Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #61  
Old 02-06-2008, 08:36 PM
aspirin's Avatar
aspirin aspirin is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: May 2008
Bài gởi: 188
Thá»i gian online: 14 giá» 53 phút 34 giây
Xu: 0
Thanks: 1
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 62

Quỷ Kiếm U Linh


Ngá»n kiếm lá»­a hừng há»±c trong tay Thế Kiệt hắt ra vầng nhật quang chói lòa khá»a lấp vùng ánh sáng xanh từ khối hoàng thạch tá»a ra. Mặc dù đã có linh khí tiên thiên phối hợp cùng linh kiếm nhưng khi chân vừa đặt qua ngưỡng cá»­a thạch môn bước vào U Linh bí đạo, Thế Kiệt cÅ©ng không khá»i có cảm giác rá»n rợn như mình Ä‘ang bước dần xuống cõi a tỳ vắng ngắt.
NhỠánh sáng nhật quang chàng có thể nhìn thấy những thây ngưá»i nằm dá»c hai bên vách đá cổ má»™ vá»›i những tư thế như cố bấu víu lại sá»± sống đã bị tước Ä‘i quá nhanh và quá bất ngá». Äi qua hết bãi thây ngưá»i, chàng dừng chân trước cánh cá»­a vòng cung cá»§a gian chính sảnh.
Ngày giữa gian chính sảnh là má»™t khối ngá»c thạch xanh biếc Ä‘ang tá»a ánh sáng xanh rá»n rợn, mà khi mắt chàng má»›i nhìn vào nó ngỡ như nhìn vào má»™t con mắt khổng lồ cá»§a loài quái vật từ cổ chí kim chưa ai được nhìn thấy.
Khi Thế Kiệt bước qua cánh cá»­a hình vòng cung thì khối đá ngá»c thạch như chuyển dịch, bất chợt nó vụt sáng lên xanh chói lòa. Nếu không có vùng ánh sáng nhật quang từ linh kiếm phát ra, có lẽ Thế Kiệt đã bị lóa mắt bởi ánh sáng cá»§a khối ngá»c thạch phát ra.
Thế Kiệt dấn đến thêm hai bá»™. Khoảng cách cá»§a chàng và khối ngá»c thạch rút ngắn lại.
Nhìn chằm chằm vào khối ngá»c thạch xanh rá»n, Thế Kiệt mím môi nâng linh kiếm lên cao để quyết định má»™t chiêu há»§y hoàng thạch.
Trong tâm tưởng của Thế Kiệt vẩn vơ một ý niệm:
− “Tại sao trong U Linh chi má»™ lại chẳng có bóng ngưá»i nào kể cả sư tôn Giang Kỳ?â€.
Câu há»i đó vừa lướt qua đầu Thế Kiệt thì khối ngá»c thạch tá»± dưng tách ra làm hai mảnh như miếng vá» sò. Sá»± kiện kỳ lạ đó khiển Thế Kiệt thoáng má»™t chút lưỡng lá»±.
Giữa hai mảnh ngá»c thạch má»™t ngưá»i Ä‘ang ngồi kiết đà, đôi tinh nhãn sáng ngá»i nhìn chàng.
Thế Kiệt nhíu mày buột miêng nói:
− Quỷ Kiếm U Linh.
Quá»· Kiếm U Linh khẽ hất đầu để chiếc mÅ© tuá»™t ra phía sau để lá»™ chân diện mục chính là Quá»· Kiếm Äoạn Hồn Giang Kỳ.
Vừa nhác thấy Giang Kỳ, tứ chi Thế Kiệt bất giác bủn rủn. Chàng không biết lúc này mình vui mừng hay hốt hoảng. Tâm trạng chàng là một mớ hỗn độn không thể nào phân biệt đâu là sứ mạng, đâu là nghĩa sư đồ.
Giang Kỳ nhìn Thế Kiệt không chớp mắt.
Thế Kiệt cũng nhìn Giang Kỳ, thanh linh kiếm với linh khí tiên thiên vẫn hừng hực trên tay chàng.
Hai ngưá»i cứ lấy mắt nhìn nhau mà không nói tiếng nào. Cuối cùng rồi Thế Kiệt cÅ©ng phải lên tiếng gá»i:
− Sư tôn.
Chàng ngỡ đâu sau lá»i buá»™t miệng cá»§a mình, Giang Kỳ sẽ nạt ngang mà không nhận hai tiếng nói ấy từ đáy lòng chàng. Nhưng ngược vá»›i ý niệm cá»§a Thế Kiệt, Giang Kỳ ôn nhu nói:
− Ta đợi ngươi thốt ra hai tiếng đó.
Câu đáp cá»§a Giang Kỳ khiến tâm hồn chàng bấn loạn hÆ¡n. Äến lúc này thì Thế Kiệt không biết mình phải làm gì.
Giang Kỳ vẫn chằm chằm nhìn Thế Kiệt nói:
− Ngươi đến cổ má»™ U Linh để tiêu há»§y sá»± sống cá»§a ta sau khi thu nạp linh khí tiên thiên cá»§a mưá»i hai vị La Hán?
Thế Kiệt lắc đầu:
− Sư tôn, Thế Kiệt không có ý tiêu há»§y sá»± sống cá»§a ngưá»i, mà chỉ đến đây há»§y khối thạch này mà thôi.
− Ngươi há»§y ngá»c thạch là há»§y sá»± sống cá»§a ta.
− Thế Kiệt...
Cổ há»ng chàng đắng ngắt như có khối mật đắng chẹn ngang không sao thốt được ra lá»i.
Giang Kỳ nói:
− Khi ngươi còn là má»™t đứa bé đỠhá»n thì ta đã bế bồng, nuôi nấng ngươi. Cho đến khi ngươi trưởng thành, ta truyá»n thụ kiếm pháp siêu đẳng để ngươi tung hoành trên giang hồ hợp nhất mưá»i hai pho tượng kim thân La Hán. Nay ngươi đã có tất cả thì ngươi trả lại ta bằng sá»± bá»™i nghÄ©a vong Æ¡n. Ngươi có đáng sống không?
Lá»i nói cá»§a Giang Kỳ tợ như tiếng sét đánh vào tâm tưởng Thế Kiệt khiến tứ chi chàng bá»§n rá»§n hẳn ra, cùng vá»›i cảm giác đó thì ngá»n lá»­a linh khí trên thanh kiếm Äoạn Hồn từ từ má» dần.
Giang Kỳ nhìn Thế Kiệt nói tiếp:
− Một kẻ bất hiếu, bất trung, bất nghĩa, muốn chuộc lại những tội lỗi của mình thì phải làm gì?
