04-05-2008, 01:38 AM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Quyển 10 – Cựu Tình Tân Nhân
chương 6 – Hồ Mâu Nhất Tiếu
Dịch giả: Mar1412
Biên dịch N/A
Biên táºp: khuyết danh
Nguồn: Hoa Nguyệt Tao Äà n
đả tá»± bản quyá»n: 4vn.eu
“Tá»· phu, tá»· phu!†Hoa Tiểu Ba quay trở lại phá miếu, mở miệng hết cỡ la rung ca núi. Tiếng gá»i cá»§a hắn đánh thức hai ngưá»i Ä‘ang ôm nhau ngá»§ trong ngôi phá miếu.
Hi Bình nói: “Tiểu tá» nà y lúc nhưá»ng hcho hắn hát, hắn chối không hát được,. Giá» lại Ä‘i đánh thức ngưá»i khác, tháºt tức chết.â€
Dã Mân Côi vuốt lại mà i tóc, nói: “Chà ng sau nà y nếu phải ca hát, nhá»› để Mân Côi Ä‘i xa xa trước rồi hãy hát. Mân Côi không quản chà ng là m gì, chỉ không cho chà ng hát trước mặt Mân Côi.â€
Hi Bình cưá»i khổ: “Nà ng ra mặt má»™t chút, được không? Nà ng không thể cứ như váºy hòa và o ca hát sao?â€
Dã Mân Côi giáºn dá»—i: “Dù sao Ä‘i nữa thiếp cÅ©ng không thể đáp ứng chà ng, chà ng chẳng lẽ không cho tai thiếp được thoải mái má»™t chút sao? Thiếp không muốn để cho chà ng dạy hư hà i tá» trong bụng. Mân Côi định cả Ä‘á»i chỉ có má»™t hà i tá», sao có thể để chà ng dạy hư hà i tá» nà y chứ?â€
ÄÃch xác, dạy dá»— trẻ con cÅ©ng rất quan trá»ng!
Hi Bình đà nh nhượng bô: “hôi được ta không nói nà ng tá»›i nghe hát nữa. Nà ng cÅ©n đừng nói ta không nên hát. Má»i ngưá»i chung sống hòa bình. Ai, đêm qua có má»™t khán giả sẵng sà ng, sao lại lại dá»… dà ng thả Ä‘i như váºy chứ? Lần sau nhất định nà ng ta đến ta hát cho nghe, hắc hắc hắc!â€
Hắn cưá»i lá»›n bước ra cá»a lá»›n, nhìn vá» phÃa đám ngưá»i từ Vạn Diệu am Ä‘ang tiến đến.
Tuyết Nhi từ trên lưng Nhi Nhu Vân nhảy ra la lá»›n: “Phụ thân bế Tuyết Nhi, Tuyết nhi phải cưỡi đại hắc mã.â€
Hi Bình bế cô bé lên, mỉm cưá»i nói: “Tuyến Nhi và Nhu Vân a di cùng cưỡi má»™t thá»›t ngá»±a không được sao?â€
Tuyết Nhi tá»± mình nói: “Tuyết Nhi thÃch ngá»§ trên cái ngá»±c tháºt lá»›n cá»§a phụ thân. Con sợ a di không ôm nổi Tuyết Nhi để Tuyết Nhi tuá»™t khá»i ngá»±a!â€
Hi Bình cưá»i nói: “A di cÅ©ng thÃch ngá»§ trên cái nhá»±c tháºt lá»›n cá»§a phụ thân đó! Tiểu ách ba! Có đúng không?â€
Tuyết Nhi nhìn Thi Nhu Vân há»i: “A di cÅ©ng thÃch ngá»§ trên cái ngá»±c tháºt lá»›n cá»§a phụ thân sao? Váºt Tuyết Nhi nhưá»ng cho adi má»™t ngà y, ngà y mai tuyết Nhi lại ngá»§ trên ngá»±c phụ thân.â€
Hi Bình âu yếm hôn lên khuôn mặt nhá» bé cá»§a cô bé nói: “Tuyết Nhi thá»±c giá»i, Túy tá»· lại đây bế Tuyết Nhi.â€
Vưu Túy không bước lại, Hi Bình đến cạnh Dã Mân Côi nói: “Tuyế Nhi để ta bế. Nà ng lại đó dùng phương pháp xấu kiểm tra xem nà ng ta có hung khà trong ngưá»i không.â€
Thi Nhu Vân sắc mặt chợt biến, Hi Bình đã bước lại trước mặt nà ng, mỉm cưá»i: “Tuyết Nhi nhưá»ng cho ta ôm ấp a di cá»§a nó, ta thấy chá»§ ý nà y không tệ, nà ng cÅ©ng thấy váºy chứ?â€
Hắn bất kể Thi Nhu Vân phản kháng bằng cách giãy dụa, ôm nà ng lên lưng Ô Long, sau đó tự mình cũng leo lên.
Cảm thấy lưng cá»§a Thi Nhu Vân dá»±a và o ngá»±c mình không tháºt sá»± thoải mái, Hắn liá»n ôm nà ng xoay lại, để bá»™ ngá»±c má»m mại cá»§a Thi Nhu Vân dá»±a và o bá»™ ngá»±c rắn chắc cá»§a hắn rồi nhẹ nhà ng nói: “Ôm chặt nhé.â€
Hoa Tiểu Ba lo lắng nói: “Tá»· phu, huynh phải cẩn tháºn, cô ta có thể lại đả thương huynh đó.â€
Vưu Túy trách mắng: “Ngáºn hà m răng Ä‘en cá»§a ngươi lại, không ai nói ngươi câm đâu.â€
Hoa Tiểu Ba kêu oan: “Ta cÅ©ng vì lo lắng cho an toà n cá»§a tá»· phu thôi mà !â€
Thi Nhu Vân im lặng cuối xuống, nói nhá» và o tai Hi Bình: “Ta phải ngồi quay lại, ngồi thế nà y, ngưá»i ta không thở được.â€
Hi Bình ngẩn ngưá»i cuố xuống, cÅ©ng ôm nà ng quay lại, dể lưng nà ng dá»±a và o ngá»±c hắn, cúi đầu nói và o tai nà ng,: “Như váºy Ä‘i được chưa, ngá»±a cá»§a nà ng giá» không cần thiết nữa. Sau nà y nà ng cuà n Tuyết Nhi cùng cưỡi Ô long vá»›i ta, nà ng ngồi phÃa sau, Tuyết Nhi ngồi phÃa trước, được không? Hay là , Ä‘i như váºy cÅ©ng được, nà ng ôm Tuyết Nhi ngồi dá»±a và o ngá»±c ta? Ta biết nà ng vấn hcu7a có tiá»n mua chá»§y thá»§ đâu.â€
Thi Nhu Vân không nói má»™t lá»i chỉ nhắn mắt dá»±a và o ngưá»i hắn, không biết lúc nà y nà ng trong lòng nà ng Ä‘ang nghÄ© gì?
Hi Bình nhấn mạnh: “Nà ng không nói gì, ta coi như nà ng đã chấp thuáºn.â€
Vưu Túy xen và o: “Ngươi như váºy còn không phải là uy hiếp Nhu Vân sao?â€
Hi Bình nhìn nà ng cưá»i rá»±c rỡ: “Má»™t sá»± uy hiếp rất ngá»t ngà o, nà ng muốn không?â€
Hoa Tiểu Ba cÅ©ng nói: “Tá»· phu, nếu như Diệu Duyên cÅ©ng chịu cuá»™n mình trong lòng ta như váºy thì tốt quá. Ai! Trở lại Diệu Vân am trống trÆ¡n. Không tưởng không gâp lại được Diệu Duyên, tháºt sá»± quá thất vá»ng. Nếu nà ng chịu để tóc dà i, đương nhiên có thể cùng Băng Băng và La Mỹ Mỹ cá»§a tá»· phu sánh vá»›i Äại Ny cá»§a Tứ Cẩu sư khó bình phân thu sắc. Trong lòng ta tháºt ngứa ngáy!â€
Lại nói vá»›i mình: “CÅ©ng là ta đã láºp thệ khiến cho cái đầu trá»c cá»§a nà ng má»c ra thác mây nhung huyá»n.â€
Dã Mân Côi nhìn Hi Bình nói: “Chuyện nà y cạnh tranh tháºt kịch liệt. Bá»n nam nhân các ngưá»i nha! Äòi bao nhiêu má»›i đủ đây.â€
Hi Bìng thúc ngá»±a cản trước Hoà ng Dương há»i: “Cha tình nhân đầu tiên cá»§a cha không đáp lại cha là sao váºy?â€
Hoà ng Dương xả giáºn: “Nà ng ta gặp ta chưa đầy hai khắc, đã bá» Ä‘i. Sáng nay lúc chia tay, lại chá»i ta không biết dạy dá»— con cái, nói con trai ta là đồ hư há»ng. Nói váºy là có ý gì, con trai ta không hư, thế nà o lại có thể ra tay thu tháºp con gái nà ng ta chứ?â€
Xuân Yến mắng lão: “Lão già rồi mà không sá»a, lão tháºt sá»± muốn thu Äá»™c Cô Tuyết và o tay sao?â€
“ChÃnh thế -à không!†Hoà ng Dương láºp tức tỉng má»™ng- giả vá» phản bác: “nà ng ta không phải đã Ä‘i là m ni cô rồi sao?â€
Hi Bình đỡ má»i: “Mẹ, mẹ không cần lo lắng, cha không có cÆ¡ há»™i đó đâu. Thêm nữa cha dám nghÄ© chứ không dám là m, ngưá»i không thể vượt qua ranh giá»›i đó đâu.â€
“Tiểu tư ngươi sao nói cha ngươi kém váºy?†Hoà ng Dương giáºn đến suýt rÆ¡i khá»i ngá»±a, láºp tức kháng nghị.
Hi Bình cưá»i noi: “Cha con nghi ngá» Äại Hải vá» sau là m theo cha cÅ©ng tháºt thất vá»ng. Trongl òng nó cha là má»™t ngưá»i thá»±c vô cùng nghiêm túc, Ãt ra cÅ©ng có khà độ như Äá»— Thanh Phong. Dù mặt Äá»— Thanh Phong hÆ¡i dà y nhưng lão không là m mất tư cách cá»§a má»™t trưởng bối. Nhưng cha không có được khà độ cá»§a Äá»™ Thanh Phong. Không lạ là năm đó cha bại vá» tay lão trên tình trưá»ng. Lão so vá»›i cha quả thá»±c hÆ¡n má»™t báºt mị lá»±c nam tÃnh. Bất quá con trai cá»§a cha đã thu tháºp được nữ nhi cá»§a lão, còn lão không thể sing được má»™t tiểu tỠđể cướp nữ nhi cá»§a cha, cha có thể kiêu ngạo rồi cha à !â€
Hoà ng Dương quả nhiên xuất hiện má»™t phần kiêu ngạo: “Chuyện nà y đủ hcu71ngm inh ta vá» sau so vá»›i hắn mạnh hÆ¡n. Cho dù hắn thá»±c có sinh ram á»™t nhi tỠđến rá»a thù, cÅ©ng không thể cướp nổi con gái ta, Nguyệt Nhi sao có thể thÃch nhi tá» thối cá»§a hắn chứ!â€
Hoà ng Äại Hải lúc nà y không thể nghe tiếp nói: “Cha, đại ca, các ngưá»i đừng nói xấu sư phó cá»§a con nữa.â€
Lôi Long lắc đầu than thầm: “Chỉ có ngưá»i chan hư váºy má»›i tạo ra nhi tá» thế nà y được.â€
Xuân Yến trợn mắt nhìn hai cha con nạt: “CÅ©ng chỉ có Äại Hải hiểu chuyện.â€
Hoà ng Dương giáºn dữ: “Nếu năm đó ta không phải lên núi, nhất định đã Ä‘uổi Äá»— Thanh Phong ra khá»i cá»a. Äã ăn cá»§a ta, ngá»§ phòng ta, lại mang ocn trai ocn gái ta Ä‘i, lại dạy con trai ta chống lại ta ? Ta còn gặp lại hắn, phải kêu hắn thá» sức.â€
Hoa Tiểu Ba dá»™i má»™t gáo nước lạnh: “Sư thúc, thúc đánh không lại lão đâu. Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng chúng ta chỉ có cái tiếng la công phu nhất lưu, cái nà y tiểu Ä‘iệt hiểu rõ.â€
Hoà n Dương gỡ gạc: “Äánh không lại thì chá»i. quân tỠđộng khẩu bất động thá»§!â€
Nói đúng đạo lý, không thẹn là Hoà ng Dương
Xuân Yến giáºn dữ há»i: “Chà ng là quân tá» Ã ?â€
Má»i ngưá»i Ä‘á»u dùng hcung má»™t ánh mắt nhìn lão –Hắc, không tin được!
“không tin là được rồi, cần gì dùng ánh mắt đó dồn ép ta?†Hoà ng Dương không tin được uy tÃn bản thân lại thấp như váº, cả đám tiểu bối cÅ©ng dám trước mặt hắn túy tiện phát biểu ýk iến. Không biết đã nói ram á»™t câu danh ngôn cá»§a má»™t số thư sinhl úc đánh nhau tá»± nói mình nhu nhược vô dụng sao?
ChÃnhl úc Hoà ng Dương cuối đầu tức chất, đột nhiên nghe thấy tiếng vó ngá»±a khua nhẹ sau lưng, ba thá»›t ngá»±a nhanh chóng vượt qua bá»n há», Tất cả nháºn ra lưng cá»§a ba nữ nhân, thiếu nữ trên con ngá»±a ở giữa quay đầu nhìn bá»n há» rồi nở nụ cưá»i rá»±c rỡ.
Gương mặt đó tháºt sá»± thuần mỹ vô bì, ánh mắt đó có sá»± trong suốt long lanh như cá»§a tiểu Nguyệt, còn hÆ¡n má»™t phần thần sắc câu hồn nhiếp phách. Äá»™ tinh mỹ cá»§a gương mặt, chỉ có Thá»§y khiết Nhu có khả năng cùng nà ng so sánh, nhưng nà ng không có vẻ ma quái cá»§a Thá»§y Khiết Nhu, chỉ có sá»± thuần khiết,bất kể nhìn từ góc độ nà o cÅ©ng chỉ có thuần khiết mà thôi!
Mỹ lệ là tuyệt tuyệt đỉnh, thuần khiết cũng là tuyệt tuyệt đỉnh.
Trong chá»›p mắt nà ng quay mặt lại. Hoa Tiểu Ba, Äá»™c Cô Minh, cùng Triệu Tá» Uy kÃch động đến rÆ¡i khá»i ngá»±a. Tất cả cÅ©ng chỉ vì cái quay đầu mÄ©m cưá»i há» hững đó, bá»n hỠđã mất hồn!
Mỹ nhân và tuấn mã đã khuất dạng.
Hoa Tiểu Ba từ trên mặt đất đứng dáºy, liến quay vá» hướng Hi Bình la lên: “Tá»· phu, cho đệ mượn tuấn mã má»™t lần!â€
Äá»™c Cô Minh cùng Triệu Tá» Uy cÅ©ng đồng thanh: “Äể ta Ä‘i!â€
Hi Bình không nói gì nhìn nhìn Thi Nhu Vân trongl òng nói nhá»: “Mỹ nhân đột nhiên đến, ra Ä‘i cÅ©ng tháºt nhanh! Các ngươi không cần la, Nhu Vân Ä‘ang ngá»§.â€
Hai tay hắn nhẹ nhà ng ôm Thi Nhu Vân âu yếm, nhìn nhìn vá» hướng ba nữ nhân vừa má»›i biến mất, cuối đầu hôn hÃt mái tóc đẹp cá»§a Thi Nhu Vân, thở dà i im lặng.
Nhân thế lắm mỹ nhân, chỉ có nữ nhân torng lòng là đáng trân trá»ng.
Từ đó vỠsau, Thi Nhu Vân và Tuyết Nhi cùng Hi bình ngồi chung một ngựa.
Thi Nhu Vân ngay từ đầu đã không nguyện ý. Lúc Hi Bình ôm nà ng để lên ngá»±a nà ng Ä‘á»u tránh, đương nhiên kết quả vẫn bị Hi Bình ôm lên ngá»±a. Nà ng chỉ biết ôm Tuyết Nhi dá»±a chặt và o ngá»±c đại cừu nhân, ngà y nà o cÅ©ng váºy nà ng chấp nhân số pháºn, có lẽ nên nói là đã thà nh táºp quán.
