Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #21  
Old 29-05-2008, 10:34 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
CHƯƠNG 27
VÕ LÂM TAM ÄẦU LỆNH


Äiá»n Hồ ?
Nghe tiếng hô hoán, Äiá»n Hồ cả mừng dừng lại :
- Nhị ca ! Gặp Nhị ca đây, thật may cho đệ.
Nam Cung Phách xuất hiện, nhăn mặt nhìn Bách Lý Băng Ä‘ang mê mang bất động trên tay Äiá»n Hồ :
- Ả bị sao rồi ?
Nhá»› lại thái độ giận dữ cá»§a Nam Cung Phách độ nào, Äiá»n Hồ gắng gượng giải thích :
- Nàng bị Môn Chá»§ Cổ Má»™ Môn đả thương. Thế Nhị ca có biết y chính là Tư Mã Hợp, hậu nhân duy nhất cá»§a Tư Mã Thông Chưởng môn Äiểm Thương phái ?
Nam Cung Phách giật mình :
- Thảo nào trước lúc lìa Ä‘á»i, Tư Mã Chưởng môn đã bảo kẻ sát hại là "nghiệt súc" ?
Rồi chợt đổi giá»ng, Nam Cung Phách bá»—ng tá» ra quan tâm :
- Thương thế của ả ra sao ? Như Tam đệ chưa có dịp xem qua cho ả ?
Äiá»n Hồ gượng cưá»i :
- Äệ Ä‘ang tìm chá»— kín đáo thì gặp Nhị ca, làm gì kịp có dịp xem qua thương thế cho nàng ?
Nhanh nhẩu, Nam Cung Phách quay ngưá»i lại :
- Hãy đưa nàng đi theo ta. Sẽ có một nơi đủ kín đáo như Tam đệ muốn.
Vút...
Äiá»n Hồ đâu còn gì mừng hÆ¡n, nhất là thấy thái độ cá»§a Nam Cung Phách đã thay đổi theo chiá»u hướng thuận lợi. Äiá»n Hồ vá»™i bám sát Nhị ca.
Vút...
Äến lúc Nam Cung Phách dừng, Äiá»n Hồ đảo mắt nhìn quanh :
- Quả là nơi thật sự yên tỉnh.
Nam Cung Phách chỉ tay vào một chỗ vừa khuất vừa sạch sẽ :
- Hãy đặt ả nằm đó, ta sẽ xem thương thế cho.
Không chút nghi ngá». Äiá»n Hồ đặt nàng xuống.
Vừa đứng lên, chưa kịp quay ngưá»i lại, Äiá»n Hồ bá»—ng bị tê cứng toàn thân. Kinh tâm, Äiá»n Hồ kêu :
- Nhị ca !
Nam Cung Phách đảo ngưá»i, xuất hiện ngay trước mặt Äiá»n Hồ, miệng cưá»i lạt :
- Ngươi đừng trách ta. Hãy trách sao Thá»§y Phương Cung dám bắt giữ Äại tá»· Äoàn Má»™c Huyá»n.
Thấy Nam Cung Phách như muốn đưa Bách Lý Băng Ä‘i, Äiá»n Hồ thất kinh :
- Nhị ca định làm gì nàng ?
Nam Cung Phách khom ngưá»i xuống, chuẩn bị nhấc Bách Lý Băng lên.
- Thá»§y Phương Cung đã tung tin, sẽ buông tha Äoàn Má»™c Äại tá»· nếu có má»™t ả Bách Lý Băng nào đó để trao đổi. Ta nghÄ©, ả chính là Phương Băng.
Kinh tâm động phách, Äiá»n Hồ vá»™i kêu lên :
- Nhị ca ! Sao Nhị Ca không chịu nghĩ, vì sao Thủy Phương Cung dùng hạ sách này để đối phó nàng ?
Nam Cung Phách đang chuẩn bị lấy tay chộp vào đầu vai Bách Lý Băng :
- Ta có nghĩ. Và cho rằng vì ả là phản đồ Thủy Phương Cung nên đây là hậu quả dành cho ả.
Äiá»n Hồ thở dài :
- Nhị ca xin hay nghe đệ khuyên. Nhị ca không được động đến nàng.
Nam Cung Phách bật cưá»i, và tay cÅ©ng bắt đầu chá»™p nào Bách Lý Băng :
- Ngươi thật sự quên lần chúng ta kết nghĩa rồi sao ? Chỉ vì ả yêu nữ, ngươi quyết không cho ta động đến ả sao ? Xem đây. Ha... ha...
Äang cưá»i, Nam Cung Phách vụt rống lên.
- A !
Nhìn Nam Cung Phách vừa xuýt xoa vừa ngó chằm chằm vào lòng bàn tay. Äiá»n Hồ bảo:
- Nhị ca hay nghe đệ giải thích. Nàng và đệ đã là phu thê, công phu nàng luyện chỉ có một mình đệ là có thể chạm vào. Hơn nữa...
Nam Cung Phách cáu gắt :
- Hoang đưá»ng ? Ngươi bịa ra chuyện đó để gạt ta sao ? Hừ !
Äiá»n Hồ vẫn cố nhấn nại, giải thích :
- Xin Nhị ca hãy nghe đệ. Nàng chính là Cung Chá»§ đích thá»±c cá»§a Thá»§y Phương Cung. Và từ lâu nay nàng luôn đứng vá» phía chúng ta. Chẳng phải nàng đã từng đả bại Bách Lý Hoàng và giải cứu cho Äoàn Má»™c Äại tá»· đó sao ? Mong Äại ca đại lượng minh xét.
Nam Cung Phách nhăn nhó :
- CÅ©ng có thể ngươi nói đúng, chính vì thế Thá»§y Phương Cung má»›i có kế sách nay đối phó ả. Nhưng ta không thể không dùng ả, đổi sá»± an toàn cho Äại tá»· Äoàn Má»™c Huyá»n.
Äiá»n Hồ rất thán phục nghÄ©a khí không gì lay chuyển nổi cá»§a Nhị ca :
- Äệ cÅ©ng muốn Äại tá»· thật sá»± an toàn. Nhưng làm như Nhị ca chi khiến Äại tá»· mau mất mạng.
Nam Cung Phách trỠmôi :
- Ngươi đừng xem thưá»ng Nam Cung Phách ta như thế. Bánh sáp Ä‘i, bánh qui vá». Má»™t đổi má»™t thì cá»› gì Äại tá»· phải mất mạng ?
Äiá»n Hồ lắc đầu :
- Äệ không thể giải thích. Chỉ khuyên Nhị ca đừng quá xem thưá»ng thá»§ Ä‘oạn cá»§a Thượng Quan Du. Kẻ hiện nay Ä‘ang hiệp lá»±c vá»›i Thá»§y Phương Cung mưu đồ thao túng thiên hạ. Huống chi, như nàng từng trấn an đệ, vẫn có nhiá»u môn nhân tin cẩn cá»§a nàng sẽ bảo đảm má»i an toàn cho Äại tá»·.
Nam Cung Phách quắc mắt kinh nghi :
- Ngươi nói thật chứ ?
Äiá»n Hồ thở hắt ra :
- Thế Nhị ca nghÄ© chỉ có má»™t mình Nhị ca là biết cho Äại tá»· thôi sau ?Và lá»i nàng nói, đệ tin. Kể cả bào huynh cá»§a Äoàn Má»™c Äại tá»· là Äoàn Má»™c Thu cÅ©ng tin nữa là.
- Äoàn Má»™c Thu ?
Äiá»n Hồ giải thích :
- Tá»­ Y Há»™i là do gia phụ ngấm ngầm sáng lập. Chá»§ ý là đối phó đại há»a Bạch Cốt Môn. Do gia phụ thảm tá»­ quá sá»›m, Tá»­ Y Há»™i má»›i rÆ¡i vào tay phản đồ Thượng Quan Du. Äến khi đệ nhận được di lệnh cá»§a gia phụ lưu lại, đệ phát động Kiếm Lệnh Phi Thiên và lúc này chi còn lại má»—i má»™t Tá»­ Y Nhân là trung thành vá»›i đệ. Chính là Tá»­ Y Nhân đã cùng Nhị ca lâm chiến. Äệ đã giúp Tá»­ Y Nhân đó khôi phục diện mạo. Tính danh thật cá»§a y là Äoàn Má»™c Thu, bào huynh cá»§a Äoàn Má»™c Huyá»n Äại tá»·.
Nam Cung Phách tỠra hoang mang :
- Ta hy vá»ng ngươi vẫn là Äiá»n Hồ như thuở nào má»›i quen. ÄÆ°á»£c, ta tạm tin ngươi, thá»­ má»™t lần nữa vậy.
Ha... ha... Nam Cung Chưởng môn sao quá vá»™i để tiểu tá»­ mê hoặc ? Chính tiểu tá»­ đã giao Thất Linh Tiểu Phi Kiếm cho Lục lão Thanh Thành và há» vẫn Ä‘ang gieo tai há»a khắp Võ lâm. Hãy giao tiểu tá»­ cho Võ lâm phân xá»­. Ha... ha...
Vút... Vút... Có không dưới tám nhân vật Võ lâm thuộc các phái cùng xuất hiện, dẫn đầu là Thiết Kiếm Phi Chưởng Hoàng Nhất Lãm.
Sá»± xuất hiện cá»§a những nhân vật này làm Äiá»n Hồ thất kinh. Và Äiá»n Hồ càng thất kinh hÆ¡n vì thấy rằng Nam Cung Phách đã rụt tay vá», không còn ý giải khai huyệt đạo cho Äiá»n Hồ nữa.
Không những thế, vì nhìn thấy Nam Cung Phách quay ngưá»i, chuẩn bị tiến vá» phía những nhân vật ná», Äiá»n Hồ bá»—ng thất thanh kêu bừa :
- Võ Lâm Tam Äầu Lệnh ? ! Há» không phải đến vì có thiện ý đâu, Nhị ca !
Ngoại trừ Hoàng Như Lãm là vẫn giữ vẻ mặt thản nhiên, hầu hết những nhân vật còn lại Ä‘á»u có má»™t vài biểu hiện bất thưá»ng, ngay khi nghe Äiá»n Hồ để cập đến danh xưng lạ lùng đó.
Hoàng Nhất Lãm cau mày, khi thấy Nam Cung Phách có ý chựng lại :
- Nhảm nhí ! Võ Lâm Tam Äầu Lệnh gì chứ ?
Äiá»n Hồ chợt gá»i Nam Cung Phách :
- Nhị ca mau giải huyệt cho đệ. Äừng để há» chiếm hữu những hạt Bạch Liên Vạn Niên đệ vừa tìm thấy.
Nam Cung Phách chợt vỡ lẽ. Vì lá»i cá»§a Äiá»n Hồ rõ ràng là bịa chuyện, Nam Cung Phách biết chắc như thế, nhưng những nhân vật kia lại động dung khi nghe Äiá»n Hồ đỠcập đến Vạn Niên Bạch Liên.
Há» nhất tá» xông đến, buá»™c Hoàng Nhất Lãm cÅ©ng gấp rút xuất thá»§ đánh vào, quyết không cho Nam Cung Phách có cÆ¡ há»™i giải huyệt Äiá»n Hồ :
- Mong Nam Cung Chưởng môn thứ lượng. Äỡ !
Nam Cung Phách bật cưá»i dài :
- Quả nhiên chư vị am hiểu quá rõ thế nào là Võ Lâm Tam Äầu Lệnh. Vậy cho há»i, chư vị có biết nhân vật Äại Lệnh Chá»§ là ai không ? Chính là phản đồ Thượng Quan Du từng ngấm ngầm hãm hại Bảo Chá»§ Phi Thiên Bảo, cÅ©ng là Há»™i Chá»§ Tá»­ Y Há»™i hiện giá». Äành đắc tá»™i vậy. Ha... ha...
Vừa hất kình đỡ vào chiêu chưởng cá»§a Hoàng Nhất Lãm, Nam Cung Phách vừa vươn tay giải huyệt cho Äiá»n Hồ.
Ầm...
Bị chấn lùi, Hoàng Nhất Lãm kinh nghi bật kêu :
- Hảo thân thủ !? Có phải nhỠBạch Liên Vạn Niên gì đó, Nam Cung Chưởng môn bỗng tăng cao nội lực ?
Những nhân vật kia vẫn tiếp tục lao đến. HỠvượt qua Hoàng Nhất Lãm và thần tốc phân khai.
Hai ngăn cản Nam Cung Phách.
Hai xông đến Äiá»n Hồ là ngưá»i vừa má»›i giải huyệt đạo nên vị tất kịp có đủ ná»™i lá»±c cần thiết.
Còn ba nhân vật kia thì tranh nhau lao đến chỗ Bách Lý Băng.
Vút... Vút...
Nam Cung Phách bực tức :
- Chư vị vẫn chấp nê bất ngá»™ ư ? ÄÆ°á»£c, vậy đừng trách Nam Cung má»— trở mặt. Äỡ !
Một mình Nam Cung Phách đối phó hai nhân vật kia.
Riêng Äiá»n Hồ thì vừa phẫn ná»™ vừa thất kinh. Phẫn ná»™ vì há» vẫn u mê, cố tình không nhìn nhận há» Ä‘ang tiếp trợ ác tặc Thượng Quan Du, cÅ©ng là trợ Trụ vi ngược. Thất kinh vì phát hiện ba nhân vật còn lại Ä‘ang tranh nhau quyá»n bắt giữ Bách Lý Băng, là ngưá»i vẫn hôn mê, vô phương hoàn thá»§.
Do đó, dù ná»™i lá»±c chưa phục hồi trá»n vẹn, Äiá»n Hồ vẫn khẩn trương tung má»™t loạt kình Phi Thiên :
- Hành vi cá»§a chư vị thật vô sỉ. Äỡ !
Bùng... Bùng...
Chợt.
- A...
- A...
Ba nhân vật tranh nhau đã cùng một lúc chộp vào Bách Lý Băng thì bây giỠcũng cùng một lúc thu tay vỠvà kêu đau oai oái :
Thấy vậy, tuy Äiá»n Hồ không đắc thá»§ sau loạt chiêu đầu nhưng vẫn đắc ý, lạng ngưá»i đến gần Bách Lý Băng :
- Chư vị định bắt ngưá»i, uy hiếp tại hạ phải giao Bạch Liên Vạn Niên cho chư vị ư ?
Thật hỗ thẹn thay cho bốn chữ "Danh môn chánh phái". Ha... ha...
Äã không đắc thá»§ lại còn bị Äiá»n Hồ châm chá»c, ba nhân vật ná» cuồng ná»™ lao vào Äiá»n Hồ.
Ào...
Ào...
Äiá»n Hồ vụt nhếch môi cưá»i lạt :
- Muá»™n lắm rồi. Tại hạ đã khôi phục đủ chân nguyên, chỉ ba ngưá»i chư vị đâu phải đối thá»§ cá»§a kẻ hèn này. Lui nào !
Bùng... Bùng... Bùng...
Há» bị chấn lui. Và thần lá»±c cá»§a Äiá»n Hồ làm há» thất sắc, cùng kinh hoảng nhìn nhau và cùng hối hả quay đầu tháo chạy.
Còn lại má»™t mình Hoàng Thất Lãm. Lão nghiêm mặt nhìn Äiá»n Hồ :
- Lão phu sẽ nhân danh Minh Chá»§ phát động Võ Lâm Thiếp, thỉnh cầu thiếu hiệp giải thích rõ má»i hành vi. Nếu ngại chuyện đó, hừ, tốt hÆ¡n hết hãy lấy mạng lão phu ngay lúc này.
Äiá»n Hồ cưá»i ha hả :
- Lão có thể Ä‘i. Nhưng đừng nghÄ© đó là tại hạ sợ Võ Lâm Thiếp. Trái lại, ha...ha... , sẽ có ngày tại hạ cho quần hùng biết má»i sá»± thật liên quan đến hành vi cá»§a Hoa SÆ¡n Tam Lão độ nào, dá»±a vào bút tích do chính Äại ác ma Bạch Cốt U Linh lưu lại. Ha... ha...
Lão biến sắc và không nói không rằng đã vội tháo lui.
Vút...
Nam Cung Phách chỠđến lúc đó má»›i quay nhìn Äiá»n Hồ :
- Bút tích gì Äại ác ma Bạch Cốt U Linh lưu lại ?
Äiá»n Hồ khom ngưá»i, vừa xem xét thương thế cho Bách Lý Băng, vừa đáp lá»i Nam Cung Phách :
- Äể từ từ đệ sẽ nói cho Nhị ca rõ. Hãy giúp đệ làm nàng tỉnh lại.
Nam Cung Phách mỉm cưá»i tiến đến :
- Sao Tam đệ không thá»­ thúc đẩy ná»™i lá»±c vào ngưá»i ả ?
Cách gá»i Bách Lý Băng như vậy chứng tá» Nam Cung Phách vẫn chưa tin lắm vào nàng. Äiá»n Hồ thở dài đành nhè nhẹ áp chưởng tay vào huyệt Thận Du cá»§a nàng.
Cá»­ chỉ cá»§a Äiá»n Hồ làm Nam Cung Phách thất kinh :
- Hóa ra giữa ả và Tam đệ... a... a...
Äiá»n Hồ nghiêm mặt :
- CÅ©ng như vá»›i Äại tá»·, Nhị ca, đệ và nàng đã nhiá»u phen trải qua sinh tá»­, cùng nhau chung chia hoạn nạn. Nhưng đừng vì thế Nhị ca nghÄ© bá»n đệ đã vượt qua vòng lá»… giáo. Tuy vậy, nàng và đệ vẫn tình thâm nghÄ©a trá»ng, đã thá» nguyện gắn bó keo sÆ¡n.
Vừa nói vừa trút lá»±c cho nàng và Äiá»n Hồ chợt thất kinh thu tay lại.
Nam Cung Phách cùng cau mặt :
- Sao vậy ? Nghiêm trá»ng lắm à ?
Äiá»n Hồ bối rối :
- Hóa ra là do đệ, vẫn chưa hóa giải hết Lãnh Khí đã thấm nhập vào nàng. Nhị ca, đệ cần có thá»i gian khá lâu đã tá»a công. Mong Nhị ca...
Nam Cung Phách xua tay :
- Vậy thì đang chần chừ nữa. Ta tin sự thành tâm của Tam đệ. Hãy mau giúp nàng ta hóa giải Lãnh Khí. Sẽ không ai dám quấy rối một khi đã có Nam Cung Phách ta ở đây.
Nam Cung Phách là ngưá»i có nghÄ©a khí, không há» lá»— mãng và còn là Chưởng môn nhân cá»§a má»™t trong Thất Äại phái. Lá»i cá»§a Nam Cung Phách khiến Äiá»n Hồ hoàn toàn tin.
Do vậy, Äiá»n Hồ nhẹ nhàng đỡ Bách Lý Băng ngồi lên - không quên những má»§i gai sắc nhá»n sẽ đâm vào tay Äiá»n Hồ không có những cá»­ chỉ nhẹ nhàng - và đặt nàng theo tư thế tá»a công.
Äiá»n Hồ lần này ngồi phía sau, má»™t tay đặt lên Mệnh Môn huyệt, tay còn lại đặt vào Khí Hải huyệt và từ từ dùng tâm pháp U Linh truyá»n qua kinh mạch nàng.
Vá»›i phương cách này, đầu lên Äiá»n Hồ khích động, cho toàn bá»™ Lãnh Khí trong ngưá»i nàng dần dần bá»™c phát, khiến cÆ¡ thể nàng lạnh run lên. Sau đó Äiá»n Hồ cho Há»a Linh Khí truyá»n qua Mệnh Môn huyệt cá»§a nàng và từ từ hấp thu Lãnh Khí cá»§a nàng qua ngõ Khí Hải.
Có thể nói Äiá»n Hồ dám mạo hiểm vận dụng phương cách này, là cho Lãnh Há»a Nhị Linh hai đưá»ng Âm Dương cùng lúc vận động dẫn lưu, là do Äiá»n Hồ tá»± tin đã hiểu đến minh tiết toàn bá»™ tâm pháp U Linh, kể từ khi ngẫm nghÄ© và so sánh tâm pháp này vá»›i hai tâm pháp Phi Thiên - Hồi Chuyển.
Äồng thá»i, việc giúp Bách Lý Băng hóa giải Lãnh Khí đã từng gây ra hiện tượng dục há»a công tâm cho cả hai, Äiá»n Hồ nghÄ© chỉ có cách này má»›i có thể ngăn cản tình trạng đó. Vì thế, dù biết là mạo hiểm Äiá»n Hồ vẫn thá»±c hiện.
Há»a Linh Khí Ä‘i qua theo Mệnh Môn, thúc đẩy Lãnh Khí phải trút ra theo ngõ Khí Hải, nếu Ä‘iá»u này là cân bằng đối vá»›i ná»™i thể Bách Lý Băng thì đó lại là sá»± chênh lệch giữa Lãnh Há»a Nhị Linh trong ngưá»i Äiá»n Hồ.
Äiá»n Hồ Ä‘ang trút Há»a Linh Khí Ä‘i, chỉ thu vá» toàn là Lãnh Khí, hiện trạng này làm cho toàn thân Äiá»n Hồ dần dần lạnh giá. Lạnh đến ná»—i Nam Cung Phách là ngưá»i đứng ngoài cÅ©ng nhìn thấy.
Vá»›i thân danh là Chưởng môn nhân má»™t Äại phái. Nam Cung Phách thoát nhìn là hiểu ngay Äiá»n Hồ đã có hành động dá»… gây nguy hại cho bản thân. Bởi như lúc đầu Äiá»n Hồ đã nói, Nam Cung Phách nghÄ©, cách Äiá»n Hồ thá»±c hiện không còn mang ý nghÄ©a cá»§a việc hóa giải nữa. Vì nếu muốn hoá giải thì chỉ cần cho Lảnh Khí bức toát ra khắp ngưá»i Bách Lý Băng là đủ, cần gì phải thu Lãnh Khí vá» như Äiá»n Hồ Ä‘ang làm.
Tuy nghÄ© vậy nhưng Nam Cung Phách nào dám manh động, hoặc tùy tiện xen vào giúp Äiá»n Hồ.
Trái lại, Nam Cung Phách chỉ biết ngấm ngầm tán thưởng, thán phục hành vi xả thân cá»§a Äiá»n Hồ. Vì lo cho Bách Lý Băng bị phương hại - nếu để má»™t mình nàng hứng chịu cái lạnh Ä‘ang từ ná»™i thể nàng toát ra - Äiá»n Hồ đã chấp nhận chịu đựng cái lạnh đó.
Hành động đó chỉ có ở những ngưá»i vì trân trá»ng nhau nên sẵn sàng hy sinh cho nhau. Nam Cung Phách đã thấy má»™t Äiá»n Hồ thà hy sinh chịu mạo hiểm ở Bạch Cốt Äàm, quyết không để Äoàn Má»™c Huyá»n và Nam Cung Phách bị hại. Thì giỠđây, nếu Äiá»n Hồ dám hy sinh vì Bách Lý Băng, Nam Cung Phách tá»± minh bạch, ắt Bách Lý Băng phải có nhiá»u Ä‘iểm đáng để Äiá»n Hồ trân trá»ng.
Tá»± minh bạch Ä‘iá»u này xong, Nam Cung Phách cảm khái thở dài và dù muốn dù không cÅ©ng phải nhìn Bách Lý Băng bằng con mắt khác.
Chợt có tiếng nói phát ra ngay phía sau Nam Cung Phách :
- Hắn đúng lý quá»·, không phải ngưá»i. Hoặc nói cách khác hắn quả là ngưá»i có số may.
Thanh âm phát ra đột ngột, tuy có làm Nam Cung Phách giật mình nhưng không vì thế mà làm cho hốt hoảng.
Nam Cung Phách từ tốn lên tiếng, với thân hình cũng từ từ xoay lại :
- Äoàn cô nương còn đến để gặp Äiá»n Hồ làm gì ? Hay Thất Linh Tiểu Phi Kiếm dù đã đến tay, cô nương vẫn chưa hài lòng ?
Äoàn Bá»™i CÆ¡ xuất hiện vá»›i phong thái quá ư đĩnh đạc, không xuất thá»§ đánh lén Nam Cung Phách cÅ©ng không tá» ra hoang mang lo sợ, khiến Nam Cung Phách thầm giật mình.
Và đúng như Nam Cung Phách vừa nghÄ©, Äoàn Bá»™i CÆ¡ Ä‘iá»m nhiên phát thoại :
- Qua lá»i vừa rồi, đủ hiểu Nam Cung Chá»§ môn vẫn chưa biết chuyện Äiá»n Hồ đã bị Äoàn Bá»™i CÆ¡ này xô xuống vá»±c ? Thế nhưng, hắn quả có số may, đã không táng mạng lại còn gặp thêm má»™t lần kỳ duyên. Nhìn cách hắn Ä‘ang thổ nạp lúc này, ắt Chưởng môn không thể phá»§ nhận hắn đã đạt mức Tam Hoa Tụ Äỉnh, NgÅ© Khí Triá»u Nguyên ?
