 |
|

27-05-2009, 11:02 AM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 15 -
Kể từ ngà y hai mươi tám tháng mưá»i, khi trá»i bắt đầu giá rét, cuá»™c bá» chạy cá»§a quân lÃnh Pháp chỉ thêm bi đát vì cảnh những ngưá»i chết cóng hoặc chết bá»ng ở các bếp lá»a, và cảnh hoà ng đế, các quốc vương và các quáºn công mặc áo choà ng ấm tiếp tục ngồi xe kiệu cùng vá»›i nhiá»u cá»§a cải cướp được; vì thá»±c chất thì quá trình trốn chạy và tan rã cá»§a quân đội Pháp. Kể từ khi ở Moskva, ra Ä‘i cÅ©ng không há» mảy may thay đổi.
Từ Moskva đến Vyazma, quân đội Pháp từ bảy vạn ba nghìn ngưá»i, không kể quân cấm vệ (đạo quân nà y trong suốt cuá»™c chiến tranh chẳng là m gì ngoà i việc cướp bóc) từ bảy vạn ba nghìn ngưá»i ấy chỉ còn ba vạn sáu nghìn (trong số nà y chỉ có năm nghìn ngưá»i bị chết trong các tráºn đánh). Äó là vế đầu cá»§a cấp số quyết định các cấp số sau khi cách tÃnh chÃnh xác như toán há»c.
Quân đội Pháp vẫn theo tỉ số ấy mà tan rã và bị tiêu diệt từ Moskva đến Vyazma, từ Vyazma đến Smolensk. Từ Xmoleaxk đến Betrya, Berezina, từ Berezina đến Vilna, không kể trá»i lạnh đến mức như thế nà o, bất chấp những cuá»™c truy kÃch, những cuá»™c chặn đưá»ng và những Ä‘iá»u kiện khác xét riêng từng cái. Sau Vyazma quân Pháp không Ä‘i thà nh ba đạo nữa mà nháºp lại thà nh má»™t lÅ© và cứ thế mà đi cho đến cùng. Bertie có viết cho vua ông ta như sau (ta đã biết rõ các nhà chỉ huy quân sá»± thưá»ng cho phép mình Ä‘i xa sá»± tháºt đến nhưá»ng nà o khi mô tả tình hình quân đội).
"Tôi thấy cần phải tâu để bệ hạ rõ tình hình cá»§a quân đội bệ hạ trong các quan Ä‘oà n mà tôi đã có dịp quan sát trong hai ba ngà y nay ở nhiá»u chặng hà nh quân khác nhau. Quân đội đã hoà n toà n tan rã. Trong hầu hết các trung Ä‘oà n số binh sÄ© Ä‘i theo các quân kỵ giá»i lắm chỉ còn má»™t phần tư, còn lại thì Ä‘i lẻ ra nhiá»u hướng vì nhiá»u mục Ä‘Ãnh riêng tư, hy vá»ng tìm lương ăn và thoát khá»i bị ká»· luáºt.
Nói chung, há» xem Smolensk như nÆ¡i há» nghỉ cho lại sức. Mấy ngà y gần đây nhưng ngưá»i ta thấy nhìn thấy nhiá»u binh sÄ© vứt đạn vứt súng Ä‘i. Trong tình trạng nà y thì dù ý định cá»§a bệ hạ có thế nà o chăng nữa, quyá»n lợi quân sá»± cá»§a bệ hạ cÅ©ng yêu cầu táºp hợp lại quân đội ở Smolensk, bắt đầu bằng việc thanh toán những phần tá» không chiến đấu như những kỵ binh mất ngá»±a, những hà nh lý và những đồ đạc cá»§a pháo binh không còn cân xứng vá»›i lá»±c lượng hiện nay nữa, ngoà i những ngà y nghỉ ngÆ¡i ra, lương thá»±c cÅ©ng rất cần cho binh sÄ© đã kiệt sức vì đói và mệt.
Mấy ngà y gần đây đã có nhiá»u ngưá»i chết dá»c đưá»ng hay ở các trại lá»™ chiến.
Tình hình má»—i ngà y má»™t thêm trầm trá»ng và khiến ta phải nghÄ© rằng nếu không có phương sách gì để cấp tốc để bổ cứu, tôi sợ đến khi có chiến tranh ta không còn là m chá»§ được quân đội nữa. Ngà y mùng tám tháng mưá»i má»™t, cách Smolensk 30 dặm Nga".
Sau khi ùa và o Smolensk là nÆ¡i há» xem như cõi đất hứa hẹn, quân Pháp giết nhau để tranh già nh lương thá»±c, cướp phá cả các kho lương thá»±c cá»§a há», và khi đã cướp Ä‘i hết sạch, há» lại tiếp tục chạy trốn.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u Ä‘i mà chẳng biết mình Ä‘i đâu và để là m gì.
Napoléon vá»›i cái thiên tà i cá»§a ông ta, còn biết Ä‘iá»u đó Ãt hÆ¡n ai hết, vì không có ai ra mệnh lệnh cho ông ta cả. Tuy thế ông ta và những ngưá»i thân cáºn vẫn giữ những táºp quán cÅ©: viết mệnh lệnh, thứ tá»±, báo cáo, nháºt lệnh; gá»i nhau là "Bệ hạ, hiá»n huynh, công tước Ecmuun, quốc vương Napoli v.v…" Nhưng những mệnh lệnh và báo cáo Ä‘á»u chỉ có thể trên giấy tá», không có việc gì được thá»±c hiện theo những mệnh lệnh đó cả, vì không nà o thá»±c hiện được, và tuy há» gá»i nhau bằng những chức tước long trá»ng và xưng hô như anh em cùng há», má»i ngưá»i Ä‘á»u cảm thấy mình là những con ngưá»i thảm hại và xấu xa đã là m nhiá»u Ä‘iá»u ác mà nay há» phải trả nợ. Và tuy há» giả vá» lo lắng đến quân đội, má»—i ngưá»i chỉ nghÄ© đến cái thân mình và nghÄ© cách là m sao trốn thoát cho nhanh.
|

27-05-2009, 11:03 AM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 16 -
Hoạt động cá»§a quân Nga và quân Pháp trong thá»i kỳ chiến dịch rút lui từ Moskva đến Neman giống như má»™t trò bịt mắt bắt dê, trong đó cả hai ngưá»i chÆ¡i Ä‘á»u bị bịt mắt và ngưá»i trốn thỉnh thoảng lại rung chuông để cho ngưá»i tìm biết chá»—. Lúc đầu ngưá»i trốn rung chuông, không sợ địch thù, nhưng khi nguy hiểm đến nÆ¡i thì hắn ta lại cố lặng lẽ chuồn Ä‘i cho khá»i bị ngưá»i ta bắt và nhiá»u khi tưởng là chạy trốn mà hoá ra là xông thẳng và o tay đối thá»§.
Lúc đầu quân Napoléon còn cho biết nó Ä‘ang ở đâu - đó là và o thá»i kỳ đầu cuá»™c rá»§t quân trên con đưá»ng Kaluga, nhưng vá» sau, khi kéo lên con đưá»ng Smolensk, nó chạy trốn, tay giữ chặt lấy quả chuông và nhiá»u khi tưởng là mình chạy trốn mà hoá ra là đâm thẳng và o quân Nga.
