 |
|

27-05-2009, 11:58 AM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 2 -
Äá»™ng lá»±c thúc đẩy dân tá»™c váºn động?
Các tác giả viết lịch sá» cá nhân và các sá» gia viết vá» từng dân tá»™c quan niệm sức mạnh nà y là quyá»n lá»±c cố hữu cá»§a các vị anh hùng và vua chúa. Theo miêu tả cá»§a há», các biến cố diá»…n ra hoà n toà n do ý muốn cá»§a Napoléon, cá»§a những Alekxandr, hay nói chung, cá»§a những nhân váºt mà các tác giả viết lịch sá» cá nhân đã miêu tả cuá»™c sống. Những trả lá»i mà các sá» gia thuá»™c loại nà y đưa ra vấn đỠsức mạnh thúc đẩy các biến cố Ä‘á»u thoả đáng, nếu má»—i biến cố chỉ có má»™t sá» gia miêu tả. Nhưng há»… có nhiá»u sở gia thuá»™c những dân tá»™c khác nhau và có những quan Ä‘iểm khác nhau bắt đầu cùng miêu tả má»™t sá»± kiện như nhau thì những câu trả lá»i mà hỠđưa ra liá»n mất hết ý nghÄ©a, bởi vì má»—i ngưá»i trong bá»n há» quan niệm sức mạnh nà y má»™t cách, và quan niệm cá»§a há» không những khác nhau mà thưá»ng còn hoà n toà n đối láºp nhau nữa. Sá» gia nà y khẳng định rằng biến cố đã xảy ra là do là do quyá»n lá»±c cá»§a Napoléon, sá» gia kia lại khẳng định rằng nó xảy ra do quyá»n lá»±c cá»§a Alekxandr, sở gia ná» lại khẳng định rằng đó là quyá»n lá»±c cá»§a má»™t sá»± váºt thứ ba nà o đó. Ngoà i ra các sá» gia thuá»™c loại nà y mâu thuẫn vá»›i nhau ngay cả trong cách giải thÃch cái sức mạnh là m cÆ¡ sở cho quyá»n lá»±c cá»§a má»™t nhân váºt. Chie thuá»™c phái Bonaparte nói rằng quyá»n lá»±c cá»§a Napoléon xây dá»±ng trên đạo đức và thiên tà i cá»§a ông ta. Lanfrey(1) là ngưá»i thuá»™c phái cá»™ng hoà nói rằng nó xây dá»±ng trên sá»± gian trá và mị dân cá»§a ông ta. Thà nh thá» các sá» gia thuá»™c loại nà y thá»§ tiêu láºp luáºn cá»§a nhau, và do đó, há» thá»§ tiêu ngay cả cái khái niệm vá» sức mạnh sinh ra các biến cố, và không đưa ra được má»™t lá»i giải đáp nà o cho vấn đỠchá»§ yếu cá»§a sá» há»c.
Các sá» gia viết lịch sá» thế giá»›i, là những ngưá»i phải nghiên cứu tất cả các dân tá»™c, dưá»ng như cho rằng quan Ä‘iểm cá»§a các sá» gia nghiên cứu chuyên sá» vá» sức mạnh sinh ra các biến cố là không đúng. Há» không thừa nháºn sức mạnh nà y là má»™t quyá»n lá»±c cố hữu cá»§a các vị anh hùng và các vua chúa, mà cho đó là hợp lá»±c cá»§a nhiá»u phân lá»±c hướng vá» nhiá»u phÃa khác nhau. Trong khi miêu tả má»™t cuá»™c chiến tranh hay quá trình chinh phục má»™t dân tá»™c, các sở gia nà y tìm nguyên nhân cá»§a biến cố không phải trong quyá»n lá»±c cá»§a má»™t nhân váºt duy nhất, mà lại là trong ảnh hưởng qua lại cá»§a nhiá»u nhân váºt có liên hệ vá»›i biến cố.
Lẽ ra theo quan Ä‘iểm nà y, quyá»n lá»±c cá»§a các nhân váºt lịch sá», được xem như là sản phẩm cá»§a nhiá»u sức mạnh, không còn có thể coi là má»™t sức mạnh tá»± nó sinh ra các biến cố nữa. Tuy nhiên, các tác giả viết sá» thế giá»›i thưá»ng thưá»ng vẫn phải dùng đến khái niệm quyá»n lá»±c vá»›i tÃnh cách là mồt sức mạnh tá»± bản thân nó sinh ra các biến cố và là nguyên nhân cá»§a các biến cố. Theo cách trình bà y cá»§a các sá» gia nà y thì khi thì nhân váºt lịch sá» là sản phẩm cá»§a những sức mạnh khác nhau, khi thì quyá»n lá»±c cá»§a há» lại chÃnh là sức mạnh sinh ra các biến cố. Gervinus, Schlosso(3) chẳng hạn, và má»™t số khác, khi thì chứng minh rằng Napoléon là sản phẩm cá»§a cách mạng, cá»§a những tư tưởng năm 1789 v.v… khi thì tuyên bố rằng chiến dịch năm 1812 cÅ©ng như những biến cố khác không là m cho há» vừa lòng chỉ là kết quả cá»§a ý muốn sai lầm cá»§a Napoléon và ngay cả những tư tưởng cá»§a năm 1789 cÅ©ng bị ngăn chặn, không phát triển được do thái độ độc Ä‘oán cá»§a Napoléon. Còn quyá»n lá»±c cá»§a Napoléon thì đã trấn áp những tư tưởng cách mạng và ý hướng chung cá»§a thá»i đại.
Không những nó xuất hiện nhan nhản trong các sách lịch sá» thế giá»›i, mà tháºm chà toà n bá»™ ná»™i dung miêu tả cá»§a các sách nà y chẳng qua là má»™t chuá»—i liên tục những chuyện mâu thuẫn như váºy kế tiếp nhau. Sở dÄ© có tình trạng mâu thuẫn nà y là vì các tác giả viết lịch sá» thế giá»›i, sau khi bước và o con đưá»ng phân tÃch, đã dừng lại ở giữa đưá»ng.
Muốn cho các phân lá»±c tạo ra má»™t hợp lá»±c hay lá»±c hợp thà nh, thì nhất định tổng thể số các phân lá»±c phải bằng hợp lá»±c đó. Äó chÃnh là điá»u kiện mà các tác giả viết lịch sá» thế giá»›i không bao giá» tuân theo, và do đó, để cắt nghÄ©a hợp lá»±c, ngoà i những phân lá»±c không đầy đủ cá»§a nó, há» nhất thiết phải thừa nháºn má»™t lá»±c khác chưa được xác định đã tác động đến hợp lá»±c.
Má»™t sá» gia khi miêu tả chiến dịch năm 1813 hay thá»i kỳ hồi dòng Bourbon nói thẳng ra rằng những biến cố nà y Ä‘á»u xảy ra do ý muốn cá»§a Alekxandr. Nhưng Gervinus, má»™t tác giả viết sá» thế giá»›i, trong khi bác bá» luáºn đỠnà y, đã tìm cách chứng minh rằng chiến dịch năm 1813 hay việc phục hồi dòng Bourbon, ngoà i ý muốn cá»§a Alekxandr ra, còn có nhiá»u nguyên nhân khác, đó là hoạt động cá»§a Stande, cá»§a Meterric, cá»§a bà De Stael, cá»§a Telayrăng, cá»§a Fict, cá»§a Satobrien và cá»§a nhiá»u ngưá»i khác. Rõ rà ng là các sá» gia nà y đã chia quyá»n lá»±c cá»§a Alekxandr ra thà nh những thảnh phần cấu tạo nên nó: Telayrăng, Satobrien, cá»§a bà De Stael và cá»§a những ngưá»i khác, dÄ© nhiên là không ngang bằng vá»›i tất cả hợp lá»±c nghÄ©a là hiện tượng hà ng triệu ngưá»i Pháp phục tùng há» Bourbon.
Như váºy, để giải đáp vấn đỠlà m sao những phân lá»±c nà y lại có thể đưa đến sá»± phục tùng cá»§a hà ng triệu ngưá»i, tức là m sao những phân lá»±c bằng má»™t A lại có thể tạo nên má»™t hợp lá»±c bằng má»™t nghìn A, nhà sá» há»c đà nh phải thừa nháºn cái sức mạnh cá»§a quyá»n lá»±c mà ông ta đã phá»§ nháºn, bằng cách cho nó là hợp lá»±c cá»§a nhiá»u lá»±c khác, nghÄ©a là ông ta phải thừa nháºn má»™t sức mạnh chưa được lý giải đã tác động đến hợp lá»±c. Và chÃnh các tác giả viết sá» thế giá»›i đã là m như váºy. ChÃnh vì thế cho nên không những há» mâu thuẫn vá»›i các tác giả chuyên sá» mà còn mâu thuân vá»›i chÃnh há» nữa.
Những ngưá»i dân ở nông thôn vốn không có má»™t khái niệm rõ rà ng vá» nguyên nhân cá»§a mưa, tuy khi há» muốn có mưa hay muốn trá»i nắng, sẽ nói: gió đã Ä‘uổi mây Ä‘i, hay gió dã mang mây đến.
Các tác giả viết sá» thế giá»›i cÅ©ng là m hệt như váºy: khi nà o biến cố phù hợp vá»›i lý thuyết cá»§a há» thì há» nói rằng quyá»n lá»±c là kết quả cá»§a các biến cố, trái lại khi nà o cần phải chứng minh má»™t cái gì khác thì há» nói rằng quyá»n lá»±c tạo ra các biến cố.
