14-05-2009, 07:16 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Chương 21 - Cắm Trại
Nguồn : TT
Hôm đó, Äại Minh được xốc vá» nhà vì mất máu nhiá»u quá, hiện trưá»ng do Thiên Äại thông báo cho ngưá»i khác giải quyết. Hiện tại Äại Minh nằm ngá»a trên ghế sofa, uể oải nhìn trần nhà , tả lại sá»± việc xẩy ra thế nà o.
"Rây và o ngưá»i cá»§a Huyết Diá»…m rồi? Không biết ngà i là trá»i sinh rách việc, hay số mạng Ä‘en đủi nữa, chỉ giá»i gây phiá»n phức." Thị Kiếm không há» khách khà chỉ trÃch Äại Minh.
"Thôi tôi xin cô, đừng có nói năng thô lá»— thế, phụ nữ nên chú ý hình tượng má»™t chút, đừng có là m Tiểu Tuyết bắt chước." Việc Thị Kiếm nói, Äại Minh không phản bác. Từ lần bị tống lên thuyá»n cùng Lâm Thi Hà m, Äại Minh đã biết váºn hắn không phải Ä‘i Ä‘en bình thưá»ng, có Ä‘iá»u không ngá» lại đến mức nà y.
"Năm nay mình gặp hạn sao?" Äại Minh than thở.
"Tuần sau phải đi miếu, thắp hương lễ bái, rồi giải hạn." Lâm Thi Hà m vừa bế Tiểu Tuyết vừa nói. Tiểu Tuyết đã biến trở lại như cũ, y phục cũng thay, con bé im lặng ngồi trong lòng Lâm Thi Hà m.
"Xem ra đối phương đã biết Tuyết CÆ¡ tại Äà i Loan, không biết sẽ xẩy ra chuyện gì nữa. Ngá»± chá»§, ngà i có muốn vá» Nháºt Bản tránh má»™t thá»i gian không." Thiên Äại bình tÄ©nh phân tÃch.
"Không cần, dù sao khuôn mặt bị bá»n há» nhìn thấy cÅ©ng không phải Vương Äại Minh, chỉ cần tôi không dùng bá»™ mặt kia xuất hiện, không ai tra đến Vương Äại Minh, có Ä‘iá»u." Äại Minh nhìn ba ngưá»i Thiên Äại nói, "Äối phương hình như biết má»i ngưá»i, nếu má»i ngưá»i hay gặp Vương Äại Minh, có thể khiến bá»n há» hoà i nghi, má»i ngưá»i Ä‘á»u ở Äà i Loan, động cÆ¡ khiến ngưá»i khác không khá»i nghi ngá»."
"Ngá»± chá»§ muốn chúng tôi vá» Nháºt Bản ư?" Sắc mặt Mỹ Hạnh trở nên khó coi.
"Nói là nói thế, nhưng mấy ngưá»i nghe theo má»›i lạ. Thôi váºy, tôi cá»±c má»™t chút, kẻ nà o tìm đến cá»a thì đá bay hắn Ä‘i." Nghe Äại Minh nói thế, Mỹ Hạnh má»›i yên tâm.
"Phải cải thiện phòng thá»§ và giám thị ở khu vá»±c nà y, mạng lưới tình báo cÅ©ng cần cá»§ng cố, cái tay Y Ân gần đây là m trò lâu như váºy mà không ai biết." Quỳ nghiến răng nghiến lợi nói.
Äại Minh: "Là m bà máºt má»™t chút, khoa trương quá chẳng khác nà o láºy ông tôi ở bụi nà y.", lúc không Ä‘eo kÃnh, Äại Minh nói có phần uy nghiêm, Quỳ bất giác gáºt đầu.
"Tay tổ trưởng ở Huyết Diá»…m dưá»ng như không đơn giản, có thể tra ra lai lịch cá»§a hắn không?"
Thiên Äại trả lá»i.
"Tôi sẽ cố, có Ä‘iá»u cÆ¡ há»™i thà nh công rất nhá», không nhiá»u ngưá»i truy được thông tin vá» Huyết Diá»…m, hÆ¡n nữa hắn lại là má»™t kẻ cấp cao, tìm khắp thế giá»›i cÅ©ng chưa chắc đã được."
Äại Minh: "Cố là được rồi, ngưá»i đó dùng quân Ä‘ao giá»i, xem có thể bắt đầu từ đó không, tôi thấy thanh Ä‘ao đó cÅ©ng cÅ© rồi, xem xem có ai chuyên môn sưu táºp đồ cổ không, trá»±c giác mách bảo tôi, Huyết Diá»…m không dá»… đối phó đâu, thêm được chút tư liệu, chắc chắn hÆ¡n má»™t phần."
Thiên Äại: "Äúng váºy."
"Có cần tôi chỉ cho ngà i toà n bá»™ Thiên Äịa tâm pháp không? Xem ra ngà i Ä‘ang rất lo lắng, có thể mạnh lên má»™t chút sẽ dá»… đối phó hÆ¡n." Giá»ng Thị Kiếm vang lên trong đầu Äại Minh.
"Vẫn chưa cần, tôi lo vì tay trái tôi cà ng lúc thú hóa cà ng nghiêm trá»ng, tôi sợ có ngà y không khống chế được, lúc nà y chưa thÃch hợp nâng cao sức mạnh." Äại Minh chán nản.
"á»’, anh lên TV rồi kìa, A Minh." Lâm Thi Hà m gá»i.
"Gì cơ?"
"Nhìn xem." Lâm Thi Hà m chỉ TV, TV đang chiếu thông tin buổi tối.
"Hôm nay trên đưá»ng cao tốc xẩy ra má»™t vụ tai nạn nghiêm trá»ng, má»™t bà mẹ và đứa con bị mắc kẹt dưới má»™t container, có thể nguy hiểm đến tÃnh mạng, may là có má»™t thanh niên tóc xanh thần bà đã giúp đỡ, hai ngưá»i má»›i bình yên vô sá»±, dân chúng xung quanh đã chụp được sá»± kiện nà y."
Sau đó TV đổi cảnh. Trên mà n hình xuất hiện má»™t ngưá»i, Ä‘ang nâng thùng container lên cao, nhưng chất lượng hình ảnh kém, không nhìn rõ khuôn mặt ngưá»i đó.
"Äây không phải kỹ xảo, rất nhiá»u ngưá»i có mặt tại hiện trưá»ng đã táºn mắt nhìn thấy ngưá»i thanh niên nà y nâng cả thùng container, hÆ¡n nữa còn dùng tay không xé rách oto cứu bà mẹ và đứa bé bị kẹt bên trong, sau đó bá» Ä‘i mất, chi tiết thế nà o, bản đà i sẽ Ä‘iá»u tra tiếp."
"Lần nà y anh nổi tiếng rồi." Lâm Thi Hà m cưá»i.
"Sao lại có ngưá»i chụp được nhỉ?" Äại Minh ôm đầu.
Thị Kiếm: "Äà nh chịu, ai khiến ngà i xuất hiện."
Sáng sá»›m ngà y thứ 3, lá»›p há»c ồn à o, má»i ngưá»i Ä‘á»u thảo luáºn tin tức ngà y hôm trước, vá» ngưá»i thiếu niên thần bà tóc xanh lam.
"Lừa đảo đấy, đấy là ảo thuáºt, lừa được ngưá»i khác chứ là m sao lừa được tao."
"Nhưng ông già tao kể hôm đấy nhìn thấy táºn mắt, ông ý vá» nhà cứ luôn mồm nói ngưá»i đó lợi hại thế nà o, khả năng giả là không lá»›n, hÆ¡n nữa trên TV có nói, má»™t nhóm cảnh sát, nhân viên cứu nạn, cứu há»™ cùng những ngưá»i Ä‘i đưá»ng Ä‘á»u chứng kiến."
"Có khả năng là ảo giác táºp thể."
"Vá»›i tất cả má»i ngưá»i ở trên đưá»ng cao tốc xao, khoa trương quá."
"Có phải là superman không?"
"Tao Ä‘oán là ngưá»i ngoà i hà nh tinh, chứ ai mà nâng nổi cả thùng container?"
"Mà y bảo là giống sứ giả chÃnh nghÄ©a, Siêu Nhân Há»™t Vịt Muối hả?"
"Sứ giả chÃnh nghÄ©a..." Má»™t đám há»c sinh nghe thấy tên đó mắt sáng rá»±c. Äại Minh nghe thấy không biết nên khóc hay cưá»i.
"Có khi là quái váºt đấy." Có ngưá»i đột nhiên nói.
Váºy là có ngưá»i trả lá»i đúng rồi, nhưng không có phần thưởng. Äại Minh cưá»i khổ, nhưng chẳng còn cách nà o, ngưá»i ta nói sá»± tháºt, bản thân đúng tháºt là ná»a ngưá»i ná»a yêu.
"Nghe cái gì mà chăm chú váºy." A Äức vá»— vai Äại Minh. Do Äại Minh Ä‘ang táºp trung nghe má»i ngưá»i thảo luáºn, nên không chú ý A Äức tá»›i từ lúc nà o.
"Không." Äại Minh không thể nói gì. Chẳng nhẽ lại bảo việc hôm qua là tao là m, những chuyện thế nà y chỉ có thể giữ bà máºt thôi.
"Äúng rồi, mà y xem tin tức tối qua chưa?" A Äức hà o hứng thảo luáºn.
"Quái sá»±." Lão Hiếu cÅ©ng và o lá»›p rồi, nghe A Äức nói liá»n trả lá»i 2 tiếng.
"Äúng váºy, quái sá»± năm nà o cÅ©ng có, năm nay đặc biệt nhiá»u." Äại Minh có chút cảm khái. Năm nay những chuyện hắn gặp Ä‘á»u không phải tầm thưá»ng.
"Ngà y mai nhá»› táºp hợp trước cổng trưá»ng lúc 7 giá» sáng, đừng có đến muá»™n." Lá»›p trưởng phát biểu.
Äại Minh: "Là m gì?"
"Cắm trại. Mà y quên mất đại kế tán gái cá»§a bá»n ta à ?" A Äức nhìn Äại Minh nói.
"Ừ, tao quên mất." Äại Minh chợt nhá»›, gần đây quá nhiá»u việc xẩy ra, trong lúc nhất thá»i quên hết má»i việc. Giá» nghỉ trưa, tam quái cùng ăn trên sân thượng, lúc đó Äại Minh há»i A Äức.
"A Äức, mà y biết Huyết Diá»…m Khô Lâu Ä‘oà n không?"
A Äức vừa nghe thấy, chai nước Ä‘ang tu má»™t ná»a phụt ra hết sạch, may là hai ngưá»i kia nhanh chân, má»›i tránh khá»i tao ương. "Khặc, khặc... mà y nghe Huyết Diá»…m Khô Lâu Ä‘oà n ở đâu đấy." A Äức vá»™i và ng há»i.
"Biết qua má»™t ngưá»i bạn, có cần phải kÃch động như thế không?" Äại Minh thấy A Äức phản ứng hÆ¡i quá, xem ra Huyết Diá»…m đúng là không đơn giản.
"Mà y đừng há»i nữa, sá»± đáng sợ cá»§a Huyết Diá»…m Khô Lâu Ä‘oà n ngưá»i thưá»ng không tưởng tượng được đâu, ông già tao dù là m bố già cá»§a má»™t băng đảng quốc tế, cÅ©ng không muốn chá»c tức ngưá»i cá»§a Huyết Diá»…m." A Äức cá»±c kỳ nghiêm túc.
Äại Minh: "Tháºt à , nói xem đáng sợ thế nà o?" Lão Hiếu dưá»ng như Ä‘ang nghÄ© ngợi Ä‘iá»u gì đó.
"Vì sao mà y muốn biết chuyện cá»§a Huyết Diá»…m." A Äức há»i.
Äại Minh: "Bạn tao và Huyết Diá»…m có chút xung đột, nhưng Huyết Diá»…m Khô Lâu Ä‘oà n quá thần bÃ, không tìm được tư liệu gì hết. Tao nghÄ© vá»›i gia thế nhà mà y, không chừng lại có liên hệ vá»›i Huyết Diá»…m.
A Äức: "Bảo bạn mà y tránh Ä‘i, tuy tao thấy là chết chắc rồi, nhưng bây giá» tao nói cái nà y, tuyệt đối bá»n mà y đừng để lá»™ ra ngoà i." Äại Minh và Lão Hiếu Ä‘á»u gáºt đầu đồng ý.
"Huyết Diá»…m Khô Lâu Ä‘oà n, nói là má»™t băng nhóm xã há»™i Ä‘en thì không giống, vì chưa ai thấy ngưá»i cá»§a Huyết Diá»…m tranh dà nh địa bà n, có lẽ bá»n chúng không có trụ sở cố định. Huyết Diá»…m chỉ cần có tiá»n là việc gì cÅ©ng là m, ám sát, dá»a dẫm, bảo tiêu, tìm đồ... nhưng giá tiá»n không rẻ, thưá»ng khiến ngưá»i thuê khuynh gia bại sản. Nhưng những nhiệm vụ mà Huyết Diá»…m nháºn, từ xưa tá»›i nay chưa bao giá» thất bại. Vì thế ngà y nà o cÅ©ng có ngưá»i mang tiá»n đến nhá» Huyết Diá»…m là m, có Ä‘iá»u không phải dá»…, nghe nói danh sách có khi phải chỠđến 2, 3 năm.
"Chuyện mà y nói bạn tao đại khái cÅ©ng biết, có tin tức nà o nữa không?" Nghe Äại Minh nói, A Äức trầm ngâm.
"Hai năm trước có má»™t tổ chức tá»™i phạm quốc tế, định dụ ngưá»i cá»§a Huyết Diá»…m vá» phe mình, vì thế dùng toà n bá»™ nhân thá»§ Ä‘i tìm tin tức vá» Huyết Diá»…m. Hình như cuối cùng cÅ©ng tìm được manh mối, nhưng manh mối thế nà o chẳng ai biết, vì toà n bá»™ ban lãnh đạo trong tổ chức, cả những tay đầu não, Ä‘á»u biến mất chỉ trong 1 đêm, má»i ngưá»i nghi ngá» do Huyết Diá»…m là m. Nhưng không có chuwgns cứ, thêm và o không thể truy cứu ngưá»i cá»§a Huyết Diá»…m, cuối cùng đà nh dừng lại, cho tá»›i năm trước..."
A Äức dừng lại má»™t chút, nuốt á»±c má»™t tiếng rồi nói.
"Năm trước, ở má»™t đất nước hoang lương nhá» bé, phát hiện má»™t ngá»n núi nhá», nhưng không phải do đất đắp thà nh mà là do máu và xác ngưá»i đắp thà nh, sau khi xét nghiệm DNA, những ngưá»i đó là thà nh viên trong băng đảng đã biến mất 1 năm trước. ÄÆ°Æ¡ng nhiên tin tức như váºy không thể xuất hiện trên truyá»n thông. Ở ngá»n núi xác chết đó, có má»™t chiếc đầu lâu mà u máu Ä‘á», trên đó có dòng chữ."
"Gì?" Äại Minh thấy sắc mặt A Äức bồn chồn.
"Vinh diệu cá»§a ta không thể bị xâm phạm, vá»›i danh dá»± cá»§a Gia Na Liệt Tư, mang cái chết và ná»—i sợ hãi ban cho kẻ địch cá»§a ta, chỉ có máu tươi má»›i có thể rá»a sạch tá»™i lá»—i cá»§a chúng. Cuối cùng, Gia Na Liệt Tư dang đôi cánh, khiến cá»™i nguồn cá»§a bóng đêm rÆ¡i vãi khắp mặt đất." A Äức nói liá»n má»™t hÆ¡i.
"Băng đảng đó không động tÄ©nh gì à ? Thế là xong?" Äại Minh nghÄ© má»™t lúc, Gia Na Liệt Tư, đấy là gì? Nghe như má»™t vị thần, chẳng lẽ Huyết Diá»…m là má»™t giáo phái.
A Äức: "Sau đó đương nhiên có bang định can thiệp, nhưng không tìm được tung tÃch cá»§a Huyết Diá»…m, cuối cùng cÅ©ng bá» cuá»™c."
"Huyết Diá»…m nháºn nhiệm vụ thế nà o, không thể bắt đầu theo dõi từ đó sao?" Äại Minh nghÄ© ra má»™t vấn Ä‘á».
"Nghe nói Huyết Diá»…m tiếp thu công tác qua má»™t website, ngưá»i á»§y thác lưu lại thông tin trên đó, nếu ngưá»i cá»§a Huyết Diá»…m đồng ý sẽ liên lạc. Trang web đó rất bình thưá»ng, không tìm được thông tin gì. CÅ©ng có ngưá»i giả là m ngưá»i á»§y thác định dẫn xuất Huyết Diá»…m nhưng không có kết quả gì. Huyết Diá»…m đúng là bà ẩn." A Äức xua tay, ý nói chỉ biết thế thôi.
"Mà y biết địa chỉ cá»§a trang web đó không?" Äại Minh định lên đó xem xét, không chừng lại tìm thấy gì đó.
"Không biết, A Äức lắc đầu, đột nhiên như nhá»› ra Ä‘iá»u gì liá»n nói: "Theo truyá»n ngôn, Huyết Diá»…m thưá»ng dùng những thứ kỳ quái và quái váºt thá»±c hiện nhiệm vụ, chi tiết thế nà o tao cÅ©ng không rõ lắm."
Äại Minh tiếp tục suy nghÄ©, cuá»™c nói chuyện vá»›i A Äức dưá»ng như không tìm được nhiá»u tin tức lắm, chẳng nhẽ không có manh mối nà o sao? Lúc tan há»c, Lão Hiếu đưa cho Äại Minh má»™t mẩu giấy có địa chỉ cá»§a má»™t trang web.
"Äây là ?" Äại Minh nhìn Lão Hiếu há»i.
"Huyết Diá»…m." Lão Hiếu bình tÄ©nh trả lá»i.
"Cám Æ¡n." Äại Minh nghe thấy liá»n kinh ngạc, sau đó má»›i bình tÄ©nh. Công lá»±c cá»§a Hắc Hiệp quả nhiên không tầm thưá»ng, thứ nà y cÅ©ng biết.
"Cẩn tháºn." Lão Hiếu nói xong liá»n bá» Ä‘i.
Äại Minh bước và o má»™t cá»a hà ng internet, định thá» và o địa chỉ Lão Hiếu đưa cho, do không biết thế nà o, Äại Minh không dám thỠở nhà . Äại Minh và o trang web nhìn má»™t lúc thấy toà n là tiếng Anh, Äại Minh không hiểu gì, chỉ đà nh save lại, đưa cho mấy ngưá»i Thiên Äại nghiên cứu.
Tới hôm cắm trại.
"Mà y xem, thế nà y là thế nà o." A Äức giáºt áo lá»›p trưởng há»i. Các há»c sinh nữ trưá»ng K cÅ©ng Ä‘i, nhưng lại ở cách má»™t cái hồ. Mắt thấy mỹ nhân trước mặt, nhưng lại ngăn cách giữa má»™t cái hồ, khiến A Äức thất vá»ng. Hiện tại hắn Ä‘ang nghÄ© không biết có nên bÆ¡i qua không.
"Äừng vá»™i, nghe tao nói đã. Hôm nay có há»™i, hoạt động cả ngà y, các bạn nữ cÅ©ng tá»›i. CÆ¡ há»™i ngay trước mặt, có thể ôm ngưá»i đẹp mang vá» hay không thì phải xem công lá»±c cá»§a má»i ngưá»i thế nà o." Lá»›p trưởng không há» hoang mang trả lá»i, lúc đấy A Äức má»›i hà i lòng buông tay, thấy A Äức tươi cưá»i, Äại Minh và Lão Hiếu Ä‘á»u thấy kiểu cưá»i đó tháºt dâm tiện.
Hoạt động báºn rá»™n xuốt cả ngà y, tá»›i chiá»u, má»i ngưá»i chuẩn bị bữa tối. Tam quái đương nhiên tụ thà nh má»™t tổ, phải tá»± dá»±ng lá»u, tá»± nhóm lá»a, tá»± nấu ăn. Tốt thôi. Dá»±ng lá»u là chuyện nhá», dù sao cÅ©ng chỉ cần có chá»— ngá»§ là được. Nhóm lá»a tuy không quen, nhưng miá»…n cưỡng cÅ©ng là m được, nhưng ai nấu cÆ¡m đây.
Ba ngưá»i mà y nhìn tao, tao lại nhìn mà y. Bình thưá»ng Lão Hiếu ở nhà có em gái nấu cÆ¡m cho, Lão Hiếu chỉ phụ trách ăn là tốt. Äại Minh cÅ©ng không có kinh nghiệm xuống bếp, trước đây có mẹ, bây giá» có Mỹ Hạnh, Äại Minh không há» có cÆ¡ há»™i động thá»§. Còn A Äức thì cà ng không phải nói, vá»›i tÃnh cách cá»§a hắn có khi lúc ăn bốn ngưá»i Xuân Hạ Thu Äông phải đút cho. Vì thế 3 thằng lôi đồ ăn ra, xem có thể chế biến gì không.
Äại Minh được chia cho má»™t má»› rau, má»™t miếng cá sống, hai cái xúc xÃch, má»™t quả trứng và gạo. Là m cái gì đây? Äại Minh nhìn đống thá»±c váºt trước mặt, suy nghÄ©.
