09-02-2009, 11:06 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
Tiên Lá»™ Yên Trần - Quản Bình Triá»u - Quyển 14 Chương 237
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Tác giả: Quản Bình Triá»u.
QUYỂN I: ÄÆ¯Æ NG THỜI NIÊN THIẾU THANH SAM BẠC
Dịch: Thanh Phong
Nguồn: Văn đà n
Lá»i tá»±a: Bán sanh duyên]
...... Bán sanh duyên .......
  一å·ã€Žä»™å°˜ã€åР䏖 缘
  满 è…¹ å¹½ 情 对 å› å®£
  浮 沉 å‡ åº¦ 烟 霞 梦
  水 在 天 心 月 在 船
Nhất quyển “Tiên Trần†bán thế duyên
Mãn phúc u tình đối quân tuyên
Phù Trầm kỷ độ yên hà mộng
Thá»§y tại thiên tâm nguyệt tại thuyá»n.
  ..........管平潮..åœ
......... Quản Bình triá»u ..åœ
Tiên Lá»™ Yên Trần lấy hai chữ “yên trần†(khói bụi) là m chá»§, mô tả những chuyện phong lưu trần thế phiêu phù. Con đưá»ng tu tiên chỉ là sá»± phô bà y cá»§a trần thế, tiên hiệp cÅ©ng không thoát khá»i thiên địa giang hồ tá»±, sinh tá»± dưỡng.
Trong truyện, pháp bảo không nhiá»u, tiên thuáºt cÅ©ng hiếm, chỉ là cách để thôi thúc tình tiết phát triển. Mỹ nữ cÅ©ng chỉ xuất hiện để giải quyết vấn đỠsinh hoạt. Chuyện tình giữa Trương Tỉnh Ngôn, Tư Mã Doanh Cúc, Linh Y Nhân cÅ©ng chỉ là mối tình phong lưu nhân nữ phà m trần, thể hiện rõ cái đặc Ä‘iểm xã há»™i dạt dà o đạo khà thá»i Tây Tấn, vừa tiếp thu Tam quốc phân tranh, Bát vương chi loạn truyá»n kỳ. Phong cách cá»§a truyện là dùng cái bình dị thắng cao siêu, cái bình dân được thi vị hóa đến mức cao đẹp, truyá»n kỳ.
Cái thà nh công cá»§a Quản Bình Triá»u khi viết truyện nà y là tạo nên má»™t cố sá»± đầy dẫy u tình, trầm bổng như giấc má»™ng, Ä‘á»c truyện mà giống như Ä‘i thuyá»n trên mặt nước hồ thu dưới ánh trăng rằm.
Truyện đã được xuất bản dưới tên “Tiên Kiếm Vấn Tìnhâ€, được đánh giá là má»™t bá»™ tiên hiệp đặc sắc, có tác dụng giải trà nhẹ nhà ng, thÃch hợp cho những ai vừa thÃch mÆ¡ má»™ng, vừa thÃch hiện thá»±c.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của nguoidoi123
Chữ ký của nguoidoi123
Last edited by Tepga; 26-09-2009 at 09:21 PM .
09-02-2009, 11:08 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Tác giả: Quản Bình Triá»u.
Chương 1: Kiá»n tâm má»™ đạo thùy gia tá»
Dịch: Thanh Phong
Nguồn: Văn đà n
Bất cầu đại đạo xuất mê đồ, Túng phụ hiá»n tà i khởi trượng phu
Bách tuế quang âm thạch há»a thước, nhất sanh thân thế thá»§y phao phù.
" Khẩn thỉnh tiên trưởng thu Lục tiểu tỠlà m đồ đệ!".
" Các hạ trần duyên chưa dứt, cùng bần đạo vô duyên. Má»i quay vá»!".
" Hu hu hu..."
" Xin đại sư thu con là m đồ đệ!".
" Bần đạo với ngươi vô duyên!".
" Ai!..."
" Äạo trưởng, thu con là m đồ đệ nha?".
" Danh sách đã đủ".
" Ai!"
" Lão đầu nhân, là m sư phụ con đi".
" Không được. Lát nữa nếu ngươi có đến cá»a hà ng tạp hóa nhìn trá»™m con gái chá»§ hà ng, giúp ta nhìn xem đà n hương gởi ở đó bán hết chưa".
" ÄÆ°á»£c. Bất quá con vừa nhìn thấy mỹ nữ, thì rất mau quên..."
"Cút".
Äoạn trên chÃnh là đối thoại thưá»ng ngà y cá»§a thiếu niên Trương Tỉnh Ngôn và lão đạo Thanh Hà trong và i năm nay.
Trương Tỉnh Ngôn là má»™t thiếu niên chừng mưá»i bốn mưá»i lăm tuổi, mi thanh mục tú, cặp mắt Ä‘en lanh lợi, vừa nhìn đã biết là kẻ hoạt bát nhanh nhẹn. Hắn từ nhá» sinh trưởng ở gia đình nông dân, cha mẹ Ä‘á»u là sÆ¡n dân hiá»n là nh lương thiện, ở dưới Mã Äá» SÆ¡n Bà Dương Hồ ngoà i Nhiêu Châu thà nh, dá»±a và o núi mà kiếm sống.
So vá»›i đám con cháu cùng khổ gia đình nông dân khác, thiếu niên Tỉnh Ngôn cÅ©ng không có gì đặc biệt. Nếu tháºt sá»± phải nói ra chá»— khác nhau, thì có má»™t chút thế nà y:
Trương gia tuy sinh hoạt khốn khổ, nhưng cha mẹ Tỉnh Ngôn vẫn nhân má»™t lần cÆ¡ duyên, cho nó theo Quý lão tiên sinh cá»§a Quý gia tư thục ở Nhiêu Châu thà nh há»c táºp thi thÆ¡. Nhà nó bần khổ, nạp không đủ tiá»n há»c, vợ chồng Trương thị chỉ đà nh cố gắng nhịn bá»›t khẩu phần ăn, thưá»ng thưá»ng dâng lên Ãt rau cá»§, sản váºt núi rừng để thay thế tiá»n há»c đóng cho Quý lão tiên sinh.
Cái tên Tỉnh Ngôn nà y, chÃnh là Quý lão há»c cứu cá»§a Quý gia tư thục đặt cho. Trước đây, trên thế gian còn chưa có tên nhóc Tỉnh Ngôn nà y, chỉ có con chó con cá»§a Trương gia mà thôi. Năm đó con chó con nà y lên bảy tuổi, lão Trương đầu vừa hay được Quý lão tháo gia cá»§a gia tá»™c quyá»n thế ở Nhiêu Châu thà nh thuê là m công nháºt. Tuy xưng là lão Trương đầu, nhưng cha cá»§a con chó con nà y lúc đó kì tháºt Ä‘ang tuổi tráng niên, vì ngưá»i nhà nông là m việc liá»n ngà y liá»n đêm khiến y già hÆ¡n tuổi, bởi váºy má»i ngưá»i gá»i y là lão Trương đầu, gá»i riết mà thà nh quen.
Lại nói lão Trương đầu Ä‘i là m công nháºt, ngẫu nhiên nghe nói Quý lão tiên sinh cá»§a Quý gia tư thục há»c vấn cao, ngưá»i cÅ©ng hòa nhã, thấy váºy liá»n lấy hết can đảm, dưới sá»± dẫn tiến cá»§a lão Tôn đầu đánh xe cho Quý gia, tìm đến trong lá»›p há»c xin lão tiên sinh chá»n cho con trai mình má»™t cái tên.
Nghe lá»i khẩn cầu tá»™i nghiệp cá»§a ngưá»i nông dân nà y, Quý lão há»c cứu mặt mà y hiá»n háºu cÅ©ng không có bắt tá»™i, vẻ mặt ôn hòa nhìn y há»i đối vá»›i tên cá»§a con trai có yêu cầu thế nà o. Không tưởng được lão tiên sinh chá»n tên, còn phải trưng cầu ý kiến cá»§a mình, lão Trương đầu ngược lại được ưu ái đâm ra kinh hãi. Thế là , cha thằng chó con được cÆ¡ há»™i quý báu nà y, liá»n suy nghÄ© má»™t hồi, sau đó cung cung kÃnh kÃnh đáp:
" Bẩm Quý lão tướng công, ngưá»i nông dân tôi đây thưá»ng cảm thấy mặt trá»i xuống núi nhanh quá, chỉ mong thá»i gian ngá»§ Ãt má»™t chút, như thế ngà y là m việc sẽ dà i ra má»™t chút, có thể là m thêm được và i mẫu ruá»™ng. Trừ chuyện nà y, cÅ©ng hy vá»ng con trai tôi tương lai sẽ biết ăn nói má»™t chút, như thế ngà y sau lúc nó giúp tôi bán thổ sản hà ng hóa núi rừng, thì không bị mấy kẻ nhanh mồm nhanh miệng khi dá»… ăn hiếp..."
Nghe yêu cầu nà y cá»§a lão Trương đầu, Quý lão tiên sinh ngẩn ra má»™t chút, không giống như ngưá»i láºp tức xuất khẩu thà nh thÆ¡ "Tà i trà mẫn tiệp, hạ bút thà nh văn" trước kia, tám chữ nà y chÃnh là lá»i thầy dạy há»c bình luáºn đối vá»›i khả năng văn chương cá»§a Quý lão tiên sinh lúc thiếu niên, từ đó Quý há»c cứu luôn luôn tá»± phụ vá» chuyện nà y. Xem ra, lão tiên sinh ôn nhu văn nhã, ngược lại giống như không thưá»ng nghe được yêu cầu dạng nà y cá»§a lão Trương đầu.
Thấy ông ta im lặng, hai ngưá»i giúp việc là lão Trương đầu và lão Tôn đầu, thở mạnh cÅ©ng không dám thở, sợ quấy nhiá»…u mạch suy nghÄ© cá»§a Quý tiên sinh
Lão tiên sinh cân nhắc rất lâu, suy qua tÃnh lại, suy nghÄ© để phù hợp yêu cầu thá»±c tại cá»§a ngưá»i nông dân nà y, không thể dùng "Phú", "Quý", "Thanh", "Minh" mấy hư từ nà y, cà ng không thể dùng mấy chữ thâm thúy khó hiểu như "Thi", "Hạnh", "Uy", "Nhuy". Tên Ä‘á»c lên còn phải để cho mấy ngưá»i nông dân không biết chữ nà y kêu cho suông miệng, xác tháºt không phải là chuyện "Hạ bút thà nh văn".
Trải qua má»™t tráºn sắp xếp tổ hợp Ä‘iên đảo, cuối cùng Quý lão tiên sinh trước khi thái dương đổ mồ hôi, thà nh công xác định hai chữ "Tỉnh", "Ngôn"! Nghe ông ta nói ra, lão Trương đầu tức thì như thu được báu váºt, láºp tức dâng lên lão tiên sinh má»™t giá» sÆ¡n trà Mã Äá» SÆ¡n má»›i hái. Tiểu Tỉnh Ngôn, năm đó bảy tuổi, cÅ©ng hoà n thà nh chuyển biến từ thằng chó con sang Trương Tỉnh Ngôn.
Lão Trương đầu dốt đặc cán mai, lại được chuyện đặt tên nà y dẫn dắt, chết sống thỉnh cầu Quý lão tiên sinh cho phép Tỉnh Ngôn bên cạnh nghe giảng, may ra lâu ngà y có chút há»c vấn, tránh cho con trai khi lá»›n lên không biết chữ như y, ngay cả tên con mình cÅ©ng không biết. Tuy ngưá»i nông dân thiếu tiá»n thiếu bạc, nhưng chỉ cần Quý lão tiên sinh khai ân thu nháºn tiểu Tỉnh Ngôn, ngà y sau theo mùa, nhất định không quên hiếu kÃnh dâng lên hoa quả tươi ngon. Tuy sản váºt núi rừng thấp kém, nhưng cÅ©ng có thể cho tiên sinh thay đổi khẩu vị.
ÄÆ°Æ¡ng thá»i, không biết thế nà o, Quý lão tiên sinh nghe lá»i miêu tả chất phác cá»§a lão Trương đầu, lại đột nhiên cảm giác ngán ăn mãnh liệt đối vá»›i cao lương thịt cá trong nhà , động tâm đối vá»›i hoa quả sÆ¡n trân mà cha Tỉnh Ngôn hứa dâng, bất ngỠđáp ứng thỉnh cầu cá»§a lão Trương đầu.
Tuy nói Vá»ng tá»™c tư thục thu nháºn má»™t há»c trò nhà nghèo như thế, dưá»ng như có chút tổn hại đến ngưá»i có văn hóa, nhưng ngược lại Quý lão tiên sinh vốn là tá»™c lão đức cao vá»ng trá»ng trong Quý thị gia tá»™c, vá»›i tà i trà danh vá»ng cá»§a ông ta, tất nhiên không ai dám đứng ra chất vấn hà nh động nà y cá»§a lão.
Chẳng qua là , lúc đó ngay cả bản thân lão tiên sinh cÅ©ng không tưởng được chuyện thu Tỉnh Ngôn là m há»c trò, vá» sau trái lại trở thà nh má»™t kì ngá»™ cá»§a lão, khiến rất nhiá»u danh sÄ© hâm má»™ không thôi. Vá» sau lúc cái tên Trương Tỉnh Ngôn vang danh bốn bể, Quý lão tiên sinh liá»n bắt đầu quên Ä‘i tám chữ bình luáºn cá»§a ân sư năm xưa, ngược lại gặp ngưá»i cứ khoe lão là ngưá»i khai sáng cho Trương Tỉnh Ngôn. Cho dù lão tuổi tác đã cao, triệu chứng hay quên ngà y cà ng nghiêm trá»ng, nhưng lão đối vá»›i má»—i má»™t chuyện thú vị cá»§a ngưá»i đệ tỠđắc ý năm đó, lại nhá»› rõ không gì bằng!
Tháºm chÃ, Quý lão tiên sinh vá» sau lại Ä‘em cái tên rất Ãt ngưá»i đương thá»i chịu thay đổi, từ tên gốc là "Minh Thưá»ng" đổi thà nh "Minh Ngôn". Từ đó vá» sau, ai còn gá»i lão là Quý Minh Thưá»ng liá»n bị lão nổi nóng. Lần đó thay đổi tên, lão tiên sinh là có thâm ý: Như thế lão gia tá» má»—i lần thanh đà m (lối đà m luáºn rất phổ biến Ä‘á»i Tấn), khi ta tá»± giá»›i thiệu, thì có thể khiến đối phương phải thắc mắc lai lịch cá»§a cái tên nà y.
Lại nói thiếu niên Tỉnh Ngôn, tuy và o tư thục, có thể Ä‘á»c sách lên lá»›p, nhưng rốt cuá»™c nó là con cái nhà cùng khổ, tịnh không thể giống như đám đồng môn phú gia cá»§a nó, cả ngà y táºp hợp trong phòng há»c, hoặc ăn không ngồi rồi đá gà đua chó. Nó còn phải nhân cÆ¡ há»™i bản thân còn Ä‘ang tham gia khóa há»c trong Nhiêu Châu thà nh, thuáºn tay bán sản váºt rừng núi như hoa quả, trÄ©, thá» cá»§a nhà . Giữa trưa và chạng vạng, nó còn phải đến Äạo Hương Lâu tá»u lâu ở cá»a Nam là m hầu bà n, mấy đồng kiếm được cÅ©ng giúp nó có tiá»n tiêu vặt, mua dụng cụ bút viết chỉ nghiên dùng cho việc há»c.
Còn Ä‘oạn đối thoại bên trên, bốn danh xưng tiên trưởng, đạo trưởng, đại sư, lão đầu nhân thay đổi trong miệng Tỉnh Ngôn, chÃnh là đạo sÄ© phụ trách thu mua đặc sản Bà Dương Hồ ở Nhiêu Châu cá»§a đạo giáo tông môn "Thượng Thanh Cung" trên La Phù SÆ¡n Tuần Châu nổi danh khắp thiên hạ, đạo hiệu là "Thanh Hà ".
