 |
|

26-05-2009, 04:14 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 5 -
Davu là Arakseyev cá»§a hoà ng đế Napoléon - má»™t Arakseyev không hèn nhát, nhưng cÅ©ng mẫn cán, tà n nhẫn như thế, và cÅ©ng không biết biểu lá»™ lòng táºn tuỵ cá»§a mình bằng cách nà o khác hÆ¡n là sá»± tà n nhẫn.
Trong bá»™ máy cá»§a quốc gia, những con ngưá»i như thế rất cần, cÅ©ng như loà i lang sói cần cho bá»™ máy cá»§a thiên nhiên váºy. Và bao giá» những con ngưá»i như thế cÅ©ng tồn tại, cÅ©ng xuất hiện, cÅ©ng được duy trì, mặc dầu hình như chúng ta khó lòng quan niệm nổi là m sao há» lại có mặt và được gần gÅ©i vị thá»§ lÄ©nh. Nhà nước như váºy. Chỉ có sá»± cần thiết ấy má»›i cắt nghÄ©a được tại sao má»™t ngưá»i dốt nát, thô lá»— như Arakseyev, má»™t ngưá»i tà n nhẫn đã từng tá»± tay mình vặt ria mép cá»§a các binh sÄ© thá»§ pháo, và không thể xông pha nguy hiểm vì thần kinh bạc nhược, lại có thể giữ được má»™t cương vị có quyá»n lá»±c như váºy bên cạnh má»™t nhân cách cao quý, hà o hiệp nhân từ như vua Alekxandr.
Balasov gặp nguyên soái Davu trong má»™t căn nhà kho cá»§a nông dân, Ä‘ang ngồi trên má»™t cái thùng rượu viết hý hoáy (nguyên soái Ä‘ang tÃnh sổ). Viên sÄ© quan phụ tá đứng bên cạnh ông ta. Kể ra thì cÅ©ng có thể tìm được má»™t chá»— tốt hÆ¡n, nhưng nguyên soái Davu thuá»™c hạng ngưá»i cố ý đặt mình và o những hoà n cảnh sinh hoạt khổ sở nhất để cho mình có quyá»n được cau có như váºy, cÅ©ng vá»›i mục Ä‘Ãch ấy, há» bao giá» cÅ©ng báºn bịu và vá»™i vã. "Là m sao tôi có thể nghÄ© đến khÃa cạnh vui sướng cá»§a Ä‘á»i ngưá»i, má»™t khi - các ông cÅ©ng thấy đấy - Tôi ngồi trên má»™t chiếc thùng rượu, trong má»™t căn nhà kho bẩn thỉu như thế nà y để là m việc", - vẻ mặt cá»§a Davu như muốn nói thế. Hứng thú và nhu cầu chá»§ yếu cá»§a loại ngưá»i nà y là há»… gặp ai Ä‘ang say sưa vá»›i cuá»™c sống thì ném thẳng và o mặt há» sức hoạt động buồn tẻ và kiên gan cá»§a mình.
Davu tá»± cho mình hưởng cái thú vị ấy khi Balasov được đưa ra gặp ông ta. Ông ta Ä‘ang mải mê là m việc khi viên tướng Nga bước và o. Ông ta nhìn qua đôi mục kỉnh, và khi trông thấy gương mặt phấn chấn cá»§a Balasov bấy giá» Ä‘ang chịu ảnh hưởng cá»§a buổi sáng tươi đẹp và cá»§a cuá»™c nói chuyện vá»›i Mura, ông ta không đứng dáºy, tháºm chà cÅ©ng không nhúc nhÃch, mà lại còn cau mà y thêm, miệng mỉm cưá»i má»™t nụ cưá»i hiểm độc.
Nháºn thấy trên mặt Balasov cái ấn tượng khó chịu do cách tiếp đón nà y gây nên. Davu ngẩng đầu lên và há»i ông ta đến có việc gì, vẻ mặt lãnh đạm.
Cho rằng sở dÄ© Davu tiếp đón mình như váºy chẳng qua vì ông ta không biết rằng mình là tướng hà nh dinh cá»§a hoà ng đế Alekxandr và hÆ¡n nữa là ngưá»i đại diện cá»§a hoà ng đế trước mặt Napoléon, Balasov vá»™i và ng nói rõ chức tước và sứ mệnh cá»§a mình, trái vá»›i Ä‘iá»u ông ta mong đợi, Davu nghe xong lại cà ng có vẻ cau có và thô lá»— hÆ¡n.
- Thế thư đâu? - Davu nói. - Ông đưa đây cho tôi, tôi sẽ gá»i lên hoà ng đế!
Balasov nói rằng mình được lệnh trao bức thư táºn tay hoà ng đế.
- Lệnh cá»§a hoà ng đế bên các ông thì có hiệu lá»±c trong quân đội cá»§a các ông, còn ở đây, - Davu nói, - Ngưá»i ta bảo gì thì ông cứ thế mà là m.
Và như để cho viên tướng Nga thấy rõ hÆ¡n nữa rằng ông ta Ä‘ang lệ thuá»™c và o vÅ© lá»±c thô bạo, Davu cho sÄ© quan phụ tá Ä‘i gá»i trá»±c nháºt.
Balasov rút phong thư cá»§a hoà ng thượng ra, và đặt lên bà n (bà n đây là má»™t cánh cá»a hãy còn cả bản lỠđặt lên trên hai cái thùng rượu) Davu cầm phong thư và đá»c mấy dòng chữ đỠngoà i bì.
- Ngà i muốn tá» kÃnh nể tôi hay không, Ä‘iá»u đó hoà n toà n thuá»™c quyá»n ngà i, - Balasov nói - Nhưng xin ngà i lưu ý cho rằng tôi có vinh dá»± là m phó tướng hà nh dinh cá»§a Hoà ng đế…
Davu im lặng nhìn Balasov, và hình như lấy là m khoái chà khi thấy vẻ mặt của ông nà y hơi xúc động và bối rối.
- Ông sẽ được đối xá» má»™t cách xứng đáng vá»›i cương vị cá»§a ông. - Nói Ä‘oạn Davu đút phong thư và o túi và ra khá»i gian nhà kho.
Một phút sau viên sĩ quan hà nh dinh của Davu là De Castre bước và o và dẫn Balasov và o căn buồng dà nh riêng cho ông ta.
Hôm ấy Balasov xuống ăn bữa trưa vá»›i nguyên soái Davu trên cánh cá»a đặt trên hai cái thùng rượu vừa rồi dùng là m bà n viết.
Ngà y hôm sau, Davu ra Ä‘i rất sá»›m, sau khi má»i Balasov đến và lên giá»ng hách dịch yêu cầu Balasov ở lại đây, khi có lệnh Ä‘i đâu thì cÅ©ng Ä‘i vá»›i hà nh lý cá»§a nguyên soái, và chỉ nói chuyện vá»›i má»™t mình De Castre mà thôi.
Sau bốn ngà y sống hiu quạnh trong cảnh buồn chán vá»›i ý thức rằng mình bị lệ thuá»™c và o quyá»n lá»±c cá»§a kẻ khác và chẳng được ai coi ra gì - má»™t ý thức cà ng rõ rệt hÆ¡n nữa là vì vừa má»›i đây ông ta Ä‘ang sống giữa má»™t môi trưá»ng quyá»n quý - sau mấy chuyến cùng di chuyển vá»›i má»› hà nh lý cá»§a nguyên soái Davu và vá»›i quân đội Pháp cÅ©ng Ä‘i qua cái trạm ngắn đưá»ng mà bốn ngà y trước đây ông đã ra Ä‘i.
Ngà y hôm sau quan thị tùng của hoà ng đế là bá tước de Tuyren(1) đến gặp Balasov và cho ông ta biết rằng hoà ng đế Napoléon đã chuẩn y cho ông đến bệ kiến.
Trước toà nhà mà ngưá»i ta dẫn đến, trước đây bốn ngà y có có những ngưá»i lÃnh canh cá»§a trung Ä‘oà n Preobrazenxki đứng gác, thì bây giá» lại có hai ngưá»i lÃnh thá»§ pháo Pháp mặc quân phục xanh xẻ ngá»±c và đội mÅ© lông, má»™t Ä‘oà n há»™ tống phiêu kỵ và kỵ binh U-lan, và má»™t Ä‘oà n tuỳ tùng lá»™ng lẫy gồm những tướng tá, những sÄ© quan phụ tá, những chú thị đồng, Ä‘ang đứng trước thá»m xung quanh con ngá»±a cưỡi và ngưá»i giám mã mamluk(2) Rustan cá»§a Napoléon để chá» hoà ng đế ra. Napoléon tiếp Balasov ngay trong toà nhà ở Vilna, nÆ¡i mà Balasov đã gặp Alekxander trước khi ra Ä‘i.
Chú thÃch:
(1) LÃnh đánh thuê cá»§a vua Ai Cáºp, vốn là ngưá»i ngoại quốc bị bắt vá» nuôi từ bé.
(2) Ngưá»i giám mã mamluk cá»§a Napoléon là má»™t váºt ká»· niệm cá»§a chiến dịch Ai Cáºp
|

26-05-2009, 04:15 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 6 -
Tuy Balasov rất quen thuá»™c vá»›i cảnh sang trá»ng ở cung đình, ông ta cÅ©ng phải kinh ngạc trước cảnh xa hoa và tráng lệ trong triá»u đình cá»§a Napoléon.
Bá tước De Tuyren dẫn ông ta và o má»™t gian phòng tiếp tân lá»›n. Trong phòng có nhiá»u tân khách Ä‘ang ngồi đợi: Những vị tướng, những viên thị thần và những vị vương công Ba Lan, trong đó có nhiá»u ngưá»i Balasov đã từng gặp ở triá»u đình hoà ng đế Nga. Duyroc cho biết rằng hoà ng đế Napoléon sẽ tiếp viên tướng Nga trước khi Ä‘i dạo.
Äợi được mấy phút thấy viên thị thần trá»±c nháºt bước ra phòng khách, kÃnh cẩn cúi chà o Balasov và má»i ông Ä‘i theo mình.
Balasov bước và o má»™t gian phòng khách nhá»; từ đấy có má»™t cánh cá»a dẫn và o phòng giấy, chÃnh căn phòng giấy trong đó hoà ng đế Nga đã trao sứ mệnh cho ông ta: Balasov đứng đợi và ba phút.
Sau cánh cá»a có tiếng bước vá»™i và ng. Hai cánh cá»a cùng mở ra rất mạnh, tất cả Ä‘á»u im lặng, và i từ phòng giấy vá»ng ra những tiếng bước khác, những bước chân rắn rá»i, quả quyết: đó là Napoléon.
Ông ta vừa sắm sá»a ăn mặc xong và đã sẵn sà ng lên ngá»±a Ä‘i dạo. Ông mặc quân phục mà u xanh, áo ngoà i để lá»™ khoảng gi-lê trắng phá»§ lên trên cái bụng tròn; má»™t chiếc quần dạ trắng bó sát lấy hai bắp vế béo núc nÃch trên đôi chân ngắn Ä‘i á»§ng ngá»±a ống cao quá gối. Có thể thấy rõ rằng món tóc ngắn cá»§a ông ta vừa được chải chuốt xong, nhưng có má»™t cái bưá»m má»ng rá»§ xuống ở chÃnh giữa vầng trán rá»™ng. Cái cổ trắng và béo múp mÃp nổi lên trên cái cổ áo mà u Ä‘en cá»§a bá»™ quân phục, khắp eau - de cologne(1). Trên khuôn mặt đầy đặn và trông vẫn trẻ cá»§a ông ta lá»™ tõ vẻ má»m nở đôn háºu và uy nghi cá»§a má»™t báºc đế vương tứ tuần sống trong cảnh sung túc. Ngoà i ra còn có thể thấy rõ rằng ngà y hôm ấy ông ta Ä‘ang ở trong má»™t tâm trạng cá»±c kỳ phấn chấn vui vẻ.
Ông gáºt đầu đáp lại cái chà o rất thấp và kÃnh cẩn cá»§a Balasov, rồi lại gần viên tướng Nga và bắt đầu nói ngay, như má»™t ngưá»i biết quý từng phút má»™t trong thá»i gian cá»§a mình và không thèm chuẩn bị lá»i nói cá»§a mình là m gì, vì tin chắc mình bao giá» cÅ©ng nói hay và nói đúng những Ä‘iá»u cần biết.
