 |
|

22-03-2008, 12:01 AM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Chương 6
Sao hả ?
Thêm má»™t cô gái lắc đầu buồn bã, ra vá» trong tuyệt vá»ng . TỠÂn thấy thương cho há» qúa . Bá»—ng nhiên cô lại nghÄ© đến mình . Nếu số phần không tình cÆ¡ may mắn đưa cô gặp VÄ©nh CÆ¡ thì khi ra trưá»ng cô cÅ©ng sẽ giống những cô gái ấy . Hồi há»™p và o phá»ng vấn rồi ra vá» trong pháºp phồng lo sÆ¡.
Mà mình cÅ©ng chưa chắc ăn đâu . Xếp đôi tá» giấy đưa và o miệng, cắn, TỠÂn nghe mất niá»m tin . VÄ©nh CÆ¡ nguyên tắc qúa . Cứ nhìn anh tuyển ngưá»i từ sáng tá»›i giá» thì biết . Rất nghiêm túc, rất khó khăn . Trên má»™t chục ngưá»i và o phá»ng vấn rồi mà lần nà o, lén nhìn qua cánh cá»a cô cÅ©ng thấy anh lắc đầu, khó chịu.
So vá»›i Minh Thi - ÄÆ°a mắt nhìn sang bà n đối diện . TỠÂn biết là mình chẳng là gì so sánh vá»›i cá»™ Nếu không vì chút tình cÆ¡ tao ngá»™ . Hẳn VÄ©nh CÆ¡ đã Ä‘uổi cô rồi.
Là m thư ký khó tháºt . TỠÂn ngao ngán cúi nhìn chồng hồ sÆ¡ dầy cá»™p . Những con số, những cuá»™c hẹn và những hợp đồng dưá»ng như không hợp vá»›i cô má»™t chút nà o . Chẳng phải vá»›i má»™t VÄ©nh CÆ¡ đòi há»i cao, má»™t công ty thép "Trưá»ng Thiên" tầm cỡ mà vá»›i bất cứ công ty nà o cÅ©ng thế ! TỠÂn bá»—ng nghi ngá» . Phải chăng mình đã lầm khi chá»n và o kinh tế.
Mấy bữa nay theo lá»i khuyên cá»§a bà Ngá»c, cô đã và o há»c vi tÃnh trong má»™t trung tâm vì bà bảo, đánh máy cÅ©ng giống vi tÃnh thôi . Há»c má»™t sẽ biết hai . . . nên cô má»›i bấm lòng chi năm trăm ngà n đồng trong số tiá»n lương ra là m há»c phà . Tiếc đứt ruá»™t cô Ä‘i nhưng vì tương lai, vì sá»± nghiệp đà nh phải hy sinh váºy.
Äã mưá»i hai giá» rồi . Sao vẫn còn phá»ng vấn váºy kìa ?
Giá»ng má»™t cô gái tò mò cắt ngang suy nghÄ© cá»§a TỠÂn . Ngẩng lên, thấy qá»§a tháºt đã đúng mưá»i hai giá» . VÄ©nh CÆ¡ quên hay sao mà cứ tiếp tục phá»ng vấn váºy ?
không! VÄ©nh CÆ¡ chẳng quên, chẳng bao giá» sÆ¡ xuất việc gì cả . Dù việc ấy bé như hạt tiêu thôi . TỠÂn biết thế khi thấy anh đứng dáºy, bước ra ngoà i.
Xin lá»—i các bạn . Vì chỉ còn hai ngà y nữa công ty hoạt động, tôi xin phép được lố giá», phá»ng vấn thêm má»™t ngưá»i nữa, và được bắt đầu đúng má»™t giá» . . Các bạn tranh thá»§ nghỉ ngÆ¡i rồi trở lại nhé ! nà o, Má»i anh Trần Äình ChÃ.
Có - má»™t thanh niên đứng dáºy . VÄ©nh CÆ¡ vẫn không quên hai cô thư ký cá»§a mình - Minh Thi, TỠÂn vá» nghỉ Ä‘i . Tranh thá»§ má»™t giá» lại lên nhé!
Rồi cùng Minh Chà bước và o phòng phá»ng vấn . Minh Thi xếp gá»n hồ sÆ¡ cho vô tá»§ rồi bước nhanh ra cổng . Chiếc Wave mà u đỠnhẹ lướt trong ánh mắt thèm thuồng và ngưỡng má»™ cá»§a những ngưá»i xin việc.
Äáºy nắp cây viết lại . TỠÂn ra băng đá ngồi chá» . Äợi VÄ©nh CÆ¡ ra rồi sẽ lấy ga mèn cÆ¡m giấu trong giá» ra ăn . Vì . . . nếu để anh trông thấy cô có thể bị Ä‘uổi tức thì . VÄ©nh CÆ¡ đã nói ư ? Không, đó là tá»± cô sợ rồi tưởng tượng thôi.
Ngưá»i thanh niên cuối cùng được kêu và o phá»ng vấn cÅ©ng ra rồi . Thấy anh nhìn mình, TỠÂn mỉm miệng cưá»i:
- Sao hả ?
Không hy vá»ng ! - nhún vai, anh ta trả lá»i buồn bã . TỠÂn nghe tá»™i nghiệp cho anh quá, cô an á»§i:
- Không sao đâu . Anh cứ yên tâm . Bao giỠđược, tôi sẽ gá»i thư má»i anh sá»›m nhất.
Tháºt hả ? - mắt ngưá»i thanh niên sáng rỡ . Váºy để tôi ghi ten há» và địa chỉ cho cô nhé ?
TỠÂn gáºt đầu . Äình Chà ngồi ngay xuống ghế, hà hoáy ghi ten há» cá»§a mình và o tá» giấy . TỠÂn há»i thăm:
- Lúc anh ra . Tổng giám đốc nói gì ?
Chẳng nói gì ! - Äình Chà trao tá» giấy cho TỠÂn:
- Ông ta chỉ đấm đấm và o đầu mình rồi than nhức quá !
Váºy à ? - TỠÂn cho mảnh giấy và o túi . Äình Chà đứng lên:
- Nhớ báo tôi nhé ? Cảm ơn trước.
Không có gì ? TỠÂn vẫy tay chà o theo Äình Chà rồi thầm thắc mắc . Äã lâu rồi sao không thấy VÄ©nh CÆ¡ ra . Lẽ nà o anh ấy nhịn luôn bữa trưa ?
Äói qúa ! TỠÂn đứng dáºy, nhón chân Ä‘i vá» phÃa phòng VÄ©nh CÆ¡, lén đặt mắt nhìn và o . Äể xem anh là m gì ? Tranh thá»§ ăn có kịp không ?
á»’ ! TỠÂn thầm kêu ngÆ¡ ngác . Má»›i đó VÄ©nh CÆ¡ đã ngá»§ ư ? Hay tháºt! toan trở ra, cô tranh thá»§ ăn cÆ¡m, TỠÂn lại nghÄ© . Có khi nà o VÄ©nh CÆ¡ không ngá»§ mà thiếp Ä‘i vì mệt mõi không ?
Có thể lắm chứ ! mấy ngà y nay, để chuẩn bị cho nhà máy hoạt động đúng kế hoạch anh đã phải vất vả nhiá»u . Lúc nãy Äình Chà lại bảo anh than mình nhức đầu nữa, không được, phải và o xem thư ?
Nhẹ đẩy cánh cá»a bước và o . TỠÂn cắn môi suy nghÄ© má»™t lúc rồi quyết định không đánh thức VÄ©nh CÆ¡ dáºy . Biết đâu, là m Æ¡n mắc oán . Lỡ VÄ©nh CÆ¡ ná»—i quạu sẽ tống cổ cô vì cái táºt tà i lanh . ThÃch can thiệp và o chuyện ngưá»i khác.
Cho tay và o túi lấy ra hai miếng salonpass cất sẵn . Bùa há»™ mạng cá»§a cô đấy . Lúc nà o cÅ©ng mang theo bên ngưá»i cả . Gỡ phim, cô nhẹ nhẹ dán nó và o thái dương cá»§a VÄ©nh Cợ Hú vÃa! Vừa dán xong . CÅ©ng vừa lúc anh trở mình, mở bừng mắt dáºy:
- TỠÂn, cô và o phòng tôi là m gì đó ?
Có gì đâu, giấu hai tay sau lưng lên lén bỠlớp phim, TỠÂn nói tỉnh:
- thấy anh ngủ gục tôi định và o kêu giúp thôi.
Ngủ gục - Vĩnh Cơ chớp mắt:
- Tôi mà ngá»§ gục ư ? Cô đừng nói báºy.
Tôi không nói báºy, rõ rà ng tôi thấy . . . cãi rồi chợt nhá»›, TỠÂn gáºt đầu nhanh:
- Ừ, thì không có tại tôi thấy lầm thôi . Xin lỗi anh.
Rồi lẹ lẹ cô bước ngay ra cá»a . Äã dằn lòng rồi sao cứ quên mãi . Sao cứ hay cãi lại thế ? đừng quên, ngưá»i ta là tổng giám đốc đầy uy quyá»n đó . có thể Ä‘uối mà y bất cứ lúc nà o.
Ôi! sao thế nà y !
Chưa ra đến cá»a, bá»—ng nghe giá»ng VÄ©nh CÆ¡ kêu lá»›n sau lưng, TỠÂn vá»™i quay đầu lại, ngạc nhiên nhìn anh hai tay ôm lấy đầu nhăn nhó:
- Gì thế ?
Sao bỗng nhiên tôi thấy chóng mặt quá ! - Vĩnh Cơ ngồi trở xuống ghế . TỠÂn bước lại gần.
Nhiá»u dữ không ? Äể tôi kêu bác sÄ©.
Không cần đâu - Vĩnh Cơ khoát tay:
- Choáng một chút thôi.
Coi chừng anh đói bụng đó - TỠÂn Ä‘oán mò . thưá»ng thì tôi đói bụng cÅ©ng hay chóng mặt như váºy lắm.
Äói ư ? VÄ©nh CÆ¡ đặt tay xuống bụng mình thầm há»i . Như để trả lá»i, cái bụng bá»—ng sôi lên má»™t tiếng dà i . TỠÂn lại reo lên:
- Äúng rồi . Äúng là tiếng bụng kêu đói rồi . Anh mau tìm cái gì để ăn Ä‘i.
Nhưng . . . - Ngần ngừ, Vĩnh Cơ đưa mắt ngó đồng hồ:
- đã mưá»i hai giá» rưỡi rồi . Chỉ còn nữa tiếng là m sao tôi Ä‘i ăn cho kịp ?
Thì trễ một chút có sao ? - TỠÂn nói đại, thầm mong Vĩnh Cơ đi lẹ cho rồi . Bởi cái bụng cô cũng ầm ầm kêu đói.
Không được - Vĩnh Cơ lắc đầu:
- Không để những nhân viên tương lai thấy tôi trễ hẹn . Sẽ là tấm gương xấu sau nà y đấy.
Váºy anh không ăn tháºt à ? - Giá»ng TỠÂn xìu Ä‘i.
Tháºt - Gáºt đầu, VÄ©nh CÆ¡ cúi xuống chồng hồ sÆ¡ trước mặt . TỠÂn chán nản bước Ä‘i.
Äá»™t nhiên cô quay lại:
- Nếu không phải tốn thá»i gian chạy Ä‘i ăn, cÅ©ng chẳng mất thá»i giá», có cÆ¡m tại chá»—, anh ăn không ?
Cô lại đùa tôi đấy hả ? - VÄ©nh CÆ¡ ngẩng đầu lên, giáºn cho cái bụng mình lại kêu dà i má»™t tiếng . TỠÂn bước lại gần;.
Không đùa đâu . Là tháºt đó . CÆ¡m cá»§a tôi, anh ăn không ?
Cơm của cô ? - Vĩnh Cơ còn chưa hiểu, TỠÂn đã chạy ra xách gà mên cơm của mình và o.
Tôi chỉ dở đủ cho mình tôi . Nhưng nếu anh chịu ăn thì mình sẽ chia ra . Äói má»™t chút, nhưngcòn hÆ¡n anh đói, tôi no.
TỠÂn đúng là quá tháºt thà ! VÄ©nh CÆ¡ không tá»± ái cùng cách nói thiếu tế nhị cá»§a cô.
Ra ngoà i ăn đi - TỠÂn rủ rê:
- Ăn ở trong nà y, lỡ đổ tùm lum anh lại mắng.
