Hồi 215
Ngoà i khÆ¡i thuyá»n lá»›n Ä‘uổi thuyá»n con
Nhưng mở rương sắt cá»§a Hồng giáo chá»§ tìm kỹ hồi lâu vẫn không thấy hai con xúc xắc cá»§a Vi Tiểu Bảo. Nguyên lúc Lục Cao Hiên xục xạo trong ngưá»i gã thấy hai con xúc xắc đã liệng Ä‘i rồi.
Nên biết giáo quy cá»§a Thần Long giáo rất nghiêm ngặt. đánh bạc cÅ©ng thuá»™c và o Ä‘iá»u cấm kỵ.
Lục Cao Hiên sá» thấy xúc xắc liá»n Ä‘em lòng chán ghét.
Không có xúc xắc đánh bạc, Vi Tiểu Bảo buồn bã vô cùng.
Tô Thuyên cưá»i nói:
- Chúng ta cắt gỗ là m hai hạt xúc xắc cũng được.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Xúc xắc bằng gỗ nhẹ quá, gieo xuống chẳng thú vị gì.
Tăng Nhu thò tay và o bá»c, lúc rút ra nắm lại thà nh quyá»n rồi cưá»i há»i:
- Vi huynh đệ thỠđoán xem cái gì đây?
Vi Tiểu Bảo há»i lại:
- Äoán xem mấy đồng tiá»n ư? Thế cÅ©ng hay! Dù sao vẫn còn hÆ¡n ngồi rồi không được đánh bạc.
Tăng Nhu vừa cưá»i vừa giục:
- ThỠđoán xem mấy đồng?
Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp:
- Ba đồng!
Tăng Nhu xoè bà n tay ra. Hiển nhiên có ba con xúc xắc ở trong lòng bà n tay trắng hồng cá»§a cá»™ Vi Tiểu Bảo "ồ" lên má»™t tiếng. Gã sướng quá nhảy lên há»i:
- Ngươi ở đâu tới? Ngươi ở đâu tới?
Tăng Nhu nhẹ buông tiếng thở dà i, bỠmấy con xúc xắc lên bà n.
Vi Tiểu Bảo vồ lấy gieo hết lần nà y đến lần khác, rất lấy là m hứng thú.
Gã cầm ba hạt xúc xắc thấy nặng nhẹ không Ä‘á»u, hiển nhiên trong có đô?
thuỷ ngân. Gã nghĩ thầm:
- "Tăng Nhu là ngưá»i văn nhã, sao lại chÆ¡i xúc xắc giả để lừa gạt lấy tiá»n cá»§a ngưá»i tả" Gã trầm tư má»™t lúc má»›i nhá»› ta chuyện cÅ©, trong lòng cà ng hoan há»·. Gã xoay tay lại ôm lấy lưng cô và hôn lên má cô má»™t cái. Gã cưá»i nói:
- Äa tạ tá»· tá»·! Nhu tá»· tá»·! Cảm Æ¡n tá»· tá»· đã luôn Ä‘em theo ba hạt xúc xắc cá»§a tiểu đệ bên mình.
Tăng Nhu thẹn đỠmặt lên, chuồn ra ngoà i khoang thuyá»n.
Nguyên bữa trước Vi Tiểu Bảo cùng bá»n đệ tá» phái Vương ốc sÆ¡n gieo xúc xắc để tìm cách buông tha bá»n chúng. Lúc ra khá»i doanh trướng cô đã xin gã mấy hạt xúc xắc nà y để là m ká»· niệm và cô vẫn giắt trong ngưá»i.
Bây giá» tuy đã có hạt xúc xắc rồi, nhưng mấy ngưá»i đà n bà chẳng chẳng ai ham đánh bạc, chỉ ngồi chÆ¡i cho vui lòng gã. Äánh bạc nhá» quá, được thua chẳng có gì đáng kể. Mấy ngưá»i gieo xúc xắc trong khoảng thá»i gian chừng ăn xong bữa cÆ¡m vẫn không khởi hứng chút nà o. So vá»›i cuá»™c đánh bạc trong kỹ viện, ở quân trướng thá»±c khác nhau má»™t trá»i má»™t vá»±c.