Hạng sá» gia thứ ba mà ngưá»i ta gá»i là những nhà văn hoá sá», bước theo con đưá»ng cá»§a các sá» gia viết sá» thế giá»›i, đôi khi xem các nhà vãn và các nhân váºt phụ nữ là những lá»±c lượng đã gây nên các biến cố, nhưng lại quan niệm lá»±c lượng nà y má»™t cách khác hẳn.
Há» nhìn thấy nó trong cái mà ngưá»i ta gá»i là văn hoá, trong hoạt động trà tuệ.
Các nhà văn hoá sá» hoà n toà n nhất trà vá»›i những ngưá»i đã mở đưá»ng cho há» là các tác giả viết sá» thế giá»›i bởi vì nếu đã có thể cắt nghÄ©a các biến cố lịch sá» bằng cách nói rằng những nhân váºt nhất định đã có những quan hệ nhất định vá»›i nhau, thì tại sao lại không thể cắt nghÄ©a các biến cố bằng cách nói rằng những ngưá»i nà o đó đã viết những quyển sách nà o đó? Trong vô số những biểu hiện kèm theo má»™t hiện tượng trá»ng yếu, các sá» gia nà y chá»n lấy biểu hiện cá»§a hoạt động trà tuệ và nói rằng đó chÃnh là nguyên nhân. Nhưng mặc dầu há» ra sức chứng minh rằng nguyên nhân cá»§a biến cố là nằm trong hoạt động trà tuệ, cÅ©ng phải dá»… tÃnh lắm má»›i có thể thừa nháºn rằng có má»™t cái gì chung ở giữa hoạt động trà tuệ và sá»± váºn động cá»§a các dân tá»™c. Nhưng dù sao chăng nữa, ngưá»i ta cÅ©ng không thể nà o thừa nháºn hoạt động trà tuệ lãnh đạo hà nh động cá»§a con ngưá»i, bởi vì những hiện tượng như những vụ tà n sát khốc liệt cá»§a Cách mạng Pháp mà lại là háºu quả cá»§a việc tuyên truyá»n quyá»n bình đẳng cá»§a con ngưá»i, những cuá»™c chiến tranh và những cuá»™c hà nh trình tà n khốc mà lại là háºu quả cá»§a việc tuyên truyá»n bá tình thương, những hiện tượng thếđá»u mâu thuẫn vá»›i thuyết nà y.
Nhưng dù sao tất cả những lý luáºn oái oăm đầy rẫy trong những quyển sá» kia có đúng chăng nữa, dù ta có thừa nháºn rằng các dân tá»™c chịu sá»± chi phối cá»§a má»™t sức mạnh khó xác định mà ngưá»i ta gá»i là tư tưởng, thì vấn đỠchá»§ yếu cá»§a lịch sá» cÅ©ng vẫn chưa được giải đáp. Ngoà i quyá»n lá»±c cá»§a những vị vua mà trước kia ngưá»i ta đã thừa nháºn, ngoà i ảnh hưởng cá»§a những cố vấn và những nhân váºt khác mà sá» gia thông sỠđưa và o, bây giá» lại còn có má»™t sức mạnh má»›i, sức mạnh cá»§a tư tưởng mà mối liên hệ cá»§a nó vá»›i quần chúng còn đòi há»i được giải thÃch. Ngưá»i ta có thể hiểu rằng vì Napoléon nắm quyá»n nên má»™t biến cố nà o đó đã xảy ra. Ngưá»i ta còn có thể tạm thừa nháºn rằng Napoléon, cùng vá»›i những ảnh hưởng khác, đã là nguyên nhân cá»§a biến cố, nhưng nói rằng quyá»n lá»±c "Khế ước xã há»™i"(3) đã là m cho ngưá»i Pháp giết nhau thì tháºt không tà i nà o hiểu được nếu không giải thÃch quan hệ nhân quả giữa cái lá»±c lượng má»›i nà y vá»›i biến cố đã xảy ra.
Hiển nhiên là có má»™t mối liên hệ ở giữa tất cả những, ngưá»i cùng chung sống trong má»™t thá»i đại, và do đó có thể tìm thấy má»™t mối liên hệ nà o đấy giữa hoạt động tinh thần cá»§a con ngưá»i và cuá»™c váºn động lịch sá» cá»§a há», cÅ©ng như ngưá»i ta có thể tìm thấy mối liên hệ giữa những váºn động cá»§a nhân loại vá»›i thương nghiệp, thá»§ công nghiệp, nghá» là m vưá»n và bất cứ cái gì khác. Nhưng tại sao các nhà văn hoá sá» lại cho rằng hoạt động trà tuệ cá»§a con ngưá»i ta là nguyên nhân hay là biểu hiện cá»§a toà n bá»™ cuá»™c váºn động lịch sá»" Tháºt khó lòng hiểu nổi? Cách suy luáºn ấy cá»§a các sá» gia may ra chỉ có thể cắt nghÄ©a như sau:
1. Lịch sá» là do các nhà há»c giả viết, cho nên lẽ tá»± nhiên há» thÃch cho rằng hoạt động cá»§a tầng lá»›p há» là ná»n tảng cá»§a cuá»™c váºn động lịch sá» cÅ©ng như thương nhân và binh sÄ© thÃch cho rằng hoạt động cá»§a há» má»›i là ná»n tảng cá»§a cuá»™c váºn động (Ä‘iá»u nà y không lá»™ ra chẳng qua là vì thương nhân và binh sÄ© không viết lịch sá») vÃ
2. Hoạt động trà tuệ, giáo dục, văn minh, văn hoá, tư tưởng tất cả những cái đó Ä‘á»u là những khái niệm mÆ¡ hồ không được xác định; ở dưới lá cá» cá»§a nó ngưá»i ta tha hồ dùng những từ ngữ còn Ãt rõ nghÄ©a hÆ¡n và do đó dá»… dà ng thÃch hợp vá»›i bất kỳ lý thuyết nà o.
Nhưng dù chưa nói đến giá trị ná»™i tạng cá»§a loại sở há»c nà y (có lẽ đối vá»›i má»™t ngưá»i nà o đó hay đối vá»›i má»™t việc nà o đó nó cÅ©ng cần thiết và hiện nay ná»™i dung cá»§a tất cả các tác phẩm thông sá» xét vá» thá»±c chất Ä‘ang bắt đầu có tÃnh chất văn hoá sá» ngà y cà ng rõ rệt), các tác phẩm văn hoá sá», cÅ©ng có má»™t Ä‘iểm nà y đáng chú ý. Äó là mặc dầu nó nghiên cứu nghiêm túc và tỉ mỉ các há»c thuyết tôn giáo, triết há»c, chÃnh trị, cho đó là nguyên nhân cá»§a các biến cố, nhưng há»… nó phải miêu tả má»™t biến cố lịch sá» có thá»±c như chiến dịch 1812 chẳng hạn thì vô hình chung nó lại miêu tả biến cố nà y như sản phẩm cá»§a quyá»n lá»±c và nói không úp mở rằng chiến dịch nà y là do ý muốn cá»§a Napoléon mà ra. Trong khi nói như váºy, các nhà văn hoá sá» vô hình chung đã tá»± mâu thuẫn vá»›i mình vì há» cho thấy rằng cái sức mạnh má»›i mà hỠđặt ra không biểu hiện được những biến cố lịch sá» và biện pháp duy nhất để hiểu lịch sá» lại chÃnh là cái quyá»n lá»±c mà đưá»ng như há» không thừa nháºn.
Chú thÃch:
(1) Pierre Lanfrey (1828-1877) tác giả "Lịch sỠNapoléon"
(2) Gervinus (1805-1871), sá» gia Äức. Schlossor (1776- 1861) tác giả "Lịch sá» thế giá»›i" gồm 19 quyển
(3) "Contrat social" tác phẩm của nhà văn và tư tưởng Pháp thế kỷ 18 J.J. Russeau
|

27-05-2009, 11:59 AM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 3 -
Má»™t đầu máy xe lá»a Ä‘ang chạy. Thá» há»i cái gì là m cho nó chạy như váºy? Ngưá»i nông dân nói: quỉ Satan cho nó chạy. Má»™t ngưá»i khác nói: nó chạy bởi vì bánh cá»§a nó quay. Ngưá»i thứ ba khẳng định rằng nguyên nhân cá»§a váºn động là cái đám khói Ä‘ang bay theo chiá»u gió.
Không thể bác ngưá»i nông dân kia được! Anh ta đã nghÄ© ra má»™t cách giải thÃch toà n vẹn. Äể bác anh ta, cần phải có ngưá»i chứng minh cho anh ta thấy rằng không là m gì có quỉ, hay phải có má»™t ngưá»i nông dân khác cắt nghÄ©a rằng không phải quỉ mà chÃnh là ngưá»i Äức(1) là m cho đầu máy chuyển động. Chỉ có như thế thì sá»± mâu thuẫn má»›i cho há» thấy rằng cả hai Ä‘á»u sai. Nhưng ngưá»i nói rằng nguyên nhân là sá»± váºn động cá»§a các bánh xe cÅ©ng tá»± bác lại mình, vì nếu đã Ä‘i theo con đưá»ng phân tÃch, thì anh ta lại phải Ä‘i xa hÆ¡n nữa: phải cắt nghÄ©a nguyên nhân cá»§a sá»± váºn động cá»§a bánh xe. Và há»… còn chưa Ä‘i đến nguyên nhân cuối cùng cá»§a sá»± váºn động cá»§a chiếc đầu máy, từ là sức ép cá»§a hÆ¡i nước trong súp-de, thì anh ta vẫn chưa có quyá»n đừng lại trong việc Ä‘i tìm nguyên nhân. Còn ngưá»i nà o giải thÃch sá»± váºn động cá»§a đầu máy bằng đám khói bị gió thổi khi nháºn thấy cách giải thÃch bằng bánh xe không đưa đến nguyên nhân, anh ta chá»™p ngay lấy bất cứ dấu hiệu nà o và cho đó là nguyên nhân.
