28-05-2009, 05:54 PM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Kỳ 6: NghỠmới ở Taj Mahal
TT - Tôi rá»i ga Agra… Tôi quyết định khám phá thà nh phố xa lạ nà y... Tôi Ä‘i dá»c con đưá»ng bụi bặm ngoằn ngoèo, và bá»—ng nhiên nhìn thấy má»™t con sông. Bên kia sông là má»™t công trình kiến trúc trắng bóng nhô lên từ má»™t cái ná»n hình vuông giống như má»™t mái vòm Ä‘ang phình ra, vá»›i những ô cá»a vòm đỉnh nhá»n và các hốc tưá»ng… Vẻ đẹp cá»§a nó là m tôi
Má»™t lúc lâu sau, tôi quay ra há»i ngưá»i Ä‘i đưá»ng đầu tiên tôi gặp, má»™t ngưá»i đà n ông trung niên Ä‘ang cầm há»™p thức ăn: “Xin lá»—i, cho tôi há»i tòa nhà ở bên kia sông là tòa nhà gì váºy ạ?â€. Ông ta nhìn tôi như thể tôi là kẻ mất trÃ: “Nà y, nếu không biết cái đó thì cáºu Ä‘ang là m gì ở Agra nà y hả? Äó là lăng Taj Mahal, đồ ngốc ạâ€. Taj Mahal. Kỳ quan thứ tám cá»§a thế giá»›i…
Hướng dẫn viên du lịch
Äông nghịt khách du lịch, cả trẻ lẫn già , già u lẫn nghèo, ngưá»i Ấn lẫn ngưá»i ngoại quốc… Sau ná»a giá» thám hiểm không mục Ä‘Ãch, tôi chú ý tá»›i má»™t nhóm khách du lịch phương Tây trông có vẻ khá giả được trang bị đầy đủ máy quay video xách tay và ống nhòm Ä‘ang chăm chú lắng nghe má»™t hướng dẫn viên cao tuổi đứng dưới chân tòa lâu đà i. Tôi kÃn đáo lẩn và o nhóm khách đó.
Ngưá»i hướng dẫn viên chỉ và o tòa lâu đà i bằng cẩm thạch và nói bằng giá»ng chua chua: “… Giá» tôi sẽ nói cho các bạn biết đôi chút vá» lịch sá» cá»§a Taj Mahal. Và o má»™t ngà y năm 1607, hoà ng tá» Khurram thuá»™c hoà ng gia Mughal Ä‘ang dạo bước tại há»™i chợ Meena Bazaar ở Delhi thì chợt nhìn thấy má»™t cô gái bán lụa và chuá»—i hạt thá»§y tinh tại má»™t sạp hà ng nhá». Ngà i mê mẩn sắc đẹp cá»§a ngưá»i con gái đến ná»—i ngay lúc đó đã Ä‘em lòng yêu nà ng. Nhưng phải mất tá»›i năm năm ngà i má»›i có thể cưới được ngưá»i con gái đó. Tên tháºt cá»§a nà ng là Arjuman Banu, nhưng ngà i đặt cho nà ng cái tên má»›i là Mumtaz Mahal. Khi đó nà ng 19 tuổi, còn ngà i vừa tròn 20…
Mumtaz và Khurram cưới nhau năm 1612 và trong 18 năm hỠđã có vá»›i nhau 14 ngưá»i con… Nà ng qua Ä‘á»i trong khi sinh nở và o ngà y mồng 7-6-1630 tại Burhanpur, chỉ ba năm sau khi Khurram trở thà nh hoà ng đế Shahjahan cá»§a triá»u đại Mughal. Và o lúc lâm chung, Mumtaz Mahal đã khiến hoà ng đế hứa vá»›i nà ng bốn Ä‘iá»u: thứ nhất, ngà i sẽ dá»±ng má»™t tượng đà i xứng vá»›i sắc đẹp cá»§a nà ng; thứ hai, ngà i sẽ không tái hôn; thứ ba, ngà i sẽ đối xá» tốt vá»›i các con; thứ tư, ngà i sẽ Ä‘i viếng má»™ nà ng và o ngà y giá»— cá»§a nà ng. Cái chết cá»§a Mumtaz là m hoà ng đế Ä‘au buồn đến ná»—i nghe nói tóc ngà i bạc trắng chỉ sau má»™t đêm. Nhưng tình yêu dà nh cho ngưá»i vợ lá»›n đến ná»—i ngà i đã ra lệnh xây dá»±ng cho nà ng má»™t trong những lăng má»™ đẹp nhất trên trái đất. Công việc được bắt đầu và o năm 1631...â€.
Các du khách cởi già y và bước và o lăng chÃnh… Ai đó gõ nhẹ và o vai tôi. Tôi quay phắt lại, thấy má»™t ngưá»i ngoại quốc Ä‘eo kÃnh cùng vợ và hai đứa con Ä‘ang nhìn tôi chằm chằm. “Xin lá»—i, cáºu nói được tiếng Anh không?â€, ông ta há»i tôi. “Cóâ€, tôi đáp. “Cáºu là m Æ¡n nói cho chúng tôi biết đôi chút vá» Taj Mahal. Chúng tôi là khách du lịch từ Nháºt Bản. Chúng tôi chưa biết vá» thà nh phố cá»§a cáºu. Chúng tôi vừa má»›i tá»›i ngà y hôm nayâ€.
Tôi muốn nói vá»›i ông ấy rằng tôi cÅ©ng chưa biết vá» thà nh phố nà y, rằng tôi cÅ©ng vừa má»›i tá»›i đây ngà y hôm nay, nhưng khuôn mặt tò mò cá»§a ông ấy đã cuốn hút tôi. Bắt chước giá»ng nói nghiêm trang cá»§a ngưá»i hướng dẫn viên, tôi bắt đầu nói vá»›i ông ấy những gì tôi nhá»› được: “Taj Mahal được hoà ng đế Khurram xây cho vợ ngà i là Noorjahan, còn được biết đến vá»›i cái tên Mumtaz Begum, và o năm 1531. Ngà i gặp nà ng trong khi nà ng Ä‘ang bán vòng trang sức trong má»™t khu vưá»n và đem lòng yêu nà ng, nhưng 19 năm sau má»›i cưới nà ng là m vợ. Nà ng luôn cáºn ká» bên ngà i trong tất cả các tráºn chiến và sinh cho ngà i 18 ngưá»i con trong vòng 14 năm…â€.
Ông ngưá»i Nháºt ngắt lá»i tôi. “Sinh 18 ngưá»i con chỉ trong 14 năm? Cáºu có chắc không?â€, ông ta rụt rè há»i. “Tất nhiên - tôi quở trách ông ta - Ông biết đấy, chắc phải có mấy lần sinh đôi. Dù sao Ä‘i nữa, trong khi sinh đứa con thứ 19, Mumtaz đã qua Ä‘á»i ở Sultanpur và o ngà y 16-6. Nhưng trước khi chết, bà xin nhà vua ban cho bốn đặc ân. Má»™t là xây Taj Mahal, hai là không đánh Ä‘áºp các con, ba là là m cho tóc ngà i bạc, bốn là ... Tôi không nhá»›, nhưng nó không quan trá»ng đâu. Äấy, như các bạn có thể thấy, Taj Mahal gồm má»™t cổng và o, má»™t khu vưá»n, má»™t nhà khách và má»™t ngôi mộ…â€.
“Tháºt ư? Ôi chao! Tháºt thú vị! Sách hướng dẫn không đỠcáºp tá»›i những chuyện nà yâ€, ông quay sang bà vợ nói như bắn liên thanh bằng tiếng Nháºt. Sau đó ông dịch lại cho tôi nghe: “Tôi nói vá»›i vợ tôi rằng không sá» dụng dịch vụ hướng dẫn du lịch chÃnh thức giá đắt quả là hay. Cáºu đã kể cho chúng tôi má»i Ä‘iá»u tháºt thú vịâ€. Ông cưá»i rạng rỡ vá»›i tôi: “Chúng tôi cảm Æ¡n cáºu rất nhiá»u, Arigatoâ€. Ông cúi chà o và thả và o tay tôi thứ gì đó. Tôi cúi chà o đáp lại. Khi ông ấy Ä‘i rồi, tôi mở nắm tay ra và thấy đồng 50 rupi má»›i cứng được gấp gá»n gà ng. Cho chỉ năm phút là m việc!
Giá» tôi biết hai Ä‘iá»u: tôi muốn ở lại thà nh phố cá»§a Taj Mahal, và tôi không ngại trở thà nh má»™t hướng dẫn viên du lịch.