- Xin chà o tướng quân! - Ông ta nói - Tôi đã nháºn được bức thư cá»§a hoà ng đế Alekxandr mà ngà i đưa lại, và tôi rất lấy là m mừng được gặp ngà i. - Ông ta đưa đôi mắt to nhìn và o mặt Balasov rồi láºp tức nhìn sang má»™t bên.
Hiển nhiên là ông ta không há» mảy may chú ý đến cá nhân Balasov. Có thể thấy đối vá»›i ông ta, tất cả những gì ở bên ngoà i Ä‘á»u không có ý nghÄ©a gì. Bởi vì theo ý ông ta thì má»i việc trong thiên hạ Ä‘á»u chỉ lệ thuá»™c và o ý muốn cá»§a ông.
- Tôi không muốn chiến tranh, trước kia hay ngay bây giá» cÅ©ng váºy, - Napoléon nói - Ngay lúc nà y đây (ông ta nhấn mạnh và o chữ nà y) tôi cÅ©ng vẫn sẵn sà ng chấp nháºn tất cả những lá»i trình bà ycá»§a ngà i.
Và ông ta bắt đầu trình bà y má»™t cách ngắn gá»n và phân minh những nguyên nhân khiến ông ta bất bình đối vá»›i chÃnh phá»§ Nga.
Nghe giá»ng nói bình tÄ©nh và ôn tồn cá»§a hoà ng đế Pháp, Balasov tin chắc rằng ông ta muốn hoà bình và có ý định mở cuá»™c Ä‘iá»u đình.
- Tân bệ hạ, Chúa thượng cá»§a tôi, - Balasov mở đầu Ä‘oạn diá»…n từ đã sẵn từ lâu khi Napoléon đã nói xong và đưa mắt nhìn viên sứ thần Nga có ý dò há»i; nhưng cái nhìn chằm chặp cá»§a vị hoà ng đế là m cho Balasov bồi hồi rồi. "Ông Ä‘ang bối rối - ông hãy định thần lại", Napoléon có vẻ như muốn nói thế trong khi đưa mắt ngắm nghÃa bá»™ quân phục và thanh kiếm cá»§a Balasov, môi chỉ hÆ¡i nhếch lên nở má»™t nụ cưá»i kÃn đáo. Balasov định thần lại và bắt đầu nói.
Ông ta nói rằng hoà ng đế Alekxandr cho việc Karakin xin há»™ chiếu vá» nước không phải là má»™t lý do đầy đủ vá» khai chiến, rằng Kurakin đã tá»± tiện là m việc đó không có sá»± chuẩn bị cá»§a hoà ng đế, rằng hoà ng đế Alekxandr không muốn chiến tranh, và chÃnh phá»§ Nga không há» có mối liên hệ gì vá»›i nước Anh cả.
- Chưa có Napoléon chêm và o, và dưá»ng như sợ bị tình cảm cá»§a mình chi phối, ông ta cau mà y và khẽ gáºt đầu. à muốn cho Balasov có thể cứ nói tiếp.
Sau khi nói hết những Ä‘iá»u vua Alekxandr căn dặn, Balasov nói thêm rằng hoà ng đế Alekxandr muốn hoà bình, nhưng nếu chỉ Ä‘iá»u đình vá»›i Ä‘iá»u kiện nhất thiết là … đến đây Balasov phân vân: ông ta nhá»› lại những lá»i mà hoà ng đế Alekxandr không viết trong thư nhưng có dặn là thế nà o cÅ©ng phải ghi và o bản chỉ dụ gá»i Xaltykov và riêng Balasov thì phải truyá»n đạt lại cho Napoléon nghe Balasov nhá»› rõ từng câu ấy: "Há»… còn má»™t tên địch vÅ© trang trên đất Nga", nhưng má»™t cảm giác gì phức tạp ngăn ông ta lại. Ông không sao nói được câu ấy, tuy cÅ©ng đã định nói ra. Ông do dá»± má»™t lúc rồi nói: vá»›i Ä‘iá»u kiện là quân đội Pháp rút sang bên kia sông Neman.
Napoléon nháºn thấy Balasov do dá»± trong khi nói mấy câu cuối cùng nà y; mặt ông ta hÆ¡i rung rung, bắp chân phải máy lên từng đợt. Vẫn đứng yên ở chá»— cÅ©, ông bắt đầu nói, cao giá»ng và hấp tấp hÆ¡n trước. Trong khi Napoléon nói, chốc chốc Balasov bất giác lại đưa mắt nhìn xuống cái bắp chân cá»§a ông ta Ä‘ang máy lên từng đợt. Napoléon cà ng rất cao giá»ng thì bắp chân lại cà ng máy mạnh hÆ¡n.
- Tôi mong muốn hoà bình chẳng kém gì hoà ng đế Alekxandr. -
Napoléon mở đầu. - chẳng phải chÃnh tôi trong suốt mưá»i tám tháng trá»i đã là m đủ má»i cách để đạt đến hoà bình đó sao? Suốt mưá»i tám tháng tôi đã nháºn những lá»i giải thÃch. Nhưng muốn mở cuá»™c đà m phán thì ngưá»i ta đòi há»i tôi những gì? - Ông ta cau mà y nói và vung mạnh bà n tay trắng trẻo, béo múp mÃp lên là m má»™t cá» chỉ có ý gạn há»i.
- Tâu hoà ng thượng, rút quân sang bên kia sông Neman! - Balasov nói.
- Sang bên kia sông Neman à ? - Napoléon nhắc lại, - Thế ra bây giỠcác ông muốn tôi rút vỠbên kia sông Neman, chỉ bên kia sông Neman thôi ư? - Napoléon nói, mắt nhìn thẳng và o Balasov.
Balasov kÃnh cẩn cúi đầu.
Bốn tháng trước đây ngưá»i ta đòi Napoléon rút ra khá»i xứ Ponmeranya, thì bây giá» ngưá»i ta chỉ yêu cầu ông rút vá» bên kia sông Neman nữa mà thôi.
Napoléon quay ngoắt đi và bắt đầu đi đi lại lại trong phòng.
- Ngà i nói rằng ngưá»i ta Ä‘á»i tôi phải rút quân vá» bên kia sông Neman rồi má»›i chịu mở cuá»™c đà m phán, nhưng cách đây hai tháng ngưá»i ta cÅ©ng đòi tôi rút vá» bên kia sông Vixla đúng như thế, nhưng mặc dù tôi không rút, các ông cÅ©ng vẫn ưng thuáºn mở cuá»™c đà m phán như thưá»ng.
Ông ta yên lặng Ä‘i từ góc nà y sang góc kia và trở lại đứng trước mặt Balasov. Gương mặt nghiêm khắc cá»§a ông dưá»ng như sắt lại và bắp chân trái lại máy nhanh hÆ¡n trước nữa Napoléon biết rõ táºt máy chân nà y. Máy bắp chân là má»™t triệu chứng quan trá»ng trong ngưá»i tôi, - vá» sau ông ta có nói như váºy.
- Những việc như rút quân vá» bên kia sông Oder và Vixla thì chỉ có thể đỠnghị vá»›i thân vương Baden chứ không thể Ä‘em ra đỠnghị vá»›i tôi được, - Napoléon bá»—ng nói như quát lên, và chÃnh ông ta cÅ©ng không ngá» rằng mình lại nói như váºy. - Các ông có cắt cho tôi Petersburg và Moskva tôi cÅ©ng nháºn những Ä‘iá»u kiện ấy. Ông bảo là tôi đã khởi chiến trước à ? Thế thì ai trở vá» quân doanh trước?
Hoà ng đế Alekxandr chứ không phải tôi. Các ông đỠnghị tôi đà m phán trong khi tôi đã chi tiêu bạc triệu, trong khi các ông liên kết vá»›i nước Anh và khi tình thế cá»§a các ông bất lợi - các ông đỠnghị đà m phán vá»›i tôi - Thế thì các ông liên kết vá»›i nước Anh nhằm mục Ä‘Ãch gì? Nước Anh đã cho các ông những gì. - Ông ta nói hấp tấp, bây giá» hẳn không còn có ý lái câu chuyện trở lại chá»— trình bà y những lợi Ãch cá»§a việc ký kết hoà ước hay thảo luáºn xem có thể ký hoà ước được không, mà chỉ muốn tá» rõ rằng mình phải, mình mạnh, và chứng minh rằng Alekxandr là trái, là sai.
Khi mở đầu cuá»™c nói chuyện ông ta chỉ có ý muốn biểu dương ưu thế cá»§a mình và cho ngưá»i ta thấy rằng tuy thế mình vẫn nháºn mở cuá»™c đà m phán. Nhưng Napoléon đã bắt đầu nói rồi, và cà ng nói ông cà ng mất tá»± chá»§ trong lá»i lẽ.
Bây giá» rõ rà ng là ông chỉ nói để đỠcao mình lên và lăng nhục Alekxandr, nghÄ©a là để là m chÃnh cái việc mà lúc ban đầu ông chẳng muốn tà nà o.
- Nghe nói các ông ký hoà ước với Thổ Nhĩ Kỳ rồi phải không?
Balasov cúi đầu tỠý khẳng định.
- Hoà ước đã được ký kết. - Ông ta mở đầu.
Nhưng Napoléon không để cho ông ta nói. Có thể thấy rõ rằng bây giá» Napoléon cần nói má»™t mình, ông tiếp tục nói má»™t cách hùng hồn và vá»›i má»™t vẻ bá»±c tức không há» kiá»m chế, như những ngưá»i quen được cuá»™c sống nuông chiá»u vẫn thưá»ng là m.
- Phải, tôi biết, các ông ký hoà ước vá»›i ngưá»i Thổ tuy các ông chưa được thu lại hai tỉnh Moldavi và Valakhi. Còn như tôi thì tôi sẵn sà ng cho nhà vua các ông hai tỉnh nà y cÅ©ng như tôi đã từng cho các ông xứ Phần Lan. Phải, - Napoléon nói tiếp. - Tôi đã hứa và tôi sẵn lòng cho hoà ng đế Alekxandr hai tỉnh Moldavi và Valakhi, nhưng bây giá» thì ông ta sẽ không có được hai tỉnh già u đẹp ấy nữa rồi. Lẽ ra vua và các ông có thể sáp nháºp hai tỉnh ấy và o đế quốc Nga, và chỉ trong má»™t triá»u vua ông ta đã có thể mở rá»™ng bá» cõi nước Nga từ vịnh Botni đến cá»a sông Donao. Äến Ekatemia, Äại nữ hoà ng cÅ©ng không thể là m hÆ¡n được, - Napoléon cà ng nói cà ng hăng, vừa nói vừa Ä‘i trong phòng, nhắc lại cho Balasov nghe những lá»i gần đúng hệt như những lá»i ông đã nói vá»›i Alekxandr ở Tilzip.
- Giá ông ta biết giữ tình bạn cá»§a tôi thì đã được tất cả những cái đó rồi. Ô! Má»™t triá»u vua như váºy đẹp đẽ biết nhưá»ng nà o, đẹp đẽ biết nhưá»ng nà o! - Ông ta nhắc Ä‘i nhắc lại mấy lần như váºy, rồi đừng lại, thá»c tay và o túi lấy há»™p thuốc lá bằng và ng và đưa lên mÅ©i hÃt má»™t cách hăm hở. - Giá được như váºy thì triá»u đình Alekxandr sẽ đẹp đẽ biết nhưá»ng nà o!
Ông ta nhìn Balasov có vẻ thương hại và Balasov vừa hé miệng toan nói má»™t câu gì thì ông ta đã hấp tấp ngắt lá»i ngay.
- Giá ông ta biết giữ tình bạn của tôi thì muốn gì mà chả được?