Vi Tiểu Bảo buồn quá la lên:
- Không chÆ¡i nữa! Không chÆ¡i nữa. Các vị Ä‘á»u chẳng biết gì.
Gã nghÄ© tá»›i chuyến nà y đến đảo Thông Cáºt lánh nạn, tuy có năm ngưá»i đẹp bầu bạn, nhưng không được đánh bạc, không coi hát tuồng thì chán ngấy. HÆ¡n nữa ở ngoà i đảo hẻo lánh dù có tiá»n ngà n bạc vạn cÅ©ng chẳng dùng là m gì được. Kim ngân không khác gì cát đá, có được tiá»n cÅ©ng chẳng khác gì được đất bùn.
Gã cà ng nghÄ© cà ng cụt hứng, liá»n nói:
- Chúng ta đừng đến đảo Thông Cáºt nữa.
Tô Thuyên há»i:
- Váºy đệ đệ định Ä‘i đâu?
Vi Tiểu Bảo ngẫm nghĩ rồi đáp:
- Chúng ta đến Liêu Äông đà o kho tà ng lấy cá»§a.
Tô Thuyên há»i:
- Chúng ta lên hoang đảo đó để hưởng những ngà y yên ổn chẳng hơn ư? Dù có đà o được kho tà ng lấy của báu cũng chẳng biết dùng là m gì.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Kim ngân châu báu cà ng nhiá»u cà ng tốt, sao lại vô dụng?
Phương Di nói:
- Hoà ng đế Thát Äát nhất định sẽ phái binh mã tá»›i đó để tróc nã thì chúng ta là m thế nà o? Tưởng chúng ta hãy ẩn lánh lúc hoà n cảnh Ä‘ang sôi sục nà y má»™t và i năm. Chá» khi má»i việc lắng xuống rồi đệ đệ muốn Ä‘i Liêu Äông, khi đó chúng ta lên đưá»ng cÅ©ng chưa muá»™n.
Vi Tiểu Bảo há»i Tăng Nhu và Má»™c Kiếm Bình:
- Hai cô tÃnh sao?
Mộc Kiếm Bình đáp:
- Tiểu muá»™i tưởng nên nghe theo lá»i sư tá»· là phải.
Tăng Nhu nói theo:
- Nếu đệ đệ sợ buồn thì chúng ta chỉ ẩn lánh trên đảo mấy tháng thôi.
Cô thấy nét mặt Vi Tiểu Bảo vẫn còn do dá»± liá»n há»i:
- Hà ng ngà y chúng ta gieo xúc xắc chÆ¡i, ai thua thì đét và o bà n taỵ Äệ đệ có thÃch không?
Vi Tiểu Bảo nghĩ bụng:
- "Con mẹ nó! Äét và o tay thì có gì là thú?".
Nhưng gã thấy nét mặt cô thẹn thùa cà ng xinh đẹp, thái độ khả ái vô cùng, bất giác cảm thấy bâng khuân trong dạ, lại tự nhủ:
- ÄÆ°á»£c lắm! ÄÆ°á»£c lắm! Ta hãy nghe lá»i mấy cô nà y.
Phương Di đứng dáºy mỉm cưá»i nói:
- Trước kia ta đối vá»›i đệ đệ có Ä‘iá»u không phải. Bây giá» ta Ä‘i là m mấy món nháºu cho đệ đệ uống rượu để tạ tá»™i. Äệ đệ có vui lòng không?
Vi Tiểu Bảo cà ng khoan khoái trong lòng. Gã vội đáp:
- Cái đó đệ không dám đâu.
Phương Di và o đằng lái thuyá»n là m món ăn. Nghá» nấu nướng cá»§a cô rất thông thạo. Cô lại để ý Ä‘iá»u chế nên tuy trên thuyá»n không đủ đồ cô vẫn nấu được những món ngon. Má»i ngưá»i ăn uống thá»a thÃch khen không ngá»›t miệng.
