27-05-2009, 11:08 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương - 8 -
Có thể tưởng tượng má»™t hoà n cảnh sống gian khổ hầu như không thể tưởng tượng được cá»§a quân lÃnh Nga lúc bấy giá» - không có á»§ng ấm, áo ấm, dầu dãi ở giữa trá»i, chân lê trên tuyết trong khi trá»i rét ở dưới không độ, tháºm chà lương thá»±c cÅ©ng không đủ ăn và không phải bao giá» cÅ©ng theo kịp Ä‘oà n - có thể tưởng binh sÄ© phải bà y ra má»™t cảnh tượng hết sức buồn bã và ảm đạm.
Nhưng tháºt ra chưa bao giá», dù trong hoà n cảnh váºt chất khả quan nhất cÅ©ng váºy, chưa bao giá» cảnh sinh hoạt cá»§a quân đội lại vui vẻ náo nhiệt đến thế. Sở dÄ© như váºy là vì cứ má»—i ngà y tất cả những ai bắt đầu ngã lòng hay suy yếu Ä‘á»u bị loại ra khá»i quân đội.
Những ai yếu Ä‘uối vá» thể lá»±c và tinh thần Ä‘á»u đã bị bá» lại phÃa sau từ lâu và bây giá» chỉ còn lại cái tinh hoa cá»§a quân đội vá» sức mạnh váºt chất cÅ©ng như tinh thần.
Ở đại đội tám là nÆ¡i có mấy tấm phên, quân lÃnh tụ táºp đông đúc hÆ¡n cả. Hai viên sÄ© quan cÅ©ng đến ngồi vá»›i há», và bếp lá»a cá»§a há» cháy sáng hÆ¡n các bếp khác. Há» ra Ä‘iá»u kiện là ai có mang cá»§i đến má»›i được ngồi và o khoảng đất có tấm phên chắn gió bấc.
- Ê Makeyev, mà y là m sao rồi… Ä‘i đâu mất mặt thế hả? Hay chó sói nó xÆ¡i mất rồi? Mang cá»§i vá» nhé - má»™t ngưá»i lÃnh mặt Ä‘á», tóc hoe quát, mắt nheo nheo và chá»›p lia lịa vì cay khói, nhưng vẫn không nhÃch xa đống lá»a - Hay thôi mà y Ä‘i Ä‘i, thằng quạ khoang, nhá»› mang vá» Ãt cá»§i, - anh ta nói vá»›i má»™t ngưá»i khác. Anh lÃnh tóc hung nà y chẳng phải là ông cai ông đội là gì, nhưng lại là ngưá»i lÃnh khoẻ mạnh, và vì thế anh ta lên giá»ng sai bảo những ngưá»i yếu hÆ¡n. Ngưá»i lÃnh gầy nhá» có cái mÅ©i nhá»n mà ngưá»i ta vừa gá»i là thằng quạ khoang, ngoan ngoãn tuân theo đứng dáºy toan Ä‘i; nhưng vừa lúc ấy đã thấy bóng dáng thanh tú cá»§a má»™t ngưá»i lÃnh trẻ tuổi bước và o vùng sáng cá»§a đống lá»a, tay ôm má»™t bó cá»§i.
- Mang lại đây! Tốt lắm!
Há» chẻ cá»§i, chất thà nh đống, ghé mồm thổi và lấy áo khoác quạt cho to lá»a lên. Ngá»n lá»a reo vù vù, cá»§i nổ tà tách. Các binh sÄ© nhÃch lại gần châm thuốc hút. Ngưá»i lÃnh trẻ tuổi, đẹp trai vừa mang cá»§i vá» chùi hai tay và o vạt áo và bắt đầu nhanh nhẹn và khéo léo giẫm đôi chân rét tại chá»— cho ấm.
- Ôi mẹ Æ¡i, sương lạnh, sương lạnh buông xuống ngưá»i ta thù… - anh ta hát khe khẽ, cứ má»—i chữ lại như nấc lên má»™t tiếng.
- Ê đế già y cáºu sắp Ä‘i đứt rồi kìa! - ngưá»i lÃnh tóc hoe kêu lên khi thấy đế già y anh kia lá»§ng lẳng dưới chân - nhảy nhót mãi!
- Äúng đấy cáºu ạ, - anh ta nói, Ä‘oạn ngồi xuống rút trong bạc-đà ra má»™t mảnh dạ xanh cá»§a Pháp và bắt đầu quấn quanh chân - HÆ¡ cho nó chÃn, - anh ta vừa nói thêm vừa giÆ¡ chân vá» phÃa lá»a. Ãt nữa há» sắp phát già y má»›i đấy. Nghe nói khi nà o xong xuôi há» sẽ phát quân trang quân dụng má»—i ngưá»i hai suất.
- Nà y, cái thằng Petrov chó chết ấy nó ở lại dá»c đưá»ng rồi - má»™t viên hạ sÄ© quan nói.
- Tá»› để ý hắn từ lâu rồi - má»™t ngưá»i khác trả lá»i.
- Ờ lÃnh tráng gì cái thứ ấy…
- Còn ở đại đội ba nghe nói hôm qua khi Ä‘iểm số thiếu, mất chÃn ngưá»i.
- Thì cáºu thá» nghÄ© xem, chân cóng thế nà y còn Ä‘i xa là m sao được?
- Nà y đừng có nói nhảm! - viên hạ sĩ quan nói.
- Hay mà y cÅ©ng muốn há»c đòi hắn? - má»™t ngưá»i lÃnh già nói vá»›i ngưá»i vừa kêu lên chân cóng, giá»ng trách móc.
- Thế thì bác bảo sao? - ngưá»i lÃnh có cái mÅ©i nhá»n biết hiệu là quạ khoang, vụt đứng dáºy ở phÃa bên kia đống lá»a, nói the thé - Thằng béo thì hoá gầy, mà thằng gầy thì Ä‘i đứt. Như tôi đây chẳng hạn. Tôi chẳng còn chút sức lá»±c nà o nữa, - anh ta bá»—ng quay sang viên hạ sÄ© quan, nói giá»ng cương quyết, - ông cho tôi Ä‘i bệnh xá thôi, tôi ê ẩm cả ngưá»i ra rồi, nếu không trước sau tôi cÅ©ng tụt lại dá»c đưá»ng.
- Thôi được rồi, được rồi - viên hạ sÄ© quan Ä‘iá»m tÄ©nh nói.
Ngưá»i lÃnh nhá» bé lặng thinh, và chuyện trò lại tiếp tục.
Hôm nay bắt được nhiá»u lÃPh Pháp quá; quả tháºt chẳng đứa nà o còn lấy má»™t đôi á»§ng cho ra hồn, chỉ gá»i nó là có vẻ thế chứ á»§ng iếc gì má»™t ngưá»i lÃnh nói để mở đầu má»™t câu chuyện khác.
- Bá»n cô-dắc lá»™t hết á»§ng cá»§a chúng đấy. Khi dá»n nhà cho đại tá nghỉ, há» vứt chúng ra ngoà i. Trông đến thảm, các cáºu ạ, - ngưá»i lÃnh giẫm chân lúc nãy nói - Khi xem lại thấy có má»™t thằng còn sống, cáºu có tin không, hắn cứ nói lúng búng cái gì ấy.
- Mà chúng nó sạch tháºt đấy các cáºu ạ, - ngưá»i thứ nhất nói - Trắng lốp như bạch dương ấy, có nhiá»u tay trông bảnh lắm, cáºu ạ, chắc là con nhà quý phái.