"Là thế nà y... thế nyaf, thêm chút gia vị, thêm chút... ừm, được rồi." Äại Minh nhìn thà nh phẩm cá»§a mình, có vẻ kỳ lạ. "Kỳ quái, sao không giống mình tưởng tượng."
Äại Minh định dùng gạo, trứng, xúc xÃch, và rau là m món cÆ¡m chiên. Chiên thì chiên ra rồi, nhưng gạo không biến má»m ra mà cứng như đá, vì thế Äại Minh cố chiên thêm má»™t lúc, đến lúc rau, trứng cháy thà nh than, gạo vẫn chưa có hiện tượng má»m ra, cuối cùng Äại Minh đà nh bá» cuá»™c. Miếng cá sống, Äại Minh định nướng, nhưng nướng xong còn cứng hÆ¡n sắt, cắn mãi không ăn thua. CÅ©ng không còn cách nà o đà nh phải lôi ra hiến bảo.
Nhưng lúc 3 ngưá»i nhìn các món ăn ngưá»i kia là m, Ä‘á»u không nhịn được cưá»i ha hả. Hóa ra Ä‘á»u như nhau cả.
Lão Hiếu là m má»™t đống lá»™n xá»™n, nhiá»u mà u, trông cÅ©ng đẹp. Nhưng đống lá»™n xá»™n có ý nghÄ©a là trá»™n tất cả và o, xem nó thà nh cái gì. Nhưng Äại Minh cÅ©ng không nháºn ra được đó là thứ gì, dù có ép hắn cÅ©ng không ăn món đó.
Món A Äức là m cà ng khoa trương hÆ¡n, tuy trang trà hoa lệ, nhưng nhìn như bị bánh xe chẹt lên mấy phát.
"Xem ra tối nay uống nước canh rồi, biết sá»›m thế nà y mang phÃch Ä‘iện Ä‘i rồi." Äại Minh đổ hết Ä‘i, rồi thở dà i.
"Ừ." Lão Hiếu đồng tình.
"Äừng bi quan thế, tao sá»›m biết sẽ thế nà y, nên chuẩn bị hết rồi. A Äức nói xong, vẩy tay tách má»™t cái, bốn ngưá»i Xuân Hạ Thu Äông liá»n xuất hiện, vá»™i và ng bưng tá»›i má»™t cái bà n, rồi đưa ra rất nhiá»u món ăn, bầy kÃn bà n. Do Äại Minh chá»n chá»— ở vắng ngưá»i, cách xa các nhóm khác, nên không sợ bị phát hiện.
Äại Minh: "Mẹ, đã chuẩn bị rồi sao không mang ra sá»›m. Lại còn trêu bá»n tao."
A Äức: "Mang ra sá»›m còn gì hay nữa." Äám ngưá»i cưá»i nói ăn xong bữa tối. Nhưng Äại Minh cảm thấy Thu Nguyệt hình như đối vá»›i mình đặc biệt tốt, không ngừng gắp món ăn phục vụ, Äại Minh nhìn món nà o, Thu Nguyệt tá»± động gắp ngay món đó cho hắn, nước hết lại rót đầy. Chắc mình nghÄ© nhiá»u quá. Sau bữa, A Äức sợ buồn, liá»n rÅ© mấy ngưá»i đánh mạt chược.
"Sáu vạn."
"ChỠchút, tao nhầm."
Äại Minh nhìn tráºn sát phạt trước mặt, cÅ©ng chẳng hứng thú lắm, vì thế má»™t mình Ä‘i dạo, cứ Ä‘i, không biết từ lúc nà o đã tá»›i bá» hồ. Hôm nay trăng sáng, trên trá»i có trăng, mặt nước cÅ©ng phản chiếu trăng. Äại Minh tìm má»™t khối đá ngồi xuống.
"Ra Ä‘i." Äại Minh cháºm rãi nói. Mỹ Hạnh bước ra từ bóng tối, toà n thân y phục Ä‘en, tay còn cầm má»™t há»™p thức ăn. Äại Minh: "Em nói rồi, mấy hôm nay các chị đừng Ä‘i theo em nữa, sao chẳng ai nghe gì cả."
"Chị lo má»i ngưá»i đói." Mỹ Hạnh đưa há»™p cÆ¡m tá»›i. Äại Minh mở nắp há»™p, bên trong toà n các món ngon.
"Äừng đối tốt vá»›i em thế, các chị có bá» ra cái gì, em cÅ©ng chẳng Ä‘á»n đáp được đâu." Äại Minh nói, rồi Ä‘áºy nắp há»™p lại. Mỹ Hạnh chỉ cưá»i không trả lá»i.
"Em giữ lại ăn đêm, chị vá» sá»›m Ä‘i, chuyện cÆ¡m nước mấy ngà y hôm nay bá»n em tá»± xá» lý được, chị đừng lo nữa." Äại Minh không muốn từ chối ý tốt cá»§a Mỹ Hạnh, nhìn Mỹ Hạnh vui vẻ rá»i Ä‘i, Äại Minh thầm thở dà i trong lòng.
Lúc trước vì béo, tá»± ti, đứng cạnh ai cÅ©ng thấy mình kém cá»i. Sau đó biến thà nh đẹp trai rồi, nhưng lại là quái váºt, Äại Minh không dám tiếp thu tình cảm cá»§a bất kỳ ai, ai biết sau nà y mình sẽ biến thà nh cái gì. Äá»™t nhiên má»™t còn thuyá»n nhá» lướt tá»›i gần, Äại Minh chú ý tá»›i bóng ngưá»i đứng trên thuyá»n.
"Nhất Diệp Tri Thu,... sao mụ ta lại ở đây nhỉ?" Äại Minh lẩm bẩm, hắn không muốn chạm trán vá»›i cô ta, nhỡ đâu cô ta nổi hứng, tiện tay tế sống hắn. Äúng lúc Äại Minh định bá» Ä‘i, có mấy ngưá»i tá»›i.
"Là mà y à ?" Ngưá»i nói là má»™t thanh niên cùng tuổi vá»›i Äại Minh. Äại Minh nháºn ra hắn, hắn là bạn há»c thá»i cấp 2 cá»§a Äại Minh, bình thưá»ng hay cầm đầu trêu trá»c hắn. Tuy quên tên rồi, nhưng bá»™ dạng cá»§a hắn Äại Minh vẫn nhá»›. Tuy thế, Äại Minh không hiểu tại sao lại xuất hiện ở đây.
"Bá»n mà y xem, đây là con lợn vô dụng mà tao thưá»ng kể vá»›i bá»n mà y đấy. Ha ha..." Ngưá»i đó và những ngưá»i đứng cạnh bắt đầu cưá»i lá»›n. Äại Minh cÅ©ng không muốn dây và o bá»n nà y, cầm há»™p cÆ¡m Mỹ Hạnh đưa định bá» Ä‘i.
"Äừng Ä‘i nhanh thế chứ, nói chuyện vá»›i bá»n tao má»™t lúc." Bá»n kia cáºy đông ngưá»i, bao vây lấy Äại Minh.
"Bá»n mà y định là m gì?" Äại Minh nhìn quanh, tổng cá»™ng có 7 ngưá»i, Ä‘á»u là bá»n lưu manh vá»› vẩn, giải quyết trong nháy mắt, nhưng Äại Minh không có hứng động thá»§.
"Không có gì, có Ä‘iá»u tao nhìn mà y ngứa mắt lâu rồi, hôm nay đúng cÆ¡ há»™i cho tao động tay động chân, là m sao lại để mà y Ä‘i nhanh thế."
"Chán chết." Äại Minh cÅ©ng chẳng muốn để ý bá»n chúng, vượt qua đám ngưá»i bá» Ä‘i. Má»™t ngưá»i phÃa tay trái đạp hắn, mục tiêu là há»™p cÆ¡m trên tay Äại Minh. Äại Minh đương nhiên không muốn để lòng tốt ucar Mỹ Hạnh bị loại ngưá»i nà y phá hoại, tay trái khẽ đưa lên, khiến ngưá»i kia đá hụt.
"HÆ¡n má»™t năm không gặp cÅ©ng tiến bá»™ đấy, lên." Sau tiếng ra lệnh cá»§a ngưá»i kia, toà n bá»™ bắt đầu động thá»§. Nhưng sau má»™t cÆ¡n gió, Äại Minh đã biến mất.
Không chỉ Äại Minh biến mất, nhưng ngưá»i còn lại Ä‘á»u không thể cỠđộng, không thể nói được, chỉ còn con ngươi chuyển động. Äại Minh không muốn động thá»§ vá»›i bá»n chúng, chỉ là m bẩn tay, liá»n Ä‘iểm huyệt tê và huyệt câm, để bá»n chúng đứng đó đến sáng. Äại Minh vừa vá» tá»›i lá»u, bốn ngưá»i Xuân Hạ Thu Äông đá bá» Ä‘i, chỉ còn A Äức và Lão Hiếu đánh bà i.
"Ä‚n khuya." Äại Minh giÆ¡ há»™p cÆ¡m trong tay.
"ÄÆ°á»£c, vừa đúng lúc tao Ä‘ang đói." A Äức cầm lấy há»™p cÆ¡m rồi ăn.
"Vừa rồi còn nhiá»u đồ ăn lắm cÆ¡ mà ." Äại Minh há»i, vừa rồi trên bà n cả đống thức ăn, bây giá» sao lại không thấy.
A Äức: "Äừng nói nữa, vừa rồi đội ngá»§ cá»§a thằng lá»›p trưởng Ä‘i cà n quét cứu tế rồi, xem ra tối nay bá»n nó cÅ©ng nhịn đói, mà nà y, cái nà y từ đâu ra đấy, ngon lắm, chẳng thua gì nhà hà ng hạng nhất."
"Bạn tao đưa tá»›i." Äại Minh lấy má»™t miếng cÆ¡m nắm kiểu Nháºt, tiện miệng trả lá»i.
"Con gái phải không, xem món ăn trang trà cẩn tháºn thế nà y, có lẽ là loại tÃnh tình dịu dà ng, lại giá»i việc nhà ." A Äức nhìn Ä‘i nhìn lại rồi kết luáºn.
Äại Minh: "Có ăn là tốt rồi, nghÄ© linh tinh gì nữa." Vừa quen phụ nữ cÅ©ng không thoát khá»i ánh mắt hắn.
"Váºy Thu Nguyệt nhà tao thì thế nà o." A Äức lại nói.
"Liên quan gì đến Thu Nguyệt." Äại Minh há»i.
A Äức: "Con bé đó sau lần ở bãi tha ma được mà y cứu, hình như thÃch mà y thì phải."
"Không phải chứ, mà y đừng có lừa tao." Äại Minh chẳng cao hứng nổi, chẳng trách hôm nay Thu Nguyệt sá» sá»± khác thưá»ng, nhưng ở nhà có bốn ả vừa lá»›n vừa nhá» khiến hắn Ä‘au đầu lắm rồi, không thÃch hợp thêm Thu Nguyệt nữa.
"Tao không lừa mà y đâu, ai bảo hôm đó mà y biểu hiện anh dÅ©ng quá, tay không bóp nát xác chết, nếu là tao chắc chắn không là m nổi. Tao thấy mà y biến đổi nhiá»u quá, xẩy ra chuyện gì váºy." A Äức nói xong, Lão Hiếu cÅ©ng gáºt đầu tán thà nh.
Äại Minh: "Bảo Thu Nguyệt quên Ä‘i, con bé đẹp như thế tao không xứng đâu."
"Tao phải nói cho rõ, mấy con bé đó cùng lá»›n lên vá»›i tao, tao đối đãi như em gái, tao không để cho ai bắt nạt bá»n nó, chỉ cần bá»n nó muốn, sao tao cÅ©ng hái." A Äức nói rất tháºt.
"Nhưng mà tao không tiếp thụ được." Äại Minh kiên quyết lắc đầu.
"Chẳng lẽ mà y chê Thu Nguyệt chưa đủ xinh đẹp." A Äức đổi giá»ng, nếu Äại Minh không trả lá»i vừa ý hắn, có khi hắn giở mặt ngay láºp tức.
"Không có, nhưng bốn con hổ cái nhà tao không đáp ứng đâu." Äại Minh cưá»i khổ.
"Là mẹ và chị em mà y hả? Dá»… lắm..." A Äức cao hứng nói, nếu như váºy, sá»± tình giải quyết dá»… rồi. Nhưng chưa nói xong, đã bị Äại Minh ngắt lá»i.
"Không phải, là vợ tao."
Nhìn A Äức và Lão Hiếu trợn tròn mắt như hai quả trứng gà , miệng há đến tráºt quai hà m, Äại Minh biết hai ngưá»i còn chưa chịu nổi sá»± đả kÃch lá»›n như thế.
"Ngá»§ Ä‘i, tao ngá»§ trước đây." Äại Minh nghÄ© hai thằng chắc phải ngây ra rất lâu.
Äêm rồi, ngà y mai còn phải dáºy sá»›m.
Tà i sản của DoctorCrazy
Chữ ký của DoctorCrazy
14-05-2009, 07:17 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Chương 22 - Äi Bá»™
Nguồn : TT
Lần hoạt động nà y ngoà i trừ trưá»ng Äại Minh còn có trưá»ng nữ sinh K, và má»™t trưá»ng chuyên. Mấy ngưá»i hôm qua Äại Minh không biết từ đâu hóa ra là há»c sinh trưá»ng đó, đứng từ xa Äại Minh đã thấy bá»n há», nhìn bá»n há» nhìn ngó bốn phÃa, chắc là định tìm mình, Äại Minh cưá»i nhạt.
Äứng ở bá» hồ cả má»™t đêm, mấy ngưá»i đó Ä‘á»u lá»™ vẻ tiá»u tụy, đứng không vững, nếu không phải muốn tìm Äại Minh trả thù, chưa chắc hôm nay bá»n hỠđã tá»›i.
Còn A Äức và Lão Hiếu, tá»›i bây giá» vẫn chưa hoà n hồn, Äại Minh cÅ©ng mặc kệ, hai thằng đó há»i, Äại Minh chỉ nói là bà máºt, để hai ngưá»i tá»± Ä‘oán mò.
Lần hoạt động nà y, do 3 trưá»ng hợp tác tổ chức má»™t chuyến Ä‘i xa, vì đông quá nên chia thà nh mấy đưá»ng. Tá»›i lúc xuất phát, Äại Minh má»›i thấy hắn và Lâm Thi Hà m, Thiên Äại, Quỳ cùng đưá»ng, không biết vì sao, mấy tay đểu kia cÅ©ng Ä‘i chung.
Lần nà y nhóm Äại Minh Ä‘i đưá»ng núi, do đưá»ng nhá», Ä‘oà n ngưá»i xếp thà nh hà ng dà i, Äại Minh Ä‘i phÃa sau cùng, bởi vì...
"Mà y xem, sao lợn không nuôi ở trong chuồng, lại thả rông chạy loạn thế kia."
"Äúng thế, chẳng vệ sinh gì cả, nếu nó đại, tiểu tiện lung tung thì là m thế nà o."
"Äúng đấy, mau lượn Ä‘i, đưá»ng nà y là đưá»ng cho ngưá»i, không phải đưá»ng cho lợn."
Các loại ngôn ngữ tương tá»± không ngừng vang lên quanh Äại Minh. Mấy thằng kia cứ Ä‘i lòng vòng quanh hắn, nói ầm lên cho những ngưá»i khác nghe, rất nhiá»u ngưá»i đã tránh ra xa. Äại Minh vì không muốn gây phiá»n phức cho ngưá»i khác, đà nh Ä‘i sau cùng, A Äức và Lão Hiếu Ä‘i cùng hắn.
"Mà y..." Äại Minh tu dưỡng tốt đến mấy, cÅ©ng không nhịn được.
"á»’, lợn cÅ©ng biết tức cÆ¡ à , ha ha..." Äám ngưá»i cưá»i lá»›n, lần nà y bá»n chúng còn rá»§ bạn bè cùng trưá»ng đến trợ uy, mấy chục ngưá»i liá»n.
"Ngáºm mồm." Lão Hiếu cÅ©ng không chịu nổi.
"Tao khuyên chúng mà y ngoan ngoãn im lặng Ä‘i, nếu không kết quả thảm lắm đấy." A Äức chỉ ngón tay và o thái dương, cháºm rãi nói, chẳng để đám đông và o mắt.
"Äừng tưởng nhúng mÅ©i và o thằng béo kia, mau Ä‘i Ä‘i, nếu không bá»n tao sẽ sá»a chúng mà y luôn má»™t thể."
A Äức: "Buồn cưá»i, thÃch đánh thì nói, Tư Tấn Tam Quái chúng tao cùng tiến cùng thối, có chuyện nà o chưa thấy qua, chẳng nhẽ lại bị bá»n rác rưởi chúng mà y dá»a à ?" Trước đây ba thằng đối mặt vá»›i súng đạn ở cá»a hà ng bá» hoang cÅ©ng không lùi bước, chẳng nhẽ lại sợ bá»n con nÃt nà y.
"Váºy chúng mà y muốn ra tay hả." A Äức trà o phúng khiến bá»n kia nổi máu nóng.
"Hay là thế nà o?" A Äức bước lên trước, ai sợ ai?
"A Äức..." Äại Minh lôi A Äức, đồng thá»i nói "Äây là chuyện riêng cá»§a tao, để tao tá»± giải quyết Ä‘i, ra tay ở đây tuy là ngoà i trưá»ng nhưng bị đánh giá đấy." Tuy bá»n há» Ä‘i phÃa sau cùng đội ngÅ©, nhưng nếu động thá»§ nhất định bị Ä‘uổi vá».
"Bạn bè." Lão Hiếu bước lên nói.
"Äúng, là bạn bè thì đừng lắm lá»i như thế, hôm trước ở bãi tha ma mà y liá»u mạng cứu bá»n ta, cái chuyện nhá» nà y chẳng nhẽ bá»n tao lại rụt đầu."
"Äúng đấy." Lão Hiếu cÅ©ng gáºt đầu đồng ý.
"á»’, tình nghÄ©a đấy nhỉ, diá»…n xong chưa, tao sẽ đại phát từ bị, cho chúng mà y cùng xuống địa ngục." Äám ngưá»i bóp tay kêu răng rắc.
"Ôi, vô tri đúng là má»™t loại tá»™i lá»—i, không biết mình cÅ©ng không biết ngưá»i." A Äức cảm khái.
"Mà y bảo ai vô tri." Có ngưá»i trong đám đông hét.
"Nói chúng mà y đấy, bá»n cặn bã. Chúng mà y sẽ phải hối háºn vì chúng mà y chá»c và o ngưá»i không nên chá»c và o." A Äức nói như quát.
"Còn dám khoa trương, thằng béo kia không biết hôm trước là m trò gì, nhưng hôm nay chúng tao đông ngưá»i, không sợ nó, Ä‘áºp chết nó Ä‘i."
"Không biết ai Ä‘áºp ai đâu." A Äức cưá»i có vẻ vui. Sắp được hoạt động rồi, mÄ© nữ và đánh nhau là hoạt động hắn yêu thÃch nhất.
"Anh là m cái trò gì thế?"
Äúng lúc đám ngưá»i Ä‘ang chuẩn bị đánh nhau, má»™t giá»ng nói trong, rõ rà ng vang lên, má»™t ngưá»i xuất hiện khiến bầu không khà sôi sùng sục trầm xuống.
Có ba ngưá»i tá»›i, Ä‘á»u là đại mỹ nữ. Bên phải là má»™t cô có khà chất cao quý, dưá»ng như là công chúa. Bên trái là má»™t cô tóc ngắn xinh xắn, toà n thân trà n trá» vẻ thanh xuân, nhìn là biết má»™t cô gái sôi nổi. Còn cô đứng giữa, má»i ngưá»i cảm giác như Ä‘ang ngá»§ mÆ¡, đó không phải là ngưá»i, mà là tiên nữ từ trên trá»i xuống.
Ba mÄ© nữ xuất hiện khiến đám ngưá»i như ngừng thở. Phụ nữ thế nà y, bình thưá»ng má»™t ngưá»i cÅ©ng khó gặp, lần nà y xuất hiện 1 lúc ba ngưá»i, đám con trai có mặt tim Ä‘áºp loạn. Chỉ có Äại Minh nháºn ra, ngưá»i tá»›i là Lâm Thi Hà m.
"Em ở phÃa trước chá» không thấy anh đâu, sao lại chạy tÃt ra sau thế nà y." Lâm Thi Hà m bước tá»›i trước Äại Minh, dịu dà ng há»i. Những ngưá»i còn lại Ä‘á»u cảm thấy ngạc nhiên, nếu ba ngưá»i tìm A Äức còn bình thưá»ng, nhưng lại tìm Äại Minh, không khiến ngưá»i khác phải tròn mắt.
"À, tiểu thư xinh đẹp. Xin đừng để ý con lợn bẩn thỉu nà y, nó chỉ là m hạ thấp thân pháºn cao quý cá»§a tiểu thư thôi." Ngưá»i thưá»ng trêu chá»c Äại Minh. liá»n giả ra vẻ phong độ nói. Do gần đây khà chất cá»§a Lâm Thi Hà m thay đổi nhiá»u quá, nên tay kia không nháºn ra mÄ© nữ trước mặt là bạn há»c 3 năm cấp 2.
