 |
|

19-02-2009, 12:50 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: HCM
Bà i gởi: 91
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
22: Trốn tìm
Mất Ãt thá»i gian hÆ¡n tôi nghÄ©...sau tất cả những hoảng loạn, Ä‘au khổ và tuyệt vá»ng trà n ngáºp trong trái tim tôi. Thá»i gian trôi qua cháºm hÆ¡n bình thưá»ng. Khi tôi trở ra phòng khách vá»›i Alice, Jasper vẫn chưa quay vá». Dẫu sao, tôi vẫn sợ phải hiện diện trong cùng má»™t gian phòng vá»›i cô bạn, sợ rằng cô sẽ Ä‘oán ra ... và sợ rằng phải lẩn trốn thêm cả cô ấy nữa.
Sau tất cả má»i chuyện, khi niá»m tin, suy nghÄ© luôn bị thay đổi, tôi những tưởng mình sẽ không bao giá» còn ngạc nhiên vá» bất kỳ Ä‘iá»u gì nữa, nhưng rồi khi trông thấy Alice đổ hẳn ngưá»i lên bà n, hai tay nÃu lấy cạnh bà n, tôi lại bắt đầu ngạc nhiên:
- Alice?
Cô bạn không có phản ứng gì khi nghe tôi gá»i tên, nhưng cái đầu thì khe khẽ rung động, tôi nhìn gương mặt cá»§a Alice. Äôi mắt cô bạn ngây ra, sững sá»... Tôi nghÄ© ngay đến mẹ. Tôi đã cháºm chân rồi sao?
Vội vã bước đến bên Alice, một cách tự nhiên, tôi đưa tay vuốt lên mái tóc của cô bạn.
- Alice! - Giá»ng nói cá»§a Jasper vang lên khắp phòng và chỉ trong má»™t cái chá»›p mắt, anh ta đã hiện diện ở ngay bên cạnh Alice, đặt tay mình lên tay cô, nhẹ nhà ng gỡ những ngón tay ra khá»i cạnh bà n. Äằng kia, cánh cá»a phòng Ä‘ang tá»± đóng lại - "kịch"!
- Có chuyện gì váºy? - Anh ta vặn há»i.
Cô bạn rá»i mắt khá»i tôi, thẫn thá» nhìn và o bá»™ ngá»±c cá»§a Jasper.
- Bella - Alice lên tiếng.
- Ừ, mình đây - Tôi trả lá»i.
Ngay tức khắc, Alice xoay đầu lại, đôi mắt khóa chặt lấy mắt tôi, vẫn là đôi mắt ngây dại rất lạ lùng. Bất thần tôi nháºn ra không phải cô bạn muốn nói chuyện vá»›i tôi, cô đơn thuần chỉ trả lá»i câu há»i cá»§a Jasper mà thôi.
- Bạn trông thấy gì váºy? - Tôi há»i, giá»ng nói cá»§a tôi không có vấn đỠgì đáng để chú ý.
Jasper chăm chú quan sát thái độ cá»§a tôi. Tôi vẫn giữ thái độ ngô nghê và chỠđợi. Äã có tác dụng, đôi mắt cá»§a anh ta lá»™ rõ vẻ bối rối, hoang mang, khi cứ phải chuyển đổi cái nhìn từ gương mặt cá»§a Alice đến gương mặt cá»§a tôi... Tôi hiểu Alice đã trông thấy gì rồi.
Bá»§a vây quanh tôi là má»™t bầu không khà yên bình. Tôi vui vẻ đón nháºn, sá» dụng nó để khống chế, Ä‘iá»u tiết cảm xúc cá»§a mình.
Alice cÅ©ng váºy, cô bạn nhanh chóng lấy lại bình tÄ©nh.
- Không có chuyện gì cả - Cuối cùng, cô ấy cÅ©ng trả lá»i, giá»ng nói hoà n toà n Ä‘iá»m tÄ©nh và đáng tin cáºy - Vẫn là căn phòng trước đây thôi.
Rồi quay sang tôi, gương mặt của cô bạn lộ rõ vẻ quan tâm, ân cần:
- Bạn có muốn ăn sáng không?
- Không, mình sẽ ăn ở sân bay - Tôi cÅ©ng trả lá»i má»™t cách bình tÄ©nh. Dứt lá»i, tôi Ä‘i và o phòng tắm để ngâm mình trong nước. Như thể Ä‘ang mượn tạm khả năng đặc biệt cá»§a Jasper, tôi hoà n toà n có thể cảm nháºn được sá»± tuyệt vá»ng cá»§a Alice... Chẳng qua là cô bạn Ä‘ang che giấu ý nghÄ© đó mà thôi, và chá» khi tôi đã ra khá»i phòng, còn lại má»™t mình vá»›i Jasper, hẳn cô bạn sẽ kể vá»›i anh ta rằng há» phạm sai lầm, và rằng há» sẽ thua má»™t cách thảm hại...
Má»™t cách cẩn tháºn, tôi cố táºp trung và o từng chi tiết nhá», vụ vặt nhưng có thể có Ãch. Tôi để tóc xõa tá»± nhiên, che phá»§ được phần lá»›n gương mặt cá»§a mình. ChÃnh nhá» có Jasper, nhá» bầu không khà an là nh anh ta mạng lại mà đầu óc cá»§a tôi trở nên minh mẫn. Nó giúp tôi hoà n thà nh kế hoạch. Tôi gần như đã xá»›i tung cái túi xách cá»§a mình cho tá»›i khi tìm thấy chiếc vá»› đựng tiá»n. Rất vá»™i vã, tôi lấy tất cả tiá»n, nhét hết và o túi.
Má»™t cảm giác nôn nao không sao tránh khá»i vừa len lá»i và o lòng tôi khi tôi chuẩn bị ra phi trưá»ng, nhưng dẫu sao thì tôi cÅ©ng cảm thấy vui lên được má»™t chút vì chúng tôi rá»i khá»i phòng lúc bảy giá». Lần nà y, chỉ có tôi ngồi má»™t mình trong chiếc xe hÆ¡i Ä‘en tuyá»n... Không có mẹ. Alice chui và o xe, hướng mặt vá» phÃa Jasper, nhưng đằng sau cặp mắt kÃnh Ä‘en ấy, tôi nháºn ra đôi mắt âu lo cá»§a cô bạn chiếu thẳng vá» phÃa mình trong và i giây.
- Alice? - Tôi lên tiếng một cách thỠơ.
Alice láºp tức cảnh giác.
- Việc đó diá»…n ra như thế nà o? Những Ä‘iá»u bạn nhìn thấy ấy? - Tôi ngó mông lung ra ngoà i cá»a sổ, giá»™ng nói đầy ắp á»—i chán nản - Edward nói rằng nó không rõ rà ng... rằng má»i thứ Ä‘á»u có thể thay đổi? - Quả thá»±c, gá»i tên anh lúc nà y khó khăn hÆ¡n tôi tưởng nhiá»u. Hẳn Jasper đã nháºn ra ngay láºp tức Ä‘iá»u đó, má»™t là n sóng tÄ©nh lặng khác bất thần lại dâng trà n trong chiếc xe hÆ¡i.
- Ừ, má»i thứ rồi sẽ thay đổi... - Cô bạn lầm bầm đầy hi vá»ng, tôi cảm nháºn được rõ rà ng Ä‘iá»u đó - Chỉ có má»™t số thứ là có thể tin chắc, như thá»i tiết chẳng hạn. Con ngưá»i thì khó hÆ¡n. Mình chỉ có thể trông thấy tiến trình cá»§a ngưá»i ta thôi. Má»™t khi há» thay đổi suy nghÄ©... thay đổi quyết định, dù nhá» thế nà o... thì toà n bá»™ tương lai cÅ©ng sẽ thay đổi.
Tôi trầm ngâm gáºt đầu.
- Váºy là bạn không thể trông thấy James ở Phoenix cho tá»›i khi hắn quyết định đến đây.
- Ừ - Cô bạn gáºt đầu đồng ý vá»›i thái độ cảnh giác.
Váºy là cho tá»›i lúc tôi quyết định Ä‘i đến căn phòng đầy gương soi gặp James, Alice đã không thể nhìn thấy tôi và James ở đó. Tôi cố gắng ngừng suy luáºn vá» những gì cô bạn có thể nhìn thấy. Tôi không muốn ná»—i khiếp sợ cá»§a mình là m cho Jasper nghi ngá» mà há»ng chuyện. Sau khi Alice tiên thị, hai ngưá»i hỠđã chú ý đến tôi hai lần rồi. Äiá»u nà y không nên để tiếp diá»…n thêm nữa.
Chúng tôi phóng xe ra phi trưá»ng. Tôi gặp may, không, có lẽ nên nói là tôi gặp thuáºn lợi thì đúng hÆ¡n. Máy bay cá»§a Edward sẽ Ä‘áºu ở nhà đón khách số bốn, nhà đón khách lá»›n nhất, nÆ¡i phần lá»›n các máy bay Ä‘á»u hạ cánh ở đó - Ä‘iá»u đó chẳng có gì đáng để ngạc nhiên. Nhưng tôi thì cần cái nhà đón khách đó: nÆ¡i cà ng lá»›n thì ngưá»i ta cà ng táºp trung đông đúc. Cánh cá»a ở tầng ba có thể sẽ là cÆ¡ há»™i duy nhất. Chúng tôi Ä‘áºu xe trên tầng bốn cá»§a má»™t gara khổng lồ. Tôi trở thà nh ngưá»i dẫn đưá»ng, dẫu sao tôi cÅ©ng rà nh đưá»ng sá ở đây hÆ¡n há». Chúng tôi Ä‘i thang máy xuống tầng ba, nÆ¡i những hà nh khách Ä‘ang lấy hà nh lý. Alice và Jasper nhìn tháºt lâu và o bảng liệt kê các chuyến bay sắp khởi hà nh. Tôi nghe thấy há» trao đổi vá»›i nhau các chuyển bay tá»›i lui giữa Phoenix và New York, Atlanta, Chicago - Những nÆ¡i tôi chưa bao giỠđến - Những nÆ¡i tôi sẽ chẳng bao giỠđến được.
Tôi suốt ruá»™t chỠđợi cÆ¡ há»™i, trong lòng nóng như lá»a đốt, những ngón chân bắt đầu tê dại. Chúng tôi ngồi trên má»™t hà ng ghế dà i đặt bên cạnh máy dò kim loại, cả Jasper và Alice Ä‘á»u là m ra vẻ Ä‘ang ngắm ngưá»i lướt qua kẻ lại, nhưng thá»±c ra là đang canh chừng tôi. Má»—i khi tôi khẽ nhấp nhổm ở ghế ngồi là liá»n láºp tức, hai cặp mắt cá»§a há» quay liá»n sang tôi. Äúng là không thể hy vá»ng gì nổi. Hay tôi chạy Ä‘i? Liệu há» có chạy Ä‘uổi theo tôi giữa chốn rất đông ngưá»i nà y hay không? Hay là há» sẽ chỉ Ä‘i theo thôi?Tôi rút chiếc phong bì không đỠtên trong túi ra, đặt lên túi xách da mà u Ä‘en cá»§a Alice. Cô bạn quay sang nhìn tôi.
- Thư cá»§a mình - Tôi giải thÃch. Cô bạn gáºt đầu, cất nó và o cái túi nhá» trên cùng. Anh sẽ sá»›m tìm thấy nó thôi.Từng phút, từng phút má»™t trôi qua, chiếc máy bay cá»§a Edward cà ng lúc cà ng sắp hạ cánh. Tháºt kỳ lạ, biết được anh sắp đến, từng tế bà o trên cÆ¡ thể cá»§a tôi như căng ra bởi ná»—i ngóng trông anh. Tháºt khổ sở biết bao. Tôi bá»—ng nháºn ra rằng mình Ä‘ang tìm cá»› để ở lại, hòng được nhìn thấy anh trước rồi má»›i rá»i bá» nÆ¡i đây. Tất nhiên, tôi cÅ©ng thừa hiểu rằng Ä‘iá»u nà y là không thể thá»±c hiện được, vì lúc đó, tôi sẽ không còn cÆ¡ há»™i nà o để bá» trốn nữa.
Một đôi lần Alice ngỠý muốn đưa tôi đi ăn sáng.
- Äể sau Ä‘i - Tôi trả lá»i cô bạn như váºy - mình vẫn chưa muốn ăn.
Tôi chú mục và o bảng liệt kê các chuyến bay sắp đến và nhìn dõi theo từng chuyến bay má»™t lần lượt hạ cánh đúng giá». Chuyến bay đến từ Seattle sắp sá»a lên đến hà ng trên cùng. Khi tôi chỉ còn ba mươi phút nữa để đà o thoát, những con số trên bảng Ä‘iện tá» cÅ©ng bắt đầu thay đổi. Chiếc máy bay cá»§a anh sẽ hạ cánh sá»›m hÆ¡n mưá»i phút so vá»›i dá»± kiến. Äến lúc rồi!
- Mình đi ăn đây - Tôi nói vội vã.
Alice đứng dáºy liá»n tức khắc.
- Mình sẽ đi với bạn.
- Mình có thể Ä‘i vá»›i Jasper được không? - Tôi há»i - Mình hÆ¡i cảm thấy ... - Tôi ngừng giữa chừng câu nói. Äôi mắt Ä‘ang dại hẳn cá»§a tôi đủ để nói lên tất cả. Jasper đứng dáºy. Ãnh mắt cá»§a Alice lá»™ rõ vẻ khó hiểu - nhưng tôi có thể yên tâm - đôi mắt ấy không há» nhìn tôi nghi ngá». Hẳn Alice cho rằng sá»± thay đổi trong tiên thị cá»§a cô là do thá»§ Ä‘oạn cá»§a tên ác quá»· chứ không phải là do sá»± phản bá»™i cá»§a tôi.
Jasper im lặng bước Ä‘i bên tôi, bà n tay khẽ đặt lên lưng tôi như thể Ä‘ang dẫn đưá»ng.Äi ngang qua mấy cái quán ăn đầu tiên cá»§a sân bay, tôi vá» như không cảm thấy hứng thú, cứ là m ra vẻ đăm chiêu cân nhắc xem nên và o quán nà o. Và kia rồi, ở trong góc, khuất khá»i cặp mắt sắc sảo cá»§a Alice chÃnh là nhà vệ sinh nữ.
- Anh có cảm thấy phiá»n không? - Tôi lên tiếng há»i khi chúng tôi vừa Ä‘i ngang qua nó.
- Tôi sẽ đứng chỠở đây - Jasper trả lá»i.
Ngay khi cánh cá»a vừa đóng lại, tôi bắt đầu chạy. Äã từng có lần tôi bị lạc đưá»ng trong nhà vệ sinh nà y rồi, nhà vệ sinh có hai lối thoát. Ở bên ngoà i cánh cá»a phÃa xa kia... tôi chỉ có việc chạy thêm má»™t quãng ngắn nữa là tá»›i thang máy, nếu Jasper vẫn còn đứng nguyên chá»— cÅ©, tôi sẽ không thể bị lá»t và o tầm mắt cá»§a anh ta. Trong lúc chạy há»›t hÆ¡ há»›t hải như váºy, tôi vẫn không dám ngoái nhìn lại phÃa sau lưng. Äây là cÆ¡ há»™i duy nhất cá»§a tôi, cho dẫu anh ta có nhìn thấy tôi, tôi vẫn cứ cắm đầu cắm cổ chạy. Má»i ngưá»i xung quanh, ai cÅ©ng nhìn chằm chằm và o tôi, nhưng tôi mặc kệ. Ở góc tòa nhà kia, những chiếc thang máy ở chế độ chá», tôi hối hả chạy tá»›i, vung má»™t tay đặt và o giữa hai cánh cá»a cá»§a má»™t thang máy khá đông ngưá»i Ä‘ang từ từ khép lại, chuẩn bị Ä‘i xuống. Cố chen chân và o giữa những hà nh khách Ä‘ang tá» ra bá»±c bá»™i, tôi loay hoay kiểm tra các nút bấm. Yên tâm, nút bấm xuống tần trệt Ä‘ang sáng đèn. Hai cánh cá»a lại khép và o.Cá»a thang máy vừa mở, tôi lại lao ra, đôi chân là m việc hết cỡ, bá» lại sau lưng bao tiếng cằn nhằn khó chịu. Chỉ khi bắt đầu phải Ä‘i ngang qua chá»— lấy hà nh lý, nÆ¡i có nhiá»u nhân viên an ninh Ä‘ang đứng, tôi má»›i tạm thá»i giảm tốc độ, để rồi lại khởi động guồng chân ngay khi vừa nhìn thấy những cánh cá»a ra và o. Không biết Jasper đã bắt đầu Ä‘i tìm tôi chưa. Nếu anh ta Ä‘ang lần theo mùi hương cá»§a tôi, tôi sẽ chỉ còn và i giây ngắn ngá»§i để chạy trốn thôi. NghÄ© đến đó, tôi lao thẳng ngưá»i và o những cánh cá»a tá»± động, cá»a mở hÆ¡i cháºm, chỉ suýt má»™t chút nữa thôi là tôi va thẳng và o kÃnh.
Ở bên ngoà i, dá»c theo lỠđưá»ng đông đúc, tôi ngó dáo dác nhưng chẳng thấy bóng dáng má»™t chiếc taxi nà o.Tôi không còn thá»i gian nữa. Alice và Jasper sắp nháºn ra sá»± vắng mặt cá»§a tôi rồi, Không chừng hỠđã nháºn ra rồi cÅ©ng nên.. Há» sẽ tìm thấy tôi ngay chỉ trong vòng má»™t cái chá»›p mắt.
Má»™t chiếc xe buýt Ä‘i đến Hyatt Ä‘áºu sau lưng tôi, chỉ cách tôi có và i mét, vừa đóng cá»a lại.
- Khoan đã! – Tôi kêu lên, chạy đến, tay vẫy lấy vẫy để ngưá»i tà i xế.
- Äây là xe Ä‘i Hyatt – Ngưá»i tà i xế ngần ngừ trả lá»i khi mở cá»a cho tôi.
- Vâng – Tôi đáp – Tôi cÅ©ng Ä‘ang đến đó – rồi vá»™i vã bước lên những báºc thang.
Ngưá»i tà i xế ngá» vá»±c nhìn và o tình trạng không có hà nh lý cá»§a tôi, nhưng chỉ nhún vai, không muốn tò mò nên không há»i.
Hầu hết các chá»— ngồi Ä‘á»u trống trÆ¡n. Tôi chá»n chá»— ngồi xa những hà nh khách nhất, mắt đăm đăm nhìn xuống viar hè, rồi sân bay; chiếc xe từ từ rá»i bến. Tôi không thển ngăn mình nghÄ© đến đến Edward, anh sẽ đứng bên đưá»ng mà ngó tìm tôi dáo dác... khi mùi hương cá»§a tôi đến đó là chấm dứt. Không được khóc, tôi tá»± nhá»§ vá»›i mình. ÄÆ°á»ng Ä‘i cá»§a tôi vẫn còn Ä‘i dà i lắm.
Tôi lại gặp may. Ở Hyatt, má»™t cặp tình nhân, dáng vẻ mệt má»i, Ä‘ang lấy chiếc vali cuối cùng ra khá»i cốp má»™t chiếc taxi. Ngay láºp tức, tôi nhảy ra khá»i chiếc xe buýt, chạy ngay đến chá»— chiếc taxi, chui tá»t và o ghế sau, trước sá»± ngỡ ngà ng cá»§a ngưá»i tà i xế xe buýt và đôi tình nhân.
Tôi Ä‘á»c địa chỉ nhà cá»§a mẹ cho ngưá»i tà i xế, lúc nà y cÅ©ng Ä‘ang ngạc nhiên nhìn tôi.
- Tôi cần đến đó cà ng nhanh cà ng tốt.
- Chá»— đó ở táºn Scottsdale láºn mà – Ông ta phà n nà n. Tôi đặt bốn tá» hai mươi đôla xuống ghế.
- Như váºy có đủ không ông?
- ÄÆ°á»£c rồi, cô bé. Không có vấn đỠgì.
Tôi ngả ngưá»i ra lưng ghế, thẫn thỠđể tay buông xuôi xuống lòng. Thà nh phố thân quen bắt đầu rá»›t lại phÃa sau, nhưng tôi không muốn nhìn ra ngoà i cá»a sổ. Äầu óc tôi cứ quẩn quanh vá»›i những suy nghÄ© buá»™c mình phải tiếp tục mạnh mẽ. Tại thá»i Ä‘iểm nà y, tôi cà ng không được phép phân vân, kế hoạch cá»§a tôi đã thà nh công hoà n toà n. Sẽ chẳng còn gì đáng sợ hÆ¡n nữa, sẽ chẳng còn gì phải lo lắng hÆ¡n nữa. ÄÆ°á»ng Ä‘i cá»§a tôi đã được vẽ sẵn rồi. Tôi chỉ còn việc Ä‘i đến cuối đưá»ng mà thôi...
... Vì váºy, để khá»i sợ, mình cứ nhắm tịt mặt lại mà chịu đựng hai mươi phút Ä‘i xe cùng Edward là xong – ká»· niệm ngà y nà o vá»›i anh trong tôi bất giác lại trà n vá».
Và tôi tưởng tượng rằng mình đã ở lại phi trưá»ng để đón Edward. Lúc ấy, trông mình thế nà o nhỉ? Mình sẽ lúng ta lúng túng mãi trên đôi chân, nôn nóng chỠđợi được trông thấy gương mặt cá»§a anh chứ sao. Và anh kia rồi, anh Ä‘ang di chuyển rất nhanh nhưng không là m mất Ä‘i cái tư thế vô cùng lịch lãm, Ä‘ang len qua đám đông ngăn cách giữa anh và mình. Và rồi mình chạy ùa đến vá»›i anh ở những mét cuối cùng – vẫn hấp tấp như vốn dÄ© – để nằm gá»n trong đôi tay đẹp như đá cẩm thạch cá»§a anh. Cuối cùng, mình cÅ©ng được cảm thấy an toà n.
Không biết sau đó chúng tôi sẽ Ä‘i đâu. Chắc sẽ lại là má»™t nÆ¡i nà o đó ở phương Bắc, nÆ¡i anh có thể ung dung bước Ä‘i giữa ban ngà y ngoà i đưá»ng. Không thì cÅ©ng là nÆ¡i nà o đó xa xôi hẻo lánh, để chúng tôi lại được ngồi bên nhau giữa vầng thái dương ngá»i sáng. Tôi lại tưởng tượng ra cái cảnh anh đứng trước biển, là n da cá»§a anh cÅ©ng lấp lánh như mặt nước biển ngoà i khÆ¡i xa. Lúc đó, cuá»™c trốn chạy lâu hay mau vá»›i tôi sẽ không còn là vấn đỠnữa. Má»™t căn phòng trong khách sạn – nÆ¡i trú ẩn cá»§a chúng tôi sẽ trở thà nh thiên đà ng riêng cá»§a hai đứa. Tôi vẫn còn nhiá»u vấn đỠcần há»i anh. Tôi sẽ nói chuyện vá»›i anh mãi mãi không dứt, không bao giá» ngá»§, không bao giá» rá»i xa anh.
Gương mặt cá»§a Edward hiện ra rõ quá... Tôi gần như nghe được cả giá»ng nói cá»§a anh. Và , ngay Ä‘ang trong lúc khiếp sợ và tuyệt vá»ng như thế nà y đây, tôi bá»—ng cảm thấy ấm lòng. Tâm trà dồn hết cả và o cÆ¡n má»™ng hão huyá»n, thá»i gian cứ thế trôi qua mà tôi không hay...
- Nà y, số nhà là số mấy?
Câu há»i cá»§a ngưá»i tà i xế kéo tôi trở vá» thá»±c tại, bao hình ảnh đẹp đẽ trong tôi bá»—ng bị kéo tuá»™t và o hư ảo. Sợ hãi, trống trải và lạnh lẽo Ä‘ang chỠđợi tôi đê lấp và o khoảng trống đó.
- Năm – tám – hai – má»™t – Giá»ng nói cá»§a tôi nghẹn lại ở trong cuốn há»ng.
Nhìn thấy vẻ lo lắng, hồi há»™p cá»§a tôi, ngưá»i tà i xế trở nên nghi ngại.
- Thế thì tá»›i nÆ¡i rồi – Ông ta thông báo, giá»ng nói không được tá»± nhiên, có lẽ Ä‘ang hy vá»ng tôi không yêu cầu thối lại tiá»n.
- Cảm Æ¡n – Tôi thì thà o. Mình không cần phải sợ như thế, tôi tá»± nhá»§ vá»›i mình. Căn nhà trống trÆ¡n. Tôi phải nhanh chân lên, mẹ Ä‘ang chá» tôi...sợ hãi...Tất cả Ä‘á»u tùy thuá»™c và o tôi.
Tôi chạy ngay đến cái cá»a, nhanh nhẹn vá»›i ta lấy chiếc chìa khóa giấu ở chá»— mái hiên giè ra. Tôi tra chìa và o ổ khóa, mở cánh cá»a ra. Trong nhà tối om, trống hươ trống hoác, chẳng có gì là lạ. Tháºt nhanh, tôi chạy đến chá»— chiếc Ä‘iện thoại, đưa tay báºt đèn phòng bếp trên đưá»ng chạy đế. Kìa, trên tấm bảng trắng là má»™t con số gồm mưá»i chữ số, được viết bởi má»™t bà n tay nhá» nhắn, khéo léo. Những ngón tay cá»§a tôi run rẩy chạm và o bà n phÃm – bấm sai – tôi gác máy Ä‘oạn bấm lại. Lần nà y, tôi táºp trung cao độ và o các nút bấm, cẩn tháºn bấm từng nút má»™t. Thà nh công. Tôi áp Ä‘iện thoại lên tai, bà n tay cầm máy cứ run lên không dứt. Ở đầu dây bên kia, chuông chỉ reo đúng có má»™t lần.
