21-05-2010, 06:21 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
[Quân Sá»±]Giang SÆ¡n Như Thá» Äa Kiêu-Tác giả:Nam Hải Tháºp Tứ Lang ( TRỌN BỘ )
Giang SÆ¡n Như Thá» Äa Kiêu
Tác giả: Nam Hải Tháºp Tứ Lang
Quyển 1: Tù Cấm
Lá»i tá»±a: Ghi chép phá»ng vấn má»™t tá» tù
Mở đầu
Ngưá»i dịch : Dich Online
Nguồn: Sưu Tầm
Giá»›i thiệu: Nhân váºt chÃnh là má»™t đại gia chế súng láºu, bị tá» hình quay vá» quá khứ đến má»™t thế giá»›i khác trở thà nh tướng hải quân và lãnh chúa. Khi dịch truyện nà y tại hạ tâm đắc nhất câu nà y cá»§a tiá»n nhân "Nhất tướng công thà nh vạn cốt khô".
Äây là má»™t câu chuyện có tháºt, chỉ có địa Ä‘iểm và danh tÃnh là tôi giấu Ä‘i. Tôi là ký giả cá»§a Pháp Chế nháºt báo tại Quý Châu, vừa má»›i nháºm chức tròn năm. Và o má»™t buổi trưa nắng đẹp tháng 11 năm 2006, cấp trên Ä‘iện thoại bắt tôi lúc đó Ä‘ang Ä‘i du lịch được ná»a đưá»ng phải quay vá», khẩn trương hoà n thà nh nhiệm vụ phá»ng vấn. Bà i phá»ng vấn nà y vốn dÄ© có thể tiến hà nh đầu tháng 12, nhưng do nhân váºt chÃnh đột nhiên yêu cầu, bị bắt buá»™c trước thá»i hạn, cho nên, tôi đà nh bá»±c tức đầy mình vác túi rá»i khá»i Ä‘oà n du lịch, má»™t mình lái chiếc xe Santana cÅ© nát mua từ năm 1997, tròng trà nh trên quốc lá»™ theo triá»n núi quanh co khúc khuá»·u, nhắm hướng đông bắc cháºm chạp tiến tá»›i.
Không biết có phải đối tượng phá»ng vấn nà y đặc biệt xui xẻo hay không, khi tôi còn chưa đạt được mục Ä‘Ãch thì trá»i lại đổ mưa. Cuối thu mưa phùn rả rÃch, lạnh thì cÅ©ng không lạnh lắm, nhưng lại là m mặt đưá»ng rất trÆ¡n trượt. Trên quốc lá»™ ven núi ở Quý Châu, cho dù lá gan cá»§a tôi cá»±c lá»›n, kỹ thuáºt cá»±c tốt cÅ©ng không dám vượt quá 40 km/h. Vì thế, trong khi tôi cẩn tháºn dừng xe trước cá»a trại giam, thở hà o hển, trưởng trại giam vẫn còn nghÄ© tôi gặp chuyện trên đưá»ng, Ä‘ang chuẩn bị gá»i Ä‘iện cho cấp trên cá»§a tôi.
Äôi bên giá»›i thiệu xong, trưởng trại giam dụi đôi mắt còn lim dim ngái ngá»§, nói: “Có thể anh ta còn chưa ngá»§, dẫu sao cÅ©ng là đêm cuối cùng, tất có nhiá»u chuyện muốn nghÄ©, anh ta vẫn còn trẻ. Trước tiên chúng ta tá»›i phòng giam.â€
Tôi tháºt sá»± không vui. Kế hoạch du ngoạn bị quấy rầy, ná»a đưá»ng mắc mưa, xuống xe thì xui xẻo lại giẫm á»§ng vô nước, lòng bà n chân lạnh cóng. Vì thế, dù đã nghe vị trưởng trại già nói giá»ng thương xót, tôi vẫn đáp không chút cảm tình: “Là tá»± anh ta tìm chết, đáng Ä‘á»i!â€
Trưởng trại dẫn tôi Ä‘i qua má»™t con đưá»ng hẹp, vô ý Ä‘i qua má»™t khu đất trống, đầu khu đất có má»™t Ä‘oạn dốc loang lổ vết máu. Ngưá»i Ä‘i đến đây, tức thá»i xuất hiện cảm giác khá»§ng bố, mùi tá» vong tá»±a hồ lÆ¡ lá»ng trong không khÃ, tháºm chà còn phảng phất tiếng kêu thống khổ, thảm thiết trước lúc chết, mùi máu tanh tưởng như xá»™c lên từ đất Ä‘en, lúc ẩn lúc hiện.
Thấy vẻ mặt tôi khẩn trương, trưởng trại an á»§i: “Không cần sợ, ngưá»i chết như đèn tắt. Bắn má»™t cái là thứ gì cÅ©ng kết thúc hết.â€
Tôi rụt đầu, nhìn nhìn Ä‘oạn dốc loang lổ, Ä‘iểm kết thúc cá»§a không biết bao nhiêu sinh mạng, chà xát ngón tay đã phát lạnh cá»§a mình, ngáºp ngừng: “Ngưá»i kia… ngà y mai?â€
Trưởng trại giam cưá»i má»™t cái, nói: “Äúng thế. Kì tháºt cÅ©ng không có gì đáng kinh ngạc, thấy nhiá»u cÅ©ng giống như là giết gà váºy. Tuy váºy cô là con gái, chắc không chịu nổi. Cô không nên nhìn, cÅ©ng không nên nghÄ©, không có gì đâu. Äó là chuyện cá»§a cảnh sát tòa án, bá»n há» Ä‘á»u là đao phá»§ chuyên nghiệp, là m việc sạch sẽ nhanh gá»n. Tôi tá»›i nÆ¡i nà y đã lâu, còn chưa gặp trưá»ng hợp nà o bắn nhiá»u hÆ¡n, chỉ má»™t phát là đã tiá»…n Ä‘i rồi.â€
Láºp tức tôi có cảm giác sau lưng lạnh buốt, hấp tấp bước nhanh. Äi qua má»™t Ä‘oạn hà nh lang cÅ©ng cháºt hẹp như váºy, qua hai viên cảnh sát trại giam hãy còn trẻ, bồng súng trên vai nhìn chăm chăm, tôi bước và o khu trại giam chÃnh thức. Gian tá» tù nằm ở khu trong cùng, hiện ra cá»±c kỳ âm u, hết sức yên tÄ©nh. Cứ theo lá»i trưởng trại, hiện tại tá» tù Ä‘ang bị giam chỉ có má»™t, chÃnh là ngưá»i tôi muốn phá»ng vấn. Äối vá»›i tôi mà nói, bà i phá»ng vấn nà y là nhiệm vụ chán ghét nhất, suốt lúc lái xe dá»c đưá»ng, tôi Ä‘á»u cảm thấy tâm tình sầu muá»™n, má»™t kẻ chế tạo súng đạn phi pháp, giết ngưá»i, có cái gì mà phá»ng vấn? Có lẽ tôi không biết đã đắc tá»™i vá»›i mấy vị biên táºp đại nhân lúc nà o, cho nên bá»n há» má»›i không thèm nể tình, lôi tôi ra khá»i kỳ nghỉ tuyệt đẹp, đà y tá»›i cái nÆ¡i hang cùng ngõ hẻm ngưá»i ngoà i chưa từng nghe tá»›i nà y.
Má»™t viên cảnh sát trại giam Ä‘i tá»›i, cùng trưởng trại mở cá»a phòng giam tá» tù. Tiếng leng keng vang lên, cá»a sắt mở ra, bên trong không há» có động tÄ©nh. Trưởng trại bước và o đầu tiên, viên cảnh sát đứng gác bên ngoà i. Tôi đứng chá»±ng bên ngoà i ngó và o, trong phòng ánh đèn cÅ©ng không rõ, lá» má» trông thấy má»™t bóng ngưá»i co quắp trong góc phòng. Trong phòng còn có hai tá»™i phạm khác nhẹ tá»™i hÆ¡n, bá»n há» chuyên môn bầu bạn cùng tá» tù, trông thấy trưởng trại đến, thảy Ä‘á»u Ä‘i ra.
Phòng giam thoạt nhìn rất sạch sẽ, nhưng tôi vẫn cảm nhấn được má»™t mùi hôi đến ói má»a xá»™c và o mÅ©i, tôi không thể không lén lút bịt mÅ©i, lặng lẽ lùi vá» phÃa sau mấy bước. Má»™t hồi sau, cảm thấy mùi hôi thối biến mất, tôi má»›i buông bà n tay bịt mÅ©i ra. Song mùi hôi thối đó không mất Ä‘i bao nhiêu, vẫn còn khó ngá»i, nhưng trưởng trại bên trong đã kêu tôi và o, tôi đà nh nhắm mắt nhắm mÅ©i bước và o.
Trưởng trại hình như Ä‘ang nói câu gì vá»›i bóng ngưá»i đó, có Ä‘iá»u tôi nghe không rõ. Tôi đứng cạnh cá»a, nhìn bóng ngưá»i kia cháºm rãi bá» quyển sách trong tay xuống, chuyển ánh mắt từ trang sách sau lưng lỠđỠnhìn tôi. Lúc nà y tôi cÅ©ng đã nhìn rõ anh ta, ngưá»i rạng sáng ngà y mai sẽ bị thi hà nh án. Dáng vẻ anh ta quả tháºt khiến tôi giáºt mình, bá» ngoà i hoà n toà n không giống như tôi tưởng tượng.
Dá»c đưá»ng tôi Ä‘á»u hình dung anh ta là má»™t kẻ mặt mà y hung ác, ánh mắt tà n nhẫn, thân hình cao to thô kệch, vai lưng Ä‘á»u có hình xăm, giống hệt mấy lão đại xã há»™i Ä‘en trên truyá»n hình, toà n thân từ trên xuống dưới phát ra khà tức cuồng vá»ng hung hăng, coi trá»i bằng vung, dao súng không rá»i, giết ngưá»i không chá»›p mắt. Thá»±c tế, tá» tù trước mặt tôi hoà n toà n không giống, tháºm chà toà n thân không có má»™t Ä‘iểm gì giống như tôi tưởng tượng trước đó.
Anh ta là má»™t thanh niên bình thưá»ng, đại khái khoảng 26 tuổi, tướng mạo rất bình thưá»ng, bình thưá»ng đến ná»—i nếu thả anh ta trong má»™t biển ngưá»i, tôi căn bản không thể nháºn ra. Anh ta hình như không có hứng thú, hoặc giả lòng đã lạnh như tro tà n, nên chỉ nhìn tôi má»™t cái rồi lại cúi đầu xem sách. Tôi cau mà y nhìn mấy thứ bên cạnh anh ta. Bên cạnh trống không, cái gì cÅ©ng không có, quần áo không, đồ rá»a mặt cÅ©ng không, chỉ có hÆ¡n mưá»i quyển tạp chà nhăn nhúm. Má»™t loại là “Kiến thức vÅ© khà hạng nhẹâ€, má»™t loại là “Quân sá»± Trung Quốcâ€, má»™t loại nữa là “Kiến thức tà u thuyá»nâ€. Äá»u bị xem đến cÅ© nát, tháºm chà còn sút trang. Gần như có thể nháºn ra, ngà y cuối cùng cá»§a anh ta ta trên thế giá»›i nà y chỉ có mấy quyển tạp chà đó là m bạn. Tôi phảng phất hiểu được, vì sao anh ta yêu cầu chấp hà nh án trước thá»i hạn, bởi vì hiện tại anh ta chẳng khác nà o má»™t ngưá»i đã chết.
Trên xe, tôi có xem qua loa tư liệu vá» tá» tù nà y. Căn cứ giá»›i thiệu cá»§a trưởng trại thì, tên ngốc nà y là điển hình cho tÃnh cách “Cần tiá»n chứ không cần mạng, rượu má»i không uống muốn uống rượu phạt.â€
Anh ta tên Dương Túc Phong, năm nay 26 tuổi, chÃnh đương tuổi phong nhã hà o hoa, đáng tiếc chỉ còn lưu lại thế giá»›i nà y không quá má»™t ngà y nữa. Trưởng trại giá»›i thiệu thân pháºn cá»§a tôi, nhưng tá» tù ấy hoà n toà n không có phản ứng, bình thản ngồi yên xem sách. Trưởng trại bất đắc dÄ© phải lá»›n tiếng hô: “Dương Túc Phong, nghiêm!â€
Khẩu lệnh nà y cÅ©ng còn hữu hiệu, tá» tù láºp tức buông sách, đứng thẳng ngưá»i. Lúc nà y tôi má»›i phát hiện, trên ngưá»i anh ta khoác má»™t chiếc áo gió mà u xanh sẫm, bên trong báºn áo may ô trắng, phÃa dưới mặc má»™t cái quần dÆ¡ dáy, Ä‘en đến ná»—i không nhìn ra được mà u sắc vốn có cá»§a nó. Tất cả Ä‘á»u nhăn nhúm, cứ như rất lâu rồi chưa từng thay ra.