Napoléon vừa nói vừa so vai tỠvẻ băn khoăn:
- Nhưng không, ông ta lại thÃch dung nạp những kẻ thù cá»§a tôi hÆ¡n, mà đó là những con ngưá»i thế nà o kia chứ? Ông ta dung nạp những bá»n như Stanin, Amlfeld, Benrigxen, Vintxigherot. Stanin là má»™t tên phản bá»™i bị Ä‘uổi ra khá»i tổ quốc; Armfeld là má»™t kẻ truỵ lạc và giảo hoạt; Vintxigherot là má»™t công dân Pháp đà o ngÅ©, Benrigxen thì Ãt nhiá»u còn ra con nhà võ hÆ¡n bá»n kia, nhưng vẫn là má»™t tên bất tà i, dạo 1807 chẳng biết là m ăn ra sao cả và lẽ ra phải gợi lại cho Alekxandr những ká»· niệm khá»§ng khiếp lắm má»›i phải… nếu quả bá»n ấy có năng lá»±c thì còn có thể dùng được. - Napoléon nói tiếp, lá»i nói cháºt váºt lắm má»›i theo kịp những luáºn chứng không ngừng nẩy ra trong óc để cho Balasov thấy rõ rằng ông ta phải hay ông ta mạnh (trong quan niệm cá»§a Napoléon thì cái đó chỉ là má»™t), - nhưng đằng nà y chúng nó có tà i cán gì đâu: thá»i bình hay thá»i chiến chúng vẫn là đồ vụng! Nghe nói Barclay có tà i nặng hÆ¡n cả bá»n kia, nhưng cứ xem những cách hà nh quân cá»§a hắn dạo đầu thì tôi chả thấy thế. Và tất cả cái bá»n triá»u thần ấy là m gì, chúng là m cái gì. Plul thì đỠnghị, Amlfeld thì bác bá», Benrigxen thì khảo sát, còn Barclay, ngưá»i có nhiệm vụ hà nh động thì chẳng biết nên quyết định là m gì, trong khi đó thì thá»i gian cứ trôi qua. Chỉ có má»™t mình Bagration tháºt là có nhãn lá»±c và quả quyết… thế còn nhà vua trẻ cá»§a các ông thì đóng vai trò gì trong cái đám ngưá»i không ra hồn ấy? Há» là m trò gì trong cái đám ngưá»i không ra hồn ấy? Há» là m cho ông ta mất thanh danh và có việc gì xảy ra há» cÅ©ng đồ hết trách nhiệm cho ông ta cả. Má»™t nhà vua chỉ nên ở quân doanh khi nà o mình là má»™t tướng lÄ©nh! - Napoléon nói, hẳn là có ý ném thẳng câu nà y và o mặt Alekxandr như má»™t lá»i thách thức. Ông ta thừa biết rằng Alekxandr rất muốn đóng vai trò thống soái.
- Chiến dịch đã bắt đầu được má»™t tuần rồi mà các ông cÅ©ng không biết cách phòng thá»§ Vilna. Các ông đã bị cắt ra là m đôi và bị Ä‘uổi ra khá»i các tỉnh Ba Lan rồi. Quân đội các ông Ä‘ang oán thán.
- Tâu hoà ng thượng, trái lại… Balasov nói, bấy giỠông ta cháºt váºt lắm má»›i nhá»› được những Ä‘iá»u ngưá»i ta nói vá»›i mình và theo kịp những lá»i tung ra tá»›i tấp như pháo hoa nà y - Trái lại quân đội chúng tôi nức lòng muốn…
- Tôi biết hết, - Napoléon ngắt lá»i Balasov, - Tôi biết hết, tôi biết số tiểu Ä‘oà n cá»§a các ông má»™t cách chÃnh xác như số tiểu Ä‘oà n cá»§a tôi váºy. Quân số các ông không đầy hai mươi vạn, còn quân số cá»§a tôi thì đông gấp ba lần như thế, tôi xin lấy danh dá»± mà nói vá»›i ông như váºy - Napoléon quên khuấy Ä‘i rằng lá»i nói danh dá»± ấy không thể nà o có nghÄ©a lý gì hết - Tôi xin lấy danh dá»± mà nói vá»›i ông rằng tôi hiện có năm mươi ba vạn quân ở phÃa bên nà y sông Vixla, các ông không thể trông mong gì và o quân Thổ được: há» chẳng là m được trò trống gì đâu và hỠđã chứng minh Ä‘iá»u đó khi ký hoà ước vá»›i các ông. Ngưá»i Thuỵ Äiển thì có cái số bị những ông vua Ä‘iên rồ cai trị. Vua cá»§a há» Ä‘iên, há» phế truất ông ta Ä‘i và tôn Bemadot lên là m vua. Vừa là m vua má»™t cái là Beradot đã phát Ä‘iên ngay, bởi vì đã là ngưá»i Thuỵ Äiển thì chỉ có Ä‘iên má»›i Ä‘i liên kết vá»›i nước Nga. - Napoléon mỉm cưá»i hiểm độc và lại đưa thuốc lá lên mÅ©i hÃt.
Napoléon nói ra câu nà o, Balasov cÅ©ng muốn bác lại; chốc chốc ông ta lại nhấp nhá»m như Ä‘ang muốn nói gì, nhưng Napoléon cứ cướp lá»i ông ta. Khi nghe nói đến bệnh Ä‘iên rồ cá»§a ngưá»i Thuỵ Äiển. Ông ta muốn bác bá» lại rằng nước Thuỵ Äiển là má»™t hòn đảo khi có nước Nga là m háºu thuẫn; nhưng Napoléon Ä‘iên tiết quát to lên để át giá»ng ông ta. Napoléon Ä‘ang ở trong cái trạng thái khÃch động thúc đẩy ông ta thấy cần nói, nói nữa, nói mãi để chứng minh cho mình thấy là mình đúng. Balasov thấy khó xá» quá: là má»™t sứ giả, ông sợ mất thể diện nên không bác lại; nhưng là má»™t con ngưá»i, ông giữ vững tinh thần trước cÆ¡n phẫn ná»™ vô cá»› bấy giỠđã là m cho Napoléon mất hẳn tá»± chá»§. Ông biết rằng tất cả những lá»i Napoléon nói ra trong lúc nà y Ä‘á»u không có ý nghÄ©a gì, rằng khi trấn tÄ©nh lại ông ta sẽ lấy là m xấu hổ vá» những lá»i nói đó.
Balasov đứng yên, mắt nhìn xuống phÃa đôi chân béo đẫy cá»§a Napoléon Ä‘ang Ä‘i Ä‘i lại lại, và cố tránh nhìn và o mặt ông ta.
- Nhưng tôi cần gì quan tâm đến các bạn đồng minh cá»§a các ông? - Napoléon nói. - Tôi cÅ©ng có đồng minh: đó là ngưá»i Ba Lan há» có cả thảy tám vạn quân, há» chiến đấu như sư tá». Quân số cá»§a há» sẽ lên tá»›i hai mươi vạn.
Và hình như cà ng thêm tức giáºn vì trong khi nói như váºy ông ta đã nói dối má»™t cách lá»™ liá»…u và vì thấy Balasov vẫn đứng im lặng trước mặt ông vá»›i cái dáng Ä‘iệu phục tùng số mệnh như cÅ©, Napoléon quay mặt phắt lại, đến gần sát mặt Balasov và hoa nhanh hai bà n tay trắng trẻo là m những cá» chỉ mạnh mẽ và nói gà n như quát lên.
- Xin các ông biết cho rằng nếu các ông xúi nước Phổ chống lại tôi thì tôi sẽ xoá nó khá»i bà n đồ châu Âu, - Napoléon nói mặt tái nhợt và biến dạng Ä‘i vì tức giáºn, vừa nói vừa giÆ¡ má»™t bà n tay nhá» nhắn đánh mạnh và o lòng bà n tay kia. - Phải, tôi sẽ dồn các ông vá» bên kia sông Dvina, sông Dniepr, và để chống lại các ông, tôi sẽ láºp lại bức rà o mà châu Âu mù quáng đã để cho ngưá»i ta phá huá»· Ä‘i. Phải, số pháºn cá»§a các ông sẽ như thế đấy. - nói Ä‘oạn ông ta bước mấy bước trong gian phòng, hai vai béo đẫy rung rung. Ông ta im lặng má»™t lát, đưa mắt ngạo nghá»… nhìn thẳng và o mặt Balasov và nói khe khẽ - Thế mà lẽ ra ông chá»§ cá»§a ông có thể có được má»™t triá»u vua tốt đẹp biết nhưá»ng nà o!
Balasov cảm thấy phải bác lại và nói rằng vá» phÃa trước Nga sá»± tình không đến ná»—i bi đát như váºy. Napoléon lặng thinh, tiếp tục nhìn Balasov má»™t cách ngạo nghá»… và hẳn là chẳng nghe ông ta nói gì Balasov nói rằng ở Nga, ngưá»i ta chỠđợi chiến tranh đưa lại những kết quả tốt đẹp.
Napoléon gáºt đầu ra dáng bao dung, như muốn nói: "Tôi biết rằng ông không có nhiệm vụ phải nói như váºy, nhưng chÃnh bản thân ông cÅ©ng không tin Ä‘iá»u đó; ông đã bị tôi thuyết phục rồi".
Khi Balasov đã nói xong, Napoléon lại rút há»™p thuốc lá đưa lên mÅ©i hÃt và giẫm chân xuống sà n hai lần để ra tÃn hiệu.
Cánh cá»a mở ra, má»™t viên thị thần kÃnh cẩn khom lưng đưa mÅ© và găng cho hoà ng đế, má»™t viên thị thần khác đưa cho ông ta, má»™t chiếc khăn tay. Không nhìn thấy há», Napoléon cầm lấy mÅ© và quay vá» phÃa Balasov nói:
- Xin ông thưa lại để hoà ng đế Alekxandr tin chắc rằng tôi vẫn táºn tâm vá»›i hoà ng đế như cÅ©; tôi biết hoà ng đế rất rõ và đánh giá rất cao đức tÃnh tốt đẹp cá»§a hoà ng đế. Thôi xin chà o tướng quân, tướng quân sẽ nháºn được bức thư cá»§a tôi gá»i hoà ng đế.
Và Napoléon bước nhanh ra cá»a. Má»i ngưá»i Ä‘á»u rá»i phòng tiếp tân chạy ùa xuống thang gác.
Chú thÃch:
(1) Má»™t thứ rượu cồn nhẹ có pha nước hoa, dùng để rá»a (eau - de cologne nghÄ©a là đen là "nước thà nh ColonhÆ¡" - tức Koln: má»™t thà nh phố Äức)
|

26-05-2009, 04:15 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 7 -
Sau tất cả những Ä‘iá»u Napoléon đã nói vá»›i ông ta, sau những cÆ¡n giáºn dữ và sau cái câu rất xẵng nói lúc từ biệt: "Thôi xin chà o các tướng quân, tướng quân sẽ nháºn được bức thư cá»§a tôi gá»i hoà ng để, Balasov Ä‘inh ninh rằng Napoléon bây giá» không những không muốn gặp ông ta, mà sẽ còn cố gắng tránh mặt ông ta, má»™t sứ giả vừa bị lăng nhục và hÆ¡n nữa đã chứng kiến cÆ¡n nóng nảy khiếm nhã cá»§a mình. Nhưng Balasov rất lấy là m lạ vì ngay hôm ấy Duyroc đã chuyển lá»i má»i ông đến dá»± bữa ăn cá»§a Hoà ng đế.
Bữa ăn nà y có Bexer, Colanhcur và Beltie dá»±. Napoléon tiếp Balasov vui vẻ nhã nhặn, không những ông không có vẻ gì ngượng nghịu hay ân háºn vá» cÆ¡n giáºn sáng nay, mà trái lại còn ra sức tìm cách khÃch lệ Balasov nữa là khác. Có thể thấy rõ là đã từ lâu Napoléon tin chắc rằng mình không thể là m Ä‘iá»u gì sai lầm và trong quan niệm cá»§a ông ta thì má»i việc ông ta là m Ä‘á»u hay, không phải là vì những việc đó phù hợp vá»›i khái niệm tốt xấu là vì chÃnh ông ta đã là m là m.
Hoà ng đế lúc bấy giá» rất vui vẻ vì vừa Ä‘i dạo trong thà nh phố Vilna trở vá»: trong cuá»™c du lắm nà y những đám đông dân chúng đã nô nức ra đón chà o và đi theo ông ta, ở các phố mà ông ta Ä‘i qua, tất cả các cá»a sổ Ä‘á»u có treo thảm, cá», phù hiệu cá»§a ông ta, và phụ nữ Ba Lan đã vẫy khăn tay chà o mừng ông.
Äến bữa ăn, ông ta cho Balasov ngồi bên cạnh, và không những nói năng vá»›i viên sứ thần Nga má»™t cách ôn tồn thân máºt mà lại còn đối xá» như thể Balasov cÅ©ng là má»™t triá»u thần cá»§a mình, cÅ©ng là má»™t trong số những ngưá»i tán thưởng các kế hoạch cá»§a mình và chắc chắn phải lấy là m mừng vá» những thà nh công cá»§a mình sau khi nói chuyện nà y chuyện ná» má»™t lúc, Napoléon quay ra nói chuyện vá» Moskva và há»i Balasov vá» thá»§ đô nước Nga, không phải như má»™t ngưá»i du lịch tò mò há»i vá» má»™t địa phương má»›i lạ mà mình định đến thăm, mà lại có vẻ tin chắc rằng Balasov là ngưá»i Nga tất phải lấy là m vinh hạnh khi được há»i han như váºy.