Thế Kiệt gần như mất hẳn thần thức bởi những câu nói của Giang Kỳ.
Chàng ấp úng nói:
− Một kẻ bất trung, bất nghĩa, bất hiếu muốn chuộc lại tội lỗi của mình thì chỉ có cái chết mới được thanh toán mà thôi.
− Vậy ngươi có phải là một kẻ bất trung, bất nghĩa và bất hiếu hay không?
Thế Kiệt biến sắc rồi khẽ gật đầu:
− Lệnh đồ đúng là kẻ bất trung, bất nghĩa và bất hiếu.
− Ngươi vẫn còn đủ tâm thức mà nhận ra Ä‘iá»u đó à?
− Trong tâm tưởng của Lệnh đồ lúc nào cũng nghĩ đến sư tôn.
Äôi mắt ca Giang Kỳ thoạt sáng lên má»™t cách kỳ lạ. Chính sá»± đổi khác cá»§a đôi tinh nhãn đó mà Thế Kiệt thoạt giật mình.
Chàng buá»™c miệng há»i:
− Nhưng ngưá»i có phải là sư tôn Giang Kỳ hay không?
Cùng vá»›i câu há»i thoát ra từ cá»­a miệng chàng thì linh khí tiên thiên lại dồn vào lưỡi kiếm Äoạn Hồn tạo ra má»™t vầng lá»­a đỠhừng há»±c.
Ãnh mắt cá»§a Giang Kỳ chợt dịu lại:
− Tại sao ngươi lại há»i ta câu đó?
− Triá»u cô cô nói ngưá»i giá» không còn là sư tôn cá»§a Thế Kiệt như ngày xưa nữa.
− Ta tìm sự vĩnh hằng, sự bất tử trong cõi U Linh, thì sao lại không phải là sư tôn của ngươi?
− Sá»± vÄ©nh hằng, sá»± bất tá»­ cá»§a ngưá»i được đổi bằng sinh linh cá»§a những ngưá»i khác ư?
− Äó chỉ là má»™t cách nói, má»™t lối suy nghÄ©. Ta và ngươi đã từng bôn ba trên chốn giang hồ và bị thiên hạ truy sát, vậy ta và ngươi có phải là những sinh linh cho ngưá»i khác tìm sá»± vÄ©nh hằng và bất tá»­ hay không?
Thế Kiệt thối lại một bộ. Những dấu ấn của quá khứ lại dội vỠtrong tâm tưởng của chàng. Thế Kiệt làm sao quên được cuộc truy sát mà quần hào đã đổ xuống đầu chàng và sư tôn Giang Kỳ. Chính những dấu ấn buộc chàng phải nghĩ thầm:
− “Ta Ä‘ang vì ai? Ta có Ä‘i đúng đưá»ng hay không?â€.
Cùng vá»›i câu há»i thầm đó thì vầng lá»­a trên lưỡi kiếm Äoạn Hồn má»™t lần nữa lại nhạt dần.
Äứng trước vị sư tôn đã từng nuôi nấng và truyá»n thụ kiếm thuật, chàng như kẻ lạc lõng kkhông sao định hướng được hành động cá»§a mình.
Nuốt nước bá»t khô đắng, Thế Kiệt buá»™t miệng há»i:
− Sư tôn, giỠđây con phải làm gì?
− Con không biết mình phải làm gì ư?
− Con chẳng biết làm gì. Trong tâm tưởng con là một mớ bòng bong không định được.
Con phải hành động như thế nào.
Giang Kỳ hất đôi bản thá»§ xanh rá»n rồi từ tốn nói:
− Nếu con không định tâm làm chủ mình thì ta cho con một cơ hội.
− Sư tôn hãy chỉ giáo cho con.
Äôi mắt Giang Kỳ má»™t lần nữa lại sáng rá»±c lên, cất giá»ng trang trá»ng nói:
− Hãy lấy máu của con rưới lên hoàng thạch này, rồi con sẽ cùng với ta sống trong cõi vĩnh hằng bất tử.
− Máu cá»§a con rưới lên ngá»c thạch kia ư?
− Äúng như vậy, chỉ có máu cá»§a con rưới lên ngá»c thạch thì ta và con má»›i hợp nhất trở thành kẻ bất tá»­ trong cõi nhân gian này.
− Con không được há»§y ngá»c thạch?
Giang Kỳ lắc đầu:
− Không, nếu con há»§y ngá»c thạch là tá»± há»§y cÆ¡ há»™i trở thành bất tá»­ và há»§y cả sá»± sống cá»§a ta. Ngươi sẽ được gì ngoài những lá»i dèm pha bất hiếu, bất trung, bất nghÄ©a?
Toàn thân Thế Kiệt xuất hạn mồ hôi.
Chàng nuốt nước bá»t.
Lưỡi kiếm Äoạn Hồn giỠđây chỉ còn chút vầng nhật quang nhàn nhạt và từ từ hạ xuống những gì Giang Kỳ thốt ra như những nhát roi oan nghiệt quất vào tâm tưởng Thế Kiệt khiến chàng không còn chút cương nghị để vượt qua.
Chàng nhìn Giang Kỳ nói:
− Máu của Lệnh đồ sẽ làm ra sự bất tử và vĩnh hằng của sư tôn?
− Äúng như vậy.
Thế Kiệt lẩm nhẩm nói như kẻ đang mơ mộng viễn vông.
− Máu của Lệnh đồ sẽ làm ra sự bất tử của sư tôn.
Giang Kỳ thoạt Ä‘iểm má»™t nụ cưá»i. Äôi thần nhãn xanh rá»n từ lúc Thế Kiệt xuất hiện chẳng bao giá» chá»›p, và nó chỉ ánh lên những tia sáng rá»n rợn và kỳ dị.
Khi lưỡi kiếm Äoạn Hồn vừa mất hẳn vầng lá»­a nhật quang thì Giang Kỳ bất giác lắc vai.
Chỉ má»™t cái lắc vai đó thôi, thân pháp cá»§a y đã rá»i hai mảnh ngá»c thạch lướt đến Thế Kiệt.
Cũng cùng lúc ấy một tiếng rống cất lên lồng lộng từ bên ngoài cổ mộ U Linh dội vào.
Tiếng rống kia do đại sư Huệ Giác thi thố thuật Sư Tử Hống của phật môn.
− Ô... Ô... Ô... Ô...
Khoảng khắc cuối cùng trước khi Quá»· Kiếm U Linh xuất thá»§ Vô Ảnh Kiếm thì Thế Kiệt như bừng tỉnh bởi tiếng Sư Tá»­ Hống cá»§a phật môn. Chàng vừa kịp định thần thì ánh sáng xanh rá»n đã xuất hiện.
