07-06-2009, 11:08 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: Bang Äảng Ão Äen
Bà i gởi: 235
Thá»i gian online: 2 tuần 4 ngà y 3 giá»
Thanks: 2,481
Thanked 108 Times in 47 Posts
VÔ TỰ THIÊN THƯ
Nguyên Tác : Closeads
Dịch Thuáºt : Dân ChÆ¡i Sà i Gòn ( www.danchoisg.vn )
TẬP 4: MỸ NHÂN TÆ¯Æ NG YÊU (Hạ)
Ngưá»i Dịch : VÔ SONG
Tiểu Khai kỳ quái liếc mắt nhìn nà ng, nói: Ta vốn là phà m phu tục tỠa.
Lam Äiá»n Ngá»c ngẩn ngưá»i, phảng phất như hiểu được cái gì, gáºt đầu nói: Tu hà nh đưá»ng nhá» thì và o núi, tu hà nh đưá»ng lá»›n thì và o nÆ¡i nhân gian, môn chá»§ quả nhiên là cao nhân. Lá»i nà ng vừa chuyển, lại nói: Nhưng Äiá»n Ngá»c vẫn không rõ, mặc dù môn chá»§ muốn nháºp thế tu hà nh, cần gì phải Ä‘i cá»±c khổ, là m việc má»—i ngà y như thế? Vá»›i thần thông cá»§a môn chá»§, nếu muốn xuất thế, chẳng lẽ không chỉ má»™t lần nhấc tay mà thôi?
Tiểu Khai sá»ng sá», cẩn tháºn cân nhắc, nghÄ© ra Lam Äiá»n Ngá»c nói cÅ©ng có đạo lý, nhưng khi hắn suy nghÄ© lại, lại cảm thấy có chá»— nà o đó không đúng, suy nghÄ© hồi lâu rốt cuá»™c chỉ là mỉm cưá»i, má»™t câu cÅ©ng nói không nên lá»i.
Lam Äiá»n Ngá»c nhìn thấy hắn miá»…n cưỡng cưá»i, cà ng cảm thấy Tiểu Khai cao thâm khó lưá»ng, trong lòng còn nghÄ© vá» môn phái tùy thá»i có thể bá»™c phát ra nguy cÆ¡, rốt cuá»™c cắn răng, hứa hẹn: Nếu môn chá»§ đã muốn Ä‘i vá» má»™t chuyến, Äiá»n Ngá»c cÅ©ng không ngăn trở, mong rằng môn chá»§ có thể nhanh chóng đến Lưu Vân Thá»§y Tạ. Chỉ cần môn chá»§ tá»›i kịp thì Lưu Vân Thá»§y Tạ ta nguyện ý xuất ra thà nh ý lá»›n nhất. Lam Äiá»n Ngá»c dừng lại má»™t chút, rồi khó khăn bổ sung: Äiá»n Ngá»c sẽ đưa ba vị đệ tá» thân truyá»n tá»± mình nghênh đón môn chá»§ đến.
Tiểu Khai cảm thấy nữ nhân nà y nói chuyện có vẻ cổ quái cổ lý, má»™t lá»i má»i đơn giản, theo miệng nà ng nói ra, luôn là m cho ngưá»i ta có cảm giác như là chuyện lá»›n, còn chưa kịp nghÄ© lại, thì thấy bà n tay ấm áp, Lam Äiá»n Ngá»c đã vươn bà n tay ấm áp như ngá»c nắm lấy bà n tay hắn, đặt má»™t váºt má»m mại lả lướt và o giữa lòng bà n tay hắn, sau đó rút tay ra, nhẹ nhà ng khép bà n tay Tiểu Khai lại, ôn nhu nói: Khi môn chá»§ muốn đến, chỉ cần bóp vỡ túi hương nà y, Äiá»n Ngá»c tá»± sẽ phái ngưá»i Ä‘i nghênh đón.
Thân pháºn Lam Äiá»n Ngá»c vốn là má»™t trong sáu chưởng môn địa vị sùng cao trong sáu đại phái, nhưng động tác nà y lại giống như má»™t nữ tá» Ä‘ang xấu hổ Ä‘em túi hương cá»§a mình tặng cho tình lang sắp rá»i xa, vá»›i thần thái đó, vá»›i nghi thái đó, quả nhiên cho tá»›i bây giá» không có ai được nhìn thấy qua.
Miệng cá»§a Diêu Viá»…n đã mở to không sao khép lại được, nhìn thấy má»™t mà n nà y, đối vá»›i Tiểu Khai quả thá»±c đã bá»™i phục đến sát đất. Mắt thấy Tiểu Khai trấn định gáºt gáºt đầu, bình tÄ©nh nói má»™t câu: Tốt đấy. Thần thái được yêu mà không chút sợ hãi, là m Diêu Viá»…n bá»™i phục thêm và i phần.
Lam Äiá»n Ngá»c u oán bước Ä‘i, Hiểu Lâm đã theo sư phó Ä‘i luôn, Diêu Viá»…n lôi kéo tay cá»§a Tiểu Khai, thở ra má»™t hÆ¡i tháºt dà i, nói: Ta phục rồi, lão Äại, ta tháºt sá»± phục rồi.
Phục cái đầu ngươi. Tiểu Khai trừng mắt: Äầu óc ngươi là bã Ä‘áºu hả?
Ai, đừng có nói giỡn. Diêu Viá»…n thở dà i má»™t tiếng: Lúc trước, ta vẫn luôn nghÄ© mình là cao thá»§ tán gái, khi đó, ta còn trẻ lại nhiá»u tiá»n, trò chÆ¡i hồng trần, tùy tiện tham gia lăn lóc, cÅ©ng có ngưá»i nói ta tiêu sái vô cùng, tùy tiện là có ngay má»™t cô gái, cÅ©ng có ngưá»i nói ta phong lưu anh tuấn, cho dù tùy tiện mang đôi dép, bá»n há» Ä‘á»u nói ta có phong độ, ta cÅ©ng từng nghÄ© mình tháºt sá»± là cao thá»§ tình trưá»ng chÃnh thức, nhưng từ khi tiếp xúc tu chân giá»›i, má»›i phát hiện mỹ nữ cá»§a tu chân giá»›i khác hẳn mỹ nữ cá»§a hồng trần, mà mấy tu chân mỹ nữ nà y vốn không xem ta và o mắt. Ta từng chạy tá»›i bên ngoà i Lưu Vân Thá»§y Tạ trá»™m nhìn, nhưng nguyện vá»ng đơn giản như váºy mà cÅ©ng bị đệ tá» tuần tra cá»§a Lưu Vân Thá»§y Tạ bắt được Ä‘em trả vá» Hoà ng SÆ¡n, không có cách nà o thá»±c hiện. Nhưng hôm nay, ta xem lão nhân gia ngà i ngay cả má»™t ánh mắt nhìn cÅ©ng không có, có thể đã là m cho chưởng môn Lưu Vân Thá»§y Tạ tá»± mình Ä‘i tá»›i má»i ngà i Ä‘i là m khách, hÆ¡n nữa còn buông lá»i hứa hẹn trịnh trá»ng như váºy. Hắn lá»™ ra má»™t bá»™ dáng như Ä‘au khổ không muốn sống, hung hăng lắc lắc, phe phẩy đầu, thở dà i: Bây giá» ta má»›i biết được, nguyên lai ngà i má»›i là thiên hoà ng siêu sao trong giá»›i cao thá»§ tán gái a!
Ngươi không cần khoa trương như váºy a! Tiểu Khai bị hắn là m cho hồ đồ: Không phải chỉ đơn giản là đến là m khách cá»§a Lưu Vân Thá»§y Tạ thôi hay sao, đáng giá cho ngươi kÃch động như váºy? Nếu ngươi muốn, đến lúc đó ta mang ngươi Ä‘i cùng là được.
Diêu Viá»…n sá»ng sốt, kinh ngạc nhìn hắn hồi lâu, há»i: Lão đại, ngươi không biết quy cá»§ cá»§a Lưu Vân Thá»§y Tạ sao?
ÄÆ°Æ¡ng nhiên không biết. Tiểu Khai trá»±c tiếp lắc đầu: Ta vừa má»›i tiếp xúc vá»›i ngưá»i tu chân thôi, ta là m sao biết được nhiá»u Ä‘iá»u như váºy.
Trá»i ạ! Diêu Viá»…n lại bắt đầu ngá»a mặt lên trá»i thở dà i: Hắn *** cái gì cÅ©ng không biết mà lại có được loại diá»…m phúc nà y, chẳng lẽ lão thiên gia bị mù mắt hay sao chứ?
Äừng nói nhảm. Tiểu Khai hung hăng gõ và o ót hắn: Nhanh nói cho ta biết.
Là như thế nà y. Diêu Viá»…n nói: Lưu Vân Thá»§y Tạ tu chân tâm pháp kỳ tháºt rất yếu, bá»n há» mạnh là ở chá»— tâm pháp cá»§a há» có hai loại đặc thù, thứ nhất là thuáºt dưỡng nhan( giữ gìn nhan sắc) và trụ nhan, thứ hai là có thể song tu, ngươi đã biết đó ngưá»i thì ai cÅ©ng thÃch đẹp, chỉ Ä‘iểm nà y thì ngưá»i tu chân cÅ©ng không ngoại lệ, cho nên nữ đệ tá» cá»§a Lưu Vân Thá»§y Tạ vẫn được nhiá»u ngưá»i mÆ¡ tá»›i, nếu có thể tìm được nữ đệ tá» cá»§a hỠđể mắt, chẳng những được thân thiết gần gÅ©i mà còn có cÆ¡ há»™i há»c táºp được song tu tâm pháp cao minh nhất, cho nên tá»›i nay, Ä‘á»u có rất nhiá»u ngưá»i tu chân muốn tiến và o Lưu Vân Thá»§y Tạ, nhưng ngưá»i muốn Ä‘i và o nhiá»u lắm, khiến cho trong đó náo loạn, cho nên sau nà y há» bèn quy định, không được tùy tiện đưa nam nhân Ä‘i và o, trừ khi là có ngưá»i má»i, ai má»i thì tá»± phụ trách, quy định nà y sau đó được thay đổi má»™t chút... Nói đến đây, Diêu Viá»…n thần bà nhìn Tiểu Khai liếc mắt cưá»i nói: Lão đại, ngươi Ä‘oán thay đổi như thế nà o?
Tiểu Khai mỠmịt lắc đầu.
Diêu Viá»…n nói: Sau há» quy định, trừ phi nữ đệ tá» nà o nguyện ý cùng nam nhân tiến hà nh nghi thức song tu, nếu không tuyệt đối không cho phép đưa ngưá»i tu chân phái nam tiến và o thá»§y tạ, cứ như váºy, quả nhiên không có đệ tá» dám dẫn ngưá»i và o, mà quy cá»§ nà y cá»§a hỠđã truyá»n xuống cho tá»›i bây giá».
Tiểu Khai tá»± há»i má»™t chút, nghi ngá» nói: Như váºy nói, má»™t khi có nữ đệ tá» nguyện ý cùng ngưá»i song tu cÅ©ng đà nh rá»i khá»i thá»§y tạ, nếu là như váºy thì thá»±c lá»±c cá»§a Lưu Vân Thá»§y Tạ không phải bị tước yếu Ä‘i sao, hoặc là ngược lại, nếu ngưá»i tu chân phái nam muốn song tu thì cÅ©ng phải gia nháºp Lưu Vân Thá»§y Tạ? Như váºy thì môn phái khác cÅ©ng không đồng ý đâu.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên không phải như váºy. Diêu Viá»…n nói: Äiá»u nà y lại là má»™t đặc thù khác cá»§a song tu tâm pháp nữa.
Nga, ngươi nói xem. Tiểu Khai hứng thú nói.
