11-10-2009, 12:42 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: usa
Bà i gởi: 5,508
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 715
Thanked 6,344 Times in 1,509 Posts
VÔ TỰ THIÊN THƯ
NGUYÊN TÃC :
CLOSEADS
DỊCH THUẬT :
BUDDY.VN (
http://WWW.FORUM.BUDDY.VN )
TẬP 11
CHÆ¯Æ NG 8 : CÃC HIỂN THẦN THÔNG
NGƯỜI DỊCH :
VÔ SONG
Hai ngưá»i hiểu được, Trưá»ng Sinh lại không rõ, sát khà trên mặt hắn hiển lá»™, tay trái vung lên, mưá»i vạn thiên há»a tịch quyển mà ra, tay phải giương lên, mưá»i vạn huyá»n băng rÆ¡i xuống, phô thiên cái địa đánh tá»›i Khinh Hồng, nhất thá»i phong kÃn toà n bá»™ sáu phương tám hướng, phần uy thế nà y, còn mạnh hÆ¡n lúc ở trên Hãm Không Äảo và i phần, Ä‘iá»u nà y chứng minh, Trưá»ng Sinh đồng há»c cÅ©ng đã tiến bá»™.
Khinh Hồng không chút nà o sợ hãi, Ngưng Hương bảo châu treo ở đỉnh đầu, thả ra vạn trượng kim quang, kim quang nà y phảng phất có hình có chất, cư nhiên bà nh trướng thà nh phương viên mưá»i trượng, hình thà nh má»™t đại quang cầu, che thiên há»a huyá»n băng ở bên ngoà i, thoạt nhìn hình như là ma pháp kết giá»›i xuất hiện trong huyá»n huyá»…n tiểu thuyết, bên ngoà i băng há»a hoà nh hà nh, nhưng bên trong lại sóng yên gió lặng.
Trưá»ng Sinh hét lá»›n liên tục, hai tay cà ng rung động cà ng nhanh, giống như thợ rèn đánh sắt, lá»a trong lò rèn như liếm trên kim quang, má»™t tráºn so vá»›i má»™t tráºn còn mãnh liệt, sắc mặt cá»§a Khinh Hồng nghiêm túc lên, khoanh chân ngồi trong hư không, hai tay nắm bắt khẩu quyết, má»™t đạo bạch khà nhà n nhạt theo trên ngón tay bắn thẳng lên Ngưng Hương bảo châu, bạch khà vừa hiện, Ngưng Hương bảo châu nhất thá»i hà o quang đại thịnh, dùng sức dồn tá»›i, cư nhiên lại trướng lá»›n khắp bốn phương.
Bạch Lá»™ nhìn thấy hÃt sâu má»™t hÆ¡i, thần tình không thể tin, thở dà i: " Tiểu sư muá»™i không ngá»â€¦không ngỠđã tiến và o tiên thiên cảnh giá»›i cá»§a tu chân, Tá» Câm, huynh xem, đạo bạch khà kia…đó là tiên thiên khà thuần chánh, tiên khà nà y cà ng rõ rà ng, cảnh giá»›i lại cà ng cao thâm, nếu là có thể ngưng kết thà nh thá»±c chất, thì má»›i phải là cảnh giá»›i tiên nhân chân chÃnh."
Nếu Bạch Lá»™ biết, cùng loại tiên thiên khà nà y, trong kinh mạch cá»§a Tiểu Khai sá»›m kinh tắc được mãn mãn, Ä‘á»u đã ngưng kết được niêm trù vô cùng, còn kém chút là biến thà nh cố thể, vị đại đệ tá» Lưu Vân Thá»§y Tạ cà ng không biết sẽ giáºt mình đến thế nà o.
Gương mặt cá»§a Trưá»ng Sinh đỠbừng " phốc" má»™t tiếng má»™t búng máu phun lên thiên há»a huyá»n băng, trong miệng liên tục quát: " Táºt! Táºt! Táºt!" Nhất thá»i cà ng là m cho kim quang cá»§a Ngưng Hương bảo châu đè ép trở vá».
Tiểu Khai nhịn không được lắc đầu, thở dà i: " Ngưá»i nà y tâm tÃnh có vấn Ä‘á»u a."
Äúng lúc nà y, Khinh Hồng bá»—ng nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Tiểu Khai thản nhiên cưá»i: " Tiểu Khai ca ca, nhiệm vụ hoà n thà nh!"
Tiểu Khai cưá»i nói: " Váºy trở vá» Ä‘i."
Trưá»ng Sinh bá»—ng nhiên cảm thấy không ổn, há»i: " Nhiệm vụ gì?"
" Cứu ngưá»i nha." Khinh Hồng cưá»i hì hì nói: " ÄÆ°á»£c rồi, không chÆ¡i vá»›i ngươi, ta lui lại đây."
Nà ng nói Ä‘i là đi, Ngưng Hương bảo châu nhất thá»i nháºn trở vá», ngay đó thiên há»a huyá»n băng mất Ä‘i chống cá»±, nhất thá»i hướng tá»›i nà ng lao thẳng tá»›i, nhưng trước mắt cái bóng chợt lóe, Khinh Hồng đã thoát ly khá»i vòng vây, cưá»i cưá»i đứng bên ngưá»i Tiểu Khai.
Trưá»ng Sinh quay đầu lại nhìn thấy, Thiên Lá»™c và Tiểu Quan vốn Ä‘ang bị thiên há»a trói buá»™c, không ngỠđã thần không biết quá»· không hay mất Ä‘i bóng dáng, lại nhìn tá»›i phÃa trước, Tiểu Khai Ä‘ang hai chưởng chụp trên ngưá»i Tiểu Quan và Thiên Lá»™c, hai đạo thiên há»a quấn quanh nhất thá»i tiêu tán, hai lão gia mấy vạn tuổi nà y nhất thá»i lại tháºp phần gian nan đứng lên.
" Ngươi dám trêu ta!" Trưá»ng Sinh tháºt sá»± nổi giáºn, ngay cả sợi gân nÆ¡i cổ cÅ©ng nổi lên: " Nghiêm Tiểu Khai, ta muốn quyết đấu vá»›i ngươi!"
Má»™t thanh âm nhu uyển vang lên: " Äối phó ngươi, còn chưa cần đến sư đệ ta ra tay, để cho ta."
Hoà ng Bá»™i rất là ngạc nhiên, bởi vì ngưá»i Ä‘i tá»›i, không ngá» là Tiêu Váºn.
Tiêu Váºn có tu vi thế nà o, Hoà ng Bá»™i so vá»›i bất cứ kẻ nà o Ä‘á»u tinh tưá»ng, có lẽ má»™t chút tiểu há»a tinh, cÅ©ng đủ để là m cho Tiêu Váºn Ä‘i Ä‘á»i nhà ma, cho nên tháºt là đáng lo lắng, vá»›i tu vi cá»±c thấp cá»§a Tiêu Váºn, cả nguyên thần cái bóng còn chưa có đụng đến. Nói đến đây, nà ng cÅ©ng đã bước tá»›i.
Hoà ng Bá»™i mặc dù muốn báo thù, cÅ©ng không đến ná»—i táng tâm bệnh cuồng, cho nên láºp tức nói: " Tá»· tá»·, ngươi đừng xúc động."
Tiêu Váºn lại hung hăng trừng mắt nhìn nà ng, cả giáºn: " Ngươi không phải muốn huyết tẩy Linh SÆ¡n hay sao?"
Hoà ng Bội thần sắc buồn bã, trầm mặc xuống tới.
Trưá»ng Sinh cÅ©ng không để ý nhiá»u như váºy, hắn đã bị Ä‘iên lên rồi, từng bước thất tÃnh, ở trước mặt má»i ngưá»i là m ra chuyện mất mặt liên tục, má»™t thiếu niên chỉ hÆ¡n mưá»i tuổi, tu dưỡng hiển nhiên không đủ, hắn đã sá»›m muốn nổ bạo lên rồi.
Giá» phút nà y vừa khiêu chiến Tiểu Khai thì không ngá» lại bị má»™t nữ nhân ngăn cản, nhưng lại là má»™t nữ nhân không có chút tu vi nà o, Trưá»ng Sinh hai ánh mắt Ä‘á»u có Ä‘iểm đỠlên, đã bất chấp cái gì là thương hương tiếc ngá»c, nương theo tiếng nghiến răng ken két, má»™t đóa thiên há»a đã bắn ra.
Mà giá» phút nà y, Hoà ng Bá»™i tiếng " không" chỉ má»›i hô lên má»™t ná»a.
Sau má»™t khắc, má»™t ná»a từ còn lại đã hoà n toà n nuốt và o trong bụng.
Bởi vì Tiêu Váºn chỉ là phất phất tay, Ä‘em thiên há»a hoà n toà n dáºp tắt.
Vá»›i tầm mắt cá»§a Hoà ng Bá»™i, chỉ có thể nhìn thấy giữa không trung có má»™t chút bá»t nước sáng lên, bá»t nước ná» trong phút chốc đã diệt mất thiên há»a được xưng là vÄ©nh viá»…n bất diệt.
" Di…" Tiểu Quan và Thiên Lá»™c trước mắt sáng ngá»i, cÆ¡ hồ đồng thá»i kêu ra tiếng: " Băng Phách Chi Tinh!"
Trưá»ng Sinh chấn động: " Băng Phách Chi Tinh là cái gì?"
" Tiểu tá», không hiểu sao?" Thiên Lá»™c ha ha cưá»i nói: " Thiên Tuyển môn chá»§ ngà n năm huyá»n thiết chi tinh chÃnh là thiên địa tối tinh khiết, nguyên chất kim khà kết tinh, mà Băng Phách Chi Tinh lại còn là trong thiên địa tối thuần chánh thá»§y khà ngưng kết mà thà nh, đây Ä‘á»u là thiên địa ngÅ© hà nh khà tinh túy, tiểu tá» ngươi, gặp nạn rồi!"
Sắc mặt Trưá»ng Sinh liên tiếp biến đổi, má»™t đóa thiên há»a phiêu phù trước mặt, lại cháºm chạp không dám xuất ra ngoà i.
Uy lá»±c cá»§a ngà n năm huyá»n thiết chi tinh hắn Ä‘Ãch thân thể nghiệm qua, nay bá»—ng nhiên toát ra Băng Phách Chi Tinh lại đồng dạng như ngà n năm huyá»n thiết chi tinh, váºy tám phần là hắn cÅ©ng không có khả năng ngăn cản được.
Nhưng hắn vẫn cưá»ng ngạnh nói: " Mưá»i vạn huyá»n băng cá»§a ta cÅ©ng chÃnh là cá»±c bắc hà n thá»§y vạn tái đống kết mà thà nh, là tháºt chÃnh tiên giá»›i váºt, Băng Phách Chi Tinh chẳng lẽ còn có thể lợi hại hÆ¡n nó hay sao?"
Thiên Lá»™c má»™t tráºn cưá»i to, lắc đầu nói: " Tiểu tá», lá»±c lượng cá»§a ngươi Ä‘á»u là mượn và o ngoại lá»±c mà tá»›i, quả nhiên còn kém rất xa, huyá»n băng cá»§a ngươi dù sao thuần độ không đủ, so ra kém thiên địa bổn nguyên thá»§y khà chi tinh, mặc dù ngươi có trăm ngà n vạn lần huyá»n băng, có lẽ cÅ©ng không có gì tốt hÆ¡n a!"
Trưá»ng Sinh giá» phút nà y tháºt sá»± là tiến không được, lui không được, muốn đánh thì đánh không lại, còn muốn chạy thì không có ý tứ, trên mặt nóng bá»ng như thiêu, lặng lẽ sá» sá» Phi Châm Trác trên cổ tay, vốn muốn dùng thứ nà y ám toán Tiểu Khai, ai ngá» bây giá» Tiểu Khai còn không có ra tay, mấy tiểu nữ tá» nà y lại muốn Ä‘uổi hắn Ä‘i, tháºt sá»± là vô cùng mất mặt. Hoà ng Bá»™i nhìn thấy chuyện không thà nh, thở dà i nói: " Trưá»ng Sinh, chúng ta Ä‘i thôi."
Trưá»ng Sinh không nói hai lá»i, quay đầu bước Ä‘i, Tiểu Khai lại cưá»i nói: " Äừng Ä‘i a, sá»± tình còn chưa xong đâu."
Trưá»ng Sinh nghiến răng quay đầu lại, muốn nói và i câu độc địa, lại nghÄ© không biết nên nói cái gì.
Tiểu Khai cưá»i dà i Ä‘i tá»›i bên ngưá»i Äiá»n Tá» Câm, lấy ra Kim Quang Äỉnh, hướng Hoà ng Bá»™i Ä‘i đến, cưá»i nói: " Äừng hiểu lầm, ta không nghÄ© chÆ¡i cái trò cái gì mà huyết tẩy Thục SÆ¡n đâu, thứ nà y lần trước định trả lại cho ngươi, kết quả không tìm được ngưá»i, hôm nay đã gặp phải, thì trả lại cho ngươi đó."
Gương mặt vẫn lạnh như băng cá»§a Hoà ng Bá»™i có chút động dung, dùng sức liếc mắt nhìn Tiểu Khai, thấp giá»ng nói: " Tuyết Phong cho ngươi sao?"
Tiểu Khai gáºt gáºt đầu: " ÄÆ°Æ¡ng nhiên."
Hoà ng Bá»™i nhướng mà y, kinh ngạc nói: " Lần trước hắn có chết cÅ©ng không chịu đưa cho ta, lần nà y sao lại dá»… nói chuyện như váºy?"
Tiểu Khai cưá»i nói: " Kỳ tháºt hắn cÅ©ng chỉ bất quá muốn theo Ä‘uổi thiên đạo mà thôi, bây giá» ta chỉ cho hắn cách phi thăng rất tốt, hắn cần gì còn tá» thá»§ thứ nà y là m gì, duy trì hy vá»ng xa vá»i nữa chứ?"
Hoà ng Bá»™i ngưng thần suy tư má»™t chút, môi có chút vừa động, lá»™ ra má»™t nụ cưá»i nhạt, trầm giá»ng nói: " Äa tạ."
" Äừng khách khÃ." Tiểu Khai ha ha cưá»i, vá»— vá»— tay, xoay ngưá»i bước Ä‘i, có vẻ tháºp phần tiêu sái, nhưng hắn không có chú ý, ở phÃa sau hắn, bên ngưá»i Hoà ng Bá»™i, Trưá»ng Sinh dùng hai tay đụng đến chiếc vòng trên cổ tay, trong mắt hiện lên má»™t tia thần sắc ngoan độc.
Tiêu Váºn tâm tư nhẵn nhụi, nhìn thấy động tác cá»§a Trưá»ng Sinh, sá»›m ý thức được không ổn, lá»›n tiếng nói: " Cẩn tháºn!"
Nhưng là đã muá»™n, Phi Châm Trác phát ra vạn đạo bạch quang, đó là vô số phi châm tháºt nhá», phô thiên cái địa bao phá»§ Ä‘i, cách gần như váºy, căn bản là không có đưá»ng sống để phản ứng, trong phút chốc, phÃa sau lưng Tiểu Khai đã bạch quang ráºm rạp, đó là phi châm ghim dà y đặc.
Thân hình cá»§a Tiểu Khai tháºt rõ rà ng bị thổi ra phÃa trước lảo đảo, bước thêm má»™t bước, sau đó dừng lại bước chân, có chút gian nan xoay ngưá»i lại, dùng ánh mắt khó tin bất khả tư nghị đánh giá Trưá»ng Sinh ở trước mắt, thanh âm có chút sa ách: " Ngươi không ngá»â€¦"
" Ha ha, ha ha!" Trưá»ng Sinh ngá»a mặt lên trá»i cưá»i Ä‘iên cuồng: " Nghiêm Tiểu Khai a Nghiêm Tiểu Khai, không nghÄ© tá»›i ngươi cÅ©ng có hôm nay!"
Linh SÆ¡n bên nà y, má»i ngưá»i cùng cảm thấy rét lạnh, Tiêu Váºn mấy ngưá»i đã dùng tốc độ nhanh nhất Ä‘i tá»›i, hoảng sợ kêu lên: " Tiểu Khai, có gì hay không?"
Thiên Lá»™c hét lá»›n má»™t tiếng: " Ngăn lại bá»n há», đừng cho bá»n hỠđà o tẩu."
Xoát má»™t tiếng, Linh SÆ¡n mấy trăm ngưá»i nhất thá»i xa xa bay ra ngoà i, hình thà nh má»™t vòng tròn tháºt lá»›n, vây quanh Trưá»ng Sinh và Hoà ng Bá»™i.
Cả Linh Sơn, đúng là một mảnh binh hoang mã loạn.
Trưá»ng Sinh mặc dù bản thân bị vây chặt, nhưng không chạy trốn, ngược lại thần tình dữ tợn, cưá»i ha ha: " Tốt, tốt, pháp bảo cá»§a sư phó đương nhiên hữu dụng, Nghiêm Tiểu Khai, ngà n năm huyá»n thiết chi tinh không phải rất lợi hại hay sao? Ta bảo ngươi chỉ là khoe khoang! Ai bảo ngươi đắc tá»™i Hoà ng tiên tá»! Ai bảo ngươi khi dá»… Thục SÆ¡n chúng ta, hôm nay ta muốn ngươi thưá»ng mệnh!"
Tiêu Váºn cả giáºn nói: " Rốt cuá»™c ngươi muốn gì?"
" Các ngươi yên tâm, Nghiêm Tiểu Khai hắn chết chắc rồi." Trưá»ng Sinh giá» phút nà y dị thưá»ng khoái hoạt, không ngá» kiên nhẫn giải thÃch: " Phi Châm Trác là pháp bảo năm xưa sư phó ta luyện chế, trong phi châm ẩn chứa ngà n năm tiên gia pháp lá»±c, ngươi xem trên ngưá»i Nghiêm Tiểu Khai trên ngưá»i Ãt nhất cÅ©ng có mấy ngà n phi châm, mấy cây châm nà y nhá» như sợi tóc, rót và o kinh mạch, theo máu mà chạy, có lẽ nhất thá»i canh ba sẽ công nháºp trái tim, mặc dù là thần tiên có lẽ cÅ©ng khó cứu sống được hắn."
Hắn lại lạnh lùng cưá»i: " Nếu có sáu đại chưởng môn, có lẽ còn có thể bằng và o nhiá»…u thể tiên khà ngăn trở phi châm, đáng tiếc a đáng tiếc, Nghiêm Tiểu Khai mặc dù có pháp bảo thiên hạ vô địch, thân mình chỉ là má»™t phà m nhân, đụng vá»›i bảo bối cá»§a ta, hắn phải chết không thể nghi ngá»!"
Lá»i nà y nói xong, hắn chợt nghe má»™t thanh âm: " Nga, phải không?"
" ÄÆ°Æ¡ng nhiên." Trưá»ng Sinh đắc ý gáºt gáºt đầu, bá»—ng nhiên cảm thấy không đúng, ngẩng đầu nhìn thấy: " Di, Nghiêm Tiểu Khai, ngươi như thế nà o…"
" Ta như thế nà o còn chưa có chết, đúng không?" Tiểu Khai ra má»™t hình dáng như không có việc gì, cưá»i hì hì nói: " Ta phát hiện, ngươi là má»™t đứa con nÃt thiếu giáo dục vỠđạo đức."
Hắn mặc dù Ä‘ang cưá»i, nhưng trong con ngươi, không có má»™t chút ý cưá»i nà o.
Hắn kỳ tháºt là má»™t ngưá»i có tÃnh tình rất tốt, nhưng lần nà y hắn tháºt sá»± có Ä‘iểm nổi giáºn, hắn quyết định phải giáo huấn Trưá»ng Sinh.
Cả mấy trăm ngưá»i trên núi Linh SÆ¡n trÆ¡ mắt nhìn thấy chưởng môn cá»§a mình trên ngưá»i phát ra hà o quang bạch ngá»c nhà n nhạt, theo hà o quang cà ng ngà y cà ng mãnh liệt, cả thân thể Tiểu Khai, đã phảng phất biến thà nh má»™t khối bạch ngá»c thuần khiết, những phi châm nhá» xÃu như lông trâu, cứ má»™t chút má»™t chút chÄ©a ra từ trên lưng hắn, bị gió thổi, phiêu phiêu ung dung rÆ¡i xuống.
Quần áo trên lưng Tiểu Khai hoà n toà n bị há»§y, bá» lưng tuyết trắng nhẵn nhụi, phảng phất như bạch ngá»c, là m sao còn nhìn thấy được vết thương nà o?
" Nà y…đây là …" Tất cả má»i ngưá»i trợn tròn mắt.
" Trưá»ng Sinh, ta muốn nói vá»›i ngươi má»™t việc." Ngưng Hương giải thÃch nói: " Tiểu Khai ca ca bây giá» không phải là ngưá»i phà m nữa, hắn đã luyện thà nh thiên hạ đệ nhất song tu đại pháp!"
Trưá»ng Sinh thần sắc đại biến, xoay ngưá»i bá» chạy, trong phút chốc toát ra hÆ¡n mưá»i trượng xa, Tiểu Khai chỉ vươn má»™t tay, hướng tá»›i Trưá»ng Sinh, Trưá»ng Sinh hét lá»›n má»™t tiếng, hai tay rung lên, phi châm phô thiên cái địa đâm đầu phóng tá»›i, hoà n toà n bao phá»§ không gian trước ngưá»i hắn mấy thước, má»i ngưá»i còn không kịp kêu lên sợ hãi, đã nhìn thấy Tiểu Khai không né không tránh, chỉ là trong tay chảy ra má»™t Ä‘oạn chất lá»ng phảng phất như trong suốt, cá»— chất lá»ng nà y phảng phất như có từ tÃnh, tất cả phi châm nhất thá»i trăm xuyên quy hải Ä‘á»u phi và o trong lòng bà n tay hắn.
Äá»™ng tác cá»§a hắn phảng phất tháºt cháºm, cháºm đến mức má»i ngưá»i Ä‘á»u có thể nhìn thấy má»—i má»™t tấc di động cá»§a hắn, nhưng Trưá»ng Sinh hết lần nà y tá»›i lần khác cÅ©ng trốn không thoát má»™t trảo nà y cá»§a hắn, rõ rà ng hai ngưá»i cách nhau hÆ¡n mưá»i trượng, Tiểu Khai lại Ä‘iểm bà n tay tá»›i ngay trước mặt hắn. Trong ánh mắt mở tháºt to cá»§a má»i ngưá»i, không há» nháy mắt nhìn động tác cá»§a Tiểu Khai, nhưng lại nhìn thấy thân hình hắn mông mông lung lung, tư thế cÅ©ng mông mông lung lung, rõ rà ng cái gì như cÅ©ng nhìn thấy được, nhưng rồi lại phảng phất như chưa từng thấy rõ, chỉ biết là bá»—ng nhiên trong lúc đó, Trưá»ng Sinh chợt nổi giáºn gầm lên má»™t tiếng, toà n thân toát ra hùng hùng liệt há»a.
Lúc nà y đây ngá»n lá»a cùng vá»›i thiên há»a trước kia cÅ©ng không giống nhau. Ngá»n lá»a nà y đặc hÆ¡n, cÆ¡ hồ thuần túy đỠnhư máu, không há» nghi vấn, đây chÃnh là Trưá»ng Sinh đã xuất ra bổn mạng chân há»a cá»§a tÃnh mạng bổn nguyên.