Tay đó nói rất trÆ¡n tru, nhưng không phát hiện sau lưng Lâm Thi Hà m, Thiên Äại và Quỳ nhìn hắn vá»›i ánh mắt đầy sát khÃ. Sỉ nhục ngá»± chá»§ là sỉ nhục cả Minh Nguyệt lưu, hai ngưá»i coi trá»ng nhất là vinh dá»± gia tá»™c tránh sao khá»i tức giáºn.
"Xin lá»—i, tôi không nghe rõ, cáºu nhắc lại xem nà o." Lâm Thi Hà m cưá»i tươi như hoa, nhưng trong ánh mặt lá»™ ra vẻ căm ghét.
"À, tôi nói, đừng cùng loại ti tiện..." Tay đó nói chưa xong, đã thấy mặt Ä‘au rát như bị cháy. Má»i ngưá»i chưa kịp nháºn ra chuyện gì xẩy ra, đã thấy Lâm Thi Hà m đưa cao tay, trên mặt ngưá»i kia đã hằn 5 vết ngón tay.
"Cô..." Tay kia sợ, không biết nói gì. Ai ngá» ngưá»i con gái có vẻ quý phái, lại là m chuyện đó.
"Lúc các hạ nói gì xin cố tÃch đức má»™t chút, đừng sỉ nhục ai đó trước mặt vợ ngưá»i ta." Nét mặt Lâm Thi Hà m trở lên lạnh lùng.
"Vợ mà y?" Lão Hiếu nghe Lâm Thi Hà m nói, liá»n hạ giá»ng há»i Äại Minh.
"Vợ lá»›n, hung hăng chưa?" Äại Minh méo mặt. Hắn đã bảo Thi Hà m mấy hôm nay đừng thân máºt quá, nhưng xem ra Thi Hà m quên hết sạch rồi.
"Con khốn." Tay kia định tát lại Thi Hà m, nhưng bị cản lại.
"Äánh phụ nữ là hà nh vi không chấp nháºn được." Äại Minh nói xong, giáºt ngưá»i đó vá» phÃa trước, lúc hắn mất thăng bằng liá»n thá»i má»™t quyá»n và o bụng, rồi đưa lên trên không ném xuống đất, tay kia Ä‘au đến mức nôn ra Ä‘á»m, rên mấy tiếng rồi ngất.
"Hay, quả là có ngón nghá»." A Äức vá»— tay.
"Lên Ä‘i, nhìn cái đéo gì nữa." Äám ngưá»i thấy tay kia nằm lăn ra đất, từng ngưá»i xông lên.
"Vá» sẽ tÃnh sổ vá»›i em." Äại Minh nói vá»›i Lâm Thi Hà m rồi xông lên, không dấu nghá» nữa, 2 tay Ä‘á»u dùng, phát huy Hà ng Long Tháºp Bát chưởng đến đỉnh cao. Má»—i chưởng xuất ra lại có mấy ngưá»i Ä‘o đất. Tuy nhiên Äại Minh cÅ©ng nhẹ tay, không đánh đến mức thổ huyết gẫy xương, nhưng xem ra khó tránh khá»i nằm viện mấy hôm. Äại Minh biết, loại ngưá»i nà y sợ kẻ ác bắt nạt kẻ thiện, nếu như muốn cho bá»n chúng nhá»› Ä‘á»i, không để bá»n chúng là m phiá»n nữa. Thì phải cho bá»n chúng biết, bản thân mình không dá»… dây và o.
A Äức và Lão Hiếu cÅ©ng cùng xuất thá»§ vá»›i Äại Minh. Quỳ và Thiên Äại lại cà ng nặng tay hÆ¡n, do danh dá»± cá»§a gia tá»™c bị đám ngưá»i nà y sỉ nhục. Äại Minh cùng lắm đánh ngất, nhưng hai ngưá»i kia chuyên môn dùng thá»§ pháp phân cân thác cốt, là m tráºt khá»›p, khiến mặt đất đấy ngưá»i vừa giẫy vừa hét kêu Ä‘au.
Lâm Thi Hà m đứng má»™t bên, có mấy ngưá»i định lợi dụng lúc há»—n loạn bắt cá, nhưng Ä‘á»u được Lâm Thi Hà m chiêu đãi cẩn tháºn, đà nh ôm háng khóc ròng.
Äại Minh: "Ã, đòn độc thế, em há»c ở đâu đấy, hình tượng mỹ nữ bị phá hoại hết sạch rồi."
"Thị Kiếm tá»· dáºy đấy, bản cải tiến Nữ Tá» Phòng Thân thuáºt." Nghe Thi Hà m trả lá»i, Äại Minh còn là m được gì nữa. Vá»›i tÃnh tình tráºt đưá»ng ray cá»§a Thị Kiếm, gặp phải quái nhân như Lâm Thi Hà m, hai ngưá»i táºp hợp, tạo thà nh má»™t tổ chức gây nguy hiểm vá»›i hòa bình thế giá»›i, Äại Minh lo lắng nhất là .
"Mong bá»n hỠđừng là m há»ng Tiểu Tuyết thì tốt." Mấy hôm nay Thị Kiếm chăm Tiểu Tuyết nên không tá»›i, Äại Minh lo Thị Kiếm sấn cÆ¡ tẩy não Tiểu Tuyết, dáºy con bé những quan Ä‘iểm kỳ quái.
"Sao anh không nói sá»›m, Thị Kiếm dáºy cho Tiểu Tuyết hết rồi." Lâm Thi Hà m nói.
"Trá»i ạ."
Äối phương tuy đông, nhưng phe Äại Minh Ä‘á»u là hảo thá»§, không lâu, chiến cục kết thúc.
"Hiện tại phải là m sao." Äại Minh nhìn ngưá»i ngưá»i nằm dưới đất. "Äể bá»n hỠở đây gây cản trở giao thông lắm."
"Äể tôi và Quỳ xá» lý, má»i ngưá»i cứ Ä‘i trước Ä‘i." Thiên Äại nói.
"Váºy chúng tôi Ä‘i trước." Thi Hà m nói xong kéo Äại Minh Ä‘i.
"Dáºy cho má»™t bà i há»c là được rồi, đừng có giết ngưá»i đấy." Äại Minh vừa Ä‘i vừa gá»i vá»›i lại.
"Vâng, chúng tôi hiểu." Thiên Äại và Quỳ cung kÃnh trả lá»i, nhưng dưá»ng như nhấn mạnh chữ hiểu. A Äức nhìn Lão Hiếu rồi vá»™i và ng Ä‘uổi theo Äại Minh.
"A Minh, mà y giá»›i thiệu chút Ä‘i, cưới vợ đẹp thế nà y từ lúc nà o thế. Còn nữa, sao mà y lại Ä‘i cùng vá»›i mỹ nữ Nháºt Bản, Thần Cung thế kia, chuyện gì xẩy ra váºy." A Äức theo sát Äại Minh, há»i liá»n tù tì.
"Em tá»± giá»›i thiệu Ä‘i." Äại Minh cÅ©ng không biết mở lá»i thế nà o, đà nh phó cho Lâm Thi Hà m.
"Xin chà o, má»i ngưá»i là A Äức và Lão Hiếu phải không, tôi thưá»ng nghe A Minh nói vá» hai ngưá»i. Tôi tên Lâm Thi Hà m, trước mắt Ä‘ang ná»— lá»±c truy Ä‘uổi Äại Minh, tôi tin chắc tương lai không xa, bảo tá»a vương thái thái nhất định là cá»§a tôi." Äại Minh nghe Lâm Thi Hà m giá»›i thiệu xong suýt ngã ngá»a, cô ta từ lúc nà o đã không biết ngược là gì, nói năng thẳng tuá»™t.
"Sư phụ." A Äức và Lão Hiếu cùng vái.
Äại Minh: "Gì? Gá»i kiểu gì ghê thế, tao sắp nôn ra rồi."
"Sư phụ, xin truyá»n cho con mấy chiêu, đệ tá» chưa bao giỠđược ai xinh đẹp thế nà y tán cả." A Äức tâng bốc.
"Ừ." Lão Hiếu cÅ©ng gáºt gù đồng ý.
"Tao chẳng biết gì, cÅ©ng chẳng là m gì, đừng mong và o tao." Äại Minh xua tay.
A Äức: "Tháºt đấy, đã xẩy ra chuyện gì, mà y thay đổi nhiá»u quá. Không chỉ đánh nhau giá»i, lại có mÄ© nữ theo Ä‘uổi."
"Không phải tao không muốn nói, nhưng không biết nói từ đâu, những chuyện phát sinh gần đây là m tao loạn hết lên." Äại Minh lắc đầu, xem ra không dấu 2 thằng nà y được nữa rồi. Có Ä‘iá»u, bá»n nó thấy mặt mình phản ứng sẽ thế nà o?
"Váºy lúc nà o mà y nghÄ© xong thì nói cho bá»n tao được rồi." A Äức nói khiến Äại Minh ngây ngưá»i, A Äức thấy thế liá»n nói tiếp. "Là bạn bè, tao không ép mà y nói, nhưng nhá»›, chúng ta là bạn bè, dù chuyện gì xẩy ra cÅ©ng váºy. OK?" Lão Hiếu cÅ©ng gáºt đầu đồng ý.
Äại Minh cảm động, im lặng không nói má»™t lúc lâu. Khi Äại Minh Ä‘ang định tháo kÃnh mắt nói cho 2 thằng biết hết, A Äức lại nói.
"Chẳng trách mà y không vừa ý Thu Nguyệt, hóa ra mà y có vợ đẹp thế, xem ra con bé đà nh thất tình rồi."
"à à , nhà có bao nhiêu ngưá»i rồi, anh còn ra đưá»ng trêu hoa ghẹo cá» hả." Lâm Thi Hà m nhìn Äại Minh, tuy cô cố gắng giữ nụ cưá»i, nhưng cặp môi giáºt giáºt và những vệt gân xanh hằn trên trán đã nói rõ tất cả.
A Äức thấy mình lỡ mồm, vá»™i kéo Lão Hiếu chạy, vừa chạy vừa nói, "Không là m phiá»n hai ngưá»i nói chuyện nữa, bá»n tao qua chá»— táºp hợp chỠđây."
"Không... Hai chúng mà y cÅ©ng phải có nghÄ©a khà má»™t chút chứ, sao lại bá» tao má»™t mình." A Äức và Lão Hiếu như không nghe thấy, chỉ trong nháy mắt đã không thấy đâu.
"Nghe... nghe anh giải thÃch chút." Äại Minh vá»™i và ng kể chuyện cá»§a Thu Nguyệt từ đầu tá»›i cuối, lúc đó Lâm Thi Hà m má»›i bá»›t giáºn.
"Chẳng ngá» cái tÃnh phụ thuá»™c cá»§a anh lại có ngưá»i khác ngoà i em để mắt." Lâm Thi Hà m tá»± đùa, chẳng nhẽ mình lại thêm má»™t 'đứa em' nữa.
"ÄÆ°á»£c rồi, đừng có dở tÃnh nết tiểu thư ra nữa, anh thế nà o chẳng nhẽ em không biết. Mau Ä‘i thôi, sắp trưa rồi." Äại Minh nà i nỉ, má»i ngưá»i Ä‘á»u Ä‘i hết, chỉ còn 2 ngưá»i.
"Äi thôi." Lâm Thi Hà m tức tối lôi Äại Minh Ä‘i, tuy Äại Minh không quen tiếp xúc thân máºt nhưng Lâm Thi Hà m Ä‘ang tức nên cÅ©ng mặc.
"Äá»™ng đất." Äại Minh thét. Hai ngưá»i chưa Ä‘i được lâu, mặt đất bắt đầu rung động mạnh. Äại Minh dá»±a và o má»™t cái cây, Lâm Thi Hà m cÅ©ng vá»™i ôm chặt Äại Minh.
Äá»™t nhiên cả con đưá»ng bắt đầu sụp xuống, hai ngưá»i Äại Minh rÆ¡i theo, Äại Minh rút cốt luyện, định móc và o cây, nhưng do cả ngá»n núi Ä‘á»u sụp xuống, cốt luyện không có tác dụng.
"Äừng có thế nữa." Äại Minh cảm giác như mình Ä‘ang bị hút và o phiá»n phức. Hai ngưá»i bị rÆ¡i xuống hồ, có lẽ do ảnh hưởng vụ động đất, nước hồ trà o mạnh. "Ã, Shit." Äại Minh ôm chặt Lâm Thi Hà m, ngụp lặn trong là n nước.
"Nói Ä‘i em, không sao chứ?" Äại Minh ôm Lâm Thi Hà m dáºy, bị nước đẩy không dá»… chịu chút nà o, Äại Minh hiện tại vẫn thấy chóng mặt.
"Có sao, toà n ngưá»i em bây giỠướt sÅ©ng, cảm giác khó chịu lắm." Lâm Thi Hà m co ro nói. CÅ©ng may được Äại Minh dùng chân khà bảo vệ má»›i không bị thương.
"Tìm chá»— nà o thay y phục váºy."
"Không được."
"Váºy phải là m sao, đại tiểu thư?"
"Äể cho anh nhìn à ?" Lâm Thi Hà m phản bác. Äại Minh bấy giá» má»›i để ý, bá»™ đồng phục mà u trắng cá»§a Lâm Thi Hà m bị ướt sÅ©ng, ná»a ngưá»i trên ná»a ẩn ná»a hiện, dưá»ng như có thể thấy các đưá»ng cong, Äại Minh đà nh quay đầu nhìn ra chá»— khác.
Do 3 trưá»ng hoạt động cùng, vì tránh xẩy ra tai nạn ngoà i ý muốn, các há»c sinh được yêu cầu mặc đồng phục.
"Váºy là m sao đây?"
"Äến chá»— dưới cây kia Ä‘i, em đốt lá»a hÆ¡ y phục khô đã." Lâm Thi Hà m chỉ má»™t chá»— khá kÃn.
"Nhưng anh không mang báºt lá»a, chẳng nhẽ lại lấy lá»a kiểu thổ dân."
Lâm Thi Hà m: "Anh đừng lo nhiá»u thế, tá»›i lúc đó em tá»± có cách, anh kiếm gá»— vá» là được rồi." Äại Minh nhặt má»™t đống cá»§i, chỉ thấy 2 bà n tay Lâm Thi Hà m đặt song song, mắt nhắm lại, má»™t đốm lá»a xuất hiện giữa 2 lòng bà n tay.
"Em há»c thứ gì vá»›i Thị Kiếm thế, anh cÅ©ng muốn há»c cái năng lá»±c nà y." Äại Minh vừa nói vừa cởi đồ hÆ¡ lá»a, kÃnh cÅ©ng cởi, hai ngưá»i vừa hÆ¡ lá»a vừa nói chuyện.
"Ừ, Thị Kiếm bảo cái nà y gá»i là Thuáºt, má»™t loại sức mạnh tồn tại từ xưa, hiện tại thất truyá»n rồi. Thể chất cá»§a em không thÃch hợp luyện loại võ công thô bạo như anh mà thÃch hợp luyện Thuáºt hÆ¡n."
"Thuáºt là cái gì?" Äại Minh tá» vẻ hứng thú.
"Nói đơn giản là cách dùng sức mạnh tá»± nhiên. Từ thá»§y, há»a, phong biến thà nh băng, lôi, thổ các loại năng lá»±c."
"Váºy em luyện tá»›i đâu rồi, Ä‘i vá»›i Thị Kiếm lâu thế, chắc cÅ©ng có chút thà nh tÃch chứ."
"Lá»±c tấn công mạnh nhất, hiện tại là triệu hoán thiên lôi, nhưng chưa thạo lắm, má»™t ngà y chỉ dùng được 1 lần, cÅ©ng chưa đủ chuẩn xác. Thị Kiếm cÅ©ng dáºy em rất sát, vì thế em há»c cÅ©ng nhanh."
"Thế à ?" Tay chân Thị Kiếm không phải nhanh bình thưá»ng. Nhưng nghÄ© tá»›i Lâm Thi Hà m há»c thứ nà y, tương lai có ngà y dùng nó hà nh hạ mình, Äại Minh cảm giác cay cay.
"Ã..." Lâm Thi Hà m hét lá»›n, Äại Minh vá»™i và ng tá»›i.
"Thế nà o rồi" Äại Minh há»i, xẩy ra chuyện gì. Äại Minh vừa tá»›i Lâm Thi Hà m liá»n ôm chặt lấy hắn.
"Có chuột."
Nghe thấy thế Äại Minh suýt ngất, chỉ có chuá»™t thôi mà . Phụ nữ lúc nà o cÅ©ng sợ cái đó, nhưng... Sau khi ôm, hai ngưá»i Ä‘á»u cảm thấy ngượng ngùng, không biết là m gì. Äại Minh chỉ mặc má»™t chiếc khố, Lâm Thi Hà m cÅ©ng chẳng hÆ¡n bao nhiêu, hÆ¡n má»™t cái áo ngá»±c. Nhưng hai ngưá»i chạm da và o nhau, đã vượt hẳn những lần tiếp xúc trước, hai ngưá»i Ä‘á»u cảm thấy tim đối phương Ä‘áºp thình thịch. Äại Minh lại không Ä‘eo kinh, Lâm Thi Hà m úp mặt và o bá»™ ngá»±c đô con cá»§a hắn, nóng kinh ngưá»i.
"Chết tháºt." Äại Minh cúi đầu mắng, hắn là má»™t ngưá»i đà n ông khá»e mạnh 100%, trong hoà n cảnh nà y, tá»± nhiên có phản ứng. Lâm Thi Hà m cÅ©ng cảm nháºn được, mặt lại cà ng nóng bừng, không dám ngẩng đầu lên. Hai ngưá»i tim Ä‘áºp cà ng nhanh, phÃa dưới cá»§a Äại Minh chạm và o bụng Lâm Thi Hà m.
"Em..." Lâm Thi Hà m má»™t lúc sau má»›i ngẩng đầu lên được, hai mắt ươn ướt nhìn Äại Minh. Hai đội mắt nhìn nhau, đôi môi hai ngưá»i cà ng lúc cà ng gần lại.
Không được, không được, má»™t chút lý trà không ngừng đỠtỉnh Äại Minh. Nếu hắn phát sinh quan hệ vá»›i Thi Hà m, sau nà y nếu bị thú hóa hoà n toà n, Thi Hà m phải là m sao, nà ng có nhẫn tâm hạ thá»§ được không?
"Bang." Má»™t tiếng nổ lá»›n là m tỉnh hai ngưá»i, Äại Minh không khá»i thầm cảm tạ.
"Mặc y phục và o Ä‘i, anh Ä‘i xem thế nà o." Äại Minh đẩy Lâm Thi Hà m ra, rồi quay ngưá»i Ä‘i. Bá» má»™t mình Lâm Thi Hà m lại, Lâm Thi Hà m vẫn còn ngượng, nhưng quan sát tá» tế còn có vẻ tiếc rẻ.
Không biết từ lúc nà o, vùng phụ cáºn sương trắng dầy đặc, Äại Minh không thể nhìn rõ ngoà i 10 mét, Äại Minh vôi và ng mặc y phục, Ä‘eo kÃnh.
"Chuyện gì váºy?" Lâm Thi Hà m cÅ©ng đã ăn mặc tươm tất bước tá»›i. Tuy mặt vẫn còn Ä‘á», nhưng giá»ng nói đã khôi phục bình tÄ©nh.
"Không biết, có vẻ phiá»n phức không nhỠđâu." Äại Minh khẳng định, mà n sương nà y và tráºn động đất nhất định có liên hệ.
"Anh đúng là , như Conan trong truyện tranh, Ä‘i tá»›i đâu cÅ©ng gặp án mạng." Thấy Lâm Thi Hà m hồi phục vẻ đùa cợt lúc trước, Äại Minh cÅ©ng yên tâm.
"Cẩn tháºn, có thứ gì đó Ä‘ang tá»›i." Äại Minh nói vá»™i. Mà n sương nà y rất kỳ lạ, tinh thần lá»±c cá»§a hắn cÅ©ng chỉ cảm ứng được xung quanh trống rá»—ng, nhưng mà n sương biến động, Äại Minh biết có thứ gì Ä‘ang tá»›i gần.
"Có phụ nữ... Tốt quá... lại đẹp thế kia... ta thèm ăn quá... lâu lắm rồi... chưa ăn thịt phụ nữ... Giá»ng nói thê lương truyá»n lại từ mà n sương. Lâm Thi Hà m nghe thấy giá»ng nói khá»§ng bố đó nói mình, liá»n tóm chặt Äại Minh không buông.
"Nấu món gì đây... Ta thÃch nhất là ăn tim mỹ nữ... cảm giác giáºt ra từ má»™t cÆ¡ thể sống... tim vẫn còn pháºp phồng, lúc đó ăn là ngon nhất... thêm và o tiếng thét trước lúc phụ nữ chết quả là sướng tai... Ta thèm quá."
Äại Minh nghe tá»›i câu cuối, liá»n biết kẻ trong mà n sương sắp ra tay, vá»™i và ng giữ chặt Lâm Thi Hà m. Sương mù cuá»™n lên, má»™t bóng má» lao tá»›i, Äại Minh tránh sang má»™t bên, tiện tay đạp và o sau lưng bóng mỠđó.
