 |
|

21-03-2008, 10:40 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Chương 11
Theo lịch , nếu hôm nà o Ä‘Ãch thân viện trưởng Ân Tuấn thăm khám bệnh thì hôm đó , số lượng bệnh nhân đến bệnh viện sẽ đông hÆ¡n ngà y thưá»ng gấp mưá»i lần . Ân Tuấn biết váºy , nhưng anh chưa bao giá» thấy ngại hay mệt cả . Anh cÅ©ng chưa từng từ chối má»™t bệnh nhân nà o , dù đã hết giá» là m việc đã lâu . Anh có thể khám , trị bệnh bá» cÆ¡m trưa , tháºm chà cả cÆ¡m chiá»u , để giải quyết cho hết số lượng bệnh nhân đông quá mức.
Rù rì vá»›i nhau , ngưá»i thì bảo anh có bá»™ thần kinh thép . Kẻ thì nói vì trái tim anh bằng đá nên chẳng biết mệt là gì, chỉ biết tiá»n thôi.
Mặc cho ngưá»i ta xì xầm bà n tán . Ân Tuấn chẳng mảy may báºn tâm để ý . Anh chỉ biết là m theo quan Ä‘iểm sống cá»§a mình . Chỉ biết rằng , má»—i ngà y từ phòng khám trở vá» , anh hạnh phúc vá»›i cÆ¡ thể mệt nhoà i , vá»›i bao tiá»n căng phòng nứt túi, vá»›i danh sách những bệnh nhân cứu được ngà y má»™t dà i ngoằng trong cuá»™n sá»› mà anh sẽ đốt cho mẹ xem và o ngà y đám giá»— sắp tá»›i nà y . Thấy anh cứu được nhiá»u ngưá»i váºy , mẹ chắc sẽ hà i lòng , sẽ mãn nguyện lắm.
-Thưa viện trưởng , bắt đầu cho bệnh nhân và o khám được chưa ạ ?
-Má»™t cô y tá rụt rè, ló đầu qua ô cá»a.
-À ! ÄÆ°á»£c rồi.
Dứt mình ra khá»i cÆ¡n suy tưởng . Ân Tuấn gáºt đầu , mở to táºp hồ sÆ¡ bệnh án.
Anh thầm há»i ,sao cả Ä‘á»i mình cứ trầm tư , ảm đạm , không giống như tất cả má»i ngưá»i ? CÅ©ng không thể phá lên cưá»i thÃch thú trước má»™t câu đùa tếu , má»™t câu chuyện tiếu lâm nà o . Äôi môi cá»§a anh chỉ cưá»i bằng có , chứ không biết cưá»i vì thÃch thú , vui mừng . Dù đôi lúc , anh cÅ©ng muốn được hoà đồng , hoà nháºp và o dòng ngưá»i sôi nổi nói nói cưá»i cưá»i kia . Nhưng lần nà o , anh cÅ©ng bị thất bại má»™t cách thảm hại . Anh thấy mình lạc lõng giữa đám đông , cÅ©ng như cảm thấy những câu chuyện mà há» quan tâm sao chán phèo, nhạt nhẽo ..
-Thưa bác sĩ ..
Má»™t ngưá»i đà n bà rụt rè lên tiếng gá»i . Ân Tuấn giáºt mình ngẩng dáºy . Nháºn ra bệnh nhân là ngưá»i quen cÅ© , đôi mà y cá»§a anh láºp tức cau nhanh lại :
-Lại là bà nữa ư ? Tôi đã nói rồi , nÆ¡i đây không phải là bệnh viện từ thiện . Cà ng không phải cái chợ để bà mặc sức ra và o cò kè thêm bá»›t . Nếu không đóng đủ viện phà , bà hãy ẵm bé vá» Ä‘i . Tôi không có thá»i gian tiếp bà đâu.
-Vâng . Thưa bác sĩ , tôi biết
- Ngưá»i đà n bà láºt đất nói
- Tôi có Ä‘em đủ tiá»n đây .Xin bác sÄ© chữa giùm con tôi ạ.
-Hừ !
- Ân Tuấn nhếch môi cưá»i mai mỉa
- Cuối cùng rồi bà cÅ©ng chịu lòi ra . May mà lúc trước , tôi không bị mấy lá»i giả dối cá»§a bà là m động lòng . Không thì .. đã bị gạt rồi.
-Tôi không gạt bác sĩ đâu
- Bà thở ra buồn bã
- Quả tháºt tôi đã bó tay , đã không thể chạy chá»t , vay mượn thêm được cá»§a ai cho đủ số . Những tưởng đà nh để chúng chết rồi , nhưng may mắn quá , giữa lúc cùng đưá»ng tuyệt vá»ng đó , tôi gặp được Tâm Như . ChÃnh cô ấy đã cứu vá»›t cuá»™c Ä‘á»i cá»§a vợ chồng tôi , cÅ©ng như đã ban cho sinh váºt nhá» nhoi nà y sá»± sống.
-Cho không hai mươi triệu ư ?
- Ân Tuấn không thể nà o tin được
- Tâm Như là ngưá»i như thế nà o mà ngu ngốc thế ?
-Cô ta không ngu ngốc
- Ngưá»i đà n bà phản ứng ngay
- Cô ta chỉ quá nhân từ và tốt bụng thôi , thưa bác sÄ© . Tâm Như không xa lạ vá»›i ông đâu . Cô ta chÃnh là há»™ lý trong bệnh viện cá»§a ông đấy.
-Là Tâm Như ư ?
- Ân Tuấn nói to . Nếu như lúc nãy nghe chuyện bà được cho không hai mươi triệu , anh ngạc nhiên má»™t thì bây giá» .. biết vị ân nhân là cô há»™ lý nghèo khó cá»§a mình , Ân Tuấn ngạc nhiên đến những mưá»i lần
- Cô ấy không thể có nhiá»u tiá»n như váºy được.
-Vâng
- Bà gáºt đầu
- Cô ấy cÅ©ng bảo thế . Số tiá»n nà y không phải cá»§a riêng cô ấy .Mưá»i triệu là cá»§a ngưá»i cha nuôi . Năm triệu cá»§a cô ấy và năm triệu là cá»§a bác sÄ© Chà Bằng.
- Cả Chà Bằng cÅ©ng dÃnh và o chuyện nà y sao ?
Cà ng lúc , Ân Tuấn cà ng ngạc nhiên hÆ¡n . Lẽ nà o trên thế gian nà y , lòng tốt vẫn còn tồn tại ? Lẽ nà o vẫn còn có những con ngưá»i giúp ngưá»i không vì lợi ? á»’ , không ! Hoang đưá»ng lắm . Ân Tuấn không thể nà o tin nổi.
-Tiá»n đã đủ rồi đây , xin bác sÄ© khám và mổ giùm hai đứa con tôi
- Thấy Ân Tuấn đột nhiên ngồi thần ngưá»i ra , bà ôn tồn nhắc.
Ân Tuấn giáºt mình ngẩng dáºy . Hồn lÆ¡ lá»ng , anh đặt ống nghe và o tai như cái máy . Anh bắt đầu khám cho hai đứa bé trong ánh mắt sáng bừng lên vì hạnh phúc cá»§a ngưá»i mẹ.
- ÄÆ°á»£c rồi
- Sau khi khám tháºt lâu , tháºt kỹ , Ân Tuấn viết nhanh và o táºp hồ sÆ¡ rồi khẽ khà ng trao nó cho bÃ
- Bà ra ngoà i bà n là m thá»§ tục , đóng tiá»n rồi cho chúng nháºp viện ngay.
-Vâng
- Äón táºp hồ sÆ¡ , bà láºp cáºp đứng lên.
Ra đến cá»a , như chợt nhá»› , bà quay đầu lại há»i :
-Có phải ngà y mai sẽ mổ không , thưa bác sĩ ?
-Không
- Ân Tuấn lắc đầu.
Bà há»i , vẻ nóng lòng :
-Thế thì bao giỠ, thưa bác sĩ ?
Ân Tuấn ngẩng đầu lên , gắt gá»ng :
-Bà cứ là m theo lá»i tôi . Còn bao giá» phẫu thuáºt thì tá»± tôi sẽ quyết định . Äừng dà i dòng , lôi thôi thế.
- Dạ ..
Bị hét , bà Châu hoảng quá , láºt Ä‘áºt Ä‘i nhanh.
Cánh cá»a báºt mở , má»™t bệnh nhân khác bước và o . Chưa kịp ngồi và o ghế đã bị Ân Tuấn trợn mắt , hét luôn má»™t tráºn :
-Là m gì đó ? Tôi đã cho gá»i đâu mà và o chứ ?
- Rồi nhấn mạnh và o cái nút Ä‘iện Ä‘am , anh bá»±c dá»c bảo cô y tá
- Nà y ! Có cho bệnh nhân và o thì cÅ©ng thư thả cho tôi thở vá»›i . Ngưá»i chứ có phải máy đâu mà không biệt mệt hả ? Mau và o má»i bệnh nhân ở trong đây ra giùm tôi.
- Dạ ..
Giá»ng cô y tá hốt hoảng trong máy Ä‘iện Ä‘am . Và ngưá»i bệnh nhân vừa bước và o không đợi má»i đã vá»™i bước ra.
Ân Tuấn hôm nay bênh hay sao ấy ? Ngà y thưá»ng , anh đâu biết mệt là gì . Hôm nà o cho bệnh nhân và o cháºm , còn bị anh mắng cho má»™t tráºn , bảo là lá» má» quá.
Mình đã nổi nóng vô lý . Ân Tuấn biết , những vẫn không sao ká»m chế cÆ¡n nóng giáºn bừng bừng lên trong cÆ¡ thể , cÅ©ng như không sao tránh cho mình hay cáu bẳn , gắt gá»ng má»i ngưá»i . Dù biết rá» triệu chứng nà y trong y há»c thưá»ng được gá»i là stress và có thuốc trị hẳn hòi . Nhưng vá»›i anh , trong chứng bệnh nà y , má»i thứ thuốc Ä‘á»u bị vô hiệu hoá.
Hôm nay , Ân Tuấn vá» trá»… hÆ¡n thưá»ng khi những má»™t tiếng đồng hồ . CÆ¡n đói cùng sá»± thất vá»ng trong việc tuyển chá»n tìm trợ lý cho cuá»™c phẩu thuáºt sắp đến là m anh mệt má»i vô cùng . Bá» mặc Tân và Thà nh lăn xăng dá»n cÆ¡m dưới bếp , Ân Tuấn bá» Ä‘i thẳng lên lầu . Anh không muốn ăn , chỉ muốn tắm má»™t cái rồi ngã nhà o ra giưá»ng mà ngá»§.
Æ ! Gì thế nà y ? Vừa bước và o phòng , Ân Tuấn đã vá»™i lá»™n trở ra . ÄÆ°a tay dụi mắt , anh định thần nhìn kỹ cánh cá»a trước mặt mình . Äúng là phòng anh rồi . Lúc nãy đói nên hoa mắt chăng ? Äẩy cá»a bước và o má»™t lần nữa , Ân Tuấn phải giáºt nảy ngưá»i , tròn đôi mắt.
Nếu không phải quáng gà , anh nhất định đã ngá»§ mÆ¡ rồi . Chẳng lý nà o anh cho ngưá»i sÆ¡n sá»a lại căn phòng cá»§a mình mà không há» hay biết.
Ngồi xuống giưá»ng , Ân Tuấn bá»—ng thấy bá»±c mình kinh khá»§ng . Cắn mạnh và o môi Ä‘au Ä‘iếng . Rõ rà ng không phải là nằm mÆ¡ . Váºy ai ? Kẻ nà o cả gan dám biến phòng cá»§a anh thà nh nhà trẻ vá»›i hà ng trăm mà u xanh , trắng , đỠ, và ng như váºy chứ ?
-Thà nh ! Bác Bảy ! Lên gặp tôi láºp tức !
Cầm lấy ống nghe , Ân Tuấn xẵng giá»ng mình . Hừ ! Nếu quả tháºt chÃnh hỠđã là m , anh nhất định chẳng bá» qua đâu.
- Dạ , cáºu Tuấn . Cáºu gá»i tôi và bác Bảy hả ?
- Thấy cánh cá»a he hé mở , Thà nh rụt rè ló đầu và o há»i.
Lần đầu tiên đặt chân và o phòng Ân Tuấn , nên anh ta không phát hiện sá»± bất thưá»ng.
-Phải
- Ân Tuấn gáºt đầu , mặt hầm hầm giáºn
- Nói mau !Anh và bác Bảy , ai đã sÆ¡n vẽ lung tung lên tưá»ng tôi như váºy hả ?
-Vẽ lung tung ư ?
- Thà nh ngơ ngác.
Cùng lúc , Tân nghe chuyện , tò mò ló đầu và o . Từng được và o phòng cáºu chá»§ nên cáºu ta phát hiện ra ngay.
-á»’ ! Äẹp quá ! Hệt như nhà cổ tÃch váºy.
-Im đi !
- Ân Tuấn trừng đôi mắt.
Tân vá»™i im re . Cánh cá»a mở rá»™ng ra , đến lượt ông Bảy sững sá» trước má»™t kiệt tác lạ Ä‘á»i . Khắp phòng , đầu trên tưá»ng là những hình vẽ sặc sỡ đủ mà u . NÆ¡i là má»™t Ä‘oá hướng dương và ng tươi dưới ánh nắng rá»±c rỡ cá»§a mặt trá»i . NÆ¡i là chú rùa ì ạch chạy ăn chú thá» . NÆ¡i là những hạt mưa mát mẻ tưới trên đầu những con ếch xà xá»n báºc thầy . Tránh mưa bằng cây dù nấm xinh xinh , ngá»™ nghÄ©nh mà buồn cưá»i lắm . Äối diện ngay bà n là m việc cá»§a Ân Tuấn là hình má»™t bé trai Ä‘ang đứng đái . Tinh nghịch , dá»… thương đến lạ lùng . Trong lúc bức tưá»ng đối diện giưá»ng ngá»§ cá»§a anh được treo hình má»™t cô gái đẹp . Cô ta như trêu ghẹo anh bằng nụ cưá»i xinh như má»™ng . Trá»i Æ¡i ! Trên bà n là m việc cá»§a anh lại đưá»c cắm đầy hoa hồng nữa . Như ai đó chẳng biết rằng , hoa là thứ Ân Tuấn ghét nhất Ä‘á»i.
-Bây giá» thì má»i ngưá»i rõ lý do tôi nổi nóng lên rồi chứ ?
- Äợi cho má»i ngưá»i nhìn má»™t lượt hết những thứ lá»™n xá»™n trong phòng mình . Ân Tuấn má»›i nghiêm trá»ng há»i
- Äây là công trình cá»§a ai ?
- Tôi vô can truyện nà y
- nhún vai thở phà o ra một hơi nhẹ nhõm , Tân an tâm nói
- Cả ngà y theo cáºu Tuấn ở bệnh viện , tôi không biết gì đâu.
Chuyện nà y ..
- Ông Bảy nhẹ gãi đầu - cÅ©ng không dÃnh dáng đến tôi . Tôi đâu có chìa khoá phòng cáºu Tuấn.
Chỉ còn lại Thà nh thôi . Má»i con mắt đổ dồn vá» phÃa anh , chá» lá»i giải thÃch.
-Tôi .. tôi cũng không có .
- vụng vỠ, Thà nh lắc đầu với cảm giác tình ngay lý gian.
-Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u không có .
- Ân Tuấn cưá»i gằn
- Thế bức tranh nà y tá»± má»c lên đây chắc ?
-À ! Phải rồi .
- như chợt nhớ ra , Thà nh reo lên mừng rỡ
- Hãy còn má»™t ngưá»i nữa.
-Ai thế ? - những tiếng há»i cùng dáºy lên má»™t lúc.
Thà nh nói nhanh :
-Cô gái giúp việc . Hôm nà o , cô ta cÅ©ng mượn chìa khoá cá»§a tôi để và o phòng cáºu chá»§ quét dá»n . Không chừng ..
-Gá»i cô ta đến gặp tôi láºp tức !
- Không đợi Thà nh nói hết câu, Ân Tuấn đã quát lên
- Tân ! Mà y lấy xe đưa Thà nh đến nhà cô ấy , mau lên !
-Vâng . Vâng ạ !
Trong những trưá»ng hợp thế nà y , chần chừ là dại dá»™t . Nên không đợi Ân Tuấn nói dứt câu , Tân và Thà nh đã biến mất sau báºc thang lầu . Ông Bảy vá» tần ngần giây phút rồi cÅ©ng vá»™i rút lui , bá» mặc Ân Tuấn vá»›i căn phòng đầy sắc mà u ngá»™ nghÄ©nh.
Nằm váºt xuống giưá»ng , quên cả thói quen thưá»ng lệ là phải và o phòng tắm , Ân Tuấn chăm chú ngắm nhìn những hình vẽ trên tưá»ng , thầm há»i : Cô gái giúp việc kia tại sao phải là m như váºy ? Tại sao lại vẽ đầy phòng cá»§a anh chứ ?
Những bức tranh xem cÅ©ng được đấy . Lúc nà y , Ân Tuấn đã bình tÄ©nh hÆ¡n . Dù thoạt nhìn , trông chúng rối bù , hoa mắt , nhưng tháºt ra , chúng được vẽ theo bố cục rất đà ng hoà ng . Rõ rà ng khi vẽ , cô gái đã có ý định sẵn trong đầu, không phải do tùy hứng vẽ lung tung.
Cô ta có hoa tay lắm . Những bức vẽ hình đầy ngá»™ nghÄ©nh nhìn má»™t hồi cÅ©ng vui vui , cÅ©ng thấy thần kinh phần nà o thư giãn . Nhất là bé trai Ä‘ang trần truồng đứng "tè" kia . Nhìn Ä‘iệu bá»™ cá»§a nó , tháºt khó mà nén được nụ cưá»i . Chút vui vui , pha chút gì thèn thẹn cá»§a cảm giác má»™t ngưá»i đà n ông phÆ¡i bà y Ä‘iá»u thầm kÃn nhất.
Trở mình sang bên , Ân Tuấn bá»—ng nghe mùi dầu thÆ¡m dìu dịu từ đây bay và o mÅ©i . Dưá»ng như từ dưới chiếc gối nằm thì phải ? Láºt úp luôn ngưá»i xuống , anh má»›i hay là tấm drap , cả áo gối cá»§a mình cÅ©ng Ä‘á»u bị thay hết . Không phải là má»™t mà u nâu xám lạnh lùng như trước , mà là mà u hồng phấn dịu dà ng , ngá»t mát . Tạo má»™t cảm giác thư giản đến tuyệt vá»i.
Ô! Có chuyện gì thế ? Ân Tuấn bá»—ng giáºt mình , ngồi phắt ngay dáºy . Bà ng hoà ng kinh sợ cảm giác bị ngoại váºt chi phối quá nhiá»u . Những bức tranh kia , tấm drap nà y và cô gái ná» như má»™t ma thuáºt vô hình Ä‘ang muốn anh rá»i bá» thế giá»›i mÆ¡ hồ nà o khác . Không . Không thể như thế được . Bao nhiêu năm nay anh đã vững và ng kiên định vá»›i láºp trưá»ng , vá»›i nguyên tắc là ngưá»i cá»§a riêng mình . Sau có thể môt phút , má»™t giây bị những cảm giác thưá»ng kia là m sụp đỗ tan tà nh ?
-Không.
Hét lá»›n như má»™t lá»i khẳng định . Ân Tuấn vung tay vò nát tấm drap phẳng phiu dưới chân mình . Rồi như sẵn tay , anh ném luôn bình hoa xuống đấy vỡ tan . Cùng lúc Thà nh , Tân và má»™t ngưá»i con gái lạ bước và o , qua cánh cá»a chưa được khép.
-Cô ta đâu ? Hả !
- Bất chợt dừng lại trên gương mặt cô gái má»›i bước và o . Miệng Ân Tuấn mở tròn vo , há hốc hệt như miệng Tân khi lần đâu được Thà nh đưa đến gặp cô ta váºy.
-Là Tâm Như .. Sao lại là Tâm Như được ?
-Bác sĩ Ân Tuấn là gã khốn khiếp hôm nà o đã đụng mình gãy chân ư ?
- Phần đối diện , Tâm Như cÅ©ng không kém phần kinh hãi , rụng rá»i khi nháºn ra thần tượng , ngưá»i mình thương yêu kÃnh trá»ng nhất là gã tiểu nhân , bỉ ổi mà mình căm ghét . Những tưởng sẽ cho gã ăn tát tai ngay từ phút đầu đối diện.
Váºy mà .. giá» gặp hắn , cô chỉ biết tròn mắt ngó trong cảm giác sững sá» , chết lặng . Má»i tế bà o trong cÆ¡ thể như đông cứng lại . Không biết cưá»i hay khóc , vui mừng hay Ä‘au khổ nữa ?
- Äeo bám tôi như đĩa váºy tháºt ra cô có mục Ä‘Ãch gì ?
Phút sững sỠbất động trôi qua , Ân Tuấn nhanh chóng lấy lại phong độ . Hiểu sự việc theo cách nhìn đen tối của mình, anh hất hà m mỉa mai.
- Äeo bám anh ?