Nam Cung Phách càng nghe càng lo :
- Còn cô nương, dám trước mặt má»— thừa nhận hành vi hãm hại Äiá»n Hồ, phải chăng cô nương nghÄ© vì sợ gây kinh động đến hắn nên má»— không thể xuất thá»§ trừng trị cô nương ?
Äoàn Bá»™i CÆ¡ mỉm cưá»i :
- Bá»™i CÆ¡ lại nghÄ© khác. Không phải Chưởng môn sợ gây kinh động đến Äiá»n Hồ, mà là sợ không phải đối thá»§ cá»§a Bá»™i CÆ¡.
Nam Cung Phách cưá»i lạt :
- Nếu đây là hành vi khiêu khích, để má»— ra tay gây kinh động đến Äiá»n Hồ thì cô nương chá»n sai đối tượng rồi. Má»— có đủ công phu hàm dưỡng để không mắc bẫy cô nương.
Äoàn Bá»™i CÆ¡ vẫn thản nhiên :
- Có thể Chưởng môn chưa hiểu. Là thế này, ba hạt Bạch Liên Vạn Niên đã được Bá»™i CÆ¡ tuần tá»± dùng qua. Bá»™i CÆ¡ cÅ©ng đã luyện xong Thạch Chung Äao Phổ và còn được Nhị tá»· phu ưu ái quyá»n cho má»™t ít công phu Cổ Má»™ Môn, đó là chưa kể má»™t ít sở há»c Thá»§y Phương Cung do Nhị sư tá»· Thạch Yến chỉ Ä‘iểm. Có thể nói quyết chắc má»™t Ä‘iá»u, bản lãnh như Nam Cung Chưởng môn hiện nay không là đối thá»§ cá»§a Bá»™i CÆ¡.
Nam Cung Phách giật mình :
- Những gì cô nương nói Ä‘á»u là sá»± thật ?
Äoàn Bá»™i CÆ¡ đắc ý :
- Chưởng môn sợ rồi sao ?
Nam Cung Phách chỉnh dung :
- Cô nương chá»› lầm. Mà nói như thế là xót xa thay cho vong linh Äoàn Quan SÆ¡n Chưởng môn.
Äoàn Bá»™i CÆ¡ tái mặt :
- Chưởng môn ám chỉ Bội Cơ dã không lo báo phục phụ thù, còn to gan thân cận với thù nhân ?
Nam Cung Phách cưá»i nhẹ :
- Thì ra cô nương đã biết Tư Mã Hợp là hung thủ sát hại lệnh tôn ?
Äoàn Bá»™i CÆ¡ khinh khỉnh :
- Thật tá»™i cho Chưởng môn đã hiểu biết quá nông cạn. ÄÆ°Æ¡ng nhiên Bá»™i CÆ¡ biết và còn biết rõ hÆ¡n Chưởng môn bá»™i phần.
Nam Cung Phách hoài nghi :
- Là ý gì ?
Äoàn Bá»™i CÆ¡ thoáng liếc mắt nhìn qua Äiá»n Hồ. Sau đó thản nhiên diện đối diện vá»›i Nam Cung Phách :
- Tất cả là do Thượng Quan Du gây ra. Và đâu phải chỉ má»™t mình Tư Mã Hợp, Môn Chá»§ Cổ Má»™ Môn là am hiểu tuyệt há»c Thất Phách U Linh. Chính Tư Mã Hợp cÅ©ng Ä‘ang tìm Thượng Quan Du để thanh toán phụ thù.
Nam Cung Phách bối rối :
- Nhưng Tư Mã Thông tiá»n bối trước lúc chết đã quả quyết...
Äoàn Bá»™i CÆ¡ cướp lá»i :
- Toàn bá»™ diện mạo Ä‘á»u che kín, Tư Mã tiá»n bối chỉ dá»±a vào công phu để nhận lầm đối phương thành nhục tá»­ cÅ©ng là Ä‘iá»u dá»… hiểu.
Và Äoàn Bá»™i CÆ¡ đổi giá»ng :
- Mà thôi, hãy trở lại chính Ä‘á». Hoặc Chưởng môn tá»± lượng sức và bá» Ä‘i, hoặc hãy bước ra ngoài cùng Bá»™i CÆ¡ so tài cao hạ. Vì ý cá»§a Bá»™i CÆ¡ đã quyết, ngay hôm nay không thể không kết liá»…u sanh mạng đôi cẩu nam cẩu nữ kia.
Nam Cung Phách cố ý kẻo dài thá»i gian :
- Giữa cô nương và Äiá»n Hồ vốn là sư huynh - sư muá»™i...
Bá»™i CÆ¡ xua tay :
- Chưởng môn đừng mong kéo dài thá»i gian, chỠđến lúc bá»n há» hành công xong.
CÅ©ng không cần quay lÆ¡ ngó chừng làm gì, vì Chưởng môn có lẽ cÅ©ng thừa biết phải ít nhất ná»­a canh giá» nữa má»›i có hy vá»ng bá»n há» xong việc. Thế nào ?
Má»i mưu chước Ä‘á»u bị Äoàn Bá»™i CÆ¡ Ä‘oán biết và ngăn ngừa, Nam Cung Phách chợt Ä‘anh giá»ng :
- Cô nương quả là ngưá»i quyết Ä‘oán. Thế này vậy, sao cô nương không tạo cÆ¡ há»™i cho má»—, dù chỉ má»™t lần ?
Äoàn Bá»™i CÆ¡ không hiểu :
- Tạo cơ hội gì cho Chưởng môn ?
Nam Cung Phách thở dài :
- Tại hạ là nghÄ©a ca cá»§a Äiá»n Hồ và đã hứa làm há»™ pháp cho đến lúc hắn hành công xong. Chứng tá» tại hạ không dá»… bá» Ä‘i và cÅ©ng không muốn lưu lạc vá»›i tấm thân đầy thương tích. Má»i việc sẽ dá»… giải thích, nếu sau này Äiá»n Hồ có há»i, tại hạ và cô nương sao không lấy má»™t chưởng làm định cục.
Äoàn Bá»™i CÆ¡ cau mày :
- Một chưởng để phân cao hạ ?
- Äúng vậy. Sẽ không gây kinh động nếu so vá»›i việc hai ta loạn chiến !
- Nếu Chưởng môn bại ?
- Há»c nghệ không tinh, đó là lá»i giải thích chính đáng nhất giả như sau này Äiá»n Hồ có há»i.
- Còn như bình thủ thì sao ?
- Cô nương không nghĩ bản thân sẽ bại ?
- Hoàn toàn không nghĩ đến. Vì một khi dám xuất đầu lộ diện một cách quang minh chính đại thế này, Bội Cơ tin chắc bản thân sẽ thắng.
- Vậy đỠcập làm gì chuyện bình thủ ?
Má»™t khi tại hạ không bại thì ngưá»i bại chính là cô nương, không phải thế sao ?
Äoàn Bá»™i CÆ¡ vụt phì cưá»i :
- Xem ra Nam Cung Phách Chưởng môn cÅ©ng là ngưá»i miệng lưỡi. ÄÆ°á»£c. Bá»™i CÆ¡ chấp thuận.
Nam Cung Phách lập tức đưa tay chỉ ra ngoài :
- Má»i !
Äoàn Bá»™i CÆ¡ vẫn rất ung dung và quay lưng bước ra ngoài xa.
Nam Cung Phách theo chân và không thể không hài lòng vì thấy Äoàn Bá»™i CÆ¡ đã chá»n má»™t địa Ä‘iểm đủ xa, đủ để tiếng chấn kình sẽ không gây kinh động gì đến chuyện hành công cá»§a Äiá»n Hồ.
Äoàn Bá»™i CÆ¡ đã quay lại :
- Bội Cơ tuy biết làm như thế này là quá đáng nhưng khi nào Chưởng môn chuẩn bị xong hãy cho hay. Lúc đó Bội Cơ sẽ ra tay.
Nam Cung Phách cưá»i dài :
- Quả là bình sinh Nam Cung Phách này chưa thấy nhân vật nào ngạo mạn và tự phụ như cô nương. Xem ra, hôm nay tại hạ được quang khai nhãn giới. Ha... ha...
Äang lúc Nam Cung Phách cưá»i, bá»—ng có tiếng Äiá»n Hồ quát vang dậy :
- Thá»§ Ä‘oạn thật vô sỉ. Äây là hậu quả dành cho kẻ dám ám toán ta.
Và...
Bùng...
Tiếp đó là...
- A... Cang Khí Hộ Thân ?!
Sá»± kinh động làm Nam Cung Phách quay đầu lại nhìn. Và Nam Cung Phách thấy Äiá»n Hồ Ä‘ang thất sắc, trợn mắt nhìn đâu đó phía sau cá»§a chính Nam Cung Phách.
Biết có sá»± bất diệu, Nam Cung Phách lập tức rùn ngưá»i xuống, tận lá»±c bình sinh lao qua má»™t bên, vừa lao vừa lăn ào ào dưới đất.
Kịp lúc có má»™t ngá»n kình cuá»™n ầm ầm lao đúng vào phương vị Nam Cung Phách vừa đứng.
Ào...
Nam Cung Phách dù thoát chưởng nhưng thấy uy lực của chưởng kình cũng phải rùng mình kinh hải.
Chợt Nam Cung Phách nghe cùng lúc có hai tiếng quát vang lên.
Quát sớm hơn một chút là thanh âm do một nữ nhân phát ra :
- Chạy đâu cho thoát ?
Không chậm hÆ¡n bao lâu là tiếng quát cá»§a Äiá»n Hồ :
- Hãy bỠqua một lần nữa đi, Băng muội !
Kế đó, lúc Nam Cung Phách đã ổn định cước bá»™ thì thấy Äiá»n Hồ và ả yêu nữ Thá»§y Phương Cung đã đứng cận ká» bên nhau, không thấy Äoàn Bá»™i CÆ¡ đâu, cÅ©ng không phát hiện bất kỳ bóng dáng nào cho thấy đó là kẻ vừa có hành vi ám muá»™i, là âm thầm ám toán Äiá»n Hồ.
Duy có Ä‘iá»u Nam Cung Phách hài lòng khi nghe yêu nữ Thá»§y Phương Cung dù giận dá»—i vẫn tá» ra ngoan ngoãn đối vá»›i Äiá»n Hồ. Ả bảo :
- Chỉ vì Äiá»n Hồ ca, đây là lần thứ hai muá»™i bá» qua cho vị Tiểu sư muá»™i quý hóa. Sợ thêm má»™t lần nữa, ngưá»i bị nàng ra hại chính là Äiá»n Hồ ca, không phải muá»™i.
Äiá»n Hồ thở dài ngao ngán :
- Ta không thể không quan tâm đến Bá»™i CÆ¡. Mong Băng muá»™i hiểu và lượng thứ cho kẻ làm NgÅ© sư huynh này. Äừng nói chỉ có hai lần, dù nhiá»u lần hÆ¡n thế, ta cÅ©ng xin Băng muá»™i hãy vì ta. Nam Cung Phách bước tá»›i :
- NhỠđâu Tam đệ kịp kết thúc việc tá»a công ?
Äiá»n Hồ gượng cưá»i, hất đầu vá» phía Bách Lý Băng :
- CÅ©ng nhá» Băng muá»™i. Kỳ thá»±c đệ đâu có nghe gì, chỉ biết Lãnh Khí trong ngưá»i Băng muá»™i Ä‘ang cuá»™n cuá»™n tuôn qua đệ, bá»—ng đột ngá»™t giảm Ä‘i. Sau đó, Lãnh Khí chợt dừng và đệ phát hiện có ngưá»i lẻn đến gần ám toán đệ.
Nam Cung Phách kinh hãi :
- Ta đang cùng Bội Cơ chuẩn bị giao chiêu nhất kích, ai đã lên đến gần nhưng không bị ta phát hiện ?
Bách Lý Băng ngó nhìn Äiá»n Hồ :
- Muội thoảng thấy bóng đó là nữ nhân. Phải chăng lại là Thạch Yến ?
Äiá»n Hồ gật nhẹ đầu :
- Thạch Yến phen này bị không nhẹ đâu. Vì không biết đấy là Thạch Yến nên ta đã hất luôn Lãnh Há»a nhị Linh Ä‘ang vận dụng, làm Thạch Yến lầm nghÄ© đấy là Cang Khí Há»™ Thân.
Lần đầu tiên Nam Cung Phách tỠra quan tâm đến yêu nữ Thủy Phương Cung :
- Bạch Lý cô nương sao lại tùy tiện thu Lãnh Khí vỠ? Không sợ sau này chuộc hậu quả ư ?
Bách Lý Băng gượng cưá»i :
- Äa tạ Nam Cung chưởng môn quan tâm. Do tiểu nữ đã hồi tỉnh từ lâu và có nghe những gì Chưởng môn cùng Bá»™i CÆ¡ đối đáp, nên Ä‘oán biết Bá»™i CÆ¡ còn ẩn ý gì khác, không như nàng nói. Vì sợ ngưá»i cương trá»±c là Chưởng môn sẽ lầm kế tiểu nhân, tiểu nữ đành cắn răng, chịu cho Lãnh Khí hành hạ má»™t lúc. CÅ©ng may nhỠđó tiểu nữ đã trút bá»›t gánh nặng cho Äiá»n Hồ ca, đã tá»± dụng lá»±c phát tán hết toàn bá»™ Lãnh Khí.
Äiá»n Hồ cả mừng :
- Băng muá»™i đã tá»± trút hết Lãnh Khí thật sao ? Äừng để chuyện lại xảy ra như lần vừa rồi .
Nàng gật đầu :
- NghÄ© lại lúc chạm mặt Tư Mã Hợp, muá»™i vẫn còn sợ. Vừa vận lá»±c liá»n bị Lảnh Khí công tâm, muá»™i vô phương chống đỡ.
Nam Cung Phách hoang mang :
- Lãnh Khí này là thế nào ? Sao lại lợi hại đến vậy ?
Dá»±a theo câu Nam Cung Phách há»i, Äiá»n Hồ lần lượt thuật chuyện cho Nam Cung Phách nghe, kể từ lúc Nam Cung Phách giận dữ bá» Ä‘i cho đến tận lúc này.
Äổi lại, khi đã hiểu Bách Lý Băng là ngưá»i thá»§y chung như thế nào, Nam Cung Phách cÅ©ng nhắc lại chuyện má»›i rồi và áy náy nhìn Bách Lý Băng :
- Cô nương nói không sai. Äúng là ta đã lầm kế Bá»™i CÆ¡, đâu thể ngá» có cả Thạch Yến tham gia mưu đồ. Nếu không có cách ứng phó cao minh cá»§a cô nương, Nam Cung Phách ta dù bại trận trước Bá»™i CÆ¡ cÅ©ng không có gì để nói, nhưng để Tam đệ và cô nương bị hệ lụy... a, đúng là ta sẽ phải ôm hận nghìn thu.
Bách Lý Băng chợt nhìn Äiá»n Hồ :
- Lá»i cá»§a Nam Cung Chưởng môn khiến muá»™i nhá»›, có thật Bá»™i CÆ¡ đã có bản lãnh thần thông như ả phô trương ?
Äiá»n Hồ chưa kịp đáp đã nghe Nam Cung Phách chép miệng :
- Äã hiểu đây là mưu kế giương đông kích tây, đương nhiên ả không thể có bản lãnh như ả khoác lác.
Äiá»n Hồ lắc đầu :
- Äệ lại nghÄ© khác. Bá»™i CÆ¡...
Bách Lý Băng kinh nghi, bỗng nhướng cao một bên mày :
- Äiá»n Hồ ca tin lá»i cá»§a ả thật ư ?
Äiá»n Hồ thở dài và chợt có thái độ trầm tư rất lạ :
- Tuy không nghe Bá»™i CÆ¡ và Nhị ca đối thoại nhưng chính hành động cá»§a Thạch Yến làm ta nghi ngá». Băng muá»™i thữ nhá»› lại xem, có phải lúc bá» chạy vì bị ta bất ngá» chưởng thương, Thạch Yến như không chạy cùng hướng vá»›i Bá»™i CÆ¡ ?
Nàng gật gù :
- Äành rằng thế. Nhưng há» có thể gặp lại nhau ở địa Ä‘iểm nào đó đã hẹn trước.
Äiá»n Hồ bảo :
- CÅ©ng có thể. Nhưng vẫn có cách giải thích thứ hai và ta rất ngỠđây là lá»i giải thích khả dÄ© có thể tin.
Nam Cung Phách cau mặt :
- Ta Vẫn chưa đoán ra ý của Tam đệ.
Äiá»n Hồ giải thích :
- Là thế này, giả như Bá»™i CÆ¡ thật tâm muốn hại Äiá»n Hồ này, Nhị ca thá»­ nghÄ© xem, Bá»™i CÆ¡ có hay không có khả năng cùng Nhị ca động thá»§ ngay và chỉ cần làm thế là đủ gây kinh động dẫn đến hậu quả nghiêm trá»ng cho đệ ?
Nam Cung Phách giật mình :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên ả có thừa khả năng thá»±c hiện hành vi đó. Nhưng rất tiếc ả đã tá»± bá» qua.
Bách Lý Bãg chợt hoang mang :
- Nhưng tại sao ả bỠqua ?
Äiá»n Hồ gật đầu :
- Há»i rất hay, vì sao Bá»™i CÆ¡ đã bá» qua ? Äể giải thích chỉ có má»™t cách, là Bá»™i CÆ¡ chưa có ý hại ta. Hay nói đúng hÆ¡n, tuy Bá»™i CÆ¡ từng hại ta nhưng riêng lần này thì không.
Nam Cung Phách xua tay :
- Tam đệ chớ có lầm. Chính ả tự miệng bảo ngay hôm nay không thể không kết liễu sinh mạng Tam đệ và Bách Ly cô nương.
Bách Lý Băng cưá»i héo hắt :
- Nguyên văn ả gá»i là đôi cẩu nam cẩu nữ. Nam Cung Chưởng môn cần gì lẩn tránh, không dám nhắc câu nói hàm ý miệt thị cá»§a ả.
Äiá»n Hồ bảo :
- Bá»™i CÆ¡ nói gì hoặc miệt thị gì cÅ©ng vậy. Vì rốt cuá»™c lá»i cá»§a Bá»™i CÆ¡ không đúng vá»›i hành động mà Bá»™i CÆ¡ đã cho chúng ta thấy.
Bách Lý Băng nôn nóng :
- Äiá»n Hồ ca có ý gì thì nói ngay Ä‘i. Äừng để muá»™i và Nhị ca Ä‘oán càn nữa.
Äiá»n Hồ mỉm cưá»i :
- Băng muá»™i gá»i như thế là đúng rồi. Nam Cung Chưởng môn có lẽ không chối từ nếu được Băng muá»™i gá»i là Nhị ca. Còn vá» chuyện cá»§a Bá»™i CÆ¡ thì thế này.
Sau khi nghe Äiá»n Hồ giải thích, Nam Cung Phách sau má»™t thoáng lặng ngưá»i chợt há»i :
- Tam đệ bảo sự xuất hiện của Thạch Yến là ngoài ý muốn của Bội Cơ ?
Äiá»n Hồ gật đầu :
- Thoạt nhìn thì có thể nghÄ© há» Ä‘i chung vá»›i nhau, vì có lẽ cả hai Ä‘ang cùng chá» Tư Mã Hợp từ U Linh Thất Ä‘i ra. Nhưng sẽ là mâu thuẫn nếu bảo há» Ä‘i chung là không cùng má»™t lúc xuất hiện để má»™t ngưá»i thì ngăn cản, cầm chân Nhị ca để ngưá»i còn lại tha hồ lấy mạng Äiá»n Hồ này. Cứ theo đó mà suy, Bá»™i CÆ¡ chỉ đến má»™t mình và không ngá» có Thạch Yến theo chân, khiến cho mưu kế cá»§a Bá»™i CÆ¡ bị há»ng.
Bách Lý Băng nghi ngại
- Bội Cơ có mưu kế gì ở đây ?
Äiá»n Hồ lắc đầu :
- Ta không biết. Nhưng chắc chắn Bội Cơ chưa có ý hại chúng ta. Có thể đoán, Bội Cơ chỉ muốn khống chế và uy hiếp chúng ta, buộc chúng ta sau này phái hành động theo sự sai sử của Bội Cơ.
Nam Cung Phách vụt reo :
- Ả và Thạch Yến cùng chỠTư Mã Hợp, sau đó ả lẻn đi một mình, phải chăng ả muốn dùng bản lỉnh của Tam đệ và Tam muội tử để đối phó ngược lại Thạch Yến và Tư Mã Hợp ?
Äiá»n Hồ lại mỉm cưá»i, liếc nhìn Bách Lý Băng :
- Nhị ca đã gá»i Băng muá»™i là Tam muá»™i tá»­. Băng muá»™i nghÄ© thế nào ?
Nàng lưá»m nguýt Äiá»n Hồ :
- Nhị ca Ä‘ang bàn chuyện hệ trá»ng, đâu phải lúc cho Äiá»n Hồ ca vui đùa ?
Và nàng quay nhìn Nam Cung Phách :
- Äa tạ Nhị ca đã xem trá»ng muá»™i. Còn vẻ nghi vấn cá»§a Nhị ca, lẽ nào Bá»™i CÆ¡ tá»± ý trở mặt, đối phó vá»›i những ngưá»i hiện là cứu cánh duy nhất cho ả tạm thá»i nương cậy ?
Nam Cung Phách chau mày :
- Sao lại là cứu cánh duy nhất ?
Äiá»n Hồ bảo :
- Là thế này. Lục Lão Thanh Thành kỳ thực có xuất xứ từ Bát Quái Môn. Và gần đây hỠđã biết Bát Quái Môn năm xưa bị hủy diệt là có phái Thanh Thành nhúng tay vào. Vậy là bây giỠBội Cơ hiện bị Lục Lão truy sát tầm thù, tình thế buộc Bội Cơ phải quay qua nương nhỠTư Mã Hợp - Thạch Yến.
Äoạn Äiá»n Hồ giải thích thêm cho Bách Lý Băng hiểu :
- Hãy trở lại cái chết cá»§a Thanh Thành phái bốn ngưá»i, chính tai ta nghe Thạch Yến từng thừa nhận, Tư Mã Hợp đúng là hung thá»§ gây thảm án Thanh Thành. Hoàn toàn khác vá»›i lá»i Bá»™i CÆ¡ có ý bênh vá»±c, khi nói vá»›i Nhị ca, hung thá»§ là Thượng Quan Du chứ không phải Tư Mã Hợp. Từ đó mà suy, Bá»™i CÆ¡ nói như thế là phòng câu chuyện đến tai Tư Mã Hợp - Thạch Yến. Kỳ thá»±c Bá»™i CÆ¡ vẫn biết rá» hung thá»§ là ai. Do biết nhưng không đủ năng lá»±c đối phó. Bá»™i CÆ¡ má»›i nảy ý như Nhị ca vừa Ä‘oán, là định nhá» vào bản lÄ©nh cá»§a ta và Băng muá»™i, giúp Bá»™i CÆ¡ đối đầu đôi hung thá»§ Tư Mã Hợp - Thạch Yến.
Bách Lý Băng mở tròn to hai mắt.
- Nếu là vậy, Bội Cơ chỉ cần nói với chúng ta một tiếng, chẳng phải dễ hơn, so với ý của Bội Cơ là muốn uy hiếp chúng ta sao ?
Äiá»n Hồ thở dài :
- Tính khí của Bội Cơ là cố chấp. Một khi đã mấy lần hãm hại ta, Bội Cơ đâu dễ gì hạ mình nhỠcậy ?
Nam Cung Phách chợt lầm thầm :
- Äó là chưa nói ả có thể Ä‘ang rất thống hận sá»± kết hiệp cá»§a cả hai. Bằng chứng là ả đã phải dùng đến từ "đôi cẫu nam cẩu nữ".
Äiá»n Hồ giật mình :
- Nhị ca định ám chỉ Ä‘iá»u gì ?
Riêng Bách Lý Băng thì bối rối :
- Muội hiểu ý Nhị ca muốn nói gì rồi, nhưng không lẽ...
Nam Cung Phách gật nhẹ đầu :
- Tam muá»™i tá»­ hiểu là tốt. Äối phó thế nào là việc cá»§a Tam muá»™i tá»­ và Tam đệ.
Äiá»n Hồ ngÆ¡ ngác nhìn cả hai :
- Như cả hai Ä‘ang có Ä‘iá»u che giấu đệ ?
Bách Lý Băng thở dài :
- Äiá»n Hồ ca hà tất hoang mang nghi ngại. Chá» khi có thêm bằng chứng.. a, có khi Äiá»n Hồ ca sẽ tá»± hiểu, không cần ai giải thích.
