10-03-2008, 09:36 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Chương 14 – Hồi 3
Dịch thuáºt: StormRaider
Chú thÃch: mienlitangcham
Nguồn: Tà ng thư viện
Lương Tiêu lắc đầu nói:
- Ta chỉ biết Hiểu Sương tháºt lòng đối xá» tốt vá»›i ta, ta tá»± nhiên phải tháºt lòng đối xá» vá»›i cô ấy.
Câu nói đó cá»§a y từng chữ từng chữ Ä‘á»u phát ra từ ná»™i tâm, vô cùng thà nh khẩn, Hoa Hiểu Sương ngÆ¡ ngẩn nhìn Lương Tiêu như ngây như dại. Hoa Thanh Uyên cho dù tÃnh tình bình hòa, lúc nà y cÅ©ng không khá»i tức giáºn sôi máu, mặt tÃm lại, thất thanh quát lá»›n:
- Minh Quy, ngươi phát thệ mà không giữ lá»i, không sợ trá»i tru đất diệt ư?
Minh Quy cưá»i nói:
- Trá»i đất là cái rắm gì? Tiểu súc sinh nhà ngươi cứ chá»i Ä‘i, hai ngưá»i ổn thá»a hÆ¡n má»™t ngưá»i nhiá»u, cho dù ta có lỡ tay là m chết má»™t đứa thì vẫn còn má»™t đứa.
Nói xong ha hả cưá»i, nắm hai đứa trẻ rảo bước xuống Linh Äà i.
Hoa Thanh Uyên mắt thấy Minh Quy tiến nháºp “Lưỡng Nghi Ảo Trần tráºn†nhất thá»i thúc thá»§ không có cách nà o, lo lắng nói:
- Tại sao, tại sao chứ?
Rồi đi loạn mấy vòng giống như kiến bò trong chảo nóng. Hoa Vô Xuy không kìm được gắt lên:
- Loạn quá, con là chủ nhân một cung, sao có thể lâm nguy là loạn?
Liá»n quay mình quát lệnh má»i ngưá»i:
- Láºp tức mở trá»ng tâm trong cung, nghịch chuyển Lưỡng Nghi Ảo Trần tráºn.
Hoa Thanh Uyên nghe váºy giáºt mình, thất thanh nói:
- Nếu là m như váºy chẳng phải Tiêu nhi và Hiểu Sương sẽ bị nguy hiểm ư.
Hoa Vô Xuy thở dà i nói:
- Hiện giá» chỉ còn cách đánh cược má»™t phen. Minh Quy lúc nà o còn chưa chạy được khá»i Thiên CÆ¡ cung thì lúc đó còn chưa dám là m hại hai đứa bé. Nếu để hắn thoát thân ra ngoà i má»›i vô cùng nguy hiểm. Cho dù ba ngưá»i bị hãm trong tráºn thì sau má»™t lúc, vá»›i trà kế cá»§a Lương Tiêu không chừng sẽ có má»™t tia sinh lá»™.
Hoa Thanh Uyên nghe có lý, vội đi mở cơ quan.
Minh Quy Ä‘i lại trong tráºn đã nhiá»u năm, vô cùng thà nh thục, liá»n chạy như gió, chạy được khoảng hai dặm thì bá»—ng cảm thấy không đúng, quay đầu nhìn bốn phÃa phát hiện ra thạch tráºn đã bị nghịch chuyển, không khá»i thất thanh kêu lên:
- Hoa Vô Xuy con mụ xấu xà đó, dám là m như váºy sao?
Lão biết rõ trong Thiên CÆ¡ cung chỉ có Hoa Vô Xuy có thể dùng tá»›i phương thức hiểm độc nà y, trong lúc hoảng hốt mất hết cả phong độ, liá»n chá»i loạn cả lên. Hoa Hiểu Sương nghe đến mức khó chịu, đưa tay bịt lấy hai tai.
Minh Quy chá»i mắng má»™t hồi, đột nhiên trầm tÄ©nh trở lại, nhìn Lương Tiêu cưá»i nhạt nói:
- Thằng nhóc nhà ngươi muốn lợi dụng cơ hội bà y trò sao?
Liá»n xoay tay Ä‘iểm huyệt Hiểu Sương đặt sang má»™t bên, tay trái túm Lương Tiêu, tay phải bẻ má»™t cà nh cây vạch trên mặt đất tÃnh toán tráºn pháp.
Thạch tráºn tuy lúc chÃnh lúc nghịch, biến hóa vô cùng nhưng thạch tượng trong tráºn thì không há» biến đổi, nếu là nhà toán há»c cao mình thì có thể thông qua những thạch tượng chạy qua để tÃnh toán toà n diện tráºn pháp. Minh Quy lúc nà y bị hãm trong “ThÃch khách cảnhâ€, lòng như lá»a đốt, liá»n định thần nhìn má»™t pho “Dá»± Nhượng tiá»m xÆ[xem chú thÃch 1], dụng tâm tÃnh toán. Dá»± Nhượng là ngưá»i nước Tấn Ä‘á»i Xuân Thu, vì thay chá»§ nhân báo thù mà nấp trong nhà xà để ám sát Triệu Tương Tá», nhưng bại lá»™ bị bắt. Có Ä‘iá»u Triệu Tương Tá» là nhân váºt khà độ to lá»›n, vì cho rằng Dá»± Nhượng trung thà nh vá»›i chá»§ cÅ© mà khảng khái thả ông ta ra. Sau đó Dá»± Nhượng lại hai lần nữa ám sát Triệu Tương Tá» nhưng Ä‘á»u thất bại, lần cuối cùng bị quân sÄ© bắt lại vẫn ngang nhiên bất khuất, vung kiếm tá»± sát. Trong “ThÃch khách cảnh†nà y Ä‘á»u là tượng những thÃch khách nhân nghÄ©a, tượng nà o cÅ©ng thu mình chá» phát động, khà thế lăng lệ.
Minh Quy má»™t tay tÃnh toán, má»™t tay giữ chặt háºu tâm Lương Tiêu. Phải biết là Minh Tam Thu từ nhá» do ông ta bồi dưỡng lại bị Lương Tiêu đánh bại nên tâm lý Minh Quy đối vá»›i thiếu niên nà y vô cùng úy kỵ, phải nắm trong tay thì má»›i có thể yên tâm. Lương Tiêu nhìn Hoa Hiểu Sương, thấy cô hai mắt rá»›m lệ, chăm chú nhìn mình, ánh mắt vô cùng thê lương buồn rầu. Lương Tiêu liá»n mỉm cưá»i vá»›i cô. Hoa Hiểu Sương thấy vẻ cưá»i cá»§a y nhẹ nhà ng bình thản, trong lòng ấm lại, yên tâm hÆ¡n nhiá»u.
Minh Quy liếc mắt nhìn thấy, cưá»i nhạt nói:
- Hai đứa trẻ con các ngươi nếu muốn đầu mà y cuối mắt thì bây giỠlà đúng lúc đấy.
Hai ngưá»i Ä‘á»u hổ thẹn cúi đầu xuống. Minh Quy cưá»i nhạt, lại cúi đầu xuống tÃnh toán má»™t lúc, bá»—ng nghe Lương Tiêu nói:
- TÃnh sai rồi.
Minh Quy buột miệng nói:
- Äánh rắm.
Nhưng lại đổi ý, nghÄ©: “Tiểu tá» nà y toán há»c không có đối thá»§, có thể là sai tháºt.†NghÄ© tá»›i đó liá»n tÃnh toán lại, quả nhiên trong lúc vá»™i vã đã nhầm lẫn, tÃnh sai hai bước, nhất thá»i kinh nghi bất định, cưá»i âm trầm nói:
- Thằng nhóc, ngươi có ý chỉ Ä‘iểm ta, không sợ ta ra khá»i thạch tráºn thì việc đầu tiên là trút lên đầu ngươi sao?
Lương Tiêu cưá»i nói:
- Äằng nà o chẳng chết, trước khi chết mà vẫn chá»c được được ngươi thì cÅ©ng là má»™t việc khoái hoạt.
Minh Quy trong lòng hồ nghi, nhìn y má»™t lúc vẫn không nhìn ra được gì. Nhưng lão tÃnh ra được phương vị hiện giá», dù sao cÅ©ng vô cùng sung sướng, cưá»i dà i má»™t tiếng, vừa định đứng dáºy thì bá»—ng thấy tay Lương Tiêu đột nhiên vung lên, khuá»·u tay huých và o eo lưng mình. Minh Quy vốn nghÄ© y bị trá»ng thương, không còn khà lá»±c, hoà n toà n không tưởng đến lúc nà y Lương Tiêu còn có năng lá»±c chống cá»±, bất giác trong lòng vừa kinh hãi vừa tức giáºn, vá»™i ấn và o yếu huyệt ở bối tâm Lương Tiêu, đúng lúc nà y lão phát giác lưng lạnh toát, rồi má»™t cá»— sát khà lăng lệ hùng dÅ©ng đánh tá»›i. Minh Quy trong lòng chấn động: “Há»ng rồi, có mai phục.†Vá»™i định chuyển mình, Lương Tiêu thừa cÆ¡ phát lá»±c, quát lá»›n má»™t tiếng đã thoát khá»i tay Minh Quy.
Minh Quy má»™t phút phân tâm đã bị Lương Tiêu thoát khá»i tay, trong lòng tức giáºn vô cùng, nhưng sau lưng lão ta sát khà mưá»i phần mãnh liệt, buá»™c lão phải quay lại chống cá»±, không ngá» vừa quay mình nhìn thì sau lưng đến bóng quá»· cÅ©ng không có, chỉ có má»™t pho thạch tượng từ từ Ä‘i tá»›i, quỳ xuống dâng cá, chÃnh là má»™t pho tượng Chuyên Chư. Chuyên Chư là đại thÃch khách cá»§a nước Ngô thá»i Xuân Thu, Ä‘em thanh Ä‘oản kiếm Ngư Trưá»ng nhét và o bụng con cá tứ lại lư để ám sát Ngô vương Liêu. Pho tượng đó nâng khay cúi ngưá»i, Ä‘oản kiếm chuẩn bị xuất, khà thế lăng lệ quá»· dị.
Minh Quy nhìn đến kinh nghi bất định: “Chẳng lẽ lão phu khẩn trương quá độ, sinh ra ảo giác.†Vá»™i và ng quay mình, đã thấy Lương Tiêu ôm Hiểu Sương chạy như bay, đã đến gần thạch tượng cá»§a thÃch khách cá»§a nước Yên là Cao Tiệm Li, bất giác lá»a giáºn bùng lên, quát lá»›n:
- Xú tiểu tá», chạy Ä‘i đâu?