- Thế cáºu tưởng sao? Bên ấy thuá»™c tầng lá»›p nà o cÅ©ng phải Ä‘i lÃnh.
- Mà chúng nó chẳng biết lấy má»™t tiếng Nga nà o - ngưá»i lÃnh giẫm chân nói, miệng mỉm cưá»i ra vẻ băn khoăn, - Mình bảo hắn: "Mà y theo vua nà o?", thế là hắn nói xà xéo má»™t thôi. Ngưá»i ngợm kỳ tháºt?
Cái nà y má»›i lạ chứ, các cáºu, - ngưá»i vừa lấy là m lạ vá» nước da trắng trẻo cá»§a quân Pháp nói, - Nông dân há» kể lại rằng ở Mozaisk khi thu dá»n chiến trưá»ng, xác cá»§a chúng nằm ở đấy đến má»™t tháng trá»i rồi, há» bảo thế. Chúng nằm đấy, trắng phau như tá» giấy, há» bảo thế, sạch bong, chả có tà mùi gì.
- Chắc vì trá»i lạnh quá chứ gì? - má»™t ngưá»i há»i.
- Chà cáºu thông minh nhỉ! Lạnh gì! Hồi ấy bức bá» mẹ Ä‘i ấy chứ. Nếu lạnh thì xác cá»§a quân ta cÅ©ng chả thối. Äây há» bảo là há»… đến gần má»™t xác lÃnh ta, là thấy nhung nhúc những dòi. Thế là phải lấy khăn bịt mÅ©i, há» bảo thế, rồi quay mặt Ä‘i mà kéo, không sao chịu được. Cái xác cá»§a chúng thì trắng phau như tá» giấy, há» bảo thế, chả có tà mùi gì.
Má»i ngưá»i im lặng má»™t lát.
- Chắc vì thức ăn đấy, - viên hạ sÄ© quan nói, - Bá»n chúng ăn sang như ông lá»›n ấy.
Không ai cãi lại anh mu-gich ấy, cái anh ở Mozaisk nÆ¡i có đánh tráºn ấy mà , có nói là sau tráºn đánh nhau, hỠđã huy động mưá»i hai là ng ra dá»n trong hai mươi ngà y mà vẫn chưa hết xác. Nghe nói chó sói…
- Ừ tráºn ấy ghê lắm, - ngưá»i lÃnh già nói, - Chỉ có tráºn ấy má»›i đáng nhá»›, còn vá» sau thì… chỉ khổ là khổ thôi.
- Äúng đấy bác ạ. Hôm kia chúng tôi vừa gặp chúng, nhưng chúng có để cho mình lại gần đâu: Chưa chi đã vứt cả súng. Quỳ cả xuống. Pardon(1), chúng nó nói thế. LÃnh tráng thế đấy, chỉ là m vì thôi mà . Nghe nói ông Platov đã hai lần bắt được thằng cha Polion(2) ấy nhưng ông ta không biết cách. Ông ta bắt má»™t cái, thế mà hắn biến thà nh con chim bay mất tăm. Mà cÅ©ng chả có cách gì biết được hắn.
- Chà xem ra cáºu nói láo cừ tháºt đấy, Kixeliev ạ.
- Nói láo là thế nà o? Tháºt mưá»i mươi đấy.
- Phải tay tá»› thì bắt được má»™t cái là tá»› chôn ngay xuống đất xong cắm má»™t cái cá»c gá»— phong và o. Hắn đã là m cho bao nhiêu ngưá»i chết.
- Äằng nà o rồi hắn cÅ©ng hết Ä‘á»i thôi, - ngưá»i lÃnh già vừa ngáp vừa nói.
Câu chuyện bị bá» lá»ng, các binh sÄ© bắt đầu dá»n chá»— ngá»§.
- Cáºu nhìn sao kìa, sáng lạ lùng! Các bà nhà ta căng vải lên trá»i đây - Má»™t ngưá»i lÃnh vừa ngắm dải Ngân hà vừa nói.
- Äiá»m được mùa đấy các cáºu ạ. - Phải kiếm Ãt cá»§i nữa má»›i đủ.
- Lưng thì ấm mà bụng thì lạnh buốt. Lạ tháºt?
- Ô lạy Chúa!
- Sao lại cứ ẩy ngưá»i ta thế, lá»a đốt riêng cho mình cáºu sưởi hẳn? Xem nà y… nằm á»nh ra….
Trong khoảng im lặng kế theo nghe có tiếng mấy ngưá»i ngáy khò khò: những ngưá»i chưa ngá»§ trăn trở nằm lại cho ấm, thỉnh thoảng to nhá» mấy câu. Từ má»™t bếp lá»a xa xa cách đấy chừng trăm bước vẳng lại tiếng cưá»i vui vẻ.
- Cáºu có nghe thấy không, dân đại đội năm Ä‘ang cưá»i, - má»™t ngưá»i lÃnh nói, - Bên ấy sao đông thế nhỉ?
Má»™t ngưá»i lÃnh đứng dáºy Ä‘i sang đại đội năm rồi trở vá» nói:
- Bá»n há» nói vui ra phết. Có hai thằng Pháp má»›i đến bên ấy. Má»™t thằng cóng gần chết, còn thằng kia thì lém lắm? Hắn Ä‘ang hát.
- Thế à ? Thá» sang xem xem, - Mấy ngưá»i lÃnh Ä‘i vá» phÃa đội năm.
Chú thÃch:
(1) Xin lá»—i
(2) à muốn nói Napoléon.
Tà i sản của quykiemtu
Chữ ký cá»§a quykiemtu Rượu gặp bạn hiá»n ngà n chén thiếu
Chuyện ngưá»i không hợp ná»a câu thừa
27-05-2009, 11:09 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương - 9 -
Äại đội năm hạ trại ngay ở ven rừng. Má»™t đống lá»a to tướng cháy nhg rá»±c giữa tuyết, hắt ánh sáng lên các cà nh cây nặng trÄ©u sương giá.
Và o khoảng ná»a đêm, binh sÄ© đại đội năm nghe trong rừng có tiếng chân bước và tiếng cà nh khô gẫy răng rắc.
- Gấu, các cáºu ạ - má»™t ngưá»i lÃnh nói.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u ngẩng đầu lên nghe ngóng, và tại khu rừng thấy có hai bóng ngưá»i ăn mặc kỳ dị, dìu nhau bước và o má»™t vùng ánh sáng rá»±c rỡ cá»§a bếp lá»a trại.
Äó là hai tên lÃnh Pháp trốn trong rừng. Há» vừa đến gần bếp lá»a vừa cất cái giá»ng khà n khà n nói vá»›i nhau bằng má»™t thứ tiếng mà đám binh sÄ© không hiểu. Má»™t ngưá»i đội mÅ© sÄ© quan, cao hÆ¡n ngưá»i kia má»™t chút, và có vẻ đã hoà n toà n kiệt sức. Bên cạnh bếp lá»a, hắn muốn ngồi xuống nhưng lại ngã lăn ra đất. Ngưá»i kia là má»™t ngưá»i lÃnh thấp lùn đầu trùm khăn vuông, trông khoẻ mạnh hÆ¡n ngưá»i kia.
Hắn đỡ bạn dáºy, rồi chỉ và o mặt nói má»™t câu gì chẳng ai hiểu. Binh sÄ© xúm quanh hai ngưá»i Pháp, trải má»™t chiếc áo khoác ra cho ngưá»i ốm nằm và đem cháo, vodka ra cho há».
Viên sÄ© quan Pháp yếu là Rambai, ngưá»i lÃnh trùm khăn là Morel, cần vụ cá»§a hắn.