Äiá»n Hồ tức bá»±c :
- Nhưng ta muốn được giải thích ngay bây giá». Vả lại...
Chợt...
- A...a...
Má»™t chuá»—i kêu thất thanh bá»—ng từ xa vá»ng đến, làm Äiá»n Hồ thoạt nghe đã hốt hoảng :
- In như tiếng Bội Cơ ?
Và lập tức Äiá»n Hồ thi triá»…n khinh thân pháp, lao như bay vá» phía đã phát ra tiếng kêu khẫn trương đó.
Vút...
Nam Cung Phách lắc đầu nhìn theo, sau đó bảo Bách Lý Băng :
- Tam đệ vốn vô tâm, dưá»ng như vẫn luôn xem Bá»™i CÆ¡ như Tiểu sư muá»™i thuở nào, sẽ khó khăn cho Tam muá»™i tá»­ lắm đây.
Bách Lý Băng vá»™i động thân lao theo Äiá»n Hồ, vừa chạy vừa hậm há»±c nói vá»›i Nam Cung Phách cÅ©ng đã bám theo :
- Tuy muá»™i không phái hạng ngưá»i hẹp lượng và càng không phải hạng ngưá»i thiếu hiểu biết. Nhưng muá»™i đâu thể chấp nhận chia sẽ Äiá»n Hồ ca vá»›i ngưá»i đã tam phen tứ thứ hãm hại cÅ©ng chính Äiá»n Hồ ca ? Muá»™i ắt tá»± biết lo liệu.
Vút...
Nam Cung Phách lo ngay ngáy, cố bám sát Bách Lý Băng và nói gần nói xa với nàng :
- Hận nhiá»u thì yêu nhiá»u. Con ngưá»i cá»§a Bá»™i CÆ¡ dưá»ng như là vậy. Có thể chính Bá»™i CÆ¡ cÅ©ng không biết, hoặc tuy biết nhưng cố tình không thừa nhận chuyện đó. Ta không mong gì hÆ¡n ngoài việc hy vá»ng Tam muá»™i tá»­ sau này cố thu xếp sao cho ổn thá»a.
Nàng liếc nhìn Nam Cung Phách :
- Từ lúc nào Nhị ca tá» ra quan tâm đến muá»™i vậy ? Nếu muá»™i nhá»› không lầm, dưá»ng như lúc muá»™i ná»­a mê ná»­a tỉnh, Nhị ca đã xem muá»™i như má»™t yêu nữ ?
Nam Cung Phách thoáng lúng túng, sau đó thở hắt ra :
- Ta không phá»§ nhận Ä‘iá»u này. Nhưng tất cả chỉ là vì ta cho Äại tá»· Äoàn Má»™c Huyá»n.
Thái độ của Nam Cung Phách khiến Bách Lý Băng thán phục :
- Nhị ca là ngưá»i rất thẳng thắn. ÄÆ°á»£c, muá»™i cÅ©ng xin thẳng thắn vá»›i Nhị ca. Là thế này, vá» sinh mạng cá»§a Äại tá»· Äoàn Má»™c Huyá»n, Nhị ca cứ yên tâm. Vạn sá»± đã có muá»™i sắp đặt.
Nam Cung Phách hoài nghi :
- Ta có nghe Tam đệ nói vá» cách sắp đặt cá»§a Tam muá»™i tá»­. Nhưng Thá»§y Phương Cung lúc này dưá»ng như không do Tam muá»™i tá»­ Ä‘iá»u động ?
Nàng cưá»i :
- Sá»± thật sẽ không như Nhị ca mưá»ng tượng đâu. Nhưng thiên cÆ¡ bất khả lậu, Nhị ca không phiá»n chứ, nếu tam muá»™i tạm thá»i giữ kín chuyện này ?
Nam Cung Phách sau một lúc lặng im chợt gật đầu :
- Cũng như đối với Tam đệ, tốt lắm, ta cứ tin Tam muội tử một lần vậy !
Vừa dứt lá»i, ở phía trước bá»—ng vang lên tiếng gầm cá»§a Äiá»n Hồ :
- Nếu Lục Lão vẩn khư khư giữ ý định, xin đừng trách Äiá»n Hồ má»— thất lá»… !
Nam Cung Phách đưa ánh mắt lo ngại nhìn Bách Lý Băng :
- Nếu đúng là Lục Lão Thanh Thành, một mình Tam đã e không phải đối thủ.
Nàng gật đầu và tăng thanh cước lực, cùng Nam Cung Phách song hành lao đến.
Vút... Vút...
Lúc đến nÆ¡i, há» thấy má»™t Bá»™i CÆ¡ Ä‘ang xanh xao nhợt nhạt, cứ lùi mãi vì bị má»™t lão nhân xăm xăm uy hiếp. Riêng Äiá»n Hồ thì lá»t vào vòng vây cá»§a những năm lão nhân.
Thấy vậy, Bách Lý Băng hô hoán :
- Äiá»n Hồ ca không phải lo nữa, Muá»™i và Nhị ca đến đây rồi.
Má»™t trong năm lão nhân Ä‘ang vây chiến Äiá»n Hồ vụt mai mỉa :
- Sao ngươi bảo đây là chuyện riêng phái Thanh Thành ? Chỉ ná»™i Ä‘iểm này ngưá»i đã sai, làm sao bá»n ta có thể tin vào những gì ngươi đã nói ? Hừ !
Äiá»n Hồ bất chợt tung ngưá»i lao thoát khá»i vòng vây, xuất hiện chặn đứng Bách Lý Băng Nam Cung Phách.
- Phiá»n Băng muá»™i và Nhị ca dừng nhúng tay vào. Äiá»n Hồ chỉ mong nhị vị lo cho Bá»™i CÆ¡ , còn phần đối phó Lục Lão quả đúng là chuyện riêng cá»§a phái Thanh Thành.
Bách Lý Băng lo lắng :
- Nhưng Bá»™i CÆ¡ Ä‘ang bị má»™t ngưá»i trong há» uy hiếp, muá»™i không xen vào làm sao lo được cho Bá»™i CÆ¡ ?
Äiá»n Hồ bảo :
- Cứ để đấy cho ta.
Dứt lá»i, Äiá»n Hồ quay lại, vận lá»±c quát to :
- Má»™t mình Äiá»n má»— nguyện lÄ©nh giáo Äao Phổ Thạch Chung. Nếu Lục Lão ưng thuận, xin hãy lấy đó làm Ä‘iá»u kiện, như lúc nãy tại hạ đã giải thích. Thế nào ?
Lão nhân Ä‘ang lăm lăm uy hiếp Bá»™i CÆ¡ bá»—ng phá lên cưá»i :
- Ngươi đừng mong dùng thủ đoạn ở đây. Cứ chỠta phát lạc xong nha đầu này, sẽ thanh toán nốt ngươi cũng là đệ tử phái Thanh Thành đê tiện. Ha... ha...
Äiá»n Hồ bật ngưá»i lao đến :
- Nhưng lão đừng quên, chính nhá» sá»± đê tiện cá»§a phái Thanh Thành nên Lục Lão má»›i có sá»± thành tá»±u Thạch Chung Äao Phổ. Mau dừng tay ?
Vút...
Năm lão nhân còn lại tức thì xông đến, tiếp tục tái diá»…n cuá»™c vây chiến Äiá»n Hồ :
- Ngươi đừng mong bạo biện cho hành vi phái Thanh Thành. Äỡ !
Ào...Ào...
Äiá»n Hồ cưá»i vang, tung má»™t loạt chưởng vào giữa hàng ngá»§ năm lão nhân :
- Nếu là vậy, sao chư vị không tiếp nhận lá»i khiêu chiến cá»§a Äiá»n má»— ? Hay chư vị xem Vô Lượng Quang Minh Chưởng này là không đáng kể ? Äở ! Ha... ha...
Bùng... Bùng... Bùng...
Äiá»n Hồ đã lao đến lão nhân Ä‘ang uy hiếp Bá»™i CÆ¡ :
- Nếu muốn có cÆ¡ há»™i cùng thi triển Äao Phổ Thạch Chung, tốt hÆ¡n hết lão nên lùi lại. Nào !
Vù... Bùng...
Bị chấn lùi, lão nhân lập tức lấy từ trong ngưá»i ra má»™t thanh Ä‘oản Ä‘ao :
- Lập trận Thạch Chung Äao !
Và lão lùi luôn vào giữa hàng ngũ năm lão nhân còn lại. Cả sáu lão cùng loang loáng ánh đao.
Quyết để Bá»™i CÆ¡ đứng ngoài. Äiá»n Hồ cÅ©ng lao nhanh vào giữa Lục Lão :
- Bắt đầu Ä‘i. Nếu Lục Lão thắng, sinh mạng cá»§a Äiá»n Hồ và Tiểu sư muá»™i sẽ do Lục Lão tùy ý định Ä‘oạt. Còn vá»›i kết quả ngược lại, phiá»n Lục Lão hãy tá»± Ä‘i tìm Thượng Quan Du. Äỡ chiêu !
Ào...
Một lão hầm hừ hô hoán :
- Ngươi quả là kẻ ngông cuồng. ÄÆ°á»£c, cứ xá»­ trí xong ngươi sẽ không lo nha đầu kia chạy thoát. Khai Äao trận !
Cả sáu thanh Ä‘oản Ä‘ao cùng loang lên, biến cục diện thành má»™t Äao Trận vây hãm Äiá»n Hồ.
Vù... Vù...
Äứng ngoài, tuy Bách Lý Băng và Nam Cung Phách không đến gần Bá»™i CÆ¡ nhưng cả hai vẫn thi thoảng liếc nhìn, để yên tâm rằng sẽ không má»™t lão nào trong Lục Lão tách ra và bất ngá» gây phương hại cho Bá»™i CÆ¡.
Và để yên tâm hÆ¡n, há» cứ nhìn vào trận là biết, miá»…n có đủ Lục Lão ở đó là ổn. Huống chi, há» cÅ©ng phải lo cho Äiá»n Hồ, nhỡ Äiá»n Hồ không đủ lá»±c đối phó vá»›i Äao Trận Thạch Chung. DÄ© nhiên há» phải xen vào tiếp há». Vậy là há» dần dần quên bẵng Bá»™i CÆ¡.
Äao Trận Thạch Chung đã diá»…n đến chiêu thứ ba. Và chỉ cần có thế thôi cÅ©ng đủ làm Nam Cung Phách tái mặt, chợt thì thào :
- Thảo nào Hoàng Nhất Lãm bảo Lục Lão Ä‘ang gây há»a Võ lâm. Äao Phổ Thạch Chung thật lợi hại, không hiểu Äiá»n Tam đệ sẽ tiếp tục chi trì được bao lâu ?
Có tiếng Bách Lý Băng thì thào thào đáp lại :
- Äiá»n Hồ ca vừa qua đã gặp nhiá»u độ kỳ duyên, nhất định sẽ chi trì lâu hÆ¡n nếu Äiá»n Hồ chịu vận dụng ngay Phi Thiên Thập Bát Chưởng.
Thì vừa vặn đúng lúc, cả hai cùng nghe Äiá»n Hồ quát vang đậy :
- Hãy xem khởi thức Phi Thiên !
Tài sản của dth_abcd

  #22  
Old 29-05-2008, 10:37 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
CHƯƠNG 28
ÄAO PHá»” THẠCH CHUNG


Lão nhân cầm đầu Lục Lão vụt hô hoán:
- Thạch Chung Hóa Long. Äánh !
Ãnh Ä‘ao quang lập tức quẫy cuá»™n, hợp sáu ánh Ä‘ao thành má»™t ánh Long Äao, vùng vẫy lao vào Äiá»n Hồ.
Ào...
Äiá»n Hồ bật quát :
- Phi Thiên phá Äao Thức ! Äỡ !
Bùng... Bùng...
Ãnh Äao Long bị chưởng kình khuấy động, tản khai thành sáu ánh Ä‘ao quang riêng lẻ, cÅ©ng là lúc Äao Trận Thạch Chung có thay đổi.
- Thạch Chung Äao Mãn Khai !
Rào... Rào...
Äiá»n Hồ cÅ©ng tung ngưá»i di hình hoán vị nhẹ nhàng xuyên qua từng ánh Ä‘ao quang.
Phi Thiên Xuyên Vân Thức ! Äỡ !
Choang... Choang... Choang...
Sáu tiếng chạm liên tục làm cho sáu ánh Ä‘ao quang cùng khá»±ng lại. Và Äao Trận Thạch Chung má»™t lần nữa biến đổi :
- Huyết Lưu Loạn Hồ Äao. Äánh !
Vù...
Vù...
Nhìn sáu ánh Ä‘ao cùng đổ lập lên ngưá»i Äiá»n Hồ, Bách Lý Băng thất kinh :
- E nguy mất !
Nam Cung Phách cũng đưa tay lau vầng trán đã lấm tấm xuất hạn :
- Äừng quá lo như thế. Hy vá»ng Äiá»n Tam đệ vẫn có cách phá giải. Nhìn kìa...
Bóng nhân ảnh cá»§a Äiá»n Hồ vụt biến mất, làm cho sáu ánh Ä‘ao Ä‘á»u đổ ập vào khoảng không.
Tiếp đó, lúc Äiá»n Hồ xuất hiện, tiếng Äiá»n Hồ đã vang lên cưá»i sang sảng :
- Cẩn trá»ng nha. Äây là Tam Tuyệt Thức cuối cùng cá»§a công phu Phi Thiên. Hãy đỡ. Ha... ha...
Äiá»n Hồ quay ngưá»i thành má»™t vòng xoay quanh má»™t chân trụ. Và sáu loạt chưởng được Äiá»n Hồ vÅ© lá»™ng quật ra khắp sáu phương vị.
Ào...Ào...
Giữa Äao Trận Thạch Chung liá»n có tiếng gầm, đối lại tràng cưá»i cá»§a Äiá»n Hồ :
- Ngươi cÅ©ng đâu thoát vá»›i những chiêu tuyệt Ä‘ao cuối cùng, Thạch Chung Äao Äiểm Mạng ! Äánh !
Bùng... Bùng... Bùng...
Äiá»n Hồ bá»—ng gầm vang :
- Phi Thiên Äiểm Tá»­ Kỳ. Äỡ !
Choang... Choang... Choang...
Nam Cung Phách liá»n thở hắt ra má»™t hÆ¡i dài nhẹ nhá»m :
- Bản lảnh cá»§a Tam đệ quả cao minh. Xong rồi, bá»n há» Ä‘á»u bị Tam đệ đánh rÆ¡i Ä‘ao. Hà...
Chợt có tiếng Bách Lý Băng kêu thất thanh :
- Chưa xong đâu, Nhị Ca ! Nhìn kìa...
Không cần Bách Lý Băng kêu Nam Cung Phách cÅ©ng thấy. Và lúc này trên tay Lục Lão chợt xuất hiện má»—i ngưá»i má»™t thanh tiểu kim kiếm nhá» bé.
CÅ©ng là lúc Äiá»n Hồ thịnh ná»™ hô hoán :
- Chư vị dám dùng cả Thất Linh Tiểu Phi Kiếm ư ?
Lục Lão cưá»i vang :
- CÅ©ng như ngươi thôi. Vì nào phải ngươi nhá» công phu Thanh Thành, đánh rÆ¡i những Ä‘oản Ä‘ao cá»§a bá»n ta ? Hãy tá»± trách ngươi đã dùng công phu Phi Thiên. Ha... ha...
Nam Cung Phách tái mặt :
- Thất Linh Tiểu Phi Kiếm ? HỠđã từng mong muốn chiếm hữu những Linh vật này, ắt sẽ giúp công phu Thạch Chung tăng má»™t tầng lợi hại. Äiá»n Tam đệ e nguy mất !
Và tình thế đúng là Ä‘ang nguy cho Äiá»n Hồ. Lục Lão đã ném sáu thanh tiểu kim kiếm lên không và dụng lá»±c Ä‘iá»u động khiến sáu thanh tiểu kim kiếm vụt hóa thành sáu ánh kim quang, thật đúng như tên gá»i Tiểu Phi Kiếm Thất Linh.
Bách Lý Băng chợt động tâm, khẽ há»i Nam Cung Phách :
- Äã bảo là Thất Linh sao ở đây má»›i chỉ có sáu ? Má»™t kia đâu ?
Nam Cung Phách đoán :
- Nguyên ủy những Linh vật này đã rơi vào tay Bội Cơ. Có lẽ Bội Cơ hiện còn giữ một.
Và cả hai liá»n đưa mắt nhìn Bá»™i CÆ¡. Nàng ta có vẻ đã khôi phục chân lá»±c Ä‘ang Ä‘iá»m nhiên nhìn vào cảnh phô diá»…n cách vật dụng chân lá»±c để Ä‘iá»u động sá»± di chuyển linh hoạt cá»§a sáu thanh Tiểu Phi Kiếm, do Lục Lão triá»…n khai.
Bách Lý Băng lên tiếng :
- Sao Äoàn cô nương không giúp lệnh sư huynh ?
Bội Cơ đáp, nhưng không một lần nhìn qua Bách Lý Băng :
- Hắn đã muốn một mình đối phó Lục Lão, ta đâu thể xen vào.
Nam Cung Phách bảo :
- Nếu vậy, cô nương vẫn có thể cho Äiá»n Hồ mượn thanh Tiểu Phi Kiếm còn lại ?
Bá»™i CÆ¡ bật cưá»i :
- Chẳng phải hắn đã có Phi Thiên Kiếm Lệnh đó sao ? Hắn không muốn dùng thì tùy hắn. Äâu thể bảo tiểu nữ phải cho hắn mượn thanh Tiểu Phi Kiếm còn lại ? Ha... ha..
Nam Cung Phách nghe thế vá»™i gá»i Äiá»n Hồ :
- Äiá»n Tam đệ nghe rồi chứ ? Hãy mau dùng Phi Thiên Kiếm Lệch để đối phó vá»›i bá»n há».
Äiá»n Hồ Ä‘ang gặp nguy, sáu thanh Tiểu Phi Kiếm quá linh hoạt, khiến Äiá»n Hồ dù đã tận lá»±c nhưng xem ra vẫn không có cách ngăn chặn hoặc hóa giải. Và Äiá»n Hồ quát, đáp lại lá»i nhắc nhở cá»§a Nam Cung Phách :
- Äệ đã giao Phi Thiên Kiếm Lệnh cho Äoàn Má»™c Thu. Bằng không, đệ đâu phải khốn đốn như thế này ! A.. xem chiêu !
Vù... Vù...
Má»i chiêu chưởng cá»§a Äiá»n Hồ hoặc nhắm vào sáu thành Tiểu Phi Kiếm, hoặc đánh vào Lục Lão Ä‘á»u vô dụng, không thể làm cho tình thế khả quan hÆ¡n.
Nam Cung Phách lo ngay ngáy :
- Äoàn Má»™c Thu đã vá» Côn Luân, làm sao bây giá» ?
Äiá»n Hồ càng thêm tận lá»±c bình sinh, cố chi trì thêm nữa vá»›i những Linh vật lợi hại.
Äang khi đó, như Bách Lý Băng cố ý dõi nhìn và phát hiện, Äoàn Bá»™i CÆ¡ bá»—ng từ từ lẻn bá» Ä‘i. Và Ä‘iá»u này làm cho Bách Lý Băng vừa hận vừa thầm cưá»i đắc ý.
Chá» khi Äoàn Bá»™i CÆ¡ Ä‘i khuất, Bách Lý Băng vá»™i lao đến gần trận chiến. Và nàng lên tiếng :
- Äiá»n Hồ ca ! Muá»™i có vật này dành cho Äiá»n Hồ ca đây. Mau nhận lấy.
Nàng ném vào cho Äiá»n Hồ má»™t vật có dạng như Thiết Chỉ Hoàn.
Lục Lão tuy có thấy nhưng vẫn dá»­ng dưng, như không há» nghÄ© má»™t vật vô dụng là vậy lại có thể giúp Äiá»n Hồ chuyển bại thành thắng.
Äiá»n Hồ vừa nhìn thấy vật đó liá»n mừng rỡ chá»™p lấy. Chỉ khi đã Ä‘eo vật đó vào ngón tay giữa, Äiá»n Hồ má»›i cưá»i vang :
- Sao Băng muội không đưa ra sớm hơn ? Hãy xem Phi Thiên Kiếm Lệnh đây ! Ha... ha...
Vá»›i Thiết Chi Hoàn đó. Äiá»n Hồ bá»—ng lia nhanh, tạo thành sáu tia kim quang bật lóe, đủ để đón đầu và đánh rÆ¡i sáu thanh Tiểu Phi Kiếm vốn Ä‘ang linh hoạt dịch chuyển kia.
Coong... Coong... Coong...
Lục Lão thất kinh lùi lại; sửng sốt nhìn sáu thanh Tiểu Phi Kiếm đồng loạt rơi chạm đất.
Äiá»n Hồ thì nhìn Lục Lão :
- Nếu chư vị không còn gì để nói, hãy nhặt lấy Lục Linh Tiểu Phi Kiếm và đi đi. Tại hạ sẽ không ngăn cản, nếu ngay bây giỠchư vị chịu bỠcông truy tìm Thượng Quan Du.
Lục Lão thở dài, một lão lên tiếng :
- Ngươi vẫn cả quyết chỉ có một mình Thượng Quan Du là chủ hung ?
Äiá»n Hồ gật đầu :
- Má»i đầu đây mối nhợ Ä‘á»u do má»™t mình lão tặc Thượng Quan Du gây ra. Cả Thanh Thành phái lẫn Lục Lão Ä‘á»u bị Thượng Quan Du lợi dụng. Nếu không vì nguyên do này, tại hạ cần gì hết lá»i giải thích, mong chư vị minh bạch ?
Bá»n há» nhìn nhau, sau đó lẳng lặng thu nhặt sáu thanh Ä‘oản Ä‘ao và sáu thanh Tiểu Phi Kiếm.
Và Äiá»n Hồ yên tâm khi thấy Lục Lão trước khi bá» Ä‘i có hứa :
- ÄÆ°á»£c. Bá»n ta sẽ không nhắm vào Thanh Thành phái nữa. Trừ phi sau này có chứng cứ gì khác, cho thấy lá»i cá»§a ngươi không đúng sá»± thật. Hừ !
HỠđi rồi, Nam Cung Phách mới lên tiếng :
- à Tam đệ như muốn dồn quần hùng nhắm vào một mình Thượng Quan Du ?
Äiá»n Hồ thừa nhận :
- Thượng Quan Du có quả nhiá»u thá»§ Ä‘oạn. Äiá»u tiên quyết là phải loại bá» hết má»i vây cánh có thể bị lão lợi dụng. Giá» chỉ còn lại Thá»§y Phương Cung và Tá»­ Y Há»™i mà thôi.
Bách Lý Băng tiến lại gần :
- VỠThủy Phương Cung đã có muội đảm đương. Sẽ có ngày chỉ còn lại một mình lão với Kim Tuyết Ngân và Bách Lý Hoàng.
Äiá»n Hồ động tâm :
- Phải rồi, Bách Lý Hoàng chẳng phải là bào huynh của Băng muội sao ?
Nàng lắc đầu :
- Chỉ là huynh muá»™i cùng má»™t phụ thân. Nhưng nếu xét theo tư cách cá»§a Kim Tuyết Ngân, muá»™i cùng mÆ¡ hồ cảm nhận Ä‘iá»u này là không đúng.
Äiá»n Hồ cau mày :
- Sao lại không đúng ?
Nàng thở dài :
- Kim Tuyết Ngân vốn là thị tỳ hầu hạ bên cạnh gia mẫu. Äiá»u không may là mụ lại được gia phụ sá»§ng ái. Kết quả mụ đã sinh ra Bách Lý Hoàng má»™t nam tá»­ đúng như lòng gia phụ mong muốn.
Äiá»n Hồ vụt hiểu :
- Vì thế mụ lên mặt, chuyên quyá»n vì lệnh đưá»ng chỉ sinh cho lịnh tôn má»™t ái nữ.
Nàng cưá»i cay đắng :
- Trá»ng nam khinh nữ. Thái độ này dã khiến gia phụ mang hại. Mụ ta càng lúc càng chuyên quyá»n, nghe đâu khi đến lượt lệnh đưá»ng Nghiêm Tuyết Hoa được gia phụ để mắt, chính mụ đã tìm cá»› Ä‘uổi Ä‘i.
Äiá»n Hồ thở dài :
- Tối độc phụ nhân tâm. Chính gia mẫu chỉ nói má»—i câu này khi ta há»i vá» xuất thân lai lịch. Nhưng còn đâu là Ä‘iá»u Băng muá»™i nghi ngá» vá» tình huynh muá»™i huyết nhục vá»›i Bách Lý Hoàng ?
Nàng chỉ đáp nhẹ :
- Mụ đã vì Thượng Quan Du mà nhẫn tâm mưu hại gia phụ và muội.
