“Huynh đệ, đi theo ta,ở phía trước ta đã chiếm được một chỗ ngồi......” Đại Ngưu đầy nhiệt tình lôi kéo Long Vũ hướng phía hàng ghế đi tới. Sau khi ngồi xuống, Đại Ngưu mỉm cười, nói:“Long Vũ, người còn không biết tin tức? Giảng viên cũ của các ngươi , nghe nói là từ chức , vì thế , ban lãnh đạo Học viện , điều ngay một Nghiên cứu sinh , đến để giảng dạy cho các ngươi..... Nhìn xem? Hôm nay , trong Giảng đường , đông thế này , không phải chỉ là sinh viên của ngành các ngươi , mà có rất nhiều sinh viên các ngành khác , ngươi biết vì sao không?”
“Xem mỹ nữ a --!” Long Vũ thản nhiên nói:“Mới vừa rồi, ngươi không phải đã nói qua sao?”Bỏ lớp để xem mỹ nử,cái này , hoàn toàn phù hợp Đại Ngưu phong cách ah . Sau khi ra khỏi trường Trung học Huyền Thành, Đại Ngưu bạn cũ này , giống như là lột xác ,từ một ngốc nam , biến thành một hoa hoa công tử.Có đôi lúc , Long Vũ hoài nghi , tên này , có lẽ không phải là con của cha hắn , mà có lẽ là của ông hàng xóm nào đó đi?
Người , nếu không phải là phóng đãng , mà trầm tính , thì là tên biến thái
Long Vũ nghĩ thầm, Đại Ngưu có khả năng , chính là cái loại trầm tính mà biến thái ah
“Làm sao ngươi biết?” Đại Ngưu vẻ mặt kinh ngạc:“Nguyên lai tiểu tử ngươi cũng biết a, còn đang trước mặt của ta giả bộ thánh nhân...... Nghe nói vị Giảng viên này tại Đại học Công An chính là hoa hậu giảng đường, hơn nửa ,giảng dạy hết sức ưu tú,hôm nay , bị chuyển công tác đến Đại Học Thiên Hải , xem ra, giống như là bông hoa nhài...... Được rồi,còn có một chút tin tức đồn thổi , nàng là con nhà giàu...... Tóm lại , nàng quả thật là tình nhân trong mộng , của tất cả sinh viên Trường Thiên Hải......”
“Vân vân..... Cái gì tình nhân trong mộng, cái gì nhà giàu nữ...... Ta cũng không biết ...... Đại Ngưu, lần trước ta nhớ kỹ ngươi không phải đã nói với ta, ngươi đã quyết định , sẽ toàn tâm theo đuổi Tiểu Như mà?Đừng nói , mới có vài ngày , ngươi đã trở lại nguyên hình nha?” Long Vũ tò mò mà hỏi thăm.
“Ai --!” Miệng mở rông , giống như đang ngáp một cái ,Đại Ngưu u u thở dài một tiếng, vô cùng buồn bực nói:“Chuyện cũ , giống như mây bay...... Tiểu Như , tiện nhân kia , bị một thằng bao nuôi rồi......”
Long Vũ cặp mắt mở rộng , nhìn Đại Ngưu bằng con mắt xem thường, tức giận nói:“Ta đã sớm nói , Bạch Tiểu Như là một nữ nhân đào hoa, không phải là người đứng đắn, nói với người từ trước rồi , mà ngươi không chịu tin , bây giờ , hối hận đi?”
“Không hối hận...... Dù sao , lần đầu tiên của nàng , cũng đã cho ta ......” Đại Ngưu miệng rộng vô sỉ địa cười cười, thấp giọng nói:“Ta thiếu chút nữa là có thể hoàn toàn có được nàng , thật đáng tiếc ......”
Long Vũ nghe vậy,khuôn mặt đơ ra , không nói gì. Đại Ngưu thật có chút biến thái .
Đều là sinh trưởng ở trởi xanh , đều là con cháu của Hoa Hạ, tại sao , mỗi người lại có sự khác biệt lớn như vậy? Tại sao , Đại Ngưu lại không có một chút gì bộ dạng thuần khiết giống mình nhỉ?