Vì quân Pháp chạy trốn và quân Nga Ä‘uổi theo Ä‘á»u rất nhanh, và do đó, ngá»±a Ä‘á»u kiệt sức cả, cho nên cái phương tiện chá»§ yếu để tìm hiểu vị trà phá»ng chừng cá»§a quân địch - tức là những cuá»™c trinh sát cá»§a kỵ binh - nay không còn nữa. Ngoà i ra, hai quân đội lại luôn luôn thay đổi vị trà và thay đổi rất nhanh cho nên những tin lức báo vá», dù là tin tức gì, cÅ©ng Ä‘á»u không còn xác thá»±c nữa. Nếu ngà y mồng hai có tin cho biết là ngà y mồng má»™t quân địch ở má»™t nÆ¡i nà o đấy, thì đến ngà y mồng ba, khi đã có thể tiến hà nh má»™t việc gì quân đội đã Ä‘i được hai chặng đưá»ng rồi và đã đến má»™t vị trà khác hẳn.
Quân đội nà y chạy trốn, quân đội kia Ä‘uổi theo. Từ Smolensk quân Pháp có thể chá»n nhiá»u đưá»ng rút khác nhau; và ngưá»i ta có thể tưởng ở đây, sau bốn ngà y đóng trại, quân Pháp có thể biết được quân địch ở nÆ¡i nà o, nghÄ© ra má»™t cái gì có lợi và mưu tÃnh má»™t việc gì má»›i. Nhưng sau bốn ngà y đóng trại, đám quân há»—n loạn ấy lại bá» chạy, không phải sang phải, cÅ©ng không phải sang trái, mà lại theo đưá»ng cÅ©. Con đưá»ng bất lợi hÆ¡n cả, con đưá»ng Kraxnoye và Orsa, không há» có kế hoạch và chiến thuáºt gì hết, chỉ theo vết cÅ© mà chạy.
Äinh ninh rằng quân địch ở sau lưng chứ không phải ở trước mặt, quân Pháp chạy thà nh má»™t tuyến dà i, má»—i toán cách nhau đến hai mươi bốn tiếng hà nh quân. Ngưá»i chạy trước ai hết là hoà ng đế, sau đến các quốc vương rồi đến các quáºn công. Quân Nga tưởng Napoléon sẽ Ä‘i chếch sang phải vá» phÃa đông Dniepr, và chỉ có là m như váºy má»›i hợp lý, nên cÅ©ng Ä‘i chếch sang phải và đi lên đưá»ng cái lá»›n dẫn đến Kraxnoye. Và ở đấy, như trong trò bịt mắt bắt dê, quân Pháp đâm sầm và o đạo tiến cá»§a quân ta. Bá»—ng đâu trông thấy địch ngay trước mặt, quân Pháp hoảng hốt dừng lại nhưng rồi lại bá» chạy, bá» mặc những bạn đồng ngÅ© Ä‘ang theo sau.
Ở đấy suốt ba ngà y quân Pháp như len qua hà ng ngÅ© quân cá»§a Nga, từng đơn vị lần lượt kéo qua, đầu tiên là quân cá»§a phó vương, rồi đến quân Davu, và sau đó đến quân Ney. Tất cả Ä‘á»u bá» rÆ¡i lẫn nhau, bá» rÆ¡i tất cả những thứ nặng ná», bá» hết đại bác, bá» lại má»™t ná»a quân số và chạy miết, chỉ đến đêm má»›i len Ä‘i vòng qua cánh phải quân Nga thà nh những hình bán nguyệt.
Ney rút sau cùng vì còn báºn chôn mìn phá thà nh Smolensk tuy những bức thà nh nà y chẳng là m phiá»n ai cả (mặc dầu tình cảnh quân Pháp rất bi đát, hoặc chÃnh vì váºy, cho nên như đứa trẻ bị ngã Ä‘au há» muốn đạp ná»n nhà há»). Rút sau cùng vá»›i quân Ä‘oà n cá»§a ông gồm má»™t vạn ngưá»i, Ney chỉ còn được má»™t nghìn quân khi chạy đến Orsa há»p vá»›i Napoléon, sau khi đã bá» hết quân lÃnh và đại bác rồi thừa lúc đêm tối lẻn qua lừng vượt sông Dniepr.
Từ Orsa, há» tiếp tục chạy theo con đưá»ng đến Vilna và cÅ©ng vẫn trò chÆ¡i bịt mắt bắt dê vá»›i đạo quân truy kÃch hỠđúng như trước Äến sông Berezina(1), há» lại lâm và o tình trạng há»—n loạn, nhiá»u ngưá»i bị chết Ä‘uối, nhiá»u ngưá»i đầu hà ng, nhưng những ai qua sông được lại tiếp tục chạy. Vì tổng tư lệnh cá»§a há» mặc vá»™i áo da lông, ngồi trên xe trượt tuyết và bá» các bạn chiến đấu chuồn Ä‘i má»™t mình, ai có thể chốn được cÅ©ng chốn theo, còn ai không chốn được thì đầu hà ng hay chết.
Chú thÃch:
(1) Phụ lưu bên phải cá»§a sông Dniepr. Tháng mưá»i má»™t năm 1812 quân đội Pháp bá» chạy vá»›i bị tổn thất nặng nỠở đây. Napoléon chạy thoát và chÃn nghìn ngưá»i đến Vinno. Toà n quân gần như bị tiêu diệt
|

27-05-2009, 11:04 AM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 17 -
Có thể tưởng đâu đối vá»›i chiến dịch rất chạy nà y, má»™t chiến dịch trong đó quân Pháp đã là m tất cả những gì có thể là m được để bị tiêu diệt, trong đó đám ngưá»i ấy không tiến hà nh má»™t cuá»™c di chuyển nà o có chút gì hợp là kể từ khi đổ ra con đưá»ng Kaluga cho đến khi tên tổng chỉ huy bá» quân đội lại để chạy để thoát thân. - Có thể tưởng đâu vá»›i má»—i thá»i kỳ chiến tranh nà y thì các sá» gia, những ngưá»i vẫn thưá»ng gán những hà nh vi cá»§a quần chúng cho ý muốn cá»§a má»™t con ngưá»i không còn có thể mô tả cuá»™c rút quân nà y theo quan niệm cá»§a há» nữa. Nhưng không, các sá» gia đã viết ra hà ng núi sách vá» chiến dịch nà y, và đâu đâu cÅ©ng thấy nói đến những mệnh lệnh tác chiến cá»§a Napoléon và những kế hoạch sâu sắc cá»§a ông ta những cuá»™c di chuyển cá»§a quân đội và chá»§ trương thiên tà i cá»§a các nguyên soái.
Vì sao rút từ Maly Yaroxlav theo má»™t con đưá»ng dà i hoang tà n trong khi có thể Ä‘i má»™t con đưá»ng bá» ngá» dẫn đến má»™t miá»n trù phú hoặc theo con đưá»ng song song mà sau đó Kutuzov đã dùng để truy kÃch há»? Các sá» gia cắt nghÄ©a Ä‘iá»u đó bằng nhiá»u luáºn Ä‘iểm sâu sắc. Há» cÅ©ng dùng những luáºn Ä‘iểm sâu sắc khi diá»…n tả việc rút lui cá»§a Napoléon từ Smolensk đến Orsa. Kế đến, há» lại mô tả tư thế anh hùng cá»§a ông ta ở Kraxnoye, đâu như ở đấy ông ta đã định thân hà nh ra chỉ huy quân đội ứng chiến, ông ta chống má»™t cái gáºy bạch dương và nói:
- Ta đóng vai hoà ng đế đã đủ rồi, đã đến lúc đóng vai tướng lÄ©nh. Há» kể như váºy mặc dầu ngay sau đó ông ta lại chạy dà i, phó mặc những đơn vị tán loạn Ä‘ang tụt lại sau cho số pháºn.
