 |
|

07-07-2009, 01:00 AM
|
 |
|
|
Tham gia: Sep 2008
Bà i gởi: 105
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 20 Times in 7 Posts
|
|
Chương 11
Satan là kẻ thắng cuộc!
Lại thêm má»™t lần nữa hắn đạt được Ä‘iá»u hắn muốn. Äó không phải là chiến thắng tháºt sá»± lá»›n lao và mang tÃnh quyết định, nhưng rồi bước ngoặt quyết định đó cÅ©ng sẽ tá»›i. Không phải hôm nay, không phải ngà y mai, có lẽ trong và i ngà n năm nữa. Thá»i gian đâu có tà chuyện đáng kể.
Hoà n toà n không đáng nói.
Những tên thầy tu đã rút lưỡi rìu cá»§a chúng vá». Những lưỡi rìu dÃnh máu.
Máu cá»§a má»™t con ngưá»i vô tá»™i.
Con quá»· không quan tâm. Cả năm tên thầy tu cÅ©ng váºy. Chúng chỉ biết là m những gì ngưá»i ta ra lệnh cho chúng.
Quá»· Satan váºy là đã vượt qua má»™t chướng ngại váºt nữa. Giá» thì gã chỉ cần ra tay, bởi gã muốn tá»›i váºt mà gã mong ước từ đã lâu.
Quả cầu pha lê!
Má»™t quả cầu huyá»n bà có xuất xứ chưa ai giải thÃch được.Cho tá»›i nay cả quá»· Satan cÅ©ng chưa dám tá»›i gần nó, bởi quả cầu được chiếc đế đựng cá»§a Thần Lá»a che chắn, đó là má»™t thứ vÅ© khà cá»§a Pháp Thuáºt Trắng mạnh mẽ khiến cả Satan cùng không Ãt kẻ khác trong giá»›i Pháp Thuáºt Äen nể sợ.
Nhưng quả cầu pha lê là má»™t váºt thể hoà n toà n khác. Nếu nắm nó trong tay, quá»· Satan có thể dùng nó để đổi lấy má»™t món vÅ© khà khác.
Con súc sắc bất hạnh!
Con súc sắc đứng đầu danh sách tìm kiếm cá»§a quá»· Satan đã từ lâu. Chỉ có Ä‘iá»u hắn chưa bao giá» chạm được tay và o con súc sắc đó, bởi không Ãt những con quá»· khác cÅ©ng rất mạnh mẽ Ä‘ang Ä‘ua nhau truy lùng nó, mà kẻ có nó cÅ©ng Ä‘ang ra sức che giấu má»™t cách kỹ cà ng.
Hiện thá»i, con súc sắc bất hạnh Ä‘ang nằm trong tay ma cà rồng Vampirodelmar.
Quỷ Satan không biết gã hiện đang ở đâu.
Trong khi những kẻ khác dồn sức truy lùng con ma hút máu, Satan ranh mãnh ngấm ngầm đi tìm quả cầu pha lê bà hiểm.
Chướng ngại váºt đầu tiên là Tanith đã bị há»§y diệt. John Singlair cÅ©ng chẳng còn sống được bao lâu. Satan đã thêu dệt mạng lưới cá»§a gã tháºt tinh quái, chẳng má»™t việc nà o có khả năng thất bại. Fedora Golon hiện thá»i Ä‘ang đứng hẳn vá» phÃa hắn. Ngưá»i đà n bà là m tất cả những gì gã muốn. Gã đã vừa lừa được chị ta rằng chÃnh John Singlair là kẻ giết Lisa. ChÃnh hắn chứ không phải là má»™t kẻ nà o khác.
Má»™t tình huống tuyệt vá»i. Quả có váºy, quá»· Satan Ä‘ang hết sức hà i lòng. Gã đã thêu dệt nên những mắt lưới tháºt ranh ma.
Bây giá», gã chỉ còn cần ra tay vá»›i lấy báu váºt! Gã nhìn đám tay chân cá»§a mình. Nếu có gặp khó khăn, tất cả lÅ© chúng sẽ đứng vá» phÃa gã, phục tùng vô Ä‘iá»u kiện. Suy cho cùng, chÃnh gã đã giải thoát cho linh hồn bị giam cầm cá»§a chúng.
– Ta phải có cho được quả cầu pha lê. – Quỷ Satan thì thà o. – Và nếu có thể, phải sẵn sà ng phá hủy chiếc đế đựng đó đi ...
– Năm tên thầy tu câm lặng gáºt đầu.
Không còn một cơ hội nà o nữa cho tôi!
Ngá»n rìu bổ xuống, lưỡi rìu sắc cạnh hướng thẳng và o trán tôi. ÄÆ°á»£c sá» dụng bằng má»™t sức mạnh như váºy, chắc chắn nó sẽ xẻ xương sá» tôi là m hai mảnh.
Kỳ lạ, má»™t ná»a giây đồng hồ có thể dà i tá»›i mức nà o má»™t khi ngưá»i ta đối mặt vá»›i Tá» Thần. Tôi nhìn trân trân, không nhắm mắt lại, và thấy lưỡi rìu vẫn trôi bồng bá»nh trước mặt mình.
Không hiểu được.
Có lẽ Fedora Ä‘ang táºn hưởng niá»m vui sướng kéo dà i cái chết để nhấm nháp cảm giác hả hê trước tình trạng vô phương kháng cá»± cá»§a tôi. Ngưá»i đà n bà nà y cư xá» tháºt bất bình thưá»ng. Mà tháºt ra tôi cÅ©ng không mong chá» Ä‘iá»u gì khác, Fedora là má»™t ngưá»i mẹ vừa phải đối mặt vá»›i má»™t ná»—i Ä‘au khổ quá lá»›n lao.
Trong má»™t tình huống như thế, ngưá»i ta thưá»ng hay là m những việc mà lý trà bình thưá»ng sẽ từ chối.
Khuôn mặt ngưá»i đà n bà vẫn trÆ¡ cứng như mặt nạ. Äôi mắt hoà n toà n vô cảm. Mặc dù váºy, chắc chắn phải có cái gì đó Ä‘ang lướt qua bá»™ não kia, nếu không chị ta đã chẳng chần chừ như thế nà y.
Những giây đồng hồ căng thẳng ngá»™p thở trôi qua tháºt cháºm Tôi nghe cả tiếng tim mình Ä‘áºp. Tháºm chà tôi còn cảm nháºn được tiếng vang cá»§a nó trong đầu mình, và tá»± há»i rồi chuyện gì sẽ kết thúc ra sao?
Lúc đó, đôi môi ngưá»i đà n bà đột nhiên chuyển động.
Äầu tiên chỉ là má»™t cái giáºt khẽ cá»§a khuôn miệng. Chúng xuất hiện ở cả hai khóe mép, rồi chuyển lên hai mà mắt, trán ngưá»i đà n bà hằn rõ những nếp nhăn tháºt sâu.
Có Ä‘iá»u gì Ä‘ang thẩm thấu và o ý thức cá»§a Fedora và khiến chị ta băn khoăn.
Một thoáng sau, xuất hiện một kẻ hở thẫm mà u giữa hai là n môi Fedora.
Ngưá»i đà n bà đã há miệng ra, tôi nghe thấy hÆ¡i thở nhè nhẹ và cảm nháºn nó trên khuôn mặt mình.
Sá»± căng thẳng trong tôi tăng lên tá»™t độ. Nhưng mặt khác, tôi cÅ©ng thấy cảm giác tê liệt Ä‘ang dần dần dịu xuống. Äúng lúc nháºn ra rằng những đầu ngón tay lại chuyển động được thì tai tôi cÅ©ng nghe những từ ngữ thoát ra từ là n môi Fedora.
– Anh ta đeo thánh giá!
Tôi nghe rất rõ, nhưng không hiểu ý nghĩa. Chị ta muốn nói gì đến cây Thánh Giá thần của tôi?
Má»™t chốc sau đó, ngưá»i đà n bà nói tiếp, vừa nói vừa nhìn trân trân và o báu váºt Ä‘ang nằm trên ngá»±c tôi.
– Anh ta chiến đấu cho phÃa bên kia, bởi vì anh ta Ä‘eo thánh giá. Anh ta không thể là ngưá»i xấu. Anh ta không thể là kẻ giết ngưá»i. Những ai Ä‘eo thánh giá, sẽ không thể giết ngưá»i. Chuyện đó chưa bao giá» xảy ra ... - Vừa nói, ngưá»i đà n bà vừa hối hả gáºt đầu.
– Tôi đỠngưá»i ra vì ngạc nhiên. Có nằm mÆ¡ tôi cÅ©ng không tÃnh đến khả năng nà y.
Äồng thá»i, bản năng mách bảo rằng tôi không còn nằm trong hiểm há»a nữa.
Cứu tinh cá»§a tôi trong trưá»ng hợp nà y chÃnh là cây thánh giá thần, mặc dù tôi đã không Ä‘á»c câu thần chú để kÃch hoạt nó, bởi ngưá»i đứng trước mặt tôi là má»™t đồng loại bằng xương bằng thịt chứ không phải má»™t phần tá» cá»§a Pháp Thuáºt Äen.
Tháºt không thể tưởng tượng ...
Lưỡi riu bây giá» vẫn còn trÆ¡ trÆ¡ trên mặt tôi. Ná»—i Ä‘e dá»a không hẳn đã biến mất. Tâm khảm tôi run rẩy trong câm nÃn, bởi chỉ má»™t chuyển động sai lúc nà y cÅ©ng rất có thể để lại vết tÃch mãi mãi trên cÆ¡ thể tôi, hoặc tháºm chà cướp Ä‘i mạng sống.
