Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #31  
Old 31-05-2008, 08:47 PM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 31

Bang Chủ Thần Bang




Chưa lần nào Tiểu Bình phải khốn đốn như lần này!
Tuyệt kỹ thần châm, Tiểu Bình đã vận dụng nhưng do số lượng phi châm có hạn nên Tiểu Bình chỉ có thể dùng tuyệt kỹ để chế trụ khoảng ba mươi hoặc hơn một ít những nhân vật bang đồ Thần Bang mà thôi! Số còn lại vẫn đủ lập trận Khổn Thiên Ngũ Hành và vẫn tiếp tục vây khốn Tiểu Bình theo nhịp điệu khua loạn Ma Chung của gã Phong Bách Nhật.
Khinh thân pháp thượng thừa Thiên Mã Phi Hành, Tiểu Bình cũng đã vận dụng nhưng vẫn không thể thoát Khổn Thiên Ngũ Hành Trận với chính phản Ngũ Hành đã bị Phong Bách Nhật cố tình làm cho lẫn lộn.
Tuy hãy còn nhiá»u sở há»c khác nhưng Tiểu Bình cho đến lúc này vẫn chưa dám và chưa nỡ vận dụng, bởi không như tuyệt kỹ Thần Châm hay Thiên Mã Phi Hành do sư phụ truyá»n thụ, những sở há»c còn lại Ä‘á»u đưa đến những hậu quả tai hại, sẽ có nhiá»u ngưá»i uổng mạng, đó là Ä‘iá»u Tiểu Bình không há» muốn!
Phong Bách Nhật thỉnh thoảng vẫn cưá»i:
- Trừ phi ngươi đã khai thông Sinh Tá»­ Huyá»n Quan. Bằng không, ha ... ha ... ngươi không thể chi trì mãi như thế này! Ngươi sẽ cạn kiệt chân lá»±c và sẽ chết nếu ngươi cứ tá» ra khoan nhượng, không nỡ sát nhân hại ngưá»i. Ha ... Ha ...
Ma Âm thì cứ phát động không ngừng.
Coong Coong ... Coong Coong ...
Nghĩa là Khổn Thiên Ngũ Hành Trận cũng không ngừng loạn xạ.
- Äỡ!
Ào ...
- Chết!
Ào ...
- Phải giết cho kỳ được kẻ thù!
Ào ...
“Trước tình thế này không lẽ ta chỉ còn có má»—i má»™t cách? Giết hỠđể há» không thể giết ta? Ta ...†Tâm cÆ¡ chợt máy động và máy động thật đúng lúc, Tiểu Bình vùng cưá»i vang.
- Ha ... ha ...
Cùng lúc đó Tiểu Bình liá»u lÄ©nh nhắm chặt hai mắt lại.
Không nhìn thấy gì nghÄ©a là má»i biến hóa cá»§a chính phản NgÅ© Hành Ä‘á»u vô nghÄ©a đối vá»›i Tiểu Bình. Tạm thá»i là thế!
Và nhá» thính lá»±c vẫn tinh tưá»ng như thuở nào, Tiểu Bình phát hiện từng chá»— hở giữa bao biến đổi cá»§a trận NgÅ© Hành Khổn Thiên. Nhân đó, Tiểu Bình vừa cưá»i vừa thi triển khinh thân pháp Thiên Mã Phi Hành thần tốc lao qua từng chá»— hở đã phát hiện.
Vút!
Vút!
Với ý đồ đã định, Tiểu Bình đã thuận tay điểm huyệt chế ngự bất kỳ ai vô tình vừa bị Tiểu Bình lướt qua!
Vút!
Diá»…n biến xảy ra tuy không phải là quá nhanh, vì Tiểu Bình đâu dá»… chế ngá»± má»™t lúc trên trăm ngưá»i, nhưng Phong Bách Nhật càng nhìn thấy từng ngưá»i má»™t bị Ä‘iểm huyệt ngã khuỵu thì y vì bàng hoàng nên chỉ biết trợn mắt đứng yên.
Äến khi y lại tỉnh hoàn hồn thì đã muá»™n.
NgÅ© Hành Khổn Thiên Trận chỉ còn vá»n vẹn chưa đến hai mươi ngưá»i.
Phong Bách Nhật lúc bấy giá» má»›i hốt hoảng, cứ khua loạn ba quả Ma Chung má»™t cách thất vá»ng.
Coong Coong ... Coong Coong ...
Tiểu Bình vần cưá»i và bắt đầu dịch chuyển thân mình vá» phía Phong Bách Nhật.
- Ha ... Ha ...
Vút!
Chợt, - A di đà phật! Do không có ngưá»i nghinh tiếp nên bá»n bần tăng đành thất lá»… tiến thẳng vào mà không chá» ngưá»i bẩm báo! Mong Thiếu bang chá»§ lượng thứ!
Phong Bách Nhật như kẻ được hồi sinh vụt hét toáng lên:
- Chư vị đến thật kịp lúc! Bổn bang Ä‘ang bị nguy khốn vì gã Tiểu Bình, nghÄ©a tá»­ cá»§a mụ Môn chá»§ Bạch Cốt Môn! Äây là cÆ¡ há»™i cho chư vị cùng bổn bang diệt trừ ác đồ!
Tiểu Bình dừng phắt lại, đưa mắt nhìn mấy mươi nhân vật đang tuần tự xuất hiện.
“Há» có đủ cả tăng, ni, đạo, tục! Äúng là những nhân vật Cá»­u phái, không phải Cá»­u Phái Thống Nhất Lệnh!†Há» cÅ©ng Ä‘ang giương mắt nhìn Tiểu Bình. Và lạ quá, trong những ánh mắt đó như có má»™t ánh mắt đã phần nào đó tá» ra có nhận biết Tiểu Bình.
Tiểu Bình nhớ lại, hỠnhận biết Tiểu Bình vì hỠđã từng thấy một gã mù hai mắt là Tiểu Bình.
Nhưng duy có ánh mắt của một vị tiểu sư thái là làm cho Tiểu Bình xao động.
Tiểu sư thái đó cÅ©ng bắt gặp Tiểu Bình Ä‘ang nhìn mình, nên buá»™t miệng há»i:
- Nam mô a di đà phật! Là thí chủ đó sao?
Äứng bên cạnh vÆ¡i hÆ¡i bước lên phía trước vị tiểu sư thái là má»™t sư thái đã quá tuổi trung niên. Vị sư thái này cÅ©ng lên tiếng:
- Bần ni đã nhận ra thí chá»§! Sao thí chá»§ gây loạn Thần Bang, thay vì cùng Thần Bang đương đầu đại há»a Bạch Cốc!
Tiểu Bình nhẹ rùng mình, nhưng sau đó che giấu bằng một vài lượt chớp mắt:
- Tại hạ cũng nhận ra thanh âm của sư thái và lệnh đồ! Quả là may khi lần đầu tại hạ được diện kiến tận mắt phong thái bất phàm của Cửu Cửu sư thái và lệnh đồ Thanh Tâm.
Tiểu Bình lại hướng mắt vỠtiểu sư thái Thanh Tâm:
- Hóa ra lần đó tiểu sư thái vẫn vô sự? Tại hạ cứ lo sợ tiểu sư thái khó thoát được sự truy đuổi của Bạch Cốt Môn.
Thanh Tâm chợt liếc nhìn sư phụ Cửu Cửu:
- NhỠgia sư kịp quay lại, nếu không ...
Má»™t tăng nhân cao niên chợt cao giá»ng:
- Chuyện này là thế nào đây chưởng môn sư thái? Thí chủ kia là bằng hữu hay chính là nghĩa tử của Môn chủ Bạch Cốt Môn như Phong thiếu bang chủ vừa cáo giác?
Äể tăng thêm hiệu quả cho câu nghi vấn, tăng nhân đó còn hất đầu lần lượt vá» phía Tiểu Bình và chuyển sang Phong Bách Nhật.
Nào ngỠPhong Bách Nhật đã biến mất, khiến tăng nhân đó phải kinh ngạc:
- Úy! Phong thiếu bang chủ đâu rồi!
Tiểu Bình cũng phát hiện hỠPhong biến mất nên hốt hoảng:
- Không ổn rồi, xin chư vị lượng thứ. Tại hạ sẽ quay lại và giải thích sau. Chỉ mong chư vị tạm thá»i để mắt đến những bang đồ cá»§a bổn bang, dù đã bị hay chưa bị chế ngá»± huyệt đạo!
Vút!
Tiểu Bình đi quá nhanh khiến những nhân vật mới đến không kịp có phản ứng!
Bất quá chỉ có tiếng Cửu Cửu sư thái chép miệng:
- Hảo thân pháp! Chính là Thiên Mã Phi Hành tuyệt kỹ của Thần Châm Lão Phu Tử đại kỳ nhân!
oOo Phong Bách Nhật không lưá»ng hết thính lá»±c quá tinh tưá»ng cá»§a Tiểu Bình.
Tuy y luôn cẩn trá»ng khi di chuyển nhưng vẫn bị Tiểu Bình phát hiện.
Tiểu Bình lên tiếng đúng lúc Phong Bách Nhật định bước vào một mật thất:
- Ngươi còn thủ đoạn nào nữa không?
Và Tiểu Bình suýt phì cưá»i vì nhìn thấy Phong Bách Nhật giật thót ngưá»i khi bất ngá» nghe thanh âm cá»§a Tiểu Bình.
Tuy nhiên, Tiểu Bình dù muốn cÅ©ng không thể nào cưá»i nổi! Phong Bách Nhật giật thót ngưá»i là thật nhưng vẫn thật hÆ¡n là y quá tinh ma đã nhân cái thót ngưá»i đó để lao thật nhanh vào mật thất!
Vút!
Bí môn của mật thất chợt khép lại, Tiểu Bình cả giận, tống một chưởng toàn lực vào bí môn.
- Khai!
Ầm!
Rào ... Rào ...
Bất chấp đất đá vụn đang rơi vãi, Tiểu Bình bật lao vào mật thất.
Vút!
Và, - Äứng lại! Không được đến gần ta! Nếu không Triệu Thạch Liá»…u có mệnh hệ nào thì đó là vì ngươi!
Tiểu Bình dừng phắt lại!
Sau đó, với khuôn mặt chợt đỠbừng, Tiểu Bình cũng nhắm chặt hai mắt!
Bởi kẻ đang bị Phong Bách Nhật uy hiếp và khống chế tuy chính là Triệu Thạch Liễu nhưng tình trạng của Triệu Thạch Liễu lúc này là không thể nhìn.
Màu đỠbừng trên khuôn mặt Tiểu Bình liá»n chuyển sang màu hừng hừng đỠvì giận dữ:
- Không ngá» ngươi vừa là ác nhân vừa là dâm tặc! Vô sỉ và đê tiện như ngươi, thật trên Ä‘á»i này không ai sánh bằng.
Phong Bách Nhật cưá»i dâm loạn:
- Sao ngươi không mở mắt ra để nhìn một lần cho biết thế nào là vưu vật tuyệt trần?
Hay ngươi ngại vì ta có mặt? Thế này nha, vì ngươi là hảo đệ đệ, đại ca này sẽ bày cho ngươi cách tận hưởng thú hoan lạc mà chắc chắn là ngươi chưa hỠthụ hưởng! Hãy xem hai quả tuyết lê này đi! Chà ...
Tiểu Bình cố nhắm thật chặt hai mắt và cố bế kín thính nhÄ© để đừng nghe những lá»i sàm sỡ cá»§a gã dâm tặc há» Phong!
Äó là lần sÆ¡ hở đầu tiên cá»§a Tiểu Bình.
Ầm!
Tiểu Bình bất ngỠbị nhận một kình khiến toàn thân phải thoái hậu thật xa vỠphía sau!
Vút!
Có tiếng Phong Bách Nhật lao đến.
Tiểu Bình mở mắt nhìn thì toàn thân lồ lộ của Triệu Thạch Liễu, chứ không phải Phong Bách Nhật đang lao ập vào Tiểu Bình.
Tiểu Bình thất kinh vừa nhắm mắt vừa lách ngưá»i tránh qua má»™t bên, quyết không nhìn và cÅ©ng không để chạm vào Triệu Thạch Liá»…u.
Vậy là toàn thân Triệu Thạch Liễu phải lao sượt qua Tiểu Bình.
Vù ...
Chợt Tiểu Bình nghe tiếng Phong Bách Nhật cưá»i:
- Ngươi muốn chết thật rồi! Ha ... Ha ...
Bung!
Tiểu Bình bị chấn bay.
Há»±!
Lại thêm má»™t loạt cưá»i nữa cá»§a gã há» Phong vang đến.
- Nạp mạng nào! Ha ... Ha ...
Bên tai tuy Ä‘ang ong ong cá»§a Tiểu Bình chợt nghe có tiếng ngưá»i mắng:
- Ta phải gá»i ngươi là Tiểu Ngá»c má»›i đúng, chứ không phải Tiểu Bình! Hừ!
Tiếng nói như tiếng muỗi kêu, đủ cho Tiểu Bình nhận ra chủ nhân của tiếng nói đó.
Nhưng Tiểu Bình chưa kịp nói gì, đến cả tính danh cá»§a ngưá»i đó Tiểu Bình cÅ©ng chưa kịp gá»i thì lại nghe thanh âm cá»§a chính nhân vật đó tiếp tục vo ve rót vào tai:
- ÄÆ°á»£c rồi, ngưá»i thì ta đã cứu xong, ngươi còn chá» gì nữa mà chưa chịu xá»­ trí ngay tên dâm tặc kia?
Triệu Thạch Liá»…u vậy là ổn, phần còn lại là phần việc cá»§a Tiểu Bình, đó là hai ý chánh mà Tiểu Bình vừa nghe xong đã hiểu ngay nếu loại bá» Ä‘i những gì còn lại trong câu nói cá»§a nhân vật đó qua bí pháp truyá»n âm nhập mật.
Äó là lúc ngá»n kình cá»§a Phong Bách Nhật cÅ©ng vừa vặn đến!
Tiểu Bình vội vận lực, hét thật to:
- Äỡ!
Ầm!
Tiểu Bình đến lúc này má»›i mở mắt và kịp nhìn thấy Phong Bách Nhật Ä‘ang lách ngưá»i chui vào bí môn khác, ẩn ở phía sau mật thất lúc nãy.
“Chồn cáo có nhiá»u hang thì y cÅ©ng có nhiá»u chá»— ẩn nấp không kém gì lÅ© chồn cáo!†Tiểu Bình thần tốc lao bám theo y.
Vút!
Bí môn chợt khép lại, chỉ suýt nữa nghiến vào ngưá»i Tiểu Bình nếu Tiểu Bình chậm chân hÆ¡n má»™t ít!
Bên trong và ở ngay phía sau bí môn vừa khép lại là má»™t nÆ¡i hoàn toàn tăm tối. Không có lấy má»™t mẩu ánh sáng nào lá»t vào. Cảm nhận có Ä‘iá»u bất ổn sắp xảy ra, Tiểu Bình lập tức bế khí, nhún nhẹ thân hình lao vụt lên bên trên.
Vừa lúc đó có má»™t ngá»n lá»±c đạo lao sượt qua ngay bên dưới thân Tiểu Bình.
Vù ...
Lực đạo mất đối tượng, theo đà chạm luôn vào bí môn đã khép chặt.
Ầm!
