26-02-2009, 09:08 AM
Thưởng Thiện - Phạt Ãc Tóc bạc Răng sâu
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Nhân Gian Giá»›i
Bà i gởi: 458
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,320
Thanked 118 Times in 96 Posts
Long Huyệt
Chương 121: Hợp Hoan Äồng Nhạc
Dịch: chuoi_gia
Biên dịch: tieungunhi
nguồn:tà ng thư viện
Nhẹ nhà ng vân vê, cháºm rãi xoa nắn … cánh tay nhá» bé cá»§a Phong Linh không ngừng là m những động tác tinh tế. Theo động tác dần dần nhanh hÆ¡n cá»§a nà ng, Long Dá»±c hÃt thở dần trở nên nặng ná», dồn dáºp hÆ¡n, chà dương linh khà tá»±a hồ theo dục há»a dÅ©ng mãnh trà n xuống hạ thân là m cho nÆ¡i đây cà ng thêm phát nhiệt.
Khi cảm thấy bà n tay nhá» bé cá»§a mình không còn kham nổi hạ thân cá»§a Long Dá»±c nữa, Phong Linh liá»n ngá»a ngưá»i nằm bên cạnh Long Dá»±c, buồn bã nói: “Long Dá»±c, tá»›i đây Ä‘i, em trao thân thể nà y cho anh.â€
“Tại sao … tại sao em lại là m váºy?†Long Dá»±c cắn răng, dùng má»™t chút ý thức cuối cùng chống lại chà dương linh khà đang gây cho mình dục vá»ng. Nhưng hết lần nà y tá»›i lần khác, Phong Linh nằm bên cạnh hắn, da thịt thân máºt tiếp xúc vá»›i hắn, hương thÆ¡m nhà n nhạt đặc biệt cá»§a cÆ¡ thể thiếu nữ tá»a ra là m hắn cà ng khó khống chế.
“Sư phụ nói dương khà trong cÆ¡ thể anh quá nặng, ngưá»i dạy em dùng phương pháp nà y giúp anh hóa giải nó. Nếu không thì anh sá»›m muá»™n gì cÅ©ng sẽ chết.†Phong Linh nhắm mắt lại, lặng lẽ thở dà i, nói: “Em yêu anh, em không muốn thấy anh rá»i bá» em nên má»›i cam tâm tình nguyện vì anh mà là m như váºy. Long Dá»±c, từ giá» trở Ä‘i, em sẽ là ngưá»i cá»§a anh, từ nay vá» sau anh phải đối xá» tốt vá»›i em đó!â€
“Là Chung đại nương dạy em hả? Bà ấy .. Bà ấy sao lại ..?â€
“Äừng nhiá»u lá»i nữa, đến đây Ä‘i anh …†Phong Linh ôm lấy cánh tay Long Dá»±c rồi đặt lên thân thể cá»§a mình.
Äôi má hồng hồng, cổ trắng như tuyết …. Má»—i tấc trên cÆ¡ thể Ä‘á»u trÆ¡n mịn, Ä‘á»u trà n ngáºp lá»±c hấp dẫn.
Long Dá»±c cảm thấy thân mình như sắp nổ tung nhưng trong ná»™i tâm chung quy vẫn nghÄ© là m như váºy quả thá»±c không ổn, do đó cố gắng dùng ý chà chống lại dục niệm Ä‘ang như núi lá»a sắp phun.
Long Dá»±c bất động nhưng Phong Linh lại động bởi nà ng biết rằng nếu để thá»i gian từ từ trôi qua thì chà dương chi khà trong cÆ¡ thể Long Dá»±c sẽ nhanh chóng bạo phát. Trước lúc nó bạo phát nhất định phải dùng Âm Dương Hợp Nhạc Công để hợp thể, lấy âm Ä‘iá»u dương, váºy má»›i có thể trị hết cái luồng khà quái ác nà y.
Vì thế nà ng nhanh chóng xoay ngưá»i, cả thân thể đặt trên ngưá»i Long Dá»±c, kiên định áp tuyết phong và o trong bá»™ ngá»±c rá»™ng lá»›n cá»§a hắn. Äôi môi anh đà o không ngừng hôn lên trán, lên đôi mắt, lên chóp mÅ©i, lên má cá»§a hắn, cuối cùng xuống tá»›i đôi môi, sau đó nà ng cắn chặt răng, hướng vá» hạ thân Ä‘ang vươn thẳng, cháºm rãi ngồi xuống.
“Ai …..†Khi hạ thân nóng rực của Long Dực xuyên qua chướng ngại cuối cùng trong cơ thể mình, Phong Linh đau đớn kêu lên một tiếng, nước mắt chảy ra.
Nà ng cố chịu Ä‘au, cháºm rãi chuyển động. Má»™t lát sau, cÆ¡n Ä‘au khắc cốt ghi tâm rốt cuá»™c không còn mãnh liệt như trước.
Thá»i khắc hòa hợp cùng Phong Linh, Long Dá»±c cảm thấy cÆ¡ thể như Ä‘ang đứng trong má»™t thế giá»›i khác, toà n thân Ä‘á»u vô cùng ấm áp, má»—i lá»— chân lông Ä‘á»u cảm thấy khoái hoạt, cảm giác nà y vô pháp dùng ngôn ngữ để hình dung.
“Em mệt rồi, đến phiên anh.†Phong Linh bá»—ng nhiên rên rỉ nói váºy, sau đó hai tay ôm lấy cổ Long Dá»±c, hai chân quặp lại bên hông hắn, cùng hắn trở mình.
Thân thể hai ngưá»i vẫn kết hợp như trước, không có ná»a Ä‘iểm tách ra.
Cả thân thể Long Dá»±c nóng ran như núi lá»a phun trà o, nhất là chà dương linh khà mạnh mẽ trong cÆ¡ thể đã bắt đầu hoạt động. Chỉ có bắt chúng chuyển sang cÆ¡ thể Phong Linh thì má»›i có thể giảm bá»›t sá»± thống khổ cá»§a mình, vì váºy động tác cá»§a hắn dần dần nhanh hÆ¡n, dụng lá»±c cÅ©ng dần dần lá»›n hÆ¡n.
Phong Linh tiếp nháºn cÆ¡n cuồng phong sáºu vÅ© cá»§a Long Dá»±c, thở gấp và rên rỉ, cả ngưá»i đã đổ mồ hôi đầm đìa.
Má»™t khắc khi hai ngưá»i vừa kết hợp, Phong Linh đã thi triển Âm Dương Hợp Nhạc Công mà Chung Thiên Tú đã dạy từ từ thu nạp chà dương linh khà trong cÆ¡ thể Long Dá»±c rồi dùng thân thể thuần âm cá»§a bản thân hóa giải, sau đó chà dương linh khà hóa thà nh luồng khà bình thưá»ng như ở tại các long huyệt khác và trở vá» thân thể Long Dá»±c.
Thông qua quá trình không ngừng thu nạp, hóa giải, phản hoà n như váºy, Long Dá»±c cảm giác được cái nóng đã thiêu đốt mình đến Ä‘iên cuồng, là m mình thống khổ lúc trước đã giảm bá»›t rất nhiá»u.
Loại cảm giác nà y chỉ Long Dá»±c má»›i có thể cảm nháºn được, do đó hắn đối vá»›i hà nh vi “xả thân cứu giúp†cá»§a Phong Linh trà n ngáºp cảm kÃch. Mặc dù “xả thân†không phải là đánh đổi tÃnh mạng nhưng đối vá»›i má»™t cô gái mà nói, loại “xả thân†nà y đôi khi so vá»›i tÃnh mạng còn quý hÆ¡n.
Bá»—ng nhiên lúc nà y, trong cÆ¡ thể có và i đạo chà dương linh khà không chịu sá»± khống chế nhanh chóng di chuyển xuống hạ thân, chạy tá»›i nÆ¡i kết hợp vá»›i Phong Linh, trở thà nh má»™t tòa núi lá»a hoạt động dị thưá»ng, lúc nà o cÅ©ng có thể phun ra dung nham nóng bá»ng.
Phong Linh biết đã tá»›i thá»i khắc mấu chốt nhất, hai tay ôm lấy cổ Long Dá»±c, hôn môi hắn, hÆ¡i thở tương thông, song phong dán và o ngá»±c hắn, hạ thân cố gắng dùng sức, nghênh đón đợt tấn công cuối cùng cá»§a hắn.
Long Dá»±c cảm thấy có phần không Ä‘iá»u khiển được bản thân, động tác không kìm hãm được nhanh dần lên nhiá»u. “Ô…. Ô …†Tiếng nặng ná» thở dốc, phảng phất chà dương linh khà toà n thân trong nháy mắt Ä‘á»u dá»i tá»›i hạ thân. Bá»—ng nhiên cả ngươi căng thẳng, linh khà còn xót lại trùng quan phá ải, từng đợt từng đợt mãnh liệt phát ra.
Thá»i khắc nà y hai ngưá»i Ä‘á»u ở trên đỉnh khoái hoạt, loại cảm giác hoan ái tuyệt vá»i nà y liên tục tuôn ra, hồi lâu má»›i dần dần tiêu tán.
Hết thảy trở vá» bình thưá»ng, chà dương linh khà trong cÆ¡ thể Long Dá»±c đã bị thuần phục, không há» cuồng bạo như trước, hắn đã dần dần tỉnh táo lại.
“Phong Linh, em đối vá»›i anh tốt như váºy, anh không biết là m thế nà o má»›i trả được cái Æ¡n nà y cá»§a em†Hai tay vuốt ve sống lưng Phong Linh, Long Dá»±c nhẹ nhà ng thở dà i, hắn biết mình đã nợ Phong Linh rất nhiá»u, không biết nên nói váºy là tốt hay không nữa.
Phong Linh vô lá»±c nằm sấp trên cÆ¡ thể Long Dá»±c, đôi má hÆ¡i đỠdán và o ngá»±c hắn, hai mắt khép há», khóe miệng vẫn còn lưu lại ý cưá»i, tá»±a hồ nhá»› lại Ä‘iá»u gì. Những Ä‘iá»u Long Dá»±c nói, không biết là nà ng có nghe thấy hay không nhưng không thấy nà ng trả lá»i.
“Em …….. em Ä‘ang suy nghÄ© gì váºy?†Long Dá»±c lại há»i, hai tay nhéo nhéo và nh tai Phong Linh.
