Hồi 179
Ngựa tốt vụng nuôi thà nh ngựa xấu
Ngô ứng Hùng thấy Vi Tiểu Bảo vẻ mặt có Ä‘iá»u khác lạ thì cho là gã không chịu giúp mình, liá»n nói:
Tiểu đệ cÅ©ng biết vụ nà y cá»±c kỳ nan giải. Sau khi thà nh sá»± phụ vương cùng tiểu đệ quyết chẳng quên Æ¡n Vi huynh đệ đã táºn tình giúp cho.
Vi Tiểu Bảo tá»± há»i:
- "Tại sao Ngô Tam Quế lại cÅ©ng cảm kÃch tả A phải rồi! Ngô Tam Quế lo không có ngưá»i nối dõi mong ta giúp vụ nà y để sinh ra đứa cháu ná»™i. Nhưng cái đó ai mà biết chắc có sinh được con cháu gì không?".
Gã liá»n đáp:
-Phò mã gia! Vụ nà y tiểu đệ chẳng nắm vững phần nà o. Vương gia và Phò mã gia đã nói đến chuyện cảm ơn trước. Nếu tiểu đệ là m không thà nh công há chẳng đáng thẹn lắm ư?
Ngô ứng Hùng đáp:
- Không sao hết! Không sao hết! Vi huynh đệ cứ là m cho hết sức là cha con tiểu đệ đã cảm Æ¡n lắm rồi. Cả Công chúa cÅ©ng cảm kÃch vô cùng.
Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp:
- Phò mã gia muốn tiểu đệ là m việc gì, nhất định tiểu đệ cũng phải là m.
Ngô ứng Hùng tiến gần lại má»™t bước, hạ thấp giá»ng xuống nói:
- Vụ dẹp bá» Phiên trấn chưa truyá»n đến Vân Nam. Bá»n Trương ÄỠđốc không hay biết gì hết. Nếu Vi huynh đệ chịu tâu lên Hoà ng thượng cho thu hồi thượng dụ triệt Phiên, ban văn thư khÈn cấp chạy sáu trăm dặm má»™t ngà y đưa đến Vân Nam thì có thể rút thượng dụ tước Phiên vá» kịp.
Vi Tiểu Bảo ngÆ¡ ngác há»i:
- Phò mã... Phò mã nói vỠviệc triệt Phiên ư?
Ngô ứng Hùng đáp:
- ChÃnh thế! Äại sá»± trước mắt còn việc gì lá»›n hÆ¡n việc tước phiên nữa? Äối vá»›i Vi huynh đệ, đức Hoà ng thượng ngôn thÃnh kế tòng. Vụ nà y ngoại trừ Vi huynh đệ dúng tay và o thì chẳng còn ai xoay chuyển cục diện được nữa.
Vi Tiểu Bảo chưng há»ng la thầm:
- "Trá»i Æ¡i! Té ra mình Ä‘oán lầm ý hắn. Hắn nhá» mình việc nà y mà mình lại tưởng việc kia. Thế có tức cưá»i không?".
Gã không nhịn được næi lên trà ng cưá»i ha hả.
Ngô ứng Hùng ngạc nhiên há»i:
- Sao Vi huynh đệ lại phì cưá»i? Tiểu đệ nói có chá»— nà o lầm lÉn chăng?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Không phải đâu! Không phải đâu! Xin lá»—i Phò mã. Tiểu đệ chợt nhá»› tá»›i má»™t chuyện khác mà phải báºt cưá»i.
Ngô ứng Hùng trong lòng bất mãn vô cùng. Vẻ tức giáºn lá»™ ra ngoà i mặt. Hắn ngấm ngầm nghiến răng tá»± nhá»§:
- "Bây giá» mi cứ việc ngông cuồng Ä‘i. Rồi đây phụ vương ta dá»±ng cá» khởi nghÄ©a, thế như chẻ tre đánh thẳng lên Bắc Kinh, ta sẽ bắt thẳng lá»i nà y phanh thấy là m muôn Ä‘oạn".