Theo má»™t phản xạ tá»± nhiên gần như vô thức, Thế Kiệt hoành lưỡi kiếm Äoạn Hồn ngán đỡ tia sáng xanh đó.
Trong lúc ngán đỡ tia sáng xanh đó, Thế Kiệt chỉ kịp dồn hai phần linh khí tiên thiên vào lưỡi kiếm Äoạn Hồn. Nên khi ánh sáng xanh biếc chạm vào lưỡi kiếm thì hổ khẩu Thế Kiệt rách toạc ra.
Thế Kiệt rú lên một tiếng đau đớn:
− A... A... A... A...
Mặc dù hổ khẩu bị rách nhưng Thế Kiệt vẫn ghìm lưỡi kiếm không cho nó tuá»™t khá»i tay mình.
Chàng ngớ ngẩn nhìn Giang Kỳ, buột miệng thốt:
− Sư tôn...
Không để Thế Kiệt nói thêm lá»i nào, Giang Kỳ tiếp tục thi triển Vô Ảnh Kiếm.
Chát...
Chàng nằm sõng soài dưới đất.
Giang Kỳ đứng sừng sững trước mặt Thế Kiệt, trổ thần nhãn xanh rá»n nhìn chàng.
Lần này chạm vào thần nhãn cá»§a Giang Kỳ, bất giác Thế Kiệt liên tưởng tá»›i đôi mắt mà chàng đã từng đối nhãn trong Kiếm Môn. Äôi mắt xanh rá»n cá»§a Giang Kỳ tợ như đôi mắt thần bí kia.
− Kiếm Vương...
Giang Kỳ trầm giá»ng nói:
− Ta đã chỠkhoảng khắc này từ lâu lắm rồi.
Giang Kỳ chỉ Thế Kiệt:
− Máu cá»§a ngươi sẽ cho ta thêm phần linh khí cá»§a há»a dương để ta vÄ©nh viá»…n là ngưá»i bất tá»­. Máu cá»§a ngươi sẽ khiến cho ta mạnh mẽ hÆ¡n, để độc tôn cõi nhân gian này.
Thế Kiệt lắc đầu:
− Ngưá»i không phải là sư tôn Giang Kỳ.
− Giang Kỳ đã chết rồi, chỉ còn một Quỷ Kiếm U Linh.
Giang Kỳ ngá»­a mặt cất tràng cưá»i sằng sặc. Tiếng cưá»i cá»§a y như tiếng quá»· tru gá»i hồn, nghe vừa rợn óc vừa man rợ.
Mặc dù vẫn còn giữ lưỡi kiếm Äoạn Hồn, nhưng Thế Kiệt cảm nhận chân ngươn cá»§a mình tản mát như má»™t ngá»n đèn dầu leo lét sắp tắt. Chàng nghÄ© thầm:
− “Cuối cùng ta cÅ©ng không vượt qua được ná»—i oan nghiệt đã gắn vào ta.â€.
Chàng nghÄ© như vậy và sá»±c nhá»› đến những hạt Tuyết Liên mà Thần Y Kỳ Thân Lá»™c đã cho. Thế Kiệt dốc luôn ná»­a số hạt Tuyết Liên vào miệng nuốt, còn ná»­a kia thì nhai nhuyá»…n nhả vào hổ khẩu, trong khi Quá»· Kiếm U Linh vẫn cất tiếng cưá»i thá»a thê và đắc thá»§.
Quỷ Kiếm U Linh cắt tràng tiếu ngạo, nhìn Thế Kiệt nói:
− Ta sẽ biến ngươi thành má»™t thanh kiếm sống phục vụ cho sá»± bất tá»­ cá»§a ta. Máu sẽ tràn ra, sẽ đổ lên ngá»c thạch để khí thần ta mãi mãi trưá»ng tồn, mãi mãi vÄ©nh hằng.
Thế Kiệt lắc đầu:
− Tôi không để cho ngưá»i biến tôi thành thanh kiếm sống hay má»™t Cương Thi tìm máu vá» cho ngưá»i đâu.
− Ngươi đâu còn cơ hội nào nữa.
Quá»· Kiếm U Linh chỉ vá» phiến ngá»c thạch Ä‘ang tách ra như hai mảnh vá» sò:
− Chỉ có máu của ngươi mới đủ cho ta thêm sức mạnh để độc tôn cõi nhân sinh này.
Quỷ Kiếm U Linh vừa nói vừa từ từ dấn bộ bước đến Thế Kiệt.
Tài sản của aspirin

  #62  
Old 02-06-2008, 08:37 PM
aspirin's Avatar
aspirin aspirin is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: May 2008
Bài gởi: 188
Thá»i gian online: 14 giá» 53 phút 34 giây
Xu: 0
Thanks: 1
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 63

Giãn Hoa Tiên Tử


Bên ngoài cổ miếu, cuộc chiến giữa quần hùng bạch đạo và hắc đạo vô cùng hỗn độn. Bên quần hùng bạch đạo có Lý vương nương, Thần Hành Dị Cái lão thâu nhi và đại sư Huệ Giác.
Bên hắc đạo có Äông Äá»™c Âu Dung Thừa, Bắc Thần Thôi Kỳ Lân và cả Câu Hồn Bang chá»§ Tạ Ưng Long cùng năm gã NgÅ© Long Sứ Giả. Cuá»™c há»—n chiến đó má»›i đầu còn bất phân thắng bại nhưng lần hồi hắc đạo chiếm dần ưu thế.
Lý vương nương thì không ngừng nghỉ tay đối phó với Bắc Thần Thôi Kỳ Lân. Với cái chiếc lưới bằng kim tơ, Thôi Kỳ Lân lúc tung ra, lúc biến hóa thành nhuyễn tiên công kích toàn diện Lý vương nương.
Mặc dù đối phó với một trong Ngũ Kiệt, nhưng Lý vương nương vẫn không hỠnao núng.
Với những thế chỉ phong uyển chuyển phối hợp cùng bộ pháp Phi Yến Hành Vân, bà đúng là đối thủ ngang tài ngang sức với Bắc Thần Thôi Kỳ Lân.
Trong khi đó, đại sư Huệ Giác thì phải đối phó vá»›i Äông Äá»™c Âu Dung Thừa. Mặc dù chỉ còn má»—i má»™t cánh tay nhưng lão đại sư đã lâm chiến vá»›i Äông Äá»™c trá»n năm mươi hiệp mà lão độc vật chưa chiếm được thế thương phong.
Äông Äá»™c đánh mãi mà không hại được đại sư Huệ Giác, tức giận đến độ mặt đỠgấc.
Lão độc thét lớn:
− Lão trá»c già, ngươi thật là ngoan cưá»ng đó.