Vi Tiểu Bảo hô:
- Chúng ta chÆ¡i trò xai quyá»n.
Má»™c Kiếm Bình, Tăng Nhu và Công chúa ba ngưá»i không hiểu lối chÆ¡i xai quyá»n. Vi Tiểu Bảo liá»n dạy ba cô những thế "Kha lưỡng bản" , "NgÅ© kinh khôi thá»§", "Tứ quà bình an" rồi sau mấy cô cÅ©ng hiểu.
Công chúa từ hồi nà o tá»›i giá» mặt vẫn buồn rưá»i rượi, lặng lẽ suốt ngà y không mở miệng. Sau má»™t lúc xai quyá»n, lại uống thêm mấy chung rượu, mặt đỠlên, cÅ©ng cưá»i nói vui vẻ.
Má»i ngưá»i ở dưới thuyá»n má»™t ngà y. Hôm sau tá»›i đảo Thông Cáºt và o lúc ná»a đêm.
Trên đảo vẫn còn di tÃch quân Thanh đóng đồn trại ngà y trước.
Nhưng Vi Tiểu Bảo đại tướng quân chỉ huy tướng sĩ, oai phong lẫm liệt thì dĩ nhiên chỉ là cái bóng mỠtrong đầu óc gã mà thôi, song gã cũng chẳng thèm để ý đến chuyện đó.
Vi Tiểu Bảo dắt tay Phương Di vừa cưá»i vừa nói:
- Di tá»· tá»·! Bữa trước cÅ©ng ở nÆ¡i đây, tá»· tá»· đã lừa gạt tiểu đệ xuống thuyá»n rồi đưa đến chá»— suýt bị bá» mạng ở thà nh Mạc Tư Khoa, nước La Sát.
Phương Di cưá»i khanh khách đáp:
- Váºy nay thì ta xin lá»—i đệ đệ chứ còn biết là m sao được. Chẳng lẽ ta phải quì xuống khấu đầu tạ tá»™i.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Cái đó thì không cần. Có Ä‘iá»u ở hiá»n thì gặp là nh. Tiểu đệ chịu muôn và n Ä‘au khổ, nay lại được bầu bạn vá»›i tá»· tá»·.
Mộc Kiếm bình chạy lại la lên:
- Hai ngưá»i nói chuyện gì vá»›i nhau đó? Cho ngưá»i ta nghe vá»›i được không?
Phương Di cưá»i đáp:
- Y muốn bắt sư muội vẽ một con rùa đen và o mặt đó.
Tô Thuyên xen và o:
- Thong thả rồi hãy nói chuyện trò đùa. Bây giỠphải là m những công việc khẩn yếu trước.
Mụ liá»n sai phu thuyá»n khuân hết dụng cụ trên thuyá»n đưa lên đảo. Tiếp theo mụ bảo chúng tháo mui, hạ buồm, cởi mái chèo Ä‘em cất và o trong sÆ¡n động.
Vi Tiểu Bảo khen ngợi:
- Thuyên tá»· tá»· tháºt là ngưá»i cẩn tháºn. Chúng ta chỉ cần giữ những thứ nà y là con thuyá»n kia không thể ra khÆ¡i được nữa. Chẳng còn lo bá»n chúng đà o tẩu.
Bá»n Vi Tiểu Bảo sáu ngưá»i đã có mưá»i mấy tên thuyá»n phu để sai khiến nên những ngà y ở Thông Cáºt đảo rất an nhà n, khoái lạc.
Tô Thuyên đủ tà i Ä‘iá»u động, hà ng ngà y mụ phân công bá»n thuyá»n phu Ä‘i bắt cá, đốn cá»§i, săn bắt dã thú, dá»±ng nhà cá»a. Ai cÅ©ng có việc, không dám chểnh mảng.