Song tu tâm pháp cá»§a Lưu Vân Thá»§y Tạ khác hẳn những song tu tâm pháp khác, song tu bình thưá»ng thì vẫn có thể liên tục song tu, đối vá»›i hai bên Ä‘á»u có chá»— tốt, nhưng song tu tâm pháp cá»§a Lưu Vân Thá»§y Tạ thì chỉ có thể váºn hà nh má»™t lần thôi. Diêu Viá»…n nói tiếp: Nói cách khác, chỉ có nữ đệ tá» khi còn là xá» nữ thì có thể tiến hà nh má»™t lần song tu, mà nữ đệ tá» sau khi phá thân, từ nay vá» sau dù có song tu thì cÅ©ng không còn ý nghÄ©a gì, chỉ là thuần túy nam nữ hoan lạc, mà chỉ thuần túy hoan lạc không có trao đổi nguyên khÃ, đối vá»›i tu luyện sẽ có hại, cho nên nữ đệ tá» cá»§a Lưu Vân Thá»§y Tạ, cho dù muốn tìm nam nhân tu chân song tu, cÅ©ng là duy nhất má»™t lần, sau đó các nà ng cÅ©ng không rá»i khá»i thá»§y tạ, nhưng má»™t lần song tu hiệu quả cÅ©ng phi thưá»ng cao, có thể cho hai bên đỠcao thá»±c lá»±c rất lá»›n.
Lúc nà y Tiểu Khai má»›i hiểu được, quay đầu lại ngẫm nghÄ© chuyện Lam Äiá»n Ngá»c má»i mình Ä‘i là m khách, sau lại thêm tiếp xúc hai lần, nhá»› lại từng chút má»™t, cuối cùng đã hiểu được ý nghÄ©a những hà nh động kỳ quái cá»§a nà ng, hắn cà ng nghÄ© cà ng kinh ngạc, nhịn không được nói: Nói như váºy, Lam chưởng môn tá»± mình má»i ta Ä‘i, chẳng lẽ là ...chẳng lẽ là ...
Äúng váºy. Diêu Viá»…n vẻ mặt như mÆ¡ mà ng: Lam chưởng môn mặc dù là chưởng môn cá»§a Lưu Vân Thá»§y Tạ, nhưng đến nay vẫn còn tấm thân xá» nữ, ta tháºt sá»± không nghÄ© ra, vì cái gì mà nà ng lại chá»§ động chạy tá»›i má»i ngươi Ä‘i là m khách, nhưng lại có bá»™ dáng như rất vá»™i và ng váºy. Vá»›i thá»±c lá»±c mạnh cá»§a nà ng, nếu cùng song tu, ngươi sẽ tăng cưá»ng thá»±c lá»±c rất mạnh a.
Trong đầu Tiểu Khai nhất thá»i xuất hiện vẻ mặt mỉm cưá»i thản nhiên cá»§a Lam Äiá»n Ngá»c, còn có hương thÆ¡m nhà n nhạt, thanh âm nhu hòa, nghÄ© nghÄ©, trong lòng lại có chút rung động, nhất thá»i thấy kinh hãi, thở ra má»™t hÆ¡i, lá»›n tiếng nói: Äã là như váºy, ta đây vô luáºn thế nà o cÅ©ng không thể Ä‘i.
Äúng váºy, là vì Tiểu Trúc, mình tuyệt đối không thể Ä‘i!
Thá»i Ä‘iểm Tiểu Khai xuống núi, do Diêu Viá»…n tiá»…n hắn Ä‘i xuống, phi kiếm cá»§a Diêu Viá»…n thoạt nhìn so vá»›i Hiểu Lâm còn không bằng, hai đại nam nhân, hÆ¡n hai trăm cân nặng, phi kiếm phát ra tiếng rÃt ồng á»™c như trâu kéo xe, Tiểu Khai đứng ở trên vẫn luôn lo lắng chỠđợi, hoà n hảo là dá»c theo đưá»ng Ä‘i có kinh hãi mà không gì nguy hiểm, cuối cùng thà nh công xuống được Hoà ng SÆ¡n.
Äứng dưới chân Hoà ng SÆ¡n, nhìn thấy dá»c theo đưá»ng Ä‘i du khách như nêm, Tiểu Khai bất giác sinh cảm khái, hà ng năm Ä‘á»u có vô số du khách đến du lãm những danh sÆ¡n cổ kÃnh nà y, Hoà ng SÆ¡n, Thục SÆ¡n, Thanh Thà nh, Nga Mi, Ä‘á»u là thắng cảnh du lịch, nhưng có lẽ cÅ©ng không ai biết, bá»n há» nhìn thấy núi non kỳ tháºt không phải chÃnh thức là danh sÆ¡n, mà ngá»n núi chÃnh thức đã sá»›m bị các đại môn phái tu chân dùng cấm chế khổng lồ ngăn trở, ngưá»i phà m nhìn thấy thì căn bản chỉ là phong cảnh bên ngoà i cá»§a danh sÆ¡n mà thôi.
Du khách cÅ©ng không biết, trên đỉnh đầu cá»§a bá»n há», nÆ¡i vạn trượng trá»i cao mà ánh mắt không thể phát hiện, kỳ tháºt thưá»ng xuyên có ngưá»i tu chân ngá»± phi kiếm tung hoà nh lướt qua.
ChÃnh mình nếu không có cÆ¡ há»™i hồ đồ trở thà nh Thiên Tuyển môn chá»§, đã đồng dạng không có tư cách biết rõ những chân tướng nà y.
Tiểu Khai Ä‘ang suy nghÄ© đến nháºp thần, bá»—ng nhiên khóe mắt nhìn thấy không xa phÃa trước có má»™t thân ảnh mà u và ng chợt lóe qua, thân ảnh kia tháºp phần quen thuá»™c, đúng là Hoà ng Bá»™i đã gặp qua từ má»™t ngà y trước, bất quá bây giá» Hoà ng Bá»™i không chỉ Ä‘i má»™t mình, mà sau lưng còn Ä‘i theo má»™t ngưá»i thoạt nhìn có vẻ phong lưu, ngưá»i nà y cÅ©ng là ngưá»i quen cá»§a Tiểu Khai, đúng là Tư Mã ThÃnh Tuyết.
Hoà ng Bá»™i nhìn có vẻ tốt hÆ¡n, tư thái Ä‘i đưá»ng cÅ©ng phi thưá»ng đẹp hÆ¡n, bá» mông tròn trịa Ä‘ung đưa theo từng bước Ä‘i, Tư Mã ThÃnh Tuyết Ä‘i ở sau nà ng, cặp mắt hắn nhìn chăm chăm và o bá» mông tròn, nhìn như mù quáng.
Tiểu Khai nhìn theo bóng lưng cháºp chá»n quyến rÅ© cá»§a Hoà ng Bá»™i, nhịn không được nuốt ngụm nước bá»t.
Tà i sản của G I N
10-06-2009, 11:09 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
VÔ TỰ THIÊN THƯ
Nguyên Tác : Closeads
Dịch Thuáºt : Dân ChÆ¡i Sà i Gòn ( www.danchoisg.vn )
TẬP 4
CHÆ¯Æ NG 3 : Bà MẬT HOÀNG BỘI (THƯỢNG)
Ngưá»i Dịch : VÔ SONG
“ Di, sao nÆ¡i nà y lại có yêu khÃ?†Bá»—ng nhiên có má»™t thanh âm kêu lên, thanh âm nà y tháºp phần vang xa, Tiểu Khai lắp bắp kinh hãi, thoáng tra xét, thì phát hiện đúng là từ trong Vô Tá»± Thiên Thư truyá»n ra, hắn vá»™i và ng nhìn những ngưá»i Ä‘ang Ä‘i bên trái rồi phải, vốn không có ai chú ý tá»›i thanh âm nà y.
“ Không cần tìm, Tiểu Khai đạo hữu.†Thanh âm trong Vô Tá»± Thiên Thư lại truyá»n ra: “ Bá»n há» nghe không được chúng ta nói chuyện đâu.â€
Tiểu Khai gáºt gáºt đầu, bá»—ng nhiên hiểu được, nguyên lai bốn lão nhân nà y cÅ©ng giống như Vạn Yêu Vương Tiểu Quan, có thể cùng mình trá»±c tiếp thông qua tâm linh mà nói chuyện, mình đã nhá» máu và o trong sách, đó chÃnh là môi giá»›i thà nh láºp sá»± liên lạc.
“ Sao các ngươi lại biết tên của ta?†Tiểu Khai có điểm tò mò.
“ A a, Tiểu Khai đạo hữu, chúng ta mặc dù không ra được, nhưng những chuyện xảy ra bên ngoà i chúng ta đỠcó thể nghe được, nguyên lai nÆ¡i nà y vốn không phải là ma giá»›i, ngươi cÅ©ng không phải ma tốt, bất quá bây giá» tu chân giá»›i tháºt sá»± là quá yếu, chưởng môn nhân sáu đại môn phái kia, váºy mà chỉ có trình độ nhị lưu mà thôi. Ai, tháºt sá»± là má»™t Ä‘á»i không bằng má»™t Ä‘á»i a.†Ngữ khà lão nhân tháºt cảm khái.
“ Ngươi nói là m sao có yêu khÃ?†Tiểu Khai có vẻ khẩn trương, mặc dù hắn vừa ở Hoà ng SÆ¡n Thiên Äô Ẩn Phong là m ra danh tiếng tháºt lá»›n, nhưng hắn tá»± biết mình, mình vốn không có nguyên khÃ, lại không có pháp bảo công kÃch, cà ng không có phi kiếm, tay không yếu á»›t, đừng nói yêu quái, cho dù là má»™t lưu manh đô con đầu đưá»ng xó chợ Ä‘á»u có thể uy hiếp được mình.
Cho nên Phong Ma Khẩu Quyết lúc linh lúc không kia mà chỉ có trá»i biết, tốt nhất là không nên nói ra.
“ Äúng là cô gái giống như búp bê ở phÃa trước kia.†Tiểu Khai cÅ©ng không biết là lão nhân nà o Ä‘ang nói chuyện, thanh âm cá»§a bốn lão nhân nà y căn bản là giống nhau như đúc: “ Khẳng định có yêu quái Ä‘ang Ä‘i theo sau lưng cô ta, ta phá»ng chừng trên ngưá»i cô ta có bảo bối.â€
“ Cái gì bảo bối?†Tiểu Khai nói: “ Cảm giác được sao?â€
“ Không được, cảm giác không ra.†Lão nhân nói: “ Phá»ng chừng bảo bối kia cÅ©ng không có gì tốt lắm, nếu không chúng ta đã sá»›m phát hiện ra rồi.â€
“ Váºy là m sao bây giá»?†Tiểu Khai có chút khó xá»: “ Có cần nhắc nhở cô ấy hay không?â€
Hắn vốn không nghÄ© muốn có quan hệ gì vá»›i Hoà ng Bá»™i, ngay từ lần đầu tiên gặp Hoà ng Bá»™i, Hoà ng Bá»™i chưa từng có nét mặt tốt đẹp vá»›i hắn, sau đó tiếp xúc thêm và i lần, má»—i lần Ä‘á»u có má»™t bá»™ dáng khinh miệt và khinh thưá»ng, Tiểu Khai có ngu xuẩn thế nà o cÅ©ng biết Hoà ng Bá»™i chán ghét mình, nhưng dù sao hắn cÅ©ng có tấm lòng đồng tình và chÃnh nghÄ©a, vừa nghe nói nà ng bị yêu quái theo dõi, liá»n nhịn không được mà muốn Ä‘i là m chuyện tốt.