Vi Tiểu Bảo nói tiếp:
- Phò mã gia! Sáng sớm hôm sau tiểu đệ nhất định và o bái kiến Hoà ng thượng trình bà y:
Phò mã là muá»™i phu cá»§a Hoà ng thượng thì Bình Tây Vương cÅ©ng là báºc tôn thần. Hoà ng thượng đã không gia quan tấn tước cho Vương gia thì cÅ©ng chẳng nên rút bá»›t quyá»n vị cá»§a báºc tôn thần đó vì là m như váºy không khá»i là m Công chúa má»§i lòng.
Ngô ứng Hùng đáp:
- Phải lắm! Phải lắm! Vi huynh đệ quả nhiên đầu óc mau lẹ phi thưá»ng. Chi?
trong khoảnh khắc đã nghÄ© ngay được lý lẽ rất hùng hồn. Tiểu đệ nhất thiết trông cáºy ở Vi huynh đệ. Bây giá» chúng ta và o tương há»™i vá»›i Công chúa.
Hắn dÉn Vi Tiểu Bảo đến ngoà i phòng Công chúa để xin và o ra mắt.
Mấy tên cung nữ hầu cáºn từ trong phòng Công chúa chạy ra má»i Vi Tiểu Bảo hãy ngồi chỠở hoa sảnh bên cạnh.
Chẳng mấy chốc Công chúa tiến ra sảnh đưá»ng lá»›n tiếng há»i:
- Tiểu Quế Tá»! Sao lâu nay ngươi không và o yết kiến tả Ta tưởng ngươi chết rồi. Và o đây mau! Vi Tiểu Bảo vừa cưá»i vừa đáp:
- Tiểu Quế TỠrất hân hoan được bái kiến Công chúa. Tiểu nhân cầu chúc Công chúa mình và ng khang kiện, vinh an vạn phúc. Tiểu nhân ngà y ngà y mong nhớ Công chúa, nhưng Thánh thượng phái đi công cán qua nước La Sát, mới vỠtới Bắc Kinh được mấy bữa nay.
Công chúa và nh mắt đỠhoe há»i:
- Ngà y nà o ngươi cũng nhớ tới ta ư? Ngươi quỷ quái lắm. Ta... tạ..
Nà ng nghẹn ngà o để hai hà ng lệ tầm tã tuôn rơi.
Vi Tiểu Bảo thấy Công chúa kém tươi, dung nhan rất là tiá»u tụy liá»n nghÄ© ngay tá»›i từ ngà y nà ng thà nh hôn vá»›i Ngô ứng Hùng, nhất định nà ng há»n duyên tá»§i pháºn.
Bất giác gã lÈm bÈm:
- Th»ng lá»i Ngô ứng Hùng khác nà o má»™t tên thái giám mà Công chúa lấy hắn là m chồng thì còn gì hứng thú nữa?
Gã ngó hiện trạng Công chúa lại nhá»› tá»›i mối tình ngà y trước, bất giác sinh lòng thương xót liá»n an á»§i:
- Công chúa nhớ mong Hoà ng thượng thì Hoà ng thượng cũng mong nhớ Công chúa. Tiểu nhân nghe ngà i nói mấy bữa nữa sẽ đón Công chúa và o cung để huynh muội cùng nhau tự sự.
Vua Khang Hy chẳng nói váºy bao giá», đây là gã giả truyá»n thánh chỉ.
Kiến Ninh Công chúa đã mấy tháng nay ở phá»§ Phò mã, buồn rầu không bút nà o tả xiết. Nà ng nghe Vi Tiểu Bảo nói váºy cả mừng há»i:
- Bao giỠHoà ng đế ca ca mới đón tả Ngươi tâu với Hoà ng đế ca ca sáng mai ta sẽ và o cung thăm y.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- ÄÆ°á»£c rồi! Phò mã có việc dặn tiểu nhân sáng mai phải và o cung diện tấu Hoà ng thượng. Nhân tiện tiểu nhân sẽ tâu xin ngà i đón Công chúa và o cung.
Ngô ứng Hùng cũng rất lấy là m hoan hỷ nói:
- ÄÆ°á»£c Công chúa nói thêm và o, chắc Hoà ng thượng chẳng bác bỠđỠnghị.
