 |
|

30-05-2009, 05:16 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2009
Bà i gởi: 74
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 4
Thanked 72 Times in 24 Posts
|
|
Quyển 1: Thiên Ã
Chương 5
Tiểu Äiệp
Nguồn: 360.yahoo.blog
Äằng sau cánh cổng lá»›n là má»™t tòa Ä‘iện nguy nga tráng lệ. Kiểu kiến trúc vừa có phần hoà ng tráng trang nghiêm lại vừa có vẻ tao nhã thi vị. Hai bên lối và o là những cháºu hoa đà o Ä‘ang tá»a hương khoe sắc. PhÃa dưới đã trải sẵn má»™t tấm thảm Ä‘á». Tiểu Quá»· Vân Long có phần ngẩn ngưá»i.
Äã má»™t năm rồi nó chưa và o trong cung. Má»i thứ vá»›i nó lúc nà y có gì khang khác. Nó bước và o cung mà có cảm giác như Ä‘ang lạc và o má»™t nÆ¡i nà o đó tháºt xa lạ. Äám quan binh, thái giám cung nữ thấy nó Ä‘á»u cúi mình chà o nhưng nó cÆ¡ hồ vẫn không biết.
Cuối cùng nó cÅ©ng tá»›i được tẩm cung cá»§a hoà ng thượng. Vừa má»›i đến cá»a nó đã nghe thấy tiếng cưá»i sảng khoái cá»§a phụ thân nó truyá»n ra.
-Long nhi! con tới rồi hả? Mau và o đây, ta nhớ con quá!
Nó còn chưa kịp bước và o đã bị má»™t cánh tay má»m mại nắm giữ kéo Ä‘i.
Nó ngước nhìn thì trông thấy khuôn mặt thân thuộc của mẫu thân, tự dưng trong lòng nó cảm thấy xúc động. Nó nép mình và o lòng từ mẫu. Cái cảm giác ấy, đã lâu nó không có cơ hội để trải nghiệm.
Hoà ng háºu cÅ©ng rất thương nhá»› nhi tá» cá»§a mình nên không ngừng vuốt ve âu yếm. Hoà ng Thượng trông thấy cảnh mẫu tá» trùng phùng cứ như vừa trải qua má»™t lần sinh li tá» biệt thì không nén được tiếng cưá»i.
-Ha…ha…xem mẫu tá» hai ngưá»i kìa!
Tiếng cưá»i cá»§a hoà ng thượng vẫn không thể khiến cho mẫu tá» rá»i nhau.
Phải đến khi qua má»™t thá»i thần má»›i thấy tên tiểu quá»· Vân Long tách ra. Nó nhìn hoà ng háºu há»i.
-Mẫu thân sao hà i nhi không thấy Vân Tỷ! Chẳng phải Vân tỷ đã tới đây từ trước rồi sao?
Hoà ng háºu khẽ mỉm cưới nói.
-Vân nhi đã tới đây nhưng đã vỠđược một lúc rồi. Mà sao Long nhi không đi cùng Vân nhi?
Nó bối rối không biết đáp sao cho mẫu thân nó nên chỉ áºm ừ cho qua. Hoà ng háºu không gặng há»i thêm nhưng trong lòng lại thầm cưá»i.
-Long nhi hóa ra cũng biết thẹn!
Tiểu Quá»· Vân Long vì muốn tránh ánh mắt cá»§a hoà ng háºu nên đã nhìn sang chá»— khác bá»—ng nó kêu lên má»™t tiếng.
-Ã! Tiểu cô nương nà y là ai váºy mẫu thân?
Thì ra lúc tá»›i , hồn vÃa cá»§a nó như ở trên mây ngoại trừ song thân nó thì nà o còn tâm trà nà o để ý đến ngưá»i khác. Giá»› tình cá» trông thấy má»™t tiểu cô nương trạc tuổi như nó, trông rất khả ái Ä‘ang đứng ngay sau mẫu thân , nó không khá»i ngạc nhiên.
Bị nó nhìn soi mói, tiểu cô nương thẹn thùng cúi đầu thi lễ.
-Nô tỳ xin bái kiến thế tá».
Tiểu Quỷ Vân Long bị vẻ nhu mỳ khả ái của tiểu cô nương hớp hồn nên á khẩu. Hai mắt nhìn như muốn nòi ra. Tiểu cô nương vì không thấy nó lên tiếng lên cũng chẳng dám ngước nhìn.
Trông thấy cảnh đó, hoà ng thượng khẽ gắt.
-long nhi! Sao con không nói gì.
Giáºt mình, tiểu quá»· má»›i nháºn ra là mình thất thố. Nó vá»™i bước đến nắm cánh tay nhá» nhắn cá»§a tiểu cô nương.
-Hây…Muội không cần đa lễ, mau đứng lên đi!
Tiểu cô nương bị nó nắm tay, khuôn mặt đỠbừng vì thẹn. Äã đứng thẳng lên nhưng không dám ngước mặt nhìn nó.
Trông thấy dáng vẻ thẹn thùng cá»§a tiểu cô nương, tên tiểu quá»· tức cưá»i nhưng vẫn nén há»i tÃnh danh cá»§a nà ng.
-Ta là Vân Long ? còn muội?
Tiểu cô nương khẽ đáp.
-Nô tỳ là Tiểu Äiệp!
-Tiểu Äiệp! Cái tên hay đó.
Tên tiểu quá»· cà ng tá» ra tá»± nhiên bao nhiêu thì Tiểu Äiệp cô nương lại cà ng thấy thẹn thùng bấy nhiêu. Nà ng vẫn cúi gầm mặt nhìn xuống mÅ©i hà i. Tay mân mê vạt áo.
Tên tiểu quá»· dù chỉ nhìn thoáng qua nà ng nhưng nháºn thấy nà ng so vá»›i tiểu quáºn chúa cÅ©ng không há» kém. HÆ¡n nữa kể từ lúc gặp nà ng không hiểu sao nó lại cảm thấy rất vui. Cứ ngỡ lúc nà y chỉ có hai ngưá»i, nó chợt báºt cưá»i.
-hi…hi….Hi…
Nghe thấy tiếng cưá»i cá»§a nó, cả hoà ng thượng và hoà ng háºu Ä‘á»u ngạc nhiên há»i.
-Long nhi lại Ä‘ang nghÄ© gì vui váºy?
Há» há»i mà trong lòng thoáng lo. Má»—i khi tên tiểu quá»· nà y cưá»i thì thế nà o cÅ©ng sẽ có chuyện xảy ra sau đó. Lúc trước nó đã khiến cho tiểu quáºn chúa tức đến mức má»™t năm nay không ra ngoà i, đến giá» há» vẫn cảm thấy áy náy. Nay không biết nó lại sắp bà y trò quá»· gì nữa.
Tên tiểu quá»· như không để ý đến tâm trạng cá»§a song thân, nó quay sang cưá»i nói.
-Phụ thân mẫu thân. hà i nhi muốn thỉnh cầu hai ngưá»i má»™t chuyện.
Hoà ng thượng nhÃu mà y trong khi hoà ng háºu mÆ¡ hồ đã Ä‘oán ra khi trông thấy ảnh mắt nó thỉnh thoảng vẫn ngước nhìn vá» phÃa Tiểu Äiệp.
-Long nhi muốn thỉnh cầu Ä‘iá»u gì?
Tên Tiểu Quá»· chỉ má»™t cánh tay vá» phÃa Tiểu Äiệp nói.
-Long nhi muốn Tiểu Äiệp theo hà i nhi vá» Vương phá»§.
Hoà ng thượng cưá»i lá»›n.
-Long nhi rất tinh ý đó..ha…ha..
Vừa cưá»i lại vừa ngước vá» phÃa hoà ng háºu. Hoà ng háºu không được cao hứng như phu quân cá»§a mình , trái lại trong ánh mắt còn thoáng xuất hiện nét buồn. Truá»›c đây ngưá»i thân tÃn nhất bên cạnh hoà ng háºu là nha đầu Tố Vân đã phải theo nhi tá» cá»§a mình. Má»™t năm nay hoà ng háºu tìm được Tiểu Äiệp khả dÄ© có thể thay thế được Tố Vân chẳng ngá» lúc nà y cÅ©ng bị nhi tá» bất trị cá»§a mình ngó đến.