Nam Cung Phách vỡ lẽ :
- Rất có thể Bách Lý Hoàng là cốt nhục của Thượng Quan Du ? Chỉ có thế mới giải thích vì sao bây giỠThượng Quan Du cấu kết với Thủy Phương Cung. Do hỠtừng là phu thê.
Äiá»n Hồ nghi ngá» :
- Nhưng sao chỉ cách đây không lâu Thủy Phương Cung vẫn cùng Tử Y Hội đối đầu ?
Bách Lý Băng giải thích :
- Äúng lẽ há» vẫn còn đối đầu nếu như mụ Kim Tuyết Ngân không tình cá» há»™i ngá»™ Thượng Quan Du, tình lang cá»§a mụ. Äiá»n Hồ ca còn nhá»› lần mụ trong y phục Cung Trang đã theo lệnh muá»™i xuất hiện và sau đó đánh Ä‘uổi lão Há»™i Chá»§ Tá»­ Y Há»™i giải cứu Äiá»n Hồ ca ?
Äiá»n Hồ kinh ngạc :
- Mụ xuất hiện theo lệnh Băng muội ?
Nàng gật đầu :
- Äúng vậy. Vì sau lần đắc thành sở há»c do gia ná»™i tổ lưu lại, muá»™i xuất hiện đã xá»­ trí ngay mụ và Bách Lý Hoàng. Sau đó, để dá»… dàng truy tìm Thượng Quan Du, má»™t mặt muá»™i xuất hiện bên cạnh Äiá»n Hồ ca, má»™t mặt bắt mụ ngấm ngầm bám theo há»— trợ.
Äiá»n Hồ vỡ lẽ :
- Vậy đó là nguyên do trước sau hai lần mụ Cung Trang phu nhân đó xuất hiện giải nguy cho ta ?
Nàng gượng cưá»i :
- Má»i sắp đặt cá»§a muá»™i có cÆ¡ thành sá»± nếu lần thứ hai đừng để mụ Ä‘uổi theo Thượng Quan Du trong lốt Há»™i Chá»§ Tá»­ Y Há»™i. Muá»™i Ä‘oán, chính lần đó là Thượng Quan Du nhận ra mụ trước, lão má»›i giả vá» bá» chạy để mụ Ä‘uổi theo. Vậy là mã và mã, ngưu và ngưu lại gặp nhau. Mụ đã có Thượng Quan Du làm hậu thuẫn nên má»›i to gan phản lại muá»™i. Còn vá» nguyên nhân, muá»™i nghÄ© Nhị ca Ä‘oán đúng. Chỉ có Bách Lý Hoàng là nguyên nhân duy nhất gắn kết đôi gian phu dâm phụ vá»›i nhau.
Chợt phát hiện không thấy Bá»™i CÆ¡ đâu, Äiá»n Hồ bật há»i :
- Nguy tai ! Tiểu sư muội...
Bách Lý Băng xua tay :
Nàng đã tự bỠđi, không liên quan đến Lục Lão.
Äến lúc này Nam Cung Phách má»›i biết chuyện Äoàn Bá»™i CÆ¡ bá» Ä‘i, nên nhìn Bách Lý Băng :
- Tam muội tử nghĩ sao mà không giữ Bội Cơ lại ?
Không muốn Nam Cung Phách hiểu lầm. Nàng đáp :
- Muội đã biết rõ chủ ý của nàng, dù có muốn giữ lại cũng vô ích.
Äiá»n Hồ sá»±c hiểu :
- Phi Thiên Kiếm Lệnh ?
Bách Lý Băng chán ngán :
- Không sai. Do mãi không thấy Äiá»n Hồ ca dùng đến Phi Thiên Kiếm Lệnh, vừa nghe nói vật đó Ä‘ang ở Côn Luân, cụ thể là ở trong tay Äoàn Má»™c Thu, Bá»™i CÆ¡ lập tức bá» Ä‘i. Äến muá»™i cÅ©ng không ngá» Bá»™i CÆ¡ lại vô ân bạc nghÄ©a đến vậy. Không má»™t chút quan tâm đến Äiá»n Hồ ca, cho dù Äiá»n Hồ ca đã vì nàng nên chấp nhận má»™t mình đối đầu cùng Lục Lão.
Khi nói câu cuối, Bách Lý Băng có chuyển mục quang qua nhìn Nam Cung Phách. Äá»§ cho Nam Cung Phách hiểu, rằng Äoàn Bá»™i CÆ¡ vị tất có ý này ná» vá»›i Äiá»n Hồ như Nam Cung Phách từng ngấm ngầm ám thị cho Bách Lý Băng hiểu.
Äiá»n Hồ vẫn vô tâm, chợt nói :
- Lục Lão đã hứa bá» qua cho phái Thanh Thành, hy vá»ng trên đưá»ng đến Côn Luân, Bá»™i CÆ¡ sẽ không gặp Ä‘iá»u gì bất trắc.
Nam Cung Phách đánh gật gù tán thành và chợt đỠxuất với Bách Lý Băng :
- Chuyện cá»§a Äoàn Má»™c Äại tá»·, ta hy vá»ng Tam muá»™i tá»­ sá»›m định cách phóng thích.
Nàng gật đầu :
- Muá»™i cÅ©ng Ä‘ang định thế. Chỉ tại chuyện Lãnh Khí xâm nhập làm má»i việc chậm lại.
Hớn hở, Nam Cung Phách xoa hai tay vào nhau :
- Ta sẽ đợi tin mừng từ phía Tam muội tử. Nhất định...
Äang nói, Nam Cung Phách bá»—ng dừng lại. Cùng lúc này, có Äiá»n Hồ và Bách Lý Băng cÅ©ng Ä‘á»u nghe má»™t chuá»—i âm rá»n rÄ© vang đến.
Bách Lý Băng buột miệng :
- Như tiếng núi lở ?
Nam Cung Phách bảo :
- Giống tiếng hai cao thủ thượng thừa dùng tuyệt kỷ giao phong với nhau hơn ?
Äiá»n Hồ nghi ngại :
- Nói vỠcao thủ thượng thừa thì với phạm vi gần đây chỉ có Lục Lão và Tư Mã Hợp. Lý nào hỠlại đụng độ ?
Bách Lý Băng bảo :
- Có như thế cÅ©ng tốt. Tư Mã Hợp là hung thá»§ gây thảm trạng Thanh Thành phái, dù có bị Lục Lão sát hại cÅ©ng là cách Lục Lão Ä‘á»n ân gần mưá»i năm được Thanh Thành phái tạo cÆ¡ há»™i cho luyện Äao Phổ Thạch Chung. Chúng ta đến xem Ä‘i.
Nam Cung Phách mỉm cưá»i :
- Ta vốn có ý định chia tay, nhưng nếu có dịp nhìn lại tuyệt há»c Thạch Chung, đương nhiên ta không thể bá» lỡ. Äi nào.
Há» cùng Ä‘i và lúc đến gần hÆ¡n há» lại được dịp nghe má»™t lần nữa tiếng chấn rá»n âm động.
Ầ..m...!
Bách Lý Băng tỠra kinh hải :
- Quả nhiên là tiếng chấn kình. Nhưng để tạo tiếng chấn kình rá»n rÄ© này, ná»™i lá»±c cá»§a song phương ắt đã đạt mức Lô Há»a Thuần Thanh, Tam Hoa Tụ Äỉnh.
Nam Cung Phách gật đầu thừa nhận :
- Tam muá»™i tá»­ nhận định không sai. Và ná»™i lá»±c cá»§a hỠít nhất cÅ©ng phải ngang bằng Äiá»n Tam đệ.
Bách Lý Băng tá» ra hoài nghi lá»i nhận định này cá»§a Nam Cung Phách :
- Nhị ca chá»› quá đỠcao. Äiá»n Hồ ca khó thể đạt mức ná»™i lá»±c này.
Äiá»n Hồ cÅ©ng thú nhận :
- Äệ cÅ©ng nghÄ© như vậy. Cho dù lúc nay tâm pháp Hồi Chuyển Nghịch Thiên cá»§a đệ không còn ngại chuyện dùng dược vật nữa, nhưng muốn đạt mức ná»™i lá»±c tương tá»± thế này thì chưa đâu.
Nam Cung Phách kinh nghi :
- Bằng cách nào Tam đệ không còn ngại dược vật, mặc dù vẫn luyện Nghịch Thiên Hồi Chuyển ?
Äiá»n Hồ mỉm cưá»i :
- Nhị ca có tin không, ná»­a năm trước đệ đã tình cỠđến được nÆ¡i ẩn thân và được Hồi Chuyển Pháp Vương thu nhận làm truyá»n nhân ?
Bách Lý Băng nhân đó há»i thêm :
- NghÄ©a là nhỠđó, Äiá»n Hồ ca được lệnh sư Ä‘iểm hóa công phu, nên vẫn luyện và không còn ngại dược vật ?
Nam Cung Phách bật reo :
- Vậy là tốt rồi. Giá» thì ta hiểu vì sao vá»›i niên ká»· như Tam đệ lại đạt mức ná»™i công Lô Há»a Thuần Thanh, như ta mục kích lúc Tam đệ giúp Tam muá»™i tá»­ hóa giải Lãnh Khí ?
Bách Lý Băng khấp khởi mừng :
- Nhị ca nói thật chứ ?
Vừa má»›i gật đầu và chưa kịp đáp, Nam Cung Phách chợt thấy Äiá»n Hồ ra hiệu dừng lại. Nam Cung Phách kinh nghi :
- Tam đệ Ä‘a phát hiện Ä‘iá»u gì ?
Bách Lý Băng cố nghe ngóng nhưng thuá»· chung vẫn không phát hiện được gì, cho dù nàng Ä‘ang nghe Äiá»n Hồ thì thào :
- HỠđang ở cách chúng ta qua eo núi trước mặt. Không có Lục Lão ở đó. Vì chỉ có hai nhân vật luân phiên đối thoại với nhau mà thôi.
Nam Cung Phách cau mày :
- Một là Tư Mã Hợp ?
Äiá»n Hồ hoang mang, không dám quyết chắc :
- Tuy khó nhận rõ âm thanh nhưng nếu xét theo phạm vi nhỠhẹp thì dĩ nhiên phải có một là Tư Mã Hợp trong đó.
Bách Lý Băng lo ngại :
- Vậy một kia là ai ? Là nhân vật nào có năng lực giao thủ bình quân cùng Tư Mã Hợp ?
Nam Cung Phách và Äiá»n Hồ bất giác cùng nghÄ© đến má»™t ngưá»i :
- Thượng Quan Du ?
- Há»™i Chá»§ Tá»­ Y Há»™i ?
Bách Lý Băng chợt tỠra hăm hở :
- Có Thượng Quan Du tất phải có mụ Kim Tuyết Ngân. Quả là cÆ¡ há»™i tốt để muá»™i thanh lý môn há»™. Äi !
Vút...
Äiá»n Hồ và Nam Cung Phách lập tức lao theo. Äồng thá»i Äiá»n Hồ dặn nàng :
- Vẫn phái đỠphòng bá»n há» có mưu đồ. Chỉ khi nào thật sá»± có cÆ¡ há»™i, Băng muá»™i hãy ra tay.
Nàng mỉm cưá»i :
- Muội cũng không manh động bây giỠđâu. Cần phải dò xét trước đã.
Äiá»n Hồ hài lòng và cùng vá»›i Bách Lý Băng - Nam Cung Phách nhẹ nhàng tiến gần.
Äúng như Äiá»n Hồ nhận định, bên kia eo núi, nÆ¡i có nhiá»u loạn thạch nhấp nhô, quả nhiên chỉ có hai nhân vật cùng che kín chân diện Ä‘ang đứng cách nhau hai trượng.
Bá»n Äiá»n Hồ cẩn trá»ng, nép sau những tảng đá và từ trên cao phóng mắt nhìn xuống.
Äúng lúc này, nhân vật che kín chân diện đứng trên tả bá»—ng phát thoại :
- Một mạng của gia phụ đương nhiên không thể ngăn cản ý đồ bấy lâu nay ta hằng ấp ủ. Nhưng ta khuyên lão hãy thành thật giao phó, vì sao lão quyết tình hạ thủ gia phụ ?
Nhân vật đối điện đáp :
- Sao ngưá»i vẫn không tin ta, Tư Mã Hợp ? Chá»§ y cá»§a ta chỉ là muốn giúp ngươi thôi. Kẻo ngươi ná»­a chừng dao động, mất Ä‘i hào khí cá»§a đấng trượng phu, dá»… bị phụ thân ngươi ngăn cản, khiến ngươi không thể hoàn thành bá nghiệp.
Tư Mã Hợp hừ lạnh :
- Ta có dao động hay không, tự ta biết. Còn đối phó với gia phụ thế nào cũng là việc của ta. Thượng Quan Du lão hà tất tự ý xen vào.
Thượng Quan Du bật cưá»i :
- Xem ra ngưá»i đã tá»± cho mình là quá cao minh không cần sá»± dìu dắt chỉ dẫn cá»§a ta nữa thì phải. Ngươi đừng quên, nhá» ai mà ngưá»i tiếp nhận được di há»c Cổ Má»™ Môn. Và nếu không có ta chỉ Ä‘iểm, liệu ngươi có biết lối vào U Linh Thất để tiếp nhận thêm du há»c cá»§a U Linh Môn không ?
Äừng vá»™i phá»§ nhận công lao cá»§a ta chứ ! Ha... ha...
Tư Mã Hợp gầm vang :
- Nhưng tất cả chỉ là vô dụng, má»™t khi Lãnh Há»a Nhị Linh đã bị kẻ khác hưởng dụng trước ta.
Thượng Quan Du thản nhiên đáp :
- Ngươi không có phúc phận thì đành chịu thôi. Äừng quên đó là nÆ¡i lão quá»· Bạch Cốt U Linh đã lưu ngụ những hai mươi lăm năm có hÆ¡n. Ngươi chỉ là kẻ đến sau, đâu thể mong Lãnh Há»a Nhị Linh đó vẫn dành cho ngươi.
Tư Mã Hợp thở hắt ra một tiếng :
- Vị tất Lãnh Há»a Nhi Linh là do Bạch Cốt Linh hưởng dụng. Bằng không, vá»›i bản lãnh đó nếu thật sá»± Bạch Cốt U Linh có thêm diệu dụng từ Lảnh Há»a Nhị Linh, mưá»i Thượng Quan Du lão cÅ©ng không là đối thá»§.
Từ diện mạo che kín, Thượng Quan Du chợt xạ hai tia mắt kinh nhân nhìn Tư Mã Hợp :
- Không phải ngươi, cÅ©ng không phải lão quá»· Bạch Cốt U Linh thì là ai đã vô tình hưởng dụng Nhị Linh Lãnh Há»a ?
Tư Mã Hợp gắt :
- Lối vào U Linh Thất là do lão chỉ điểm cho ta, không phải lão thì còn ai vào đây ?
Thượng Quan Du phá lên cưá»i :
- Ngươi lầm rồi, vá»›i sở há»c cá»§a ta, đâu thể mạo hiểm để tá»± rước vào ngưá»i cùng má»™t lúc hai thứ hiểm há»a đó. Lãnh khí cÅ©ng không, Há»a khí càng không. Vì giả như ta là ngưá»i hưởng dụng thì tìm đâu ra ít nhất là hai hạt Bạch Liên Vạn Niên để đỠphòng trưá»ng hợp bị Lãnh Khí và Há»a Khí cùng công tâm Ä‘oản mạng ? Ngươi đừng quá Ä‘a nghi như thế. Ha... ha...
Tư Mã Hợp vẫn khăng khăng :
- Dù lão nói thế nào ta cÅ©ng không tin. Bằng chứng là ta dù đã tiếp nhận hầu như là toàn bá»™ sở há»c U Linh Môn vẫn không hÆ¡n lão.
Thượng Quan Du cưá»i hăng hắc :
- Vậy ngưá»i muốn thế nào má»›i chịu tin ?
Tư Mã Hợp bảo :
- Hoặc do thừa nhận Lãnh Há»a Nhị Linh đó do lão hưởng dụng.
Thượng Quan Du xua tay :
- Bình sinh ta chưa hỠnói dối ngươi. Chuyện này ta không thể thừa nhận.
- Vậy thì lão hãy giải thích vì sao sở há»c lão luôn cao minh hÆ¡n ta.
Thượng Quan Du cưá»i rá»™ lên :
- Thì ra đây là nguyên do khiến ngươi đã mấy lần cùng ta đối chưởng lúc nãy, không phải ngươi áy náy vì cái chết của phu thân ngươi ?
Câu đáp cá»§a Tư Mã Hợp làm Äiá»n Hồ căm phẫn :
- Có thể hiểu như vậy.
Do căm phẫn, Äiá»n Hồ lỡ tay làm cho má»™t mảnh đá vụn rÆ¡i từ tảng đá xuống.
Cạch...
Tuy chỉ là má»™t tiếng chạm thật khẽ nhưng phải thừa nhận thính lá»±c cá»§a Tư Mã Hợp và Thượng Quan Du thật tinh tưá»ng. Cả hai cùng quát :
- Kẻ nào ?
- Ai ?
Bá»n Äiá»n Hồ vẫn không ai lên tiếng hoặc nhích động. Há» vẫn chá» thá»i cÆ¡.
Thượng Quan Du bật cưá»i và cố tình nói vá»›i Tư Mã Hợp.
Ngươi muốn biết vì sao bản lãnh ta cao minh hÆ¡n ngươi ? Ta nói thật nha, không chỉ riêng ngươi, khắp Võ lâm này cÅ©ng không ai biết rá» bản lÄ©nh cá»§a ta là thế nào và vì sao bản lãnh ta cao minh ? Äừng đòi há»i ở ta má»™t lá»i giải thích, mà tốt hÆ¡n là cứ nhìn vào thân thá»§ cá»§a ta thì rá». Ha... ha...
Äang cưá»i, toàn thân lão vụt bốc lên cao, sau đó đột ngá»™t chuyển phương, lao vá» phía bá»n Äiá»n Hồ ba ngưá»i Ä‘ang ẩn nấp.
Vút...
Tài sản của dth_abcd

  #23  
Old 29-05-2008, 10:41 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
CHƯƠNG 29
THÙ NHÂN Äá»I MẶT


Nhìn thuật khinh thân như thuật đằng vân ra lão tặc Thượng Quan Du, chính Äiá»n Hồ cÅ©ng kính tâm động phách.
Vá»›i chá»§ ý đã có từ đầu, Äiá»n Hồ khẽ bấm vào tay Nam Cung Phách và Bách Lý Băng sau đó tá»± má»™t mình lao vá»t ra.
- Thượng Quan Du ! Lão không ngỠchứ ? Hãy đỡ ta một chưởng !
Ào...
Do nhìn thấy Äiá»n Hồ, Thượng Quan Du đành tung chiêu đối chưởng, mất cÆ¡ há»™i phát hiện thêm còn hai ngưá»i nữa vẫn ẩn nấp. Lão cưá»i thành tràng lạnh lùng ?
- Quả nhiên là có bất ngá». Nhưng ngươi ở đây thì Bách Lý Băng đâu ? Äỡ !
Bùng...
Thật kinh khiếp cho thân thá»§ kẻ thù, vì Äiá»n Hồ ngỡ lão Ä‘ang đà thi triển khinh công và nhất là đà đó sắp mãn, ắt má»™t chưởng lão đánh ra sẽ không có bao nhiêu uy lá»±c. Vậy mà trái lại, lão vẫn ngang nhiên hạ thân xuống, không mà chút suy suyển sau má»™t lượt chạm kình.
Äang kinh tâm như thế, Äiá»n Hồ càng kinh tâm hÆ¡n khi nghe thanh âm cá»§a Bách Lý Băng thản nhiên vang lên :
- Bản Cung Chủ ở đây. Vậy còn lão, sao không thấy mụ Kim Tuyết Ngân đi với lão.
Nhìn Bách Lý Băng từ trên cao lao xuống, Thượng Quan Du cưá»i hăng hắc :
- Nha đầu ngươi có mặt ở đây là tốt rồi. Tư Mã Hợp lão đệ ! Có cơ hội cho lão đệ hành động rồi đó. Ha... ha...
Và lão lao vút vào Äiá»n Hồ :
- Phải chăng ngươi và ả là đôi uyên ương ? Vậy hãy cùng nhau nắm tay Ä‘i xuống tuyá»n đài cho đủ đôi. Ha... ha...
Ào...
Ngá»n chưởng đầy uy lá»±c cá»§a lão chợt khá»±ng lại khi nghe thanh âm Nam Cung Phách cùng vang lên :
- Äừng quá đắc ý vá»™i. Hãy xem Nam Cung Phách ta thay Tư Mã tiá»n bối xá»­ trị nghịch tá»­ Tư Mã Hợp. Äỡ !
Äiá»n Hồ vá»™i hít vào má»™t hÆ¡i thật dài, quật ngay má»™t kích đúng vào lúc lão tặc Thượng Quan có phần khá»±ng lại :
- Xem chiêu !
Ầm...
Sự xuất hiện thêm nữa của Nam Cung Phách làm cho Thượng Quan Du động nộ. Lão gầm vang :
- ÄÆ°á»£c. Cứ giết hết bá»n cuồng đồ này thì không lo gì không đạt thành bá nghiệp. Mau nạp mạng cho ta nào, tiểu tá»­ !
Ào...
Lão đã vận dụng công phu Tá»­ Hà, là thừa nhận thân phận Há»™i Chá»§ Tá»­ Y Há»™i cá»§a lão. Äiá»n Hồ phẫn ná»™ :
- Bao tâm huyết cá»§a phụ thân ta Ä‘á»u bị hạng phản đồ ngươi há»§y hoại. Hãy xem công phu Phi Thiên cá»§a ta !
Vù... ầm...
Ào..Ầm...
Lão cưá»i ngạo nghá»… :
- Công phu Phi Thiên ư ? Ngươi quên ta đã luyện công phu đó trước ngươi ít nhất là hai mươi năm ư ? Xem đây ! Ha... ha...
Và lão cÅ©ng dùng công phu Phi Thlên cùng Äiá»n Hồ diá»…n khai những lần đối chiêu nên không trung.
Ào... vút...
Vù... vút...
Trong khi đó, ở bên kia, Tư Mã Hợp quát vang :
- Di Hoa Tiếp Má»™c ! Tiện tỳ Bách Lý Băng ? Ngươi muốn chết. Äỡ !
Ào...
Và Nam Cung Phách cưá»i vang :
- Tư Mã Hợp ! Ngươi quên công phu Hỗn Nguyên Phích Lịch Chưởng của ta ư ?
Äừng xem thưá»ng ta như vậy. Ha... ha...
Những loạt chạm kình liên tiếp nối vang lên :
Chợt có tiếng Bách Lý Băng thét vang :
- Mối hận một chưởng lần trước, hôm nay hãy xem bổn Cung Chủ đòi lại. Xem đây !
Tư Mã Hợp kêu hoang mang :
- Úy ! Là Xúc Cốt Thu Cân Äại Tuyệt Pháp ư ? Ta... Hãy đỡ !
Bùng... Bùng...
Tiếng kêu cá»§a Tư Mã Hợp làm Äiá»n Hồ phấn khích, vì biết Bách Lý Băng vậy là ổn rồi. Nàng đã vận dung Äại tuyệt pháp Xúc Cốt Thu Cân có nghÄ©a là nàng không còn chút nào Lãnh Khí quái ác sót lại trong ngưá»i và tâm trạng phấn khích này đã làm Äiá»n Hồ thêm dÅ©ng khí, quật tung vào lão tặc Thượng Quan Du má»™t kình :
- Äỡ chiêu !
Vù...
Thượng Quan Du cưá»i lạt :
- Vô Lượng Quang Minh Chưởng cá»§a Äiá»n Hạ Du cÅ©ng chẳng giúp mấy cho ngươi. Và đây là bằng chứng. Äỡ !
Ào...
Nhìn chiêu công cá»§a lão, Äiá»n Hồ thất kinh nhảy lùi :
- Thất Phách U Linh ? Vậy thì đỡ một Chiêu Phi Thiên Vô Lượng của ta !
Bùng... Bùng...
Thượng Quan Du quả nhiên có ná»™i lá»±c bất phàm. Lão vẫn chiếm lợi thế, cứ hùng há»— lao vào Äiá»n Hồ :
- Nào chỉ có bấy nhiêu Hãy xem đây !
Vù...
Lão lại chuyển qua dùng công phu Tử Hà, hất một luồng kình tím sẫm ra.
Như chi chá» có bấy nhiêu, Äiá»n Hồ vụt quát :
- Äúng lúc rồi. Äỡ !
Bung... Bung... Bung...
Ba loạt kích liên tiếp cá»§a Äiá»n Hồ làm lão tặc Thượng Quan Du lần đầu tiên lùi lại. Lão hoang mang, vừa tiếp tục chiêu công vừa dò há»i Äiá»n Hồ :
- Ai đã chỉ cho ngươi cách hóa giải công phu Tá»­ Hà cá»§a ta ? Hay thá»­ má»™t lần nữa xem sao. Äỡ !