Sau má»—i bữa ăn tối, Vi Tiểu Bảo lại cùng bá»n thuyá»n phu gieo xúc xắc đánh bạc. Chỉ chưa đầy mưá»i ngà y mà bá»n chúng đã thiếu gã kẻ thì mấy trăm, ngưá»i thì hà ng ngà n lạng vá» nợ cá» bạc. Tên nà o tên nấy cÅ©ng ngà y má»™t chồng chất món nợ lên cao. Cái đó bất tất phải nói nữa.
Thá»i gian thấm thoắt, chẳng bao lâu đã được hÆ¡n má»™t tháng. Bá»n Vi Tiểu Bảo ở trên đảo rất nhà n nhã, thảnh thÆ¡i.
Một hôm ăn cơm trưa xong, Vi Tiểu Bảo cùng Tăng Nhu và Mộc Kiếm Bình ra ngồi trên phiến đá ở mé bắc đảo buông câu.
Tăng Nhu và Má»™c Kiếm Bình má»—i ngưá»i câu được hai con cá rồi mà Vi Tiểu Bảo nóng tÃnh lại chẳng được con nà o. Lâu lắm lưỡi câu cá»§a gã má»›i thấy có cá đớp. Gã thấy mặt biển dao động liá»n reo lên má»™t tiếng rồi giáºt mạnh cần câu.
Cá vừa ra khá»i mặt nước, Tăng Nhu và Má»™c Kiếm Bình không nhịn nổi báºt lên trà ng cưá»i khanh khách.
Nguyên con váºt mắc câu không phải là cá mà là má»™t con rùa lá»›n. Bốn chân nó giẫy giụa loạn lên ở trên không.
Vi Tiểu Bảo cÅ©ng cả cưá»i nói:
- Câu được cá có chi là lạ. Các cô có giá»i thì hãy câu lấy má»™t con rùa lá»›n như huynh đệ nà y...
Gã chưa dứt lá»i, bá»—ng nghe má»™t tiếng "đùng" từ phÃa xa trên mặt biển vá»ng lại, tá»±a hồ như tiếng súng nổ. Gã giáºt mình khinh hãi buông tay ra. Con rùa rÆ¡i tõm xuống biển, lôi cả dây câu theo.
Tăng Nhu và Mộc Kiếm Bình đồng thanh la hoảng.
Ba ngưá»i ngẩng đầu nhìn vá» phÃa phát ra tiếng nổ thì chỉ thấy mù trắng mịt má». Giữa là m mù thấp thoáng có hai con thuyá»n Ä‘ang vèo vèo chạy tá»›i.
Tiếp theo lại hai tiếng"đùng đùng" vang lên. Quả nhiên trên thuyá»n đã khai pháo.
Vi Tiểu Bảo sợ hết hồn la lên:
- Nguy rồi! Tiểu Hoà ng đế phái ngưá»i đến bắt ta.
Tăng Nhu nói:
- Chúng ta mau xuống thuyá»n chạy trốn.
Ba ngưá»i vứt cần câu và giá» lại chạy Ä‘i.
Lúc nà y Tô Thuyên, Phương Di, Công chúa đã nghe thấy tiếng súng nổ liá»n chạy ra coi. Bây giá» súng nổ vang lừng không ngá»›t. Äạn rá»›t xuống biển, nước bắn lên tung toé.
Tô Thuyên nói:
- Buồm và mái chèo Ä‘á»u Ä‘em lên bá» cả rồi. Bây giá» có lắp và o cÅ©ng không kịp nữa. Chúng ta đà nh ẩn nấp trên đảo rồi tùy cÆ¡ ứng biến.
Trong bá»n sáu ngưá»i nà y chỉ có má»™t mình Công chúa trước nay ở cung vi nhà n hạ quen rồi, còn năm ngưá»i kia Ä‘á»u là những tay trải qua nhiá»u cÆ¡n nguy hiểm nên cÅ©ng không hoang mang cho lắm.
Tô Thuyên lại nói:
- Dù bá»n ta ẩn lánh nÆ¡i nà y kÃn đáo đến đâu, chung qui vẫn bị bá»n quan binh xục tìm được. Bây giá» chỉ có cách lên sÆ¡n động trên vách núi mà lẩn tránh.