Chỉ thấy bóng má» hÆ¡i lắc lư, nhưng đứng vững ngay. Äại Minh cảm thấy kinh ngạc, vừa rồi hắn không dùng hết sức, nhưng cÅ©ng đủ để đá bay cả thùng container rồi.
Kẻ đó quay ngưá»i đối mặt vá»›i Äại Minh. Hắn cao hÆ¡n Äại Minh má»™t cái đầu, khoảng 2 m, thân thể giống tinh tinh, nhưng đầu là đầu chó, tứ chi có 3 cái móng vuốt sắc bén, như loại dao nhá» mà mấy ngưá»i Thiên Äại thưá»ng mang theo ngưá»i. Ãnh mắt kẻ đầu chó âm u nhìn chằm chằm Äại Minh.
"Äà n ông... ăn không ngon... đà n bà ... ăn ngon hÆ¡n... đà n ông ngăn cản ta... ăn đà n bà ... giết đà n ông... ăn đà n bà ...."
Con quái váºt lợi dụng bá»™ tứ chi dà i, nhanh chóng di động trong mà n sương, nhanh chóng biến mất.
"Giết... giết... giết..."
Bốn bá» vang lên tiếng hét thê lương, Äại Minh váºn tinh thần lá»±c đến cá»±c hạn, nhưng hắn vẫn không thể cảm nháºn được hoạt động cá»§a con quái váºt trong mà n sương, vì thế Äại Minh lấy hai chiếc thẻ ra.
"Mau ra, Tẩu Nháºn, Táºt Phong."
Äại Minh bảo Tẩu Nháºn không ngừng lượn xung quanh Äại Minh, đồng thá»i Táºt Phong cÅ©ng vá»— cánh, cuồng phong nổi lên, định thổi tan mà n sương, nhưng dù Táºt Phong có quạt gió mạnh đến mấy, vùng sương nà y vẫn không có dấu hiệu tan Ä‘i.
"Äừng thá» nữa, mà n sương nà y không phải hiện tượng váºt lý, gió không thổi được đâu." Lâm Thi Hà m nói.
"Vá» Ä‘i Táºt Phong. Ra nà o Tấn Lôi." Äại Minh nghe Lâm Thi Hà m nói, liá»n thu hồi Táºt Phong, đổi thà nh hoang thú linh hoạt nhất. Do nguyên bản Tấn Lôi quá lá»›n, Äại Minh bảo nó biến thà nh cỡ như con sói.
"Thị Kiếm có dáºy em là m thế nà o đối phó vá»›i các hiện tượng siêu nhiên không?" Äại Minh ôm chặt Lâm Thi Hà m, con quái váºt nà y Ä‘i tá»›i Ä‘i lui trong mà n sương không có dấu vết, nếu Thi Hà m không cẩn tháºn bị bắt, Äại Minh cÅ©ng không có biện pháp cứu.
"Má»™t chút thôi, nhưng không có tác dụng lắm, tri thức liên quan đến linh thể, Thị Kiếm bảo em tu hà nh chưa đủ, không dáºy nhiá»u." Lâm Thi Hà m lắc đầu.
"Tá»›i rồi." Äại Minh đã biết được dấu hiệu trước lúc quái váºt xuất hiện.
Con quái váºt đầu cho từ má»™t hướng khác xuất hiện, Tấn Lôi lao lên cắn chân nó, Tẩu Nháºn chém má»™t phát và o ngưá»i nó, vết chém chảy ra chất lá»ng mà u Ä‘en. Bị hai ngưá»i tấn công, con quái liá»n khá»±ng lại, tạo cÆ¡ há»™i cho Äại Minh. Äại Minh long hóa tay trái toà n lá»±c tấn công, nhưng con quái váºt giảo hoạt vô cùng, đột nhiên tung chân Ä‘ang bị Tấn Lôi cắn, dùng Tấn Lôi che trước mặt, Äại Minh đà nh ngừng chiêu. Con quái váºt vung tay, móng vuốt sắp cắm và o Tấn Lôi, nhưng Tấn Lôi nhanh chóng tung ngưá»i nhẩy ra. Con quái váºt bị đẩy lại và o trong mà n sương.
"Thương rồi... ngươi là m ta bị thương rồi... không thể tha cho ngươi được... giết..." Con quái váºt không ngừng gà o thét trong mà n sương, sau đó đột nhiên yên tÄ©nh.
"Tay trái cá»§a anh hình như khác rồi." Lâm Thi Hà m nhìn tay Äại Minh rồi nói.
"Anh cÅ©ng chẳng còn cách nà o." Äại Minh trả lá»i. Cánh tay trái long hóa ngoà i đặc Ä‘iểm cá»§a lần trước, đã thô hÆ¡n và dà i hÆ¡n, hiện tại dà i gấp đôi lúc trước.
Hai ngưá»i chá» má»™t lúc lâu cÅ©ng không có động tÄ©nh, đúng lúc Ä‘ang định nghỉ má»™t chút, Tẩu Nháºn và Tấn Lôi liá»n lao ra, nhưng con quái váºt dưá»ng như biết hai kẻ kia lợi hại, láºp tức lùi và o mà n sương. Liên tục mấy lần như thế, con quái váºt dưá»ng như Ä‘ang gây hấn, thấy không ổn lại lùi và o mà n sương.
"Nó muốn chá» tá»›i lúc chúng ta mệt má»i đấy, quả là thông minh." Lâm Thi Hà m phát biểu cảm tưởng.
"Anh tuy có thể biết được vị trà nó xuất hiện, nhưng nếu nó ở trong mà n sương thì chịu, cứ thế nà y không khéo nó thà nh công mất." Äại Minh lo lắng.
"Em có kế hoạch." Lâm Thi Hà m nói nhá» và o tai Äại Minh.
"Không được, là m sao để em mạo hiểm được." Äại Minh liên tục lắc đầu phản đối.
"Anh đừng nghÄ© nhiá»u nữa, cứ thế nà y có khi má»i ngưá»i Ä‘á»u xong. Huống chi, em không phải yếu Ä‘uối như anh nghÄ© đâu." Lâm Thi Hà m cưá»i.
"Nhưng mà ..."
"Äừng nói nhiá»u nữa, thá» Ä‘i."
"Cẩn tháºn chút." Äại Minh nói xong liá»n thu hồi Tẩu Nháºn và Táºt Phong.
"Ừ." Lâm Thi Hà m đồng ý má»™t tiếng rồi đứng xa Äại Minh ra, ngồi dưới đất chá». Quả nhiên con quái váºt không chịu nổi cám dá»—, từ mà n sương lao ra táºp kÃch Lâm Thi Hà m.
"Quả nhiên trúng kế rồi, Äịa Liệt mau." Lâm Thi Hà m giÆ¡ hai tay lên cao, dưới chân quái váºt đột nhiên xuất hiện hà ng đống mÅ©i đá nhá»n, đâm thá»§ng hai chân nó, Äại Minh chá»›p lấy thá»i cÆ¡, dùng cốt luyện trói chặt quái váºt.
"Thế nà o, là m theo bản cô nương không sai chứ." Lâm Thi Hà m cao hứng.
"Äúng rồi, em vÄ© đại, anh vá»› vẩn được chưa?" Äại Minh trả lá»i, nhìn con quái váºt thần sắc không đổi. "Cẩn tháºn, bá»n nà y Ãt nhất có 2 đứa." Äại Minh hét, con quái váºt vừa rồi bị Tẩu Nháºn chém má»™t Ä‘ao và o ngá»±c, nhưng con nà y không há» có vết thương.
Nhưng Äại Minh chưa nói xong, con quái váºt bị thương lúc trước đã lao ra, Lâm Thi Hà m Ä‘ang đắc ý, không kịp phòng thá»§, chỉ biết hét lá»›n.
"A..." Lúc nà y Äại Minh có gá»i Tẩu Nháºn ra cÅ©ng không kịp nữa rồi.
Lúc móng vuốt cá»§a quái váºt sắp cắm và o ngưá»i Lâm Thi Hà m, má»™t tia sáng bạc xuyên qua đầu nó, quái váºt đầu chó loạng choạng mấy bước rồi ngã lăn ra đất.
"Nhất Diệp Tri Thu."
Tà i sản của DoctorCrazy
14-05-2009, 07:18 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Chương 23 - Ma Quáºt
Nguồn : TT
Sau khi Diệp Nhược Thu thu hồi trưá»ng kiếm, chỉ lạnh lùng nhìn 2 ngưá»i, như nhìn hai khối đá không có sinh mệnh, mặt lạnh băng. Con quái váºt đầu chó sau khà chết từ từ tan thà nh má»™t đám chất lá»ng tanh hôi mà u Ä‘en, đến móng vuốt và xương cốt cÅ©ng tan, Äại Minh không nghÄ© ra loại váºt nà o lại có kiểu chết kỳ lạ váºy.
"Cám Æ¡n chị đã cứu em." Lâm Thi Hà m sau khi hoà n hồn liá»n cám Æ¡n Diệp Nhược Thu liên tục, nhưng Diệp Nhược Thu chỉ nhìn chằm chằm Äại Minh, không hỠđể ý tá»›i Lâm Thi Hà m.
"Hai ngưá»i quen à ?" Trông thấy thế, Lâm Thi Hà m tá»›i gần há»i nhá» Äại Minh.
"Lần trước anh nói vá»›i em đấy, là ngưá»i cá»§a Diệp gia gặp ở nghÄ©a trang." Äại Minh hạ giá»ng đáp.
"Là ngưá»i định giết anh à ?" Nghe thấy Lâm Thi Hà m nói, Äại Minh gáºt đầu.
Äại Minh thấy Diệp Nhược Thu nhìn mình chằm chằm. Không phải, chÃnh xác mà nói là nhìn cánh tay trái cá»§a hắn. Äại Minh bị nhìn đến dá»±ng tóc gáy. Cánh tay trái hắn so vá»›i lần trước ở nghÄ©a địa trông cà ng ghê ghá»›m, khá»§ng khiếp hÆ¡n nhiá»u, cẩn tháºn mụ há» Diệp nà y Ä‘ang tÃnh xem có nên chém hay không. Nhưng nhìn Diệp Nhược Thu cÅ©ng không Ä‘oán được cô ta nghÄ© gì, Äại Minh cÅ©ng không có biện pháp dò há»i. Äá»™t nhiên Diệp Nhược Thu phát ra sát khà cá»±c mạnh, thần kinh cá»§a Äại Minh căng ra, định chá» tình huống tiếp theo. Äến Lâm Thi Hà m cÅ©ng cảm thấy sát khà cá»§a Diệp Nhược Thu, vá»™i bám chặt lấy Äại Minh.
Chỉ thấy Diệp Nhược Thu rút kiếm khá»i vá», chém má»™t đưá»ng hoà n mỹ trong không trung, hình thà nh má»™t luồng sáng hình bán nguyệt. Nhưng mục tiêu không phải Äại Minh, mà là má»™t con quái váºt khác. Con quái váºt đó bị chém đứt đôi, giống như trước kia, liá»n hóa thà nh má»™t bãi nước Ä‘en.
Äại Minh không rõ Diệp Nhược Thu có phải Ä‘ang dùng thứ gá»i là kiếm khà trong tiểu thuyết võ hiệp không, nhưng từ uy lá»±c mà đánh giá, Äại Minh không chắc mình tiếp nổi. Dù sao kiến thức hắn còn Ãt, tuy có sức mạnh, nhưng không thể váºn dụng toà n bá»™. Hiện tại chỉ là má»™t đại lá»±c sÄ© khá»e như trâu thôi. Các loại kỹ thuáºt phát chân khà ra ngoà i như Diệp Nhược Thu hắn không biết, chẳng nhẽ lại Ä‘i xin Thị Kiếm dáºy cho? Äại Minh nghÄ© má»™t lúc, hiện tại chưa cần, lúc nà o mình cÅ©ng có khả năng biến thà nh quái váºt, lợi hại quá không hay.
Sau khi cả 2 con quái váºt chết Ä‘i, mà n sương cÅ©ng tá»± tan biến. Äại Minh vá»™i và ng thu hồi cốt liên, biến tay trái trở vá» như cÅ©, sợ là m Diệp Nhược Thu nổi sát ý. Diệp Nhược Thu nhìn Äại Minh má»™t cái rồi quay ngưá»i bá» Ä‘i.
"Chá» má»™t chút." Äại Minh gá»i, Diệp Nhược Thu dừng bước, đứng im.
"Tuy nhiên tôi biết không nên chen và o việc cá»§a má»i ngưá»i, nhưng bạn bè tôi ở gần đây, tôi muốn biết có còn quái váºt không, bá»n há» có bị sao không?"
Nghe Äại Minh há»i xong, Diệp Nhược Thu vẫn quay lưng vá» phÃa hắn, má»™t lúc sau má»›i nói: "Muốn biết thì Ä‘i theo." Nói xong bước thẳng.
"Theo không?" Lâm Thi Hà m há»i.
"Ừ, anh sợ mấy ngưá»i Thiên Äại gặp phải bá»n nà y, không dá»… đối phó đâu."
"Váºy lại phiá»n phức rồi."
"Äà nh váºy, không thể để bá»n quái váºt nà y chạy lung tung được, nếu Quỳ hoặc Thiên Äại xẩy ra chuyện gì, hối háºn cÅ©ng muá»™n."
"Anh đối tốt vá»›i bá»n hỠđấy."
"Con ngưá»i là thế, ở vá»›i nhau lâu dá»… sản sinh tình cảm."
"Váºy Ä‘i Ä‘i, cái chị kia sắp Ä‘i mất rồi." Lâm Thi Hà m chỉ Diệp Nhược Thu, Äại Minh đỡ Lâm Thi Hà m rồi Ä‘uổi theo.
"Không biết còn gặp thứ gì nữa, anh đưa em đến chá»— nà o đông ngưá»i, an toà n trước."
"Không, ngưá»i có đông mấy gặp phải bá»n quái váºt đó cÅ©ng chết, ở chá»— anh còn an toà n hÆ¡n. Anh định đưa em Ä‘i đâu." Lâm Thi Hà m bắt đầu dở thói tiểu thư, Äại Minh đấu không lại, đà nh để cô theo. Giữa đưá»ng, Äại Minh tháo kÃnh, dùng diện mạo kia hà nh động.
Lâm Thi Hà m: "Sao lại đổi mặt rồi."
"Vương Äại Minh chỉ là má»™t há»c sinh phổ thông. Không thể dùng thân pháºn đó chạy loạn khắp nÆ¡i được."
Hai ngưá»i theo Diệp Nhược Thu tá»›i má»™t sưá»n núi, hiện tại chá»— đó đã có mấy ngưá»i, giống như Diệp Nhược Thu, Ä‘á»u mặc áo xanh, xem ra Ä‘á»u là ngưá»i Diệp gia. Äã xẩy ra chuyện gì, mà phải dùng lắm ngưá»i thế nà y, Äại Minh cà ng nghÄ© cà ng kỳ lạ. Diệp Nhược Thu có vẻ như rất có địa vị, những ngưá»i có mặt Ä‘á»u cúi chà o Diệp Nhược Thu.
"Diệp há»™ pháp, hai con sa võng thoát khá»i lưới thế nà o?" Má»™t ngưá»i thanh niên trông khá dá»… nhìn cung kÃnh há»i, ngưá»i nà y chắc khoảng 25 tuổi. Sa võng, là tên hai con quái váºt đầu chó ư, Äại Minh và Lâm Thi Hà m nhìn nhau, ná»a hiểu ná»a ngá».
"Xá» lý xong rồi, trong ma quáºt có con nà o thoát ra nữa không?" Diệp Nhược Thu nhìn hang động phÃa trước, rồi há»i.
"Không có, chúng tôi đã thiết láºp kết giá»›i xung quanh, không để quái váºt bên trong chạy thoát. HÆ¡n nữa đã tăng thêm ngưá»i canh gác, không để ngưá»i ngoà i tiến và o."
"Xin há»i ma quáºt là gì váºy, có phải cái hang kia không?" Äại Minh há»i.
"Hai vị là ..." Ngưá»i thanh niên há»i Äại Minh.
"Diệp Hoa, cáºu trả lá»i là được rồi, đừng có quản nhiá»u, "Diệp Nhược Thu lúc bấy giá» má»›i nhìn thấy diện mạo nà y cá»§a Äại Minh, cÅ©ng không phản ứng gì, quay đầu qua chá»— khác. Hiển nhiên cô không muốn nói chuyện vá»›i Äại Minh, để ngưá»i kia trả lá»i. Tuy Diệp Nhược Thu tá» vẻ không khách khÃ, nhưng Diệp Hoa không dám cháºm trá»…, vá»™i giải thÃch cho hai ngưá»i.
Ma quáºt là vùng uế khà nặng nhất trong trá»i dất, cÅ©ng là vùng yêu ma quá»· quái tụ táºp, vì thế gá»i là ma quáºt. CÅ©ng vì là nÆ¡i táºp trung uế khÃ, nên không thể phá hoại ma quáºt, nếu không uế khà đó phát tán ra sẽ rất nguy hiểm. Vì thế trong lịch sá», ma quáºt thưá»ng bị phong ấn, và các nhà linh há»c theo dõi chặt chẽ.
"Không giết sạch ma váºt trong động được à , như váºy nhanh gá»n hÆ¡n." Nghe Äại Minh nói, Diệp Hoa lắc đầu.
"Dù giết sạch ma váºt, nhưng sau má»™t khoảng thá»i gian, uế khà lại sinh ra má»™t bầy ma váºt khác, trừ khi Ä‘oạn được uế khÃ, nếu không ma váºt sẽ liên tục xuất hiện. Nhưng Ä‘iá»u đó là không thể, uế khà tá»›i từ thiên địa. Nguồn gốc là tham lam, oán háºn, lám sao Ä‘oạn được, vì thể chỉ đà nh phong ấn. Nếu có ma váºt thoát ra là m loạn sẽ phải Ä‘uổi giết."
"Thế chuyện gì xẩy ra váºy, anh nói có phong ấn, nhưng sao lại có 2 con chạy ra ngoà i?"
"Vấn đỠlà hôm nay có má»™t đám ngưá»i phá vỡ kết giá»›i, tiến và o ma quáºt, má»›i khiến cho 2 con Sa Võng thoát ra."
"Có liên quan đến tráºn động đất vừa rồi không?"
"Nguyên nhân tráºn động đất chưa rõ, nhưng chắc chắn trong động đã xẩy ra chuyện, vừa rồi còn xẩy ra nổ, hiện tại trong động tình huống bất minh."
"Váºy bây giá» phong ấn lại ư?"
"Tráºn động đất vừa rồi xuất hiện hiện tượng uế khà phát tiết, chúng tôi đã bố trà kết giá»›i đỠphòng, nhưng không rõ tình huống bên trong, chúng tôi không dám phong ấn, chỉ đà nh chá» gia chá»§ chỉ đạo."
Má»i vấn đỠÄại Minh há»i, Diệp Hoa Ä‘á»u trả lá»i rõ rà ng, khiến Äại Minh hiểu thêm tình huống hiện tại.
"Nếu đã ổn rồi, chúng ta vỠđi."
"Cứ thế mà đi à , anh không muốn giúp gì sao?" Lâm Thi Hà m vá»™i cản Äại Minh.
"Chuyện nà y để cho chuyên gia xá» lý, chúng ta không có kinh nghiệm. Äừng quên vừa rồi chỉ có 2 con sa võng đã khiến chúng ta loạn lên, huống chi trong động cả bầy, phải tá»± lượng sức chứ." Nghe Äại Minh nói thế, Lâm Thi Hà m không phản bác nổi.
"Biết bá»n ngưá»i đó là m gì không?" Äại Minh vừa định Ä‘i, nghe Diệp Nhược Thu há»i câu đó, liá»n dừng lại.
Diệp Hoa: "Vẫn không rõ, nhưng nghe sư huynh nói là má»™t đám ngưá»i mặc hồng bà o."
"Là bá»n chúng." Äại Minh và Diệp Nhược Thu Ä‘á»u nhá»› đến 3 ngưá»i ở nghÄ©a địa. Nhưng Äại Minh còn nhá»› thêm 1 chuyện, hắn đã nhá»› ở đâu nhìn thấy bức há»a diá»…m khô lâu mà u đỠmáu. Ở trên áo đám ngưá»i đó, nhưng do mà u áo cÅ©ng đỠnên khó phân biệt.
"Tôi và o xem thế nà o." Diệp Nhược Thu nắm chặt thanh kiếm rồi đi.
"Không được, há»™ pháp. Ma váºt trong đó nguy hiểm lắm." Diệp Hoa vá»™i cản Diệp Nhược Thu.
"Nguy hiểm bằng tôi không?" Diệp Nhược Thu kê kiếm và o cổ Diệp Hoa, lạnh lùng nói. Diệp Hoa giáºt nẩy mình, đà nh ngoan ngoãn lùi bước, Diệp Nhược Thu là phần từ nguy hiểm nhất ở Diệp gia. Rất nhiá»u báºc trưởng bối đã dặn không nên chá»c và o.
"Tôi cÅ©ng Ä‘i." Äại Minh nói.
"Anh bảo là không chen và o chuyện nà y cÆ¡ mà ." Lâm Thi Hà m giáºt áo Äại Minh há»i.
"Có liên quan vá»›i Huyết Diá»…m thì khác, chẳng dá»… gì có chút manh mối, là m sao bá» qua được." Äại Minh nói nhá» và o tai Lâm Thi Hà m.
