 |
|

14-06-2008, 06:26 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bà i gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 47 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
|
|
Hồi 65
TỪ VÄ‚N ÄẢ BẠI "KHÃCH QUA ÄÆ¯á»œNG"
Khách Qua ÄÆ°á»ng cưá»i khà nh khạch nói :
- Tiểu tỠ! Cái mạng của ngươi lớn thiệt , đã tam phen tứ thứ ngươi chết hụt . Nhưng hôm nay ta phải chẻ xương ngươi ra là m củi đun , thỠxem ngươi còn sống được nữa không ?
Nghe thanh âm cÅ©ng đủ biết con ngưá»i tà n độc vô cùng , Từ Văn cố dẹp lá»a giáºn vì chà ng còn muốn há»i má»™t số chuyện đầu Ä‘uôi liên can tá»›i hắn , chà ng cất tiếng há»i :
- Khách Qua Dưá»ng ! Có phải ngươi là má»™t phần tá» trong NgÅ© Phương giáo không ?
Khách qua đưá»ng đáp cá»™c lốc :
- Dĩ nhiên !
- Tại sao ngươi lại giết Khương Giác ?
- Cái đó không liên quan gì tới ngươi .
Từ Văn nghiến răng nói :
- Ngà y trước ngươi đã nói tới hai chữ chủ nhân , phải chăng là Ngũ Phương giáo chủ ?
Khách qua đưá»ng đáp bằng giá»ng âm trầm :
- Äúng lắm ! Ngươi Ä‘oán chẳng sai câu nà o .
Từ Văn đổi giá»ng há»i :
- Tại sao các hạ lại đối phó vá»›i tại hạ bằng hết má»i thá»§ Ä‘oạn ?
- Vì cần phải giết ngươi .
- Tại sao váºy ?
- Ngươi bất tất phải biết Ä‘iá»u đó .
Từ Văn lại há»i :
- Quỳ Giáo chủ là cao nhân phương nà o ?
- VỠđiểm nà y thì vĩnh viễn ngươi không tìm ra đáp án .
Từ Văn lòng nóng như lá»a đỠ, Khương Giác chết rồi thế là trái mệnh cá»§a sư tổ không thá»±c hà nh được đồng thá»i độc kinh không có cách nà o thu vỠđược . Phái Vạn Dá»™c từ nay phải Ä‘oạn tuyệt . Äối phương lại ăn nói lá» má» không muốn thổ lá»™ chân tình , xem chừng không dùng đến biện pháp khốc liệt thì đừng hòng há»i ra manh mối . Từ Văn lại há»i :
- Khách qua đưá»ng ! Chắc lão không chịu trả lá»i tại hạ bất cứ vấn đỠgì phải không ?
- Cái đó còn tuỳ từng trưá»ng hợp và tuỳ từng việc .
- Tại hạ muốn há»i lão má»™t câu nữa là bây giá» tại hạ muốn yết kiến giáo chá»§ cá»§a quý môn lão có chịu dẫn tá»›i nÆ¡i không ?
- Ngươi đừng mÆ¡ má»™ng hão huyá»n nữa , Tà ng Long cốc nà y là mồ chôn ngươi đó .
- Có lẽ nó là mồ chôn lão thì đúng hơn .
- Cái đó ngươi sẽ thấy .
- Vụ đổ máu ở Thất Tinh bảo ngà y trước chắc lão cũng có dự phần ?
Khách qua đưá»ng mắt chiếu ra những tia hà n quang biến cố khác thưá»ng , hồi lâu lão má»›i lạnh lùng há»i lại :
- Vệ Äạo Há»™i chá»§ là Thượng Quan Hoà nh đã trả lá»i ngươi chưa ?
Từ Văn lên giá»ng mạt sát :
- Vu oan giá hoạ cho ngưá»i mà không ngại là là m má»™t Ä‘iá»u đê tiện .
Khách qua đưá»ng há»i lại :
- Vu oan giá hoạ ư ? Tiểu tá» liện ta có cần là m như váºy không ?
- Thế sao lão không dám thưà nháºn ?
- Sá»± tháºt là như váºy .
Từ Văn lại má»™t phen lâm và o tình trạng lu mỠđến cá»±c Ä‘iểm , chà ng tá»± há»i :
- Kẻ thù là ai má»›i đúng ? NgÅ© Phương giáo hay Há»™i Vệ Äạo ? Cả hai Ä‘á»u không chịu thừa nháºn , mà hai bên cùng khả nghi .
Cú tình trạng ban đầu mà nói thì chà ng tưởng bá»n cừu gia có Thượng Quan Hoà nh đứng đầu và má»™t bá»n nam nữ trong Há»™i Vệ Äạo không còn nghi ngá» gì nữa , vì phụ thân chà ng hồi sinh tiá»n và lần gặp mặt cuối cùng đã bảo chà ng kẻ thù là bá»n Thượng Quan Hoà nh . Nhưng như theo những manh mối mà chà ng phát hiện sau nà y thì cừu gia là NgÅ© Phương giáo má»›i đúng . Phụ thân chà ng bị tá» nạn , mẫu thân chà ng bị bắt giữ và chÃnh chà ng mấy lần mắc tay độc thá»§ . HÆ¡n nữa giữa Khương Giác và phụ thân chà ng có độc công thì hiển nhiên ná»™i vụ còn nhiá»u phức tạp vi diệu vô cùng .
Hiện giá» Khách qua đưá»ng dá»™t nhiên giết Khương Giác vì mục Ä‘Ãch bịt miệng là nghÄ©a là là m sao ? Sau má»™t hồi tình trạng đã sáng dần bây giá» lại mây mù bao phá»§ tứ bá» . Từ Văn đột nhiên tỉnh ngá»™ . Chà ng cho rằng muốn thám sát để tìm chứng cứ vụ bà máºt nà y thì chà ng chẳng bao giá» phanh phui ra được , chỉ còn dùng thá»§ Ä‘oạn khốc liệt má»›i có thể nên việc . Trong lòng nghÄ© váºy lá»a há»n vừa rồi đã tiêu tan bây giá» lại hiện lên khoé mắt , ánh sáng xanh lè lại bắt đầu lấp loáng sát khà đằng đằng lá»™ ra ngoà i mặt khiến ngưá»i nhìn không rét mà run .
Chà ng trầm ngâm má»™t lúc rồi lại cất tiếng há»i :
- Khách qua đưá»ng ! Gia mẫu vì sao lại lá»t và o tay lão ?
- Giản dị lắm ! Muốn đặt chân và o chốn giang hồ kỳ bà nà y thì phải biết hà nh động không e dè thủ đoạn .
- Còn Thiên Äà i Ma CÆ¡ nữa thì sao ?
Khách qua đưá»ng thản nhiên đáp :
- Cũng vì lý do đó .
- Chẳng lẽ cả việc các hạ hạ thủ Khương Giác cũng vì lý do đó luôn ?
- Äúng thế !
Từ Văn lại há»i :
- Các hạ có biết nhân tÃnh là gì không ?
- Tiểu tá» ! Äừng nói quanh co cho mất thì giá» nữa .
Từ Văn đột nhiên nhảy xổ và o gần tá»›i Khách qua đưá»ng á»›n tiếng quát :
- Nếu tại hạ còn lấy phương thức đối đãi vá»›i ngưá»i khác cÅ©ng giống như đối đãi vá»›i bá»n ma quá»· mất nhân tÃnh như lâu thì là má»™t Ä‘iá»u lầm lá»›n .
Khách qua đưá»ng bị máu hăng cá»§a Từ Văn là m cho chấn động bất giác hắn lùi lại hai bước , Từ Văn lại sấn tá»›i bên cá»a lá»›n tiếng :
- Khách qua đưá»ng ! Lão chưa nhìn thấy quan tà i nên chưa sa lệ .
Khách qua đưá»ng bị hất hÆ¡n trượng và o đến trong sân trước dãy nhà tịnh xá liá»n cưá»i khà nh khạch nói :
- Tiểu tỠ! Và o đây .
Từ Văn băng mình nhảy ra , ngưá»i chà ng đứng chưa vững thì Khách qua đưá»ng đã động thá»§ , tay bên trái phóng chưởng tay bên phải phóng chỉ chụp và o sáu tá» huyệt lá»›n ở trước ngá»±c Từ Văn . Chiêu thức đã kỳ ảo lại lợi hại vô cùng khiến ngưá»i trông phải tặc lưỡi . Từ Văn trong lúc cấp bách phóng ra chiêu Äá»™c thá»§ nhất thức để ứng chiến .
Khách qua đưá»ng miệng la :
- Ãi chà !
Rồi thu chiêu vá» , Từ Văn vừa đứng xuống đất Khách qua đưá»ng run lên nói :
- Tiểu tá» kia ! Chẳng những cái mạng ngươi lá»›n mà cái váºn chó má cá»§a ngươi cÅ©ng khá lắm , ngươi đã ngang nhiên chống được bản toà mấy chiêu .
Lão nói câu nà y hiển nhiên chỉ và o Äá»™c thá»§ nhất thức mà chà ng vừa sá» dụng . Từ Văn sau khi vá» núi nháºp môn chà ng chưa từng giao thá»§ vá»›i Khách qua ÄÆ°á»ng bao giá» nên lão chưa hay bản lãnh cá»§a chà ng ngà y nay cao thâm đến đâu . Từ Văn hắng dặng má»™t tiếng quát lá»›n :
- Nộp mạng đi thôi !
Chà ng lại phóng ra chiêu Äá»™c thá»§ nhị thức nhanh như chá»›p , Khách qua đưá»ng lại ối lên má»™t tiếng kinh ngạc , lão phải sá» dụng đến thân pháp huyá»n diệu để né tránh . Từ Văn cÅ©ng chấn động tâm thần vì Khách qua đưá»ng đã tránh khá»i được chiêu Äá»™c thá»§ nhị thức cá»§a chà ng , đó là điá»u mà chà ng không bao giá» nghÄ© tá»›i . Xem chừng trong vòng ná»a năm nay công lá»±c cá»§a đối phương đã tăng lên rất nhiá»u , nếu cứ như trước Khách qua đưá»ng chằng tà i nà o tránh nổi chiêu nhị thức nà y .
Từ Văn lại nói :
- Lão hãy tiếp thêm một chiêu nữa !
Tiếng quát vừa dứt chà ng lại phóng Äá»™c thá»§ nhị thức ra , Khách qua đưá»ng lại dùng thân pháp vừa rồi bằng má»™t lá»™ số cá»±c kỳ vi diệu tránh khá»i . Miệng hắn hắng dặng má»™t tiếng quái gở ngưá»i hắn xoay lại đánh ra má»™t chiêu phản kÃch . Chiêu thức nà y cÅ©ng ghê gá»›m vô cùng khiến ngưá»i nhìn thấy phải lắc đầu lè lưỡi . Chẳng những chiêu thức cá»§a hắn có thể công kÃch toà n bá»™ yếu huyệt bá» chÃnh diện đồng thá»i nó còn phong toả những chá»— sÆ¡ hở bên mình không để đối phương đánh và o được . Từ Văn trong mình đã có huyá»n công thượng thặng mà không tìm được kẽ hở nà o để hoá giải . Chà ng giao hai bà n tay và o nhau rồi vạch thà nh vòng tròn đó là thế chưởng huyá»n diệu để đối phó vá»›i thế công kỳ bà cá»§a đối phương , hai bên kẻ tám lạng ngưá»i ná»a cân không rõ ai hÆ¡n ai kém . Chưởng phong rÃt lên veo véo Ä‘áºp và o nhau binh binh như pháo liên châu .
Trong má»™t thá»i gian chá»›p nhoáng hai bà n tay cá»§a đôi bên đã giao nhau đến ngoà i năm chục lần . Xem thế cÅ©ng đủ biết cuá»™c tấn công cá»§a Khách qua đưá»ng lợi hại đã đến má»™t trình độ khôn lưá»ng . Hai bên trong lòng Ä‘á»u tá»± biết bản lãnh cá»§a đối phương chẳng kém gì mình , Từ Văn nghÄ© mãi không hiểu vì lẽ gì bản lãnh cá»§a Khách qua đưá»ng má»›i trong vòng ná»a năm đã tiến bá»™ má»™t cách kinh ngưá»i . Khách qua đưá»ng cà ng kinh hãi hÆ¡n vì công lá»±c cá»§a Từ Văn bây giá» so vá»›i ná»a năm trước đây đã cao lên gấp mấy lần .
Từ Văn tá»± há»i :
- Bản lãnh cá»§a Khách qua đưá»ng đã thế nà y thì bản lãnh cá»§a NgÅ© Phương giáo chá»§ còn cao thâm đến đâu nữa ?
Từ Văn sinh lòng chán nản chà ng vẫn Ä‘inh ninh đã gặp được kỳ tÃch thì chuyến nà y xuống núi để Ä‘á»n Æ¡n trả oán mau thà nh sá»± . Dè đâu chÃnh đạo má»›i cao được má»™t thước mà tà ma đã cao thêm hà ng trượng . Việc cứu thoát mẫu thân và viện trợ ngưá»i yêu chà ng coi chừng gian nan lắm . Cách ná»a năm không gặp bản lãnh cá»§a Khách qua đưá»ng hiện nay cao sâu khôn lưá»ng vươn lên trên cả Thống Thiá»n hoà thượng khá nhiá»u , biến chuyển nà y là m chà ng cà ng thêm kinh hãi . Äá»™t nhiên Từ Văn nghÄ© tá»›i vụ đối phương lấy được Pháºt tâm , chà ng tá»± há»i :
- Phải chăng bản lãnh Khách qua đưá»ng cao cưá»ng là vì há»c được bà lục Pháºt táºm Cái đó rất có lý , đáng tiếc là mình không biết được má»™t chút gì vá» võ công cá»§a Bạch Thạch Thần Ni , nếu không mình có thể tìm ra manh mối .
Lòng chà ng nghÄ© váºy bất giác chà ng buá»™t miệng ra nói :
- Khách qua đưá»ng ! Võ công cá»§a Pháºt tâm quả nhiên không phải tầm thưá»ng .
Khách qua đưá»ng ngẩn ngưá»i ra má»™t chút rồi lạnh lùng đáp :
- Phải rồi ! Ngươi nói đúng lắm , phóng tầm mắt mà nhìn ra thiên hạ thì còn ai địch nổi võ công nà y .
Câu nói đó tá» ra khoác lác chẳng khác nà o ngưá»i lên núi Thái SÆ¡n coi thiên hạ là nhá» . Từ Văn lá»›n tiếng quát :
- Chưa chắc đâu !
Äoạn chà ng váºn đến mưá»i thà nh công lá»±c phóng ra chiêu Äá»™c thá»§ tam thức đây là má»™t chiêu tối háºu mà chà ng lại phát huy công lá»±c đến tá»™t độ nếu không khắc địch chế thắng thì là hết chuyện rồi . Äệ tam thức tên gá»i là Diêm vương yến khách là má»™t chiêu sát thá»§ bao trùm võ lâm , chiêu thức vừa phát ra Khách qua đưá»ng ánh mắt đã lá»™ vẻ sợ hãi tá»±a hồ lão không nghÄ© ngợi gì nữa chỉ muốn tháo lui . Bá»—ng lão rú lên má»™t tiếng loạng choạng ngưá»i Ä‘i lùi lại đến bảy tám bước , khoé miệng ứa máu tươi . Từ Văn phấn khởi tinh thần tiến lại gần .... Khách qua đưá»ng lá»™n vòng Ä‘i má»™t cái ngưá»i hắn đã vá»t ra xa tá»›i mưá»i trượng . Từ Văn quát há»i :
- Ngươi chạy đâu cho thoát !
Chà ng băng mình rượt theo nhưng bên ngoà i tịnh xá là má»™t khu rừng ráºm Khách qua đưá»ng mất hút không biết hắn chuồn và o lối nà o . Từ Văn vừa căm háºn vừa cáu kỉnh như gưá»i bị Ä‘iên đối vá»›i hạng địch nhân giảo hoạt thế nà y chà ng tá»± biết mình không đủ thá»§ Ä‘oạn tà n độc .
Khách qua đưá»ng chuồn mất rồi tất NgÅ© Phương sẽ dốc hết lá»±c lượng để đối phó vá»›i chà ng thì việc chà ng thám thÃnh sà o huyệt cá»§a đối phương cà ng khó vô cùng . Äiá»u khiến chà ng Ä‘au khổ nhất là viẹc Khương Giác bị giết chết di mệnh cá»§a sư tở hông thà nh , nghịch đồ cá»§a sư môn không được xá» trị cho ra hồn thì gia pháp vÄ©nh viá»…n không bao giá» gá»™t sạch được vết nhÆ¡ cho môn phái .
Äá»™t nhiên chà ng phát giác ra hắn chưa tắt hÆ¡i chân tay hắn vẫn còn cỠđộng khiến cho chà ng mừng như ngưá»i phát Ä‘iên , láºp tức chà ng cúi xuống dùng công lá»±c cá»§a bản môn để vãn hồi sinh cÆ¡ cho hắn . Lát sau Khương Giác hồi tỉnh giương mắt lên nhìn Từ Văn biết chắc không còn hy vá»ng gì cứu sống lại được nữa , chà ng chỉ mong sao thá»±c hà nh được gia pháp là lấy là m mãn nguyện lắm rồi . Khách qua đưá»ng đứng cách xa ngoà i hai trượng mà đột nhiên táºp kÃch không má»™t tiếng động khiến hắn phải mất mạng bản lỉnh nà y khiến cho ngưá»i ta phải lè lưỡi .
Từ Văn đặt bà n tay và o huyệt căn cá»§a Khương Giác rồi trút chân khà và o hắn , chà ng biết là mình chỉ cần trợ giúp cho đối phương sống lại trong má»™t thá»i gian rất ngắn nói được mấy câu là tạm đủ . Khi chà ng buông tay ra là đối phương chết ngay , chà ng còn sợ chân nguyên trút và o đối phương quá đỗi khiến d8ối phương không chịu nổi cÅ©ng có thể chết ngay được . Nếu Khương Giác còn sống lại được trong giây lát cÅ©ng đã là kỳ tÃch rồi . Từ Văn không bá» lỡ phút nà o há»i ngay :
- Khương Giác ! Ngươi đã biết tội chưa ?