Ra ngoà i ăn ư ? - NghÄ© đến cảnh bị ngưá»i ta bắt gặp mình sì sụp ngồi ăn trên ghế đá, VÄ©nh CÆ¡ sợ hãi lắc đầu:
- không được đâu . Cứ ở trong nà y.
Váºy là . . . anh chịu ăn rồi hả ?
TỠÂn nhoẻn miệng cưá»i .Tháºt lạ, bị anh ăn mất phần cÆ¡m mà cô nghe vui quá . Tôi dở ra nhé.
Ä‚n vá»›i gì thế ? Không phải téo rang chứ ? VÄ©nh CÆ¡ há»i vá»›i ná»—i ám ảnh . TỠÂn mở nắp gà mên:
- Ồ không đâu . Ăn sang lắm - Là thịt kho tà u với hột vịt đó, ngung một chút, cô nói thêm:
- ngon lắm, không phải tôi nấu đâu, cá»§a ThÃm tư cho đó.
ThÃm Tư - VÄ©nh CÆ¡ nhá»› tá»›i ngưá»i đà n bà tốt bụng hôm nà o đã giúp mình hiểu TỠÂn - Bây giá» ThÃm ấy thế nà o rồi ?
Khá lắm - TỠÂn vui vẻ :
- Nhá» má»™t triệu anh cho, thÃm sang ngưá»i ta má»™t xe sâm lạnh . Rồi vợ chồng con cái cùng chăm sóc . Lá»i nhiá»u nên chú Tư ham, lo phụ cÅ©ng bá»›t nháºu phần nà o.
CÅ©ng mừng cho ThÃm Tư! - VÄ©nh CÆ¡ mở tá»§ lấy ra má»™t chồng ly giấy . TỠÂn ngÆ¡ ngác:
- Anh là m gì thế ?
Lấy là m chén ăn đỡ . Vừa nói, anh vừa trao cho cô má»™t cái lỵ TỠÂn cầm lấy, ngấm nghÃa rồi khen:
- Äẹp quá, nhưng bằng giấy là m sao rá»a được.
Ăn xong rồi quăng luôn cô Hai à ?
Vĩnh Cơ sốt ruột:
- Thôi đói qúa, ăn đi đừng nói nữa.
TỠÂn bới cơm và o ly cho anh:
- Ở đây có má»™t trứng há»™t vịt và má»™t miếng thịt, anh thÃch ăn gì hả ?
Há»™t vịt . Ê . . . cô là m gì váºy ? thấy cô múc nguyên trứng há»™t vịt bá» và o ly mình, VÄ©nh CÆ¡ vá»™i kêu lên . Bá»™ định để nguyên trứng cho tôi cắn hả ?
Chứ sao bây giá» ? - TỠÂn chá»›p mắt . VÄ©nh CÆ¡ đà nh phải đứng lên, lấy má»™t con dao dá»c giấy:
- Phải sẻ nó ra . Thịt cũng thế.
Anh cầu kỳ qúa ! nhìn anh cắt qủa hột vịt ra là TỠÂn nhún vai - Tôi hả, cư việc cho và o miệng cắn.
Không nói, VÄ©nh CÆ¡ và má»™t miếng cÆ¡m và o miệng rồi sững ngưá»i ra . Không ngá» thÃm tư kho thịt ngon như váºy . Vừa má»m, vừa thÆ¡m lại vừa khẩu vị vô cùng . Trong Ä‘á»i, chưa bao giá» anh được ăn má»™t miếng thịt kho ngon như thế.
Anh sao váºy ? - thấy VÄ©nh CÆ¡ không nhai nữa, TỠÂn lo lắng . Dỡ lắm hả ?
Không có, sực tỉnh,Vĩnh Cơ cho đũa và o ngăn gà men gấp thêm một miếng thịt nữa . Ngon qúa.
Váºy thì ăn nữa Ä‘i - TỠÂn thở phà o ra - Có dưa giá, Anh ăn kèm và o cho đỡ ngán.
Dưa giá! VÄ©nh CÆ¡ lạ lùng, nhìn những cá»ng giá và ng ươm nằm xen lẫn vá»›i những cá»ng hẹ xanh và những lát á»›t đỠtươi tháºt ngon là nh . Rồi tò mò gấp thá» má»™t Ãt cho và o miệng.
ÄÆ°á»£c không hả ? TỠÂn hồi há»™p dõi theo nét mặt VÄ©nh CÆ¡, gắp thêm má»™t gắp to - ngon lắm . ..
Vì quá giá» cÆ¡m, vì đói, hay vì món ăn lạ miệng mà VÄ©nh CÆ¡ thấy mình ngon miệng qúa . Cứ gắp mãi, gắp mãi . . . đến khi trong gà mên chỉ còn lại miếng há»™t vịt nhá» xÃu má»›i giáºt mình, chợt há»i:
- TỠÂn, sao cô không gắp đồ ăn ?
Thấy anh ngon miệng qúa, tôi nhưá»ng cho anh đó - mỉm cưá»i, TỠÂn gấp luôn miến há»™t vịt bá» và o ly cho anh - ăn luôn Ä‘i, tôi ăn cá»±c quen rồi.
CÅ©ng được - VÄ©nh CÆ¡ bá» luôn miếng há»™t vÃt và o miệng nhai gá»n lá»n rồi buông ly xuống . trao cho cô cái túi sốp to, anh bảo:
- BỠtất cả và o đây rồi mang ra thùng rác ngoà i giùm.
Ở đây cÅ©ng có thùng rác sao anh không bá» và o, Ä‘em ra ngoà i chi xa váºy ? Há»i rồi không đợi VÄ©nh CÆ¡ trả lá»i,TỠÂn hiểu ra ngay.
VÄ©nh CÆ¡ sÄ© diện . Anh không muốn ngưá»i ta biết mình đã dùng cÆ¡m vá»›i cô đấy mà .
Uống nước nhé !
Mở tủ lạnh, lấy ra chai nước khoạng anh rót đầy và o ly giấy . Không khách sáo TỠÂn cầm lấy ngay, nhưng Vĩnh Cơ ngăn lại.
Khoan đã.
Rồi mở tủ lấy ra một cái ống dà i dà i.
Gì thế ?
TỠÂn tò mì nhìn anh lấy từ trong cái ống ra hai viên thuốc và ng và ng, một và o ly của mình và một và o ly của anh.
Beroca - VÄ©nh CÆ¡ chìa cho cô thấy hiệu thuốc . TỠÂn gáºt đầu:
- Biết rồi . Beroca vá»›i các vitamin nhóm B và các sinh tố già u chất sắt sẽ dÃup bạn giảm stress má»™t cách tá»± nhiên . Ti vi thưá»ng cáo đây mà . Rồi cô bưng ly lên má»™t hÆ¡i uống cạn:
- Ngan tháºt, xem tivi hoà i bây giá» má»›i được uống lần đầu.
Thưá»ng xuyên uống sẽ có lợi cho sức khoẻ lắm - VÄ©nh CÆ¡ vô tình trở thà nh quảng cáo viên.
TỠÂn rùn vai:
- Biết tốt nhưng mắc lắm, mua không nổi đâu . Nghe thÃm tư bảo những sáu ngà n má»™t viên láºn.
Äúng là . . . trùm sò - Lắc đầu không rõ khen chê, VÄ©nh CÆ¡ đưa luôn ống thuốc cho cô:
- - Cầm lấy, chỉ mới uống 4 viên thôi . Còn những sáu viên nữa đấy.
Cảm Æ¡n anh . TỠÂn nháºn lấy ngay, hà hững: Minh Kỳ chắc sẽ thÃch lắm đây.
Cô nói gì đó ? - VÄ©nh CÆ¡ nghe không rõ . TỠÂn vá»™i lắc đầu, thu dá»n gà mên cho và o túi xốp . VÄ©nh CÆ¡ bá»—ng kêu lên.
Lạ tháºt.
Gì thế ? - TỠÂn ngẩng đầu lên.
Nói chuyện với cô một hồi, bỗng không còn đâu đầu nữa.
Há»ng dám đâu . Äó là nhá» miếng Sa . . . - Äang nói, chợt nhá»› ra TỠÂn vá»™i cắn môi mình nÃn bặt . Äừng tưởng VÄ©nh CÆ¡ mà dại dá»™t không giữ ý . Chỉ cần má»™t chút pháºt lòng là anh sẽ Ä‘uổi cô ngaỵ Má»›i ba ngà y mà bốn nhân viên đã bị anh Ä‘uổi rồi đấy, liệu thần hồn:
- Tại miếng Sạ .gì ?
Vĩnh Cơ lên tiếng giục:
- Ờ . .thì tại tôi . . . - TỠÂn vá»™i quẹo lối . Tại tôi vui tÃnh, nói năng lá»™n xá»™n, giúp anh thư giản.
Có lẽ thế ! - VÄ©nh CÆ¡ đưa mắt ngó đồng hồ rồi giáºt mình kêu lá»›n:
- TỠÂn cô ra ngaỵ Sắp đến một giỠrồi đó.
Ä‚n xong là đuổi ngưá»i ta ngay ! tháºt lòng, TỠÂn phụng phịu đứng lên . Äúng là đồ vong ân bá»™i nghÄ©a . Thấy anh như quên mất mình cúi đầu bên xấp hồ sÆ¡, Cô nghe uổng công mình đã nhưá»ng hết thịt và há»™t vịt cho anh.
Nhưng không sao ! Ra đến cá»a TỠÂn lại thấy vui lên . Cô có lá»— vốn đâu mà sợ . Sáu viên Beroca nà y trị giá ba mươi sáu ngà n đồng . Còn lá»i chán . Má»™t lát . . . Ä‘em đến cho Minh Kỳ . . . em sắp bước và o mùa thi, chắc đầu óc căng thẳng lắm . ..
Là là la . . . la lá là .
Vừa ngồi và o ghế, chưa kịp mở tủ bổng thấy TỠÂn tung chân sáo từ phòng Vĩnh Cơ ra tay cầm chai thuốc, miệng ca hát vang lừng vui vẻ, Minh Thi ngạc nhiên lắm . TỠÂn và o phòng Vĩnh Cơ là m gì nhỉ ? Chẵng lẽ . . . thấy mình sắp thua . . . TỠÂn dở trò mỹ nhân . . . lung lạc lòng giám đốc ?
Không đâu! Minh Thi lắc đầu gạt Ä‘i ngay ý nghÄ© vừa xuất hiện . Chẳng thá» nà o đâu . Không tin TỠÂn thì cÅ©ng tin VÄ©nh CÆ¡ là ngưá»i đà ng hoà ng chứ ? Anh nghiêm túc lắm . Äẹp như cô, mấy lần Ä‘i gặp khách hà ng đến khuya được VÄ©nh CÆ¡ đưa vá» . ÄÆ°á»ng sáng, đêm khuya, chỉ có hai ngưá»i mà anh vẫn nghiêm trang . Lý nà o lại như váºy.
Nhưng . . . không như váºy ? Sao TỠÂn vui vẻ thế ? Minh Thi giáºn mình chẳng thế nà o biết được.
Tại sao lại tức giáºn, lại bá»±c mình khi thấy VÄ©nh CÆ¡ thân máºt vá»›i TỠÂn ? không chỉ sợ cô ta già nh mất ghế cá»§a mình . Minh Thi biết . Cô còn sợ TỠÂn già nh mất trái tim chà ng tổng giám đốc đẹp trai khó tÃnh nhất Ä‘á»i nà y.
Äẹp tuyệt trần, già u có, há»c vị cao, nên việc kiếm má»™t tấm chồng địa vị không khó, không vượt khá»i tầm tay Minh Thi má»™t chút nà o . Nếu không muốn bảo là qúa dá»… . Cô tá»± cao, kiêu ngạo lắm . Thấy ai cÅ©ng dưới tầm mắt mình . Cho đến khi gặp VÄ©nh CÆ¡, cô má»›i thấy mình thua anh má»™t chút.
má»™t chút rồi má»™t chút . Từ lúc nà o không biết, cô thấy mình ngưỡng má»™ anh, thấy thÃch tÃnh cách đà n ông mạnh mẽ và quyết Ä‘oán cá»§a anh . Má»›i lúc nhìn VÄ©nh CÆ¡ hét toáng lên, giáºn giữ không vừa ý, trái tim cô lại Ä‘áºp vang loạn xạ . Vừa sợ, vừa cảm phục . Chao ôi! Con ngưá»i anh sao đầy uy quyá»n váºy ! Äể cô thấy mình nhá» bé biết bao . Giá có thể má»™t lần được bép mình và o vòng ngá»±c ấy.