Nhẹ nhàng hạ thân xuống phía dưới, Tiểu Bình thầm thán phục phản ứng quá nhanh và quá nhiá»u tâm cÆ¡ cá»§a Phong Bách Nhật.
“Không trách y vẫn luôn tá»± phụ là có cÆ¡ trí hÆ¡n ngưá»i. Nếu không phải ta, có lẽ ai khác đã bị y Ä‘oạt mạng bằng phản ứng quá»· quyệt này!†Phong Bách Nhật cÅ©ng Ä‘ang nghÄ© như vậy. Tiểu Bình nghe y thở phào nhẹ nhõm:
- Tiểu tá»­ quả gặp may. Bằng không, hừ, hắn mà theo kịp vào thì hắn nhất định phải chết! Hà ...! Vậy là ta tạm thá»i thoát nạn! Phì ...
Tiểu Bình vẫn không lên tiếng cứ để y nghĩ như thế mà hay, và Tiểu Bình tiếp tục bế khí quyết không để y phát hiện.
“Sao y vẫn chưa chịu bật há»a tập! Äây là nÆ¡i nào! À ... y Ä‘ang di chuyển? Tốt lắm!
Äể xem y sẽ dẫn ta Ä‘i đến đâu?†Phong Bách Nhật tá» ra rất thông thạo chốn này, y di chuyển nhanh, rẽ hướng chuẩn xác mà không há» va vấp vào đâu cho dù cảnh quang nÆ¡i này vẫn cứ tối như hÅ© nút.
Tiểu Bình cÅ©ng lặng lẽ bám theo và nếu không nhỠđã quen sống trong bóng tối suốt thá»i gian dài có lẽ Tiểu Bình khó lòng theo kịp Phong Bách Nhật mà không bị y phát hiện.
Có má»™t đôi chá»— y dừng lại, Tiểu Bình nhá» thính lá»±c tinh tưá»ng nên cÅ©ng kịp dừng bước, không để xảy ra tình trạng vì y nghi ngá» nên khẽ vận lá»±c nghe ngóng hoặc có ý định nào khác ắt gây bất lợi cho Tiểu Bình.
“Y vẫn chưa má»™t lần nghi ngá» là có ta bám theo? Tốt! Nhưng y định Ä‘i đến đâu? Sau suốt lối Ä‘i cá»§a y có quá nhiá»u tầng bí môn khiến y phải mở ra rồi đóng lại?†Có nghi ngá» là y đã phát hiện ra Tiểu Bình nhưng vẫn làm ra vẻ chưa há» phát hiện, Tiểu Bình liá»n chậm lại, không dám di chuyển gần y.
Äiá»u này chỉ suýt nữa gây ân hận cho Tiểu Bình.
Äó là lần Phong Bách Nhật cÅ©ng dừng lại để khai mở má»™t bí môn. Do Tiểu Bình giữ khoảng cách khá xa nên khi nghe tiếng động là bí môn chuyển dịch mà thành. Tiểu Bình định dấn bước lên cho kịp nhưng vẫn muá»™n.
Kịt ...
Bí môn đã khép lại, chỉ còn má»™t khe hở vừa đủ cho Tiểu Bình chá»c má»™t bàn tay vào.
Sợ Phong Bách Nhật bỠđi mất thì ít, Tiểu Bình sợ nhất là Phong Bách Nhật sau một lúc giả vỠđã bất ngỠphát động cơ quan để giam giữ Tiểu Bình ở lại đây. Tiểu Bình lập tức vận lực vào tay, cố làm cho bí môn dịch chuyển một lần nữa, cho dù chỉ tạo một lối đi vừa đủ cho Tiểu Bình lách qua.
Äúng lúc đó, qua chá»— hở Tiểu Bình bất chợ nghe thanh âm cá»§a Phong Bách Nhật vang lên:
- Phụ thân! Hài nhi đến để xin phụ thân lượng thứ! Có lẽ hài nhi không còn dịp nào để gần gÅ©i và chăm sóc phụ thân. Nhưng hài nhi sẽ quay lại. Hài nhi hứa như thế. Chỉ tiếc, ngày mai hài nhi quay lại có lẽ phụ thân cÅ©ng chẳng còn trên dương thế này. Nhưng xin phụ thân cứ yên tâm. Hài nhi sẽ bắt thật nhiá»u kẻ thù phải chết theo để bồi táng cùng phụ thân.
Hài nhi phải đi đây. Vĩnh biệt!
“Phụ thân y mãi vẫn không lên tiếng. Ta nhá»› rồi, y từng nói, ngưá»i mà y cần gấp rút hóa giải chất độc gì đó chính là nhân vật này, phụ thân y vẫn cứ bất động suốt má»™t thá»i gian dài! Hay lắm, cứ để phụ thân cá»§a y đó. Giá» thì phải ngăn y lại, ta đâu thể để y Ä‘i mất?†Lại dồn toàn bá»™ chân lá»±c vào tay, Tiểu Bình làm cho bí môn từ từ dịch chuyển.
Kịt ... kịt ...
Có tiếng Phong Bách Nhật quát:
- Kẻ nào?
Y chưa Ä‘i xa nên vẫn phát hiện có tiếng động và y Ä‘ang quay lại. Tiểu Bình sợ bá» lỡ mất cÆ¡ há»™i nên vận lá»±c nhiá»u hÆ¡n, nhiá»u hÆ¡n bá»™i phần, cho đến tận cùng sức lá»±c.
Kịt ... kịt ...
Có tiếng bật há»a tập.
Xoạch!
Má»™t tia lá»­a nháng lên và bắt đầu le lói phát thành má»™t đốm há»a quang.
Äó là lúc Tiểu Bình cố nghiêng ngưá»i lách qua má»™t lối Ä‘i nhá» hẹp vừa xuất hiện.
Ào ...
Phong Bách Nhật đã nhìn thấy Tiểu Bình:
- Là ngươi?
Y hoảng sợ, ném há»a tập vào Tiểu Bình và xoay ngưá»i bá» chạy.
Vút!
Há»a tập bị ném Ä‘i đương nhiên phải tắt, chỉ còn là má»™t mẩu vật bay thẳng vào Tiểu Bình.
Vù ...
Tiểu Bình vươn tay, chụp thật chuẩn xác vào ngá»n há»a tập.
Tiếp đó thay vì bật há»a tập lên hoặc tung ngưá»i Ä‘uổi theo Phong Bách Nhật, má»™t ý niệm chợt đến và Tiểu Bình hất tay ném ngá»n há»a tập lao Ä‘i.
Vù ...
Äã khổ luyện tuyệt kỹ Thần Châm thì bất kỳ vật gì lá»t vào tay Tiểu Bình Ä‘á»u hóa thành ám khí lợi hại. Và tuyệt kỹ đó lúc này cÅ©ng chuẩn xác.
Bá»™p! Há»±!
Tiểu Bình tá»± Ä‘iểm má»™t nụ cưá»i, nhẹ nhàng lướt đến chá»— vừa phát ra tiếng há»± Ä‘au đớn.
Nhưng tiếng hô hấp giật cục trong tâm trạng phẫn nộ của Phong Bách Nhật đã dễ dàng giúp Tiểu Bình nhận định phương vị bị đứng yên của y.
Tiểu Bình vỗ một tay vào đầu vai Phong Bách Nhật:
- Äáng tiếc, vì chẳng còn má»™t cÆ¡ há»™i nào cho ngươi, má»™t khi ngươi đã gặp phải tuyệt kỹ Thần Châm cá»§a ta! Äi nào!
Tiểu Bình khom ngưá»i nhặt ngá»n há»a tập lên và bật sáng. NhỠđó, không những Tiểu Bình có dịp nhìn qua diện mạo quá ư thê thảm cá»§a nhân vật được Phong Bách Nhật gá»i là phụ thân mà còn có cÆ¡ há»™i tìm hiểu và khám phá cách bố trí cÆ¡ quan cá»§a Phong Bách Nhật.
Ở má»—i bí môn có hai mô đá nhá» có vẻ khác thưá»ng và trong đó phải có má»™t để làm cho cÆ¡ quan phát động. Tiểu Bình giải thích à huyệt cho Phong Bách Nhật:
- Äâu là Ä‘iểm để khai mở bí môn?
Y buông thá»ng má»™t tiếng gá»n lá»n:
- Trên!
Tiểu Bình gật đầu:
- Ta tin ngươi!
Và Tiểu Bình chạm vào mô đá ở phía bên trên thật.
Kịt ...
Bí môn khai mở trước ánh mắt tức tối của Phong Bách Nhật.
Äến bí môn thứ hai, y lại đáp khi bị Tiểu Bình há»i:
- Trên hay dưới?
- Dưới!
Tiểu Bình phi cưá»i:
- Sai rồi! Là ở trên!
Kịt ...
Bí môn lại được khai mở một cách dễ dàng.
Äến bí môn kế tiếp, y chỉ đáp:
- Ngươi há»i ta để làm gì nếu ngươi vẫn có thể tá»± thá»±c hiện?
Tiểu Bình lại gật đầu:
- Ngươi nói cũng phải! Và lần này ta đoán là bên dưới!
Tiểu Bình thản nhiên chạm vào mô đá phía dưới.
Kịt ...
Äến bí môn thứ tư, Phong Bách Nhật nhắm tịt mắt lại và bật cưá»i:
- Ta nhận ra rồi, ngươi phát hiện là vì lẻn nhìn theo ánh mắt của ta! GiỠthì ta không nhìn nữa, để xem ngươi làm cách gì để phát hiện nào! Ha ... ha ...
Tiểu Bình thầm mắng y:
“Y khôn ngoan và gian xảo hơn ta nghĩ! Hừ! Ta chỉ cần chạm lầm nhất định sẽ có chuyện hung hiểm xảy ra. Y có chết thì chính y đã tự chấp nhận, nhưng ý của y vẫn là muốn kéo ta cùng chết theo! Tức thật, không lẽ ta chịu thua y?†Chợt Tiểu Bình nói như rót vào tai y:
- Ta quên mất má»™t Ä‘iá»u khá hệ trá»ng. Ngươi có muốn biết không?
Y vẫn nhắm tịt hai mắt.
Tiểu Bình cưá»i hì hì vào tai y:
- Ngươi rất yêu thương phụ thân. ÄÆ°á»£c, để ta đưa phụ thân ngươi cùng Ä‘i vậy! Hì ... hì ...
Y liá»n thở dài:
- Ta cÅ©ng bái phục ngươi. ÄÆ°á»£c rồi, đừng lôi phụ thân ta vào đây! Ở dưới!
Tiểu Bình gục gặt đầu:
- Có thế chứ!
Và tay cá»§a Tiểu Bình liá»n khẽ chạm vào mô đá bên dưới. Äúng lúc tối hậu, như ý đã định, Tiểu Bình ném nhanh tia mắt vào y!
Y đã len lén mở mắt và vì nhìn thấy tia mắt của Tiểu Bình nên y nhắm tịt lại.
Tiểu Bình bật cưá»i:
- Ngươi chậm rồi! Hóa ra là mô đá bên trên!
Ha ... Ha ...
Tiểu Bình chạm luôn vào mô đá bên trên.
Kịt ...
Äến bí môn sau cùng, nếu như Tiểu Bình nhá»› không lầm, Tiểu Bình không cần nhìn y và cÅ©ng không cần há»i gì y vẫn thản nhiên tá»± chạm tay vào mô đá bên dưới.
Kịt ...
Y vốn Ä‘ang nhắm mắt, khi nghe tiếng bí môn khai mở, y liá»n mở mắt ra. Và y bắt gặp tia nhìn giá»…u cợt cá»§a Tiểu Bình.
Y thất sắc há»i:
- Như ngươi đã nhận ra cách ta bố trí cơ quan?
Tiểu Bình bĩu môi:
- Hư hư thá»±c thá»±c, lúc phản lúc chính, chẳng phải đó là cách mà ngươi thưá»ng dùng, như gá»i là phản NgÅ© Hành thì phải?
Y thở dài:
- Ta bại dưới tay ngươi là phải. Vì ngươi đúng là kẻ được sinh ra để đối đầu với ta.
Tiểu Bình cũng thở dài:
- Ngưá»i như ngươi mà chết kể cÅ©ng phí. Chỉ tiếc, ngươi lại chính là kẻ thù mà ta không thể tha thứ!
Y hốt hoảng:
- Ta có thù oán gì với ngươi?
- Thù sát phụ.
- Không phải ta. Ngươi lầm rồi. Ta không phải là hung thủ sát hại phụ thân ngươi! Trừ phi ngươi cho ta một bằng chứng thuyết phục.
Tiểu Bình khẽ hít vào một hơi:
- Ta đã biết thế nào ngươi cÅ©ng phá»§ nhận. ÄÆ°á»£c, tuy ta có thừa lập luận để buá»™c ngươi phải thú nhận nhưng để ngươi tâm phục khẩu phục, ta quyết tìm cho ngươi ít nhất là má»™t bằng chứng thuyết phục! Ma Chung đâu?
- Trong ngưá»i ta!
Y quá ngoan ngoãn, đủ hiểu y Ä‘ang có hy vá»ng và y không dại gì khích ná»™ Tiểu Bình vào lúc này!
Và vì y quá ngoan ngoãn nên Tiểu Bình lo rằng sẽ không thể nào tìm thấy dù là chỉ một bằng chứng, loại có sức thuyết phục như Tiểu Bình vừa hứa.
Nhưng đã lỡ lá»i rồi, Tiểu Bình đành tận dụng khoảng thá»i gian ngắn ngá»§i y Ä‘ang tá» ra ngoan ngoãn:
- Cách hóa giải Ma Chướng là thế nào?
Y ngập ngừng:
- Là ...
Tiểu Bình cưá»i lạt:
- Tính ta cÅ©ng Ä‘a nghi như ngươi. Äừng để ta vì má»™t chút nghi ngá» mà phải há»§y bá» lá»i vừa hứa vá»›i ngươi!
Y thở hắt ra:
- Äốt thật nhiá»u trầm hương, vừa xông vào ngưá»i cá»§a những ai bị nhiá»…m Ma Chướng vừa gõ loạn những xâu kim tiá»n, tạo thành càng nhiá»u âm thanh càng tốt.
Tiểu Bình kinh nghi:
- Sao lạ vậy? Cách hóa giải lại dễ dàng và kỳ lạ thế sao?
Y trừng một mắt:
- Danh xưng cá»§a bổn bang là Thần Bang và là do ngoại tổ cá»§a ngươi, lão Thần Toán Tá»­ cố tình gá»i như thế. Nếu ngươi nghÄ© cách hóa giải này quá hoang đưá»ng, thì cứ chỠđến lượt ngươi phải xuống cá»­u tuyá»n sẽ tha hồ cật vấn lão!
Bốp!
Y biến sắc:
- Sao ngươi đánh ta?
Tiểu Bình quắc mắt:
- Hai chữ bổn bang đâu phải để ngươi xưng nhận? Kế tiếp, ta đánh ngươi vá» tá»™i dám tá» ra vô lá»… vá»›i ngoại tổ ta vốn là ngưá»i đã khuất. Rõ chưa? Hừ! Ta chỉ hứa chưa giết ngươi chứ đâu phải hứa không trừng trị ngươi.
Äoạn Tiểu Bình vừa thu hồi ba quả Ma Chung vừa đẩy Phong Bách Nhật Ä‘i thoát khá»i mật thất ban đầu.
Nam Cung Yến đã đưa Triệu Thạch Liễu đi đâu mất, Tiểu Bình không thấy ai đứng bên ngoài chỠđón.
NghÄ© ngay đến chuyện bất ổn rất có thể đã xảy ra cho bá»n ngưá»i Thẩm Hóa Du, Tiểu Bình vá»™i nhấc Phong Bách Nhật lao Ä‘i.
Vút!
Tài sản của dth_abcd