Má»™t thoáng sau đó, ná»—i sợ hãi trong tôi dịu Ä‘i. Nữ há»a sÄ© xoay cánh tay sang bên cạnh.
Lưỡi rìu biến khá»i tầm nhìn.
Lẽ ra tôi phải hét lên vì vui mừng. Bởi những gì xảy ra đối vá»›i tôi trong những giây phút qua tháºt đã chạm đến giá»›i hạn cuối cùng sức chịu đứng cá»§a má»™t con ngưá»i. Thêm má»™t lần nữa, tôi giáºt nảy mình lên, khi cây rìu chạm xuống đất và lưỡi rìu khẽ va trên ná»n bê tông.
Lực ép tâm lý cuối cùng đã biến đi. Cả trạng thái tê liệt cũng biến mất.
Bà n tay trái cá»§a ngưá»i đà n bà giÆ¡ vá» phÃa cây thánh giá trên ngá»±c tôi, cầm nó lên. Những ngón tay mân mê cây thánh giá, ngưá»i đà n bà nhìn những hình hoa văn trên đó rồi lắc đầu lần nữa. Thế rồi chị ta ngồi thẳng ngưá»i lên, thoáng rùng mình như vừa thoát khá»i má»™t cÆ¡n mê và thổi ra tiếng thở dà i.
Cả tôi cÅ©ng không còn muốn nằm đó nữa. Tôi lấy hÆ¡i tháºt sâu, nâng ná»a ngưá»i phÃa trên lên, rồi cuối cùng ngồi dáºy được.
Hiện thá»i, cảm giác Ä‘au vẫn còn như búa bổ trong đầu. Tôi nhăn mặt vá»›i cảm giác xương sá» như sắp vỡ tung ra từng mảnh. Nhưng bên cạnh đó, máu đã bắt đầu chảy bình thưá»ng qua huyết quản và tôi phải chống cả hai tay xuống đất để giữ cho ngưá»i đừng ngã xuống.
Nghiến răng và táºp trung tinh thần, tôi chế ngá»± được cÆ¡n chao đảo. Chế độ luyện táºp thưá»ng xuyên giúp tôi nhanh chóng quay trở lại vá»›i dòng suy nghÄ© tỉnh táo. Tôi quay đầu sang hướng phải.
Thêm một lần nữa, ánh mắt hai chúng tôi gặp nhau.
– Tôi tháºt sá»± không giết con bà . – Tôi nói nhá» vá»›i ngưá»i há»a sÄ©.
Fedora gáºt đầu.
– Tôi biết, bởi anh đeo cây thánh giá.
– Chị tin và o nó đến thế sao?
– Vâng. – Fedora thở hắt ra. – Rất tin ...
Hai chúng tôi im lặng. Tôi biết giá» là lúc không nên nói nhiá»u. Má»—i ngưá»i cần phải sắp xếp lại những suy nghÄ© cá»§a bản thân. Cả tôi và Fedora.
– Con tôi chết rồi, phải không? – Ngưá»i đà n bà đỠđẫn há»i tôi bằng giá»ng nói vô cảm sau má»™t hồi im lặng.
– Tôi không cứu kịp.
Fedora Golon nhìn trân trân và o khoảng trống trước mắt, rồi chị ta Ä‘áºp hai bà n tay và o mặt mình. Ngưá»i đà n bà nức nở. Trên má»™t phương diện nhất định nà o đó, tôi vui mừng vá» chuyện nà y, bởi khóc được sẽ giúp chị ta vÆ¡i Ä‘i phần nà o ná»—i Ä‘au khổ. CÅ©ng có lẽ, những giá»t nước mắt sẽ cuốn trôi má»™t mảnh cá»§a cái quá khứ gần nhất đầy u ám.
Trong khi nữ há»a sÄ© khóc, tôi thá» lại phản ứng và chuyển động trên từng phần cÆ¡ thể. Quả tháºt nó là má»™t ngón đòn rất mạnh, không dể gì nuốt trôi được ngay. Hiện tôi vẫn còn cảm nháºn rõ háºu quả cá»§a nó. Có lẽ phải má»™t lúc lâu nữa tôi má»›i trở lại khá»e mạnh và tỉnh táo nhanh nhẹn như trước đây ná»a giỠđồng hồ.
Không được phép buông xuôi. Chỉ cần nghÄ© tá»›i hai ngưá»i đà n bà đã chết oan là tôi lại thấy sức lá»±c trà o lên trong cÆ¡ thể mình. Những tên thầy tu Ãt nhất cÅ©ng đã mang tôi giết Lisa, và có lẽ kể cả Tanith.
Nữ há»a sÄ© buông tay ra, hai con mắt đẫm lệ nhìn và o mặt tôi. Rõ rà ng là chị ta muốn nói Ä‘iá»u gì đó.
– Chị nói Ä‘i, Fedora. – Tôi lên tiếng khÃch lệ.
– Vâng, vâng ... - Ngưá»i đà n bà nhếch mép, và vặn vẹo đôi bà n tay vá»›i nhau.
– Chỉ mình tôi chịu má»i tá»™i lá»—i cho những chuyện xảy ra ở đây! – Chị ta thì thà o. – Chỉ má»™t mình tôi! Chẳng phải ngưá»i lạ nà o cả, chẳng phải anh, chẳng phải con gái tôi mà cÅ©ng chẳng phải chồng tôi, chỉ má»™t mình tôi chịu lá»—i. Lẽ ra không thể để má»i chuyện Ä‘i đến nước nà y, nhưng tôi đã không đủ sức kháng cá»± khi hắn ta xuất hiện lần đầu tiên.
– Hắn ta là ai?
– Má»™t ngưá»i đà n ông. Tháºm chà tôi còn chưa biết tên gã. Má»™t buổi sáng ná», gã đột ngá»™t xuất hiện trong nhà tôi, và tháºt thà mà nói, tôi bị gã hút hồn ngay láºp tức. Trông gã tháºm chà cÅ©ng chẳng đẹp trai, nhưng có má»™t yếu tố khác, má»™t yếu tố nà o đó đã là m tôi lóa mắt. Kiểu cách cá»§a gã, dáng Ä‘i cá»§a gã, phong cách cá»§a gã, gã tháºt khác tất cả những ngưá»i đà n ông khác.
– Thế rồi chuyện đó đã xảy ra, đúng không? – Tôi há»i.
– Vâng, nó đã xảy ra. – Ngưá»i đà n bà thở hắt. – Tháºm chà ngay và o ngà y đầu tiên. Tôi đã bị gã quyến rÅ©.
Sau những câu nói đó, má»i váºt chìm xuống trong im lặng. Tôi linh cảm thấy tâm hồn ngưá»i đà n bà bây giá» Ä‘ang rối bá»i và há»—n độn đến mức độ nà o. Hồi ức quay trở lại và ngưá»i đà n bà ý thức ra rằng tất cả những gì mà chị ta là m đểu sai lầm khá»§ng khiếp.
Má»™t tình thế thảm thương trầm trá»ng.
– Ngà y đó, tôi chẳng há» hối lá»—i, anh Singlair ạ. Không, tôi không há» hối háºn.
Những giá» khắc ở bên gã rất hấp dẫn, và gã yêu cầu tôi vẽ tranh. Chuyện vẽ tranh cá»§a tôi chẳng có gì đặc biệt cả, nhưng gã muốn có má»™t mô-tÃp nhất định, và tôi cÅ©ng không được để cho ai nhìn thấy bức trạnh đó. Vì thế mà tôi đã không vẽ trong phòng vẽ ở tầng trên, mà là m việc trong tầng hầm.
– Tôi đã nhìn thấy ná»n bức tranh. – Tôi giải thÃch. – Nó trống rá»—ng.
– DÄ© nhiên rồi! – Ngưá»i đà n bà đáp lá»i tôi, cứ như thể đó là chuyện bình thưá»ng nhất trên Ä‘á»i.
Nhưng chÃnh chị đã vẽ nó mà ?
– Äúng như váºy! Tôi đã vẽ trên má»™t khung ná»n do chÃnh gã mang tá»›i. Nó được là m bằng da.
– Da của ai?
– Tôi không biết. Gã kể rằng da nà y là da cá»§a má»™t con thú. Nhưng bây giá» tôi không tin nữa. Váºy là tôi bắt đầu vẽ. Những gì xuất hiện trên ná»n da đó hoà n toà n chẳng tuân theo ý chà cá»§a tôi. Gã đà n ông ra lệnh cho tôi từng chi tiết. Vẽ ná»n tranh, má»™t hà nh là ng u ám và bà hiểm, rồi sau đó tôi vẽ cái bà n, và cuối cùng là năm tên thầy tu.
– Cái gì? – Tôi kêu lên. – Năm láºn à ?
– Vâng tất cả là năm!
– Tháºt may là tôi biết được chuyện nà y. Cho tá»›i nay tôi chỉ nhìn thấy má»™t tên. Bây giá» tôi phải đổi chiến thuáºt ngay láºp tức,chuẩn bị đối phó vá»›i năm tên đối thá»§ đồng thá»i. Tháºt ra là sáu, nếu kể cả Satan nữa.
Tôi đổi đỠtà i, bởi tôi nháºn thấy ngưá»i đà n bà trước mặt tôi bây giá» cần má»™t lá»±c đẩy nhất định.
– Bà tới Paris, đúng không?
– Äúng thế.
– Váºy là bà có quen Tanith?
Ngưá»i đà n bà gáºt đầu.
– Bà có giết bà ấy không?
– Không! – Fedora thì thà o và nhìn thẳng và o mắt tôi. – Tôi thỠvới anh là tôi không ...