Khái niệm duy nhất có thể cắt nghÄ©a được sá»± váºn động cá»§a chiếc đầu máy là khái niệm cá»§a má»™t sức mạnh ngang bằng vá»›i toà n bá»™ sá»± váºn động ngưá»i ta thấy được.
Khái niệm duy nhất có thể cắt nghÄ©a được sá»± váºn động cá»§a cá»§a các dân tá»™c là khái niệm cá»§a má»™t sức mạnh ngang bằng vá»›i toà n bá»™ sá»± váºn động nà y. Tuy váºy má»—i sở gia Ä‘á»u quan niệm khái niệm nà y thà nh má»™t lá»±c lượng khác hẳn và tuyệt nhiên không ngang bằng vÆ¡i sá»± váºn động mà ngưá»i ta thấy được. Có ngưá»i nhìn thấy ở đấy má»™t sức mạnh nằm ngay trong các vị anh hùng, cÅ©ng như ngưá»i nông dân cho rằng trong đầu máy có quỉ, có ngưá»i thấy đó là má»™t sức mạnh do những sức mạnh khác sinh ra, như sá»± váºn động cá»§a những bánh xe, còn những ngưá»i khác nữa thấy đó là má»™t ảnh hưởng cá»§a tinh thần như là đám khói bị gió thổi bạt Ä‘i.
Há»… ngưá»i ta còn viết lịch sá» cá»§a những cá nhân, dù cho những cá nhân đó là Cesar Alecxandre hay Lehte và Vonanr, chứ không phải là lịch sá» cá»§a má»i ngưá»i, không trừ má»™t ngưá»i nà o trong số tất cả những ngưá»i đã tham dá»± và o má»™t sá»± kiện, thì vẫn không thể nà o gán cho má»™t số nhân váºt má»™t sức mạnh đã bắt buá»™c những ngưá»i khác phải hướng hoạt động cá»§a mình và o má»™t mục Ä‘Ãch duy nhất.
Và cái khái niệm duy nhất mà các sở gia biết được là quyá»n lá»±c chÃnh xác vá» bản chất cá»§a cái sức mạnh gây nên biến cố lịch sá» mà ngưá»i ta gá»i là quyá»n lá»±c.
Quay trở vá» tÃn Ä‘iá»u ngà y xưa thì không thể được, vì nó đã sụp đổ rồi cho nên nhất thiết phải cắt nghÄ©a bản chất cá»§a quyá»n lá»±c.
Napoléon đã ra lệnh trưng táºp quân đội và xuất chinh. Cách quan niệm nà y đối vá»›i ta đã quen thuá»™c, đến ná»—i nếu có ai há»i: tại sao sáu mươi vạn con ngưá»i lại xuất tráºn sau khi nghe Napoléon nói má»™t câu gì đấy, ta sẽ thấy đó là má»™t câu há»i vô nghÄ©a. Ông ta có quyá»n lá»±c, cho nên những mệnh lệnh cá»§a ông ta đã được thi hà nh.
Câu trả lá»i nà y sẽ hoà n toà n thoả đáng nếu ta tin rằng quyá»n lá»±c cá»§a ông ta là do thần linh ban cho. Nhưng má»™t khi ta đã không thừa nháºn Ä‘iá»u đó thì không thể không xác định xem bản chất cá»§a quyá»n lá»±c cá»§a má»™t con ngưá»i đối vá»›i những ngưá»i khác là gì.
Quyá»n lá»±c nà y không thể là quyá»n lá»±c trá»±c tiếp do tÃnh ưu việt vá» thể lá»±c cá»§a má»™t ngưá»i mạnh đối vá»›i má»™t ngưá»i yếu, tức là tÃnh ưu việt căn cứ và o việc sá» dụng thể lá»±c hay Ä‘e doạ sá» dụng thể lá»±c, như quyá»n lá»±c cá»§a Heraklet chằng hạn. Nó cÅ©ng không thể căn cứ trên tÃnh ưu việt cá»§a sức mạnh tinh thần như má»™t và i sá» gia tin tưởng má»™t cách ngây thÆ¡ rằng những ngưá»i là m ra lịch sá» có má»™t sức mạnh tinh thần và trà tuệ phi thưá»ng mà ngưá»i ta gá»i là thiên tà i.
Quyá»n lá»±c nà y cÅ©ng không thể căn cứ và o tÃnh ưu việt cá»§a sức mạnh đạo đức bởi vì dù chưa nóà đến những báºc anh hùng theo kiểu Napoléon, là ngưá»i mà phẩm chất đạo đức gây nên những ý kiến rất khác nhau, lịch sá» cÅ©ng đã chứng tá» rằng những Louis, những Mettemich, là những kẻ lãnh đạo hà ng triệu ngưá»i, Ä‘á»u không có má»™t sức mạnh tinh thần nà o đặc biệt, trái lại phần lá»›n vá» mặt đạo đức há» còn thua kém bất cứ ngưá»i nà o trong số hà ng triệu con ngưá»i mà há» thống trị.
Nếu nguồn gốc cá»§a quyá»n lá»±c không nằm trong những phẩm chất thể lá»±c như trong tinh thần cá»§a con ngưá»i nắm quyá»n lá»±c, thì hiển nhiên là nó nằm ở ngoà i ngưá»i ấy, tức là trong những mối liên hệ giữa ngưá»i ấy vá»›i đám quần chúng mà ngưá»i ấy thống trị.
Khoa luáºt há»c quan niệm vấn đỠquyá»n lá»±c đúng như váºy, khoa há»c nà y là cái bà n đổi tiá»n cá»§a lịch sá», có nhiệm vụ đổi quan niệm lịch sá» vá» quyá»n lá»±c để lấy và ng thá»±c.
Quyá»n lá»±c là tổng số những ý muốn cá»§a quần chúng, mà do má»™t sá»± thoả thuáºn hiển nhiên hay mặc nhiên, được trao cho những con ngưá»i được lá»±a chá»n trong đám quần chúng nà y.
Trong lÄ©nh vá»±c luáºt há»c, má»™t khoa há»c mà ná»™i dung là những nháºn định vá» cách tổ chức nhà nước và chÃnh quyá»n, nếu có thể tổ chức nó thì Ä‘iá»u đó rất rõ rà ng. Nhưng nếu ứng dụng nó và o lịch sá» thì định nghÄ©a nà y vá» quyá»n lá»±c còn phải được xác minh.
Khoa luáºt há»c quan niệm nhà nước và quyá»n lá»±c như ngưá»i cổ đại vẫn quan niệm lá»a, tức là như má»™t váºt tồn tại tuyệt đối. Äối vá»›i lịch sá» thì trái lại, nhà nước và quyá»n lá»±c chỉ là những hiện tượng, cÅ©ng như đối vá»›i váºt lý há»c cá»§a thá»i đại chúng ta thì lá»a không phải là má»™t thá»±c thể mà chỉ là má»™t hiện tượng.
ChÃnh sá»± khác nhau cÆ¡ bản vá» quan niệm nà y giữa khoa há»c lịch sá» và luáºt há»c đã cho phép khoa luáºt há»c tha hồ bà n bạc vá» cách tổ chức quyá»n lá»±c và bản chất cá»§a quyá»n lá»±c được quan niệm như má»™t cái gì tồn tại má»™t cách im lìm bất động ở bên ngoà i thá»i gian, nhưng đối vá»›i những vấn đỠlịch sỠđỠcáºp đến ý nghÄ©a cá»§a má»™t quyá»n lá»±c thay đổi theo thá»i gian, thì nó không thể đưa ra má»™t lá»i giải đáp nà o.
Khái niệm nà y là công cụ duy nhất cho phép ta là m chá»§ được tà i liệu lịch sá» trong trạng thái hiện tại cá»§a nó, và ngưá»i nà o là m gãy mất công cụ nà y như Buckle đã là m mà không tìm ra má»™t phương pháp khác để xá» lý tà i liệu lịch sá» thì chỉ là m cho mình mất cái khả năng cuối cùng để xá» lý nó. Muốn giải thÃch các hiện tượng lịch sá», thế nà o rồi cÅ©ng phải dùng đến khái niệm quyá»n lá»±c. ChÃnh các nhà thông sá» và các nhà văn hoá sỠđã chứng minh Ä‘iá»u đó má»™t cách hùng hồn nhất: há» là m như thể há» gạt bỠđược khái niệm quyá»n lá»±c, nhưng tháºt ra cứ má»—i bước há» lại buá»™c lòng phải sá» dụng đến nó.
Cho đến nay, đối vá»›i những vấn đỠcá»§a nhân loại, khoa há»c lịch sá» cÅ©ng giống như má»™t thứ tiá»n tệ được lưu hà nh, nó cÅ©ng giống như giấy bạc và tiá»n kim loại. Những quyển sá» viết vá» má»™t cá nhân hay vá» má»™t dân tá»™c cÅ©ng giống như những tá» giấy bạc. Nó có thể lưu hà nh, hoà n thà nh nhiệm vụ cá»§a nó mà không là m tổn hại đến ai, tháºm chà còn có Ãch nữa, trong khi ngưá»i ta chưa nêu lên vấn đỠcái gì bảo đảm cho nó. Chỉ cần gạt bá» vấn đỠlà m sao ý muốn cá»§a các vị anh hùng lại có thể sinh ra các biến cố, là những quyển sá» cá»§a những tác giả cá»§a Chie sẽ trở thà nh thú vị. Nhưng khi số giấy bạc tăng lên quá nhiá»u vì ngưá»i ta in giấy bạc má»™t cách quá dá»… dà ng hay khi ngưá»i ta muốn Ä‘em giấy bạc đổi lấy và ng, thì bắt đầu có sá»± hoà i nghi vá» giá trị thá»±c cá»§a tá» giấy bạc. Äối vá»›i sá» há»c cÅ©ng váºy: ngưá»i ta cÅ©ng hoà i nghi ý nghÄ©a chân chÃnh cá»§a những quyển sá» há»c ấy hoặc vì nó được in ra quá nhiá»u, hoặc vì có má»™t ông bạn tháºt thà nà o đó nêu ra câu há»i: sức mạnh nà o đã cho phép Napoléon là m được việc nà y việc ná», tức là có ngưá»i muốn đổi giấy bạc lấy và ng ròng cá»§a má»™t khái niệm chÃnh xác.