TỠÂn, Minh Thị Tôi có chuyện phiá»n hai cô phải giúp đây Mải nghÄ©, Minh Thi không hay VÄ©nh CÆ¡ đứng trước mặt mình bao giá» . Äến khi nghe anh mói lá»›n má»›i giáºt mình ngẩng dáºy . Sợ anh trách mình lÆ¡ đễn, cô đặt hết tinh thần và o câu nói cá»§a anh.
Nhiá»u việc qúa, tôi quên mất hôm nay phái gặp luáºt sư Trần . Lỡ hẹn má»i ngưá»i đến phá»ng vấn rồi, không thể dá»i ngà y được . Váºy hai cô thay tôi và o phòng vấn tiếp nhé.
Phá»ng vấn ư ? - Mắt TỠÂn chá»›p chá»›p . . . nhưng . . . tôi biết gì mà há»i . ..
Suỵt ! - VÄ©nh CÆ¡ để má»™t ngón tay lên miệng - Äừng nói lá»›n, kẻo ngưá»i ta nghe thấy . Câu há»i phá»ng vấn tôi đã đánh giấy rồi đây, hai cô cứ theo đó mà há»i . Chép đầy đủ câu trả lá»i và o giấy, ghi thêm nháºn xét cá»§a mình và o đó . tôi vá» xem, tôi sẽ có quyết định sau.
Vâng, anh có thể yên tâm - Minh Thi nhẹ giá»ng . VÄ©nh CÆ¡ gáºt đầu, trao tá» giấy cho Minh thị Gá»i thêm TỠÂn cho ra vẹ chứ anh cÅ©ng rõ cô chẳng là m được trò trống gì đâu.
Cứ thế . Tôi đi nhé!
Nói xong, VÄ©nh CÆ¡ bước Ä‘i ngaỵ TỠÂn chồm ngưá»i theo . Toan nhắc anh tháo bá» hai miếng Salonpas còn dán trên thái dương . Nhưng VÄ©nh CÆ¡ Ä‘i nhanh qúa, cô không nhắc kịp . ..
VÄ©nh CÆ¡, ta lại là m phiá»n cháu nữa đây , Giá»ng bà Ngá»c vang lên vui vẻ qua chiếc Ä‘iện đà m - Là m Æ¡n cho ta mượn TỠÂn má»™t lát.
Rất tiếc, cháu không chiá»u theo ná»™i dudoc . Äặt cây bút xuống bà n, ngẩng dáºy, mặt VÄ©nh CÆ¡ lại hầm hầm giáºn dữ . Dưá»ng như hai tiếng TỠÂn kia là m chói tai anh . . . TỠÂn không Ä‘i là m, cô ấy bị Ä‘uổi rồi.
Bị Ä‘uổi rồi ư ? Sao thế ? - Giá»ng bà Ngá»c đầy lo lắng . Không muốn dà i dòng cùng bà trước mặt Minh Thi, VÄ©nh CÆ¡ tắt máy Ä‘iện đà m đứng dáºy.
Sao thế ? Có chuyện gì ? rất nóng lòng nên vừa thấy mặt VÄ©nh CÆ¡, bà Ngá»c há»i ngay, VÄ©nh CÆ¡ châm má»™t Ä‘iếu cigà bá»±c dá»c:
- Vì cô ấy là m mất mặt cháu.
Chuyện thế nà o, cháu kể Ä‘i . Bà Ngá»c nóng lòng.
Bằng má»™t giá»ng bá»±c tức . VÄ©nh CÆ¡ kể bà nghe chuyện TỠÂn đã là m mất mặt mình bằng hai miếng keo dán salonpas.
Hôm đó bà n chuyện vá»›i luáºt sư Trần xong . VÄ©nh CÆ¡ bước vá»™i vá» nhà , cùng hai ngưá»i bạn, anh đến ba là m mấy ly bia, đến tối mịt má»›i vá» . Bước và o phòng tắm, anh Ä‘iếng hồn khi phát hiện ra bên thái dương mình là hai miếng keo trắng toát.
Là TỠÂn! không cần Ä‘oán, VÄ©nh CÆ¡ cÅ©ng biết ngay thá»§ phạm là cá»™ Hèn gì . . . lúc má»›i gặp anh, luáºt sư Trần đã phải ngó ngưá»i như sá»ng sốt chuyện gì . Há»i thì ông ta tế nhị bảo là không có, mà suốt buổi mắt cứ nhìn anh như lạ lắm . ..
Hừ! VÄ©nh CÆ¡ nghe nóng ran cá mặt . Lú cnà y trong bar mấy cô tiếp viên cứ nhìn anh rồi bụm miệng cưá»i khúc khÃch . Hai thằng bạn cá»§a anh cÅ©ng váºy . Thỉnh thoảng nhìn nhau cưá»i bà máºt mà chẳng thèm nhắc anh lấy má»™t lá»i.
Xấu hổ! Trá»i Æ¡i . . . còn gì xấu hổ bằng . VÄ©nh CÆ¡ nghe giẠrun cả ngưá»i lên . Lúc nà y, TỠÂn nếu dám đứng trước mặt anh, đã ăn Ãt nhất 10 cái tát.
Tà i lanh . Ai mượn mà cô là m chứ ? Khi không lại bảo anh vác hai miếng băng kéo Ä‘i khắp Sà i Gòn là m trò cưá»i cho thiên hạ . ÄÆ°á»£c lắm, cả má»™t đêm lăn lá»™m trên giưá»ng không ngá»§ được . Sáng ra, đến công ty vừa thấy mặt TỠÂn, anh hét ngay.
Cô láºp tức biến khá»i mắt tôi . Äồ tà i lanh, vô tÃch sá»± . Suốt Ä‘á»i chỉ biết ăn hại thôi.
Bất ngá» rồi hiểu ngay lý do gì VÄ©nh CÆ¡ giáºn dữ, TỠÂn không thanh minh lấy má»™t lá»i, lặng lẽ thu dá»n đồ đạc bá» và o thùng trong ánh mắt kinh hoà ng cá»§a Minh Thị Chưa bao giá» cô thấy VÄ©nh CÆ¡ giáºn dưá»ng nà y.
Mang hai miếng thuốc dán trên mặt Ä‘i gặp khách, đà nh rằng cÅ©ng quê quê nhưng nghe xong câu chuyện, Bà Ngá»c cháºm rãi:
- Sao cháu không nghĩ đó là lòng tốt của TỠÂn ?
Nội tin, tin cô ta không cố tình là m mất mặt cháu đâu . TỠÂn cũng chỉ vì quan tâm cháu.
VÄ©nh CÆ¡ biết rõ Ä‘iá»u nà y . Nhưng cÆ¡n giáºn đã khiến anh không thể nà o tha thứ.
Quan tâm, quan tâm kiểu ấy chẳng khác gì hại ngưá»i tạ Cháu đã không còn sức chịu đựng nữa rồi . TỠÂn toà n là m chuyện ngốc nghếch chẳng đâu và o đâu ca ?
Ná»™i biết ! bà Ngá»c gáºt đầu:
- TỠÂn đúng là có háºu Ä‘áºu, nông nổi và không biết suy Ä‘oán . Lúc nà cÅ©ng là m theo cảm tÃnh không há» cân nhắc lợi hại vá» sau . Tháºt không thÃch hợp là m thư ký cho má»™t giám đốc chút nà o . Nhưng ná»™i xin cháu . Coi như hãy vì ná»™i mà cho TỠÂn má»™t công việc là m .Hữu danh, vô thá»±c để TỠÂn có thể thá»±c hiện được niá»m mÆ¡ ước duy nhất cá»§a mình.
Ná»™i nói váºy là ý gì ? - VÄ©nh CÆ¡ không hiểu ? Bà Ngá»c khẻ thở ra:
- Ngoà i khuyết Ä‘iểm háºu Ä‘áºu và nông nổi ra, TỠÂn là má»™t ngưá»i con gái vô cùng tốt bụng và nhân háºu . Nếu cháu muốn hiểu rõ con ngưá»i TỠÂn thì hãy Ä‘i theo ná»™i.
Công việc vẫn còn nhiá»u, nhưng không hiểu sao VÄ©nh CÆ¡ vẫn muốn Ä‘i . Dưá»ng như, được hiểu thêm vá» TỠÂn là m anh thÃch thú.
Nội muốn đến đâu.
Hãy theo ta đến nÆ¡i mà TỠÂn và ta thưá»ng xuyên đến.
Mỉm cưá»i, bà ngồi và o chiếc Ron Roll . Sau khi hiểu ra má»i chuyện ta tin rằng cháu cÅ©ng như ta, sẽ thêm quý mến cô bé ấy.
Là trung tâm trẻ khuyết táºt ư ? - VÄ©nh CÆ¡ kêu lên ngÆ¡ ngác khi nháºn ra địa Ä‘iểm bà Ngá»c bảo dừng xe:
- Váºy mà bấy lâu, cháu cứ ngá» ná»™i và TỠÂn Ä‘i shop chứ.
Không đâu . Chúng ta chỉ đến đây thôi.
Äã quen thuá»™c, bà Ngá»c bước và o trung tâm chẳng chút e dè . VÄ©nh CÆ¡ ngáºp ngừng bước theo bà . Trái tim oặn thắt khi nhìn thấy những đứa trẻ táºt nguyá»n, dị dạng . Hồn nhiên cưá»i, mặt ngây thÆ¡ đầy ngÆ¡ ngác . Còn quá bé, chúng chưa nháºn thức được nổi Ä‘au khiếm khuyết cá»§a mình so vá»›i cuá»™c Ä‘á»i.
Thương tâm lắm phải không ? thấy VÄ©nh CÆ¡ sững ngưá»i ra bất động, Bà Ngá»c bước lại gần nói nhá»:
- Lần đầu đến đây, ná»™i cÅ©ng như cháu váºy, không kiá»m được nước mắt . sao thế gian nà y lại tồn tại nhiá»u Ä‘au thương đến thế ?
Cháu chà o nội.
Má»™t đứa bé cụt hết hai tay, được cô giáo dắt ngang qua, thấy bà nó cúi đầu chà o lá»… phép . Cô giáo cÅ©ng mỉm cưá»i thân máºt:
- Nội lại đến thăm các em à ?
Gáºt đầu chà o cô gái trẻ, Bà ngá»c vuốt tay lên tóc đứa bé:
- Ồ, ngoan lắm.
Cô bé đưa đứa bé đi khuất rồi bà mới quay sang Vĩnh Cơ:
- Cháu biết không, khi chưa gặp TỠÂn, ná»™i thấy mình là má»™t bà già vô dụng, sống chán chưá»ng vá»›i những ngà y tháng vô vi, . Gia tà i, sá»± nghiệp đồ sá»™ để là m gì khi không có ngưá»i thừa hưởng ? Ganh tỵ vá»›i cuá»™c Ä‘á»i nên tâm hồn ná»™i trở nên Ãch ká»·, nhá» nhoi lúc nà o không biết, nên ná»™i luôn cay độc, thù hằn, ná»™i nghÄ© cuá»™c Ä‘á»i mình đã hết rồi.
CÆ¡ duyên đã cho ná»™i gặp TỠÂn . Cô bé như liá»u thuốc hồi sinh là m ná»™i thức tỉng sau bao năm u tối . Vô tình đưa ná»™i đến đây, TỠÂn đâu ngá» mình đã là m được Ä‘iá»u vÄ© đại.
Nhìn những đứa bé thÆ¡ vô tá»™i . Phải chịu cảnh Ä‘á»a đầy từ thân xác đến tâm hồn, ta má»›i biết mình may mắn lắm . Ông trá»i đã đối xá» vá»›i ta tháºt tốt . má»™t tấm thân là nh lặn, má»™t tuổi thá» hÆ¡n ngưá»i . má»™t ngưá»i chồng hiá»n là nh, nhân đức . má»™t cuá»™c sống già u sang và má»™t đứa con khôi ngô đỉnh đạc, luôn hiếu thảo . ..
Qúa đủ đầy, ta còn muốn đòi há»i gì ở ông trá»i nữa . Không có cháu nối dòng ư ? Nổi Ä‘au đó có thấm thÃa gì vá»›i nổi Ä‘au mà các em phải chịu ?
Chợt hiểu ra, ta thấy lòng mình thanh thản . Cảm Æ¡n ông trá»i đã ban cho ta nhiá»u ân sá»§ng, ta quyết địng là m má»™t việc gì co Ãch cho Ä‘á»i.