Nà ng luôn có thể ngá»§, Tuyết Nhi cÅ©ng ngá»§. Má»—i lần nà ng tỉnh dáºy, phát hiện cánh tay dà i cá»§a Hi Bình ôm trá»n nà ng và Tuyết Nhi. Có lẽ con ngá»±a Ä‘en nà y quá to lá»›n, Ä‘i lại cÅ©ng hết sức nhẹ nhà ng, nhanh nhẹn. Nà ng chỉ có thể ngá»§, torng lòng nà ng rất háºn bản thân, vì sao có thể ngá»§ yên trong lòng cừu nhân chứ?
Nà ng nghÄ© vá» cái chế cá»§a đại ca, đồng thá»i cÅ©ng nghÄ© vá» trao đổi cá»§a đại ca.
Äại ca chân chÃnh không háºn nam nhân dã man nà y sao? Có lẽ cái chết cá»§a đại ca thá»±c sá»± do nam nhân nà y Ä‘em tá»›i, nhưng mà , nếu không có kẻ dã man nà y ai có thể nói Từ Phiêu Nhiên lão đầu sẽ không giết bá»n nà ng, đốt nhà nà ng?
Vì sao nam nhân bị Tuyết Nhi gá»i là phụ thân nà y phải xuất hiện? Từ khi hắn xuất hiện trở Ä‘i, lòng nà ng rối loạn, nà ng háºn hắn. Äúng váºy. Vì cái chết cá»§a đại ca, nà ng háºn hắn, phải giết hắn. Thế mà nà ng có lúc thưá»ng nghÄ© tá»›i hắn. Có lúc Ä‘angn gá»§ còn mÆ¡ thấy hắn. Quả thá»±c rất háºn hắn, lúc mÆ¡ thấy hắn hắn lại rất ôn nhu bảo há»™ nà ng.
Lúc chá»§y thá»§ cá»§a nà ng cắm và o ngá»±c hắn, nà ng tá»± thấy mình Ä‘au đớn vô cùng. Vì sao nà ng Ä‘au khổ? Nà ng phải vui sướng chứ, bá»i vì nà ng cuối cùng đã thương hại được cừu nhân, nhưng –Thi Nhu Vân vẫn tiếp tục không nghÄ© thông vá» chuyện nà y. Trong cÆ¡ thể mêm cá»§a nà ng tá»±a hồ có hai bản thể, má»™t bản thể phải giết Hi Bình vì đại ca bà o thù, má»™t phải dá»±a và o Hi Bình.
Có lúc nà ng nghÄ©, nếu đại ca nà ng không chết, tình huống gặp hắn có thể trở thà nh như thế nà o đây? Tuyết Nhi nói không sai, hắn đúng là má»™t nam nhân rất dá»… nhìn. Lúc đó Tuyết Nhi nói nà ng nhất định sẽ yêu thÃch hắn, tuy nhiên lúc nà y, nà ng còn có thể yêu thÃch hắn không?
“Không thể!†Thi Nhu Vân trong chôc lát đánh thức bản thân. Không thể yêu thÃch đại cừu nhân nà y! Nhưng trong sâu thẳm tâm linh nà ng lại có thanh âm nói: “Nà ng có thể, hắn không phải là đại cừu nhân cá»§a nà ng.â€
Hắn thực sự không phải là cừu nhân của nà ng sao?
Ai có thể cho nà ng biết, đại ca nà ng vì sao lại tự sát đây?
Tất cả cũng chỉ vì hắn!
Nếu như không phải hắn đánh bại đại ca, đại ca nà ng đã không tự sát.
Dù sao đi nữa, nà ng cũng phải theo bên mình hắn, không chỉ vì báo thù, còn là vì nà ng phải nghe theo di nguyện của đại ca. Còn một số nguyên nhân khác khiến nà ng lúng túng.
Vì váºy dưá»i sá»± ép buá»™c cá»§a Hi Bình, nà ng không chỉ Ä‘i theo hắn, hiện tại cuá»™n mình trong lòng hắn, yên bình ngá»§ ngon.
Hôm sau sẽ vỠđến Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng, nghÄ© đến việc sẽ được cùng các nữ nhân cá»§a mình vui vầy cá nước, tâm tình cá»§a bá»n nam nhâm Ä‘á»u cá»±c tốt
Hoà ng Dương phu phụ, vì sắp được cùng sư ca sư tẩu tương kiến, tá»± nhiên cÅ©ng kÃch động vạn phần.
Hoà ng Dương cảm thán: “Rá»i khá»i Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng đã gần hai mươi năm, tưởng chừng cả cuá»™c Ä‘á»i không có cÆ¡ há»™i trở vá» thăm lần nữa.â€
Xuân Yến tiếp lá»i: “Trở vá» chốn cÅ© tá»± nhiên hoan hỉ nhưng chá»› có mà hâm nóng tình xưa.â€
Hoà ng Dương kêu oan: “Nà ng nói chuyện gì váºy? Ta ở Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng là m gì có tình xưa nà o?â€
Xuân Yến giáºn dá»—i nói: “Chà ng không có nhưng cô ta có! Cô ta ba bốn chục tuổi vẫn chugn tình vá»›i chà ng. Cho đến lúc nà y vá»›i chà ng vẫn má»™t lòng không thay đổi, vì chà ng không xuất giá, váºy còn không quá rõ rà ng sao?â€
Hoà ng Dương cưá»i cưá»i: “Nà ng Ä‘ang nói vá» Lôi Lôi à ! Ta lúc nà o cÅ©ng đối vá»›i nà ng ta như muá»™i muá»™i, vá»›i nà ng ấy chỉ có tình huynh muá»™i thuần khiết tuyệt không có ná»a sợi tÆ¡ nghÄ© khác. Nà ng không cần quá lo lắng. Ta là nam nhân rất chung tình.â€
“Chà ng mà chung tình à ?†Xuân Yến liên tục nói ra bốn năn tên nữ nhân, nói thẳng không khoan nhượng trước mặt lão.
Hoà ng Dương cảm thấy oan uổng. Những nữ nhân Xuân Yến kể ra vá»›i lão Ä‘á»u là hữu duyên vô pháºn. Lão do đó trở thà nh tá»™i nhân, lão than: “Ta cả cuá»™c Ä‘á»i chỉ có nà ng là vợ, gặp gỡ bên ngoà i Ä‘á»u không má»™t lần gặp lại, nà ng còn nói ta Ä‘a tình? Tốt xấu gì Ä‘i nữa, nếu ta thá»±c sá»± cùng nữ nhân nà o đó cóm á»™t lần gặp lại, nà ng lại không do dá»± là m oan uổng ta sao!â€
Hoa Tiểu Ba Ä‘Ãnh chÃnh: “Sư thúc, ngưá»i lại nói sai rồi, như váºy không gá»i là oan uổng, phải gá»i là bắt gian táºn giưá»ng.â€
Lôi long chuyển đỠtà i: “Trá»i còn chưa tối chúng ta Ä‘i đâu đó Ä‘i!â€
Tà i sản của ZORO_NDK
Chữ ký của ZORO_NDK Võ Lâm Chà Tôn - Duy Ngã Tuyết Thiên Hồ :00 (85):
Tếu Ngạo Thiên Hạ - Thùy Dữ Tranh Phong :00 (14):
Tháºp Bá»™ Sát Nhất Nhân - Thiên Lý Bất Lưu Hà nh :33:
Thần Thú tá»a kỵ:Há»a Phượng Hoà ng
Lúc bé , nghỉ há»c là chuyện lạ. Lá»›n lên má»›i biết, chuyện lạ là đi há»c...
Lúc bé, tưởng đến trưá»ng là phải há»c. Lá»›n lên má»›i biết, đến trưá»ng còn được ... ngá»§
Lúc bé, tưởng thi xong là hết. Lớn lên mới biết , sau thi còn có thi lại...
Lúc bé , tưởng Ä‘iểm 10 má»›i là giá»i. Lá»›n lên má»›i biết, chỉ 2 thôi đã quý lắm rồi...
Lúc bé,cho 10 ngà n là dư,giỠcho 10 triệu cũng ko đủ!
Last edited by kedatinh1974; 17-07-2008 at 05:04 PM .
04-05-2008, 01:47 AM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Quyển 10 – Cựu Tình Tân Nhân
Chương 7 – Công Cẩu Tình Thoại
Dịch thuáºt : Mar1412
Hiệu Ä‘Ãnh : fishingna
Biên táºp : khuyết danh
nguồn : hoa nguyệt tao đà n
bản quyá»n đả tá»±: 4vn.eu
Äả tá»± : ZZzzz
Hi Bình cùng Dã Mân Côi cưá»i đùa trong phòng, Ä‘ang đè Dã Mân Côi lên giưá»ng mà chá»c lét, chợt nghe tiếng gõ cá»a, liá»n thả nà ng ra mở cá»a. Ngưá»i đến là Xuân Yến.
Hi Bình nói: “ mẹ, ngưá»i và o Ä‘iâ€
Xuân Yến Ä‘i và o nhìn thấy Dã Mân Côi Ä‘ang sá»a lại y phục thì nói: “ Mân Côi. Con ra ngoà i má»™t chút được không? Ta và Hi Bình có chuyện bất tiện cần nói.â€
Dã Mân Côi ứng đáp: “ dạ được, mẹ.†rồi bước ra ngoà i.
Hi Bình quay ra đóng cá»a, để Xuân Yến ngồi xuống cạnh giưá»ng rồi há»i: “ mẹ, có chuyện gì váºy?â€
Xuân Yến ngắm nhìn khuôn mặt tuấn mỹ cá»§a con trai, đưa tay vuốt ve rồi từ tốn há»i: “ con là sá»± kiêu ngạo má»™t Ä‘á»i cá»§a mẹ, mẹ muốn há»i con có thá»±c sá»± yêu Nguyệt nhi không?â€
Hi Bình nhãn thần kiên định đáp lá»i : “ mẹ, Bình nhi yêu Nguyệt nhi, vá»›i má»™t tình cảm còn vượt qua tình huynh muá»™i bao dung nữa. Con cÅ©ng biết chuyện nà y là không phải vá»›i cha mẹ, cÅ©ng có thể bị ngưá»i ngoà i cưá»i chê, tuy nhiên chỉ cần Nguyệt nhi vui vẻ, còn lại Ä‘á»u là không quan trá»ng.â€
Xuân Yến im lặng, chỉ nhìn Hi Bình với đôi mắt trà n lệ.
Hi Bình đưa tay lau những giá»t nước mắt trà n ra cá»§a bà , nói: “ mẹ, đừng khóc, Bình nhi sợ nhìn thấy mẹ khóc lắm.â€
Xuân Yến thở dà i nói: “ huynh muá»™i các con phân ly quá sá»›m, căn bản không có gì là tình huynh muá»™i. Nguyệt nhi gặp được con liá»n yêu con, cÅ©ng là chuyện dá»… hiểu.â€
Hi Bình nghÄ© ngợi, hạ quyết tâm nói: “mẹ, Nguyệt nhi đã là nữ nhân cá»§a con rồi.â€
Hắn kể lại vắn tắt chuyện xảy ra giữa hắn và Nguyệt nhi.
“Äay là định mệnh!†Xuân Yến tịnh không mắng hắn. CÅ©ng không vì quan hệ vượt quá luân thưá»ng cá»§a huynh muá»™i hắn mà đau lòng hay giáºn dữ. Chỉ nhẹ nhà ng nói hết câu đó, rồi sau đó nói tiếp: “Bình nhi, nếu như Nguyệt nhi thá»±c sá»± yêu con, đừng là m nó tổn thương, được không?â€
Hi Bình đáp: “ con không để Nguyệt nhi tổn thương đâu.â€
Xuân Yến đứng dáºy nói: “ mẹ cảm thấy nhẹ nhà ng hÆ¡n rồi, mẹ trở vá» ngá»§ đây. Có má»™t chuyện con cần phải ghi nhá»›, cho dù thế nà o cÅ©ng không được để Hoa Lôi quấy nhiá»…u cha con. Con hãy Ä‘i thu nạp nà ng ta Ä‘i, khiến nà ng ta trở thà nh con dâu cá»§a ta. Äể ta không còn phải lo nà ng ta thà nh tình địch cá»§a ta nữa.â€
Hi Bình to đầu ra than: “mẹ, mẹ đã hÆ¡n má»™t lần nhắc nhở con, là m thế là hãm hại con trai mẹ đó!â€
Hắn tiá»…n Xuân Yến đến trước cá»a, Xuân Yến đột nhiên quay lại nói: “Bình nhi, có nhiá»u chuyện con không minh bạch. Nhiá»u lúc ta cảm thấy không phải vá»›i con.â€
“ Mẹ, con biết rồi, mẹ đối vá»›i Bình nhi rất tốt.â€
Tiá»…n Xuân Yến xong, quay vá» phòng nằm xuống má»™t cái, rồi đứng dáºy Ä‘i sang phòng cá»§a Vưu Túy và bá»n nữ nhân.
Nghe thấy tiếng cưá»i cá»§a Dã Mân Côi trong phòng vá»ng ra, Hi Bình nói: “Mân Côi yêu, ra nghênh tiếp nam nhân cá»§a nà ng Ä‘i!â€
Dã Mân Côi mở cá»a ra nói: “ mẹ Ä‘i rồi sao?â€
“ Ưmm†Hi Bình nắm bà n chân trần Ä‘ang chạy lại cá»§a Tuyết Nhi ôm và o lòng, ngồi xuống cạnh giưá»ng cá»§a Bạch Tư há»i: “ sang mai Tuyết Nhi có thể gặp lại mẹ rồi, con vui không?â€
Tuyết Nhi vui vẻ đáp: “vui chứ! Phụ thân, cha cÅ©ng vui phải không?â€
Hi Bình cưá»i, vặn nhẹ cái mÅ©i đẹp nhá» bé đáp: “ phụ thân đương nhiên vui rồi. Mẹ con gặp lại chúng ta cÅ©ng sẽ vui lắm. Tuyết Nhi lúc nà o cÅ©ng ngoan. Äến ngá»§ vói Nhu Vân a di, được không? Phụ thân có chuyện quan trá»ng cần nói vá»›i Bạch Tư a di!â€
“Tuyết Nhi Ä‘i sang giưá»ng a di Ä‘ay, Tuyết Nhi rất ngoan mà .â€
Hi Bình thả cô bé xuống, cô bé chạy đến trước giưá»ng Vưu Túy. Vưu Túy bế cô bé lên, phá»§i phá»§i bà n chân nhá» cá»§a cô bé, rồi để cô bé xuống ngá»§ bên trong Thi Nhu Vân.