Äáp ứng cÅ©ng dở mà không đáp ứng lại có nắm chuyện lôi thôi. Tình thế tiến thoái lưỡng nan nhất thá»i khiến cho hoà ng háºu không biết phải nói gì.
Tên Tiểu Quỷ Vân Long thấy mẫu thân mình im lặng thì không chịu gà o toáng lên.
-Mẫu thân sao không đáp lá»i hà i nhi?
Hoà ng háºu hết nhìn nó lại nhìn vá» phÃa Tiểu Äiệp vì má»™t lẽ nà o đó vẫn Ä‘ang cúi mình. Còn Hoà ng thượng thì khá»i phải nói. Từ khi hoà ng háºu có tiểu Äiệp thì thá»i gian tìm đến hoà ng thượng cÅ©ng Ãt Ä‘i. Nay tá»± dưng nhi tá» cá»§a mình giúp mang Ä‘i váºt cản thì còn gì bằng.
Do đó Hoà ng háºu biết chẳng thể giữ nổi Tiểu Äiệp bên cạnh. Äà nh phải gáºt đầu
-ÄÆ°á»£c rồi! Ta sẽ để cho Tiểu Äiệp theo vá» bầu bạn vá»›i Long nhi! Nhưng ta coi Äiệp nhi cÅ©ng như Long nhi váºy. Long nhi không được ức hiếp Äiệp Nhi đó biết không.
-Hà i nhi nhớ rồi.
Tên Tiểu quá»· nà y má»™t khi đạt được mục Ä‘Ãch thì cái gì cÅ©ng hứa có Ä‘iá»u nó có thá»±c hiện hay không thì còn chưa biết. Lúc nà y nó tá» ra vô cùng cao hứng.
Hoà ng háºu bước đến nắm tay Tiểu Äiệp, có vẻ lưu luyến y như lúc chia tay Tố Vân.
Tiểu Äiệp dù không muốn rá»i xa hoà ng háºu nhưng cÅ©ng không nói má»™t lá»i, chỉ là trong khóe mắt đã ngấn lệ. Hoà ng háºu thấy thương cảm vá»™i vá»— vá» an á»§i.
-Äiệp nhi! Con hãy thay ta quan tâm tá»›i Long nhi!
Tiểu Äiệp khe khẽ gáºt đầu.
-Hoà ng háºu an tâm. Tiểu Äiệp sẽ cố hoà n thà nh pháºn sá»± cá»§a mình.
-Tháºt tá»™i cho Äiệp nhi!
O0o
Vân long và Tiểu Äiệp rá»i cung và o lúc chÃnh ngá», nắng chiếu cao nhất. Suốt dá»c đưá»ng Ä‘i chỉ có mình tên Tiểu Quá»· Vân long tá» ra huyên thuyên, nói hết chuyện nà y tá»›i chuyện khác, trong khi Tiểu Äiệp chỉ im lặng bước theo. Nà ng không nói má»™t tiếng nà o, nhưng tên tiểu quá»· Vân long lại không quan tâm tá»›i Ä‘iá»u đó.
Trước đây nó chỉ tiếp xúc vá»›i những thiếu nữ đã đến tuổi trưởng thà nh, nên nhiá»u lúc có những Ä‘iá»u chẳng thể nói ra. Ngay như vá»›i Vân tá»· nó cÅ©ng đâu nói được hết. Nay có Tiểu Äiệp trạc tuổi như nó, nó cảm thấy nói trước mặt nà ng những gì nó nghÄ© sẽ thấy thoải mái hÆ¡n.
Nhưng sau má»™t lần tình cá» quay lại nó bá»—ng trông thấy khuôn mặt khả ái cá»§a Tiểu Äiệp rà n rụa nước mắt, khiến nó ban đầu cảm thấy ngạc nhiên.
-Lạ nhỉ sao muội lại khóc?
Tiểu Äiệp vừa đưa tay lau lệ vừa khẽ đáp.
-Tại nô tỳ từ giá» phải xa hoà ng háºu nên trong lòng muốn khóc.
Vân Long nhÃu mà y.
-Muá»™i tá»›i VuÆ¡ng phá»§ cá»§a ta chứ có phải tá»›i phá»§ đệ cá»§a Diêm Vương Lão gia đâu mà khóc, mà cả muá»™i và mẫu thân ta cÅ©ng lạ tháºt.
Tiểu Äiệp thấy thế tá» không vui thì hoảng sợ. Nà ng và o cung má»›i được hÆ¡n má»™t năm còn nhiá»u Ä‘iá»u chưa biết vá» vị thế tá» kì quái nà y. Do đó nà ng không dám khóc nữa.
Tiểu Quá»· Vân Long thấy nà ng an pháºn thì vừa vui vừa buồn. Chẳng biết vui hÆ¡n hay buồn hÆ¡n nữa.
Nó chợt nhủ.
-Có Vân tá»· ôn nhu dịu dà ng, thêm má»™t Tiểu Äiệp nhu mỳ, an pháºn. Chắc ta chỉ cần kiếm thêm má»™t cô nương Ä‘á»ng đảnh nữa thì vương phá»§ sẽ không bao giá» buốn chán đây.
Bất giác nó nghÄ© đến Tiểu Quáºn chúa Dương Phi Phụng. Nà ng tuy ngạo mạn nhưng chẳng phải như thế rất phù hợp vá»›i vị cô nương mà nó vừa nghÄ© đấy sao.
Nó Không biết rằng lúc nà y nó lại Ä‘ang dừng lại chÃnh là Dương phá»§. Tháºt là xảo hợp. CÅ©ng tình cá» nó má»›i tá»›i hoà ng cung váºy là đem vỠđược Tiểu Äiệp. Không biết chừng lần nà y nó cÅ©ng đưa vỠđược nha đầu Dương Phi phụng thì sao. Nó bá»—ng mỉm cưá»i.
|

30-05-2009, 05:18 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2009
Bà i gởi: 74
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 4
Thanked 72 Times in 24 Posts
|
|
Quyển 1: Thiên Ã
Chương 6
Tiểu Nương Tá»
Nguồn: 360.yahoo.blog
Còn phân vân không biết có nên và o hay không thì bá»—ng thấy cánh cá»a hé mở. má»™t cái đầu thò ra. Tiểu Quá»· Vân long trông thấy cái đầu còn nguyên hai bÃm tóc hiển nhiên là má»™t tiểu cô nương rồi.
Quả nhiên là váºy. Cánh cá»a cổng mở toang nó trông thấy má»™t tiểu cô nương Ä‘ang bước ra. Tiểu cô nương nà y cÅ©ng khá xinh xắn, lại có vẻ tinh nghịch. Nà ng vừa bước ra đã ngó nhìn Vân Long rồi khẽ mỉm cưá»i.
-Ngưá»i phải chăng là Vân Long thế tá»?
Vân long hÆ¡i ngạc nhiên. Bởi đã há»i váºy hiển nhiên là biết nó là thế tá», mà biết nó là thế tá» sao lại không quỳ xuống hà nh lá»…. Tuy váºy nó vẫn khẽ gáºt đầu đáp.
-Ta chÃnh là Vân long. Còn tiểu muá»™i muá»™i là ai?
Tiểu cô nương chu miệng nói.
-Ai là tiểu muá»™i muá»™i cá»§a ngưá»i. Mà nếu ngưá»i đúng là Vân long thế tá» thì mau theo ta. có ngưá»i Ä‘ang đợi ngưá»i ở hoa viên.
-A đầu nà y tÃnh khà tháºt hay..
Vân long thầm nghÄ©. Äoạn nó kéo tay Tiểu Äiệp vừa Ä‘i theo tiểu cô nương vừa nói.
-Ngưá»i Ä‘ang đợi ta chắc là tiểu quáºn chúa Dương Phi phụng hả?
Tiểu cô nương gáºt đầu đáp.
-Ngưá»i nói đúng đó.
Tiểu Quá»· Vân Long thấy tiểu cô nương không há» sợ mình thì lấy là m thÃch thú, quyết chá»c nà ng má»™t phen. Nó cưá»i nói.