- Con ngưá»i thần tượng bác sÄ© Ân Tuấn biến mất khá»i suy nghÄ© cá»§a Tâm Như . Trước mắt cô , giỠđây chỉ còn gã con trai phách lối , kiêu ngạo và đáng ghét vô cùng . Chăng còn nhá»› mình là cô há»™ lý dưới quyá»n cá»§a anh , Tâm Như hất mặt lên Ä‘anh đá
- Äừng quá vá»ng tưởng . Anh không đáng để tôi bá» công bám theo đâu.
-Tôi không vá»ng tưởng
- ngồi xuống ghế xa lông , Ân Tuấn nheo một con mắt lại
- Là sá»± tháºt hiển nhiên thôi . Chẳng phải cô đã Ä‘eo bám theo tôi từ bệnh viện vỠđến nhà là gì ? Nói không chừng , đụng xe lần ấy cÅ©ng do cô dà n dá»±ng , cố tình thôi.
- Äừng nói báºy .
-Tâm Như trừng mắt
- Tôi không hỠbám theo anh.
-Váºy cô trả lá»i Ä‘i
- Ân Tuấn ngả đầu trên ghế tá»±a . Tình cá» lại nhìn thấy chú thá» vẽ trên tưá»ng . Chú ta trông nhanh nhẹn , thông minh váºy cuối cùng lại để thua Ä‘au con rùa cháºm chạp . Không hiểu trong cuá»™c Ä‘ua nà y , anh và Tâm Như , ai rùa , ai thá»?
- Sá»± hiện diện cá»§a cô trong căn nhà cá»§a tôi là thế nà o đây? Những bữa cÆ¡m ngon không cần tiá»n chợ lẫn thù lao . Tại sao cô tá» ra tốt vá»›i tôi váºy . Cô có âm mưu dá»± tÃnh gì ?
-Tôi không có âm mưu dá»± tÃnh gì , cÅ©ng chẳng phải tốt vá»›i anh đâu
- Tâm Như nhẹ nhún vai
- Chẳng qua tại lúc đó , tôi không biết anh là bác sÄ© Ân Tuấn , thần tượng cả Ä‘á»i cá»§a tôi lại là má»™t con ngưá»i cao ngạo , đáng ghét như anh váºy.
-Thế sao ?
- Nghe cô bảo mình là thần tượng , cánh mÅ©i Ân Tuấn pháºp phồng
-Tôi tháºt không ngá» mình có hân hạnh đó . Chà ! Nếu không có buổi gặp mặt thú vị hôm nay , có lẽ .. trái tim tôi đã bị bà n tay dịu dà ng , vô hình cá»§a cô thu phục mất rồi . Hú vÃa! Tôi cÅ©ng con may mắn lắm.
-Ông đừng có nằm mơ
- Bị nói trúng tim đen . Tâm Như như nhảy cẫng lên phản ứng.
-Cả khi anh là bác sÄ© Ân Tuấn , tôi cÅ©ng chẳng thèm đâu . Thần tượng Ân Tuấn đã đổ sụp trong tôi từ lúc ông ấy từ chối , không nháºn lá»i giải phẫu cho hai đứa bé sinh đôi kia rồi . Loại ngưá»i vô tình , vô cảm không có trái tim như anh, chẳng thÃch hợp vá»›i tôi đâu.
Bị chê , dù chê đúng, Ân Tuấn vẫn cảm thấy tá»± ái bị tổn thương . Äáºp mạnh tay xuống bà n , anh hét :
- Äừng nguỵ biện ! Tôi từ chối giải phẫu cho hai đứa bé gần má»™t tháng rồi . Nếu mất thần tượng , sao đến táºn chiá»u nay, cô vẫn còn ở lại đây lo cÆ¡m nước , lại còn dá»n phòng cho tôi nữa ?
-Ừ, thì ..
- Hai má thoáng đỠhồng vì hai từ "dá»n phòng" cá»§a Ân Tuấn , Tâm Như thở hắt ra . hạ giá»ng
- Còn ở lại .. lo lắng cho anh , tôi chẳng qua .. vì lá»i á»§y thác cá»§a má»™t ngưá»i thôi.
-Cà ng lúc cà ng vô lý
- Ân Tuấn phì cưá»i
- Ngưá»i nà o có quyá»n á»§y thác tôi cho cô chứ ? Anh Thà nh ? Bác Bảy ? Hay cô lại muốn bảo là thằng Tân hả ?
Äang đứng yên há hốc nghe hai ngưá»i tranh cãi , bất chợt nghe đến tên mình , Tân vá»™i xua tay lia lịa :
-á»’ ! Không . Không phải tôi . Äừng lôi tôi và o cuá»™c.
Nói rồi , như sợ đứng lâu sẽ bị dÃnh lÃu đến mình , Tân lại láºt Ä‘áºt chuồn lẹ xuống nhà dưới theo Thà nh và ông Bảy . Trong chuyện nà y , là m ngưá»i vô can tốt hÆ¡n . Không khéo "trâu bò húc nhau , ruồi muá»—i chết".
-Bá»n hỠđúng là không há» uá»· thác anh cho tôi
- Tâm Như gằn giá»ng
- Vì há» chẳng có tư cách và lý do nà o để thuyết phục tôi phải là m như váºy.
-Thế ai ?
- Nổi nóng lên . Ân Tuấn quát.
Tâm Như thủng thỉnh :
-Má»™t ngưá»i mà nếu không có thì .. anh chẳng thể nà o tồn tại trên thế gian nà y được . Ngưá»i đã tao ra anh dù anh luôn phá»§ nháºn gá»i bằng cha.
-Sao ?
- Ân Tuấn báºt nhah dáºy ? Cô bảo .. chÃnh ông ta ?
-Phải
- Tâm Như gáºt đầu
- ChÃnh bác Mẫn . Ba cá»§a anh đã nhá» tôi chăm sóc cho anh đó. Bất ngá» quá , phải không ?
- Rồi cô hạ giá»ng
- Ân Tuấn ! Ba của anh thương anh lắm đó . Anh có muốn gặp ông ấy không ?
-Thương ?
- Ân Tuấn rùng mình rồi chợt thét
- Tôi không có ba . Láºp tức biến khá»i đây mau ! Tôi không muốn nhìn cô và nghe thêm má»™t lá»i nà o nữa.
-Nhưng ..
- Tâm Như mấp máy môi.
-Biến! Biến khá»i đây ngay ! Không cho cô nói hết câu , Ân Tuấn chỉ tay ra cá»a , hét to
- Nếu cô không đi , tôi sẽ báo thằng Thà nh đuổi ra đó.
-Không phải đuổi đâu
- Tâm Như nhìn thẳng và o mắt Ân Tuấn - Tôi Ä‘i và anh sẽ phải ân háºn vá» hà nh động cá»§a mình ngà y hôm nay đó.
Nói xong , không chá» phản ứng cá»§a Ân Tuấn, Tâm Như quay ngoắt ngưá»i bước Ä‘i ngay.
Bóng cá»§a cô khuất sau cánh cá»a , Ân Tuấn láºp tức té quỵ xuống ghế xa lông như ngưá»i kiệt sức . Ngưá»i đà n ông đó lại xuất hiện sau hÆ¡n mưá»i năm vắng bặt . Ông ta muốn nhìn con ư ? Äừng vá»ng tưởng đến Ä‘iá»u không thể có . Hà m răng cắn chặt , mắt Ân Tuấn long lên những tia nhìn căm thù , hoang dại ...
Last edited by khungcodangcap; 29-11-2008 at 07:39 PM.
|

21-03-2008, 10:40 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Chương 12
Gây cãi vá»›i Ân Tuấn xong , Tâm Như những tưởng mình sẽ không bao giỠđặt chân và o nhà anh nữa . Ngoà i những việc cần là m , cần trao đổi ở bệnh viện , cô nhá»§ lòng sẽ không báºn tâm nghÄ© đến anh, dù chỉ là má»™t phút.
Váºy mà , chỉ hai ngà y không đến nhà anh dá»n dẹp , hai ngà y không nhìn thấy mặt anh trong bệnh viện thôi , lòng cô đã bồn chồn , khó chịu như lá»a đốt . Và o ra bần thần như kẻ mất hồn , cứ ngóng ngóng , trông trông.
Kỳ lạ quá ! Tâm Như bất lá»±c thay cho trái tim nhá» cá»§a mình. Từ lúc biết Ân Tuấn chÃnh là kẻ đụng mình , nó không há» tá» ra căm ghét anh như mong đợi , mà ngược lại . Nó dưá»ng như cà ng lúc cà ng thân thương , cà ng gần gÅ©i vá»›i anh hÆ¡n .
Bác sÄ© Ân Tuấn không còn là má»™t cái gì vượt quá tầm tay cá»§a cô . Anh trở nên Ä‘á»i thưá»ng , bình dị như bao con ngưá»i bình thưá»ng trên thế gian nà y . Nếu không muốn bảo là .. anh còn tá»™i nghiệp , còn đáng thương hÆ¡n há» nữa.
Chiá»u nay , tan giá» là m việc ở bệnh viện ra . Äi lòng vòng má»™t hồi , Tâm Như lại thấy mình ở chợ . Ước muốn được nấu má»™t món gì đó cho Ân Tuấn ăn cứ dáºy lên , cô không đến , chắc anh đã trở vá» thói quen cÅ© . Tiếp tục ăn thịt há»™p cá»§a mình rồi . Ä‚n như váºy là m sao đủ sức là m việc ? Tim bá»—ng dưng nhoi nhói , Tâm Như thấy mình quẹo nhanh và o hà ng thá»±c phẩm tươi sống.
Mới bốn giỠ, Ân Tuấn chưa có mặt ở nhà đâu
- Tâm Như nhủ bụng
- Mình cứ ghé và o nấu xong rồi đi ngay , Ân Tuấn không ăn thì bác Bảy , và anh Thà nh dùng cũng được . Tâm Như nhớ đến vẻ mặt rạng rỡ và nỗi vui mừng của mình lần đầu nghe Thà nh báo tin, Ân Tuấn chịu dùng món canh khổ qua hầm với thịt.
- Là cô hả ?
- Ông Bảy ra mở cá»a . Thấy cô , ông há»i ngay
- Hai bữa nay , sao cô không tới ? Ân Tuấn bệnh rồi.
- Ân Tuấn bệnh ư ?
- Tim thót một cái nhanh trong ngực , Tâm Như lo lắng
- Anh ta bệnh gì ? Lâu chưa bác ?
- Thì ra ngay sao khi cô vá» , cáºu Tuấn ngã bệnh ngay
- Ông Bảy thở dà i
- Có biết là bệnh gì đâu . Cả ngưá»i hầm háºp nóng , lại chẳng ăn uống gì.
- Äể cháu và o xem thá»
- bước chân Tâm Như sải nhanh hơn.
Ân Tuấn kia rồi . Anh Ä‘ang nằm thiêm thiếp trên giưá»ng . Bên cạnh , Tân và Thà nh Ä‘ang lăng xăng lo lắng . Thấy cô , Tân mừng rỡ :
-á»’ , Tâm Như ! Cô đến rồi , may mắn quá ! Hôm đó , cô nói gì cho cáºu chá»§ cá»§a tôi bệnh thế ?
Không trả lá»i Tân , Tâm Như bước nhanh đến bên giưá»ng Ân Tuấn . Má»›i hai ngà y mà trông anh tiá»u tuỵ quá . Bà n tay cô ân cần đặt nhẹ lên trán anh rồi giáºt vá» ngay hốt hoảng . Nóng quá ! Sốt ruá»™t vì anh , cô xẵng giá»ng vá»›i Thà nh :
-Ân Tuấn nóng váºy , sao anh không bảo Tân đưa Ân Tuấn và o bệnh viện ? Sốt để lâu vầy không tốt chút nà o.
Thà nh chưa kịp trả lá»i , Tân đã chen và o :
- ÄÆ°a và o bệnh viện để bị chá»i à ? Cáºu Tuấn không bao giỠđể bệnh nhân hay ai biết mình bị bệnh đâu.
-Váºy .. để chết à ?
- Tâm Như bực bội.
Ông Bảy đỡ lá»i :
- Không chết được đâu . Cáºu Tuấn là bác sÄ© , cáºu ấy biết chữa bệnh cá»§a mình mà .
Tháºt là hêt cách nói . Tâm Như thôi không tranh luáºn . Cô lặng lẽ vạch mắt Ân Tuấn lên xem rồi đưa tay tìm mạch . Ân Tuấn sốt cao quá nên đã mê man , chẳng biết gì.
Mà y là con chó ghẻ ! Má»™t đứa con vô thừa nháºn , là đồ vứt Ä‘i chẳng ra gì . Äến nổi cả cha ruá»™t cÅ©ng không thèm nhìn nháºn , mà y sống là m gì ? Báo Ä‘á»i , ăn hại hả ?
Má»—i lá»i Ä‘ay nghiến là má»™t là n roi rung mạnh lên ngưá»i cáºu bé . Mặc cho cáºu vẫy vùng, than khóc , van xin, nhưng những lằn roi cứ vun vút quất và o tấm lưng trần đầy máu . Cuối cùng , Ä‘au quá không còn chịu nổi , cáºu phải quỳ luôn xuống đất . Bà n tay ôm lấy mặt , cáºu gà o lên :
-Xin đừng đánh tôi . Äừng mắng tôi như thế . Có phải tại tôi muốn thế đâu . Tất cả tại ông ta . Xin đừng bá» mặc tôi. Tôi là đứa bé tá»™i nghiệp nhất Ä‘á»i . Trá»i Æ¡i ! Tôi không muốn sống , không muốn tồn tại trên thế gian nà y là m gì nữa..
-Ân Tuấn ! Bình tÄ©nh lại anh . Äừng kÃch động quá . Chẳng ai bá» mặc anh đâu . Má»i ngưá»i vẫn quan tâm anh lắm.
Má»™t dòng nước ngá»t thấm và o đầu lưỡi sau câu nói hiá»n hoà . Ân Tuấn mở bừng mắt dáºy trong tiếng reo mừng cá»§a má»i ngưá»i. Thì ra .. chỉ là má»™t giấc mÆ¡.
- Ân Tuấn ! Tỉnh lại Ä‘i anh . Có nháºn ra tôi không ? Tâm Như đây.
Ãnh sáng chói quá là m Ân Tuấn không nhìn thấy được gì . Phải hÆ¡n hai mươi phút sau , đôi mắt anh má»›i dần quen cùng ánh sáng . Những gương mặt lỠđỠhiện ra cùng cảnh váºt thân quen . Tâm Như , Tân , Thà nh rồi bác Bảy Ä‘ang chăm chú nhìn anh bằng những đôi mắt quan tâm , đầy lo lắng.
-Có chuyện gì thế ?
- Ân Tuấn há»i , nghe giá»ng mình khà n đặc Ä‘i kỳ lạ.
Tâm Như bón cho anh từng muá»—ng nước đưá»ng :
-Chẳng có chuyện gì đâu . Anh chỉ là m má»i ngưá»i đứng tim vì cÆ¡n bệnh không thuốc trị cá»§a mình thôi.
Không muốn uống nước từ tay Tâm Như má»™t chút nà o , nhưng Ân Tuấn lại không đủ can đảm nhổ ra . Cổ há»ng đắng khô , cháy bá»ng buá»™c anh phải nuốt ừng á»±c từng muá»—ng nước từ tay cô gái kẻ thù kia.
- Äúng rồi . Cáºu Tuấn là m má»i ngưá»i sợ quá trá»i . Cáºu không biết mình đã ngá»§ mê mấy ngà y đâu ..
- Tân láu táu chen và o bằng cái giá»ng vui mừng
-Những năm ngà y đó , cả bác sÄ© Loan, bác sÄ© Chà Bằng cÅ©ng được má»i tá»›i để xem bệnh cáºu , nhưng chẳng ai Ä‘oán được bệnh gì . Cứ tưởng .. tiêu luôn rồi chứ.
-Sao ?
- Tri thức đã phục hồi , Ân Tuấn cau mà y giáºn dữ
- Gá»i cả Loan , Chà Bằng đến khám cho tôi ? Ai gá»i thế ? Không nhá»› quy định cá»§a tôi à ?
- Dạ ..
- Äang thao thao , bất chợt bị mắng , Tân cụt hứng tiu ngỉu .
- Cái nà y không phải tại em . Cô Tâm Như , cổ ..
-Tâm Như ?
- Ân Tuân trừng đôi mắt
-Chuyện cá»§a tôi sao lại để cô ta là m chứ ? Tôi trả lương cho các ngưá»i là m gì ?
- Dạ ..
- Ấp úng , Tân len lén đưa mắt ngó Thà nh.
Cả hai đồng im lặng cúi đầu . Cả ông Bảy cÅ©ng im thin thÃt, chẳng biết nói gì . Ngay từ đầu , hỠđã biết sẽ bị mắng rồi mà .
-Anh tháºt là vô lý quá , Ân Tuấn Ã
- Thấy má»i ngưá»i Ä‘á»u sợ hãi đứng yên , Tâm Như bất bình thay
- Vừa tỉnh dáºy là đã mắng ngưá»i rồi . Anh có biết trong lúc mình bị bệnh , má»i ngưá»i đã khổ công lo lắng , chăm sóc anh như thế nà o không ?
-Còn cô nữa ..
- Quắc đôi mắt sáng sang phÃa Tâm Như , Ân Tuấn giáºn dữ
- Ai bảo đến đây lo lắng là m gì để kể công chứ ? Tôi đã bảo không muốn nhìn thấy mặt cô nữa rồi mà . À ! Hay là ..
- nhếch môi cưá»i , Ân Tuấn ác độc
- Muốn lấy lòng tôi để được tiếp tục là m ? Äừng tốn công vô Ãch , tôi không thuê cô đâu . Thà nh đâu ! Lấy cho tôi năm triệu.
- Dạ
- Cảm thấy bất mãn trước cách đối xỠcủa Ân Tuấn với Tâm Như , Thà nh ấp úng
- Cáºu Tuấn ! Chắc câu hiểu lầm ..
-Tôi bảo lấy tiá»n cho tôi
- Ân Tuấn giáºn dữ cắt ngang lá»i
- Anh sanh táºt cãi lại tôi bao giá» thế ? Dưá»ng như , từ lúc có sá»± hiện diện cá»§a cô kia trong căn nhà nà y , má»i thứ Ä‘á»u đảo lá»™n từng phÃa . Các anh bắt đầu chống lại tôi rồi , có phải không ?
Không trả lá»i , Thà nh lặng lẽ Ä‘i lấy tiá»n trao cho Ân Tuấn. Anh cầm lấy xấp tiá»n , thảy thảy nó trên tay , cưá»i mai mỉa vá»›i Tâm Như :
- Äây là hai tháng lương , tôi trả công cô đã lo lắng , chăm sóc cho những ngà y tôi bị bệnh . Cô cầm lấy và đừng bao giá» hiện diện trước mặt tôi nữa . Lần sau , tôi sẽ không hà o phóng thế nà y đâu.
Nói xong , anh quăng vèo xấp tiá»n lên bà n trước mặt Tâm Như.
Lại tiá»n ! Lại vẫn cách nói xem thưá»ng ấy! Tâm Như nghe giáºn run ngưá»i . Tức công mình đã lo cho anh , nước mắt cô trà o ra trà n xuống mặt rà ng rụa . Cắn chặt môi cho tiếng nấc đừng báºt thà nh lá»i , Tâm Như nhặt xấp tiá»n lên , cháºm rãi tháo bá» sợ dây rà ng . Cô bất thần ném mạnh xấp tiá»n và o mặt Ân Tuấn Xấp tiên rÆ¡i ra , bay tung toé khắp đầu cổ Ân Tuấn . Anh giáºn dữ chống tay ngồi dáºy , chưa kịp nói gì đã bị Tâm Như vung tay tát luôn và o mặt má»™t cái như trá»i giáng:
-Ân Tuấn ! Tôi tiếc đã lầm anh ..
Nói xong , Tâm Như vùng bá» chạy nhanh ra cá»a . Bây giá» , tiếng khóc má»›i báºt thà nh lá»i , tức tưởi.
Thưa bác sÄ© , bao giỠông tiến thà nh ca phẫu thuáºt ? Giá»ng bà Châu khẩn khoản
- Xin ông nhanh lên giùm . Chúng tôi nháºp viện đã hÆ¡n ná»a tháng rồi.
- Æ ! Bà nà y lạ tháºt
- Äáºp mạnh cây bút xuống bà n , Ân Tuấn gắt gá»ng
- Lần nà o gặp tôi , bà cũng hối là thế nà o ? Chẳng phải tôi đang khám cho con của bà đây sao ? Bao giỠmổ thì tự tôi khắc biết , không cần bà nhắc đâu.
- Dạ thưa bác sĩ , tôi biết
- Bà Châu sợ hãi , khúm núm - CÅ©ng không dám thúc hối bác sÄ© . Chỉ tại .. tiá»n viện phà , tiá»n sinh hoạt ở đây cao quá , gia đình tôi không kham nổi.
-Hừ ! Ân Tuấn nhặt cây bút lên , nhẹ xoay tròn nó trong tay. Cá» chỉ anh thưá»ng là m má»—i khi gặp Ä‘iá»u nan giải.