Bá»n quan binh chỉ có thể lên từng ngưá»i để tấn công. Chúng ta thấy tên nà o là giết tên ấy, đừng để bá»n chúng kéo ùa và o.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Phải lắm! Cái đó kêu bằng bắt ba ba trong rá». Chỉ cần má»™t ngưá»i canh gác.
Tô Thuyên mỉm cưá»i nói:
- ChÃnh là thế đó.
Công chúa không nhịn được, nổi lên trà ng cưá»i khanh khách.
Vi Tiểu Bảo trưá»ng mắt há»i:
- Cưá»i gì váºy?
Công chúa toét miệng đáp:
- Chả có gì cả. Ngươi dùng thà nh ngữ hay quá khiến cho ngưá»i ta phải khâm phục.
Vi Tiểu Bảo tá»± biết chữ nghÄ©a mình chẳng biết gì, chắc là thà nh ngữ mình nói có chá»— sai lầm khiến Công chúa phải phì cưá»i. Gã trừng mắt lên nhìn nà ng má»™t cái.
Sáu ngưá»i tiến và o sÆ¡n động.
Tô Thuyên chặt mấy cà nh cây xếp đống trước sÆ¡n động để che kÃn thân hình.
Hai con thuyá»n má»™t trước má»™t sau chạy thẳng và o hải đảo.
Con thuyá»n sau vẫn không ngá»›t nổ súng. Äạn rá»›t xung quanh, nước vá»t lên như những cây cá»™t.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Thuyá»n sau nhằm nổ súng và o thuyá»n trước.
Tô Thuyên đáp:
- Äúng thế! Té ra hai thuyá»n nà y đối nghịch nhau.
Vi Tiểu Bảo cả mừng nói:
- Nếu quả đúng váºy thì e rằng hai thuyá»n nà y tá»›i đây không phải vì mục Ä‘Ãch bắt chúng ta.
Tô Thuyên đáp:
- Ta cÅ©ng mong như váºy. Có Ä‘iá»u bá»n chúng mà lên đảo nhìn thấy nhà cá»a cá»§a chúng ta, tất nhiên sẽ xục tìm khắp má»i chá»—.
Vi Tiểu Bảo há»i:
- Sao thuyá»n trước không bắn trả? Tháºt là đồ vô dụng. Äáng lý ra nó có bắn mình, mình cÅ©ng phải bắn trả cho hai thuyá»n chìm ráo xuống biển có phải hay hÆ¡n không?
Má»™c Kiếm Bình cưá»i nói:
- Có thế thì con rùa lớn vừa mắc lưới của huynh đệ mới kiếm được đồ ăn.
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói:
- Äúng thế tháºt.
Con thuyá»n chạy trước nhá» hÆ¡n, gió thổi buồm phồng lên, chạy rất nhanh.
Äá»™t nhiên má»™t phát súng nổ bắn gãy cá»™t buồm. Cánh buồm bằng vải bốc cháy à o à o.
Bá»n Vi Tiểu Bảo không nhịn được, báºt tiếng la hoảng.
Lại thấy thuyá»n trước nghiêng Ä‘i rồi quay ngang ra.
Tiếp theo cái má»§ng nhá» trên thuyá»n nà y hạ xuống nước. Mưá»i mấy ngưá»i nhảy lên má»§ng vá»™i vã cầm mái chèo bÆ¡i tháºt lẹ.
Lúc thuyá»n nhá» sắp và o bá», thuyá»n sau dần dần Ä‘uổi gần tá»›i. Bãi biển nước nông không áp mạn được. Trên thuyá»n sau cÅ©ng hạ xuống bốn cái má»§ng nhá».
Má»§ng trước chạy trốn, bốn chiếc má»§ng phÃa sau rượt theo. Chẳng bao lâu ca?
mủng trước mủng sau kế tiếp nhau đẩy lên bãi cát.
Mưá»i mấy ngưá»i ở má»§ng trước chạy lên bãi cát, quan sát tình thế trên đảo rồi nghe tiếng ngưá»i hô:
- Vách đá dựng đứng bên kia có thể cố thủ được. Chúng ta hãy qua bên đó.
