10-03-2008, 10:03 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Chương 1 – Hồi 3
Dịch thuáºt: Các nhà tà i trợ
Biên dịch: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Lương Tiêu phẫn ná»™ vô cùng, đẩy bảo mẫu ra rồi giáºm chân nhảy lên xà nhà . Äá»™t nhiên nghe cô gái đó cưá»i hi hi rồi trước mắt y lướt qua má»™t cái bóng mà u xanh. Lương Tiêu còn chưa kịp hoà n hồn thì trên trán đã bị đánh rất mạnh, Ä‘au đớn vô cùng, đà nh rÆ¡i xuống mặt đất, sá» lên trán đã thấy mấy vệt máu bầm lá»›n, tháºm chà còn động chạm đến tuyến lệ khiến khoé mắt cay xè, nước mắt như sắp trà o ra.
Cô gái đó vẫn ngồi trên xà ngang, tay cầm má»™t cà nh liá»…u mà u xanh ngá»c bÃch, chắc là má»›i ngắt từ trên mÅ© xuống, miệng thì cưá»i khẩy nói:
- Tiểu sắc quá»·, ngưá»i nhất định là từ nhỠđã không có mẹ, không ai dạy dá»—, hôm nay ta sẽ thay mẹ ngươi dạy dá»— cho ngươi, ồ, con trai cá»§a ta, có Ä‘au lắm không?
Lương Tiêu vô cá»› bị cô ta gây sá»±, đương nhiên đã phẫn ná»™ vô cùng, hai câu nói đó lại đả động đến ná»—i Ä‘au táºn đáy lòng y. Y không kìm chế nổi liá»n cầm lấy hai cái ghế ném vá» phÃa xà nhà . Cô gái tung hai cước đá bay hai cái ghế rồi cưá»i nói:
- ÄÆ°á»£c lắm, ngươi lại dám chá»c và o ta ư, xem ta đánh cho ngươi thăng thiên luôn nhé.
Liá»n chống tay xuống xà nhà , nhẹ nhà ng bay xuống. Lương Tiêu táºn dụng lúc cô ta rÆ¡i xuống liá»n xông lên, định nhân lúc cô ta Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên không, không có Ä‘iểm tá»±a để đánh cho cô ta trở tay không kịp
Cô gái đó cưá»i hi hi, không đợi Lương Tiêu tiến đến gần đã đột nhiên vung ra má»™t cà nh liá»…u dà i cuốn và o báºu cá»a sổ ngá»c thá»§ giáºt má»™t cái, thân mình đã nhẹ nhà ng như chim yến bay lệch Ä‘i ba xÃch, tránh được đòn tấn công cá»§a Lương Tiêu rồi cưá»i khanh khách nói:
- Äánh má»™t tên tiểu sắc quá»· như ngươi chỉ bẩn tay cô nương.
Rồi nhẹ nhà ng xuyên qua cá»a sổ ra bên ngoà i, hướng vá» phÃa giữa phố.
Lương Tiêu thấy thân thá»§ cô ta cao minh, trong lòng cÅ©ng á»›n lạnh, nhưng là m sao cÅ©ng nuốt không trôi cục tức trong cổ há»ng, liá»n nhảy theo ra ngoà i cá»a sổ. Cô gái đó Ä‘ang trên không trung bá»—ng thấy Lương Tiêu Ä‘uổi theo thì cưá»i khúc khÃch rồi huýt sáo má»™t tiếng, chỉ nghe tiếng vó ngá»±a vang lên rồi má»™t con ngá»±a trắng bất ngá» từ góc phố chạy ra, không nghiêng không lệch đỡ lấy cô ta. Cô gái áo xanh giục ngá»±a chạy mấy trượng rồi quay đầu cưá»i nói:
- Tiểu sắc quỷ, ngươi dám đuổi theo ta không?
Lương Tiêu đã cháºm mất má»™t bước, đà nh rÆ¡i mặt đưá»ng, cao giá»ng nói:
- Äuổi thì Ä‘uổi! Sợ ngươi sao?
Cô gái áo xanh cưá»i nói:
- Cẩn tháºn chạy gãy cái chân chó cá»§a ngươi.
Nói xong liá»n giục ngá»±a chạy trên đưá»ng, ngưá»i Ä‘i đưá»ng Ä‘á»u kinh hãi né tránh, không ngá» cô gái áo xanh đó kỹ thuáºt cưỡi ngá»±a rất tinh diệu, gặp váºt thì né tránh, gặp ngưá»i thì nhảy vá»t qua, xuyên qua trên con đưá»ng hẹp đó mà không xô phải bất kỳ ai.
Lương Tiêu chạy được gần hai mươi bước thì nghe thấy con ngá»±a trắng đó hà vang má»™t tiếng ở đầu phố rồi biến mất. Äuổi theo đến chá»— ngoặt thì bốn phÃa Ä‘á»u không thấy ngá»±a, y không cam lòng liá»n túm má»™t hán tá» bán bánh bá»™t lá»c tra há»i thì má»›i biết nó đã chạy vá» hướng đông rồi. Y liá»n Ä‘uổi theo vá» hướng đông, Ä‘uổi được chừng hai dặm bá»—ng thấy cô gái áo xanh đầy vẻ ung dung Ä‘ang cưỡi ngá»±a Ä‘i cháºm rãi, Ä‘ang Ä‘i gần tá»›i đầu má»™t cây cầu. Lương Tiêu liá»n rảo bước chặn trước mặt. Còn cách ba trượng, cô gái áo xanh đã nhìn thấy y, liá»n cưá»i hi hi nói:
- Tiểu sắc quỷ, chưa nản lòng hả?
Lương Tiêu hừ lên má»™t tiếng tức giáºn, chân cà ng guồng mạnh. Cô gái áo xanh mỉm cưá»i, chỉ cầm dây cương lên, con ngá»±a trắng đã hiểu ý, láºp tức khởi thế, bốn vó giáºm mạnh, liá»n như sao băng nhảy vá»t qua mặt sông khoảng năm trượng sang bá» bên kia, rồi không ngừng lại mà tiếp tục tiến và o má»™t ngõ nhá».
Lương Tiêu nhìn đến há hốc miệng, nhưng không nản lòng, cÅ©ng rảo bước Ä‘uổi theo, quanh qua rẽ lại má»™t lúc cÅ©ng tá»›i được ngõ đó, chỉ thấy con phố dà i vô cùng đông đúc, hai bên đưá»ng Ä‘á»u là hà ng quán, gấm vóc và ng ngá»c nhìn hoa cả mắt, còn có rất nhiá»u tôm cá bắt từ hồ vá», Ä‘ang nhảy tanh tách như má»i gá»i ngưá»i mua.
Lương Tiêu nhìn vá»ng xung quanh, mắt chợt sáng lên, chỉ thấy con ngá»±a trắng đó Ä‘ang đứng trong má»™t bầy ngá»±a, Ä‘ang đứng nghỉ ngÆ¡i ở đầu phố, bên cạnh nó là má»™t tá»u lâu nhìn ra mặt nước, khà thế hoà nh tráng.
Lương Tiêu Ä‘i đến trước lầu, chợt nghe cô gái áo xanh cưá»i khanh khách nói, cô ta nói:
- Tiểu sắc quỷ, chân của ngươi cũng nhanh đấy!
Lương Tiêu định thần nhìn qua, chỉ thấy cô ta Ä‘ang ngồi gần má»™t cá»a sổ bên sông, má»™t tay chống cằm, má»™t tay nghịch những cà nh liá»…u trên cái mÅ© đội đầu. Lương Tiêu thấy trong lầu có rất nhiá»u ngưá»i mà lại bị liên tục gá»i là tiểu sắc quá»·, bất giác mặt đỠđến mang tai, vá»™i nói:
- Nha đầu trá»™m cướp kia, việc gì mà suốt ngà y ngươi gá»i ta là tiểu sắc quá»· váºy?
Cô gái áo xanh cưá»i nói:
- Ngươi không cần phải giữ mặt, và o lầu xanh tìm kỹ nữ không phải là tiểu sắc quỷ thì là cái gì?
Cô ta có ý bôi nhá» Lương Tiêu nên nói ra rất to, nam tá» trong tá»u lâu Ä‘á»u quay đầu nhìn qua, miệng mỉm mỉm cưá»i, ánh mắt lại đầy thâm ý khiến cho vừa thẹn vừa giáºn.
Chợt nghe má»™t giá»ng sang sảng cưá»i nói:
- Cô nương nói sai rồi, ngưá»i mà không phong lưu thì uổng là m kẻ thiếu niên. Vị tiểu ca tuổi còn nhá», chÃnh là trong tuổi phong lưu, và o lầu xanh tìm kỹ nữ thì có gì là không được. Tuy nói phóng túng là thuá»™c tÃnh cách nhưng cÅ©ng phải sống cho thung dung tá»± tại chứ.
Lương Tiêu trong lòng cảm kÃch, đưa mắt nhìn sang thì thấy ở góc lầu có gần mưá»i tráng hán ngồi ở hai chiếc bà n, ngưá»i nà o cÅ©ng quần áo gá»n ghẽ, mặt đầy râu, bên ngưá»i đủ loại cung cứng tên dà i, tá»a ra sát khÃ. Ngưá»i vừa nói là má»™t trung niên hán tá» cao to trong đám đó, cho dù Ä‘ang ngồi cÅ©ng cao hÆ¡n ngưá»i khác má»™t cái đầu, đội mÅ© tre mặc áo gấm mà u lam đã chuyển sang xanh, mắt hổ râu báo, lông mà y kéo dà i tá»›i táºn tóc mai, khóe mắt khắc sâu mấy nếp nhăn đầy vẻ phong sương.
Cô gái áo xanh nhìn hán tá», hừ lạnh nói:
- Tự lo việc thối tha của ngươi đi.
Giá»ng cô ta như tiếng chuông bạc, vì váºy dù mở miệng chá»i ngưá»i mà cÅ©ng rất dá»… nghe. Äám hán tá» nghe váºy Ä‘á»u có vẻ giáºn dữ, nhưng hán tỠáo lam kia lại không tức giáºn, cưá»i nói:
- ÄÆ°á»£c lắm, được lắm, cứ coi như Nhan má»— nhiá»u lá»i, có Ä‘iá»u ngưá»i khác trêu hoa ghẹo nguyệt thì liên quan gì tá»›i cô nương.
Cô gái áo xanh cưá»i nhạt nói:
- Gặp việc bất bình trên đưá»ng thì ai chịu bá» qua. Hừ, bá»n đà n ông thối tha các ngươi cáºy có chút tiá»n bẩn thỉu liá»n không coi đà n bà , con gái ra gì.
Hán tỠáo lam kìa cưá»i nói:
- Không đúng, từ xưa đến nay trên trá»i dưới đất Ä‘á»u có luáºt lệ, nam nữ khác nhau, nữ nhân lưu lạc đến chá»— trăng hoa đó cÅ©ng là ý trá»i như váºy, không thể cưỡng lại được.
Cô gái áo xanh cưá»i nhạt nói:
- Nói nghe hay lắm, sao không Ä‘em những lá»i đó vá» mà nói vá»›i mẹ ngươi?
Lá»i nà y cá»§a cô độc ác vô cùng, hán tỠáo lam cho dù dà y công hà m dưỡng cÅ©ng không khá»i biến sắc, má»™t hán tá» ngồi bên cạnh liá»n rÃt lên:
- Láo xược.
Cô gái áo xanh cưá»i nhạt nói:
- Láo xược? Hừ, ta có láo xược thế nà o thì cÅ©ng còn hÆ¡n nhiá»u đám rắm thối các ngươi.
Cô ta vẫn chưa dứt lá»i, đám hán tỠđã tức giáºn đến xanh mặt. Mấy ngưá»i liá»n định đứng dáºy, hán tỠáo lam kia bá»—ng xua tay, ha ha cưá»i nói:
- Bá» Ä‘i, đưá»ng đưá»ng là nam tá» hán đại trượng phu, đâu phải như đám đà n bà con gái.
Nói xong liá»n cầm bình rượu lên tá»± rót tá»± uống má»™t chén. Những hán tá» còn lại thấy đầu lÄ©nh như váºy cÅ©ng đà nh lần luợt ngồi xuống.
Cô gái áo xanh đã chuẩn bị sẵn sà ng, đột nhiên thấy đối phương lại khuất phục, liá»n đắc ý trong lòng. Lại quay sang phÃa Lương Tiêu cưá»i nói:
- Tiểu sắc quỷ, nói gì đây? Ngươi có phải là đại trượng phu không? Có muốn giống đám đà n bà con gái như ta không?
Lương Tiêu nghe hai ngưá»i đối đáp, trong lòng không ngá»›t tán đồng những gì hán tỠáo lam kia nói, còn Ä‘ang trầm ngâm chưa quyết thì bá»—ng nghe cô gái áo xanh khiêu khÃch như váºy, quả tháºt không thể nhẫn nãi được nữa, lại nhìn cục diện bên trá»ng lầu liá»n nói:
- Có bản lÄ©nh thì ra ngoà i động thá»§, nếu không sẽ là m há»ng bà n ghế.
Cô gái áo xanh cưá»i nói:
- Ngươi có bản lÄ©nh thì sao không tiến và o? Äứng ì trước cá»a như váºy, ngưá»i khác sẽ nghÄ© ngươi Ä‘ang canh cá»a đó!
Lương Tiêu hừ lạnh má»™t tiếng, đột nhiên nghÄ© lại, láºp tức nổi giáºn: â€œÄÆ°á»£c lắm, đứng canh cổng, chẳng phải là chá»i ta là chó canh cổng sao?†Vừa tức vừa vá»™i, liá»n xông thẳng và o cá»a đến trước mặt gái áo xanh.
Cô gái áo xanh không đợi y ra tay, đã cưá»i hi hi nói:
- Äừng vá»™i, cô nương hiện giá» muốn rượu, không có hứng đánh nhau!
Lương Tiêu thầm nghÄ©: “Äâu phải do ngươi quyết định.†Liá»n Ä‘áºp mạnh tay lên bà n cá»§a cô ta, nói:
- Trước hết trả lại túi tiá»n cá»§a ta, những món nợ khác ra ngoà i tÃnh sau.
Cô gái áo xanh cưá»i nói:
- Ngươi bồi tiếp ta uống mấy chén thì ta trả lại túi tiá»n cá»§a ngươi.
Lương Tiêu thấy cô ta không có gì hoảng hốt lại cà ng tức giáºn, chỉ muốn động thá»§, nhưng thấy bá»™ dạng tươi cưá»i yêu kiá»u cá»§a cô ta lại cảm thấy có thắng cÅ©ng chẳng vẻ vang gì. Trong lúc do dá»± chưa quyết, lại nghe hán tỠáo lam cưá»i nói:
- Tiểu huynh đệ, uống thì uống, có mỹ nhân bồi tiếp mà không uống chẳng đáng tiếc ư?
Cô gái áo xanh cưá»i nói:
- Äúng đấy, cuối cùng ngươi cÅ©ng nói được má»™t câu tiếng ngưá»i.
Cô không lúc nà o quên châm chá»c đối phương, nhưng hán tỠáo lam vẫn giữ được trầm tÄ©nh, chỉ cưá»i nhạt rồi cầm chén rượu trong tay uống cạn.
Lương Tiêu thầm nghÄ©: “Tặc nha đầu nà y cứ cưá»i cưá»i nói nói, nếu ta nóng giáºn động thá»§ thì chẳng phải sẽ bị ngưá»i ta cưá»i cho là đê hèn sao? Hừ, uống rượu thì uống, xem ngươi còn giở được trò gì?†Liá»n ngồi xuống. Cô gái áo xanh cưá»i nói :
- Biết nghe lá»i đấy.