Anh biết mình đã trách oan bà Châu . CÅ©ng biết mình đã kéo dà i ca phẫu thuáºt quá lâu . Nhưng .. là m sao bây giá» ? Cà ng lúc , anh cà ng phát hiện ra nhiá»u Ä‘iá»u phức tạp trong ca phẫu thuáºt . Mức độ thà nh công rất thấp . Bệnh nhân còn quá bé , sức chịu đựng kém , chỉ cần má»™t sÆ¡ suất nhá» là má»i việc sẽ xong ngay . Chưa tìm được trợ lý tin cáºy , Ân Tuấn thấy mình chưa đủ tá»± tin bước và o phòng mổ.
-Thôi được rồi .
- Ân Tuấn thở ra một hơi dà i
- Bà cứ trở vá» phòng , yên tâm chỠđợi . Tiá»n sinh hoạt và viện phà từ hôm nay , bệnh viện sẽ đà i thá» cho bà .
-Bác sĩ nói gì ?
- Bà Châu như không tin và o thÃnh giác cá»§a mình.
-Tôi bảo bà cứ trở vá» phòng , an tâm chỠđợi . Sinh hoạt phà từ hôm nay , bệnh viện sẽ đà i thá» cho bÃ
- Ân Tuấn ngắt lên.
-á»’ ! Tháºt là may mắn
- Không để ý đến vẻ cau có , bực mình của Ân Tuấn , bà Châu mừng rỡ , xum xoe
- Äá»™i Æ¡n bác sÄ© . Cám Æ¡n bác sÄ©.
Bà Châu đã ẵm hai đứa bé trở vá» phòng lâu rồi mà Ân Tuấn vẫn ngồi yên bất động . Mắt nhìn và o táºp hồ sÆ¡ bệnh án mà chẳng thấy được gì . Äầu óc căng thẳng quá . Anh bá»—ng nghe mệt má»i vô cùng . Biết tìm đâu ra trợ lý giá»i bây giá» ? Cả phương tiện nữa ? Äể thà nh công ca phẫu thuáºt tinh vi , phức tạp nà y , anh cần phải trang bị thêm má»™t số máy móc tối tân , hiện đại nữa . Số tiá»n đầu tư và o máy móc sẽ rất cao , mà ngân sách hiện tại cá»§a anh còn chẳng được nhiá»u . Tất cả tiá»n dà nh dụm anh đã đầu tư để thà nh láºp bệnh viện Ä‘a khoa , vốn thu hồi chưa được bao nhiêu . Mà dạo nà y , số lượng bệnh nhân đến thăm , khám dưá»ng như không được đông như lúc trước . Có lẽ .. tại anh lúc nà y tÃnh khà bất thưá»ng , hay nạt ná»™ xua Ä‘uổi bệnh nhân nên há» sợ , không đến nữa chăng ? Ôi ! Má»i chuyện sao cứ rối tinh, rối bù đầu óc . Mệt má»i , căng thẳng thế nà y , là m sao má»™t lát có thể tỉnh táo bướt và o ca phẫu thuáºt ? Xung quanh anh sao mà yên ắng , sao mà trống rá»—ng ? Lẽ nà o cả bệnh viện , cả thế gian nà y , anh không thể tìm ra má»™t ngưá»i đồng Ä‘iệu để chia xẻ , tâm sụ ư ? Mẹ Æ i !
- Như bao lần , Ân Tuấn lại viết tất cả lên tỠgiấy
- Chỉ có vá»›i mẹ là anh dám trút cạn ná»—i lòng , phÆ¡i bà y những Ä‘iá»u tháºt nhất.
-Ân Tuấn ! Nước của anh đây.
Một ly nước được đặt ngay tầm tay với . Ân Tuấn cầm lấy , uống một hơi cạn sạch.
Ngon quá ! Vị ngá»t mát cá»§a ly nước cam đã là m Ân Tuấn sảng khoái cả ngưá»i . Trong Ä‘á»i , anh chưa bao giỠđược uống má»™t ly nước ngon như thế . Thưá»ng khi , cô y tá theo lá»i anh chỉ Ä‘em đến má»™t ly nước lá»c thôi . Sao hôm nay .. Ngạc nhiện ngẩng dáºy , Ân Tuấn hiểu ngay vì sao lại có sá»± khác biệt nà y . Bởi vì ngưá»i Ä‘em ly nước đến không phải là cô y tá mà là .. Tâm Như.
-Có ngon không ?
Thấy Ân Tuấn ngước mặt lên , Tâm Như mỉm ngay nụ cưá»i rồi cất giá»ng ân cần :
- Äể tôi rót cho anh má»™t ly nữa nhé.
-Không cần đâu
- Xua tay , Ân Tuấn cất giá»ng khà n khà n.
Sao Tâm Như lại thế nhỉ ? Loan báo với anh là Tâm Như đã là m đơn xin nghỉ việc hơn một tuần nay rồi mà ?
- Uống một ly nữa đi
- Chiếc bình nhỠtrên tay Tâm Như nghiêng đổ và o ly nước của anh một dung dịch và ng cam trông rất đẹp
- Rõ rà ng là anh đang khát nước lắm mà .
Sao thấy độ cô tá»± nhiên như chẳng có chuyện gì xảy ra váºy nhỉ ? Ân Tuấn nghe lạ lẫm . Lạ lẫm đến độ quên cả thói quen cáu bẳn , gắt gá»ng cá»§a mình má»—i khi bị ai là m trái ý . Hôm đó .. bị Tâm Như tát cho má»™t cái té nhà o , anh đã giáºn run, thầm nhá»§ sẽ đánh cô ngay nếu còn gặp lại.
Thế nhưng .. lúc hết giáºn , bình tâm nghe Tân và Thà nh kể chuyện Tâm Như đã lo lắng cho mình trong lúc bệnh thế nà o . Nháºn ra mình có phần quá đáng , anh đã thứ tha , đã thôi không giáºn nữa . Nhá»§ lòng sẽ để cô là m há»™ lý chứ không Ä‘uổi như ý định ban đầu . Dù sao thì mình cÅ©ng xúc phạm cô khá nhiá»u lần . Nà o ngá» , vừa đến bệnh viện thì nháºn ngay đơn xin nghÄ© việc cá»§a Tâm Như . Muốn là m mình là m mẩy chứ gì ? ÄÆ°á»c thôi . Ân Tuấn tỉnh queo cho tỠđơn cá»§a cô và o túi , thầm hứa là sẽ không năn nỉ cô đâu . Dù sá»± ra Ä‘i cá»§a cô kéo theo Chà Bằng và Y Loan , hai bác sÄ© tà i giá»i cá»§a bệnh viện mà anh Ä‘ang trá»ng vá»ng.
Báºt ngá» tháºt , lần nghÄ© việc cá»§a Tâm Như không kéo theo má»™t sá»± ầm Ä© hay xáo trá»™n nà o . Chà Bằng và Y Loan vẫn bình thưá»ng như chẳng có chuyện gì . Chà ! Tâm Như , sao mà cô khó hiểu thế nà y ? Từng nổi danh là hiểu được tâm lý ngưá»i khác , song vá»›i Tâm Như , Ân Tuấn có cảm giác cô như luôn luôn trái ngược vá»›i suy nghÄ© cá»§a mình . Cả bây giá» cÅ©ng thế. Khi anh những tưởng sẽ không còn gặp lại cô trong cuá»™c Ä‘á»i mình thì cô lại lù lù , bất ngá» suất hiện . Và Ân Tuấn cÅ©ng ngạc nhiên thay cho trái tim cá»§a mình . Lúc nãy , khi nhìn thấy cô , nó dưá»ng như đã nhảy sai má»™t nhịp trong lồng ngá»±c rá»™ng cá»§a anh . Má»™t cái gì giống như sá»± mừng rỡ váºy . Äể bây giá» , trước mặt cô , Ân Tuấn không thể nà o nổi giáºn dù lý trà bảo anh rằng : Phải hét to lên , Ä‘uổi cô ta ra khá»i phòng láºp tức . Bởi thâm tâm anh từ có lá»i nguyá»n như thế . Vì ly nước cam hay vì nụ cưá»i quá đỗi chân tình Ä‘ang nở trên môi Tâm Như váºy ?
- Uống đi
- Cầm ly nước trên tay , Tâm Như cưá»i thân máºt
- Không có thuốc độc đâu . Dù gì , anh cũng đã uống hết một ly rồi.
-Thấy Ân Tuấn vẫn ngồi yên , cô bước lên một bước
- Coi như tôi xin lỗi anh chuyện hôm trước . Và nếu có thể thì cho tôi được rút lại đơn xin nghĩ việc của mình.
-Vì sao thế ?
- Há»i xong rồi , Ân Tuấn má»›i nháºn ra mình ngá»› ngẩn.
Tâm Như chớp nhẹ đôi mắt :
-Vì tôi vẫn muốn được là m việc chung với thần tượng của mình.
-Thần tượng ?
- Bỗng dưng Ân Tuấn nghe mũi mình nhồn nhột
- Äịnh nịnh tôi à ?
-Không có
- Tâm Như nghiêm giá»ng
-Tôi không nịnh anh đâu . Hôm đó , giáºn quá nói báºy . Vá» nhà suy nghÄ© lại , má»›i thấy mình hồ đồ quá . Má»™t lẫn nữa , tôi xin lá»—i anh . Cho tôi được tiết tục trở vá» là m há»™ lý nhé . Tôi hứa sẽ không nói báºy , là m báºy gì để anh phải báºn tâm.
-Sao bỗng dưng trở nên ngoan ngoãn thế ?
- Ân Tuấn nheo một con mắt lại.
Mỉm cưá»i , Tâm Như để má»™t ngón tay trên môi :
-Bà máºt.
Bình thưá»ng , Ân Tuấn không thÃch ai trả lá»i vá»›i mình máºp má» như váºy . Nhưng hôm nay , lạ quá . Câu trả lá»i vừa rồi cá»§a Tâm Như không là m anh bá»±c mình . Mà ngược lại , anh còn thấy vui vui nữa . Trong Ä‘á»i , duy nhất cô là ngưá»i dám ăn nói vá»›i anh bằng kiểu cách lạ lùng , vừa ngang tà ng đó.
Cốc .. cốc .. cốc ..
Tiếng gõ cá»a chợt vang lên , cắt ngang cuá»™c đối thoại . Ân Tuấn trở vá» nét lạnh lùng :
-Má»i và o !
Cánh cá»a báºt mở , Y Loan bước và o vá»›i táºp hồ sÆ¡ dầy cá»™m . Vừa toan cuối đầu chà o , bất chợt nhìn thấy Tâm Như , cô cất giá»ng ngạc nhiên :
-Có cả cô ở đây nữa à ? Chuyện gì thế ?
- Dạ ..
-À!
- Tâm Như chưa kịp mở lá»i , Ân Tuấn đã cắt ngang
- Từ ngà y mai , cô ta sẽ trở lại là m hộ lý như cũ đấy.
-Tháºt ư ?
Không cho Y Loan hết ngạc nhiên , Tâm Như nhẩy cẩng lên mừng rỡ : ]
-Ôi! Cám ơn viện trưởng . Anh đáng cho tôi ngưỡng mộ lắm . Phải thông báo tin mừng nà y cho Chà Bằng biết ngay mới được. Chà o viện trưởng . Chà o chị.
Nói rồi , cô tung chân chạy Ä‘i ngay , đầu va mạnh và o cánh cá»a nghe cá»™p má»™t cái.
-Ngớ ngẩn , tâm thần quá.
BÄ©u dà i đôi môi , Y Loan mắng Ä‘uổi theo . Không hay sau lưng mình , Ân Tuấn vừa mỉm má»™t nụ cưá»i.
+++++++++++
- Cáºu Tuấn Æ¡i ! CÆ¡m dá»n xong rồi , má»i cáºu xuống.
Giá»ng Tân nheo nhéo trong chiếc máy bá»™ đà m . Ân Tuấn buông quyển sách , uể oải đứng lên . Äói bụng lắm , nhưng anh chẳng muốn ăn má»™t chút nà o . Mấy tuần nay , Tâm Như không đến dá»n nhà , chẳng có ai nấu thức ăn tươi nên ba thầy trò đà nh trở vá» vá»›i giăm bông , thịt há»™p . Tháºt lạ ! Mưá»i bốn năm trá»i ăn mãi không sao . Chỉ má»›i mấy tháng bá» quên bây giá» dùng lại , những khoang chả lụa , những thá»i xúc xÃch bá»—ng trở nên dỡ tệ . Khô queo , nhạt nhẽo chẳng khác gì vá»›i rÆ¡m khô.
Giở lồng bà n ngồi xuống , Ân Tuấn bá»—ng ước được ăn má»™t tô canh chua ngun ngút khói thÆ¡m lừng . Thêm má»™t chú cá rô kho tá»™ và ng ươm cay nồng mùi tiêu thì hết ý . Cả Tân , cả Thà nh và bác Bảy hẳn cÅ©ng Ä‘ang đồng suy nghÄ© vá»›i mình . Ân Tuấn biết và cÅ©ng biết mình chỉ cần nhấc ống nghe lên, gá»i đến má»™t nhà hà ng gần đó là nhu cầu được đáp ứng ngay . Nhưng dù cho có thèm đến chết , Ân Tuấn cÅ©ng không bao giá» là m Ä‘iá»u đó . Bởi vì thế , chẳng khác nà o anh Ä‘ang thú nháºn vá»›i má»i ngưá»i rằng . Mình hiện và đã bị Tâm Như chi phối . Thà như có sẵn , anh sẽ vá» như mình bị ép , vì nể tình mà nếm thá» chút thôi :
Reng... reng... reng ..
Chuông cá»a chợt reo dồn dáºp.
-Khách nà o thế nhỉ ? Äến ngay giá» cÆ¡m cá»§a ngưá»i ta như váºy?
- Tân buông chén cà u nhà u rồi bước ra mở cá»a . Nhiệm vụ cá»§a anh ta mà .
-Má»i ngưá»i Ä‘ang ăn cÆ¡m hả ? Xin chá» má»™t phút . Tôi có nấu má»™t chút canh và kho má»™t Ãt cá cho má»i ngưá»i dùng đây.
-Ồ , hay quá !
Thà nh đứng dáºy ngay , lăng xăng lo phụ Tâm Như bỠđồ ăn ra chén trong ánh mắt sáng ngá»i cá»§a ông Bảy . Ai cÅ©ng vui ra mặt , chỉ có Ân Tuấn là lặng yên thôi . Anh không muốn má»i ngưá»i và Tâm Như biết rằng , lòng anh cÅ©ng rất vui vá»›i sá»± hiện diện bất ngá» cá»§a cô.
-á»’ , ngon quá ! Canh chua cá lóc . Cá rô kho tá»™ , hợp gu cáºu Tuấn.
Bưng tô canh ngun ngút khói đặt lên bà n , Tân vui vẻ.
Ân Tuấn trừng đôi mắt dối lòng :
- Ai bảo vá»›i mà y là tao thÃch ăn canh chua hả ?
Tân không hiểu ý anh , cố cãi.
-Chẳng phải hôm trước ăn canh chua , cáºu ăn được những ba chén cÆ¡m là gì . Ngà y thưá»ng ép lắm , cáºu chỉ ăn hÆ¡n được má»™t chén là cùng.
Tự dưng thấy quê quê , Ân Tuấn nạt đùa.
-Hôm đó tao đói bụng thôi . Không phải vì canh chua.
-Ừ , thì không phải
- sợ Tân lại cãi là m Ân Tuấn thêm xấu hổ , Tâm Như vội chen và o
- Chỉ là món canh thôi , chẳng có gì quan trá»ng . Tôi lại nấu dở tệ nên Ân Tuấn chẳng thÃch ăn đâu . Thế nhưng công tôi mệt nhá»c , đã lỡ nấu rồi , anh hãy vì tình mà ăn giùm tôi má»™t chén cho tôi vui lòng nhé.
Vừa nói , Tâm Như vừa múc đầy chén cho Ân Tuấn , còn gắp cho anh cả má»™t cái đầu cá tháºt to.
Mùi rau thÆ¡m ngon quá khiến nước bá»t cứ tứa ra . Ân Tuấn chỉ muốn gắp ngay má»™t miếng to . Nhưng vì sÄ© diện , anh chỉ cầm chén lên , ăn nhá» nhẹ :
-Nể cô thôi.
-Cám ơn anh
- Tâm Như mỉm cưá»i , tá» vẻ tin lá»i anh , rồi đứng dáºy
- Thôi , má»i ngưá»i cứ ăn tá»± nhiên Ä‘i . Tôi phải Ä‘i dá»n dẹp đây . Chà ! Vắng má»›i có mấy hôm mà nhà cá»a bầy hầy , bê bối quá.
Ôm đống quần áo dÆ¡ trên tay , Tâm Như vừa Ä‘i vừa hát . Giá»ng cô cao trong nét như đứa bé . Thà nh nhìn theo , chép miệng :
-Sao mà cô ta tốt thế nhỉ ?
-Không phải tự nhiên đâu
- cho một đũa to đầy rau và o miệng , Tân ngồm ngoà m
-Tâm Như yêu bác sĩ viện trưởng nhà mình đấy.
- Cái gì ?
- Chén cơm trên tay Ân Tuấn đặt mạnh xuống bà n
- Äừng nói báºy.
Tân không nao lòng :
-Em không nói báºy đâu . Rõ rà ng Tâm Như đã trá»™m nhá»› , thầm yêu cáºu chá»§ rồi . Không thì cô ta chẳng Ä‘á»i nà o trở lại đây đâu . Tại cáºu không biết đấy thôi . Mấy hôm cáºu bị bệnh , cô ta cứ lo lắng cuống cuồng lên . Hôm cáºu sốt cao quá mê man , Tâm Như còn khóc nữa kìa.
-Mà y đặt chuyện
- Ân Tuấn nghe giá»ng mình lạc hẳn.
Tân lắc đầu :
-Không đặt chuyện đâu . Nếu hổng tin , cáºu cứ há»i bác Bảy , anh Thà nh thì rõ , xem tôi có nói oan lá»i nà o không ?
- Äúng váºy
- Không đợi Ân Tuấn há»i , Thà nh và ông Bảy nhè nhẹ gáºt đầu
- Äúng là Tâm Như đã yêu cáºu Tuấn tháºt rồi . Chà ! Thằng Tân nà y đúng là có mắt tinh Ä‘á»i . Nếu nó không nó , chắc mình chưa phát hiện ra đâu.
Mạc cho ông Bảy và bá»n Thà nh , Tân bà n luáºn , Ân Tuấn nhá» nhẻ nhai cho hết phần cÆ¡m trong chén . Vẻ mặt thản nhiên , nhưng lòng anh như dáºy sóng . Lẽ nà o Tâm Như yêu anh tháºt ?
Trong Ä‘á»i , Ân Tuấn chưa từng yêu và cÅ©ng chưa được ai yêu cả . Vẻ nghiêm trang , đạo mạo cá»™ng vá»›i nét mặt lúc nà o đăm đắm khó lạnh như tiá»n cá»§a anh đã là m các cô nà ng phát sợ , không dám đến gần . Ba mươi hai tuổi đầu , danh từ tình yêu vá»›i Ân Tuấn vẫn là má»™t khái niệm mÆ¡ hồ , khá xa xôi.
Ân Tuấn không dá»± định yêu , cÅ©ng chẳng há» có ý nghÄ© sẽ cưới vợ . NghÄ© đến má»™t ngà y cuá»™c sống yên bình , cô độc cá»§a mình bị xáo trá»™n bởi má»™t ngưá»i con gái , Ân Tuấn nghe sợ hãi . Anh không muốn quan tâm đến ai và cÅ©ng không muốn được ai đó quan tâm đến mình đâu . Cuá»™c Ä‘á»i anh chỉ có mẹ . Chỉ muốn dà nh hết niá»m yêu thương tôn kÃnh cho ngưá»i mẹ hiá»n bạc pháºn cá»§a mình thôi.
-Xì! CÅ©ng tại Tâm Như trèo cao , vá»ng tưởng thôi . Má»™t ngưá»i vừa xấu , vừa nghèo , lại vừa thất há»c như cô ta mà cÅ©ng đòi yêu viện trưởng.
-Yêu cái khỉ gì . Chẳng qua yêu cái gia tà i cá»§a cáºu Tuấn thôi.
Tâm Như không thế đâu
- ngẩng đầu lên , Ân Tuấn toan cãi với Tân.
Chưa kịp mở lá»i đã nghe sau lưng vang lên má»™t tiếng xoảng tháºt to , rồi bóng Tâm Như vút nhanh ra cá»a.
-Cũng tại mà y không
- Thà nh cốc mạnh xuống đầu Tân một cái
- Ăn nói không ý tứ , để Tâm Như nghe được.
-Cô ấy chắc bị xúc phạm lắm
- Ông Bảy phà n nà n
- Thằng Tân đúng là ăn nói hồ đồ quá.
-Con không hồ đồ
- Xoa tay chỗ bị cốc đau , Tân cãi
- Chỉ nói lên sá»± tháºt thôi , có phải không cáºu Ân Tuấn ? Con gái Ä‘á»i nà y .. ghê gá»›m lắm.
