Hồi 46: Tơ tình khó gỡ
Thấy đối phương thì thầm to nhá», XÃch Tiêu Tá» cưá»i lá»›n:
- Sao? Các ngưá»i đã thương lượng xong chưa?
Viên Trưởng Lão cưá»i ha hả :
- Các ngươi có gì thì cứ đưa ra xem thỠcoi nà o.
XÃch Tiêu tá» cưá»i ngạo mạn:
- Các ngươi mà tiếp được ta sẽ thá» không trở vá» Ãông Hải .
XÃch Hà Tá» không nói , nà ng xá»a tóc phá»§ kÃn bá» vai, và tay phải đưa ống sên lên miệng.
Giống y như những ngưá»i thổi kèn thá», chỉ nghe mấy tiếng sên ngăn ngắn, chỉ mấy tiếng ngắn ngá»§n thôi, nhưng bá»n Giang Hà n Thanh chợt nghe đầu óc quay cuồng y như những ngưá»i chuếnh choáng hÆ¡i men.
Ãổng Uyên Như nói nhá»:
- Hãy cấp tốc dà n thế tráºn, Phi Loan hãy ngồi xuống nhanh Ä‘i .
Tháºt không ai ngá» chỉ mấy tiếng ngăn ngắn mà hiệu lá»±c lại dị thưá»ng như thế ấy, đó là chỉ má»›i thá» giá»ng thôi chứ chưa Ä‘i và o khúc chÃnh, thế mà ai ai cÅ©ng cảm thấy tâm thần xao động .
Viên Trưởng Lão rút nhanh thanh kiếm báu và bước vá» hướng chÃnh Nam.
Thiên Ninh TỠcũng vội và ng đứng và o hướng Tây nghiêm chỉnh .
Vệ Thái Quân cÅ©ng đã cảm thấy sá»± tình trầm trá»ng, bà vá»™i cho hai tên tỳ nữ lui ra đại sảnh còn mình và Giang Hà n Thanh cấp tốc đứng và o vị trà đã được phân công.
Ãổng Uyên Như độc thá»§ trung ương bố trà thế tráºn.
Tôn Phi Loan, Chu Long Chu và Vệ Tinh Cô đã được Ãổng Uyên Như cảnh cáo nên vá»™i ngồi xếp bằng dưới đất .
Thấy chúng nhân đã bố trà NgÅ© Hà nh Tráºn, XÃch Linh Tá» biến sắc kêu lên:
- Nhị đệ, Tam muá»™i, ngu huynh cảm thấy vị cô nương há» Ãổng bố trà tráºn pháp rất thông tiên thiên dịch số, Thiên Ma Khúc cá»§a chúng ta e khó lòng thắng há», theo ý ngu huynh thì chúng ta không nên đối đầu vá»›i há».
XÃch Hà Tá» bÄ©u môi:
- Ãại sư huynh bình thá»i tháºn trá»ng đó là điá»u tốt, nhưng hôm nay đương đầu vá»›i kẻ thù sống chết, chúng ta còn phải kiêng dè nữa chứ? Luôn cả má»™t đứa con nÃt miệng còn hôi sữa mà chúng ta cÅ©ng không chống nổi thì mong gì nói đến chuyện bình Ãông Hải?
XÃch Tiểu Tá» nói:
- Tam muá»™i nói đúng lắm, chúng ta đã bằng lòng giúp Ngư Mụ má»™t tay, chẳng lẽ vừa lâm tráºn đã chạy hay sao? Là nh dữ gì cÅ©ng phải hạ chúng rồi sẽ tÃnh.
Câu nói cá»§a XÃch Tiêu Tá» chưa dứt thì ống sên cá»§a XÃch Hà TỠđã trổi lên.
á»ng sên vừa đặt và o môi là thanh âm réo rắt kéo dà i gần như bất táºn, thanh âm tuy nhu hòa như nghe ra ai oán lạ lùng y lúc ấy chợt nghe tiếng tiêu cất lên cao vút, tiếng sên vốn trầm trầm ai oán nãy giá» cÅ©ng vụt vút theo, há» bắt đầu là m má»™t cuá»™c hòa âm.
Chỉ khác má»™t Ä‘iá»u là hai khúc cưá»ng độ khác nhau, má»™t là cương má»™t là nhu . Giá như riêng biệt từng khúc thì có lẽ cÅ©ng không có gì đáng nói nhưng đằng nà y há» Ä‘ang hòa Ä‘iệu chá»i tai .
Không hiểu há» Ä‘ang hòa tấu như thế nà o, chỉ nghe âm thanh trá»™n và o nhau lúc như than khóc ; lúc như cưá»i cợt ; lúc như trăm ngà n vÅ© công Ä‘ang thi nhau vÅ© khúc; lúc thì lại như mưa phá»§ gió bay .
Ãúng là ảo tượng, đúng là ma án, bá»n Tôn Phi Loan ngồi xếp bằng giữa tráºn, tuy ngưá»i nà o công lá»±c cÅ©ng khá , nhưng giá» bá»—ng như tiêu tan đâu mất, tay chân há» bắt đầu rÅ© liệt, trà óc mÆ¡ hồ .
Viên Trưởng Lão vùng thét lên má»™t tiếng má»™t tiếng như lụa xé , tay kiếm cá»§a ông ta cÅ©ng vung lên tạo thà nh má»™t chiếc mống tá»a nhiá»u mà u.
Ông ta vừa khởi thế thì Thiên Ninh Tá», Giang Hà n Thanh cÅ©ng liá»n động theo, những thanh trưá»ng kiếm trong tay há» dệt thà nh những giải lụa luôn luôn biến thay mà u sắc.
Cây Long Ãầu Trượng cá»§a Vệ Thái Quân vừa hất lên thì tay trái cá»§a bà tung thanh trưá»ng kiếm lên, tiếng thép rung khua nghe nhá» mà ngân ngân không dứt.
Bốn ngưá»i thá»§ bốn hướng vụt cùng phát động, kiếm quang cá»§a há» che khắp tráºn thế, tạo thà nh má»™t ảo ảnh lạ kỳ.