Vù...
Äiá»n Hồ cưá»i lạt :
- Lão có biết Bách Lý Tùng chứ ? Còn ai khác ngoài Bách Lý Tùng, vì muốn ta báo thù hộ nên đã chỉ ta cách hóa giải này. Hãy xem đây !
Bùng... Bùng... Bùng...
Má»™t lần nữa công phu Tá»­ Hà bị hóa giải và Ä‘iá»u này bá»—ng đưa đến hiệu quả bất ngá», chính Äiá»n Hồ cÅ©ng không bao giá» ngỠđến.
Do là lão Thượng Quan Du bá»—ng phá lên cưá»i sặc sụa :
- Ha... ha...
Trong lúc đó, ở đằng kia thì có tiếng Bách Lý Băng thét lanh lảnh :
- Sở há»c bổn cung đâu phải thứ để Tư Mã Hợp ngươi khinh thưá»ng. Xem đây !
Hòa vào đó là tiếng gầm đầy đắc ý của Nam Cung Phách cũng vang lên :
- Má»i ngưá»i, ai cÅ©ng bá» tối vỠđầu sáng, chỉ có loài cầm thú như ngươi má»›i có hành vi ngược lại. Vì đạo nghÄ©a Võ lâm, ta đâu thể tha ngươi. Äỡ chiêu !
Ào...
Nếu hai loạt thét quát này có làm cho Äiá»n Hồ phấn khích thì trái lại tràng cưá»i sặc sụa cá»§a lão tặc Thượng Quan Du bá»—ng tạo ná»—i bất an mÆ¡ hồ cho Äiá»n Hồ.
Và đúng như Äiá»n Hồ Ä‘ang thầm nghÄ©, lão tặc Thượng Quan Du chợt gầm rít lên :
- Sẽ không còn cÆ¡ há»™i nào nữa cho ngươi đâu, tiểu tá»­ há» Äiá»n. Vì đã đến lúc ta phải cho ngươi biết thế nào là lợi hại. Hay xem tuyệt thá»§ cá»§a ta ! A... a...
Vẫn gắm rít như thế, lão đột nhiên lao bắn toàn thân vào Äiá»n Hồ, đồng thá»i quật ra má»™t loạt kình uy mãnh chưa từng thấy.
Ào...
Äiá»n Hồ đầu con nghĩí gì khác ngoài việc cho đây là hành vi cuồng ná»™ cá»§a lão. Và sở dÄ© lão cuồng ná»™ là do công Phu Tá»­ Hà cá»§a lão đã đến lúc gặp phải khắc tinh, đó là Ä‘iá»u bất luận ai như lão cÅ©ng không thể chấp nhận.
Vá»›i ý nghÄ© này, Äiá»n Hồ có cảm nhận đây má»›i là lúc giữa Äiá»n Hồ và thù nhân bắt đầu diá»…n ra trưá»ng tá»­ chiến. Sống hay chết là tùy vào lúc này. Do đó, Äiá»n Hồ cÅ©ng tận lá»±c bình sinh, dốc toàn bá»™ ná»™i lá»±c và sở há»c cho lần tá»­ chiến có thể xem là cuối cùng này.
Äiá»n Hồ quát :
- Ta cũng nghĩ đây là cơ hội cuối cùng cho lão. Hãy đỡ !
Bùng... Bùng....!
Lão đúng là hung thần hiện thân, lão lại lao vá»t vào Äiá»n Hồ vá»›i chút lợi thế vừa chiếm được sau loạt chạm kình má»›i rồi :
- Äỡ chiêu !
Ào...
Äúng là lão Ä‘ang thật sá»± cuồng ná»™. Vừa nghÄ© thế, Äiá»n Hồ vừa dốc lá»±c tiếp chiêu :
- Äỡ !
Bùng... Bùng...
Vá»›i đấu pháp không đổi, sau má»—i lần chạm chiêu là lão chiếm chút lợi thế, và trên đà này lão cứ lừng lững lao vào Äiá»n Hồ như má»™t âm hồn bất tán cứ quyết liệt Ä‘eo Ä‘uổi :
- Äể xem ngươi chi thì được bao lâu. Äỡ !
Bùng...
Äiá»n Hồ đã lùi đến chân tiá»n núi dốc và buá»™c phải lùi ngược lên cao do cứ bị lão tặc Thượng Quan Du dồn bức liên tục. Bây giá» lão lại quát :
- Chưa phải hết đâu. Äỡ !
Ào...
Bị dồn bức mãy, Äiá»n Hồ đã mất dần nhẫn nại. Äến lượt Äiá»n Hồ quát vang :
- Lão cùng xem tuyệt há»c cá»§a ta Phi Thiên Kiếm Lệnh đây !
Soẹt !
Má»™t tia kim quang từ ngón tay giữa bên hữu thá»§ Äiá»n Hồ khẽ lia ra, thật nhanh và thật lợi hại.
Thế nhưng, nếu trước kia dưới lốt Há»™i Chá»§ Tá»­ Y Há»™i, lão từng tá» ra sợ hãi má»™t khi gặp phải tia kim quang Phi Thiên Kiếm Lệnh này, thì bây giá» lão bá»—ng cưá»i vang :
- Chính ta Ä‘ang chỠđợi Ä‘iá»u này. Xem đây. Ha... ha...
Và thân hình lão vụt cất lên, quẫy lượn như cánh chim bằng, vừa nhanh vừa linh hoạt, khiến tia kim quang Äiá»n Hồ vừa phát xạ chỉ lia vào khoảng không.
Rồi cÅ©ng bằng tư thức tuyệt phàm như thế, lão lao đến Äiá»n Hồ vá»›i khí thế dÅ©ng mãnh như nãy giá», không há» có dấu hiệu suy giảm, cho dù đã sau năm bảy lượt cùng Äiá»n Hồ đối chiêu.
Lão vẫn cưá»i vang :
- Äỡ ! Ha... ha...
Bùng... Bùng... Bùng... Bùng...
Và kết quả là Äiá»n Hồ vẫn bị bức dồn. Äiá»n Hồ tiếp tục lùi mãi lên cao, bước lùi theo triá»n núi dá»c thoai thoải.
Nhưng lão nào có chịu buông tha Äiá»n Hồ. Chân vẫn chưa cần chạm đất, lão tiếp tục lao đến :
- Hãy đỡ ! Ha... ha...
Ào... Vù...
Äiá»n Hồ buá»™c phải lùi và sợ rằng sẽ có lúc vì mãi lùi nên ắt bị vấp chân vào nhiá»u loạn thạch do không kịp nhìn ngó dưới chân. Äể tránh tình trạng đó, Äiá»n Hồ nghiến răng quạt thoát ra hàng loạt chưởng :
- Chớ đắc ý vội. Hãy xem đây !
Bùng... Bùng...
Nhân đà bị dư kình kích lùi. Äiá»n Hồ chợt quay nghiêng, liếc nhanh địa hình phía sau và thần tốc lao ngược đến má»™t đỉnh đá gần đấy.
Vút...
Vì nghÄ© sẽ chiếm lại thượng phong do vừa an toàn hạ thân trên má»™t địa thế khá cao, Äiá»n Hồ lập tức quay ngưá»i lại hướng mặt vá» triá»n núi phía dưới, là má»™t quãng khá xa Äiá»n Hồ đã bị thù nhân bức lùi.
Nhưng vừa quay lại, Äiá»n Hồ kinh tâm khi thấy lão đã lăng không lao đến và Ä‘ang ung dung hiện hữu chỉ cách Äiá»n Hồ độ má»™t tầm tay.
Bằng khoảng cách quá gần là thế, lão Ä‘ang phát kình vá»›i tràng cưá»i đắc ý :
- Mãi mãi ngươi vẫn không là đối thủ của ta. Và mãi mãi ngươi cùng không thể hiểu vì sao lại như vậy. Xem chiêu ! Ha...ha...
Ào...
Khoảng cách quá gần, đó là lợi thế chỉ dành cho ngưá»i nào xuất thá»§ trước. Và do thù nhân là ngưá»i tiên hạ thá»§ vi cưá»ng nên Äiá»n Hồ chỉ còn má»—i má»™t cách là bật nhanh ngưá»i lao ngược vá» phía sau, cÅ©ng là di chuyển lên cao hÆ¡n ở phía sau.
Vút...
Lão vẫn bám sát :
- Ngươi quên ta là ngưá»i đã mưu hại phụ thân ngươi, đã cưỡng bức mẫu thân ngươi rồi sao ? Hãy đối chiếu Ä‘i chứ ? Hãy tận lá»±c giết ta để báo phục gia thù Ä‘i. Nào !
Ào...
Lá»i cá»§a lão đã khích ná»™ Äiá»n Hồ. Và Äiá»n Hồ vẫy xạ hàng loạt chiêu :
- Ta phải giết lão. A... a...
Bùng... Bùng...
Và kết quả vẫn vậy, Äiá»n Hồ cứ lùi mãi lên cao, cam chịu cảnh thù nhân bám sát bức lùi.
Lão đã hùng hổ lao đến tiếp :
- Liệu kiếp này ngươi có báo thù được không ? Có giết ta được không ? Hãy cố thêm nữa xem sao. Ha... ha...
Bùng... Bùng... Bùng...
Äiá»n Hồ đã lùi đến đỉnh cá»§a dốc núi, toàn cảnh quang phía dưới kia bất chợt lá»t vào mục quang Äiá»n Hồ. Và dÄ© nhiên Äiá»n Hồ thấy Tư Mã Hợp Ä‘ang bị Bách Lý Băng và Nam Cung Phách dồn Ä‘uổi. Má»™t Tư Mã Hợp đâu thể đương đầu nổi hai nhân vật Ä‘á»u là Nhất môn chi chá»§ và là bậc kỳ tài võ há»c.
Tăng thêm dÅ©ng khí vá»›i hình ảnh vừa nhìn, Äiá»n Hồ vụt lia hai tia kim quang Phi Thiên vào lão tặc Thượng Quan Du cÅ©ng vừa vặn lao đến, Äiá»n Hồ quát :
- Mau nạp mạng cho ta. Äỡ !
Soẹt... Soet...
Tuy nhiên, thân ảnh lão má»™t lần nữa bay cất lên, cho dù như Äiá»n Hồ tận mắt mục kích, lão vẫn không có lấy má»™t lần chạm chân vào đất để lấy đà.
Vút...
Và bằng cách đó, lão từ trên cao bá»—ng thần tốc lao đâm bổ xuống phương vị Äiá»n Hồ :
- Ta nạp mạng hay ngươi nạp mạng ? Xem đây. Ha... ha...
Bùng... Bùng... Bùng...
Äúng là Äiá»n Hồ không thể nào hiểu vì sao lão vẫn còn nguyên chân lá»±c để cứ mãi mãi là ngưá»i chiếm lợi thế, không có chút dấu hiệu nào cho thấy lão lÆ¡i giảm tình thế tiến chiêu.
Và lần này, lão vẫn là ngưá»i hùng hổ lao đến :
- Hãy đỡ !
Ào...
Äã tận dụng toàn bá»™ sở há»c rồi, nào là Phi Thiên công phu vá»›i Phi Thiên Thập Bát Chưởng và kiếm lịnh Phi Thiên, nào là tuyệt há»c thành danh cá»§a biểu thúc Äiá»n Hạ Du là Vô Lượng Quang Minh Chưởng, kể cả hợp thức giữa hai loại công phu này, nhưng thá»§y chung vẫn chưa má»™t lần dù là chạm vào chéo áo cá»§a thù nhân, Äiá»n Hồ cảm thấy lá»±c đã bất tòng tâm đành nhảy lùi má»™t lần nữa.
Vút...
Trong tâm tưởng, vá»›i câu "tránh voi chẳng hổ mặt nào", Äiá»n Hồ định lấy thoái làm tiến, lùi để nghÄ© cách đối phó vá»›i thù nhân ở những loạt chiêu công vá» sau, nên Äiá»n Hồ cố tình nhảy lùi thật xa.
Nào ngá», đỉnh núi trên này nếu có má»™t phía là triá»n núi thoai thoải dốc, là nÆ¡i Äiá»n Hồ đã bị thù nhân bức lùi nãy giá», thì phía còn lại không há» là triá»n núi như ai ai cÅ©ng lầm nghÄ©. Äó chỉ là má»™t vá»±c sâu, như thể đỉnh núi đã bị ai đó dùng Ä‘ao phạc thẳng xuống, xẻ đỉnh núi làm hai, tạo má»™t bên có địa hình dốc thoai thoải còn má»™t bên là vách núi dá»±ng đứng, đến má»™t chá»— đặt chân cÅ©ng không có.
Äiá»n Hồ nhận ra Ä‘iá»u này quá muá»™n, toàn thân liá»n cứ thế rÆ¡i chếch vào miệng vá»±c há rá»™ng.
Ào...
Và Äiá»n Hồ thêm căm phẫn khi nghe lão tặc cưá»i vang :
- Ngươi đâu ngá» Ä‘iá»u này phải không, Äiá»n Hồ ? Äừng quên, ha... ha.... chưa kẻ nào có thá»§ Ä‘oạn qua ta. Ha... ha...
Hóa ra lão đã biết trước địa hình và việc lo bức dồn Äiá»n Hồ lùi mãi lên đỉnh núi là hành động có chá»§ ý.
Miệng vá»±c xa dần, đổi ngược lại là Äiá»n Hồ càng lúc càng gần cái chết.
Ào...
Tuy nhiên, đúng vào lúc Äiá»n Hồ tuyệt vá»ng nhất thì tình thế lại diá»…n ra, cho Äiá»n Hồ thấy trá»i xanh vẫn chưa hẳn hoàn toàn tuyệt đưá»ng Äiá»n Hồ.
Äó là nhá» Äiá»n Hồ lúc tung thân nhảy lùi đã nhảy lùi thật mạnh. Vì thế cho dù có bị rÆ¡i vào vá»±c thì đà nhảy lùi đó vẫn có tác dụng đưa Äiá»n Hồ Ä‘i chếch dần ra xa khá»i vách đá dá»±ng đứng. Và lúc này, khi đã rÆ¡i mấy chục trượng hÆ¡n, thân hình Äiá»n Hồ Ä‘ang tiếp cận dần vách đá bên kia vá»±c.
Má»™t chí khí cầu sinh mãnh liệt liá»n đến vá»›i Äiá»n Hồ.
Liếc mắt nhìn ngược phía sau, vận dụng toàn bá»™ mục lá»±c, Äiá»n Hồ cố quan sát địa hình cá»§a vách núi cứ loang loáng lướt qua vun vút.
Má»™t vết Ä‘en thẫm vươn nhô ra ngoài vách núi đã lá» má» xuất hiện phía dưới, tạo hy vá»ng cho Äiá»n Hồ.
Và càng chú mục nhìn Äiá»n Hồ càng tin vệt Ä‘en đó chính là má»™t tàng cây khá dầy đã má»c từ vách núi vươn ra.
Hít mạnh và sâu má»™t hÆ¡i thanh khí vào ngưá»i. Äiá»n Hồ chuẩn bị sẳn cho lần tiếp cận Ä‘ang ập đến.
Và...
Ào...
Rào... Rào... Rào...
Äiá»n Hồ đã lao đúng vào tàng cây, đã bị lá cây và cành quật rát vào mặt vào thân. Tuy nhiên, Hoàng Thiên đã không phụ lòng ngưá»i có lòng, cuối cùng Äiá»n Hồ cÅ©ng trụ vững thân hình vào má»™t nhánh cây to cỡ miệng bát.
Nhánh cây tuy có oằn xuống nhưng sau đó vẫn đủ cứng để tồn tại và uốn ngược trở lên.
Chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, Äiá»n Hồ bá»—ng phát hiện có má»™t huyệt khẩu Ä‘en ngòm nằm ngay bên trên chá»— vách núi có thân cây nhô ra vừa cứu nguy cho Äiá»n Hồ.
Lập tức nương theo đà nhánh cây Ä‘ang uốn ngược lên, Äiá»n Hồ tung ngưá»i lao vào huyệt khẩu.
Vút...
Và khi đã hạ thân an toàn, Äiá»n Há» má»›i thở phào lẩm nhẩm :
- Rất có thể lão tặc Thượng Quan sẽ xuống đáy vực kiếm tìm, ta cần phải nghĩ cách ẩn thân, chớ để... ơ... ơ...
Thần trí Äiá»n Hồ vụt mê man không biết rằng bản thân vừa kêu ú á»› vừa lịm dần, lịm dần...
Tài sản của dth_abcd

  #24  
Old 29-05-2008, 10:43 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
CHƯƠNG 30
DI HOA TIẾP MỘC


NÆ¡i Äiá»n Hồ tỉnh lại là má»™t nÆ¡i có ánh dương quang chan hoà, quyết không thể là má»™t huyệt khẩu tối Ä‘en như Äiá»n Hồ nhá»› bản thân đã đặt chân.
Kinh tâm, Äiá»n Hồ vụt thét :
- Thượng Quan Du ! Lão muốn chém muốn giết tùy ý, sao lão giam giữ ta ?!
Thét lên rồi, Äiá»n Hồ má»›i thất kinh. Vì tiếng thét cá»§a Äiá»n Hồ hoàn toàn không có khí lá»±c, cho Äiá»n Hồ hiểu bản thân công lá»±c đã bị há»§y bá».
Phẫn hận tá»™t cùng, Äiá»n Hồ dù Ä‘ang loạng choạng ngồi dậy vẫn tìm lá»i thóa mạ, mắng sa sả lão tặc Thượng Quan.
Äang mắng, Äiá»n Hồ bá»—ng thấy từ xa có má»™t, hai, ba. đúng vậy, có ba nhân vật Ä‘ang tiến dần vá» phía Äiá»n Hồ.
Nhá» có ánh dương quang chan hòa nên Äiá»n Hồ dù bị mất võ công, mục lá»±c ném tinh tưá»ng, vẫn nhận ra há» gồm má»™t nam hai nữ.
Một nam thì chắc là lão Thượng Quan Du rồi, nhưng còn hai nữ ? Là mụ Kim Tuyết Ngân dâm phụ với một thị tỳ đi kèm ư?
Nhưng sao há» tiến chậm đến vậy ? Hay đó là cách há» muốn để hành hạ lòng nhẫn nại cá»§a Äiá»n Hồ và để từ từ hưởng thụ men say cá»§a ngưá»i chiến thắng ?
Äiá»n Hồ lặp cập đứng lên, tá»± ý Ä‘i ngược vá» phía há» :
- Thượng Quan Du ! Kim Tuyết Ngân ! Äôi gian phu dâm phụ đừng tưởng bắt được ta thế này là anh hùng. Có gan, đừng phế bá» võ công cá»§a ta. Äừng nghÄ© làm thế là có thể vÅ© nhục ta.
Há» vẫn không lên tiếng, tuy vẫn chầm chậm tiến vá» phía Äiá»n Hồ.
Và ngược lại, vì Äiá»n Hồ cÅ©ng Ä‘i vá» phía há» nên dần dần nhìn rõ há».
Nam nhân kia không che kín chân diện và đang để lộ một diện mạo kỳ thực là rất trẻ, so với Thượng Quan Du đã cao niên.
Không lẽ nam nhân không phải Thượng Quan Du ? Chỉ là thủ hạ hoặc tay sai của lão ?
Hai nữ nhân kia cÅ©ng không ai có diện mạo như mụ Kim Tuyết Ngân đã ít nhất hai lần cùng Äiá»n Hồ chạm mặt. Cho dù có má»™t nữ nhân trạc tuổi tứ tuần nhưng vá»›i diện mạo Äiá»n Hồ Ä‘ang nhìn, vẫn khác xa so vá»›i mụ cung trang phu nhân Kim Tuyết Ngân độ nào.
Và vá»›i nữ nhấn còn lại, niên ká»· chỉ ngoại tam tuần má»™t chút, nhưng Ä‘iá»u đó không làm Äiá»n Hồ quan tâm bằng diện mạo có phần quen thuá»™c cá»§a nữ nhân này.
Tiếp đó, vá»›i cảm giác đã má»™t lần nhìn thấy diện mạo cá»§a nữ nhân thứ hai, Äiá»n Hồ cÅ©ng có cảm nhận ở nam nhân kia như vẫn có chút quen thuá»™c.
HỠlà ai ?
Äiá»n Hồ và há» lúc này chỉ còn cách nhau ba trượng hÆ¡n. Và mãi đến lúc này Äiá»n Hồ má»›i lần đầu tiên nghe có tiếng phát thoạt cá»§a há». Nam nhân phát thoại trước :
- Ta trông thiếu hiệp rất quen. Nhưng lạ qua ta không thể nhớ.
Äến lượt nữ nhân cố diện mạo quen quen cÅ©ng nói :
- Thoạt nhìn thấy thiếu hiệp, Cao Như Nguyệt ta cũng có cảm giác quen quen. Sao thiếu hiệp lại mắng Thượng Quan Du ?
Äiá»n Hồ thoảng giật mình, thanh âm cá»§a hai nhân vật này sao yếu á»›t lạ, không lẽ há» cÅ©ng bị phế bá» võ công và là do Thượng Quan Du phế bá» ?
Äến lượt nữ nhân cao niên phát thoại, cÅ©ng bằng giá»ng yếu Ä‘i không kém :
- Vậy là công bằng. Và thêm vị tá»· tá»· bất lá»±c này nữa là ở đây có đúng hai ngưá»i bị Thượng Quan Du mưu hại, bằng vá»›i Nhị đệ và Tam muá»™i là hai ngưá»i bị chung má»™t thù nhân hãm hại.
Và nữ nhân cao niên nhìn Äiá»n Hồ :
- Äây là nÆ¡i rất an toàn, dù Thượng Quan Du có đến đây cÅ©ng không thể hại được ai. Chúng ta hãy làm quen vá»›i nhau. Ta là Cầu Phi Thúy, do đến đây trước nên là Äại tá»·. Thiếu hiệp sẽ là Tứ đệ, hay nên xưng danh trước khi há»i những gì muốn há»i.
Äiá»n Hồ chợt rúng động và bận kêu, bắt đầu là từ nữ nhân đã tá»± xưng là Cao Như Nguyệt :
- Tôn giá Cao Như Nguyệt, quyá»n Chưởng môn Trưá»ng Bạch phái ?
Äiá»n Hồ chuyển mục quang qua nam nhân :
- Còn tôn giá ắt là Tạ Vân Lâu, Tuyết SÆ¡n phái Chưởng môn ? Tại hạ là Äiá»n Hồ , xuất thân phái Thanh Thành, có lẽ nhị vị Chưởng môn còn nhá»› ?
Äoạn quay qua Cầu Phi Thúy, Äiá»n Hồ bá»—ng nhận ra giá»ng cá»§a mình chợt khàn Ä‘i, có lẽ vì bàng hoàng :
- Còn Cầu Phi Thúy tôn giá ắt là ngươi phối cá»§a lão Thượng Quan, đã thành phân chỉ sau má»™t năm khi gia phụ Äiá»n Tuần bị chính Thượng Quan Du mưu hại ?
Bá»n há» ba ngưá»i cùng giật mình :
- Äiá»n Hồ Thanh Thành phái ? Trì má»— nhá»› rồi. Hóa ra hung thá»§ vô danh chưa diệt toàn bá»™ phái Thanh Thành ?
Cao Như Nguyệt bảo :
- Ta thà chết thảm như bốn ngưá»i phái Thanh Thành còn hÆ¡n. Chứ sống như thế này, hà.. muốn chết cÅ©ng không biết làm thế nào để chết.
Cầu Phi Thúy thì cưá»i gượng :
- Thế thiếu hiệp không biết chuyện thành thân chỉ là giả, còn chá»§ ý thật cá»§a Thượng Quan Du chỉ là Thạch Chung Äao Phổ ? Và Cầu gia toàn môn đã bị y tận diệt, chỉ còn lại má»™t mình ta, sống không ra sống chết không thể chết.
Äiá»n Hồ ngỡ ngàng nhìn quanh :
- Nhân vật nào mới là chủ nhân đích thực nơi này ?
Cầu Phi Thúy uể oải ngồi xuống :
- Từ từ, thiếu hiệp sẽ rõ. Ngồi xuống Ä‘i. Äứng như thế này phí lá»±c lắm.
Chính Äiá»n Hồ cÅ©ng Ä‘ang mong muốn Ä‘iá»u này. Vì má»™t khi bản thân công lá»±c không còn, quả là càng đứng càng mệt.
Và đúng như Cầu Phi thúy nói, Äiá»n Hồ dần dần hiểu rõ khi được bá»n há» ba ngưá»i tuần tá»± thuật những chuyện quái dị cho nghe. Như sau :
- Sau khi Thanh Thành phái bốn ngưá»i bị má»™t hung nhân vô danh sát hại, ta và Cao Như Nguyệt Chưởng môn do quá kinh khiếp nên vá»™i chạy tháo thân.