Khi đã uống hết chá»— vodka và ăn hết má»™t bát cháo, Morel bá»—ng vui lên má»™t cách bệnh táºt và bắt đầu nói luôn mồm, binh sÄ© chẳng ai hiểu gì sất. Rambal không ăn được, lặng thinh chống khuá»·u tay nằm cạnh đống lá»a, hai mắt đỠngầu đỠđẫn nhìn các binh sÄ© Nga, chốc chốc lại rên má»™t tiếng kéo dà i rồi im lặng. Morel chỉ và o vai hắn, ra hiệu rằng hắn là sÄ© quan, và cần phải cho hắn sưởi. Má»™t sÄ© quan Nga vừa đến cạnh đống lá»a cho ngưá»i Ä‘i há»i đại ta xem ông ta có thể cho viên sÄ© quan Pháp và o nhà sưởi được không, má»™t lát sau ngưá»i được phái Ä‘i trở vá» và nói rằng đại tá bảo cho dẫn viên sÄ© quan và o. Há» bảo Rambal Ä‘i. Hắn đứng dáºy và đã toan cất bước Ä‘i thì loạng choạng suýt ngã, may có má»™t ngưá»i lÃnh đứng cạnh đỡ hắn.
- Sao? Chừa thôi chứ? - má»™t ngưá»i lÃnh nháy mắt ngạo nghá»… nói vá»›i Rambal.
- Ê đồ ngu! Nói nhảm gì thế! Äồ nhà quê, tháºt là đồ nhà quê! - bốn phÃa có tiếng nhao nhao trách mắng ngưá»i lÃnh vừa nói đùa.
Há» quây lấy Rambal, hai ngưá»i bắt chéo tay nhau nhắc Rambal lên và khiêng hắn và o nhà . Rambal ôm choà ng lấy cổ hai ngưá»i lÃnh và khi há» khiêng hắn Ä‘i, hắn cất giá»ng thảm thiết nói.
- Ôi các bạn Æ¡i, các bạn cá»§a tôi tốt quá, các bạn tốt quá! Như thế má»›i tháºt là ngưá»i! Ôi, các bạn cá»§a tôi tốt quá, tốt quá!
Rồi như con nÃt, Rambal tá»±a đầu và o vai má»™t trong hai ngưá»i lÃnh Ä‘ang khiêng hắn.
Trong khi đó Morel ngồi và o chỗ rồi hát, các binh sĩ quây quần xung quanh.
Morel là má»™t ngưá»i lÃnh Pháp thấp lùn, đôi mắt sưng húp, nước mắt già n giụa, má»™t chiếc khăn vuông trùm đầu, mình mặc má»™t chiếc áo khoác đà n bà . Hình như đã say khướt, hắn dang cánh tay ôm quà ng lấy ngưá»i lÃnh ngồi cạnh, cất cái giá»ng khà n khà n và đứt quãng hát má»™t bà i hát Pháp, binh sÄ© nhìn hắn, bấm bụng nhịn cưá»i.
- Nà y, nà y, dạy tá»› bà i hát vá»›i nhé, thế nà o nà o? Tá»› sẽ chá»™p được ngay cho mà xem. Thế nà o nà o? - ngưá»i lÃnh Morel ôm quà ng nói - anh ta vốn là má»™t tay rất hay hát và hay đùa.
Vive Henri quatre
Vive ce roi vainallt!(1)
Morel vừa nháy mắt vừa hát.
Ce diable à quatre
- Vivarka! Vifxeruvaru! Xicdyablika. - ngưá»i lÃnh vừa huÆ¡ cánh tay vừa lặp lại. Quả nhiên anh ta đã thuá»™c được Ä‘iệu hát.
- Chà tà i tháºt! Hô - hô - hô - hô! - má»™t tiếng cưá»i vui vẻ, thô lá»— vang lên bốn phÃa. Morel cÅ©ng cưá»i, nhăn cả mặt lại.
Nà o, hát nữa đi, nữa đi!
Qui est le triple talent
De boire de battre
Et d être un vert galant.
Nghe cũng hay ra phết. Nà o, nà o, Zaletaiev!
- Kiu. - Zaletiev khó nhá»c lặp lại. Ki - uy - uy -, anh ta cố gắng chúm môi phát âm kéo dà i ra. - Letnptala đê bu đê baê đêtravagala, anh ta hát.
- Chà hay quá! Äúng là m má»™t thằng Pháp! Ô hô - hô - hô - hô - hô! nà o, có muốn ăn nữa không?
- Cho hắn Ãt cháo nữa, đói meo như thế thì phải ăn nữa và o má»›i no.
Há» lại múc cháo cho Morel, và hắn vừa cưá»i vừa tấn công và o chiếc cà -mèn cháo thứ ba. Trên gương mặt những ngưá»i lÃnh trẻ Ä‘ang nhìn Morel Ä‘á»u nở má»™t nụ cưá»i vui sướng. Những ngưá»i lÃnh già , cho rằng báºn tâm đến những trò vá»› vẩn như váºy là không đứng đắn nên cứ nằm yên ở bên kia đống lá»a, nhưng thỉnh thoảng lại chống khuá»·u tay nhổm lên, mỉm cưá»i nhìn Morel.
- Chúng cÅ©ng là ngưá»i như ta cả, - má»™t ngưá»i lÃnh già vừa nói vừa cuá»™n mình trong chiếc áo khoác - Cây cỠđắng cÅ©ng biết đâm rá»… chứ.
- Ô hô! Lạy chúa, lạy Chúa! Sao đâu mà lắm thế! Sắp già đến nÆ¡i rồi… - Và má»i váºt chìm trong sá»± im lặng.
Các vì sao, dưá»ng như cÅ©ng biết rằng bây giá» chẳng có ai nhìn mình, thi nhau lấp lánh trên ná»n trá»i Ä‘en xẫm. Khi sáng bá»ng lên, khi tắt ngấm, khi lung linh run rẩy, chúng nô nức thì thầm vá»›i nhau má»™t chuyện gì vui vẻ nhưng huyá»n bÃ.
Chú thÃch:
(1) Vua Henri IV muôn năm, nhà vua dÅ©ng cảm ấy muôn năm! Tháºt là má»™t tay cừ khôi, có ba tà i năng, là uống rượu, đánh nhau và lịch thiệp vá»›i phụ nữ (dân ca Pháp)
Tà i sản của quykiemtu
27-05-2009, 11:10 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương - 10 -
Quân đội Pháp cứ tuần tá»± tan rã theo má»™t cấp số toán há»c Ä‘á»u đặn, và cuá»™c hà nh quân qua sông Berezina mà ngưá»i ta bà n rất nhiá»u trong các sách vở, chẳng qua chỉ là má»™t trong những cái mốc chuyển tiếp trong quá trình tiêu diệt cá»§a quân đội Pháp, chứ tuyệt nhiên không phải là má»™t giai Ä‘oạn quyết định cá»§a chiến dịch. Sở dÄ© trước kia cÅ©ng như hiện nay ngưá»i ta viết nhiá»u vá» tráºn Berezina như váºy, nếu xét vá» phÃa ngưá»i Pháp, chẳng qua là vì trên cầu Berezina sụp đổ, những tai ương mà quân Pháp đã lần lượt chịu đựng bấy lâu nay bá»—ng dồn và o má»™t lúc là m thà nh má»™t cảnh tượng thảm khốc khắc sâu và o trà nhá»› ngưá»i ta. Còn vá» phÃa ngưá»i Nga, thì sở dÄ© ngưá»i ta nói và viết vá» Berezina nhiá»u như váºy cÅ©ng chỉ vì cách xa nÆ¡i diá»…n ra chiến sá»±, ở Petersburg, ngưá»i ta đã vạch ra má»™t kế hoạch (chÃnh phá»§ là ngưá»i đỠxướng) bắt sống Napoléon trong má»™t cuá»™c phục kÃch chiến lược trên sông Berezina. Ai nấy Ä‘á»u tin chắc rằng má»i việc trong thá»±c tế sẽ xảy ra đúng như trong kế hoạch, cho nên há» Ä‘á»u má»™t má»±c nói rằng chÃnh cuá»™c chuyển quân qua sông Berezina đã đưa quân Pháp đến diệt vong. Nhưng tháºt ra những háºu quả cá»§a cuá»™c vượt sông nà y, vá» số đại bác và quân lÃnh bị bãt còn Ãt tai hại hÆ¡n tráºn Kraxnoye, như những con số thống kê đã cho thấy.