– Thôi được rồi. – Tôi phẩy tay nói. – Tôi tin chị. Chuyện gì đã xảy ra tai Paris?
– Tôi nháºn nhiệm vụ đến gần Tanith. – Ngưá»i đà n bà kể. – Tôi cÅ©ng đã là m được như váºy. Sau khi gặp nhau lần đầu tiên, chúng tôi đã hẹn gặp tiếp. Tôi chuẩn bị rất kỹ. Tôi mang bá»™t thuốc ngá»§ bên ngưá»i và trá»™n và o món uống cá»§a Tanith. Bà ấy đã ngá»§ gục trước mắt tôi. Sau đó tôi đã lấy cắp chiếc đế đựng cùng quả cầu pha lê. Những chuyện sau đó xảy ra vá»›i Tanith, tôi tháºt sá»± không muốn. Tôi đâu có biết bà ấy là ai đâu.
– Váºy là chị đã mang cả hai váºt đó vỠđây?
– DÄ© nhiên rồi. Gã đã đòi há»i tôi phải là m Ä‘iá»u đó. Tôi mang nó vỠđây, và o nhà nà y, muốn đưa cho gã nhưng gã không cầm.
– Tại sao không?
– Tôi không biết. Gã chỉ ra lệnh cho tôi đặt hai váºt đó trước tấm tranh cá»§a mình. Tôi cÅ©ng là m theo.
– Rồi sau đó?
– Và o buổi sáng hôm nay, tôi lại xuống tầng hầm. Gã đã chá» sẵn, gã láºt tấm khăn phá»§ bức tranh ra, và tôi nhìn thấy cả hai món đồ đó, chiếc đế đựng và quả cầu pha lê, hiện lên giữa bức tranh mà tôi đã vẽ. Cả hai váºt thể có tháºt đã chuyển và o bức tranh ...
– ... Và đã đánh thức năm tên thầy tu sống dáºy, trở thà nh những thá»±c thể cá»§a địa ngục. – Tôi nói tiếp.
Tình thế gay cấn hÆ¡n tôi tưởng rất nhiá»u. Satan đã khéo léo tạo nên má»™t tấm lưới tinh vi. Thêm má»™t lần nữa, tôi biết câu ngạn ngữ “ ranh ma như quá»· sứ†có nghÄ©a như thế nà o. Ngưá»i đà n bà tá»™i nghiệp trước mặt tôi tháºt sá»± không có cÆ¡ há»™i để thoát ra khá»i tấm lưới khá»§ng khiếp đó.
– Cả hai váºt thể đó bây giỠđâu rồi? – Tôi há»i nữ há»a sÄ©.
– Tôi không biết! – Chị ta thì thà o.
Nếu biết được vị trà cá»§a chúng bây giá» thì tốt biết bao. Theo ý tôi, năm tên thầy tu chắc chắn không thể nắm chúng trong tay. Quả cầu pha lê thì có thể, nhưng chiếc đế đựng cá»§a Thần Lá»a thì chắc chắn không. Nếu chúng chạm tá»›i chiếc đế đựng nà y, báu váºt có thể trở thà nh chiếc Boomerang quay trở lại há»§y diệt chúng, bởi nếu tôi nhá»› không nhầm thì phÃa bên ngoà i giá đĩa khắc những biểu tượng Chúa.
– Quỷ Satan đã lần nà o chạm tới chúng chưa?
– Tôi đã nói vá»›i anh rồi, Singlair, tôi không biết gì cả. Chúng ta phải Ä‘i tìm hai váºt thể đó.
Tôi gáºt đầu.
– Vâng, theo tôi chắc chúng chỉ ở trong nhà nà y mà thôi. – Nói xong, tôi đứng dáºy.
Lẽ ra, tôi không nên là m như thế. Cơn chao đảo vẫn còn chưa qua hẳn. Tôi sa và o trạng thái chao đảo, ngả sang trái rồi lại ngả sang phải, và cố gắng lắm cuối cùng mới đứng vững được.
– Singlair, anh có khá»e không?
– á»”n rồi. – Tôi khà n khà n nói và tá»±a lưng và o tưá»ng. Tôi cần má»™t nÆ¡i tá»±a đỡ, cần má»™t chút thá»i gian để ổn định sức khá»e. Con đưá»ng Ä‘i lên phÃa trên chắc chắn sẽ rất gay cấn và nguy hiểm. Nhưng mặt khác, tôi cảm nháºn rõ đã đến lúc phải vá»™i và ng lên.
Tôi nhìn ra những báºc thang bằng đá. Ngưá»i đà n bà đoán ra suy nghÄ© cá»§a tôi và nói.
– Tôi sẽ đi cùng anh.
– Có thể trở thà nh nguy hiểm đấy.
Ngưá»i đà n bà cưá»i cay đắng.
– Tôi là m gì ở đây? Ngồi nhìn xác con gái tôi hay sao? Không, món nợ nà y vá»›i quá»· Satan chÃnh tôi phải trả, chÃnh bản thân tôi!
Chị ta giỠđã hiểu ra và câm thù quá»· Satan vì tất cả những hiểm há»a mà gã đổ xuống bản thân và gia đình mình. Nhưng ngưá»i đà n bà hoà n toà n không có vÅ© khà trong tay, là m sao chị ta có thể đối mặt vá»›i gã được. Tôi nhắc Fedora nháºn ra Ä‘iá»u đó.
– Tôi có thể dùng tay không, chẳng cần tá»›i vÅ© khà đâu. – Nữ há»a sÄ© giải thÃch bằng giá»ng chắc nịch.
– Không , chị không đủ sức chống lại quỷ sứ đâu!
– Nhưng tôi cÅ©ng sẽ không ở lại đây. – Ngưá»i đà n bà bướng bỉnh nói.
Tôi nghiến răng quyết định tạm chia tay vá»›i má»™t món vÅ© khÃ.
Cây thánh giá thần!
Khi tôi kéo sợi dây chuyá»n vòng qua đầu, đôi mắt cá»§a nữ há»a sÄ© mở to, ngưá»i đà n bà nháºn ra ngay ý định cá»§a tôi.
– Tôi không nháºn được đâu. – Chị ta thì thà o.
– Có đấy, chị cầm đi!
Thế còn anh Singlair? Anh sẽ không còn vũ khà nữa.
Tôi lắc đầu.
– Không sao. Tôi vẫn còn một và i món khác.
Fedora Golon chần chừ đưa bà n tay ra. Chạm và o là n thép đã được rá»a nước thánh, bà n tay ngưá»i đà n bà khẽ giáºt lại. Thê rồi má»™t nụ cưá»i liếc thoáng qua đôi môi và Fedora cầm lấy cây thánh giá thần.
– Cảm Æ¡n! – Chị ta thì thà o. – Cảm Æ¡n nhiá»u lắm!
Tôi gáºt đầu ngắn.
– Nếu chúng ta cùng nhau Ä‘i lên trên đó, xin chị đừng có nổi Ä‘iên. Tốt nhất là chị nấp và o má»™t nÆ¡i nà o đó, và không bao giá» rá»i tay khá»i cây thánh giá, dù Ä‘iá»u gì có xảy ra chăng nữa. Chị hiểu ý tôi nói chưa?
– Hiểu rồi, Singlair. Tôi sẽ cố gắng nhất là vì nó ... - Nói đến đây, giá»ng Fedora tắt nghẹn, ngưá»i đà n bà quay lại nhìn đứa con gái đã chết cá»§a mình.
Tôi đứng im, mặc dù không còn thá»i gian nữa. Có má»™t ngưá»i Ä‘ang phải chia tay vá»›i ngưá»i yêu thương nhất cá»§a mình, và tôi phải dà nh thá»i gian cho nữ há»a sÄ©.
– Ta Ä‘i được rồi. – Ngưá»i đà n bà nói vá»›i tôi môi run khi quay phắt lại phÃa tôi.
Cầu thang rất hẹp, chúng tôi không thể bước song song. Phải Ä‘i lần lượt từng ngưá»i má»™t, tôi Ä‘i đâu.
DÄ© nhiên tôi không há» có ý định lao thẳng như má»™t gã ngu lên căn há»™ phÃa trên. Không má»™t giây được phép đánh giá quá thấp quá»· Satan. Chắc chắn trong thá»i gian vừa qua hắn đã bà y ra vô số cạm bẫy ở trên đó và đang chỠđợi chúng tôi.
Tôi bây giá» phải trong cáºy và o khẩu Beretta, và o con dao găm, và o là n roi diệt quá»· cÅ©ng như và o viên phấn thần. Hy vá»ng những món vÅ© khà nay có thể giúp đỡ tôi chống lại năm tên thầy tu cá»§a quá»· sứ.
Bà n tay đặt lên nấm đấm cá»a, khuôn mặt căng thằng, tôi từ từ ấn nó xuống.
Táºp trung toà n sức để tránh gây nên bất kỳ má»™t tiếng động nà o, tôi nÃn thở. Cả Fedora Golon cÅ©ng im thinh thÃt.
Tôi mở cánh cá»a má»™t khe hẹp, nhìn và o khoảng hà nh lang nho nhá» nằm đằng sau đó. Thấy nó trống vắng, tôi liá»u mở cá»a rá»™ng hÆ¡n, tầm nhìn thay đổi, giá» tôi đã có thể nhìn thấy phòng khách.
Thoạt đầu căn phòng có vẻ vắng ngưá»i. Không còn khả năng nà o khác, hai chúng tôi phải xem xét tháºt kỹ căn há»™ bên trên, vì thế mà chúng tôi Ä‘i ra khá»i tầng hầm.
– ÄÆ°á»ng Ä‘i trống chứ? Nữ há»a sÄ© thì thà o.