Äặt cái chén xuống bà n, Ân Tuấn lặng lẽ đứng yên . Anh không trả lá»i , nhưng chẳng bằng lòng vá»›i nháºn xét cá»§a Tân chút nà o . Tâm Như không như lá»i Tân đã nói đâu . Bá»—ng nhiên sao .. Ân Tuấn tin như váºy.
-Chà Bằng ! Anh có gặp...
Vừa mở miệng , Ân Tuấn thôi không há»i nữa . Anh không muốn ngưá»i ta biết mình quan tâm đến Tâm Như
-Gặp ai ạ ? Äứng chá» giây lâu , không nghe Ân Tuấn nói hết câu , Chà Bằng ngÆ¡ ngác.
-Gặp Y Loan... à , mà không
- Ân Tuấn khoát tay
- Bây giỠkhông cần nữa . Tôi đã biết cô ấy ở đâu rồi.
-À ! Dạ...
Gáºt đầu , nhìn theo bước Ân Tuấn , Chà Bằng thầm lạ trong lòng . Y Loan Ä‘ang đứng trong phòng cấp cứu , sao Ân Tuấn lại rẽ và o kho phòng khám nhỉ ?
Giá» nà y , láºt tay xem đồng hồ , Ân Tuấn biết phải tìm Tâm Như ở đâu rồi . Cô ta nhất định là ở phòng hai đứa bé sinh đôi . Kìa rồi ! Anh Ä‘oán có sai đâu.
Chưa vá»™i bước và o ngay , Ân Tuấn đứng bên ngoà i nhìn Tâm Như đùa giỡn cùng hai đứa bé . Cô nheo mắt , nhăn mặt là m há» , lại đổi giá»ng ê a là m hai đứa bé thÃch chà , báºt cưá»i vang hăng hắc.
Vô tình , Ân Tuấn không hay môi mình vừa mỉm má»™t nụ cưá»i . Lòng như dịu lại trong má»™t cảm giác yên tÄ©nh kỳ lạ . Ká»· niệm tuổi thÆ¡ như chợt ùa vỠđầy ắp . Ngà y xưa , mẹ cÅ©ng từng đùa vá»›i anh như thế.
Tâm Như có xấu lắm không nhỉ ? Ân Tuấn nhìn kỹ hÆ¡n gương mặt cô há»™ lý cá»§a mình . Xưa nay , gặp con gái , Ân Tuấn không há» quan tâm đến dung mạo bên ngoà i cá»§a há», cÅ©ng không biết là đẹp hay xấu nữa . Trong đôi mắt anh , chỉ có má»™t ngưá»i đà n bà đẹp nhất , đó chÃnh là mẹ .
Thế gian nà y , không má»™t phụ nữ nà o có được vẻ đẹp dịu dà ng, khả ái dưá»ng kia.
- Tâm Như !
Ân Tuấn khe khẽ gá»i . Tâm Như giáºt mình ngẩng dáºy . Nháºn ra anh , cô cúi đầu lá»… phép :
Äạ , viện trưởng có việc chi ?
-Tôi muốn gặp Tâm Như nói chuyện riêng ..
- Ân Tuấn nhìn thẳng và o mắt Tâm Như , rồi chớp mắt nhanh , bối rối lảng tránh.
-Không có gì để nói đâu ạ.
Nhẹ cắn môi , Tâm Như cúi đầu bước vá»™i ra ngoà i . Ân Tuấn vá»™i Ä‘uổi theo . Hôm nay , anh nhất định phải giải thÃch rõ cho cô hiểu.
-Tâm Như ! Mong cô đừng hiểu lầm . Sá»± tháºt hôm đó , tôi không có ý kiến gì . Chỉ tại thằng Tân hồ đồ , nói báºy thôi. Tâm Như đừng buồn nhé.
Ngẩng đầu dáºy , Tâm Như mỉm nhẹ nụ cưá»i :
-Tại sao tôi lại buồn khi đó là sá»± tháºt ? Tôi cÅ©ng chẳng sợ gì mà chối cãi . Tôi có yêu anh đó , thì sao ?
-Cô ..
Không ngá» Tâm Như lại thẳng thừng đến thế , Ân Tuấn nghe bối rối . Trong lúc nhất thá»i , không biết nói gì , anh cứ ngẩng ngưá»i ra ngÆ¡ ngác.
-Tôi chỉ muốn Ä‘Ãnh chÃnh má»™t Ä‘iá»u thôi
- Tâm Như trầm giá»ng - Rằng tôi không há» bị vẻ Ä‘iển trai bên ngoà i cá»§a anh thu phục . CÅ©ng chẳng bao giỠđể ý đến gia tà i , tiá»n bạc cá»§a anh đâu . Tôi yêu con ngưá»i tháºt cá»§a anh.
-Con ngưá»i tháºt cá»§a tôi ư ?
- Ân Tuấn tỠvẻ không tin
- Cô biết được tôi bao nhiêu chứ ?
- Tất cả.
-Tất cả ư ? Ân Tuấn báºt phì cưá»i
- Tâm Như lại tưởng tượng quá mức rồi . Thế gian nà y không má»™t ai hiểu được con ngưá»i tháºt cá»§a anh đâu.
-Anh đừng cưá»i
- Tâm Như pháºt lòng
- Tôi không đùa hay nguỵ biện đâu . Tôi chẳng những hiểu đúng vỠanh, còn biết cả nguyên nhân khiến anh trở nên lạnh lùng , trầm cảm nữa . Anh có muốn nghe không ?
-Muốn . Dĩ nhiên là muốn rồi.
Ân Tuấn gáºt đầu cùng Tâm Như cháºm rãi bước ra ban công vắng. Gió chiá»u nhè nhẹ thổi . Trá»i trong xanh cao vút không má»™t ánh mây . Liệu cô gái kia có tháºt hiểu anh không? Sao giá»ng nói , ánh mắt đầy tá»± tin đến thế ? Lần đầu tiên trong cuá»™c Ä‘á»i mình , Ân Tuấn cảm thấy chùn lòng.
HÃt má»™t hÆ¡i dà i , ngước nhìn Ân Tuấn má»™t cái , Tâm Như quyết định phÆ¡i bà y tất cả . Dù biết rõ chưa đúng thá»i Ä‘iểm má»™t chút nà o . Theo kế hoạch , cô dá»± định thâm nháºp và o lòng cá»§a anh trước rồi má»›i dùng lá»i lẽ phân trần , đánh thức lòng nhân ái trong trái tim anh . Như váºy , kết quả sẽ cao hÆ¡n . Nhưng sá»± thể đến mức nà y , cô không thể cứ im lặng mãi.
Hôm đó , vung tay tát Ân Tuấn xong , chạy nhanh ra đưá»ng vá»›i nước mắt rà n rụa trên môi , Tâm Như đã nhá»§ lòng : Kiên quyết từ nay sẽ không bao giá» nhắc tá»›i tên Ân Tuấn trong cuá»™c Ä‘á»i mình nữa . Viết luôn đơn xin nghỉ việc , cô như muốn rá»i xa anh vÄ©nh viá»…n . Bao nhiêu hoà i bão , ước mÆ¡ sụp đổ tan tà nh . Chưa bao giá» cô cảm thấy chán Ä‘á»i hÆ¡n thế . Ngay buổi chiá»u hôm đó , cô đã thu dá»n hà nh trang . Thà vá» vá»›i mẹ , là m vợ Tiến DÅ©ng , cô không thèm báºn tâm đến con ngưá»i lạnh lùng, vô cảm kia nữa . Äã hết thuốc chữa rồi . Trong Ä‘á»i gã , ngoà i tiá»n ra , không có má»™t Ä‘iá»u gì khác . Tháºt uổng công cô năm lần , bảy lượt hạ mình là m hoà , quan tâm hắn.
-Tâm Như ! Con vá» quê tháºt sao ?
- Chá» cô thu dá»n hà nh trang gá»n gà ng xong hết , ông Mẫn má»›i bước lại gần , rưng rưng há»i
- Con đà nh bỠta bơ vơ một mình rồi chết trong cô độc sao ? Con không nhớ đã từng hứa sẽ giúp ta đoà n tụ với Ân Tuấn sao ?
-Cháu nhớ , nhưng...
- Ngước mắt nhìn ông , Tâm Như báºt khóc - Cháu tháºt đã hết cách rồi . Trái tim cá»§a Ân Tuấn lạnh lùng như đá . Ngoà i tiá»n ra , anh ta chẳng còn biết nghÄ© đến Ä‘iá»u gì khác đâu . Cháu khuyện bác đừng trông mong và o đứa con nà y nữa . Bao giá» dà nh dụm đủ tiá»n , cháu sẽ đưa bác và o viện tim phẫu thuáºt . Bác sẽ tròn tâm nguyện , sẽ được chÃnh tay Ân Tuấn mổ . Cháu sẽ thuê anh ta là m như váºy.
- Không
- Vụt nắm tay Tâm Như , ông Mẫn lắc đầu
- Äừng bá» mặc Ân Tuấn . Thế gian nà y bây giá» chỉ còn cháu là ngưá»i duy nhất giúp được ta và Ân Tuấn . Tâm Như ! Ta biết cháu háºn Ân Tuấn lắm . Nhưng tháºt sá»± , bản chất Ân Tuấn không lạnh lùng , độc ác , cÅ©ng chẳng vô tâm , không nhân tÃnh như cổ máy khô khan . Tất cả cÅ©ng tại ta... tại ta mà ra cả . Tâm Như! Ta van xin cháu , hãy vì ta mà trở lại giúp Ân Tuấn tìm ra con ngưá»i tháºt cá»§a mình . Cứ như thế không chóng thì chầy cÅ©ng đến má»™t ngà y , Ân Tuấn tá»± huá»· diệt mình thôi . Tâm Như! Cháu cÅ©ng yêu thương Ân Tuấn như ta váºy . Lẽ nà o đà nh lòng bá» mặc ?
Giá»ng ông chân thà nh , mặt ông tha thiết quá là m Tâm Như phải má»m lòng . Gục đầu xuống vai , cô khóc như mưa . Thương ông bao nhiêu , cÅ©ng thương Ân Tuấn bấy nhiêu . Nhưng rõ rà ng đã hết cách rồi , là m sao cho trái tim bằng đá kia má»m trở lại ?
- Ta sẽ đưa cháu đến gặp má»™t ngưá»i . Có lẽ sau khi tiếp xúc, cháu sẽ hiểu Ân Tuấn tưá»ng táºn , rõ rà ng hÆ¡n.
Cuối cùng , như chợt nhá»› ra , ông bảo , rồi ngay sáng hôm sao , ông đưa cô đến má»™t ngôi chùa nằm xa tÃt ngoà i ngoại ô xa thà nh phố . Dước gốc bồ đỠ, bên chân pháºt tổ , Tâm Như đã được vị ni sư già kể cho nghe má»™t sá»± tháºt Ä‘au lòng...
Last edited by khungcodangcap; 29-11-2008 at 07:41 PM.
|

21-03-2008, 10:41 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Chương 13
-Mẹ Æ i ! Con mắc tiểu quá . Dáºy dắt con Ä‘i tè.
Má»™t đêm , như thưá»ng lệ cáºu bé Ân Tuấn chợt giáºt mình thức giấc . Con mắt nhắm , con mắt mở , cáºu nắm tay mẹ lay lay , chá» má»™t câu mắng yêu cá»§a mẹ :
-Cún con ngoan quá . Không tè ra quần nữa , giá»i ghê . Äể mẹ thưởng má»™t cái hôn nà o.
-Ừ !
- Nhõng nhẽo , bé dụi dụi đầu và o lòng mẹ , cho mẹ hôn thoa? thÃch.
Nhưng hôm nay sao lạ quá ? Gá»i má»™t lần , hai lần rồi vẫn không nghe mẹ trả lá»i . Tay mẹ lại lạnh băng như nước đá, mẹ đã chết rồi ư ? Cáºu bé nhá»› lại lá»i mẹ nói vá»›i mình lúc chiá»u trước khi Ä‘i ngá»§ :
-Ân Tuấn Æ¡i! Äể ngà y mai , mẹ dắt con đến ở vá»›i ba con nhé. Mẹ mệt quá . Chắc là sắp chết rồi.
-Chết là gì hả mẹ ?
- Ân Tuấn ngây ngô há»i.
Mẹ Ôm mặt cô bé và o hai lòng tay ấm :
-Là mẹ sẽ Ä‘i đến nÆ¡i xa tháºt là xa , con ạ.
-Không
- Chưa hiểu hết lá»i mẹ , nhưng cáºu bé khóc oà lên , tay ôm chầm lấy mẹ
- Con không cho mẹ đi đâu cả . Mẹ phải sống với con tới già nghe mẹ . Con không chịu sống với ba đâu.
-Con ngoan
- Hôn lên má con, đôi mắt mẹ hoe hoe Ä‘á»
- Mẹ đâu muốn xa con . Chỉ tại ông trá»i bắt mẹ chết thôi.
-Con không cho ông trá»i bắt mẹ
- Ân Tuấn ngây ngô
- Con xin ông ấy cho mẹ Ở lại vá»›i con . Mẹ Æ i! Con yêu mẹ nhất Ä‘á»i . Con không cho mẹ chết.
-Mẹ cũng mong như thế
- Mẹ cưá»i mà nước mắt chảy trà n trên mặt.
Äêm đó , Ân Tuấn được mẹ hôn tháºt nhiá»u , kể cho nghe tháºt nhiá»u chuyện cổ tÃch . Äêm đã khuya , cáºu bé sá» tay lên mặt mẹ.
-Mẹ Æ i! Mẹ mệt , mẹ ngá»§ Ä‘i . Ngà y mai dáºy sá»›m , con sẽ lên đưá»ng tìm ông tiên xin thuốc trưá»ng sinh vá» cho mẹ (Ngây ngô nghê). Mẹ bệnh phải không ? Uống nhiá»u thuốc vô Ä‘i mẹ . Mai mốt lá»›n lên , con sẽ là m bác sÄ© , con chữa bệnh cho mẹ nhé.
-Ừ . Mẹ Ôm chặt cáºu và o lòng rồi ngá»§ thiếp Ä‘i.
Cáºu mỉm cưá»i , hôn mẹ rồi cùng ngá»§ theo . Má»›i hồi tối nay thôi , so bây giá» mẹ lại chết rồi ? Mẹ không chịu giữ lá»i , mẹ bá» con ư ? Sợ hãi quá . Ân Tuấn oà lên khóc lá»›n :
-Mẹ Æ i! Mẹ Æ i! Ông trá»i Æ¡i! Trả mẹ con lại cho con.
Tiếng cáºu khóc gà o thảm thiết giữa đêm khuya đã là m kinh động đến giấc ngá»§ cá»§a má»i ngưá»i và hỠùa sà ng cùng cáºu bé . Nháºn ra Tưá»ng Minh đã chết rồi , má»i ngưá»i lăng xăng lo tẩm liệm , mai táng.
-Má»i ngưá»i là m gì thế ? Không . Trả mẹ cho con.
Thấy ngưá»i ta bá» mẹ và o hòm , Ân Tuấn nhà o lên già nh mẹ lại.
Má»™t ngưá»i khẽ kéo cáºu ra xa :
-Ân Tuấn! Äừng là m thế con . Mẹ chết rồi , phải bá» và o hòm thôi.
-BỠvà o hòm
- ÄÆ°a tay quẹt ngang dòng nước mắt , cáºu bé ngây ngô
- Có phải như công chúa Bạch Tuyết không ? Bảy chú lùn cÅ©ng bá» cô ta và o hòm như váºy.
-À .. phải rồi
- Không nhá»› gì câu chuyện cổ tÃch , má»i ngưá»i gáºt đầu , đẩy Ân Tuấn và o má»™t góc rồi lăng xăng dá»n dẹp.
Nà o biết lòng cáºu bé ngáºp đầy hy vá»ng . Mẹ sẽ như nà ng Bạch Tuyết . Sẽ sống lại và sẽ gặp được chà ng hoà ng tỠđẹp trai.
-Thế nhưng sao chá» hoà i , Ân Tuấn chẳng thấy Ä‘oà n ngưá»i khiêng quan tà i cá»§a mẹ kia bị vấp té lần nà o . Miếng táo không bị Ói văng ra , là m sao mẹ sống lại ? Chà ng hoà ng tỠđâu , sao không đến cứu mẹ mau lên ? Ngưá»i ta lấp đất lên quan tà i cá»§a mẹ rồi.
Má»™t ngà y , hai ngà y , ba ngà y trôi qua , má»™t mình chá» mẹ trong căn phòng vắng , không thấy mẹ vá» . Cáºu bé bắt đầu nghe nhá»› mẹ , rưng rức khóc , bá» cả ăn uống , mặc cho má»i ngưá»i dá»— dà nh hết mức.
-Là m sao bây giá» ? Những ngưá»i hà ng xóm tốt bụng nhìn nhau
- Cứ thế nà y , thằng bé chết mất.
-Hay đem nó đến chổ ba nó đi
- Má»™t ngưá»i góp lá»i.
Má»™t ngưá»i khác phản đối ngay :
- Äến chổ thằng cha bạc tình , bạc nghÄ©a ấy à ? Nghe nói , mẹ nó lúc còn khoẻ , má»™t lần đã dắt đến rồi , nhưng ông ta không nháºn.
-Lúc đó nó còn mẹ , ông ta không dám nháºn cÅ©ng phải . Bây giá» mẹ nó chết rồi , lẽ nà o bá» nó bÆ¡ vÆ¡ không nháºn chứ ? Dù sao , nó cÅ©ng là con ông ta mà .
-Cũng phải.
Bà n qua , tán lại má»™t hồi , má»i ngưá»i quyết định Ä‘em Ân Tuấn đến gặp cha . Còn nhá» chưa biết gì , nhưng cáºu bé vẫn còn nhá»› rõ . Sắc mặc cha tái nhợt Ä‘i vì sợ hãi khi gặp mình lúc đó thế nà o . Suốt Ä‘á»i cáºu sẽ không quên câu nói cá»§a ngưá»i đà n bà đã già nh mất cha cá»§a mẹ mình lúc đó :
-Trá»i Æ¡i! CÆ¡m gạo đâu mà nuôi hết cha rồi tá»›i con như váºy hả ? Tôi nói rồi , nhà nà y không chứa hạng con hoang.
CÅ©ng như sẽ không bao giá» tha thứ cho cái xua tay , lắc đầu hén nhát cá»§a ngưá»i đà n ông mà má»i ngưá»i bảo là cha cá»§a mình lúc đó.
-Không . Nó không phải là con cá»§a tôi . Nó là con hoang cá»§a Tưá»ng Minh , tôi không biết , không biết gì cả.
-Khốn nạn !
Những kẻ bà ng quà ng báºt lên tiếng chá»i . Ân Tuấn theo đám đông trở vá» căn gác nhá» cá»§a mình . Lặng im trong má»™t góc , cáºu thút thÃt khóc chá» nghe sá»± sắp xếp cá»§a má»i ngưá»i vá» cuá»™c Ä‘á»i và tương lai cá»§a mình : Má»™t con chim nhá» lạc loà i vô thừa nháºn.
-À phải !
- Cuối cùng , số pháºn Ân Tuấn cÅ©ng được an bà i khi má»™t ngưá»i hà ng sá»›m tốt bụng nhá»› ra
- Tưá»ng Minh hãy còn má»™t ngưá»i chị gái . Chị ta hiện Ä‘ang sống ở Sà i Gòn.
-Tháºt ư ? Äám đông nhao nhao há»i.
Thế là chưa đầy mưá»i phút , hỠđã tÃnh xong bà i toán hóc búa giùm Ân Tuấn . Mảnh đất và căn nhà nhá» giá chưa đến ba cây và ng , nhưng vì thương cáºu bé , má»™t ngưá»i già u có đã rá»™ng lòng chấp nháºn mua vá»›i giá năm cây và ng . Hy vá»ng số tiá»n nhá» sẽ giúp cáºu bé là m được má»™t Ä‘iá»u gì đó.
-Cháu của gì đây sao ?
Nhìn thái độ Ä‘on đả cá»§a Tưá»ng Vân , má»i ngưá»i mừng thầm cho Ân Tuấn . Dù sao cÅ©ng máu má»§ ruá»™t rà . Ở vá»›i dì ruá»™t vẫn hÆ¡n.
Äể cáºu bé ở lại , má»i ngưá»i trở vá» nhà . Äâu hay cuá»™c Ä‘á»i Ân Tuấn bước sang trang má»›i . Từ cõi thiên đưá»ng trong vòng tay ấm áp yêu thương cá»§a mẹ , cáºu sa và o địa ngục vá»›i đòn voi , đà y Ä‘oa..
Bởi tuy là hai chị em cùng sinh ra bởi má»™t ngưá»i cha , ngưá»i mẹ , nhưng tÃnh tình hai ngưá»i khác xa nhau . Tưá»ng Minh dịu dà ng , khả ái bao nhiêu thì Tưá»ng Vân tham lam , độc ác và Ãch ká»· bấy nhiêu . Cạnh bên bà lại thêm ông chồng nhá» má»n và nhu nhược.