- Chà o Bella – Má»™t giá»ng nói êm ái cất lên trả lá»i tôi – Nhanh lắm. Ta lấy là m ngạc nhiên đấy.
- Mẹ tôi vẫn ổn chứ?
- Hoà n toà n ổn. Äừng lo, Bella, ta không hỠđụng và o má»™t sợi tóc nà o cá»§a bà ấy. Tất nhiên là nếu mi đến má»™t mình – Giá»ng nói vẫn nhẹ nhà ng, có ẩn chứa niá»m hưng phấn.
- Tôi đến má»™t mình – Trong suốt cuá»™c Ä‘á»i, có khi nà o tôi không lá»§i thá»§i má»™t mình đâu.
- Tốt lắm. Nà o, mi có biết nhà dạy múa balê nằm ở góc đưá»ng, cùng phÃa vá»›i nhà cá»§a mi không?
- Có. Tôi biết đưá»ng đến đó.
- Ừ, thế thì hẹn gặp mi ở đó nhé.
Tôi gác máy.
Ngay tức khắc, tôi chạy ra khá»i phòng, bổ nhà o ra ngoà i cá»a, hòa mình và o giữa bầu không khà oi bức.
Không có thá»i gian ngoái nhìn lại ngôi nhà , vả lại lúc nà y tôi không muốn nhìn lại nó – trống tuá»nh toà ng – má»™t biểu tượng kinh hoà ng thay vì thiêng liêng. Kẻ cuối cùng Ä‘i lại những căn phòng trong ngôi nhà quen thuá»™c ấy chÃnh là kẻ thù cá»§a tôi.
Trong bầu không khà thoáng đãng quanh nhà , tôi bất chợt nháºn ra dáng mẹ Ä‘ang đứng dưới tà n cây bạch đà n, nÆ¡i tôi vẫn quẩn quanh chÆ¡i hồi còn bé xÃu. Và kia, ở khoảng đất quanh thùng thư là bóng mẹ Ä‘ang lui cui xá»›i cỠđể trồng má»™t luống hoa. Những kà ức ngá»t ngà o lúc nà y tháºt cần thiết, chúng tuyệt vá»i hÆ¡n bất cứ kỳ má»™t phương thuốc nà o giúp tôi có thêm sức lá»±c mà đối mặt vá»›i các biến cố trong ngà y. Không, tôi phải chạy xa khá»i chốn đó, tôi phải chạy đến cuối đưá»ng, đà nh phải bá» lại má»i thứ sau lưng.
Guồng chân tôi bá»—ng cháºm lại như thể tôi Ä‘ang chạy trên ná»n cát ướt – hình như chân tôi không bám được và o bá» mặt cá»§a vỉa hè có đổ bêtông thì phải. Trên đưá»ng, tôi bị vấp và i lần, má»™t lần bị ngã dụi nhưng đã kịp chống tay xuống đỡ, tuy nhiên, khi vừa lảo đảo đứng lên thì cả ngưá»i lại đổ sụp xuống lần nữa. Cuối cùng, tôi cÅ©ng đứng dáºy được. Chỉ còn má»™t quãng ngắn nữa thôi, lại chạy, mồ hôi chảy ròng ròng xuống mặt, tôi mệt nhoà i, thở hổn hển. Trên cao, mặt trá»i hừng há»±c tá»a những tia nắng đầy ắp nhiệt lượng xuống da tôi, không gian trở nên sáng trắng, ánh nắng từ mặt đưá»ng đổ bêtông hắt lên là m tôi lóa mắt. Bất giác tôi chạnh lòng nháºn ra rằng mình Ä‘ang trÆ¡ trá»i má»™t thân má»™t mình, không nÆ¡i trú ẩn. Trong cái tâm trạng Ä‘ang ở và o tình thế vô cùng hiểm nghèo nà y, tôi bá»—ng nhá»› quay quắt những cánh rừng xanh ngút ngà n... ở nhà ... ở Forks...
Tôi rẽ và o góc phố cuối đưá»ng, đưá»ng Cây Xương Rồng, nháºn ra ngay láºp tức trung tâm dạy múa, hình dáng bá» ngoà i cá»§a nó vẫn không há» thay đổi so vá»›i những gì còn lưu giữ được trong ký ức cá»§a tôi. Bãi Ä‘áºu xe trước cá»a trổng trÆ¡n, mà n trướng ở các ô cá»a sổ Ä‘á»u được kéo xuống hết. Tôi không thể chạy được nữa. Tôi không còn sức để mà thở. Ná»— lá»±c và ná»—i sợ cùng lúc ngá»± trị trong tâm hồn tôi. Có lẽ mẹ Ä‘ang đếm từng bước chân tôi đến...
Äến gần hÆ¡n, tôi má»›i nháºn ra được má»™t tá» ghi chú bằng bìa mà u hồng tươi được dán ngay đằng sau cánh cá»a ra và o. Trên đó là hà ng chữ viết tay, đại khái trung tâm dạy múa balê Ä‘ang đóng cá»a để nghỉ xuân. Tôi đặt tay lên tay nắm cá»a, cẩn tháºn kéo ra. Cá»a không khóa. NÃn thở, tôi khẽ mở cánh cá»a, bước và o.
Hà nh lang trống trÆ¡n và tối om, lạnh lẽo, máy Ä‘iá»u hòa nhiệt độ Ä‘ang chạy rì rì. Những chiếc ghế nhá»±a giống y chang nhau nằm dá»c theo bức tưá»ng, tấm thảm dưới sà n nhà dáºy lên mùi dầu gá»™i thoang thoảng. Phòng dạy múa phÃa tây rất tối, cánh cá»a vẫn còn để ngá». Còn bên phải – phòng dạy múa phÃa đông, căn phòng rá»™ng hÆ¡n, Ä‘ang còn sáng đèn. Bù lại, cá»a sổ trong căn phòng nà y bị đóng kÃn mÃt.
Má»™t cÆ¡n hoảng loạn bất ngá» áºp đến, bá»§a vây quanh tôi không còn đưá»ng thoát. Tôi khá»±ng lại, không dám bước lên thêm má»™t bước nà o.
Bá»—ng chợt có tiếng mẹ tôi vá»ng vang:
- Bella? Bella? – Vẫn là cái giá»ng nói đầy sợ hãi gá»i tên tôi.
Tôi chạy à o qua cá»a, đến vá»›i cái giá»ng nói ấy.
- Bella, con là m mẹ sợ quá! Không bao giỠđược là m như thế vá»›i mẹ nữa, nghe chưa! – Giá»ng nói cá»§a mẹ vẫn vang lên khi tôi chạy sâu hÆ¡n và o trong căn phòng dà i, có trần nhà cao ngất.
Hoảng hốt, tôi nhìn quanh, cố gắng tìm xem giá»ng nói cá»§a mẹ phát ra từ đâu. Mẹ báºt cưá»i, tôi quay cuồng trong giây lát.
Mẹ tôi ở đấy, trên mà n hình tivi, Ä‘ang xoa bù mái tóc cá»§a tôi, lúc ấy, mẹ đã cảm thấy nhẹn nhõm. Äó là ngà y lá»… Tạ Æ¡n, năm tôi mưá»i hai tuổi. Hai mẹ con tôi đến thăm bà ngoại sống ở California, đó là lần thăm cuối cùng trước khi bà tôi mất. Rồi chúng tôi đã ra biển chÆ¡i, khi ấy, tôi Ä‘ang bÆ¡i ra xa khá»i cầu tà u. Mẹ đã nhìn thấy chân tôi Ä‘áºp quáng quà ng trong nước, cố gắng giữ thăng bằng.
- Bella? Bella? – Mẹ thảng thốt gá»i tôi.
Mà n hình tivi đột ngột xanh lè.
Má»™t cách cháºm rãi, tôi xoay ngưá»i lại. Hắn Ä‘ang đứng im lìm bên cạnh cá»a ra và o, im lìm đến mức tôi đã không nháºn ra ngay. Và kia, trong tay hắn là bá»™ Ä‘iá»u khiển tivi từ xa. Tôi và hắn nhìn chằm chằm và o nhau cả má»™t lúc lâu. Chợt hắn mỉm cưá»i.
Khẽ động Ä‘áºy, hắn Ä‘i lại phÃa tôi, bước chân rất nhẹ, rồi hắn Ä‘i ngang qua tôi, đặt thiết bị Ä‘iá»u khiển từ xa bên cạnh chiếc đầu máy video. Tôi xoay đầu lại, cẩn tháºn nhìn theo hắn.
- Xin lá»—i nhé Bella, nhưng bá»™ không tốt hÆ¡n sao khi mẹ mi thá»±c sá»± không dÃnh và o vụ nà y? – Giá»ng nói cá»§a hắn vẫn lịch sá»±, tá» ra tá» tế.
Tôi xây xẩm cả mặt mà y như vừa bị má»™t cú chặt tháºt mạnh và o gáy. Mẹ tôi vẫn bình yên. Mẹ vẫn ở Florida và không há» nghe lá»i nhắn cá»§a tôi. Và trước tôi, mẹ cÅ©ng chưa há» bao giá» phải hoảng hốt trước cặp mắt đỠngầu nằm trên khuôn mặt trắng nhợt dị thưá»ng cá»§a hắn.
- Vâng – Tôi trả lá»i, không che dấu sá»± nhẹ nhõm trong giá»ng nói.
- Sao mi không có vẻ gì gá»i là tức giáºn hết khi biết là đã bị ta lừa?
- Không – Tá»± nhiên tôi tháy mình dÅ©ng cảm má»™t cách lạ thưá»ng. Bây giá» có còn gì đâu? Má»i chuyện rồi sẽ sá»›m kết thúc. Bố và Mẹ sẽ chẳng bao giá» bị hại, cÅ©ng như chẳng bao giá» phải sợ hãi. NghÄ© đến đây, tôi chợt cảm thấy choáng váng. Má»™t phần trà óc trong dầu tôi bắt đầu hà nh động, tôi Ä‘ang cáºn ká» vá»›i cái chết.
- Lạ nhỉ. Mi tháºt sá»± nghÄ© váºy kia à – Äôi mắt hiểm ác cá»§a hắn bắt đầu đưa lên hạ xuống để đánh giá tôi, công khai bá»™c lá»™ niá»m phấn khởi. Mống mắt cá»§a hắn dần dần Ä‘en lại, xung quanh chỉ còn lại má» nhạt má»™t vòng tròn mà u hồng ngá»c. Hắn Ä‘ang khát!?! – Ta sẽ báo lại vá»›i nhóm bạn lạ lùng cá»§a mi biết rằng con ngưá»i bá»n mi tháºt sá»± rất thú vị. Ta nghÄ© là mình thấy được mi Ä‘ang cố gắng che giấu cảm xúc cá»§a mình. Thế mà lạ tháºt, mấy đứa bạn mi lại chẳng cảm nháºn được Ä‘iá»u đó.
Hắn chỉ đứng cách tôi có và i bước chân, hai tay khoanh lại và nhìn tôi má»™t cách hiếu kỳ. Gương mặt lẫn thế đứng cá»§a hắn chẳng há» toát lên má»™t là n khà hằn thù hay Ä‘e dá»a nà o cả. Hắn trông rất bình thưá»ng, cả gương mặt, cả cÆ¡ thể Ä‘á»u không có nét đặc biệt; chỉ trừ là n da quá trắng và quầng thâm quanh mắt, hai đặc Ä‘iểm nà y thì tôi đã quá quen thuá»™c rồi. Trên mình hắn là má»™t chiếc áo sÆ¡mi dà i tay xanh nhạt cùng má»™t chiếc quần jean bạc phếch.
- Mi sắp nói với ta rằng tên bạn trai của mi sẽ báo thù cho mi hả?
- Không, tôi không nghÄ© váºy. Ãt ra, tôi đã đỠnghị anh ấy đừng là m như thế.
- Thế hắn trả lá»i như thá» nà o?
- Tôi không biết – Tháºt lạ lùng, sao gã săn mồi kiểu cách nà y lại khiến tôi dá»… nói chuyện như váºy. – Tôi đã để lại cho anh ấy má»™t lá thư.
- Má»™t lá thư cuối cùng, cháºc cháºc, lãng mạn là m sao.
Và mi nghÄ© rằng hắn sẽ coi trá»ng bức thư đó hả? – Tiếng nói cá»§a hắn có phần Ä‘anh lại, âm Ä‘iệu mỉa mai len lá»i và o giữ giá»ng nói lịch sá»±, ôn tồn.
- Tôi chỉ hi vá»ng như váºy.
- Hmmm, thế thì hi vá»ng cá»§a chúng ta khác nhau rồi. Mi thấy đó, trò chÆ¡i nà y kết thúc quá nhanh, quá dá»… thắng. Nói thá»±c, ta thấy thất vá»ng. Ta đã mong chá» có được sá»± thá» thách hÆ¡n thế nà y rất nhiá»u. Thế mà cuối cùng ta thắng được chỉ là nhá» má»™t Ãt may mắn.
Tôi im lặng lắng nghe.
- Khi Victoria không thể tiếp cáºn được cha mi, ta đã bảo cô ấy tìm hiểu mi kỹ hÆ¡n. Chạy Ä‘uổi theo mi vòng vòng khắp cái hà nh tinh nà y rõ rà ng chẳng phải là hà nh động không ngoan rồi, cái hay là là m sao có thể khiến mi tá»± dẫn xác tá»›i má»™t nÆ¡i do chÃnh tá»± ta chá»n, cồn ta chỉ có việc ngồi chá». Thế là sau khi trao đổi vá»›i Victoria, ta quyết định đến Phoenix má»™t chuyến thăm mẹ mi. Ta đã nghe thấy mi nói rằng mi sẽ vá» nhà . Ban đầu, ta không tin Ä‘iá»u đó. Nhưng vá» sau ta lại nghi ngá». Con ngưá»i tháºt ra rất dá»… Ä‘oán, chúng hay chá»n những nÆ¡i thân thuá»™c, an toà n là m nÆ¡i trú ẩn. Vả lại, nếu mi quả tháºt trốn ở cái nÆ¡i mà mi đã nói... hòng để ta nghi ngá» rồi bá» qua, không chú ý đến, xem ra chẳng phải là mánh khóe hay.
Nhưng tất nhiên là ta không chắc chắn lắm, đây chỉ là linh cảm thôi. Ta thưá»ng hay có linh cảm vá» con mồi ta đã chá»n săn, đó là giác quan thứ sáu, con ngưá»i bá»n mi hay gá»i như váºy. Ta đã đến nÆ¡i mẹ mi ở, và nghe được tin nhắn cá»§a mi, tất nhiên là ta vẫn không biết mi gá»i Ä‘i từ đâu cả. Quả tháºt, số Ä‘iện thoại mà mi để lại rất hữu Ãch, những gì ta có thể Ä‘oán được là khả năng mi ở miá»n Nam rất cao, và cuá»™c chÆ¡i sẽ không thà nh công nếu mi không ở gần.
Thế rồi tên bạn trai cá»§a mi đáp máy bay Ä‘i Phoenix, Victoria tất nhiên chẳng bá» sót má»™t hà nh động nà o cá»§a chúng; trong trò chÆ¡i có nhiá»u ngưá»i tham gia thế nà y, là m sao ta dám chÆ¡i má»™t mình được. Váºy là chúng đã cho ta biết Ä‘iá»u ta hy vá»ng, mi Ä‘ang ở đây. Ta bắt đầu chuẩn bị má»i thứ, ta đã xem qua mấy cuốn phim gia đình rất đáng yêu cá»§a mi. Cú lừa đó đã khiến mi tin sái cổ.
Quá dá»… dà ng, mi biết không, chẳng xứng đáng vá»›i tiêu chuẩn cá»§a ta. Váºy nên, mi thấy đó, ta hy vá»ng tên bạn trai cá»§a mi sẽ không là m theo những gì mi mong đợi. Hắn tên gì, Edward phải không?
Tôi không trả lá»i. Sá»± can đảm ở trong tôi cÅ©ng có giá»›i hạn. Xem ra hắn sắp sá»a kết thúc cái nhìn hau háu cá»§a mình. Dù sao thì Ä‘iá»u đó cÅ©ng chẳng còn ý nghÄ©a gì nữa. Cắn tôi – má»™t con ngưá»i yếu á»›t – nà o có phải là hà nh động vinh quang.
- Mi có cảm thấy phiá»n khkông nếu ta để lại má»™t bức thư ngắn cá»§a chÃnh ta cho tên Edward?
Hắn lùi lại má»™t bước và chạm tay và o má»™t máy quay phim kỹ thuáºt số chỉ bé bằng bà n tay, nằm vững chãi trên chiếc máy thu phát âm thanh nổi. Má»™t chiếc đèn mà u đỠbé tà xÃu vụt sáng...máy Ä‘ang quay...lại góc máy và i lần hòng thu hình được phần lá»›n căn phòng. Tôi nhìn hắn chăm chăm...hồn vÃa tôi lên mây.
- Ta xin lá»—i nhé, nhưng ta không nghÄ© rằng hắn sẽ bá» qua cho ta nếu thấy lại cảnh nà y. Ta không muốn hắn bá» sót má»™t Ä‘iá»u gì cả. Tất nhiên, đây sẽ là má»™t ký ức mà hắn không bao giá» quên được. Mi chỉ là má»™t con ngưá»i yếu Ä‘uối, không may chá»n sai thá»i gian để đến má»™t nÆ¡i không nên đến, và hiển nhiên là lại còn chÆ¡i vá»›i những đứa bạn không nên chÆ¡i nữa. Ta có thể nói thêm cho mi biết như váºy.
Hắn bước má»™t bước vá» phÃa tôi, mỉm cưá»i.
- Trước khi chúng ta bắt đầu...
Tôi bá»—ng cảm thấy nôn nao trong bụng trước từng lá»i hắn nói, tôi buồn nôn...Äây là điá»u tôi không ngá» tá»›i được.
- Ta muốn hé mở má»™t chút sá»± tháºt, chỉ má»™t chút thôi. Äó là từ đầu đến cuối cuá»™c săn Ä‘uổi nà y, có má»™t Ä‘iá»u thưá»ng xuyên ám ảnh ta, đó là ta luôn sợ tên Edward sẽ Ä‘á»c thấy Ä‘iá»u đó mà phá há»§y cuá»™c vui cá»§a ta. Chuyện nà y đã từng xảy ra má»™t lần rồi, ừmmm, lâu lắm rồi. Äó là lần duy nhất, và cÅ©ng là con mồi duy nhất thoát khá»i tay ta.
“Mi biết không, tên ma-cà -rồng quý mến nạn nhân bé nhỠấy đã phát rồ khi có những hà nh động y chang tên Edward yếu Ä‘uối cá»§a mi. Khi hắn biết rằng ta Ä‘ang để mắt đến ngưá»i bạn bé nhá» cá»§a hắn, hắn đã đánh cắp con bé ra khá»i cái dưỡng trà viện nÆ¡i hắn Ä‘ang là m việc – Ta chẳng là m sao hiểu được ná»—i ám ảnh cá»§a và i tên ma-cà -rồng muốn sống má»™t cuá»™c sống con ngưá»i như mi – và hắn đã thả con bé ngay khi đã là m cho nó được an toà n. Con bé dưá»ng như không cảm nháºn được sá»± Ä‘au đớn, tháºt là má»™t sinh váºt yếu á»›t đáng thương. Nó đã bị nhốt trong nhà giam cá»§a quân đội suốt má»™t thá»i gian dà i...chuyện xảy ra hÆ¡n má»™t trăm năm trước rồi, khi ấy, nó Ä‘ang chá» ngà y bị cá»™t và o cá»c mà thiêu sống vì khả năng nhìn thấy tương lai cá»§a mình. Và o những năm má»™t ngà n chÃn trăm hai mươi, nhà giam đó biến thà nh dưỡng trà viện, đồng thá»i cÅ©ng là trung tâm nghiên cứu chứng trầm uất. Và rồi khi con bé ấy mở mắt ra, nó hoà n toà n trở nên mạnh mẽ vá»›i nguồn sinh lá»±c má»›i, giống như nó chưa từng thấy mặt trá»i bao giá» váºy. Tên ma-cà -rồng đó đã biến nó thà nh má»™t ma-cà -rồng má»›i, thế là ta chẳng còn lý do gì để đụng đến nó nữa – James thở dà i – Và ta đã giết tên ma-cà -rồng kia để trả thùâ€
- Alice – Tôi thì thầm, há hốc miệng vì ngạc nhiên.
- Ừ, cô bạn bé nhá» cá»§a mi đấy. Ta đã rất ngạc nhiên khi gặp lại nó. Từ kinh nghiệm trước, ta Ä‘oán nhóm cá»§a nó sẽ Ä‘em đến cho ta nhiá»u Ä‘iá»u thú vị. Ta để mắt đến mi, và bá»n chúng cố giằng mi lại. Má»™t nạn nhân nữa Ä‘ang tìm cách thoát khá»i tay ta, thú vị đấy chứ.
“Con bé thÆ¡m phưng phức. Ta tiếc vì không bao giá» còn được nếm...Ừm, nó thÆ¡m còn hÆ¡n cả mi nữa. á»’, ta xin lá»—i, ta không có ý xúc phạm mi. Mi cÅ©ng thÆ¡m lắm. Mùi hương thảo má»™c...â€
Hắn tiến thêm má»™t bước vá» phÃa tôi, tuy nhiên vẫn còn để cách và i xăngtimét. Má»™t cách nhẹ nhà ng, hắn nâng tóc tôi lên, hÃt hà má»™t lúc, rồi thả tóc tôi xuống, tôi cảm nháºn rõ mồn má»™t những ngón tay lạnh giá cá»§a hắn để há» lên cổ mình. Rồi tháºt nhanh, hắn quệt nhẹ cón tay cái lên má tôi, mắt trố ra vì tò mò. Tôi muốn trốn Ä‘i tháºt nhanh, nhưng không hiểu sao toà n thân bá»—ng trở nên cứng Ä‘á». Tôi đã không há» tá» ra núng thế.
- Ưm, không được – Hắn lầm bầm, buông thõng tay xuống – Ta tháºt chẳng hiểu – Hắn thở dà i – Ừ, thôi, chúng ta cứ tiếp tục thế nà y. Sau đấy, ta sẽ Ä‘iện thoại cho lÅ© bạn cá»§a mi, tiết lá»™ cho chúng biết là mi Ä‘ang ở đâu, cả lá»i nhắn nhá» bé cá»§a ta nữa.
Äến lúc nà y thì tôi đã tháºt sá»± phát bệnh. CÆ¡n Ä‘au dần dần kéo đến, tôi có thể nhìn thấy ná»—i Ä‘au khổ cá»§a mình hiện ra rõ rà ng trong đôi mắt cá»§a kẻ đối diện. Nhưng vá»›i hắn, như thế vẫn chưa đủ để gá»i là chiến thắng, để uống, và rồi bá» Ä‘i. Trò chÆ¡i cá»§a hắn sẽ không kết thúc chóng vánh như tôi trù liệu. Hai đầu gối cá»§a tôi bắt đầu run rẩy, tôi sợ mình không kiá»m được để rồi sẽ phải ngã quỵ mất thôi.
Hắn lùi lại, bắt đầu rảo từng bước cháºm rãi vòng quanh tôi như thể Ä‘ang trầm trồ chiêm ngưỡng má»™t bức tượng trong viện bảo tà ng. Gương mặt cá»§a hắn vẫn cởi mở và tá» ra vô cùng thân thiện...
Bất thình lình, hắn khom ngưá»i xuống, ánh mắt sắc lẻm ngước lên – má»™t tư thế rình mồi tôi đã từng được trông thấy. Nụ cưá»i cá»§a hắn từ từ, từ từ mở rá»™ng hÆ¡n, cho đến khi nó không còn là má»™t nụ cưá»i đơn thuần nữa, những chiếc răng sáng lóe bắt đầu hiện ra, rõ mồn má»™t...
Tôi không còn tá»± chá»§ được nữa, tôi muốn chạy và thừa hiểu đó chỉ là má»™t ná»— lá»±c vô vá»ng. Hai đầu gối cá»§a tôi tháºm chà còn chẳng đứng vững được nữa kia mà . Ná»—i sợ hãi bao trùm khắp cÆ¡ thể, tôi bất thần chạy vụt ra cá»a.
Nhưng hắn đã xuất hiện ở ngay trước mặt tôi, tất cả diá»…n ra chỉ trong má»™t cái chá»›p mắt. Tôi đã không kịp nhìn thấy hắn dùng tay hay dùng chân, hà nh động đó diá»…n ra quá nhanh – Má»™t cú đánh quáºt trúng ngá»±c tôi – Tôi cảm nháºn rõ rà ng mình bay ngược trở lại...Có tiếng loảng xoảng chói tai khi đầu tôi Ä‘áºp mạnh và o những tấm gương. KÃnh rÆ¡i vãi tứ tung trên ná»n đất, những mảnh nhá» văng khắp nÆ¡i xung quanh tôi.
Äầu óc tôi bắt đầu quay cuồng trong cÆ¡n Ä‘au trá»i giáng. Hai lá phổi cá»§a tôi vẫn chưa hô hấp lại được bình thưá»ng.
Má»™t cách cháºm rãi, hắn tiến đến gần tôi.
- Má»™t ná»— lá»±c rất đáng khen – Hắn lên tiếng, mắt nhìn lướt lên những mẩu thá»§y tinh nát vụn, giá»ng nói vẫn thân thiện – Ta đã nghÄ© đây là căn phòng lý tưởng để thá»±c hiện bá»™ phim cá»§a mình. Äó là lý do ta chá»n nÆ¡i nà y để hẹn gặp mi. Rất tuyệt, có phải không?