-Tiểu muá»™i muá»™i có thể cho ta biết tÃnh danh cá»§a muá»™i không?
Tiểu cô nương khẽ gắt.
-Äã nói ta không phải là tiểu muá»™i muá»™i cá»§a ngưá»i rồi mà .
-Hây…không cho ta gá»i tiểu muá»™i muá»™i váºy ta gá»i là tiểu tá»· tá»· nha…tiểu tá»· tá»· xinh đẹp cá»§a ta Æ¡i. Nói cho ta biết tÃnh danh Ä‘i?
Tiểu cô nương nghe nó nói váºy không nhịn được thì báºt cưá»i.
-Ngươi đúng là má»™t tên tiểu quá»· lẻo mép. Dù có gá»i như thế nà o ta cÅ©ng không nói đâu.
Vân Long không chịu thua nó bá»—ng cưá»i há»nh hệch.
-Tiểu muá»™i muá»™i cÅ©ng không được, tiểu tá»· tá»· cÅ©ng không xong. Chắc ta phải kêu là tiểu nương tá» như váºy má»›i chịu nói hả?
-Ngươi vừa nói cái gì?
Tiểu cô nuơng đang đi đột nhiên quay ngoắt lại, trừng mắt nhìn nó.
-Ngươi dám kêu Dương Phi Tuyết ta là tiểu nương tá». Ngươi nhắc lại lần nữa xem?
Tiểu Quá»· Vân long không sợ trái lại còn báºt cưá»i lá»›n.
-Ha…ha…cuối cùng tiểu thê tá» cÅ©ng cho ta biết tÃnh danh. Dương phi Tuyết, nà ng quả tháºt là má»™t tiểu thê tá» khả ái lại biết nghe lá»i. Bổn lang quân rất vui.
DuÆ¡ng Phi Tuyết biết mình đã mắc lừa nhưng trong lòng vẫn còn giáºn. Nghe tiếng cưá»i cá»§a Vân Long khiến nà ng kìm không được. Cánh ta nhá» nhắn vung ra giáng cho Vân long má»™t cái bạt tai Ä‘au Ä‘iếng.
-Ngươi còn ăn nói lăng nhăng cẩn tháºn Dương Phi Tuyết ta sẽ cắt lưỡi ngươi đó.
Vân Long xúyt xoa vì Ä‘au , má»™t bà n tay đưa lên xoa nhẹ bên má, nhưng nó vẫn cưá»i.
-Ta nể nà ng là tiểu thê tỠcủa ta nên mới không trị tội vô lễ lần nà y của nà ng.
-Ngươi còn nói ta…
Dương phi Tuyết định giáng thêm cho Vân long thêm má»™t cái bạt tai nữa cho cân, nhưng bá»—ng má»™t giá»ng nói nhẹ nhà ng thoát ra đã ngăn lại.
-Tuyết muội không được vô lễ.
Chá»§ nhân cá»§a giá»ng nói ngay sau đó xuất hiện. Äó chÃnh là tiểu quáºn chúa Dương Phi Phụng. Từ lúc xuất hiện, Dương Phi Phụng vẫn không má»™t lần nhìn đến Vân Long, mà chỉ quay sang muá»™i muá»™i cá»§a mình thầm trách.
-Tuyết muá»™i có biết mình vừa đắc tá»™i vá»›i thế tá» không. Muá»™i còn không mau xin lá»—i thế tá».
Dương Phi Tuyết phụng phịu chỉ vá» phÃa Vân Long.
-Äâu thể trách muá»™i. Ai bảo hắn dám kêu muá»™i là …
Nói đến đây nà ng không dám nói tiếp.
Vân Long nhá» có đôi bà n tay má»m mại cá»§a Tiểu Äiệp vuốt nhẹ bên má bị Ä‘au đã cảm thấy dá»… chịu. Nó mỉm cưá»i vá»›i Tiểu Äiệp Ä‘oạn quay sang Dương Phi Tuyết cưá»i nói.
-Sao muá»™i không nói tiếp là ta gá»i muá»™i là tiểu thê tá».
-Ngươi!....
Dương Phi tuyết dáºm chân nhưng lại chẳng thể phát tác do có mặt cá»§a tá»· tá»·, Nà ng háºm há»±c nhìn Vân Long Ä‘oạn chạy biến và o trong.
Tên tiểu quá»· vân Long còn quá đáng gá»i vá»›i và o trong.
-Tiểu thê tỠphải chỠta đó nha. Lát nữa ta sẽ qua đón nà ng đó…hi..hi..
Nghe những lá»i nà y, đến Dương Phi Phụng còn phải nhăn mặt nói gì tá»›i tiểu muá»™i cá»§a mình. Do đó nà ng thầm nghÄ©.
-Tiểu tá» thúi! ChỠđấy, bổn quáºn chúa sẽ tÃnh sổ vá»›i ngươi. Thù cÅ© háºn má»›i. xem ngươi sẽ thê thảm tá»›i mức nà o.
Bá» ngoà i nà ng tá» ra niá»m nở vá»›i Vân Long.
-Long huynh hôm nay tá»›i tệ phá»§. Muá»™i tháºt vinh hạnh.
Tiểu quỷ Vân Long nói.
-Không phải muá»™i vẫn còn giáºn ta lần trước chứ.
Bị nó nói trúng tim Ä‘en, tiểu quáºn chúa vá»™i xua tay khá»a lấp.
-Muá»™i đâu nhá» má»n thế. HÆ¡n nữa chuyện cÅ©ng qua được má»™t năm rồi mà .
Vân Long cưá»i thầm.
-Äể xem muá»™i còn nói dối được bao lâu. Ta không tin muá»™i lại chịu tha thứ cho ta. Bằng không muá»™i là m sao biết trước ta sẽ tá»›i đây.
Tên tiểu quá»· nà y xem ra cÅ©ng tháºt gan dạ. Biết trước là tiểu quáºn chúa sẽ trả thù mà vẫn đến.
Dương Phi Phụng do từ đầu đã nhìn thấy sá»± xuất hiện cá»§a Tiểu Äiệp thì lấy là m ngạc nhiên há»i nó.
-Long huynh! Vị tiểu muá»™i muá»™i nà y là ai váºy.
Vân Long chưa kịp trả lá»i thì Tiểu Äiệp đã bước lên thi lá»… nói.
-Nô tỳ là Tiểu Äiệp. Là thị tỳ hầu hạ thế tá».
Tiểu quáºn chúa khẽ gáºt đầu nhưng trong lòng lại thầm nghÄ©.
-Ngươi quả là một tên quỷ háo sắc.
Vân Long dưá»ng như rất giá»i Ä‘oán tâm ý cá»§a ngưá»i khác. Chỉ qua và i biểu hiện khác lạ cá»§a tiểu Quáºn chúa, nó biết là có chuyện sắp xảy ra vá»›i nó. Nó cÅ©ng muốn xem thá», tiểu nha đầu nà y sẽ đối phó vá»›i nó như thế nà o.
Dương Phi Phụng má»i nó và o trong má»™t ngôi tiểu đình. Vân long và nà ng đã ngồi xuống, Tiểu Äiệp do thân pháºn thấp kém nên chỉ đứng nép phÃa sau Vân Long. Äám nha hoà n trong Dương phá»§ đã bưng ra nà o là hoa quả, bánh trái.
Tiểu Quá»· Vân long khẽ liếc vá» phÃa Tiểu Äiệp không vui nói.
-Äiệp nhi! muá»™i mau ngồi xuống đây.
Tiểu Äiệp lúng túng nói.
-Nô tỳ đứng được rồi. Thế tá» và quáºn chúa không cần để ý đến nô tỳ.
Tiểu Quáºn chúa trong lòng thoáng tức. Nà ng tÃnh khà ngạo mạn đâu thể ngồi chung vá»›i hạ nhân, nhưng vì muốn trả thù Vân Long nên nà ng đà nh phải chìu theo ý nó nhìn Tiểu Äiệp nói.
-Nếu thế tỠđã cho phép, Tiểu Äiệp mau ngồi xuống Ä‘i.