Dễ đến thì dễ đi
Trong năm tiếp theo ở Agra, tôi thu lượm được má»™t lượng thông tin dồi dà o vá» Taj Mahal. Khả năng nói tiếng Anh trôi chảy tạo cho tôi má»™t lợi thế ngay từ đầu. Du khách nước ngoà i lÅ© lượt kéo đến vá»›i tôi và chẳng bao lâu danh tiếng hướng dẫn viên Raju đã lan xa (khi đến Agra, Thomas lấy tên là Raju Sharma - TT). Nhưng Ä‘iá»u đó không có nghÄ©a rằng tôi là má»™t chuyên gia vá» Taj Mahal. Tôi có thông tin nhưng không có hiểu biết. Hướng dẫn viên Raju không hÆ¡n gì má»™t con vẹt chỉ biết kể lại má»™t cách trung thà nh những gì mình nghe được mà không tháºt sá»± hiểu nổi nghÄ©a cá»§a má»™t từ.
Tôi cÅ©ng bắt đầu kiếm kha khá từ các du khách. Tiá»n bạc không dư dả nhưng chắc chắn đủ để trả tiá»n thuê nhà , thỉnh thoảng có thể ăn tại quán McDonald hoặc tiệm Pizza Hut, và vẫn có thể dà nh dụm chút Ãt cho má»™t ngà y mưa. Tôi đã trải qua quá nhiá»u bất hạnh và vá»›i ná»—i sợ hãi thưá»ng trá»±c trong lòng rằng bất kỳ ngà y nà o chiếc xe jeep gắn đèn đỠnhấp nháy cÅ©ng có thể đến bắt tôi… Tôi cảm thấy mình có láºp kế hoạch lâu dà i cho tương lai cÅ©ng chẳng Ãch gì. Bởi váºy tôi coi tiá»n bạc, cÅ©ng như coi cuá»™c Ä‘á»i cá»§a mình, là má»™t thứ hà ng hóa có thể dùng cho đến cạn. Dá»… đến thì dá»… Ä‘i. Chẳng có gì ngạc nhiên, tôi sá»›m trở nên nổi tiếng trong khu nhà phụ là má»™t ngưá»i hảo tâm.
Hôm nay những khách hà ng cuối cùng cá»§a tôi là má»™t nhóm bốn sinh viên đại há»c già u có đến từ Delhi. Há» là những ngưá»i trẻ tuổi ồn à o, diện quần bò xịn và đeo kÃnh râm nháºp ngoại, đưa ra những lá»i bình luáºn há»—n xược vá» Taj Mahal, không ngừng trêu ghẹo nhau và thổ ra những câu đùa tục tÄ©u. Cuối buổi tham quan có hướng dẫn viên nà y, há» không chỉ trả tiá»n công mà còn boa Ä‘áºm cho tôi. Sau đó há» má»i tôi Ä‘i chÆ¡i đêm vá»›i há» trên chiếc xe minivan có ngưá»i lái thuê. “Hướng dẫn viên Raju, hãy Ä‘i vá»›i chúng tôi, chúng tôi sẽ là m cho cáºu sung sướngâ€, há» nà i nỉ. Thoạt đầu tôi khước từ, nhưng há» cứ nà i nỉ mãi và tôi biết Æ¡n há» vì khoản tiá»n boa háºu hÄ©nh đến ná»—i không thể từ chối được. Tôi nhảy lên xe.
Ngưá»i lái xe đưa chúng tôi qua những đưá»ng phố hẹp và những khu chợ đông đúc tiến vá» vùng ngoại ô cá»§a Agra. Cuối cùng anh ta cho xe chạy và o má»™t khu định cư trông rất lạ nằm gần quốc lá»™ được gá»i là Basai Mohalla. Ở lối và o khu đó có má»™t bảng thông báo: “Và o khu vá»±c đèn đỠbạn phải chịu má»i rá»§i ro. Hãy luôn nhá»› sá» dụng bao cao su. Phòng bệnh AIDS, giữ lấy mạng sốngâ€.
Tôi không hiểu hai chữ đèn đỠtrên bảng thông báo ám chỉ Ä‘iá»u gì. Chẳng căn nhà nà o trong tầm mắt tôi có gắn đèn Ä‘á»â€¦ Tiếng nhạc và tiếng lục lạc Ä‘eo trên chân các vÅ© công văng vẳng trong không gian đêm. Mấy cáºu sinh viên bước xuống xe tiến vá» má»™t khu nhà nhá». Tôi lưỡng lá»±, nhưng há» kéo tôi Ä‘i. Giá» tôi nháºn thấy khu nà y khá tấp náºp… Tôi nhìn thấy những cô gái ở các độ tuổi khác nhau chỉ mặc váy lót dà i và áo cánh, trát bá»± phấn và đeo đồ trang sức, ngồi trên các báºc lên xuống. Và i cô liếc mắt ve vãn chúng tôi và giÆ¡ ngón tay thá»±c hiện những cá» chỉ khiêu dâm khêu gợi. Giá» thì tôi đã hiểu khu vá»±c đèn đỠlà gì. Äó là nÆ¡i gái mại dâm hoạt động.
Äêm nay quả tháºt Ä‘ang trở thà nh má»™t đêm dà nh cho những trải nghiệm má»›i cá»§a tôi.
Tà i sản của Vô Tình
Chữ ký của Vô Tình
Bæ ngaïn hoa khai nhaát thieân nieân, hoa dieäp vónh caùch baát töông kieán. . .
Bieät vaán thieân nhai nhaát tuyeán khieân, ñieà u ñieà u daï thaâm maïc canh haøn. . .
Duyeân phaän laø thöù giuùp hai ngöôøi xa laï ñeán ñöôïc vôùi nhau!!!
ä½ å‘如雪纷飞了眼泪 我ç‰å¾…è‹è€äº†è°
çº¢å°˜é†‰å¾®é†ºçš„å²æœˆ æˆ‘ç”¨æ— æ‚”åˆ»æ°¸ä¸–çˆ±ä½ çš„ç¢‘
28-05-2009, 05:57 PM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Kỳ 7: Một chuyện tình
TT - Mấy cáºu con trai bước và o má»™t căn nhà hai tầng rá»™ng rãi trông đỡ tồi tà n hÆ¡n những căn nhà khác, không quên kéo tôi và o cùng. Má»™t ngưá»i đà n ông đón chúng tôi. Gã còn trẻ, khuôn mặt có vết sẹo và đôi mắt gian giảo. “Xin hoan nghênh các quý ông, các ông đã đến đúng chá»— rồi đấy. Chúng tôi có những cô gái trẻ đẹp nhất Agraâ€, gã nói.
Các cáºu con trai há»™i ý riêng vá»›i gã, đà m phán giá cả. Má»™t táºp tiá»n được trao tay. “Chúng tôi trả cả cho cáºu rồi, Raju ạ. Äi Ä‘i, và vui vẻ bằng tiá»n cá»§a chúng tôi nà oâ€, há» nói, rồi má»—i ngưá»i biến và o má»™t căn phòng cùng má»™t cô gái.
Nà ng công chúa của tôi
Tôi đẩy cánh cá»a rồi bước và o phòng. Äó là má»™t căn phòng nhá» có má»™t chiếc giưá»ng kê ở chÃnh giữa. Không hiểu sao tôi chẳng chú ý gì đến xung quanh. Mắt tôi chỉ bị hút và o cô gái váºn sari mà u hồng tươi Ä‘ang ngồi trên giưá»ng. Cô có nước da ngăm Ä‘en và xinh đẹp, vá»›i đôi mắt dá»… thương được viá»n phấn kohl, đôi môi tô son gợi cảm và mái tóc Ä‘en dà i tết Ä‘uôi sam được Ä‘iểm những bông hoa trắng thÆ¡m ngát... “Xin chà o - cô nói - Äến đây ngồi ở giưá»ng vá»›i em Ä‘iâ€.
Tôi ngồi xuống giưá»ng cạnh cô... “Anh là ngưá»i má»›i - cô nói - Tên anh là gì?â€. “Ram Mohammad Thom - không, không...Raju Sharmaâ€, tôi đáp, kịp ghìm lại đúng lúc. “Có vẻ như anh quên mất tên cá»§a mình trong chốc látâ€. “Không - không đâu. Tên cô là gì?â€. “Nitaâ€. “Nita gì?â€. “NghÄ©a là gì á?â€. “Tôi muốn nói tên đầy đủ cá»§a cô là gì? Cô không có há» sao?â€. Cô cưá»i khúc khÃch: “Anh đến nhà thổ chứ không phải phòng đăng ký kết hôn. Gái mại dâm không có tên há». Giống như những con mèo con chó nuôi trong nhà , chúng em chỉ được gá»i bằng tên không thôi. Nita, Rita, Asha, Champa, Meena, Leena, tùy anh chá»nâ€.