“ Nhắc nhở cô ta cÅ©ng vô dụng.†Lão nhân nói: “ Ta muốn hà nh hiệp trượng nghÄ©a, có là m cÅ©ng không lưu tên há», ta xem ngươi hay là nên lặng lẽ Ä‘i theo phÃa sau, nếu yêu quái xuất hiện, ngươi trá»±c tiếp bắt lấy yêu quái là được.â€
“ Ta bắt yêu quái?†Tiểu Khai thất thanh nói: “ Yêu quái không bắt ta là đã cảm Æ¡n trá»i đất rồi.â€
“ Hắc hắc, đừng sợ, có chúng ta đây.†Bốn lão nhân nở nụ cưá»i: “ Thá»±c lá»±c cá»§a chúng ta bây giá» mặc dù không có đến má»™t phần mưá»i, bất quá đối phó vá»›i mấy thứ nhị lưu nà y thì rất nhẹ nhà ng. Huống chi, không phải ngươi còn có Phong Ma Khẩu Quyết hay sao?â€
Tiểu Khai nghÄ© nghÄ©, vẫn lo lắng, nói: “ Ngươi cam Ä‘oan ta không có nguy hiểm?â€
“ Yên tâm Ä‘i.†Lão nhân vá»— ngá»±c nói: “ Có chúng ta ở đây, bảo đảm ngươi bình yên vô sá»±, nà o, trước tiên cho ngươi lá phù nà y, ngươi Ä‘em nó dán tại mi tâm là được.â€
Tiểu Khai nhất thá»i cảm thấy trong tay có má»™t váºt, cúi đầu nhìn thấy, nguyên lai là má»™t miếng tròn Ä‘en Ä‘en, thoạt nhìn không giống sợi chỉ cÅ©ng không giống sợi dây, cÅ©ng không biết do tà i liệu gì chế thà nh, hắn dán và o giữa trán, tiểu viên phiến tá»±a hồ như có lá»±c hấp dẫn, liá»n dÃnh ngay và o giữa trán.
“ Miếng Ẩn Thân Phù chỉ dùng chân nguyên cá»§a chúng ta biến thà nh, độ tinh thuần phi thưá»ng cao, bây giá» ngươi đã ẩn thân rồi.†Lão nhân đắc ý nói: “ Yên tâm được rồi, cứ Ä‘i theo sau, phù chú cá»§a chúng ta, tuyệt đối ngưá»i tu chân cá»§a hiện tại không có khả năng phá giải được.â€
Tiểu Khai cảm thấy má»›i mẻ, nhịn không được vươn tay ra, ở trước mặt má»—i ngưá»i Ä‘i đưá»ng quÆ¡ tay liên tục, quả nhiên không ai có phản ứng, hắn liá»n đến bên má»™t ngưá»i Ä‘i bên phải, vá»— lên đầu hắn, ngưá»i ná» kinh ngạc kêu: “ Di†má»™t tiếng, quay đầu lại, nhìn không thấy ai đã hạ thá»§, láºp tức chá»i váng lên: “ Là ai Ä‘ang giỡn mặt lão tá»? Có gan đứng ra!â€
Tâm trạng đùa giỡn cá»§a Tiểu Khai nổi lên, vừa chuyển đầu, lại gặp sau lưng có má»™t ngưá»i, vì váºy giữ chặt cánh tay cá»§a hắn, dùng sức kéo tá»›i.
Trong mắt má»i ngưá»i thì nhìn thấy ngưá»i ná» Ä‘ang vươn tay ra, má»™t quyá»n đánh thẳng và o bụng ngưá»i Ä‘ang mắng chá»i, má»™t quyá»n nà y mặc dù không có lá»±c, nhưng ngưá»i Ä‘ang mắng chá»i chợt nổi giáºn, quát to má»™t tiếng: “ Nguyên lai là ngươi trêu ta!†Rồi nhất thá»i đánh tá»›i.
Ngưá»i hiện đại chỉ trong lúc xô xát bằng miệng và mâu thuẫn nhá» kỳ lạ như váºy, ngưá»i kia mặc dù cảm thấy kỳ quái, nhưng còn chưa kịp nói chuyện đã bị đối phương đánh má»™t quyá»n và o bụng, nhất thá»i nổi giáºn, lá»›n tiếng nói: “ Äúng là ta đánh đó, váºy là m sao?â€
Vừa dứt lá»i thì cÅ©ng đá ra má»™t cước.
“ Có ngưá»i đánh nhau rồi, có ngưá»i đánh nhau rồi!†Äám ngưá»i chung quanh ầm ầm tản ra, nhưá»ng má»™t khoảng trống chừng ba thước, hai đại nam nhân đã quấn và o nhau đấm đá. Còn Tiểu Khai đã sá»›m trốn Ä‘i.
“ Sư tá»·, sư tá»·, mau nhìn, có ngưá»i Ä‘ang đánh nhau.†Tư Mã ThÃnh Tuyết chạy đến bên cạnh Hoà ng Bá»™i, nói lấy lòng: “ Chúng ta có Ä‘i xem không?â€
Hoà ng Bá»™i cau mà y, quay đầu nhìn đám ngưá»i liếc mắt, âm thanh lạnh lùng nói: “ Muốn xem thì ngươi Ä‘i xem Ä‘i, ta Ä‘i trước.â€
Tư Mã ThÃnh Tuyết xấu hổ, nhưng vẫn gượng gạo cưá»i nói: “ ÄÆ°Æ¡ng nhiên là ta Ä‘i theo sư tá»· rồi, những ngưá»i nà y chỉ biết đánh nhau quần ẩu, ảnh hưởng phố thị, tháºt sá»± là không có tư cách, chúng ta là đệ tá» Nga Mi đương nhiên không thể theo chân giống như bá»n há».â€
Hoà ng Bá»™i dùng ánh mắt châm chá»c chế nhạo nhìn hắn, bá»—ng nhiên mỉm cưá»i: “ Sư đệ là ngưá»i có tu dưỡng như váºy, tá»± nhiên sẽ không đánh nhau quần ẩu, ảnh hưởng phố thị.†Nà ng vốn cá»±c mỹ, nở nụ cưá»i, đã giống như trăm hoa Ä‘ua nở, là m Tư Mã ThÃnh Tuyết láºp tức ngây ngưá»i ngẩn ngÆ¡, miệng mở ra, cÆ¡ hồ cả nước miếng Ä‘á»u cÅ©ng chảy xuống, vá»™i và ng nuốt ngụm nước bá»t, hắc hắc cưá»i nói: “ ÄÆ°Æ¡ng nhiên, đương nhiên, ta như thế nà o có thể là m mất Ä‘i mặt mÅ©i cá»§a sư tá»· a.â€
Trong mắt Hoà ng Bá»™i ánh cưá»i chế giá»…u cà ng nhiá»u, cháºm rãi nói: “ Ta nhá»› rõ hồi trước, phái Nga Mi ta có má»™t đệ tá» rất có tu dưỡng, đã trá»™m lén chạy xuống phòng mát xa dưới chân núi lăn lá»™n má»™t đêm, khi trá»i sáng vẫn còn cùng ngưá»i ta đánh nhau má»™t tráºn, bị ngưá»i đánh cho mặt mà y sưng húp, nếu không phải sư phó trùng hợp Ä‘i ngang qua, còn không biết kết quả sẽ như thế nà o.â€
Gương mặt cá»§a Tư Mã ThÃnh Tuyết Ä‘en thui, há to mồm, rốt cuá»™c nói không ra lá»i.
Tiểu Khai tránh sang má»™t bên, nhìn thấy cảnh nà y cảm thấy thÃch thú, nghe những lá»i nà y tháºt sá»± là vô cùng thống khoái, nhìn thấy hình dáng kinh ngạc cá»§a Tư Mã ThÃnh Tuyết, nếu không phải vì muốn giữ bà máºt, có lẽ đã sá»›m cưá»i ha ha.
Nhưng đột nhiên, Hoà ng Bá»™i bá»—ng thay đổi sắc mặt, kỠđôi môi đỠhồng đến sát bên tai Tư Mã ThÃnh Tuyết, nở nụ cưá»i ngá»t ngà o, nhẹ giá»ng nói: “ Sư đệ, ngưá»i ta Ä‘ang nói giỡn vá»›i ngươi, ngươi không phải lại tức giáºn chứ?â€
Trong ấn tượng cá»§a Tiểu Khai, Hoà ng Bá»™i, luôn lãnh nhược băng sương, hình tượng như hoa đà o hoa lý, nhưng hôm nay lại nở nụ cưá»i, đôi mà y như vẽ, đôi môi đỠmá»ng, răng trắng như ngá»c, ngÅ© quan tinh xảo đến không thể hình dung, chẳng những ánh mắt trà n đầy lá»±c sát thương trước nay chưa từng có, âm thanh ngá»t ngà o êm ái, Tiểu Khai chỉ cảm thấy trong lòng nhảy dá»±ng, nhìn thấy gương mặt xinh đẹp không sao tả nổi, là m cho trong lòng xuất hiện ra ý nghÄ© mÆ¡ hồ.
Tư Mã ThÃnh Tuyết như chạm phải lá»a, hoà n toà n tiếp nháºn lá»±c sát thương cưá»ng đại cá»§a Hoà ng Bá»™i, cà ng láºp tức ý loạn tình mê, bất tri bất giác miệng đã mở rá»™ng, má»™t dòng nước miếng lặng yên chảy xuống, ngÆ¡ ngác nói: “ Không tức giáºn, đương nhiên không tức giáºn, chỉ cần sư tá»· có thể cưá»i má»™t cái, ThÃnh Tuyết có tan xương nát thịt cÅ©ng không ná»a câu oán háºn.â€
Hoà ng Bá»™i gáºt gáºt đầu nói: “ Tốt lắm, ta muốn ngươi giúp ta là m việc, ngươi có nguyện ý đáp ứng không?â€
Tư Mã ThÃnh Tuyết trịnh trá»ng gáºt đầu: “ Sư tá»· cứ phân phó, vô luáºn sá»± tình gì, ThÃnh Tuyết dù có và o biển lá»a, cÅ©ng không há» chối từ!â€
“ Hì hì...†Hoà ng Bá»™i cưá»i khẽ: “ Tháºt ư, cái gì cÅ©ng Ä‘á»u nguyện ý?â€
“ ÄÆ°Æ¡ng nhiên.†Tư Mã ThÃnh Tuyết không chút chần chá» nói: “ Chỉ cần ThÃnh Tuyết có thể là m được, ThÃnh Tuyết tuyệt không chối từ.â€
Khuôn mặt cá»§a Hoà ng Bá»™i bá»—ng nhiên lạnh lùng: “ Nếu ta muốn ngươi giết chết sư phó, chẳng lẽ ngươi cÅ©ng nguyện ý hay sao?â€
Tư Mã ThÃnh Tuyết sá»ng sá», lại nhìn vẻ kiá»u mỵ cá»§a Hoà ng Bá»™i, trong lòng má»™t tráºn mÆ¡ hồ, bất tri bất giác gáºt đầu: “ Nguyện ý!â€
Vẻ mặt Hoà ng Bá»™i láºp tức đại biến, hiển nhiên trong ná»™i tâm Ä‘ang có tâm lý tranh đấu kịch liệt. Tư Mã ThÃnh Tuyết giương mắt nhìn chằm chằm gương mặt Ä‘ang tươi cưá»i như hoa, tâm tư toà n bá»™ đã bị nà ng hấp dẫn, hoà n toà n như lá»t và o mê võng.
Tiểu Khai ở bên cạnh cÅ©ng không dám hÃt thở, hắn bá»—ng nhiên phát hiện, chÃnh mình hình như có thể nghe được chuyện bà ẩn gì đó.
Qua chừng và i phút, khuôn mặt Hoà ng Bá»™i bá»—ng nhiên thay đổi, lại nở nụ cưá»i: “ Bá» Ä‘i, không nói chuyện cưá»i nà y nữa, sư đệ, chúng ta Ä‘i thôi, sắc trá»i đã không còn sá»›m, chúng ta phải nhanh hÆ¡n má»™t chút.â€
Bây giá» trá»i đã tối, ánh đêm bà ng bạc đã bắt đầu lặng lẽ bao phá»§ xuống, Hoà ng Bá»™i nói xong những lá»i nà y thì không nói nữa, bước chân cÅ©ng không nhanh hÆ¡n, nhưng tốc độ cÅ©ng đã tăng cao, thân hình như nước chảy mây trôi, phiêu phiêu ung dung, Tiểu Khai thấy rõ rà ng, mặc dù nà ng ra vẻ Ä‘ang bước Ä‘i, nhưng vốn không há» chạm chân xuống đất, chỉ như Ä‘ang đạp trên gió, Tư Mã ThÃnh Tuyết hiển nhiên còn chưa tu luyện được như váºy, bắt đầu thì có thể cùng Ä‘i, nhưng sau đó thì chỉ còn có thể chạy, mặc dù chạy đến thở hồng há»™c, nhưng khi nhìn thấy vẻ lạnh lùng băng sương cá»§a Hoà ng Bá»™i thì lại không dám nói ra má»™t tiếng : “ Khôngâ€, chỉ có thể luống cuống tay chân chạy theo phÃa sau, phát ra tiếng hÃt thở hổn hển.