Rồi gá»i má»™t bình rượu, rót đầy chén cho Lương Tiêu, yêu kiá»u nói:
- Má»i.
Nói xong cầm chén uống cạn. Lương Tiêu thấy cô ta uống đầy vẻ hà o khÃ, cÅ©ng không chịu thua kém, má»™t hÆ¡i cạn chén. Cô gái áo xanh đó lại rót đầy má»™t chén rượu, cưá»i nói:
- Tiểu nhị, trong quán có đà n không?
Tiểu nhị đó cưá»i nói:
- Sao lại không có, bản quán không chỉ có rượu ngon nhắm tốt mà các loại nhạc khà cÅ©ng Ä‘á»u có đủ.
Liá»n quay và o lấy ra hai cái đà n là m bằng gá»— hồng đưa cho cô gái áo xanh. Cô gái áo xanh lại đưa cho Lương Tiêu. Lương Tiêu ngÆ¡ ngác không hiểu, tiện tay nháºn lấy rồi nói:
- Là m gì váºy? Nhá» ta dùng đà n đánh và o mông ngươi hả?
Cô gái phì má»™t tiếng, rồi lại cưá»i khúc khÃch nói:
- Tiểu sắc quá»·, ngươi đã cùng cô nương uống rượu thì hãy mau hát má»™t bà i cho cô nương nghe giải sầu. Ừm, váºy thì hát cái gì mà “Mở lòng đối vá»›i ngưá»i không há» hối háºn, vì ngưá»i mà thân mình tiá»u tụyâ€â€¦
Hán tỠáo lam nghe đến đó cưá»i hắc má»™t tiếng, cao giá»ng nói:
- Quả là nha đầu độc ác.
Lương Tiêu tức đến lông mà y dá»±ng ngược, Ä‘áºp cây đà n vỡ thà nh bốn mảnh rồi rÃt giá»ng nói:
- Tặc nha đầu, ngươi tưởng ta tháºt sá»± không dám đánh ngươi sao?
Cô gái áo xanh vẫn ngồi im bất động, nhấm nhẳng nói:
- Sao hả? Ngươi có thể gá»i những nữ tỠđó ra uống rượu hát ca để mua vui cho ngươi, tại sao ta lại không thể gá»i ngươi uống rượu hát ca mua vui chứ? Ngươi hát hay không? Nếu không hát thì đừng mong ta trả lại túi tiá»n nhé.
Lương Tiêu tức giáºn nghiến răng, vừa định phát tác thì bá»—ng nghe ngoà i tá»u lâu có má»™t giá»ng khà n khà n nói:
- Chá»§ thượng, đây là “tá»u lâu say không vá»â€ rồi.
Lương Tiêu cảm thấy quen quen, không kìm được ngẩng đầu lên nhìn, vừa nhìn ra liá»n vô cùng kinh hãi. Không ngá» ngoà i cá»a có má»™t ngưá»i Ä‘ang đứng, toà n thân mặc đạo bà o mà u hồng, đội mÅ© kim quan, chÃnh là Há»a chân nhân. Bên cạnh hắn còn có ba ngưá»i là Thoát Hoan, Cáp Lý Tư và A Than tôn giả. Lương Tiêu tim Ä‘áºp thình thịch: “Không ổn rồi, đúng là oan gia ngõ hẹp. Bá»n chúng có bốn ngưá»i, ta chỉ có má»™t ngưá»i, Ãt không địch lại nhiá»u.†NghÄ© tá»›i đó liá»n nhìn ngang nhìn ngá»a tìm đưá»ng chạy trốn
Tà i sản của ZORO_NDK
Chữ ký của ZORO_NDK Võ Lâm Chà Tôn - Duy Ngã Tuyết Thiên Hồ :00 (85):
Tếu Ngạo Thiên Hạ - Thùy Dữ Tranh Phong :00 (14):
Tháºp Bá»™ Sát Nhất Nhân - Thiên Lý Bất Lưu Hà nh :33:
Thần Thú tá»a kỵ:Há»a Phượng Hoà ng
Lúc bé , nghỉ há»c là chuyện lạ. Lá»›n lên má»›i biết, chuyện lạ là đi há»c...
Lúc bé, tưởng đến trưá»ng là phải há»c. Lá»›n lên má»›i biết, đến trưá»ng còn được ... ngá»§
Lúc bé, tưởng thi xong là hết. Lớn lên mới biết , sau thi còn có thi lại...
Lúc bé , tưởng Ä‘iểm 10 má»›i là giá»i. Lá»›n lên má»›i biết, chỉ 2 thôi đã quý lắm rồi...
Lúc bé,cho 10 ngà n là dư,giỠcho 10 triệu cũng ko đủ!
Last edited by David; 21-04-2008 at 08:20 PM .
10-03-2008, 10:05 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Chương 1 – Hồi 4
Dịch thuáºt: Các nhà tà i trợ
Biên dịch: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Hoả Chân Nhân chỉ và o đôi câu đối trước cá»a, cưá»i nói:
- Chủ thượng nhìn nà y, câu đối nà y có chỗ nà o tuyệt diệu?
Thoát Hoan nhìn câu đối rồi lắc đầu ngâm:
- “Khuyến quân canh tiến nhất bôi tá»u, dữ nhÄ© đồng tiêu vạn cổ sầu†(Khuyên ngưá»i hãy cạn chén son, Mối sầu muôn thuở ta cùng phá tan), ừm, mấy chữ nà y hả, cÅ©ng khá đẹp đó!
Hoả Chân Nhân cưá»i nói:
- Chữ đương nhiên là đẹp, nhưng trong câu đối nà y có chá»— bà máºt khác, chá»§ thượng nhìn lại xem!
Thoát Hoan trầm ngâm một chút rồi vỗ tay nói:
- Äúng váºy, quả nhiên là có bà máºt khác. Câu đối phÃa trên lấy từ câu “Khuyến quân canh tiến nhất bôi tá»u, Tây xuất Dương quan vô cố nhân†(Khuyên ngưá»i hãy cạn chén son, Dương Quan tá»›i đó không còn ai quen) trong bà i “Dương quan tam Ä‘iệp†(Ba lần Dương Quan) cá»§a Vương Duy; còn câu phÃa dưới là câu cuối “Hô nhi tương xuất hoán mÄ© tá»u, Dữ nhÄ© đồng tiêu vạn cổ sầu†(Rượu ngon cạn chén vui chung, Mối sầu muôn thuở ta cùng phá tan) trong bà i “Tương tiến tá»u†(Má»i uống rượu) cá»§a Lý Thái Bạch. Ha ha, không ngá» có thể Ä‘em hai câu thÆ¡ nổi tiếng ghép thà nh má»™t câu đối, hiếm thấy, tháºt hiếm thấy.
Hắn giải được Ä‘iá»u bà ẩn trong câu đối liá»n phe phẩy quạt giấy, đắc ý vô cùng.
Cô gái áo xanh vốn nghÄ© rằng Lương Tiêu sẽ tức giáºn nên chuẩn bị để đánh nhau má»™t tráºn, ai ngá» Lương Tiêu lại cúi đầu cụp mắt, còn không phát ra tiếng động nà o, bất giác thầm cảm thấy kỳ quái, nhưng cÅ©ng chỉ cho là Lương Tiêu Ä‘uối lÃ, không tìm ra lá»i để đối đáp, bất giác thấp giá»ng cưá»i rồi nói:
- Thôi được, tiểu sắc quá»· ngươi tạm thá»i hãy cút Ä‘i! Lần nà y bản cô nương trong lòng vui vẻ nên tha cho ngươi má»™t lần, nếu không, hừ, đã đánh cho ngươi xuống Thái Hồ cho rùa ăn rồi.
Lương Tiêu ngước mắt lên, cưá»i nhạt nói:
- Con rùa có phải là cha ngươi không mà ngươi hiếu kÃnh nó như váºy?
Cô gái áo xanh hừ một tiếng, nói:
- ÄÆ°á»£c lắm, ngươi dám chá»i xá» ta hả?
Lương Tiêu nói:
- Ta há»i con rùa có phải là cha ngươi không, sao lại là chá»i ngươi? Chẳng lẽ nó thá»±c sá»± là cha ngươi ư?
Cô gái áo xanh biết đã trúng kế, không thể chịu được yêu kiá»u hét lên:
- Äánh rắm, ai là cháu Ä‘Ãch tôn cá»§a loà i rùa chứ?
Lương Tiêu cưá»i khẩy nói:
- Ngươi đương nhiên không phải là cháu Ä‘Ãch tôn cá»§a loà i rùa, mà ngươi là cháu gái cá»§a loà i rùa.
Cô gái áo xanh lúc chiếm được ưu thế thì ung dung tá»± tại, lúc thất thế lại vô cùng nóng giáºn, láºp tức đứng dáºy Ä‘áºp bà n quát lá»›n:
- Tiểu sắc quỷ, chán sống rồi hả?
Äúng lúc định động thá»§ thì bống nghe bên ngoà i tá»u lâu có tiếng ngá»±a hÃ, cô gái áo xanh run lên, không để ý tá»›i Lương Tiêu nữa mà phi thân ra ngoà i tá»u lâu hét lên:
- Kẻ nà o dám động và o ngựa của ta?
Nguyên lai Thoát Hoan thấy con ngá»±a trắng nà y đẹp đẽ liá»n bảo A Than tôn giả kéo qua để xem xét, ai ngá» con ngá»±a trắng đó sức khá»e kinh ngưá»i, A Than không kéo được mà còn bị nó đẩy sang má»™t bên. A Than vừa định váºn thần lá»±c thì bá»—ng thấy bóng xanh lướt qua, cô gái áo xanh đã chống nạnh đứng trước mặt.
Thoát Hoan cưá»i khan nói:
- Hoá ra là ngựa của cô nương, ha ha, ta thấy ngựa không buộc dây cương, còn tưởng là ngựa không có chủ!
Ngưá»i Mông Cổ vốn lấy ngá»±a để bình thiên hạ, rất thÃch ngá»±a hay ngá»±a quý, Thoát Hoan tuy là hoà ng tá»™c tôn quý nhưng cÅ©ng không ngoại lệ. Có Ä‘iá»u giữa ban ngà y ban mặt nên không dám hà nh động lá»— mãng, chỉ nhìn con ngá»±a trắng đó nuốt nước bá»t, luôn miệng nói:
- Ngựa tốt! Ngựa tốt!
Nói xong cưá»i ha ha và i tiếng rồi Ä‘em thuá»™c hạ Ä‘i và o trong, đối mặt nhìn hán tỠáo lam kia liá»n nhÃu mà y, ánh mắt có vẻ khiếp sợ, sau đó lại như không có chuyện gì, ngồi xuống má»™t chá»—. Hán tỠáo lam kia ngược lại không thèm ngước mắt động mà y, chỉ thản nhiên uống rượu.
Cô gái áo xanh đợi bốn ngưá»i Ä‘i và o trong thì ôm cổ con ngá»±a trắng, nhẹ giá»ng nói:
- Yên chi, vừa rồi bị kẻ xấu trêu chá»c phải không? Äợi ta giúp ngươi rá»a nhục nhé!
Vừa quay ngưá»i thì lại thấy Lương Tiêu bước ra cá»a gá»i mình:
- Äịnh chạy hả?
Cô gái áo xanh Ä‘ang lúc giáºn dữ, liá»n tức giáºn nói:
- Tiểu sắc quỷ cút ra!
Tay áo xanh phất lên, Lương Tiêu liá»n cảm thấy má»™t cá»— hà n khà trà n đến, cả ngưá»i như đứng trong hồ băng, bất giác kêu oái lên rồi bước lùi ná»a bước, run run nói:
- Ngươi… ám toán hại ngưá»i!
Cô gái áo xanh cưá»i nhạt nói:
- Ngươi chưa chết cứng còn là may, hừ, ta biến ngươi thà nh một cột băng đông cứng, để xem ngươi còn lải nhải được không?
Lương Tiêu vô cùng tức giáºn, vung tay định xuất chưởng thì đột nhiên có má»™t cánh tay chặn lại, đẩy y ra. Lương Tiêu quay đầu nhìn lại thì ra là Minh Quy. Lương Tiêu nói:
- Minh lão nhi, ông đến rồi đấy à ? Tại sao không để ta giáo huấn cô ta?
Minh Quy cưá»i nói:
- Cái phất tay vừa rồi cá»§a cô ta chÃnh là “Băng Hà huyá»n côngâ€, nếu đánh thá»±c sá»± thì ngươi không phải là đối thá»§ đâu.
Cô gái áo xanh nghe váºy liá»n quay đầu lại cưá»i nhạt nói:
- Lão già nhà ngươi cũng có chút hiểu biết đó!
Minh Quy cưá»i hắc hắc rồi lôi Lương Tiêu ngồi xuống bên mình. Thì ra lão ta ngoà i miệng nói không Ä‘i nhưng luôn âm thầm theo dõi, đến lúc nhìn ra môn phái cá»§a cô gái áo xanh, sợ Lương Tiêu thua thiệt nên má»›i ra mặt.
Lương Tiêu trong lòng không phục nhưng bị Minh Quy giữ chặt không thể cá»±a quáºy, Ä‘ang bá»±c tức thì bá»—ng thấy cô gái áo xanh đó rảo bước vá» phÃa Thoát Hoan rồi ngồi xuống ngay bên trái hắn, liá»n nghÄ© thầm: “Nha đầu nà y có vẻ muốn tìm tên vương tá» Mông Cổ kia gây sá»± thì phải! Hừ, chó lại cắn chó thôi.†Thoát Hoan gá»i tiểu nhị lại, cưá»i ha ha nói:
- NÆ¡i nà y cá»§a các ngươi gá»i là “say cÅ©ng không vá»â€, váºy chắc là có rượu ngon rồi?
Tiểu nhị tươi cưá»i đáp:
- Rượu ngon quả không Ãt, có Ä‘iá»u không biết khách quan muốn uống rượu ngon bình thưá»ng hay… hay là “rượu ngon tuyệt đẹpâ€
Thoát Hoan ngạc nhiên nói:
- Ta má»›i nghe nói tá»›i rượu tuyệt ngon, còn rượu nà y lại gá»i là tuyệt đẹp, không biết có nguyên nhân ra sao?
Tiểu nhị cưá»i nói:
- Cái… cái rượu tuyệt đẹp nà y là lấy theo tên cá»§a mỹ nhân, gá»i là “ngÅ© mỹ nhân tá»uâ€!
Thoát Hoan vá»— tay cưá»i nói:
- Tuyệt lắm, ta chỉ nghe nói núi Thái SÆ¡n có “NgÅ© đại phu tùng†nhưng lần đầu tiên nghe nói tá»›i “NgÅ© mỹ nhân tá»uâ€, uống rượu như thưởng thức mỹ nhân, ha ha, thống khoái, thống khoái. Có Ä‘iá»u “NgÅ© đại phu tùng†kia là vì từng che mưa cho Tần Thá»§y Hoà ng nên má»›i vang danh, còn “NgÅ© mỹ nhân tá»u†nà y thì dá»±a trên chuyện gì?
Tiểu nhị cưá»i bồi nói:
- Nói ra thì cÅ©ng chẳng có gì kì diệu cả, loại rượu nà y… vốn theo cách nầu rượu “Nữ nhi hồng†cá»§a Thiệu Hưng, nhưng so vá»›i “Nữ nhi hồng†chôn mưá»i tám năm có chá»— không giống, loại “NgÅ© mỹ nhân tá»u†là được chôn năm lần cá»§a mưá»i tám năm, chẳng phải là năm… năm cô gái đẹp trang Ä‘iểm đẹp đẽ chá» gả chồng sao?