Tiểu Äiệp cùng là nữ nhi là m gì không nháºn ra vẻ thiếu tá»± nhiên cá»§a tiểu quáºn chúa nên nà ng má»™t má»±c lắc đầu.
-Äa tạ quáºn chúa. Nô tỳ không muốn là m mất nhã hứng cá»§a hai ngưá»i.
Vân Long thấy nói thế nà o nà ng cÅ©ng không chịu ngồi thì đà nh bá» cuá»™c. Quay lại nhìn tiểu quáºn chúa, Vân Long nói.
-Hôm nay tới thăm muội. Ta chỉ có một món quà nhỠtặng muội đó.
Nó trao cho tiểu quáºn chúa má»™t mảnh lụa. và giục.
-Muội mau giở ra xem đi.
Tiểu Quáºn chúa khuôn mặt đỠbừng , ngáºp ngừng không dám giở ra. Trong mảnh lụa nà y chắc hẳn lại là má»™t bức há»a, biết đâu lại giống như lần trước.
Tiểu Quá»· Vân long trông thấy thần tình cá»§a nà ng thì mỉm cưá»i.
-Muội đừng lo!
Tiểu Quáºn chúa sau cùng cÅ©ng giở ra. Äúng là bên trong há»a má»™t thiếu nữ Ä‘ang gảy đà n. Trước mặt là cảnh non nước hữu tình . Quả tháºt vô cùng đẹp . Tiểu quáºn chúa trong lòng thoáng xao động nhưng rồi lại nghÄ©.
-Ngươi đừng tưởng má»™t bức há»a đó sẽ khiến ta bá» qua cho ngươi.
Dẫu váºy, nà ng vẫn cất tiếng cảm Æ¡n.
-Bức há»a đẹp lắm. Äa tạ huynh.
Vân Long xua tay.
-Không có gì , muá»™i chá»› khách khÃ.
Tiểu Quáºn chúa mỉm cưá»i.
-Äể đáp lại muá»™i cÅ©ng sẽ tặng lại huynh má»™t món quà . huynh thấy sao.
Tiểu Quỷ Vân long vỗ mạnh hai tay và o nhau thà nh một tiếng đét rõ lớn nói.
-Váºy thì hay quá còn gì bằng.
Không hiểu sao nó lại thấy cao hứng như váºy. Tiểu quáºn chúa nghÄ© thầm.
-Äể xem tá»›i lúc đó ngươi có còn thấy cao hứng không.
|

30-05-2009, 05:20 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2009
Bà i gởi: 74
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 4
Thanked 72 Times in 24 Posts
|
|
Quyển 1: Thiên Ã
Chương 7
Pháºt Äá»™ng
Nguồn: 360.yahoo.blog
Tên Tiểu quá»· Vân long bị nà ng dần ra ngoà i Ä‘i lòng vòng gần má»™t canh giá» thì lấy là m khó hiểu, luôn miệng gá»i nà ng .
-Sao muá»™i bảo tặng ta má»™t món quà mà lại dẫn ta Ä‘i lung tung thế nà y. Là m ta thấy má»i cả chân. Chẳng biết món quà cá»§a muá»™i là gì nữa, nhưng cứ thế nà y chắc ta mệt đến chết mất.
Tiểu Quáºn chúa chỉ cưá»i nói.
-Huynh là m gì mà kêu trá»i kêu đất lên váºy. Äi qua chá»— nà y là tá»›i nÆ¡i rồi. Äảm bảo huynh sẽ thấy thÃch. Và chuyến Ä‘i nà y cá»§a huynh sẽ chẳng uổng công.
Vân Long vẫn còn là u bà u.
-Chỉ mong được như muội nói.
Äi thêm má»™t quãng nữa thì thấy tiểu quáºn chúa dừng lại. Vân long nãy giá» chỉ lo Ä‘i theo nà ng nên chẳng buồn nhìn ngó xung quanh. Khi thấy nà ng dừng lại là ngồi phệt xuống má»™t mô đá gần đó thở dốc.
Tiểu Äiệp từ phÃa sau liá»n bước lên lấy khăn tay chấm chấm mồ hôi cho nó. Vân long cảm thấy ngạc nhiên. Trong khi tim nó Ä‘ang Ä‘áºp mạnh và hÆ¡i thở mưá»i phần có tá»›i chÃn phần hổn hển thì cả tiểu quáºn chúa và Tiểu Äiệp vẫn bình hòa. vẻ mặt hai ngưá»i không có nhiá»u biến đổi lắm.
Nó định há»i thì nghe thấy tiểu quáºn chúa lên tiếng.
-Tới nơi rồi. Huynh mau nhìn xem.
Cố đưa mắt nhìn theo cánh tay cá»§a Tiểu Quáºn chúa. Vân long trông thấy má»™t hang động ở cách nó không xa. Hang động nà y nhìn bá» ngoà i có hình thù khá đặc biệt. Tuy không quá cao chắc chỉ độ mươi trượng nhưng bao quát trông giống như má»™t cái liên đà i. Ở giữa Ä‘ang có má»™t vị cao tăng nà o đó tu luyện.
Không hiểu sao thỉnh thoảng Vân long lại trông thấy má»™t quầng sáng đỠlá» má» xuất hiện quanh liên đà i. Có thể do hướng ánh nắng chiếu đên gây ra cảm giác như váºy. Nhưng trong lòng nó bá»—ng phát sinh má»™t cảm giác kì lạ trước nay chưa từng xuất hiện.
Tự dưng Vân long muốn được và o thám hiểm bà động.
Nó đứng thẳng ngưá»i dáºy , khẽ nhìn quáºn chúa há»i.
-Phụng muội là m sao phát hiện được động khẩu nà y.
Dương phi Phụng thấy ánh mắt háo hức cá»§a nó thì mỉm cưá»i đáp.
-Tình cá» má»™t lần chÆ¡i Ä‘uổi bắt vá»›i tuyết muá»™i hai năm trước, muá»™i phát hiện ra động khẩu nà y. Thấy nó đẹp, lại biết huynh vốn thÃch những nÆ¡i có cảnh đẹp nên muá»™i má»›i dẫn huynh tá»›i đây.
Vân long gáºt đầu.
-NÆ¡i nà y đúng là rất đẹp . Ta rất thÃch. Không biết bên trong động chứa Ä‘iá»u gì. Phụng muá»™i đã và o trong đó lần nà o chưa?
Dương Phi Phụng lắc đầu.
-Lúc đó muá»™i và Phi Tuyết Ä‘á»u còn bé đâu dám và o đây má»™t mình.
Vân Long không cần suy xét xem nà ng nói tháºt hay không liá»n hăm hở bước Ä‘i nói.
-Nếu váºy lần nà y chúng ta sẽ cùng và o trong xem sao.
Tiểu Äiệp không nói gì chỉ lẳng lặng Ä‘i theo Vân Long, trong khi tiểu quáºn chúa nhìn theo nó mỉm cưá»i ngụ ý rồi má»›i bước theo.
Không giống như ở ngoà i, trong động khá cao ráo và sạch sẽ. Vân Long, Quáºn Chúa, Tiểu Äiệp ba ngưá»i bước và o trong động thì liá»n thấy không khà trong đây khá là mát mẻ. Nhưng ngặt lá»—i bốn xung quanh Ä‘á»u là vách đá. PhÃa trước mặt tuy có lối Ä‘i nhưng lại dẫn đến trăm lối. Mà lối nà o nhìn cÅ©ng giống nhau. Vân long băn khoăn không biết chá»n Ä‘i theo lối nà o.
Nó quay lại há»i Tiểu Quáºn Chúa và Tiểu Äiệp.
-Hai ngưá»i nói xem. Chúng ta nên Ä‘i theo lối nà o?
Tiểu Quáºn chúa lắc đầu.
-Muá»™i cÅ©ng không biết, hay là huynh tá»± chá»n Ä‘i!
Tiểu Äiệp thì chỉ im lặng.
Vân long đứng ngẩn má»™t hồi bá»—ng nhiên nó nghe thấy má»™t giá»ng nói mÆ¡ hồ trong ná»™i thể.