Tiếng tiêu , tiếng sên cứ kéo lê thê, hình như ngưá»i thổi không bao giá» ngưng hÆ¡i , hỠđã váºn dụng toà n thân công kỳ thứ công lá»±c chỉ tung ra bằng hÆ¡i và o hai chiếc ống lạ .
Tiếng sên tiếng tiêu vụt xốc lên và XÃch Hà Tá» cÅ©ng vụt đứng lên, vừng tóc cá»§a nà ng phá»§ lòa xà a, đôi mắt cá»§a nà ng vụt long lên và có lưng cá»§a nà ng y như chất thép dẻo quặt theo ý muốn.
Nà ng đã bắt đầu vũ khúc.
Tiếng tiêu cá»§a XÃch Tiêu Tá» vụt đổi giá»ng y như tiếng kèn gợi tình cá»§a giống dân thiểu số, và tư thế cá»§a XÃch Hà Tá» cÅ©ng chợt khêu gợi lạ lùng .
Hai thứ âm thanh đã hòa nhau là m má»™t và vÅ© khúc tuy không trần truồng, nhưng vì tư thế cá»§a XÃch Hà Tá» là m cho ai cÅ©ng cảm thấy như Ä‘ang đứng trước má»™t vÅ© nữ thoát y.
Không kể những ngưá»i nhá» tuổi ngay như Vệ Thái Quân, Viên Trưởng Lão và Thiên Ninh Tá», khi thấy tiếng tiêu, tiếng sên và vÅ© khúc là tay kiếm cá»§a há» cháºm ngay.
Ãổng Uyên Như vụt thét lá»›n:
- Thiên Ma Vũ Khúc .
Tiếng thét cá»§a Ãổng Uyên Như có công hiệu lạ lùng, sau đó là tiếng thét cá»§a Thiên Ninh Tá», Viên Trưởng Lão, Vệ Thái Quân và cuối cùng là cá»§a Giang Hà n Thanh, những thanh trưá»ng kiếm cÅ©ng theo tiếng thét ấy mà trở thà nh nhanh chóng.
Bên góc tráºn, Thiên Ninh Tá» vung thanh trưá»ng kiếm tưng lên mấy lượt và thình lình xả ngay và o đầu XÃch Tiêu Tá».
Ãang như say mê tiếng tiêu cá»§a chÃnh mình, thân ảnh cá»§a XÃch TÃêu Tá» lão đảo như ngưá»i say rượu, thế nhưng khi thanh thất tinh kiếm cá»§a Thiên Ninh Tá» xả xuống thì không biết bằng cách nà o, hắn lại nghiêng mình và lưỡi kiếm tráºt qua.
Không dám cháºm trể , Vệ Thái Quân láºt Ä‘áºt hất thanh trưá»ng kiếm tạo thà nh bảy đạo ngân quang cháºn ngay đưá»ng tá»›i cá»§a XÃch Hà Tá».
Nhưng cách vÅ© cá»§a cô nà ng rất là kỳ diệu, không thấy nà ng tránh né, cÅ©ng không thấy nà ng đở gạt, nhưng cây Long đầu Trượng và thanh trưá»ng kiếm trên tay Vệ Thái Quân có chặt chẽ cách nà o, nà ng cÅ©ng vẫn phiêu phiêu lướt khá»i má»™t cách dá»… dà ng.
Thình lình tiếng sên cá»§a XÃch Hà Tá» vụt như gấp gáp, từ cháºm đến nhanh biến chuyển dị thưá»ng và từ bên kia tiếng tiêu cá»§a XÃch Tiêu Tá» cÅ©ng chợt vút theo tháºt cao .
Thanh âm biến đổi bất ngỠlà m Giang Hà n Thanh bỗng nghe tay kiếm của mình phát run khan,
Vệ Thái Quân, Viên Trưởng Lão và Thiên Ninh Tá» công lá»±c tuy thâm háºu, nhưng bây giá» dưới áp lá»±c cá»§a tiếng tiêu, tiếng sên kỳ dị, là m cho ba ngưá»i cÅ©ng cảm thấy khốn đốn .
Ba cô gái ngồi xếp bằng trong khi mồ hôi đổ ròng ròng , hỠgần như không còn ngồi vững được.
Bây giá» thì chỉ còn má»™t mình Ãổng Uyên Như, nà ng đứng yên giữa tráºn không động Ä‘áºy.
Và bây giá» thì XÃch Hà Tá» vụt phóng mình lên.
VÅ© khúc cÅ©a nà ng bây giá» không ở dưới đất mà ở lưng chừng, chÃnh giá» phút đó cà ng là m cho những ngưá»i thá»§ tráºn cà ng thêm bá»§n rá»§n.
Thình lình, Ãổng Uyên Như thét lên má»™t tiếng, thân hình nà ng nhấc bổng lên, năm ngón tay cùng vương chÄ©a ra má»™t lúc luồng chỉ phong nhắm đúng và o yếu huyệt cá»§a XÃch Hà Tá» .
Ãang ở giữa lưng chừng, nhưng XÃch Hà Tá» vẫn uốn mình lá»™n nhanh, chỉ phong cá»§a Ãổng Uyên Như bay vuá»™t ra ngoà i.
Thế nhưng nà ng chỉ tránh được bốn luồng, luồng thứ năm trúng ngay và o Công Tôn Huyệt bên chân phải.
Từ trên rÆ¡i xuống và vì huyệt đạo bị chế nên XÃch Hà Tá» không còn sá» dụng chân phải được, nà ng rÆ¡i xuống đầu ghim trên đất và nà ng cứ để y như thế,tay nà ng vẫn giữ chặt ống sên ở và nh môi .
Tiếng sên vẫn không hỠđứt đoạn . Nà ng chổng đầu xuống đất là m cho xiêm y lộn ngược, phần thân dưới của nà ng bà y ra lồ lộ, nhưng nà ng vẫn không hỠchú ý , tay vẫn giữ ống sên nơi miệng và tiếng sên vẫn cứ kêu lê thê .
XÃch Tiêu Tá» thét lên:
- Ãại sư huynh, anh nỡ đứng nhìn sá»± thảm bại cá»§a đồng môn phải không?
Tiếng thét vừa dứt là hắn cÅ©ng lá»™n ngược lại y như XÃch Hà Tá» và cả hai bắt đầu vÅ© bằng cách đưa hai chân múa ngược.