Cho nên Tiểu Khai, hắn còn không bằng Tư Mã ThÃnh Tuyết, đã sá»›m bị rÆ¡i tuá»™t lại phÃa xa, vẻ mặt khổ sở nhìn theo bóng ngưá»i phÃa trước, há»i: “ Bây giá» là m sao bây giá»?â€
Tà i sản của Vô Tình
Chữ ký của Vô Tình
Bæ ngaïn hoa khai nhaát thieân nieân, hoa dieäp vónh caùch baát töông kieán. . .
Bieät vaán thieân nhai nhaát tuyeán khieân, ñieà u ñieà u daï thaâm maïc canh haøn. . .
Duyeân phaän laø thöù giuùp hai ngöôøi xa laï ñeán ñöôïc vôùi nhau!!!
ä½ å‘如雪纷飞了眼泪 我ç‰å¾…è‹è€äº†è°
çº¢å°˜é†‰å¾®é†ºçš„å²æœˆ æˆ‘ç”¨æ— æ‚”åˆ»æ°¸ä¸–çˆ±ä½ çš„ç¢‘
10-06-2009, 11:12 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
VÔ TỰ THIÊN THƯ
Nguyên Tác : Closeads
Dịch Thuáºt : Dân ChÆ¡i Sà i Gòn ( www.danchoisg.vn )
TẬP 4
CHÆ¯Æ NG 3 : Bà MẬT HOÀNG BỘI (HẠ)
Ngưá»i Dịch : VÔ SONG
“ Ngươi tháºt vô dụng.†Má»™t lão nhân nói: “ Ta còn là lần đầu tiên nhìn thấy ngưá»i tu chân yếu nhược như ngươi váºy, ngươi quả tháºt yếu nhược đến kinh thiên động địa.â€
“ Ta kháo, đừng nói lá»i vô nghÄ©a.†Tiểu Khai nói: “ Ngươi còn không há»— trợ ta sẽ không theo.â€
“ Nha, cho ngươi đây.†Lão nhân nói vừa xong, trong tay Tiểu Khai lại trống rá»—ng xuất hiện hai miếng giấy nhá»: “ Äây là thần hà nh phù chú, có thể ban ngà y Ä‘i ngà n dặm ban đêm vượt tám trăm dặm, ta nói Tiểu Khai đạo hữu, ngươi phải biết rằng, phù chú chúng ta cho ngươi bây giá» Ä‘á»u phải dùng nguyên khà ngưng tụ ra, là m tổn thương thân thể, ngươi không thể luôn đòi há»i chúng ta nha!â€
“ Hứ, nhìn ngươi nhá» má»n như váºy đó.†Tiểu Khai vừa nói vừa thuáºn tay dán hai miếng giấy lên hai chân: “ Nhiá»u lắm thì tối nay trở vá» lại cho các ngươi thêm và i giá»t máu nữa.â€
Thần hà nh phù chú má»™t khi dán và o, Tiểu Khai nhất thá»i cảm thấy toà n thân nhẹ nhà ng, hai chân trà n ngáºp lá»±c lượng, Ä‘i tá»›i phÃa trước và i bước, gió nhẹ theo bên ngưá»i phất qua, thế đã bay ra ngoà i hÆ¡n ba bốn thước xa.
Äây là lần đầu tiên thể nghiệm qua tư vị thế nà y, Tiểu Khai chỉ cảm thấy sảng khoái, dưới chân không ngừng, chân đạp gió mà đi, không đến và i phút thì đã vượt qua hai ngưá»i phÃa trước.
Äại khái hÆ¡n mưá»i phút, dá»±a theo tốc độ Ä‘i đưá»ng, Ãt nhất đã Ä‘i hÆ¡n mưá»i dặm đưá»ng, Hoà ng Bá»™i và Tư Mã ThÃnh Tuyết cuối cùng dừng chân lại, địa phương nà y cÅ©ng là má»™t mảnh hoang vu dã ngoại, những cây cá» dại ngang hông, gió đêm thổi qua nhè nhẹ vang khẽ.
“ Kỳ quái, bá»n há» muốn là m gì?†Tiểu Khai Ä‘ang tò mò, chỉ thấy trong tay Hoà ng Bá»™i xuất hiện má»™t thanh trưá»ng kiếm mà u trắng như tuyết, má»™t kiếm Ä‘iểm và o hư không ngay trước mặt, chợt phát ra “ thương†má»™t tiếng va chạm và o sắt thép.
Sau má»™t khắc, trước mắt trở nên sáng sá»§a, phảng phất như má»™t tầng vải vô hình bị giáºt ra, ở trước mặt mấy ngưá»i trống rá»—ng xuất hiện má»™t gian nhà cá».
“ Sư tá»· quả nhiên công lá»±c thâm háºu!†Tư Mã ThÃnh Tuyết láºp tức vá»— mông ngá»±a, chỉ tiếc gương mặt Hoà ng Bá»™i lạnh như băng như sương, phảng phất như không có nghe thấy.
Gian nhà cá» thoạt nhìn đổ nát, tá»±a hồ như tùy lúc có thể sụp đổ xuống, những sợi cá» như rÆ¡i rải rác, nhìn thế nà o cÅ©ng là má»™t gian phòng cÅ© nát sắp sáºp, nhưng Tiểu Khai rất rõ rà ng, má»™t địa phương kỳ quái như váºy, má»™t gian nhà kỳ quái như thế, khẳng định cÅ©ng có chuyện cổ quái rất lá»›n.
Quả nhiên, gian nhà cá» nà y vừa hiện hình, chợt nghe bên trong vang lên má»™t thanh âm lạnh lùng nói: “ Ngươi lại đây là m gì?â€
Thanh âm nà y tháºp phần thê lương mà hung ác, phảng phất như cất giấu cừu háºn tháºt sâu, nhưng Tiểu Khai nghe ra, kỳ tháºt thanh âm nà y cÅ©ng rất dá»… nghe, nhu mỹ mà thanh thúy, không há» thua kém âm sắc nhu hòa đến mức táºn cùng cá»§a chưởng môn Lưu Vân Thá»§y Tạ Lam Äiá»n Ngá»c.
“ Chà o tiá»n bối, tại hạ chÃnh là đệ tá» Nga Mi chưởng môn Tuyết Phong tên Hoà ng Bá»™i, phụng mệnh Ä‘em Ä‘an dược đến đây cho tiá»n bối.†Thanh âm Hoà ng Bá»™i không mang theo chút cảm tình, trên mặt không chút dao động, nhưng giá» phút nà y Tiểu Khai Ä‘ang ở trước mặt nà ng, thấy được rõ rà ng má»™t tia tâm tình cá»±c nhá» Ä‘ang ba động.
“ Ân, tim Ä‘áºp nhanh hÆ¡n hai mươi nhịp, huyết mạch lưu động nhanh hÆ¡n, nữ búp bê nà y Ä‘ang khẩn trương.†Má»™t lão nhân láºp tức là m ra phán Ä‘oán: “ Hôm nay tá»›i không uổng nha, hôm nay có náo nhiệt để nhìn, ha ha..â€
Tiểu Khai có chút Ãt kỳ quái: “ Không phải nói ngưá»i tu chân vô dục vô cầu hay sao, sao lại còn thÃch xem náo nhiệt như váºy?â€
“ Hứ, ai nói là vô cầu chứ?†Lão nhân từ tốn nói: “ Ngưá»i tu chân chÃnh là má»™t loại ngưá»i có dục vá»ng cá»±c kỳ mãnh liệt, vì trưá»ng sinh bất lão, vì đắc đạo phi thăng thiên giá»›i, bá»n há» có thể nhẫn nhục táºn cùng, hÆ¡n trăm năm mà như má»™t ngà y bế quan tu luyện, ở niên đại ngà y xưa cá»§a chúng ta, chá»n lá»±a đệ tá» truyá»n nhân nặng yếu nhất chÃnh là những ai có dục vá»ng mãnh liệt cầu sống và nghị lá»±c cứng cá»i, ngươi còn nói ngưá»i tu chân vô cầu, chẳng lẽ thế đạo nà y tháºt sá»± lạc háºu đến nước nà y sao? Cư nhiên ngay cả yêu cầu cÆ¡ bản nhất cá»§a ngưá»i tu chân cÅ©ng không hiểu được?â€
Tiểu Khai há to miệng, ú á»› nói: “ Ta đây..chẳng phải là phi thưá»ng không thÃch hợp để tu luyện đó a?â€
“ Äiểm nà y không thể nghi vấn.†Lão nhân không ngại đả kÃch Tiểu Khai: “ Ngươi là dạng ngưá»i thÃch ăn ngon lại không có chà lá»›n, tham tà i háo sắc, căn bản là sỉ nhục cá»§a tu chân giá»›i.â€
“ Kháo, tin hay không ta sẽ giáo huấn các ngươi, đừng quên các ngươi Ä‘ang trong tay ta.†Tiểu Khai nổi giáºn: “ Nói chuyện không thể uyển chuyển má»™t chút sao?â€
“ Hắc hắc, cÅ©ng được, cÅ©ng được.†Lão nhân chẳng những không sợ hãi, ngược lại vá»— tay cưá»i rá»™ lên: “ Như váºy còn có Ä‘iểm khà phách, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng có chút giống ngưá»i tu chân rồi, tiếp tục cố gắng lên.â€
Tiểu Khai láºp tức không lá»i để nói.
Ở trong phòng trầm mặc khoảng và i phút, má»›i truyá»n đến thanh âm thê lương kia: “ Ngươi không phải là Tuyết Phong đáng chém ngà n Ä‘ao kia! Ngươi là đồ đệ cá»§a Tuyết Phong?â€
“ Äúng váºy, tiá»n bối.†Hoà ng Bá»™i bình tÄ©nh nói.