Liá»n tung mình rảo bước Ä‘uổi theo. Lương Tiêu ôm theo má»™t ngưá»i, thân pháp cháºm hẳn, thấy sau lưng tiếng gió nổi liên, Minh Quy đã Ä‘uổi đến gần, nhất thá»i không thể tránh né liá»n quay ngưá»i dùng chiêu “VÅ© Dương Phấn KÃch†[xem chú thÃch 2] đâm ra má»™t hư chiêu. Minh Quy thấy thấy Lương Tiêu chiêu thức tinh diệu mãnh liệt, trong lòng lại có úy kỵ, thân hình liá»n cháºm lại. Lương Tiêu thừa cÆ¡ lùi tá»›i sau tượng Cao Tiệm Li. Minh Quy lại quát má»™t tiếng, nhảy ra sau thạch tượng, vừa kịp thấy lưng cá»§a Lương Tiêu liá»n vung tay chụp tá»›i, ai ngá» chiêu “Phi Hồng Trảo†chưa kịp đánh hết thì lại có má»™t cá»— sát khà tạt và o mặt, lạnh lẽo thấu xương, khiến lão dá»±ng hết lông tóc, vá»™i và ng dừng thế công, dốc sức nhảy lùi lại. Vì sá»± can thiệp nà y mà má»™t trảo đó cá»§a lão uy lá»±c giảm mạnh, chỉ có ngón giữa vạch và o chân phải Hiểu Sương, tạo thà nh má»™t vệt máu. Minh Quy lùi lại hai bước, tim Ä‘áºp thình thịch, rÃt giá»ng gà o lên:
- Cao nhân phương nà o, lén lén lút lút định là m gì?
Mãi không có ngưá»i đáp lá»i, lão chuyển qua thạch tượng, nhưng thần nhìn bốn phÃa nhưng chẳng thấy ai, chỉ có má»™t pho thạch tượng, tay phải mở tranh, tay trái giữ chá»§y thá»§, dụi mắt nhìn kỹ thì chÃnh là bá»™ dạng Kinh Kha ám sát Tần Thá»§y Hoà ng, hết bản đồ lá»™ ra chá»§y thá»§. Kinh Kha đó Ä‘iêu khắc như ngưá»i sống, hai mắt lăng lệ tuyệt luân, giống như chim ưng bắt thá». Minh Quy cùng tượng đá bốn mắt nhìn nhay, tuy biết rõ là váºt chết nhưng trong lòng cÅ©ng á»›n lạnh. Lão liên tiếp gặp việc quái dị, bá»±c tức vô cùng, quay ra nhìn thì thấy Lương Tiêu đỡ Hoa Hiểu Sương đã chạy tá»›i phÃa sau má»™t pho thạch tượng. Minh Quy rảo bước chạy lên, lại thấy sau tượng trống không, chẳng thấy bóng dáng hai ngưá»i đâu.
Lương Tiêu đỡ Hoa Hiểu Sương chạy được gần ba trăm bước, đột nhiên không chống cá»± nổi ngã lăn ra đất, phun ra hai ngụm máu. Hoa Hiểu Sương chống tay đẩy lưng y láºt ngưá»i lại, lo lắng nói:
- Tiêu ca ca, anh bị thương có nặng không?
Nói chưa dứt nước mắt đã sá»›m chảy ra. Lương Tiêu thở dốc cưá»i nói:
- Không có gì đáng ngại.
ÄÆ°a tay và o ngá»±c áo lấy ra má»™t cái nghiên má»±c, nói:
- Muá»™i xem, chưởng đó cá»§a ta Ä‘á»u đánh lên cái nghiên nà y.
Hoa Hiểu Sương tức thì vừa kinh hãi vừa mừng rỡ. Nhưng cái nghiên má»±c đó sá»›m đã nứt nẻ, lúc nà y bị Lương Tiêu bóp mạnh liá»n vỡ ra là m mấy mảnh. Lương Tiêu trong lòng thầm thở dà i: “Äáng tiếc, ta lại tin Minh lão nhi, xuất thá»§ mạnh quá.†Nguyên lai, Lương Tiêu lợi dụng lúc má»i ngưá»i Ä‘ang ồn à o chá»i mắng liá»n lấy cái nghiên má»±c dùng để giải toán bá» và o trong áo, sau đó vung chưởng tá»± đánh mình, cố ý bị Minh Quy bắt dữ để có thể đồng hà nh, dò xét cÆ¡ há»™i cứu Hiểu Sương. Nhưng Minh Quy già thà nh tinh, lừa được lão ta không phải dá»…, vì váºy chưởng đó cá»§a Lương Tiêu cá»±c mạnh, sau khi đánh vỡ nghiên má»±c vẫn thương tá»›i ná»™i phá»§. Chiêu khổ nhục kế đó quả tháºt vô cùng nguy hiểm, chỉ cần Minh Quy nhất thá»i Ä‘oán ra, đánh chết y tại chá»—, hoặc giữa đưá»ng Ä‘iểm huyệt y thì Lương Tiêu Ä‘á»u xuống sông Nại Hà . May là Minh Quy quá ư cẩn tháºn, thá»§y chung vẫn dùng tay nắm chặt y nên Lương Tiêu má»›i có thể táºn dụng cÆ¡ há»™i. Trên đưá»ng Ä‘i, Lương Tiêu không tá» vẻ gì nhưng trong lòng không ngừng tÃnh kế. Äợi lúc Ä‘i và o ThÃch khách cảnh, mắt thấy Minh Quy tÃnh sai mấy bước liá»n giả ý thay lão sá»a sai, khiến lão hồ ly đó yên tâm vui mừng, lại nhìn thấy thạch tượng Chuyên Chư đến gần sau lưng Minh Quy liá»n thừa cÆ¡ sá» ra má»™t chiêu “Chu Hợi huy chùyâ€. Theo phương vị cá»§a thạch tráºn thì sau chiêu “Chu Hợi huy chùy†đó chÃnh là chiêu “Chuyên Chư hiến lưâ€.
Lương Tiêu bị Minh Quy giữ chặt háºu tâm, sá» ra chiêu “Chu Hợi huy chùy†vốn không thể biến chiêu, nhưng y nắm thá»i cÆ¡ cá»±c chuẩn, má»™t chiêu đó vừa xuất ra thì pho thạch tượng cá»§a Chuyên Chư cÅ©ng vừa Ä‘i đến, hô ứng vá»›i chiêu trước đó thay y sá» ra chiêu “Chuyên Chư hiến lư†đánh tá»›i. Minh Quy vốn là cao thá»§ võ há»c, là ngưá»i tâm linh mẫn tiệp dị thưá»ng, lúc nà y lại Ä‘ang chạy trốn nên như chim sợ cà nh cong, lúc nà o cÅ©ng đỠphòng. Thạch tượng xuất chiêu, sát khà tá»± sinh, Minh Quy phân tâm má»™t chút đã bị Lương Tiêu chạy thoát khá»i tay.
Sau đó, Lương Tiêu thấy Minh Quy Ä‘uổi đến, bất đắc dÄ© dùng lại cách cÅ©, sá» ra má»™t chiêu “VÅ© Dương phấn kÃchâ€. “VÅ© Dương phấn kÃchâ€, “Tiệm Li kÃch trúc†[xem chú thÃch 3], “Äồ cùng chá»§y hiện†vốn là ba chiêu liên hoà n, má»™t lượt tạo thà nh. Lương Tiêu sá» xong “VÅ© Dương phấn kÃch†liá»n lùi và o sau thạch tượng Cao Tiệm Li, thạch tráºn váºn chuyển không lúc nà o dừng, hai pho thạch tượng Cao Tiệm Li, Kinh Kha tiến vá» phÃa trước, vừa khéo thay y xuất ra hai chiêu phÃa sau. Tuy là thạch tượng nhưng bằng và o uy phong khà thế cá»§a hai vị đại hà o sÄ© tung hoà nh cổ kim đó cÅ©ng khiến Minh Quy sợ đến lùi lại không ngá»›t. Nhá»› năm đó Hoa Lưu Thá»§y thiết láºp tám trăm thạch tượng vốn muốn truyá»n lại võ há»c, vạn lần không nghÄ© tá»›i mấy trăm năm sau truyá»n nhân cách thế cá»§a ông ta lại có trà tưởng tượng trùm trá»i, dùng uy thế cá»§a thạch tượng để chấn kinh cưá»ng địch.
Chú thÃch: (theo mienlitangcham)
1. Dá»± Nhượng tiá»m xà (Dá»± Nhượng nấp trong nhà xÃ, trÃch trong “ThÃch khách liệt truyệnâ€)
Dá»± Nhượng là ngưá»i nước Tần, trước kia đã thá» há» Phạm và há» Trung Hà ng, nhưng không ai biết đến. Dá»± Nhượng bá» sang thá» Trà Bá, Trà Bá rất yêu quý và tôn trá»ng. Äến khi Trà Bá. đánh Triệu Tương Tá», Triệu Tương Tá» cùng mưu vá»›i các nước Hà n, Ngụy, giết Trà Bá. Sau khi đã giết Trà Bá, há» chia đất Trà Bá là m ba phần. Triệu Tương Tá» rất oán Trà Bá, nên sÆ¡n đầu lâu cá»§a Bá là m đồ đựng rượu.
Dự Nhượng trốn và o trong núi nói:
- Than ôi! Kẻ sÄ© chết vì ngưá»i tri ká»·! Ngưá»i con gái là m dáng vì kẻ yêu mình. Nay Trà Bá biết ta, ta phải liá»u chết báo thù để Ä‘á»n Æ¡n, có thế hồn phách cá»§a ta má»›i khá»i xấu hổ !
Dá»± Nhượng bèn đổi há» tên là m ngưá»i bị khổ dịch lẻn và o cung dá»n nhà xÃ, trong ngưá»i giấu cái chá»§y thá»§ muốn để đâm Tương Tá». Tương Tá» và o nhà xà thấy chá»™t dạ, bắt há»i ngưá»i khổ dịch Ä‘ang dá»n nhà xÃ, thì ra đó là Dá»± Nhượng, khám trong ngưá»i có binh khÃ. Dá»± Nhượng nói:
- Ta muốn báo thù cho Trà Bá.
Tả hữu muốn giết, Tương TỠnói:
- Hắn là ngưá»i có nghÄ©a, ta chỉ cẩn tháºn trách hắn là đủ. Vả chăng, Trà Bá chết không có con cái gì, mà ngưá»i là m tôi cá»§a nó lại muốn báo thù, váºy ngưá»i nà y là má»™t ngưá»i hiá»n trong thiên hạ.
Cuối cùng tha cho Ä‘i Ãt lâu sau, Dá»± Nhượng lại sÆ¡n mình là m ngưá»i há»§i,nuốt than là m ngưá»i câm, khiến không ai nháºn ra hình dạng. Nhượng Ä‘i hà nh khất ở ngoà i chợ, ngưá»i vợ không nháºn ra. Äi gặp ngưá»i bạn, ngưá»i bạn nháºn được nói:
- Anh có phải Dự Nhượng đấy không?
- ChÃnh tôi.
Ngưá»i bạn khóc và nói:
- Có tà i như anh nếu gá»i mình là m tôi thá» Tương Tá»,thì Tương Tá» thế nà o cÅ©ng yêu mến gần gÅ©i anh. Khi Tương TỠđã yêu mến gần gÅ©i anh thì anh là m Ä‘iá»u anh muốn, thế chẳng dá»… hÆ¡n sao? Bây giá» là m há»§y hoại thân thể thế nà y muốn để báo thù Tương Tá», chẳng phải khó khăn sao?