à nghÄ©a duy nhất cá»§a cuá»™c vượt sông Berezina là ở chá»— cuá»™c hà nh quân ấy chứng tá» má»™t cách hiển nhiên và không còn nghi ngá» gì được nữa rằng tất cả những kế hoạch nhằm cắt đứt quân địch Ä‘á»u sai lầm và cách hà nh động do Kutuzov yêu cầu - chỉ theo sau quân địch - là cách hà nh quân duy nhất có thể thá»±c hiện được vì duy nhất đúng. Äám quân Pháp bá» chạy vá»›i tốc độ tăng lên không ngừng, bao nhiêu tinh lá»±c cá»§a chúng Ä‘á»u hướng và o việc đạt đến mục tiêu.
Quân Pháp chạy như má»™t con thú bị thương, và nó không thể dừng lại ở giữa đưá»ng được. Chứng tá» Ä‘iá»u đó rõ rà ng hÆ¡n cả không phải là việc tổ chức qua sông mà là cách di chuyển trên các cầu. Khi mấy cái cầu sáºp, những ngưá»i lÃnh mất vÅ© khÃ, những ngưá»i dân Moskva, những ngưá»i đà n bà có con má»n ngồi trên các xe tải cá»§a Pháp, tất cả, do ảnh hưởng cá»§a quán tÃnh, Ä‘á»u không chịu hà ng mà lại ùa xuống thuyá»n, xuống nước.
Xu hướng ấy là hợp lý. Tình cảnh cá»§a kẻ chạy trốn cÅ©ng như ngưá»i Ä‘uổi theo Ä‘á»u gian khổ như nhau. Ở lại vá»›i quân mình, má»—i ngưá»i trong cÆ¡n hoạn nạn Ä‘á»u hy vá»ng và o sá»± giúp đỡ cá»§a đồng đội, và o cái vị trà nhất định cá»§a mình trong quân ngÅ©. Còn nếu đầu hà ng quân Nga, thì tình cảnh vẫn bi đát như thế, nhưng mình thì lại bị đưa xuống ngạch thấp nhất vá» mặt thoả mãn những nhu cầu sinh hoạt. Binh sÄ© Pháp cần phải có những tà i liệu Ä‘Ãch xác má»›i biết rằng trong số tù binh mà quân Nga chẳng biết xá» trà ra sao thì má»™t ná»a đã chết đói và chết rét mặc dầu quân Nga rất muốn cứu vá»›t há»; lÃnh Pháp, cảm thấy không thể nà o khác được. Những viên chỉ huy Nga có lòng thương ngưá»i nhất hoặc ưa thÃch ngưá»i Pháp nhất, và ngay cả những ngưá»i Pháp tòng sá»± Nga hoà ng nữa, cÅ©ng Ä‘á»u không thể là m gì để giúp đỡ tù binh cả. ChÃnh cái tình cảm bi đát cá»§a quân đội Nga đã hãm hại tù binh Pháp. Không thể nà o tước bá»›t bánh mì và áo choà ng cá»§a những binh sÄ© đói khổ mà ngưá»i ta Ä‘ang cần để cấp cho những tù binh Pháp bấy giá» không còn nguy hiểm gì nữa, cÅ©ng không ai thù ghét, cÅ©ng chẳng có tá»™i gì, nhưng vẫn là những con ngưá»i vô dụng. CÅ©ng có đôi ngưá»i là m như váºy; nhưng đó chỉ là ngoại lệ.
Sau lưng là cái chết chắc chắn; phÃa trước là hy vá»ng. Chiến thuyá»n đã bị tiêu huá»·(1), không còn có lối thoát nà o ngoà i cách cùng nhau chạy trốn, và tất cả tà n lá»±c quân Pháp Ä‘á»u táºp trung và o việc cùng nhau chạy trốn.
Quân Pháp cà ng chạy thì tà n quân cá»§a há» cà ng thảm hại, nhất là sau Berezina là tráºn mà kế hoạch Petersburg đã khiến cho ngưá»i ta đặc biệt hy vá»ng, và các tướng tá Nga lại cà ng hằn há»c đổ lá»—i cho nhau, nhất là đổ lá»—i cho Kutuzov. Há» cho rằng ngưá»i ta sẽ bắt Kutuzov chịu trách nhiệm vá» sá»± thất bại ở Berezina cho nên sá»± bất mãn, khinh miệt và thái độ nhạo báng đối vá»›i ông cà ng ngà y cà ng lá»™ rõ. Thái độ nhạo báng và khinh miệt ấy dÄ© nhiên là biểu lá»™ ra dưới má»™t hình thức kÃnh cẩn, má»™t hình thức khiến cho Kutuzov cÅ©ng không thể há»i xem há» buá»™c cho ông tá»™i gì và nhân việc gì mà buá»™c tá»™i. Ngưá»i ta nói vá»›i Kutuzov má»™t cách không nghiêm túc; khi báo cáo hoặc xin phép ông má»™t việc gì, há» là m ra vẻ như Ä‘ang thi hà nh má»™t nghi thức rầu rÄ©, còn sau lưng ông thì há» nháy nhau và lúc nà o cÅ©ng cố tìm cách lừa ông.
Tất cả những con ngưá»i ấy, chÃnh há» vì không hiểu ông, Ä‘á»u công nháºn vá»›i nhau rằng chẳng việc gì phải bà n bạc vá»›i cái lão già ấy rằng không bao giỠông ta hiểu biết được cái sâu sắc cá»§a những kế hoạch há» vạch ra, rằng ông sẽ trả lá»i những câu đã nhà m tai (há» tưởng đó chỉ là những câu nói rá»—ng tuếch) vá» cái cầu bằng và ng, vá» việc không thể nà o vượt biên giá»›i vá»›i má»™t lÅ© thân tà n ma dại v.v. Những câu đó há» Ä‘á»u đã được nghe ông nói. Và tất cả những Ä‘iá»u Kutuzov nói ra: chẳng hạn như cần phải đợi tiếp tế, quân lÃnh không có già y, tất cả những Ä‘iá»u đó Ä‘á»u đơn giản, còn tất cả những Ä‘iá»u hỠđỠnghị Ä‘á»u phức tạp và thông minh đến nôi há» thấy rõ như ban ngà y rằng Kutuzov ngu ngốc và lẩm cẩm, còn há» thì lại là những danh tướng thiên tà i nhưng không có quyá»n hà nh.