Các nhà thông sá» và các nhà văn hoá sá» giống như những ngưá»i thừa nháºn khuyết Ä‘iểm cá»§a giấy bạc rồi quyết định đúc tiá»n bằng má»™t thứ kim khà có tỉ trá»ng cá»§a và ng. Và thứ tiá»n nà y quả thá»±c là tiá»n mặt nhưng chỉ có cái bá» mặt mà thôi. Bạc giấy còn có thể lừa những ngưá»i không biết, thứ tiá»n mặt mà không có giá trị gì thì lại không thể lừa dối được ai. CÅ©ng như và ng chỉ có thể là và ng khi ngưá»i ta có thể dùng nó không những để trao đổi mà còn để đánh tư trang, các tác giả thông sá» cÅ©ng chỉ có thể là và ng thá»±c sá»± khi há» có thể trả lá»i câu há»i chá»§ yếu cá»§a lịch sá»: quyá»n lá»±c là cái gì? Tác giả thông sỠđưa ra những câu trả lá»i mâu thuẫn để đáp lại câu há»i nà y.
Trái lại các sá» gia vá» văn hoá gạt hẳn vấn đỠra má»™t bên và trả lá»i má»™t cái gì khác hẳn. Và cÅ©ng những thứ tiá»n tệ giống và ng chỉ có thể được dùng giữa những ngưá»i cho nó là và ng và những ngưá»i không biết những đặc tÃnh cá»§a và ng, các tác giả thông sá» và các sá» gia văn hoá trong khi không trả lá»i những vấn đỠchá»§ yếu cá»§a nhân loại để phục vụ những mục Ä‘Ãch riêng nà o đấy cá»§a hỠđã Ä‘em những thứ tiá»n tệ như váºy ra dùng cho các trưá»ng đại há»c và cho đám đông độc giả mà há» gá»i là những ngưá»i ham chuá»™ng loại sách "nghiêm túc".
Chú thÃch:
(1) Äối vá»›i nông dân Nga thá»i ấy, khái niệm "ngưá»i Äức" (Nemetx) có thể bao gồm đủ các thứ ngưá»i ngoại quốc (nghÄ©a đầu tiên cá»§a chữ nemetx là - ngưá»i câm - tức là ngưá»i không biết nói tiếng Nga) phần đông là ngưá»i phương Tay, nÆ¡i sản sinh ra các thứ máy móc má»›i lạ
|

27-05-2009, 11:59 AM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 4 -
Sau khi đã từ bá» quan niệm trước kia cho rằng thần linh bắt ý muốn cá»§a má»™t dân tá»™c phải phục tùng má»™t con ngưá»i duy nhất đã được lá»±a chá»n, và ý muốn ấy phải phục tùng thần linh, lịch sá» không thể tiến lên má»™t bước nà o mà không gặp mâu thuẫn nếu nó không chá»n má»™t trong hai cách sau đây: hoặc là quay trở lại tÃn Ä‘iá»u ngà y xưa vá» sá»± can thiệp trá»±c tiếp cá»§a thần linh và o công việc cá»§a loà i ngưá»i, hoặc là đưa ra má»™t cách giải thÃch chÃnh xác vá» bản chất cá»§a cái sức mạnh gây nên các biến cố lịch sá» mà ngưá»i ta gá»i là quyá»n lá»±c.
Khoa luáºt há»c quan niệm vấn đỠquyá»n lá»±c đúng như váºy, khoa há»c nà y là cái bà n đổi tiá»n cá»§a lịch sá», có nhiệm vụ đổi quan niệm lịch sá» vá» quyá»n lá»±c để lấy và ng thá»±c.
Quyá»n lá»±c là tổng số những ý muốn cá»§a quần chúng, mà do má»™t sá»± thoả thuáºn hiển nhiên hay mặc nhiên, được trao cho những con ngưá»i được lá»±a chá»n trong đám quần chúng nà y.
Trong lÄ©nh vá»±c luáºt há»c, má»™t khoa há»c mà ná»™i dung là những nháºn định vá» cách tổ chức nhà nước và chÃnh quyá»n, nếu có thể tổ chức nó thì Ä‘iá»u đó rất rõ rà ng. Nhưng nếu ứng dụng nó và o lịch sá» thì định nghÄ©a nà y vá» quyá»n lá»±c còn phải được xác minh.
Khoa luáºt há»c quan niệm nhà nước và quyá»n lá»±c như ngưá»i cổ đại vẫn quan niệm lá»a, tức là như má»™t váºt tồn tại tuyệt đối. Äối vá»›i lịch sá» thì trái lại, nhà nước và quyá»n lá»±c chỉ là những hiện tượng, cÅ©ng như đối vá»›i váºt lý há»c cá»§a thá»i đại chúng ta thì lá»a không phải là má»™t thá»±c thể mà chỉ là má»™t hiện tượng.
ChÃnh sá»± khác nhau cÆ¡ bản vá» quan niệm nà y giữa khoa há»c lịch sá» và luáºt há»c đã cho phép khoa luáºt há»c tha hồ bà n bạc vá» cách tổ chức quyá»n lá»±c và bản chất cá»§a quyá»n lá»±c được quan niệm như má»™t cái gì tồn tại má»™t cách im lìm bất động ở bên ngoà i thá»i gian, nhưng đối vá»›i những vấn đỠlịch sỠđỠcáºp đến ý nghÄ©a cá»§a má»™t quyá»n lá»±c thay đổi theo thá»i gian, thì nó không thể đưa ra má»™t lá»i giải đáp nà o.
Nếu quyá»n lá»±c là tổng số những ý muốn quần chúng trao cho ngưá»i lãnh đạo, thì phải chăng Pugatsov là ngưá»i đại biểu cho ý muốn cá»§a quần chúng? Nếu không phải thì tại sao Napoléon lại là má»™t ngưá»i đại biểu? Tại sao Napoléon III(1) khi bị bắt ở BolonhÆ¡ lại là má»™t tên tá»™i phạm, và tại sao sau đó tá»™i phạm lại chÃnh là những ngưá»i mà ông ta bắt được?
Trong những cuá»™c đảo chÃnh ở cung đình, đôi khi chỉ do hai hay ba ngưá»i là m, phải chăng đó cÅ©ng là ý muốn cá»§a nhân dân trao cho con ngưá»i má»›i được chá»n? Trong những quan hệ quốc tế phải chăng ý muốn cá»§a bao nhiêu dân tá»™c được trao cho kẻ chinh phục há»? Phải chăng năm 1808 ý muốn cá»§a Liên minh sông Ranh được trao cho Napoléon? Phải chăng ý muốn cá»§a quần chúng nhân dân Nga năm 1809 được trao cho Napoléon khi quân đội Nga liên minh vá»›i quân đội Pháp để đánh quân Ão?
Có thể trả lá»i những câu há»i nà y bằng ba cách khác nhau:
1. Hoặc thừa nháºn rằng ý muốn cá»§a quần chúng bao giá» cÅ©ng được giao phó má»™t cách vô Ä‘iá»u kiện cho má»™t hay những ngưá»i cầm quyá»n mà nó đã chá»n, và do đó, má»i sá»± xuất hiện cá»§a má»™t quyá»n lá»±c má»›i, má»i cuá»™c đấu tranh chống lại quyá»n lá»±c nà y má»™t khi nó đã được giao phó Ä‘á»u phải xem là má»™t hà nh động vi phạm quyá»n lá»±c chân chÃnh.
2. Hoặc thừa nháºn rằng ý muốn cá»§a quần chúng được trao cho những ngưá»i cầm quyá»n vá»›i những Ä‘iá»u kiện nhất định và rõ rà ng, trong trưá»ng hợp ấy má»i hà nh động phá hoại cái quyá»n lá»±c đã được thiết láºp sở dÄ© thá»±c hiện được Ä‘á»u do ở chá»— những ngưá»i cầm quyá»n không tuân theo những Ä‘iá»u kiện kèm theo việc trao quyá»n lá»±c cho há».
3. Hoặc thừa nháºn rằng ý muốn cá»§a quần chúng được trao cho những ngưá»i cầm quyá»n má»™t cách có Ä‘iá»u kiện, nhưng đó là những Ä‘iá»u kiện mÆ¡ hồ, không ai biết rõ và sá»± xuất hiện cá»§a những quyá»n lá»±c khác những cuá»™c tranh già nh và sá»± sụp đổ cá»§a nó chẳng qua là do mức độ những ngưá»i cầm quyá»n đã thá»±c hiện đúng hay sai những Ä‘iá»u kiện mÆ¡ hồ đó mà ý muốn cá»§a quần chúng chuyển từ má»™t ngưá»i nà y sang ngưá»i khác.
Các sở gia cắt nghÄ©a quan hệ quần chúng vá»›i những ngưá»i cầm quyá»n bằng ba cách như váºy.