Dự Nhượng nói:
- Mình đã Ä‘i mình là m tôi ngưá»i ta, rồi lại tìm cách giết há», như thế là mang hai lòng để thá» vua. Vả chăng Ä‘iá»u tôi muốn là m là hết sức khó nhưng tôi muốn là m thế nà y là để cho hạng tôi thá» vua mang hai lòng ở trong thiên hạ sau nà y phải hổ thẹn?
Sau khi Ä‘i rồi, được Ãt lâu Tương Tá» sắp ra Ä‘i, Dá»± Nhượng nấp ở chá»— cầu Tương Tá» phải Ä‘i qua. Tương TỠđến cầu con ngá»±a sợ hãi, Tương Tá» nói:
- Äây chắc là Dá»± Nhượng rồi?
Sai ngưá»i há»i thì quả là Dá»± Nhượng. Tương Tá» bèn trách Dá»± Nhượng:
- Nhà ngươi chẳng phải đã từng thá» há» Phạm và há» Trung Hà ng đó sao? Trà Bá diệt há», thế mà ngươi chẳng báo thù cho há» lại còn gá»i mình là m tôi Trà Bá. Nay Trà Bá đã chết rồi sao nhà ngươi lại má»™t mình vì hắn báo thù sâu sắc như váºy?
Dự Nhượng đáp:
- Tôi thá» há» Phạm và há» Trung Hà ng, há» Phạm và há» Trung Hà ng Ä‘á»u xem tôi là hạng ngưá»i thưá»ng, cho nên tôi báo đáp theo lối hạng ngưá»i thưá»ng. Còn như Trà Bá đối đãi vá»›i tôi xem như ngưá»i quốc sÄ©, cho nên tôi phải báo thù theo lối ngưá»i quốc sÄ©.
Tương Tá» thở dà i, ngáºm ngùi khóc mà rằng:
- Than ôi Dự Nhượng! Nhà ngươi vì Trà Bá báo thù, nay danh cũng đã thà nh rồi. Quả nhân tha cho nhà ngươi thế cũng đã đủ rồi? Nhà ngươi hãy tự liệu lấy; quả nhân không tha cho nhà ngươi nữa.
Bèn sai lÃnh vây bắt. Dá»± Nhượng nói:
- Tôi nghe “báºc vua sáng không che cái tốt đẹp cá»§a ngưá»i, kẻ trung thần có cái nghÄ©a phải chết theo danhâ€. Trước đây nhà vua đã tha cho tôi, thiên hạ không ai không khen nhà vua hiá»n. Việc ngà y hôm nay tôi cố nhiên xin chịu chết; nhưng xin nhà vua cho tôi cái áo cá»§a ngà i để tôi được thá»a ý định báo thù, tuy chết cÅ©ng không ân háºn. Äó không phải là điá»u tôi dám mong má»i, nhưng cÅ©ng xin bà y gan ruá»™t như váºy.
Tương Tá» bèn khen là ngưá»i có nghÄ©a và sai ngưá»i cầm áo đưa cho Dá»± Nhượng. Dá»± Nhượng tuốt kiếm nhảy lên đâm ba lần và nói:
- Ta có thể chết để báo ơn Trà Bá được rồi?
Rồi phục gươm mà tá»± sát. Hôm Dá»± Nhượng chết, các chà sÄ© nước Triệu nghe tin Ä‘á»u sụt sùi.
2. VÅ© Dương Phấn KÃch:
Tần VÅ© Dương là tráng sÄ© nước Yên, mưá»i ba tuổi giết ngưá»i mà mặt không đổi sắc. Là ngưá»i Ä‘i cùng Kinh Kha ám sát Tần Thuá»· Hoà ng Doanh ChÃnh.
3. Tiệm Ly kÃch trúc:
Tần Thuá»· Hoà ng bị Kinh Kha ám sát hụt nên rất tức giáºn, ra lệnh bắt giết bạn bè cá»§a Kinh Kha trong đó có Cao Tiệm Ly. Tần Thuá»· Hoà ng tiếc chà ng gảy đà n trúc giá»i nên đặc cách tha chết, chỉ là m mù hai mắt. Sau đó vua Tần sai Cao Tiệm Ly gảy đà n trúc, lần nà o cÅ©ng khen hay, dần dần vua Tần ngồi gần hÆ¡n. Cao Tiệm Ly đổ chì và o đà n trúc, khi Tần Thuá»· Hoà ng lại gần bèn giÆ¡ đà n lên đánh nhưng đánh trượt. Tần Thuá»· Hoà ng bèn giết Cao Tiệm Ly, suốt Ä‘á»i không gần gÅ©i ngưá»i cá»§a 6 nước nữa
Tà i sản của ZORO_NDK
Chữ ký của ZORO_NDK Võ Lâm Chà Tôn - Duy Ngã Tuyết Thiên Hồ :00 (85):
Tếu Ngạo Thiên Hạ - Thùy Dữ Tranh Phong :00 (14):
Tháºp Bá»™ Sát Nhất Nhân - Thiên Lý Bất Lưu Hà nh :33:
Thần Thú tá»a kỵ:Há»a Phượng Hoà ng
Lúc bé , nghỉ há»c là chuyện lạ. Lá»›n lên má»›i biết, chuyện lạ là đi há»c...
Lúc bé, tưởng đến trưá»ng là phải há»c. Lá»›n lên má»›i biết, đến trưá»ng còn được ... ngá»§
Lúc bé, tưởng thi xong là hết. Lớn lên mới biết , sau thi còn có thi lại...
Lúc bé , tưởng Ä‘iểm 10 má»›i là giá»i. Lá»›n lên má»›i biết, chỉ 2 thôi đã quý lắm rồi...
Lúc bé,cho 10 ngà n là dư,giỠcho 10 triệu cũng ko đủ!
Last edited by David; 21-04-2008 at 07:51 PM .
10-03-2008, 09:37 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Chương 14 – Hồi 4
Nguồn: Tà ng thư viện
Dịch thuáºt: StormRaider
Minh Quy không biết chỗ ảo diệu của thạch tượng, cho dù nghĩ đến nát óc cũng không nhìn rõ được sự việc quái dị đó, trpư mắt nhìn Lương Tiêu bỠchạy, sự kinh hãi còn lớn hơn nỗi buồn bực trong lòng.
Lương Tiêu hÆ¡i thở đã ổn định, cúi đầu xuống bá»—ng thấy ống quần Hoa Hiểu Sương đỠthẫm, trong lòng kinh hãi liá»n đưa lên xem, chỉ thấy bắp chân cô có má»™t miệng vết thương vừa dà i vừa sâu, máu chảy không ngá»›t. Hoa Hiểu Sương trước đó vô cùng kinh hãi nên không cảm thấy Ä‘au đớn, bây giỠđưa mắt nhìn thấy, bất giác Ä‘au không chịu được, thấp giá»ng rên rỉ. Lương Tiêu đưa tay phong tá»a huyết mạch cá»§a cô, xé áo buá»™c lại. Äá»™t nhiên thân mình y run lên, quay đầu nhìn, tức thì miệng lưỡi lÃu lại, những lá»i định nói không phát ra được.
Hoa Hiểu Sương thấy Lương Tiêu thần tình cổ quái, theo ánh mắt y nhìn qua, thấy trên đưá»ng đầy những vệt máu đỠđáºp và o mắt. Nhất thá»i hai ngưá»i bốn mắt nhìn nhau, Ä‘á»u nghe thấy cả tiếng tim đối phương Ä‘ang Ä‘áºp. Hoa Hiểu Sương biết Minh Quy xảo trá, quyết không bá» qua dấu vết nà y, cháºm chá»… chút nà o thì nguy cÆ¡ cà ng đến gần chừng đó, liá»n trầm ngâm má»™t chút rồi ngừng đầu lên nói:
- Tiêu ca ca, huynh đi trước đi, để muội ở đây được rồi. Minh Quy gia gia muốn dùng muội để uy hiếp cha, nhất định không hại muội đâu.
Tuy cô cố gắng bình tĩnh nhưng trong lòng khổ không kể xiết, vừa nói dứt mắt đã đầy lệ, nếu không phải vì sợ Lương Tiêu lo lắng thì đã sớm gục đầu và o ngực y khóc to lên rồi.
Lương Tiêu thoáng qua mấy ý niệm, nháy mắt đã có quyết định, gáºt đầu nói:
- Cũng được.
Hiểu Sương tuy có lòng xả thân nhưng trong thâm tâm vẫn mong Lương Tiêu có thể đột nhiên có mưu kế kì diệu, lại Ä‘em mình thoát khá»i nguy hiểm, tuyệt không ngá» Lương Tiêu lại nhanh chóng đáp ứng như váºy, vừa giáºt mình bá»—ng thấy huyệt Thần Phong tê Ä‘i, cÆ¡ thể không thể động Ä‘áºy. Hoa Hiểu Sương cả kinh, định há»i lại nhưng má»™t hÆ¡i khẩu khà đó nghẹn trong cổ há»ng, không nói ra được.
Lương Tiêu cởi áo ngoà i cá»§a Hoa Hiểu Sương, nhặt má»™t cà nh cây khô treo cái áo lên đó rồi cầm trước mặt. Hoa Hiểu Sương đột nhiên tỉnh ngá»™, vá»™i muốn kêu lên nhưng không phát ra được âm thanh, lại muốn ngăn trở nhưng không cỠđộng được cả đầu ngón tay. Lương Tiêu thâm tình nhìn cô, cúi ngưá»i xuống cưá»i nói:
- Ngoan nhé, nằm tại chỗ nà y, huyệt đạo một lúc là tự giải.
Chợt thấy trên mặt Hoa Hiểu Sương nước mắt ròng ròng, bất giác khóe mắt đỠlên, cưá»i lá»›n nói:
- Hiểu Sương, muội đáp ứng ta một việc được không?
Nước mắt Hoa Hiểu Sương má» cả hai mắt, cÆ¡ hồ không còn nhìn rõ hình ảnh Lương Tiêu nữa, nhưng trong lòng hiểu rất rõ lần nà y chia tay có thể trở thà nh vÄ©nh biết, nhất thá»i thá»±c sá»± háºn không thể chết luôn được thì tốt, trong lúc mÆ¡ hồ bá»—ng nghe Lương Tiêu thấp giá»ng nói bên tai:
- Bất luáºn như thế nà o, muá»™i Ä‘á»u phải yêu quà bản thân mình, tương lai lúc nà o rảnh rá»—i ta sẽ quay lại Thiên CÆ¡ cung thăm muá»™i.
Hoa Hiểu Sương nghe từng chữ mà trong lòng như bị tê liệt Ä‘i từng phần, sá»± thống khổ đó bình sinh chưa từng gặp. Lại nghe Lương Tiêu cưá»i cưá»i nói:
- Không tin ư, lại đây.
Nói xong tay chìa ra ngón út thà nh cái móc, móc với ngón út của Hoa Hiểu Sương, nói:
- Móc và ng móc bạc, nói mà không giữ lá»i là chó con.
Hoa Hiểu Sương nghe váºy sá»›m đã nước mắt như mưa, nhưng trăm nghìn lá»i đảo qua đảo lại trong lồng ngá»±c mà không thể nói ra má»™t chữ nà o.
Lúc nà y, từ xa đã truyá»n đến tiếng động nho nhá», Lương Tiêu lòng biết cưá»ng địch đã tá»›i gần, đưa mắt nhìn lên đã thấy phÃa tây mặt trá»i đã lặn hết, phÃa đông trăng khuyết sáng lên, quả tháºt thá»i gian trôi nhanh, đã quá hoà ng hôn.