Äặc biệt sau khi Vitghenstain, má»™t độ đốc hải quân xuất sắc và là vị anh hùng cá»§a Petersburg, bắt liên lạc vá»›i quân đội, tâm trạng khinh miệt và những chuyện ngồi lê đôi mách ở bá»™ tham mưu lại cà ng gay gắt hÆ¡n bao giá» hết. Kutuzov thấy thế chỉ thở dà i và so vai. Duy có má»™t lần, sau vụ Berezina, ông nổi giáºn lên viết thư cho Benrigxen, ngưá»i vẫn báo cáo riêng vá»›i hoà ng thượng, như sau:
"Xét tình trạng sức khoẻ cá»§a Quan lá»›n, nay xin Quan lá»›n vui lòng Ä‘i Kaluga nháºn được thư nà y. Ở đấy Quan lá»›n sẽ đợi lệnh cá»§a Hoà ng thượng bổ nhiệm công vụ má»›i".
Nhưng sau khi Benrigxen bị huyá»n chức, đại công tước Konxtantin Pavlovich, ngưá»i đã tham gia giai Ä‘oạn đầu cá»§a chiến dịch và đã bị Kutuzov gạt ra ngoà i, lại trở lại quân đội. Bây giỠđại công tước cho Kutuzov hay rằng Hoà ng đế bất bình vá» những thắng lợi xoà ng xÄ©nh và cách di chuyển cháºm chạp cá»§a quân ta. Hoà ng đế có ý định nay mai sẽ thân hà nh đến quân doanh.
Kutuzov, con ngưá»i già cả đã già u kinh nghiệm trong triá»u đình cÅ©ng như trong việc quân, con ngưá»i đã được chá»n là m tổng tư lệnh trái vá»›i ý muốn cá»§a nhà vua và o tháng tám năm ấy, đã gạt thái tá» ra khá»i quân đội, đã dùng quyá»n quyết định bá» Moskva trái vá»›i ý muốn nhà vua, - con ngưá»i ấy bây giá» hiểu ngay rằng mình đã hết thá»i, rằng vai trò cá»§a mình đã kết thúc và cái hư quyá»n cá»§a mình cÅ©ng không còn nữa. Vả chăng ông ta hiểu Ä‘iá»u đó không phải chỉ vá» phương diện triá»u thần. Má»™t mặt ông thấy rằng chiến sá»± - trong đó ông có má»™t vai trò riêng - đã chấm dứt, và cảm thấy sứ mệnh cá»§a mình đã là m tròn. Mặt khác cái thân hình già nua cá»§a ông cÅ©ng bắt đầu thấy mệt má»i vá» thể xác và cần phải được nghỉ ngÆ¡i.
Ngà y hai mươi chÃn tháng má»™t Kutuzov Ä‘i Vilna - thà nh Vilna tốt là nh cá»§a ông, như ông thưá»ng nói. Trong cuá»™c Ä‘á»i là m quan, Kutuzov đã hai lần giữ chức tổng đốc Vilna. Trong thà nh phố Vilna trù phú vẫn còn nguyên vẹn, ngoà i những tiện nghi sinh hoạt mà bấy lâu nay ông phải chịu thiếu thốn, Kutuzov còn tìm thấy lại những ngưá»i bạn cÅ© và những ká»· niệm xưa. Và , đột nhiên quay lưng lại vá»›i những ná»—i lo âu vá» quân sá»± và triá»u chÃnh, ông buông mình và o cuá»™c sống bình lặng, quen thuá»™c, trong chừng má»±c những dục vá»ng sôi sục ở xung quanh để cho ông yên, dưá»ng như tất cả những việc gì Ä‘ang diá»…n ra và sắp diá»…n ra trên đà i lịch sá» chẳng còn dÃnh dáng gì đến ông nữa…
Tsitsigov, má»™t trong những những say sưa nhất chá»§ trương cắt đứt và đánh bạt quân địch, Tsitsigov, ngưá»i đã muốn tiến hà nh những công cuá»™c biệt kÃch lúc đầu thì sang Hy Lạp, sau thì sang Varsava, nhưng nhất định không chịu đến nÆ¡i mình được lệnh đến, Tsitsigov, ngưá»i đã có tiếng là dám nói năng mạnh dạn vá»›i hoà ng đế, Tsitsigov, ngưá»i vẫn xem Kutuzov như kẻ chịu Æ¡n mình vì năm 1811, khi ông được phái sang ký hoà ước vá»›i Thổ NhÄ© Kỳ bên cạnh Kutuzov, và nghe tin hoà ước đã ký kết xong xuôi, ông đã thừa nháºn trước mặt hoà ng đế rằng việc ký kết nà y là công lao cá»§a Kutuzov; chÃnh cái ông Tsitsigov ấy là ngưá»i đầu tiên ra đón Kutuzov ở Vilna, trước toà lâu đà i mà Kutuzov sẽ ghé lại. Tsitsigov mặc quân phục hải quân độ đốc, Ä‘oản kiếm Ä‘eo bên sưá»n, mÅ© lưỡi trai cắp nách, trao cho Kutuzov bản báo cáo nghi thức và chùm chìa khoá cá»§a thà nh phố. Cái thái độ kÃnh cẩn đầy ý khinh miệt cá»§a bá»n tướng tá trẻ tuổi đối vá»›i ông già lẩm cẩm được phản ánh trá»n vẹn trong thái độ cá»§a Tsitsigov, là ngưá»i đã biết rõ những lá»i buá»™c tá»™i Kutuzov.
Trong khi nói chuyện với Tsitsigov, Kutuzov có nói rằng những cỗ xe chở đĩa bát của ông ta bị cướp ở Borixovo vẫn còn nguyên và sẽ được trao trả cho chủ nhân. Tsitsigov đỠmặt nói:
- à ngà i nói rằng tôi chẳng còn đã mà dá»n ăn… Trái lại tôi có thể cung cấp cho ngà i đầy đủ, dù khi ngà i có muốn mở tiệc cÅ©ng váºy - má»—i chữ cá»§a Tsitsigov nói ra Ä‘á»u có ý nhằm chứng minh rằng ông ta phải, cho nên Tsitsigov tưởng Kutuzov cÅ©ng có ý như váºy.
Kutuzov mỉm cưá»i, nụ cưá»i tế nhị, thâm thuý cá»§a ông, rồi nhún vai đáp:
- à tôi chỉ muốn nói những Ä‘iá»u tôi vừa nói vá»›i ông thôi!
Ở Vilna, Kutuzov, trái vá»›i ý muốn cá»§a hoà ng đế đã cho đại quân dừng lại. Như những ngưá»i thân cáºn Kutuzov vẫn nói, ông đã suy yếu rất nhiá»u và sức khoẻ sút hẳn trong thá»i gian ở lại Vinla. Ông miá»…n cưỡng lo những công việc trong quân đội, việc gì cÅ©ng giao cho các thuá»™c tướng là m thay và , trong khi chỠđợi hoà ng đế, ông sống má»™t cách phóng túng.
Nhà vua cùng vá»›i Ä‘oà n tuỳ giá gồm bá tướng Tolxtoy, công tước Bolkonxki, Arakrseyev v.v. từ Petersburg ra Ä‘i ngà y mồng bảy tháng chạp, và đến ngà y mưá»i má»™t thì đến Vilna. Chiếc xe trượt tuyết Ä‘i đưá»ng cá»§a nhà vua đến thẳng toà lâu đà i. Trước toà lâu đà i mặc dầu trá»i giá căm căm, có chừng má»™t trăm viên tướng và sÄ© quan tham mưu mặc đại quân phục và đội vệ binh danh dá»± cá»§a trung Ä‘oà n Xemenovxki.