Lão độc vừa nói vừa hoành thân hai tay giũ liên tục. Từ ống tay áo của lão từng luồng khói độc đen kịt phún ra trào đến Huệ Giác đại sư.
Biết Âu Dung Thừa dụng đến độc công, mà luồng khói độc kia chính là Hủy Cốt Tán nhưng đại sư Huệ Giác vẫn không hỠhấn gì, bởi khi lão hòa thượng lâm trận thì Thần Y Kỳ Thân Lộc đã cho uống giải độc và bế khướu giác rồi.
Riêng vỠphía Thần Hành Dị Cái, một mình phải đối phó với Ngũ Long Sứ Giả xem chừng khá chật vật. Lão liên tục bị tập kích, nếu không có bí thuật Di Hình Cước Pháp thì có lẽ lão ăn mày khó bỠđương cự với những thế công liên hoàn của Ngũ Long Sứ Giả. Nói như thế nhưng phần bất lợi càng lúc càng nghiêng vỠThần Hành Dị Cái lão thâu nhi, bởi lão chỉ biết tránh né mà không sao phản kích lại được đối phương nên bị dồn dần vỠphía cổ mộ U Linh.
Thần Hành Dị Cái tức tối quát:
− LÅ© ôn dịch năm ngưá»i các ngươi có ngon thì má»™t đấu má»™t vá»›i lão phu.
Miệng nói, tay lão thâu nhi thì bất ngỠvỗ tới Hắc Long Sứ Giả Mã Thừa một trảo.
Nhưng lão chưa dụng hết chiêu thì đã nghe tiếng gió sau lưng, buộc bỠdở chiêu thức thi thố bí thuật Di Hình tránh né trảo công của Huỳnh Long Sứ Giả.
Thần Hành Dị Cái quát:
− Äồ thối tha đánh lén.
Lý vương nương vừa đối phó vá»›i Bắc Thần Thôi Kỳ Lân vừa lo lắng nhìn vá» phía cổ má»™ U Linh. Bà vẫn thấy ánh sáng xanh rá»n bên trong cổ má»™ mà bồn chồn lo lắng.
Lý vương nương nghĩ thầm:
− “Äến bây giá» mà Lệnh Thế Kiệt vẫn chưa há»§y được hoàng thạch thì chắc có sá»± cố rồi.â€.
Chiếc lưới cá»§a Bắc Thần lại được lão tung ra phá»§ lên đỉnh đầu Lý vương nương như lão ngư phá»§ quẳng lưới chụp cá. Lý vương nương Ä‘iểm mÅ©i giày dụng thuật Phi Yến Hành Vân bắn ngược vá» phía sau, đồng thá»i cách không phóng má»™t đạo chỉ ngược trở lại đối phương.
Thá»§ pháp và bá»™ pháp cá»§a Lý vương nương quá linh diệu, khiến cho lão quá»· Bắc Thần không thể thừa tiên cÆ¡ liên hoàn tập kích mà phải đảo ngưá»i vừa tránh chỉ vừa thu hồi tấm lưới sắt.
Lý vương nương vừa thoát ra khá»i mành lưới, lên tiếng nói:
− Thôi trưởng lão hãy nghÄ© lại Ä‘i. Khi mặt trá»i lặn thì bao nhiêu sinh linh sẽ như thế nào?
Chúng ta phải cùng hợp lực vào cổ mộ U Linh.
Thôi Kỳ Lân nhướng mày cưá»i khảy rồi nói:
− Lý vương nương tin vào gã tiểu tá»­ Lệnh Thế Kiệt à? Có lẽ giỠđây y sắp biến thành Cương Thi rồi. Nếu Lý vương nương thuận ý thì để lão phu tóm gá»n rồi đưa Vương nương vá» Tây Hạ cùng hưởng thụ những ngày êm ả có hay không?
Lão vừa nói vừa nhảy xổ tới, tiếp tục quăng tấm lưới sắt để chặn Lý vương nương.
Mặc dù tức giận Thôi Kỳ Lân nói ra những lá»i khiếm nhã đối vá»›i mình nhưng Lý vương nương vẫn bình tâm không tá» lá»™ vẻ tức giận ra bên ngoài. Má»™t mặt bà dụng thuật Phi Yến Hành Vân thoát khá»i tấm lưới sắt cá»§a Bắc Thần, còn ngá»c thá»§ thì không ngừng Ä‘iểm tá»›i những đạo chỉ phong ôn nhu công kích đối phương.
Bắc Thần vừa tránh né chỉ phong của Lý vương nương, vừa thu lưới lần thứ ba, phi thân lên cao ba trượng, chiếm khoảng không để tung lưới. Lần này lão quyết bắt cho kỳ được Vương mẫu.
Lý vương nương như đã Ä‘oán biết được ý Thôi Kỳ Lân, khi lão vừa thoát lên cao ba thượng thì ba lại rùn tấn, ngá»c thá»§ gác chéo từ từ đẩy ra hai đạo nhu kình ôn nhu.
Bắc Thần Thôi Kỳ Lân những tưởng như những lần trước, Lý vương nương chỉ dụng tới thuật Phi Yến Hành Vân mà thoát tránh tấm lưới của lão, nên dửng dưng quăng lưới.
Lưới vừa phủ trùm lên đỉnh đầu Lý vương nương thì hai đạo kình ôn nhu hòa quyện với nhau biến thành một con lốc cuồn cuộn hứng lấy tấm lưới của Bắc Thần.
Cơn lốc đó cuốn mành lưới lại và quất ngược trở lại Thôi Kỳ Lân. Sự biến đổi thần kỳ trong chưởng pháp của Lý vương nương khiến Bắc Thần lúng túng và bối rối. Nếu lão cứ tiếp tục giữ tấm lưới sắt thì nhất định sẽ bị trúng ngay chính đòn thế của mình.
Tình thế chẳng đặng đừng, Thôi Kỳ Lân buộc phải buông binh khí.
CÆ¡n lốc nhuyá»…n kình Di Hoa Tiếp Ngá»c cá»§a Lý vương nương cuốn băng tấm lưới sắt quẳng Ä‘i, vô hình trung tấm lưới sắt đó lại lao vá» phía Cáp Nhật Hồng, trong khi nàng Ä‘ang dõi mắt nhìn vào trong cổ má»™ U Linh ngong ngóng chá» Thế Kiệt mà chẳng phòng bị.
Lý vương nương nhác thấy tấm lưới sắt kia nhất định sẽ quất vào lưng Cáp Nhật Hồng.
Nếu như Nhật Hồng hứng trá»n tấm lưới sắt cá»§a Bắc Thần Thôi Kỳ Lân thì khó bá» giữ được mạng sống.