Ở Moskva có bao nhiêu cư dân, có bao nhiêu nhà ? Có đúng là ngưá»i ta gá»i "Moscou thần thánh" không? Có bao nhiêu nhà thỠở Moscou? - Napoléon há»i.
Nghe nói là có hÆ¡n hai trăm ngôi nhà thá», Napoléon nói:
- Sao lại lắm nhà thỠnhư thế?
- Ngưá»i Nga rất má»™ đạo. - Balasov đáp - Vả chăng, có nhiá»u tu viện và nhà thá» bao giá» cÅ©ng là má»™t dấu hiệu chứng tá» rằng má»™t dân tá»™c còn lạc háºu, - Napoléon vừa nói vừa đưa mắt nhìn Colanhcur đợi ông tán thưởng.
Balasov kÃnh cẩn tỠý không tán thà nh ý kiến cá»§a hoà ng đế Pháp.
- Má»—i nước có phong tục riêng, - Ông ta nói. - Nhưng hiện nay ở châu Âu không còn má»™t nước nà o như váºy cả, - Napoléon nói.
- Xin hoà ng thượng xá lá»—i cho - Balasov nói - Ngoà i nước Nga ra còn có nước Tây Ban Nha: ở đấy tu viện và nhà thá» cÅ©ng nhiá»u không kém.
Câu trả lá»i cá»§a Balasov nhằm ám chỉ cuá»™c thất tráºn gần đây cá»§a quân đội pháp ở Tây Ban Nha, và vá» sau, khi ông ta Ä‘em ra kể lại ở triá»u đình hoà ng đế Alekxandr, nó đã được đánh giá rất cao; còn bây giá», trong bữa tiệc cá»§a Napoléon thì câu trả lá»i đó lại Ãt được thưởng thức và chẳng ai chú ý đến.
Cứ trông vẻ mặt hững há» và ngÆ¡ ngác cá»§a các vị nguyên soái cÅ©ng có vẻ thấy rằng há» không hiểu câu nói đó có ý vị gì mà Balasov lại phải nói bằng cái giá»ng đặc biệt như váºy. Vẻ mặt cá»§a há» như muốn nói "Cho là có ngụ ý gì Ä‘i chăng nữa, thì chúng tôi cÅ©ng chẳng hiểu, hoặc giả nó chẳng có gì là hóm hỉnh hết". Câu trả lá»i Ãt được thưởng thức đến ná»—i Napoléon chẳng há» mảy may để ý đến và ra vẻ ngây thÆ¡ há»i Balasov xem từ đây Ä‘i đưá»ng thẳng đến Moskva thì phải Ä‘i qua những thà nh phố nà o, Balasov suốt bữa tiệc không lúc nà o ngừng giữ miếng, đáp lại rằng cÅ©ng như má»i nẻo đưá»ng dẫn đến La Mã, thì má»i nẻo đưá»ng cùng Ä‘á»u dẫn đến Moskva, nghÄ©a là có rất nhiá»u đưá»ng, và trong số những con đưá»ng đó có con đưá»ng Ä‘i qua Poltava(1), con đưá»ng mà Charles XII đã chá»n,
Balasov nói, bất giác đỠmặt lên vì đắc ý vá»›i câu đối đáp sắc sảo cá»§a mình. Balasov chưa kịp nói hết chữ "Poltava", thì Colanhcur đã quay ra nói vá» những sá»± bất tiện trên con đưá»ng từ Petersburg đến Moskva và nhắc nhở những ká»· niệm ở Petersburg cá»§a mình.
Sau bữa ăn, hỠsang uống cà phê trong phòng giấy của Napoléon, căn phòng mà bốn ngà y trước đây còn được dùng là m phòng giấy của hoà ng đế Alekxandr. Napoléon ngồi xuống lấy thìa khuấy cà phê trong cái tách băng xứ Xevr(2), và chỉ cho Balasov một chiếc ghế ở bên cạnh mình.
Sau bữa tiệc, ngưá»i ta vẫn thưá»ng có khuynh hướng hà i lòng vá»›i bản thân và xem má»i ngưá»i như bạn cá»§a mình, mặc dù không có lý do gì chÃnh đáng hÆ¡n để là m như váºy. Napoléon bấy giá» Ä‘ang ở trong trạng thái đó. Ông cứ có cảm tưởng là chung quanh mình toà n những ngưá»i sùng bái mình cả. Ông cư yên trà rằng Balasov, sau bữa ăn vá»›i ông, cÅ©ng là ngưá»i bạn và là má»™t ngưá»i sùng bái mình như thế. Napoléon nói chuyện vá»›i Balasov, trên môi nở má»™t nụ cưá»i thân máºt và hÆ¡i nhuốm vẻ giá»…u cợt.
- Nghe nói phòng nà y trước kia chÃnh là phòng cá»§a hoà ng đế Alekxandr. Kể cÅ©ng lạ, có phải không tướng quân? - Napoléon nói, hẳn là tin rằng những lá»i nà y không thể là m cho ngưá»i đối thoại vá»›i mình thÃch thú, vì nó chứng tá» rằng ông ta, Napoléon hÆ¡n hẳn Alekxandr.
Balasov không biết trả lá»i ra sao, chỉ im lặng cúi đầu.
- Phải, trong căn phòng nà y, bốn ngà y trước đây Vintxinghenrat và Stain đã há»™i bà n vá»›i nhau, - Napoléon nói tiếp, vẫn vá»›i nụ cưá»i giá»…u cợt và tá»± tin trên môi. - Có má»™t Ä‘iá»u mà tôi không hiểu được, là hoà ng đế Alekxandr đã dung nạp tất cả những kẻ thù riêng cá»§a tôi. Äiá»u đó, tôi không hiểu sao được. Thế hoà ng đế không nghÄ© rằng tôi cÅ©ng có thể là m như váºy hay sao? - Ông ta há»i Balasov, và hình như hồi ức nà y gợi lên những dấu vết cá»§a cÆ¡n giáºn ban sáng, hãy còn tươi rói trong tâm trà ông ta.
- Và hoà ng đế Alekxandr cÅ©ng nên biết rằng tôi sẽ là m như váºy. - Napoléon vừa nói vừa đứng dáºy và gạt chén cà phê ra. - Tôi sẽ Ä‘uổi ra khá»i nước Äức tất cả những ngưá»i thân thuá»™c vá»›i ông ta, những Vuyrtemberg(3), những Baden, những Vaimar… phải, tôi sẽ Ä‘uổi tất cả. Ông ta hãy liệu mà sắp sẵn chá»— trú thân cho hỠở nước Nga Ä‘i!
Balasov cúi đầu, vẻ như muốn ngụ ý rằng mình cÅ©ng muốn lui ra và có nghe chăng cÅ©ng chỉ vì không thể nà o không nghe được mà thôi. Napoléon không để ý thấy vẻ mặt cá»§a Balasov, ông nói năng vá»›i Balavos không phải như má»™t sứ thần cá»§a kẻ địch, mà như vá»›i má»™t ngưá»i hoà n toà n phục tùng ông ta và tất phải lấy là m vui mừng khi thấy ông chá»§ cÅ© cá»§a mình bị khuất phục.
- Thế tại sao vua Alekxandr lại nắm quyá»n chỉ huy quân đội? Như thế để là m gì? Chiến tranh là nghá» nghiệp cá»§a tôi, còn việc cá»§a ông là là m vua, chứ không phải chỉ huy quân đội. Tại sao ông ta lại lÄ©nh lấy má»™t trách nhiệm như thế?
Napoléon lại rút há»™p thuốc lá ra, im lặng Ä‘i Ä‘i lại lại mấy lượt trong phòng và bá»—ng đến gần Balasov rồi nói vá»›i má»™t cá» chỉ nhanh nhẹn, quả quyết, như Ä‘ang là m má»™t việc gì không có tầm quan trá»ng mà lại còn là m cho Balasov hà i lòng nữa, ông ta đột nhiên giÆ¡ tay lên nắm lấy tai viên tướng Nga đã ngoại tứ tuần ấy, khẽ kéo má»™t cái, vừa kéo vừa mỉm cưá»i, nhưng chỉ mỉm cưá»i bằng môi thôi.
ÄÆ°á»£c hoà ng đế kéo tai là má»™t Ä‘iá»u ở triá»u đình nước Pháp ngưá»i ta xem là vinh dá»± tối cao và là ân sá»§ng lá»›n nhất.
- Thế nà o, sao ông không nói gì cả, ông hiá»n thần ngưỡng má»™ hoà ng đế Alekxandr kia?- Napoléon nói, tá»±a hồ lấy là m buồn cưá»i rằng sao trước mặt ông ta mà lại còn có thể ngưỡng má»™ má»™t ngưá»i nà o khác ngoà i ông ta, Napoléon.
- Ngá»±a cá»§a tướng quân đã thắng xong chưa? - Ông ta nói thêm, khẽ nghiêng đầu đáp lại cái chà o cá»§a Balasov. - ÄÆ°a ngá»±a cá»§a ta cho tướng quân dùng nhé, tướng quân phải Ä‘i xa lắm đấy…
Bức thư do Balasov mang vá» là bức thư cuối cùng cá»§a Napoléon gá»i Alekxandr. Tất cả các chi tiết trong cuá»™c nói chuyện nà y Ä‘á»u được truyá»n đạt cho hoà ng đế Nga, và chiến tranh bắt đầu.
Chú thÃch:
(1) Tráºn đánh lá»›n ở thế ká»· 17, trong đó Piotr đại đế đánh tan quân Thuỵ Äiển do vua Charle XII chỉ huy.
(2) Loại sứ quý do thủ công xưởng nổi tiếng từ xưa ở Xevrơ (thị trấn gần Paris) sản xuất.
(3) Tên những công quốc ở Äức và cÅ©ng là tên những dòng há» vương công quan hệ thân thuá»™c vá»›i Alekxandr.
|

26-05-2009, 04:16 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 8 -
Sau khi gặp Piotr ở Moskva, công tước Andrey Ä‘i Petersburg, công tước nói vá»›i ngưá»i nhà là giải quyết công việc, nhưng tháºt ra là đi tìm công tước Anatol Kuraghin vì chà ng cho là thế nà o cÅ©ng phải tìm hắn cho kỳ được. Äến Petersburg, chà ng há»i thăm thì được biết rằng Kuranghin không còn ở đây nữa. Piotr đã đánh tiếng cho em vợ biết rằng công tước Andrey Ä‘i tìm hắn ta. Andrey Ä‘i tìm hắn ta. Anatol láºp tức xin tổng trưởng bá»™ chiến tranh cá» Ä‘i công cán và lên đưá»ng đến quân Ä‘oà n Moldavi vá»›i ông ta, vì vị lão tướng vừa được nháºn chức tuỳ viên ở bá»™ tham mưu tổng hà nh dinh và được phái Ä‘i Thổ NhÄ© Kỳ.