Sau đó, há» lại miêu tả cho ta thấy lòng dÅ©ng cảm cao quý cá»§a các nguyên soái, nhất là Ney, lòng dÅ©ng cảm cao quý ở chá»— Ney lén lút vòng quanh rừng để vượt qua sông, Dniepr và chạy vá» Orsa, bá» lại tất cả quân kỳ và đại bác cÅ©ng như chÃn phần mưá»i quân đội.
Và cuối cùng việc vị hoà ng đế vÄ© đại từ bỠđại quân anh hùng cÅ©ng được các nhà sá» há»c miêu tả như má»™t hà nh động gì vÄ© đại và thiên tà i. Ngay cả cái hà nh động chạy trốn cuối cùng nà y mà ngôn ngữ cá»§a loà i ngưá»i gá»i là mức tá»™t cùng cá»§a sá»± hèn hạ, má»™t hà nh động mà bất cứ đứa trẻ nà o cÅ©ng biết là m xấu hổ, ngay cả hà ng động đó nữa cÅ©ng được thanh minh trong ngôn ngữ cá»§a các sá» gia.
Äến khi không còn có thể tiếp tục kéo dà i những sợi dây rất đà n hồi cá»§a những suy luáºn sở há»c thêm nữa, đến khi má»™t hà nh động đã hiển nhiên là m trái ngược vá»›i cái mà nhân loại gá»i là tốt hay chỉ là đúng thôi cÅ©ng váºy, thì các sá» gia lại vá»› lấy khái niệm là sá»± vÄ© đại để cứu vãn tình thế. Äối vá»›i cái gì là vÄ© đại thì không có gì xấu cả Äã là má»™t con ngưá»i vÄ© đại thì dù có là m việc gì khá»§ng khiếp đến đâu cÅ©ng không thể buá»™c tá»™i được.
"Tháºt là vÄ© đại" - các sá» gia nói như váºy, và không còn cái gì tốt cái gì xấu nữa, mà chỉ còn cái "vÄ© đại" và cái "không vÄ© đại". "VÄ© đại" là tốt mà không vÄ© đại là xấu. VÄ© đại theo há» là thuá»™c tÃnh cá»§a má»™t số ngưá»i đặc biệt nà o đó mà há» gá»i là anh hùng. Và Napoléon, trong khi chuồn vá» nhà trong chiếc áo khoác ấm, bá» mặc không những các bạn chiến đấu mà ngay cả những ngưá»i (theo ông ta) đã bị ông ta dẫn tá»›i đây, cÅ©ng cảm thấy việc đó là vÄ© đại, và tâm hồn ông ta cảm thấy thanh thản.
- Từ cái cao cả (ông ta thấy trong bản thân có má»™t cái gì đó cao cả tháºt) sang cái lố bịch chỉ có má»™t bước) - Napoléon nói thế.
Thế nhưng trong năm mươi năm trá»i cả thế giá»›i đã lặp Ä‘i lặp lại:
"Cao cả! Vĩ đại! Napoléon vĩ đại! Từ cái cao cả sang cái lố bịch chỉ có một bước".
Thế mà khòng ai thoáng có ý nghÄ© rằng thừa nháºn cái gì vượt ra ngoà i tiêu chuẩn cân nhắc xấu tốt là vÄ© đại, chẳng qua là vì thừa nháºn nó là vô nghÄ©a và vô cùng nhá» bé.
Äối vá»›i chúng ta, những ngưá»i được chúa CÆ¡ đốc ban cho các tiêu chuẩn cân nhắc cái gì là tốt cái gì là xấu, thì không thể có cái gì không cân nhắc được cả. Và ở nÆ¡i nà y không có sá»± giản dị, không có cái thiện cái chân, thì ở đấy không có sá»± vÄ© đại được.
Ngưá»i Nga nà o Ä‘á»c những Ä‘oạn sá» kể lại thá»i kỳ cuối cá»§a chiến dịch 1812 mà không có má»™t cảm giác nặng ná», vừa bá»±c tức vừa bất mãn, vừa nghi hoặc? Ngưá»i nà o lại không tá»± đặt cho mình những câu há»i: là m sao không bắt, không tiêu diệt toà n bá»™ quân Pháp, khi cả ba Ä‘oà n quân gá»™p lại đông gấp bá»™i quân Pháp bao vây chúng, khi chúng đã há»—n loạn, quá đói và quá rét, phải lÅ© lượt ra hà ng và khi (như lịch sá» kể lại cho chúng ta) mục tiêu cá»§a quân Nga chÃnh là chặn đứng, cắt đứt và bắt tất cả quân Pháp là m tù binh?
Là m thế nà o mà chÃnh đạo quân Nga vá»›i má»™t số quân kém hÆ¡n, đã giao chiến ở Borodino nhưng đến khi đã bao vây quân Pháp từ bốn phÃa và đặt mục tiêu bắt chúng, lại không đạt đến mục tiêu đó?
Chả nhẽ quân Pháp có má»™t ưu thế hÆ¡n hẳn quân ta đến ná»—i ta không thể nà o tiêu diệt chúng mặc dầu đông hÆ¡n gấp bá»™i sao? Là m sao Ä‘iá»u đó có thể xảy ra được? Sá» há»c (cái mà ngưá»i ta gá»i bằng danh từ nà y), khi giải đáp những câu há»i nà y nói rằng Ä‘iá»u đó xảy ra là vì Kutuzov, cÅ©ng như Tomlaxov, cÅ©ng như Tsitsagov hay tướng nà y tướng nỠđã không tiến quân mà thế ná» thế kia.
Nhưng tại sao há» lại không thá»±c hiện tất cả những cách tiến quân ấy? Nếu mục tiêu đã vạch ra trước không đạt được là do lá»—i cá»§a há», thì tại sao há» lại không bị đưa ra toà và không bị xá» tá»?
Nhưng dù có thừa nháºn rằng Kutuzov, Tsitsagov v.v… là những kẻ đã gây ra sá»± thất bại cá»§a quân Nga, thì cÅ©ng không tà i nà o hiểu nổi tại sao ngay trong hoà n cảnh cá»§a quân Nga ở Kraxnoye và ở sông Berezina (trong cả hai trưá»ng hợp quân Nga Ä‘á»u có ưu thế vá» quân số), há» lại không bắt gá»n toà n bá»™ quân Pháp vá»›i những nguyên soái những quốc vương và bản thân hoà ng đế mặc dầu đó là mục tiêu cá»§a há»?
Lối giải thÃch nói rằng sở dÄ© có hiện tượng kỳ lạ nà y là do Kutuzov cản trở việc tấn công (các sở gia quân đội Nga vẫn nói như váºy) là má»™t lối giải thÃch không đứng vững vì ta biết rằng ý muốn cá»§a Kutuzov đã không cản nổi quân đội tấn công ở Vyazma và Tarutino.
Thế thì tại sao quân đội Nga, đã từng thắng tráºn Borodino vá»›i má»™t lá»±c lượng yếu hÆ¡n má»™t quân địch lúc nà y Ä‘ang sung sức, lại bị những toán quân Pháp toán loạn đánh bại ở Kraxnoye và ở Berexzine, mặc dù lá»±c lượng mạnh hÆ¡n chúng?
Nếu mục Ä‘Ãch cá»§a quân Nga là cắt đứt đưá»ng rút lui và bắt sống Napoléon và các nguyên soái, và mục Ä‘Ãch ấy không những không được thá»±c hiện mà bao nhiêu cố gắng nhằm đến mục Ä‘Ãch ấy còn thất bại má»™t cách hết sức nhục nhã, thì thá»i kỳ cuối cùng cá»§a chiến dịch được ngưá»i Pháp xem như má»™t loạt thắng lợi là hoà n toà n đúng, còn các sá» gia Nga mà trình bà y nó như má»™t thá»i kỳ chiến thắng là hoà n toà n sai.