“ Ngươi...ngươi nói ngươi gá»i là Hoà ng Bá»™i?†Thanh âm trong phòng bá»—ng nhiên có chút kÃch động: “ Ngươi há» Hoà ng?â€
“ Äúng váºy, tiá»n bối.†Äôi mà y cá»§a Hoà ng Bá»™i cau mạnh, sau đó cháºm rãi giãn ra, thản nhiên nói: “ Tiá»n bối có gì chỉ giáo?â€
Gian nhà bá»—ng nhiên run rẩy lên, đây không phải là má»™t chá»— run rẩy, mà là cả gian nhà cÅ©ng cùng run lên, ngay cả lá»›p cá» bên ngoà i cÅ©ng chá»›p lên, lúc nà y, run lên chừng năm phút má»›i nghe được thanh âm run giá»ng nói: “ Ngươi năm nay...phải hai mươi ba tuổi? Ngươi sinh ngà y tám tháng tư? Sau mông ngươi có ba dấu mà u Ä‘en?â€
Tiểu Khai thấy rõ rà ng, má»™t chút tâm tình ba động cá»§a Hoà ng Bá»™i cà ng mãnh liệt, khóe miệng tiên nhuáºn bá»—ng khẽ nhúc nhÃch, sau đó láºp tức khôi phục nguyên trạng, thanh âm vẫn bình tÄ©nh như cÅ©, còn lá»™ ra và i phần kinh ngạc: “ Ngươi là m sao biết?â€
“ Hống!†Trong phòng truyá»n ra má»™t thanh âm như dã thú Ä‘ang hống lên, cả gian phòng dao động kịch liệt, Tiểu Khai có chút sợ hãi, lặng lẽ né ra xa, chợt nghe bốn lão nhân cưá»i lên: “ Tiểu Khai đạo hữu, đừng sợ đừng sợ, có chúng ta tại đây, ngươi không có việc gì đâu.â€
“ Rốt cuá»™c là chuyện gì thế?†Tiểu Khai nói: “ NÆ¡i nà y chẳng lẽ có dã thú?â€
“ ÄÆ°Æ¡ng nhiên không có.†Má»™t lão nhân cưá»i nói: “ Tiếng hống vừa rồi, chÃnh là do nữ nhân trong phòng phát ra, chắc là nà ng ta Ä‘ang bi phẫn tá»›i cá»±c Ä‘iểm má»›i có thể phát ra thanh âm như váºy, cho nên gian nhà cá» nà y cÅ©ng không phải là nhà cá» bình thưá»ng, mà là má»™t tráºn pháp cá»±c kỳ lợi hại, tu vi cá»§a nữ nhân trong phòng cá»±c cao, nhưng bởi vì gian nhà cá» nà y bị giam cấm năng lá»±c cưá»ng đại, nà ng vô luáºn thế nà o cÅ©ng không cách nà o tránh thoát Ä‘i ra.â€
“ Cao bao nhiêu?†Tiểu Khai thất kinh: “ Chẳng lẽ so vá»›i Tuyết Phong chưởng môn còn cao hÆ¡n nữa?â€
“ Äiểm nà y không há» nghi vấn.†Má»™t lão nhân nói: “ Gian nhà cá» nà y rõ rà ng là má»™t kiện pháp bảo, nếu ta sở liệu không kém, tên là Kim Quang Äỉnh, chÃnh là má»™t món đồ bảo bối nổi danh cá»§a phái Nga Mi.â€
“ Phái Nga Mi Kim Quang Äỉnh...†Tiểu Khai thì thà o tá»± nói: “ Chẳng lẽ là Tuyết Phong chưởng môn nhốt nữ nhân nà y ở đây sao?â€
Hắn vừa suy tư, lại không biết lão nhân Ä‘ang nói chuyện trong Vô Tá»± Thiên Thư cÅ©ng Ä‘ang gãi tai, thì thà o lẩm bẩm: “ Di, kỳ quái, sao ta lại nhá»› tá»›i phái Nga Mi, ta sao lại nhá»› rõ Kim Quang Äỉnh? Vì cái gì ta lại thấy quen thuá»™c như váºy? Nha, ta tá»±a hồ như nhá»› tá»›i cái gì, nhưng cẩn tháºn suy nghÄ© thì cái gì cÅ©ng nghÄ© không ra!â€
Ba lão nhân khác cÅ©ng khẩn trương nhìn hắn, sáu nắm tay niết chặt lắc hắn: “ Cố gắng nghÄ© Ä‘i, cố gắng nghÄ©, nhất định sẽ nhá»› chúng ta là ai!â€
Trước tiên không nói Tiểu Khai, lại nói trước cá»a nhà cá», Tư Mã ThÃnh Tuyết mắt thấy Hoà ng Bá»™i tá»±a hồ Ä‘ang ngẩn ngưá»i, nhịn không được đánh bạo lôi kéo ống tay áo cá»§a nà ng: “ Sư tá»·, nÆ¡i nà y giống như rất nguy hiểm, chúng ta trước tiên nên lui trước a...â€
Hoà ng Bá»™i chợt phản ứng mạnh, hung hăng hất mạnh tay hắn, lá»›n tiếng quát: “ Ai mượn ngươi kéo ta? Cút ngay cho ta!†Nà ng vốn là ngưá»i lạnh lùng, má»™t lần phản ứng nà y chợt thất thố, Tiểu Khai nhìn thấy trong mắt, cà ng cảm thấy nÆ¡i nà y có cái gì đó bà máºt.
Gương mặt Tư Mã ThÃnh Tuyết đỠbừng, luôn miệng nói: “ Dạ, dạ..†rồi quả nhiên thà nh tháºt lui ra phÃa sau, hai mắt vẫn khẩn trương nhìn gian nhà cá» Ä‘ang lay động ngà y cà ng mãnh liệt, trong lòng quyết định chá»§ ý, chỉ cần xuất hiện nguy hiểm, nhất định trước tiên phải bảo vệ cho nữ thần cá»§a mình, dù phải liá»u má»™t mạng, cÅ©ng không để cho Hoà ng Bá»™i bị hao tổn.
Nhà cá» kịch liệt run rẩy chừng hÆ¡n mưá»i phút, cuối cùng dừng lại, ngưá»i trong đó như thở hổn hển, bá»—ng lạnh lùng nói: “ Hoà ng Bá»™i, Tuyết Phong thu ngươi là m đồ đệ, có từng yêu cầu ngươi là m ra hà nh động gì mà lén lút không dám đối mặt ngưá»i khác hay không?â€
Hoà ng Bá»™i cung kÃnh nói: “ Sư thúc đối vá»›i ta ân trá»ng như núi, phái Nga Mi chúng ta cà ng là thánh địa cá»§a ngưá»i tu chân, là m sao có thể Ä‘i là m cái gì mà không dám gặp ngưá»i chứ.â€
Nghe nói như thế, ngưá»i trong phòng cưá»i lạnh liên tục, trong tiếng cưá»i ẩn chứa sá»± khinh bỉ hèn má»n không há» che giấu, Tư Mã ThÃnh Tuyết đã sá»›m nhịn không được nữa, lúc nà y lá»›n tiếng mắng: “ Ngươi là ngưá»i chẳng biết tốt xấu, sư phó tìm vô số tâm huyết, thu tháºp thiên hạ linh dược, má»›i luyện thà nh má»™t viên Tạo Hóa Äan, mệnh lệnh chúng ta phải toà n lá»±c tá»›i tặng cho ngươi, đúng là vì cho ngươi kéo dà i mưá»i năm tuổi thá», ngươi không hồi báo, ngược lại cứ nói xấu sư phó ta, rốt cuá»™c có tư tâm ra sao?â€
“ Hừ ,hừ, hồi báo?†Thanh âm kia cưá»i lạnh nói: “ Ngươi chỉ biết là hắn tìm vô số tâm huyết, ngươi lại không biết hắn từng là m chuyện gì đối vá»›i ta, chỉ má»™t viên Tạo Hóa Äan nà y có thể Ä‘á»n bù hay sao? Mưá»i năm tuổi thá» nà y, sao lại có thể Ä‘á»n bù được cả Ä‘á»i xuân sắc cá»§a ta?â€
“ Hay, hay, ngươi nói, sư phó rốt cuá»™c đã là m cái gì?†Tư Mã ThÃnh Tuyết đã nổi giáºn.
“ Hừ hừ, ta Ä‘ang muốn nói vá»›i ngươi, hắn đã là m ra chuyện không bằng cầm thú.†Thanh âm cá»§a nữ nhân âm trầm nói: “ Ba mươi năm trước, chưởng môn tốt cá»§a các ngươi...â€
Hoà ng Bá»™i cau mà y, trầm giá»ng nói: “ ÄÆ°á»£c rồi sư đệ, cái gì cÅ©ng không cần nói, ta đưa Tạo Hóa Äan cho bà ta, chúng ta Ä‘i thôi.â€
“ Ta không cần!†Thanh âm trong phòng như bị bệnh thần kinh kêu to lên: “ Ta không cần ăn cái gì Tạo Hóa Äan, ta không cần sống thêm nữa, nha đầu, ngươi cất Ä‘an dược cho mình Ä‘i, tương lai ngươi sẽ dùng nó đó!â€
“ Hừ, ngươi nói không cần thì không cần sao?†Hoà ng Bá»™i tiến lên từng bước, tay giương lên, má»™t viên hạt châu mà u đỠnhư lá»a bay nhanh tá»›i cá»a phòng bắn và o trong.
“ Ta không cần là không cần, lấy trở vá» Ä‘i!†Trong phòng có má»™t cá»— lá»±c lượng vô hình mạnh vá»t Ä‘i ra, nhất thá»i Ä‘em Ä‘an dược lao ra khá»i phòng, hướng tá»›i Tư Mã ThÃnh Tuyết bay Ä‘i.
Tư Mã ThÃnh Tuyết đã tu luyện và i ngà y, vẫn còn có Ä‘iểm đạo hạnh, nhanh tay lẹ mắt, liá»n chá»™p Ä‘an dược trong tay, nhất thá»i má»™t cá»— lá»±c mạnh vá»t tá»›i, hắn lui từng bước, rồi lại tiếp tục lui thêm, rốt cuá»™c không ổn định được thân thể: “ Äăng, đăng, đăng.â€, lại lui mưá»i bảy, mưá»i tám bước, cuối cùng má»›i ổn định lại được, há miệng ra “oa†má»™t tiếng, má»™t ngụm máu tươi phun lên mặt đất.
“ Ti!†Tiểu Khai hÃt sâu má»™t hÆ¡i, nữ nhân trong nhà cá» nà y, tùy tiện má»™t kÃch như thế mà lại có uy lá»±c kinh khá»§ng, xem ra quả nhiên giống như lão nhân nói, tu vi cá»±c cao.
....
“ Ta không cần thứ Tạo Hóa Äan đáng chết nà y, các ngươi đừng uổng phà tâm cÆ¡ nữa!†Nữ nhân trong phòng rống to: “ Ngươi Ä‘i nói cho Tuyết Phong đê tiện kia, ta chỉ cần hoa, ta muốn hoa! Äem hoa đến cho ta!â€
Tà i sản của Vô Tình
10-06-2009, 09:48 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: May 2008
Äến từ: NÆ¡i thiên đưá»ng hoà cùng địa ngục
Bà i gởi: 743
Thá»i gian online: 5 ngà y 3 giá» 14 phút
Thanks: 1,338
Thanked 8,414 Times in 430 Posts
VÔ TỰ THIÊN THƯ
Nguyên Tác : Closeads
Dịch Thuáºt : Dân ChÆ¡i Sà i Gòn (
www.danchoisg.vn )
TẬP 4
CHÆ¯Æ NG 4 : THÂN HÃM YÊU QUẬT (THƯỢNG)
Ngưá»i Dịch : VÔ SONG
Vẻ mặt Hoà ng Bá»™i vừa Ä‘au đớn vừa mâu thuẫn, nhìn Tư Mã ThÃnh Tuyết liếc mắt, thấp giá»ng mắng: “ Phế váºt!â€
Thân hình thổi qua, nhất thá»i giáºt lấy Ä‘an dược trong tay Tư Mã ThÃnh Tuyết, lại giương tay lên, ném và o trong nhà cá».
“ Sưu.†Má»™t tiếng, Ä‘an dược lại bay Ä‘i ra, chỉ có Ä‘iá»u lúc nà y lại hướng Hoà ng Bá»™i bay tá»›i.
Hoà ng Bá»™i hừ lạnh má»™t tiếng, bà n tay xẹt qua, đã tiếp được Ä‘an dược tháºt dá»… dà ng, thân hình vẫn không nhúc nhÃch, phảng phất như má»™t cây Ä‘inh được đóng trên mặt đất. Tư Mã ThÃnh Tuyết nhìn thấy má»™t mà n nà y, sá»± khuynh má»™ trong mắt cà ng tăng cao và i phần.