Chỉ có những sá» gia vì quá tháºt thà mà không hiểu vấn đỠquyá»n lá»±c, chỉ có những sá» gia chuyên sá» và những tác giả viết tiểu sở cá nhân nói trên má»›i dưá»ng như thừa nhạn rằng tổng số ý muốn cá»§a quần chúng được trao cho các nhân váºt lịch sá» má»™t cách vô Ä‘iá»u kiện, vì váºy trong khi miêu tả má»™t quyá»n lá»±c nà o đó thì các sá» gia nà y giả thiết rằng quyá»n lá»±c nà y là quyá»n lá»±c duy nhất tuyệt đối và chÃnh đáng, và bất cứ lá»±c lượng nà o khác chống lại cái quyá»n lá»±c chân chÃnh nà y Ä‘á»u không phải là quyá»n lá»±c mà là má»™t hà nh động vi phạm quyá»n lá»±c, má»™t hà nh vi bại ngược.
Lý thuyết cá»§a há» thÃch hợp vá»›i những thá»i kỳ nguyên thuá»· và hoà bình cá»§a lịch sá», nhưng Ä‘em áp dụng và o những thá»i kỳ phức tạp và bão táp cá»§a Ä‘á»i sống các dân tá»™c, khi trong cùng má»™t lúc có nhiá»u quyá»n lá»±c khác nhau xuất hiện và đấu tranh vá»›i nhau, thì nó lại có Ä‘iá»u bất tiện là má»™t sá» gia thuá»™c phái chÃnh thống sẽ chứng minh rằng Quốc dân há»™i nghị, uá»· ban Äốc chÃnh và Bonaparte Ä‘á»u chỉ là những kẻ phá hoại quyá»n lá»±c, trái lại má»™t ngưá»i theo phái Cá»™ng Hoà và má»™t ngưá»i theo phái Bonaparte sẽ chứng minh khác, ngưá»i thứ nhất nói rằng Quốc dân há»™i nghị, ngưá»i thứ hai nói rằng Äế chế là những quyá»n lá»±c chân chÃnh, và tất cả những thứ khác Ä‘á»u là những hà nh động vi phạm quyá»n lá»±c.
Hiển nhiên là trong khi bác bá» lẫn nhau như váºy, những cách giải thÃch vá» quyá»n lá»±c mà các sá» gia nà y đưa ra chỉ có thể là m thoả mãn những đứa trẻ rất Ãt tuổi.
Thừa nháºn tÃnh chất sai lầm cá»§a cách quan niệm lịch sá» như váºy má»™t loại sở gia nói rằng quyá»n lá»±c căn cứ và o việc trao có Ä‘iá»u kiện cho những ngưá»i cầm quyá»n toà n bá»™ những ý muốn cá»§a quần chúng và các nhân váºt lịch sá» chỉ nắm quyá»n lá»±c vá»›i Ä‘iá»u kiện há» thá»±c hiện cái chương trình mà ý muốn cá»§a quần chúng đã định cho há» bằng má»™t sá»± thoả thuáºn thầm lặng. Nhưng những Ä‘iá»u kiện nà y là gì thì các sá» gia nà y không nói cho chúng ta biết, hay có nói chăng nữa thì cÅ©ng luôn luôn mâu thuân vá»›i nhau.
Má»—i sá» gia, tuỳ theo quan niệm cá»§a mình vá» mục Ä‘Ãch váºn động cá»§a mốt dân tá»™c, sẽ tìm thấy những Ä‘iá»u kiện nà y trong sá»± vÄ© đại, sá»± già u có, nên tá»± do, trình độ há»c vấn cá»§a quốc dân nước Pháp hay má»™t nước nà o khác. Nhưng dù không kể đến những mâu thuân giữa các sá» gia vá» những Ä‘iá»u kiện nà y, tháºm chà dù có giả định rằng tất cả các nhà sá» há»c Ä‘á»u có má»™t cương lÄ©nh chung vá» những Ä‘iá»u kiện ấy ta cÅ©ng sẽ nháºn thấy rằng các sá»± kiện lịch sá» hầu như bao giá» cÅ©ng mâu thuẫn vá»›i lý thuyết nà y. Nếu những Ä‘iá»u kiện cá»§a việc trao chÃnh quyá»n là ở sá»± già u có, ở quyá»n tá»± do, trình độ há»c vấn cá»§a quốc dân, thì tại sao những Louis XIV và những Ivan IV lại trị vì má»™t cách êm thấm suốt triá»u đại cá»§a mình, trái lại những Louis XVI và những Charles I lại bị nhân dân chặt đầu? Äể trả lá»i câu há»i nà y, các sá» gia nói rằng những hà nh động cá»§a Louis XIV, trái vá»›i cương lÄ©nh ảnh hưởng đến Louis XV? Tại sao nó lại đợi đến Louis XVI má»›i có ảnh hưởng? Ảnh hưởng nà y phải đợi má»™t thá»i gian bao lâu má»›i có tác **ng? Những câu há»i nà y không có và không thể có cách nà o giải đáp. CÅ©ng váºy, theo lý thuyết nà y ngưá»i nà y không cắt nghÄ©a được vì lý do gì toà n bá»™ những ý muốn trong mấy thế ká»· vẫn nằm trong tay những ngưá»i cầm quyá»n và những kẻ kế tục há», thế rồi sau đó, đùng má»™t cái, trong vòng năm mươi năm nó lại lần lượt được trao cho Quốc dân há»™i nghị, Äốc chÃnh, Napoléon, Alekxandr, Louis XVIII, rồi lại Napoléon, SáclÆ¡ X(3), Louis Philip, chÃnh phá»§ cá»™ng hoà năm 1848, Napoléon III?
Muốn cắt nghÄ©a những sá»± chuyển di nhanh chóng quyá»n lá»±c từ má»™t ngưá»i nà y sang má»™t ngưá»i khác, nhất là ở giữa những quan hệ quốc tế phức tạp, những cuá»™c chinh phục và những khối liên minh, ngay các sá» gia nà y cÅ©ng phải thừa nháºn, trái vá»›i ý muốn cá»§a há», rằng má»™t bá»™ pháºn những biến cố nà y không phải là do sá»± giao phó ý muốn cá»§a quần chúng má»™t cách quy luáºt, mà là những việc ngẫu nhiên, lệ thuá»™c và o má»™t mưu mô, hay má»™t sai lầm, hay sá»± xảo quyệt, hay tÃnh nhu nhược cá»§a má»™t nhà ngoại giao cá»§a má»™t ông vua hay má»™t lãnh tụ chÃnh đáng. Thà nh thá» phần lá»›n những biến cố lịch sá», những cuá»™c ná»™i chiến, những cuá»™c cách mạng, những cuá»™c chinh phục đối vá»›i các sá» gia nà y không còn là sản phẩm cá»§a sá»± giao phó những ý muốn tá»± do, mà là sản phẩm cá»§a ý muốn sai lầm cá»§a má»™t ngưá»i hay cá»§a nhiá»u ngưá»i, tức cÅ©ng lại là những hà nh động vi phạm quyá»n lá»±c.
Và do đó, ngay các sỠgia thuộc loại nà y cũng trình bà y các biến cố lịch sỠnhư những hiện tượng trái với lý thuyết.
Các sá» gia nà y cÅ©ng giống như má»™t nhà thá»±c váºt há»c sau khi nháºn thấy rằng có má»™t số cây sinh ra từ những hạt giống có hai lá mầm, liá»n khẳng định rằng tất cả các thá»±c váºt Ä‘á»u má»c từ hai chiếc lá mầm, và do đó, cây cá», cây nấm và ngay cả cây sồi khi đã phát triển đầy đủ không có hai lá mầm nữa Ä‘á»u là những hiện tượng trái quy luáºt.
Các sở gia thuá»™c loại thứ ba thừa nháºn rằng ý muốn cá»§a quần chúng được trao má»™t, cách có Ä‘iá»u kiện cho má»™t nhân váºt lịch sá», nhưng ta không biết được những Ä‘iá»u nà y. Há» nói rằng các nhân váºt lịch sá» có quyá»n lá»±c chỉ vì há» thá»±c hiện ý muốn mà quần chúng đã giao phó cho há».
Nhưng nếu sức mạnh là m các dân tá»™c váºn động không phải nằm trong các nhân váºt lịch sá», mà nằm trong bản thân các dân tá»™c, thì ý nghÄ©a cá»§a các nhân váºt lịch sá» nà y là ở chá»— nà o?
Các nhân váºt lịch sá», theo các sá» gia nà y, biểu hiện ý muốn cá»§a quần chúng, hoạt động cá»§a các nhân váºt lịch sỠđại diện cho hoạt động cá»§a quần chúng.
Nhưng nếu thế thì có má»™t vấn đỠđặt ra, là phải chăng toà n bá»™ hoạt động cá»§a các nhân váºt lịch sá» Ä‘á»u thể hiện ý muốn cá»§a quần chúng hay chỉ má»™t mặt nà o đó trong hoạt động cá»§a há» mà thôi?
Nếu toà n bá»™ hoạt động cá»§a các nhân váºt lịch sá» Ä‘á»u thể hiện ý muốn cá»§a quần chúng, như má»™t và i ngưá»i quan niệm, thì các sách tiểu sá» cá»§a những Napoléon, những Ekaterina vá»›i tất cả những chi tiết cá»§a nó vá» những chuyện ngồi lê đôi mách trong cung đình, cÅ©ng Ä‘á»u biểu hiện sinh hoạt cá»§a các dân tá»™c, và điá»u đó hiển nhiên là vô lý Trái lại, nếu chỉ có má»™t mặt hoạt động cá»§a nhân váºt lịch sá» thể hiện Ä‘á»i sống cá»§a các dân tá»™c, như má»™t và i sá» gia khác mang danh là những sá» gia triết há»c quan niệm thì muốn xác định xem mặt nà o trong hoạt động cá»§a há» thể hiện Ä‘á»i sống cá»§a dân tá»™c, trước hết ta phải biết Ä‘á»i sống cá»§a dân tá»™c là cái gì đã.