Công tước Andrey cho rằng viết thư cho Kuraghin và thách hắn đấu súng thì không tiện. Nếu không tìm được má»™t cá»› gì khác thì việc đó sẽ tổn thương đến danh giá cá»§a bá tước tiểu thư Roxtova, công tước Andrey nghÄ© như váºy, cho nên chà ng tìm cÆ¡ há»™i gặp riêng Kuraghin và nhân đấy tìm ra má»™t lý do má»›i để thách hắn đấu súng. Nhưng ở quân Ä‘oà n Thổ NhÄ© Kỳ chà ng vẫn không gặp được Kuraghin, vì công tước Andrey vừa đến quân Ä‘oà n Thổ NhÄ© Kỳ được mấy hôm thì hắn trở vá» Nga rồi. Sống ở má»™t xứ lạ và trong những hoà n cảnh sinh hoạt má»›i mẻ, công tước Andrey thấy dá»… chịu hÆ¡n trước. Từ khi ngưá»i vợ chưa cưới đã bá»™i nghÄ©a vá»›i chà ng, ná»—i Ä‘au đớn mà chà ng muốn dấu không cho ai biết lại cà ng thấm thÃa hÆ¡n nhiá»u. Những Ä‘iá»u kiện sinh hoạt đã từng là m cho chà ng đã cảm thấy hạnh phúc, và nhất là cuá»™c sống tá»± do và độc láºp mà trước kia chà ng rất quý thì nay lại cà ng trở thà nh má»™t ná»—i khổ đối vá»›i chà ng. Lòng chà ng không còn buông theo những ý nghÄ©, trước kia đã đến vá»›i chà ng lần đầu tiên khi chà ng nhìn lên bầu trá»i ở chiến trưá»ng Austerlix, những ý nghÄ© mà chà ng thÃch Ä‘em bà y tá» vá»›i Piotr, những ý nghÄ© đã theo chà ng trong cảnh cô quạnh ở Bogusarovo, rồi sau đó ở Thuỵ SÄ© và ở La Mã; không những thế, tháºm chà chà ng lại còn sợ nhá»› đến những ý nghÄ© ấy, những ý nghÄ© xưa kia đã mở ra những chân trá»i vô biên và sáng sá»§a. Bây giá» chà ng chú ý đến những Ä‘iá»u thá»±c tiá»…n trước mắt không có liên hệ vá»›i những vấn đỠtrước kia, và những vấn đỠtrước kia lại cà ng bị che khuất Ä‘i bao nhiêu thì chà ng lại cà ng bám lấy những vấn đỠthá»±c tiá»…n hiện tại má»™t cách hăm hở bấy nhiêu. Có thể tưởng chừng như bầu trá»i vô táºn trước kia đã từng mở rá»™ng ra trên đầu chà ng nay bá»—ng biến thà nh má»™t cái vòng thấp hẹp, cụ thể, Ä‘ang đè lên chà ng, trong đó cái gì cÅ©ng rõ rà ng, nhưng không có gì vÄ©nh viá»…n và bà ần hÆ¡n nữa.
Trong những hoạt động bà y ra trước mắt chà ng thì chà ng thì việc nháºp ngÅ© là đơn giản và quen thuá»™c hÆ¡n cả. Giữ chức sÄ© quan trá»±c tin trong bá»™ tham mưu cá»§a Kutuzov, chà ng là m việc rất sốt sắng và chuyên cần, khiến cho Kutuzov phải ngạc nhiên vì cách là m việc say sưa và chu đáo cá»§a chà ng. Không tìm thấy Kuraghin ở Thổ NhÄ© Kỳ, tuy nhiên chà ng biết rằng dù có trải qua má»™t thá»i gian dà i đến bao nhiêu chăng nữa, dù chà ng hết sức khinh miệt Kuraghin, dù chà ng đã viện đủ các thứ lý lẽ để chứng minh cho bản thân mình thấy không việc gì phải hạ mình xuống gây gổ vá»›i hắn, chà ng vẫn hiểu rằng nếu gặp Kutuzov chà ng cÅ©ng sẽ không thể nà o không thách đấu súng như má»™t ngưá»i Ä‘ang đói không thể nà o không vồ lấy thức ăn. Mối sỉ nhục chưa được rá»a, mối căm há»n chưa được hả, Ä‘iá»u đó vẫn còn đè nặng trên lòng chà ng, luôn luôn đến quấy phá cái yên tÄ©nh giả tạo mà công tước Andrey đã cố tạo cho mình trong thá»i gian ở Thổ NhÄ© Kỳ, bằng má»™t cuá»™c sống hoạt động say sưa và Ãt nhiá»u có tÃnh chất tiến thân và sÄ© diện.
Năm 1812, khi tin chiến tranh ở Napoli thấu đến Bucaretxo (Kutuzov đã sống ở đây từ hai tháng nay, suốt ngà y đêm ở lại nhà ngưá»i tình nhân Valakhi cá»§a ông ta), công tước Andrey xin Kutuzov cho chà ng thuyên chuyển sang quân Ä‘oà n miá»n Tây.
Kutuzov bấy giỠđã chán cái sức lao động cá»§a công tước Andrey, vì nó cứ như má»™t lá»i trách móc đối vá»›i cảnh sống nhà n hạ cá»§a ông ta, nên rất sẵn lòng để cho chà ng Ä‘i và giao cho chà ng má»™t nhiệm vụ bên cạnh Barclay de Tolly.
Äến tháng năm, trước khi trở vá» quân đội bấy giá» Ä‘ang đóng ở trại Drixxa, công tước Andrey ghé vá» thăm nhà , vì Lưxye Gorư nằm ngay trên đưá»ng Ä‘i cá»§a chà ng, cách đưá»ng cái Smolensk ba dặm. Ba năm gần đây trong cuá»™c Ä‘á»i cá»§a công tước Andrey có rất nhiá»u biến đổi, chà ng đã suy nghÄ©, đã cảm xúc, đã chứng kiến rất nhiá»u (chà ng đã Ä‘i đây đó khắp nÆ¡i từ Äông sang Tây) nên chà ng rất bỡ ngỡ và kinh ngạc khi thấy ở Lưxye Gorư tất cả Ä‘á»u y nguyên như cÅ©, cho đến những chi tiết nhá» nhặt nhất - Vẫn nếp sống xưa kia, không há» thay đổi. Khi xe rẽ và o con đưá»ng dẫn đến trang viên và vượt qua cái cổng bằng đá cá»§a toà dinh thá»±, chà ng như bước và o má»™t toà lâu đà i Ä‘ang ngá»§ say dưới tác dụng cá»§a phép thần thông. Trong toà nhà má»i váºt cÅ©ng vẫn nghiêm trang, sạch sẽ và im lặng như xưa, cÅ©ng vẫn những bá»™ bà n ghế ấy và vẫn những khuôn mặt rụt rè ấy, duy chỉ có già đi đôi chút mà thôi. Công tước tiểu thư Maria là ngưá»i con gái e lệ, không nhan sắc, Ä‘ang già cá»—i dần trong cảnh lo sợ trong những ná»—i Ä‘au khổ tinh thần bất táºn, sống qua những tháng năm tốt đẹp nhất cuá»™c Ä‘á»i mình má»™t cách vô bổ và không chút vui thú. Burien cÅ©ng vẫn là cô gái Ä‘á»m dáng, tá»± mãn, luôn luôn vui vẻ táºn hưởng từng phút cá»§a Ä‘á»i mình và vẫn trà n đầy những niá»m hy vá»ng tươi sáng nhất. Chỉ có Ä‘iá»u là nay công tước Andrey thấy cô ta có vẻ tá»± tin hÆ¡n trước. Dexal, ngưá»i gia sư mà chà ng đưa từ Thuỵ SÄ© vá», bấy giá» mặc má»™t chiếc áo Ä‘uôi tôm, trá» trẹ nói tiếng Nga vá»›i các gia đình, nhưng cÅ©ng vẫn là má»™t nhà giáo thông minh má»™t cách thiển cáºn, có há»c thức, có đức độ và ưa phô trương trà thức. Lão công tước thì thể chất chỉ khác xưa ở chá»— má»›i rụng má»™t cái răng cá»a ở bên miệng, Ä‘iá»u nà y có thể trông thấy khá rõ; vá» tinh thần thì ông cụ vẫn như trước, chỉ có Ä‘iá»u là thái độ hằn há»c và hoà i nghi đối vá»›i việc xảy ra trên thế giá»›i có phần tăng thêm. Chỉ có má»™t mình Nikoluska là lá»›n lên, thay đổi Ä‘i, da dẻ hồng hà o thêm, má»› tóc quăn mà u nâu thẫm má»c ráºm hÆ¡n, và má»—i khi reo cưá»i vui vẻ cái má»™t trên xinh xắn cá»§a cáºu lại cong lên giống hệt như công tước phu nhân nhá» nhắn lúc sinh thá»i. Chỉ có mình cáºu bé là không tuân theo các quy luáºt bất biến trong lâu đà i Ä‘ang chìm trong giấc ngá»§ thần thông nà y. Nhưng tuy bá» ngoà i má»i váºt Ä‘á»u vẫn như cÅ©, những quan hệ bên trong giữa tất cả các nhân váºt kia kể từ khi công tước Andrey ra Ä‘i cho đến nay Ä‘á»u đã đổi khác.
Ngưá»i trong gia đình chia là m hai phe, xa lạ và đối địch nhau; bây giá» chỉ vì có chà ng vá» há» má»i tụ há»p lại, thay đổi nếp sống thưá»ng lệ vì chà ng. Phe thứ nhất gồm có lão công tước, cô Burien và viên kiến trúc sư, còn phe kia gồm Maria, Dexal, Nikolus cùng tất cả các bà vú em và các chị giữ trẻ.
Trong thá»i gian công tước Andrey ghé lại Lưxye Gorư, má»i ngưá»i trong nhà đá»u ngồi ăn chung bà n, nhưng ai nấy Ä‘á»u thấy ngượng nghịu, và công tước Andrey cảm thấy mình là má»™t ngưá»i khác; ngưá»i ta bá» nếp sống thưá»ng ngà y vì chà ng và chà ng là m cho má»i ngưá»i mất tá»± nhiên. Trong bữa ăn trưa hôm má»›i vá», công tước Andrey đã bất giác cảm thấy Ä‘iá»u đó nên rất Ãt nói, và lão công tước cÅ©ng nháºn thấy vẻ gượng gạo cá»§a chà ng nên cÅ©ng lầm lỳ lặng thinh, và sau bữa ăn láºp tức trở vá» phòng riêng. Äến tối, khi công tước Andrey đến phòng ông cụ và bắt đầu kể chuyện vá» cuá»™c hà nh quân cá»§a tiểu bá tước Kamenxki, mong là m cho lão công tước bá tước vui lên, ông cụ bá»—ng nhiên quay ra nói chuyện vá»›i chà ng vá» nữ công tước Maria, chê trách nà ng đã mê tÃn, là thiếu thiện ý đối vá»›i cô Burien, ngưá»i duy nhất - theo lá»i lão công tước - tháºt sá»± trung thà nh táºn tuỵ vá»›i ông.
Lão công tước nói rằng ông ốm chẳng qua cÅ©ng vì nữ công tước Maria; rằng nà ng cố tình là m khổ và trêu tức ông, rằng nà ng nuông chiá»u và nói những chuyện nhảm nhà là m hư há»ng tiểu công tước Nikolai. Lão công tước biết rất rõ rằng ông hà nh hạ con gái, rằng nà ng sống rất khổ sở, nhưng ông cÅ©ng biết rằng mình không thể nà o không là m khổ con gái được, và như váºy cÅ©ng đáng Ä‘á»i cô ta.
"Tại sao công tước Andrey tuy thấy rất rõ như váºy lại không bao giá» nói gì vá»›i ta vá» em gái cả? - Lão công tước ngẫm nghÄ©. - Thế thì anh chà ng nghÄ© thế nà o, chắc lại cho ta là má»™t kẻ tà n bạo hay má»™t ông lão già ngu ngốc, bá»—ng dưng vô cá»› xa rá»i con gái và đi kết thân vá»›i cô Burien kia chứ gì? Anh chà ng không hiểu, cho nên phải cắt nghÄ©a cho anh ta rõ, anh ta phải nghe cho ra má»›i được". - Lão công tước thầm nghÄ©. Và ông bắt đầu giải bà y những nguyên do khiến ông không tà i nà o chịu nổi cái tÃnh nết vô lý cá»§a con gái.
Nếu cha há»i con, - Công tước Andrey nói, mắt không nhìn cha (đây là lần đầu tiên trong Ä‘á»i, chà ng trách móc công tước) - Trước đây con không muốn nói, nhưng nếu cha đã há»i thì con xin nói thẳng ý cá»§a con vá» việc nà y. Nếu có sá»± hiểu lầm và xÃch mÃch giữa cha vá»›i Maria, thì con không thể nà o buá»™c tá»™i em con được: con biết rõ nó thương yêu và tôn kÃnh cha đến thế nà o. Cha đã há»i con, - Công tước Andrey nói tiếp, má»—i lúc má»™t thêm cáu kỉnh, vì gần đây lúc nà o chà ng cÅ©ng sẵn sà ng nổi cáu - Thì con có thể nói được má»™t Ä‘iá»u, là nếu quả có sá»± hiểu lầm thì đó cÅ©ng chỉ vì má»™t ngưá»i đà n bà chả ra gì, đáng lẽ không thể là m bạn vá»›i em con được.
Lúc đầu ông già nhìn con trân trân và mỉm cưá»i gượng gạo để lá»™ cái lá»— hổng ở chá»— chiếc răng má»›i rụng mà công tước Andrey không tà i nà o nhìn quen được.
- Bạn nà o thế hở, anh bạn? Thế các ngưá»i đã bà n vá»›i nhau rồi hả?