Äá»™ng tác cá»§a anh ta khiến không khà trong phòng thay đổi. Mùi xú uế trên ngưá»i anh ta là m tôi suýt chút nữa thì ngất xỉu. Thế nên tôi bất chấp phép lịch sá»± tối thiểu, lấy tay bịt chặt mÅ©i. Kết quả anh ta lạnh lùng, khinh bỉ nhìn tôi, còn vuốt vuốt chóp mÅ©i. Không sai, đúng là ánh mắt khinh bỉ. Trong nghá» kiếm cÆ¡m cá»§a mình, tôi tiếp xúc rất nhiá»u vá»›i ánh mắt khinh bỉ kiểu nà y, chịu đựng cÅ©ng rất nhiá»u. Bất quá, lần nà y, tôi quyết định không nhịn nữa. Anh ta là tá» tù sắp chết, lấy tư cách gì khinh bỉ tôi? Vì thế tôi nói lá»›n, âm thanh rất chói tai: “Nhìn phải tôn trá»ng chút!â€
Tôi nghÄ© có trưởng trại ở bên trợ uy, câu nà y nhất định khiến anh ta e ngại, ai mà biết, anh ta không há» phản ứng, lại nhìn tôi như cÅ©. Tôi tức thá»i phẫn ná»™, anh ta chỉ là tá» tù, bằng và o cái gì dám xem thưá»ng mình, đến má»™t tá» tù cÅ©ng coi khinh mình, mình còn mặt mÅ©i nhìn ai? Bèn hừ hừ lên tiếng: “Tôi là ký giả cá»§a Pháp Chế nháºt báo, ký giả. Anh có biết hay không?â€
Anh ta nghiêng nghiêng đầu, giống như bị dá»a sợ tá»›i mức ngá»› ngẩn. Tôi lấy là m đắc ý, rốt lại anh ta cÅ©ng biết sợ. Ai ngá», tôi hưng phấn còn chưa quá 3 giây, anh ta đã lại ngá»› ngẩn đáp: “Tôi biết cô là ký giả, nhưng không phải cô muốn phá»ng vấn tôi sao? Là cô cần tôi, không phải tôi cần cô. Hình như là cô phải tôn trá»ng tôi trước.â€
Bá»™ dạng cá»§a anh ta nhìn ngây ngốc, nhưng câu nà o cÅ©ng không để cho tôi chiếm tiện nghi. Theo tư liệu tóm lược, anh ta dẫu sao cÅ©ng tiếp thụ má»™t ná»n giáo dục cao cấp quá hoà n chỉnh, không những thế, thà nh tÃch không tồi. Nhưng anh ta nói váºy, căn bản là m tôi phát cáu. Anh chỉ là má»™t tá» tù, sao tôi phải tôn trá»ng anh? Nằm mÆ¡! Tôi không nể nang gì nữa, lá»›n tiếng: “Anh là sản phẩm bị pháp luáºt chế tà i, phạm tá»™i đối vá»›i nhân dân, sá»›m đã bị tước Ä‘oạt quyá»n lợi chÃnh trị chung thân, là phần tá» phạm tá»™i ngưá»i ngưá»i khinh bỉ, lấy tư cách gì để được tôn trá»ng?â€
Tôi nói chuyện không há» khách khÃ, ngay cả trưởng trại Ä‘ang lÆ¡ đãng cÅ©ng nhÃu mà y. Nhưng tôi không sợ, xưa nay tôi Ä‘á»u là m theo ý mình, trừ lãnh đạo trá»±c tiếp ra, ngưá»i khác tôi Ä‘á»u không xem và o đâu huống chi là cái tên tá» tù không sống được quá ngà y mai nà y? Quả nhiên, mấy lá»i cá»§a tôi khiến anh ta đứng khá»±ng. Vẻ mặt anh ta thá»±c kì quái, tá»±a hồ muốn phản bác, tôi thấy trái cổ anh ta chuyển động lên xuống mấy lần, dưá»ng như muốn nói gì đó, đến cuối cùng lại không thốt ra má»™t lá»i nà o, chỉ có tròng mắt đảo lên xuống, tá»±a như phát sáng nhưng ngay láºp tức tắt ngúm. Anh ta cúi gằm, ngoan ngoãn ngồi xuống góc phòng.
Tôi cÅ©ng thở phà o trong bụng, nếu cả má»™t tá» tù cÅ©ng không khuất phục được thì uổng công đến đây. Trưởng trại thấy hai ngưá»i chúng tôi như váºy, bèn khuyên giải và i câu, không ngoà i chuyện yêu cầu cái tên Dương Túc Phong đó phối hợp vá»›i tôi, bá»™c lá»™ thế giá»›i ná»™i tâm cá»§a mình, vì thế hệ sau lưu lại lá»i cảnh tỉnh. Bất quá, rất hiển nhiên, lá»i cá»§a trưởng trại không có tà hiệu quả nà o, tÃnh tÃch cá»±c cá»§a Dương Túc Phong không cao. Anh ta vẫn cúi đầu im lặng, là m ngÆ¡ vá»›i má»i thứ xung quanh.
Tôi cÅ©ng khống chế tâm tình cá»§a mình, Ä‘iá»u chỉnh lại tâm lý, tránh cho sá»± việc khá»i rối thêm. Tá» tù á»§ rÅ© như váºy, đương nhiên không sẵn lòng trả lá»i tôi. Tuy tôi không sợ anh ta, nhưng vạn nhất anh ta không thèm mở miệng, tôi vô phương báo cáo kết quả công tác. Äến chừng đó, chẳng những đội gió mưa Ä‘i má»™t chuyến trắng tay, trở vá» còn phải nghe tổng biên táºp phê bình. Tôi bèn hắng giá»ng, mở túi xách, lấy giấy bút. Thấy tôi định ghi chép, trưởng trại tá» tế bảo: “Äến phòng khách Ä‘i, ánh sáng ở đó tốt hÆ¡n.â€
Tôi đương nhiên đồng ý, gian phòng nà y quả thá»±c khiến tôi không thÃch. Vô luáºn là mùi hôi thối trong phòng hay là mùi hôi từ ngưá»i Dương Túc Phong, Ä‘á»u khiến tôi phát buồn nôn. Dương Túc Phong vốn không vừa ý, nhưng trước uy quyá»n cá»§a trưởng trại đà nh ngoan ngoãn theo chúng tôi ra ngoà i. Anh ta lê cùm chân trên hà nh lang, phát ra thứ âm thanh không phục rất rõ.
Ở phòng khách, ngồi xuống đâu đó rồi, tâm tình tôi đã tốt lên nhiá»u. Chà Ãt có má»™t ấm trà thiết quan âm bốc khói, xua Ä‘i cái lạnh trong ngưá»i, lại không có mùi hôi đáng ghét đó. Dương Túc Phong liên tục hắt hÆ¡i, anh ta bị chứng viêm mÅ©i rất kì cục. Ngá»i thấy mùi thÆ¡m trên ngưá»i phụ nữ không quen biết là hắt hÆ¡i, tôi cÅ©ng không ngoại lệ. Trên tay anh ta có còng, cảnh anh ta tha nguyên còng tay vuốt mÅ©i là m tôi phát ói. Tôi không nhìn anh ta, cúi đầu nhấp má»™t ngụm trà , bắt đầu bút kÃ, đầu vẫn không ngẩng lên, theo lệ há»i: “Tên là gì?â€
Dương Túc Phong ngồi ở bà n đối diện, cách tôi chưa đầy 2 mét. Nhưng chá» hồi lâu vẫn không nghe y trả lá»i. Tôi không nhịn được ngẩng lên, cất giá»ng chói tai: “Tôi há»i anh, anh Ä‘iếc à ?â€
Dương Túc Phong nghiêng đầu, để tóc rÆ¡i xuống phá»§ lên trán, ngây ngốc liếc tôi má»™t cái, lạnh lùng: “Cô có Ä‘ui không? Không phải tay cô Ä‘ang cầm hồ sÆ¡ vụ án cá»§a tôi à ? Trên bìa có tên lá»›n váºy, cô không nhìn hả?â€
Tôi láºp tức muốn nổi khùng. Tá» tù ngông cuồng như váºy tôi còn chưa thấy qua. Tuy tôi cÅ©ng chưa từng tiếp xúc vá»›i bất kỳ tá» tù nà o, nhưng trong ấn tượng cá»§a tôi, những tên bị phán tá» hình đến lúc nà y Ä‘á»u đã nhÅ©n ra, ai há»i gì thì đáp nấy. Riêng tên tá» tù trước mắt tôi lại dám tranh cãi, đối chá»i gay gắt vá»›i tôi, quả thá»±c là vô pháp vô thiên mà . Quả nhiên, trưởng trại hung dữ mắng anh ta má»™t hồi, anh ta má»›i thu mình lại.
Tôi ráng nhịn cÆ¡n nóng bốc lên đầu, đặt câu há»i thứ hai: “Vì sao lại chế tạo vÅ© khà láºu?â€
“Kiếm tiá»n.†Dương Túc Phong hà m hồ đáp hai tiếng không rõ. Tôi ngẫm má»™t hồi má»›i hiểu được hai từ anh ta nói. Thế nhưng câu trả lá»i nà y cÅ©ng quá đơn giản. Ai chả biết anh ta chế vÅ© khà phi pháp vì tiá»n, không lẽ để thu phục Äà i Loan? Äối vá»›i tá» tù bất hợp tác nà y, tôi sá»›m đã không có hứng thú phá»ng vấn, tháºm chà còn định trở vá» nghe biên táºp phê bình nữa. Không ngá» lúc tôi nghÄ© anh ta muốn giả câm Ä‘iếc tiếp, anh ta đột nhiên mở miệng.
“Cô biết không? Chế súng đạn trái phép có rất nhiá»u tiá»n. Má»™t khẩu súng lục 54 giá thà nh không quá 200 đồng, nhưng Ä‘em bán có thể lên tá»›i 1000, tháºt sá»± là má»™t vốn bốn lá»i…†anh ta hạ giá»ng, nói má»™t cách thần bÃ, sợ trưởng trại nghe thấy. Nhưng phòng khách nhá» xÃu, ông ta là m gì không nghe ra? Trưởng trại giam lấy hÆ¡i ho má»™t tiếng, Dương Túc Phong láºp tức chuyển đỠtà i: “Sau nà y nếu chồng cô ngoại tình, cô muốn trừng phạt anh ta, chỉ cần nói ra tên cá»§a tôi trên đưá»ng, nhất định có ngưá»i bán cho cô má»™t khẩu 54, kèm thêm ba viên đạn quân dụng vừa ráp xong. Yên tâm, chất lượng tuyệt đối, chỉ cần má»™t phát là bể đầu chồng cô, y như trái dưa hấu bể váºy…â€
Trưởng trại sải bước tá»›i, nắm lấy sau cổ áo anh ta, hung hăng lôi anh ta dáºy, rồi lại buông anh ta xuống tháºt mạnh, cái ghế phòng há»p kiên cố tức thì phát ra tiếng kẹt. Trưởng trại còn lôi ra má»™t cái dùi cui, mặt không biểu tình: “Dương Túc Phong, đừng nghÄ© ngà y mai chết thì có thể giở trò con lợn chết không sợ nước sôi, nếu ngươi còn giở trò quá»·, ta bảo đảm là m ngươi mãn ý!â€
Dương Túc Phong chốc sau má»›i cháºm chạp gáºt đầu, biểu lá»™ đã hiểu rõ. Kì tháºt tôi cÅ©ng tức Ä‘iên, tháºt muốn bổ má»™t búa xuống đầu anh ta, giống như anh ta nói, bá»a đầu anh ta ra như ngưá»i ta bá»a trái dưa hấu. CÅ©ng vì quá tức, cây bút trong tay tôi vạch má»™t đưá»ng xuống cuốn sổ. Tôi gáºp bút và o sổ, chỉ tay và o đầu anh ta mắng: “Là vì tiá»n, nên anh sản xuất vÅ© khà láºu? Vì tiá»n, anh cung cấp vÅ© khà cho bá»n tá»™i phạm? Anh cấp cho chúng súng, cấp cho chúng đạn, để cho chúng cướp cá»§a giết ngưá»i, cướp ngân hà ng, anh có còn chút lương tâm nà o không? Anh có biết, anh là m váºy là trá»i tru đất diệt không? Anh có còn là ngưá»i không? Anh là súc sinh?â€
Dương Túc Phong bị tiếng gà o thét cá»§a tôi là m hoảng hốt, thẫn thá» nhìn tôi, đến khi tôi hét xong rồi, anh ta vẫn còn ngây ngưá»i nhìn tôi đùng đùng giáºn dữ Ä‘i tá»›i Ä‘i lui trong phòng, đôi già y cao gót dẫm trên ná»n xi măng kêu cá»™p cá»™p. Äến khi tôi quay đầu nhìn anh ta, anh ta má»›i dùng thứ thanh âm yếu nhược vô lá»±c, giá»ng Ä‘iệu cá»±c kỳ á»§y khuất: “Tôi cÅ©ng nói vá»›i mấy ngưá»i đó, không được dùng súng là m chuyện thương thiên hại lý, nhưng mà bá»n há» không nghe, tôi cÅ©ng không thể quản được, đó là chuyện cảnh sát phải quản!â€
Tôi ngạc nhiên đến phát ngốc, thiếu Ä‘iá»u muốn hôn mê, trả lá»i cái gì váºy? Má»™t viên gác ngục Ä‘i qua, lôi dùi cui Ä‘áºp mạnh và o lưng anh ta, anh ta láºp tức là m bá»™ dạng như đã chết, sụm xuống bà n, đầu tóc tứ tán, không động Ä‘áºy. Nhưng viên cảnh sát nắm đầu anh ta lôi dáºy, anh ta tức khắc ngồi thẳng lên, vẻ mặt hết sức nghiêm trang, ánh mắt trong sáng giống như Ä‘ang tham gia nghi thức tuyên thệ cá»§a Äảng.
“Dương Túc Phong, anh nếu còn há»i đông đáp tây, sáng mai cảnh sát tòa án đến chì còn trá»±c tiếp nghiệm thi thôi!†Trưởng trại giam dữ tợn mắng , Dương Túc Phong cuối cùng cÅ©ng chịu hợp tác. Nhưng viên cảnh sát vẫn còn cầm dùi cui đứng bên, chỉ cách anh ta chừng má»™t thước. Äiá»u nà y giúp cho cuá»™c phá»ng vấn suýt bị gián Ä‘oạn cá»§a tôi tiếp tục tiến hà nh. Tôi thầm hÃt má»™t hÆ¡i dà i, trở lại ghế ngồi. Có vẻ như cái dùi cui Ä‘en xì kia mang đến không Ãt thống khổ, Dương Túc Phong kết cục không dám giở trò, ngoan ngoãn trả lá»i câu há»i cá»§a tôi. Trong ná»™i tâm, tôi biết rõ, tá» tù vẻ ngoà i bình thưá»ng nà y kì tháºt thế giá»›i ná»™i tâm có lẽ rất xảo trá, phức tạp. Tại thá»i Ä‘iểm nà y, anh ta lại còn tâm tình chÆ¡i trò mèo bắt chuá»™t vá»›i tôi, tôi không thể không thừa nháºn anh ta quả tháºt khác ngưá»i. Bất quá tất cả chỉ kéo dà i đến rạng sáng ngà y mai, má»™t tiếng súng vang lên là má»i thứ Ä‘á»u kết thúc.