Giữa lúc gia đình lâm cảnh túng cùng , nợ nần chồng chất , sá»± xuất hiện cá»§a Ân Tuấn cùng năm cây và ng quả tháºt kịp thá»i . Số và ng không lá»›n , nhưng cÅ©ng đủ giúp vợ chồng bà trang trải hết nợ nần và sang lại má»™t sạp bán trái cây nho nhá» . Số tiá»n lá»i kiếm được từ sạp trái cây nà y đủ nuôi sống gia đình bà , trong đó có cả Ân Tuấn . Ngà y hai bữa , không phong lưu , nhưng cÅ©ng không đến ná»—i lúng túng.
Thá»i gian lặng lẽ trôi, má»›i đó đã ba năm . Ân Tuấn bây giỠđã tám tuổi . Và câu chuyện đã bắt đầu từ chiá»u hôm đó , khi cáºu và Duy An , đứa con trai cùng tuổi duy nhất cá»§a dì Vân Ä‘em phiếu báo kết quả há»c táºp vá» nhà .
-Chà ! Giấy báo má»i lãnh thưởng à ? Lại hạng ba nữa . Láºt tá» giấy báo kết quả cá»§a Duy An trước , đôi mắt dì sáng long lanh niá»m hãnh diện - Con cá»§a mẹ giá»i chưa nà o . Ông Æ¡i! Lại mà xem rồi thưởng cho con nó.
-Ờ , được thôi.
Bà đưa quyển sổ liên lạc gia đình từ tay bà . Ông gáºt đầu , cưá»i hồ hởi và quay sang Ân Tuấn thụt ló trong mép cá»a . Ná»a muốn khoe kết quả há»c táºp cá»§a mình , ná»a lại ngáºp ngừng muốn giấu.
-Còn thằng kia , há»c hà nh thế nà o ? Äâu , đưa ta xem thá» . Có thua cÅ©ng đừng buồn . Mà y là m sao thông minh bằng thăng Duy An , con tao được ?
- Dạ ..
Cuá»™n tròn cuốn sổ liên lạc trong tay , Ân Tuấn vá»™i quay ngưá»i dợm bước , nhưng đã nghe dì Vân gá»i lá»›n :
- ÄÆ°a xem nà o !
- Dạ ..
- Rụt rè . Ân Tuấn trao bằng cả hai tay.
Bà cấm lấy xem qua cho có lệ . Bất chợt , bà kêu lên thảng thốt :
-Cái gì ? Mà y cũng được lãnh thưởng sao ? Lại là hạng nhất, hơn thằng Duy An hả ?
-Cái gì ?
Cáºp kÃnh vừa lấy xuống lại Ä‘eo lên mắt , ông Thiên già nh nhanh quyển sổ liên lạc cá»§a Ân Tuấn . Kết quả rà nh rà nh , nhưng ông vẫn không thể nà o tin được.
-Vô lý ! Thằng con hoang ấy là m sao há»c giá»i hÆ¡n thằng con nhà mình được ? Chắc có sá»± nhầm lẫn gì rồi . Äâu , bà mau há»i lại cô giáo cá»§a chúng thá» xem.
Cầm ống nghe Ä‘iện thoại lên, bấm nhanh , giá»ng dì Vân nổi nóng :
-Alô . Cô giáo hả ? Tôi là mẹ cá»§a trò Duy An đây . Tôi chỉ muốn biết , cô có lầm lẫn vá» kết quả há»c táºp không ? Thằng Duy An , con tôi sao có thể há»c thua thằng Ân Tuấn được ? Cô nói sao ? Ân Tuấn xuất sắc lắm à ? Vâng , cám Æ¡n cô.
Chiếc ống nghe dà n mạnh xuống bà n trong ánh mắt sa sầm Ä‘i cá»§a cả hai vợ chồng . Và .. bắt đầu từ hôm đó, để giúp Duy An há»c giá»i hÆ¡n , há» bắt Ân Tuấn là m hết má»i việc trong nhà .
Trá»i chưa hừng sáng , trong lúc Duy An còn say sưa trong giấc ngá»§, Ân Tuấn đã phải thức dáºy phụ dì Vân đẩy trái cây ra chợ . Bà y hà ng xong , trở vá» nhà trong cái bung đói mèm, cáºu phải Ä‘i quét nhà , lau nhà . Má»›i tám tuổi lại ăn uống kém , suy dinh dưỡng nên Ân Tuấn yếu lắm . Xách má»™t xô nước cứ té lên té xuống , lau nhà thì chá»— sạch chá»— dÆ¡ , nên hôm nà o dì dượng trở vá» , cáºu cÅ©ng bị ăn má»™t tráºn đòn Ä‘Ãch đáng.
Báºn bịu , cá»±c nhá»c từ sáng đến tối mịt . Dì Vân cố tình không cho Ân Tuấn má»™t phút giây rảnh rá»—i cầm đến quyển táºp. Trong lúc Duy An thì hết thầy nà y , đến cô kia vá» dạy . Váºy mà đến cuối năm , kết quả há»c táºp đưa vá» tháºt bất ngá» . Ân Tuấn hạng nhất , còn Duy An thi lại.
-Thi lại ư ? Không thể thế nà y được.
-Té bịch ngồi luôn xuống ghế , dì Vân đưa tay bóp trán , không đoán nổi nguyên nhân.
-Tại sao Duy An lại há»c thụt lùi , trong khi mình đã hết lòng chăm chút ?
Không có gì khó Ä‘oán đâu . Ân Tuấn biết rõ rà ng , năm trước Duy An đạt kết quả cao , chẳng qua đó là do nó chuyên copy cá»§a cáºu . Năm nay á»· có mẹ thương , nó là m phách và o trưá»ng chuyên bắt nạt ăn hiếp cáºu , không thèm chép bà i là m nữa , nên kết quả má»›i thảm hại như thế nà y.
Cứ thế , thá»i gian thấm thoát trôi . Như má»™t cà nh xương rồng trên mảnh đất khô cằn , cà ng gặp nhiá»u nghiệt ngã , cà nh cây cà ng dai sức , bá»n lòng chá» ngà y tá»± thà nh hoa đẹp dâng cho Ä‘á»i . Cuối cấp năm ấy , Ân Tuấn được tuyển thẳng và o lá»›p mưá»i , còn Duy An thì rá»›t tốt nghiệp.
Äến mức nà y , dì Vân không thể nà o chịu nổi . Sẵn lòng Ãch ká»· , đố kỵ và ghen tức . Không muốn Ân Tuấn hÆ¡n được con mình , bà đã bắt Ân Tuấn phải bá» há»c giữa chừng . Thay và o đó là chiếc xe ba gác . Sá»›m chiá»u bà bắt cáºu còng lưng chở hà ng cho khách . Vá»›i lý do : Kinh tế dạo nà y eo hẹp quá , bà không đủ sức nuôi nổi cáºu.
Hôm đến từ giã thầy cô , bạn bè . Ân Tuấn khóc như mưa . Lần thứ hai trong cuá»™c Ä‘á»i mình , cáºu biết thế nà o là ná»—i Ä‘au cá»§a cuá»™c Ä‘á»i nghiệt ngã . Lần thứ nhất , lên năm tuổi , mẹ mất Ä‘i là má»™t mất mát không gì bù đắp . Lần thứ hai , phải từ giã tương lai tươi sáng để trở thà nh má»™t công nhân xe kéo . Ân Tuấn thầm há»i , ông trá»i sao cứ luôn đà y Ä‘á»a cáºu , đưa cáºu và o những bước đưá»ng không vượt thoát ?
Äà nh phải chấp nháºn số pháºn , suốt Ä‘á»i là m gã công nhân bốc vác ngoà i bến tà u ư ? Ân Tuấn không đà nh lòng chút nà o . Láºt trang nháºt ký Ä‘á»c lá»i trăng trối cuối cùng cá»§a mẹ . Cáºu biết mình không thể buông xuôi . Nhất định cáºu phải trở thà nh bác sÄ© . Má»™t bác sÄ© đại tà i như tâm nguyện má»™t Ä‘á»i mẹ chá» mong.
Không được đến trưá»ng há»c ban ngà y thì há»c ban đêm váºy . Dì Vân không có lý do nà o ngăn cấm khi cáºu là m xong trách nhiệm cá»§a mình . Không cho đốt đèn khuya để há»c ư ? Vá»›i chiếc đèn dầu nhá» , Ân Tuấn vẫn có thể giải xong bà i táºp toán . Không có táºp , chẳng khó khăn gì . Tá» lịch cÅ© , giấy lót trái cây vẫn có thể ghi bà i lên đấy . Ân Tuấn quyết định không bá» cuá»™c . Nhất định năm nay , cáºu phải thi và o đại há»c.
Ân Tuấn đã phải cố gắng bằng tất cả quyết tâm và nghị lá»±c . Ban ngà y chạy xe , đêm vá» thức trắng đêm để há»c . Bao nhiêu tiá»n có được , cáºu để dà nh để mua đỠcương , bà i táºp . CÆ¡ thể anh gầy còm hẳn Ä‘i . Äôi mắt trÅ©ng sâu , hốc hác . Có đêm há»c quá sức , cáºu đã phải ngất Ä‘i vì kiệt sức . Nhưng sáng dáºy , chỉ cần má»™t ly nước trà đưá»ng , cáºu lại có thể đẩy băng băng hà ng tấn trái cây giao cho khách.
Kết quả được Ä‘á»n bù . Năm đó , Ân Tuấn không chỉ Ä‘áºu và o đại há»c . Cáºu đã già nh được Ä‘iểm thá»§ khoa ,được cá» sang nước ngoà i du há»c . Sung sướng đến lịm ngưá»i , cả má»™t đêm dà i không ngá»§ , Ân Tuấn thì thầm kể mẹ nghe bao ước mÆ¡ , hoà i bão cá»§a mình . Cáºu sẽ trở thà nh bác sÄ© , má»™t bác sÄ© tà i giá»i đúng như lòng mẹ ước mong.
Chỉ còn ba ngà y nữa , Ân Tuấn đã lên máy bay rồi . Váºy mà chiếc va li cá»§a cáºu vẫn còn trống hươ , trống hoắc . Ngoà i mấy bá»™ đồ cÅ© thưá»ng mặc ở nhà , cáºu không trang bị thêm cho mình được món gì . Cả cái bà n chải đánh răng cÅ©ng cÅ©.
Phần dì dượng , từ lúc biết tin Ân Tuấn được há»c bổng du há»c , cà ng ứa gan hÆ¡n , nhất là dì Vân . Dì biểu lá»™ sá»± căm ghét , háºn thù ra ngoà i mặt . Cứ như thằng Duy An , con cá»§a dì trở nên lêu lá»ng , bê tha Ä‘i và o con đưá»ng nghiện ngáºp là lá»—i cá»§a Ân Tuấn váºy . Dì nà o biết , tất cả cÅ©ng tại mình. ịa dì cách ngăn , cấm Ä‘oán không cho nó chÆ¡i cùng Ân Tuấn . Bằng không , biết đâu nó cÅ©ng được phần nà o.
-Xin lỗi , nhà nà y có ai tên là Ân Tuấn không ạ ?
Và câu chuyện tháºt sá»± lên đỉnh cao trà o , khi buổi sáng hôm đó , nhà dì Vân bá»—ng xuất hiện má»™t ngưá»i khách lạ.
-Vâng , Tôi là Trần Ân Tuấn đây . Ông cần gặp có chuyện gì?
- Äáºy nắp chiếc va li lại , Ân Tuấn hồi hợp ngước lên . Trước mặt mình là má»™t ngưá»i đà n ông ăn mặt tháºt sang trá»ng. Linh tÃnh như báo cho cáºu biết , có má»™t truyện trá»ng đại sắp xảy ra.
-Xin lá»—i , cáºu có giấy chứng minh nhân dân không ?
- Ông ta không trả lá»i , nghiêm giá»ng.
Ân Tuấn gáºt đầu , mở bóp trao giấy chứng minh cho ông , trong ánh mắt vui mừng cá»§a dì Vân . Thằng Tuấn là m Ä‘iá»u phi pháp , hay chuyến du há»c bị huá»· bá» rồi.
-Ồ , phải rồi !
- Xem xong giấy tá» , ngưá»i đà n ông gáºt đầu vui vẻ . Bây giá», ông má»›i tá»± giá»›i thiệu mình
- Tôi là Lâm Thanh , luáºt sư cá»§a bà Tưá»ng Minh . Hôm nay , tôi đến trao cho cáºu số tiá»n bảo hiểm trà giá má»™t tá»· đồng.
Cạch.
Cây bút tÃnh tiá»n trên tay dì Vân rÆ¡i xuống đất . Ân Tuấn tròn đôi mắt không hiểu :
-Ông nói gì ? Số tiá»n bảo hiểm nà o ? Có thể nhầm vá»›i ai chăng ?
-Tôi không nhầm đâu
- Như hiểu ná»—i bất ngá» diá»…n ra trong tâm hồn cá»§a cáºu bé , luáºt sư Lâm Thanh cưá»i vui , rồi ôn tồn giải thÃch
- Số là lúc còn sống , bà Tưá»ng Minh có mua cá»§a công ty bảo hiểm "Tháºn Trá»ng" má»™t phần bảo hiểm trị giá má»™t tá»· đồng . Ngưá»i thừa kế là cáºu.
-Thế sao mãi đến bây giỠ, ông mới đến gặp chúng tôi ?
- Dì Vân bá»±c dá»c.
-Thưa bà , vì phải đợi đến khi cáºu Ân Tuấn đúng mưá»i tám tuổi , bảo hiểm má»›i có giá trị.
-Thì Ãt ra ông cÅ©ng thông báo vá»›i chúng tôi rằng , số tiá»n bảo hiểm đó có tồn tại trong Ä‘á»i
- Dượng Vân nói như gây vá»›i luáºt sư.
Như ông vẫn cưá»i nhã nhặn :
-Theo lẽ là như thế . Nhưng bà Minh lại có lá»i dặn , bảo tôi phải giấu sá»± tồi tại cá»§a phần bảo hiểm nà y . Äợi tá»›i ngà y Ân Tuấn trưởng thà nh , má»›i được tiết lá»™ . Cáºu Tuấn ! Äây là thư mẹ cáºu gá»i cho cáºu . Cáºu xem rồi mau thu xếp tá»›i văn phòng luáºt sư gặp tôi để là m thá»§ tục nháºn tiá»n . Tôi cÅ©ng xin thông báo trước , thù lao tôi trong vụ nà y là mưá»i phần trăm.
-Cái gì ? Những má»™t trăm triệu đồng công láºn . Äịnh cắt cổ ngưá»i ta sao chứ ? Dì Vân sừng sá»™.
Luáºt sư mỉm cưá»i , đứng dáºy :
-Thưa bà , đây là hợp đồng bà Tưá»ng Minh ký vá»›i chúng tôi . Bà là ngưá»i ngoà i cuá»™c , xin đừng nói và o . Cám Æ¡n.
Nói xong , ông trơ gót bước nhanh ra cổng . Một chiếc Mercedes mới toang trở tới đón ông đi ngay.
Ân Tuấn vẫn còn thừ ngưá»i ra bên phong bì cá»§a mẹ , nước mắt lăn dà i . Lần thứ ba trong Ä‘á»i , cáºu lại khóc.
Ân Tuấn yêu thương của mẹ!
Khi con Ä‘á»c thư nà y thì tháºt sá»± mẹ không còn trên dương thế nữa . Nhưng mẹ biết rằng , con cá»§a mẹ lúc nà y đã cao lá»›n lắm . Äã mưá»i tám tuổi đầu , chững chạc , trưởng thà nh rồi, đừng có khóc nhe con.
Nà o! Äể mẹ thá» hình dung xem con có đúng không nà o . Con cá»§a mẹ bây giá» cao Ãt nhất là mét bảy . Ngưá»i vạm vỡ to khoẻ , đẹp trai và thông minh lắm . Con nhất định đã Ä‘áºu và o đại há»c , đúng không ?
Những năm tháng qua , con cá»§a mẹ vất vả lắm phải không ? Mẹ biết , tháºt tá»™i nghiệp cho con . Nhưng ngoà i nhà dì Hoa ra, mẹ không còn biết gá»i con cho ai nữa...
Dì Hoa ư ? Ân Tuấn nhẹ chau mà y lạ lẫm . Sao trong chúc thư, mẹ lại nhắc đến cái tên Hoa lạ hoắc thế nà y , sao không phải là dì Vân chứ ?
Con ngạc nhiên lắm , phải không ? Äừng trách khi mẹ thà đem con gá»i ngưá»i dưng , chứ không nương nhá» bà con ruá»™t thịt . Vì mẹ biết rõ , ba con không bao giá» dám nháºn nuôi con khi hãy còn ở cạnh ngưá»i đà n bà ấy.
Còn dì Vân... Mẹ không muốn nói xấu chị cá»§a mình . Nhưng sá»± tháºt , con khó lòng sống ấm êm , hạnh phúc bên cạnh má»™t ngưá»i như dì Vân được . Dì ấy luôn ganh tỵ và căm ghét mẹ . Vì dì ấy nghÄ© rằng , mẹ được trá»i cao và ông bà ngoại ưu đãi hÆ¡n chị ấy.
Mẹ đã suy nghÄ© rất nhiá»u . Cuối cùng má»›i quyết định gởi con cho dì Hoa . Dì ấy , vá»›i mẹ tuy không há» hà ng , ruá»™t thịt chỉ là bạn cá»§a nhau thôi , nhưng mẹ tin và o dì Hoa lắm . Bản tÃnh dì ấy nhân háºu . Không chồng , không con . Nháºn con vá» , dì Hoa nhất định thương con như con mình váºy . Hai ba bữa nữa , sau khi láºp xong di cúch vá» phần bảo hiểm , mẹ sẽ dắt con xuống gặp dì Hoa để dì cháu nháºn mặt là m quen , sau nà y sẽ dá»… dà ng hÆ¡n.
Phần bảo hiểm nà y , mẹ mua từ hai năm trước . Lúc mẹ chưa biết mình mắc bệnh nan y . Sau nà y biết được , mẹ cà ng thiết tha , cố gắng hÆ¡n . Bao nhiá»u vòng và ng , nữ trang dà nh dùm từ thá»i con gái , mẹ Ä‘á»u bán sạch lo đóng phà cho con . Có tiá»n bạn bè , công ty , xã há»™i giúp cho thang thuốc , mẹ cÅ©ng đổ dồn và o đóng phà . Mẹ biết nếu không chữa trị , thá»i hạn sống cá»§a mẹ ngắn dần , nhưng mẹ không ngại . Mẹ chỉ muốn số tiá»n bảo hiểm nà y sẽ đến tay con đúng lúc . Coi như phần quà cuối cùng cá»§a mẹ tặng sinh nháºt , mừng con bước và o tuổi trưởng thà nh . Hãy cố gắng gìn giữ và là m Ä‘iá»u có Ãch . Äừng hoang phà số tiá»n nà y và o những Ä‘iá»u vô bổ nghe con . Bởi nó đánh đổi bằng mồ hôi , nước mắt và chÃnh bằng sinh mạng cá»§a mẹ dà nh cho con đó . Mẹ muốn con dà nh số tiá»n nà y thà nh láºp bệnh viện cứu ngưá»i . Hãy cứu tháºt nhiá»u ngưá»i , con nhé . Äừng để thế gian nà y lặp lại những hoà n cảnh thương tâm như mẹ con ta . NÆ¡i suối và ng mẹ sẽ ngáºm cưá»i nếu biết được con cứu sống được nhiá»u tháºt nhiá»u bệnh nhân.
Hãy trả cho luáºt sư Lâm Thanh mưá»i phần trăm thù lao . Cái giá hÆ¡i cao nhưng xứng đáng . Ông ta sẽ giúp con hoà n thà nh các thá»§ tục má»™t cách dá»… dà ng và nhanh chóng.
Thôi , thư đã dà i , đến lúc mẹ con mình phải xa nhau rồi . Có lẽ .. sau lần nà y , mẹ con ta không còn cÆ¡ há»™i nà o trò chuyện cùng nhau dù là trên trang giấy nữa . Can đảm lên con . Äừng khóc , đừng Ä‘au khổ quá mức mà ảnh hưởng cho sưc khoẻ . Mẹ sẽ luôn cạnh bên con sẽ chia và an á»§i . Hôn con trăm ngà n cái , cún con yêu thương cá»§a mẹ.
Tưá»ng Minh"
Thì ra là thế . Ân Tuấn ôm phong thư và o sát ngá»±c mình , nghe thương mẹ hÆ¡n bao giá» hết . Vá»›i anh , thế gian nà y không còn ngưá»i đà n bà dịu dà ng , nhân háºu hÆ¡n mẹ được . Hy sinh tất cả vì con , mẹ toan tÃnh chu đáo . Mẹ chỉ không ngá» thần chết đến rướt mình Ä‘i sá»›m hÆ¡n dá»± định, để mẹ không kịp đưa con đến nhà dì Hoa nà o đó . Nếu không , con chẳng phải khổ sở đến thế nà y.
-Ân Tuấn ! Mẹ con viết gì trong thư thế ? Cho dì xem một chút nà o.