-Ngươi mau Ä‘i vá» mé tả. Äó má»›i là con đưá»ng thÃch hợp cá»§a ngươi.
Vân long thoáng giáºt mình cho là mình nghe nhầm. Nó vốn không tin và o mấy cái chuyện kì quái mà các hòa thượng ở Linh Ẩn Tá»± vẫn hay kể. Do đó nó thá» lắng nghe má»™t lần nữa, nhưng thanh âm kia đã im bặt.
Nó khẽ cưá»i tá»± mắng mình.
-ÄÃch thị là ngươi nghe lầm rồi!
Tuy váºy nhưng nó lại chá»n Ä‘i theo mé tả.
Tiểu Quáºn chúa và Tiểu Äiệp đã trao quyá»n quyết định cho nó nên chỉ biết Ä‘i theo. Lối Ä‘i mé tả có vẻ như cà ng lúc cà ng dẫn đến tuyệt lá»™. Bởi phÃa trước con đưá»ng đã hẹp dần, do vách đá hai bên cà ng lúc cà ng khép lại.
Bầu không khà loãng dần khiến hÆ¡i thở cá»§a Vân long lúc nà y trở nên tháºt khó nhá»c. Tiểu quáºn chúa và Tiểu Äiệp tuy có khá hÆ¡n nhưng bắt đầu cÅ©ng cảm thấy choáng váng. Äi thêm độ mươi bước thì Tiểu Quáºn chúa không chịu được nữa liá»n chững lại. Nà ng nhìn Vân Long lắc đầu nói.
-Muội không đi tiếp được. Chúng ta quay lại thôi?
Vừa nói trong lòng nà ng vừa nghĩ thầm.
-Lạ quá. Trước khi tá»›i đây chẳng phải ta đã căn dặn Tuyết muá»™i bà y tráºn thế để giam hãm tên tiểu quá»· nà y ngay từ phÃa ngoà i động. Tại sao đã tiến sâu rồi mà vẫn không thấy phát động tráºn thế gì?
Hóa ra đây chÃnh là cái bẫy để Tiểu Quáºn chúa bầy ra nhằm trả thù Vân long.. Từ mấy ngà y trước nà ng và muá»™i muá»™i cá»§a mình đã bá» công sắp đặt . Cả hai vốn am hiểu kì môn tráºn thế và cả thuáºt chiêm tinh từ phụ thân nà ng là Thừa tướng Dương Nguyên. Nên việc bà y ra má»™t tráºn thế giam hãm Vân long má»™t và i canh giá» không khó. Lẽ ra há» có thể thá»±c hiện được Ä‘iá»u nà y ở má»™t nÆ¡i khác, nhưng tiểu quáºn chúa vẫn muốn chá»n nÆ¡i nà y vì bên trong còn có nhiá»u Ä‘iểm kì bà sẽ khiến cho tiểu quá»· Vân Long cà ng sợ hÆ¡n. Dù sao hai tá»· muá»™i nà ng vẫn còn là những tiểu cô nương nên suy nghÄ© rất đơn giản. NghÄ© chỉ cần dá»a như váºy là có thể trả thù được rồi nà o ngá» lần nà y chÃnh là thiên mệnh đã khiến cho hai ngưá»i thất vá»ng. Thuáºt chiêm tinh cá»§a nà ng cÅ©ng chẳng thể giúp nà ng Ä‘oán ra được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo đối vá»›i nà ng.
Nếu Ä‘oán ra được nà ng ắt hẳn sẽ phải hối háºn.
Tiểu Quá»· Vân long không Ä‘oán ra được những Ä‘iá»u đó, nên nó chỉ biết hà nh động theo những gì nó Ä‘ang nghÄ©. Nhưng dưá»ng như đó chẳng phải là ý nghÄ© cá»§a nó mà cứ như cá»§a má»™t nhân váºt hoà n toà n khác.
Nó chỉ biết ngay lúc nà y nó không muốn quay vá» mà cÅ©ng không muốn bá» tiểu quáºn chúa lại. Vì váºy vừa má»›i nghe nà ng nói nó đã bước đến nắm tay nà ng trấn an.
-Ta nghÄ© sắp tá»›i nÆ¡i rồi. Muá»™i cố gắng lên. Biết đâu chÅ©ng ta sẽ lại tìm thấy má»™t bảo váºt trân quý gì đó thì sao.
Nó thốt ra những lá»i đó dưá»ng như đã quá sức liá»n thở gấp má»™t hồi. Tiểu Quáºn Chúa để im cho nó nắm tay và kéo Ä‘i, mà trong lòng thầm lo lắng. Lúc phát hịên ra bà động nà y nà ng và muá»™i muá»™i cÅ©ng đã má»™t lần thá» tiến và o trong nhưng sau vì sợ quá nên lại quay lui. Lần nà y nà ng bất đắc dÄ© phải Ä‘i cùng Vân Long. Cứ nghÄ© nó chỉ là má»™t tiểu quá»· háo sắc, ai dè nó lại tá» ra rất quyết Ä‘oán. Thấy khó cÅ©ng lui. Qua việc lần nà y tiểu Quáºn chúa đã có cái nhìn khác vá» nó.
Tiểu Äiệp tuy không nói lá»i nà o nhưng cứ nhìn ánh mắt ngưỡng má»™ Ä‘ang dà nh cho tiểu chá»§ nhân cá»§a mình đủ hiểu tên tiểu quá»· nà y dù còn bé nhưng đã gây ra không Ãt sóng tình. Sau nà y lá»›n nên chắc không chỉ có váºy.
Theo như những kinh sách mà nà ng Ä‘á»c, hay những gì được phụ thân chỉ Ä‘iểm thì, phà m bà động nà o cÅ©ng váºy. Cà ng lên cao sẽ cà ng lạnh. Cà ng tiến sâu và o sẽ cà ng tối . Váºy mà bà động nà y cái gì cÅ©ng ngược lại. Dù đã lên khá cao mà chỉ thấy nóng bức, má»—i lúc má»™t sâu, phần không gian phÃa sau như bừng sáng hÆ¡n.
Ãnh sáng le lói chỉ mang má»™t mà u duy nhất đó là mà u đỠrá»±c như huyết quang.
Nhưng ba ngưá»i dưá»ng như không có đủ thá»i gian để suy nghÄ© xem tại sao lại như váºy. Lúc nà y há» chỉ biết Ä‘i tiếp vá» phÃa trước.
CÅ©ng may tiến và o đây thì khe động đã phình ra, ba ngưá»i có thể Ä‘i ngang hà ng . Bầu không khà cÅ©ng có phần thoáng đãng hÆ¡n chút. Chỉ duy nhất má»™t Ä‘iá»u là vẫn còn thấy nóng.
Vân Long là ngưá»i đầu tiên không chịu được cái nóng, nó vá»™i cởi tung trưá»ng bà o bên ngoà i ném xuống đất. Cho rằng thế là chưa đủ, nó tháo nốt già y, mÅ© nhưng từng đó chỉ giúp nó thấy dá»… chịu đôi chút. Mồ hôi vẫn mướt mải toát ra ướt đẫm cả sống lưng.
Tiểu Äiệp và Tiểu Quáºn chúa khuôn mặt cÅ©ng đỠbừng, trong lòng khó chịu nhưng đâu thể là m giống như nó.
|

30-05-2009, 05:22 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2009
Bà i gởi: 74
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 4
Thanked 72 Times in 24 Posts
|
|
Quyển 1: Thiên Ã
Chương 8
Xá Lị
Nguồn: 360.yahoo.blog
Tháºt may cuối cùng đã tá»›i được nÆ¡i táºn cùng. Äó là khi cả ba bước và o trong má»™t gian thạch động. Gian thạch động nà y rá»™ng vô cùng xung quanh bÃt kÃn nhưng lại rá»±c lên hồng quang vạn trượng. Có vẻ như Äiểm khởi nguồn cá»§a hồng quang chÃnh là ở đây.
Song trong mà n quang vụ dà y đặc, Tiểu Quáºn chúa và Tiểu Äiệp hai ngưá»i không nhìn thấy cái gì khác . Ngược lại Vân Long không hiểu sao lại có thể nhìn xuyên qua quang vụ. Ãnh mắt nó chiếu xạ ra má»™t tia tinh quang có thể rẽ mà n huyết quang ra là m hai.