Hi Bình nằm xuống cạnh giưá»ng, tay chống mặt nhìn Bạch Tư Ä‘ang nằm thẳng trước mặt nói: “ giữa ta vá»›i nà ng nên có má»™t kết cục. Ta thừa nháºn rằng lúc nà o cÅ©ng luôn dung cách cưỡng ép để chiếm hữu nà ng, ta cÅ©ng không nháºn ra được Ä‘iá»u đó là sai. Rồi để nà ng theo Lẵng Vô Tâm má»™t Ä‘oạn thá»i gian, là vì để cho nà ng Ä‘i tìm giấc má»™ng cá»§a nà ng. Nay giấc má»™ng vỡ tan đưa nà ng trở vá» trong lòng ta, ta tịnh không xem chuyện nà ng hoan hảo vá»›i nam nhân khác là phản bá»™i ta. Thế gian nà y, rất nhiá»u nam nhân chỉ có duy nhất má»™t thê tá», nhưng tịnh không thể nói bá»n há» trong cuá»™c Ä‘á»i chỉ biết qua má»™t nữ nhan hoặc nói bá»n há» không hy vá»ng có thêm nữ nhân. Ta có rất nhiá»u nữ nhân, đây là nguyên nhân cÆ¡ bản khiến nà ng bá» ta mà đi. Nếu phải nói vá» tình yêu, ta không biết bản thân có thể cho nà ng nhiá»u hay Ãt, tuy nhiên ta yêu thương từng nữ nhân cá»§a ta. Ta nhất định hết mình bảo há»™ và đem lại cho há» vui sướng lá»›n nhất. Ta không dám khẳng định nà ng sẽ yêu ta, có lẽ nà ng vẫn nhá»› vá» Lẵng Vô Tâm. Hắn quả thá»±c là má»™t nam nhân rất ưu tú. Chỉ có Ä‘iá»u hắn mãi mãi không thuá»™c vá» nà ng, cà ng không phải là nÆ¡i nà ng có giấc má»™ng cá»§a nà ng. Mà nà ng, cÅ©ng tuyệt không thuá»™c vá» hắn, hoặc có lẽ cÅ©ng không thuá»™c vá» ta. Nà ng chỉ thuá»™c vá» giấc má»™ng cá»§a nà ng. Ta khiến giấc má»™ng cá»§a nà ng tan vỡ, ta có trách nhiệm vì nà ng tạo ra má»™t giấc má»™ng khác, giấc má»™ng tồn tại theo cách cá»§a ta. Nếu như nà ng không cá»± tuyệt ta cho nà ng giấc má»™ng nà y thì trá» lại trong lòng ta, lại dá»±a và o ngá»±c ta tiếp tục mÆ¡ má»™ng. Tháºt đó, Tư nhi, nà ng có yêu ta không?â€
Hai mắt Bạch Tư không kìm được chảy đôi dòng lệ, mắt mông lung nhìn vá» nam tá» tà mị nà y, từ sau khi tay cầm kiếm cá»§a nà ng run rẩy đặt trên cổ hắn, trái tim nà ng cùng sá»± chống cá»± cá»§a nà ng vá» giấc má»™ng bao năm cÅ©ng lay chuyển theo. Nhưng vì quá cố chấp nên nà ng đã mất mát quá nhiá»u, nà ng cứ tưởng cả cuá»™c Ä‘á»i không thể nà o quay lại trong lòng hắn nữa.
Nà ng đã từng cá»± tuyệt vòng tay cưá»ng tráng cá»§a hắn, cÅ©ng chỉ vì trong lòng hắn dung nạp quá nhiá»u nữ nhân. Có Ä‘iá»u, bất kể hắn ôm ấp bao nhiêu nữ nhân, hắn vẫn ôm ấp nà ng má»™t cách kiên định hưu lá»±c, khi dá»±a và o hắn cÅ©ng giống như dá»±a và o má»™t quả núi. Nà ng như má»™t co chim nhá» từ trong núi bay ra, nà ng bất kể thá»i khắc nà o Ä‘á»u gắn bó vá»›i quả núi đầy nam tình nà y.
Thực sự, nà ng yêu hắn, từ khoảnh khắc chạm mặt hắn. Nà ng đã không thể kìm được thầm yêu hắn, hắn là loại nam nhân khiến nữ nhân nhìn thấy phải động tâm.
Nà ng thưá»ng nghÄ© đến chuyện trở vè trong vòng tay hắn, chỉ không biết thá»±c sá»± hắn không chán ghét nà ng sao? Trong bụng nà ng là hà i tá» cá»§a nam nhân khác. Nà ng đã từng ở trong lòng nam nhân khác nhu thuáºn tin yêu, nà ng quả thá»±c có thể thản nhiên đối diện hắn sao? Nếu thá»±c sá»± chắc chắn có thể quay lại trước kia, nà ng thà không cần giấc má»™ng cá»§a bản thân, chỉ mong trở thà nh má»™t ngưá»i trong đám kiá»u thê cá»§a hắn.
Nà ng là nhÃ: “ chà ng thá»±c sá»± cong cần Tư nhi sao?â€
Tay Hi Bình vuốt ve suối tóc nà ng, hôn lên giá»t lệ trên mi nà ng, nhẹ giá»ng: “không được hoà i nghi nam nhân cá»§a nà ng, chuyên nà y trái lại còn không tốt cho nà ng. Nà ng nên biết, Mân Côi trước Ä‘ay cÅ©ng có nhiá»u nam nhân, ta cÅ©ng vẫn yêu cô ấy, vẫn để cái bụng nhá» cá»§a cô ấy mang hà i tá» cá»§a ta. Nữ nhân cá»§a ta rất nhiá»u, trong đó có ngưá»i băng thanh ngá»c khiết, cÅ©ng có ngưá»i đã qua tay nhiá»u nam nhân. Bất kể bá»n há» thế nà o, chỉ cần nguyện ý theo ta, ta Ä‘á»u trân trá»ng như nhau. Nam nhân không nên cưỡng cầu má»i nữ nhân hắn gặp qua Ä‘á»u là xữ nữ băng thanh ngá»c khiết, bởi vì thế gian không chỉ có mình hắn là nam nhân. Kỳ thá»±c, nà ng cho ta lần đầu tiên cá»§a nà ng, ta là m sao có thể để ý chuyện khác cá»§a nà ng?â€
Bạch Tư kÃch động, tuy nhiên vẫn buồn bã than thở: “ nhưng ta đã có hà i tá» cá»§a ngưá»i khác, chà ng kko để ý sao?â€
Hi Bình mỉm cưá»i: “ nà ng hứa vá»›i ta má»™t câu, nói nà ng yêu ta, ta sẽ cho nà ng má»™t sá»± ngạc nhiên vui sướng.â€
Bạch Tư đáp: “chà ng để ta suy nghÄ©, được không ? quá đột ngá»™t, ta tháºt khó nói ra ba tiếng đó.â€
“Tốt lắm. Sau nà y khi nà o nà ng cảm thấy trong tim có đại công cẩu ta, nà ng hãy cho ta biết, ta sẽ đến nghe nà ng nói.â€
Hắn đứng dáºy bước đến giưá»ng Vưu Túy, cúi đầu xuống hôn lên môi nà ng, nói: “ta không ép buá»™c nà ng, nà ng là m sao thì là m, nếu không có ý vá»›i ta, tốt nhất nên sá»›m ra Ä‘i.â€
Tuyết Nhi la lên: “ phụ thân, Tuyết Nhi cÅ©ng muốn hôn.â€
Hi Bình mỉm cưá»i hôn lên hai má bé bá»ng má»m mại đáng yêu cá»§a Tuyết Nhi nói: “Tuyết Nhi, há»i Nhu Vân a di có muốn phụ thân hôn không .â€
Tuyết Nhi day day vai thÆ¡m cá»§a Nhu Vân há»i: “ a di, di có muốn phụ thân hôn không?â€
Thi Nhu Vân là m khuôn mặt như đã ngá»§, nhưng cả cổ và mang tai cÅ©ng đỠhồng lên. Hi Bình ôm nà ng kéo lại, nà ng vẫn cố nhắm chặt hai mắt, khuôn mặt đỠhồng như trái táo chÃn, hắn hướng tá»›i đôi môi hồng tươi nóng bá»ng cá»§a nà ng mà hôn.
Nà ng đột nhiên trợn mắt, hai bà n tay nhá» cùng đẩy mặt Hi Bình ra giáºn dá»—i nói: “không cho ngươi hôn ta!â€
Hi Bình nói cả ngà y hôm nay, nà ng không biết bị ta hôn bao nhieu lần, vẫn chưa quen sao?â€
Thi Nhu Vân vừa thẹn vừa giáºn đáp: “ ngươi là thừa lúc ngưá»i ta ngá»§ mà hôn trôm, ngưá»i ta là m sao biết.â€
Hi Bình cưá»i vặn lại : “ a? không biết, nà ng là m sao có thể nói ta hôn trôm nà ng? Äây là giấu giếm tang váºt, nà ng tiểu ni tá» nà y!â€
Thi Nhu Vân không nói má»™t lá»i, hai tay vô lá»±c kháng cá»± Hi Bình, chỉ đà nh để môi hắn chà xát lên đôi môi hồng má»m mại cá»§a nà ng.
Sau khi hôn đã Ä‘á»i má»›i đứng thẳng ngưá»i lên nói: “ hôn môi cá»§a cừu nhân tháºt là kÃch thÃch, sau nà y ta chà Ãt cÅ©ng phải hôn môi nhá» cá»§a nà ng nhiá»u lần hÆ¡n má»›i được. Hắc, chá»§ ý cá»§a Thi Trúc Sinh tháºt không tệ, đến bây giá» má»›i phát hiện, tháºt quá tuyệt.â€
Hắn quay lại sải bước đến giưá»ng Bạch Tư, giở chăn ra, bế ngang nà ng lên từ trên giưá»ng, nói: “ mặc dù nà ng không nói nà ng yêu ta nhưng ta nghÄ© nà ng không thể từ chối ta yêu nà ng. Mân Côi yêu, tối nay tha cho nà ng, để nà ng nghỉ ngÆ¡i cho tốt má»™t đêm, nà ng ngá»§ ở giưá»ng Tư nhi, ta phải vá» phòng.â€
Dã Mân Côi mỉm cưá»i: “ chà ng quả thá»±c là đại công cẩu. Tư nhi má»™t Ä‘iểm cÅ©ng không nói sai vá» chà ng.â€
Hi Bình nói nhanh: “ ngá»§ ngonâ€, rồi ôm Bạch Tư bước ra khá»i cá»a.
Trở vá» phòng, Hi Bình đặt nhẹ Bạch Tư xuống giưá»ng, quay ra khóa cá»a, rồi leo lên giưá»ng.
Hắn vuốt ve khuôn mặt đẹp cá»§a nà ng nói: “ ngưá»i và thú Ä‘á»u giống nhau, vì thế không thể tránh được, ta cÅ©ng có thú tÃnh. Nhưng đêm nay ta sẽ rất ôn nhu, nà ng không cần lo cho hà i tá» trong bụng.â€
Bạch Tư há»i: “vì sao chà ng không háºn tư nhi?â€
Hi Bình đáp: “ bởi vì nà ng quá tốt. Giữa chúng ta, chà ngỉ có ta không phải vá»›i nà ng, nà ng hiểu không? Ta chắc chắn phải bù đắp cho tổn thất cá»§a nà ng, ta phải cho nà ng cảm thụ lại sá»± cuồng dã và ôn nhu bên trong đó cá»§a ta.â€
Bạch Tư nghiêm túc nhìn hắn má»™t lúc, rồi vui sướng nói vá»›i hắn: “chà ng cởi y phục cho Tư nhi, được không? Tư nhi thấy nóng quá.â€
“Ta cÅ©ng váºy.†Hi Bình tá»± mình cởi y phục, sau đó má»›i nhẹ nhà ng cởi áo cá»§a Bạch Tư.
Bạch Tư vuốt ve bá»™ ngá»±c rá»™ng cá»§a hắn, thở dà i: “đay quả là cÆ¡ bắp mạnh mẽ lá»±c lưỡng nhất thiếp từng thấy qua. Chà ng là má»™t nam nhân thần kì. Vết thương lúc trước, hiện tạ cả sẹo cÅ©ng không còn thấy nữa.â€
Hi Bình vuốt ve phần bụng nà ng, nói: “ nếu không thì trên thân thể ta đã đầy những vết răng cùng vết cà o cá»§a các nà ng rồi? nà ng trong đêm đầu tiên đã cắn cổ tay ta đến chảy máu, ta còn chưa tÃnh vá»›i nà ng đó!â€
Bạch Tư giáºn dữ nói: “ai kêu chà ng dã man như váºy chứ?â€
“Cả Ä‘á»i cá»§a nà ng không thoát khá»i sá»± xâm chiếm dã man cá»§a ta, nà ng chấp nháºn số pháºn Ä‘i!†đoạn môi Hi Bình phá»§ lấy môi nà ng.
Bạch Tư nhiệt liệt đáp ứng, cÆ¡ thể nà ng dần dần nóng lên, hô hấp gấp rút, đỉnh mÅ©i xuất mồ hôi. Sau khi nà ng mÆ¡ hồ rên lên những tiếng dà i, nà ng cảm tháy hùng căn cá»§a Hi Bình tiến mạnh và o đưá»ng sinh mệnh nà ng.
Trong khoảnh khác, nà ng lại cảm thấy sự tồn tại của tâm linh Hi Bình, trái tim hắn thực sự ôn nhu, rất sung mãn tình ý đối với nà ng. Lúc nà y hắn chỉ nghĩ đến một mình nà ng, bất kể hắn có bao nhiêu nữ nhân, sau lúc tiến và o nà ng, tâm hồn hắn toát ra toà n bộ tình cảm dà nh cho nà ng.
Hi Bình nhẹ nhà ng ra và o, thô cá»± cá»§a hắn chà xát vá»›i nhu thuáºn cá»§a nà ng, Ä‘em cho nà ng khoái cảm hạnh phúc tá»™t cùng. Nà ng đã trải qua Ä‘au buồn quá lâu, hắn phải bù đắp cho nà ng bằng nhịp Ä‘iệu bá»n bỉ nhất.
Bạch Tư nháºn thấy tốc độ tiến và o cá»§a Hi Bình cháºm hÆ¡n nhiá»u so vá»›i trước đây, cÅ©ng không sâu như trước, biết rằng hắn vì ná»™i thể nà ng có hà i tỠđã tÃnh toán khoảng cách để tiến nháºp nà ng. Nam nhân nà y quả thá»±c là quái váºt không thể bà n cãi. Hắn có thể khiến cho nữ nhân má»™t Ä‘á»i phải má»™ng tưởng đến đâu.
Ở phương diện tá»± nhiên nà y, bất kể nam nữ, Ä‘á»u có má»™ng tưởng kì quái.
Yêu dù không phải từ tÃnh cách hư há»ng, cÅ©ng là từ tÃnh cách trăng hoa.
Bạch Tư biết bản thân là hư há»ng, không những hư há»ng bởi không gian tình ái do hắn tạo nên, mà còn hư há»ng vì sá»± dã man không thể thay thế cùng sá»± ôn nhu không thể chê trách cá»§a hắn.
Hắn thực sự là một đại công cẩu.
Äại công cẩu cá»§a nà ng.
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by kedatinh1974; 17-07-2008 at 05:06 PM .
05-05-2008, 10:05 AM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Quyển 10 - Cựu Tình Tân Nhân
Chương 8 - Tình Xưa Chốn Cũ
Dịch thuáºt : Mar1412
Hiệu Ä‘Ãnh : Äocconhan171
Biên táºp : Khuyết danh
nguồn: hoa nguyệt tao đà n
đả tá»± bản quyá»n 4vn.eu
Äả Tá»±: louis08
Vá» tá»›i Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng , liá»n có má»™t đám đông nữ quyến Ä‘ang chỠđợi há» .
Hi Bình nhìn không thấy Lôi Phượng , Äá»— Tư Tư , Phong Ãi VÅ© , Äá»™c Cô Kỳ , cả Hoa SÆ¡ Khai phu phụ cÅ©ng không thấy ra , liá»n cảm thấy kỳ quái . Tuyết Nhi ngồi trong lòng hắn cÅ©ng há»i : " Cha , mẹ đâu ? Sao không thấy mẹ váºy ? "
Hi Bình đáp : " Có lẽ mẹ ở bên trong , chúng ta và o đến nÆ¡i là gáºp thôi . "
Lần nà y , bá»n nữ nhân sá»›m đã ra mừng há» , các nà ng Ä‘á»u tìm đến nam nhân cá»§a mình . Má»™t đám ngưá»i trở lại chuyện nói không kịp , rồi hoang hoang hỉ hỉ trở và o Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng .
Tứ Cẩu có thêm sáu nữ nhân , liá»n khiến Lan Hoa cùng Oanh Thúy nổi giáºn không thèm để ý tá»›i hắn . Còn Tâm Như thì đã thấy qua nam nhân Bạch Dương tá»™c có rất nhiá»u nữ nhân , hÆ¡n nữa nữ nhân Bạch Dương Tá»™c coi chồng như Trá»i nên vá»›i chuyện nà y không có ý kiến gì hết .