Nguyên theo phong tục cá»§a ngưá»i Giang Nam, khi sinh con gái liá»n cất mấy vò rượu rồi chôn xuống đất, đợi con gái lá»›n lên lấy chồng thì má»›i đà o lên để thết khách chia vui, vì váºy thá»i gian chôn thông thưá»ng là mưá»i tám năm. Thoát Hoan sống ở phương bắc đã lâu, tuyệt không hiểu “Nữ nhi hồng†là như thế nà o, nhưng cÅ©ng giả vá» như hiểu rõ, vá»— tay khen ngợi. Chợt nghe cô gái áo xanh cưá»i nhạt nói:
- Năm lần mưá»i tám năm, phải là bà cụ chÃn mươi tuổi rồi, ta thấy phải gá»i là “rượu bà lãoâ€!
Thoát Hoan cưá»i ha ha nói:
- Cô nương không biết đấy thôi, rượu phải lâu mới ngon, nữ nhân phải trẻ tuổi mới tốt, phải giống như cô nương đây mới có thể là m nam nhân vui lòng.
Hắn tá»± cho lá»i vừa nói là cao siêu nên không kìm được phe phẩy quạt giấy đắc ý cưá»i lá»›n.
Lúc nà y tiểu nhị đã bưng má»™t vò “ngÅ© mỹ nhân tá»u†liên, chưa đến gần mà mùi rượu mê ngưá»i đã bay tá»›i. Lúc Ä‘i qua trước mặt cô gái áo xanh, cô ta đột nhiên thò chân ra, tiểu nhị không nhìn thấy, láºp tức vấp phải lảo đảo, vò rượu vuá»™t khá»i tay, cô gái áo xanh liá»n đưa tay ra bắt lấy. Tiểu nhị vừa kinh hãi vừa phẫn ná»™, hét lên be be:
- Nữ… nữ khách quan là m gì váºy?
Cô gái áo xanh nói:
- Chẳng lẽ rượu nà y chỉ cho nam nhân uống, không cho ta uống sao?
Tiểu nhị nói:
- Cô nương… cô nương có bảo tôi đâu!
Cô gái áo xanh nói:
- Lúc nãy ta không muốn uống, bây giỠlại muốn uống!
Tiểu nhị vốn đã nói lắp, hiện giỠkhẩn cấp lại cà ng lắp bắp hơn:
- Khách… khách quan, cô… sao chẳng có đạo là gì thế!
Thoát Hoan cố ra độ lượng, phe phẩy chiếc quạt nói:
- Không sao, không sao, vò rượu đó coi như tại hạ má»i cô nương váºy, má»i ngưá»i hãy là m bạn cá»§a nhau Ä‘i!
Cô gái áo xanh vuốt ve vò rượu, cưá»i nói:
- Ai thèm là m bạn với ngươi chứ? Ta không uống nữa, đỡ lấy!
Liá»n phất tay áo, Ä‘em vò rượu ném thẳng và o phÃa A Than. A Than thấy bình rượu bay đến vừa nhanh vừa mạnh, chỉ mỉm cưá»i váºn khà và o bay tùy tiện tiếp lấy, không ngá» vò rượu đó đột nhiên lại vỡ thà nh mấy mảnh, bắn ra bốn phÃa. A Than sợ bị rượu đổ và o mặt là m mất cả uy danh nên vá»™i biến chưởng thà nh quyá»n, dùng ấn quyết đánh ra. Nếu là rượu bình thưá»ng thì sẽ bị quyá»n đó sẽ đánh văng ra, cho dù có bắn và o ngưá»i cÅ©ng không bị thương, nhưng quyá»n đó cá»§a A Than lại nghiá»…m nhiên đánh trúng má»™t khối băng. Chưởng băng va chạm, băng vỡ ra thà nh từng mảnh, những ngưá»i ngồi quanh bà n Ä‘á»u không kịp né tránh, mảnh băng bắn lên da thịt Ä‘á»u Ä‘au đớn vô cùng.
Nguyên cô gái áo xanh vốn luyện “Băng Hà huyá»n công†có thể biến nước thà nh băng, cô ta Ä‘oạt lấy vò rượu cá»§a tiểu nhị xong liá»n táºn dụng lúc nói chuyện để váºn cá»™ng, biến rượu trong vò thà nh băng rồi chấn vỡ cái vò, sau đó phất tay má»™t cái thì vò rượu liá»n vỡ ra, A Than không biết Ä‘iá»u đó nên trúng má»™t vố Ä‘au.
Cô gái áo xanh mưu kế thà nh công liá»n cưá»i nhẹ nói:
- Vò “bà lão chết cóng†đó mùi vị thế nà o?
Nói chưa dứt lá»i đã phi thân chạy ra cá»a, đột nhiên trước mắt có bóng ngưá»i thoáng qua, Lương Tiêu đã chặn ở trước mặt. Cô gái áo xanh không ngá» y lại phá rối đúng lúc quan trá»ng nhất, liá»n tức giáºn trà n đầy gầm lên:
- Chó khôn không chặn đưá»ng.
Rồi dùng chiêu “Lưu Phong Hồi Tuyếtâ€, ngá»c chưởng nhẹ nhà ng đánh ra. Minh Quy kêu lên:
- Tiểu tá» cẩn tháºn, đó là “Phiêu Tuyết Thần Chưởng†cá»§a Äại Tuyết SÆ¡n.
Lương Tiêu đã từng nếm mùi, biết chiêu đó lợi hại liá»n dùng ra “Mai hoa bộ†trong “Tam Tà i Quy Nguyên chưởng†tránh khá»i chưởng đó rồi cưá»i nói:
- Chó khôn thì giữ cá»a, còn chó ngu Ä‘i cắn ngưá»i.
Cô gái áo xanh mắng chá»i:
- Äánh rắm, ngươi má»›i là chó ghẻ! Mau tránh ra cho ta!
------------------------
GHI CHÚ:
1. Dương Quan là má»™t cá»a ải ở biên giá»›i tỉnh Thiểm Tây. ÄÆ°á»ng thi có bà i "Tống Nguyên Nhị sứ An Tây" cá»§a Vương Duy là má»™t bà i thÆ¡ tiá»…n biệt rất đặc sắc. Vua ÄÆ°á»ng Huyá»n Tông lấy và o Nhạc phá»§ phổ thà nh má»™t bà i hát gá»i là "Khúc Dương Quan tam Ä‘iệp" (ba dịp Dương Quan) dùng để hát khi tiá»…n biệt nhau.
Dương Quan tam điệp
Vị thà nh chiêu vũ ấy khinh trần,
Khách xá thanh thanh liễu sắc tân!
Khuyến quân khánh táºn nhất bôi tá»u,
Tây xuất Dương Quan vô cố nhân.
Nghĩa:
Ba lần Dương Quan
Trá»i mai mưa ướt Vị Thà nh,
Xanh xanh trước quán, mấy cà nh liễu non.
Khuyên ngưá»i hãy cạn chén son,
Dương Quan tới đó không còn ai quen.
(Bản dịch của Ngô Tất Tố)
2. Lý Bạch còn được ngưá»i Ä‘á»i biết đến nhá» mảng " thÆ¡ say" cá»§a ông. ThÆ¡ và Rượu đã Ä‘i đôi vá»›i nhau như hình vá»›i bóng.ThÆ¡ cá»§a ông có chất men ngấm ngầm tạo ra những dòng suối tuôn trà o triá»n miên vô táºn . Nổi tiếng phải nói là bà i Tương Tiến Tá»u (Má»i uống rượu) cá»§a ông:
Tương Tiến tá»u
Quân bất kiến Hoà ng Hà chi thủy thiên thượng lai
Bôn lưu đáo hải bất phục hồi
Quân bất kiến cao đưá»ng minh kÃnh bi bạch phát
Triêu như thanh ty mộ thà nh tuyết
Nhân sinh đắc ý tu táºn hoan .
Mạc sỠkim tôn không đối nguyệt !
Thiên sinh ngã tà i tất hữu dụng
Thiên kim tán táºn hoà n phục lai .
Phanh dương tế ngưu thả vị lạc ,
Hội tụ nhứt ẩm tam bách bôi .
Sầm phu tá»
Äan khâu sinh
Tương tiến tá»u
Bôi mạc đình !
Dữ quân ca nhứt khúc
Thỉng quân vị ngã khuynh nhÄ© thÃnh .
Chung cổ soạn ngá»c bất túc quý,
Äãn nguyệt trưá»ng tuý bất dụng tỉnh !
Cổ lai thánh hiá»n giai tịch mịch
Duy hữu ẩm giả lưu kỳ danh.
Trần vương tÃch thá»i yến Bình Lạc,
Äấu tá»u tháºp thiên tứ hoan hước
Chá»§ nhân hà vị ngôn thiểu tiá»n,
KÃnh tu cô thá»§ đối quân chước.
Ngũ hoa mã
Thiên kim cừu
Hối nhi tương xuất hoán mỹ tá»u
Dữ nhĩ đồng tiêu vạn cổ sầu
***
Hải Äà dịch:
Má»i uống rượu
Bạn chẳng thấy:
Nước sông Hoà ng từ trá»i cao đổ xuống
Chảy ra khÆ¡i cuồn cuá»™n chẳng quay vá»
Gương lầu cao sáng soi sầu bạc tóc
Sá»›m tÆ¡ xanh chiá»u tuyết trắng lê thê
Äá»i đắc ý cho niá»m vui táºn hưởng
Chén và ng kia đừng cạn dưới trăng ngà n
Trá»i sinh ta tất có nÆ¡i hữu dụng
Tiêu hết đi rồi lại có nghìn và ng
Giết bò dê để tìm vui lạc thú
Uống một lần ba trăm chén như không
Bác Sầm, Äan! đừng bao giá» ngưng lại
Rượu dâng lên hãy hát khúc nghe cùng
"Chuông trống giữa tiệc ngon chẳng quý
Tỉnh là m chi, thÃch chà say dà i
Thánh hiá»n bặt tiếng xưa nay
Chỉ dân uống rượu mới hoà i lưu danh!
Bình Lạc có Trần vương yến tiệc
Rượu vạn đồng, mặc sức vui cưá»i
Chá»§ sao bảo thiếu tiá»n chÆ¡i
Mau mua rượu cùng bạn Ä‘á»i nâng ly!
Ngựa năm sắc, áo cừu bông ấm
Hãy đem đi đổi lắm rượu ngon
Rượu ngon cạn chén vui chung
Mối sầu muôn thuở ta cùng phá tan "
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by David; 21-04-2008 at 08:07 PM .
10-03-2008, 10:07 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Chương 1 – Hồi 5
Dịch thuáºt: Các nhà tà i trợ
Biên dịch: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Lương Tiêu cưá»i hi hi nói:
- Chó ghẻ thì chó ghẻ.
Vừa nói vừa tránh né đòn tấn công cá»§a cô ta, đột nhiên ngưá»i lảo đảo má»™t cái, dùng ra chiêu “Nhân Tâm Hoà ng Hoà ng" trong “Tam Tà i Quy Nguyên chưởngâ€. Chiêu nà y xá» ra đột ngá»™t mà xảo diệu, cô gái áo xanh không lưu tâm má»™t chút, suýt nữa đã để y thừa cÆ¡ lao và o lòng, láºp tức phải lùi lại không ngừng. Lương Tiêu thừa thế Ä‘ang ngã xuống liá»n lăn luôn xuống đất, cô gái áo xanh vừa giÆ¡ chân lên đá vừa hét:
- Ta đá con chó rơi xuống nước nhà ngươi.
Nhưng Lương Tiêu lăn lá»™n lại không phải là cách lăn lá»™n bình thưá»ng mà là chiêu “Chúc Long Nháºp Miên†trong “Äại thần cảnh†cá»§a võ há»c trong thạch tráºn. Truyá»n thuyết nói rằng Chúc Long là đại thần chuyên cai quản và o ban đêm, ông ta ở má»™t nÆ¡i rất thâm sâu âm u, lúc ông ta mở mắt ra thì đó là ban ngà y, còn lúc ông ta khép mắt lại thì lại là lúc ban đêm, hô hấp cá»§a ông ta hóa thà nh cuồng phong, tiếng ngáy hóa thà nh sấm rá»n, vì váºy chiêu nà y uy lá»±c rất mạnh mẽ, trong lúc lăn lá»™n vẫn tiá»m ẩn sát cÆ¡. Cô gái áo xanh vừa xuất cước đã thấy từ bắp chân trở xuống bị cuốn chặt, láºp tức vá»™i và ng rụt chân vá».
Lương Tiêu cưá»i ha ha, chiêu biến thà nh “Trần Äoà n cao ngá»a†(Trần Äoà n ngá»§ dà i), “Chung Ly túy chẩm†(Chung Ly say nằm), “Trang Sinh má»™ng Ä‘iệp†(Trang Sinh mÆ¡ bướm), “ThÃch Già nháºp diệt†(ThÃch Ca nháºp định), lăn lá»™n như rồng như rắn. Cô gái áo xanh xuất cước đá không được, cúi ngưá»i xuống đánh cÅ©ng không xong, lại không thể cÅ©ng lăn lá»™n như y, nhất thá»i tháºt không biết đối phó thế nà o vá»›i loại võ công vô lại nà y.
Thoát Hoan sá»›m đã dẫn ngưá»i xông lên. Lương Tiêu sáu năm trước chỉ là má»™t đứa trẻ, hiện giá» thân hình đầy đủ, mặt mÅ©i cÅ©ng thay đổi, bốn ngưá»i nhất thá»i không ai nháºn ra. Ba ngưá»i A Than thấy Lương Tiêu đã xuất thá»§ nên Ä‘á»u tá»± trá»ng thân pháºn mà đứng ngoà i xem, có Ä‘iá»u bá»n há» Ä‘á»u là kẻ từng trải, nhìn tình hình không khá»i á»›n lạnh: “Tiểu tá» nà y xuất chiêu thức khôi hà i vô lại nhưng thá»±c ra lại Ä‘á»u là võ há»c đỉnh cao, đáng tiếc là công lá»±c không đủ nên khó mà chiến thắng.â€
Cô gái áo xanh bị chiêu thức vô lại cá»§a Lương Tiêu là m cho quay mòng mòng, tức giáºn mệt má»i, đột nhiên nhảy lùi lại phÃa sau, gầm lên:
- Có bản lÄ©nh quang minh chÃnh đại thì đứng lên giao đấu! Không được dùng chiêu thức chó má vô lại đó.
Lương Tiêu nói:
- ÄÆ°á»£c thôi.
Liá»n cưá»i hi hi, chống tay trái, lấy hai chân là m trục, báºt ngưá»i rá»i khá»i mặt đất, xoay ngưá»i má»™t cái, láºp tức từ thế nằm trên đất biến thà nh đứng thẳng dáºy. Chiêu đó chÃnh là “Äà Loa công†trong Hắc Thá»§y võ công, nguyên lý giống như đứa trẻ Ä‘ang chÆ¡i quay, con tay đầu tiên nằm trên mặt đất, nhưng chỉ cần có ngoại lá»±c tác động, dùng dây kéo hai vòng thì cà ng quay cà ng nhanh rồi đứng hẳn lên. Má»i ngưá»i thấy Lương Tiêu lá»™ ra công phu đó, bất kể là địch, là bạn hay là khách uống rượu bà ng quan Ä‘á»u cảm thấy vô cùng thÃch thú, đồng thanh tán thưởng.
Lương Tiêu cưá»i ha ha, vái chà o cảm Æ¡n má»i ngưá»i, bá»—ng nhìn tá»›i đám ngưá»i Thoát Hoan liá»n nghÄ© thầm: “Không ổn, ta chỉ cắm đầu tranh chấp vá»›i nha đầu nà y, nếu cứ giữ chặt cô ta không thả ra thì chẳng phải là tiếp tay cho bá»n ác nhân nà y sao?†Cô gái áo xanh thấy võ công cá»§a y có chá»— thú vị, không kìm nổi cưá»i khanh khách rồi tiện thể châm biếm nói:
- Chó cÅ©ng há»c ngưá»i đứng lên ư?