Và nhỠđó Vân Long trông thấy má»™t cảnh tượng vô cùng huyá»n ảo.
Nó Trông thấy má»™t Liên đà i nằm chÃnh giữa thạch động. Hình thù giống hệt vá»›i liên đà i mà ba ngưá»i đã từng trông thấy ở bên ngoà i. Ngay chÃnh giữa Liên đà i là má»™t viên minh châu khá nhá» nhưng lại Ä‘ang lÆ¡ lá»ng. Hồng quang bao quanh có vẻ như được tá»a ra từ minh châu.
Cảnh tượng nà y là m Vân long phấn khÃch tá»™t cùng .Tuy nó không tin lắm và o mấy câu chuyện mà má»™t lão hòa thượng già trong chùa Linh Ẩn Tá»± trước đây đã từng kể cho Phụ Thân nó nghe có nhắc đến truyá»n thuyết vá» má»™t viên xá lị, nghe đâu đã có từ cách đây hÆ¡n má»™t nghìn năm. Xá lị đó vốn là tinh khà cá»§a hÆ¡n má»™t nghìn cao tăng đắc đạo cá»§a chùa Linh Ẩn đã phổ và o đó nhằm tạo lên sức mạnh cho nhân giá»›i chống lại yêu ma quá»· quái . Cùng theo hòa thượng đó nói thì xá lị sau đó đã bị há»§y cùng vá»›i lúc ma Giá»›i tiêu tán. Nhưng vì câu chuyện đó quá huyá»n bà nên trong bao nhiêu Ä‘á»i cao tăng cá»§a Linh Ẩn Tá»± tá»›i nay ,Không có nhiá»u ngưá»i tin đó là sá»± tháºt.
Vân Long tuy cÅ©ng không tin nhưng những gì nó nhìn thấy lúc nà y vẫn khiến nó phấn khÃch. Viên minh châu kia có phải là xá lị trong truyá»n thuyết hay không thì không biết nhưng nhất định nó là má»™t bảo váºt trân quý rồi.
Tự dưng nó nảy ra ý nghĩ dùng viên minh châu đo để tặng cho Vân Tỷ.
Khuôn mặt theo ý nghÄ© bá»™c lá»™ niá»m vui tá»™t cùng. Tiểu Äiệp và Tiểu Quáºn chúa do kém duyên không nhìn thấy gì nên lấy là m thắc mắc nhìn nó.
Tiểu Quáºn chúa há»i.
-Huynh trông thấy gì mà vui váºy.
Vân Long đưa tay chỉ.
-Muội nhìn đi rồi biết.
Tiểu Quáºn chúa không cần nhìn chỉ lắc đầu.
-Muội đã nhìn nhưng nà o có thấy gì.
Vân Long ngạc nhiên.
-Sao ta thấy mà muá»™i không thấy nhỉ. Thôi được rồi để ta tá»›i lấy váºt đó cho muá»™i xem.
Nói rồi nó bước Ä‘i ngay. Tiểu Äiệp nhìn theo lo lắng, còn tiểu quáºn chúa chỉ cảm thấy hồi há»™p. Không biết Vân long đã nhìn thấy váºt gì?
Vân Long chỉ Ä‘i được hai bước là bóng ảnh đã hoà n toà n bị hồng quang bao phá»§. Äiá»u nà y khiến cho cả Tiểu Quáºn chúa và Tiểu Äiệp không còn trông thấy gì nữa.
Và cũng vì thế hỠđã bỠqua một cảnh tượng mỹ mãn có thể nói là cực kì hiếm có xảy đến cho Vân long.
Äó là khi nó đã bước tá»›i Liên Äà i. Do tâm tÃnh nó chỉ nghÄ© má»™t độc má»™t Ä‘iá»u là đoạt viên minh châu xuống nên nó hăm hở trèo lên liên đà i. Chỉ cần đưa tay ra là đã có thể chá»™p và o minh châu.
Bà n tay nó vừa nắm và o minh châu bá»—ng nó cảm thấy má»™t cái gì đó Ä‘ang phát sinh trong ná»™i thể. Má»™t xung lá»±c mạnh chưa từng có đẩy nó ngồi báºt xuống liên đà i. Vân Long dù sợ vẫn nắm chắc viên minh châu. Äấy là nó nghÄ© như váºy chứ tháºt ra là viên minh châu Ä‘ang dÃnh chặt và o tay nó.
Ãnh hồng quang vẫn từ minh châu tá»a ra Nhưng cà ng lúc Vân long cà ng cảm thấy chấn động mạnh. Không biết là đang Ä‘au đớn hay sảng khoái. Chỉ thấy ban đầu là cánh tay Ä‘ang nắm minh châu rá»±c lên má»™t mà u hồng. Tiếp đó là toà n thân sau cùng là đến cả khuôn mặt cÅ©ng ngá»i sáng.
Hồng Quang phá»§ chụp lên thân hình nhá» nhắn cá»§a Vân Long. Viên minh châu cà ng lúc cà ng thu nhá» dần . Sau cùng là tan ra và biến mất cứ như hòa nháºp và o thể xác cá»§a Vân Long váºy.
Không còn minh châu nhưng hồng quang không vì thế mà biến mất. Có Ä‘iá»u lúc nà y thần trà cá»§a Vân long cÆ¡ hồ đã không còn. Vì má»™t lẽ nà o đó mà nó chợt ngã ra trên Liên đà i. Äó cÅ©ng là lúc Liên đà i dâng lên. Kéo theo thân ảnh cá»§a Vân long lÆ¡ lá»ng.
Thá»i gian trong mà n hồng quang cÆ¡ hồ trôi qua rất nhanh , nếu bên ngoà i má»›i chỉ độ má»™t canh giá» Mà Tiểu Äiệp và Tiểu quáºn chúa đã lo lắng đến độ đứng ngồi không yên. Và nếu không phải nhiá»u lần cố tiến và o vẫn bị hồng quang bức ra, thì nguợc lại. Vân Long tuy trong trạng thái mất hết thần thức nhưng lại trải qua má»™t nghìn năm từ thuở sÆ¡ khai đại chiến giữa ngưá»i và ma. Tất cả những ảo ảnh đó Ä‘á»u do Viên minh châu Ä‘em lại. Có vẻ như viên minh châu nà y chÃnh là xá lị truyá»n thuyết đã ứng kiếp và o Vân Long.
Tình trạng nà y chỉ chấm dứt cho tá»›i khi Liên đà i đột ngá»™t hạ xuống trở lại. Và cùng vá»›i đó tất cả hồng quang bá»—ng chốc cùng quay lại và chui tá»t và o trong nồi thể cá»§a Vân Long. Thân Thể cá»§a Vân Long như má»™t cái túi khổng lồ không đáy, bao nhiêu hồng quang chui và o cÅ©ng đêu chứa, và tuyệt không thấy khước từ má»™t đạo hồng quang nà o. Có vẻ như nó đã quá tham lam không chừa lấy chỉ má»™t đạo nhá» bằng không toà n bá»™ nÆ¡i đây đã không bừng tối như lúc nà y.
Tiểu quáºn chúa và Tiểu Äiệp nãy giá» bị hồng quang ngăn cản nên má»›i không thể tiến và o, nay lhồng quang lại biến mất mà hai nguá»i vẫn chẳng tiến và o được. Căn bản là vì chẳng thấy đưá»ng.
Nhưng không vì thế mà không có ai lo lắng cho Vân long. Tiểu Äiệp vốn luôn im lặng lúc nà y đã báºt khóc goi lá»›n tên nó.
-Thế tá»! ngưá»i ở đâu?
Tiểu Quáºn chúa cÅ©ng sợ đến phát khóc, nếu nó xảy ra mệnh hệ gì cÅ©ng là lá»—i cá»§a nà ng .Do đó nà ng cÅ©ng góp tiếng gá»i.
-Huynh nếu còn sống thì mau lên tiếng. Muội!...
Gá»i mấy lần tuyệt không có tiếng đáp, cả hai thêm kinh sợ.