- Thưa cha, con không muốn phê phán là m gì, - Công tước Andrey nói, giá»ng bá»±c bá»™i và gay gắt, - Nhưng cha đã gợi chuyện ra, thì con sẽ nói và bao giá» cÅ©ng vẫn sẽ xin nói rằng công tước tiểu thư không phải là ngưá»i có lá»—i, ngưá»i có lá»—i là cái… là ngưá»i đà n bà Pháp kia…
- À? Thế ra mà y xét xá»â€¦ mà y xét xỠđấy phá»ng! - Ông già nói khẽ và công tước Andrey có cảm tượng ông cụ luống cuống!
Nhưng bỗng nhiên ông nhảy chồm lên quát:
- Xéo! Xéo ngay! Äừng có bao giá» vác mặt vỠđây nữa!
Công tước Andrey muốn lên đưá»ng Ä‘i ngay, nhưng nữ công tước Maria xin chà ng ở lại thêm má»™t ngà y nữa. Ngà y hôm ấy công tước Andrey không gặp cha. Bây giá» lão công tước không ra khá»i phòng và cÅ©ng không cho ai và o phòng mình, ngoà i cô Burien và Tikhon, và mấy lần há»i xem con trai đã Ä‘i chưa. Ngà y hôm sau, trước khi ra Ä‘i công tước Andrey đến phòng con. Äứa bé khoẻ mạnh, tóc quăn giống mẹ, ngồi lên đùi chà ng, công tước Andrey bắt đầu kể cho nó nghe chuyện lão Râu Xanh(1), nhưng Ä‘ang kể dở chừng chà ng bá»—ng dừng lại, trầm ngâm suy nghÄ©. Chà ng không nghÄ© đến đứa con trai kháu khỉnh trong khi bế nó ngồi lên đùi, mà lại nghÄ© đến mình. Chà ng kinh hãi muốn tìm nhưng không há» thấy ở mình hối háºn chút nà o vá» việc mình đã là m cho cha tức giáºn, mà cÅ©ng không thấy chút luyến tiếc nà o khi phải rá»i xa cha (lần nà y là lần đầu tiên chà ng xÃch mÃch vá»›i cha đến ná»—i phải bá» Ä‘i như váºy).
- Nhưng Ä‘iá»u quan trá»ng hÆ¡n cả là chà ng cố tìm mà vẫn không thấy tình thương yêu đằm thắm trước kia đối vá»›i đứa con, tình thương yêu mà chà ng hy vá»ng nhen lại trong lòng mình khi ve vuốt đứa bé và đặt nó ngồi lên đùi.
- Kìa bố kể Ä‘i chứ, - Äứa bé nói.
Công tước Andrey không đáp, đặt nó xuống đất và ra khá»i phòng.
Ngay khi công tước Andrey vừa rá»i bá» những công việc thưá»ng ngà y cá»§a chà ng, và nhất là khi lại vá» vá»›i hoà n cảnh sinh hoạt cÅ© hồi còn hạnh phúc, ná»—i chán Ä‘á»i lại trà n và o lòng chà ng mạnh mẽ chẳng kém gì trước kia, và chà ng hối hả cố sao thoát cho nhanh ra khá»i những kỉ niệm ấy và tìm má»™t công việc gì mà là m.
- Anh nhất định Ä‘i ngay à ? Anh André? - em gái chà ng há»i.
- Cũng may là anh còn có thể đi được, - Công tước Andrey nói, - Anh rất tiếc rằng em không thể đi được như anh.
- Sao anh lại nói thế! Công tước tiểu thư Maria nói. - Sao đến bây giá» mà anh lại nói như váºy, trong khi anh sắp dấn thân và o cuá»™c chiến tranh khá»§ng khiếp kia, mà cha thì đã già rồi. Nghe cô Burien nói là cha có thăm anh… - Nà ng vừa nói đến đây thì môi run run đã lên và nước mắt đã trà o ra. Công tước Andrey quay mặt Ä‘i và bắt đầu Ä‘i Ä‘i lại lại trong phòng.
- á»’! Trá»i Æ¡i, trá»i Æ¡i! - Chà ng nói. - Sao những con ngưá»i khốn nạn như váºy lại có thể là m cho ngưá»i ta khổ! - Chà ng nói vá»›i má»™t giá»ng căm há»n khiến nữ công tước Maria hoảng sợ.
Nà ng hiểu rằng khi nói đến những con ngưá»i mà chà ng gá»i là khốn nạn, chà ng không phải chỉ nghÄ© đến cô Burien đã là m cho chà ng khổ, mà còn nghÄ© đến con ngưá»i đã phá hoại hạnh phúc cá»§a chà ng.
- Anh Andrey, em chỉ xin anh má»™t Ä‘iá»u, em van xin anh, - nà ng nói, tay khẽ chạm và o khuá»·u tay chà ng, đôi mắt sáng ngá»i nhìn chà ng qua là n nước mắt. - Em hiểu anh lắm (nữ công tước Maria cúi mặt nhìn xuống đất). Xin anh đừng nghÄ© rằng những ná»—i buồn khổ là do con ngưá»i gây ra. Con ngưá»i chỉ là công cụ cá»§a Chúa - Nà ng đưa mắt nhìn và o chá»— ở phÃa trên đầu công tước Andrey má»™t quãng, vá»›i cái nhìn quả quyết, quen thuá»™c, như khi ngưá»i ta nhìn và o chá»— lâu nay vẫn treo bức chân dung. - Äau khổ là do Chúa gá»i đến, chứ không phải do con ngưá»i. Con ngưá»i là công cụ cá»§a Chúa, con ngưá»i không có lá»—i. Nếu anh thấy có má»™t lẽ nà o có lá»—i vá»›i anh, anh hãy quên và đi và tha thứ cho há». Chúng ta không có quyá»n trừng phạt. Rồi anh sẽ hiểu được hạnh phúc cá»§a sá»± tha thứ.
- Giá mà anh là đà n bà , thì anh sẽ là m như váºy Maria ạ. Äó là má»™t đức tÃnh cá»§a phụ nữ. Nhưng má»™t ngưá»i đà n ông thì không được và không thể quên cÅ©ng như không thể tha thứ, - chà ng nói và tuy cho đến giây phút ấy chà ng không nghÄ© đến Kuraghin, tất cả ná»—i căm thù chưa trả được bá»—ng đấy lên mãnh liệt trong lòng chà ng.
"Nếu công tước tiểu thư Maria đã phải khuyên ta tha thứ, thì ta đáng lẽ phải trừng trị hắn từ lâu má»›i phải" - Chà ng nghÄ© thầm. Và không trả lá»i công tước tiểu thư Maria chà ng quay ra nghÄ© đến cái phút vui mừng, cái phút ghê sợ khi chà ng sẽ gặp Kutaghin mà chà ng biết là hiện nay Ä‘ang ở trong quân đội.
Công tước tiểu thư Maria van xin anh đợi thêm má»™t ngà y nữa; nà ng nói rằng nà ng biết rõ ông cụ sẽ khổ tâm đến thế nà o nếu công tước Andrey ra Ä‘i mà không hoà giải vá»›i cha; nhưng công tước Andrey đáp rằng có lẽ chỉ Ãt lâu sau nữa chà ng sẽ lại vá», thế nà o chà ng cÅ©ng sẽ viết thư cho cha, còn hiện nay thì ở lại lâu chỉ cà ng thêm xÃch mÃch mà thôi.
- Anh Andrey, thôi anh Ä‘i nhé! Xin anh nhá»› rằng những ná»—i khổ là do Chúa gá»i đến, chứ không bao giá» do con ngưá»i gây nên!
Äó là những lá»i cuối cùng mà công tước Andrey nghe em gái nói khi chia tay.
"Có lẽ sá»± thể phải như váºy! - Công tước Andrey nghÄ© khi xe ra khá»i trang viên Lưxye Gorư. - Maria má»™t ngưá»i con gái vô tá»™i đáng thương, đà nh phải chịu sá»± dà y vò cá»§a ông già đã lẩm cẩm. Ông già cÅ©ng cảm thấy mình có lá»—i, nhưng không thể thay đổi tÃnh nết được. Äứa con nhá» cá»§a ông Ä‘ang lá»›n lên và vui vẻ đón lấy cuá»™c sống trong đó nó cÅ©ng sẽ như má»i ngưá»i: bị ngưá»i ta lừa dối hay lừa dối ngưá»i ta. Ta đến quân đội để là m gì? - ChÃnh ta cÅ©ng không biết, ta lại muốn con ngưá»i mà ta khinh miệt, để cho hắn có cÆ¡ há»™i có thể giết ta và chế nhạo ta!" Trước kia, những hoà n cảnh sinh hoạt cÅ©ng giống như bây giá», nhưng trước kia tất cả những cái đó gắn bó vá»›i nhau, còn bây giá» thì tất cả Ä‘á»u rã rá»i tán loạn.
Chỉ có những hình ảnh vô nghĩa, không mảy may liên hệ gì với nhau, lần lượt diễn qua tâm trà công tước Andrey.
Chú thÃch:
(1) Chuyện cổ tÃch cá»§a Perrault Charles 1628 - 1703)
|

26-05-2009, 04:16 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 9 -
Công tước Andrey đến đại bản doanh và o cuối tháng sáu. Các đơn vị cá»§a quân Ä‘oà n thứ nhất, nÆ¡i nhà vua hiện có mặt, đóng ở doanh trại có công sá»± ở gần Drissa; các đơn vị cá»§a quân Ä‘oà n thứ nhất, vì bấy giá», - như ngưá»i ta nói - nó bị những lá»±c lượng hùng háºu cá»§a Pháp, cắt đứt liên lạc vá»›i quân Ä‘oà n nà y. Trong quân đội Nga, má»i ngưá»i Ä‘á»u bất bình vá» tình hình chiến sá»±; nhưng không ai nghÄ© đến việc quân địch có thể trà n và o các tỉnh ở ná»™i địa nước Nga, tháºm chà không ai giả định rằng chiến tranh có thể chuyển ra ngoà i các tỉnh miá»n Tây Ba Lan.
Công tước Andrey tìm được Barclay de Tolly, thá»§ tướng má»›i cá»§a chà ng, Ä‘ang trú chân trên bá» sông Drissa. Vì chung quanh doanh trại không có má»™t thị trấn hay má»™t là ng nà o lá»›n, cho nên các tướng tá triá»u thần bấy giá» Ä‘i vá»›i quân Ä‘oà n rất đông, Ä‘á»u phân tán ra ở các nhà đẹp nhất trong các là ng lẫn cáºn xa trung tâm doanh trại đến hà ng chục dặm, cả bên nà y lẫn bên kia sông. Barclay de Tolly ở cách nhà vua bốn dặm. Ông ta tiếp Bolkonxki lạnh nhạt và nói bằng giá»ng Äức lÆ¡ lá»› rằng ông ta sẽ trình lên hoà ng thượng vá» việc trao chức vụ cho chà ng, và trong khi chỠđợi, ông yêu cầu chà ng ở lại bá»™ tham mưu cá»§a ông ta. Anatol Kuraghin, và công tước Andrey hy vá»ng sẽ tìm thấy ở trong quân đội, lúc nà y không có ở đây: hắn đã Ä‘i Petersburg rồi. Nghe tin ấy, công tước Andrey thấy hà i lòng. Má»™t khi đã ở và o trung tâm cá»§a cuá»™c chiến tranh to lá»›n Ä‘ang diá»…n ra, công tước Andrey thấy hà o hứng và chà ng thấy là là m mừng rằng chà ng sẽ khá»i phải báºn tâm nghÄ© đến Kuraghin trong Ãt lâu.
Trong khoảng bốn ngà y đầu, chưa phải Ä‘i đâu, công tước Andrey cưỡi ngá»±a dạo khắp khu doanh trại có hệ thống phòng ngá»±, cố váºn dụng những kiến thức cá»§a mình và há»i chuyện những ngưá»i am hiểu để có được má»™t khái niệm chÃnh xác vá» vị trà nà y. Nhưng đóng doanh trại như thế nà y có lợi hay không, thì công tước Andrey vẫn cứ phân vân. Vốn kinh nghiệm quân sá»± cá»§a chà ng đã đủ cho chà ng thấy rõ rà ng trong vịêc quân, các kế hoạch được suy tÃnh kỹ lưỡng nhất Ä‘á»u không có nghÄ©a lý gì (như chà ng đã từng thấy trong chiến dịch Austerlix), rằng tất cả là tuỳ ở cách ứng phó vá»›i những hà nh động bất ngá» và không thể Ä‘oán trước cá»§a quân địch, rằng tất cả Ä‘á»u tuỳ ở chá»— ai chỉ huy chiến sá»± và chỉ huy như thế nà o. Äể giải đáp cho mình câu há»i sau cùng nà y, công tước hiểu thấu đáo tÃnh chất đưá»ng lối cá»§a chỉ huy quân đội cá»§a các nhân váºt tham gia và o việc chỉ huy, và chà ng đã rút ra được những khái niệm sau đây vá» tình hình hiện thá»i.