Lâm Thi Hà m: "Anh nói là , ngưá»i và o ma quáºt là Huyết Diá»…m.", Äại Minh gáºt đầu.
"Thế thì em cũng đi." Lâm Thi Hà m lại dỗi, thói đại tiểu thư lại phát tác rồi.
"Không được, trong động nhiá»u quái váºt, anh không để em Ä‘i mạo hiểm được, năng lá»±c cá»§a anh còn có thể tá»± lo cho mình, nếu sẩy ra chuyện gì, anh không có cách nà o chiếu cố em đâu." Nghe Äại Minh nói thế, Lâm Thi Hà m không cố chấp nữa.
"Nhất định phải trở vỠbình yên, đừng để em lo."
"Yên tâm, anh cÅ©ng má»™t ná»a quái váºt rồi, chẳng dá»… mà bị thương đâu." Äại Minh vá»— ngá»±c bảo chứng, sau đó nói vá»›i Diệp Nhược Thu, "Tôi cÅ©ng Ä‘i."
"Tùy ngươi." Diệp Nhược Thu buông ba tiếng rồi im lặng.
"ÄÆ°á»£c, Hoa đại ca, có thể tìm giúp em má»™t thanh kiếm không, tuy không biết dùng, nhưng phòng thân cÅ©ng không tồi." Äại Minh nói vá»›i Diệp Hoa. Diệp Hoa đưa cho hắn thanh kiếm cá»§a mình, rồi nói.
"Tiểu huynh đệ, đừng có Ä‘i. Ngưá»i bình thưá»ng chịu không nổi uế khà đâu, Diệp há»™ pháp tu hà nh tinh thâm không sợ, nhưng mà em..."
"Yên tâm, em cÅ©ng không phải ngưá»i bình thưá»ng." Äại Minh cưá»i, Diệp Hoa dưá»ng như nghÄ© ra Ä‘iá»u gì, vá»— tay nói.
"Chuyển xẩy ra trên đưá»ng cao tốc mấy hôm trước là em là m hả." Thấy Diệp Hoa nháºn ra, Äại Minh đà nh cưá»i trừ.
"Äi." Diệp Nhược Thu tiến vá» phÃa hang động, Äại Minh cÅ©ng theo sau.
"Cẩn tháºn." Lâm Thi Hà m vẫy tay, Äại Minh cÅ©ng vẫy chà o lại.
Tuy nhiên vừa má»›i qua trưa, nhưng trong động âm ám vô cùng. Äại Minh và Diệp Nhược Thu bước và o, chỉ thoáng chốc đã không thấy đâu.
Chỉ còn lại Lâm Thi Hà m đứng bên ngoà i, lo lắng, tim Ä‘áºp nhan quá, chẳng nhẽ xẩy ra chuyện gì?
Tuy Äại Minh có năng lá»±c nhìn trong bóng tối, nhưng trong động cÅ©ng không nhìn được rõ, hÆ¡n nữa phạm vi cảm ứng giảm đáng kể, chỉ còn 3 mét chu vi. May có Diệp Nhược Thu dẫn trước, Äại Minh thấy Diệp Nhược Thu hà nh động như thưá»ng, dưá»ng như không bị ảnh hưởng gì. Äại Minh định mở miệng há»i, nhưng nghÄ© má»™t lúc liá»n im lặng. Dù sao bà há» Diệp nà y không có ấn tượng tốt vá» mình.
Má»™t luồng khà cổ quái di động vên trong hang, khiến Äại Minh cảm thấy bồn chồn, chắc là uế khà là m trò, Äại Minh không dám lÆ¡ là , cẩn tháºn quan sát bốn phÃa.
Tuy cá»a hang rất nhá», nhưng bên trong là má»™t cảnh khác, cứ dốc dần xuống, Äại Minh thầm tÃnh cá»± ly, có lẽ cÅ©ng xuống sau trong lòng đất rồi, Äại Minh kinh ngạc, vừa giá»›i bị vừa tò mò nhìn khắp. Trong động đầy cá»™t đá, không phải là thạch nhÅ©, mà có vẻ nặng ná», bá» mặt nhẵn bóng, hình như do ngưá»i là m. Tuy nhìn tưởng những cá»™t đá đó lá»™n xá»™n, nhưng dưá»ng như được xắp xếp.
Hai ngưá»i Ä‘i xuống má»™t lúc, đột nhiên có mùi tanh phả và o mặt. PhÃa trước có hai cái xác mạc áo Ä‘á», cạnh đó còn có mấy bãi nước Ä‘en. Diệp Nhược Thu dùng bao kiếm kiểm tra hai xác chết, có thể thấy cái chết do bị váºt sắc tạo thà nh, có lẽ là ma váºt trong động là m. Äại Minh nhìn thấy bức há»a diá»…m khô lâu trên tay áo phải cá»§a ngưá»i nà y.
"Huyết Diá»…m cuối cùng định là m gi? Mục Ä‘Ãch thế nà o?"
"Huyết Diá»…m cái gì?" Diệp Nhược Thu nghe thấy liá»n há»i.
"À, chị xem, tổ chức nà y gá»i là Huyết Diá»…m Khô Lâu Ä‘oà n." Äại Minh chỉ bức há»a diá»…m khô lâu.
"Huyết Diá»…m Khô Lâu..." Diệp Nhược Thu như nhá»› ra Ä‘iá»u gì.
"Chị biết Huyết Diá»…m Khô Lâu Ä‘oà n?" Äại Minh thấy Diệp Nhược Thu ngáºp ngừng, liá»n há»i, chẳng nhẽ cô ta biết gì đó?
"Không có, hôm nay lần đầu tiên tôi nghe thấy từ nà y, xem bức hình nà y, nhá»› lại chuyện không vui trước kia thôi." Diệp Nhược Thu vô ý trả lá»i, giá»ng nói bá»›t Ä‘i mấy phần lạnh lùng.
"Trong động nà y, ma váºt nhiá»u lắm à ?" Sẵn Ä‘ang nói chuyện, Äại Minh há»i.
"Theo lý mà nói, không sai."
"Nhưng chúng ta Ä‘i lâu như thế rồi, đến má»™t con cÅ©ng không gặp, lạ tháºt." Nghe Äại Minh nios thế, Diệp Nhược Thu cÅ©ng cảm thấy không ổn.
"Tiếp tục Ä‘i thôi, nếu như ngưá»i cá»§a Huyết Diá»…m chưa chết hết, thì còn có cÆ¡ há»™i chạm mặt, lúc đấy sẽ biết được mục Ä‘Ãch cá»§a chúng." Diệp Nhược Thu nhanh chóng phán Ä‘oán, tiếp tục Ä‘i. Hai ngưá»i Ä‘i má»™t lúc, bên đưá»ng chá»— nà o cÅ©ng có ma váºt hóa thà nh nước Ä‘en và thi thể ngưá»i cá»§a Huyết Diá»…m, cà ng xuống phÃa dưới, cà ng thảm khốc.
"Huyết Diá»…m tá»›i bao nhiêu ngưá»i, trên đưá»ng Ä‘i Ãt nhất cÅ©ng có mưá»i ngưá»i chết rồi." Äại Minh nhìn đống xác trước mặt, có cái bị xé thà nh 3, 4 mảnh, có cái đứt đầu, đứt tay, đứt chân.
"Có ma váºt tá»›i." Diệp Nhược Thu thá»§ thế.
"Má»™t con quái váºt ngưá»i trâu, tay gấu, Ä‘uôi rắn, đầu sư tá», lưng hai cái sừng đứng trên má»™t tảng đá, hai con mắt như quả bóng rổ nhìn hai ngưá»i, mồm nó Ä‘ang gặp má»™t cái chân ngưá»i. Bên cạnh có 3 con sa võng cÅ©ng Ä‘ang chá»n xác ngưá»i.
"Là con Äà m, cẩn tháºn, da nó rất dầy, tấn công bình thưá»ng không có tác dụng." Diệp Nhược Thu bạt kiếm, đồng thá»i 3 con sa võng cÅ©ng phản ứng, ném miếng thịt ngưá»i trong tay xuống đất, xòe móng vuốt tấn công Diệp Nhược Thu.
Diệp Nhược Thu dùng kiếm chặn đòn má»™t con sa võng, tay còn lại cầm vá» kiếm chặn má»™t con. Äại Minh không biết dùng kiếm, chỉ biết hai tay nắm chặt rồi dùng hết sức chém. Sức Äại Minh cÅ©ng khá»e, chém báºt má»™t con sa võng lùi lại sau. Ba con sa võng liá»n bầy thế tấn công, bao vây 2 ngưá»i.
Kiếm trong ta Diệp Nhược Thu pahts ra má»™t lá»›p ánh sáng và ng bao quanh thân kiếm, Diệp Nhược Thu vung kiếm chém má»™t con sa võng. Con quái váºt xòe vuốt sắc định đỡ, nhưng thanh kiếm trong tay Diệp Nhược Thu cắt đứt vuốt cá»§a nó, thuáºn thế chém đứt đầu nó.
Äại Minh cÅ©ng Ä‘ang đối mặt vá»›i má»™t con sa võng, không có sương mù bảo vệ, sa võng như cá rá»i nước, không chịu nổi má»™t chiêu. Äại Minh thá»§ thế, ngắm chuẩn lúc sa võng lao tá»›i, hai tay chém mạnh, nhanh tá»›i mức con sa võng không kịp phản ứng. Äầu con sa võng bị chém đứt lìa khá»i cổ, thuáºn thế xoay tÃt trong không trung, tình cá» Ä‘áºp và o đầu con đà m, con đà m khó chịu lắc đầu. Sa võng mất đầu nhưng vẫn lao tá»›i mấy bước má»›i ngã.
"XXX..." con đà m không ngừng gà o rú, nhưng Äại Minh nghe thế nà o cÅ©ng thấy nó Ä‘ang chá»i báºy.
"XXX xong chưa." Äại Minh nhẩy tá»›i, hét lá»›n má»™t tiếng, dùng kiếm đâm, thân hình như sao băng Ä‘uổi mặt trăng.
"Keng..." Tiếng kim loại chạm và o nhau inh tai, kiếm trong tay Äại Minh không xuyên qua nổi lá»›p da con đà m, dù Äại Minh cố gắng tá»›i đâu, nó cÅ©ng không động Ä‘áºy. "Con quái váºt nà y là m từ gì thế nà y." Äại Minh hét. Móng vuốt con quái váºt đã tá»›i gần, Äại Minh đạp mạnh và o nó, dùng lá»±c nhẩy vá» sau tránh đòn. Äại Minh lá»™n mấy vòng tá»›i gần Diệp Nhược Thu.
"Nói vá»›i ngươi rồi, nó không sợ các đòn tấn công bình thưá»ng đâu. Muốn đánh, Ãt nhất phải được thế nà y." Diệp Nhược Thu giÆ¡ thanh kiếm phát sáng.
"Äây là cái gì?"
"Kiếm cương."
"Em không biết chị dáºy em Ä‘i." Äại Minh há»i.
"Muốn há»c phải dùng tâm mà nhìn." Diệp Nhược Thu bước tá»›i trước, dùng kiếm chém con đà m mấy vết thương, đồng thá»i niệm mấy câu khẩu quyết, Äại Minh nghe ná»a hiểu ná»a không."
"Sức mạnh trên ngưá»i ngươi rất lá»›n, có Ä‘iá»u không biết váºn dụng. Nhưng nếu ngươi hiểu được chiêu thức, vá»›i sức mạnh đó, ngươi há»c sẽ rất nhanh." Diệp Nhược Thu nói, rồi chỉ cho Äại Minh mấy Ä‘iểm. Äại Minh bèn thá» luyện.
Kiếm khà và kiếm cương Ä‘á»u cùng 1 nguyên lý, kiếm khà là phóng chân khà trong cÆ¡ thể ra bên ngoà i, kiếm cương dùng chân khà bố trà tại thân kiếm. Do chân khà cá»§a kiếm cương phân bố dầy đặc hÆ¡n, vì thế sức sát thương cÅ©ng cao hÆ¡n kiếm khÃ, nhưng kiếm khà lại tấn công được từ xa, má»—i thứ Ä‘á»u có mặt mạnh mặt yếu. Sau khi được Diệp Nhược Thu khai mở, Äại Minh cÅ©ng hiểu sâu hÆ¡n vỠứng dụng chân khÃ.
"Chị không sợ hôm nà o em nổi Ä‘iên biến thà nh quái váºt à , sao còn dáºy thế." Äại Minh vừa luyện vừa nghi ngá» há»i."
"Nếu có ngà y đó, ta sẽ lăng trì xá» tá» ngươi, giống như nó." Diệp Nhược Thu chỉ con quái váºt, phát thá».
Äại Minh thấy thế run bắn mình, con đà m toà n thân đầy máu, không thấy má»™t mảnh da nà o toà n vẹn. Miệng tuy không ngừng kêu 'XXX', nhưng vẻ Ä‘uối lắm rồi. Diệp Nhược Thu thấy nó sắp chết tá»›i nÆ¡i, liá»n chém đứt lìa đầu nó, Äại Minh nhìn thấy tim Ä‘áºp thình thịch, lông lá toà n thân dá»±ng đứng.
Diệp Nhược Thu không nói má»™t lá»i Ä‘i tiếp, Äại Minh theo sau. Äại Minh ngoái nhìn con đà m Ä‘ang dần hóa thà nh vÅ©ng nước Ä‘en, tương lai không biết mình có như váºy không?
Hai ngưá»i Ä‘i tá»›i má»™t ngã rẽ, trước mặt có 3 con đưá»ng, nhìn bá» ngoà i giống hệt nhau, không có dấu vết gì, không nháºn ra ngưá»i cá»§a Huyết Diá»…m Ä‘i đưá»ng nà o, Äại Minh há»i Diệp Nhược Thu.
"Äi đưá»ng nà o?" Nghe Äại Minh ná»i, Diệp Nhược Thu cắm kiếm xuống đất, để nó tá»± đổ.
"Bên phải." Diệp Nhược Thu chỉ hướng thanh kiếm đổ.
"Thế cũng được à ?"
"Äừng nhiá»u lá»i, nếu không ngươi Ä‘i mà chá»n." Diệp Nhược Thu nhặt kiếm, bước và o động phải. Äại Minh không còn cách nà o, chỉ đà nh theo sau.
"Chắc Ä‘ang chÆ¡i RPG. Mê cung cùng lÅ© quái váºt." Sau khi bước và o hang bên phải, con đưá»ng trở lên cá»±c kỳ cheo leo, Ä‘i má»™t lúc chỉ thấy mê cung và quái váºt thâu táºp.
Nhưng có quái váºt để luyện táºp, Äại Minh cà ng lúc cà ng váºn dụng chân khà thuần thục. Thỉnh thoảng cÅ©ng phát ra mấy đạo kiếm khÃ, có Ä‘iá»u thưá»ng hay bắn chim, xem ra còn phải luyện nhiá»u. Còn kiếm cương cà n lúc cà ng quen, Äại Minh bắt đầu sá» dụng được mấy tuyệt kỹ trước đây không dùng được như Äá»™c Cô Cá»u Kiếm, Hồng Trần Nhất Bá»™... các loại tuyệt há»c võ hiệp.
"Cá»u Äầu Long Thiểm." Äại Minh há»c chiêu đó từ hoạt hình, phi thiên ngá»± kiếm, khiến ma váºt to hÆ¡n hán 2 lần cÅ©ng phải chà o thua. Tuy Äại Minh dùng kiếm cá» vẻ bất luân bất loại, nhưng uy lá»±c không nhá».
"Ngươi há»c khá lắm, há»c cá»§a ai đấy." Diệp Nhược Thu nhÃu mà y há»i, vì để Äại Minh luyện táºp, Diệp Nhược Thu để mình hắn giải quyết đám ma váºt. Cách đánh cá»§a Äại Minh tuy rối mù, nhưng cÅ©ng có uy lá»±c nhất định, Diệp Nhược Thu nhìn hoa cả mắt, không biết chiêu thức môn phái nà o.
"Äó gá»i là 'cuá»™c Ä‘á»i là thầy', truyện tranh, tiểu thuyết, hoạt hình Ä‘á»u là thầy cá»§a em, há»c đương nhiên lắm rồi." Äại Minh vừa nói vừa chém má»™t con ma váºt thà nh 2 Ä‘oạn. Nghe Äại Minh trả lá»i, Diệp Nhược Thu chỉ lắc đầu thở dà i, đúng là đồ trẻ con ham phim ảnh.
"Trong phim, mê cÅ©ng nà o cÅ©ng có nhiá»u bảo váºt, sao mình Ä‘i mãi mà chưa thấy món nà o nhỉ?" Äại Minh nhìn tứ phÃa. Từ lúc và o đây chá»— nà o cÅ©ng có dấu vết công trình con ngưá»i là m, Äại Minh còn thấy trên tưá»ng đá có chá»— treo đèn, Äại Minh cà ng khó hiểu, chá»— nà y ngưá»i ở được sao? HÆ¡n nữa hắn còn phát hiện má»™t chuyện.
"LÅ© quái váºt nà y lợi hại hÆ¡n bá»n trước nhiá»u, nhưng Ä‘i mãi mà vẫn không thấy xác chết nà o cá»§a bá»n Huyết Diá»…m, đến dấu vết đánh nhau cÅ©ng không thấy, xem ra Ä‘i nhầm đưá»ng rồi." Diệp Nhược Thu nhìn xong, cÅ©ng đồng ý lá»i cá»§a Äại Minh.
"Váºy trở vá» chá»— cÅ© thỠđưá»ng khác xem." Äại Minh thấy Diệp Nhược Thu đồng ý liá»n thá».
"Ừ."
"Thế nà o, Ä‘i thôi." Äại Minh thấy Diệp Nhược Thu đứng im, kỳ lạ há»i.
"Ngươi biết đưá»ng vá» không?" Nghe Diệp Nhược Thu nói, Äại Minh há hôc mồm đáp.
"Em thấy chị Ä‘i phÃa trước cứ phăm phăm, như rà nh đưá»ng lắm, chẳng lẽ chị không biết đưá»ng mà cÅ©ng không đánh dấu à ?"
"Tôi quên rồi. Còn nữa, lần đầu tiên tôi đến đây, là m sao biết đưá»ng được." Diệp Nhược Thu trả lá»i bình thản.
"Váºy chúng ta lạc đưá»ng rồi." Äại Minh ngồi bệt ra đất.
"Rồi sẽ có biện pháp." Diệp Nhược Thu Ä‘i tiếp, không lý đến Äại Minh.
"Chá», chá» vá»›i." Äại Minh vá»™i và ng Ä‘uổi theo, hắn cÅ©ng không còn cách nà o, chẳng nhẽ há»i đưá»ng ma váºt. Hai ngươi Ä‘i má»™t Ä‘oạn lại gặp má»™t đám ma váºt. Lần nà y Diệp Nhược Thu không muốn Äại Minh xuất thá»§, mà tá»± mình là m. Diệp Nhược Thu tá» vẻ tà n nhẫn, má»—i lần Ä‘á»u kê kiếm và o cổ ma váºt rồi há»i.
"Có biết nói tiếng ngưá»i không?" Lúc đối phương gầm gừ trả lá»i, Diệp Nhược Thu lại nói, "Không biết thì chết." Sau đó chém đầu con quái váºt đó.
Cứ như thế, Diệp Nhược Thu bức cung từng con má»™t, lần lượt từng cái đầu rÆ¡i xuống đất. Tá»›i lúc Diệp Nhược Thu gặp má»™t con ma váºt đầu dê, theo lệ há»i.
"Có biết nói tiếng ngưá»i không?" Sau đó chuẩn bị ra tay, đối phương liá»n nhá» giá»ng nói.
"Biết, tôi biết..." Nghe thấy thế, Diệp Nhược Thu dừng kiếm, chỉ thẳng và o con quái váºt đầu dê, ra lệnh.
"ÄÆ°a bá»n ta tá»›i chá»— ra."
Con quái váºt tá» vẻ chần chừ, Diệp Nhược Thu láºp tức vung kiếm chém đứt cánh tay phải cá»§a nó, sau đó nói, "Ta là ngưá»i không nhẫn nại đâu, đừng để ta lặp lại lần nữa."
"Vâng... Tôi biết... rồi..." Con quái váºt đầu dê bị Diệp Nhược Thu dá»a cho, sợ hãi ôm vết thương dẫn đưá»ng.
"Có cần phải hung tà n thế không?" Äại Minh có chút không nhìn nổi, bèn nói má»™t câu.
"Nếu muốn ma váºt ngoan ngoãn nghe lá»i, thì phải để bá»n chúng biết ngươi còn ác hÆ¡n bá»n chúng, vì bá»n chúng thiên tÃnh chỉ sợ kẻ mạnh, ai mạnh kẻ đó là m chá»§. Ngươi ngáºp miệng cho ta, nếu không ta chém luôn cả ngươi đấy."
Nghe Diệp Nhược Thu nói, Äại Minh ngáºm chặt miệng. Äồng thá»i nghÄ©, mụ già nà y chẳng lẽ kinh kỳ không thuáºn, tÃnh cách khó dò, hỉ ná»™ vô thưá»ng, khó mà đoán được. Vừa má»›i tá» tế dáºy mình kiếm pháp, má»™t lúc sau đã nói muốn chém mình, Äại Minh nghÄ© cô ta bị chứng tâm thần phân liệt.