Minh Quy theo vết máu truy tá»›i, bá»—ng nghe thấy tiếng bước chân vang lên, trong lòng mừng rỡ, vá»™i chạy tá»›i thì thấy bên má»™t pho tượng có vạt áo chuyển động, chÃnh là áo cá»§a Hoa Hiểu Sương. Lão tinh thông toán há»c, Hoa Vô Xuy nghịch chuyển tráºn pháp chỉ nhá» bất ngá» mà vây được lão má»™t lúc, lúc nà y đã hiểu rõ phương vị, không thể là m khó lão ta nữa, tức thì trong lòng cưá»i nhạt, nhanh chóng Ä‘uổi theo.
Lương Tiêu chạy loạn trong tráºn mấy trăm bước, cảm thấy đầu nhẹ bá»—ng, chân má»m nhÅ©n, khà lá»±c không còn. Tráºn chiến trên Linh Äà i đã khiến y tốn nhiá»u nguyên khÃ, sau đó lại vung chưởng tá»± đánh, thương thế chồng chất thêm, y duy trì được đến bây giá» toà n là dá»±a và o huyết khà ngoan cưá»ng. Lại chạy mấy bước, y trượt chân má»™t cái, ngã lăn ra đất, tai nghe Minh Quy cưá»i dà i rách cả tai, biết là không cách nà o tránh khá»i kiếp nạn, liá»n cưá»i nói:
- ÄÆ°á»£c lắm, cho lão đây.
Liá»n dốc tà n lá»±c Ä‘em cà nh cây khô ném tá»›i Minh Quy.
Minh Quy thấy thế tá»›i cá»§a cà nh cây liá»n biết má»i việc đã nằm trong tay, liá»n tung chưởng đánh bay cà nh cây rồi rÃt giá»ng nói:
- Xú tiểu tá», ngươi tìm cái chết.
Tung mình nhảy tới, túm chặt tâm khẩu Lương Tiêu nhấc lên, năm ngón tay phải hợp lại thà nh trảo chụp và o mặt y, ác độc nói:
- Tiểu nha đầu ở đâu?
Lương Tiêu khóe miệng rá» máu nhưng trong lòng lại hoà n toà n vui vẻ. Minh Quy thấy y mặt đầy nét cưá»i, trong lòng cà ng tức giáºn, mắt lóe lên, liá»n váºn kình và o ngón tay, vừa định xiết trảo thì bá»—ng nghe má»™t trà ng tiếng bước chân như có nhiá»u ngưá»i Ä‘ang Ä‘i tá»›i. CÆ¡n thịnh ná»™ cá»§a Minh Quy quá lá»›n, vốn định Ä‘em Lương Tiêu xé nát ra, lúc nà y nghe tiếng động bất giác biến sắc, xách Lương Tiêu lên rảo bước chạy ra khá»i tráºn.
Chạy được khoảng hai thá»i thần thì ra đến ngoà i tráºn. Minh Quy đã có bà i há»c lá»›n, liá»n phong bế huyệt đạo mấy chá»— cá»§a Lương Tiêu rồi má»›i chạy tá»›i gần vách núi, gạt cây cỠđể lá»™ ra má»™t cái thạch động. Lương Tiêu thấy lão ta từ thạch động đó kéo ra má»™t cái thiên lý thuyá»n, bất giác tán thưởng:
- Minh lão nhi, lão quả tháºt là báºc tiên tri, tÃnh cả cách bá» chạy giữ mạng.
Ngữ khà cá»§a y trà o phúng, nhưng Minh Quy lại không nổi giáºn, chỉ thản nhiên nói:
- Tiểu tá», dạy khôn cho ngươi biết nhé, cái gá»i là thá» có ba hang chÃnh là dù tÃnh toán có chắc thắng thì cÅ©ng phải lưu lại má»™t đưá»ng thối lui.
Lương Tiêu cưá»i nói:
- Äã thụ giáo rồi.
Minh Quy lạnh nhạt nhìn y, thầm nghÄ©: “Cứ để ngươi cưá»i mấy tiếng, đợi rồi lão tá» sẽ dạy cho ngươi khóc không ra tiếng nữa thì thôi.†Lão đưa thuyá»n xuống nước, Ä‘em Lương Tiêu và o khoang rồi chuyển động sừng rồng, từ từ Ä‘i vá» phÃa hạ du.
Qua má»™t lúc, Lương Tiêu ẩn ước thấy phÃa sau thuyá»n có nhiá»u bóng Ä‘en xì, trong lòng biết ngưá»i trong Thiên CÆ¡ cung đã phát giác hà nh tung Minh Quy liá»n Ä‘uổi theo phÃa sau, bất giác trầm tư: “Không biết huyệt đạo cá»§a Hiểu Sương đã giải chưa? Cô ấy bệnh táºt yếu á»›t, tuy không bị mê loạn trong tráºn pháp cá»§a thạch trân nhưng nếu bị vây trong tráºn rồi nhất thá»i phát bệnh thì chẳng phải không có ai chiếu cố ư?†Y nghÄ© đến mức lo lắng, láºp tức nhắm mắt váºn công để xung phá huyệt đạo. Nhưng y đã mất rất nhiá»u nguyên khÃ, thá»§ pháp cá»§a Minh Quy lại xảo diệu nên thá» liá»n mấy lần Ä‘á»u không giải được. Äá»™t nhiên thấy trước mắt tối lại, thì ra thiên lý thuyá»n đã Ä‘i qua hồ nhá», tiến và o Thải Bối hiệp. Lương Tiêu thấy đưá»ng thá»§y đã Ä‘i má»™t ná»a mà hy vá»ng chạy thoát ngà y cà ng Ãt, bất giác buồn phiá»n, ngoác miệng chá»i mắng.
Chá»i được mấy câu, Minh Quy đột nhiên bá» sừng rồng, chuyển mình Ä‘i tá»›i, Lương Tiêu tưởng lão muốn động thá»§ xá» lý mình, ai ngá» Minh Quy lại từ trong khoang lấy ra má»™t cái cần câu, tay nắm Lương Tiêu nhấc lên, Ä‘iểm á huyệt cá»§a y rồi kẹp chặt bên sưá»n. Lương Tiêu chỉ nghe tiếng gió vù vù, thân mình đã lăng không bay lên. Thải Bốc hiệp hình thế quanh co, ánh trăng không rá»i đến, Minh Quy đưa chống cần câu và o vách trái hiệp cốc, bay lên hÆ¡n má»™t trượng rồi Ä‘ung đưa má»™t chút rÆ¡i sang vách phải, lại chống cần câu và o vách phải má»™t cái bay lên hai trượng rÆ¡i sang vách trái, chÃnh là dùng ra cách leo Oán Lữ phong cá»§a Äồng Chú. Cứ lúc trái lúc phải như váºy má»™t lúc lâu thì đã lên tá»›i đỉnh hiệp cốc. Trong hiệp cốc tối Ä‘en không có ánh sáng, bốn chiến thiên lý thuyá»n Ä‘uổi theo phÃa sau không biết Minh Quy đã dùng kế kim thiá»m thoát xác, vẫn theo dòng Ä‘uổi theo sau chiếc thuyá»n không đó, lúc Ä‘i qua bên dưới hai ngưá»i, Lương Tiêu nghe tiếng thiếu nữ khóc ngắt quãng, đúng là Hoa Hiểu Sương, bất giác thở phà o má»™t hÆ¡i, lòng như cất được má»™t tảng đá nặng.
Minh Quy thu cần câu lại, nhìn bóng mấy chiếc thuyá»n đã chạy qua cưá»i nhạt. Lương Tiêu trong lòng biết cÆ¡ há»™i sống sót đã hoà n toà n mất hết, bất giác thất vá»ng vô cùng. Minh Quy cắp Lương Tiêu chạy má»™t lúc rồi đột nhiên dừng lại, ném mạnh y xuống đất, giải á huyệt cho Lương Tiêu rồi độc ác nói:
- Xú tiểu tá», còn gì để nói nữa không?
Lương Tiêu tá»± biết phải chết, chỉ nhắm hai mắt không nói gì. Chợt nghe Minh Quy cưá»i nói:
- Bất quá nếu ngươi muốn sống thì cÅ©ng dá»… thô, ta há»i ngươi, lúc ngươi chạy trốn cuối cùng thì trong thạch tráºn đã phát sinh việc gì? Sát khà đó từ đâu phát ra, nếu ngươi chịu nói thì ta tha cho ngươi khá»i chết.
Lương Tiêu hừ lạnh má»™t tiếng, quay đầu không đáp. Minh Quy mặt lá»™ sắc giáºn, cưá»i ha hả nói:
- Ngươi không nói cÅ©ng được, ta lại há»i ngươi, võ công cá»§a ngươi là há»c từ đâu, “Tam Tà i Quy Nguyên chưởng†là ai dạy cho ngươi?
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by David; 21-04-2008 at 07:53 PM .
10-03-2008, 09:40 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Chương 14 – Hồi 5
Nguồn: Tà ng thư viện
Dịch thuáºt: StormRaider
Lương Tiêu cà u nhà u má»™t tiếng rồi nghiến răng nhắm mắt, không nói tiếng nà o. Minh Quy tức giáºn giÆ¡ chân lên định đá và o Thái Dương huyệt cá»§a Lương Tiêu, nhưng lại sinh ra do dá»± trầm tư nghÄ©: “Vô luáºn thế nà o cÅ©ng phải khiến tiểu tá» nà y nói ra chá»— ảo diệu cá»§a Tam Tà i Quy Nguyên chưởng, tìm hiểu tưá»ng táºn thì tương lại có gặp thằng cha đó cÅ©ng có cách khắc chế.†Năm xưa lão thất bại nặng ná» dưới “Tam Tà i Quy Nguyên chưởngâ€, bao năm nay vẫn canh cánh trong lòng, vì váºy lo rằng tương lai tất yếu sẽ giao thá»§ vá»›i lá»™ chưởng pháp đó, nếu có thể từ Lương Tiêu nắm được Ä‘iá»u ảo diệu thì đã tÃnh là thêm được mấy phần thắng, vì váºy trầm ngâm không quyết. Lại thầm nghÄ©: “Trong trạch tráºn có cá»— sát khà vô danh rất cổ quái, phải hiểu cho rõ rà ng. Nhưng tiểu tá» nà y tÃnh tình cương liệt, cưỡng bức chỉ sợ không thể thà nh công. Phải uyển chuyển lừa gạt nó, trước hết phải thá»§ tÃn vá»›i nó, rồi từ từ lung lạc để nó nói ra.†Lão chuyển qua mấy ý niệm trong đầu, đột nhiên thở dà i, tìm má»™t gốc cây đại thụ ngồi xuống, cưá»i nói:
- Tiểu quá»·, ngươi thá»±c sá»± thÃch con nha đầu bệnh hoạn cá»§a Hoa gia đó sao?
Lương Tiêu hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ta thÃch hay không thì liên quan gì đến lão?