Biết các em thiếu tình thương, má»™t tuần ta và TỠÂn dà nh hai ngà y đến để vui chÆ¡i, lúc thì há»™p kẹo, lúc thì cái bánh . Ná»™i biết những thư đó chẳng đáng là bao nhiêu, nhưng các em vui sướng lắm . nhìn những đôi mắt ngây thÆ¡ ngá»i hạnh phúc, ta thấy lòng mình ấm lại . Cuá»™c Ä‘á»i như ý nghÄ©a hÆ¡n . Ngưng má»™t chút, cho cÆ¡n xúc động tạm lắng, bà nắm tay VÄ©nh CÆ¡ thân máºt:
- Nên ta xin cháu . Coi như nể tình già cho TỠÂn một việc là m . Bằng không cháu cứ để cô ấy là m ở đấy . Mỗi tháng bà sẽ trả lương.
Nhưng . . . TỠÂn cần tiá»n để là m gì ? VÄ©nh CÆ¡ vẫn chưa thoát khá»i niá»m xúc động, bà ng hoà ng há»i:
- Hãy Ä‘i theo bà ! lại nắm tay VÄ©nh CÆ¡, bà bước vá» phÃa trước - Khu vá»±c dà nh cho những trẻ em khuyết táºt đã trưởng thà nh.
Có má»™t thanh niên Ä‘ang cặm cụi vẽ . Nghe động ngẩng đầu lên . Mỉm cưá»i vui khi nháºn ra bà :
- Chà o anh! Nội . . . nội mới đến . Chị TỠÂn của con đâu ?
À! chị cá»§a con báºn việc không đến được . Minh Kỳ . . . mau chà o anh VÄ©nh CÆ¡ Ä‘i.
Chà o anh ! - Minh Kỳ gáºt đầu ngay nhưng VÄ©nh CÆ¡ không trông thấy, anh còn quá bà ng hoà ng vá»›i gương mặt kinh khiếp cá»§a minh Kỳ . Không dị dạng . . . nhưng má»—i bên mặt cá»§a em chạy dà i xuống cổ là má»™t bá»›t Ä‘en vì má»c đầy lông như thú . Trông rất khiếp, nặng bóng vÃa như anh, qá»§y thần không sợ nà suýt tà đã hét lên rồi.
Như đã quen bị ngưá»i ta nhìn mình vá»›i ánh mắt kinh hãi ấy rồi . Minh Kỳ không cảm thấy buồn . Mỉm Cưá»i, nó cất lá»i chà o anh lần nữa.
À! chà o em! - bây giá» má»›i hoà n hồn, VÄ©nh CÆ¡ gáºt đầu chà o, phát hiện thêm Minh Kỳ không Ä‘i được . Nó phải ngồi trên chiếc xe lăn.
Anh không biết em, nhưng em biết anh nhiá»u lắm đó ! Minh Kỳ vui vẻ:
- Có phải anh là tổng giám đốc tốt bụng cá»§a Chi TỠÂn không ? Cám Æ¡n anh hôm ấy đã gởi tặng em sáu viên Berocạ Uống và o là khá»e liá»n thôi . CÅ©ng nhá» váºy mà em tốt nghiệp thá»§ khoa, cao nhất trưá»ng luôn đó.
Không ngỠTỠÂn lại nói tốt vỠmình, Vĩnh Cơ lúng túng:
- Có gì đâu . . . chị TỠÂn em chỉ nói thêm thôi.
Không đâu - Minh Kỳ lắc đầu:
- Chị TỠÂn cá»§a em tốt lắm, không biết nói thêm đâu, chỉ nói sao là em tin váºy hà !
Thế cha mẹ cá»§a em và TỠÂn đâu . VÄ©nh CÆ¡ bá»—ng há»i má»™t câu vụng vá» quá đổi, Bà Ngá»c đưa tay cản nhưng không kịp.
Thế . . . anh chưa biết gì ư ? - Mắt Kinh Kỳ mở lá»›n như không biết tá»§i pháºn khi nói vá» ná»—i bất hạnh cá»§a mình - Em và TỠÂn là m gì có cha mẹ ? Tụi em lá»›n lên ở cô nhi viện mà , chị ấy không kể cho anh nghe sao ?
Lớn lên ở cô nhi viện! - Vĩnh Cơ không nén nổi bà n hoà ng - TỠÂn là trẻ mồ côi ư ?
Äúng váºy ! - Minh Kỳ gáºt đầu, rồi nhẹ giá»ng . Còn chuyện nà y nữa, chắc anh cÅ©ng chưa biết đâu . Em và chị TỠÂn đâu phải là chị em ruá»™t.
Cháu nói sao ? - đến lượt bà Ngá»c bất ngá»:
- TỠÂn không phải là chị ruột của cháu ?
Dạ - Minh Kỳ gáºt đầu - Nhưng dù váºy cháu vẫn thương chị TỠÂn lắm . suốt thá»i gian ở cô nhi viện, chị TỠÂn đã yêu thương chăm sóc cháu tháºt tình . Äến tuổi trưởng thà nh, chị ra khá»i viện nhưng vẫn thưá»ng đến thăm và lo cho cháu đầy đủ . Chị còn hứa là sẽ cho cháu thi và o trưá»ng đại há»c tin há»c ngá»a .i ngữ nữa . Chỉ bảo cháu bị liệt chân, thÃch hợp nhất là ngồi yên má»™t chá»—, dùng đầu óc láºp trình cho vi tÃnh.
Ôi ! TỠÂn ! - Bà ngá»c chợt rÆ¡i nước mắt . Cháu tháºt là cao thượng qúa!
Vâng! - Minh Kỳ gáºt đầu ngay - Chi TỠÂn cao thượng lắm . Cháu yêu thương và vô cùng biết Æ¡n chị . Mai mốt ra trưá»ng, là m có tiá»n nhất dịnh cháu sẽ lo cho chi.
VÄ©nh CÆ¡ rút khăn lau nước mắt, bà Ngá»c quay sang VÄ©nh Cợ Anh cÅ©ng qúa sững sá» vá»›i những Ä‘iá»u vừa biết.
Cháu biết vì sao ta đỠnghị vá»›i cháu như thế chứ ? TỠÂn Ä‘ang có má»™t tâm nguyện lá»›n, nó muốn dà nh dụm tiá»n để khi Minh Kỳ há»c xong đại há»c là đưa em sang nước ngoà i trị bệnh ngaỵ Nó muốn Minh Kỳ hoà hợp vá»›i cá»™ng đồng.
Chi TỠÂn đã nói thế ư ? Ôi ! - Xúc động qúa, Minh Kỳ nghẹn lá»i không nói được . Nước mắt lăn dà i trên má rồi nhá» xuống bức tranh Ä‘ang ve ?
Bà Ngá»c ôm vai nó:
- Minh Kỳ, những gì ta nói vá»›i cháu nãy giỠđừng nói lại TỠÂn nhé ! Nó sẽ trách ta không kÃn miệng.
Vâng! - Minh Kỳ nhẹ gáºt đầu.
Bà Ngá»c lại vuốt lên đầu nó:
- Cháu ở lại, nội có việc phải đi đây.
Vâng, cháu chà o nội, chà o anh.
Nói xong, không đợi hai ngưá»i bước Ä‘i, Minh Kỳ cúi xuống tiếp tục vẻ tranh . Nó Ä‘ang vẻ má»™t bức tranh trừu tượng vá» tấm lòng bao la nhân háºu cá»§a má»™t ngưá»i chị tốt.
Cháu đứng đây chỠta chút nhé.
Äến trước cá»a phòng ban tổ chức, Bà Ngá»c chợt dừng chân.
Nội và o đó là m gì ?
Ná»—i xúc động chưa vÆ¡i là m giá»ng VÄ©nh CÆ¡ bị khà n Ä‘i.
Bà Ngá»c dùng khăn lau mắt, ngáºp ngừng giây lâu rồi nói:
- Không giấu cháu là m gì . Ta và o đó là muốn tặng các em sâu chuỗi nà y.
Cá»§a gia truyá»n . Ná»™i không tiếc sao ? VÄ©nh CÆ¡ kêu lên khi nhìn thấy xâu chuá»—i ngá»c cá»§a bà .
Không tiếc - bà Ngá»c lắc đầu - Xâu chuá»—i nà y Ä‘eo lên cổ ta là m ta đẹp thêm má»™t chút . Nhưng vá»›i các em nó sẽ là tất cả . VÄ©nh CÆ¡, cháu chá» ta má»™t lát nhé !
Khoan đã nội - Vĩnh Cơ lại kêu lên - Cho cháu theo với . Cháu cũng muốn góp một phần với các em.
ÄÆ°á»£c - gáºt đầu, mắt bà Ngá»c long lanh sáng.
Mình cùng và o đi cháu.
Dạ - bước theo bà , VÄ©nh CÆ¡ quyết định tặng cho các em số tiá»n trị giá năm chục triệu đồng . số tiá»n tuy có lá»›n, nhưng anh biết so vá»›i lòng cá»§a TỠÂn nó chẳng là gì cả . TỠÂn, không ngá» con ngưá»i cô coi váºy mà cao thượng, nhân háºu qúa . má»™t cái gì tháºt lạ, tháºt êm Ä‘á»m nhẹ lên và o trái tim VÄ©nh CÆ¡ khi anh nghÄ© đến TỠÂn.
Last edited by khungcodangcap; 29-11-2008 at 08:34 PM.
|

22-03-2008, 12:02 AM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Chương 7
Äi má»™t vòng từ phòng khách, xuống bếp rồi và o phòng ngá»§, không thấy Cát Tưá»ng đâu, ông Thà nh bước vá»™i ra hoa viên tìm kiếm.
Qá»§a Ä‘oán không sai, Cát Tưá»ng Ä‘ang ngồi tư lá»± bên hòn non bá»™, hai tay rải mồi cho những chú cá ăn . Chưa vá»™i bước lại ngay, ông đứng im nhìn vợ mỉm cưá»i . Äã năm mươi hai tuổi . Váºy mà ông thấy bà vẫn đẹp, vẫn như xưa, không già đi má»™t chút nà o . CÅ©ng như tình yêu cá»§a ông dà nh cho bà vẫn vẹn nguyên, đầy ấp.
Hôn nhân giữa bà và ông không do mai mối, cÅ©ng không do cha mẹ hợp thà nh . Cát Tưá»ng là mối tình đầu cá»§a ông, và cÅ©ng yêu như váºy, ông là ngưá»i con trai đầu tiên bà yêu mến . Cả hai đã tình cá» gặp nhau trong má»™t đêm dạ tiệc và có cùng nhau những ká»· niệm vui buồn . ThÆ¡ má»™ng, lãng mạn và cÅ©ng đầy sóng gió.
Cát Tưá»ng không thể có con, ông Ä‘au lòng lắm . Nhưng không phải vì thế mà ông cảm thấy bá»›t yêu bà . Ông cÅ©ng không thể đà nh lòng vâng lá»i mẹ tìm thêm má»™t ngưá»i đà n bà khác . Dù biết rằng tá»™i tuyệt tá»±, tuyệt tông là lá»›n lắm.
Nhưng biết là m sao ? Ông không thể là m Cát Tưá»ng Ä‘au lòng được . Lần ấy, lở phản bá»™i nà ng, ông đã thá» vá»›i lòng không bao giá» là m cho Cát Tưá»ng buồn nữa . Bà đã Ä‘au khổ, đã cô đơn vì không con . Ông nỡ nà o bắt bà phải cùng chia duyên mà đi cùng ngưá»i khác.
Cát Tưá»ng Ä‘au khổ lắm . Ông biết váºy khi bao đêm bắt gặp nước mắt bà đầm đìa trên gối . Há»i thì bà không nói, nhưng ông biết bà ham muốn má»™t đứa con như thế nà o.
Bao năm qua, mẹ cứ Ä‘ay nghiến, chì chiết là m Cát Tưá»ng đã Ä‘au khổ cà ng Ä‘au khổ . Nhưng ông không thể là m gì hÆ¡n được . Giữa mẹ và vợ Ông chỉ là má»™t con ngưá»i bù nhìn không hÆ¡n không kém.
Anh đấy à ? - Bà n chân ông vô tình giẫm lên cà nh cây khô là m Cát Tưá»ng giáºt mình ngẩng dáºy:
- vá» bao giá», sao em không biết váºy ? Äể em và o lấy nước cho anh lau mặt nhé ?
Anh lau mặt rồi.
Ông bước đến gần bà :
- Em mÆ¡ mà ng gì váºy ?
Em nhìn cá thôi! bà buông tay cho những hạt mồi rơi hết xuống hồ:
- Giá mà em có thể sanh được đà n con đông như cá váºy.