Khương Giác máy môi mấy cái cố sức phát ra thanh âm như tiếng muỗi vo ve :
- Không ...biết ..
Từ Văn trợn mắt muốn rách mà , chà ng nghiến răng há»i :
- Äến chết mà cÅ©ng không tỉnh ngá»™ ư ?
Khương Giác thá»u thà o đáp :
- Tỉnh .. ngộ cái gì ?
- Ngươi phạm tá»™i dối thà y diệt tổ phạm đến cấm luáºt cá»§a sư môn .
Khương Giác ấp úng há»i :
- Ngươi ... nháºn lầm rồi ..ngươi ở môn phái nà o ?
Từ Văn toan buá»™c miệng nói rõ môn phái nhưng chà ng ngừng lại kịp chà ng chẳng thể nói tên môn phái má»™t cách bừa bãi , đó là má»™t cấm lệ cá»§a sư môn . Chà ng liá»n đổi giá»ng há»i :
- Ngươi có bắt được độc kinh không ?
Khương Giác cặp mắt đã thất thần chẳng còn nhìn thấy gì nữa , hắn cố gắng mới nói lên tiếng :
- Äá»™c kinh nà o ?
Phải rồi ! Ngươi nói đi lấy được độc kinh ở địa phương nà o ?
Khương Giác thá»u thà o nói :
- Không ... biết ..
Từ Văn tức như vỡ ngá»±c , chà ng quát há»i :
- Ai đã truyá»n độc công cho ngươi ?
- Giáo chá»§ truyá»n thụ .
Từ Văn chấn động tâm thần tình trạng nà y đã ra ngoà i sá»± tiên liệu cá»§a chà ng , theo lá»i Khương Giác kẻ phản nghịch sư môn lại là NgÅ© Phương giáo chá»§ , nếu váºy lại cà ng đáng sợ . Chà ng cần nắm được cÆ¡ há»™i má»›i tra ra manh mối chà ng há»i theo :
- Giáo chá»§ truyá»n thụ cho ư ?
- Phải rồi .
- Giáo chủ là ai ?
Khương Giác cố gượng đáp :
- Không ... biết ..
- Khương Giác ! Giữa ngươi và giáo hữu đồng môn mà hắn nỡ giết ngươi để bịt miệng , ngươi còn giữ bà máºt cho đối phương là m chi .
- Không ... biết tháºt .. giáo chá»§ thần bà khôn lưá»ng ..
- Tổng đà n Ngũ Phương giáo ở đâu ?
Khương Giác coi vẻ đã kiệt lực cố gắng đáp :
- Ở ..sau .. núi Tung Sơn ..
Hắn rú lên má»™t cái rồi chết ngay . Từ Văn đứng dáºy thở phà o má»™t cái tá»± nhá»§ :
- Thế nà y cÅ©ng đáng kể là má»™t chút đầu mối , phÃa sau núi Tung SÆ¡n tuy rá»™ng rải bao la nhưng việc dò xét cÅ©ng không khó lắm . Bây giỠđã có má»™t chút mục Ä‘Ãch không đến ná»—i như kẻ Ä‘ui mù sá» lần nữa , tháºt là tổ sư linh thiêng khiến cho Khương Giác giữ được má»™t chút sinh cÆ¡ thổ lá»™ ra được má»™t chút đầu mối nà y . Nếu không thì kẻ phản nghịch sư môn vÄ©nh viá»…n tiêu dao ngoà i pháp luáºt mình vẫn yên trà Khương Giác là tên nghịch đồ . Hỡi Æ¡i ! Ngưá»i chết là má»i sá»± Ä‘á»u kết liá»…u .
Từ Văn tỉnh tâm xếp tư tưởng lại cho thà nh thứ tự chà ng lẩm bẩm :
- Kẻ bắt được độc kinh là NgÅ© Phương giáo chá»§ đồng thá»i hắn là kẻ gặp cÆ¡ duyên Ä‘á»i thú 14 cá»§a bản môn . Sư tổ NgÅ© Thượng bị giam và o địa lao ở Yên Sư và bị phế bá» công lá»±c cả việc bức bách sư tổ NgÅ© Thượng phải truyá»n huyá»n công cá»§a bản môn Ä‘á»u là kiệt tác cá»§a NgÅ© Phương giáo chá»§ . Äá»™c công cá»§a phụ thân lượm được đã trước đây hÆ¡n 10 năm mà NgÅ© Phương giáo chá»§ má»›i quáºt khởi , như váºy chắc ngà y trước giữa phụ thân và NgÅ© Phương giáo chá»§ chắc có mối liên hệ sâu xa . Còn những biến diá»…n phụ thân bị hại mình cÅ©ng gặp sát thá»§ thì những vụ bà máºt đó ngoà i NgÅ© Phương giáo chá»§ không còn ai trả lá»i được .
Cứ đó mà suy thì NgÅ© Phương giáo chá»§ cÅ©ng dá»± phần lá»›n và o vụ án Thất Tinh bảo mà sao phụ thân lại bảo là do Há»™i Vệ Äạo gây ra . Rồi chà ng tá»± trả lá»i :
- DÄ© nhiên phụ thân không muốn đổi mối thù cho kẻ khác đã tuyệt diệt toà n gia , thế thì vụ nà y mình phải Ä‘iá»u tra khó khăn lắm má»›i biết được rõ rà ng .
Äoạn chà ng lại nghÄ© tá»›i Diệu Thá»§ thư sinh , Ãt ra lão cÅ©ng phanh phui được má»™t bá»™ pháºn trong vụ bà máºt nà y , nhưng lão thay đổi hình dạng đến trăm ngà n lối hà nh tung cá»§a lão rất là bà hiểm trừ phi lão tá»± động tìm đến mình thì được còn việc mình muốn tìm đến lão thì so vá»›i việc lên trá»i còn khó hÆ¡n . Từ Văn lại nghÄ© đến mẫu thân chà ng lẩm bẩm :
- DÄ© nhiên mẫu thân là ngưá»i đương sá»± chắc biết được Ãt nhiá»u ná»™i vụ , nếu mình cứu được mẫu thân ra thì vấn đỠnà y cÅ©ng dá»… bá» giải quyết .
Äoạn chà ng than thầm :
- Mẫu thân bị chìm đắm trong tay bá»n ma đầu chưa hiểu hung cát ra sao khiến cho ta đứt từng khúc ruá»™t . Kẻ bắt giữ mẫu thân cùng bạn hồng nhan tri ká»· Thiên Äà i Ma CÆ¡ lại chÃnh là kẻ phản nghịch sư môn , những Ä‘iá»u biến diá»…n kỳ ảo nà y tháºt ra ngoà i sức tưởng tượng cá»§a con gưá»i .
Từ Văn nghÄ© tá»›i đây rồi kết luáºn :
- Mình đã phanh phui ra được Phân đà n còn phải thám sát tìm cho ra trụ sở Tổng đà n và tên nghịch đồ bản môn lạc lõng nơi đâu thì chuyến đi nà y mới không uổng phà .
Từ Văn rá»i khá»i tịnh xá nhắm ngoà i phÃa Tà ng Long cốc mà chạy , chỉ trong nháy mắt chà ng đã Ä‘i ra ngoà i hang động chà ng liá»n định hướng chuẩn bị Ä‘i vá» phÃa núi Tung SÆ¡n , đột nhiên chà ng nhá»› tá»›i má»™t việc lá»›n không thể trì hoãn được . Theo lá»i Hoà ng Minh thì Tưởng Uý Dân thế thúc vì muốn giải tán Vô ảnh Tồi tâm thá»§ để chà ng khôi phục lại thà nh ngưá»i thưá»ng mà phải tìm đến má»™t tuyệt địa bà máºt trong võ lâm là Quỉ Hổ ở núi Chung Nam để để bái Kim tuyến thảo quả Ä‘em vá» chế thuốc , đã ba tháng nay vẫn chưa thấy trở vá» . Chà ng lại nghÄ© mục Ä‘Ãch chá»§ yếu cá»§a Tưởng Uý Dân là vì cô con gái quý báu có thể sánh đôi cùng chà ng , thì mối tình tha thiết nà y chà ng cÅ©ng không thể coi thưá»ng được . Nếu quả lão nhân việc nà y mà gặp bất trắc thì chà ng yên tâm sao được .
Từ Văn ở và o giữa hai việc khẩn yếu : việc Ä‘i tìm NgÅ© Phương giáo đã không thể trì hoãn mà việc Ä‘i Quỉ Hổ cÅ©ng không thể trùng trình , Thiên Äà i Ma CÆ¡ lá»t và o tay NgÅ© Phương giáo đã mấy ngà y rồi . Tai hoạ nà y hung cát ra sao chưa biết nhưng nếu xẩy chuyện gì cho nà ng thì chà ng cÅ©ng ân háºn suốt Ä‘á»i . Muốn đến núi Tung SÆ¡n phải Ä‘i vá» nẻo Äông Bắc còn muốn đến Quỉ Hổ ở Chung Nam lại Ä‘i vá» phÃa Tây và o đất Thiểm . Từ đây và o Thiểm rồi lên tá»›i Chung Nam dá»c đưá»ng núi hiểm trở có Ä‘i mau lắm cÅ©ng phải má»™t tháng má»›i vỠđược . Thá»i gian má»™t tháng đâu phải ngắn ngá»§i biết đâu trong thá»i gian nà y Mẫu Thân và Thiên Äà i Ma CÆ¡ đã phát sinh biến cố rồi . Nhưng Tưởng thế thúc vì chà ng mà má»™t mình mạo hiểm bá» cả nhà cá»a vừa gặp tai nạn không nhìn gì đến , thế thúc cá»§a chà ng sống chết chưa hay chà ng cÅ©ng khó lòng yên tâm để hoãn lại được . Từ Văn nghÄ© mình không có thuáºt phân thân tiến thoái Ä‘á»u dở dang nên trong lòng bối rối vô cùng . Tà ng Long cốc là má»™t chi phái cá»§a núi Hà o SÆ¡n cách núi Tung SÆ¡n chừng và i trăm dặm , cứ tÃnh hà nh trình mà đi tháºt lẹ thì chỉ hai ngà y hai đêm là tá»›i phÃa núi sau . Từ Văn suy Ä‘i nghÄ© lại rồi quyết định Ä‘i núi Tung SÆ¡n trước chà ng liá»n băng mình chạy vá» phÃa Äông . Từ Văn Ä‘i được ná»a quãng bá»—ng thấy bụng đói như cà o chà ng chợt nhá»› ra là mình ná»a ngà y và má»™t đêm chưa từng được má»™t hạt cÆ¡m má»™t hạt nước và o miệng . Lúc và o núi chà ng có Ä‘em theo lương khô nhưng chà ng đã dùng hết trước đây má»™t ngà y chà ng liá»n đảo mắt nhìn quanh thì toà n là thấy hoang sÆ¡n dã lÄ©nh không có ngưá»i ở . Muốn tìm đến chá»— có ngưá»i Ãt ra cÅ©ng phải chạy ná»a ngà y tuy sức lá»±c chà ng còn có thể chống nổi nhưng cái đói là khó chịu nhất . Trong bước đưá»ng cùng chà ng muốn xuống suối uống nước cho đỡ đói , nghÄ© váºy chà ng Ä‘i xuống khe suối . Bất thình lình má»™t bóng ngưá»i nhá» nhắn chạy mau tá»›i nÆ¡i như muốn đụng và o ngưá»i chà ng .
Từ Văn vá»™i thá»§ thế dừng bước nhìn ra thì là má»™t cô gái mặc áo xanh dá»™ chừng mưá»i bảy , mưá»i tám tuổi nhan sắc thiếu nữ không đến nổi tầm thưá»ng nhưng khoé mắt cô ra chiá»u lÆ¡i lả . Từ Văn vừa trông thấy đã biết ngay cô nà y không phải là ngưá»i đứng đắn , nhất là cô xuất hiện ở chốn hoang sÆ¡n dã lÄ©nh lại cà ng khả nghi .
|

14-06-2008, 06:28 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bà i gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 47 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
|
|
Hồi 66
ÄẾN NON TIÊN HÀO KIỆT DÃ’ LA CUỘC BÃI THẦN
Thiếu nữ áo xanh ngắm nghÃa Từ Văn má»™t lúc rồi nhe răng cưá»i và cất giá»ng trong trẻo há»i :
- Cách xưng hô thiếu hiệp thế nà o đây ?
Từ Văn ngạc nhiên nói :
- Tại hạ hỠTừ Văn .
Thiếu nữ áo xanh che miệng mà cưá»i cặp mắt đầy vẻ phong tình cất giá»ng lả lÆ¡i nói :
- Từ thiếu hiệp Æ¡i ! Thiếu hiệp lầm đưá»ng rồi .
Từ Văn ngạc hiên há»i :
- Sao ? Tại hạ Ä‘i tráºt phương hướng rồi ư ?
Thiếu nữ áo xanh chỉ ừ má»™t tiếng chứ không nói gì , Từ Văn há»i :
- Cô nương có ý gì ?
- Ngưá»i ta nói là sai má»™t ly Ä‘i má»™t dặm . Äi vá» phÃa Äông là hướng lên núi phải Ä‘i vá» phÃa Nam má»›i đúng .
Từ Văn mù tịt chẳng hiểu gì , chà ng không biết tại sao thiếu nữ áo xanh lại nói mình váºy ? Chà ng rất lấy là m kỳ há»i :
- Tại hạ đi vỠmé Nam là m chi ?
Thiếu nữ áo xanh thản nhiên đáp :
- Vì mé Nam má»›i là đưá»ng chÃnh .Từ Văn lại cà ng ngạc nhiên há»i :
- ÄÆ°á»ng chÃnh thì sao ? Tại hạ không hiểu ý cô nương muốn nói gì ?
Thiếu nữ lại la lên :
- Trá»i Æ¡i ! Nô gia có lòng tốt muốn dẫn đưá»ng cho thiếu hiệp .
Từ Văn sá»ng sốt há»i :
- Cô nương có biết tại hạ định Ä‘i vá» hướng nà o không ? Mục Ä‘Ãch cá»§a cô là gì ?
- Dĩ nhiên nô gia biết rồi .
Từ Văn đi và o chỗ kinh ngạc không bút nà o tả xiết chà ng lẩm bẩm :
- Cô nà y đã xuất hiện một cách đột ngột , cô nói năng lại cà ng kỳ dị ! Hà nh động của mình chỉ có lòng mình tự biết mà thôi , sao cô ta lại biết được . Sao lại có chuyện lạ thế nà y .
Thiếu nữ áo xanh đưa mắt liếc nhìn Từ Văn nhõng nhẽo há»i :
- Từ thiếu hiệp ! Thiếu hiệp không tin nô gia ư ?
Thái độ cá»§a thiếu nữ là m cho Từ Văn rất khó chịu , chà ng cất giá»ng lạnh lùng há»i :
- Sao cô nương lại biết ?
Thiếu nữ áo xanh ngó Từ Văn rồi nhÃch lại gần hai bước cặp mắt long lanh sóng gợn đưa tình liếc Ä‘i liếc lại ngó Từ Văn khác nà o mèo thấy chuá»™t . Thị cưá»i khúc khÃch nói :
- Có phải thiếu hiệp lên triá»u kiến SÆ¡n Lâm nữ thần không ?
Từ Văn vẫn chẳng hiểu gì há»i :
- Sơn Lâm nữ thần nà o ?
Thiếu nữ áo xanh chau mà y dưá»ng như cảm thấy ra ngoà i ý nghÄ© cá»§a mình , thị há»i lại :
- Chẳng lẽ thiếu hiệp lại không phải ...?
- Tại hạ chưa từng nghe ai nói đến chuyện Sơn Lâm nữ thần nà o cả ?
- Váºy thiếu hiệp đến núi nà y là m chi ?
- Tại hạ chỉ qua đây mà thôi .
- Váºy cÅ©ng là má»™t mối kỳ duyên , thiếu hiệp không nên bá» lỡ cÆ¡ há»™i ?
Từ Văn bất giác động tÃnh hiếu kỳ há»i :
- Sơn Lâm nữ thần là ai ?
- Äã gá»i là thần tất phải khác ngưá»i , thiếu hiệp há»i váºy là mạo muá»™i lắm đó .
Từ Văn cưá»i ha hả nói :
- Cô nương ! Tại hạ tuy là kẻ vÅ© phu nhưng cÅ©ng Ä‘á»c được Ãt nhiá»u sách vở . Há chẳng có câu Thánh không nói chuyện quái đản cho mê loạn tâm thần trong thiên hạ chẳng lẽ lại có quá»· thần ư ?
Thiếu nữ áo xanh nghiêm sắc mặt nói :
- Không nói không phải nghÄ©a là bà i xÃch . Äức Khổng Phu TỠđã nói Quá»· thần không phải kÃnh trá»ng mà nên xa ra ngà i còn nói Nếu lòng thà nh má»›i thấy linh nghiệm chứ ngà i không phá»§ nháºn quá»· thần còn tồn tại .
Từ Văn lại cà ng kinh dị vì đối phương miệng lưỡi rất sắc bén , chà ng đổi giá»ng :
- Cô nương nói phải lắm , tại hạ cam bỠthất ngôn . Sơn Lâm nữ thần là câu chuyện thế nà o ?
Thiếu nữ áo xanh quay mắt nhìn vá» phÃa Nam chỉ tay há»i lại :
- Thiếu hiệp có trông thấy toà núi lẻ loi cao ngất tầng mây kia không ?
- Tại hạ nhìn thấy rồi , trên ngá»n núi đó có gì lạ ?
- SÆ¡n Lâm nữ thần ở trên đầu núi đó má»™t tháng trước đây ngà i đột nhiên hiển linh , bất luáºn là ai đến triá»u bái nếu có căn bản cÆ¡ duyên Ä‘á»u được lên non tiên khấu đầu hà nh lá»… . Biết bao nhiêu ngưá»i đã được lên đó rồi .
Từ Văn không khá»i cưá»i thầm trong bụng nhưng không để lá»™ ra ngoà i mặt , chà ng há»i :
- ÄÆ°á»£c lên non tiên rồi sao ?
- Có nhiá»u chá»— hay lắm .
- Có những chỗ nà o hay ?