Thanh Hà đạo sÄ© tuổi tác dÄ© nhiên không nhá», sinh ra vốn gầy gò. Bởi vì không thưá»ng xuyên cắt tỉa, mấy chục sợi râu cá»§a lão ngà y cà ng dà i ra, năm qua tháng lại cÅ©ng khá có quy mô. Lúc theo gió lất phất cÅ©ng có và i phần tiên phong đạo cốt.
Tuy Thanh Hà lão đạo tuổi tác đã lá»›n, nhưng vẫn là là m những chuyện dạng như tạp dịch. Theo lý giải cá»§a Tỉnh Ngôn, đây chắc là do Thanh Hà lão đạo hÆ¡i ngốc, là m công khóa ở Thượng Thanh Cung không tốt, má»›i bị phái đến nÆ¡i nà y chạy vặt. Chuyện ở trên, tuy nói mấy năm nay hai ngưá»i ngà y nà o cÅ©ng kiên trì tranh cãi chuyện bái sư không thôi, từ lâu đã quen như thế. Nhưng giống như vảy nghịch cá»§a ác long, chỉ cần Tỉnh Ngôn châm chá»c lão má»™t chút, lão liá»n bá»±c tức không chịu ná»—i, bùng phát như sấm, nhất định phải nÃu thiếu niên giải thÃch rõ rà ng:
Thanh Hà đại sư ta lần nà y đến Nhiêu Châu thà nh, tháºt sá»± là sư môn Thượng Thanh Cung đặc biệt coi trá»ng việc nháºp thế, nhưng trên La Phù SÆ¡n tháºt sá»± không có chức vị so được vá»›i việc nháºp thế nà y. Vì váºy, năm đó để có thể được phái đến Nhiêu Châu thiện duyên, đúng là lão phải nhiá»u lần vấp phải cạnh tranh kịch liệt, áp đảo rất nhiá»u đồng môn ưu tú, cuối cùng má»›i già nh được!
Vì để tiểu tá» nghịch ngợm nà y tiếp thụ thuyết pháp cá»§a lão, lúc đó Thanh Hà lão đạo nhất định sẽ đỠcáºp đến, năm đó lão có thể được thăng lên hà ng đạo sÄ© cao cấp cá»§a Tà ng kinh các ở Thượng Thanh Cung, chỉ là để tu vi tiến thêm má»™t bước, má»›i tranh thá»§ đến Nhiêu Châu thà nh nà y.
Tuy nhiên, Thanh Hà lão đạo nói mấy lá»i nà y, thưá»ng đắc ý dương dương. Nhưng nếu như thiếu niên lá»›n thêm và i tuổi, lòng dạ sâu sắc thêm và i phần, thì sẽ phát hiện khi đó thần sắc cá»§a lão đầu nhân nà y không há» tá»± nhiên như thế.
Bất quá, tuy nói nếu như trông mặt mà bắt hình dong, thì Thanh Hà khó tránh phải bị liệt và o hà ng cổ há»§. Nhưng đầu óc lão linh hoạt, nhân tình thế sá»± thông hiểu lão luyện, là m việc chưa từng câu nệ thân pháºn ngưá»i xuất gia, đó chÃnh là "Nháºp thế chi đạo" cá»§a lão!
Liệu Thanh Hà đạo sÄ© có phải tu đạo không thà nh má»›i là m mấy chuyện ngốc nà y hay không, thì dù sao trong mắt Tỉnh Ngôn, việc "Nháºp Thế' nà y cá»§a Thanh Hà lão đạo, đúng là đạt đến cảnh giá»›i lô há»a thuần thanh, đến mức hay tÃnh luôn cả y, bắt y vì thiện duyên thuáºn đưá»ng là m luôn các chuyện vặt.
Xem ra, Thượng Thanh Cung thiên hạ ai ai cÅ©ng biết tiếng nà y, đúng là không tầm thưá»ng. Lão đầu Thanh Hà nà y, không phải là điển hình cá»§a việc sá» dụng nhân tà i cá»§a Thượng Thanh Cung sao? Thế là , chuyện nà y cà ng là m tăng thêm sá»± sùng kÃnh cá»§a Trương Tỉnh Ngôn đối vá»›i Thượng Thanh Cung. Äúng là :
Tiểu đồng tá», chà khà cao, muốn há»c thần tiên cỡi mây dạo.
Mặt trá»i lên cao chưa tỉnh giấc, vẫn cứ vui sướng trong giấc má»™ng.
Kì tháºt, đối vá»›i Tỉnh Ngôn mà nói, cái gá»i là cầu tiên má»™ đạo, cùng lắm cÅ©ng chỉ là má»™t lý do đưá»ng hoà ng để y quấn lấy lão đạo đòi bái sư mà thôi. Nguyên nhân chân chÃnh bái sư là , hiện tại thiếu niên Ä‘ang đến lúc thân thể trưởng thà nh, sức ăn tăng mạnh, mà trong nhà chỉ dá»±a và o núi kiếm sống, vợ chồng Trương thị dù đã cố gắng, nhưng vẫn duy trì không nổi.
Äồng thá»i, y ở trong Nhiêu Châu thà nh, không có chá»— ở trá», má»—i ngà y phải Ä‘i má»™t quãng đưá»ng dà i má»›i vỠđến nhà ở ngoại thà nh. Tuy hai chân nhỠđó luyện được sá»± khá»e mạnh vô bì, nhưng đối vá»›i má»™t thiếu niên như Tỉnh Ngôn mà nói, ngà y tháng lâu dà i, tháºt sá»± không phải là chuyện dá»… dà ng.
Do đó, nếu như có thể lẫn lá»™n và o chá»— thiện duyên, chà Ãt có thể có chá»— dừng chân. Rất đáng tiếc, tuy Tỉnh Ngôn và Thanh Hà lão đạo cãi lá»™n đã quen, thỉnh thoảng cÅ©ng được nghỉ chân ở "NÆ¡i thiện duyên cá»§a Thượng Thanh Cung La Phù SÆ¡n ở Nhiêu Châu" nà y, nhưng chá»— thiện duyên ấy tịnh không chỉ có má»™t mình Thanh Hà lão đạo. Thá»§ hạ cá»§a lão còn có hai đứa tiểu đạo sÄ© nữa, Tịnh Trần và Tịnh Minh. Hai tiểu đạo sÄ© nà y, thì không có thiện cảm đối vá»›i y.
Có lẽ, hai đứa đó phiá»n chán việc tá túc cá»§a Tỉnh Ngôn, hoặc là có nguyên nhân khác có thể thông cảm. Tuy chúng có bối pháºn rất thấp, nhưng có thể gia nháºp Thương Thanh Cung đạo môn thanh cao vang danh thiên hạ nà y, Ä‘á»u phải phà má»™t phen tâm lá»±c, nên hầu hết Ä‘á»u mong có thể há»c và i thá»§ đạo thuáºt, quay vá» nhà vinh hiển.
Ai ngá», không hiểu sao chúng lại bị tống đến nÆ¡i xa xôi nà y là m việc vặt. Äối vá»›i những kẻ kiên tâm má»™ đạo nà y mà nói, việc nà y tháºt không khác gì việc sung quân Ä‘i đà y. Chá»— xúi quẩy, là ngay cả thư nhà cÅ©ng không dá»… viết, đúng là má»™t bụng oán trách.
Bởi váºy, tuy đạo gia giảng dạy thanh tịnh vô vi, nhưng tÃch tụ má»™t bụng xúi quẩy như thế, thì khó tránh khá»i việc khó chịu ra mặt đối vá»›i má»™t thiếu niên tục gia ăn chá»±c như Tỉnh Ngôn. Nhưng trải qua rèn luyện mấy năm ở trưá»ng há»c và chợ phố, Tỉnh Ngôn cÅ©ng không còn là má»™t thiếu niên mù mà mù má» trong núi năm xưa. Äối vá»›i mặt xấu cá»§a hai đạo sÄ© tạp dịch, hán sá»›m đã hiểu rõ trong lòng.
Bởi thế, hắn cà ng muốn bái Thanh Hà là m sư phụ. Nếu sá»›m má»™t ngà y trở thà nh má»™t thà nh viên trong bá»n, thì có thể sá»›m má»™t ngà y danh chánh ngôn thuáºn ở chá»— thiện duyên nà y ăn chùa uống chùa ở chùa rồi!
Khác hẳn vá»›i cách nhìn cá»§a Tịnh Trần, Tịnh Minh, trong mắt má»™t tiểu thiếu niên như Tỉnh Ngôn, chá»— thiện duyên cá»§a đám đạo sÄ© bá»n chúng, đúng là chốn thiên đưá»ng. Không lo thiếu cÆ¡m ăn áo mặc, không lo dầm mưa dãi nắng, cả ngà y cãi lá»™n tranh luáºn, tiếp đãi tiếp nháºn quyên góp cá»§a ngưá»i má»™ đạo. Cùng lắm bất quá cÅ©ng chỉ là đi qua mấy cái góc đưá»ng, chá»n mua váºt phẩm linh tinh, còn có thể luân phiên ba ngưá»i Ä‘i là m, tháºt sá»± quá nhà n nhã!
So vá»›i những việc Tỉnh Ngôn đã là m qua, đây đúng là mÆ¡ mà không thấy được. Äã như thế, nhưng nhìn hai tên tiểu đạo sÄ© cả ngà y mặt nhÃu mà y chau, thân ở chá»— sướng mà không biết sướng. Má»—i ngà y trên đưá»ng vá» nhà , trong lòng Tỉnh Ngôn luôn nghÄ© đến vấn đỠnà y.
Kì tháºt, cÅ©ng chẳng trách thiếu niên Trương Tỉnh Ngôn có suy nghÄ© như thế, bởi vì y hiện tại, Ä‘ang ở vị trà má»™t ngưá»i dân khốn khổ, còn đạo giáo lại Ä‘ang trong thá»i kỳ bà nh trướng.
Lúc nà y thiên hạ má»›i ổn định. Vừa trải qua nhiá»u năm chiến loạn chinh phạt cá»§a các thế lá»±c cát cứ, nhân khẩu trên Hoa hạ đại địa giảm mạnh. Vô luáºn là tầng lá»›p sÄ© tá»™c trung lưu, hay là tầng lá»›p bình dân dưới cùng, Ä‘á»u đối vá»›i việc chạy ăn từng bữa nghÄ© lại còn rùng mình. Cho nên, hiện tại lòng ngưá»i thiên hạ Ä‘á»u muốn an định. Trên đến hoà ng thân quốc thÃch, dưới đến lê dân bách tÃnh, Ä‘á»u chán ngán sá»± ầm Ä© cá»§a chiến tranh, bắt đầu chữa trị vết thương nhiá»u năm do nó mang lại. Ở trong trà o lưu như thế, phản đối vÅ© lá»±c chinh phạt, tuyên truyá»n đạo giáo thanh tịnh vô vi gặp nhiá»u thuáºn lợi, nên đạo giáo bắt đầu từ trong các giáo phái lan truyá»n ra.
Lúc đó, khắp đất nước Ä‘á»u hâm má»™ đạo gia, không chỉ đạo tông tá»± miếu hương há»a đầy đủ, mà cả văn nhân danh sÄ© trong trần thế, nhiá»u ngưá»i cÅ©ng theo trà o lưu nghiên cứu đạo gia Ä‘iển tịch. Khi đó trong giá»›i nhân sÄ©, xuất hiện không Ãt đạo há»c gia trứ danh.
Có bối cảnh như thế, phong trà o đạo gia huyá»n há»c thanh đà m cá»±c thịnh ngoà i ý liệu. Những tranh luáºn cá»§a đạo gia huyá»n há»c, lại được xưng là "Vi ngôn", "Thanh ngôn", "Thanh nghị", "Thanh biện".
Nghiên cứu xưng danh " Lão, Trang, Dịch" cá»§a "Äạo gia tam huyá»n", khi đó trở thà nh lá»±a chá»n thá»i thượng để tranh luáºn. Danh sÄ© tinh thông " Tam huyá»n", không chỉ tà i trà mẫn tiệp trong thanh đà m, tranh luáºn ngay thẳng, còn là viết sách láºp thuyết. Ngưá»i có há»c thuáºt thà nh tá»±u, thì được ngưá»i Ä‘á»i xưng là m: Huyá»n há»c gia.
Chỉ bất quá, tuy đương thá»i danh xưng " Huyá»n há»c gia" có thể được ngưá»i cảm thấy kÃnh nể, nhưng danh hiệu có được không phải dá»…. Loại huyá»n há»c thanh đà m có liên quan đạo gia nà y, thưá»ng tiến hà nh cả đêm, má»›i đạt được cái gá»i là " Vi ngôn đạt đán". Có và i nhân sÄ© đắm chìm trong tranh luáºn, đến mức mất ăn mất ngá»§, có khi " Tùy tùng dâng thức ăn, lạnh Ä‘em hâm nóng đến bốn lần". Tháºm chÃ, có Ãt danh sÄ©, vì để già nh chiến thắng trong tranh luáºn, không ngá» thâu đêm trầm tư mà ngã bệnh đến gần chết.
Lão sư Quý lão tiên sinh cá»§a Tỉnh Ngôn, cÅ©ng coi là danh nhân trong giá»›i nhân sÄ© bản địa. Ở trong là n sóng đạo há»c toà n quốc nà y, tá»± nhiên cÅ©ng không thoát khá»i. Má»—i lúc hứng chÃ, lão tiên sinh láºp tức có thể ở trong lá»›p há»c diá»…n thuyết huyá»n há»c luôn.
Bất quá, vá»›i há»c thức và hứng thú cá»§a thiếu niên đương thá»i, hắn tháºt sá»± không có hứng nghe lão sư bừng bừng khà thế nói cái gì, chỉ là ngÆ¡ ngác nhìn cái miệng giống như vÄ©nh viá»…n không ngừng nghỉ cá»§a lão tiên sinh. Trong đầu hắn lúc đó chỉ mong sao cho mau chóng kết thúc.
Hắn phải báºn tâm rất nhiá»u thứ. Má»™t là âu lo không thể đến kịp Äạo Hương lâu để là m thêm. Hai là lo nếu đến trá»… ngoà i việc phải lo dá»n dẹp mà n trướng thêm, mà còn lại bị trừ tiá»n công.
Trong đầu cá»§a Tỉnh Ngôn lúc nà y, rất nhiá»u tạp niệm ùn ùn kéo đến, giống như biến đổi khôn lưá»ng, chỉ bất quá không giống chá»§ đỠcó liên quan trên lá»›p há»c.
Thế là , Quý lão tiên sinh ở trên nói thì cứ nói, đệ tỠTrương Tỉnh Ngôn của lão, thì ngồi nghiêm chỉnh ở dưới, tinh thần trôi đi vạn dặm.
Bất quá trong diá»…n giảng cá»§a Quý lão tiên sinh, thỉnh thoảng có má»™t hai cố sá»± không phải khô khan như thế, trong vô ý được Tỉnh Ngôn để ý được. Má»—i lần lão tiên sinh nhắc đến, ngưá»i con cá»§a Vệ thị nhà ở thà nh đông Nhiêu Châu, yếu á»›t mà giá»i thanh đà m, má»™t lần ước hẹn tranh luáºn vá»›i danh sÄ© Tạ Côn ở Vị Thá»§y, kết quả biện luáºn suốt đêm, bị Tạ Côn từ xa tá»›i bức đến sùi bá»t mép, bệnh cÅ© phát tác mà vong!
Nhìn bá»™ dạng lão sư bi khái" Phong tiêu tiêu há» dịch thá»§y hà n" cá»§a lão sư lúc giảng chuyện nà y, trong lòng tiểu Tỉnh Ngôn liá»n vạn phần sợ hãi, quyết định tuy bản thân còn phải tiếp tục tranh thá»§ trà trá»™n và o chá»— thiện duyên cá»§a Thanh Hà lão đạo, nhưng ngà y sau có thể ngà n vạn lần phải chú ý, không thể tán gẫu cả đêm vá»›i lão đạo!