Lương Tiêu cưá»i nói:
- Ta quên mất!
Lại tá» vẻ muốn lăn lá»™n ra đấy. Cô gái áo xanh tức giáºn nói:
- Không được vô lại!
Rồi sợ y lại Ä‘em lại “Vô lại chó má quyá»n†ra, liá»n vá»™i sá» chiêu “Tuyết Mãn Yên SÆ¡n†vung chưởng đánh tá»›i, chiêu đó không chỉ có hà n khà nặng ná» mà còn Ä‘em theo kình lá»±c hùng mạnh đáng sợ, chưởng còn cách tám xÃch mà quần áo Lương Tiêu đã bị chưởng lá»±c thổi bay phấp phá»›i. Khà thế tung hoà nh cá»§a chưởng nà y giống như trong thÆ¡ cá»§a Lý Thái Bạch có nói: “Nháºt nguyệt chiếu chi bất cáºp thá», duy hữu bắc phong hiệu ná»™ thiên thượng lai, Yên SÆ¡n tuyết hoa đại như tịch, phiến phiến xuy lạc Hiên Viên đà i†(Trá»i trăng lánh chốn nà y chăng, Chỉ nghe gió bấc hung hăng thét gà o. Núi Yên Chi tuyết rÆ¡i như bão, Äà i Hiên Viên sụy đổ tung bay.)
Má»i ngưá»i thấy thanh thế như váºy Ä‘á»u biến sắc, không ai ngá» trước đó cô gái áo xanh chưa dùng toà n lá»±c, lúc nà y má»›i dùng đến tuyệt kỹ bình sinh. Minh Quy cÅ©ng từ từ đứng dáºy, lông mà y nhÃu chặt. Nhưng Lương Tiêu không há» há»ang hốt, vòng tay cưá»i nói:
- Mát quá, mát quá!
Rồi dùng ra má»™t chiêu “Thiên Toà n Äịa Chuyển†nghênh đón chưởng phong bắt đầu xoay tròn kia.
Trong nháy mắt, cô gái áo xanh đã chạy vòng rất nhanh quanh Lương Tiêu, song chưởng như tuyết lượn tầng không, đánh ra sáu chưởng. Lương Tiêu tiếp liá»n sáu chưởng đó, cô gái áo xanh cảm thấy trong chưởng lá»±c cá»§a y có hà m chứa âm kình, tuyệt đối chẳng khác gì ná»™i kình cá»§a phái mình, trong lòng á»›n lạnh: “Tiểu tá» nà y cÅ©ng biết ‘Phiêu Tuyết thần chưởng’ ư?†Cô không biết chiêu “Thiên Toà n Äịa Chuyển†chuyên dùng để mượn lá»±c, mưá»i phần hà n kình cá»§a cô đã bị Lương Tiêu mượn mất hai phần rồi dùng thế xoay tròn để trả lại đưá»ng cÅ©.
Cô nương áo xanh đó có ná»™i lá»±c tinh tế cưá»ng mạnh, Lương Tiêu dù có cách mượn lá»±c nhưng vẫn phải chịu lá»±c tấn công, vừa đấu vừa lùi, trong nháy mắt đã lùi đến còn cách Hoả Chân Nhân sáu xÃch. Cô gái áo xanh không ngừng bị Lương Tiêu trêu ghẹo, cà ng đánh cà ng tức giáºn, đánh đến chưởng thứ bảy thì đột nhiên váºn toà n bá»™ công lá»±c lên. Vừa định đánh ra thì đột nhiên nghe Lương Tiêu cưá»i nhẹ, trước mắt hoa lên rồi Lương Tiêu đột nhiên biến mất, nhưng chưởng lá»±c cá»§a cô ta đã không còn thu lại kịp, đánh thẳng và o hướng Hoả Chân Nhân. à nghÄ© lướt qua trong đầu, cô gái áo xanh bá»—ng thừa cÆ¡ đẩy thẳng chưởng đánh và o Há»a Chân Nhân. Hoả Chân Nhân vốn Ä‘ang giữ cá»a lá»›n để đỠphòng cô ta chạy thoát, thấy tình trạng nà y hoà n toà n ra ngoà i dá»± liệu, đà nh phải giÆ¡ chưởng lên đỡ, nhưng trong lúc ngắn ngá»§i ná»™i lá»±c chỉ kịp váºn được bốn thà nh. Trong nháy mắt, chỉ cảm thấy kình lá»±c cá»§a đối phương như băng Ä‘ao tuyết kiếm, xuyên qua chưởng cá»§a mình tống và o, tức thì kêu loái má»™t tiếng rồi ngã lăn ra. HÆ¡n nữa ông ta lấy “lá»a†là m chá»§, bị chưởng đó đánh cho như bị tắt ngấm, trong tim lạnh buốt, mặt trắng bệch, răng đánh và o nhau lách cách không ngừng.
Cô gái áo xanh má»™t chưởng phá được chướng ngại chặn cá»a liá»n tung mình nhảy ra ngoà i, cưá»i hi hi vừa định nhảy lên ngá»±a thì bá»—ng nghe bên tai má»™t tiếng gầm rồi quyá»n kình cá»§a A Than đã đánh tá»›i như trá»i giáng. Cô gái áo xanh cả kinh, cúi đầu tránh qua, lại thấy phÃa trước bóng ngưá»i chá»›p lên, rồi Cáp Lý Tư má»™t quyá»n đấm tá»›i, đầu quyá»n phát ra ánh sáng ngÅ© sắc. Cô gái áo xanh vung chưởng đánh há» rồi co ngưá»i lùi lại, không ngá» Cáp Là Tư đánh ra đó là kỳ công “Cổ Du Già â€, cánh tay kêu cách má»™t tiếng lại dà i ra thêm ná»a xÃch, đầu quyá»n chỉ còn cách đầu mÅ©i cá»§a cô có hai thốn. Cô gái áo xanh không kịp phòng bị, hết sức lùi lại thì “Minh Vương ấn†cá»§a A Than lại từ phÃa sau kÃch tá»›i. Hai ngưá»i bá»n há» không thèm để ý đến thân pháºn, ngang nhiên hợp kÃch, cô gái áo xanh lại không rõ thá»±c hư nên trong nháy mắt đã bị bức và o chá»— nguy hiểm. Trong lúc kinh hoà ng, bên tai đột nhiên truyá»n đến má»™t tiếng cưá»i nhẹ rồi cổ tay bá»—ng bị xiết chặt, đã bị Lương Tiêu kéo sang má»™t bên. Cô gái áo xanh Ä‘ang hoảng loạn liá»n bị y kéo Ä‘i, nhưng thu thế không kịp nên xô thẳng và o lòng Lương Tiêu. Lương Tiêu không ngá» cô ta lại nhà o tá»›i mạnh như váºy, sợ cô ta thừa cÆ¡ giở trò nên vá»™i và ng lùi lại ná»a xÃch. Chá»›p mắt đột nhiên thấy má»i ngưá»i đồng thanh kêu lên, cúi đầu nhìn xuống chỉ cảm thấy tim như ngừng Ä‘áºp, hai mắt trố ra nhìn cô gái áo xanh khó mà rá»i Ä‘i được.
Thì ra cái mÅ© tre cá»§a cô gái áo xanh đã bị đụng rÆ¡i mất, lá»™ ra khuôn mặt xinh đẹp lá»™ng lẫy vô cùng. Lương Tiêu tuy đã thấy không Ãt cô gái đẹp nhưng so vá»›i cô gái áo xanh nà y thì Ä‘á»u không bằng, có lẽ những gì diá»…m lệ, lá»™ng lẫy trên thế gian nà y Ä‘á»u đã bị cô ta chiếm hết. Nhất thá»i xung quanh ngưá»i nà o cÅ©ng nÃn thở đứng đỠra, hồn phách như bay ngược lên trá»i không thu vỠđược. Cô gái áo xanh vừa xấu hổ vừa giáºn dữ vô cùng, liá»n tát má»™t cái và o mặt Lương Tiêu. Lương Tiêu nghiêng ngưá»i tránh qua, tay lại váºn kình, cô gái áo xanh tức thì cả ngưá»i má»m nhÅ©n, hét lên:
- Tiểu sắc quỷ, buông ta ra!
Lương Tiêu cưá»i nhạt nói
- Ngươi bảo buông thì buông!
Thoát Hoan cả Ä‘á»i háo sắc không biết mệt má»i, có vô số cÆ¡ thiếp nhưng chưa từng thấy ngưá»i nà o tuyệt sắc như cô gái áo xanh nà y. Hắn khó khăn lắm má»›i thu hồi được ba hồn sáu phách, cảm thấy trong lòng ngứa ngáy không chịu nổi, vá»™i ra đưa mắt hiệu cho A Than và Cáp Là Tư. Hai ngưá»i hiểu ý, đồng thá»i tiến lên, má»™t ngưá»i tấn công Lương Tiêu, má»™t ngưá»i tấn công cô gái áo xanh. Không ngá» Lương Tiêu chợt đảo mắt, đột nhiên buông tay ra, cô gái áo xanh thấy trảo cá»§a Cáp Là Tư như gió đánh tá»›i, không kịp nghÄ© ngợi liá»n vung chưởng trái đánh ra, gạt trảo cá»§a Cáp Là Tư rồi chưởng phải vung lên đánh và o ngá»±c lão. Cáp Là Tư suy bụng ta ra bụng ngưá»i, tuyệt nhiên không nghÄ© rằng Lương Tiêu lại có thể thả mỹ nhân tuyệt sắc trong tay ra, liá»n cảm thấy má»™t tráºn hà n khà trà n tá»›i, trong lúc cả kinh vừa định biến chiêu thì bóng ngưá»i trước mắt lại chá»›p lên, Lương Tiêu không biết bằng cách nà o đã thoát khá»i tay A Than, như chá»›p lao tá»›i. Cáp Là Tư trái phải Ä‘á»u có địch, còn chưa kịp thoát khá»i chưởng pháp tinh xảo cá»§a cô gái áo xanh thì đã bị má»™t chiêu “Tam Tà i Quy Nguyên†cá»§a Lương Tiêu đánh trúng bụng. Cáp Là Tư ứng biến nhanh chóng, vừa trúng chưởng đã cấp tốc dùng ra “Cổ Du Già â€, thân mình cong lại giảm được má»™t ná»a chưởng lá»±c cá»§a Lương Tiêu, nhưng má»™t chưởng đánh và o ngá»±c cá»§a cô gái áo xanh thì không cách nà o tránh khá»i, liên tục lùi vá» phÃa sau năm bước rồi rắc má»™t cái đạp gẫy cái bà n ngÅ© tiên, bá»™ mặt trắng giá» lại như phá»§ đầy máu.
A Than thấy Cáp Là Tư bị thương liá»n cảm thấy hoảng loạn, Lương Tiêu đã cùng cô gái áo xanh kia lại song song đánh đến. Lão má»™t chá»i hai, liên tục phải đối phó vá»›i những chiêu nguy hiểm. Cô gái áo xanh lại trút được giáºn, vừa ra sức hạ sát thá»§, vừa kêu lên:
- Tiểu sắc quá»·, ngươi tháºt xảo quyệt không thua gì quá»· đấy! Trước hết dụ ta đánh bị thương đạo sỹ kia, rồi lại láºp kế đánh cho gã rợ hồ nà y trở tay không kịp. Äánh cÅ©ng được, ta phải giết chết lão hoà thượng nà y má»›i được.
Lương Tiêu cưá»i nói:
- Nha đầu quỷ quái ngươi cũng không ngu đần, nếu không đôi mắt mê hồn của ta chắc phải móc ra mất.
Cô gái áo xanh lưá»m y má»™t cái, nói:
- Còn đôi mắt mê hồn cái gì! Phì, quả nhiên là tiểu sắc quỷ, không biết xấu hổ.
Cô ta nói xong không cầm lòng được yêu kiá»u cưá»i lên thà nh tiếng, liá»n như trăm hoa Ä‘ua nở, mặt nước sáng bừng lên, khiến cho má»i ngưá»i nhìn thấy Ä‘á»u hồn xiêu phách lạc, không cách nà o kìm chế được.
Bên phÃa Hoả Chân Nhân hà n khà đã mất Ä‘i phần lá»›n, liá»n định thần nhìn qua, ánh mắt nhìn tá»›i mặt Lương Tiêu bất giác biến sắc, thất thanh kêu lên:
- Con chuột nhắt kia, thì ra là ngươi!
Chưa dứt lá»i, A Than đã bị má»™t chiêu “Tam Tà i Quy Nguyên†cá»§a Lương Tiêu, loạng choạng Ä‘i, không ngá» cô gái áo xanh đã đứng ngay bên cạnh, lưng lại trúng thêm má»™t chiêu “Tuyết Mãn Yên SÆ¡nâ€, không còn chịu nổi nữa phun ra má»™t búng máu rồi lăn long lóc xuống đất, kêu thảm má»™t tiếng rồi rÆ¡i thẳng xuống sông.
Thoát Hoan trá»™m gà không được còn mất nắm gạo, ba đại há»™ vệ nháy mắt đã bị giải quyết, kinh hãi đến sắc mặt xanh lét, nhưng thấy Há»a Chân Nhân còn chút sức chiến đấu liá»n vá»™i nói:
- Chân nhân hộ giá!
Hoả chân nhân miá»…n cưỡng cầm kiếm đứng dáºy, miệng nói:
- Chá»§ thượng nháºn ra thằng thiếu niên nà y không?
Lão vừa nói như váºy, Thoát Hoan láºp tức nháºn Lương Tiêu, trong lòng vừa hối háºn vừa tức giáºn: “Sá»›m biết là y thì má»i ngưá»i đã cùng xông lên chặt y ra thà nh mấy mảnh, chứ đâu để hắn đánh bại từng ngưá»i?â€
Lại thấy cô gái áo xanh vá»— tay cưá»i nói:
- Hay lắm, bốn kẻ đã mất ba, chỉ còn lại một, tiểu sắc quỷ ngươi tự đùa nghịch với hắn, cô nương không thể bồi tiếp.
Nói xong liá»n Ä‘i vá» phÃa con ngá»±a Yên Chi. Lương Tiêu tiến lên má»™t bước đưa tay giữ lại, nói:
- Äừng vá»™i, bây giá» không còn kẻ nà o vướng chân vướng tay nữa, đã đến lúc thanh toán món nợ giữa hai chúng ta, ngươi muốn bá» Ä‘i thì có bắc thang lên trá»i cÅ©ng không thoát đâu.
Cô gái áo xanh nhÃu mà y liá»…u, cưá»i nhạt nói:
- TÃnh nợ thì tÃnh nợ, trước hết hãy nói cách thanh toán nợ Ä‘i.
Lương Tiêu nói:
- Má»i ngưá»i nói chuyện sòng phẳng nhé, ngươi lấy trá»™m túi tiá»n cá»§a ta thì phải trả, ngươi lấy roi đánh ta thì bây giá» phải ngoan ngoãn để ta đánh lại.
Cô nương áo xanh gắt lên:
- Ngươi tưởng bở đấy à !
Hai ngưá»i không ai nhưá»ng ai, Ä‘á»u tá» ra tức giáºn. Bốn ngưá»i bá»n Thoát Hoan vốn muốn bá» chạy, nhưng thấy bá»n há» cãi nhau bất giác lại đứng lại nhìn ngó, hy vá»ng: “Nếu hai ngưá»i bá»n chúng đánh nhau đến lưỡng bại câu thương thì tháºt là tốt quá.†Hoả Chân Nhân lấy ra hai cái ám khÃ, chỉ đợi hai ngưá»i động thá»§ vá»›i nhau thì sẽ đánh lén.