  #32  
Old 31-05-2008, 08:48 PM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 32

Trổ Tài Miệng Lưỡi




Nhìn cảnh quang Ä‘ang diá»…n ra trước mặt, Tiểu Bình không biết nên khóc hay cưá»i.
Chỉ có Triệu Thạch Liá»…u và sư đồ Cá»­u Cá»­u sư thái là có vẻ ngoại cuá»™c, nếu như không tính đến chuyện Triệu Thạch Liá»…u Ä‘ang bị sư đồ Cá»­u Cá»­u sư thái giám sát qua bá»™ tăng bào Triệu Thạch Liá»…u Ä‘ang khoác đỡ trên ngưá»i. Còn bao nhiêu nhân vật còn lại cá»§a Cá»­u phái Ä‘á»u Ä‘ang tất bật tách riêng bang đồ Thần Bang thành nhiá»u nhóm nhá».
Có má»™t nhóm Ä‘ang được nhiá»u tăng nhân giám sát và trong những bang đồ Thần Bang thuá»™c nhóm này, Tiểu Bình nhìn thấy có Nhạc Bất Vi.
Vậy là Tiểu Bình đã hiểu, những nhóm bang đồ Thần Bang Ä‘ang được Cá»­u phái tách ra chính là những nhân vật tùng tiá»m phục vào Cá»­u phái và há» Ä‘ang được xem là phản đồ cá»§a từng phái trong Cá»­u phái.
Tiểu Bình chợt thở ra nhè nhẹ và cÅ©ng nhẹ nhàng vừa phế bá» võ công Phong Bách Nhật vừa há»i vào tai y:
- Ngươi có bao giỠnghe ai đỠcập đến bí thuật Tý NgỠchâm của gia sư chưa?
Phong Bách Nhật biến sắc và suýt nữa kêu thành tiếng nếu như Tiểu Bình không kịp cưá»i vào mÅ©i y:
- Nghĩa là ngươi cũng biết rõ sự lợi hại của bí thuật này? Tốt! Và đó sẽ là cách ta khống chế ngươi!
Tiểu Bình khẽ chạm vào hai chỗ ở hậu tâm y:
- Giá» thì ngoan ngoãn đứng yên đây chá» ta. Còn như ngươi thừa cÆ¡ há»™i bá» chạy, hừ, ngươi đừng quên trên Ä‘á»i này chỉ có hai ngưá»i là biết cách hóa giải bí thuật này! Má»™t là ta, hai là gia sư. Và gia sá»± hiện Ä‘ang ẩn bên trong Bạch Cốt Cốc, nếu ngươi có đủ đởm lược thì cứ tùy tiện. Thế nha! Ha ... Ha ...
Tiểu Bình nói thì nhá» nhưng khi cưá»i thì lại cố tình cưá»i thật to.
NhỠđó đến lúc này bao nhiêu nhân vật đương diện mới nhận ra Tiểu Bình đã quay lại.
HỠsửng sốt nhìn Tiểu Bình. Một tăng nhân chợt lên tiếng:
- Sao thiếu Bang chủ lại có thần sắc nhợt nhạt thế kia?
Nam Cung Yến vốn vẫn giữ khư khư Thẩm Hóa Du trong tay, mắt thì nhìn chằm chập vào Phong Bách Nhật:
- Phương trượng đại sư vừa gá»i ai là thiếu Bang chá»§? Liệu có nhầm lẫn không vậy, gã kia chính là kẻ dâm tặc vừa có những hành vi thô bỉ xúc phạm đến vị cô nương này, gã sao có thể là thiếu bang chá»§ Thần Bang?
ÄÆ°á»£c Nam Cung Yến gá»i là phương trượng, vị đại sư kia chắc chắn là Vị Thiá»n. Và Tiểu Bình nghe Vị Thiá»n đại sư lúng túng giải thích:
- Hoặc Cung chá»§ nhận lầm ngưá»i hoặc Cung chá»§ vậy là chưa có dịp nào diện kiến Phong thiếu bang chá»§. Vị thí chá»§ kia chính là Phong thiếu bang chá»§ đã từng ngá» lá»i cùng Cá»­u phái liên minh. Tiêu trừ đại há»a Bạch Cốt.
Tiểu Bình đang nhìn lão Quái Y Thẩm Hóa Du. Lão vẫn hôn mê trầm trầm kể từ khi bị Tiểu Bình điểm huyệt chế ngự. Và vì biết lão chính là kẻ thụ sát hại phụ thân Nam Cung Yến nên Tiểu Bình dù cố nghĩ cách vẫn cảm thấy khó giúp lão phen này.
Và Tiểu Bình chợt giật mình khi nghe Nam Cung Yến vừa cưá»i vừa gá»i Tiểu Bình:
- Nam Cung Yến này không nhận lầm ngưá»i và cÅ©ng không phải không được diện kiến Thiếu bang chá»§ Thần Bang. Chỉ có Ä‘iá»u, ngưá»i mà tiểu nữ gặp lại không phải là hạng ngưá»i như gã này. Tuy vậy, tiểu nữ dù sao cÅ©ng đã hiểu. Và có lẽ má»i ngưá»i cÅ©ng sẽ hiểu, nếu như ... Tiểu Bình các hạ, phiá»n các hạ chịu khó suy nghÄ© xem, vì lẽ gì ta và má»i ngưá»i dưá»ng như đã gặp đến hai nhân vật Thiếu bang chá»§ mà không phải má»™t?
Tiểu Bình nhìn nàng, nhìn Thẩm Hóa Du, sau cùng là Phong Bách Nhật. Và dù muốn dù không Tiểu Bình cũng phải nhớ đến ngày đầu tiên Tiểu Bình đã gặp nàng, cũng là gặp lão Quái Y Thẩm Hóa Du, một lần gặp đáng nhớ cho Tiểu Bình, trong đó có cả chuyện Tiểu Bình suýt bị lão Quái Y biến thành Hoạt Nhân, có chuyện Tiểu Bình vì bất đắc dĩ đã cùng Nam Cung Yến đụng chạm nhục thể trong lúc tháo chạy và cũng có chuyện Nam Cung Yến có bản lãnh cải trang qua những lớp giả diện tinh xảo và cao minh.
Nam Cung Yến - Thẩm Hóa Du - Phong Bách Nhật, đây là ba nhân vật sẽ không có gì liên quan nếu như Thẩm Hóa Du đừng là ngưá»i cá»§a Thần Bang và đừng có má»™t quãng thá»i gian dài tiá»m nhập vào làm môn nhân, sau đó là trưởng lão cá»§a Vô Vi cung. Nhưng Thẩm Hóa Du lại chính là hạng ngưá»i như vậy. Vì thế, vô hình chung ba nhân vật vừa nêu lại có liên quan và liên quan qua má»™t nhân vật trung gian là Quái Y Thẩm Hóa Du.
Và một kết luận hoàn toàn hiển nhiên có liên quan đến ba nhân vật là đã tình cỠcó mối quan hệ kỳ quặc này là ...
Tiểu Bình mỉm cưá»i vá»›i Nam Cung Yến, sau đó bảo Phong Bách Nhật.
- Nếu ngươi đã từng dùng tính danh giả là Äoan Má»™c NgÅ© thì hẳn cÅ©ng đã từng dùng giản diện? Phiá»n ngươi hãy thi thố thá»§ thuật đó má»™t lần nữa cho má»i ngưá»i xem, được không?
Phong Bách Nhật lưỡng lự và cứ mãi dụ dự bất quyết.
Tiểu Bình lại cưá»i vá»›i y:
- Có lẽ ngươi vẫn chưa biết bản thân ta cũng đã một lần được nhìn thấy cách cải diện thật sự tinh xảo này. Vì thế, nếu ngươi không chịu biểu lộ thành ý, thì được thôi. Ta sẽ làm thay ngươi vậy!
Và Tiểu Bình bắt đầu cho tay vào bá»c áo cá»§a y.
Phong Bách Nhật giẫy nãy:
- Äá»§ rồi! Hãy để ta tá»± làm!
Nhưng Tiểu Bình vì đã lỡ cho tay vào bá»c áo cá»§a y nên vẫn cứ tiếp tục tìm:
- Ngươi quá chậm khi muốn biểu lá»™ thành ý. Và lá»i giải thích nhất định Ä‘á»u nằm cả trong ngưá»i ngươi. Äúng thế không?
Miệng thì há»i nhưng tay cá»§a Tiểu Bình đã rút ra. Và từ bàn tay đã rút ra này, Tiểu Bình cÅ©ng lôi theo không phải chỉ có má»™t lá»›p giả diện, má»™t kết quả làm cho Tiểu Bình phải phì cưá»i:
- Thật không ngá» bá»c áo cá»§a ngươi đã được ngươi vận dụng như má»™t túi càn khôn vậy.
Äể xem nào ...
Äang định bày ra tất cả những gì vừa tìm thấy từ bá»c áo cá»§a Phong Bách Nhật nhưng Tiểu Bình kịp thá»i ngừng hành động này lại. Và cố ý không để gián Ä‘oạn bất kỳ quãng thá»i gian nào dù nhá». Tiểu Bình lẹ tay trùm lên mặt Phong Bách Nhật má»™t lá»›p giả diện vừa tìm thấy.
Gương mặt cá»§a Phong Bách Nhật liá»n biến đổi. Và đó là lý do để má»™t đạo trưởng chợt buá»™t miệng kêu:
- Vô lượng thá» phật! Bần đạo nhận ra y rồi. Y là ngưá»i từng cùng Lôi Tá»± Thành ở phái Hoa SÆ¡n câu kết và lôi kéo đệ tá»­ bổn phái gia nhập Cá»­u Phái Thống Nhất Lệnh.
Cửu Cửu sư thái vì mối hận từng bị Cửu Phái Thống Nhất Lệnh hiệp lực vây chiến suýt mất mạng nên hậm hực ném ra một câu:
- Hóa ra chuyện y tán thành dùng Thần Bang cùng hiệp lá»±c vá»›i Cá»­u phái chỉ là má»™t gian kế. Bần ni đã quá tin ngưá»i, suýt chút nữa phải ôm hận nghìn thu. Hừ!
Trong khi đó Nam Cung Yến lại bảo:
- Hình như y vẫn còn má»™t vài lá»›p giả diện khác. Phiá»n các hạ cho xem luôn.
Tiểu Bình gật đầu, lá»™t bá» lá»›p giả diện vừa phô diá»…n xong và cho vào bá»c áo. Hành vi cá»§a Tiểu Bình là quá tá»± nhiên nên không má»™t ai nhận thấy lúc Tiểu Bình cất lá»›p giả diện đó vào bá»c áo đã cố tình giấu bá»›t má»™t vài vật được Tiểu Bình tình cá» phát hiện trong số những vật dụng vừa lấy ra từ ngưá»i Phong Bách Nhật.
Và để diễn tiến vẫn được tiếp tục một cách tự nhiên, Tiểu Bình đặt một lớp giả diện khác lên mặt Phong Bách Nhật.
Và lần này chính Nam Cung Yến là ngưá»i bật reo lên đầu tiên:
- Äúng là diện mạo này! Äây là diện mạo cá»§a má»™t ngưá»i cÅ©ng từng tá»± nhận là Thiếu bang chá»§ Thần Bang như tiểu nữ vừa đỠcập.
Tiểu Bình lại gật đầu và cất cao giá»ng lên tiếng:
- Má»i việc đến đây đã rõ, Phong Bách Nhật ...
Triệu Thạch Liá»…u vụt lên tiếng cố tình cắt ngang lá»i Tiểu Bình:
- Vẫn chưa phải hết đâu, Tiểu Bình! Trừ phi ngươi cố tình bá» qua không xem mối ô nhục ta từng chuốc lấy là trá»ng, bằng không ngươi hãy cho ta nhìn lại má»™t lần nữa diện mạo cá»§a ngưá»i từng được ta gá»i là phu quân.
Tiểu Bình giật nảy ngưá»i:
- Cô nương muốn ám chỉ Giác Nhân?
Vị Thiá»n đại sư vừa nghe Tiểu Bình nói xong cÅ©ng giật thót mình:
- Giác Nhân nào? Không lẽ ...
Triệu Thạch Liá»…u rít lên bằng giá»ng cay nghiệt:
- Tiểu nữ tá»± biết có nói ra Ä‘iá»u này ắt sẽ làm bẩn tai và khiến nhiá»u ngưá»i trong chư vị khó chịu, nhưng tiểu nữ không thể không nói. Giác Nhân đã từng bị Bạch Cốt Môn thu phục và vì tiểu nữ có mối thù vá»›i Bạch Cốt Môn nên đã cố tình chiêu dụ Giác Nhân. Kết quả, tiểu nữ đã hy sinh trinh tiết, cùng Giác Nhân nên nghÄ©a phu thê.
Hình như Tiểu Bình Ä‘ang ngấm ngầm quan sát thì lá»i kể cá»§a Triệu Thạch Liá»…u quả nhiên có làm nhiá»u ngưá»i nghe phải nhăn mặt vì khó chịu. Rõ nhất chính là phản ứng và thái độ cá»§a những tăng nhân Thiếu Lâm phái, cứ như thể há» cho hành vi bá»™i phải cá»§a Giác Nhân là do Triệu Thạch Liá»…u dùng nữ sắc quyến rÅ©.
Không muốn Triệu Thạch Liễu bị bẽ mặt nếu để ả tiếp tục nói và thế nào cũng gặp phản ứng gay gắt của phái Thiếu Lâm, Tiểu Bình xua tay bảo nàng:
- Tại hạ hiểu ý cô nương rồi. Và cô nương nghi ngỠGiác Nhân chính là Phong Bách Nhật cải dạng?
Triệu Thạch Liễu hậm hực:
- Ta không nghi ngá», trái lại ta biết chắc y và Giác Nhân chỉ là má»™t!
Vị Thiá»n đại sư chợt hắng giá»ng:
- A di đà phật! Lá»i tố giác cá»§a nữ thí chá»§ là rất hệ trá»ng. Vì nếu Thiếu bang chá»§ Thần Bang mà chính là Giác Nhân thì chỉ ná»™i việc y tiá»m nhập hầu lẻn thu thập sở há»c cá»§a tệ phái đã là má»™t tá»™i đáng chết, chưa kể má»™t mình y vừa là ngưá»i cá»§a Bạch Cốt Môn lại còn muốn chiêu dụ quần hùng Cá»­u phái cùng Bạch Cốt Môn gây nên trận há»a kiếp. Mong nữ thí chá»§ thật cẩn trá»ng và cân nhắc, cần phải có bằng chứng thật thuyết phục.
Triệu Thạch Liá»…u cưá»i cay đắng:
- Bằng chứng thì tiểu nữ có, nhưng không biết đại sư và má»i ngưá»i đây có cho phép tiểu nữ nói không?
Tiểu Bình thoáng nhăn mặt:
- Nếu cô nương có bằng chứng thì cá»› gì má»i ngưá»i đây lại không cho cô nương nói?