Tháºt ra cÅ©ng phải vì Vân Long đến giá» má»›i bừng tỉnh. nó tuy nghe thấy hai ngưá»i lên tiếng gá»i thì cảm thấy ngạc nhiên. Hóa ra chuyện vừa rồi nó đã quên tất cả. Nó cÅ©ng không hiểu rại sao mình lại Ä‘ang nằm ngay giữa ná»n động..
Tức cưá»i hÆ¡n nó lúc nà y có thể nhìn rõ nhân dạng cá»§a hai nguá»i mà cả hai cÆ¡ hồ lại không nhìn thấy nó. Nó chỉ cách hai ngưá»i có mươi bước chân váºy mà không ai chịu lại gần. Cứ ở ngoà i vừa gá»i vừa khóc tháºt là ..
NghÄ© váºy nó lại báºt cưá»i. Rồi đứng dáºy. Nó bước lại gần hai ngưá»i.
Nó định lên tiếng nhưng chẳng hiểu sao nó lại im lặng. Thì ra nó nảy ra ý định chá»c hai ngưá»i cho bõ tức. Mà nói gì thì nói công phu chá»c tức cá»§a tên tiểu quá»· nà y quả không ai bằng.
Nhẹ nhà ng đến gần Tiểu Quáºn chúa. Nó dùng má»™t tay vuốt nhẹ bên má cá»§a nà ng. Dương Phi Phụng Ä‘ang lo lắng bá»—ng dưng bị má»™t bà n tay mát lạnh chạm và o mặt thì hét toáng lên.
-A….
Do xung quanh tối Ä‘en như má»±c nà ng chẳng nhìn ra là ai lên vá»™i nhìn quanh gá»i Tiểu Äiệp.
-Tiểu Äiệp nguÆ¡i có thấy ai không.
Tiểu Äiệp tuy Ä‘ang đứng ngay cạnh nà ng cÅ©ng chịu không biết ở đâu, nhưng cÅ©ng đáp
-Nô tỳ không thấy ai. Quáºn chúa vừa trông thấy ai váºy.
Tiểu quáºn chúa bống nhiên sợ hãi nói.
-Lẽ nà o ta vừa thấy.. ma….
Tiểu Quá»· Vân Long vẫn còn đứng sau nà ng nghe váºy tý nữa đã té ngá»a ra mà cưá»i.
-Tiểu nha đầu nà y hóa ra sợ ma dữ váºy.
Nó quay sang Tiểu Äiệp định chá»c nà ng. Vẫn vá»›i phương cách tương tá»± nhưng lần nà y nó đã bi Tiểu Äiệp chá»™p tay lại, và Tiểu Äiệp chợt reo lên.
-Là thế tỠphải không.
Vân Long bị nà ng nháºn ra thì háºm há»±c nói.
-Váºy mà cÅ©ng bị muá»™i nháºn ra. Tháºt là mất hứng quá à .
Nhưng nó chợt cưá»i.
-Hi..hi…Tiểu Äiệp dù sao vẫn còn hÆ¡n tiểu nha đầu ngốc kia.
Tiểu Quáºn chúa đến giá» má»›i nhân ra đó là trò quá»· cá»§a Vân Long Trong lòng vừa thẹn vừa giáºn nói.
-Ngưá»i ta lo lắng cho huynh váºy mà …huynh…còn chá»c muá»™i…
Vân Long trông thấy nà ng sắp khóc thì nhăn mặt.
-Là ta không tốt, ta xin lá»—i muá»™i. Muá»™i đừng khóc Ä‘uợc không..hic..hÃc..không ngá» nữ nhân ai cÅ©ng mau nuá»›c mắt tháºt là chán.
Tiểu Quáºn chúa nghe váºy thì tá» ra kinh ngạc.
-Tại sao huynh biết muội đang khóc. Huynh trông thấy muội sao. Tại sao muội lại không thấy huynh.
Vân Long cưá»i.
-Äúng là ta trông thấy muá»™i tháºt. Còn nguyên do vì sao thì ta không biết. Nhưng chá» thoát ra khá»i đây đã rồi sẽ nói.
Tiểu Quáºn chúa cÅ©ng sá»›m muốn li khai chá»— nà y liá»n gáºt đâu.
-Muá»™i và Tiểu Äiệp không trông thấy đưá»ng, đà nh nhá» huynh váºy.
Vân Long không nói gì bước đến nắm tay tiểu quáºn chúa , tay kia nắm tay Tiểu Äiệp. Äoạn kéo cả hai bước Ä‘i. Lúc trở ra có vẻ như không mấy khó khăn nhưng vì ngặt ná»—i Tiểu Äiệp và Tiểu Quáºn chúa Ä‘á»u không trông thấy Ä‘uá»ng nên phải sau hÆ¡n hai canh giá» cả hai má»›i ra đến bên ngoà i.
Ngoà i cá»a động má»›i là lúc chiá»u tà nên vẫn còn sáng. Tiểu Quáºn chúa và Tiểu Äiệp đã nhìn rõ má»i thứ. Cả hai ngạc nhiên khi trông thấy má»™t DuÆ¡ng Phi Tuyết Ä‘ang đứng thẫn thá» quay lưng vá» phÃa há».
Tiểu quáºn chúa không nén được gá»i.
-Tuyết muội!
DuÆ¡ng phi tuyết Ä‘ang lo lắng cho tá»· tá»· cá»§a mình nghe tiếng gá»i quen thuá»™c thì vui mừng quay lại nói.
-May quá! muội cứ lo cho tỷ mãi…
Nà ng bỗng kêu lên.
-Ã…Sao ngươi lại…
DuÆ¡ng Phi Phụng tuởng muá»™i muá»™i cá»§a mình ngạc nhiên khi trông thấy sá»± xuất hiện cá»§a Vân Long liá»n mỉm cưá»i giải thÃch.
Chẳng hiểu sao Dương Phi Tuyết chẳng buồn nghe chỉ nạt một tiếng.
-Tháºt là khả ố.
Rồi quay nguá»i chạy biến.
Hiếu kì cả Tiểu Quáºn chúa và Tiểu Äiệp cùng đưa mắt nhìn vá» phÃa Vân Long. Và sau Ä‘o cả hai đồng loạt quay mặt Ä‘i.
Phản ứng của Phi Phụng cũng giống như Phi tuyết đó là bỠchạy và ném cho Vân Long một cái hừ nhẹ.
-Ngươi quả là vô lại.
Vân long trông thấy Tiểu Äiệp cÅ©ng nguợng ngùng ngoảnh Ä‘i chá»— khác thì thấy lạ nhìn xuống. Thấy toà n thân mình hiện không mặc má»™t cái gì nó chợt hiểu ra phản ứng cá»§a ba nguá»i.
Tuy ngạc nhiên nhưng nó vẫn cưá»i nói.
-Các muội đã nhìn thấy toà n thân ta rồi kể như ta thuộc vỠcác muội đó. hi…hi…
Tiếng cưá»i cá»§a nó cà ng khiến cho Phi Phụng tức giáºn còn Tiểu Äiệp thì thẹn đến mức không còn gì để nói.
Tên Tiểu Quỷ không để ý mà lại xoa đầu bấm bấm đốt ngón tay.
-Ài!...Nếu váºy thì không ổn. Ta phải quay vá» há»i Tố Vân xem ta có thể nạp các muá»™i là m tiểu nương tá» không?
Nó cao hứng và cứ váºy chạy bay biến. Quả là hết cách.
Tiểu Äiệp dù rất muốn theo nó nhưng nà ng chỉ biết mân mê vạt áo cho đến khi không còn nghe thấy tiếng cưá»i cá»§a nó má»›i cất bước theo. Vừa Ä‘i vừa nghÄ© rất nhiá»u.