Äã là đạo giáo lưu hà nh, khắp nÆ¡i cùng ngưỡng vá»ng, ngưá»i có chà nguyện gia nháºp đạo giáo cÅ©ng đại tăng. Äã là nhu cầu thịnh vượng, thì tá»± có nhiá»u ngưá»i tìm đến.
Thế là , trong mấy chục năm, vô số đạo gia môn phái quáºt khởi giang hồ. Cái gì Cá»±c quang, Toà n không, Thá»§y vô, Nguyên sÆ¡, Quy nhất, Luân không, danh tá»± thì Ä‘ua nhau cái nà y trá»™i hÆ¡n cái kia vá» khoảng “Khôngâ€, và khoảng “Huyá»nâ€. Bất quá, ở trong quá nhiá»u đạo giáo môn phái tốt xấu lẫn lá»™n, chân chÃnh danh mãn thiên hạ, vẫn là ba đạo giáo tông môn lá»›n thâm căn cố đế có lịch sá» lâu Ä‘á»i:
Diệu Hoa Cung của Ủy Vũ Sơn, Thượng Thanh Cung của La Phù Sơn, và Thiên Sư Tông của Hạc Minh Sơn.
Diệu Hoa Cung nhiá»u nữ đạo nhân. Thượng Thanh Cung thá» hai đạo" Thượng Thanh", "Ngá»c Hoà ng". Thiên Sư Tông lại xưng là "Thiên Sư đạo", " NgÅ© đấu má»… giáo". Nghe nói vì Trương Äạo Lăng Trương thiên sư sáng láºp, tÃn đồ nhiá»u nhất trong ba đại đạo tông, thanh thế mạnh nhất.
Khác vá»›i Diệu Hoa Cung theo con đưá»ng nữ tá», Thiên Sư Tông theo con đưá»ng quần chúng, Thượng Thanh Cung cá»§a Thanh Hà là má»™t trong ba đại tông phái khá thanh cao so vá»›i hai phái kia, tu luyện lấy kinh Ä‘iển đạo giáo "Ngá»c Hoà ng Kinh", "Thượng Thanh Kinh" là m chá»§. Cái tên Thượng Thanh cá»§a giáo, xuất phát từ việc sùng kÃnh đối vá»›i Tam Thanh tổ sư.
Không biết là có ý hay là vô tâm, thanh danh cá»§a Thượng Thanh Cung chiếm được sá»± tôn trá»ng cá»§a lá»›p sÄ© đại phu, được hoà ng gia phân phối cho đồng ruá»™ng phì nhiêu, ở La Phù SÆ¡n, vùng đất núi bằng phẳng năm trăm dặm, cÅ©ng được chÃnh thức phong là m tà i sản riêng cá»§a Thượng Thanh Cung.
Ngược lại, Thiên Sư Tông có thanh danh lá»›n trong bách tÃnh cùng khổ, lại không được giá»›i nhân sÄ© đón nháºn.
Kì tháºt nếu tá» tế truy tìm nguồn gốc mà nói, Thượng Thanh Cung nà y cùng Thiên Sư Tông đó, còn có nhiá»u uyên nguyên. Nghe nói năm xưa hai giáo nguyên là má»™t nhà , chỉ là do đối vá»›i giáo nghÄ©a lý giải không hợp, trong môn xảy ra tranh chấp, thế là háºu nhân cá»§a Trương Äạo Lăng, đệ tứ đại thiên sư Trương Khanh, liá»n Ä‘em tông môn lên Hạc Minh SÆ¡n, xưng danh "Thiên Sư Tông". Còn mấy trưởng lão lưu thá»§ thì sáng láºp Thượng Thanh Cung, từ đó thà nh má»™t phái.
Äối vá»›i đại Ä‘a số bách tÃnh cùng khổ mà nói, Thượng Thanh Cung đương thá»i, tượng trưng cho thiên đưá»ng cÆ¡m no áo ấm không còn nghi ngá» gì nữa. Nếu có ai có thể cùng Thượng Thanh Cung tạo quan hệ, đó sẽ là má»™t Ä‘á»i không lo. Má»™t Ä‘á»i không chịu đói, trong lòng đại Ä‘a số lão bách tÃnh bần khổ đương thá»i, có lẽ là sá»± tình không thể, có chăng chỉ là nằm má»™ng trong giấc ngá»§ má»›i thấy được chuyện tốt đẹp đó.
Lúc Tỉnh Ngôn còn là má»™t đứa bé ngu ngÆ¡, đã nháºn thức được sinh hoạt gian nan. Sau khi biết chuyện, cà ng phải tá»± mình kiếm ăn. Äối vá»›i tiểu Tỉnh Ngôn bôn ba vì cÆ¡m áo mà nói, đưa mắt nhìn "NÆ¡i thiện duyên cá»§a Thượng Thanh Cung ở Nhiêu Châu", tháºt là quá tuyệt vá»i.
Nhưng bất hạnh đó là , Thượng Thanh Cung chÃnh vì danh tiếng thanh cao, nên lá»±a chá»n đồ đệ rất nghiêm. Äồng thá»i có lẽ há» cÅ©ng sợ không ứng phó nổi nhiá»u miệng ăn, bèn ra lệnh môn hạ nghiêm túc thu nháºn đồ đệ. Vì thế, má»›i có Ä‘oạn đối thoại giữa Tỉnh Ngôn và Thanh Hà lão đạo lúc đầu, qua nhiá»u năm vẫn không đổi.
Äã qua nhiá»u năm tranh cãi như thế, Tỉnh Ngôn vẫn thân ở hồng trần. Kết quả duy nhất, đó là quen thân vá»›i lão đạo Thanh Hà .
Lại nói hôm nay, Tỉnh Ngôn là m xong công khóa bái sư thưá»ng lệ, thì Ä‘i đến Äạo Hương Lâu cách hai con đưá»ng là m công nháºt. Thuáºn đưá»ng, cÅ©ng Ä‘i hoà n thà nh má»™t công khóa thưá»ng ngà y khác cá»§a y: ở góc ngã tư trên đưá»ng đông môn, nhìn trá»™m Lý Tiểu Mai con gái cá»§a chá»§ tiệm tạp hóa Lý KÃ.
Hà nh động nà y cÅ©ng không trách thiếu niên phát dục sá»›m. Khi đó ngưá»i ta phổ biến tảo hôn, thiếu niên mưá»i bốn mưá»i lăm tuổi như Trương Tỉnh Ngôn, đã thà nh hôn sinh con cÅ©ng không phải không có, chỉ là nhà Tỉnh Ngôn nghèo khổ không có lá»±c đón dâu mà thôi.
Äến tuổi nà y, y đã có cảm tình mÆ¡ hồ đối vá»›i nữ tá». Lý Tiểu Mai nà y, chÃnh là nữ tá» xinh đẹp trong mắt y. Trong mắt y, da dẻ Lý Tiểu Mai rất đẹp, đôi mắt cÅ©ng trong trẻo, nhìn thế nà o cÅ©ng thấy xinh xắn, chẳng trách, nà ng không thẹn là đệ nhất mỹ nhân ở hai con đưá»ng nà y!
Kì tháºt, nếu phải so sánh tháºt sá»±, Lý Tiểu Mai đó cÅ©ng chÃnh là nữ nhân chợ phố Ä‘iển hình, nhìn chỉ là thanh xuân linh hoạt, tháºt không thể xem là mỹ nhân. Nhưng chuyện nà y thì có là m sao? Äối vá»›i thiếu niên má»›i biết mùi ái tình mà nói, trong mắt y, thiếu nữ mà y khao khát chÃnh là ngưá»i đẹp nhất.
Có lẽ, qua mấy chục năm sau nhá»› lại, hồi ức vá» sá»± si mê cá»§a bản thân đối vá»›i má»—i thiếu nữ năm xưa, bất cứ ai Ä‘á»u sẽ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Chỉ là , đó đã là chuyện mấy chục năm sau.
Lúc qua tiệm tạp hóa Lý KÃ, thiếu niên cÅ©ng không quên lá»i nhá» vả cá»§a Thanh Hà . Cuối cùng há»i thăm má»™t chút hóa váºt còn hay hết, thì hắn dương mắt trắng trợn nhìn Lý Tiểu Mai.
Tà i sản của nguoidoi123
09-02-2009, 11:11 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Tác giả: Quản Bình Triá»u.
Chương 2. Nhà n ngá»a tiên sÆ¡n kinh nguyệt lá»™.
Dịch: Thanh Phong
Nguồn: Văn đà n
"Si nhân khống ngá»a tiên sÆ¡n bối - Hà n lá»™ mãn thân phi nguyệt hoa"
( Tá» Vân Nham thạch bÃch kệ)
Ngà y tháng cứ thong thả trôi qua, Tỉnh Ngôn má»—i ngà y Ä‘á»u theo lá»™ tuyến giống nhau như thế, qua qua lại lại Mã Äá» SÆ¡n, Quý gia tư thục, nÆ¡i thiện duyên Thượng Thanh Cung, cá»a tiệm tạp hóa Lý KÃ, còn có chá»— là m công nháºt Äạo Hương tá»u lâu.
Tuổi tác chất chồng thêm bao nhiêu thì lão Trương đầu cÅ©ng già đi bấy nhiêu, bắt đầu không kham nổi việc nặng. Tỉnh Ngôn phải kế thừa tổ sản ở Mã Äá» hoang sÆ¡n, cÅ©ng ở trong hoang sÆ¡n nà y kiếm ăn, băng sông vượt núi săn bắt sÆ¡n váºt. Khi tÃch cóp được chút ngân lượng, thì đến sÆ¡n thôn gần đó, tìm cô nương con nhà môn đăng há»™ đối cưới vá» là m vợ. Từ đó, hắn cách xa lá»›p há»c, cách xa mỹ nữ tiệm tạp hóa, biến thà nh hán tỠđảm Ä‘ang chỉ thÃch hợp ở nhà chăm con.
Có lẽ, nếu không có phát sinh chuyện ngoà i ý, cuá»™c Ä‘á»i nà y cá»§a thiếu niên Tỉnh Ngôn cÅ©ng sẽ không khác gì các Ä‘á»i cá»§a Trương gia, cứ theo con đưá»ng bình đạm mà trôi qua như thế, cÅ©ng không lưu lại chút vết tÃch nà o trong truyá»n kỳ sau nà y.
Chuyện ngoà i ý muốn khiến cuá»™c Ä‘á»i cá»§a thiếu niên Tỉnh Ngôn chuyển biến đã phát sinh và o mùa hè năm y mưá»i sáu tuổi.
Hôm đó, Ä‘ang khi khà trá»i nóng bức, giống cây sÆ¡n trà nhà y phà tâm phà lá»±c trồng trên Mã Äá» SÆ¡n, không biết sao bị sâu bệnh. Nói theo lý, cây sÆ¡n trà nà y tá»± có má»™t cổ thanh khÃ, thông thưá»ng không dá»… sinh trùng. Chỉ là hôm ấy khi lão Trương đầu lên núi tuần thị rừng sÆ¡n trà , vốn là nguồn kiếm sống cá»§a cả nhà , lại phát hiện trong bụi cây mấy con trùng bướm chưa từng thấy qua bay vòng vòng.
Lần đó, lão Trương đầu láºp tức phát hoảng, vá»™i kêu gà o con trai và bà nhà cùng Ä‘áºp. Ai ngỠđám trùng bay nà y linh hoạt vô cùng, muốn triệt để giết hết chúng quả tháºt không dá»…. Thấy tình hình váºy, ba ngưá»i chỉ đà nh dùng quần áo Ä‘áºp phá»§i, cố hết sức Ä‘uổi đám quái trùng nà y khá»i rừng sÆ¡n trà .
Giằng co mất cả ngà y, cuối cùng thì há» cÅ©ng Ä‘uổi sạch chúng Ä‘i. Tỉnh Ngôn là ngưá»i chá»§ lá»±c trong hà nh động Ä‘uổi trùng, là m từ khi mặt trá»i lên đến khi lặn, nên dù sức vó trẻ tuổi là thế, hắn vẫn Ä‘uối sức mệt đến ngất ngư.
Trá»i đã và o đêm, y tạm thá»i chẳng muốn cỠđộng, liá»n nói hai cha mẹ già vá» trước, còn bản thân thì ở lại nghỉ trên núi, xem đám trùng đó còn quay lại hay không. Dù sao tiết Ä‘ang và o hè, ngá»§ ở trong nhà thì oi bức khó chịu, sao bằng cứ nghỉ ở trên núi, trong đêm còn có chút mát mẻ. Äói bụng thì có thể hái và i quả dại lót dạ, vừa hay tiết kiệm được bữa cÆ¡m chiá»u.
Thế là hai ông bà già trở vá» trước. Trương Tỉnh Ngôn nằm lên phiến đá trắng thưá»ng dùng để nghỉ ngÆ¡i ở trên sưá»n núi.
Khối đá trắng nà y được hình thà nh má»™t cách tá»± nhiên, bá» ngoà i rất giống giưá»ng ngá»§. Mã Äá» SÆ¡n tuy diện tÃch không nhá», nhưng cÅ©ng chẳng lấy là m cao. HÆ¡n nữa, trong núi cây cá» thưa thá»›t, tháºt sá»± chỉ có thể coi như má»™t tòa núi hoang. Lão Trương đầu từng có ý muốn bán nó, đổi chút ngân lượng đến ven Nhiêu Châu thà nh mua má»™t mảnh ruá»™ng nước, nhưng chỉ là không có ai há»i mua nên đà nh chịu.
Giá trị duy nhất cá»§a Mã Äá» SÆ¡n chÃnh là khối đá trắng hình chiếc giưá»ng ngáºp má»™t ná»a trong đất nà y. Khối đá dà i cỡ thân hình má»™t ngưá»i lá»›n, Tỉnh Ngôn có thể nằm vừa vặn. Mặt giưá»ng đá đó rất sạch sẽ, tuy ở giữa có mấy chá»— hÆ¡i nhô ra, nhưng không nằm lâu thì không thể phát giác được.
Giưá»ng đá trắng nà y còn có má»™t chá»— quái dị mà chỉ có Tỉnh Ngôn má»›i hiểu được, đó là má»—i lần đến thá»i vụ, ở trên núi là m việc mệt nhá»c, nằm trên khối đá trắng nà y đánh má»™t giấc, lúc tỉnh lại luôn cảm thấy thần thanh khà sảng, đầu óc cÅ©ng giống như linh hoạt hÆ¡n. Tháºm chÃ, sau Ä‘o hắn thưá»ng có xung động muốn hú lên mấy tiếng dà i.
Bất quá, có lẽ đây cÅ©ng không thể coi là điểm đặc biệt gì. Ngá»§ trên đá mát, sau khi ngồi dáºy e rằng cÅ©ng chÃnh là cảm giác nà y. Thiếu niên tâm tư cẩn máºt, sợ nói ra lại khiến ngưá»i khác cưá»i nhạo, nên chưa từng kể qua vá»›i ai.
Lúc Tỉnh Ngôn nằm trên giưá»ng đá trắng thiên nhiên nà y, má»™t vầng trăng sáng đã treo trên phÃa đông núi. Ở trong là n gió mát đặc biệt cá»§a núi rừng, thiếu niên co giãn tay chân, hưởng thụ trá»n vẹn sá»± mát mẻ cá»§a khối đá trắng.
Qua má»™t lúc lâu, hắn tá»±a như cảm thấy có chút buồn chán, liá»n yên lặng ngẩng đầu ngắm các vì sao giăng đầy trên bầu trá»i.
Nhìn dãy ngân hà lá» má» bắt ngang trên ấy, lòng ngưá»i thiếu niên bất giác nhá»› đến câu ngạn ngữ cá»§a nghá» nông:
"Ngân hà liá»n Tây - Äông, nhà nhà cÆ¡m no đủ".
Äáng tiếc là nhà mình không có đồng ruá»™ng để trồng lúa.
Thiếu niên nằm trên khối đá trắng, cảm giác bầu đầy trá»i sao trên đầu luôn biến đổi, phảng phất má»—i ngà y Ä‘á»u có sá»± đổi thay. Y nhìn bầu trá»i sao đó má»™t lúc lâu, đầu tiên là ánh mắt cá»§a bản thân, kế đến là cả thân thể, Ä‘á»u bị bầu trá»i sao thần bà mênh mông đó thu hút.
Tỉnh Ngôn cứ nằm như thế, im lìm bất động. Chỉ có lúc nà y, má»›i là thá»i gian sung sướng nhất cá»§a y. Bao phiá»n não ưu sầu gì cÅ©ng là chuyện cá»§a ngà y mai, hiện tại hắn không cần lo lắng gì nữa.