Dưới đây là bản ghi chép phá»ng vấn cá»§a tôi ngà y hôm ấy, má»™t số ná»™i dung phải cắt bá» vì bảo máºt nhưng không ảnh hưởng đến độc giả:
Kà giả (phÃa dưới viết tắt là kÃ): “Dương Túc Phong, anh tốt nghiệp đại há»c kỹ thuáºt Thiên Nam, có thể nói là được ông trá»i ưu ái, sau khi tốt nghiệp lại được phân công công việc chÃnh đáng, ổn định, vì cái gì anh còn chế tạo vÅ© khà láºu? Thiên đưá»ng có lối không Ä‘i, địa ngục không cá»a lại tiến và o, rốt cuá»™c là vì cái gì?â€
Dương Túc Phong (phÃa dưới viết tắt là Phong): “Tôi má»›i nói rồi, tôi muốn kiếm tiá»n. Lúc còn ở nhà trưá»ng, tôi đã từng mÆ¡ má»™ng rất nhiá»u. Tôi ước má»™t ngà y nà o đó sẽ có má»™t công việc có chức quyá»n, có thu nháºp tương đương, má»™t căn nhà ba phòng hai sảnh, má»™t chiếc xe con, má»™t ngưá»i vợ ôn nhu thùy mị, nhưng hiện thá»±c thì, tôi không có gì cả. Không có tiá»n, cái gì cÅ©ng không có,..., tôi muốn có tiá»n,...â€
KÃ: “Lại là vì tiá»n? Chức vụ cá»§a anh tại xưởng sắt thép Thiên Nam không tệ, nghiên cứu viên kỹ thuáºt, ngà y là m chÃn giá», tối năm giá», má»™t tuần được nghỉ hai ngà y, so vá»›i nhân viên công vụ cÅ©ng tương đương, tiá»n lương cÅ©ng không tệ, má»™t tháng được 1500 đồng, còn không đủ dùng?"
Phong: "Tôi không biết cô lý giải câu tiá»n lương không tệ như thế nà o. Trong mắt tôi, 1500 đồng má»™t tháng ngoại trừ ăn uống ra, không biết còn có thể là m được gì? Mua nhà à ? Có lẽ nhịn ăn nhịn uống má»™t tháng có thể mua được cỡ má»™t ná»n gạch men? Mua xe ư? Cháºc, là m như trên thì có thể mua được má»™t cái ốc vÃt trên xe, mà đó còn là hà ng ná»™i địa đó."
KÃ: "Nhưng mà , suy cho cùng đó cÅ©ng là nghá» chÃnh đáng, tùy theo số năm công tác, thu nháºp cá»§a anh cÅ©ng cà ng lúc cà ng tăng. â€
Phong: “Äúng a, má»—i năm tăng được 50 đồng. â€
KÃ: “Anh có biết, sản xuất vÅ© khà láºu là phạm pháp không? Nếu như anh không là m việc đó, hôm nay anh đâu phải bước lên Ä‘oạn đầu đà i? â€
Phong: “Tôi biết, biết rất rõ nữa. Ở đại há»c kỹ thuáºt Thiên Nam, tôi há»c chuyên ngà nh cÆ¡ giá»›i, tại đại há»c sư phạm Thiên Nam lại há»c thêm bô môn pháp luáºt. Vấn đỠpháp luáºt cô không cần phải giáo huấn tôi, tôi biết còn rà nh rẽ hÆ¡n cô. Từ lúc tôi bán khẩu 54 đầu tiên, tôi đã biết sá»›m muá»™n cÅ©ng có ngà y hôm nay. Tổng cá»™ng tôi là m ra má»™t trăm tám mươi ba khẩu súng, bán ra má»™t trăm bảy mươi mốt khẩu, còn giết chết sáu ngưá»i. Bất luáºn là dùng hình luáºt cân nhắc thế nà o, kết cục dà nh cho tôi Ä‘á»u như nhau. â€
KÃ: “Anh đã biết váºy sao còn là m? â€
Phong: “Tôi đã nói nhiá»u lần rồi, thiết tưởng không cần nói nữa. Nguyên nhân hết sức đơn giản, vì tôi cần tiá»n, cần rất nhiá»u tiá»n. Ngưá»i chết vì tiá»n, chim chết vì ăn, tôi chÃnh là điển hình. â€
KÃ: “Kiếm tiá»n có rất nhiá»u cách, sao cứ phải chế vÅ© khà láºu? Cho dù anh bất mãn vá»›i tiá»n lương cá»§a xà nghiệp quốc doanh, anh có thể chuyển qua xà nghiệp tư nhân hoặc là công ty nước ngoà i, tháºm chà tá»± mình buôn bán…â€
Phong: “Tôi chÃnh là muốn gom góp vốn trong thá»i gian ngắn để tá»± mình kinh doanh. â€
KÃ: “Gom góp vốn có nhất thiết bằng thá»§ Ä‘oạn phạm tá»™i không? â€
Phong: “Tôi nhá»› sách chÃnh trị có nói, tÃch lÅ©y tư bản ban đầu vốn ngáºp đầy máu tanh…â€
KÃ: “Äó chỉ là cắt nghÄ©a theo ý anh. Có ai tÃch lÅ©y tiá»n bạc bằng buôn vÅ© khà láºu mà tiến lên được? â€
Phong: “Tháºt xấu hổ, cô Bạch, tôi nghÄ© có lẽ cô không há» tá» tế xem qua hồ sÆ¡ án cá»§a tôi. Cô xem nÆ¡i tôi sinh ra Ä‘i, cô xem Ä‘i, nhìn ánh mắt cô tôi biết cô đã nghÄ© ra rồi. Äúng thế, quê tôi nổi danh vì chế tạo súng đạn trái phép. Tôi từ nhỠđã quen vá»›i việc sản xuất vÅ© khà láºu. Không phải khoe khoang, có lẽ từ lúc còn trong bụng mẹ tôi đã biết chế súng đạn như thế nà o? ÄÆ°Æ¡ng nhiên, đó là tay nghá» tổ truyá»n thuần túy, hiện tại không còn hợp vá»›i tôi nữa, hiện tại vÅ© khà tôi là m còn tinh xảo hÆ¡n há» nhiá»u…â€
KÃ: “Nhưng chung quy anh cÅ©ng đã tiếp thụ má»™t ná»n giáo dục cấp cao, sao anh có thể là m ra chuyện thương thiên hại lý như váºy…â€
Phong: “Äúng a, tôi há»c đại há»c ra, còn là hệ chÃnh quy nữa. Nhưng có phải là cái gì hiếm có đâu? Có ai xem chúng tôi là bảo bối đâu? Cô tưởng tháºt sá»± là ông trá»i ưu ái à ? Äó là cô đóng há»c phà thì nói tốt vá»›i cô và i câu. Lúc tôi đến tuyển dụng, có đơn vị tuyển ngưá»i chỉ trả có 300 đồng má»™t tháng, không bao ăn đối vá»›i sinh viên chÃnh quy, còn thua cả là m nông dân. Äại há»c, đại há»c thì được cái gì? May mà tôi có váºn khà tốt, còn và o là m được sắt thép Thiên Nam. Bạn bè tôi không may nhiá»u lắm, có ngưá»i tốt nghiệp hai năm vẫn chưa có việc là m chÃnh thức. Cô thấy kì quái lắm phải không? Kì tháºt, tôi cÅ©ng thấy quái lạ lắm. â€
KÃ: “Vô luáºn thế nà o, anh cÅ©ng đã bước vô con đưá»ng phạm tá»™i. Vùng quê cá»§a anh năm mươi năm nay má»›i có được má»™t sinh viên đại há»c chÃnh quy, cha mẹ há» hà ng kà thác hi vá»ng nÆ¡i anh không Ãt đâu a. â€
Phong: “Nên tôi má»›i cần tiá»n, không có tiá»n, tôi là m cách nà o báo đáp cha mẹ ông bà ? â€
KÃ: “Ây, nghe anh nói tôi nhá»› ra má»™t chuyện. Nghe nói anh có má»™t khoản tiá»n, ước chừng 14 vạn, nhưng không tra rõ đã Ä‘i đâu. Tòa án hoà i nghi anh đã đưa ngưá»i khác giấu, nhưng anh không thừa nháºn, rốt lại là thế nà o váºy? â€
Phong: “Cô Bạch, cô không phải là quan tòa, không nên há»i vấn đỠnà y. Nếu cô là quan tòa, cô cÅ©ng không nên há»i mà trước tiên phải Ä‘iá»u tra đã. Trá»±c tiếp thẩm vấn tá»™i phạm tình nghi là cách là m ngu ngốc nhất. Tôi từ chối trả lá»i câu há»i nà y. â€
KÃ: “Chẳng lẽ anh không thấy từ chối hợp tác vá»›i quan tòa là cách là m cá»±c kỳ ngu xuẩn ư? Tháºt thà được khoan hồng, chống lại bị nghiêm trị, đạo là cÆ¡ bản nà y anh phải biết chứ? Huống chi anh còn há»c thêm chuyên ngà nh luáºt. â€
Phong: “Cô Bạch, cô cÅ©ng thấy tình hình cá»§a tôi rồi, giao ra mưá»i bốn vạn thì sao? Có được miá»…n án tá» không? â€
KÃ: “Tá»™i cá»§a anh nặng như váºy, không thể không tá» hình. â€
Phong: “Äá»u là tá» hình, tôi muốn khoan hồng là m gì nữa? â€
KÃ: “… Anh quả là … đáng tiếc lại Ä‘i đưá»ng ngang ngõ tắt. Anh từ chối khai tháºt còn có má»™t chuyện nữa, ngưá»i đà n bà đã lôi anh xuống bùn, cô ta rốt cuá»™c là ai?
Phong: “Tôi từ chối trả lá»i, lý do như trên. â€
KÃ: “Cô ta dẫn dụ anh phạm tá»™i, khiến anh Ä‘i và o con đưá»ng Ä‘en tối, chẳng lẽ anh không thấy là cô ta hại anh sao? â€
Phong: “Là tiá»n hại tôi. â€
KÃ: “Anh còn định giảng đạo nghÄ©a giang hồ à , anh có biết thứ nghÄ©a khà đó là m liên lụy anh không? â€
Phong: “Cô Bạch, cô biết Túc Dụ là ai không? â€
KÃ: “Tôi không biết. â€
Phong: “Váºy cô biết hiến chương Anh quốc không ? Äiá»u thứ ba mươi chÃn ná»™i dung cụ thể là gì không? â€
KÃ: “Anh há»i tôi mấy chuyện đó là m gì? Có liên quan gì đến tôi? â€
Phong: “Äúng thế, váºy cô há»i ngưá»i phụ nữ đó là m gì? Cô có quan hệ gì vá»›i cô ấy? â€
KÃ: “Anh! … Dương Túc Phong, anh đừng quá ngông cuồng như thế! â€
Phong: “Cô Bạch, thứ cho tôi mạo muá»™i. Có lẽ cô là ngưá»i mẫu má»±c, vừa thà nh công vừa có chuyên môn, có thể cho tôi đáp án hoà n toà n bất đồng. Tôi há»i cô má»™t câu, nếu cô cÅ©ng như tôi, má»™t tháng lãnh lương 1500 đồng, nhưng có má»™t con đưá»ng khác hấp dẫn hÆ¡n, kiếm tiá»n vừa mau vừa nhiá»u, mà cô Ä‘ang bước trên cái đạo lý quen việc dá»… là m như váºy, cô sẽ chá»n loại nà o? â€
KÃ: “Tôi chá»n tuân thá»§ pháp luáºt. â€
Phong: “Cô Bạch, có lẽ sức chống cá»± đối vá»›i tiá»n bạc, già u sang cá»§a cô mạnh hÆ¡n tôi. Có thể cô chưa từng lo âu vì tiá»n. Nhưng tôi thì không váºy, từ nhá» tôi đã biết thế nà o là bần cùng. Khi tôi ba tuổi đã từng ăn cháo trắng cải muối ròng rã má»™t tháng trá»i, đói đến ná»—i hai mắt hoa lên, không nhìn rõ cái gì hết. Từ nhá» tôi đã được dạy là m ngưá»i chÃnh trá»±c, nhưng hiện thá»±c đã dạy tôi, ngưá»i chÃnh trá»±c chỉ có má»™t con đưá»ng chết. Không phải tôi không thÃch ứng vá»›i xã há»™i mà là xã há»™i không thÃch ứng vá»›i tôi. Xã há»™i bây giá», cưá»i ngưá»i nghèo chứ không cưá»i con hát. Tôi không muốn lại là m ngưá»i nghèo, tôi muốn kiếm tiá»n, tôi muốn già u có. Khi tôi phát hiện lợi dụng há»c thức cá»§a tôi cùng kỹ thuáºt sản xuất súng đạn láºu có thể là m nên sá»± nghiệp lá»›n hÆ¡n, có thể kiếm được rất nhiá»u tiá»n, tôi đã không do dá»± bước lên con đưá»ng không có lối quay đầu đó. â€
KÃ: “Xem ra anh há»c đại há»c uổng phà rồi. Giáo sư dạy anh đạo là là m ngưá»i toà n bá»™ anh Ä‘á»u quên rồi. â€
Phong: “Không, Ãt nhất há»c thức cá»§a tôi so vá»›i ngưá»i mù chữ giá»i hÆ¡n nhiá»u. Giáo sư dạy tôi, tôi được lợi không Ãt. Tôi có thể kiêu ngạo mà nói, tôi dứt khoát là nhân tà i chuyên nghiệp nghiên cứu hệ thống chế tạo vÅ© khà láºu đầu tiên trong nước, tuyệt đối không kém kỹ thuáºt viên xưởng quân cÆ¡. Từ chế luyện sắt thép đến bố trà điá»u chế há»a dược, tôi Ä‘á»u hiểu rất sâu sắc. Tôi còn là ngưá»i đầu tiên tá»± mình chế ra đạn súng, cô tin không? Chế súng dá»… hÆ¡n đạn, công nghệ chế tạo đạn súng phức tạp hÆ¡n nhiá»u. Tôi là ngưá»i đầu tiên trong vùng chế tạo được súng đạn đồng bá»™. Äây là nguyên nhân cÆ¡ bản khiến tôi trong chá»›p mắt bị công an chiếu tướng và truy Ä‘uổi không tha. Có rất nhiá»u ngưá»i sản xuất trái phép, sao công an chỉ truy tìm má»—i mình tôi, còn treo thưởng năm vạn đồng nữa? Là bởi vì chất lượng súng tôi là m quá tốt, có thể so sánh vá»›i quân dụng chân chÃnh, lại không tốn kém bằng. Nếu không vì tôi chế tạo đạn, tôi còn có thể sống thêm má»™t thá»i gian. â€
KÃ: “Há»c thức lại bị anh lợi dụng phạm tá»™i, tháºt sá»± là câu chuyện cưá»i đáng buồn. â€
Phong: “Cô sai rồi, tôi không cho là như váºy. Chà Ãt tôi cÅ©ng là anh hùng có đất dụng võ, mặc dù dùng không đúng. Nếu tôi cứ ở sắt thép Thiên Nam, cả ngà y chỉ biết nghiên cứu mấy cái bản vẽ cÅ©, Ä‘i chá»— nà y má»™t chút, ngó chá»— kia má»™t cái, há»c thức cà ng không có đất dụng võ. Tôi có thể thẳng tanh ta nói vá»›i cô, nếu không dùng kiến thức chế tạo vÅ© khà láºu, tôi còn không biết có thể là m được gì. Nhà trưá»ng đã dạy kiến thức chế tạo vÅ© khà láºu, tôi cÅ©ng chỉ đà nh là m váºy. â€
KÃ: “Tôi nháºn ra được, tâm linh anh đã hoà n toà n méo mó rồi. â€
Phong: “Thân thể tôi cÅ©ng méo mó luôn. Má»™t trăm cảnh sát truy Ä‘uổi tôi ná»a tháng. Quả tháºt tôi mệt chết không chạy nổi. â€
KÃ: “Chế vÅ© khà láºu đã đà nh, sao anh còn giết ngưá»i? HÆ¡n nữa còn giết sáu ngưá»i? Anh vá»›i bá»n há» có thâm cừu đại háºn gì? â€
Phong: “Rất đơn giản, vì bá»n há» là m trái quy cá»§. â€
KÃ: “Bá»n há» là m trái quy cá»§ gì? â€
Phong: “Từ khi bắt đầu, do tôi là m quá tốt, khách Ä‘á»u nguyện ý mua cá»§a tôi, kết quả bá»n hỠđố kị…â€
KÃ: “Trên thá»±c tế, là anh bắn trước. HÆ¡n nữa, anh dùng súng trưá»ng bán tá»± động 56 trong khi bá»n há» chỉ có súng ngắn 64 bình thưá»ng. â€
Phong: “Cô Bạch, cô là kà giả chuyên nghiệp, trình độ thế nà o? Sao có thể nói câu nà y? Bất luáºn là súng gì, cÅ©ng Ä‘á»u dùng để giết ngưá»i, trên phương diện mục Ä‘Ãch và tác dụng mà nói, hoà n toà n không có gì khác biệt. Chẳng lẽ khẩu 64 bắn vô đầu tôi, tôi có thể yên ổn không việc gì à ? â€
KÃ: “Khẩu súng trưá»ng bán tá»± động 56 cá»§a anh từ đâu ra? CÅ©ng là anh tá»± là m à ? â€
Phong: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên. Cô nghÄ© quân đội nhân dân cấp cho tôi chắc? â€
KÃ: "Không ngá» anh chế được súng trưá»ng bán tá»± động!"