– Tôi gáºt đầu, vừa giÆ¡ tay mở cá»a, đủ rá»™ng để ngưá»i tôi có thể lách ra ngoà i.
Fedora Golon bước theo tôi và má»™t lúc sau, chúng tôi đã đứng trong con đưá»ng nối thẳng tá»›i phòng khách.
Một sự yên lặng giả dối bà y ra trong thâm độc.
Bước trên những ngón chân, chúng tôi rón rén di chuyển tiếp, cố gắng để không phát ra một tiếng động nà o.
Má»i sợi dây thần kinh cá»§a tôi Ä‘á»u hết sức căng thẳng. Tôi đã rút khẩu Beretta ra, sẵn sà ng nhả đạn ngay láºp tức nếu bất kỳ má»™t tên thầy tu nà o xuất hiện.
Hiện thá»i Ä‘iá»u đó chưa xảy ra, và chúng tôi yên ổn Ä‘i đến gian phòng khách rá»™ng.
Tới đây, hai chúng tôi dừng chân, đưa mắt nhìn quanh và tôi phát hiện thấy ngay những vũng máu vương vãi bên cạnh chiếc ghế sofa.
Vì đang đứng ở vị thế sau lưng ghế nên tôi không biết chủ nhân của những vũng máu nà y là ai.
Chắc chắn anh ta đang nằm hay đang ngồi trên ghế sofa.
Cả Fedora cÅ©ng không thể không nháºn ra vÅ©ng máu. Trước khi tôi kịp cản, ngưá»i đà n bà đã bước nhanh qua mặt tôi, dừng phắt lại bên cạnh ghế và ... cả thân ngưá»i chị ta như láºp tức bị đóng băng.
Ná»—i kinh hoà ng khiến ngưá»i đà n bà đỠđẫn câm nÃn. Fedora đứng đó, mất khả năng biểu cảm và phản ứng.
Nhanh chóng tôi bước đến bên chị ta.
Ãnh mắt tôi hướng xuống dưới. Ngay cả tôi cÅ©ng bị sốc. Xác chết cho tôi biết những kẻ giết ngưá»i đã ra tay tà n nhẫn tá»›i mức nà o. Chúng đã dùng những món vÅ© khà tởm lợm và khá»§ng khiếp để đưa ngưá»i đà n ông nà y sang cõi chết.
Tôi có thể Ä‘oán ra ngưá»i chết là ai và ngay láºp tức nháºn được lá»i khẳng định.
Khẽ đến mức độ hầu như không hiểu được, Fedora thì thà o:
– Äó là chồng tôi, Raymond ...
– Tôi đặt má»™t bà n tay lên vai ngưá»i đà n bà đau khổ. Má»™t cá» chỉ an á»§i, tôi không thể là m gì hÆ¡n. Tôi đã linh cảm thấy sá»± việc sẽ Ä‘i đến mức nà y. Những loà i thú dữ mang dòng máu Ä‘en không bao giá» biết đến nương tay. Chúng lạnh lùng ra đòn và không kiêng dè bất cứ đối thá»§ nà o. Những ai chỉ cần vô tình đứng trên con đưá»ng chúng Ä‘i cÅ©ng sẽ bị há»§y diệt ngay láºp tức.
Tôi đút tay và o túi quần, rút ra viên phấn thần. Viên phấn được là m từ mỡ thú váºt. Nó được nấu trong lò luyện đặc biệt và được xá» lý bằng Pháp Thuáºt Trắng.
Tôi để ngưá»i đà n bà đứng đó. Hiện giá» tôi không thể giúp đỡ được chị ta nhiá»u hÆ¡n, nhưng Ãt nhất tôi cÅ©ng muốn đặt ra má»™t giá»›i hạn nhất định.
Bước đến báºc thá»m, tôi kẻ má»™t vạch dà i và viết những ký hiệu cá»§a Pháp Thuáºt Trắng lên đó. Vừa là m, tôi vừa hy vá»ng rằng Ãt nhất thì biên giá»›i nà y cÅ©ng đủ mạnh để ngăn chặn bước chân cá»§a những tên thầy tu.
Tôi vẽ dấu hiệu ngăn chặn lên tất cả đưá»ng Ä‘i, tất cả các cá»a sổ, vẽ bên cạnh những váºt thẳng đó hình thánh giá, rôi nối tất cả lại vá»›i nhau. Toà n bá»™ công việc đòi há»i khoảng chừng má»™t phút đồng hồ vì tôi là m việc rất hối hả. Vừa là m, tôi vừa nhìn vá» hướng Fedora Golon, ngưá»i Ä‘ang đứng như má»™t bức tượng trước xác chồng mình.
Hiện thá»i, may mắn là ngưá»i đà n bà chưa quẫn trÃ.
Äối phương vẫn chưa lá»™ mặt. Bao quanh ngôi nhà và chúng tôi là má»™t bầu không khà tÄ©nh lặng giả tạo, nguy hiểm, tôi tin chắc rằng cả hai chúng tôi Ä‘ang bị quan sát.
Giá» thì tôi chỉ cần má»™t chổ trú ẩn nữa cho ngưá»i đà n bà . Hoặc là má»™t địa Ä‘iểm nÆ¡i Fedora có được má»™t chút an toà n nhất định.
– Äi theo tôi. – Tôi khẽ nói.
– Fedora gáºt đầu, xoay vá» hướng tôi. Tôi ngạc nhiên thấy nữ há»a sÄ© cư xỠđúng đắn. Nhưng trong lúc xoay ngưá»i, tôi nháºn ra nét thay đổi trên khuôn mặt chị ta. Äôi mắt mở to hết cỡ, ná»—i kinh hoà ng lá»™ rõ trên hai con ngươi và tôi biết chắc rằng ná»—i nguy hiểm vừa xuất hiện phÃa sau lưng mình ...
Bà n tay trái tôi đẩy ngưá»i đà n bà ra xa, đồng thá»i xoay ngưá»i nhảy sang bên, đưa ánh mắt vá» hướng Fedora vừa nhìn thấy kẻ địch.
Tên thầy tu đứng trên cầu thang.
Cánh tay phải của gã giơ lên, cây rìu trong tư thế sẳn sà ng bay tới, và tôi bóp cò cho viên đạc bạc đầu tiên.
Fedora giáºt mình khi tiếng nổ quất và o không khà như má»™t ngá»n roi sắt.
Trong tÃch tắc sau đó, cái dáng ngưá»i bà hiểm và tởm lợm kia bị lá»±c bắn rung lắc toà n thân và thốt ra má»™t tiếng kêu sặc sụa. Lần nà y, tên thầy tu đã không kịp tránh, viên đạn cá»§a tôi găm trúng hắn.
Gã lăn theo những báºc thang xuống dưới, Ä‘áºp ngưá»i và o những cạnh bê tông và lao đến rất gần biên giá»›i pháp thuáºt mà tôi vừa vẽ nên.
Ãp lá»±c cá»§a viên đạn bạc từ phÃa bên trong cÆ¡ thể hắn, và áp lá»±c từ đưá»ng biên giá»›i pháp thuáºt bên ngoà i áºp đến, há»§y diệt hắn.
Má»™t tia chá»›p chẻ dá»c thân hình tên thầy tu. Tia chá»›p không bổ từ trên xuống, mà giáºt từ dưới lên.
Fedora và tôi cùng đứng và nhìn thấy vết rạch cá»§a tia chá»›p để lại, vết rạch ngay láºp tức ăn sâu và o thân hình tên thầy tu. Má»™t đám mây nhá» bốc lên, thế rồi tất cả chỉ còn lại là bụi bặm.
Bớt đi một kẻ địch!
Tôi quay sang phÃa ngưá»i đà n bà . Fedora cúi đầu xuống nhìn trân trối cây thánh giá trong tay mình.
Khi thấy bước chân cá»§a chị ta lảo đảo, tôi định lao đến giúp nhưng Fedora gạt tay tôi ra, nói bằng giá»ng khà n khà n:
– Äúng như thế đấy, Singlair! Anh phải há»§y diệt nòi gióng khốn nạn đó như váºy, chÃnh chúng đã phá nát cuá»™c sống cá»§a cả gia đình tôi. – Khuôn mặt nhăn nhó, rồi ngưá»i đà n bà đột ngá»™t gà o lên. - Satan, quá»· Satan khốn nạn! Hiện ra Ä‘i!
Tao muốn nhìn thấy mà y! Hiện ra ...!
Quỷ Satan giấu mặt.
– Không Ãch chi đâu! – Tôi nói vá»›i Fedora. – Ta không thể thắng bằng cách nà y được. Satan chẳng nghe ai khiêu khich mà cÅ©ng chăng nghe ai dụ dá»— ...
– Có đấy, có đấy! Cho tới nay gã đã luôn luôn xuất hiện. Bây giỠgã cũng phải lộ mặt ra chứ!
Hai phút trôi qua trong im lặng. Chẳng một sự kiện nà o xảy đến. Thế rồi chúng tôi nghe thấy một âm thanh. Nó không phát ra từ căn phòng mà xảy ra trên đầu chúng tôi, và chỉ có một khả năng thôi.
Trên mái nhà !
Äúng, tiếng động phát ra từ trên đó!
Có phải là quá»· Satan hay lại là má»™t tên thầy tu khác? Tôi ngá»a đầu nhìn lên.
Có kẻ nà o đó Ä‘ang Ä‘i Ä‘i lại lại trên mái nhà . Những bước chân nặng ná», cứ như thể gã vừa Ä‘i vừa dáºm chân xuống.