“Em …. “ Phong Linh hÆ¡i ngẩng đầu lên, lưu luyến rá»i khá»i thân thể Long Dá»±c, nằm nghiêm bên cạnh hắn, ngón trá» cháºm rãi vẽ trên ngá»±c hắn, hai mắt sắc xuân lưu động “Em Ä‘ang nhá»› lại chuyện xảy ra vừa rồi.â€
“Chuyện vừa rồi?†Long Dá»±c giáºt mình, nhìn ánh mắt giảo hoạt cá»§a Phong Linh như ngá»™ ra Ä‘iá»u gì đó, không khá»i cưá»i khổ nói: “cô nà ng bé bá»ng cá»§a tôi Æ¡i, loại chuyện nà y anh nghÄ© không phải chuyện tốt gì đâu, không ngá» em lại hư như thế nhaâ€
“Anh tháºt xấu mà . Hi hi, vừa rồi ai Ä‘iên cuồng như váºy? Chẳng lẽ không phải là anh sao? Váºy mà còn dám mở miệng nói em hư nữa …. Ha ha ….†Thấy vẻ mặt Long Dá»±c xấu hổ, Phong Linh nhịn không được cưá»i khanh khách.
Long Dực trợn mắt há hốc mồm, không biết nói gì để chống đỡ.
“Trước đó sư phụ lo lắng em không đủ sức chữa trị cho anh, do váºy lúc bắt đầu em cÅ©ng hÆ¡i lo lắng nhưng bây giá» thì tốt rồi†Phong Linh vừa nói, vừa di chuyển tai trái xuống dưới, nhẹ nhà ng tiếp xúc vá»›i hạ thân đã không còn kiên đĩnh cá»§a Long Dá»±c, cưá»i nói: “Nói tháºt, vừa rồi anh quả tháºt là điên cuồng, là m cho em thống khổ quá mức, nhưng... hi hi, sau đó lại có cảm giác …. có chút … có chút … very good a.â€
Tà i sản của hoangcongthanh
Chữ ký của hoangcongthanh
28-02-2009, 11:42 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
Long Huyệt
Chương 122: Linh Khà Ẩn Hiện
Dịch: chuoi_gia
Biên dịch: tieungunhi
nguồn:tà ng thư viện
Long Dá»±c nghe xong thiếu chút nữa ngất xỉu tại chá»—, miệng lẩm bẩm nói "Ôi chúa Æ¡i, những Ä‘iá»u như váºy mà em cÅ©ng dám nói, anh xin thua tâm phục khẩu phụcâ€
"Có tháºt không? Váºy sau nà y anh sẽ là thá»§ hạ cá»§a em, nhá»› kÄ© Ä‘iá»u đó nhá, ha ha"
"ÄÆ°á»£c, được! Em là nữ vương, còn anh là thần tá», được chưa. Nữ vương Ä‘iện hạ Æ¡i, anh đỠnghị chúng ta nên mặc quần áo và o Ä‘i, hình dáng cá»§a chúng ta hiện tại không tốt lắm đâu nha?" Long Dá»±c cưá»i nói.
"Không được, cứ để như váºy Ä‘i, dù sao chúng ta cÅ©ng đã đến vá»›i nhau rồi thì còn sợ gì tốt hay không tốt?" Hai mắt Phong Linh giống như hai mảnh trăng non nhìn và o Long Dá»±c, rồi tiếp "Sau nà y quay trở vá» trưá»ng, anh có việc cá»§a anh, em cÅ©ng có việc cá»§a em thì khi đó là m sao mà có thể tá»± do được như ở đây? HÆ¡n nữa, trong trưá»ng còn có Nguyệt Nhã Nhu, Äông Ngưng Tuyết và Du Hoa Nhị nữa, khi anh trở vá» em dám chắc là anh sẽ bị mấy cô ấy là m cho mê mẩn, nói không chừng và i ngà y sau anh sẽ quên em luôn"
"Sao lại thế được? Chúng ta có thể gặp mặt mỗi ngà y mà "
"Em nghe ngưá»i ta nói, tình yêu là thứ mà nếu như khoảng cách cà ng xa thì cà ng thấy đẹp, những lần gặp gỡ giữa hai ngưá»i yêu nhau cà ng Ãt thì má»›i có thể tạo ra được nhiá»u cảm giác má»›i mẻ, nếu như ngà y nà o cÅ©ng gặp thì sẽ tạo ra tâm là chán ghét, tá»›i lúc đó sợ rằng anh sẽ không thÃch em nữa. Long Dá»±c, anh có như váºy không?"
"Em cho anh là ngưá»i như váºy sao?"
"Em không biết "
"Lá»™ diêu tri mã lá»±c, nháºt cá»u kiến nhân tâm" (Äi đưá»ng xa má»›i biết sức ngá»±a, thá»i gian cà ng lâu thì má»›i biết được lòng ngưá»i). Hãy để thá»i gian chứng minh má»i chuyện, lòng cá»§a anh không bao giá» thay đổi. À, anh định sau khi thoát khá»i đây sẽ Ä‘i kiếm Thanh Y môn đòi lại món nợ chúng đã gây ra cho chúng ta"
Ãnh mắt Phong Linh hiện lên vẻ kiên quyết nói "Bây giá» em cÅ©ng đã quyết định má»™t việc, đó là em sẽ Ä‘i cùng anh"
Long Dá»±c đáp lại "Em không biết việc nà y có nhiá»u nguy hiểm sao?â€
“Em đã quyết rồi, cho dù anh có đánh em Ä‘i nữa em cÅ©ng phải Ä‘i cùng anh†Phong Linh kiên quyết nói "Em Ä‘i theo anh, không là m phiá»n anh là được chứ gì, anh cứ là m việc cá»§a anh, em là m việc cá»§a em, em thấy chẳng có gì phiá»n cả†Nhìn thấy vẻ mặt cá»§a Long Dá»±c nghiêm túc, trong lòng Phong linh có chút sợ nhưng vẫn ưỡn ngá»±c, ngẩng cao đầu tá» ra ương bướng.
"Em... em tháºt là ..."Long Dá»±c thở dà i má»™t hÆ¡i, nói "Tinh thần bất khuất cá»§a em đúng là khiến ngưá»i ta tán thưởng a, nhưng rõ rà ng biết rằng phÃa trước có nguy hiểm mà vẫn cứng đầu Ä‘i ná»™p mạng thì đó chÃnh là ngu xuẩn."
"Anh dá»a em để em biết khó mà lui hả? Nhưng không may, chiêu nà y em đã dùng lâu rồi nên em đã nhìn thấu nó. Anh bắt chước cách cá»§a em, tháºt đáng xấu hổ a!"
Long Dá»±c nghe xong lắc đầu, sau đó đà nh cưá»i khổ nói "Anh lấy nhân cách ra đảm bảo, tuyệt đối không phải hù dá»a em đâu"
"Nhân phẩm anh không tốt, không thể đảm bảo a, ha ha...." Phong Linh đột nhiên nở nụ cưá»i rồi nhảy và o lòng Long Dá»±c. Long Dá»±c cảm thấy không ổn, vá»™i la lên "ÄÆ°á»£c rồi, má»i việc do em quyết định. Chúng ta Ä‘i há»i thăm Chung đại nương nà o.â€
Chung Thiên Tú Ä‘ang ngồi trị thương, nghe được đột nhiên mỉm cưá»i má»™t cái rồi lắc đầu nói "Ta sợ là không được rồi, kinh mạch toà n thân đã bị đứt hết sáu bảy phần, có lẽ không qua nổi ngà y hôm nay đâu. Nhìn thấy hai con không có gì ta cÅ©ng an tâm mà nhắm mắt"
Long Dá»±c nói "Chung đại nương, ngưá»i sẽ ổn mà , con sẽ láºp tức trị thương cho ngưá»iâ€
Không đợi Chung Thiên Tú mở miệng, Long Dá»±c liá»n bảo Phong Linh rá»i khá»i lòng hắn rồi phóng ra phÃa sau lưng Chung Thiên Tú, ngồi xuống và đặt hai tay lên lưng bà ta, sau đó ngưng tụ linh khà rồi thi triển Tá»± DÅ© Thuáºt giúp bà ta trị thương.
Vì chà dương linh khà trong cÆ¡ thể Long Dá»±c quá nhiá»u, quá sung túc nên khi thi triển Tá»± DÅ© Thuáºt, tác dụng cá»§a nó cÅ©ng nhanh hÆ¡n, vốn hÆ¡i thở Chung Thiên Tú Ä‘ang yếu á»›t, nhưng chỉ sau má»™t canh giá» bà ta đã cảm giác mình đã khá»e lại, các kinh mạch dần dần được khôi phục.
Phong Linh ở bên nhìn thấy sắc mặt Chung Thiên Tú đã hồng hà o trở lại thì vui mừng không thôi, sau đó đưa ánh mắt đầy yêu thương nhìn tình nhân của nà ng.
"Long Dá»±c, ta đã khá»e nhiá»u rồi, có thể tá»± váºn khà điá»u tức, con thu công rá»i Ä‘i nghỉ ngÆ¡i Ä‘i" Chung Thiên Tú không thể tưởng tượng được Long Dá»±c lại sở hữu má»™t công phu thần kì như váºy nên tá» ra vừa mừng vừa sợ.
Chung Thiên Tú vì cứu Long Dá»±c mà bị thương, do đó Long Dá»±c đương nhiên sẽ không tiếc sức lá»±c để giúp bà trị thương, Tá»± DÅ© Thuáºt được thi triển ở mức cao nhất, do đó linh khà hao tổn cÅ©ng khá nhiá»u là m cho Long Dá»±c rụng rá»i chân tay.
Khi nghe xong những lá»i cá»§a Chung Thiên Tú, Long Dá»±c liá»n láºp tức thu công rồi ngồi tại chá»— nhắm mắt Ä‘iá»u tức, khôi phục lại lượng linh khà bị hao tổn. Chung Thiên Tú cÅ©ng ngồi đó váºn dụng Thanh Vân Tâm Pháp để tiếp tục trị thương.
Äến lúc hoà ng hôn, cả hai ngưá»i đồng thá»i mở mắt đứng dáºy, nhìn qua thần thái cá»§a hai ngưá»i vô cùng tốt, giống như đã khôi phục hoà n toà n.