Phong: “Vì sao không thể? Nguyên lý giống nhau, công nghệ cÅ©ng giống nhau, bất quá tiêu tốn váºt liệu nhiá»u hÆ¡n. Kì tháºt ngưá»i khác cÅ©ng là m được, chẳng qua súng trưá»ng tiêu thụ không tốt, không ai muốn là m. Tôi là m cÅ©ng chỉ để vui là chÃnh. Lúc tôi má»›i bắt đầu chế súng, không có cá»a tiêu thụ, trên tay tôi có rất nhiá»u hà ng hóa không bán được. Trong lòng phiá»n muá»™n, bèn là m má»™t khẩu bán tá»± động 56, đến khe núi câu cá, Ä‘i săn. Thuáºt bắn súng là luyện được trong thá»i gian nà y đó. Trong khe núi không săn được thú, tôi chuyên môn bắn chuá»™t. Vô luáºn là chạy nhanh cỡ nà o, động tác linh hoạt cỡ nà o, trong vòng trăm mét, tôi muốn chúng nằm xuống là chúng phải nằm. Có phải cô nghÄ© tôi khoác lác không? Tôi có thể chịu trách nhiệm lá»i nói cá»§a mình, ngoại trừ rãnh nòng súng không tốt ra, khẩu bán tá»± động cá»§a tôi tuyệt đối không kém xưởng quân công là m ra, nếu không, tôi tuyệt đối không thể tiêu diệt sáu tên đó.â€
KÃ: “Má»™t mình anh giết sáu ngưá»i?â€
Phong: “Chẳng lẽ có ngưá»i bên cạnh giúp tôi? Vá»›i ngón tay nhá» nhắn cá»§a cô mà nói, khẩu 54 không cầm được nhưng khẩu 64 cÅ©ng không khác lắm.â€
KÃ: “Sáu ngưá»i há» xui xẻo lắm má»›i tìm anh.â€
Phong: “Không lẽ bá»n há» hẹn nhau tá»›i tìm má»™t ngưá»i đã chết? Cô nên biết khu vá»±c chế tạo vÅ© khà láºu bá»n tôi, tố chất tinh thần đã đạt đến trình độ các kị sÄ© châu âu thá»i trung cổ.â€
KÃ: “Sao bá»n há» không giết chết anh?â€
Phong: “Vì thuáºt bắn súng cá»§a há» quá kém!â€
KÃ: “ Thuáºt bắn cá»§a anh giá»i hÆ¡n?â€
Phong: “Thông qua thá»±c chiến chứng minh, tôi xác thức giá»i hÆ¡n há».â€
KÃ: “Anh luyện bắn hà ng ngà y?â€
Phong: “Thưá»ng hay Ä‘i săn. Vừa rồi cô không nghe tôi nói à ? Hay là trà nhá»› cá»§a cô không hoạt động, vá»›i má»™t kà giả mà nói, chuyện nà y không tốt đâu.â€
KÃ: “Sao bá»n há» lại tá»›i tìm xúi quẩy chá»— anh váºy?â€
Phong: “Có má»™t ngưá»i Tân Cương đặt bá»n há» má»™t số lượng hà ng rất lá»›n, bá»n há» không đủ hà ng nên há»i tôi. Tôi nói tôi không bán bất cứ cái gì cho phần tá» phản động Tân Cương, còn chá»i bá»n há» má»™t tráºn. Bá»n há» lại động thá»§ cướp hà ng cá»§a tôi, kết quả là đánh nhau.â€
KÃ: “Kì váºy, sao anh không bán cho ngưá»i Tân Cương? Há» không trả đủ tiá»n à ?â€
Phong: “Cô Bạch, tôi trịnh trá»ng nói cho cô biết, tuy tôi đã bị tước Ä‘oạt quyá»n lợi chÃnh trị chung thân, không còn mấy giá» nữa thì phải li khai thế giá»›i nà y. Nhưng mà , quan tòa có thể tước Ä‘oạt mạng sống cá»§a tôi nhưng không thế tước Ä‘oạt dục vá»ng trong lòng tôi. Không sai, tôi bị tiá»n và lòng tham là m cho má» mắt, cÅ©ng không thanh cao. Nhưng chà Ãt tôi cÅ©ng còn chút lương tri, tôi tuyệt đối không cho phép bất kì kẻ nà o chia rẽ đất nước chúng ta. Tôi có thể bán súng cho ai cÅ©ng được nhưng tuyệt đối không bán cho phần tá» phản động.
Tôi có thể phát thệ trước hương hồn cha mẹ tôi, tinh thần yêu nước cá»§a tôi tuyệt đối không kém cô đâu. Mấy cảnh sát truy Ä‘uổi tôi ná»a tháng trá»i, trong tay tôi vẫn còn má»™t khẩu bán tá»± động 56, hai khẩu súng lục, má»™t trăm năm mươi phát đạn, nhưng thá»§y chung tôi không bắn má»™t phát nà o. Cô biết vì sao không?â€
KÃ: “Vì sao? Bất quá dù anh có dá»±a và o địa thế hiểm trợ để kháng cá»± thì anh vẫn chỉ có má»™t con đưá»ng chết.â€
Phong: “Cô nói đúng. Cho nên tôi không là m chuyện phản kháng vô Ãch đó. Cho dù có thể giết được mưá»i, hai mươi cảnh sát, bất quá chỉ là m tăng thêm tá»™i trạng mà thôi. Bá»n há» Ä‘á»u là chiến sÄ© trung thà nh cá»§a quốc gia, là rưá»ng cá»™t cá»§a đất nước, tôi không thể gây thương tổn cho há», cuối cùng đà nh bó tay chịu trói. Hồi nhá» tôi đã từng mÆ¡ ước được mặc quân phục trên ngưá»i, dùng sinh mệnh và máu tươi bảo vệ tổ quốc vÄ© đại cá»§a chúng ta. Tôi yêu súng cÅ©ng vì lý do nà y. Äáng tiếc, cuá»™c Ä‘á»i nà y tôi không còn cÆ¡ há»™i gác bút tòng quân Ä‘á»n đáp quốc gia nữa. Hắc hắc, nếu có kiếp sau, tôi sẽ thá» má»™t lần.â€
KÃ: “Không ngá» anh còn có chút lòng ái quốc.â€
Phong: “Má»—i ngưá»i Ä‘á»u có nhiệt tâm ái quốc, chẳng lẽ tôi không có?â€
KÃ: “Anh đã yêu nước thì không nên chế vÅ© khà láºu, là m chuyện phạm pháp.â€
Lúc nà y, Dương Túc Phong không nói gì nữa. Nhưng từ ánh mắt cá»§a anh ta tôi có thể thấy, anh ta tuyệt nhiên không bị lá»i lẽ cá»§a tôi lay động, chỉ là anh ta không nói ra mà thôi. Tôi cÅ©ng từ từ phát giác, cái ngưá»i tá» tù tên là Dương Túc Phong nà y rất thông minh, kiến thức rất rá»™ng, tháºm chà gan dạ cÅ©ng không sai, đúng thế, thá»§ Ä‘oạn cÅ©ng ác độc nữa, tri thứ chuyên ngà nh trên phương diện chế tạo cÆ¡ giá»›i chế tạo súng đạn tháºt khiến ngưá»i ta xấu hổ. Nếu Ä‘i và o chánh đạo, mai sau khẳng định anh ta sẽ trở thà nh công nhân kỹ thuáºt kiệt xuất, đáng tiếc, toà n bá»™ Ä‘á»u dùng sai chá»— rồi.
Anh ta là sá»± kết hợp giữa trà giả và ác ma, tÃnh cách đặc biệt phức tạp, thông minh và tá»™i ác xen lẫn bổ sung nhau, yêu nước rồi lại coi thưá»ng tÃnh mạng, tÃnh cách ôn nhu nhưng lại tôn sùng bạo lá»±c, am hiểu pháp luáºt nhưng biết pháp mà vẫn phạm pháp. Trưởng trại nói rất chÃnh xác, ngưá»i nà y là điển hình cá»§a loại ngưá»i cần tiá»n chứ không cần mạng. PhÃa sau anh ta khả năng còn có rất nhiá»u cố sá»±. Bất quá, tôi không có hứng thú nghiên cứu tÃnh cách cá»§a anh ta, cÅ©ng không hứng thú tìm hiểu phÃa sau anh ta đã từng phát sinh
chuyện gì. Tôi chỉ là má»™t kà giả đương là m nhiệm vụ, tÃnh cách và quá khứ cá»§a anh ta chỉ thÃch hợp cho mấy nhà xã há»™i há»c nghiên cứu.
Bởi vì dần dần có cảm giác chán ngắt, tôi mau chóng bá» dở bà i phá»ng vấn, phần bản thảo nà y cÅ©ng đủ để bà n giao rồi. Lúc Dương Túc Phong bị dẫn Ä‘i, không biết có phải tôi phát sốt không, hoặc giả đụng phải ma quá»·, lại há»i anh ta má»™t câu: “Nếu có kiếp sau, anh có Ä‘i trên con đưá»ng nà y nữa không?†Dương Túc Phong dừng lại má»™t lúc, đầu hướng vá» phÃa trước, không trả lá»i, sau đó bị cảnh sát trại giam lôi Ä‘i.
Khuya đó, tôi ngá»§ lại nhà khách trại giam. Tôi không nhìn thấy ngưá»i nhà Dương Túc Phong ở đây, Ä‘iá»u đó cÅ©ng có nghÄ©a là ngà y mai sẽ không có ai nháºn thi thể cá»§a anh ta. NghÄ© đến đây, tôi cảm thấy tá»™i nghiệp, thân nhân anh ta vì sao không xuất hiện. Trưởng trại nói vá»›i tôi, ngà y mai tôi có thể đứng từ xa nhìn cảnh Dương Túc Phong bị hà nh hình. Nhưng mà , lúc rạng sáng, đồng hồ báo thức trên Ä‘iện thoại còn chưa kịp đổ, tôi đã nghe tiếng súng nặng ná» vang lên. Tôi vá»™i và ng báºt dáºy, nhá» má»™t viên cảnh sát trại giam dẫn tá»›i trưá»ng bắn, kết quả đứng ở bên ngoà i hà ng rà o, tôi nhìn thấy cảnh sát tòa án đã thu dá»n trưá»ng bắn rồi.