Các sá» gia quân sá»± Nga, trong chừng má»±c phải tuân theo luáºn lý vô hình chung đã Ä‘i đến quyết định nà y, và mặc dù đã viết nhiá»u câu thống thiết nói vá» lòng dÅ©ng cảm và lòng táºn trung v, v… Ä‘á»u phải bất đắc dÄ© thừa nháºn rằng cuá»™c rút lui cá»§a Pháp từ Moskva là má»™t loạt thắng lợi cá»§a Napoléon và má»™t loạt thất bại cá»§a Kutuzov.
Nhưng dù có gạt hẳn lòng tá»± ái cá»§a dân tá»™c ra má»™t bên, ngưá»i ta cÅ©ng cảm thấy trong bản thân kết luáºn nà y có mâu thuẫn, bởi vì má»™t loạt các thắng lợi cá»§a quân Pháp đã đưa hỠđến chá»— hoà n toà n bị tiêu diệt còn loạt thất bại cá»§a quân Nga đã đưa hỠđến chá»— hoà n toà n bị tiêu diệt quân địch và giải phóng tổ quốc.
Cá»™i nguồn cá»§a mối mâu thuẫn nà y là ở chá»— các sá» gia xem trá»ng khi nghiên cứu các biến cố theo những thư từ cá»§a các nhà vua và các tướng tá, theo các bản thông Ä‘iệp, các bản báo cáo v, v… đã giả định má»™t mục tiêu giả dối, má»™t mục tiêu mà hoà n toà n không có trong cuá»™c chiến tranh 1812; Mục tiêu cắt đứt đưá»ng rút lui và bắt sống Napoléon cùng vá»›i các nguyên soái và quân đội cá»§a ông ta.
Mục tiêu nà y không hỠcó; và không thể nà o có, vì nó không nghĩa là gì hết, và không thể nà o đạt được.
Mục tiêu nà y không có nghÄ©a lý gì, thứ nhất là đạo quân há»—n loạn cá»§a Napoléon Ä‘ang chạy chốn ra khá»i nước Nga vá»›i tất cả tốc độ có thể được, nghÄ©a là nó Ä‘ang thá»±c hiện chÃnh cái Ä‘iá»u mà bất cứ ngưá»i Nga nà o Ä‘á»u mong ước. Thế thì việc gì phải tìm cách tiến công kiểu nà y kiểu ná», trong khi quân Pháp đã chạy nhanh hết sức bình sinh cá»§a nó rồi.
Thứ hai, không lý gì lại Ä‘i chặn đưá»ng những con ngưá»i Ä‘ang dốc hết tinh lá»±c để chạy trốn.
Thứ ba, không có cái lý gì lại chịu mất quân lÃnh để tiêu diệt các đạo quân Pháp Ä‘ang tá»± tiêu diệt, không cần những nguyên nhân bên ngoà i vá»›i má»™t cấp số tiến nhanh đến ná»—i (dù không gặp trở ngại gì trên đưá»ng trốn chạy, há» cÅ©ng không thể đưa qua biên giá»›i nhiá»u hÆ¡n cái số quân hỠđã đưa được và tháng chạp năm ấy, tức là má»™t phần trăm toà n bá»™ quân đội.
Thứ tư không có lý gì để bắt sống hoà ng đế, các quốc vương, các quáºn công, là những ngưá»i mà nếu bắt được tà ì gây rất nhiá»u khó khãn cho hoạt động cá»§a quân Nga. Ngay những nhà ngoại giao khôn khéo nhất thá»i ấy cÅ©ng thừa nháºn như váºy. (J. Maistre và nhiá»u ngưá»i khác). Lại cà ng không có lý gì để bắt các quân Ä‘oà n Pháp trong khi chÃnh quân mình đã tan rã mất má»™t ná»a trước khi đến Kraxnoye, thế mà còn phải cắt ra mấy sư Ä‘oà n Ä‘i áp giải tù binh, mà trong khi quân lÃnh mình không phải lúc nà o cÅ©ng được cấp lương thá»±c đầy đủ còn những tù binh bắt được thì Ä‘ang chết đói.
Tất cả cái kế hoạch sâu sắc nhằm cắt đưá»ng rút lui và bắt sống Napoléon cùng vá»›i quân đội cá»§a ông ta, cÅ©ng giống như kế hoạch cá»§a má»™t ngưá»i là m vưá»n, muốn Ä‘uổi những súc váºt Ä‘ang giẫm đạp vưá»n rau cá»§a mình ra ngoà i, lại chạy ra cổng vưá»n và đánh và o đầu chúng. Äể thanh minh cho ngưá»i là m vưá»n đó, chỉ có thể nói được má»™t Ä‘iá»u, là anh ta Ä‘ang tức giáºn. Nhưng vá» phần những ngưá»i soạn ra kế hoạch tác chiến kia thì không thể nói như váºy được, bởi vì há» không phải là những ngưá»i bị thiệt hại khi vưá»n rau bị giẫm đạp.
Nhưng việc cắt đưá»ng rút lui cá»§a Napoléon và quân đội cá»§a ông ta không phải chỉ là má»™t việc vô lý, đó còn là má»™t việc không thể nà o là m được.
Không thể là m được, thứ nhất là vì, nếu kinh nghiệm đã cho thấy rằng trong má»™t tráºn đánh mà các đạo quân di chuyển dà i đến năm dặm thì, há» không bao giá» di chuyển đúng như kế hoạch đã định và việc Tsitagov Kutuzov và Vitghenstian có thể gặp nhau đúng giỠở địa Ä‘iểm đã định là má»™t việc khó xảy ra đến ná»—i có thể xem là không thể nà o có được: chÃnh Kutuzov cÅ©ng đã nghÄ© như váºy: Ngay từ khi nháºn được bản kế hoạch, ông ta nói rằng những cuá»™c tiến công trên những khoảng cách lá»›n không bao giỠđưa lại những kết quả như đã dá»± định.
Thứ hai, việc đó không thể là m được vì muốn chặn đứng được cái lá»±c quán tÃnh Ä‘ang đẩy quân đội Napoléon chạy lùi vá» phÃa sau, cần phải có những lá»±c lượng lá»›n hÆ¡o những lá»±c lượng hiện có cá»§a quân đội Nga không biết bao nhiêu mà kể.
Thứ ba, việc đó không thể là m được vì thuáºt ngữ quân sá»± "cắt đứt" chẳng có ý nghÄ©a gì hết. Có thể cắt đứt má»™t miếng bánh mì chứ không thể cắt đứt má»™t đạo quân. Cắt đứt má»™t đạo quân - chặn đưá»ng cá»§a nó - là má»™t việc không thể nà o là m được bởi vì chung quanh bao giá» cÅ©ng có nhiá»u chá»— có thể Ä‘i vòng qua. Lại có đêm tối là lúc mà chẳng ai trông thấy gì: các nhà khoa há»c quân sá»± cứ xét qua hai trưá»ng hợp ở Kraxnoye và Bezezina cÅ©ng đủ thấy Ä‘iá»u đó. Còn như bắt là m tù bỉnh thì không thể nà o bắt được má»™t con én khi nó không chịu Ä‘áºu lên bà n tay. Có thể bắt sống kẻ nà o ra hà ng, như ngưá»i Äức thưá»ng bắt, theo đúng má»i quy tắc chiến lược và chiến thuáºt.