“ Ha ha, kịch vui khai mở rồi.†Tiểu Khai nhìn đến nháºp thần, chợt nghe má»™t lão nhân kêu to lên: “ Tiểu Khai đạo hữu, táºp trung chú ý, phÃa sau có hai nhóm ngưá»i chạy tá»›i!â€
“ Hai nhóm ngưá»i!†Tiểu Khai lại cà ng hoảng sợ: “ Không phải nói chỉ là má»™t yêu quái hay sao?â€
“ Vừa rồi chỉ có má»™t yêu quái, bây giá» thì không phải nữa.†Lão nhân có thần thái như sợ thiên hạ không loạn thì không vui, vô cùng hưng phấn nói: “ Vừa rồi yêu quái kia lại gá»i thêm má»™t ngưá»i tá»›i giúp đỡ, đây là nhóm đầu tiên, còn má»™t ngưá»i là cao thá»§ Ä‘ang Ä‘i tá»›i, nga, đương nhiên là vá»›i các ngươi nói thôi, đối vá»›i lão nhân gia ta thì là má»™t tên nhị lưu.â€
Tiểu Khai nháy nháy mắt: “ Chẳng lẽ là Hiểu Lâm? Hoặc là Diêu Viá»…n?â€
“ Không đúng.†Lão nhân hưng phấn nói: “ Là Tuyết Phong, Nga Mi chưởng môn Tuyết Phong!â€
Tiểu Khai nhất thá»i hÃt sâu má»™t hÆ¡i, dưới chân vừa động, đã nghÄ© muốn chạy trốn ngay, lão nhân vá»™i và ng nói: “ Uy uy uy, đừng chạy a, ngươi sợ cái gì, tiểu tá» kia có gì đáng sợ?â€
“ Các ngươi đương nhiên không sợ rồi.†Tiểu Khai nói: “ Ta là ngưá»i thưá»ng, mạng chỉ có má»™t, ta cÅ©ng không phải không thấy hắn giết qua yêu quái, chỉ giống như giết gà , quá là thuần thục, vạn nhất để cho hắn biết được ta đã biết bà máºt cá»§a hắn, ta sẽ xong Ä‘á»i rồi.â€
“ Ai, không tranh cãi a.†Lão nhân phi thưá»ng buồn bá»±c thở dà i: “ Ta thá», Ẩn Thân phù cá»§a ta tuyệt đối không phải là hắn có thể khám phá được. Ngươi vì cái gì không tin ta chứ?â€
“ Ta vì cái gì phải tin tưởng ngươi?†Tiểu Khai nói: “ Ngươi đừng lầm, vạn nhất hắn phát hiện ra thì ta xong Ä‘á»i, đó là mạng cá»§a ta, không phải ngươi, ngươi nói ta không sợ?â€
Lão nhân không ná» hà lắc lắc đầu: “ Thôi, thôi, lão phu lại đưa thêm cho ngươi má»™t thứ, ai, vất vả luyện ra má»™t chút nguyên khà đá»u bị tiểu tá» ngươi dùng hết.â€
Nói cho hết lá»i, Tiểu Khai chợt cảm thấy trong tay có thêm má»™t mảnh giấy nhá».
“ Tiểu Khai đạo hữu, ngươi nghe cho rõ, váºt ngươi cầm trong tay không phải bình thưá»ng, đây là tráºn pháp phù chú cao nhất cá»§a phái Nga Mi, tên là Trấn Nguyên Thiên Phù, uy lá»±c to lá»›n, dù là yêu tướng ma đầu Ä‘á»u không thể trụ được!†Ngữ khà cá»§a lão nhân nghiêm túc: “ Mặc dù nó chỉ có thá»i gian má»™t chén trà nhá», nhưng trong hiện tại xuống dốc cá»§a tu chân giá»›i hiện nay, sẽ không có sinh linh nà o có thể chống cá»± được uy lá»±c cá»§a nó.â€
Trong lòng Tiểu Khai lúc nà y má»›i vừa lòng gáºt đầu: “ Nói như váºy, cả Tuyết Phong cÅ©ng có thể vây khốn?â€
“ Äiểm nà y không há» nghi vấn.†Lão nhân nói: “ Cho dù là Tuyết Phong, cÅ©ng có thể vây khốn.â€
Lúc nà y Hoà ng Bá»™i đã cùng nữ nhân trong nhà cỠđã triển khai cuá»™c giằng co đưa đẩy suốt mưá»i phút, Hoà ng Bá»™i đẩy Ä‘an dược và o, nữ nhân đẩy ra, vì váºy Hoà ng Bá»™i lại tiếp tục đẩy, nữ nhân lại tiếp tục đánh ra, hai ngưá»i đẩy đưa đến không ngừng nghỉ, ngưá»i như Hoà ng Bá»™i, thiên tÃnh cao ngạo mà cứng cá»i, là má»™t ngưá»i nhất quyết không chịu buông tay nháºn thua, cho nên dù trong lòng biết tu vi cá»§a đối phương cao hÆ¡n mình tháºp bá»™i, nhưng vẫn không chút nà o nổi giáºn, mà nữ nhân trong phòng cÅ©ng nhất định không nháºn lấy Ä‘an dược mà đẩy ra cho Hoà ng Bá»™i, cho nên hai ngưá»i cứ kéo dà i cuá»™c chiến giằng co. Tư Mã ThÃnh Tuyết ở má»™t bên nhìn thấy trợn mắt há hốc mồm, má»™t câu cÅ©ng nói không nên lá»i.
Lúc nà y đây, nữ nhân trong phòng đại khái như nổi giáºn, hừ lạnh nói: “ Ta nói không cần là không cần, đừng đến phiá»n ta nữa!†Lúc nà y Ä‘an dược cÅ©ng lui tá»›i thêm và i lần, hÆ¡n nữa lại hướng tá»›i Tư Mã ThÃnh Tuyết, hắn Ä‘ang đứng ngẩn ngưá»i thì bá»—ng nhiên phát hiện hồng quang lòe lòe, đảo mắt đã thấy đến trước mặt, lúc nà y đây lá»±c đạo to lá»›n, là m sao hắn có khả năng ngăn cản, trong chá»›p mắt, tháºm chà cÆ¡ há»™i ra tay Ä‘á»u không có, trong lòng chỉ kịp kêu má»™t tiếng : “ Mạng ta xong rồi.†Chợt thấy trước mắt hoa lên, má»™t bà n tay ngá»c trắng tuyết nhẵn nhụi chụp tá»›i, bắt ngay Ä‘an dược.
Tư Mã ThÃnh Tuyết mừng rỡ kêu lên: “ Äa tạ ân cứu mạng cá»§a sư tá»·.â€
Quay đầu nhìn lại, lại thấy sư tá»· đứng cách mình hÆ¡n hai thước, Ä‘ang hung hăng trừng mắt lá»›n tiếng nói: “ Còn không mau truy!â€
Tư Mã ThÃnh Tuyết nhanh chóng quay đầu lại, chỉ thấy má»™t ngưá»i yểu Ä‘iệu mảnh khảnh Ä‘ang bá» chạy và o trong hoang dã, tốc độ nhanh như má»™t đạo sương khói, sưu má»™t tiếng đã bắn ra địa phương tháºt xa, ngay sau đó, má»™t thân ảnh quen thuá»™c bên cạnh mình đã bay lướt qua Ä‘uổi theo, chỉ đảo mắt đã hóa thà nh má»™t đạo khói xanh.
Äến lúc nà y hắn má»›i phản ứng: “ Äan dược bị ngưá»i Ä‘oạt Ä‘i rồi.â€
“ Nhanh, nhanh, Ä‘uổi theo!†Lão nhân còn kÃch động hÆ¡n so vá»›i hắn, lá»›n tiếng thúc giục nói: “ Tiểu Khai đạo hữu, thần hà nh phù chú tuyệt đối so vá»›i bá»n há» còn nhanh hÆ¡n, ngươi mau Ä‘uổi theo a!â€
Vừa má»›i dứt lá»i, chợt nghe xa xa có má»™t tiếng quát lá»›n, đúng là thanh âm hùng hồn sáng ngá»i cá»§a Tuyết Phong chưởng môn, má»™t đạo thân ảnh so vá»›i Hoà ng Bá»™i còn nhanh hÆ¡n mưá»i lần nhất thá»i đã bắn ra xa xa, Nga Mi chưởng môn quả nhiên danh bất hư truyá»n.
“ Truy cái đầu ngươi.†Tiểu Khai mắng: “ Má»™t chút đầu óc cÅ©ng không có, rõ rà ng đó là kế Ä‘iệu hổ ly sÆ¡n, váºy mà cÅ©ng nhìn không ra.†Tiểu Khai vừa nhìn thấy rất rõ rà ng, viên Ä‘an dược kia đúng là bị giáºt Ä‘i, nhưng ngưá»i cướp Ä‘an dược cÅ©ng không có Ä‘em Ä‘i, mà là thuáºn tay ném và o trong bụi cá», bây giá» viên Ä‘an dược nằm cách Tiểu Khai không đủ hai thước, Ä‘ang yên lặng nằm giữa bụi cá» dại tươi tốt.
Tiểu Khai không chút chần chá» chạy tá»›i, quÆ¡ Ä‘an dược và o trong tay, cẩn tháºn xem xét.
Viên Tạo Hóa Äan thoạt nhìn rất giống như má»™t viên thuốc cảm mạo, cỡ như móng tay cái, dan dược mà u hồng, để dưới mÅ©i cÅ©ng không có mùi thÆ¡m gì, lấy tay sá» thá» còn thấy cứng ngắc, y hệt như má»™t viên đá nhá», Tiểu Khai nhìn không ra đó là gì, rồi thuáºn tay đặt và o trong túi.
Sau khi cất xong Ä‘an dược, lại nhìn thấy má»™t luồng khói xanh nhạt nhanh như chá»›p bắn tá»›i, trá»±c tiếp bắn thẳng tá»›i nÆ¡i Tiểu Khai Ä‘ang đứng, cúi đầu cẩn tháºn tìm tòi, Tiểu Khai táºp trung nhìn, ngưá»i nà y lại là má»™t mỹ nữ, hÆ¡n nữa còn là loại mỹ nữ có lá»±c sát thương phi thưá»ng.
Mỹ nữ nà y nhìn tháºt vÅ© mị, hai ánh mắt long lanh, khóe mắt còn có chút mê mị, đúng là điển hình cá»§a đôi mắt hoa đà o, mÅ©i cao vút, miệng tròn tròn, khóe miệng hồng nhuáºn nhếch nhẹ lên, xem ra có sá»± vÅ© mị phong lưu nói không nên lá»i, nếu đưa và o hồng trần thế tục thì đúng là má»™t hình tượng phong lưu mỹ nữ. Nếu sóng mắt như váºy vừa chuyển, đôi môi đỠmá»ng bÄ©u ra, chẳng biết sẽ là m mê đảo bao nhiêu nam nhân háo sắc.
Nhưng lúc nà y mỹ nữ lại không có má»™t động tác vÅ© mị nà o, ngược lại vẻ mặt khẩn trương, tìm trên mặt đất không đến ná»a phút, mồ hôi tuôn trên trán thà nh từng dòng, răng ngá»c cắn chặt, thần thái khẩn trương nà y, tháºt là m ngưá»i ta cảm thấy tương liên. Bất quá nà ng còn chưa chịu bá» qua, hai bà n tay nhá» bé không chút để ý rác rưởi và dÆ¡ bẩn dưới đất, mưá»i ngón tay bươi móc không ngừng dưới cá» dại, muốn tìm cho được viên Tạo Hóa Äan kia.
Tiểu Khai nhìn thấy, trong lòng má»m nhÅ©n, cÆ¡ hồ nhịn không được muốn Ä‘em Ä‘an dược cho nà ng.
“ Chú ý, Tiểu Khai đạo hữu, kịch vui khai mở rồi.†Lão nhân xem ra rất hứng thú, liên thanh nói: “ Äó chỉ là má»™t tiểu hồ ly chỉ có trăm năm đạo hạnh, ngươi Ä‘i theo cô ta, nhìn xem các nà ng rốt cuá»™c muốn là m gì.â€
“ Nga.†Tiểu Khai giáºt mình hiểu ra gáºt gáºt đầu, Ä‘iá»u nà y được rồi, nếu không phải hồ ly tinh, thì không có thái độ phong lưu vÅ© mị như thế, xem ra thần thoại cá»§a tổ tiên xưa có truyá»n thuyết vẫn là có Ä‘iểm đạo lý.
Tiểu hồ ly tìm chừng ba phút, bá»—ng nhiên xa xa truyá»n đến má»™t tiếng huýt gió bén nhá»n, tiếng huýt gió là m cho tiểu hồ ly láºp tức đứng dáºy, thần tình như bất đắc dÄ©, ánh mắt nhìn ra phÃa trước, vừa lúc thấy được Tư Mã ThÃnh Tuyết Ä‘ang ngẩn ngưá»i, nà ng cắn chặt răng, láºp tức quyết định chá»§ ý.
Tiểu hồ ly dù sao cÅ©ng tu luyện thà nh hình ngưá»i, vẫn có chút pháp lá»±c, dùng má»™t chưởng bổ và o trên cổ Tư Mã thiếu gia, vị thiếu gia láºp tức hôn mê Ä‘i.