Viên cảnh sát trại giam cùng Ä‘i nói vá»›i tôi, trước lúc thụ hình hai tiếng, Dương Túc Phong đột nhiên mắc chứng cuồng loạn, nói năng hồ đồ, mất kiểm soát hà nh vi, Ä‘em đồ ăn ném loạn cả lên, còn đánh đấm phịch phịch, hai cảnh sát trại giam cÅ©ng không khống chế nổi. Xin chỉ thị thượng cấp, cảnh sát tòa án đỠnghị thi hà nh án trước thá»i hạn. Tôi hiểu, Dương Túc Phong cứ khắc chế cảm xúc cá»§a mình cá»±c độ, duy trì sá»± bình tÄ©nh trong má»™t thá»i gian dà i hiếm thấy, nhưng đến giá» phút cuối cùng, anh ta vẫn sợ hãi, sụp đổ. Äiá»u đó là m tôi tin rằng, anh ta vẫn là má»™t ngưá»i bình thưá»ng, không phải thánh nhân.
Không biết vì sao, tôi đứng thẫn thá» trước cá»a pháp trưá»ng, nhìn Ä‘oạn dốc loang lổ. Mặt đất Ä‘á»ng đầy nước mưa, nhìn xuyên qua mà n mưa má» má», thấp thoáng nhìn thấy má»™t thi thể úp sấp trên đất, đúng là mặc chiếc áo gió mà u lam. Anh ta cuối cùng cÅ©ng bị tiếng súng chÃnh nghÄ©a phán quyết. Tôi đứng hồi lâu, đến khi nước mưa là m nhạt mà u máu tôi má»›i dá»i gót Ä‘i. Khi đó tôi không ká»m được suy nghÄ©, nếu quả tháºt có kiếp sau, Dương Túc Phong, kẻ được ông trá»i đãi ngá»™ nhưng tâm là biến thái nà y liệu có đặt chân lên con đưá»ng không lối vỠấy không? Anh ta còn có thể vì tiá»n mà không cần mạng, rượu má»i không uống muốn uống rượu phạt không?
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của DoctorCrazy
Chữ ký cá»§a DoctorCrazy Nhất vợ nhì trá»i
Tam thê tứ thiếp :00 (73):
Sợ vợ sống lâu
Äể vợ lên đầu Trưá»ng sinh bất lão
:00 (62):
Last edited by [Relax]; 10-06-2010 at 12:12 PM .
Äã có 35 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a DoctorCrazy
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
acnhancocchu ,
be_u ,
bomap82 ,
caogiahnac ,
chuongmap ,
conbocon12 ,
cucuom2009 ,
gamotmat ,
gauden ,
gavin ,
huyetma2689 ,
lamtac1981 ,
LOLA ,
longnhatvl ,
maiha80 ,
mitom ,
nabiki ,
namdelh ,
Nấm ,
Nhan VÅ© ,
nhomuathu ,
nmichael ,
NS13 ,
petking ,
playboy16 ,
satthudemdong88 ,
Thichdoctruyen208 ,
tichnhan ,
tienoimiodau ,
tonylai ,
trailangthang ,
Trung Nguyên I Thống ,
truongnguyen77 ,
turner ,
vo ky
21-05-2010, 06:24 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Giang SÆ¡n Như Thá» Äa Kiêu
Tác giả: Nam Hải Tháºp Tứ Lang
Quyển 1: Tù Cấm
Chương 1: TỠVong Thánh Chỉ
Ngưá»i dịch : Dich Online
Nguồn: Sưu Tầm
“Phụng thiên thừa váºn, hoà ng đế chiếu viết: nay bổ nhiệm Dương Túc Phong táºp tước lãnh chúa thứ mưá»i bốn tại Tá» Xuyên tỉnh, phá»§ Lệ Xuyên, vùng Nam Hải, đồng thá»i tấn phong hà m thiếu tướng hải quân. Trẫm biết khanh cương nghị vững và ng, dÅ©ng cảm quyết Ä‘oán, uy vá»ng phục chúng, trẫm thá»±c cảm thấy yên tâm. Khanh có tố chất thiên bẩm, mai sau tất là m nên nghiệp lá»›n. Trong thá»i buổi loạn lạc nà y, trẫm phó thác trá»ng trách cho khanh, khanh vì quốc gia phục vụ, đừng phụ lòng kỳ vá»ng cá»§a trẫm. Khanh nhất định phải giữ vững cương thổ, chống lại loạn dân, ổn định trị an. Buông bá» cương thổ, quốc pháp không dung, khanh phải cảnh giác. ChÃnh trị, quân sá»± trong vùng MÄ© Ni Tư, khanh tùy nghi giải quyết, cẩn trá»ng. Khâm thá»!â€
Dương Túc Phong im lặng lắng nghe, dưá»ng như nháºp và o niết bà n váºy, chỉ có mà mắt khẽ giáºt nhẹ. Từ sau tiếng súng ngà y hôm đó, hắn đã tưởng rằng má»i thứ Ä‘á»u kết thúc, vÄ©nh viá»…n rÆ¡i và o bóng tối, không tưởng được là m thế nà o linh hồn mình lại xuất hiện trong má»™t thế giá»›i khác, không những thấy lại mặt trá»i, còn chiếm cứ thân thể má»™t ngưá»i khác, giúp hắn có thể dùng thân pháºn khác tiếp tục sinh tồn. Hắn trước nay không tin chuyện ngưá»i chết còn có kiếp sau, nhưng đến giá» phút nà y, hắn không thể không tin. Hắn táºn mắt chứng kiến mình ở má»™t thế giá»›i khác chết Ä‘i, rồi lại hồi sinh trong thế giá»›i nà y. Thứ cảm giác quái dị khi kà ức bị phân liệt nà y lúc đầu là m hắn sởn tóc gáy, sau đó thì hà há»ng như phát cuồng. Nhưng qua má»™t năm thÃch nghi, hắn từ từ quen dần vá»›i thế giá»›i nà y, tâm tư cÅ©ng bình tÄ©nh lại, địa cầu trong trà hắn má» dần.
Thân pháºn hiện tại cá»§a hắn, không phải tá» tù, có Ä‘iá»u so vá»›i tá» tù cÅ©ng không khác mấy. Sau khi sống lại, hắn phát hiện mình vẫn ngồi tù. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, không phải tá»™i phạm bị nhốt trong ngục, mà là là m con tin cho Dương gia – lãnh chúa Tá» Xuyên tỉnh, phá»§ Lệ Xuyên, vùng Nam Hải – bị giam tại tây nam Ni Lạc, thá»§ đô ÄÆ°á»ng Xuyên đế quốc trong má»™t tiểu viện chu vi không quá ba trăm mét vuông, cuá»™c sống cô độc không khác tá» tù là mấy. Má»—i ngà y thứ hắn nhìn thấy chỉ là má»™t khoảng trá»i má» mịt không trá»n vẹn, chuyện phát sinh bên ngoà i toà n bá»™ Ä‘á»u cách biệt vá»›i hắn. Äến giá» nà y, sau má»™t năm, đạo thánh chỉ cá»§a hoà ng đế má»›i há»§y bá» thân pháºn con tin, giúp hắn lần nữa khôi phục tá»± do.
Ná»™i vụ thái giám không đủ hÆ¡i, tiếng tuyên Ä‘á»c thánh chỉ trong phòng khách mênh mông vá»ng lại yếu á»›t, cÆ¡ hồ có thể biến mất bất cứ lúc nà o. Song trong khung cảnh tịch mịch thế nà y, má»™t tiếng thở hổn hển cÅ©ng lá»t và o tai.
Phòng khách nà y cá»±c kì đồ sá»™ và hoa lệ, trang trà xa hoa, thanh nhã cao quý. Tám trụ chống bằng đá vân chạm trổ hình hoa hồng cao tá»›i nóc. Nóc nhà chia là m bốn tầng hình tròn, khảm rất nhiá»u hồng ngá»c, ban ngà y cÅ©ng tá»a sáng lấp lánh. Vách tưá»ng bốn phÃa nạm cẩm thạch mà u và ng nhạt, ánh sáng dìu dịu phát ra từ hồng ngá»c trên nóc chiếu lên cẩm thạch trên tưá»ng tức thì phân tán, tá»a mà u sắc sặc sỡ. Má»™t bức tượng thiếu nữ Duy Nạp Tư đặt ngay ngắn trên cá»a sổ lá»›n. Ná»n nhà cẩm thạch được lau chùi, sáng lấp lóa, cÆ¡ hồ chiếu rõ bóng ngưá»i. Không khà còn phảng phất cái mùi đặc trưng cá»§a phòng ốc má»›i xây, chầm cháºm thấm và o ngưá»i Dương Túc Phong, khiến mắt hắn từ từ phát ra ánh sáng mà u tÃm nhạt.
Äây là Há»™i Anh Ä‘iện cá»§a ÄÆ°á»ng Xuyên đế quốc, là chá»— Dương Túc Phong biết rõ nhất. Vừa vặn trong tráºn động đất má»™t năm trước, cái tối mà đất rung núi chuyển, sấm sét gầm gà o liên tục đó, tòa kiến trúc nguy nga lá»™ng lẫy nà y đã bị phá há»§y trong chốc lát. Vô số ngưá»i chết trong đống hoang tà n, hắn cÅ©ng vùng vẫy khổ sở dưới đống đổ nát đó, thoi thóp, co quắp dưới lá»›p bùn đất ẩm ướt hôi thối. Nếu không có má»™t tia sét mạnh đánh nát bức tượng bằng đá hoa cương đè trên ngưá»i hắn, hắn đã chết từ sá»›m. Tia sét đó đã Ä‘oạt mất linh hồn má»™t ngưá»i, cứu thoát linh hồn má»™t ngưá»i khác từ má»™t vÅ© trụ xa xôi.
Há»™i Anh Ä‘iện, công trình hắn thá» muốn há»§y diệt. NÆ¡i nà y bá» ngoà i huy hoà ng hết má»±c, kì tháºt là công trình tá»™i ác Ä‘en tối không chịu nổi, từ đó biến mất trong nhân gian. Cảnh tượng hoang tà n đổ nát đó như dá»± báo tiá»n đồ ảm đạm má» mịt cá»§a đế quốc. Nhá» có hoà ng đế táºn lá»±c chi trì, Há»™i Anh Ä‘iện nhanh chóng được xây lại, còn lá»™ng lẫy hÆ¡n trước, vì nó dùng hồng ngá»c và cẩm thạch váºn chuyển từ vùng MÄ© Ni Tư, phÃa trên lại dùng phỉ thúy và kim cương lá»›n bằng ngón tay, phát sáng rá»±c rỡ, chỉ MÄ© Ni Tư má»›i sản xuất được.
Có lẽ vì để tăng thêm sá»± rá»±c rỡ chưa từng có cá»§a đế quốc sắp mục nát, có ngưá»i nước ngoà i thuáºt lại, đế quốc tháºm chà dùng má»™t phần quân phà để xây lại Há»™i Anh Ä‘iện. Vì trang trà phỉ thúy và kim cương trên Ä‘iện, hoà ng đế tiá»n nhiệm sắp hấp hối đã xuất má»™t lượng lá»›n phỉ thúy, kim cương từ kho cá»§a ná»™i vụ. Tất cả Ä‘á»u chuyển từ địa khu MÄ© Ni Tư vá» cách đây mấy chục năm, dùng vá»n vẹn má»™t lượng rất Ãt cÅ©ng đủ cho Há»™i Anh Ä‘iện tá»a ra sức quyến rÅ© mê ngưá»i.
MÄ© Ni Tư quả thá»±c là má»™t cái cháºu châu báu dùng hoà i không hết.
Ngưá»i trong đại sản rá»™ng mênh mông nà y không nhiá»u, không khà trang nghiêm. Dá»c hai bên đại sảnh, hai hà ng vệ binh ăn mặc lá»™ng lẫy cùng cấm vệ quân mặc đồ mà u đỠđứng phân biệt, má»—i hà ng mưá»i hai ngưá»i, bá»n há» cầm súng trưá»ng Minh Tư Khắc kiểu má»›i nhất đứng nghiêm chỉnh, lưỡi lê bén ngót trên súng thỉnh thoảng báºt lên khiến ngưá»i khiếp đảm. Giữa đại sảnh chỉ có má»™t cái bà n dà i cùng bốn cái ghế tá»±a. Trên bà n phá»§ má»™t tấm vải nhung mà u và ng kim, ghế cÅ©ng bá»c nệm cùng mà u. Hồng ngá»c trên trần chiếu xuống nệm ghế, phát ra thứ ánh sáng dìu dịu, khiến ngưá»i ta nảy sinh cảm giác nghiêm trang.
Bốn chiếc ghế kì thá»±c chỉ có ba ngưá»i ngồi, bên phải là viên thái giám ná»™i vụ ốm yếu đã đứng lên tuyên Ä‘á»c thánh chỉ, ở giữa là má»™t cụ già mặc cẩm bà o vẻ mặt u ám, hai mắt lèm nhèm, bên trái là má»™t tướng quân trẻ tuổi dáng ngưá»i cao lá»›n, ánh mắt như thần. Trong ba ngưá»i nà y, chắc chắn viên tướng trẻ được ngưá»i ta chú ý nhất, y tuấn tú hiên ngang, thần thái phi phà m, thân hình khôi ngô cùng y phục tướng quân mà u đỠquất cá»±c kỳ đẹp mắt. Bên cạnh hai lão già gần như không còn sinh khÃ, hắn giống như hạc đứng giữa bầy gà , thắt lưng Ä‘eo bá»™i kiếm mà u tÃm chạm trổ ba ngôi sao nhá», biểu lá»™ thân pháºn tôn quý không cần che giấu.