Chung Thiên Tú vốn cho rằng mình chắc chắn sẽ chết và sẽ sớm gặp lại phu quân dưới suối và ng nên cũng đã chuẩn bị tinh thần, nhưng không ngỠlại được Long Dực dùng công phu thần kỳ lấy lại một mạng từ tay của diêm vương gia, giỠnà y nghĩ đến phu quân không biết là bà ta cảm thấy vui hay buồn nữa.
Phong Linh nhìn thấy má»i ngưá»i Ä‘á»u bình an, vui mừng chạy đến há»i thăm, sau đó chạy Ä‘i bắt cá rồi nướng lên.
Trong lúc dùng bữa, Chung Thiên Tú há»i Long Dá»±c rằng có biết háºu quả sau khi nhảy và o hồ nước nóng không. Long Dá»±c suy nghÄ© má»™t chút rồi má»›i nói ra chuyện mình Ä‘i tìm long huyệt, đặc biệt là Chà Âm, Chà Dương long Huyệt để tu luyện linh lá»±c, và cả việc mình hấp thu chà dương linh khà và o ngưá»i... Chung thiên Tú và Phong linh nghe xong Ä‘á»u ngạc nhiên không thôi.
Chung Thiên Tú nói "Trên thế gian, việc tu luyện có rất nhiá»u phương pháp, nhưng sá» dụng linh khà trong long huyệt để tu luyện thì ta má»›i nghe thấy lần đầu, tháºt là đại khai nhãn giá»›i aâ€
Long Dá»±c lại cưá»i nói "Chỉ là chút tà i má»n mà thôi, đã khiến Chung Äại nương chê cưá»i rồiâ€
"Nếu con cho đó là tà i má»n thì ta đây tháºt sá»± không còn lá»i gì để nói nữa†Chung Thiên Tú nhìn vẻ mặt cá»§a Long Dá»±c Ä‘ang ra vẻ khiêm nhưá»ng, gáºt đầu nói "Tên tiểu tá» con chẳng há» có chút tá»± cao tá»± đại nà o cả, tháºt là nhân tà i a. Ta rất bá»™i phục con... nhưng mà ....."
“Sư phụ, ngưá»i nhưng nhị cái gì váºy?" Phong Linh liếc mắt nhìn Long Dá»±c, nói tiếp "Chẳng lẽ sư phụ má»›i khen bây giá» lại chê sao? Hi hi, đúng rồi sư phụ, ngưá»i cứ phê bình anh ấy tháºt nghiêm khắc Ä‘i để cho anh ấy bá»›t kiêu ngạo má»™t chút"
"Anh kiêu ngạo hả? Phong Linh, em vu oan cho anhâ€
"Hừ, vừa rồi ở trên giưá»ng, là ai đã nói em là nữ vương, còn mình là thần tá», em mà ra lệnh má»™t tiếng thì đầu anh lìa khá»i cổ đó. Bổn nữ vương đã phán kiêu ngạo là phải kiêu ngạo, không được cãiâ€
"Oan uổng quá... ôi tuyết rÆ¡i và o tháng 6 kìa†Long Dá»°c ngá»a cổ lên than vãn.
Chung Thiên Tú nhìn thấy hai ngưá»i đùa giỡn, lắc đầu cưá»i khổ, trong mắt phát ra má»™t tia ưu phiá»n, sau đó nói "Äừng giỡn nữa, ta nói và o việc chÃnh yếu đây. Long Dá»±c, con bây giá» cảm thấy trong cÆ¡ thể có gì khác lạ không?â€
"Không có, đa tạ Chung đại nương đã quan tâm "
“Con đừng Ä‘a tạ ta" Chung Thiên Tú nói "Ta nói tháºt đấy, mặc dù ta có dạy cho Phong Linh Âm Dương Hợp Nhạc Công để giúp con vượt qua cÆ¡n hà nh hạ cá»§a chà dương linh khÃ, nhưng đây chỉ là phương pháp tạm thá»i thôi, ta sợ rằng sau nà y luồng linh khà đó có thể sẽ khó khống chế hÆ¡n nữa đó. Nhanh thì 10 ngà y, cháºm thì 1 năm sẽ tái phát, chỉ cần phát tác thì con sẽ cảm thấy thống khổ hÆ¡n gấp trăm lần đó, Long Dá»±c à "
"Sư phụ, váºy là m sao bây giá»? Chẳng lẽ ko có phương pháp nà o giải quyết triệt để sao?" Phong Linh vá»™i há»i.
Chung Thiên Tú nói "Có 2 biện pháp, thứ nhất là phải tìm ra Chà Âm Long Huyệt để hấp thụ linh khà chà âm nhằm là m cho hai luồng linh khà âm dương có thể cùng nhau hòa hợp, khi đó sẽ bình an. Nếu không tìm ra Chà Âm Long Huyệt thì không ai dám đảm bảo thá»i gian tái phát cá»§a chà dương linh khà trong cÆ¡ thể Long Dá»±c sẽ phát lúc nà o đâuâ€
Long Dá»±c nói "Nhưng Chà Âm, Chà Dương Long Huyệt trong thiên hạ rất khó tìm, tìm được má»™t huyệt thôi đã gian nan lắm rồi, muốn tìm ra huyệt còn lại quả tháºt là khó hÆ¡n lên trá»i a" Long Dá»±c nói mà mắt nhìn vá» phÃa hồ nước nóng 1 cách mông lung, đột nhiên hét lên "Con hiểu rồi... con đã hiểu rồi..."
Chung Thiên Tú há»i "Con ngá»™ ra cái gì váºy?"
Long Dá»±c nói "Trách không được tại sao tổ tiên cá»§a con lại lưu lại di ngôn cho háºu bối là không được luyện Long Huyệt Bảo Äiển, nguyên nhân chÃnh là điá»u nà y a. Má»™t long huyệt rất khó tìm nên nếu như tìm ra được má»™t cái rồi tu luyện, sau đó kết quả sẽ ....."
"Kết quả là chết đúng không ?" Phong Linh nhịn không được há»i.
Long Dá»±c gáºt đầu nói "Vừa nãy trong ngưá»i anh giống như bị đổ nước sôi và o váºy đó, thống khổ vô cùng, lúc đó cái anh mún chỉ là đi tìm cái chết để giải tá»a thôi."
Phong Linh tưởng tượng ra cảnh tượng thống khổ vừa rồi cá»§a Long Dá»±c, chịu không nổi bèn quay qua há»i Chung Thiên Tú "Sư phụ, váºy còn biện pháp thứ hai là gì váºy?"
Chung Thiên Tú há» hững nói "Cách thứ hai hả, chÃnh là con đó"
"Con?"
"Äúng, cách nà y thì con phải ở bên cạnh nó thưá»ng xuyên, chá» khi nà o chà dương linh khà cá»§a nó bá»™c phát thì giúp nó chữa trị, lúc đó nó sẽ bình an thôiâ€
Phong Linh liếc mắt nhìn qua Long Dực, mặt đỠlên nói "Nếu anh ấy cứ hai ba ngà y tái phát một lần thì con cũng phải chữa trị cho anh ấy hả? “
Chung Thiên Tú nói "Con chỉ giúp nó má»™t thá»i gian thôi, đợi nó tìm được Chà Âm Long Huyệt rồi thì không cần nữa, chẳng lẽ con không đồng ý giúp nó sao?"
"Con..." Phong Linh lắc lắc đầu, ánh mắt chợt phát hiện ra Long Dá»±c Ä‘ang nhìn mình, liá»n trừng mắt lên rồi nói "Con không phải không đồng ý, chỉ là ... chỉ là không để anh ấy chiếm tiện nghi cá»§a con dá»… dà ng quá thôi..."
Chung Thiên Tú cưá»i lá»›n nói "Nếu con không muốn để nó chiếm tiện nghi thì ta sẽ tìm má»™t cô gái khác rồi dạy cô ta Âm Dương Hợp Nhạc Công để thay con giúp cho Long Dá»±c váºy...."
"A, như váºy sao được?" Phong Linh ngoe nguẩy nói "Con nghÄ© ngoà i con ra chắc có đứa ngốc má»›i cam tâm tình nguyện cho anh ấy chiếm tiện nghi mà thôi"
Äá»™t nhiên nghÄ© đến Nguyệt Nhã Nhu, Äông Ngưng Tuyết, Du Hoa Nhị, và ba ngưá»i nà y được đồn đại là có quan hệ máºt thiết vá»›i Long Dá»±c, nếu tháºt sá»± như váºy thì các cô ấy có tình nguyện là m chuyện đó vá»›i Long Dá»±c hay không?
Chung Thiên Tú đưa mắt nhìn vá» phÃa xa rồi buồn bã nói "Nếu không thể rá»i khá»i nÆ¡i đây thì có nói gì cÅ©ng vô dụng, các con sẽ ở lại chá»— nà y cùng vá»›i ta cả Ä‘á»i thôi!"
Tà i sản cá»§a Sóng Xô Bá»
Chữ ký của Sóng Xô BỠ[MARQUEE][B][SIZE="4"][COLOR="DarkOrange"]True love doesn’t have a happy ending because true love doesn’t have an ending!!![/COLOR][/SIZE][/B][/MARQUEE]
02-03-2009, 03:15 PM
Hà n Lâm Há»c Sỹ
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 14 giá»
Thanks: 0
Thanked 134 Times in 108 Posts
Long Huyệt
Chương 123: Tuyệt XỠNăng Phùng Sanh (Trong tuyệt cảnh tìm sự sống)
Dịch: chuoi_gia
Biên dịch: tieungunhi
nguồn:tà ng thư viện
Xung quanh bốn phÃa nÆ¡i đây Ä‘á»u là vách núi cao dá»±ng đứng, giống như cÆ¡ thể cá»§a bốn con ác quá»· khổng lồ dá»±a sát và o nhau, tạo thà nh má»™t ngục tù tá»± nhiên. Phong Linh đưa mắt nhìn xung quanh, trong lòng đột nhiên dâng trà o cảm giác sợ hãi, ngưá»i bất giác dá»±a sát và o Long Dá»±c hÆ¡n, tay nắm chặt lấy tay cá»§a hắn.
“Anh đã có phương pháp thóat khá»i đây rồi" Sau khi quan sát và suy nghÄ© má»™t hồi, Long dá»±c nói.
"Phương pháp gì váºy?" Chung Thiên Tú và Phong Linh đồng thá»i há»i.