Lại nói Tư Mã ThÃnh Tuyết cÅ©ng là bất đắc dÄ©, tá»± mình còn chưa há»c được bổn sá»± gì, nhìn thấy sư tá»· nhanh chóng Ä‘i xa, hắn truy theo thì cÅ©ng khẳng định là không Ä‘uổi kịp, nghÄ© tá»›i nghÄ© lui, hay là ở tại chá»— chỠđợi là tốt nhất, hắn như thế nà o cÅ©ng không nghÄ© đến sư phó và sư tá»· bị dẫn dụ Ä‘i rồi, mà chÃnh mình lại đứng đối diện vá»›i má»™t mỹ nữ, còn chưa kịp suy nghÄ© cẩn tháºn tại sao lại thế nà y, liá»n đã mất Ä‘i tri giác.
Khà lá»±c cá»§a tiểu hồ ly không nhá», ôm lấy Tư Mã ThÃnh Tuyết cao lá»›n, phảng phất như Ä‘ang ôm lấy má»™t ngưá»i là m bằng cá» tháºt nhẹ nhà ng, dưới chân không ngừng, vừa Ä‘i vừa như Ä‘ang bay, tốc độ quả thá»±c không há» cháºm chạp, hoà n hảo Tiểu Khai cÅ©ng có thần hà nh phù chú, thoải mái Ä‘i theo phÃa sau nà ng, không há» bị bá» lạc lại phÃa sau.
Äợi cho Tiểu Khai và tiểu hồ ly đã Ä‘i xa, má»›i nhìn thấy hai đạo kiếm quang Ä‘ang bay vá»t tá»›i. Tiểu Khai ngá»a đầu nhìn lại, trên tay Tuyết Phong cầm lấy má»™t con hồ ly mao sắc tiên diá»…m, cái Ä‘uôi hồ ly ở không trung phiêu phiêu đãng đãng, thoạt nhìn Ãt nhất cÅ©ng có ba bốn cái Ä‘uôi.
Tiểu hồ ly ngá»a đầu nhìn lên trá»i, trong mắt nước mắt cuồn cuá»™n, thì thà o lẩm bẩm: “ Tá»· tá»·, muá»™i không tìm được Tạo Hóa Äan, muá»™i tháºt xin lá»—i tá»·, muá»™i là tá»™i nhân cá»§a gia tá»™c...â€
Nà ng nói xong mấy câu nói đó, liá»n nhanh chóng cúi đầu, dùng hết khà lá»±c toà n thân bắt đầu chạy như Ä‘iên.
Ước chừng chạy hÆ¡n ná»a giá», tiểu hồ ly dừng chân lại, Tiểu Khai tháºt sá»± là có chút bá»™i phục nà ng, má»™t nữ tá» thân thể kiá»u nhược như váºy, thế nhưng lại chạy suốt ná»a giá», nếu tham gia á váºn há»™i, phá»ng chừng sẽ trở thà nh váºn động viên Trung Quốc Ä‘oạt giải quán quân.
Xuất hiện trước mặt Tiểu Khai là má»™t bãi tha ma rá»™ng lá»›n, nÆ¡i nà y hiển nhiên cÅ©ng là hoang vu dã ngoại, nÆ¡i nÆ¡i còn phiêu đãng má»™t Ãt quá»· há»a mà u xanh biếc, thoạt nhìn âm trầm khá»§ng bố, hoà n hảo Tiểu Khai cÅ©ng không còn là Tiểu Khai cá»§a má»™t tháng trước, mắt hắn nhìn thấy tiểu hồ ly hướng đến má»™ bia trước mặt thì thà o và i câu, nÆ¡i đây tá»± nhiên vỡ ra má»™t cái động khẩu, tiểu hồ ly liá»n chui và o, Tiểu Khai cÅ©ng không cháºm trá»…, liá»n theo sát chui luôn và o trong.
Tà i sản của dracupi
12-06-2009, 02:29 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: hà ná»™i
Bà i gởi: 533
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 46 phút
Thanks: 7
Thanked 159 Times in 116 Posts
VÔ TỰ THIÊN THƯ
Nguyên Tác : Closeads
Dịch Thuáºt : Dân ChÆ¡i Sà i Gòn ( www.danchoisg.vn )
TẬP 4
CHÆ¯Æ NG 4 : THÂN HÃM YÊU QUẬT (HẠ)
Ngưá»i Dịch : VÔ SONG
Äá»™ng khẩu mặc dù hẹp hòi, nhưng cÅ©ng có chá»— rất rá»™ng, tiểu hồ ly vừa Ä‘i vừa khóc, Ä‘i được má»™t lát thì đến má»™t cánh cá»a, gõ gõ, cá»a nhanh chóng mở ra, hiện ra hai cô gái có gương mặt thanh tú, hai ngưá»i cùng kêu lên há»i: “ Tiểu Hân, có lấy được Tạo Hóa Äan không? Hiểu Nguyệt tá»· tá»· thế nà o rồi?â€
Tiểu hồ ly khóc ròng nói: “ Hiểu Nguyệt tá»· tá»· đã bị bá»n há» bắt rồi, nhưng...nhưng ta lại không lấy được Tạo Hóa Äan.â€
“ A, tại sao váºy?†Hai cô gái má»—i ngưá»i má»™t bên, ôm cánh tay tiểu hồ ly: “ Tiểu Hân, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì?†Nói xong lá»i nà y, bá»—ng nhiên nhìn thấy trên tay tiểu Hân còn ôm má»™t nam nhân, cà ng kinh ngạc nói: “ Hắn là ai váºy?â€
Tiểu Hân nghẹn ngà o nói: “ Ta cùng Hiểu Nguyệt tá»· tá»· mai phục đã lâu, má»›i tìm được má»™t cÆ¡ há»™i, Hiểu Nguyệt tá»· tá»· công lá»±c thâm háºu, cho nên do tá»· dẫn dụ đệ tá» Nga Mi, sau đó do ta Ä‘i lấy Ä‘an dược, vốn hết thảy kế hoạch Ä‘á»u rất chu toà n, ta đã thấy Hiểu Nguyệt tá»· tá»· lấy được Tạo Hóa Äan, nhưng ném và o bụi cá» ven đưá»ng, sau đó dẫn dụ đệ tá» Nga Mi ly khai, ta láºp tức Ä‘i lấy Ä‘an. Nhưng ở trong bụi cá»..nhưng...thế nhưng lại không có Tạo Hóa Äan, viên Ä‘an dược kia...viên Ä‘an dược kia vốn không có ai động qua, nhưng tháºt sá»± là không có ở đó.â€
Tiểu Hân háºn háºn bá» Tư Mã ThÃnh Tuyết lên mặt đất, giá»ng căm háºn nói: “ Ta nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại, nếu lấy không được Tạo Hóa Äan, chúng ta chỉ có thể bắt lấy má»™t đệ tá» Nga Mi là m con tin, nếu có thể đổi được Tạo Hóa Äan là tốt nhất, tháºt sá»± đổi không được thì Ãt nhất cÅ©ng có thể đổi được Hiểu Nguyệt tá»· tá»· vá».â€
Tay cá»§a hai cô gái cháºm rãi buông xuôi xuống khá»i cánh tay cá»§a tiểu Hân, sắc mặt tái nhợt, thần sắc trà n ngáºp tuyệt vá»ng lẩm bẩm: “ Xong rồi, xong rồi, sao ngươi lại dám bắt đệ tá» Nga Mi trở vá», toà n bá»™ lá»±c lượng cá»§a yêu tá»™c chúng ta vốn cÅ©ng không dám đối chiến vá»›i phái Nga Mi, Hiểu Nguyệt tá»· tá»· thân là ngưá»i thứ nhất thiên tà i cá»§a Hồ tá»™c tu hà nh ngà n năm đạt tá»›i được NgÅ© VÄ© Linh Hồ( Hồ Ly năm Ä‘uôi)cảnh giá»›i, váºy cÅ©ng bị chưởng môn Nga Mi dá»… dà ng bắt Ä‘i, ngươi bắt Ä‘i má»™t đệ tá» Nga mi, đây không phải bức phái Nga Mi Ä‘uổi táºn giết tuyệt chúng ta hay sao?â€
Tiểu Hân rất là sợ hãi, cả kinh nói: “ Váºy là m sao bây giá»? Chẳng lẽ phái Nga Mi không thèm quan tâm tá»›i đệ tá» cá»§a mình?â€
Trong hai cô gái có má»™t ngưá»i thở dà i, nói: “ Tiểu Hân, ngươi cÅ©ng không nghÄ© lại, vá»›i đạo hạnh trăm năm cá»§a ngươi mà có thể bắt được đệ tá» Nga Mi nà y, chứng tá» hắn vốn chỉ là má»™t cái bao cá», phái Nga Mi cao thá»§ nhiá»u như mây, chỉ má»™t cái bao cá» thế nà y thì có đáng giá gì để phái Nga Mi chịu hy sinh Ä‘iá»u gì đó vì hắn?â€
“ Nhưng...nhưng...†Tiểu Hân nói: “ Ta rõ rà ng nghe hắn gá»i chưởng môn Nga Mi là sư phó đó.â€
“ Tháºt sá»±?†Ãnh mắt hai cô gái nhất thá»i sáng lên.
“ Tháºt sá»±!†Tiểu Hân trịnh trá»ng gáºt đầu.
“ Như váºy còn có cÆ¡ há»™i.†Hai cô gái suy tư má»™t chút, bèn nói: “ Äã như váºy, chúng ta Ä‘i gặp bà bà trước đã.â€
Tiểu Khai Ä‘i theo ba hồ ly tinh má»™t Ä‘oạn đưá»ng, tiến và o trong má»™t đại sảnh. Cả kiến trúc nÆ¡i nà y Ä‘á»u tu kiến dưới mặt đất, đại sảnh nà y là má»™t cái động dưới đất rá»™ng lá»›n, chỉ là trong động bố trà không Ãt dạ minh châu, cùng vá»›i chung nhÅ© thạch há»—n hợp trá»i sinh và những chiếc ghế dá»±a bằng đá trên mặt đất, thoạt nhìn có vẻ trà tuệ.
Ở trong đại sảnh ngồi không Ãt ngưá»i, Tiểu Khai nhìn thấy toà n bá»™ Ä‘á»u là nữ nhân, có chưa trưởng thà nh, có khoảng hai mươi tuổi, có đầy đặn thà nh thục, cÅ©ng có ngưá»i già lão, vô luáºn là tuổi lá»›n nhá», Ä‘á»u là đôi mà y như vẽ, không ai không là mỹ nữ. Ở trong đại sảnh mùi hương thoang thoảng, say cả lòng ngưá»i, Tiểu Khai cÅ©ng chưa từng nhìn thấy qua nhiá»u mỹ nữ như thế, vừa nhìn thấy, nhất thá»i liá»n có Ä‘iểm khẩn trương.
“ Cháºc cháºc, Hồ tá»™c nhất mạch, quả nhiên là yêu tá»™c diá»…m lệ nhất trong truyá»n thuyết a.†Lão nhân chui ra: “ Tiểu Khai đạo hữu, ngươi không cảm thấy chuyện nà y ngà y cà ng chÆ¡i vui hÆ¡n sao?â€
Ở cuối đại sảnh có má»™t cái giưá»ng đá rất lá»›n, trên giưá»ng nằm má»™t lão thái, ba tiểu hồ ly vừa Ä‘i và o, ánh mắt má»i ngưá»i Ä‘á»u nhìn tá»›i.
Tiểu Khai ở trong đại sảnh tùy tiện tìm má»™t cái ghế dá»±a ngồi xuống, vặn mình má»™t cái, thuáºn miệng há»i lão nhân: “ Ngươi..Ẩn Thân phù kia không có thá»i gian hạn chế chứ?â€
“ Nga, thá»i gian hạn chế là có, nhưng không quan hệ, ta sẽ cho ngươi má»™t đạo phù nữa là được rồi.†Lão nhân má»›i nói được đến đây, bá»—ng nhiên kinh ngạc nói: “ Di, chẳng lẽ thá»i gian tá»›i rồi sao? Sao ngươi lại bị hiện hình rồi?â€
“ Không phải váºy chứ?†Tiểu Khai đã hiện hình, Ä‘ang ngồi đỉnh đạc ngay giữa đại sảnh cá»§a Hồ tá»™c, con mắt xoay chuyển, bá»—ng nhiên cảm thấy không đúng, ánh mắt từ bốn phương tám hướng đã xoát xoát nhìn tá»›i.