Nhưng Tiểu Khai cÅ©ng không tránh né, tay hắn vá»n quanh má»™t cá»— chất lá»ng trong suốt niêm trù, chất lá»ng nà y trên cánh tay hắn cháºm rãi lưu động, vừa nhìn cảm thấy bà n tay hắn như được bao bá»c trong má»™t thá»§y cầu trong suốt.
Cánh tay nà y phảng phất giống như nhà n nhạt lững thững, dá»… dà ng dò xét và o, phà m nÆ¡i nà o bà n tay xúc qua, thiên há»a tá»± động lui tránh ra, trong chá»›p mắt, tay cá»§a Tiểu Khai đã bắt tá»›i cánh tay cá»§a Trưá»ng Sinh.
" Trá»i ạ!" Thiên Lá»™c xoa xoa ánh mắt, nhịn không được kinh hô lên: " Ta cuối cùng đã nhìn ra được, thứ trên tay Tiểu Khai, như giả như tháºt, đó chÃnh là tiên thiên tiên khÃ!"
" Äúng váºy." Tiểu Quan ngẩng đầu lên tháºt cao: " Xem độ dà y cá»§a tiên khà nà y, vô luáºn như thế nà o cÅ©ng đã ngoà i ngÅ© phẩm, có lẽ cho dù là thá»i kì ta toà n thịnh, cÅ©ng cần và i phút thá»i gian má»›i có thể thu phục được hắn!"
Tiểu Quan không phải là khoe khoang, năm đó Vạn Yêu Vương tung hoà nh ma giá»›i nhân gian, Ä‘Ãch tháºt là có thá»±c lá»±c vô cùng lạ thưá»ng, khu khu má»™t ngÅ© phẩm tiên nhân, còn tháºt sá»± không xem và o mắt hắn.
Tiểu Khai chỉ má»™t tay bắt lấy Trưá»ng Sinh, thuáºn tay Ä‘em Phi Châm Trác xả xuống, ngón tay dùng sức, chợt nghe " ba" má»™t tiếng, trá»±c tiếp Ä‘em pháp bảo nà y Ä‘áºp nát.
Hai vòng tay Phi Châm Trác chÃnh là má»™t mạch tương thừa, thuá»™c tÃnh tương liên, khi vòng tay dáºp nát, vòng tay trên cổ tay kia cá»§a Trưá»ng Sinh đã " ba" má»™t tiếng, đồng thá»i dáºp nát.
Trưá»ng Sinh sắc mặt biến xanh, tê ách nói: " Nghiêm Tiểu Khai, ngươi dám há»§y pháp bảo cá»§a sư phó ta?"
Tiểu Khai nói: " Hôm nay ta chẳng những muốn há»§y pháp bảo cá»§a sư phó ngươi, còn muốn phá Ä‘i má»™t thân tu vi cá»§a ngươi, nếu không để cho ngưá»i như ngươi nắm giữ thiên há»a huyá»n băng, là giống như để cho má»™t tiểu hà i tá» chÆ¡i súng tháºt, rất nguy hiểm."
Trưá»ng Sinh lúc nà y má»›i tháºt sá»± sợ hãi, phẫn ná»™ quát: " Ngươi dám!" Nghe thanh âm, không ngá» phảng phất như muốn khóc ra tiếng, cÅ©ng khó trách, dù sao má»›i chỉ là tiểu hà i tá» hÆ¡n mưá»i tuổi mà thôi.
Tiểu Khai không bị hắn uy hiếp, tiên khà trên hai tay liá»…u nhiá»…u, loại tiên thiên linh khà tối thuần chánh nà y đã Ä‘iển hình là cảnh giá»›i thần tiên, Trưá»ng Sinh căn bản không có chút lá»±c chống cá»±, trÆ¡ mắt nhìn thấy Tiểu Khai lấy tay vá»— nhẹ và o Ä‘an Ä‘iá»n hắn, nhất thá»i nước lá»a nguyên lá»±c như nước thá»§y triá»u cuồn cuá»™n không dứt theo Ä‘an Ä‘iá»n tuôn ra, đã phảng phất giống như bình nước bị phá vỡ, không sao dừng được.
Cả quá trình, nói đến thì cháºm, kỳ tháºt lại tháºt nhanh, má»i ngưá»i vừa má»›i hÃt thở, Tiểu Khai đã buông Trưá»ng Sinh ra, vá»— tay cưá»i nói: " Thu phục, thu công."
Trưá»ng Sinh ngÆ¡ ngác phiêu phù tại không trung, sau má»™t lúc lâu, bá»—ng nhiên " A" má»™t tiếng hét thảm, cả Hoà ng Bá»™i cÅ©ng bất chấp tiếp đón, xoay ngưá»i theo phương hướng Thục SÆ¡n bay Ä‘i.
Linh SÆ¡n đệ tá» còn muốn ngăn trở, Thiên Lá»™c vá»™i và ng khoát khoát tay, ý bảo má»i ngưá»i tránh ra, mắt thấy Trưá»ng Sinh bay Ä‘i, trong nháy mắt đã biến mất trong tầm mắt má»i ngưá»i.
" Môn chủ…nà y…cái nà y đúng là tiên thiên tiên khà phải không?" Má»™t thanh âm vô cùng kÃch động vang lên, Tiểu Khai quay đầu, liá»n nhìn thấy được Tuyết Phong.
Nga Mi chưởng môn Tuyết Phong cao cao tại thượng bạch y trưá»ng kiếm, giá» phút nà y đã mất Ä‘i nghi thái, dùng má»™t loại sùng bái vô cùng, tÃn ngưỡng vẻ mặt nhìn Tiểu Khai chăm chú, Ä‘ang dùng lá»±c tách đám ngưá»i ra, ngá»± trưá»ng kiếm bay Ä‘i tá»›i, run rẩy há»i: " Cảnh giá»›i như váºy, chẳng lẽ còn không đủ phi thăng tiên giá»›i?"
Tiểu Khai còn không trả lá»i, mặt sau gió kiếm gà o thét, đã vang lên tiếng quát lá»›n phẫn ná»™: " Tuyết Phong, ná»™p mạng Ä‘i!"
Tuyết Phong tháºt ra không quan tâm nà ng, tay có chút bắn ra, đã đẩy thanh kiếm cá»§a Hoà ng Bá»™i ra tháºt xa, ánh mắt lại chăm chú và o trên mặt Tiểu Khai, chỉ nhìn xem Tiểu Khai nói ra chuyện quan hệ tá»›i việc phi thăng tiên giá»›i.
Nhưng đúng lúc nà y, bầu trá»i bá»—ng nhiên " oanh long" má»™t tiếng nổ, má»™t tiếng sấm tình thiên phÃch lịch là m cả trá»i đất Ä‘á»u rung chuyển, sau đó, đầy trá»i sáng rỡ trong phút chốc biến mất không còn nhìn thấy bóng dáng tăm hÆ¡i, máºt máºt tầng tầng mây Ä‘en má»™t Ä‘oà n rồi má»™t Ä‘oà n bừng lên, bao phá»§ cả bầu trá»i. Bên bá» mây Ä‘en kia, ẩn ẩn phiếm xuất mà u đỠsáºm bình thưá»ng, mặt sau tầng mây, từng đợt từng cÆ¡n trầm muá»™n oanh long long truyá»n đến, không biết Ä‘ang nổi lên váºt gì.
Tại mãn sân đám ngưá»i ánh mắt Ä‘á»u kinh khá»§ng, chỉ có Thiên Lá»™c ha ha nở nụ cưá»i: " Äến đây, quả nhiên đến đây, ta nói mà , mấy vạn năm không thấy qua ngưá»i độ thiên kiếp nữa, hôm nay cuối cùng có năng lá»±c thấy được, tháºt sảng."
" Thiên kiếp? Cái gì thiên kiếp?" Tiểu Khai ngạc nhiên.
" ÄÆ°Æ¡ng nhiên là ngươi." Thiên Lá»™c nhìn có chút hả hê cưá»i nói: " Tiêu chuẩn phi thăng tiên giá»›i, là khi lá»±c lượng đạt tá»›i thất phẩm thiên tiên tiên lá»±c trị, nhưng vừa rồi lá»±c lượng ngươi thi triển ra, sá»›m vượt qua ngÅ© phẩm chánh tiên nhân, cho nên thiên kiếp lần nà y, là má»™t bữa tiệc lá»›n đầy gia vị nga."
Lá»i nà y vừa má»›i nói xong, chợt nghe xoát má»™t chút, Linh SÆ¡n đệ tá» mãn trà ng chạy không còn má»™t bóng, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u là ngưá»i có pháp thuáºt, tốc độ chạy trối chết cÅ©ng không cháºm, vừa chuyển mắt, Ãt nhất đã chạy ra và i trăm thước, trong loáng thoáng tầm mắt có thể thấy được địa phương nổi lên vô số bình chướng, chui đầu ló ra xem xét bên nà y.
CÅ©ng khó trách, thiên kiếp trong truyá»n thuyết a, đây là chuyện chưa từng xuất hiện trong ngà n năm qua cá»§a tu chân giá»›i, dÄ© nhiên có và i phần uy hiếp.
Dưới mây Ä‘en, phÃa trên Linh SÆ¡n, đã chỉ còn Tiểu Khai, Thiên Lá»™c, Tiểu Quan, Tuyết Phong và mấy mỹ nữ còn ngây ngốc không Ä‘i.
" Là m sao bây giá»?" Tiêu Váºn sắc mặt trắng bệch, căng thẳng cầm lấy cánh tay Tiểu Khai, run giá»ng nói: " Sư đệ đừng sợ, ta cùng ngươi đối phó thiên kiếp."
Tiểu Quan cưá»i hì hì nói: " Mấy vị chị dâu, đừng lo lắng, thiên kiếp không có gì đáng sợ đâu, chỉ bất quá là đi qua đưá»ng mà thôi, căn cứ và o sá»± quan sát cá»§a ta, má»™t trăm ngưá»i độ thiên kiếp Ãt nhất có chÃn mươi chÃn ngưá»i có thể thà nh công, căn bản không nguy hiểm. Ma giá»›i địa vá»±c lá»a ma kia cá»§a chúng ta má»›i đáng sợ, má»™t trăm ngưá»i nháºp ma giá»›i Ãt nhất thiêu chết chÃn mươi chÃn ngưá»i, má»™t ngưá»i duy nhất vượt qua kiểm tra thì đã bị thiêu thà nh ná»a ngưá»i tà n phế."
Thiên Lá»™c gáºt đầu: " Yên tâm Ä‘i, không có việc gì đâu, chúng ta Ä‘á»u triệt Ä‘i, rá»i khá»i phương viên trăm thước là được, thiên kiếp sẽ không loạn đánh ngưá»i. Môn chá»§ chỉ cần dùng tiên thiên khà dẫn phát thiên kiếp, nhưng trên thá»±c tế, hắn còn có ngà n năm huyá»n thiết chi tinh, ngÅ© phẩm chÃnh tiên thiên kiếp đối vá»›i hắn không có ý nghÄ©a."
" Tháºt váºy chăng?" Khinh Hồng do do dá»± dá»± nói: " Ngươi xác định?"
Thiên Lá»™c liên tục gáºt đầu: " Äi thôi Ä‘i thôi, chúng ta Ä‘i ra ngoà i xem náo nhiệt."
Tiểu Khai mỉm cưá»i vá»— tay mấy vị mỹ nữ: " Äi ra ngoà i Ä‘i, nghe lá»i."
Năm vị đại mỹ nữ lúc nà y má»›i từng bước quay đầu Ä‘i ra ngoà i, Thiên Lá»™c và Tiểu Quan rá»i Ä‘i và i bước, bá»—ng nhiên quay đầu kinh ngạc nói: " Di, Tuyết Phong, ngươi sao không Ä‘i?"
Tuyết Phong ánh mắt đỠbừng, vẻ mặt mê loạn, trong cổ há»ng hà hà rên rỉ, nói: " Ta muốn độ thiên kiếp…ta muốn phi thăng…ta…ta chết cÅ©ng không muốn Ä‘i, ta muốn thà nh tiên!"
Thiên Lá»™c và Tiểu Quan liếc nhau, quả tháºt dở khóc dở cưá»i, má»™t ngưá»i bắt má»™t cánh tay cá»§a hắn, trá»±c tiếp kéo hắn Ä‘i ra ngoà i, vừa kéo vừa lắc đầu thở dà i: " Ai, lại thêm má»™t tên muốn thà nh tiên đến Ä‘iên lên rồi, thà nh tiên có cái gì tốt? Thiệt là !"
Không nói tá»›i Tuyết Phong ở bên ngoà i khổ sở giãy dụa muốn trùng tá»›i độ thiên kiếp, đừng nói Tiểu Khai đứng tại chá»—, lại thả ra ngà n năm huyá»n thiết chi tinh, má»™t đạo thiên lôi đã trá»±c tiếp đánh xuống tá»›i.
Tà i sản của hailua2523
Chữ ký của hailua2523
11-10-2009, 09:49 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
VÔ TỰ THIÊN THƯ
NGUYÊN TÃC :
CLOSEADS
DỊCH THUẬT :
BUDDY.VN (
http://WWW.FORUM.BUDDY.VN )
TẬP 11
CHÆ¯Æ NG 9 : THIÊN KIẾP Cá»” QUÃI
NGƯỜI DỊCH :
VÔ SONG
Không há» nghi vấn, Tiểu Khai định nhá» và o tiên thiên khà mình tu luyện ra Ä‘i đối kháng thiên kiếp, nhưng và o lúc nà y, biểu hiện cá»§a ngà n năm huyá»n thiết chi tinh địa phương chÃnh thức lợi hại, việc nà y căn bản là không cần Tiểu Khai Ä‘i chỉ huy, trá»±c tiếp xông lên, chỉ má»™t chút tiếng vang " ba", đã trừu thẳng và o đạo thiên lôi, vốn chỉ là má»™t đạo Ä‘iện quang ngưng kết thà nh thiên lôi, đã phảng phất biến thà nh thá»±c chất, bị má»™t gáºy cá»§a hắn đã văng trở vá».
Phải biết rằng, đạo thiên lôi nà y là vì ngÅ© phẩm chánh tiên mà là m ra, theo lý thuyết, mặc dù Tiểu Khai ngăn được, nhưng dù sao cÅ©ng sẽ đánh hắn thà nh ná»a chết ná»a sống, từ xưa tá»›i nay, độ thiên kiếp Ä‘á»u là như váºy, nhưng là lần nà y, ngà n năm huyá»n thiết chi tinh má»™t gáºy đánh cản tháºt sá»± là quá dá»… dà ng, thoạt nhìn hình như không có má»™t chút tÃnh khiêu chiến.
Cho nên Thiên Lá»™c và Tiểu Quan hai lão già lá»—i thá»i nà y, đồng thá»i mở to hai mắt nhìn.
Trên bầu trá»i mặt sau cá»§a tầng mây, phảng phất phát ra má»™t thanh âm cá»±c thấp: " Di?"
Ngay sau đó, lại là má»™t đạo thiên lôi bổ xuống tá»›i, nhưng ngà n năm huyá»n thiết chi tinh lại bay nhanh trùng Ä‘i, lại " ba" má»™t gáºy, đã lại đánh nó bay trở vá».
" Ãch…" Tiểu Khai có Ä‘iểm má»™ng rồi.
" Tiểu Khai ca ca tháºt lợi hại! Ngà n năm huyá»n thiết chi tinh cố gắng lên!" Khinh Hồng ở ngoà i hưng phấn hô lên.
" Không…ngươi lầm rồi." Tiểu Khai sá» sá» da đầu, má»™t đầu mÆ¡ hồ: " Khinh Hồng, ta nói cho muá»™i nghe, ta thá» ta không có chỉ huy qua ngà n năm huyá»n thiết chi tinh, là hắn chá»§ động phóng ra đó."
Thiên kiếp luôn luôn rất có uy nghiêm, nếu không cÅ©ng sẽ không là m cho vạn ngà n ngưá»i tu chân đối vá»›i hắn Ä‘Ãnh lá»… cúng bái, còn Ä‘iên cuồng tá»± ngược đãi bản thân liá»u mạng tu luyện bị hắn hung hăng đánh cho ngừng lại, cho nên thiên kiếp bị ngà n năm huyá»n thiết chi tinh là m nhục nhã như váºy, hắn cÅ©ng tức giáºn, lại cà ng phẫn ná»™, ba ba, trá»±c tiếp đánh xuống hai đạo thiên lôi.
Ngà n năm huyá»n thiết chi tinh hưng phấn đón nháºn, cây gáºy run lên, đầu gáºy Ä‘uôi gáºy phân biệt đón lên hai đạo thiên lôi, lại tiếp tục hóa chúng thà nh vô hình.
Ba ba ba! Lần nà y là ba đạo.
Chỉ thấy cây gáºy nà y má»™t đầu trùng Ä‘i, ba má»™t tiếng rút vá» má»™t đạo thiên lôi, thiên lôi bị hắn kéo, phảng phất biến thà nh má»™t viên cầu Ä‘en tá»a sáng, đánh thẳng và o đạo thiên lôi thứ hai, hai bên vừa chạm nhau, nhất thá»i tan thà nh mây khói.
Mà giá» phút nà y đạo thứ ba má»›i bay đến ná»a đưá»ng, ngà n năm huyá»n thiết chi tinh trở lại mãnh tảo, toà n thân ba trăm sáu mươi độ quay vá» súy kÃch, Ä‘uôi gáºy đúng lúc trừu trên ngưá»i thiên lôi, bắt nó hoà nh ra phÃa ngoà i, Tiểu Khai há to miệng, bá»—ng nhiên nhá»› tá»›i ca sÄ© Chu Kiệt Luân từng hát má»™t câu trong má»™t bà i hát: " Má»™t cước vô cùng xinh đẹp."
Con mắt má»i ngưá»i như muốn rá»›t xuống, không hẹn mà cùng nhu nhu ánh mắt, sau đó đồng thá»i mở to đồng tá»( mắt) lá»›n lên gấp đôi.
Rất nhiá»u năm sau, khi Linh SÆ¡n trở thà nh đại môn phái cá»±c mạnh cá»§a tu chân giá»›i thì từng có ngưá»i há»i đệ tá» Linh SÆ¡n má»™t vấn Ä‘á»: " Thiên kiếp là cái gì?"
Tất cả đệ tá» Linh SÆ¡n đồng thanh trả lá»i: " Gáºy đánh cầu."
Nghe nói, đáp án nÆ¡i nà y phát ra, chÃnh là hôm nay Linh SÆ¡n phái truyá»n kì chưởng môn nhân Nghiêm Tiểu Khai đồng há»c cá»§a chúng ta Ä‘ang độ thiên kiếp.
Khi ngà n năm huyá»n thiết chi tinh ngăn trở đạo thiên lôi tám mươi mốt, Tiểu Khai đã hoà n toà n buông lá»ng sá»± đỠphòng cá»§a chÃnh mình, ngồi trên mặt đất, ngẩng đầu lên mở mắt ra thưởng thức nghệ thuáºt mỹ cảm và váºn động tiết tấu cảm cá»§a thiên kiếp.
Theo lý thuyết, cá»u cá»u trá»ng kiếp tám mươi má»™t đạo thiên lôi Ä‘á»u đánh xong rồi, cÅ©ng nên kết thúc, thế nhưng hôm nay có chút cổ quái, mây trên trá»i chẳng những không tán, ngược lại cà ng dà y hÆ¡n, mặt sau tầng mây long long tiếng sấm cà ng kinh thiên động địa, là m cho ngưá»i ta cho ra má»™t kết luáºn: thiên kiếp phẫn ná»™ rồi!
Giá» phút nà y, trưá»ng hợp mặc dù bình tÄ©nh trở lại, nhưng giữa sá»± bình tÄ©nh, lại nổi lên nguy cÆ¡ cà ng thêm lá»›n.
Thiên Lộc quay đầu nhìn lại Tiểu Quan, vẻ mặt cà ng thêm cổ quái.
Tiểu Quan nhìn Thiên Lộc, vẻ mặt cũng cổ quái.
Sau đó hai lão già nà y chụm đầu lại, bắt đầu thân máºt tham khảo vấn Ä‘á».
" Ãch…nghe nói thiên địa bổn nguyên năm chá»§ng loại lá»±c lượng, kim má»™c thá»§y há»a thổ, nên phải có lá»±c lượng tương đương phải không?"
" Äúng, nhưng là …nghe nói không biết từ khi nà o thì khởi, chúng nó không còn tương đương nữa."
" Nguyên nhân chúng nó không phân rõ, là bởi vì má»™t ngưá»i, nga, phải nói là do sá»± tồn tại siêu cấp so vá»›i tiên ma còn rất cao hÆ¡n."
" Chúng ta mặc dù còn không có tư cách biết được sá»± tồn tại so vá»›i tiên ma còn cao hÆ¡n là trạng thái gì, nhưng Ãt nhất chúng ta biết, vị cao thá»§ nà y quả tháºt có tồn tại đó."
" Vị cao thá»§ nà y từng dùng qua má»™t cây gáºy, cây gáºy kia, đúng là tam giá»›i huyá»n thiết chi tinh tổng hối, hắn còn có má»™t cái tên, tên là Äịnh Hải Thần Châm."
Äúng là bởi vì hắn dùng qua, cho nên huyá»n thiết chi tinh từ nay vá» sau, so vá»›i thá»§y khà chi tinh, nguyên má»™c chi tinh những thứ khác lợi hại hÆ¡n rất nhiá»u."
" Äã như váºy, cây gáºy nà y cá»§a Tiểu Khai…"
Thiên Lá»™c và Tiểu Quan đồng thá»i gáºt gáºt đầu, nghiêm trang là m kết luáºn: " Hắn tuyệt đối có vấn Ä‘á»!"
Mặc kệ ngà n năm huyá»n thiết chi tinh có vấn đỠgì hay không, nhưng thiên kiếp hiển nhiên đã xuất ra vấn Ä‘á», hắn hoà n toà n nổi giáºn!
" Oanh long long long long!" Lúc nà y đây, đã nghe thanh âm trở nên kinh thiên động địa, tất cả mây Ä‘en Ä‘ang trong phút chốc toà n bá»™ vãng chân trá»i tán Ä‘i, mây Ä‘en trên bầu trá»i khởi lên trăm ngà n, thá»i Ä‘iểm chúng nó tán Ä‘i, cÅ©ng không ước mà đồng đã đánh thêm má»™t đạo thiên lôi xuống tá»›i.
Cho nên lúc nà y đây, mấy trăm đạo thiên lôi vá»›i khà thế phô thiên cái địa, hoà i thêm không tiếc quyết tâm há»§y diệt toà n bá»™ bên ngoà i Linh SÆ¡n, phảng phất như nước thá»§y triá»u Tiá»n ÄÆ°á»ng Giang giống như Ä‘ang mãnh liệt mà đến!
" Trá»i cá»§a ta, thiên lôi chẳng phân biệt xanh hồng trắng Ä‘en kia, chÃnh là vi phạm chuẩn tắc cÆ¡ bản cá»§a thiên giá»›i rồi đó." Sắc mặt Thiên Lá»™c có chút trắng bệch.
Mà phÃa dưới cá»§a thiên lôi, ngà n năm huyá»n thiết chi tinh đã bắt đầu có run rẩy rất nhá».
Lúc ấy, tất cả má»i ngưá»i cho rằng cây gáºy thông linh nà y đã sợ hãi rồi, nhưng năm giây sau, bá»n há» má»›i phát hiện, nguyên lai hắn không phải sợ hãi, mà là kÃch động.