Lý vương nương hốt hoảng thét lên:
− Hồng nhi!
Cùng với tiếng thét cảnh báo đó, bà điểm mũi hài trổ thuật Phi Yến Hành Vân toan lướt theo thộp mành lưới lại. Trong lúc hốt hoảng như vậy Lý vương nương chẳng hỠphòng bị đối với Bắc Thần.
Bắc Thần Thôi Kỳ Lân lợi dụng ngay thá»i cÆ¡ đó, liá»n búng ra hai há»™t xúc xắc bắn tá»›i cước pháp cá»§a Lý vương nương.
Bốp... Bốp...
Vừa nhấc mình toan thi triển thuật Phi Yến Hành Vân, Lý vương nương cảm nhận chân mình đau buốt nơi đầu gối và nhũn hẳn ra. Bà té quỵ xuống đất nhưng mắt vẫn hướng vỠphía Cáp Nhật Hồng.
− Hồng nhi!
Lý vương nương mở to mắt hết cỡ bởi Ä‘oán chắc Cáp Nhật Hồng sẽ vong mạng bởi tình huống bất ngá» này. CÅ©ng cùng lúc đó, đại sư Huệ Giác cÅ©ng kịp nhận định tình thế bất lợi cá»§a quần hào bạch đạo liá»n dồn ná»™i gia chân khí phát tiếng Sư Tá»­ Hống. Lão đại sư đâu biết rằng chính tiếng Sư Tá»­ Hống cá»§a ngưá»i đã đánh thức tâm trí cá»§a Thế Kiệt.
Trở lại Cáp Nhật Hồng.
Nàng mãi dõi mắt nhìn vào cổ mộ U Linh mà ngóng chỠThế Kiệt, đâu ngỠđược tấm lưới sắt đang trở thành lưỡi hái tử thần lướt đến sau lưng mình. Sinh mạng của nàng như chỉ mành treo chuông, nhưng thần trí thì cứ nghĩ đến Lệnh Thế Kiệt.
Khoảng khắc sau cùng trước khi tấm lưới sắt cá»§a Bắc Thần Thôi Kỳ Lân cướp sinh mạng cá»§a Cáp Nhật Hồng thì bất thình lình má»™t nữ nhân vận bạch y như tiên cô từ trên cao vá»›i khinh pháp siêu quần lướt đến. Chỉ má»™t cái phẩy tay, ngưá»i đó đã thá»™p tấm lưới sắt gá»n gàng và hạ thân xuống bên cạnh Cáp Nhật Hồng.
Sự xuất hiện của nữ nhân đó khiến cuộc đấu chợt ngưng hẳn lại. Thần Y Kỳ Thân Lộc vừa thấy nữ nhân kia đã reo lên:
− Giãn Hoa Tiên Tử Mộc Kiến Bình.
Má»™c Kiến Bình nhìn Kỳ Thân Lá»™c rồi đảo đôi thu nhãn long lanh như hai vì sao rảo qua cục trưá»ng. Nàng từ từ nâng ống tiêu đặt vào chiếc miệng xinh xắn.
Tiếng tiêu trá»—i lên má»™t tấu khúc ai oán bi thương. Những tưởng nàng thổi tiêu để than thân trách phận mình, nhưng lạ lùng làm sao khi tiếng tiêu vừa cất lên thì tất cả má»i ngưá»i Ä‘ang giao chiến thoạt ngừng lại lắng nghe tấu khúc đó.
Kiến Bình vừa bước Ä‘i vừa thổi tiêu. Vá»›i dáng Ä‘i uyển chuyển như má»™t tiên nữ, cùng vá»›i tiếng tiêu trầm bổng ngân nga, tác động vào tầm thức cá»§a từng ngưá»i.
Cả hai phía hắc đạo lẫn bạch đạo tá»± dưng ngừng cuá»™c đấu và từ từ thu mình lại lắng nghe tấu khúc nhỉ non cá»§a Má»™c Kiến Bình. Cục trưá»ng Ä‘ang há»—n độn, bá»—ng chốc trở nên tÄ©nh lặng, không còn tiếng binh khí chạm nhau, mà thay vào đó là những tiếng thở dài não ná» cùng vá»›i tiếng tiêu sáo thổn thức.
Khi Kiến Bình hạ tiêu khá»i chiếc miệng xinh xắn thì má»i ngưá»i như nhÅ©n cả ra, chẳng má»™t ai còn màng đến chuyện chém giết nữa. Huệ Giác đại sư phấn khích niệm phật hiệu:
− A di đà phật! Thiện tai, thiện tai...
Thần Y Kỳ Thân Lộc bước nhanh đến bên Mộc Kiến Bình:
− Tiên tử đến thật đúng lúc.
Lý vương nương gượng đứng lên. Bà nhìn Bắc Thần Thôi Kỳ Lân. Lão hỠThôi ngượng nghịu không dám nhìn Lý vương nương rồi thoạt trở bộ chạy như ma đuổi.
Lý vương nương bước đến Mộc Kiến Bình:
− Äa tạ cô nương đã cứu Hồng nhi.
− Kiến Bình chỉ làm tất cả những gì trong khả năng của mình thôi.
Lý vương nương lo lắng nhìn vào Thiếu Lâm cổ mộ:
− Cho đến bây giỠThế Kiệt vẫn chưa trở ra và hoàng thạch cũng chưa bị hủy.
− Kiến Bình sẽ vào trong đó.
− Cô nương, nguy hiểm lắm.
− Kiến Bình có thể vào được.
Kiến Bình nói xong liá»n tay bấm khẩu quyết, tay cầm ngá»c tiêu vận hóa huyá»n công.
Ngay lập tức toàn thân nàng như có má»™t vầng khí huyá»n công há»™ thể xuất hiện.
Nàng nhìn má»i ngưá»i má»™t lần nữa rồi rảo bước tiến thẳng vào U Linh cổ má»™.
Thần Hành Dị Cái nói:
− Giãn Hoa Tiên Tử Mộc Kiến Bình chắc đã gặp được kỳ tích nên khác hẳn trước kia.
Lão quay lại Thần Y Kỳ Thân Lộc:
− Lão lang băm chắc biết kỳ tích này?
− Má»™c cô nương sau khi được Kỳ má»— phục hồi thần thức thì may mắn gặp được Vô Vi bà bà đưa vá» Ngá»c Cung. Bây giá» cô ấy là Ngá»c Nữ cá»§a Vô Vi phái.
Lý vương nương mỉm cưá»i:
− Vô Vi phái vốn đã thoát ly khá»i giang hồ, nhưng lần này Vô Vi bà bà vẫn cho Má»™c cô nương đến trợ thá»§ chứng tá» há» cÅ©ng biết kiếp nạn này cá»§a võ lâm.