Chính tại hạ cũng muốn nghe bằng chứng của cô nương.
Triệu Thạch Liễu bĩu môi:
- Ngươi thật sá»± muốn nghe? Ta chỉ sợ ngay khi ta vừa mở miệng thì chính ngươi là ngưá»i đầu tiên ngăn lại.
Tiểu Bình phì cưá»i:
- Chỉ nghe không thôi, tại hạ nhgĩ tại hạ cũng không đến nỗi sợ mà không dám nghe.
Triệu Thạch Liá»…u đảo mắt má»™t vòng, và khi nhìn thấy ai ai cÅ©ng có sắc diện tợ như là Ä‘ang nóng lòng chá» nghe nàng liá»n gật đầu:
- ÄÆ°á»£c, vậy thì ta nói!
Tuy vậy khi bắt đầu mở miệng thì chính Triệu Thạch Liá»…u lại đỠmặt, lúng túng, ná»­a như muốn nói ná»­a như không dám. Vì thế, đến lúc nàng nói, lá»i cá»§a nàng như bị chùng lại, có lẽ vì nàng ngại, không dám nói quá lá»›n, nói những Ä‘iá»u lẽ ra không nên nói thì hÆ¡n:
- Äó là chuyện chỉ diá»…n ra ở chốn phòng the. Vì Giác Nhân là phu quân cá»§a ta nên cách y âu yếm, ta luôn nhá»›. Äến lúc lá»t vào tay Phong Bách Nhật..... Tiểu Bình mÆ¡ hồ hiểu Ä‘oạn cuối cùng và chỉ suýt chút nữa là lên tiếng ngăn lại. Tuy nhiên, do đã lỡ hứa, lỡ khoác lác là không có gì để sợ mà không dám nghe nên Tiểu Bình đành nín lặng, và cố tìm cách để những lá»i nói kế tiếp cá»§a Triệu Thạch Liá»…u đừng lá»t vào tai.
Nhưng tiếc thay, Tiểu Bình nghe vẫn cứ nghe:
- Cách há» Phong âu yếm ta cÅ©ng chính là cách Giác Nhân thưá»ng dùng.
Triệu Thạch Liá»…u từ từ cúi đầu xuống, làm cho giá»ng nói càng nhá» hÆ¡n:
- Äồng thá»i còn nhiá»u tình tiết khác mà chỉ có những ai đã từng lập gia thất hoặc đã nếm mùi phong lưu má»›i có thể hiểu. Tóm lại, trong lúc giao hoan, má»i cá»­ động cá»§a há» Phong chỉ là má»™t so vá»›i Giác Nhân.
Tiểu Bình cÅ©ng không biết bản thân cÅ©ng đã cúi gầm đầu từ lúc nào. Chỉ đến khi Triệu Thạch Liá»…u dứt lá»i và có tiếng nhiá»u ngưá»i cùng kêu ồ lên, Tiểu Bình khi đó vì phải ngẩng đầu lên nên má»›i nhận ra bản thân đã cúi đầu.
Và nguyên nhân khiến má»i ngưá»i cùng ô lên chính là từ những giá»t lệ Ä‘ang lăn dài trên khuôn mặt nhợt nhạt cá»§a Phong Bách Nhật.
Và cùng vá»›i những giá»t lệ Ä‘ang tuôn chảy, Phong Bách Nhật cÅ©ng lên tiếng:
- Triệu nương! Ta thật có lỗi với nàng!
Vút! Bốp!
Triệu Thạch Liễu lao đến, đánh vào một bên mặt Phong Bách Nhật, diễn biến này tuy Tiểu Bình kịp nhìn thấy nhưng vẫn đành lòng để xảy ra. Vì Tiểu Bình thừa biết Triệu Thạch Liễu tuy có hận nhưng mối hận đó là chưa đủ để sát hại Phong Bách Nhật.
Dù thật xảy ra đúng như vậy, đến ná»—i khi Vị Thiá»n và má»™t đại sư khác, có lẽ là Vị Nhân – nguyên sư phụ cá»§a Giác Nhân - Phong Bách Nhật – vì quá giận cÅ©ng ào ào lao đến thì chính Triệu Thạch Liá»…u là ngưá»i ngăn cả hai lại.
Triệu Thạch Liễu cũng khóc:
- Nhị vị đại sư! Tiểu nữ biết chiết phu tá»™i đã chất chồng và hiện là đại công địch cá»§a võ lâm. Tuy nhiên chiết phu đã là má»™t phế nhân, bao nhiêu công phu Ä‘á»u bị tân Bang chá»§ Thần Bang phế bá», và chiết phu tuy là nam nhi đại trượng phu cÅ©ng phải nhá» lệ anh hùng vì hối hận. Mong nhị vị đại sư và chư vị anh hùng tha cho chiết phu, ban cho chiết phu má»™t ân huệ là được sống tiếp kiếp sống tàn.
Phản ứng cá»§a má»i ngưá»i hoàn toàn không như Triệu Thạch Liá»…u mong đợi. Há» bất ngá» bá» qua câu chuyện cá»§a Phong Bách Nhật, bởi há» cùng có má»™t lý do khác để phải bá» qua và để quan tâm đến má»™t chi tiết khác quan trá»ng hÆ¡n.
Há» hoang mang kêu há»i, há»i nhau và cÅ©ng là tá»± há»i chính mình:
- Tân Bang chủ Thần Bang?
- Ai là tân Bang chủ Thần Bang?
- Gã hỠPhong chỉ vừa mới lộ bộ mặt thật. Thần Bang đâu có lý do nào lại quá nhanh trong việc suy cử một Bang chủ khác?
Nam Cung Yến cÅ©ng muốn há»i thế. Nhưng khi bắt gặp cái cưá»i tá»§m tỉm cá»§a Tiểu Bình nàng chợt hiểu:
- Là ngươi? Tiểu Bình các hạ đã là tân Bang chủ Thần Bang?
Má»i ánh mắt Ä‘á»u đổ dồn vào Tiểu Bình và đương nhiên Ä‘á»u nhìn thấy Tiểu Bình Ä‘ang cưá»i tá»§m tỉm.
Cảm thấy đã đúng lúc, Tiểu Bình chợt hắng giá»ng. Và giá»ng nói cá»§a Tiểu Bình cứ thế cao dần lên:
- Chư vị! Chư vị đã không lầm. Äúng, bổn tá»a hiện chính là Bang chá»§ cá»§a Thần Bang và bổn tá»a có cương vị này hoàn toàn danh chính ngôn thuận. Bởi tiên phụ chính là Quá»· Cốc Tiên Sinh Trang Thụ và tiên phụ cÅ©ng từng là tế tá»­ cá»§a gia ngoại tổ Thần Toán Tá»­ Äoan Má»™c lão nhân gia. Phong Bách Nhật và phụ thân y chính là phản đồ cá»§a bổn bang, bấy lâu này đã đẩy bổn bang vào đưá»ng sai nẻo lạc, tạo bao đố kỵ và có thể là hiá»m thù nữa vá»›i các môn bang phái trên giang hồ.
Ngừng lá»i má»™t lúc cho má»i ngưá»i kịp nghe ngấm, Tiểu Bình sau đó dõng dạc bảo:
- Bổn tá»a nói như thế không phải để trút bá» trách nhiệm vá» những gì Phong Bách Nhật đã gây ra. Trái lại, bổn tá»a nguyện là ngưá»i đầu tiên cá»§a Thần Bang đảm nhiệm má»i trách nhiệm này, và đây là những cách xá»­ lý cá»§a bổn tá»a hầu thể hiện thành ý đối vá»›i những gì ngưá»i cá»§a bổn bang đã gây ra cho các môn bang phái trên giang hồ. Thứ nhất, bổn tá»a cam kết sẽ dốc toàn lá»±c cá»§a bổn bang, tá»± tiêu trừ đại há»a Bạch Cốt cho võ lâm. Thứ hai, sẽ giúp Cá»­u phái phát hiện toàn bá»™ những phản đồ, những ngưá»i đã lập ra Cá»­u Phái Thống Nhất Lệnh trong thá»i gian ngắn nhất. Thứ ba ...
Vị Thiá»n đại sư hắng giá»ng:
- A di đà phật! Bần tăng buộc phải lên tiếng, không phải để phản đối những cách xử lý thí chủ vừa nêu, mà là mong thí chủ hãy đỠcập ngay một nhân ảnh đỠchính yếu có liên quan đến Cửu phái!
Tiểu Bình thắc thá»m kêu thầm. Tuy vậy, ngoài mặt Tiểu Bình vẫn tá» ra thản nhiên:
- Xin đại sư cứ chỉ giáo, nhân ảnh đỠchính yếu là thế nào?
Vị Thiá»n đại sư nhìn lướt qua má»i ngưá»i:
- Cá»­u phái không phá»§ nhận chuyện Cá»­u phái trong thá»i gian gần đây đã có khá nhiá»u phản đồ. Và Cá»­u phái cÅ©ng hết sức cảm kích khi nghe thí chá»§ hứa là sẽ giúp Cá»­u phái phát hiện toàn bá»™ những phản đồ. Tuy nhiên ...
Tiểu Bình cố ý ngắt lá»i:
- Phương trượng cần gì phải nói lên những lá»i quá đáng? Là ngưá»i giang hồ đương nhiên phải quan tâm đến chuyện giang hồ, bổn toạ giúp Cá»­u phái phát hiện phản đồ cÅ©ng là tá»± giúp mình. Và bổn tá»a từng nghÄ©, phải chi ở má»i môn bang phái Ä‘á»u không có những phần tá»­ phản bá»™i thì có lẽ sẽ không bao giá» tạo sÆ¡ hở cho những kẻ như Bạch Cốt Môn hoặc Phong Bách Nhật lợi dụng. CÅ©ng vì thế mà bổn tá»a đành phải nói lên cách xá»­ lý cuối cùng cho chư vị cùng tưá»ng lãm.
Tiểu Bình chỉ tay lần lượt vào lão Quái Y, Gia Cát Nguyên, Nhạc Bất Vi và nhiá»u nhiá»u nữa những nhân vật đã bị Cá»­u phái trước đó tách biệt thành những nhóm nhá».
- Äó là cách xá»­ lý những phản đồ cá»§a bổn bang, bổn tá»a sẽ cho tất cả những tá»™i nhân này má»™t cÆ¡ há»™i cuối cùng, là cùng vá»›i bổn tá»a thá»±c hiện hai cách xá»­ lý bổn tá»a vừa hứa trước mặt chư vị. Và sau đó, khi má»i đại há»a đã tiêu trừ, bổn tá»a sẽ tùy theo từng công trạng cá»§a má»—i ngưá»i mà có cách định tá»™i khác nhau. Sẽ có ngưá»i bị phế bá» toàn bá»™ võ công nhất là những công phu do bổn bang truyá»n thụ, sẽ có ngưá»i bị xá»­ chết, do công không đủ để bù tá»™i.
Huống chi tá»™i cá»§a há» là quá nghiêm trá»ng, đã là bang đồ bổn bang mà còn bá»™i phản, thản nhiên đầu nhập vào phái khác, khiến bang quy bổn bang mất hẳn tính nghiêm minh. Chư vị nghÄ© thế nào vá» cách xá»­ lý cá»§a bổn tá»a?
Vị đạo trưởng Võ Äang phái chợt tá» ra bối rối:
- Thiếu hiệp nói như thế là sai rồi. Chính ngưá»i cá»§a Thần Bang đã cố tình tiá»m nhập vào phái khác và há» là phản đồ cá»§a các phái chứ không phải là phản đồ cá»§a Thần Bang như thí chá»§ vừa cố tình nói ngược lại.
Tiểu Bình cưá»i nhẹ:
- Theo đạo trưởng, một hành vi như thế nào mới được đạo trưởng quy là tội phản đồ?
Vị đạo trưởng nỠkhông đáp, những nhân vật còn lại cũng không một ai lên tiếng đáp.
Tiểu Bình lại mỉm cưá»i:
- Giả như má»™t đệ tá»­ Võ Äang, từng được Võ Äang truyá»n thụ võ há»c, sau vị đệ tá»­ này bá»—ng dưng đầu nhập qua phái khác, có phải đó chính là hành vi cá»§a má»™t phản đồ? Vậy thì những ngưá»i này quả chính là phản đồ cá»§a bổn bang, bổn tá»a đâu có nói sai hoặc cố tình nói ngược như đạo trưởng vừa bảo.
Nam Cung Yến chợt cưá»i khúc khích:
- Bang chá»§ là ngưá»i khéo ngụy biện, ung dung đổi trắng thay Ä‘en mà không để má»™t ai có cÆ¡ há»™i phản bác. Và nói như Bang chá»§ thì Nam Cung Yến ta đành phải lấy mắt làm ngÆ¡, dù muốn xá»­ trị phản đồ Thẩm Hóa Du cÅ©ng phải giao lại há» Thẩm cho bang chá»§, vì há» Thẩm chính là phản đồ cá»§a quý bang?
Tiểu Bình thầm cảm kích vì Nam Cung Yến rõ ràng đã cố ý tạo lối thoát cho Tiểu Bình khá»i tình thế nan giải này!
Nhưng có tiếng má»™t ngưá»i chợt vang lên:
- Sao Cung chá»§ Vô Vi lại cứ gá»i má»™t gã vô danh là tiểu tá»­ kia hết lần Bang chá»§ này đến lần Bang chá»§ khác. Äã lấy gì làm chắc y chính là tân Bang chá»§ Thần Bang? Và nhỡ y không phải Bang chá»§ thì những lá»i hứa vừa rồi cá»§a y ai sẽ thay y thá»±c hiện?
Äó là lá»i phản biện duy nhất mà nếu Tiểu Bình không có cách đối phó hoặc không có cách nào chứng minh thân phận Bang chá»§ thì những ngưá»i như lão Quái YThẩm Hóa Du đương nhiên sẽ không thoát bị kết tá»™i là phản đồ các phái và sẽ bị há» lấy mạng!
Tuy nhiên, chính Tiểu Bình không phải là đã lưá»ng trước nhưng vẫn có ý chỠđợi lá»i nói này hoặc má»™t câu nói nào khác tương tá»±. Và Tiểu Bình vụt hô vang:
- Äa tạ vị nào đó vừa nhắc nhở. Bổn tá»a ắt tá»± có cách chứng minh thân phận thật sá»± cá»§a bổn tá»a. Mong chư vị chá» tại hạ má»™t lúc rồi sẽ rõ.
Và bất ngỠTiểu Bình nhấc bổng Phong Bách Nhật lên để lao đi mất dạng.
Vút!
Má»i ngưá»i ngÆ¡ ngác nhìn theo, không thể biết Tiểu Bình sẽ làm gì hoặc Tiểu Bình hành động như thế là có ý gì ...
Tài sản của dth_abcd