XÃch Linh Tá» biến sắc, ông ta cho tay và o túi lấy ra má»™t chiếc khánh ngá»c và dợm đánh lên.
Ãổng Uyên Như rúng động kêu lên:
- Ãạo trưởng trợ Trụ vi ngược, hãy coi chừng ăn năn không kịp.
XÃch Linh Tá» chưa kịp đánh và o chiếc khánh thì tiếng kêu cá»§a Ãổng Uyên Như là m cho ông ta buông xụi tay theo.
Ngư Mụ vùng gá»i lá»›n:
- Thá»i cÆ¡ đã cấp bách lắm rồi, nếu đạo trưởng không ra tay thì nhị vị đồng môn không là m sao cứu được.
Keng !
Tiếng thét cá»§a Ngư Mụ là m cho XÃch Linh Tá» giáºt mình và tiếng khánh nổi lên.
Má»™t tiếng khánh đã đánh rồi thì không còn ngừng được nữa, tay cá»§a XÃch Linh Tá» y như cái mấy đánh tiếp theo luôn.
Keng keng.
Hai tiếng khánh nữa nổi lên và tiếng tiêu , tiếng sên cũng vùng biến đổi.
Ãây là vÅ© khúc cuối cùng mà cÅ©ng là vÅ© khúc độc hại nhất khi tiếng khánh hòa âm .
Bá»n Tôn Phi Loan bò cà ng dưới đất, cả ba ngưá»i ôm ngá»±c nhăn nhó như sắp sá»a đứt hÆ¡i .
Viên Trưởng lão, Vệ Thái Quân, Thiên Ninh TỠvà Giang Hà n Thanh bỗng nghe huyết khà vùng đảo nghịch, tay cầm kiếm của hỠbuông xuôi.
Nhưng cÅ©ng trong tiếng khánh thứ ba cá»§a XÃch Linh Tá» thì thân ảnh cá»§a Ãổng Uyên Như vụt nhấc cao.
Nà ng thét lên má»™t tiếng, cả ngưá»i lẩn kiếm tạo thà nh má»™t giải thanh quang vút thẳng và o ngưá»i cá»§a XÃch Linh Tá».
Bị đánh bất ngá», XÃch Linh Tá» láºt Ä‘áºt nghiêng mình nhảy lùi xa hÆ¡n má»™t trượng .
Ãnh kiếm tắt ngay, nhánh san hô mà u hồng để treo chiếc khánh ngá»c cá»§a XÃch Linh Tá» vừa bị bể thì tiếng tiêu tiếng sên cÅ©ng dứt hẳn luôn.
XÃch Tiêu Tá» và XÃch Hà Tá» té dà i xuống đất nằm bất động, da mặt cá»§a hai ngưá»i phút chốc biến thà nh mà u tÃm sáºm.
Lúc ra Ä‘i, Ãá»™c Tẩu Chu Tiá»m đã trao cho Chu Long Chu má»™t bình thuốc và nói rằng :
- Bình sinh sở há»c và độc chất cá»§a cha thu gá»n trong bình nầy, chỉ má»™t bình nhá» nầy thôi nhưng nó có khả năng là m cho thiên quân vạn mã tan thà nh cát bụi .
Chu Long Chu đã y theo lá»i dặn và cuối cùng nà ng đã thà nh công.
Trong khi XÃch Linh TỠđánh tiếng khánh thứ ba thì Chu Long Chu ngã bò dưới đất, nhưng nà ng cố ráng sức, má»™t tay ôm ngá»±c chịu đựng, má»™t tay bắn mạnh độc phấn và o XÃch TÃêu Tá» và XÃch Hà Tá».
Phần vì độc phấn quá mạnh, phần thì hai ngưá»i chổng đầu xuống đất nên bị độc phấn chui và o mÅ©i tháºt nhanh, âu đó cÅ©ng là má»™t sá»± tình cá» mà Thiên Ma VÅ© Khúc đà nh thảm bại.
Sau khi đánh bể khánh ngá»c, Ãổng Uyên Như chống thanh trưá»ng kiếm đứng yên, nà ng nhìn XÃch Linh Tá» bằng tia mắt nghiêm nghị nhưng nà ng không nói.
Nhá» thân pháp hÆ¡n ngưá»i nên XÃch Linh Tá» tránh thoát được đưá»ng kiếm thần tốc cá»§a Ãổng Uyên Như, nhưng tinh thần ông ta cÅ©ng bị xao động má»™t lức khá lâu má»›i bình tâm lại được.
Nhìn và o thi thể cá»§a hai đồng đạo, XÃch Linh Tá» thở dà i:
- Số kiếp! Âu cũng là kiếp số .
Ông ta quay nhìn Ãổng Uyên Như và há»i:
- Có phải cô nương đã dùng Bất Kiếm Thuáºt?
Ãổng Uyên Như gáºt đầu:
- Ãúng, Ãạo trưởng có muốn thá» lại hay không?
XÃch Linh Tá» lắc đầu thở ra:
- Cô nương đã được chân truyá»n cá»§a lịnh tôn đưá»ng, bần đạo vốn không phải có lòng thanh danh Ä‘oạt lợi, bần đạo xin cáo lui.
XÃch Linh Tá» cúi xuống nhặt ngá»c tiêu và ngá»c sên , ông ta nhìn hai chiếc thây Ä‘ang bốc khói Ä‘en mà rÆ¡i nước mắt và chầm cháºm bước Ä‘i không quay lại.
Nhìn theo bóng dáng cá»§a XÃch Linh Tá», ánh mắt như sao cá»§a Ãổng Uyên Như từ từ tiêu tán tinh anh và nà ng nhắm lại dưỡng thần.
Bát Kiếm Thuáºt là thứ mà khi dùng rất tốn hao nguyên khÃ, nếu phải dùng lâu nhất định sẽ hôn mê.
ChÃnh vì thế nên Bát Kiếm Thuáºt chỉ dà nh khi giải quyết giây phút mất còn chứ không hỠđược dùng bừa bãi .