Triệu Tá» Thanh thì nổi giáºn bừng bừng , đá hắn liá»n mấy cái ,rồi kéo tay hắn không buông : " Nói chà ng Ä‘i báo thù , chà ng lại Ä‘i nạp thiếp . Giá» thì sướng chưa , mưá»i mấy nữ nhân , chà ng nói thiếp sau nà y chịu đựng là m sao đây ? "
Tứ Cẩu bà o chữa : " Thanh Thnah, không phải mưá»i mấy , chỉ có mưá»i thôi ! '
Triệu Tá» Thanh giáºn dữ cãi : " Ngoc Äiệp không tÃnh sao ? "
Tứ Cẩu lại kêu oan : " Nà ng ta không ở đây , bên cạnh ta chỉ có mưá»i . Thanh Thanh , nà ng kéo tay ta đứt ra , coi chừng sinh con ra sẽ không có tai đó . "
Hoa Tiểu Ba cưá»i trên sá»± Ä‘au khổ : " Sư phó , có vẻ ngưá»i không chịu nổi chịu nà y rồi . Ta lại là đồ đệ ngưá»i nhưng gia thất lại bình yên nhe ! Ui da ! Xuân Thúy tá»· tá»· , tá»· sao có thể dùng chiêu nà y vá»›i ta được ? "
" Ngươi đừng tưởng mình may mắn thoát được . Theo ta vá» phòng , ta trừng trị ngươi , coi ngươi còn có thể ở đây hoa tâm hoa khẩu không ? " Xuân thúy kéo tai hắn . Hắn má»™t mặt dùng tay chụp tai lại má»™t mặt vừa kêu vừa la theo Xuân Thá»§y Ä‘i ra khá»i đại sảnh .
Bạch Tuệ nhìn Hi Bình má»™t cái , kÃn đáo thở dà i , cÅ©ng Ä‘i khá»i đại sảnh .
Äá»™c Cô Minh kéo Bạch Linh và Hạ VÅ© và o lòng âu yếm : " KHông biết phải giải thÃch vá»›i các nà ng thế nà o , vì thế ta cÅ©ng không giải thÃch . " Rồi hôn lên mặt má»—i nà ng má»™t cái . Vá»›i việc hắn có thêm ba nữ nhân cÅ©ng không có lá»i giải thÃch nà o .
Bạch Linh tuyệt không phiá»n lòng vì chuyện đó : " Nữ nhân Bạch Dương tá»™c bá»n thiếp trước nay Ä‘á»u không há»i vá» chuyện cá»§a nam nhân . Có má»™t Ä‘iá»u hiển nhiên , nam nhân ở Bạch Dương tá»™c mà có nhiá»u nữ nhân là rất bình thưá»ng . "
Äá»™c Cô Minh buồn bã thì thầm và o tai nà ng : " Hi Bình má»›i trở vá» . Nà ng có thể nhân cÆ¡ há»™i tương phùng đòi hắn ôm nà ng . Ta biết hai tá»· muá»™i nà ng vÄ©nh viá»…n không quên được hắn . "
Bạch Linh thở dà i : " Không cần , vòng tay hắn không mở rộng vì ta . Ta không có duyên với hắn , ta thuộc vỠchà ng . "
Äá»™c Cô Minh há»i : " Bạch Dương tá»™c bá»n nà ng nếu như không có sá»± cho phép cá»§a bản thân trượng phu , không thể cùng nam nhân khác hoan hảo sao ? "
Bạch Linh chỉ còn biết thở dà i . Cũng chỉ vì Hi Bình .
Hi Bình cùng má»—i nữ nhân ôm hôn hết má»™t vòng , ôm lấy Lãnh Như Băng và Bạch Liên há»i : " Bá»n hỠđâu ? "
Hoa Tiểu Mạn bên cạnh đáp : " Bá»n há» cùng cha mẹ thiếp đến Cái Bang rồi . "
Hi Bình hiếu kỳ há»i : " Äến chổ nhạc phụ là m gì ? "
Lãnh Như Băng đáp : " Phong bang chá»§ thụ thương trong đại há»™i nữa tháng trước . Bá»n há» phải trở vá» trông coi . Ãi VÅ© khóc đến ngất Ä‘i ! "
Hi Bình lặng ngưá»i .
Bạch Liên tiếp : " Bá»n thiếp cÅ©ng định Ä‘i nhưng Phượng tá»· để bá»n thiếp ở lại đợi chà ng . Tá»· nói , nếu như Ä‘i hết , lúc chà ng trở vá» sẽ không ai hầu hạ chà ng . Lúc đó thiếp cÅ©ng nói , chà ng ra ngoà i má»™t lần nhất định dẽ có thêm má»™t đám mỹ nữ . Thiếp quả nhiên nói đúng . Lão công , chà ng tháºt có mỵ lá»±c . "
Nữ nhân Bạch Dương Tá»™c tháºt đặc biệt . Bá»n há» vì nam nhân cá»§a mình có thể chinh phục nữ nhân khác mà cảm thấy kiêu ngạo .
Hi Bình cưá»i đáp : " Mỵ lá»±c cÅ©a lão công nà ng đâu có lá»›n dữ váºy . Ngoại trừ Mân Côi là nữ nhân cá»§a ta còn lại Ä‘á»u không phải . "
Bạch Liên há»i : " Bạch Tư cÅ©ng không à ?
Hi Bình đáp: " Nà ng tự đoán xem . "
Bạch Liên nhìn sang chổ Bạch Tư và Bạch Chỉ đang ôm nhau nói : " Không cần đoán nữa . Ta biết nà ng ta chốn không thoát vòng tay chà ng . Bạch Liên thiếp thân là công chúa cũng rơi và o vòng tay chà ng nữa là cô ta . "
Hi Bình nhìn sang Hoa Tiểu Mạn Ä‘ang bế Tuyêt Nhi nói : " Tiểu Mạn , bụng nà ng cÅ©ng lá»›n rồi , không cần phải mệt như váºy , đưa Phỉ nhi bế Ä‘i ! "
Tuyết Nhi ở trong lòng Phỉ nhi nói : " A di , con lúc trước chưa gáºp a di . A di có gáºp mẹ chưa ? "
Phỉ nhi cưá»i đáp : " A di gáºp mẹ con rồi . Con nhất định là Tuyết Nhi , tháºt đáng yêu quá . Phỉ nhi thÃch Tuyết Nhi lắm ! "
Tuyết Nhi thÃch thú nói : " Tháºt nhe ! Tháºt nha ! Con gá»i là Tuyết Nhi , là má»™t hà i tá» khả ái . Má»i a di thúc thúc Ä‘á»u thÃch Tuyết Nhi . Nhưng mà sao không thấy mẹ đâu hết ? Tuyết Nhi nhá»› mẹ lắm ! "
Tuyết Nhi đừng lo , và i ngà y nữa là có thể gáºp mẹ . Tuyết Nhi ta bồng được không ? " Ngẫu nhi đón Tuyết Nhi từ tay Phỉ nhi , hôn lên khuôn mặt nhá» cá»§a nó .
Hi Bình nói vá»›i đám thê thiếp cá»§a hắn : " Các nà ng mau qua chà o há»i cha mẹ ta , đừng để há» không rõ đâu là con dâu mình . "
Chúng nữ nhất tỠxúm lại chỗ tiễu Nguyệt và Hoà ng Dương phu phụ .
Äá»— Mạnh Mạnh rá»i khá»i vòng tay Äại Hải , đến trược mặt Hi Bình , nói không ra lá»i . Hi Bình nhè nhẹ mỉm cưá»i ôm nà ng và o lòng .
Hai tay nà ng ôm chặt Hi Bình , nói nhá» và o tai hắn : " Äại ca , Mạnh Mạnh nhá»› huynh . "
" Ưmm , đại ca biết . " Hi Bình vuốt nhẹ mái tóc Ä‘en huyá»n , nhẹ nhà ng đáp .
Äổ Manh Manh rá»i khá»i Hi Bình , cÅ©ng đến bên cạnh Hoà ng Dương phu phụ .
Hi Bình nhìn bóng lưng nà ng , trong lòng buồn bã . Äến trước mặt Bạch Linh , nhìn Äá»™c Cô Minh há»i : " Nữ nhân cá»§a ngươi có thể để ta ôm không ? "
Äá»™c Cô Minh cưá»i đáp : " Ngươi cứ tá»± nhiên Ä‘i . "
Hi Bình ôm lấy eo thon má»m mại cá»§a Bạch Linh , thấy nà ng rung rẩy liá»n ôm chặt hÆ¡n , cúi đầu nói và o tai nà ng : " Bá»n nà ng háºn ta à ? "
" Bá»n ta sẽ dùng cả cuá»™c Ä‘á»i để quên ngươi ! " Bạch Linh nặng ná» thốt ra má»™t câu . Tuy nhiên nà ng thá»±c có thể quên nam nhân nà y sao ? Nà ng sau nà y trong lúc ngá»§ cÅ©ng la goi tên hắn nhưng hắn không phải là nam nhân cá»§a nà ng . Nà ng chỉ có thể chá»n cách quên hắn .
Thá»i gian cả cuá»™c Ä‘á»i , tháºt là quá dà i ! Có lẽ thá»±c bởi vì không quên được . Vì váºy phải dùng thá»i gian cả cuá»™c Ä‘á»i thì má»›i quên được chăng ?
Hi Bình thở dà i : " Bá»n há» so vá»›i ta thì tốt hÆ¡n nhưng hy vá»ng nà ng có thể quên . Không cần quá nhiá»u thá»i gain ! " Thả Bạch Linh ra , đến trước mặt Tư Cẩu nói : " Thanh Thanh , cô tha cho hắn Ä‘i ! Tai hắn cÅ©ng là m bằng thịt đó . Thá»±c sá»± Ä‘au lắm , cô không Ä‘au lòng sao ? "
Triệu Tá» Thanh trút giáºn sang hắn : " Trừ phi ngươi đưa tai cho ta kéo . "
Hi Bình xua tay nháºn bại : " Váºy thì không được . Tứ Cẩu , từ từ hưởng thụ , huynh đệ Ä‘i trước . "
Tứ Cẩu la lên : " Hi Bình , đừng Ä‘i . Äến đây giupps mau , xuất tuyệt chiêu , lá»™t sạch y phục nà ng ta . "
Hi Bình há»i lại : " Nà ng ta là nữ nhân cá»§a ngươi , ngươi nói ta nghÄ© sao vá» cái hảo ý nà y ? "
Lúc nà y , cả nhà đá»u đã ngồi xuống , chỉ có Tứ Cẩu vẫn bị Triệu Tá» Thanh kéo y đứng nguyên .
Hi Bình ngồi xuống , vẩy tay gá»i Bạch Chỉ nói : " Tiểu Bạch Chỉ , lại đây cho ta ôm . "
Bạch Chỉ bước lại ngồi trên đầu gối hắn nói : " Äại phôi đản , Chỉ nhi cứ và o giá» nà y ngà y nà y Ä‘á»u nhá»› tá»›i chà ng . "
Hi Bình đưa tay lau nước mắt nà ng há»i : " Tiểu Bạch Chỉ cá»§a ta , nà ng vì sao lạ khóc ? Ai đã phụ nà ng ? "
Bạch Chỉ đáp : " Thiếp biết đại phôi đản không là m tiểu thư Ä‘au lòng , thấy đại phôi đản đưa tiểu thư cùng trở vá» . Chỉ nhi cao hứng lắm . Äây không phải Chỉ nhi khóc . "
Hi Bình mỉm cưá»i há»i : " Ưmm , tốt . Chỉ nhi khóc không phải khóc , váºy gá»i là gì ? "
" RÆ¡i lệ vì cưá»i . " Bạch Chỉ ngá»t ngà o cưá»i , liếc vá» hướng Bạch Tư má»™t cái .
Hoà ng Dương khen ngợi : " Bình nhi , con đúng là có bản lãnh . Thế nà y nhân khẫu của gia đình chúng ta sẽ hưng vượng . Con ra ngoà i chưa lâu đã thu vỠmột đám đông thê tỠkhả ái , thực khiến tổ tông rạng rỡ mặt mà y . "
Hoa Tiểu Mạn há»i : " Sư thúc , ngưá»i sao lại nói như váºy ? "
Hoà ng Dương cưá»i lá»›n nói : " Tiểu Mạn , ngươi còn gá»i ta là sư thúc à ? Ngươi phải theo Bình nhi mà gá»i . Ngươi bây giá» không phải là ngưá»i cá»§a Hoa gia nữa , ngươi là ngưá»i cá»§a Hoà ng gia ta . "
Hoa Tiểu Mạn mặt thoáng đỠ, nói : " Con Ä‘i dặn ngưá»i hầu là m thức ăn . " Quay ngưá»i Ä‘i ra khá»i đại sảnh .
Hoà ng Dương nói với Hi Bình : " Bình nhi , thế nà y cũng không tệ . "
Hi Bình biết ý lão nghÄ© là Hoa Tiểu Thiến đổi thà nh Hoa Tiểu Mạn . Bởi nhá»› rằng khi xưa chưa từng biết Hoa Tiểu Thiến là nữ nhân như thế nà o , vì sao tiểu bảo bối đó thÃch đùa vá»›i hắn như váºy , nhưng hay bị đùa đến mức nổi giáºn bá» Ä‘i ? Hắc , không nghÄ© được bản thân ra Ä‘á»i chưa bao lâu đã đùa bỡn vá»›i nữ nhân rồi , không lạ là sau khi lá»›n lên lại háo sắc như váºy .
Xuân Yến bÄ©u môi : " Lão đầu tá» , sao lại không tệ . Ta thấy má»i cái Ä‘á»u rất tốt . "
Hoà ng Dương mỉm cưá»i thần bà : " Ta không cãi vá»›i bà , bà hiểu chưa ? Câu nói đó cá»§a ta chỉ có hai chúng ta minh bạch , còn bá»n các ngưá»i à ! Hắc hắc ! "
Xuân Yến giáºn dữ : " Lão ... "
" Sư ca ! " Hoa Lôi bước và o đại sảnh , ngây ngưới đứng tại cá»a , vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ la lên , lệ phá»§ trà n mi .
Xuân Yến nhìn thấy Hoa Lôi , trong lòng kinh ngạc than thầm : " Tiểu ny rá» nà y sao bây giá» trở nên mỹ lệ thế nà y , lại còn trẻ như váºy . "
Hoà ng Dương từ trên ghế đứng Ä‘áºy , đến trước mặt Hoa Lôi nhìn từ dưới lên trên , Ä‘oạn nhẹ giá»ng há»i : " Lôi Lôi , muá»™i vẫn tốt chứ ? "
" Ưmm " Hoa Lôi lao và o lòng Hoà ng Dương , ứa lệ đáp : " Lôi Lôi có thể gáºp lại sư ca , cái gì cÅ©ng tốt hết "
Hi Bình nhá»› lại lúc ở phòng Hoa Lôi có thấy ngưá»i gá»— , bây giá» má»›i nháºn ra chúng là hình cá»§a ai , trong lòng nghÄ© . " Mẹ nói má»™t câu cÅ©ng chẳng sai . Hoa Lôi nà y đã từng có má»™t Ä‘oạn tình sâu Ä‘áºm vá»›i cha . "
Xuân Yến nháy nháy Hi Bình . Hi Bình Ä‘au đầu suy nghÄ© . " Lần nà y mẹ không phải bảo hắn Ä‘i lấy gáºy Ä‘áºp đôi uyên ương chứ ? Hoà ng Hi bình hắn sao có thể là m ngưá»i kém đức như váºy . " Vì thế hắn nhìn Xuân Yến lắc đầu .
Xuân Yến mắt ứa lệ cảnh cáo hắn . Hắn chỉ còn cách ôm Bạch Chỉ để qua bên cạnh , Ä‘i đến đúng bên hai ngưá»i , cố ý ho khan và i cái , nói : " Hắc , nghe con nói má»™t câu Ä‘i , hai ngưá»i đứng nãy giá» không má»i sao ? có thể ngồi xuống nói chuyện không ? Ô , hai ngưá»i không thấy là ngồi thì thoải mái hÆ¡n đứng sao ? Như váºy tốt lắm đó ! "
Hắn thấy bản thân mình giống như thằng ngốc , một mình ở chổ nà y tự nói tự hiểu .
Hoà ng Dương giải nguy : " Lôi Lôi , hắn là con ta , chúng ta sang bên nà y ngồi xuống từ từ nói chuyện , được không ? "
Hoa Lôi lại cÅ©ng " Ưm " má»™t tiếng , kéo tay Hoà ng Dương đến giữa má»i ngưá»i , ngồi xuống dá»±a và o vai lão .
Äiá»u nà y khiến Xuân Yến cá»±c kỳ khó chịu , lại đưa mắt ướt nhìn hắn .
Hi Bình trong lòng kêu khổ ." Sao mẹ hắn lại muốn hắn là m cái việc vô đạo đức thế nà y ? Bá»n hỠđã ngồi xuống rồi , giá» phải nói bá»n hỠđứng dáºy sao ? " Hắn nhìn khuôn mặt si tình cá»§a Hoa Lôi , mặt nà ng nghiêng qua chăm chăm nhìn cha hắn vá»›i má»™t loại nhãn thần si tình .