Trước bà n chỉ có má»™t ngưá»i, chÃnh là Dương Túc Phong. Dưới con mắt ngưá»i ngoà i, Dương Túc Phong là má»™t ngưá»i trẻ tuổi hết sức bình thưá»ng. Trông hắn chỉ chừng 20, nét mặt có phần non ná»›t, sắc mặt trắng xanh, tá»±a hồ là do ăn uống không tốt và thiếu sáng lâu ngà y, song không ảnh hưởng tá»›i hoạt động thưá»ng ngà y cá»§a hắn. Hắn cÅ©ng giống như viên tướng, vóc dáng khôi ngô. Có hÆ¡i kì lạ là hắn đối diện vá»›i bá»n há» lại tá» ra hoang mang.
“Tạ ân Ä‘iển hoà ng đế bệ hạ!†Dương Túc Phong hÆ¡i gáºp ngưá»i, cung kÃnh nói. Hắn rá»i khá»i tiểu viện, nÆ¡i giam giữ hÆ¡n chÃn năm, hắn đã chuẩn bị buông tay rá»i bá» thế giá»›i nà y, nhưng hiện tại tình hình đột nhiên chuyển biến, chẳng những không bị thá»§ tiêu, thánh chỉ cá»§a hoà ng đế rõ rà ng còn bổ nhiệm hắn là m lãnh chúa thứ mưá»i bốn cá»§a Tá» Xuyên tỉnh, phá»§ Lệ Xuyên, địa khu Nam Hải, lại tấn phong thiếu tướng Hải quân đế quốc.
Tà i sản của DoctorCrazy
Last edited by [Relax]; 10-06-2010 at 12:24 PM .
Äã có 36 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a DoctorCrazy
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
acnhancocchu ,
be_u ,
bomap82 ,
chontinh ,
chuongmap ,
cucuom2009 ,
gamotmat ,
gauden ,
keeponlylove ,
lamtac1981 ,
laocai20008 ,
LOLA ,
luatinh ,
maiha80 ,
mitom ,
monkeydluffy ,
nabiki ,
Nấm ,
nhomuathu ,
nmichael ,
NS13 ,
okemenua ,
phuchlv ,
playboy16 ,
satthudemdong88 ,
soixamhungac01 ,
st00342 ,
tichnhan ,
tienoimiodau ,
tonylai ,
trailangthang ,
Trung Nguyên I Thống ,
turner ,
vo ky ,
wizardkg ,
zeropoint
21-05-2010, 06:25 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Giang SÆ¡n Như Thá» Äa Kiêu
Tác giả: Nam Hải Tháºp Tứ Lang
Quyển 1: Tù Cấm
Chương 2: TỠVong Thánh Chỉ (trung)
Ngưá»i dịch : Dich Online
Nguồn: Sưu Tầm
Sá»± thay đổi to lá»›n nà y khiến hắn vốn cứng cá»i là thế mà trong má»™t lúc cÅ©ng không cách nà o tiếp thụ được, nháy mắt hắn cảm thấy huyết mạch toà n thân căng phồng, rÆ¡i và o trạng thái vô thức nhất thá»i, bản thân không biết mình Ä‘ang nghÄ© gì. Bất quá hắn nhanh chóng ngẩng đầu, dÅ©ng cảm đối diện vá»›i ánh mắt cá»§a tất cả. Trong đầu hắn quanh Ä‘i quẩn lại chỉ có má»™t ý nghÄ©: “MÄ© Ni Tư, ta trở vỠđây!â€
Viên tướng trẻ lÆ¡ đãng chá»›p mắt, nhỠđó bất ngá» phát hiện ánh mắt cá»§a Dương Túc Phong tuy còn chút hoang mang nhưng rất nóng bá»ng, má»™t dạng thoát li lao tù cháy bá»ng. Vẻ mặt y từ từ phát sinh biến hóa, nhìn chằm chằm trên ngưá»i Dương Túc Phong, dưá»ng như phát hiện được gì đó.
Dương Túc Phong nháºn ra ba ngưá»i trước mặt, hai luồng kà ức Ä‘an xen lẫn lá»™n.
Lão thái giám là tâm phúc cá»§a hoà ng đế, tên tháºt là gì dưá»ng như không ai biết, ngoà i hoà ng đế ra, má»i ngưá»i Ä‘á»u gá»i là Chu công công. Chức vụ công khai cá»§a ông ta là tổng quản thái giám ná»™i vụ, thá»±c tế là ngưá»i phát ngôn, là hóa thân cá»§a hoà ng đế. Lúc đương kim hoà ng đế còn là má»™t vương tá» bình thưá»ng, từng gặp nạn nhiá»u lần, tình cảnh vô cùng thê thảm, chỉ có má»™t mình ông ta ở bên săn sóc. Äể vương tỠđáng thương không bị đói, ông ta tháºm chà lẳng lặng cắt thịt bắp đùi mình nấu cho vương tỠăn. Hai ngưá»i nương tá»±a lẫn nhau mưá»i má»™t năm ròng. Sau lần cáºn ká» cái chết, vương tỠđột nhiên vá»t lên cà nh cao, biến thà nh phượng hoà ng, chiếm lấy ngôi vị cá»u ngÅ© chà tôn. Ông ta tá»± nhiên má»™t bước lên mây, quyá»n khuynh thiên hạ, nghe nói hoà ng đế ra bất kì mệnh lệnh nà o cÅ©ng Ä‘á»u qua tay ông ta, là nhân váºt là m mưa là m gió khắp nÆ¡i.
Lão già bệnh táºt ốm yếu là thân tÃn cá»§a hoà ng đế, đại thần bá»™ ná»™i vụ ÄÆ°á»ng Cảnh. Nghe nói năm nay ông ta đã bảy mươi sáu tuổi, là bá phụ cá»§a đương kim hoà ng đế, chá»§ quản công tác tình báo và ná»™i vụ cá»§a cả ÄÆ°á»ng Xuyên đế quốc.
Hoà ng đế cá»±c kỳ ân sá»§ng ông ta, tháºm chà canh ba ná»a đêm còn tá»± mình đến nhà thăm viếng. Việc nà y không thể không khiến dân gian suy Ä‘oán, nhiá»u nhất là lá»i đồn ÄÆ°á»ng Cảnh là cha thân sinh cá»§a hoà ng đế.
Tuy triá»u đình nhiá»u lần ban bố lệnh cấm, thi hà nh thá»§ Ä‘oạn nghiêm khắc, láºp tức xá» chém kẻ tung tin nhưng tin đồn cà ng lúc cà ng lan rá»™ng, đến ná»—i không thể nà o xá» lý được. Suy cho cùng, chuyện dâm loạn, loạn luân nÆ¡i háºu cung luôn là đỠtà i bà n tán thÃch thú nhất cá»§a dân chúng những lúc trà dư tá»u háºu. Năm đó ÄÆ°á»ng Cảnh anh tuấn tiêu sái, ai nói chuyện nà y không có khả năng?
Còn viên tướng nà y thì ai cÅ©ng biết, thượng tướng cấm vệ quân, hầu tước Bạch Ngá»c Lâu, nam nhân anh tuấn nhất ÄÆ°á»ng Xuyên đế quốc. Bên ngoà i Ä‘á»u nói y là ngưá»i trong má»™ng cá»§a các cô gái trong cả nước.
Bất quá theo lá»i đồn thì, Ä‘iểm mê ngưá»i nhất cá»§a y không phải là diện mạo mà là trưá»ng kiếm cá»§a y. Năm xưa Lê Hoa công tỠđơn thương độc mã tiến và o kinh thà nh Ni Lạc, má»™t tay đấu mưá»i tám cao thá»§ đại ná»™i, kiếm khà chấn vỡ Thái Hòa Ä‘iện, kiếm quang xá»™c thẳng lên chÃn tầng mây, khiến ngưá»i ngưá»i im thin thÃt. Cả hoà ng thà nh chỉ có má»™t mình Bạch Ngá»c Lâu chịu được má»™t kiếm, khiến Lê Hoa công tá» tâm cao khà ngạo phất áo bá» Ä‘i, Bạch Ngá»c Lâu vang danh thiên hạ từ đó. Nhưng mà , má»™t kiếm cá»§a Lê Hoa công tá» rốt lại không dá»… dà ng chống chịu. Bạch Ngá»c Lâu phải nằm liệt giưá»ng mất hai năm nhưng ná»™i thương vẫn không thể trị hết, thế nên hiện tại nhìn mặt y tái nhợt.
“Dương Túc Phong, ngươi đã nghe rõ chưa?†Chu công công ho khẽ, uể oải nói rồi ì ạch ngồi xuống chá»— cá»§a mình. Ông ta tá»± mình rót má»™t tách trà là m bằng pha lê khảm đầy trân châu và kim cương, há»›p má»™t ngụm nhá», hÆ¡i nóng bốc lên từ miệng cốc, không khà tức thì thoang thoảng mùi trà Hoà ng SÆ¡n.
“Äã nghe rõ rồi!†Dương Túc Phong đáp ngắn gá»n. Sá»± tháºt đầu hắn lúc nà y vẫn còn là má»™t má»› bòng bong.
“Tốt, ngươi nháºn lấy thánh chỉ trở vá». Ngoà i ra ngươi ký tên chấp thuáºn và o đây. Từ giá», ngươi đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh là lãnh chúa vùng Nam Hải, không cần giống như ngưá»i cha xấu xa đã chết cá»§a ngươi. Ngươi không cần lưu lại đây nữa, phải mau chóng trở vá» MÄ© Ni Tư, thá»±c hiện trách nhiệm và sứ mạng cá»§a ngươi.†Lão thái giám mặt mà y vô cảm, đưa má»™t tay ra, hai ngón tay gầy như que cá»§i cầm lấy thánh chỉ giÆ¡ lên.
Dương Túc Phong tiến lên hai bước, cung kÃnh gáºp ngưá»i đưa hai tay tiếp lấy thánh chỉ rồi lại lùi lại hai bước, mở ra nhìn, không khá»i ngẩn ngưá»i. Thánh chỉ nà y không phải do hoà ng đế tá»± mình viết, mà do thư ký hoà ng cung in hà ng loạt, tháºm chà đến tên mình cÅ©ng không phải Ä‘iá»n lên mà được in sẵn. Má»—i từ má»—i chữ Ä‘á»u rõ rà ng nhưng thoạt nhìn đã thấy quái lạ, dấu ngá»c tỉ truyá»n quốc đóng lên nhìn lại đẹp như váºy.
Bất quá, Dương Túc Phong chỉ hÆ¡i ngây ra rồi thu lấy thánh chỉ, sau đó cắn đầu ngón tay lấy máu để kÃ. Tổng cá»™ng có hai phần, má»—i phần chừng bảy tám tá», chữ viết dà y đặc, Ä‘á»u là điá»u luáºt quyá»n lợi và nghÄ©a vụ cá»§a lãnh chúa.
Dương Túc Phong khẽ nghiêng ngưá»i, cÅ©ng không thèm nhìn tá» tế, vá»™i và ng ấn ngón tay lên thánh chỉ. Lão thái giám giữ má»™t phần, phần còn lại đưa cho hắn, không nói câu nà o, phất phất tay tỠý má»i chuyện đã xong xuôi, ngươi có thể Ä‘i được rồi.
Äợi hắn kà tên xong, đại thần bá»™ ná»™i vụ ÄÆ°á»ng Cảnh ngồi bên má»›i đưa hắn má»™t con dấu, yếu á»›t cất tiếng: “Cầm lấy!†Dương Túc Phong cầm lên nhìn, con dấu trông hết sức cÅ© kỹ, có chá»— còn tróc mất lá»›p sÆ¡n, mặt con dấu Ä‘en xì, hình như có khắc chữ theo lối chữ Lệ, nhưng mà nhất thá»i cÅ©ng không có xem kỹ trên đó rốt cuá»™c là khắc cái gì, nghÄ© chắc là con dấu cá»§a lãnh chúa vùng Nam Hải. Nhưng trong trà nhá»› cá»§a hắn, hình như chưa từng thấy qua gia tá»™c có con dấu như thế, không biết là tháºt hay giả.
Dương Túc Phong khẽ gáºt đầu, quay lưng bước Ä‘i, chợt nghe Bạch Ngá»c Lâu gá»i: “Dương Túc Phong, ngươi biết ngươi định là m gì không?â€
Giá»ng y rất êm ái, rất thu hút nhưng hÆ¡i khà n khà n. Lý do bên trong má»i ngưá»i Ä‘á»u biết. Trước lúc Lê Hoa công tá» táºp kÃch hoà ng cung, giá»ng cá»§a Bạch Ngá»c Lâu tuyệt đối hùng hồn, đầy nam tÃnh nhưng má»™t chiêu Thiên Ngoại Phi Tiên cá»§a Lê Hoa công tá» không chỉ tà n phá thân thể Bạch Ngá»c Lâu còn thay đổi luôn giá»ng nói cá»§a y. Giá»ng y hiện giá» nghe như lúc nà o cÅ©ng không đủ hÆ¡i, yếu yếu á»›t á»›t, giống như không nối hÆ¡i được. Nhưng cái giá»ng yếu xìu đó lại khiến vô số thiếu nữ trẻ tuổi trong đế quốc tán tụng là tá»± nhiên, đổ xô theo Bạch Ngá»c Lâu, là m cho rất nhiá»u đà n ông chất giá»ng hùng hồn chỉ còn biết nắm tay nhau than thở, không biết là m sao cả.
Dương Túc Phong dừng bước, đứng đối diện Bạch Ngá»c Lâu đáp: “Trở vá» MÄ© Ni Tư!â€
Hầu tước Bạch Ngá»c Lâu đứng dáºy nhìn hắn, Dương Túc Phong không há» sợ sệt, nhìn thẳng mắt hắn.
Bạch Ngá»c Lâu trầm ngâm hồi lâu, lạnh nhạt nói: “Ngươi biết ngươi vá» MÄ© Ni Tư là m gì không?â€
Dương Túc Phong há» hững: “Thánh chỉ có nói, chống loạn dân, gữ gìn trị an, bảo vệ cương thổ!â€
Bạch Ngá»c Lâu gáºt đầu, từ tốn há»i: “Váºy ngươi định là m thế nà o?â€
Dương Túc Phong ngáºp ngừng: “Cái nà y… ta cần suy nghÄ© má»™t chút!â€
Tà i sản của DoctorCrazy
Last edited by [Relax]; 10-06-2010 at 12:24 PM .