Thiếu nữ áo xanh ngẩn ngơ một lát rồi nói :
- Nô gia cũng chỉ nghe đồn thế thôi .
Từ Văn giở giá»ng ỡm á» :
- Cô nương liệu tại hạ có được nữ thần nhìn bằng cặp mắt xanh chăng ?
Thiếu nữ đáp ngay :
- ÄÆ°á»£c hẳn chứ .
- Sao cô biết ?
- Thiếu hiệp là má»™t nhân tà i tuấn nhã phi thưá»ng căn cốt đặc biệt tất được mối tÆ¡ duyên tuyệt thế .
- Tại hạ muốn biết phương danh của cô nương được chăng ?
- Nô gia là Liễu Thiến Thiến ( cây liễu xinh xinh )
- Ủa ! Cô nương tháºt ngưá»i đúng vá»›i tên .
Thiếu nữ áo xanh mỉm cưá»i uốn éo tấm thân tha thướt nói :
- Công tá» quá khen rồi , tấm thân bồ liá»…u khi nà o dám lá»t và o pháp nhãn cá»§a thiếu hiệp .
- Giữa cô nương và Nữ thần chắc hẳn có mối liên quan ?
- á»’ không có đâu , thiếu hiệp tháºt khéo Ä‘a tâm tiểu nữ bất quá chỉ Ä‘i theo ngưá»i để triá»u bái nữ thần , thấy thiếu hiệp rong ruổi trên sưá»n núi tưởng lầm là đi lạc đưá»ng má»›i mạo muá»™i thà nh ra nhiá»u lá»i ...
Từ Văn biết là trong vụ nà y tất có Ä‘iá»u ngoắt nghéo chà ng cho là thiếu nữ nà y xuất hiện tất có nguyên nhân gì đây chứ không phải chuyện vô tình . Chà ng muốn phanh phui cho hiểu rõ liá»n lạnh lùng nói :
- Tại hạ cũng muốn thỠxem duyên pháp của mình ra sao ?
- Nô gia cầu tướng công gặp mối tiên duyên .
Từ Văn bỗng thấy trước mắt hoa lên một cái thiếu nữ áo xanh đã biến mất khác nà o quỷ mị u linh . Bất giác chà ng chấn động tâm thần trợn mắt há miệng , chà ng nghĩ thầm :
- Vụ nà y tháºt quái dị , giữa lúc thanh thiên bạch nháºt mà con ngưá»i tá»± nhiên biến mất nếu bảo là má»™ng ảo vu vÆ¡ thì sao đây lại là sá»± tháºt hiển nhiên . Bầu không khà thấy còn thoang thoảng mùi hương thì đâu phải là má»™ng ảo ? Nhưng con ngưá»i tá»± nhiên biến mất là nghÄ©a là m sao ?
Từ Văn đảo mắt nhìn bốn phÃa thì chỉ thấy núi non tịch mịch ánh dương quang loá mắt mà chẳng thấy bóng má»™t ngưá»i nà o . Chà ng đứng thá»™n mặt ra đương trưá»ng rồi tá»± nhá»§ :
- Chẳng lẽ trong thiê hạ lại có quá»· thsần tháºt ? Thiếu nữ nà y đến đây là để Ä‘iểm hoá cho mình ư ? Thuở nhá» ta thưá»ng nghe ngưá»i lá»›n kể chuyện cổ tÃch vá» thần tiên xuất hiện rồi biến thà nh gió bay vèo Ä‘i , chuyện đó có tháºt không ?
Mục quang chà ng bất giác nhìn vá» ngá»n núi cao chót vót ở phÃa xa xa mây phá»§ mịt má» , tÃnh hiếu kỳ lại cà ng tăng lên bá»™i phần ...
Từ Văn quên cả đói khát trong lòng không tá»± chá»§ được nhắm vá» phÃa ngá»n núi cao chạy Ä‘i . Trong khoảng thá»i gian chừng uống cạn tuần trà Từ Văn đã đến chân núi , chà ng ngẩng đầu trông lên thì thấy ngá»n núi nà y trên lá»›n dưới bé chẳng khác gì ngá»n tháp khổng lồ dá»±ng ngược đứng giữa từng mây . Lưng chừng núi mây trắng phất phÆ¡ lúc loãng lúc đặc , chà ng lẩm bẩm :
- Trái núi nà y coi rõ là một non tiên trong chuyện thần thoại .
Giữa lúc ấy bá»—ng chà ng ngó thấy trên sưá»n núi có váºt cỠđộng , chà ng ká»· ra rõ rà ng là má»™t lão già đang nhất bá»™ nhất bái Ä‘i lên núi , coi tình hình nà y đủ biết lòng thà nh cẩn cá»§a lão đến chừng nà o .
Từ Văn còn Ä‘ang lấy là m kỳ lạ ngÆ¡ ngẩn xuất thần thì lại thấy má»™t bóng ngưá»i Ä‘i tá»›i chân núi , chà ng nhìn rõ là má»™t võ sÄ© và o trạc ba chục tuổi . Võ sÄ© nà y có vẻ mặt cÅ©ng nghiêm cẩn ngẩng mặt trông lên núi ngưng thần má»™t lúc rồi đột nhiên cởi thanh kiếm Ä‘eo trên lưng bá» xuống đất chỉnh lại y quan cởi bá» lương khô lại ..
Từ Văn vừa nhìn thấy túi lương lá»a cÆ¡ lại cháy mạnh chà ng tiến lại gần rụt rè há»i :
- Thưa ông bạn ! Tại hạ xin ông bạn chia cho một miếng lương khô được chăng ?
Võ sÄ© không nghoảnh đầu lại cÅ©ng không trả lá»i túi lương khô Ä‘ang cầm tiện tay liệng vá» phÃa sau . Từ Văn đón lấy túi lương ra chiá»u bẽn lẽn chà ng toan cất tiếng tạ Æ¡n , ngưá»i võ sÄ© kia đã cúi đầu lạy xuống Ä‘i lên núi cứ Ä‘i ba bước gã lại co gối cúi đầu lạy má»™t lần . Từ Văn muốn báºt cưá»i mà không ra tiếng tình thá»±c mà nói chà ng để ý tá»›i túi lương khô nhiá»u hÆ¡n . Túi lương nà y nà o phải tầm thưá»ng , ngoà i con thá» quay , má»™t miếng thịt bò nướng nặng đến dư má»™t cân còn ba tấm bánh bao lá»›n bằng cái bát .
Từ Văn được ăn no má»™t bữa rồi chà ng ngẩng mặt trông lên thì thấy võ sÄ© kia má»›i Ä‘i lên núi được ná»a dặm . Từ Văn lại bến bá» suối gần đó vốc nước uống giải khát , ngưá»i chà ng là sắt cÆ¡m là gang no bụng rồi tinh thần cÅ©ng phấn khởi . Tuy trong lòng chà ng còn có má»™t phần hồ nghi không tin là có quá»· thần chi hết nhưng chà ng lại biết trên chốn giang hồ chẳng thiếu má»™t thứ kỳ dị nà o không có . Chà ng chắc là khách võ lâm có dụng ý gì má»›i bà y ra chuyện hý lá»™ng quá»· thần . Từ Văn ngần ngừ má»™t lúc rồi băng mình lên núi chỉ trong nháy mắt là chà ng đã vượt qua ngưá»i võ sÄ© . Ngưá»i võ sÄ© nhìn Từ Văn bằng con mắt kinh hãi lắc đầu má»™t cái Ä‘oạn tiếp tục vừa lạy vừa tiến bước .
Từ Văn chạy má»™t mạch lên được chừng ba dặm , từ chá»— nà y lên núi không còn xa nữa mà cảnh váºt trước mắt đã biến đổi hẳn .
Äầu núi chót vót trên to dưới nhỠẩn hiện trong đám mây mù , trước mặt là má»™t cái thanh báºc đá Ä‘i thẳng lên không biết là có bao nhiêu báºc . Ngoà i chá»— thà nh núi lõm và o để là m báºc thanh thiên nhiên không còn chá»— nà o lên được , dù là khỉ vượn cÅ©ng đà nh thúc thá»§ có thể nói đây là tuyệt địa . Dưới chân thang là má»™t khu sưá»n núi thoai thoải rá»™ng chừng mưá»i trượng có thể dùng là m chá»— cho ngưá»i dừng lại . Mưá»i mấy ngưá»i tán ra khắp chá»— mà quỳ xuống vẻ mặt ngưá»i nà o cÅ©ng cá»±c kỳ thà nh kÃnh . Từ Văn trông lên không thấy ngá»n núi thì nghÄ© bụng :
- Chỉ má»™t ngưá»i có chút căn bản vá» võ lâm ngồi trên kia canh giữ thì dù kẻ bản lãnh cao cưá»ng đến đâu cÅ©ng khó mà lên được .
Giữa lúc ấy má»™t bóng ngưá»i trên báºc thang thiên nhiên rá»›t xuống vẻ mặt ngưá»i nà y buồn rầu rÅ© rượi xem chừng là má»™t kẻ vô duyên không được lên toà . Má»™t ngưá»i khác kÃnh cẩn lạy ba lạy cúi đầu khom lưng cất bước trèo thang ...
Những ngưá»i Ä‘ang chầu chá»±c ở dưới thang thấy Từ Văn có vẻ bất cung Ä‘á»u ngó chà ng bằng cặp mắt kinh hãi . Từ Văn ngó lại thấy bá»n ngưá»i nà y phần nhiá»u là bạn trẻ trong võ lâm . Äá»™t nhiên mục quang chà ng đụng phải má»™t ngưá»i ăn xin lá»›n tuổi Ä‘ang nhắm mắt như vẻ ngá»§ say , ngưá»i ăn xin nà y đúng là Thiển Äiện Khách Hoà ng Minh .
Hoà ng Minh đã thay đổi dong mạo nhưng cÅ©ng vẫn là ngưá»i chá»™t mắt ngà y trước trên lưng áo có hai miếng vá má»™t miếng tròn má»™t miếng vuông . Äó chÃnh là tiêu chà đặc biệt cá»§a gã , nếu không có hai miếng vá nà y Từ Văn cÅ©ng không nháºn ra .
Từ Văn từ từ tiến lại bên gã ngồi xuống , Hoà ng Minh bỗng mở bừng mắt kinh hãi la lên :
- Hiá»n Äệ ! Hiá»n đệ cÅ©ng đến đây ư ?
Từ Văn tá»§m tỉm cưá»i đáp :
- Không ngỠlại gặp đại ca ở chốn nà y .
- Hiá»n đệ cÅ©ng đến triá»u bái nữ thần ư ?
- Có thể nói như váºy . Äại ca tưởng ...
Hoà ng Minh vội gạt đi :
- Chúng ta cũng thế hết , chẳng nói nữa là xong .
- Äại ca có được tin tức gì vá» Tưởng Uý Dăn thế thúc không ?
Hoang Minh ra chiá»u lo lắng đáp :
- Không có đâu , chắc xảy chuyện gì bất trắc rồi .
Từ Văn cất giá»ng trầm trầm nói :
- Tiểu đệ cÅ©ng tÃnh sau khi xong việc là đi Chung Nam má»™t chuyến để thăm dò .
- Tiểu huynh cũng định thế .
- Có tin gì vỠlệnh tôn sư không ?
- Cũng chẳng thấy chi hết .
- Äại ca chuẩn bị là m gì đây ?
Hoà ng Minh bĩu môi nhìn lên đỉnh núi chót vót đáp :
- Tiểu huynh không có cơ duyên nên bị đá xuống .
Từ Văn chau mà y há»i :
- Có việc gì không ?
- KỠra cũng khá ở trên cao gieo xuống mà ! Tiểu huynh xin miễn bà n .
Từ Văn há»i :
- Có tay cao thủ ngồi giữ quan ải chăng ?
- Dĩ nhiên là có .
Từ Văn há»i lóng :
- Bên trong bức mà n kịch thế nà o ?
- Bà máºt .
- Tiểu đệ cũng muốn và o coi .
- Những ngưá»i đến đây phải theo thứ tá»± tiểu đệ hãy đợi đến ngà y mai .
Từ Văn chau mà y nhìn tình thế ngá»n núi rồi há»i :
- Còn lối nà o nữa không ?
- Là m gì còn ? Chẳng có chỗ nà o bám chân để lấy sức .
- Tiểu đệ đã có chỗ nắm vững mình có thể lên được muốn thỠmột phen .Hoà ng Minh can :
- Äừng mạo hiểm thái quá không đáng đâu .
- Thì mình hãy thỠcoi ...
Hoà ng Minh chú ý nhìn Từ Văn một lúc rồi nói :
- Tiểu huynh cũng nghĩ rằng tiểu đệ có thể lên được nhưng chỉ e gặp sự nguy hiểm đột ngột .
Gã quan tâm đến Từ Văn má»™t cách rất thà nh thá»±c khiến lòng chà ng cảm thấy được an á»§i , liá»n tha thiết nói :
- Äại ca ! Tiểu đệ xin hết sức cẩn tháºn .
- À nà y hiá»n đệ ! Công việc cá»§a hiá»n đệ tá»›i đâu rồi ?
- Äã tìm ra chút manh mối .
Äá»™t nhiên Hoà ng Minh đưa tay kéo áo Từ Văn nấp và o sau má»™t gốc cây , chà ng giáºt mình há»i :
- Chuyện gì váºy ?
- Có ngưá»i đến đó hiá»n đệ hãy tạm lánh mặt Ä‘i .
- Ai váºy ?
- Ngũ Phương sứ giả .
Từ Văn hìn qua kẻ lá quả thấy má»™t thiếu niên mặc áo gấm Ä‘ang chạy lên báºc thang thiên nhiên tá»±a hồ như chá»— không ngưá»i , sát khà bốc lên đầy mặt chà ng lạnh lùng khẽ há»i :
- Tiểu đệ Ä‘áºp chết nanh vuốt cá»§a bá»n ma đầu Ä‘i nhé ?
Hoà ng Minh đưa tay ra cản lại rồi đáp :
- Tiểu đệ hãy bình tÄ©nh lại má»™t chút để cho gã Ä‘i thám đưá»ng , chúng ta sẽ được coi mà n kịch hay đấy .
NgÅ© Phương sứ giả vừa chạy đến chân thang má»™t đái hán mặt đỠtrầm giá»ng há»i :
- Con cừu non nà y , ngươi là m gì váºy ?
Ngũ Phương sứ giả xoay mình lại quỳ xuống trước mặt hán tỠmặt đỠlạnh lùng đáp :
- Các hạ nên lịch sự một chút .
Hán tỠmặt đỠnghiến răng tựa hồ đã nhẫn nại hết sức nhưng thanh âm vẫn đầy vẻ phẫn nộ :
- Tiểu tá» , việc gì cÅ©ng phải có trước có sau . HÆ¡n nữa thái độ cá»§a ngươi há»—n láo như váºy lại định đến triá»u bái thần thánh ư ?
NgÅ© Phương sứ giả ngắt lá»i :
- Ngươi không can thiệp được đâu .
- Lão gia nhất định can thiệp .
Hán tá» chưa dứt lá»i bá»—ng nghe đánh huỵch má»™t tiếng tiếp theo là tiếng rú ối chao hán tá» mặt đỠđã bị lăn ra ngoà i bảy tám thước miệng há»™c máu tươi như suối chảy , mặt hắn trước đỠbây giá» biến thà nh mà u tÃm sưng to lên gấp đôi . Từ Văn toan chạy ra nhưng bị Hoà ng Minh giữ lại . Biến diá»…n nà y đã gây công phẫn cho bá»n Ä‘i bái thần , bà y tám ngưá»i nhảy tá»›i khà thế rất dÅ©ng mãnh . NgÅ© Phương sứ giả hai tay lại chắp lại để sau lưng miệng hắn nở má»™t nụ cưá»i tà n ác . Má»™t đại hán lá»›n bằng con bò má»™ng gầm lên :
- Quân chó má kia ! Lão gia phải dạy cho ngươi má»™t bà i há»c ...
Lão vung má»™t cây thiết côn lá»›n bằng nắm tay nhằm giáng xuống trước ngá»±c thiếu niên áo gấm , quyá»n phong rÃt lên veo véo đủ biết kình lá»±c cá»§a lão cá»±c kỳ khá»§ng khiếp .
Huỵch
Tiếp theo là tiếng rú thê thảm đại hán bị hất ngã nằm ngá»a mặt lên trá»i chết ngay láºp tức , không ai hìn thấy NgÅ© Phương sứ giả hạ thá»§ lúc nà o . Hai tay gã vẫn chắp để sau lưng gã thản nhiên như không có chuyệ gì . Trưá»ng hợp nà y khiến cho má»i ngưá»i sắp động thá»§ phải phát khếp ngưá»i run lên bần báºt vẻ mặt sợ hãi vô cùng .
NgÅ© Phương sứ giả đảo mắt nhìn toà n trưá»ng khịt mÅ©i má»™t tiếng rồi trở gót chạy lên thang , hắn Ä‘i coi có vẻ thong thả mà thá»±c ra rất mau lẹ chỉ trong chá»›p mắt đã mất hút và o trong đám mây mù ..
Không trưá»ng lại trở nên tịch mịch như cÅ© chỉ có thêm má»™t xác chết nằm lăn ra đó .
Từ Văn tức quá trợn mắt cơ hồ rách cả mà ra nhưng chà ng bị Hoà ng Minh ngăn trở không để chà ng nổi nóng , gã khẽ la một tiếng :
- Coi kìa ! Có chuyện rồi đó .
Má»™t bóng Ä‘en từ trên báºc thang thiên nhiên lăn xuống không la được má»™t tiếng , hiển nhiên đó là NgÅ© Phương sứ giả gã tắt hÆ¡i chết rồi , trên lưng gã có in bốn chữ lá»›n Bất kÃnh là chết khiến ngưá»i coi phải kinh tâm động phách . Những ngưá»i có mặt tại trưá»ng sợ xám mặt lại . Từ Văn cÅ©ng kinh hãi vô cùng , bản lãnh cá»§a NgÅ© Phương sứ giả chà ng đã biết rồi chúng Ä‘á»u được liệt và o hạng cao thá»§ báºc nhất mà bị mất mạng trong khoảnh khắc . Bất luáºn trên đỉnh núi là ngưá»i hay quỉ thì thá»§ Ä‘oạn nà y cÅ©ng đáng khá»§ng khiếp . Từ Văn tá»± há»i :
- Nếu hắn là ngưá»i thì sao lại giả trang là m thần , hắn có mục Ä‘Ãch gì ?