Tôi không Ä‘oái hoà i đến câu há»i cá»§a hắn, cả tay lẫn đầu gối cá»§a tôi Ä‘ang cố sức trưá»n đến má»™t cái cá»a khác.
Nhưng hắn ngay láºp tức đã lại hiện diện ở ngay bên cạnh tôi, bà n chân hắn nhẹ nhà ng đặt lên chân tôi. Bất thần tôi nghe thấy má»™t tiếng “crắc†trước khi tôi kịp hiểu âm thanh đó phát ra từ dâu. Và rồi khi má»™t cÆ¡n Ä‘au nhanh chóng lan truyá»n khắp cÆ¡ thể, tôi không thể kìm được má»™t tiếng thét hoang dại. Tôi báºt ngá»a ngưá»i lại, nhanh như cắt, ôm lấy chân. Hắn Ä‘ang đứng trước mặt tôi, vẫn mỉm cưá»i thân thiện.
- Mi đã nghÄ© lại chưa? – Hắn há»i má»™t cách tá» tế. Những ngón chân cá»§a hắn bắt đầu dà dà lên cái chân gãy cá»§a tôi. Tai tôi nghe thấy má»™t tiếng thét lanh lảnh. Sững sá», tôi nháºn ra đó là tiếng thét cá»§a chÃnh mình.
- Thế nà o, mi vẫn không muốn tên Edward truy tìm ta à ? – Hắn gợi ý.
- Không! – Tôi rá»n rÄ© – Không, Edward, xin đừng...- Có má»™t váºt gì đó Ä‘áºp mạnh và o mặt tôi, ném tôi trở lại những mẩu gương vụn vỡ.
CÆ¡n Ä‘au ở chân đã lấn lướt má»i cÆ¡n Ä‘au khác, tôi nhanh chóng cảm nháºn được da đầu cá»§a mình bị cắt toạc, vụ kÃnh đã cắt quá ngá»t. Mái tóc cá»§a tôi trở nên ướt sÅ©ng, hÆ¡i ấm từ trên đầu theo tóc lan tá»a xuống gáy, xuống mặt. Sà n gá»— xung quanh tôi chợt vang lên âm thanh “tóc, tócâ€. Má»™t mùi tanh tanh bá»—ng lá»t và o mÅ©i tôi, bụng tôi bắt đầu sôi lên.
Giữa cÆ¡n buồn nôn xen lẫn vá»›i chóng mặt, tôi bá»—ng loáng thoáng nháºn ra má»™t Ä‘iá»u, trong lòng lại nhen lên má»™t tia hi vá»ng má»›i, tôi sắp sá»a không còn phải cảm thấy Ä‘au đớn nữa rồi. Äôi mắt hắn, Ä‘ang nheo nheo đầy căng thẳng bá»—ng vụt sáng rá»±c lên. Máu – máu đã nhuá»™m thắm cả chiếc áo sÆ¡mi trắng tôi Ä‘ang mặc, giá» Ä‘ang chảy thà nh dòng trên mặt đất – ná»—i thèm khát đã khiến hắn không còn kiểm soát được mình nữa. Hắn lồng lên.
Chảy nhanh lên, đó là tất cả những gì tôi hy vá»ng và o lúc nà y. Hãy để dòng máu kia cuốn sạch má»i ý thức cá»§a tôi Ä‘i. Mắt tôi từ từ khép lại.
Từ đâu đó dưới đáy nước xa thăm thẳm, tôi mÆ¡ hồ nháºn ra tiếng cà u nhà u cuối cùng cá»§a gã săn ngưá»i và cái bóng cá»§a hắn hăm hở lao và o ngưá»i mình. Vá»›i má»™t ná»— lá»±c cuối cùng, theo bản năng, tôi ôm chặt lấy mặt. Äôi mắt nhắm nghiá»n, và tôi lịm Ä‘i.
|

20-02-2009, 07:05 AM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: HCM
Bà i gởi: 91
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Cứ thế tôi mê đi, chìm và o vô định.
Trong thứ nước Ä‘en ngòm quái lạ, tôi nghe đâu đó có tiếng nói thân thương lãng đãng trong miá»n vô thức cá»§a mình – má»™t tiếng nói du dương, ngá»t ngà o nhưng rất căng thẳng. Rồi có tiếng gầm gừ khác, tiếp theo sau là tiếng thét hoang dại vang lên đầy thù háºn.
Rồi tôi được kéo lên khá»i mặt nước, bà n tay Ä‘au buốt cá»§a tôi đã nÃu ghì lấy cái phao, nhưng đưá»ng vá» hãy còn xa thăm thẳm, tôi không sao thấy được bất kỳ má»™t thứ gì.
Tôi hiểu rằng mình đã sang bên kia thế giới.
Äâu đó vang vá»ng khắp mặt nước mênh mông, tôi nghe thấy tiếng cá»§a thiên sứ gá»i tên mình, đưa tôi lên thiên đà ng như tôi hằng mong đợi.
- Ôi không, Bella, không thể như thế được! – Tiếng của thiên sứ kêu thét trong hoảng loạn.
Äằng sau giá»ng nói đó là những âm thanh huyên náo khác – những tiếng thét náo loạn mà tiá»m thức cá»§a tôi không đủ sức để nháºn ra. Tiếng gầm gừ trầm đục, tiếng cắn xé Ä‘iên cuồng, và má»™t tiếng thét trong Ä‘au đớn. Äá»™t nhiên, má»i âm thanh ngưng bặt...
Tôi cố gắng táºp trung và o giá»ng nói cá»§a thiên sứ.
- Bella, anh xin em! Bella, nghe thấy anh nói gì không, anh xin em, anh xin em, Bella, anh xin em!
Có, tôi rất muốn lên tiếng trả lá»i. Trả lá»i câu gì cÅ©ng được. Nhưng đôi môi cá»§a tôi không sao cỠđộng được.
- Carlise! – Thiên sứ lại hét lên, ná»—i Ä‘au đớn Ä‘ong đầy trong giá»ng nói cá»§a chà ng – Bella, Bella, không, ôi, anh xin em, không, không! – Thiên sứ nức nở, tiếng kêu cất lên tháºt bi thiết.
Thiên sứ thì không nên khóc, Ä‘iá»u đó không hợp vá»›i lẽ thưá»ng. Tôi cố gắng tìm chà ng, để nói vá»›i chà ng rằng má»i việc Ä‘á»u ổn thá»a, nhưng nước ở đây sâu quá, nó lại dìm tôi xuống, và tôi không sao thở được.
Rồi có má»™t váºt nhá»n đâm xuyên và o đầu toi. Äau vô cùng. Và khi cÆ¡n Ä‘au sau đó từ từ thuyên giảm, thì má»™t cÆ¡n Ä‘au khác lại kéo đến, mạnh hÆ¡n rất nhiá»u. Tôi hét lên, hổn hển thở, cố gắng chồi đạp hòng thoát khá»i biển nước Ä‘en ngòm nà y.
- Bella – Thiên sứ lại thét gà o tên tôi.
- Cô ấy mất nhiá»u máu, nhưng vết thương ở đầu không sâu – Má»™t giá»ng nói Ä‘iá»m tÄ©nh khác nháºn xét – Xem nà y, chân bị gãy rồi.
Một tiếng thét phẫn nộ thoát ra trên môi chà ng.
Má»™t váºt nhá»n khác lại đâm xuyên và o cÆ¡ thể tôi. Có lẽ đây không phải là thiên đưá»ng, đúng thế không nhỉ? Ở thiên đưá»ng thì đâu có phải chịu nhiá»u Ä‘au đớn như vầy.
- Hình như má»™t và i xương sưá»n cÅ©ng bị gãy – Giá»ng nói am tưá»ng ấy lại tiếp tục.
Những cÆ¡n Ä‘au Ä‘ang mất dần. Tôi chỉ còn cảm nháºn thấy má»™t cÆ¡n Ä‘au duy nhất, cÆ¡n Ä‘au bá»ng rát ở bà n tay, chÃnh cÆ¡n Ä‘au buốt lên đến táºn óc nà y đã lấn lướt má»i cÆ¡n Ä‘au khác.
Ai đó đang thiêu sống tôi.
- Edward – Tôi cố gắng gá»i tên anh, nhưng giá»ng nói cá»§a tôi nghe sao nặng ná» và ảm đạm. Tôi cÅ©ng không thể hiểu được mình Ä‘ang nói gì nữa.
- Bella, em sẽ không sao đâu. Em có nghe thấy anh nói gì không, Bella? Anh yêu em.
- Edward – Tôi lại cố gắng gá»i tên anh. Lần nà y tiếng nói cá»§a tôi đã rõ rà ng hÆ¡n.
- Ừ, anh đây.
- Em Ä‘au quá – Tôi thút thÃt.
- Anh biết mà , Bella, anh biết mà – Giá»ng nói cá»§a anh hạ thấp xuống – Bố không thể là m được gì sao?
- ÄÆ°a dùm bố cái túi... NÃn thở Ä‘i nà o, Alice, như váºy tốt hÆ¡n – Bác sÄ© Carlisle nói.
- Alice? – Tôi rên rỉ.
- Alice ở đây, Alice đã chỉ đưá»ng cho bá»n anh tìm ra em đấy.
- Tay em Ä‘au quá – Tôi cố gắng giải thÃch.
- Anh biết rồi, Bella. Carlisle sẽ giúp em, em sẽ không còn đau nữa.
- Tay em Ä‘ang bốc cháy! – Tôi nói như hét lên, cuối cùng cÅ©ng vượt qua được bóng tối đáng sợ, mắt tôi hấp háy. Tôi không thể nhìn thấy gương mặt cá»§a anh, có má»™t cái gì đó tôi tối, âm ấm che phá»§ mắt tôi. Tại sao không má»™t ai nhìn thấy lá»a và o dáºp tắt nó?
Giá»ng nói cá»§a anh lại cất lên thảng thốt?
- Bella?
- Lá»a! Dáºp lá»a dùm em! – Tôi thét lên khi lá»a bùng cháy dữ dá»™i.
- Carlisle! Tay cô ấy.
- Hắn đã cắn Bella – Bác sÄ© Carlisle không còn giữ được bình tÄ©nh nữa, giá»ng nói cá»§a ông run run, hãi sợ.
Dưá»ng như Edward Ä‘ang lặng câm trong hãi hùng.
- Edward, anh phải là m Ä‘iá»u đó – Äó là giá»ng nói cá»§a Alice, ở ngay trên đầu tôi. Những ngón tay giá lạnh cá»§a cô bạn khẽ chùi những giá»t nước mắt Ä‘á»ng trên mặt tôi.
- Không! – Edward gầm lên.
- Alice – Tôi rá»n rÄ©.
- Có lẽ có cơ hội – Bác sĩ Carlise lên tiếng.
- Là gì? Edward khẩn khoản.
- Con phải hút ná»c trở lại. Vết thương sẽ không còn độc nữa – Khi bác sÄ© Carlisle trả lá»i, tôi cảm thấy trên đầu mình nằng nặng, có má»™t váºt gì đó Ä‘ang ấn ấn, day day lên vùng da đầu bị chảy máu. CÆ¡n Ä‘au đó hoà n toà n bị tan loãng trong lá»a.
- Liệu có hiệu nghiệm không? – Tiếng há»i cá»§a Alice cÅ©ng đầy căng thẳng.
- Bố không biết – Bác sÄ© Carlisle trả lá»i – Nhưng chúng ta phải nhanh lên.
- Carlisle, con... – Edward ngáºp ngừng – Con không dám chắc mình có thể là m được Ä‘iá»u đó – Giá»ng nói mượt mà cá»§a anh chứa đầy Ä‘au khổ.
- Äây hoà n toà n là quyết định cá»§a con, Edward ạ. Bố không thể giúp con được. Bố phải thấm máu ở đây, còn con phải hút máu trên tay cô ấy.
Tôi quặn ngưá»i lại vì Ä‘au đớn, cỠđộng bất ngỠđó khiến chân tôi Ä‘au Ä‘iếng.
- Edward! –Tôi thét lên, chợt nháºn ra là mình đã nhắm mắt trở lại, tôi vá»™i mở bừng mắt ra, mong tìm thấy gương mặt cá»§a anh. Cuối cùng, tôi cÅ©ng được trông thấy gương mặt hoà n mỹ ấy Ä‘ang trăn trối nhìn tôi, gương mặt Ä‘ang quặn lại vì Ä‘au khổ và do dá»±.
- Alice, tìm giúp bố cái gì để cố định chân Bella lại! – Bác sÄ© Carlisle Ä‘ang lom khom bên cạnh tôi tiếp tục công việc cầm máu – Edward, con phải là m việc đó ngay bây giá», bằng không, sẽ không còn kịp đâu.
Gương mặt cá»§a Edward sa sầm xuống. Äôi mắt nghi ngại cá»§a anh chợt vụt sáng khi đã quyết định xong. Quai hà m cá»§a anh nghién chặt lại. Tôi cảm nháºn được rõ rà ng những ngón tay lạnh giá, mạnh mẽ cá»§a anh đặt lên đôi tay nóng rát cá»§a mình, sau đó, đôi môi giá lạnh cá»§a anh ấn xuống tay tôi.
Thoạt đầu, tôi cảm thấy chá»— vết thương cà ng trở nên nhức nhối hÆ¡n. Tôi thét lên, cố giằng tay mình ra khá»i đôi tay lạnh lẽo Ä‘ang cố giữ rịt mình lại. Và tôi nghe thấy giá»ng nói cá»§a Alice Ä‘ang cố trấn tÄ©nh tôi. Má»™t váºt gì đó rất nặng ấn chặt lấy chân tôi xuống sà n, bác sÄ© Carlisle Ä‘ang khóa cứng đầu tôi bằng đôi tay cứng như thép cá»§a ông.
Và rồi, má»™t cách cháºm chạp, cÆ¡n Ä‘au cá»§a tôi từ từ thuyên giảm má»—i khi ná»—i bá»ng rát ở tay tôi cà ng lúc cà ng dịu lại. Lá»a Ä‘ang lụi dần, chỉ còn táºp trung và o má»™t chá»— trên bà n tay.
Khi cơn đau rút dần, sự tỉnh táo của tôi cũng theo đó mà mất dần, tôi sợ mình sẽ rơi xuống biển nước đen ngòm đó một lần nữa, để rồi lại mất anh.
- Edward – Tôi cố gắng lên tiếng, nhưng không hiểu sao lại không nghe thấy giá»ng nói cá»§a mình. Song, má»™t ngưá»i lại có thể nghe được lá»i cá»§a tôi.
- Anh ấy ở ngay đây đấy, Bella.
- Ở lại, Edward, ở lại với em.
- Anh sẽ không bá» Ä‘i đâu đâu, Bella- Giá»ng nói cá»§a anh vẫn còn căng thẳng, nhưng trên hết là niá»m hân hoan chiến thắng.
Tôi thở dà i mãn nguyện. Lá»a đã hoà n toà n bị dáºp tắt. Những cÆ¡n Ä‘au khác cÅ©ng tan biến dần, nhưá»ng chá»— cho giấc ngá»§ Ä‘ang cháºm rãi tác động lên các giác quan cá»§a tôi.
- Äã hết sạch chưa? – Câu há»i cá»§a bác sÄ© Carlisle như được vá»ng vá» từ má»™t nÆ¡i nà o đó xa xăm.
- Máu cá»§a cô ấy đã hoà n toà n trong là nh rồi – Edward trả lá»i má»™t cách chắc nịch – Con chỉ thấy có hÆ¡i moocphin.
- Bella? – Bác sÄ© Carlisle gá»i tôi.
Tôi cố gắng trả lá»i:
- Há»mmm?
- Äã hết lá»a chưa?
- Dạ rồi – Tôi thở dà i – Cảm ơn anh, Edward.
- Anh yêu em – Anh đáp lại lá»i tôi.
- Em biết rồi – Tôi thở ra, cảm thấy toà n bá»™ sức lá»±c không còn hiện hữu trong ngưá»i mình nữa.
Và ngay sau đó, tôi nghe thấy âm thanh yêu thÃch cá»§a mình: tiếng cưá»i sung sướng cá»§a Edward – tuy khẽ khà ng nhưng biểu lá»™ rõ má»™t trạng thái nhẹ nhõm.
- Bella? – Bác sÄ© Carlisle lại gá»i tôi.
Thoáng chau mà y, tôi đang buồn ngủ rũ cả mắt.
- Vâng?
- Mẹ cháu đâu?
- Ở Florida – Tôi thở dà i – Hắn đã lừa em, Edward. Hắn đã xem những cuốn băng video cá»§a mẹ con em – Ná»—i oán háºn trong tôi được thốt ra má»™t cách yếu á»›t đến đáng thương.
Nhưng nó khiến tôi nhá»› lại được má»i chuyện.
- Alice – Tôi cố gắng mở mắt ra – Alice, cuốn băng video… hắn biết bạn, Alice ạ, hắn biết thân pháºn trước đây cá»§a bạn – Tôi cố nói gấp gáp, nhưng giá»ng nói như không còn chút hÆ¡i sức nà o – Hình như có mùi xăng – Tôi nói thêm, ngạc nhiên khi nháºn ra má»™t là n sương mù Ä‘ang dần dần bao phá»§ não bá»™ cá»§a mình.
- Äã đến lúc đưa cô ấy Ä‘i được rồi - Bác sÄ© Carlisle lên tiếng.
- Không, cháu muốn ngủ - Tôi phà n nà n.
- Em cứ ngủ đi, em của anh, anh sẽ bế em đi – Edward dỗ dà nh tôi.
Rồi trong vòng tay cá»§a anh, ngả ngưá»i và o lồng ngá»±c cá»§a anh, tôi rÆ¡i và o trạng thái lÆ¡ lá»ng, má»i cÆ¡n Ä‘au đã tan biến hoà n toà n.
- Ngá»§ ngoan nhé, Bella- Äó là những lá»i cuối cùng tôi còn nháºn thức được.
|

21-02-2009, 10:33 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: HCM
Bà i gởi: 91
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
24: Bế tắc
Tôi bừng tình trong thứ ánh sáng trắng lóa, rá»±c rỡ. Tôi Ä‘ang nằm trong má»™t căn phòng xa lạ, cái gì cÅ©ng trắng. Những bức tưá»ng xung quanh tôi được che phá»§ bằng những bức rèm dà i, thẳng đứng; ngay trên đầu tôi, má»™t bóng đèn sáng rá»±c khiến tôi chói mắt. Tôi Ä‘ang nằm trên má»™t chiếc giưá»ng cứng,có thể thay đổi tư thế - má»™t chiếc giưá»ng có chấn song. Những chiếc gối thì má»ng lét và lồi lõm. Äâu đó rất gần có âm thanh “bÃp bÃp†rất chướng tai. Hy vá»ng rằng Ä‘iá»u đó có nghÄ©a là tôi vẫn còn sống. Cái chết có lẽ không đến ná»—i khó chịu như thế nà y.
Hai tay cá»§a tôi vướng vÃu đầy ống nhá»±a, còn trên mặt, ngay bên dưới mÅ©i, Ä‘ang bị buá»™c dÃnh má»™t váºt gì đó. Tôi đưa tay lên, toan bốc nó ra.
- Không, đừng em – Những ngón tay giá lạnh bất thần đưa ra, ngăn tôi lại.
- Edward? – Tôi khẽ nghiêng đầu để ngắm nhìn anh, gương mặt tuyệt mÄ© cá»§a anh chỉ cách mặt tôi có và i xăng ti mét, anh Ä‘ang tá»±a cằm lên chiếc gối cá»§a tôi. Má»™t lần nữa, tôi nháºn ra rằng mình vẫn còn sống, nhưng lần nà y là má»™t sá»± nháºn thức xen lẫn vá»›i niá»m hân hoan và lòng biết Æ¡n vô hạn – Ôi, Edward, em xin lá»—i!
- Shhh – Anh ra hiệu cho tôi im lặng – Bây giá» má»i thứ ổn rồi.
- Chuyện xảy ra thế nà o váºy anh? – Tôi không thể nhá»› được Ä‘iá»u gì rõ rà ng cả, trà óc cá»§a tôi nhất quyết không chịu tái hiện lại.
- Anh gần như đã đến trá»…. Anh đến trá»… quá – Edward thì thà o, giá»ng nói cá»§a anh lại run run vì Ä‘au khổ.
- Em ngốc quá, Edward. Em cứ nghĩ rằng hắn đang bắt giữ mẹ.
- Hắn đã lừa tất cả chúng ta.
- Em phải gá»i cho bố và mẹ - Tôi chợt nhá»› ra.
- Alice đã là m Ä‘iá»u đó rồi. Mẹ em Ä‘ang ở đây…ừm, ngay trong bệnh viện nà y. Hiện giá», mẹ Ä‘ang Ä‘i tìm cái gì đó để lót dạ.
- Mẹ em? – Tôi cố gắng ngồi dáºy nhưng đầu óc láºp tức trở nên quay cuồng. Äôi tay nhẹ nhà ng cá»§a Edward ấn tôi nằm xuống gối.
- Mẹ sẽ trở lại ngay – Anh khẳng định như đinh đóng cột – Còn em thì cần phải nằm yên.
- Nhưng anh đã kể gì vá»›i mẹ? – Tôi lo lắng. Là m sao tôi có thể yên tâm cho nổi. Mẹ tôi ở đây và tôi vừa thoát khá»i tay cá»§a má»™t tên ma cà rồng – Sao anh lại kể vá»›i mẹ là em Ä‘ang ở đây?
- Em bị rÆ¡i xuống hai tầng cầu thang rồi va và o má»™t cái cá»a sổ - Anh dừng lại – Em phải chấp nháºn Ä‘iá»u đó, nghe cÅ©ng có vẻ tháºt chứ bá»™.
Tôi thở dà i, bắt đầu lại có cảm giác đau, vội nghiêng đầu nhìn xuống cơ thể mình trong chăn: một bên chân của tôi có cái gì đó lồi lên rất to.
- Em thế nà o rồi? – Tôi há»i.
- Em bị gãy má»™t chân, xưá»n sưá»n bị gãy bốn cái, đầu thì có nhiá»u vết cắt, toà n thân bầm tÃm và mất rất nhiá»u máu. Ngưá»i ta phải truyá»n máu cho em đấy. Anh không thÃch nưh váºy… nó sẽ khiến cho em không còn thuần khiết trong má»™t thá»i gian rất dà i.
- Nhưng như váºy sẽ tốt cho anh mà .
- Không, anh thÃch mùi hương cá»§a chÃnh em cÆ¡.
- Là m sao anh có thể là m được Ä‘iá»u đó? – Tôi nhá» nhẹ há»i. Ngay láºp tức, anh hiểu tôi muốn nói gì.
- Anh không biết nữa – Edward vá»™i quay Ä‘i để tránh ánh mắt cá»§a ngưá»i Ä‘ang nhìn anh tha thiết, dịu dà ng cầm lấy bà n tay Ä‘ang quấn băng cá»§a tôi, rất cẩn tháºn để tránh là m vướng sợi dây nối cÆ¡ thể tôi vá»›i má»™t mà n hình máy vi tÃnh.
Tôi vẫn kiên nhẫn chỠđợi anh.
Anh thở dà i, vẫn không dám nhìn tôi.
- Không thể nà o dừng lại được. Hoà n toà n không có Ä‘iểm dừng. Nhưng anh đã là m được – Cuối cùng anh cÅ©ng ngẩng mặt lên vá»›i má»™t nụ cưá»i ná»a miệng – Anh phải yêu em.
- Bá»™ em không ngon như mùi thÆ¡m cá»§a mình sao? – Tôi cÅ©ng mỉm cưá»i đáp lại. Ngay tức thì, măt tôi Ä‘au rần.
- Rất ngon…ngon hơn anh tưởng nữa.
- Em xin lá»—i – Tôi thẫn thá».
Edward nhướng mắt nhìn lên trần nhà .
- Xin lỗi là đúng lắm.
- Chuyện gì đúng cơ?
- VỠviệc suýt chút nữa thì anh vĩnh viễn bị mất em.
- Em xin lỗi. – Tôi lặp lại.
- Anh hiểu vì sao em là m như váºy – Nah an á»§i – Tất nhiên Ä‘iá»u đó vẫn không thể chấp nháºn được. Lẽ ra em phải chá» anh, em phải báo cho anh biết.
- Nhưng anh sẽ không cho em đi.
- Ừ - Anh đồng ý gần như ngay tức thì – Anh sẽ không cho em đi đâu hết.
Những ký ức không mong đợi bất chợt quay vá». Tôi khẽ rùng mình, nhăn mặt lại.
Anh trở nên lo lắng:
- Bella, em sao thế?
- James sao rồi anh?
- Sauk hi anh kéo hắn ra khá»i em, Emmett và Jasper đã giải quyết hắn rồi – Giá»ng nói cá»§a anh phảng phất ná»—i tức giáºn.
Tôi cảm thấy lạ.
- Em không thấy Emmett và Jasper ở đó mà .
- Há» phải rá»i khá»i phòng…vì nhiá»u máu quá.
- Nhưng anh vẫn ở lại.
- Ừ, anh ở lại.
- Cả Alice và bác sĩ Carlisle… - Tôi xúc động bổ sung thêm.
- HỠcũng yêu em lắm, em biết không.
Hình ảnh chá»›p nhoáng cá»§a Alice trong lần cuối cùng tôi được trông thấy hiện vá», tôi bất giác nhá»› lại má»™t chuyện.
- Alice đã xem cuốn băng chưa anh? – Tôi há»i má»™t cách lo lắng.
- Rồi – Lại má»™t gióng nói gắt gá»ng khác cá»§a anh, má»™t giá»ng nói đặc sệt căm thù.