  #33  
Old 31-05-2008, 08:50 PM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 33

Mưu Sâu Kế Äá»™c




Ngươi đã thay đổi ý định? Hay ngươi đã có bằng chứng, cho ta là hung thủ sát hại phụ thân ngươi?
Phong Bách Nhật lo sợ khi há»i như thế.
Tiểu Bình dừng lại, mỉm cưá»i vá»›i y:
- Äừng vá»™i kết luận ta là kẻ bá»™i tín. Trái lại, cÅ©ng đừng nghÄ© ta tin vào những giá»t lệ giả dối cá»§a ngươi như Triệu Thạch Liá»…u và má»i ngưá»i đã tin.
Y đỠmặt:
- Ta không hỠgiả dối!
- Thôi mà! Ta quá hiểu rõ ngươi, hiểu rõ đến nỗi có thể biết tại sao ngươi phải giả vỠsa lệ. Có hai lý do.
- Lý do gì?
- Thứ nhất, ngươi muốn Triệu Thạch Liá»…u tin là ngươi đã hối hận. Và vì tin, thế nào Triệu Thạch Liá»…u cÅ©ng vì ngươi mà cầu xin há»™ ngươi. Äó là Ä‘iá»u đã xảy ra, đúng như ngươi mong muốn. Thứ hai ...
- Ngươi hiểu gì vá» tình yêu nam nữ mà Ä‘oán bừa như vậy? Ta thật lòng yêu Triệu Thạch Liá»…u và những lá»i lúc nãy cá»§a nàng đã làm ta thật sá»± động lòng.
- Thật thế ư. Vậy thì để ta nói luôn lý do thứ hai, thá»­ xem có đủ lý lẽ để ngươi loại bá» lá»i yêu đương giả dối vừa rồi cá»§a ngươi không.
- Không còn lý do nào nữa!
Tiểu Bình trầm giá»ng:
- Còn! Và đây là Ä‘iá»u duy nhất giúp ngươi nuôi hy vá»ng. Vá»›i hy vá»ng đó, ta biết, ngươi đã và sẽ tìm đủ má»i cách để không má»™t ai vì quá hận ngươi phải ra tay hạ sát ngươi ngay hôm nay, hoặc chậm lắm là má»™t hai ngày nữa. Ngươi Ä‘ang nuôi hy vá»ng là chỉ cần toàn mạng trong má»™t hoặc hai ngày tá»›i, và thế là sẽ có ngưá»i tìm cách giải cứu ngươi. Äâu phải ngẫu nhiên ta tìm thấy vật này trong ngưá»i ngươi.
Vừa nói Tiểu Bình vừa lấy vật lúc nãy đã giấu cho Phong Bách Nhật xem.
Phong Bách Nhật chỉ liếc qua rồi bảo:
- Bạch Cốt Lệnh Bài ư? Ta đã bị bại lá»™ thân phận là ngưá»i cá»§a Bạch Cốt Môn, việc ta có giữ vật này đâu có gì là lạ?
- Có! Hẳn ngươi không quên ta đã từng lưu ngụ chung chỗ với Bạch Cốt Môn những hai năm? Do đó ta đương nhiên phải biết đây là lệnh bài tối thượng chỉ có Môn chủ Bạch Cốt Môn mới có tư cách thu giữ. Nói đi, ngươi đã lẻn lấy vật này từ bao gi� Và ngươi định dùng vật này cho mưu đồ gì?
Phong Bách Nhật cưá»i lạt:
- Mụ há» Thạch đánh rÆ¡i, ta nhặt, thế thôi. Còn dùng như thế nào thì ngươi đừng hòng há»i ta. Bằng không, ta sẽ ở trước mặt quần hùng, chỉ cho há» thấy lúc nãy ngươi đã ngụy biện như thế nào. Äồng thá»i ta sẽ thay há» vạch chá»— lập luận sai cá»§a ngươi, để ngươi đành phải thất vá»ng nhìn bá»n Thẩm Hóa Du lần lượt bị Cá»­u phái phân xá»­ trừng trị. Thá»­ xem đến lúc đó, dù ngươi có là Bang chá»§ Thần Bang thì dưới quyá»n ngươi liệu có được bao nhiêu bang đồ.
Hừ!
Tiểu Bình cưá»i thích thú:
- Sao ta lại không đoán biết tâm ý của ngươi? Và đó là nguyên nhân khiến ta tuy có thể tự đi một mình nhưng vẫn cố tình đưa ngươi đi theo.
Và Tiểu Bình bộc lộ:
- Ta hiểu những gì ta vừa ngụy biện vẫn còn một điểm yếu mấu chốt. Và điểm đó nếu có ai phát hiện thì đó chính là ngươi. Do vậy, ta muốn gặp riêng ngươi thương lượng.
- Thương lượng Ä‘iá»u gì?
Tiểu Bình thầm kinh nghi vì y đáp ứng quá nhanh. Tuy vậy, do chưa biết y có mưu đồ gì nên Tiểu Bình đành giữ kín mối nghi hoặc trong lòng. Tiểu Bình bảo:
- Ta hứa sẽ ngăn má»i ngưá»i, để há» không thể hạ sát ngươi trong vòng má»™t hoặc hai ngày.
Äổi lại ...
Y đáp má»™t cách mau mắn và rất đáng ngá»:
- Ta chấp thuận, miễn đỠxuất ngươi sắp nói không vượt quá năng lực của một kẻ phế nhân là ta.
- Äó là ngươi phải giúp ta, trước mặt quần hùng phá»§ nhận việc ngươi có hạ lệnh vá»›i bá»n ngưá»i Thẩm Hóa Du tiá»m nhập các phái. Vì nếu Cá»­u phái biết bá»n ngưá»i Thẩm Hóa Du tiá»m nhập là do ngươi sai khiến, há» sẽ không bao giá» chịu buông tha cho tá»™i gian tế, còn nặng hÆ¡n tá»™i phản đồ. Thế nào?
Y chép miệng:
- Ngươi đòi há»i quá nhiá»u ở ta đó? Không sai, đó là Ä‘iểm yếu duy nhất trong lập luận cá»§a ngươi để biến tá»™i danh gian tế cá»§a bá»n Thẩm Hóa Du thành tá»™i phản đồ, mà còn là phản đồ cá»§a Thần Bang, chứ không phải là phản đồ cá»§a Cá»­u phái. Tuy nhiên, lá»i cá»§a ta sẽ giúp ngươi cứu mạng nhiá»u ngưá»i, đổi lại ngươi chỉ phải cứu mạng má»™t mình ta, còn trong má»™t thá»i gian quá ngắn nữa. Ta e khó chấp nhận!
- Ngươi đừng nài nỉ nữa. Vì ta biết ngươi chỉ trông chỠđược chừng bao nhiêu thá»i gian đó là đã quá đủ cho ngươi. Äúng không?
- Phải một tuần trăng mới đủ?
- Không được. Năm ngày!
- Mưá»i lăm.
- Mưá»i! Không thêm không bá»›t. Thế nào?
Y lại chép miệng vỠtỠra miễn cưỡng:
- Thôi được, mưá»i thì mưá»i, ngươi thật quá đáng.
Tiểu Bình phì cưá»i:
- Ngươi thật khéo giả vá». Ta biết ta đã lầm khi chấp thuận quá mau thá»i gian này cho ngươi. Mà thôi, Ä‘i!
Y kinh ngạc:
- Còn đi đâu nữa ư? Ta tưởng ngươi chỉ muốn cùng ta thương lượng bao nhiêu đó là đủ!
Tiểu Bình thở hắt ra:
- Bây giá» là lúc ta cần ngươi đưa đưá»ng. Bởi ta chưa quen lắm địa hình ở Tổng đàn này, ta muốn tìm thật nhiá»u những nén hương và má»™t vài xâu kim tiá»n.
Y gật gù:
- Ra ngươi muốn bá»n Thẩm Hóa Du mau thoát khá»i Ma Chướng? Vậy thì ngươi đã Ä‘i quá rồi. Có má»™t gian phòng lúc nãy ngươi đã Ä‘i qua. Ở đó chính là chá»— đã cất giữ những thứ ngươi cần. Quay lại Ä‘i!
Tiểu Bình phải cất công đưa y quay lại.
Äẩy cá»­a gian phòng, Tiểu Bình vừa khoa chân bước vào thì.
- Nạp mạng!
Vù ...
Quá bất ngá», Tiểu Bình vá»™i đẩy Phong Bách Nhật vào giữa luồng chưởng tập kích ná».
Phong Bách Nhật phát hoảng:
- Giác Duyên mau dừng tay! Là ta đây!
Ngá»n kình ná» lập tức thu vá», kèm theo tiếng kêu kinh ngạc:
- Ngươi đâu phải Giác Nhân?
Vậy là đủ cho Tiểu Bình hiểu và kịp có phản ứng!
Tiểu Bình xô Phong Bách Nhật qua một bên, ung dung lao thẳng vào một bóng nhân ảnh vốn đã nấp sẵn trong gian phòng.
- Hóa ra là cố nhân! Chúng ta đã gặp nhau má»™t lần rồi, có lẽ các hạ hãy còn nhá»›! Äỡ!
Bùng!
Há»±!
Tiểu Bình chộp vào nhân vật vừa khuỵu xuống, cùng lôi ra ngoài với Phong Bách Nhật.
Nhân vật ná» là má»™t tăng nhân và qua thanh âm vừa rồi, Tiểu Bình hãy còn nhá»› đó chính là thanh âm cá»§a Giác Duyên, má»™t vị đại sư đã má»™t lần được lệnh cá»§a Giác Nhân - Phong Bách Nhật định đưa Tiểu Bình Ä‘i vá»›i má»™t mệnh lệnh ngấm ngầm là phải hạ thá»§ Tiểu Bình. Äó là lần Tiểu Bình hãy còn bị mù hai mắt. Và lần đó, qua thanh cây dò đưá»ng, Tiểu Bình đã chế ngá»± ngược lại Giác Duyên.
Sá»± xuất hiện cá»§a Giác Duyên ở đây là ngoài dá»± kiến cá»§a Tiểu Bình. Huống chi, như Tiểu Bình Ä‘ang nhìn thấy, Phong Bách Nhật sau lần lỡ lá»i kêu lúc nãy thì bây giá» y cứ nhìn nÆ¡i khác như không muốn thừa nhận sá»± quen biết vá»›i Giác Duyên.
Tiểu Bình chạm vào y:
- Ngươi dặn Giác Duyên nấp sẵn chỠta hay thật sự ngươi có mưu đồ khác? Và vì ta vô tình nhỠngươi tìm hộ những vật ta cần nên ngươi nhân đó muốn ta phải mất mạng dưới một chưởng bất ngỠcủa Giác Duyên?
Y không đáp và tuyệt nhiên không nhìn đến Giác Duyên dù chỉ một lần.
Sinh nghi, Tiểu Bình chạm vào Giác Duyên và làm cho Giác Duyên tỉnh lại:
- Ngươi làm sao lẻn vào đây?
Giác Duyên vừa tỉnh lại, thay vì nhìn Tiểu Bình thì cứ nhìn vào Phong Bách Nhật:
- Sao ngươi không đáp câu há»i lúc nãy cá»§a ta? Nếu ngươi không là Giác Nhân thì làm sao vừa mở miệng đã gá»i đúng pháp danh cá»§a ta là Giác Duyên?
Phong Bách Nhật vội quay mặt lại, vừa nhìn vừa nạt Giác Duyên:
- Ta cũng đâu biết ngươi là ai? Ta là ... hự!
Tiểu Bình Ä‘iểm nhanh vào à huyệt cá»§a Phong Bách Nhật, Ä‘oạn tươi cưá»i vá»›i Giác Duyên:
- Äây là Tổng đàn cá»§a Thần Bang, ắt đại sư trước khi đến đã biết?
Giác Duyên gật đầu:
- Ta biết! Nhưng sao ngươi điểm huyệt y?
- Là thế này, Giác Nhân nguyên là ngưá»i cá»§a bổn bang ... Mà không phải, ý tại hạ là thế này ...
Tiểu Bình đổi giá»ng thật nhanh, đổi luôn cả luận Ä‘iểm khi phát hiện Giác Duyên chợt nhăn mặt lúc nghe Tiểu Bình bảo Giác Nhân là ngưá»i cá»§a Thần Bang. Tiểu Bình huyên thuyên miệng cải chính:
- à tại hạ muốn nói, vì Thần Bang đang cùng Cửu phái liên minh, mục đích là tiêu diệt Bạch Cốt Môn tà độc. Do vậy ...
Giác Duyên Ä‘ang gật gật gù gù, giúp Tiểu Bình mạnh miệng nói tiếp những lá»i bịa đặt:
- ... Giác Nhân lệnh sư huynh có được lệnh trưởng bối phái đến tiếp trợ lần này. Và theo lệnh sư huynh cho biết là sắp có cuá»™c hẹn quan trá»ng vá»›i đại sư. Äó là lý do khiến bằng hữu cá»§a tại hạ vừa phát hiện có ngưá»i ẩn trong này liá»n Ä‘oán biết đó chính là đại sư!
Giác Duyên tin thật:
- Vậy Giác Nhân đâu? Sao không thấy đến?
Tiểu Bình mỉm cưá»i:
- Cửu phái đã đến và đang ở bên ngoài, lệnh sư huynh đương nhiên phải có mặt để nghinh tiếp. Huống chi chính lệnh sư huynh cũng không nghĩ đại sư đến sớm thế này.
Giác Duyên lại gật đầu:
- Ta cÅ©ng nghÄ© phải đến tối hoặc đến tận ngày mai má»›i có cÆ¡ há»™i tìm đến. Äúng là sư huynh ta ... mà sao vị bằng hữu này cứ nhìn ta còn cứ nháy nhó mãi?
Tiểu Bình liếc mắt nhìn thì quả nhiên thấy Phong Bách Nhật Ä‘ang cố nháy mắt làm hiệu cho Giác Duyên. Tiểu Bình lập tức nở má»™t nụ cưá»i thật tươi vá»›i Phong Bách Nhật:
- Äại ca cảm thấy khó chịu à? Mong đại ca chá»› giận. Chỉ tại đại ca đôi khi nói quá nhiá»u, mà sư phụ thì lại sợ đại ca càng nói càng há»ng việc nên có dặn đệ nếu có cần thì phải ngăn đại ca lại! Rồi đệ sẽ bẩm lại gia sư, có thể đại ca sẽ thôi hiểu lầm đệ!
Giác Duyên tưởng thật nên há»i:
- Lệnh sư là ...
Tiểu Bình suýt nữa ngắc ngứ, nếu không kịp nhớ ra một cái tên:
- À, gia sư là Quái Y Thẩm Hóa Du, đại ca cá»§a tại hạ chuyên há»c y thuật, riêng tại hạ thì chuyên vá» võ công.
Giác Duyên lại gật đầu:
- Thảo nào công phu cá»§a ngươi lúc má»›i rồi quá lợi hại, chính là do Quái Y truyá»n thụ!
Nhưng Giác Nhân không đến thì chí ít cũng phải có tín vật chứ, đúng không? Vì nếu không có, ta đâu thể tin hai ngươi là do Giác Nhân ủy thác?
- Tín vật?
Vẻ mặt ngơ ngác của Tiểu Bình đã làm cho Giác Duyên chán ngán:
- Giác Nhân luôn luôn cẩn trá»ng. Äó là nguyên do khiến gia sư đã chá»n Giác Nhân đến tiếp trợ Thần Bang. Không lẽ lần này vì quá vá»™i nên Giác Nhân quên mất chuyện hệ trá»ng này?
Tiểu Bình chợt há»i:
- Lệnh sư huynh có trao cho tại hạ một vật. Không biết có phải là tín vật gì đó đại sư đang đỠcập?
Một tia mắt tinh quái chợt lóe lên từ đôi mắt Giác Duyên.
- Chẳng hay đó là vật gì?
Tiểu Bình đã nhìn thấy ánh mắt tinh quái đó nhưng vẫn thản nhiên trao cho Giác Duyên xem Bạch Cốt Lệnh Bài:
- Là vật này!
Giác Duyên đưa tay tiếp nhận:
- Dưá»ng như đây là ...
Äá»™t ngá»™t cánh tay Ä‘ang đưa ra cá»§a Giác Duyên vụt hất lên, đồng thá»i giá»ng nói cá»§a Giác Duyên cÅ©ng đổi khác:
- Ngươi thật đáng chết!
Vù ...
Phong Bách Nhật chợt thở dài đánh sượt, đó là lúc Tiểu Bình bật cưá»i ha hả:
- Ngươi sai rồi, kẻ đáng chết chính là ngươi! Ha ... Ha ...
Và Bạch Cốt Lệnh Bài từ tay Tiểu Bình liá»n vụt lao Ä‘i, vá»— thật mạnh vào Khí hải huyệt cá»§a Giác Duyên cÅ©ng vừa vặn đứng lên.
Bá»™p!
Há»±!
Giác Duyên còn phải loạng choạng bước lùi và miệng thì bắt đầu thổ huyết.
Tiểu Bình bật lao theo, khóa chặt huyệt đạo Giác Duyên:
- Ngươi cÅ©ng là đồng bá»n cá»§a Giác Nhân, vừa là đệ tá»­ Thiếu Lâm vừa giả vá» thuần phục bá»n Bạch Cốt Môn. Nhất định ngươi Ä‘ang thá»±c hiện má»™t mệnh lệnh nào đó cá»§a Giác Nhân, có liá»n quan đến âm mưu mà Giác Nhân cho đến giá» vẫn giấu ta! Thế nào?
Giác Duyên nghiến răng ken két:
- Ta đã bại dưới tay ngươi, muốn giết cứ giết, đừng hòng dò há»i bất kỳ Ä‘iá»u gì ở ta!
Tiểu Bình có phần bất ngỠtrước dũng khí không thể nào có ở một kẻ bại hoại như Giác Duyên. Do đó, sau khi tự đảo mắt một vòng để ngẫm nghĩ, Tiểu Bình chợt lẩm bẩm:
- Giác Nhân vì mưu đồ độc bá võ lâm nên má»›i thay hình đổi dạng nhiá»u lần hầu dá»… dàng tiá»m nhập vào Thiếu Lâm Ä‘iá»u động Thần Bang, dùng Thần Bang để tạo thế liên minh giả dối vá»›i Cá»­u phái và lại còn trá hàng để trà trá»™n vào Bạch Cốt Môn. Riêng ngươi thì khác, ngươi từ má»™t đệ tá»­ cá»§a Thiếu Lâm, chắc chắn đã bị Giác Nhân mê hoặc má»›i có thái độ giả vá» thuận phục Bạch Cốt Môn. Ngươi rõ ràng là có địch ý vá»›i Thần Bang, và ngươi vừa từ Bạch Cốt Môn đến đây. Äiá»u gì đã xảy ra ở Bạch Cốt Môn? Ngươi đến Bạch Cốt Môn để làm gì? Và tại sao ngươi phải gấp rút đến tận đây để gặp cho kỳ được Giác Nhân?
Miệng tuy lẩm bẩm những lập luận mà Tiểu Bình vừa nghĩ ra nhưng mắt của Tiểu Bình vẫn thỉnh thoảng liếc nhìn Giác Nhân - Phong Bách Nhật và Giác Duyên.
Giác Nhân - Phong Bách Nhật thì quá điêu ngoa xảo quyệt, nên vẫn giữ nét mặt kín như bưng. Riêng Giác Duyên thì nét mặt cứ liên tục thay đổi, đủ cho Tiểu Bình kịp nhận định là trong chuỗi lập luận vừa rồi điểm nào đúng và điểm nào chưa hoàn toàn đúng.
NhỠđó, sau khi không còn lẩm bẩm nữa, Tiểu Bình vụt nhìn thẳng vào mặt Giác Duyên:
- Bạch Cốt Lệnh Bài là vật tối thượng cá»§a Bạch Cốt Môn. Giác Nhân dù có trăm phương nghìn kế vẫn không có cách nào thu giữ lệnh bài này vào tay. Nhưng y vẫn có! Vậy Ä‘iá»u này phải hiểu như thế nào? Chỉ có má»™t cách giải thích là Giác Nhân đã quá quen vá»›i việc thay hình đổi dạng, má»™t mình y có thể có đến năm ba thân phận khác nhau, chứng tá» y cÅ©ng biết cách làm cho má»™t lệnh bài Bạch Cốt thành hai hoặc ba lệnh bài bằng việc ngụy tạo.
Äể minh chứng nhận định này cá»§a ta là không lầm, ta nghÄ©, hừ, ắt hẳn trong ngưá»i ngươi cÅ©ng có má»™t Bạch Cốt Lệnh Bài, đúng chứ?
Giác Nhân - Phong Bách Nhật nhắm mắt lại, Giác Duyên thì há hốc mồm.
Vậy là rõ, Tiểu Bình cho tay vào bá»c áo cá»§a Giác Duyên.
Và Tiểu Bình không chỉ lôi ra có má»™t vật là má»™t Bạch Cốt Lệnh Bài khác mà còn có thêm những mảnh hoa tiên được xếp lại thật gá»n!
Tiểu Bình thá»­ mở ra xem. Và càng xem, sắc mặt Tiểu Bình càng trở nên nghiêm trá»ng.
Sau cùng, khi thu cất những mảnh hoa tiên vào ngưá»i, Tiểu Bình giải khai à huyệt cho Giác Nhân - Phong Bách Nhật:
- Ta Ä‘oán ra âm mưu cá»§a ngươi rồi. Có phải cùng vá»›i việc ngươi hẹn gặp Cá»­u phái ở đây, ngươi cÅ©ng cấu kết và báo bá»n Bạch Cốt Môn cÅ©ng đến.
Y không đáp.
Tiểu Bình tiếp:
- Ngươi muốn giữ vai trò ngư ông đắc lợi, tá»a sÆ¡n quan hổ đấu? Äể khi Cá»­u phái và Thần Bang cùng Bạch Cốt Môn giao phong thì ngươi lại ung dung tá»a hưởng kỳ thành?
Y vẫn không mở miệng.
Tiểu Bình trầm giá»ng:
- Ngươi tính sai rồi. Vì chính ngươi cÅ©ng bị lôi cuốn vào trận giao phong do ngươi được má»i ngưá»i biết là Thiếu bang chá»§ Thần Bang. Kế cá»§a ngươi chỉ Ä‘em lại lợi ích cho má»™t ngưá»i, đó là ai ngươi biết không? Äó chính là Äại Lệnh chá»§ cá»§a Cá»­u Phái Thống Nhất Lệnh.
Y có nét mặt nghi ngại nhưng không đáp vẫn là không đáp.
Tiểu Bình cưá»i khẩy:
- Ngươi không tin ta? Vậy thì ngươi sẽ phải tin nếu ta ngay bây giá» cho biết Äại Lệnh chá»§ là ai?
Y nhìn Tiểu Bình và càng thêm nghi ngá».
Tiểu Bình bĩu môi, nói thật khẽ vào tai y:
- Äại lệnh chá»§ là ...
Phong Bách Nhật rùng mình liên tục và thần sắc cứ tái dần tái dần khi nghe xong danh tá»± cá»§a nhân vật Äại lệnh chá»§ được Tiểu Bình cáo giác cho má»™t mình y nghe.
Sau cùng y mở miệng:
- Ngươi nói hoàn toàn thật?
Tiểu Bình cũng tái dần nét mặt:
- Ngươi tin hay không tin thì tùy ngươi. Vì dù sao đó cũng là sự thật.
- Ngươi phát hiện từ lúc nào?
- Trước lúc ta bị lá»t vào tay ngươi! Má»™t mình ngươi đâu thể cùng má»™t lúc đối đầu vá»›i Cá»­u phái, vá»›i Bạch Cốt Môn, và còn thêm Cá»­u Phái Thống Nhất Lệnh nữa? Và thêm má»™t sá»± thật nữa là dù ngươi có được Giác Duyên trao tận tay tâm pháp Cá»­u Cá»­u này, ngươi vì không có bí kíp Vô Vi, ngươi cÅ©ng mãi mãi không là đối thá»§ cá»§a nhân vật Äại Lệnh chá»§?
- Ngươi thì đủ ư?
Tiểu Bình ngập ngừng:
- Ta cũng không đủ tự tin!
Phong Bách Nhật tái mặt, sau đó là phẫn nộ:
- Ngươi muốn nói, tất cả những tâm huyết ta bá» ra cuối cùng chỉ Ä‘em lại lợi ích cho mụ Äại Lệnh chá»§? Không được! Ta không chấp nhận Ä‘iá»u này! Suốt Ä‘á»i ta chỉ biết lợi dụng ngưá»i, ta đâu thể để ai khác lợi dụng ngược lại ta?
Và y nhìn Giác Duyên:
- Hãy cho ta nói chuyện với Giác Duyên!
Tiểu Bình với cảm nhận bất an là lo lắng tột cùng, lập tức giải khai à huyệt cho Giác Duyên.
Giác Duyên há»i trước:
- Ngươi thật sự là sư huynh Giác Nhân.
Phong Bách Nhật cưá»i gượng:
- Ngươi không nhận ra giá»ng nói cá»§a ta sao? Nói Ä‘i, Bạch Cốt Môn chừng nào đến?
Giác Duyên vụt hét toáng lên:
- Ngươi là thứ vô lại. Ngươi đã lừa ta. Ngươi nói vá»›i ta rằng ngươi nghi sư phụ là ngưá»i cá»§a Cá»­u Phái Thống Nhất Lệnh. Ngươi bảo ta phải giúp ngươi, giúp Thiếu Lâm thanh lý môn há»™. Tất cả chỉ là những lá»i dối trá bịa đặt. Ngươi thật đáng chết, đáng chết đến trăm lần vạn lần. Ta sẽ không tha thứ cho ngươi! Há»±!
Tiểu Bình dù có nằm mơ cũng không ngỠchưa gì Giác Duyên đã cắn đứt lưỡi tự sát.
Tiểu Bình Ä‘ang định tìm cách giúp Giác Duyên thoát chết, nếu có thể ngăn chận kịp thá»i dòng máu huyết cứ phún trào, thì nghe Phong Bách Nhật hô hoán:
- Sao ngươi để y tá»± sát? Há»ng hết rồi, vậy là ngươi đừng hòng biết khi nào thì Bạch Cốt Môn kéo đến đây.
Tiểu Bình giật thót mình:
- Ngươi đã căn dặn như thế nào với Giác Duyên?
Y lo lắng:
- Ta chỉ dặn y là bảo Bạch Cốt Môn đến càng sớm càng tốt.
Tiểu Bình phát hoảng:
- Cũng có nghĩa là Bạch Cốt Môn có thể đã đến?
Äáp lá»i Tiểu Bình là má»™t tràng cưá»i ngạo nghá»…:
- Äúng vậy! Và hiện giá» bổn Môn chá»§ đã làm chá»§ tình hình. Ngươi chậm mất rồi! Ha ...
Ha ...
Tài sản của dth_abcd

  #34  
Old 31-05-2008, 08:51 PM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 34