Khi nhà vua còn ở Vilna, quân đội chia là m ba phần: quân Ä‘oà n thứ nhất dưới quyá»n chỉ huy cá»§a Barclay de Tolly, quân Ä‘oà n thứ hai dưới quyá»n chỉ huy cá»§a Tormaxov. Nhà vua Ä‘i vá»›i quân Ä‘oà n thứ nhất, nhưng không phải vá»›i tư cách tổng tư lệnh. Trong các bản nháºt lệnh không nói nhà vua sẽ chỉ huy, mà chỉ nói là vua sẽ cùng Ä‘i vá»›i quân đội, thế thôi. Ngoà i ra, bên cạnh nhà vua không có bá»™ tham mưu cá»§a tổng tư lệnh, mà chỉ có bá»™ tổng tham mưu cá»§a tổng hà nh dinh ngá»± tiá»n. Bên cạnh ngà i có viên ngá»± tiá»n tham mưu trưởng là quân nhu đại thần công tước Volkonxki, những viên tướng, viên sÄ© quan phụ tá ngá»± tiá»n, những quan chức ngoại giao và má»™t số lá»›n ngưá»i ngoại quốc, nhưng không có Bá»™ tham mưu quân đội. Ngoà i ra còn có những ngưá»i cùng Ä‘i vá»›i nhà vua nhưng không có nhiệm vụ chứnh thức gì: Arakseyev, cá»±u tổng thống trưởng bá»™ chiến tranh, bá tước Benrigxen, viên tướng cao cấp nhất trong quân đội đại công tước thái tá» Konxtantin Pavlevich, bá tước Rumiantev quốc vụ đạo thần Stain, cá»±u tổng trưởng nước Phổ, Armfeld - tướng Thuỵ Äiển, tác giả chÃnh cá»§a kế hoạch chiến dịch, tướng hà nh dinh Paolutsi, má»™t ngưá»i gốc gác ở đảo Sarden, Bolxoghen và nhiá»u ngưá»i khác. Tuy há» chẳng giữ nhiệm vụ gì trong khi theo quân đội, nhưng vì địa vị cá»§a há» nên há» cÅ©ng có ảnh hưởng, và nhiá»u khi má»™t viên tư lệnh quân Ä‘oà n hay ngay cả viên tổng tư lệnh nữa, má»—i khi Benrigxen, đại công tước Arakteseyev, hay công tước Volkonxki há»i han bà n bạc gì vá»›i mình Ä‘á»u chẳng biết há» lấy tư cách gì mà há»i han bà n bạc như váºy; tháºm chà cÅ©ng không biết những mệnh lệnh mà há» truyá»n đạt dưới hình thức những lá»i bà n bạc như váºy là xuất phát từ ý riêng cá»§a há» ngay từ hoà ng thượng, nên cÅ©ng không rõ những mệnh lệnh đó có nhất thiết phải thi hà nh hay không. Nhưng đó chỉ là tình hình bá» ngoà i, còn ý nghÄ©a chá»§ yếu cá»§a sá»± có mặt cá»§a nhà vua và cá»§a tất cả các nhân váºt đó (má»™t khi nhà vua đã có mặt, má»i ngưá»i Ä‘á»u biến thà nh triá»u thần), thì má»i ngưá»i Ä‘á»u nói rõ. à nghÄ©a đó là như sau: nhà vua không giữ chức tổng tư lệnh nhưng vẫn nắm quyá»n chi phối tất cả các quân Ä‘oà n; những ngưá»i ở xung quanh ngà i là những ngưá»i giúp việc cho ngà i, Arakseyev là má»™t kẻ thừa hà nh trung thà nh, là m nhiệm vụ giữ gìn tráºt tá»± và há»™ vệ cho hoà ng thượng; Benrigxen là má»™t trang chá»§ ở tỉnh Vilna dưá»ng như là ông quan sở tại có nhiệm vụ chiêu đãi nhà vua tại địa phương cá»§a mình, nhưng vá» thá»±c chất là má»™t viên tướng giá»i có thể góp Ãch những ý kiến hữu Ãch và được nhà vua giữ bên mình để bất cứ lúc nà o cần cÅ©ng có thể cá» ra Barclay. Äại công tước thì ngà i thÃch viên cá»±u tổng trưởng Tain là vì có thể góp những ý kiến hữu Ãch và vì hoà ng đế Alekxandr đánh giá rất cao những đức tÃnh cá nhân cá»§a ông ta. Amlfeld là má»™t ngưá»i căm thù Napoléon cay độc và là má»™t viên tướng rất tá»± tin, và điá»u nà y bao giá» cÅ©ng có ảnh hưởng đối vá»›i Alekxandr. Paolutsi ở đây là vì ông ta ăn nói mạnh dạn và quả quyết. Các phó tướng ở đây là vì xưa nay các nhà vua Ä‘i đâu thì há» Ä‘i đấy và cuối cùng - Ä‘iá»u nà y quan trá»ng nhất - Pluf ở đây là vì ông ta đã soạn ra kế hoạch chiến tranh chống Napoléon, và sau khi là m cho Alekxandr tin rằng kế hoạch nà y là hợp lý đã nắm quyá»n chỉ đạo toà n bá»™ chiến sá»±. Bên cạnh Pful có Volxoghen là ngưá»i có nhiệm vụ truyá»n đạt các tư tưởng cá»§a Pful dưới má»™t hình thức dá»… hiểu hÆ¡n vì Pful vốn là má»™t nhà lý thuyết phòng giấy, tÃnh tình gay gắt và tá»± tin đến mức khinh miệt má»i ngưá»i.
Ngoà i những nhân váºt đã kể tên dưới đây, ngưá»i Nga cÅ©ng như ngưá»i ngoại quốc, - vá»›i thái độ mạnh dạn đặc biệt cá»§a những ngưá»i Ä‘ang hoạt động trong má»™t môi trưá»ng xa lạ, ngà y nà o cÅ©ng đưa ra những đỠnghị má»›i rất đột ngá»™t - còn nhiá»u nhân váºt thứ yếu, cÅ©ng Ä‘i theo quân đội là vì quan thầy cá»§a hỠở đấy.
Trong số tất cả những tư tưởng có ý kiến nảy ra trong cái thế giá»›i rá»™ng lá»›n, náo nhiệt, huy hoà ng và kiêu căng ấy, công tước Andrey còn phân biệt được những chi phái khác hẳn nhau cá»a các khuynh hướng và các đảng phái.
Chi phái thứ nhất gồm có Pful và những ngưá»i theo ông ta, là những nhà lý thuyết quân sá»±, tin rằng có má»™t khoa há»c quân sá»± và trong cái khoa há»c đó cÅ©ng có những quy luáºt bất biến cá»§a nó như quy luáºt chuyển quân đưá»ng chéo, chuyển quân đưá»ng vòng v.v… Pful và những ngưá»i theo ông ta đòi phải rút sâu và o ná»™i địa, theo những quy luáºt chÃnh xác cá»§a cái gá»i là khoa há»c quân sá»±, và há»… tách rá»i quy luáºt nà y má»™t chút thì há» cho là man rợ, dốt nát và phản khoa há»c. Thuá»™c phái nà y có hai thân vương ngưá»i Äức là Voltxoghen và Vintxingherot, và má»™t số ngưá»i khác, phần lá»›n là ngưá»i Äức.
Phái thứ hai đối láºp vá»›i phái thứ nhất. Thói thưá»ng xưa nay vẫn thế, há»… đã có má»™t cá»±c là thế nà o cÅ©ng có những ngưá»i theo má»™t cá»±c ngược lại. Những ngưá»i thuá»™c phái nà y là những ngưá»i chá»§ trương hà nh động táo bạo, mà còn đại diện cho tinh thần dân tá»™c, cho nên khi tranh luáºn há» còn phiến diện hÆ¡n nữa. Äó là những ngưá»i Nga: Bagration, Yermcilov (bấy giá» má»›i bắt đầu có tiếng tăm) và má»™t số ngưá»i khác. Hồi bấy giá» ngưá»i ta thưá»ng truyá»n tụng má»™t câu nói đùa nổi tiếng cá»§a Yermcilov: nghe đâu ông ta có đệ lá»i xin hoà ng thượng má»™t đặc ân - Ông ta xin được tấn phong là m ngưá»i Äức.
Những ngưá»i trong phái thưá»ng nhắc đến Xuvorov và nói rằng Ä‘iá»u cần là m không phải là suy nghÄ©, không phải là cắm kim găm trên bản đồ, mà là chiến đấu, là đánh bại quân địch, không để cho chúng tiến và o nước Nga và không để cho quân đội nản lòng.
Phái thứ ba, phái được nhà vua tin cáºy nhất, là phái cá»§a các triá»u thần chá»§ trương châm chước giữa hai khuynh hướng kia.
Những ngưá»i thuá»™c phái nà y, trong đó có cả Areyev, phần lá»›n không phải là quân nhân, há» nghÄ© và nói như những ngưá»i không có chá»§ kiến gì nhưng vẫn muốn là m ra vẻ có chá»§ kiến. Há» nói rằng há» không nghi ngá» gì nữa, má»™t cuá»™c chiến tranh, nhất là má»™t cuá»™c chiến tranh chống lại má»™t thiên tà i như Bonaparte (bây giá» há» lại gá»i ông là Bonaparte) đòi há»i má»™t sá»± suy tÃnh sâu sắc, má»™t kiến thức khoa há»c uyên thâm, vá» mặt nà y thì Pful là má»™t thiên tà i; nhưng đồng thá»i không thể thừa nháºn rằng các nhà lý thuyết thưá»ng phiến diện, cho nên không thể hoà n toà n tin cáºy hỠđược, phải lắng nghe cả ý kiến cá»§a những ngưá»i chống đối Pful và cá»§a những ngưá»i có óc thá»±c tiá»…n, có kinh nghiệm vá» việc quân, rồi từ tất cả các ý kiến ấy rút ra má»™t ý kiến trung bình. Những ngưá»i thuá»™c phái nà y má»™t má»±c chá»§ trương giữ trại Drissa theo kế hoạch cá»§a Pful nhưng đồng thá»i phải thay đổi cách váºn chuyển cá»§a hai quân Ä‘oà n kia. Tuy hà nh động như váºy chẳng được mục Ä‘Ãch nà o cả, nhưng phái nà y cho rằng như thế là tốt hÆ¡n.
Khuynh hướng thư tư là khuynh hướng mà ngưá»i đại diện tai mắt nhất là công tước thái tá». Äại công tước không thể nà o quên được chuyện vỡ má»™ng cá»§a ngà i ở Austerlix; trong tráºn nà y, ngà i đã cưỡi ngá»±a Ä‘i trước hà ng quân cáºn vệ như Ä‘i diá»…u binh, đầu đội mÅ© sắt, mình mặc áo chặn kỵ binh ngá»± lâm, những toán hùng dÅ©ng xông lên dà y xéo quân Pháp, nhưng bá»—ng nhiên bị lá»t và o giữa tiá»n duyên, và đà nh phải cháºt váºt tẩu thoát trong cảnh há»—n loạn cá»§a toà n quân. Nhưng ngưá»i thuá»™c phái nà y trong suy luáºn có cái ưu Ä‘iểm cá»§a cái khuyết Ä‘iểm là rất thà nh tháºt. Há» Ä‘á»u sợ Napoléon, há» thấy Napoléon mạnh, thấy mình yếu và nói thẳng ra như váºá»µ. Há» nói: "CÆ¡ sá»± nà y rồi cÅ©ng đưa đến tá»§i nhục và diệt vong mà thôi! Äấy, ta đã bá» Vilna, bó Vitebsk, rồi đây lại bá» Drissa cho mà xem. Bây giá» ta chì còn cách nữa là kà hoà ước, và ký sao cho tháºt nhanh, trong khi chưa bị Ä‘uổi ra khá»i Petersburg!".