- Alice đã luôn ở trong bóng tối, đó là lý do bạn ấy không thể nhớ được.
- Anh biết rồi. GiỠthì cô ấy cũng đã hiểu.
Tôi cố vá»›i cánh tay không bị thương lên để chạm và o mặt anh, nhưng có má»™t váºt gì đó ngăn tôi lại. ÄÆ°a mắt nhìn xuống, tôi nháºn ra má»™t ống truyá»n dịch Ä‘ang ghim thằng và o tray mình.
- Ui da – Tôi nhăn nhó.
- Sao váºy em? – Anh há»i má»™t cách lo lắng… tâm trà rối bá»i, nhưng như thế hãy còn chưa đủ. Ná»—i khổ Ä‘au vẫn chưa hoà n toà n rá»i khá»i mắt anh.
- Cât kim… - Tôi giải thÃch, hướng tầm mắt sang chá»— khác. Tôi táºp trung và o tấm ván lót trần xiên xiên, cố gắng thở sâu và chịu đựng cÆ¡n Ä‘au ở sưá»n.
- Sợ kim… - Anh tá»± lẩm bẩm vá»›i chÃnh mình, khẽ khà ng lắc đầu – Trá»i Æ¡i, má»™t tên ma cà rồng tà n bạo, hắn thÃch tra tấn cô ấy cho đến chết, thế đấy, còn cô ấy thì sao… Cô ấy vẫn chạy trốn Ä‘i để gặp hắn. Váºy mà cây kim…
Tôi dảo mắt, cảm thấy hà i lòng khi khám phá ra rằng phản ứng nà y cá»§a anh là dấu hiệu cho thấy Ãt ra, anh đã không còn Ä‘au lòng nữa. Tôi quyết định chuyển đỠtà i.
- Vì sao anh lại ở đây? – Tôi há»i.
Anh nhìn tôi trân trối, thoạt đầu là không hiểu, sau đó, đôi mắt ấy lại đượm buồn. Äôi lông mà y cá»§a anh nhÃu và o nhau khi anh cau mà y:
- Em muốn anh bỠđi ư?
- Không! – Tôi tức thì phản đối, cÆ¡ thể co rúm lại trước ý nghÄ© đó cá»§a anh – Không mà , em chỉ muốn biết là phải trả lá»i thế nà o khi mẹ há»i vì sao anh lại ở đây. Em cần phải được chuẩn bị trước khi mẹ quay lại.
- á»’ - Anh thốt lên, vầng trán lại dãn ra phẳng lì – Anh đến Phoenix là để khuyên nhá»§ em, thuyết phục em trở vá» Forks – Äôi mắt anh nheo lại má»™t cách tha thiết và chân thà nh. Suýt chút nữa thì tôi hoà n toà n tin rằng đó là sá»± tháºt – Em đồng ý đến gặp anh. Em đà xe đên skhachs sạn nÆ¡i anh ở cùng Carlisle và Alice…Tất nhiên anh ở đây có giám sát cá»§a phụ huynh đà ng hoà ng – Anh nói thêm để khẳng định gia đình mình có ná» nếp – Nhưng trên dưá»ng lên phòng anh, em trượt chân té xuống cầu thang và …ừm, ẹm biết Ä‘oạn sau rồi. Dù sao, em cÅ©ng không cần phải nhá»› mấy chi tiết đó đâu; ai mà nỡ trách em khi em Ä‘ang bị chấn thương ở đầu, lẫn lá»™n hết má»i thứ chứ, phải không nà o.
Tôi suy nghĩ một thoáng rồi góp ý:
- Nhưng có má»™t và i chá»— không ổn. Chằng hạn như cái cá»a sổ bể…Em không nghe thấy tiếng cá»a sổ bể.
- Ừm, không sao đâu – Anh trả lá»i – Alice có má»™t số bằng chứng thuyết phục hay lắm. Tất cả Ä‘á»u đã được ngụy tạo hết sức thuyết phục…Nếu muốn, em còn có thể kiện khách sạn ra tòa luôn. Em không có gì phải lo lắng hết – Anh hứa má»™t cách chắc nịch, dịu dang mÆ¡n tháºt nhẹ lên má tôi – Công việc duy nhất cá»§a em lúc nà y là mau chóng bình phục, em hiểu không.
Thần kinh cá»§a tôi không bị thuốc là m cho mê mẩn đến độ không có phản ứng gì trước sá»± đụng chạm cá»§a anh. Mà hình máy vi tÃnh kêu “bÃp bÃp†lien hồi – bây giá» thì không chỉ có mình anh là nghe được tiếng tim loạn nhịp cá»§a tôi.
- Trá»i Æ¡i, xấu hổ đến chết mất – Tôi lẩm bẩm má»™t mình.
Edward phá ra cưá»i khúc khÃch, rồi bất chợt, má»™t thoáng suy tư hiện ra trong mắt anh:
- Ưm ,anh Ä‘ang tá»± há»i…
Nói đến đây, anh từ từ cúi xuống gương mặt cá»§a tôi. Tiếng “bÃp bÃp†vang lên như Ä‘iên dại. Khi môi anh chạm và o má tôi, tiếng “bÃp bÃp†trong phút chốc ngưng bặt.
Edward rụt ngưá»i lại tức thì, vẻ mặt căng thẳng cá»§a anh dịu ngay xuống khi mà n hình máy vi tÃnh lại bắt đầu hiển thị nhịp Ä‘áºp trái tim cá»§a tôi.
- Chắc từ rà y vá» sau anh cần phải cẩn tháºn hÆ¡n nữa vá»›i em má»›i được – Anh chau mà y.
- Em đã được hôn anh đâu – Tôi phà n nà n – Äừng bắt nạt em như thế chứ.
Edward toét miệng ra cưá»i má»™t cách tinh quái, rồi anh lại cúi xuống, dịu dang đặt môi mình lên môi tôi. Nhưng tiếng “bÃp bÃp†lại trá»—i dáºy lien hồi.
Môi anh bất chợt tê cứng. Edward ngẩng mặt lên.
- Hình như anh nghe thấy tiếng mẹ em – Anh giải thÃch, đôi môi lại dãn ra cưá»i toe toét.
- Anh đừng đi đâu – Tôi hét lên, một cơn hoảng loạn chẳng hiểu lý do bất chợt xâm chiếm lấy hồn tôi. Tôi không muốn anh bỠđi…nếu anh biến mất thì tôi biết là m thế nà o…
Dưá»ng như đã Ä‘á»c được ná»—i sợ hãi ngá»› ngẩn trong mắt tôi, Edward hứa như Ä‘inh đóng cá»™t.
- Anh chỉ ở đây thôi – Anh mỉm cưá»i – Anh “chợp mắt†má»™t chút.
Nói rồi anh đứng dáºy, rá»i chiếc ghế nhá»±a cứng bên cạnh tôi, Ä‘i đến chiếc ghế bố bá»c da, mà u ngá»c lam, đặt ở phÃa cuối giưá»ng, vừa ngồi xuống, anh đã duá»—i thẳng ngưá»i ra sau má»™t cách thoải mái và nhắm mắt lại. Giá» thì anh đã hoà n toà n bất động.
- Äừng quên thở đấy – Tôi chế nhạo. Tôi vừa nói xong đã nghe tiếng thở cá»§a anh hÃt và o tháºt sâu, trong khi mắt anh vẫn nhắm nghiá»n.
Giá» thì tôi đã nghe thấy tiếng cá»§a mẹ. Mẹ Ä‘ang nói chuyện vá»›i ai đó, hình như là y tá, giá»ng nói cá»§a mẹ nghe có vẻ mệt má»i và u buồn. Tôi rất muốn nhảy ra khá»i giưá»ng để chạy đến bên mẹ, để trấn an, và cam Ä‘oan rằng má»i việc Ä‘á»u ổn thá»a. Nhưng vá»›i tình trạng nà y thì tôi đà nh phải miá»…n cưỡng nằm im.
Cá»a phòng khẽ mở, mẹ len lén nhìn và o giưá»ng tôi.
- Mẹ! – Tôi thì thà o, giá»ng nói Ä‘ong đầy yêu thương và thanh thản.
Mẹ nhìn thân hình bất động cá»§a Edward trên ghế bố má»™t chút rồi rón rén Ä‘i lại phÃa giưá»ng tôi.
- Thằng bé đó hình như chưa lúc nà o rá»i khá»i phòng nà y, phải không nhỉ? – Mẹ tá»± lầm bầm vá»›i chÃnh mình.
- Mẹ, gặp lại mẹ, con mừng quá.
Mẹ cúi xuống, dịu dà ng ôm lấy tôi, những giá»t nước mắt ấm áp lã chã rÆ¡i xuống má tôi.
- Bella, mẹ đau lòng biết bao!
- Con xin lá»—i mẹ. Nhưng bây giá» thì má»i chuyện Ä‘á»u đã đâu và o đấy rồi, mẹ ạ - Tôi vá»— vá» mẹ.
- Mẹ tháºt sá»± nhẹ nhõm khi cuối cùng con cÅ©ng mở mắt – Nói rồi, mẹ ngồi má»›m xuống mép giưá»ng cá»§a tôi.
Lúc bấy giá» tôi má»›i nháºn ra là mình chẳng có ý niệm gì vá» thá»i gian cả.
- Co nhắm mắt từ lúc nà o váºy mẹ?
- Từ thứ sáu, cưng à , con đã ngủ lâu lắm rồi.
- Từ thứ sáu cÆ¡ á? – Tôi há»i lại, không khá»i ngạc nhiên. Tôi cố nhá»› lại cái ngà y tôi bị…nhưng thôi, tôi không muốn nghÄ© ngợi gì đến cái vụ đó nữa.
- Má»i ngưá»i đã phải chấp nháºn để con ngá»§ mê man đấy, cưng Æ¡i…Khắp ngưá»i con, đâu đâu cÅ©ng có vết thương hết.
- Con biết rồi – Rõ rà ng là tôi có thể cảm nháºn được Ä‘iá»u đó.
- May cho con là bác sÄ© Cullen cÅ©ng ở đó.Ông ấy hẳn là má»™t ngưá»i tốt…có Ä‘iá»u trẻ quá. Trông ông ta giống má»™t ngưá»i mẫu hÆ¡n là má»™t bác sĩ…
- Mẹ đã gặp bác sĩ Carlisle rồi hả?
- Cả cô em gái Alice cá»§a Edward nữa. Cô bé tháºt dá»… thương.
- Vâng, đúng như váºy – Tôi hoà n toà n đồng ý vá»›i mẹ.
Mẹ ngoái đầu nhìn Edward, lúc nà y vẫn Ä‘ang nhắm mắt,nằm im thin thÃt trên ghế.
- Con chẳng bao giá» kể vá»›i mẹ là con có những ngưá»i bạn tốt như thế ở Forks cả.
Tôi bá»—ng co rúm ngưá»i lại và rên rỉ.
- Con Ä‘au ở đâu? – Mẹ quay ngay sang tôi, há»i gặng má»™t cách lo lắng. Ở cuối giưá»ng, Edward cÅ©ng ngóc đầu dáºy, chú mục và o tôi.
- Con không sao – Tôi trấn an cả hai ngưá»i – Con quên mất là mình không được cỠđộng mạnh – Toi vừa dứt lá»i, Edward lại ngả ngưá»i ra lưng ghế, giả vá» ngá»§ tiếp.
Lợi dụng lúc mẹ Ä‘ang tạm thá»i bị phân tâm, tôi ngay láºp tức thay đổi đè tà i tránh để mẹ đà o sâu khai thác vá» tá»™i không thà nh tháºt khai báo má»i chuyện ở Forks.
- Dượng Phil đâu rồi mẹ? – Tôi há»i.
- Florida…À, Bella Æ¡i! Con không ngá» nổi đâu! Khi mẹ và dượng Ä‘ang tÃnh quay vá» nhà thì nháºn được tin tốt!
- Dượng Phil được ký hợp đồng hả mẹ? – Tôi đoán già đoán non.
- Ừ! Nhưng mà con biết không! Là đội Mặt trá»i đấy nhé, con có tin nổi không?
- Tuyệt vá»›i quá mẹ à – Tôi cố là m ra vẻ vô cùng phấn khởi, mạc dù tôi cÅ©ng chẳng biết đội Mặt trá»i là đội nà o.
- Rồi con sẽ thÃch thà nh phố Jacksonville (bang Florida) cho mà xem – Mẹ nói má»™t thôi má»™t hồi,bất kể tôi Ä‘ang trố mắt ra nhìn mẹ, không hiểu ất giáp gì cả - Lúc đầu, mẹ hÆ¡i lo lắng má»™t tà khi dượng Phil cứ kể vá» thà nh phố Akron (bang Ohio), thà nh phố đó lạnh lẽo, mà có tuyết nữa, con biết là mẹ ghét lạnh như thế nà o mà , nhưng bây giá» là thà nh phố Jacksonville rồi! Lúc nà o cÅ©ng trà n ánh nắng. Mẹ và dượng đã chá»n được má»™t căn nhà ưng ý lắm, căn nhà sÆ¡n mà u và ng,hà ng rà o trắng, và có cả má»™t hà ng hiên y như trong phim cổ Ä‘iển ấy, lại còn có cả má»™t cây sồi tháºt to nữa, từ nhà ra biển chỉ mất có và i phút. Con sẽ có phòng tắm riêng…
- Mẹ Æ¡i, khoan khoan – Tôi bắt buá»™c phải xen và o. Nãy giá» Edward vẫn nhắm nghiá»n hai mắt, nhưng gương mắt anh Ä‘ang tá» ra vô cùng căng thẳng – Mẹ Ä‘ang kể chuyện gì thế? Con không tá»›i Florida đâu. Con sẽ ở Forks.
- Nhưng con không cần phải là m thê nữa, cục cưng ngốc nghếch cá»§a mẹ - Mẹ phá ra cưá»i thà nh tiếng – Giá» thì dượng Phil sẽ phải Ä‘i đây Ä‘i đó suốt…mẹ và dượng đã bà n kỹ vá»›i nhau rồi. Tất cả những gì mẹ cần là m chỉ là đi xem, và cổ vÅ© cho dượng khi dượng có tráºn đấu, váºy là má»™t ná»a thá»i gian mẹ sẽ ở bên con, má»™t ná»a thá»i gian mẹ sẽ ở bên dượng.
- Mẹ - Tôi khăng khăng, không biết phải lấp liếm chuyện nà y như thế nà o là tốt nhất – Con muốn sống ở Forks. Con đã ổn định việc há»c ở trưá»ng rồi, con có hai ngưá»i bạn gái rất thân – Mẹ tôi liếc mắt ngay sang Edward khi tôi nhắc đến từ bạn. Ngượng ngùng, tôi cố gắng lái mẹ sang hướng khác – Vả lại, bố Ä‘ang cần con. Bố chỉ có má»™t thân má»™t mình ở đó, bố không biết nấu ăn, mẹ à .
- Con mà muốn ở Forks á? – Mẹ há»i lại, vẻ mặt lá»™ rõ sá»± ngạc nhiên. Äây đúng là điá»u mà mẹ không thể tưởng tượng ra nổi. Nhưng rồi ngay sau đó, mẹ vẫn liếc mắt vá» phÃa Edward – tại sao?
- Con đã nói vá»›i mẹ rồi…trưá»ng há»c, bố…thế thôi – Tôi nhún vai. Rõ rà ng đó không phải là lý do xác đáng.
Äôi tay mẹ run rẩy vì kÃch động, cứ huÆ¡ huÆ¡ trên mắt tôi, ccos tìm ra chá»— nà o đó là nh lặn trên ngưá»i tôi mà vá»— và o. Cuối cùng, mẹ cÅ©ng nháºn ra cái trán, chõ đó không có băng.
- Bella, cưng của mẹ, con ghét Forks – Mẹ nhắc lại cho tôi nhớ.
- Cũng không đến nỗi nà o đâu mẹ.
Äôi mà y cá»§a mẹ chau lại, mẹ hết ngó sang tôi lại ngó sang Edward, lần nà y thì mẹ suy nghÄ© gì đó lung lắm.
- Vì thằng bé kia phải không?
Tôi mở miệng ra, tÃnh nói dối, nhưng đôi mắt cá»§a mẹ nhìn sững và o gương mặt tôi, xem xét kỹ lưỡng từng động thái diá»…n ra trên đó, và tôi hiểu rằng mẹ đã nháºn ra sá»± tháºt.
- Anh ấy là má»™t phần cá»§a lý do đó – Tôi đà nh phải thú nháºn. Nhưng không dám thú nháºn thêm rằng cái phần đó lá»›n biết dưá»ng nà o – Mẹ đã nói chuyện vá»›i Edward chưa?
- Rồi – Mẹ ngáºp ngừng, nhìn chằm chặp và o gương mặt tuyệt mỹ Ä‘ang im lìm – Và mẹ muốn cho con hay Ä‘iá»u nà y.
Ỡồ ooo…
- Chuyện gì hả mẹ? – Tôi há»i.
- Mẹ nghÄ© rằng cáºu ta yêu con – Mẹ “tố cáoâ€, cô giữ giá»ng tháºt nhá».
- Con cÅ©ng nghÄ© váºy – Tôi bá»™c bạch.
- Thế còn con thì sao? – Mẹ há»i ngược lại, cố che giấu ná»—i hiếu kỳ cao đỠtrong giá»ng nói.
Tôi thở dà i, nhìn sang hướng khác. Dù yêu mẹ vô cùng nhưng đây tháºt sá»± không phải là chuyện tôi muốn tâm sá»± vá»›i mẹ.
- Con phát Ä‘iên lên vì anh ấy – Äó là câu nói cá»a miệng mà các thiếu nữ thưá»ng hay sá» dụng khi nói vá» bạn trai đầu tiên cá»§a mình.
- Ừm, mẹ biết cáºu ấy là ngưá»i tốt, và lạy Chúa tôi, cáºu ta Ä‘iển trai đến mức không ngá», nhưng các con Ä‘á»u còn quá nhá», Bella à … - Mẹ có vẻ lưỡng lá»±. Nếu tôi nhá»› không lầm thì đây là lần đầu tiên kể từ hồi tôi tám tuổi, mẹ cố ra giá»ng uy quyá»n như thưá»ng thấy ở các báºc cha mẹ. Tôi nháºn ra giá»ng nói vừa phải nhưng khá “nặng ký†cá»§a mẹ má»—i khi mẹ con tôi tâm sá»± vá» những ngưá»i bạn trai há»c cùng trưá»ng vá»›i tôi.
- Con biết Ä‘iá»u đó mà , mẹ. Mẹ đừng lo lắng. Chỉ là “cảm†thôi – Tôi trấn an mẹ.
- ÄÆ°á»£c rồi – Mẹ gáºt đầu đồng ý, và tá» vẻ hà i lòng.
Rồi mẹ thở dà i, ngoái đầu nhìn và o chiếc đồng hồ tròn, rất to, treo trên tưá»ng, vá»›i ánh mắt có lá»—i.
- Mẹ phải đi ư?
Mẹ bặm môi lại.
- Mẹ đã hứa điện thoại cho dượng…Mẹ không biết là con sẽ tỉnh…
- Không sao đâu mẹ - Tôi cố nói bằng giá»ng nhẹ nhà ng để mẹ không có cảm giác day dứt – Con đâu có ở má»™t mình.
- Mẹ sẽ quay lại ngay. Mẹ vẫn ngủ ở đây với con đấy, con có biết không? – Mẹ thông báo, tự lấy là m mãn nguyện.
- Ôi, mẹ Æ¡i, mẹ không cần phải là m thế đâu! Mẹ cứ vá» nhà ngá»§ Ä‘i…Khi ngá»§, con nà o có biết trá»i trăng gì đâu – Tá»›i giá», liá»u thuốc giảm Ä‘au hãy còn tác dụng đến não bá»™ cá»§a tôi,má»i thứ xung quanh vẫn còn má» nhạt lắm, vả lại mấy ngà y qua, tôi đã ngá»§ say như chết rồi, mẹ đâu cần phải khổ sở như váºy.
- Mẹ sợ lắm – mẹ bẽn lẽn thú nháºn – Gần nha f mình đã xảy ra má»™t chuyện động trá»i, mẹ không muốn ở đó má»™t mình.
- Chuyện động trá»i? – Tôi há»i lại, cảm thấy ngá» ngợ.
- Ai đó đã Ä‘áºp phá cái trung tâm dạy múa ở gần nhà mình, sau đó thiêu rụi luôn…Tại hiện trưá»ng, chẳng tìm thấy má»™t manh mối nà o cả. Ngưá»i ta đã bá» lại trước cá»a trung tâm má»™t chiếc xe hÆ¡i ăn cắp. Con có nhá»› là hồi xưa, con đã từng há»c múa ở đó không cưng?
- Dạ, con có nhớ - Tôi rùng mình, nhăn mặt.
- Mẹ sẽ ở lại, cưng à , con cần mẹ.
- Không sao đâu mẹ ơi, con vẫn ổn mà . Edward sẽ ở lại với con.
Và mẹ đã là m ra vẻ như đó chÃnh là lý do khiến mẹ phải ở lại.
- Tối nay, mẹ sẽ quay trở lại – Giá»ng nói cá»§a mẹ nghe giống má»™t lá»i cảnh báo hÆ¡n là má»™t lá»i hứa, và mẹ đã liếc nhìn Edwrad khi thốt ra câu đó.
- Con yêu mẹ lắm.
- Mẹ cÅ©ng yêu con lắm, Bella. Cố gắng cẩn tháºn khi bước Ä‘i nghe con, mẹ không muốn mất con đâu.
Äôi mắt cá»§a Edward vẫn nhắm nghiá»n, nhưng miệng thì ngoác ra cưá»i má»™t cách tinh quái.
Bất chợt, má»™t cô y tá hối hả bước và o phòng để kiểm tra dây nhợ và các ống dẫn. Mẹ hôn lên trán tôi, vá»— nhẹ lên cánh tay Ä‘ang băng bó, rồi rá»i khá»i phòng.
Cô y tá kiểm tra cuộn giấy hiển thị nhịp tim của tôi.
- Cháu lo lắng lắm ư, cô bé? Nhịp tim của cháu ở đây tăng cao quá nè.
- Cháu không sao ạ - Tôi quả quyết với cô y tá.
- Cô sẽ báo với y tá riêng của cháu là cháu đã tỉnh. Cô ấy sẽ và o với cháu ngay.
Ngay khi cô y tá vừa đóng cá»a lại, Edward đã xuất hiện ngay bên cạnh tôi.
- Anh đã đánh cắp xe hơi? – Tôi nhướng mà y lên.
Anh mỉm cưá»i, vẫn là cái kiểu cưá»i không tá» ra ăn năn cố hữu.
- Chiếc xe đó tốt lắm, chạy rất nhanh.
- Thế giấc ngủ của anh thế nà o?
- Rất tuyệt – Äôi mắt anh tá»± dưng sa sầm xuống.
- Anh sao thế?
Edward cúi gằm mặt khi trả lá»i:
- Anh rất ngạc nhiên. Anh đã nghÄ© đến Florida…và mẹ em…ừm, anh nghÄ© đó là điá»u em cần.
Tối trố mắt nhìn anh một cách ngỠngệch.
- Nhưng ở Florida thì cả ngà y anh đâu có đi được đâu. Anh chỉ ra ngoà i được ban đêm thôi, như một ma cà rồng thực thụ.
Edward mỉm cưá»i gượng gạo. Gương mặt anh đột ngá»™t nghiêm lại.
- ANh sẽ ở lại Forks, Bella ạ. Hay ở má»™t nÆ¡i nà o đó giống như váºy – Anh giải thÃch – Má»™t nÆ¡i mà anh không còn là m em bị tổn thương nữa.
Lá»i nói cá»§a anh như rá»›t lại lưng chừng phÃa sau. Tôi vẫn ngây ngưá»i nhìn anh, trống rá»—ng…và rồi từng lá»i, từng lá»i má»™t găm và o đầu tôi như những âm thanh mÆ¡ hồ, lạ lẫm. Äiá»u duy nhất tôi có thể nháºn thức được lúc nà y chÃnh alf nhịp tim rá»™n rà ng cá»§a mình, khi hÆ¡i thở cá»§a tôi bắt đầu trở nên dồn dáºp, vết thương bên sưá»n vừa như có ai cứa và o.
Edward không nói thêm má»™t lá»i nà o, anh chỉ ngồi yên và nhìn tôi má»™t cách tháºn trá»ng. CÆ¡n Ä‘au không là m gì được vá»›i những chiếc xương gãy kia xem chừng rất ghê gá»›m, tôi có cảm giác như nó sắp bóp nghẹt mình đến nÆ¡i.
Có má»™t cô y tá khác bước và o phòng vá»›i chá»§ Ä‘Ãch hẳn hoi. Edward đứng im lìm như đá khi cô y tá quan sát thái độ cá»§a tôi bằng cặp mắt dạn dà y kinh nghiệm, trước khi quay sang kiểm tra các mà n hình vi tÃnh.
- Äã đến luc dùng thuốc giảm Ä‘au rồi hả, cô bé? – Ngưá»i phụ nữ há»i má»™t cách tá» tế, bắt đầu tháo ống truyá»n dịch ra khá»i tay tôi.
- Dạ, không, không – Tôi lầm bầm, cố gắng để ná»—i Ä‘au khổ không lẫn và o trong giá»ng nói – Cháu không cần gì cả ạ - Tôi không cong tinh thần nà o mà chịu đựng kiểu nhắm mắt như những ngà y vừa qua nữa.
- Không cần phải tỠra can đảm đâu, cháu bé. Nếu cháu không muốn thần kinh căng thẳng thì cách đó là tốt nhất – Cô y tá chỠđợi, nhưng tôi vẫn nguây nguẩy lắc đầu.