Hi Bình nhùn nhìn trái phải , chỉ còn biết đến sau lưng hai ngưá»i , cúi đầu và o giữa hai ngưá»i , đầu hắn chặn ánh mắt si tình cá»§a Hoa Lôi lại , cưá»i há»i : " Hai ngưá»i đã ngồi rồi , không nói chuyện sao ? "
Hiện giá» tháºt là vô duyên lắm rồi ! Hi Bình trong lòng tá»± mắng mình má»™t câu .
Hoa Lôi giáºn dữ há»i :" Hoà ng Hi Bình , ngươi đến cùng là muốn gì ? "
Hi Bình mỉm cưá»i : " Ta muốn gì , nà ng còn chưa rõ à ? " Rồi láºp tức hạ giá»ng : " Nà ng cùng ta ra ngoà i má»™t chút , ta Ä‘em má»i chuyện nói rõ cho nà ng , ưm ? "
" KHông ! Ngươi tránh ra , ta phải cùng cha ngươi nói chuyện . " Hoa Lôi dùng tay đẩy mặt hắn ra .
Hi Bình biết Ä‘iá»u , Ä‘i đến sau lưng Xuân Yến , cúi xuống nói và o tai bà : " mẹ , con bây giá» vô kế khả thi . Mẹ nguy rồi . "
Xuân Yến đột nhiên khóc rống lên .
Hoà ng Dương vá»™i vã chạy lại há»i : " Nương tá» , bà có sao không ? "
" Ta không muốn sống nữa . " Xuân Yến cà ng lúc cà ng khóc mạnh , cà ng khóc to hơn .
Hi Bình vá»™i nói : " Cha , chi bằng cha đưa mẹ vá» phòng Ä‘i , con nói Băng Băng dẫn hai ngưá»i Ä‘i .
Theo chỉ dẫn cá»§a Lãnh Như Băng , Hoà ng Dương ôm Xuân Yến rá»i khá»i đại sảnh . Hi Bình nhìn theo sau há» , không thể không bá»™i phục tuyệt chiêu vô lại cá»§a mẹ .
Nữ nhân hình như quen dùng chiêu nà y !
Hi Bình quay lại nhìn Hoa Lôi rơi và o yên lặng , trong lòng nhói lên một nỗi đau vô lý . ngồi xuống chổ của phụ thân , hắn nói : " Cô cô , cô không thể buông tha cho cha ta sao ? Cũng là buông tha cho cô mà . "
Hoa Lôi chợt nổi giáºn trừng mắt nhìn hắn , mặt lạnh lẽo nói : " Chuyện cá»§a ta không cần ngươi lo . Ta không phải cô cô cưa ngươi ! " Äứng dáºy phất tay bá» Ä‘i .
Hi Bình nghĩ ngợi . " Nà ng không phải cô cô của ta , chẳng lẽ nà ng lại còn muốn là m nhị nương của ta không bằng ? "
bạch Liên nói : " Lão công , nà ng ta rất có ý tứ với cha chà ng đó nha ! "
Hi Bình cưá»i đáp : " Nói chuyện gì thế mẹ ta rất chống đối nà ng ta . Liên nhi , lại đây ngồi lên đùi lão công , đừng đừng có quan táºm giữa bá»n há» có phiá»n phức gì . "
Tá»›i giá» cÆ¡m , Tưa Cẩu định uống cho tháºt say để trốn nhiệm vụ tối nay vá»›i mỹ nhân , nà o ngá» Triệu Tá» Thanh nói hắn lấy trà thay rượu , không chỉ là m mất mặt đại nam nhân hắn , mà còn là m hắn không tránh khá»i kiếp số .
Hoa Tiểu Ba trái lại vui vẻ, hắn hôm nay bị Xuân Thá»§y lôi vá» phòng , dùng hà nh động giải thÃch hao tâm cá»§a hắn , vì thế Xuân Thá»§y và Bạch Tuệ đã bá» qua cho hắn .
Má»™t bên , Hoa Lôi không ngừng liên tục gấp thức ăn cho Hoà ng Dương , nhìn Hoà ng Dương ăn , nà ng lại không ăn . Xuân Yến cÅ©ng giáºn dá»—i không ăn . Hai nữ nhân nà y , lúc đầu thì là m như no lắm , vá» sau thì ăn như vÅ© bão .
Hi Bình là m như không thấy , một mực cắm cúi gấp thức ăn , ngữa mặt uống rượu . Không phải hắn không muốn giúp Xuân Yến, chỉ là hắn không biết phải giúp như thế nà o
Äể hắn chiếm Ä‘oạt Hoa Lôi, chuyện nà y vá»›i hắn đổi lại không có gì là có lá»—i . Có Ä‘iá»u Hoa Lôi là cô cô cá»§a Tiểu Mạn , hÆ¡n nữa Hoa Lôi vá»›i cha hắn má»™t Ä‘á»i si tình , nói hắn là m sao hạ thá»§ đây ? Chỉ còn cách uống tháºt nhiá»u , không say cÅ©ng giả thà nh say , ai cÅ©ng không trách được hắn .
Dùng cÆ¡m xong , má»i ngưá»i vá» phòng nghÄ© ngÆ¡i .
Xuân Yến thấy Hoà ng Dương sấp ra ngoà i , vá»™i há»i :" Lão Ä‘i đâu đó ? "
Hoà ng Dương thở dà i : " Yến à , Lôi Lôi muội ấy đòi ta qua đó một lần . "
Xuân Yến láºp tức rÆ¡i lệ nói : " Ta cÅ©ng biết lão không cần ta nữa , ta không cho lão Ä‘i . "
Hoà ng Dương ôm bà ta và o lòng an á»§i : " Yến à , bà phải tin ta chứ . Ta vá»›i Lôi Lôi chỉ có tình huynh muá»™i , ta là m sao có thể thay đổi được ? Nếu ta tiếp nháºn muá»™i ấy , chắng phải cháu lá»›n hÆ¡n con sao ? Bà ở chổ nà y đợi ta , ta cùng muá»™i ấy nói chuyện minh bạch xong sẽ quay vá» . Lôi Lôi kỳ thá»±c cÅ©ng rất đáng thương . "
Xuân Yến dá»a : " Váºy lão phải mau quay vỠđó , không thì ta sẽ đến bắt gian . "
Hoà ng Dương cưá»i xòa : " Ta đã già thế nà y , bà cÅ©ng biết sức cá»§a ta , ta muốn gian cÅ©ng gian không nổi nữa . Bà lo lắng cÅ©ng không cần dư thừa váºy . ÄÆ°á»£c rồi , hôn bà má»™t cái . "
Hoà ng Dương hôn Xuân Yến xong thì ra khá»i phòng , Ä‘i đến Má»™c Nhân Cư , gõ cá»a hai cái gá»i : " Lôi Lôi , sư ca đến rồi . "
Cá»a mở , Hoa Lôi nói : " Sư ca , Lôi Lôi sợ huynh không đến ! Huynh và o Ä‘i , Lôi Lôi chá» huynh lâu lắm rồi . "
Hoà ng Dương tiến và o phòng , Hoa Lôi đóng cá»a lại nói : " Sư ca , huynh ngồi lên giưá»ng Ä‘i . "
Hoà ng Dương thoáng chút do dá»± nhưng cÅ©ng y lá»i ngồi xuống cạnh giưá»ng . Lão nhìn qua cách bố trà trong phòng , so vá»›i lúc lão ra Ä‘i không má»™t chút thay đổi . Hai mươi năm rồi , Ä‘iá»u nà y cho lão cùng cảm giác y như hai mươi năm trước nhưng váºt không như ngưá»i . Tiểu tá» hà i năm đó giỠđã là nữ nhân thà nh thục rồi tuy trái tim yêu lão sai đắm vẫn y như trước . Lão phải là m sao đối diện nữ nhân mỹ lệ si tình nà y đây ?
Hoa Lôi đến ngồi cạnh lão , nhìn lão mê mẫn nói : " Sư ca, huynh cuối cùng đã vá» bên cạnh Lôi Lôi rồi , huynh có biết không ? Lôi Lôi dù bao nhiêu năm cÅ©ng vẫn nhá»› nhung huynh . Năm đó huynh không nói vá»›i Lôi Lôi má»™t lá»i đã bá» Ä‘i . Lôi Lôi háºn huynh không biết bao nhiêu . Nhưng mà huynh đã quay vá» rồi , Lôi Lôi lại không háºn huynh nữa . "
Hoà ng Dương thở dà i : " Lôi Lôi , sư ca không phải với muội . "
Hoa Lôi duá»—i tay vuốt mặt Hoà ng Dương nói : " Äừng nói váºy , là Lôi Lôi tá»± nguyện mà . "
Hoà ng Dương giỠtay nà ng lại , nắm trong tay nói : " Lôi Lôi , sư ca giỠđã già rồi , con cái cũng lớn rồi . Sư ca không phải không hiểu lòng muội , chỉ là sư ca không cách nà o đáp lại tấm lòng muội , sư ca không muốn hại muội . "
Lão nói hoà n toà n là sá»± tháºt . Năm đó lão cÅ©ng minh bạch cảm tình cá»§a nà ng , chỉ là lão vẫn má»™t mưc xem nà ng là muá»™i muá»™i cần được bảo há»™ thôi . Lão không thể và cÅ©ng không có khả năng nảy sinh tình cảm vá»›i nà ng . Lão không tÃnh được Hoa Lôi vẫn má»™t má»±c chỠđợi mưá»i mấy hai mươi năm . Tình cảm nà y tuy sâu nặng nhưng không thể tiếp nháºn được .
Lão bây giỠđã già , trên phương diện tình cảm không thá»a mãn được Hoa Lôi , trong sinh hoạt vợ chồng , cà ng không bao giá» có thể thõa mãn nà ng . Lão không có khả năng nháºn sá»± thương yêu nà y , bởi vì lão không muốn vì chuyện nà y mà thương hại đến Hoa Lôi .
Sợ rằng lắm lúc có lòng tốt tiếp nháºn tình cảm cá»§a má»™t ngưá»i là má»™t dạng thương hại không thể bù đấp được cho ngưá»i ta .
Hoa Lôi nói : " Không ! Sư ca má»™t chút cÅ©ng không già . Sư ca trong lòng Lôi Lôi vẵn như xưa . " Nà ng rụt tay ra khá»i bà n tay Hoà ng Dương , Ä‘i đến cạnh bà n , cầm hai ngưá»i gá»— lên . " Sư ca , đây là huynh khắc cho Lôi Lôi . Lôi Lôi mổi ngà y Ä‘á»u ngắm chúng . Huynh từng nói để chúng vÄ©nh viá»…n ở chổ nà y nhưng huynh vì sao có thể bá» rÆ¡i Lôi Lôi ? Sư ca , huynh không thể để Lôi Lôi cùng huynh mãi mãi ở má»™t chổ sao ? Chỉ cần được sống cùng huynh , Lôi Lôi đã hoà n toà n mãn nguyện rồi . "
Hoà ng Dương nhẹ nhà ng thở dà i . Äây là lão trước khi Ä‘i Trưá»ng Xuân đưá»ng đã tặng cho Hoa Lôi . Lão tuyệt không có ý khác . Lúc đó lão nghÄ© cả Ä‘á»i nà y chắc sẽ không có cÆ¡ há»™i quay lại , vì váºy đã theo hình dáng cá»§a mình và Hoa Lôi đẽo hai ngưá»i gá»— nhá» tặng nà ng là m ká»· niệm .
Äá»i ngưá»i như mây trôi , ai Ä‘oán được chuyện hôm nay chứ ?
Hoa Lôi trân trá»ng để hai ngưá»i gá»— nhá» ngay ngắn lại trên bà n , ngồi xuống cạnh giưá»ng nói : " Sư ca , huynh minh bạch tâm ý Hoa Lôi rồi . Lôi Lôi chỉ muốn thà nh tiểu thê tá» cá»§a sư ca thôi , huynh có thể đáp ứng Lôi Lôi không ? "
Hoà ng Dương ngưng trá»ng nhìn nà ng nói : " Nếu có thể đáp ứng , năm đó sư ca đã đưa muá»™i theo cùng rồi . Lôi Lôi , sư ca không muốn là m muá»™i Ä‘au lòng . Muá»™i cÅ©ng đừng là m khó sư ca , sư ca đã là má»™t lão già có con có cháu rồi ."
" Nhưng ..." Hoa Lôi tranh luáºn : " Có rất nhiá»u nam nhân Ä‘a thê , sư ca vì sao không thể có hai vợ ? "
Hoà ng Dương lại nhìn Hoa Lôi chăm chăm nói : " Sư ca má»™t Ä‘á»i nà y đã từng yêu qua hai nữ nhân , không phải vá»›i hai nữ nhân . Lôi Lôi , sư ca không phải vá»›i muá»™i ! "
Hoa Lôi ảo não nói : " Sư ca tháºt sá»± không hoà n thà nh tâm nguyện cá»§a Lôi Lôi sao ? "
Hoà ng Dương lại thở dà i thưá»n thượt : " Lôi Lôi , trừ sư ca ra , trong lòng muá»™i không có nam nhân nà o khác sao ? Rất nhiá»u nam nhân tốt hÆ¡n sư ca mà . Muá»™i cÅ©ng nên coi lại rồi nói , sư ca không muốn hại má»™t Ä‘á»i muá»™i . Muá»™i cÅ©ng đừng vì sư ca mà ôm thẹn ná»a Ä‘á»i , được không ? "
Hoa Lôi cuối đầu , đột nhiên nghĩ đến một kẻ đáng ghét .
Nà ng im lặng hồi lâu , đột nhiên bên ngoà i có tiếng ngưá»i ca hát ầm Ä© , mặt thoáng biến sắc , giá»ng kinh ná»™ : " Hoà ng Hi Bình ! "
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by kedatinh1974; 17-07-2008 at 05:07 PM .
06-05-2008, 08:48 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Quyển 10 – Cựu Tình Tân Nhân
Chương 9 – Tân Nhân Truyện Xướng
Dịch giả: Mar1412
Hiệu ÄÃnh: fishingna
Biên táºp: khuyết danh
nguồn:
www.*************** . Org
Äả tá»± bản quyá»n: 4vn.eu
Äả tá»±: superseal1
Hi Bình và đám thê tá» Ä‘ang đùa giỡn trong phòng, nghe thấy tiếng gõ cá»a, mở cá»a ra thấy Xuân Yến: “Mẹ và o Ä‘i!â€
Xuân Yến đáp: “Ta không và o đâu. Bình Nhi cha con sang chá»— Hoa Lôi rồi đến bây giá» còn chưa vá». Con qua đó coi sao, đừng để lão là m ra chuyện hồ đồ gì.â€
“Chuyện nà y! Hắc.†Hi Bình gãi gãi đầu. Mẹ nói hắn canh ba nữa đêm Ä‘i bắt gian, Hoà ng Hi Bình hắn là loại ngưá»i nà y sao?
Xuân Yến đáp: “Con phải đáp ứng ta, con mà không Ä‘i ta sẽ khóc đó.â€
Hi Bình đầu hà ng: â€œÄÆ°á»£c rồi con sang bên đó gá»i cha vá», con trai Ä‘i bắt gian cha mình, cÅ©ng chưa từng thấy qua chuyện như váºy.â€
Xuân Yến mỉm cưá»i: “Ta cÅ©ng biết Bình nhi nghe lá»i mẹ nhất mà , ta qua coi Nguyệt Nhi thế nà o, con nhất định phải Ä‘i đó.â€
Hi Bình nhìn Xuân Yến và o phòng Nguyệt Nhi, nói vá»›i bá»n thê tá» mấy câu, rồi ra khá»i Nhạc Hoa Viên, Ä‘i Ä‘á»n Má»™c Nhân Cư. Äến trước cá»a phòng Hoa Lôi, rồi chần chừ quay đầu bước ra. Hắn dù sao cÅ©ng không thể mặt dà y mà y dạn Ä‘i phá đám cha già cùng tiểu tình nhân tâm sá»±! NghÄ© ngợi mãi bèn nảy ra má»™t ý, sao không hát nhỉ!
Tháºt tuyệt!
Thế là , ná»a đêm tiếng hát tại Má»™c Nhân Cư nổi lên.