“Ý của ngươi , là cam chịu , tiếp tục làm một tên ngựa giống?” Long Vũ cười khổ một tiếng, hỏi:“Không hề muốn tiếp tục theo đuổi của ngươi , cao thượng tình yêu ?”
“Tình yêu rất phức tạp , tục ngữ thường nói , Thử một lần , hai lần , thì lần thứ ba sẽ say.Sau ba lần , sẽ có người dũng cảm , uống chén rượu đau khổ...... Ta quyết định , từ nay về sau , sẽ làm Hoa hoa công tử......”Đại Ngưu dùng một bộ dạng , giả làm một tên hiểu thế sự , trải qua ngàn năm kinh nghiệm , dùng mấy câu có đạo lý nói với Long Vũ, rồi sau đó ,lập tức vỗ vỗ bả vai Long Vũ, vừa cười vừa nói:“Huynh đệ, kỳ thật , ta rất là hâm mộ ngươi, từ sau khi tốt nghiệp Trung Học cho đến nay, ta chưa từng thấy , ngươi đối với nữ sinh nào động chân tình...... Nè , không phải là ngươi có vẫn đế gì về sinh lý chứ?”
Long Vũ buồn bực một trận , mình so với người bình thường còn bình thương hơn ah .
Về tán gái, hắn không phải là không muốn tán. Chẳng qua , hắn thật sự là không có thời gian.Hôm nay , tại Đại Học , kỹ năng tán gái , đã biến thành kỹ năng sống còn
Bây giờ , tán gái , cần nhất chính là thời gian. Hoa trước dưới ánh trăng, đầu giường giường vĩ ,ngươi phải nổ lực , thật nhiều . Nếu không , sẽ không có tiểu muội muội nào , nguyện ý theo ngươi
Trên thế giới này , thật ra rất công bằng. Ngươi muốn cái gì , thì phải trả giá bằng cái khác. Long Vũ chỉ một lòng , muốn trở thành cường giả , cho nên , hắn phải vứt bỏ nhi nữ tình trường.
“Đinh linh linh --!” Đang lúc này, tiếng chuông vào lớp vang lên, một vị nữ Giảng viên , mặc một váy công sở màu đen , tay cầm giáo trình, từ bên ngoài , bước vào lớp. Nữ sư phụ sắc mặt thanh tú, vóc người lả lướt uyển chuyển, nhất là ,một cặp giò mang tất đen tuyệt đẹp, xứng màu đen giày cao gót, tất cả hoà quyện lại , tạo thành một mị lực , khiến cho tất cả nam nhân phải chảy nước dãi.
Phòng học nhất thời trở nên an tĩnh rất......Toàn bộ sắc lang , cặp mắt bắt đầu sáng lên, tất cả ánh mắt đều nhìn chằm chằm trên người của Giảng viên, Long Vũ tinh tường nhìn thấy, ở phía sau ,phát hiện một nam sinh đang chảy nước miếng.Đây là một nam sinh điển hình tính cách hèn mọn , và khát khao tình dục
“Là nàng...... Hàn Duyệt......” Long Vũ cẩn thận đánh giá vài lần,phát hiện , không ngờ , vị nữ Giảng viên mới này của mình lại là người quen.Không phải , là người vài ngày trước , hợp tác phá án với mình , Cảnh sát Hàn Duyệt hay sao?
“Còn giả bộ ngây thơ với ta , ngay cả tên của mỹ nữ sư phụ , ngươi còn điều tra ra được......” Nghe Long Vũ hô nhỏ,Đại Ngưu liền xem thường nói:“Dối trá a dối trá a......”
Long Vũ không một chút để ý đến những lời chế nhạo của Đại Ngưu , giương mắt nhìn kỹ xem Hàn duyệt, thật không sai , chính là nàng. Trên mặt mang một dáng vẻ , giống như có người thiếu nợ của nàng mấy trăm vạn tệ , vẻ mặt sương lạnh.