Dược quái váºt đầu dê dẫn Ä‘i, trên đưá»ng tuy có gặp mấy đám ma váºt, nhưng chúng đã truyá»n miệng nhau, rồi tránh ra xa, biết hai ngưá»i trước mặt không thể dây và o được. Có mấy tay không tin, tá»± cho mình là mạnh, cứ nằng nặc đòi thá», kết cục Ä‘á»u bi thảm. Như thế lại cà ng không có ma váºt nà o dám tiếp cáºn.
Hai ngưá»i Ä‘i theo con quái váºt đầu dê, qua má»™t hà nh lang rá»™ng lá»›n, tá»›i trước má»™t cách cá»a đá, con quái váºt dưá»ng như sợ, không dám tá»›i gần.
"Chị có thấy kỳ quái không? Chá»— nà y rõ rà ng là ngưá»i là m ra." Äại Minh nhìn cánh cá»a đá trước mặt, rá»™ng hÆ¡n 3 mét, cao gần 10 mét, Ä‘iêu khắc đầy hoa văn.
Ma quáºt nà y chưa có ai tiến và o mà trở ra được, vì thế không ai biết bên trong có thứ gì, dù sao cÅ©ng mở ra xem xét, đừng lắm lá»i nữa." Diệp Nhược Thu nói xong, liá»n đẩy cá»a.
"Chá» chút..." Äại Minh định cản nhưng không kịp, cánh cá»a nặng ná» vừa bị chạm nhẹ và o đã mở ra. Quái váºt đầu dê thấy thế hét toáng lên rồi chạy mất.
Äại Minh: "Hướng dẫn viên chạy mất rồi."
"Kệ nó, chá» chút nữa bắt con khác." Diệp Nhược Thu Ä‘i và o sau cánh cá»a, Äại Minh cÅ©ng và o theo, lúc nhìn không khá»i cảm thán thở dà i.
Không gian bên trong Ãt nhất cÅ©ng to bằng sân bóng đá, trên tưá»ng khảm đá quý, phát ra ánh sáng nhà n nhạt, chiếu khắp nÆ¡i, tưá»ng đá Ä‘á»u được Ä‘iêu khắc hoa lệ trang nghiêm, khà thế huy hoà ng. ChÃnh giữa có má»™t lăng má»™, trên nó là má»™t tấm bia đá lá»›n, xung quanh có rất nhiá»u tượng ngưá»i, giống như Ä‘ang bảo vệ lăng má»™, những bức tượng đó Äại Minh cà ng nhìn cà ng thấy quen.
"Binh lÃnh gá»— đá chôn theo ngưá»i chết." Äại Minh kêu.
"Trên bia viết gì." Äại Minh nhìn má»™t lúc rồi chỉ ba chữ cổ văn trên bia đá, hắn không Ä‘á»c được.
"Ngươi không nên biết thì hơn." Diệp Nhược Thu lắc đầu.
Äại Minh: "Nói nghe xem nà o, có gì ghê gá»›m đâu." Diệp Nhược Thu nhìn bia đá má»™t lúc má»›i nói ba tiếng.
"Tần Hoà ng lăng."
Tà i sản của DoctorCrazy
14-05-2009, 07:19 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Chương 24 - Cung Äiện Dưới Lòng Äất
Nguồn : TT
Äại sảnh hùng vÄ© trang nghiên vốn đã tạo ra má»™t loại áp lá»±c vô hình vá»›i Äại Minh, sau khi nghe Diệp Nhược Thu nói, áp lá»±c cà ng thêm lá»›n. Äại Minh thấy vai như bị đá tảng đè.
"Bà không đùa đấy chứ?" Từ đám binh lÃnh đất tá»›i Tần Hoà ng lăng, trong đầu Äại Minh xuất hiện má»™t cái tên. Nhưng chẳng nhẽ ngưá»i đó lại tồn tại ở đây, địa Ä‘iểm quá lạ.
"Ta giống ngưá»i hay đùa lắm ư?" Diệp Nhược Thu trừng mắt vá»›i Äại Minh. Äại Minh thấy thế, cÅ©ng biết cô ta tuyệt đối không đùa.
"Ở đây sao lại có thứ nà y." Äại Minh nhìn tứ phÃa cẩn tháºn ngắm má»™ địa cá»§a ngưá»i trong truyá»n thuyết nà y.
Tần Thá»§y hoà ng, vị vua đầu tiên cá»§a Trung Quốc. Má»™t mình chá»i sáu, chinh phục sáu nước thá»i đó, thống nhất chữ viết, hệ lo lưá»ng... Có Ä‘iá»u Tần Thá»§y hoà ng chuyên chÃnh độc hà nh, không nghe lá»i ngưá»i khác khuyên, đốt hết sách vở, bị nho sinh phản đối, Tần Thá»§y hoà ng liá»n chôn sống bá»n há». Có ngưá»i nói Tần Thá»§y hoà ng là bạo quân, vì hắn đốt sách chôn há»c trò. CÅ©ng có ngưá»i nói là minh quân. Tranh luáºn không ngừng, nhưng khẳng định Tần Thá»§y hoà ng là danh nhân lịch sá».
Äại Minh nhá»› ông hắn nói, Tần Thá»§y hoà ng là vÄ© nhân, dám là m những việc ngưá»i khác không dám. Tuy Tần triệu mệnh Ä‘oản, nhưng nếu không có nó sẽ không có Hán, ÄÆ°á»ng sau nà y. Tháºt ra lúc đó ở Hà m Dương chỉ có hÆ¡n 160 há»c trò bị giết, má»™t cuá»™c chiến cÅ©ng chết nhiá»u hÆ¡n thế. Có Ä‘iá»u việc đó đắc tá»™i những ngưá»i Ä‘á»c sách, ngại quyá»n thế cá»§a Tần Thá»§y hoà ng không dám phát tác, nhưng sau khi nhà Tần đổ liá»n thảo bút, biến ông ta thà nh bạo quân.
Äại Minh không biết ông hắn nói đúng hay không, nhưng hắn không coi Tần Thá»§y hoà ng là đại ma đâu, lúc nà y nhìn Tần Hoà ng lăng, chỉ có tôn kÃnh.
Lăng má»™ Tần Thá»§y hoà ng ở Ly sÆ¡n không có thi thể, chỉ có má»™t đám lÃnh đất. Bao lâu nay, lăng má»™ Tần Thá»§y hoà ng vẫn là má»™t bà mất, nhưng sao lại ở đây. Chẳng lẽ lại là giả, nhưng ai lại Ä‘i là m giả ở đây.
"Nà y, cô Ä‘i đâu thế, chá»— nà y không phải thênh thang gì mà chạy lung tung." Äại Minh thấy Diệp Nhược Thu bước tá»›i gần lăng má»™, vá»™i và ng cản.
"Chỉ tò mò xem thôi, không được à ?" Diệp Nhược Thu lạnh lùng trả lá»i Äại Minh.
"Váºy ngưá»i cá»§a Huyết Diá»…m thì thế nà o, kệ bá»n há» Ã ?"
"Nói không chừng mục Ä‘Ãch cá»§a bá»n chúng cÅ©ng là chá»— nà y, chá» má»™t lúc tá»± tá»›i." Nghe Diệp Nhược Thu nói, Äại Minh cÅ©ng không ý kiến. Tháºt là Äại Minh cÅ©ng tò mò lắm rồi, liá»n láºp tức bước. Trung ương lăng má»™ có má»™t dòng suối chảy quanh, bên ngoà i bố trà đầy lÃnh đất. Hai ngưá»i bước tá»›i trước đám lÃnh đất, tá» tế quan sát.
"Là m giống tháºt, nếu không phải hÆ¡i Ä‘en má»™t chút, ta còn tưởng là ngưá»i tháºt, tùy tiện lôi má»™t cái ra ngoà i bán thì lá»i to." Má»—i lÃnh đất Ä‘á»u cao hÆ¡n Äại Minh 2 cái đầu, tay cầm kiếm, thương đá, nét mặt nghiêm túc, như ngưá»i sống Ä‘ang canh lăng má»™.
Äại Minh thấy kiếm, thương đá rất sắc bén, nhìn không giống cổ váºt. Hai ngưá»i nhìn đến thất thần, không há» phát hiện hắc thạch nhãn châu sau lưng binh mã bắt đầu chuyển dịch.
Nước từ bên trong chảy ra, bao quanh lăng má»™t rồi chạy ra ngoà i. Mặt nước rá»™ng khoảng gần 2 m, vá»›i sức mạnh cá»§a 2 ngưá»i nhẩy qua không khó, có Ä‘iá»u mặt nước Ä‘en ngòm, dưá»ng như có váºt gì đó Ä‘ang nhìn 2 ngưá»i, 2 ngưá»i Ä‘á»u cảm giác nổi da gà , không dám vá»ng động.
"Thá» xem." Äại Minh lấy má»™t đồng xu, ném qua mặt nước, dồng xu bay tá»›i giữa mặt nước, mặt nước nổi bóng, hai ngưá»i chỉ thấy má»™t bóng Ä‘en lao lên, thứ đó đầu như cá sấu, trên đầu có 1 sừng, ngưá»i rất dà i, đầy long Ä‘á», Ä‘uôi cá voi.
"Äây là cái gì?"
"Không biết, trong sách không có ghi loại quái váºt nà y."
"Không phải chứ, các ngưá»i không phải là thế gia chuyên trừ ma sao? Sao lại không biết?"
"Diệp gia bắt nguồn từ thá»i tống, cách Tần cả nghìn năm, ma váºt xuất hiện từ thá»i tân, trừ khi có văn bản truyá»n lại, nếu không là m sao biết được. Thế giá»›i rá»™ng lá»›n, Diệp gia cÅ©ng không chắc ghi chép được hết yêu quái toà n thiên hạ, ngươi là má»™t và dụ."
Äại Minh: "Tôi chỉ ná»a ngưá»i ná»a yêu thôi. Váºy cô nói cái nà y Ãt nhất cÅ©ng hÆ¡n 2000 năm rồi." Diệp Nhược Thu gáºt đầu, hai ngươi Ä‘i dá»c theo con suối, bá»—ng thấy má»™t cây cầu đá.
"Äi đưá»ng nà y à ?" Äại Minh nhìn mấy câu cổ văn trên bia.
"Trên bia viết ngưá»i có ly châu má»›i qua được cầu, còn không sẽ bị giao long tấn công." Diệp Nhược Thu dịch.
"Ly châu? Tìm thá» xem, tôi cÅ©ng không muốn bị thằng ở dưới nước đánh đâu." Hai ngưá»i tìm má»™t lúc vẫn không thấy gì.
"Hay là cái nà y." Äại Minh nhặt má»™t viên đá dưới đất. Äá»™t nhiên phÃa phải có thứ gì lao tá»›i, Äại Minh theo phản xạ dùng bao kiếm đỡ.
Tấn công Äại Minh là má»™t lÃnh đất tay cầm kiếm đá, tiếng gió truyá»n từ phÃa xau lưng, Äại Minh cúi ngưá»i tránh, hóa ra là má»™t cây thương đá. Äại Minh quan sát, má»™t đám lÃnh đất Ä‘ang vây lấy hắn, thân thá»§ cá»±c kỳ mẫn tiệp.
Äại Minh chưa kịp suy nghÄ©, 2 thanh kiếm đã chém tá»›i, Äại Minh lá»™n vá» phÃa sau, nhưng chá»— đó còn má»™t thanh thương đá chá» săn. Äại Minh vá»™i lăn mấy vòng.
Lúc Äại Minh vừa chạm đất, má»™t loạt đòn tấn công hướng tá»›i hắn, Äại Minh không kịp rút kiếm. Äám lÃnh công kÃch bà i bản, như được huấn luyện, má»™t ngưá»i lui, ngưá»i khác lại lên thế chá»—, công kÃnh liên miên không dứt, Äại Minh dần dần bị vây chặt.
Äốt mặt vá»›i má»™t đống kiếm, thương đá, Äại Minh nhất thá»i tay chân lóng ngóng, rÆ¡i và o hiểm cảnh. Äại Minh trong lúc nguy cấp, vá»™i lăn ra đất, tránh khá»i nguy cÆ¡ bị đâm thá»§ng, đồng thá»i định dùng kiếm đỡ đòn, nhưng kiếm đá tấn công từ nhiá»u góc độ khác nhau, Äại Minh tuy cố gắng, cÅ©ng chỉ đỡ được 2 thanh. Äại Minh váºn toà n bá»™ chân khÃ, huy vá»ng có chút tác dụng.
Lúc Äại Minh sắp bị chém, má»™t thanh kiếm xuất hiện đỡ 2 thanh kiếm đá còn lại. Diệp Nhược Thu kịp thá»i giải cứu.
Äại Minh báºt dáºy, đá tung mấy thanh kiếm đá, dưới sá»± yểm há»™ cá»§a Diệp Nhược Thu, Äại Minh thoát ra khá»i vòng vây, tranh thá»§ hÃt mấy hÆ¡i, lấy lại thế công, Äại Minh rút kiếm.
Kiếm trong tay Äại Minh phát ra ánh sáng mà u lam. Vì tÃnh chất khà cá»§a Äại Minh và Diệp Nhược Thu bất đồng, nên mà u kiếm cương cÅ©ng không giống.
Kiếm cá»§a Äại Minh và kiếm cá»§a má»™t lÃnh đất chém và o nhau, phát ra má»™t âm thanh chói ti. Kiếm cương cá»§a Äại Minh không thể chém đứt thạch kiếm cá»§a đối phương, chỉ gây ra má»™t vết mẻ lá»›n.
"Thứ nà y cứng quá." Äại Minh vừa nói vừa chém mấy phát, là m gẫy má»™t thanh kiếm và 1 cây thương.
"Những thứ nà y lâu ngà y hấp thu uế khÃ, uế khà trong cÆ¡ thể đã váºt chất hóa, dùng kiếm cương không hiệu quả."
"Váºy dùng thứ gì?" Äại Minh vừa tránh má»™t đòn thương, vừa phản đòn chém má»™t tay lÃnh đất, nhưng chỉ để lại trên ngưá»i lÃnh đất má»™t vết kiếm, không có tác dụng lắm.
"Khốn nạn." Äại Minh nhẩy lên không tránh đòn, tay trái rút thẻ ra, định triệu hoán hoang thú. Diệp Nhược Thu vá»™i nói.
"Không được gá»i thức thần. ở nÆ¡i uế khà dầy đặc thế nà y, bình thưá»ng thức thần sẽ phát Ä‘iên đấy."
"Váºy dùng Tu La được không? Hắn là hắc ám, đối vá»›i linh thể rất có tác dụng, trước đây ở bãi tha ma hắn chém đầu ngưá»i đấy."
"Ta không hiểu thức thần cá»§a ngươi lắm, nhưng Tu La cÅ©ng phải chém xuyên qua thân thể bá»n lÃnh nà y má»›i có thể là m thương linh thể bên trong, huống chi chưa chắc bá»n nà y đã là linh thể."
Thôn ChÃnh không chém được bá»n nà y. Dùng Dạ Xoa cÅ©ng không được, chẳng có tác dụng, hiện trưá»ng không có xác chết cho nó Ä‘iá»u khiển.
Lúc đó Diệp Nhược Thu rút mấy tấm phù rồi dùng kiếm xuyên qua, miệng lẩm bẩm, trưá»ng kiếm trong tay phát sáng chói mắt như thái dương. Äám lÃnh dưá»ng như rất sợ ánh sáng đó, vá»™i và ng lùi ra xa.
"Bá»n nà y bản chất là uế khÃ, dùng thứ khác chế uế khà có thể đối phó vá»›i chúng."
Diệp Nhược Thu niệm ChÃnh Khà ca, múa kiếm tạo nên má»™t quả cầu sáng, những binh sÄ© đứng gần liá»n hóa thà nh bụi.
Ba tên lÃnh đất cầm kiếm tá»›i gần Äại Minh. Äại Minh rút kiếm chém, đối thá»§ giÆ¡ kiếm đỡ, hai tên còn lại cÅ©ng chém, nhưng chém thanh kiếm cá»§a Äại Minh. Kiếm cá»§a Äại Minh vốn là m từ thép thưá»ng, chiến đấu liên miên đã sứt mẻ nhiá»u, hÆ¡n nữa lại không chịu nổi sức mạnh cá»§a Äại Minh, cuối cùng cạnh má»™t tiếng, đứt thà nh 2 mảnh.
"Äồ tao mượn cá»§a ngưá»i khác đấy, Ä‘á»n cho tao." Äại Minh tức giáºn, tay trái thú hóa, vung tay chụp lấy đầu má»™t tên lÃnh đất, vuốt rồng phát ra ánh sáng lam, niết đầu tên lÃnh nát thà nh cám.
Äại Minh tiện tay nhặt lấy thanh kiếm đá, thanh kiếm cÅ©ng phát ra ánh lam. Äại Minh cÅ©ng không muốn dùng cánh tay nà y trước mặt Diệp Nhược Thu. Nhưng lúc nà y hắn cÅ©ng nổi Ä‘iên rồi.
Tay trái vuốt rồng, tay phải thạch kiếm, Äại Minh sát khà đằng đằng lao và o bầy lÃnh. Má»™t thanh kiếm chém tá»›i, Äại Minh dùng tay trái đỡ ngay lưỡi kiếm, thanh kiếm không gây hại được gì cho tay trái hắn. Tiếp theo Äại Minh giáºt mạnh, kéo tên lÃnh tá»›i trước mặt, bước lên má»™t bước chém tên lÃnh thà nh 2 ná»a.
Má»™t thanh trưá»ng thương đâm tá»›i mặt Äại Minh, hắn liá»n đưa tay trái ra tiếp. Trưá»ng thương chạm và o lòng bà n tay Äại Minh liá»n ngưng lại, không tiến thêm được chút nà o. Tay trái Äại Minh không má»™t vết sước.
Äại Minh vừa chặn được thương, phÃa sau đã có 2 tên lÃnh cầm kiếm định thâu táºp. Äại Minh chưa kịp phản ứng. Hai cái sừng dà i ở tay trái đột nhiên dà i ra, cong cong như sừng trâu, hình thà nh 2 tấm khiên chắn sau lưng Äại Minh, đỡ 2 kiếm kia.
Chuyện đột nhiên xẩy ra khiến Äại Minh giáºt mình, nhưng láºp tức bình tÄ©nh lại. Tay trái cầm thương lôi mạnh, khiến tên lÃnh va và o 2 tên đằng xau, vỡ tan thà nh từng khối.
"Không biết tay trái cá»§a mình sẽ biến thà nh thứ gì nữa đây." Äại Minh lo lắng, mấy tên lÃnh tá»›i gần Ä‘á»u bị hắn chém thà nh từng khúc.
Tình huống tá»›i lúc nà y, có lẽ tráºn chiến sắp kết thúc, mấy chục tên lÃnh đất bị 2 ngưá»i hà nh hạ, vỡ thà nh đá cục. Äại Minh dùng tay trái bóp nát má»™t tên lÃnh cuối cùng sau đó nhìn bốn phÃa, xem có tên nà o lá»t lưới không.
Nhưng đối mặt vá»›i Äại Minh là đôi mắt lạnh lùng cá»§a Diệp Nhược Thu, Äại Minh rất quen vá»›i ánh mắt ấy, đó là dấu hiệu trước lúc Diệp Nhược Thu nổi Ä‘iên tà n sát, Äại Minh vá»™i và ng khôi phục cánh tay trở vá» nguyên trạng, ánh mắt Diệp Nhược Thu má»›i dịu lại má»™t chút. Äại Minh không hiểu tại sao má»—i lần Diệp Nhược Thu thấy yêu ma, ánh mắt như biến thà nh ngưá»i khác, tà n nhẫn, vô tình, má»—i lần đánh Ä‘á»u không chết không ngừng, Äại Minh không dám chá»c và o loại ngưá»i nà y.
"Hiện tại là m gì, tiếp tục tìm Ly châu hay tìm ngưá»i cá»§a Huyết Diá»…m?" Äại Minh cắm kiếm xuống đất, sau tráºn đánh hắn cÅ©ng không biết nên là m gì. Diệp Nhược Thu không nói bước tá»›i hướng lăng má»™.
Cô ta muốn là m gì, Äại Minh tò mò nhìn. Chỉ thấy Diệp Nhược Thu bước qua cây cầu đá, không có chuyện gì xẩy ra, Äại Minh lúc đó má»›i thấy trên tay cô cầm má»™t viên ngá»c mà u và ng, to cỡ quả trứng.
"Cô lấy đâu ra thế?"
"Trong ngưá»i đám lÃnh nà y." Diệp Nhược Thu nói xong, ném ly châu cho Äại Minh, Äại Minh cầm kiếm bước qua cầu, trá»i má»›i biết quái váºt có ra hay không, có vÅ© khà phòng thân cÅ©ng đỡ lo, hÆ¡n nữa Äại Minh không muốn dùng long thá»§, vì thế hắn đà nh cầm thanh kiếm đá nặng trình trịch.
Theo tình huống trước mắt, ma váºt phÃa ngoà i là bá»n lâu la, đám lÃnh vừa rồi là đầu mục, con quái váºt dưới nước là ma vương. Cứ thế nà y, đại ma vương cuối cùng có khi là Tần Thá»§y hoà ng không chừng.