Long Dá»±c không nói gì rồi Ä‘i tá»›i đứng vách núi phÃa bắc, sau đó đứng lại rồi bá»—ng dưng giÆ¡ tay phải lên, thi triển Tụ Nguyên Thuáºt ngưng kết thà nh lưỡi Ä‘ao gió (phong Ä‘ao) vô hình chém và o.
Vách núi đá mặc dù cứng rắn như sắt nhưng khi Long Dá»±c sá» dụng phong Ä‘ao chém và o thì giống như Ä‘áºu hÅ© bị cây Ä‘áºp váºy, tạo thà nh má»™t khe hở dà i và to bằng ngón cái,
Chung Thiên Tú trong long chấn động, nghÄ© thầm "Mặc dù ta cÅ©ng có thể sá» dụng công lá»±c để chém và o đá nhưng cÆ¡ bản không thể là m được như nó. Quả là má»™t thằng bé khác ngưá»i aâ€
Trong lúc Chung Thiên Tú tán thưởng thì Long dá»±c đứng đó cÅ©ng mừng rỡ vô cùng, vì không ngá» sau khi hấp thụ đựơc chà dương linh khÃ, thá»±c lá»±c lại tăng lên nhiá»u như váºy, nhát chém nà y Long Dá»±c chỉ dùng khoảng năm phần linh lá»±c mà thôi nhưng uy lá»±c lại mạnh gấp nhiá»u lần so vá»›i trước kia.
Phong Linh cưá»i nói "Anh yêu, đây là biện pháp quái quá»· gì váºy? Có phải là anh muốn chẻ vách núi nà y ra là m hai không?"
Long Dá»±c mỉm cưá»i không nói, sau đó lại Ä‘i tá»›i má»™t cây đại thụ gần đó rồi vung tay lên chặt đứt hai nhánh cây lá»›n.
Phong Linh nhìn thấy há hốc mồm, vẻ mặt ngạc nhiên. Còn Chung Thiên Tú thì nhìn lại chá»— vách núi nÆ¡i Long Dá»±c đã tạo ra khe hở rồi lại nhìn nhánh cây trong tay hắn, dưá»ng như hiểu ra gì đó.
"Anh chặt nhánh cây là m gì váºy?" Phong Linh tò mò, lên tiếng há»i.
Long Dá»±c nhìn vá» phÃa Phong Linh nháy mắt má»™t cái rồi giả là m mặt quá»· true nà ng, sau đó chuyển sang nhìn Chung Thiên Tú rồi há»i "Chung đại nương, ngưá»i phi than được khoảng bao nhiêu thước?â€
Chung Thiên Tú trầm tư nói "Nếu dôc toà n lực thì cao nhất có thể được 60-70 thước"
Long Dá»±c gáºt gáºt đầu, tay cầm nhánh cây giÆ¡ lên, sau đó phóng mạnh Ä‘i. Nhánh cây như mÅ©i tên lao nhanh tá»›i khe hở khi nãy.
"Oa, cú ném rất chuẩn! Anh ơi, nếu anh mà tham gia cuộc thi ném phi tiêu thế giới, không chừng sẽ đoạt giải quán quân à nha†Phong linh vỗ tay hoan hô, nhưng thấy Long Dực không để ý đến mình nên cũng chả thèm chú ý tới hắn nữa.
Long Dá»±c cưá»i ha hả nói "ÄÆ°á»£c rồi, nếu lần sau đạt giải quán quân, có giải thưởng anh sẽ giao hết cho emâ€
Sauk hi nói xong, Long Dá»±c phóng mình tá»›i chá»— nhánh cây cắm và o rồi nhảy lên đạp và o nhánh cây, mượn lá»±c bay lên. Tá»›i khoảng tầm cao 50 thước, Long Dá»±c liá»n thi triển Ngá»± Không Thuáºt giữ cho thân mình phiêu phù trên không trung, sau đó lại dùng phong Ä‘ao chém và o vách núi rồi nhanh chóng cầm nhánh cây cắm và o khe hở.
"Chung đại nương, phương pháp nà y ngưá»i xem có được hay không?" Long Dá»±c sau khi hạ xuống mặt đất, hưng phấn há»i.
Chung Thiên Tú than vãn "Kỳ tháºt loại phương pháp nà y năm đó ta cÅ©ng đã thá» qua, nhưng lúc đó thá»±c lá»±c cá»§a ta quá yếu nên không thà nh công. Con vừa rồi mượn lá»±c nhảy lên, sau đó dung công lá»±c chém và o vách núi rồi cắm nhánh cây và o, động tác liên tục không há» ngắt quãng chứng tá» thá»±c lá»±c con rất mạnh, nếu đổi lại là ta thì không thể không thể nà o là m được a"
"Con chưa dùng đến ná»a phần công lá»±c nữa đó?"
"Váºy nếu toà n lá»±c thì con đạt độ cao bao nhiêu?â€
"Con chưa hỠthỠqua, nhưng có lẽ là khoảng 200 thước"
Kỳ tháºt đây là do Long Dá»±c đã khiêm tốn, nếu là trước đây dốc hết toà n lá»±c thì có thể là 200 thước nhưng hiện giá» Long Dưc đã hấp thu đựơc chà dương linh khÃ, nếu mà hắn váºn hết tòan lá»±c thi triển ngá»± không thuáºt bay lên thì chuyện vượt qua độ cao 300-400 thước là chuyện hoà n toà n có thể... E rằng trên Ä‘á»i nà y, số ngưá»i là m được như hắn chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay mà thôi.
"200 thước..." Chung Thiên Tú thì thà o nói rồi ngẩng đầu nhìn lên trên, nói " Xem ra lần nà y quả tháºt có hi vá»ng ra khá»i nÆ¡i đây rồiâ€
Long Dá»±c nói them "Äêm nay, chúng ta hãy nghỉ ngÆ¡i váºy, sáng mai con sẽ dùng phương pháp nà y cứ 50 thước sẽ cắm 1 nhánh cây, lúc đó Chung đại nương ngưá»i có thể dá»±a và o đó muợn lá»±c mà lên, còn Phong Linh sẽ do con đưa lên cho."
"Ngà y mai chúng ta có thể thoát khá»i đây rồi, đúng không? Anh yêu, anh tháºt quá giá»i a†Vừa nghe nói có thể thoát khá»i nÆ¡i u ám nà y, Phong Linh hưng phấn, không để ý tá»›i Chung Thiên Tú Ä‘ang có mặt ở đó, đưa tay ra ôm lấy đầu Long Dá»±c, tiếp đó kéo cái đầu hắn vá» phÃa mình mà hôn tá»›i tấp.
Long Dá»±c dưá»ng như đã quen vá»›i việc là m nà y cá»§a Phong Linh, tay đưa lên trán sá» sá» má»™t cái rồi nói "Ngà y mai thoát khá»i nÆ¡i đây, chuyện đầu tiên là phải tìm gặp bá»n ba nguá»i Tiá»…n Như VÅ©. Chúng ta đã mất tÃch nhiá»u ngà y như váºy, chắc là bá»n há» Ä‘ang tìm chúng ta vất vả lắm đâyâ€
Phong linh nghiêng đầu nói "Việc đầu tiên em cần là m chÃnh là đi tắm, sau đó ăn má»™t bữa no nê rồi ngá»§ má»™t giấc. Ôi, phong cảnh nÆ¡i nà y mặc dù không đến ná»—i nà o, nhưng đáng tiếc Ä‘iá»u kiện ăn ở quá kém" Ngừng môt chút, Phong Linh quay qua há»i Chung Thiên Tú "Sư phụ, ngưá»i sống ở đây đã mấy mươi năm, váºy việc ngưá»i muốn là m nhất sau khi thoát khá»i nÆ¡i nà y là gì hả sư phụ?â€
"Giết Hoà ng Phá»§ Kinh Lôi" Chung Thiên Tú nghiến răng đáp "Trải qua năm tháng dà i đăng đẳng, nay ta mà thoát khá»i đây thì ta sẽ tá»± tay giết tên Hoà ng Phá»§ Kinh Lôi đó, Ä‘em hắn bái tế phu quân đáng thương cá»§a ta"
Long Dá»±c nói "Chung đại nương, con có lá»i muốn nói, ngưá»i hãy hạ bá»›t cÆ¡n giáºn Ä‘i"
Nghe Long Dá»±c nói, vẻ mặt Chung Thiên Tú liá»n chuyển đổi rồi nói "Các con tâm địa thiện lương, trong lòng ta đã xem các con như con cá»§a ta váºy, là m thế nà o lại nổi giáºn vá»›i hai đứa đựơc chứ? Chẳng phải hai đứa có việc nói vá»›i ta sao, cứ nói Ä‘iâ€
Long Dá»±c nói " Tên Hoà ng Phá»§ Kinh Lôi đó thá»±c lá»±c rất mạnh a, không thua kém nguá»i đâu, có lẽ còn hÆ¡n nữa chứ , hÆ¡n nữa dưới tay hắn còn có nhiá»u thuá»™c hạ cho nên con cảm thấy muốn giết hắn quả tháºt không phải là điá»u dá»… dà ng a"
Äối vá»›i lá»i nói cá»§a Long Dá»±c, Chung Thiên Tú không há» hoà i nghi, nên than vãn "Ôi, 40 năm trước tu vi cá»§a tên đó còn kém ta má»™t báºc, không ngá» hiện tại đã vượt qua cả ta, váºy 40 năm khổ luyện cá»§a ta chẳng phải là quá lãng phà sao?"
Long Dá»±c nói "Chung đại nương, chuyện cá»§a ngưá»i cÅ©ng chÃnh là chuyện cá»§a con, ngà y mai sau khi rá»i khá»i đây, con sẽ hết sức giúp ngưá»i đạt được ước nguyện. Hừ, cái tên Hoà ng Phá»§ Kinh Lôi đó thiếu chút nữa đã hại chết con và Phong Linh, con cÅ©ng tìm hắn để trả món nợ nà y"
Chung Thiên Tú gáºt gáºt đầu, mặt lá»™ vẻ cảm kÃch.