Từ Văn đã có phép Hoà ng thiên phi thăng kỳ diệu vô cùng chà ng có thể không cần theo báºc thang mà muốn bay lên ngá»n núi cÅ©ng chẳng khó gì , nhưng bây giá» chà ng lại thay đổi chá»§ ý muốn theo đưá»ng báºc thang mà lên để biết rõ những Ä‘iá»u chi nguy hiểm . Chà ng liá»n há»i :
- Äại ca , tiểu đệ muốn há» coi xem sao ?
- Hiá»n đệ phải cẩn tháºn lắm má»›i được .
- Tiểu đệ hiểu rồi .
Từ Văn nói xong chạy lại chân thang , những ngưá»i thà nh tâm đến triá»u bái SÆ¡n Lâm nữ thần đã trông gương NgÅ© Phương sứ giả không ai dám tranh nhau mà cÅ©ng không ai dám mở miệng . Từ Văn đỠtụ chân khà ngưá»i chà ng nhẹ như con én bay vù lên thang . Coi bá» ngoà i tá»±a hồ chà ng chẳng để ý gì mà thá»±c ra lòng chà ng rất xao xuyến . Chà ng chuẩn bị sẵn sà ng để đối phó vá»›i bất cứ tình trạng nà o xảy ra đột ngá»™t .
Trên nóc báºc thang rá»™ng chừng bốn thước hai bên vách đá nhẵn như chùi dù loà i khỉ vượn cÅ©ng khó lòng bám chân và o được . Báºc thang thiên nhiên là má»™t thông lá»™ duy nhất đồng thá»i nó cÅ©ng là má»™t tuyệt lá»™ .
Từ Văn theo báºc thang mà lên chẳng mấy chốc đã lên gần tá»›i chà ng còn cách đỉnh núi chừng mưá»i trượng , chà ng ngẩng đầu trông lên thì trên đầu thang cảm chừng chạm đến trá»i xanh má»™t tấm bia lá»›n dá»±ng lên và má»™t nấc thang cùng tá»™t .
Trên tấm bia khắc bốn chữ Nữ thần chi cư ( chỗ ở của nữ thần ) ngoà i ra không còn gì nữa chà ng dừng bước lại trong lòng rất đỗi ngẩn ngơ chà ng không biết nên đi thẳng hay báo danh để cầu kiến .
Bất thình lình từ trên đỉnh núi có tiếng quát vá»ng xuống :
- Nữ thần tuyên triệu Từ thiếu hiệp .
Ba chữ Từ thiếu hiệp đã lá»™ rõ hình tÃch giá»ng lưỡi ngưá»i giang hồ khiến cho Từ Văn can đảm lên nhiá»u . Nhưng chà ng kinh ngạc không bút nà o tả xiết vì lẽ đối phương biết chà ng há» Từ là má»™t Ä‘iá»u mà chà ng không thể Ä‘oán được . Chà ng ngẩn ngưá»i ra má»™t lúc rồi đỠkhà tung mình lên đến chân bia đá . Chà ng đưa mắt nhìn lên không khá»i á»›n da gà vì chà ng nhìn thấy hai lão quái giống như hai pho tượng khổng lồ chia ra ngồi hai bên cá»a thang , hai lão rá»§ thấp lông mà y trông như ngưá»i nhắm mắt Từ Văn xuất hiện mà lão chẳng buồn ngẩng đầu lên ngó má»™t cái .
Từ Văn lại định thần nhìn vá» phÃa trước thì thấy sưá»n núi rá»™ng chừng ná»a mẫu đá núi chênh vênh tùng má»c thà nh hà ng . Khu giữa là má»™t toà lầu khắc đủ thứ rồng phượng coi rất trang nghiêm , má»™t bóng ngưá»i mảnh dẻ đẹp như ngá»c đứng ở dưới sân giữa con đưá»ng nhá» tươi cưá»i đón tiếp . Từ Văn liếc mắt nhìn đối phương liá»n trấn tÄ©nh tâm thần , ngưá»i nà y chÃnh là thiếu nữ Liá»…u Thiến Thiến vá»›i cặp mắt lẳng lÆ¡ bất giác chà ng lên tiếng gá»i :
- Liễu cô nương !
Lúc nà y Liễu Thiến Thiến rất trang nghiêm không lả lơi như trước . Thị chúc câu vạn phúc rồi nói :
- Tiểu tỳ vâng mệnh nữ thần má»i thiếu hiệp và o ra mắt .
Từ Văn cưá»i thầm trong bụng là m bá»™ há»i :
- Tại hạ là kẻ có duyên chăng ?
Liá»…u Thiến Thiến mỉm cưá»i nói :
- Có thể như váºy , má»i thiếu hiệp Ä‘i theo tỳ nữ .
Từ Văn gáºt đầu nói :
- Xin cô nương dẫn đưá»ng cho .
Liá»…u Thiến Thiến dẫn Từ Văn đến thẳng lâu đà i xuyên qua dãy hah2 lang bằng đá trắng và o tá»›i trước sảnh đưá»ng .
Bốn thiếu nữ tóc rá»§ trái đà o mình mặc áo xanh thái độ rất nghiêm cẩn đứng ở ngoà i cá»a má»—i cô cầm má»™t thứ : phất trần , ngá»c như ý , trưá»ng kiếm và cây hốt . Từ Văn đứng ở giữa sảnh đưá»ng rá»™ng đưa mắt nhìn quanh má»™t lượt thì thấy cách bà i trà tháºt là xa hoa so vá»›i phá»§ đệ vương công thì có phần hÆ¡n chứ không chụ kém . Giữa nhà má»™t tấm mà n gấm buômg rÅ© nhìn và o trong không rõ bóng ngưá»i , Liá»…u Thiến Thiến đứng cách chà ng mấy bước vá»™i lên tiếng :
- Từ thiếu hiệp đã chỠtại đây .
Má»™t thanh âm phÃa trong mà n gấm có tiếng rất trong trẻo nổi lên :
- Và o đi !
Liẽu Thiến Thiến liá»n nghiêng mình nhưá»ng lối , bốn thiếu nữ kia chia nhau má»—i bên đứng hai cô . Từ Văn trong lòng cảm thấy hoang mang vì chà ng nhân hiếu kỳ mà tá»›i đã không mục Ä‘Ãch lại không mưu đồ . Chà ng chẳng hiểu đối phương là nhân váºt như thế nà o nhưng trong đầu óc chà ng chẳng có chi mà thà nh , lại nhân thấy Liá»…u Thiến Thiến có mặt ở đây cà ng đã chứng minh đối phương là má»™t nhân váºt giang hồ và lại là nhân váºt phi thưá»ng .
Từ Văn từ từ bước và o sảnh đưá»ng ngang nhiên đứng trước bức mà n gấm .
|

14-06-2008, 06:29 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bà i gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 47 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
|
|
Hồi 67
THẤY TRAI BẢNH THẢ LỜI TÃN TỈNH
Sau bức mà n thanh âm là m rung động lòng ngưá»i lại nổi lên :
- Từ Văn ! Ngươi tới đây là m chi ?
Từ Văn lại giáºt mình kinh hãi , chà ng tá»± há»i :
- Sao đối phương lại biết rõ tên mình ? Thanh âm nà y tá»±a hồ rất quen tai chứ không phải lạ , nhưng trong lúc thảng thốt mình vẩn chưa nghÄ© ra được đã gặp ngưá»i nà y ở đâu .
Chà ng trầm ngâm một lúc rồi đáp :
- Vì quý môn hạ dẫn tại hạ lên yết kiến tôn giá .
Thanh âm kia lại há»i :
- Thế là ngươi vì hiếu kỳ mà đến đây ư ?
- Có thể nói là như váºy .
- Ngươi có cầu việc gì không ?
- Tại hạ chỉ muốn chiêm ngưỡng chân tướng của nữ thần .
Thanh âm kia lại há»i :
- Chỉ có váºy thôi ư ?
- Äúng thế !
- Giữa ngươi và quỷ thần âm dương cách biệt là m thế nà o mà hiển hiện pháp tướng một cách khinh xuất được .
Từ Văn cưá»i lạt há»i lại :
- Tôn giá thực có ý tự xưng là Thần ư ?
- Ngươi nói váºy là nghÄ©a là m sao ?
- Chẳng có nghĩa gì hết . Tại hạ tuy ngu muội nhưng cũng không bị hai chữ thần tiên là m cho mê hoặc .
Ngưá»i kia há»i :
- Thế ra ngươi tưởng ta là ngưá»i ư ?
Từ Văn thản nhiên đáp :
- Chẳng những tôn giá là ngưá»i mà còn có thể là ngưá»i quen mặt nữa .
- Ngươi nói hay lắm . Chắc ngươi cÅ©ng biết ta sai bảo Thiến Thiến vì mục Ä‘Ãch gì mà dẫn ngươi tá»›i đây .
Từ Văn đáp :
- Äó là má»™t Ä‘iá»u tại hạ muốn thỉnh giáo tôn giá .
- Dùng ngươi là m con tin để khiến Từ Anh Phong phải chưá»ng mặt ra .
Từ Văn nghe nói váºy lại cà ng chấn động tâm thần cất giá»ng run run há»i :
- Tôn giá dùng tại hạ là m con tin ư ?
- Äúng thế !
- Tôn giá là ai ?
- Ta tưởng ngươi biết rồi mới phải .
Từ Văn lại há»i :
- Gia phụ tháºt còn sống ở nhân gian ư ?
- Rất có thể là như váºy .
- Thế thì xác chết trên đưá»ng Khai Phong là ai ?
- Äó là nguỵ kế cá»§a Từ Anh Phong nhưng không che mắt nổi những ngưá»i linh mẫn , có thể ngươi không biết rõ ná»™i tình tháºt .
Lá»a giáºn trong lòng Từ Văn lại sôi lên sùng sục chà ng tá»± há»i :
- DÄ© nhiên đối phương là má»™t trong bá»n cừu gia , chẳng lẽ phụ thân ta còn sống ở nhân gian tháºt ư ? Liệu có thể thế được không ? Thi thể ngưá»i chÃnh do tay ta chôn táng , trong di thể còn có di váºt cá»§a phụ thân mà đá»u là sá»± tháºt . Chỉ có chá»— đáng nghi là mặt mÅ©i bị phá huá»· không tà i nà o nháºn ra chân tướng , phải chăng Ä‘iá»u ngoắt nghéo là ở chá»— nà y ?
Từ Văn nghÄ© không ra nhưng chà ng hy vá»ng đó là sá»± tháºt , chà ng cất giá»ng lạnh lùng há»i :
- Tông giá có mối thù với gia phụ ư ?
Ngưá»i kia đáp :
- Äúng thế !
- Thù cha con phải gánh , tại hạ xin tự lực tiếp rước cũng thế .
- Ngươi gánh thế nà o được .
- Cái đó chưa chắc , sao lại lại không được ?
- Từ Văn ngươi tưởng ta là ai ?
- Sao tôn giá không cho biết rõ chân tướng ?
Bức mà n gấm từ từ mở ra má»™t bóng ngưá»i tuyệt đẹp đã xuất hiện , Từ Văn kinh hãi la lên má»™t tiếng :
- Trá»i Æ¡i !
Chà ng vội lùi lại ba bốn bước .
Äối phương rõ rà ng là má»™t ngưá»i mà chà ng đã gặp ở Há»™i Vệ Äạo khi đó mụ tá»± xưng là Tiên Tá» . Mụ là má»™t ngưá»i đẹp thần bà không ngá» chà ng lại mắc và o nguỵ kế cá»§a Há»™i Vệ Äạo . Bây giỠđối phương lại dùng danh hiệu SÆ¡n Lâm thần nữ để tác quái là vì lẽ gì ? ÄÆ°Æ¡ng nhiên mục Ä‘Ãch cá»§a mụ không phải là vì hai cha con chà ng , việc chà ng tá»›i đây chỉ là chuyện ngẫu nhiên . Trước kia Từ Văn không phải là tay đối thá»§ cá»§a thiếu phụ xinh đẹp nà y nhưng bây giá» chà ng có thể liá»u mạng được .
Dung nhan thiếu phụ đẹp lá»™ng lẫy khiến ngưá»i ta không dám ngẩng lên nhìn .
Từ Văn nghÄ© tá»›i Hoà ng Minh đã tiết lá»™ NgÅ© Phương giáo xâm phạm tổng đà n Há»™i Vệ Äạo . Vô Tình Tẩu và Thái Y La Sát bị chết tráºn , sau má»™t mình thiếu phụ đánh lui quân địch như váºy đủ tá» công lá»±c mụ có thể tương đương vá»›i NgÅ© Phương giáo chá»§ . Viện gặp thiếu phụ nà y Từ Văn liên tưởng đến thiếu nữ áo hồng Thương Quan Tá» Vi con gái cá»§a Thượng Quan Hoà nh . Tuy mụ là vợ Thượng Quan Hoà nh nhưng căn cứ và o tuổi mà phán Ä‘oán thì Thượng Quan Tá» Vi quyết không phải do mụ sinh ra , Thượng Quan Hoà nh đối vá»›i phụ thân chà ng có mối thù hiếp vợ giết con , cứ váºy mà suy Ä‘oán thì bá»n thê thiếp Thượng Quan Hoà nh Ãt ra có đến ba ngưá»i .
Thượng Quan Tá» Vi là má»™t cô gái mà chà ng có ấn tượng và o lòng lúc đầu tiên , chà ng vì nà ng mà phế bá» việc Ä‘i cầu thân ở Tưởng phá»§ , chà ng đã tìm kiếm nà ng như ngưá»i phát Ä‘iên . Nhưng nà ng lại cá»± tuyệt tình yêu cá»§a chà ng , sau nà ng thất thân vá» tay thiếu chá»§ Lục Quân ở Há»™i Vệ Äạo . Sá»± thá»±c đã chứng minh hai bên không có cách nà o tiêu giải được mối thâm cừu đại háºn , những chuyện biến ảo trên chốn giang hồ tháºt khiến cho ngưá»i ta phải Ä‘iên đầu . Từ Văn kết luáºn :
- Cừu gia mình đúng là Há»™i Vệ Äạo , còn NgÅ© Phương giáo tháºt ra chưa lấy gì là m căn cứ .
Sau má»™t lúc kÃch động Từ Văn trở lại bình tÄ©nh , chà ng ghÄ© thầm :
- Nếu quả phụ thân đã chết trên dưá»ng Ä‘i Khai Phong thì hung thá»§ quyết không phải là ngưá»i cá»§a Há»™i Vệ Äạo vì đối phương Ä‘ang tìm hết má»i thá»§ Ä‘oạn để theo dõi phụ thân lạc lõng nÆ¡i đâu . Bằng phụ thân còn sống ở nhân gian thì mối phụ cừu cá»§a ta không thà nh vấn đỠ.
Rồi chà ng tá»± há»i :
- Nếu phụ thân còn sống ở nhân gian thì sao lại không tìm cách thông tin cho mình ? Cứ để mình nhắm mắt giết ngưá»i bừa bãi để trả thù tháºt là má»™t Ä‘iá»u bà máºt rất phức tạp không sao hiểu thấu được . Liệu trên ngưá»i thiếu phụ nà y mình có tìm ra được manh mối gì không ?
Chà ng nghÄ© váºy liá»n thong thả cất tiếng há»i :
- Phải chăng tôn giá Thượng Quan phu nhân ?
Thiếu phụ kia đáp :
- ChÃnh phải !
- Tại sao phu nhân lại giả là m quá»· thần để bịp Ä‘á»i ?
Thiếu phụ kia há»i lại :
- Từ Văn ! Ngươi lầm rồi , Thiên Tiên thần nữ là gia mẫu thì sao lại bảo là bịp Ä‘á»i được ?
- Trước nay trong võ lâm chưa từng nghe thấy chuyện nà y là nghĩa là m sao ?
- Cái đó chỉ đáng trách là ngươi há»§ láºu .
Từ Văn hÃt má»™t hÆ¡i chân khà rồi nói :
- Tại hạ xin thừa nháºn là mình há»§ láºu , nhưng chẳng lẽ ngưá»i võ lâm cÅ©ng há»§ láºu hết chăng ?
- Phải rồi ! Thần nữ chịu để má»i ngưá»i đến triá»u bái là việc má»›i đây .
Từ Văn lại há»i :
- Sao lại thế được ?
- Có nói cho ngươi hay cÅ©ng chẳng há» chi , mục Ä‘Ãch công việc nà y cÅ©ng chỉ là Vệ Äạo .
- Hà ng động lừa bịp mà cũng là để bảo vệ đạo nghĩa ư ?
Thiếu phụ giải thÃch :
- Hẳn chứ ! Nơi đây có thể nói là cạm bẫy của những quân vô loại ở võ lâm , ngươi hiểu rõ chưa .
Từ Văn nghiến răng , vẻ tức giáºn lá»™ ra ngoà i mặt . Mụ nói váºy chẳng lẽ mình cÅ©ng là má»™t trong những kẻ hư đốn cá»§a võ lâm hay sao ? Nhưng chà ng không muốn tranh biện liá»n lạnh lùng đáp :
- Trong võ lâm có những loại như hà ng cá hà ng thịt tháºt khó mà phân biệt được kẻ chÃnh ngưá»i tà .
- Ngươi nói có lý lắm .
Từ Văn lại há»i :
- Bữa nay phu nhân có ý giữ tại hạ là m con tin ư ?
- Äúng thế !
Từ Văn lại há»i :
- Vì giữa gia phụ và Thương Quan Hội chủ có mối thù ư ?
- Phải rồi ! Mối thù nà y phải có Từ Anh Phong xuất hiện mới kết liễu được .
- Thế thì trong Thất Tinh Bảo bị đổ máu thì ai là thủ phạm ?
- Há»™i Vệ Äạo không chịu trách nhiệm vá» vụ đó .
- Váºy ai chịu trách nhiệm ?
Thiếu phụ thản nhiên đáp :
- Dĩ nhiên là kẻ đã gây ra vụ án .
- Ai là ngưá»i hạ thá»§ ?