Äã có 28 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a DoctorCrazy
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
acnhancocchu ,
bomap82 ,
chuongmap ,
gamotmat ,
gauden ,
k2js666 ,
keeponlylove ,
lamtac1981 ,
LOLA ,
luatinh ,
Lycans ,
maiha80 ,
mitom ,
monkeydluffy ,
nabiki ,
Nấm ,
nhomuathu ,
nmichael ,
NS13 ,
phuchlv ,
playboy16 ,
satthudemdong88 ,
soixamhungac01 ,
Thichdoctruyen208 ,
tichnhan ,
tienoimiodau ,
tonylai ,
trailangthang
21-05-2010, 06:26 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Giang SÆ¡n Như Thá» Äa Kiêu
Tác giả: Nam Hải Tháºp Tứ Lang
Quyển 1: Tù Cấm
Chương 3 : TỠvong thánh chỉ (hạ)
Ngưá»i dịch : Dich Online
Nguồn: Sưu Tầm
Hắn đúng là cần phải suy nghÄ©. Sau tiếng súng rạng sáng ngà y hôm đó, hắn cảm giác linh hồn mình bay lên, táºn mắt nhìn thấy thân thể má»m nhÅ©n cá»§a mình khuỵu xuống, trước và sau đầu có hai lá»— thá»§ng, thất khiếu chảy máu, kinh khá»§ng vô cùng. Linh hồn hắn giống như lông chim lÆ¡ lá»ng trong gió dữ, không là m chá»§ được, trôi giạt trong vÅ© trụ vừa tối Ä‘en lại sáng ngá»i, cuối cùng lạc đến má»™t nÆ¡i sâu hút trong vÅ© trụ.
Lúc hắn tỉnh lại, cÅ©ng là lúc hắn phát hiện bản thân đã rÆ¡i và o má»™t thế giá»›i khác, ở trong đầu má»™t con ngưá»i khác, cà ng khó tưởng tượng hÆ¡n, ngưá»i nà y cÅ©ng tên là Dương Túc Phong, tháºt sá»± là m hắn khóc không ra tiếng, không biết giải thÃch như thế nà o.
Giá» phút nguy hiểm đó, trong lúc hoán đổi không gian và thá»i gian, dù hắn mất Ä‘i cÆ¡ thể gốc cá»§a mình, nhưng mà kà ức thì không hỠđể sót, kiếp trước toà n bá»™ Ä‘á»u rõ mồn má»™t, tháºm chà bao gồm cả Ä‘oạn bị súng bắn để lại chÃn chá»— chảy máu trên ngưá»i; không những thế, kà ức cá»§a cái ngưá»i bất hạnh bị hắn chiếm lấy cÅ©ng được giữ nguyên vẹn. Trong má»™t lúc, hắn đồng thá»i sở hữu kà ức vá» hai loại thế giá»›i khác nhau. Tuổi tác cá»§a hai kà ức nà y cách nhau đến bốn thế kỉ, khác nhau hoà n toà n là m hắn suýt phát Ä‘iên.
Có Ä‘iá»u, cÅ©ng trong lúc đó, hắn cảm thấy quái lạ vô cùng. Má»™t thứ kÃch thÃch má»›i lạ khÃch động tâm tư vốn tÄ©nh mịch cá»§a hắn, giống như là má»™t cái gì đó rất hấp dẫn, khiến hắn rất khó lá»±a chá»n. Trong phạm vi ba trăm dặm cá»§a tiểu viện nà y, hắn ná»— lá»±c Ä‘iá»u chỉnh sinh hoạt cho phù hợp vá»›i hai loại kà ức bất đồng đó, cÅ©ng ná»— lá»±c để dung hòa chúng, tránh cho bản thân khá»i bị tâm thần phân liệt.
Thế nhưng, kà ức hợp lại, tÃnh cách lại không hợp. Tục ngữ nói, giang sÆ¡n dá»… đổi, bản tÃnh khó dá»i. Dương Túc Phong kiếp trước trầm tÄ©nh, dÅ©ng cảm, quyết Ä‘oán, kiến thức rá»™ng khắp. Dương Túc Phong cá»§a thế giá»›i nà y, vá»›i thân pháºn con tin lâu ngà y đã biến thà nh má»™t ngưá»i nhu nhược, khép kÃn, sa và o cảnh tịch mịch. Tuy hắn ná»— lá»±c dùng tÃnh cách bình tÄ©nh cá»§a kiếp trước để tiêu trừ tÃnh nhu nhược cá»§a kiếp nà y, nhưng thá»i gian má»™t năm hiển nhiên hoà n toà n không đủ, nên trong lúc vô ý để lá»™ mặt nhu nhược khép kÃn kia.
Giá» phút nà y, hắn chỉ vừa má»›i thoát khá»i cuá»™c sống lao tù cá»§a má»™t con tin, lại phải đối mặt vá»›i má»™t thế giá»›i vừa quen thuá»™c vừa xa lạ, không biết là m sao tiếp thụ số kiếp cá»§a má»™t Dương Túc Phong từng nhu nhược, khép kÃn đồng thá»i ná»— lá»±c cải biến hắn, biến hắn thà nh má»™t ngưá»i trầm tÄ©nh, dÅ©ng cảm quyết Ä‘oán, tá»± mình cố gắng sinh sống trên thế giá»›i nà y.
Nhưng mà hắn đối vá»›i thế giá»›i nà y còn chưa rà nh rẽ hết, nói má»™t cách chÃnh xác, cái gã Dương Túc Phong bị hắn chiếm cứ linh hồn kia cÅ©ng không hiểu rõ. Hắn không biết thế giá»›i nà y gá»i là gì, hình như gá»i là thế giá»›i An Ca Lạp, nÆ¡i hắn ở là má»™t vùng đất rất rá»™ng lá»›n – Y Lan đại lục, ở vá» phương bắc có má»™t vùng đất khác cÅ©ng lá»›n như váºy kêu là A La Pháºt đại lục, phÃa đông có Y Vân đại lục diện tÃch nhá» hÆ¡n.
Y Lan đại lục và A La Pháºt đại lục cách nhau bởi Bắc đại dương mênh mông, không tiếp giáp nhau, ở giữa chỉ có mấy quần đảo hải quân có thể di chuyển qua lại bằng ván cầu. Y Lan đại lục và Y Vân đại lục tuy cách nhau bởi Linh Äinh đại dương sóng dữ cuồn cuá»™n nhưng có thể qua lại nhá» bán đảo Há»a Long. Nếu nói vá» chu vi cá»§a Linh Äinh đại dương thì, Y Lan đại lục và Y Vân đại lục giống như hai cánh bướm Ä‘ang giang ra. Bất quá cánh bên trái là Y Lan đại lục lá»›n hÆ¡n nhiá»u, cánh phải – Y Vân đại lục – chỉ bằng má»™t phần tư cánh trái. Hai cánh nà y có chung má»™t bá»™ pháºn là thân thể con bướm, tức là Há»a Long bán đảo.
Y Lan đại lục có mấy chục quốc gia và vùng đất, có ná»n văn minh phát triển rất cao. A La Pháºt đại lục lại là nÆ¡i cư trú cá»§a bá»n man di, chưa xác thá»±c là có quốc gia và khu hà nh chÃnh. Y Vân đại lục thì có hết cả hai, má»™t bá»™ pháºn quốc gia văn minh đồng thá»i có cả dân du mục cướp bóc khắp nÆ¡i cùng bá»n man di chưa được khai hóa. Quê hương cá»§a Dương Túc Phong nằm ở phÃa tây Y Vân đại lục, trên bình nguyên MÄ© Ni Tư, cá»±c đông bắc đế quốc, cách đế quốc tầm nhìn má»™t đại dương. MÄ© Ni Tư tuy là lãnh thổ thuá»™c đế quốc nhưng lại cách lục địa bởi đại dương Linh Äinh mênh mông, chỉ là thuá»™c địa ở nước ngoà i. Gia tá»™c hắn là lãnh chúa trên bình nguyên, có uy quyá»n và danh tiếng tốt đẹp. Tuy váºy, chiếu theo luáºt lệ cá»§a đế quốc, từ năm mưá»i ba tuổi hắn bắt đầu bị giam hãm trong Há»™i Anh Ä‘iện huy hoà ng nguy nga đó, hoà n toà n cách biệt vá»›i thế giá»›i bên ngoà i.
Rá»i khá»i vùng đất MÄ© Ni Tư ròng rã bảy năm trá»i, cảnh còn ngưá»i đã đổi thay, hắn không biết tình hình hiện tại thế nà o, tháºm chà không rõ chiến tranh đã lan đến quê nhà hay chưa, nÆ¡i đó có phải bây giá» chỉ là má»™t đống hoang tà n đổ nát hay không? Theo những tin tức cá»±c kỳ khó hiểu trên báo chà thì, năm năm trước bạo loạn bùng phát và lan trà n cá»±c kỳ nghiêm trá»ng trên vùng MÄ© Ni Tư. Thợ má», nô lệ, nông dân mất ruá»™ng đất Ä‘á»u khởi nghÄ©a vÅ© trang, còn có các tá»™c ngưá»i khác, và dụ như ngưá»i Thiểm Má»… Äặc, ngưá»i A Tạp Äức Ä‘á»u rục rịch quay trở lại xâm lược. Các dân tá»™c du mục da hồng sắc máu trên cao nguyên như ngưá»i Tây Mông, ngưá»i Ngõa Lạp cÅ©ng Ä‘á»u thúc ngá»±a vung thương, mắt trừng trừng như hổ đói, chuẩn bị xua quân xuống nam. Má»—i thế lá»±c sống tại MÄ© Ni Tư Ä‘á»u đã tiến và o trong trưá»ng chiến tranh khốc liệt. Các quốc gia chung quanh MÄ© Ni Tư Ä‘á»u chăm chăm như hổ đói rình mồi, chẳng khác nà o bầy sói vây lấy con cừu nhá» bị cô láºp không được giúp đỡ, chá» dịp là ăn cho thá»a thÃch.
Äế quốc thi hà nh việc phong tá»a báo chà hết sức nghiêm ngặt, không cho báo chà đưa tin vá» tình hình MÄ© Ni Tư. Nhưng mà , Dương Túc Phong vẫn biết, hiện tại MÄ© Ni Tư đã hoà n toà n thối nát, đế quốc không những không có năng lá»±c khống chế, tháºm chà còn cam chịu. Từ sau khi ba sư Ä‘oà n trung ương quân Ä‘i đánh quân phản loạn bị tiêu diệt, đế quốc đã quyết định buông tay không quản nữa, Ä‘iá»u nà y chắc chắn khiến quân phản loạn cà ng thêm hung hăng. Chân dung “Tát nhÄ© cống†và khẩu hiệu đã biến mất từ lâu má»™t lần nữa lại được phổ biến và duy trì trên đất MÄ© Ni Tư, muốn Ä‘i đến tình thế chia lại bản đồ ÄÆ°á»ng Xuyên đế quốc. “Tát nhÄ© cống†là vùng đất cổ xưa nhất được những ngưá»i thống trị tôn xưng, có thá»i gian những há»c giả đất liá»n đã trá»±c tiếp dịch thà nh “Quốc vươngâ€, từ nà y đã biến mất từ năm mươi năm trước, hiện tại lại được thốt ra từ miệng ngưá»i bản xứ.
Äối mặt vá»›i cục thế há»—n loạn như váºy, dù bản thân có thể vỠđến MÄ© Ni Tư nhưng hắn có thể là m được gì?
NghÄ© đến MÄ© Ni Tư, kim cương sáng lóng lánh hiếm thấy ở Tiêu Xuyên; lam ngá»c và hồng ngá»c rá»±c rỡ chói lá»i cá»§a Tố Xuyên; ngá»c Hòa Äiá»n ấm áp ngá»t ngà o ở Trinh Xuyên; rừng ráºm xanh tươi trên Hổ Xuyên; những cánh đồng trÄ©u đầy bông lúa nhìn không thấy bỠở Tình Xuyên; má» sắt, mỠđồng tại Tá» Xuyên; những má» than đá Ä‘en óng cùng những cánh đồng bông vải ngút ngà n ở Dương Xuyên, hắn lại cảm thấy bừng bừng nhiệt huyết.
MÄ© Ni Tư từng phì nhiêu mà u mỡ bao nhiêu thì cÅ©ng khiến ngưá»i ta thần hồn Ä‘iên đảo bấy nhiêu.
Năm đó, Tiêu Ma Ha tướng quân vì sản váºt phong phú khiến ngưá»i đỠcon mắt cá»§a MÄ© Ni Tư mà không quản trùng dương xa xôi, ngà n dặm chinh phạt, dốc hết tâm huyết. Tướng sÄ© ÄÆ°á»ng Xuyên đế quốc ngưá»i trước ngã xuống, ngưá»i sau tiến lên, trải qua năm lần bảy lượt, cuối cùng thá»±c hiện được tâm nguyện cá»§a đế quốc, sát nháºp thà nh công MÄ© Ni Tư và o bản đồ ÄÆ°á»ng Xuyên. Song, váºt đổi sao dá»i, ngà y tháng thoi đưa, bốn mươi năm trôi qua, MÄ© Ni Tư ngà y nà o vẫn mê ngưá»i vì sản váºt, bất quá chá»§ nhân đã không còn ngưá»i cÅ© nữa rồi.
Bá»n há» từ đó không còn thuá»™c vỠđế quốc nữa.
Tà i sản của DoctorCrazy
Last edited by [Relax]; 10-06-2010 at 12:24 PM .