Äã lâu a…đã có bao nhiêu lâu không có tắm rá»a qua sá»± sảng khoái tá»›i cá»±c Ä‘iểm " Thiên Lôi Dục" a!
Ngà n năm huyá»n thiết chi tinh trống rá»—ng phát ra tiếng kim thiết giao kÃch thanh thúy, sau đó, cây gáºy trong nháy mắt bà nh trướng mấy vạn lần, từ má»™t cây gáºy dà i hai thước, trá»±c tiếp biến thà nh má»™t tòa ngá»n núi hình tròn tháºt lá»›n vô cùng, dùng chÃnh thân thể mình đón lấy thiên lôi khôn cùng như biển kia vá»t Ä‘i!
Sau đó…trá»i tình rồi.
Khi ngà n năm huyá»n thiết chi tinh dùng thân thể che phá»§ cả Linh SÆ¡n, ở trước mắt trong tÃch tắc má»™t mảnh tối Ä‘en, bên tai Tiểu Khai phảng phất nghe được má»™t thanh âm tức giáºn, sau đó, trên đỉnh đầu nÆ¡i nà o đó có má»™t thanh âm uy nghiêm dồn dáºp vang lên: " Äịnh Hải Thần Châm hiện thế, năm giá»›i rung chuyển buông xuống! Truyá»n lệnh Tiếp Dẫn Sá», ngưá»i nà y trá»±c phong Äại La Kim Tiên, nháºp Thiên Tiên ÄÆ°á»ng, truyá»n tiên giá»›i tâm pháp cao nhất, nhanh Ä‘i!"
Sau má»™t khắc, ngà n năm huyá»n thiết chi tinh rá»›t xuống tá»›i, vừa lúc rÆ¡i ngay và o trong tay Tiểu Khai.
" Xong rồi chứ?" Tiểu Khai ngây ngốc há»i.
" Còn chưa có xong đâu!" Thiên Lá»™c ở phương xa cưá»i ha ha: " Tiếp theo còn phải phi thăng rồi, môn chá»§, ngươi cần phải bảo trá»ng a, chị dâu ta sẽ chiếu cố tốt đấy!"
" Lão thiên!" Tiểu Khai láºp tức liá»n phản ứng: " Lão tá» không phi thăng."
Vừa má»›i dứt lá»i, trên bầu trá»i bá»—ng nhiên tá»a ra ánh sáng rá»±c rỡ, vạn đạo kim quang bắn xuống tá»›i, má»™t thanh âm thanh lãng trang nghiêm hoà nh tráng nói: " Tiên giá»›i Tiếp Dẫn Sá», tiếp dẫn đạo hữu phi thăng tiên giá»›i!"
Không trung không có ai, chỉ có một mảnh tầng mây mà u và ng, ở giữa tầng mây bỗng nhiên mở ra một cái khe, kim quang cà ng thêm đặc hơn theo giữa tầng mây chiếu xuống, rơi xuống trên mặt đất, vừa lúc phương viên ba thước, đã vãng tới Tiểu Khai bao phủ chung quanh.
" Ta không Ä‘i!" Tiểu Khai chấn động, xoay ngưá»i bá» chạy, giá» phút nà y song tu đại pháp cá»§a hắn đã thà nh, động tác vô cùng nhanh chóng, thân pháp phảng phất như quá»· mị, xoát má»™t cái đã chạy ra ngoà i trăm thước, vừa chuyển đầu, bên ngưá»i đúng là Tuyết Phong, lại vừa chuyển đầu, Hoà ng Bá»™i Ä‘ang tránh ở má»™t địa phương không xa, trong tay cầm Ä‘oản kiếm, thoạt nhìn muốn đánh lén Tuyết Phong.
Kim quang của Tiếp Dẫn SỠkia nhanh như quỷ mị, Tiểu Khai còn không có thở, đã bay nhanh bao phủ đi tới.
" Phi thăng, muốn phi thăng rồi!" Nước miếng cá»§a Tuyết Phong đã muốn chảy ra, mắt thấy kim quang ở trước mắt, trong ánh mắt Ä‘á»u là cuồng nhiệt, má»™t đầu chui tá»t và o trong kim quang.
" Ta kháo, ngươi không thể Ä‘i và o!" Thiên Lá»™c chấn động, ôm đồm giữ Tuyết Phong, dùng sức kéo lại, trong lòng hắn hiểu rõ, vô luáºn như thế nà o cÅ©ng không thể để cho Tuyết Phong Ä‘i tá»›i. Muốn cứu Tiểu Trúc còn cần bà y ra Luân Hồi Chi Tráºn, mà Nga Mi chưởng môn là má»™t khâu nặng yếu nhất cá»§a Luân Hồi Chi Tráºn.
GiỠphút nà y trong lúc đó, ai cũng không kịp thi triển cái gì tiên giới pháp môn, Tuyết Phong mắt thấy giấc mộng bình sinh đang ở trước mắt, đã bất chấp trước mắt vị sư phó có danh nghĩa nà y của mình, ngược lại một cước đá đi, giãy dụa muốn vãng và o trong kim quang.
Mà Tiểu Khai, lại bị kim quang là m cho phải né tránh sang bên cạnh.
Äúng lúc nà y, Hoà ng Bá»™i cÅ©ng lặng lẽ yểm ra phÃa sau, thanh trưá»ng kiếm đâm thẳng tá»›i cổ Tuyết Phong.
Bên ngoà i, mấy vị đại mỹ nữ vừa má»›i tá»›i kịp vá»ng lại tiếng kêu sợ hãi.
Xa hơn bên ngoà i, mấy vị đệ tỠLinh Sơn vừa chạy tới, cả đám rướn cổ lên xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Tổng quát mà nói, tình cảnh giá» phút nà y, quả tháºt là loạn không thể tả! Loạn đến cả Tiếp Dẫn Sá» cÅ©ng luống cuống tay chân, đạo kim quang kia nÆ¡i nÆ¡i na di, vừa muốn né tránh ngưá»i khác, vừa muốn Ä‘uổi bắt Tiểu Khai, bằng thần niệm cá»§a tiên nhân Tiếp Dẫn Sá», cư nhiên lại hoà n toà n không thể phản ứng.
Cuối cùng Tiểu Khai bay nhanh thoát ly chiến trưá»ng, xa xa vãng má»™t bên bá» chạy, Tiếp Dẫn Sá» vá»™i và ng tế kim quang Ä‘uổi theo cản, mà Tuyết Phong trợn to ánh mắt không để ý hết thảy phác tá»›i, nhưng tháºt ra lại vừa tránh thoát má»™t kiếm cá»§a Hoà ng Bá»™i, Hoà ng Bá»™i cắn răng, cÅ©ng đã Ä‘uổi theo.
Tiểu Quan cuối cùng cÅ©ng có phản ứng, là m thân Vạn Yêu Vương thân kinh trăm chiến, lâm nguy bất loạn, hắn so vá»›i những ngưá»i khác cưá»ng hÆ¡n nhiá»u lắm, má»›i trong tÃch tắc, hắn đã hiểu được mấu chốt cá»§a sá»± việc, hai đầu ngón tay đặt lên huyệt Thái Dương, quát má»™t tiếng: " Táºt", đã thi triển ra má»™t pháp thuáºt cổ quái.
Là m má»™t yêu ma bị Phong Ma Khẩu Quyết che lại ma lá»±c, năng lá»±c chiến đấu chÃnh thức cá»§a hắn đã biến mất hầu như không còn, còn lại Ä‘á»u là chút Ãt thiên môn pháp thuáºt rối loạn, tá»· như bây giá» hắn thi triển, đúng là má»™t " tiểu na di thuáºt", hiệu quả duy nhất cá»§a chiêu nà y đúng là đem hai váºt thể bất đồng thay đổi vị trÃ, nếu nói pháp thuáºt nà y có gì hay, chÃnh là tốc độc có thể nói là rất nhanh.
Tiểu Khai thoạt nhìn thì chạy không khá»i kim quang, cho nên Tiểu Quan muốn Ä‘em hắn đổi ra ngoà i.
Giá» phút nà y Tiểu Khai chạy phÃa trước, kim quang truy ở phÃa sau, ở mặt sau Tuyết Phong lại truy kim quang, mà Hoà ng Bá»™i lại truy Tuyết Phong, vốn Tiểu Quan Ä‘em Tiểu Khai tùy tiện thay đổi vá»›i má»™t tảng đá hay cây gá»— gì đó ở ven đưá»ng, nhưng trùng hợp lúc nà y, Tiểu Khai " ai yêu" má»™t tiếng ngã xuống, cư nhiên bị má»™t khối tảng đá là m vấp ngã.
Hắn té nhưng không sao cả, chỉ là không ngá» hắn đã đá tảng đá là m văng ra ngoà i, đến đây thì đã chuyển biến đến chÃn mươi độ.
Tiếp Dẫn Sá» trong lòng vui vẻ, vừa lúc Ä‘i bắt Tiểu Khai, bá»—ng nhiên vô cùng kinh hãi phát hiện, Tuyết Phong chỉ là má»™t ngưá»i tu chân nho nhá», không ngá» chạy còn nhanh hÆ¡n kim quang cá»§a chÃnh mình, bây giỠđã sắp chạm đến kim quang, cho nên lá»±c lượng cá»§a lòng tin xác thá»±c đáng sợ, hắn có thể nhanh hÆ¡n so vá»›i thần tiên.
Äáng thương cho Tiếp Dẫn Sá» không thể ná» hà tránh sang má»™t vòng, tránh ra khá»i Tuyết Phong.
Ai cÅ©ng không chú ý, mặt sau Tuyết Phong, Hoà ng Bá»™i cÅ©ng là má»™t nhân váºt cao trÃ, nà ng khắc sâu hiểu được " hai Ä‘iểm thẳng tắp thì Ä‘oạn nà o gần nhất", cho nên chá»n trúng đưá»ng gần, trá»±c tiếp hướng tá»›i chá»— Tiểu Khai trùng phác tá»›i. " phốc", rÆ¡i xuống trên má»™t khối tảng đá.
Äiểm chết ngưá»i chÃnh là giá» phút nà y Tiểu Quan Ä‘ang váºn chuyển pháp thuáºt, muốn Ä‘em Tiểu Khai và tảng đá đổi má»™t chút…
Trong phút chốc, hiện trưá»ng kim quang đại tác, tiên âm lÅ© lÅ©, Hoà ng Bá»™i cả ngưá»i thả ra kim quang mãnh liệt, bị bao phá»§ trong kim quang cá»§a Tiếp Dẫn Sá», nhìn qua trang nghiêm túc mục, thần thánh vô cùng, nhiá»…m nhiá»…m bay lên.
Hoà ng Bội nhìn qua cũng không thoải mái, hình như là muốn nói gì đó, nhưng miệng lại mở không ra, thanh âm cũng phát không ra, mặc dù đứng thẳng rất có khà độ của tiên nhân, nhưng nhìn kỹ vẻ mặt của nà ng, đang ra vẻ cố gắng giãy dụa, cặp mắt cà ng gắt gao trừng Tuyết Phong.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, bằng thá»±c lá»±c cá»§a nà ng, đã không thể giãy dụa được gì, cháºm rãi thăng lên cao.
" ÄÆ°Æ¡ng!" Những ánh mắt như muốn rÆ¡i xuống.
" Tiên đạo cá»§a ta a!" Tuyết Phong kêu thảm té ngã lên mặt đất, cùng tiên nhân chạy Ä‘uổi là m thân thể hắn nghiêm trá»ng hư thoát.
Chuyện phi thăng tá»›i lúc nà y, tá»›i nhanh Ä‘i cÅ©ng nhanh, vốn là chuyện nghiêm trang túc mục lại bị má»i ngưá»i là m như váºy, đã không còn khà tức thần bà gì nữa, trong chá»›p mắt tiên âm tan hết, kim quang vô tung, má»i ngưá»i trên Linh SÆ¡n nhìn nhau, Ä‘á»u cảm thấy mở rá»™ng tầm mắt.
Má»i ngưá»i tụ cùng má»™t chá»—, Tiểu Khai cấp má»i ngưá»i đại khái má»™t chút tình huống tu luyện, kỳ tháºt không nói má»i ngưá»i đã biết, nhìn xem biểu hiện Tiểu Khai mấy ngưá»i vừa rồi, thá»±c hiển nhiên song tu đại pháp tu luyện hết thảy bình thưá»ng, nhưng tháºt ra Thiên Lá»™c, lôi kéo Tiểu Khai chạy đến má»™t bên, nhướng mà y nhướng mắt há»i Tiểu Khai là kể lại quá trình, bị Tiểu Khai hung hăng gõ và o đầu má»™t cái.
" Kế tiếp, ta muốn đi Thục Sơn." Tiểu Khai nói: " Ta muốn đi cứu Tiểu Trúc."
" Ân, chúng ta nhất định có thể Ä‘em chá»§ mẫu cứu trở vá»!" Tiểu Hân tin tưởng nắm chặt nắm tay cam Ä‘oan.
Thiên Lộc nhịn không được lại có điểm hoa tâm: " Ta nói, cái nà y, Tiểu Hân cô nương, các ngươi ai là m lớn ai là m nhỠa?"
Gương mặt cá»§a Tiểu Hân hồng lên, cúi đầu nói: " Khinh Hồng tá»· tá»·, Tiêu Váºn tá»· tá»·, Ngưng Hương tá»· tá»·, Tiểu Trúc tá»· tá»· Ä‘á»u là chá»§ mẫu, chúng ta chỉ là m nha hoà n thôi."
Khinh Hồng cắn cắn môi, thấp giá»ng nói: " Tiểu Khai ca ca thÃch nhất là Tiểu Trúc tá»· tá»·, nhưng Tiêu Váºn tá»· tá»· lá»›n tuổi nhất, dù sao, vô luáºn tÃnh như thế nà o, đã không đến lượt ta và sư tá»·." Lá»i nà y nói ra, lại mang theo Ä‘iểm như có mùi dấm chua.
Ngưng Hương bÄ©u môi, nói: " Dù sao…chúng ta là phụng sư mệnh hiệp trợ hắn luyện công, vốn…ngưá»i ta là m gì có địa vị."
Tiêu Váºn mỉm cưá»i, ôn nhu nói: " Äừng nói như váºy, sư đệ ta không phải ngưá»i không tim không lòng, má»i ngưá»i chúng ta ở cùng má»™t chá»—, vui vẻ trải qua cuá»™c sống là được, ai lá»›n ai nhá», lại có ý nghÄ©a gì đây?"
Tiểu Khai rất là ngạc nhiên.
Là m má»™t ngưá»i chưa có kinh nghiệm tình trưá»ng, hắn tháºt không hiểu mấy việc tình yêu nà y, từ đầu tá»›i Ä‘uôi hắn kỳ tháºt cÅ©ng chỉ muốn má»™t mình Tiểu Trúc, kết quả âm soa dương thác lại Ä‘oạt Ä‘i trinh thao cá»§a mấy đại mỹ nữ, hắn đã như đương nhiên nghÄ© đến chuyện nạp háºu cung, không nghÄ© tá»›i lúc nà y má»›i vừa luyện thà nh công trở vá», liá»n bá»™c phát nguy cÆ¡.
Kỳ tháºt suy nghÄ© má»™t chút, cÅ©ng khó miá»…n việc Khinh Hồng và Ngưng Hương cố ý nói váºy, đối vá»›i nữ hà i tá» mà nói, trinh thao là quý giá nhất, huống chi hai nà ng còn váºn dụng Lưu Vân Thá»§y Tạ bà pháp thi triển Äan Phượng Triêu Dương, Ä‘em toà n bá»™ xá» nữ nguyên âm Ä‘á»u phụng dâng, trợ hắn thoát thai hoán cốt trá»ng tố kinh mạch, nhưng Tiểu Khai nà y, mục Ä‘Ãch song tu chÃnh là luyện công, mục Ä‘Ãch luyện công là cứu ngưá»i, hết thảy mục tiêu là chỉ vì má»™t mình Trì Tiểu Trúc.
Nữ nhân thiên tÃnh đố kỵ, các nà ng nếu không ý kiến, thì ngược lại là bất thưá»ng rồi. Kỳ tháºt các nà ng có thể chá»§ động thi triển Äan Phượng Triêu Dương phụng hiến nguyên âm, phần tình ý nà y đã rõ rà ng, chỉ tiếc, Tiểu Khai ngưá»i nà y, bây giá» tháºt sá»± là điển hình khó hiểu chuyện phong tình.
Cho nên Hiểu Nguyệt Tiểu Hân, hai tiểu hồ ly đối với Tiểu Khai căn bản là một lòng trung tâm, đương nhiên không có cái gì bất mãn.
Cho nên Tiêu Váºn…Tiêu Váºn căn bản là không bồi Tiểu Khai luyện thiên hạ đệ nhất song tu đại pháp, giá» phút nà y, ân hồng má»™t Ä‘iểm thá»§ cung sa( Ä‘iểm son chứng tá» trinh thao), còn Ä‘ang nguyên vẹn trên vai.
" Tiểu Khai đạo hữu, ta có chuyện, chết sống không nghÄ© ra, ngươi không thể không giải nghi hoặc cho ta?" Bác Há»c chân nhân nhÃu mà y nói: " Ta xem Tiêu Váºn cô nương rõ rà ng là thân xá» nữ, vì cái gì có thể nắm giữ Băng Phách Chi Tinh? Ta rõ rà ng nhá»› rõ, Băng Phách Chi Tinh nháºn ngươi là chá»§, nếu muốn đổi nháºn chá»§ nhân, ngươi phải Ä‘em nguyên khà chÃnh mình cấp cho nà ng, nhưng nếu muốn cấp nguyên khÃ, trừ phi các ngươi giao hợp, nếu không sẽ không thể nắm giữ Băng Phách Chi Tinh a."
" A, chân nhân, đây là Thiên Lá»™c dạy ta đó." Tiểu Khai giải thÃch nói: " Kỳ tháºt muốn độ nguyên khÃ, có rất nhiá»u chá»§ng loại biện pháp, giao hợp chỉ là má»™t loại trong đó, Thiên Lá»™c dạy ta má»™t bá»™ tâm pháp, có thể mở ra thất khiếu, đỠluyện ra nguyên khÃ, sau đó dùng lưỡi chạm nhau, chạm môi nhau, có thể độ nháºp nguyên khà rồi."
Bác Há»c chân nhân giáºt mình hiểu ra, cảm thán nói: " Thiên Lá»™c tiá»n bối sinh sá»›m hÆ¡n ta má»™t ngà n năm, thiệp liệp lại pha tạp, há»—n loạn không đồng nhất quả nhiên ta không thể so sánh."
Nói tá»›i đây, má»i ngưá»i đã Ä‘i và o đại sảnh nghị sá»± cá»§a Tháºp Bát động tông, Tiểu Khai há»i Äiá»n Tá» Câm: " Chuyện khai phái đại Ä‘iển chuẩn bị như thế nà o rồi?"
Äiá»n Tá» Câm nói: " Chưởng môn yên tâm, đại Ä‘iển khai phái do Linh SÆ¡n chúng ta và Lưu Vân Thá»§y Tạ liên hợp xá» lý, đồng thá»i tuyên bố hai phái kết minh, thá»§ tục, tất cả những ngá»c giản thiếp má»i đã phát ra, đợi chưởng môn sau khi cứu ngưá»i trở vá» từ Thục SÆ¡n, có thể bắt đầu rồi."
" Ân, còn chuyện gì khác nữa không?"
Thiên Lá»™c nói: " Bổn phái tà ng thư các, có Ä‘iểm phiá»n toái. Là m ra má»™t tà ng thư các, không có ghi chép, không có bút ký, cà ng không có tá»™c phổ môn phái, chỉ nhá» và o má»™t mình ta bá» vô và i bản tu chân bà tịch Ä‘i và o, cÅ©ng quá đơn Ä‘iệu Ä‘i thôi."
" Như thế." Tiểu Khai gáºt gáºt đầu, đã gá»i là " Các", thì là m sao cÅ©ng như Thiếu Lâm Tá»±, phải có hÆ¡n mưá»i hay trăm chá»§ng loại tuyệt ká»·, Ä‘i và o Tà ng Thư Các, Ãt nhất nháºp và o mắt phải có sách thư đầy mắt, tổng không thể là cả giá sách phóng chỉ có hai ba quyển sách, đây là công trình mặt mÅ©i, Linh SÆ¡n muốn phát đạt, mặt mÅ©i công trình không thể thiếu a: " Các ngươi có biện pháp gì không?"
Má»i ngưá»i nhìn nhau, Ä‘á»u lắc đầu.
" Chúng ta Tháºp Bát Äá»™ng Tông nhưng tháºt ra không há» thiếu sách tu ma, bất quá Ä‘á»u chỉ là chút Ãt pháp môn thô thiển, hÆ¡n nữa, các ngươi cÅ©ng không dùng được a.." Thiên Vương có Ä‘iểm ngại ngùng: " Nếu các ngươi muốn, ta Ä‘i mượn ra."
" Muốn, đương nhiên muốn." Tiểu Khai láºp tức gáºt đầu: " Toà n bá»™ lấy ra là được."
" Chủ nhân, ta có biện pháp, không biết được không." Hiểu Nguyệt khiếp khiếp nói.
Tiểu Khai gáºt đầu: " Ngươi nói."
" Äã chúng ta chÃnh bản thân không có bà cấp, váºy chúng ta Ä‘i tìm ngưá»i khác mượn, được chưa?" Hiểu Nguyệt cẩn tháºn nhìn má»i ngưá»i, giải thÃch: " Môn phái khác luôn có tà ng thư các, kỳ tháºt má»—i môn phái trá»ng yếu công pháp Ä‘á»u là như váºy, cÅ©ng không có nhiá»u giá trị tu luyện, chúng ta Ä‘i mượn, bá»n há» vị tất sẽ không đáp ứng, nói sau, chúng ta cÅ©ng không phải mượn rồi không trả, chúng ta mượn Ä‘i, có thể chÃnh mình sao lại, sau đó trả lại nguyên bổn cho bá»n há»."
Tiểu Khai vỗ tay một cái: " Chủ ý hay!"
" Hay con khỉ!" Thiên Lá»™c trợn mắt: " Tiểu hồ ly không hiểu chuyện, ngươi cÅ©ng Ä‘i theo hồ đồ, bây giá» tu chân môn phái, ngưá»i nà o không xem công pháp cá»§a mình là bảo bối, cho dù bá»n há» biết là vô dụng, đã tuyệt đối sẽ không cho ngươi xem má»™t chữ, mấy vạn năm rồi, chuyện nà y không há» thay đổi qua."
Hiểu Nguyệt mặt đỠhồng, lại nói: " Ta có chủ ý."
Tà i sản của DoctorCrazy
Chữ ký của DoctorCrazy
12-10-2009, 06:13 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
VÔ TỰ THIÊN THƯ
NGUYÊN TÃC :
CLOSEADS
DỊCH THUẬT :
BUDDY.VN (
http://WWW.FORUM.BUDDY.VN )
TẬP 11
CHÆ¯Æ NG 10 : THƯỢNG Cá»” TIÊN CẦM
NGƯỜI DỊCH :
VÔ SONG
Tất cả má»i ngưá»i nhìn tá»›i, nghÄ© thầm: " Tiểu hồ ly tư duy còn nhanh nhẹn a."
