Đường huyền sau khi phân phó xong công việc cho cấm vệ , liền binh phân năm lộ xuất phát, trong bóng tối, năm trăm cấm vệ quân lén lút đem cứ điểm đoàn đoàn vây quanh,
đường huyền lại trong cấm vệ quân tìm người có cùng vóc dáng với đại hán , bèn lột sạch quần áo của đại hán cho hắn mặc vào , trong bóng đêm cũng khó mà phân biệt thật giả, lại làm bộ dáng say rượu chân nọ đá chân kia, do đường huyền đỡ lấy đi vào địa lao, trên đường đi tuy có vài người trêu chọc mấy câu, nhưng tên quân sĩ kia cũng không trả lời, chỉ là làm bộ đại túy, kêu rên vài tiếng, cũng có thể giấu qua đi.
Hai người tiến vào địa lao, đường huyền bèn thực thi kế hoạch, chỉ dùng một căn tế côn, liền đem kỹ thật mở khóa được học trong quân đội thi triển đem thiết khóa toàn bộ mở ra,
Thời đai này thiết khóa chế tạo thật đơn giản tưởng còn có thể làm khó đường huyền ta sao? Đường huyền lại tiếp tục đem thiết khóa đang khóa ở lối vào địa lao toàn bộ mở ra, nói không chừng lát nữa cấm vệ quân tiến vào cứu người nơi dây sẽ vào đàu tiên!sau đó lại đem mấy cây đuôc dập tắt chờ đợi biểu diển của cấm vệ quân.
“cháy rồi !cháy rồi! nhanh dập lửa a!”
“A! Quan binh tới rồi!”
.....................
Cấm vệ quân dựa theo sự phân phó của đường huyền , cởi xuống áo khoác, lộ ra quân phục cấm vệ quân, trước hết là phòng hỏa rồi thừa dịp mọi người cứu, lưu bốn đạo nhân mã xung sát tiến vào, mặt khác còn lại môt đạo nhân mã canh giữ mặt ngoài. Mọi người trong bang hội, vốn là sợ quan binh vài phần, lại thấy ánh lửa xung thiên, khắp nơi khói đậm cuồn cuộn, tiếng kêu không ngừng vang lên, cũng không biết quan binh đã tới bao nhiêu người? trong hoảng loạn một số ít người thấy đại sự không xong liền nhân tối trời chay trốn . Đường huyền trước đó cũng có phân phó, chủ yếu lấy phóng hỏa, hư trương thanh thế làm chủ, bốn đoàn người ngựa xông vào cứu người thì một đội xông thẳng tiến vào địa lao, một đội chạy hướng địa lao khác, ngoài ra hai đội xung sát tạo thế, mà canh giữ ở mặt ngoài một dôi nhâ mã là .......khổ nhất........ cứ việc giơ giơ cây đuốc rồi chạy loạn bên trong , làm cho người ta có cảm giác bên ngoài còn có nhiếu quân đội đang bao vây nơi đây. Đương nhiên cũng muốn lưu lại cho bon hắ một con đường thoát bằng không chó cùng rứt giậu, tử thương chắc chắn thảm trọng!
Quả nhiên không ngoài sở liệu của đường huyền, trong lúc náo loạn có môt số người hướng địa lao vội vàng chạy đến , thấy máy cái khóa ở phòng giam vẫn còn nhất thời nghĩ không ra, đồng thời từ trong khe cửa hướng bên trong nhìn vào thấy một màn tối đen cũng không biết những người bên trong đã được cứu ra chưa ? Những người này vừa nhìn đệ nhất đội cấm vệ quân tựu xung sát đi qua. Bọn họ ngăn cản vài cái, lo lắng quan binh càng ngày càng nhiều, liền quay đầu chạy đi. đợi cấm vệ quân đến Đường huyền liền trổ tài mở hết thiết khóa, giúp đở Tần diễm diễm dìu hai vị sư môn trưởng bối đi ra.
Bên ngoài cuộc chiến cũng đến hồi kết, dù sao nơi này cũng thuộc phạm vi hoàng thành, xung quanh trực thuộc phạm vi quản lý của mười vạn cấm vệ quân, người của một bang phái há có thể chóng lại sao? vì vậy thời gian không đến một nén hương , dồn dập rút lui, đường huyền sai người dập tắt lửa, bận rộn đến khi trời sáng, sau khi thống kê, phát hiện hơn năm mươi danh cấm vệ quân tử thương , nhưng thành công cứu được sư môn Tần diễm diễm hơn một trăm người .
Đường huyền mệnh lệnh lão thái giám, điều cấm vệ quân giữ chặt nơi này, lại lấy rất nhiều y phục cấm vệ quân , đưa cho đồng môn Tần diễm diễm thay đổi,
Nhân dịp trời chưa sáng ,đoàn người hơn vài trăm hạo hạo đãng đãng trô lại hoàng cung,
qua mấy ngày sau, lão thái giám hồi báo, nói tra xét được rất nhiều đồ vật đáng tiền , kiểm tra sơ bộ cũng có hơn mười vạn lượng bạch ngân, đường huyền an bài chổ ở cho những người trong sư môn Tần diễm diễm , đại thưởng cấm vệ quân tướng sĩ, cáy này thật là phiền toái a , cũng không nên nhắc.lại làm người ta thật đau đàu
trong phủ tam vương gia lúc này câm như hến, mọi ngươi ều im lặng cẩn trong lời nói ! tại vì tam vương gia đang nổi trận lôi đình ! nghe nói ngai cả thanh ngọc cửu thải bình mà hắn yêu thích cũng bị tam vương gia đặp bể (cái này thật là phá gia chi tử mà , nếu vài trăm năm sau thì sẽ trỡ thành đồ cổ vô giá a)!
Cho nên từ buổi sáng đến giờ, có vài hạ nhân bởi vì phạm một ít vụn vặt việc nhỏ, đều bị tam vương gia đem ra đánh cho mình đầy thương tích!