“ Ngươi là ngưá»i phương nà o!†Má»™t tiếng oán khà vang lên trong đại sảnh, thanh âm bén nhá»n cao vút, đâm và o lá»— tai Tiểu Khai Ä‘au nhói, là m hắn nhảy dá»±ng lên, khẩn trương nhìn qua.
“ Phanh!†một tiếng, chén trà trên bà n đá bị thanh âm nà y chấn ngã xuống, rơi xuống mặt đất bể nát.
Ngưá»i nói chuyện là má»™t trung niên mỹ phụ, mặc dù thanh âm nà ng rất lá»›n, nhưng vẻ mặt rất gấp gáp, thoạt nhìn tá»±a hồ như còn muốn khẩn trương hÆ¡n Tiểu Khai, thét to: “ Ngươi là đệ tá» Nga Mi?â€
“ Ta...ta...†Tiểu Khai bị nà ng kêu đến choáng váng, nặng ná» lắc lắc đầu, sau đó dùng sức gáºt đầu để bình ổn lại tâm tình cá»§a mình, nhưng cái gáºt đầu nà y cá»§a hắn, nhất thá»i là m cho trung niên mỹ phụ cà ng thêm sợ hãi, lại hét lá»›n má»™t tiếng: “ Ngươi tá»›i má»™t mình? Chưởng môn các ngươi biết không?â€
Không thể không nói, thanh âm vị đại tá»· nà y tháºt sá»± là khá»§ng bố, nếu Ä‘em thi hát, chắc chắn sẽ là má»™t nữ nhân có thể hát được nhạc opera, mấy câu nói cá»§a nà ng má»™t câu rồi má»™t câu cao ngang, má»™t câu so vá»›i má»™t câu thê lương, trong động núi nà y âm thanh phản hồi rất lá»›n, y như má»™t cái microphone thiên nhiên, Tiểu Khai bị nà ng là m chấn động đến mÆ¡ mà ng trầm trầm, là m sao còn có ý thức gì nữa, lắc đầu nói: “ Không ai biết, má»™t mình ta tá»›i.â€
Thanh âm cá»§a trung niên mỹ phục cà ng thêm bén nhá»n, nói: “ Äóng cá»a nhanh lên.†Lá»i vừa nói ra, bốn phÃa đại sảnh oanh oanh long long hạ xuống từng khối thạch bản lá»›n, Ä‘em cả động phá»§ phong bế tháºt nghiêm ngặt, không còn má»™t khe hở.
Hoà n hảo là trần động còn có những viên minh châu lớn, có thể chiếu sáng khắp đại sảnh.
Tiểu Khai lắp bắp kinh hãi, nói: “ Các ngươi muốn là m gì?â€
“ Hừ, đệ tá» Nga Mi mặc dù lợi hại, nhưng tất cả cao thá»§ Hồ tá»™c chúng ta Ä‘á»u ở chá»— nà y, ta cÅ©ng không tin má»™t mình ngươi có thể đối phó toà n tá»™c hồ ly cá»§a chúng ta.†Thanh âm trung niên mỹ phụ thư giãn má»™t chút: “ Hồ tá»™c chúng ta khẳng định không dám đối kháng cùng Nga Mi, nhưng hôm nay đã bị ngươi phát hiện kế hoạch cá»§a chúng ta, chúng ta đây cÅ©ng chỉ có liá»u mạng hy sinh giết ngưá»i diệt khẩu!â€
Nà ng hung hăng trừng mắt nhìn ba cô gái vừa Ä‘i và o, lại nói: “ Tiểu Hân, sao lại thế nà y?â€
Tiểu hồ ly đáng thương, vốn sá»± tình không thà nh Ä‘ang tá»± trách mình đến chết Ä‘i sống lại, vạn lần không nghÄ© tá»›i mình đã gây ra há»a còn lá»›n hÆ¡n thế, chÃnh mình còn thần không biết quá»· không hay dẫn theo má»™t cái Ä‘uôi tiến và o động, mà cái Ä‘uôi nà y lại đúng là đệ tá» Nga Mi, nói tháºt sá»± là sợ Ä‘iá»u gì thì có Ä‘iá»u đó ngay, hôm nay chẳng những không lấy được Tạo Hóa Äan, có lẽ còn phải hao tổn vô số nhân thá»§ má»›i có thể lưu lại vị đệ tá» Nga Mi xem ra rất lợi hại nà y.
“ Ta..ta..†Tiểu Hân vừa kinh vừa sợ, báºt khóc òa lên: “ Ô ô ô, xong rồi, hết thảy xong rồi, Hiểu Nguyệt tá»· tá»· đã bị bắt Ä‘i, Tạo Hóa Äan cÅ©ng không lấy được, ô ô ô..bây giá» cả phái Nga Mi cÅ©ng đã tìm tá»›i nhà chúng ta.â€
Trung niên mỹ phụ hÃt sâu má»™t hÆ¡i, lạnh lùng nói: “ Má»i ngưá»i nghe lệnh, toà n lá»±c ra tay, bắt lấy đệ tá» Nga Mi nà y cho ta. Hồ Nhất, Hồ Nhị, Hồ Tam, Hồ Tứ, các ngươi bảo vệ lão tổ tông!â€
Cả động Ä‘á»u đồng thanh hô lên: “ Dạ!†Bốn trung niên phụ nhân bổ nhà o và o trước giưá»ng đá, Ä‘oà n Ä‘oà n vây quanh lão bà bà đang nằm trên giưá»ng, những ngưá»i khác cÅ©ng đã kêu lên, nhất thá»i đánh tá»›i, y phục rá»±c rỡ bay tán loạn, mùi thÆ¡m trà n ngáºp, vô số tay phấn đùi ngá»c hướng tá»›i chá»— Tiểu Khai Ä‘ang đứng đánh tá»›i, trưá»ng diện náo loạn, tháºt sá»± không thể hình dung.
Vạn phần nguy cấp trước mắt như váºy, Tiểu Khai còn chưa kịp cầu trợ vá»›i bốn lão nhân, hắn chỉ dá»±a theo bản năng thân thể mà váºn chuyển tốc độ chạy trốn lá»›n nhất tránh né.
Trên ngưá»i hắn có thần hà nh phù chú, vừa rồi dùng để theo dõi có vẻ còn chưa có bao nhiêu cưá»ng hãn, nhưng lần quần ẩu nà y, sá»± cao minh cá»§a thần hà nh phù chú liá»n biểu hiện, thân thể Tiểu Khai đảo mắt liá»n hóa thà nh má»™t đạo tia chá»›p không thể nhìn thấy, trong không gian có hạn ở đây, né trái tránh phải, mặc dù ở hiện trưá»ng có hÆ¡n mưá»i đại mỹ nữ Ä‘ang Ä‘uổi giết hắn, nhưng không có má»™t ai có thể đụng tá»›i má»™t cá»ng tóc gáy cá»§a hắn.
Mà theo hắn xem ra, tá»±a hồ thân thể cá»§a chÃnh mình biến thà nh má»™t quả banh da có thể tá»± do khống chế, chẳng những trước sau trái phải Ä‘á»u có thể tùy ý di động, ngay cả cao thấp cÅ©ng có thể tùy tiện khống chế, hắn tháºm chà có thể dừng lại trên nóc động khoảng và i phút vẫn không nhúc nhÃch, trước sau trái phải trên dưới bốn phương tám hướng dù có ai công kÃch hay ám toán, hắn vốn không cần nhìn xem, cÅ©ng có thể hoà n toà n hiểu rõ, quả nhiên là thừa sức, loại cảm giác nà y phi thưá»ng sảng khoái, tuyệt đối từ khi hắn sinh ra cÅ©ng chưa từng nháºn thức qua.
“ Ha ha, thá»±c sảng, sảng quá a, cao thá»§, ngươi quả nhiên cưá»ng hãn.†Tiểu Khai cưá»i ha ha, thuáºn tiện còn có thể cùng vá»›i lão nhân trong Vô Tá»± Thiên Thư trò chuyện: “ Thần hà nh phù chú nà y có hạn chế không?â€
“ Có chứ.†Lão nhân ngược lại có Ä‘iểm khẩn trương: “ Thá»i gian như đã đến rồi.â€
“ Váºy mau đưa cho ta hai mảnh phù Ä‘i.†Tiểu Khai nói: “ Äể cho ta là m cho đám ếch ngồi đáy giếng nà y biết...nga, là đám hồ ly đáy giếng nà y...â€
“ Ây, đâu có đơn giản như váºy.†Lão nhân than oán: “ Ta đã nói nguyên khà cá»§a ta có hạn, ngươi lại vừa bức ta đưa cho ngươi Trấn Nguyên Thiên Phù, bây giá» ta không còn má»™t chút nguyên khà nà o nữa.â€
“ Ta kháo, không phải chứ.†Tiểu Khai nóng nảy: “ Ngươi không có, ba ngưá»i bá»n há» còn có chứ a.â€
“ Ta kháo, ngươi cho rằng nguyên khà nà y miá»…n phà cung ứng sao?†Lão nhân cÅ©ng nóng nảy: “ Ta dùng nguyên khà cá»§a bốn ngưá»i má»›i có được phù chú cho ngươi đó.â€
“ Váºy là m sao bây giá»?†Tiểu Khai há»i.
“ Chịu thôi.†Lão nhân nói: “ ÄÆ°á»£c rồi, toà n bá»™ nguyên khà đá»u cho ngươi hết rồi, ngươi nên bảo trá»ng Ä‘i.â€
Tiểu Khai có Ä‘iểm nóng nảy, Ä‘ang muốn mắng chá»i ngưá»i, chợt cảm thấy dưới chân trầm mạnh xuống, ngưá»i đã rÆ¡i xuống giữa không trung, vừa lúc rÆ¡i xuống trên bà n đá, nhất thá»i là m cho những cái chén rÆ¡i đầy đất, vang lên ầm Ä©.
Thần hà nh phù chú ở ngay thá»i khắc mấu chốt, rốt cuá»™c đã mất Ä‘i hiệu lá»±c.
Tà i sản của denis_love
Chữ ký của denis_love
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu/vo tu thien thu , doc onl vo tu thien thu , doc vo tu thien thu , doc vo tu thien thu onl , hack vo tu thien thu \ , hinh vo tu thien thu , ìàãàçèíû , íîêèà , ñâåòèëüíèêè , ñèñüêè , ñöåíàðèè , ñòèõè , õîëîäèëüíèê , phi m vo tu thien thu , phi vo tu thien thu , phim vo tu thien thu , pvo tu thien thu , sac hiep-vo tu thien thu , thien thu vo tu , tom tat vo tu thien thu , vô tá»± thiên thu 4vn , vô tá»± thiên thư , vô tá»± thiên thư 4vn , vô tư thien thư , vo tan thien thu 4vn , vo tá»± thiên thư , vo tá»± thiên thư 4vn , vo tá»± thiên thư-4vn , vo ti thien thu , vo tu tai thien thu 4vn , vo tu thien t hu , vo tu thien thu , vo tu thien thu 238 , vo tu thien thu 4 vn , vo tu thien thu 4vn , vo tu thien thu 4vn eu , vo tu thien thu 4vn.eu , vo tu thien thu chap 21 , vo tu thien thu dich txt , vo tu thien thu ebook , vo tu thien thu full , vo tu thien thu full 4vn , vo tu thien thu online , vo tu thien thu quyen 21 , vo tu thien thu tap 15 , vo tu thien thu tap 21 , vo tu thien thu thuy hu , vo tu thien thu txt , vo tu thien thu. , vo tu thien thu/ , vo tu thien thuu , vo tu thin thu 4vn , vo tu thithiên thư 4vn , vo tu tien thu , vo tu tjien thu , vo tu yhien thu , vo tui thien thu , vo tuthien thu , vothuthienthu , votuthien ehu , votuthienthu , votuthienthu chuong 1 , www.vo tu thien thu , xem phim vo tu thien thu , ýêîëîãèÿ , zo tu thien thu , ðîæäåíèÿ