Công chúa bĩu môi đáp:
- Hừ! Ta và o cung hội kiến Hoà ng đế ca ca để nói chuyện gia đình chứ không phải để giúp ngươi nói việc quốc gia đại sự gì đâu.
Ngô ứng Hùng cưá»i đáp:
- Thôi được! Nà ng muốn nói chuyện gì thì nói.
Công chúa đứng dáºy vừa cưá»i vừa há»i Vi Tiểu Bảo:
- Tiểu Quế Tá»! Gần má»™t năm nay ta không thấy mặt. Bây giá» ngươi vừa lá»›n vừa cao hÆ¡n trước rồi. Nghe nói ở nước La Sát ngươi có tình tứ vá»›i má»™t vị quá»· cô nương phải không?
Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp:
- Là m gì có chuyện đó?
Äá»™t nhiên nghe đánh "bốp" má»™t tiếng, gã bị Công chúa đánh má»™t bạt tai nóng bá»ng.
Vi Tiểu Bảo la lên:
- Trá»i Æ¡i! Rồi gã nhảy lên như con choi choi.
Công chúa cưá»i há»i:
- Ngươi không nói thá»±c má»i sá»±. Trước mặt ta mà ngươi cÅ©ng giả dối ư?
Nà ng lại giơ tay lên vung chưởng đánh tới.
Vi Tiểu Bảo nghiêng đầu né tránh, phát chưởng đánh không trúng.
Công chúa nhìn Ngô ứng Hùng nói:
- Tiện thiếp có việc muốn há»i Tiểu Quế Tá». Phò mã bất tất phải ngồi đây nữa.
Ngô ứng Hùng cưá»i đáp:
- Hay lắm! Ta ra ngoà i kia bồi tiếp các vị võ quan uống rượu.
Hắn nghĩ thầm:
- "Mình ngồi đây giương mắt ra mà nhìn Vi Tiểu Bảo bị đánh đòn thì tháºt trÆ¡ mặt quá. Rút lui được là hÆ¡n".
Hắn liá»n đứng dáºy Ä‘i ra hoa sảnh.
Công chúa đưa tay nắm lấy tai Vi Tiểu Bảo nói:
- Tên tiểu quỷ chết đâm nà y! Ngươi quên ta rồi.
Nà ng vừa nói vừa béo tai tháºt mạnh.
Vi Tiểu Bảo đau quá vừa la vừa nói:
- Không có đâu! Không có đâu! Tiểu nhân vÉn nhớ Công chúa lắm.
Công chúa vung chân trái lên đá và o bụng gã, vừa đánh vừa mắng:
- Tên tiểu quỷ bất lương nà y! Ta phải tùng xẻo ngươi. Nếu ta không kêu ngươi và o thì có lẽ ba năm ngươi cũng không đến thăm ta.
Vi Tiểu Bảo thấy trong sảnh đưá»ng không có ngưá»i, liá»n giang tay ôm lấy nà ng, khẽ nói:
- Äừng động thá»§ động cước nữa. Äến mai chúng ta và o cung trò chuyện.
Công chúa đỠmặt lên há»i:
- Chuyện gì? Chuyện con khỉ à ?
Nà ng giơ tay củng và o trán gã đánh "cốc" một cái, biêu lên b»ng quả táo.
Vi Tiểu Bảo ôm chặt lấy hai tay nà ng nói:
- Ta sỠchiêu "Song long thưởng châu".
Công chúa hôn đánh "chụt" một cái rồi cựa mình lùi lại.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Chúng ta thân nhiệt với nhau ở chỗ nà y chỉ sợ Phò mã gia sinh lòng ngỠvực. Ngà y mai và o cung tương kiến hay hơn.
Công chúa đỠmặt lên há»i:
- Hắn hoà i nghi thì là m được gì?
Nà ng nguýt gã, nét mặt như cưá»i mà không phải cưá»i, nói tiếp:
- Ngươi cút đi cho rảnh.
Vi Tiểu Bảo vừa cưá»i vừa trở ra nhà đại sảnh. Gã thấy Ngô ứng Hùng cùng bốn tên võ tướng Ä‘ang tranh luáºn rất hăng.