“Phế vật! Hết thảy đều là phế vật!tại đây các ngươi nói cho ta biết? Các ngươi mấy phế vật làm sao thống lĩnh cấm vệ quân? Xem xem các ngươi đều đã làm chuyện gì? Xuất ngoại đánh nhau nháo sự, cùng lưu manh ẩu đả, tập thể đến tửu lâu uống hoa tửu, lại còn tổ chức sòng bài? Đi cược phòng bài bạc, thua sẽ có thưởng!hừ ,mặt mũi của Cấm vệ quân đều bị các ngươi làm mất hết !”
Một người được coi là trầm cảm …….à không phải ,là trầm ổn …đúng, đúng là trầm ổn,trên mặt luôn luôn mở nụ cười quen thuộc tam vương gia,nhưng lúc này đang rống lên suốt cả buổi sáng, thật là kỳ quái là giọng hắn vẩn còn tốt như thường!
Lúc này đang đối diên với tam vương gia là bốn vị thống lĩnh cấm vệ quân đang cúi thấp đầu, không dám liếc nhìn tam vương gia môt cái !
Một vị thống lĩnh một mặt râu mép thấp giọng bẩm nói:“Hồi vương gia, cấm vệ quân môn nháo sự, đều có chỗ dựa là hoàng thượng, thuộc hạ thấy việc này muốn quan cũng quãn không được a!” Hắn chính là trịnh chí thông, là một trong những thủ hạ.đắc lực của tam vương gia
“Hừ! Tên hôn quân này càng ngày càng hồ đồ !” tam vương gia nắm chặt hai tay, đi tới đi lui, đột nhiên hắn mặt lạnh lùng phân phó :“Các ngươi đi về, tìm một ít quân sĩ ưa thích cùng hoàng thượng đi ra hồ nháo , trong tối giết hơn mấy trăm cái,nếu còn không được liền giết thượng một ngàn! Hảo hảo cho bọn họ một cái dọa người! Sau này xem xem ai còn dám cùng hoàng thượng cùng lúc hồ nháo!”
Bốn vị thống lĩnh cảm thấy trong tâm dường như bị tạc một gáo nươc lạnh ,nhưng rất nhanh lại khôi phục dáng vẻ bình thường ,hướng đến tam vương gia đống thanh:“vâng! Vương gia!”
tam vương gia khoát khoát tay, tỏ ý cho bọn họ lui ra, nhưng trong lòng dâng lên một tia âu lo:“Này hôn quân đến cùng đang đùa cái gì cổ quái? Hy vọng hắn chỉ là vì hồ nháo hảo ngoạn!”
.................................................. .............
Mà trong hoàng cung ngự thư phòng trung, đường huyền chính híp lại ánh mắt, nhàn nhã uống trà, còn lão thái giám thì ở một bên hầu hạ , đường huyền thờ ơ hỏi:“Lão dư đầu a? bên kia Tam Hoàng thúc có động tĩnh gì không ?”
Lão thái giám cẩn thận trả lời:“Bẩm hoàng thượng, bên kia Tam vương gia đã ra lệnh cho bốn vị thống lĩnh bắt không ít cấm vệ quân, giờ ngọ chuẩn bị chém đầu, lấy làm cảnh báo !” Đường huyền hơi chút trầm tư, nói:“Trước tiên không vội! Cứ việc từ từ ...cho những cấm vệ quân này ăn một ít đau khổ, ch72 đền lúc bọn họ tuyệt vọng, trẫm lại đi cứu bọn họ! Tốt nhất có thể chết trước hơn một trăm người, dẫn lên quân sĩ phẫn nộ, chúng ta này xuất diễn nhất định phải supperstar!”
“A? supperstar **?” Lão thái giám trợn mắt, từ ngử này lão cũng nghe lần đầu.
Đường huyền cũng là hơi ngớ người, thật lâu mới cười nói:“Ách, chính là ngôi sao điện ảnh a!” Tâm lý lại tại khing bỉ chính mình:“Cùng một cái thái giám đàm **, lão tử đúng là đàn gải tai trâu a!”
Uống trà xong, đường huyền đến ngự hoa viên, nơi đó tuy chưa xây xong , nhưng phần lớn phòng ốc đã thành, có thể ở người, lại thanh tĩnh tự nhiên, phong cảnh cực tốt, trở thành địa bàn riêng tư của đường huyền , nếu không có mệnh lệnh của hắn thì bất cứ người nào tự ý xông đều giết chết , đương nhiên đối với những...ngưới âm thầm thăm dò, cố ý phóng ra tin tức, nói hoàng thượng cường thưởng mấy trăm dân nữ, hàng ngày ở bên trong bày ra trò chơi một số trò chơi không có hình người. Lại thêm nữa sư môn củaTần diễm diễm đại đa số đều là nữ tử, ngày đó sau khi cứu các nàng trở về, cũng tính nháo đến rất lớn, tức thì tin tức linh thông làm cho mọi vương công đại thần đều biết, chỉ là hoàng thượng bất minh đem một cái môn phái cướp trở về có cái gì dùng? Hiện tại lại kết hợp quái sựở tại ngự hoa viên , đương nhiên liền cho rằng, hôn quân thật đang giở trò thần thần bí bí làm hững việc không quang minh chính đại. Thế là các đại thần từng người điều cười cười, liền không để ý tới. Bộ dư cơm saomà đí dò xét việc riêng tư của hoàng đế. Đương nhiên, tất nhiên trong miệng ý vị sâu xa thở dài nói:“Hoàng thượng anh minh, hoàng thượng anh minh a!”
Chẳng qua cái chữ anh minh này, lại cố ý kéo theo khang điệu, hơn nữa lúc các đại thần mỗi khi nói đến hai chữ này , đều hiểu ý ha ha trực cười!
