Ngà y xưa, ở phiá đông núi Sóc SÆ¡n, Bắc Việt, có má»™t cây đà o má»c đã lâu Ä‘á»i. Cà nh lá đà o xum xuê, to lá»›n khác thưá»ng, bóng ráºm che phá»§ cả má»™t vùng rá»™ng. Có hai vị thần tên là Trà và Uất LÅ©y trú ngụ ở trên cây đà o khổng lồ nà y, tá»a rá»™ng uy quyá»n che chở cho dân chúng khắp vùng.
Quỹ dữ hay ma quái nà o bén mãng lui đến ắt khó mà tránh khá»i sá»± trừng phá»›t cá»§a 2 vị thần linh. Ma quá»· rất khiếp sợ uy vÅ© sấm sét cá»§a hai vị thần, đến ná»—i sá»± luôn cả cây đà o. Chỉ cần trông thấy cà nh đà o là bá» chá»›y xa bay.
Ãến ngà y cuối năm, cÅ©ng như các thần khác, hai thần Trà và Uất Luỹ phải lên thiên đình chầu Ngá»c Hoà ng. Trong mấy ngà y Tết, 2 thần vắng mặt ở trần gian, ma quá»· hoà nh hà nh, tác oai tác quái.
Ãể ma quá»· khá»i quấy phá, dân chúng đã Ä‘i bẻ cà nh đà o vá» cắm trong lá»,nhỡ ai không bẻ được cà nh đà o thì lấy giấy hồng Ä‘iá»u vẽ hình 2 vị thần linh dán ở cá»™t trước nhà , để xua Ä‘uổi ma quá»·.
Từ đó, hà ng năm, cứ má»—i dịp Tết đến, má»i nhà đá»u cố gắng Ä‘i bẻ cà nh đà o vá» cắm trong nhà trừ ma quá»·, Lâu dần, ngưá»i Việt quên mất ý nghÄ©a thần bà cá»§a tục lệ nà y, không còn tin mấy ở ma quá»· thần linh như tổ tiên ngà y xưa. Ngà y nay, hoa đà o hoa mai tươi thắm khắp nhà nhà và o dịp Tết, và sắc giấy đỠhồng Ä‘iá»u vá»›i câu đối hoà hợp được trang trà mấy ngà y Xuân trong không khà vui vẻ, trong sáng.