- Vấn đỠnà y không phải do ta trả lá»i .
- Ngà y xảy ra vụ kết án chÃnh Thượng Quan Há»™i chá»§ cÅ©ng đến tầm cừu kia mà ?
Thiếu phụ nói :
- Nhưng đối tượng chỉ có một mình phụ thân ngươi mà thôi .
- Phu nhân nói váºy liệu có thể tin được không ?
- Tin hay không là tuỳ ý ngươi .
Từ Văn há»i :
- Theo nháºn xét cá»§a tại hạ thì Thượng Quan Hoà nh là chá»§ mưu vụ huyết án đó thì phu nhân bảo sao ?
- Ngươi muốn nháºn định thế nà o Å©n mặc .
- Phu nhân đã thừa nháºn rồi phải không ?
Thiếu phụ lạnh lùng nói :
- Bản nhân không rảnh để nói chuyện đưá»ng dà i vá»›i ngươi , bắt đầu từ bây giá» ngươi là địa vị má»™t con tin rồi đó .
Từ Văn sát khà bừng bừng sẵng giá»ng há»i :
- Tại hạ e rằng không ai giữ được tại hạ thì là m thế nà o ?
- Ngươi cứ thỠđi coi .
Thiếu phụ dứt lá»i đã mất biến như loà i quỉ mị bức mà n gấm từ từ khép lại . Nổi oán độc trong lòng Từ Văn lại nổi lên bừng bừng , quan niệm trong Tà ng Long cốc lại hiện lên rong đầu óc chà ng . Nếu không dùng thá»§ Ä‘oạn khốc liệt thì đừng hòng truy tầm ra kẻ thù . Bất giác chà ng lẩm bẩm :
- Há» bảo giữ mình ở lại đây là m con tin để bức bách phụ thân chà ng phải xuất hiện biết đâu đó chỉ là điá»u vu vÆ¡ , há» còn có mưu đồ chuyện khác nên bà y đặt ra vụ nà y cÅ©ng chưa biết chừng .
Từ Văn trong lòng nghÄ© váºy liá»n vung chưởng đánh và o bức mà n gấm , bức mà n bị rách ra là m mấy mảnh nhưng phÃa sau chẳng có gì mà cÅ©ng không thấy có cá»a ngõ nà o khác . Thiếu phụ xinh đẹp không biết ẩn nấp nÆ¡i đâu ?
Giữa lúc chà ng Ä‘ang còn ngá» vá»±c thì cá»a và o sảnh đưá»ng đã bị chăng má»™t tấm lưới phong toả không biết là từ lúc nà o . Từ Văn băng mình đến bên cá»a giÆ¡ tay ra sá» và o tấm lưới chà ng không khòi cả kinh thất sắc , tấm lưới nà y không phải bằng tÆ¡ hay bằng gai mà dệt bằng má»™t váºt gì rất kiên cố , dù chà ng có phát huy thần lá»±c cÅ©ng không thể phá huá»· được má»™t mảy may . Bốn ả tỳ nữ áo xanh vẫn đứng ngoà i sảnh đưá»ng , má»™t ả tay cầm ngá»c như ý cưá»i hÃch hÃch nói :
- Äại Ngục thư sinh ! Thiếu hiệp hãy bình tÄ©nh lại . Tấm lưới nà y dệt bằng thứ tÆ¡ thiên tằm nó không sợ Ä‘ao kiếm , nước lá»a . Dù thần lá»±c cá»§a thiếu hiệp có lay non dốc biển cÅ©ng đừng hòng phá huá»· tấm lưới nà y lấy má»™t chút , bốn bức vách và trên nóc Ä‘á»u được đúc bằng thép nguyên chất váºy thiếu hiệp đừng phà công bá» sức .
Từ Văn hÃt má»™t hÆ¡i khà lạnh đồng thá»i sát khà trong lòng chà ng nổi lên như sóng cồn , mấy dây chỉ phong do mắt lưới chui ra nhằm bắn và o bốn tên thiếu nữ . Bốn ả tan ra rồi lại hợp lại vẫn đứng guyên chá»— , thân pháp chúng mau lẹ và kỳ diệu khiến ngưá»i ta phải tặc lưỡi . Từ Văn trong cÆ¡n thịnh ná»™ tụ táºp công lá»±c đến độ chót vung chưởng đánh và o vách tưá»ng . Choang má»™t tiếng rùng rợn , chưởng lá»±c đụng và o vách sắt hất ngược trở vá» khiến chà ng phải lùi lại đến ba bốn thước . Tiếng dá»™i vang rá»n không ngá»›t khiến chà ng chấn động mà ng tai cÆ¡ hồ muốn rách . Từ Văn bây giá» má»›i tin là thị nữ nói tháºt . Dù chà ng có công lá»±c nghiêng trá»i thì bây giá» cÅ©ng không thi triển được . Những mối háºn độc oán há»n khiến chà ng phát Ä‘iên , chà ng gầm lên :
- Thủ đoạn hèn mạt nà y mà dám khoe là bảo vệ đạo nghĩa có đúng hay không ?
Bên tai chà ng bá»—ng vang lên thanh âm cá»§a thiếu phụ xinh đẹp không biết phát ra từ chá»— nà o tá»±c hồ ở trong má»™t hang động báºt lên . Thiếu phụ nói :
- Từ Văn ! Bản nhân không gia hình khốc liệt đối với ngươi cũng là tôn sùng võ đạo rồi đó .
- Äã nói chuyện võ đạo sao không Ä‘em bản lãnh ra quyết đấu sinh tá» ?
- Có chứ , nhưng chưa đến thá»i cÆ¡ mà thôi .
Từ Văn thét lên :
- Ta không chết tất sẽ lấy máu rá»a Há»™i Vệ Äạo .
- Bản nhân chỉ e ngươi không đủ bản lãnh .
Từ Văn lại há»i :
- Mục Ä‘Ãch chân chÃnh cá»§a phu nhân thế nà o ?
- Cái đó hãy chỠTừ Anh Phong xuất hiện rồi mới biết . Hiện giỠtin tức Nữ thần tuyên triệu ngươi đã được đồn đại trên chốn giang hồ rồi .
- Nếu gia phụ không còn ở nhân thế thì sao ?
- Bây giỠđã nói thế thì sớm quá .
Bầu không khà trở lại tịch mịch không có tiếng ngưá»i nữa . Từ Văn như con mãnh hổ bị giam và o cÅ©i , chà ng chạy quanh trong nhà khách ảnh chân không dừng bước mà chà ng khômng sao nghÄ© ra cách thoát thân .
Từ Văn bị cầm tù đã năm ngà y những ngưá»i canh gác Ä‘á»u được triệt thoái , chà ng chẳng khác gì ngưá»i bị nhốt và o thiên la địa võng đến thần tiên cÅ©ng khó lòng ra thoát . Năm ngà y đối vá»›i Từ Văn dà i bằng năm năm , trong năm ngà y chà ng chỉ được tiếp xúc vá»›i ả tỳ nữ là Liá»…u Thiến Thiến tuy nói là chà ng bị cầm tù song được đối đãi rất đầy đủ . Liá»…u Thiến Thiến cứ đúng giá» giấc Ä‘em thá»±c váºt cùng đồ tắm rá»a đến cho chà ng . Từ Văn háºn thị thấu xương , nếu thị không đến đón đưá»ng đánh lừa thì chà ng không nghÄ© tá»›i chuyện đến đây khấu đầu bái thần để bị cầm tù .
Liá»…u Thiến Thiến má»—i lần xuất hiện hiển nhiên Ä‘á»u có ý khêu gợi Từ Văn .
Äúng giá» Ngá» Liá»…u Thiến Thiến Ä‘em cÆ¡m lên đặt và o lổ hổng để chà ng kéo lấy mà ăn . Nét mặt thị lúc nà o cÅ©ng tươi cưá»i ra vẻ quyến rÅ© , chẳng hiểu thị hữu tình hay vô ý lả lướt tấm lưng thon rung động cặp mông bầu bÄ©nh , nhất là hai trái đà o phình lên như muốn xé rách là n áo má»ng dÃnh để muốn chui ra ngoà i nó nhô lên hụp xuống khiến ngưá»i ta trông thấy không khá»i rung động trong lòng . Từ Văn tuy oán háºn nhưng chưa tìm cách trả thù , mặt khác thị đối đãi vá»›i chà ng rất chu đáo . Chà ng ăn cÆ¡m vẫn cúi đầu suy nghÄ© cách để thoát khá»i chốn lao lung chà ng không để cho mối tuyệt vá»ng ká»m chế mình .
Liá»…u Thiến Thiến ngây ngưá»i ra để nhìn Từ Văn con ngưá»i tuấn mỹ bắp thịt nở nang nụ cưá»i trên môi má»—i lúc má»™t đằm thắm . Thị nghÄ© gì váºy ? Từ Văn vốn ghét tÃnh phóng đãng cả năm ngà y trá»i chà ng không nói má»™t câu mà cÅ©ng không thèm để mắt nhìn thị lấy má»™t cái .
Hôm ấy Liá»…u Thiến Thiến đột nhiên ướm há»i :
- Từ thiếu hiệp ! Thiếu hiệp không biết tương lai của mình sẽ nguy hiểm thế nà o ư ?
Từ Văn cứ ngồi ăn uống không lý gì đến thị , Liễu Thiến Thiến lại nói :
- Thiếu hiệp là thiên nhân bụng dạ tất phải khoáng đạt hơn khiến cho nô gia tâm phục vô cùng .
Từ Văn động tâm nghĩ thầm :
- Thiên nhân địa nhân thì là m cái gì ? Trên chốn giang hồ đầy chuyện kỳ bà gian tà nếu chỉ trông và o cái khoẻ cá»§a sức mạnh để mong thà nh tá»±u thì không đủ , mà thưá»ng há»ng việc . Mình đây vì bị trúng kế má»›i bị cầm tù cÅ©ng là theo má»™t lá» luáºt võ lâm cả , tá»™i gì ta không lợi dụng ả nà y ? ..
Trong lòng Từ Văn nghÄ© váºy , chà ng đặt đũa xuống để bát đĩa và o trong há»™p để và o lổ hổng đẩy ra ngoà i . Chà ng đủng đỉnh đứng dáºy cất tiếng lạnh lùng há»i :
- Liá»…u cô nương có Ä‘iá»u chi chỉ giáo ?
Cặp mắt Liá»…u Thiến Thiến trong như nước hồ thu liếc qua liếc lại có chiá»u khác lạ nhưng nó vẫn chiếu ra những tia sáng hấp dẫn . Thị cất giá»ng oanh thá» thẻ đáp :
- Nô gia nói là bụng dạ Từ thiếu hiệp thì ngưá»i thưá»ng không thể Ä‘o lưá»ng được .
Từ Văn há»i :
- Cô nương lấy chi là m bằng chứng mà nói váºy ?
- Thiếu hiệp lâm và o tuyệt địa mà vẫn tỠvẻ thản nhiên .
- Hai chữ tuyệt địa mà cô nói đó là nghĩa là m sao ?
Liá»…u Tgiến Thiến há»i lại :
- Cha con thiếu hiệp cùng vá»›i Há»™i chá»§ cá»§a nô gia có mối huyết thù sâu tá»±a bể chẳng lẽ còn hy vá»ng sống được chăng ?
Từ Văn trong lòng run lên nhưng chà ng vẫn cố giữ vẻ thản nhiên tươi cưá»i , lạnh lùng đáp :
- Mình là kẻ võ sĩ thì cần gì mà phải ngà y ngà y lo đến hai chữ sống chết .
- Vì thế mà nô gia bảo thiếu hiệp là con ngưá»i khác thưá»ng .
- Cô nương quá khen rồi .
Liá»…u Thiến Thiến tầm ngâm má»™t lúc rồi hạ thấp giá»ng xuống há»i :
- Thiếu hiệp có nghÄ© đến chuyện ra khá»i nÆ¡i tù ngục nà y không ?
Từ Văn cất giá»ng hiá»n hoà há»i lại :
- Nghĩ thì có nghĩ nhưng không thực hà nh được thì nghĩ là m chi ?
- Thế là trong lòng thiếu hiệp có nghĩ đến rồi .
- DÄ© nhiên là thế , bản năng con ngưá»i là hiếu sinh thì có lý đâu mà tại hạ lại ra ngoà i thể lệ đó được ?
- Thế thì thiếu hiệp có tÃnh toán gì không ?
- Chẳng lẽ cô nương có Ä‘iá»u chi dạy bảo ?
Liá»…u Thiến Thiến trầm lặng má»™t chút rồi ngáºp ngừng đáp :
- Chá»§ nhân cá»§a bá»n nô gia đã xuống núi hai ngà y nay .
Câu nói nà y tuy không trả lá»i gì và o câu há»i cá»§a Từ Văn nhưng khi chà ng nghe đã biết chá»— dụng tâm cá»§a thị rồi . Thị nói câu nà y không phải là không có nguyên nhân , Từ Văn thông tuệ hÆ¡n ngưá»i có lý đâu lại không hiểu ý nghÄ©a , nhưng chà ng vẫn giả vá» há»i lại :
- Quỳ chủ nhân là nữ thần phải không ?
- Thiếu hiệp đã rõ sao còn giả vá» há»i ?
- Tại hạ nghe ngưá»i ta vẫn gá»i bà là Tiên Tá» .
- Äúng thế , đó là ngoại hiệu cá»§a phu nhân .
- Tại sao lại lấy ngoại hiệu nà y ?
Liá»…u Thiến Thiến hÆ¡i biến sắc mặt , thị tá»± biết mình tiết lá»™ chuyện nà y hÆ¡i quá mạo hiểm không nên táo bạo như váºy má»›i phải . Song thị vẫn trả lá»i vì lúc nà y tâm lý cá»§a thị bị kiá»m chế , lý trà mưá»i phần yếu á»›t . Thị đáp :
- Tên phu nhân là Vân Trung Tiên TỠ.
Từ Văn la lên :
- á»’ phải rồi ! Cái tên Vân Trung Tiên Tá» thì nói ra không có cái gì đáng xấu hổ . Vân Trung Tiên Tá» mà là m môn hạ cho SÆ¡n Lâm Thần Nữ thì tháºt xứng đáng .
- Thiếu hiệp trông phu nhân có đẹp lắm không ?
- Äẹp lắm ! Trên Ä‘á»i Ãt gưá»i bì kịp .
Liá»…u Thiến Thiến ngáºp ngừng nói :
- Nhưng công lực của phu nhân ...
Từ Văn ngắt lá»i :
- Tại hạ đã lĩnh giáo .
|

14-06-2008, 06:40 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bà i gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 47 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
|
|
Hồi 68
CUỘC CHIẾN KHá»C LIỆT GIá»®A NGŨ PHÆ¯Æ NG GIÃO VÀ HỘI VỆ ÄẠO
Liá»…u Thiến Thiến há»i :
- Còn nô gia đây thế nà o ?
Từ Văn đáp :
- Cô nương cÅ©ng đẹp lắm ! Nhất là thân pháp cà ng xuất sắc hÆ¡n ngưá»i .
Liá»…u Thiến Thiến thẹn thùng cưá»i nói :
- Nô gia thân pháºn tôi đòi không dám tiếp thụ mắt xanh cá»§a thiếu hiệp .
Từ Văn cưá»i thầm trong bụng :
- Liá»…u Thiến Thiến đối vá»›i mình ra chiá»u lÆ¡i lả . Xem chừng thị mê mản tâm thần nhưng mà n kịch nà y còn tiếp diá»…n láºp tức đụng phải chÃnh đỠ.
Chà ng liá»n há»i ngay :
- Phải chăng Liễu cô nương có ý muốn viện thủ cho tại hạ ?
Liá»…u Thiến Thiến ngáºp ngừng đáp :
- Cái đó nô gia không dám Ä‘em sinh mạng ra là m trò đùa có Ä‘iá»u ...
Từ Văn ngắt lá»i :
- Có Ä‘iá»u là m ao ?
- Không nỡ nhìn thấy thiếu hiệp ...
Từ Văn ngắt lá»i :
- Tại hạ hiểu rồi .
Liá»…u Thiến Thiến há»i :
- Hiểu cái gì ?
- Cô nương có ý muốn viện trợ cho tại hạ nhưng cần có Ä‘iá»u kiện , phải váºy không ?
Liá»…u Thiến Thiến bưng miệng mà cưá»i thị liếc cặp mắt rất Ä‘a tình và cất giá»ng không được tá»± nhiên đáp :
- CÆ¡ trà cá»§a thiếu hiệp quả ngưá»i thưá»ng không thể kịp được , nhưng nói đến hai chữ Ä‘iá»u kiện thì không khá»i mạt sát chá»— dụng tâm cá»§a nô gia .
- Cô nương nói đến dụng tâm là trỠvà o việc gì ?
Liá»…u Thiến Thiến hai má á»ng hồng mÃm môi đáp :
- Nô gia chẳng tá»± xét mình muốn Ä‘em tấm thân bồ liá»…u gá»i cho ngưá»i quân tá» .
Thị nói xong cặp mắt long lanh nhìn thẳng và o mặt Từ Văn .
Từ Văn tuy biết rõ lòng dạ cá»§a đối phương nên nghe thị nói váºy chẳng lấy chi là m kinh dị , chà ng thản nhiên há»i :
- Äiá»u kiện là thế phải không ?
Liễu Thiến Thiến vẻ mặt hân hoan đáp :
- Nếu thiếu hiệp bảo đó là điá»u kiện thì nô gia cÅ©ng xin đáp Ä‘iá»u kiện là thế đó .
- Cô nương muốn thế nà o để tại hạ thá»±c hà nh Ä‘iá»u kiện nà y ?
- Thiếu hiệp trá» lên trá»i tuyên thệ nô gia cÅ©ng thá» giữ chung thân má»™t dạ , nô gia sẽ tìm cách để thiếu hiệp thoát khá»i chốn lao lung .