Giá»ng dì Vân bá»—ng vang lên ngá»t lim bên tai . Ân Tuấn ngẩng đầu lên , nói qua hà ng lệ :
-Dì đừng xem . Trong thư nà y không có má»™t dòng nà o dÃnh dáng đến dì đâu.
Bình thưá»ng , nếu Ân Tuấn trả lá»i kiểu ấy , dì Vân đã nổi xung thiên , đã cho cáºu ăn Ãt nhất bốn cái tát nên thân rồi. Nhưng hôm nay thì khác . Vá»›i má»™t tá»· đồng nằm trong tay, Ân Tuấn có thể bắt dì Vân hạ giá»ng.
-Không xem thì không xem . À , Ân Tuấn nè ! Con đừng khóc , ảnh hưởng đến sức khoẻ , không tốt đâu . Con và o rá»a mặt rồi ăn cÆ¡m . Má»™t lat dì dặt ra chợ mua cho mấy cái áo bông. Khà háºu bên Úc lạnh lắm , không ấm như nước mình đâu.
Là m sao Ân Tuấn không nháºn ra sá»± ngá»t ngà o giả tạo trong giá»ng nói cá»§a bà . Nhưng vì tình mưá»i ba năm cưu mang , Ân Tuấn ngoan ngoãn đứng lên . Dá»± định sau khi lãnh tiá»n bảo hiểm , anh sẽ cho dì má»™t trăm triệu đễ dưỡng giÃ
-Chỉ một trăm triệu thôi ư ?
- Mắt bà tối sẫm Ä‘i khi nghe Ân Tuấn tá» bà y . Con mắt đảo má»™t vòng , bà cất giá»ng ngá»t ngà o
- À! Mà thôi cÅ©ng được . Cháu có lòng cho , dì cÅ©ng cám Æ¡n. Thế nhưng còn tám trăm triệu kia , cháu để là m gì ? Hãy cho dì dượng mượn đầu tư mở nhà hà ng kinh doanh , khách sạn . Lá»i , dì sẽ chia cho cháu
-Dạ , không thể nà o đâu
- Ân Tuấn cương quyết lắc đầu
- Số tiá»n nà y , mẹ cháu phải đổi bằng sinh mạng má»›i có được . Cháu không bao giá» cho phép mình mạo hiểm là m bất cứ Ä‘iá»u gì phạm và o số tiá»n nà y đâu . Sáng mai , cháu sẽ Ä‘em tất cả gá»i và o ngân hà ng . Chá» há»c xong trở vá» , cháu sẽ thà nh láºp bệnh viện như tâm nguyện mẹ má»™t Ä‘á»i mong đợi . Mong dì thông cảm.
-À .. Ờ
- gáºt đầu mà môi dì Vân bặm lại.
Tối hôm đó , bà không sao ngá»§ được . Cứ nghÄ© má»™t ngà y Ân Tuấn trở vá» có tấm bằng bác sÄ© hạnh ưu , đưá»ng hoà ng trở thà nh viện trưởng má»™t bệnh viện là trái tim bà lại sôi lên vá»›i má»™t mối ghen há»n vô cá»› . Tại sao lúc nà o trá»i cao cÅ©ng ưu đãi mẹ con Tưá»ng Minh hÆ¡n bà chứ ?
Không . Bà không thể chấp nháºn con mình là thằng hèn kém , mà Ân Tuấn trở thà nh ông nà y ông kia được . Mối ghen há»n , Ãch ká»· là m bà mù quáng . Trong má»™t phút nông cạn hồ đồ . Bà đã nghÄ© đến việc hãm hại Ân Tuấn để chiếm trá»n số tiá»n bảo hiểm.
- ÄÆ°á»£c à nghe !
- à nghĩ của bà được chồng và Duy An nhiệt tình ủng hộ.
Giữa đêm khuya , trong căn phòng nhá» , ba cái đầu chụm lại cùng thảo ra má»™t kế hoạch tháºt tinh vi . Há» quyết định sẽ hại Ân Tuấn bằng má»™t dòng Ä‘iện cao thế tình cá» vắt ngang qua bà n há»c cá»§a anh.
Last edited by khungcodangcap; 29-11-2008 at 07:44 PM.
|

21-03-2008, 10:42 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Chương 14
Có thể như thế được sao ? Vô tình trá»™m nghe lá»i tà n ác thốt ra từ miệng dì ruá»™t cá»§a mình , Ân Tuấn cay đắng vô cùng . Ngay đêm đó , trở vá» phòng , anh viết liá»n má»™t phong thư từ biệt . Nói rõ mình đã biết má»i chuyện , kèm theo má»™t trăm triệu vá»›i lá»i tái bút :
"Æ n nghÄ©a cưu mang suốt mưá»i ba năm ròng rã . Má»™t trăm triệu nà y là sòng phẳng . Từ nay , không há» hà ng ruá»™t thịt, chẳng Æ¡n oán nợ nần . ÄÆ°á»ng ai nấy bước".
CÅ©ng bắt đầu từ đó , Ân Tuấn trở thà nh má»™t ngưá»i khác hẳn.
Vị ni sư già kể xong câu chuyện đã lâu mà Tâm Như hãy còn ngây ngưá»i ra như chưa tỉnh má»™ng . Hôm đó Ä‘á»c nháºt ký cá»§a dì Tưá»ng Minh , cô những tưởng mình đã hiểu tưá»ng táºn vỠÂn Tuấn . Té ra sá»± hiểu cá»§a cô đối vá»›i anh chỉ là má»™t phần rất nhá» . Cuá»™c Ä‘á»i anh cay đắng , khổ sở hÆ¡n cô tưởng tượng nhiá»u . Äến bây giá» thì cô hiểu vì sao con ngưá»i Ân Tuấn trở nên trầm cảm , lạnh lùng như thế . Bao há»n giáºn ùa tan. Tâm hồn cô ngáºp đầy ná»—i thương yêu và thông cảm . Cô thấy mình tháºt hiểu anh và bá»—ng thấy mình còn có trách nhiệm vá»›i anh . Cô không thể bá» mặc anh vá»›i ná»—i cô tịch cá»§a tâm hồn . Cứ nghÄ© thế , má»™t ngà y không xa , anh sẽ tá»± huá»· diệt mình . Không . Bằng má»i giá , cô phải cứu lấy anh . Phải trả anh vỠđúng vá»›i con ngưá»i , vá»›i bản chất tháºt cá»§a mình . Má»™t ná»a cuá»™c Ä‘á»i anh phải lao Ä‘ao khốn khổ , cô phải là m cho má»™t ná»a cuá»™c Ä‘á»i còn lại cá»§a anh tươi sáng , ngáºp đầy hạnh phúc hÆ¡n bao giá» hết . Cô muốn anh sống giữa yêu thương , xóa tan Ä‘i thù háºn.
Và thế là cô quay trở vá» bằng tấm lòng tá»± nguyện , hiến dâng . Cô cÅ©ng đã biết mình yêu anh . Không bằng ánh hoà quang rá»±c rỡ cá»§a má»™t thiên tà i . Cô yêu con ngưá»i anh . Má»™t con ngưá»i bị số pháºn dáºp vùi , nhưng biết vươn lên bằng chÃnh nghị lá»±c.
Lặng yên nghe Tâm Như kể , lòng Ân TuấN ngáºp đầy má»™t cảm giác lạ lùng . Cảm giác cá»§a má»™t ngưá»i được ngưá»i khác kể cho nghe chÃnh số pháºn , cuá»™c Ä‘á»i mình . Vừa cảm thấy Ä‘au lòng , sợ hãi chẳng muốn nghe lại , vừa thấy nhẹ nhà ng , chia sẽ như được cắt má»™t phần trong gánh nặng.
Thế gian nà y , trừ những ngưá»i trong cuá»™c , có lẽ ngoà i Tâm Như ra , không còn ngưá»i thứ hai biết được hoà n cảnh cuá»™c Ä‘á»i anh táºn tưá»ng như thế . Xưa nay , Ân Tuấn rất sợ nhá»› vá» dÄ© vãng . Như má»™t mụn nhá»t xấu xa , khinh khiếp mà má»—i lúc chạm và o lại Ä‘au thấu tim , lịm chết ngưá»i . Lý lÃch anh luôn ngắn gá»n má»™t câu " Mồ côi . Không cha , không mẹ". Cuá»™c Ä‘á»i cá»§a anh tháºt sá»± má»›i bắt đầu từ khi trở thà nh viện trưởng viện tim"Hy Vá»ng".
Bảy năm du há»c , bảy năm trở thà nh viện trưởng viện tim "Hy Vá»ng", thấp thoáng mà đã là mưá»i bốn năm rồi . Ân Tuấn chưa má»™t lần ghé vá» thăm dì dượng Vân , cÅ©ng không má»™t lần nhá»› vá» quá khứ . Äắm mình và o dao mổ , thuốc sát trùng , anh mê mãi cứu ngưá»i và kiếm tháºt nhiá»u tiá»n . Cứu ngưá»i để là m tròn tâm nguyện cuối Ä‘á»i cá»§a mẹ . Còn kiếm tiá»n để là m gì ? Ân Tuấn không biết được . Anh chỉ thấy mình tháºt an toà n khi có nhiá»u tiá»n ở trong ngưá»i . Tại sao lại như váºy ? Ân Tuấn không thể nà o lý giải , cÅ©ng như không biết vì sao mình lại có sở thÃch ăn toà n đồ nguá»™i và thịt há»™p.
-Thế mà tôi biết đấy
- Giá»ng Tâm Như chợt vang cắt ngang dòng suy nghÄ© cá»§a Ân Tuấn.
Giáºt mình ngẩng dáºy , anh ngÆ¡ ngác nói :
-Biết mà biết cái gì ? Không lẽ cô Ä‘á»c được suy nghÄ© cá»§a tôi ư ?
Tâm Như nhè nhẹ gáºt đầu trong sá»± ngạc nhiên đến lạ lùng cá»§a Ân Tuấn . Thần giao cách cảm ư ? Sao tâm linh anh và Tâm Như lại tương đồng cùng nhau như thế ? Không . Không phải tương đồng đâu . Nó chỉ xuất phát má»™t chiá»u thôi . Tâm Như hiểu anh , nhưng anh không hiểu gì vá» cô cả.
-Chẳng có gì lạ lùng , khó hiểu lắm đâu
- Tâm Như cất giá»ng ân cần
- Tôi không phải nhà thông thái có phép thuáºt để Ä‘i và o tâm hồn ngưá»i khác . Hiểu được anh , chẳng qua tôi tá»± đặt mình và o hoà n cảnh anh thôi . Ở địa vị anh , tôi cÅ©ng sẽ có những thái độ và suy nghÄ© bất thưá»ng như anh váºy.
-Cô bảo sao ?
- Äôi mà y Ân Tuấn khẽ chau
- Tôi có những suy nghÄ© và hà nh động bất thưá»ng ư ?
-Phải
- Tâm Như nhẹ gáºt đầu
- Chẳng những bất thưá»ng mà còn vô lý nữa . Nhưng má»™t khi hiểu được rồi , những Ä‘iá»u đó vá»›i tôi không còn lạ lùng nữa. Anh có muốn nghe tôi lý giải không ?
Không trả lá»i , Ân Tuấn đưa mắt nhìn thà nh phố nhá» dưới chân mình . Từ tầng thứ hai mươi nhìn xuống , con ngưá»i và xe cá»™ trở nên bé nhá» vô cùng . Những con kiến nhá» ngược xuôi trong dòng Ä‘á»i cuá»™n chảy.
-Dễ hiểu thôi
- Buông tay cho má»™t chiếc lá trôi nhanh và o khoảng trống , Tâm Như trầm giá»ng
- Trở nên lạnh lùng , cách biệt vá»›i má»i ngưá»i như váºy , chẳng qua từ lâu rồi , anh chưa má»™t lần sống tháºt vá»›i bản chất cá»§a mình.
-Bản chất của tôi ư ?
- Ân Tuấn ngây ngô
- Nó như thế nà o , cô có biết không ?
-Tôi không biết
- Tâm Như nhẹ lắc đầu
- Và cÅ©ng như anh , tôi Ä‘ang Ä‘i tìm kiếm nó . Nhưng chắc chắn má»™t Ä‘iá»u , bản chất tháºt cá»§a anh không vượt qua khá»i quỹ đạo chung cá»§a con ngưá»i.
-Quỹ đạo chung cá»§a má»™t con ngưá»i ư ?
- Ân Tuấn hÆ¡i nhếch môi cưá»i
- Cô nói nghe triết lý quá.
-Tôi không triết lý
- Tâm Như nhìn thẳng và o mắt anh
- CÅ©ng như dòng ngưá»i cuá»™n trà n dưới chân kia . Cuá»™c sống là như thế , không ai tá»± mình có thể tá»± tách riêng , quay ngược dòng Ä‘á»i . CÅ©ng như đã là con ngưá»i , ai cÅ©ng có ước mÆ¡ , có lúc vui lúc buồn . Và đã là ngưá»i thì không thể nà o mang má»™t trái tim bằng đá trong lòng được.
-Có thể tôi ngoại lệ chăng ? Bắt chướt cô , Ân Tuấn thả một chiếc lá rơi xuống đất.
Tâm Như lắc đầu :
-Anh không ngoại lệ . Chỉ tại hoà n cảnh khắc nghiệt đã tạo cho anh tÃnh cách khác thưá»ng . Vì anh phải mồ côi cha mẹ khi hãy còn quá bé . Rồi phải sống trong môi trưá»ng không có tình thương , không có lá»i âu yếm nên cảm giác yêu thương và được thương cá»§a anh chưa kịp hình thà nh đã đánh mất Ä‘i . Äó là má»™t trong những lý do khiến anh trở nên lạnh lùng , vô cảm . Anh không tin và o lòng tốt cá»§a con ngưá»i , cÅ©ng như chỉ biết có tiá»n . Äiá»u đó không thể trách được anh . Khi má»™t con ngưá»i chỉ sống giữa lòng ganh tỵ và lợi dụng khi con ngưá»i đó thiếu thốn cá»±c khổ trăm bá» . Rá»—i bá»—ng nhiên được đổi Ä‘á»i , trở nên được trá»ng vá»ng , nhưng vì khi trong tay có tháºt nhiá»u tiá»n , Ä‘iá»u đó khiến anh có cảm giác rằng , tiá»n là cứu tinh cá»§a cuá»™c Ä‘á»i mình . Anh cảm giác thấy mất an toà n khi không có tiá»n trong túi . Bởi trong tiá»m thức , anh lo sợ phải trở vá» cuá»™c Ä‘á»i đói khổ , cá»±c khổ , luôn bị rẻ túng khinh khi , mắng chá»i trong dÄ© vãng.
Tháºt sao ? Ngước nhìn Tâm Như má»™t cái , Ân Tuấn nghe tâm hồn như oà vỡ . Lý lẽ đơn giản thế mà anh nghÄ© không ra , để đầu óc lúc nà o cÅ©ng nặng ná» mặc cảm cùng câu há»i " Tại sao mình không giống bất cứ ai trên thế gian nà y ? Tại sao mình cứ mãi lạnh lùng , cô đơn trong hoang vắng ?".
-Và tôi cÅ©ng biết sở thÃch ăn toà n thịt nguá»™i , đồ há»™p xuất phát từ đâu ..
- Ngừng má»™t chút cho lá»i nói cá»§a mình tác động và o suy nghÄ© cá»§a anh , Tâm Như nói tiếp
- Äó chÃnh là do lúc nhá» , dì dượng Vân không bao giá» cho anh chạm đũa và o những món ăn ngon là nh , bổ dưỡng nà y . Anh đã thèm thuồng , ao ước má»—i lúc nhìn Duy An cầm má»™t khoang giò to tướng . Má»™t ná»—i tá»± ká»· đã ám thị anh , rằng đây chÃnh là món ăn ngon nhất trần gian . Rằng anh sẽ ăn cho bằng thÃch khi có được cÆ¡ há»™i , đúng không ?
Äúng rồi . Ân Tuấn đã nhá»› ra . Äúng là má»™t thá»i gian sống vá»›i dì dượng Vân , anh đã phải thèm thuồng nhìn hỠăn những thanh bánh mì và ng ươm , những lát chả lụa trắng ngần , béo ngáºy đã khiến cáºu bé má»—i ngà y chỉ biết khoai luá»™c , rau xà o ước mÆ¡ , thèm muốn . Có lẽ vì váºy mà bây giá» , anh ăn mãi chẳng biết ngán chăng ?
Những Ä‘iá»u thoạt nghe đơn giản vô cùng . Váºy mà nếu Tâm Như không nói , có lẽ Ä‘á»i nà y anh cÅ©ng chẳng nháºn ra đâu . Vì sao thế ? Tâm Như là ai ? Sao lại có thể tưá»ng táºn Ä‘á»c anh như Ä‘á»c má»™t quyển sách Ä‘ang cầm trên tay váºy ? Cô là há»™ lý cá»§a anh mà . Tại sao cuá»™c Ä‘á»i anh và cuá»™c Ä‘á»i cô cứ trá»› trêu gặp nhau trong những hoà n cảnh lạ lùng như thế ? Má»™t lần , hai lần thì có thể bảo là sá»± tình cá» , đằng nà y .. Chao ôi ! Duyên số chăng ?
-Thế giá»›i trước mắt ta rá»™ng lá»›n bao la . Thấy Ân Tuấn lặng im như chấp nháºn , Tâm Như tấn công
- Lòng dạ con ngưá»i cÅ©ng thế . Có kẻ ác độc , có ngưá»i nhân háºu , tốt xấu lẫn lá»™n . Nhưng tôi muốn anh tin và o má»™t Ä‘iá»u bất di bất dịch rằng : Cái xấu chỉ là thiểu số thôi . Thế gian nà y còn biết bao Ä‘iá»u tốt đẹp , bao con ngưá»i nhân háºu. Anh đừng chỉ vì má»™t và i ngưá»i mà bi quan , mất niá»m tin và o cuá»™c sống.
-Thế gian nà y , việc gì tôi cũng có thể là m , có thể tin . Chỉ trừ hai việc thôi
- Chợt ngẩng dáºy , giá»ng Ân Tuấn trở nên lạnh lùng , khô khốc
- Äó là phải bắt tôi tin và o lòng tốt cá»§a con ngưá»i và bảo tôi phải nháºn ông ấy là cha ..
- Ngừng một chút , anh khẳng định
- Nếu cô có ý định thuyết phục tôi thì hãy thôi đi . Không có kết quả gì đâu.
-Có kết quả . Nhất định phải có kết quả
- Tâm Như gáºt đầu chắc chắn
- Vì đó là sá»± tháºt , không thể nà o phá»§ nháºn . Dù anh cố tình không tin , không chấp nháºn , nhưng lòng tốt cá»§a con ngưá»i như hạt giống gieo và o mảnh đất mà u mỡ , nhất định sẽ sinh sôi nảy nở . CÅ©ng như bác Mẫn đã là cha anh , anh không nháºn cÅ©ng không được . Má»™t ná»a dòng máu trong ngưá»i anh là cá»§a bác ấy.
-Hừ ! Quay mặt sang hướng khác , Ân Tuấn không trả lá»i.
Tâm Như nói thêm :
-Má»™t khi đã là chân lý , anh không thể chối cãi được đâu . Nhất định có má»™t ngà y , anh sẽ phải thú nháºn vá»›i tôi rằng : Sá»± tháºt , lòng tốt con ngưá»i có tồn tại trên Ä‘á»i , cÅ©ng như phải nháºn bác Mẫn là cha.
-Trừ khi là chứng minh được
- Ân Tuấn như mai mỉa rồi quay bước bỠđi nhanh.
Tâm Như nhìn theo , chắc chắn :
- Tôi sẽ chứng minh , cũng như sẽ đánh thức tình phụ tỠtrong tim anh . Ân Tuấn ! Hãy chỠđấy . Một ngà y không xa nữa đâu.
Last edited by khungcodangcap; 29-11-2008 at 07:55 PM.
|

21-03-2008, 10:44 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Chương 15
Không thể chần chỠđược nữa , có lẽ mình phải lên kế hoạch phẫu thuáºt cho hai đứa bé sinh đôi ấy và o cuối tháng nà y thôi . Tình hình cá»§a chúng xấu Ä‘i nhiá»u so vá»›i lúc vừa nháºp viện.
Mình Ä‘ang đánh bà i liá»u vá»›i tá» thần đây . Ân Tuấn khoác vá»™i chiếc áo blouse lên ngưá»i . Còn rất nhiá»u bệnh nhần chưa thăm khám , nhưng anh muốn lên vá»›i hai đứa bé ấy hÆ¡n . Từ trước đến nay , Ân Tuấn chưa há» quan tâm tá»›i bệnh nhân nà o nhiá»u như hai đứa bé nà y . Lại là ca phẫu thuáºt khiến anh lá»— vốn nữa . Chưa trừ má»™t trăm triệu chi phà cho ca phẫu thuáºt , ná»a tháng nay , ba mẹ con ăn nằm , thuốc men phá»§ phê ở bệnh viện ,có phải đóng đồng xu , cắc bạc nà o đâu.
Sao mình phải báºn tâm và o má»™t chuyện vô Ãch thế ?
- Ân Tuấn thầm lạ cho mình
- Äã đổi tÃnh rồi chăng ? Lẽ nà o Tâm Như lại có tác động mạnh vá»›i anh đến váºy ?