Nhưng quân Pháp không thấy ra hà ng là có lợi, và há» nghÄ© như váºy là đúng, vì dù có chạy trốn hay bị bắt là m tù binh thì cÅ©ng vẫn chết đói chết rét như nhau mà thôi.
Nguyên do thứ tư và chá»§ yếu khiến việc đó không thể là m được là từ thuở khai thiên láºp địa cho đến nay chưa bao giá» có má»™t cuá»™c chiến tranh Ä‘iá»…n ra trong những hoà n cảnh khá»§ng khiếp như cuá»™c chiến tranh 1812, và quân đội Nga trong khi truy kÃch quân Pháp đã dốc hết sức lá»±c cá»§a mình rồi, nó không thể là m hÆ¡n thế nữa nếu không muốn tá»± tiêu diệt.
Trong cuá»™c hà nh quãn từ Tikhon đến Kraxnoye quân đội Nga đã mất đến năm vạn ngưá»i ốm và tụt lại sau, nghÄ©a là má»™t con số ngang vá»›i dân số má»™t tỉnh lỵ lá»›n. Má»™t ná»a quân số đã bị loại ra khá»i hà ng ngÅ© mặc dầu không chiến đấu.
Trong thá»i kỳ nà y cá»§a chiến dịch, quân đội không có á»§ng, không có áo khoác, ăn uống thiếu thốn, không có vodka, hà ng tháng phải ngá»§ giữa tuyết trong khi trá»i rét đến mưá»i lăm độ dưới không, ngà y thì chỉ kéo dà i có bảy tám giá», còn lại là đêm, lúc mà ká»· luáºt chẳng còn tác dụng gì; ở đây quân lÃnh không bị lùa và o tỠđịa - nÆ¡i không còn có ká»· luáºt gì nữa - trong vòng và i tiếng đồng hồ như trong má»™t tráºn chiến đấu; ở đây quân lÃnh sống ròng rã hà ng tháng trá»i trong má»™t cuá»™c váºt lá»™n từng phút má»™t vá»›i cái chết - chết đói và chết rét; trong vòng má»™t tháng đã chết mất ná»a quân đội. Ấy thế mà khi viết vá» chÃnh thá»i kỳ nà y cá»§a chiến dịch, các sá» gia lại kể lể vá»›i chúng ta nà o là Miloradovich phải cho đến nÆ¡i ná», trong khi Tsitsagov phải di chuyển sang nÆ¡i kia (di chuyển trong lá»›p tuyết dà y lút đầu gối), nà o là ông nà y đã đánh báºt và cắt đứt v.v.
Những ngưá»i Nga dở sống dở chết đã là m tất cả những gì có thể là m được và cần phải là m để đến mục Ä‘Ãch xứng đáng vá»›i dân tá»™c, và há» chẳng có lá»—i gì nếu có những ngưá»i Nga khác ngồi phòng ấm bà n những việc không thể là m được.
Sở dÄ© có mâu thuẫn kỳ lạ, ngà y nay không sao hiểu nổi sá»± kiện thá»±c tế và cách miêu tả cá»§a sá» há»c chẳng qua là vì các sá» gia viết vá» biến cố nà y phải lo viết lịch sá» cá»§a những tình cảm đẹp đẽ và những lá»i nói hoa mỹ cá»§a các tướng soái chứ không phải viết lịch sá» cá»§a các biến cố.
Há» tưởng những lá»i lẽ cá»§a Miloradovich những cuá»™c phần thưởng cá»§a những kế hoạch cá»§a viên tướng nà y, viên tướng ná» nháºn được kế hoạch cá»§a ông ta là những Ä‘iá»u quan trá»ng lắm, còn vấn đỠnăm vạn ngưá»i nằm lại trong những bệnh xá hay những nấm mồ thì tháºm chà há» cÅ©ng không há» nghÄ© tá»›i nữa, bởi vì đó không phải là đối tượng nghiên cứu cá»§a há».
Thế nhưng, chỉ cần gác lại má»™t lúc việc nghiên cứu những bản báo cáo và những bản kế hoạch cá»§a các tướng tá để Ä‘i sâu và o sá»± chuyển động cá»§a hà ng chục vạn ngưá»i Ä‘ang trá»±c tiếp tham gia và o biến cố, là tất cả những vấn đỠtrước kia có vẻ không thể giải quyết nổi đột nhiên Ä‘á»u được giải quyết má»™t cách chắc chắn, dá»… dà ng và đơn giản lạ thưá»ng.
Mục Ä‘Ãch cá»§a nhân dân chỉ có má»™t: giải phóng đất nước khá»i cuá»™c xâm lăng. Mục Ä‘Ãch ấy đạt được trước hết là má»™t cách tá»± nhiên, vì quân Pháp chạy trốn, cho nên chỉ cần đừng chặn há» lại là được. Thứ hai, mục Ä‘Ãch ấy đạt được là do tác dụng cá»§a cuá»™c chiến tranh nhân đã tiêu diệt quân Pháp, và thứ ba là do đại quân Nga Ä‘i theo vết chân quân Pháp, sẵn sà ng hà nh động nếu quân Pháp dừng lại.
Quân đội Nga phải tác động như má»™t ngá»n roi đối vá»›i má»™t con thú Ä‘ang chạy. Và ngưá»i chăn thú có kinh nghiệm biết rằng tốt hÆ¡n cả là nên giÆ¡ cao ngá»n roi lên để doạ con váºt, chứ không phải cứ quất và o đầu con váºt Ä‘ang chạy.
|

27-05-2009, 11:04 AM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Phần XV
Chương - 1 -
Con ngưá»i hoảng sợ khi nhìn thấy má»™t con váºt Ä‘ang hấp hối, cái là m thà nh anh ta cái thá»±c chất cá»§a anh ta - Ä‘ang huá»· diệt trước mắt mình, Ä‘ang thôi tồn tại. Nhưng khi con váºt Ä‘ang hấp hối ấy lại là má»™t con ngưá»i và là má»™t ngưá»i mình yêu dấu, thì ngoà i sá»± kinh hãi trước cảnh huá»· diệt cá»§a sá»± sống, còn có thêm má»™t cảm giác tan vỡ và má»™t vết thương tinh thần, vết thương nà y cÅ©ng như má»™t vết thương vá» thể xác, đôi khi là m cho ngưá»i ta chết Ä‘i, đôi khi đâm da non và khá»i hẳn, nhưng bao giá» cÅ©ng Ä‘au đớn và sợ những sá»± động chạm từ ngoà i và o khiến cho nó nhức buốt thêm.
Sau khi công tước Andrey mất, Natasa và công tước tiểu thư Maria Ä‘á»u cùng cảm thấy như váºy. Tinh thần há» cúi rạp xuống và nhắm mắt lại trước đám mây hung dữ cá»§a cái chết Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên đáu há», há» không dám nhìn thẳng và o cuá»™c sống. Há» tháºn trá»ng gìn giữ cho những vết thương rá»›m máu cá»§a há» khá»i bị những động chạm Ä‘au đớn, tá»§i cá»±c. Tất cả: má»™t cá»— xe kiệu vút nhanh qua phố, má»™t lá»i nhắc nhở đến bữa tiệc chiá»u nay, má»™t câu há»i cá»§a ngưá»i thị tỳ vá» chiếc áo dà i phải soạn sá»a, và tệ hÆ¡n nữa, má»™t lá»i chia buồn không được thà nh tháºt và thiết tha - tất cả những cái đó Ä‘á»u là m cho vết thương thêm Ä‘au buốt Ä‘á»u có vẻ là má»™t sá»± lăng mạ và phá vỡ cõi im lặng mà hai ngưá»i Ä‘ang cần đến để lắng nghe Ä‘iệu hợp ca nghiêm trang và kinh hoà ng vẫn chưa tắt hẳn trong tâm hồn há», và đá»u cản trở há» Ä‘i sâu và o cõi xa xăm vô táºn và huyá»n bà đã mở ra trước mắt há» trong má»™t khoẳnh khắc.