Äại Lệnh Chá»§




Trước mặt Tiểu Bình là một bóng nhân ảnh không thể nào nhìn rõ nhân dạng. Và đó chỉ là một bóng nhân ảnh nhòe nhoẹt, mỠmỠảo ảo, cứ như thể một bóng u linh đang cố tồn tại cho dù đã bị ánh dương quang đang xuất hiện làm cho tan biến đi dần dần.
Tiểu Bình biến sắc:
- Thạch Quế Trân, mụ đã luyện thành cùng một lúc hai loại tâm pháp Vô Vi và Cửu Cửu?
Bóng nhân ảnh nhòe nhoẹt đó chợt lao vào Phong Bách Nhật:
- Ngươi am hiểu như vậy là tốt. Và ngươi sẽ được mục kích công phu thượng thừa của ta qua cách ta lấy mạng tên gian xảo hỠPhong! Ha ... Ha ...
Tiểu Bình chưa kịp phản ứng thì thấy từ một bóng nhân ảnh duy nhất của mụ Thạch Quế Trân bỗng làm cho biến thành năm bóng nhân ảnh, và năm bóng nhân ảnh này đang từ năm phía lao ập vào Phong Bách Nhật, khiến Tiểu Bình dù muốn chi trì sinh mạng cho hỠPhong cũng không biết bóng nào là bóng thật của đối phương để ra tay ngăn lại.
Và sự thật này làm cho Phong Bách Nhật phải gào thất thanh:
- Trang Bình, ngươi đã hứa gì với ta? Ngươi không được bội tín. Ngươi không được để bất kỳ ai giết ta vào lúc này!
Tiểu Bình cũng có ý nghĩ tương tự. Vì thế, dù không thể nhận định chuẩn xác phương vị của đối phương. Tiểu Bình vẫn mạo hiểm. Hất đủ năm kình vào năm bóng nhân ảnh nỠcùng lúc.
- Äỡ!
Vù ...! Vù ...!
Bùng!
Chỉ má»™t kình cá»§a Tiểu Bình là trúng đích, đó là Ä‘iá»u Tiểu Bình đã lưá»ng trước, vì sá»± thật mụ đâu có thể tá»± có đến hai thân hình. Tuy nhiên còn má»™t Ä‘iá»u nữa mà Tiểu Bình không thể nào lưá»ng được. Äó là Tiểu Bình vì phải phân chi ná»™i lá»±c thành năm nên má»™t kình dù có trúng cÅ©ng không đủ để ngăn chận bước tiến cá»§a mụ há» Thạch.
Bóng nhân ảnh của mụ vẫn sầm sập lao vào Phong Bách Nhật.
Và, - Ngươi đáng chết!
Ào ...
Má»™t lá»±c đạo đầy huyá»n ảo lập tức phá»§ trùm khắp ngưá»i Phong Bách Nhật.
Phong Bách Nhật gào thét lên:
- Trang Bình! Trang bang chủ!
Và Tiểu Bình chỉ còn mỗi một cách duy nhất là hất mạnh tả thủ ra.
- Hãy xem Thần Châm tuyệt kỹ của ta!
Bóng nhân ảnh và bóng kình huyá»n ảo cá»§a mụ lập tức khá»±ng lại!
Tiểu Bình cũng có một thoáng sững sỠvì không ngỠvới một tiểu kế khó lòng lừa được ai lại thu một kết quả mỹ mãn.
Do sững sỠnên Tiểu Bình có phần chậm trong việc lôi Phong Bách Nhật lùi lại. Vì thế, ngay khi Tiểu Bình hồi tỉnh và bắt đầu kéo Phong Bách Nhật lùi lại thì cũng là lúc mụ Thạch Quế Trân phát hiện cái hất tả thủ của Tiểu Bình không hỠcó bất kỳ một mũi Thần châm nào cả.
Mụ phẫn nộ:
- Giá»i cho tiểu tá»­! Vậy đừng trách ta phải lấy mạng ngươi trước! Äỡ!
Ào ...
Vậy là đến lượt Tiểu Bình phải một mình đối diện với năm bóng nhân ảnh cùng một lúc của mụ hỠThạch.
Không thể không liá»u, Tiểu Bình nghÄ© như thế và lập tức nhấc bổng Phong Bách Nhật lên, để cùng Tiểu Bình bắn vá»t thật mạnh và thật cao.
Vút!
Mụ phát cưá»i:
- Quả nhiên ngươi không thể không nhảy lên. Vậy thì ngươi chết chắc! Ha ... Ha ...
Từ năm bóng nhân ảnh liá»n thoát ra đủ năm luồng lá»±c đạo, tạo thành thiên la địa võng vây kín tứ bá» Tiểu Bình.
Ào ...! Ào ...!
Äã lâm vào cảnh thập tá»­ nhất sinh, Tiểu Bình bật quát:
- Hãy xem đây!
Dốc toàn bộ chân lực dồn đủ kinh kỳ bát mạch, Tiểu Bình quyết mạo hiểm bằng cách vận dụng chân nguyên quyết hứng chịu toàn bộ năm luồng lực đạo của mụ hỠThạch.
Bùng, bùng, bùng ...
Huyết khí chao đảo chưa từng có và cũng chưa từng có lần nào Tiểu Bình phải cố chịu đựng như lần này. Với ý chí kiên định Tiểu Bình lập tức nương theo chấn kình đẩy đưa lao thật nhanh ra xa.
Vút!
Mụ lao theo với tiếng nghiến răng ken két:
- Còn ngươi ngày nào là ta còn lao Ä‘ao vất vả ngày đó, chạy đâu cho thoát? Äỡ!
Ào ...
Tiểu Bình Ä‘ang lao chạy bá»—ng ưỡn ngưá»i thổ ra má»™t búng huyết.
Ọe ...
Tuy vậy, khi vừa nhìn thấy cánh cửa của gian phòng lúc nãy nơi Giác Duyên từng ẩn náu, Tiểu Bình cũng cố gắng gượng lao vào.
Vụt!
Mụ cưá»i sằng sặc:
- Äó sẽ là nÆ¡i táng thân cá»§a ngươi thôi! Ha ... ha ...
Ngá»n kình đầy uy lá»±c cá»§a mụ liá»n lao thẳng vào gian phòng chá»— mà mụ vừa nói sẽ là nÆ¡i Tiểu Bình táng thân.
Ào ...
Chợt có một bóng nhân ảnh lướt qua trước mặt mụ:
- Dừng tay nào, mẫu thân!
Ầm!
Bóng nhân ảnh đó đã kịp tung kình, đẩy chếch ngá»n kình cá»§a mụ há» Thạch qua má»™t bên.
Mụ cất cao giá»ng giận dữ:
- Bạch Phụng? Ngươi dám ngăn ta sát hại đại kình địch?
Ngưá»i má»›i đến là Bạch Phụng. Nàng thất sắc và lúng túng lên tiếng:
- Ai là đại kình địch của mẫu thân? Chẳng phải ... chẳng phải mẫu thân đã chấp thuận ...
Mụ nạt ngang và hùng hổ định xông vào gian phòng:
- Chấp thuận Tiểu Bình là nhạc tế cá»§a ta ư? Ngươi đâu phải là cốt nhục cá»§a ta? Vì thế, Tiểu Bình cÅ©ng không có tư cách gì gá»i ta là nhạc mẫu để được ta tha mạng! Tránh ra!
Bạch Phụng bàng hoàng:
- Hài nhi ... hài nhi không phải ... không phải là cốt nhục của mẫu ... mẫu thân?
Mụ hất má»™t kình vào Bạch Phụng, vì chính Bạch Phụng Ä‘ang ngáng đưá»ng mụ:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên không phải. Ta chỉ lừa ngươi thôi. Tránh!
Ầm!
Bạch Phụng bị chấn lùi vào trong gian phòng, mụ cũng lao vào:
- Tiểu Bình, ngươi ...
Tiểu Bình xuất hiện ngay trước mặt mụ, mắt lá»™ sát khí vì trên tay Ä‘ang vắt vẻo thân hình bất động cá»§a Bạch Phụng. Tiểu Bình gằn giá»ng:
- Bạch Phụng cÅ©ng đâu thể có má»™t mẫu thân như mụ! Äỡ, đỡ, đỡ!
Cùng với mấy loạt quát của Tiểu Bình, hàng loạt những tiếng rít gió cùng vang lên.
Viu ... Viu ...
Mụ thất kinh nhảy lùi ra ngoài:
- Thần châm tuyệt kỹ?
Vút!
Sầm!
Tiểu Bình đóng chặt cánh cửa gian phòng vừa kịp lúc có tiếng mụ tru tréo:
- Chỉ là những nén nhang vô dụng? Tiểu tá»­ ngươi lừa ta! Äáng chết!
Và mụ quật một kình vào cửa gian phòng.
Ầm!
Cánh cá»­a vỡ vụn, mụ lao vào và đủ nhìn thấy má»™t gian phòng hoàn toàn không có lấy má»™t bóng ngưá»i.
Mụ phát rồi, lao vụt trở ra và nhanh chân đảo khắp vòng để tìm kiếm chỗ Tiểu Bình có lẽ đã lẻn đi.
Vút!
Mụ vừa Ä‘i khá»i thì từ giữa những đống thẻ hương chất cao khắp phòng, Tiểu Bình đã má»™t mình chui lên.
Tiểu Bình ra đứng ngay giữa khung cửa trống hoác, mắt chú mụ nhìn vào (thiếu một đoạn - cuốn – trang , ) loạt kình vỠphía trước.
Vù ...! Vù ...!
Chợt có một tiếng kêu bỗng vang lên:
- Môn chủ vừa bảo là đang đùa với ai vậy?
Mụ lùi lại thật nhanh và bật gầm:
- Sao lại là mụ? Chẳng phải tất cả đã bị ta điểm huyệt khống chế rồi sao? Ai đã giải huyệt cho mụ?
Äáp lại mụ há» Thạch là má»™t tràng cưá»i ma quái:
- Môn chủ không những kém mục lực, kém trí nhớ mà còn kém cả vỠthông tuệ. Hãy nhìn lại xem, bản nhân là ai nào? Ha ... ha ...
Mụ hỠThạch thất thanh:
- Äại lệnh chá»§! Hóa ra Äại lệnh chá»§ chính là ...
Sau tràng cưá»i ma quái là má»™t thanh âm đầy ma lá»±c:
- Bản nhân bảo Môn chá»§ kém thông tuệ là vì lý do này. Mà cÅ©ng phải thôi, nào có ai dám ngá» rằng Äại lệnh chá»§ Cá»­u Phái Thống Nhất Lệnh lại chính là bản nhân? Ha ... Ha ...
Mụ há» Thạch như Ä‘ang cố nén tiếng thở dài thất vá»ng:
- Quả thật chính ta cÅ©ng không ngá». Mà Äại lệnh chá»§ đến thế này cÅ©ng hay, vì má»i diá»…n biến Ä‘á»u xảy ra đúng ý đồ cá»§a chúng ta.
- Không phải của chúng ta đâu? Hóa ra Môn chủ vẫn chưa hiểu gì vỠdanh xưng Cửu Phái Thống Nhất Lệnh?
- Cửu Phái Nhất Thống ...? Có nghĩa là ...
- Cửu phái là Cửu phái! Hoàn toàn không có bất kỳ danh xưng gì được đặt thêm vào hai chữ Cửu phái!
- Mụ muốn nói ...
Giá»ng nói đầy ma lá»±c lập tức vang lên đầy uy quyá»n:
- Là ý đồ cá»§a bản nhân đã nhá» Môn chá»§ mà đắc thành. Má»i nhiệm vụ cá»§a Môn chá»§ đến đây là hết. Bản nhân sau này sẽ thể hiện lòng cảm kích cá»§a bản nhân dành cho Môn chá»§ bằng cách lo lắng má»i hậu sá»± cho Môn chá»§ thật vẹn toàn.
Mụ Thạch Quế Trân đột ngá»™t cưá»i rá»™ lên:
- Äại lệnh chá»§ đã nói hết chứ? Nếu đã nói hết và đó chính là chá»§ ý thật sá»± cá»§a Äại lệnh chá»§ thì bây giá» phiá»n Äại lệnh chá»§ phải đến lượt nghe chá»§ ý cá»§a ta. Äó là, ha ... ha ... ta cÅ©ng có chá»§ ý như Äại lệnh chá»§, Bạch Cốt Môn sẽ độc bá thiên hạ. Ha ... Ha ...
- Môn chá»§ có lầm lẫn không vậy? À ... có Ä‘iá»u này bản nhân vẫn quên, chưa nói cho Môn chá»§ biết, cùng vá»›i ngưá»i cá»§a Cá»­u phái, những môn nhân cá»§a quý môn có lẽ giá» này vẫn bất động, chá» bản nhân vá»›i danh nghÄ©a Minh chá»§ võ lâm sẽ xá»­ toàn bá»™ cùng má»™t lúc vá»›i Môn chá»§.
Thạch Quế Trân vẫn cưá»i:
- Thật thế sao, Äại lệnh chá»§? Cứ thá»­ xem nhé! Ha ... Ha ...
Và mụ há» Thạch ném lên cao má»™t vật, sau đó vật này phát há»a tạo thành má»™t đóa há»a quang ngÅ© sắc.
Bụp! Xòe ...
- Môn chủ chỉ phí công thôi. Vì dựa theo pháp hiệu này của Môn chủ, bất quá chỉ có những nhân vật trung thành với bản nhân khi lập thành Cửu Phái Thống Nhất Lệnh sẽ chạy đến thôi. Và hành vi của Môn chủ có khác nào việc tự đào huyệt cho mình?
- Vị tất đã như Äại lệnh chá»§ nói. Äại lệnh chá»§ cứ chá» xem thì biết!
- Ha ... Ha ...! Quả nhiên bản nhân Ä‘oán không lầm, ngưá»i cá»§a Cá»­u Phái Thống Nhất Lệnh đã đến. Nhanh thật! Ha ... Ha ...
Mụ há» Thạch cÅ©ng cưá»i:
- Và ngưá»i cá»§a bổn môn cÅ©ng nhanh đâu kém! Äại lệnh chá»§ nhìn kìa. Xem ra lá»±c lượng dá»± phòng cá»§a bổn môn có phần đông hÆ¡n. Nhưng như thế vẫn chưa hết đâu.
- Ngươi cũng có lắm thủ đoạn thật, Thạch Quế Trân. Ngươi còn thủ đoạn nào nữa, cứ giở ra đi, sau đó hãy ngoan ngoãn nạp mạng cho bản nhân!
Mụ hỠThạch chỉ tay vào gian phòng:
- Äại lệnh chá»§ có biết ai Ä‘ang ẩn trong đó không?
- Äừng phỉnh phá» bản nhân. Dù có thêm ngưá»i nào ẩn trong đó, kẻ phải lo lắng chính là ngươi chứ không phải bản nhân.
Có nhiá»u tiếng sát phạt vang lên, cho thấy ngưá»i cá»§a Cá»­u Phái Thống Nhất Lệnh và số môn nhân dá»± phòng cá»§a Bạch Cốt Môn đã bắt đầu giao chiến sinh tá»­.
Mụ há» Thạch cưá»i vang:
- Vậy Äại lệnh chá»§ nghÄ© sao nếu biết kẻ ẩn mình trong đó chính là Trang Bình, má»™t bang chá»§ Thần Bang mà trước đây Äại lệnh chá»§ vẫn có ý kiêng dè? Và chuyện gì sẽ xảy ra nếu bá»™ mặt thật cá»§a Äại lệnh chá»§ hầu như bị Trang Bình phát hiện? Ha ... Ha ...
Ầm! Ầm!
Gian phòng rung chuyển sau hai loạt kình đầu tiên vừa có ngưá»i quật vào.
Ầm!
Rào ... rào ...
Gian phòng vỡ vụn, đỗ ập xuống và những thanh thẻ hương bay tung toé khi bị một kình thứ ba quật thẳng vào phá hủy.
Những đống thẻ hương cÅ©ng đổ ụp để lá»™ ra cho bao nhiêu ngưá»i cùng nhìn thấy má»™t huyệt khẩu nho nhá» vốn trước đó bị những đống thẻ hương che lấp.
Không thấy có Tiểu Bình? Äó là ý nghÄ© cá»§a Äại lệnh chá»§ Cá»­u Phái Thống Nhất Lệnh.
Không thấy có Bạch Phụng và Phong Bách Nhật, đó là nỗi lo lắng to lớn của mụ Thạch Quế Trân.
NghÄ© là đã bị lừa, Äại lệnh chá»§ bật gầm:
- Ngươi thật sá»± muốn chết sao, Thạch Quế Trân? Äỡ!
Àá».... Thạch Quế Trân cÅ©ng nôn nóng phát chiêu:
- Ta sợ ngươi sao! Xem đây!
Vù ...
Ầm!
Nhân vật Äại lệnh chá»§ cưá»i vang:
- Ngươi dám dùng Cửu Cửu Vô Vi đối với bản nhân ư? Càng tốt. Vì tâm pháp Cửu Cửu ngươi đã luyện sẽ giúp bản nhân thu thập tính mạng ngươi. Ha ... Ha ...
Mụ hỠThạch bất ngỠrít lên:
- Ngươi đã giao cho ta tâm pháp giả? ÄÆ°á»£c, ta sẽ cho ngươi nếm độc thá»§ cá»§a ta! Äỡ!
Vù ...
- Bạch Cốt Vân Vụ Äá»™c? Mụ há» Thạch ngươi muốn chết! Äỡ! Äỡ!
Ào ...