Triệu Lương Äống và Vương Tiến Bảo Ä‘ang lá»›n tiếng, mặt mÅ©i đỠgaỵ Hai ngưá»i thấy Vi Tiểu Bảo ra liá»n dừng lại không nói nữa.
Vi Tiểu Bảo cưá»i há»i:
- Hai vị tranh luáºn chuyện gì, cho tại hạ nghe được không?
Trương DÅ©ng cưá»i đáp:
- Bá»n tiểu tướng Ä‘ang bình luáºn các giống ngá»±a. Vương phó tướng đây là má»™t tay rất sà nh ngá»±a. Y mà lá»±a chá»n thế nà o cÅ©ng được giống lương câu. Vừa rồi bà n chuyện ngá»±a Vương phó tướng khoe giống ngá»±a ở Vân Nam rất tốt. Nhưng Triệu tæng binh không tin, nói là giống ngá»±a ở Tứ Xuyên, Vân Nam vó ngắn, không chạy nhanh được. Vương phó tướng lại cho là giống ngá»±a Vân Nam dai sức. Trong vòng mưá»i dặm có khi không kịp ngá»±a khác, nhưng sau khi chạy hai ba chục dặm thì cà ng chạy cà ng mau lẹ.
Vi Tiểu Bảo há»i:
- Thế ư? Tại hạ có mấy con ngựa muốn nhỠvương phó tướng coi dùm.
Gã liá»n sai thân binh vá» phá»§ dắt mấy con ngá»±a tốt đến.
Ngô ứng Hùng nói:
- Ngá»±a cá»§a Vi Äô thống do Khang Thân Vương tặng là má»™t thứ Äại uyển lương câu næi danh, tên gá»i Ngá»c Hoa Thông. Giống ngá»±a Vân Nam bì thế nà o được.
Vương Tiến Bảo nói:
- Ngá»±a cá»§a Vi đại nhân dÄ© nhiên là hay rồi. Giống Äại uyển lương câu ty chức đã biết quạ Hồi ty chức còn ở vùng Cam Túc, Thiểm Tây đã được coi rất nhiá»u giống ngá»±a Äại uyển. Giống ngá»±a nà y chạy quãng đưá»ng ngắn thì mau lẹ phi thưá»ng, không có thứ ngá»±a nà o bì kịp.
Triệu Lương Äống há»i:
- Thế còn chạy đưá»ng dà i thì sao? Chẳng lẽ ngá»±a Äại uyển lại không kịp ngá»±a ở Vân Nam?
Vương Tiến Bảo đáp:
- Ngá»±a ở Vân Nam vốn không phải ngá»±a hay mà chỉ đặc biệt ở chá»— chịu đựng khắc khæ và dai sức. Mấy năm nay ty chức nuôi ngá»±a ở Äiá»n Bắc, cho ngá»±a ở đất Xuyên giao phối vá»›i ngá»±a Vân Nam sinh được má»™t giống ngá»±a má»›i tất tốt.
Triệu Lương Äống cãi:
- Vương lão huynh! Lão huynh nói chuyện lang bang rồi. Trước nay ai cÅ©ng nói chuyện ngá»±a cà ng thuần nhất má»›i haỵ Tại hạ chưa từng nghe ai nói giống ngá»±a tạp chá»§ng lại hay tuyệt bao giá».
Vương Tiến Bảo đỠmặt lên nói:
- Triệu Tæng binh! Tại hạ không nói giống ngá»±a pha Ä‘á»u tốt cả. Phép dùng ngá»±a khác nhau. Có thứ chuyên dùng để xung phong hãm tráºn, có thứ chuyên dùng để tải đồ nặng. Dù là quân mã cÅ©ng phải phân biệt. Có thứ Ä‘i trăm dặm, có thứ chạy ngà n dặm. Quãng đưá»ng dà i ngắn không giống nhau.
Triệu Lương Äống nói:
- Hừ! Có ngưá»i vÉn thÃch giống tạp chá»§ng.
Vương Tiến Bảo tức quá đứng phắt dáºy quát há»i:
- Ngươi thóa mạ ai là hạng tạp chủng? ¡n nói cà n rì như thế mà nghe được ư?