Chỉ khi nà o hai ngưá»i ngồi riêng vá»›i nhau, há» má»›i không thấy tá»§i cá»±c và đau đớn. Há» Ãt nói chuyện vá»›i nhau. Có nói chăng thì cÅ©ng chỉ nói vá» những chuyện không đâu. Cả hai ngưá»i Ä‘á»u tránh nhắc đến cái gì có liên quan đến tương lai.
Äối vá»›i há», thừa nháºn rằng há» còn có thể có tương lai có vẻ như má»™t Ä‘iá»u lăng mạ đối vá»›i hương hồn chà ng. Trong khi nói chuyện, há» lại cà ng cố tránh má»™t cách tháºn trá»ng hÆ¡n nữa tất cả những gì có thể có liên quan đến ngưá»i đã khuất. Há» có cảm giác là những Ä‘iá»u hỠđã trải qua và đã cảm nghÄ© đến không thể nà o diá»…n đạt bằng lá»i nói được. Há» có cảm tưởng là há»… dùng lá»i nà o nhắc đến bất cứ chi tiết nà o trong Ä‘á»i sống cá»§a chà ng là đã xúc phạm đến sá»± cao cả và thiêng liêng cá»§a cái sá»± việc huyá»n bà đã diá»…n ra trước mắt há».
Vì há» luôn luôn giữ gin từng lá»i nói, luôn luôn cố gắng tránh tất cả những gì có thể dẫn đến má»™t lá»i nhắc nhở vá» chà ng: vì há» cứ dừng lại chung quanh đưá»ng biên giá»›i cá»§a lÄ©nh vá»±c được nói đến, cho nên những Ä‘iá»u há» cảm thấy lại cà ng hiện lên trong tưởng tượng cá»§a há» má»™t cách thuần khiết và rõ rà ng hÆ¡n nữa.
Nhưng không thể nà o có má»™t ná»—i buồn thuần tuý và trá»n vẹn cÅ©ng như không thể nà o có má»™t niá»m vui thuần tuý trá»n vẹn. Công tước tiểu thư Maria bây giỠđã sống trong tình cảnh cá»§a ngưá»i chá»§ độc láºp và duy nhất cá»§a số pháºn mình, cá»§a ngưá»i che chở và dạy dá»— đứa cháu trai, cho nên cÅ©ng là ngưá»i đầu tiên được cuá»™c sống kêu gá»i ra khá»i cái thế giá»›i sâu thẳm mà nà ng đã sống trong hai tuần. Nà ng nháºn được những bức thư cá»§a há» hà ng mà nà ng phải trả lá»i; căn phòng dà nh cho Nikoluska ở ẩm thấp quá, cáºu bé bắt đầu ho. Alpatyts đến Yaroxlav báo vá» công việc và bà n bạc khuyên răn nên dá»n vá» Moskva ở toà nhà phố Vodvizenka hãy còn nguyên vẹn, chỉ cần tu sá»a đôi chút. Cuá»™c sống không thể ngừng lại, và đằng nà o cÅ©ng phải sống. Dù nữ công tước Maria hết sức khổ tâm khi phải ra khá»i cái thế giá»›i tÄ©nh tâm cô độc mà nà ng đã sống cho đến nay, dù nà ng thấy ái ngại và dưá»ng như xấu hổ khi phải để Natasa ở lại má»™t mình, song những lo âu, báºn rá»™n cá»§a cuá»™c sống cÅ©ng Ä‘á»i há»i nà ng phải góp má»™t tay và o, và nà ng bất giác tuân theo sá»± đòi há»i đó. Nà ng soát lại sổ sách tiá»n nong vá»›i Alpatyts, bà n bạc vá»›i ông Dexal vỠđứa cháu trai và sai bảo ngưá»i nhà sá»a soạn cho nà ng dá»n lên Moskva.
Natasa ở lại má»™t mình, và từ khi công tước tiểu thư Maria bắt tay và o sá»a soạn ra Ä‘i, nà ng tránh mặt luôn cả tiểu thư.
Công tước tiểu thư Maria bà n vá»›i bá tước phu nhân để cho Natasa Ä‘i vá»›i nà ng lên Moskva, và cả hai vợ chồng bà đá»u vui mừng ưng thuáºn, vì há» thấy con gái há» má»—i ngà y má»™t mòn má»i Ä‘i và cho rằng nà ng được đổi gió và được các bác sÄ© Moskva săn sóc, thì sẽ có lợi hÆ¡n.
- Con không Ä‘i đâu hết, - Natasa đáp khi nghe cha mẻ bà n bạc việc ấy. Chỉ xin để cho con yên, - nà ng nói Ä‘oạn chạy ra khá»i phòng, khó lòng nén nổi những giá»t nước mắt bá»±c tức hằn há»c nhiá»u hÆ¡n là buồn tá»§i.
Sau khi cảm thấy mình bị tiểu thư Maria bá» rÆ¡i phải sống cô độc vá»›i ná»—i buồn cá»§a mình, Natasa phần lá»›n thá»i gian ngồi má»™t mình trong phòng riêng, ở góc Ä‘i-văng, hai chân thu lên trên mặt ghế, mấy ngón tay thon nhá» bứt rứt vò xé má»™t váºt gì, mắt đỠđẫn nhìn trừng trừng và o má»™t chá»—. Cảnh cô đơn nà y là m cho nà ng héo hon, nó già y vò nà ng Ä‘au đớn; nhưng nà ng rất cần đến nó. Có ai và o phòng là nà ng vụt đứng dáºy, đổi tư thế và vẻ mặt, vá»›i lấy má»™t quyển sách hay má»™t mẫu thêu, rõ rà ng là sốt ruá»™t đợi cho ngưá»i đó Ä‘i ra, đừng là m phiá»n nà ng nữa.
Nà ng cứ có cảm giác mình sắp sá»a hiểu thấu được Ä‘iá»u mà cái nhìn ná»™i tâm cá»§a nà ng hướng tá»›i vá»›i má»™t ná»—i băn khoăn khá»§ng khiếp không sao chịu nổi.
Và o má»™t buổi tháng chạp, mình mặc chiếc áo len Ä‘en, mái tóc quấn qua loa thà nh má»™t cái búi, gầy gò và xanh xao, Natasa ngồi xếp chân ở góc Ä‘i-văng, tay bứt rứt hết vò lại gỡ hai đầu mối chiếc thắt lưng, mắt nhìn và o góc cá»a.
Nà ng nhìn vá» phÃa chà ng đã ra Ä‘i, nhìn sang bên kia cuá»™c sống.
Và cái phÃa bên kia cuá»™c sống mà trước đây nà ng không bao giá» nghÄ© đến, và trước nà ng có cảm tưởng là xa xăm và hư ảo vô cùng; thì nay lại gần gÅ©i và thân thuá»™c hÆ¡n, dá»… hiểu hÆ¡n phÃa bên nà y cá»§a cuá»™c sống, nÆ¡i mà tất cả Ä‘á»u là trống trải và đổ vỡ hoặc Ä‘á»u là đau đớn và tá»§i nhục Nà ng nhìn vá» phÃa mà nà ng biết là có chà ng ở đấy, nhưng nà ng không thể thấy chà ng vá»›i má»™t hình dáng nà o khác hÆ¡n là khi chà ng hãy còn ở bên nà y. Nà ng lại thấy hình ảnh chà ng như khi chà ng ở Mytisi, ở Troisk, ở Yaroxlav. Nà ng trông thấy mặt chà ng, nghe giá»ng nói cá»§a chà ng và nhắc lại những lá»i chà ng đã nói và chÃnh nà ng đã nói vá»›i chà ng, và đôi khi Natasa lại nghÄ© thêm cho mình và cho chà ng những lá»i khác mà lẽ ra hồi ấy hai ngưá»i có thể nói vá»›i nhau.