Thấy Phúc Ãạo Tam Tiên thảm bại; hai ngưá»i chết, má»™t ngưá»i Ä‘i, Ngư Mụ thét lên má»™t tiếng vung cây thiết trượng lao thẳng và o giữa tráºn.
Chỉ cần Thiên Ma VÅ© Khúc bị phá là tinh thần má»i ngưá»i trở lại bình thưá»ng, cho nên khi thấy Ngư Mụ xông và o là Viên Trưởng Lão thét lên:
- Ngư Mụ, lão phu đang đợi ở đây .
Thanh trưá»ng kiếm cá»§a ông ta nhấc lên, má»™t đạo thanh quang rợn lạnh bao phá»§ chung quanh.
Vệ Thái Quân, Thiên Ninh TỠvà Giang Hà n Thanh cùng cỠđộng binh khà à o và o.
Ngư Mụ thét lên má»™t tiếng , cánh tay má»›i má»c cÅ©a bà vùng thò dà i ra, tiếp liá»n theo là ngá»n Cá»u Chuyá»n Huyá»n âm Chưởng .
Ngá»n chưởng tung ra trong khi Ngư Mụ Ä‘ang quay mặt vá» phÃa Viên Trưởng Lão, Vệ Thái Quân và Thiên Ninh Tá», cho nên cả ba ngưá»i bị ngá»n chưởng quét ngang dá»™i ngược, há» cùng cảm thấy như huyết khà nghịch đảo là m cho ba ngưá»i nhất thá»i không thể tiến lên.
ChÄ© có Giang Hà n Thanh là đứng nghịch chiá»u, nên hắn không mang thương nhưng chưởng phong phản đà n cÅ©ng là m cho hắn phải thối lui liên tiếp.
Tháºt không ai ngá» cánh tay bị phế, bây giá» có cánh tay non như cánh tay trẽ con ấy mà công lá»±c lại hÆ¡n cả ngưá»i rèn luyện nhiá»u năm.
Có lẽ chÃnh vì nhá» và o linh dược mà Ngư Mụ má»›i có được ná»™i lá»±c kinh hồn như thế ấy.
Giang Hà n Thanh chưa đứng yên, bên kia Tôn Phi Loan, Chu Long Chu và Vệ Tinh Cô cÅ©ng vừa má»›i định tÄ©nh tinh thần, trong khi Ngư Mụ Ä‘ang cÆ¡n lồng lá»™n, quả tháºt là cÆ¡n nguy đến trong đưá»ng tÆ¡ kẽ tóc.
Thình lình Ä‘ang nhắm mắt dưỡng thần Ãổng Uyên Như vùng thét lá»›n :
- Giang hiá»n,đệ, hãy lui lại ra sau.
Nà ng phóng mình lên án ngang trước mặt Giang Hà n Thanh, mũi kiếm trong tay chĩa thẳng và o Ngư Mụ.
Không nói một tiếng nà o, Ngư Mụ vùng phóng tới vung cây thiết trượng.
Ãổng Uyên Như hất mạnh thanh trưá»ng kiếm.
Má»™t tiếng dá»™i Ä‘inh tai Ä‘iếc óc, lá»a nhoáng như pháo bông.
Cả hai ngưá»i Ä‘á»u dá»™i ra sau, khoảng cách hÆ¡n hai trượng.
Há» không dùng thuần vá» binh khà mà há» dùng ná»™i lá»±c, chÃnh vì thế cho nên cả hai Ä‘á»u thất sắc nhưng không ai tá» vẻ kém thế hÆ¡n ai.
Bây giỠthì hỠđang thủ thế, hình như không ai bằng lòng ra tay trước nữa, hỠđã biết nội lực của nhau rồi.
Tôn Phi Loan nắm tay Chu Long Chu, toà n thân nà ng run rẩy.
Chu Long Chu thấp giá»ng:
- Tôn thư thư, chị là m sao thế ?
Tôn Phi Loan run giá»ng:
- Chu muội, chị sợ.
Nà ng nói chưa dứt thì Ngư Mụ đã thét lên một tiếng, thân ảnh bà ta nương theo cây thiết trượng phóng thẳng lên không .
Bây giỠthì trong tay chỉ còn thanh kiếm, cây thiết trượng đã cắm sâu và bỠluôn trên mặt đất .
Khi Ngư Mụ phóng lên thì Ãổng Uyên Như cÅ©ng phóng lên,hai thanh kiếm lại chạm và o nhau lần nữa và hai ngưá»i lại cÅ©ng dang ra.
HỠdang ra và chân hỠchạm đất cùng một lúc và cả hai lại đứng yên.
Cả đến cá»§a hai ngưá»i cùng rung lên phần pháºt .
Hình như cả hai cùng dùng sức quá nhiá»u, cho nên sắc mặt ngưá»i nà o cÅ©ng Ä‘á»u lá»™ ra vẻ má»i mệt, tuy không ai nói má»™t lá»i nà o, nhưng rất dá»… thấy rằng há» Ä‘ang váºn khà tụ công.
Tháºt lâu, Ngư Mụ vụt cưá»i khà n:
- Bé con, khá lắm .
Bà ta nói chưa dứt tiếng là thân hình lại phóng lên.
Ãổng Uyên Như cÅ©ng phóng lên cùng má»™t lúc .
Hai thanh kiếm lại chạm và o nhau.
Hai ngưá»i lại dạt ra, nhưng bây giá» khi chân chạm đất, há» không còn chi trì kéo lại nữa , cả hai Ä‘á»u y như nhau, há» cùng thụt lùi hai bước má»›i đứng yên lại được.
Da mặt Ngư Mụ tái mét, hÆ¡i thở dáºp dồn.
Chiếc khăn trên đầu Ãổng Uyên Như rÆ¡i xuống, tóc nà ng xáºp xá»a bá» vai, da mặt nà ng cÅ©ng đã tái xanh.
Bây giá» thì chân lá»±c đã hoà n toà n tổn hại, cả hai ngưá»i không ai còn dám mạnh dạn để khởi thế công nữa.
Bá»n Viên trưởng Lão, Vệ Thái Quân và Thiên Ninh Tá» vẫn còn Ä‘ang váºn công dưỡng thần sau cú đánh đầu tiên mà há» bị Cá»u Chuyển Huyá»n âm Chưởng cá»§a Ngư Mụ là m tổn hao nguyên khÃ. .