Triệu Lương Äống thản nhiên cưá»i khÈy đáp:
- Ta nói ngá»±a chứ có nói ngưá»i đâu? Kẻ nà o là tạp chá»§ng không nguyên chất, có táºt giáºt mình má»›i động lòng. Hà tất Phó tướng phải nóng nảy?
Vương Tiến Bảo cà ng næi nóng hơn nói:
- Äây là phá»§ Phò mã. Nếu không thì... hừ hừ... ! Triệu Lương Äống há»i:
- Hừ hừ thì là m gì? Phó tướng muốn động thủ với ta ư?
Trương DÅ©ng liá»n khuyên giải:
- Hai vị má»›i gặp nhau lần đầu. Hà tất vì câu chuyện bình luáºn ngá»±a mà næi nóng? Nà y nà y! Ta má»i các vị má»™t chung rượu giải hòa, đừng tranh biện vá»›i nhau nữa.
Trương DÅ©ng hiện là m chức ÄỠđốc, cấp báºc cao hÆ¡n cả Triệu Lương Äống lÉn Vương Tiến Bảo. Hai ngưá»i dÄ© nhiên phải nể mặt, đà nh nâng chung rượu lên uống nhưng vÉn còn h»m hÃŒ trợn mắt lên nhìn nhau. Nếu không có thượng quan ngồi đó thì cả hai ngưá»i Ä‘á»u tÃnh nóng như lá»a, chắc là đã thượng cẳng chân ha.
cẳng tay với nhau rồi.
Chẳng mấy chốc tên thân binh trở vỠphủ Bá tước đã dắt ngựa tới.
Quần hà o liá»n tiến và o tầu ngá»±a phÃa sau để coi ngá»±a.
Vương Tiến Bảo quả nhiên là tay sà nh tướng ngá»±a. Hắn chỉ ngó qua là đã nói vanh vách những ưu Ä‘iểm cùng khuyết Ä‘iểm cá»§a từng con má»™t. Tháºm trà tÃnh nết con váºt, mưá»i phần hắn nói trúng đến bảy tám.
Những tên mã phu ở Vi Bá tước phá»§ nghe Vương Tiến Bảo bình phÈm rất lấy là m kÃnh phục. Chúng tán dương nhãn lá»±c cá»§a Vương phó tướng không ngá»›t miệng.
Sau cùng đến con Ngá»c Hoa Thông cá»§a Vi Tiểu Bảo. Con nà y chân dà i và o béo máºp. Tướng mạo thần tuấn, nhất là toà n thân lông trắng như tuyết vừa mượt vừa mì mà ng.
Má»i ngưá»i vừa ngó thấy Ä‘á»u cất tiếng reo hò, tán tụng.
Vương Tiến Bảo lặng lẽ hồi lâu không nói gì. Hắn coi đi coi lại rồi mới lên tiếng:
- Con ngá»±a nà y tháºt tuyệt hảo, đáng tiếc là không biết nuôi dừing là m hư há»ng mất rồi.
Vi Tiểu Bảo kinh ngạc há»i:
- Nuôi dừing thế nà o mà hư ngựa? Xin ông bạn chỉ giáo cho.
Vương Tiến Bảo đáp:
- Con ngá»±a cá»§a Vi Äô thống vốn là má»™t giống lương câu hiếm có trong thiên hạ. Äối vá»›i giống ngá»±a nà y má»—i ngà y cần cừii cho nó chạy tháºt nhanh mưá»i dặm và đi thong thả và i chục dặm để rÃŒn luyện. RÃŒn luyện cà ng nhiá»u cà ng haỵ Äáng tiếc là Vi Äô thống thương nó, Ãt khi cừii đến. Con ngá»±a nà y nhà n rá»—i quá, lại được ăn toà n đồ thượng hảo, cả năm chỉ cừii nó má»™t và i lần. Hìi Æ¡i! Chẳng khác chi con nhà già u sang được cưng chiá»u quá độ mà thà nh hư.
Ngô ứng Hùng nghe Vương Tiến Bảo nói váºy không khá»i biến sắc khẽ khịt mÅ©i mấy cái nhưng không nói gì.