Ngự hoa viên, giả sơn, hoa viên,hồ nước, lâu đài đã sớm được kiến tạo , nhưng những đồ vật quý giá từ trong nhân gian thu thập được ,hoặc bị đường huyền sai lão thái giám bán đi lấy tiền hoặc bị bớt xén trên đường vận chuyển, tuy nhiên nơi đây cũng coi là thiên đường a. lần đầu tiên đường huyền dến đây cũng cảm thán không thôi,mặt mày rạng rỡ, bèn không thèm nghe lời khuyên can của lão thái giám ,cởi long bào nhảy xuống thiên nga hồ bơi lội, dù sao ở trong quân đội , hắn cũng được coi là một trong ba người đứng đầu tại cuộc huấn luyện bơi lội năm ngàn thước . chỉ là lần bơi lội này lại không được lý tưởng bởi vì sau khi bơi lội khoảng ba trượng đướng huyền bất nghờ lặn xuống làm cho mấy cái nô tài trên bờ hoảng loạn kêu hộ giá, nhảy xuống nước vớt hắn lên, thành ra cuộc bơi lội không thể tiếp tục trái lại thành một cuộc náo loạn
Ngày nọ ,Đường huyền đi tới trong ngự hoa viên, sau khi sư môn của Tần Diễm Diễm được Đường Huyền cứu ra thì nơi đây trở thành nơi trú ngụ của mi thiên phái.
Mi Thiên phái trên giang hồ cũng không được coi là môt môn phái lớn gì, nhưng từ khi khai môn lập phái đến nay cũng đã trãi qua ngàn năm ,võ công tự thành một thể, lấy ôn nhu nhanh nhẹn làm chính, trong môn phái đa phần là nữ đệ tử thân thủ đều không kém.
Mà thánh vũ minh là liên minh của các môn phái, nhưng bên trong sớm trở nên rối loạn ,đấu đá lẫn nhau, còn minh chủ lại có dã tâm lang sói, trong tối diệt trừ dị kỷ, đem thánh vũ minh biến thành công cụ tranh quyền đoạt lợi.
Sư phụ tần diễm diễm là tuệ nhàn sư thái , hai vị sư thúc phân biệt là tuệ lâm cùng tuê tĩnh sư thái, võ công tạo nghệ đều cao thâm không lường, từ lúc an bài các nàng tại đây tính ra cũng hơn hai tháng, thương tích của ba vị sư thái qua sự trị liệu của thái y cũng dần dần chuyển biến tốt đẹp….
“ ai nha!MI THIÊN PHÁI NHÂN Tài thật nhiều a! ba vị sư thái mau nhìn, các sư tỷ sư muội người nào cũng xinh đẹp a! người như phượng , động như kiều yến, một chiêu một thế rất giống như là đang khiêu vũ , thật xinh đẹp a!”
Đừơng huyền đang vỗ tay nói cười vui vẻ. ngồi đối diện với hắn lúc này là ba vị sư thái , bốn người ngồi ngay ngắn ở dưới mái hiên đang uống trà, ở không xa, các nữ đệ tử của mi thiên phái đang chuyên cần luyện võ, làm cho đường huyền hoa cả mắt, không ngừng sợ hãi than
“các sư tỷ muội này, nếu bơi lọi trong thiên nga hồ, nhất định có thể chinh phục thế giới!nếu lão tử bơi lội trong thiên nga hồ mà có các nàng làm cổ động viên , bên lội bên kêu, hoàng thượng gắng lên! Hoàng thượng gắng lên! Hoàng thượng ta yêu ngươi! Hoàng thượng ta yêu ngươi!.....thì cho dù là bơi qua năm đại dương , lão tử cũng bơi qua hết . con ngươi đảo qua đảo lại, , không biết là xem người thân thủ , hay là xem vóc người,cùng lúc nước miếng nhịn không được lại chảy ra, tức giận mắng thầm:“Cái này rắm chó hôn quân, cái gì tố chất thân thể? Vừa thấy mỹ nữ thì liền chảy nước miếng, làm hại lão tử liều mạng uống nước, một canh giờ qua đã đi nhà xí tám lần !hừ, Sau này phải rèn luyện tốt,phải lần lượt đem những điều mỹ nữ đại kỵ từ bỏ! Đến lúc đó lão tử liền chiến liền thắng, còn công thì không ai không ……., hắc hắc!” tromg lúc cười gian, nước miếng lại chảy ra, đường huyền nhanh chóng uống một miệng trà, tiện thể lau mép, che dấu đi nước miếng đang chảy ra.
.
Ba vị sư thái đều là những người sống hơn năm mươi ,nhìn thấy Dường huyền như vậy tuệ nhàn sư thái có chút khẽ cười, nói:“Hoàng thượng, ngài là vạn kim chi khu, địa vị tôn sùng, ngàn vạn không thể gọi các nàng sư tỷ sư muội . Để tránh hỏng cương pháp! Lão thân tuy truyền hoàng thượng một ít thổ nạp chi pháp, luyện khí chi thuật, nhưng lại không thể thu hoàng thượng làm đồ đệ! Còn thỉnh hoàng thượng thứ tội!”
Đường huyền chẳng hề để ý cười nói:“Sư thái thật khách khí ! Trẫm làm sao sẽ trách người ? Cùng các người một chỗ, trẫm có rất nhiều vui vẻ, đặc biệt là sư thái dạy cho trậm vận khí chi thuật, mỗi ngày một luyện hoàn, thật là thư sướng vô cùng a! Quả thực so với...... So với...... Quên đi, tóm lại là rất sảng khoái a!”
Sư thái hỏi tiếp :“Không biết hoàng thượng hôm nay đến , có gì phân phó?” Đường huyền đặt chén trà xuống, làm ra một bộ dáng chính khí lẫm thiên hướng ba vị sư thái nói:“Ba vị sư thái, các ngươi cũng biết, trẫm luôn bị coi là hôn quân, hàng ngày bị người ta mắng, mấy ngày nay cũng thường nằm thấy ác mộng, tâm thần có chút không tập trung, trẫm lo lắng nói không chừng nào một ngày đó, liền bị người hành thích, cho nên, muốn mời ba vị sư thái trú ngụ nơi này, vừa đến có thể truyền thụ võ nghệ cho trẫm, thứ hai có thể phái vài vị cao thủ, hộ trẫm tả hữu, vạn nhất trẫm bị hành thích, cũng có thể bảo hộ trẫm a!”
Ba vị sư thái nhìn nhau một cái, mỉm cười gật đầu, tuệ nhàn nói:“Cái này tự nhiên, đừng nói hoàng thượng đối với chúng ta có ân cứu mạng, ngoài ra hoàng thượng còn có lời này phân phó, lão thân cũng không dám không từ!” Đường huyền thừa dịp nói:“Tốt nhất có thể nhờ tiểu di muội cũng đến bảo hộ trẫm nha!”