- Bất đồ ta và Tạ Chưởng môn bắt gặp một hung nhân khác đón đầu. Vậy là chỉ một chưởng của hung nhân, ta và Tạ Vân Lâu bị hất bay xuống vực.
- Có lẽ cÅ©ng như Ä‘iá»u đã xảy ra cho Äiá»n thiếu hiệp, Tạ nhị đệ và Cao Tam muá»™i đã rÆ¡i đúng vào chá»— có má»™t loại quái má»™c má»c vươn ra từ vách đá. Nếu loại quái má»™c đó đã cứu mạng chúng ta không cho chúng ta tan xương nát thịt vì rÆ¡i đến tận đáy, thì cÅ©ng mùi hương cá»§a quái má»™c đã đã làm toàn bá»™ võ công chúng ta tiêu tán. Mãi mãi bị sanh cầm ở đây, không bao giá» thoát. Mãi mãi và mãi mãi...
Äiá»n Hồ kinh hoàng :
- Tàng cây đó là quái mộc ?
Tạ Vân Lâu thở dài :
- Không sai. Chúng có những nhánh cây linh hoạt như những cánh tay. Äá»§ dài để vươn ra và đón bắt bất kỳ ngưá»i nào từ trên cao rÆ¡i xuống khá gần chúng.
Cao Như Nguyệt tiếp lá»i :
- Sau đó, không để thiếu hiệp mất chút sức lá»±c nào cả, chúng hất ngược thiếu hiệp lên cao rÆ¡i đúng vào huyệt khẩu gần chúng. Chá» cho thiếu hiệp hôn mê vì mùi hương kỳ quái cá»§a chúng, từ bên trong liá»n có má»™t bầy linh trưởng xuất hiện. LÅ© này sẽ lôi thiếu hiệp vào trong, sau đó thì trốn biệt.
Cầu Phi Thúy nói tiếp, như hiểu Äiá»n Hồ muốn há»i gì :
- Thiếu hiệp đừng nghi lÅ© lỉnh trưởng là có chá»§ nhân sai khiến. Hoàn toàn không, và chúng cÅ©ng là nạn nhân như chúng ta. Sau hÆ¡n mưá»i sáu năm vô tình bị lâm cảnh sanh cầm. Ta hiểu, chúng vì nhạy cảm vá»›i mùi hương nên dể dàng nhận biết lúc nào là có ngưá»i lâm nạn. Chúng đến để lôi chúng ta vào, sau đó chúng rúc vào chá»— cá»§a chúng, giao toàn bá»™ phía ngoài này cho chúng ta tá»± do sinh hoạt. Không ai làm phiá»n ai.
Tạ Vân Lâu thừa nhận :
- Ta và Cao Chưởng môn tuy chỉ bị sánh cầm độ ná»­a năm hÆ¡n, nhưng có đủ hiểu biết để nói vá»›i thiếu hiệp rằng những gì Cầu Äại tá»· nhận định Ä‘á»u đúng. Không những thế , chính lÅ© linh trưởng đã lo cung cấp vật thá»±c cho chúng ta, má»—i ngày ba lần, vá»›i má»—i lần má»™t thức trái cây khác nhau, không để chúng ta đói bao giá».
Cao Như Nguyệt chép miệng :
- Còn độ hai canh giá» nữa là đúng ngá», rồi thiếu hiệp sẽ có dịp thấy chúng chu đáo như thế nào.
Äiá»n Hồ nghÄ© đến viá»…n cảnh sẽ bị sanh cầm mãi mãi mà rùng mình :
- Chư vị có thử đến chỗ chúng lưu ngụ chưa ? Sao biết chúng không có chủ nhân sau khiến ?
Cầu Phi Thúy có ý giận khi phàn nàn :
- Thế thiếu hiệp ngá» chúng ta chịu an phận ư ? Chúng ta đã đến rồi, chỉ cách chúng ta bằng má»™t lần thạch động mà thôi. Và bên kia là mà trÅ©ng núi bị bao bá»c tứ bá». Có nhiá»u cây xanh quả lạ sinh trưởng ở đó. LÅ© linh trưởng tuy cùng bị thoát lá»±c như chúng ta nhưng vẫn còn năng lá»±c leo trèo, cho dù chậm và vì nghÄ© đến chúng ta, thương chúng ta là những ngưá»i đồng số phận, chúng má»›i cung cấp má»i vật thá»±c cho chúng ta.
Äiá»n Hồ thở dài :
- Xin tôn giá lượng thứ và đừng nghÄ© Äiá»n Hồ là ngưá»i vì Ä‘a nghi nên có phần thất lá»…. Kỳ thá»±c, Äiá»n Hồ chỉ có thể tin má»™t khi được tận mắt mục kích hoặc dò xét cho kỳ hết.
Phát hiện Cầu Phi Thúy đã là ý giận ra mặt, Tạ Vân Lâu xua tay :
- Chẳng phải đó cÅ©ng là thái độ lúc đệ lần đầu tiên nghe Äại tá»· giải thích sao ? Äiá»n thiếu hiệp đâu dá»… gì tin vào những chuyện quả là có phần hoang đưá»ng như thế này.
Cao Như Nguyệt cÅ©ng góp lá»i :
- Tạ Nhị ca nói rất đúng. Sao Äại tá»· không để Äiá»n thiếu hiệp tá»± tìm hiểu, như trước kia cÅ©ng từng cho muá»™n và Nhị ca thá»a lòng ?
Cầu Phi Thúy cưá»i buồn :
- Ta chỉ sợ sau này Äiá»n thiếu hiệp lại trách ngược, bảo chúng ta sao không giải thích đủ đầy và làm cho thiếu hiệp phải phí công vô ích.
Äiá»n Hồ chậm chạp đứng lên :
- Cứ thà như vậy còn hơn. Một lần nữa mong tôn giá lượng thứ.
Tạ Vân Lâu lấy tay chỉ hướng cho Äiá»n Hồ :
- Äi hai mươi trượng là đến má»™t thạch động. Theo lối rẽ bên tả là đến chá»— lÅ© Linh Trưởng lưu ngụ, theo bên hữu thì gặp chá»— có nguồn nước tá»± phún ra từ vách đá. Thiếu hiệp xin cứ tùy tiện.
Äiá»n Hồ gượng cưá»i ?
- Tại hạ muốn dò xét tử chỗ khởi đầu. Loại quái mộc như chư vị nói quả là tại hạ chưa từng nghe.
Dứt lá»i, Äiá»n Hồ chầm chậm Ä‘i ngược trở ra, hướng vá» phía có huyệt khẩu và loài quái má»™c kỳ lạ.
Nhưng chá»§ ý cá»§a Äiá»n Hồ hoàn toàn không như vậy. Không nghi ngá» và cÅ©ng không muốn dò xét như lá»i Äiá»n Hồ giải thích. Và chá»§ ý đó là thế nào, Äiá»n Hồ cÅ©ng không muốn nói cho há» nghe, đến việc mở miệng nói thành lá»i, Äiá»n Hồ cÅ©ng không dám vì chính bản thân cÅ©ng cảm thấy ngượng.
Chá» biết Äiá»n Hồ đã Ä‘i đến chá»— có huyệt khẩu, đã đứng lặng ở đó rất lâu, nhìn như chỠđợi Ä‘iá»u gì đó sắp xảy đến cÅ©ng ở ngay huyệt khẩu này.
Thá»i gian chầm chậm trôi, Ä‘iá»u Äiá»n Hồ chỠđợi vẫn chưa xảy đến, tàng cây quái má»™c vẫn im lìm nằm án ngữ ngay bên ngoài và ngay bên dưới huyệt khẩu.
Äiá»n Hồ vẫn chưa má»™t lần nhìn ngó gá»i là dò xét tàng cây quái má»™c, cÅ©ng không thiết nhích động để quay trở lại nÆ¡i có lẽ có ít nhất là ba ngưá»i Ä‘ang trông ngóng Äiá»n Hồ. Tình thế cứ tiếp tục diá»…n ra cho đến lúc đêm vá».
Äầu tiên, Äiá»n Hồ nghe có tiếng Tạ Vân Lâu vang lên trong màn đêm mù mịt :
- Vậy mà ta ngỡ Äiá»n thiếu hiệp đã có cách Ä‘i thoát. Hóa ra thiếu hiệp vẫn ở đây.
Äiá»n Hồ thở dài, quay ngưá»i lại :
- Sao chư vị chưa nghĩ ngơi ? Tại hạ nào dám nghĩ đến chuyện thoát thân theo lối này, một khi ở ngay bên ngoài là loài quái mộc như chư vị nói, sẽ dễ dàng tóm bắt và lại ném tạ hạ ngược trở lên, đâu dễ cho tại hạ thoát đi ?
Tiếp đó là thanh âm của Cao Như Nguyệt :
- Có lẽ thiếu hiệp đói lắm rồi ? Vì đã hai lần lũ Linh trưởng đưa trái cây vật thực đến nhưng vẫn chưa thấy thiếu hiệp quay lại. Ta có mang hỠtheo một ít, nếu thiếu hiệp muốn dùng thì cứ tùy tiện.
Äiá»n Hồ gật đầu, cảm kích :
- Thật phiá»n Cao Chưởng môn, dù khí lá»±c không còn nhưng vẫn chu đáo. Nhìn Cao Chưởng môn tận tâm thế này, tại hạ thật sá»± áy náy.
Và Äiá»n Hồ tiến đến, đưa tay đón nhận má»™t vài thứ quả cây Ä‘ang làm Cao Như Nguyệt mệt nhá»c vì phải mang Ä‘i má»™t quãng kể là quá xa, so vá»›i ngưá»i không còn công phu.
Chưa kịp ăn, cho dù rất đói, Äiá»n Hồ bá»—ng dưng nghe Câu Phi Thúy há»i :
- ChỠđã ! Thiếu hiệp có thể cho biết bằng cách nào thiếu hiệp bỗng có lại một ít khí lực như ta vừa phát hiện ?
Äiá»n Hồ hoài nghi, nhìn Cầu Phi Thúy :
- Dá»±a vào đâu tôn giá há»i câu này ? Vì nếu có chút nào dấu hiệu cho biết tại hạ sắp khôi phục võ công sao ngay bản thân tại hạ lại không biết ?
Cầu Phi Thúy vẫn khăng khăng :
- Bá»n ta đã tin thiếu hiệp, cá»› sao thiếu hiệp không thành thật vá»›i bá»n ta ? Hoặc thiếu hiệp là ngưá»i quá hẹp lượng, chỉ muốn má»™t mình bản thân khôi phục công phu, không há» có ý định chia xẻ Ä‘iá»u cần yếu đó cho bá»n ta ?
Tạ Vân Lâu nghi hoặc :
- Äại tá»· liệu có lầm không ? Vì hiện trạng ở nÆ¡i này là thế nào, Äại tá»· là ngưá»i am hiểu rõ nhất, làm gì có chuyện má»™t ngưá»i đã vào đây, đã bị mất võ công lại có cách khôi phục công lá»±c ?
Cầu Phi Thúy cưá»i lạt :
- Ta muốn há»i Nhị đệ má»™t câu, là ngay bây giá» liệu Nhị đệ có nhìn thấy Äiá»n Hồ kia Ä‘ang cầm bao nhiêu trái cây cho bên tay tả và cho tay bên hữu ? Hãy đáp Ä‘i, sau đó ta sẽ giải thích.
Äiá»n Hồ vụt hiểu, khi nghe Tạ Vân Lâu đáp :
- Äệ chỉ lá» má» nhìn thấy Äiá»n Hồ có cầm trái cây ở cả hai tay. Nhưng cụ thể má»—i tay cầm mấy quả thì đệ không thể nói minh bạch.
Cầu Phi Thúy gật gù :
- Cao tam muá»™i đã mang đến mấy quả cây ? Và theo tam muá»™i, Äiá»n Hồ Ä‘ang cầm như thế nào ?
Cao Như Nguyệt là ngưá»i vì vừa trao trái cây cho Äiá»n Hồ nên vẫn đứng ngay sát cạnh Äiá»n Hồ. Lá»i đáp cá»§a Cao Như Nguyệt là xác đáng nhất :
- Muá»™i mang đến bốn quả, hai quả cho má»—i tay. Do mệt nên muá»™i lỡ đánh rÆ¡i mất má»™t, giá» chi còn ba. Äiá»n thiếu hiệp Ä‘ang cầm hai bên tay tả, tay hậu thì giữ má»™t. Sao vậy, Äại tá»· ?
Cầu Phi Thúy chợt hất đầu :
- Ngươi hiểu rồi chứ, Äiá»n Hồ ?
Äiá»n Hồ nghi hoặc, nhìn Cầu Phỉ Thúy :
- Tại hạ hiểu là tôn giá đã nhìn ra mục lá»±c tại hạ có phần nào tinh tưá»ng hÆ¡n bất kỳ ai trong chư vị. Nhưng tại hạ vừa tá»± kiểm tra lại rồi, chuyện khôi phục võ công cho dù tại hạ những mong là có, nhưng tiếc thay lại vẫn chưa xảy ra.
Cầu Phi Thúy hoài nghi :
- Thiếu hiệp không định gạt bá»n ta chứ ? Vậy nói xem, suốt từ lúc chia tay đến giá», thiếu hiệp đã làm những gì ?
Tạ Vân Lâu chợt lên tiếng :
- Sao chúng ta không ngồi xuống. Äại tá»· ? Trừ khi Äại tá»· không cảm thấy mệt như bản thân đệ lúc này.
Bá»n há» lần lượt ngồi xuống. Và Ä‘iá»u này làm cho Äiá»n Hồ động tâm khi nhá»› lại bản thân cho đến giá» tuy vẫn đứng suốt, nhưng chưa có dấu hiệu mệt như lần đã xảy ra cho Äiá»n Hồ lúc sáng. Äiá»n Hồ tá»± thú nhận Ä‘iá»u này :
- Lạ quá ! Tại hạ không còn cảm thấy mệt như lúc sáng nữa. Không lẽ đúng như Cầu Phi Thúy tôn giá đã hồ nghi, tại hạ thật sự đang có dấu hiệu phục hồi ?
Cầu Phi Thúy hắng giá»ng :
- Vẫn còn má»™t bằng chứng nữa ta chưa đỠcập đến. Äó là lúc vừa nghe Tạ Nhị đệ thoạt lên tiếng, thiếu hiệp đã nhận biết là có cả ta và Cao tam muá»™i cùng ở đây. Thính lá»±c cá»§a thiếu hiệp đã khiến ta nghi ngá». Hãy giải thích xem nào.
Äiá»n Hồ đành thú thật :
- Suốt thá»i gian qua tại hạ không có bất kỳ hành động gì khác lạ. Tại hạ vẫn chỉ đứng đây và chá».
- Chá» ? Thiếu hiệp chá» Ä‘iá»u gì ? Hay chá» ai ?
Äiá»n Hồ cưá»i gượng :
- Äúng ra ngay lúc đầu tại hạ nên nói cho chư vị nghe má»›i phải. Nhưng vì sợ chư vị không tin, cho là Ä‘iá»u hoang tưởng, nên tại hạ ngại, không dám nói.
- Còn lúc này thì sao ? Thiếu hiệp nói được chưa ?
Äiá»n Hồ hít vào má»™t hÆ¡i thật dài :
- Là thế này, tại hạ đang chỠmột bằng hữu, thế nào cùng tìm tại hạ.
- Là ai có năng lực xuống tận đáy vực, sau đó bỠcông tìm kiếm một huyệt khẩu quá nhỠtrong muôn vàn huyệt khẩu thế nào cũng có ở cả hai bên vách đá ?
Äiá»n Hồ giải thích :
- Bằng hữu cá»§a tại hạ là Cung Chá»§ Thá»§y Phương Cung, đã có mặt lúc tại hạ má»™t mình giao đấu vá»›i lão Thượng Quan Du. Do nàng ta đã luyện qua Äại Tuyệt Pháp Xúc Cốt Thu Cân thượng thừa cá»§a Thá»§y Phương Cung nên khi cần, nàng có thể thu nhá» thân hình, sá»­ dụng y phục đã trở nên rá»™ng, để có thể là rÆ¡i đến tận đáy vá»±c. Äã má»™t lần xảy ra tình huống tương tá»± và đó là nguyên do khiến tại hạ hy vá»ng.
Cầu Phi Thúy thở dài :
- Chưa cần biết Ä‘iá»u thiếu hiệp vừa nói là đúng hay sai, nhưng thiết nghÄ© thiếu hiệp chá»› quá hy vá»ng.
Äiá»n Hồ kinh ngạc :
- Tại sao ?
Cầu Phi Thúy đáp :
- Vì phàm ai muốn tìm cÅ©ng phải tìm ngay lúc đó, chậm nhất là ngày hôm sau nữa là cùng. Äáng tiếc thay lúc đó thiếu hiệp vẫn hôn mê. Mùi hương cá»§a quái má»™c thông thưá»ng làm cho trận hôn mê kéo dài đến ba ngày. Bằng hữu cá»§a thiếu hiệp không thể tìm suốt thá»i gian đó.
Äiá»n Hồ chép miệng, kêu thất vá»ng :
- Thảo nào đã hÆ¡n ná»­a ngày chỠđợi, tại hạ vẫn không thấy nàng, dù là má»™t dấu hiệu nhá». A ! Có lẽ nàng không bao giá» ngá» Ä‘iá»u gì đã xảy đến cho tại hạ.
Cầu Phi Thúy hoang mang :
- Thiếu hiệp nói thật Ä‘i, suốt thá»i gian qua thiếu hiệp chỉ có chá» và chá» thôi ư ? Không dùng linh Ä‘an, cÅ©ng không nhá» bất kỳ dược vật gì đỠgiúp võ công khôi phục ư ?
Äiá»n Hồ cưá»i héo hắt :
- Äến ăn cÅ©ng chẳng có gì để ăn. Tại hạ cần gì phải che giấu chư vị ?
Và Cầu Phi Thúy bật kêu :
- Vây thì đúng rồi.
Lá»i cá»§a Cầu Phi Thúy khiến cho má»i ngưá»i cùng hy vá»ng. Và ai ai cÅ©ng bất ngá» khi nghe Cầu Phi Thúy chợt đỠxuất, thỉnh cầu và há»i Äiá»n Hồ :
- Thiếu hợp đừng ăn gì cả, cÅ©ng chá»› dùng bất kỳ vật dụng gì ở đây. Liệu thiếu hiệp có thể vì ta, vì má»i ngưá»i, hãy cố nhịn đó nhịn khát đôi ba ngày ?
Nhìn vào những quả cây đã cầm sẵn trên tay, Äiá»n Hồ vỡ lẽ :
- Tôn giá nghi chỉ vì từ lúc tỉnh lại cho đến giá», tại hạ do chưa dùng thức gì có nguồn gốc xuất phát ở đây nên khí lá»±c phần nào khôi phục ?
Ta Vân Lâu bật kêu :
- Äại tá»· nói đúng quá. Äệ cÅ©ng nhá»› lại rồi, lần đó, lúc vừa tỉnh lại, vì có sẵn quả cây nên đệ đã dùng. Không như Äiá»n thiếu hiệp cho đến giá» vì chưa dùng thức gì nên có biểu hiện khôi phục.
Và Ä‘iá»u tiếp đó là bá»n há», cả ba ngưá»i Ä‘á»u nài nÄ© Äiá»n Hồ đừng ăn cÅ©ng đừng uống, thay vào đó hãy vì há» mà cố gắng tá»a công. Chỉ cần Äiá»n Hồ khôi phục khí lá»±c thì sau này Äiá»n Hồ muốn há» làm gì, giúp gì, há» cÅ©ng tận lá»±c.
Tiên bảo kỳ thân, Äiá»n Hồ cÅ©ng vì bản thân, cố gắng làm theo lá»i há». Và lúc Äiá»n Hồ tá»a công, bá»n há» ba ngưá»i Ä‘á»u ngồi quanh, chỠđợi và hy vá»ng.
Äêm qua mau, Äiá»n Hồ đột ngá»™t mở mắt. nhìn ra ngoài huyệt khẫu, qua màn sáng nhợt nhạt. Và đột nhiên Äiá»n Hồ bật kêu :
- Băng muội !
Tiếng kêu cá»§a Äiá»n Hồ lập tức vang vá»ng núi rừng, quá thừa yếu tố làm cho những ngưá»i ngồi quanh giật mình vì hoang mang, vì vui sướng.
Cầu Phi Thúy nói qua tiếng nấc nghẹn :
- Quả nhiên Äiá»n thiếu hiệp đã khôi phục khí lá»±c.
Tạ Vân Lâu hoang mang :
- Băng muội có phải là bằng hữu của thiếu hiệp ?
Cao Như Nguyệt thì bừng tỉnh :
- Võ công khôi phục khiến thính lá»±c thiếu hiệp trở lại tinh tưá»ng. Phải chăng thiếu hiệp đã phát hiện bằng hữu vẫn Ä‘ang kiếm tìm thiếu hiệp ? Không sá»›m cÅ©ng không muá»™n vừa đúng lúc Cao Như Nguyệt dứt lá»i, má»™t thanh âm thoang thoảng vá»ng đến tai từng ngưá»i trong há» :
- Äiá»n Hồ ca ! Äiá»n Hồ ca Ä‘ang ở đâu ?
Äiá»n Hồ đứng bật dậy, phát thoại ra ngoài, nhưng không dám má»™t lần đến gần tàng cây quái má»™c :
- Ta ở đây ! Băng muội đừng chạy loạn dưới đó nữa. Hãy đứng yên, ngước nhìn lên hai bên vách đá. Ta sẽ ném từng mẫu đá nhỠxuống, cho đến khi Băng muội phát hiện chỗ ta ném mới thôi. Băng muội nghe rõ chứ ?
Äáp lại :
- Äiá»n Hồ ca mau ném Ä‘i ! Muá»™i nghe rõ từng lá»i Äiá»n Hồ ca...
Äiá»n Hồ ném đến mẫu đá thứ năm thì nghe Bách Lý Băng hô hoán :
- Äá»§ rồi. Muá»™i lên đó hay Äiá»n Hồ có nhảy xuống ? Vì chúng ta chì cách chưa đến hai mươi trượng.
Äiá»n Hồ hốt hoảng :
- Băng muội không được lên. Nhớ chưa ? Ở dưới đó còn ai khác ngoài Băng muội không ?
Äáp :
- Chỉ có một mình muội. Nhưng sao...
Äiá»n Hồ ngắt lá»i nàng :
- Äịa hình dưới đó thế nào ? Liệu Băng muá»™i có thể giúp ta, lần lượt tiếp nhận ba nhân vật sẽ từ trên này nhảy xuống ?
Há» là ai, Äiá»n Hồ ca ?
Äiá»n Hồ thở hắt ra :
- Äá»u là nhÅ©ng nhân vật từng bị Thượng Quan Du hãm hại. Băng muá»™i mau đáp lá»i ta Ä‘i.
- ÄÆ°á»£c Äiá»n Hồ ca bảo há» nhảy xuống Ä‘i.
Äiá»n Hồ quay lại nhìn há» :
- Cần nhất là phải tránh xa loài quái má»™c này. Giả như chỉ có má»™t ngưá»i được cứu, vì sau đó tất cả sẽ hôn mê do bị quái má»™c phóng xuất mùi hương, tại hạ hy vá»ng vị này hãy mau chóng giải thích cho Bách Lý Băng rõ tá»± sá»±. Nàng ắt tin và sẽ có cách tiếp cứu những ngưá»i còn lại. Là ai đây ?
Tạ Vân Lâu nhìn quanh :
- Hay để Cao Chưởng môn xuống trước. Nữ và nữ dù gì cũng dễ thông hiểu hơn.
Äiá»n Hồ gật đầu :
- Tại hạ sẽ dụng lá»±c, đưa Cao Chưởng môn lên cao. Hy vá»ng lúc rÆ¡i xuống sẽ tránh xa tàng cây kỳ quái này. Thế nào ?
Cao Như Nguyệt bảo :
- Chúng ta không thế không thử, đúng không ? Vậy thì bắt đầu đi.
Äiá»n Hồ quát vá»ng xuống :
- Ngưá»i sắp xuống chính là Chưởng môn Trưá»ng Bạch phái, Cao Như Nguyệt.
Băng muội nghe rỠchứ ?
ÄÆ°á»£c rồi. Xuống Ä‘i.
Äiá»n Hồ lại quát :
- Nào !
Bằng cách áp tay vào hậu tâm và nhả lá»±c Äiá»n Hồ đẩy bắn thân hình Cao Như Nguyệt ra ngoài, lao chếch lên cao, vượt xa tàng cây quái má»™c những má»™t trượng hÆ¡n.
Vù...
Những diá»…n biến xảy ra lại hoàn toàn ngoài dá»± liệu cá»§a má»i ngưá»i. Và chính xác hÆ¡n, đây là lần đầu lên Äiá»n Hồ được mục kích từng hành tung linh hoạt cá»§a quái má»™c, những hành vi dù tận mắt nhìn thấy cÅ©ng cảm thấy hoang đưá»ng.
