nói:
- Ai nói không có nà o? Biết lão Hồ ta cả Ä‘á»i sống vá»›i cây Ä‘ao, lại bắt Ä‘i cầm bút, là m sao mà dùng cho ổn được? Kết quả qua má»™t hồi, mấy ngưá»i huynh đệ chúng ta, chỉ có Äá»— huynh để qua cá»a, sau đó Äá»— huynh đệ thấy mấy ngưá»i chúng ta không đủ tư cách qua, thì giáºn dữ gây khó dá»… vá»›i phụ tá tướng quân, kết quả cÅ©ng chẳng ra sao, hắn cÅ©ng mất luôn tư cách…
Nói đến đây, hắn cÅ©ng liếc mắt cảm kÃch nhìn Äõ Tu Nguyên má»™t cái, hai ngưá»i bá»n há» ngà y trước gặp mặt là gây nhau, nhưng Ä‘á»u là những hán tá» mạnh mẽ trá»ng nghÄ©a khÃ,
- Äây là cái trứng con mẹ gì chứ , mấy vị đại ca bản lÄ©nh thể hiện ở sa trưá»ng, có quan hệ gì tá»›i khảo thÃ.
Lâm Vãn Vinh cÅ©ng rất tức giáºn, hắn hiểu rõ hÆ¡n bất kì ai năng lá»±c mấy vị tướng lÄ©nh dưới tay nà y, Ä‘á»u trưởng thà nh vá»›i tay Ä‘ao chân thương, không phải là thứ dá»… mai má»™t.
Hắn hừ mạnh một tiếng :
- Hứa Chấn, ngươi nói xem kiểm tra cái gì, tên trứng chim nà o nghĩ ra cái chủ ý nà y?
Hứa Chấn vá»™i và ng khom ngưá»i :
- Bẩm tướng quân, là kiểm tra binh pháp.
- Kiểm tra binh pháp?
Lâm Vãn Vinh sá»ng sốt:
- Ông trá»i Æ¡i, cái trò nà y con mẹ tên nà o mà hiểu được, kiêu lão tá» tá»›i kiểm tra cÅ©ng chỉ ăn trứng ngá»—ng, HÆ¡n nữa tình thế trên chiến trưá»ng thiên biến vạn hóa chỉ trong chốc lác, binh pháp thuần thuáºt cÅ©ng ngăn khôn nổi binh biến khôn lưá»ng a!
Äá»— Tu Nguyên cưá»i khổ má»™t tiếng nói:
- Kiểm tra binh pháp nà y vốn chiếu theo sách, Hồ đại ca bá»n há» xuất thân từ quân đội, dá»±a và o kinh nghiệm thá»±c tế để trả lá»i, khác biệt lá»›n so vá»›i binh thư, liá»n bị phán là không hợp cách.
- Nói năng báºy bạ!
Lâm Vãn Vinh hừ một tiếng:
- Vị phụ tá tướng quân nà y ở đâu ra? Kiểm tra, kiểm tra, kiểm tra… lại rảng hơi tới tra xét quân doanh, chẳng lẽ hắn là mấy tên trạng nguyên quen được khảo th�
Tà i sản của nguyenan
Từ khóa được google tìm thấy
4vn cuc pham gia dinh , 4vn gia dinh , 4vn.eu cuc pham gia dinh , 4vneu cuc pham gia dinh , ãàäàíèÿ , ãàçåòà , åãèïòà , âëàãàëèùå , âèäåîêëèïû , äîìîäåäîâî , àóäèî , çàâîä , cac pham gia dinh 4vn , cac pham gia dinh 4vn\ , cá»±c phẩm gia Ä‘inh , cá»±c phẩm gja Ä‘inh , cpgd 4vn , cu ham gia dinh 4vn , cu pham gia dinh 4vn , cuc dinh gia dinh 4vn , cuc pha? gia dinh 4vn , cuc pham gi dinh 4vn , cuc pham gia dình 4vn , cuc pham gia dih , cuc pham gia dinb 4vn , cuc pham gia ding 4vn , cuc pham gia dinh , cuc pham gia dinh - 4vn , cuc pham gia dinh 111 , cuc pham gia dinh 130 , cuc pham gia dinh 374 , cuc pham gia dinh 4 vn , cuc pham gia dinh 4.vn , cuc pham gia dinh 4cn , cuc pham gia dinh 4eu , cuc pham gia dinh 4eu.vn , cuc pham gia dinh 4v , cuc pham gia dinh 4v. , cuc pham gia dinh 4vb , cuc pham gia dinh 4vn , cuc pham gia dinh 4vn eu , cuc pham gia dinh 4vn.eu , cuc pham gia dinh 4vn.ru , cuc pham gia dinh 4vneu , cuc pham gia dinh 68 , cuc pham gia dinh 95 , cuc pham gia dinh e4vn , cuc pham gia dinh full , cuc pham gia dinh iphone , cuc pham gia dinh pdf , cuc pham gia dinh. 4vn , cuc pham gia dinh.4vn.eu , cuc pham gia dinh4vn , cuc pham gia dinh\ , cuc pham gja dinh 4vn , cuc pham gja djnh 4vn , cuc phan gia dinh 4vn , cuc phap gia dinh 4vn , cuc phzm gia dinh 4vn , cucphamgiadinh 4vn , cuu pham gia dinh 4vn , êåðàìè÷åñêàÿ , êðóïíåéøèé , gia dinh 4vn , google , hai gia dinhtron bo , hau cuc pham gia dinh , ïåðåâîä , ïåðåâîäîâ , ïèööû , ïñîðèàç , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ïðîäàæà , òåàòð , òåêñò , truyen cuc pham gia dinh , ýâàêóàòîð , ðîñòåëåêîì