Ba vị sư thái nhẹ nhàng khẽ cười, trong lòng mọi người đều hiểu ý, tuệ tĩnh hướng tới các đệ tử đang luyện võ trong sân gọi:“Diễm nhi, Bình nhi, Lan nhi, Điệp nhi, bốn người các ngươi qua đây!”
“dạ, sư thúc!” trong sân đi ra bốn vị nữ tử mỹ mạo tuyệt sắc , đều là hương mồ hôi nhỏ giọt, thở gấp phì phò, tiếu kiểm đà hồng, đường huyền coi chừng các nàng phập phồng đích bộ ngực ngoan xem, ngây ngốc, thầm hô nói:“lão Thiên thật linh a! Sư thái quả thật đúng là Bồ Tát sống ! Này bốn vị sư muội, Tần diễm diễm cũng không cần nói , ngoài ra ba vị cũng đều là mỹ nhân nha, vóc người luyện võ người cũng không cần nói , nên phì đích phì, nên gầy thì gầy, lung linh có trí, phong tình vạn chủng!”
Này bốn vị nữ tử đồng thanh nói:“Sư thúc, ngài có chuyện gì sao?” Tuệ Tĩnh sư thái nhìn vào bốn vị vãn bối, thật là hân hoan, nói:“Từ hôm nay trở đi, các ngươi nên kề cận hoàng thượng làm thiếp thân thị vệ, trong tối bảo hộ hắn an toàn!”
“A? Sư thúc?” Bốn vị nữ tử đều là không thể nghĩ tới sư thúc sẽ kêu chính mình bảo hộ hoàng thượng, Tần diễm diễm càng giận nói:“Sư thúc, hắn là người xấu, ta...... Ta mới không đi bảo hộ hắn!”
Tuệ Tĩnh sắc mặt trầm xuống, quát:“Hồ nháo. Hắn là hoàng thượng, nếu hắn chết đi thì quan hệ không biết bao nhiê sự sinh tứ xủa chúng sinh trong thiên hạ, chúng ta là người tập võ, lẽ ra cũng nên vì thiên hạ bách tính tẫn một phần trách nhiệm!” Tuệ Tĩnh sư thái bình thường rất nghiêm, phần lớn các đệ tử đều sợ nàng ba phần, nghe nàng vừa quát xích, bốn vị nữ tử cũng không dám nói tiếp, chỉ là miệng nhỏ mỗi người cong lên , trong mắt cũng ẩn có nước mắttỏ ra một bộ dáng ủy khuất.
Mắt thấy như vậy Đường huyền loại này háo sắc chi nhân, đau đến tm gan vỡ vụng , thế là vỗ vỗ bộ ngực, nghiêm nghị nói:“Sư thái a, trẫm xem vài vị sư muội không nguyện ý, coi như xong rồi!sự sinh tử của Trẫm là việc nhỏ, làm cho vài vị sư muội thương tâm mới là việc lớn a!” Lại hướng bốn vị sư muội an ủi :“Bốn vị muội muội đừng khóc , trẫm không muốn các ngươi bảo hộ tổng được rồi chứ gì! Đến đây! cười lên Cho trẫm xem nào ? Nếu không! Trẫm cười lên cho các vị muội muội xem nha?”
Tần diễm diễm nói:“Sư thúc a, ngài nghe rồi đó , là hắn không muốn chúng ta bảo hộ!”
Tuệ Tĩnh trừng nàng một cái, nói:“Hồ nháo! Ngay cả lời của sư môn trưởng bối, các ngươi cũng không nghe sao?! Chẳng lẽ các ngươi cho rằng sư thúc ta đem các ngươi nhảy vào nơi dầu sôi lửa bỏng sao? Việc này cho các ngươi thời gian ba ngày cân nhắc, nếu như không chịu , liền không phải đệ tử mi thiên phái ta, các ngươi thật giống vi chi, đi xuống đi!”
Bốn vị nữ tử lúc này mới giận dỗi lui xuống.
Đường huyền cùng cười nói nói:“Sư thái, sao ngài phải chụi khỏ như thế chứ?”
Tuệ Tĩnh thở dài nói:“Hoàng thượng cũng cho rằng lão thân tại hại các nàng sao?”
Đường huyền hỏi:“Chẳng lẽ sư thái có... thâm ý khác?”
Tuệ Tĩnh chậm rãi nói:“Hoàng thượng ngài muốn nghe lời thật lòng hay là muốn nghe lời nói dối?”
Đường huyền mắng thầm:“vị sư thái này cũng là một lão hồ ly nha! Hừ! Trẫm sẽ khiến ngươi không được như nguyện!” Thế là tùy tiện nói:“Trẫm đương nhiên là muốn nghe......... Lời nói dối!”
“A?......” Ba vị sư thái nghe thấy đều thất kinh, kkim2 nèn không được đem nước trà trong miệng đều phun ra ngoài.
“Ây nha , nguyên lai ba vị sư thái võ công cao cường a,hì hi!phun nước trà ra ngoài có sự khác biệt a”
Đường huyền mỉm cười vui vẻ , thấy ba vị sư thái đối mặt nhìn nhau, bị chính mình trào phún làm cho nói không ra một câu, cảm thấy vui vẻ cực kỳ, đem trà xanh một hơi uống cạn , liền cao giọng cười dài lên
Ba vị sư thái nhìn nhau lúc này mới biết hoàng thượng đang chọc cười , Tuệ Tĩnh sư thái cũng nhẹ nhàng khẽ cười, nói:“Hoàng thượng, ngài cũng thật khéo chọc cười !” !” Đường huyền khiêm nhường nói:“Lẫn nhau, lẫn nhau, sư thái ngài cũng là người có khẩu vị a!”