Cô nói bằng giá»ng vô cảm chẳng gợn chút cay đắng hay nuối tiếc. “Váºy cô là gái mại dâm?â€. Cô ấy lại cưá»i: “Anh đúng là kỳ lạ...â€. “Cô bao nhiêu tuổi?â€. “Câu há»i nà y thÃch hợp hÆ¡n đấy. Em 17. Äừng có nói là anh muốn má»™t cô còn trẻ hÆ¡n em đấy nhé. Em thấy anh trông không quá mưá»i sáu tuổiâ€. “Tôi cÅ©ng 17. Hãy nói cho tôi biết cô là m nghá» nà y bao lâu rồi?â€. Cô ấy lại cưá»i, má»™t tiếng cưá»i trống rá»—ng, rá»—ng tuếch. “... Giá» anh định tiếp tục há»i hay là m gì đó nà o? Sau nà y đừng có trách em là m anh hết thá»i gian và Shyam đưa khách hà ng má»›i và o. Em Ä‘ang đắt khách đấyâ€. “Shyam là ai?â€. “Anh ta là ngưá»i dẫn khách cá»§a em. Em đưa tiá»n cho anh ta. Nà o và o việc Ä‘i, em sẽ cởi sariâ€. Cô ấy kéo tôi và o cô và tôi trải qua má»™t khoảnh khắc đê mê tá»™t đỉnh, thuần túy...
Sau đó, ngồi trong chiếc minivan quay vá» thà nh phố, tôi ngẫm nghÄ© vá» các câu há»i cá»§a cô ấy. Tôi có thÃch chuyện đó không? Có. Tôi có đến nữa không? Có. Má»™t cảm giác má»›i lạ khiến tôi xao xuyến, là m tôi choáng váng. Äó là tình yêu ư? Tôi tá»± há»i mình. Tôi không biết câu trả lá»i, nhưng tôi biết Ä‘iá»u nà y - tôi đã và o má»™t khu vá»±c đèn đỠvà phải tá»± chịu má»i rá»§i ro. Tôi đã gặp má»™t gái mại dâm, đã quan hệ tình dục lần đầu tiên...
Má»™t tuần sau tôi trở lại thăm Nita... Nita cà ng có vẻ bà ẩn thì tôi cà ng muốn biết vá» cô ấy rõ hÆ¡n. Cô ấy là m trá»—i dáºy trong tôi má»™t ná»—i khao khát không giống bất cứ khao khát nà o tôi từng trải nghiệm trước đó... Váºy nên tôi bắt đầu Ä‘i thăm cô và o các ngà y thứ hai khi Taj Mahal đóng cá»a. Sau bốn năm chuyến thăm, cuối cùng tôi đã thà nh công trong việc phá vỡ sá»± phòng thá»§ cá»§a cô ấy. Cô kể vá»›i tôi rằng cô thuá»™c bá»™ lạc Bedia đến từ huyện Bhind ở Madhya Pradesh. Bố mẹ cô hiện vẫn còn sống, cô có má»™t anh trai và má»™t ngưá»i chị hiện đã có gia đình riêng hạnh phúc.
Ở địa phương cá»§a cô có má»™t truyá»n thống là má»—i gia đình Ä‘á»u có má»™t ngưá»i con gái Ä‘i là m việc như gái bán dâm cá»§a cá»™ng đồng, được gá»i là bedni. Cô gái nà y kiếm tiá»n nuôi gia đình trong khi đà n ông tiêu tốn thá»i gian và o uống rượu và chÆ¡i bà i... “Nhưng chắc chắn nếu muốn, em có thể bá» nghá» và láºp gia đình, đúng không?â€. Cô xòe tay ra: “Ai sẽ cưới má»™t gái Ä‘iếm chứ?
Ngưá»i ta nghÄ© bá»n em sẽ là m việc cho đến khi cÆ¡ thể cá»§a bá»n em bắt đầu tà n tạ hoặc cho tá»›i khi bá»n em chết vì bệnh táºt, tùy theo Ä‘iá»u nà o xảy ra sá»›m hÆ¡nâ€. “Anh biết má»™t ngà y nà o đó em sẽ tìm được hoà ng tá» cá»§a mìnhâ€, tôi nói, mắt rưng rưng lệ. Hôm đó cô ấy không chịu nháºn má»™t đồng tiá»n boa nà o cá»§a tôi. Sau đó tôi ngẫm lại cuá»™c trò chuyện vá»›i Nita và tá»± há»i tại sao tôi lại nói dối cô ấy. Tôi thá»±c lòng không muốn cô ấy tìm được má»™t hoà ng tá» nà o khác. Ngay cả khi không nháºn ra Ä‘iá»u đó thì tôi cÅ©ng đã yêu cô ấy mất rồi...
Cuá»™c sống cá»§a tôi thu nhá» lại chỉ còn xoay quanh những cuá»™c gặp gỡ đầy háo hức vá»›i Nita và ná»—i khao khát cô giữa các cuá»™c gặp gỡ đó... Và trong sâu thẳm lòng mình tôi biết cô ấy là nà ng công chúa cá»§a tôi. Khát vá»ng cháy bá»ng cá»§a Ä‘á»i tôi là má»™t ngà y nà o đó sẽ cưới được cô ấy...
Dá»± tÃnh tương lai
Má»™t năm má»›i đã tá»›i, mang đến hi vá»ng và những mÆ¡ ước má»›i mẻ. Nita và tôi Ä‘á»u bước sang tuổi 18 - tuổi được phép kết hôn. Lần đầu tiên tôi bắt đầu nghÄ© vá» tương lai, tháºm chà tin mình có thể có má»™t tương lai. Má»™t tương lai vá»›i Nita ở bên. Tôi thôi không cho những ngưá»i sống trong khu nhà phụ mượn tiá»n nữa. Giá» tôi cần đến từng xu.
Hôm nay là thứ sáu, cÅ©ng là má»™t đêm trăng tròn, má»™t sá»± kết hợp rất hiếm hoi. Tôi thuyết phục Nita không Ä‘i xem phim mà cùng tôi đến Taj Mahal. Chúng tôi ngồi trên thá»m đá cẩm thạch và o lúc tối muá»™n đợi vầng trăng hiện ra phÃa sau những đà i phun nước và hà ng bách xanh sẫm. Tôi ngắm nhìn Taj và ngắm nhìn Nita. Vẻ tuyệt mỹ vô tri cá»§a Taj bắt đầu má» nhạt so vá»›i vẻ hoà n mỹ cá»§a khuôn mặt cô ấy. Tôi nhìn và o mắt cô ấy và há»i má»™t cách đơn giản: “Em có yêu anh không?â€. Và cô ấy trả lá»i chỉ bằng duy nhất má»™t từ: “Cóâ€...
Khi nghe thấy từ đó tim tôi Ä‘áºp rá»™n rà ng vì vui sướng. Và khi đó, lần đầu tiên, tôi cảm thấy Taj Mahal như má»™t ngôi nhà có sá»± sống chứ không phải má»™t lăng má»™ lạnh lẽo; vầng trăng tròn phÃa trên đầu chúng tôi trở thà nh má»™t vệ tinh cá nhân chiếu xuống thứ ánh sáng bà máºt, và chúng tôi cảm thấy hạnh phúc khi được tắm trong ánh sáng thiên đưá»ng cá»§a nó, trên thiên đưá»ng độc nhất cá»§a chúng tôi... “Anh muốn em thôi là m gái bán dâmâ€, tôi nói vá»›i Nita. Nita đồng ý. “Em không muốn chết trước khi 20 tuổi giống như Radha. Raju, hãy đưa em ra khá»i đâyâ€. “Anh sẽ đưa em ra khá»i đây. Anh có nên nói chuyện vá»›i Shyam vá» việc nà y không?â€. “Có, chúng ta phải có được sá»± đồng ý cá»§a anh taâ€.
Ngay tối hôm đó tôi nói chuyện vá»›i tay dắt mối: “Nghe nà y, Shyam, tôi yêu Nita và muốn cưới cô ấy. Cô ấy sẽ không là m việc ở nhà chứa nữaâ€. Shyam nhìn tôi từ đầu đến chân như thể tôi là má»™t con côn trùng: “Tao hiểu rồi, váºy ra mà y đã nhồi và o đầu óc nó tất cả những ý nghÄ© ngá»› ngẩn đó. Nghe nà y, thằng khốn, không ai có thể bảo Nita ngừng là m việc ở nhà chứa. Chỉ tao má»›i có thể bảo nó ngừng. Và tao không muốn nó ngừng. Nó là con ngá»—ng đẻ trứng và ng.
Và tao muốn những quả trứng đó tiếp tục được đẻ ra trong má»™t thá»i gian dà i, dà iâ€. “Thế có nghÄ©a là anh sẽ không bao giỠđể cô ấy lấy chồng?â€. “Tao có thể cho phép nó lấy chồng nhưng chỉ vá»›i má»™t Ä‘iá»u kiện. Äó là ngưá»i đà n ông cưới nó phải đồng ý bồi thưá»ng cho tổn thất thu nháºp cá»§a taoâ€. “Tổn thất thu nháºp dá»± tÃnh cá»§a anh là bao nhiêu?â€. “Äể xem nà o... 40 vạn rupi. Mà y có thể trả tao số tiá»n đó không?â€, gã cưá»i to rồi Ä‘uổi tôi Ä‘i.