Từ Văn không khá»i ngẩn ngưá»i ra . Thoát khá»i tù ngục nà y là hy vá»ng duy nhất cá»§a chà ng , vì thế mà chà ng có thể hà nh động bất cứ thá»§ Ä‘oạn nà o miá»…n là đạt được mục Ä‘Ãch dù phải dùng đến thá»§ Ä‘oạn khốc liệt . Có Ä‘iá»u ngưá»i võ sÄ© không thể canh cãi lá»i nói phải lấy chữ tÃn là m đầu . Nếu chà ng ưng lá»i vá»›i thị tức là phải thá»±c hà nh nhưng liệu chà ng có thể kết hợp vá»›i con ngưá»i dâm đãng được chăng ? Không được , trăm gà n lần không được . Thị không đáng là vợ chà ng , nhưng đây lại là cÆ¡ há»™i ngà n năm má»™t thuở khi nà o bá» lở .
Nếu Vân Trung Tiên TỠở nhà thì dù Liá»…u Thiến Thiến lá»›n máºt tá»›i đâu cÅ©ng không dám là m , cứ coi thị lúc đứng trước Vân Trung Tiên Tá» vẻ mặt Ä‘oan trang là đủ rõ .
Từ Văn lạng lẽ hồi lâu không trả lá»i , Liá»…u Thiến Thiến vẻ mặt buồn rầu thở dà i nói :
- Nô gia cũng tự biết là thiếu hiệp không rũ lòng thương .
Từ Văn đầu óc hoang mang không biết trả lá»i thế nà o , hồi lâu chà ng má»›i đáp :
- Äây là má»™t việc trá»ng đại cô nương hãy để tại hạ nghÄ© kỹ đã .
Liễu Thiến Thiến đưa mắt nhìn quanh một lượt rồi nói :
- Từ ca ca . Thá»i gian không cho phép chúng ta suy nghÄ© lâu được nếu phu nhân trở vá» thì má»i việc sẽ tan theo bá»t nước .
Ba tiếng Từ ca ca khiến cho Từ Văn nghe mà ghê tởm buồn nôn , theo lẽ ra chà ng bất tất phải nghÄ© tá»›i phong độ cá»§a kẻ võ sÄ© vì hai bên là thù địch nhưng chà ng cÅ©ng không thèm là m . Chà ng liá»n há»i lại :
- Cô nương để cho tại hạ nghĩ ngợi trong một giỠđược không ?
- Một giỠthì được . Hay lắm ! Sau một giỠnô gia sẽ trở lại .
Thị nói xong thò tay và o lấy khay bát đĩa , ngón tay búp măng vừa thò qua lổ hổng trình bà y trước mắt Từ Văn một ý niệm chợt thoáng qua đầu chà ng , chà ng tự nghĩ :
- Äối vá»›i kẻ thù còn khoan thứ là tà n nhẫn vá»›i mình .
Thế rồi chà ng quyết định , chà ng mỉm cưá»i cúi xuống đưa tay ra sá» và o cổ tay nhá» nhắn cá»§a Liá»…u Thiến Thiến . Ban đầu Liá»…u Thiến Thiến còn kinh hãi nhưng rồi thị Ä‘i và o cõi say sưa ngây ngất để mặc cho Từ Văn nắm lấy , thị khúc khÃch cưá»i há»i :
- Từ ca ca . Ca ca biến đổi chủ ý rồi chăng ?
- Äúng thế !
Liá»…u Thiến Thiến sung sướng cưá»i há»i :
- Thế là Từ ca ca ưng chịu rồi phải không ?
Từ Văn đột nhiên biến đổi sắc mặt trầm giá»ng há»i :
- Cô nương có biết ngoại hiệu của ta là gì không ?
Liễu Thiến Thiến chưng hững đáp :
- Äịa Ngục thư sinh .
Từ Văn buông tay thị ra cất giá»ng lạnh lẽo nói :
- Hay lắm ! Tại hạ mong rằng cô nương đừng quên ngoại hiệu của tại hạ .
Bao nhiêu thói lả lÆ¡i cá»§a Liá»…u Thiến Thiến Ä‘á»u thu lại hết , thị chau mà y đầy vẻ nghi ngá» há»i :
- Thiếu hiệp nói váºy là có ý gì ?
Từ Văn hững hỠnói :
- Tại hạ chẳng phải là con ngưá»i tá» tế vá»›i ai đâu .
Liá»…u Thiến Thiến ngÆ¡ ngác há»i :
- Thiếu hiệp ...
Từ Văn nói ngay :
- Bây giỠcô nương mở tấm lưới ra đi .
Liá»…u Thiến Thiến lùi lại hai bước run lên há»i :
- Thiếu hiệp đã ưng chịu Ä‘iá»u kiện cá»§a nô gia đâu ..
Từ Văn ngắt lá»i :
- Tại hạ không có ý như váºy .
Liá»…u Thiến Thiến há»i :
- Thế thì tại sao thiếu hiệp lại đòi nô gia phải tháo vòng cương toả .
Từ Văn lạnh lùng đáp :
- Cô nương là m thế tức là cô nương tự cứu mình .
- Thiếu hiệp nói váºy nghÄ©a là là m sao ?
- Cô nương trúng phải chất độc ghê gá»›m cá»§a tại hạ , trên thế gian nà y không ngưá»i nà o giải được chất độc đó , chỉ trong vòng má»™t khắc là đắm ngá»c chìm hương . Nếu cô nương giải thoát cho tại hạ thì tại hạ sẽ giải độc cho cô nương .
Liá»…u Thiến Thiến liá»n thất sắc , thị lùi lại mấy bước rồi trá» tay và o mặt Từ Văn lá»›n tiếng :
- Ngươi thât là một kẻ thâm độc ...
Từ Văn lạnh lùng ngắt lá»i :
- Tại hạ đã đúng như danh hiệu nói cho cô hay chẳng phải là ngưá»i tá» tế .
- Từ Văn ! Ta chết rồi liệu ngươi có sống được chăng ?
- Äó lại là má»™t chuyện khác .
Liễu Thiến Thiến nghiến răng nói :
- Thá»i gian má»™t khắc cÅ©ng đủ cho ta băm thây ngươi ra là m muôn Ä‘oạn .
Từ Văn hững hỠnói :
- chắc cô nương không dám đâu .
- Tại sao ta không dám ?
- Váºy cô nương thá» là m Ä‘i coi .
Liá»…u Thiến Thiến ngẩn ngưá»i ra má»™t lúc rồi đột nhiên xoay mình đưa tay lên đặt và o cây long trảo ngoà i cá»™t hiên . Từ Văn chấn động tâm thần , chà ng không ngá» thị dám là m tháºt cây long trảo đó tất nhiên là mấu chốt để chuyển động cÆ¡ quan . Chà ng bị giam hãm trong sảnh đưá»ng thì còn cách gì để ngăn trở được nữa nếu chà ng mà bị chết vá» tay con tiện nhân nà y thì khó lòng mà nhắm mắt được . Liá»…u Thiến Thiến vừa đặt tay và o cây long trảo vừa cất tiếng lạnh lùng nói :
- Từ Văn ngươi đừng hối háºn nhé .
Từ Văn trong lòng nóng như lá»a đỠnhưng ngoà i mặt vẫn trầm tÄ©nh chà ng ngạo nghá»… nói :
- Trước nay tại hạ chưa từng biết hối háºn là gì .
- Hay lắm ! Váºy ta còn được coi ngươi chết .
Bỗng có tiếng quát :
- Liá»…u Thiến Thiến ! Ngươi tháºt là lá»›n máºt .
Tiếng quát vừa dứt , má»™t thiếu phụ nạ dòng mặc áo Ä‘en đột nhiên xuất hiện , mặt mụ cÆ¡ hồ bao phá»§ má»™t là n sương dầy mắt mụ đầy sát khà trợn lên nhìn Liá»…u Thiến Thiến . Liá»…u Thiến Thiến vừa trông thấy mụ chẳng khác gì gặp ma quỉ hiện hình , mụ áo Ä‘en cất giá»ng lạnh như băng há»i :
- Con tiện tỳ kia ! Ngươi dám là m gì váºy ?
Liễu Thiến Thiến sợ hãi ấp úng đáp :
- Tiểu tỳ ... tiểu tỳ trúng phải độc thủ của gã .
Mụ áo đen ngó Từ Văn một cái nói :
- Ngươi có biết gã là má»™t con tin trá»ng yếu cá»§a phu nhân không ?
Liễu Thiến Thiến sợ hãi đáp :
- Tiểu tỳ biết rồi .
- Nếu ngươi phát động cương ná» tráºn để huá»· diệt gã thì kết quả sẽ ra sao .
Liá»…u Thiến Thiến ngáºp ngừng đáp :
- Nhưng ... nhưng tÃnh mạng cá»§a tiểu tỳ cÅ©ng sẽ chết trong khoảnh khắc .
Mụ áo đen quát :
- Câm miệng ngay ! Dưới toà Tiên TỠkhông thể dung tha đứa gian tặc như ngươi , ngươi dám phản bội Tiên TỠlà m việc trái khoáy nà y thế là mình là m mình chịu . Quỳ xuống đi .
Liá»…u Thiến Thiến quỳ hai chân xuống cất lá»i van vỉ :
- Thưa Tổng quản ! Xin Tổng quản tha thứ cho tỳ nữ vì không biết mà phạm pháp lần đầu ...
Thiếu phụ đáp :
- Theo môn quy của Nữ thần thì dù là Tiên TỠcũng không dám thay đổi . Câm miệng đi !
Mụ áo Ä‘en được kêu bằng Tổng quản tiến lại gần mép lưới ngó Từ Văn há»i :
- Từ Văn ! Ta hy vá»ng thiếu hiệp giải độc cho thị .
Từ Văn há»i :
- Äể là m gì ?
- Thị còn phải tiếp thụ lá» luáºt cá»§a bản môn .
- Cách xưng hô của tôn giá thế nà o ?
Mụ áo đen đáp :
- Bản nhân là Tổng quản Tôn Uyên Như .
Từ Văn từ ngà y gặp kỳ duyên vá» nháºp môn phái Vạn Äá»™c luyện được huyá»n công thượng thặng . VỠđưá»ng dùng độc chà ng đã đến báºc xuất thần nháºp hoá thu phát tá»± do , lúc chà ng nắm lấy cổ tay Thiến Thiến chà ng đã hy động chất kịch độc tồi tâm , nhưng chà ng khống chế không cho chất độc phát tác ngay mà hoãn lại má»™t thá»i gian chứ không như ná»a năm vá» trước há»… tay chà ng mà chạm và o đối phương là chết liá»n . Trước kia chà ng chỉ luyện được cánh tay trái mà bây giá» toà n thân chà ng đã có chất độc tuỳ ý giết ngưá»i . Äây là lần đầu tiên chà ng thi độc bằng thân pháp tối cao chỉ vì chuyện bất đắc dÄ© . Giá»›i luáºt cá»§a sư môn là không được giết cà n , thá»±c ra chà ng không có ý muốn giết Liá»…u Thiến Thiến mà chỉ vì trưá»ng hợp bất đắc dÄ© . Từ Văn lá»›n tiếng nhìn Liá»…u Thiến Thiến nói :
- Liễu Cô nương ! Cô nương hãy đưa tay và o đây .
Liá»…u Thiến Thiến quay đầu Ä‘i há»i :
- Äể là m gì ?
- Äể tại hạ giải độc cho cô .
Liễu Thiến Thiến buông thõng :
- Không cần .
- Tại sao váºy ?
- Äằng nà o cÅ©ng chết , ta nguyện chết vá» tay ngươi .
Tổng quản Tôn Uyển Như tức giáºn quát lên :
- Cái đó ngươi không được tự chủ .
Mụ băng ngưá»i tá»›i nắm lấy tay Liá»…u Thiến Thiến đút và o lở hổng .
Liá»…u Thiến Thiến trợn mắt lên nghiến răng ken két ra chiá»u tức giáºn vô cùng nhưng không dánm phản kháng . Từ Văn thò tay ra nắm lấy cổ tay Liá»…u Thiến Thiến váºn động tâm pháp thu chất độc vá» trong mình rồi buông tay ra nói :
- Thế là xong rồi !
Cách giải độc kỳ dị như váºy khiến cho mụ áo Ä‘en kinh hãi vô cùng .
Giữa lúc ấy dưới lâu đà i có mấy tiếng quát tháo vá»ng lại , tiếp theo là những tiếng chiến đấu chấn động mà ng tai . Mụ áo Ä‘en biến sắc vá»™i lôi Liá»…u Thiến Thiến Ä‘i nhanh như chá»›p , Từ Văn rất lấy là m kinh hãi chà ng không hiểu ngưá»i nà o mà dám đến non tiên gây sá»± .
Tiếng chiến đấu nổi lên như sóng vá»— chá»— lên bổng chá»— xuống trầm xen và o những tiến rú thê thảm , Từ Văn biết là số ngưá»i giao thá»§ không phải Ãt . Äá»™t nhiên má»™t bóng ngưá»i vá»t lên lâu đà i lướt qua mé hữu nhanh như chá»›p , thoáng cái lại quay lại mé tả dưá»ng như để tìm kiếm váºt gì . Bóng ngưá»i thấp thoáng ngay chá»— Từ Văn Ä‘ang bị cầm tù chăm chú nhìn và o tấm lưới lá»›n bất giác gã ồ lên má»™t tiếng . Từ Văn vừa nghe thanh âm đã vui mừng quá đỗi cất tiếng gá»i :
- Äại ca ! Tiểu đệ ở đây .
- Hiá»n đệ còn sống ư ?
- Äại ca tưởng tiểu đệ chết rồi ư ?
- Năm ngà y qua tiểu huynh nghÄ© thế tháºt . Hiá»n đệ bị chuyện gì váºy ?
Từ Văn đáp :
- Tiểu đệ bị cầm tù .
Hoà ng Minh há»i :
- Cầm tù ư ? Tấm lưới nà y ...
Từ Văn nói ngay :
- Tấm lưới nà y nó dệt bằng thứ tÆ¡ thiên tằm không sợ Ä‘ao kiếm , nước lá»a .
Hoà ng Minh báºt lên tiếng á»§a ra chiá»u lo lắng Từ Văn lại há»i :
- Những ai tới đây động thủ ?
- Những tay cao thá»§ cá»§a NgÅ© Phương giáo tổng số có đến năm chục ngưá»i trở lên ..
Từ Văn há»i :
- Ngũ Phương giáo ư ?
Hoà ng Minh đáp :
- Phải rồi ! Tiểu huynh nhân cơ hội nà y mới trà trộn lên đây được .
- Báºc thang thiên nhiên không ngăn trở được bá»n chúng ư ?
- Há» phải đánh đổi bằng mưá»i hai nhân mạng , bên NgÅ© Phương giáo phải tổn thất mưá»i hai tay cao thá»§ má»›i phá được cuá»™c phòng thá»§ .
- Hai lão quái váºt giữ đầu cầu thang có việc gì không ?
- DÄ© nhiên chúng chết rồi ! Nhưng việc nà y để thá»§ng thẳng hãy nói chúng ta phải lo liệu việc chÃnh trước .
Gã nói xong chân đá tay sỠđể tìm cơ quan mở lưới . Hoà ng Minh là một tên cao đồ của Diệu Thủ thư sinh và là thần thâu đệ nhất trong thiên hạ , gã rất tinh xảo vỠnghỠnà y . Từ Văn bỗng quát lên :
- Coi chừng !
Má»™t luồng kiếm phong sắc bén chụp lấy Hoà ng Minh , ngưá»i ra tay là má»™t thiếu nữ áo xanh thị xuất hiện như ma quỉ hiện hình . Hoà ng Minh mang ngoại hiệu là Thiểm Diện khách thân pháp gã có chá»— độc đáo nhưng bản lảnh gã so vá»›i đối phương còn kém nhiá»u .
Véo véo ba chiêu kiếm phóng ra liá»n Hoà ng Minh không thế nà o phản kÃch được gã lâm và o tình thế rất nguy hiểm .
Cứ tình hình nà y thì gã không thể nà o chịu nổi mưá»i chiêu cá»§a thiếu nữ áo xanh , Từ Văn trong lúc nguy cấp chìa tay và o mắt lưới phóng ra má»™t tia chỉ phong cá»±c kỳ mãnh liệt . Binh cây cá»™t khắc đầu rồng ngoà i hiên bị bắn trúng gẫy tiện từ chá»— cổ rồng , tiếng thiếu nữ quát lên :
- Nằm xuống !
Hoà ng Minh lưng và vai thấm máu biến thà nh mà u đỠgã loạng choạng ngưá»i Ä‘i hai cái , thiếu nữ áo xanh lại vung kiếm lên nhằm đâm và o trước ngá»±c Hoà ng Minh .
Hoà ng Minh lạng ngưá»i Ä‘i má»™t cái đã tránh xa hÆ¡n trượng nhưng chưa thoát ra khá»i phạm vi cá»§a lưỡi kiếm thiếu nữ áo xanh , gã chắc mình bị chết vá» lưỡi kiếm cá»§a đối phương . Giữa lúc ấy đột nhiên tấm lưới kéo lên , Từ Văn mừng quýnh pháp chỉ cá»§a chà ng chá»§ tâm táºp kÃch thiếu nữ áo xanh để cứu Hoà ng Minh trong cÆ¡n nguy cấp . Không ngá» thân pháp thị nhanh như quá»· mị chưởng phong chỉ trúng và o đầu rồng . Trưá»ng hợp nà y chẳng khác gì mèo mù đụng phải chuá»™t già . Mấu chốt cÆ¡ quan bị đánh trúng liá»n kéo tấm lưới lên Từ Văn thoát ra rồi liá»n phóng chưởng đánh thiếu nữ áo xanh .
Thiếu nữ áo xanh bị chưởng phong cá»§a Từ Văn đánh trúng thị rú lên má»™t tiếng thê thảm rồi té xuống đất . Hoà ng Minh thấy phát hiện kỳ tÃch liá»n la lên :
- Hiá»n đệ .. là m sao ...
Từ Văn trá» tay và o cây cá»™t ngắt lá»i :
- Äánh báºy đánh bạ chẳng may mà trúng .
Hoà ng Minh nhăn nhó cưá»i nói :
- Nếu không đánh bừa bãi thì cái mạng cá»§a tiểu huynh bây giỠđã Ä‘i Ä‘á»i rồi .
- Thương thế của đại ca thế nà o ?
- Bị sướt ngoà i da chẳng có chi đáng ngại .
Gã nói xong móc trong bá»c ra viên thuốc bá» và o miệng nuốt .