Tuệ tĩnh sư thái thấy tronng lời nói của hắn có ý không hảo , bèn ho khan vài tiếng nói:” Hoàng thượng ngài đừng hiểu lầm, thần sai mấy người diễm nhi bảo hộ hoàng thượng thực ra là đang chiếu cố các nàng ta!thứ lỗi cho lão thân nói thẳng,nếu hoàng thượng muốn dùng sức mạnh thu phục Diễm nhi, thì diễm nhi hài tử này, sớm tại một tháng trước liền đã bị**, nhưng mà đến nay nàng có thể bảo trì tấm thân xử nữ, thì lão thân cho rằng ngài đang muốn thu phục phương tâm diễm nhi. Thứ lỗi cho lão thân nói câu mạo phạm, nếu như hoàng thượng là vị mỹ nam tử, đàm thổ phong nhã, dáng vẻ bất phàm, lại cùng diễm nhi đem kính có lễ, lão thân ngược lại lo lắng diễm nhi rơi vào tình kiếp, nhưng hôm nay hoàng thượng...... Dạng này...... Diễm nhi...... Sợ là sẽ không...... Cái này! Lão thân cũng không tiện nói .” Nói đến cuối cùng, nàng cũng ấp a ấp úng, lời nói không ra khỏi miệng.
Đường huyền hiểu ý, thuận miệng nói tiếp:“Sư thái là nói trẫm lớn lên xấu xí, nói chuyện lại không văn nhã, diễm nhi là quyết sẽ không ưa thích trẫm, cho nên mới yên tâm lưu nàng bên người của trẫm?” Tuệ Tĩnh sư thái không nói, lại cũng không phản đối. Đường huyền lập tức bị đả kích lớn: “Nguyên lai là như thế! Ước đoán nếu lão tử không mặc long bào, thì so với ông lão giống nhau? Tuy nói từ xưa mỹ nhân ái anh hùng, cũng không nghe nói anh hùng kia trưởng thành có giống bộ dáng này của ta?”
Nghĩ đến đấy,Đường Huyền cuối đầu buồn xo, mặt lộ ra vẻ không thoải mái, lại cầm chung trà uống tiếp , kết quả là phải đi nhà xí hai lần, sau đó mới cùng lão thái giám đến ngọc lăng cung tìm ái phi. Trong tâm thầm nói lần náy nhất định phải hỏi được tên của ái phi. Còn nữa , nếu lần sau gặp lại phải hỏi ba vị sư thái làm sau nhìn ra Diễm nhi còn xử nữ? bản lãnh này của ba vị sư thái, lão tử nhất định phải học được để còn áp dụng sau này a!
Vị ái phi trong ngọc lăng cung là vị nữ nhân đoan trang, dáng vẻ xinh đẹp mỹ miều,còn là người thiện giải nhân ý, tính tình ôn nhu như nước, mỗi khi Đường huyền bị một số nữ đệ tử cùng tần diễm diễm làm điều gì uất khuất, nơi đầu tiên hắn nghĩ đến là ngọc lăng cung, muốn được xanh nhạt bàn tay ngọc của ái phi vuốt ve an ủi thương tích trong lòng hắn.
“ ái phi! Trẫm gần đây thường nằm mộng, mơ thấy ái phi đã đổi tên, nàng có muốn biết trong mơ trẫm gặp nàng tên gọi là gì không?”
Trong ngọc lăng cung,Đường Huyền đang cười mị mị, nhẹ nhàng nắm bàn tay ngọc của ái phi,quên hết mọi ưu tư phiền não vừa rồi! lúc này còn cái gì mà thương tích phiền não ,sớm bị hắn quẳng lên chín tầng mây ,
trong tay nhẹ vỗ về tay ngọc, một cổ nhàn nhạt thanh hương xông lên làm Đường Huyền trong khoảnh khắc này mới cảm nhận được lạc thú làm hoàng đế ! một khoái cảm chinh phục tự nhiên sinh ra, cảm thấy chính mình lúc này mới chính thức là hoàng thượng.
ái phi đang tựa trong lòng của Đường Huyền, mái tóc như suối huyền, trên mặt nàng nhẹ nhàng phiêu dật, mỉm cười sâu kín nói:” thần thiếp làm sao biết hoàng thượng nằm mơ thấy thiếp đổi tên là gì? Mọi người đều nói quân tâm khó dò, thần thiếp cũng không dám dò xét điều mà trong lòng hoàng thượng đang nghĩ.”
đường huyền hít sâu vào một hơi, cảm thấy trong lòng rung động ,nhẹ nhàng nói:”trẫm nói cho nàng nghe cũng được , nhưng trước hết nàng phải nói cho trẫm biết nàng tên gọi là gì”
ái phi gật đàu trong giọng pha lẫn u buồn nói:” thần thiếp tên gọi là tần phỉ phỉ, hoàng thượng chẵng lẽ đã quên rồi sao? Ai!cũng khó trách hoàng thượng , trong cung cón có ba ngàn gia lệ, hoàng thượng làm sao còn nhớ đến tên của thần thiếp”
“tần phỉ phỉ, tần phỉ phỉ ?tên này gọi lên nghe thật hay nha, nghe thấy danh tự liền khiến người có có phỉ phần chi tưởng!”đường huyền bỗng suy nghĩ điều gì trong miệng chợt nói Ái phi, trẫm phong ngươi làm hoàng hậu, được hay không?”
Tần phỉ phỉ thất kinh, thở nhẹ nói:“Hoàng thượng, vạn lần không thể! Hoàng thượng muốn phong thần thiếp làm mẫu nghi thiên hạ, thần thiếp….thần thiếp xuất thân bất hảo, ngôi hoàng hậu thần thiếp không thể làm. Đừng nói hậu cung người người không phục, liền cả trong triều trăm quan cũng sẽ can thiệp, đến lúc đó chỉ sợ triều cương bất ổn a!”
Đường huyền thấy thần sắc của ái phi như vậy, trông rât giống với vẻ không dám làm hoàng hậu, tức thì trong lòng buồn bực thầm nghĩ:” Rắm chó hoàng đế làm sao bày ra nhiều quy củ như vậy. bọn vương công đại thần kia, lão tử sớm muộn gì cũng phải thu thập bọn chúng! Đến lúc đó lão tử nhất định tại triều bày ra một ít thủ đoạn,gạn đục khơi trong, lưu lại những đại thần có lòng vì dân vì nước thường đối kháng với bọn vuốt mông ngựa, phế trừ những kẻ xu nịnh, còn những người thuộc dạng thăng trầm ít lời, cũng phải tránh xa , loại người này là âm hiểm nhất, giữ lại bên người sớm muộn gì thì cũng trở thành tai họa”
“Hoàng thượng, hoàng thượng? Ngài bị làm sao vậy?” Tần phỉ phỉ thấy đường huyền tự nhiên ngây ngốc , vội đánh thức hắn.