− A di đà phật! Thiện tai... thiện tai. Lão nạp thưá»ng nghe đồn vá» thuật thổi tiêu khống chế thần thức cá»§a Vô Vi phái, hôm nay má»›i được chứng nghiệm, mắt thấy tai nghe, quả là danh bất hư truyá»n. Xem ra còn hÆ¡n cả tuyệt công Sư Tá»­ hống cá»§a phật môn.
Má»i ngưá»i kháo nhau xong lại dồn mắt nhìn vào cổ má»™ U Linh. Trong lòng má»i ngưá»i vẫn không yên mà bồn chồn hÆ¡n, bởi ánh sáng trong U Linh Chi Äịa vẫn chưa tắt, và bóng dáng cá»§a Lệnh Thế Kiệt vẫn biá»n biệt trong chốn a tỳ.
Tất nhiên không nói ra nhưng ai cÅ©ng biết ngưá»i bồn chồn lo lắng nhất chính là Cáp Nhật Hồng.
Nước mắt ràn rụa trên gương mặt điểm lệ, Nhật Hồng gượng nói với Lý vương nương:
− Mẫu thân, con phải vào cổ mộ U Linh.
Lý vương nương tròn mắt nạt ngang:
− Không được, con không thể vào đó được.
− Không, con phải vào đó. Nếu có chết thì con sẽ chết cùng với Thế Kiệt đại ca.
Nàng vừa khóc vừa nói:
− Con không thể bỠchàng được.
Nàng nhìn vào trong cổ mộ:
− Tướng công, thiếp sẽ theo tướng công.
Tài sản của aspirin

  #63  
Old 02-06-2008, 08:38 PM
aspirin's Avatar
aspirin aspirin is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: May 2008
Bài gởi: 188
Thá»i gian online: 14 giá» 53 phút 34 giây
Xu: 0
Thanks: 1
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 64

Vị Nhân Äoạn Tình


Quay lại với Lệnh Thế Kiệt trong U Linh cổ mộ!
Khi Quỷ Kiếm U Linh cắt ngang tràng tiếu ngạo, từ từ nâng hữu thủ phát tác Vô Ảnh Kiếm thì bất thình lình Thế Kiệt bật đứng dậy.
Chàng rít lên:
− Trước khi Lệnh đồ chết cũng phải hoàn thành sứ mạng của thân phụ.
Cùng vá»›i lá»i nói đó, Thế Kiệt dồn tất cả linh khí tiên thiên vào lưỡi kiếm Äoạn Hồn.
Lần dồn linh khí này chàng có cảm giác hổ khẩu nóng như đang bị nung bên bếp than hồng.
Thế Kiệt nghiến răng ken két nuốt cái đau xé óc xé tim vào trong.
Lưỡi kiếm Äoạn Hồn lại phát má»™t vầng lá»­a nhật quang đỠrá»±c tá»a hÆ¡i nóng hầm hập.
Quá»· Kiếm U Linh gằn giá»ng nói:
− Ngươi không còn cơ hội nữa đâu.
Thế Kiệt thét lên:
− Không...
Cùng vá»›i tiếng thét đó, chàng bất ngá» thi triển Di Hình Cước Pháp lòn qua thân ảnh Quá»· Kiếm U Linh. Lưỡi linh kiếm trên tay chàng hướng vá» khối ngá»c thạch Ä‘ang tách ra như chiếc vá» sò bổ thẳng xuống má»™t chiêu kiếm vá»›i tất cả chân nguyên đã thu nạp từ mưá»i hai pho tượng kim thân La Hán.
Bùng...
Lưỡi kiếm Äoạn Hồn tợ má»™t tia sét lá»­a đánh thẳng vào khối ngá»c thạch Ä‘ang tá»a ánh sáng xanh kỳ dị. Cả ngôi cổ má»™ U Linh tưởng chừng như rung chuyển bởi nhát kiếm sau cùng cá»§a Lệnh Thế Kiệt.
Sau khi hạ lưỡi kiếm Äoạn Hồn xuống khối ngá»c thạch. Thế Kiệt tưởng chừng như trước mặt mình là má»™t biển máu tuôn ra xối xả. Lưỡi kiếm Äoạn Hồn trong tay chàng nhanh chóng hòa quyện vào khối máu đỠvà chẳng mấy chốc cả hai chỉ còn là những làn khói Ä‘ang tan dần không để lại dấu tích gì cả.
Kỳ biến diá»…n ra như vậy, Thế Kiệt cÅ©ng không ngỠđược, nhưng có má»™t Ä‘iá»u chàng cảm nhận là khí lá»±c trong cÆ¡ thể cá»§a chàng cÅ©ng cạn kiệt, hầu như không nhấc nổi tứ chi.
Chàng nhìn lại Quỷ Kiếm U Linh. Y vẫn đứng sừng sững trong tư thế chuẩn bị phát tác Vô Ảnh Kiếm để lấy mạng chàng. Nhìn Quỷ Kiếm U Linh, Thế Kiệt buông một tiếng thở dài rồi cố lấy hết phần sức lực còn lại lê đến dưới chân Giang Kỳ.
Chàng ngước mặt nhìn lên:
− Sư tôn, giỠLệnh đồ có thể trả nợ nghĩa cho sư tôn.
Chàng nói xong gục đầu nhìn xuống, chỠđợi Giang Kỳ tiện lấy thủ cấp của mình.
Bịch...
Quá»· Kiếm Äoạn Hồn Giang Kỳ đổ sập xuống bên cạnh Thế Kiệt. Chàng giật mình quay sang nhìn, miệng thì thốt lên:
− Sư tôn...
Thế Kiệt càng ngạc nhiên hơn khi nhận ra bây giỠtrong bộ lốt trang y tử thần không còn chân diện mục của Giang Kỳ mà thay vào đó là một bộ khô cốt trắng hếu.
Chàng lẩm nhẩm nói:
− Có chuyện này sao?
Lá»i còn Ä‘á»ng trên môi Thế Kiệt thì má»™t giá»ng nói cất lên sau lưng chàng:
− Nếu Quỷ Kiếm Khách muốn đoàn tụ với Giang Kỳ thì để ta giúp cho.
Nghe giá»ng nói quen quen, Thế Kiệt quay lại:
− Ngá»c Diện Thư Sinh Hạ Hàn Quang.
Hạ Hàn Quang nhếch mép cưá»i:
− Lệnh công tử thấy ta lạ lắm à?