Tiếng chiến đấu vẫn vang lên không ngớt dần dần đi tới lâu đà i .
Từ Văn cặp mắt xanh lè , sát khà ngùn ngụt nói :
- Tiểu đệ muốn lấy máu mà rá»a chốn nà y .
Hoà ng Minh vội xua tay ngăn lại nói :
- Không nên .
- Sao lại không nên ?
Hoà ng Minh há»i lại :
- Hiá»n đệ muốn giúp cho bá»n NgÅ© Phương giáo là m dữ chăng ?
- Hai phe hai việc ...
- Mình là kẻ võ sÄ© không nên nhân lúc ngưá»i ta nguy hiểm mà dáºu đổ bìm leo .
Từ Văn lẳng lặng má»™t lúc rồi há»i :
- Chẳng lẽ ta bỠmặt hỠmà đi hay sao ?
- Cục diện bữa nay nếu còn ngưá»i tiếp ứng cho há» thì nhất định NgÅ© Phương giáo sẽ nắm chắc phần thắng .
Từ Văn nghĩ thầm :
- Thiên hạ tháºt lắm chuyện kỳ . Thiếu phụ xinh đẹp Vân Trung Tiên Tá» không ở trên núi thì đúng gặp lúc NgÅ© Phương giáo kéo đến hà nh động . Theo lý thuyết cá»§a Vân Trung Tiên Tá» thì Há»™i Vệ Äạo giương oai SÆ¡n Lâm thần nữ cÅ©ng vì mục Ä‘Ãch Vệ Äạo . HỠđịnh á»· và o thế hiểm thiên nhiên nÆ¡i đây để tiêu diệt bá»n NgÅ© Phương giáo , giả tá»· mà Vân Trung Tiện Tá» không xuống núi thì tình thế chắc là khác hẳn .
Hoà ng Minh lại nói :
- Hiá»n Äệ ! Tiểu huynh có má»™t ý kiến ...
Từ Văn ngắt lá»i :
- à kiến gì ?
- NgÅ© Phương giáo tà n hại võ lâm nắm quyá»n sinh sát , bá»n giang hồ Ä‘á»u nghiến răng căm háºn ...
Từ Văn há»i ngay :
- Phải chăng đại ca có ý muốn cho tiểu đệ ra tay ?
Hoà ng Minh há»i lại :
- Hiá»n đệ có đồng ý chăng ?
- Há»™i Vệ Äạo đối vá»›i tiểu đệ có má»™t mối thù chẳng đội trá»i chung .
- Tiểu huynh muốn mượn câu nói cá»§a hiá»n đệ chia là m hai việc để mà xá» trà .
Từ Văn ngần ngừ một lúc rồi đáp :
- Chúng ta hãy coi một lúc xem thế nà o đã .
Bất thình lình có má»™t bóng ngưá»i bay vá»t lên đà i , hiển nhiên là má»™t thiếu niên áo gấm tay cầm trưá»ng kiếm toà n thân vết máu loang lá»— , hắn vừa hạ mình xuống nhìn Hoà ng Minh quát :
- Sao không động thủ đi ?
Hiển nhiên hắn cho Hoà ng Minh là đệ tỠNgũ Phương giáo . Từ Văn đưa mắt lạnh lùng nhìn hắn nói :
- May mà chúng ta lại gặp nhau đây .
Thiếu niên áo gấm đúng là má»™t tên NgÅ© Phương sứ giả mà bữa trước chà ng đã gặp ngoà i thà nh Yến Sư , còn má»™t gã nữa thì bị Äá»™c thá»§ nhất thức cá»§a chà ng hạ sát ngay đương trưá»ng hôm ấy . Vừa thấy tên sứ giả nà y Từ Văn liá»n nhá»› tá»›i vụ cướp ngưá»i hồng nhan tri ká»· là Thiên Äà i Ma CÆ¡ . Sát khà bừng bừng nồi lên không tà i nà o ngăn lại được nữa .
Ngũ Phương sứ giả vừa nghe thấy thanh âm Từ Văn vội quay đầu nhìn lại gã sợ xám mặt cắm đầu toan chạy Từ Văn đứng chắn ngang quát lên :
- Nhất định ngươi phải chết .
Vừa dứt lá»i chà ng ra chiêu Äá»™c thá»§ nhất thức tấn công nhanh như Ä‘iện chá»›p , NgÅ© Phương sứ giả giÆ¡ kiếm lên gạt nhưng chưa kịp thi triển thế kiếm đã bị ngã quay ra . Hoà ng Minh kinh hãi há»i :
- Hiá»n đệ ! Công lá»±c như váºy mà còn có kẻ đối thá»§ ư ?
Từ Văn lắc đầu đáp :
- Äại ca đừng tán dương tiểu đệ nữa , chúng ta Ä‘i thôi .
Dứt lá»i chà ng băng mình từ lâu đà i nhảy xuống , Hoà ng Minh cÅ©ng nhảy theo . Dưới đà i ngưá»i bị tá» thương nằm ngổn ngang , số bị chết có đến mấy chục vừa nam vừa nữ . Bá»n nữ dÄ© nhiên là đệ tá» dưới toà Vân Trung Tiên Tá» và bá»n thị tỳ . Mục quang Từ Văn đưa mắt nhìn toà n trưá»ng má»™t lượt bá»—ng thấy mụ áo Ä‘en tá»± xưng là Tổng quản Tôn Uyển Như Ä‘ang chiến đấu cùng lão già mặc áo gấm mặt mÅ©i hung ác . Cuá»™c đấu đã đến chá»— sinh tá» , theo chiêu thức hai bên mà đoán thì đây là má»™t cặp công lá»±c cao nhất ở hiện trưá»ng . Ngoà i ra những cặp khác cÅ©ng Ä‘ang chiến đấu cá»±c kỳ thảm khốc .
Hoà ng Minh trỠvà o lão mặc áo cẩm bà o nói :
- Lão là ngưá»i đứng đầu trong NgÅ© Phương giáo là m đến chức phó lãnh đội y vệ .
Từ Văn gẠđầu .
Bá»—ng má»™t tiếng quát nổi lên má»™t thiếu nữ áo xanh đã bị té nhà o dưới lưỡi kiếm cá»§a hán tỠáo gấm , hán tá» nà y dùng kiếm móc rách vạt áo trước ngá»±c cá»§a thiếu nữ để lá»™ cả ra . Hà nh vi đê hèn vô sỉ nà y khiến cho Từ Văn căm phẫn chà ng quắc mắt nhảy xổ lại , hán tỠáo gấm chưa kịp nhìn rõ bóng ngưá»i đã bị má»™t chưởng cá»§a Từ Văn đánh vỡ tan đầu óc chết ngay đương trưá»ng . Má»™t tiếng quát không hiển cá»§a ai bá»—ng nổi lên :
- Äịa Ngục thư sinh !
Tiếng quát nà y là m chấn động toà n trưá»ng .
Từ Văn cất bước tiến lại gần lão già mặc áo cẩm bà o , bất luáºn là ai há»… tay kiếm cá»§a chà ng tá»›i nÆ¡i là bị chết liá»n chà ng Ä‘i trong năm trượng thì bá»n NgÅ© Phương giáo đồ bị chết đến bảy tên . Lão già mặc áo cẩm bà o Ä‘iểm liá»n ba tuyệt chiêu bức bách mụ áo Ä‘en phải lùi lại rồi lão nhảy xổ vá» phÃa Từ Văn . Mụ áo Ä‘en thấy Từ Văn vừa thoát khá»i chốn lao lung lại vá» phe vá»›i mình mụ không khá»i ngạc nhiên đứng thá»™n mặt ra .
Từ Văn tiến lên phóng ra chiêu Äá»™c thá»§ nhất thức công lá»±c cá»§a lão già mặc áo cẩm bà o cÅ©ng không phải tầm thưá»ng , lão tiến đã mau mà lùi lại cà ng mau hÆ¡n nữa . Lão lạng ngưá»i Ä‘i má»™t cái tránh khá»i chiêu Äá»™c thá»§ nhất thức Từ Văn chưa kịp biến chiêu lão đã vung trưá»ng kiếm tấn công nhanh như Ä‘iện chá»›p . Trong lúc cấp bách Từ Văn phải lùi lại hai bước , giữa lúc chà ng lùi lại chà ng váºn động mưá»i thà nh công lá»±c phóng ra má»™t chưởng .
Chưởng lá»±c mãnh liệt như thế núi xô ra khiến cho thế kiếm cá»§a lão già mặc áo cẩm bà o phải dừng lại , giữa lúc khe hở không bằng sợi tóc nà y Từ Văn phóng Äá»™c thá»§ nhị thức ra . Má»™t luồng kiếm khà má» mịt xô và o phÃa sau lưng Từ Văn , chà ng nghe tiếng gió đã biết ngay kiếm đạo nà y cá»§a má»™t tay cao thá»§ không vừa vì tình thế bắt buá»™c Từ Văn đà nh phải né mình sang bên để tránh .
Chà ng vừa né mình vừa phóng chưởng , coi bá» ngoà i Äá»™c thá»§ nhị thức có vẻ suy giảm thá»±c lá»±c mà tháºt ra là má»™t chiêu sát thá»§ ghê gá»›m . Lão mặc áo cẩm bà o rú lên má»™t tiếng loạng choạng ngưá»i Ä‘i đến ba bốn bước .
Từ Văn đảo mắt nhìn lại rồi báºt tiếng la hoảng , mắt chà ng tối sầm lại cÆ¡ hồ té lăn xuống đất .
Chiêu kiếm phóng ra đột kÃch nà y lại là cá»§a thế thúc chà ng tên Tưởng Uý Dân . Tưởng Uý Dân vì Từ Văn phải lên Quỉ Hổ ở núi Chung Nam để tìm thuốc chữa cho chà ng , không ngá» lão lại xuất hiện nÆ¡i đây . Ai có thể tin rằng lão quy đầu kẻ thù là NgÅ© Phương giáo toan giết chà ng ? Từ Văn tá»± há»i :
- Vì lẽ gì mà từ kẻ thù đến ngưá»i thân không chịu buông tha mình ? Vì lẽ gì mà má»™t báºc phụ chấp mình vẫn tôn kÃnh , vốn cảm kÃch lại hạ thá»§ hại mình ?
Chà ng nghÄ© không thấu Ä‘oán không ra trái tim chà ng Ä‘au đớn như bị kim đâm . Äồng thá»i Hoà ng Minh cÅ©ng báºt tiếng la hoảng , Tưởng Uý Dân cất giá»ng lạnh lùng đáp :
- Từ Văn ! Ngươi không nên tiếp tay cừu nhân .
Từ Văn trợn mắt há miệng lÃu lưỡi lại hồi lâu chà ng má»›i cất tiếng há»i :
- Äiệt nhi ... vá» bè vá»›i kẻ thù ư ?
|

14-06-2008, 06:52 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bà i gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 47 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
|
|
Hồi 69
KIẾM Tá»”NG ÄÀ BỊ LỘ HÀNH TUNG
Tưởng Uý Dân lá»›n tiếng há»i :
- Há»™i Vệ Äạo là kẻ thù chân chÃnh cá»§a ngươi . Ngươi quên rồi sao ?
Từ Văn ấp úng :
- Thế thúc ...
Tưởng Uý Dân gạt đi :
- Äừng nói nữa . Bây giá» hãy giải quyết bá»n nanh vuốt cá»§a Há»™i Vệ Äạo ở ngay đây đã .
Hoà ng Minh quát lên :
- Hắn không phải Tưởng Uý Dân đâu , hắn giả trang đó .
Từ Văn liá»n tỉnh ngá»™ , chà ng đằng hắng má»™t tiếng rồi hùng hổ ra tay công kÃch . Mụ áo Ä‘en bây giỠđánh nhau vá»›i tên phó lãnh đội mặc áo cẩm bà o , gã đã bị thương rồi .
Ngưá»i mạo xưng là Tưởng Uý Dân kiếm thuáºt đã đến má»™t trình độ rất cao . Giữa lúc Từ Văn phóng ra những chiêu thức kinh ngưá»i kiếm khà rÃt lên veo véo , kiếm quang dưá»ng như má»™t tấm mà n bao phá»§ mà hắn vẫn phản kÃch được . Hai bên đã trao đổi bảy tám chiêu thức mà hắn vẫn giữ thế quân bình , bá»—ng má»™t tiếng rú thê thảm vang lên lão già mặc áo cẩm bà o ngã lăn ra . Tưởng Uý Dân giả gầm lên :
- Triệt thoái !
Hắn vừa phân tâm để ra hiệu lệnh Từ Văn liá»n thừa cÆ¡ phóng ra chiêu Äá»™c thá»§ tam thức nhanh như Ä‘iện chá»›p .
Nguyên Từ Văn cũng không cần phải dùng đến chiêu thức Diêm vương yến khách tà n độc nà y , nhưng chà ng quyết ý hạ sát đối phương nên không do dự gì phóng ngay ra chiêu sát thủ .
Tưởng Uý Dân giả rú lên má»™t tiếng rồi ngã lăn ngay ra dưới đất . NgÅ© Phương giáo đồ lúc nà y Ä‘ang tá»›i tấp xuống núi chiến trưá»ng thà nh ra rối loạn . Từ Văn trá» và o má»™t xác chết ở trước mặt há»i Hoà ng Minh :
- Äại ca ! Äại ca thá» xem chân tướng hắn là ai ?
Chà ng vừa dứt lá»i thì ngưá»i chà ng đã vá»t ra đến trước cá»a thang lòng chà ng Ä‘ang căm háºn cá»±c Ä‘iểm quyết ý không tha má»™t tên đệ tá» NgÅ© Phương giáo nà o . Thân pháp chà ng nhanh như quỉ mị chá»›p mắt chà ng đã chạy tá»›i hai chá»— lão quái váºt ngồi phòng thá»§ . Chà ng dừng lại vừa xoay mình thì gặp ngay mấy tên Ä‘i đầu chạy tá»›i .
Huỵch ! Huỵch ! .. bóng ngưá»i kế tiếp nhau té xuống bá»n đệ tá» dưới trướng SÆ¡n Lâm thần nữ rượt theo truy kÃch . Những tay cao thá»§ NgÅ© Phương giáo có sức chạy trốn nhưng chẳng tên nà o tránh khá»i kiếp nạn . Chỉ trong khoảnh khắc đâu đấy lại im lìm , không trưá»ng chỉ còn lại những vÅ©ng máu , xác chết và những mảnh thi thể tan nát .
Mụ áo Ä‘en lúc nà y dưá»ng như có địa vị rất cao chỉ dưới quyá»n má»™t mình Vân Trung Tiên Tá» , mụ hạ lệnh thu dá»n chiến trưá»ng tiến đến trước mặt Từ Văn cất lá»i trang trá»ng :
- Bản nhân kÃnh cẩn đại diện cho lệnh chá»§ phu nhân xin cám Æ¡n các hạ đã viện thá»§ cho .
Từ Văn lạnh lùng đáp :
- Bất tất phải thế . Tại hạ không có ý viện trợ cho quý hội đâu .
Mụ áo đen hơi biến sắc :
- Sao các hạ lại thoát ra được ?
- Cái đó là nhỠở lòng trá»i .
Mụ áo Ä‘en há»i lại :
- Các hạ nói thế là nghĩa là m sao ?
- Tại hạ tưởng không cần phải giải thÃch .
Mụ áo Ä‘en lại biến sắc mặt nhưng mụ nén giáºn nói :
- Theo lẽ ra thì bản nhân phải ngăn trở không để cho các hạ rá»i khá»i nÆ¡i đây .
Từ Văn cưá»i lạt nói :
- Tôn tổng quản ! Tại hạ e rằng Tôn tổng quản không là m nổi thì sao ?
- Là m nổi hay không là m nổi là chuyện khác . Có Ä‘iá»u đã là ngưá»i giang hồ phải giữ chuyện ân oán phân minh , các hạ vừa má»›i viện trợ cho mà bản nhân lại không biết Ä‘iá»u hay sao ?
Từ Văn hững hỠđáp :
- Tại hạ đã nói phu nhân đừng nhắc đến hai chữ viện trợ nữa .
- Dù sao sự thực vẫn là sự thực .
- Ngà y hôm nay đã bỠqua nhưng tại hạ sẽ trở lại .
- Các hạ không tá»›i thì Há»™i Vệ Äạo cÅ©ng tìm đến .
- Thế thì hay lắm !
Hoà ng Minh bá»—ng chạy tá»›i Từ Văn há»i ngay :
- Äại ca , kẻ mạo xưng thế thúc cá»§a tiểu đệ là ai thế ?
- Tiểu huynh chưa gặp hắn bao giá» , dù sao cÅ©ng biết hắn là nhân váºt đặc biệt cá»§a NgÅ© Phương giáo .
- Hắn mạo xưng Tưởng thế thúc là có ý gì ?
- Vụ nà y khó nói lắm . Có khi hắn muốn vu oan giá hoạ cho Tưởng Uý Dân khiến cho Há»™i Vệ Äạo đối ngịch vá»›i lão , cÅ©ng có khi há» có chuyện mưu đồ gì khác .
- Sao đại ca lại biết đối phương giả mạo ?
Hoà ng Minh há»i lại :
- Bây giỠchúng ta là m gì ?
- Tiểu đệ định xuống núi .
- Nếu váºy chúng ta vừa Ä‘i vừa nói chuyện .
- Phải đấy !
Từ Văn quay lại bảo mụ áo đen :
- Tôn tổng quản ! Chúng ta chẳng bao lâu nữa lại gặp nhau khi tại hạ trở lại đây thì tình trạng còn tệ hại hơn bữa nay là khác .
Mụ áo đen xoè tay ra nói :
- Xin má»i các hạ .
Từ Văn cùng Hoà ng Minh xuống qua những báºc thang thiên nhiên thì ở phÃa dưới không còn ai nữa , chắc bá»n ngưá»i đến triá»u bái SÆ¡n Lâm Thần Nữ đã nghe chuyện đánh nhau và rút lui rồi .
Từ Văn giục :
- Äại ca , nói chuyện nữa Ä‘i .