Hiểu Nguyệt nói: " Nếu như đại môn phái không thể lợi dụng, váºy thì lợi dụng môn phái nhá» Ä‘i, Linh SÆ¡n phái chúng ta có chá»§ nhân ở đây, nói thế nà o cÅ©ng có thể tÃnh là đại phái cao nhất tu chân giá»›i, chỉ cần chúng ta thả ra tiếng gió, tất nhiên sẽ có không Ãt môn phái nhá» lại đầu kháo chúng ta, nếu chúng ta có thể diá»…n kịch mấy môn phái nhá», váºy Ä‘em tà ng thư các cá»§a bá»n há» trá»±c tiếp dá»i tá»›i là được."
Thiên Lá»™c lần nà y không nói, bất quá cÅ©ng có thể xem như là không đồng ý, hiển nhiên con đưá»ng nà y cÅ©ng Ä‘i không thông.
" Ân…là như thế nà y." Bạch Lá»™ ngồi bên cạnh Äiá»n Tá» Câm, mỉm cưá»i ôn nhu nói: " Trong tu chân giá»›i, môn phái lá»›n nhá», kỳ tháºt theo Ä‘uổi cuối cùng Ä‘á»u là thiên đạo rá»i khá»i nhân thế, cho nên tu chân giá»›i cùng thế tục giá»›i có bất đồng lá»›n nhất chÃnh là bá»n hỠđối vá»›i việc theo Ä‘uổi quyá»n thế địa vị trong cuá»™c sống, kỳ tháºt là đạm mạc, tá»· như sáu đại môn phái, sở dÄ© có hư danh nà y, cÅ©ng không bởi vì trên đưá»ng tu đạo Ä‘i được khá xa, mà trong sáu đại phái tranh Ä‘oạt danh vị, cÅ©ng không phải đơn thuần vì danh dá»±, mà chỉ là cân nhắc xem ai có nhiá»u cÆ¡ há»™i tìm hiểu thiên đạo nhiá»u hÆ¡n. Bởi vì, môn phái có địa vị cà ng cao, có thể chiêu thu đệ tá» cà ng nhiá»u, lại cà ng dá»… dà ng phi thăng tiên giá»›i."
Lá»i nà y cá»§a nà ng mặc dù không có nói rõ, nhưng ý tứ rà nh mạch từng câu: " Muốn cho môn phái nhỠđầu kháo chÃnh mình, đó là không có khả năng."
Trong đại sảnh trầm mặc một lát, Tiểu Khai nói: " Còn có chuyện gì khác không?"
Äiá»n Tá» Câm nghÄ© nghÄ©, nói: " Còn có chuyện, không biết là chuyện tốt hay là chuyện xấu."
" Nga?" Tiểu Khai có hứng thú: " Nói xem."
Äiá»n Tá» Câm cau mà y, như châm chước từ ngữ, má»›i cẩn tháºn nói: " PhÃa sau Linh SÆ¡n…có má»™t mảnh giải đất…ách..bị phách chiếm."
Tiểu Khai há to miệng: " Phách chiếm?"
" Äúng váºy." Äiá»n Tá» Câm nói: " Linh SÆ¡n đệ tá» phà m là đi tuần gần sát khu vá»±c kia, Ä‘á»u sẽ bị đả thương, trong khoảng thá»i gian nà y, đã bị thương không Ãt ngưá»i."
Tiểu Khai rất là kinh ngạc nhìn Tiểu Quan và Thiên Lá»™c: " Có bá»n hỠở đây, không ngá» lại bị ngưá»i cướp địa bà n? Cho dù là sáu đại môn phái cÅ©ng không có lá gan nà y a?"
" Kỳ tháºt, cướp địa bà n không phải ngưá»i…" Gương mặt cá»§a Thiên Lá»™c đỠlên, khắc ý xòe hai tay ra biểu hiện như mình tháºt cưá»ng tráng: " Nếu là ngưá»i tu chân, ta má»™t quyá»n đã đánh chạy rồi, nhưng cướp địa bà n là …" Hắn suy nghÄ© hồi lâu, hãnh hãnh nói: " Lão tá» cÅ©ng không biết là váºt gì váºy."
CÅ©ng là Äiá»n Tá» Câm ở má»™t bên cưá»i nói: " Kỳ tháºt là má»™t Ãt động váºt, bất quá là những loà i chúng ta cho tá»›i bây giá» không có nghe nói qua, cho nên không biết rốt cuá»™c là thần thú, hay là ma thú, hoặc là ..rõ rà ng đúng là quái váºt."
Tiểu Quan gáºt đầu nói: " Äúng váºy, ngoại trừ động váºt, còn có không Ãt thá»±c váºt, không ngá» cÅ©ng là có tÃnh mạng, quả nhiên là vô cùng cổ quái."
Tiểu Khai không chút cháºm trá»…: " Äi, chúng ta Ä‘i nhìn xem!"
Linh SÆ¡n tứ tông phân cư ở bốn tòa núi chá»§ yếu, trước mắt mặt đất chiếm cứ đã tương đương quảng đại, tất cả những ngá»n núi ở đây trong vòng má»™t tháng đã được linh khà dư thừa cải tạo má»™t phen, giá» phút nà y theo bầu trá»i phá»§ khám, bốn tòa núi chá»§ yếu xa xa tương vá»ng, ngá»n núi mây trắng liá»…u nhiá»…u, gió mát thổi qua, khắp núi Ä‘á»u là cây cối Ä‘á»u má»c dà i hÆ¡n như mấy trăm năm, má»™t gốc cây đại thụ che trá»i đứng vững, xen kẽ khe suối xanh trong, Ãt nhất mà xem, có thể xưng tán động thiên phúc địa đủ ngang bằng vá»›i sáu đại môn phái.
Mà ở Thiên Thai Tông tây bá»™ cá»§a Äiá»n Tá» Câm, có má»™t mảnh địa vá»±c cá»±c kỳ rá»™ng lá»›n, linh khà sung túc dư thừa phá lệ, hÆ¡n nữa còn ngưng tụ không tiêu tan, không ngá» hình thà nh ánh sáng phóng lên cao, phÃa dưới ẩn ẩn truyá»n đến tiếng hà o khiếu minh xướng kỳ quái, Äiá»n Tá» Câm dùng ngón tay chỉ tá»›i, nói: " Chưởng môn, đúng là nÆ¡i đây."
Tiểu Khai gáºt gáºt đầu, trá»±c tiếp rÆ¡i xuống.
Không thể không nói, nÆ¡i nà y Ä‘Ãch tháºt là mảnh địa phương tốt nhất trên núi Linh SÆ¡n, chẳng những linh khà dư thừa là m ngưá»i ta đỠhồng cả mắt, hÆ¡n nữa địa hình tương đương hoà n mỹ, trung ương là má»™t hồ bạc thiên nhiên tháºt lá»›n, hồ nước trong suốt như gương sáng, bốn phÃa có thanh tùng cao lá»›n, cÅ©ng có quán má»™c tùng xanh biếc thấp nhá», theo má»i ngưá»i vừa đáp xuống, trên cà nh tùng còn bay lên và i con chim chóc đủ mà u tứ tán.
Tiểu Khai liếc mắt nhìn, cưá»i nói: " Äây là loà i chim gì?"
" Không biết." Thiên Lá»™c nói: " Theo ta được biết, đây không phải là loà i chim từng có ghi lại trong Ä‘iển tịch tu chân giá»›i, nhưng xem linh khà trên ngưá»i nó, không há» nghi vấn, nhất định không phải là váºt phà m trần."
Tiểu Khai gáºt gáºt đầu, trong lòng không sai biệt lắm cÅ©ng đã hiểu được.
Linh SÆ¡n chÃnh là do Mặc Tinh biến thà nh, Mặc Tinh là váºt trong Diệt Thế Chi Môn, tá»± nhiên sẽ mang theo má»™t Ãt ấn ký cá»§a thế giá»›i sụp đổ trong Diệt Thế Chi Môn. Linh khà chÃnh là căn bản tư dưỡng vạn váºt, trong Mặc Tinh có linh khà khuếch tán Ä‘i ra, tiện tay đã là m toà n bá»™ nÆ¡i nà y kÃch sống, nói đơn giản má»™t chút, giống như là má»™t bảo khố chứa gien mở ra, tất cả gien trong đó bắt đầu phát triển, tìm má»™t tháng thá»i gian, mấy chá»§ng tá»™c trong Diệt Thế Chi Môn, coi như là đã trá»ng hiện tại thế giá»›i bên ngoà i.
Tiểu Khai đưa tay, má»™t đạo bạch khà theo trong lòng bà n tay trà n ra, chim chóc trong không trung phảng phất như bị má»™t sợi dây vô hình Ä‘iá»u khiển bị hắn bắt tá»›i, Äiá»n Tá» Câm vá»™i la lên: " Môn chá»§ cẩn tháºn!"
Lá»i nói vừa buông, con chim kia đã thuáºn thế vá»t tá»›i, ở trong lòng bà n tay Tiểu Khai hung hăng mổ má»™t cái, chỉ nghe " Ä‘inh" má»™t thanh âm vang lên, phảng phất như sắt thép giao nhau, Tiểu Khai đã chá»™p hai chân cá»§a con chim trong tay, cưá»i nói: " Quả nhiên có chút đạo hạnh."
Thiên Lá»™c gáºt đầu nói: " Äừng xem động váºt nÆ¡i nà y Ä‘á»u xinh đẹp đáng yêu, nhưng cÆ¡ hồ má»—i con Ä‘á»u lá»±c sát thương rất mạnh, hoà n hảo, chúng nó chỉ chiếm cứ địa phương nÆ¡i nà y, cÅ©ng không ra ngoà i, cÅ©ng không khắc ý đả thương ngưá»i, thoạt nhìn tháºt ra không có ác ý."
Trên đưá»ng nói chuyện, con chim kia đã mổ Ä‘inh Ä‘inh đương đương và o tay Tiểu Khai mưá»i lần, tá»± nhiên không có hiệu quả gì, Tiểu Khai Ä‘ang muốn nói chuyện, chỉ thấy con chim kia ngẩng đầu lên, hốt nhiên nhìn lên không trung ká»· ká»· tra tra má»™t tráºn kêu to.
Nhất thá»i, trên bầu trá»i phác lạp má»™t tráºn tiếng chim kêu lên, túc túc khoảng trăm con giống y bắn Ä‘i tá»›i, Ä‘em má»i ngưá»i Ä‘oà n Ä‘oà n vây quanh, chấn động cánh, tại không trung ká»· ká»· tra tra kêu lên. Má»™t đôi mắt nhá» mà u Ä‘en, Ä‘á»u trá»±c chăm chú và o trên tay Tiểu Khai.
Khinh Hồng hì hì cưá»i nói: " Tiểu Khai ca ca, mấy chim chóc nà y quả nhiên thông linh, chúng nó tá»›i tìm ngươi đòi ngưá»i."
Tiểu Hân cÅ©ng nói: " Chá»§ nhân, mấy chim chóc nà y đáng yêu như váºy, ngươi thả nó ra Ä‘i."
Tiểu Khai lại lắc đầu: " Không được, mấy chim chóc nà y mặc dù đáng yêu, nhưng ở địa bà n Linh SÆ¡n phái chúng ta, không thể dung chứa đám động váºt không theo quy cá»§ nà y được."
Mấy chim chóc nà y Ä‘Ãch xác thông linh, không ngá» phảng phất nghe hiểu được lá»i hắn nói, con chim bay cao nhất phát ra má»™t tiếng thanh minh, tất cả chim chóc Ä‘á»u mở ra vÅ© mao toà n thân " sưu sưu" liên thanh, không ngá» má»—i con Ä‘á»u bắn ra má»™t cá»ng lông chim, hÆ¡n trăm cá»ng lông chim dưới ánh mặt trá»i dáºp dáºp ánh sáng, bay tá»›i phÃa má»i ngưá»i.
Khinh Hồng nhanh chóng kình xuất Ngưng Hương bảo châu, trên bảo châu nổi lên hà o quang mà u và ng, ở bên ngưá»i má»i ngưá»i bà y ra má»™t kết giá»›i hình tròn, những vÅ© mao nà y bắn xuống kết giá»›i, láºp tức nhuyá»…n nhuyá»…n ngã xuống bụi ráºm.
" Như váºy còn kém quá xa rồi." Tiểu Khai cưá»i nói: " Nếu cÅ©ng chỉ như váºy, ta đã có thể bắt nó mang Ä‘i rồi?"
Hắn mặc dù nói như váºy, nhưng dưới chân vẫn không nhúc nhÃch, những ngưá»i khác đã phản ứng, hôm nay Tiểu Khai muốn thu phục đám chim chóc nà y.
Äám chim chóc nà y quả nhiên nóng nảy, con chim cầm đầu bay đến trên mặt hồ, gá»i xuống dưới hồ nước, dùng cánh chụp xuống, chiếc cánh nho nhá» không ngá» có thể đánh cho hồ nước bồng bồng vang lên thanh âm, bá»t nước đã khởi lên má»™t thước cao.
Sau đó, là má»™t con váºt toà n thân mà u bÃch lục cùng loại như con ếch gì đó, kêu oa má»™t tiếng, trong hồ nước Ä‘i ra.
" Vèo!" Hiểu Nguyệt nhất thá»i nở nụ cưá»i: " Con ếch tháºt đáng yêu nga."
Thiên Lá»™c trầm giá»ng nói: " Cẩn tháºn má»™t chút, thứ nà y ta có gặp qua."
Lá»i vừa má»›i ra, con ếch xanh đã hé miệng: " Oa tức!"
Má»™t mÅ©i tên nước bắn Ä‘i tá»›i, cùng lúc đó, thân thể con ếch xanh phảng phất hóa thà nh má»™t đạo hà o quang bÃch lục, trá»±c trùng ngay mặt Tiểu Khai đánh tá»›i.
Thiên Lá»™c hừ lạnh má»™t tiếng, tiến lên má»™t bước che trước mặt Tiểu Khai, tay trái bắn ra má»™t đạo hà o quang, vừa lúc đón nháºn mÅ©i tên nước kia, tay phải tạo thà nh nắm tay hướng con ếch đấm tá»›i má»™t quyá»n. Nắm tay vừa chạm và o con ếch, phát ra má»™t tiếng đánh trầm muá»™n nặng ná», má»i ngưá»i cảm thấy đại địa dưới chân có chút rung động, Ngưng Hương tâm tư nhẵn nhụi, cúi đầu vừa thấy, chân trái cá»§a Thiên Lá»™c đã lui ná»a bước, còn chân phải bất động cÅ©ng đã lún xuống mặt đất ná»a tấc.
Con ếch nà y quả nhiên có khà lá»±c tháºt lá»›n!
Con ếch trúng má»™t quyá»n cá»§a Thiên Lá»™c cÅ©ng không tốt lắm, ba tháp rÆ¡i trên mặt đất, cái bụng nhỠđã pháºp phồng, hình dáng như choáng váng, phảng phất có Ä‘iểm như muốn ngất, má»i ngưá»i đợi nó khoảng ba phút, nó má»›i hoãn lại, ánh mắt bÃch lục gắt gao chăm chú và o trên ngưá»i Thiên Lá»™c, trà nh suốt hồi lâu, bá»—ng nhiên " oa tức" má»™t tiếng kêu, má»i ngưá»i nhất thá»i ngưng thần tụ khÃ, nghÄ© đến nó muốn tiếp tục tiến công, ai ngá» nó hốt má»™t cái đã xoay ngưá»i, phác thông nhảy và o trong hồ nước.
" Ha ha ha ha!" Tất cả má»i ngưá»i báºt cưá»i vang.
Thiên Lá»™c hÃt má»™t hÆ¡i, thấp giá»ng nói: " Má»i ngưá»i cẩn tháºn má»™t chút, lần trước ta cùng Tiểu Quan đến xem xét, là bị má»™t bầy ếch liên thá»§ Ä‘uổi ra đó."
Tiểu Khai mở bà n tay, con chim trong tay nhất thá»i ra sức bay lên, nhưng nó chỉ có thể bay lên hÆ¡n hai thước, nhưng thá»§y chung không thể tránh thoát trói buá»™c, Tiểu Khai cưá»i nói: " Äừng nghÄ© chạy trốn, trái lại đưa chúng ta Ä‘i, Ä‘i tìm lão đại cá»§a các ngươi."
Con chim nà y Ä‘Ãch xác thông linh, không ngá» lại phảng phất nghe hiểu lá»i Tiểu Khai nói, hướng hắn háºn háºn kêu má»™t tiếng, cánh hoa lên, chỉ vá» phÃa hồ nước.
Hồ nước đang yên tĩnh lặng lẽ, bỗng nhiên bắt đầu ẩn ẩn quay cuồng lên.
" Trong nước có cái gì." Tiêu Váºn nhÃu mà y nói: " Sư đệ, lần nà y phá»ng chừng khó đối phó rồi."
Äang khi nói chuyện, hồ nước quay cuồng cà ng thêm kịch liệt, má»™t lốc xoáy nho nhá» giữa hồ nước hình thà nh, sau đó cà ng đổi cà ng lá»›n, thẳng đến cỡ cháºu rá»a mặt, sau đó, đột nhiên " hoa lạp lạp" má»™t mảnh thanh thúy vang lên, má»™t đầu lâu cổ quái vô cùng đột nhiên từ trong hồ nước dò xét Ä‘i ra!
" Ti!" Má»i ngưá»i đồng loạt hÃt sâu má»™t hÆ¡i, nhịn không được lui vá» phÃa sau má»™t bước.
Äầu lâu nà y mắt như chuông đồng, lông như loà i heo, miệng tháºt lá»›n mở to ra, răng nhá»n hoắc, đầu lưỡi mà u đỠvươn ra, vòng quanh môi liếm má»™t vòng, chảy nước miếng rụt trở vá».
Äiá»n Tá» Câm kinh hãi, bởi vì dung mạo cá»§a quái váºt nà y tháºt sá»± vô cùng đáng sợ, mà Tiểu Khai mấy ngưá»i kinh hãi, chÃnh là vì phát hiện đầu cá»§a quái váºt nà y, chÃnh là tham ăn thú cá»§a Diệt Thế Chi Môn!
Quái váºt nà y vừa xuất hiện, nhất thá»i trên mặt hồ vang lên tiếng oa tức không ngừng bên tai, hÆ¡n mưá»i con ếch xanh hoan khoái nhảy ra, từng con trống rá»—ng đứng trên mặt hồ, Ä‘ang nhìn chăm chú má»i ngưá»i như mắt cá»p Ä‘ang rình, thoạt nhìn giống như là há»™ pháp cho con quái váºt.
" Ká»· ká»· tra tra, thu thu thu!" Chim chóc trên bầu trá»i đã bắt đầu hoan khoái kêu lên, ý tứ phảng phất như nói: " Äám xâm lấn đáng giáºn kia, lần nà y các ngươi xong Ä‘á»i rồi."
Tiêu Váºn tiến lên má»™t bước nói: " Äể cho ta."
Băng Phách Chi Tinh cá»§a nà ng, vừa lúc là thiên hạ thá»§y khà tinh hoa, loại quái váºt trong nước nà y giao cho nà ng đối phó là vừa đúng chá»— tốt, bất quá Tiểu Khai lại nhịn không được Ä‘inh ninh nói: " Cẩn tháºn má»™t chút, ngà n vạn lần đừng cáºy mạnh."
Tiêu Váºn nhìn hắn thản nhiên cưá»i: " Yên tâm."
Con quái váºt ngá»a đầu phát ra má»™t tiếng kêu như sói tru, chấn đến bốn phÃa cây cối lắc lư lung lay, sau đó mở ra chiếc miệng lá»›n, cáp má»™t hÆ¡i, nhất thá»i má»™t cá»— chất lá»ng há»—n tạp kỳ quái há»—n hợp bảy tám khối băng phách phún tá»›i má»i ngưá»i, không ngá» cÅ©ng là đại phạm vi công kÃch khác nhau.
Tiêu Váºn giÆ¡ lên cổ tay tuyết trắng, Băng Phách Chi Tinh trướng to chừng cỡ quả banh, vững và ng nằm trên tay, giÆ¡ lên cao quá đầu, nhu hòa trong suốt như nước gợn theo Băng Phách Chi Tinh nhá»™n nhạo mà ra, má»™t tầng tầng tẩm nhuáºn Ä‘i ra ngoà i, chất lá»ng mà u Ä‘en kia và khối băng gặp được nước gợn, láºp tức đã bị hóa giải không còn thấy bóng dáng tăm hÆ¡i.
Tiểu Quan nhìn thấy hai mắt đỠlên, kêu to: " Quả nhiên là ngÅ© hà nh bổn nguyên lá»±c lượng, tháºt **** lợi hại, thuần túy thuá»™c tÃnh tương khắc a!"
Tiểu Quan nói rất đúng, kỳ tháºt lá»±c chiến đấu cá»§a quái váºt trong hồ nà y đã phi thưá»ng khả quan, nếu không đã không có tư cách trở thà nh chà tôn trong hồ nà y, Ãt nhất Thiên Lá»™c và Tiểu Quan liên thá»§ cÅ©ng đánh không lại hắn, nhưng hôm nay gặp được Băng Phách Chi Tinh cá»§a Tiêu Váºn, chỉ có thể nói là váºn mệnh rồi.
Vốn thá»§y thuá»™c tÃnh lá»±c lượng cá»§a hắn cÅ©ng tinh thuần là bổn nguyên lá»±c lượng, nhưng quy tắc cá»§a Diệt Thế Chi Môn và quy tắc cá»§a thế giá»›i bên ngoà i không giống nhau, hắn bây giá» cÅ©ng không phải Ä‘ang ở trong Diệt Thế Chi Môn, cho nên thá»§y tÃnh lá»±c lượng cá»§a hắn đến từ Diệt Thế Chi Môn, má»™t khi gặp được thá»§y khà tinh hoa tối tiêu chuẩn cá»§a thế giá»›i bên ngoà i, láºp tức liá»n biến thà nh giả mạo ngụy sản phẩm, đây là theo câu nói: " Cưá»ng long không thể áp địa đầu xà ."
Quá trình kế tiếp thì có chút Ãt nhà m chán, quái váºt công kÃch không có hiệu quả, tháºt sá»± động ná»™, xuất ra cả bản lãnh, ói ra đến thiên hôn địa ám, nhưng do Băng Phách Chi Tinh chiếu rá»i xuống, má»i ngưá»i bình yên vô sá»±.
Cuối cùng, quái váºt khó thở há»™c ra má»™t ngụm huyết khà tinh hoa thá»§y tiá»…n cuối cùng, rồi lệch đầu ngất Ä‘i, trái lại chìm và o đáy nước.
Äợi cho hiện trưá»ng im lặng xuống tá»›i, ở bên hồ đã má»™t mảnh lang tịch, cây cối hoa cá» tổn hại vô số, chim chóc trên bầu trá»i bay cao, chỉ sợ chÃnh mình bị tác động đến, cho nên bầy ếch thống nhất " oa tức" má»™t tiếng, đã đồng loạt nhảy và o trong hồ nước, rốt cuá»™c không nhảy ra nữa.
Tiểu Khai lại nhìn con chim trong tay mình, tiểu tỠđáng thương kia bây giá» có Ä‘iểm tuyệt vá»ng, trong đôi mắt nhá» thần sắc Ä‘au khổ vô cùng, nếu không phải Tiểu Khai còn có ý định, có lẽ đã nhịn không được mà thả nó ra, bá»—ng nhiên nghe được ở chân trá»i truyá»n đến thanh âm cá»§a Thiên Vương: " Môn chá»§, chưởng môn Thục SÆ¡n đã đến!"