Minh Quy cưá»i nói:
- Ngươi toán há»c siêu phà m nháºp thà nh, võ công tiá»n đồ vô lượng, con ngưá»i cÅ©ng phong lưu tuấn tú. Chỉ cần ngươi tình nguyện thì danh hoa trên thế gian Ä‘á»u tùy ngươi hái, mỹ nhân trong thiên hạ Ä‘á»u tùy ngươi thân cáºn. Nếu ngươi hiểu rõ lạc thú trên mình nữ nhân thì cái con tiểu nha đầu bệnh thoi thóp đó đáng bao nhiêu?
Lương Tiêu thản nhiên nói:
- Lão khÃch bác cÅ©ng vô dụng, Hiểu Sương là bằng hữu cá»±c tốt cá»§a ta, ta có chết vì cô ấy cÅ©ng không hối háºn.
Minh Quy nhìn y má»™t lúc, ánh mắt thay đổi mấy lần, đột nhiên gáºt đầu nói:
- Tiểu tá», ngươi có chá»— chưa biết, đám nữ nhân há» Hoa đó Ä‘á»u là loà i nhện hóa thân, ngươi đối vá»›i bá»n chúng tốt trăm lần thì bá»n chúng cÅ©ng không thèm cảm kÃch. Ngươi đã nhìn thấy nhện chưa?
Lương Tiêu nói:
- Tự nhiên là thấy rồi.
Minh Quy thở dà i nói:
- Loà i nhện vô cùng không biết Æ¡n, sau khi con đực con cái giao hợp thì con nhện cái ăn thịt con nhện đực, nhện cái sinh nhện con thì nhện con lại ăn thịt mẹ nó. Năm xưa Nguyên Máºu công đột nhiên tạ thế, chị em Hoa Vô Xuy cô khổ không có chá»— dá»±a, toà n nhá» lão phu dùng lá»±c dùng trÃ, má»™t tay phù trì Hoa Vô Xuy ngồi lên ngôi vị cung chá»§. Ai ngá» mụ ngồi vững ngôi cao rồi liá»n trăm mưu ngà n kế loại bá» bá»n chúng ta. Lão phu quá ná»a Ä‘á»i giữ tòa Linh Äà i đó, chẳng là m được việc gì. Ngươi nói xem, mụ chẳng phải là nhện ư?
Lương Tiêu lắc đầu nói:
- Hiểu Sương khác với Hoa Vô Xuy.
Minh Quy cưá»i nhạt nói:
- Năm xưa Hoa Vô Xuy còn bà y ra bá»™ dạng khả ái, công phu lừa ngưá»i ta rÆ¡i nước mắt còn gấp chục lần con nha đầu bệnh hoạn đó. Ngươi nhìn xem, hiện giá» mụ như thế nà o?
Lương Tiêu im lặng không nói, trong lòng lại nói: “Lá»i nà y không sai. Hoa Vô Xuy dùng Thiên CÆ¡ tháºp toán là m khó ta, quả tháºt âm hiểm vô cùng.â€
Minh Quy chìm đắm trong ân oán ngà y trước, nhìn vỠphương hướng Thiên Cơ cung, thần sắc âm trầm bất định, hồi lâu mới quay đầu lại, nghiêm nghị nói:
- Thằng nhóc, ngươi kỳ tà i trùm trá»i, nếu cùng lão phu bắt tay thì vá»›i tà i trà cá»§a hai chúng ta, má»™t cái Thiên CÆ¡ cung nhá» bé tÃnh và o đâu, ngay cả giang sÆ¡n cá»§a Äại Tống triá»u cÅ©ng chưa chắc đã không Ä‘oạt được. Lão phu tuổi quá sáu mươi, thá»i gian không còn nhiá»u, tương lai cai quản bá» cõi, hưởng thụ vinh hoa chẳng phải chÃnh là ngươi ư?
Lương Tiêu chợt nghe câu nà y thất kinh, nhưng y vẫn là thiếu niên khà thịnh, bị Minh Quy tâng bốc như váºy, bất giác có mấy phần đắc ý.
Minh Quy thấy y động tâm, lại cưá»i nói:
- Tiểu tá», kẻ gá»i là nam tá» hán đại trượng phu vạn lần không thể chịu dưới ngưá»i khác, phải oanh oanh liệt liệt là m đại sá»± kinh thiên động địa má»™t phen.
Nói xong liá»n giải khai huyệt đạo cho Lương Tiêu, cưá»i nói:
- Hiện giỠđã thoát hiểm cảnh, nếu ngươi nguyện đi cùng lão phu, lão phu tự nhiên cao hứng, còn nếu ngươi muốn đi lão phu cũng tuyệt không ngăn cả.
Hà nh động đó quả tháºt ra ngoà i ý tưởng cá»§a Lương Tiêu, y trong lòng suy nghÄ©, nhìn Minh Quy má»™t lúc rồi lá»›n tiếng nói:
- Không đúng, lão nhất định có quỷ kế gì đó.
Minh Quy cưá»i nói:
- Nếu ta muốn giết ngươi thì chỉ cần một chưởng, cần gì phải có quỷ kế. Nếu nhất định phải nói đạo lý ra, thì lã lão phu coi ngươi là một nhân tà i, Tam Thu còn thua xa ngươi, ta chỉ là yêu tà i mà thôi.
Lương Tiêu nói:
- Lão chẳng phải đã nói Minh Tam Thu chỉ là má»™t con cá», hừ, ta cÅ©ng là má»™t con cá» cá»§a lão thôi.
Minh Quy cưá»i nhạt, ngạo nghá»… nói:
- Dụng tâm cá»§a lão phu, ngưá»i bình thưá»ng sao có thể hiểu rõ.
Lương Tiêu hÆ¡i giáºt mình, đột nhiên nói:
- Äúng rồi, lão cà ng nói như thế, Minh Tam Thu sẽ cà ng háºn lão. Hắn cà ng háºn lão thì Hoa Vô Xuy cà ng không muốn là m khó hắn.
Minh Quy hừ má»™t tiếng, không bình luáºn gì.
Lương Tiêu thầm nghÄ©: “Minh lão nhi tuy gian trá nhưng nói đến đấu trà đấu lá»±c ta chắc gì đã sợ lão.†Y tuy thông minh nhưng dù sao cÅ©ng Ãt kinh nghiệm đưá»ng Ä‘á»i, nhất thá»i đầy tá»± tin nói:
- Váºy cà ng tốt, ta cÅ©ng không muốn lưu lại Thiên CÆ¡ cung, cùng đưá»ng vá»›i lão, coi như bạn đồng hà nh.
Minh Quy đảo mắt, cưá»i nói:
- Hảo tiểu tá», ngươi quả nhiên không phải cá trong ao…
Äá»™t nhiên ngừng nói, lắng tai nghe ngóng như có động tÄ©nh, láºp tức nhÃu mà y nhấc Lương Tiêu lên, chạy như bay trong Quát Thương sÆ¡n, đến lúc trá»i sáng má»›i dừng lại nghỉ ngÆ¡i. Minh Quy bá» Ä‘i má»™t lúc, nói là kiếm đồ ăn, tháºt ra là âm thầm quan sát, thấy Lương Tiêu tuyệt không có ý bá» trốn, trong lòng yên tâm nhưng cÅ©ng không dám Ä‘i xa, liá»n dùng viên đá bắn rÆ¡i hai con trÄ© Ä‘em vỠăn cùng Lương Tiêu. Lão sợ lá»™ hà nh tung, chuyên Ä‘i và o những chá»— hiểm trở, nhưng công lá»±c thâm háºu nên đưa Lương Tiêu vượt núi băng rừng vẫn nhanh như bay.
HẾT CHÆ¯Æ NG 14
HẾT TẬP 1 - THIÊN CÆ QUYỂN
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by David; 21-04-2008 at 07:55 PM .
10-03-2008, 10:03 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
TẬP 2: THUẦN DÆ¯Æ NG QUYỂN
CHÆ¯Æ NG 01: HOA ÃM LIỄU MINH (Hoa Ä‘i Liá»…u tá»›i)
Chương 01 – Hồi 1
Dịch thuáºt: Mạnh Thưá»ng Quân
Biên táºp: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Ngà y hôm sau, thế núi đã dần bằng phẳng, hai ngưá»i ra khá»i khu Quát Thương SÆ¡n, tiếp tục Ä‘i vá» phÃa bắc. Dá»c đưá»ng cÅ©ng có cao thá»§ cá»§a Thiên CÆ¡ cung xuất hiện, nhưng Minh Quy xảo kế trăm đưá»ng, luôn chạy được trước. Lão vì lấy lòng Lương Tiêu mà hết má»±c quan tâm, tháºm chà giúp y váºn công trị thương, thỉnh thoảng lại thăm dò khẩu khà cá»§a y, quanh co há»i vá» những Ä‘iá»u huyá»n bà trong Tam Tà i Quy Nguyên chưởng và võ công trong thạch tráºn. Lương Tiêu Ä‘oán ra tâm ý cá»§a lão, má»™t má»±c giả câm giả Ä‘iếc, Minh Quy âm thầm tức giáºn: “Xú tiểu tá», để xem ngươi được bao nhiêu năng lá»±c, có chống lại được công phu nhẫn nại cá»§a lão phu không. Hừ, đợi khi xong việc, lão tá» sẽ xé ngươi là m tám mảnh ném xuống sông cho cá ăn.†Lão trong lòng cay độc nhưng ngoà i mặt lại tá» vẻ tươi tỉnh, tuyệt không lá»™ ra chút nà o.
Hai ngưá»i Ä‘á»u có ý định quá»· quyệt, cứ Ä‘i như váºy hÆ¡n má»™t tháng đã vượt qua sông Phú Xuân, là n sóng cá»§a Thái Hồ hiện ra trước mắt. Hai ngưá»i thuê thuyá»n qua hồ rồi Ä‘i dá»c sông lên phÃa bắc. Minh Quy vì muốn tránh sá»± truy lùng cá»§a Thiên CÆ¡ cung nên Ä‘i thuyá»n mấy ngà y liá»n không lên bá». Lương Tiêu nhà n rá»—i vô sá»± liá»n nói chuyện phiếm vá»›i Minh Quy. Minh Quy ngoà i toán há»c không bằng Lương Tiêu, còn thì sở há»c vô cùng phong phú, Tam phần, NgÅ© Ä‘iển, Bát sách (tám quẻ), cá»u khâu (chÃn đồi)(ngưá»i dịch: đây Ä‘á»u là những sách cổ, là ná»n tảng cá»§a Nho há»c, cÅ©ng là ná»n tảng cá»§a các sách khác sau nà y. Tam phần là sách cá»§a 3 vua Phục Hy, Thần Nông, Hoà ng Ãế, NgÅ© Ä‘iển là năm quyển sách cá»§a Thiếu hạo , Chuyên Húc , Cao Tân , ÄÆ°á»ng Ngu. 25 quyển sách nà y đến Ä‘á»i Ân thì bị phá há»§y, sá»± kiện đó gá»i là “khá» tịchâ€, cÅ©ng là điá»u kiện ra Ä‘á»i cá»§a Kinh Thi) không gì không biết, nói gì cÅ©ng có dẫn chứng từ Ä‘iển tịch, chương cú. Lương Tiêu nghe mà lặng lẽ gáºt đầu, cảm nháºn được rõ ngưá»i nà y bị Hoa Vô Xuy áp chế nhiá»u năm, quả tháºt là rất không được phát huy được tà i năng cá»§a mình.