Äây chà ng nằm trên ghế bà nh, mình mặc chiếc áo khoác nhung, đầu tá»±a trên cánh tay gầy go, xanh xao. Ngá»±c chà ng lõm xuống má»™t cách dá»… sợ, vai chà ng nhô lên, hai môi mÃm chặt, hai mắt sáng long lanh, và trên vầng trán xanh xao má»™t nếp nhăn hiện lên rồi lại lặn Ä‘i. Má»™t bên chân khẽ rung rung nhanh. Natasa biết rằng chà ng Ä‘ang váºt lá»™n vá»›i má»™t cÆ¡n Ä‘au dữ dá»™i. "CÆ¡n Ä‘au cá»§a chà ng như thế nà o? Tại sao lại Ä‘au? Cảm giác cá»§a chà ng ra sao? Chà ng Ä‘au như thế nà o?" - Natasa nghÄ©. Chà ng nháºn thấy nà ng Ä‘ang chú ý, chà ng ngước mắt lên và cất tiếng nói, không mỉm cưá»i.
"Chỉ có má»™t Ä‘iá»u đáng sợ, - chà ng nói - là vÄ©nh viá»…n trói buá»™c mình và o má»™t con ngưá»i Ä‘au khổ. Äó là má»™t sá»± Ä‘oạ đầy vô táºn". Và chà ng nhìn nà ng như muốn thá» thách. Natasa chưa kịp suy nghÄ© đã trả lá»i - xưa nay bao giá» nà ng cÅ©ng vẫn thế và ngay lúc bấy giá» nữa nà ng cÅ©ng vẫn thế - nà ng nói: "Không thể cứ như thế mãi được, rồi sẽ khác, anh sẽ khá»i, khá»i hẳn".
Bây giá» nà ng lại thấy chà ng và sống lại tất cả những cảm xúc cá»§a nà ng dạo ấy. Nà ng nhá»› lại cái nhìn dai dẳng buồn rầu, nghiêm nghị cá»§a chà ng khi nghe thấy mấy lá»i nà y, và nà ng hiểu ý nghÄ©a trách móc và tuyệt vá»ng cá»§a cái nhìn dai dẳng ấy.
"Ta đã thừa nháºn, - bây giá» Natasa tá»± nhá»§, - rằng nếu chà ng cứ sống Ä‘au đớn như váºy mãi thì sẽ khá»§ng khiếp vô cùng. Dạo ấy ta chỉ nghÄ© rằng Ä‘iá»u đó là sẽ rất khá»§ng khiếp cho chà ng, nhưng chà ng lại hiểu khác. Chà ng nghÄ© rằng khá»§ng khiếp đó cho ta. Dạo ấy chà ng hãy còn muốn sống, chà ng sợ chết. Thế mà ta đã nói vá»›i chà ng má»™t cách thô lá»— và ngu xuẩn như váºy. Ta không nghÄ© như thế. Ta nghÄ© khác hẳn. Giá nói cho đúng Ä‘iá»u ta nghÄ©, thì lẽ ra ta phải nói: "Thôi chà ng hãy cứ hấp hối Ä‘i, chà ng cứ hấp hối mãi mãi trước mặt ta Ä‘i, ta vẫn sẽ sung sướng hÆ¡n so vá»›i bây giá». Bây giá», không còn gì nữa, không có ai hết. Lúc ấy chà ng có biết không? Không! Lúc ấy chà ng không biết, và sẽ không bao giá» biết được. Và đến nay thì không bao giá» còn có thể chữa lại Ä‘iá»u đó nữa rồi!". Và má»™t lần nữa, chà ng lại nói vá»›i nà ng những lá»i ấy, nhưng bây giá» trong tưởng tượng cá»§a nà ng, Natasa trả lá»i chà ng má»™t cách khác. Nà ng ngắt lá»i chà ng và nói: "Khá»§ng khiếp là khá»§ng khiếp cho anh chứ không phải cho em. Anh biết cho em rằng không có anh thì Ä‘á»i em chẳng còn gì nữa, và được Ä‘au khổ vì anh là hạnh phúc lá»›n nhất cá»§a em". Thế rồi chà ng cầm lấy tay nà ng và siết chặt như trong buổi tối khá»§ng khiếp bốn ngà y trước khi chà ng qua Ä‘á»i. Và trong tưởng tưởng nà ng lại nói vá»›i chà ng, những lá»i ná»i âu yếm, chan chứa tình yêu mà lẽ ra nà ng có thể nói và o dạo ấy: "Em yêu anh, yêu anh, em yêu quá". - nà ng nói, hai tay co quắp xiết và o nhau, hà m răng nghiến chặt trong má»™t sá»± cố gắng dữ dá»™i.
Và má»™t ná»—i buồn dịu ngá»t trà n ngáºp lòng nà ng, và nước mắt đã trà o lên mi nà ng, nhưng bá»—ng nà ng lại tá»± há»i: nà ng nói vá»›i ai váºy?
Bây giá» chà ng ở đâu và chà ng là thế nà o? Và má»™t lần nữa má»i váºt lại má» Ä‘i trong má»™t cảm giác bà ng hoà ng khô khan, cứng nhắc, và má»™t lần nữa, đôi mà y cau lại, nà ng nhìn vá» phÃa mà trước kia đã có chà ng. Và nà ng có cảm tưởng như chỉ má»™t tà chút nữa thôi là nà ng đã hiểu được thấu được Ä‘iá»u bà ẩn ấy. Nhưng ngay khi Ä‘iá»u bà ẩn ấy tưởng như đã sắp mở ra ngay trước mắt nà ng, thì tiếng then gõ mạnh và o cánh cá»a Ä‘áºp và o tai nà ng nhức nhối. Chị hầu phòng Dunusia vẻ mặt hoảng hốt, hình như không để tâm đến nà ng, bước nhanh và o phòng, không giữ gin ý tứ gì cả.
- Má»i tiểu thư đến phòng cụ nhà , nhanh lên, - Dunusia nói, vẻ thoảng thốt khác thưá»ng. - Có tin chẳng là nh, cáºu Piotr IIyts… có thư… - Dunusia nói Ä‘oạn nấc lên má»™t tiếng.
|

27-05-2009, 11:05 AM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 2 -
Ngoà i cái cà m giác bao quát thấy mình xa lạ vá»›i má»i ngưá»i, trong thá»i gian nà y Natasa còn thấy mình xa hẳn những ngưá»i thân trong nhà nữa. Tất cả những ngưá»i thân thuá»™c: cha nà ng mẹ nà ng, Sonya đối vá»›i nà ng Ä‘á»u gần gÅ©i. quen thuá»™c, thưá»ng ngà y, đến ná»—i tất cả những lá»i lẽ, những tình cảm cá»§a há», nà ng Ä‘á»u có cảm tưởng như là má»™t sá»± xúc phạm đối vá»›i cái thế giá»›i nà ng Ä‘ang sống trong thá»i gian gần đây, cho nên nà ng không những dá»ng dưng đối vá»›i há», mà còn nhìn há» vá»›i con mắt thù địch nữa. Nà ng có nghe thấy những lá»i Dunusia nói vá» Piotr IIyts, vá» chuyện chẳng là nh, nhưng nà ng không hiểu.