Phong Linh liá»n há»i "Sư phụ, ngưá»i vá»›i hắn vốn cùng môn phái và luyện cùng má»™t loại võ công, tại sao hắn lại có thể vượt qua được ngưá»i khi thá»i gian tu luyện cá»§a hắn so vá»›i ngưá»i thua kém quá xa"
"Äiá»u quan trá»ng nhất khiến má»™t ngưá»i có tu vi cao hay thấp không phải hoà n toà n do thá»i gian, mà còn phải xem căn cÆ¡ tu luyện. Nếu như phương pháp luyện táºp như nhau, có ngưá»i luyện má»™t năm là có thể thà nh công nhưng cÅ©ng có ngưá»i luyện cả Ä‘á»i cÅ©ng không thà nh" Chung Thiên Tú nói.
"Thế con thì sao?" Phong Linh mở to hai mắt há»i.
Chung Thiên Tú nghiêm mặt nói "Tư chất cá»§a con rất cao, vì thế nên ta má»›i nháºn con là m đồ đệ. Chỉ cần ta tháºt sá»± nghiêm túc dạy bảo, thì trong vòng 20 năm, ta khẳng định con sẽ có thá»±c lá»±c ngang ngá»a vá»›i ta.
“Hai mươi năm, trá»i Æ¡i, sao lâu váºy sư phụ!" Phong linh buồn bã nói “Sau hai mươi năm con đã già rồi, lúc đó trở thà nh lợi hại cÅ©ng không Ä‘iá»u thú vị như lúc nà y nữa đâuâ€
Chung Thiên Tú cưá»i nhạt nói “Nếu con có thể gặp được kỳ ngá»™ như Long Dá»±c thì có lẽ sẽ không lâu như váºy đâuâ€
“Váºy con phải là m thế nà o để được giống anh ấy? Là m cách nà o đây anh yêuâ€
“Không đựơc, Long Huyệt Bảo Äiển chỉ thÃch hợp để phái nam luyện thôi, nếu em muốn anh sẽ dạy cho em các công phu khác†Long Dá»±c nói.
Chung Thiên Tú cÅ©ng nói "Võ công cá»§a Thanh Y Môn do sá»± phụ dạy cÅ©ng đủ để con tu luyện rồi, nếu con tham lam há»c thêm nhiá»u loại võ công khác thì sẽ bị phân tâm, háºu quả như thế nà o ta không nói thì chắc con cÅ©ng hiểu được"
Phong Linh đương nhiêu hiểu đạo là nà y nên nhìn Long Dá»±c cưá»i nói "Em chỉ nói chÆ¡i vá»›i anh thôi, chút xÃu bản lÄ©nh cá»§a anh em mà them há»c à , hì hì, đợi em há»c xong bản lÄ©nh cá»§a sư phụ và vượt hÆ¡n ngưá»i thì lúc đó ngưá»i nà o dám là m em giáºn, em sẽ đánh cho hắn dáºy không nổi luôn.
Long Dá»±c cưá»i nói "Võ công cá»§a bổn môn dung để hà nh hiệp trượng nghÄ©a và cứu ngưá»i, em há»c xong lại Ä‘i đánh ngưá»i, không được đâuâ€
Phong Linh tinh nghịch nói "Hừ, anh đừng có chá»c em, em há»c võ công để cứu ngưá»i, nhưng đánh ngưá»i thì chỉ có anh thôi, đó là hà nh vi hà nh hiệp trượng nghÄ©a đó, sư phụ, ngưá»i nói có đúng không?"
Chung Thiên tú mỉm cưá»i không nói, nhìn lên bầu trá»i rồi nói "Thá»i gian không còn sá»›m nữa, hai tên tiểu tá» các con cứ ở đây mà giỡn Ä‘i, ta Ä‘i kiếm Ãt đồ ăn đây"
Äêm đó, Long Dá»±c đến chá»— khác nghỉ ngÆ¡i, nhưá»ng lại chiếc giưá»ng đá cho Phong Linh và Chung Thiên Tú.
Phong Linh mệt má»i đã ngá»§ thiếp Ä‘i nhưng Long Dá»±c và Chung Thiên Tú lại không há» ngá»§, 2 ngưá»i Ä‘á»u không ngá»§ táºp trung ngồi tu luyện.
Sợ rằng ngà y mai khi lên đến đỉnh sẽ gặp ngay phải Hoà ng Phá»§ Kinh Lôi và thuá»™c hạ cá»§a hắn nên 2 ngưá»i 1 già 1 trẻ phải chuẩn bị kỹ lưỡng để ứng phó tình huống nà y.
Phong Linh ngá»§ sá»›m nhất, nhưng lại thức dáºy muá»™n nhất, khi mở mắt ra thì đã thấy Chung Thiên Tu Ä‘ang ngồi trước má»™ phần cá»§a chồng bà ta thì thà o cái gì đó, còn Long Dá»±c thì Ä‘ang chặt cây ở phÃa xa.
Phong Linh đứng lên, cháºm rãi Ä‘i đến chá»— Chung Thiên Tú, thấy vẻ mặt bà ta buồn buồn, trên mặt vẫn còn vương mấy giá»t lệ thì biết bà vừa má»›i khóc, nên thấp giá»ng há»i "Sư phụ, ngưá»i khóc hả?"
Chung Thiên Tú lau khóe mắt, 2 tay chống và o tấm bia đá đứng lên nói " 40 năm qua ta không há» rá»i xa ông ấy, bây giá» rá»i khá»i, quả tháºt không biết khi nà o má»›i trở lại đây, tháºt sá»± là không nỡ"
Phong Linh vá»™i há»i "Sư phụ, váºy sau khi báo thù thì ngưá»i sẽ là m gì?â€
Chung Thiên Tú nói "Ngoại trừ nơi nà y, ta còn có thể đi vỠđâu? Thiên hạ tuy rộng lớn nhưng có nơi nà o cho ta dung thân?
Phong Linh nói "Sư phụ có thể đến nhà cá»§a con để ở, nhà con còn nhiá»u phòng trống lắm, ngưá»i là sư phụ cá»§a con, từ nay vá» sau con sẽ chăm sóc cho sư phụ tháºt tốt. Sư phụ không cần phải lo lắng không có ngưá»i nói chuyện, ngưá»i có thể cùng ông ná»™i và bà ná»™i cá»§a con hà n huyên tâm sá»± mà "
Tà i sản của nguyenan
Last edited by Iori Yagami; 20-05-2009 at 07:20 AM .
04-03-2009, 01:33 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp. Hồ Chà Minh
Bà i gởi: 2,430
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1,078 Times in 389 Posts
Long Huyệt
Chương 124: Trá»ng Kiến Thiên Nháºt (Thấy Lại Ãnh Mặt Trá»i)
Dịch: chuoi_gia
Biên dịch: tieungunhi
nguồn:TTV
Chung Thiên Tú lắc đầu cưá»i khổ, nói“ Không được đâu, sư phụ đã quen sống má»™t mình rồi, vá»›i lại nÆ¡i đây từng cá»ng cây ngá»n cá» Ä‘á»u quen thuá»™c vá»›i sư phụ, còn con lại bảo ta rá»i bá» nÆ¡i nà y, quả tháºt là sư phụ không thể aâ€
“Nhưng nÆ¡i trú ngụ cá»§a sư phụ đã bị huá»· hết rồi còn đâu mà ở?â€
“Thì sư phụ là m lại mấy hồi“ Chung Thiên Tú đưa tay nắm lấy tay Phong Linh, trên mặt hiện ra nét hiá»n háºu nói “Phong Linh à , nếu con toà n tâm toà n ý yêu má»™t ngưá»i thì đến má»™t lúc nà o đó con cÅ©ng sẽ giống như sư phụ bây giá» thôi. Ta đã quyết định rồi, sau khi báo thù xong sẽ trở vá» nÆ¡i nà y quy ẩnâ€
Phong Linh dưá»ng như muốn mở miệng nói thêm nữa nhưng Chung Thiên Tú đưa tay lên ra hiệu đừng nói rồi bà chỉ Long Dá»±c Ä‘ang quay trở lại “Con xem Long Dá»±c Ä‘ang quay trở lại kìa“
Phong Linh nghiêng đầu nhìn thì thấy trong tay Long Dá»±c Ä‘ang ôm má»™t đống cây bước nhanh vá» phÃa mình và sư phụ, vừa Ä‘i vừa nói “Em má»›i dáºy à ? Em mau giúp anh kiếm quần áo hay thứ gì bó đống cây nà y lại Ä‘iâ€
“Anh là m gì váºy, sao tá»± nhiên chặt nhiá»u nhánh cây thế?†Phong Linh lá»›n tiếng há»i.
“Không nhiá»u lắm đâu, anh chỉ chặt có bốn năm mươi nhánh thôi, váºy đã đủ cho chúng ta thoát khá»i đây rồi. Em à , mau giúp anh tìm thứ gì đó để buá»™c cái đống nà y lại Ä‘iâ€
“Tại sao phải buá»™c chúng lại hả anh?â€
“Äừng há»i nhiá»u nữa mà em, nếu em muốn nhanh chóng rá»i khá»i đây thì mau giúp anh Ä‘i“
Phong Linh “ừm†má»™t tiếng rồi quay trở lại căn nhà đá đã bị Long Dá»±c phá huá»·, láºt mấy tấm đá lên, sau đó kiếm đựơc hai cái áo và môt cái quần dà i rồi Ä‘em đến đưa cho Long Dá»±c.
Long Dực dùng áo buộc chặt các nhánh cây lại, sau đó lấy quần dà i buộc và o rồi vác chúng trên lưng, chỉ cần đưa tay là có thể dễ dà ng rút ra một nhánh cây.
Ba ngưá»i chuẩn bị sÆ¡ qua má»i thứ rồi Ä‘i ra nÆ¡i đã cắm nhánh cây trứơc đó. Äến nÆ¡i, Long Dá»±c đưa mắt nhìn lên phÃa trên đánh giá nhưng vẫn không thấy đỉnh núi ở đâu cả.
“Em và Chung đại nương ở đây chá» anh“ Long Dá»±c hướng vá» phÃa Chung Thiên Tú và Phong Linh nói xong rồi thi triển Ngá»± Không Thuáºt bay lên.
Long Dực bay lên và lặp lại hà nh động của ngà y hôm qua, cứ năm mươi thước thì thi triển phong đao chém và o vách núi và cắm một nhánh cây và o, sau đó cứ thế mà lên.
Không lâu sau, tất cả các nhánh cây đã đã dùng hết và Long Dực cũng đã đứng ở đỉnh núi.