Viên sÄ© quan liên lạc phóng chiếc xe trượt tuyết thắng ba con ngá»±a ướt đẫm mồ hôi đến báo: "Ngà i ngá»±!" Konovntxyn liá»n chạy và o tiá»n sảnh báo tin cho Kutuzov bấy giá» Ä‘ang ngồi đợi trong phòng nhá» cá»§a ngưá»i gác cổng.
Má»™t phút sau, bóng dáng to béo cá»§a vị tướng già , mình mặc đại quân phục ngà y lá»…, bao nhiêu huân chương Ä‘á»u Ä‘eo hết lên ngá»±c, bá»—ng thắt chiếc Ä‘ai thao, khệnh khạng bước ra thá»m. Kutuzov đội mÅ© thăng bằng, tay cầm găng, khó nhá»c nghiêng ngưá»i sang má»™t bên bước xuống các báºc và cầm lấy bản báo cáo nghi thức đã chuẩn bị sẵn để trao cho hoà ng đế.
Các tướng tá chạy Ä‘i chạy lại, nói thì thầm, thêm má»™t chiếc xe tam mã lao vụt qua, và i mắt má»i ngưá»i Ä‘á»u đổ dồn và o cá»— xe trượt tuyết Ä‘ang lao tá»›i; trên xe đã thấy rõ bóng dáng hoà ng đế và Bolkonxki.
Tất cả những Ä‘iá»u đó, do má»™t thói quen cÅ© hà ng năm mươi năm nay, khiến vị tướng già bồi hồi xúc động, ông hấp tấp sá» nắn mình má»™t cách lo lắng, sá»a lại chiếc mÅ© và ngay khi nhà vua xuống xe và ngước mắt lên nhìn ông, Kutuzov rướn thẳng ngưá»i đứng nghiêm trao bản báo cáo rồi cất tiếng nói thong thả và lá»… độ.
Nhà vua đưa mắt rất nhanh nhìn Kutuzov từ đầu đến chân, cau mà y trong giây lát, nhưng rồi tá»± chá»§ được ngay, đến gần và dang tay ra ôm lấy vị tướng già . Má»™t lần nữa, do má»™t ấn tượng quen thuá»™c và do má»™t ý nghÄ© thầm kÃn cá»§a ông, cá» chỉ nà y cá»§a nhà vua lại tác động đến Kutuzov như thưá»ng lệ: ông khóc nấc lên má»™t tiếng.
Nhà vua chà o há»i các sÄ© quan, đội vệ binh danh dá»± cá»§a trung Ä‘oà n Xemenovxki; bắt tay vị tướng già lần nữa rồi cùng ông ta Ä‘i và o lâu đà i.
Ngồi lại má»™t mình vá»›i vị nguyên soái, nhà vua nói rõ sá»± bất bình cá»§a mình đối vá»›i cuá»™c truy kÃch cháºm chạp, đối vá»›i những lá»—i lầm ở Kraxnoye và ở Berezina, rồi cho ông ta biết những ý định cá»§a mình vá» cuá»™c hà nh quân sau nà y ở nước ngoà i. Kutuzov không phản bác hay nháºn xét gì cả. Cái vẻ nhẫn nhục và đỠdẫn cá»§a ông bảy năm vá» trước khi đứng nghe lệnh hoà ng đế trên chiến trưá»ng Auxteritx nay lại hiện lên trên gương mặt ông.
Khi Kutuzov ra khá»i phòng là m việc và cúi đầu bước qua phòng vá»›i dáng Ä‘i nặng ná», thân hình chúc vá» phÃa trước, có tiếng ai gá»i ông dừng lại.
- Thưa điện hạ.
Kutuzov ngẩng đầu lên và nhìn và o mắt bá tước Tolxtôi hồi lâu; bây giá» bá tước đứng trước mặt ông, tay cầm má»™t chiếc đĩa bạc trên có đặt má»™t váºt gì nho nhá». Kutuzov có vẻ như không hiểu ngưá»i ta muốn gì mình.
Bá»—ng ông như chợt hiểu: má»™t nụ cưá»i hầu như không thể thấy được thoáng hiện trên gương mặt béo phị, và ông kÃnh cẩn nghiêng mình cầm lấy cái váºt nhỠđặt trên đĩa. Äó là chiếc huân chương Georges hạng nhất.
Chú thÃch:
(1) Thà nh ngữ: "tiêu huá»· chiến thuyá»n" có nghÄ©a là đánh nước cá» liá»u nếu không thà nh thì không còn lối thoát nà o nữa
Tà i sản của quykiemtu
27-05-2009, 11:10 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương - 11 -
Ngà y hôm sau, nguyên soái mở tiệc và vÅ© há»™i, được hoà ng đế hạ cố tham đự. Kutuzov được thưởng huân chương Georges hạng nhất; nhà vua tá» ra hết sức trá»ng vá»ng ông; nhưng má»i ngưá»i Ä‘á»u biết nhà vua bất bình vá»›i vị nguyên soái. Những nghi thức bá» ngoà i vẫn được giữ đúng lệ, và nhà vua là ngưá»i nêu gương đầu trong việc đó; nhưng ai nấy Ä‘á»u biết rằng ông già có lá»—i và đã trở thà nh vô dụng. Trong buổi vÅ© há»™i, khi Kutuzov theo má»™t tục lệ cÅ© thá»i Ekaterina, ra lệnh Ä‘em đặt các quân kỳ cướp được cá»§a giặc dưới chân hoà ng đế khi ngà i bước và o phòng khiêu vÅ©, nhà vua nhăn mặt tá» vẻ khó chịu và nói câu gì trong đó có ngưá»i nghe mấy tiếng "lão kép hát già ".
Ở Vilna nỗi bất bình của nhà vua đối với Kutuzov cà ng tăng thêm, đặc biệt là vì Kutuzov hiển nhiên không chịu hoặc không thể hiểu nổi ý nghĩa của chiến dịch sắp tới.
Sáng hôm sau, khi nhà vua nói vá»›i các sÄ© quan được triệu đến rằng: "Các vị đã cứu thoát không riêng gì nước Nga: các vị đã cứu thoát cả châu Âu", thì má»i ngưá»i ngay từ lúc ấy đã hiểu rằng cuá»™c chiến tranh chưa phải đã kết thúc.
Chỉ riêng má»™t mình Kutuzov không muốn hiểu Ä‘iá»u đó và công khai nói rằng má»™t cuá»™c chiến tranh không thể cải thiện tình hình và là m tăng vinh quang cá»§a nước Nga, mà chỉ có thể là m cho tình hình sút kém Ä‘i và giảm bá»›t vinh quang cá»§a nước Nga hiện nay là lúc ông cho là đã đến tuyệt đỉnh. Ông ra sức chứng minh cho nhà vua thấy rõ rằng không thể nà o táºp hợp thêm được những binh lá»±c má»›i; ông nói đến tình cảnh cÆ¡ cá»±c cá»§a nhân dân, đến khả năng thất bại v.v…
Vá»›i má»™t tâm trạng như váºy, lẽ tá»± nhiên vị nguyên soái chỉ có thể là má»™t trở ngại kìm hãm cuá»™c chiến tranh sắp tá»›i.
Äể tránh xung đột vá»›i ông già , má»™t lối thoát tá»± nó hiện ra cÅ©ng như ở Auxterlitx và như ở thá»i kỳ đầu chiến dịch vá»›i Barclay, là phải rút khá»i chân vị nguyên soái - không là m cho ông ta kmh động, không cho ông hay biết việc đó - cái bệ quyá»n hà nh mà ta Ä‘ang đứng và trao lại cho bản thân hoà ng thượng.