Äứng trước khó khăn nà y, các sá» gia thuá»™c loại thứ ba đã nghÄ© ra má»™t khái niệm trừu tượng mÆ¡ hồ nhất, khó nắm nhất và khái quát nhất, có thể bao quát má»™t số lượng sá»± kiện lá»›n nhất, và nói rằng khái niệm trừu tượng nà y chÃnh là mục Ä‘Ãch cá»§a sá»± váºn động cá»§a nhân loại. Những khái niệm trừu tượng thông thưá»ng nhất là khái quát nhất được hầu hết các sá» gia chấp nháºn là : tá»± do, bình đẳng., tiến hoá, văn minh, văn hoá, giáo dục. Sau khi đã cho mục Ä‘Ãch cuá»™c váºn động cá»§a nhân loại là má»™t khái niệm trừu tượng nà o đó trong số những khái niệm trừu tượng nà y, các sá» gia nghiên cứu những nhân váºt đã để lại nhiá»u ká»· niệm nhất, vua chúa, bá»™ trưởng, tướng tá, các tác gia, các nhà cải cách, các giáo hoà ng, các nhà báo, nhưng chỉ trong chừng má»±c mà theo y há»c các nhân váºt nà y đã góp phần á»§ng há»™ khái niệm trừu tượng nà y hay chống lại nó. Nhưng vì không có gì chứng minh rằng mục Ä‘Ãch cá»§a nhân loại là tá»± do, bình đẳng, giáo dục hay văn minh, và vì mối liên hệ giữa quần chúng vá»›i những ngưá»i cầm quyá»n và những nhà cải cách cá»§a nhân loại chỉ căn cứ và o má»™t giả thiết độc Ä‘oán cho rằng toà n bá»™ những ý muốn cá»§a quần chúng bao giá» cÅ©ng trao cho những nhân váºt được chúng ta chú ý nhất, cho nên hoạt động cá»§a hà ng triệu con ngưá»i đã di chuyển, đốt nhà , bá» việc đồng áng, chém giết lẫn nhau, quyết không bao giá» có thể thấy được thể hiện trong những sách vở miêu tả hoạt động cá»§a má»™t chục nhân váºt là những kẻ không đốt nhà , không cà y cấy, không chém giết lẫn nhau.
Má»—i má»™t trang sá» Ä‘á»u chứng minh Ä‘iá»u đó. Cuá»™c váºn động cá»§a các dân tá»™c ở phương Tây và o cuối thế ká»· vừa qua và việc há» muốn tiến vá» phương Äông phải chăng có thể cắt nghÄ©a bằng hoạt động cá»§a Louis XIV, cá»§a Louis XV, cá»§a Louis XVI, cá»§a những cô tình nhân, cá»§a những ông bá»™ trưởng cá»§a há», bằng thân thể cá»§a Napoléon cá»§a Russeau, cá»§a Didro, cá»§a Bomarse và cá»§a những nước khác?
Cuá»™c váºn động cá»§a dân tá»™c Nga vá» phÃa Äông, vá» phÃa Kazan và Sibiri phải chăng có thể cắt nghÄ©a bằng những chi tiết trong cái tÃnh cách bệnh táºt cá»§a Ivan IV và bằng những thư từ ông ta trao đổi vá»›i Kurxki?
Cuá»™c váºn động cá»§a các dân tá»™c trong thá»i kỳ Tháºp tá»± chinh phải chăng có thể cắt nghÄ©a bằng lịch sá» cá»§a thân thế cá»§a những Godfrue(3) cá»§a những Saint-Louis và các công nương cá»§a há»? Äối vá»›i chúng cuá»™c váºn động nà y cá»§a các dân tá»™c từ phương Tây sang phương Äông, không mục Ä‘Ãch, không có ngưá»i cầm đầu, vá»›i má»™t Ä‘oà n ngưá»i lang thang, vá»›i Piere ẩn sÄ©(2), vẫn là má»™t Ä‘iá»u kiện không thể hiểu được. Và có má»™t Ä‘iá»u còn khó hiểu hÆ¡n nữa là cuá»™c váºn động nà y dừng lại khi những ngưá»i lãnh đạo cá»§a nó đã đưa ra cho Tháºp tá»± quân má»™t mục Ä‘Ãch hợp lý và thiêng liêng là giải phóng Jerusalem. Các giáo hoà ng, các vị vua và các hiệp sÄ© cổ vÅ© nhân dân giải phóng đất Thánh, nhưng nhân dân không Ä‘i bởi vì cái nguyên nhân bà ẩn trước đây đã khiến cho há» Ä‘i giá» không còn nữa.
Lịch sá» cá»§a những Godfrue và những ngưá»i hát rong dÄ© nhiên không thể nà o bao quát được Ä‘á»i sống các dân tá»™c. Và trái lại, lịch sá» cá»§a Ä‘á»i sống và các dân tá»™c và cá»§a những yếu tố thúc đẩy há» vẫn là má»™t Ä‘iá»u chưa được biết đến.
Lịch sá» các nhà văn và các nhà cải cách lại còn Ãt cắt nghÄ©a được Ä‘á»i sống cá»§a các dân tá»™c hÆ¡n nữa.
Văn hoá sá» cắt nghÄ©a cho chúng ta những động cÆ¡, những Ä‘iá»u kiện sinh hoạt và những ý nghÄ© cá»§a má»™t nhà văn hoá hay má»™t nhà cải cách. Chúng ta biết rằng Luyte là ngưá»i hay nổi nóng, và đã nói má»™t số câu nà o đấy, chúng ta biết rằng Russeau có tÃnh Ä‘a nghi và đã viết những quyển sách nà o đấy, nhưng chúng ta vẫn không biết tại sao, sau cuá»™c cải cách tôn giáo các dân tá»™c lại giết nhau và tại sao trong cuá»™c Cách mạng Pháp ngưá»i ta lại xá» tá» nhau như váºy.
Chú thÃch:
(1) Napoléon III (1808-1873) cháu gá»i Napoléon I bằng chú. Là m chá»§ tịch nước Pháp cá»™ng hoà sau khi cách mạng 1848 thất bại. Bị phế truất sau khi Pháp bị Phổ đánh bại năm 1870.
(2) Louis XIV vua Pháp cai trị từ 1643 đến 1715, Ivan IV vua Nga từ 1533 đến 1584. Louis XIV vua Pháp từ 1774 bị cách mạng Pháp xỠtỠnăm 1793. Charles I vua Anh từ 1600 đến 1649 bị cách mạng xỠtỠnăm 1649
(3) Godfue, ngưá»i lãnh đạo cuá»™c Tháºp tá»± chinh thứ nhất
(4) Piere ẩn sÄ© - tu sÄ© Pháp cổ động cho cuá»™c Tháºp tá»± chinh thứ nhất.
|

27-05-2009, 12:00 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 5 -
Äá»i sống cá»§a các dân tá»™c không nằm gá»n trong Ä‘á»i sống cá»§a má»™t và i ngưá»i, bởi vì ngưá»i ta vẫn chưa tìm ra được mối hên hệ giữa số ngưá»i nà y vá»›i các dân tá»™c. Lý thuyết cho rằng mối liên hệ năy căn cứ và o sá»± trao đổi gá»i toà n bá»™ ý muốn cá»§a quần chúng và o má»™t nhân váºt nhất định chỉ là má»™t giả thiết không được kinh nghiệm lịch sá» xác nháºn.
Lý thuyết nà y có lẽ cắt nghÄ©a được nhiá»u việc thuá»™c lÄ©nh vá»±c luáºt há»c và , có lẽ nó cần thiết đối vá»›i những mục Ä‘Ãch cá»§a ngà nh khoa há»c nà y, nhưng nếu Ä‘em ứng dụng và o lịch sá» thì ta thấy rằng há»… xảy ra những cuá»™c cách mạng, những cuá»™c chinh phục, những cuá»™c ná»™i chiến, há»… lịch sá» bắt đầu, là lý thuyết nà y không cắt nghÄ©a được gì nữa.
Lý thuyết nà y có vẻ không thể bác được chÃnh vì hà nh động trao gởi ý muốn cá»§a quần chúng là má»™t hà nh động không thể kiểm nghiệm được.
Dù cho biến cố xảy ra là biến cố gì, dù ngưá»i lãnh đạo biến cố lãnh đạo là ai, thì lý thuyết kia bao giá» cÅ©ng có thể nói rằng con ngưá»i lãnh đạo biến cố nà y chÃnh vì toà n bá»™ ý muốn đã được trao là biểu hiện cá»§a thá»i đại cá»§a há».
Lý thuyết trao gá»i ý muốn cá»§a quần chúng và o những nhân váºt lịch sá» chỉ là má»™t lối giải thÃch quanh co, chỉ là má»™t cách nêu lại vấn đỠbằng những danh từ khác mà thôi.
Nguyên nhân cá»§a các biến cố lịch sá» là cái gì? - Là quyá»n lá»±c.
Quyá»n lá»±c là cái gì? - Là tổng số những ý muốn trao gá»i cho má»™t nhân váºt duy nhất. à muốn cá»§a quần chúng được trao cho má»™t nhân váºt duy nhất vá»›i những Ä‘iá»u kiện nà o? - Vá»›i Ä‘iá»u kiện con ngưá»i nà y biểu hiện ý muốn cá»§a toà n thể, nghÄ©a ỉà biểu hiện loại.