- Thôi được rồi – Ngưá»i phụ nữ thở dà i – Nhá»› bấm nút khẩn cấp khi cháu nghÄ© lại nhé.
Và cô y tá ném cho Edward má»™t cái nhìn nghiêm khắc, rồi ném thêm má»™t cái nhìn nghi ngại vá» phÃa chiếc máy Ä‘o nhịp tim trước khi rá»i gót khá»i phòng.
Edward áp hai tay lên má tôi, tôi đáp lại anh bằng cái nhìn hoang dại.
- Shhh, Bella, bình tĩnh nà o em.
- Äừng rá»i bá» em – Tôi khẩn khoản, giá»ng nói vỡ òa.
- Anh sẽ không bao giá» là m thế đâu – Anh hứa – Giá» thì em nghỉ ngÆ¡i trước khi anh gá»i cô y tá quay trở lại cho em má»™t liá»u thuốc an thần.
Nhưng tim tôi vẫn chưa chịu dịu lại.
- Bella – Anh vuốt ve gương mặt của tôi một cách lo lắng – Anh sẽ không đi đâu hết. Anh sẽ ở lại, chừng nà o mà em còn cần đến anh.
- Anh có thá» rằng sẽ không bao giá» rá»i bá» em không? – Tôi thì thà o. Ãt ra tôi cÅ©ng Ä‘ang cố gắng kiá»m chế chứng thở nhanh cá»§a mình. Những chiếc xương sưá»n bắt đầu run bần báºt.
Edward ôm ghì lấy gương mặt cá»§a tôi, cúi mặt xuống sát gần mặt tôi. Äôi mắt anh mở to, hoà n toà n nghiêm trang:
- Anh xin thá».
HÆ¡i thở cá»§a anh phả nhẹ và o mặt tôi. CÆ¡n Ä‘au do tôi thở gấp đột nhiên dịu lại. Anh vẫn tiếp tục nhìn sâu và o mắt tôi trong khi cÆ¡ thể cá»§a tôi từ từ thư giãn, và tiếng “bÃp bÃp†đã trở lại cách quãng như bình thưá»ng. Hôm nay, đôi mắt cá»§a Edward sẫm lại, chúng ngả sang mà u Ä‘en nhiá»u hÆ¡n là mà u và ng.
- Em đã đỡ hÆ¡n chưa? – Anh há»i.
- Rồi – Tôi tháºn trá»ng trả lá»i.
Cháºm rãi lắc đầu, anh khẽ lầm bầm má»™t câu gì đó rất nhá». Tôi nghe loáng thoáng trong đó có cụm từ “phản ứng mạnh mẽ quáâ€.
- Vì sao anh lại nói vá»›i em như thế? – Tôi thì thầm, cố gắng không để giá»ng nói cá»§a mình run rẩy – Anh đã quá mệt má»i vá»›i việc lúc nà o cÅ©ng phải cứu sống em rồi ư? Anh muốn bá» em Ä‘i lắm sao?
- Không, tháºt lòng anh không muốn xa em má»™t phút nà o cả, Bella à . Em hãy tỉnh táo lại Ä‘i. Là m sao anh lại mệt má»i vá»›i việc cứu em cÆ¡ chứ. Chẳng phải chÃnh anh là kẻ đã đẩy em và o vòng nguy hiểm đấy ư… ChÃnh anh là nguyên nhân khiến em phải nằm ở đây kia mà .
- Vâng, anh là nguyên nhân – tôi thoáng chau mà y – Nguyên nhân khiến em nằm đây và còn sống.
- Ừ, còn sống – Giá»ng nói cá»§a anh vẫn không hÆ¡n gì là má»™t lá»i thì thầm – Mà phải bó bá»™t, băng bó khắp mình, không thể cỠđộng nổi.
- Thế còn lần suýt chết gần đây nhất cá»§a em thì sao – Tôi bắt đầu vặn lại, bá»±c tức – Anh đã bất chấp tất cả mà tá»± đặt mình lẫn ngưá»i thân trong gia đình mình và o vòng nguy hiểm đấy thôi…trong khi anh có thể lá»±a chá»n. Nếu không có anh, giá» nà y, em Ä‘ang nằm ngoà i nghÄ©a trang cá»§a thị trấn Forks rồi chứ đâu có nằm đây.
Edward nhăn mặt trước các lá»i lẽ cá»§a tôi, nhưng cái nhìn Ä‘au đáu vẫn chưa biến mất khá»i đôi mắt anh.
- Dẫu sao, đó cÅ©ng không phải là chuyện tồi tệ nhất – Anh tiếp tục thì thầm, như thể tôi vẫn chưa nói gì váºy – Chưa tồi tệ bằng việc anh trông thấy em nằm bất động trên sà n nhà …bầm dáºp và gãy nát – Giá»ng nói cá»§a anh nghẹn lại – Chưa tệ bằng việc anh Ä‘inh ninh rằng mình đã đến trá»…. Hoà n toà n chưa tệ bằng việc nghe tiếng em thét gà o trong Ä‘au đớn… Tất cả những Ä‘iá»u đó sẽ là những ký ức Ä‘au buồn anh mang theo bên mình mãi mãi. Và trên hết, trên hết vẫn là cái cảm giác …biết rằng mình không dừng lại được. Cái cảm giác biết rằng em sẽ chết trong tay anh…
- Nhưng anh đã kiá»m chế được mà .
- Anh có thể giết chết em. Äiá»u đó quá dá»… dà ng.
Tôi hiểu mình cần phải bĩnh tĩnh… nhưng anh thì cứ mãi nói đến chuyện chia lìa. Cơn hoảng loạn đang chùng chình ở hai lá phổi của tôi, cứ trực thoát ra.
- Hứa vá»›i em Ä‘Ã.
- Hứa gì cơ?
- Anh biết mà – Giá» thì tôi không kiá»m chế nổi ná»—i tức giáºn nữa. Anh qua bướng bỉnh, lúc nà o cÅ©ng chỉ chăm chăm nghÄ© đến tiêu cá»±c không thôi.
Như nháºn ra được sá»± thay đổi trong giá»ng nói cá»§a tôi, đôi mắt anh sa sầm xuống.
- Anh không đủ mạnh mẽ để rá»i xa em, vì váºy, anh mong em hãy rá»i xa anh…dù Ä‘iá»u đó có khiến cho em Ä‘au lòng đến thế nà o – Edward nói thêm má»™t cách tà n nhẫn.
- Anh hay lắm – Váºy ra anh không hứa, má»™t thá»±c tế mà tôi đã không há» bá» sót. CÆ¡n hoảng loạn vẫn chưa tan biến, tôi không còn đủ sức để không chế cÆ¡n tức giáºn Ä‘ang sắp bùng nổ - Anh đã cho em biết là anh đã dừng lại như thế nà o rồi…giá» thì em muốn biết tại sao – Tôi nói má»™t cách cứng cá»i.
- Tại sao gì? – Anh trở nên cảnh giác.
- Tại sao anh lại là m như thế. Tại sao anh không để cho ná»c độc lan truyá»n? Äể bây giá» em cÅ©ng sẽ giống như anh.
Äôi mắt cá»§a Edward đã hoà n toà n chuyển sang mà u Ä‘en, và tôi nhá»› ra đây lầ Ä‘iá»u anh không bao giá» muốn tôi được biết. Hăn là Alice đã lo lắng trước những Ä‘iá»u cô đã tiên liệu từ trước…hoặc cÅ©ng có thể cô muốn cẩn tháºn trước những gì có lien quan đến Edward – rõ rà ng anh không thể ngá» rằng Alice đã kể cho tôi nghe hết tất cả vá» những biến đổi để trở thà nh ma cà rồng. Anh ngạc nhiên và giáºn dữ. Cánh mÅ©i anh pháºp phồng, và nh má»—i cứng đỠnhư được chạm bằng đá.
Edward không trả lá»i, Ä‘iá»u đó đã biểu hiện rõ rà ng.
- Em thừa nháºn rằng mình không có kinh nghiệm gì trong các mối quan hệ- Tôi nói- Nhưng em thấy Ä‘iá»u nay là hợp lý…má»™t chà ng trai và má»™t cô gái cần phải bình đẳng ở má»™t mức độ nà o đó…trong đó, không thể lúc nà o cÅ©ng chỉ có má»™t ngưá»i lao đầu và o chá»— hiểm nguy để cứu nguy cho ngưá»i kia được. cả hai Ä‘á»u cùng phải giúp nhau má»™t cách công bằng.
Edward trầm ngâm bên giưá»ng tôi, anh khoanh tay lại trước ngá»±c, má»™t tay đỡ lấy cằm. Anh đã dịu lại, ná»—i tức giáºn đã lắng xuống. Rõ rà ng là anh đã quyết định sẽ không giáºn tôi. Tôi hy vá»ng là mình sẽ có cÆ¡ há»™i để cảnh báo Alice trước khi anh trút giáºn sang cô ấy.
- Em đã cứu anh rồi – Anh lặng ngưá»i.
- Em không thể lúc nà o cũng là Lois Lane mãi được – Tôi khăng khăng tới cùng – Em cũng muốn mình là siêu nhân nữa.
- Em không biết mình Ä‘ang đòi há»i Ä‘iá»u gì đâu – Giá»ng nói cá»§a Edward tháºt êm dịu, anh nhìn mông lung và o chiếc áo gối.
- Em nghĩ là mình biết.
- Bella, em không biết đâu. Gần chin mươi năm qua, anh đã không ngừng suy nghĩ đến vần đỠnà y, ngay cả bản thân anh vẫn còn chưa chắc chắn nữa mà .
- Váºy anh ước rằng bác sÄ© Carlisle không cứu anh?
- Không, anh không có ước như váºy – Edward dừng lại má»™t lúc trước khi nói tiếp – Nhưng cuá»™c Ä‘á»i anh coi như đã chấm dứt rồi. Anh phải từ bá» má»i thứ.
- Anh chÃnh là cuá»™c Ä‘á»i em. Anh là điá»u duy nhất khiến time m tan nát nếu để mất – tôi đã cảm thấy dá»… chịu hÆ¡n khi thổ lá»™ Ä‘iá»u nà y. Tôi cần anh biết bao nhiêu.
Edward vẫn tỠra bình tĩnh. Cuối cùng, anh cũng lên tiếng:
- Anh không thể là m Ä‘iá»u đó, Bella. Anh sẽ không là m thế vá»›i em .
- Tại sao lại không? – Cổ há»ng tôi đã bắt đầu có dấu hiệu khô khốc, giá»ng nói cá»§a tôi còn lá»›n hÆ¡n cả chá»§ ý cá»§a tôi nữa – Äừng nói vá»›i em rằng Ä‘iá»u đó quá khó khăn! Sau ngà y hôm qua, ừm, sau mấy ngà y vừa qua,..ừm, sau chuyện đó, nó không còn là điá»u gì ghê gá»›m nữa.
Edward sừng sộ nhìn tôi.
- Thế còn cÆ¡n Ä‘au? – Anh há»i ngược lại tôi.
Lúc nà y thì mặt tôi Ä‘ang tái nhợt không còn má»™t há»™t máu. Äúng là tôi đã không thể chịu được. Tôi cố gắng không để lá»™ cảm xúc là mình Ä‘ang nhá»› lại cám giác đó – lá»a ngùn ngụt cháy trong các huyết mạch.
- Äó là chuyện cá»§a em – Tôi Ä‘iá»m tÄ©nh trả lá»i – Tá»± khắc em sẽ giải quyết được.
- Phải chết Ä‘i sống lại nhiá»u lần, khổ sở đến mức muốn phát Ä‘iên lên được, em không hiểu sao.
- Äó không phải là vấn Ä‘á». Chỉ mất có ba ngà y. Là m như ghê gá»›m lắm váºy!
Edward nhăn nhó. Lá»i nói cá»§a tôi đã khiến anh hiểu rằng tôi đã am tưá»ng hết má»i việc mà bao lâu nay anh cố giấu. Anh Ä‘ang cố gắng kiá»m chế để khá»i phải nổi xung thiên vá»›i tôi, Ä‘iá»u đó hiển hiện rõ rà ng trong đôi mắt cá»§a anh.
- Thế còn bố em? – Anh há»i sẵng – Mẹ em?
Từng phút trôi qua trong im lặng khi tôi Ä‘ang nghÄ© cách trả lá»i anh. Tôi há hốc miệng, nhưng không có âm thanh nà o lá»t ra. Ngượng ngùn, tôi ngáºm miệng lại. Edward kiên nhẫn chỠđợi, gương mặt không giấu được vẻ đắc thắng, anh biết tôi sẽ không có câu trả lá»i đúng đắn.
- Nà o, đó cÅ©ng không phải là vấn đỠ- Cuối cùng, tôi cÅ©ng thì thà o, giá»ng nói cá»§a tôi ngang phè, chẳng có chút sức thuyết phục nà o má»—i khi phải nói dối – Mẹ em luôn có quyết định má»—i khi đứng trước tình huống má»›i…và mẹ luôn muốn em giống như mẹ. Còn bố em vốn là ngưá»i sôi nổi,quen sống độc láºp. Suốt Ä‘á»i, em không thể má»—i khi là m gì cÅ©ng phải để ý đến thái độ cá»§a bố mẹ. Em có cuá»™c sống riêng cá»§a em.
- ChÃnh xác – Anh nạt ngang – Và anh sẽ không kết túc cuá»™c sống ấy vì em.
- Váºy thì anh cứ thế mà chá» cho đến lúc em nằm chá» thần chết đến đón Ä‘i Ä‘i! Mà suýt chút nữa thì em cÅ©ng đã được gặp ông ta rồi!
- Em đang hồi phục mà ! – Anh nhắc cho tôi nhớ.
Cố bình tÄ©nh trở lại, tôi hÃt và o má»™t hÆ¡i tháºt sâu, phá»›t lá» sá»± co thắt ở hai bên sưá»n là m ảnh hưởng đến cÆ¡n đâu. Tôi lưá»m mắt nhìn anh, anh cÅ©ng nhìn chằm chặp đáp trả lại tôi. Trên gương mặt cá»§a anh không có má»™t dấu hiệu nà o cho thấy là sẽ thá»a hiệp hết.
- Không – Tôi cháºm rãi trả lá»i – Không đâu.
Vầng trán của Edward tức thì nhăn lại.
- Có mà , em chỉ có một, hai vết sẹo thôi…
- Anh sai rồi – Tôi khăng khăng – Em sẽ chết.
- Tháºt mà , Bella – Giá» thì anh cuống quit cả lên – Và i ngà y nữa là em ra khá»i đây rồi. Cùng lắm là hai tuần thôi.
Tôi lừ mắt nhìn anh:
- GiỠthì em chưa chết được…nhưng sẽ chết lúc khác. Từng phút, từng ngà y trôi qua là em cà ng gần đến với cái chết. Em sẽ già .
Khẽ chau mà y theo từng lá»i nói cá»§a tôi, Edward miết miết những ngón tay dà i ngoẵng lên thái dương, mắt nhăm lại.
- Äó là quy luáºt muôn thuở cá»§a tá»± nhiên. Vạn váºt Ä‘á»u nằm trong lá»™ trình đó. Thế giá»›i nà y đã và sẽ ra sao nếu anh đã và sẽ không tồn tại nhỉ…
Tôi phá ra cưá»i ngặt nghẽo. Edward mở bừng mắt ra, ngÆ¡ ngác.
- Tháºt là ngá»› ngẩn. Nó giống như má»™t ngưá»i trúng sô, vừa lấy tiá»n xong đã quay sang nói vá»›i bạn mình:â€Nà o, tháºt ra là có gì đâu, thế gá»›i chẳng có gì thay đổi, chúng ta cứ sống như cÅ© nhéâ€. Em sẽ chẳng bao giá» tham gia và o cái trò may rá»§i ấy.
- Anh không phải là cái giải thưởng đó – Edward cà u nhà u.
- Äúng rồi, anh còn giá trị hÆ¡n thế nữa.
Anh đảo mắt, bặm môi lại, rồi nói:
- Bella, chúng mình đừng tranh luáºn vá» vấn đỠnà y nữa. Anh sẽ không đẩy em và o bóng đêm vÄ©nh hằng đâu, thế nhé.
- Nếu anh nghÄ© rằng nói như váºy là sẽ kết thúc vấn Ä‘á», thì anh đã chẳng hiểu gì vá» em hết – Tôi thông báo – Anh đâu phải là ma cà rồng duy nhất mà em biết.
Äôi mắt anh Ä‘en kịt trở lại.
- Alice không dám là m Ä‘iá»u đó đâu.
Trong phút chốc, Edward trở nên đáng sợ đến mức tôi không thể nghÄ© gì khác… ngoà i việc tin và o lá»i anh…Không biết trên Ä‘á»i nà y có ngưá»i nà o đủ can đảm để gây trở ngại cho anh không?
- Alice đã nhìn thấy Ä‘iá»u đó phải không? – Tôi dò Ä‘oán – Äó là lý do anh luôn bá»±c bá»™i vá»›i những gì bạn ấy nói. Alice biết rằng má»™t ngà y nà o đó,em sẽ…giống như anh…
- Alice sai rồi. Cô ấy còn thấy em chết nữa kìa, nhưng Ä‘iá»u đó đâu có xảy ra.
- Anh đừng mong em phản lại Alice.
Cứ thế, chúng tôi sừng sá»™ nhìn nhau, chẳng ai chịu nhưá»ng ai, áng chừng má»™t lúc khá lâu. Không gian xung quanh chỉ có tiếng o o cá»§a tiếng máy chạy, tiếng “bÃp bÃpâ€, tiếng “tóc tóc†cá»§a ống nhá» giá»t và tiếng “tÃch tắc†cá»§a chiếc đồng hồ treo tưá»ng. Cuối cùng, Edward cÅ©ng dịu lại.
- Em và anh là m sao thế nhỉ? – Tôi tá»± há»i.
Anh báºt cưá»i, nhưng đó không phải là tiếng cưá»i bông đùa như má»i khi.
- Anh nghĩ là … bế tắc.
Tôi thở dà i.
- Ui chà – Tôi rên rỉ.
- Em sao thế? – Anh há»i, đôi mắt tức thì hướng lên chiếc nút khẩn cấp.
- Em không sao – Tôi vội và ng nói dối.
- Anh không tin – Anh trả lá»i má»™t cách hiá»n là nh.
- Em không muốn ngủ nữa.
- Em cần phải nghỉ ngÆ¡i. Cuá»™c tranh luáºn vừa rồi không tốt cho em.
- Thế thì nhượng bá»™ em Ä‘i – Tôi chá»›p thá»i cÆ¡.
- Hay quá ha – Nói rồi anh với tay lên chỗ chiếc nút.
- Không!
Nhưng anh vẫn mặc kệ tôi.
- Vâng? – Tiếng trả lá»i tức thì vang lên trên chiếc loa nhá» gắn trên tưá»ng.
- Có lẽ chúng tôi cần thêm và i liá»u thuốc giảm Ä‘au – Anh trả lá»i má»™t cách Ä‘iá»m tÄ©nh, chẳng Ä‘oái hoà i gì tá»›i vẻ mặt cau có cá»§a tôi.
- Tôi sẽ cá» y tá tá»›i – Giá»ng nói trên loa nghe có vẻ chán nản.
- Em sẽ không uống thuốc đâu.
Liếc nhìn sang bao chất lá»ng treo bên cạnh giưá»ng tôi, anh trả lá»i:
- Anh không nghÄ© là từ giá», ngưá»i ta sẽ để cho em uống bất kỳ thứ gì.
Tim tôi lại bắt đầu vÅ© Ä‘iệu muôn thuở má»—i khi sợ hãi. Nháºn ra ná»—i sợ trong mắt tôi, anh thở dà i vì thất vá»ng.
- Bella, em bị Ä‘au. Em cần phải nghỉ ngÆ¡i để vết thương mau là nh. Tại sao em cứ phải là m khổ mình như thế? Ngưá»i ta sẽ không đặt mÅ©i tiêm nà o và o ngưá»i em nữa đâu.
- Em đâu có sợ mấy cái cây kim đó – Tôi phản đối – Em chỉ sợ phải nhắm mắt thôi.
Anh ngoác miệng ra cưá»i, vẫn là cái nụ cưá»i tinh quái không lẫn vá»›i ai được. Äoạn anh ôm lấy gương mặt cá»§a tôi, khẽ khà ng nói:
- Anh đã nói với em là anh sẽ không bỠđi đâu hết. Em đừng sợ. Miễn là sự hiện diện của anh khiến em hạnh phúc, thì anh sẽ còn túc trực ở đây.
Tôi cÅ©ng mỉm cưá»i đáp lại, mặc kệ những vết thương Ä‘ang Ä‘au nhói ở hai má.
- Anh Ä‘ang nói đến Ä‘iá»u mong muốn vÄ©nh hằng cá»§a em đấy, anh có biết không.
- á»’, em đã quên Ä‘iá»u mình nói rồi…chỉ là “cảm†thôi.
Tôi lắc đầu quầy quáºy vì ngỡ ngà ng – tất nhiên, háºu quả ngay sau đó là mắt mÅ©i tôi hoa lên.
- Em cũng bất ngỠkhi mẹ lại tin là như thế, em biết là anh hiểu tình cảm của em dà nh cho anh đâu phải chỉ dừng lại ở mức độ đó.
- Con ngưá»i hay là ở chá»— đó – Anh trầm ngâm – Má»i thứ Ä‘á»u có thể thay đổi.
Mặt tôi sa sầm xuống.
- Äừng có nÃn thở đấy.
Edward báºt cưá»i ngặt nghẽo khi cô y tá bước và o phong, vừa Ä‘i vừa lắc lắc má»™t ống tiêm.
- Xin lá»—i – Ngưá»i phụ nữ quay sang Edward, nói má»™t cách khó chịu.
Anh láºp tức đứng dáºy bá» Ä‘i xuống cuối phòng. Vẫn là kiểu đứng tá»±a lưng quen thuá»™c, anh khoanh tay lại trước ngá»±c, chỠđợi…Tôi vẫn chú mục và o anh, cảm giác lo sợ vẫn chưa tan biến. Anh đón nháºn cái nhìn cá»§a tôi má»™t cách trìu mến.
- Xong ngay thôi cháu – Cô y tá mỉm cưá»i khi tiêm thuốc và o ống dẫn nối vá»›i cánh tay tôi – Cháu sẽ cảm thấy khá lên nhanh thôi.
- Cảm Æ¡n cô – Tôi lẩm bẩm, vẻ mặt chẳng tá» ra chút mảy may nhiệt tình nà o. Quả nhiên chẳng mấy chốc sau, tôi hoà n toà n cảm nháºn được cÆ¡n buồn ngá»§ má»—i lúc má»™t dâng trà n lên não theo máu.
- Có tác dụng rồi đấy – Cô y tá lầm bầm trong khi hai mà mắt của tôi bắt đầu trở nên nặng trĩu.
Hẳn ngưá»i phụ nữ đã rá»i khá»i phòng, bởi vì sau đó, má»™t bà n tay lạnh giá, má»m mại chạm nhẹ và o gương mặt cá»§a tôi.
- Ở lại vá»›i em – Giá»ng nói cá»§a tôi đứt quãng, nghẹn ngà o.
- Ừ - Anh hứa. Chất giá»ng cá»§a anh tháºt ngá»t ngà o giống như má»™t bà i hát ru em váºy – Như anh đã nói rồi, miá»…n là điá»u đó khiến em hạnh phúc…miá»…n đó là điá»u tốt nhất dà nh cho em.
Tôi cố gắng lắc đầu nhưng nó nặng quá.
- Không, không giống như váºy – Tôi lầm bầm.
Anh báºt cưá»i sặc sụa.
- Äừng lo lắng chuyện đó nữa Bella. Em có thể tranh luáºn vá»›i anh khi tỉnh dáºy mà .
Hình như tôi đã mỉm cưá»i…
- Vâng…
…Và tôi cảm nháºn được đôi môi cá»§a Edward Ä‘ang ở sát ngay bên tai mình.
- Anh yêu em – Anh thì thà o.
- Em cũng thế.
- Anh biết mà – Anh báºt cưá»i, tiếng cưá»i cá»§a anh rất nhá».
Tôi xoay đầu sang phÃa anh…tìm kiếm. Edward hiểu ra, má»™t cách dịu dà ng, anh chạm môi mình và o môi tôi.
- Cảm ơn anh – Tôi thở dà i.
- Anh cÅ©ng muốn như váºy mà .
Dưá»ng như tôi đáng sắp phiêu du đến má»™t phương trá»i nà o đó. Má»™t cách yếu á»›t, tôi cố thoát ra khá»i trạng thái ngá»› ngẩn ấy. Tôi vẫn còn má»™t Ä‘iá»u cần phải nói vá»›i anh.
- Edward? – Tôi có sức gá»i rõ tên anh.
- Ừ?
- Em tin và o Alice – Tôi lầm bầm.
Sau đó, tôi để mặc cho bóng đêm nuốt chá»ng lấy mình.Má»™t cách cẩn tháºn, Edward giúp tôi ngồi và o xe, cố gắng không là m nhà u cái áo lụa má»ng manh trên ngưá»i tôi, hay là m xá»™c xệch chùm hoa anh vừa cà i lên mái tóc uốn quăn má»™t cách công phu cá»§a tôi, và để tôi không phải tráºt chân vá»›i chiếc già y cao gót. Rõ rà ng là anh chẳng để ý gì đến vẻ mặt cau có vì tức giáºn cá»§a tôi cả.
Sau khi tôi đã yên vị trong xe, anh tức tốc ngồi và o tay lái, cho xe chạy thẳng ra con đưá»ng dà i, nhá» hẹp.
- Sao anh không chịu nói thẳng ra Ä‘i, có chuyện gì váºy? - Tôi há»i má»™t cách gắt gá»ng. Tôi rất ghét sá»± bất ngá». Và anh hoà n toà n biết Ä‘iá»u đó.