Vi Tiểu Bảo nghe thanh âm tá»±a hồ như cá»§a sư phụ Trần Cáºn Nam.
Khi mưá»i mấy ngưá»i theo đưá»ng nhá» chạy đến gần. Má»™t nhân váºt cầm trưá»ng kiếm đứng trên sưá»n núi chỉ huy quả đúng là Trần Cáºn Nam.
Vi Tiểu Bảo cả mừng, từ trong sÆ¡n động nhảy ra gá»i:
- Sư phụ! Sư phụ!
Trần Cáºn Nam quay lại ngó thấy Vi Tiểu Bảo cÅ©ng vừa kinh ngạc vừa vui mừng, lá»›n tiếng há»i:
- Tiểu Bảo! Sao ngươi cũng tới đây?
Vi Tiểu Bảo chạy như bay gần tá»›i nÆ¡i bá»—ng gã thá»™n mặt ra. Gã ngó thấy trong mưá»i mấy ngưá»i kia có má»™t cô gái da trắng mắt trong, chÃnh là A Khạ Gã liá»n hô lá»›n:
- A Kha!
Rồi gã chạy lại, nhưng ngưá»i đứng đằng sau cô rõ rà ng là Trịnh Khắc Sảng.
Äã có A Kha tất có Trịnh Khắc Sảng là lẽ tá»± nhiên nhưng Vi Tiểu Bảo Ä‘ang mừng như ngưá»i Ä‘iên lại chạm phải bá»™ mặt chán ngấy. Gã tưởng chừng trái tim chìm xuống, đứng thá»™n mặt ra.
Tiếp theo bên nà y má»™t ngưá»i hô:
tướng công, bên kia ngưá»i khác gá»i:
Vi hươnh chủ.
Vi Tiểu Bảo nghe gá»i miệng đáp lại má»™t tiếng nhưng mắt không ngó tá»›i hai ngưá»i mà chỉ trân trân nhìn A Kha như ngây như dại.
Bá»—ng má»™t bà n tay nhá» bé má»m mại đưa ra nắm lấy tay gã.
Vi Tiểu Bảo bá»§n rá»§n cả ngưá»i quay đầu nhìn lại thì thấy gương mặt xinh đẹp đầy vẻ hoan há»· nhưng trong khoé mắt dòng châu tầm tã khôn cầm. Cô bé nà y chÃnh là Song Nhi.
Vi Tiểu Bảo mừng quá hai tay ôm choà ng lấy thị reo:
- Hảo Song Nhi! Ta nhớ cô đến chết đi được.
Lại nghe Trần Cáºn Nam hô:
- Phùng đại ca! Phong huynh đệ!
Hai ngưá»i kia đồng thanh đáp lại.
Nguyên hai ngưá»i nà y má»™t là Phùng TÃch Phạm và má»™t là Phong Tế Trung. Ca?
hai ngưá»i Ä‘ang cầm binh khà sóng vai đứng canh giữ ở đầu đưá»ng lên núi.
Vi Tiểu Bảo đột nhiên gặp nhiá»u ngưá»i quen thuá»™c. Gã cất tiếng há»i:
- Sao các vị cũng đến cả đây?
Song Nhi đáp:
- Phong đại ca đưa tiểu tỳ Ä‘i tìm tướng công khắp nÆ¡i mà chẳng thấy đâu, sau gặp Tổng đà chúa, lại nghe nói các vị đã xuống thuyá»n ra biển. Thế là ... thế là ...
Thị nói tá»›i đây vui mừng quá đỗi, nghẹn ngà o không nói nên lá»i.
Bốn con thuyá»n nhá» rượt theo toà n là Thanh binh. Chúng cÅ©ng đã lên bãi cát hết rồi. Trên sưá»n núi ngó xuống thấy có đến bảy tám chục tên.
Ngưá»i Ä‘i trước tay cầm trưá»ng Ä‘ao, thân hình to lá»›n Ä‘ang chỉ huy Thanh binh bà y thà nh đội ngÅ©.