Äã có 31 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a DoctorCrazy
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
acnhancocchu ,
best1112 ,
bomap82 ,
chuongmap ,
gamotmat ,
gauden ,
haiking ,
keeponlylove ,
lamtac1981 ,
LOLA ,
luatinh ,
Lycans ,
maiha80 ,
mitom ,
nabiki ,
Nấm ,
nhomuathu ,
nmichael ,
NS13 ,
okemenua ,
phuchlv ,
playboy16 ,
satthudemdong88 ,
soixamhungac01 ,
thiennhan2327 ,
tichnhan ,
tienoimiodau ,
tonylai ,
trailangthang ,
wizardkg ,
zeropoint
21-05-2010, 06:27 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Giang SÆ¡n Như Thá» Äa Kiêu
Tác giả: Nam Hải Tháºp Tứ Lang
Quyển 1: Tù Cấm
Chương 4 : Lãnh chúa ngà y táºn thế (Thượng )
Ngưá»i dịch : Dich Online
Nguồn: Sưu Tầm
Phát hiện Dương Túc Phong chần chừ, Bạch Ngá»c Lâu ngược lại không há» thất vá»ng, dưá»ng như sá»›m đã dá»± Ä‘oán được chuyện nà y. Y chỉ vẫy tay, má»™t vệ binh Ä‘em tá»›i má»™t thanh bá»™i kiếm. Vá» kiếm mà u xanh sẫm, khác biệt hoà n toà n vá»›i tá» sắc bá»™i kiếm cá»§a Bạch Ngá»c Lâu. Hoa văn trên vá» hình hoa cúc, vá» kiếm chỉ khắc má»™t ngôi sao nhìn không rõ đưá»ng nét. Bạch Ngá»c Lâu cầm lấy bá»™i kiếm, rút kiếm ra nghe soạt má»™t tiếng, mÅ©i kiếm nhá» dà i dưới ánh sáng cá»§a trần nhà hồng ngá»c phát ra ánh sáng lạnh khiến ngưá»i ta không rét mà run.
Bạch Ngá»c Lâu khẽ khà ng vuốt ve mÅ©i kiếm, vẻ mặt dưá»ng như nuối tiếc, trầm lặng hồi lâu má»›i tra kiếm và o vá», sau đó nâng hai tay lên đưa cho Dương Túc Phong, trịnh trá»ng nói: “Dương Túc Phong các hạ, đây là vinh dá»± hoà ng đế bệ hạ ban tặng cho ngà i, tượng trưng cho sức mạnh cá»§a ngà i. Từ giá» trở Ä‘i, ngà i là thiếu tướng hải quân cá»§a đế quốc, đế quốc gá»i gắm hy vá»ng nÆ¡i ngà i. Ngà i không được bôi nhá» hà o quang cá»§a đế quốc. Má»—i lần chiến đấu, ngà i Ä‘á»u phải xuất kiếm, để cho nó uống máu kẻ địch. Ngà i nhất định phải nghÄ© ra biện pháp tổ chức quân đội, tiêu diệt kẻ thù. Ngà i phải táºn dụng hết sức mạnh to lá»›n cá»§a mình má»›i có thể bảo vệ bá» cõi, ổn định trị an. Bệ hạ cho ngà i quyá»n lợi, nhưng cÅ©ng là nghÄ©a vụ cá»§a ngà i. Vì mục Ä‘Ãch đó, ngà i có thể sá» dụng tất thảy má»i thá»§ Ä‘oạn hợp pháp. Äối vá»›i đám phản loạn đó, ngà i cà ng phải mạnh mẽ hÆ¡n má»›i bình định được chúng, bảo vệ quê hương. Trong thá»i gian chiến tranh, chỉ có thanh kiếm nà y có thể bảo vệ ngà i.â€
Không biết vì sao giá»ng nói cá»§a Bạch Ngá»c Lâu trở nên vang dá»™i, chém Ä‘inh chặt sắt, tiếng nói hùng hồn vang vá»ng hồi lâu trong đại sảnh.
Dương Túc Phong cung kÃnh trả lá»i: “Xin theo lá»i dạy bảo cá»§a ngà i!â€
Vẻ mặt Bạch Ngá»c Lâu đương nhiên có chút thất vá»ng, bất quá y không nói thêm má»™t lá»i, lẳng lặng đưa má»™t văn kiện mạ và ng cho hắn, kế đó lẳng lặng vẫy tay. Má»™t vệ binh Ä‘em y phục thiếu tướng hải quân mà u xanh Ä‘en tá»›i. Dương Túc Phong cầm lấy y phục, cảm khái muôn và n, cảm giác từ địa ngục tá»›i thiên đưá»ng cÆ¡ hồ là m bước chân hắn bay bổng.
Tuy váºy, hắn cuối cùng cÅ©ng khống chế được cảm xúc cá»§a mình, lặng lẽ Ä‘i qua căn phòng kế bên thay đổi trang phục. Dòm dòm trong gương, nhìn chÃnh mình trong bá»™ quân phục thiếu tướng thẳng thá»›m, quân hà m ngôi sao sáng lấp lánh, đủ thứ huân chương trước ngá»±c tá»a hà o quang là m nổi báºt vẻ anh tuấn hiên ngang chưa từng có cá»§a hắn.
HÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, Dương Túc Phong vá»™i và ng bước nhanh, rá»i khá»i nÆ¡i hắn thống háºn kinh khá»§ng nà y. Hấp tấp bước ra đến cá»a, hắn phát hiện hai hà ng vệ binh Ä‘eo súng trưá»ng Minh Tư Khắc đã đứng án bên ngoà i; ánh mặt trá»i chiếu lên lưỡi lê trên súng nhìn lạnh buốt, bá»n há» Ä‘á»u mặc quân phục đỠthắm hòa lẫn vá»›i mà u và ng tươi cá»§a tưá»ng đại sảnh, tá»±a hồ ám chỉ Ä‘iá»u gì đó. PhÃa sau đội súng trưá»ng Minh Tư Khắc còn có mấy trăm cấm vệ binh quân phục sáng mà u xếp hà ng ngay ngắn, bá»n há» cầm trong tay loan Ä‘ao sắc lạnh, chấn nhiếp ngưá»i khác, ánh mắt âm u lạnh lẽo cà ng thêm âm trầm khá»§ng bố.
Dương Túc Phong hình như ý thức được Ä‘iá»u gì, nhưng hắn rất nhanh chóng ká»m chế ý nghÄ© tá»™i ác, lại bước nhanh hÆ¡n. Hắn lá» má» nghe thấy giá»ng nói eo éo cá»§a lão thái giám trong phòng: “Ngưá»i kế tiếp...â€
Ngẩng đầu bước ra khá»i cánh cá»a đóng kÃn được canh gác ba tầng nghiêm ngặt, cuối cùng cÅ©ng ra khá»i nÆ¡i giam giữ mình chÃn năm đằng đẵng, Dương Túc Phong cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm má»™t chút. Toà n thân bay bổng, mùi xú uế theo hắn như hình vá»›i bóng dưá»ng như đã biến thà nh mùi đà n hương thấm và o táºn lòng ngưá»i, gió đêm lạnh lẽo chẳng khác nà o gió xuân ấm áp, toà n thân hắn đắm chìm trong là n hÆ¡i ấm.
Cuối cùng cũng được tự do!
Dương Túc Phong muốn gà o tháºt lá»›n, may mà hắn láºp tức ý thức được chung quanh tÄ©nh lặng vô cùng.
ÄÆ°Æ¡ng là ná»a đêm.
MÄ© Ni Tư, ná»a đêm có được yên bình như thế nà y chăng?
Dương Túc Phong hÃt má»™t hÆ¡i khà lạnh, cố gắng bình tÄ©nh trở lại.
Bây giỠhắn cần phải suy nghĩ một lát.
Hắn tháºt sá»± có quá nhiá»u vấn đỠcần phải giải quyết.
Nhưng giá» phút nà y, hắn tháºt tình khó mà bình tÄ©nh được.
Mùi gió đêm ở kinh thà nh Ni Lạc dưá»ng như vÄ©nh viá»…n mang theo má»™t mùi hôi thối ẩm ướt, khiến ngưá»i ta muốn né cho nhanh. Cho dù có hạn hán kéo dà i, cái mùi đó cÅ©ng không biến mất. Có Ä‘iá»u lúc nà y, mùi vị nà y lại là m Dương Túc Phong dâng lên thứ cảm giác lâu ngà y không gặp, vui vẻ khó mà hình dung được. Tiếc là bên cạnh không có cái hồ nà o, không thì hắn nhất định nhảy xuống để cho nước lạnh là m cái đầu Ä‘ang bốc khói cá»§a hắn tỉnh táo trở lại.
Cách đó không xa, má»™t chiếc xe ngá»±a chạy tá»›i không má»™t tiếng động, dừng lại cạnh Dương Túc Phong. Äánh xe là má»™t ông già gần đất xa trá»i, khoác má»™t tấm áo bông cÅ© kỹ, nhưng nhìn lại rất hợp. Ông ta nhìn Dương Túc Phong hồi lâu má»›i cất tiếng, nghe không rõ: “Ngà i có phải là Dương Túc Phong? Dương Túc Phong đến từ tỉnh Tá» Xuyên vùng Nam Hải?â€
Dương Túc Phong nhìn kỹ đối phương, gáºt gáºt đầu: “Là ta!â€
Ông già đánh xe ấy cúi ngưá»i bước xuống xe, cưá»i ha ha nói: “Dương Túc Phong thiếu gia, nhị thúc ngà i phái tôi đến đón, xin má»i lên xe!â€
Dương Túc Phong nghi hoặc há»i: “Nhị thúc cá»§a ta?â€
Lão đánh xe xoa xoa tay, đáp: “Không sai, là nhị thúc ngà i, Dương CÆ¡ Duệ, ông ấy nói ngà i chắc còn nhá»› tên ông ấy, ngà i không quên chứ? Nếu như ngà i đúng là Dương Túc Phong tỉnh Tá» Xuyên vùng Nam Hải như ngà i nói. Ông ấy Ä‘ang chá» ngà i ở cách đây ba con phố. Má»i ngà i lên xe cho, tiá»n xe đã trả rồi. Bên ngoà i lạnh lắm!â€
Dương Túc Phong gáºt đầu, xác định không bị lừa má»›i leo lên xe. Thùng xe tối Ä‘en như má»±c, hắn không ngá», cÅ©ng không muốn kéo rèm cá»a lên nhìn ra thế giá»›i bên ngoà i. Khát vá»ng lá»›n nhất bây giá» cá»§a hắn là tốt nhất trước mắt tối thui, sau đó là vỠđến quê nhà MÄ© Ni Tư. Xe ngá»±a chạy chầm cháºm, xuyên qua mấy khu phố vắng vẻ rá»™ng rãi, mau chóng dừng lại. Dương Túc Phong lảo đảo bước xuống xe, phát hiện đã đến trước má»™t ngôi nhà cổ.
Tòa nhà cổ nà y chắc đã xây nhiá»u năm, vách tưá»ng Ä‘á»u đổi mà u Ä‘en, không nhìn ra được mà u sắc ban đầu nữa. Nhưng nhìn quy mô tòa nhà , trước mắt Dương Túc Phong dưá»ng như hiện lên cảnh tượng huy hoà ng khách đến đầy nhà , ngá»±a xe như nước năm xưa, hắn Ä‘oán đây là nguyên quán cá»§a Dương gia. Äáng tiếc tất cả Ä‘á»u đã thay đổi rồi. Cá»a lá»›n là m bằng đà n má»™c Ä‘en tuyá»n đã mục ruá»—ng Ãt nhiá»u, lúc đẩy cá»a bụi còn rá»›t xuống. Trên cổng vốn dÄ© có tấm biển đỠhai chữ lá»›n “Dương phá»§â€, khổ ná»—i hiện tại nhìn không thấy đâu, hoặc giả sá»›m đã bị mấy tên trá»™m bưng mất. Suy cho cùng mấy chữ đó được mạ và ng, Ãt nhiá»u gì bán cÅ©ng được mấy đồng.
Äình viện bên trong đã tan hoang hết, lá rụng khắp nÆ¡i, bước lên nghe sá»™t soạt, không biết lá rụng rốt cuá»™c tÃch tụ bao nhiêu lá»›p. Hắn cÆ¡ hồ có thể dùng gót chân tưởng tượng ra được. Không khà tá»a ra mùi hôi thối bụi bặm, là m ngưá»i ta muốn nghẹt thở. Gió đêm thổi qua, lá khô từng lá»›p tốc lên, bụi bặm rÆ¡i xuống. MÅ©i hắn tức thì Ä‘au không chịu nổi, không ká»m được đưa tay bịt chặt mÅ©i. Hắn nghÄ© thầm, có lẽ kể từ khi Dương gia bị bức tá»›i MÄ© Ni Tư, nÆ¡i nà y không còn ai lui tá»›i nữa.
Tà i sản của DoctorCrazy
Last edited by [Relax]; 10-06-2010 at 12:25 PM .
Äã có 33 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a DoctorCrazy
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
acnhancocchu ,
augustus ,
Beodaica ,
bomap82 ,
chuongmap ,
gamotmat ,
gauden ,
haiking ,
keeponlylove ,
lamtac1981 ,
LOLA ,
luatinh ,
Lycans ,
maiha80 ,
monkeydluffy ,
nabiki ,
Nấm ,
nhomuathu ,
nmichael ,
NS13 ,
petking ,
phuchlv ,
playboy16 ,
satthudemdong88 ,
soixamhungac01 ,
Thichdoctruyen208 ,
thiennhan2327 ,
tichnhan ,
tienoimiodau ,
tonylai ,
vo ky ,
wizardkg ,
zeropoint
Từ khóa được google tìm thấy
4vn giang son kieu , åâðîïåéñêèé , ãîðÿùèõ , êîìïàíèÿ , giang so nhu thu da kieu , giang son nh thu da kieu , giang son nhu hoa , giang son nhu hoa ttv , giang son nhu thu , giang son nhu thu 4vn , giang son nhu thu da kie , giang son nhu thu dakieu , giang son thu da , giang son thu da kieu , giang sonh nhu da kieu , giang sÆ¡n như thá» , giangsonnhuthudakieu , ïóãà÷åâà , íóäèçì , lo rẩi nươc , ñàìàðå , nhu thu da , ñïóòíèêîâûé , òèïîãðàôèÿ , quânviêndương , sang son da nhu kieu , truyện tnhất kỵ , ÿíäåêñ , øàíñîí