“A??” Đường huyền phục hồi tinh thần lại, đột nhiên đối với Tần diễm diễm nói:“Ái phi a? nàng có thể hay không kêu trẫm một tiếng: Lão công, ta muốn!”
Tần phỉ phỉ mặt đỏ lên, thẹn thùng :“Hoàng thượng, ….lời này …cái này ..hình như có chút không ổn!”
Đường huyền vội vàng dụ dỗ:”có gì mà không ổn? nàng cứ kêu một tiếng, kêu lên cho trẫm nghe xem. Thôi mà!...gọi đi mà!”
Đường huyền cố ý nhắm hai mắt , trong lòng suy nghĩ:”thời đại của lão tử một câu kinh điển:”lão công, ta muốn”không biết kích thích biết bao nhiêu nam nhân hán tử dù trong dầu sôi lửa bỏng cũng phai6 lao vào. Đương nhiên cái này lão công, mười chi ** cũng không phải chân chính là lão công, bằng không cũng sẽ không kêu được như thế mất hồn, ai oán! Ai! Chỉ là không biết kẻ nào thất đức lại phát minh thêm một câu:‘Lão công, ta còn muốn!’ liền kích thích thiên thiên vạn vạn nam khoa y viện cửa chẩn đích đản sinh! Xem ra chân chính cải biến lịch sử đích không phải nữ nhân, cũng không phải nam nhân, mà là nam nhân gặp phải nữ nhân! Hơn nữa là ** hình đích.”
“Lão công!......... Thiếp......... Ta... Muốn!” tần phỉ phỉ cuối cùng cũng xuôi theo lời đầu độc của đường huyền thẹn thùng kêu lên
Ngay lập tức , Đường Huyền như được uống cam nhưỡng, khắp người phiêu phiêu thấm thoát, lên thẳng chín tầng mây. Ai!dư âm nhiễu lương, cảm giác ba ngày không dứt a.
Tần phỉ phỉ khẽ cười, nhẹ nhàng kề bên tai đường huyền thấp giọng nói:’ Hoàng thượng a, ngài làm sao ưa thích nghe thần thiếp kêu ngài lão công a? Lão công chính là từ trong cung dùng để xưng hô với...với lão thái giám a!...... Hì hì!”
“A?!.........” Đường huyền như từ trên trời rớt xuống lặp tức tỉnh táo , khắp người run lên, trên trán mồ hôi lạnh trực sầm thật lâu mới nói :“Không thể nào?lão thiên a!như theo lời kinh điển thì sẽ là ‘Lão thái giám! Ta muốn!’mẹ hắn chứ, lời này nói ra không phải thành lời nói của bọn cung nữ vụng trộm với hán tử sao?”cũng may đường huyền da mặt đủ dày , sái sái cười trừ vài tiếng làm ra vẻ không có việc gì,ôm lấy ái phi trò chuyện đông một câu, tây một câu.
. Ước chừng trời sắp tối rồi , lão thái giám bên ngoài cẩn thận bẩm:“Hoàng thượng, cấm vệ quân bên kia, đã bắt đầu có chút động tĩnh rồi!’ !” Đường huyền vừa nghe, tinh thần đại chấn, hôn vào má Tần phỉ phỉ một cái đem y phục lộng đến hỗn độn ,cả hài cũng không xuyên ,chuẩn bị đi ra lại sai lão thái giám chuẩn bị chút cà rốt, cà chua chi loại nói là tự có diệu dụng. Lão thái giám cùng ái phi đều không minh bạch hoàng thượng vì cái gì muốn giả trang bộ dáng có chút giống bọn ăn mày đi cứu bọn cẩm y vệ . Chỉ có đường huyền tâm lý vui vẻ cười cười nói:” Lão tử cũng học tập tiểu bạch diện tào tháo! đi chân trần loạn y cứu quân sĩ, bộ dạng này mới có thể cảm động bọn họ, tranh thủ làm hoàng đế cảm động toàn quân . Hắc….hắc!theo như lời đạo diễn thì :” Biểu diễn bắt đầu!” Sau đó quang lên bàn chân, uy phong lẫm lẫm nói;“Lão dư đầu, chúng ta đi!”
Đường huyền bày ra bộ dáng gấp rút, hối hả chạy tới diễn võ trường của cấm vệ quân, nơi này chiếm một diện tích cực rộng ,có thể dung nạp mấy vạn người đồng thời diễn luyện, bên ngoài Diễn võ trường đã sâm nghiêm chỉnh tề mấy trăm thủ vệ, vừa thấy hoàng thượng giá lâm toàn bộ cúi người quỳ lạy. Đường huyền bảo bọn họ đứng dậy ,cố ý hỏi:“Các vị quân sĩ, làm sao hôm nay sắc mặt các ngươi không được thoải mái?”
Cấm vệ quân ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không ai chịu lên tiếng ,điều cúi đầu xuống,không giống bộ dạng lúc trước vừa thấy hoàng thượng liền lập tức cao hứng .
“Xem ra những tiểu tử đáng thương này bị tam Hoàng thúc hù cho sợ hãi! Hắc hắc! Tam Hoàng thúc a Tam Hoàng thúc,ngài là lão hồ ly gian xảo nha, nhưng phép trị quân của ngài cũng không phải là đối thủ của trẫm” Đường huyền âm thầm nghĩ . nhưng Mặt ngoài vẫn bất động thanh sắc, nói:“Các vị đều là những hảo quân sĩ,có gì ủy khuất cứ nói ra . các ngươi đều là cấm vệ quân của trẫm ,trẫm đương nhiên sẽ vì các ngươi tác chủ!”