Àá».... oOo Cách đó ba mươi trượng, Tiểu Bình chợt Ä‘anh mặt và khá»±ng ngưá»i lại. Không những thế, Tiểu Bình còn đặt Bạch Phụng nằm xuống và bất ngá» dùng tay vò nát những mảnh hoa tiên Ä‘ang từ nãy giá» vẫn Ä‘á»c.
Äang Ä‘i phía trước dẫn đưá»ng là Phong Bách Nhật cÅ©ng quay lại và nhìn thấy những cá»­ chỉ hằn há»c cá»§a Tiểu Bình. Y cưá»i lạt:
- Sao thế? Tâm pháp giả à? Ta cÅ©ng vừa nghÄ© ra nhưng chưa kịp đỠtỉnh ngươi. Vì đâu có lý nào má»™t ngưá»i có tâm cÆ¡ quá quá»· quyệt gian xảo như mụ Äại lệnh chá»§ lại dá»… dàng trao tâm pháp thật cho mụ há» Thạch?
Tiểu Bình hậm hực nhìn y:
- Ngươi đừng nghÄ© vì nhá» có ngươi mà ta có má»™t bí đạo để đào thoát nên những gì ngươi nói ta Ä‘á»u tin. Ngươi sẽ không biết Äại lệnh chá»§ là ai nếu không do ta cáo giác. Vì thế ngươi đừng huênh hoang, bảo đã biết đó là tâm pháp giả. CÅ©ng vậy, ngươi làm gì có chút từ tâm mà bảo là chưa kịp đỠtỉnh ta? Cho dù ngươi có biết đó là tâm pháp giả, hừ, không phải ngươi Ä‘ang ngấm ngầm nguyá»n rá»§a và hy vá»ng ta sẽ bị tẩu há»a nhập ma vì đã luyện lầm tâm pháp giả sao? Ta quá am hiểu ngươi mà, Phong Bách Nhật!
Y giận dỗi:
- Bây giỠthì đi tiếp hay không nào?
Tiểu Bình chưa kịp đáp thì nghe Bạch Phụng trở mình kêu rên:
- Ôi ... đau đớn quá ... sao ta cứ liên tiếp để mụ lừa gạt? Ôi ... mụ không phải là mẫu thân ta ... mụ thật tàn nhẫn.
Bạch Phụng đang nói mê, nghĩa là chưa thật sự hồi tỉnh. Tiểu Bình khẽ chạm vào nàng:
- Phụng tỷ, Phụng tỷ ...
Nàng mở mắt:
- Bình đệ? Ta ... Oẹ ...
Nàng chợt thổ huyết, má»™t dấu hiệu bất ổn cho ngưá»i sau má»™t lúc mê man má»›i bị thổ huyết.
Tiểu Bình lo đến cuống ngưá»i:
- Phụng tỷ! Phụng tỷ rồi sẽ bình phục. Hãy cố gắng gượng, đệ sẽ đưa Phụng tỷ đến chỗ lão Quái Y ngay!
Tiểu Bình nhấc nàng lên:
- Ôi ... đừng! Trong ngưá»i, ở trong bá»c áo cá»§a ta ... có má»™t vật, má»™t vật cho ngươi ... đó Bình đệ.
Tiểu Bình nhìn thấy mắt nàng lạc dần. Hốt hoảng, Tiểu Bình tìm cách trì hoãn cái kết cục tất yếu này:
- Là vật gì, Phụng tỷ? Sao Phụng tỷ không tự tay lấy vật đó giao cho đệ?
Nàng phá»u phào:
- Äệ ngại sá»± động chạm ư? Còn gì nữa mà ngại hở đệ?
Tiểu Bình nghe tâm can thắt lại dần:
- Nhưng tỷ vẫn chưa nói cho đệ biết đó là vật gì?
Nàng cưá»i khô héo:
- Là thủ bút của đệ ...! Ta đã cất giữ, cất giữ thay cho bóng hình đệ ... để đừng lìa quá xa ta ...! Hự, giỠđây thì không, không còn nữa! Hự ...
- Phụng tỷ!
Nàng nảy ngưá»i lên:
- Hãy ôm chặt ta ... lần cuối đi ... Bình đệ! Hự!
Äã muá»™n, Tiểu Bình đã không kịp thá»±c hiện đúng như tâm nguyện cuối cùng cá»§a nàng.
Vì thế, khi Tiểu Bình bắt đầu xiết chặt vòng tay quanh ngưá»i Bạch Phụng thì nguồn nhá»±a sống căng tràn cÅ©ng đã bắt đầu lìa bá» thân thể Bạch Phụng.
Tiểu Bình gục đầu xuống và thổn thức:
- Phụng tỷ ...
Bàn tay của Phong Bách Nhật bỗng chạm vào Tiểu Bình:
- Ngươi có định đi tiếp không? Nếu không đi, à ... à ... ngươi hãy hóa giải Tý NgỠChâm gì đó cho ta đi!
Tiểu Bình ngẩng đầu lên, tuy ánh mắt đã đỠhoe nhưng môi htì nở má»™t nụ cưá»i.
- Ngươi sợ Tý NgỠChâm lắm sao?
Y rùng mình vì cái cưá»i không đúng lúc đúng chá»— cá»§a Tiểu Bình:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên ta phải sợ. Vì gia phụ, gia phụ cÅ©ng ...
Tiểu Bình đặt Bạch Phụng nằm xuống. Vừa sá»­a nắn lại thi thể cho Bạch Phụng, Tiểu Bình vừa há»i má»™t câu, không ăn nhập gì vá»›i câu Ä‘ang nói dở dang cá»§a Phong Bách Nhật.
- Ngươi đừng đi vội. Không lẽ ngươi không động tâm khi nghe nói Bạch Phụng có một vật muốn giao cho ta?
Y cưá»i gượng:
- Ta động tâm thì có ích gì nếu đã tá»± biết ngươi sẽ không Ä‘á»i nào cho ta xem?
Tiểu Bình lẳng lặng cho tay vào bên trong bá»c áo cá»§a Bạch Phụng.
Mưá»i mảnh gá»— được bó chặt vào nhau liá»n xuất hiện lúc Tiểu Bình từ từ thu tay vá».
Tiểu Bình xem xét và ngắm nghía từng mảnh gá»—. Sau đó đặt thành hai hàng, má»—i hàng năm mảnh. Tiểu Bình gá»i há» Phong:
- Ngươi cứ tùy tiện xem và cho ta biết tại sao cũng chỉ có năm hình nhưng lại xuất hiện mỗi hình hai lần?
Y ngắm nghía:
- Äây là những đồ hình võ há»c?
Tiểu Bình ầm ừ:
- Có thể!
Y nheo nheo hai mắt:
- Vì là bút tích của ngươi nên phải có năm đồ hình là thật, năm còn lại là ngụy tạo.
Tiểu Bình gật gù:
- Ngươi đoán cũng đúng. Vậy nói đi, đâu là thật và đâu là ngụy tạo. Tại sao?
Y nhắm hai mắt lại:
- Ngươi cÅ©ng không phân biệt được đâu là năm đồ hình thật? Vì như ta Ä‘ang mưá»ng tượng, cách sắp đặt những loạt hình như ngươi vừa thá»±c hiện có nhiá»u chá»— chưa ổn!
Tiểu Bình thở dài:
- Ngươi đúng là thông tuệ như ta nghĩ! Và đây mới chính là cách sắp đặt hợp lý. Ngươi nhìn xem.
Tiểu Bình tráo qua tráo lại một vài mảnh gỗ và nghe Phong Bách Nhật tán thành:
- Ổn rồi! Có thế chứ! Như thế mới hợp lý. Hóa ra ngươi không phải là không phân biệt được thật giả!
Tiểu Bình cưá»i nhẹ:
- Là bút tích của ta mà! Và ta tin ngươi dù có thông tuệ đến đâu cũng không thể phân biệt giả thật!
Dứt lá»i, Tiểu Bình vÆ¡ lấy năm mảnh gá»— cá»§a hàng đầu tiên và vận lá»±c phá há»§y.
Y chợt kêu lên:
- Thật hoài phí! Chắc chắn đây là di há»c thượng thừa do tiá»n nhân lưu lại. Ngươi phá há»§y như thế là có tá»™i vá»›i tiá»n nhân.
Tiểu Bình hủy luôn năm mảnh còn lại:
- Ngươi kêu tiếc cứ như ngươi đinh ninh rằng năm đồ hình đầu là thật?
Y đỠmặt:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên năm mảnh đó là thật. Trừ phi ngươi vì không phân biệt được nên ngươi phải vá» làm như thế để thá»­ ta.
Tiểu Bình mỉm cưá»i:
- Ta không hỠthử ngươi. Bất quá ta tạm mượn trí thông tuệ của ngươi để giúp ta phân biệt đâu là thật và đâu là giả. Mà đâu phải ngươi giúp ta không công? Yên tâm đi, giỠthì không còn ai sẽ uy hiếp được ngươi! Trừ ta!
Y giật mình:
- Ngươi nói thật?
Tiểu Bình gật đầu:
- Không có gì thật hơn! Cũng như sự thật này, ngươi thông tuệ hơn ta một phần!
Y trợn mắt:
- Ngươi muốn nói chỉ nhá» vào năm đồ hình đó mà bây giá» ngươi kể như đã là Thiên Hạ Äệ Nhất Nhân?
Tiểu Bình thừa nhận:
- Không sai! Tâm pháp Cửu Cửu lúc nãy không phải ngụy tạo hoàn toàn, bằng không mụ hỠThạch đương nhiên phải phát hiện. Tương tự, những đồ hình kia cũng chỉ được ta ngụy tạo một phần và vì thế đủ cho ta không thể phân biệt. Nhưng lúc này thì khác, nhỠcó ngươi quá ư thông tuệ, giúp ta phân biệt giả chân, dựa vào đó ta kịp nghĩ ra phần nào là giả trong tâm pháp Cửu Cửu. Và có lẽ ngươi hiểu vì sao ta có một sự liên tưởng này, đó là vì đúng như ngươi có lần đã nói, bí kíp Vô Vi và chân kinh Cửu Cửu quả có liên quan với nhau.
Tuy thông tuệ hơn nhưng thua mưu kém trí của Tiểu Bình, Phong Bách Nhật giận đến không có chỗ phát tác, đành bảo:
- Nhưng ngươi có phát hiện thì đã quá muộn, so với ...
Tiểu Bình vá»™i ngắt lá»i:
- Ngươi muốn nói là quá muá»™n so vá»›i Äại lệnh chá»§ Cá»­u Phái Thống Nhất Lệnh? Yên tâm Ä‘i, ta lại hÆ¡n Äại lệnh chá»§ vá» phương diện ná»™i lá»±c. Và ta hứa vá»›i ngươi, có lẽ không bao lâu nữa ta sẽ tá»± đả thông Sinh Tá»­ Huyá»n Quan và sẽ trừ khá»­ hoàn toàn những ai có tâm địa xấu xa, mưu đồ viá»…n lá»±, tham vá»ng độc bá! Giá» thì Ä‘i!
Phát hiện Tiểu Bình vẫn cầm theo má»™t nắm thẻ hương thật to, y há»i:
- Ngươi vẫn muốn giải cứu bá»n Thẩm Hóa Du khá»i Ma Chướng?
Tiểu Bình thoáng dừng lại:
- Ngươi có ý gì?
Y ngập ngừng:
- Cách dùng khói của những thẻ hương là do ta tự bịa ra.
Tiểu Bình dừng lại hoàn toàn:
- Dưá»ng như ngươi lại có yêu sách gì khác?
Y cúi mặt:
- Ta không muốn sinh mạng chỉ kéo dài mưá»i ngày.
Tiểu Bình cưá»i lạt:
- Bạch Cốt Môn rồi sẽ tiêu, Cửu Phái Thống Nhất Lệnh sẽ bị diệt, Thần Bang thì ai ai cũng căm hận ngươi, vậy ngươi muốn kéo dài để làm gì nếu không còn thế lực nào khác sẽ cứu ngươi?
Y bảo:
- Còn ngươi!
Tiểu Bình kinh ngạc:
- Nhưng ta còn có mối thù sát phụ đối với ngươi.
Y ngẩng mặt lên:
- Ta chấp nhận cho ngươi báo thù nếu ngươi thật sự có bằng chứng.
Tiểu Bình nghiêm mặt:
- Äổi lại ngươi sẽ chỉ Ä‘iểm cho ta cách hóa giải Ma Chướng?
Y đáp ứng:
- Äó là sá»± công bằng nếu ngươi chịu hứa lá»i vá»›i ta.
Tiểu Bình gật đầu:
- Nói đi!
Y lắc đầu:
- Nhưng ngươi chưa hứa!
Tiểu Bình thở dài:
- Ta hứa, nhân danh bang chủ Thần Bang, để giải thoát cho bao nhiêu bang đồ bổn bang.
- Äừng hứa gì cả Tiểu Bình! Sư phụ ta, nhị vị lão nhân gia đã đến!
Tiểu Bình không há» kinh ngạc, cho dù thanh âm cá»§a Nam Cung Yến vang lên bất ngá».
Trái lại, Tiểu Bình chợt đưa mắt nhìn vào một chỗ thật ẩn khuất và lên tiếng:
- Äa tạ nhị vị tiá»n bối đã đến tiếp trợ! Tuy nhiên do tiểu Ä‘iệt đã hứa lá»i, quân tứ bất hí ngôn, tiểu Ä‘iệt không còn cách nào để thu hồi.
Bạch Tu Lão Tiên xuất hiện:
- Ngươi đừng nói ngươi đã phát giác bá»n ta ngay từ khi bá»n ta má»›i đến nha!
Ngá»c Tuyết Lão Lão cÅ©ng theo chân bước ra:
- Sao ngươi quá khinh suất? Kỳ án Quá»· Cốc Tiên Sinh đến bá»n ta cÅ©ng không mảy may có manh mối. Và hÆ¡n nữa sao ngươi dám gá»i bá»n ta chỉ là tiá»n bối mà thôi.
Tiểu Bình mỉm cưá»i:
- Bối phận cá»§a tại hạ giỠđã khác. Trừ phi nhị vị tiá»n bối không tính gia sư có bối phận ngang hàng như nhị vị! Nhân đây tiểu Ä‘iệt xin có lá»i Ä‘a tạ vì nhị vị đã kịp giải nguy cho quần hùng.
Äến lúc này Nam Cung Yến vá»›i đông đảo quần hùng Ä‘á»u bình an vô sá»± má»›i lục đục chạy đến. Nam Cung Yến kêu:
- Sư phụ, Äại kỳ nhân Thần Châm Lão Phu Tá»­ là sư phụ cá»§a Tiểu Bình.
Ngá»c Tuyết Lão Lão thở hắt ra:
- Có chuyện này sao? Hóa ra lão quỷ đó vẫn còn tại thế!
Riêng Bạch Tu Lão Tiên thì trố mắt nhìn Tiểu Bình:
- Không lẽ ngươi thật sá»± có ná»™i lá»±c thâm hậu hÆ¡n bá»n ta? Äã biết bá»n ta đến từ lúc nào, lại còn biết rõ quần hùng vì nhá» bá»n ta giải nguy nên Ä‘ang ùn ùn kéo đến?
Tiểu Bình mỉm cưá»i vá»›i Phong Bách Nhật:
- Ta nói có sai không, vá» ná»™i lá»±c cá»§a ta là sẽ thâm hậu tá»™t bá»±c, há»­? Giá» thì đến lượt ngươi phải giữ lá»i. Bằng không ngươi cứ nhìn ánh mắt cá»§a bao ngưá»i Ä‘ang nhìn ngươi thì rõ, ta sẽ không ngăn hỠđâu.
Y hít một hơi thật dài:
- Quân tử nhất ngôn?
Tiểu Bình thu nụ cưá»i vá»:
- Ngươi đừng quá xem thưá»ng lá»i hứa cá»§a bổn tá»a! Má»™t Bang chá»§ Thần Bang như bổn tá»a đâu phải dá»… nuốt lá»i?
Y gật mạnh đầu:
- Dùng Ma Chung để hoá giải Ma Chướng?
Tiểu Bình kinh nghi:
- Cách thực hiện?
Y mạnh dạn giải thích:
- Trước hết cho Ma Chung phát động Ma Âm khiến những ai bị Ma Chướng Ä‘á»u hồi phục hoàn toàn công phu. Và đúng lúc này ngươi phải đập vỡ ba quả Ma Chung vào nhau, tạo thành tiến chấn âm càng lá»›n càng tốt. Äó là lá»i nói thật đầu tiên cá»§a Phong Bách Nhật này.
Tiểu Bình gật đầu, lấy ba quả Ma Chung ra, nhấc Phong Bách Nhật lên và vừa lao đi vừa lớn tiếng nói với quần hùng:
- Mong chư vị lượng thứ! Phong Bách Nhật cÅ©ng là phản đồ cá»§a bổn bang, ngưá»i duy nhất có quyá»n xá»­ trị y chính là bổn tá»a, phần chư vị, có má»™t cục diện rất hay Ä‘ang rất cần chư vị tưá»ng lãm. Äó là Äại lệnh chá»§ Cá»­u Phái Thống Nhất Lệnh Ä‘ang cùng Môn chá»§ Bạch Cốt Môn sinh tá»­ đấu! Chư vị nên đến xem thì hÆ¡n. Ha ... Ha ...
Tiểu Bình dù Ä‘i khá xa nhưng vẫn nghe tiếng Thanh Tâm tiểu sư thái cố há»i vá»ng đến:
- Thí chủ có nhìn thấy gia sư chưởng môn của bần ni?
Tiểu Bình chỉ suýt nữa là dừng lại. Tuy nhiên, sau đó Tiểu Bình vẫn cứ lướt Ä‘i, vá» như không há» nghe câu há»i quá xa cá»§a Thanh Tâm tiểu sư tháị....
Tài sản của dth_abcd