“Xem kìa tất chân,xem kìa đôi chân cao cao...... Thật đẹp , không hổ , là tình nhân trong mộng của sinh viên trường Thiên Hải chúng ta ah.” Đại Ngưu ,giống như là một con sắc lang , ngửa mặt hú lên một tiếng, còn thiếu chút nửa , là dùng cặp mắt dí sát vào người nữ sư phụ để quan sát.
“Một đám nam nhân hoa si......” Long Vũ đối với Hàn duyệt ấn tượng không một chút tốt, hai người , tại lần cuối cùng gặp nhau , không chút vui vẻ mà chia tay. Xem qua vài lần sau, Long Vũ liền không có một chút hứng thú , lập tức , gục xuống bàn ngủ.
Đi học ngủ, đã trở thành Long Vũ thông lệ.
Long Vũ thích ở trong lớp ngủ, không phải là hắn ham ngủ, chủ yếu là chương trình học , không mang lại cho hắn một chút hứng thú nào. Ngay cả hiện nay , đại bộ phận , các Giảng viên đi dạy , đều mang một bộ dáng máy móc, cũ kỹ vô vị, căn bản , ngồi nghe , không một chút giá trị. Bình thường , Long Vũ đều là ở nhà tự học , hơn nửa , hiệu quả rất tốt.
Tại trường Đại Học, đối với các sinh viên đi học mà ngủ, các thầy cô , thông thường làm như là không thấy, chỉ cần , ngươi không làm gì ồn ào , vậy là đủ rồi.
Đương nhiên, Đại Học Thiên Hải là một trường có uy tín về chất lượng đào tạo , cho nên ,các cuộc thi cuối kỳ đều rất nghiêm khắc, hơn nữa, chứng nhận tốt nghiệp , không phải là ai cũng có thể lấy đươc .Thông thường mà nói , nếu 4 năm đi học Đại Học , mà ngươi đều ngủ , thì khả năng tốt nghiệp của ngươi thấp đến thảm thương.
Cho nên, tại lớp học , mà ngủ thì thường không nhiều, chỉ trử bỏ thiên tài ra , còn lại , không có ai ngu xuẩn làm vậy.Long Vũ không phải là đồ ngu , cũng chả phải là thiên tài , chỉ có điều , năng lực tự học rất mạnh.
Hàn Duyệt , sau màn ngắn gọn giới thiệu về bản thân , bắt đầu giảng bài , giọng nói , giống như tiếng chim vàng anh hót , tràn ngập cả căn phòng .
Tất cả đệ tử, bất kể là nam sinh hay nữ sinh, mọi người đều bị hấp dẫn , mọi người đều tập trung tinh thần nghe giảng. Sự thật chứng minh, cách dạy của Hàn Duyệt , theo các Giảng viên khác là hoàn toàn bất đồng. Một phần là do nguyền nghiệp của nàng,cho nên , đối với vấn đề Luật pháp , nàng có những giải thích rất sâu,tại những vấn đề trong sách , nàng luôn cho những ví dụ thực tế trong các vụ án, và khắt sâu phân tích vấn đề,tạo nên sự hứng thú đối với các sinh viên .Ngay cả , đối với , Đại Ngưu , một sinh viên Thể Dục , đầu óc đơn giản , tứ chi phát triển này , nghe cũng cảm thấy thích thú
“Vù vù......” Đột nhiên, một cái âm thanh không hài hoà vang lên
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của hailua2523
Hàn Duyệt đang viết những dòng giới thiệu bản thân mình lên bảng, sau khi nghe thấy tiếng nói, nàng quay đầu lại nhìn thì phát hiện trên bàn thứ ba có một học sinh đang nằm ngủ. Âm thanh khiếm nhã đó chính là do hắn phát ra.
Long Vũ bình thường buổi tối ngủ ít khi ngáy, nhưng khi nằm trên bàn ngủ, hô hấp không đều đặn, cho nên khi hít thở tạo thành âm thanh hơi lớn một chút.