Tiểu Khai sá»ng sốt má»™t lát má»›i nói: " Nga, đưa hắn đến nghị sá»± đại sảnh chá» ta, ta láºp tức trở vá»."
Vừa má»›i nói xong, chợt nghe má»™t thanh âm tức giáºn quát to: " Không cần nữa, lão phu tá»± mình Ä‘i tá»›i!"
Sau đó, Tiểu Khai đã nhìn thấy vị Lục Mi tiên sinh vẻ mặt giáºn dữ Ä‘ang nhướng đôi chân mà y mà u xanh biếc cưỡi phi kiếm phong phong há»a há»a sấm Ä‘i tá»›i.
Lục Mi thoạt nhìn như tháºt nổi giáºn, má»™t đưá»ng từ trên bầu trá»i lao xuống, không cháºm lại chút nà o, đối diện má»™t gốc đại thụ phóng Ä‘i, xem như muốn bổ đại thụ ra là m hai để thị uy.
Vốn đối vá»›i má»™t vị đại chưởng môn cá»§a má»™t trong sáu đại phái, loại chuyện bổ cây nà y chỉ là chuyện nhá», nhưng lúc nà y quả tháºt ngoà i ý muốn, mắt thấy đạo kiếm quang bay tá»›i, cây đại thụ kia phảng phất như có linh tÃnh, thân thể thô to chợt run lên, bá»—ng nhiên hoạt động, vừa lúc tránh khá»i kiếm quang, vô số cà nh cây cá»§a nó huy vÅ© lên, y như má»™t thiên thá»§ quan âm, ba chân bốn cẳng muốn bắt tá»›i Lục Mi tiên sinh.
Lục Mi tiên sinh cả kinh, gầm lên má»™t tiếng : " Yêu nghiệt phương nà o" nhất thá»i tay trái niết kiếm quyết, tay phải hoà nh phách, trưá»ng kiếm giÆ¡ cao trên đỉnh đầu, má»™t đạo kiếm quang du long vòng quanh đại thụ bay tá»›i, má»™t đưá»ng chỉ nghe được " Ä‘inh Ä‘inh đương đương" không ngừng bên tai, tháºt vất vả trưá»ng kiếm trở và o bao, Lục Mi chân nhân hai chân rÆ¡i xuống đất, quay đầu lại nhìn thấy, trên đại thụ trà n đầy vết kiếm, nhưng hết lần nà y tá»›i lần khác lại không bị hắn chÃnh thức bổ ra.
" Di?" Tiên sinh cau mà y định tra xét, nhưng lại không đỠphòng hai cây đại thụ phÃa sau bá»—ng nhiên hoạt động, mấy trăm cà nh cây bay tá»›i, nhất thá»i trói hắn cứng ngắc, cao cao nhấc lên bầu trá»i, Lục Mi tiên sinh kinh hãi thất sắc, phi kiếm lại ra khá»i vá», hướng mấy trăm cà nh cây bổ xuống rối loạn, Thục SÆ¡n thần kiếm quả nhiên danh bất hư truyá»n, nhất thá»i chém đứt toà n bá»™ nhánh cây, Lục Mi tiên sinh lại rÆ¡i xuống mặt đất.
Nhưng đúng lúc nà y, chim chóc trên bầu trá»i bá»—ng nhiên gom lại trên đỉnh đầu hắn, Lục Mi tiên sinh còn không có phản ứng vì sao lại như váºy, thấy trước mắt má»™t tráºn hôn ám, vô số hắc hồ hồ gì đó theo bầu trá»i nhẹ nhà ng tạp xuống tá»›i, nhất thá»i rÆ¡i xuống đầy ngưá»i, má»™t cá»— quái vị nói không nên lá»i nhất thá»i trà n ngáºp trong không khÃ.
" Yêu nghiệt! Cư nhiên hạ độc!" Lục Mi tiên sinh kinh hãi thất sắc, tay trái sỠmột cái đưa ra trước mắt, ngạc nhiên nói: " Di, cư nhiên không độc, đây là cái thứ gì?"
Tiểu Hân và Hiểu Nguyệt nhìn thấy vị chưởng môn cao cao tại thượng Ä‘ang ở nÆ¡i nà y vừa đại chiến phi Ä‘iểu thụ yêu, vốn muốn nhịn, nhưng tháºt sá»± không nhịn được, cưá»i đến cả ngưá»i run rẩy giải thÃch: " Äó là phân chim nga."
Lục Mi tiên sinh đầu đầy hắc tuyến, muốn tức giáºn, nhưng lại không thể nà o phát khởi, trong lòng biết nếu còn không Ä‘i không biết sẽ còn mất mặt đến thế nà o, chạy nhanh phi thân bay tá»›i, xoạt má»™t cái vá»t tá»›i trước mặt má»i ngưá»i, lúc nà y trong lòng còn sợ hãi quay đầu nhìn lại.
Quả nhiên phÃa sau lại có hai cây đại thụ huy vÅ© cà nh cây đối vá»›i chá»— hắn vừa má»›i đứng quấn quanh tá»›i, đương nhiên, lần nà y đã trống không.
Lục Mi tiên sinh lặng lẽ thở dà i, đã biết mình đến hưng sư há»i tá»™i, bây giá» xem ra, vô luáºn như thế nà o, khà thế hưng sư há»i tá»™i đã bị phá hư hoà n toà n, đã như váºy, váºy đà nh từ từ nói chuyện thôi, ai!
Tiểu Khai hảo tâm nhắc nhở: " Lục Mi chưởng môn, ngươi Ä‘i tắm rá»a trước, thay đổi quần áo, chúng ta nói chuyện chÃnh sá»± sau Ä‘i."
" Không cần!" Lục Mi tiên sinh dùng sức hừ má»™t tiếng: " Ta muốn há»i, vì sao phế bá» tu vi cá»§a Trưá»ng Sinh, đệ tá» Thục SÆ¡n cá»§a chúng ta, chẳng lẽ là sợ Thục SÆ¡n xuất hiện đệ tỠđầu tiên phi thăng tiên giá»›i suốt ngà n năm nay sao?"
Tiểu Khai còn chưa nói chuyện, Ngưng Hương đã xuy cưá»i nói: " Thôi Ä‘i, ngà n năm ngưá»i đầu tiên phi thăng tiên giá»›i chÃnh là Nga Mi Hoà ng Bá»™i sư tá»·, buổi sáng hôm nay cô ta vừa má»›i Ä‘i thôi."
" Cái gì!" Lục Mi tiên sinh lại một lần kinh hãi thất sắc: " Hoà ng Bội nha đầu kia rõ rà ng là tiên thiên khà môn đạo còn chưa từng đụng đến, như thế nà o bỗng nhiên lại phi thăng được?"
Khinh Hồng cưá»i nói: " Cô ta quả tháºt không biết tiên thiên khÃ, bất quá là vì Tiểu Khai ca ca độ thiên kiếp, sau đó bản thân không muốn phi thăng, cho nên âm soa dương thác đã bắt lầm cô ta phi thăng rồi."
" Nghiêm Tiểu Khai vượt qua thiên kiếp rồi?" Lục Mi tiên sinh có Ä‘iểm mÆ¡ hồ: " Hắn vượt qua thiên kiếp rồi, còn có thể nhưá»ng cho ngưá»i khác phi thăng hay sao?"
" ÄÆ°Æ¡ng nhiên có thể, Ä‘iá»u nà y tháºt bình thưá»ng a." Thiên Lá»™c nhướng mắt nói: " Vốn phi thăng cÅ©ng không phải là chuyện gì lợi hại lắm, lão nhân gia ta nếu muốn phi thăng, mấy vạn năm trước đã lên rồi, bao nhiêu năm nay, ta giúp đỡ không Ãt ngưá»i ngăn cản thiên kiếp nga."
Lục Mi tiên sinh choáng váng, tỉ mỉ dò xét Thiên Lá»™c má»™t phen, má»›i nói: " Xin há»i ngà i là …"
Tiêu Váºn mỉm cưá»i nói: " Vị nà y là thượng cổ tán tiên bị BÃch Thá»§y Thiá»m Thừ phong ấn mấy vạn năm, đạo danh là Thiên Lá»™c."
Lục Mi tiên sinh hÃt sâu má»™t hÆ¡i, nhìn Thiên Lá»™c, lại nhìn Tiểu Khai, bá»—ng nhiên cảm thấy chÃnh mình đã thoát ly thá»i đại quá lâu rồi, như thế nà o bá»—ng nhiên lại xảy ra quá nhiá»u chuyện mà bản thân mình không biết gì cả đây?
Tiểu Khai xem hình dáng cá»§a hắn, chợt nghÄ© thấy có Ä‘iểm đáng thương, nhẹ giá»ng nói: " Chưởng môn, hay là ngà i Ä‘i trước tắm rá»a thay quần áo Ä‘i."
Lục Mi tiên sinh lúc nà y má»›i phản ứng, láºp tức nghiêm mặt nói: " Thiên Tuyển môn chá»§, mặc dù Thục SÆ¡n ta ngươi còn không để và o mắt, nhưng chúng ta cÅ©ng không thể để mặc cho ngươi khi dá»…, nếu ngươi còn muốn ta há»— trợ bà y ra Luân Hồi Chi Tráºn, váºy phải cấp cho ta má»™t công đạo. Chuyện cá»§a Trưá»ng Sinh, chúng ta sẽ không bá» qua đâu!"
" Tu vi cá»§a Trưá»ng Sinh, ta không có biện pháp khôi phục lại." Tiểu Khai lắc đầu nói: " Tâm tÃnh cá»§a hắn đã có Ä‘iểm tẩu há»a nháºp ma rồi, nếu để cho hắn nắm giữ lá»±c lượng cá»§a thiên há»a huyá»n băng, cÅ©ng không phải là phúc cá»§a tu chân giá»›i, nếu chưởng môn có yêu cầu gì khác, ta nguyện ý hết sức thá» xem."
Lục Mi tiên sinh thở dà i: " Sáu đại môn phái chúng ta, mục Ä‘Ãch duy nhất là muốn phi thăng tiên giá»›i, ngoại trừ phi thăng, còn có yêu cầu gì khác nữa, Trưá»ng Sinh là đệ tá» duy nhất trong ngà n năm nay là đệ tá» có cÆ¡ há»™i phi thăng nhất, hôm nay lại bị ngươi phế Ä‘i, ngươi muốn ta…ngươi muốn ta là m sao bây giỠđây?"
Lá»i nói nà y có đến bảy phần thê lương, ba phần tuyệt vá»ng, Tiểu Khai yên lặng nhìn hắn, cÅ©ng có chút không biết nói gì.
Lục Mi tiên sinh cÅ©ng không phải thuá»™c dạng ngưá»i không biết nói lý, phát ra lao tao xong, thì cÅ©ng chÃnh mình thay đổi chá»§ Ä‘á», há»i: " Vừa rồi mấy thụ yêu, sao lại như thế?"
" Äây không phải thụ yêu." Tiểu Khai giải thÃch nói: " Linh SÆ¡n ta lúc tân khai động thiên phúc địa, linh khà tư dưỡng vạn váºt, cho nên rất nhiá»u dị chá»§ng hiếm quý bắt đầu xuất hiện, mấy cái cây nà y rõ rà ng là có linh khÃ, nha, chưởng môn nhìn con chim trong tay ta đây, kỳ tháºt cÅ©ng là tiên cầm thông linh."
Lục Mi tiên sinh " nga" má»™t tiếng, cháºm rãi nhìn thoáng qua trong tay Tiểu Khai, lại liếc mắt lại liếc mắt, bá»—ng nhiên " di" má»™t tiếng, xoát má»™t cái tiến má»™t bước, trá»±c trùng mắt nhìn vÅ© mao bảy mà u cá»§a đà n chim, run giá»ng nói: " Nà y chim chóc…chim chóc nà y…" Hắn phảng phất như nhìn thấy thứ gì bất khả tư nghị khó tin, thanh âm phát run lên, câu nói kế tiếp nói không ra.
Mắt cá»§a Thiên Lá»™c sáng rá»±c lên, ôm cánh tay hắn, lá»›n tiếng nói: " Những chim chóc nà y là m sao váºy?"
Lục Mi tiên sinh tháºt dà i hÃt sâu má»™t hÆ¡i, ánh mắt sáng lên, trước trước sau sau vòng vo trên ngưá»i con chim má»™t vòng, lúc nà y khẳng định gáºt gáºt đầu, run rẩy nói: " Chim chóc nà y, ta thấy qua."
Hắn hung hăng gáºt gáºt đầu, phảng phất là muốn tăng mạnh phán Ä‘oán cá»§a chÃnh mình, nói từng chữ: " Tại Thục SÆ¡n thượng cổ tiên cầm phổ có gặp qua, chÃnh là Thải VÅ© Tiên Cầm!"
Tu chân giá»›i sáu đại môn phái mặc dù cùng tá» danh, nhưng lịch sá» luân khởi đã lâu, kiến thức nghiá»…m bác, ai có thể so được vá»›i đưá»ng đưá»ng Thục SÆ¡n hà ng triệu năm? Cho nên những chim chóc mà ngay cả Thiên Lá»™c cÅ©ng không nháºn ra, nhưng Lục Mi tiên sinh có thể nhìn thấy được sá»± ghi lại vá» thượng cổ tiên cầm, đây là chuyện tình rất tá»± nhiên.
Lúc nà y đây, đến phiên Tiểu Khai và Khinh Hồng nhìn nhau, vẻ mặt ngây ngốc.
Nguyên sinh váºt chá»§ng trong Diệt Thế Chi Môn, Thục SÆ¡n chưởng môn lại còn nói hắn nháºn ra, không ngá» lại chÃnh là thượng cổ tiên cầm? Tiểu Khai mÆ¡ hồ hiện lên má»™t ý niệm trong đầu, nên có suy tư gáºt gáºt đầu.
Äúng váºy, nếu Diệt Thế Chi Môn ở trong Vô Tá»± Thiên Thư, thì Vô Tá»± Thiên Thá»± ở trên thế giá»›i nà y, váºy hai thế giá»›i nà y trong lúc đó hiển nhiên là có sá»± liên lạc huyá»n bÃ, ở viá»…n cổ thá»i đại, váºt chá»§ng trong Diệt Thế Chi Môn lại xuất hiện trên thế giá»›i nà y, cÅ©ng không phải không có khả năng nà y.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên cục diện nÆ¡i nà y có chút huyá»n bà gì đó, sẽ không phải khả năng bây giá» cá»§a Tiểu Khai hiểu được.
Vẻ mặt cá»§a Lục Mi tiên sinh vừa má»›i khổ sở, giá» phút nà y bá»—ng nhiên hưng phấn lên, nói: " Thải VÅ© Tiên Cầm là thượng cổ tiên cầm cá»±c phẩm, nghe nói ngưá»i tu chân chỉ cần có được má»™t con Thải VÅ© Tiên Cầm, váºy thá»i Ä‘iểm tu luyện tuyệt sẽ không có nguy hiểm tẩu há»a nháºp ma, thân thể thiên nhiên cá»§a Thải VÅ© Tiên Cầm lại phát ra má»™t loại khà tức yên lặng tưá»ng hòa, trợ giúp ngưá»i tu chân trong thá»i gian ngắn đạt tá»›i tâm tÃnh tốt nhất theo Ä‘uổi thiên đạo, nặng yếu nhất chÃnh là hắn còn có công hiệu thuần tiên linh khÃ, nếu má»™t ngưá»i tu chân có Thải VÅ© Tiên Cầm là m bạn, tiến độ tu luyện còn hÆ¡n những ngưá»i khác nhanh gấp đôi!"
Hắn dừng má»™t chút, lại nói: " Nhưng công hiệu lá»›n nhất cá»§a nó lại không chỉ đơn giản như váºy."
Thiên Lá»™c nghe được có Ä‘iá»u má»›i mẻ, nói: " Ngươi tiếp tục."
Lục Mi tiên sinh nói: " Có câu cổ ngữ nói " Lương Cầm Trạch Má»™c Mà Tá»" còn nói " Phượng Hoà ng không rÆ¡i và o nÆ¡i không bảo địa", có thể thấy được từ xưa tá»›i nay, tiên cầm am hiểu tham bảo, mà Thải VÅ© Tiên Cầm nà y là cá»±c phẩm, chim chóc trong truyá»n thuyết nà y cả Ä‘á»i cÅ©ng không rÆ¡i xuống đất, chỉ cần rÆ¡i xuống đất liá»n triêm nhiá»…m tục khà sẽ láºp tức chết ngay, nÆ¡i chúng ở chỉ có hai loại địa phương, má»™t là Má»™c, má»™t là Thá»§y, Má»™c là Man Bồ Äá», Thá»§y là Tịnh Hóa Trì, cho nên có thể tìm được địa phương nuôi dưỡng Thải VÅ© Tiên Cầm nhất định sẽ tìm được Man Bồ Äá» và Tịnh Hóa Trì, mà hai thứ nà y cÅ©ng là bảo bối khó được, nếu nhìn thấy, nhất định phải cẩn tháºn bảo há»™, hảo hảo bảo tồn, vạn vạn không thể là m tổn hại thiên váºt."
Má»i ngưá»i nghe được sắc mặt Ä‘á»u cổ quái, vẻ mặt quá»· dị nhìn Lục Mi tiên sinh. Lục Mi sá»ng sốt, bá»—ng nhiên phản ứng há»i: " Vừa rồi Thải VÅ© Tiên Cầm là m sao đặt chân?"
Tiểu Khai chÄ©a chÄ©a phÃa sau: " Nhạ, ngươi xem, chÃnh là đại thụ bị ngươi chém đứt nà y."
Tà i sản cá»§a ToÌ€.TiÌ.Te
Chữ ký cá»§a ToÌ€.TiÌ.Te
13-10-2009, 10:47 AM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
VÔ TỰ THIÊN THƯ
NGUYÊN TÃC :
CLOSEADS
DỊCH THUẬT :
BUDDY.VN (
http://WWW.FORUM.BUDDY.VN )
TẬP 12
CHÆ¯Æ NG 1 : VIỄN Cá»” VẬT CHỦNG
NGƯỜI DỊCH :
VÔ SONG
Lục Mi tiên sinh nuốt ngụm nước miếng, nhất thá»i tụ táºp trong cổ há»ng, ho khan liên tục, trong phút chốc gương mặt đỠhồng, lắc đầu nói: " Tá»™i nghiệt a, tá»™i nghiệt! Các vị, Lục Mi lần nà y tháºt sá»± là đắc tá»™i rồi."
Tiêu Váºn ôn nhu nói: " Chưởng môn cÅ©ng chỉ là vô ý, vốn chúng ta cÅ©ng không biết mấy thứ nà y quý giá, có lẽ trong thiên hạ cÅ©ng chỉ có Thục SÆ¡n chưởng môn má»›i có kiến thức báºc nà y, đã chưởng môn có hứng thú, váºy giảng giảng mấy Ä‘iển cố nà y cho chúng ta nghe vá»›i."
Lục Mi tiên sinh cầu còn không được, gáºt gáºt đầu: " Trước tiên là nói vá» Man Bồ Äá», loại thá»±c váºt nà y thông thân linh khÃ, có thể tá»± hà nh thu nạp thiên địa linh khÃ, rồi lại cÅ©ng không tiêu hao thiên địa linh khÃ, cho nên nếu có ngưá»i tu chân có khả năng ngồi xuống dưới Man Bồ Äá» tu luyện, hấp thu thiên địa linh khà tá»± nhiên do Man Bồ Äá» tản mát ra, thì tiến cảnh lại hÆ¡n xa ngưá»i tu chân bình thưá»ng. HÆ¡n nữa, loại thá»±c váºt nà y đã có thể thu nạp thiên địa linh khà để sá» dụng, thiên trưá»ng lâu ngà y, sở tÃch mệt linh khà tá»± nhiên lại cà ng lúc cà ng nhiá»u, cuối cùng cả Bồ Äá» Thụ Ä‘á»u sẽ biến thà nh linh váºt, chỉ cần thá»i gian cÅ©ng đủ, tháºm chà không nên luyện hóa, có thể trá»±c tiếp xem nó là m pháp bảo để sá» dụng, có thể nói, Man Bồ Äá» chÃnh là tà i liệu cá»±c phẩm để luyện khà a!"
Lục Mi tiên sinh vừa nói, ánh mắt má»i ngưá»i cÅ©ng cháºm cháºm sáng lên, hôm nay Linh SÆ¡n sÆ¡ kiến, đúng là má»™t nghèo hai trắng, trăm phế đãi hưng, mấy thứ nà y đối vá»›i Linh SÆ¡n đệ tá» mà nói, đúng là tráºn mưa Ä‘iển hình tháºt kịp thá»i.
Lục Mi tiên sinh lại nói: " Nói đến Tịnh Hóa Trì, nước hồ nà y có thể để cho Thải VÅ© Tiên Cầm lạc túc, tá»± nhiên là tinh khiết, nguyên chất vô cùng, không nhiá»…m tạp chất, các ngươi suy nghÄ© má»™t chút, hết thảy thiên hạ thá»§y đạo, Ä‘á»u là do trá»i đổ mưa xuống, há»—n độn vô số tạp chất, mà Tịnh Hóa Trì nà y vì Ä‘iá»u gì mà tinh khiết như thế?"
Má»i ngưá»i nhìn nhau, tháºt lâu sau Äiá»n Tá» Câm má»›i nói: " Chẳng lẽ là bởi vì có thứ gì giúp tịnh hóa nước hồ?"
" Äáp đúng rồi!" Lục Mi tiên sinh vá»— tay nói: " Phà m có Tịnh Hóa Trì, tất sẽ sinh ra Hắc Thá»§y Tiên Giao, chỉ có Hắc Thá»§y Tiên Giao thiên hạ chà âm chà tà mói có thể Ä‘em tất cả tạp chất trong Tịnh Hóa Trì toà n bá»™ hấp thu hết, để là m cho nước hồ tinh khiết, nguyên chất vô cùng, có thể cung cấp cho Thải VÅ© Tiên Cầm lạc túc mà không bị ô nhiá»…m."
Tiểu Khai nhÃu mà y, nhịn không được nói: " Ngươi nói, có phải là má»™t loại quái váºt đầu rất lá»›n, chuyên môn thổ ra khối băng?"
" ÄÆ°Æ¡ng nhiên." Lục Mi tiên sinh hưng phấn nói: " Thượng cổ tiên thú phổ ghi lại, Hắc Thá»§y Tiên Giao mặt như chuông đồng, đầu lá»›n như cái đấu, miệng phun thiên hạ chà âm chà tà độc thá»§y, có tÃnh thần thông ăn mòn và đống kết vạn váºt, chÃnh là thá»§ há»™ giả thiên nhiên cá»§a Tịnh Hóa Trì, nhưng phà m có ai dám can đảm thá»§ dụng Tịnh Hóa Trì, ắt gặp tÃnh ăn mòn."
" Không khoa trương như váºy chứ." Khinh Hồng cưá»i hì hì nói: " Vừa rồi Tiêu Váºn tá»· tá»· còn đánh bại Hắc Thá»§y Tiên Giao đó."