Minh Quy đột nhiên cưá»i ha ha, tiến lên há»i:
- Dám há»i cô nương có phải há» Hà n không?
Cô gái áo xanh nhìn lão rồi ngạc nhiên nói:
- Ai nói ta hỠHà n?
Minh Quy cưá»i nói:
- Lão phu chỉ là tùy tiện há»i như váºy thôi, cô nương là môn hạ Äại Tuyết SÆ¡n, tưởng tất có quan hệ vá»›i “Tuyết Hồ Hà n Linh Tá».
Cô gái áo xanh nhÃu mà y lạnh giá»ng nói:
- Ngươi biết sư thúc ta ư? Hay lắm, váºy bây giá» ngưá»i ở đâu?
Minh Quy nhÃu mà y nói:
- Tháºt trùng hợp, ta cÅ©ng Ä‘ang muốn tìm bà ta.
Cô gái áo xanh lá»™ ra vẻ thất vá»ng, hừ nhẹ má»™t tiếng.
Lúc nà y má»i ngưá»i vây quanh đó không dưới mưá»i vòng, ai cÅ©ng chăm chú nhìn cô gái áo xanh. Cô gái áo xanh đó trong lòng không vui liá»n khẽ hất đầu mÅ©i chân lấy chiếc mÅ© tre đội lên. Má»i ngưá»i láºp tức có cảm giác “Mây Ä‘en che lấp mặt trá»i, gió phá trăm hoaâ€, mấy trăm nam nhân đồng thanh thở dà i, ngược lại biến thà nh má»™t cảnh tượng hoà nh tráng. Cô gái áo xanh giáºm chân hét:
- Tiểu sắc quá»·, còn không nhưá»ng đưá»ng thì đừng trách ta độc ác!
Lương Tiêu chỉ khoang tay cưá»i nhạt.
Má»i ngưá»i thầy váºy Ä‘á»u nảy ra ý muốn bảo vệ ngưá»i đẹp. Má»™t thư sinh bước ra chỉ và o Lương Tiêu quát:
- Ngươi là đấng nam tá» mà y râu, đưá»ng đưá»ng là tấm thân sáu thước lại là m khó vị cô nương nà y, tiểu sinh tháºt muốn đưa ngươi Ä‘i gặp quan phủ… ái ôi…
Trong tiếng kêu khóc, thư sinh đã bị Lương Tiêu nhẹ nhà ng chụp lấy ngực áo nhấc lên, quát:
- Äi!
Rồi ném má»™t cái rÆ¡i xuống sông Tô Châu. Má»i ngưá»i thấy váºy, những kẻ muốn ra mặt Ä‘á»u khiếp sợ.
Lúc nà y chợt nghe thấy má»™t tiếng chuông vang lên, tiếng đầu tiên chưa dứt thì tiếng thứ hai đã nổi lên. Tiếng trước hòa tiếng sau, cao rồi lại cao hÆ¡n, chốc lát liá»n như có hÆ¡n mưá»i quả chuông lá»›n đồng thá»i kêu vang trong thà nh Cô Tô. Lương Tiêu nghe đếu tâm thần bất định, quay đầu lại nhìn thì chỉ thấy phÃa sau má»i ngưá»i đã tá»± tránh sang má»™t bên mở ra lối Ä‘i. Ở đó có má»™t quả chuông đồng khổng lồ miệng rá»™ng hÆ¡n tám xÃch, cao gần hai trượng, phÃa dưới lại sinh ra má»™t đôi chân dà i Ä‘ang chạy chẳng vá» phÃa nà y.
----------------------------------
GHI CHÚ:
1. (nguồn: vietlyso.com) Trần Äoà n ngưá»i Ä‘á»i Tống, ở huyện Hà o Châu (nay là Tây Nam huyện Hà o, tỉnh An Huy) tá»± Äồ Nam, hiệu Hy Dy tiên sinh, còn tên hiệu là Phù Dao Tá».
Äầu Ä‘á»i Tống, ông ẩn cư ở Hoa SÆ¡n, nghiên cứu tinh thông Chu Dịch, soạn các sách Chi huyá»n thiên; Tiên thiên đồ. Tương truyá»n, ông theo Tăng Văn Sam há»c được thuáºt phong thuá»·. Sau đó Trần Äoà n lại truyá»n cho Ngô Khắc Thà nh. Ở mãi tỉnh Tứ Xuyên ông có nhiá»u há»c trò theo há»c. Trong sách Phong thuá»· khu nghi cá»§a Tống Chá» Vịnh có nói: "Ở đất Thục có má»™t trưá»ng phái. Gá»i đó là trưá»ng phái Hy Di tiên sinh được Trần Äoà n truyá»n cho. CÅ©ng lấy Tý, Hợi là Nước; Tỵ, Ngá» là Lá»a… Còn lấy Nhâm là Lá»a. Sách cá»§a Trần Äoà n mở rá»™ng những tri thức vá» Bát quái, Tin tức, Âm nhạc, theo núi để định vị trà huyệt táng. Lấy má»™t Quái tượng là m gốc để định luáºt lã (1), ở trên sinh ra âm thanh, ở dưới cÅ©ng phát ra âm thanh. Äại loại dùng Lâm chung (2) cÅ©ng như Hoà ng chung (3). Năm, tháng, ngà y, giá» nà o sinh vượng khà thì dùng Quái đó. Giả dụ như quẻ Ãch, quẻ Kiá»n chá» quẻ Äại hữu chẳng hạn. Há»c thuáºt cá»§a Trần Äoà n lan rá»™ng vùng Äông Xuyên, viết 10 thiên sách vá» sá»± ứng dụng cá»§a âm luáºt vá»›i Quái. "Hà o, có âm, có dương, có tiêu, có phá, có sinh, có hợp" còn Phương pháp xem tướng Äất (4) là do Trần Äoà n sáng tạo, nhá» sá»± váºn dụng há»c thuyết Dịch Lý. Trần Äoà n là tổ sư cá»§a há»c phái Lý KhÃ.
Dịch há»c là ná»n há»c vấn tinh thâm, rá»™ng lá»›n trong văn hoá truyá»n thống: Trần Äoà n là ngưá»i Ä‘em lý luáºn Phong thuá»· và Dịch há»c liên kết chặt chẽ vá»›i nhau. Má»™t mặt là m cho Dịch há»c thẩm thấu sang cả lÄ©nh vá»±c Phong thuá»· nhuốm mà u sắc huyá»n bÃ. Mặt khác sá»± trao truyá»n từ thế hệ nà y sang thế hệ khác ngà y cà ng thêm há»—n loạn, phức tạp. Quả là má»™t Ä‘iá»u phi thưá»ng mà sá»± bình sinh rối bét. Mặt khác, theo nhiá»u thư tịch còn nói rằng Trần Äoà n là vị tổ sư cá»§a môn Tá» Vi há»c ngà y nay.
Tóm lược, Trần Äoà n là má»™t nhà Nho tinh thông Nho, Y, Lý, Số, kiêm thuáºt sỹ, tu tiên, luyện phép trưá»ng sinh. Tác phẩm chÃnh yếu cá»§a ông gồm 114 thiên vá» y há»c, dược há»c và phương pháp trưá»ng sinh há»c. Ông hay Ä‘i và o rừng hái thuốc và luyện táºp, thư giãn ở những nÆ¡i thông thoáng, mát mẻ, khà trá»i trong là nh. Và thấy chá»— nà o sạch đẹp, an toà n, ông thưá»ng ngá»§ ngay tại đó để thư giãn và dưỡng sinh. Có chá»— ông ngá»§ và i ngà y, có chá»— và i tháng, có chá»— và i năm.
Chuyện kể rằng má»™t ngưá»i tiá»u phu và o rừng đốn cá»§i, thấy có má»™t xác ngưá»i nằm trên cá» bụi và lá cây bám và o, mà ngưá»i không thối nát, lấy là m lạ, bèn lại gần để xem xét kỹ, thì thấy ông bừng tỉnh dáºy nói: "Tôi Ä‘ang ngá»§ say, bác đến là m động không khà nên tôi tỉnh dáºy, tháºt tiếc quá"! Há»i ra thì giấc ngá»§ nà y cá»§a ông đã được gần 10 năm. Vì váºy có dịp tu dưỡng và gần gÅ©i quan sát thiên nhiên, nên ông tìm ra những quy luáºt cá»§a tá»± nhiên và sá»± váºn hà nh cá»§a VÅ© trụ và quan hệ tá»›i sinh mạng cá»§a con ngưá»i, nên ông láºp ra những phương pháp, để há»— trợ cho nghá» y như sô Tá» vi, số Tiá»n định, số Tá» bình.v.v...Nhưng vì khiêm tốn, mặc dù nhà Tống mấy lần má»i ông ra là m quan, ông đã vá» kinh đô mấy tháng rồi lại trốn, bá» Ä‘i tu, và để lại thư xin cho ông được tá»± do ngao du sÆ¡n thuá»·.
Không mà ng danh lợi, ông cÅ©ng không nêu tên ông trong những tác phẩm cá»§a mình, nhưng ngưá»i Ä‘á»i sau thông hiểu y, lý và định lý thì nháºn ra, hình bóng cá»§a ông và ghi nháºn rằng ông là tổ sư cá»§a khoa số Tá» vi .
Vì cách sống ngao du sÆ¡n thuá»· cá»§a ông nên ngưá»i ta không rõ được năm sinh và tủôi thá» cá»§a ông - Nhưng chắc chắn má»i ngưá»i biết ông sống từ cuôà triá»u đại nhÃ ÄÆ°á»ng sang đầu triá»u nhà Tống. Và sách truyện có chép rằng, má»™t lần ông Ä‘i chÆ¡i xa vá», gá»i mấy ngưá»i há»c trò ở nhà và o bảo hãy khoét ở núi Hoa SÆ¡n má»™t chá»— hình lưng ghế, rồi ông tá»±a lưng và o đó, tay chống lên đầu gối, đỡ lấy cằm và nói: "Ta hoá ở đây", và ông tắt thở. TÃnh lại, kể cả những năm ông ngá»§ ở trong rừng là được 118 năm, nên ngưá»i đương thá»i nói ông thá» 118 tuổi.
Kể ra tuổi thá» 118 năm đối vá»›i má»™t nhà nho y, chuyên luyện phép trưá»ng sinh, kiêm Chiêm tinh lý số, thì không có gì là quá đáng, vì hiện nay trên thế giá»›i có ngưá»i sống hÆ¡n 100 tuổi, số ấy cÅ©ng không Ãt.
Äiá»u đáng ca tụng, Trần Äoà n vốn là ngưá»i tÃnh tình khiêm tốn, thanh thản, không mà ng lợi, không mà ng danh, mà há»c thức uyên thâm, cao quý đáng là m gương cho háºu thế noi theo.
(1) Luáºt là : tiếng cổ, nay gá»i là âm luáºt hay âm nhạc. Phép nà y dùng 12 luáºt Âm Dương, má»—i bên Ä‘á»u là 6. Dương 6 là luáºt Âm là lã.
(2) Lâm Chung: Âm 6 là Lã - Số 1 là Lâm chung. Vị trà ở cung Mùi. Tháng 6 là quý hạ, âm thanh rõ. Từ hải chú thÃch: Lâm Chung sinh từ Hoà ng Chung, 3 phần bá» 1, Luáºt dà i 6 tấc. Tháng 6 khi đến thì ứng luáºt và o Lâm Chung
(3) Hoà ng Chung: Dương 6 là Luáºt. Số 1 là Hoà ng Chung. Bắt đầu ở Tý tá»›i Thìn thì Luáºt tá»›i Ä‘iểm cao nhất. Hoà ng Chung bắt đầu cá»§a Luáºt, dà i 9 tấc. Tháng 11 khà Dương đã sinh, nên ứng vá»›i luáºt Hoà ng Chung.
(4) Nguyên văn: Tướng địa. Ở Việt Nam quen gá»i là "xem đất". Môn khoa há»c tướng đất còn gá»i là Kham dư - Phong thuá»·. Môn nà y ở Việt Nam có Tả Ao được nhiá»u ngưá»i nhắc đến là má»™t ngưá»i thầy Phong thuá»·, thầy địa lý nổi tiếng.
2. Chung Ly ở đây có lẽ là Chung Ly Quyá»n, má»™t trong bát tiên.
Tương truyá»n sau khi đấu Ä‘ao. Bát tiên được Ngá»c Hoà ng Thượng Äế giao nhiệm vụ trừ yêu diệt quái mang lại bình an cho con ngưá»i. Trong má»™t lần vượt biển trừ yêu, thuyá»n chở Bát Tiên bị sóng to gió lá»›n nhấn chìm xuống táºn thá»§y cung. Gặp gỡ các Long vương, Bát Tiên cùng uống rượu say bà tỉ sanh ra cái cá». Trong lúc say rượu, Bát Tiên đã thi triển những đòn thế tuy ngất ngưởng đâm xiêu nhưng vô cùng lợi hại nên Long Vương đã không là m gì được đà nh để há» ra Ä‘i. Tráºn đánh giữa biển đã in bóng lên bầu trá»i nên có ngưÂá»i theo dõi và kịp ghi lại những đòn thế siêu quáºy cá»§a tám vị tiên say rượu, trở thà nh Túy Quyá»n hay Túy Bát Tiên quyá»n.
Chung Ly Quyá»n, tá»± Vân Phòng, ngưá»i đất Hà m Dương, là m tướng Ä‘á»i Hán, nên còn gá»i là Hán Chung Ly. Chung Ly râu dà i, mặt sáng, mình cao tám thước nên được vua Hán phong là m Nguyên soái Ä‘i đánh quân Phiên. Lý Thiết Quải thấy Chung Ly ham chinh chiến nên khiến cho thất tráºn chạy lạc và o núi gặp đệ tỠông Äông Huê. Ông ấy má»i cÆ¡m chay rồi nói : "Công danh như bá»t nước, phú quà như đèn trước gió. Thừa dịp nà y, tướng quân nên Ä‘i tu, ham chi phú quÃ."
Chung Ly há»i: "Luyện phép chi được sống lâu?"
Äông Huê đáp : Trống lòng là đừng lo chi cả, đặc bụng là không Ä‘am mê sắc dục, lo gì không trưá»ng thá».
Chung Ly Quyá»n xin thá» giáo. Sau gặp ChÃnh Dương chân nhân truyá»n thêm phép tiên và đắc đạo. Tay cầm cây Long tu phiến.
3. (nguồn: diá»…n đà n AVSN) Trang Tá» tên là Trang Chu, lúc trẻ nằm ngá»§ thưá»ng thấy mình hóa thà nh bướm, bay liệng Ä‘i chÆ¡i. Khi giá»±t mình thức giấc thì vẫn thấy mình là Trang Chu, không biết Trang Chu hóa bướm hay bướm hóa Trang Chu. Má»™ng Ä‘iệp là ý nói giấc ngá»§ say.
Trang Tá» là má»™t nhà hiá»n triết Trung Hoa, sinh khoảng 369 năm trước Công nguyên. Nam hoa Kinh là má»™t kiệt tác cá»§a Trang Tá», tác phẩm nà y đã đặt Trang Tá» và o ngôi vị đệ nhất tà i tá» trong văn há»c sá» cá»§a Trung Hoa. Bước và o Nam Hoa Kinh là chúng ta sẽ nghe Trang Tá» nói vá» má»™ng. Như cánh bướm, chim bằng, cái bóng, ốc sên… Dưới đây là bà i thÆ¡ ngụ ngôn "Hồ Äiệp Má»™ng" lừng danh cá»§a ông.
TÃch giả, Trang Chu má»™ng vi hồ Ä‘iệp, Há»§ há»§ nhiên hồ Ä‘iệp dã.