Vá»›i mục Ä‘Ãch ấy, ngưá»i ta dần dần cải tổ bá»™ tham mưu, bao nhiêu thá»±c quyá»n cá»§a, bá»™ tham mưu Kutuzov Ä‘á»u bị thá»§ tiêu và chuyển và o tay nhà vua. Toll, Konovnitxyn, Yermolov được giao những công vụ khác. Má»i ngưá»i Ä‘á»u lá»›n tiến nói rằng vị nguyên soái nay đã suy yếu lắm lắm và tình trạng sức khoẻ cá»§a ông rất đáng lo ngại.
Sức khoẻ cá»§a ông phải suy sút như váºy thì má»›i có thể chuyển cương vị cá»§a ông cho ngưá»i thế chân. Và quả nhiên sức khoẻ cá»§a ông suy sút tháºt.
Trước đây, Kutuzov đã từ Thổ Nhì Kỳ đến Viện Tà i chÃnh ở Petersburg trưng táºp danh binh, rồi sau đó đến nháºm chức ở quân đội má»™t cách tá»± nhiên, đơn giản và tuần tá»±, đúng và o lúc ngưá»i ta cần đến ông, thì nay cÅ©ng váºy, khi vai trò cá»§a Kutuzov đã kết thúc, lại có má»™t ngưá»i má»›i, má»™t "ngưá»i thÃch hợp" đến thay chân ông, cÅ©ng má»™t cách tá»± nhiên, đơn giản và tuần tá»± như thế.
Chiến cuộc 1812, ngoà i cái ý nghĩa của chiến tranh nhân dân vốn được lòng dân Nga nâng niu trìu mến, còn phải có một ý nghĩa khác nữa, ý nghĩa của một cuộc chiến tranh châu Âu.
Sau cuá»™c di chuyển cá»§a các dân tá»™c từ phương Tây sang phương Äông còn phải có má»™t cuá»™c di chuyển cá»§a các dân tá»™c từ phương Äông sang phương Tây, và cuá»™c chiến tranh nà y cần có má»™t nhân váºt má»›i có những thuá»™c tÃnh, quan Ä‘iểm và động cÆ¡ khác Kutuzov.
Alekxandr đệ nhất, đối vá»›i việc di chuyển cá»§a các dân tá»™c từ phương Äông sang phương Tây và việc phục hồi lại biên giá»›i các dân tá»™c, cÅ©ng cần thiết như Kutuzov cần thiết cho việc cứu sống và nêu cao vinh quang nước Nga.
Kutuzov không hiểu thế nà o là châu Âu, là thế cân bằng, là Napoléon. Ông không thể hiểu những cái đó được. Ngưá»i đại diện cá»§a nhân dân Nga, sau khi quân thù đã bị tiêu diệt, nước Nga đã được giải phóng và đưa lên đến tuyệt đỉnh cá»§a vinh quang, không còn việc gì để mà là m nữa. Ngưá»i đại diện cá»§a chiến tranh nhân dân chỉ còn má»™t việc chết nữa mà thôi. Cho nên ông đã chết.
Tà i sản của quykiemtu
27-05-2009, 11:11 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương - 12 -
Piotr, như thói thưá»ng vẫn thế, chỉ cảm thấy hết ná»—i cÆ¡ cá»±c cá»§a những cảnh thiếu thốn và cảnh sống tù hãm trong thá»i gian bị bắt khi những ná»—i thiếu thốn và cảnh sống tù hãm ấy đã chấm dứt. Sau khi được giải thoát, chà ng vá» Orel và ở đấy được hai ngà y, trong khi Ä‘ang sá»a soạn Ä‘i Kiev, thì chà ng lăn ra ốm và phải nằm lại ở Orel ba tháng ròng; các bác sÄ© nói rằng chà ng bị bệnh sốt mệt. Mặc dầu các bác sÄ© đã chạy chữa, trÃch huyết và cho chà ng uống đầy đủ các thứ thuốc chà ng vẫn cứ khá»i như thưá»ng.
Tất cả những việc đã xảy ra từ khi Piotr được giải thoát cho đến khi chà ng lâm bệnh Ä‘á»u không để lại má»™t ấn tượng gì trong tâm trà chà ng. Chà ng chỉ nhá»› tiết trá»i xám xịt, u ám, hết mưa lại tuyết dầm dá», nhá»› cái cảm giác day dứt thể xác, cảm giác Ä‘au rát ở chân, chà ng nhá»› lại má»™t ấn tượng chung bao quát những ná»—i bất hạnh, những ná»—i thống khổ cá»§a con ngưá»i; chà ng nhá»› lại cái vẻ soi mói đã khiến chà ng lo sợ, chà ng nhá»› lại những khi chà ng chạy vạy Ä‘i tìm xe và ngá»±a, và nhất là nhá»› lại cái tình trạng mất khả năng tư duy và cảm giác cá»§a chà ng trong thá»i gian ấy. Hôm được giải phóng, chà ng đã trông thấy xác Petya Roxtov. Cùng ngà y hôm ấy chà ng được biết rằng sau tráºn Borodino công tước Andrey còn sống thêm hÆ¡n má»™t tháng nữa và mãi gần đây má»›i chết ở Yaroxlav, trong nhà há» Roxtov. CÅ©ng ngà y hôm ấy Denixov, sau khi cho Piotr biết tin nà y, giữa chừng câu chuyện có nhắc đến cái chết cá»§a Elen, Denixov tưởng Piotr đã biết tin nà y từ lâu. Lúc bấy giá» Piotr chỉ lấy là m lạ vá» tất cả những việc đó. Chà ng cảm thấy mình không thể hiểu được ý nghÄ©a cá»§a những tin tức ấy. Lúc bấy giá» chà ng chỉ nóng lòng mong sao chóng thoát khá»i những nÆ¡i ngưá»i ta Ä‘ang chém giết lẫn nhau, tìm lấy má»™t nÆ¡i ẩn náu yên tÄ©nh để rồi định thần lại, nghỉ ngÆ¡i và suy nghÄ© vá» tất cả những Ä‘iá»u má»›i mẻ và kỳ lạ mà chà ng đã được biết trong thá»i gian ấy. Nhưng vừa đến Orel chà ng đã lăn ra ốm.
Hồi tỉnh lại sau tráºn ốm, Piotr thấy bên mình có hai ngưá»i đầy tá»› cá»§a chà ng là Terenti và Vaxka từ Moskva đến, và công tước tiểu thư Katerina - ngưá»i chị cả trong ba cô nữ công tước kia ở nhà cha chà ng. Thá»i gian gần đây cô tiểu thư trú ngụ ở Eletx, trong trang viên cá»§a Piotr, nghe tin chà ng ốm sau khi được giải phóng, cô ta đã lên Orel để săn sóc chà ng.
Trong thá»i gian bình phục, dần dần Piotr má»›i thoát khá»i những ấn tượng cá»§a mấy tháng gần đây đã trở thà nh quen thuá»™c đối vá»›i chà ng, và mãi má»›i quen được vá»›i cái ý nghÄ© là ngà y mai chẳng còn ai lừa chà ng Ä‘i đâu cả, chẳng có ai tước mất chiếc gưá»ng ngá»§ ấm áp cá»§a chà ng, và chắc chắn thế nà o cÅ©ng có bữa ăn trưa, bữa dùng trà và bữa ăn tối. Nhưng trong má»™t thá»i gian dà i chà ng vẫn còn chiêm bao thấy mình sống trong hoà n cảnh tù đà y như cÅ©. CÅ©ng dần dà Piotr má»›i hiểu được những tin tức chà ng được biết sau khi được giải phóng: cái chết cá»§a công tước AnÄ‘ey, cái chết cá»§a vợ chà ng, sá»± diệt vong cá»§a quân Pháp.