“Cuối cùng cũng đã lên tới nơi rồi" Long Dực thở dà i một hơi, có cảm giác được sống lại lần nữa.
Cúi đầu nhìn xuống dưới thì chẳng thấy đáy đâu cả, chỉ thấy trên vách núi các nhánh cây được xếp Ä‘á»u đặn kéo dà i xuống phÃa dưới, giống như má»™t cầu thang nối liá»n vá»›i địa ngục váºy.
Long Dá»±c quay đầu nhìn lại Vạn Äá»™ng SÆ¡n lẩm bẩm nói "Hoà ng Phá»§ Kinh Lôi, ngươi không thể nà o tưởng tượng được chúng ta còn sống sót đâu. Ngươi chá» xem, hại ngưá»i sẽ bị trá»i hại, ngươi sẽ không sống nổi qua ngà y hôm nay đâuâ€
Nghỉ ngÆ¡i má»™t chút, trong lòng thấy lo lắng cho Chung Thiên Tú và Phong Linh, vì váºy Long Dá»±c lại phi thân xuống.
Phi thân xuống có phần nhanh hơn lên nên chỉ trong thoáng chốc thì đã đến.
"Anh yêu, đã lên đến đỉnh rồi hả?" Phong Linh tiến lên há»i.
Long Dá»±c gáºt đầu rồi quay sang Chung Thiên Tú nói "Chung đại nương, cứ khoảng năm mươi thước con đã cắm má»™t nhánh cây rồi, ngưá»i lên trước Ä‘i, còn con sẽ cùng Phong Linh theo sau ngưá»i"
Chung Thiên Tú nói "Các con cẩn tháºn, ta Ä‘i trước đây" Vừa dứt lá»i, thân hình trong chá»›p mắt đã ở trên không trung.
Phong Linh ngá»a đầu nhìn lên thấy Chung Thiên Tú giống như Ä‘ang bay, thân thể ngà y cà ng nhá» khuất dần bèn tán thưởng "Sư phụ nhiá»u tuổi như váºy mà vẫn lợi hại quá, tháºt sá»± là khiến ngưá»i ngưá»i hâm má»™ a"
Long Dá»±c cưá»i cưá»i, tay trái nhẹ nhà ng ôm cái eo nhá» nhắn cá»§a Phong Linh rồi nói "Bây giỠđến lượt chúng ta, nếu em có sợ thì hãy nhắm mắt lại nhéâ€
"Tại sao lại phải nhắm mắt chá»›, em không sợ độ cao đâu, phải mở to mắt ra mà xem má»›i có kÃch thÃch chứ.... a..." Phong Linh còn nói chưa dứt câu thì đã cảm thấy chân không còn chạm đất nữa, cả thân thể Ä‘ang cùng Long Dá»±c bay lên, cúi đầu nhìn xuống dưới thì thấy cách mặt đất đã khá xa, cảnh nà y khiến cho đầu óc nà ng choáng váng, miệng kêu lên má»™t tiếng rồi láºp tức nhắm chặt mắt lại.
Má»™t lát sau, Phong Linh cảm thấy chân mình lại chạm đất, bên tai có tiếng vù vù cá»§a gió thì láºp tức mở mắt ra nhìn thì chỉ thấy Long Dá»±c miệng nở nụ cưá»i Ä‘ang nhìn mình.
"Äã lên đến đỉnh chưa anh?" Phong Linh há»i mà tim Ä‘áºp thình thịch.
"Em tá»± xem Ä‘i" Long Dá»±c cưá»i nói.
Phong Linh đưa mắt nhìn xung quanh thì thấy bốn phÃa Ä‘á»u là những đỉnh núi cao tá»›i táºn mây xanh. Còn Chung Thiên tú thì Ä‘ang đứng trên má»™t tảng đá gần đó ngắm cảnh váºt.
Trên đỉnh núi, gió thổi lạnh ngưá»i nên Phong Linh dù mặc hai ba lá»›p quần áo nhưng vẫn cảm thấy rét run.
"Sư phụ, ngưá»i Ä‘ang nhìn cái gì mà bần thần váºy?" Phong Linh kéo áo cho chặt thêm má»™t chút rồi Ä‘i đến bên cạnh Chung Thiên Tú há»i.
"Sư phụ đang ngắm cảnh"
"Sư phụ, ngươi nhiá»u năm rồi đã không trở lại đây, có phải thấy nÆ¡i nà y thay đổi rất nhiá»u không?"
"Ôi, cảnh váºt thì không có gì thay đổi cả nhưng ngưá»i thì đã già đi nhiá»u rồi" Chung Thiên Tú cảm khái nói.
Sống bốn mươi năm trong má»™t nÆ¡i cách xa thế tục nên Chung Thiên Tú vốn nghÄ© rằng bên ngoà i đã thay đổi rất nhiá»u, nhưng ngoại trừ tuyết rÆ¡i và gió thổi mạnh hÆ¡n thì quả tháºt má»i thứ Ä‘á»u chẳng khác gì so vá»›i bốn mươi năm trước.
ÄÆ¡i cho Long Dá»±c Ä‘i tá»›i, Chung Thiên Tú nói "Ta nhá»› lúc trước con đã từng há»i ta tại sao Hoà ng Phá»§ Kinh Lôi hãm hại chúng ta phải không?"
Long Dá»±c giáºt mình, láºp tức gáºt đầu nói "Dạ đúng, lúc đó Chung đại nương không trả lá»i con"
"Bây giá» ta nói cho con biết, Hoà ng Phá»§ Kinh Lôi vốn có hai mục Ä‘Ãch, thứ nhất là muốn là m môn chá»§ cá»§a Thanh Y Môn, thứ hai là muốn cướp lấy Kinh Hồng Kiếm - trấn môn chi bảo cá»§a Thanh Y Môn. Hắc hắc, hắn đã mÆ¡ tưởng rồiâ€
Phong Linh bá»—ng nhiên hứng thú há»i "Kinh Hồng Kiếm là cái gì váºy sư phụ? Nó lợi hại lắm hả?"
"Kinh Hồng Kiếm chiá»u dà i má»™t thước, chiá»u rá»™ng khoảng hai tấc, chuôi kiếm có gắn má»™t viên lục bảo thạch, nghe nói dùng kiếm nà y để tu luyện kiếm thuáºt cá»§a bổn môn thì sẽ nhanh chóng đạt tá»›i cảnh giá»›i chà cao là nhân kiếm hợp nhất, uy lá»±c vô cùng"
Phong Linh nghe xong, tiếp tục há»i "Nhân kiếm hợp nhất là gì hả sư phụ?"
"Nhân tức thị kiếm, kiếm tức thị nhân†Chung Thiên Tú nói gằn từng chữ.
"Câu nà y thâm ảo quá, con không hiểu" Phong Linh lắc đầu tỠvẻ không hiểu.
"Nói đơn giản hÆ¡n tức là khi con tu luyện đạt tá»›i cảnh giá»›i nà y thì khi đối địch con không cần phải động thá»§, chỉ cần trong lòng nghÄ© tá»›i kiếm thì Kinh Hông Kiếm sẽ tùy theo tâm tư, ý nghÄ© cá»§a con mà tá»± công kÃch địch thá»§"
Phong Linh vui mừng nói "Cái nà y thú vị à nha,giống như chÆ¡i máy bay Ä‘iá»u khiển từ xa váºy. Sư phụ, qua lá»i cá»§a ngưá»i thì chẳng lẽ ngưá»i biết Kinh Hồng Kiếm cất giấu ở đâu?"
"Kinh Hồng Kiếm được cất giấu ở má»™t nÆ¡i vô cùng bà máºt, chỉ có môn chá»§ cá»§a Thanh Y Môn má»›i biết được nÆ¡i cất giấu thôi, nếu không phải là môn chá»§ thì sẽ không bao giá» biết được. Sư phụ lúc đầu cÅ©ng không để ý đến chuyện nà y, nhưng trước ngà y bị Hoà ng Phá»§ Kinh Lôi ám toán, ông ấy đã Ä‘em bà máºt cá»§a Kinh Hồng Kiếm nói cho ta biết" Chung Thiên Tú nói, trên mặt hiện lên vẻ oán trách "Äáng tiếc, sư phụ bất tà i, chỉ luyện tá»›i tầng thứ sáu cá»§a kiếm pháp bổn môn mà thôi, cho nên bây giá» dù có được Kinh Hồng Kiếm trong tay cÅ©ng không thể thi triển được tuyệt kỹ nhân kiếm hợp nhất"
Phong Linh há»i tiếp "Váºy tên Hoà ng Phá»§ Kinh Lôi đó đã luyện đến tầng bao nhiêu rồi sư phụ?â€
"Theo như lá»i cá»§a Long Dá»±c thuáºt lại thì ta Ä‘oán có lẽ Hoà ng Phá»§ Kinh Lôi đã tu luyện đến tầng thứ bảy rồi"
Long Dá»±c đột nhiên nghÄ© đến gia đình cá»§a Thạch Äiện bị hại chết thê thảm, trong lòng nổi giáºn liá»n nói "Kẻ là m ác hại ngưá»i cho dù thá»±c lá»±c có cưá»ng đại cách mấy cÅ©ng không có được kết quả tốt đâu"
Chung Thiên Tú gáºt đầu nói "Con nói rất đúng. Thiện ác đáo đầu chung hữu báo. Hôm nay sẽ là ngà y Hoà ng Phá»§ Kinh Lôi Ä‘á»n tá»™i, chúng ta Ä‘i"
Chung Thiên Tú sống tại Vạn Äá»™ng SÆ¡n nhiá»u năm nên vô cùng quen thuá»™c địa hình, nhưng vì có tuyết rÆ¡i quá dà y nên Ä‘i đừơng hÆ¡i khó khăn, còn Long Dá»±c và Phong Linh Ä‘i theo phÃa sau bà .
Băng qua hai ngá»n núi nhá», ba ngưá»i đã đến trước Vạn Äá»™ng SÆ¡n.
Vạn Äá»™ng SÆ¡n lúc nà y không má»™t bóng ngưá»i, nhưng trên mặt đất lại có bốn năm thi thể cá»§a ngưá»i Thanh Y Môn, xa xa trên đỉnh núi, có và i tên đệ tá» Thanh Y Môn Ä‘ang tấn má»™t chà ng thanh niên cÅ©ng mặc áo xanh, ở xung quanh còn có mưá»i mấy tên đệ tá» bao vây.