Tá»± dụ thÃch chà dư!
Bất tri Chu dã.
Nga nhiên giác, tắc cừ cừ nhiên Chu dã.
Bất tri Chu chi mộng vi hồ điệp dư?
Hồ điệp chi mộng vi Chu dư?
Chu dữ hồ điệp tắc tất hữu phân hĩ.
Thá» chi vị váºt hóa.
[Trang Tá», Tá» Váºt Luáºn]
Xin tạm dịch:
Có một lần Trang Chu mơ hoá bướm
Lượn bay như cánh bướm
Rất là thÃch thú!
Chẳng biết bướm là Chu
Chợt tỉnh dáºy thấy Chu lại là Chu
Không biết trong mơ Chu biến thà nh bướm?
Hay trong mơ bướm biến thà nh Chu?
Nhưng giữa Chu và bướm phải có sự khác biệt.
4. ThÃch Già nháºp diệt: nói vá» việc đức pháºt ThÃch Ca Mâu Ni thiá»n định để tìm chân lý.
ThÃch Ca Mâu Ni là hoà ng tá» con cá»§a vua Tịnh Phạn (Suddhodana) và Hoà ng Háºu Ma-Da (Maha Maya). Sau khi từ bá» già u sang Ä‘i tìm đạo, Ngà i nháºn thấy rằng không ai có thể dẫn dắt Ngà i đến thà nh tá»±u vì những vị mà Ngà i đã há»c vẫn còn nhiá»u vướng mắc, chưa thoát khá»i vô minh. Từ đó Thái tá» không tìm thầy há»c đạo nữa, mà tá»± mình đến chá»— thanh vắng để tá»± suy nghÄ© tìm tòi chÆ¡n lý.
Sau 6 năm tu khổ hạnh, thân mình cá»§a Ngà i chỉ còn da bá»c xương, hÆ¡i thở yếu á»›t, gần như cái chết sắp đến mà Ngà i vẫn chưa đạt được cứu cánh. Bá»—ng nhiên có má»™t ông tiá»u đến gần chá»— Ngà i Ä‘ang thiá»n định, mang theo má»™t cây đà n, lên dây đà n, đà n má»™t khúc rất hay, đến lúc hay nhất thì dây đà n bá»—ng đứt, tiếng đà n im bặt. Ông tiá»u nối lại dây đà n, lên dây cho đúng, rồi lại đà n, đà n đến khúc hay nhất thì dây đà n lại đứt. Äứt rồi lại nối, nối rồi lên dây trở lại và đà n. Là m ba hiệp như váºy. Thái tá» Ä‘ang trì định phải bá»±c bá»™i tỉnh hồn than rằng:
- Ông đà n thì hay mà lên dây chi cho cao quá, đến khúc hay thì dây đứt, cái hay ấy phải hết mùi, rất đáng tiếc!
Ông tiá»u liá»n đáp rằng:
- Cái đà n cá»§a tôi cÅ©ng như cái tu cá»§a Ngà i. Dây đà n tôi lên cao quá, nên đến chá»— hay thì đứt thì cái hay cá»§a tiếng đà n chẳng hữu Ãch chút nà o; còn cái tu cá»§a Ngà i, nếu cái cao siêu huyá»n bà đạt được cÆ¡ bất diệt Ä‘i nữa thì nó cÅ©ng phải chết theo Ngà i, còn chi hữu Ãch cho Ä‘á»i. Tôi cÅ©ng lấy là m tiếc váºy!
Lão tiá»u nói xong, liá»n xách đà n Ä‘i mất. (Trong Kinh cho rằng ông tiá»u ấy là má»™t vị Pháºt hóa thân đến cảnh tỉnh Thái tá»). Thái tá» suy nghÄ© mãi lá»i nói cá»§a ông tiá»u, liá»n tỉnh giác, biết mình lầm theo lối tu khổ hạnh, là m suy giảm trà thức và mệt má»i tinh thần. Sau đó Ngà i tìm đến má»™t gốc cây Bồ đỠto lá»›n, cà nh lá sum suê, trải cá» là m nệm, ngồi tham thiá»n, phát đại thệ rằng: "Nếu không thà nh đạo thì nhứt định không rá»i khá»i chá»— ngồi nầy."
Trải qua 49 ngà y đêm thiá»n định, Ngà i liá»n ngá»™ đạo, biết được nguyên nhân sanh tá» cá»§a con ngưá»i, tìm được con đưá»ng giải thoát chúng sanh thoát vòng luân hổi khổ não. Ngà i đắc quả Vô thượng Chánh đẳng Chánh giác. Lúc đó, Thái tỠđược 35 tuổi, lấy hiệu là : ThÃch Ca Mâu Ni.
5. (nguồn: thovietnam.avn.vn) Äây là bà i “Bắc phong hà nh†cá»§a Lý Bạch:
Bắc phong hà nh
Chúc long thê hà n môn,
Quang diệu do đán khai.
Nháºt nguyệt chiếu chi hà bất cáºp thá»,
Duy hữu bắc phong hà o nộ thiên thượng lai.
Yên sơn tuyết hoa đại như tịch,
Phiến phiến xuy lạc Hiên Viên đà i.
U Châu tư phụ tháºp nhị nguyệt,
Äình ca bãi tiếu song nga tồi.
á»¶ môn vá»ng hà nh nhân,
Niệm quân Trưá»ng Thà nh khổ hà n lương khả ai.
Biệt thá»i đỠkiếm cứu biên khứ,
Di thá» hổ văn kim bÃnh cách xoa.
Trung hữu nhất song bạch vũ
Dịch:
Bà i hà nh gió bắc
Cá»a nhà nghèo Ä‘uốc rồng nà o đến
Buổi mai vỠnắng sớm cũng giăng
Trá»i trăng lánh chốn nà y chăng
Chỉ nghe gió bấc hung hăng thét gà o
Núi Yên Chi tuyết rơi như bão
Äà i Hiên Viên sụy đổ tung bay
Äất trá»i và o tháng mưá»i hai
U Châu thiếu phụ mà y ngà i buồn xo
Mãi âu lo không còn đùa nữa
Nhá»› trượng phu tá»±a cá»a ngóng trông
Chà ng còn ở táºn Trưá»ng Thà nh
Ngưá»i Ä‘i Ä‘i mãi vắng tanh đưá»ng vá»
HẾT CHÆ¯Æ NG 1
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by David; 21-04-2008 at 08:12 PM .
10-03-2008, 10:08 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
CHÆ¯Æ NG 2: TỨ DIỆN SỞ CA (bốn phÃa trùng vây)
Chương 2 – Hồi 1
Dịch thuáºt: Các nhà tà i trợ
Biên dịch + biên táºp: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Cám Æ¡n bác shrek_coi đã cung cấp thông tin vá» bà i thÆ¡ Phong Kiá»u Dạ Bạc
Lương Tiêu trong lòng kinh ngạc, định thần lại má»™t chút má»›i nhìn rõ, thì ra không phải cái chuông không lồ có chân mà là có ngưá»i đội cái chuông khổng lồ ấy mà đi. Chỉ có Ä‘iá»u chuông to ngưá»i nhá», che lấp má»™t ná»a ngưá»i y nên không nhìn thấy đầu mặt lưng eo đâu cả.
Cái chuông đó đến rất nhanh. Tiến đến gần thì ngưá»i vác cái chuông đó lại là má»™t hoà thượng lá»›n tuổi, thân hình hùng vÄ©, mặt mÅ©i hồng hà o, râu tóc trắng như tuyết, ngÅ© quan đầy đặn, dáng vẻ hòa bình. Chỉ thấy má»™t tay ông ta đỡ chuông, tay kia cầm má»™t chiếc gáºy gá»— mun, thân mình như sao băng thẳng đến trước tá»u lâu. Lương Tiêu nhìn thân hình vị hoà thượng nà y thấy rất quen nhưng nhất thá»i không thể nghÄ© ra là đã từng gặp ở đâu rồi.
Lão hoà thượng đứng lại, nhìn những ngưá»i xung quanh cưá»i nói:
- Náo nhiệt! Náo nhiệt!
Giá»ng nói sang sảng, nói xong giÆ¡ chiếc gáºy lên Ä‘áºp và o chuông, chỉ nghe thấy vang lên “Bong†má»™t tiếng chuông vang rá»n, những ngưá»i xung quanh thi nhau bịt tai lại. Lão hoà thượng gõ đến tiếng chuông thứ ba thì má»i ngưá»i đã bá» chạy tán loạn, chẳng còn má»™t ai. Lão hoà thượng cưá»i hì hì nói:
- Thanh tịnh hơn rồi!
Liá»n xoay tay đặt chiếc chuông xuống đất, gần như chặn hết cá»a lá»›n cá»§a tá»u lầu. Ông chá»§ tá»u lầu thấy váºy kêu trá»i ầm Ä©:
- Äồ ngu, ngươi Ä‘em cái cá»§a nợ to đùng nà y vứt trước cá»a quán cá»§a ta, không để cho ta là m ăn nữa hay sao?
Nhưng lại thấy khà thế ông ta ghê gá»›m nên ngoà i miệng chá»i bá»›i mà không dám xông lên đánh.
Lão hoà thượng cưá»i hì hì nói:
- Thiện tai! Thiện tai! Hoà thượng nghỉ lấy sức, thuáºn đưá»ng muốn xin thà chá»§ bố thà chén rượu uống.
Lương Tiêu nghe câu nói nà y, trong lòng liá»n sáng tá»:
- Ai ya! Là ông ta!
Nháºn ra vị hoà thượng nà y chẳng phải ai xa lạ mà chÃnh là tăng nhân vô cùng lợi hại năm xưa đã đấu cá» vá»›i Tần Bá Phù trong thung lÅ©ng. Tối hôm đó trá»i tối tăm, Lương Tiêu không nhìn rõ khuôn mặt ông ta, mặc dù biết rằng vị hòa thượng nà y tuổi tác không còn trẻ nhưng hoà n toà n không nghÄ© tá»›i ông đã già đến như váºy nên vô cùng kinh ngạc, lại thầm nghÄ©: “Tại sao lại chỉ thấy có má»™t mình lão, còn đứa bé hoà thượng đầu to tròn đâu rồi?†Liá»n nhìn khắp bốn phÃa nhưng không thấy đâu.
Ông chá»§ tá»u lầu vốn dÄ© Ä‘ang khó chịu, nghe những lá»i nói đó liá»n nói vá»›i vẻ chẳng tá» tế gì:
- Không có không có, má»™t giá»t rượu cÅ©ng không có!
Vị hòa thượng cÅ©ng không bá»±c tức, cưá»i nói:
- Hoà thượng cứ một phần rượu là một phần khà lực, nếu không có rượu thì cái chuông nà y e rằng nhấc không nổi!
Ông chá»§ quầy rượu thấy ông ta vô lại như váºy, tức giáºn đến má» mắt quay mòng mòng, vẫy đám tiểu nhị nói:
- Äi, Ä‘i, khiêng chuông ra chá»— khác Ä‘i!
Bốn tên tiểu nhị liá»n tiến lên, đồng thá»i dốc sức đến ná»—i đỠmặt tÃa tai nhưng chỉ chỉ như chuồn chuồn đạp cây. Lại có thêm hai ngưá»i thá»±c khách đến giúp đỡ, thá» liá»n bảy tám lượt mà cái chuông đồng cÅ©ng chỉ lắc lư chút Ãt.
Má»™t tên tiểu nhị tinh mắt thì thầm vá»›i ông chá»§ tá»u lầu:
- Trông giống cái chuông trong chùa Hà n Sơn tự!
Ông chá»§ quán láºp tức mặt cắt không còn giá»t máu. Chiếc chuông lá»›n cá»§a chùa Hà n SÆ¡n nổi tiếng khắp thiên hạ, tương truyá»n chiếc chuông đó là do Tháºp Äắc thiá»n sư thá»i nhÃ ÄÆ°á»ng đúc, nặng đến ngà n cân. Trương Kế thá»i nhÃ ÄÆ°á»ng từng nói: “Thuyá»n ai Ä‘áºu bến Cô Tô, Ná»a đêm nghe tiếng chuông chùa Hà n San†(1), đủ thấy tiếng chuông vô cùng vang vá»ng. Tuy nhiên chùa Hà n SÆ¡n cách thà nh mấy chục dặm, vị hoà thượng nà y lại Ä‘em cái váºt ngu ngốc nhất trần Ä‘á»i nà y vác tá»›i đây, đúng là không khác gì ngưá»i thần. Ông chá»§ quán rượu khiếp sợ vạn phần, trong lòng liên tục kêu khổ.
Thoát Hoan nhìn thấy lão hoà thượng thần uy như váºy trong lòng có ý muốn dụ dá»—, liá»n vá»— tay cưá»i lá»›n nói:
- Ta má»i đại sư uống rượu, thế nà o?
Lão hoà thượng liếc nhìn hắn, nói:
- Ngươi quen biết hòa thượng ư?
Thoát Hoan ngá»› ra, rồi lại cưá»i:
- Dám há»i pháp hiệu cá»§a đại sư?
Lão hoà thượng cưá»i nói:
- Ngươi đã không quen biết hòa thượng, tại sao lại muốn má»i hoà thượng? Ngưá»i ta thưá»ng nói: “Vô duyên cá»› tá» ra ân cần, không phải là kẻ gian thì cÅ©ng là phưá»ng trá»™m cắp!â€
Thoát Hoan nóng bừng mặt, gượng cưá»i nói:
- Cái đó, cái đó, từ xưa anh hùng đồng cảm với anh hùng…
Lão hoà thượng không đợi hắn nói hết, ha ha cưá»i nói:
- Äáng cưá»i, đáng cưá»i, trăm năm nay lang sói nắm quyá»n, nhãi nhép hoà nh hà nh, anh hùng ở đâu chứ?
Câu nói nà y khiến Thoát Hoan không phục, cao giá»ng nói:
- Câu nói nà y cá»§a đại sư là rất không đúng, Thái tổ cá»§a nhà Äại Nguyên hùng tà i đại lược, thôn tÃnh biết bao nhiêu nước mà không tÃnh là anh hùng hay sao?
Lão Hoà Thượng cưá»i nói:
- Thiết Má»™c Chân ư? Chẳng qua chỉ là loại chùi Ä‘Ãt chưa sạch, chó dại gặp ngưá»i là cắn bừa thì coi là loại anh hùng gì ?
Thoát Hoan đối vá»›i vị tằng tổ phụ nà y coi như thần thánh, nghe váºy thì vô cùng phẫn ná»™, nhất thá»i quên mất sá»± lợi hại cá»§a hoà thượng, quát lên:
- Con lừa ngu xuẩn nhà ngươi dám nhục mạ tiên tổ…
Phát hiện lỡ lá»i liá»n láºp tức im bặt. Lão hoà thượng liếc nhìn hắn, đắc ý cưá»i không nói gì. Cáp Là Tư thấy tình hình bất lợi vá»™i và ng tiến lên má»™t bước, chắp tay thi lá»… vá»›i lão hoà thượng, nói:
- Dám há»i đại sư có phải là Cá»u Như thiá»n sư không?
Lão hòa thượng nhìn chiếc nhẫn đá quý rất to trên ngón tay giữa cá»§a hắn, cưá»i nói:
- Äá Xà nhãn ma? Ngươi là con trai cá»§a Hạ Xú Xà ? Hắc, chẳng lẽ là da thịt hắn ngứa ngáy, còn muốn đến Trung Nguyên để ăn đòn ư?
Cáp Là Tư da mặt co giáºt, trầm giá»ng nói:
- Gia phụ đối vá»›i lá»i đại sư năm đó vẫn luôn ghi nhá»› không quên, từng nhiá»u lần dặn dò vãn bối, nếu như gặp được đại sư thì nhắn rằng nhiá»u là năm năm, Ãt là ba năm, nhất định sẽ tá»›i Trung Nguyên gặp đại sư.