Hoà ng Minh vừa đi vừa nói :
- Äiá»u thứ nhất là Tưởng Uý Dân Ä‘i Quỉ Hổ chưa vá» , không có lý nà o lại có đột ngá»™t ở nÆ¡i đây ? Hai là thanh âm cùng lá»™ số võ công không giống . Ba là Tưởng phá»§ vừa bị tà n hại chẳng có lý nà o lão lại Ä‘i quy phục kẻ thù .
- Phải lắm ! Trong lúc nhất thá»i tiểu đệ bị mỠám đáng lý tiểu đệ phải nháºn ra ngay lúc đó má»›i phải .
- Äối phương hoá trang khéo lắm , tiểu huynh ngay lúc đó cÅ©ng không nháºn ra .
- Bá»n NgÅ© Phương giáo bị chết hết chắc há» cÅ©ng không chịu bá» qua .
- Há»™i Vệ Äạo cÅ©ng hy vá»ng ở cục diện rối ren nà y lắm .
- Trên chốn giang hồ toà n chuyện cừu háºn chém giết nhau không bao giá» hết .
Hoà ng Minh há»i :
- Tại sao hiá»n đệ bị cầm tù ?
Từ Văn liá»n Ä‘em những chuyện đã qua thuáºt lại , chà ng nghi ngá» há»i :
- Äại ca ! Theo nháºn xét cá»§a đại ca thì gia phụ còn sống ở thế gian không ?
Hoà ng Minh trầm ngâm một lúc rồi đáp :
- Chốn giang hồ lắm chuyện kỳ bà tiểu huynh không biết đâu mà nói .
Hai ngưá»i vừa Ä‘i vừa nói chuyện bất giác đã đến chân thang , Hoà ng Minh dừng bước lại há»i :
- Hiá»n đệ ! Bây giá» chúng ta đến Chung Nam để dò thám xem việc Tưởng Uý Dân lạc lõng nÆ¡i đâu . Hiá»n đệ tÃnh sao ?
Từ Văn trầm ngâm một lúc rồi đáp :
- Tiểu đệ nghĩ rằng hãy đi kiếm Tổng đà Ngũ Phương giáo trước .
- Sao ? Hiá»n đệ đã biết trụ sở cá»§a Tổng đà NgÅ© Phương giáo rồi ư ?
- Tiểu đệ biết rồi , ở sau núi Tung Sơn từ đây tới đó cũng không xa mấy .
Hoà ng Minh ngẫm nghĩ một lúc rồi nói :
- Cũng được , chúng ta đi thôi .
- Không được !
- Hiá»n đệ có cao kiến gì ?
- Tiểu đệ không có cao kiến chi hết chỉ muốn nhỠđại ca tìm cách nà o để kiếm thấy lệnh sư vì tiểu đệ còn nhiá»u việc muốn thỉnh giáo lão nhân gia . Sau khi tiểu đệ giải quyết xong việc NgÅ© Phương giáo sẽ kiếm đại ca ..
Hoà ng Minh ngắt lá»i :
- Gia sư tÃnh tình cổ quái . Chỉ có lão gia muốn tìm ai thì được còn ai muốn tìm lão gia thì khó lắm .
- Xin đại ca thỠgắng sức một phen xem sao ?
- Chắc hiá»n đệ e rằng thân thá»§ cá»§a tiểu huynh không đủ chống chá»i vá»›i cưá»ng địch có Ä‘i theo chỉ là m hiá»n đệ báºn tâm thêm chứ gì ?
- Không phải tiểu đệ có ý nghÄ© như váºy đâu .
- Váºy chúng ta Ä‘i thôi .
Thá»±c ra trong lòng Từ Văn không muốn để cho Hoà ng Minh mạo hiểm sinh mạng . Chuyến nà y Ä‘i tìm NgÅ© Phương giáo tháºt chẳng nà o nÆ¡i đầm rồng hang cá»p , những tay cao thá»§ cá»§a NgÅ© Phương giáo nhiá»u không biết đến đâu mà kể há» chỉ hy sinh má»™t ngưá»i là Hoà ng Minh không đối phó nổi . Äồng thá»i theo lá»i cá»§a Phân đà n chúa Khương Giác lúc lâm tỠđã thổ lá»™ thì NgÅ© Phương giáo chá»§ rất có thể là tên nghịch đồ cá»§a bản môn . Vụ nà y liên quan đến vấn đỠmôn há»™ mà có Hoà ng Minh ở bên tháºt lắm Ä‘iá»u bất tiện . Trong lòng chà ng nghÄ© váºy liá»n rÅ© thấp cặp lông mà y thanh kiếm hồi lâu không nói gì .
Hoà ng Minh là tay lão luyện giang hồ tâm tư mau lẹ gã nhìn thấy Từ Văn có Ä‘iá»u ngẫm nghÄ© liá»n há»i ngay :
- Phải chăng hiá»n đệ có Ä‘iá»u chi khó nói ?
Từ Văn không sao được đà nh gáºt đầu nói :
- Äại ca Ä‘oán đúng đó .
- Nếu váºy tiểu huynh hiểu rồi và vui lòng phế bá» chá»§ kiến ...
- Tiểu đệ rất áy náy .
- Hiá»n đệ đừng nói váºy , tiểu huynh chẳng để tâm là m chi .
- Tiểu đệ xin đại ca nói cho hay là chúng ta sẽ gặp nhau ở địa phương nà o ?
Hoà ng Minh há»i lại :
- Ở ngoà i thà nh Nhữ Châu được không ?
- ÄÆ°á»£c rồi ! Váºy chúng ta cứ thế .
Hoà ng Minh lại dặn :
- Hiá»n đệ Ä‘i chuyến nà y phải cẩn tháºn lắm má»›i được !
- Cám ơn đại ca đã có dạ quan hoà i tiểu đệ xin ghi nhớ .
- Chúng ta còn Ä‘i vá»›i nhau được má»™t quãng nữa đến phÃa trước kia rồi hãy chia tay .
Hai ngưá»i Ä‘i trong bóng chiá»u thê lương ảm đạm ra khá»i khu vá»±c núi non đến trước ngã ba đưá»ng Hoà ng Minh cầm chặt tay Từ Văn ra chiá»u rất quyến luyến nói :
- Hiá»n đệ ! Chúng ta chia tay nhau từ đây . Hiá»n đệ hãy trân trá»ng ! Trong vòng mưá»i ngà y chúng ta sẽ gặp nhau ở ngoà i thà nh Nhữ Châu .
Từ Văn trong lòng rất cả khái đối vá»›i ngưá»i bạn thân thiết , chà ng mỉm cưá»i nói :
- Äại ca hãy trân trá»ng .
Hai ngưá»i nắm chặt tay nhau lần nữa rồi chia đưá»ng mà tiến .
Tung SÆ¡n là má»™t trong bốn môn phái lá»›n nó là lãnh tụ phái Thiếu Lâm vì phái nà y khai sáng ở nÆ¡i đây . Tuy mấy năm nay Tung SÆ¡n lâm và o tình trạng suy vi có Ä‘iá»u vẫn giữ được danh dá»± nguyên như cÅ© .
Dãy núi phÃa sau Ãt có vết chân ngưá»i , núi cao ngà n trùng sÆ¡n thế liên miên hiểm trở .
Má»™t buổi sáng mù sá»›m vừa tan ánh dương quang chiếu khắp trần gian . Má»™t chà ng thư sinh áo xanh chân Ä‘i như nước chảy mây trôi rong ruổi trong rặng núi nà y . Lòng chà ng hoà i bão ba Ä‘iá»u : cứu mẫu thân , kéo ngưá»i yêu ra khá»i tay cưá»ng địch và thanh lý môn há»™ Vạn Äá»™c môn . Chà ng chÃnh là Äịa Ngục thư sinh Từ Văn .
Chà ng chuyển động theo ánh mặt trá»i và tìm kiếm trong phạm vi mấy chục dặm nhưng chẳng thấy vết tÃch chi hết . Cả tiá»u phu , hiệp há»™ cÅ©ng không thấy bóng má»™t ngưá»i nà o .
Mặt trá»i đã xế vá» Tây mù chiá»u đã lên dần mà vẫn chẳng thấy tăm hÆ¡i chi hết , Từ Văn đứng ở đầu non ra chiá»u chán nản , chà ng bụng bảo dạ :
- Nếu quả NgÅ© Phương giáo láºp đà tại đây Ãt ra cÅ©ng phải có dấu vết gì , hay là lá»i Khương Giác không đúng sá»± tháºt ?
Chà ng bắt đầu sinh mối hoà i nghi thì bất thình lình má»™t bóng gưá»i xuất hiện trong rừng như ma quỉ hiện hình . Tai mắt Từ Văn rất linh mẫn chà ng phát giác ra ngay quay đầu nhìn lại thì thấy ngoà i năm trượng có má»™t thiếu niên áo gấm đứng sững . Coi cách ăn mặc cá»§a đối phương chà ng Ä‘oán ngay được địa vị cá»§a gã sá»± phát hiện nà y khiến cho chà ng phấn khởi . Chà ng lẩm bẩm :
- Chuyến Ä‘i nà y không đến nổi vô Ãch rồi .
Thiếu niên áo gấm lên tiếng há»i trước :
- Äịa Ngục thư sinh , ngươi đến đây là m chi ?
Từ Văn băng mình vá» phÃa đối phương còn cách ba trượng chà ng dừng lại cất tiếng lạnh lùng há»i :
- Có phải Ngũ Phương sứ giả đó chăng ?
Thiếu niên đáp :
- ChÃnh thị !
- Bản nhân muốn ra mắt Giáo chủ các vị .
Thiếu niên há»i lại :
- Các hạ muốn tham kiến Giáo chủ tại hạ ư ?
Từ Văn hừ má»™t tiếng chứ không trả lá»i , thiếu niên liá»n nói tiếp :
- Hiện giỠtại Giáo chủ chưa muốn gặp các hạ .
- Vì lẽ gì ?
- Bản sứ giả vâng lệnh Giáo chủ đưa tin cho các hạ ...
Từ Văn ngấm ngầm kinh hãi , chà ng tá»± há»i :
- Té ra hà nh tung cá»§a mình đã bị bại lá»™ , không biết NgÅ© Phương giáo chá»§ có biết thân pháºn mình hiện nay không ?
Chà ng liá»n há»i :
- ÄÆ°a tin gì ?
- Lệnh đưá»ng cùng ngưá»i yêu là Thiên Äà i Ma CÆ¡ hiện được bản giáo rất háºu đãi .
Từ Văn nghe nói tá»›i mẫu thân cùng ngưá»i yêu mắt dưá»ng như nảy lá»a run lên há»i :
- Háºu đãi là thế nà o ?
- Tức là cách sinh hoạt rất phong lưu .
- Còn gì nữa không ?
- Bản Giáo chá»§ còn đưa ra má»™t Ä‘iá»u kiện để trao đổi , nếu các hạ là m được thì mẫu thân và Thiên Äà i Ma CÆ¡ sẽ được trả tá»± do ngay .
Từ Văn động tâm nghiến răng há»i :
- Nếu bản nhân không là m được thì sao ?
Thiếu niên áo gấm cất giá»ng trầm trầm đáp :
- Không là m được thì kiếp nà y chẳng khi nà o các hạ được gặp hai ngưá»i kia nữa .
- Äiá»u kiện gì ?
- Äem thá»§ cấp vợ chồng Vệ Äạo há»™i chá»§ là m váºt trao đổi .
Từ Văn há»i :
- Sao ? Muốn lấy thủ cấp của Thượng Quan Hoà nh và Vân Trung Tiên TỠư ?
Thiếu niên áo gấm đáp :
- Äúng thế !
- Liệu bản nhân có tiếp thụ được Ä‘iá»u kiện đó chăng ?
- Äúng thế !
- Sao ngươi lại tá»± tin như váºy ?
Thiếu niên áo gấm đáp :
- Äiá»u thứ nhất là Thượng Quan Hoà nh có mối thâm thù vá»›i các hạ đằng nà o các hạ cÅ©ng hạ thá»§ lấy đầu há» . Äiá»u thứ hai là vì sinh mạng cá»§a lệnh đưá»ng và ngưá»i yêu các hạ không tiếp thụ không được .
Gã nói thế quả đúng sá»± tháºt , giữa chà ng và Thượng Quan Hoà nh thù cÅ© nợ má»›i chồng chất tất chà ng phải trả . Mặt khác Ä‘á»i sống cá»§a mẫu thân chà ng và Thiên Äà i Ma CÆ¡ cÅ©ng giống như Ä‘á»i sống cá»§a bản thân chà ng có khi nó còn quan trá»ng hÆ¡n . Có Ä‘iá»u chà ng khó mà tìm được tá»›i sà o huyệt cá»§a bá»n kia nên gã thiếu niên chắc chà ng phải nghe theo cách sắp đặt cá»§a há» .
Từ Văn ngẫm nghÄ© má»™t chút rồi há»i lại bằng má»™t giá»ng lạnh như băng :
- Tin tức của Giáo chủ đưa ra là thế ư ?
- Äúng váºy !
- Bản nhân không tiếp nháºn đâu .
- Nếu váºy thì các hạ sẽ phải ân hẠsuốt Ä‘á»i .
Từ Văn cưá»i lạt nói :
- Cái đó đã lấy gì là m chắc .
Thiếu niên áo gấm nói :
- Rồi các hạ sẽ biết , bản sứ giả xin cáo từ .
Từ Văn quát lên :
- Không được nhúc nhÃch .
- Sao ?
- Ngươi đừng tưởng bỠđi một cách dễ dà ng như thế được . Bây giỠngươi hãy nói danh hiệu cùng lai lịch của Giáo chủ ngươi đã .
Thiếu niên áo gấm há»i :
- Các hạ tưởng là m được như váºy ư ?
Mắt Từ Văn xanh lè mặt đầy sát khà chà ng xẳng giá»ng :
- Ngươi không tự chủ được đâu .
Thiếu niên áo gấm sợ hãi lùi lại hai bước rồi băng mình vá»t Ä‘i , thân pháp cá»§a gã cá»±c kỳ mau lẹ khiến gưá»i ta phải lè lưỡi . Nhưng Từ Văn khi nà o để gã chạy thoát chà ng lá»›n tiếng quát :
- Äứng lại ngay !
Chà ng băng mình Ä‘i nhanh như Ä‘iện chá»›p vá»t tá»›i phÃa trước ngăn chặn lại , thiếu niên áo gấm quay đầu toan chạy gã vá»t Ä‘i má»™t cái đã đến ven rừng . Chà ng nghÄ© thầm :
- Nếu để hắn chuồn và o rừng thì chà ng mất nhiá»u công tìm kiếm .
Chà ng liá»n rượt tá»›i như bóng theo hình chà ng vá»t lên không vung chưởng đánh ra má»™t phát . Phát chưởng nà y tuy không mãnh liệt bằng đứng ở dưới đất phóng ra nhưng chà ng đã váºn dụng công lá»±c đến độ chót chưởng phong à o à o xô tá»›i khiến cho thiếu niên áo gấm loạng choạng ngưá»i Ä‘i . Từ Văn lại rẽ ngang ngưá»i ra đứng chắn thét lên :
- Ngươi muốn thoát thân thì chỉ là chuyện mơ hồ .
Thiếu niên áo gấm mặt xám như tro tà n lùi lại ba bốn bước đồng thá»i gã giÆ¡ tay lên má»™t cái láºp tức má»™t mùi thÆ¡m bao phá»§ Từ Văn .
Từ Văn cưá»i khẩy nói :
- Té ra ngươi cÅ©ng há»c được cách dùng độc , đáng tiếc là ngươi lại chạm trán vá»›i tổ sư dùng độc .
Thiếu niên áo gấm trong lúc cấp bách không biết là m thế nà o nên dùng hạ kế nà y gã chẳng còn lạ gì Äịa Ngục thư sinh là má»™t tay cao thá»§ vỠđộc đạo . Vì thiếu niên đã tiết lá»™ dùng độc Từ Văn liá»n xác định NgÅ© Phương Giáo chá»§ rất có thể là tên nghịch đồ bản môn đã lấy được Äá»™c kinh . Thiếu niên áo gấm rú lên má»™t tiếng quái gở rồi phóng chưởng nhanh như Ä‘iện chá»›p nhằm Từ Văn đánh má»™t chiêu vong mạng .
Ngưá»i ta thưá»ng nói Kẻ dÅ©ng phu liá»u mạng muôn ngưá»i không địch lại công lá»±c cá»§a NgÅ© Phương sứ giả vốn đã kinh ngưá»i mà gã lại ra tay liá»u mạng khiến cho Từ Văn chống được cÅ©ng phà sức .
Cách đánh liá»u mạng nà y chỉ có má»™t hÆ¡i nhuệ khà còn vá» công lá»±c thì gã so kịp Từ Văn thế nà o được ?
Thiếu niên áo gấm phóng chiêu liá»u mạng không ăn thua gì thì trong chá»›p mắt Từ Văn phóng ra chiêu Äá»™c thá»§ nhất thức thiếu niên áo gấm rú lên má»™t tiếng kinh hồn miệng há»™c máu tươi té lăn xuống đất , nhưng gã cá»±a quáºy mấy cái rồi đứng dáºy được . Từ Văn muốn để gã sống nên trong chiêu thức nà y chà ng chưa ra tay kịch liệt nếu không thì đối phương chẳng tà i nà o đứng dáºy được nữa .
Từ Văn nói :
- Ngươi nói tháºt Ä‘i là hÆ¡n .
Thiếu niên áo gấm đáp :
- Không được đâu .
Từ Văn thở mạnh một cái rồi bảo gã :
- Ngươi không nói cũng được , nhưng phải đưa ta vỠTổng đà n .
Thiếu niên áo gấm lau máu trên mép rồi rú lên rất thê thảm :
- Ngươi đừng hòng ...
Từ Văn giáºn quá không nhịn được nữa vươn tay ra nắm lấy huyệt Kiên tÄ©nh cá»§a đối phương . Năm ngón tay chà ng bấm sâu và o thịt gã máu tươi rươm rướm chảy ra lá»t qua kẻ ngón tay rá»›t xuống khiến cho tấm gáo gấm cá»§a gã cà ng thêm mà u tươi đẹp . Từ Văn lại quát há»i :
- Ngươi thỠnói một tiếng không nữa ta coi .
Thiếu niên áo gấm vẫn một mực :
- Ta không chịu .
|
 |
|
| |