Có lẽ cử động bất ngỠvà mạnh của Cao Như Nguyệt, là lao vượt ngang qua nơi có tàng cây quái mộc, đã gây hiệu ứng khiến quái mộc có chuyển biến quái kỳ của nó.
Những nhánh lá cây xao động và bắt đầu vươn dài ra...
Cầu Phi Thúy liá»n thất sắc :
- Quái mộc đã có phản ứng rồi kìa !
Không má»™t chút đắn Ä‘o hoặc chần chừ lưỡng lá»±, Äiá»n Hồ lập tức bế khí, tránh không để mùi hương thế nào quái má»™c cÅ©ng phóng xuất thấm nhập vào ngưá»i và làm cho hôn mê. Äồng thá»i vá»›i hành vi bế khí này, Äiá»n Hồ cÅ©ng nhanh chóng chá»™p vào Cầu Phi Thúy và Tạ Vân Lâu, tá»± bật lao ra ngoài. kèm theo tiếng hô hoán thật khẩn trương :
- Ta không chỠđược nữa. Băng muá»™i hãy tùy cÆ¡ ứng biến, khẩn trương tiếp nhận má»i ngưá»i ! A...a...
Phát thành tiếng kêu vang dá»™i, Äiá»n Hồ dốc toàn bá»™ chân lá»±c đã phục hồi, cố lăng không đảo mình, mang hai ngưá»i bên thân, vượt xa tầm phạm vi uy lá»±c cá»§a quái má»™c, cố hạ thân xuống dưới càng chậm càng tốt.
Vù...
Và lúc này, Cao Như Nguyệt dù rÆ¡i xuống trước nhưng chỉ cách Äiá»n Hồ vá» phía dưới độ chừng hÆ¡n trượng, khiến Äiá»n Hồ không thể không nghÄ© đến những khó khăn ắt sẽ xảy ra cho Bách Lý Băng. Bởi má»™t mình Bách Lý Băng không thể nào gần như cùng má»™t lúc đụng lá»±c tiếp nhận những ba bốn ngưá»i cùng rÆ¡i xuống.
Do đó, để giảm càng nhiá»u càng tốt những khó khăn cho Bách Lý Băng, Äiá»n Hồ chợt hả miệng há»›p vào má»™t hÆ¡i thanh khí thật dài và thật đầy, sau đó vận lá»±c ném Tạ Vân Lâu ngược lên cao.
Vù...
Vừa ném xong, Äiá»n Hồ chợt cảm nhận thần trí bá»—ng có má»™t thoáng mÆ¡ hồ. Tá»± biến sắc vì biết bản thân đã vô tình há»›p vào không ít những mùi hương có tác dụng kỳ lạ cá»§a quái má»™c và hậu quả xảy đến có lẽ lý Ä‘iá»u không tránh khá»i, không hôn mê thì cÅ©ng bị thất tán công phu, rồi chính bản thân Äiá»n Hồ sẽ gây khó khăn cho Bách Lý Băng trong việc tiếp nhận.
Kinh hoảng vì Ä‘iá»u này, má»™t lần nữa Äiá»n Hồ lăng không đảo ngưá»i, nhưng không phải để làm đà rÆ¡i chậm lại, mà là cố tình để thân hình lao vun vút xuống dưới.
Vù...
Có tiếng Bách Lý Băng kinh hoảng thét vang :
- Äiá»n Hồ ca !
Äiá»n Hồ lập tức gầm vang :
- Băng muội hãy cùng ta đối chưởng. Nhanh nào, hãy tận lực phát chưởng nào, Băng muội. A... a...
Và Äiá»n Hồ vẫn giữ Cầu Phi Thúy bên tay tả, dùng hữu thá»§ hất má»™t kình vá» phía Bách Lý Băng Ä‘ang đứng chá» dưới đáy vá»±c, hiện còn cách Äiá»n Hồ những bốn trượng hÆ¡n.
Ào...
Bách Lý Băng thật tình vẫn không hiểu vì sao Äiá»n Hồ có thái độ này, nhưng do Äiá»n Hồ bảo thế nên nàng đành phải thá»±c hiện như thế. Nàng phát kình :
- Muá»™i phát chưởng đây ! Bảo trá»ng !
Bùng...
Phản kình do lần đối chưởng liá»n hất ngược Äiá»n Hồ lên cao, mang theo cả Cầu Phi Thúy bay ngược lên thêm hai trượng nữa.
Và lúc đó thần trí cá»§a Äiá»n Hồ má»™t lần nữa bị má»™t thoáng thác loạn.
Äiá»n Hồ đành cố vận dụng hết ý chí, quyết giữ cho tâm thần càng tỉnh táo lâu chừng nào càng tốt chừng ấy. Và Äiá»n Hồ lần lượt nhìn thấy Cao Như Nguyệt, Tạ Vân Lâu nặng ná» rÆ¡i đến gần Bách Lý Băng.
Phản ứng cá»§a Bách Lý Băng ngay lập tức làm cho Äiá»n Hồ nhẹ nhõm.
Nàng tung tả thá»§, đón đỡ và hất nhẹ Cao Như Nguyệt qua má»™t bên. Äể tiếp sau đó chừng má»™t sát na nàng lại dùng hữu thá»§, cÅ©ng đón đỡ và hất Tạ Vân Lâu qua má»™t bên cách nhẹ nhàng .
Di Hoa Tiếp Mộc !
Äó hầu như là ý niệm cuối cùng còn tỉnh táo cá»§a Äiá»n Hồ. Còn hành vi tỉnh táo cuối cùng cá»§a Äiá»n Hồ là vận lá»±c, ném ngược Cầu Phi Thúy lên trên cao.
Vù...
Sau đó, Äiá»n Hồ hoàn toàn hôn mê.

oOo
Äiá»n Hồ tỉnh lại, chỉ thấy có má»™t mình Cao Như Nguyệt đứng cạnh Bách Lý Băng.
Chưa kịp há»i, Äiá»n Hồ đã nghe nàng bảo :
- Má»i việc Ä‘á»u ổn. Tất cả Ä‘á»u vô sá»±. Äiá»n Hồ hãy mau mau tá»a công, dùng chân khí ná»™i nguyên hóa giải, làm cho độc hương phát tán toàn bá»™. Muá»™i sẽ ở bên cạnh Äiá»n Hồ ca.
Äối vá»›i Äiá»n Hồ thế là đủ. Quá đủ để Äiá»n Hồ yên tâm, vì đã có Băng muá»™i cá»§a Äiá»n Hồ bên cạnh.
Äiá»n Hồ tá»a công...
Tài sản của dth_abcd

  #25  
Old 29-05-2008, 10:44 AM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
CHƯƠNG 31
ÄẮC NGỘ TUYỆT KỸ


Thần sắc ai nấy Ä‘á»u tươi tỉnh. Cầu Phi Thúy thán phục nhìn Äiá»n Hồ :
- Thiếu hiệp đã vì má»i ngưá»i, xả thân và sắp nguy đến tính mạng. Nhưng phải thừa nhận, phản ứng cá»§a Äiá»n thiếu hiệp là vi diệu. Chỉ có thế má»›i cứu hết má»i ngưá»i.
Cao Như Nguyệt rùng mình :
- Ba ngày qua là ba ngày dài nhất của hết thảy những ai quan tâm đến thiếu hiệp. Nghĩ lại ai cũng phải sợ. Nếu thiếu hiệp không nhanh trí và có những xử trí linh động, vị tất đã có kết quả này.
Tạ Vân Lâu khoan khoái hít vào một hơi thật dài :
- Sẽ không bao lâu nữa, chậm lắm là mưá»i ngày, đến cả Cầu Phi Thúy Äại tá»· cÅ©ng khôi phục toàn bá»™ công phu, huống hồ gì ta và Cao Như Nguyệt Chưởng môn chỉ có thá»i gian bị sanh cầm là ná»­a năm hÆ¡n. Rồi đây tất cả sẽ tái xuất giang hồ, cùng quần hùng tiêu trừ đại há»a Thượng Quan Du ác tặc. Hà ! Chỉ nghÄ© đến ngày đó, Tạ má»— đã cảm thấy hài lòng.
Riêng Bách Lý Băng thì mỉm cưá»i, ngưỡng má»™ Äiá»n Hồ ca :
- Cung hỉ Äiá»n Hồ ca đã qua ải gian khổ và hung hiểm nhất cá»§a bản thân ngưá»i luyện võ. Thế Äiá»n Hồ ca có biết Nhâm Äốc Nhị Mạch cá»§a bản thân đã được khai thông hay chưa ?
Äiá»n Hồ thoáng ngỡ ngàng :
- Không. Ta không biết. Băng muội nhận thấy như thế sao ?
Bách Lý Băng cưá»i bí ẩn :
- Muá»™i đâu thể giải thích nếu tá»± bản thân Äiá»n Hồ ca không nói cho má»i ngưá»i nghe Ä‘iá»u gì đã xảy ra trong suốt ba ngày qua.
Äiá»n Hồ vẫn hoàn ngÆ¡ ngác :
- Tuy Cao Chưởng môn có ám chỉ thá»i gian ba ngày, nhưng không lẽ Äiá»n Hồ ta đã có lần tá»a công kéo dài ngày như thế nào ?
Tạ Vân Lâu phì cưá»i :
- Má»i chuyện đâu rồi sẽ có đó. Nhưng trước hết, má»i Äiá»n thiếu hiệp hãy tá»± lót dạ bằng chút vật thá»±c này. Thiếu hiệp không cảm thấy đói sao ?
Nhìn chá»— trái cây Ä‘ang được Tạ Vân Lâu đưa ra, Äiá»n Hồ vừa có y nghi ngại thì nghe Bách Lý Băng bảo ?
- Äiá»n Hồ ca cứ dùng, không phải thứ trái cây trên kia, đã làm cÆ¡ thể má»i ngưá»i suy nhược đâu. Tá»± muá»™i tìm vá» cho Äiá»n Hồ ca đấy.
Và Äiá»n Hồ vừa dùng trái cây vừa cố diá»…n đạt cho má»i ngưá»i nghe những gì bản thân đã cảm nhận trong khoảng thá»i gian tá»a công mà không ngỡ là dài đến ba ngày. Äiá»n Hồ bảo :
- Kỳ thá»±c tại hạ đâu còn chút khí lá»±c nào để gá»i là có sá»± khởi đầu cho việc tá»a công. Nhưng vì nghÄ© đến Bách Lý Băng, nghÄ© Băng muá»™i sẽ lo lắng như thế nào nếu tại hạ không mau chóng phục hồi, tại hạ đành tận tâm tận lá»±c, quyết không để má»i ngưá»i thất vá»ng.
Nhìn thẳng vào Bách Lý Băng, Äiá»n Hồ chợt nhẹ giá»ng :
- Còn vá» việc tá»a công, ta nói thật, lúc ở U Linh Thất, đã có lần ta so sánh ba loại tâm pháp vá»›i nhau. Äó là những tâm pháp Phi Thiên, U Linh và Hồi Chuyển Nghịch Thiên. Và lần đó dù thấy giữa chúng có nhiá»u nét tương đồng nhưng ta nào dám mạo hiểm, thá»­ dung hòa chúng lại làm má»™t. Ta sợ, rất sợ.
Và Äiá»n Hồ lần lượt nhìn từng ngưá»i Ä‘ang ngồi quanh :
- Có lẽ lần so sánh đó đã thấm sâu vào tiá»m thức, khiến lần này tá»a công, khi vô thức chiếm ngá»± tâm trí, tại hạ đã để cho tiá»m thức tá»± Ä‘iá»u động vẫn dẫn lưu chân nguyên. A! Nếu như Băng muá»™i nói đúng, tại hạ đã khai thông Sinh tá»­ Huyá»n Quan, thì nguyên nhân có lẽ là do sá»± hiệp nhất cá»§a ba loại tâm pháp này. Chúng đã giúp tại hạ đả thông Nhị Mạch Nhâm Äốc, hoàn toàn ngoài ý nghÄ© cá»§a tại hạ.
Cầu Phi Thúy gật đầu :
- Tuy không ai trong ba ngưá»i chúng ta có cÆ¡ há»™i quan sát Äiá»n thiếu hiệp tá»a công từ lúc khởi đầu cho đến tận lúc kết thúc, nhưng qua những gì thiếu hiệp vừa giải thích, ta tin, vạn sá»± quả nhiên đã xảy ra như vậy.
Bách Lý Băng nhoẻn cưá»i :
- Chỉ có muá»™i vì quan tâm nên luôn để mắt dò xét suốt thá»i gian Äiá»n Hồ ca tá»a công và nếu kiến thức cá»§a muá»™i nông cạn, lúc phát hiện toàn thân Äiá»n Hồ ca vụt giật nảy lên và run bắn, có lẽ muá»™i đã tá»± làm há»ng kết quả thành tá»±u cá»§a Äiá»n Hồ ca. Nhưng may thay, muá»™i đã kịp hiểu. Vì thế, Äiá»n Hồ ca có tin không, muá»™i đã có dịp nhìn thấy cảnh ngoạn mục chưa từng có. Äó là khắp thân Äiá»n Hồ ca đã xuất hiện hai.luồng linh khí nhị sắc, má»™t trắng má»™t Ä‘á», đảo lược và vây kín Äiá»n Hồ ca vào giữa.
Äiá»n Hồ bàng hoàng :
- Lãnh Há»a Nhị Linh Khí ?
Tạ Vân Lâu gật đầu :
- Sau khi nghe Bách Lý Cung Chá»§ thuật lại toàn bá»™ sá»± việc, ai trong chúng ta cÅ©ng nghÄ© đó chính là Nhị Linh Khí Lãnh Há»a.
Cao Như Nguyệt tiếp lá»i :
- CÅ©ng dá»±a theo câu chuyện được nghe, có lẽ Äiá»n thiếu hiệp phải thừa nhận rằng chỉ có má»™t mình thiếu hiệp là may mắn hưởng dụng Nhị Linh Khí này. Vì tuy U Linh Thất là nÆ¡i được Äại ác ma Bạch Cốt U Linh phát hiện và chiếm ngụ má»™t thá»i gian dài, nhưng duy chỉ má»™t mình thiếu hiệp là vô tình phát hiện và làm cho cÆ¡ quan phát động, khiến Thạch Sàng tá»± xoay, hất thiếu hiệp vào Há»a Linh Thất, tiếp nhận đủ Lãnh Há»a Nhị Linh, trước cả Tư Mã Hợp là ngưá»i chậm chân hÆ¡n.
Cầu Phi Thúy thở dài :
- Tất cả Ä‘á»u là do Thiên ý. Và Thiên ý này phải chăng là giao phó cho thiếu hiệp trách nhiệm đương đầu và diệt trừ ác tặc Thượng Quan Du, hậu nhân duy nhất nhưng lại làm cho thanh danh má»™t Ä‘á»i cá»§a Hải Âu Quái Khách tiêu tan ?
Äiá»n Hồ giật mình :
- Thượng Quan Du là hậu nhân của Hải Âu Quái Khách ?
Cầu Phi Thúy gật đầu :
- Chính miệng Thượng Quan Du nói vá»›i ta như thế. Mưá»i sáu năm trước, lúc ta đã cùng y thành thân được má»™t năm, y đã đưa ta đến đây, ở đỉnh núi bên trên. Sau đó y dò há»i ta vá» Thạch Chung Äao Phổ. Ta nghi ngá» và há»i vì sao y quan tâm đến Ä‘iá»u này. Y đáp, y chính thật há» Khương, là hậu nhân đệ tam đại cá»§a Hải Âu Quái Khách.
Lại thở ra một hơi dài nữa Cầu Phi Thúy mới thuật tiếp :
- Y bảo, vì má»i ngưá»i vô tâm, đã sá»›m quên lãng đại công cá»§a tằng tổ y là Hải Âu Quái Khách, má»™t nhân vật đã vì giang hồ mà hy sinh tính mạng, đã loại trừ vÄ©nh viá»…n đại há»a U Linh Môn cho giang hồ vào trăm năm trước. Y muốn khôi phục uy danh cho Khương gia như thuở nào. Y bảo, kèm vá»›i Thạch Chung Äao Phổ là má»™t phần di há»c thượng thừa cá»§a tằng tổ y. Và y giải thích, vá»›i di há»c này, y sẽ luyện được Äại thân pháp DÄ© Hoàn Quy Nguyên , mượn chân lá»±c đối phương để bảo toàn ná»™i lá»±c bản thân, khiển y không cần chạm chân vào đất vẫn ung dung tiếp cận đối phương.
Giống như cánh chim Hải Âu ngoài biển cả, chỉ mượn sức gió để vượt trùng khÆ¡i bạt ngàn, bay mãi mà không má»i mệt.
Äiá»n Hồ giật mình :
- Chính là thân pháp này đã làm tại hạ vô phương hoàn thá»§. Không ngá» trên Ä‘á»i này lại có loại thân pháp cao minh và lợi hại đến vậy.
Tạ Vân Lâu bảo :
- Trong thá»i gian bị sanh cầm vì quái má»™c ta và Cao Chưởng môn có nghe Cầu Äại tá»· nói nhiá»u vá» Khương Du. NhỠđó, Cầu Äại tá»· hiểu rá» nguyên nhân khiến toàn gia Cầu Äại Hiệp bị há»a diệt môn. Có lẽ sá»± thất tung cá»§a xá muá»™i Cầu Phi Thúy đã làm Cầu Äại Hiệp nghi ngá», không ưng thuận giao Thạch Chung Äao Phổ cho Khương Du muá»™i phu và kết quả là Khương Du đã mượn tay Bạch Cốt Môn, diệt trừ toàn bá»™ Cầu gia.
Cao Như Ngưệt gật đầu :
- CÅ©ng theo lá»i Cầu Äại tá»· cho biết, Khương Du là ngưá»i có tâm cÆ¡ thâm trầm khó hiểu. Và vì là thê tá»­ cá»§a y nên Cầu Äại tá»· má»›i biết Khương Du tuy có thân thá»§ bất phàm nhưng không bao giá» khinh suất bá»™c lá»™. Cứ tùy vào bản lãnh cá»§a từng đối phương buá»™c phải đối mặt, Khương Du có đấu pháp thích hợp, chỉ tá» ra cao minh hÆ¡n đối phương má»™t ít là đủ. Do vậy, bị Khương Du dùng Äại thân pháp DÄ© Hoàn Quy Nguyên đễ đối phó có thể nói thiếu hiệp đã được Khương Du xem là đối thá»§ đáng gá»m nhất từ trước tá»›i nay. Y buá»™c phải loại bá» thiếu hiệp để ngăn ngừa hậu hoạ.
Bách Lý Băng tán thành :
- Sá»± thật đúng là vậy. Vì thế, lúc đã đẩy Äiá»n Hồ ca xuống vá»±c sâu, như muá»™i còn nhá»›, lão tặc Thượng Quan Du cứ đắc ý cưá»i mãi không má»™t lần quan tâm đến muá»™i, đến Nhị ca Nam Cung Phách, hoặc đến Tư Mã Hợp là kẻ Ä‘ang bị muá»™i uy hiếp sinh mạng.
Nghe nhắc đến chuyện này Äiá»n Hồ không thể không há»i :
- Sau đó thế nào ? Sao chỉ có một mình Băng muội tìm kiến ta ?
Nàng cưá»i buồn :
- Lúc biết Äiá»n Hồ lâm nạn, muá»™i đâu còn tâm trí nghÄ© đến việc gì khác. Muá»™i chỉ biết, lúc đó Nhị ca vẫn má»™t mình Ä‘uổi theo Tư Mã Hợp. Phần muá»™i... a, muá»™i mặc kệ lão tặc cưá»i, muá»™i lập tức lao xuống vá»±c theo Äiá»n Hồ ca.
Chợt hiểu, Äiá»n Hồ chép miệng cảm khái :
- Äúng là may cho Băng muá»™i, cÅ©ng may cho cả bốn ngưá»i chúng ta. Bằng không, chỉ cần Băng muá»™i lao xuống sá»›m hÆ¡n và phát hiện ta đã tá»± cứu như thế nào, có lẽ Băng muá»™i cÅ©ng không thoát khá»i phạm vi kỳ quái cá»§a quái má»™c. Và tất cả sẽ mãi mãi bị sánh cầm.
Bách Lý Băng gật đầu :
- Muá»™i cÅ©ng nghÄ© thế. Tuy nhiên, vẫn phải kể đến linh trí cùng không kém phần kỳ quái cá»§a muá»™i. Dù đã hÆ¡n ba ngày tìm kiếm và không phát hiện bất kỳ dấu hiệu nào cá»§a Äiá»n Hồ ca nhưng muá»™i vẫn nghÄ©, hạng ngưá»i có cát nhân thiên tướng như Äiá»n Hồ ca nhất định không thể dá»… chết như thế. Cuối cùng, hóa ra muá»™i nghÄ© đúng.
Cao Như Nguyệt thán phục :
- Kể ra Bách Lý Cung Chá»§ là ngưá»i có lòng thá»§y chung hiếm có. Gặp phải ai khác, không dá»… gì có nhiá»u nhẫn nại như vậy.
Äiá»n Hồ chợt nghi hoặc :
- Còn lão tặc thì sao ? Lão không nghi ngỠvà truy tìm tung tích chúng ta sao ?
Cầu Phi Thúy xua tay :
- Y đâu cần tìm làm gì. Vì trước kia đã có ít nhất là ba ngưá»i bị y xô xuống cÅ©ng má»™t vá»±c sâu này và nào có ai sau đó tái xuất hiện. Äá»§ cho y hiểu, bất luận là ai, đã rÆ¡i xuống đây là phải chết, không thể có kết quả ngược lại. Trừ phi y biết Bách Lý Cung Chá»§ nhá» Äại tuyệt pháp Xúc Cốt Thu Cân có thể giúp Cung Chá»§ xuống đáy vá»±c an toàn, lúc đó y má»›i có ý nghi ngá» và chịu bá» công truy tìm.
Bất chợt có thanh âm của Nam Cung Phách vang lên :
- Nói không sai. CÅ©ng như Nam Cung má»— vậy. Vì biết rõ Ä‘iá»u đó nên bây giá» má»— má»›i xuống đây, hóa ra không chỉ có Äiá»n Hồ và Bách Lý Băng là toàn mạng. Ha...ha...
Äiá»n Hồ mừng rỡ kêu :
- Nhị ca ! Nhị ca đã theo lối nào để vào được tận đây ?
Trước mắt má»i ngưá»i, Nam Cung Phách xuất hiện vá»›i bá»™ dạng bên ngoài thật thiểu não. Y phục rách bươm, diện mạo bÆ¡ phá», chỉ có nụ cưá»i là rạng rỡ do vui mừng vì gặp lại những bằng hữu thân quen. Nam Cung Phách vừa đến nÆ¡i đã ngồi phịch xuống, thái độ thật khẩn trương :
- Lão tặc không thể tìm và muốn lá»t vào đây không phải dá»…. Thứ đến, chá» Nam Cung má»— nghÄ© ngÆ¡i xong, tất cả chúng ta phải mau mau quay vá». Lão tặc đã thu phục Lục Lão Bát Quái Môn, thá»a hiệp vá»›i Tư Mã Hợp và Thạch Yến, Ä‘ang cùng Thá»§y Phương Cung Ä‘i thuyết phục từng đại phái, chuẩn bị mỡ Thịnh Há»™i Võ lâm, Thiết Võ Äài tranh ngôi Minh Chá»§ định rõ công trạng diệt trừ Bạch Cốt Môn. Chúng ta không thế để lão tặc tùy ý tung hoành ngang dá»c, thao túng Võ lâm trong bàn tay nhào nặn đầy thá»§ Ä‘oạn cá»§a lão.
Nói xong má»™t thôi dài, Nam Cung Phách thở dốc và nhân má»i ngưá»i như chỠđợi sá»± hưởng ứng.
Không ai lên tiếng, tất cả Ä‘á»u nhìn Äiá»n Hồ.
Äiá»n Hồ mỉm cưá»i :
- Äệ chỉ há»i thêm má»™t câu thôi, sau đó sẽ để Nhị ca nghÄ© ngÆ¡i tịnh dưỡng. Äịa Ä‘iểm nào được lão chá»n làm nÆ¡i khai mở Thịnh Há»™i Võ lâm ?
Nam Cung Phách tuy có ý ngá» vá» thái độ má»i ngưá»i dành cho Äiá»n Hồ nhưng vẫn đáp :
- Phái Hoa Sơn. Năm ngày nữa sao ?
Äiá»n Hồ gật đầu :
- Không sao cả. Nhị ca nghĩ ngơi đi.
Chá» Nam Cung Phách thật sá»± tá»a công, Äiá»n Hồ đưa mắt nhìn Cầu Phi Thúy :
- Thá»i gian đã khẩn trương, tôn giá có ưng thuận để tại hạ tiếp tay. Giúp tôn giá mau chóng khôi phục ?