- Anh thấy lạ là tá»›i giá» em vẫn chưa nháºn ra đấy - Anh ném má»™t nụ cưá»i trêu ghẹo vá» phÃa tôi, hÆ¡i thở cá»§a tôi chợt dừng lại ở cuống há»ng. Chưa bao giá» tôi thấy anh Ä‘iển trai đến thế.
- Tất nhiên là em đã nháºn ra rằng anh rất bảnh bao, đúng không? - Tôi Ä‘Ãnh chÃnh.
- Äúng rồi - Edward xác nháºn bằng má»™t nụ cưá»i toe toét. Äây là lần đầu tiên tôi thấy anh diện má»™t bá»™ đồ mà u Ä‘en, và tương phản cá»§a nó vá»›i nước da trằng muốt cà ng khiến cho vẻ đẹp cá»§a anh trở nên huyá»n hoặc. Và má»™t Ä‘iá»u tôi không thể phá»§ nháºn, đó là bá»™ lá»… phục anh Ä‘ang mặc khiến tôi không thể không căng thẳng.
Nhưng như thế vẫn chưa căng thẳng bằng chiếc váy nà y, hay chiếc già y nà y. Äúng, chÃnh xác là chỉ có má»™t chiếc già y, vì bên chân kia cá»§a tôi vẫn Ä‘ang còn bó bá»™t. Nhưng dù có mang chiếc già y nhá»n gót, công thêm vá»›i sá»± che phá»§ cá»§a chiếc váy lụa Ä‘Ãnh đầy ruy băng dà i quá gót nà y, cÅ©ng chẳng thể nà o che giấu được cái dáng Ä‘i cà nhắc cá»§a tôi.
- Em sẽ không bao giỠđể cho Alice biến em thà nh búp bê Barbie lần thứ hai đâu - Tôi thông báo, rùng mình khi nhá»› lại cả buổi trá»i đã phải ngồi thừ ra trong căn phòng tắm rá»™ng thênh thang cá»§a Alice mà để cho cô bạn đóng vai trò là thợ là m đầu và chuyên gia trang Ä‘iểm; tôi chưa thể cỠđộng lại tay chân má»™t cách bình thưá»ng. Má»—i khi tôi cá»±a quáºy hay phà n nà n là y như rằng Alice quanh Ä‘i quẩn lại chỉ giải thÃch má»—i má»™t Ä‘iá»u, đó là cô không giữ được ký ức gì vá» cuá»™c sống con ngưá»i trước đây cá»§a mình, và rằng tôi đừng phá há»ng niá»m vui cá»§a cô. Äến mà n thứ hai, cô bạn tròng và o ngưá»i tôi má»™t chiếc vát kệch cỡm không thể tả - mà u xanh dương thẫm, có nhiá»u diá»m xếp nếp, trá»… vai và đầy những sợi dây lòng thòng mà toi không sao hiểu được là để dùng và o việc gì - má»™t chiếc váy phù hợp vá»›i việc dẫn thú cưng Ä‘i dạo hÆ¡n là lang thang trong cái thị trấn Forks. Chẳng có dịp gì long trá»ng đến độ phải dùng đến cái bá»™ đồ nghi thức nà y, tôi có thể chắc chắn Ä‘iá»u đó. Trừ phi...thôi, không nên há»i anh những nghi ngá» cá»§a mình, chỉ nên giữ ở trong lòng thôi.
Äúng lúc tôi Ä‘ang mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng thì có tiếng chuông Ä‘iện thoại réo vang. Edward lần tay và o túi áo rút ra chiếc Ä‘iện thoại di động, liếc mắt nhanh và o mà n hình trước khi nháºn cuá»™c gá»i.
- Dạ, thưa ông Charlie? - Anh lên tiếng má»™t cách tháºn trá»ng.
- Charlie á? - Tôi chau mà y.
Bố tôi đã trở nên khó tÃnh từ khi tôi trở vá» Forks. Trước tai nạn cá»§a tôi, bố có hai thái độ rõ rà ng. Vá»›i bác sÄ© Carlisle, đó là má»™t lòng quý trá»ng và biết Æ¡n sâu sắc. Còn thái độ kia, bố vẫn má»™t má»±c tin rằng má»i tá»™i lá»—i là do Edward - bởi vì "Nếu không phải vì thằng nhóc đó thì con đâu có bá» nhà đi như váºy!". Còn Edward thì quay sang á»§ng há»™ hoà n toà n thái độ cá»§a ngà i cảnh sát trưởng nhà tôi. Thế là những ngà y nà y, tôi phải tuân theo hà ng tá các phép tắc mà trước đó, chúng không há» tồn tại: lệnh giá»›i nghiêm, giá» giấc Ä‘i đứng,...
Bố nói gì đó mà Edward trố mắt ra vì ngạc nhiên, sau đó là ngoác miệng ra cưá»i toe toét.
- A ha, thế ạ! - và anh báºt cưá»i khanh khách.
- Cái gì thế? - Tôi há»i.
Anh phá»›t tỉnh Ä‚ng lê trước câu há»i cá»§a tôi.
- Sao ông không để cháu nói chuyện vá»›i cáºu ấy? - Edward đỠnghị vá»›i má»™t niá»m vui thÃch không há» che giấu. Sau đó, anh đợi trong và i giây.
- À, chà o Tyler, Edward Cullen đây -Giá»ng nói cá»§a anh cá»±c kỳ thân thiện, hừm, đó chỉ là vẻ bá» ngoà i thôi. Tôi thừa hiểu cái sá»± nhẹ nhà ng nhưng đầy ma mãnh đó. Nhưng Tyler Ä‘ang là m gì ở nhà tôi thế nhỉ? Bất giác, cái lý do khá»§ng khiếp ngà y nà o chợt ùa vỠđè nặng lên vai tôi. Tôi tức thì nhìn xuống chiếc váy lòe loẹt mà Alice đã buá»™c tôi phải mặc.
- Tôi rất tiếc khi phải truyá»n đạt lại vá»›i cáºu thế nà y, nhưng tối nay Bella không thể Ä‘i vá»›i cáºu được - Giá»ng nói cá»§a Edward thay đổi, sá»± tinh quái trong giá»ng nói cá»§a anh cà ng lúc cà ng trở nên rõ rệt hÆ¡n - Mà tháºt ra, tối nà o Bella cÅ©ng không thể ra khá»i nhà mà đi chÆ¡i vá»›i ai được...ngoại trừ vá»›i tôi thôi. Váºy là mất công cáºu rồi...Tôi rất lấy là m tiếc cho buổi tối hôm nay cá»§a cáºu - ...Nhưng sao giá»ng nói cá»§a anh chẳng có vẻ gì gá»i là "rất tiếc" cả. Và rồi..."táp",anh đóng Ä‘iện thoại lại, trên gương mặt là má»™t nụ cưá»i giương giương tá»± đắc.
Từ mặt tá»›i cổ tôi đỠá»ng má»™t mà u tức giáºn. Tôi hoà n toà n có thể cảm nháºn được những giá»t nước mắt Ä‘ang chá»±c tuôn rÆ¡i.
Anh quay sang nhìn tôi, ngạc nhiên tột độ.
- Anh không nên nói thế ư? Anh không có ý là m cho em pháºt lòng.
Tôi không quan tấm tới câu phân bua ấy.
- Anh đang đưa em tới vũ hội! - Tôi hét lên.
Giá» thì má»i chuyện đã sáng tá». Giá mà tôi chịu để ý kỹ hÆ¡n, thể nà o tôi cÅ©ng Ä‘á»c được chú thÃch trên các tá» quảng cáo rằng hôm nay là ngà y trang hoà ng trưá»ng há»c. Nhưng tôi cÅ©ng chẳng bao giá» có thể ngá» nồi là anh có ý định đưa tôi đến đấy. Chẳng phải là anh đã quá rõ vá» tôi rồi hay sao.
Và Edward cÅ©ng không thể ngá» là phản ứng cá»§a tôi lại dữ dá»™i đến như váºy, Ä‘iá»u đó quá rõ rà ng. Anh mÃm chặt môi lại, đôi mắt sa sầm xuống.
- Äừng khó tÃnh như váºy, Bella.
Liếc mắt ra ngoà i cá»a sổ, chúng tôi đã Ä‘i được ná»a đưá»ng tá»›i trưá»ng.
- Sao anh lại là m thế vá»›i em? - Tôi há»i gặng trong cÆ¡n hoảng hốt.
Anh khẽ chỉnh lại bộ lễ phục của mình.
- Nà o, Bella, thế em nghĩ chúng mình sẽ là m gì?
Tháºt xấu hổ chết Ä‘i được. Ban đầu, cÅ©ng chỉ tại tôi đã không chú ý. Và cÅ©ng vì tôi đã ngá» ngợ - chÃnh xác hÆ¡n là đã trông đợi - khi Alice cố biến tôi thà nh má»™t nữ hoà ng kiêu sa vì má»™t mục Ä‘Ãch nà o đó. Giá» thì những hy vá»ng có đôi chút hồi há»™p kia đã trở nên ngá»› ngẩn hết chá»— nói.
Tôi đã nghì đây là má»™t buổi gặp gỡ đặc biệt. Nhưng khiêu vÅ©! Äó là điá»u không bao giá» xuất hiện trong đầu tôi.
Những giá»t nước mắt dá»—i há»n bắt đầu lăn dà i xuống má. Thảng thốt...hình như mình Ä‘nag dùng mascara mà ! Má»™t cách vá»™i và ng, tôi quệt và o mi dưới, hy vá»ng trên gương mặt không có má»™t vết dÆ¡ nà o. Tôi kiểm tra tay, không có vệt Ä‘en. Có lẽ Alice đã lưá»ng từ trước nên cho tôi dúng loại mỹ phẩm không thấm nước chăng.
- Kỳ lạ tháºt. Tại sao em lại khóc chứ? - Anh há»i trong sá»± ngỡ ngà ng.
- Bởi vì em đang phát điên!
- Bella - ANh lại sá» dụng đôi mắt và ng đầy ma lá»±c như muốn nuốt chá»ng lấy tôi.
- Vâng? - Tôi thì thà o, ngay láºp tức bị phân tấm.
- Chiá»u anh Ä‘i - Anh nà i nỉ.
Tháºt kỳ lạ, đôi mắt tuyệt đẹp kia Ä‘ang xoa dần ná»—i tức giáºn trong tâm can cá»§a tôi. Äúng là không thể giáºn anh lâu được má»—i khi anh giở cái "mánh khóe" đó ra. Cuối cùng, tôi lắc đầu chịu thua.
- ÄÆ°á»£c thôi - Tôi trá» môi, không thể lừ mắt nhìn anh được nữa, khi anh Ä‘ang nhìn tôi bằng ánh mắt trà n trá» cảm xúc như váºy - Em sẽ Ä‘i theo anh. Nhưng rồi anh sẽ thấy. Thể nà o em cÅ©ng bị gẫy nốt cái chân bên kia. Anh nhìn cái già y nà y Ä‘i! Thấy chưa! - Vừa nói, tôi vừa giÆ¡ cái chân là nh lặn ra là m bằng chứng.
- Há»mmm - Edward trố mắt và o bên chân quá dà i cá»§a tôi - Nhá»› nhắc anh cảm Æ¡n Alice vá» Ä‘iá»u đó nhé.
- Alice cũng đến dự vũ hội sao? - Tôi hơi cảm thấy thanh thản đôi chút.
- Vá»›i Jasper, Emmett...và Rosalie - Anh thú nháºn.
Cảm giác thanh thản tá»± dưng biến mất. Mối quan hệ giữa tôi và Rosalie chẳng có gì tiến triển, dù rằng mối quan hệ giữa tôi và má»™t ná»a kia cá»§a cô vẫn diá»…n ra tốt đẹp. Emmett thÃch có sá»± hiện diện cá»§a tôi – anh ta nghÄ© rằng những phản ứng cá»§a tôi rất hà i hước…hoặc cÅ©ng có thể hình ảnh tôi hay té lên té xuống khiến anh ta cảm thấy vui chăng. Trong lúc lắc đầu hòng xua Ä‘uổi những Ä‘iá»u chi phối suy nghÄ© cá»§a mình như váºy, tôi bất chợt nảy ra má»™t suy nghÄ© khác.
- Bố em có biết kế hoạch nà y cá»§a anh không? – Tôi há»i, tá»± dưng có cảm giác ngá» ngợ.
- Tất nhiên là có – Edward ngoác miệng ra cưá»i toe toét và rồi báºt cưá»i khúc khÃch – Nhưng hình như Tyler không biết.
Tôi nghiến răng lại, thở dà i. Là m so Tyler có thể ảo tưởng như váºy được, tôi không thể nà o hiểu nổi. Ở trưá»ng, nÆ¡i ngà i cảnh sát trưởng nhà tôi không thể ra mặt mà tá» rõ uy quyá»n – Edward và tôi vẫn luôn Ä‘i vá»›i nhau cÆ¡ mà – chỉ trừ những ngà y nắng ấm hiếm hoi mà thôi.
Trước mặt chúng tôi, ngôi trưá»ng hiện ra. Chiếc xe ô tô đỠchót cá»§a Rosalie nổi đình nổi đám ngay giữa bãi Ä‘áºu xe. Hôm nay mây rất má»ng, và i vạt nắng Ä‘ang tắt dần ở phÃa trá»i tây.
Edward bước ra ngoà i, không quên Ä‘i vòng ra trước để mở cá»a xe cho tôi. Rất lịch lãm, anh hÆ¡i khom ngưá»i xuống, khẽ chìa tay ra.
Vẫn bướng bỉnh, tôi cứ ngồi thừ ra trên ghế, hai tay khoanh lại trước ngá»±c, táºn hưởng niá»m vui được lên mặt má»™t chút. Bãi Ä‘áºu xe lúc nà y Ä‘ang rất đông ngưá»i, ai cÅ©ng diện những bá»™ quần áo sang trá»ng – những nhân chứng bất đắc dÄ© cá»§a tôi. Lúc nà y, anh đâu thể dùng sức mạnh mà bế bổng tôi ra khá»i xe như lúc chỉ có hai đứa vá»›i nhau.
Edward thở dà i.
- Khi ngưá»i ta muốn giết em thì em can đảm như loà i sư tá» váºy…còn khi có ngưá»i má»i em khiêu vÅ© …- Anh khẽ lắc đầu.
Tôi nuốt khan. Tại sao cứ phải là khiêu vũ?
- Bella, anh sẽ không để bất cứ thứ gì là m em Ä‘au đâu…dù cho đó có là em Ä‘i chăng nữa. Anh sẽ không để em rá»i xa anh lấy ná»a bước đâu, anh hứa đấy.
Nghe những Ä‘iá»u anh vừa nói, bất giác tôi cảm thấy vững dạ hÆ¡n. Và anh đã Ä‘á»c được Ä‘iá»u đó trong mắt cá»§a tôi.
- Nà o, má»i em – Edward nói má»™t cách dịu dà ng – Sẽ không tệ như em nghÄ© đâu – Nói rồi, anh cúi ngưá»i xuống và vòng tay qua thắt lưng cá»§a tôi. Tôi chỉ việc nắm lấy bà n tay kia cá»§a anh, thanh thản để anh đỡ ra khá»i xe.
Vẫn ôm chặt lấy thắt lưng cá»§a tôi, anh kiá»…n nhẫn dìu tôi từng bước, từng bước má»™t tiến và o trưá»ng.
Ở Phoenix, nhà trưá»ng thưá»ng tổ chức vÅ© há»™i trong những phòng khiêu vÅ© cá»§a khách sạn. Còn vÅ© há»™i ở đây thì tổ chức trong phòng táºp thể dục, tất nhiên là thế rồi. Bởi lẽ trong thị trấn nà y, đây là căn phòng lá»›in nhất để có thể tổ chức vÅ© há»™i. Vừa bước qua khá»i cánh cá»a, tôi đã không khá»i báºt cưá»i. Trong phòng là những cá»a vòm tết bằng bong bóng, còn trên tưá»ng thì đầy những trà ng hoa mà u tùng lam được xếp bằng giấy kếp.
- Giống như sắp diá»…n ra má»™t bá»™ phim kinh dị ấy – Tôi lên tiếng, miệng vẫn còn cưá»i khúc khÃch.
- Ừm – Anh cà u nhà u khi chúng tôi cháºm rãi tiến đến bà n bán vé…Anh gần như là mang vác hét toà n bá»™ sức nặng cá»§a cÆ¡ thể tôi, nhưng tôi vẫn phải kháºp khiá»…nglê chân vá» phÃa trước - Ở đây có nhiá»u ma cà rồng quá chứ gì.
Không khá»i tò mò, tôi đưa mắt vá» phÃa sà n nhảy – má»™t khu vá»±c rá»™ng lá»›n nằm ngay chÃnh giữa phòng – nÆ¡i hai đôi bạn nhảy Ä‘ang xoay tròn tháºt duyên dáng. Những cặp nhảy khác chỉ dám nhảy ở phà rìa căn phòng, nhưá»ng chá»— cho đôi bạn nhảy kia…Không má»™t ai dám đứng và o nÆ¡i sáng rá»±c ánh đèn như thế để khá»i bị Ä‘em ra…so sánh. Emmett và Jasper quá toà n bÃch trong bá»™ lá»… phục cổ Ä‘iển. Alice thì tạo ấn tượng trong bá»™ váy Ä‘en, may bằng vải sa tanh, là n da trắng muốt cá»§a cô bạn hiện ra dưới những hình tam giác được khoét khá lá»›n. Còn Rosalie…ừm, Rosalie…Cô ấy quá kiá»u diá»…m. Bá»™ váy đỠsặc sỡ cá»§a cô được cát thấp ở đăng lưng, ôm sát ở bắp chân rồi xòe rá»™ng ra vá»›i những diá»m xếp nếp, cổ áo có viá»n, được xẻ sâu xuống tá»›i táºn thắt lưng. Bất giác tôi cảm thấy xót xa cho má»i cô gái Ä‘ang có mặt ở trong phòng…trong đó có cả tôi.
- Anh có muốn em khóa tất cả các chốt cá»a lại cho anh tha hồ tà n sát không? – Tôi thì thầm có ẩn ý.
- Thế em ở phe nà o trong cái kế hoạch đó? – Anh lừ mắt nhìn tôi.
- Tất nhiên là phe anh rồi.
Má»™t cách miá»…n cưỡng, anh khẽ mỉm cưá»i:
- Em có thể là m tất cả để khá»i khiêu vÅ© chứ gì.
- Vâng, là m tất cả má»i thứ.
Edward nhanh chóng mua vé, rồi đưa tôi ra thẳng sà n nhảy. Như má»™t phản ứng tá»± nhiên, tôi co rúm ngưá»i lại, cố ghị chân xuống đất.
- Anh sẽ nhảy cả đêm – Anh thống báo.
Cuối cùng, anh cÅ©ng dìu được tôi ra nÆ¡i gia đình anh Ä‘ang trình diá»…n những Ä‘iệu nhảy tuyệt vá»i – chỉ có Ä‘iá»u đó là những Ä‘iểu nhảy cổ Ä‘iển, không phù hợp lắm vá»›i phong cách cá»§a bản nhạc đương đại Ä‘ang chưoi. Tôi nhìn theo há», trầm trồ thán phục.
- Edward – Cổ há»ng tôi Ä‘ang hoà n toà n khô khốc, khó khăn lắm tôi má»›i thốt ra được những tiếng thì thà o – Tháºt tình em không thể nhảy được! – Ná»—i sợ hãi Ä‘ang pháºp phồng trong lồng ngá»±c cá»§a tôi.
- Äừng lo lắng, em ngốc à – Anh cÅ©ng thì thà o đáp lại – Anh biết nhảy là được rồi – Nói Ä‘oạn anh cầm cả hai tay tôi đặt quà ng lên cổ anh, còn anh thì bế bổng tôi lên, tôi hoà n toà n có thể cảm nháºn được đôi già y cá»§a anh ở dưới chân mình.
Và chúng tôi xoay tròn trong vũ điệu của riêng anh.
- Em có cảm giá như mình chỉ má»›i năm tuổi – Tôi cưá»i thà nh tiếng sau và i phút nhảy van xÆ¡ mà chẳng phải động đến đôi chân cá»§a mình.
- Em không giống năm tuổi đâu – Anh lầm bầm, ôm tôi và o sát ngưá»i anh hÆ¡n; trong phút chốc, chân tôi đã ở cách mặt đất khoảng ba tấc.
Bắt gặp ánh mắt cá»§a tôi, Alice mỉm cưá»i khÃch lệ - tôi cÅ©ng mỉm cưá»i đáp lại. Má»™t cách bất ngá», tôi phát hiện ra rằng mình cÅ©ng Ä‘ang vui lên được Ãt nhiá»u.
- ÄÆ°á»£c rồi, cÅ©ng không đến ná»—i tệ - Tôi thà nh tháºt thú nháºn.
Bất thình lình, Edward nhìn chằm chằm ra cá»a, gương mặt cá»§a anh Ä‘anh lại đầy giáºn dữ.
- Có chuyện gì thế? – Tôi buá»™t miệng há»i lá»›n và cố nhìn theo hướng mắt cá»§a anh, nhưng động tác xoay vòng là m tôi mất phương hướng. Sau đó, tôi cÅ©ng biết được Ä‘iá»u là m cho anh khó chịu – Jacob Black. Cáºu bé không mặc lá»… phục, chỉ mặc má»™t chiếc áo sÆ¡ mi dai8 tay trắng tinh tươm, thắt cà vạt, mái tóc dà i, bóng mượt cá»§a cáºu trải ngược ra sau – vẫn truing thà nh vá»›i kiểu cá»™t Ä‘uôi ngá»±a. Jacob xăm xăm bước và o phòng.
Sau giây phút ngỡ ngà ng khi nháºn ra ngưá»i má»›i đến, dù cố kìm nén, nhưng lòng tôi không sao tránh khá»i cảm giác bất an. Edward rõ rà ng là rất bá»±c bá»™i, anh trở nên cáu bẳn. Sắc mặt anh tá» vẻ tiếc nuối khi bắt gặp ánh mắt cá»§a tôi.
Anh gầm gừ khe khẽ.
- Lịch sá»± nà o! – Tôi nói như rÃt lên.
Giá»ng nói cá»§a Edward cá»±c kỳ thô bạo:
- Cáºu ta muốn nói chuyện vá»›i em cÆ¡ đấy.
Má»™t cách chóng vánh, Jacob đã xuất hiện ở bên cạnh chúng tôi, ná»—i ngượng ngùng lẫn biết lá»—i hiện rõ rà nh rà nh trên gương mặt cá»§a cáºu.
- A, Bella, em Ä‘ang hy vá»ng được gặp chị ở đây – Giá»ng nói cá»§a cáºu ta không có vẻ gì là như váºy, dù rằng nụ cưá»i cá»§a cáºu vẫn ấm áp như má»i khi.
- Chà o Jacob – Tôi mỉm cưá»i đáp lại – Có chuyện gì thế?
- Tôi có thể xen và o được không? – Cáºu há»i thăm dò, và lần đầu tiên liếc nhìn Edward. Tôi rất bất ngá» khi nháºn ra rằng Jacob chẳng cần phải ngước mặt lên. Chắc chắn cáºu bé đã cao lên được mưá»i lăm xăng ti mét kể từ ngà y đầu tiên tôi gặp cáºu.
Edward vẫn giữ bá»™ mặt Ä‘iá»m tÄ©nh, không bá»™c lá»™ bất kỳ má»™t thái độ nà o. Câu trả lá»i duy nhất cá»§a anh chỉ là nhẹ nhà ng đặt tôi xuống đất và bước lùi lại.
- Cảm ơn – Jacob nói một cách hòa nhã.
Edward chỉ lẳng lặng gáºt đầu, đăm đăm nhìn tôi má»™t lát rồi quay gót.
Jacob choà ng cả hai tay để ôm lấy thắt lưng cá»§a tôi, tôi cÅ©ng để hai tay lên bá» vai cáºu ta.
- Trá»i Æ¡i Jake, hiện giá» em cao bao nhiêu rồi?
Cáºu bé hÆ¡i nghếch mặt lên má»™t tÃ, trả lá»i:
- Má»™t mét tám mưá»i tám.
|

22-02-2009, 09:33 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: HCM
Bà i gởi: 91
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương kết: Sự kiện đặc biệt
Má»™t cách cẩn tháºn, Edward giúp tôi ngồi và o xe, cố gắng không là m nhà u cái áo lụa má»ng manh trên ngưá»i tôi, hay là m xá»™c xệch chùm hoa anh vừa cà i lên mái tóc uốn quăn má»™t cách công phu cá»§a tôi, và để tôi không phải tráºt chân vá»›i chiếc già y cao gót. Rõ rà ng là anh chẳng để ý gì đến vẻ mặt cau có vì tức giáºn cá»§a tôi cả.
Sau khi tôi đã yên vị trong xe, anh tức tốc ngồi và o tay lái, cho xe chạy thẳng ra con đưá»ng dà i, nhá» hẹp.
- Sao anh không chịu nói thẳng ra Ä‘i, có chuyện gì váºy? - Tôi há»i má»™t cách gắt gá»ng. Tôi rất ghét sá»± bất ngá». Và anh hoà n toà n biết Ä‘iá»u đó.
- Anh thấy lạ là tá»›i giá» em vẫn chưa nháºn ra đấy - Anh ném má»™t nụ cưá»i trêu ghẹo vá» phÃa tôi, hÆ¡i thở cá»§a tôi chợt dừng lại ở cuống há»ng. Chưa bao giá» tôi thấy anh Ä‘iển trai đến thế.