Nếu như trong giờ học của sư phụ khác, thì âm thanh của hắn bình thường cũng không làm cho người khác chú ý, vì giờ học đó thường ồn ào. Nhưng, hôm nay thì khác, trong phòng học rất yên lặng, thậm chí tiếng động do đánh rơi một cái châm cũng khiến người khác nghe được. Vi vậy, tiếng ngáy của Long Vũ làm cho người khác chú ý.
“ Bạn học kia, đứng dậy”. Hàn Duyệt sắc mặt biến đổi, trầm giọng quát lớn một tiếng.
Long Vũ lúc này vừa mới ngủ say, đồng thời bổ sung thể lực của mình, đâu có nghe được tiếng quát của Hàn Duyệt.
Đại Ngưu nhìn tình cảnh này biết là không hay, vội đưa tay đẩy Long Vũ một cái, ngay sau đó Hàn Duyệt đem cái rẻ lau bảng đầy phấn ném về phía tới.
“ Bịch” một tiếng, Long Vũ mở mắt, lấy tay chặn cái rẻ lau lại, rất may là nó rơi trên một cuốn sách giáo khoa.
“ A.. thật không có đạo đức nghề nghiệp mà, khi đi dạy học sao có thể ném đồ….” Long Vũ đảo mắt, tức giận nói một câu. Lần đón đỡ vừa rồi chỉ là hành động trong tiềm thức. Nhưng khi hắn nói xong mới phát hiện, mấy trăm ánh mắt của cả lớp đang giận dữ nhìn hắn chằm chằm.
“Chào mọi người…” Long Vũ tuy kinh hãi nhưng vẫn bình tĩnh, giơ tay lên, vô sỉ nói: “Mọi người tiếp tục… Sư phụ mời tiếp tục…” Nói xong, ánh mắt của Long Vũ đảo đi đảo lại trên đùi của người đẹp.
Nhìn bộ dáng hèn hạ nhưng ánh mắt lại có vẻ thuần khiết của Long Vũ, Đại Ngưu mới biết được vị huynh đệ của mình lại là một tay lão luyện, có trí tuệ, có can đảm, lại có ánh mắt kia… Thật sự rất cao tay a.
“ Lại là ngươi… lưu… hừ..”. Hàn Duyệt cũng nhận ra tên lưu manh Long Vũ, thật sự là oan gia ngõ hẹp, chạm mặt chỗ nào không chạm, lại gặp ngay ở chỗ này. Không ngờ hắn lại còn là học sinh của mình. Lưu manh à lưu manh, xem tao làm thế nào mà thu thập ngươi.
Lần trước rời khỏi quán café, Hàn Duyệt không vui, trong lòng có chút tức giận.
Khi đó Hàn Duyệt đi tìm Long Vũ, hy vọng mượn sức mạnh của thiên sư mà phá vụ án chết người ở Linh Trạch Hồ, chứng minh phán đoán của mình. Nhưng lại bị Long Vũ cự tuyệt. Về sau Hàn Duyệt tự mình điều tra, nhưng không có kết quả, ngược lại còn bị cấp trên đôn đốc nhắc nhở nàng. Bị một lãnh đạo thị cục bày mưu hãm hại, Thị Cục phê bình nàng nghiêm khác, tạm thời đình chỉ công tác, sau đó phái tới Đại Học Thiên Hải giảng dậy.
Hàn Duyệt trong lòng tức giận không có chỗ phát tác, bây giờ lại gặp Long Vũ.
Nàng âm thầm suy nghĩ, nếu như không phải Long Vũ cự tuyệt mình, thì hơn nửa vụ án cũng đã làm sáng tỏ. Đợi khi nàng nắm được chứng cứ trong tay, đem vụ án này đăng báo, xem vị lãnh đạo kia một tay có thể che trời được nữa hay không.
Cho nên, đối với tình trạng của mình bây giờ, Hàn Duyệt đem nỗi hận trút lên người Long Vũ.