Y chỉ má»™t cái ngách phía sau bồ Ä‘oàn đặt khối ngá»c thạch:
− Hạ mỗ nhỠlàm thân trâu ngựa cho Quỷ Kiếm chủ nhân nên mới biết một mật đạo trong cổ mộ này. Bây giỠHạ mỗ sẽ đưa Lệnh công tử đi rồi chiếm hữu thanh kiếm linh.
Y liếm mép:
− Khi có kiếm linh của Lệnh công tử thì Hạ mỗ chẳng mấy chốc sẽ độc tôn thiên hạ.
Thấy Hạ Hàn Quang, máu huyết trong kinh mạch Thế Kiệt sôi sùng sục. Chàng sao có thể quên được mũi phi tiễn hôm nào mà hắn đã kết liễu cuộc sống của thân phục chàng.
Nhưng khốn ná»—i giỠđây lá»±c trong ná»™i thể cá»§a chàng như ngá»n đèn dầu sắp cạn, không đủ giÆ¡ nổi tay nổi chân thì làm gì được kẻ thù.
Thế Kiệt nhìn Hạ Hàn Quang.
Hạ Hàn Quang nói:
− Lệnh công tá»­ hận ta lắm chứ gì. Nhưng cái số cá»§a Lệnh công tá»­ phải chết vá» ta. Hạ má»— thì sao cãi được ý trá»i.
Y xoa tay nhìn Thế Kiệt:
− Trên nhân gian này ta nghÄ© mình là má»™t mỹ nam tá»­ nhưng khi gặp Lệnh công tá»­, ta lại cảm thấy thua sút ngươi quá nhiá»u.
Hạ Hàn Quang chắc lưỡi nói tiếp:
− Ông trá»i thương Hạ má»— má»›i cho Hạ má»— cÆ¡ há»™i này.
− Má»™t ngưá»i bỉ ổi như các hạ thì khó tránh được hậu quả sau này.
− á»’... Ta chẳng thấy hậu quả gì cả. Nếu có hậu quả thì Hạ má»— cÅ©ng trút cái hậu quả ra khá»i cuá»™c Ä‘á»i này.
Y liếm mép nói tiếp:
− Trước khi ta tế độ vong hồn của Lệnh công tử sớm đoàn tụ với Nguyên Thiên Phục và Giang Kỳ thì ta cũng chẳng giấu giếm Lệnh công tử làm gì nữa.
Hạ Hàn Quang cưá»i khẩy, nheo mắt giá»…u cợt:
− Chính Hạ má»— đã cưỡng bức Giãn Hoa Tiên Tá»­, ngưá»i tình nhá» cá»§a Nguyên Thiên Phục.
Ta sợ gã Tàn Hồn Ma Äao truy cứu ra sá»± việc nên buá»™c phải khá»­ gã trước. Giá» ta nói ra sá»± thật tất Lệnh công tá»­ sẽ nuôi hận trả thù, nên đành phải tống tiá»…n ngươi vá» cùng vá»›i gã Nguyên Thiên Phục má»™t thể.
Thế Kiệt nghiến răng vì phẫn nộ. Hai mắt chàng đỠcạch tưởng chừng muốn rỉ máu ra ngoài.
Hạ Hàn Quang thấy chàng phẫn nộ như vậy càng hứng khởi hơn.
− Lệnh công tử cứ phẫn nộ. Và có thể hét lên một tiếng để bớt sự ấm ức rồi trút hồn lìa xác cũng được mà.
− Hạ Hàn Quang, hãy ra tay nhanh lên đi, kẻo ngươi không có cơ hội đó.
− Lệnh công tử thích đi ngay à?
Gã lại chắc lưỡi:
− ÄÆ°Æ¡c! ÄÆ°á»£c! Hạ má»— sẵn sàng chìu theo ý công tá»­.
Hạ Hàn Quang vừa nói vừa cúi xuống rút ngá»n trá»§y thá»§ giấu dưới giày. Y liếm mép nhìn Thế Kiệt nói:
− Nếu có thể ghi lại kỳ tích cá»§a Hạ má»—, má»™t mình lấy mạng Tàn Hồn Ma Äao Nguyên Thiên Phục và Quá»· Kiếm Khách thì đây đúng là má»™t kỳ tích có má»™t không hai trong chốn võ lâm giang hồ.
Gã vừa nói vừa từ từ giÆ¡ cao ngá»n trá»§y thá»§ nhắm vùng chấn tâm cá»§a Lệnh Thế Kiệt toan đâm bổ xuống kết liá»…u cuá»™c Ä‘á»i chàng. Chính vào lúc ngá»n trá»§y thá»§ chuẩn bị hạ xuống thì tiếng tiêu buồn ai oán lại trá»—i lên.
Tiếng tiêu như có ma lá»±c khiến Hạ Hàn Quang thoạt lưỡng lá»± rồi từ từ buông thõng hai tay cầm trá»§y thá»§ xuống. Mặt cá»§a gã đỠđẫn như ngưá»i Ä‘ang thả hồn theo tiếng tiêu đó.
Khi tiếng tiêu ngưng bặt thì Giãn Hoa Tiên Tử Mộc Kiến Bình đã đứng trước mặt Hạ Hàn Quang.
Hạ Hàn Quang bừng tỉnh khi tiếng tiêu kia ngừng trổ. Hắn nhận ra ngay Mộc Kiến Bình:
− Mộc Kiến Bình... Kiến Bình...
Kiến Bình nhìn gã:
− Hạ công tử còn nhận ra tôi à?
− Ta... ta vẫn còn nhớ nàng... nhớ nàng lắm.
− Trên Hồ Äá»™ng Äình, Kiến Bình đã từng được nghe những lá»i đưá»ng mật cá»§a Hạ công tá»­.
Hạ Hàn Quang lùi lại hai bộ.
Mắt Kiến Bình không rá»i gã.
Hạ Hàn Quang chạm vào ánh mắt cá»§a nàng như chạm phải lá»­a bá»ng, vá»™i vã lắc đầu nói:
− Kiến Bình, ta biết nàng hận ta lắm... nhưng...
Kiến Bình dấn đến một bộ:
− Ta không hận Hạ công tử.
Hạ Hàn Quang nhướng mày ngượng ngập nói:
− Nàng không hận ta. Äúng rồi, nàng sao có thể hận ta được. Ngưá»i xưa nói nhất nhật phu thê bách nhật ân. Chẳng lẽ nàng lại xuống tay giết ta sao?
Hạ Hàn Quang hớn hở nhìn Kiến Bình nói:
− Kiến Bình, ta và nàng lại chắp cánh se duyên với nhau.