NghÄ© đến đấy Äại Minh bắt đầu ha hả cưá»i, đánh nhau vá»›i Tần Thá»§y hoà ng?
Lăng má»™ trung ương không trang trà hoa lệ, phÃa sau bia đá là má»™t căn phòng đá, hai ngưá»i kéo khuyên đá trên cánh cá»a, tiếng ma sát ầm ầm vang vá»ng, sau khi mở cá»a, trước mặt là cầu thang dốc xuống phÃa dưới, Diệp Nhược Thu bước tá»›i trước, Äại Minh cÅ©ng theo sau.
Trong phòng không khà u uất, có lẽ do hÆ¡n 2000 năm chưa mở cá»a. 2 ngưá»i không dám lÆ¡ là , sau khi giao thá»§ vá»›i đám lÃnh lại cà ng không dám coi thưá»ng chá»— đầy vẻ thần bà nà y.
Không biết bao lâu, sau khi bước hết cầu thà ng, xuất hiện trước mặt 2 ngưá»i là má»™t dẫy hà nh lang rá»™ng 2 m, nhìn có vẻ bình thưá»ng, nhưng Äại Minh cảm thấy không ổn, quá bình thưá»ng. Cả hà nh lang Ä‘á»u lát đá phẳng, bình thưá»ng khiến ngưá»i phải sợ.
"Chá» má»™t chút." Äại Minh nÃu Diệp Nhược Thu.
"Trong phim, ngôi má»™ cổ nà o chẳng có cÆ¡ quan? Và dụ như tưá»ng bắn tên, trần sụp, mặt đất đột nhiên tách ra, hoặc đầu bên kia tá»± nhiên có đá tảng lăn tá»›i."
"Ngươi xem nhiá»u phim quá rồi." Diệp Nhược Thu không để tâm tá»›i lá»i cá»§a Äại Minh, cứ bước, Äại Minh đà nh chạy theo sau. Hai ngưá»i Ä‘i má»™t lúc không có chuyện gì xẩy ra.
"Ngươi xem, chẳng có gì cả." Diệp Nhược Thu cưá»i lạnh.
"Váºy thì tốt." Äại Minh vừa nói xong, má»™t mÅ©i tên sượt qua mÅ©i hắn, trên dưới phải trái, các bức tưá»ng Ä‘á»u xuất hiện những lá»— nhá», không thừa má»™t chút chá»— nà o có thể tránh được.
"Thấy chưa tôi nói đúng rồi." Äại Minh hét lá»›n, ngưá»i hắn phát ra ánh lam, cương khà há»™ thân đẩy lên cá»±c hạn, xung quanh Äại Minh hình thà nh má»™t quả cầu mà u lam, ngăn mÅ©i tên bên ngoà i. Diệp Nhược Thu cÅ©ng lấy phù tạo thà nh kết giá»›i, phòng ngá»± mưa tên. Tên bắn má»™t lúc má»›i dừng, xung quanh tên rÆ¡i đầy đất, mÅ©i tên hình như là m từ đá.
"Bẫy kiểu nà y cổ rồi." Diệp Nhược Thu phủi bụi.
"Nhưng cÅ©ng hữu hiệu, dù sao đây cÅ©ng là cÆ¡ quan 2000 năm trước. Thá»i đó là m được thế nà y là ghê lắm rồi." Nếu không phải 2 ngưá»i Ä‘á»u mạnh, có khi chưa chắc qua nổi cá»a nà y, Äại Minh thầm nghÄ©, hÆ¡n nữa đối vá»›i Diệp Nhược Thu cà ng lúc cà ng tò mò.
Sức mạnh cá»§a cô ta chẳng kém gì mình, mình ăn cả đống thứ linh tinh má»›i được thế nà y, cô ta thì sao? Luyện ư, không thể, dù thiên tà i, cÅ©ng chưa chắc luyện nổi, hÆ¡n nữa Äại Minh thấy Diệp Nhược Thu má»›i khoảng hÆ¡n 20 tuổi. Chẳng nhẽ cÅ©ng gặp kỳ ngá»™, Äại Minh nghÄ©, nhưng Diệp Nhược Thu không nói, Äại Minh nghÄ© đến vỡ đầu cÅ©ng không biết.
2 ngưá»i Ä‘i má»™t lúc, đột nhiên trước sau rÆ¡i xuống má»™t bức tưá»ng chắn.
"Cái gì thế nà y?" Diệp Nhược Thu há»i.
"Theo tình tiết trong phim, đưá»ng trước, sau bị chặn, thì trần nhà sẽ bắt đầu hạ xuống, ép nát má»i thứ, lần nà o chẳng thế." Äại Minh nhá»› lại. Láºp tức không trung đổ bụi, tiếng ầm ầm vang lên, trần nhà từ từ hạ xuống.
"Biết ngay mà ." Äại Minh vá»— tay, hắn Ä‘oán đúng rồi.
"Bây giá» không phải lúc cao hứng. Xin há»i trong phim ngưá»i ta thoát bằng cách nà o."
"ChÃnh là lúc nguy hiểm nhất, nhân váºt chÃnh phát hiện chá»— trốn, có thể là máºt đạo." Äại Minh nói xong, 2 ngưá»i liá»n nhìn ngó tìm kiếm.
"Không thấy gì cả." Diệp Nhược Thu há»i. Trần nhà vẫn từ từ hạ xuống, 2 ngưá»i bắt đầu cảm thấy khẩn trương.
Äại Minh liá»n nắm chặt thạch kiếm, thân kiếm phá»§ đầy kiếm cương mà u lam, sắc lam cà ng lúc cà ng Ä‘áºm, dưá»ng như tối lại. Äại Minh không ngừng ép chân khà và o kiếm, trước đây hắn đã là m thế, nếu như chân khà vá»›i máºt độ lá»›n chạm và o ngoại lá»±c, sẽ gây nổ lá»›n.
Äại Minh chÄ©a mÅ©i kiếm tá»›i trước, đạp mạnh, lao như tên bắn tá»›i cánh cá»a đá trước mặt.
"A." Äại Minh hét lá»›n, chém mạnh má»™t phát. Äoà ng má»™t tiếng, cánh cá»a đá hóa thà nh bụi, không để lại má»™t mẩu đá.
Diệp Nhược Thu từ từ bước ra khá»i cánh cá»a, lúc đó trần nhà chỉ cách mặt đất chưa tá»›i 20 cm.
"Là m sao quay vỠđược đây." Äại Minh nhìn trần nhà từ từ hạ.
"Dùng chiêu lúc nẫy cá»§a ngươi đà o má»™t con đưá»ng là được."
"Dà i quá, tôi không là m nổi." Äại Minh lắc đầu, độ dẫy chá»— nà y Ãt ra cÅ©ng 30 mét.
"Cứ là m là được, coi như luyện táºp." Diệp Nhược Thu nhìn cánh cá»a đá. Không ngá» 1 kiếm cá»§a Äại Minh đã chấn cánh cá»a đá dầy 5 mét hóa thà nh bụi, mình có vẻ quá coi thưá»ng hắn rồi, hắn tiến bá»™ quả kinh ngưá»i. Diệp Nhược Thu nhìn Äại Minh, không biết có lên sấn lúc hắn chưa thà nh thục giết Ä‘i không.
"Váºy mệt chết." Äại Minh thở dà i.
"Hôm nà o ta giá»›i thiệu cho ngươi Ä‘i đà o đưá»ng, nghỠđó hợp vá»›i ngươi đấy." Diệp Nhược Thu quyết định chưa xá» lý vá»™i, chá» quan sát thêm.
"Vừa rồi ngươi Ä‘oán khá đúng đấy, ta há»i ngươi, tiếp theo liệu có cÆ¡ quan gì không?"
"Không thấy dấu hiệu má»›i là vấn Ä‘á», trong phim hầu như Ä‘á»u chạm và o cái gì đó, hoặc dẫm và o cÆ¡ quan, phải nhìn xem phÃa trước có chá»— nà o lạ không?" Äại Minh chỉ hà nh lang trước mặt. Diệp Nhược Thu nhìn má»™t lúc rồi lắc đầu.
"Chỉ còn cách cẩn tháºn thôi."
Diệp Nhược Thu thản nhiên bước, Äại Minh cÅ©ng biết đứng im chẳng giải quyết được việc gì.
Trên đưá»ng Ä‘i không xẩy ra chuyện gì, hai ngưá»i đã Ä‘i được 1 km rồi.
Diệp Nhược Thu đột nhiên há»i, "Ngươi thá» nói xem trong phim có những loại bẫy nà o."
"Mặt đất tách ra vá»›i cả đá lăn." Äại Minh vừa nói xong đá lăn, bá»—ng đâu đó vang lên tiếng ầm ầm, trước mặt chợt xuất hiện má»™t khối đá hình cầu lăn tá»›i, che kÃn đưá»ng Ä‘i.
Äại Minh nhìn Diệp Nhược Thu, hy vá»ng cô ta có nhiá»u phép thuáºt cổ quái, nói không chừng có biện pháp giải quyết.
"Chạy." Diệp Nhược Thu quay đầu chạy, Äại Minh cÅ©ng vá»™i và ng chạy theo, vừa chạy vừa há»i.
"Không phải cô biết nhiá»u phép thuáºt lắm à ?"
"Nếu phép nà o giải quyết được ta đã không phải chạy rồi. Sao ngươi không dùng chiêu lúc nẫy đi."
"Chiêu đó phải chuẩn bị rất lâu má»›i dùng được." Äại Minh Ä‘ang nghÄ© cách giải quyết, chợt Diệp Nhược Thu đứng lại, Äại Minh cÅ©ng đứng theo.
Do Äại Minh mải suy nghÄ© nên không để ý khung cảnh trước mặt.
"Trước mặt." Äại Minh nghe thấy liá»n ngẩng đầu nhìn, con đưá»ng mà hắn vừa Ä‘i qua lúc trước đã bắt đầu sụp đổ, vết đổ lan dần tá»›i chá»— 2 ngưá»i đứng.
Äại Minh than dà i, trong đầu không ngừng suy nghÄ© tìm biện pháp thoát nạn.
Lúc đó mặt đất chá»— gần 2 ngưá»i cÅ©ng sụp xuống, trước mặt là hố sâu không thấy đáy, những tảng đất đá sụp xuống cÅ©ng không vá»ng lại tiếng động.
"Xâu quá." Äại Minh cảm thán.
"Ầm ầm." Nhìn tảng đá lăn tá»›i gần, Diệp Nhược Thu phát huy kiếm cương toà n lá»±c, chuẩn bị liá»u.
"Chá» chút, tôi có biện pháp." Äại Minh ném kiếm trong tay cắm pháºp và o trần nhà , rồi dùng cốt liên quấn và o chuôi kiếm sau đó Ä‘u lên, Diệp Nhược Thu thấy thế cÅ©ng nhẩy lên bám và o, liá»n ngay sau đó tảng đá lướt qua chá»— hai ngưá»i vừa đứng, rá»›t xuống vá»±c sâu.
"Hiểm quá." Thoát chết, Äại Minh thở phà o má»™t hÆ¡i. Diệp Nhược Thu vẫn bình thản, như không để tâm. Lúc 2 ngưá»i xuống hà nh lang, Äại Minh má»›i dùng cốt liên lấy lại kiếm trên trần nhà .
Lần nà y Äại Minh đổ đầy chân khà và o kiếm, nếu như trên đưá»ng có gặp đá lăn cÅ©ng không phải lo nữa, má»™t kiếm phá tan. Trên đưá»ng Ä‘i, con đưá»ng dần dần dốc lên, tá»›i má»™t cánh cá»a đá là kịch đưá»ng. Äại Minh không nói, hÃt sâu má»™t hÆ¡i rồi dùng thạch kiếm chứa đầy chân khÃ, chém mạnh má»™t cái, cánh cá»a vỡ tan, ánh sáng ùa và o khiến hai ngưá»i phải nhắm mắt vì chưa thÃch ứng.
"Trá»i, tháºt là thần kỳ."
Sau khi nhìn rõ cảnh váºt phÃa sau cánh cá»a, Äại Minh ngây ngưá»i. Nếu như đám binh mã trong thạch thất có thể coi là hoà nh tráng thì cảnh váºt trước mặt khiến Äại Minh không biết dùng từ nà o để tả.
Tuy cÅ©ng là má»™t cái động dưới đất, nhưng nhìn như rá»™ng vô biên, lá»›n đến khó tưởng tưởng nổi. Äá phÃa trên trần phát sáng chói lóa như mặt trá»i, rá»i khắp động. Mặt đất có hoa có cá», nhưng Ä‘á»u là là m từ đá, tuy thế từ múc độ tinh tế khó mà nghÄ© đây là đá. 2 ngưá»i không nhìn thứ đó, toà n bố sá»± chú ý cá»§a hỠở trung ương.
Tà i sản của DoctorCrazy
14-05-2009, 07:20 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Chương 25 - Tần Thủy Hoà ng
Nguồn : TT
Cung Ä‘iện không chỉ rá»™ng lá»›n, mà còn dùng đá Ä‘en là m thà nh, khà thế bà ng bạc, hÆ¡n nữa 4 phÃa Ä‘á»u có 2 lá»›p tưá»ng thà nh bảo há»™, ngạo nhiên sừng sững giữa trung ương, khiến ngưá»i nhìn nẩy sinh úy cụ, không dám xâm phạm.
Hai ngưá»i Äại Minh xuất hiện chá»— cạnh má»™t bức tưá»ng, có con đưá»ng trải dần xuống dưới, hướng tá»›i cung Ä‘iện. Hai ngưá»i Ä‘i dá»c theo con đưá»ng, hai bên chá»— nà o cÅ©ng đầy các loại hoa, cá» là m bằng đá.
Äại Minh cúi xuống sá» má»™t bông mẫu đơn, cảm giác mát lạnh khiến hắn nghi ngá». Sá»± tinh tế cá»§a những thứ nà y chẳng khác gì hoa tháºt, thá»i đó loà i ngưá»i có lẽ không thể chế tạo ra được.
"Äáng nhẽ mình lên mang máy ảnh." Äại Minh tiếc. Tòa cung Ä‘iện hùng vÄ© nà y, vá» sau không còn cÆ¡ há»™i thấy lại. Nếu có máy ảnh chụp mấy kiểu là m ká»· niệm thì tốt.
Ầm... Vách núi phÃa xa đột nhiên nổ.
"Có ngưá»i."
Diệp Nhược Thu lôi Äại Minh lấp và o chá»— khuất. PhÃa xa sau khi khói bụi lắng xuống, má»™t đám ngưá»i từ đó bước ra, sau khi nhìn xung quanh, liá»n vá»™i và ng di chuyển tá»›i gần cung Ä‘iện.
Äám ngưá»i đó mặc áo bà o Ä‘á». Äại Minh và Diệp Nhược Thu liá»n biết ngay là Huyết Diá»…m, xem ra đưá»ng tá»›i đây không phải chỉ có 1.
"Bây giá» là m gì, trá»±c tiếp xông ra tÃnh sổ vá»›i bá»n chúng ư?" Äại Minh đếm số ngưá»i cá»§a Huyết Diá»…m, tổng cá»™ng 20 ngưá»i. Nếu muốn giải quyết há» tháºt dá»… như trở bà n tay.
"Xem tiếp, ta muốn biết bá»n chúng bá» bao công sức, cuối cùng là là m trò gì." Diệp Nhược Thu suy nghÄ©, trước khi chưa hiểu hết động cÆ¡ thì chưa nên ra tay, phải tìm ra nguyên nhân. Nếu không giải quyết đám nà y, Huyết Diá»…m lại cho đám khác tá»›i.
"Có phải là tìm báu váºt không, nghe nói đồ bồi táng cùng vá»›i Tần Thá»§y hoà ng rất nhiá»u, theo quy mô cá»§a tòa cung Ä‘iện nà y, không chừng bên trong cả núi và ng ý." Nói tá»›i đấy Äại Minh bắt đầu hứng tú. Tuy hiện tại hắn nhiá»u tiá»n rồi, nhưng cảm giác tìm báu váºt cÅ©ng khiến hắn đứng ngồi không yên.
"Cứ xem rồi biết. Mau lên, bá»n chúng di động rồi." Diệp Nhược Thu nói xong liá»n bám sát theo đám ngưá»i Huyết Diá»…m, Äại Minh cầm thạch kiếm theo sau.
Äại Minh thấy đám ngưá»i đó ngưá»i nà o cÅ©ng mang bao to bao nhá» nhưng tốc độ di chuyển cá»±c kỳ nhanh, có vẻ thân thá»§ không tồi. Những ngưá»i tồn tại sau đám ma váºt và cÆ¡ quan Ä‘á»u có tháºt lá»±c.
Ngưá»i cá»§a Huyết Diá»…m tá»›i trước cá»a thà nh liá»n dừng lại. Cá»a thà nh đóng chặt, tưá»ng thà nh cao mấy chục mét, xem ra nhẩy không qua nổi. Nếu là Äại Minh còn có thể đâm kiếm và o tưá»ng rồi nhẩy mấy lần má»›i đến, ngưá»i cá»§a Huyết Diá»…m dùng cách nà o đây. Äại Minh thấy tò mò, hắn cÅ©ng muốn lợi dụng thá»i cÆ¡ quan sát thá»±c lá»±c cá»§a Huyết Diá»…m.
Má»™t ngưá»i trong đám ngưá»i cá»§a Huyết Diá»…m cởi bao trên lưng, rút là má»™t thứ như ống đồng.
"Há»a tiá»…n." Äại Minh kinh ngạc. Ngưá»i cá»§a Huyết Diá»…m quả là hiện đại, không giống như bá»n hắn vẫn dùng kiếm.
Ngưá»i kia đặt há»a tiá»…n lên vai, quỳ má»™t chân, hướng cá»a thà nh khai há»a. Há»a tiá»…n chạm và o cổng thà nh nổ tung, sau khi nổ bùng lên ánh sáng và ng. Ầm má»™t tiếng, cá»a thà nh bị thá»§ng má»™t lá»— lá»›n.
"VÅ© khà đó có vẻ cổ quái, ánh sáng lúc nổ sinh ra giống như ánh sáng cá»§a phù pháp." Diệp Nhược Thu cẩn thân quan sát, rồi tiếp: "Có thể kết hợp khoa há»c và đạo thuáºt, ngưá»i cá»§a Huyết Diá»…m quả là không đơn giản."
Cá»a thà nh vừa thá»§ng, ngưá»i cá»§a Huyết Diá»…m và o hết má»™t lượt.
"Äi thôi."
"Chá» chút, ngươi xem." Hai ngưá»i vừa định Ä‘i thì có biến.
Ngưá»i cá»§a Huyết Diá»…m và o được chưa lâu đã chạy hết ra ngoà i. PhÃa sau cả đống binh đất Ä‘uổi theo, đông như kiến. Ngưá»i cá»§a Huyết Diá»…m liá»n cởi bao mang theo, rút xúng nhả đạn Ä‘iên cuồng.
LÃnh đất bị đạn chạm và o liá»n vỡ tan. Tuy Huyết Diá»…m có ưu thế tuyệt đối vá» vù khÃ, nhưng đám lÃnh như vô cùng vô táºn, à o ạt lao tá»›i, giết không xuể. Má»™t ngưá»i hết đạn không kịp thay, láºp tức bị chém nát thà nh tương.
Mấy chiến xa đá từ trong thà nh chạy ra, trên má»—i xe có ba tên lÃnh đất, má»™t tên Ä‘iá»u khiển xe, 2 tên cầm thương. Huyết Diá»…m không ngá» còn có đòn nà y, chiến xa chạy quá nhanh, không kịp trở tay, láºp tức bị đâm chết 3 ngưá»i.
Chiến xa đá quá lá»›n, đạn thưá»ng khó cản được. Dù có bắn ngá»±a đá, lÃnh đất thà nh tổ ong, cÅ©ng chỉ là m cho chiến xa chạy loạn, cà ng nguy hiểm. Có ngưá»i thấy thế lại cởi bao khác, rút ra súng bắn lá»±u. Chỉ má»™t phát đã bắn nát ngá»±a đá và lÃnh.
"Quả là há»a lá»±c đầy đủ. Nhân lúc ngưá»i cá»§a Huyết Diá»…m mắc kẹt ở đây, chúng ta lẻn và o xem bên trong thế nà o, không nên chạm trán vá»›i bá»n lÃnh đá nà y.
"ÄÆ°á»£c." Diệp Nhược Thu đồng ý. Xem ra ngưá»i cá»§a Huyết Diá»…m còn lâu má»›i xong. Cô ta không muốn mất thá»i gian.
Hai ngưá»i nhẩy lên tưá»ng thà nh, lúc nhìn xuống chợt thấy kinh hoà ng, giữa 2 lá»›p tưá»ng thà nh, binh lÃnh đất dầy đặc.
"Äông quá, may là có bá»n Huyết Diá»…m mở đưá»ng, nếu không đánh tá»›i bao giá»." Äại Minh dung cốt liên buá»™c và o kiếm ném mạnh và o bức tưá»ng trước mặt, rồi Ä‘u lên.