“ Sư phụ, người cứ tiếp tục đi… không cần để ý tới ta…” Long Vũ nói câu này quả thật không biết xấu hổ, rồi lại ngồi xuống.
Đại Ngưu vô cùng khâm phục hỏi: “ Huynh đệ, các người biết nhau”
“ Đương nhiên là biết rồi, chúng ta còn đi uống café với nhau”. Long Vũ đắc ý cười nói.
“ Thật sao?” Đại Ngưu hôm nay mới biết rằng mình không thể hiểu hết được con người của vị huynh đệ này.
“ Thật chứ, giả sao được”
…………
Trong khi Long Vũ cùng Đại Ngưu đang nói chuyện, Hàn Duyệt đã đi từ bục giảng xuống, đặt trước mặt Long Vũ một tờ giấy: “ Sau khi tan học tới phòng làm việc gặp ta... nếu không, sự việc hôm nay ta sẽ báo quản lý học viên...”
“ Huynh đệ, đừng buồn... Ngươi ngủ trong giờ học tội này không lớn cũng không nhỏ, nếu như báo phòng quản lý học viên, sẽ ảnh hưởng tới điểm tư tưởng phẩm chất đạo đức của người...” Đại ngưu thản nhiên nói.
.................
Vì không muốn bị phòng Quản lý học viên xử phạt, sau khi tan học Long Vũ tới phòng làm việc của sư phụ. Hàn Duyệt nói: “trước tiên cứ đứng đó chờ ta, khi nào ta gọi mới được vào”Nói Xong, Hàn duyệt liền đi vào phòng trong phòng làm việc, không hề để ý tới Long Vũ.
“Cứ tự nhiên!” Long Vũ nói, rồi đứng ở trước cửa phòng làm việc chờ.
Đúng lúc này, một nữ sư phụ từ ngoài cửa bước vào, nàng giương mắt nhìn Long Vũ một chút, cười hỏi:“Long Vũ bạn học, ngươi là tới tìm ta ?”
Người hỏi câu này không phải ai khác, chính là Tuyết Cơ. Long Vũ ngẩn ra một lúc, nâng nâng chỉ nói nói:“Không phải...... Là Hàn lão sư gọi ta tới ?”
“Hàn duyệt?” Tuyết Cơ đương nhiên là biết Hàn duyệt , nàng đến gần một chút, nhíu mày nói:“Tiểu tử thúi, ngươi có chủ ý với ai thì không nói......”
Long Vũ vừa nghe là biết Tuyết Cơ hiểu lầm, cũng tức giận nói:“Hàn lão sư gọi ta lại đây, là muốn xử phạt của ta, ta lên lớp ngủ, còn ở trước mặt mọi người chống đối nàng......”
“Ha hả --!” Tuyết Cơ vừa nghe bật cười, nhìn bốn phía vắng lặng, nàng mới nhìn Long vũ với ánh mắt đùa giỡn, nói:“Vị đồng nghiệp mới đến của ta, nghe nói tính tình không được tốt, ngươi đừng có buồn mà chấp nhận đi......”
Đúng lúc này, cánh cửa trong phòng phòng làm việc mở ra , có một âm thanh lạnh như băng vọng ra. “ Vào đi”
“Hắc hắc, tự cầu nhiều phúc đi --!” Tuyết Cơ hướng về phía Long Vũ cười cười, vẻ mặt nhìn có chút hả hê.
Đi vào phòng trong phòng làm việc, Long Vũ phát hiện nơi này khác với những nơi khác , không giống với căn phòng lớn ngoài kia. Xem xét cách bài trí trong phòng, thì căn phòng này tương đối đầy đủ. Thậm chí còn có cả toilet. Trang sức, đồ dùng trong nhà cũng hết sức tinh xảo. Dàn máy tính, TV điện tử...... Tất cả những thiết bị điện tử nào cần có thì cũng có.. Long Vũ nhớ lại lời Đại Ngưu nói, Hàn Duyệt là con gái của một phú gia.