Lục Mi tiên sinh cưá»i hắc hắc, cÅ©ng không phản bác, cảm thấy cÅ©ng không tin, những lá»i tiểu nha đầu má»›i khoa trương, tiếp tục giải thÃch: " Hắc Thá»§y Tiên Giao mặc dù đáng sợ, , nhưng luáºn luyện khÃ, so vá»›i Man Bồ Äá» còn tốt hÆ¡n mấy lần, nếu có thể bắt được Hắc Thá»§y Tiên Giao, dùng ná»™i Ä‘an phục dùng, cÆ¡ hồ liá»n có cÆ¡ duyện láºp địa thà nh tiên, mà cốt nhục trên ngưá»i nó, là n dan, lân giáp, răng nanh, máu huyết, không má»™t thứ nà o không phải ngà n năm khó gặp cá»±c phẩm tà i liệu a!"
Hắn thở dà i, lại nói: " Chỉ tiếc Hắc Thá»§y Tiên Giao tu vi đã đạt tá»›i thiên nhân chi cảnh, tại tu chân giá»›i, sợ là không ai có thể thần phục được nó, huống chi chỉ cần bắt được Hắc Thá»§y Tiên Giao, thì Tịnh Hóa Trì đã mất Ä‘i hiệu quả, thì Thải VÅ© Tiên Cầm sẽ mất Ä‘i Ä‘iểm đặt chân, không thể không tìm chá»— cư ngụ khác, cho nên bắt Ä‘i Hắc Thá»§y Tiên Giao, cÅ©ng giống như khu trục Thải VÅ© Tiên Cầm, đây chÃnh thức là chuyện ngu ngốc nhất, từ xưa tá»›i nay, trên Thục SÆ¡n có ghi chép, còn chưa bao giá» có ngưá»i tu chân là m ra chuyện nà y. Tất cả những ghi chép vá» quái váºt nà y, Ä‘á»u là tổ tiên lịch đại truyá»n xuống mà thôi!"
Hắn hốt nhiên ngẩng đầu lên, trầm giá»ng nói: " Thiên Tuyển môn chá»§, trước mắt hồ nước nà y, tháºt sá»± là Tịnh Hóa Trì?"
" Äó là đương nhiên." Tiểu Khai nghe hắn giá»›i thiệu đến tâm hoa ná»™ phóng, nụ cưá»i trên mặt cÅ©ng nhịn không được, ha ha cưá»i nói: " Tịnh Hóa Trì, Man Bồ Äá», Thải VÅ© Tiên Cầm, Hắc Thá»§y Tiên Giao, ha ha ha ha, Linh SÆ¡n chúng ta đã có bảo bối rồi!"
Lục Mi tiên sinh ngưng thần suy tư má»™t lát, nói: " Môn chá»§, ta nghÄ© há»i má»™t chút, trong hồ nà y có má»™t loại thiá»m thừ( ếch) toà n thân mà u bÃch lục?"
" Có! Có!" Má»i ngưá»i cùng xoát xoát gáºt đầu, má»—i ngưá»i Ä‘á»u giống như trúng được năm trăm vạn tiá»n thưởng, thần tình chá» mong nhìn Lục Mi tiên sinh: " Äây cÅ©ng là bảo bối?"
Lục Mi tiên sinh hiển nhiên đã bị rung động quá độ, tháºt dà i thở ra má»™t hÆ¡i, lúc nà y má»›i nói từng chữ: " BÃch Thá»§y Thiá»m Thừ!"
" Không thể nà o." Äến phiên Tiểu Khai nhÃu mà y, hắn móc ra BÃch Thá»§y Thiá»m Thừ lấy từ chá»— nhà Diêu Viá»…n :" Äây má»›i là BÃch Thá»§y Thiá»m Thừ nga."
" Bá»n chúng Ä‘á»u phải." Lục Mi tiên sinh nói: " BÃch Thá»§y Thiá»m Thừ thân mình đúng là má»™t loại sinh linh, nhưng loại sinh linh nà y Ä‘oạt thiên địa tạo hóa, chết mà không tan, vÄ©nh tồn không phai, sau khi bá»n chúng biến mất tÃnh mạng, sẽ biến thà nh toà n thân giống như ngá»c thạch mà u bÃch lục, ngá»c thạch kinh nghiệm niên kỉ, tuổi cà ng lâu, kỳ công hiệu lại cà ng cưá»ng, truyá»n thuyết ngoà i mưá»i ngà n năm BÃch Thá»§y Thiá»m Thừ ngá»c thạch tháºm chà có thể thông linh, má»™t lần nữa tu luyện xuất được hồn phách."
Lục Mi tiên sinh có chút cúi đầu, phảng phất như Ä‘ang trầm ngâm cái gì, suy nghÄ© hồi lâu má»›i ngẩng đầu lên, trên mặt không ngá» có chút đỠlên, chầm cháºm nói: " Môn chủ…Lục Mi có thỉnh cầu, chẳng biết môn chá»§ có thể đáp ứng không?"
" Không thà nh vấn Ä‘á», ngươi nói." Tiểu Khai tÃnh tình rất tốt, cưá»i tá»§m tỉm nói.
" Ãch…là như thế nà y…" Lục Mi tiên sinh cẩn tháºn đánh giá vẻ mặt Tiểu Khai, ấp úng nói: " Ta là nghĩ…muốn phái mấy đệ tá» có tư chất cao nhất cá»§a chúng ta…đến Linh SÆ¡n tu luyện…"
" Ha ha ha ha, đó có vấn Ä‘á»â€¦" Tiểu Khai cưá»i ha ha, Ä‘ang muốn đáp ứng, bá»—ng nhiên nhìn thấy Äiá»n Tá» Câm ở bên cạnh Ä‘ang bịt miệng nháy mắt, liá»n dừng phắt lá»i, nói: " Äiá»u nà y…những chuyện thưá»ng vụ cá»§a Linh SÆ¡n chúng ta, bình thưá»ng Ä‘á»u là do Thiên Thai tông chá»§ Äiá»n Tá» Câm đến phụ trách, vấn đỠnà y, khiến cho hắn quyết định Ä‘i."
Mà y cá»§a Äiá»n Tá» Câm cÅ©ng nhanh chóng nhÃu lại thà nh má»™t, hắn đứng ở nÆ¡i đây, hai mắt nhìn chăm chú bầu trá»i, thoạt nhìn nói không nên lá»i vẻ khó xá», trầm ngâm hồi lâu lúc nà y má»›i cháºm rãi cúi đầu, vô cùng thà nh khẩn nhìn Lục Mi tiên sinh, thở dà i tháºt dà i, ngữ khà trầm thống mà trầm thấp: " Thục SÆ¡n chÃnh là môn phái lá»›n nhất tu chân phái, Thục SÆ¡n chưởng môn cà ng là tiá»n bối đức cao vá»ng trá»ng cá»§a tu chân giá»›i, theo lý thuyết, yêu cầu nà y cá»§a ngà i, chúng ta vô luáºn như thế nà o cÅ©ng nên đáp ứng, chỉ tiếc…"
Lục Mi tiên sinh tu luyện cả Ä‘á»i, luáºn kiến thức đó là thiên hạ vô song, luáºn giao tế, thì không ai so được, bá»™ dáng nà y cá»§a Äiá»n Tá» Câm mặc dù là m Tiểu Khai cÆ¡ hồ cưá»i ra tiếng, nhưng Lục Mi tiên sinh không yên, đó là thiên chân vạn xác, hắn gian nan nuốt ngụm nước bá»t, chỠđợi lo lắng nói: " Äiá»n tông chủ…có vấn đỠgì không?"
" Có, vấn đỠrất lá»›n!" Äiá»n Tá» Câm nặng ná» gáºt đầu :" Hôm nay Linh SÆ¡n sÆ¡ khai, trăm phế đãi hưng, môn hạ đệ tá» cà ng kém cá»i, tư chất thấp kém vô cùng, công pháp trong môn đã không trá»n vẹn không được đầy đủ, Ä‘iểm nà y, chưởng môn biết không?"
Lục Mi tiên sinh liên tục gáºt đầu, trà n đầy thông cảm: " Äúng váºy đúng váºy, mặc dù Linh SÆ¡n có Thiên Tuyển môn chá»§ báºc tuyệt thế cao thá»§, nhưng môn hạ đệ tá» tháºt sá»± là m hổ thẹn má»™t chút, nhất là đám yêu quái kia…ai, có chút lá»i ta không tiện nói nhiá»u."
Äiá»n Tá» Câm thở dà i nói: " Äúng váºy, vốn Linh SÆ¡n tiá»n đồ má»™t mảnh ảm đạm, Nghiêm chưởng môn cà ng ưu tâm xung xung, đêm không thể ngá»§, nhưng hôm nay ông trá»i thùy liên, đưa tá»›i những thượng cổ bảo bối, đây là thiên ý trợ giúp Linh SÆ¡n ta quáºt khởi, không dối gạt chưởng môn, Linh SÆ¡n đệ tá» ta mặc dù không nhiá»u lắm, nhưng từ trên xuống dưới cÅ©ng hÆ¡n má»™t ngà n ngưá»i, mà Thải VÅ© Thiên Cầm nà y cÅ©ng chỉ có hÆ¡n mưá»i con, cho dù là chá»n lá»±a môn nhân có thiên phú cao nhất trong môn phái đến phân phối, có lẽ còn cần phải xếp hà ng đến hầu năm mã nguyệt( năm khỉ tháng ngá»±a), cho nên muốn cho ngưá»i ngoà i đến sá» dụng…có lẽ dù là xếp hà ng yêu…" Hắn lại thở dà i, câu nói kế tiếp, sẽ không dùng nhiá»u lá»i nữa.
" Äúng, đúng, đúng vấn đỠcòn không chỉ như thế." Tiêu Váºn đã nhanh chóng phản ứng: " Mấy thượng cổ tiên cầm nà y, đừng xem bá»n nó trân quý, nhưng không há» nghe lá»i, ngươi xem, Thiên Lá»™c đại ca vừa má»›i bị BÃch Thá»§y Thiá»m Thừ đánh trá»ng thương, đến bây giá» còn chưa kịp khôi phục được đây."
Lục Mi tiên sinh ngạc nhiên quay đầu, lại nhìn thấy Thiên Lộc " phốc" nhổ ra một búng máu, đang che ngực, ngã xuống.
Tiểu Quan trá»™m ở sau lưng Thiên Lá»™c thu hồi nắm tay, hắc hắc cưá»i rá»™ lên.
" Nà y…tháºt không có ý tứ, là ta đã thất thố rồi…" Lục Mi tiên sinh nét mặt già nua đỠlên, cháºm cháºm nói: " Loại thiên tà i địa bảo nà y, ta mạo nhiên thỉnh cầu, là có chút vô cùng chê cưá»i rồi…lão đạo xin cáo từ!"
" Ai ai, đừng Ä‘i a." Äiá»n Tá» Câm lại cà ng hoảng sợ, vá»™i chạy tá»›i giữ chặt ống tay áo cá»§a Lục Mi tiên sinh: " Chưởng môn, ngà i hôm nay không chối từ vất vả giải tá»a nghi hoặc cho chúng ta, chúng ta cÅ©ng không phải hạng ngưá»i vong ân phụ nghÄ©a, cho nên..chúng ta quyết định, vô luáºn như thế nà o, cÅ©ng phải đáp ứng yêu cầu cá»§a chưởng môn!"
Hắn nhìn thấy vẻ mặt cá»§a Lục Mi tiên sinh có chút má» mịt, chạy nhanh bổ sung nói: " Bất quá chúng ta cần má»™t Ãt Ä‘iá»u kiện trao đổi."
" Rất đơn giản, Ä‘iá»u kiện dÄ© nhiên sẽ tháºt công bằng, chúng ta cÅ©ng không phải gian thương vô lương nga!" Äiá»n Tá» Câm nhặt lên má»™t nhánh cây, bắt đầu vẽ trên mặt đất: " Thục SÆ¡n phái má»—i khi phái ra má»™t đệ tỠđến Linh SÆ¡n tu luyện, thì cần phụ tống má»™t quyển tu chân Ä‘iển tịch cấp cho Linh SÆ¡n phái, đương nhiên, chúng ta toà n quyá»n phụ trách việc ăn uống sinh hoạt cuá»™c sống ngà y thưá»ng cá»§a há», đồng thá»i phụ tống Thải VÅ© Thiên Cầm phụ trợ tu luyện, đương nhiên, không thể vô hạn kỳ sá» dụng, phải biết rằng, ngưá»i xếp hà ng rất nhiá»u nga, cho nên sá» dụng kỳ hạn là má»™t tháng."
" Sau má»™t tháng thì?" Lục Mi tiên sinh còn có Ä‘iểm chưa kịp phản ứng, vô thức há»i.
" Sau má»™t tháng, muốn nhắc lại việc tống má»™t quyển tu chân Ä‘iển tịch nga." Äiá»n Tá» Câm cưá»i hì hì nói: " ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Linh SÆ¡n phái chúng ta không Ä‘oạt Ä‘iá»u tốt cá»§a ngưá»i, cho nên chúng ta chỉ cần sao lục Ä‘iển tịch, sau đó nguyên bổn chúng ta sẽ trả lại Thục SÆ¡n."
" ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Man Bồ Äá» có thể cung cấp cho Thục SÆ¡n đệ tá» sá» dụng, đồng dạng, má»—i má»™t tháng sá» dụng, cần phụ tống má»™t quyển tu chân Ä‘iển tịch." Tiểu Khai nhanh chóng gia nháºp tráºn doanh: " Vì cấp cho khách nhân những phục vụ rất tốt, Linh SÆ¡n tứ tông chúng ta nhất trà đầu phiếu quyết định, mặt khác khai mở phục vụ hạng VIP( hạng đặc biệt dà nh cho khách quý)!"
" Phục vụ hạng VIP?" Lục Mi tiên sinh có điểm mộng.
" Äúng váºy! Nếu Thục SÆ¡n phái muốn vÄ©nh cá»u có má»™t Thải VÅ© Thiên Cầm hoặc là má»™t gốc cây Man Bồ Äá», cÅ©ng có thể thương lượng nga, sÆ¡ bước định giá cả là má»™t trăm…nga không, là má»™t ngà n bổn tu chân Ä‘iển tịch, mặt khác, bởi vì Thải VÅ© Thiên Cầm cần phải đặt chân tại Man Bồ Äá», cho nên nếu có mua thì Ãt nhất cÅ©ng phải cung cấp hai ngà n bổn tu chân Ä‘iển tịch."
" Còn có, BÃch Thá»§y Thiá»m Thừ cÅ©ng có thể bán." Tiểu Quan chạy nhanh tá»›i: " Bởi vì loại nà y là thiên địa kỳ trân không bị ăn mòn, cho nên hÆ¡i quý má»™t chút, ân…thì miá»…n miá»…n cưỡng cưỡng bán cỡ má»™t ngà n năm trăm bổn tu chân Ä‘iển tịch a!"
Lục Mi tiên sinh trầm mặc.
Lần trầm mặc nà y, đúng là qua mất năm phút.
" Thế nà o?" Tiểu Khai có điểm khẩn trương, xoa xoa tay nói: " Chưởng môn, có hứng thú hay không?"
Lục Mi tiên sinh ngẩng đầu lên, thần tình cổ quái, nói: " Thiên Tuyển môn chủ, ngươi xác định…mấy bảo bối nà y có thể bán?"
" ÄÆ°Æ¡ng nhiên." Tiểu Khai có chút kỳ quái gáºt gáºt đầu: " Nếu ngươi nghÄ© thấy hứng thú…nếu không chúng ta lại thương lượng thương lượng?"
Lục Mi tiên sinh cÅ©ng không trả lá»i, lại nói: " Váºy ngươi biết Thục SÆ¡n tà ng kinh các chúng ta có bao nhiêu Ä‘iển tịch không?"
" Ãch…ba ngà n? Hoặc là năm ngà n?" Tiểu Khai nhìn Lục Mi tiên sinh có hình dáng như không cho là đúng, nhịn không được nuốt ngụm nước bá»t: " Chẳng lẽ lại có tá»›i má»™t vạn quyển?"
Lục Mi tiên sinh mỉm cưá»i, phe phẩy đầu vươn hai đầu ngón tay.
" Hai vạn, lão thiên a!" Tiểu Khai hÃt sâu má»™t hÆ¡i.
" Không phải hai vạn." Lục Mi tiên sinh vẻ mặt ngạo nghễ ngẩng đầu lên: " Là hai trăm vạn! Nghe rõ rồi chứ, hai trăm vạn quyển!"
Má»i ngưá»i ở đây Ä‘á»u xoát xoát phát ra má»™t hÆ¡i hÃt thở tháºt sâu.
" Triệu năm Thục SÆ¡n, triệu năm Thục SÆ¡n a!" Lục Mi tiên sinh có vẻ có chút kÃch động: " Các ngươi ngẫm lại, triệu năm qua, có bao nhiêu chưởng môn, có bao nhiêu nhân tà i, mặc dù qua má»—i mấy ngà n năm má»›i xuất hiện má»™t bá»™ công pháp, đến bây giá» dừng lại, Ä‘á»u có thể có bao nhiêu tu chân Ä‘iển tịch? Ta nói hai trăm vạn quyển, thống thống Ä‘á»u là tu chân Ä‘iển tịch tiêu chuẩn, trong đó do ngưá»i có lòng, bút ký, tán ký, Ä‘iển cố, cà ng nhiá»u không kể xiết, cho dù mở rá»™ng cho các ngươi sao cả Ä‘á»i, có lẽ các ngươi cÅ©ng sao không xong!"
Hắn cưá»i ha ha nhìn vá» phÃa Tiểu Khai: " Tốt, ta quyết định rồi, nếu Linh SÆ¡n phái hà o phóng như thế, ta sẽ mua hết tất cả Thải VÅ© Thiên Cầm, Man Bồ Äá» cùng vá»›i BÃch Thá»§y Thiá»m Thừ!"
Tiểu Khai nhìn Äiá»n Tá» Câm, Äiá»n Tá» Câm nhìn Tiểu Quan, Tiểu Quan lại nhìn Thiên Lá»™c, má»i ngưá»i toà n bá»™ sá»ng sốt.
Tháºt lâu sau, Thiên Lá»™c má»›i lau sạch vết máu ngoà i miệng, gương mặt dữ tợn ngẩng đầu lên, nghiến răng nhổ ra hai chữ: " Trướng giá»›i!"
Lục Mi tiên sinh thần tình mỉm cưá»i rá»i Ä‘i, bởi vì Linh SÆ¡n phái những nhân váºt cầm quyá»n nghiêm trá»ng tình báo không đủ, cuối cùng Thục SÆ¡n phái trong lúc đà m phán lấy được ưu thế tuyệt đối, kết quả đà m phán cuối cùng như thế nà y: Linh SÆ¡n phái dá»±a theo má»™t ngà n năm trăm bổn tu chân Ä‘iển tịch xuất ra mua mưá»i con Thải VÅ© Thiên Cầm, Man Bồ Äá» mưá»i cây, BÃch Thá»§y Thiá»m Thừ mưá»i con, hÆ¡n nữa dá»±a theo nguyên giá»›i trưá»ng kỳ tiếp nạp mưá»i tên đệ tá» Thục SÆ¡n phái tiến nháºp Linh SÆ¡n tu luyện, Linh SÆ¡n phái phụ thêm Ä‘iá»u kiện là cùng Thục SÆ¡n phái kết thà nh đồng minh chiến lược.
Äối vá»›i chuyện có được má»™t minh hữu vô cùng cưá»ng đại, Lục Mi tiên sinh không có gì dị nghị.
Tiểu Khai đại khái há»i má»™t chút công việc cá»§a Linh SÆ¡n, thá»§ tục, hết thảy trên Linh SÆ¡n Ä‘á»u bình thưá»ng, đại Ä‘iển khai phái má»i chuyện Ä‘á»u do Äiá»n Tá» Câm và Bạch Lá»™ đã an bà i không sai biệt lắm, những đệ tá» khác tu luyện đã ấn bá»™ mà tiến hà nh, đã không có vấn đỠgì khác, Tiểu Khai đã chuẩn bị nhÃch ngưá»i Ä‘i Thục SÆ¡n cứu Tiểu Trúc, nhưng và o lúc nà y, đột nhiên cảm ứng được trong Vô Tá»± Thiên Thư có động tÄ©nh, hồi lâu không nói chuyện vá»›i bốn vị chân nhân không ngá» bá»n há» lại tìm hắn: " Tiểu Khai đạo hữu, có chuyện tình, cần nhá» ngươi má»™t chút."
Tiểu Khai liá»n gáºt đầu: " Chỉ cần ta là m được, ta nhất định há»— trợ."
" Là như thế nà y." Bác Há»c chân nhân thở dà i: " Trước kia chúng ta ở trong Vô Tá»± Thiên Thư, còn có thể cung cấp cho ngươi má»™t chút trợ giúp, nhưng bây giá» ngươi luyện thà nh thiên hạ đệ nhất tu chân đại pháp, thá»±c lá»±c đã đạt tá»›i cảnh giá»›i tiên nhân, chúng ta đã không giúp được gì nữa, cho nên chúng ta định ra ngoà i."
" Äi ra?" Tiểu Khai trợn tròn mắt: " Các ngươi cả thân thể Ä‘á»u không có, là m sao mà đi ra?"
" Trước kia Ä‘Ãch tháºt là không có biện pháp." Bác Há»c chân nhân còn có Ä‘iểm ngại ngùng: " Nhưng bây giá» giống như là có biện pháp rồi."
" Ân, ngươi nói."
Bác Há»c chân nhân nói: " Trước tiên ta thanh minh má»™t chút, trá»ng tố hình thể, đối vá»›i ngưá»i tu chân mà nói, là việc chưa từng có trước đó, chúng ta cÅ©ng chỉ là nghiên cứu, cho rằng có lẽ có thể thà nh công, cho nên biện pháp cá»§a ta là có phong hiểm đó."
" Äã có phong hiểm, cần gì phải mạo hiểm chứ?" Tiểu Khai nói: " Các ngươi cứ ở trong Vô Tá»± Thiên Thư, không phải khá»e hÆ¡n sao?"
Trấn Nguyên chân nhân thở dà i: " Tiểu Khai đạo hữu, ngươi không rõ, loại cuộc sống không có hình thể nà y, rất khó qua a."
" Äúng váºy." Bế Quan chân nhân cÅ©ng nói: " HÆ¡n nữa, trưá»ng kỳ đứng ở má»™t chá»—, đã tháºt nhà m chán a."
" Nhưng…các ngươi trước kia tu luyện, lúc đó chẳng phải ở một địa phương ngẩn ngơ suốt mấy trăm năm sao?" Tiểu Khai nói.
" Cái nà y không giống." Mạt Chược chân nhân giải thÃch: " Trước kia chúng ta bế quan là vì tu luyện, tu luyện là vì phi thăng tiên giá»›i a, nhưng ở trong Vô Tá»± Thiên Thư, tu luyện đã không có gì ý nghÄ©a, chúng ta cÅ©ng không phải kẻ Ä‘iên, đã không có ý nghÄ©a, cần gì phải tu luyện má»—i ngà y đây?"
" Nga, cÅ©ng phải." Tiểu Khai nhÃu mà y nói: " Các ngươi xác định…có nắm chắc chuyện muốn là m không?"
" Äúng, chúng ta xác định." Bác Há»c chân nhân nói: " Bây giá», ta muốn nói vá»›i ngươi má»™t chút, ngươi là m sao trợ giúp chúng ta."