Hắn ngừng lại một lát rồi lại nói tiếp:
- Ông còn nói, đại sư lòng dạ rá»™ng rãi, không như bá»n vãn bối kiến thức nông cạn.
Hắn biết rõ lão hoà thượng nà y thần thông quảng đại nên má»›i nói thêm câu nói đó để kiá»m chế lão, tránh lão kiếm ngưá»i cá»§a mình gây phiá»n phức.
Cá»u Như cưá»i ha hả, cây gáºy gá»— mun đột nhiên vung lên, Ä‘iểm hướng và o ngá»±c Cáp Là Tư. Cáp Là Tư không ngỠông ta không tá»± giữ thân pháºn, thản nhiên ra tay, vừa định né tránh thì ai ngá» dưới chân rung chuyển, cây gáºy gá»— mun đột nhiên trầm xuống, tá»›i bà n chân hắn thì vừa quét vừa hất. Cáp Là Tư đứng không vững, thuáºn đà ngã lăn ra, cây gáºy gá»— mun lại vung lên Ä‘áºp và o gáy hắn. Cáp Là Tư cảm thấy lá»±c nặng như núi, toà n thân không còn nghe theo sá»± Ä‘iá»u khiển cá»§a mình nữa, chỉ nghe “Bốp†má»™t tiếng đã bị chiếc gáºy gá»— ấn xuống đất, vỡ đầu chảy máu. Äám ngưá»i Thoát Hoan thấy váºy Ä‘á»u mặt và ng như đất.
Cá»u Như vẫn cưá»i hì hì nói:
- Không phải cha ngươi nói sai mà là ngươi nhá»› nhầm rồi. Ngưá»i ta thưá»ng nói: “bóp những quả cà chua đã nátâ€, hoà thương thÃch bắt nạt nhất chÃnh là đám vãn bối vô dụng như ngươi.
Cổ tay khẽ xoay, chiếc gáºy hất và o cằm Cáp Là Tư, Cáp Là Tư không tá»± chá»§ được bay thẳng vá» phÃa Thoát Hoan. Hoả chân nhân và A Than hai ngưá»i cùng tiến lên muốn đỡ lấy hắn, ai ngá» tay vừa chạm và o Ä‘á»u cảm thấy nặng như núi, đừng nói đến hai ngưá»i bá»n há» trên ngưá»i Ä‘ang có thương tÃch, cho dù không bị thương chút nà o thì cÅ©ng không đứng vững được. Trong nháy mắt, cả hai ngưá»i Ä‘á»u ngã ngá»a ra phÃa sau, chỉ nghe má»™t tiếng kêu thất thanh, ba ngưá»i cân nặng hÆ¡n bốn trăm cân nặng nỠđè lên ngưá»i Thoát Hoan. Thoát Hoan láºp tức kêu lên như lợn bị chá»c tiết. Ba ngưá»i kia mặt cắt không còn giá»t máu, cố gắng vùng dáºy rồi đỡ chá»§ nhân đứng dáºy. Chỉ thấy Thoát Hoan Ä‘au đến răng cắn và o môi, , kiểm tra cẩn tháºn liá»n phát hiện ra gãy mất hai chiếc xương sưá»n. Ba ngưá»i không dám cháºm chá»…, nhấc Thoát Hoan lên phóng Ä‘i tìm đại phu.
Chá»§ quán rượu thấy Cá»u Như lợi hại như váºy, trong lòng cà ng lo sợ, lấy ra má»™t bình rượu, sợ sệt nói:
- Cho ngươi! Uống hết rồi đi đi.
Cá»u Như cưá»i, như cá voi hút nước, má»™t hÆ¡i uống uống rượu trong bình, rồi liếm mép nói:
- Rượu ngon, còn nữa không?
Chá»§ quán rượu vốn là má»™t kẻ keo kiệt bá»§n xỉn nổi tiếng, nhìn thấy ông ta uống hết má»™t bình rượu to như thế đã Ä‘au lòng ghê gá»›m, nghe váºy không kìm nổi giáºm chân gà o lên:
- Là m gì có chuyện như váºy, là m gì có chuyện như váºy…
Cá»u Như cưá»i nói:
- Hoà thượng đã nói rồi, má»™t phần rượu là má»™t phần sức lá»±c, hiện giá» bất quá má»›i chỉ được ná»a phần khà lá»±c, sao nhấc nổi cái chuông kia?
Chá»§ quán rượu tức giáºn đến hai mắt trợn trắng, chỉ và o Cá»u Như, lắp bắp nói không thà nh lá»i. Lương Tiêu không muốn nhìn thêm, đột nhiên lá»›n giá»ng nói:
- Lão hoà thượng, ông bản lÄ©nh cao cưá»ng, phải tìm đại cao thá»§ võ há»c để thi thố, ức hiếp má»™t chá»§ quán rượu như váºy thì còn ra gì nữa?
Chá»§ tá»u quán nghe rất lá»t tai, luôn mồm kêu đúng. Lão hoà thượng đưa mắt liếc nhìn Lương Tiêu rồi đưa bình rượu lên miệng dốc hai cái, nhưng không rÆ¡i ra lấy được ná»a giá»t, bất giác thở dà i rồi đột nhiên dùng chiếc gáºy gá»— hất má»™t cái và o cái vòng đồng trên đỉnh chiếc chuông. Bong má»™t tiếng, chiếc chuông đã bay lên hÆ¡n ba trượng rồi lại từ trên cao rÆ¡i xuống, kình phong quét và o khiến ngưá»i ta Ä‘au cả mặt, những ngưá»i đứng quanh Ä‘á»u kêu lên sợ hãi, ôm đầu chạy toán loạn. Cá»u Như dà i bước tiến lên, đỡ lấy cái chuông ổn định trên vai, cưá»i ha ha vá»›i Lương Tiêu:
- Tiểu tá», từ đây đến tá»u lầu nà o là gần nhất?
Lương Tiêu báºt cưá»i nói:
- ÄÆ°á»£c lắm, lại Ä‘i lừa rượu uống ư!
Cá»u Như cưá»i nói:
- Sai bét rồi, hoà thượng tuyệt không lừa rượu mà là xin bố thÃ! Không dùng cách nà y thì ai chịu cho hoà thượng trá»c đầu rượu uống?
Lương Tiêu nghe thấy buồn cưá»i, thầm nghÄ©: “Vị hoà thượng nà y cÅ©ng tháºt thẳng thắnâ€. Chá»§ quán rượu trốn sau lưng Lương Tiêu, miệng hùm gan sứa nói:
- Là m gì có kiểu xin bố thà nà o như thế nà y? Rõ rà ng là trộm, là cướp…
Còn chưa nói hết, cô gái áo xanh đã túm lấy lưng áo ông ta đẩy sang má»™t bên, cưá»i nói:
- Lão hoà thượng, tôi má»i ông uống rượu, được không?
Cá»u Như dò xét nà ng ta má»™t lúc rồi lắc đầu cưá»i nói:
- Cô bé con, ngươi phải chăng cÅ©ng giống tên hoà ng tá» triá»u Nguyên kia, có mưu đồ gì? Có chuyện phải nói trước, rượu thì vẫn uống nhưng hoà thượng ta không Ä‘á»i nà o nghe theo lá»i ngươi.
Cô gái áo xanh mắng:
- Ông vừa già vừa xấu, quỷ mới có mưu đồ với ông! Chỉ là thấy ông thèm đến đáng thương!
Cá»u Như nhướng đôi lông mà y trắng, cưá»i lá»›n nói:
- Tuyệt vá»i! Tuyệt vá»i! Có câu nói nà y cá»§a ngươi, hoà thượng không uống không được rồi!
Cô gái áo xanh đổi giáºn thà nh vui, nói:
- Hoà thượng nhà ông, được chút lợi lộc còn ra vẻ ta đây, là m như ta ép ông uống không bằng.
Cá»u Như cưá»i nói :
- ÄÆ°á»£c, được, coi như hoà thượng ta bắt nạt ngươi!
Cô gái áo xanh nghiêm mặt nói:
- Ngưá»i mà ta muốn má»i thì không uống cÅ©ng phải uống, còn ngưá»i ta không muốn má»i ư, có đánh ta, giết ta thì ta cÅ©ng không má»i hắn!
Nói xong thì liếc Lương Tiêu má»™t cái, khóe miệng có vẻ cưá»i nhạt.
-----------------
GHI CHÚ:
1. Äây là bà i ThÆ¡ là "Phong Kiá»u Dạ Bạc", là má»™t bà i ÄÆ°á»ng thi rất nổi tiếng. Nguồn gốc bà i nà y là do Trương Kế Ä‘i thi bị trượt, chán nản quay vá», ná»a đêm ko ngá»§ được, nghe tiếng chuông chùa Hà n SÆ¡n rồi là m thà nh bà i thÆ¡ nà y, cÅ©ng vì váºy mà thà nh nổi tiếng. Nguyên tác như sau:
Phong Kiá»u Dạ Bạc (Äêm Ä‘áºu thuyá»n ở bến Phong Kiá»u)
Lạc nguyệt ô đỠsương mãn thiên
Giang phong ngư há»a đối sầu miên
Cô Tô thà nh ngoại Hà n San Tự
Dạ bán chung thanh đáo khách thuyá»n
Dịch:
Trăng tà bóng quạ kêu sương
Lá»a chà i cây bến sầu vương giấc hồ
Thuyá»n ai Ä‘áºu bến Cô Tô
Ná»a đêm nghe tiếng chuông chùa Hà n San
(Bản dịch cá»§a Tản Äà )
Quạ kêu, trăng lặn, sương rơi
Lá»a chà i, cây bãi, đối ngưá»i nằm co
Con thuyá»n Ä‘áºu bến Cô Tô
Ná»a đêm nghe tiếng chuông chùa Hà n San
(Bản dịch cá»§a Trần trá»ng Kim)
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by David; 21-04-2008 at 08:15 PM .
10-03-2008, 10:11 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Chương 2 – Hồi 2
Dịch thuáºt: Các nhà tà i trợ
Biên dịch + biên táºp: StormRaider[/B]
Nguồn: Tà ng thư viện
Cá»u Như gáºt đầu nói:
- Thiện tai! Thiện tai! Cô bé con nói đúng lắm, hoà thượng vừa nãy là ra vẻ.
Cô gái áo xanh mỉm cưá»i nói:
- Hoà thượng ông hà o khà ngút trá»i, bản cô nương rất thÃch, bất kể thế nà o cÅ©ng phải má»i ông uống mấy vò.
Nói xong từ trong ngá»±c áo ra má»™t túi tiá»n, mở túi ra bên trong châu ngá»c lấp lánh chói mắt. Cá»u Như khen ngợi:
- Cô bé con nhiá»u tiá»n tháºt!
Cô gái áo xanh cưá»i nói:
- Hoà thượng, ta phải nói trước, số tiá»n nà y là ta Ä‘i ăn trá»™m được, ông có dám uống không?
Cá»u Như ngây ngưá»i ra, nhÃu mà y nói:
- Cô bé con ngà y cà ng thú vị đấy. Không sao, không sao, hoà thượng lừa già dối trẻ không gì là không là m. Cho dù đó là và ng trộm được, bạc cướp được nhưng hễ có rượu thì cứ uống sợ gì.
Cô nương mặc áo xanh nghe váºy cưá»i khanh khách, chỉ có Ä‘iá»u cô ta đội chiếc nón lá nên má»i ngưá»i tá»± háºn kém phúc, không được nhìn gương mặt tươi cưá»i cá»§a ngưá»i đẹp. Lại thấy cô ta đưa cho chá»§ quán má»™t thá»i và ng, yêu kiá»u nói:
- Lấy mưá»i vò rượu “Lão thái bà †đến đây.
Chá»§ quán ngây ngưá»i ra nói:
- Rượu lão thái bà ?
Tên tiểu nhị đứng bên cạnh nhá» giá»ng nói:
- ChÃnh… chÃnh là … rượu Ngũ… ngÅ© mỹ nhân.
Chá»§ quán hồi lâu má»›i nghÄ© ra, vá»™i và ng Ä‘i lấy. Cô gái áo xanh cưá»i nói:
- Hoà thượng, chúng ta và o uống thôi.
Lương Tiêu sá»›m đã giáºn xanh mặt, lạnh giá»ng nói:
- Nha đầu trá»™m cắp, ngươi ức hiếp ngưá»i quá váºy? Lấy trá»™m tiá»n cá»§a ta Ä‘i má»i khách, ngưá»i không sợ mất thể diện sao?
Cô gái áo xanh cưá»i nói:
- Äồ keo kiệt, ta má»i khách, ngươi chi tiá»n, coi như là đã nể mặt ngươi rồi.
Cá»u Như thấy kì lạ nói:
- Hóa ra ngưá»i bị trá»™m cÅ©ng ở đây. Cô bé con, ngươi bị bắt táºn tay, chắc là chân tay không đủ nhanh nhẹn rồi!
Cô gái áo xanh nói:
- Váºy thì đã là m sao? Ta trá»™m tiá»n má»i khách uống rượu cÅ©ng còn hÆ¡n là để ngươi Ä‘i phung phà cho đám kÄ© nữ?
Cá»u Như gáºt đầu nói:
- Nói rất đúng, nói rất hay, nói đến ếch cũng phải khóc hu hu.
Lương Tiêu định phản bác lại nhưng lại nhẫn nhịn được. Hắn tuy dá»… nổi nóng nhưng lại là ngưá»i coi thưá»ng tiá»n bạc, trá»ng nghÄ©a khÃ. Nói hắn keo kiệt quả tháºt là sai lầm. Lương Tiêu sá»›m đã nhìn thấy phong thái, võ công cá»§a lão hoà thượng nà y, vô cùng bái phục, ngoà i miệng tuy không nói ra nhưng đã có lòng kết giao, thầm nghÄ©: “Cho dù cô không má»i ông ta, ta nếu có tiá»n cÅ©ng sẽ má»i ông ấy uống mấy chén.†NghÄ© đến đây bèn nói:
- Cũng được, nha đầu trộm cắp, các ngươi uống rượu xong, chúng ta sẽ lại tiếp tục tranh cãi.
Cô gái áo xanh vốn nghÄ© Lương Tiêu bị nhục mạ như thế nhât định sẽ nổi cÆ¡n thịnh ná»™, đánh nhau má»™t tráºn to vá»›i mình. Không ngá» tiểu tá» nà y lại tuyệt không há» tức giáºn, tháºt là nằm ngoà i dá»± tÃnh, nhất thá»i cô ta nhìn Lương Tiêu, mặt đầy vẻ nghi ngá»: “Chẳng lẽ tiểu tá» nà y sợ võ công cá»§a lão hoà thượng nên má»›i không dám ra tay, hừ, sợ kẻ mạnh, bắt nạt kẻ yếu, đúng là đồ vô dụng.
Trong lòng liá»n vô cùng coi thưá»ng hắn. Bá»—ng nghe Cá»u Như nói:
- Tiểu cô nương, chỗ rượu nà y rốt cuộc có uống không?
Cô gái áo xanh liếc nhìn Lương Tiêu, cưá»i nhạt nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải uống rồi, không uống thì tháºt là uổng phÃ.
Nói xong liá»n cùng Cá»u Như sóng vai tiến và o “Quán say không vá»â€. Lương Tiêu Ä‘ang định bước và o, Minh Quy nói:
- Thôi bá» Ä‘i, “Äại Kim Cương Thần Lá»±c†cá»§a lão hoà thượng đó khắp thiên hạ khó tìm được đối thá»§, má»™t trăm ngưá»i như ngươi cÅ©ng không đấu được vá»›i ông ta.