Hàn duyệt đã thay một bộ quần áo khác, nàng mặc vào một bộ đồ thể thao, phong thái quyến rũ gợi cảm lúc trước nay trở nên tươi mát thuần khiết.Tóc buộc đôi ngựa, quần áo có chút rộng nhưng cũng không ảnh hưởng tới phong thái của nàng. Nụ cười trên mặt cũng biến đổi, thân thể tràn ngập hương vị thanh xuân.
“Người ngồi xuống đã......” Giọng nói của Hàn Duyệt lạnh như băng, trước tiên khóa trái cửa lại. Sau đó bước tới, ngồi đối diện với Long Vũ, đôi mắt nhìn hắn chằm chằm.
Long Vũ suy nghĩ, cô nam quả nữ ở chung một phòng, nàng còn đem khóa trái cửa lại , không biết có chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ nàng có ý nghĩ đối với mình...... có phải chuyện kia?
Trong khi Long Vũ đang miên man suy nghĩ, Hàn duyệt nói :“Long Vũ....Ngươi rốt cuộc cũng rơi vào tay ra ...... Nói đi, sự việc hôm nay, ngươi hy vọng ta xử lý như thế nào......”
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Long Vũ sờ sờ cái mũi, nhìn Hàn duyệt cười khan một tiếng nói:“Hàn cảnh quan, Hàn lão sư, ngươi không cảm thấy sinh viên đi học mà ngủ gật là bình thường hay sao ? Trước kia ta đều là như vậy ,mà cũng không có bất kỳ vị sư phụ nào tỏ ra phản cảm về chuyện này ,ngươi cũng đừng chú ý quá. Hơn nửa , dù sao , ta với ngươi cũng quen biết nhau , cấp cho ta chút mặt mũi , chuyện này giửa ta và ngươi coi như xong?”
“Người quen?” Hàn duyệt khóe miệng vung lên một tia cười lạnh, nói:“Ta với ngươi rất quen thuộc sao? Ta như thế nào không biết nhỉ...... Long Vũ bạn học, ta có lời thật lòng muốn nói với ngươi, trong học kỳ này, ban công nghệ thông tin của các ngươi , môn Luật pháp ta sẽ đảm nhiệm giảng dạy, ta mặc kệ trước kia ngươi như thế nào, nhưng từ giờ trở đi, thói quen đi học mà ngủ gật của ngươi, phải được sửa đổi, ngươi làm vậy , đối với công sức giảng dạy của sư phụ là một sự coi thường , không tôn trọng. Quay đầu lại, ngươi ngồi ở đây , viết bảng kiểm điểm cho ta, chuyện này coi như kết thúc, nếu không , ngươi chờ biên bản kiểm điểm từ phòng đào tạo của trường đi......”
“Đương nhiên,ta là một vị giáo viên, cho nên ta chưa chắc sẽ làm vậy......” Hàn duyệt trong đôi mắt hiện lên một tia giảo hoạt, nói:“Nếu như ngươi đồng ý tiếp tục phối hợp ta điều tra vụ án Linh Trạch hồ, thì chuyện này , ta xem như chưa từng phát sinh......”
Cảnh quan Hàn Duyệt sau khi tốt nghiệp đại học xong,đã rất nhiều lần hy vọng mình có thể giải quyết được một vụ án lớn.Nhưng bây giờ , vụ án này , lại trở nên ngày càng phức tạp , không có manh mối. Nàng không cam lòng, nàng hy vọng Long Vũ có thể trợ giúp, nàng đã từng thề , vụ án ở Linh Trạch hồ , nàng sẽ điều tra đến cùng.
“Vụ án Linh Trạch hồ, ngươi buông tha đi......” Long Vũ thản nhiên địa nói.
“Tại sao?” Hàn duyệt tâm tình tựa hồ có chút kích động, nàng đứng dậy, đi tới gần Long Vũ, ánh mắt nhìn vào mặt hắn, hỏi:“Ngươi phải nói cho ta lý do? Nếu như ngươi cần tiền thù lao cứ nói, ta sẽ không bạc đãi ngươi , muốn bao nhiêu tiền cũng được ,ngươi nói đi......”