Vô hình chung tất cả nhỠđó Ä‘á»u quên mất chuyện đã xảy ra trong bà động.
|

30-05-2009, 05:24 PM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2009
Bà i gởi: 74
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 4
Thanked 72 Times in 24 Posts
|
|
Quyển 1: Thiên Ã
Chương 9
HÃ o KhÃ
Nguồn: 360.yahoo.blog
Từ khi có Tiểu Äiệp Tố Vân tuy có bá»›t vất vả hÆ¡n , nhưng tÃnh khà vô lại cá»§a tên tiểu quá»· Vân Long thì cÆ¡ hồ vẫn chẳng thay đổi. Ngà y ngà y có Tiểu Äiệp chÆ¡i đùa vá»›i nó, Tố Vân đã có nhiá»u thá»i gian rảnh rá»—i , những lúc đó nà ng thưá»ng dà nh để chăm sóc mấy cháºu hoa đà o hoặc và o cung thăm hoà ng háºu.
Thấm thoát đã được má»™t năm nữa. Vân Long giỠđã lên mưá»i. Nó đã trưởng thà nh không Ãt. Có Ä‘iá»u dưá»ng như cà ng lá»›n thì những chuyện kì lạ xảy đến vá»›i Vân Long cà ng lúc cà ng nhiá»u.
Má»™t ngà y Vân Long dáºy từ rất sá»›m. Nó hăm hở đưa Tiểu Äiệp tá»›i thảo nguyên ná». Äã lâu nó không tá»›i, cảnh sắc dưá»ng như đã đổi khác, nhưng có má»™t thứ dù thế nà o cÅ©ng chẳng thay đổi. Äó chÃnh là ngá»n núi tuyết. Ngá»n núi tuyết ẩn ẩn hiện hiện sau là n suÆ¡ng trắng vừa đẹp vừa kì ảo.
Äỉnh núi cao vút ngỡ như có thể chạm đến bầu trá»i. Vân Long tá»± bao giá» má»—i khi tá»›i Ä‘á»u nhìn đỉnh núi tuyết đó rất lâu. Nó nhìn mà trong lòng dấy lên biết bao cảm xúc khó tả.
Tiểu Äiệp lần đầu tá»›i bị cảnh đẹp là m cho choáng ngợp, nhìn đến xuất thần. Chiếc miệng nhá» nhắn xinh xinh luôn miệng báºt lên những tiếng reo mừng rỡ.
-Äẹp quá!
Vân Long nghe thấy tiếng reo cá»§a nà ng khẽ mỉm cưá»i.
-Muá»™i rất thÃch nÆ¡i nà y thì phải.
Tiểu Äiệp gáºt đầu.
-Nô tỳ chưa bao giỠđược thấy má»™t nÆ¡i nà o đẹp như váºy.
Vân Long chau mà y .
-Ta không thÃch muá»™i má»—i khi mở miệng nói ra là nô tỳ nà y nô tỳ ná».
Tiểu Äiệp lúng túng nhìn nó nói.
-Tại nô tỳ đã quen xưng hô như váºy rồi, nhất thá»i cÅ©ng khó sá»a được.
Vân Long không nói gì, nó chợt quay mặt nhìn vá» phÃa ngá»n núi tuyết. Tiểu Äiệp len lén nhìn theo thấy trong lòng thắc mắc không tả. Ngá»n núi kia có cái gì khiến thế tá» nhìn đến ngây ngưá»i như váºy.
Không nén nổi tò mò, Tiểu Äiệp khẽ cất tiếng há»i.
-Thế tá» ngưá»i nhìn gì váºy. Ngá»n núi tuyết kia có gì kì bà sao?
Vân Long cưá»i đáp.
-Muá»™i nói đúng đó. Ngá»n núi tuyết kia quả là có nhiá»u Ä‘iểm kì bÃ.
Nó chỉ tay vá» phÃa đỉnh núi nói.
-Muá»™i có thấy ngá»n núi đó rất cao không?
-Ngá»n núi đó cao tháºt.
-Phải rồi ! ChÃnh vì nó cao như váºy nên nếu má»™t ngà y nà o đó ta có thể lên tá»›i đó, có thể phóng mắt nhìn khắp cảnh váºt bốn xung quanh rồi. Muá»™i nói xem cái cảm giác khi đó là thế nà o.
Tiểu Äiệp lắc đầu.
-Nô tỳ không biết.
Vân Long khẽ cưá»i.
-Cái cảm giác khi đứng trên đó chắc chắn sẽ rất thú vị. Ta từ khi phát hiện ra nơi nà y đã mong muốn được đứng trên đó rồi. Chỉ là không biết đến bao giỠta mới có thể thực hiện được.
Tiểu Äiệp không hiểu Ä‘ang nghÄ© gì lại khẽ liếc nhìn nó rồi ngoảnh vá» phÃa ngá»n núi tuyết nói.
-Ngá»n núi tuyết cao như váºy ngưá»i thưá»ng là m sao có thể leo lên được. Chắc nÆ¡i đó chỉ có những báºc chân tiên má»›i có thể viá»…n du.
Vân Long hÆ¡i xịu mặt khi nghe những lá»i nà y. Nó nói bằng chất giá»ng kiên quyết.
-Ta không tin mình không leo lên được. Sẽ có một ngà y ta leo lên đó cho muội coi.
Tiểu Äiệp không ngá» thế tá» lại có được sá»± kiên định như váºy dù hẵng còn nhá». Tá»± dưng trong lòng sá»± khâm phục dà nh cho thế tá» ngà y cà ng nhiá»u hÆ¡n.
Vân Long kể từ đó không nói gì nữa. Ãnh mắt nó lại dán chặt và o ngá»n núi tuyết.
Thá»i gian chầm cháºm trôi qua. Từng ngá»n gió vi vu thổi tá»›i khiến mấy gá»n tóc lÆ¡ phÆ¡ bám trước mặt Vân Long bị thổi bay. Tiểu Äiệp do Ä‘ang liếc nhìn Vân Long bá»—ng thấy khuôn mặt nó ánh lên hồng quang kì lạ. Nà ng khẽ nhắm mắt rồi mở ra nghÄ© rằng mình đã nhìn nhầm. Quả tháºt lúc mở mắt lại thì quầng sáng hồng đã biến mất. Khuôn mặt Vân Long trở lại như lúc ban đầu.
Tiểu Äiệp không nghÄ© gì đến Ä‘iá»u đó. Äá»™t nhiên nà ng ngoảnh sang Vân Long nói.
-Thế tá» ! Trá»i sắp quá trưa rồi mình vá» thôi. Nô tỳ nghÄ© Vân tá»· chắc Ä‘ang mong.
-Ừm!
Vân Long quay lại. Nó chỉ đáp má»™t tiếng rồi cùng Tiểu Äiệp cất bước rá»i khá»i thảo nguyên. Khi nó vừa má»›i rá»i khá»i thì bá»—ng từ ngá»n núi tuyết má»™t đạo bạch quang từ đỉnh núi phát xạ lên Xuyên thẳng ná»n trá»i bên trên. Äạo bạch quang đó tồn tại cho đến gần má»™t canh giá» má»›i tan biến.
Và kể từ đó ngà y nà o cÅ©ng váºy và o má»™t giá» nhất định thì ngá»n núi tuyết lại phát tán bạch quang. Chỉ tiếc rằng kể từ sau lần đó, không thấy Vân Long quay lại.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
4vn vo lai tieu tu, áèëàí, dao ma tam phap, doc vo lai tieu tu 4eu, êíèãà, ïèçäà, sac hiep vo lai tieu tu, tiểu tá» vô lại, tieu tu vo lai, tieu tu vo lai 4vn, tieu tu vo lai c 8, truyen tieu tu vo lai, truyen vo lai tieu tu, truyen vo lau tieu tu, ùéÿéíáþðíï, vô lai tieu tu, vô laÌ£i tiểu tử, vô lại thiên tá», vô lại tiá»u tá», vô lại tiểu tá», vÔ lẠi tiỂu tỬ, vo lai thien tu, vo lai tieu tu, vo lai tieu tu 4vn, vo lai tieu tu 4vn.eu, vo lai tieu tu chap, vo lai tieu tu chuong 2, vo lai tieu tu full, vo lai tieu tu hoi 3, vo lai tieu tu new, vo lai tieu tu page 8, vo lai tieu tu tam mong, vo lai tieu tu toan tap, vo lai tieu tu tron bo, vo lai tieu tu(full), vo lai tieu tu-4vn.eu, vo laÌ£i tiêu tu, www.vo lai tieu tu  |
| |