à kiến nà y khá phổ biến ở các giá»›i cao cấp trong quân đội, cÅ©ng á»§ng há»™ hỠở Petersburg và được sá»± đồng tình cá»§a quốc vụ đại thần Rumiansev, cÅ©ng là ngưá»i chá»§ hoà vì những là do khác, những là do quốc sá»±.
Thứ năm là những ngưá»i theo Barclay de Tolly - không hẳn là theo cá nhân ông ta, mà theo vị tổng trưởng chiến tranh và vị tổng tư lệnh thì đúng hÆ¡n. Há» nói: "Dù ông ta thế nà o chăng nữa (bao giá» há» cÅ©ng mở đầu như váºy)", thì đó cÅ©ng là má»™t ngưá»i trung thá»±c, đúng đắn và không còn ai hÆ¡n ông ta nữa. Cứ cho ông ta nắm thá»±c quyá»n, vì chiến tranh không thể tiến hà nh thắng lợi nếu không có sá»± tổng chỉ huy thống nhất, rồi ông ta sẽ tá» rõ năng lá»±c cá»§a mình như ông đã từng là m ở Phần Lan. Sở dÄ© quân đội ta giữ vững được tổ chức và lá»±c lượng hùng háºu, và rút lui cho đến Drissa mà không bị bại tráºn nà o, chẳng qua là nhá» Barclay mà thôi. Nếu bây giá» Ä‘em Benrigxen lên thay Barclay thì má»i sá»± sẽ há»ng hết, vì Benrigxen đã tá» ra bất lá»±c từ năm 1807" - những ngưá»i theo phái nà y nói như váºy.
Nhóm thứ sáu gồm những ngưá»i Benrigxen, thì lạ nói ngược lại rằng, dù sao cÅ©ng không có ngưá»i nà o có năng lá»±c và có kinh nghiệm hÆ¡n Benrigxen và dù cho có xoay sở như thế nà o rồi cÅ©ng phải nhỠđến ông ta. Và những ngưá»i thuá»™c phái nà y chứng minh rằng cuá»™c rút lui cá»§a quân ta đến Drissa từ đầu chà cuối là má»™t cuá»™c bại tráºn hết sức nhục nhã và là má»™t chuá»—i sai lầm liên tiếp. Há» nói: "Há» cà ng sai lầm nhiá»u cà ng tốt: Ãt nhất ngưá»i ta cÅ©ng sẽ sá»›m hiểu rằng không thể để yên như váºy được. Ngưá»i mà chúng ta cần không phải là má»™t anh Barclay nà o đó mà là má»™t ngưá»i như Benrigxen, ngưá»i đã chứng tá» rõ năng lá»±c năm 1807 mà ngay cả Napoléon cÅ©ng thừa nháºn, chúng ta cần má»™t ngưá»i có đủ tư cách để cho má»i ngưá»i Ä‘á»u vui lòng thừa nháºn quyá»n chỉ huy, mà ngưá»i như thế thì chỉ có má»™t mình Benrigxen mà thôi!".
Thứ bảy là những nhân váºt mà bao giá» ngưá»i ta cÅ©ng thấy có bên cạnh các nhà vua, nhất là các nhà vua tre, và riêng hoà ng đế Alekxandr thì lại cà ng có nhiá»u hÆ¡n nữa. Äó là các vị tướng và các sÄ© quan hà nh dinh ngá»± tiá»n là những ngưá»i trung thà nh táºn tuỵ vá»›i Alekxandr không những vì ngà i là báºc chúa thượng cá»§a há» mà còn vì há» coi ngà i như má»™t con ngưá»i mà há» sùng bái chân thà nh và không vụ lợi như Roxtov đã từng sùng bái hồi 1805, há» thấy Alekxandr không những không có đủ má»i đức tÃnh mà còn có đủ nết tốt cá»§a con ngưá»i.
Các nhân váºt nà y tuy khâm phục cái đức tÃnh khiêm tốn khiến nhà vua đã khước từ chức tổng tư lệnh quân đội, nhưng đồng thá»i há» cÅ©ng chỉ trÃch sá»± khiêm tốn quá mức nà y: há» chỉ muốn má»™t Ä‘iá»u và chỉ nằng nặc đòi vị hoà ng đế kÃnh yêu cá»§a há» từ bá» tÃnh thiếu tá»± tin quá đáng ấy Ä‘i và công nhiên tuyên bố rằng mình nắm lấy quyá»n chỉ huy quân đội, thà nh láºp má»™t bá»™ tham mưu tổ tư lệnh ở đại bản doanh cá»§a mình, và khi cần thì bà n bạc vá»›i các nhà lý luáºn và các nhà thá»±c tiá»…n già u klnh nghiệm, nhưng phải tá»± mình chỉ huy lấy quân đội: chỉ riêng má»™t Ä‘iá»u ấy thôi cÅ©ng đủ cổ vÅ© toà n quân đến cá»±c độ rồi.
Nhóm thứ tám là nhóm đông ngưá»i nhất, số lượng cá»§a nhóm nà y to lá»›n đến ná»—i Ä‘em so vá»›i các nhóm kia thì sẽ có má»™t tá»· lệ 99 chá»i 1. Nhóm nà y gồm có những ngưá»i chẳng chá»§ hoà mà cÅ©ng chẳng chá»§ chiến, chẳng chá»§ trương tiến quân mà cÅ©ng chẳng chá»§ trương láºp doanh trại phòng ngá»± dù ở Drissa hay ở nÆ¡i nà o cÅ©ng thế, chẳng muốn cho Barclay mà cÅ©ng chẳng muốn cho hoà ng thượng chỉ huy, chẳng thÃch Benrigxen mà cÅ©ng chẳng thÃch Pful, há» chỉ muốn có má»™t Ä‘iá»u, và má»™t Ä‘iá»u trá»ng yếu nhất: là m sao cho mình có được lợi nhiá»u nhất và hưởng được lạc nhiá»u thú nhất.
Trong dòng nước **c cá»§a những tÃnh toán giao lưu và chằng chịt vá»›i nhau ở đại bản doanh ngá»±, tiá»n ngưá»i ta có thể thà nh công mỹ mãn trong những việc mà và o lúc khác không thể nà o quan niệm được. Ngưá»i nà y thì lo sao cho khá»i mất cái địa vị béo bở cá»§a mình, cho nên nay đồng ý vá»›i Pful, mai lại đồng ý vá»›i ngưá»i phản đối ông ta, và đến ngà y kia lại nói rằng mình chẳng có ý kiến gì vá» vấn đỠđó chỉ cốt sao tránh được trách nhiệm và lấy lòng nhà vua. Ngưá»i kia thì muốn thu nhiá»u lợi vá» cho mình nên cố sao cho nhà vua chú ý đến mình, bằng cách lá»›n tiếng đỠra má»™t ý kiến mà hôm qua hoà ng thượng đã có phảng phất nói qua, hò hét trong há»™i đồng và đấm ngá»±c thùm thụp, thách thức ngưá»i phản đối ra đấu súng để tá» ra rằng mình vẫn sẵn sà ng hy sinh cho công Ãch. Lại có ngưá»i chỉ lá»±a lúc nghỉ giữa hai cuá»™c há»™i nghị, khi không có mặt những kẻ thù cá»§a mình ở đây, để xin má»™t khoản tiá»n trợ cấp Ä‘á»n bù lại thá»i gian phục vụ trung thà nh cá»§a mình, vì biết rằng bấy giá» ngưá»i ta chẳng hÆ¡i đâu mà từ chối. Lại có ngưá»i cứ tình cá» luôn luôn báºn bịu túi bụi trước mặt hoà ng thượng. Lại có ngưá»i, để đạt má»™t mục Ä‘Ãch từ lâu mong đợi là được má»i đến dá»± bữa ngá»± thiện, hăm hở chứng minh những cái đúng hay những cái sai cá»§a má»™t ý kiến má»›i đỠra và đưa những luáºn chứng Ãt nhiá»u sắc bén và chuẩn xác.
Tất cả những ngưá»i thuá»™c phái nà y Ä‘á»u kiếm chác những đồng rúp, những huân chương chữ tháºp, những cấp báºc và trong việc kiếm chác ấy há» chỉ theo dõi chiá»u gió xoay vá» hướng nà o, là cả bầy ong đực chuyển vá» hướng ấy, đến ná»—i mà hoà ng thượng cÅ©ng khó lòng mà xoay sang hướng khác được. Ở giữa má»™t tình hình bất định, trong khi Ä‘ang trải qua má»™t nguy cÆ¡ nghiêm trá»ng khiến má»i việc Ä‘á»u có tÃnh chất đặc biệt khẩn trương, ở giữa luồng nước xoáy cá»§a những thá»§ Ä‘oạn kèn cá»±a, những ná»—i tá»± ái, những sá»± xung đột giữa các quan rùệm và tình cảm khác nhau, giữa đám ngưá»i đủ các quốc tịch ấy, thì cái nhóm ngưá»i thứ tám, nhóm ngưá»i đông nhất nà y, chỉ lo đến quyá»n lợi cá»§a bản thân, là m cho tình hình cà ng thêm rắc rối và lá»™n xá»™n. Nêu ra bất cứ má»™t vấn đỠgì thì bầy ong đực nà y chưa hết vo ve theo nhạc Ä‘iệu cÅ© đã vá»™i chuyến sang má»™t Ä‘iệu má»›i, và tiến vo ve cá»§a há» lấn át cả những tiếng nói chân thà nh Ä‘ang tranh luáºn.
Và o thá»i gian công tước Andrey đến, từ tất cả các phái ấy lại xuất hiện má»™t phái nữa. Phái thứ chÃn, lúc bấy giá» Ä‘ang bắt đầu lên tiếng. Äó là phái những ngưá»i già , chÃn chắn, có kinh nghiệm vá» việc nước và trong khi không tán thà nh bất cứ ý kiến nà o trong số những ý kiến chống đối nhau; biết má»™t cách trừu tượng tất cả những sá»± việc diá»…n ra trong bá»™ tham mưu đại bản doanh và nghÄ© ra những biện pháp để giải thoát khá»i tình trạng bất định, hoang mang, lá»™n xá»™n và suy yếu nà y.
Những ngưá»i thuá»™c phái nà y nói và nghÄ© rằng tất cả cái tình hình xấu xa nà y sở dÄ© phát sinh chá»§ yếu là do sá»± có mặt cá»§a nhà vua và triá»u đình bên cạnh quân đội, do việc du nháºp và o quân đội cái tÃnh dao động và bất định thÃch hợp vá»›i những quan hệ triá»u đình nhưng rất bất lợi cho quân đội, rằng nhà vua có nhiệm vụ trị vì chứ không phải chỉ huy quân đội; rằng muốn thoát khá»i tình trạng nà y chỉ có má»™t cách duy nhất là nhà vua vá»›i triá»u đình rá»i khá»i quân đội: rằng riêng sá»± có mặt cá»§a nhà vua cÅ©ng đã là m tê liệt năm vạn quân dà nh cho việc bảo vệ ngà i, rằng má»™t viên tổng tư lệnh tốt nhất nhưng được hà nh động độc láºp cÅ©ng còn hÆ¡n má»™t viên tổng tư lệnh tà i giá»i nhất nhưng bị trói buá»™c vì sá»± có mặt và quyá»n lá»±c cá»§a nhà vua.
Ngay từ thá»i gian công tước Andrey ở Dissa và chưa có chức vụ rõ rà ng thì Siskov, má»™t vị quốc vụ khanh và là má»™t trong những ngưá»i đại diện chá»§ yếu cá»§a phái nà y, đã viết lên hoà ng thượng má»™t bức thư có cả chữ ký cá»§a Balasov và Arakseyev. Vốn được nhà vua cho phép bà n luáºn vá» tình hình công việc chung, trong bức thư nà y ông ta viện cá»› là nhà vua cần ở Moskva để cổ vÅ© nhân dân tham chiến và kÃnh cẩn đỠnghị nhà vua nên rá»i khá»i quân đội.
Nhà vua cần cổ vÅ© cho nhân dân phấn khởi và kêu gá»i nhân dân đứng lên bảo vá» tổ quốc - chÃnh sá»± phấn khởi nà y (trong chừng má»±c có mặt cá»§a bản thân nhà vua ở Moskva có tác dụng gây nên) là nguyên nhân chá»§ yếu khiến nước Nga thu được thắng lợi - Việc đó đã được ngưá»i ta đỠra vá»›i nhà vua và được nhà vua chấp nháºn là m lý do để rá»i khá»i quân đội.
|
 |
|
| |