Giang Hà n Thanh có thể còn lâm tráºn, nhưng hắn dè dặt vì sợ là m kinh động Ãổng Uyên Như và tạo thế bất lợi cho nà ng .
Bây giá» thì đã định pháºn, bây giá» thì chỉ còn hÆ¡n thua ở chổ ai phục hồi mau cháºm.
Ngưá»i nà o phục hồi nhanh hÆ¡n là ngưá»i đó thắng và chỉ còn má»™t đưá»ng kiếm chót mà thôi.
Ngay trong lúc ấy Chu Long Chu vùng giáºt mạnh tay mà Tôn Phi Loan Ä‘ang nắm và lao mình tá»›i.
Tôn Phi Loan thảng thốt kêu lên:
- Chu muá»™i !
Nhưng đã trể rồi.
Tay của Chu Long Chu đã hất lên chất bột trắng tinh.
Chân của Ngư Mụ tung ra một đá .
Ngư Mụ rú lên má»™t tiếng ngã sóng soà i trên mặt đất, bá»t mép sùi ra, da mặt tÃm bầm bất động.
Chu Long Chu ôm bụng, máu từ trong miệng ứa ra .
Giang Hà n Thanh chạy lại bồng xốc nà ng lên, hÆ¡i thở cá»§a Chu Long Chu như ngá»n đèn khô dầu trước gió.
Nà ng hé mắt nhìn Giang Hà n Thanh, môi nà ng Ä‘iểm nụ cưá»i thá»a mãn và nà ng nói thá»u thà o :
- Giang Nhị công tá». Giang Lang tôi bằng lòng.chết trong tay chà ng , thiếp sẽ ghi Ä‘áºm hình ảnh cá»§a chà ng.
Giang Hà n Thanh rơi nước mắt:
- Chu muội. Chu muội đừng nói nữa để tìm cách trị thương.
Ngay lúc đó Ãổng Uyên Như chạy lại , nà ng ấn tay và o mạch môn cá»§a Chu Long Chu má»™t lúc rồi ngẩng mặt lên buồn bã nói vá»›i Giang Hà n Thanh:
- Chưa biết chắc sẽ ra sao, nhưng nếu sá»›m đưa vá» Lưu Hương Cốc thì có thể sẽ được nhiá»u thuáºn lợi.
Giang Hà n Thanh ôm lấy Chu Long Chu, hắn chợt nghe lòng mình má»m nhÅ©n.
Ngưá»i con gái vá»›i tình yêu đơn phương âm thầm mãi cho đến khi sắp chết má»›i thốt ra lá»i, giá như nà ng là m thinh luôn thì có lẽ nổi khổ cá»§a hắn được Ãt hÆ¡n, bây giá» nà ng đã nói ra, thái độ cá»§a nà ng là thái độ cam pháºn,bằng lòng vá»›i tình yêu mà chỉ má»™t mình nà ng mang nặng.
Nà ng nghÄ© rằng nà ng sẽ chết nên nà ng má»›i mạnh miệng nói ra, nhưng nếu đúng như Ãổng Uyên Như đã nói rằng nếu sá»›m vá» Lưu Hương Cốc thì có nhiá»u hy vá»ng thì sao? Thái độ cá»§a nà ng sẽ như thế nà o đối vá»›i tâm tình mà mình thố lá»™ ?
Chắc chắn là nà ng thá»a mãn, vì chÃnh mắt nà ng trước khi hôn mê , nà ng đã thấy sá»± đáp ứng dáºm đà cá»§a Giang Hà n Thanh, chÃnh khi nà ng đã bất tỉnh rồi mà hắn vẫn còn ôm chặt trong lòng, chứng tá» hắn cÅ©ng đã yêu nà ng như nà ng yêu hắn .
* . *
Tuy biết thầy mình Ä‘i và o con đưá»ng ác, tuy biết thầy mình cÅ©ng không thể dung tha cho mình, nhưng trước cái chết cá»§a Ngư Mụ , Tôn Phi Loan nghe như lòng mình đứt ra từng Ä‘oạn, nà ng chạy lại quỳ thụp xuống bên thây kêu lên thê thiết:
- Sư phụ ! Sư phụ !
Xà Cô Bà từ phÃa sau phóng tá»›i nhưng thanh kiếm cá»§aViên Trưởng Lão ghim trong thây Yên Phi Quỳnh đã được rút ra .
Xà Cô Bà rú lên má»™t tiếng là cuống há»ng đứt ra.
Trong khi đó, Vệ Thái Quân Ä‘ang ngăn cháºn Quế Cô Bà , hai ngưá»i táºn dụng kiếm thế phi Chi Lạc Diệp , thanh kiếm trong tay bà quét ngang tháºt mạnh.
Quế Cô Bà chợt nghe thân mình như bay bổng, đôi chân bị phạt ngang, bà ta váºt xuống lăn lông lốc bên cạnh thây Ngư Mụ .
Cho đến khi Vệ Tinh Cô quay lại thì nà ng phát giác Tôn Phi Loan đã sắp ngất đến nơi rồi .
Lúc ở Lưu Hương Cốc tuy vì đố kỵ mà nà ng hằn há»c vá»›i Tôn Phi Loan nhưng sau khi lá»t và o tay NgÅ© Phượng Môn, thấy Tôn Phi Loan đã vì mình mà đi và o hổ huyệt thì lòng nà ng đã không còn bá»±c bá»™i , nà ng đă theo Chu Long Chu mà gá»i Tôn Phi Loan là Tôn thư thư. .
Bây giỠthấy Tôn Phi Loan loạng choạng, lòng nà ng chợt nghe như dao cắt, nà ng chạy lại đở lấy và thê thiết kêu lên:
- Tôn thư thư..
Bao nhiêu chuyện xảy ra có trước có sau, nhưng vì liên tục quá nhanh nên gần như cùng má»™t lượt, là m cho tất cả Ä‘á»u lúng túng không ai kịp nghÄ© đến chuyện phải đối phó như thế nà o.