Thá»i gian cứ chầm chầm trôi qua như thế. Trăng trôi bóng chuyển, bất tri bất giác vầng trăng đã di chuyển đến ngay đầu Tỉnh Ngôn. Ãnh trăng như tuyết, tá»±a là n nước má»m mại yên lặng đổ xuống, trôi qua trên ngưá»i Tỉnh Ngôn Ä‘ang nằm yên lặng.
"Trăng đêm nay tròn quá..., có phải lại đến rằm rồi hay không? Sau khi vá» nhà phải Ä‘i há»i mẹ..."
Tỉnh Ngôn thá» Æ¡ nhá»› váºy. Ngay lúc đó, hắn đột nhiên phát giác khối đá trắng dưới ngưá»i chợt như có sinh mệnh! Má»™t nguồn sức lá»±c mãnh liệt Ä‘ang từ dưới ấy truyá»n lên ngưá»i hắn, xâm nháºp mạnh mẽ, chảy khắp toà n thân.
Hắn Ä‘ang nằm thư thái, chợt cả ngưá»i như bị ném lên trên mây trong chá»›p mắt. Hắn như Ä‘ang bay và o vùng trá»i sao mênh mông, vô cùng vô táºn.
"Ãi! Gặp quá»· rồi!"
Phản ứng đầu tiên cá»§a Tỉnh Ngôn là cảm thấy bản thân gặp phải mấy con ác quá»· luôn được mấy ả đà n bà ngu, đà n ông tục trong vùng đỠcáºp đến! Hắn không thể tưởng được Ä‘iá»u mà bản thân luôn cưá»i nhạo, má»™t con ngưá»i luôn bất kÃnh quá»· thần như hắn hôm nay lại gặp được báo ứng!
Tuy nghÄ© thế, nhưng Tỉnh Ngôn không chịu nằm đó chá» chết, hắn muốn giẫy giụa thoát ra, nhưng không ngỠánh trăng vốn nhu nhược như nước, không thá»±c không chất đó lại đột nhiên có lá»±c thá»±c chất vô cùng. Ãnh trăng trắng xóa sáng ngá»i bao phá»§ khối đá trắng mà Tỉnh Ngôn Ä‘ang nằm. Trong sát na ấy, dưá»ng như bao tinh hoa cá»§a trăng, vốn trà n ngáºp khắp trá»i đất, giá» lại chỉ táºp trung lên chá»— hắn nằm. Luồng lá»±c lượng ấy Ä‘ang đụng phải sá»± kháng cá»± mãnh liệt cá»§a khối đá trắng dưới ngưá»i hắn. Cả hai cùng lúc đánh và o thân thể cá»§a Tỉnh Ngôn, rì rầm liên miên không dứt.
Dưới sá»± co kéo cá»§a hai cổ lá»±c lá»›n không biết từ đâu ra nà y, hắn chỉ cảm giác bản thân tá»±a hồ như Ä‘ang bị hai cái cá»± trảo chụp lấy, lúc dồn nén, lúc kéo xé. Cả ngưá»i cá»§a hắn dưá»ng như không phải cá»§a mình nữa, mà là má»™t chiếc lá nhá» trong gió bão, đảo lá»™n không thể tá»± chá»§ được.
Äiá»u bất hạnh là , Tỉnh Ngôn không giống như chiếc lá không há» biết Ä‘au. Trong nhất thá»i, hắn vừa cảm thấy khắp cÆ¡ thể như có vạn con kiến cắn, vừa Ä‘au vừa ngứa vô cùng; Hắn cÅ©ng có cảm giác như Ä‘ang rÆ¡i xuống vách núi, biết sắp chết nhưng lại không là m gì được. Lúc nà y, hán chỉ biết kinh hãi mắt trợn miệng há, không kêu gà o được, muốn báºt dáºy chạy Ä‘i nhưng lại má»™t tấc cÅ©ng khó dá»i!
Tuy nhiên, thần kinh cá»§a hắn ngoan cưá»ng ngoà i ý liệu. Trong tình trạng thống khổ cá»±c kỳ đó, hắn vẫn còn có thể nãy lên và i ý:
"Thì ra, thá»i gian cá»±c khổ lao lá»±c trước đây cá»§a ta lại khoái lạc hạnh phúc như thế!"
Äang khi Tỉnh Ngôn cho rằng hắn lần nà y nhất định "Chết yểu", má»™t cái chết thống khổ và bi thảm giống như Quý lão tiên sinh nói váºy, nhưng hắn dần dần phát hiện sá»± Ä‘au đớn khá»§ng bố đó sá»›m đã rút Ä‘i như thá»§y triá»u. Hai cổ lá»±c lượng cá»±c lá»›n lúc dằn co nãy giỠđã hòa thà nh má»™t, giống như má»™t luồng nước chảy, chầm cháºm tá»a khắp toà n thân hắn. Cảm giác sống và chết hoang đưá»ng hiện lên cùng má»™t lúc, tá»±a như tá»± mâu thuẫn nhau. Hắn cÅ©ng dần dần khôi phục lại từ trong khá»§ng hoảng. Qua má»™t hồi lâu, hắn má»›i dám khẳng định, khổ nạn vừa rồi đã qua!
Bởi vì, theo luồng nước chảy qua thể xác, sá»± Ä‘au đớn toà n thân dần dần mất Ä‘i, tinh thần dần thư thái trở lại. Luồng nước mát đó vẫn cuốn chảy từng vòng, tiếp tục gá»™i rá»a thân thể hắn. Tỉnh Ngôn dưá»ng như có thêm con mắt thứ ba, nhìn xuống "Trương Tỉnh Ngôn" Ä‘ang nằm trên khối đá trắng, nhìn thấy cả ngưá»i "y" dần dần biến thà nh trong suốt, kỳ ảo, bay bay...
...
....
CÅ©ng không biết qua bao lâu, "Con mắt thứ ba" cá»§a Tỉnh Ngôn vẫn im lìm quan sát luồng nước đó. Sá»± váºn chuyển cá»§a nó cà ng lúc cà ng vô hình. Cuối cÅ©ng, nó giống như dòng suối dung nháºp và o trong tứ chi tám huyệt, rõ rà ng đến mức hắn như nắm rõ đưá»ng Ä‘i nước bước cá»§a luồng nước vô hình, dùng "Con mắt thứ ba" kì dị bám theo sau.
Chỉ là , trong thân thể hắn vẫn tồn tại má»™t chút dư âm vừa thuần háºu, vừa nhẹ nhà ng, khiến y tháºt lâu sau cÅ©ng khó mà quên được.
Sá»± Ä‘au khổ ban đầu cá»§a Tỉnh Ngôn đã chuyển sang trạng thái khó quên ở hiện tại. Hắn dầ quên sá»± kinh khá»§ng ban đầu, mà lưu luyến thứ cảm giác chưa từng có nà y. Thế là , hắn vẫn giữ như thế nằm ở trên tảng đá, từ từ bình phục như thưá»ng, hy vá»ng dị tượng nà y sẽ đến lần nữa, không biết phương Äông đã hừng sáng...
------o0o------
"Tiểu tỠTỉnh Ngôn đó điên rồi!"
Ngà y hôm sau, má»i láng giá»ng quen biết vá»›i Tỉnh Ngôn trong Nhiêu Châu Ä‘á»u truyá»n miệng cho nhau nghe câu nói đó.
CÅ©ng chẳng trách, thiếu niên Trương Tỉnh Ngôn sau khi trá»i sáng, đã trở vá» nhà rồi Ä‘i thẳng đến là m việc trong Nhiêu Châu thà nh. Hắn hở chút là kéo ngưá»i quen há»i cùng má»™t chuyện:
"Ngươi tối qua có nhìn thấy ánh sáng trắng ngoà i thà nh Äông không? Ngươi nhìn ta hôm nay liệu có gì khác không?"
Kết quả, vòng Ä‘iá»u tra bao gồm cả cha mẹ y trong đó, Ä‘á»u có kết quả phá»§ nháºn. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u nhìn y vá»›i ánh mắt quái dị. Nếu gặp được ngưá»i nghe đặc biệt có lòng yêu mến, hắn còn bị sá» trán, nhằm xác nháºn rốt cuá»™c hán có phát Ä‘iên hay không!
Tuy váºy, hắn vẫn không mất hi vá»ng, tháºm chà còn kéo tay áo Lý Tiểu Mai, truy há»i cùng má»™t chuyện như thế. Hắn là m cho nữ hà i không há» quen biết nà y đỠbừng mặt, táºn lá»±c thoát khá»i sá»± quấy rầy ngu ngốc nà y. Nà ng chạy thẳng ra háºu đưá»ng sau khi lưu lại ná»a ống tay áo rách nằm đơn độc trong ma trảo cá»§a Tỉnh Ngôn.
Xui xẻo hÆ¡n, hắn còn bị Lý lão bản cá»§a tiệm tạp hóa gằn giá»ng cảnh cáo, bảo không được giả bá»™ Ä‘iên khùng chá»c ghẹo con gái lão. Rất may là Lý đại lão bản sá»›m đã nghe nói vá» sá»± quái dị cá»§a tiểu tá» Tỉnh Ngôn, lại táºn mắt chứng kiến quá trình hắn quấy rối con gái lão, nhân đó cÅ©ng hiểu rõ nguyên á»§y sá»± tình. Vì thế, ngữ khà trách mắng cá»§a lão tuy nghiêm khắc, nhưng vẫn xen và i ý cưá»i cợt cố nén trong lòng.
Vá» phÃa Tỉnh Ngôn, hắn láºp tức đỠbừng mặt, cÅ©ng chỉ biết bá» lại ná»a ống tay áo còn đượm thÆ¡m hương, quay ngưá»i bá» chạy.
Quý lão tiên sinh Ä‘ang ngồi trên Thanh Thạch Bản gần ngã tư, thong thả ăn Ä‘iểm tâm. Vừa rồi lão đã táºn mắt thấy đệ tá» là m trò há», không ngá» cÅ©ng không nghÄ© đến mình đã già , dùng ngữ Ä‘iệu khoa trương hô lên cả kinh:
"Trữ tri tiểu nhân yểm hữu Ä‘oạn tụ chi phÃch hồ!".
Dứt lá»i, lão nhún vai cưá»i hắc hắc.
Chỉ đáng tiếc, lá»i nói uyên thâm quá thì Ãt ngưá»i hiểu, nên khắp con đưá»ng lá»›n nà y ngoà i lão tiên sinh ra không ai nghe được ý cưá»i trong câu nói đó.
Kì tháºt, bất kì ai cÅ©ng cho rằng bình thưá»ng Tỉnh Ngôn có chút tinh linh quá»· quái, hôm nay lại Ä‘ang là m trò quá»· gì đó Ä‘i chá»c má»i ngưá»i đây. Thế nên dù há» chưa từng đồng tâm hiệp lá»±c hợp tác qua lại, nhưng nhất má»±c phá»§ nháºn vấn đỠcá»§a Tỉnh Ngôn như là có hẹn trước, ngoại trừ lão đạo sÄ© Thanh Hà cổ há»§ ở chá»— thiện duyên.
Ãnh mắt khẩn cầu cá»§a hắn cuối cùng dừng lại trên ngưá»i lão đạo Thanh Hà , âm thanh thắc mắc giỠđã đã nhá» Ä‘i rất nhiá»u, vì từ sá»›m đến giá» hắn liên tục bị chá»c ghẹo, lòng tin đã nhanh chóng cạn kiệt. Äiá»u há»ng bét chÃnh là hiện giá» ngay cả bản thân hắn cÅ©ng hầu như không tin chÃnh mình, cho rằng chuyện đêm qua chỉ là giấc má»™ng lạ mà thôi. Nếu há»i tiếp như thế, e rằng hắn cÅ©ng phải tá»± há»i liệu bản thân có bệnh hay không.
Chuyện đến nước nà y, Tỉnh Ngôn cố chịu đựng đả kÃch lần cuối. Hắn quyết định, nếu như lão đạo sÄ© Thanh Hà gần như sánh vá»›i thần tiên nà y cÅ©ng phá»§ nháºn Ä‘iá»u ấy, thì hắn hoà n toà n có thể cho rằng, bản thân đêm qua Ä‘Ãch xác là đã mÆ¡ má»™t giấc mÆ¡ hoang đưá»ng.
Dáng vẻ cá»§a Thanh Hà lão đạo giống như đã đợi ở nÆ¡i thiện duyên nà y rất lâu, bá»™ dạng rất giống vá»›i kẻ ngồi ôm cây đợi thá». Nghe hắn há»i, lão đạo liá»n nhìn hắn từ trên xuống dưới, bà bà ẩn ẩn tra xét hắn má»™t hồi, tháºt lâu sau má»›i bảo:
"Xác tháºt có chút biến hóa!"
"Oa!" Hắn hoang mang ná»a ngà y trá»i, mất ngá»§ hÆ¡n ná»a đêm, trải hết thiên tân vạn khổ, chịu hết sá»± châm chá»c cá»§a thế nhân, cuối cùng cÅ©ng khổ hết sướng tá»›i, tìm được tri âm!
Lá»i nói cá»§a Thanh Hà lão đạo tuy có thanh âm không cao, nhưng từng lá»i vang và ng trong hai tai Tỉnh Ngôn, chẳng khác nà o tiếng Hồng chung yên bình đánh lên trong đêm khuya vắng.
Thấy Tỉnh Ngôn trà n đầy hưng phấn chỠđợi, Thanh Hà lão đạo chầm cháºm nói:
" Hôm, nay, ngươi, xác, tháºt, là , không, giống. Bởi vì hôm nay ngươi rất ngu! Ha ha ha".
Lão đạo nói xong báºt cưá»i, má»™t giá»ng cưá»i có thể vang ba ngà y chưa dứt. Có vẻ lão đầu nà y đã nhịn rất lâu rồi.
"Ta bóp chết xú đạo sĩ ông!"
Hắn nghe váºy rất tức giáºn, là m ra vẻ muốn đánh. Chỉ là , khi hắn hươ tay thì trong lòng đã hoà n toà n bình tÄ©nh, há» hững nhá»§ thầm:
" Ai, thì ra đêm qua đúng là má»™t giấc má»™ng...bất quá giấc má»™ng nà y tháºt kỳ lạ, rất giống tá»± bản thân mình đã trải qua!"
Qua má»™t lúc, Tỉnh Ngôn dưá»ng như lại nhá»› đến Ä‘iá»u gì, nhìn Thanh Hà lão đạo há»i:
"Äại sư! Xin ngưá»i thu ta là m đồ đệ! Coi như bồi thưá»ng vừa rồi cưá»i nhạo ta váºy!"
Thế là đoạn đối thoại bái sư thưá»ng ngà y lại ầm Ä© vang lên, sinh hoạt cá»§a thiếu niên Trương Tỉnh Ngôn dưá»ng như lại hồi phục theo quỹ đạo bình thưá»ng. Sá»± náo loạn lúc sáng cÅ©ng chỉ được sá» dụng để là m chuyện cưá»i cho bá»n hán tá» phố chợ lúc uống rượu hóng mát đà m luáºn mà thôi. Có lẽ không quá hai ngà y sau, chuyện nà y sẽ nhanh chóng bị má»i ngưá»i quên lãng.
Chỉ có Ä‘iá»u, sau chuyện khối đá trắng manh động cùng ánh trăng yêu dị đó, sinh hoạt cá»§a thiếu niên Tỉnh Ngôn có tháºt sẽ theo quỹ đạo bình thưá»ng như trước nữa không?
Tà i sản của nguoidoi123
09-02-2009, 11:12 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Tác giả: Quản Bình Triá»u.
Chương 3: Hà nh trình chÃnh tại, thu thá»§y doanh doanh xứ
Dịch: Thanh Phong
Nguồn: Văn đà n
Lại nói giữa trưa hôm nay, Tỉnh Ngôn Ä‘ang xăng xái như con thoi giữa đống bà n ghế ở Äạo Hương tá»u lâu, bá»—ng nghe ngoà i tiếng huyên nà o ầm Ä© cá»§a bá»n uống rượu, trong đó có thanh âm nữ nhân trong trẻo nhẹ nhà ng truyá»n lại, rất giống tiếng cá»§a giá»t sương óng ánh sá»›m mai, trong ánh sáng ngÅ© sắc rÆ¡i vỡ trên đá xanh.
  