Nói khác Ä‘i, quyá»n lá»±c là má»™t danh từ mà chúng ta không thể hiểu ý nghÄ©a được.
Nếu lÄ©nh vá»±c cá»§a tri thức loà i ngưá»i chỉ là giá»›i hạn trong tư duy trừu tượng mà thôi, thì nhân loại sau khi phê phán cách giải thÃch vá» quyá»n lá»±c mà khoa há»c đưa ra, sẽ Ä‘i đến kết luáºn rằng quyá»n lá»±c chẳng qua là má»™t danh từ suông, chứ trong thá»±c tế không tồn tại.
Nhưng để nháºn thức các hiện tượng ngoà i tư duy trừu tượng, con ngưá»i còn có má»™t công cụ khác là kinh nghiệm, mà nó dùng để kiểm tra những kết quả cá»§a tư duy. Và kinh nghiệm nói rằng quyá»n lá»±c không phải là má»™t danh từ suông mà là má»™t hiện tượng tồn tại thá»±c sá»±.
Chưa kể là không có sá»± miêu tả nà o vá» hoạt động táºp thể cá»§a con ngưá»i lại có thể không dùng đến khái niệm quyá»n lá»±c, sá»± tồn tại cá»§a quyá»n lá»±c đã được lịch sá» cÅ©ng như việc quan sát các biến cố hiện đại chứng minh.
Má»—i khi diá»…n ra má»™t biến cố, bao giá» cÅ©ng thấy má»™t ngưá»i hay nhiá»u ngưá»i xuất hiện và biến cố ấy có vẻ như diá»…n ra theo ý muốn cá»§a há». Napoléon II ra lệnh, thế là ngưá»i Pháp Ä‘i Mexico. Vua nước Phổ và Bismac ra lệnh, thế là quân đội cá»§a ông ta tiến và o nước Nga. Alekxandr ra lệnh, thế là ngưá»i Pháp phục tùng dòng há» Bourbon. Kinh nghiệm cho ta thấy rằng bất kỳ má»™t biến cố như thế nà o diá»…n ra, bao giá» nó cÅ©ng gắn liá»n vá»›i ý muốn cá»§a má»™t hay những ngưá»i đã ra lệnh thá»±c hiện nó.
Theo thói quen cÅ© tin rằng có sá»± can thiệp cá»§a thần linh và o công việc cá»§a loà i ngưá»i, các sá» gia muốn tìm nguyên nhân cá»§a má»™t biến cố ở ý muốn cá»§a má»™t nhân váºt nắm quyá»n lá»±c, những quan niệm nà y không được lý luáºn cÅ©ng như kinh nghiệm xác nháºn.
Má»™t mặt thì sá»± suy luáºn cho thấy rằng sá»± biểu hiện ý chà cá»§a má»™t ngưá»i, tức là những lá»i nói cá»§a ngưá»i ấy - chỉ là má»™t bá»™ pháºn cá»§a hoạt động chung được biểu hiện trong má»™t biến cố, chẳng hạn trong má»™t cuá»™c chiến tranh hay má»™t cuá»™c cách mạng.
Do đó, nếu không thừa nháºn sá»± tồn tại cá»§a má»™t sức mạnh không thể hiểu được, siêu tá»± nhiên, tức là sá»± iồn tại cá»§a phép thần thông, thì ngưá»i ta không hể thừa nháºn rằng lá»i nói có thể là nguyên nhân trá»±c tiếp cá»§a sá»± váºn động cá»§a hà ng triệu con ngưá»i. Má»™t mặt khác, dù có thừa nháºn rằng lá»i nói có thể là nguyên nhân cá»§a má»™t biến cố thì lịch sá» cÅ©ng cho thấy rà ng sá»± biểu hiện ý chà cá»§a những nhân váºt lịch sá» trong nhiá»u trưá»ng hợp không gây nên má»™t tác dụng gì, nghÄ©a là không những mệnh lệnh cá»§a há» không được thá»±c hiện mà nhiá»u khi sá»± việc xảy ra còn trái hẳn vá»›i mệnh lệnh cá»§a há».
Nếu không thừa nháºn sá»± can thiệp cá»§a thần linh và các công việc cá»§a nhân loại thì ta không thể nà o xem quyá»n lá»±c là nguyên nhân cá»§a các biến cố.
Quyá»n lá»±c, xét vá» mặt kinh nghiệm, chỉ là mối lệ thuá»™c giữa sá»± biểu hiện ý muốn cá»§a má»™t nhân váºt và việc những con ngưá»i khác thi hà nh ý muốn ấy.
Äể cắt nghÄ©a những Ä‘iá»u kiện cá»§a mối lệ thuá»™c nà y, trước hết ta phải phục hồi khái niệm biểu hiện ý muốn bằng cách ứng dụng nó cho con ngưá»i chứ không phải cho thần linh.
Nếu thần linh ra lệnh biểu hiện ý muốn cá»§a mình, như lịch sá» cổ đại thưá»ng cho thấy, thì sá»± biểu hiện ý muốn nà y không lệ thuá»™c và o thá»i gian, cÅ©ng không do má»™t cái gì gây ra cả, bởi vì thần linh không có liên hệ gì vá»›i biến cố. Nhưng khi nói đến những mệnh lệnh tức là những sá»± biểu hiện ý muốn cá»§a những con ngưá»i hoạt động trong thá»i gian và bị rà ng buá»™c vá»›i nhau, thì muốn cắt nghÄ©a mối liên hệ giữa các mệnh lệnh vá»›i các biến cố, ta cần phải phục hồi:
1. Äiá»u kiện cá»§a tất cả những việc đã xảy ra, tức là sá»± váºn động liên tục trong thá»i gian cá»§a những biến cố cÅ©ng như cá»§a con ngưá»i đã ra lệnh vÃ
2. Äiá»u kiện cá»§a mối liên hệ tất yếu giữa ngưá»i ra lệnh và những kẻ thi hà nh mệnh lệnh cá»§a ngưá»i ấy.
|

27-05-2009, 12:00 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 6 -
Chỉ có ý muốn cá»§a má»™t vị thần linh không lệ thuá»™c và o thá»i gian má»›i có thể ảnh hưởng đến cả má»™t loạt biến cố xảy ra trong vòng và i năm hay và i thế ká»·, chỉ có thần linh má»›i có thể dùng ý, nghÄ©a muốn cá»§a riêng mình để quy định phương hướng váºn động cá»§a nhân loại mà không bị cái gì hạn chế. Trái lại, con ngưá»i hoạt động trong thá»i gian và bản thân nó tham dá»± và o các biến cố.
Trong khi khôi phục lại Ä‘iá»u kiện thứ nhất bị bá» qua, tức là điá»u kiện thá»i gian, ta sẽ thấy rằng không có má»™t mệnh lệnh nà o có thể được thá»±c hiện nếu không có má»™t lệnh lệnh Ä‘i trước khiến cho nó có thể thá»±c hiện được.
Không bao giỠmột mệnh lệnh nà o xuất hiện một cách tự phát và chứa đựng cả một loạt biến cố mà mệnh lệnh nà o cũng xuất phát từ một mệnh lệnh khác, và không bao giỠliên quan đến cả một loạt biến cố mà chỉ liên quan đến một giây phút duy nhất của biến cố.
Chẳng hạn ta nói Napoléon ra lệnh cho quân đội xuất chinh, tức là ta đã quy lại trong má»™t lệnh duy nhất được ban bố trong má»™t giây phút nhất định, cả má»™t loạt mệnh lệnh kế tiếp nhau và lệ thuá»™c và o nhau. Napoléon không thể ra mệnh lệnh xuất chinh sang Nga và không bao giá» ra mệnh lệnh ấy. Hôm nay ông ta ra mệnh lệnh gá»i những công văn nà o đó đến Viên, đến Bá linh, đến Petersburg, hôm sau ông ta lại chuyển những sắc lệnh và những nháºt lệnh nà o đó đến quân đội, đến cục quân nhu v.v… Ông ta đã ra hà ng triệu mệnh lệnh trong đó có cả má»™t loạt mệnh lệnh tương ứng vá»›i má»™t loạt biến cố đã đưa quân đội Pháp đến nước Nga.
Trong suốt thá»i gian trị vì, Napoléon ra những mệnh lệnh vá» cuá»™c viá»…n chinh sang Anh, ông ta chưa bao giá» hao phà nhiá»u tâm lá»±c và thá»i gian như váºy cho bất kỳ kế hoạch nà o khác, tuy váºy trong suốt thá»i gian trị vì, ông ta không bao giá» thá»±c hiện kế hoạch ấy. Trái lại, ông ta đã thá»±c hiện cuá»™c viá»…n chinh sang Nga, mặc dầu ông ta thưá»ng phát biểu rằng liên minh vá»›i nước Nga là có lợi. Sở dÄ© như váºy là vì những mệnh lệnh cá»§a ông vá» nước Anh, không phù hợp vá»›i cả má»™t loạt biến cố, trái lại những mệnh lệnh vá» nước Nga thì lại phù hợp.
Muốn cho những mệnh lệnh được chấp hà nh má»™t cách chắc chắn thì nó phải được ban ra dưới má»™t hình thức có thể thá»±c hiện được. Nhưng không thể nà o biết được cái gì là có thể thá»±c hiện hay không thể thá»±c hiện, không những đối vá»›i cuá»™c viá»…n chinh cá»§a Napoléon chống lại nước Nga, trong đó có hà ng triệu ngưá»i tham dá»±, mà ngay cả đối vá»›i má»™t biến cố Ãt phức tạp nhất cÅ©ng váºy bởi vì trong cả hai trưá»ng hợp nà y việc thá»±c hiện bao giá» cÅ©ng có thể gặp hà ng triệu trở ngại. Bên cạnh má»™t mệnh lệnh được thá»±c hiện bao giá» cÅ©ng có má»™t số lá»›n mệnh lệnh không được thá»±c hiện. Tất cả những mệnh lệnh không thể thá»±c hiện Ä‘á»u không liên quan đến biến cố và không được chấp hà nh. Chỉ có những mệnh lệnh có thể thá»±c hiện má»›i gắn liá»n vá»›i nhau là m thà nh má»™t loạt mệnh lệnh nhất trà vá»›i nhau, tương ứng vá»›i các biến cố, và được chấp hà nh.