Cầu Phi Thúy cảm kích :
- Äành phải phiá»n thiếu hiệp vậy.
Sau đó, Äiá»n Hồ cÅ©ng há»i Tạ Vân Lâu và Cao Như Nguyệt câu tương tá»± và để cho Bách Lý Băng tuần tá»± tiếp lá»±c cho hai nhân vật này, do há» không bị mùi hương cá»§a quái má»™c gây ảnh hưởng lâu dài như Cầu Phỉ Thúy, Bách Lý Băng giúp há» dể hÆ¡n.

o0o

Äến ngày hôm sau, tất cả Ä‘á»u sẵn sàng. Nam Cung Phách cÅ©ng được biết những gì đã xảy ra cho Äiá»n Hồ, cho Cầu Phi Thúy và Tạ Vân Lâu - Cao Như Nguyệt, liên quan đến loại quái má»™c vô danh không má»™t tuyệt há»c công phu nào có thể đối phó nổi.
Vừa dẫn đạo cho má»i ngưá»i ly khai đáy vá»±c, Nam Cung Phách vừa dò há»i Bách Lý Băng :
- VỠloại quái mộc đó, đến Tam muội từ cũng tin là có thật sao ?
Bách Lý Băng không thể phủ nhận :
- VỠđộc hương cá»§a nó , ảnh hưá»ng đến má»i loại thá»±c vật phụ cận, muá»™i nghÄ© Nhị ca nên tin hÆ¡n là không tin. Riêng vá» phản ứng thần kỳ cá»§a quái má»™c, Nhị ca, muá»™i đã tận mắt mục kích nó tá»± vận động. Sẽ là vô phúc cho bất kỳ sinh vật nào chợt ở gần nó và có những cá»­ động gây xao động đến những cành lá cá»§a nó. Và Ä‘iá»u đó đà xảy ra lúc Äiá»n Hồ ca dụng lá»±c đẩy Cao Chưởng môn cho bay ngang nó. Xin Nhị ca chá»› nên xem thưá»ng.
Thật sự kinh tâm, Nam Cung Phách ngoái đầu nhìn lại phía sau :
- Nếu thật sá»± là vậy nÆ¡i này rồi đã sẽ biến thành Tuyệt Äịa Võ lâm, gợi lòng hiếu kỳ cho những ai...Ôi chao ! Nhìn kìa.
Giá»ng nói cá»§a Nam Cung Phách bá»—ng thay đổi, biến thành tiếng kêu thất thanh, khiến má»i ngưá»i Ä‘á»u kinh nghi, quay đầu nhìn lại.
Vừa nhìn thấy má»™t bóng ngưá»i từ trên cao rÆ¡i xuống, Äiá»n Hồ lập tức hô hoán :
- Má»i ngưá»i đừng gây kinh động cứ tạm thá»i đứng yên quan sát. Tại hạ cần phải nhanh chóng tiếp ứng ngưá»i đó.
Vút...
Äiá»n Hồ dốc toàn lá»±c lao ngược trở lại.
Bách Lý Băng cÅ©ng theo chân, làm cho Nam Cung Phách và má»i ngưá»i vì hiếu kỳ cÅ©ng âm thầm quay lại.
Và há» thấy Äiá»n Hồ vì lo sợ cho ngưá»i ná», đã lao đến và đứng chá» sẵn phía dưới. Äể nếu nạn nhân may mắn không bị quái má»™c tá»± vận động bắt giữ thì Äiá»n Hồ sẽ là ngưá»i giúp nạn nhân thoát cảnh tan xương nát thịt vì rÆ¡i luôn đến tận đáy vá»±c.
Bách Lý Băng cÅ©ng đứng gần đó, chuẩn bị tiếp trợ Äiá»n Hồ nếu cần. Và nàng chợt lên tiếng:
- Chúng ta không thể giúp gì được nữa. Nạn nhân đã rơi đúng vào hương vị của quái mộc.
Má»i ngưá»i cÅ©ng nhìn thấy như thế. Những cành lá cá»§a quái má»™c đã như thiên la địa võng. đón bắt và giữ nạn nhân lại. Và sau đó, khi đà rÆ¡i cá»§a nạn nhân đã bị hóa giải, quái má»™c sau cái oằn xuống liá»n uốn ngược lên, nhẹ nhàng ném nạn nhân đúng vào huyệt khẩu tối âm u.
Äiá»n Hồ bá»—ng bật ra tiếng rít từ hai hàng răng Ä‘ang nghiến lại :
- Sinh mạng cá»§a nàng vậy là an toàn. Nhưng Äiá»n Hồ ta vẫn muốn biết là kẻ nào có tâm địa độc ác đến vậy.
Bách Lý Băng giật mình, nhìn sá»­ng vào Äiá»n Hồ. Và vẻ căm phẫn cá»§a Äiá»n Hồ Ä‘ang hiển hiện trên nét mặt làm Bách Lý Băng vụt hiểu :
- Äoàn Bá»™i CÆ¡ ?
Äiá»n Hồ buông tiếng đáp cá»™c lốc :
- Phải !
Nam Cung Phách tiến lại :
- Với khoảng cách xa như thế, ánh sáng thì mù mỠnhư thế...
Bách Lý Băng ngăn lại :
- Äiá»n Hồ ca đã tá»± khai thông sinh tá»­ Huyá»n Quan. Nếu Äiá»n Hồ ca đã nói là Äoàn Bá»™i CÆ¡ thì chính là Äoàn Bá»™i CÆ¡.
Nam Cung Phách nghi ngá», rất muốn há»i thêm cho biết. Rất tiếc, Äiá»n Hồ đã lên tiếng, há»i Bách Lý Băng :
- Thoát ra theo lối Nhị ca vào là quá chậm, Băng muội có cách nào giúp ta vượt thẳng lên đỉnh vách đá ?
Biết Äiá»n Hồ nôn nóng, muốn tìm ngay kẻ có tâm địa ác độc vừa đẩy Äoàn Bá»™i CÆ¡ xuống vá»±c, Bách Lý Băng bảo :
- Theo muá»™i, Xúc Cốt Thu Cân Äại Tuyệt Pháp chỉ có lợi lúc cần từ trên cao nhảy xuống. Muá»™i chỉ có thể tiếp trợ Äiá»n Hồ ca để đỠphòng chuyện sảy chân rÆ¡i trở lại mà thôi.
Äiá»n Hồ gật đầu :
- ÄÆ°á»£c Băng muá»™i thá»±c hiện Ä‘i. Chúng ta hai ngưá»i hợp lá»±c có thể lên theo phương cách liên hoàn, tuần tá»± ngưá»i này ném ngưá»i kia lên.
Cầu Phi Thúy khẽ nạt :
- Thiếu hiệp quẫn trí rồi sao ? Äá»™ cao hÆ¡n trăm trượng không phải trò đùa.
Nam Cung Phách ngăn lại :
- Cầu tá»· tá»· không biết rồi. Äoàn Bá»™i CÆ¡ là hậu nhân duy nhất cá»§a Thanh Thành phái, là Tiểu sư muá»™i cá»§a Äiá»n Hồ. HÆ¡n nữa, tại hạ nghÄ© há» sẽ làm được nếu có đủ đảm lược và nhất là tâm ý liên thông. Và Ä‘iá»u này há» có.
Tạ Vân Lâu và Cao Như Nguyệt cũng lên tiếng tán đồng, chỉ khẽ khàng căn dặn :
- Dù thế nào, vì ý cá»§a thiếu hiệp đã quyết hãy cẫn trá»ng và đừng để bất kỳ Ä‘iá»u đáng tiếc nào xảy ra.
Äiá»n Hồ cảm kích :
- Tại hạ hứa sẽ không để bất kỳ Ä‘iá»u gì xảy ra, nhất là cho Băng muá»™i, hồng nhan tri ká»· cá»§a Äiá»n Hồ này.
Và Äiá»n Hồ nhìn Bách Lý Băng :
- Băng muội sẳn sàng chưa ?
Nàng gật đầu và toàn thân nàng cũng từ từ thu nhỠlại :
- Muội đã chuẩn bị xong.
Toàn là những chuyện ngoài sức tưởng tượng. Má»i ngưá»i lần đầu tiên nhìn thấy Bách Lý Băng trong vóc dáng bé nhá», không khác má»™t đứa bé lên mưá»i chút nào. Và khi nàng chỉ còn là má»™t đứa bé như thế, Äiá»n Hồ khi nhấc nàng lên, chỉ ném má»™t cái là nàng đã bay cao lên đến mưá»i trượng.
Vù...
Nhắm vào vách đá, Bách Lý Băng tìm chỗ bám vào, sau đó cúi đầu nhìn xuống :
- Gần mưá»i trượng, có cao lắm không, Äiá»n Hồ ca ?
Äiá»n Hồ không đáp, chỉ vận lá»±c hú lên má»™t tiếng dài.
Hu... ú....ú...
Và toàn thân Äiá»n Hồ liá»n bay vút lên cao, gây thành tiếng kêu tán thưá»ng từ miệng Nam Cung Phách :
- Phi Thiêu thân pháp ?!
Vút...
Äiá»n Hồ lên đến mãn đà thì kịp chụp vào tay Bách Lý Băng Ä‘ang vươn sẵn ra. Và Äiá»n Hồ nghe nàng dặn :
- Äừng quá khẫn trương, Äiá»n Hồ ca. Chỉ ném muá»™i lên tám trượng là đủ.
Äiá»n Hồ gật đầu, đổi trá»c khí lấy thanh khí, sau đó tìm chá»— bám chắc vào vách đá.
- Ta nghe lá»i Bằng muá»™i. Lên !
Vút...
Bách Lý Băng lại bị ném lên. Nàng vừa lo tìm chá»— đế bấu giữ thân hình vừa liếc nhìn Äiá»n Hồ để biết chắc Äiá»n Hồ vẫn còn ở đó, chưa bị rÆ¡i xuống. Äể nếu như Äiá»n Hồ rÆ¡i thì nhiệm vụ cá»§a nàng là lao xuống kịp thá»i ứng cứu cho Äiá»n Hồ. May thay Ä‘iá»u đó chưa xảy ra. Và từ chá»— trụ Äiá»n Hồ đã hú vang và má»™t lần nữa tung vá»t ngưá»i lên cao.
Vút...
Nàng chá»™p giữ Äiá»n Hồ và giúp Äiá»n Hồ mau chóng tìm chá»— bám :
- Äiá»n Hồ ca định dùng tiếng hú để câu dẫn hung thá»§ ?
Äiá»n Hồ đáp sau khi đã nghÄ© đổi hÆ¡i :
- Äúng vậy ! Băng muá»™i đã nhìn thấy Bá»™i CÆ¡ chưa ? Nhá»› bế khí, đừng để độc hương vẫn còn tản mác thấm nhập vào.
Nàng lắc đầu :
- Có thể lần sau sẽ thấy. Nhưng đừng há»i gì vá»™i nếu chúng ta chỉ vượt xa phạm vi có thể bị độc hương lan toả đến.
Äiá»n Hồ thở hắt ra :
- Ta cÅ©ng định dặn Băng muá»™i như thế. Nào, tiếp tục đây. Äi !
Và Äiá»n Hồ lại ném nàng lên, sau đó, cứ thế, há» tuần tá»± lên cao dần. Chỉ đến khi vượt quá phạm vi mà độc hương từ quái má»™c có thể theo không khí lan tá»a đến, Bách Lý Băng nói má»™t cách cay đắng :
- Nếu muội đoán không lầm thì hung thủ vì có hành vi định cưỡng bức nên Bội Cơ thà chết quyết không chịu nhục. Kẻ đó thật đáng chết.
Äiá»n Hồ lẳng lặng không nói gì, cứ tiếp tục cùng Bách Lý Băng lên cao dần.
Ãnh sáng càng lúc càng rõ, cho thấy cả hai đã sắp lên đến đỉnh. Bách Lý Băng vụt hạ thấp giá»ng :
- Sao lại là Bách Lý Hoàng ?
Äiá»n Hồ cưá»i lạt :
- Rồi chúng ta sẽ rõ vì sao. Ta giao cho Băng muá»™i toàn quyá»n xá»­ lý gã. ÄÆ°á»£c, chứ ?
Nàng vụt hiểu :
- Hay lắm. Tạm thá»i Äiá»n Hồ ca cứ tìm chá»— ẩn thân. Chỉ khi cấp bách hãy xuất đầu lá»™ diện.
Äiá»n Hồ gật đầu :
- Tùy Băng muội. Từ đây lên đến đỉnh, ta tự lo liệu được. Chuẩn bị chưa ?
Và ngay khi nàng vừa gật đầu. Äiá»n Hồ liá»n ném nàng lên, cao thật cao.
Vù...
Lần này ngưá»i bật lên tiếng hú chính là nàng. Hu... ú... u...
Lên đến đỉnh, đang khi Bách Lý Băng còn đảo thành vòng, thanh âm ngạo nghễ của Bách Lý Hoàng đã vang lên :
- Quả nhiên ta Ä‘oán không sai. Má»™t kẻ đã luyện qua Äại Tuyệt Pháp Xúc Cốt Thu Cân như tiện tỳ ngươi đâu dá»… mất mạng cho dù gặp phải vá»±c sâu ngàn trượng ? Rồi phụ thân sẽ tin nếu ta cứ thế này bắt ngươi giao cho phụ thân xá»­ lý. Ha... ha...
Rồi không chá» Bách Lý Băng kịp có bất kỳ phản ứng gì, kể cả việc khôi phục nguyên dạng, Bách Lý Hoàng vừa cưá»i vừa tung ngưá»i lướt đến, đón đầu Bách Lý Băng :
- Trước tiên ngưá»i không nhẩn tâm giết ta, đó là sai lầm lá»›n cá»§a ngươi. Và bây giá» ngươi phải chuốc quả. Hãy đỡ chưởng. Ha... ha...
Ào...
Bách Lý Băng ung dung giao chiêu :
- Bổn Cung Chủ không nhẫn tâm vì ngỡ chúng ta dù sao cùng là huynh muội. Chứ một bại tướng như ngươi, hừ, cuối cùng ngươi cũng vẫn là bại tướng. Xem chiêu !
Bùng...
Chấn kình tuy không làm Bách Lý Băng bức dội nhưng cũng không giúp nàng chiếm lợi thế. Vì Bách lý Hoàng vẫn bằng bặng lướt đến :
- Vậy ngươi đã biết ta và ngươi không là huynh muội rồi sao ? Có biết cũng tốt. Hay đỡ !
Vù...
Bách Lý Băng cưá»i khinh khỉnh :
- Ngươi vừa gá»i ai là phụ thân, nếu không là tặc nhân Thượng Quan Du ? Ngươi đừng tưởng Äại thân Pháp DÄ© Hoàn Quy Nguyên cá»§a Khương gia có thể giúp ngươi qua được công phu thượng thừa cá»§a bổn Cung. Äỡ !
Bùng... Bùng...
Bách Lý Hoàng cưá»i Ä‘anh ác khi tiếp tục lăng không lao đến :
- Äã biết đấy là công phu DÄ© Hoàn Quy Nguyên cá»§a Khương gia, để xem hôm nay tiện tỳ ngươi làm cách nào thoát dưới bàn tay Khương Hoàng này. Äỡ ! Äỡ !
Vù... ào...
Bách Lý Băng vụt tung ngưá»i biến mất dạng. Làm cho Khương Hoàng hụt kình và mất cÆ¡ há»™i nương theo chưởng kình đối phương để nhân đó cứ tiếp cận mãi đối phương.
Giận dữ, Khương Hoàng tìm chá»— trụ chân và quay ngưá»i kiếm tìm Bách Lý Băng.
Và gã bật cưá»i hăng hắc khi phát hiện Bách Lý Băng Ä‘ang vừa trút bá»™ y phục vừa nhanh chóng tìm cách khôi phục nguyên dạng ban đầu :
- Phải thừa nhận vận số cá»§a Khương Hoàng ta ngày hôm nay vẫn còn nhiá»u may mắn. Vừa mất Ä‘i má»™t vưu vật thá»i ban thì lập tức có má»™t vưu vật khác xuất hiện thay vào. Tiểu muá»™i quý hóa cá»§a ta Æ¡i ! Ta không ngá» tiểu muá»™i lại có vốc hình toàn mỹ thế này. Hay ngoan ngoãn nào, ha... ha... Äỡ !
Vù...
Chưa kịp khôi phục hoàn toàn nguyên dạng, hành động quá ư thần tốc cá»§a Khương Hoàng làm cho Bách Lý Băng thoáng bối rối. Tuy thế nàng cÅ©ng kịp lách ngưá»i tránh chiêu, chỉ vá»›i bá»™ y phục kỳ lạ ôm sát ngưá»i :
Vút...
Khương Hoàng lập tức bám theo :
- Ngươi đừng quên má»i sở há»c cá»§a ngươi ta Ä‘á»u am hiểu. Äừng lẩn tránh ta nữa. Nằm xuống nào. Ngoan ngoãn nào. Ha... ha...
Vù... Vù...
Sau lượt tránh chiêu lúc má»›i rồi, thá»i gian dù ngắn nhưng vẫn đủ cho Bách Lý Băng khôi phục nguyên dạng hoàn toàn. Nàng quay ngược lại, xoay tay hất kình :
- Äâu dá»… thế, dâm tặc ! Bổn Cung Chá»§ đâu phải như Äoàn Bá»™i CÆ¡ vừa bị ngưá»i bức hiếp. Hay đỡ !
Ào... Bùng...
Khương Hoàng long mắt lên sòng sá»c :
- Ngươi đã cứu ả há» Äoàn ? Càng tốt. Äể xem Di Hoa Tiếp Má»™c có giúp gì cho ngươi không. Xem chiêu !
Ào...
Bách Lý Băng bật thét :
- Thất Phách U Linh Chưởng ?! Äúng là cẩu phụ sinh cẩu tá»­, ngươi được phụ thân ngưá»i tận tâm chỉ Ä‘iểm đấy. Hay đỡ !
Bùng... Bùng...
Má»™t lần nữa, Bách Lý Băng đã để Khương Hoàng có cÆ¡ há»™i vận dụng Äại Thân Pháp DÄ© Hoàn Quy Nguyên. Khương Hoàng đắc ý lướt đến :
- Chưa phải hết đâu. Xem đây. Ha...ha...
Vù...
Sợ đối chưởng chỉ làm Khương Hoàng chiếm mãi lợi thế, Bách Lý Băng vá»™i dịch ngưá»i tránh chiêu.
Vút...
Bách Lý Băng chưa kịp ổn định cước bá»™ thì thấy Khương Hoàng đã lướt đến vá»›i tràng cưá»i ngạo mạn :
- Ngươi chỉ mới nhích động ta đã biết ngươi sắp di chuyển đến đâu rồi. Vậy làm sao ngươi có thể thoát được ta ? Ha... ha...
Vù...
Bách Lý Băng cÅ©ng tá»± biết như thế nhưng quyết không để những lá»i này làm cho nàng mất bình tÄ©nh. Má»™t lần nữa nàng tránh chiêu.
Vút...
Và ngay khi phát hiện Khương Hoàng bám theo, nàng tiên hạ thá»§ vi cưá»ng, phát chiêu trước :
- Äỡ !
Bùng...
Mất lợi thế, Khương Hoàng lùi lại và tìm chỗ trụ thân Bách Lý Băng hăm hở tiến chiêu :
- Ngươi đã đỡ mất cÆ¡ há»™i rồi. Äỡ !
Vù...
Khương Hoàng Ä‘anh giá»ng, cố vươn tay hất kình :
- Nội lực của ngươi tuy thâm hậu nhưng sẽ không có chuyện đả bại ta như thuở nào ở Thủy Trung Tiên Bồng Nhược Trang. Xem đây !
Ào...
Bách Lý Băng bất ngá» thu chiêu vá» và bật cưá»i khanh khách :
- Dùng Di Hoa Tiếp Má»™c vá»›i Bổn Cung Chá»§ là ngưá»i lầm rồi. Giá» thì đỡ ! Ha...
Bùng...
Bị Bách Lý Băng đổi thực thành hư, sau đó bất ngỠgiáng cho một kình đích đáng, Khương Hoàng phẫn nộ, chợt há miệng hú dài.
Hú...
Bách Lý Băng thoạt nghe càng thêm động nộ :
- Khá lắm, bầu Ä‘oàn những ngưá»i phục dịch ngươi cÅ©ng được ngươi đưa đến đây ?
Nhưng há» có muốn đến cÅ©ng không kịp đâu. Äỡ !
Vù...
Lần này đến lượt Khương Hoàng tìm cách tránh chiêu, do bản thân gã chưa kịp ổn định chân nguyên sau lần bị trúng chưởng vừa rồi.
Vút...
Còn Ä‘ang có kéo dài thá»i gian vá»›i những hy vá»ng vừa bị Bách Lý Băng vạch trần, Khương Hoàng bá»—ng nghe thanh âm cá»§a Äiá»n Hồ vang vá»ng :
- Băng muá»™i yên tâm. Bá»n há» tám ngưá»i đã bị ta chế ngá»±, chá» sau này sẽ cho Băng muá»™i liệu lý.
Khương Hoàng thất sắc :
- Äiá»n Hồ chưa chết ? Sao lại có chuyện này ?
Bách Lý Băng lướt đến vá»›i nụ cưá»i lạnh :
- Thế ngươi ngỡ há»… ai bị phụ thân ngươi dùng thá»§ Ä‘oạn hãm hại Ä‘á»u chết cả ư ? Lầm rồi. Äỡ !
Vù...
Khương Hoàng thất kinh lạng ngưá»i nhưng vẫn muá»™n má»™t sát na.
Bùng...
Gã đang loạng choạng, Bách Lý Băng lại lướt đến :
- Bản Cung Chá»§ sẽ không để ngươi chết đâu. Chá»› quá lo Äỡ !
Bùng...
Gã bị kích lùi vá» phía vá»±c. Và Ä‘iá»u này làm gã kinh hoảng, khiến hai mắt cÆ¡ hồ trợn ngược do cứ ngó chừng vá» phía vá»±c sâu.
Bách Lý Băng cưá»i đắc ý :
- Bản Cung Chá»§ sẽ giúp ngươi hưởng thụ, để biết thế nào là ná»—i kinh hoàng cá»§a ngưá»i bị rÆ¡i từ trên cao xuống. Äây này ! Ha... ha...
Bùng...
Khương Hoàng bị ngá»n kình này cá»§a Bách Lý Băng chấn bay xa vá» phía vá»±c.
Gã vừa rơi vừa kêu kinh hoàng.
- A...a...a...
Bách Lý Băng quay lại, nhặt lấy y phục và khoát vào thật nhanh.
Nàng có phần bất ngá» khi bá»—ng dưng có thanh âm cá»§a Äiá»n Hồ vang ngay phía sau nàng :
- Chá»§ ý cá»§a Băng muá»™i thật tuyệt diệu. Duy có Ä‘iá»u, ta lại e, gã vì quá sợ sẽ vỡ mật mà chết.
Nàng quay lại nhìn Äiá»n Hồ :
- Äiá»n Hồ ca tán thành cách xá»­ trí cá»§a muá»™i thật ư ?
Äiá»n Hồ mỉm cưá»i :
- Còn gì nữa mà không tán thành ? Nhưng Băng muá»™i đừng quên, còn những tám ngưá»i Ä‘ang chá» Băng muá»™i xá»­ lý.
Nàng cau mày :
- Muá»™i Ä‘ang nôn nóng, muốn biết kết cục cá»§a Khương Hoàng là thế nào. Äiá»n Hồ ca có thể giúp muá»™i, khống chế há» lâu thêm má»™t thá»i gian ?
Äiá»n Hồ phì cưá»i :
- Yên tâm Ä‘i. Ta đã tá»± ý thay Băng muá»™i xá»­ lý rồi. Vì trong số há», ta phát hiện có Nam Lý, má»™t trong bốn tiểu đồng vẫn từng hầu cận Khương Hoàng. Và theo lá»i giải thích cá»§a Nam Lý, ta đã buông tha tất cả. Có lẽ bá»n hỠđã trên đưá»ng quy hồi cố hương.
Nàng thở phào :
- Äiá»n Hồ ca có muốn xuống dưới đáy vá»±c không ? Chúng ta sẽ xuống theo cung cách đã Ä‘i lên.
Äiá»n Hồ gật đầu :
- Ta cÅ©ng Ä‘ang lo cho Bá»™i CÆ¡. ÄÆ°á»£c, xuống thì xuống. Nào !
Tài sản của dth_abcd

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
áåòàëèíê, àíèìå, bach cot u linh 4vn, çàéöåâ, íàëîãîâûé, ïåðååçä, ñìåøàðèêè, ñòèõè, õåíòàé, ôèíñêàÿ, ÿïîíñêèå


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™