Nhắc đến Tâm Như , lòng Ân Tuấn bá»—ng chùng Ä‘i trong má»™t cảm giác kỳ lạ . Nhất là sau lần nói chuyện ngoà i ban công ,anh cà ng mãi nghÄ© đến cô hÆ¡n . Bây giá» , anh thưá»ng xuyên đến bệnh viện Ä‘a khoa hÆ¡n trước . Dù không có chuyện cần , anh cÅ©ng đến . Cả bây giá» nôn nóng lên phòng Bi , Bo cÅ©ng thế . Dưá»ng như có má»™t lý do khác nữa . Anh muốn nhìn thấy Tâm Như.
Thế đấy , Ân Tuấn không thể phá»§ nháºn Ä‘iá»u đó vá»›i trái tim mình . Bá»—ng nhiên sao anh thấy Tâm Như có má»™t nét gì đó giống như mẹ mình . Dịu dà ng , gần gÅ©i , để má»—i lúc gần cô, trái tim anh ngáºp trà n má»™t cảm giác được sẽ chia , an á»§i . Nói ra thì thẹn , chứ nhiá»u khi mệt má»i quá , anh lại có ước muốn được vùi đầu và o giữa lồng ngá»±c cô vòi vÄ©nh nữa.
Chỉ mấy bước nữa là đến phòng hai đứa bé sinh đôi rồi , Ân Tuấn bá»—ng dừng chân ngÆ¡ ngác trước sá»± đông đảo , nhá»™n nhịp, khác thưá»ng má»i ngà y . Căn phòng nà y vốn im lặng , lặng lẽ nhất bệnh viện . Bà ta nghèo quá , lại Ãt bà con thân thuá»™c; nên thỉnh thoảng có má»™t và i ngưá»i ghé thăm qua . Qùa cáp chẳng có gì ngoà i mấy há»™p sữa , ký đưá»ng.
Thế mà .. Ân Tuấn nép mình bên cá»a sổ , hé mắt nhìn và o . Hôm nay , những vị khách đến thăm mẹ con há» sang trá»ng khác thưá»ng . Há» dưá»ng như quen biết cả Tâm Như , nên cứ nắm tay cô cưá»i nói , ra chiá»u thân máºt lắm.
-À ! Ân Tuấn ! Anh đến thăm bệnh hả ? Và o đây . Và o đây mau. Có chuyện nà y hay lắm.
Như có giác quan thứ sáu mách bảo , Ä‘ang vui vẻ tiếp má»™t ngưá»i khách , Tâm Như bá»—ng phát hiện ra sá»± có mặt cá»§a Ân Tuấn sau cách cá»a . Cô cưá»i nói Ä‘on đả . Những vị khác đồng hướng mắt theo cô . Ân Tuấn đà nh phải rá»i chá»— nấp, đỉnh đạc bước và o . Chưa kịp nói gì , Tâm Như đã già nh phần :
- Xin giá»›i thiệu vá»›i các anh , đây là bác sÄ© Ân Tuấn , viện trưởng bệnh viện tim"Hy Vá»ng" , cÅ©ng là giám đốc bệnh viện Ä‘a khoa "Hy Vá»ng" . Ngưá»i sẽ trá»±c tiếp phẫu thuáºt cho hai bé Bi và Bo đấy.
-á»’ !
- Những ánh mắt ngước lên , sáng rá»±c niá»m ngưỡng má»™.
Tâm Như mỉm cưá»i , nói tiếp :
-Thưa viện trưởng , còn đây là những ngưá»i hảo tâm, già u lòng nhân đạo . Sau khi Ä‘á»c báo thấy hoà n cảnh tá»™i nghiệp cá»§a hai bé Bi và Bo đã tình nguyện đến đây cứu giúp . Chỉ má»›i má»™t ngà y thôi , từ khi báo được đăng ra , má»i ngưá»i đã đến đây quyên góp được gần hai chục triệu đồng.
-Tháºt là quý hoá
- Bà Châu đưa tay quẹt nước mắt , rưng rưng nói
- Mẹ con tôi không biết nói gì để cám Æ¡n tấm lòng và ng cá»§a quý vị . Tháºt muôn ngà n cảm tạ.
-Xin bà đừng nói thế
- Má»™t ngưá»i đà n ông máºp mạp nắm tay bÃ
- Chuyện phải là m thôi . Chút Ãt quà má»n có đáng gì . Ngưá»i đáng được cám Æ¡n là bác sÄ© viện trưởng đây . Ông ta má»›i chÃnh là mẹ đẻ thứ hai cho con bà đấy.
-Vâng . Cám ơn bác sĩ
- Bà Châu hướng mắt sang phÃa Ân Tuấn , nghẹn ngà o
- Bác sÄ© đúng là nhân đức lắm . Cả tháng trá»i nay , viện phà và má»i sinh hoạt cá»§a mẹ con tôi Ä‘á»u được đà i thá» . Æ n đức đó , không biết bao giá» mẹ con tôi Ä‘á»n đáp được.
-Không có gì đâu
- Tá»± nhiên ngưá»ng ngượng trước lá»i khen tặng , trước những ánh mắt khâm phục , Ân Tuấn vá»™i tìm cách thoát lui
- Má»i ngưá»i cứ ở lại , tôi có chuyện phải Ä‘i đây.
Nói xong , anh sải bước nhanh ra cá»a . Tâm Như từ giã má»i ngưá»i , vá»™i Ä‘uổi theo anh :
-Ân Tuấn ! Anh cảm thấy thế nà o ? Bây giỠđã tin lá»i cá»§a tôi chưa ? Lòng tốt tháºt sá»± tồn tại trên thế gian nà y.
Song song bước cùng Ân Tuấn . Tâm Như nói nhanh.
Ân Tuấn hơi nghiêm mặt lại và hiểu :
-Thì ra đây là trò do cô bà y ra hả ? Tại sao bỗng dưng biến bệnh viện của tôi thà nh nơi từ thiện thế nà y ? Muốn bêu riếu tôi, có phải không ?
-Không có
- Tâm Như lắc đầu
- Tôi chỉ muốn chứng minh cho anh thấy thôi và tôi đã là m được rồi . Chỉ cần má»™t bà i báo thôi , má»i ngưá»i Ä‘á»u sẵn lòng tiếp giúp cho mẹ con há» . Thế thì sao lại bảo lòng tốt không tồn tại trên thế gian nà y được ?
Ân Tuấn vẫn cứng lòng :
- Äó chỉ là cá» chỉ cá»§a bá»n ngưá»i đủ tiá»n hám danh , muốn được ngưá»i ta nể phục , mang Æ¡n mình mà thôi.
-Thế thì bác xÃch lô già lúc nãy th` sao ? Tâm Như hất mặt lên
- Còm cõi má»™t ngà y trên con ngá»±a sắt chỉ kiếm được bốn chục ngà n vá» nuôi vợ, nuôi con . Nhưng khi Ä‘á»c được báo , bác ấy không ngại đến đây chia nữa số tiá»n cho mẹ con há» và vá»™i vã Ä‘i ngay , không lưu lại chút há» tên . Nếu không tin, anh hãy đến ngồi ở phòng bà Châu má»™t ngà y . Anh sẽ thấy những ngưá»i đến đây không hoà n toà n hám danh đâu.
-Ờ thì...
- Bà lá»i , không tìm ra lá»i để tranh cãi vá»›i Tâm Như , Ân Tuấn nói ngay
- Cho rằng lòng tốt có tồn tại trên thế gian nà y thì đã sao ? Tại sao tôi phải tin , phải là m Ä‘á»u tốt chứ ? Chỉ thêm hại bản thân thôi . Cứ như mẹ tôi kia . Má»™t Ä‘á»i hiá»n háºu , nhân đức , cuối cùng được gì . Chỉ là má»™t cái chết thảm thương . Còn những kẻ xấu như ông ấy , như dì dượng Vân , thì cả Ä‘á»i sung sướng , phá»§ phê sống trong già u sang nhung lụa . Tôi chẳng việc gì phải tin , phải là m Ä‘iá»u đó cho uổng công.
-Không uổng công đâu
- Tâm Như chợt nắm lấy tay Ân Tuấn , ân cần
- Là m Ä‘iá»u tốt thì tâm hồn anh sẽ thanh thản hạnh phúc . Sẽ thấy cuá»™c Ä‘á»i mình có nhiá»u ý nghÄ©a hÆ¡n . Mẹ anh tuy đã chết Ä‘i , nhưng bù lại , bà ấy có được tình yên trá»n vẹn cá»§a anh dà nh cho . CÅ©ng như có được má»™t đứa con nên ngưá»i , tà i giá»i như anh váºy . Còn là m việc xấu , suốt Ä‘á»i sống trong ray rứt lương tâm không thanh thản , sẽ bị quả báo tuần hoà n . Ba cá»§a anh , tuy sống trng cảnh già u sang , nhưng tâm hồn luôn mặc cảm cùng tá»™i lá»—i . Ông ta không có được tình cảm cá»§a anh . Cả dì dượng cá»§a anh , há» Ä‘á»u đã bị quả báo rồi , anh cÅ©ng nên tha thứ.
-Quả báo ? HỠđã bị quá báo gì chứ ?
-Ân Tuân hầm hừ.
Tâm Như hạ giá»ng
-Ba cá»§a anh cặp vá»›i ngưá»i đà n bà má»™t thá»i gian , rồi cÅ©ng bị bà ấy bá» rÆ¡i để chạy theo nhân tình má»›i . Già cả , nghèo khố lại mắc chứng bệnh tim bẩm sinh , ông lại phải sống vất vả vá»›i nghá» quét chung cư mướn cho ngưá»i . Anh có biết những ngà y qua , ông sống trong ân háºn , ray rứt thế nà o không ? Äến ná»—i con ruôt cá»§a mình cÅ©ng không dám nháºn . Chỉ có thể đứng nhìn ở má»™t khoảng cách xa mà thương nhá»› . Còn Ä‘au khổ nà o hÆ¡n khi con là m bác sÄ© mà cha lại phải ky cóp dà nh từng đông , từng căc mong được thuê nó phẫu thuáºt cho?
-Có chuyện đó tháºt sao ?
- Ân Tuấn không mấy xúc động
- Nhưng phiá»n cô nói rõ cho ông già biết rằng , ngay cả lúc ông ấy đủ tiá»n cÅ©ng không thuê được tôi phẫu thuáºt cho . Bảo ông ta hãy tìm tá»›i má»™t bệnh viện , má»™t bác sÄ© khác mà trị bệnh đó . Ân Tuấn nà y không rảnh.
-Bây giá» giáºn , anh có thể nói , có thể là m má»™t cách thản nhiên không suy nghÄ© . Nhưng rồi sau nà y , anh phải hối háºn. Sẽ phải trả giá cho những hà nh động cá»§a mình hôm nay đó.
Nắm chặt tay Ân Tuấn , Tâm Như tha thiết :
-Ân Tuấn! Xin anh hãy suy nghÄ© táºn tưá»ng trước khi quyết định . Tôi không muốn sau nà y anh phải sống trong hối háºn Ä‘au khổ và đầy tuyệt vá»ng như cha anh bây giá» váºy . Anh có biêt , cái giá dì dượng cá»§a anh phải trả đắt như thế nà o không ?
không trả lá»i , Ân Tuấn nhìn xuống bà n tay mình . Bà n tay Ä‘ang bị Tâm Như nắm chặt . Anh muốn nhẹ gỡ nó ra, nhưng chẳng đà nh lòng . Sao bà n tay cô nóng váºy ? Có những rung động bồi hồi là m xao động trái tim anh.
-Chỉ có chút ganh ghét , đố kỵ , dì dượng cá»§a anh đã giết chết tương lai tươi sáng cá»§a đứa con mình . Biến nó từ há»c sinh ngoan hiá»n thà nh má»™t kẻ á»· lại , ăn chÆ¡i . ChÃnh sá»± yêu thương mù quáng , muốn con mình luôn hÆ¡n thiên hạ đã đẩy Duy An và o con đưá»ng trác táng . Thay vì trở thà nh bác sÄ© như anh , nó phải mang và o mình căn bệnh ngặt nghèo : Sida. Anh có biết đứa em há» cá»§a mình đã chết cách đây bốn năm rồi không ?
-Chết ?
- Ân Tuấn thoáng rùng mình
-Duy An đã chết ư ?
-Chết trong đớn Ä‘au tá»§i nhục . Dượng anh Ä‘au khổ quá , đâm ra rượu chè rồi cÅ©ng chết vì má»™t tai nạn giao thông . Trước hai cái chết thương tâm Dì Vân như tỉnh ngá»™ . Cho rằng mình bị quả báo bởi những hà nh vi độc ác , nên hai năm rồi , dì xuống tóc trở thà nh ni cô , quên Ä‘á»i mình trong kinh kệ.
-Duy An và dượng chết , dì Vân đi tu ư ? Môt kết thúc thê thảm quá
- Ân Tuấn nghe máu trong cơ thể mình như đông đặt lại.
Căm thù dì dượng , ghét bá» Duy An, nhưng anh đâu mong há» gặp được những tình cảnh bi thương váºy . Trước mắt anh như vẫn còn nguyên hình ảnh thằng Duy An nghịch ngợm đã lén mẹ cho anh viên kẹo . Thì ra nó cÅ©ng thương anh lắm . Chỉ tại mẹ nó vì ganh tỵ mà cấm Ä‘oán nó thôi.
-Con ngưá»i chỉ sống được má»™t lần thôi
- Tâm Như lại nói vá»›i giá»ng run run
- Nên sống sao cho xứng đáng . Äừng để lúc vá» già như cha anh , như dì anh , phải thốt lên câu hối háºn :"Giá mà sống lại lần thứ hai , há» sẽ sống khác hÆ¡n , sống tốt hÆ¡n ". Ân Tuấn ! Tôi xin anh hãy nghÄ© lại Ä‘i , rá»™ng lòng tha thứ ra mà sống . Bao năm bá» mình trong thù háºn , tâm hồn anh có đươc thảnh thÆ¡i , hạnh phúc không ?
Có má»™t cái gì đó tháºt lá»›n ùa và o trong trái tim anh sau câu nói cá»§a Tâm Như . Lạ lùng kinh sợ quá . Ân Tuấn vá»™i rụt tay mình.
-Không . Tôi không biết , không muốn nghe gì nữa . Hãy để tôi yên.
Nói xong , anh vụt quay lưng và đi nhanh như trốn chạy . Những hình ảnh cháºp chùng quá khứ , hiện tại , tương lai . Äầu óc quay cuồng , há»—n loạn . Trong phút chốc , anh trở nên ngá»› ngẩn tâm thần . Không nháºn biết mình là ai nữa.
+++++++++++++
Hôm nay , không đến phiên trực của Y Loan , nhưng cô vẫn tới chà o mẹ để và o bệnh viện với lý do : Có một ca cấp cứu cần phải có mặt mình.
-Chà ! Äến phòng cấp cứu sao con diện đẹp thế ? - Mẹ nghi ngá» há»i
- Lại còn trang điểm nữa ?
-À! Thì tại .. Y Loan ấp úng.
Mẹ mỉm cưá»i.
-A! Hiểu rồi . Quy định mới của bịnh viện, phải không con ?
-Dạ .. dạ phải
- Y Loan gáºt đầu rồi bước nhanh ra cá»a . Chiếc Future lướt êm như là n khói.
Mẹ biết mình nói dói . Nhìn và o ánh mắt mẹ , Y Loan nháºn ra Ä‘iá»u đó , cÅ©ng nháºn ra cái lý do ngá»™ nghÄ©nh mẹ nghÄ© ra để giải thoát cho mình . Quy định cá»§a bệnh viện buá»™t bác sÄ© phải trang Ä‘iểm đẹp trước khi và o phòng cấp cứu ư ? Thế gian nà y chỉ có mẹ má»›i tin và o Ä‘iá»u nghịch lý kia.
Mẹ lại vui mừng lắm . Chắc mẹ nghÄ© mình lén mẹ hẹn hò vá»›i bạn trai đây . Y Loan bá»—ng nghe buồn . Giá mà mẹ biết , con cá»§a mẹ chỉ âm thầm yêu đơn phương ngưá»i ta má»™t mình mà thôi.
Äẹp rá»±c rỡ , tà i giá»i và già u có , Y Loan kiêu kỳ như bao nhiêu cô gái trên Ä‘á»i . Bao nhiêu kẻ đón đưa , cầu cạnh , cô Ä‘á»u không thèm để mắt . Váºy mà cuối cùng lại ngã quỵ trước chà ng bác sÄ© Chà Bằng.
Anh ta không theo Ä‘uổi , tán tỉnh cô . Lúc nà o cÅ©ng nụ cưá»i hiá»n , giá»ng nói ôn tồn và thái độ ân cần . Dù anh không dùng thái độ lịch sá»± , ga-lăng vá»›i má»™t mình cô . Tất cả bác sÄ© Ä‘iá»u dưỡng , bệnh nhân, tháºm chà cả há»™ lý cÅ©ng được anh đối xá» má»™t cách bình quyá»n và tôn trá»ng . Anh ân cần , sâu sắc, giá»i tay nghá» nên được má»i ngưá»i nể phục . Y Loan không biết mình đã yêu anh từ lúc nà o ? Có lẽ từ lâu lắm , nhưng đến khi có sá»± hiện diện cá»§a Tâm Như , má»i việc trở nên rõ rà ng và dứt khoát hÆ¡n.
Nghe trái tim mình Ä‘au nhói lúc nhìn anh thân máºt vá»›i Tâm Như , Y Loan má»›i nháºn ra mình yêu Chà Bằng nhiá»u lắm, hÆ¡n tất cả trên Ä‘á»i . Không có anh , cuá»™c Ä‘á»i cô trở nên vô nghÄ©a.
Cá»™c cằn , ganh ghét , thù háºn Tâm Như ư ? Vô Ãch . Sau má»™t thá»i gian dùng nhiá»u thá»§ Ä‘oạn , từ Ä‘uổi việc đến nói xấu Tâm Như , Ä‘á»u thất bại . Y Loan má»›i hốt hoảng nháºn ra rằng: Sá»± thô lá»— , cá»™c cằn đã là m cho khoảng cách giữa mình và Chà Bằng cà ng lúc cà ng xa . Anh trở nên dá»ng dưng lãnh đạm vá»›i cô hÆ¡n . Những nụ cưá»i , những câu đùa vui miệng vắng dần trong giao tiếp.
Mình Ä‘ang dần đánh mất anh . Cả tình bạn vẫn không còn ư ? Äiá»u đó là m Y Loan sợ quá . Như má»™t kẻ ngá»§ mê lâu ngà y chợt tỉnh . Cô nháºn ra sai lầm nông nổi cá»§a mình.
Từ hôm nay , cô sẽ không nhìn Tâm Như bằng con mắt thù hằn và đố kỵ . Dù muốn dù không , cô cÅ©ng công nháºn Tâm Như là cô há»™ lý có tâm hồn nhân háºu , trong sáng hÆ¡n ngưá»i . Từ thà nh kiến xấu ban đầu . GiỠđây , cả bệnh viện , ai cÅ©ng yêu thương , mến trá»ng cô . khó khăn lạnh lùng như viện trưởng kia cÅ©ng phải đổi cách nhìn vá» cô nữa là ...
Ngà y trước , nếu ai so sánh mình vá»›i Tâm Như , Y Loan sẽ nổi tráºn lôi đình , sẽ cảm thấy căm phẫn vì bị xúc phạm nặng ná» , nhưng hôm nay thì không . Cô sẵn sà ng nháºn mình thua cuá»™c . Không nói vá» trình độ tay nghá» . Cái cô thua ở đây là lòng tân tuỵ vá»›i bệnh nhân cá»§a Tâm Như . Nhìn cô ta chăm sóc bệnh nhân , má»›i hiểu hết táºn tưá»ng câu :"Lương y như từ mẫu".
Äúng là tấm lòng ngưá»i mẹ . Tâm Như săn sóc bệnh nhân bằng tất cả tấm lòng . Dù đây không phải là nhiệm vụ cá»§a mình , cô vẫn là m . Vẫn không ná» hà dÆ¡ dáy , lây lan . Bên cạnh cô, bệnh nhân sẽ cảm thấy ná»—i Ä‘au được vÆ¡i Ä‘i , san sẻ . Thêm yêu Ä‘á»i , tin tưởng cuá»™c sống mà chống chá»i cùng bệnh táºt.
Má»™t ngưá»i như váºy được Chà Bằng yêu thương không phải là chuyện lạ . Y Loan không muốn đấu vá»›i Tâm Như để già nh giáºt Chà Bằng . Vì nếu đấu , chưa chắc là đã thắng . Y Loan chỉ muốn tạo cho mình má»™t cÆ¡ há»™i thôi . Dù sao Chà Bằng vẫn quen cô trước . Cô không tin trong trái tim anh , cô không có vị trà nà o.