Äừng có tham! - Ông ngồi xuống cạnh bà - Äến chừng đó chỉ sợ em không có cÆ¡m cho chúng ăn thôi.
Em chẳng sợ đâu - Nếu không đủ em sẽ nhịn cho chúng nó ăn - Toan đặt tay lên vai ông âu yếm, bà bá»—ng giáºt mình ngồi ngay lại ngoà i cá»a, Bà Ngá»c Ä‘ang vui vẻ bước và o:
- Má ! - Ông Thà nh vội đứng lên.
Ờ ! Thấy rõ bà n tay ông nắm rõ tay Cát Tưá»ng nhưng không như má»i khi, bà lá» Ä‘i - Má, lên lầu lấy chút đồ đã.
Dạ - Nhìn bà bước vá»™i, ông Thà nh ngồi xuống ghế ngạc nhiên . Má dạo nà y dưá»ng như có chuyện gì . Lúc nà o cÅ©ng ra vẻ báºn rá»™n.
Và cÅ©ng trở nên dá»… tÃnh nữa . Anh có nháºn ra không ? - Bà Tưá»ng đặt cằm xuống vai ông.
Ừ nhỉ - Ông Thà nh gáºt gù: Nghe em nói, anh má»›i phát hiện ra . Äã lâu, dưá»ng như má không còn soi mói chuyện vô sinh cá»§a em nữa . Lạ tháºt, Ä‘iá»u gì đó là m bà thay đổi, vui vẻ, hồng hà o trở nên yêu Ä‘á»i lắm.
Là TỠÂn đó - Bà Tưá»ng đưa mắt nhìn cánh phượng mÆ¡ mà ng - Con bé thưá»ng đến rá»§ má Ä‘i chÆ¡i . Còn cùng má bà máºt táºp thể dục dưỡng sinh gì nữa.
Sao em biết ? - Ông choà ng tay sang vai bà ! - Má»›i đầu thấy má đổi tÃnh, em cÅ©ng thấy lạ như anh nên để tâm theo dõi . Bà ngã đầu xuống vai ông:
- Em Ä‘oán chắc nhá» váºn động nhiá»u, má bá»›t Ä‘au khá»›p nên đỡ quạu . ..
Chắc váºy - Ông gáºt đầu:
- Con bé TỠÂn coi váºy mà được . Hôm nà o phải cảm Æ¡n n o má»™t tiếng.
Em còn định tặng cho con bé món quà nữa đó . Mà nà y - bà chợt ôm lấy tay ông: Má»™t tuần nữa là đến sinh nháºt cá»§a má . Anh tÃnh tổ chức thế nà o ?
Như thưá»ng khi - Ông nói ngay không suy nghÄ© . Bà lắc đầu:
- Không, em dá»± định năm nay linh đình má»™t chút . Biết má thÃch cải lương em đã báo ngưá»i thuê má»™t Ä‘oà n hát nổi tiếng vá» phục vụ rồi.
Chẳng cần thiết rình rang đến thế đâu - Bà Ngá»c đã đến bao giá», nghe được lá»i cá»§a hai ngưá»i, cất tiếng chen và o.
Má! Do giáºt mình, đồng quay lại . Ông Thà nh, bà Tưá»ng lúng túng ngồi cách xa ra . Bà NGá»c bước lên, thản nhiên ngồi xuống cạnh ông Thà nh, không cố tình ngồi giữa như thưá»ng khi nữa.
Nếu má không thÃch thì con không dám tá»± tiện đâu - Bà Tưá»ng cúi đầu - Bà Ngá»c cất giá»ng trầm:
- Con đừng hiểu lầm . Sao mà lại không thÃch chứ ? Lại được nghe từ miệng con lá»i quan tâm mé tháºt cảm động vô cùng . Từ chối, chẳng qua má muốn tiết kiệm thôi.
Tiết kiệm! Ông Thà nh nghe khó hiểu . Sao lại phải tiết kiệm . ! buổi sinh nháºt có đáng gì ?
Phung phà lắm! - Bà Ngá»c vẫn lắc đầu: Má muốn năm nay sinh nháºt tổ chức tại nhà và chỉ má»i độ ba bà n . Bà con ruá»™t thịt và bạn bà thân thÃch thôi . Số tiá»n dư ra má muốn là m việc khác.
Má cần bao nhiêu tiá»n cứ nói . Không phải tiết kiệm đâu - Ông Thà nh không đồng ý.
Không chỉ má, mà cả con nữa - bà Ngá»c nghiêm nét mặt - Má muốn từ nay con giảm bá»›t tiệc tùng, phung phà du lịch vô độ nữa.
Äể là m gì ? - Ông Thà nh nheo đôi mắt, bà Ngá»c nói luôn.
Má muốn con mở cho má má»™t tà i khoản trị giá mưá»i triệu đồng má»™t tháng . Má muốn tặng khoảng tiá»n đó cho trại trẻ mồ côi và khuyết táºt.
Là m từ thiện ư ? - Ông Thà nh chợt phì cưá»i thở phà o nhẹ phà o ra:
- Tưởng chuyện gì, má an tâm Ä‘i, con vẫn thưá»ng đóng góp.
Nhưng má muốn nhiá»u hÆ¡n nữa . Bà Ngá»c nghiêm nét mặt, lấy trong túi áo ra má»™t xấp hình:
- Con xem những đứa bé đáng thương nà y cần được giúp biết bao.
Trá»i Æ¡i! Má đến đây là m gì ? Vừa nhìn thấy những đứa bé khiếm khuyết, mặt ông nhăn lại - Sẽ không tốt cho sức khoẻ má đâu.
Con nói sai rồi . ChÃnh vì đến đấy má má»›i thấy cuá»™c Ä‘á»i mình không vô vị . ChÃnh những đứa bé kia đã là m lòng má dịu bá»›t niá»m Ä‘au, ná»—i háºn . Cát Tưá»ng à ! Rồi bà quay sang phÃa con dâu . Nà y giá» cứ ngồi im bất động trước tấm ảnh cá»§a bà :
- Má khuyên con, rảnh rỗi hãy đến thăm những đứa bé đáng thương ấy . Con sẽ nghe lòng nhẹ nhà ng hơn.
Dạ . Bà Tưá»ng cúi thấp đầu, mắt không rá»i bức ảnh:
- Từ nay, con sẽ nghe lá»i má . Là m nhiá»u việc thiện hÆ¡n . Hy vá»ng chuá»™c được lá»—i lầm.
Nhưng con có lá»—i lầm gì ? Vén khá»i má vợ mấy sợi tóc lòa xoà , ông Thà nh nghe ngạc nhiên cho thái độ cá»§a bà Tưá»ng . Rất lạ, dưá»ng như . . . bà có chuyện gì . . . Ä‘au khổ lắm.
À . . . thì . . . đôi mắt bà lẩn tránh - Thì lá»—i lầm đã không sinh được cho anh, cho dòng há» Phan má»™t đứa con để nối dõi tông đưá»ng.
Kìa . . . em! - Sợ mẹ lại tráºn tam bà nh, ông Thà nh vá»™i đưa tay cán lại . Nhưng không . . . bà Ngá»c đã không nổi giáºn . Rất chân tình bà đặt tay lên vai Cát Tưá»ng an á»§i:
- Äừng ray rứt nữa con . Bấy lâu nay má đã sai khi cứ Ä‘ay nghiến con vá» việc ấy . Má biết, con cÅ©ng Ä‘au khổ lắm . Nhưng việc Ä‘á»i là m sao hoà n mỹ được ? hãy bắt trước những đứa trẻ kia, chấp nháºn cuá»™c sống vui lên và là m tháºt nhiá»u việc có Ãch cho Ä‘á»i.
Má! - Bà Tưá»ng bá»—ng gục xuống vai mẹ chồng khóc nức lên:
- Con xin lỗi má!
KhỠquá! - vuốt tóc con dâu bà mắng yêu:
- Sao khi không lại xin lá»—i ta như váºy ?
Chẳng phải bá»—ng nhiên con sinh lá»—i má đâu! Bà Tưá»ng thầm trả lá»i trong nước mắt . Chẳng phải con không sanh được cho má má»™t thằng cháu như mong muốn mà . . . con xin lá»—i má . . . vì má»™t chuyện đã xảy ra trong quá khứ . Mưá»i tám năm rồi . . . má Æ¡i . . . má có biết con đã là m má»™t việc không đất trá»i nà o tha thứ . ..
Cát Tưá»ng, nÃn Ä‘i . . . đừng khóc nữa . . . chiếc khăn trên tay ông Thà nh không chấm khô được dòng nước mắt . Bởi tình yêu, bởi tấm lòng bao dung rá»™ng lượng cá»§a ông, cà ng khiến bà ray rứt nhiá»u hÆ¡n . Sau khi biết ra sá»± tháºt ông có còn yêu bà như thế nà y không ? Hay sẽ lạnh lùng xa lánh . sẽ kinh tởm, sẽ nhình bà như ngưá»i ta nhìn thấy má»™t ác thú kinh hoà ng.
Không! Chợt vòng tay ôm chặt lấy ông, bà lắc đầu trong hoảng sợ . Bà không thể mất ông . Mưá»i tám năm trước đã thế thì bây giá» cÅ©ng thế . VÄ©nh viá»…n vùi chôn sai lầm và o dÄ© vãng . ..
Äang cúi đầu cặm cụi vẽ, Minh Ky bá»—ng thấy mắt mình bi bịt kÃn . Mỉm cưá»i, không cần Ä‘oán thì cÅ©ng biết chị TỠÂn chá»c ghẹo mình . Nhưng không muốn chị mất vui, cáºu vá» kêu lên ngÆ¡ ngác:
- Ôi ! Ai thế nà y ?
Thá» Ä‘oán Ä‘i . - TỠÂn phá cho giá»ng mình bị khà n Ä‘i . Rất vụng vá», chẳng khác giá»ng mình là mất, váºy mà . . . Minh Ky vẫn nháºn không ra:
- Chị Hồng phải không ? Hay chị Cúc . . . em xin thua, em đoán không ra.
Dở ẹt! TỠÂn buông tay cưá»i thÃch thú . Có váºy mà đoán cÅ©ng không ra.
Minh Kỳ cưá»i cho vui lòng chị:
- Ai bảo chị pha giá»ng lạ qúa . Y như giá»ng chị Hồng.
Tháºt hả ? - TỠÂn tin ngay, hỉnh mÅ©i tá»± hà o . Äã nói rồi mà . Chị cá»§a em vốn Ä‘a tà i.
Và xinh đẹp nữa - Minh Kỳ nắm tay TỠÂn . Em tháºt may mắn có má»™t ngưá»i chị như TỠÂn đây.
Äừng có sạo qúa mà ! - TỠÂn dúi nhẹ đầu em . Không cần nịnh chị cÅ©ng mua bánh bao cho em đây.
Mua là m gì cho tốn tiá»n ? Từ chối mà mắt Minh Kỳ nhìn hau háu và o chiếc bánh trên tay TỠÂn . Cáºu thÃch ăn bánh bao nhất Ä‘á»i mình . TỠÂn biết váºy, nên tuần nà o đến thăm cÅ©ng mua cho cáºu ca ?
Ä‚n Ä‘i, đừng dà i dòng nữa . TỠÂn đặt chiếc bánh xuống tay em: thá»i gian rảnh không lo nghỉ, vẽ cái gì mê mãi thế ?
Cầm bức vẻ lên,TỠÂn nghiêng đầu ngắm toà n nhữang sắc mà u trừu tượng không hiểu nổi . Minh Kỳ chẻ chiếc bánh là m hai:
- Chị ăn đi.
Không! TỠÂn lắc đầu, nhưng Minh Kỳ không chịu . Cuối cùng, cô phải cầm lấy nữa phần bánh . Vừa ăn, vừa há»i:
- Bà i vở chuẩn bị và o đại há»c, em há»c tá»›i đâu rồi ?
Äã xong tất cả, nhưng . . . em không thi đâu.
Miếng bánh đưa lên miệng chưa kịp cắn đã lấy ra, TỠÂn nhÃu mà y:
- Sao thế ?
Minh Kỳ nắm tay TỠÂn:
- Em đã suy nghĩ rồi . Em không thể cứ là m gánh nặng, bắt chị lo lắng mãi . Dù sao thì em cũng đâu phải là em của chi.
Minh Kỳ! - TỠÂn keu to giáºn dữ - ai cho em nói như váºy hả ? Có muốn chị giáºn không ?
Em xin lá»—i chị - Minh Kỳ chá»›p mắt - Nhưng sá»± tháºt là như thế . Chị đã lo cho em qúa nhiá»u rồi . Chị phải nghÄ© đến bản thân chị má»™t chút chứ.