Äầu tiên, tôi cứ tưởng gã sẽ Ä‘i từ phần mái nhà nà y sang mái nhà khác, nhưng rất nhanh chóng tôi nháºn ra là mình đã lầm, gã Ä‘ang Ä‘i thà nh má»™t vòng tròn.
ÄÆ°á»ng tròn nà y áp chÃnh xác lên trên đầu chúng tôi.
– ChÃnh hắn đấy! – Fedora thở hắt ra và nhìn tôi như muốn nháºn má»™t lá»i công nháºn.
Tôi gáºt đầu, bởi bây giá» thì tôi cÅ©ng tin rằng má»™t trong những kẻ thù không đội trá»i chung cá»§a mình Ä‘ang Ä‘i vòng tròn trên kia.
Äá»™t ngá»™t, những bước chân câm bặt.
NÃn thở, hai chúng tôi chá» xem chuyện gì sẽ xảy ra. Quá»· Satan có rất nhiá»u mánh khóe. Gã nắm trong tay má»™t quyá»n lá»±c vô biên, gã có thể chÆ¡i trò tung hứng vá»›i cái Ãc và Pháp Thuáºt Äen, nhưng tôi hy vá»ng rằng những biểu tượng cá»§a Pháp Thuáºt Trắng mà tôi vẽ nên Ãt nhất cÅ©ng khiến cho hắn phải dè dặt đôi chút.
Trần phong trên đầu tôi lúc nà y được lát bằng một lớp gỗ thẫm mà u, quét bên ngoà i một lớp keo bảo vệ trong phòng.
Nó chuyển động.
Tháºt rùng rợn khi phải đứng đó và nhìn thấy trần phòng đột ngá»™t chuyển động. Trong má»™t thoáng, nhìn như thế nó Ä‘ang sụp xuống đầu tôi. Cả hai chúng tôi nhảy lùi vá».
Chuyện tháºt ra không cần thiết, bởi sá»± kiện bây giá» Ä‘ang xảy ra trước mắt chúng tôi chỉ có thể được miêu tả bằng từ Pháp Thuáºt Äen.
Pháp thuáºt cá»§a quá»· Satan đã là m biến dạng cấu trúc cá»§a trần phòng và tôi có cảm giác như phần lá»›n trần phòng Ä‘ang dần dần biến thà nh má»™t thấu kÃnh khổng lồ.
Quả tháºt, xuất hiện má»™t đưá»ng tròn, tôi nháºn ngay ra đưá»ng tròn nà y chÃnh là đưá»ng tròn mà quá»· Satan vừa dùng những bươc chân tạo nên.
GiỠthì gã có thể nhìn xuống căn phòng, và chúng tôi cũng có thể nhìn thấy gã.
Qua thấu kÃnh, chúng tôi nhìn và o má»™t gương mặt quá lá»›n và méo mó. Gã đã quỳ gối xuống và cúi ngưá»i vá» phÃa trước, khiến cho gương mặt gã nằm cáºn ká» lá»›p thấu kÃnh trong suốt.
Má»™t bá»™ mặt xấu xÃ, má»™t bá»™ mặt mà tôi căm thù đến táºn từng tế bà o cÆ¡ thể.
– ChÃnh hắn! – Ngưá»i đà n bà thì thà o. – Äó là quá»· Satan, thứ mà tôi đã có lần ... ôi trá»i, không thể như thế được ... - Fedora rùng mình khi hồi ức đổ sụp xuống đầu chị ta như má»™t cÆ¡n cuồng phong.
Phải, quá»· Satan Ä‘ang hiện ra trong toà n bá»™ cái ngoại hình tháºt sá»± tởm lợm cá»§a hắn. và khuôn mặt kia Ä‘ang nhếch lên thà nh má»™t nụ cưá»i nham nhở, trÆ¡ tráo.
– Chà o John Singlair! – Gã chế nhạo tôi. – Cứ lâu lâu con đưá»ng cá»§a chúng ta lại cắt ngang nhau, đúng không nà o?
– Số pháºn. – Tôi đáp lá»i.
– Äúng, ta cÅ©ng tin như váºy! Nhưng ya sẽ lo cho đến má»™t lúc nà o đó mi sẽ không thể ảnh hưởng tá»›i số pháºn được nữa. Mi phải bị há»§y diệt, thằng thợ săn quá»· kia. Nếu không hôm nay thì là ngà y mai.
Tôi biết quá rõ những lá»i đó. Trong khi khiến được Fedora kinh hoà ng thì chúng trôi tuá»™t khá»i tôi như má»™t thứ nước lá»ng toạt trôi trên áo mưa dà y chắc.
Tôi chỉ muốn biết cuá»™c chÆ¡i hôm nay tháºt sá»± và chÃnh xác là cuá»™c chÆ¡i nà o.
– Quả cầu pha lê ở đâu?
– Mi muốn thấy nó à ? – Satan giễu cợt.
– Nếu không thì ta đã không há»i.
– ÄÆ°á»£c, váºy ta sẽ cho mi xem. – Gã giải thÃch và chuyển động, nhưng vẫn không thay đổi tư thế. Cho tá»›i lúc nà y gã Ä‘ang cầm má»™t váºt thể óng ánh mà u đỠthẫm.
Quả cầu pha lê!
Tháºt lòng nhìn nháºn, tôi không tÃnh đến khả năng nà y. Quá»· Satan bây giỠđã nắm được quả cầu pha lê trong tay, gã đã cướp nó cá»§a Tanith và đang hể hả vá»›i chiến thắng.
– Thế đấy, thằng thợ săn quá»·, đã thấy ai lầ ngưá»i thắng chưa? Ta nắm được quả cầu trong tay rồi, ta sẽ không bao giá» trả lại đâu!
– Còn chiếc đế đựng?
Khuôn mặt gã kéo thà nh một vệt nham nhở.
– Ta tặng nó cho mi đấy, Singlair!
Tôi cưá»i lá»›n.
– Äiá»u đó có nghÄ©a là mi không đủ sức cầm và o nó, đúng không?
– Ta đâu thèm để ý! Quả cầu pha lê giá trị hÆ¡n nhiá»u.
Äiá»u đó thì tôi có thể hiểu được. Ngay cả đối vá»›i Tanith, quả cầu đã có má»™t giá trị rất lá»›n. ChÃnh quả cầu đã mang lại cho và thầy bói má»™t số khả năng pháp thuáºt nhất định. Những gì Tanith nhìn thấy trong quả cầu và diá»…n giải thà nh những câu tiên tri bà hiểm cá»§a mình. CÅ©ng chÃnh quả cầu pha lê đã thỉnh thoảng hé cho Tanith má»™t cái nhìn và o những chiá»u không gian khác và những chiá»u thá»i gian khác. ÄÆ°á»£c kết hợp vá»›i sức mạnh cá»§a chiếc đế đựng Thần Lá»a, quả cầu còn mạnh mẽ hÆ¡n nữa. Nhưng vá» mặt bản chất thì quả cầu là má»™t thá»±c thể trung tÃnh, vì thế mà Satan cÅ©ng có thể sá» và o nó, ngược lại vá»›i chiếc đế đựng cá»§a Thần Lá»a vốn là sản phẩm pháp thuáºt cá»§a Chúa.
– Tại sao mi phải bà y ra nhiá»u trò như váºy? – Tôi há»i gã Satan. – ChÃnh bản thân mi tá»›i gặp Tanith mà cướp lấy nó. Má»i việc chỉ có váºy là xong, nhưng mi đã kéo những con ngưá»i vô tá»™i nà y và o trò chÆ¡i địa ngục cá»§a mi, để là m gì?
– Vô tội hả? – Con quỷ Satan gà o lên. – Không đâu, chúng nó đâu có vô tội.
Chúng nó đã dám xây nhà ở đây!
– Thì đã sao?
– Mảnh đất nà y là má»™t mảnh đất thần bà và cổ xưa. Äây là nÆ¡i tụ táºp linh hồn cá»§a năm tên thầy tu đã thá» phụng ta. Trước đây má»™t thá»i gian dà i, đây là nÆ¡i ngá»± trị cá»§a rất nhiá»u ma quá»·. Dân trong vùng tháºm chà đã phải mang mạng ngưá»i đến đây hiến tế, bởi mảnh đất nà y trước đây vốn là nhà tu. Những bức tưá»ng cá»§ vẫn còn, được bá»n ngưá»i nà y sá» dụng là m tưá»ng hầm. Äây là nÆ¡i pháp thuáºt cá»§a ra hoà nh hà nh, là nÆ¡i sinh sống cá»§a những linh hồn thầy tu, và chỉ chỠđược giải phóng ra. Äó là anh em cá»§a những tên thầy tu mà chÃnh bản thân mi, John Singlair, đã hãm hại trước đây má»™t và i năm. Mi có còn nhá»› đến Há»™i Ä‚n Thá» Thá» Satan không? Äó cÅ©ng là lá»… há»™i xuất hiện ở nước Pháp, và mi không há» tÃnh đến khả năng vẫn còn những thà nh viên khác, những thầy tu khác, chá»n nÆ¡i nà y là m đại bản doanh. Chúng cùng há»™i, cùng thuyá»n vá»›i những thầy tu ngà y trước đã bị chiếc đế đựng cá»§a Thần Lá»a há»§y hoại. Chúng chỉ cần được giải phóng ra để có thể hoà n tất khát vá»ng trả thù cá»§a chúng. Ta đã tìm thấy trong Fedora Golon má»™t tay sau đắc lá»±c. Má»™t con đà n bà vá»›i tâm hồn yếu á»›t, nó đã không đủ sức phản kháng lấy má»™t giây duy nhất khi ta xuất hiện trong vai má»™t gã đà n ông quyến rÅ©. ChÃnh ta đã ra lệnh cho nó vẽ bức tranh Äiệu Nhảy Thầy Tu. Khi bức tranh được vẽ xong, đám linh hồn thầy tu có thể tá»± giải phóng, nháºp và o những hình vẽ đó và sống dáºy. Äó những gì mà ta muốn. Giá» thì chúng đã được tá»± do, và tuân lệnh ta. Chúng đã nhìn thấy cả quả cầu pha lê lẫn chiếc đế đựng, chúng có thể nhảy quanh hai món váºt đó mà không há» hấn chi bởi có ta bảo vệ cho chúng. Váºy là rõ, chúng không cần phải sợ hãi nữa. Qua Ä‘iệu nhảy, chúng tạo Ä‘iá»u kiện cho ta sá» và o quả cầu pha lê mà không há» hấn gì.