  #35  
Old 31-05-2008, 08:56 PM
dth_abcd's Avatar
dth_abcd dth_abcd is offline
Chí Tôn Thánh Quân
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bài gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 47 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
Hồi 35

Sóng Yên Gió Lặng




Tiểu Bình khua loạn ba quả Ma Chung Coong Coong Coong ...
Bá»n ngưá»i Thẩm Hóa Du do đã được Tiểu Bình giải khai huyệt đạo, lại bị Ma Âm phát động nên bắt đầu Ä‘ong đưa và đứng lên.
HỠnhìn quanh và ánh mắt của hỠcàng lúc càng phát hung quang lồ lộ.
Tiểu Bình vẫn khua tiếp.
Coong Coong Coong ...
Bá»n Thẩm Hóa Du càng thêm khích ná»™, bắt đầu gầm thét dữ dá»™i ...
Tiểu Bình sắp đập ba quả Ma Chung vào nhau thì kịp nhìn thấy trong khóe mắt của Phong Bách Nhật bỗng phóng ra một tia nhìn độc ác.
Tiểu Bình dừng lại ngay và quát há»i y:
- Ngươi còn dám giở trò ư?
Y cưá»i:
- Quân tá»­ bất hí ngôn. Ngươi không thể giết ta và càng không thể đối phó vá»›i bao nhiêu ngưá»i đây cùng má»™t lúc xông vào ngươi. Ha ... Ha ...
Tiểu Bình tỉnh ngộ thì đã muộn. Tiếng quát của Tiểu Bình vừa rồi chính là âm công và hậu quả tai hại vậy là đang xảy ra!
Má»™t hợp kình cá»±c kỳ uy mãnh Ä‘ang được bá»n Thẩm Hóa Du quật thẳng vào Tiểu Bình.
Ào ...
Phong Bách Nhật tuy vẫn cưá»i nhưng đã lá»™ ná»—i lo sợ:
- Ngươi cũng không để bất kỳ ai giết ta. Trừ phi ngươi là kẻ bội tín, không đáng là Bang chủ Thần Bang.
Tiểu Bình tá»± hận là đã thua trí Phong Bách Nhật thêm má»™t lần nữa, nhưng quả nhiên Tiểu Bình không thể không giữ lá»i!
Và lúc này hợp kình nỠđã đến gần.
Ào ...
Bất đắc dĩ, Tiểu Bình nhấc Phong Bách Nhật cùng nhảy lên.
Vút!
Có bóng ngưá»i di chuyển là có mục tiêu cho hợp kình kia lại đổ ập đến.
Ào ...
“Äợt sóng? Dù chỉ là đợt sóng kình nhưng vẫn là đợt sóng? Ô hay, ta thoát rồi!â€.
Tá»± xem bản thân Ä‘ang là má»™t con thuyá»n và cần phải đối đầu vá»›i từng đợt sóng dữ, Tiểu Bình thu hết ná»™i kình vá», và ung dung chỠđợt sóng kình ập đến.
Ào ...
Nương theo sóng kình, Tiểu Bình và Phong Bách Nhật chấp chới bay, và đó là lúc Tiểu Bình nhả nội kình ra, vừa cưỡi lên sóng kình vừa tìm cách lao xuyên qua đợt sóng kình.
Vù ...
“Vậy là thoát má»™t! á»’! Lại thêm má»™t đợt nữa!â€.
Tiểu Bình vẫn y cung cách cÅ©, thu ná»™i lá»±c kình vá», nhả ná»™i kình ra, cưỡi lên và lao xuyên qua thêm má»™t đợt sóng kình nữa.
Vù ...
Äợt thứ bạ. Äợt thứ mưá»i ...! Phong Bách Nhật sợ quá ngất Ä‘i!
Äợt thứ mưá»i lăm ...! Toàn thân Tiểu Bình vụt phát lên những tiếng chấn động nho nhá».
Rắc ... Rắc ...
Tiểu Bình cũng cảm thấy toàn thân sắp nổ tung nên để tự giải thoát Tiểu Bình vụt hét lên:
- A ... a ...
Những đợt sóng kình có một sát na nào đó khựng lại, sau đó vẫn tiếp tục ập đến.
Ào ...
Tiểu Bình lại thu kình.
Nhưng, càng thu kình thì toàn thân càng căng trương, đến sắp phát nổ thật, Tiểu Bình lại hét:
- A ... a ...
Quả nhiên đợt sóng kình có dấu hiệu khá»±ng lại trong má»™t thoáng và đủ cho Tiểu Bình nhận ra Ä‘iá»u kỳ lạ này!
Tiểu Bình không bỠlỡ cơ hội, hét to hơn.
- A ... a ...
Tiểu Bình hét mãi thành tiếng hú:
- Hu ... ú ... ú ...
Äợt sóng kình tuy vẫn còn hiện hữu nhưng chậm lại dần.
“Phải chăng đây là cách hóa giải Ma Chướng và chính Phong Bách Nhật cÅ©ng không há» biết là có?â€.
Tiểu Bình hú như tiếng long ngâm hổ rống:
- Hú ... ú ... ú ...
Tiếng hú xuyên thẳng tầng không:
- Hú ... ú ... ú Và tiếng hú thanh thoát vang vá»ng khắp nÆ¡i, có thể chiếm má»™t phạm vi ngoài năm bảy dặm.
- Hú ... ú ... ú ...
Bạch Tu Lão Tiên chạy đến:
- Ngự Khí Phi Hành?
Ngá»c Tuyết Lão Lão cÅ©ng đến:
- NgÅ© Khí Truyá»n Nguyên? Äó là nhân vật nào đã tá»± khai thông sinh tá»­ huyá»n quan!
Tiếp đó là đôi ba tiếng chép miệng vang lên:
- Lão Quái ngư phụ thân. Dưá»ng như cảnh trước mặt chúng ta chính là cảnh từng nhìn thấy trên mặt biển?
- Tiểu Kình Ngư ngươi nói đúng, ta cũng nghĩ như vậy. Chỉ tiếc đây không phải là sóng biển mà là sóng kình.
- Và ngưá»i kia tuy không phải chiếc thuyá»n nhưng vẫn có cách vượt sóng như chúng ta từng vượt!
Bất ngỠcó hai tiếng cùng phát lên:
- Không thể nào! Trừ phi đó là tiểu tử Trang Bình đã luyện đến cảnh giới vô thượng của Cửu Cửu Vô Vi tâm pháp?
Tiếng thét thứ hai thì:
- Y có đến chín bóng nhân ảnh! Y có đến chín bóng nhân ảnh! Cửu Cửu thần công!
Tiểu Bình nghe rõ tất cả và vẫn cố chi trì tiếng hú thanh thoát cho đến lúc cần phải dừng lại.
- Hu ... ú ... ú ...
Bá»n Thẩm Hóa Du té ngồi xuống hàng loạt.
Huỵch ... huỵch ... huỵch ...
Tuy vậy, ánh mắt cá»§a há» hiện là ánh mắt cá»§a ngưá»i hoàn toàn tỉnh táo. Há» Ä‘ang nhìn quanh.
Tiểu Bình dừng lại nhìn há»!
Bá»n Thẩm Hóa Du hoảng hồn quỳ cả lên:
- Bang chá»§ an khang! Äa tạ Bang chá»§ đã gia ân cứu mạng!
Tiếng hỠcùng hô là quá lớn, khiến Phong Bách Nhật hồi tỉnh.
Y nhìn má»i ngưá»i:
- Ma Chướng ... Ma Chướng đã bị hóa giải? Bằng cách nào?
Tiểu Bình lắc lay thân hình y:
- Bằng cách nào ư? Xem đây!
Tiểu Bình lắc ngưá»i và cùng vá»›i Phong Bách Nhật biến mất.
Vút!
Tuy vậy, đã có nhiá»u ngưá»i phát hiện và đồng hô lên sững sá»:
- Má»™t hóa chín! Äây là công phu gì vậy?
- Cửu Cửu? Cửu là chín. Lẽ nào là công phu thượng thừa của phái Nga My?
- Cá»­u Cá»­u sư thái đâu? Sao lại để tâm pháp Nga Mi phái lá»t vào tay ngoại nhân?
Tiểu Bình chợt gầm vang:
- Cá»­u Cá»­u sư thái chính là Äại Lệnh chá»§ cá»§a Cá»­u Phái Thống Nhất Lệnh. Má»i chư vị cùng xem!
Má»i ngưá»i Ä‘á»u nhìn thấy cả chín bóng nhân ảnh cá»§a Tiểu Bình chợt vùn vụt lao vá» phía có hai nhân vật lúc nãy đã kêu thét lên và vào lúc này bóng nhân ảnh cá»§a cả hai vẫn cứ nhòe nhoẹt, không thể nhận ra đó là ai vá»›i ai.
Cử động của Tiểu Bình làm cho một trong hai nhân vật đó bật lên thanh âm the thé:
- Môn chủ nghĩ thế nào nếu bản nhân đỠxuất hai ta cùng hiệp lực?
Bóng nhân ảnh thứ hai cưá»i the thé:
- Như thế có ổn không, nếu mụ tặc ni ngươi vẫn chưa nói rõ tâm pháp Cửu Cửu thật cho ta?
Bóng nhân ảnh thứ nhất giận dữ:
- Chuyện đó liệu có ích gì nếu sau khi ta chết là sẽ đến lượt mụ?
Tiểu Bình đã lao đến và do chính Tiểu Bình cũng không thể phân biệt đâu là bóng nhân ảnh của Cửu Cửu sư thái nên đành xuất kình cật lực quật vào cả hai.
- Äỡ má»™t chưởng Vô Vi cá»§a ta!
Ào ...
Không phải một, mà cả chín bóng nhân ảnh cùng xuất kình. Và diễn biến này khiến cả hai nhân vật kia đành phải ra tay cùng một lượt.
- Xem chiêu!
- Äỡ!
Ngay chá»›p mắt cục diện liá»n diá»…n ra má»™t trận tá»· đấu vô tiá»n khoáng hậu, bởi há» tuy chỉ có ba ngưá»i giao phong, nhưng lại có đến mưá»i mấy bóng nhân ảnh quấn lấy nhau. Chín là cá»§a Tiểu Bình và số còn lại gồm đủ mưá»i má»™t bóng nhân ảnh mỠảo là do hai nhân vật ná» tạo thành.
Ầm! Ầm!
Mưá»i mấy gần hai mươi bóng nhân ảnh liá»n tản ra, sau đó lại nhập vào.
- Äỡ!
Vù ... Bùng!
Ào ... Ầm!
Số bóng nhân ảnh giảm dần, đó là lúc Tiểu Bình bật quát:
- Tuyệt kỹ Thần Châm đây! Trúng!
Có tám bóng nhân ảnh cùng dạt ra sau khi nghe Tiểu Bình quát, tuy nhiên không có lấy một mũi thần châm nào xuất hiện.
Tám bóng nhân ảnh nỠlại ập vào:
- Tiểu tá»­ lại trá ngụy nữa rồi! Äỡ!
- Ngươi phải chết, Tiểu Bình!
Vù ...! Ào ...!
Tiểu Bình cưá»i hăng hắc:
- Sao lại bảo là trá ngụy? Vì đây má»›i là tuyệt kỹ thần châm! Äỡ! Ha ... hạ. Viu ...! Viụ.... Có hai mÅ©i châm lao Ä‘i và lao đúng vào hai trong số tám bóng nhân ảnh ná»!
Cả tám bóng nhân ảnh Ä‘á»u tá» ra nao núng, khiến cước bá»™ mất dần linh hoạt.
Và sau đó, khi hai mÅ©i thần châm rồi cÅ©ng chạm đích, tám bóng nhân ảnh liá»n tan biến, chỉ còn lại hai mà thôi.
Quần hùng lúc bấy giỠmới nhật loạt hô hoán:
- Äúng là Cá»­u Cá»­u sư thái phái Nga Mi.
- Muốn diệt Cửu Phái Thống Nhất Lệnh cần phải trừ khử mụ ác ni thối tha!
- Tiến lên!
Trong khi quần hùng cùng giận dữ đổ dồn vào một trong hai nhân vật vừa hiện nguyên hình chính là Cửu Cửu sư thái thì Bang đồ Thần Bang cũng nhao nhao xông vào nhân vật còn lại:
- Chính là mụ Môn chủ Bạch Cốt Môn!
- Giết!
- Hãy Ä‘á»n mạng cho gia tổ cá»§a Triệu Thạch Liá»…u này!
Ào ...! Vù ...
Tiểu Bình cũng hiện nguyên hình, vẫn với Phong Bách Nhật trên tay!
Tiểu Bình lo ngại nhìn Bạch Tu Lão Tiên và Ngá»c Tuyết Lão Lão:
- Nhị vị bị chưởng thương?
Hai nhân vật kỳ nhân cùng thở dài:
- Thật không ngá» bá»n ta dù hợp lại vẫn không là đối thá»§ cá»§a Môn chá»§ Bạch Cốt Môn.
- Ha ... công phu Vô Vi Cửu Cửu gì đó thật lợi hại!
Tiểu Bình cũng thở dài:
- Vá»›i tình hình này có lẽ nhị vị tiá»n bối khó thể cùng Ä‘i vá»›i tiểu Ä‘iệt má»™t chuyến.
Phong Bách Nhật vụt kêu:
- Ngươi định đưa ta đến Quỷ Cốc để giết ta tế mộ thân phụ ngươi?
Tiểu Bình cưá»i lạt vá»›i y:
- Äâu có vá»™i thế? Là ta muốn đưa ngươi vào Bạch Cốt Cốc!
Y giật mình lo lắng:
- Äể làm gì?
- Äể làm gì ư? Thì để ngươi có dịp diện kiến sư phụ ta, Thần Châm Lão Phu Tá»­!
Y lấm lét đảo mắt nhìn quanh, và cái chết thảm của Cửu Cửu sư thái cùng mụ hỠThạch làm y bật run lên:
- Ta không muốn diện kiến lão! Tại sao ta phải diện kiến lão?
- Ngươi sợ ư? Ngươi sợ sư phụ ta sẽ chỉ đích danh ngươi chính là hung thủ sát hại gia phụ ư?
Y lắc đầu quầy quậy:
- Ta không sợ. Ta không là hung thủ. Và ta cũng không muốn gặp mặt lão!
- Thật ngươi không là hung thá»§? Vậy vì sao ngươi nhận ngoại tổ ta Thần Toán Tá»­ là ná»™i tổ cá»§a ngươi? Tại sao phụ thân ngươi đúng mưá»i lăm năm trước đã bị tuyệt kỹ Tý Ngá» Châm cá»§a sư phụ ta gây thương thế nghiêm trá»ng? Chưa hết đâu, chính ngươi đã có ý sợ tuyệt kỹ Tý Ngá» Châm là thứ công phu mà sư phụ ta vì má»™t lẽ nào đó đã cố ý không truyá»n thụ cho ta. Chỉ bấy nhiêu đó thôi là đã đủ cho ta kết luận, ngươi và phụ thân ngươi vì muốn sát hại gia phụ nên đã bị gia sư tình cá» phát hiện ngăn lại, và ngươi sau đó đã trút toàn bá»™ hận thù vào phụ thân ta.
Tiểu Bình thoáng dừng lá»i má»™t lúc vì nhìn thấy Triệu Thạch Liá»…u Ä‘ang tiến đến gần Phong Bách Nhật. Do không có ý nghÄ© gì khác vá» Triệu Thạch Liá»…u nên Tiểu Bình nói tiếp vá»›i gã há» Phong:
- Ngươi muốn ta có bằng chứng chứ gì? Hừ, vậy thì hãy theo ta đến gặp gia sư!
Triệu Thạch Liễu chợt xua tay ngăn Tiểu Bình lại. Và Triệu Thạch Liễu nhìn gã hỠPhong:
- Phu quân, chuyện đã thế này phu quân còn dối quanh làm gì! Hãy tỠra thành khẩn, rồi thiếp sẽ vì phu quân mà xin Tiểu Bình giảm tội cho!
Thấy y có dấu hiệu ngập ngừng, Triệu Thạch Liá»…u tươi cưá»i nhìn Tiểu Bình:
- Bang chủ không cần tìm bằng chứng đâu xa. Vì hiện ở thư phòng của chiết phu quả nhiên có cất giữ một pho cổ thư!
Phong Bách Nhật giận đến đỠmặt:
- Nói nhảm! Cổ thư đó ta đâu còn cất giữ! Kỳ thực ta đã ...
Triệu Thạch Liá»…u chợt cưá»i khanh khách và nhẹ nhàng vòng tay ôm quanh ngưá»i Phong Bách Nhật:
- Phu quân đã bị thiếp lừa rồi. Nhưng phu quân đừng vì thế mà hận thiếp. Chỉ vì thiếp không muốn lìa xa phu quân. Thiếp cũng không muốn cùng phu quân đi đến Bạch Cốt Cốc.
Thiếp chỉ muốn mãi mãi ... như ... thế ... này ... thôi ...!
Tiểu Bình có phát hiện thì đã muộn. Và Nam Cung Yến kêu thất thanh:
- HỠtự sát bằng độc xà!
Tiểu Bình thở dài:
- Äó là Thiên Lý Tầm Hương Tiểu phi xà, độc vật tối thượng cá»§a Bạch Cốt Môn.
Vừa nói đến đây Tiểu Bình vụt ngơ ngác nhìn quanh:
- Úy! Nhị vị lão nhân gia đâu rồi?
Nam Cung Yến chợt nước mắt lưng tròng:
- Nhị vị ân sư đã bá» Ä‘i, nghe nói là sẽ lìa xa nhân thế vÄ©nh viá»…n, muá»™i có há»i, có đòi Ä‘i theo nhưng cả hai không đáp cÅ©ng không cho muá»™i theo.
Tiểu Bình tuy có phần ngỡ ngàng vì lối xưng hô chợt đổi khác cá»§a Nam Cung Yến, nhưng vẫn bá» qua và há»i:
- Nhị vị lão nhân gia không bảo sẽ đi vỠđâu thật sao?
Nam Cung Yến thở hắt ra:
- Cả hai chỉ nói có má»™t câu, là Ä‘i tìm ngưá»i tri âm tri ká»·!
- Là đi tìm gia sư? HỠlàm sao vào được Bạch Cốt Cốc? Trừ phi hỠđã vào là phải lưu lại đó vĩnh viễn!
Nam Cung Yến giật mình:
- Thật thế sao Bình ca? Hóa ra hỠbảo sẽ lìa xa nhân thế vĩnh viễn là có ý này.
Tiểu Bình thở dài và bất ngỠnắm tay Nam Cung Yến:
- Äể ta đưa muá»™i Ä‘i!
Nàng kinh nghi:
- Äi đâu, Bình ca?
Cùng lúc đó có tiếng nhiá»u ngưá»i cùng cưá»i rá»™:
- Bang chá»§ có Ä‘i xin nhá»› mau quay lại! Äừng vì mỹ nhân ở bên cạnh mà quên mất lối vỠđó! Ha ... Ha ...
Cả Nam Cung Yến và Tiểu Bình cùng đỠmặt, cả hai bỠchạy thật nhanh.
Hết
Tài sản của dth_abcd

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
âàííû, êîìïüþòåðîâ



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™