Long Dá»±c chú ý nhìn thì thấy ngưá»i thanh niên áo xanh Ä‘ang bị vây công kia chÃnh là Thạch Äiện, mà ngưá»i đứng xem chÃnh là tên Phà Lãnh, đại đệ tá» cá»§a Thanh Y Thần Tôn.
Quần áo cá»§a Phà Lãnh dÃnh đầy máu, hiển nhiên là đã bị thương nhưng ánh mắt ác độc cá»§a hắn vẫn hung hăng nhìn và o Thạch Äiện, dưá»ng như muốn ăn tươi nuốt sống.
"Sao lại thế đựơc? Chẳng lẽ Thanh Y Thần Tôn đã biết được thân pháºn cá»§a Thạch Äiện?" Long Dá»±c thầm giáºt mình, nhìn thấy chân Thạch Äiện Ä‘ang bị thương, tay Ä‘ang cầm má»™t thanh trưá»ng kiếm chống đỡ khó khăn, e rằng chẳng được bao lâu nữa.
Toà n bá»™ ngưá»i cá»§a Thanh Y Môn hiện Ä‘ang táºp trung tinh thần quan sát tráºn đánh nên không há» lưu ý đến sá»± xuất hiện cá»§a nhóm ngưá»i Long Dá»±c.
"Long Dá»±c, ngưá»i thanh niên kia là bạn cá»§a con hả?" Chung Thiên Tú thấy Long Dá»±c nhìn Thạch Äiện vá»›i vẻ quan tâm nên há»i.
"Dạ đúng" Long Dá»±c nói "Mẹ, em gái và anh trai cá»§a Thạch Äiện Ä‘á»u bị ngưá»i cá»§a Thanh Y Môn sát hại, cha cá»§a anh ta thì bị chặt đứt hai chân, sau đó anh ta trà trá»™n và o Thanh Y Môn để há»c công phu báo thù, xem ra bây giá» thân pháºn đã bị bại lá»™ rồi"
Tà i sản của thuyuy12
Last edited by David; 08-04-2009 at 09:52 PM .
05-03-2009, 11:21 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 1 ngà y 21 giá» 30 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Long Huyệt
Chương 125: Thạch Äiện ÄÃch Cừu Háºn (Cừu Háºn Cá»§a Thạch Äiện)
Dịch: chuoi_gia
Biên dịch: tieungunhi
nguồn:TTV
Chung Thiên Tú chăm chú quan sát thì phát hiện ra Thạch Äiện sá» dụng công phu cá»§a Thanh Y Môn rất thuần thục, đặc biệt là kiếm pháp đã luyện tá»›i cảnh giá»›i cao liá»n gáºt đầu tán thưởng "Tên tiểu tá» nà y trước vì báo thù mà bái kẻ thù là m thầy, sau lại luyện võ công bổn môn đạt đến cảnh giá»›i như váºy, trong tương lai chắc chắn sẽ là m nên chuyện lá»›nâ€
Lúc nà y trong tráºn chiến phát ra hai tiếng kêu thảm thiết, đó là hai tên đệ tá» cá»§a Thanh Y Môn bị Thạch Äiện đánh trá»ng thương nhưng sau lưng hắn cÅ©ng bị chém trúng má»™t kiếm, vết thương tuy nhẹ nhưng máu cÅ©ng chảy ra khá nhiá»u.
"Con đi giúp anh ấy†Long Dực nắm chặt tay nói.
"Äừng nóng" Chung Thiên Tú nói "Ta xem bá»n chúng nhất thá»i không giết Thạch Äiện đâu, hãy quan sát tình hình thêm chút nữa đã"
Lúc nà y cuá»™c chiến đột nhiên tạm dừng, và i tên đệ tá» Thanh Y Môn lao tá»›i bao vây Thạch Äiện, còn Thạch Äiện thì chống kiếm xuống đất thở dốc.
Thanh Y Thần Tôn cưá»i hắc hắc, ánh mắt ác độc cá»§a hắn chiếu và o Phà Lãnh rồi lạnh lùng nói "Tên tiểu tá» nà y là đồ đệ cá»§a ngươi, ta để cho ngươi giải quyết đó"
"Dạ, sư phụ" Phà Lãnh tiện tay lấy má»™t thanh kiếm cá»§a gã đệ tỠđứng cạnh đó rồi cháºm rãi bước tá»›i phÃa trước Thạch Äiện, nghiến răng nói "Thạch Äiện, ngươi là kẻ vô Æ¡n, ta luôn đối đãi vá»›i ngươi rất tốt, tại sao ngươi lại muốn giết ta?â€
Thạch Äiên vừa giết ngưá»i xong, nghe lá»i nói đó liá»n dùng ánh mắt đầy sát khà nhìn Phà Lãnh. Tuy tu vi cá»§a Phà Lãnh cao hÆ¡n nhưng khi đối mắt vá»›i Thạch Äiện thì bá»—ng nhiên sinh ra cảm giác sợ hãi.
“Tại sao? Ha ha ha.... "Thạch Äiện ngá»a mặt lên trá»i cưá»i như Ä‘iên dại, rồi đột nhiên buông kiếm đưa tay chỉ và o Phà Lãnh, lạnh lùng nói "Ta muốn há»i ngươi Thạch gia chúng ta đã đụng chạm gì đến Thanh Y Môn cá»§a các ngươi mà các ngươi lại hại chết cả nhà ta? Tại sao?"
Phà Lãnh run run cả giáºn nói "Nói báºy, ta diệt toà n gia cá»§a ngươi hồi nà o hả?â€
Thạch Äiện lạnh lùng trả lá»i "Sao ngươi mau quên quá? Váºy để ta nhắc cho ngươi nhá»›, cách đây hai năm và o ngà y 15 tháng 8 ngươi đã dẫn ngưá»i đến má»™t thôn trang nhá» cách đây năm mươi dặm rồi ra tay tà n sát dân là nh vô tá»™i tại đó, trong đó có mẹ và anh trai ta bị các ngươi má»™t kiếm chém chết, còn cha ta thì bị các ngươi chặt Ä‘i hai chân, chị cá»§a ta thì bị lÅ© súc sinh các ngươi bắt mang vá» Vạn Äá»™ng SÆ¡n là m nhục, cuối cùng ôm háºn mà chết.... Ngươi đã là m hại quá nhiá»u ngưá»i nên có thể không nhá»› chuyện nà y, nhưng ta thì không há» quên, vÄ©nh viá»…n không thể quên! Thá»i khắc nà o ta cÅ©ng nghÄ© đến chuyện lấy thá»§ cấp cá»§a ngươi để tế gia đình ta nÆ¡i chÃn suối!"
Giá»ng cá»§a Thạch Äiện trà n ngáºp sá»± phẫn ná»™ và sát khà khiến cho ngưá»i khác nghe không khá»i run sợ.
"Ngươi vì báo thù cho nên má»›i trăm phương ngà n kế gia nháºp và o Thanh Y Môn, sau đó tìm cÆ¡ há»™i giết ta, giá»i lắm" Phà Lãnh quát lên, cuối cùng hắn cÅ©ng nhá»› lại chuyện cá»§a hai năm trước.
"Ta sẽ giết hết tất cả bá»n ngươi, từng ngưá»i từng ngưá»i má»™t" Thạch Äiện vừa nói vừa dùng ánh mắt nhìn và o đám đệ tá» xung quanh, rồi tiếp "Sau chuyện đó, cha cá»§a ta may mắn sống sót nhưng ông đã khắc cốt ghi tâm hình dáng cá»§a các ngươi rồi thuáºt lại cho ta nghe, vì váºy ta sẽ giết hết tất cả những ngưá»i tham gia và o năm đóâ€
Nghe Thạch Äiện nói xong, mấy tên đệ tá» Thanh Y Môn nhìn nhau rồi cưá»i lá»›n.
Tình thế trước mắt quá rõ rà ng, Thạch Äiện cho dù muốn giết bá»n tà ác nhưng lại lá»±c bất tòng tâm, huống hồ lại bị thương nên sợ rằng cả má»™t tên cÅ©ng giết không đựơc nữa, nói chi là tất cả.
Phà Lãnh lạnh lùng cưá»i, trong mắt lá»™ ra sát khà nói "Tháºt không ngá» tên tiểu tá» ngươi tuổi còn trẻ nhưng tâm kế lại sâu như váºy, má»—i ngà y Ä‘á»u tôn kÃnh luôn mồm kêu ta là sư phụ khiến ta không chú ý, ẩn nhẫn hai năm, rồi lại nhân cÆ¡ há»™i ta bị thương mà ra tay. Con mẹ nó, nếu không phải cái mạng ta lá»›n thì đã bị ngươi giết rồi"
Thạch Äiện tức giáºn nhưng cÅ©ng không thèm trả lá»i, lúc nà y hắn Ä‘ang âm thầm cố gắng váºn công trị thương, chuẩn bị đánh đòn quyết định vá»›i Phà Lãnh.
Cảm thấy sát khà trên ngưá»i Thạch Äiện phát ra, Phà Lãnh liá»n lui vá» sau hai bước, sợ hãi giÆ¡ kiếm thá»§ thế.
Thanh Y Thần Tôn thản nhiên cưá»i nói "Phà Lãnh, tên đồ đệ nà y cá»§a ngươi quả tháºt là nhân tà i a, trong vòng hai năm thôi nó đã tiếp thu hết tuyệt há»c cá»§a ngươi rồi"
Phà Lãnh đỠmặt xấu hổ lên tiếng "Tên tiểu tá» nà y rất thông minh, lại chịu khó tu luyện võ công cá»§a con truyá»n cho, không ngại cá»±c khổ luyện ngà y luyện đêm, tháºt không ngá» là nuôi ong tay áo mà . Lại đây ta giúp ngươi má»™t kiếm để tiá»…n ngươi Ä‘i cho mau lẹâ€
Thanh Y Thần Tôn đột nhiên tức giáºn lên tiếng "Má»™t kiếm giết nó? Ta há»i ngươi, trong môn quy cá»§a Thanh Y Môn thì tá»™i phản nghịch phải bị xá» ra sao?"
Phà Lãnh do dự một chút rồi nói "Thưa sư phụ.... xỠ... lăng trì..."