Äá»™i quan binh hà ng ngÅ© chỉnh tá». Tướng chỉ huy liá»n hạ lệnh má»™t tiếng. Bá»n binh sÄ© tháo cung Ä‘eo ở trên lưng xuống, rút trong túi tên lấy vÅ© tiá»…n lắp và o. MÅ©i tên hướng cả vá» phÃa sưá»n núi.
Trần Cáºn Nam hô lá»›n:
- Anh em phục cả xuống.
Vi Tiểu Bảo không chỠsư phụ ra lệnh, gã vừa thấy quân Thanh lấy cung cầm tay đã co mình ẩn và o sau một tảng đá lớn.
Lại nghe viên tướng hô:
- Xạ tiễn!
Chớp mắt tên bay vèo vèo không ngớt.
Vách núi cao quá mà đứng dưới ngá»a mặt bắn lên, khi tá»›i nÆ¡i kình lá»±c đã giảm hẳn.
Phùng TÃch Phạm và Phong Tế Trung, má»™t ngưá»i cầm trưá»ng kiếm, má»™t ngưá»i múa đơn Ä‘ao gạt những mÅ©i tên rá»›t xuống.
Phùng TÃch Phạm lá»›n tiếng:
- Thi Lang! Ngươi quả là má»™t tên Hán gian mặt dầy. Có giá»i thì lên đây đơn Ä‘a?
độc đấu vá»›i lão gia, quyết má»™t tráºn sinh tá».
Vi Tiểu Bảo lẩm bẩm:
- Té ra ngưá»i đứng dưới chỉ huy Thanh binh là Thi Lang. Hắn rất giá»i nghá» dụng binh, hà nh quân lâm tráºn.
Lại nghe Thi Lang nói vá»ng lên:
- Lão có giá»i thì xuống đây đơn đả độc đấu vá»›i tạ Ta cÅ©ng không sợ lão đâu.
Phùng TÃch Phạm nói:
- ÄÆ°á»£c lắm!
Lão toan nhảy xuống, nhưng Trần Cáºn Nam cản lại nói:
- Phùng TÃch Phạm! Thi Lang là má»™t kẻ đê hèn, vô liêm sỉ. Việc gì hắn cÅ©ng dám là m. Äại ca đừng mắc bẫy hắn.
Phùng TÃch Phạm liá»n dừng lại lá»›n tiếng há»i:
- Thi Lang! Ngươi muốn đơn đả độc đấu vá»›i ta thì sao lại phái bốn con má»§ng nhá»... con mẹ nó!... cả cái má»§ng cá»§a bá»n ta ngươi cÅ©ng ăn cắp để Ä‘i đón thêm ngưá»i? Tên Hán gian thối tha kia! Phải chăng ngươi định á»· và o số đông để thá»§ thắng?
Thi Lang cưá»i đáp:
- Trần quân sư! Phùng đội trưởng! Võ công hai vị tháºt là cao thâm. Thi má»— lấy là m khâm phục vô cùng. Ngưá»i ta thưá»ng nói:" Biết thá»i biết vụ má»›i là tay tuấn kiệt". Sao hai vị không đưa Trịnh công tá» xuống đầu hà ng Ä‘i. Nhất định Hoà ng thượng sẽ phong cho hai vị chức quan lá»›n.
Nguyên ngà y trước Thi Lang là má»™t viên đại tướng dưới trướng Trịnh Thà nh Công. Hắn cùng Chu Toà n Bân, Cam Huy, Mã TÃn và Lưu Quốc Hiên hợp xưng thà nh NgÅ© hổ tướng. Hồi ấy Trần Cáºn Nam là m quân sư, Phùng TÃch Phạm tuy võ công cao cưá»ng nhưng không giá»i vá» tướng lược nên chỉ là đội trưởng trong đội thị vệ cá»§a Trịnh Thà nh Công. Thi Lang cùng hai lão Trần, Phùng ba ngưá»i đã cùng nhau trải qua những tráºn huyết chiến, chia sẻ hoạn nạn má»™t thá»i gian khá lâu. Bây giá» hắn vẫn xưng hô hai ngưá»i bằng quan hà m ngà y ấy.