Lương Tiêu cưá»i nhạt nói:
- Ta không động thá»§ vá»›i bá»n há», nhìn thôi cÅ©ng không được sao?
Liá»n gạt tay lão ra, bước và o tá»u lầu. Minh Quy chỉ đà nh và o theo, đã thấy Cá»u Như Ä‘em chiếc chuông đồng đặt giữa đưá»ng rồi cùng cô gái áo xanh má»—i ngưá»i ôm má»™t vò rượu “NgÅ© mỹ nhân†ngồi xuống đối diện nhau. Còn đám ngưá»i do nam tỠáo lam dẫn đầu đã không còn thấy đâu nữa, chắc đã lợi dụng lúc há»—n loạn bá» Ä‘i rồi, bá» lại hai chiếc bà n bát tiên trống. Lương Tiêu liá»n cùng Minh Quy tiến tá»›i ngồi xuống má»™t bà n trong đó.
Cô gái áo xanh Ä‘áºp vỡ bùn bịt nắp vò rượu, cưá»i nói:
- Hoà thượng, ta là chủ, xin uống trước.
Rồi đưa vò rượu lên cái miệng nhá» nhắn, ừng á»±c má»™t hÆ¡i uống cạn, quệt rượu bên mép cưá»i nói:
- Ta uống hết rồi…
Còn chưa dứt lá»i đã chợt ngây ra, chỉ thấy Cá»u Như trước mặt đã bá» xuống hai vò rượu không. Cô gái áo xanh cưá»i nói:
- Hảo hoà thượng! Ông tháºt biết uống!
Hứng thú uống rượu liá»n nổi lên, bá» chiếc mÅ© lá xuống bên cạnh, hai má trắng như tuyết như ngá»c á»ng lên mà u hồng như hoa đà o, cà ng thêm phần kiá»u diá»…m. Cá»u Như lại mở thêm má»™t vò rượu, cưá»i nói:
- Cô bé con đẹp lắm, nhưng bản lĩnh uống rượu à ? Còn lâu mới bì kịp hòa thượng!
Cô gái áo xanh không phục nói:
- Từ chân núi Thiên Sơn trở xuống, xưa nay là m gì có ai uống hơn được ta?
Nói rồi cũng cầm lên một vò rượu.
Cá»u Như cưá»i nói:
- Cháºm đã, có rượu mà không có thịt thì giống như tướng soái không có binh lÃnh, không thể thà nh đại sá»±.
Cô gái áo xanh nói:
- Hoà thượng muốn ăn thịt thì cứ nói thẳng ra, việc gì phải lòng vòng?
Liá»n hướng vá» phÃa chá»§ quán nói:
- Chủ quán, nướng nguyên một con dê mang ra đây!
Cá»u Như cưá»i nói:
- Nướng cả con dê! Sảng khoái, sảng khoái.
Liá»n Ä‘em vò rượu trong tay uống cạn rồi nói:
- Cô bé con, ăn rồi uống rồi mà vẫn chưa há»i tên cá»§a ngươi!
Cô gái áo xanh mỉm cưá»i nói:
- Ta há» Liá»…u.
Cá»u Như nhướng mà y, ồ lên má»™t tiếng.
Ông chá»§ quán thấy cÆ¡ há»™i là m ăn tá»›i, vá»™i gá»i ngưá»i nhanh tay là m việc. Không lâu sau, má»™t con dê nướng thÆ¡m phức đã được đặt lên bà n, cô gái áo xanh liá»n đưa tay xé má»™t miếng đưa và o miệng, khen ngợi:
- Con dê nướng nà y không giống vá»›i ở quê ta, cắn thấy giòn, nhai thấy má»m, Ãt gây hÆ¡n má»™t chút, lại thÆ¡m ngon hÆ¡n má»™t chút.
Chá»§ quán cÅ©ng cưá»i theo nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi, lúc nướng dê dùng nhiệt độ không giống nhau, các loại mỡ gà , vịt, lợn, bò bôi lên cÅ©ng liên tục thay đổi, trong bụng cá»§a dê lại còn ướp cả dương mai, quế, mÆ¡, đà o khô mưá»i hai loại mứt hoa quả.
Cô gái áo xanh nói:
- Thì ra cầu kì như váºy.
Cá»u Như xé má»™t cái chân dê, nhai nhồm nhoà m nói:
- Vẫn là đầu lưỡi con gái nhạy bén… hô hô, hoà thượng ta đây ăn không phát hiện những thứ đó.
Hai ngưá»i cưá»i nói vui vẻ, khoảng khắc đã uống hết số rượu đó. Cá»u Như tay trái cầm vò rượu, tay phải nắm thịt dê, tay trái đưa lên tay phải hạ xuống rồi lại đến tay phải đưa lên tay trái hạ xuống, tháºt không thua gì mưá»i ngưá»i, ăn uống Ä‘á»u chiếm tá»›i chÃn phần. Cô gái áo xanh trong lòng không phục, cố gắng uống hết hai vò rượu nặng, nhất thá»i hai má hồng rá»±c, mắt hạnh mÆ¡ mà ng, miệng cưá»i duyên dáng, xinh đẹp tuyệt vá»i.
Lúc nà y đột nhiên nghe ngoà i cá»a truyá»n và o tiếng quát tháo, hÆ¡n mưá»i vị hoà thượng xông và o, ngưá»i nà o cÅ©ng cầm gáºy gá»™c. Äi đầu là má»™t vị lão tăng dáng vẻ lẫm liệt, nhìn cảnh tượng trong quán tức giáºn đến cả ngưá»i phát run, đưa gáºy chỉ và o Cá»u Như nói:
- Nghiệt chướng, ngươi đến nghỉ chân lại còn ăn trá»™m chiếc chuông đồng trong chùa. Äiá»u nà y chưa nói vá»™i , ngươi lại còn ngồi đây uống rượu ăn thịt vá»›i nữ nhi, thanh quy giá»›i luáºt cá»§a pháºt môn đã bị đồ yêu nghiệt nhà ngươi huá»· hoại hết rồi.
Ông chá»§ quán rượu nháºn ra đây chÃnh là đại sư Hoằng Ngá»™, trụ trì chùa Hà n SÆ¡n, vá»™i và ng tiến tá»›i nhưng chưa kịp giải thÃch gì đã bị lão hoà thượng má»™t chưởng tát ngã, mắng nhiếc:
- Ngươi cÅ©ng tháºt là hoang đưá»ng, lại Ä‘i bán rượu thịt cho ngưá»i xuất gia, khiến cho pháºt tổ ở nÆ¡i Tây Thiên cÅ©ng phải xấu hổ?
Nói xong liá»n vung mạnh cây gáºy đánh vá» phÃa Cá»u Như.
Cá»u Như tránh cây gáºy đánh tá»›i, đứng thẳng dáºy, chúng tăng vung côn múa gáºy bao vây lấy ông ta. Cá»u Như cưá»i nói:
- Hoằng Ngá»™, ngươi mở miệng là nói Pháºt Tổ, váºy Pháºt ở đâu? Tổ ở chá»— nà o?
Hoằng Ngá»™ ngây ngưá»i ra, cao giá»ng nói:
- Pháºt ở lục dương trên đỉnh đầu ngươi, Tổ ở chá»— giữa hai mắt cá»§a ngươi! Pháºt phát ra sấm sét, bổ tung lòng dạ ngu dốt như đá sá»i cá»§a ngươi, Tổ phát ra kim quang, đâm nát con mắt mê muá»™i cá»§a ngươi!
Cá»u Như cưá»i nhạt nói:
- Ta thấy ngươi mới là đồ đầu óc ngu dốt, mắt mũi u mê!
Hoằng Ngá»™ tức giáºn nói:
- Ä‚n nói xằng báºy!
Cá»u Như cưá»i ha ha nói:
- Ngươi nhìn mà không thấy sao?
Hoằng Ngộ nói:
- Cái gì?
Cá»u Như chỉ chỉ và o mÅ©i, cưá»i nói:
- Ngươi nghĩ không ra à ?
Hoằng Ngá»™ lại ngây ngưá»i ra nói:
- Cái gì?
Cá»u Như ngá»a mặt lên trá»i cưá»i lá»›n nói:
- Tương lai không có tổ, quá khứ không phải pháºt, đông đảo chúng sinh Ä‘á»u chấp nhặt trong lưới mê. Pháºt là cái gì? Tổ là cái gì? Tổ chÃnh là ta, ta chÃnh là Pháºt.
Ba mươi hai chữ đó, má»—i chữ Ä‘á»u giống như má»™t tiếng chuông đồng vang rá»n chấn động tá»›i táºn lòng ngưá»i. Hoằng Ngá»™ giống như bị đánh má»™t gáºy nhá»› Ä‘á»i, đứng ngây ra đó rồi rÃt giá»ng kêu lên:
- Cuồng tăng khá lắm, ăn nói hà m hồ, ngươi ăn trá»™m chuông đồng, lừa lấy rượu uống, ngươi có tư cách gì mà tá»± xưng là Pháºt Tổ chứ?
Cá»u Như cưá»i lá»›n, giÆ¡ cây gáºy gá»— mun ra nhấc chiếc chuông đồng lên, rảo bước Ä‘i ra khá»i cá»a. Hai vị hoà thượng vung gáºy đánh tá»›i, hai cây gáºy gá»— đánh lên ngưá»i Cá»u Như tức thì gãy thà nh bốn Ä‘oạn.
Cá»u Như gõ má»™t cái và o chuông lá»›n, ngá»a mặt cưá»i dà i, tiếng cưá»i tiếng chuông kết hợp vá»›i nhau như giao long bay lượn xông thẳng lên trá»i. Chỉ nghe tiếng ông ta sang sảng Ä‘á»c:
- Ẩm bãi Thái Hồ vạn khoảnh tá»u, cá»u thiên do văn đỠhồ hương
Tuý ngá»a hồng trần thân tá»± tại, tiếu khán chinh hồng thà nh nhất hà nh
Thâu liễu cà n khôn hung trung lưu, phiến đắc chân như tụ là tà ng
Ma ha Ban nhược ba la máºt, na quản thế nhân thuyết Ä‘oản trưá»ng
(Giải thÃch:
Chân như: bản thể của vũ trụ
Ma ha bà n nhược ba la máºt: tiếng phạn, chỉ “có tà i năng sẽ tá»›i được Ä‘Ãchâ€)
(Tạm dịch:
Uống hết vạn vò rượu Thái Hồ, chÃn ngà y vẫn còn hương Niết bà n.
Say giữa trần Ä‘á»i thân tá»± tại, cưá»i ngắm chim hồng bay thà nh hà ng.
Trộm lấy cà n khôn trong trà tuệ, lừa được nơi tà ng trữ Chân như.
Có tà i năng sẽ tá»›i được Ä‘Ãch, lo gì ngưá»i Ä‘á»i nói chê bai)
Quần tăng Ä‘uổi theo, nhưng Cưu Như bước nhanh như gió, chốc lát đã không thấy bóng dáng nữa. Hoằng Ngá»™ hồi lâu suy nghÄ© vá» những lá»i Cá»u Như vừa nói, trong đầu chợt lóe lên, bất giác ồ lên má»™t tiếng, thầm nghÄ©: “Hoà thượng đó giả ngây giả ngô nhưng má»—i câu nói Ä‘á»u vô cùng thâm thuý và sâu sắc, đó chẳng phải là điểm quan trá»ng để phá vỡ u mê trong lòng ta hay sao?†NghÄ© Ä‘i nghÄ© lại tá»± thấy rằng nếu không há»i được Cá»u Như cho rõ rà ng thì Ä‘á»i nà y là m hoà thượng cÅ©ng uổng phÃ, liá»n láºp tức kêu lá»›n:
- Äuổi theo, mau Ä‘uổi theo!
Rồi vá»™i và ng Ä‘uổi theo, đám hoà thượng chỉ cho rằng ông ta muốn đòi lại chuông đồng nên cÅ©ng đồng loạt vác gáºy hùng hục Ä‘uổi theo.
Lương Tiêu thấy lão hoà thượng đã Ä‘i mất tăm liá»n đứng dáºy đến trước mặt cô gái áo xanh, cưá»i nhạt nói:
- Trợ thủ của cô đi rồi, xem lần nà y ai tới cứu cô?
Cô gái áo xanh lấy tay chống má, nghe hắn nói cÅ©ng chẳng thèm ngẩng đầu lên. Lương Tiêu cho rằng cô ta coi thưá»ng mình, vung tay nói:
- Nói vá»›i ngươi đó! Ngươi sao không nhìn ngưá»i?
Cô gái áo xanh gục đầu và o vai, lảo đảo suýt ngã lăn ra, ngẩng đầu lên, đôi mắt say rượu lá» Ä‘á», vẻ mặt kiá»u diá»…m như hoa đà o Ä‘ang nở, uốn ngưá»i đứng dáºy lè nhè nói:
- Tiểu… tiểu sắc quỷ… ừm… ngươi… ngươi… muốn chết à ?
Lương Tiêu cau mà y, đưa tay ra kéo cô ta. Hắn tÃnh rất kÄ©, trảo đó có sáu bảy háºu chước, đảm bảo cô gái áo xanh hết đưá»ng chạy thoát. Nhưng không ngá» rằng trảo đó lại nghiá»…m nhiên túm thẳng được cánh tay cô gái áo xanh, bao nhiêu biến hóa vô cùng đằng sau má»™t chút cÅ©ng không dùng tá»›i. Trong lúc Lương Tiêu giáºt mình thì đã cảm thấy cô gái áo xanh thuáºn thế ngã và o lòng mình, Lương Tiêu sợ cô ta giả trá liá»n vá»™i và ng tránh ra, không ngá» cô gái áo xanh thân hình má»m nhÅ©n, ẻo lả nép và o ngá»±c hắn không há» nhúc nhÃch.
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by David; 21-04-2008 at 08:18 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu con luan , âàëåíòèíà , áåñïëàòíûé , àâòîðàäèî , âèðòóàëüíûå , côn luân , côn luân 4vn , côn luân full , côn luân full 4vn , côn luân quyển 4 , côn luân quyển 5 , côn luân quyển 6 , côn luân quyển 7 , côn luân quyen 4 , côn luân tap cuoi , côn luân táºp 4 , côn luân vn4 eu , chuong 11 con luan , çíàêîìñòâ , codaokinhphong chuong4 , con lon tap 1 , con luan , con luan 4vn , con luan 4vn.eu , con luan 5 6 7 , con luan chuong 15 , con luan chuong 23 , con luan chuong 4 hoi 9 , con luan chuong moi nhat , con luan full , con luan full online , con luan het quyen 3 , con luan phuong ca ebook , con luan quyá»…n 4 , con luan quyen 1 full , con luan quyen 2 , con luan quyen 3 , con luan quyen 4 , con luan quyen 4 hoi 12 , con luan quyen 4 hoi 2 , con luan quyen 4 hoi 9 , con luan quyen 5 , con luan quyen 5 6 7 , con luan quyen 5 hoi 1 , con luan quyen 6 , con luan quyen 6 full , con luan quyen 7 , con luan tap 1 , con luan tap 4 , con luan tap 5 , con luan tren 4vn.com , con luan truyenhixx , con luanquyen 4 , conluan , ebook con luan , ëîãîòèï , ïñîðèàç , ìóçûêà , kiem hiep con luan , ñàëàòîâ , òîðãîâîå , phượng ca , quách thá»§ kÃnh , thap ma , truyen côn luân full , truyen con luan 4vn.eu , truyen con luan quyen 4 , truyen con luan quyen 7 , truyen con luon quyen 3 , truyenkiemhiepconluan , ýëåêòðîìîíòàæ , æàëþçè , ðàìáëåð