“ Ãi, thanh âm cá»§a “ả†nà o nghe tháºt sướng tai à !â€.
  
Thiếu niên tá»± phụ hiểu nhiá»u biết rá»™ng bất giác ngÆ¡ ngẩn, vá»™i và ng ở trong đống âm thanh há»—n tạp vểnh tai lên, cố gắng tìm kiếm chuá»—i thanh âm mỹ diệu đó.
  
“Gió lại vách ngăn, ba, phần, say …sau khi uống thì bắt đầu đà m luáºn, mưá»i, dặm, hương! Thà nh thúc, không tưởng được tiệm rượu nà y cÅ©ng phong nhã quáâ€.
  
Nghe khẩu âm cá»§a nà ng, rõ rà ng không phải ngưá»i địa phương, dưá»ng như là tiếng Quan thoại cá»§a khách thương phương bắc. Hắn Ä‘ang phân tÃch thì lại nghe tiếng cưá»i nói cá»§a má»™t lão già :
  
“Äúng thế, câu đối nà y rất có ý tứ. CÅ©ng hay, Ä‘i đưá»ng lâu như thế, đã đến lúc nghỉ ngÆ¡i rồiâ€.
Ước chừng lão giả nà y chÃnh là Thà nh thúc mà thiếu nữ gá»i. Lá»i nói vừa dứt, thì nghe má»™t thanh âm thô hà o gá»i lá»›n:
“Tiểu nhị! Dắt ngá»±a cá»§a chúng ta xuống, cho nó nước ngá»t cá» ngon đầy đủâ€.
  
Chắc hẳn, hán tỠthô hà o nà y là xa phu của thiếu nữ và Thà nh thúc.
“Ngà i cứ yên tâm Ä‘i! Xin má»i lên lầu!â€.
Giá»ng hô cá»§a tiểu Hồ dưới lầu cất lên, vừa đủ chuyên nghiệp đủ êm ái.
  
Không biết sao, nhÄ© lá»±c cá»§a TÄ©nh Ngôn gần đây đã biến đổi cà ng lúc cà ng nhạy bén. Tuy dưới lầu cách xa như thế, nhất là thanh âm cá»§a lão già cÅ©ng tháºt không lá»›n, nhưng khi y có ý tÄ©nh tâm ngưng thần, không ngỠở trong khối há»—n loạn cá»§a tiệm rượu, phân biệt rõ má»—i má»™t âm tiết thanh Ä‘iệu cá»§a Ä‘oạn đối thoại đó.
Cái hay cá»§a việc nhá» và o nhÄ© lá»±c tốt nà y là nghe được thiếu nữ có thanh âm ngá»t ngà o đó Ä‘ang lên lầu, Tỉnh Ngôn không tránh khá»i hưng phấn trong lòng, tranh thá»§ nhân cÆ¡ há»™i mang thức ăn cho khách nhân, cố gắng nhìn vá» phÃa đầu cầu thang mấy lần. Dẫu sao, bình thưá»ng ở trong Nhiêu Châu tiểu thà nh nà y, cÅ©ng hiếm khi thấy được nhân váºt má»›i mẻ xuất chúng như váºy.
  
Trong ánh mắt chỠđợi cá»§a thiếu niên, ngưá»i thiếu nữ đó và Thà nh thúc cá»§a nà ng cuối cùng cÅ©ng lên đến lầu trong sá»± mong ngóng kỳ vá»ng. Há» Ä‘i đến má»™t chá»— trang nhã sát cá»a sổ ngồi xuống. Ngưá»i xa phu không lên, Ä‘oán chừng là thân pháºn quá thấp, nên ở trong đại sảnh dưới lầu dùng và i món ăn qua loa.
  
Thấy hai ngưá»i ngồi xuống, Tỉnh Ngôn vá»™i chạy lên chà o, thuần thục há»i hai ngưá»i muốn ăn gì, dÄ© nhiên hắn cÅ©ng thuáºn tiện ngắm tiểu cô nương mấy cái. Vừa nhìn thiếu nữ, lòng hắn có và i phần thất vá»ng. Tuy thiếu nữ nà y thanh âm hay như thế, nhưng dung mạo cÅ©ng chỉ bình thưá»ng. Duy chỉ có đôi mắt là trong trẻo vô cùng, tá» rõ sá»± tinh tưá»ng, khiến cho cả tướng mạo nà ng linh hoạt hÆ¡n hẳn.
  
Thiếu nữ nà y tuổi vừa má»›i cáºp kê, ước chừng mưá»i bốn mưá»i lăm tuổi, váy áo rá»™ng rãi, vá»™i vã cÅ©ng nhìn không ra thân thể nà ng thế nà o. Kỳ tháºt nhìn được thì thế nà o chứ? Thiếu niên vừa lá»›n lúc nà y, thì sao có thể chân chÃnh hiểu được chá»— hay cá»§a việc thưởng thức thân thể nữ tá». Hiện tại, Tỉnh Ngôn chỉ ẩn ước cảm thấy, thiếu nữ trước mắt nà y cả ngưá»i toát ra sức sống khó hình dung được.
  
Nhìn đến vị đại thúc đó, thanh âm nghe được tuy có vẻ già nua, nhưng gương mặt tịnh không đầy nếp nhăn như trong tưởng tượng. Dưá»ng như vị đại thúc nà y rất giá»i đạo dưỡng sinh, gương mặt quắc thước tinh anh.
  
Quan sát hai ngưá»i rồi, Tỉnh Ngôn bắt đầu đánh giá trong lòng:
  
“Ưá»m, thiếu nữ nà y so vá»›i Tiểu Mai, chỉ dá»… thương hÆ¡n má»™t chút. Bất quá Thà nh thúc nà y, so vá»›i Thanh Hà lão đạo thì tinh thần cao hÆ¡n nhiá»u à !â€.
  
Tuy trong lòng hắn suy nghÄ© lung tung, nhưng tay vẫn linh hoạt không chút cháºm chạp. Tỉnh Ngôn thà nh thục hướng vá» hai vị khách nhân ngoà i vùng, giá»›i thiệu mấy món ăn ngon cá»§a Äạo Hương tá»u lâu.
  
“Khục khục, vị tiểu ca nà y…â€
  
Äúng khi vị tiểu cô nương đó nóng lòng muốn thá» món giò heo bốc khói nghi ngút thì bá»—ng nghe Thà nh thúc lên tiếng há»i. Lão tháºm chà phải ho mấy tiếng má»›i lôi được thiếu niên Ä‘ang xuất thần chăm chăm nhìn thiếu nữ ngây thÆ¡ quay vá» vá»›i hiện tại.
  
“Không biết khách quan có phân phó gì?â€
Tỉnh Ngôn vá»™i và ng đáp. Thấy y đã bình tÄ©nh, Thà nh thúc liá»n hòa ái há»i:
“Là thế nà y, tiểu ca có biết gần đây có danh thắng cổ tÃch gì không? Äặc biệt là danh sÆ¡n thắng cảnh gì đó. Tiểu thư nhà ta muốn du ngoạn quanh phụ cáºn Nhiêu Châu má»™t chuyếnâ€.
“Hà ! Ông há»i ta có thể coi là há»i đúng ngưá»i rồi!â€.
Vừa nghe lão giả há»i thế, thiếu niên láºp tức mồm năm miệng mưá»i:
"Trương Tỉnh Ngôn tôi không dám mạnh miệng, nhưng chỉ nói thắng cảnh cá»§a Nhiêu Châu thà nh nà y, Trương Tỉnh Ngôn tôi là quen thuá»™c nhất!â€.
Thế là má»™t già má»™t trẻ, mắt trừng miệng há nghe thiếu niên trưá»ng thiên đại luáºn diá»…n giảng.
  
Tên hầu bà n nà y, Ä‘em cảnh trà cá»§a Nhiêu Châu thà nh à o à o nói qua pha chút hà i hước, vô luáºn là góc xó nà o cÅ©ng không bá» sót, lại kể mạch lạc phân minh, có ngá»n có ngà nh.
  
Xem ra, Tỉnh Ngôn không hổ là đệ tỠđắc ý cá»§a Quý lão há»c cứu, huấn luyện khắc khổ trưá»ng kỳ, hiện tại cuối cùng cÅ©ng phát huy được công dụng! Äúng là :
‘Hốt phát cuồng ngôn kinh mãn tá»a, lưỡng hoằng minh mị nhất thá»i hồi!’
“Tỉnh Ngôn ! ! !"
Ngay khi Thà nh Thúc muốn lên tiếng ngắt lá»i thiếu niên thao thao bình luáºn, bá»—ng nghe sau lưng thiếu niên nà y, chợt có má»™t tiếng gà o lên, sau đó hai ngưá»i già trẻ vô cùng kinh ngạc nhìn thiếu niên láºp tức ngưng bặt, ôm đầu lá»§i như chuá»™t chá»›p mắt đã biến mất ở trước mặt…
  
“Khách quan ngưá»i chá»› nghe tiểu tỠđó huênh hoang. Y cả ngà y không lúc nà o đà ng hoà ng! Ngà i xem món ăn nà y Ä‘á»u muốn nguá»™i rồi, nhị vị hãy dùng trước Ä‘i. Không đủ thì xin gá»i thêm!â€.
  
“Hà hà , kỳ tháºt tiểu Ä‘iếm cÅ©ng không có đặc sắc gì khác – chỉ là món ăn đặc biệt ngon! Số lượng đặc biệt đủ! Lại còn không quá đắt! Khà khà !â€.
  
Không biết có phải được trướng phòng( thá»§ quỹ) báo hay không, mà Lưu chưởng cá»± mồm mép “đặc biệt†nà y, bá»—ng xuất hiện ở đương trưá»ng như thần binh thiên tướng, kịp thá»i tống cổ thiếu niên hầu bà n Ä‘ang cản trở khách nhân có khả năng tiêu tiá»n.
  
“A, tiện thể là m phiá»n chưởng cá»±, gá»i dùm vị tiểu ca khi nãy lại đây, lão há»§ Ä‘ang có mấy chuyện quan trá»ng há»i yâ€.
Nghe ngôn ngữ khoa trương của Lưu chưởng cự, dáng vẻ của Thà nh thúc vẫn không có gì nôn nóng.
"Ãch ! "
Lần nà y, đến phiên Lưu chưởng cá»± lúng túng. Dẫu sao nhu cầu cá»§a khách vẫn là số má»™t, chỉ đà nh thất vá»ng quay Ä‘i, lại kêu Tỉnh Ngôn qua. Chỉ là , hắn nhân lúc ngưá»i ta không chú ý, nhá» giá»ng uy hiếp bắt thiếu niên nhất định phải chú ý hầu hạ khách nhân, cố gắng không được ảnh hưởng đến việc ăn uống cá»§a bá»n há». Sau đó, Lưu chưởng cá»± nà y xấu hổ biến mất sau quầy hà ng, chỠđợi tình trạng bất ngá» kế tiếp xảy ra.
  