Em ngá» qúa ! - Hạ giá»ng, TỠÂn nhẹ vuốt tóc Minh Kỳ - Äừng nghÄ© những Ä‘iá»u vá»› vẩn thế . Từ lâu, chị đã coi em là em ruá»™t cá»§a mình rồi.
TỠÂn chị tốt quá ! - Vòng tay ôm lấy hông TỠÂn, Minh Kỳ gục đầu và o lòng cô rưng rưng nước mắt . má»™t niá»m yêu kÃnh dâng trà n, cáºu như nhá»› lại những ngà y đầu mình gặp TỠÂn.
Chị là ngưá»i duy nhất trong đám trẻ mồ côi không kinh sợ, không xa lánh gương mặt hãi hùng cá»§a cáºu . tuy chỉ lá»›n hÆ¡n ba tuổi thôi nhưng TỠÂn rất vững và ng . Chị đã thuyết phục đám trẻ không xa lánh, ghê sợ, để cáºu có lòng tin, không mặc cảm nữa vá»›i cuá»™c Ä‘á»i.
Sao bá»—ng nhiên hôm nay em dạt dà o cảm xúc dữ váºy nè ? - sóng mÅ©i cay xè trước tình cảm cá»§a Minh Kỳ chợt dà nh chá» Nhưng không muốn tá» rõ sá»± mến yêu cá»§a mình, TỠÂn pha trò: "có phải muốn xin chị cái gì khổng".
Ngước mắt lên, Minh Kỳ nhìn TỠÂn đầy yêu mến . Từ hôm được VÄ©nh CÆ¡ và bà Ngá»c cho biết ý định dà nh tiá»n chữa bệnh cho mình cá»§a TỠÂn, cáºu cà ng yêu thương kÃnh phục chị hÆ¡n . Chỉ muốn là m cái gì để đáp trả lòng yêu thương cá»§a chi.
Sao hả ? TỠÂn nheo mắt, Minh Kỳ không trả lá»i, nói lảng sang chuyện khác!
Chị TỠÂn à , Tổng giám đốc của chị chẳng những tốt bụng, mà còn đẹp trai ghê há ! Em nói gì ? Mắt TỠÂn chớp chớp:
- Vĩnh Cơ đẹp trai ư ? là m sao em biết ?
Vì ảnh đã đến đây thăm em đó . Minh Kỳ khoe:
- ảnh còn cho em hai ống Beroca đầy nguyên nữa . Nhưng, em chỉ uống một thôi, tặng cho chị một ống.
VÄ©nh CÆ¡ đến thăm em ? - TỠÂn quá đỗi sững sá» . Minh Kỳ gáºt đầu.
Äúng váºy . Ảnh đến vá»›i bà ná»™i . Cho chị hay, sÆ¡ Nguyệt vừa cho em biết Tổng giám đốc cá»§a chị cÅ©ng đã tặng cho trung tâm năm chục triệu đồng.
Năm chục triệu đồng - tim TỠÂn như run lên trước phát hiện bất ngá» . thì ra . . . VÄ©nh CÆ¡ không chỉ biết kinh doanh, anh còn biết thương ngưá»i nữa . Không hiểu sao cô lại nghe vui mừng qúa.
Nhá»› hôm đó, bị VÄ©nh CÆ¡ mắng cho má»™t tráºn rồi Ä‘uổi khá»i công ty trước nhiá»u cặp mắt . TỠÂn nghe giáºn lắm . Dù trong Ä‘á»i, cô rất Ãt giáºn ai . Chạy má»™t mạch vá» nhà , vá»›i mặt đầy nước mắt . Có thể sẽ không bao giá» nhìn đến mặt anh . Tháºm chÃ, cái tên VÄ©nh CÆ¡ cÅ©ng không thèm nhá»›.
Hừ! Uổng công vì đối sá» tốt vá»›i anh . Năm lần báy lượt, lần nà o lòng tốt cá»§a cô cÅ©ng vị anh giẫm dưới chân, cÅ©ng được anh Ä‘á»n đáp bằng cách mắng như tát nước và o trong mặt Dán hai miếng Salonpas thì có gì quê chứ ? Tại VÄ©nh CÆ¡ cố tình kiếm cá»› Ä‘uổi cô thôi . Chứ, cô vẫn dán nó đầy mặt, chạy ngá»i ngá»i ngoà i đưá»ng có sao đâu . Phải rồi, anh đã có Minh Thi, vừa đẹp xinh, vừa tà i giá»i thì cần gì cô nữa.
Mắng má»™t hÆ¡i hả giáºn, ngay chiá»u đó TỠÂn trở vá» nghá» cÅ© cá»§a mình . Tiếp tục ra bưu Ä‘iện viết thư, tối vá» lãnh hoa cá»§a nhá» Hồng vá» dán . Cá»±c má»™t chút, Ãt tiá»n má»™t chút, nhưng thảnh thÆ¡i.
má»™t ngà y, 2 ngà y . . . VÄ©nh CÆ¡ xuất hiện đúng và o ngà y thứ bạ Äúng mưá»i hai giá» trưa, giữa lúc cô cặm cụi dán những cà nh hoa hồng.
Thấy anh bước và o cá» . Tá»± nhiên cô nghe giáºn phừng lên . Quay mặt Ä‘i nÆ¡i khác, cô như vô tình, như không nhìn thấy anh váºy.
TỠÂn ! - mỉm cưá»i, anh đặt xuống trước mặt cô má»™t món quà to:
- Tôi biết mình hôm đó đã sai nên có món quà tạ lỗi cô đây . Trở vỠcông ty nhé !
Quay mặt lại, TỠÂn đưa tay xô đổ món quà ! (Quà , không biết nó là gì mà to qúa) Äôi mắt quắt lên:
- Trở vá» công tỵ anh nói nghe như trở bà n tay váºy ? Chắc anh tưởng tôi nghèo rồi không biết sÄ© diện, tá»± ái là gì hả ? há»… anh buồn thì Ä‘uổi, vui thì má»i vá» là m hả ? Xin lá»—i, há»ng có chuyện đó đâu . Tôi thà nghèo ăn nước mắm, cÅ©ng không thèm trở vá» là m vá»›i anh đâu . Äồ độ tà i, phát xÃt . ..
Mắng xong má»™t hÆ¡i, TỠÂn bắt đầu thấy sợ . Ma nháºp hay sao mà cô gan trá»i váºy . Nói nghe hùng hồn qúa! Chắc VÄ©nh CÆ¡ giáºn run rồi . Phải đỠphòng,coi chừng anh cho mình ăn tát.
Nhưng không, VÄ©nh CÆ¡ đã không giáºn dữ . Anh chỉ mỉm cưá»i, ngồi xuống mở tung gói quà ra . Quay mặt Ä‘i, mà mắt TỠÂn vẫn kÃn đáo nhìn . Tò mò qúa, VÄ©nh CÆ¡ tặng gì cho mình váºy.
má»™t chiếc quạt máy! đôi mắt tròn xoe kinh ngạc . quên mất là mình Ä‘ang giáºn, Ä‘ang há»ng thèm nhìn, cô quay hẳn má»™t trăm tám mươi độ vá» phÃa chiếc quạt . VÄ©nh CÆ¡ đã cắm xong và o ổ Ä‘iện . Nhấn nút cho quạt quay vù vù, anh cưá»i:
- Bớt nóng đi rồi nghe tôi nói.
Qá»§a tháºt, cây quạt mát quá . Xua tan cái nóng hầm háºp cá»§a cái mái tôn trá»i tháng tư như đổ lá»a:
- TÃnh mua chuá»™t tôi hả ? - Vô tình, TỠÂn không hay giá»ng mình đã nhẹ Ä‘i má»™t chút . TỠÂn lắc đầu:
- Sao tôi lại phải mua chuá»™c cô ? Cô có phải khách hà ng Ä‘em đến cho tôi những hợp đồng béo bở đâu . Cô chỉ là thư ký, má»™t thư ký rất bình thưá»ng.
Váºy anh coi thưá»ng tôi hả ?
Cũng không ! - Vĩnh Cơ xua tay:
- tôi chỉ nói cho biết . Chẳng phải vì lý do gì phải hối lá»™, mua chuá»™c lòng vì cá»™ Tôi chỉ tặng quà cho cô để xin lá»—i thôi . Qá»§a tháºt hôm đó tôi đã sai.
Mát qúa ! Không phải mát ngoà i da do chiếc quạt là m mà là mát ruá»™t, mát lòng vá»›i câu nói cá»§a VÄ©nh Cợ Dữ hông, cuối cùng rồi cÅ©ng mở miệng nói lá»i xin lá»—i:
- Trở vá» công ty nhé ? - Biết cô đã xiêu lòng, VÄ©nh CÆ¡ tấn công luôn, TỠÂn Ä‘áºp Ä‘áºp cà nh hoa xuống tay mình:
- Nhưng . . . lỡ mai mốt anh đuổi tôi nữa thì sao ?
Sẽ không có chuyện đó đâu - Vĩnh Cơ lắc đầu nhanh . TỠÂn nhẹ cắn môi;.
Nhưng . . . nữa tháng nữa là hết hạn kỳ thi thỠrồi . Rủi . . . tôi không đủ sức thì sao ?
Cái đó là chuyện khác ! VÄ©nh CÆ¡ mỉm cưá»i:
- Tôi là m việc gì cũng có nguyên tắc lắm . Việc nà o ra việc đó, không cột trùm với nhau được đâu.
Như váºy là sao ? - TỠÂn không hiểu ? VÄ©nh CÆ¡ ngồi xuống ghế:
- Hôm nay tôi đến xin lá»—i má»i cô trở vá» công ty bởi đó là lá»—i cá»§a tôi . tôi đã vô cá»› Ä‘uổi cá»™ Còn việc nữa tháng nữa, hết thá»i hạn thá» việc, nếu cô không đủ khả năng, tôi vẫn sa thải cô theo đúng hợp đồng.
Váºy . . . tôi còn Ä‘i là m chi nữa ? TỠÂn chu môi . VÄ©nh CÆ¡ nghiêm giá»ng;.
Vì bản thân mình . Nếu vượt qua được, cô sẽ trở thà nh thư ký của tôi với mức lương tưởng là 5 triệu đồng một tháng.
5 triệu đồng má»™t tháng ? Mắt TỠÂn cà ng bừng lên . VÄ©nh CÆ¡ gáºt đầu:
- Äúng váºy . Còn nữa tháng nữa thôi ? Cô có dám thá» sức không ? Hay đã sợ rồi.
Không sợ ! TỠÂn hất mặt lên . Dù không đủ khả năng, tôi cÅ©ng sẽ táºn hết sức để anh thấy tôi không phải là đồ vô tÃch sư.
Hay lắm! Vĩnh Cơ vỗ tay:
- Lần đầu tôi thấy cô có chà khÃ.
Không cần khen! - Tự nhiên nghe thẹn, TỠÂn quay mặt đi bẽn lẽm.
VÄ©nh CÆ¡ nhìn cô như động viên khÃch lệ ..
Last edited by khungcodangcap; 29-11-2008 at 08:35 PM.
|

22-03-2008, 12:02 AM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Chương 8
Nếu em đoán không lầm, thì anh hẳn đang có tâm sự phải không ?
Äặt chén trà sâm còn bốc khói lên bà n, trước mặt ông, bà Tưá»ng cất giá»ng dịu dà ng:
- Không có gì đâu! ngẩng dáºy, gạt nhanh tà n thuốc và o chiếc gạt tà n . Ông Thà nh chá»›p mắt . Em chỉ Ä‘oán mò thôi.
Em không Ä‘oán mò ! - Äôi mắt bà nhìn xuống cái gạt tà n đầy ấp những đầu lá»c.
Giác quan thứ sáu cá»§a má»™t ngưá»i đà n bà cho em biết . Anh tháºt sá»± có chuyện giấu em.
Dứt má»™t hồi thuốc dà i, ông ngã ngưá»i ra sau ghế lặng im . Cát Tưá»ng Ä‘oán không sai . Ông qá»§a Ä‘ang có tâm sá»±, nhưng không thể giải bà y cùng ai được.
Có chuyện gì ? Anh nói Ä‘i - Bước ra sau lưng ông, bà đưa tay bóp nhẹ giùm ông bá» vai Ä‘ang má»i . Dá»… chịu vô cùng . Nhắm đôi mắt lại, ông ước sao cuá»™c Ä‘á»i mình cứ lặng yên như thế.