Cấm vệ quân sắc mặt càng thêm khó coi ,có mấy người trong miệng mấp máy xém chút nữa là nói ra thành lời , nhưng sau cùng ,cũng ngạnh sinh sinh địa nuốt trở về. Đường huyền cũng không gấp, chậm rãi đi ra phía trước, vỗ vỗ bả vai vài vị quân sĩ, học theo phong cách vài đại nhân vật, chỉnh chỉnh quần áo bọn họ,phủi phủi tro bụi trên người bọn họ, làm ra bộ dáng quan tâm. . Đường huyền nghe được tiếng hô hấp gấp rút quân sĩ , như thập phần kích động pha lẫn phẫn nộ, đường huyền làm xong những điều này , lại chậm sâu kín nói:“Vừa mới có người bẩm báo, nói là nơi này phát sinh một số sự việc, muốn trẫm tới cứu trợ, cho nên trẫm liền vội vã chạy tới, hiện tại xem các vị đều tốt ,chắc là có người báo sai, trẫm...... Cũng yên tâm !”
Lão thái giám lúc này cũng phối hợp lấy cao giọng kêu :“Khởi giá, hồi cung!” liền giống vẻ đường huyền muốn trở về .
Quả nhiên còn chưa đi được hai ba bước, liền có vài vị cấm vệ quân nhịn không được nữa ,đột nhiên la lớn:“Cái gì rắm chó tướng quân! Quả thực không xem bọn ta ra gì ! lúc liều mạng thì bọn ta xông ra trước nhất , còn lúc hưởng vinh hoa phú quý , thì một chén canh cũng không có . Mọi người thật không dễ dàng gì cùng theo hoàng thượng sung sướng hai ngày, liền muốn chèm đầu chúng ta! Các ngươi ai còn là hán tử, thì cùng lão tử tiến vào , đem các huynh đệ chịu tội bên trong cứu ra!”
Lời này vừa ra, cấm vệ quân lập tức ồ lên, một người lên tiếng ngàn người đáp ứng . Chúng quân sĩ hai mắt đỏ thẫm, gân xanh bạo khởi, lập tức liền có rất nhiều người cùng người đó cùng lúc la lên:“Cứu các huynh đệ đi ra! Cứu các huynh đệ đi ra!”
Đường huyền cũng làm bộ tất tức giận , lớn tiếng nói:“Hảo a? Nguyên lai thật sự có sự việc cỡ này , hừ ! cấm vệ quân mau cùng trẫm tiến vào cứu người!”
Có hoàng đế dẫn đầu, mấy trăm cấm vệ quân canh giữ ở mặt ngoài lập tức xông vào diễn võ trường! Tuy bên trong mấy trăm cấm vệ này còn có người của bốn vị tướng quân nhưng quân tâm sở hướng, lại tại trước mặt hoàng thượng, bọn họ không dám lên tiếng khuyên can, trong bụng âm thầm kêu khổ! Hoàng thượng dẫn đầu nháo sự, ai có thể quản? Hơn nữa trong tâm lý bọn họ, đối với các tướng quân chém giết quân sĩ có chút bất mãn,
Đường huyền âm thầm khen hay, người vừa lên tiếng là cấm vệ quân được hắn trong tối an bày , thời khắc mấu chốt nhờ hắn đến biên phong châm lửa!đạt được hiệu quả cực kỳ tốt .
Đường huyền theo cấm vệ quân hò hét tiến vào, thấy trong diễn võ trường, bốn vị tướng quân đều đến đông đủ, ngoài ra còn có mấy vạn cấm vệ quân, xếp đội chỉnh tề, một câu không nói , mọi người đều đem ánh mắt hướng về phía bắc , ở nơi này, hơn năm trăm danh cấm vệ quân, bị cởi đi áo trên, hai tay bị trói chặt, quỳ trên mặt đất, xếp thành mười hàng , , mấy chục quân sĩ danh thủ cầm đại đao lập thành một nhóm đao phủ chém giết bọn họ . Trên đất máu tươi chảy dài, đã có sáu bảy mươi danh quân sĩ đầu lìa khỏi cổ.
“Đây là chém đầu thị chúng? mẹ hắn, Thật buồn nôn!”
Đường huyền cố gắng đè nén vị trung khó chịu, lặng lẽ đánh giá toàn trường, những... quân sĩ này vừa thấy hoàng thượng vào , sự bi phẫn trên mặt chớp qua một tia mừng rỡ!
“Hoàng thượng giá lâm!”
Lão thái giám đột nhiên dẫn đầu hô lớn, quả nhiên cường hãn, to rõ, đem dọa đường huyền nhảy dựng, ước đoán mấy vạn người đều có thể nghe được thanh thanh sở sở! Mấy vạn cấm vệ quân lúc này mới phản ứng , đồng thanh quỳ xuống:“Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!”
Đường huyền cũng không nói bình thân, nghĩ thầm, các ngươi vừa rồi đứng yên thật lâu ,hiện tại cấp cơ hội cho các ngươi quỳ nhiều một chút” . trước mắt bao nhiêu người , quang lên chân trần, chậm rãi hướng bắc mặt nơi các quân sĩ bị trói đi tới, sắc mặt âm trầm, một câu không phát. Hắn nhặt lên một bả cương đao, đem chém đứt một dây thừng , sau đó lớn tiếng nói:“Có trẫm nơi này, các ngươi không cần sợ! Trẫm muốn nhìn xem, là ai dám giết cấm vệ quân của trẫm?”
Lúc nói chuyện, trong tay một chuôi cương đao, vóc người khô gầy tại gió lạnh trung lã chã trực run, trên mặt xấu xí lóe ra vài phần cương nghị lãnh khốc! Một thời gian, chúng quân sĩ cảm thấy hoàng thượng lập tức cao lớn uy mãnh rất nhiều, trong ánh mắt lại có xung động cúng bái quỳ lạy.
“Hừ! Lão tử đứng , các ngươi quỳ , đương nhiên lão tử cao lớn rất nhiều!” Đường huyền tựa hồ rất vừa ý biểu hiện của bọn quân sĩ , đương nhiên đối với tài năng diễn xuất của chính mình cảm thán không thôi.
“Hoàng thượng, những cấm vệ quân này bọn họ phạm vào tội làm loạn quân tâm, theo luật phải xử chém !” Vừa nghe liền biết giọng nói này là của trịnh tướng quân. Hắn chính là tâm phúc của tam vương gia tất nhiên sẽ không đem vị hôn quân này để vào mắt, còn nữa việc xử quyết những vị quân sĩ này là theo mệnh lệnh của tam vương gia, nếu như hắn hoàn không thành, hậu quả càng nghiêm trọng! Cho nên liền đứng dậy, đi tới sau lưng hoàng thượng cẩn thận nói ,muốn dựa vào quân pháp để qua mặt hắn .