" Kỳ tháºt bây giá», đối vá»›i chúng ta mà nói là má»™t cÆ¡ há»™i thiên tái nan phùng, trước kia ngưá»i tu chân cho tá»›i bây giá» không ai có thể trá»ng tố hình thể, không phải bởi vì nghÄ© không ra phương pháp, mà là bởi vì khuyết thiếu tà i liệu, mà tà i liệu nà y Ä‘á»u là có thể gặp mà không thể cầu thiên địa kỳ trân."
" Hết lần nà y tá»›i lần khác mấy tà i liệu nà y, ngươi nÆ¡i nà y Ä‘á»u có!"
" Chúng ta cần ba thứ: Man Bồ Äá», nước Dao Trì, Nhược Thá»§y."
" Man Bồ ÄỠđã có thể thu nạp thiên địa linh khÃ, váºy đồng dạng, nên có công hiệu ngưng tụ hồn phách, mà Man Bồ Äá» thân mình tà i chất chắc chắn mà má»m dẻo, cà ng là tà i liệu tốt nhất để trá»ng tố thân thể."
" Phi Hạc Thượng Nhân từng nói qua, Dao Trì Thá»§y khuynh thiên hạ kinh, rồng Ä‘en xuất thế thiên hạ loạn, cho nên nước Dao Trì kỳ tháºt là khốn long, khốn long là khái niệm gì? Kỳ tháºt đúng là khái niệm khóa hồn, trên sá»± tháºt, Dao Trì sở dÄ© là cấm địa cá»§a Côn Lôn, đúng là bởi vì trong nước hồ bao hà m lá»±c lượng căn bản không thuá»™c tu chân giá»›i, long tá» Phách Hạ vốn sá»›m hồn phi phách tán, nhưng có khả năng ở trong nước Dao Trì lịch kinh ngà n vạn lần năm mà bất diệt, có thể thấy được nước Dao Trì lá»±c khóa hồn cưá»ng đại bao nhiêu, chúng ta tin tưởng rằng, chỉ cần có Dao Trì Thá»§y, hồn phách cá»§a chúng ta nhất định có thể hoà n mỹ phong tồn trong Man Bồ Äá»."
" Không cần há»i ta vì cái gì biết được chuyện cá»§a Phách Hạ, bởi vì rất nhiá»u sá»± tình ta Ä‘á»u quên rồi, nhưng Ä‘iển cố nà y, ta lại nhá»› rõ."
Nói Nhược Thá»§y, trong Diệt Thế Chi Môn, kỳ tháºt chúng ta má»™t chút cÅ©ng không hiểu, bất quá Nhược Thá»§y không ngá» cả Hãm Không Äảo Ä‘á»u có thể sanh sanh hòa tan, có thể thấy được đó cÅ©ng là đại biểu, kỳ tháºt là Quy Nguyên lá»±c lượng đạo sanh vạn váºt cả Ä‘á»i, mà vạn váºt cuối cùng Ä‘á»u quy vu nhất nguyên, Nhược Thá»§y lá»±c, chÃnh là thiên địa sÆ¡ khai há»—n độn lá»±c, chúng ta nếu mượn lá»±c lượng cá»§a Nhược Thá»§y, có lẽ có thể để cho hồn phách quy vu há»—n độn, sau đó tiến và o Man Bồ Äá», tìm được cuá»™c sống má»›i."
" Cho nên Nhược Thá»§y đến tá»™t cùng thì là m cho chúng ta hồn phi phách tán, hay là thoát thai hoán cốt, chúng ta hoà n toà n không biết, nhưng vô luáºn như thế nà o, chúng ta quyết tâm muốn thá» má»™t lần."
" Có thể có được ba thứ nà y, chỉ có một mình ngươi, cho nên có thể giúp chúng ta chuyện nà y, cũng chỉ có ngươi thôi."
Tiểu Khai dùng sức gáºt gáºt đầu: " Tốt đấy, chá» ta cứu Tiểu Trúc trở vá», nhất định giúp các ngươi chuyện nà y!"
Triệu năm Thục SÆ¡n vẫn như cÅ© nguy nga ngáºt láºp, bởi vì bị má»™t giá»t Nhược Thá»§y cá»§a Tiểu Khai phá rá»›t kết giá»›i, bây giá» Thục SÆ¡n đã bà y ra kết giá»›i má»›i, Tiểu Khai lần nà y chÃnh quy đến viếng, đương nhiên không cần cưá»ng sấm nữa, ở bên ngoà i kết giá»›i kêu má»™t tiếng, láºp tức đã có đệ tá» Thục SÆ¡n Ä‘i tá»›i dẫn bá»n hắn tiến và o, bất quá các đệ tá» Thục SÆ¡n nhìn thấy Tiểu Khai thì ánh mắt vẫn như cÅ© trà n ngáºp địch ý. Trong địch ý rồi lại mang theo ý sợ hãi.
Dù sao, phá há»§y Thục SÆ¡n đại Ä‘iện và hòa tan Hãm Không Äảo hai chuyện nà y, đã là sá»± tháºt, má»™t sá»± tháºt quá mức chịu đựng.
" Cái gì? Chưởng môn đang vắng mặt?" Tiểu Khai thất thanh nói: " Không phải nói chỠta đến sẽ cứu Tiểu Trúc hay sao chứ?"
" Chưởng môn Ä‘i thăm Trưá»ng Sinh sư đệ rồi." Äệ tá» dẫn đưá»ng háºn háºn nói: " Trưá»ng Sinh sư đệ đã bị môn chá»§ ngà i phế Ä‘i toà n thân công phu, đã Ä‘i đến Vô Danh Phong rồi."
" Vô Danh Phong? ChÃnh là nÆ¡i Trưá»ng Sinh thu phục thiên há»a huyá»n băng?" Tiểu Khai gáºt đầu nói: " ÄÆ°á»£c lắm, ta tá»± mình Ä‘i tìm."
Dưới Vô Danh Phong, vẫn như cÅ© là tuyết trắng ngai ngai, là má»™t thế giá»›i băng tuyết, đặt ở má»™t tháng trước, ngoại trừ Tiểu Khai có thể mượn nhá» ngà n năm huyá»n thiết chi tinh lá»±c lượng Ä‘i xuống tá»›i, những ngưá»i khác có lẽ ná»a đưá»ng sẽ bị đống thà nh tượng băng, nhưng bây giá» Tiểu Khai luyện thà nh thần công, năm mỹ nữ cÅ©ng được mưa móc triêm nhiá»…m, công lá»±c tiến nhanh, má»i ngưá»i dá»… dà ng hạ xuống.
Lục Mi tiên sinh quả nhiên ở dưới chân núi, từ góc độ cá»§a Tiểu Khai xem qua, má»™t lão nhân toà n thân bị khóa thần tình bi phẫn đứng ở nÆ¡i đó, trước mặt nằm má»™t ngưá»i, đúng là Trưá»ng Sinh.
Lúc nà y, lão nhân Ä‘ang lá»›n tiếng nói: " Chưởng môn, chẳng lẽ ngươi không biết là Nghiêm Tiểu Khai khinh ngưá»i quá đáng hay sao chứ? Ngươi không ngá» lại cùng ngưá»i như thế kết minh, quả tháºt là …quả tháºt là là m bại hoại danh dá»± cá»§a Thục SÆ¡n ta."
Lục Mi tiên sinh thần tình đỠbừng, ấp úng nói: " Tiá»n…tiá»n bố..kỳ tháºt…kỳ tháºt chuyện nà y, ta cÅ©ng là vì tương lai cá»§a Thục SÆ¡n mà nghĩ…ngà i có thể không biết, Linh SÆ¡n phái cá»§a bá»n há» có…"
" Ta mặc kệ há» có cái gì." Lão nhân khoát tay, xÃch sắt trên tay lạp lạp vang lên: " Ta chỉ biết là , hắn phế Ä‘i công lá»±c cá»§a Trưá»ng Sinh, mà trong tu chân giá»›i, phế Ä‘i công lá»±c chÃnh là kiêng kị thiên đại, năm đó Thiên Tuyển môn chá»§ uy thế như thế, Ä‘á»u không có là m qua chuyện thế nà y."
" Nhưng…nhưng hắn Ä‘Ãch xác không biết tu chân giá»›i có quy cá»§ nà y." Lục Mi tiên sinh thở dà i nói: " Tiá»n bối, ngươi nghe ta nói, chuyện nà y ta có nghe Hoà ng Bá»™i cô nương nói, kỳ tháºt Trưá»ng Sinh Ä‘Ãch xác là m không đúng."
Tiểu Khai không khá»i lặng lẽ gáºt gáºt đầu, Lục Mi tiên sinh nà y, cÅ©ng là má»™t nhân váºt biết phân biệt thị phi.
Vô danh lão nhân nặng ná» hừ má»™t tiếng, Ä‘ang muốn nói chuyện, bá»—ng nhiên khóe mắt giương lên, quát: " Ngưá»i nà o!"
Tà i sản của DoctorCrazy
14-10-2009, 12:53 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,303
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 18 giá»
Thanks: 1,225
Thanked 20,253 Times in 6,526 Posts
VÔ TỰ THIÊN THƯ
NGUYÊN TÃC :
CLOSEADS
DỊCH THUẬT :
BUDDY.VN (
http://WWW.FORUM.BUDDY.VN )
TẬP 12
CHÆ¯Æ NG 2 : PHONG THẠCH CHI ƯỚC
NGƯỜI DỊCH :
VÔ SONG
Tiểu Khai cưá»i hắc hắc, rÆ¡i xuống: " Là ta, Thiên Tuyển môn chá»§ Nghiêm Tiểu Khai."
Tiêu Váºn cÅ©ng cưá»i hắc hắc, tiếp lá»i nói: " Còn có ta, Thiên Tuyển môn đại sư tá»· Tiêu Váºn."
Vô danh lão nhân đồng tá» co rút lại, bước mạnh vá» phÃa trước, rồi lại bị xÃch sắt kéo trở vá», tê thanh nói: " Ngươi đúng là ngưá»i hại đồ nhi ta Thiên Tuyển môn chá»§ Nghiêm Tiểu Khai?"
" Äúng váºy, là ta." Tiểu Khai không sợ hắn: " Muốn đánh giá có lẽ ngươi không thuáºn tiện nhiá»u đâu."
Hắn vừa nói, thì ngà n năm huyá»n thiết chi tinh ở phÃa sau đã muốn nhảy Ä‘i ra, Lục Mi tiên sinh mặt mÅ©i trắng bệch, chạy nhanh nhắc nhở: " Uy, môn chá»§, chúng ta bây giá» kết minh rồi, ngươi không được há»§y diệt cả Thục SÆ¡n Vô Danh Phong chúng ta nữa."
Tiểu Khai Ä‘ang muốn nói chuyện, bá»—ng nhiên nghe được trong Vô Tá»± Thiên Thư truyá»n đến động tÄ©nh, Bế Quan chân nhân kêu to lên: " Trá»i ạ, ta nhá»› ra rồi, ngưá»i nà y ta nháºn ra! Hắn là đồ đệ cá»§a ta!"
Tiểu Khai sá»ng sốt.
Vô danh lão nhân cÅ©ng đứng nÆ¡i đó, hô to: " Nghiêm Tiểu Khai, ngươi không cần á»· và o có được ngà n năm huyá»n thiết chi tinh thì rất giá»i, ta nói cho ngươi, ngươi Ä‘iếm ô danh hà o Thiên Tuyển môn, ngươi…"
" Vô Danh Tá», ngưá»i cá»§a Nam Quách Thôn dưới chân Thục SÆ¡n, nguyên danh Triệu Cẩu Thặng, sau đó được Thục SÆ¡n phái thu nháºn, ban đạo hà o Vô Danh…" Tiểu Khai cháºm rãi niệm lên.
Vô Danh lão nhân há to miệng, ngây dại.
" Vô Danh Tá» tám tuổi lên núi, đốn cá»§i hai năm, nấu nước ba năm, mưá»i ba tuổi bắt đầu tu luyện, thân thể tố chất cá»±c cao, chỉ là tâm trà thấp kém, thiên tư ngu muá»™i, đến năm mươi tuổi không có thà nh tá»±u, trong hà ng đệ tỠđồng bối, được xưng kém cá»i nhất." Tiểu Khai vẫn cháºm rãi tiếp tục nói.
" Ngươi…ngươi như thế nà o biết?" Vô Danh lão nhân phảng phất như gặp phải quá»·, ấp úng nói: " Chẳng lẽ…chẳng lẽ má»™t ngà n năm trước…Phong Thạch Chi Ước còn có ngưá»i khác biết sao?"
" Phong Thạch Chi Ước? Äó là váºt gì váºy?" Lục Mi tiên sinh mắt sáng rá»±c lên, vị Thục SÆ¡n chưởng môn nà y nhạy cảm ý thức được, ngà n năm trước, quả nhiên đã xảy ra má»™t Ãt chuyện không tầm thưá»ng.
Má»™t ngà n năm nay thiên địa linh khà hi bạc, tu chân giá»›i nhân tà i thất vá»ng, suốt ngà n năm không ngưá»i phi thăng, có lẽ có quan hệ tá»›i Phong Thạch Chi Ước nà y.
Äáng tiếc, Vô Danh lão nhân căn bản mặc kệ hắn, bởi vì Tiểu Khai lại bắt đầu niệm: " Vô Danh Tá» mặc dù thiên phú ngu muá»™i, nhưng tâm trà cứng cá»i vô cùng, tu luyện không ngừng, cho tá»›i hai trăm ba mươi tám tuổi thì rốt cuá»™c khai mở, nguyên dương tÃch súc phong háºu vô cùng, tiến cảnh tu luyện tiến triển cá»±c nhanh, má»™t ngà y ngà n dặm, mưá»i năm có chút thà nh tá»±u, hai mươi năm trung thà nh, ba mươi năm đại thà nh, trở thà nh Thục SÆ¡n phái đương đại trong hà ng đệ tá» là ngưá»i tiếp cáºn vá»›i phi thăng nhất."
Vô Danh lão nhân không nháy mắt chỠmong Tiểu Khai, nói: " Sau đó thì sao?"
" Sau đó ma?" Tay cá»§a Tiểu Khai đưa ra: " Năm đó Vạn Yêu Vương hoà nh hà nh thiên hạ, sư phó ngươi và mặt khác và i vị cao thá»§ liên thá»§ cùng đánh má»™t tráºn chiến vá»›i Vạn Yêu Vương, sau khi lưỡng bại câu thương, đồng quy vu táºn, tu chân giá»›i khôi phục hòa bình, nam tu chân và nữ tu chân từ nay vá» sau qua cuá»™c sống hạnh phúc khoái hoạt."
" Không, không đúng!" Vô Danh lão nhân trầm giá»ng nói: " Phong Thạch Chi Ước đâu? Ngươi vì cái gì không nói Phong Thạch Chi Ước?"
Tiểu Khai cũng có chút mộng: " Ta không biết Phong Thạch Chi Ước a."
" Ngươi như thế nà o lại không biết!" Vô Danh lão nhân bá»—ng nhiên bạo ná»™: " Ngươi đã biết thân pháºn cá»§a ta, váºy ngươi như thế nà o lại có thể không biết Phong Thạch Chi Ước! Nga, ta biết rồi, tổ tiên ngươi khẳng định là tên nhát gan quá»·, rõ rà ng biết Phong Thạch Chi Ước sắp tá»›i, rõ rà ng biết thiên địa gặp nạ, cÅ©ng không nguyện ý gánh chịu trách nhiệm, tham dá»± Phong Thạch Chi Ước, mà là má»™t ngưá»i trá»™m sống má»™t mình, đúng hay không?"
" Ngươi nói cái gì a, không hiểu gì cả." Tiểu Khai nói: " Hoà n toà n không hiểu nga."
" Hừ, ngươi đương nhiên không hiểu." Vô Danh lão nhân cưá»i ha ha: " Tổ tiên ngươi đã là m ra chuyện tình mất mặt như váºy, là m sao có thể nói cho ngươi, hắn đã sá»›m mang theo bà máºt nà y phi thăng mất rồi!"
" Tiá»n bối, đã chúng ta cÅ©ng không biết, ngươi nói chuyện tình năm đó ra Ä‘i." Lục Mi tiên sinh nói: " Vì cái gì ta thân là Thục SÆ¡n chưởng môn, cho tá»›i bây giá» chưa từng nghe qua cái gì là Phong Thạch Chi Ước váºy?"
" Không nói, tuyệt đối không nói." Vô Danh lão nhân lắc đầu: " Chuyện nà y đã là m, cÅ©ng không cho háºu nhân các ngươi biết nữa, miá»…n cho lo lắng, lại không là m nên chuyện gì. Dù sao dá»±a theo ước định lúc trước, cÅ©ng phải vÄ©nh cá»u phong tồn bà máºt nà y!"
Tiểu Khai nhÃu nhÃu mà y, bá»—ng nhiên mỉm cưá»i, cháºm rãi nói: " Äứa nhá», ngươi căn cốt thượng gia, kiêm thêm lòng dạ rừng triệt, chÃnh là má»™t miêu tá» có thể tu chân tháºt tốt, có nguyện Ä‘i lên núi cùng ta không?"
Vô Danh lão nhân toà n thân mãnh chấn, xoát quay đầu lại, hai ánh mắt trừng lên còn lớn hơn mắt trâu, ha ha nói: " Thúc thúc, lên núi có thể ăn cơm no hay không?"
Tiểu Khai mỉm cưá»i, vươn chỉ ra, đưa trước ngá»±c, phảng phất như trên tay bưng má»™t chén cÆ¡m: " Äứa nhá», đến đây, ăn chén cÆ¡m nà y, theo ta lên núi, ta cam Ä‘oan, ngươi má»—i ngà y Ä‘á»u có thể ăn cÆ¡m no."
Lục Mi tiên sinh nhìn thấy trợn mắt há hốc mồm, há to miệng, không biết hai ngưá»i nà y Ä‘ang là m cái gì.
Vô Danh lão nhân cà ng kÃch động, tháºt dà i hÃt má»™t hÆ¡i, lúc nà y má»›i trầm giá»ng nói: " Nhưng, a ba nói, ngưá»i xấu bên ngoà i rất nhiá»u, không nên tùy tiện ăn đồ ngưá»i khác cho."
Tiểu Khai gáºt gáºt đầu: " Tốt lắm, ta vá»›i ngươi vá» nhà má»™t chuyến."
Vô Danh lão nhân xoay mạnh thân thể, đối diện Tiểu Khai, phác thông má»™t tiếng, quy cá»§ quỳ xuống, run giá»ng nói: " Sư phó, lão nhân gia ngà i…thế nhưng còn kiện tại! Thế nhưng…còn là m Thiên Tuyển môn chá»§!"
" ÄÆ°Æ¡ng!" Phảng phất như có con mắt rÆ¡i xuống đất.
Tiểu Khai thần thái lại là hiá»n là nh, lại là kÃch động, hoãn giá»ng nói: " Vô Danh, má»™t ngà n năm nay, vất vả ngươi rồi."
" Không vất vả, má»™t chút cÅ©ng không vất vả!" Vô Danh lão nhân ưỡn ngá»±c vá»— mạnh, tá»± tá»± leng keng: " Vì thiên hạ thương sinh ná»— lá»±c, chÃnh là bổn pháºn cá»§a ngưá»i tu chân chúng ta, đây là năm đó sư phó dạy ta, ta vÄ©nh viá»…n Ä‘á»u nhá»› rõ."
" Tốt lắm, ngươi nói cho ta biết, năm đó đến tá»™t cùng đã xảy ra cái gì?" Tiểu Khai thở dà i: " Năm đó chúng ta liên thá»§ cùng Vạn Yêu Vương đánh má»™t tráºn chiến, mặc dù thà nh công đánh chết Vạn Yêu Vương, nhưng ta cÅ©ng trá»ng thương, cÆ¡ hồ đương trưá»ng tá» vong, vẫn bế quan tu luyện hÆ¡n má»™t ngà n năm má»›i tÃnh miá»…n cưỡng khôi phục Ä‘i tá»›i, nhưng sau khi ta khôi phục, cÅ©ng rốt cuá»™c tìm không thấy những đạo hữu trước kia nữa."
" Sư phó, ngà i Ä‘Ãch xác tìm không thấy các vị tiá»n bối nữa." Vô Danh lão nhân thở dà i: " Bởi vì…" Hăn có chút chần chá» nhìn Tiểu Khai: " Bá» Ä‘i, chuyện nà y hay là không cần nói nữa."
Tiểu Khai nhÃu mà y: " Vì cái gì không nói? Má»™t ngà n năm nay, linh khà trong thiên địa cà ng ngà y cà ng hi bạc yếu á»›t, ta tu luyện cho tá»›i bây giá» Ä‘á»u không thể bước và o phi thăng chi cảnh, đây là đại há»a cá»§a cả tu chân giá»›i, chẳng lẽ…" Ngữ khà cá»§a Tiểu Khai bá»—ng nhiên nghiêm lệ: " Chẳng lẽ trưá»ng đại há»a nà y, không lẽ là các ngươi là m ra sao?"
" Không phải." Vô Danh lão nhân lại cà ng hoảng sợ, chạy nhanh phá»§ nháºn: " ÄÆ°Æ¡ng nhiên không phải, nếu không phải có Phong Thạch Chi Ước, có lẽ bây giá» tu chân giá»›i cà ng thêm tệ hại hÆ¡n."
" Nga? Phải không?" Tiểu Khai hÃp mắt, giương mắt nhìn Vô Danh lão nhân, hà o quang trong mắt hắn, ở trong cÆ¡ thể tiên thiên tiên khà thúc giục, như là thá»±c chất bức tá»›i, Vô Danh lão nhân quả nhiên ngăn cản không được, hai tay xua mạnh: " Sư phó, ngà i ngà n vạn lần không cần hiểu lầm, tháºt sự…tháºt sá»± không phải ta là m."
Tiểu Khai hừ lạnh má»™t tiếng, bá»—ng nhiên như tiếng sét đánh, hét lá»›n: " Rốt cuá»™c sao lại thế nà y, nhanh lên nói tháºt ra!"
Má»™t tiếng quát há»i, đã dùng tá»›i tiên thiên tiên khà thúc giục, giá» phút nà y công lá»±c Tiểu Khai cao cưá»ng thế nà o, ngay cả Lục Mi tiên sinh bên cạnh cÅ©ng cảm thấy tâm tình khó chịu, phảng phất muốn hét lá»›n má»™t tiếng, huống chi Vô Danh lão nhân đúng là tâm tư phù động, bị hắn quát má»™t tiếng, láºp tức rối loạn tâm trÃ, ấp úng nói: " Sư phó, ngà i đừng nóng giáºn, ta nói, ta nói là được."
Bế Quan chân nhân giÆ¡ ngón tay cái lên, nhịn không được tấm tắc khen: " Tiểu Khai đạo hữu, không nghÄ© tá»›i ngươi còn rất có thiên phú a, ai, Vô Danh đứa nhá» nà y, từ nhá» tâm địa thiện lương, luôn hiểu được tôn sư trá»ng đạo, nếu không phải vì muốn biết Phong Thạch Chi Ước nà y, ta còn tháºt không đà nh lòng giúp ngươi lừa gạt hắn a."
Má»i ngưá»i giữ hÆ¡i thở, bắt đầu lắng nghe chuyện bà máºt cá»§a má»™t ngà n năm trước.