Nhưng không được . Bão tố đã dáºy lên trong lòng ông từ ba hôm trước, khi ông Ä‘ang thảnh thÆ¡i cho đôi cá cảnh ăn - Ngưá»i bảo vệ bá»—ng bước và o trao cho ông má»™t phong thư Nếu còn nhá»› má»™t ngưá»i tên Nhã ThÆ¡ - Xin hãy đến ngay bệnh viện . . . kẻo không kịp nữa.
Chỉ mấy dòng thôi . Lá»i nhắn chẳng có gì . Váºy mà lại là m ông choáng váng . Là m ông đắn Ä‘o ray rứt mãi . Äến nay không đến gặp ngưá»i tên Nhã ThÆ¡ kia ?
Hai mươi mấy năm rồi, ông những tưởng đã quên nà ng, cũng như nà ng đã quên ông . Quên tất cả những gì cảhai đã dại dột là m trong lứa tuổi thanh niên bồng bột đó.
Váºy mà nà ng vẫn không quên . Vẫn tìm đến ông sau hai mươi mấy năm dà i bặt vô âm tÃn . Äể là m gì . . . Ôi . . . lương tâm ông ray rứt qúa . Ông . . . có nên đến gặp nà ng không ?
không ! Ông lắc đầu rồi nghe trái tim mình bá»—ng chùn gdi trong do dá»± . Những lá»i Nhã ThÆ¡ nhắn trong thư nghe lạ qúa . Tá»±a như má»™t lá»i trăn trối váºy . Lẽ nà o nà ng đã lâm bệnh ngặt, Ä‘ang cần đến sá»± giúp đỡ cá»§a ông ? Nếu đúng tháºt như váºy, đà nh lòng nà o ông nỡ là m ngÆ¡ ?
Dù sao ông vá»›i nà ng cÅ©ng có vá»›i nhau nhiá»u kỹ niệm . Những Kỹ niệm tháºt nên thÆ¡, mÆ¡ má»™ng mà trong má»™t kiếp ngưá»i không dá»… gì ai cÅ©ng có được đâu . Nhá»› . . . ngà y ấy . ..
Ngà y ấy . . . Nhã ThÆ¡ là má»™t cô gái tỉnh lẻ, lần đầu đặt chân và ođại há»c nên cho dù chưng diện cỡ nà o cô cÅ©ng không lá»™t được cái xác quê.
Ão và ng, quần Ä‘á», chân dép là o xanh, tóc dà i buông xoã ngang vai . Tai lại Ä‘eo hai vòng tròn lá»›n.
Vá»›i sức lá»›n thèm ăm thèm ngá»§, Nhã ThÆ¡ lại không đủ khả năng kiá»m chế bản thân nên chỉ trong vòng sáu tháng, từ bốn mươi lăm ký cô biến thà nh má»™t cái há»™t mÃt tròn vo đúng năm mươi tám ký.
Mặc cảm vá»›i cái thân hình đồ sá»™ cá»§a mình, Nhã ThÆ¡ chả dám mở miệng bắt chuyện cùng ai cả . Nên nháºp há»c hÆ¡n bốn ngà y rồi, cô chỉ má»›i quen được má»™t cô bạn gái . ..
Hôm đó, Lệ Hằng - tên cô bạn cá»§a cô - bị cảm nên không Ä‘i há»c . Má»™t mình cô lầm lÅ©i bước bên đưá»ng . Trá»i nắng chang chang, con đưá»ng từ trưá»ng vá» ký túc xá cÅ©ng hÆ¡i xa, cái thân thể ục ịch cá»§a cô Ä‘i chưa được má»™t phần ba Ä‘oạn đưá»ng đã mệt nhừ . tạm dừng chân thở dốc, Nhã ThÆ¡ thèm thuồng đưa mắt nhìn đám sinh viên đạp xe chạy bon bon trên con đưá»ng nhá»±a.
Cá»§a đáng tá»™i, nhà có xe nhưng cô không biết chạy . Hay nói đúng hÆ¡n là không dám chạy . Vì ngà y xưa cô đã được ba táºp cho biết chạy rồi . Ngồi trên chiếc mini, cô đạp vù vù kiêu hãnh vượt xa các bạn.
Ầm! Mải cưá»i, cô quên nhìn trước mặt, đến khi nghe chá»›i vá»›i, thân thể bay bổng giữa không trung má»›i hoà n hồn bóp thắng . Không kịp nữa rồi, chiếc xe đạp cá»§a cô đã tông thắng và o hông má»™t chiếc xe hà ng to tướng.
Bị u đầu, lại nằm viện má»™t tuần . Nhã ThÆ¡ hết dám đạp xe luôn từ đó . Nên má»—i ngà y Ä‘i há»c, Lệ Hằng Ä‘á»u phải chở cô Ä‘i . Vừa chở, nó vừa cằn nhằn cái thân thể bồ tượng cá»§a cá»™ Nà ng như con trâu váºy . ..
Tránh . . . tránh . . . đưá»ng.
Äang mÆ¡ mà ng suy tưởng, chợt nghe sau lưng có tiếng hét thất Thà nh, Nhã ThÆ¡ hốt hoảng nhảy vá»™i lên lá», vừa lúc có má»™t chiếc xe đâm sầm đến, ngã chá»ng queo.
Hú vÃa ! Cô gương to mắt nhìn gã Thà nh niên bị chiếc xe đạp đè lên . NgÆ¡ ngác không hiểu vì sao anh ta lại tá»± mình té nhà o như váºy.
Äứt sên - Lồm cồm bò dáºy, anh vừa cưá»i gượng, vừa Thà nh minh nói vẻ quê quê . . . ThÆ¡ có bị gì không ?
Sao anh biết tên tôi ? - Cúi nhặt má»™t cá»ng cá» vướng trong quai dép ra, Nhã ThÆ¡ ngạc nhiên:
- Sao không biết ? ThÆ¡ và tôi há»c chung má»™t lá»›p mà ! - Dá»±ng chiếc xe đạp dáºy, gả nhoẻn miệng cưá»i rất có duyên.
Há»c chung má»™t lá»›p ư ? Bây giá» Nhã ThÆ¡ má»›i nháºn ra gã có nét quen quen . Quê qúa, cô ôm cặp cúi đầu bước Ä‘i nhanh.
ThÆ¡ chá» tôi cùng Ä‘i vá»›i - Äẩy vá»™i chiếc xe Ä‘uổi theo cô, gã nói - đưá»ng dà i có bạn, sẽ đỡ mệt hÆ¡n.
Cháºm chân lại . Nhã ThÆ¡ vẫn im lặng không biết nói gì . Lâu lâu, lại đưa mắt nhìn lên gã má»™t lần . Ngưá»i đâu mà đẹp trai ghê váºy ? sao cứ tá»§m tỉm cưá»i hoà i ? Chắc Ä‘ang nói thầm trong bụng, chê mình máºp qúa đây.
Không cố ý mà chân Nhã ThÆ¡ cháºm lại, nhưá»ng anh bước trước mình má»™t nhịp . Con đưá»ng trưa nắng vắng lặng bóng ngưá»i . Chỉ có tiếng bước chân đụng nhẹ sá»™t soạt trên đám co ?
Tối nay noel, Nhã Thơ có định đi đâu chơi không ?
ÄÆ°á»£c má»™t lúc, anh chợt lên tiếng há»i, Nhã ThÆ¡ giáºt thót mình ngÆ¡ ngẩng:
- Noel! Tối nay noel ư ?
Äúng váºy ? anh gáºt đầu, nhìn cô rất ngạc nhiên . Ai ngưá»i ta cÅ©ng náo nức chuẩn bị đón noel . Chỉ có cô là không nhá»› - ThÆ¡ có định Ä‘i đâu để choi không ?
Anh láºp lại câu há»i, Nhã ThÆ¡ buồn bã lắc đầu:
- Sao váºy ?
Tôi không biết đưá»ng thà nh phố . Äi lung tung sợ lạc đưá»ng . Nhã ThÆ¡ thà nh tháºt.
Thế Ä‘i vá»›i tôi . ThÆ¡ có dám không ? anh đùa mà ThÆ¡ tin là thâ,t . Cô gáºt đầu ngay:
- Dám, nhưng mình sẽ đi đâu ?
Ừ thì Ä‘i coi cải lương váºy ?
Bị bất ngỠ. . . anh nói đại . Không ngỠlại hợp gu của Nhã Thợ Vốn mê cải lương, cô nhảy cẫng lên mừng rỡ:
- Ồ! hay quá . Nhưng coi tuồng gì ? Rạp nà o ?
Ờ thì ! . . gãi gãi đầu, anh sánh tác nhanh: Chưa biết nữa - cải lương hát đầy đưá»ng thÃch tuồng nà o, coi tuồng đó.
Ủa ? Sao lạ váºy ? - Mặt Nhã ThÆ¡ ngÆ¡ ngác . Sẵn trá»›n anh bịa luôn:
- Tại ThÆ¡ không biết đấy thôi . Äêm Noel, ngưá»i ta dá»±ng đầy sân khấu ngoà i trá»i . Hát miá»…n phà không bán vé lại toà n ca sÄ© sịn, tuồng hay . ..
Váºy . Tối nay mình Ä‘i nhé ! Nhã ThÆ¡ nói nhanh khi thấy cổng ký túc xá hiện ra.
Ừ ! anh gáºt đầu, đẩy xe quẹo hướng dãy nhà nam . Nhã ThÆ¡ lại gá»i Ä‘uổi theo:
- Khoan đã, anh tên gì váºy ?
Phan Thà nh - anh nói, khuất vá»™i sau dãy nhà xe, thầm lo cho thằng bạn nà o trông thấy sẽ cưá»i cho bảo anh hết thá»i má»›i theo tán má»™t cô gái máºp thù lù như cái lu váºy . ..
Má»™t lá»i hứa suông, má»™t câu chuyện bâng quÆ¡ cho có cá»§a má»™t gã trai vui miệng trên đưá»ng, váºy mà Nhã ThÆ¡ lại đặt hết lòng tin . Tối đó, cô đã diện và o ngưá»i bá»™ cánh mà mình cho là đẹp nhất . Tá»± tin xăm xăm Ä‘i qua dãy nhà nam gõ cá»a.
Cô tìm ai ?
Còn Ä‘ang ăn cÆ¡m, thấy cô sang, cả bá»n ngượng ngùng thu nhá» ngưá»i lại ngÆ¡ ngác há»i . Không nháºn ra bá»n há» chỉ độc má»™t chiếc quần đùi, cô bước hẳn và o phòng, tươi tắn nở nụ cưá»i:
- Da . . . em kiếm anh Phan THà nh.
Ừ Thà nh - một đứa lên tiếng - nó còn đang tắm, cô kiếm nó có chuyện gì không ?
Dạ - Nhã Thơ nói ngay không giấu giếm - Em kiếm ảnh đi coi cải lương.
Hả ? - Ngụm cÆ¡m trong miệng Hiếu bay vá»t ra ngoà i:
- Cô . . . kiếm thằng Thà nh . . . coi cải lương ?
Vẫn vô tình không nháºn ra vẻ kinh ngạc trong mắt má»i ngưá»i Nhã ThÆ¡ gáºt đầu:
- Dạ, cải lương ngoà i trá»i, ngưá»i ta hát cho mình coi miá»…n phà . Mấy anh có Ä‘i không ?
Váºy ư ? - Phút bất ngá» qua mất, cả bá»n đồng nhìn nhau rồi phá lên cưá»i:
- Thôi . không dám Ä‘i là m kỳ đà cản mÅ©i hai ngưá»i.
Phan Thà nh, lên mau Ä‘i . . . có ngưá»i đẹp rá»§ Ä‘i coi cải lương nè . ..
Nép sau cánh cá»a, nghe cô nói mà Phan Thà nh thấy xấu hổ qúa chừng . Nói đùa thôi, anh đâu ngá» cô tin là tháºt . Lại bị chúng bạn cưá»i ầm lên chá»c . Quê qúa, anh bước ra gắt lá»›;n:
- Cải lương cái khỉ gì ? Tôi nói chơi thôi . Ai bảo cô tin chứ ?
Nói xong, anh quay lưng bước Ä‘i ngay, mặc cho cô ngay ngưá»i ra đứng, xấu hổ trong trà ng cưá»i rá»™ ầm lên cá»§a đám con trai.