Äêm đó tôi kiểm lại số tiá»n tiết kiệm cá»§a mình. Tôi có tổng cá»™ng 480 rupi. Khoản còn thiếu là 399.520 rupi. Tôi cảm thấy tức giáºn đến mức chỉ muốn vặn cổ tên dắt mối. “Shyam sẽ không bao giỠđồng ý cho em lấy anh - hôm sau tôi nói vá»›i Nita - CÆ¡ há»™i duy nhất dà nh cho chúng ta là bá» trốnâ€. “Không - Nita sợ hãi nói - Ngưá»i cá»§a nhà chứa thế nà o cÅ©ng tìm ra chúng ta. Năm ngoái Champa đã cố trốn Ä‘i vá»›i má»™t ngưá»i đà n ông. Bá»n há» tìm ra cô ấy, đánh què chân ngưá»i đà n ông và bỠđói cô ấy mưá»i ngà y liá»nâ€. “Nếu thế anh sẽ phải giết chết Shyamâ€, tôi nói, ánh thâm hiểm lóe trong mắt. “Không - Nita phản đối kịch liệt - Hãy hứa vá»›i em rằng anh sẽ không bao giá» là m chuyện đóâ€. Tôi ngạc nhiên: “Nhưng tại sao?â€. “Bởi vì Shyam là anh trai emâ€.
Tà i sản của Vô Tình
29-05-2009, 06:00 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Cao Nguyên Äất Äá»
Bà i gởi: 137
Thá»i gian online: 22 giá» 36 phút 38 giây
Thanks: 307
Thanked 399 Times in 19 Posts
Kỳ 8: Bốn mươi vạn rupi
TT - Có má»™t cú Ä‘iện thoại từ trạm Ä‘iện thoại công cá»™ng địa phương gá»i tá»›i... “Raju, Raju, có ngưá»i gá»i Ä‘iện nói rằng Nita đã gá»i. Cô ấy muốn cáºu đến phòng cấp cứu cá»§a Bệnh viện Shinghania ngay bây giá»â€. Tôi cảm thấy vô cùng lo lắng khi nghe tin đó và chạy ba dặm liá»n tá»›i Bệnh viện Shinghania...
“Nita đâu?â€, tôi há»i má»™t y tá Ä‘ang ngÆ¡ ngác. “Em đây, Rajuâ€, giá»ng Nita nghe yếu á»›t. Cô ấy nằm trên xe đẩy phÃa sau má»™t ngăn riêng có rèm che.
Phải kiếm được tiá»n
Vừa nhìn thấy cô ấy tôi đã suýt ngất vì sốc. Khắp mặt cô ấy chá»— nà o cÅ©ng bầm tÃm, còn môi bị méo Ä‘i má»™t cách kỳ dị như thể cằm cô ấy bị biến dạng. Hai chiếc răng cá»§a cô ấy vẫn Ä‘ang chảy máu và mắt trái thâm Ä‘en. “Kẻ nà o... kẻ nà o đã khiến em ra nông ná»—i nà y?â€, tôi há»i, gần như không nháºn ra giá»ng mình nữa. Cô ấy nói rất khó khăn: “Äó là má»™t ngưá»i đà n ông đến từ Mumbai. Shyam bảo em tá»›i phòng hắn tại khách sạn Cung Ä‘iện. Hắn trói em lại và là m tất cả chuyện nà y vá»›i em. Những gì anh thấy trên mặt em chẳng là gì cả. Nhìn những gì hắn đã là m vá»›i ngưá»i em mà xemâ€.
Nita láºt ngưá»i sang má»™t bên và tôi nhìn thấy những vết roi đỠhằn sâu trên tấm lưng thon cá»§a cô, như thể ai đó đã dùng roi ngá»±a quất cô ấy. Sau đó cô ấy vén áo lên và tôi gần như chết đứng. Ngá»±c cô ấy chi chÃt vết bá»ng do Ä‘iếu thuốc lá Ä‘ang cháy gây nên, trông giống như những vết rá»— xấu xà trên là n da nâu mịn mà ng cá»§a bầu ngá»±c cô. Trước đây tôi đã từng nhìn thấy cảnh nà y. Máu tôi bắt đầu sôi lên: “Anh biết ai đã là m chuyện nà y vá»›i em. Hắn có nói tên hắn không? Anh sẽ giết hắnâ€. “Em không biết tên hắn, nhưng hắn cao và ...â€.
Äúng lúc đó Shyam bước và o phòng, tay cầm gói thuốc. Vừa nhìn thấy tôi là gã đã tức Ä‘iên lên. “Äồ khốn - gã hét lên và túm cổ áo tôi - Sao mà y dám mò đến đây hả? Chỉ vì mà y mà Nita má»›i gặp chuyện nà yâ€. “Anh Ä‘iên à , Shyam?â€, tôi kêu lên. “Không, mà y Ä‘iên thì có... Mà y có biết ngưá»i khách từ Mumbai đó trả cho nó bao nhiêu không? Năm nghìn rupi. Nhưng em gái tao đã tin mà y: chắc hẳn nó đã cưỡng lại ông ta và mà y thấy chuyện gì đã xảy ra rồi đấy. GiỠđể tao nói cho mà y biết má»™t Ä‘iá»u. Nếu mà y muốn gặp lại Nita thì hãy mang bốn mươi vạn rupi đến cho tao. Còn nếu không gom nổi số tiá»n đấy thì quên Nita Ä‘i. Nếu tao nhìn thấy mà y lảng vảng quanh bệnh viện, tao sẽ cho ngưá»i giết mà y đấy, hiểu chưa? Giá» thì biến Ä‘iâ€.
Ngay lúc đó tôi có thể bóp cổ gã, là m gã tắt thở, hoặc dùng ngón tay móc mắt gã ra. Nhưng tôi nhá»› tá»›i lá»i hứa vá»›i Nita, và bằng cách nà o đó tôi đã kìm nén được cÆ¡n giáºn Ä‘ang trà o sôi. Tôi không tà i nà o chịu đựng nổi nếu phải nhìn khuôn mặt Nita thêm nữa, váºy là tôi rá»i phòng cấp cứu. Tôi chỉ biết duy nhất má»™t Ä‘iá»u. Bằng cách nà y hay cách khác tôi phải kiếm được bốn mươi vạn rupi. Nhưng kiếm ở đâu bây giá»? (Sau đó, Thomas đã láºp kế hoạch đột nháºp và o nhà cá»§a má»™t ngưá»i và lấy được tổng cá»™ng bốn mươi vạn rupi - TT).
Cứu má»™t mạng ngưá»i
Tôi đút tiá»n và o má»™t cái túi giấy mà u nâu, giữ chặt nó bằng tay phải và chạy tá»›i bệnh viện. Khi tôi và o phòng cấp cứu, má»™t ngưá»i đà n ông trung niên Ä‘eo kÃnh, mặt lởm chởm râu ria và mái tóc rối bù va phải tôi. Tôi ngã xuống sà n gạch và cái túi mà u nâu tuá»™t khá»i tay. Những tá» giấy bạc rÆ¡i tóe loe khá»i túi. Ngưá»i đà n ông nhìn thấy những tá» bạc và đôi mắt lóe lên tia sáng Ä‘iên dại. Ông ta bắt đầu nhặt những tá» bạc giống như má»™t đứa bé phấn khÃch...
Nhưng sau khi nhặt hết những tá» bạc, ngưá»i đà n ông trả chúng cho tôi và chắp hai tay lại. “Tiá»n nà y là cá»§a cáºu, nhưng tôi xin cáºu, ngưá»i anh em, hãy cho tôi mượn số tiá»n nà y. Xin hãy cứu mạng con trai tôi. Nó má»›i chỉ mưá»i sáu tuổi thôi. Tôi không thể chịu đựng được nếu phải nhìn nó chếtâ€, ông ta van xin như má»™t kẻ ăn mà y. Tôi vá»™i nhét tiá»n và o chiếc túi giấy mà u nâu và cố tống khứ ông ta Ä‘i.
“Con trai ông bị là m sao?â€. “Nó bị má»™t con chó Ä‘iên cắn. Giá» nó Ä‘ang mắc chứng sợ nước. Bác sÄ© nói đêm nay nó sẽ chết trừ khi tôi mua được loại văcxin tên là RabCure, loại văcxin chỉ có bán tại nhà thuốc Gupta. Nhưng nó có giá bốn mươi vạn rupi, má»™t giáo viên như tôi thì đà o đâu ra số tiá»n lá»›n như váºy. Tôi biết cáºu có số tiá»n đó, ngưá»i anh em ạ. Tôi xin cáºu, hãy cứu mạng con trai tôi và tôi sẽ trở thà nh nô lệ cá»§a cáºu suốt Ä‘á»iâ€, ông ta nói rồi òa khóc như má»™t đứa trẻ.