Giang Hà n Thanh Ä‘ang bồng Chu Long Chu trên tay, chợt thấy từ ngoà i chạy và o má»™t lão già lưng gù mặc đến mà u tro, ông ta cúi đầu trước Ãổng Uyên Như và nói :
- Thiếu chá»§ , Phi Ãà Bà ng Công Nguyên và đám thá»§ hạ hoà ng y cá»§a hắn Ä‘á»u bị lão nô bắt cả rồi, xin thiếu chá»§ ban phát chút hồng ân.
Giang Hà n Thanh nhìn kỹ thì đúng là lão già chèo thuyá»n cho gã thư sinh áo trắng là Ãổng Nhược Băng ngà y trước , và nếu có ngưá»i nhìn biết thì cÅ©ng chÃnh lão độc đấu vá»›i Ãại Cung Chá»§ Biên Phi Phượng tại Tổng Ãà n NgÅ© Phượng Môn, lão chÃnh là Thiết Bối Ãà Long , ngưá»i sư huynh cá»§a Phi Long Kiếm Khách.
Ãổng Uyên Như gáºt đầu:
- Kẽ cầm đầu ác hại đã bị tiêu diệt , váºy phiá»n Ãà lão hãy phế bá» võ công cá»§a há» rồi thả há» vá» quê quán.
Thiết Bối Ãà Long cúi đầu tuân lệnh quay ra .
Ãổng Uyên Như gá»i lại:
- Tuyết Vũ ở đâu?
Thiết Bối Ãà Long đáp:
- Ãang chá» thiếu chá»§ bên ngoà i.
Ãổng Uyên Như gáºt đầu:
- ÃÆ°á»£c rồi , ta sẽ ra ngay .
Thiết Bối Ãà Long Ä‘i ra rồi, Ãổng Uyên Như quay lại nhìn Giang Hà n Thanh, vẽ mặt nà ng u uất lạ lùng.
Nà ng thấy đến lúc phải đi .
Nà ng thầm nhủ:
- Giang lang, chúng ta kiếp nà y không nên duyên chồng vợ, nhưng hình bóng cá»§a chà ng thiếp đã ghi dáºm và o lòng. cầu nguyện cho chà ng và Phi Loan , Chu Long Chu răng long đầu bạc.
Nà ng cắn răng cố nhoẻn miệng cưá»i :
- Giang hiá»n đệ , hãy lo liệu mà vá» Lưu Hương Cốc cho sá»›m, tôi ra ngoà i má»™t chút. .
Nà ng không dám đợi Giang Hà n Thanh hồi đáp nà ng láºt Ä‘áºt quay mặt qua phÃa khác và bước nhanh ra ngoà i .
Nhưng ngay lúc ấy Vệ Tinh Cô vụt kêu lên:
- Giang Nhị công tá», Ãổng thư thư, Tôn thư thư nguy kịch lắm rồi.
Giang Hà n Thanh rúng động, hắn bồng Chu Long Chu chạy tới như bay .
Lúc bấy giá» chiến cuá»™c đã kết thúc, Viên Trưởng Lão , Vệ Thái Quân và Thiên Ninh Tá» Ä‘á»u xúm lại vây quanh, há» không biết Tôn Phi Loan đã trúng phải độc châm.
Giang Hà n Thanh chạy lại, thấy Vệ Tinh Cô đang quì ôm Tôn Phi Loan và Tôn Phi Loan thì lỠđỠdôi mắt thất thần.
Giang Hà n Thanh điếng hồn, hắn cũng quì xuống một bên kêu lớn:
- Phi Loan ! Phi Loan !
Hắn không nghe thấy Tôn Phi Loan hồi đáp, hắn run rẩy há»i Vệ Tinh Cô:
- Vệ cô nương, Phi Loan bị thương nơi nà o thế?
Vệ Tinh Cô rơi nước mắt:
- Không biết rõ, chỉ thấy Yên Phi Quỳnh ngã xuống thì Tôn thư thư cÅ©ng ngã theo, tôi gá»i thì Tôn thư thư đã cứng miệng không nói được.
Nhưng ngay lúc ấy thì Tôn Phi Loan vụt báºt thà nh tiếng nhưng tiếng cá»§a nà ng hình như đã đớ và đứt quãng:
- Giang lang.. thiếp không xong rồi..hãy giữ Ãổng thư thư hãy giữ Ãổng thư thư ở lại bên chà ng.
Ãổng Uyên Như đứng cau mà y không nói .
Giang Hà n Thanh chảy nước mắt:
- Ãổng tá»· tá»·, hãy cứu Phi Loan.
Ãổng Uyên Như lấy bình thuốc trong mình ra, cạy miệng Phi Loan cho uống luôn má»™t lượt ba hoà n.
Biết Ãổng Uyên Như phải mất thá»i gian để trị thương cho Tôn Phi Loan và cần phải giữ gìn yên tịnh nên Vệ Thái Quân gá»i Viên Trưởng Lão và Thiên Ninh Tá»,ba ngưá»i Ä‘i xê và o trong đại sảnh kiếm ghế nghỉ chân .
Ãổng Uyên Như kéo tấm thảm lại gần, bảo Vệ Tinh Cô đặt Tôn Phi Loan nằm xuống rồi đưa tay ấn và o mạch môn nghe ngóng.
Nà ng xem mạch hồi lâu rồi vạch đến Tôn Phi Loan nhổ mũi độc châm và kê miệng và o hút máu.
Sau khi rút bớt chất độc, nà ng lại lấy ra một bình thuốc khác rịt chặt vết thương .
Giang Hà n Thanh vá»™i há»i:
- Ãổng tá»· tá»· thương thế có hy vá»ng gì không?
Ãổng Uyên Như đáp:
- Tôi đã áp dụng đúng phương pháp giải độc và cho uống gấp ba lần Há»™ Tâm ÃÆ¡n trong vòng mươi hai tiếng đồng hồ, chắc chắn độc chất không thể xâm phạm tim, nhưng phải vá» Lưu Hương Cốc để nhá» sưu tra chất độc nà y thì má»›i mong giải được.
Giang Hà n Thanh há»i:
- Nhưng đó là thứ ám khà gì?
Ãổng Uyên Như đáp:
- Ãây là má»™t thứ xương mà tôi chưa há» nghe thấy.