- Tất nhiên là em đã nháºn ra rằng anh rất bảnh bao, đúng không? - Tôi Ä‘Ãnh chÃnh.
- Äúng rồi - Edward xác nháºn bằng má»™t nụ cưá»i toe toét. Äây là lần đầu tiên tôi thấy anh diện má»™t bá»™ đồ mà u Ä‘en, và tương phản cá»§a nó vá»›i nước da trằng muốt cà ng khiến cho vẻ đẹp cá»§a anh trở nên huyá»n hoặc. Và má»™t Ä‘iá»u tôi không thể phá»§ nháºn, đó là bá»™ lá»… phục anh Ä‘ang mặc khiến tôi không thể không căng thẳng.
Nhưng như thế vẫn chưa căng thẳng bằng chiếc váy nà y, hay chiếc già y nà y. Äúng, chÃnh xác là chỉ có má»™t chiếc già y, vì bên chân kia cá»§a tôi vẫn Ä‘ang còn bó bá»™t. Nhưng dù có mang chiếc già y nhá»n gót, công thêm vá»›i sá»± che phá»§ cá»§a chiếc váy lụa Ä‘Ãnh đầy ruy băng dà i quá gót nà y, cÅ©ng chẳng thể nà o che giấu được cái dáng Ä‘i cà nhắc cá»§a tôi.
- Em sẽ không bao giỠđể cho Alice biến em thà nh búp bê Barbie lần thứ hai đâu - Tôi thông báo, rùng mình khi nhá»› lại cả buổi trá»i đã phải ngồi thừ ra trong căn phòng tắm rá»™ng thênh thang cá»§a Alice mà để cho cô bạn đóng vai trò là thợ là m đầu và chuyên gia trang Ä‘iểm; tôi chưa thể cỠđộng lại tay chân má»™t cách bình thưá»ng. Má»—i khi tôi cá»±a quáºy hay phà n nà n là y như rằng Alice quanh Ä‘i quẩn lại chỉ giải thÃch má»—i má»™t Ä‘iá»u, đó là cô không giữ được ký ức gì vá» cuá»™c sống con ngưá»i trước đây cá»§a mình, và rằng tôi đừng phá há»ng niá»m vui cá»§a cô. Äến mà n thứ hai, cô bạn tròng và o ngưá»i tôi má»™t chiếc vát kệch cỡm không thể tả - mà u xanh dương thẫm, có nhiá»u diá»m xếp nếp, trá»… vai và đầy những sợi dây lòng thòng mà toi không sao hiểu được là để dùng và o việc gì - má»™t chiếc váy phù hợp vá»›i việc dẫn thú cưng Ä‘i dạo hÆ¡n là lang thang trong cái thị trấn Forks. Chẳng có dịp gì long trá»ng đến độ phải dùng đến cái bá»™ đồ nghi thức nà y, tôi có thể chắc chắn Ä‘iá»u đó. Trừ phi...thôi, không nên há»i anh những nghi ngá» cá»§a mình, chỉ nên giữ ở trong lòng thôi.
Äúng lúc tôi Ä‘ang mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng thì có tiếng chuông Ä‘iện thoại réo vang. Edward lần tay và o túi áo rút ra chiếc Ä‘iện thoại di động, liếc mắt nhanh và o mà n hình trước khi nháºn cuá»™c gá»i.
- Dạ, thưa ông Charlie? - Anh lên tiếng má»™t cách tháºn trá»ng.
- Charlie á? - Tôi chau mà y.
Bố tôi đã trở nên khó tÃnh từ khi tôi trở vá» Forks. Trước tai nạn cá»§a tôi, bố có hai thái độ rõ rà ng. Vá»›i bác sÄ© Carlisle, đó là má»™t lòng quý trá»ng và biết Æ¡n sâu sắc. Còn thái độ kia, bố vẫn má»™t má»±c tin rằng má»i tá»™i lá»—i là do Edward - bởi vì "Nếu không phải vì thằng nhóc đó thì con đâu có bá» nhà đi như váºy!". Còn Edward thì quay sang á»§ng há»™ hoà n toà n thái độ cá»§a ngà i cảnh sát trưởng nhà tôi. Thế là những ngà y nà y, tôi phải tuân theo hà ng tá các phép tắc mà trước đó, chúng không há» tồn tại: lệnh giá»›i nghiêm, giá» giấc Ä‘i đứng,...
Bố nói gì đó mà Edward trố mắt ra vì ngạc nhiên, sau đó là ngoác miệng ra cưá»i toe toét.
- A ha, thế ạ! - và anh báºt cưá»i khanh khách.
- Cái gì thế? - Tôi há»i.
Anh phá»›t tỉnh Ä‚ng lê trước câu há»i cá»§a tôi.
- Sao ông không để cháu nói chuyện vá»›i cáºu ấy? - Edward đỠnghị vá»›i má»™t niá»m vui thÃch không há» che giấu. Sau đó, anh đợi trong và i giây.
- À, chà o Tyler, Edward Cullen đây -Giá»ng nói cá»§a anh cá»±c kỳ thân thiện, hừm, đó chỉ là vẻ bá» ngoà i thôi. Tôi thừa hiểu cái sá»± nhẹ nhà ng nhưng đầy ma mãnh đó. Nhưng Tyler Ä‘ang là m gì ở nhà tôi thế nhỉ? Bất giác, cái lý do khá»§ng khiếp ngà y nà o chợt ùa vỠđè nặng lên vai tôi. Tôi tức thì nhìn xuống chiếc váy lòe loẹt mà Alice đã buá»™c tôi phải mặc.
- Tôi rất tiếc khi phải truyá»n đạt lại vá»›i cáºu thế nà y, nhưng tối nay Bella không thể Ä‘i vá»›i cáºu được - Giá»ng nói cá»§a Edward thay đổi, sá»± tinh quái trong giá»ng nói cá»§a anh cà ng lúc cà ng trở nên rõ rệt hÆ¡n - Mà tháºt ra, tối nà o Bella cÅ©ng không thể ra khá»i nhà mà đi chÆ¡i vá»›i ai được...ngoại trừ vá»›i tôi thôi. Váºy là mất công cáºu rồi...Tôi rất lấy là m tiếc cho buổi tối hôm nay cá»§a cáºu - ...Nhưng sao giá»ng nói cá»§a anh chẳng có vẻ gì gá»i là "rất tiếc" cả. Và rồi..."táp",anh đóng Ä‘iện thoại lại, trên gương mặt là má»™t nụ cưá»i giương giương tá»± đắc.
Từ mặt tá»›i cổ tôi đỠá»ng má»™t mà u tức giáºn. Tôi hoà n toà n có thể cảm nháºn được những giá»t nước mắt Ä‘ang chá»±c tuôn rÆ¡i.
Anh quay sang nhìn tôi, ngạc nhiên tột độ.
- Anh không nên nói thế ư? Anh không có ý là m cho em pháºt lòng.
Tôi không quan tấm tới câu phân bua ấy.
- Anh đang đưa em tới vũ hội! - Tôi hét lên.
Giá» thì má»i chuyện đã sáng tá». Giá mà tôi chịu để ý kỹ hÆ¡n, thể nà o tôi cÅ©ng Ä‘á»c được chú thÃch trên các tá» quảng cáo rằng hôm nay là ngà y trang hoà ng trưá»ng há»c. Nhưng tôi cÅ©ng chẳng bao giá» có thể ngá» nồi là anh có ý định đưa tôi đến đấy. Chẳng phải là anh đã quá rõ vá» tôi rồi hay sao.
Và Edward cÅ©ng không thể ngá» là phản ứng cá»§a tôi lại dữ dá»™i đến như váºy, Ä‘iá»u đó quá rõ rà ng. Anh mÃm chặt môi lại, đôi mắt sa sầm xuống.
- Äừng khó tÃnh như váºy, Bella.
Liếc mắt ra ngoà i cá»a sổ, chúng tôi đã Ä‘i được ná»a đưá»ng tá»›i trưá»ng.
- Sao anh lại là m thế vá»›i em? - Tôi há»i gặng trong cÆ¡n hoảng hốt.
Anh khẽ chỉnh lại bộ lễ phục của mình.
- Nà o, Bella, thế em nghĩ chúng mình sẽ là m gì?
Tháºt xấu hổ chết Ä‘i được. Ban đầu, cÅ©ng chỉ tại tôi đã không chú ý. Và cÅ©ng vì tôi đã ngá» ngợ - chÃnh xác hÆ¡n là đã trông đợi - khi Alice cố biến tôi thà nh má»™t nữ hoà ng kiêu sa vì má»™t mục Ä‘Ãch nà o đó. Giá» thì những hy vá»ng có đôi chút hồi há»™p kia đã trở nên ngá»› ngẩn hết chá»— nói.
Tôi đã nghì đây là má»™t buổi gặp gỡ đặc biệt. Nhưng khiêu vÅ©! Äó là điá»u không bao giá» xuất hiện trong đầu tôi.
Những giá»t nước mắt dá»—i há»n bắt đầu lăn dà i xuống má. Thảng thốt...hình như mình Ä‘nag dùng mascara mà ! Má»™t cách vá»™i và ng, tôi quệt và o mi dưới, hy vá»ng trên gương mặt không có má»™t vết dÆ¡ nà o. Tôi kiểm tra tay, không có vệt Ä‘en. Có lẽ Alice đã lưá»ng từ trước nên cho tôi dúng loại mỹ phẩm không thấm nước chăng.
- Kỳ lạ tháºt. Tại sao em lại khóc chứ? - Anh há»i trong sá»± ngỡ ngà ng.
- Bởi vì em đang phát điên!
- Bella - ANh lại sá» dụng đôi mắt và ng đầy ma lá»±c như muốn nuốt chá»ng lấy tôi.
- Vâng? - Tôi thì thà o, ngay láºp tức bị phân tấm.
- Chiá»u anh Ä‘i - Anh nà i nỉ.
Tháºt kỳ lạ, đôi mắt tuyệt đẹp kia Ä‘ang xoa dần ná»—i tức giáºn trong tâm can cá»§a tôi. Äúng là không thể giáºn anh lâu được má»—i khi anh giở cái "mánh khóe" đó ra. Cuối cùng, tôi lắc đầu chịu thua.
- ÄÆ°á»£c thôi - Tôi trá» môi, không thể lừ mắt nhìn anh được nữa, khi anh Ä‘ang nhìn tôi bằng ánh mắt trà n trá» cảm xúc như váºy - Em sẽ Ä‘i theo anh. Nhưng rồi anh sẽ thấy. Thể nà o em cÅ©ng bị gẫy nốt cái chân bên kia. Anh nhìn cái già y nà y Ä‘i! Thấy chưa! - Vừa nói, tôi vừa giÆ¡ cái chân là nh lặn ra là m bằng chứng.
- Há»mmm - Edward trố mắt và o bên chân quá dà i cá»§a tôi - Nhá»› nhắc anh cảm Æ¡n Alice vá» Ä‘iá»u đó nhé.
- Alice cũng đến dự vũ hội sao? - Tôi hơi cảm thấy thanh thản đôi chút.
- Vá»›i Jasper, Emmett...và Rosalie - Anh thú nháºn.
Cảm giác thanh thản tá»± dưng biến mất. Mối quan hệ giữa tôi và Rosalie chẳng có gì tiến triển, dù rằng mối quan hệ giữa tôi và má»™t ná»a kia cá»§a cô vẫn diá»…n ra tốt đẹp. Emmett thÃch có sá»± hiện diện cá»§a tôi – anh ta nghÄ© rằng những phản ứng cá»§a tôi rất hà i hước…hoặc cÅ©ng có thể hình ảnh tôi hay té lên té xuống khiến anh ta cảm thấy vui chăng. Trong lúc lắc đầu hòng xua Ä‘uổi những Ä‘iá»u chi phối suy nghÄ© cá»§a mình như váºy, tôi bất chợt nảy ra má»™t suy nghÄ© khác.
- Bố em có biết kế hoạch nà y cá»§a anh không? – Tôi há»i, tá»± dưng có cảm giác ngá» ngợ.
- Tất nhiên là có – Edward ngoác miệng ra cưá»i toe toét và rồi báºt cưá»i khúc khÃch – Nhưng hình như Tyler không biết.
Tôi nghiến răng lại, thở dà i. Là m so Tyler có thể ảo tưởng như váºy được, tôi không thể nà o hiểu nổi. Ở trưá»ng, nÆ¡i ngà i cảnh sát trưởng nhà tôi không thể ra mặt mà tá» rõ uy quyá»n – Edward và tôi vẫn luôn Ä‘i vá»›i nhau cÆ¡ mà – chỉ trừ những ngà y nắng ấm hiếm hoi mà thôi.
Trước mặt chúng tôi, ngôi trưá»ng hiện ra. Chiếc xe ô tô đỠchót cá»§a Rosalie nổi đình nổi đám ngay giữa bãi Ä‘áºu xe. Hôm nay mây rất má»ng, và i vạt nắng Ä‘ang tắt dần ở phÃa trá»i tây.
Edward bước ra ngoà i, không quên Ä‘i vòng ra trước để mở cá»a xe cho tôi. Rất lịch lãm, anh hÆ¡i khom ngưá»i xuống, khẽ chìa tay ra.
Vẫn bướng bỉnh, tôi cứ ngồi thừ ra trên ghế, hai tay khoanh lại trước ngá»±c, táºn hưởng niá»m vui được lên mặt má»™t chút. Bãi Ä‘áºu xe lúc nà y Ä‘ang rất đông ngưá»i, ai cÅ©ng diện những bá»™ quần áo sang trá»ng – những nhân chứng bất đắc dÄ© cá»§a tôi. Lúc nà y, anh đâu thể dùng sức mạnh mà bế bổng tôi ra khá»i xe như lúc chỉ có hai đứa vá»›i nhau.
Edward thở dà i.
- Khi ngưá»i ta muốn giết em thì em can đảm như loà i sư tá» váºy…còn khi có ngưá»i má»i em khiêu vÅ© …- Anh khẽ lắc đầu.
Tôi nuốt khan. Tại sao cứ phải là khiêu vũ?
- Bella, anh sẽ không để bất cứ thứ gì là m em Ä‘au đâu…dù cho đó có là em Ä‘i chăng nữa. Anh sẽ không để em rá»i xa anh lấy ná»a bước đâu, anh hứa đấy.
Nghe những Ä‘iá»u anh vừa nói, bất giác tôi cảm thấy vững dạ hÆ¡n. Và anh đã Ä‘á»c được Ä‘iá»u đó trong mắt cá»§a tôi.
- Nà o, má»i em – Edward nói má»™t cách dịu dà ng – Sẽ không tệ như em nghÄ© đâu – Nói rồi, anh cúi ngưá»i xuống và vòng tay qua thắt lưng cá»§a tôi. Tôi chỉ việc nắm lấy bà n tay kia cá»§a anh, thanh thản để anh đỡ ra khá»i xe.
Vẫn ôm chặt lấy thắt lưng cá»§a tôi, anh kiá»…n nhẫn dìu tôi từng bước, từng bước má»™t tiến và o trưá»ng.
Ở Phoenix, nhà trưá»ng thưá»ng tổ chức vÅ© há»™i trong những phòng khiêu vÅ© cá»§a khách sạn. Còn vÅ© há»™i ở đây thì tổ chức trong phòng táºp thể dục, tất nhiên là thế rồi. Bởi lẽ trong thị trấn nà y, đây là căn phòng lá»›in nhất để có thể tổ chức vÅ© há»™i. Vừa bước qua khá»i cánh cá»a, tôi đã không khá»i báºt cưá»i. Trong phòng là những cá»a vòm tết bằng bong bóng, còn trên tưá»ng thì đầy những trà ng hoa mà u tùng lam được xếp bằng giấy kếp.
- Giống như sắp diá»…n ra má»™t bá»™ phim kinh dị ấy – Tôi lên tiếng, miệng vẫn còn cưá»i khúc khÃch.
- Ừm – Anh cà u nhà u khi chúng tôi cháºm rãi tiến đến bà n bán vé…Anh gần như là mang vác hét toà n bá»™ sức nặng cá»§a cÆ¡ thể tôi, nhưng tôi vẫn phải kháºp khiá»…nglê chân vá» phÃa trước - Ở đây có nhiá»u ma cà rồng quá chứ gì.
Không khá»i tò mò, tôi đưa mắt vá» phÃa sà n nhảy – má»™t khu vá»±c rá»™ng lá»›n nằm ngay chÃnh giữa phòng – nÆ¡i hai đôi bạn nhảy Ä‘ang xoay tròn tháºt duyên dáng. Những cặp nhảy khác chỉ dám nhảy ở phà rìa căn phòng, nhưá»ng chá»— cho đôi bạn nhảy kia…Không má»™t ai dám đứng và o nÆ¡i sáng rá»±c ánh đèn như thế để khá»i bị Ä‘em ra…so sánh. Emmett và Jasper quá toà n bÃch trong bá»™ lá»… phục cổ Ä‘iển. Alice thì tạo ấn tượng trong bá»™ váy Ä‘en, may bằng vải sa tanh, là n da trắng muốt cá»§a cô bạn hiện ra dưới những hình tam giác được khoét khá lá»›n. Còn Rosalie…ừm, Rosalie…Cô ấy quá kiá»u diá»…m. Bá»™ váy đỠsặc sỡ cá»§a cô được cát thấp ở đăng lưng, ôm sát ở bắp chân rồi xòe rá»™ng ra vá»›i những diá»m xếp nếp, cổ áo có viá»n, được xẻ sâu xuống tá»›i táºn thắt lưng. Bất giác tôi cảm thấy xót xa cho má»i cô gái Ä‘ang có mặt ở trong phòng…trong đó có cả tôi.
- Anh có muốn em khóa tất cả các chốt cá»a lại cho anh tha hồ tà n sát không? – Tôi thì thầm có ẩn ý.
- Thế em ở phe nà o trong cái kế hoạch đó? – Anh lừ mắt nhìn tôi.
- Tất nhiên là phe anh rồi.
Má»™t cách miá»…n cưỡng, anh khẽ mỉm cưá»i:
- Em có thể là m tất cả để khá»i khiêu vÅ© chứ gì.
- Vâng, là m tất cả má»i thứ.
Edward nhanh chóng mua vé, rồi đưa tôi ra thẳng sà n nhảy. Như má»™t phản ứng tá»± nhiên, tôi co rúm ngưá»i lại, cố ghị chân xuống đất.
- Anh sẽ nhảy cả đêm – Anh thống báo.
Cuối cùng, anh cÅ©ng dìu được tôi ra nÆ¡i gia đình anh Ä‘ang trình diá»…n những Ä‘iệu nhảy tuyệt vá»i – chỉ có Ä‘iá»u đó là những Ä‘iểu nhảy cổ Ä‘iển, không phù hợp lắm vá»›i phong cách cá»§a bản nhạc đương đại Ä‘ang chưoi. Tôi nhìn theo há», trầm trồ thán phục.
- Edward – Cổ há»ng tôi Ä‘ang hoà n toà n khô khốc, khó khăn lắm tôi má»›i thốt ra được những tiếng thì thà o – Tháºt tình em không thể nhảy được! – Ná»—i sợ hãi Ä‘ang pháºp phồng trong lồng ngá»±c cá»§a tôi.
- Äừng lo lắng, em ngốc à – Anh cÅ©ng thì thà o đáp lại – Anh biết nhảy là được rồi – Nói Ä‘oạn anh cầm cả hai tay tôi đặt quà ng lên cổ anh, còn anh thì bế bổng tôi lên, tôi hoà n toà n có thể cảm nháºn được đôi già y cá»§a anh ở dưới chân mình.
Và chúng tôi xoay tròn trong vũ điệu của riêng anh.
- Em có cảm giá như mình chỉ má»›i năm tuổi – Tôi cưá»i thà nh tiếng sau và i phút nhảy van xÆ¡ mà chẳng phải động đến đôi chân cá»§a mình.
- Em không giống năm tuổi đâu – Anh lầm bầm, ôm tôi và o sát ngưá»i anh hÆ¡n; trong phút chốc, chân tôi đã ở cách mặt đất khoảng ba tấc.
Bắt gặp ánh mắt cá»§a tôi, Alice mỉm cưá»i khÃch lệ - tôi cÅ©ng mỉm cưá»i đáp lại. Má»™t cách bất ngá», tôi phát hiện ra rằng mình cÅ©ng Ä‘ang vui lên được Ãt nhiá»u.
- ÄÆ°á»£c rồi, cÅ©ng không đến ná»—i tệ - Tôi thà nh tháºt thú nháºn.
Bất thình lình, Edward nhìn chằm chằm ra cá»a, gương mặt cá»§a anh Ä‘anh lại đầy giáºn dữ.
- Có chuyện gì thế? – Tôi buá»™t miệng há»i lá»›n và cố nhìn theo hướng mắt cá»§a anh, nhưng động tác xoay vòng là m tôi mất phương hướng. Sau đó, tôi cÅ©ng biết được Ä‘iá»u là m cho anh khó chịu – Jacob Black. Cáºu bé không mặc lá»… phục, chỉ mặc má»™t chiếc áo sÆ¡ mi dai8 tay trắng tinh tươm, thắt cà vạt, mái tóc dà i, bóng mượt cá»§a cáºu trải ngược ra sau – vẫn truing thà nh vá»›i kiểu cá»™t Ä‘uôi ngá»±a. Jacob xăm xăm bước và o phòng.
Sau giây phút ngỡ ngà ng khi nháºn ra ngưá»i má»›i đến, dù cố kìm nén, nhưng lòng tôi không sao tránh khá»i cảm giác bất an. Edward rõ rà ng là rất bá»±c bá»™i, anh trở nên cáu bẳn. Sắc mặt anh tá» vẻ tiếc nuối khi bắt gặp ánh mắt cá»§a tôi.
Anh gầm gừ khe khẽ.
- Lịch sá»± nà o! – Tôi nói như rÃt lên.
Giá»ng nói cá»§a Edward cá»±c kỳ thô bạo:
- Cáºu ta muốn nói chuyện vá»›i em cÆ¡ đấy.
Má»™t cách chóng vánh, Jacob đã xuất hiện ở bên cạnh chúng tôi, ná»—i ngượng ngùng lẫn biết lá»—i hiện rõ rà nh rà nh trên gương mặt cá»§a cáºu.
- A, Bella, em Ä‘ang hy vá»ng được gặp chị ở đây – Giá»ng nói cá»§a cáºu ta không có vẻ gì là như váºy, dù rằng nụ cưá»i cá»§a cáºu vẫn ấm áp như má»i khi.
- Chà o Jacob – Tôi mỉm cưá»i đáp lại – Có chuyện gì thế?
- Tôi có thể xen và o được không? – Cáºu há»i thăm dò, và lần đầu tiên liếc nhìn Edward. Tôi rất bất ngá» khi nháºn ra rằng Jacob chẳng cần phải ngước mặt lên. Chắc chắn cáºu bé đã cao lên được mưá»i lăm xăng ti mét kể từ ngà y đầu tiên tôi gặp cáºu.
Edward vẫn giữ bá»™ mặt Ä‘iá»m tÄ©nh, không bá»™c lá»™ bất kỳ má»™t thái độ nà o. Câu trả lá»i duy nhất cá»§a anh chỉ là nhẹ nhà ng đặt tôi xuống đất và bước lùi lại.
- Cảm ơn – Jacob nói một cách hòa nhã.
Edward chỉ lẳng lặng gáºt đầu, đăm đăm nhìn tôi má»™t lát rồi quay gót.
Jacob choà ng cả hai tay để ôm lấy thắt lưng cá»§a tôi, tôi cÅ©ng để hai tay lên bá» vai cáºu ta.
- Trá»i Æ¡i Jake, hiện giá» em cao bao nhiêu rồi?
Cáºu bé hÆ¡i nghếch mặt lên má»™t tÃ, trả lá»i:
- Má»™t mét tám mưá»i tám. Chúng tôi chẳng giống như Ä‘ang khiêu vÅ© chút nà o – chÃnh cái chân tôi là nguyên nhân cá»§a chuyện nà y. Chúng tôi chỉ lắc qua lắc lại theo Ä‘iệu nhạc. CÅ©ng tạm ổn. Sá»± nhổ giò gần đây cá»§a cáºu bé đã khiến cáºu trở nên lóng ngóng vụng vá», cÅ©ng có thể Jacob không phải là má»™t bạn nhảy tuyệt vá»i như tôi.
- Nà o, là m sao mà em lại quyết tâm đến đây và o ngà y hôm nay thế? – Tôi há»i, không há» che giấu ná»—i tò mò thá»±c sá»±. Tuy nhiên, qua thái độ vừa nãy cá»§a Edward tôi cÅ©ng đã lá» má» Ä‘oán ra được phần nà o.
- Chị tin không, bố đã cho em những hai mươi đô la cho việc đến tham dá»± vÅ© há»™i vá»›i chị đấy – Jacob thú nháºn, gương mặt không giấu được vẻ ngượng ngùng.
- Ừ, chị tin – Tôi thì thà o trả lá»i cáºu - Ừm, Ãt ra thì chị cÅ©ng mong em tìm thấy niá»m vui. Cứ là m những gì em thÃch nhé – Tôi chòng ghẹo, mắt hướng vá» má»™t tốp các cô gái Ä‘ang đứng đâu lưng và o tưá»ng trông chẳng khác bao nhiêu vá»›i má»™t bà i vẽ táºp phối mà u.
- Vânggg – Cáºu bé thở dà i – Nhưng cô ấy có bạn nhảy rồi.
Nói rồi cáºu nhìn xuống, bắt gặp cái nhìn chằm chằm đầy ngạc nhiên cá»§a tôi – cả hai chúng tôi Ä‘á»u quay Ä‘i, ngượng ngùng.
- Chị xinh lắm – Jacob nháºn xét má»™t cách bẽn lẽn.