Sở dÄ© ta có quan niệm sai lầm cho rằng mệnh lệnh Ä‘i trước biến cố và là nguyên nhân khiến cho biến cố xảy ra là vì khi biến cố xảy ra và trong số hà ng nghìn mệnh lệnh được ban ra, chỉ có những mệnh lệnh liên quan không được chấp hà nh bởi vì không thể nà o chấp hà nh được. Ngoà i ra, nguyên nhân chÃnh khiến chúng ta sai lầm vá» mặt nà y là trong cách trình bà y cá»§a sá» há»c, cả má»™t loạt gồm vô số những biến cố khác nhau hết sức nhá» nhặt, chẳng hạn tất cả những biến cố đã đưa quân đội Pháp đến nước Nga, Ä‘á»u bị khái quát hoá thà nh má»™t biến cố duy nhất dá»±a và o kết quả cá»§a những biến cố kia và cứ theo lá»i khái quát hoá ấy ngưá»i ta quy cả má»™t loạt mệnh lệnh thà nh má»™t sá»± biểu hiện ý muốn duy nhất.
Chúng ta nói: Napoléon muốn và được thá»±c hiện cuá»™c viá»…n chinh sang Nga. Nhưng tháºt ra, trong toà n bá»™ hoạt động cá»§a Napoléon, ta sẽ không tìm thấy có cái gì giống như sá»± biểu hiện cá»§a ý muốn ấy, trái lại ta sẽ thấy những loạt mệnh lệnh hay những loạt biểu hiện ý muốn cá»§a ông ta, có những phương hướng hết sức Ä‘a dạng, hết sức mÆ¡ hồ. Trong vô số những mệnh lệnh cá»§a Napoléon có má»™t loạt mệnh lệnh nhất định đã được chấp hà nh, nhằm tiến hà nh cuá»™c viá»…n chinh năm 1812, không phải vì những mệnh lệnh nà y có gì khác những mệnh lệnh không được chấp hà nh, mà chỉ vì loạt mệnh lệnh nà y đã phù hợp vá»›i má»™t loạt biến cố đã đưa quân đội Pháp sang Nga. Äiá»u đó cÅ©ng giống như khi dùng má»™t cái khuôn dùng để vẽ hình, ngưá»i ta có được hình nà y hay hình khác không phải vì ngưá»i ta đã bôi mà u ở má»™t chá»— nà o đó, theo má»™t cách thức nà o đó, mà w ngưá»i ta đã lấy mà u bôi lên khắp khuôn.
Do đó, khi ta quan sát quan hệ giữa các mệnh lệnh vá»›i các sá»± kiện ở trong thá»i gian, ta sẽ nháºn thấy rằng má»™t mệnh lệnh không bao giá» có thể là nguyên nhân cá»§a má»™t biến cố, nhưng ở giữa hai cái đó có má»™t mối liên hệ lệ thuá»™c nhất định.
Äể hiểu rõ mối quan hệ nà y là cái gì, cần phải khôi phục má»™t Ä‘iá»u kiện khác, đã bị bá» qua. Khi nói đến bất kỳ mệnh lệnh gì không phải do thần linh mà chÃnh do con ngưá»i ban bố, đó là việc bản thân con ngưá»i ra mệnh lệnh cÅ©ng tham gia và o biến cố.
ChÃnh mối quan hệ giữa ngưá»i ra mệnh lệnh và những ngưá»i chấp hà nh mệnh lệnh là cái mà ngưá»i ta gá»i là quyá»n lá»±c. Ná»™i dung cá»§a mối quan hệ ấy như sau:
Äể cùng hoạt động, con ngưá»i bao giá» cÅ©ng táºp hợp lại thà nh những táºp thể nhất định, trong má»—i táºp thể tuỳ má»—i con ngưá»i có má»™t mục Ä‘Ãch khác nhau nhưng quan hệ giữa ngưá»i tham gia hà nh động bao giá» cÅ©ng giống nhau.
Trong khi táºp hợp lại như váºy, giữa những con ngưá»i ấy bao giá» cÅ©ng có mối quan hệ khiến đại Ä‘a số tham gia má»™t cách trá»±c tiếp nhất còn thiểu số tham gia má»™t cách Ãt trá»±c tiếp nhất và hà nh động chung đã khiến há» phải táºp hợp.
Trong tất cả các táºp thể mà con ngưá»i láºp nên để thá»±c hiện những hà nh động chung, má»™t táºp thể rõ nét nhất và minh xác nhất là quân đội.
Quân đội nà o cÅ©ng gồm những thà nh phần thấp nhất vá» quân hà m, đó là binh sÄ©, há» bao giá» cÅ©ng là tối đại Ä‘a số, rồi đến ngưá»i trên há» má»™t báºc là các hạ sÄ©, các trung sÄ©, vá»›i số lượng Ãt hÆ¡n, rồi đến những cấp cao hÆ¡n, vá»›i má»™t số lượng còn Ãt hÆ¡n nữa, và cứ như thế cho đến quyá»n chỉ huy tốl cao táºp trung và o má»™t nhân váºt duy nhất.
Tổ chức quân sá»± có thể biểu trưng má»™t cách hoà n toà n chÃnh xác bằng má»™t hình nón mà đáy là binh sÄ©, những tiết diện ở trên đáy là những cấp báºc cá»§a quân đội theo thứ tá»± từ thấp đến cao và cứ thế cho đến đỉnh chóp cá»§a hình nón là vị tổng chỉ huy.
Binh sÄ©, vốn chiếm tối đại Ä‘a số, là những Ä‘iểm thấp cá»§a hình nón và cÆ¡ sở cá»§a nó. Binh sÄ© trá»±c tiếp đâm, chém, đốt nhà , cướp cá»§a và bao giá» há» cÅ©ng nháºn được lệnh là m những việc ấy do những cấp trên ban ra, chứ há» không bao giá» ra lệnh. Các hạ sÄ© quan (số các hạ sÄ© quan đã Ãt hÆ¡n số lÃnh) trá»±c tiếp hà nh động Ãt hÆ¡n binh sÄ©, nhưng hỠđã có ra lệnh. SÄ© quan còn Ãt tham dá»± và o hà nh động trá»±c tiếp hÆ¡n và ra lệnh nhiá»u hÆ¡n. Viên tướng chỉ huy cách hà nh quân, chỉ định mục tiêu cho quân đội và hầu như không bao giá» dùng đến vÅ© khÃ. Còn vị tổng tư lệnh thì không bao giá» tham dá»± trá»±c tiếp và o hà nh động mà chỉ đưa ra những mệnh lệnh chung vá» cách váºn chuyển cá»§a đại quân. Quan hệ nà y giữa ngưá»i vá»›i ngưá»i cÅ©ng thấy có trong má»i táºp Ä‘oà n láºp nên nhằm thá»±c hiện má»™t hà nh động chung trong nông nghiệp, trong thương nghiệp hay trong bất kỳ công việc gì.
Như váºy, không cần phải tăng thêm má»™t cách giả tạo những tiết diện ngang cá»§a hình nón, tức là tăng thêm tất cảnhững cấp báºc cá»§a quân đội hà y tất cả những chức tước và địa vị cá»§a bất kỳ cÆ¡ quan nà o, hay cá»§a bất kỳ tổ chức táºp thể nà o, từ dưới lên trên ta Ä‘á»u thấy cái quy tắc sau đây: để thá»±c hiện má»™t hà nh động chung, con ngưá»i bao giá» cÅ©ng phải ở trong má»™t mối quan hệ nhất định biểu hiện ở chá»— những ngưá»i cà ng tham dá»± trá»±c tiếp và o hà nh động thì cà ng Ãt có thể chỉ huy và số lượng cà ng lá»›n, trái lại những ngưá»i cà ng Ãt tham dá»± trá»±c tiếp và o hà nh động thì cà ng chỉ huy nhiá»u hÆ¡n và số lượng nhá» hÆ¡n. Ta cứ Ä‘i từ thấp lên cao như váºy cho đến con ngưá»i duy nhất và cuối cùng là con ngưá»i tham dá»± Ãt nhất và o biến cố và quyá»n ban bố mệnh lệnh nhiá»u hÆ¡l tất cả những ngưá»i khác.
ChÃnh quan hệ nà y giữa những ngưá»i chỉ huy và những ngưá»i bị chỉ huy là thá»±c chất cá»§a cái khái niệm mà ta gá»i là quyá»n lá»±c.
Trong khi khôi phục lại những Ä‘iá»u kiện thá»i gian trong đó các biến cố xảy ra, ta đã nháºn thấy rằng má»™t mệnh lệnh chỉ được chấp hà nh khi có liên quan đến cả má»™t loạt biến cố tương ứng. Và trong khi khôi phục lại Ä‘iá»u tất yếu cá»§a mối quan hệ giữa ngưá»i ra lệnh vá»›i ngưá»i chấp hà nh, ta thấy rằng những ngưá»i ra lệnh, do chÃnh bản chất cá»§a há», Ãt tham dá»± và o biến cố hÆ¡n và hoạt động cá»§a há» chỉ thuần tuý hướng và o việc ra mệnh lệnh.
|
 |
|
| |