Cái cảm giác vui mừng khi thấy mình tá»± do - sá»± tá»± do toà n vẹn, bất khả xâm phạm, vốn có trong bản chất con ngưá»i, mà chà ng đã nháºn thức được ở trạm nghỉ đêm đầu tiên từ Moskva - cảm giác ấy trà n ngáºp lòng Piotr trong thá»i gian dưỡng bệnh. Chà ng ngạc nhiên nháºn thấy sá»± tá»± do bên trong ấy, không lệ thuá»™c và o hoà n cảnh bên ngoà i, nay dưá»ng như lại được chắp thêm má»™t thứ tá»± do bên ngoà i, như thêm má»™t cái gì thừa thãi, xa hoa.
Chà ng sống má»™t mình, trong má»™t thà nh phố xa lạ, không quen ai. Không ai đòi há»i gì ở chà ng cả; không ai bắt ép chà ng Ä‘i đâu cả.
Tất cả những gì chà ng muốn có Ä‘á»u ở bên cạnh chà ng; những ý nghÄ© vá» vợ chà ng xưa kia vẫn ám ảnh chà ng không ngá»›t nay không còn nữa, vì nà ng cÅ©ng không còn nữa.
- Æ thÃch tháºt! Khoái tháºt! - chà ng tá»± nhá»§ những khi ngưá»i nhà đẩy đến cạnh giưá»ng chiếc bà n phá»§ tấm khăn trắng tinh trên có đặt bát xúp thÆ¡m phức những chi chà ng nằm xuống chiếc gưá»ng sạch sẽ êm ái, hay những khi chà ng chợt nhá»› ra rằng nay vợ chà ng và quân Pháp Ä‘á»u không còn nữa - á»’, thÃch quá, khoái quá!
Và theo thói quen cÅ© chà ng lại tá»± há»i: "Nà o, thế rồi sao? Ta sẽ là m gì?" Và láºp tức, chà ng lại tá»± trả lá»i: "Chả sao cả. Ta sẽ sống. Chà thÃch quá!"
Cái Ä‘iá»u trước kia đã day dứt chà ng, Ä‘iá»u mà chà ng đã hoà i công tìm kiếm - mục Ä‘Ãch cá»§a cuá»™c Ä‘á»i - nay đối vá»›i chà ng không còn tồn tại nữa. Không phải tình cá», không phải chỉ trong giá» phút ấy cái mục Ä‘Ãch kia má»›i không tồn tại đối vá»›i chà ng; chà ng cảm thấy cái ấy không là m gì có và không thể nà o có được. Và chÃnh cái tình trạng không có mục Ä‘Ãch ấy đã Ä‘em lại cho chà ng cái cảm giác tá»± do hoan hỉ đã là hạnh phúc cá»§a chà ng trong thá»i gian ấy.
Chà ng không thể có mục Ä‘Ãch, vì bây giá» chà ng có niá»m tin, - không phải tin và o những quy tắc; những từ ngữ, hay những tư tưởng nà y ná», mà tin và o má»™t Thượng đế sinh động, luôn luôn cảm giác được. Trước kia chà ng tìm Thượng đế trong những, mục Ä‘Ãch mà chà ng tá»± đặt ra cho mình. Việc Ä‘i tìm mục Ä‘Ãch ấy chẳng qua là đi tìm Thượng đế, và đột nhiên trong thá»i gian bị cầm tù chà ng được biết, không phải bằng những từ ngữ, bằng suy luáºn, mà bằng cảm giác trá»±c tiếp, cái Ä‘iá»u mà u già cá»§a chà ng đã nói vá»›i chà ng từ lâu: Thượng đế ở đây ở kia, ở khắp nÆ¡i. Trong khi bị cầm tù chà ng đã được biết rằng đấng Thượng đế trong Karataiev còn vÄ© đại, vô táºn và khó hiểu thấu hÆ¡n cả đấng kiến trúc sư cá»§a vÅ© trụ mà há»™i Tam Ä‘iểm thừa nháºn. Chà ng có cái cảm giác cá»§a má»™t con ngưá»i chợt thấy mình Ä‘ang tìm kiếm nằm ngay dưới chân, trong khi mình ra sức váºn dụng nhãn lá»±c nhìn tháºt xa. Suốt Ä‘á»i chà ng đã nhìn ở đâu đâu phÃa trên đầu những ngưá»i xung quanh, nhưng tháºt ra việc cần là m không phải là váºn dụng nhãn lá»±c, mà chỉ là nhìn thẳng trước mặt mình.
Trước kia, chà ng không biết nhìn thấy cái vÄ© đại cái không thể hiểu thấu, cái vô cùng, dù là trong váºt gì cÅ©ng thế. Chà ng chỉ cảm thấy rằng chắc nó phải ở đâu đây, và chà ng tìm nó. Trong những cái gần gÅ©i, dá»… hiểu, chà ng chỉ thấy má»™t cái gì hữu hạn, nhá» nhặt, tầm thưá»ng vô nghÄ©a. Chà ng tá»± vÅ© trang bằng má»™t chiếc viá»…n kÃnh tinh thần và nhìn ra xa, nÆ¡i mà cái nhá» nhặt, tầm thưá»ng kia má» Ä‘i trong khoảng không mù mịt, rồi tưởng chÃnh đó là cái vÄ© đại, là vô cùng chỉ vì mình không trông được rõ. Chà ng đã hình dung cuá»™c sinh hoạt âu châu, chÃnh trị, há»™i Tam Ä‘iển, triết há»c, lòng từ thiện như váºy đấy Nhưng ngay những lúc ấy, những giá» phút mà chà ng cho là mình yếu Ä‘uối, trà tuệ cá»§a chà ng đã Ä‘i sâu và o cõi xa xăm ấy, và ở đấy chà ng vẫn trông thấy những cái nhá» nhặt, tầm thưá»ng vô nghÄ©a kia. Còn bây giá» thì chà ng đã biết được cách nhìn thấy cái vÄ© đại cái vÄ©nh viá»…n là cái vô cùng trong má»i váºt, cho nên lẽ tá»± nhiên là để thấy nó, để hưởng thụ cái khoái cảm được chiêm ngưỡng nó, chà ng đã vứt bá» chiếc viá»…n kÃnh mà trước nay chà ng vẫn dùng để nhìn qua đầu những con ngưá»i, và vui mừng ngắm cuá»™c sống không ngừng thly đổi vÄ©nh viá»…n vÄ© đại, không sao hiểu thấu và vô cùng vô táºn Ä‘ang diá»…n ra quanh chà ng. Và cà ng nhìn gần bao nhiêu, chà ng lại cà ng thấy yên tÄ©nh và sung sướng bấy nhiêu. Cái câu há»i khá»§ng khiếp trước kia đã là m sụp đổ tất cả những kiến trúc trà tuệ cá»§a chà ng: "Vì sao?" Bây giá» không còn tồn tại đối vá»›i chà ng nữa. Bây giá» trong lòng chà ng bao giá» cÅ©ng có má»™t câu trả lá»i đơn giản sẵn sà ng đáp lại câu há»i đó: Vì Thượng đế, đấng Thượng đế mà nếu không phải do ý chà cá»§a Ngưá»i thì không có má»™t sợi tóc nà o cá»§a chúng sinh có thể rÆ¡i xuống.
Tà i sản của quykiemtu