Có kinh nghiệm rồi, lần nà y Thà nh thúc há»i thiếu niên rất dứt khoát, ở lân cáºn Nhiêu Châu thà nh nà y, thá»±c chất có dãy núi nà o đẹp để du ngoạn không.
  
Nghe Thà nh thúc há»i, thiếu niên không muốn là m mất mặt ngưá»i Nhiêu Châu, gãi đầu cả buổi, sau má»™t phen vò đầu bứt tóc, chỉ có thể nói vá»›i lão giả trước mặt thế nà y:
  
“Không sợ ông cưá»i chê, Nhiêu Châu thà nh chúng tôi tuy danh thắng cảnh đẹp rất nhiá»u, nhưng ở ngoại thà nh thá»±c sá»± không có danh sÆ¡n nà o có giá trị cảâ€.
  
“Trong vùng Bà Dương hồ cách Nhiêu Châu thà nh không xa, có không Ãt đồi núi. Nhưng theo tôi thấy, cÅ©ng chỉ là bình thưá»ng. Chá»— có thể coi được, lại cách quá xa Nhiêu Châu nà y. Gần Nhiêu Châu thà nh nà y...ách, nhà tôi cÅ©ng có má»™t vùng núi tổ sản, tuy chiếm diện tÃch lá»›n, nhưng thế núi thấp, chỉ có thể coi là má»™t má»m núiâ€.
“Úi! Gần nhà ngươi có núi à ?â€
  
Vừa nghe lá»i nói cá»§a Tỉnh Ngôn, thiếu nữ đó láºp tức bá» qua dÄ©a giò heo trước mắt, cảm thấy rất hứng thú, truy há»i thiếu niên:
  
“Tên ngá»n núi cá»§a nhà ngưá»i là gì? Còn chưa có tên sao? Chưa có tên thì ta sẽ cho má»™t cái tên!â€
  
"A!"
Thấy thiếu nữ nhiệt tình như thế, thiếu niên cÅ©ng cưá»i lại vui vẻ, đáp:
  
“Ngá»n núi nhà tôi, má»i ngưá»i Ä‘á»u gá»i nó là ‘Mã Äá» SÆ¡n’. Bởi vì những ngưá»i lá»›n tuổi ở gần nói rằng, ngá»n núi nà y năm xưa thiên mã cá»§a Ngá»c Hoà ng đại đế cưỡi để hạ phà m, lúc chạy quanh ùn đất tạo ra Bà Dương Hồ, trước khi phi thiên lại giáºm chân xuống má»™t cái. Mã Äá» SÆ¡n nhà tôi, chÃnh là dấu chân cá»§a con ngá»±a nà yâ€.
  
Nghe được mấy từ “Mã Äá» SÆ¡n†nà y, cặp mắt cá»§a Thà nh thúc và thiếu nữ đồng thá»i sáng lên:
  
“Lại có cố sá»± thú vị nà y à ! Không biết vị đại ca nà y có thể dẫn ta Ä‘i xem hay không?â€
Thiếu nữ nà y trải Ä‘á»i chưa nhiá»u, đúng lúc không biết nên là m sao để tiêu phà thá»i gian buổi chiá»u.
  
“Ưá»m…, vừa hay đưa tiểu thư cùng Ä‘i xem. Nà y, vị tiểu ca kia, nếu ngươi nguyện ý vất vả má»™t lần, đỉnh ngân lượng nà y sẽ thuá»™c vá» ngươi!â€
  
Thà nh thúc nà y luôn bình tÄ©nh ổn trá»ng. Bất quá thiếu niên nhạy bén có thể nhìn ra, vị thà nh thúc nà y không chỉ là vì thiếu nữ cảm thấy hứng thú má»›i phà lòng tốn tiá»n thu xếp, mà rõ rà ng bản thân cÅ©ng đã động hứng thú.
  
“Tháºt không hiểu à ! Hoang sÆ¡n đó có gì đáng xem? Hai ngưá»i vùng ngoà i nà y tháºt có hứng trÃ, chẳng lẽ tháºt sá»± bị cái truyá»n thuyết hoang đưá»ng cá»§a ta là m động tâm? Bất quá đỉnh ngáºn lượng nà y không dá»… kiếm, ngang vá»›i tiá»n công hai ngà y là m việc cá»§a ta rồi…â€
  
“Ồ! không ổn rồi! Lão đầu nà y là m sao khẳng khái như thế chứ? Ngân lượng nà y không phải là giả chứ?â€
  
Thiếu niên Ä‘ang suy tÃnh hÆ¡n thiệt, đột nhiên cảm thấy hai con mắt sáng lấp lánh, Ä‘ang chăm chú và o mình – Thì ra chÃnh là thiếu nữ đó, thấy y lúc linh hoạt mau mắn, lúc ngÆ¡ ngÆ¡ ngẩn ngẩn, cảm thấy hết sức hứng thú, Ä‘ang ghim cặp mắt và o y.
Không biết duyên cá»› gi, thiếu niên bá»—ng cảm thấy rất xấu hổ, cái da mặt vốn đã luyện qua vô số lần vá»›i Thanh Hà lão đạo, lại lần đầu tiên khẽ á»ng đỠlên!
  
Äợi Thà nh thúc và ngưá»i thiếu nữ đó dùng cÆ¡m xong, bá»n há» không láºp tức theo Tỉnh Ngôn Ä‘i du lãm Mã Äá» SÆ¡n, không phải là vì bá»n há» mất hứng thú, trở quẻ, mà là vì vị tiểu cô nương đó tạm thá»i lại quyết định muốn tham quan má»™t vòng trong thà nh trước, cảm thụ má»™t chút nhân tình phong thổ cá»§a Nhiêu Châu thà nh. Thà nh thúc cÅ©ng không có phản đối gì, hướng dẫn viên Trương Tỉnh Ngôn cÅ©ng không có ý kiến, dù sao trốn há»c buổi chiá»u cÅ©ng không phải lần đầu. Vô luáºn là đi du ngoạn Mã Äá» SÆ¡n hay là du ngoạn trong Nhiêu Châu thà nh, bản chất cÅ©ng không khác biệt.
  
Thế là , Thà nh thúc cùng thiếu nữ đó dưới sự hướng đạo của Tỉnh Ngôn, bắt đầu đi loanh quanh trong Nhiêu Châu thà nh.
  
Äúng như đã nói trước đó, Nhiêu Châu kỳ tháºt tịnh không là đại thà nh, quy cách thà nh ná»™i so vá»›i thà nh trì khác trong thiên hạ cÅ©ng không có khác biệt nhiá»u, không ngoà i liá»…u dá»c đưá»ng Ä‘i, mua bán trên phố, không có chá»— nà o đặc biệt cả.
  
Lúc đó tuy còn chưa có dạng sắp xếp nếp sống thà nh quách tháºp cảnh, nhưng Trương Tỉnh Ngôn mặc dù theo Quý lão tiên sinh Ä‘á»c qua thi thÆ¡, nhưng vì áp lá»±c sinh kế, không tránh được “Ba ngà y đánh cá, hai ngà y bẫy chim’, thưá»ng thưá»ng không thể không trà trá»™n và o phố chợ. Nhưng y xưa nay thông minh, cái há»c được so vá»›i đám đồng môn áo đẹp cÆ¡m no, còn thông thấu tinh thâm hÆ¡n nhiá»u.
  
Nhân đó, tuy phố phưá»ng Nhiêu Châu bình đạm không đặc biệt, nhưng thiếu niên không tránh được thưá»ng thưá»ng mượn đỠtà i nói chuyện, cảnh váºt đơn đơn giản giản, cÅ©ng được đặt tên cao nhã như “Cổ miếu Phạm Chungâ€, “Thu hà tú sắcâ€, “Lưu thá»§y nhân giaâ€, “Hoà n thà nh phỉ thúyâ€, “Tiểu thà nh đăng há»aâ€, lại kết hợp vá»›i những chuyện lạ nghe được từ thá»±c khách tam giáo cá»u lưu ở Äạo Hương Lâu, Ä‘em cảnh váºt vốn không có gì đặc sắc, nói có sách mách có chứng nghe êm ái như đếm châu báu trong nhà . Ngôn từ thú vị có hư có thá»±c, không chỉ hấp dẫn thiếu nữ đó, mà ngay cả Thà nh thúc dà y dặn sá»± Ä‘á»i cÅ©ng thưá»ng gáºt đầu khen ngợi.
  
Du ngoạn quá ná»a buổi chiá»u, ba ngưá»i đã quen thuá»™c hÆ¡n, đặc biệt là hai ngưá»i trẻ tuổi, cà ng tá»± nhiên hÆ¡n nhiá»u so vá»›i lúc bắt đầu.
  
Tỉnh Ngôn đã biết vị đại thúc đó gá»i là Thà nh thúc, chỉ có danh tÃnh cá»§a thiếu nữ đó là còn mù má». Tuy nếp sống nam nữ phố chợ lúc bấy giá» không câu thúc như Ä‘á»i sau, nhưng tÃnh danh cá»§a nữ tá» vẫn không thể dá»… dà ng nói vá»›i nam tá» không quen. Thế là thiếu niên thưá»ng bối rối không biết xưng hô thiếu nữ đó thế nà o, cuối cùng nhịn không được há»i Thà nh thúc danh tÃnh cá»§a thiếu nữ đó.
  
Không ngá», thiếu nữ đó hợp ý vá»›i Tỉnh Ngôn, nghe y há»i, liá»n hÆ¡i mất tá»± nhiên chá»§ động nói tên luôn:
“Ta gá»i là Cứ Doanhâ€.
  
“Ta gá»i là Trương…â€
Äúng lúc Tỉnh Ngôn cÅ©ng muốn nói ra tên cá»§a mình, ai ngá» Cứ Doanh khẽ cưá»i nói:
  
“Ngươi gá»i là Tỉnh Ngôn! Giá»ng cá»§a lão bản ngươi hung dữ như thế, sá»›m đã réo tên ngươi khắp cả con đưá»ng Ä‘á»u nghe thấy rồi! hihi…â€.
  
Không cần nhắc cÅ©ng biết lại xảy ra má»™t phen đùa giỡn cá»§a đôi nam nữ thiếu niên nà y nữa. Lại nói khi há» Ä‘i qua tiệm tạp hóa Lý Ký, do tâm tÃnh cá»§a thiếu niên, trong ngôn ngữ Tỉnh Ngôn không tránh được lá»™ ra ý tán thưởng Lý Tiểu Mai, thế là Cứ Doanh nhịn không được cưá»i nhạo hắn chưa thấy qua mỹ nữ chân chÃnh.
  
Nghe thần tượng trong lòng bị ngưá»i khinh thị, thẩm mỹ quan cá»§a bản thân cà ng bị hoà i nghi, thiếu niên liá»n không tránh khá»i có chút hổ thẹn sinh giáºn, bá»±c tức nói:
“Cứ Doanh, tuy Tiểu Mai có thể nhìn không bằng mấy nữ tá» xinh đẹp bên ngoà i, nhưng trong Nhiêu Châu Thà nh nà y, theo ta cÅ©ng là số má»™t số hai!â€
  
Lúc nà y, vì tranh thắng, y đã Ä‘em Tiểu Mai - đệ nhất mỹ nữ trong phương viên hai con đưá»ng nà y, tâng bốc lên thà nh số má»™t số hai toà n thà nh.
Không tưởng được, Cứ Doanh nghe váºy, có thêm hứng thú truy vấn:
  
“Váºy Tỉnh Ngôn ngươi biết bên ngoà i có nữ tá» xinh đẹp nà o?â€
“Cái nà y…â€
Khà thế cá»§a Thiếu niên Ä‘ang hung dữ, bị há»i thế liá»n nghẹn lại. Suy cho cùng, địa giá»›i xa nhất bản thân hắn đã Ä‘i cÅ©ng không quá Bà Dương huyện đông nam Nhiêu Châu.
Nhìn hai ngưá»i trẻ tuổi đấu khẩu, Thà nh thúc cÅ©ng không can thiệp, chỉ giữ nét cưá»i cưá»i thưá»ng trá»±c.
Äứng ngẩn má»™t lúc lâu, Tỉnh Ngôn dù sao cÅ©ng thưá»ng hoạt động ở tá»u lâu, tâm tư linh hoạt, nhìn lúm đồng tiá»n cá»§a Cứ Doanh, nghÄ© nhanh má»™t chút liá»n có tÃnh toán, lên tiếng nói:
"Ài, nữ tá» xinh đẹp bên ngoà i, ta đương nhiên biết. Äứng đầu đương nhiên là Khuynh Thà nh công chúa, con gái hoà ng đế bệ hạ cá»§a chúng ta. Äám khách Äạo Hương Lâu, Ä‘á»u loan truyá»n mỹ mạo cá»§a nà ng ta. Bá»n há» kiến thức nhiá»u, có thể công nháºn nà ng ta là thiên hạ đệ nhất, nghÄ© cÅ©ng chắc không sai".
Thiếu niên thông minh, đầu tiên đã chá»n ra má»™t vị đệ nhất mỹ nữ được thiên hạ công nháºn, bảo đảm đứng ở thế bất bại, sau đó má»›i bắt đầu phản kÃch:
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên, má»i ngưá»i Ä‘á»u biết Khuynh Thà nh công chúa xinh đẹp, váºy ta sẽ đỠcá» má»™t và dụ sẵn có".
Nói đến chỗ nà y, Tỉnh Ngôn cố ý ngừng lại.
"Ấy, và dụ sẵn có, ở chỗ nà o chứ?".
Quả nhiên thiếu nữ liá»n trúng kế.
"Äó chÃnh là cô!, hì hì..."
Äang chuẩn bị nhìn Cứ Doanh có phản ứng khoa trương gì, không tưởng được nà ng lại chỉ cưá»i bẽn lẽn, không nói tiếp gì.
Thá»i gian qua rất nhanh, tuy Nhiêu Châu thà nh không lá»›n, nhưng thong thả Ä‘i má»™t vòng, bất tri bất giác cÅ©ng đến lúc mặt trá»i chìm vá» tây. Äợi sau khi giảng giải xong cố sá»± giếng nước ở ngõ trúc và má»™t vị quả phụ bi khổ động lòng, Tỉnh Ngôn liá»n cùng hai ngưá»i bá»n há» ngồi xe ngá»±a Ä‘i vá» Mã Äá» SÆ¡n.
Ở trên xe, thỉnh thoảng Tỉnh Ngôn lại phát hiện, trên lông mi của Cứ Doanh còn ẩn ước lóng lánh một chút lệ quang, ước đoán là thiếu nữ đơn thuần nà y, còn chìm đắm trong cố sự thê mĩ động lòng mà y vừa giảng giải.
"Con gái đúng là đa sầu đa cảm à !"
Thiếu niên quyết định, lần tá»›i khi kể cố sá»± vá»›i đám tiểu cô nương, Ä‘á»u Ä‘em kết cục cải biến thà nh đại Ä‘oà n viên.
Nhá» phúc cá»§a bá»n ngưá»i Cứ Doanh, lần nà y trên đưá»ng, có rất nhiá»u chuyện là lần đầu trong Ä‘á»i thiếu niên Tỉnh Ngôn:
Lần đầu ngồi xe ngựa.
Lần đầu không dùng hai chân mình quay vỠnhà .
Lần đầu...tiên trong cuá»™c Ä‘á»i nà y hắn chạm được thân thể cá»§a thiếu nữ.
Cái lần đầu nà y, là lúc xe ngá»±a Ä‘i vòng, do tác dụng quán tÃnh, thiếu nữ hÆ¡i ngã vá» bên hắn, cánh tay tá»±a và o khuá»·u tay cá»§a hắn. Tuy chỉ là má»™t thoáng, má»™t cái chạm nhẹ nhà ng, nhưng đã là m cho thiếu niên có dÅ©ng khà nà y tim Ä‘áºp loạn dá»c đưá»ng Ä‘i!
Äợi lúc đến Mã Äá» SÆ¡n, thì nắng chiá»u đã chệch tây. Hà o quang cá»§a trá»i tây chiếu xéo lên Mã Äá» SÆ¡n, Ä‘em toà núi nhá» bình thưá»ng nà y trang trà thà nh như má»™t tòa hồng ngá»c Ä‘iêu khắc quang hoa lưu động. Cây cá» xanh tươi trên sưá»n núi lúc đó cÅ©ng như được phá»§ má»™t mà n phấn Ä‘á».
Có thể là khi trước Tỉnh Ngôn không có lá»i gì khoa trương Mã Äá» SÆ¡n, Cứ Doanh cảm thấy Mã Äá» SÆ¡n trong ánh chiá»u, nhìn cÅ©ng rất đẹp. Bất tri bất giác, thiếu nữ đã dá»±a theo phong cách hướng dẫn lúc chiá»u cá»§a thiếu niên, buá»™t miệng tán dương:
"Nắng chiá»u Mã ÄỠđẹp quá!"
Tà i sản của nguoidoi123
09-02-2009, 11:14 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Tác giả: Quản Bình Triá»u.
Chương 4: Kiá»u nhân nguyên bất giải viêm lương.
Dịch: Thanh Phong
Nguồn: Văn đà n
Lại nói chuyện xe ngá»±a cá»§a ba ngưá»i sau má»™t lúc Ä‘i đưá»ng thì cuối cùng ngừng lại ở má»™t chá»— bằng phẳng dưới chân núi. Bước xuống xe, Tỉnh Ngôn liá»n dẫn Thà nh thúc, Cứ Doanh, nhắm hướng Mã Äá» SÆ¡n Ä‘i lên.
  