Khoảng cách của hai người rất gần nhau, Long Vũ thậm chí có thể ngửi thấy mùi hương trên cơ thể nàng.Khác với mùi thơm của Mã Hiểu Mai , mùi thơm trên người Hàn Duyệt , dễ dàng làm cho người khác nhộn nhạo.
Hàn duyệt lại bước tới hai bước nửa,lại gần Long Vũ , nàng cúi đầu , nhìn Long Vũ hỏi:“Nói a, ngươi rốt cuộc cần bao nhiêu tiền, mới có thể giúp ta xử lý vụ án này......” Hàn duyệt cúi đầu nói chuyện, nàng không ý thức được , bộ ngực của nàng , xuýt nửa là nện lên đầu Long Vũ .
Long Vũ rất muốn đứng dậy đột ngột, dùng đầu mình , chạm một chút vào bộ ngực của Hàn Duyệt, nhưng nàng là một vị sư phụ, cuối cùng cũng quyết định bỏ đi ý niệm này trong đầu
Ngừng một chút, Long Vũ nửa hư nửa thật nói:“Hàn cảnh quan,ta muốn nói cho ngươi nghe một sự thật, nử quỷ ở Linh Trạch hồ đã hoàn toàn bị tiêu diệt , từ nay về sau ở Linh Trạch hồ sẽ không có bất kỳ vụ án mạng nào xảy ra nửa......” Linh Trạch hồ nử quỷ , tại thời điểm lúc trước tiến vào Huyền cảnh thông đạo đã bị tiêu biến, mới vừa đây , huyết nghĩ đã bị tiêu diệt, thông đạo cũng đã bị Mã Gia phong bế. Trừ Long Vũ có thể sử dụng Phượng Hoàng lệnh bài để ra vào Huyền cảnh,còn lại những người khác , cho dù là Hắc ám đạo sĩ , hay là Huyết nghĩ , muốn ra vào thế giới thật là điều không thể
Hay nói đúng hơn là Linh Trạch hồ bây giờ đã an toàn , không xảy ra bât cứ chuyện gì nửa.
Đương nhiên, ngọn nguồn trong đó Long Vũ là không thể nào hướng Hàn duyệt giải thích .Bởi vì , có nhiều chuyện huyền bí , dính dáng vào, cho dù , hắn có cố gắng giải thích đi nửa , cũng không thể một lúc mà có thể làm Hàn Duyệt hiểu được
“Những điều ngươi nói là sự thật?” Hàn duyệt hỏi.
“Là thật ......” Long Vũ nghiêm túc gật đầu, nói:“Ta có thể cam đoan với ngươi, Linh Trạch hồ , sẽ không bao giờ xảy ra những vụ án mạng giết người bí ẩn nửa......”
“Nếu nói như vậy thì, cái chết của Lưu Phỉ Phỉ, ta không có cách nào điều tra ,chết không có manh mối ?” Hàn duyệt tựa hồ có chút thất vọng. Xem ra, trong khoảng thời gian ngắn, nàng không có cách nào tự lật lại điều tra .
“Quên đi, ngươi làm sư phụ thì cứ làm sư phụ đi......cùng lắm , thì bây giờ , ngươi chỉ có thể nghe ngóng được một ít tin tức thôi ......” Long Vũ nói, hoàn toàn đoạn tuyệt hy vọng của Hàn Duyệt. Bất quá lúc này, tâm trạng của nàng ngược lại bình tĩnh hơn rất nhiều.
“Buông tha đi, Hàn cảnh quan...... Có lẽ bây giờ Lưu Phỉ Phỉ đã hồn phi phách tán ......” Long Vũ nghĩ một chút nói:“Hàn cảnh quan, nếu như không có chuyện gì khác, ta nghĩ là ta nên đi......”