“Tiá»n nà y dùng để chữa bệnh cho má»™t ngưá»i rất thân thiết đối vá»›i tôi. Tôi xin lá»—i, tôi không thể giúp ông đượcâ€, tôi nói và đi qua cánh cá»a kÃnh. Ngưá»i đà n ông chạy theo bám lấy chân tôi... “Tôi đã nói vá»›i ông rồi, tôi xin lá»—i. Là m Æ¡n đừng quấy rầy tôiâ€, tôi nói và gỡ chân mình khá»i tay ông ấy.
Tôi không nhìn lại phÃa sau xem ông ta có tiếp tục Ä‘i theo hay không mà vá»™i vã Ä‘i tá»›i giưá»ng cá»§a Nita. Shyam và má»™t gã đà n ông khác đến từ nhà chứa Ä‘ang ngồi trên ghế trước mặt Nita giống như hai gã lÃnh canh. Nita hình như Ä‘ang ngá»§. Mặt cô bị băng nhiá»u chá»—. “Gì thế? - Shyam vừa nói vừa nhai bánh gối - Sao mà y còn đến đây, thằng khốn?â€. “Tôi đã có số tiá»n anh yêu cầu. Äúng bốn mươi vạn rupi. Nhìn xemâ€, tôi chìa cho gã xem những xấp bạc.
Shyam huýt sáo: “Mà y lấy trá»™m số tiá»n nà y ở đâu hả?â€. “Äó không phải việc cá»§a anh. Tôi tá»›i để đưa Nita Ä‘i vá»›i tôiâ€. “Nita sẽ không Ä‘i đâu hết. Bác sÄ© nói phải mất bốn tháng nó má»›i hồi phục được. Và vì mà y phải chịu trách nhiệm vá» những vết thương cá»§a nó, mà y nên trả cả tiá»n chữa trị cho nó nữa. Nó cần được phẫu thuáºt thẩm mỹ. Cái loại phẫu thuáºt đó đắt kinh khá»§ng, tiêu tốn cá»§a tao gần hai mươi vạn bạc đấy. Váºy nên nếu muốn có Nita thì mà y hãy quay lại đây vá»›i sáu mươi vạn, nếu không thằng bạn tao đây sẽ chăm sóc mà yâ€.
Gã đà n ông ngồi cạnh Shyam rút từ trong túi quần ra má»™t con dao bấm và xoay xoay nó giữa những ngón tay như má»™t thợ cắt tóc chuẩn bị cạo râu cho khách hà ng. Gã nở nụ cưá»i nham hiểm là m lá»™ hà m răng ám mà u trầu thuốc.
Khi đó tôi biết Nita sẽ không bao giá» là cá»§a tôi. Rằng Shyam sẽ không bao giỠđể cô ấy Ä‘i. Rằng cho dù có xoay xở mang tá»›i được sáu mươi vạn, Shyam sẽ đòi má»™t trăm vạn. Äầu óc tôi dưá»ng như mụ Ä‘i và tôi nhìn thấy quanh mình toà n má»™t mà u Ä‘en. CÆ¡n buồn nôn tấn công tôi. Khi bình tÄ©nh lại, tôi nhìn thấy má»™t tá» báo ướt nằm trên sà n.
Trong tá» báo đó có má»™t mục quảng cáo cho thấy khuôn mặt cá»§a má»™t ngưá»i đà n ông cưá»i xếch đến mang tai Ä‘ang kẹp mấy tá» bạc trị giá hà ng nghìn rupi giữa các ngón tay. Dưới bức ảnh đó là lá»i chú thÃch, “Hoan nghênh quý vị đến vá»›i chương trình truyá»n hình tuyệt vá»i nhất. Hoan nghênh quý vị đến vá»›i chương trình ALTP - Ai là tỉ phú? Các đưá»ng dây Ä‘iện thoại Ä‘ang thông. Hãy gá»i Ä‘iện hoặc viết thư cho chúng tôi để xem liệu bạn có phải là ngưá»i may mắn già nh được giải thưởng lá»›n nhất trên trái đất hay không!â€.
Tôi nhìn địa chỉ ghi trên quảng cáo đó. Nó ghi: “Prem Studios, Khar, Mumbaiâ€. ChÃnh lúc đó tôi biết mình sẽ tá»›i Mumbai.
Tôi bước ra khá»i phòng cấp cứu như kẻ mất hồn... Ngưá»i đà n ông Ä‘eo kÃnh vẫn đứng ở hà nh lang. Ông ta nhìn tôi bằng ánh mắt khấp khởi hi vá»ng, nhưng lần nà y không cố xáp đến gần tôi. Có lẽ ông ta đà nh cam chịu cái chết cá»§a đứa con. Tôi vẫn cầm cái túi giấy mà u nâu trong tay. Tôi ra hiệu cho ông ta. Ông ta lê bước tá»›i chá»— tôi như con chó trông chá» má»™t khúc xương. “Äây, cầm lấy - tôi đưa cái túi ra - Tôi có bốn mươi vạn rupi ở trong túi. Äi cứu con trai ông Ä‘iâ€.
Ngưá»i đà n ông cầm lấy túi tiá»n, quỳ sụp xuống chân tôi và òa khóc. “Cáºu không phải con ngưá»i, cáºu là má»™t vị thầnâ€, ông ta nói. Tôi cưá»i thà nh tiếng. “Nếu tôi là thần thánh, chúng ta sẽ không cần đến bệnh viện. Không, tôi chỉ là má»™t hướng dẫn viên du lịch nhá» bé có những ước mÆ¡ lá»›nâ€, tôi nói và cố bước vá» phÃa trước, nhưng ông ta lại chặn đưá»ng tôi. Ông ta lấy từ trong túi áo ra má»™t chiếc và da sá»n cÅ© và rút ra má»™t tấm danh thiếp: “Tiá»n cáºu đưa cho tôi là má»™t khoản tôi nợ cáºu. Äây là danh thiếp cá»§a tôi. Tôi sẽ trả tiá»n cáºu ngay khi có thể, nhưng từ lúc nà y tôi là ngưá»i hầu cá»§a cáºuâ€.
“Tôi không nghÄ© sẽ cần ông. Tháºt ra, tôi không nghÄ© mình sẽ cần bất cứ ai ở Agra. Tôi sắp Ä‘i Mumbai†- tôi lÆ¡ đãng nói vá»›i ông ta và nhét tấm danh thiếp và o túi áo. Ngưá»i đà n ông nhìn tôi lần nữa bằng đôi mắt đẫm lệ rồi lao ra khá»i bệnh viện, chạy vá» hướng Rakab Gani và cái nhà thuốc Gupta mở cá»a thâu đêm.
Tà i sản của lonely_man08
Chữ ký cá»§a lonely_man08 [CENTER][B][COLOR="Red"]Hãy tham gia Loong online để có những giây phút thư giãn tuyệt vá»i và cÆ¡ há»™i dể trúng ngay 20 triệu.[/COLOR][/B]
[IMG]http://loong.us/Images/Editor/image/Trungngay20TRIEU/ChoiGameTrung-20trieu-522x173.jpg[/IMG]
[url]http://loong.us/Event/XiVuu/TrungNgay20tr/GioiThieu/[/url][/CENTER]
29-05-2009, 06:05 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Cao Nguyên Äất Äá»
Bà i gởi: 137
Thá»i gian online: 22 giá» 36 phút 38 giây
Thanks: 307
Thanked 399 Times in 19 Posts
Kỳ 9 : Sá»± trợ giúp bất ngá»
TT - Tôi ngồi trên giưá»ng cá»§a Smita, nước mắt rÆ¡i lã chã. Smita cầm tay tôi khẽ vuốt ve. Tôi nháºn thấy mắt cô cÅ©ng nhòa lệ. “... Cáºu đã trải qua quãng thá»i gian tháºt Ä‘au buồn, Thomas ạ. Cáºu không đáng phải chịu tất cả ná»—i Ä‘au đóâ€. “Nhưng ná»—i Ä‘au cá»§a tôi vẫn không bằng cá»§a Nita. Hãy hình dung những gì cô ấy đã phải trải qua từ năm 12 tuổi mà xemâ€.
Smita gáºt đầu: “Äúng, tôi có thể hình dung được. Cô ấy vẫn ở Agra à ?â€. “Cô ấy có lẽ vẫn ở đó, nhưng tôi không chắc lắm. Äã bốn tháng nay tôi không có tin tức gì cá»§a cô ấy. Tôi không biết liệu mình có còn gặp lại cô ấy nữa hay khôngâ€. “Tôi tin rằng cáºu sẽ gặp lại cô ấy. Giá» chúng ta hãy xem câu há»i nà oâ€.
Tấm danh thiếp
Bảng hiệu trong trưá»ng quay hiện lên hai chữ “Im lặng†nhưng khán giả không chịu để ý đến nó. Há» chỉ và o tôi và bà n tán vá»›i nhau má»™t cách phấn khÃch. Tôi là gã bồi bà n ngốc nghếch đã đặt cược 100 triệu rupi và o má»™t câu há»i. Prem Kumar hướng và o máy quay: “Giá» chúng ta sẽ chuyển sang câu há»i số 11 vá»›i giải thưởng trị giá 100 triệu. Hãy tin tôi, chỉ cần nghÄ© đến nó thôi tôi đã nổi da gà rồi. Váºy anh Thomas, anh có căng thẳng không?â€. “Khôngâ€.
“Tháºt ngạc nhiên. Anh ở đây, chÆ¡i trò may rá»§i vá»›i 10 triệu rupi đã già nh được, váºy mà anh tháºm chà không cảm thấy má»™t dấu hiệu lo lắng nà o. Xin hãy nhá»› cho, nếu trả lá»i sai anh sẽ mất tất cả. Nhưng nếu trả lá»i đúng thì 100 triệu rupi sẽ thuá»™c vá» anh. Chưa ngưá»i nà o thắng được số tiá»n lá»›n đến váºy, tháºm chà trong xổ số cÅ©ng không. Váºy chúng ta hãy xem ngay tại đây, ngay bây giá», lịch sá» có được láºp nên hay không. OK, đây là câu há»i số 11 và nó thuá»™c lÄ©nh vá»±c...â€. Prem Kumar dừng lại để tạo kịch tÃnh, sau đó anh ta nói nốt câu... “văn há»c Anh!â€. Bảng hiệu cá»§a trưá»ng quay chuyển sang hai chữ “Vá»— tayâ€.
“Thomas, hãy cho tôi biết anh có chút kiến thức nà o vá» văn há»c Anh không? Anh đã từng Ä‘á»c những cuốn sách, những vở kịch, những bà i thÆ¡ bằng tiếng Anh chưa?â€. “Ồ, tôi có thể Ä‘á»c thuá»™c lòng bà i Baa, Baa, Black Sheep, nếu như anh gá»i đó là thÆ¡ tiếng Anhâ€. Khán giả cưá»i rá»™ lên. “Chắc hẳn cáºu đã nghe nói tá»›i Shakespeare?â€. “Sheikh nà o?â€. “Shakespeare, ngưá»i vÄ© đại nhất trong số những nhà viết kịch sá» dụng tiếng Anh, cáºu biết chứ?... Nhưng tôi nói thế là đủ rồi. ChÃnh anh Thomas là ngưá»i phải trả lá»i câu há»i tiếp theo, và giá» sẽ đến mốc 100 triệu rupi. Trong vở kịch nà o cá»§a Shakespeare chúng ta thấy xuất hiện nhân váºt Costard? Äó là a) Vua Lear, b) Ngưá»i lái buôn thà nh Venice, c) Uổng công vô Ãch vì tình yêu hay d) Othello?â€.
Tiếng nhạc vang lên. Tôi ngây ra nhìn Prem Kumar. “Hãy cho tôi biết, anh Thomas, anh có biết chút gì vá» Ä‘iá»u chúng ta Ä‘ang nói tá»›i không?â€. “Khôngâ€. “Không ư? Váºy anh định là m gì?...â€. Äầu óc tôi mụ Ä‘i. Tôi suy nghÄ© trong 30 giây, và rồi quyết định: “Tôi sẽ sá» dụng sá»± trợ giúpâ€. Prem Kumar nhìn tôi giá»…u cợt. Dưá»ng như anh ta đã quên mất trò chÆ¡i nà y có cái gá»i là những sá»± trợ giúp. Cuối cùng anh ta sá»±c tỉnh: “Má»™t sá»± trợ giúp ư? Vâng, tất nhiên, anh còn cả hai sá»± trợ giúp. Xin hãy cho biết anh muốn sá» dụng sá»± trợ giúp nà o? Anh có thể yêu cầu tôi loại ra hai phương án sai hoặc sá» dụng sá»± trợ giúp cá»§a ngưá»i thânâ€.
Tôi lại bối rối. Tôi biết tìm đến ai để có được câu trả lá»i cho câu há»i nà y? Salim cÅ©ng mù tịt như tôi. Và văn há»c đối vá»›i đầu óc cá»§a những ngưá»i dân sống ở Dharavi cÅ©ng xa vá»i như sá»± trung thá»±c đối vá»›i cảnh sát váºy... Tôi có nên yêu cầu sá»± trợ giúp 50/50 không? Tôi cho tay và o túi áo lấy ra đồng xu cÅ© đáng tin cáºy cá»§a mình và ngạc nhiên khi chạm phải mép cá»§a tấm danh thiếp. Tôi rút nó ra. Äó là má»™t tấm danh thiếp có ghi: “Utpal Chatterjee, giáo viên tiếng Anh, Trưá»ng Thánh John, Agra†và má»™t số Ä‘iện thoại. Thoạt tiên tôi không hiểu. Tôi không nhá»› ngưá»i nà o mang tên nà y hay tháºm chà không nhá»› là m thế nà o mà tấm danh thiếp nà y lại ở trong túi áo mình. Rồi bá»—ng nhiên, tôi nhá»› ra cảnh ở bệnh viện: ngưá»i đà n ông tóc rối bù, Ä‘eo kÃnh, có đứa con trai 16 tuổi sắp chết vì chứng sợ nước. Má»™t tiếng kêu không chá»§ ý báºt ra khá»i môi tôi.
Prem Kumar nghe thấy tiếng kêu đó và nhìn tôi sắc lẻm: “Xin lá»—i, anh nói gì?â€. “Tôi nói anh có thể là m Æ¡n gá»i Ä‘iện cho quý ông nà y được không?â€. Tôi đưa tấm danh thiếp cho Prem Kumar. “Tôi sẽ sá» dụng sá»± trợ giúp cá»§a ngưá»i thânâ€. Prem Kumar láºt láºt tấm danh thiếp giữa những ngón tay. Mặt anh ta lá»™ vẻ lo lắng. Hai chữ “Trợ giúp†hiện trên mà n hình...
Nghe theo trực giác
Prem Kumar nhấc chiếc Ä‘iện thoại không dây từ phÃa dưới bà n lên và đưa nó cho tôi. “Äiện thoại đây. Hãy há»i bất cứ Ä‘iá»u gì từ bất cứ ai anh muốn. Nhưng anh chỉ có hai phút thôi và thá»i gian cá»§a anh bắt đầu - anh ta nhìn đồng hồ Ä‘eo tay - ... nà o!â€. Tôi cầm Ä‘iện thoại và bấm theo số ghi trên tấm danh thiếp. Cuá»™c gá»i được kết nối và đầu dây bên kia ở Agra bắt đầu đổ chuông. Nhưng nó cứ đổ chuông, đổ chuông, đổ chuông hoà i mà không ai nhấc máy. Ná»a phút trôi qua... Khán giả nhìn tôi nÃn thở...
Äúng lúc tôi sắp gác máy thì ở đầu dây bên kia có ngưá»i nhấc máy. Tôi chỉ còn lại hÆ¡n má»™t phút. “Alô?â€. “Alô. Tôi có thể nói chuyện vá»›i ông Utpal Chatterjee không ạ?†- tôi nói nhanh. “ChÃnh tôi đâyâ€. “Ông Chatterjee. Tôi là Ram Mohammad Thomasâ€. “Ram Mohammad... gì ạ?â€. “Thomas. Ông có lẽ không biết tên tôi, nhưng tôi đã giúp đỡ ông ở Bệnh viện Singhnia nÆ¡i con trai ông phải nằm Ä‘iá»u trị. Ông còn nhá»› không?â€. “Ôi, trá»i Æ¡i - bá»—ng nhiên giá»ng ông ấy thay đổi hoà n toà n - Bốn tháng qua tôi tìm cáºu loạn cả lên. Cảm Æ¡n cáºu đã gá»i cho tôi. Cáºu đã cứu mạng con trai tôi, cáºu không biết tôi đã cố...â€.
Tôi ngắt lá»i ông ta: “Ông Chatterjee, tôi không có nhiá»u thá»i gian. Tôi Ä‘ang tham gia má»™t chương trình trò chÆ¡i truyá»n hình và tôi cần ông trả lá»i nhanh má»™t câu há»i giúp tôiâ€. “Má»™t câu há»i ư? Vâng, tất nhiên rồi, tôi sẵn sà ng là m những gì cáºu muốnâ€. Giá» chỉ còn chưa đầy 30 giây nữa. Má»i con mắt Ä‘á»u đổ dồn và o chiếc đồng hồ treo tưá»ng Ä‘ang hối hả báo từng giây trôi qua. “Hãy nói cho tôi biết tháºt nhanh, vở nà o trong số những vở kịch sau đây cá»§a Shakespeare có má»™t nhân váºt được gá»i là Costard? Äó là a) Vua Lear, b) Ngưá»i lái buôn thà nh Venice, c) Uổng công vô Ãch vì tình yêu hay d) Othello?â€.
Từng giây trôi qua và từ phÃa Chatterjee chỉ có sá»± im lặng. “Ông Chatterjee. Ông có thể nói cho tôi biết câu trả lá»i không?â€. Chỉ còn lại 15 giây khi Chatterjee trả lá»i: “Tôi không biếtâ€. Tôi chết lặng cả ngưá»i: “Gì cÆ¡?â€. “Tôi xin lá»—i, tôi không biết câu trả lá»i. Nói đúng hÆ¡n tôi không chắc lắm. Tôi không nhá»› có nhân váºt nà y trong vở Ngưá»i lái buôn thà nh Venice hay vở Othello. Nhân váºt đó hoặc là ở trong vở Vua Lear hoặc trong vở Uổng công vô Ãch vì tình yêu. Tôi không chắc là vở nà oâ€. “Nhưng tôi chỉ có thể đưa ra má»™t câu trả lá»i thôiâ€. “Váºy thì hãy chá»n Uổng công vô Ãch vì tình yêu. Nhưng, như tôi đã nói tôi không chắc chắn lắm. Tôi xin lá»—i, tôi không thể giúp gì hÆ¡n được...â€. Prem Kumar cắt ngang. “Xin lá»—i, anh Thomas. Hai phút cá»§a anh đã hết. Giá» tôi cần câu trả lá»iâ€.
Tiếng nhạc ná»n nghe không còn hồi há»™p nữa. Nó lạnh lùng tuyệt đối. Tôi chìm sâu và o dòng suy nghÄ©. “Anh Thomas, anh có biết rõ ông Chatterjee không?†- Prem Kumar há»i tôi. “Tôi má»›i chỉ gặp ông ấy má»™t lầnâ€. “Và ông ấy là má»™t giáo viên tiếng Anh giá»i đến mức nà o?â€. “Tôi không biếtâ€. “Váºy anh có thể tin và o câu trả lá»i cá»§a ông ấy, hay anh muốn nghe theo trá»±c giác cá»§a mình hÆ¡n?â€. Tôi quyết định: “Tôi sẽ nghe theo trá»±c giác cá»§a mình, và trá»±c giác mách bảo tôi hãy tin và o câu trả lá»i mà ông Chatterjee đã đưa ra. Äó là c. Uổng công vô Ãch vì tình yêuâ€. “Hãy nghÄ© lại Ä‘i. Hãy nhá»› rằng nếu đưa ra câu trả lá»i sai, anh không những không già nh được 100 triệu rupi mà còn mất luôn 10 triệu rupi mà anh đã già nh được cho tá»›i thá»i Ä‘iểm nà yâ€. “Câu trả lá»i cuối cùng cá»§a tôi vẫn là câ€. “Anh có hoà n toà n chắc chắn 100% không?â€. “Cóâ€...
Tiếng trống đổ dồn. Câu trả lá»i đúng lóe lên trên mà n hình. “Ôi, trá»i Æ¡i, đó là c. Anh đúng hoà n toà n, 100%! - Prem Kumar đứng dáºy - Ram Mohammad Thomas, anh là ngưá»i đầu tiên trong chương trình nà y già nh được 100 triệu rupi. Thưa các quý bà quý ông, lịch sỠđã được láºp nên! Và giá» chúng ta phải nghỉ Ãt phútâ€. Khán giả trở nên cuồng nhiệt. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u đứng dáºy vá»— tay trong hÆ¡n má»™t phút. Mặt Prem Kumar đỠbừng. Anh ta nhá»… nhại mồ hôi.
Và dưá»ng như tối nay nữ thần Durga Ä‘ang tháºt sá»± phù há»™ độ trì cho tôi.
Tà i sản của lonely_man08
07-06-2009, 09:06 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Cao Nguyên Äất Äá»
Bà i gởi: 137
Thá»i gian online: 22 giá» 36 phút 38 giây
Thanks: 307
Thanked 399 Times in 19 Posts
Kỳ 10: Câu há»i thứ mưá»i ba
TT-Chúng tôi vẫn Ä‘ang trong khoảng thá»i gian nghỉ giải lao dà nh cho quảng cáo. Prem Kumar đứng ở má»™t góc trưá»ng quay, Ä‘ang há»™i ý vá»›i nhà sản xuất chương trình có mái tóc dà i. Tôi nhìn quanh trưá»ng quay, nhìn bức tưá»ng ốp ván đẹp đẽ, những chiếc đèn chiếu, những dà n camera gồm nhiá»u máy quay đồng thá»i, hệ thống âm thanh kỹ thuáºt cao.
Prem Kumar kết thúc cuá»™c há»™i ý và bước lên chá»— tôi. Anh ta nở nụ cưá»i nham hiểm: “Thomas, chúng tôi không biết là m thế nà o mà anh có thể trả lá»i được mưá»i má»™t câu há»i cho đến lúc nà y, nhưng anh không thể trả lá»i được câu cuối cùng đâuâ€. “Rồi chúng ta sẽ thấyâ€. “Không, rồi tôi sẽ được thấy. Chuẩn bị tinh thần là sẽ mất tất cả Ä‘i†- Prem Kumar nói và ngồi và o chá»—.
Vụ lừa gạt
Bảng hiệu cá»§a trưá»ng quay chuyển sang hai chữ “Vá»— tayâ€. Nhạc hiệu nổi lên. Khán giả vá»— tay rầm rầm.
Prem Kumar nhìn và o máy quay. “Thưa các quý bà quý ông, chúng ta Ä‘ang ở ngay sát má»™t khoảnh khắc lịch sá», không chỉ đối vá»›i chương trình nà y mà có lẽ cho cả háºu thế. Ram Mohammad Thomas, má»™t bồi bà n 18 tuổi đến từ Mumbai, đã tiến xa hÆ¡n bất cứ đối thá»§ nà o trong chương trình nà y. Giá» anh sắp sá»a tạo nên má»™t mốc quan trá»ng nữa. Nếu trả lá»i đúng câu há»i cuối cùng nà y, anh sẽ già nh được số tiá»n thưởng lá»›n nhất trong lịch sá» - má»™t tỉ rupi. Nếu không đưa ra được câu trả lá»i đúng, anh sẽ để mất số tiá»n lá»›n nhất - má»™t trăm triệu rupi. Dù thế nà o Ä‘i chăng nữa, lịch sá» cÅ©ng sẽ được láºp nên. Vì váºy xin các vị hãy giÅ© sạch đầu óc, Ä‘ong đầy trái tim, và má»™t lần nữa hãy cùng tôi chà o mừng ngưá»i chÆ¡i cá»§a chúng ta hôm nay, anh Ram Mohammad Thomas!â€.
Bảng hiệu cá»§a trưá»ng quay hiện lên hai chữ “Vá»— tayâ€. Tất cả má»i ngưá»i, tháºm chà cả Prem Kumar, Ä‘á»u đứng dáºy và tiếng vá»— tay vang lên không dứt. Tôi phải thán phục các thá»§ thuáºt cá»§a cái trò ALTP nà y. Tôi Ä‘ang được khoản đãi trước khi bị tống ra khá»i trưá»ng quay không má»™t xu dÃnh túi. Hiá»n là nh ngoan ngoãn như má»™t con cừu non, há» Ä‘ang tâng bốc tôi bằng sá»± nịnh ná»t trước khi đánh bại tôi hoà n toà n bằng câu há»i tiếp theo.
Cái khoảnh khắc mà tôi chỠđợi, và khiếp sợ, cuối cùng cÅ©ng đến. Tôi hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu và chuẩn bị đối mặt vá»›i định mệnh cá»§a mình.
“Thưa các quý bà quý ông, tôi sắp sá»a tiết lá»™ câu há»i thứ 12, câu há»i cuối cùng, câu há»i cho giải thưởng má»™t tỉ rupi, giải thưởng lá»›n nhất từng được đưa ra trong lịch sá» cá»§a hà nh tinh. Và xin hãy nhá»› chúng ta vẫn Ä‘ang chÆ¡i theo cách thức chÆ¡i hoặc trả tiá»n, váºy nên sẽ hoặc là thắng cả hoặc là mất hết. OK, không chần chừ gì nữa, đây là câu há»i cuối cùng dà nh cho anh, anh Thomas, và câu há»i nà y thuá»™c... lÄ©nh vá»±c lịch sá»! Tất cả chúng ta Ä‘á»u biết Mumtaz Mahal là vợ cá»§a hoà ng đế Shah Jahan và ông đã xây dá»±ng lăng Taj Mahal nổi tiếng thế giá»›i để tưởng nhá»› bà , nhưng tên cá»§a bố Mumtaz Mahal là gì?
Äây là câu há»i già nh má»™t tỉ rupi. Anh Thomas, các lá»±a chá»n cá»§a anh là a) Mirza Ali Kuli Beg, b) Sirajuddaulah, c) Asaf Jah hay d) Abdur Rahim Khan Khanan.
Hãy suy nghÄ© kỹ câu trả lá»i, anh Thomas ạ. Hãy nhá»› rằng anh Ä‘ang đứng trước má»™t bước ngoặt lịch sá». Tôi biết anh cần suy nghÄ© để đưa ra câu trả lá»i và để anh có thá»i gian suy nghÄ©, chúng ta hãy tạm nghỉ Ãt phút. Các quý bà quý ông, xin đừng nghÄ© tá»›i việc Ä‘i đâu hếtâ€. Bảng hiệu cá»§a trưá»ng quay hiện lên hai chữ “Vá»— tayâ€. Nhạc hiệu lại nổi lên.
Prem Kumar cưá»i toe toét vá»›i tôi: “Tôi dồn cáºu và o thế bà rồi, đúng không? Cáºu sẽ không thể trả lá»i được câu há»i nà y trừ khi cáºu có bằng thạc sÄ© lịch sá» trung đại. Váºy hãy nói lá»i chia tay vá»›i má»™t trăm triệu mà cáºu vừa già nh được và chuẩn bị quay trở vá» vá»›i công việc bồi bà n cá»§a cáºu Ä‘i...â€. Anh ta cưá»i phá lên.
Tôi cÅ©ng cưá»i to đáp lại: “Ha! Tôi không có bằng thạc sÄ© lịch sá», nhưng tôi biết câu trả lá»i cho câu há»i nà yâ€. “Gì cÆ¡? Chắc cáºu Ä‘ang đùa, đúng không?â€. “Tôi không đùa. Câu trả lá»i là Asaf Jahâ€.
Prem Kumar trông có vẻ thất kinh: “Là m thế nà o... là m thế nà o cáºu biết Ä‘iá»u đó?â€. “Bởi vì tôi đã là m hướng dẫn viên du lịch tại lăng Taj Mahal hai nămâ€.
Mặt Prem Kumar trở nên tái mét. Lần đầu tiên anh ta nhìn tôi vá»›i nét sợ hãi. “Cáºu... cáºu Ä‘ang sá» dụng phép thuáºt, tôi dám chắc như váºyâ€, anh ta nói rồi chạy ra gặp nhà sản xuất. Há» thầm thì gì đó vá»›i nhau. Prem Kumar khoa chân múa tay vá» phÃa tôi và i lần. Sau đó có ngưá»i mang ra má»™t cuốn sách dà y và há» Ä‘á»c nó má»™t cách chăm chú. Mưá»i phút trôi qua. Khán giả bắt đầu sốt ruá»™t. Cuối cùng Prem Kumar trở vá» chá»— ngồi cá»§a mình...
“Thưa các quý bà quý ông, trước khi chúng ta tạm nghỉ, tôi đã há»i tên cá»§a bố Mumtaz Mahal là gì. Tôi chắc rằng tất cả quý vị Ä‘á»u nghÄ© đó là câu há»i cuối cùng, nhưng không phải váºyâ€. Khán giả sá»ng sốt. Tôi choáng váng. Há» sẽ đưa ra má»™t câu há»i nữa chăng? Không khà trở nên ngá»™t ngạt vì căng thẳng. Prem Kumar tiếp tục: “Không những không phải câu há»i cuối cùng mà nó còn hoà n toà n không phải má»™t câu há»i. Chúng tôi chỉ quay má»™t Ä‘oạn quảng cáo cho Hãng Mumtaz Tea, má»™t trong những nhà tà i trợ cho chương trình. Vì lý do đó, chúng tôi phải đưa ra má»™t câu há»i giảâ€.
Khán giả bắt đầu thì thầm vá»›i nhau. Tiếng cưá»i bị nén lại. Ai đó kêu lên: “Anh tháºt sá»± đã lừa được chúng tôi rồi đấy, anh Kumar!â€. Sá»± căng thẳng tan Ä‘i. Bảng hiệu cá»§a trưá»ng quay lại hiện lên hai chữ “Vá»— tayâ€.
Trả thù
Tôi là ngưá»i duy nhất không cưá»i. Giá» tôi đã biết đây Ä‘Ãch thá»±c là má»™t chương trình được Ä‘iá»u khiển bởi những kẻ lừa gạt. Bảng hiệu cá»§a trưá»ng quay hiện lên hai chữ “Im lặng†và nhạc hiệu nổi lên.
Prem Kumar nói và o máy quay: “Thưa các quý bà quý ông, tôi sắp sá»a tiết lá»™ câu há»i thứ mưá»i hai, câu há»i cuối cùng, câu há»i cho giải thưởng má»™t tỉ rupi, giải thưởng lá»›n nhất từng được đưa ra trong lịch sá» cá»§a hà nh tinh. Và xin hãy nhá»› chúng ta vẫn Ä‘ang chÆ¡i theo cách thức chÆ¡i hoặc trả tiá»n, váºy nên sẽ hoặc là thắng cả hoặc là mất hết. OK, không chần chừ gì nữa, đây là câu há»i cuối cùng dà nh cho anh, anh Thomas, và câu há»i nà y thuá»™c lÄ©nh vá»±c... nhạc cổ Ä‘iển phương Tây!
Bản sonata số 29 dà nh cho đà n piano cá»§a Beethoven, opus 106, còn được biết đến dưới tên “Hammerklavier sonata†được viết ở giá»ng nà o: a) Si giáng trưởng, b) Son thứ, c) Mi giáng trưởng hay d) Äô thứ?â€.
“Hãy suy nghÄ© kỹ câu trả lá»i, anh Thomas ạ. Hãy nhá»› rằng anh Ä‘ang đứng trước bước ngoặt lịch sá». Äây là quyết định quan trá»ng nhất cuá»™c Ä‘á»i anh. Tôi biết anh cần suy nghÄ© để đưa ra câu trả lá»i và để anh có thá»i gian suy nghÄ©, chúng ta hãy tạm nghỉ Ãt phút. Các quý bà quý ông, xin đừng nghÄ© tá»›i việc Ä‘i đâu hếtâ€. Bảng hiệu cá»§a trưá»ng quay hiện lên hai chữ “Vá»— tayâ€. Prem Kumar nhìn tôi nở nụ cưá»i ranh mãnh.
Khán giả bắt đầu bà n tán vá»›i nhau. Prem Kumar đứng dáºy. “Tôi sẽ chỉ loanh quanh ở góc trưá»ng quay thôi. Tôi sẽ quay lại ngayâ€. Tôi cÅ©ng đứng dáºy: “Tôi cần Ä‘i vệ sinhâ€. “Váºy thì cáºu nên Ä‘i vá»›i tôi - anh ta nói - Luáºt lệ cá»§a chương trình quy định ngưá»i chÆ¡i phải được há»™ tống ở má»i nÆ¡iâ€...
Chỉ có Prem Kumar và tôi ở trong phòng vệ sinh. Anh ta vừa Ä‘i tiểu vừa huýt sáo. Rồi anh ta nháºn thấy tôi Ä‘ang nhìn anh ta: “Sao cáºu cứ đứng như phá»—ng thế hả? Äừng có nói vá»›i tôi rằng câu há»i cuối cùng khó đến ná»—i cáºu tháºm chà quên cả cách giải phóng bà ng quang cá»§a mình - anh ta ngá»a đầu ra sau mà cưá»i - Phải kết thúc theo cách nà y thì quả là quá tệ. Nhưng nếu không có sá»± giúp đỡ cá»§a tôi thì cáºu đã phải ra khá»i cuá»™c chÆ¡i từ lâu rồi, từ câu há»i thứ hai kia. Như thế có nghÄ©a là cáºu đã phải ra vá» vá»›i chỉ má»™t nghìn rupi. Váºy chúng ta thá»a thuáºn vá»›i nhau nhé? Ngà y mai, khi đến quán cá»§a cáºu, tôi hứa sẽ boa cho cáºu má»™t nghìn rupi. Và tin tôi Ä‘i, tôi sẽ giữ lá»i hứa nà yâ€.
Anh ta mỉm cưá»i vá»›i tôi vẻ kẻ cả. “Khi nói cho tôi biết câu trả lá»i thứ hai, anh đã chẳng ban ân huệ nà o cho tôi hết, anh ban ân huệ cho chÃnh anh thì cóâ€, tôi nói. Prem Kumar nhìn tôi sắc lẹm: “Cáºu muốn nói gì?â€.
“Anh Prem Kumar, tôi muốn nói rằng tôi không tham gia trò chÆ¡i cá»§a các anh để kiếm tiá»n. Không, hoà n toà n không - tôi lắc đầu mạnh - Không, tôi tham gia trò chÆ¡i cá»§a các anh để trả thùâ€. Việc Ä‘i tiểu cá»§a Prem Kumar bị cắt giữa chừng. Anh ta vá»™i vã kéo khóa quần và nhìn tôi từ đầu đến chân: “Trả thù ư? Cáºu muốn nói gì? Trả thù ai?â€. “Trả thù anhâ€, tôi nói má»™t cách ngang bướng.
Tôi bước giáºt lùi và rút từ cạp quần ra má»™t khẩu súng. Äó là má»™t khẩu súng lục nhá», chắc nịch, không to hÆ¡n nắm tay cá»§a tôi. Tôi nắm chặt khẩu súng trong tay và chÄ©a và o anh ta.
Tà i sản của lonely_man08