Hôm đó thuyá»n gần đến Tô Châu, Minh Quy nói:
- Qua khá»i Thái Hồ, thế lá»±c cá»§a Thiên CÆ¡ cung không còn đáng ngại, chúng ta có thể tạm ổn định tại Tô Bắc, cùng mưu đại sá»±.
Lương Tiêu thương thế đã thuyên giảm quá ná»a, cả ngà y chỉ ngồi tÃnh kế chạy trốn, nghe váºy chỉ cưá»i. Bá»—ng nghe lái thuyá»n đến báo tin, nói là lương thá»±c đã cạn. Minh Quy không dám lá»™ mặt lúc ban ngà y, bèn dặn dò ngưá»i lái thuyá»n cuối ngà y sẽ bà n lại.
Thá»i gian dần vỠđêm, chiếc thuyá»n nhá» rẽ sương khói nhÃch lại gần bá», bá»—ng nghe thấy trên bá» có tiếng huyên náo, Minh Quy lo lắng vá»™i bảo lái thuyá»n quay lại giữa sông, đồng thá»i kéo Lương Tiêu và o trong khoang thuyá»n vén rèm nhìn ra, từ xa thấy trên bá» tối Ä‘en mỠảo, có nhiá»u bóng ngưá»i náo động, chợt nghe má»™t giá»ng vừa thô vừa to nói:
- Mẹ kiếp, ở đây không có lấy má»™t đại phu nà o ra hồn à ? Nuôi đám phế váºt các ngươi có tác dụng thối tha gì chứ?
Tiếp đó liá»n nghe thấy hai tiếng đôm đốp giống như ai đó bị tát.
Lại nghe giá»ng má»™t ngưá»i phụ nữ hÆ¡i nghẹn ngà o nói:
- Äại Lang, anh đừng trách há», ở nÆ¡i hẻo lánh nà y kiếm đâu ra đại phu giá»i? HÆ¡n nữa, vết thương nà y đâu phải đại phu tầm thưá»ng có thể chữa trị được?
Giá»ng vừa to vừa thô nói:
- Cô chỉ nói là giá»i, nếu không phải cô chá»n Ä‘oạn đưá»ng thuá»· đó để truy cản nữ tặc kia thì Tinh nhi là m sao bị thương được? Lại còn tam thúc cá»§a cô nữa, bình thưá»ng toà n thổi phồng lên táºn chÃn tầng mây, đến khi có việc thì đến cái bóng cÅ©ng chẳng thấy. Hừ, con mẹ nó mấy chục hán tá» mà không bắt được má»™t con bé.
Nữ tá» tức giáºn nói:
- ÄÆ°á»£c lắm, há» Lôi kia, ngươi giáºn cá chém thá»›t phải không? Tinh nhi là do tôi sinh ra, nó bị thương đến thế nà y, anh tưởng không Ä‘au lòng ư? Việc chia quân thà nh ba đưá»ng chÃnh là anh đồng ý, đại ca dẫn ngưá»i theo đưá»ng bá»™, chúng ta Ä‘i đưá»ng thuá»·, tam thúc quen hà nh sá»± má»™t mình má»™t đưá»ng. Lại nói cha nà o con nấy , hừ, nếu chẳng phải thằng con quý tá» cá»§a anh thấy sắc đẹp nảy ý đồ, ra tay yếu á»›t thì đâu bị ngưá»i ta ra nông ná»—i nà y?
Cái giá»ng vừa thô vừa to đó nói:
- Thế nà o là cha nà o con nấy? Cô thỠnói xem, bao nhiêu năm qua ta đối xỠkhông tốt với cô ở chỗ nà o?
Nữ tỠđó hừ lạnh nói:
- Nói ra thì bất tiện, chứ năm đó anh vừa nhìn thấy tôi chẳng phải đã trợn mắt há miệng ra, nước trà đổ hết cả ra tay đó sao, còn không biết…
Giá»ng nói vừa thô vừa to kia dưá»ng như hÆ¡i quẫn bách, vá»™i ngắt lá»i, nói:
- Nhị nương, việc đó mà cô cÅ©ng nói ra trước mặt ngưá»i khác là m gì?
Nữ tá» lại hừ má»™t tiếng, vừa định châm biếm tiếp, chợt nghe trong khoang thuyá»n bên mình truyá»n lại tiếng rên rỉ nho nhá», nữ tỠđó thất thanh kêu lên:
- Trá»i Æ¡i, lại phát tác rồi. Äại Lang, nếu vẫn không có cách gì thì Tinh nhi chỉ sợ… chỉ sợ khó qua được đêm nay…
Nói xong lại khóc thút thÃt.
Giá»ng vừa thô vừa to đó hÆ¡i trầm ngâm, nói:
- Ta có cách, Nhị nương, cô ở lại trên bá», lái thuyá»n đâu, ra khÆ¡i.
Nữ tỠđó ngạc nhiên nói:
- Anh định là m gì?
Giá»ng thô ráp đó nói:
- Cô đừng quan tâm, tạm thá»i chỠđợi.
Nói xong liá»n vá»™i giục lái thuyá»n chống thuyá»n rá»i bá». Không lâu sau thuyá»n đã ra đến giữ sông, chỉ còn cách thuyá»n mà Lương Tiêu và Minh Quy thuê rất gần, chỉ thấy trên chiếc thuyá»n đó ánh lá»a chá»›p lên, trong khoang thuyá»n đã đốt đèn, vì rèm thuyá»n đã cuốn lên má»™t ná»a nên có thể nhìn rõ tình hình trong khoang thuyá»n. Chỉ thấy trên đệm gác má»™t cái chân ngưá»i, từ đầu gối trở xuống Ä‘á»u xanh lét, da thịt sưng phồng lên, nhìn to hÆ¡n chân ngưá»i bình thưá»ng nhiá»u.
Lại nghe một nam tỠnhỠtuổi nói:
- Cha, ngưá»i… ngưá»i cầm Ä‘ao là m gì váºy?
Giá»ng nói vừa thô vừa to kia thở dà i nói:
- Tinh nhi, đã không còn cách nà o khác nữa rồi.
Thanh niên kia đột nhiên tỉnh ngộ, kêu lên:
- Trá»i Æ¡i, không được.
Giá»ng nói vừa thô vừa to thở dà i nói:
- Tinh Nhi, huyệt Phục Thổ cá»§a con đã bị trúng “Thoa La chỉ†cá»§a Äại Tuyết SÆ¡n, từ đầu gối trở xuống máu đã đông cứng lại, xem ra đã há»ng rồi, nếu cứ để như thế chỉ sợ không chỉ bắp chân mà cả chân cÅ©ng Ä‘á»u bị hư nát.
Thanh niên kia nói:
- Ná»a chân cÅ©ng là chân, cả chân cÅ©ng là chân, có gì phân biệt?
Giá»ng nói vừa thô vừa to nói:
- Nói thì như váºy, nhưng thương thế cổ quái như váºy nếu để vỡ nát ra thì chỉ sợ thêm má»™t canh giá» nữa ruá»™t gan tim phổi cá»§a con cÅ©ng theo đó mà há»ng hết, lúc đó thì kể cả dù Äại La Kim Tiên cÅ©ng không thể cứu được con đâu. Con ngoan cá»§a ta, ngưá»i ta nói: bị rắn độc cắn và o tay thì tráng sÄ© chặt tay, con là đứa hảo hán tá» cá»§a Lôi gia thì cÅ©ng phải ra vẻ hà o kiệt chứ.
Ngưá»i thanh niên vá»™i nói:
- Con… con tháºt không muốn là m thằng què, cha, con không lấy há» Lôi nữa, đổi tên thà nh Sở Tinh cÅ©ng được… cáºu ba võ công cái thế, nhất định sẽ cứu được con…
Giá»ng nói vừa thô vừa to rÃt giá»ng nói:
- Con bà nó, tiểu tá» bị thịt, bị thương má»™t chút liá»n không nháºn cả tổ tông ư? Ãt nói lá»i lăng nhăng Ä‘i…
Lôi Tinh bất thình lình kêu lên:
- Mẹ… mẹ… cha muốn chặt chân con…
Tiếng kêu thảm thiết truyá»n ra xa trên mặt sông.
Nữ tá» trên bá» nghe thấy vừa kinh hãi vừa tức giáºn, nhưng cô không giá»i bÆ¡i lá»™i, không có cách nà o ra đó ngăn cản, nóng nà y đến mức hai chân giáºm thình thịch, cÅ©ng kêu lên:
- Tinh nhi, Tinh nhi… con không sao chứ… Lôi Chấn, anh gây tá»™i nghiệt gì váºy? Còn không dừng tay…
Nói chưa hết thì đã nghe một tiếng kêu dà i thảm thiết xé rách mà n đêm trùng trùng. NỠtỠđó chân lảo đảo, đột nhiên ngồi bệt xuống đất.
Lương Tiêu thấy trong khoang thuyá»n có ánh hà n quang, cái chân bị thương đó đã bị chặt là m hai, máu chảy ra xanh lét trà n ra đệm. Thanh niên Lôi Tinh đó kêu thảm má»™t tiếng rồi ngất Ä‘i. Trong khoang thuyá»n nhất thá»i yên tÄ©nh, chỉ có tiếng thở phì phò cá»§a ngưá»i có giá»ng nói thô kệch, hiển nhiên ông ta tá»± tay chặt chân con trai yêu, trong lòng Ä‘au đớn không Ãt.
Ngưá»i có giá»ng nói thô ráp đó ngưng máu, trị thương cho con trai xong liá»n khua chèo trở lại bá». Thuyá»n vừa cáºp bến đã thấy nữ tá» kia nhảy ngay và o khoang thuyá»n, tai nghe mấy tiếng đôm đốp, chắc là đã tát cho ngưá»i có giá»ng thô ráp kia mấy cái. Ngưá»i đó bị tát cÅ©ng không nói gì. Nữ tá» tát mấy cái xong cÅ©ng hiểu rõ ná»—i khổ tâm cá»§a chồng mình, liá»n khóc lên ồ ồ:
- Sá»›m biết thế nà y… thì chẳng Ä‘i nữa, Ä‘á»u là tại cái Thuần Dương Thiết Hạp đó…
Lương Tiêu nghe đến bốn chữ “Thuần Dương Thiếp Hạp†tim Ä‘áºp thình thịch liá»n giá»ng tai lên nghe ngóng.
Nữ tỠđó chưa nói hết, giá»ng thô kệch kia đã chặn lại, tức giáºn nói:
- Nhị nương, cô nói lăng nhăng gì đó…
Tá»±a hồ nhất thá»i tức giáºn không nói tiếp được. Nữ tỠđó biết mình Ä‘uối lý, bị chồng quát như váºy cÅ©ng không nói lại, chỉ khóc thút thÃt. Giá»ng thô kệch đó lá»›n tiếng gá»i:
- Ta và Nhị nương tiếp tục Ä‘uổi theo con tiện nhân đó. Các ngươi há»™ tống thiếu gia vá» bảo, nếu có sÆ¡ suất gì, hừ, cẩn tháºn cái đầu các ngươi đó.