Vi Tiểu Bảo thấy thế biết là mấy câu nói sau cùng cá»§a Vương Tiến Bảo đã có chá»— đắc tá»™i vá»›i Ngô ứng Hùng liá»n bụng bảo dạ:
- "Tá»™i gì ra chẳng nhân cÆ¡ há»™i nà y mà đâm bị thóc, chá»c bị gạo má»™t phen, đê?
tướng soái nhà hắn sinh mối bất hòa".
Gã liá»n nói:
- Ta e r»ng Vương phó tướng nói váºy chỉ đúng phần nà o mà thôi. Thiếu gì con em nhà phú quà mà bản lãnh cao cưá»ng. Tá»· như Phò mã gia đây là thế tá» cá»§a Bình Tây Vương. Tuy Phò mã gia được cưng chiá»u, ăn ngon mặc đẹp từ thá»§a nho?
mà có hư há»ng chá»— nà o đâu?
Vương Tiến Bảo thẹn đỠmặt lên, vội đáp:
- Dạ dạ! Thế tá» cá»§a Vương gia dÄ© nhiên khác vá»›i ngưá»i thưá»ng. Ty chức quyết chẳng dám nói đến Phò mã gia.
Triệu Lương Äống xen và o:
- Ta e r»ng trong lòng Phó tướng coi Phò mã gia hay bất cứ ai cÅ©ng Ä‘á»u cùng má»™t duá»™c chẳng khác gì nhau.
Vương Tiến Bảo tức giáºn quắc mắt lên há»i:
- Triệu tæng binh! Bữa nay tại sao Tæng binh cứ nhÃŒ tiểu đệ mà bắt bẻ? Thá»±c ra tiểu đệ chưa có Ä‘iá»u chi đắc tá»™i vá»›i Tæng binh.
Vi Tiểu Bảo vừa cưá»i vừa nói:
- Phải rồi! Chúng ta không nên vì việc nhá» mà tæn thương hòa khÃ. Có Ä‘iá»u là m võ quan thưá»ng hay khinh khi các vị đại thần nhá» tuæi trong triá»u vốn là chuyện thưá»ng.
Vương Tiến Bảo vội đáp:
- BÈm Äô thống đại nhân! Ty chức chẳng có lòng dạ nà o dám coi thưá»ng Äô thống.
Triệu Lương Äống nói:
- Váºy Phó tướng coi thưá»ng Phò mã gia.
Vương Tiến Bảo lớn tiếng:
Là m gì có chuyện đó?
Vi Tiểu Bảo nói:
- Vương Phó tướng! Äáng tiếc là Phó tướng nuôi được bao nhiêu ngá»±a Ä‘á»u để cả ở Vân Nam. Nếu không thì bá»n ta được mở rá»™ng thêm kiếm thức.
Vương Tiến Bảo đáp:
- Ty chức nuôi ngựa... dạ da... không dám đương.
Vi Tiểu Bảo lấy là m tá»± kỳ há»i:
- "Hắn bảo:
Dạ Dạ! Không dám đương là nghĩa là m sao?".
Triệu Lương Äống nói ngay:
- Những ngá»±a hay mà Phó tướng nuôi được ở Vân Nam cÅ©ng như ngưá»i chết rồi không tìm ra được đối chứng. Thưa Vi Äô thống! Ngà y tiểu tướng ở quan ải cÅ©ng đã nuôi được mấy trăm con ngá»±a hay, ngà y chạy được hai ngà n dặm, đêm chạy được ba ngà m dặm. Äáng tiếc là xa quá không thể đưa vá» cho Äô thống đại nhân coi.
Má»i ngưá»i næi lên trà ng cưá»i ha hả. Ai cÅ©ng biết là há» Triệu nói móc Vương Tiến Bảo.
Vương Tiến Bảo mặt giáºn xám xanh trá» và o tà u ngá»±a ở mé tả lá»›n tiếng:
- Ba chục con ngá»±a bên nà y tiểu đệ đưa từ Vân Nam tá»›i. Triệu Tæng binh! Tæng binh lá»±a lấy mưá»i con ngá»±a chạy thi vá»›i ngá»±a cá»§a tiểu đệ xem ai thắng ai bại.