Nà ng ngần ngừ nóà tiếp:
- Hiện tại có ba vị tiá»n bối ở đây, để há»i xem ba vị có biết hay không ?
Vệ Thái Quân cầm độc châm xem lối lâu rồi khẽ lắc đầu:
- Lão thân chưa hỠthấy, chẳng hay Viên Trưởng Lão và Thiên Ninh đạo trưởng có biết hay không?
Viên Trưởng Lão và Thiên Ninh Tá» xem xét, nhưng hai ngưá»i cÅ©ng không biết lai lịch cá»§a độc châm.
Giang Hà n Thanh đâm quýnh, hắn nói:
- Ãổng tá»· tá»· , bây giá» phải là m sao?
Ãổng Uyên Như nói:
- Ãá»™c chất đã bị thuốc là m cho tản khai, có thể nà ng sẽ tỉnh lại trong giây phút , chá» khi tÄ©nh lại tôi há»i xem , há»a chăng biết được.
Giang Hà n Thanh nghi hoặc:
- Có thể tỉnh được chăng?
Ãổng Uyên Như nói:
- Ãá»™c chất tán khai, tá»± nhiên nà ng còn phải ngá»§ má»™t giấc ngắn, thế nà o cÅ©ng tÄ©nh, chỉ có há»i nà ng thì má»›i biết được mà thôi , vì có lẽ đây là độc môn cá»§a NgÅ© Phượng Môn.
Nà ng lấy ra một bình thuốc khác và nói tiếp :
- Còn má»™t viên Tiểu Hoà n Ãan Giang hiá»n đệ hãy cho nà ng uống tiếp Ä‘i.
Giang Hà n Thanh bóp nát viên thuốc ra rồi dùng khà đan Ä‘iá»n cho thuốc và o miệng Tôn Phi Loan.
Lúc bấy giá» Nã Vân và Cầm Nguyệt cÅ©ng đã và o tá»›i, hai ngưá»i ngồi bệt xuống cạnh Tôn Phi Loan kêu khóc tháºt là thê thiết.
Chá» cho Giang Hà n Thanh má»›m thuốc cho Tôn Phi Loan xong rồi , Ãổng Uyên Như bảo hắn đỡ Tôn Phi Loan nằm dốc trong lòng hắn để cho nà ng mau hồi tỉnh.
Qua một phút sau, quả nhiên Tôn Phi Loan từ từ hé mắt.
Giang Hà n Thanh láºt Ä‘áºt ká» miệng sát và o tai nà ng gá»i nhá» :
- Phi Loan, hãy cố dưỡng thần để cho Ãổng tá»· tá»· há»i thăm căn bịnh, .
Tôn Phi Loan ứa nước mắt:
- Giang lang, không thể cứu được đâu, tuy nhiên, tôi vẫn còn được chút thì giá», tôi muốn nói chuyện vá»›i Ãổng thư thư.
Nà ng vá»›i tay nắm lấy tay Ãổng Uyên Như và ngáºp ngừng nói tiếp:
- Ãổng tá»· tá»·, tôi không thể sống được đâu, nhưng mong chị hãy hứa vá»›i tôi má»™t việc thì tôi má»›i yên lòng nhắm mắt. .
Ãổng Uyên Như nói :
- Tôn muội muốn tôi hứa chuyện chi ?
Tôn Phi Loan nói :
- Tá»· tá»·, xin chị đừng bao giá» xa bá» Giang lang, tôi biết vì tôi mà chị muốn trốn tránh, nhưng nay thì tôi khó lòng thoát khá»i, hy vá»ng cuối cùng cá»§a tôi là xin chị hãy hứa má»™t lá»i .
Ãổng Uyên Như rÆ¡i nước mắt:
- Tôn muội, đây là thứ độc châm gì, hãy nói cho chị lo liệu.
Tôn Phi Loan nói:
- Ãây là thứ độc châm cá»±c kỳ nguy hiểm, nó gá»i là Phụ Cốt Châm thứ độc châm nà y năm xưa sư phụ đã từng hại không biết bao nhiêu hà o kiệt võ lâm, không ngá» hôm nay lại đến phiên tôi.
Ãổng Uyên Như nói:
- Thuốc giải của nó ở đâu?
Tôn Phi Loan lắc đầu:
- Không có thuốc giải.
Ãổng Uyên Như nói:
- Tôn muá»™i đừng lừa chị, không có thứ độc nà o mà không có thuốc giải cả vì nếu không có thuốc giải thì không ai dám chế ra, ngưá»i ta không bao giá» là m chuyện ngu xuẩn như thế vì chế nó là phải có trưá»ng hợp rá»§i ro. Hãy nói cho chị biết Ä‘i .
Tôn Phi Loan lắc đầu;
- Không, tôi nói tháºt, nhưng bây giá» chị hãy hứa Ä‘i , hứa vá»›i tôi đừng bá» Giang lang, hứa Ä‘i..
Ãổng Uyên Như nhìn Tôn Phi Loan rồi Giang Hà n Thanh, nà ng nghẹn ngà o không nói .
Vệ Tinh Cô rơi nước mắt:
- Ãổng tá»· tá»· , chi hãy hứa cho Tôn thư thư vui lòng.
Ãổng Uyên Thư đỠmặt dáºm chân:
- ÃÆ°á»£c rồi , tôi xin hứa bằng lòng theo ý cá»§a Tôn muá»™i muá»™i nhưng Tôn muá»™i muá»™i phải nói thuốc giải cho tôi .
Tôn Phi Loan nở nụ cưá»i héo hắt:
- Ãổng tá»· tá»· , em cám Æ¡n chị lắm.
Ãổng Uyên Như hối thúc:
- Hãy nói thuốc giải cho chị biết đi.
Tôn Phi Loan thở ra :
- Năm xưa, khi luyện Phụ Cốt Châm, tháºt thì nó có thuốc giải, nhưng sư phụ tôi lại bảo rằng luyện độc mà còn kém thuốc giải thì độc châm trở thà nh vô dụng, vì thế cho nên ngưá»i định há»§y thứ thuốc giải đó Ä‘i, cÅ©ng may trong lúc ấy có má»™t vị sư muá»™i cá»§a sư phụ tôi lại bảo rằng cần phải giữ thuốc giải ấy để sau nầy biết đâu môn đệ lở phạm nhầm thì khá»i phải mang Ä‘iá»u ân háºn là trÆ¡ mắt nhìn môn đồ chịu chết. Vì thế cho nên sư phụ tôi má»›i bằng lòng trao thuốc giải cho ngưá»i ấy giữ.