- Ưmmm, cảm Æ¡n em. Nhưng sao bác Billy lại bảo em đến đây? – Tôi há»i nhanh, mặc dù đã biết trước câu trả lá»i.
Jacob xịu mặt xuống khi đỠtà i đã bị thay đổi. Cáºu quay mặt Ä‘i, tâm trạng có vẻ bứt rứt.
- Bố nói đây là nơi “an toà n†để có thể nói chuyện với chị. Em thỠrằng “ông già †của em đã lẩm cẩm rồi.
Tôi hùa và o tiếng cưá»i cá»§a cáºu bé má»™t cách yếu á»›t.
- Dù sao bố cÅ©ng nói là nếu em chuyển lá»i đến chị, bố sẽ cho em cái xylanh chÃnh mà em Ä‘ang cần – Jacob thú nháºn vá»›i má»™t nụ cưá»i gượng gạo.
- Thế thì nói vá»›i chị Ä‘i. Chị muốn em hoà n thà nh chiếc xe hÆ¡i cá»§a mình – Tôi mỉm cưá»i đáp lại. Ãt ra thì Jacob cÅ©ng đâu có tin và o ba cái truyá»n thuyết đó. Äiá»u nà y khiến tình cảnh cá»§a tôi dá»… thở hÆ¡n đôi chút. Dá»±a lưng và o tưá»ng, Edward Ä‘ang chăm chú quan sát thái độ cá»§a tôi, không bá»™c lá»™ má»™t cảm xúc nà o. Tôi trông thấy má»™t cô gái áng chừng là sinh viên năm thứ hai, xúng xÃnh trong bá»™ váy mà u hồng, Ä‘ang rụt rè nhìn Edward, nhưng anh chẳng có vẻ gì là biết đến sá»± tồn tại cá»§a cô ta cả.
Jacob lại quay mặt đi, ngượng nghịu:
- Chị đừng có nổi xung thiên lên nhé, đồng ý không?
- Không bao giá» chị nổi xung lên vá»›i em, Jacob ạ - Tôi trấn an cáºu bé – CÅ©ng như không bao giá» chị giân bác Billy cả. Em cứ nói những gì em được dặn dò Ä‘i.
- Ưmmm, Ä‘iá»u nà y tháºt ngá»› ngẩn hết sức, em xin lá»—i, chị Bella…Bố em muốn chị chia tay vá»›i bạn trai. Bố bắt em phải dùng cái câu “em xin chị đấy†– Cáºu lắc đầu vì phẫn ná»™.
- Bố em vẫn còn mê tÃn ư?
- Vâng. Bố đã …thổi phồng quá đáng vụ chị bị ngã trá»ng thương ở Phoenix. Bố em không tin… - Jacob dừng lại, e dè.
Äôi mắt tôi tối sầm lại.
- Chị ngã tháºt mà .
- Em biết là như váºy – Jacob trả lá»i liá»n tắp lá»±.
- Bác ấy nghÄ© rằng Edward đã là m gì đó khiến chị bị thương – Äó không phải là câu há»i, và mặc dù đã hứa, nhưng cục tức cá»§a tôi đã lên đến cổ.
Jacob vẫn không nhìn và o mắt tôi. Chúng tôi tháºm chà đã không còn lắc lư theo nhạc nữa, dù rằng hai bà n tay cá»§a cáºu ta vẫn giữ ở eo lưng cá»§a tôi, và đôi bà n tay cá»§a tôi vẫn còn quà ng quanh cổ cá»§a cáºu ấy.
- Nhìn chị Ä‘i, Jacob, chị biết bác Billy có thể sẽ không tin Ä‘iá»u nà y, nhưng chị chỉ cần em biết thôi – Bây giá» cáºu bé má»›i chịu quay lại nhìn tôi, má»™t phản ứng không thể tránh khá»i do giá»ng nói thiết tha cá»§a tôi – Tháºt sá»± thì chÃnh Edward đã cứu sống chị đấy. Nếu không có Edward và cha cá»§a anh ấy, chị đã chết rồi.
- Em biết mà – Jacob xác nháºn má»™t cách ngắn gá»n, nhưng có vẻ như cáºu chỉ bị má»§i lòng trước những lá»i lẽ chân thà nh cá»§a tôi mà thôi. Ắt hẳn những lý lẽ cá»§a ông Billy có sức thuyết phục hÆ¡n tôi, chà Ãt là như váºy.
- Jacob nà y, chị rất tiếc vì em phải lặn lội đến đây để là m cái việc nà y – Tôi tiếp tục nói – Dù sao đi nữa, em cũng chỉ là m cái công việc của mình thôi mà , chị nói có đúng không?
- Vâng – Cáºu bé lại thì thà o. Mắt nhìn sang hướng khác, rầu rĩ…
- Còn gì nữa không? – Tôi há»i tiếp trong sá»± hoà i nghi.
- Chị quên hết Ä‘i nhé – Jacob lầm bầm – Em sẽ tá»± tìm việc là m và kiếm tiá»n lấy váºy.
Tôi vẫn nhìn chằm chằm và o Jacob cho đến khi cáºu ta chịu cúi xuống nhìn tôi.
- Em muốn nói gì thì nói đi, Jacob.
- Thôi, tệ hại lắm.
- Không sao đâu. Em cứ nói vá»›i chị Ä‘i – Tôi khuyến khÃch.
- ÄÆ°á»£c rồi…nhưng trá»i ạ. Tệ lắm – Jacob cháºm rãi lắc đầu – Bố bảo nói vá»›i chị, à không, cảnh báo vá»›i chị rằng…đây là câu nói cá»§a bố, không phải cá»§a em đâu – Nói đến đây, cáºu ta buông má»™t tay ra khá»i thắt lưng tôi, vẽ má»™t dấu ngoặc kép trong không trung:â€Cả nhà bác sẽ theo sát đấy†– Cáºu tháºn trá»ng dò xét phản ứng cá»§a tôi.
Nghe cứ như má»™t câu nói trong phim Maphia váºy. Tôi báºt cưá»i thà nh tiếng.
- Chị thấy tiếc cho em phải là m việc nà y quá, Jake – Tôi nói trong tiếng cưá»i khúc khÃch.
- Em không sao – Jacob nhe răng ra cưá»i má»™t cách hồn nhiên. Äôi mắt cá»§a cáºu khẽ lướt nhanh lên bá»™ váy cá»§a tôi – Váºy, em sẽ nói lại vá»›i bố là chị không thÃch như thế? – Cáºu há»i má»™t cách há»›n hở.
- Không – Tôi thở dà i – Em nói với bố là chị cảm ơn. Chị biết bác lo cho chị.
Bà i hát kết thúc, tôi buông thõng tay xuống.
Äôi tay Jacob vẫn còn ngáºp ngừng ở thắt lưng cá»§a tôi chưa chịu rá»i, cáºu ta liếc nhìn tôi, ướm ý:
- Chị có muốn nhảy lại không? Hay em đưa chị ra khá»i đây nhé?
Äá»™t ngá»™t Edward xen và o, trả lá»i câu há»i đó thay tôi:
- ÄÆ°á»£c rồi, Jacob. Giá» là chuyện cá»§a tôi.
Cáºu bé da đỠnao núng, trố mắt nhìn thẳng và o Edward không rõ đã đứng bên cạnh chúng tôi từ lúc nà o.
- À, em không còn gặp chị ở đó nữa – Cáºu lẩm bẩm – Nhưng rồi em sẽ sá»›m gặp lại chị thôi, Bella – Jacob lùi lại, vẫy tay chà o tạm biệt má»™t cách gượng ép.
Tôi mỉm cưá»i đáp lại.
- Ừ, chị sẽ gặp lại em.
Bà i hát kế tiếp lại bắt đầu, vòng tay cá»§a Edward lại choà ng và o ngưá»i tôi. Thang âm cá»§a bà i hát hÆ¡i cao má»™t chút đối vá»›i Ä‘iệu xì lô, tất nhiên, vá»›i anh thì chẳng có gì là khó. Tôi ngả đầu và o ngá»±c anh, mãn nguyện.
- Anh cảm thấy khá hÆ¡n chưa? – Tôi há»i trêu chá»c.
- Chưa – Edward đáp cụt lủn.
- Anh đừng bực tức với ông Billy – Toi thở dà i – Ông ấy chỉ vì bố mà lô cho em thôi. Ngoà i ra, không có chuyện gì khác.
- Anh đâu có tức tối với ông Billy – Anh nói nhanh – Nhưng con trai của ông ta là m anh phát cáu.
Tôi hÆ¡i ngả ngưá»i ra sau để ngước mắt nhìn anh. Gương mặt cá»§a anh rất nghiêm nghị.
- Sao váºy?
- Trước tiên là cáºu ta đã khiến anh phải thất hứa.
Tôi nhìn anh chăm chăm, không hiểu.
Anh nhoẻn cưá»i ná»a miệng.
- Trước tiên, anh đã hứa là tối nay sẽ không rá»i em ná»a bước – Anh giải thÃch.
- Ổ, không sao, cái đó tha thứ được.
- Cảm ơn. Nhưng còn cái khác nữa – Nói đến đây, Edward hơi cau mà y lại.
Tôi kiên nhẫn chỠđợi.
- Cáºu ta dám bảo là em xinh – Anh nói tiếp, đôi lông mà y cá»§a anh chau lại nhiá»u hÆ¡n – Äó gần như là má»™t lá»i lăng mạ khi trông em như thế nà y. Em còn hÆ¡n cả tuyệt đẹp nữa.
Tôi báºt cưá»i ngặt nghẽo.
- Anh đúng là nịnh đầm.
- Anh không nghÄ© váºy. Äôi mắt cá»§a anh biết đánh giá mà .
Chúng tôi lại dáºp dìu từng bước, bà n chân cá»§a tôi vẫn ở trên chân anh khi anh ôm sát tôi và o ngưá»i mình.
- GiỠanh có thể kể cho em nghe lý do có buổi tối nà y không? – Tôi thổ lộ thắc mắc của mình.
Anh cúi xuống nhìn tôi, ngáºp ngừng; tôi chỉ biết nhìn chăm chú và o những vòng hoa giấy treo trên tưá»ng.
Edward suy nghÄ© trong chốc lát, rồi bất thần, anh chuyển hướng, xoay tròn tôi giữa đám đông để trở lại cá»a ra và o. Tôi thoáng nháºn ra Jessica và Mike Ä‘ang khiêu vÅ© vá»›i nhau, há» Ä‘ang nhìn chằm chằm và o tôi má»™t cách tò mò. Jessica có vẫy tay chà o tôi, và tôi đã mỉm cưá»i chà o lại. Angela cÅ©ng có mặt ở gần đó, trông có vẻ hạnh phúc trong vòng tay cá»§a Ben Cheney thấp bé; cô bạn không há» rá»i mắt khá»i anh bạn…thấp hÆ¡n cô má»™t cái đầu. Lee nhảy vá»›i Samanthan, còn Lauren, trong vòng tay cá»§a Conner, Ä‘ang nhìn trân trối vá» phÃa chúng tôi. GiỠđây, tôi đã có thể nháºn ra từng cái tên gắn vá»›i từng khuôn mặt trong động tác xoay vòng như thế nà y rồi. Cuối cùng, anh và tôi cùng ra khá»i cá»a, trong ánh sáng lá» má», bầu không khà là nh lạnh cá»§a má»™t buổi chiá»u tà sắp tắt.
Chỉ còn hai đứa vá»›i nhau, anh bế thốc tôi lên, đưa tôi ra khá»i những khoảng sân tối đèn, tiến đến má»™t băng ghế dà i núp dưới bóng cây thưá»ng xuân. Anh ngồi xuống, nâng niu tôi trong lòng. Trăng bắt đầu lên, gương mặt anh trắng bệch trong thứ ánh sáng mà u thá»§y ngân. Bá» môi anh cứng Ä‘á», đôi mắt đầy ắp những ná»—i muá»™n phiá»n.
- Anh là m sao váºy? – Tôi dịu dà ng lên tiếng.
Anh không Ä‘oái hoà i gì đến câu há»i đó, mắt vần nhìn chăm chăm lên vầng trăng bạc.
- Chiá»u hôm…- Anh lẩm bẩm - …Má»™t ngà y nữa lại Ä‘ang trôi qua. Ngà y có đẹp đến mấy thì cÅ©ng phải đến lúc kết thúc…
- Có má»™t và i thứ không bao giá» kết thúc – Tôi lẩm bẩm trong há»ng, bá»—ng dưng cảm thấy căng thẳng.
Edward thở dà i.
- Anh đưa em đến vÅ© há»™i – Anh nói má»™t cách cháºm rãi, cuối cùng cÅ©ng chịu trả lá»i câu há»i cá»§a tôi - …bá»i vì anh không muốn em bá» lỡ bất cứ má»™t thứ gì hết. Anh không muốn sá»± hiện diện cá»§a mình là m cho em phải rá»i bá» cái gì đó, anh sẽ tìm má»i cách ngăn Ä‘iá»u đó lại trong khả năng cá»§a mình. Anh muốn em là con ngưá»i thá»±c thụ. Anh muốn cuá»™c sống cá»§a em được tiếp diá»…n khi mà cuá»™c Ä‘á»i cá»§a anh đã vÄ©nh viến mất Ä‘i và o cái năm má»™t ngà n chin trăm mưá»i tám.
Tôi rùng mình theo từng lá»i nói cá»§a anh, rồi tôi không ngăn được mình lắc đầu giáºn dữ:
- Có bao giá» em thÃch đến vÅ© há»™i đâu? Nếu không vì anh mạnh hÆ¡n em gấp ngà n lần, em sẽ chẳng bao giỠđên đó.
Edward thoáng nở nụ cưá»i, nhưng đôi mắt vẫn tá» ra nghiêm nghị.
- CÅ©ng không đến ná»—i tệ, chẳng phải em đã nói như váºy đó sao.
- Bởi vì em đang có anh ở bên mình.
Im lặng. Anh lại ngước nhìn chằm chặp lên vầng trăng, con tôi thì nhìn anh căm chăm. Ước gì có cách nà o đó để giải thÃch vá»›i anh rằng cuá»™c sống cá»§a con ngưá»i thá»±c thụ cÅ©ng đầy những Ä‘iá»u khiến ta đổ vỡ.
- Em có thể kể tháºt vá»›i anh má»™t Ä‘iá»u không? – Bất ngá» anh lên tiếng, nhìn tôi, miệng nở má»™t nụ cưá»i nhà n nhạt.
- Chẳng phải em luôn như thế sao?
- Chỉ cần hứa vá»›i anh là sẽ kể thôi – Anh khăng khăng, bất thần, nụ cưá»i mở rá»™ng ra đến táºn mang tai.
- ÄÆ°á»£c thôi – Vừa trả lá»i xong, tôi hiểu ngay thế nà o mình cÅ©ng sẽ hối háºn.
- Dưá»ng như em đã rất bát ngá» khi nháºn ra rằng anh đưa em đến đây – Anh bắt đầu.
- Äúng, em đã rất bất ngá» - Tôi xen và o.
- ChÃnh xác – Anh đồng ý – Váºy hẳn là em đã nghÄ© đến chuyện khác…Anh tò mò…Em nghÄ© chúng mình diện bảnh như thế để Ä‘i đâu?
Äúng là tôi đã Ä‘oán không sai mà . Tôi bặm môi lại, ngáºp ngừng:
- Thôi, em không muốn cho anh biết đâu.
- Em đã hứa rồi mà – Anh phản đối liá»n tức khắc.
- Em biết.
- Thế thì nói cho anh nghe đi.
Tôi biết anh chỉ nghÄ© rằng đó là má»™t Ä‘iá»u khiến tôi xấu hổ nên tôi không dám kể, chứ có biết đâu là …
- Em nghÄ© nó sẽ khiến anh giáºn…hoặc là buồn.
Äôi lông mà y cá»§a anh ngay láºp tức chau lại, đăm chiêu…
- Anh vẫn muốn biết, nà o, nói đi!
Tôi thở dà i. Anh vẫn kiên nhẫn chỠđợi.
- Ừmmm, em đã nghÄ© rằng nó là má»™t sá»± kiện đặc biệt. Em không ngá» nó lại là là má»™t hoạt động theo lối mòn cá»§a con ngưá»i – khiêu vÅ©! – Tôi nhạo báng.
- Con ngưá»i á? – Anh há»i alij đầy ngạc nhiên.
Tôi nhìn xuống bá»™ váy Ä‘ang mặc, táy má nghịch ngợm mấy thá»› lụa má»ng. Anh vẫn chỠđợi trong im lặng.
- ÄÆ°á»£c rồi – Tôi quyết định thú nháºn – Em đã hy vá»ng rằng anh thay đổi quyết định…Anh sẽ biến đổi em, thế đấy.
Trên gương mặt anh trong phút chốc hiện lên đầy đủ tất cả các sắc thái cung báºc cá»§a cảm xúc: giáºn dữ…, Ä‘au khổ…Và khi trải qua má»™t lô má»™t lốc những cảm xúc ấy, gương mặt anh bá»—ng nhiên lại chứa đầy sá»± vui thÃch.
- Em nghÄ© đây sẽ là má»™t sá»± kiện gì trá»ng đại lắm hả? – Anh trêu chá»c tôi, tay mân mê ve áo.
Tôi giả vỠcau có nhằm che giấu nỗi ngượng ngùng của mình.
- Em không rà nh những vấn đỠnà y lắm. Vá»›i em, Ãt ra nó cÅ©ng còn có lý hÆ¡n là đi dá»± vÅ© há»™i – Anh vẫn ngoác miệng ra cưá»i – Có gì vui đâu mà cưá»i – Tôi bắt bẻ.
- Ừ, em nói đúng, chẳng có gì vui mà cưá»i cả - Anh đồng ý, và nụ cưá»i tắt dần trên môi anh – Tại anh tưởng em đùa, chứ đâu có dè là em nghiêm túc dữ váºy.
- Nhưng em nghiêm túc tháºt mà .
Anh thở dà i:
- ANh biết rồi. Em tháºt sá»± mong muốn Ä‘iá»u đó lắm sao?
Ná»—i Ä‘au khổ lại hiện vá», Ä‘ong đầy trong đôi mắt cá»§a anh. Tổi chỉ biết bặm môi lại và gáºt đầu.
- Váºy ra là đã sẵn sang để kết thúc tất cả rồi ư – Edward lầm bầm, gần như là nói vá»›i chÃnh mình – Em đã sẵn sà ng để đón nháºn bóng chiá»u tà thay cho buổi bình minh cá»§a cuá»™c Ä‘á»i mình rồi sao, cuá»™c Ä‘á»i cá»§a em chỉ má»›i chá»›m nở, váºy mà em đã đà nh Ä‘oạn từ bá» má»i thứ.
- Không phải là kêt thúc, nó chỉ là sự khởi đầu – Tôi là u bà u phản đối.
- Anh đâu có đáng để em phải là m như váºy – Giá»ng nói cá»§a anh nghe tháºt não ná», thê lương.
- Anh có nhá»› đã có lần anh bảo vá»›i em rằng em không thể nhìn rõ mình không? – Tôi há»i, đôi chân mà y dãn rá»™ng ra – Anh cÅ©ng chẳng hÆ¡n gì em cả.
- Anh biết mình như thế nà o.
Tôi chỉ thở dà i.
Và cái gương mặt có thái độ thay đổi luôn xoà nh xoạch kia bất ngá» cúi xuống gương mặt tôi. Edward mÃm môi tháºt chặt, đôi mắt vô cùng nghiêm nghị nhìn tháºt lâu và o mắt tôi, thăm dò…
- Em đã sẵn sà ng rồi chứ? – Anh há»i.
- Há»mmm – Tôi nuốt á»±c không khà và o trong – Vâng?
Edward mỉm cưá»i, và má»™t cách cháºm rãi, anh cúi ngưá»i xuống thấp hÆ¡n, cho đến lúc đôi môi lạnh giá cá»§a anh mÆ¡n nhẹ lên là n da ở ngay chá»— quai hà m cá»§a tôi.
- Ngay bây giỠnhé? – Anh thì thà o, hơi thở lạnh lẽo phả và o cổ tôi. Bất giác tôi rùng mình, ớn lạnh.
- Vâng – Tôi cÅ©ng thì thà o đáp lại, không dám phát ra tiếng vì sưoj giá»ng nói cá»§a mình sẽ vỡ òa ra mất. Lúc nà y, nếu Edward nghÄ© tôi Ä‘ang lừa phỉnh anh thì anh sẽ vô cùng thất vá»ng. tôi đã nghÄ© kỹ vá» vấn đỠnà y rồi, tôi sẽ không bao giá» hối háºn vá»›i quyết định nà y. Chắc chắn không thà nh vấn đỠnếu thân ngưá»i tôi có cứng đỠnhư má»™t khúc gá»—, hai tay nắm lại, và hÆ¡i thở lúc được lúc mất…
Äá»™t nhiên, anh báºt cưá»i chua chat, và quay mặt Ä‘i. Gương mặt anh lá»™ rõ vẻ thất vá»ng.
- Em không thể tin rằng anh dá»… dà ng nhượng bá»™ như thế, nghe chưa – Anh nói má»™t cách gắt gá»ng.
- Ngưá»i ta chỉ mÆ¡ thôi.
Äôi lông mà y cá»§a anh nhướng lên ngay tức khắc.
- Mơ? Em mơ gì? Mơ thà nh quỷ dữ hả?
- Không hoà n toà n như váºy – Tôi trả lá»i, cảm thấy bá»±c bá»™i trước lá»i lẽ khó chịu cá»§a anh. Quá»· dữ, ai lại Ä‘i nói thế bao giá» - Em chỉ mÆ¡ được ở bên anh thôi.
Thái độ cá»§a anh láºp tức thay đổi – vừa dịu dà ng, vừa phảng phất má»™t ná»—i buồn sâu lắng – khi chợt nháºn ra ná»—i Ä‘au khổ phảng phất trong giá»ng nói cá»§a tôi.
- Bella – Ngón tay cá»§a anh nhẹ nhà ng mÆ¡n theo đưá»ng môi cá»§a tôi – Anh sẽ luôn ở bên em…như thế vẫn còn chưa đủ sao em?
Tôi mỉm cưá»i dưới những đầu ngón tay cá»§a anh.
- Äá»§ bây giá» thôi.
Edward chau mà y trước thái độ bướng bỉnh của tôi. Tối hôm nay, cả tôi và cả anh, không ai muốn chịu thua ai hết. Bực bội, anh lại gầm gừ…
Tôi chạm tay lên mặt anh.
- Nà o – Äến lượt tôi lên tiếng – Em yêu anh hÆ¡n tất cả má»i thứ trên thế giá»›i nà y gá»™p lại…như thế vẫn chưa đủ, đúng không?
- Không, như thế là đủ rồi – Anh Ä‘Ãnh chÃnh, nụ cưá»i lại nở trên môi – Äá»§ mãi mãi.
Và anh lại cúi xuống, đặt đôi môi lạnh giá và o cổ tôi…
Hết
Chà o các bạn,
Hôm nay mình đã post xong chương kết thúc câu chuyện Chạng Vạng (Twilight). Tuy nhiên, nó không phải là kết thúc cá»§a chuyện tình Bella và Edward. Twilight (Chạng Vạng) là táºp đầu tiên cá»§a seri truyện Twilight. Táºp tiếp theo có tên là New Mon được dịch là Trăng Non đã được NXB Trẻ xuất bản. Táºp truyện nà y Ä‘ang được bạn minhtien post nên mình không post tiếp. Hiện giá» tác giả cá»§a bá»™ truyện nà y đã xuất bản được 4 táºp truyện - đã được nhà xuất bản Trẻ mua bản quyá»n. Hai quyển đầu tiên đã xuất bản. Hiện NXB Ä‘ang biên dịch 2 quyển còn lại. Tất nhiên là quyển 4 vẫn chưa phải là quyển kết thúc cá»§a seri truyện nà y, nó vẫn Ä‘ang được tác giả sáng tác tiếp. Vì sá»± hấp dẫn và yêu mến đã có má»™t số trang web đã và đang biên dịch 4 quyển truyện nà y. Nhưng mình không thể tá»± tiện lấy thà nh quả cá»§a ngưá»i khác mà post lên cho các bạn thưởng thức, bên cạnh đó cÅ©ng vì má»™t số lý do bản quyá»n (đây là má»™t bá»™ truyện nổi tiếng trên thế giá»›i như Harry Potter) nên mình cÅ©ng không thể tùy ý mà post được. Tuy nhiên, mình cÅ©ng đã dịch được 1/3 táºp 3, nếu các bạn muốn mình sẽ post tiếp trong khi chỠđợi NXB Trẻ xuất bản (có nghÄ©a là mình sẽ không post hết nếu NXB chưa xuất bản ra quyển truyện đó) và đây là truyện mình dịch nên hông có trá»™m thà nh quả lao động cá»§a ai. Ngoà i ra, mình không chắc mình có dịch hay không, nên trừ khi các bạn muốn mình má»›i post lên. Nhưng theo mình nháºn xét, thì dù có dịch hay sát vá»›i bản tiếng Anh hay không thì cÅ©ng sẽ không hấp dẫn bằng các bạn tá»± Ä‘á»c bằng tiếng Anh. Mình cÅ©ng có bản tiếng Anh cá»§a seri truyện nà y. Bạn nà o thÃch cứ liên lạc vá»›i mình ha.
Thân chà o và cám ơn các bạn đã cùng mình theo dõi bộ truyện hay nà y.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
àëòûí, chang vang 4vn, êîðîëåâà, èñòîðèÿ, ïèäîðû, ìèòñóáèñè, ïñîðèàç, ïðàçäíèêîâ, ïðàéñ, õðåíîâûé, ðåôåðàòè, øêîëà  |
| |