Những tên thầy tu cá»§a ta đã trở nên dÅ©ng cảm và thá»±c hiện mệnh lệnh xóa Ä‘i má»i dấu vết.
– Äiá»u đó có nghÄ©a là chÃnh mi đã ra lệnh cho chúng giết ngưá»i.
– Äúng.
– Thế kẻ nà o đã giết Tanith?
– Công việc vui thú đó ra đã dà nh riêng cho chÃnh bản thân mình.
Tôi giáºt nảy ngưá»i lên. Công việc vui thú! Gã đã nói như váºy! Cái hình dạng nữa ngưá»i, nữa dê kia tháºt sá»± là biểu lá»™ cao nhất cá»§a cái Ãc. Hắn nói việc giết ngưá»i là “công việc vui thúâ€.
– Mi thấy đấy, tên thợ săn quá»·, dần dần ta đã nắm lấy phần thắng. Äáng tiếc là ta chưa cướp được viên súc sắc bất hạnh, công nháºn là như thế, nhưng quả cầu pha lê nà y cÅ©ng chẳng đáng khinh thưá»ng ...
– Chiếc đế đựng ở đâu? – Tôi khà n giá»ng há»i.
– Ta không quan tâm.
– Váºy là nó còn ở trong nhà nà y.
– Có thể.
– Giết nó Ä‘i! – Tôi nghe thấy giá»ng nữ há»a sÄ©. – Giết con quái thú khốn khiếp đó, Singlair! Tôi xin anh ...
– Không đâu, không đâu! – Quá»· Satan cưá»i lá»›n, những tiếng cưá»i chát chúa.
– Bá»n mi không há»§y diệt nổi ta. Bá»n mi là m không nổi ...
Bắn súng bây giá» rõ rà ng chẳng được Ãch gì, nhưng tôi nghÄ© đến dùng thánh giá thần chống lại hắn. Cây thánh giá rất mạnh mẽ, tháºm chà Satan cÅ©ng phải sợ nó, bởi trong thuở hồng hoang, khi cuá»™c chiến ban đầu giữa cái Ãc và cái Thiện xảy ra, chÃnh cái Ãc đã có lần khụy gối quỵ hà ng.
Mà cây thánh giá thần lại là má»™t sản váºt từ thuở hồng hoang.
Nhưng Satan là má»™t kẻ tinh ranh. Gã đánh giá tình huống rất chÃnh xác, và gã rút lui.
Má»i việc xảy ra nhanh như chá»›p. Phần mở hình tròn trong suốt trên trần phòng biến Ä‘i, trần phòng đột ngá»™t trở lại bình thưá»ng khiến tôi không còn cÆ¡ há»™i sá» dụng đến món vÅ© khà mạnh nhất cá»§a mình. Chỉ duy nhất má»™t là n khói diêm sinh phả xuống hai chúng tôi. Lá»i chà o cuối cùng cá»§a quá»· Satan. Gã mặt dê đã đạt được mục Ä‘Ãch cá»§a mình, gã đã nắm trong tay quả cầu pha lê.
Chỉ còn lại những tên thầy tu.
Cho tới lúc nà y, vẫn chưa có tên thầy tu thứ hai nà o lộ mặt ra, mặc dù tôi tin chắc tất cả lũ chúng đang ở trong nhà nà y.
Lá»i giải thÃch cá»§a quá»· Satan đã khiến tôi không khá»i ngạc nhiên. Cho tá»›i lúc nà y tôi không há» biết là thế giá»›i có tá»›i hai nhóm thầy tu thá» quá»· Satan. Má»™t nhóm đã bị tôi há»§y diệt trước đây và i năm, nhóm kia váºy là vẫn còn sống sót, và bây giỠđược váºt chất hóa, quay trở lại dưới sá»± trợ giúp cá»§a quá»· Satan.
Fedora gá»i tôi.
– Anh muốn có chiếc đế đựng quả cầu, đúng không nà o?
– Vâng!
– Tôi biết nó đang ở đâu. Tôi đã mang nó từ Paris vỠđây, thế rồi nó chui và o trong bức tranh.
– Tôi biết. Có lẽ ta sẽ tìm thấy nó ở chỗ bốn tên thầy tu còn lại.
– Chẳng lẽ chúng không sợ chiếc đế đựng?
– Chúng sợ chứ và không dám sỠtay và o nó đâu. Nhưng ta phải đi tìm ngay!
Fedora Golon nếm một cái nhìn sợ hãi lên trên trần nhà .
– Theo ý anh, quỷ Satan đã rút đi chưa?
– Gã rút Ä‘i rồi. Chị phải biết rằng quá»· Satan tháºt ra là kẻ ranh ma và hèn nhát. Má»™t khi định là m Ä‘iá»u gì đó, gã luôn thá»±c hiện bằng cách táºn dụng những yếu Ä‘iểm cá»§a những con ngưá»i bằng xương bằng thịt, giống như chị. Má»™t khi đã được mục Ä‘Ãch, gã sẵn sà ng quên Ä‘i má»i kẻ khác, dù là tay chân. Nhưng dÄ© nhiên, hiện giá» gã Ä‘ang hy vá»ng là bá»n thầy tu sẽ chiến thắng chúng ta.
– Tại sao gã không tấn công chúng ta?
Tôi chỉ và o cây thánh giá thần.
– Vì nó.
– Cây thánh giá mạnh mẽ đến thế sao? – Ngưá»i đà n bà ngạc nhiên.
– Chắc chắn.
Bốn tên thầy tu không còn ở dưới tầng hầm nữa. Kể cả trong khu vá»±c xung quanh cÅ©ng không nhìn thấy chúng. Nếu chúng không còn rình mò ở phÃa bên ngoà i kia, thì chắc chắn hiện thá»i chúng Ä‘ang trốn tránh ở tầng trên, nÆ¡i có căn phòng vẽ. Chẳng phải tình cá» mà tên thầy tu đầu tiên đã xuất hiện bên cầu thang. Tôi nói cho Fedora nghe ná»—i nghi ngá» cá»§a mình.
Ngưá»i đà n bà giáºt mình.
– Anh muốn đi lên trên đó?
– Chắc không còn cách nà o khác đâu. – Tôi giải thÃch.
– Nhưng chúng ta chỉ có hai mà bá»n thầy tu có bốn.
– Äừng quên vÅ© khà cá»§a chúng ta. – Tôi đáp lá»i và bước chân Ä‘i.
Fedora Ä‘i theo vá»›i tốc độ cháºm hÆ¡n. Tôi bây giá» hoà n toà n không nghÄ© đến chuyện do dá»± hay né tránh. Chắc chắn, hai chúng tôi bây giá» có thể ra khá»i nhà , lái xe Ä‘i nÆ¡i khác, nhưng tôi muốn kết thúc vụ nà y.
Ngoà i ra, tôi còn má»™t món nợ phải trả. Bá»n thầy tu trong con mắt tôi cÅ©ng có lá»—i trong cái chết cá»§a Tanith, mặc dù không trá»±c tiếp.
Bây giỠđã đến lúc chúng phải Ä‘á»n tá»™i.
Tôi đến bên những báºc cầu thang bằng gá»— dẫn lên trên, chú ý bước nhẹ chân, Fedora Ä‘i sát theo sau.
Äến trước cánh cá»a phòng vẽ, tôi dừng lại. Ngay từ bây giá» giác quan thứ sáu đã cho tôi biết là chúng Ä‘ang ở phÃa bên kia cánh cá»a. Tôi gáºt đầu vá»›i nữ há»a sÄ© và ngưá»i đà n bà hiểu ngay.
Tôi gạt chị ta lùi và o má»™t góc cá»§a cánh cá»a, rồi tay cầm chắc khẩu Beretta tôi tháºn trá»ng mở cánh cá»a phòng vẽ. Trong thá»i gian nà y, bá»n thầy tu lẽ ra đã có cÆ¡ há»™i bổ rìu vá» hướng chúng tôi, thế nhưng đã không có má»™t hà nh động nà o xảy ra.
Tôi nhìn và o bên trong căn phòng.
Äầu tiên, tôi hầu như không tin nổi và o mắt mình. Bốn tên thầy tu đứng đó, đỠđẫn như bốn bức tượng. Chúng không cỠđộng nổi, bởi ở chÃnh giứa căn phòng là chiếc đế đựng cá»§a Thần Lá»a.
Chiếc đế đựng Ä‘ang được dưới đất, và nó Ä‘ang tá»a ra má»™t quầng sáng má» má» mà u và ng.
Nó đang hút hồn bốn tên thầy tu.
Cẩn trá»ng, tôi dần dần đóng cá»a lại, nhìn ánh mắt ngạc nhiên cá»§a ngưá»i đà n bà và thì thà o nói lại những gì mình vừa nhìn thấy.
– Váºy là chúng ta đã thắng sao?