Cùng vá»›i lá»i nói đó bất thần y lạng ngưá»i vung tay phóng ngá»n trá»§y thá»§ công thẳng tá»›i yết hầu Kiến Bình. GiỠđây Kiến Bình đâu phải như ngày xưa nữa, mà đã là Ngá»c Nữ cá»§a Ngá»c Cung, tiếp thụ võ há»c Vô Vi thì gạt ngá»n trá»§y thá»§ đối vá»›i nàng là chuyện quá dá»… như trở bàn tay.
Ngá»c tiêu Ä‘iểm tá»›i hứng lấy ngá»n trá»§y thá»§, đánh bật nó rÆ¡i xuống đất.
Thấy Má»™c Kiến Bình phản ứng thần kỳ, Hạ Hàn Quang giật mình toan phi thân vào mật đạo thoát chạy. Nhưng ý niệm cá»§a gã như bị Kiến Bình Ä‘á»c được. Chỉ má»™t cái lắc vai, nàng đã đứng trước mặt Hạ Hàn Quang.
− Hạ công tử chưa đi được.
Hạ Hàn Quang lắp bắp nói:
− Kiến Bình, hãy tha thứ cho ta. Ta biết ta có lỗi với nàng.
Kiến Bình lắc đầu:
− Hạ công tử không có lỗi với Kiến Bình.
− Ta không có lá»—i vá»›i nàng, sao nàng cản đưá»ng ta?
− Bởi vì ta sẽ giết Hạ công tử.
Giá»ng nói cá»§a nàng thật ôn nhu từ tốn, nhưng đối vá»›i Hạ Hàn Quang thì đúng là lá»i phán xá»­ cá»§a diêm chúa. Y bất giác thối lùi hai bá»™, chỉ vào ngá»±c mình:
− Nàng giết ta?
Kiến Bình gật đầu.
Hạ Hàn Quang bặm môi, mãi má»™t lúc má»›i cất nổi lá»i nói:
− Nàng hận ta đã cưỡng đoạt sự trong trắng của nàng?
− Không hận.
Hạ Hàn Quang thét lên:
− Không hận, tại sao nàng lại muốn giết ta?
− Vì Nguyên đại ca.
− Nguyên Thiên Phục... Gã... gã đã chết rồi.
− Chết bởi tay Hạ công tử.
Hạ Hàn Quang lắc đầu:
− Kiến Bình, ta sẽ chuá»™c tá»™i vá»›i Nguyên Thiên Phục mà thá» cúng bài vị y suốt Ä‘á»i.
Lệnh Thế Kiệt gượng đứng lên.
Kiến Bình buông một tiếng thở dài rồi nói:
− Hạ công tá»­ còn lá»i gì để nói nữa không?
− Ta nói sự thật từ đáy lòng mình. Nàng hãy tin ta.
− Những lá»i cá»§a Hạ công tá»­ thốt ra thật là vô nghÄ©a.
− Nàng... không nghĩ...
− Äã quá muá»™n để Hạ công tá»­ nghÄ© lại mình. Ta tá»™i nghiệp cho má»™t nam tá»­ như Hạ công tá»­, nhưng không thể để công tá»­ tồn tại trên cõi nhân thế này được. Quá»· Kiếm U Linh Môn có Vô Ảnh Kiếm còn công tá»­ có xà tâm ngôn Ä‘ao. Hạ công tá»­ nên theo vá» vá»›i Quá»· Kiếm U Linh mà làm chiếc ghế cho y.
Hạ Hàn Quang lắc đầu:
− Không... Kiến Bình, đừng mà...
Gã vừa dứt lá»i thì chiếc ngá»c tiêu đã Ä‘iểm tá»›i đúng vùng tam tinh cá»§a Hạ Hàn Quang.
Chiêu công của Kiến Bình quá thần kỳ và nhanh đến độ Hạ Hàn Quang không thể nhìn thấy được.
Khi nàng rút ngá»c tiêu vá» thì tam tinh cá»§a Hạ Hàn Quang đã lá»§ng má»™t lá»— sâu hoắm.
Hạ tử Hạ Hàn Quang xong, Kiến Bình nhìn lại Thế Kiệt. Với dung diện u buồn nàng bồi hồi nói:
− Thế Kiệt, hãy thắp dùm tôi ba nén nhang trên má»™ phần Thiên Phục. Kiến Bình này đã trả thù dùm cho ngưá»i.
Thế Kiệt chưa kịp dáp lá»i thì Má»™c Kiến Bình đã lướt thân ảnh vào mật đạo U Linh mất dạng.
Chàng nhìn vỠphía mật đạo, buông một tiếng thở dài.
Cũng lúc đó Cáp Nhật Hồng đã vào tới đại sảnh cổ mộ U Linh. Nàng vừa nhìn thấy Thế Kiệt đã chạy vội đến ôm chầm lấy chàng:
− Tướng công...
Nhật Hồng dụi đầu vào bá» vai Thế Kiệt mà khóc. Nàng khóc không phải vì bất cứ lý do nào mà chỉ vì quá sung sướng, quá hạnh phúc khi biết Thế Kiệt vẫn còn tồn tại trong cuá»™c Ä‘á»i này, nghÄ©a là vẫn còn tồn tại trong cuá»™c Ä‘á»i nàng.
oo Cá»— xe song mã rong ruá»—i vá» phía hướng Äào Hoa Viên. Trong khoang xe thỉnh thoảng lại rá»™n lên tiếng cưá»i hoan hỉ cá»§a đôi uyên ương vừa gá nghÄ©a trăm năm.
Cá»— xe dừng lại trước cánh cổng tam quan khu Äào Hoa. Bên trong Äào Hoa Trang, hoa đào Ä‘ang nở rá»™ để chuẩn bị đón mùa xuân. Äào Hoa Trang như bừng sống dậy sau những thăng trầm cá»§a bụi trần gian.
Thế Kiệt và Nhật Hồng bước xuống xe Ä‘i vào khu vưá»n đào. Hai ngưá»i dừng bước trước ba ngôi má»™ đá được những tán hoa đào tôn tạo.
Chàng đứng lặng trước ba ngôi mộ đó:
− Mẹ... cha... nghÄ©a phu.... Cuối cùng con cÅ©ng đưa được ba ngưá»i vá» bên nhau.
Nhật Hồng liếc trộm Thế Kiệt rồi nhìn lại ba ngôi mộ:
−Cha... mẹ... bá bá... Chúng con sẽ yêu thương nhau trá»n kiếp này, để mãi mãi không còn những oan trái trong cuá»™c Ä‘á»i.
Hết
Tài sản của aspirin

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
ãàçïðîì, çîëîòî, êëèïû, ïåðâûé, òåëåôîííûé, òåñëà, quá»· kiếm u linh, quy kiem u linh, quy kiem u linh 4vn, quykiemulinh, u linh huyet kiem, æèâûõ


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™