Mãi nghÄ© miên man, má»›i đó đã đến bệnh viện . Dắt xe và o cổng dà nh riêng cho bác sÄ© , Y Loan dừng chân . Mở bóp , kÃn đáo soi lại dung mạo cá»§a mình . Äẹp lắm ! Dưá»ng như khi con ngưá»i ta cởi mở , cởi bỠđược sá»± thù hằn ganh tỵ , gương mặt ngưá»i ta trở nên xinh đẹp , thanh thản hẳn . Y Loan cÅ©ng váºy . Cô bá»—ng thấy hôm nay mình không chỉ đẹp mà còn trẻ hẳn . Chà Bằng chắc sẽ rất ngạc nhiên trước sá»± hiện diện bất ngá» cá»§a mình đây.
Lúc lắc cái túi xốp đựng mấy há»™p há cảo cá»§a mình , Y Loan cưá»i hạnh phúc . Hình dung đến cảnh khuya nay , giữa cÆ¡n trá»±c mệt nhoà i và đói lả , mình sẽ được cùng Chà Bằng vừa ăn , vừa nhắc chuyện xưa . Ngà y hai đứa còn há»c chung dưới mái trưá»ng đại há»c . Chung lá»›p , nhưng khác nghà nh , anh dưá»ng như có lần viết thư tá» tình ,tán tỉnh cô.
- Äến giá» nà y vẫn chưa và o . Chà Bằng có biết hôm nay đến ca trá»±c cá»§a mình không ?
Dòng suy tưởng lãng mạn chợt bị cắt ngang bởi giá»ng má»™t ngưá»i , không nhìn thấy mặt cÅ©ng biết tên là m Y Loan ngỡ ngà ng dừng bước . Sao bá»—ng nhiên viện trưởng lại xuất hiện ở nÆ¡i nà y giữa đêm khuya khoắt thế ? á»”ng đâu có thói quen kiểm tra đột xuất bác sÄ© cá»§a mình . Và .. Chà Bằng cÅ©ng đâu có thói quen bá» trá»±c mà không báo.
-Sao , thế nà o ? Äã gá»i Ä‘iện vá» nhà Chà Bằng chưa hả ? Anh ta bảo sao ?
Giá»ng Ân Tuấn vang gay gắt.
Y Loan he hé mắt nhìn qua khe cá»a phòng bác sÄ© trá»±c .Cô Ä‘iá»u dưỡng mặt mà y xanh mét , run run há»i :
Äạ .. em không có gá»i Ä‘iện vá» nhà .
-Vì sao thế ?
- Ân Tuấn trừng đôi mắt
- Cô xem lệnh của tôi là trò đùa hả ?
Äạ , không có . Em đâu dám .
- Cô Ä‘iá»u dưỡng xua tay
- Chỉ tại em không gá»i , vì em biết bác sÄ© Chà Bằng không có ở nhà . Anh ấy đã đến đây vì ..
- Äã đến rồi ư ?
- Tim Y Loan thở phà o ra.
Ân Tuấn bá»±c dá»c há»i :
-Thế anh ta ở đâu ? Tôi đã đến sá»›m hÆ¡n má»™t giá» rồi tôi vẫn không thấy váºy ?
-Dạ ..
- Cô Ä‘iá»u dưỡng nhẹ cắn ngón tay . Trong thái độ cô Ä‘ang suy nghÄ© , liệu mình có nên nói hay không.
Y Loan đẩy cá»u bước và o , cứu bồ giùm bạn :
-Bạch Nhi ! Cô nói Ä‘i . Có phải Chà Bằng vừa Ä‘i khá»i vì có việc đột xuất không ?
-Dạ không ,
- Cô Ä‘iá»u dưỡng không hiểu ý cá»§a Y Loan , lắc đầu
- Äêm nà o anh ấy cÅ©ng Ä‘i cả.
- Äêm nà o cÅ©ng váºy ư ?
- Ân Tuấn tròn đôi mắt
-Thế anh ta đi đâu chứ ?
-Dạ .. - Bạch Nhi ấp úng.
- Äến mức nà y còn giấu là m gì nữa
- Y Loan nôn nóng
- Nói tất cả đi.
-Dạ ..
- Bạch Nhi cúi thấp đầu
- Em cũng không biết nữa . Chuyện xảy ra hơn một tháng . Vì hôm nà o đến phiên trực của mình , bác sĩ Chà Bằng sau khi đi một vòng kiểm tra tình hình của bệnh nhân cũng bảo em canh trực , rồi cùng cô Tâm Như biến đi đâu đó , đến gần sáng mới xuất hiện.
-Sao , có Tâm Như trong chuyện nà y ư ? Không hẹn mà cả Ân Tuấn và Y Loan đồng thốt lên một lượt.
-Nhưng hôm nay có phải là ca trực của Tâm Như đâu ?
- Y Loan nhá»› rõ Ä‘iá»u nà y . Vì chÃnh cô cố tình xếp những buổi trá»±c cá»§a Chà Bằng và Tâm Như không trùng buổi vá»›i nhau.
-Dạ , đúng váºy . Nhưng .. Bạch Nhi ngáºp ngừng cô nói nhanh
- Hai ngưá»i hỠđã hẹn cùng nhau . Hôm nà o Chà Bằng trá»±c cÅ©ng có mặt Tâm Như , và ngược lại.
Äắt nhau Ä‘i cả đêm dà i để là m gì chứ ?
- Ân Tuấn ngá»› ngẩn há»i.
Y Loan như quên mất quyết tâm từ bá» thói cá»™c cằn , thô lá»— cá»§a mình . Cô xẵng giá»ng :
-Còn là m gì nữa, nếu không phải là đưa nhau đi tình tứ ?
-Tình tứ ư ?
- Sững ngưá»i bất ngá» hết má»™t giây , Ân Tuấn vùng hét to giáºn dữ
- Không thể được . HỠkhông thể đưa nhau để tình tứ trong giỠlà m việc.
Trong thái độ giáºn dữ cá»§a Ân Tuấn như má»™t ông chá»§ xót lòng khi thấy nhân viên trốn việc trong giá» mình phải trả lương. Nhưng không hiểu sao, Y Loan lại nháºn ra trong giá»ng nói cá»§a anh có cái gì giống như Ä‘ang ghen váºy.
-Thế hỠđưa nhau đi đâu ? Trong hay ngoà i phạm vi bệnh viện?
- Ân Tuấn lại hét lên giáºn dữ
- Tháºt là báºy bạ quá . Lỡ như bệnh nhân thấy thì còn thể thống cá»§a bệnh viện chứ ?
-Ta có thể kiểm tra ngay . Trong cÆ¡n giáºn ngút ngà n , Y Loan vẫn có thể bình tÄ©nh sáng suốt hÆ¡n Ân Tuấn . Äến bên máy Ä‘iện đà m , cô nhấn nút nối dây ra cổng trá»±c
- Bác sÄ© Y Loan đây . Xin cho biết . Từ chiá»u đến giá» , có thấy bác sÄ© Chà Bằng ra cổng không ?
-Không có
- Giá»ng ngưá»i bảo vệ ngạc nhiên
- Hôm nay là phiên trực của bác sĩ Chà Bằng . Cô có thể tìm anh ta ở phòng trực.
-Váºy , cám Æ¡n anh.
Bấm tắt cuá»™c Ä‘iện thoại , ngẩng lên, Y Loan nghe tim mình ngun ngút giáºn . Thì ra .. quan hệ giữa Chà Bằng và Tâm Như sâu Ä‘áºm hÆ¡n cô tưởng rất nhiá»u . Hừ ! Tháºt không ngá» Tâm Như ghê gá»›m quá . Giá»±t mất Chà Bằng trên tay cô má»™t cách ngon là nh.
Tình tứ vá»›i nhau ư ? Tại trong khuôn bệnh viện nữa .. Ân Tuấn thấy bà ng hoà ng , khó tin là m sao . Anh tháºt sá»± không hình dung nổi trong bóng tối , hai con ngưá»i yêu nhau sẽ là m gì ? Ôm hôn , mò mẫm nhau như trong phim ảnh , như trong những câu chuyện phiếm mà tụi con trai lúc gặp nhau vẫn hay bà n rồi cưá»i ồ thÃch thú vị ? Tháºt là kinh khá»§ng, không thể nà o tin nổi.
Äúng . Anh không bao giá» tin những Ä‘iá»u tồi bại ấy có thể xảy ra vá»›i Chà Bằng . Vá»›i Tâm Như lại cà ng không thể . Vì sao ư ? Anh không biết . Nhưng anh tin là há» không bao giá» là m những Ä‘iá»u ghê gá»›m ấy.
Thế lỡ như Ä‘iá»u ấy xảy ra tháºt thì sao ? Hai mắt tối sẫm Ä‘i, Ân Tuấn bá»—ng nghe đùng đùng giáºn dữ . Anh sẽ nhất định chẳng bá» qua, sẽ không tha thứ nếu Ä‘iá»u ấy xảy ra . Äuổi Chà Bằng , anh còn muốn giết chết cả Tâm Như nữa .Trong cuá»™c Ä‘á»i mình , Ân Tuấn chưa bao giá» thấy mình mất bình tÄ©nh hÆ¡n như thế . Hết đứng rồi ngồi , rồng lên như sư tá» bị thương . Anh chỉ lẩm bẩm có má»™t câu :
-Là m gì bây giỠ? Phải là m một cái gì đó chứ ? Sự việc nà y đã xảy ra hơn một tháng nay rồi.
- Äi thôi . Y Loan bá»—ng ngẩng đầu lên kiên quyết.
Ân Tuấn ngơ ngác :
- Äi đâu chứ ?
- Äi tìm há»
- Y Loan chụp nhanh cây đèn pin để trên bà n.
Ân Tuấn gáºt đầu , vỡ lẽ :
-Phải rồi . Sao mà tôi ngu ngốc quá . Phải bắt quá tang bá»n há».
Những bước chân vá»™i vã , những ánh đèn pin loang loáng trong đêm là m giáºt mình những con chim nhá» . Chúng vù vá»— cánh lên cao, cất tiếng kêu hốt hoảng . Äất dưới chân há» kêu lép nhép , bởi trá»i đêm qua má»›i mưa xong.
à ! Ôi.
Má»™t đôi tình nhân mải mê hôn nhau dưới góc đưá»ng , bất ngá» bị đèn pin cá»§a Ân Tuấn lia ngay và o mắt . Hết hồn , há» nhảy vá»t lên la lá»›n , rồi sững ngưá»i ra xấu hổ.
-Các ngưá»i là ai thế ?
- Ân Tuấn trừng đôi mắt
- Có biết đây là bệnh viện không ?
Äạ .. Cúi đầu , đôi tình nhân ấp úng . Há» hãy còn rất trẻ , rất đẹp đôi.
-Thì ra hỠlà thân nhân của hai bệnh nhân khoa nội.
Bạch Nhi trả lá»i thay, Ân Tuấn trầm giá»ng :
-Là ai cũng mặc . Yêu nhau cũng biết lựa nơi tình tứ chứ ? Có lẽ ngà y mai tôi sẽ cho thắp sáng hoa viên bệnh viện lên.
- Dạ .. Äôi tình nhân chỉ biết cúi đầu.
Loan nhẹ lắc tay Ân Tuấn :
-Chúng ta tiếp tục thôi.
-Hừ ! Ném vá» sau cái nhìn giáºn dữ , Ân Tuấn tiếp tục xoay bước nhanh hÆ¡n , anh đèn pin loang loáng.
Ân Tuấn không biết mình sẽ xá» xá»± ra sao , khi bắt gặp Tâm Như trong nụ hôn cá»§a Chà Bằng ? Sao lưng áo anh đẫm đầy mồ hôi váºy ? Trá»i Ä‘ang lạnh giá kia mà ? Lẽ nà o anh cÅ©ng giống Loan , dang ghen lồng lên vì yêu chứ ?
Yêu ? Ân Tuấn nghe tóc trên đầu dá»±ng đứng vá»›i ý nghÄ© vừa chợt đến . Mà yêu là cái quái quá»· gì ? Äã ba mươi mấy tuổi đầu , Ân Tuấn chưa má»™t lần cảm nháºn . CÅ©ng chưa bao giá» nghÄ© rằng trong cuá»™c Ä‘á»i mình phải có lúc lấy vợ , sinh con cả.
Äể là m gì ? Ân Tuấn không thÃch trẻ con, cà ng không ưa phụ nữa , nên danh từ kia chỉ là từ được lặp lại nhất thá»i thôi. Chắc nghe ngưá»i ta nhắc đến nhiá»u lần , anh vô tình nghÄ© đến, không thể nà o có chuyện anh yêu Tâm Như được . Chuyện ghen tuông cà ng hoang đưá»ng , khó tin hÆ¡n . Nóng giáºn , tức tối chỉ vì anh không thÃch các quy định cá»§a mình bị ngưá»i khác xem thưá»ng . Hừ! Bá» cả giá» trá»±c Ä‘i tình tứ , Chà Bằng và Tâm Như nữa , to gan tháºt.
Äã Ä‘i tìm kiếm khắp nÆ¡i rồi vẫn không thấy . Chà Bằng và Tâm Như trốn nÆ¡i nà o kỹ thế không biết nữa. Trốn lên trá»i hay chui xuống đất rồi ?
- Lòng vòng má»™t hồi rồi má»i cả chân vẫn không thấy tăm hÆ¡i hai ngưá»i đâu cả . Chân cẳng má»i rã rá»i , Bạch Nhi cất tiếng than như nhắc khéo.
Ân Tuấn dừng chân hà o hển thở . Thá»i gian trôi nhanh tháºt , má»›i đó ba giá» sáng.
-Phiên trá»±c nà o Chà Bằng cÅ©ng bá» Ä‘i như váºy , sao không tháºt gặp rắc rối gì ? Bệnh nhân không ai trở nặng sao ?
- ÄÆ°a mặt ngó đồng hồ , Ân Tuấn thắc mắc thà nh lá»i
- Cũng không có ca cấp cứu nà o chở đến trong đêm cần giải quyết gấp à ?
-Có . Có chứ
- Bạch Nhi gáºt đầu.
Ân Tuấn khẽ nghiêng đầu , nheo mắt :
-Thế ai giải quyết ? Một mình cô à ?
-Không có . Bạch Nhi lắc đầu
- Em đâu có bản lÄ©nh như váºy . Má»—i lần có ca cấp cứu nà o nghiêm trá»ng , hay có bệnh nhân nà o trở nặng là em gá»i Chà Bằng ngay . Anh ấy có cho em số di động nè , nhưng lại dặn có chuyện gì quan trá»ng cần gấp lắm , má»›i được gá»i.
-Cái gì ?
- Y Loan tròn đôi mắt
- Chà Bắng có cho cô số di động cá»§a mình ư ? Trá»i Æ¡i ! Tại sao nãy giá» cô không cho tôi biết ? CÅ©ng không chịu phone cho Chà Bằng hay chứ ? Äể cứ phải vòng vòng kiếm anh ta má»™t cách vô Ãch váºy.
-Ừ hén . Bạch Nhi gãi đầu ngớ ngẩn
- Sao bá»—ng nhiên em quên mất , không chịu nghÄ© ra . Chắc em tưởng chuyện nà y không nghiêm trá»ng lắm.
-Rõ tháºt là .
-Nhún vai , thở ra .. Ân Tuấn cưá»i như mếu
-Thôi đừng tranh cãi . Mau Ä‘á»c số Ä‘iện thoại cá»§a Chà Bằng Ä‘i.
Äạ .. Bạch Nhi thè lưỡi rồi cháºm rãi Ä‘á»c từng con số.
Y Loan vừa bấn theo số Bạch Nhi , vừa cằn nhằn :
-Chà Bằng mua Ä‘iện thoại bao giá» nhỉ ? Sao mình chẳng thấy anh ta nghe hay gá»i bao giá» cả ?
-Alô
- Äầu dây bên kia đã có tÃn hiệu nháºn nghe , Y Loan tức giáºn
- Chà Bằng ! Anh đó phải không ? Y Loan đây . Anh trốn Ä‘i đâu mất váºy ? Có bệnh nhân bị sốc nước biển đây . Anh đến mau , kẻo không kịp.
Nói xong, tắt máy , Y Loan quay sang Ân Tuấn và Bạch Nhi , lên tiếng giục :
-Chúng ta vá» phòng cấp cứu chá» Chà Bằng và lá»i giải thÃch cá»§a anh ta.
Chưa kịp quay lưng , má»i ngưá»i bá»—ng nghe sau lưng mình vang lên tiếng mở cá»a nặng ná» , rồi tiếng chân ngưá»i bước vá»™i từ "nhà xác" . Ma chăng ? Y Loan nghe sau lưng mình á»›n lạnh, Ân Tuấn thì không . Anh quay ngưá»i vá» sau , bá»—ng cất tiếng thảng thốt :
-Chà Bằng ! Tâm Như! Thì ra hai ngưá»i đã ở trong nhà xác.
Hả ! Y Loan quay phắt lại ngay . Kinh hoà ng hÆ¡n cả lúc gặp ma , chiếc miệng cô há hốc lạ lùng khi nhìn thấy rõ rà ng Chà Bằng và Tâm Như vừa bước ra từ nhà đựng đấy xác chết . Äầu óc rối bù , sắc mặt xanh xao nhợt nhạt , vì đã ở quá lâu trong không khà lạnh . Äúng là không nhìn thấy , không tin nổi được mà .
Gần như cÅ©ng bất ngá» trước sá»± suất hiện cá»§a ba ngưá»i , Chà Bằng và Tâm Như cÅ©ng ngây ngưá»i như hoá đá . Tháºt lâu , Chà Bằng má»›i hoà n hồn lắp bắp :
-Sao má»i ngưá»i biết tôi ở đây mà tìm chứ ? Có bệnh nhân bị xốc nước biển à ? Äể tôi xem.
- Äứng lại ! Vượt xa mức tưởng tượng cá»§a má»i ngưá»i , Ân Tuấn vung tay túm lấy ngá»±c áo cá»§a Chà Bằng , gằn gá»ng
- Hãy nói cho tôi biết , anh và Tâm Như đã là m gì trong căn nhà chứa đầy xác chết kia ?
-Tôi ..
- Lùi vá» má»™t bước , Chà Bằng cố gỡ tay Ân Tuấn ra khá»i áo mình , nhưng không được
- Anh buông ra ! Chuyện gì từ từ nói . Không giống như những gì anh và má»i ngưá»i tưởng tượng đâu.
-Không từ từ được
- Ân Tuấn siết chặt tay
- Nói mau ! Anh đã là m gì Tâm Như hả ? Có phải cả hai đã...
-Ê! Äừng nói váºy nghe . Giá»ng Tâm Như chợt vang lên
- Ngưá»i ta đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh , không có váºy đâu.
-Im đi ! Quay sang trừng mắt ngó Tâm Như , Ân Tuấn nạt to
- Còn chối nữa à ? Không là m gì mà cả hai đầu tóc rối bù , áo quần xá»c xệch thế kia sao ? Hừ ! Äã bắt quả tang còn chối , đúng là trÆ¡ trẽn , không biết xấu hổ là gì.
-Ân Tuấn! Äừng nói thế . Chà Bằng nhẹ vá»— và o tay Ân Tuấn
- Buông tôi ra ! Tâm Như và tôi không là m gì đâu . Chúng tôi chỉ...
-Chà Bằng
- Tâm Như chợt kêu lên . Äừng quên những gì anh hứa vá»›i tôi rồi nhé ?
-Chỉ là m gì ? Ân Tuấn không để tâm đến cái lắc đầu của Tâm Như
- Trai đơn gái chiếc , đêm hôm tăm tối lén và o chốn không ngưá»i , chẳng phải là m cái chuyện yêu đương vụng trá»™m ấy thì còn có thể là m cái chuyện gì khác hÆ¡n được chứ ?
-Có thể chứ . Tâm Như gằn giá»ng.
Ân Tuấn trừng đôi mắt :
-Váºy thì nói mau . Cả hai đã là m gì ?
-Tôi không thể nói cho anh biết được . Tâm Như không nao núng
- Chỉ có thể khẳng định rằng , chúng tôi không há» yêu đương vụng trá»™m . CÅ©ng không là m bất cứ Ä‘iá»u gì xấu hổ vá»›i lương tâm . Anh tin hay không , tùy ý.
Nói xong , cô quay lưng , ngoảng bước Ä‘i ngay , Ân Tuấn hầm hầm gá»i Ä‘uổi theo :
-Tâm Như ! Äứng lại ! Cô Ä‘i đâu đó ?
-Tôi Ä‘i tìm chá»— đánh má»™t giấc đây , buồn ngá»§ lắm rồi . Không dừng lại , che tay lên miệng ngáp dà i , Tâm Như chầm cháºm bước.
Nhìn theo bóng cô khuất xa dần , Ân Tuấn giáºn tÃm ngưá»i . Trong cuá»™c Ä‘á»i , chưa bao giá» anh thấy mình bất lá»±c dưá»ng nà y , chẳng có thể là m gì hÆ¡n , ngoà i cách vung mạnh tay xô Chà Bằng lảo đảo ngã vá» sau rồi cÅ©ng bá» Ä‘i nhanh . Thầm nguyá»n rá»§a cái cảm hứng chết tiệt khiến anh đến thăm bệnh viện sau cái giá» bất thưá»ng nà y . Thà không biết còn hÆ¡n...
Last edited by khungcodangcap; 29-11-2008 at 07:58 PM.
|
 |
|
| |