Hoa trong phòng xông ra quát lá»›n: “Hoà ng Hi Bình, ngươi canh ba nữa đêm chạy đến đây hát hò gì thế?â€
Hi Bình cưá»i đáp: “Nà ng cùng cha ta lâu ngà y há»™i ngá»™, không có âm nhạc lãng mạn thì là m sao hay được? Ta đặc biệt trình bà y ca khúc kinh Ä‘iển cá»§a ta để hai ngưá»i tăng thêm má»™t phần tình tứ.†Nói xong, lại tiếp tục hát, bao nhiêu lãng mạng tình tứ tốt đẹp Ä‘á»u bị tiếng hát như sói tru cá»§a hắn phá há»ng hết.
“Con trai ngoan nà o đừng hát nưã.†Hoà ng Dương từ trong phòng bước ra cản không cho hắn hát.
Hi Bình nói: “Hây, cha, sao cha ra sá»›m váºy, mẹ sốt ruá»™t quá bắt con đến đây má»i cha vá».â€
“Lôi Lôi, sư ca không thể ở đây nữa, phải vá» trước.â€
Hoà ng Dương Ä‘i đến bên Hi Bình nói nhá»: “Con trai, mẹ con có nổi giáºn không? Nếu như có cÆ¡ há»™i, con cứ chiếm Ä‘oạt Lôi Lôi. Cha con không được rồi. Cha tin tưởng con không là m cha thất vá»ng.â€
Hắc, thế giới gì thế nà y? Cha me cùng nói hắn chiếm đoạt Hoa Lôi?
Hắn nhìn Hoà ng Dương Ä‘i khá»i Má»™c Nhân Cư, rồi nhìn Hoa Lôi Ä‘ang phẫn ná»™ nói: “Nà ng nên quay vá» ngá»§ Ä‘i.â€
Hoa Lôi sẵng giá»ng: “Tiểu sắc ma, ngươi thá»±c cố ý đến đây phá ta?â€
Hi Bình đáp: “Ai kêu nà ng câu dẫn cha ta.â€
“Ngươi, ngươi, ngươi …†Hoa Lôi giáºn dữ không thể nói được má»™t câu hoà n chỉnh.
Hi Bình Ä‘i đến trước mặt nà ng, cúi đầu ép sát và o mặt nà ng nhìn trừng trừng nói: “Ta là m sao nà o? Ta vui sướng phá há»ng việc tốt cá»§a nà ng thì sao nà o? Ta đã từng nói qua, phải là m nà ng thà nh nữ nhân cá»§a ta, nà ng nhá»› không? Nà ng tuổi không còn nhá» nữa, cÅ©ng nên tìm má»™t nam nhân, đừng ở chá»— nà y hồ tư loạn tưởng.â€
Hoa Lôi nói: “Ngươi cút Ä‘i, ta không muốn nhìn thấy mặt ngươi, ngươi còn không Ä‘i ta la lên đó.â€
Hi Bìng bước tá»›i má»™t bước, má»™t tay ôm lấy Hoa Lôi Ä‘ang lùi lại nói: “La Ä‘i! Nà ng la lên Ä‘i! Sao lại không la thế?â€
Hoa Lôi cố sức vùng vẫy nhưng vẫn bị Hi Bình ôm lại đưa và o phòng, đè nà ng lên giưá»ng, nà ng kinh hãi la lên: “Tiểu sắc ma, ngươi dám khi dá»… ta, ta sẽ … huhu!â€
Hi Bình tưởng nà ng sẽ nói một hai câu ngang bướng, ai ngỠnà ng lại khóc?!
Hắn vá»™i ôm lấy nà ng ngồi dáºy, ôm nà ng torng lòng an á»§i: “Äừng khóc nữa, ta sẽ không là m gì nà ng hết. Nà ng xem, hiện tại không phải ta đã thả nà ng ra rồi sao?â€
“Ngươi không có, ngươi vẫn còn ôm ta!†Hoa Lôi đấm liên tục và o ngá»±c hắn giá»ng giáºn dá»—i.
Hi bình giải thÃch: “Nà ng đúng là không cho ta ôm, mà ôm thì có sao! Trước đây nà ng trần trụi để cho ta ôm cÅ©ng không có chuyện gì, huống hồ là bây giá» còn mặc y phục?â€
Hoa Lôi kiên quyết: “Ta dù sao cÅ©ng không cho ngươi ôm!â€
Hi Bình thở dà i: “Nếu như ôm nà ng là cha ta, nà ng thá»±c sẽ không nói câu đó. Ký thá»±c, nà ng vá»›i cha ta đúng là hữu duyên vô pháºn. Lúc trước ta hôn nà ng, nà ng nói ta phá vỡ giấc má»™ng đã giữ gìn bao năm cá»§a nà ng. Ta biết đó là nụ hôn đầu Ä‘á»i cá»§a nà ng, nà ng định để dà nh trao cho cha ta đúng không? Có lúc ta quả thá»±c muốn thà nh toà n cho nà ng vá»›i cha ta, có Ä‘á»u ta cÅ©ng yêu nà ng lắm, nà ng biết không? Nà ng phải là m nữ nhân cá»§a ta, ta nói tháºt lòng đó.â€
Hoa lôi đẩy hắn má»™t cái, tức giáºn: “Ta cÅ©ng nói rất thá»±c lòng, tiểu tỠđái dầm ngươi. Hoa Lôi ta cả Ä‘á»i dù không có ai cÅ©ng không gả cho ngươi, ngươi thả ta ra.â€
“Hóa ra nà ng còn để bụng chuyện lúc nhá» ta đái dầm lên mình nà ng. Cha ta đã nói vá»›i ta rồi, nếu không ta không biết nữ nhân nà ng lại thù dai như váºy. Bất quá lúc nhá» ta cÅ©ng chỉ đái dầm lên mình nà ng má»™t lần, sao nà ng lại ghét ta như váºy? Nà ng lúc đó không được sá»± cho phép cá»§a ta đã ôm ta, tÃnh hết lá»i lãi, ta phải ôm nà ng tháºt lâu, nếu không ta sẽ lá»— to, kì thá»±c, hiện tại ta tÃnh ra vẫn còn Ä‘ang lá»—, nà ng ngồi trong lòng ta đương nhiên rất dá»… chịu còn ta thì mệt má»i.â€
“Váºy sao ngươi ôm ta chặt quá váºy? Ngươi buông ta ra, tên tiểu sắc ma nà y, ta phải Ä‘i ngá»§ rồi.†Hoa Lôi lại bắt đầu giãy dụa, má»™t kiểu giãy dụa vô vá»ng.
Hi Bình cất giá»ng dụ hoặc: “Cô Cô, ta coi cho cô ngá»§, có được không?â€
Hoa Lôi ngồi yên, quay mặt qua má»™t bên, dáng vẻ giáºn dữ bừng bừng.
Hi Bình quay mặt nà ng lại, hôn lên môi nà ng, đầu lưỡi xuyên qua hà m răng ngáºm chặt cá»§a nà ng. Tiến và o trêu đùa cái lưỡi thÆ¡m tho ẩm ướt cá»§a nà ng. Thân thể má»m mại cá»§a Hoa Lôi trong lòng hắn rúng động không ngừng, hai bà n tay ngá»c cố đẩy ngá»±c hắn nhưng má»™t chút sức lá»±c cÅ©ng không có. Äến khi môi Hi bình rá»i môi nà n, nà ng cÅ©ng chỉ có thể cố gắng thở mà thôi.
Hi Bình nhìn khuôn mặt đượm hồng dưới ánh đèn của nà ng nói:
“Vì sao má»—i lần ta gá»i nà ng là cô cô nà ng cÅ©ng đặc biệt nổi giáºn? Nà ng nếu thá»±c sá»± không thÃch ta, vì sao không cắn đứt lưỡi ta? Nà ng luôn nghÄ© bản thân yêu cha ta, thá»±c ra nà ng lầm rồi! Cha ta chỉ có má»™t giấc má»™ng cố chấp cá»§a nà ng. Hiện tại ta la ngưá»i chân chánh xâm nháºp tâm linh nà ng, thà nh trì cá»§a nà ng nhất định sẽ có má»™t ngà y bị ta công hạ!â€
“Ngươi đừng có mơ, ngươi dám hôn ta nữa ta sẽ cắn đứt lưỡi ngưoi.†Hoa Lôi một chút cũng không lưu tình đáp.
Hi Bình nhìn nà ng tà ác: “Tháºt không, dù sao ta cÅ©ng không tin đâu?â€
Hai tay hắn nâng mặt Hoa Lôi lên rồi hôn lên môi. Thấy răng nà ng cắn chặt lại, lưỡi hắn lại đẩy răng nà ng ra, tiến và o cái miệng thÆ¡m tho cá»§a nà ng. Chợt thấy Ä‘au đầu lưỡi, tay hắn bóp mạnh hai hà m Hoa Lôi, rút lưỡi ra khá»i miệng Hoa Lôi nâng mặt nà ng lên nhìn giáºn dữ.
Hoa Lôi dùng nhãn thần thách thức nhìn hắn không nói má»™t lá»i.
Hi Bình cưá»i lạnh: “Nữ nhân nhà ngươi, thá»±c sá»± cắn ta?â€
Hoa Lôi nhìn Hi Bình, trong mắt xuất hiện tia khiếp ý. Nam nhân nà y lúc còn nhá» nà ng đã từng bế hắn. Nà ng từ đó đến đây cÅ©ng không thể xem hắn như má»™t nam nhân. Nhưng và o thá»i khắc nà y, nà ng nháºn ra đứa bé năm xưa bây giỠđã trưởng thà nh rồi, cÅ©ng đã trở thà nh má»™t nam nhân đáng sợ!
Hoa Lôi đáp: “Là ngươi ép ta.†Äá»™t nhiên cảm thấy oan uổng, nước mắt lại trà o ra.
Hi Bình lạnh giá»ng: “Có lẽ, nà ng nói đúng rồi. Ta ép nà ng, ai cho ta ép nà ng đây? Nà ng muốn tìm ai là chuyện cá»§a nà ng, ta không quản được. ta bây giỠđã ép nà ng má»™t lần, váºy sẽ không ép nà ng lần nữa. Nữ nhân cá»§a ta rất đông, chẳng có lý do nà o ta phải Ä‘i cưỡng bách nà ng. Bá»n há» còn Ä‘ang đợi ta, ta sao phải khổ sở ở đây lãng phà thá»i gian vá»›i nà ng chứ? Nà ng có thể lãng phà thá»i gian mấy chục năm chỠđợi má»™t nam nhân nhưng ta thì tuyệt không thể vì nà ng lãng phà thá»i gian cá»§a thê tá» ta.â€
Hắn để Hoa Lôi xuống má»™t bên, cương quyết đứng dáºy, lại phát hiện y phục mình bị Hoa Lôi giữ chặt. Hắn quay lại nhìn nà ng, nà ng vẫn cúi đầu là m thinh.
“Nà ng Ä‘ang nắm y phục cá»§a ta đó, nà ng không biết sao?â€
Hoa Lôi buông tay ôm mặt khóc.
Hi Bình Ä‘i vá» phÃa bà n, má»—i tay cầm lên má»™t má»™c nhân nói: “Giữ lại còn Ãch gì? Má»™ng cá»§a nà ng sá»›m đã tan vỡ từ khi nà ng tạo ra nó.†Hai tay đột nhiên cháºp lại, hai má»™c nhân tức thì Ä‘áºp và o nhau, nát thà nh bụi phấn, từ trong tay hắn lững lá» rÆ¡i xuống mặt đất.
Hắn quay lại nhìn Hoa Lôi, nà ng Ä‘ang đứng cạn giưá»ng, nhãn thần si ngốc, trong miệng lảm nhảm: “Má»™ng cá»§a ta, vỡ rồi à ?â€
Hi bình trong lòng Ä‘au nhói, nén ná»—i Ä‘au trong lòng bước ra khá»i phòng, còn nghe tiếng khóc cá»§a Hoa Lôi: “Ngươi trả má»™ng cho ta, ngươi trả Lôi Lôi!â€
Hắn không quay lại, má»™t mạch Ä‘i khá»i Má»™c Nhân Cư, trở vá» Nhạc Hoa Viên.
Bạch Liên há»i: “Lão công, chà ng sao Ä‘i lâu quá váºy. Liên nhi còn nghÄ© đêm nay chà ng không quay lại!â€
Hi Bình nhìn lướt qua bá»n kiá»u thê, liá»n Ä‘em Hoa Lôi cùng thất ý vá»›i Hoa Lôi ném ra khá»i đầu, mỉm cưá»i nói: “Sao ta lại không quay lại, ta là m sa bá» các nà ng ở bên ngoà i hứng gió đêm chứ? Liên nhi, lão công đêm nay không yêu nà ng không được rồi.â€
Hắn lên giưá»ng lá»›n. Phỉ nhi cùng Ngẫu nhi trái phải cởi y phúc cho hắn. Hai tay hắn đưa ra xoa nắn thân trên lưỡng nữ, là m lưỡng nữ cùng mỉm cưá»i rên rỉ.
Hi Bình nói: “Äêm nay ta là m bụng hai nà ng to ra có được không?â€
Phỉ nhi đáp: “Không được, bá»n thiếp nếu Ä‘á»u có mang thì ban đêm lấy ai bồi tiếp cô gia. Các vị tỉ tỉ sinh hà i tá» xong, bá»n thiếp hai ngưá»i sẽ vì cô gia sinh hà i tá».â€
Hi Bìng cưá»i cưá»i: “CÅ©ng là nà ng lo cho ngưá»i khác.â€
Phỉ nhi đáp: “Kỳ thá»±c bá»n thiếp đã sá»›m nghÄ© đến việc vì cô gia sinh hà i tá» nhưng Lãnh tỉ tỉ nói, như quả có lúc không ai tiếp cô gia, chà ng không biết sẽ ra ngoà i kiếm bao nhiêu nữ nhân nữa.â€
“A! Ta cứ tưởng là vì lo cho ta, thá»±c ra là lo cho bản thân các nà ng†Hắn trần truồng đến bên mình Lãnh Như Băng, ngồi xuống, vuốt ve nà ng rồi nhìn khuông mặt tuyệt mỹ băng sương như trước kia nói: “Cho dù nà ng vá»›i má»i ngưá»i má»i chuyện Ä‘á»u lạnh băng băng nhưng cÅ©ng vì ta mà ăn nhiá»u dấm lắm rồi. Äầu tiên là ăn dấm cá»§a Phương nhi, bây giá» là ăn dấm cá»§a nữ nhân trong thiên hạ. Äừng nghÄ© nam nhân cá»§a các nà ng há»… cứ thấy nữ nhân là thÃch. Ta chỉ hứng thú vá»›i nữ nhân yêu thương ta thôi. Lần nà y ra ngoà i, so vá»›i ngưá»i khác ta đưa vá» Ãt nữ nhân hÆ¡n nhiá»u. Thá»±c sá»± là m tổn hại đệ nhị đại danh Tình Thánh cá»§a ta đó.â€
Lãnh Như Băng giáºn dữ nói: “Chà ng không phải cÅ©ng Ä‘em vá» bốn ngưá»i sao?â€
Hi Bình đáp: “Tuy nói là đưa vá» bốn ngươi, bất quá bá»n há» không ở lại Nhạc Hoa Viên, đủ chứng minh bá»n há» tạm thá»i không phải nữ nhân cá»§a ta.â€
“CÅ©ng đâu khác nhau.†Bạch Liên Ä‘á»n sau lưng hắn, cắn và nh tai hắn nói: “Lão công, thiếp tin chắc bá»n há» sẽ trở thà nh con mồi cá»§a chà ng. Chà ng là thợ săn cưá»ng tráng nhất thế gian, bao nhiêu nữ nhân torng lòng chà ng Ä‘á»u có thể thá»a mãn.â€
Hi Bình đáp không biết ngượng miệng: “Ta cÅ©ng biết váºy, nếu không nà ng đã không nguyện chỉ cần vô lại không cần anh hùng rồi.â€
Lãnh Như Băng giáºn dá»—i: “Vì đã chá»n vô lại rồi, sao có thể chá»n anh hùng? Nhưng chà ng sau nà y có lúc so vá»›i anh hùng cÅ©ng là anh hùng. Băng Băng cÅ©ng là yêu chà ng Ä‘iểm nà y.â€
Hi Bình phản đối: “ai nói ta không có hùng tâm chà tráng chứ? Ta đánh nhau vá» sau không thể thua được. Má»™t nam nhân sao có thể thua vá» tay kẻ khác chứ? Không đánh ngã đối thá»§, không phải là rất mất thể diện sao? Không đánh cái đầu heo bá»n chúng, không phải là không giữ được danh xưng quyá»n vương ta sao? Ngoà i ra, cùng nữ nhân đại chiến trên giưá»ng ta cÅ©ng không thể không thắng, bá»n nà ng ai muốn đấu trước vá»›i ta?â€
Lãnh Như Băng đột nhiên chạy trốn khá»i vòng tay Hi Bình, hoảng hốt: “Chà ng đừng tìm ta, ta phải bảo vệ hình tượng trước mặt bá»n há». Äến khi bá»n ho tất cả không giữ được hình tượng nữa, ta má»›i cho chà ng là m xấu vá»›i ta.Như váºy bá»n há» má»›i không cưá»i nhạo Băng Băng được.â€
Hi Bình ôm Bạch Chỉ nằm kế bên nói: “Tiểu Bạch chỉ, nà ng không phải thÃch là m mẫu sao? Nà ng có muốn tiên phong cho bá»n há» không?â€
Bạch Chỉ cả mặt thẹn thùng, nhẹ giá»ng: “Äại phôi đản, chà ng phải nhẹ nhà ng đó, trong bụng ngưá»i ta đã có tiểu phôi đản rồi.â€
Hi Bình ha hả cưá»i lá»›n nói: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi, ta nói không biết bao nhiêu lần là ta rất giữ lá»i. Äối vá»›i các nà ng ta sẽ rất ôn nhu, rất là ôn nhu. Chỉ lưu giữ tất cả thô bạo để đối phó hai tiểu ny tá» muốn giam giữ ta, để bá»n há» cÅ©ng chạy theo ta tìm nữ nhân khác, hắc hắc!†Äoạn hướng vá» Phỉ nhi cùng Ngẫu nhi cưá»i âu yếm.