– Chưa đâu. Nhưng tôi sẽ là m chuyện đó. Là m ơn đưa lại cho tôi cây thánh giá.
Fedora giáºt nảy mình.
– Thế thì ...thế thì tôi không được bảo vệ.
– Vá» nguyên tắc thì đúng. Chỉ có Ä‘iá»u bá»n thầy tu không thể là m hại được chị nữa đâu, chiếc đế đựng cá»§a Thần Lá»a Ä‘ang trói chân, trói tay chúng.
– Tại sao nó không há»§y diệt bá»n thầy tu?
– Äó là điá»u tôi Ä‘ang muốn tìm hiểu đây.
Rõ rà ng là ngưá»i đà n bà không muốn trả lại cho tôi cây thánh giá, nhưng tôi tháºt sá»± cần tá»›i nó.
Cảm nháºn món vÅ© khà tối háºu quen thuá»™c trong tay, thân thể tôi chìm trong má»™t cảm giác mạnh mẽ, sáng suốt.
– Chị xuống dưới đợi Ä‘i. – Tôi nói vá»›i nữ há»a sÄ©. – Chị đợi ở dưới đó hay ra ngoà i nhà cÅ©ng được, chở cho tá»›i khi má»i chuyện kết thúc đã.
Ngưá»i đà n bà nhìn và o mặt tôi. Nghiêm trang dò xét. Thế rồi Fedora nói má»™t câu mà tôi không tháºt sá»± hiểu.
Tôi cảm Æ¡n anh, John Singlair. Tôi cảm Æ¡n anh vá» tất cả những gì mà anh đã là m ... - Rồi chị ta gáºt đầu, xoay ngưá»i và bước Ä‘i, không quay lại lần nà o.
Thoáng ngạc nhiên nhưng tôi không nghi ngá» gì cả, bởi Ä‘ang báºn táºp trung và o bốn tên thầy tu.
Ấn nắm đấm cá»a xuống, tôi chầm cháºm bước và o phòng vẽ ...
|

07-07-2009, 01:01 AM
|
 |
|
|
Tham gia: Sep 2008
Bà i gởi: 105
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 20 Times in 7 Posts
|
|
Chương 12
Bốn dáng ngưá»i bà hiểm kia Ä‘ang tạo thà nh hình chữ nháºt. Tên thầy tu nà o trông cÅ©ng giống như má»™t bức tượng. Cả bốn tên cương thi Ä‘á»u giÆ¡ cao cánh tay phải lên. Những ngón tay bám chắc cán rìu, cả bốn lưỡi rìu sắc nhá»n Ä‘á»u đồng loạt hướng vá» vị trà nÆ¡i chiếc đế đựng bà hiểm cá»§a Thần Lá»a Ä‘ang đứng.
Chiếc đế đựng vẫn đứng vững trên ná»n đất!
Tôi lấy hÆ¡i tháºt sâu. Tiếng thở cá»§a tôi là những âm thanh duy nhất vang lên trong bầu không khà tÄ©nh lặng nặng ná» chỉ có thể được miêu tả bằng tÃnh từ ma quái . Vì bốn tên thầy tu hiện thá»i không thể gây hiểm há»a, nên tôi rảnh rang để táºp trung và o chiếc đế đựng cá»§a Thần Lá»a.
Nó đã đứng trong căn há»™ cá»§a tôi trong má»™t thá»i gian rất dà i, trước khi tôi tặng nó cho Tanith. Theo tình hình hiện thá»i, chắc tôi sắp có thể lấy nó vá» vá»›i mình. Tôi bước má»™t chân lên phÃa trước, thêm má»™t bước nữa, và đồng thá»i cảm nháºn rõ những chuyển động mạnh mẽ cá»§a cây thánh giá thần. Cây thánh giá bắt đầu rung lắc, cứ như thể đã bị má»™t bà n tay vô hình chạm và o, và trong giây phút sau đó, nó bùng sáng, tá»a ra má»™t quầng ánh sáng mà u và ng.
Tôi ngạc nhiên.
Cho tá»›i nay, má»—i khi đụng chạm vá»›i Pháp Thuáºt Äen cây thánh giá cá»§a tôi luôn tá»a ánh sáng bạc, thỉnh thoảng lắm có mà u phá»›t xanh.
Nhưng bây giỠlà quầng sáng mà u và ng.
Chẳng lẽ cây thánh giá cá»§a tôi có má»™t mối liên quan nhất định vá»›i chiếc đế đựng cá»§a Thần Lá»a?
Rất có thể, và tôi tiếp tục bước vỠhướng chiếc đế đựng.
Tôi biết, nó được đúc bằng thứ và ng quý nhất. PhÃa bên ngoà i là những và nh ngá»c nạm. Biểu tượng khởi thá»§y cá»§a Thiên Chúa Giáo được khắc rất sâu và o trong thà nh và ng, trong đó có má»™t cây thánh giá, cùng vá»›i hai chữ cái Alfa và Oméga.
Mặc dù váºy, má»™t mình bước và o phòng vẽ lúc nà y là má»™t chuyện mạo hiểm.
Bốn tên thầy tu gây ấn tượng như đang bị hút hồn, nhưng tôi vẫn chưa biết năng lực của chiếc đế đựng mạnh mẽ đến mức nà o, và tình trạng nà y còn kéo dà i bao lâu. Nếu Satan xuất hiện gần đây, rất có thể gã sẽ có đủ khả năng để bẻ gãy vòng vây hãm nà y cho bốn kẻ tay chân.
Cả bốn gã Ä‘ang nhìn qua lưỡi rìu, những lưỡi rìu Ä‘ang chÄ©a và o chiếc đế đựng cá»§a Thần Lá»a. Tôi không chần chừ nữa, bước hẳn và o phÃa trung tâm cá»§a hình vuông do bốn tên thầy tu tạo nên.
Mục tiêu cá»§a tôi là chiếc đế đựng cá»§a Thần Lá»a.
Chỉ còn một bước chân nữa thôi là tôi sẽ với tay được đến chiếc đế đựng.
Tôi muốn dùng chiếc đế đựng hủy diệt bốn tên thầy tu. Tôi muốn nó trao sức mạnh cho tôi, cùng với cây thánh giá thần.
Má»i việc bây giá» vẫn còn nằm trong miá»n bất định.
Tôi dừng lại bên chiếc đế đựng, rôi khuỵu gối xuống. Má»™t nụ cưá»i bất giác thoáng lướt qua là n môi khi tôi nhìn thấy nó gần tá»›i váºy. Tôi đã phải xa nó biết bao lâu, mặc dù biết trao món váºt nà y cho Tanith là trao và o bà n tay thÃch hợp.
Tay trái của tôi đã chạm và o chiếc đế đựng, tay phải của tôi giơ cây thánh giá lên.
Hiện tôi vẫn còn chần chừ, chưa kết nối cây thánh giá và chiếc đế đựng lại vá»›i nhau, nhưng đó chÃnh là điá»u tôi muốn thá» nghiệm. Quầng sáng mà u và ng hắt ra từ món vÅ© khà tối thượng đã cho tôi má»™t lá»i mách bảo.
Tôi nhìn cả bốn tên thầy tu má»™t lần nữa. Trông chúng tháºt khá»§ng khiếp. Cả bốn đứa Ä‘á»u mặc cùng má»™t thứ áo dà i bằng vải xám, những là n da thẫm mà u và cả bốn lưỡi rìu Ä‘ang ánh lên thứ ánh sáng lạnh lùng ma quái.
Má»™t cảm giác khó chịu bò trên gáy tôi. Mặc dù bốn tên thầy tu vẫn đứng bất động, nhưng tôi phải tÃnh đến khả năng chúng có thể nổ bùng ra hà nh động khó lưá»ng trước bất kỳ giây phút nà o.
Phải nhanh lên!
Tôi giÆ¡ cánh tay cầm thánh giá lên cao hÆ¡n má»™t chút, đồng thá»i xoay ngưá»i Ä‘i và rút khẩu Beretta, chÄ©a chênh chếch và o những tên thầy tu.
Chỉ cần chúng có má»™t cá» chỉ sai lầm, tôi sẽ bấm cò ngay láºp tức.
Bốn tên thầy tu đứng yên.
Chỉ có cây thánh giá cá»§a tôi chuyển động. Giữ chắc sợi dây chuyá»n giữa những ngón tay, tôi để cây thánh giá từ từ trượt xuống dưới, thẳng đúng và o miệng chiếc đế đựng .
Liệu hai món vÅ© khà nà y có liên kết vá»›i nhau không? Äó là câu há»i chÃnh.
Äá»™t ngá»™t, tôi nghe thấy tiếng rung chuyển.
Âm thanh lần nà y vang lên dưới chân tôi, ná»n phòng rung chuyển rồi má»™t luồng lá»a đỠđột ngá»™t lóe lên trên toà n bá»™ ná»n phòng.
Quá»· Satan ra tay.
Thân hình bốn tên thầy tu giáºt nảy lên.
Chúng chẳng phải chỉ đứng trước mặt tôi, mà kể cả sau lưng.
Không được phép phà dù chỉ má»™t ná»a giây đồng hồ, tôi lao sang phÃa bên trong chiếc đế đựng, Những lưỡi rìu bây tá»›i, nhưng pháp thuáºt phÃa đối diện cÅ©ng ra tay.
Phòng vẽ trong vòng má»™t tÃch tắc chuyển thà nh má»™t địa ngục pháp thuáºt ...
Tôi nhìn thấy những tia thép ánh lên, nghe thấy tiếng gừ cá»§a những món vÅ© khà giết chóc chém trong không khà khi bá»n thầy tu đồng loạt ném rìu. Lần nà y, chúng hoà n toà n không muốn chỉ Ä‘áºp cà n rìu và o ngưá»i tôi, nhưng tôi gặp may.