Thi Lang đứng đằng xa nhưng trung khà đầy rẫy, hắn nói câu nà o ngưá»i trên vách núi cÅ©ng nghe thấy.
Trịnh Khắc Sảng biến sắc, run lên nói:
Phùng sư phụ! Sư phu... sư phụ chớ có đầu hà ng.
Phùng TÃch Phạm đáp:
- Công tá» cứ yên lòng. Dù Phùng má»— chỉ còn má»™t hÆ¡i thở cuối cùng cÅ©ng không bao giỠđầu hà ng bá»n Thát Äát.
Tuy Trần Cáºn Nam vẫn biết Phùng TÃch Phạm là con ngưá»i thâm hiểm gian trá, đã mấy lần toan mưu hại ông để tiện cho việc mưu đồ địa vị thế tá» cá»§a Bình Diên quáºn vương cho Trịnh Khắc Sảng. Nhưng bây giỠông nghe lão nói lên mấy lá»i nghÄ©a khÃ, bất giác sinh lòng mến phục nói:
- Phùng đại ca! Äại ca cùng tiểu đệ bữa nay sóng vai tá» chiến để giữ cho nhị công tỠđược an toà n.
Phùng TÃch Phạm đáp:
- Dĩ nhiên Phùng mỗ theo lệnh quân sư.
Trịnh Khắc Sảng nói:
- Chuyến nà y quân sư có công bảo giá. Khi trở vá» Äà i Loan ta sẽ tâu phu.
vương phong thưởng trá»ng háºu.
Trần Cáºn Nam đáp:
- Äây là bổn pháºn thuá»™c hạ phải là m.
Ông nói rồi ngó xuống quan sát tình hình bên địch.
Vi Tiểu Bảo vừa cưá»i vừa nói:
- Trịnh công tá»! Phong thưởng trá»ng háºu gì gì cÅ©ng không cần. Chỉ mong sao đừng trở mặt gia hại sư phụ tại hạ là tại hạ cảm Æ¡n lắm rồi.
Trịnh Khắc Sảng trợn mắt lên nhìn gã.
Vi Tiểu Bảo khẽ bảo A Kha:
- Sư tỷ! Chi bằng chúng ta bắt Trịnh công tỠđem giao nộp cho quân Thanh quách.
A Kha bÄ©u môi há»i:
- Há»… thấy mặt ngươi là phải nghe những Ä‘iá»u chẳng tá» tế gì. Sao ngươi lại hăm y?
Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp:
- Hăm một chút chơi chứ có là chết được hắn đâu? Mà dù hắn có chết cũng chẳng ngại gì.
A Kha phì một tiếng rồi lùi lại mấy bước đến đứng bên Trịnh Khắc Sảng.
Trịnh Khắc Sảng cất giá»ng run run há»i:
- Thằng lá»i kia là m quan lá»›n tại triá»u đình Thát Äát. Sao... sao gã lại ở đây?
A Kha đáp:
- Mặc kệ gã, đừng lý đến là m gì. Chức quan lớn của gã cũng là giả đó.
Vi Tiểu Bảo há»i Song Nhi:
- Tại sao cô cùng Ä‘i vá»›i bá»n há»?
Song Nhi đáp:
- Trần tổng đà chúa dẫn Phong đại ca cùng tiểu tỳ ra biển tìm tướng công hÆ¡n má»™t tháng trá»i. Gặp hải đảo nà o cÅ©ng lên coi. Tiểu tỳ nhá»› đến tướng công đã từng đến đảo Thông Cáºt nà y liá»n mách Trần tổng đà chúa ra coi. Dá»c đưá»ng bá»—ng gặp thuyá»n quân Thanh rượt theo Trịnh công tá», đánh đắm thuyá»n ỵ Bá»n tiểu tỳ cứu y sang thuyá»n mình rồi chạy trốn tá»›i đây, may gặp được tướng công.