Miệng hai nà ng đồng thanh: “Ai sợ ai chứ?â€
o0o
“Äại ca, đại ca!†Tiểu Nguyệt ở trước cá»a gá»i rất gấp
Hi bình Ä‘ang thẳng cẳng ngá»§ say, nghe tiếng la cá»§a Tiểu Nguyệt tỉnh dáºy, lay nhẹ tấm thân trần cá»§a Hoa Tiểu Man Ä‘ang ngá»§ trên ngưá»i hắn nói: “Tiểu Mạn, Nguyệt nhi gá»i ta, chắc có chuyện gấp.â€
Hoa Tiểu Mạn thức dáºy, bò sang ngồi má»™t bên hòi: “Chuyện gấp gì váºy?â€
“Tạm thá»i còn chưa biết.†Hắn thức dáºy, Phỉ nhi cùng Ngẫu nhi cố gắng bò dáºy, mặc quần áo cho hắn. Hắn xuống giưá»ng Ä‘i giầy và o, mở cá»a há»i: “Nguyệt nhi, tìm đại ca gấp như váºy, có phải có chuyện gì rồi không?â€
Tiểu Nguyệt kéo tay hắn chạy, vừa chạy vừa nói: “Sáng nay ngưá»i đưa thức ăn tá»›i, thấy Lôi di ngồi ngây ngốc dưới đất, giống như mất hồn váºy. Ai cÅ©ng không nháºn ra, cha nói muá»™i chạy gấp đến gá»i đại ca qua.â€
Hi Bình đột nhiên rụt tay khá»i tay Tiểu Nguyệt, chạy như bay đến Má»™c nhân Cư.
Lúc nà y ngưá»i đã đứng đầy Má»™c nhân Cư.
Hi Bình tiến và o phòng Hoa Lôi, Hoà ng dương láºp tức tra há»i hắn: “Bình nhi đêm qua con đối vá»›i Lôi Lôi như thế nà o?â€
Hi Bình không trả lá»i, hiện tại không phải lúc giải thÃch, hắn nhìn Hoa Lôi ngồi trên đất.
Mặt nà ng mê man, hai tay nâng nắm bụi gá»—, trong miệng chỉ lảm nhảm liên tục hai câu: “Chà ng trả má»™ng cho ta, chà ng trả Lôi Lôi.â€
Hai bình quỳ xuống trước mặt nà ng, hai tay run rẩy nâng khuông mặt nà ng.
Nhãn thần nà ng đột nhiên rừ mê muội trở nên trong sáng, như ánh mắt thuần chân của trẻ thơ, nà ng hưng phấn la lên: “Ca ca, huynh đến rồi. Mộng của Lôi Lôi vỡ rồi, huynh phải trả mộng cho Lôi Lôi, huynh trả Lôi lôi!†Thần thái như một tiểu tỠhà i bảy tám tuổi.
Tim Hi Bình như vỡ ra, cặp mắt hổ ngấn lệ trong suốt, cắn răng đáp: “Trả, ta trả nà ng, trả nà ng!â€
Hoà ng Dương sau lưng hắn quát lá»›n: “Bình nhi con cuối cùng đã là m ra chuyện gì? Vì cái gì mà Lôi Lôi bị đã kÃch lá»›n như váºy?â€
Hi Bình gáy nổi gân xanh vùng đứng dáºy, sắc mặt đầy Ä‘au khổ, hét cuồng: “Tất cả ra ngoà i, ra ngoà i!â€
Má»i ngưá»i đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng thở dà i, Ä‘i ra khá»i phòng.
Hoa Lôi ngây thÆ¡ nói: “Ca ca huynh dữ quá à , bá»n há» bị huynh dá»a chạy hết rồi. Ca ca bá»n há» là ai váºy? Vì sao Lôi Lôi không nháºn ra bá»n há»?â€
Hi Bình thống khổ nói: “không cần để ý bá»n há», muá»™i nháºn ra ca ca là được. Lôi Lôi, muôi má»™t đêm chưa ngá»§ rồi, ca ca ru muá»™i ngá»§, được không?â€
Hoa Lôi vá»— tay đáp: “Hay quá! Ca ca ru Lôi Lôi ngá»§.â€
Hi Bình ôm nà ng nằm lên giưá»ng, âu yếm nói: “Là ta hại nà ng, nà ng muốn ta là m gì để bồi thưá»ng cÅ©ng được. Ta Ä‘á»n nà ng má»™t giấc má»™ng, sau nà y nà ng cÅ©ng theo cạnh ta, ai phản đối cÅ©ng không được.â€
Hoa Lôi trở mình nằm úp lên ngưá»i hắn nói: “Ca ca, sau nà y Lôi Lôi chỉ ở bên cạnh huynh thôi. Lô Lôi chỉ biết ca ca thôi. Lôi Lôi sợ bá»n há».â€
Hi Bình nhìn khuôn mặt thà nh thục vá»›i thần thái ngây thÆ¡. Cái miệng đặc biệt nhá» cá»§a nà ng thốt ra lá»i lẽ cá»§a tiểu hà i. Hắn nhẹ thở dà i: “Lôi Lôi không cần sợ bá»n há», sau nà y muá»™i sẽ thÃch há» thôi, bá»n há» Ä‘á»u rất thÃch Lôi Lôi.â€
Hoa Lôi nói: “Hay quá Lôi lôi nghe lá»i ca ca sau nà y không sợ há» nữa.â€
Hi Bình âu yếm hôn lên đôi môi nhá» cá»§a nà ng nói: “Váºy là ngoan lắn, ngá»§ Ä‘i!â€
Hoa lôi cao hứng hôn lại hi Bình má»™t cái, ngoan ngoãn nằm lên ngá»±c hắn, nhắm mắt lại, mỉm cưá»i hạnh phúc. Không lâu sau đã từ từ chìm và o giấc má»™ng.
“Lôi Lôi, Lôi Lôi!†Hi Bình gá»i nhá» và i tiếng, biết chắc nà ng đã quá buồn ngá»§, lúc nà y đã ngá»§ say. Hắn nhẹ nhà ng ôm nà ng đặt nằm xuống, Ä‘oạn xuống giưá»ng, ra khá»i phòng, khép nhẹ cá»a lại, Ä‘i khá»i Má»™c Nhân Cư.
Bước và o đại sảnh, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u ở đó, nhìn Hi bình vá»›i ánh mắt dò há»i.
Hoà ng Dương đến bên hắn há»i: “Bình nhi Lôi Lôi sao rồi?â€
Hi Bình tìm má»™t chá»— ngồi xuống, nói: “Nà ng ta ngá»§ rồi, bây giá» ta muốn tuyên bố má»™t chuyện. Lôi Lôi vá» sau là nữ nhân cá»§a ta.â€
Xuân Yến noi: “Bình nhi Hoa Lôi vì sao lại trở nên thế nà y?â€
Hi Bình Ä‘em sá»± việc từ đầu đến cuối thuáºt lãi má»™t lượt, không kìm nổi nói: “Ta cÅ©ng không biết vì sao lại trở nên như thế nà y. Hi vá»ng nà ng ta có thể hồi phục như xưa. Bất kể nà ng ta trở thà ng thế nà o, cả cuá»™c Ä‘á»i nay vẫn chiếu cố nà ng.â€
Má»i ngưá»i nghe xong tuy thấy kì lạ, vẫn không thể không tin.
Xuân Yến thở dà i: “ Có lẽ nó bị kÃch động quá lÆ¡n. Dù sao cÅ©ng là giấc má»™ng gìn giữ hÆ¡n hai mươi năm, đột nhiên biến mất tất cả, là m sao nó chịu nổi mất mát nà y? Nếu biết trước như váºy ta đã để lão đầu lấy nó. Nó là loại nữ nhân quá si tình, chúng ta Ä‘á»u đã là m tổn thương đến nó.â€
Hoà ng Dương vô lá»±c ngồi phịch xuống ghế. Lão biết lúc nà y không cách nà o trách ocn trai được bèn nói: “Bình nhi, là ta không phải vá»›i muá»™i ấy. Hi vá»ng con có thể cùng vá»›i muá»™i ấy, chiếu cố tốt cho muôi ấy. Có Ä‘iá»u muá»™i ấy là trưởng bối cá»§a Tiểu Mạn … Nhưng tình cảnh bây giá», muôi ấy cÅ©ng chỉ có thể nháºn ra con, cÅ©ng chỉ có thể để muá»™i ấy theo con.â€
Hi Bình bình tÄ©nh nói: “Con không quan tâm nà ng là ai hay là ngưá»i thế nà o, con chỉ biết nà ng là nữ nhân cá»§a con ai cÅ©ng không thể ngăn cản. Các ngưá»i tố nhất không nên phản đối, nếu không vá»›i ai ta cÅ©ng không khách khÃ.â€
Má»i ngưá»i ngạc nhiên. Kỳ thá»±c trong lòng bá»n há» Ãt nhiá»u thấy việc Hi Bình thu nạp Hoa Lôi có chút không bình thưá»ng, nhưng Hoa Lôi như thế nà y cả nhà cÅ©ng đã thấy. Hi Bình phải chiếu cố nà ng má»™t Ä‘á»i, chắc chắn là xuất phát từ tâm lý ôm thẹn mà chuá»™c tá»™i.
Hi Bình lại nói: “Tiểu Mạn, nà ng Ä‘i coi Lôi Lôi. Ta sợ nà ng ta sau khi tỉnh dáºy không thấy ta, lại có chuyện nữa.â€
Hoa Tiểu Mạn y lá»i Ä‘i ra. Nà ng không phản đồi Hi bình thu nạp Hoa Lôi. Nhiá»u khi nà ng cÅ©ng đồng tình vá»›i vị cô cô nà y. Nà ng nghe bá»n há» kể chuyện cô cô như váºy, sá»›m đã muốn đến thăm. Bây giá» Hi bình đã Ä‘i ra còn nói nà ng đến chăm sóc, nà ng tá»± nhiên nguyện ý.
Má»i ngưá»i tại đại sảnh nhất thá»i không biết nói gì. Mãi đến giỠăn khi đã nạp tà rượu và o ngưá»i má»›i nói to thoải mái và i câu.
Sau bữa ăn, Triệu gia huynh đệ cáo từ trở vá» thấn Ä‘ao môn. Hoà ng Dương phu phụ cùng Hoà ng Äại Hải cÅ©ng chuẩn bị khởi hà nh Ä‘i BÃch Lục Kiếm trang
Lúc chia tay Xuân Yến kéo Hi Bình ram á»™t bên nói: “Bình nhi, Nguyệt nhi đêm qua đã nói vá»›i ta. Trong lòng nó chỉ có đại ca con thôi, con đừng để nó thất vá»ng thương tâm. Trái tim nữ nhân má»m yếu lắm.â€
Hi Bình nói: “Con là ngưá»i nữ nhân nà o cÅ©ng dám yêu, sao lại sợ có thêm má»™t muá»™i muá»™i. Ngưá»i ngoà i muốn nói gì thì nói, có Ä‘á»u đừng để con nghe được là tôt rồi. Mẹ, mẹ đừng lo lắng con không để Nguyệt nhi thất vá»ng đâu. Con là ngưá»i cái gì cÅ©ng dám là m, con sợ lấy muá»™i muá»™i sao?â€
Xuân Yến thở dà i: “Khổ cho con rồi Bình nhi!â€
Hi Bình ôm Xuân Yến, nhẹ giá»ng nói: “Mẹ, mẹ cÅ©ng rất khổ đó, mẹ trong lòng phải gìn giữ bà máºt quá lá»›n.â€
Xuân Yến toà n thân run bắn, ngây ngưá»i láºp tức. Hi bình buông bà ra, đến chá»— má»i ngưá»i.
Hoà ng Dương ôm Hi Bình nói: “Lôi Lôi giao cho con, nếu sư huynh trở vá» phản đối, con ức cho cha biết, cha tìm ông ta nói chuyện. Cha giá» phải Ä‘i tìm Äá»— Thanh Phong tÃnh toán tổng số. Mong là lúc trở vá», con có thể cho cha thấy má»™t Lôi Lôi hoà n hảo như trước, hạnh phúc vô bì. Cha tin tưởng con sẽ là m được, con là nhi tỠđáng kiêu hãnh nhất cá»§a cha.â€
Hi Bình đáp: “Cha! Bất kể Lôi Lôi như thế nà o con cÅ©ng sẽ chiếu cố tốt cho nà ng, khiến nà ng vui vẻ.â€
Hoà ng Dương buông hắn ra, vá»— vá»— vai hắn nói: “váºy má»›i được chứ.â€
Triệu Tá» Hà o ôm Hi Bình, cưá»i nói: “ Triệu Tá» Hà o ta má»™t Ä‘á»i bá»™i phục không nhiá»u ngưá»i nhưng ta thá»±c lòng bá»™i phục ngươi. Mặc dù ngươi sau nà y nhiá»u lúc vô lại tháºm chà vô sỉ nhưng trên ngưá»i ngươi có má»™t mị lá»±c bất khả kháng cá»±, khiến ngưá»i ta cam tâm phục tùng ngươi! Ngươi trá»i sinh là má»™t nam nhân đầy bá khÃ.â€
Hắn đột nhiên nói nhá»: “Bất quá ta thÃch tên vô lại ngươi, cái kiểu cá»§a ngươi vừa tức cưá»i vừa khả ái. Mong rằng ngươi đừng vì chuyện gì đó mà đánh mất tÃnh cách nà y. Sau nà y nếu có cần đến ta xin cứ nói má»™t tiếng. Ta hân hạnh được cùng ngươi ká» vai tác chiến, giá» ta phải vá» trước lo vợ con, tái kiến!â€
Hi Bình cưá»i đáp: “Ngà y nà o ta Ä‘i cua gái sẽ kêu ngươi cùng Ä‘i, chúng ta cùng ká» vai tác chiến!â€
Triệu Tá» Hà o không đáp, lão đệ hắn lại đáp: “Thiên vạn đừng quên chúng ta!â€
Má»i ngưá»i đột nhiên cưá»i lá»›n, tiếng cưá»i vang trăm dặm.
Tiếng cưá»i trong Ä‘á»i, buồn buồn vui vui, chuyện trong chá»›p mắt.
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by kedatinh1974; 17-07-2008 at 05:16 PM .