Mặc dù Mã Äá» SÆ¡n nà y là nÆ¡i Tỉnh Ngôn quá quen thuá»™c. Nhưng ngoà i Ä‘iển cố ‘Thiên mã đỠchưởng’ đã kể qua ở tá»u lâu, tháºt sá»± hắn nghÄ© không ra Ä‘iển cố nà o khác có giá trị để nhắc đến. Còn tên gá»i phong cảnh nà y, sá»›m đã bị nha đầu Cứ Doanh già nh đặt trước, hắn dù sao cÅ©ng không thể ngoà i cái “Ãnh chiá»u Mã Äá»â€ nà y, lại đặt ra cái “Nắng chiá»u Mã Äá»â€, đó quả không phải là má»™t ý hay.
  
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, cÅ©ng có thể nói vá» khối đá trắng đó, thêm mắm thêm muối Ä‘em tao ngá»™ cá»§a bản thân trong đêm hè đó kể lại. Kỳ tháºt tao ngá»™ đêm đó cá»§a hắn, vốn nằm ngoà i lý giải cá»§a ngưá»i thưá»ng, không cần thêm mắm thêm muối, Ä‘oán chừng cÅ©ng có thể dá»… dà ng thu hút sá»± hứng thú cá»§a Cứ Doanh và Thà nh thúc.
  
Bất quá, đã có bà i há»c từ buổi sáng hôm đó, Tỉnh Ngôn đối vá»›i nháºn thức cá»§a ngưá»i khác không ôm bất cứ hy vá»ng gì. Nếu nói ra, rất có thể háºu quả lá»›n nhất, đó là là m xấu hình tượng bản thân trong mắt Thà nh thúc và Cứ Doanh. Bá»n há» có lẽ sẽ cho rằng, mấy cái Ä‘iển cố tiểu tá» nà y đã nói, toà n mượn cá»› tiá»n nhân, lần nà y không ngá» lấy cả mình là m vai chÃnh!, không tránh được việc bị châm biếm là khoác lác, nghi nghá» mình là thứ ngu dốt. Vì thế, thiếu niên hướng đạo lần nà y dứt khoát giữ im lặng.
  
Kỳ tháºt, vá»›i trà tuệ cá»§a Tỉnh Ngôn, vá» sau trải qua nhiá»u lần suy nghÄ©, sá»›m đã nháºn định kì ngá»™ đêm đó không chỉ là má»™t ảo má»™ng. Chỉ bất quá, suy trước tÃnh sau vẫn là quá kinh thế hãi tục, cho dù ở trước mặt cha mẹ, y cÅ©ng câm miệng không nhắc đến.
  
Äang nghÄ© đến chuyện khối đá trắng, bất tri bất giác ba ngưá»i đã đến trước khối đá trắng. Thấy không khà có chút trầm lắng, thiếu niên liá»n nghÄ© tìm ra má»™t đầu đỠnói chuyện:
  
“Nhị vị nhìn khối đá nà y xem. Nhìn ta giống thứ gì không?. Giống cái giưá»ng đó. Tôi thưá»ng đến nÆ¡i nà y để hóng mát ngá»§ nghỉ, rất là mát mẻ. Nếu khối đá nà y có thêm cây đại thụ lá»›n đứng bên che mát, thì nhất định là chá»— ngá»§ trưa ngà y hè rất lý tưởng!â€.
  
Trong lúc thiếu niên nói, Cứ Doanh sá»›m đã tót lên ngồi, đôi chân Ä‘ong đưa Ä‘ong đưa, dưá»ng như Ä‘ang đánh giá mức cao thấp thoái mái cá»§a giưá»ng đá nà y. Bất quá, tầm nhìn từ khóe mắt cá»§a Tỉnh Ngôn, giúp y ngẫu nhiên phát hiện Thà nh thúc luôn rất Ä‘iá»m đạm, biểu tình lúc nhìn thấy giưá»ng đá trắng nà y, dưá»ng như có chút không được tá»± nhiên.
Chỉ thấy lão Ä‘i quanh chiếc giưá»ng đá trắng bình thưá»ng nà y mấy vòng, dưá»ng như Ä‘ang cẩn tháºn quan sát gì đó, trong miệng còn không ngừng Ä‘á»c lẩm nhẩm.
  
Thấy dị trạng của Thà nh thúc, Tỉnh Ngôn có chút kì quái, trong lòng thầm nghĩ:
  
“Chẳng lẽ ông ta tháºt sá»± bị lá»i nói cá»§a ta tác động?, muốn váºn chuyển khối đá nà y vá» là m giưá»ng?. Không phải Ä‘ang dùng mắt ước lượng kÃch thước, cân nhắc là m thế nà o khai quáºt chuyển Ä‘i chứ?â€.
  
Äang lúc thiếu niên lại bắt đầu suy nghÄ© lung tung thì phát hiện Thà nh thúc đã ngừng lại, trên gương mặt vốn nhìn không ra nét mừng vui giáºn dữ, lúc nà y lại bị Tỉnh Ngôn quan sát được má»™t nét rất kì lạ.
  
Äang suy nghÄ© Thà nh thúc vì sao có nét mặt kì lạ như thế, y lại kinh ngạc khi thấy ánh mắt kì dị cá»§a Thà nh thúc Ä‘ang quay qua mình.
Trong ánh mắt kì quái của thiếu niên, bộ dạng Thà nh thúc lại giống như khi quan sát khối đá trắng vừa rồi, đi quanh y mấy vòng.
  
“Lão đầu nà y, chẳng lẽ cÅ©ng xem ta như khối đá?â€
  
Tỉnh Ngôn không hiểu, thiếu nữ Cứ Doanh ở bên cạnh, cặp mắt to chớp chớp, cũng không biết nguyên cớ.
  
“À, lão phu chỉ là bá»—ng cảm thấy, Tỉnh Ngôn tiểu ca thì giống như khối đá trắng nà y, là khối ngá»c chưa mà i, tinh hoa ẩn trong. Äúng là chất liệu rất tốt à !â€.
  
Lão giả đã tỉnh táo lại, vá»™i giải thÃch vá»›i hai ngưá»i. Lúc đó trên mặt lão, đã đổi nét cưá»i xuất phát từ trong lòng.
  
“Thì ra đúng là coi ta như khối đá mà !â€.
  
Tỉnh Ngôn bất giác lè lưỡi. Thiếu nữ đó cũng vui vẻ la lên:
  
“A!, không tưởng được Tỉnh Ngôn lại là má»™t nhân tà i!â€
  
Lá»i nà y đầy tÃnh châm chá»c, thiếu niên bất giác trừng mắt vá»›i tiểu nha đầu mồm mép Ä‘ang cưá»i tươi đứng đó.
  
Tiếp đó bá»n há» Ä‘i vòng quanh khắp nÆ¡i, rồi kết thúc chuyến tham quan Mã Äá» SÆ¡n lần nà y.  
Thà nh thúc từ sau lần kinh ngạc vừa rồi, sá»›m đã trở lại vẻ Ä‘iá»m đạm vốn có, nhưng thiếu niên cảm thấy rõ lão đối vá»›i mình nồng nhiệt hÆ¡n nhiá»u.
  
“Chẳng lẽ khối đá trắng đó lần nà y lại gây chuyện cổ quái?, bằng không vị Thà nh thúc ổn trá»ng nà y, sao có thể đột nhiên có thái độ thất thưá»ng?â€.
  
Tỉnh Ngôn nhìn gương mặt vốn đức cao vá»ng trá»ng cá»§a Thà nh thúc, trong lòng có và i suy nghÄ© tinh quái.
  
Sắc trá»i đã tối, vá»›i đỠnghị tốt bụng cá»§a Tỉnh Ngôn cùng sá»± sắp xếp chặt chẽ cá»§a Thà nh thúc, bá»n ngưá»i Cứ Doanh sẽ nghỉ ngÆ¡i ở nhà Tỉnh Ngôn. Ngưá»i đánh xe còn có xe ngá»±a, sẽ chá» dưới Mã Äá» SÆ¡n nà y.
  
Nhà Tỉnh Ngôn có ba căn phòng, tuy gia cảnh khốn đốn, nhưng mẫu thân Trương vương thị cá»§a Tỉnh Ngôn hiá»n là nh cần mẫn, thu dá»n phòng ốc đơn giản sạch sẽ. Vợ chồng Trương gia rất hiếu khách, thấy con trai mang khách nhân vùng ngoà i vá», lão Trương đầu liá»n múc rượu tùng quả cá»§a nhà là m, rót cho Thà nh thúc, lại cắt má»™t miếng thịt gà rừng tẩm muối mà bình thưá»ng không được ăn, kêu bạn già lấy hạt quả phỉ xà o thà nh hai món nhắm rượu.
  
Thiếu nữ Cứ Doanh, phảng phất như đối vá»›i má»i thứ cá»§a nhà nông Ä‘á»u thấy rất hứng thú, đặc biệt đối vá»›i chung rượu là m từ gốc trúc, tháºt là thÃch đến mức không muốn rá»i tay.
  
Cái chung trúc nà y, vân ngoà i và ng xanh, dùng dao khắc má»™t cụm hoa lan má» má». Tuy chỉ là lưa thưa và i nét, nhưng phong thái dạt dà o, phối hợp vá»›i vẻ giản dị cá»§a ống trúc, cà ng có ý nhị. Tá»± nhiên, dụng cụ tá»± chế mang vẻ phong nhã nà y, chÃnh là kiệt tác cá»§a thiếu niên Tỉnh Ngôn. Nghe sá»± giá»›i thiệu pha lẫn và i phần tá»± hà o cá»§a mẹ Tỉnh Ngôn, trong mắt cá»§a tiểu cô nương, không giấu nổi vẻ khâm phục thoáng qua, đối vá»›i vị thiếu niên nông gia nà y.
  
Nhìn Thà nh thúc, Tỉnh Ngôn Ä‘á»u có uống rượu, hÆ¡n nữa dáng vẻ phảng phất như còn rất say sưa, Cứ Doanh nhịn không được cÅ©ng muốn thá» má»™t ngụm. Nhà Tỉnh Ngôn lá»±a chá»n tùng quả trên Mã Äá» SÆ¡n tá»± sản xuất ra thanh tá»u, mùi cá»§a nó tịnh không cay nồng, còn mang má»™t mùi thanh hương đặc biệt cá»§a lá thông. Bởi váºy, mẹ Tỉnh Ngôn thấy dáng vẻ mong ngóng cá»§a thiếu nữ, liá»n thay Thà nh thúc giải thÃch má»™t chút, cÅ©ng rót cho nà ng má»™t chung nhá», quan tâm dặn dò nà ng, nên uống từ từ, má»—i lần uống má»™t tÃ, hÆ¡n nữa không nên nuốt nhanh quá, thì không sợ bị sặc.
  
Thế là , tiểu cô nương Cứ Doanh nà y, cÅ©ng há»c dáng vẻ hưởng thụ đó cá»§a Thà nh thúc, chầm cháºm há»›p má»™t chút, sau đó để rượu lưu chuyển ở răng, chăm chú thưởng thức mùi vị thanh thuần cá»§a loại rượu nà y.
  
Hình như Cứ Doanh chưa từng uống rượu, tuy tá»u lá»±c cá»§a loại rượu tùng quả nà y nhẹ nhà ng hòa dịu, nhưng uống quá ná»a cái chung nhá», hai má cÅ©ng á»ng hồng, dưới ánh nến chiếu cà ng thấy xinh đẹp, giống như đóa sen trong nắng chiá»u, nói không hết vẻ quyến luyến bịn rịn.
  
“Không tưởng được nha đầu Cứ Doanh nà y cÅ©ng xinh đẹp như thế!â€.
  
Mắt thấy gương mặt say bừng đỠcá»§a thiếu nữ, Tỉnh Ngôn tá»± nhiên có cảm hứng bất chợt, bản lÄ©nh nhiá»u năm há»c táºp ở Quý gia tư thục tá»± nhiên bùng phát, mượn chung rượu thanh tá»u ngâm nga:
“ Say sưa tiệc nhỠnhà chân núi
Gió thổi rượu thơm bay khắp nơi
Bóng nến láºp lòe tay thiếu nữ
Mã Äá» SÆ¡n trong ánh phù bôiâ€.
Thiếu niên vừa ngâm bà i thÆ¡, phản ứng cá»§a ngưá»i nghe Ä‘á»u khác nhau:
  
Vợ chồng Trương thị thấy lạ mà không lạ, biết con trai lại biên soạn ra má»™t và i câu ngắn kì quái, tuy nghe không hiểu, bất quá đại khái đó là há»c vấn có được từ Quý gia tư thục. Xem ra, con trai Ä‘i há»c không có uống phÃ, thì rất là vui vẻ.
  