Bên trong cảnh tượng khác hẳn, không có thá»§ vệ, chá»— nà o cÅ©ng hoa đá, cây đá, phòng lá»›n phòng nhá», lầu cao lầu thấp, nhìn hoa cả mắt. Có lẽ tưá»ng thà nh quá dầy, tiếng động tráºn chiến bên ngoà i không truyá»n tá»›i.
"Bắt đầu từ đâu?" Äại Minh không biết là m sao. Không có mục tiêu rõ rà ng, chẳng nhẽ phải Ä‘i từng phòng.
"Bắt đầu từ đại Ä‘iện Ä‘i." Hai ngưá»i Ä‘i theo má»™t con đưá»ng lát đá thẳng tắp, rồi lên cầu thang, mở cá»a trước cung, có lẽ đây là nÆ¡i hoà ng đế tảo triá»u. Bên trong không khà trang nghiêm nhưng không thấy thứ gì khả nghi.
"Chá»— nà y." Äại Minh chỉ má»™t chá»— rẻ phÃa bên đại Ä‘iện.
Äó là má»™t hà nh lang. Hai ngưá»i Ä‘i hét tá»›i má»™t nÆ¡i có rất nhiá»u phòng ốc, tìm mãi cÅ©ng không thấy gì, Ä‘á»u là những đồ sinh hoạt hà ng ngà y là m bằng đá. Äến chăn gối cÅ©ng bằng đá.
Äại Minh ngồi nghỉ trên má»™t khu được xây ngoà i ao, chá»— nà y có hồ, giả sÆ¡n. Phong cảnh tú lệ.
"Chá»— nà y toà n là đá, không má»™t bóng ngưá»i, tìm cả ngà y không thấy gì." Äại Minh thất vá»ng, tưởng sẽ tìm được bảo váºt, nhưng tìm khắp cÅ©ng toà n là đá. Diệp Nhược Thu vẫn cố tìm kiếm nên không nghe thấy Äại Minh than thở.
Oa...
Tiếng khóc từ đâu chợt vang lên khiến Äại Minh cảnh giá»›i nhìn quanh, chẳng nhẽ có ma váºt? Tìm mãi không thấy gì. Má»™t lúc sau Äại Minh má»›i phát hiện hóa ra đó là tiếng chuông Ä‘iện thoại cá»§a hắn.
Số cá»§a Äại Minh chỉ có Thi Hà m, Thiên Äại, Lão Hiếu... biết, tuy thế bá»n há» rất Ãt khi gá»i cho hắn, vì thế tiếng chuông Ä‘iện thoại Äại Minh không quen. HÆ¡n nữa tiếng chuông lại giống tiếc quá»· khóc, là m hắn giáºt mình, không biết ai đã cà i cho hắn cái chuông nà y.
"Chá»— nà y cÅ©ng gá»i được." Äại Minh nhìn, "Lại còn đầy tÃn hiệu."
"Ai đó." Äại Minh há»i.
"Tao nà y." Giá»ng A Äức vang lên.
"Có chuyện gì thế?"
"Còn há»i nữa, trá»i tối rồi mà y vẫn chưa vá», thầy há»i mấy lần rồi. Tuy vợ mà y đẹp tháºt, nhưng cÅ©ng nên kiá»m chế má»™t chút." A Äức bắt đầu nói năng lung tung, đại khái là bụng ta suy ra bụng ngưá»i.
"Tao không giống mà y đâu. Mà mà y nói vá»›i thầy giúp tao, hôm nay tao không vỠđược, lý do mà y bịa dùm tao." Trá»i tối rồi, Äại Minh không rõ đã và o đây được bao lâu.
"Có chuyện gì à ?" A Äức nghe Äại Minh nói xong, liá»n trầm giá»ng há»i.
"Không có gì, phiá»n phức nhá» thôi."
"Có phiá»n bằng cái bá»n hồi sáng không?" A Äức nói.
"Không, nghiêm trá»ng hÆ¡n. Nhưng không sao, tao giải quyết được, nhưng chắc mấy ngà y nữa má»›i xong."
"Mà y ở đâu, tao tới."
"Chỗ nà y không tìm được đâu."
"Tao không tin thế giới nà y có chỗ nà o không tới được, bắc cực tao cũng thuê được máy bay bay tới, mà y cứ nói địa điểm là được."
"Äừng có chắc chắn như thế. Tá»›i lăng má»™ Tần Thá»§y hoà ng Ä‘i, thế nà o?"
"Ghê váºy sao?" A Äức đáp, hắn rõ rà ng không tin. Tuy thế đây là chuyện bình thưá»ng, tin má»›i lạ. Nếu hôm qua có ngưá»i nói vá»›i Äại Minh, hắn cÅ©ng cho là đồ Ä‘iên.
"ÄÆ°á»£c rồi, vá» nói chuyện sau."
"Mà y nhá»› lấy đồ lưu niệm đấy, tao muốn lÃnh đất."
"Rồi, rồi." Äại Minh đáp xong liá»n dáºp máy. Nếu như ngoà i gá»i và o được thì trong cÅ©ng gá»i ra được. Thông báo vá»›i mấy ngưá»i Thi Hà m má»™t tiếng, bảo bá»n há» vá», dù sao cÅ©ng không chắc ở đây bao lâu.
"Thi Hà m, Thi Hà m, á..." Äúng lúc Äại Minh Ä‘ang tìm số Ä‘iện thoại cá»§a Thi Hà m, má»™t đứa bé trai khoảng 10 tuổi bá»—ng xuất hiện trước mặt hắn, đôi mắt Ä‘en tò mò dán chặt và o chiếc mobile trên tay Äại Minh. Thằng bé má Ä‘á», răng trắng, y phục hoa lệ, nhưng thiết kế rất cổ xưa.
"Chà o." Äại Minh nói.
"Chà o." Thằng bé rụt rè trả lá»i. Äại Minh thấy khẩu âm nó khá lạ, nhưng cÅ©ng hiểu.
"Cái nà y sao lại phát ra tiếng? Trong đó có ngưá»i à ?" Thằng bé nghi vấn.
"Äây là điện thoại, dùng để giao tiếp, ấn mấy nút thế nà y là được." Äại Minh giải thÃch qua loa rồi gá»i cho Lâm Thi Hà m.
"A Minh. Anh thế nà o, không sao chứ." Vừa má»›i mở máy, giá»ng nói lo lắng cá»§a Lâm Thi Hà m đã tá»›i.
"Anh không sao, nhưng hôm nay có lẽ không vỠđược, em vá» chá»— táºp trung Ä‘i, kẻo phiá»n má»i ngưá»i."
"Nhưng mà ..." Lâm Thi Hà m chưa nói xong, đầu bên kia đã thay ngưá»i, là Diệp Hoa.
"Tiểu huynh đệ, Diệp há»™ pháp có đó không?" Giá»ng Diệp Hoa hoang mang.
"Chị ta vẫn Ä‘ang Ä‘i tìm kiếm. À, tá»›i đây rồi, chá» em gá»i." Äại Minh nói xong vẫy tay gá»i, "Diệp đại tỉ, Diệp Hoa nhà chị gá»i."
Diệp Nhược Thu trừng mắt nhìn Äại Minh, sau đó nháºn Ä‘iện thoại rồi nói: "Có gì không?"
"Diệp há»™ pháp, gia chá»§ có quyết định rồi, mau ra khá»i ma quáºt."
"Lão già đó định là m gì?"
"Äáng nhẽ gia chá»§ định phong bế ma quáºt, nhưng su khi nghe há»™ pháp đã và o ma quáºt liá»n nổi giáºn lôi đình, hiện tại sắp tá»›i hiện trưá»ng rồi, hÆ¡n nữa đã táºp kết má»™t nhóm cao thá»§ chuẩn bị cứu viện."
"Không cần, đừng có và o là m ta thêm phiá»n."
"Váºy há»™ pháp cÅ©ng mau ra Ä‘i."
"Ta tá»± biết. Ta đã tìm thấy đám ngưá»i tiến và o rồi, Ä‘iá»u tra xong sẽ ra ngay." Nói xong Diệp Nhược Thu dáºp máy.
"Thần kỳ ghê." Thằng bé phấn khởi nói.
"Thằng tiểu quá»· nà y ở đâu ra thế?" Diệp Nhược Thu cẩn tháºn quan sát thằng nhá».
"Không biết, tự nhiên thấy. Nà y cu tên gì? Ba mẹ đâu?"
"Tôi chạy chốn ra ngoà i chơi đấy, tôi tên là ..."
"Tang nhi... Nói bao nhiêu lần rồi, bên ngoà i nguy hiểm lắm, bảo đừng chạy lung tung mà không nghe lá»i gì."
Thằng bé chưa nói xong, má»™t phụ nữ mÄ© mạo cung trang đã tá»›i, vừa Ä‘i vừa gá»i. Lúc tá»›i lương đình thấy Äại Minh và Diệp Nhược Thu liá»n ngây ngưá»i.
"Các vị là ... ngưá»i à ?"
Äại Minh gáºt đầu.
"Là ngưá»i tháºt, chúng tôi lâu lắm không thấy ngưá»i sống rồi." Ngưá»i phụ nữ tá» vẻ kÃch động. "Má»i Ä‘i theo tôi, đại vương nhất định rất cao hứng, chưa có ngưá»i nà o tá»›i đây thăm cả." Nói xong kéo tay thằng bé dẫn đưá»ng.
Thân hình mẹ con ngưá»i phụ nữ dưá»ng như có phần trong xuốt, xem ra không phải ngưá»i thưá»ng.
Chắc là ... quỷ.
"Äây là quá»· à ?"
"ChÃnh xác là quá»· tiên. Nếu tu hà nh đủ lâu cÅ©ng có thể đắc đạo. Nhưng trong hoà n cảnh nà y ta nghÄ© bá»n hỠđã bị ma hóa thà nh quái váºt." Diệp Nhược Thu nói tá»›i đó, mắt sáng rá»±c. Äại Minh biết mụ ta lại động sát cÆ¡ rồi, lúc nà o đỠcáºp đến yêu ma quá»· quái cÅ©ng thế.
"Bình tÄ©nh, tra xét rõ rà ng rồi tÃnh. Có Ä‘i theo không?"
"ÄÆ°á»£c, dù sao chúng ta cÅ©ng không có manh mối gì. Nói không chừng bá»n há» lại biết Huyết Diá»…m muốn tìm váºt gì."
Äại Minh: "Váºy Ä‘i thôi, xem Tần Thá»§y hoà ng trông thế nà o cÅ©ng hay." Äại Minh thương lượng xong vá»›i Diệp Nhược Thu, quyết định Ä‘i theo. Dưới sá»± dẫn dắt cá»§a mẹ con ngưá»i phụ nữ, hai ngưá»i tá»›i má»™t tấm bia đá ở trung tâm hồ.
"Há»ng rồi." Ngưá»i phụ nữ trầm tư.
Äại Minh: "Có chuyện gì?"
"Chắc 2 vị Ä‘á»u biết, mẹ con chúng tôi không phải là ngưá»i sống, nên không có hình thể. Vì thế phương pháp ra và o cá»§a chúng tôi không giống ngưá»i thưá»ng... sợ là m các vị sợ. Quá»· hồn chúng tôi và o ra thoải mái, nhưng 2 vị phải mở bia đá nà y má»›i Ä‘i được."
"Váºy mở thế nà o?" Có chá»§ nhân trước mặt, Äại Minh không tiện phá bia, dù sao bá»n hắn cÅ©ng Ä‘ang ở nhà cá»§a ngưá»i khác.
"Phải có ly châu má»›i được. Äó là chìa khóa cá»§a má»i cÆ¡ quan. Ngoà i ra không còn biện pháp nà o." Ngưá»i phụ nữ chỉ má»™t hốc nhá» trên bia đá, kÃch cỡ vừa vá»›i ly châu.
"Tôi có." Äại Minh lấy châu ra há»i. "Là cái nà y phải không?"
"Äúng rồi, 2 vị lấy ở đâu váºy. Vì lâu quá rồi tôi cÅ©ng quên mất lúc trước để đâu."
"À, có dùng là tốt rồi, nghÄ© nhiá»u là m gì." Äại Minh gãi đầu, dù sao cÅ©ng không thể nói đánh nát binh lÃnh lấy được.
Äại Minh đặt ly châu và o hốc theo lá»i ngưá»i phụ nữ. Chỉ thấy chữ trên bia đá phát sáng, rồi tấm bia thụt xuống để lá»™ ra má»™t thông đạo.
"Xin lấy lại ly châu rồi theo tôi." Ngưá»i phụ nữ nói xong, kéo thằng bé Ä‘i xuống. Äại Minh lấy ly châu xong cÅ©ng theo Diệp Nhược Thu xuống, tiến và o không lâu, bia đá từ từ chồi lên.
Nhìn thông đạo trước mặt, Äại Minh á»›n lạnh cả ngưá»i. Thông đạo nà y y hệt cái trước đây hắn đã Ä‘i qua, chắc chắn có rất nhiá»u cÆ¡ quan, hÆ¡n nữa cà ng gần lăng má»™, cÆ¡ quan nhất định cà ng nguy hiểm.
"Chá»— nà y có rất nhiá»u cÆ¡ quan, hãy kéo tảng đá nà y ra rồi đặt ly châu và o." Äại Minh là m theo, nếu không có ngưá»i chỉ hắn chẳng thể tìm nổi.
Sau tảng đá là má»™t hôc tròn nhá» trên má»™t cÆ¡ quan, Äại Minh đặt ly châu và o, cÆ¡ quan đó liá»n sụp xuống, phÃa trên má»™t cÆ¡ quan khác đẩy và o đúng chá»— cÅ©, trên đó có má»™t viên ly châu khác.
"Váºy cÆ¡ quan sẽ không hoạt động nữa, xin Ä‘i lá»—i nà y, nhá»› là lấy viên ly châu đó, lúc 2 vị ly khai sẽ phải dùng."
Con đưá»ng nà y so vá»›i những Ä‘oạn trước ngắn hÆ¡n rất nhiá»u, chỉ má»™t lúc đã tá»›i má»™t cánh cá»a đá. Trước cá»a cÅ©ng có hai hà ng ngưá»i đá, nhưng không phải là binh lÃnh mà là tướng quân, xem ra khó đối phó hÆ¡n binh lÃnh nhiá»u.
Hai hà ng tướng quân thấy 2 ngưá»i Äại Minh liá»n rút kiếm khá»i vá», sát khà đằng đằng.
"Lùi lại, không được vô lá»… vá»›i khách." Ngưá»i phụ nữ quát, rồi quay sang nói vá»›i Äại Minh, "Vì lâu rồi không có ai tá»›i, nên phản ứng cá»§a bá»n há» hÆ¡i mạnh."
Các tướng quân thu kiếm, hà nh lá»… vá»›i má»i ngưá»i rồi mở cá»a đá.
Sau cá»a có má»™t huyệt đá lá»›n, chÃnh giữa là má»™t gian phòng không lá»›n cÅ©ng không nhá», có lẽ là má»™t phòng thá» thì đúng hÆ¡n, bốn phÃa là vưá»n, có suối nhá», giả sÆ¡n... phÃa trên treo má»™t váºt phát quang như mặt trá»i.
"Äảo chuyển âm dương, nghịch thiên nhi hà nh. Quả là má»™t bố cục phong thá»§y lợi hại." Diệp Nhược Thu thán. Tuy thế Äại Minh không hiểu gì vá» phong thá»§y nên không há»i. Lúc hắn tiến và o cảm giác tinh thần yên tÄ©nh. Xem ra là nÆ¡i nà y ảnh hưởng.
Mấy đứa bé gái Ä‘ang nói chuyện dưới gốc cây, tò mò nhìn hai ngưá»i Äại Minh, đây là lần đầu tiên bá»n há» thấy ngưá»i ngoà i lăng má»™. Thấy những ngưá»i trước mặt Ä‘á»u mặc cổ trang, Äại Minh cảm thấy rất kỳ lạ.
"Chá»— nà y." Ngưá»i phụ nữ đưa hai ngưá»i tá»›i gần con suối, bên bá» có má»™t ngưá»i Ä‘ang ngồi câu. Äại Minh không rõ câu lên là cá đá hay là quái váºt nữa.
"Äại vương, có khách tá»›i thăm."
"Chá»— nà y có ai tá»›i, nà ng lại ngá»§ mÆ¡ rồi." Ngưá»i đó cưá»i, hiển nhiên chẳng để lá»i ngưá»i phụ nữ kia và o tai, cứ nhìn chằm chằm cần câu.
"Äại vương, xin ngưá»i xem."
Lúc đó ngưá»i đó má»›i đứng dáºy quay ngưá»i.
Äại Minh lúc đó má»›i thấy rõ dung mạo ngưá»i nà y. Thân thể hắn cao to hÆ¡n Äại Minh má»™t cái đầu, khà thế lăng lệ. Nhưng lúc nà y hắn Ä‘ang ôm đứa bé, nét mặt cương nghị pha chút hiá»n từ.
Äây là Tần Thá»§y hoà ng sao? Äại Minh thầm nghÄ©.
Ngưá»i đó thấy Äại Minh và Diệp Nhược Thu liá»n giáºt mình, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tÄ©nh, bá» thằng bé xuống đất rồi chỉnh lại y phục.
"Có thể vượt qua trở ngại đến được đây chắc hai vị cÅ©ng không phải ngưá»i thưá»ng. Không biết tá»›i đây có việc gì?"
"Chúng tôi chỉ tình cá» tá»›i đây chứ không có mục Ä‘Ãch gì." Äại Minh nói tháºt, không biết đối phương có tin không.
Lúc đó ngưá»i kia lại nói: "Khách từ nÆ¡i xa đến, chúng ta cÅ©ng lâu không gặp ngưá»i ngoà i, má»i ngồi." Ngưá»i đó chỉ má»™t bá»™ bà n ghế gần đó. Lá»i nói cá»§a hắn khiến ngưá»i nghe có cảm giác không thể không là m theo.
"Xin lá»—i, chúng tôi không quen ăn thức ăn, ở đây chỉ có trà chiêu đãi hai vị." Ngưá»i phụ nữ mang tá»›i hai cái chén là m bằng và ng, Äại Minh thấy nước trong chén Ä‘en như má»±c, không biết có uống được không.
"Không biết các hạ tên gì." Äại Minh rất muốn biết ngưá»i trước mặt có phải Tần Thá»§y hoà ng không.
"À, ta tên là .. tên là ... chắc là há» Äại tên Vương thì phải." Ngưá»i đó vò đầu bứt trán, lâu lắm rồi hắn chỉ thấy má»i ngưá»i gá»i mình là đại vương, còn tên tháºt đã quên từ lâu. Ngưá»i phụ nữ vá»™i và ng kéo tai hắn lại gần rồi nói nhá».
"Äúng, ta nhá»› ra rồi, tại hạ há» Doanh, Doanh ChÃnh, là vua nhà Tần. Không sai..." Ngưá»i đà n ông cưá»i vẻ rất vui vẻ.
Ngưá»i trước mắt đúng là Tần Thá»§y hoà ng nhưng sao có vẻ hÆ¡i ẩm IC. Chắc ở nÆ¡i quá»· quái nà y 2000 năm, không bệnh cÅ©ng thà nh có bệnh.
"À, váºy các ngươi nói xem ta đã chết bao lâu rồi." Tần Thá»§y hoà ng há»i Ä‘iá»u hắn muốn biết nhất.
"Sắp được 2000 nẳm rồi."
"2000 năm, quả là lâu. Thế đại Tần còn không?"
"Diệt vong lâu rồi, bệ hạ chết không lâu, triá»u Tần cÅ©ng xụp đổ." Äại Minh trả lá»i.
Tần Thá»§y hoà ng: "Tháºt à ?"
"Bệ hạ không thấy tiếc ư?"
"Äá»i lúc thịnh lúc xuy, chẳng có thứ gì tồn tại mãi, ta không để việc đó trong lòng. Nếu không phải hôm nay gặp các ngươi ta còn quên mất mình là Doanh ChÃnh. Ở đây, thân pháºn và địa vị vô nghÄ©a."
"Váºy sao bệ hạ lại xây cung Ä‘iện nà y? Tôi thấy vá»›i quy mô nà y sức ngưá»i khó là m nổi."
"Ha ha... CÅ©ng chỉ vì chữ tham. Năm xưa ta cầu trưá»ng sinh bất lão, khu sá» quá»· thần, nên là m cung Ä‘iện nà y ở hải ngoại. Cuối cÅ©ng cÅ©ng tÃnh được là sống đến bây giá», có thể coi là trưá»ng sinh bất lão rồi."
Giá»ng ngưá»i cá»§a Tần Thá»§y hoà ng có phần buồn bã.
"2000 năm ta ở đây không thể rá»i má»™t bước, đó chÃnh là chân tướng cá»§a trưá»ng sinh bất lão."
Äại Minh im lặng, má»™t đế vương bị giam cầm trong má»™ 2000 năm, sống không được, chết không xong. Kiêu hùng biến thà nh cẩu hùng (gấu chó).
"U..ô..." Tiếng chuông quá»· khốc từ mobile cá»§a Äại Minh vang lên, má»i ngưá»i có mặt Ä‘á»u lá»™ vẻ cảnh giác, không khà nhất thá»i trùng xuống.
"Tên ma váºt nà o dám tá»›i đây hoà nh hà nh." Tần Thá»§y hoà ng đứng báºt dáºy.
Tà i sản của DoctorCrazy