“Làm càn! quỳ xuống Cho trẫm! ai cho phép ngươi đứng lên?
Đường huyền nổi giận, quát lớn. Trịnh tướng quân tuy không cam lòng,nhưng cuối cùng cũng phải tuân lệnh quỳ xuống. việc quỳ xuống của hắn làm cho quân sĩ thấy được , tướng quân cấm vệ quân cũng phải tuân lệnh hoàng thượng.!dù rằng hoàng thượng thường bị mắng là hôn quân , và có rất nhiều người xem thường hắn nhưng cuối cùng hoàng thượng vẫn là hoàng thượng a!
. Đường huyền thấy hiệu quả đã đạt được , thầm nghĩ:” trịnh tướng quân a ,Ngươi bình thường không phải rất uy phong sao? Không chèn ép ngươi? thanh vọng cùng quân uy của Lão tử đến lúc nào thì mới có ? Hừ! Muốn hay không Lão tử mỗi ngày mỗi mở đại hội cấm vệ quân, đem vị trịnh tướng quân này gọi đến quỳ hai canh giờ ngay trước toàn quân, hắc hắc, ước đoán nếu cứ tiếp tục như thế thì không đến nữa tháng , vị trịnh tướng quân này bị làm cho tức giận , liền bỏ mình vì thổ huyết a”.
Đường huyền cao giọng tuyên :“Các vị quân sĩ khác đều đứng lên đi! Còn Trịnh tướng quân ngươi cứ tiếp tục quỳ thêm một lát! Các ngươi đi qua, đem các quân sĩ bị trói mở ra a!”
Lời vừa nói ra, những quân sĩ đang bị trói chuẩn bị chém đầu, lập tức vui buồn lẫn lộn, mừng rỡ như điên, lại quỳ trên mặt đất đồng thanh hô to:“Hoàng thượng vạn tuế! Hoàng thượng vạn tuế!” khi Bọn họ hô, rất nhiều quân sĩ cùng bọn họ quan hệ tốt , mỗi người đều cuồng hỉ.
“Hoàng thượng! Không thể a! Bọn họ phạm vào quân pháp tội tử a! Lẽ ra trảm! Hoàng thượng nếu không trảm, quân uy ở đâu?” Trịnh tướng quân quả nhiên lại lớn tiếng phản đối!
Đường huyền tâm lý mừng rỡ như điên, vị trịnh tướng quân này cũng phối hợp rất tốt với lão tử a! Lập tức cố ý làm ra bộ dáng tức giận đến khắp người run run, cả giận nói:“ Trịnh tướng quân, ngươi nhìn kỹ xem những quân sĩ này , bọn họ ở sa trường liều chết giết địch, không quản nguy hiểm . còn ngươi thì tốt rồi, đụng vào một tý là muốn trị bọn họ tử tội! ! Ngươi nói đi, ngươi đến cùng cùng bọn họ có thâm thù đại thâm gì? Ngươi giết bọn họ, phụ mẫu thê tử bọn họ thế nào sống qua? Ngươi nghe rõ cho trẫm ! Bọn họ là cấm vệ quân của trẫm!chứ Không phải cấm vệ quân của trịnh tướng quân ngươi. Ngươi muốn giết liền giết, ngươi không đem trẫm để vào mắt cũng được , nhưng không thể đem mười vạn tính mạng cấm vệ quân tướng sĩ coi như trò đùa! loại tướng quân này, ai còn nguyện ý nghe ngươi hiệu lệnh!”
Đường huyền phen này lời thoại,sớm đã được chuẩn bị kỹ lúc trong nhà rồi! Đối với gương luyện năm cái chung đầu, diện mạo biểu tình, mỗi một động tác thủ thế, đều đến chỗ tốt, khi thì vì nghĩa phấn khích , khi thì bi thống than thở, ngôn ngữ tinh diệu, động tác kinh ngạc, thập phần có đủ lực sát thương, thật sự là chư vị biên phong châm lửa, mê hoặc nhân tâm, chiêu thức chia rẽ ly gián chi chuẩn bị.
“Hoàng thượng!...... Này!...”
Trịnh tướng quân còn muốn tranh cãi, đường huyền nhanh chóng nâng một cước, mang theo chân trần huyết thủy đá vào mặt trịnh tướng quân , đem lời nói hắn cắt đứt! Trịnh tướng quân nộ hỏa xung thiên, cũng không dám tránh né, đành phải cắn răng chịu đựng. Lúc này, đường huyền nâng lên cương đao, một bàn chân gầy còn đạp lên trịnh tướng quân, la lớn:“Nói cho trẫm! Các ngươi là cấm vệ quân của ai ?”
“ là của Hoàng thượng !”
Một ít cấm vệ quân đồng thanh kêu! Có chút người lộ bộ mặt khinh bỉ nhìn vào trịnh tướng quân dưới chân đường huyền !
Đường huyền lại kêu nói:“Nói cho trẫm! Các ngươi là cấm vệ quân của ai , nói lớn lên!”
“là của Hoàng thượng !”
Lần này âm thanh vang vọng , cơ hồ tất cả cấm vệ quân đều đồng thanh kêu , đường huyền tâm hỉ, xem ra kêu khẩu hiệu cùng dạng với đề cử phiếu , kêu mấy lần, nhân gia mới có thể cho ngươi.
“Nói cho trẫm! Các ngươi nghe ai chỉ huy!”
“ nghe Hoàng thượng!”
“Nói cho trẫm! Này thiên hạ là của ai ?”
“ của Hoàng thượng !”
............
Lần này đường huyền càng kêu vượt qua sự tưởng tượng liên tiếp kêu vài chục lần,rồi mới dừng lại, la lên sau cùng, cả chính hắn cũng kích động lên khống chế không được , xém chút nữa buột miệng nói:“Hảo! Cấm vệ quân , tiến quân hướng di hồng viện ! Đêm nay trẫm mời khách!”