Ãổng Uyên Như há»i phăng :
- Ngưá»i ấy là ai?
Tôn Phi Loan nói :
- Vị đó được gá»i là Phi Thiên Hồ Thất Cô, nghe đâu đã thế phát qui y tại Thanh Tâm Am trên đỉnh Hoắc SÆ¡n.
Ãổng Uyên Như gáºt đầu:
- Tôi sẽ tìm ra ngưá»i đó.
Tôn Phi Loan lắc đầu:
- Tá»· tá»· đừng Ä‘i, vì đã nhiá»u năm rồi ngưá»i ấy không còn nghe tin tức gì nữa .
Ãổng Uyên Như Ä‘iểm nhanh và o Thùy Huyệt cá»§a Tôn Phi Loan và nói vá»›i Giang Hà n Thanh:
- Giang lang hãy đưa tất cả ra háºu viện chá» tôi, tôi sẽ Ä‘i Hoắc SÆ¡n và vá» ngay để cứu chữa cho kịp lúc .
Giang Hà n Thanh bảo Nã Vân, Cam Nguyệt đưa cả Tôn Phi Loan và Chu Long Chu ra háºu viên.
Sau khi Ãổng Uyển Như Ä‘i rồi, Viên Trưởng Lão thấy đại địch đã diệt xong bèn từ giả Vệ Thái Quân trở vá» sÆ¡n động .
Riêng Vệ Thái Quân đã có thương lượng trước vá»›i ÃÆ¡n Hiểu Thiên và Giang Thượng Phong vá» háºu sá»± cá»§a Giang Hà n Thanh và Vệ Tinh Cô nên cả hai bà cháu cùng ở lại chỠđợi Ãổng Uyên Như trở lại.
* . *
Cho đến sáng ngà y hôm sau, trá»i vừa đâm mây ngang là má»i ngưá»i nghe tiếng hạc kêu vang và Ãổng Uyên Như hối hả bước và o.
Giang Hà n Thanh đứng dáºy há»i nhanh:
- Có không, có thuốc giải không?
Ãổng Uyên Như nói:
- Phi Thiên Hồ Thất Cô đã chết hồi mưá»i năm vá» trước.
Giang Hà n Thanh ngồi bệt xuống ghế, nước mắt trà o ra .
Ãổng Uyên Như háy hắn má»™t cái tháºt dà i rồi cưá»i nói :
- Chà , nóng ruá»™t vì ngưá»i ngá»c rồi phải không, không chết đâu mà sợ, có thuốc giải rồi đây nè .
Giang Hà n Thanh đứng phắt lên chụp lấy tay Ãổng Uyên Như:
- Uyển Như có tháºt không !
Ãổng Uyên Như nói :
- CÅ©ng may vốn là Phi Thiên Hồ Thất Cô vốn là ngưá»i tốt nên trước phút lâm chung đã trao thuốc giải cho môn đệ .
Vệ Thái Quân đứng dáºy chấp tay:
- A di đà pháºt, quả tháºt trá»i còn thương ngưá»i trong sạch .
Ãổng Uyên Như nói :
- Như váºy bây giá» không cần phải vá» ngay Lưu Hương Cốc, hãy lo giải độc cho Phi Loan và trị ná»™i thương cho Chu Long Chu rồi thong thả sẽ vá» sau.
Khi má»i ngưá»i Ä‘ang lo trị bịnh thì bên ngoà i có má»™t tiểu đạo cô xin và o ra mắt.
Vệ Tinh Cô đưa ngưá»i ấy và o và trao thÆ¡ cho Ãổng Uyên Như.
Vị tiểu đạo cô cúi đầu thi lễ :
- Ãạo huynh tôi sai cầm thư nầy đến ra mắt Giang Nhị công tá».
Ãổng Uyên Như nói:
- Chẳng hay đạo huynh là ai ?
Vị tiểu đạo cô nói :
- Xin chư vị xem thư là rõ,
Nói xong vị tiểu đạo cô từ giả lui ra.
Giang Hà n Thanh xé thứ ra liếc qua liá»n biến sắc.
Ãổng Uyên Thư vá»™i bước tá»›i xem lá thư vá»n vẹn có hai hà ng chữ:
Cung Hỉ Tân Hôn
Bên dưới ký tên: Ngá»c Lan Ãạo Cô bái thÆ¡
Ãổng Uyên Thư nghiêm giá»ng:
- Không, Tôn muá»™i bảo tôi ở lại thì Ãà o Ngá»c Lan cÅ©ng không thể bá» Ä‘i tu, cho dầu chân trá»i góc bể tôi cÅ©ng quyết bắt nà ng trở vá» .
Và nà ng đưa tay ra hiệu cho Nã Vân , Cầm Nguyệt:
- Hãy theo giữ ngưá»i tiểu đạo cô ở lại .
Nả Vân và Cầm Nguyệt tung mình ra cá»a tháºt nhanh.
Chỉ mấy phút sau, vị tiểu đạo cô bị Ä‘iệu trở và o và theo sau là Ãà o Ngá»c Lan nà ng tuy đã mặc đến đạo bà o nhưng tóc hãy còn xá»a bá» vai. HỠđứng nhìn nhau ngáºp trà n nước mắt nhưng và nh môi ai cÅ©ng nhẹ Ä‘iểm nụ cưá»i.
Bên ngoà i ánh bình minh rá»i sáng cả vùng rừng núi tiếng chim rÃu rÃt tưng bừng, ngà n cây vươn mình sống lại sau những đêm dà i nặng trÄ©u .
Ngư Thương Sơn không còn là hang hùm miệng rắn, Ngư Thương Sơn bây giỠđã trở thà nh một tổ uyên ương .
Gió núi quyện lấy hương rừng ngà o ngạt bay thoang thoảng khắp nơi .
Hết