Thanh Y Thần Tôn lại thản nhiên nói "Nếu má»™t kiếm giết chết nó thì đã phá huá»· môn quy, thá» há»i sau nà y còn nói môn quy gì nữa?" Rồi giÆ¡ ngón tay chỉ và o má»™t cá»™t đá ở hướng nam nói tiếp "Cá»™t đá kia do tổ sư cá»§a môn phái tạo ra dùng để xá» phạt chúng đệ tá», tên nà o phạm tá»™i thì Ä‘em chúng ra xá» lăng trì tại chá»— đóâ€
Phà Lãnh cung kÃnh nói "Sư phụ nói đúng, đệ tá» sẽ bắt tên phản nghịch nà y trói và o cá»™t đá, sau đó sẽ từng Ä‘ao từng Ä‘ao lóc sạch da cá»§a hắn để cho hắn nếm mùi sống không bằng chết"
Mặc dù ngoà i miệng nói váºy nhưng nghÄ© đến lúc hà nh hình cắt da xẻ thịt, máu tươi chảy đầy, Phà Lãnh không khá»i khiếp đảm.
Một tiếng u u vang lên, một thanh phi kiếm phá không bay đến, thân kiếm kéo theo một dãy ánh sáng mà u xanh giữa không trung nhắm hướng Phà Lãnh phóng tới.
Trong tay Thạch Äiện đã không còn thấy kiếm đâu cả, và phi kiếm nà y là do hắn Ä‘em hết toà n lá»±c mà xá» ra, mặc dù biết rất khó để giết chết Phà Lãnh vá»›i chiêu nà y nhưng đó lại là hy vá»ng duy nhất cá»§a hắn.
Phà Lãnh từ ngà y bị Long Dá»±c đả thương đến giá» vẫn chưa khôi phục hoà n toà n, trong mình vẫn còn mang ná»™i thương nên trong lúc sÆ¡ ý bị Thạch Äiện xá» phi kiếm táºp kÃch, nếu không có Huyá»…n Ảnh Thân Pháp để tránh né thì không chừng đã thà nh vong hồn dưới lưỡi kiếm rồi, tuy nhiên do phi kiếm quá nhanh nên cho dù đã tránh thì tay phải cá»§a hắn cÅ©ng bị kiếm phong chém phải. Sau khi xá» chiêu, Thạch Äiện láºp tức đà o tẩu nhưng lại bị các đệ tá» Thanh Y Môn chặn lại.
Phà Lãnh chỉ lo nói chuyện cùng Thanh Y Thần Tôn nên không phòng bị, đến khi phát hiện Thạch Äiện sá» dụng phi kiếm tấn công thì kiếm đã đến trước ngá»±c hắn rồi, cho nên hắn chỉ còn cách dùng Huyá»…n Ảnh Thân Pháp né sang má»™t bên.
Sau khi né tránh thì Phà Lãnh cảm thấy tay phải cá»§a hắn tê dại, nhìn lại thì thấy tay phải bị kiếm chém má»™t vết dà i và đang chảy máu ròng ròng, vết thương nà y so vá»›i vết thương ở tay trái còn nặng hÆ¡n nhiá»u.
"Giá»i cho má»™t chiêu Thanh Long Tham Hải" Äứng ở phÃa xa xa quan sát, Chung Thiên Tú vừa nhìn liá»n biết chiêu Thạch Äiện vừa sá» dụng là má»™t chiêu sát thá»§ trong võ công cá»§a Thanh Y Môn, miệng liá»n tán thưởng.
Long Dá»±c trong lòng lo lắng cho Thạch Äiện, thầm nghÄ© "Thạch Äiện vừa rồi ra chiêu bất ngá» nên có kết quả nhưng chắc anh ấy cÅ©ng hết sức rồi, chắc chắn Phà Lãnh sẽ nhân cÆ¡ há»™i nà y ra tayâ€, vì váºy táºp trung tinh thần, chỠđợi thá»i cÆ¡ ra tay há»— trợ cho Thạch Äiện.
"Äồ vô dụng" Thanh Y Thần Tôn thấy đại đệ tá» cá»§a hắn bại dứơi tay má»™t kẻ má»›i nháºp môn có hai năm nên quát lên, sắc mặt biến đổi dị thưá»ng, vô cùng khó coi.
Quả nhiên không ngoà i dá»± liệu cá»§a Long Dá»±c, sau khi bị Thanh Y Thần Tôn quát má»™t câu vô dụng, ánh mắt cá»§a hắn toát lên sát khà nồng Ä‘áºm.
“Thanh Long Tại Thiên†Phà Lãnh vung tay lên rồi hét lá»›n, kiếm trong tay hắn liá»n hóa thà nh má»™t luồng ánh sáng mà u xanh bay và o giữa không trung, mang theo kiếm khà mãnh liệt lao thẳng tá»›i Thạch Äiện.
Thạch Äiện vốn là ngưá»i thông minh, gia nháºp Thanh Y Môn chỉ có hai năm nhưng thá»±c lá»±c đã vượt qua các sư huynh đệ, tháºm chà ngay cả má»™t số sư thúc trong Thanh Y Môn cÅ©ng không phải là đối thá»§ cá»§a hắn, tuy nhiên Thạch Äiện cÅ©ng là kẻ biết mình biết ngưá»i, nên khi nhìn thấy Phà Lãnh phẫn ná»™ ra tay liá»n bÃêt rằng hắn đã dốc toà n lá»±c, và hiện tại thì không có lá»±c hoà n thá»§, đà nh thở dà i nhắm mắt chá» chết.
Ngay khi Phà Lãnh phóng phi kiếm Ä‘i thì thân hình cá»§a Long Dá»±c cÅ©ng đồng thá»i chá»›p động, trong nháy mắt đã đến phÃa sau lưng Thạch Äiện.
Tại Vạn Äá»™ng SÆ¡n tuyết rÆ¡i nhiá»u nên thuá»· nguyên tố cÅ©ng vô cùng phong phú. Long Dá»±c đứng sau lưng Thạch Äiện váºn dụng linh khà ngưng thuá»· thà nh băng tạo ra má»™t lá chắn băng (băng thuẫn) chắn ngay trước mặt Thạch Äiện.
"Rắc" má»™t tiếng, tia lá»a tóe ra, phi kiếm cá»§a Phà Lãnh phóng thẳng và o băng thuẫn cứng như thép do Long Dá»±c tạo ra, sau đó gãy đôi rÆ¡i xuống dưới chân Thạch Äiện.
Linh lá»±c cá»§a Long Dá»±c hiện giá» tăng cao hÆ¡n trước nhiá»u lần, cho nên dù là công hay thá»§, uy lá»±c cÅ©ng cưá»ng đại vô cùng.
"Là nó?" Thanh Y Thần Tôn nhìn thấy Long Dá»±c, nhÃu mà y nghÄ© thầm "Sao lại có thể? Tại sao nó lại không chêt khi rÆ¡i xuống núi nhỉ?"
Sau đó hắn đưa ánh mắt nhìn và o phÃa sau Long Dá»±c thì thấy Phong Linh Ä‘ang đứng cách đó không xa, trong lòng cả kinh nghÄ© thầm "Tiểu nha đầu kia cÅ©ng không chết, tháºt sá»± là quái dị mà ", tuy nhiên hắn không để ý tá»›i Chung Thiên Tú Ä‘ang đứng bên cạnh Phong Linh.
Phà lãnh trước đó đã thấy Long Dá»±c bị sư phụ hắn đánh rÆ¡i xuống núi, tá»± nghÄ© rằng cho dù bản lãnh có cao cưá»ng thế nà o Ä‘i nữa thì cÅ©ng không sống nổi, nhưng giỠđây Long Dá»±c lại sống sá» sỠđứng trước mặt hắn, thần thái sung mãn, nên khiếp sợ vô cùng vì bản thân hắn đã bị Long Dá»±c đả thương hai lần rồi.
Nhìn thấy ánh mắt đầy sát khà nhiếp nhân cá»§a Long Dá»±c, Phà Lãnh thầm nghÄ© không hay nhưng do á»· có sư phụ hắn nên cÅ©ng an tâm đôi chút, vì váºy bèn lên tiếng "Long Dá»±c, ngươi còn chưa chết sao? Hôm nay có mặt sư phụ ta, ngươi chuẩn bị chịu chết Ä‘i là vừa"
"Hắc hắc! Ngươi nói đúng đấy, ta Ä‘ang chỠđây" Long Dá»±c lạnh lùng cưá»i, nói "Ta Ä‘ang chỠđể đưa tiá»…n hai tên ác nhân các ngươi xuống gặp diêm vương đây "
Phà Lãnh trong long tức giáºn nhưng cÅ©ng hoảng sợ nên cháºm rãi lui vá» phÃa Thanh Y Thần Tôn, như váºy cho dù Long Dá»±c có đánh hắn thì sư phụ hắn cÅ©ng có thể ra tay giúp đỡ.
Tà i sản của Silverwing
Chữ ký cá»§a Silverwing Pháºn là m trai gõ phÃm bình thiên hạ :00 (32):
Chà anh hùng click :0 (35): chuá»™t định giang san :0 (156): Äi kiếm vợ nà o
Last edited by David; 08-04-2009 at 09:53 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
4.vn long huyet , 4vn long huyet , áèçíåñ , Ä‘á»c long huyệt , doc long huyêt , doc long huyệt , doc truyen huyet chuong , doc truyen huyet long , doc truyen long huyet , huyệt long trì , huyet long .us , huyet long chuong , ïåðåäà÷ , ïîñòíîå , log 4vn.com.vn , long huuyet , long huyệt , long huyệt xe lăn , long huyệt yy , long huyêt , long huyêt chuong 1 , long huyệt , long huyệt 266 , long huyệt 267 , long huyệt 4vn , long huyệt truyen , long huyet , long huyet 4vn , long huyet 4vn.eu , long huyet chien than , long huyet chuong 1 , long huyet chuong 267 , longhuyệt , longhuyet , longhuyetchienthan.4vn , lonh huyet , lonh huyet 4vn , óðàëñèá , sac hiep long huyet , tác giả mp3 4vn , tiên hiệp huyet long , truyên long huyệt , truyện long huyệt , truyen huyet long , truyen long huyet , truyen long huyet 139 , truyen long huyet 266 , truyen long huyet 4vn , truyet long huyệt 4vn , www.long huyet , xem truyen long huyệt