Ngay tại Long Vũ đang muốn lúc ra cửa, Hàn duyệt nói vọng theo:“Long Vũ, bảng kiểm điểm coi như không cần viết,nhưng sau này , giờ lên lớp của ta , ngươi không được phép ngủ...... cho dù ngươi là Thiên Sư đi chăng nửa , nhưng ngươi cũng là học sinh của ta...... Ta có quyền yêu cầu ngươi điều đó......”
Long Vũ mỉm cười, gật đầu.
Lúc ra cửa, hắn âm thầm suy nghĩ,Hàn Duyệt làm vậy cũng không có gì là sai.
......
......
Có câu “ nói cho cùng , chuyện gì đến rồi sẽ đến , không ai đoán trước được “.
Ba ngày sau , kể từ lúc Long Vũ cam đoan với Hàn Duyệt,Linh Trạch hồ lại xảy ra một vụ án giết người kỳ bí.Mà lần này , người chết lại là hai nử sinh.Khi phát hiện , thời điểm các nàng tử vong, xác chết đã hoàn toàn biến thành thây khô,toàn thân thể , không hề có một giọt máu , vô cùng khủng khiếp.
Nhận được thị cục thông tri, Hàn Duyệt tiếp nhận điều tra vụ án này, đồng thời, nhiệm vụ của dạy thay của nàng tại Đại Học Thiên Hải tiếp tục không thay đổi. Thân phận lão sư, có thể đem lại thuận lợi cho nàng trong việc điều tra vụ án
Hàn duyệt sau khi xem kết quả pháp y, việc đầu tiên là liên lạc với Long Vũ. Theo pháp y nói, lấy thủ đoạn của con người mà nói,thì không có cách nào có thể đem toàn bộ máu trong cơ thể hút hết ra được.
Hay nói cách khác , Pháp y nói , hung thủ gây ra vụ án mạng này , tuyệt đối không phải là con người.
Đương nhiên, những lời này , là do Hàn Duyệt tự nghĩ ra , do căn cứ vào những gì ghi trên báo cáo , tất nhiên , người lập bảng báo cáo này , không hề ghi những dòng như vậy
Hàn Duyệt tin vào suy nghỉ của mình , bởi vì , dù sao , nàng cũng đã trải qua rất nhiều chuyện quỷ dị , kỳ bí rồi .
Sau khi biết được chuyện này , Long Vũ lại bị một trận nhức đầu và có một chút mơ hồ gì đó , chuyện này chắc sẽ không đơn giản ......
“Long Vũ...... Ngươi không phải nói linh trạch hồ nữ quỷ đã hồn phi phách tán rồi sao , ngày hôm nay , xảy ra hai vụ giết người liên tiếp , ngươi giải thích như thế nào đây?” Hàn duyệt lớn tiếng hỏi.
Long Vũ tức giận địa nói:“Cũng không phải ta làm ......”
“Ta biết không ngươi làm , nhưng ngươi là Thiên Sư, ngươi có suy nghỉ gì thì nói đi?” Hàn Duyệt biết muốn điều tra vụ án này ,phải cần có Long Vũ hồ trợ, cho nên , nàng phải nói chuyện khách khí một chút.
“Khẳng định do ma quỷ làm , còn nếu muốn biết chi tiết thì ta cần phải điều tra tình hình cụ thể đã......” Nói tới đây, Long Vũ cười hắc hắc, nói:“Bổn thiên sư tróc quỷ, luôn luôn phải lấy tiền ...... Muốn cho ta nhúng tay vào vụ án mạng này cũng được,chỉ có điều , phải có người uỷ thác kia......”
“Ta biết trước ngươi sẽ nói như vậy mà......” Hàn Duyệt rút từ trong ví ra một tấm thẻ ATM:“Trong thẻ ATM này có một vạn tệ, không thiết lập mật mã,coi như là tiền đặt cọc ta đưa cho ngươi...... Sau khi , mọi việc sáng tỏ , ta sẽ có hậu tạ.”
“Một vạn tệ......” Long Vũ vội vàng tiếp nhận tấm thẻ , rồi tò mò hỏi:“cái này là tiền của ngươi hay là tiền của chi cục cấp vậy .”
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba