11-06-2010, 11:58 AM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt Dương gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
Thi vương
Tác giả: Phiêu Vũ
Chương 80 : Biệt Ãm Tuyển
Nguồn: TTV
- Thám Miên tướng quân, Trúc phu nhân có chuyện cầu kiến !
Äang lúc mấy ngưá»i Tá» VÅ© cùng Thiên Phạt, Thám Miên và má»™t cà i chức đầu lÄ©nh khác cá»§a quân phản loạn nói chuyện, má»™t thanh âm nghèn nghẹt đột nhiên vang lên bên ngoà i doanh trướng.
- Hắc, lão bà của Thám Miên tướng quân xem ra không định để cho ngà i bà n việc đại sự rồi…
Má»™t trong số các đầu lÄ©nh nói, tức thì trong doanh trướng nhất thá»i rá»™ lên những tiếng cưá»i, khiến cho Thám Miên dù đã là má»™t Bất Tá» nhân nhưng phản ứng cÅ©ng có phần ngượng ngáºp. Gã vốn định đứng lên Ä‘i ra, nhưng Thiên Phạt đã lên tiếng trước, hướng đến tên lÃnh đứng ngoà i mà ra lệnh:
- Má»i Trúc phu nhân và o đây !
Có ý tứ, hóa ra đó là là do vì sao Thám Miên khi nãy lại nhắc đến chuyện yêu đương, nguyên lai y Ä‘Ãch thá»±c là có ngưá»i yêu trong tá»™c.
- Thiên Phạt tướng quân, các vị đầu lÄ©nh, xin lá»—i vì đã là m phiá»n !
Má»™t thanh âm vang lên rất khẽ, không ngá» lại mang theo má»™t chút gì đó rất trong trẻo mà Bất Tá» nhân thưá»ng không có được. HÆ¡n thế nữa, âm thanh nà y đối vá»›i Tá» VÅ©, lại có ba phần quen thuá»™c.
- Là nà ng ?
“Nà ngâ€, chÃnh là Trúc Mị.
- Là ngươi…
- Cả hai có quen biết nhau sao ?
Thám Miên há»i, trong mắt ánh lên má»™t tia thắc mắc. Nhìn gã, Trúc Mị mỉm cưá»i, nói khẽ:
- Äúng váºy, má»™t ngưá»i bạn lúc sinh tiá»n.
- Váºy là , nà ng đã chết ?
Tá» VÅ© há»i, nhưng trong đầu cÅ©ng đã Ä‘oán được đại khái những gì đã xảy ra. Khi đám Bất Tá» nhân nà y tấn công Hoà ng Ưng đế quốc, hẳn nà ng đã cùng những ngưá»i khác đứng lên, cuối cùng chết trong tay há» và bị há» biến thà nh đồng loại. Bất quá, nhanh như váºy, tại sao nà ng đã trở thà nh…Thám Miên phu nhân ?
- Hắn, lúc sinh tiá»n, còn được gá»i là Cuồng Ma !
Rất rõ rà ng. Cái nà y có thể gá»i là “tình cÅ© không rá»§ cÅ©ng đến†không nhỉ ?
- Ngươi đã từng nói, ngươi sinh ra là quá»·, lá»›n lên là ngưá»i, còn sau nà y thì không biết. Hiện tại, hẳn ngươi đã có câu trả lá»i ?
Tá» VÅ© tất nhiên đã có câu trả lá»i. Hắn, đã trở thà nh Thần.
- Ta đã gặp ÄÆ°á»ng Kiệt Tuấn và Thi Cầm, giá» hỠđã tá»›i phương Nam cá»§a lục địa, trở vá» gia trang cá»§a nhà há» ÄÆ°á»ng, há» nói, nếu ta gặp ngươi, thì chuyển lá»i má»i ngươi tá»›i dá»± lá»… cưới cá»§a há» và o tháng tá»›i.
- À, váºy thì chúc mừng cho há», chỉ tiếc là có lẽ ta sẽ không tá»›i được…
Buổi nói chuyện đến đó cÅ©ng đã kết thúc. Ngay sau đó, Tá» VÅ©, tứ nữ cùng bá»n Thiên Phạt liá»n nhanh chóng tiến vá» Quyện Long thà nh, quân đội Bất Tá» tá»™c thì vẫn đóng tại biên giá»›i Hoà ng Ưng đế quốc để tránh không cho các quốc gia khác xen và o “chuyện ná»™i bộ†nà y.
- Tá» VÅ©, chà ng tin bá»n há» sao ?
Nhã Dạ há»i, má»™t lay vẫn luồn qua tay phải cá»§a Tá» VÅ©, ôm chặt không rá»i. Kể từ khi chÃnh thức “chung sà ngâ€, giữa bốn nà ng dưá»ng như đã có má»™ luáºt lệ bất thà nh văn, rằng cánh tay nà y cá»§a Tá» VÅ© chÃnh là để Nhã Dạ độc chiếm, còn cánh tay kia thì chia sẻ Ä‘á»u cho ba ngưá»i còn lại. Hiện tại, tay trái cá»§a Tá» VÅ©, chÃnh là đang bị Äinh Äang Ä‘eo cứng.
Nhắc đến Äinh Äang, Tá» VÅ© đột nhiên nhá»› ra má»™t vấn Ä‘á». Phải rồi, tại sao hắn lại không nghÄ© ra từ sá»›m hÆ¡n nhỉ…
Quyện Long thà nh, má»™t tòa thà nh từng nổi danh trên Vô Táºn giá»›i vá»›i vẻ phồn hoa và tấp náºp cá»§a nó, vá»›i biết bao nhiêu danh lam thắng cảnh, bao nhiêu danh tá»u mÄ© thá»±c, đã từng thu hút vô số khách tháºp phương tá»›i đây thưởng lãm. Hiện tại, sợ rằng dù có Ä‘em vang ra tặng, cÅ©ng sẽ chẳng có ai muốn tá»›i tòa thà nh nà y nữa. Ná»›i đây đã biến thà nh má»™t tòa thà nh chết.
Má»™t tòa thà nh chết, nói như váºy cÅ©ng không đúng lắm, vì nÆ¡i nà y đã trở thà nh nÆ¡i sinh sống cá»§a má»™t dân tá»™c bất tá». Nói nÆ¡i Bất Tá» tá»™c nhân sinh sống là má»™t tòa thà nh chết, kể cÅ©ng có chút buồn cưá»i.
Bất quá, má»™t tòa thà nh chết, lại là cách chÃnh xác nhất để miêu tả vá» tòa thà nh nà y.
Không kể đến những cư dân má»›i cá»§a nó, không gian trong thà nh chẳng biết tá»± khi nà o đã bị bao phá»§ bởi má»™t bầu không khà u ám và tÄ©nh lặng đến mức chết chóc, mùi xú uế cá»§a những xác chết lâu ngà y bốc lên khắp nÆ¡i, thi thoảng đó đây còn xuất hiện những tiếng rên rỉ thê lương rất khẽ… những thứ đó, phối hợp vá»›i sá»± hoang tà n đổ nát cá»§a phần lá»›n các loại kiến trúc, nÆ¡i nà y Ä‘Ãch thá»±c đã chẳng khác gì má»™t bãi tha ma.
Hôm nay, bãi tha ma đó lại có khách tới viếng thăm.
Äã có khách tá»›i, “chá»§ nhà †đương nhiên phải ra tiếp.
Ngoại vi Quyện Long thà nh, má»™t bên là rừng, má»™t bên là sông, má»™t bên là núi, má»™t bên là bình nguyên rá»™ng lá»›n. Bá»n Tá» VÅ© vốn xuất phát theo dòng Hồng Giang, nhưng hiện tại, Ä‘Ãch thá»±c là đang ở khoảng không phÃa trên bình nguyên Duyên Tân mà tá»›i.
“Chá»§ nhà †cÅ©ng Ä‘ang đứng tại nÆ¡i đó đón tiếp bá»n há».
- Thiên Phạt to gan, không ngá» lại dám cấu kết vá»›i loà i ngưá»i phản lại Lịch Äế, phản lại dân tá»™c, tá»™i tháºt đáng muôn chết !!!
Ngưá»i phát thoại chÃnh là Bất Diệt, má»™t trong tam đại Tá» Vong Ma Thần dưới trướng Lịch Äế, ngang vá»›i Thiên Phạt. Nghe hắn nói như váºy, Thám Miên khinh bỉ “phì†lá»›n má»™t tiếng, Ä‘oạn quát:
- Mẹ kiếp, dạng chó săn cho Lịch Äế như ngươi mà cÅ©ng có quyá»n phát xét ngưá»i khác hay sao…
Hắn còn muốn lá»›n tiếng chá»i tiếp, nhưng Tá» VÅ© từ đằng sau đã chầm cháºm lướt lên phÃa trước, thần uy vốn ná»™i liá»…m lúc nà y đột ngá»™t tán phát, khiến cho Bất Diệt cùng má»™t đám thá»§ hạ tức thì á khẩu không nói được thêm lá»i nà o, chỉ biết dương mắt kinh dị nhìn hắn.
“Soạtâ€
Tá» VÅ© chỉ khẽ vẫy tay, má»™t mảng Ä‘en ngòm ngay dưới chân hắn liá»n xuất hiện rồi từ từ lan rá»™ng. Thế rồi, từ trong đó, hà ng ngà n hà ng vạn những tiếng lạch cạch liên tục phát ra, rồi chẳng mấy chốc mà bình nguyên Duyên tân rá»™ng lá»›n đã xuất hiện má»™t đạo quân Cương thi đông đảo đến mức không tưởng.
- Gá»i Lịch Äế ra đây !
Thanh âm băng lạnh mà uy quyá»n trá»±c tiếp xuyên và o tai Bất Diệt, khiến cho thân thể gã không ngừng chấn động đến mức lảo đảo, tâm tình tức thì máy động, liá»n ngá»a cổ lên trá»i mà hú dà i má»™t tiếng.
Äiểm lợi hại nhát cá»§a Bất tá» tá»™c là ở đâu ? ChÃnh là chỉ cần địch nhân cá»§a chúng ngã xuống má»™t ngưá»i, thì bên chúng lại đông thêm má»™t ngưá»i. Nhưng hiện tại, đối thá»§ cá»§a chúng lại chÃnh là Cương Thi, vô hình chung đã tạo nên má»™t cục diện, mà “hươu chết vá» tay ai†thì còn chwua thể xác định.
Cùng vá»›i tiếng hú cá»§a Bất Diệt, từ Quyện Long thà nh liá»n xuất hiện vô số những bóng Ä‘en Ä‘iên loạn lao ra, chỉ trong chá»›p mắt đã tạo nên má»™t đôi quân đông đảo không kém đối diện vá»›i quân đội cá»§a Tá» VÅ©. Xét vá» khà thế, cả hai đội quân bên dưới Ä‘á»u mang theo má»™t bầu không khà ma mị chết chóc, vá»›i những bá»™ xương khổ khẳng khiu và tá» khà bốc lên nồng nặc. Nhưng mà , ở phÃa trên, thì má»™t gã Bất Diệt nho nhá» là m sao có thể chống lại Tá» VÅ© ? ChÃnh và o lúc gã Ä‘ang khốn khổ khi phải chịu đựng áp lá»±c phát ra từ phÃa đối phương, thì ngay bên cạnh gã đột nhiên xuất hiện má»™t bóng ngưá»i.
Lịch Äế.
Không cần giá»›i thiệu, Tá» VÅ© cÅ©ng biết đó chÃnh là Lịch Äế. Cái khà thế sâm hà n chết chóc khiến cho ngưá»i ta vừa nhìn thấy đã phát run đó, chắc chắn chỉ có thể là Lịch Äế.
- Ngươi là ai ?
- Có quan trá»ng hay không ?
Lịch Äế lắc đầu.
- Váºy thì, bắt đầu Ä‘i !!
Tá» VÅ© phất tay má»™t cái, Thiên Phạt, Thám Miên cùng vá»›i tứ nữ đã tức thì xuất động, lao thẳng và o hà ng ngÅ© cá»§a Bất Diệt mà toà n lá»±c chém giết. Cháºm hÆ¡n má»™t chút, nhưng hai Ä‘oà n quân Bất Tá» và Cương Thi cÅ©ng bắt đầu rục rịch lao và o nhau, chỉ trong giây lát đã tạo nên má»™t trưá»ng chiến đấu kinh thiên động địa, mà sau nà y được các thư tịch cá»§a tà ng Thư Viện ghi chép lại như má»™t tráºn chiến Bất Tá» quá»· khốc thần sầu.
Trong khi thá»§ hạ lao và o nhau, thì Tá» VÅ© và Lịch Dế lại vẫn đứng yên lặng lẽ, ma khà và thần khà điên cuồng dao động, má»™t giây má»™t khắc cÅ©ng không sÆ¡ hở, chÃnh là má»™t tráºn giao tranh vá» tinh thần mà mức độ hung hiểm so vá»›i trá»±c tiếp chiến đấu chỉ sợ còn hung hiểm hÆ¡n gấp vạn phần.
“Rầm !â€
PhÃa bên dưới, má»™t con bách Thể Thi Ma hình dáng khổng lồ được cắt ghép từ trăm loại quái váºt cá»§a Bất Tá» tá»™c không biết là m thế nà o đã huy động được má»™t thanh nắt không lồ Ä‘iên cuồng Ä‘áºp xuống đám Cương Thi cá»§a Tá» VÅ©. Nếu đây là má»™t tráºn chiến bình thưá»ng, má»™t đòn thế nà y cá»§a nó, khẳng định đã cướp Ä‘i không Ãt sinh mạng cá»§a đối phương, nhưng trong tráºn chiến nà y, thì từ cái hố do má»™t đòn cá»§a nó tạo ra, hÆ¡n mưá»i cái xác lại lục đục bò dáºy tiếp tục công kÃch không ngừng…
Äiên loạn…
Äây Ä‘Ãch xác là má»™t tráºn chiến Ä‘iên loạn, Ä‘iên loạn đến mức như má»™t trò cưá»i.
Cứ má»™t kẻ ngã xuống, lại có má»™t kẻ đứng lên, đến mức mà dù thân thể có bị xé nát ra từng mảnh nhá», thì những mảnh nhỠấy cÅ©ng có thể tá»± tìm đến nhau mà tạo thà nh má»™t hình hà i, hoặc cÅ© hoặc má»›i, rồi lại tiếp tục công kÃch…
Là má»™t tráºn chiến mà căn bản không có hồi kết…
“Uỳnh !â€
Cho đến lúc nà y, Thám Miên và Bất Diệt má»›i chÃnh thức hiển lá»™ rõ thá»±c lá»±c, sợ rằng so vá»›i Thánh cấp cấp mưá»i cá»§a Vô Táºn giá»›i thì còn mạnh hÆ¡n và i lần,, chỉ sau và i chiêu công kÃch đã khiến cho đất trá»i hôn ám, trong má»—i bước di chuyển Ä‘á»u há»§y diệt Ä‘i hết thảy vạn váºt ở trong tầm sát thương, tháºm chà là quân mình quân địch cÅ©ng không phân biệt.
Vá» phần Nhã Dạ tứ nữ, thì ngoà i Nhã Dạ yếu hÆ¡n má»™t chút, cả Y Nhược, Lục Nhi và Äinh Äang Ä‘á»u đã sá»›m đạt đến thá»±c lá»±c cá»§a Thánh cấp cấp mưá»i nhá» và o sá»± giúp đỡ cá»§a Tá» VÅ©, phối hợp vá»›i nhau đánh vá»›i tên Tá» Vong Ma Thần còn lại cÅ©ng không há» thua kém, tháºm chà còn có phần lấn lướt nhá» và o chiến thuáºt công thá»§ hợp lÃ, khẳng định có thể hạ y trong thá»i gian không xa.
Xét tình hình chung mà nói, thế tráºn hiện tại vẫn Ä‘ang trong thế cân bằng, mấu chốt thằng bại cuối cùng, vẫn là phải trông và o hai vị đầu lÄ©nh mà thôi.
“Khục !!!â€
Ma khà thì rốt cuá»™c vẫn là ma khÃ, cuối cùng cÅ©ng không thể đấu nổi vá»›i thần khà mà Tá» VÅ© tham ngá»™ được từ bà máºt cá»§a vÅ© trụ, kèm theo má»™t tiếng ho khan cá»§a Lịch Äế đã bị đánh tan hoà n toà n. Bất quá, Lịch Äế là m sao có thể chịu thua dá»… dà ng như thế, tinh quang nÆ¡i hai con mắt tức thì đại thịnh, vong linh chi lá»±c trong ngưá»i liá»n nhanh chóng phát huy đến cá»±c độ, chỉ trong chá»›p mắt đã tạo ra má»™t chiếc đầu lâu khổng lồ Ä‘iên cuồng bổ tá»›i Tá» VÅ©, cái miệng Ä‘en ngòm mở lá»›n chừng như có thể thôn phệ vạn váºt.
Và o lúc nà y, TỠVũ lắc đầu.
Lịch Äế căn bản là rất mạnh…
Chỉ là , chưa mạnh như hắn mong muốn.
Má»™t tráºn chiến đã được mong chá» từ lâu, rốt cuá»™c cÅ©ng chỉ thế nà y, thà nh ra hắn má»›i lắc đầu.
Nói cho cùng, thì Vong linh ma pháp sư có mạnh đến đâu vẫn chỉ là Vong linh ma pháp sư, thực lực phần lớn vẫn phải dựa và o đội quân Vong linh do mình triệu ra. Hiện tại, đội quân Vong linh, đội quân Bất TỠcủa y triệu ra đã bị TỠVũ khóa chặt, dựa và o thực lực cá nhân mà nói, y là m sao có thể đối đầu được với một kẻ đã đột phá lên Thần như TỠVũ ?
Má»™t cái phẩy tay, hắc ám khô lâu cá»§a Lịch Äế đã hoà n toà n nát vụn.
- Ngươi là m ta rất thất vá»ng !
Tá» VÅ© đột ngá»™t nói, thân hình theo đó mà chá»›p động, má»™t thanh hắc kiếm cÅ©ng lặng lẽ xuất hiện trên tay hắn, Ä‘oạn lăng lệ bổ ra má»™t chiêu vá»›i khà thế không gì đỡ nổi, chỉ trong chá»›p mắt đã chém đứt Lịch Äế ra thà nh hai Ä‘oạn.
Nhưng Lịch Äế chưa chết. Cái đó thì Tá» VÅ© biết.
Lịch Äế, căn bản đã sá»›m không còn thân thể. Bên trong cái áo khoác u ám cá»§a y, rốt cuá»™c chỉ còn má»™t thứ duy nhất, chÃnh là má»™t cái đầu lâu.
Hiện, cái đầu lâu đó, đang nằm trong tay TỠVũ.
- Ngươi…
- Ta cho ngươi một cơ hội cuối, tự bạo đi !
Mỉm cưá»i khinh mạn, Tá» VÅ© âm trầm thốt. Rốt cuá»™c, hắn cÅ©ng Ä‘ang muốn thá» xem mình đã mạnh đến mức nà o. Vô Táºn giá»›i đã không còn đối thá»§, thế nên hắn đã rất trông chá» và o má»™t kẻ đến từ dị không gian như Lịch Äế. Lịch Äế là m hắn thất vá»ng, thế nên, hắn muốn được thưởng lãm qua tuyệt chiêu mạnh nhất mà bất cứ ai cÅ©ng có: Tá»± bạo.
Hai đốm tinh quang trong mắt Lịch Äế bá»—ng nhiên hiện ra má»™t tịa khiếp sợ. Tráºn đấu còn chưa diá»…n ra má»™t phút, y đã hoà n toà n bị đối phương không chế. Trong mắt đối phương, y bất quá cÅ©ng chỉ là má»™t món đồ chÆ¡i…
- Không ! Không ! Không ! Tha cho ta, là m Æ¡n tha cho ta, ta xin ngà i mà …Bất Tá» tá»™c ta không cần nữa, chỉ cần ngà i thả ta Ä‘i, ta sẽ giao tất cả cho ngà i… phải rồi… tại dị không gian ta có rất nhiá»u báu váºt, tất cả Ä‘á»u sẽ giao lại cho ngà i…chỉ cần ngà i thả ta Ä‘i…
Tráºn chiến giữa Tá» VÅ© và Lịch Äế sau má»™t tiếng ho khan cá»§a y đã sá»›m được toà n trưá»ng chú ý. Hiện tại, khi mà y thốt lên những tiếng cầu xin đó, thì con mắt cá»§a toà n bá»™ Bất Tá» tá»™c Ä‘á»u Ä‘ang đổ dồn và o kẻ mà lâu nay há» vẫn khiếp sợ…
Ngạc nhiên…
Khinh bỉ…
Há» tháºt không ngá», đây lại là kẻ đã thống trị Bất Tá» tá»™c suốt mấy vạn năm qua hay sao ???
- À, có một món đồ chơi như ngươi, xem ra cũng không tệ !
Tá» VÅ© lạnh lẽo cưá»i, hắc ám chi khà tức thì trá»±c tiếp quán nháºp và o trong Lịch Äế, há»§y Ä‘i toà n bá»™ linh thức cÅ©ng như ý chà cá»§a ý, biến y trở thà nh thứ Vong Linh vÅ© khà mạnh nhất má»i thá»i đại: Lịch Äế Khô Lâu.
CÅ©ng và o lúc đó, toà n bá»™ tá»™c nhân Bất Tá» tá»™c, kể cả Bất Diệt lẫn Thiên Phạt, Ä‘á»u đình chỉ chiến đấu mà quỳ xuống.
Ngưá»i mà há» hướng vá» thì chỉ lặng lẽ hướng vá» những ngưá»i hắn yêu mà mỉm cưá»i tháºt khẽ.
“Choang !â€
Äúng và o lúc đó, dị biến phát sinh.
- Ãm Tuyển ?
Tá» VÅ© cau mà y, nhìn và o thanh kiếm, nói đúng hÆ¡n là thứ vÅ© khà đã từng cùng hắn và o sinh ra tá» không biết bao nhiêu lần đột nhiên vuá»™t khá»i tay mình mà không ngừng múa loạn. Thế rồi, trong con mắt khó hiểu cá»§a hắn, Ãm Tuyển là m má»™t động tác như thể cúi đầu, Ä‘oạn phóng vút Ä‘i mất tăm mất tÃch.
Ở má»™t nÆ¡i cách đó rất xa, có má»™t ngưá»i lặng lẽ đưa tay ra, túm lấy thanh kiếm vừa má»›i xuất hiện trước mặt mình, nói khẽ:
- Äã lâu không gặp, ngưá»i bạn già !
Hết chương LXXX
Tà i sản của Tiểu Dương
Chữ ký của Tiểu Dương
..............Râm đạo muôn năm..........
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Dương
11-06-2010, 11:59 AM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt Dương gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
Thi vương
Tác giả: Phiêu Vũ
Chương 81 : Bà sự
Nguồn: TTV
U Minh sâm lâm, má»™t trong tháºp đại bà địa cá»§a Vô Táºn giá»›i, vốn là má»™t khu rừng nằm ở cá»±c bắc Tây phương lục địa vá»›i vẻ ngoà i vô cùng bình thưá»ng. Có cây cối, có động váºt, ma thú cưá»ng đại cÅ©ng không nhiá»u… là m thế nà o mà nÆ¡i nà y lại được xếp và o trong Vô Táºn tháºp đại bà địa ? Nguyên nhân, là vì má»™t lá»i đồn.
Äồn rằng, U Minh sâm lâm là nÆ¡i tụ há»™i cá»§a rất nhiá»u linh hồn.
Ná»±c cưá»i, cưá»ng giả trên Vô Táºn giá»›i Ä‘á»u biết, linh hồn và thể xác cá»§a con ngưá»i là hai phần không thể tách rá»i. Má»™t ngưá»i mất Ä‘i linh hồn, Ä‘iá»u đó đồng nghÄ©a vá»›i cái chết, ngược lại, linh hồn cÅ©ng tuyệt đối không thể tồn tại bên ngoà i thể xác, nếu không muốn chịu cảnh hồn phi phách tán. Äây, rõ rà ng là má»™t chuyện nhảm nhÃ.
Ấy thế mà , U Minh sâm lâm vẫn được xếp và o trong danh sách Vô Táºn tháºp đại bà địa, bởi vì không chỉ má»™t ngưá»i, mà đã có rất nhiá»u ngưá»i nhìn thấy linh hồn tại địa phương nà y. Bất quá, nhìn thấy, nhưng không thể chạm và o, cÅ©ng không thể giao tiếp, sau má»™t sát na thì những linh hồn đó đã biến mất, thà nh ra, nÆ¡i đây má»›i trở thà nh má»™t bà địa. Chỉ là , bà địa loại nà y, vốn không gây nhiá»u hứng thú lắm cho các mạo hiểm giả. Cho nên, chỉ sau và i năm, chẳng có má»™t ai tìm đến nÆ¡i nà y nữa, phá»ng chừng chỉ có… các linh hồn.
Nhưng, ba con ngưá»i Ä‘ang đứng giưa U Minh sâm lâm ngà y hôm nay, lại tuyệt đối không phải linh hồn.
Long Hoà ng, Lân Äế và Quy Vương khẳng định không phải là linh hồn.
Váºy thì, há» tá»›i nÆ¡i nà y là m gì ?
- Äã sắp tá»›i giá» rồi, vì lẽ gì mà Phượng Hoà ng Thánh Sứ vẫn còn chưa xuất hiện ?
Má»™t nam tỠđầu đội kim khôi, khuôn mặt Ä‘oan chÃnh, trên thân thể tá»a ra má»™t thứ khà thế vương giả khiến ngưá»i khác vừa nhìn thấy đã phải sinh lòng kÃnh sợ, chÃnh là Long Hoà ng cá»§a Long tá»™c, băn khoăn há»i khẽ. Lúc nà y, trên khuôn mặt Ä‘oan chÃnh cá»§a y Ä‘ang phảng phất má»™t mối lo âu, là m cho y dù có cố cÅ©ng không thể tá» ra bình tÄ©nh.
Äối diện vá»›i thá»i khắc Hắc Ãm Ma Thần trở lại lục địa, không có ai là có thể bình tÄ©nh.
Lân Äế là má»™t nam tá» tóc ngắn, khuôn mặt vuông vắn vá»›i những đưá»ng nét phân minh, hai mắt ẩn ước má»™t cá»— bá khà không ná»™ mà uy, lúc nà y cÅ©ng không bình tÄ©nh hÆ¡n là bao, chỉ trầm giá»ng thốt:
- Có lẽ nà o…hỠđã thất thủ ?
Từ vạn năm nay, Long, Lân, Quy, Phụng tứ đại gia tá»™c luôn lãnh trách nhiệm âm thầm bảo vệ thế giá»›i, cứ má»—i năm trăm năm lại tá» tá»±u đông đủ ở đây, mang theo bảo váºt trấn tá»™c để đóng lại cánh cá»a trở vá» thế giá»›i cá»§a Hắc Ãm Ma Thần.
Äúng váºy, cánh cá»a nối liá»n giữa Vô Táºn giá»›i và thế giá»›i đã giam giữ Hắc Ãm Ma Thần, chÃnh là đặt tại U Minh sâm lâm. Äiá»u nà y, có liên quan gì đến việc các linh hồn xuất hiện ở đây hay không, thì đến ngay cả bốn ngưá»i đứng đầu tứ đại gia tá»™c cÅ©ng tuyệt không hiểu rõ.
- Nếu là như váºy, thì Vô Táºn giá»›i nguy rồi…
Quy Vương, trong nhân hình là má»™t ông lão râu tóc bạc trắng vá»›i cái lưng cong gáºp và thân thể gầy đến mức không thể gầy hÆ¡n, lo âu thốt. Ai da, cÅ©ng vì để giữ cho cánh cá»a nà y vÄ©nh viá»…n không thể mở ra, Quy tá»™c cá»§a ông đã phải tranh đấu vá»›i Quái Ngư tá»™c suốt cả vạn năm, để rồi nguyên khà đại tổn mà phải rút và o trong bóng tối. Bao nhiêu máu xương cá»§a đồng bà o đã đổ xuống, cho đến phút nà y, chẳng nhẽ lại hóa thà nh công cốc cả sao ?
Äúng và o lúc đó, không gian giữa ba ngưá»i đột nhiên trở lên méo mó má»™t cách kì dị, để rồi dần dần vặn xoắn và o nhau, chỉ trong phút chốc đã xuất hiện má»™t hình trôn ốc mà u Ä‘en nhá» cỡ nắm tay không ngừng xoay tròn và bà nh trướng. Cánh cá»a dẫn đến sá»± há»§y diệt cá»§a Vô Táºn giá»›i đã sắp mở ra rồi…
Äá»™t ngá»™t, từ giữa thinh không, má»™t tia sáng mà u Ä‘en đột ngá»™t xuất hiện và lao vút và o trong cái lá»— xoáy đó, để rồi cùng vá»›i nó biến mất như chưa từng tồn tại. Ngà y vá» cá»§a Hắc Ãm Ma Thần đã bị chặn đứng má»™t cách ngoà i dá»± kiến.
Hiện ra giữa không gian âm u sâu thẳm, Tá» VÅ© dần dần trở lại hình ngưá»i, trên môi vẫn còn phảng phất má»™t nét cưá»i, chừng như đối vá»›i việc hắn vừa lao và o không gian cá»§a Hắc Ãm Ma Thần và đóng lại cánh cá»a duy nhất để thoát ra chỉ là má»™t chuyện quá đỗi bình thưá»ng, không đáng để tâm đến váºy.
Bà n tay phẩy nhẹ má»™t cái, sau lưng Tá» VÅ© đã xuất hiện hai hình dáng quen thuá»™c cá»§a Thiên Phạt và Thám Miên, đồng thá»i trong không trung trước mặt hắn cÅ©ng xuất hiện má»™t cánh cá»a quen thuá»™c: Nguyệt Thi Chi Môn.
- Thiên Phạt, ngươi dẫn ngưá»i tá»a ra quanh đây, tìm má»™t nÆ¡i thÃch hợp bắt đầu xây dá»±ng thà nh trì. Kể từ bây giá», thế giá»›i nà y sẽ là nÆ¡i sinh tồn cá»§a Bất Tá» tá»™c.
Tá» VÅ©, căn bản là không để Hắc Ãm Ma Thần trong mắt.
Từ sau khi đánh bại Lịch Äế, đại Ä‘a số Bất Tá» tá»™c nhân Ä‘á»u không đánh mà hà ng, tá»± nguyện Ä‘i theo Tá» VÅ©. Thứ nhất, là vì thá»±c lá»±c cá»§a hắn quá ư cưá»ng đại, mà Bất Tá» tá»™c lại là má»™t dân tá»™c cưá»ng giả vi tôn, hiển nhiên đối vá»›i hắn vô cùng tôn kÃnh. Thứ hai, chÃnh là do địa vị và uy tÃn cá»§a Thiên Phạt ở trong Bất Tá» tá»™c, đồng thá»i cÅ©ng do ách thống trị cá»§a Lịch Äế áp đặt lên há» vốn dÄ© đã khiến há» bất bình từ rất lâu rồi. Tất nhiên, trung thà nh vá»›i Lịch Äế cÅ©ng có và i ngưá»i, chỉ là , mấy tên đó không ra mặt thì thôi, nếu đã ra mặt, Ä‘á»u bị Tá» VÅ© trá»±c tiếp biến thà nh Cương thi phổ thông hết. CÅ©ng bởi váºy, cho nên việc Tá» VÅ© bước lên ngôi vị Thi Vương cá»§a Bất Tá» tá»™c quả tháºt không thể dá»… dà ng hÆ¡n được nữa.
Nháºn lệnh cá»§a Tá» VÅ©, Thiên Phạt liên Ä‘iá»u động đại đội nhân mã Bất Tá» tá»™c má»›i xuất hiện từ trong Nguyệt Thi tá»a ra xung quanh, chÃnh là thá»±c hiện má»™t công việc mà nhân loại thưá»ng gá»i là khai khẩn đất hoang, chuẩn bị ná»n móng để xây dá»±ng lên má»™t Äế chế Bất Tá» tại thế giá»›i nà y.
Äối vá»›i sá»± nhanh nhẹn cá»§a Thiên Phạt, Tá» VÅ© dÄ© nhiên vô cùng hà i lòng, liá»n sau đó trong tâm liá»n máy động, triệu ra Nhã Dạ tứ nữ, Ä‘oạn bắt đầu sá» dụng thần thức cá»§a mình trải dà i ra bốn phương tám hướng cá»§a thế giá»›i nà y, mục tiêu chÃnh là Hắc Ãm Ma Thần.
Nguyên lai Tá» VÅ© đến thế giá»›i nà y có hai là do. Má»™t, là vì không thể để Bất Tá» tá»™c ngang nhiên chiếm cứ má»™t phần Äông Phương lục địa là m nÆ¡i sinh tồn được, lại cÅ©ng không thể đưa há» vá» thế giá»›i cÅ© đã bị há»§y hoại gần hết, thế nên Ä‘i tìm má»™t thế giá»›i má»›i là điá»u tất yếu. Thứ hai, chÃnh là hắn muốn vì Äinh Äang mà báo thù. Äinh Äang có lẽ không há» có khái niệm báo thù, nhưng thân là nam nhân cá»§a nà ng, Tá» VÅ© ngay từ khi biết chuyện đã phát thệ, sẽ tuyệt đối không tha thứ cho tên khốn kiếp đó.
Tháºt ra mà nói, Tá» VÅ© nghÄ© đến việc “di cư†Bất Tá» tá»™c và o cái thế giá»›i được má»i ngưá»i gá»i là Äịa Ngục nà y, cÅ©ng là từ Äinh Äang mà ra.
“Äịa Ngục†tuyệt đối lá»›n hÆ¡n so vá»›i tưởng tượng cá»§a Tá» VÅ©, tuy rằng phần lá»›n Ä‘á»u chìm trong hôn ám, nhưng cÅ©ng có những địa phương có ánh sáng đặc thù, hiển nhiên là bên trong còn có những bà ẩn sâu xa. Bất quá, Tá» VÅ© còn chưa có tâm tình để ý đến những bà máºt đó, cÅ©ng bá» qua luôn những sinh váºt sống tại thế giá»›i nà y, mà chỉ táºp trung đến kẻ duy nhất mà hắn vừa má»›i tìm ra: Hắc Ãm Ma Thần !
Trá»±c tiếp sá» dụng thuấn di, chỉ sau má»™t cái chá»›p mắt, bá»n Tá» VÅ© năm ngưá»i đã xuất hiện trên má»™t ngá»n đồi thấp cá»§a Äịa Ngục. Giữa ngá»n đồi đó, có má»™t ngưá»i Ä‘ang ngồi, ngồi bệt.
Hắc Ãm Ma Thần.
Tá» VÅ© chưa há» nhìn thấy y, nhưng hắc ám khà tức từ y tá»a ra đã cho hắn biết, y nhất định là Hắc Ãm Ma Thần. Hèn nà o Äinh Äang từng nháºn lầm Tá» VÅ© vá»›i y, hắc ám khà tức nà y so vá»›i hắc ám khà tức cá»§a hắn cÅ©ng có má»™t chút tương tá»±.
- Phụ…
Äinh Äang tất nhiên còn nháºn ra y sá»›m hÆ¡n Tá» VÅ©, má»™t lá»i vừa định thốt ra liá»n bụm miệng lại, Ä‘oạn nhanh nhẹn nấp sau lưng Tá» VÅ©, dùng ánh mắt hoảng hốt cá»±c độ nhìn vá» phÃa thân ảnh Ä‘ang ngồi đó. Sá»± sợ hãi cá»§a nà ng đối vá»›i Hắc Ãm Ma Thần, là xuất phát từ sâu thẳm trong tim. Hiện tại, dù nà ng đã được Tá» VÅ© xoa dịu, nhưng nhất thá»i nhìn thấy y sau má»™t khoảng thá»i gian dà i không gặp, hiển nhiên là không thể bình tÄ©nh được.
Hắc Ãm Ma Thần Ä‘ang ngồi đó, chừng như vì má»™t tiếng “phụ†chưa trá»n vẹn cá»§a Äinh Äang đánh động, liá»n cháºm chạp ngẩng lên, lá»™ ra má»™t khuôn mặt hốc hác vá»›i hai con mắt đục ngầu và hà m răng và ng ệch, nhìn chằm chằm và o đám ngưá»i Tá» VÅ©.
- Nguyệt Thi…
Thanh âm khà n đặc khó nghe, nhưng lại mang theo má»™t sá»± si mê vô hạn. Ngay láºp tức, thái độ biếng nhác cá»§a Hắc Ãm Ma Thần đã thay đổi hẳn, liá»n cá»±c tốc phóng tá»›i trước mặt Tá» VÅ©, miệng lảm nhảm không ngừng:
- Nguyệt Thi, cuối cùng thì nà ng cÅ©ng trở vá» rồi…lại đây, lại đây vá»›i ta…nà ng chắc đã hiểu rồi chứ…trên Ä‘á»i nà y chỉ có ta là thá»±c sá»± yêu nà ng…chỉ có ta mà thôi…
Trong mắt cá»§a Hắc Ãm Ma Thần lúc nà y, căn bản chỉ có ná»a khuôn mặt cá»§a Äinh Äang lá»™ ra từ sau vai Tá» VÅ© mà thôi.
- Nguyệt Thi…cái tên mặt trắng Quang Dương đó có gì tốt chứ..tại sao nà ng lại bỠta theo hắn…tại sao nà ng lại bỠta theo hắn…lại còn có con với hắn…TẠI SAO !????
Hắc Ãm Ma Thần đột nhiên gầm lên má»™t tiếng, hai con mắt đục ngầu bá»—ng nhiên trở thà nh má»™t mà u hồng huyết, khà thế toà n thân tức thì đỠthăng vượt báºc, phảng phất có chút gì đó lấy lại phong phạm cá»§a má»™t kẻ đã từng là m đảo Ä‘iên Vô Táºn giá»›i năm xưa…
- Nguyệt Thi…ta xin lỗi…là ta không đúng…ta không nên to tiếng với nà ng… Xuân Mộng…con gái của nà ng rất xinh xắn…ta…ta rất yêu quý nó….nhưng….nhưng mà nó cũng rất giống cái tên cẩu Quang Dương đó…còn có Thánh Quang của hắn…Nguyệt Thi…ta xin lỗi…là ta không đúng…ta không nên bắt nó đem đi…
TỠđầu đến cuối, căn bản chỉ có má»™t minh Hắc Ãm Ma Thần lảm nhảm, khiến cho bá»n Nhã Dạ tứ nữ trong lòng kinh ngạc không thôi. Äinh Äang thì không nói, thần trà cá»§a nà ng trải qua má»™t Ä‘oạn thá»i gian quá khắc nghiệt, hiện tại tuy đã tương đối bình ổn, nhưng căn bản tư duy vẫn chưa rõ rà ng, là m sao có thể hiểu được những lá»i lảm nhảm cá»§a má»™t kẻ Ä‘iên. Riêng phần Tá» VÅ©, hắn trước kia sau khi giết Lão Xà ở Ãm Lâm Chi Thà nh, đã trá»±c tiếp thâu lấy kà ức cá»§a lão, đối vá»›i việc nà y đã biết từ trước, nên cÅ©ng không quá ngạc nhiên…
- Nguyệt Thi…ta…ta đã là m cho nà ng má»™t chiếc giưá»ng rất đẹp, bên trên còn có nắp, là chÃnh tay ta khắc hình nà ng lên đó…nà ng vẫn luôn thÃch tà i Ä‘iêu khắc cá»§a ta mà , phải không… Nguyệt Thi…ta không cố tình dẩy nà ng sang dị thế giá»›i cùng vá»›i tên cẩu Quang Dương đó và những kẻ khác…chỉ là …vì sao nà ng lại nhảy theo hắn chứ…vì sao nà ng lại không hiểu cho ta…tại sao…
Thanh âm cá»§a Hắc Ãm Ma Thần cứ nhá» dần, nhá» dần, khiến cho bá»n Nhã Dạ không khá»i có suy nghÄ© là y đã sắp tuyệt khÃ. Những lá»i lảm nhảm cá»§a y, không ngỠđã là m sáng tá» bà máºt đã lưu truyá»n bấy lâu nay cá»§a Vô Táºn giá»›i, nguyên do sá»± biến mất cá»§a các vị thần. Cuối cùng, cÅ©ng chỉ vì má»™t chữ tình mà ra.
Hắc Ãm Ma Thần yêu Nguyệt Thi, nhưng Nguyệt Thi lại Ä‘em lòng yêu Quang Dương Thần, còn cùng Quang Dương Thần sinh ra Äinh Äang. Kết quả, Hắc Ãm Ma Thần phát Ä‘iên, liá»n bắt cóc Äinh Äang, rồi dùng má»™t phương pháp nà o đó đẩy Quang Dương Thần và các vị thần khác sang dị thế giá»›i, không ngá» lại đẩy cả Nguyệt Thi Ä‘i, cuối cùng chỉ còn mình y và Äinh Äang ở lại Vô Táºn giá»›i. Äinh Äang, lúc y thấy giống Nguyệt Thi thì y yêu thưá»ng, lúc y thấy giống Quang Dương Thần thì y hà nh hạ, cuối cùng đã khiến cho nà ng phải chịu bao ná»—i đắng cay khổ nhục, đến mức thần trà cÅ©ng không còn bình thưá»ng…
- Hắc Ãm Ma Thần, ngươi Ä‘iên rồi. Nhưng dù ngưá»i có Ä‘iên, thì ngươi cÅ©ng phải chết !
Tá» VÅ© lạnh lẽo nói, Ä‘oạn nhẹ nhà ng đẩy đám Nhã Dạ vá» phÃa sau, hiển nhiên không muốn các nà ng vì tráºn đấu nà y mà bị thương tổn. Vá» phần Hắc Ãm Ma Thần, sau khi nghe thấy thanh âm cá»§a Tá» VÅ©, liá»n Ä‘iên cuồng gầm lên má»™t tiếng, Ä‘oạn hung dữ quát vang:
- Ngươi…ngươi là tên đốn mạt nà o…vì sao dám và o lãnh địa cá»§a ta náo loạn…A…ngươi cÅ©ng giống như bá»n chúng, là sứ giả cá»§a cái tên cẩu Quang Dương đó phải không !??? Hắc hắc, cái tên cẩu Quang Dương đó còn mÆ¡ đến ngà y từ dị thế giá»›i trở vá» hay sao ? Hắc hắc…lưu cái mạng cá»§a ngươi lại đây cho ta !!!
Vừa nói, toà n thân cá»§a Hắc Ãm Ma Thần vừa tá»a ra má»™t thứ khà thế quán tuyệt thiên địa, khiến cho những tầng không gian xung quanh ngưá»i hắn không ngừng méo mó, tháºm chà còn có hiện tượng gẫy khúc. Sức mạnh cá»§a má»™t vị thần đã từng là m Ä‘iên đảo Vô Táºn giá»›i, dù đã bị Ä‘iên, cÅ©ng quả không tầm thưá»ng, không ngá» còn có thể Ä‘em đến cho Tá» VÅ© má»™t chút uy hiếp..
“Pháºp !â€
Äó là má»™t thanh âm rất khẽ.
“XÃch ! XÃch !â€
Là những thanh âm rất khẽ khác, Ä‘á»u phát ra từ ngưá»i Hắc Ãm Ma Thần, nói đúng hÆ¡n là phát ra từ vết nứt xuất hiện trên đầu y sau tiếng “pháºp†đầu tiên.
Chỉ trong chá»›p mắt, thân thể Hắc Ãm Ma Thần đã hóa khói bay Ä‘i, để lá»™ ra sau lưng y má»™t bóng hình mà u trắng.
Là má»™t ngưá»i đối vá»›i Tá» VÅ© có má»™t mối quan hệ vi diệu.
- Phụng Vũ !
Tá» VÅ© trầm giá»ng thốt, còn Lục Nhi và Nhã Dạ thì gần như đã kêu lên hoan hỉ. Y Nhược và Äinh Äang căn bản không biết Phụng VÅ© là ai, nhưng từ phản ứng cá»§a má»i ngưá»i, hai nà ng cÅ©ng đã nháºn ra đây không phải địch.
Vá» cái chết cá»§a Hắc Ãm Ma Thần, thì lại không ai để ý.
Má»™t vị thần từng hùng bá thiên hạ, cuối cùng lại chết bất minh bất bạch mà chÃnh y cÅ©ng không hiểu nguyên do.
- Vì sao lại giết hắn ?
Là Tá» VÅ©. Hắn hiện tại tâm tÃnh đã thuần hÆ¡n rất nhiá»u, tất nhiên không vì bị Phụng VÅ© cướp Ä‘i “con mồi†mà nổi giáºn. Bất quá, việc nà ng đột nhiên xuất hiện tại đây, thá»±c sá»± khiến cho hắn cảm thấy khó mà là giải nổi.
Äây, căn bản là má»™t không gian khác, đến ngay cả hắn cÅ©ng phải dá»±a và o má»™t cánh cổng đã có từ trước má»›i có thể tiến và o.
Phụng Vũ, rốt cuộc là và o bằng cách nà o ?
- Vì muốn cho ngươi một là do !
Phụng VÅ©, lần nà y lại thốt lên bằng má»™t chất giá»ng hết sức dá»… nghe, hết sức bình thưá»ng, tuy vẫn phảng phất có nét trẻ con, nhưng đã không còn ngáºp ngừng như trước.
- LÃ do ?
- Là do để giết ta !
Hết chương LXXXI
Tà i sản của Tiểu Dương
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Dương
11-06-2010, 12:02 PM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt Dương gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
Thi vương
Tác giả: Phiêu Vũ
Chương 82 : Biệt Phụng Vũ
Nguồn: TTV
Trên má»™t ngá»n đồi thấp tại Äịa Ngục, có hai ngưá»i Ä‘ang đứng đối diện nhau, má»™t ngưá»i là nam tá» hắc y băng lãnh, má»™t ngưá»i là nữ tá» thân váºn bạch y thuần khuyết vá»›i đôi mắt thá» Æ¡ vô cảm. Tá» VÅ© và Phụng VÅ©.
“Là do để giết ta !â€
Má»™t câu nói đó cá»§a Phụng VÅ©, khiến cho Tá» VÅ© căn bản không dám để cho Nhã Dạ tứ nữ lưu lại nÆ¡i nà y nữa, liá»n bảo há» li khai. Mấy ngưá»i Nhã Dạ cố nhiên không muốn, nhưng há» lại không thể từ chối Tá» VÅ© bất cứ Ä‘iá»u gì. Li khai thì li khai, dù ở bất cứ đâu, thì trong lòng há» cÅ©ng chỉ có hình bóng cá»§a má»™t mình hắn mà thôi.
- Ngươi có giết ta không ?
Vẫn bằng má»™t chất giá»ng phảng phất có nét trẻ thÆ¡, Phụng VÅ© nói, hoà n toà n không có vẻ gì là địch ý, nhưng lại khiến cho Tá» VÅ© phải lâm và o má»™t tình thế khó xá» vô cùng.
Cả Vô Táºn giá»›i, có thể xem là bằng hữu cá»§a hắn, miá»…n cưỡng lắm cÅ©ng chỉ có nà ng mà thôi.
- Ta có giết được không ?
Tá» VÅ© chưa muốn há»i là do, vì nếu đã há»i là do, thì khi nà ng trả lá»i xong, cÅ©ng là lúc hai ngưá»i động thá»§. HÆ¡n nữa, thá»±c lá»±c cá»§a Phụng VÅ© lúc nà y, hắn căn bản là không nắm được.
Trước kia thực lực của nà ng, hắn cũng không nắm được, chỉ biết nà ng nhỉnh hơn hắn một chút. Hiện tại, hắn đã trở thà nh một vị Thần, nhưng là Thần thì sao ? Hắn vẫn nhìn không ra thực lực của nà ng.
- Có thể, nên ta mới tìm đến ngươi.
Phụng VÅ© xoay lại, cặp mắt trong đến lạ kì nhìn thẳng và o Tá» VÅ©, khiến cho hắn cảm thấy nà ng hiện tại Ä‘ang rất bình tÄ©nh, tháºm chà còn bình tÄ©nh hÆ¡n cả trước kia khi cùng đồng hà nh vá»›i hắn.
Khà chất của nà ng đã thay đổi.
Trước kia, nếu nà ng là má»™t cô gái cái gì cÅ©ng không biết, nên chẳng hứng thú vá»›i cái gì, thì bây giá», có thể nói nà ng cái gì cÅ©ng biết, nhưng vẫn chẳng há» quan tâm đến chúng.
- Nà ng đang nhỠta ?
- Ừ !
- Con rồng mà nà ng xếp tặng ta, ta vẫn còn giữ !
- A…
Phụng VÅ© cÅ©ng chỉ “a†lên má»™t tiếng, rồi không nói thêm gì nữa. Rốt cuá»™c, má»™t ngưá»i như nà ng, lại có thể lấy cái chết là m mục tiêu hay sao ?
- Nà ng là Phụng Hoà ng Thần Nữ trong truyá»n thuyết cá»§a Phượng Hoà ng tá»™c, phải không ?
Lần đầu tiên trong Ä‘á»i, Tá» VÅ© muốn kéo dà i thá»i gian.
Phụng VÅ© gáºt đầu.
Tá» VÅ© cÅ©ng đã đại khái Ä‘oán được Ä‘iá»u nà y. Nà ng, là sinh váºt bất tá» duy nhất trong truyá»n thuyết cá»§a Vô Táºn giá»›i. Và hiện tại, sinh váºt bất tỠấy muốn chết.
- Phượng Hoà ng tộc lần nà y bỠlỡ cái hẹn năm trăm năm của Tứ đại gia tộc cũng là vì nà ng ?
Phụng VÅ© đột nhiên mỉm cưá»i.
- Phượng Hoà ng tộc đã không còn tồn tại trên thế gian nà y nữa !
- Vì sao ?
Với đẳng cấp hiện tại của TỠVũ, hắn tất nhiên sẽ không kinh hoà ng vì cái tin nà y. Nhưng, hắn ngạc nhiên.
- Vì ta muốn ở trong trạng thái tốt nhất khi đối đầu với ngươi !
Phụng VÅ© nói, rồi trong tay nà ng bá»—ng nhiên xuất hiện má»™t cặp song kiếm. Tá» VÅ© nhá»›, trước kia, cặp song kiếm cá»§a nà ng má»™t mà u tÃm, má»™t mà u ngá»c bÃch, được gá»i là Tá» BÃch Song Phụng kiếm. Hiện tại, cặp song kiếm nà y mà u trắng, cả hai thanh.
- Phượng Hoà ng tá»™c từ thanh kiếm nà y mà sinh ra, giỠđã trở lại vá»›i nó. Há», cÅ©ng không thá»±c sá»± là Phượng Hoà ng. Phượng Hoà ng trên thế giá»›i nà y, chỉ có mình ta mà thôi.
Phụng VÅ© ngẩng đầu nhìn lên khoảng không tăm tối phÃa trên cá»§a Äịa Ngục, thanh âm tưởng như là má»™t tiếng thở dà i, khiến cho Tá» VÅ© bất giác phải nhìn lại cặp song kiếm cá»§a nà ng. Không phải mà u trắng thuần khiết, mà trên đó, có khắc vô số những hình Phượng Hoà ng.
Phượng Hoà ng tộc từ đây mà ra hay sao ???
- Váºy, ngươi có giúp ta không ?
- Nếu nà ng nói cho ta là do !
Có kéo dà i thá»i gian bao lâu, thì thá»i khắc quyết định cuối cùng cÅ©ng đến. Phụng VÅ© là má»™t ngưá»i Ãt khi cưá»i, nhưng hiện tại, nà ng lại má»™t lần nữa nở nụ cưá»i.
- Ngươi hẳn đã gặp Băng Tông ?
- Phải !
Băng Tông chÃnh là tên cá»§a vị Tối Cổ Thượng Thần mà Tá» VÅ© tìm thấy tại bà địa cá»§a Thiên Bang. Hắn biết cái tên nà y, vì hắn đã tiếp cáºn kà ức cá»§a vị Thần, còn Phụng VÅ©, vì sao nà ng lại biết ?
- Nếu váºy, chắc ngươi cÅ©ng đã biết vá» sá»± tháºt cá»§a ba thế giá»›i. Ta, vốn là má»™t đứa trẻ bình thưá»ng tại Thế giá»›i đầu tiên.
Phụng VÅ© lúc nà y dưá»ng như đã chìm và o trong quá khứ, đôi mắt vốn luôn an tÄ©nh bình lặng giá» hiện lên má»™t chút mÆ¡ mà ng.
- Cuá»™c sống cá»§a ta vốn đã kết thúc và o năm mưá»i tuổi, nếu như ta không gặp Sư phụ. Sau đó, ta được Sư phụ dạy dá»— thà nh ngưá»i. Sư phụ đối vá»›i ta rất tốt, nên ngưá»i đã tặng ta má»™t món quà mà bất cứ ai cÅ©ng ham muốn và truy cầu…
Phụng Vũ ngừng một chút.
- …sá»± bất tá».
Lần nà y Tá» VÅ© thá»±c sá»± cảm thấy kinh hoà ng. Sư phụ cá»§a Phụng VÅ© rốt cuá»™c là ai ? Theo hiểu biết cá»§a hắn vá» ba thế giá»›i, thì không có má»™t vị Thần nà o trên ba thế giá»›i có thể ban cho ngưá»i khác sá»± bất tá» dá»… dà ng như thế.
- Bất tá», đối vá»›i má»™t số ngưá»i có lẽ sẽ trở thà nh má»™t gánh nặng theo thá»i gian, nhưng Sư phụ đối vá»›i ta rất có tÃn tâm, rằng ta sẽ có thể an nhiên hưởng thụ nó. Vì thế, trước khi ra Ä‘i, ngưá»i đã tặng nó cho ta.
Phụng Vũ nói đến đây, cặp mắt nà ng bỗng nhiên hiện lên một tia ôn nhu hiếm thấy.
- Nhưng rồi, ta đã gặp chà ng, yêu chà ng, cùng vá»›i chà ng trở thà nh má»™t đôi tình lữ hạnh phúc trong má»™t khoảng thá»i gian ngắn ngá»§i… cho đến khi chà ng chết !
Chỉ là mấy câu đơn giản, hết sức đơn giản, nhưng những ná»—i niá»m cá»§a Phụng VÅ© chừng như theo đó mà đang phát tiết ra ngoà i, khiến cho Tá» VÅ© cảm thấy xung quanh nà ng Ä‘ang trà n ngáºp những mất mát và tiếc thương vô hạn. Bất quá, cái cảm giác đó cÅ©ng trôi qua rất nhanh. Lấy lại bình tÄ©nh, Phụng VÅ© kể tiếp.
- Nhưng ta biết, chà ng chưa thá»±c sá»± biến mất trên thế gian nà y, mà đã tiến nháºp và o Luân Hồi Hải. Ta quyết đợi chà ng tái sinh, để rồi được cùng vá»›i chà ng tiếp tục sống má»™t cuá»™c sống hạnh phúc… Ta đã chá» bao nhiêu năm ? Ta không đếm được. Chỉ là , trong khoảng thá»i gian đó, Thế giá»›i đầu tiên đã sụp đổ, Thế giá»›i thứ hai hình thà nh, rồi Thế giá»›i thứ hai sụp đổ, Thế giá»›i thứ ba, cÅ©ng chÃnh là thế giá»›i nà y, hình thà nh… Và , chỠđến bây giá».
- Ngưá»i đó, không xuất hiện ư ?
Má»™t ngưá»i con gái có thể chỠđợi ngưá»i yêu trong má»™t khoảng thá»i gian dà i đến vô táºn như thế, có lẽ cÅ©ng chỉ có Phụng VÅ© mà thôi.
Phụng Vũ lắc đầu.
- Cho đến gần đây, ta má»›i nháºn ra má»™t Ä‘iá»u, rằng chÃnh vì ta, vì ná»—i nhá»› nhung cá»§a ta, vì tham niệm cá»§a ta, đã giữ chà ng mãi ở Luân Hồi Hải mà không thể đầu thai… Nếu tham niệm cá»§a ta không biến mất, thì chà ng sẽ vÄ©nh viá»…n ở tại đó. Nhưng muốn tham niệm cá»§a ta biến mất, thì chỉ trừ khi ta chết mà thôi
- Cứ coi như là sau khi nà ng chết, ngưá»i đó sẽ có thể tái sinh, nhưng lúc đó, nà ng còn gặp y được sao ?
- Luân Hồi Hải có má»™t quy luáºt đặc biệt mà không phải ai khi chết Ä‘i cÅ©ng có thể tá»›i được. Ta cÅ©ng không biết mình có tá»›i được đó không, nhưng thà như thế, còn hÆ¡n là ta sống mà không được gặp chà ng.
- Tại sao nà ng lại chá»n ta ?
- ChỠđợi má»™t thá»i gian dà i như váºy, ta luôn ngá»§ trong má»™t cái kén nhá» cùng vá»›i má»™t ngưá»i bạn, và sẽ chỉ tỉnh lại khi chà ng xuất hiện. Nhưng, cách đây và i năm, ta đột nhiên tỉnh lại, còn chà ng, thì tuyệt nhiên không thấy…
Ngưá»i bạn mà nà ng nói, có lẽ chÃnh là con váºt mà nà ng luôn ôm trong lòng khi cùng vá»›i Tá» VÅ© đồng hà nh.
- Ta luôn tá»± há»i, váºy thì ta tỉnh lại và o thá»i Ä‘iểm nà y để là m gì ? Bây giá», ta đã có câu trả lá»i… Ta tỉnh lại, chÃnh là để gặp ngươi !
- Gặp ta ?
- Gặp ngươi, để kết thúc sinh mạng của ta !
Tá» VÅ© thở ra má»™t hÆ¡i tháºt dà i.
- Váºy được rồi, ta vốn cÅ©ng muốn xem thá» rốt cuá»™c ta có thắng được nà ng hay không…
Äây, sẽ là tráºn chiến hung hiểm nhất Ä‘á»i Tá» VÅ©.
- Ta tin ngươi !
Tá» VÅ© gáºt đầu, trên thân thể liá»n tán phát ra má»™t cá»— khà thế vừa thần thánh lại vừa ma mị, hắc ám nguyên thá»§y cÅ©ng tức thì tuôn ra như suối, chỉ trong chá»›p mắt đã khiến cho không gian u tối cá»§a Äịa Ngục lại cà ng trở thêm hôn ám muôn phần.
- Bạn của nà ng đâu ?
- Bạn cá»§a ta ? Là giá»ng nói cá»§a ta !
Phụng VÅ© mỉm cưá»i, má»™t thân bạch y lúc nà y vẫn má»™t dạng an tÄ©nh như thế, bình lặng như thế, tuyệt không vì khà thế bức nhân do Tá» VÅ© tá»a ra mà xao động. Vá» phần Tá» VÅ©, hắn tất nhiên không hiểu ý cá»§a Phụng VÅ© muốn nói gì, nhưng cÅ©ng không há»i thêm. Lặng yên má»™t lúc, rồi Phụng VÅ© nói:
- Kiếm cá»§a ta vốn tên Lưỡng Äoạn Thá»i Không kiếm, nghe tên là hiểu, ngươi phải cẩn tháºn.
Nà ng Ãt khi nói lá»i thừa như váºy. Chỉ là , nà ng thá»±c sá»± muốn Tá» VÅ© cẩn tháºn.
Cẩn tháºn để giết nà ng.
“Xuy !â€
Má»™t kiếm quét ra, phảng phất như khiến cho cả không gian biến dạng, nhưng lại nhẹ nhà ng như không thể nhẹ nhà ng hÆ¡n, không nhanh không cháºm chém vá» phÃa Tá» VÅ©. Phụng VÅ© nói muốn Tá» VÅ© giết nà ng, nhưng không ngá» chÃnh nà ng lại động thá»§ trước.
Bản thân nà ng, đối vá»›i tráºn chiến nà y, cÅ©ng thá»±c sá»± có hứng thú.
“Hống !â€
Tá» VÅ© ngá»a cổ gầm lên má»™t tiếng, tay phải ngưng tụ hắc khà thà nh má»™t tia sáng dà i mảnh, nhanh nhẹn giương lên đỡ lấy má»™t kiếm cá»§a Phụng VÅ©.
“Phốc !â€
Má»™t kiếm cá»§a Phụng VÅ© còn chưa đến, Tá» VÅ© đã cá»±c tốc lùi thân lại. Trong má»™t sát na vừa rồi, hắn bá»—ng nhiên cảm nháºn được, tia sáng hắc khà cá»§a mình tuyệt đối sẽ không cản nổi lưỡi kiếm cá»§a Phụng VÅ©. Tá» VÅ© đươgn nhiên biết, Phụng VÅ© Ä‘Ãch thá»±c muốn hắn giết nà ng, nhưng cÅ©ng sẽ không đứng yên để hắn tá»›i giết. Ngưá»i như nà ng, tất nhiên cÅ©ng không biết nương tay.
Tráºn chiến nà y, vô hình chung đã trở thà nh má»™t tráºn chiến sinh tá». Nà ng không chết, thì hắn chết !
TỠVũ lẽ nà o lại dễ chết như thế.
Nhìn thanh kiếm cá»§a Phụng VÅ© vẫn không nhanh không cháºm chém tá»›i, Tá» VÅ© tức thì hai tay huy động, khiến cho hắc ám nguyên thá»§y vốn Ä‘ang tán phát ra xung quanh liá»n nhanh như chá»›p tụ lại thà nh má»™t vòng xoáy. Kiếm vừa đến nÆ¡i, Tá» VÅ© cÅ©ng tức thì đẩy vòng xoáy nà y ra, má»™t Ä‘en má»™t trắng tức thì va chạm và o nhau dữ dá»™i.
“Bùng !â€
Hắc ám tiêu thất, Phụng VÅ© cÅ©ng lùi lại, Ä‘oạn lại cá»±c tốc lao lên, sá» dụng má»™t thân pháp biến ảo vô bì chỉ trong chá»›p mắt đã tiếp cáºn Tá» VÅ©, lăng lệ tung ra má»™t kiếm. Không há» do dá»±, má»›i thấy thân ảnh cá»§a nà ng chá»›p lên má»™t cái, Tá» VÅ© đã láºp tức nghiêng mình sang má»™t bên, vừa vặn né khá»i chiêu kiếm vừa rồi, đồng thá»i tung ra má»™t quyá»n trá»±c tiếp giáng và o đối thá»§.
Phụng Vũ lại không tránh né.
“Rầm !â€
Má»™t quyá»n cá»§a Tá» VÅ© lẽ nà o lại nhẹ, tức thì đẩy nà ng bay ngược vá» phÃa sau rồi va mạnh và o vách núi. Ầm ì những tiếng kinh thiên, vách núi nhanh chóng bị nổ tung thà nh từng mảnh nhá», còn Phụng VÅ© thì cháºm cháºm bước ra, trên khóe miệng vẫn lưu má»™t vệt máu hồng.
“Cheng !â€
TỠVũ còn chưa kịp động, hai thanh kiếm của Phụng Vũ đã va nhẹ và o nhau tạo thà nh một tiếng ngân trong trẻo, đoạn một lần nữa xông và o TỠVũ, chỉ là lần nà y tuyệt đối không giống lần trước.
“Há»a VÅ© kiếm pháp ?â€. Không, không phải, Há»a VÅ© kiếm pháp chÃnh là lấy kiếm pháp hoa mỹ vẽ và o không gian những hư cảnh, còn thứ kiếm pháp nà y, lại chừng như là má»™t Ä‘iệu múa…
Khi ẩn khi hiện, lúc nhanh lúc cháºm, dá»±a và o tiếng bà n chân trần cá»§a mình chạm xuống đất, tiếng quần áo ma sát và o cÆ¡ thể, tiếng hai thanh kiếm va nhẹ và o nhau… Phụng VÅ© chÃnh là đang tấu nên má»™t khúc nhạc thần kì, phối hợp vá»›i Ä‘iệu múa mà nà ng Ä‘ang thi triển, trong phút chốc đã vây lấy Tá» VÅ© và o giữa.
TỠVũ, căn bản là không thể bắt kịp được tốc độ của Phụng Vũ.
Khi thì nhẹ nhà ng uyển chuyển ở phÃa xa, khi thì đột nhiên hiện ra ngay trước mặt hắn và tặng cho hắn má»™t nhát kiếm hiểm hóc, rồi đúng lúc hắn vừa kịp né đòn, thì thân ảnh Phụng VÅ© đã lại tiêu thất má»™t lần nữa. Ở trong Ä‘iệu múa nà y, hắn hoà n toà n bị động…
Äá»™t ngá»™t, Phụng VÅ© ngừng lại.
“Soạt !!!â€
Thân hình hÆ¡i chùng xuống, hai cánh tay Ä‘an chéo và o nhau, nà ng đột ngá»™t tung ra má»™t nhát chém chữ tháºp hướng vá» phÃa Tá» VÅ© ở khoảng cách rất xa. Ngoại trừ má»™t tiếng vung kiếm ban đầu, xung quanh hoà n toà n không vang lên thêm âm thanh nà o khác…nhưng…má»™t vết nứt chữ tháºp đã xuất hiện ngay giữa không gian.
Trước khi Tá» VÅ© kịp phản ứng, vết nứt ấy đã nuốt gá»n hắn.
Ãnh sáng !!
Vốn Ä‘ang quen thuá»™c vá»›i bóng tối cá»§a Äịa Ngục, má»™t thứ ánh sáng khác thưá»ng đột nhiên xuất hiện chiếu thẳng và o mắt Tá» VÅ© khiến cho đến hắn cÅ©ng phải cau mà y. Thế rồi, hắn đột nhiên nháºn ra, mình Ä‘ang ở giữa má»™t cánh đồng hoa và ng rá»±c giữa má»™t ná»n trá»i xanh biếc…
Tuyệt đối không phải ảo ảnh.
Äây là tháºt, tháºt đến mức không thể tháºt hÆ¡n…
Trước khi Tá» VÅ© hiểu ra vấn Ä‘á», không gian xung quanh hắn lại má»™t lần nữa chá»›p động. Từ trong thinh không, Phụng VÅ© hiện ra, vá»›i má»™t thanh kiếm đâm thẳng qua ngá»±c hắn.
“Uỳnh !â€
Má»™t cÆ¡n Ä‘au nhói óc chá»c thẳng và o linh hồn Tá» VÅ© khiến cho hắn gần như đã phải hét lên Ä‘au đớn. Nhưng ngay láºp tức, hắn đã chá»™p lấy lưới gươm, toà n thân phút chốc hóa thà nh má»™t đạo hắc lưu, rồi bùng nổ.
Cánh đồng hoa và ng tức thì hóa thà nh tro vụn, còn Phụng Vũ thì lại từ từ tiêu thất.
“Hặc !!â€
Hiện trở lại nhân hình, vết thương trên ngưá»i Tá» VÅ© không ngá» vẫn còn hở miệng và đang tá»a ra đạo đạo hắc khÃ. Không thể nà o, hắn hiện tại đã là hắc ám chi thân, dù là vết thương thế nà o cÅ©ng có thể nhanh chóng khôi phục, chỉ trừ phi linh hồn bị phá há»§y, còn nếu không, hắn vốn không thể bị thương !!!
- Lưỡng Äoạn Thá»i Không kiếm, cái gì cÅ©ng có thể cắt, đã cắt, thì không liá»n !
Cùng vá»›i thanh âm cá»§a Phụng VÅ©, xung quanh Tá» VÅ© lại vang lên hà ng loạt những tiếng kiếm chém và o không khÃ. Thế rồi, sau má»™t tiếng “choangâ€, hắn bá»—ng nhiên thấy mình Ä‘ang lÆ¡ lá»ng ở chân má»™t thác nước khổng lồ vá»›i bá»t tung trắng xóa.
- Äây không phải “Há»a VÅ© kiếm pháp†?
Nhìn Phụng VÅ© từ từ hiện ra ở phÃa đối diện, Tá» VÅ© trầm giá»ng há»i.
- Há»a VÅ© kiếm pháp ? Ta vốn ngá»§ dưới má»™t đáy vá»±c, đến khi tỉnh lại thì nháºn ra trên vách vá»±c có khắc má»™t kiếm phổ, có lẽ có ngưá»i đã đến đó và o lúc ta chưa tỉnh. Vì thấy hay, nên ta há»c má»™t chút…
- Váºy nà ng Ä‘ang sá» dụng kiếm pháp gì ?
- Phụng Hoà ng Chi Vũ !
ChÃnh và o lúc nà ng vừa dứt lá»i, Tá» VÅ© liá»n cá»±c tốc lao tá»›i, nguyên thá»§y hắc khà bên trong cÆ¡ thể cuồn cuá»™n chuyển váºn, trong phút chốc đã tạo thà nh má»™t con hắc long khổng lồ bổ thẳng và o Phụng VÅ©. Äây, là má»™t trong những tuyệt chiêu hắn, uy lá»±c hoà n toà n quán nháºp và o thân hắc long, tuy khà thế tá»a ra không lá»›n, nhưng khẳng định má»™t đòn có thể biến cả Äông Phương lục địa rá»™ng lá»›n hóa thà nh bụi cám.
TỠVũ, dầu sao cũng đã là Thần.
Phụng Vũ, không ngỠvẫn không né tránh.
“Bùng !!!â€
Con hắc long trá»±c tiếp đâm thẳng và o ngưá»i Phụng VÅ©, những tưởng sẽ khiến cho nà ng nổ tung thà nh từng mảnh nhá», không ngá» lại chỉ đẩy ngược nà ng vá» phÃa sau, huyết hoa bắn ra tung tóe, khiến cho cả má»™t không gian mÄ© lệ bá»—ng chốc đã hóa thà nh má»™t mà u tang thương.
- Có chút đau !
Thanh âm của Phụng Vũ, hốt nhiên lại vang lên ngay sau lưng TỠVũ.
“Xuy !â€
Một kiếm lăng lệ chém ra, xuyên qua tà n ảnh của TỠVũ để lại chém thẳng và o thác nước đang cuồn cuộn đổ xuống sau lưng hắn. Hiện ra từ thinh không, TỠVũ đã gần như không thể tin và o mắt mình nữa. Cả một thác nước khổng lồ, vì nhát chém ấy, bỗng dưng bị cắt ra là m đôi, nước tưởng như vẫn cuồn cuồn cuộn đổ xuống, nhưng thực ra đã dừng lại. Dừng lại hoà n toà n.
Kiếm của Phụng Vũ, không những cắt được không gian, mà còn cắt được cả dòng chảy của nước.
“Choang !â€
Lại là má»™t âm thanh vỡ nát khác, đồng thá»i, Tá» VÅ© cÅ©ng tức thì được đưa đến má»™t không gian chìm ngáºp trong băng giá, hÆ¡n nữa còn là đang ở trung tâm cá»§a má»™t tráºn bão tuyết khổng lồ. Hiện ra ngay sau hắn, Phụng VÅ© chỉ dùng con mắt bình lặng mà nhìn đối phương.
Nà ng liên tục chém nát không gian, đưa hắn đi từ nơi nà y sang nơi khác, tuyệt đối không phải để ngắm cảnh…
Váºy thì để là m gì ?
Tá» VÅ© không nghÄ© ra, nhưng trng lòng hắn lúc nà y đã thá»±c sá»± cảm thấy má»™t ná»—i áp lá»±c. Phụng VÅ© thá»±c sá»± có thể giết hắn. Hắn hiện tại đã có tấm thân bất tá», nhưng thanh kiếm cá»§a nà ng, thì cắt được cả sá»± bất tá».
Tá» VÅ© còn Ä‘ang suy tÃnh, má»™t cái gì đó đột nhiên nháng lên trong mắt hắn, rồi hắn thấy, trên mặt mình đã có má»™t thương chạy dà i qua sống mÅ©i, còn Phụng VÅ© thì vẫn Ä‘ang ở phÃa xa.
Một cái gì đó.
Tá» VÅ© hiếm khi mÆ¡ hồ như váºy.
Nhưng lần nà y, thì hắn thực sự không thể biết được đó là cái gì.
Dù là thuấn di, cũng không thể nà o nhanh đến như thế…
Thuấn di cũng phải mất một khoảng khắc để xác định phương hướng, biến mất, rồi hiện ra. Còn cái nà y, thì gần như cùng lúc với nhau, TỠVũ bị chém và Phụng Vũ vẫn đứng đó.
TỠVũ biết, nà ng chỉ đang cảnh cáo hắn.
Nhìn tấm bạch y loang lổ máu tươi cá»§a nà ng lúc nà y, hai thanh kiếm vá»›i uy lá»±c đáng sợ trong tay nà ng, trong lòng Tá» VÅ© đột nhiên phát lạnh. “Má»™t cái gì đóâ€, Tá» VÅ© hiện tại đã minh bạch. Thá»i gian. Nhất định là thá»i gian. Nà ng đã cắt Ä‘i thá»i gian nà ng lao tá»›i hắn, chém hắn má»™t kiếm, rồi trở vá» vị trà cÅ©. Má»™t cái nháng lên ấy, chÃnh là khoảng thá»i gian bị cắt Ä‘i…
Không gian cũng có thể bị cắt.
Thá»i gian cÅ©ng có thể bị cắt.
Lá»±c công kÃch cá»§a Phụng VÅ© chÃnh là tuyệt đối.
HÃt và o má»™t hÆ¡i tháºt sâu, Tá» VÅ© cháºm rãi nhắm mắt lại. Sợ ? Hắn đã sợ rồi. Kinh ngạc ? Hắn cÅ©ng kinh ngạc rồi. Chỉ trong má»™t tráºn chiến, hắn không ngỠđã được thụ hưởng hai loại cảm giác mà hắn từng tưởng cả Ä‘á»i nà y cÅ©ng không bao giỠđược nếm qua.
Thực lực của Phụng Vũ quả nhiên đáng sợ.
Nhưng thực lực của TỠVũ, cũng tuyệt đối không phải chỉ có thế nà y.
TỠVũ đột nhiên mở mắt.
Kém theo cái mở mắt ấy, không gian ngáºp trà n trong tuyết trắng kia đột nhiên biến mất mà trở thà nh má»™t vùng Ä‘en tối thăm thẳm. Không gian Ä‘en tối thăm thẳm ấy không chỉ có Tá» VÅ©, mà còn có cả đối thá»§ lá»›n nhất Ä‘á»i hắn, Phụng VÅ©.
- Nà ng có thể cắt không gian nà y, nhưng muốn nó nứt vỡ, thì trừ phi nà ng giết được ta !
Phụng VÅ© mỉm cưá»i, rồi giÆ¡ má»™t trong hai thanh kiếm cá»§a mình lên, nói:
- Cứ má»—i lần ta cắt không gian, trên thanh kiếm nà y lại xuất hiện má»™t vết nứt. Má»—i má»™t vết nứt ấy, chÃnh là má»™t khe nứt không gian có thể thôn phệ vạn váºt. Má»™t khi đã tÃch tụ đủ những khe nứt đó, chỉ cần má»™t chiêu, ta cÅ©ng có thể chém nát cả thế giá»›i nà y.
Vừa nói, nà ng vừa miết tay qua thanh kiếm ná», tay nà ng Ä‘i đến đâu, những vết nứt kia liá»n biến mất đến đó. Hiển nhiên, nà ng đã thay đổi chá»§ ý.
Tá» VÅ©, hiện tại không quan tâm đến Ä‘iá»u đó.
Ở trong không gian cá»§a mình, Tá» VÅ© tuyệt đối có tÃn tâm.
“Hô !â€
Hai bà n tay đưa ra phÃa trước, Tá» VÅ© là m má»™t động tác như thể đẩy má»™t cánh cá»a sang hai bên. Cùng vá»›i động tác cá»§a hắn, cả không gian u ám Ä‘ang vây lấy hai ngưá»i chừng như rung lên từng cháºp. Thế rồi, khi mà hai tay Tá» VÅ© đã giang ra hết cỡ, thì trước mặt hắn chÃnh là má»™t khoảng không còn Ä‘en tối hÆ¡n hết thảy không gian xung quanh.
Thế rồi, hắn trực tiếp lao và o khoảng không ấy.
Nói đúng hơn, là lao qua nó.
Khoảng không đó giống như má»™t lá»›p mà ng, sau khi bị Tá» VÅ© xuyên qua liá»n trá»±c tiếp bao bá»c lấy hắn, khiến cho tốc độ cÅ©ng như lá»±c công kÃch cá»§a hắn đột nhiên tăng lên gấp cả vạn lần.
Thà nh ra, kể từ khi thấy Tá» VÅ© lao qua không gian ná», Phụng VÅ© còn chưa kịp nảy ra bất kì ý nghÄ© nà o, thì thân thể hắn đã ở ngay trước mắt nà ng, bà n tay hóa thà nh lưỡi kiếm, trá»±c tiếp xuyên qua cổ há»ng nà ng.
Khoảng không đó, chÃnh là hắc ám trong hắc ám.
Ãnh mắt cá»§a Phụng VÅ© lúc nà y đột nhiên trở nên nhu hòa, còn ánh mắt cá»§a Tá» VÅ© lại tháºp phần kinh ngạc. Treo lÆ¡ lá»ng trên tay hắn, thân thể cá»§a Phụng VÅ© từ từ tan ra thà nh bụi cát…
Bụi cát ? Không đúng…
LÃ tro !
Má»™t ánh lá»a đột ngá»™t bùng lên trong không gian tăm tối. Thế rồi, trong ngá»n lá»a bốc lên từ đám tà n tro kia, Phụng VÅ© nhẹ nhà ng bước ra, thân thể hoà n toà n là nh lặn, tháºm chà là những vết máu vương trên y phục cÅ©ng đã tuyệt nhiên tan biến.
Xét vá» công kÃch lá»±c, thì vá»›i Lưỡng Äoạn Thá»i Không kiếm, Phụng VÅ© khẳng định xếp trên Tá» VÅ© và i báºc.
Xét vỠđộ phòng ngự, thì dù TỠVũ có để lại trên thân nà ng bao nhiêu vết thương, chỉ cần một lần tái sinh, nà ng đã lại trở vỠnguyên trạng.
Tráºn đấu nà y, Tá» VÅ© là m sao để thắng đây.
Ãm Tuyển chết tiệt, nếu như không phải nó đột nhiên biến mất, thì giá» nà y khả dÄ© còn có thể tranh cưá»ng cùng Lưỡng Äoạn Thá»i Không kiếm. Dù gì thì gì, Tá» VÅ© cÅ©ng không tin cái thứ quái váºt đó sẽ bị cặp song kiếm kia má»™t nhát cắt là m đôi.
Nhưng hiện giá» nuối tiếc thì có Ãch gì, Tá» VÅ© căn bản vẫn vô pháp giết được Phụng VÅ©.
Có cái gì chấm dứt được sự bất tỠcủa nà ng đây ?
Chẳng lẽ… hắn sẽ phải để nà ng thất vá»ng hay sao ??
Nhìn thân thể như ngây ra cá»§a Tá» VÅ©, Phụng VÅ© cÅ©ng không vá»™i tấn công, mà chỉ lẳng lặng đứng yên nhìn hắn. Thế rồi, sau má»™t Ä‘oạn thá»i gian tưởng như dà i bằng thế kỉ, nà ng tưởng như đã không chỠđợi được nữa, hai thanh kiếm lại má»™t lần nữa va nhẹ và o nhau rồi trá»±c tiếp tiến lên.
Äồng thá»i, má»™t tiếng “Choeng !†bá»—ng nhiên vang vá»ng trong tâm thức Tá» VÅ©.
Lưỡng Äoạn Thá»i Không kiếm, hà thị dÄ© khả tồn ? (Dưới lưỡi kiếm Lưỡng Äoạn Thá»i Không, còn thứ gì có thể tồn tại ?)
Phụng VÅ© vừa má»›i lao tá»›i, thân hình Tá» VÅ© cÅ©ng láºp tức nháng lên. CÆ¡ há»™i chỉ có má»™t, hắn tuyệt đối không thể bá» lỡ.
Gần như là tự sát.
Kể cả TỠVũ có bất tỠhắc ám chi thân, thì việc lao và o lưỡi kiếm của Phụng Vũ, vẫn cứ là một hà nh động tự sát.
- Ngươi…
Nhìn hai thanh kiếm cá»§a mình Ä‘ang trá»±c tiếp xuyên qua thân thể Tá» VÅ©, khiến cho hắc ám chi thể cá»§a hắn Ä‘ang bốc lên cuồn cuá»™n những đạo khà lưu, đến Phụng VÅ© cÅ©ng phải cảm thấy bất ngá». Nhìn nà ng, Tá» VÅ© không ngá» lại nở má»™t nụ cưá»i, là má»™t nụ cưá»i mãn nguyện.
- Ta không thể phụ sự ủy thác của bằng hữu, huống chi nà ng còn là bằng hữu duy nhất.
Nói rồi, hai tay cá»§a Tá» VÅ© liá»n nằm chặt lấy hai thanh kiếm ná», Ä‘oạn thân thể cùng lúc nổ tung.
“RẦM !!!â€
Cả khoảng không gian đen tối chừng như bị tiếng nổ ấy là m cho tan nát, từng đạo hắc ám khà lưu cứ không ngừng tuôn ra như suối, hiển nhiên đã không còn cso thể duy trì được thêm nữa.
Nếu như khoảng không đó chỉ chịu ảnh hưởng gián tiếp cá»§a vụ nổ, thì đối tượng trá»±c tiếp cá»§a vụ nổ chÃnh là Phụng VÅ©, hiển nhiên là phải chịu má»™t lá»±c công kÃch nặng ná». Bất quá, chỉ má»™t lần nữa ánh lá»a bùng lên, nà ng lại trở vá» trạng thái nguyên vẹn ban đầu.
- Lần sau, ta nhất định không giúp nà ng không công !
Hắc ám khà lưu Ä‘ang chạy tán loạn giữa không trung, theo má»™t tiếng nói phiêu hốt nà y mà dần dần tụ lại thà nh má»™t nhân hình. Tá» VÅ© không những đã bị Lưỡng Äoạn Thá»i Không kiếm xuyên qua, lại còn tá»± phá nát hắc ám chi thân mình tu luyện bấy lâu, thân thể khẳng định đã thụ thương nghiêm trá»ng, đến ngay cả linh hồn cÅ©ng bị tà n phá nặng ná». Hắn hiện tại vẫn còn chưa chết, chỉ là vì hắc ám thì không bao giá» biến mất, nên thân thể vẫn còn có thể tu lại, và linh hồn tuy bị thương tổn, nhưng mà vẫn chưa đến mức tiêu tan.
- Hai thanh kiếm cá»§a nà ng, hãy để ta mượn má»™t chút váºy !
Phụng VÅ© mỉm cưá»i.
Tá» VÅ© nâng hai thanh kiếm vừa má»›i Ä‘oạt được từ tay nà ng lên, sức mạnh hiện tại khẳng định đã không còn, nhưng ý chà thì tuyệt không giảm sút. Bằng và o ý chà ấy, hắn giương lá»›n hai con ngươi mà u tÃm, chÃnh là để nhìn thấy má»™t thứ vô hình.
Chém và o thân thể cá»§a Phụng VÅ© thì không Ãch gì. Muốn giết nà ng, chỉ có thể chém và o sá»± bất tá» cá»§a chÃnh nà ng mà thôi.
“Xuy !â€
Một thanh âm lạnh lẽo vang lên. TỠVũ, dựa và o cảm giác mơ hồ của mình, tùy tiện vung ra một kiếm.
Một kiếm chấm dứt, thân thể hắn ngã xuống.
- Tá» VÅ© !
Là má»™t thanh âm rất kì lạ như có như không, khiến cho Tá» VÅ© trong cÆ¡n mê man đột nhiên tỉnh lại. Mở mắt ra, hắn lại thấy mình ở trên ngá»n đồi thấp tại Äịa Ngục.
- TỠVũ, cảm ơn ngươi !
- Ngươi là …
Tá» VÅ© khó nhá»c nói, thần thể hắn đã quá hư nhược, nhưng hắn vẫn có thể nhìn thấy dáng hình trước mặt.
Một con Rồng.
Má»™t con Rồng thân hình không lá»›n, nhưng thần thái uy nghiêm cá»§a nó thì đến cả Long Hoà ng cÅ©ng phải tá»± thẹn không bằng. Cặp sừng nhá»n vút cao đầy kiêu hãnh, lân giáp mà u xanh trong suốt lấp lánh quang mang thần thánh, khà chất cao quý vừa tÄ©nh lặng lại vừa thanh bình… trong Long tá»™c, từ bao giá» lại xuất hiện má»™t cá nhân thế nà y ?
A…
TỠVũ cuối cùng cũng nhớ ra.
- Ngươi là “tiếng nói†của Phụng Vũ ?
Bởi vì Phụng VÅ© từng nói bằng hữu cá»§a nà ng chÃnh là tiếng nói cá»§a nà ng, nên Tá» VÅ© sau khi Ä‘oán định đây chÃnh là thứ mà nà ng luôn giấu trong áo khi đồng hà nh cùng hắn thì liá»n há»i như thế.
Con Rồng gáºt đầu.
- Ta là Thanh Âm Thánh Long cá»§a Long tá»™c, cÅ©ng là tá»a kị cá»§a Phụng tỉ. Tá» VÅ©, thay mặt Phụng tỉ, ta chân thà nh cảm Æ¡n ngươi.
- Cám Æ¡n gì chứ, nếu không phải là nà ng muốn…thì ta căn bản không thể giết nà ng…khoan đã…Thanh Âm Thánh Long…váºy là …tiếng nói cá»§a nà ng Ä‘á»u do ngươi phát ra ?
- Phụng tỉ bị câm.
Con Rồng phe phẩy đôi cánh, trong cặp mắt xanh thăm thẳm chừng như có một ngấn lệ.
- Tá» VÅ©, tạm biệt, nếu sau nà y ngươi cần đến, bất cứ khi nà o cÅ©ng có thể dùng tên cá»§a ta để gá»i ta ra !
Nói rồi, Thanh Âm Thánh Long truyá»n đến Tá» VÅ© má»™t cái tên, Ä‘oạn vẫy cánh bay Ä‘i, chỉ sau má»™t lát đã tan biến và o hư không.
Äịa Ngục.
Từ cả trăm năm nay, danh từ nà y đã không còn là má»™t ná»—i khiếp sợ thưá»ng trá»±c cá»§a ngưá»i dân Vô Táºn giá»›i nữa. Bởi vì, há» biết rằng, Äịa Ngục hiện tại chỉ còn là nÆ¡i đến cá»§a các linh hồn, được cai quản dưới má»™t vị thần hùng mạnh mà há» vô cùng sùng kÃnh.
Minh Thần.
TỠVong Ma Thần.
Thi Vương.
Má»—i má»™t dân tá»™c lại có má»™t cách gá»i khác nhau. Nhưng, tá»±u chung lại, thì vị thần nà y vẫn có má»™t cái tên chung: Diêm Äế.
Tại má»™t ngá»n núi cao cá»§a Äịa Ngục, nÆ¡i có má»™t cây đại thụ lá»›n vô cùng lúc nà o cÅ©ng tá»a ra quang mang xanh biếc, có năm ngưá»i Ä‘ang ngồi cạnh bên nhau.
- Tá» VÅ©, cÅ©ng tháºt là liá»u mạng, không ngá» lại dám tá»± há»§y hắc ám chi thân…
Yêu kiá»u ngả đầu và o vai Tá» VÅ©, Nhã Dạ trách cứ nói. Thá»i gian gần đây, Tá» VÅ© má»›i cho bốn nà ng xem lại tráºn chiến giữa hắn và Phụng VÅ© thông qua kà ức cá»§a hắn, lần nà o xem các nà ng Ä‘á»u nhăn mặt nhăn mà y, nhưng lại vẫn xem hoà i không bá».
- Nhưng Phụng VÅ© cÅ©ng tháºt chung tình, trải qua má»™t khoảng thá»i gian dà i như váºy, không ngá» vẫn có thể chết vì ngưá»i mình yêu…
Lục Nhi tư lá»± nói, bà n tay không ngừng đối phó vá»›i sá»± trêu chá»c cá»§a Äinh Äang Ä‘ang nằm ngay cạnh nà ng, thần tình mÆ¡ mà ng như thể nhá»› lại những ngà y ngắn ngá»§i đồng hà nh cùng Phụng VÅ©.
- Ngà y đó Phụng VÅ© nói muốn tìm tá»›i nà ng, có lẽ là để nhá» nà ng tấu má»™t khúc nhạc cho Thanh Âm Thánh Long nghe. Khúc nhạc cá»§a má»™t Thanh Âm ma pháp sư có lợi Ãch rất lá»›n cho việc trưởng thà nh cá»§a Thanh Âm Thánh Long…
Tá» VÅ© quay qua Nhã Dạ, dịu dà ng nói, bản thân cÅ©ng hồi tưởng lại khoảng thá»i gian cùng Phụng VÅ© đồng hà nh.
- Tá» VÅ©, chà ng và Phụng VÅ© có nói vá» ba thế giá»›i, Thế giá»›i thứ ba chÃnh là Äông, Tây hai lục địa sao ? Nếu như váºy, thì Äịa ngục nà y thuá»™c vỠđâu ?
Y Nhược ngồi bên cạnh Nhã Dạ, cuối cùng cÅ©ng nói lên Ä‘iá»u mà nà ng băn khoăn.
- Nà ng thá» nghÄ© xem, Äông, Tây hai lục địa, lá»›n thì có lá»›n, nhưng liệu có xứng vá»›i cái tên Vô Táºn giá»›i hay không ? Còn Äịa ngục nà y ? Nó đã tồn tại qua cả ba thế giá»›i.
Tá» VÅ© mỉm cưá»i, Ä‘oạn nhắm mắt lại không nói tiếp. Lúc nà y, ở trong vòng tay cá»§a bốn ngưá»i con gái mà hắn yêu thương nhất, hắn chỉ muốn ngá»§ má»™t giấc tháºt say.
Hết chương LXXXII
Hết trá»n bá»™.
Lá»i kết :
Thi Vương bắt đầu bằng sá»± ra Ä‘á»i cá»§a má»™t “bất tá»â€, kết thúc bằng cái chết cá»§a má»™t “bất tá»â€ khác, chÃnh là nói lên quan niệm cá»§a tác giả vá» vấn đỠnà y.
Như Phụng VÅ©, bất tá» vá»›i nà ng là má»™t sá»± má»i mệt, bởi vì nà ng không được sống bên ngưá»i nà ng yêu. Cuối cùng, nà ng chá»n cho mình cái chết.
Như Tá» VÅ©, bất tỠđối vá»›i hắn lại là má»™t sá»± hưởng thụ, bởi con ngưá»i hắn chá»§ động đến mức cá»±c Ä‘oan. Hắn có tÃnh sở hữu quá cao, và đã sở hữu hết thảy những gì hắn muốn sở hữu. Trải qua má»™t cuá»™c sống bất táºn vá»›i những gì mình yêu, như váºy còn không phải là má»™t sá»± hưởng thụ hay sao ?
Như Lịch Äế, bất tỠđối vá»›i hắn là má»™t chuá»—i dà i những tham vá»ng khác nhau. Lúc hắn còn là ngưá»i, tham vá»ng cá»§a hắn là bất tá». Lúc hắn bất tá», tham vá»ng cá»§a hắn là thống trị hết thảy vạn váºt. Äến khi hắn đã thống trị vạn váºt, thì liệu bất tá» cá»§a hắn có cùng dạng “bất tá» hưởng thụ†cá»§a Tá» VÅ© hay không ? E rằng không, vì khi đó, hắn là độc tôn, cÅ©ng đồng nghÄ©a vá»›i sá»± cô độc triá»n miên. Bất quá, cÅ©ng vì sá»± “bất tá» tham vá»ng†nà y, mà hắn má»›i bị tước Ä‘i sá»± bất tá».
Như Bất tá» tá»™c, đối vá»›i há», sá»± bất tá» chÃnh là chuá»—i ngà y bất táºn cá»§a sá»± lệ thuá»™c. Ban đầu, há» lệ thuá»™c và o Lịch Äế. Vá» sau, há» lệ thuá»™c và o Tá» VÅ©. Nhưng cÅ©ng bởi vì há» lệ thuá»™c, nên há» không có sá»± má»i mệt, cà ng không có sá»± cô đơn, chỉ là , không biết, há» có được hưởng thụ hay không mà thôi.
ÄÆ¡n cá» như váºy thôi, còn các loại “bất tá»â€ khác, tác giả còn chưa nghÄ© ra, hoặc là chưa đủ Ä‘iá»u kiện để đưa và o tác phẩm, có lẽ đà nh để khi khác váºy.
Khiếm khuyết cá»§a Thi Vương khẳng định còn nhiá»u, má»™t phần trong đó chÃnh là vá» mặt câu chữ ngôn từ, đặc biệt là mấy chương kế cuối, bị lướt quá nhanh. Bất quá, nhược Ä‘iểm nà y, tác giả tạm thá»i không đủ kiên nhẫn để khắc phục. Có chăng, và i ba năm nữa, rảnh rá»—i thá»i gian, may ra tác giả má»›i có thể chỉnh là Thi Vương cho tốt hÆ¡n. Ài, đến đại hà nh gia như Kim Dung tiá»n bối, má»—i tác phẩm Ä‘á»u phải qua và i lần chỉnh là cÆ¡ mà …Bất quá, tác giả có thể khẳng định, xét vá» mặt ná»™i dung, thì Thi Vương đã kết thúc trá»n vẹn, chứ không quá vá»™i vã như má»™t và i ngưá»i nháºn xét.
Ai da, nếu ná»™i dung đã trá»n vẹn, váºy thì tại sao vẫn còn những thắc mắc như:
Vô táºn giá»›i là má»™t thế giá»›i tưởng tượng, nhưng sao tác giả lại từng đỠcáºp đến Pháºt Äạo lưỡng môn ?
Sá»± ra Ä‘á»i cá»§a vÅ© trụ, Vô Táºn giá»›i, Cuồng Bạo Thâm Hải, Tá» VÅ© đã tìm ra, nhưng rốt cuá»™c là như thế nà o ?
Sá»± tháºt vá» ba thế giá»›i, tại sao lại không được nhắc đến ?
Hai ngưá»i con gái cá»§a Lạc Vương ban đầu được nhắc đến khá chi tiết, rồi đùng má»™t cái Ä‘i lấy chồng, số pháºn cá»§a há» ra sao ?
Ãm Tuyển rốt cuá»™c từ đâu mà ra ? tại sao lại li khai Tá» VÅ© ? Ngưá»i đã cầm nó sau đó rốt cuá»™c là ai ?
...
Câu trả lá»i cho những câu há»i nà y, chÃnh là ná»™i dung chÃnh cá»§a tác phẩm tiếp theo cá»§a tác giả. Thà nh ra, há» há», nếu má»i ngưá»i muốn tìm câu trả lá»i, thì xin má»i hãy tiếp tục đợi váºy.
Còn nhiá»u Ä‘iá»u muốn nói, nhưng chẳng biết nói thế nà o, thôi thì xin dừng bút ở đây, rất cảm Æ¡n má»i ngưá»i đã quan tâm theo dõi, và xin hẹn gặp lại ở má»™t ngà y không xa.
P/S: Oh yeah, lần đầu tiên hoà n thà nh một tác phẩm dà i hơn…1 chương ^o^ ^o^ ^o^
Tà i sản của Tiểu Dương
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Dương
Từ khóa được google tìm thấy
äèåòà , åêàòåðèíáóðã , dam nam loan nu , ëèòûå , íåîáû÷íûå , ïèòàíèå , ïîäâåñíûå , ìîñêîâñêèé , phiêu vÅ© 4vn , phiêu vÅ© tac gia , tac gia phieu vu , thi vu , thi vuong , thi vuong / tien hiep , thi vuong 4vn , thi vuong 4vn eu , thi vuong 4vn phieu vu , thi vuong-phieu vu , thi vương , thi vương 4vn , truyen thi vuong 4vn , van nam thi vuong 4vn , ðåôåðàòè