Tôi nằm sát xuống đất dưới ná»n phòng. Vì thế những cây rìu được ném từ vị trà cao lao vá»t qua ngưá»i tôi, và những âm thanh trầm đục vang lên khi lưỡi rìu bổ trúng mục tiêu.
Bốn tên thầy tu chiến đấu với nhau!
Chúng hoà n toà n không nghÄ© tá»›i chuyện né tránh. HÆ¡n nữa chúng lại đứng đối mặt nhau, dÄ© nhiên là những món vÅ© khà được ném sẽ tá»›i trúng Ä‘Ãch.
Những âm thanh trầm đục rùng rợn vang lên khi bốn lưỡi rìu bổ ngáºp và o thân thể bốn tên thầy tu.
Äá»™t ngá»™t, cả bốn tên cương thi bị đẩy lùi trở lại. Lá»±c ném cá»§a những cây rìu đẩy chúng đến sát tưá»ng, chúng tá»±a lưng và o đó, mặt nhăn nhúm.
Chúng không giết, nhưng tạm thÆ¡i bị phân tán trong và i giây đồng hồ, đây là cÆ¡ há»™i để tôi ra tay chống chá»i.
Nhưng bản thân tôi không cần ra tay, bởi giá» thì cả hai món vÅ© khà mạnh nhất cá»§a tôi Ä‘ang cùng nhau tá»a lá»±c!
Thánh giá và chiếc đế đựng cá»§a Thần Lá»a!
Tôi đã có lần được chứng kiến chiếc đế đựng của Thần Lữa hoạt động.
Trước đây má»™t và i năm, chÃnh nó đã há»§y diệt nhóm thầy tu thá» quá»· Satan thứ nhất. Từ vá» chiếc đế đựng đã vá»t ra những lưỡi lá»a tháºt mạnh, chói sáng, nuốt chá»ng những thân hình thầy tu gá»›m guốc.
Việc ở đây cÅ©ng tương tá»± như váºy.
Những luồng lá»a Ä‘ang lao vá»t ra từ miệng chiếc đế đựng vươn ra tháºt dà i, lá»›n như cánh tay ngưá»i, bốc lên táºn trần phòng và nhanh như chá»›p tá»a ra ở đó, trong khi ná»n phòng dưới chân tôi dần dần quay trở lại vá»›i mà u sắc bình thưá»ng.
Pháp thuáºt từ chiếc đế đựng cá»§a Thần Lá»a đã đẩy lùi pháp thuáºt cá»§a địa ngục.
Còn thêm một chưyện nữa.
Cây thánh giá cá»§a tôi trồi lên từ chiếc đế đựng. Nó đứng giữa cá»™t lá»a lạnh và từ từ trôi lên cao, trôi lên tá»›i táºn trần phòng, nÆ¡i cá»™t lá»a Ä‘ang tá»a ra như má»™t chiếc nấm vÄ© đại. Không phải những ngá»n lá»a lạnh tấn công trá»±c diện bốn tên thầy tu, mà là cây thánh giá thần. Từ má»i góc thánh giá vá»t ra những tia chá»›p.
Bốn tên thầy tu và bốn góc thánh giá. Äây là nÆ¡i mà các thiên thần đã để lại dấu ấn cá»§a mình. Từ má»—i chữ cái lao vá»t ra má»™t tia chá»›p cong cong, và ng và ng.
Bốn tên thầy tu, bốn tia chá»›p, bốn lần trúng Ä‘Ãch!
Trong má»™t thoáng, tôi có cảm giác những thân hình cương thi kia bị đóng Ä‘inh và o tưá»ng. Chúng không chuyển động được, chúng run rẩy đằng sau cá»™t lá»a lạnh trước khi má»i sức lá»±c rá»i khá»i cÆ¡ thể chúng và khiến những cái vá» vô hồn sụp xuống.
Thế rồi những lưỡi lá»a bốc cao lên. Tá»a ra như những con thú dữ tham lam.
Những lưỡi lá»a há»§y diệt, những lưỡi lá»a là m tan biến thân hình bốn tên thầy tu. Tôi tháºm chà không nghe thấy má»™t tiếng kêu. Bốn bá»n cương thi còn thoáng biểu diá»…n má»™t Ä‘iệu nhảy ma quái, thế rồi má»i việc kết thúc, chúng sụp xuống.
Bốn đám cháy bốc lên dưới đất, bốn thân hình dần dần tan ra, để cuối cùng chỉ còn lại bốn đám tro nhá».
Äồng thá»i, cá»™t lá»a rút từ trên cao xuống như có má»™t bà n tay vô hình Ä‘ang ấn nó từ bên trên. Chiếc đế đựng nuốt ngá»n lá»a và o trong và nuốt cả cây thánh giá vừa được nó đẩy lên trên.
Cho tá»›i lúc nà y, tôi vẫn còn nằm trên ná»n phòng, không tham gia và o cuá»™c chiến đấu. Dần dần, tôi nhá»m ngưá»i dáºy, và không kìm chế má»™t cÆ¡n run. Tôi vừa thoát cái chết chỉ trong và i milimet và quá»· Satan thêm má»™t lần nữa lại không đủ ranh ma để qua mặt tôi, đẩy tôi và o tay Tá» Thần.
Tôi bước đến gần chiếc đế đựng .
Bên trong lòng chiếc đế đựng là cây thánh giá bạc. Trông nó đã bình thưá»ng trở lại, Ä‘ang lấp ló nhìn ra từ miệng đế.
Vừa mỉm cưá»i, tôi vừa cầm lấy cây thánh giá bạc, Ä‘eo sợi dây chuyá»n và o cổ và món vÅ© khà tố háºu lại ở bên tôi. Việc thế là xong.
Trước khi rá»i khá»i căn phòng, tôi cúi xuống nâng chiếc đế đựng lên. Äã lâu rồi, tôi không được giữ nó giữa hai bà n tay như lúc nà y. Má»™t cảm giác thân quen và mạnh mẽ xuyên dá»c cÆ¡ thể. Nhưng mặc khác, nghÄ© đến cái giá phải trả cho chiếc đế đựng nà y, trong lòng tôi lại nổi lên cảm giác chỉ muốn trao chiếc đế đựng cá»§a Thần Lá»a và o tay kẻ khác. Má»™t Tanith, má»™t Lisa và ngưá»i cha Raymond cá»§a cô bé – sẽ chẳng ai còn có thể đưa há» quay trở lại vá»›i cuá»™c Ä‘á»i.
Bước chân bây giá» cá»§a tôi là những bước chân ngượng ngùng vụng vá» cá»§a má»™t chà ng cao bồi Ä‘ang theo những báºc thang xuống dưới. Tôi muốn nói cho Fedora biết rằng má»i việc váºy là đã ổn, nhưng khi đứng lại giữa phòng khách, tôi không khá»i ngạc nhiên khi không thấy nữ há»a sÄ© đâu.
Tôi cất tiếng gá»i.
Không phải má»™t lần, mà liên tiếp ba lần. Không há» nháºn được câu trả lá»i.
Fedora Ä‘ang ở đâu? Chẳng lẽ ngưá»i đà n bà lại nghÄ© ra chuyện ngu ngốc nà o hay sao? Tôi sá»±c nhá»› ra, Fedora đã chia tay vá»›i tôi má»™t cách rất kỳ lạ. Hấp tấp, tôi đặt chiếc đế đựng xuống bà n.
Thế rồi chạy vụt ra phÃa ngoà i. Lao qua hà ng hiên, nhảy xuống bãi cát, dừng chân, đưa mắt nhìn quanh và phát hiện ra ngưá»i đà n bà đứng cách tôi rất xa.
Chị ta đang đứng ở gò đất trên cao, nơi tôi đã dừng xe khi tới đây.
Äứng sát bên bá» vá»±c.
Trong tÃch tắc đó, tôi đột ngá»™t hiểu ra Fedora định là m gì, và ná»—i tuyệt vá»ng trà o lên. Nữ há»a sÄ© dừng lại, xoay ngưá»i và nhìn tôi.
Chị ta giơ tay vẫy.
Cái vẫy tay vĩnh biệt!
– Fedora ...! – Tôi gà o tháºt lá»›n, gà o hết sức, nhưng ngưá»i đà n bà không nghe.
Chị ta trèo lên cao hÆ¡n nữa, rồi dừng lại và nhìn vá» hướng mặt trá»i.
– Hai cánh tay ngưá»i đà n bà dang ra.
Tiếng thét cuối cùng tắt nghẹn giữa đôi môi tôi khi Fedora đạp chân và o bỠđất. Ta áo dà i cá»§a ngưá»i đà n bà được luồng gió đón lấy khiến chị ta trôi bồng bá»nh má»™t thoáng trong không khà như má»™t con chim lá»›n.
Thế rôi Fedora rơi xuống.
Tôi không nghe thấy tiếng Ä‘áºp va bên dưới kia. Nó chìm xuống trong Ä‘iệp khúc cá»§a sóng biển.
Má»™t lúc sau, tôi đến được nÆ¡i đó. Fedora nằm trên má»™t triá»n đá, nhìn như Ä‘ang ngá»§. Chỉ ánh mắt tắt ngang và má»™t tia máu rất nhá» Ä‘ang từ từ chảy ra khá»i khóe miệng nhắc cho tôi nhá»› rằng ngưá»i đà n bà không còn sống nữa.
Quá»· Satan đã cướp Ä‘i cả nạn nhân cuối cùng cá»§a Äiệu Nhảy Thầy Tu.
Hết
|
 |
|
| |