Thà nh thúc thì bá»—ng động dung, nhìn thiếu niên vốn trong lòng nghÄ© là ngưá»i khoa trương khoác lác, ánh mắt có chút khác lạ. Còn Cứ Doanh hiển nhiên nghe hiểu bà i thÆ¡ cá»§a Tỉnh Ngôn là chỉ nà ng, hÆ¡n nữa rất có ý vị, không kìm được sá»± vui vẻ trong lòng. Tuy nà ng chỉ là nhẹ nhà ng nói má»™t câu “ThÆ¡ không đứng đắnâ€, nhưng gương mặt đã đỠcà ng thêm Ä‘á», khiến Tỉnh Ngôn cà ng nhìn cà ng thấy xinh đẹp.
  
Lúc má»i ngưá»i uống rượu, mẹ cá»§a Tỉnh Ngôn luôn ở bên phục vụ. Äợi má»i ngưá»i uống xong, má»›i ngồi xuống mé bà n tiệc, cùng má»i ngưá»i dùng cÆ¡m.
Buổi tối, Cứ Doang một mình ngủ một phòng, Thà nh Thúc thì cùng Tỉnh Ngôn một phòng. Vợ chồng Trương lão thì trải rơm ngủ ở phòng bếp.
  
Trong phòng, Thà nh thúc dưá»ng như ngá»§ rất nhanh, nhưng Tỉnh Ngôn lại không ngá»§ nhanh giống như trước được. Xoay qua xoay lại, nhìn ánh trắng lá»t qua cá»a sổ, nhá»› lại quang cảnh vui vẻ vừa qua, phảng phất cứ như Ä‘ang ở trong má»™ng.
  
Äặc biệt, nhá»› lại cái chạm nhẹ trên xe ngá»±a, trong lòng thiếu niên liá»n như có vạn loại phong tình chuyển động, bà i há»c trong “Kinh Thi-Quốc Phong†bất giác tá»± động xuất hiện trong đầu:
  
" Hữu nữ đồng xa , nhan như thuấn hoa .
Tương cao tương tưá»ng , bá»™i ngá»c quỳnh cư .
Bỉ mỹ mạnh khương , tuân mỹ thả đô ;
Hữu nữ đồng hà nh , nhan như thuấn anh .
Tương cao tương tưá»ng , bá»™i ngá»c tương tương .
Bỉ mỹ mạnh khương , đức âm bất vong ;   ………………â€
Lần đầu tiên, Tỉnh Ngôn cảm thấy Kinh Thi mà y luôn nghĩ là khô khan, thì ra cũng sinh động linh hoạt như thế!.
  
“Kỳ tháºt, nà ng cÅ©ng rất xinh đẹp…â€
Thiếu niên cứ suy nghĩ linh tinh như thế, dần dần chìm và o trong giấc mộng đẹp.
Cứ Doanh ở cách vách, thì nhìn chiếc giưá»ng đã được trải đệm vải bố sạch sẽ thay cho đệm cá», trên đệm vải bố còn trải má»™t tấm da cáo còn má»›i toanh. Bên cạnh cái gối sứ thô, còn phát hiện má»™t cái kéo sắt phòng thân, nghÄ© nhất định phải là mẹ cá»§a Tỉnh Ngôn sắp xếp.
  
“Äại thẩm quá chu đáo!â€
Cứ Doanh nghĩ thế.
  
Trải qua má»™t ngà y chÆ¡i đùa, tiểu cô nương xác tháºt cÅ©ng quá mệt, thêm và o tác dụng thanh thuần lâu dà i cá»§a rượu tùng quả vẫn còn, liá»n leo lên tấm da cáo ấm áp, ở trong âm thanh há»—n tạp cá»§a tiếng chim đêm rúc rúc cùng tiếng xà o xạt cá»§a lá cây trong gió đêm sÆ¡n dã, chìm và o giấc ngá»§.
  
Sáng sá»›m hôm sau, khi Tỉnh Ngôn thức dáºy trong tiếng chim rÃu rÃt, nhìn đệm cá» cá»§a Thà nh thúc ở đối diện đã trống không. Thấy tình hình thế, thiếu niên cÅ©ng ngại ngá»§ tiếp, liá»n mặc y phục, Ä‘i lấy chút nước suối trong bồn gá»— đặt trong phòng bếp, bắt đầu rá»a ráy.
  
Lúc rá»a gần xong, bá»—ng nghe ngoà i cá»a truyá»n đến tiếng cưá»i vui vẻ cá»§a Cứ Doanh, kèm theo tiếng cục cục chiêm chiếp cá»§a đám gà con. Tỉnh Ngôn liá»n buá»™t tóc ngay ngắn, Ä‘i ra ngoà i cá»a nhìn xem thiếu nữ cao hứng thế nà o – chỉ thấy Cứ Doanh Ä‘ang ở chá»— trống ngoà i cá»a phòng, cầm má»™t cái gáo, vô cùng cao hứng vung vẩy thứ gì đó cho đám gà con ăn, vừa vẩy vừa bắt chước tiếng “cục cục†cá»§a gà mẹ, rất hứng thú chÆ¡i đùa vá»›i đám gà con nhà y má»›i ấp nở chưa được mấy ngà y.
  
“Tỉnh Ngôn mau ra xem, mấy con gà con nà y dá»… thương quá!, giống quả cầu nhưng quá!â€.
  
Cứ Doanh vui vẻ la lên.
  
Nhìn dáng vẻ má»›i mẻ cá»§a nà ng, Tỉnh Ngôn không nhịn được cưá»i.
  
“Xem ra nha đầu nà y, đúng là không hiểu biết à , và i con gà con, đáng kÃch động như thế à â€.
Bất quá thấy thiếu nữ Ä‘ang quá nhiệt tình, y cÅ©ng bị thu hút lây, liá»n Ä‘i tá»›i cùng xem mấy con gà con nà y.
Chỉ là , khi Tỉnh Ngôn thấy váºt đựng trong cái gáo trên tay thiếu nữ, sắc mặt không giữ được biến thà nh hÆ¡i trắng tái, vá»™i tiến và i bước đến gần, chăm chú nhìn cái gáo trên tay nà ng, gượng gạo nóiâ€
“Mau đưa nó cho taâ€.
  
Cứ Doanh nhất thá»i còn chưa có phản ứng lại, nói:
  
â€œÄÆ°á»£c rồi, ngươi cÅ©ng vẩy gạo cho chúng ăn Ä‘i!â€.
  
Bất quá đợi khi nà ng đưa cái gáo cho Tỉnh Ngôn, má»›i thấy rõ sắc mặt thiếu niên không phải tá»± nhiên như thế, nhìn kỹ, dưá»ng như có chút tiếc thương, lại có chút giáºn dữ.
  
Cứ Doanh thấy hÆ¡i kì quái, bất quá vẫn chú ý cẩn tháºn há»i:
  
“Tỉnh Ngôn ngươi sao thế?, tức giáºn à ?â€.
“Không, không có gìâ€.
  
Tỉnh Ngôn tiếp lá»i đáp, bất quá hiển nhiên có vẻ không táºp trung.
  
“Ngươi gạt ta, nhất định là tức giáºn, hÆ¡n nữa ta còn biết là ngươi giáºn ta, mau nói ngưá»i ta nghe chuyện là thế nà o!â€.
  
Nói xong quầng mắt Cứ Doanh hÆ¡i á»ng Ä‘á».
  
“Äừng khóc,đừng khóc, ta nói cho cô là được!â€.
  
Thiếu niên rất Ãt khi thấy tình cảnh như thế, láºp tức hoảng loạn chân tay, đổ thứ trong gáo trúc ra nói:
  
“Cô biết cô vẩy cái gì cho đám gà con ăn không?. Äó là gạo!, ta nhiá»u phen trèo đèo lá»™i suối, khổ cá»±c trăm bá» săn bắt được nhiá»u sản váºt, má»›i có thể và o cá»a hà ng gạo trong thà nh đổi lấy má»™t túi gạo nhá». Gạo nà y, nhà ta bình thưá»ng Ä‘á»u không dám ăn, chỉ có khách nhân đến thì mẹ má»›i nấu cÆ¡m nấu cháo. Bình thưá»ng nhà ta Ä‘á»u là ăn cá»§ mà i, vừa thô vừa khó ăn, Ä‘oán chừng cô cÅ©ng chưa ăn thá»?. Ta cÅ©ng không thÃch ăn, nhưng không còn cách khác. Dá»±a và o Mã Äá» SÆ¡n hoang sÆ¡n dã lÄ©nh nà y, tÃch lÅ©y được chút ngân lượng cÅ©ng chỉ đủ đóng thuế. Nếu như ta không là m Ä‘iếm tiểu nhị ở Äạo Hương Lâu, chuyện há»c ở trưá»ng tư cá»§a ta cÅ©ng không cần nghÄ© đến nữa!â€.
  
“Nhà ta cho gà ăn, Ä‘á»u là mẹ ta băm nát rau dại cho bá»n chúng ăn, gạo nà y cả ngưá»i cÅ©ng không dám ăn, há có thể cho gà ăn!. Gạo trong gáo nà y, đại khái là mẹ múc ra chuẩn bị nếu cháo cho các ngưá»i ăn sáng. Kỳ tháºt là nhá» phúc các ngưá»i, lần nà y ta má»›i được ăn cháo. Äại khái đã hÆ¡n hai tháng rồi…â€
Có lẽ là xúc động trong lòng, Tỉnh Ngôn bất tri bất giác đã nói nhiá»u lá»i như thế, hÆ¡n nữa nói đến cuối lại nhếch mép cưá»i khổ.
  
CÅ©ng chẳng trách trong lòng hắn xúc động như thế, bởi vì ruá»™ng nước trong địa giá»›i Nhiêu Châu rất Ãt, thổ sản vùng núi thì nghèo nà n nên gạo rất quý. Nhà Tỉnh Ngôn sinh hoạt khốn đốn, lão Trương đầu thưá»ng ngà y đầu tắt mặt tối cà y bừa trên hoang sÆ¡n nà y cÅ©ng chỉ có được chút trái rừng và cá»§ mà i, lúc nông nhà n thì Ä‘i săn bắt sÆ¡n váºt, Ä‘em và o thà nh đổi lấy Ãt gạo pha lẫn tấm. Nhà y rất Ãt nấu cÆ¡m cháo thuần gạo, mà do mẹ Tỉnh Ngôn đến sÆ¡n dã phụ cáºn, Ä‘i khắp nÆ¡i thu tháºp cá»§ mà i và trái rừng, mà i thà nh lương thá»±c nấu độn vá»›i gạo.
  
Lại nói Tỉnh Ngôn một hơn trút hết uất khổ trong lòng, dần dần bình tĩnh lại, cũng cảm thấy bản thân hơi thất thố, bất quá đã theo yêu cầu thiếu nữ nói ra nguyên nhân, nghĩ nhất định chuyện nà y sẽ qua thế thôi.
  
“Hu hu hu, xin lá»—i!â€.
  
Không nghĩ sau khi Cứ Doanh nghe xong, vẫn không nhịn được òa lên khóc. Lần nà y đến lượt Tỉnh Ngôn lúng túng tay chân, vội an ủi:
  
“Ài!, ta đã nói vá»›i cô, cô là m sao còn khóc nữa?. Nếu để Thà nh thúc nghe thấy, còn cho rằng ta ăn hiếp cô!â€.
“Hu hu..không liên quan đến chuyện cá»§a ngươi. Ngưá»i ta khó chịu trong lòng…â€
  
“Tên tiểu tá» ngốc Tỉnh Ngôn sao lại ăn hiếp tiểu cô nương ngưá»i ta chứ?â€.
Thà nh thúc chưa xuất hiện, ngược lại mẹ Tỉnh Ngôn bị tiếng khóc cá»§a thiếu nữ kinh động, liá»n mặc áo ra xem.
  
Äang nghẹn ngà o, nghe mẹ Tỉnh Ngôn lên tiếng, đột nhiên Cứ Doanh cảm thấy rất xấu hổ, liá»n ngưng bặt tiếng khóc. Nà ng ngáºp ngừng kể sÆ¡ chuyện đã qua cho mẹ Tỉnh Ngôn, nói rõ chuyện không liên quan đến Tỉnh Ngôn, Ä‘á»u là bản thân nà ng không tốt, không nên Ä‘em gạo cho gà ăn.
  
Sau má»™t phen thà nh tâm nháºn lá»—i, mẹ Tỉnh Ngôn cuối cùng cÅ©ng minh bạch nguyên á»§y cá»§a sá»± tình. Nhưng nông phụ tháºt thà không giá»i ăn nói, chỉ là nói không trách cô không trách cô, đồng thá»i trừng mắt vá»›i con trai. Lúc nà y Tỉnh Ngôn cÅ©ng cảm thấy ngữ khà vừa rồi hÆ¡i quá đáng, thấy lo lắng vô cùng. Äể là m dịu căng thẳng, thiếu niên không biết là m thế nà o, đà nh Ä‘Ãch thân hứa vá»›i Cứ Doanh, hôm nay y có thể tiếp tục hướng dẫn cho bá»n há» Ä‘i du ngoạn. Nghe y nói như thế, thiếu nữ má»›i chân chÃnh nÃn khóc khẽ cưá»i:
  
“Tháºt tốt à …không được nuốt lá»i đó!, ngưá»i ta vẫn còn chưa hiểu chuyện nhiá»u, lần nà y tháºt sá»± là không biết mà . Tỉnh Ngôn ngươi không được ghi trong lòng mà giáºn ta đó nha!â€
Tỉnh Ngôn vội nói:
  
“Sá»›m đã hết giáºn rồiâ€.
  
“Không tưởng được nhà các ngưá»i khổ sở như thế…â€
Nói xong, trong mắt Cứ Doanh lại có ánh lệ long lanh.
  
“Ãi chà ..khóc nữa ta sẽ giáºn tháºt đó!â€
Trải qua trưá»ng sóng gió nà y, bất tri bất giác, hai ngưá»i đã thân máºt hÆ¡n nhiá»u.
Tà i sản của nguoidoi123
Từ khóa được google tìm thấy
äîìàøíèé , àïòåêà , ãîòèêà , êðþ÷êîì , ìàøèíû , ïðàâäà , îðóæèå , nhân gian tiên lá»™ , òåïëûé , òåñòû , ôèãóðíîå , phim tien lo yen tran , quản bình triá»u , tiÊn lỘ yÊn trẦn , tiÊn lỘ yÊn trẦn. , tiên lô yên tran , tiên lô yên trân , tiên lộ yên trần , tiên lá»™ phong lưu , tiên lá»™ trần yên , tiên lá»™ yên trần , tiên lá»™ yen trần , tieen looj yeen traafn , tiên l , tien lộ yen trần , tien lo y tran , tien lo yên tran , tien lo yên trần , tien lo yen , tien lo yen tran , tien lo yen tran 223 , tien lo yen tran 4vn , tien lo yen tran 4vn.eu , tien lo yen tran full , tien lo yen tran lsb , tien lo yen tran q15 , tien lo yeu tan , tien lo yeu tran , tien tran yen lo , tien tran yen lo prc , tienloyentran , truyen tien lo yen tran , tuyen tien lo yen tran , yên trần -facebook , yen duyen tien lo 4vn , yen lo tien tran , yen tran , yentran