06-05-2008, 08:52 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Quyển 10 - chương 10
Vị vong thần dục
Dịch giả: Mar1412
Biên Táºp: khuyết danh
Hiện ÄÃnh: KeyOfLife
Nguồn: www.***************. Org
Äả tá»± bản quyá»n: http://4vn.eu/forum/index.php
Äả tá»±: superseal1
Hoa Lôi tỉnh dáºy, ngưá»i đầu tiên nhìn thấy không phải là Hi Bình, mà là cháu gái mình, nà ng có lẽ còn chưa kịp nháºn ra rằng, từ giá» sẽ phải gá»i Tiểu Mạn là tá»· tá»·, Ä‘iá»u nà y khiến Tiểu Mạn đôi hà ng lệ vẫn chảy dà i trên má.
Thấy Hi Bình từ đằng xa tiến lại, Hoa Tiểu Mạn láºp tức lao ùa và o lòng Hi Bình. Khóc: “Cô cô … ta, ta …â€
Hi Bình vá»™i an á»§i: “Äừng khóc nà ng sẽ ổn thôi mà , sau nà y chúng ta sẽ cùng nhau chăm sóc nà ng ta, được không?â€
“Ừ†Hoa Tiểu Mạn gạt Ä‘i đôi hà ng lệ trên mắt, rá»i khá»i lòng Hi Bình.
Hoa Lôi từ trên giưá»ng bước xuống, đôi chân trần vừa chạm đất, liá»n nói: “Ca ca, Lôi Lôi tháºt rất vui!â€
Hi bình ngạc nhiên: “Lúc nà y ư?â€
Hoa Lôi ngây thÆ¡ đáp: “Äúng thế! Lôi Lôi sau khi tỉnh dáºy thì cảm thấy rất hưng phấn, ca ca không biết hay sao?â€
Hi Bình chợt nhá»› ra là Hoa Lôi có sở thÃch tắm và o buổi sáng, chà ng thá»±c sá»± ngạc nhiên, tại sao ngay đến cả lúc nà y mà nà ng vẫn không thay đổi táºp quán đó cá»§a mình nhỉ?
Hoa Tiểu Mạn đáp: “Äể thiếp sai ngưá»i Ä‘i chuẩn bị nước ấm.†Nói xong liá»n rá»i Ä‘i.
Hi Bình ôm Hoa Lôi và o lòng âu yếm há»i: “Lôi Lôi, tại sao khi vừa má»›i tỉnh dáºy đã phải Ä‘i tắm?â€
Hoa Lôi bướng bỉnh: “Ngưá»i ta thÃch thế. Ngưá»i ta không biết, chỉ thấy cần phải tắm. Ca ca, chà ng cùng Lôi Lôi tắm chung có được không?â€
Hi Bình đáp: “Không được, Lôi lôi tá»± tắm lấy Ä‘i, ca ca không thÃch tắm lúc nà y.â€
Hoa Lôi biểu tình lạc lõng, buồn rầu: “Chẳng có ai chịu cùng Lôi Lôi nghịch nước cả. Ca ca, chà ng giúp Lôi Lôi tắm Ä‘i mà .â€
Hi Bình nhìn và o ánh mắt mong đợi cá»§a nà ng, Ä‘oạn đưa tay nhẹ vuốt tóc nà ng, tay kia nâng nhẽ cằm nà ng: â€œÄÆ°á»£c mà ca ca giúp nà ng tắm rá»a, nà ng còn yêu cầu gì nữa không?â€
Hoa Lôi không yêu cầu gì khác, nà ng lá»™ rõ vẻ vui mừng: “Tốt quá, ca ca, chúng ta cùng Ä‘i tắm.†Äoạn kéo tay Hi Bình bước ra ngoà i.
Hi Bình kéo tay nà ng lại bảo: “Nước vẫn chưa đủ ấm đâu, chúng ta ức ở đây, Ä‘ang lúc rảnh rá»—i , ca ca hát cho nà ng nghe nhé?â€
Hoa Lôi ngồi trên giưá»ng vá»— tay hưởng ứng: “Hay lắm! Hay lắm! Lôi Lôi muốn nghe hát. Ca ca mau hát Ä‘i!â€
Hi Bình đột nhiên hăng hái, ưỡn ngá»±c, húng hắng và i tiếng cho thông cổ, mở mở miệng hát những ca khúc kinh Ä‘iển, Hoa Lôi lá»™ ánh mắt tươi cưá»i, nhảy nhót như hà i đồng
Lúc nà y Hi Bình như bắt được báu váºt, ca khúc từng bà i từng bà i trình diá»…n, gần như gây chấn động toà n căn phòng, hắn má»™t mình cÅ©ng Ä‘ang khiêu vÅ©, cÅ©ng uốn éo lắc mông, vá»— tay mỉm cưá»i chá»c ghẹo Hoa Lôi.
Hi Bình vừa hát vừa nghÄ©, bá»™ dạng Hoa Lôi tháºt khả ái, tháºt trăm lần khả ái, trước kia nà ng rất khó chịu khi nghe chà ng hát, hiện tại đột nhiên lại giống Tuyết Nhi tôn sùng ca thần Hoà ng Hi Bình là thần tượng cá»§a má»i thÃnh giả. Hắn cá»±c kỳ thá»a mãn, có lẽ sau nà y chỉ dạy nà ng ta tháºt lạ thú vô cùng.
Nhưng, chẳng lẽ lại để nà ng và hắn ở chung trong căn phòng nà y sao? Chuyện nà y có vẻ không được ổn lắm, mặc dù nà ng ta là má»™t nữ nhân đã hÆ¡n ba mươi tuổi rồi, nhưng lúc nà y nhìn nà ng lại giống như má»™t tiểu hà i nữ, thá»±c có nhiá»u Ä‘iá»u bất tiện, hay để nà ng ta ở cùng vá»›i Nguyệt nhi? Chuyện nà y để tối nay nhắc lại.
Trong khi hai ngưá»i Ä‘ang nhiệt nà o trong phòng, Hoa Tiểu Mạn bước và o nói: “Hi bình, nước đã chuẩn bị xong, nà ng đưa cô cô Ä‘i tắm Ä‘i!â€
Hi Bình đáp: “Lâu lắm rồi má»›i có dịp được hát, nà ng không thấy ta hát là m nà ng ta rất vui hay sao? Hãy để ta hát thêm má»™t lúc nữa đã!â€
Hoa Lôi cất giá»ng thá» thẻ: “Ca ca, Lôi Lôi rất hân hoan.â€
Hi Bình không ngại nói: â€œÄÆ°á»£c rồi! Äể huynh đưa muá»™i Ä‘i tắm. Tiểu Mạn, muá»™i thấy đó, biết nghe huynh hát tháºt tuyệt vá»i đấy, thế mà trước đây toà n cấm ta hát, muá»™i không nghe cÅ©ng đừng cấm ngưá»i khác không nghe chứ? Tiểu Mạn, như quả đã thÃch ta có thể hát tiếp cho nà ng nghe.â€
Hoa Tiểu Mạn giáºn dá»—i nói: “Chà ng thÃch hát thì cứ hát, ngưá»i ta không nghe cái giá»ng quá»· khóc cá»§a nà ng đâu.â€
Hi Bình khổ sở đáp: “Huynh hát có chá»— nà o không hay chứ?â€
Hoa Tiểu Mạn cưá»i đáp: “Huynh hát ma hay ư? Tháºt không đó. Không nói vá»›i huynh nữa, muá»™i phải đưa cô cô Ä‘i tắm đây.†Nói rồi nà ng chạy đến nắm tay Hoa Lôi: “Cô cô, cùng tắm vá»›i Tiểu Mạn nhé?â€
Hoa Lôi rút tay nà ng ra đáp: “Tá»· gá»i ta sao, tá»· tá»·? Ta không phải là cô cô nữa, gá»i ta là Lôi Lôi thôi, ta không tắm cùng tá»· được, ta phải tắm vá»›i ca ca.â€
Hoa Tiểu Mạn ngạc nhiên: “Chà ng phải giúp cô cô tắm rá»a ư?â€
Hi Bình hôn lên đôi môi xinh cá»§a nà ng nói: “Cả hai nà ng Ä‘á»u la nữ nhân cá»§a ta, ta không những giúp nà ng ta tắm rá»a, mà còn giống như tắm cho uyên ương, nà ng Ä‘i cùng chúng ta chứ?â€
Hoa Tiểu Mạn than: “Chỉ mong cha mẹ có thể chấp nháºn sá»± tháºt nà y, ta cùng Tiểu ba thì không có vấn đỠgì, cô cô thá»±c sá»± rất đáng thương, nếu để cô cô lá»±a chá»n má»™t nam nhân, có lẽ lá»±a chá»n chà ng là má»™t sai lầm. Nhưng dù có sai thì cô cô cÅ©ng sẽ rất hạnh phúc, giống như cháu mình váºy, đã tìm được má»™t nam nhân tốt, cÅ©ng sẽ sống rất vui vẻ.â€
Hi Bình nói: “Sau nà y nếu nà ng ta chấp thuáºn, ta lo lắng không biết nà ng sẽ phải gá»i nà ng ấy thế nà o?â€
Hoa Tiểu Mạn giáºn dá»—i: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên vẫn gá»i là cô cô!â€
Hi Bình nói: “Ta phải đưa nà ng ta đến phòng tắm, nà ng tìm giúp má»™t bá»™ y phục mang đến nhéâ€. Hắn chuyển qua ôm Hoa Lôi, cùng bước đến phòng tắm, bất chợt nhá»› lại tình cảnh trước đây cÅ©ng từng diá»…n ra tại phòng tắm nà y, lòng bất giác bồi hồi.
Hoa Lôi cùng Hi bình ngồi xuống, nói: “Ca ca, giúp Hoa Lôi thoát y Ä‘i.â€
Nà ng nói thá»±c giản đơn, dưá»ng như đối vá»›i chuyện nà y cÅ©ng rất tá»± nhiên.
Nếu đổi lại là nam nhân khác trong tình huống nà y nhất thá»i sẽ không biết phải xá» trà như thế nà o, nhưng Hi Bình lại không giống như những nam nhân khác, đôi tay hắn thuần thục cởi bá» y phục trên ngưá»i Hoa Lôi, Ä‘oạn nói: “Như quả nà ng trước đây, cÅ©ng để ta là m những việc nà y cho nà ng, ta sẽ rất hoan hỉ đáp ứng. nhưng nếu có thể quay trở lại, nà ng có hối háºn không? Nà ng vốn dÄ© có thể yêu tất cả những nam nhân khác ngoại trừ ta ra, ta thá»±c sá»± đã sùng thá»§ Ä‘oạn để có được nà ng, sau nà y nà ng sẽ không thể có nam nhân khác nữa, nà ng chỉ thuá»™c vá» Hoà ng Hi bình ta thôi!â€
Hoa Lôi lôi trố mắt nhìn hắn, nói: “Ca ca, chà ng sao nói xấu thiếp? Lôi Lôi không thÃch nghe chà ng nói thế!â€
Lúc nà y Hoa Lôi đã khá»a thân, Hi Bình nhìn muốn xuyên thấu thân tể tuyệt mỹ nà y, hạ thể liá»n có phản ứng, thì thầm nói: “không thể hiá»u nổi, nghe những lá»i đó, hiện tại nà ng la rầy, ngăn cản thì ta không nói nữa.â€
Hắn bế Hoa Lôi và o bồn tắm, nà ng tá»± kỳ cá» thân thể, hắn vừa tắm rá»a vừa ngá»› ngẩn nhìn nà ng.
Hi Bình há»i: “Lôi Lôi có chuyện gì sao không tắm?â€
Hoa Lôi, hÃt má»™t hÆ¡i sinh khÃ, trả lá»i: “Chà ng nói giúp thiếp tắm rá»a.â€
Hi Bình rùng mình một cái, Hoa Lôi, nà ng không phải đang khảo nghiệm sức chịu đựng của ta? Ta đang tắm, không biết bắt đầu tắm cho nà ng từ đâu, do đó tắm cho nà ng bắt đầu từ khuôn mặt.
Hoa Lôi đẩy tay hắn ra, gắt giá»ng: “Ca ca, chà ng dùng sức mạnh quá, là m mặt ngưá»i ta Ä‘au.â€
â€œÄÆ°á»£c, lỡ khinh suất má»™t chút.†Miệng tuy nói thế, Hi Bình hoà n toà n không có khả năng khinh suất.â€
Hoa Lôi kháng nghị: “Ca ca, chà ng là m trầy da mặt Lôi Lôi, để Lôi Lôi tá»± kỳ, chà ng giúp Lôi Lôi kỳ cá» thân thể Ä‘i.â€
Hi Bình đặt giá treo quần áo sang má»™t bồn tắm khác, giúp nà ng kì cá» cổ và vai. Hoa Lôi táp nước vừa đủ lên những chá»— vừa kỳ cá», ngay khi nước đã ướt hết má»i chá»—, lênh cho Hi Bình ở phÃa sau từ từ nhúng bông tắm.
Nà ng đột nhiên đứng dáºy , chuyển thân tá»›i nói: “Ca ca, giúp Lôi Lôi rá»a phÃa dưới Ä‘i.â€
Hạ thể cá»§a Hi Bình đột nhiên vươn thẳng lên, đội lên trong khố, đứng lóng ngóng đương trưá»ng: Nà ng dâu má»›i qua cá»a nhà chồng nà y thá»±c không hiểu có chuyện gì lại khiến sắc lang trở nên như váºy?
Hoa Lôi thú vị nói: “Vô lại ca ca, giúp Lôi Lôi rá»a Ä‘i.â€
Hi Bình nhìn thấy khối thịt phồng lên đầy lông ẩm ướt tháºt hấp dẫn chết ngưá»i, như muốn phun máu ngay láºp tức.
Vừa đúng lúc Hoa Tiểu Mạn mang y phục tiến lại, hắn cầm khăn tắm dúi và o tay trái Hoa Tiểu Mạn Ä‘ang không cầm y phục nói: “Nà ng giúp cô cô nà ng tắm rá»a, ta sợ rằng chưa tắm được phân ná»a, không chịu được lại thuáºn dịp chiếm hữu nà ng ta, nà ng ta thế nà o cÅ©ng trừng phạt ta mất.†Nói xong hắn chuồn thẳng.
Hoa Tiểu Mạn nhìn thân thể trần truồng cá»§a Hoa LÆ¡i trong bồn tắm khẽ thở dà i: “Cô cô, ngưá»i tháºt thÃch trêu ngươi.â€
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by kedatinh1974; 17-07-2008 at 05:27 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
diep lieu giang ho mong , diepliem giang ho mong , èãðóøêè , êèåâà , êîíüêè , èñëàì , giang ho liep diem mong , giang ho liet diem mong , hạ thể nà ng , hinh xam phung hoang lua , http.liep diem giang ho , íàðàùèâàíèå , ïèêàï , îïåëü , íîâîñèáèðñêå , ïîïêà , ïñîðèàç , íóäèçì , ïðèìåíåíèå , lap diem giang ho mong , liêp diêm giang hô , liêp diem giang ho mong , liệp diá»…m giang hồ , liệt diá»…m giang hồ , liệt diá»…m giqng hồ , liem diem giang ho mong , liem diep giang ho mong , liep Ä‘iem giang ho mong , liep dem giang ho mong , liep diem , liep diem 4eu , liep diem dang ho , liep diem dang ho mong , liep diem giang ho , liep diem giang ho 4vn , liep diem giang ho hanh , liep diem giang ho momg , liep diem giang ho mong , liep diem gjang ho mong , liep diem hoang ho mong , liep diem j , liep diem mong giang ho , liep dien giang ho mong , liepdiem , liepdiemgiangho , liepdiemgianghomong , liet diem , liet diem giaang ho mong , liet diem gian ho , liet diem gian ho mong , liet diem giang ho , liet diem giang ho 4vn , liet diem giang ho mong , liet diem gjang ho m0ng , liet diem mong giang ho , liet dien giang ho mong , liet djem giang ho mong , lietdiem giang ho mong , lieu diem giang ho mong , lieu diep giang ho mong , lieudiemgianghomong , liwp diem giang ho mong , ñêàéëèíê , ñïîðòà , òåïëûé , õèðóðãèÿ , phượng hoà ng băng , tại sao không tránh , thoa man giang ho mong , trần khổ , ýëåêòðîìîíòàæ , ýêîëîãèÿ , ðîëèêè