Má»i ngưá»i đồng thanh vâng lệnh. Lại nghe nữ tỠđó háºm há»±c nói:
- Không sai, chÃnh là tại con tiểu tiện nhân há» Liá»…u đó, không băm vụn nó ra thì tôi không thể hả giáºn.
Hai ngưá»i bà n tÃnh bá» thuyá»n Ä‘i vá» phÃa bắc, còn đám ngưá»i còn lại cÅ©ng lên ngá»±a lên xe bá» Ä‘i.
Lương Tiêu chưa nghe được tin tức vá» Thuần Dương Thiết Hạp rất bá»±c tức, nhưng hắn nghÄ© lại, cả hòa thượng và Ngô Thưá»ng Thanh Ä‘á»u nói rằng chiếc há»™p đó không đáng má»™t đồng, chẳng có chút gì kỳ diệu cả. NghÄ© váºy liá»n quay đầu lại, chỉ thấy Minh Quy Ä‘ang vuốt râu trầm ngâm, liá»n há»i
- Lão già , ông có biết những ngưá»i đó là m gì không?
Minh Quy cưá»i nhạt nói:
- Bá»n vụn vặt trên giang hồ, quản đến là m gì?
Lương Tiêu nghe váºy liá»n không há»i thêm nữa. Minh Quy giục thuyá»n lên bá», trù tÃnh lương thá»±c, hai ngưá»i nghỉ lại cả đêm trên bá» sông.
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by David; 21-04-2008 at 07:57 PM .
10-03-2008, 10:03 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Chương 01 – Hồi 2
Dịch thuáºt: Mạnh Thưá»ng Quân
Biên táºp: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Hôm sau, thuyá»n và o Cô Tô, chỉ thấy núi ôm lấy hồ, cầu liá»n vá»›i nước, thuyá»n bè lượn quanh như má»™t bức há»a. Lương Tiêu nhìn đến say sưa, rá»i khá»i khoang thuyá»n đứng trên đầu thuyá»n, lại nghe tiếng cưá»i đùa vui vẻ, ngá»ng đầu nhìn lên chỉ thấy lầu các hai bên bá» toà n là nữ lang trang Ä‘iểm rá»±c rỡ. Những cô gái đó thấy y nhìn đến Ä‘á»u Ä‘ua nhau vẫy tay má»i gá»i. Lương Tiêu thấy kỳ quái, cÅ©ng cưá»i đáp lại, những cô gái đó thấy y đáp ứng liá»n hi hi cưá»i vang, tay vẫy khăn hồng ngá»t ngà o gá»i y lên đó.
Lương Tiêu không biết lai lịch đối phương, liá»n há»i Minh Quy:
- Bá»n há» gá»i ta là m gì thế?
Minh Quy cưá»i quá»· bÃ, nói:
- Gá»i để dẫn ngươi và o chốn ôn nhu, êm Ä‘á»m, thưởng thức mùi son phấn son đó!
Lương Tiêu nhhÃu mà y nói:
- Minh lão nhi, ông có gì nói thẳng ra, đừng múa may chữ nghĩa, nói vòng vo với ta, ông biết rõ ta không hiểu mà .
Minh Quy cưá»i nói:
- NÆ¡i đây chÃnh là kÄ© viện, những cô gái đó Ä‘á»u là gái phong trần.
Lương Tiêu ngạc nhiên nói:
- Tại sao gá»i là gái phong trần?
Minh Quy cưá»i nói:
- Việc đó nói thì không rõ rà ng được, phải tự mình trải qua mới có thể hiểu rõ.
Lương Tiêu nghe váºy ngứa ngáy trong lòng, liá»n nói:
- Tháºt váºy chứ? Thế thì ta phải thá» qua má»™t lần má»›i được.
Minh Quy liếc y, thầm nghÄ© bản thân mình suốt dá»c đưá»ng đã dùng đủ má»i cách để lung lạc tiểu tá» nà y để y bá»›t Ä‘i cảnh giác rồi tiết lá»™ ra bà máºt. Mà ngáºp trong tá»u sắc thì ngưá»i Ä‘á»i rất dá»… hồ đồ, chỉ cần khiến tiểu tá» nà y tay ôm mỹ nhân, miệng uống rượu ngon thì bất luáºn há»i gì e rằng hắn cÅ©ng Ä‘á»u nhất nhất khai ra hết. NghÄ© đến đây liá»n mỉm cưá»i, giục thuyá»n cáºp bá».
Trong lúc thuyá»n chạy, trên má»™t chiếc cầu đá đằng xa có má»™t ngưá»i má»™t ngá»±a Ä‘i tá»›i. Minh Quy chÃnh là má»™t hà nh gia biết nhìn hà ng, chỉ liếc qua má»™t cái đã không khá»i thầm khen. Chỉ thấy con ngá»±a đó toà n thân trắng như tuyết, cốt cách thần tuấn, đúng như trong sách viết: “Äầu ngẩng như ưng, Ä‘uôi rá»§ sáng láng, ngá»±c nở hai khối, dáng như rồng, cÆ¡ bắp như lan.†Tiến đến gần, Minh Quy đã có thể nhìn thấy con ngá»±a nà y không phải toà n mà u trắng mà trên lông còn có mấy Ä‘iểm đỠthẫm như trên khuôn mặt mỹ nhân không thể thiếu phấn son.
Ngưá»i dắt ngá»±a là má»™t cô gái áo xanh, đầu đội mÅ© tre rá»™ng và nh rá»§ xuống che lấp khuôn mặt, chiếc áo mà u xanh biếc dùng liá»…u Ä‘iá»u thắt lại, hiện rõ eo thon nhìn chỉ muốn ôm chặt lấy. Chỉ là con ngá»±a trắng kia quả tháºt quá đẹp, Minh Quy chỉ cố nhìn ngá»±a, còn nữ tỠđó lại không thèm nhìn tá»›i. Nữ tỠáo xanh đó thấy những cô gái hai bên bá» và Lương Tiêu đùa cợt liá»n cảm thấy hứng thú, dừng ngá»±a dá»±a và o cầu đứng lại quan sát.
Thuyá»n cáºp bá», Minh Quy lại thay đổi chá»§ ý, tá»± nghÄ© mình đã lá»›n tuổi, cùng má»™t thiếu niên như Lương Tiêu sóng vai tá»›i thanh lâu không khá»i cảm thấy hổ then. HÆ¡n nữa nếu có mình ở má»™t bên, tiểu tỠđó sẽ luôn đỠphòng, tất không chịu buông lá»ng hà nh vi, chi bằng cứ ẩn nấp theo dõi lại cà ng dá»… hà nh động. NghÄ© xong liá»n lấy ra má»™t túi và ng lá»›n, cưá»i nói:
- Lương Tiêu à , lão phu hÆ¡i buồn ngá»§, ngươi hãy Ä‘i má»™t mình, ta sẽ đợi ở trên thuyá»n, ngươi cứ thoải mái Ä‘i nhé. Nếu không đủ tiá»n thì quay lại tìm ta.
Lương Tiêu trong lòng vô cùng kinh ngạc: “Lão già nà y lại để ta má»™t mình lên bá», quả là kỳ quái? Nhưng lão cho ta tiá»n bạc, để ta vui chÆ¡i, nếu ta bá» lão Ä‘i thì không khá»i bị coi là vô Æ¡n.†Y cùng Minh Quy chung sống nhiá»u ngà y, dá»c đưá»ng Minh Quy lại có ý lấy lòng, Lương Tiêu vốn là ngưá»i trá»ng tình nghÄ©a nên đã biến thà nh bạn đồng hà nh vá»›i Minh Quy, muốn y dứt bá» trong nháy mắt tháºt cÅ©ng có chút khó khăn.
Lương Tiêu tâm thần không ổn định, sau khi lên bá» cứ cúi đầu mà đi, bá»—ng nghe bên tai tiếng nhạc ngá»±a vang lên, má»™t con bạch mã cao to, Ä‘ang sát vai cùng hắn mà đi. Lương Tiêu ngước mắt lên chỉ thấy má»™t ống quần mà u xanh phấp phá»›i, cÅ©ng không để ý, Ä‘i thêm chục bước nữa thì thấy má»™t tòa lầu cao to bằng gá»—, trên lầu rất nhiá»u cô gái Ä‘ang đứng, trang Ä‘iểm hút mắt. Lúc nà y láºp tức có má»™t tên khá»a kế (ngưá»i đón khách ở lầu xanh) tiến tá»›i đón hắn tiến và o.
Và o triá»u Tống chá»— nà o cÅ©ng có tá»u lâu kỹ viện, không khác gì nhau. Dưới lầu là hoa sảnh để uống rượu. trên lầu má»›i là nÆ¡i kỹ nữ tiếp khách. Kỹ nữ chia thà nh quan và tư, quan kỹ thì địa vị hÆ¡i cao hÆ¡n, còn tư kỹ thì hÆ¡i mất tá»± do. Nhưng bất luáºn là quan hay tư thì Ä‘á»u là bán nụ cưá»i để mua vui, trong chốn phồn hoa vẫn không tránh khá»i ẩn chứa sá»± thê lương.
LuÆ¡ng Tiêu nói rõ mục Ä‘Ãch, tên khá»a kế liá»n dẫn y lên lầu, bảo mẫu niá»m nở ra đón. Minh Quy tuy nham hiểm mưu mô nhưng lá»›n lên ở Thiên CÆ¡ cung nên là ngưá»i thanh nhã, Lương Tiêu Ä‘i cùng lão nên không khá»i quần áo chỉnh tá». Bảo mẫu đó lá»c lõi hiểu Ä‘á»i, liếc má»™t cái đã biết LuÆ¡ng Tiêu Ãt tuổi lắm tiá»n, không am hiểu thế sá»±, liá»n vồn vã cưá»i há»i:
- Công tỠmuốn tìm một vị cô nương như thế nà o nhỉ?
LuÆ¡ng Tiêu thấy bảo mẫu lá»›n tuổi đó lại giả vẻ yểu Ä‘iệu ân cần sá»›m đã có mấy phần không vui, nghe há»i cÅ©ng không có chá»§ ý gì, liá»n nói:
- Tuỳ theo ý cá»§a thÃm.
Bảo mẫu lá»›n tuổi đó nghe y gá»i mình là thÃm cÅ©ng hÆ¡i ngạc nhiên rồi đột nhiên che miệng cưá»i phá lên má»™t trà ng, LuÆ¡ng Tiêu bị bà ta cưá»i, không biết vì sao cÅ©ng đỠbừng mặt lên. Bảo mẫu đó cưá»i má»™t tráºn thá»a thÃch, thấy bá»™ dạng quẫn bách cá»§a Lương Tiêu chợt động tâm, vá»™i nói:
- Công tá» tháºt là thú vị, má»i ngưá»i ở đây kiếm sống gian nan, má»™t năm trá»i cÅ©ng Ãt được cưá»i sảng khoái như váºy, công tá» tháºt khéo miệng quá, khiến lão thân tháºt là thÃch thú.
Bà ta nịnh ná»t đã quen, LuÆ¡ng Tiêu nghe đến sung sướng, đến mức cÅ©ng coi những lá»i mình vừa nói là rất hay ho, liá»n nói:
- ThÃm tháºt khách khà rồi!