"Chuyện gì mà chẳng là nh, há» thì có chuyện gì mà chẳng là nh? Äối vá»›i há» tất cả Ä‘á»u vẫn như cÅ©, quen thuá»™c và êm thấm", - Natasa thầm tá»± nhá»§.
Khi nà ng bước và o phòng khách, cha nà ng Ä‘ang từ phòng bá tước phu nhân hấp tấp bước ra. Mặt ông mếu máo và già n giụa nước mắt. Hẳn là ông chạy ra khá»i phòng phu nhân để có thể trút hết những tiếng nấc nghẹn ngà o trong cổ. Trông thấy Natasa, ông dang mạnh hai tay ra rồi khóc nấc lên từng cÆ¡n Ä‘au đớn, khiến cho khuôn mặt tròn trÄ©nh hiá»n dịu cá»§a ông biến dạng hẳn Ä‘i.
- Pe… Petya… Con và o, và o Ä‘i con… mẹ con… Ä‘ang gá»i con. Và ông khóc nức nở như đứa trẻ, hai chân bá»§n rá»§n loạng choạng bước gấp từng bước ngắn đến má»™t chiếc ghế tá»±a rồi hầu như rÆ¡i phịch xuống đấy, hai tay bưng lấy mặt.
Chợt như có má»™t luồng Ä‘iện truyá»n khắp ngưá»i Natasa. Có má»™t cất gì đánh mạnh và o tim nà ng nhói buốt. Nà ng thấy Ä‘au ghê gá»›m: nà ng ngỡ như có má»™t cái gì vỡ nát trong lòng và tưởng như mình hấp hối. Nhưng ngay sau cÆ¡n Ä‘au, nà ng thấy thoát hẳn ra khá»i sá»± cấm Ä‘oán nặng ná» không cho phép nà ng sống. Trông thấy cha và nghe vẳng qua cánh cá»a tiếng rú kinh khá»§ng, man rợ cá»§a mẹ, trong khoảnh khắc nà ng đã quên bản thân mình và ná»—i buồn cá»§a nà ng.
Nà ng chạy đến cạnh cha, nhưng ông bá»§n rá»§n giÆ¡ tay lên và chỉ và o cá»a phòng mẹ nà ng. Công tước tiểu thư Maria, mặt tái mét, hà m dưới run run, từ trong cá»a bước ra nắm lấy tay Natasa và nói vá»›i nà ng mấy tiếng gì không rõ. Natasa không thấy nà ng, không nghe nà ng nói gì. Nà ng bước nhanh và o cá»a, dừng lại má»™t giây như Ä‘ang giằng co vá»›i bản thân rồi chạy đến cạnh mẹ.
Bá tước phu nhân nằm trên ghế bà nh, ngưá»i rướn thẳng ra má»™t cách vụng vá» trông rất kỳ quặc, đầu cứ Ä‘áºp và o tưá»ng. Sonya và mấy ngưá»i đà y tá»› gái Ä‘ang giữ tay bà .
- Natasa! Natasa! - bá tước phu nhân hét lên - Không phải thế, không phải thế… ông ấy nói dối… Natasa! - bà vừa hét vừa ẩy những ngưá»i xung quanh ra - Äi hết! Không phải thế! Há» giết chết nó rồi! ha - ha - ha… không phải thế!
Natasa quỳ gối lên ghế bà nh, cúi xuống ôm lấy mẹ và vá»›i má»™t sức mạnh không ngá», nà ng nâng đầu bà lên và đỡ cho mặt bà quay vá» phÃa nà ng rồi áp sát ngưá»i và o bà .
- Mẹ! Mẹ yêu cá»§a con! Con đây mẹ ạ. Mẹ Æ¡i, mẹ yêu quý - nà ng thì thầm nói liên hồi, không ngót lấy má»™t giây. Nà ng không buông mẹ, dịu dà ng giằng co vá»›i mẹ, gá»i bảo đưa gối lại, bảo lấy nước, cởi khuy và xé áo há»™ mẹ.
- Mẹ! Mẹ cá»§a con! Mẹ yêu… mẹ, - nà ng luôn mồm thì thầm, hôn lên đầu, lên tay, lên mặt bá tước phu nhân, và cảm thấy những giá»t nước mắt không sao nén nổi cứ chảy già n giụa, khiến nà ng thấy buồn buồn trên mÅ©i và trên má.
Bá tước phu nhân siết chặt tay con, nhắm mắt lại và lặng Ä‘i má»™t lát. Bá»—ng bà nhổm ngưá»i dáºy má»™t cách nhanh nhẹn lạ thưá»ng, bà ng hoà ng đưa mắt nhìn quanh và , trông thấy Natasa, bà ráng hết sức ôm lấy đầu nà ng ghì tháºt chặt. Rồi bà quay khuôn mặt nà ng Ä‘ang nhăn nhó vì Ä‘au đớn vá» phÃa mình và nhìn nà ng hồi lâu.
- Natasa, con có yêu mẹ không? - bà nói thì thầm khe khẽ, giá»ng tin cáºy - Natasa, con không lừa mẹ chứ? Con nói hết sá»± tháºt cho mẹ rõ nhé!
Natasa nhìn bà vá»›i đôi mắt đẫm lệ, và trong đôi mắt cÅ©ng như trên gương mặt nà ng chỉ có má»™t lá»i van xin tha thứ và yêu thương.
- Mẹ, mẹ yêu cá»§a con - nà ng nhắc lại, cố táºp trung tất cả sức mạnh cá»§a tình thương yêu, mong sao trút bá»›t má»™t phần Ä‘au khổ cá»§a mẹ sang mình.
Và má»™t lần nữa, trong cuá»™c váºt lá»™n vô hiệu vá»›i thá»±c tế, ngưá»i mẹ, không chịu tin rằng mình có thể sống khi đứa con yêu quý, trà n đấy sức sống lại bị giết chết, ngưá»i mẹ lại thoát khá»i thá»±c tại để trốn và o thế giá»›i Ä‘iên rồ.
Natasa không nhá»› ngà y hôm ấy, đêm hôm ấy, ngà y hôm sau và đêm hôm sau đã trôi qua như thế nà o. Nà ng không ngá»§ và không rá»i mẹ má»™t bước. Tình yêu thương cá»§a Natasa, klên trì, nhẫn nại, không phải là má»™t lá»i khuyên nhá»§, không phải má»™t lá»i an á»§i, mà là má»™t tiếng gá»i trở vá» cuá»™c sống, từng giây từng nhút như ôm ấp bá tước phu nhân từ khắp má»i phÃa. Äến đêm thứ ba, bá tước phu nhân yên lặng được và i phút, và Natasa gối đầu lên tay ghế bà nh nhắm mắt lại. Bên gưá»ng cá»§a mẹ nà ng có tiếng động. Natasa mở bừng mắt. Bá tước phu nhân Ä‘ang ngồi trên gưá»ng nói khe khẽ.
- Con trai cá»§a mẹ đã vá», mẹ mừng quá. Con mệt lắm nhỉ, con uống chén trà nhé? - Natasa đến cạnh mẹ - con bây giỠđẹp trai và cứng cáp hẳn ra - phu nhân cầm tay con gái nói tiếp.
- Mẹ ơi, mẹ nói gì thế…
- Natasa, em nó không con nữa, không còn nữa rồi! - và ôm chầm lấy con gái, lần đầu tiên bá tước phu nhân oà lên khóc.
|
 |
|
| |