Triệu Lương Äống thấy đám ngá»±a ở Vân Nam đưa tá»›i đã nhá» con lại ốm nhắt, lông trụi da khô, không khá»i cưá»i thầm tá»± há»i:
- "Những con ngá»±a ốm đói nà y có chá»— nà o là hay là tốt?" Hắn cất giá»ng cương quyết:
- Nhất định là mấy con ngá»±a cá»§a Vi Äô thống dắt tá»›i ăn đứt đám ngá»±a ốm đói nà y do chÃnh tay Vương Phó tướng Ä‘iá»u dừing, bất chấp tâm can bảo bối cá»§a chúng thế nà o, chỉ coi bá» ngoà i cÅ©ng đủ biết.
Vi Tiểu Bảo cưá»i khanh khách nói:
- Anh em bất tất phải tranh luáºn. Phò mã gia! Chúng ta cho ngá»±a chạy Ä‘ua má»™t cuá»™c chăng? Tiểu đệ lá»±a mưá»i con, Phò mã gia lá»±a mưá»i con cho chạy Ä‘ua.
Bên nà o thắng thì được giải.
Ngô ứng Hùng đáp:
- Ngá»±a cá»§a Vi đô thống là giống Äại uyển lương câu hiếm có trong thiên hạ.
Loại ngựa nhỠở Vân Nam của tiểu đệ bì thế nà o được? Bất tất phải đua nữa. Dĩ nhiên là bên tiểu đệ chịu thua rồi.
Vi Tiểu Bảo thấy Vương Tiến Bảo lá»™ vẻ ấm ức ra chiá»u không phục liá»n nói:
- Phò mã gia chịu thua, nhưng Vương Phó tướng không phục. Tiểu đệ tÃnh thế nà y:
Tiểu đệ bá» ra má»™t vạn lạng bạc, Phò mã gia cÅ©ng bá» ra má»™t vạn lạng. Chiá»u hôm nay hai bên cho ngá»±a ra bên ngoà i chạy Ä‘ua từng đôi má»™t. Bên nà o thắng được sáu keo là ăn rồi, khá»i phải tiếp tục chạy Ä‘ua nữa. Phò mã gia tÃnh thế có được không?
Ngô ứng Hùng toan từ chối nhưng lại động tâm nghĩ thầm:
- "Th»ng lá»i nà y nhá» tuæi hiếu thắng, ta cố ý chịu thua gã má»™t vạn lạng bạc để cho gã hý há»ng".
Hắn liá»n đáp:
- ÄÆ°á»£c rồi! Chúng ta Ä‘ua chÆ¡i má»™t cuá»™c cÅ©ng haỵ Nhưng nà y Vi huynh đệ! Huynh đệ có thua cÅ©ng đừng buồn nhé.
Vi Tiểu Bảo há»›n hở tươi cưá»i đáp:
- ÄÆ°á»£c thì phởn phÆ¡, thua cÅ©ng đà ng hoà ng. Ai lại thua mà buồn bá»±c bao giá»?
Gã liếc mắt thấy Vương Tiến Bảo lá»™ vẻ vui mừng ra khóe mắt thì không khá»i la thầm:
- "úi chà ! Coi mặt th»ng cha Vương Phó tướng thì hiển nhiên hắn nắm vững phần thắng. Hay là những con ngá»±a ốm đói bệnh táºt cá»§a hắn quả dai sức tháºt?
Không xong! Vụ nà y không xong rồi! Ta phải hý lộng quỷ thần mới ăn đứt được".
Bình sinh gã đánh bạc chuyên môn gian láºn. Bây giá» gã nháºn thấy cuá»™c Ä‘ua ngá»±a nà y vị tất đã chắc ăn liá»n sinh lòng tác tệ. Gã nghÄ© bụng:
- "Chiá»u nay mà đua ngay thì không kịp giở trò".
Gã liá»n há»i lại:
- Äã là cuá»™c ăn thua lá»›n, tiểu đệ cần lá»±a chá»n tháºt kü. Váºy xin hoãn cuá»™c Ä‘ua lại đến sáng mai má»›i đủ thì giá» chuÈn bị. Phò mã gia có ưng không?
Ngô ứng Hùng đã định tâm cho ngá»±a chạy cầm chừng. Trong mưá»i keo để Vi Tiểu Bảo ăn chÃn thì hôm nay hay ngà y mai Ä‘ua cÅ©ng váºy thôi.