Bảo mẫu miệng cưá»i ha ha, trong lòng lại nhìn LuÆ¡ng Tiêu thấp xuống xuống mấy phần, âm thầm cưá»i nhạt, tÃnh toán xem có thể móc được trên ngưá»i con gà béo nà y bao nhiêu tiá»n. Láºp tức đưa tay vẫy khăn, gá»i mấy nữ tá» Ãt tuổi ra ngồi vây lấy LuÆ¡ng Tiêu, oanh yến cưá»i nói. LuÆ¡ng Tiêu lúc trước nhìn những cô gái nà y từ xa thấy ngưá»i nà o cÅ©ng rá»±c rỡ như hoa như gấm, nhưng nhìn gần thì Ä‘á»u là trang Ä‘iểm dầy cá»™p, miệng cưá»i nói đầy vẻ giả dối, khiến ngưá»i ta cảm thấy khó chịu không quen.
Bảo mẫu thấy y tháºn trá»ng liá»n cưá»i nói:
- Công tá» chưa quen, má»i ngưá»i đùng nói chuyện nữa, hát má»™t khúc được chứ?
LuÆ¡ng Tiêu chÃnh Ä‘ang phiá»n não, nghe váºy vá»™i nói
- Hay lắm, hát đi, hát đi nà o.
Kỹ nữ nghe váºy liá»n cưá»i thêm má»™t tráºn rồi lÃch kÃch lấy ra đà n sáo sênh phách, nghiêm mặt đánh đà n ca hát. Chỉ nghe má»™t nữ tỠáo hồng gõ phách hát:
- Äứng tá»±a lầu cao gió hắt hiu, mong hết xuân sầu, ảm đạm chá» ngà y qua. Mà u cỠánh chiá»u tà n nhẫn soi tá»›i, lá»i nà o ai hiểu ý ngưá»i tá»±a lan can. Muốn được Ä‘iên cuồng uống say má»™t tráºn, chúc rượu hát ca, hoan lạc ấy cÅ©ng thà nh vô vị. Mở lòng đối vá»›i ngưá»i không há» hối háºn, vì ngưá»i mà thân mình tiá»u tụy. (Ngưá»i dịch: tà i năng thÆ¡ ca cá»§a tá»› có hạn, dịch chỉ được đến thế, bà con chịu khó Ä‘á»c tạm váºy -.-)
Bà i từ “Äiệp luyến hoa†nà y là do Liá»…u VÄ©nh sáng tác, Liá»…u VÄ©nh tuy là đại gia vá» thi từ nhưng má»™t Ä‘á»i phóng lãng, lưu lạc tưá»ng hoa ngõ liá»…u, trở thà nh ngưá»i mà văn nhân chÃnh phái không muốn nhắc đến, có Ä‘iá»u thi từ cá»§a ông ta trong cong có thẳng, trong cái nghiêm ngặt lại có cái đơn sÆ¡, nông sâu tùy ý, cảnh giá»›i sâu xa, đã lưu truyá»n cá»±c rá»™ng, nên má»›i có lá»i nói rằng: “nÆ¡i nà o có nước giếng thì nÆ¡i đó có thi từ cá»§a Liá»…u VÄ©nhâ€. Kỹ nữ áo hồng đó tuy giá»ng hát cÅ©ng bình thưá»ng nhưng vì hát lên là bà i cá»§a báºc đại gia danh tiếng nên cÅ©ng thâm thúy sâu sắc, Ä‘i và o lòng ngưá»i. Lương Tiêu nghe hai câu: “Mở lòng đối vá»›i ngưá»i không há» hối háºn, vì ngưá»i mà thân mình tiá»u tụy†bất giác thầm cảm thương nhân sinh thế thái, mắt hÆ¡i đỠlên cÆ¡ hồ sắp khóc.
(Ngưá»i dịch: Liá»…u VÄ©nh, còn gá»i là Liá»…u Kỳ Khanh, là má»™t nhà là m từ nổi tiếng
Ä‘á»i Tống . Thưở thiếu thá»i ông hay lui tá»›i chốn Bình Khang, là m nhiá»u bà i từ tả cuá»™c sống cá»§a các kỹ nữ thưở đó và mối đồng cảm vá»›i há» . Tương truyá»n khi ông chết, các kỹ nữ góp tiá»n chôn cất, tổ chức "há»™i viếng Liá»…u")
Kỹ nữ áo hồng hát xong, đột nhiên sán và o LuÆ¡ng Tiêu cưá»i ngá»t ngà o nói:
- Xin má»i công tá» trao thưởng.
LuÆ¡ng Tiêu giáºt mình, nhá»› lại lá»i Minh Quy liá»n đưa tay và o thắt lưng định lấy túi tiá»n ra, nà o ngá» hồi lâu vẫn không lấy ra được. Bảo mẫu thấy váºy, há miệng cưá»i nói:
- Công tá», cÅ©ng không cần nhiá»u, chỉ cần má»™t chút bạc lẻ là được, tá»· muá»™i bá»n hỠđà n hát khô cả cổ, chỉ cần để mua Ãt hoa quả giải khát thôi mà .
LuÆ¡ng Tiêu vẫn giữ tay trong lưng áo, sắc mặt mưá»i phần cổ quái. Bảo mẫu nhìn mãi không vui, lại cưá»i nói:
- Công tá» phải chăng ánh mắt cao vá»i, nhìn các tá»· muá»™i đây không vừa ý?
Luơng Tiêu vội nói:
- Không phải, cái nà y, ta ra ngoà i một lát sẽ quay lại ngay.
Bảo mẫu đó tất nhiên sinh nghi, mặt trắng bệch, giữ tay lại nói:
- Công tỠnghe hát xong rồi cứ thế bỠđi sao?
Luơng Tiêu mặt đỠbừng, trán nổi gân xanh, vội vã nói:
- Không phải, cái nà y, cái nà y…
ÄÆ°a tay định đẩy bảo mẫu đó ra, nhưng nữ nhâ nà y quen việc phong trần chứ chẳng phải kẻ háºu bối, liá»n đưa tay nắm chặt tay áo Lương Tiêu, vẫn cưá»i nói:
- Cho dù Ãt cÅ©ng được, má»™t hai lượng bạc coi như cho tá»· muá»™i bá»n hỠăn bánh vẽ lót lòng, nhìn mÆ¡ đỡ khát Ä‘i.
LuÆ¡ng Tiêu trong lòng rối loạn cùng cá»±c, ngượng ngáºp nói:
- ThÃm à , ta Ä‘i rồi sẽ quay lại, thÃm không cần phải giữ ta.
Bảo mẫu nhìn ra cá»a, nắm chặt không buông, đột nhiên lá»›n giá»ng gà o lên:
- Trá»i Æ¡i! Vị công tá» nà y ăn mặc chỉnh mà hà nh sá»± chẳng ra phép tắc…
Còn chưa dứt lá»i đã nghe trên đầu có má»™t thanh âm vô cùng trong trẻo yêu kiá»u cưá»i nói:
- Bảo mẫu bà hiểu nhầm rồi, hắn không phải không có phép tắc mà là không có ngân lượng đó.
Má»i ngưá»i nghe tiếng nhìn lên, chỉ thấy trên xà nhà chÃnh sÆ¡n đỠcó má»™t nữ tỠáo xanh đầu đội mÅ© tre Ä‘ang ngồi, áo xanh phá»§ lên mặt xà nhà , hai chân dà i đưa qua đưa lại đầy vẻ nhà n nhã, má»™t đôi hà i thêu mà u xanh nhạt rất hợp vá»›i chiếc áo mà u xanh, trên hà i thêu má»™t đôi chim sẻ bằng tÆ¡ và ng, hình dáng đế già y như đà i hoa sen, không giống như già y cá»§a Trung Thổ.
LuÆ¡ng Tiêu đột nhiên nhá»› ra, trước lúc và o đây đã Ä‘i sát vai cùng vá»›i cô gái nà y, liá»n ý lên má»™t tiếng ngạc nhiên nói:
- Cô… phải chăng là cô lấy trá»™m túi tiá»n cá»§a ta?
Ná» tỠđó cưá»i hi hi, nói:
- Tiểu sắc quá»· nhà ngươi ăn mặc chỉnh tá» mà nói năng chẳng có phép tắc gì cả, ta là má»™t cô gái nhá» thì ăn trá»™m cái gì, đó gá»i là lấy mà không báo.
LuÆ¡ng Tiêu không kìm được tức giáºn nói:
- Äánh rắm.
Tiếp đó trong lòng kinh hãi, nữ tỠđó lấy trá»™m túi tiá»n mà mình nghiá»…m nhiên không biết gì, thá»§ pháp tháºt kỳ diệu, đúng là quá»· thần không hay biết.
Nữ tỠđó tuyệt không tức giáºn, cưá»i nói:
- HÆ¡n nữa, túi tiá»n cá»§a ngươi cÅ©ng chẳng có bao nhiêu ngân lượng, hai ba trăm lưuợng bạc chỉ giúp mấy cô nương nà y nhìn mÆ¡ đỡ khát, ăn bánh vẽ lót lòng thôi.
Cô ta Ä‘em lá»i cá»§a bảo mẫu biến đổi rồi nói lại, khẩu khà há»c giống y hệt nhưng giá»ng nói thì trong trẻo gấp mưá»i, như tiếng chim và ng anh hót, tiếng há»a my lÃu lo.
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by David; 21-04-2008 at 08:01 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu con luan , âàëåíòèíà , áåñïëàòíûé , àâòîðàäèî , âèðòóàëüíûå , côn luân , côn luân 4vn , côn luân full , côn luân full 4vn , côn luân quyển 4 , côn luân quyển 5 , côn luân quyển 6 , côn luân quyển 7 , côn luân quyen 4 , côn luân tap cuoi , côn luân táºp 4 , côn luân vn4 eu , chuong 11 con luan , çíàêîìñòâ , codaokinhphong chuong4 , con lon tap 1 , con luan , con luan 4vn , con luan 4vn.eu , con luan 5 6 7 , con luan chuong 15 , con luan chuong 23 , con luan chuong 4 hoi 9 , con luan chuong moi nhat , con luan full , con luan full online , con luan het quyen 3 , con luan phuong ca ebook , con luan quyá»…n 4 , con luan quyen 1 full , con luan quyen 2 , con luan quyen 3 , con luan quyen 4 , con luan quyen 4 hoi 12 , con luan quyen 4 hoi 2 , con luan quyen 4 hoi 9 , con luan quyen 5 , con luan quyen 5 6 7 , con luan quyen 5 hoi 1 , con luan quyen 6 , con luan quyen 6 full , con luan quyen 7 , con luan tap 1 , con luan tap 4 , con luan tap 5 , con luan tren 4vn.com , con luan truyenhixx , con luanquyen 4 , conluan , ebook con luan , ëîãîòèï , ïñîðèàç , ìóçûêà , kiem hiep con luan , ñàëàòîâ , òîðãîâîå , phượng ca , quách thá»§ kÃnh , thap ma , truyen côn luân full , truyen con luan 4vn.eu , truyen con luan quyen 4 , truyen con luan quyen 7 , truyen con luon quyen 3 , truyenkiemhiepconluan , ýëåêòðîìîíòàæ , æàëþçè , ðàìáëåð