Ngà n năm trước, trong thiên địa linh khà dư thừa, tưu chân giá»›i nhân tà i cưá»ng thịnh, cÆ¡ hồ má»—i trăm năm Ä‘á»u có thể có ngưá»i phi thăng tiên giá»›i, sau đó Vạn Yêu Vương vượt qua ma giá»›i mà đến, hoà nh hà nh nhân gian, sư phó ngà i má»i và i vị chưởng môn các đại môn phái ra tay, cùng Vạn Yêu Vương quyết chiến dưới chân Hoà ng SÆ¡n, cuối cùng lưỡng bại câu thương, tất cả ngưá»i tham chiến Ä‘á»u hồn phi phách tán, ngà y thứ ba sau tráºn chiến ấy, Thiên Tuyển môn chá»§ được thiên hạ tu chân á»§y thác Ä‘i Ä‘iá»u tra, nhưng không có tìm được chút manh mố, chỉ nói cho chúng ta, dưới chân Hoà ng SÆ¡n phong tồn vô số tu chân pháp bảo, xin khuyên chúng ta không nên Ä‘i xuống Ä‘iá»u tra, để tránh phá hư bình hà nh, Ä‘em cả Hoà ng SÆ¡n là m sụp đổ."
Tiểu Khai nhịn không được mỉm cưá»i, nghÄ© thầm: " Thiên Tuyển môn chá»§ cÅ©ng không thà nh tháºt, hắn rõ rà ng cứu bốn ngưá»i, đặt và o trong Vô Tá»± Thiên Thư, nhưng lại không nói cho ngưá»i khác."
Lục Mi tiên sinh mỉm cưá»i, nghÄ© thầm: " Phái Hoà ng SÆ¡n nổi danh Tụ Linh đại há»™i, nguyên lai là có lai lịch như váºy."
Vô Danh lão nhân tiếp tục nói: " Sau đó, các đại môn phái Ä‘á»u tuyển ra chưởng môn, bắt đầu cháºm rãi khôi phục sá»± cưá»ng thịnh ngà y xưa, sau trăm năm thái bình, cÆ¡ hồ tất cả ngưá»i tu chân đồng thá»i phát hiện có má»™t chuyện rất kỳ quái: trong thiên địa lúc đó, linh khà phảng phất trong má»™t đêm, đã bị giảm bá»›t rất nhiá»u."
Thiên địa linh khà mặc dù không thể tÃnh được, nhưng tu chân giá»›i chúng ta ngà n năm trưá»ng tồn, luôn đối vá»›i linh khà có cảm ứng nhất định, và o má»™t ngà y, cÆ¡ hồ tất cả má»i ngưá»i cảm giác được, linh khà đang bay nhanh biến mất, hÆ¡n nữa còn vãng má»™t chá»— tụ táºp, mà địa phương kia chÃnh là Thục SÆ¡n cá»±c động Tiểu Quang Minh Cảnh."
" Tiểu Quang Minh Cảnh!" Khinh Hồng hô lên: " Äúng là được xưng địa phương kỳ lạ nhất Thục SÆ¡n, thoát ly quy tắc cá»§a tam giá»›i Thiên Ngoại Chi Thiên?"
" Äúng váºy, sư phó ngà i đã biết, Tiểu Quang Minh Cảnh được xưng là thiên ngoại thiên( trá»i ngoà i trá»i), nÆ¡i đây cho tá»›i bây giá» không ngưá»i ở lại, cÅ©ng là má»™t nÆ¡i vÄ©nh viá»…n sẽ không xuất hiện biến hóa gì, nhưng bây giá», nÆ¡i đây lại xuất hiện biến hóa mà ta khó thể tưởng tượng."
" Lúc nà y đây, vẫn là do Thục SÆ¡n chưởng môn ra mặt, triệu táºp cao thá»§ thiên hạ các đại môn phái, liên hệ Ä‘i đến Tiểu Quang Minh Cảnh, muốn nhìn xem rốt cuá»™c xảy ra sá»± tình gì."
" Tại Tiểu Quang Minh Cảnh, hết thảy bình thưá»ng, chỉ là có thêm má»™t khối tảng đá."
" Oa! Khẳng định là tảng đá nà y giở trò!" Khinh Hồng la hoảng lên: " Nhưng đây là Thục SÆ¡n Tiểu Quang Minh Cảnh, không thể là địa phương bình thưá»ng nga, chẳng lẽ là tiên nhân bá» tảng đá ở đó?"
Vô Danh lão nhân lắc đầu: " ÄÆ°Æ¡ng nhiên không phải tiên nhân, tiên nhân sẽ không là m chuyện nhà m chán như váºy, nhưng cÅ©ng không phải là ngưá»i tu chân, bởi vì không có ngưá»i tu chân nà o có thể đột phá Thục SÆ¡n phái ngà n năm kết giá»›i, trá»™m tiến và o Tiểu Quang Minh Cảnh, cho nên lai lịch cá»§a tảng đá nà y, căn bản là mê hoặc."
" Váºy..tảng đá nà y giở trò sao?" Ngưng Hương mở to hai mắt: " Chẳng lẽ là do tảng đá nà y giết ngưá»i, cho nên các ngươi phong ấn nó lại?"
" Tảng đá nà y sẽ không giết ngưá»i, nhưng lại hấp thu thiên địa linh khÃ." Vô Danh lão nhân thở dà i: " HÆ¡n nữa không phải hấp thu bình thưá»ng, mà là dùng má»™t loại cưá»ng độ và tốc độ khó có thể hình dung trong từng khắc không ngừng hấp thu thiên địa linh khÃ."
Hắn cưá»i khổ má»™t chút, nhìn Tiểu Khai nói: " Sư phó, năm đó ngà i rá»i Ä‘i Thục SÆ¡n tìm Vạn Yêu Vương, ta đã sắp phi thăng rồi, nhưng ngà i xem ta bây giá», là công lá»±c thế nà o."
Lục Mi tiên sinh gáºt đầu nói: " Khó trách…ta vừa má»›i cảm thấy công lá»±c cá»§a tiá»n bối so vá»›i ta còn muốn thấp hÆ¡n hai phần."
Vô Danh lão nhân thở dà i: " Äúng váºy, đây Ä‘á»u là do lúc ấy bị tảng đá hấp lấy cả. Trên sá»± tháºt, lúc ấy má»i ngưá»i tiến và o Tiểu Quang Minh Cảnh, Ä‘á»u mất Ä‘i cÆ¡ hồ toà n bá»™ công lá»±c, mà chỉ là chuyện phát sinh chừng thá»i gian uống má»™t chén trà nhá» từ khi chúng ta tiến và o mà thôi."
Má»i ngưá»i nhìn nhau, Ä‘á»u có Ä‘iểm rung động.
" Chúng ta nhìn thấy, vốn thiên địa linh khà vô ảnh vô hình, biến thà nh niêm trù thá»±c chất, cứ như váºy thà nh từng tia lÅ© lÅ© từ bên ngoà i Tiểu Quang Minh Cảnh thổi và o, chui và o trong tảng đá, mà thiên địa linh khà trên ngưá»i chúng ta, cÅ©ng bị ngạnh sanh từ trong thân thể bị rút ra, rót và o trong tảng đá, trà ng cảnh như váºy tháºt sá»± là đáng sợ, lúc ấy ngưá»i ở đây, có mấy ngưá»i tâm trà bạc nhược yếu kém không kiên cưá»ng, dao động cÆ¡ hồ hét lên."
" Chúng ta trải qua má»™t phen thôi trắc thô thiển, cho ra má»™t kết luáºn đáng sợ: Nếu còn không ngăn cản, có lẽ năm trăm năm sau, thiên địa linh khà sẽ hoà n toà n biến mất, trên thế giá»›i nà y, sẽ không há» có ngưá»i tu chân tồn tại. Cà ng đáng sợ chÃnh là , hấp hết thiên địa linh khà xong, trong tảng đá nà y, rốt cuá»™c sẽ xuất ra váºt gì? Nếu là quái váºt, thì là má»™t quái váºt đáng sợ như thế nà o?"
Tiểu Hân và Hiểu Nguyệt má»™t trái má»™t phải lặng lẽ giữ chặt cánh tay Tiểu Khai, Ä‘á»u cảm thấy trong lòng có chút sợ hãi.
" Cho nên, cuối cùng chúng ta quyết định, Ä‘em tảng đá nà y phong ấn lại, để bảo tồn thiên địa linh khÃ!" Vô Danh lão nhân dùng sức nắm chặt bà n tay: " Mà muốn phong ấn má»™t khối tảng đá đáng sợ như váºy, có lẽ chỉ nhá» và o bản thân phong ấn thì còn xa lắm cÅ©ng không đủ, nhất định phải có ngưá»i tu chân đến chá»§ trì má»›i được."
" Cho nên, tất cả ngưá»i tu chân tiến và o tiên thiên chi cảnh là m ra má»™t lá»±a chá»n giống nhau: hy sinh chÃnh mình, phong ấn tảng đá nà y, bảo tồn thiên địa linh khÃ, vì sá»± tồn tại cá»§a tu chân giá»›i, là m ra cố gắng cuối cùng!" Vô Danh lão nhân thở ra má»™t hÆ¡i tháºt dà i, thần sắc mang theo Ä‘iểm chuyên chú, mang theo Ä‘iểm thần thánh, còn mang theo Ä‘iểm cảm khái: " Các ngươi phải hiểu được, nÆ¡i nà y, có rất nhiá»u ngưá»i chỉ thiếu chút nữa là có thể phi thăng tiên giá»›i, nhưng vì sá»± tồn vong cá»§a tu chân giá»›i, bá»n há» không chút do dá»± lá»±a chá»n buông tha việc phi thăng."
" Các ngươi thà nh công rồi." Thần sắc cá»§a Tiểu Khai trở nên nghiêm nghị, trầm giá»ng nói: " Má»™t ngà n năm trôi qua, tu chân giá»›i mặc dù Ä‘iêu linh không chịu nổi, nhưng Ãt nhất còn tồn tại. Thiên địa linh khà cÅ©ng còn tồn tại."
" Äúng váºy." Vô Danh lão nhân vẻ mặt Ä‘au khổ nói: " Chúng ta thà nh công, nhưng chúng ta cÅ©ng đã thất bại, sá»± tháºt chứng minh, chúng ta căn bản không phong ấn được tảng đá nà y, nhiá»u nhất chỉ có thể giảm bá»›t tốc độ hấp thu cá»§a nó mà thôi."
Lục Mi tiên sinh nói: " Tiá»n bối, ngươi còn chưa nói, các ngươi là m sao phong ấn được tảng đá kia?"
Vô Danh lão nhân gáºt gáºt đầu: " Sư phó nên biết, kỳ tháºt Thục SÆ¡n, Nga Mi, Côn Lôn, Thanh Thà nh vốn là má»™t thể, từ bốn nhà phân ra tá»›i nay, má»›i phân biệt thà nh bốn phái, Thục SÆ¡n phái cất dấu rất nhiá»u tráºn pháp tiên giá»›i lá»±c lượng cưá»ng đại, lúc nà y đây, đúng là bốn phái liên thá»§, bà y ra má»™t kết giá»›i cá»±c mạnh xưng là Ỷ Thiên Phong Ấn. Äạo phong ấn nà y, chẳng những vô cùng cưá»ng đại, hÆ¡n nữa có thể do ngưá»i tu chân đến chá»§ trì, nhân số tham dá»± cà ng nhiá»u, lá»±c lượng phong ấn lại cà ng lá»›n, nếu bốn phái chưởng môn liên thá»§, có lẽ tiên nhân bình thưá»ng Ä‘á»u không thể rung chuyển, nhưng sau bốn ngưá»i mà tăng thêm má»™t ngưá»i, cứ váºy lá»±c lượng cà ng tăng gấp đôi. Mà lúc nà y đây, tham dá»± phong ấn tiên thiên cao thá»§, tổng cá»™ng có năm trăm tám mươi sáu vị, phong ấn như váºy, nói là không tiá»n tuyệt háºu, đã tuyệt không khoa trương, có lẽ dù là Äại La Kim Tiên cá»§a tiên giá»›i hạ phà m, cÅ©ng khó phá giải được!"
Tiểu Khai nhịn không được hÃt sâu má»™t hÆ¡i, đạo phong ấn nà y, nếu bốn ngưá»i liên thá»§ là có thể đối kháng tiên nhân, váºy dá»±a theo lá»i Vô Danh lão nhân nói đến quy tắc, năm trăm tám mươi sáu ngưá»i cùng phong ấn, lá»±c lượng bà nh trướng bá»™i lần nhân lên đúng là năm trăm tám mươi sáu bình phương, loại phong ấn nà y tháºt sá»± chỉ có thể dùng biến thái để hình dung.
Äiểm chết ngưá»i chÃnh là , ở dưới phong ấn nà y, tảng đá vẫn có thể hấp thu thiên địa linh khÃ, đây lại là khái niệm gì?
Vô Danh lão nhân nói: " Cuối cùng, má»i ngưá»i tuyển ta là m thá»§ há»™ cho phong ấn, không cho phép bất kỳ kẻ nà o phá hư đạo phong ấn nà y, đương nhiên, cÅ©ng tuyệt không cho phép ta buông tha cho việc thá»§ há»™, má»™t mình rá»i Ä‘i, cho nên bá»n há» dùng Hà n Băng Tá»a Liên dưới biển sâu ngà n năm khóa ta dưới Vô Danh Phong nà y, suốt Ä‘á»i trá»n Ä‘á»i không thể rá»i Ä‘i, thá»§ há»™ đạo phong ấn nà y, đương nhiên là đã thá»§ há»™ cả bà máºt nà y."
" VÄ©nh không buông tha, vÄ©nh không ly khai, vÄ©nh không tiết lá»™ bà máºt, đây chÃnh là Phong Thạch Chi Ước!"
" Nhưng, bây giá» ngươi đã để lá»™ bà máºt nga." Tiểu Hân cưá»i nói.
" Äiá»u nà y không tÃnh là để lá»™ bà máºt." Vô Danh lão nhân nói: " Phong Thạch Chi Ước quy định, cÅ©ng không phải không thể thông dung. Nếu là Thục SÆ¡n chưởng môn thân đến, váºy ta có quyá»n lá»±c để lá»™ bà máºt. HÆ¡n nữa, ta tháºm chà còn có cÆ¡ há»™i để giải phóng chÃnh mình."
" Giải phóng chÃnh mình? Äó là quy tắc gì?" Tiểu Khai hứng thú nói: " Ngươi nói xem."
Vô Danh lão nhân nói: " á»¶ Thiên Phong Ấn kỳ tháºt cÅ©ng có thể giải, nhưng muốn phá giải phong ấn nà y, trong thiên địa chỉ có má»™t món đồ có thể là m được, đó chÃnh là tÃn váºt cá»§a Thục SÆ¡n chưởng môn: Mặc Ngá»c Ban Chỉ. Cho nên, nếu Thục SÆ¡n chưởng môn quyết định cởi bá» phong ấn, váºy phong ấn nà y, sẽ cởi ra, ta đương nhiên có thể khôi phục tá»± do rồi."
Vô Danh lão nhân nói tháºt nhẹ nhang, nhưng ngữ khà mang theo sá»± tá»± hà o, cÅ©ng không che giấu được sá»± tháºt, thiên hạ tu chân nguyện ý Ä‘em quyết định cuối cùng đặt ở trong tay Thục SÆ¡n chưởng môn, thân mình nhìn lại, tại ngà n năm trước Thục SÆ¡n phái có thanh vá»ng như mặt trá»i giữa ban trưa, mà lúc ấy Thục SÆ¡n chưởng môn, đúng là sư huynh cá»§a Vô Danh lão nhân.
" Váºy không phải là quá đơn giản rồi?" Lục Mi tiên sinh sá» sá» Mặc Ngá»c Ban Chỉ trên ngón tay: " Ngươi nói, là thứ nà y sao?"
Vô Danh lão nhân lại lắc đầu: " Äồ nà y cá»§a ngươi, là giả."
" Giả?" Lục Mi tiên sinh sá»ng sốt, nhịn không được cưá»i rá»™ lên: " Tiá»n bối, Thục SÆ¡n chưởng môn tÃn váºt đại đại tương truyá»n, chưa từng bị mất, là m sao là giả được?"
Vô Danh lão nhân cưá»i nói: " TÃn váºt nà y cá»§a ngươi Ä‘Ãch tháºt là giả, ngươi không biết cÅ©ng bình thưá»ng, bởi vì ở má»™t ngà n năm trước, Mặc Ngá»c Ban Chỉ chÃnh thức đã mất tÃch rồi."
Lục Mi tiên sinh thần tình hồ nghi, do dá»± nói: " Tiá»n bối…không phải nói giỡn chứ?"
Vô Danh lão nhân cÅ©ng không nhiá»u lá»i, chỉ vá» hướng vách núi cách hÆ¡n mưá»i thước: " Nhạ, ngươi xem, bên kia đúng là nÆ¡i á»¶ Thiên Phong Ấn, ngươi Ä‘em Mặc Ngá»c Ban Chỉ bá» và o cái lá»— nhá» kia, sau đó dùng Thục SÆ¡n phái bà truyá»n sáu đạo thá»±c ngôn thúc giục, nếu Mặc Ngá»c Ban Chỉ là tháºt, thì á»¶ Thiên Phong Ấn sẽ tá»± mở ra."
Lục Mi tiên sinh cháºm rãi Ä‘i qua, ở trên vách núi trước mặt, quả nhiên có cái lá»— nhá» hình tròn, vừa lúc có thể đút được Ban Chỉ trong tay và o, hắn giÆ¡ tay lên, suy tư má»™t lát, nhịn không được liá»n quay đầu lại, chần chá» nói: " Tiá»n bối, nếu phong ấn tháºt sá»± cởi ra, tảng đá kia vẫn còn ở đó, lỡ như sẽ há»§y Ä‘i tu chân giá»›i thì sao?"
Vô Danh lão nhân mỉm cưá»i: " Ban Chỉ nà y cá»§a ngươi là giả, thá» cÅ©ng không sao."
Lục Mi tiên sinh khẽ cau mà y, nhịn không được trong lòng tức giáºn, cưá»i nói: " Nếu như thế, ta sẽ thá» xem có gì đâu." Trong miệng khách khÃ, Mặc Ngá»c Ban Chỉ trong tay lại không cháºm trá»…, bá» và o trong lá»— tròn.
Lổ hổng kia bá»—ng nhiên truyá»n đến má»™t cá»— hấp lá»±c kỳ dị, Lục Mi tiên sinh thá»§ thế nhưng cầm không được, Mặc Ngá»c Ban Chỉ " khách sát" má»™t tiếng bay ra ngoà i, vừa lúc khảm nháºp và o trong lổ hổng.
" Niệm tụng sáu đạo thá»±c ngôn, thúc giục Mặc Ngá»c Ban Chỉ." Vô Danh lão nhân nói: " Thá» má»™t lần, tháºt giả biết ngay."
Lục Mi tiên sinh khẽ gáºt đầu, mặc niệm chân ngôn, má»i ngưá»i rõ rà ng nhìn thấy, má»™t đạo yên khà năm mà u hiện ra cháºm rãi bị lổ hổng hút Ä‘i và o, sau đó, lổ hổng bắt đầu phát ra hà o quang mà u trắng nhà n nhạt.
" Xem, có phản ứng rồi, tiá»n bối, Ban Chỉ nà y quả nhiên là tháºt!" Lục Mi tiên sinh hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, nhịn không được lui ra phÃa sau hai bướ,c có chút khẩn trương nói: " Má»i ngưá»i chú ý, phong ấn sẽ mở."
" Vèo!" Vô Danh lão nhân nhịn không được cưá»i ra tiếng: " Chưởng môn yên tâm Ä‘i, á»¶ Thiên Phong Ấn huyá»…n tượng rất nhiá»u, xuất hiện dấu hiệu gì cÅ©ng không kỳ lạ nhưng không gặp được Mặc Ngá»c Ban Chỉ chÃnh thức, thì vô luáºn như thế nà o, cÅ©ng giải không được."
Quả nhiên, lổ hổng kia phát ra ánh sáng má»™t hồi, cư nhiên cháºm rãi ảm đạm xuống, sau đó " ba tháp" má»™t tiếng, Mặc Ngá»c Ban Chỉ thế nhưng theo lổ hổng bắn Ä‘i ra, rÆ¡i xuống khối băng mặt đất, phát ra tiếng Ä‘inh đương thanh thúy.
" Các ngươi cÅ©ng không nên uổng phà công phu." Vô Danh lão nhân thở dà i, lắc đầu nói: " Hôm nay sư phó có lệnh, Vô Danh không tiện chối từ, má»›i cùng các vị nói lên Phong Thạch Chi Ước, nhưng nói cho cùng, kỳ tháºt cÅ©ng không có gì khác biệt, bởi vì á»¶ Thiên Phong Ấn, cÅ©ng không phải ngưá»i tu chân có khả năng cởi ra, mà Mặc Ngá»c Ban Chỉ kia là má»™t món đồ tiên gia bảo bối, nếu ta sở liệu không kém, căn bản là từ tiên giá»›i hạ xuống, má»™t ngà n năm trước, đã bị tiên giá»›i thu hồi rồi!"
Tiểu Khai bá»—ng nhiên tiến lên má»™t bước lắc đầu nói: " Äiá»u nà y cÅ©ng không chắc."
Vô Danh lão nhân ngạc nhiên ngẩng đầu, má»i ngưá»i thấy được Mặc Ngá»c Ban Chỉ trong tay Tiểu Khai giống y đúc như cá»§a Lục Mi tiên sinh.
Tà i sản của minhchinh555
Chữ ký của minhchinh555
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu/vo tu thien thu , doc onl vo tu thien thu , doc vo tu thien thu , doc vo tu thien thu onl , hack vo tu thien thu \ , hinh vo tu thien thu , ìàãàçèíû , íîêèà , ñâåòèëüíèêè , ñèñüêè , ñöåíàðèè , ñòèõè , õîëîäèëüíèê , phi m vo tu thien thu , phi vo tu thien thu , phim vo tu thien thu , pvo tu thien thu , sac hiep-vo tu thien thu , thien thu vo tu , tom tat vo tu thien thu , vô tá»± thiên thu 4vn , vô tá»± thiên thư , vô tá»± thiên thư 4vn , vô tư thien thư , vo tan thien thu 4vn , vo tá»± thiên thư , vo tá»± thiên thư 4vn , vo tá»± thiên thư-4vn , vo ti thien thu , vo tu tai thien thu 4vn , vo tu thien t hu , vo tu thien thu , vo tu thien thu 238 , vo tu thien thu 4 vn , vo tu thien thu 4vn , vo tu thien thu 4vn eu , vo tu thien thu 4vn.eu , vo tu thien thu chap 21 , vo tu thien thu dich txt , vo tu thien thu ebook , vo tu thien thu full , vo tu thien thu full 4vn , vo tu thien thu online , vo tu thien thu quyen 21 , vo tu thien thu tap 15 , vo tu thien thu tap 21 , vo tu thien thu thuy hu , vo tu thien thu txt , vo tu thien thu. , vo tu thien thu/ , vo tu thien thuu , vo tu thin thu 4vn , vo tu thithiên thư 4vn , vo tu tien thu , vo tu tjien thu , vo tu yhien thu , vo tui thien thu , vo tuthien thu , vothuthienthu , votuthien ehu , votuthienthu , votuthienthu chuong 1 , www.vo tu thien thu , xem phim vo tu thien thu , ýêîëîãèÿ , zo tu thien thu , ðîæäåíèÿ