Hắn liá»n gáºt đầu ưng thuáºn.
Vi Tiểu Bảo ở lại phủ Phò mã ăn uống rồi coi hát, không nhắc nhở gì tới cuộc đua nữa.
Chiá»u hôm ấy gã hết sức má»i má»c Ngô ứng Hùng cùng bá»n Trương DÅ©ng, Vương Tiến Bảo, Tôn Tư Khắc vá» phá»§ Bá tước uống rượu.
Ngô ứng Hùng vui vẻ nháºn lá»i ngaỵ Äoà n ngưá»i liá»n kéo nhau sang phá»§ Bá tước cá»§a Vi Tiểu Bảo.
Chá»§ khách an tá»a dùng trà rồi, Vi Tiểu Bảo nói:
- Tiểu đệ xin lỗi ra ngoà i một chút để sắp xếp.
Ngô ứng Hùng cưá»i đáp:
- Chúng ta như ngưá»i má»™t nhà . Vi huynh đệ bất tất phải khách sáo.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Qúy khách giá lâm, tiểu đệ chẳng thể sơ khoáng được.
Gã và o háºu đưá»ng dặn dò mở tiệc rượu và chuÈn bị lá»›p tuồng hát.
Äoạn gã kêu tên trưởng toán trong bá»n mã phu đến lấy năm trăm lượng bạc giao cho y và dặn:
- Con Ngá»c Hoa Thông và mấy con ngá»±a cá»§a ta còn để bên phá»§ Phò mã, ngươi qua đó dắt vá». Nhân tiện ngươi mua rượu cho bá»n mã phu bên đó uống má»™t bữa say bà tá»·, say đến n»m bò ra không còn biết con mẹ gì nữa.
Tên mã phu vâng lá»i.
Vi Tiểu Bảo lại há»i:
- Ngươi có biết cho ngựa ăn cái gì để bốn vó nhủn ra không còn sức chạy nhanh? Nhưng đừng có để nó ngộ độc mà chết.
Tên mã phu đáp:
- Tiểu nhân chưa hiểu ý Bá tước gia muốn sao? Tiểu nhân có thể là m được hết.
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói:
- Ta nói rõ cho ngươi hay cÅ©ng chẳng há» gì. Phò mã gia có má»™t toán ngá»±a đưa từ Vân Nam tá»›i. Y khoe khoang ngá»±a cá»§a y tuyệt hảo và dai sức, sáng mai có má»™t cuá»™c Ä‘ua ngá»±a. Váºy chúng ta đừng để thua mà mất mặt. Có đúng thế không?
Tên mã phu hiểu ngay liá»n nói:
- Bá tước gia muốn tiểu nhân cho toán ngựa của Phò mã gia ăn thứ gì đê?
cuộc đua ngà y mai chúng ta nắm chắc phần thắng phải không?
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói:
- Äúng thế! Ngươi khá thông minh đấy. Cuá»™c Ä‘ua ngà y mai ăn thua lá»›n. Bên ta mà thắng thì ngươi cÅ©ng được dá»± má»™t phần tiá»n thưởng. Váºy ngươi lén lút hà nh động vụ nà y cho tháºt khéo và cần giữ kÃn đáo, chá»› để bá»n mã phu bên phá»§ Phò mã biết tý gì má»›i được. Năm trăm lạng bạc nà y để cho ngươi má»i khách uống rượu, đánh bạc, chÆ¡i gái hay muốn là m con mẹ nó cái gì thì là m, cốt sao bá»n mã phu kia say ly bì không biết trá»i đất gì nữa rồi ngươi sẽ hạ thá»§.
Tên mã phu đáp:
- Xin Bá tước gia cứ yên tâm. Tiểu nhân hà nh động nhất định thà nh công theo ý cá»§a Bá tước gia. Vụ nà y chỉ cần mua mấy chục cân bã Ä‘áºu, trá»™n Ãt thuốc và o cho ngá»±a ăn để phân ứ lại má»™t đêm rồi sáng mai chạy Ä‘ua thì đến loà i rùa cÅ©ng thắng được chúng.