Chợt hiểu ra, Nhã ThÆ¡ khóc oà lên, xấu hổ ôm mặt chạy thẳng vá» phòng . Không dám nhìn ai, cô nhảy à o lên giưá»ng trùm chăn nằm khóc . Khóc đã rồi thức dáºy, ghi nháºt ký . Suốt đêm, cả ba trang nháºt ký dà i chỉ má»™t ná»™i dung duy nhất . căm thù tên Phan Thà nh, ghét tên PhanThà nh, thá» trá»n Ä‘á»i sẽ không nhìn đến mặt, không bao giá» thèm nói chuyện vá»›i anh đâu . ..
Câu chuyện đùa không ngá» lại gây tác hại, chẳng mấy chốc đám con trai nhiá»u chuyện đã đồn vang khắp trưá»ng . Äể Nhã ThÆ¡ vốn mặc cảm lại thêm mặc cảm . Äi đâu cô cÅ©ng có cảm giác ngưá»i ta nhìn mình như quái váºt . Lúc nà o sau lưng cô cÅ©ng có tiếng cưá»i khúc khÃch . Chẳng ai hiểu, ai tin cô á»± Phan Thà nh vá»›i lý do đơn giản, rằng cô rất thÃch cải lương . . . rằng cô hoà n toà n không nghÄ© gì . ..
Trong mắt má»i ngưá»i cô là má»™t cô gái qúa ư dạn dÄ© . Dám rÅ© con trai Ä‘i chÆ¡i trước . Ôi, tháºt là xấu hổ . ..
Cà ng xấu hổ, Nhã ThÆ¡ cà ng nghe ghét Phan Thà nh không giữ đúng lá»i hứa vá»›i mình, cô không thèm nhìn đến mặt anh, không thèm trả lá»i dù anh cố tình bắt chuyện . Má»—i lần tia mắt tình cÆ¡ chạm mặt anh, là cô vá»™i ngoảnh Ä‘i, liếc má»™t cái dà i . ..
má»™t đêm như thưá»ng lệ, cô Ä‘ang nằm trên giưá»ng ghi nháºt ký, chợt có tiếng gõ cá»a nhè nhẹ . Ngẩng đầu lên, Nhã ThÆ¡ cả phòng bây giá» chỉ còn lại mình . Bốn ngưá»i bạn gái đứa nà o cÅ©ng có ngưá»i yêu, hẹn nhau Ä‘i tâm sá»± cả rồi . ..
Äà ng bước xuống mở cá»a, Nhã ThÆ¡ quên mất bá»™ đồ lá»ng ngắn cá»§a bên ngưá»i . Quên cả mấy lát dưa leo trên mặt và . . . cái ống cuốn to tổ bố trên đầu.
Ai váºy ?
Cánh cá»a vừa mở ra vá»™i xáºp lại ngay, Nhã ThÆ¡ nghe trống tim Ä‘áºp ầm ầm trong ngá»±c . Là Phan Thà nh, sao anh lại đến ? Anh muốn tìm ai ?
Äợi má»™t phút cho hÆ¡i thở Ä‘iá»u hoà lại, Nhã ThÆ¡ cất giá»ng lạnh lùng:
- Không có ai cả, vỠđi . ..
Bên ngoà i giá»ng Phan Thà nh ấm như tia nắng:
- Tôi không tìm ai, tôi muốn gặp Thợ Mở cá»a Ä‘i. .tôi có chuyện nà y muốn nói vá»›i ThÆ¡.
Không thèm trả lá»i, cà i mạnh chốt cá»a cho Phan Thà nh nghe . Nhã ThÆ¡ giáºm chân bình bịch trở vá» giưá»ng . Tiếp tục nằm ghi nháºt ký.
Tháºt lâu, bên ngoà i cá»a có tiếng thở dà i rồi giá»ng Phan Thà nh tháºt buồn:
- Váºy thì . . . thÆ¡ Ä‘á»c bức thư nà y Ä‘i, không Ä‘á»c nó, ThÆ¡ sẽ phải ân háºn trá»n Ä‘á»i đó.
Nói rồi, anh bỠđi . Tiếng dép xa dần.
Nhổm đầu dáºy, Nhã ThÆ¡ nhìn thấy má»™t phong thư trắng được nhét qua cá»a sổ . Xì! Chiếc môi cô trổ dà i, bà y đặt viết thư hả ? Ai thèm Ä‘á»c chứ ?
Chui đầu và o chăn, Nhã ThÆ¡ cố vá»— vá» giấc ngá»§ nhưng không được . Bức thư và lá»i nói cá»§a Phan Thà nh cứ ám ảnh cá»™ Sao anh bảo cô sẽ ân háºn trá»n Ä‘á»i nếu không chịu Ä‘oc thư ? ná»™i dung thư có gì quan trá»ng ?
Lăn qua, trở lại trên giưá»ng má»™t lúc, Nhã ThÆ¡ quyết định ngồi dáºy nháºn thá»± Chỉ Ä‘á»c thôi, coi thá» gì cho biết . . . Äá»c xong rồi . . . giáºn tiếp có sao đâu.
Lên lén nhìn trước, nhìn sau Nhã ThÆ¡ lấy vá»™i lá thư chạy lẹ vá» giưá»ng . Không ai nhìn thấy mà tim cô Ä‘áºp rá»™n lên sợ như ngưá»i vừa là m xong Ä‘iá»u mỠám . Chà ! Phan Thà nh xếp thÆ¡ kỹ qúa . Bên ngoà i còn cẩn tháºn ghi: KÃnh gởi Bb hạ Nhã ThÆ¡!
Äáng ghét quá ! Mắng mà miệng Nhã ThÆ¡ lại tá»§m tỉm cưá»i . Dám trêu ngưá»i ta như váºy ? Mà cÅ©ng tại cô ngà y thưá»ng vá»›i bạn bè cứ xưng "trẫm, trẫm" cho hắn có cá»› mà trêu.
Phan Thà nh viết chữ đẹp qúa ! Những dòng chữ nghiêng nghiêng vá»›i các nét công hoa mỹ . Ngưá»i ta bảo, ai có nét chữ nà y, đà o hoa và lãng mạn lắm đây . Nhưng . . . đà o hoa hay lãng mạn gì cÅ©ng là duyên cá»§a anh thôi, mất gì cô đâu chá»› !
" . . . mấy câu đùa chÆ¡i, không ngá» là m hại đến Nhã ThÆ¡, tôi vô cùng hối háºn . Xin Nhã ThÆ¡ vui lòng tha thứ, rút lại lá»i thá» . Äừng suốt Ä‘á»i oán ghét, không nhìn đến mặt tôi như váºy tá»™i nghiệp lắm".
Äá»c đến đây, Nhã ThÆ¡ giáºt thót ngưá»i . Sao Phan Thà nh lại biết được lá»i thá» cá»§a cô nhỉ ? Lá»i thá» nà y chỉ có cô và nháºt ký biết thôi mà ? Chẳng lẽ . . . anh có phép Ä‘á»c thấu tâm can ngưá»i khác ? á»’ . . . không thể nà o đâu ? chắc là nhá» Hằng . . . bán đứng cô rồi.
" . . . ThÆ¡ Æ¡i, đừng giáºn nữa . Cuá»™c Ä‘á»i tôi chịu khổ đã nhiá»u rồi . ThÆ¡ đà nh lòng giáºn tôi nữa hay sao ? tháºt đó . Tôi không cố tìng xúc phạm ThÆ¡ đâu . Hôm đó, vì thấy ThÆ¡ buồn qúa, tôi đùa mấy câu để ThÆ¡ vui không ngá» là m ThÆ¡ phải buồn lòng.
Bá» lá»i thá» Ä‘i ThÆ¡ nhé ? Cho lòng tôi được phần nà o Thà nh thản, ngà y mai tôi đã nghỉ há»c rồi . ThÆ¡ đà nh lòng để lương tâm tôi ray rứt suốt Ä‘á»i sao ?
Lá»i thÆ¡ buồn như má»™t lá»i tâm sá»±, để trái tim nhạy cảm mau nước mắt cá»§a Nhã ThÆ¡ bá»—ng chốc nhÅ©n má»m, bao giáºn há»n bay biến, cô lại thấy tá»™i nghiệp anh . Thấy muốn cùng anh sẽ chia ná»—i đớn Ä‘au bất hạnh . Dù không biết ná»—i bất hạnh mà anh viết trong thư là ná»—i bất hạnh gì ?
Sao anh phải bá» há»c giữa chừng ? Nhã ThÆ¡ nghe buồn qúa ! Tá»± nhiên có cáM giác như mình sắp mất má»™t ngưá»i bạn thân lâu ngà y váºy . Cây bút cầm lên tay . . . cô viết cho anh những lá»i an á»§i.
Xếp bức thư là m tư cho và o túi, cô lên lén mở cá»a bước ra ngoà i.
PHải gởi gấp cho Phan Thà nh trong đêm naỵ Ngà y mai anh đã nghỉ há»c rồi . . . Nhưng . . . gởi bằng cách nà o đây ? đôi mắt cô vô vá»ng nhìn sang dãy phòng nam đối diện.
Kia rồi ! Ai như bóng anh Ä‘ang ngôi vắt vẻo trên cây máºn trước cá»a phòng . Mừng quá! không kịp nghÄ©, Nhã ThÆ¡ cúi nhặt má»™t hòn đá to, ném mạnh vá» phÃa anh.
Ầm !
Bị qúa đà , hòn đá bay lên nóc nhà . . . rÆ¡i xuống mái tôn tạo thà nh má»™t tiếng động kinh hồn . Cả phòng nam đồng hốt hoảng ló đầu ra ô cá»a há»i to:
- Chuyện gì, chuyện gì váºy ?
Sợ quá, Nhã ThÆ¡ nép vá»™i mình sau tà n máºn trốn (Trước phòng cô cÅ©ng có má»™t cây máºn) Cô nghe rõ giá»ng Phan Thà nh vang lá»›n:
- Chẳng có gì, tá»› chá»i máºn nhưng bị hụt tay . ..
Những cái đầu lại thụt và o . Không quên bá» lại mấy tiếng cằn nhằn . Mỉm cưá»i, xoa tay Phan Thà nh phóng chân nhảy luôn xuống đất . Hướng mắt vá» phÃa cô Ä‘ang đứng anh bảo nhá»:
- Thơ có chuyện muốn nói vơi tôi phải không ?
Chân tay bị cuống lên thừa thải . Bá»—ng dưng không muốn trao cho anh nữa . Nhã ThÆ¡ nắm chặt tay giấu bức thư, nhưng . . . muá»™n mất rồi . Phan Thà nh đã nhìn thấy . Anh mỉm cưá»i, giở nhẹ bức thư khá»i tay cô:
- Gởi cho tôi, có phải không ?
Cho bức thư và o túi áo, anh bá»—ng đặt xuống tay cô hai trái máºn:
- Cho Thơ đấy, ngủ đi . ..
Nói xong, anh bước vá»™i qua đưá»ng, leo tÃt lên cây máºn, nhỠánh trăng là m đèn Ä‘á»c thư . ..
Äêm nay trưá»ng tổ chức chiếu phim nên khu ký túc xá buồn hiu, vắng lạnh . Chỉ còn lại má»™t mình, Nhã ThÆ¡ ra ngồi trước cá»a thá»m, mắt mÆ¡ mà ng nhìn trăng sáng.
Cô thÃch xem phim nhưng phải ở nhà vì chẳng có xe, cÅ©ng chẳng muốn là m phiá»n ai cả . Nhất là gã Phan Thà nh đáng ghét, hết lần nà y đến lần khác Ä‘em cô ra là m trò đùa như váºy Chuyện đã mấy ngà y rồi, cô vẫn không sao quên được . Má»—i lần nhắc lại là tức sôi gan . Mà không tức sao duoc, khi cô vừa kể vá»›i nhá» Hằng vì hoà n cảnh anh phải bá» há»c thì khi đó thấy anh lù lù xuất hiện . Tươi tỉnh khoác vai mấy thằng bạn vừa Ä‘i vừa nói.
Nhã ThÆ¡ tức nghẹn ngưá»i, quên cả ý tứ cô gá»i lá»›n, chặn đưá»ng anh trước cổng trưá»ng:
- Sao anh lại gạt tôi ?
Tôi gạt Thơ ư ? Bao giỠ?
Dừng chân, đôi mắt PhanThà nh ngơ ngác.
Mấy thằng bạn hiếu kỳ đưa mắt nhìn nhau.
Còn cãi hả ?
Ấm ức, Nhã Thơ lôi bức thư cất kỹ trong túi ao ra:
- Cái gì đây ? Sao anh bảo là phải nghỉ há»c.
Thì nghỉ há»c, đúng rồi.
Phan Thà nh gáºt đầu:
- Hai hôm trước đám cưới bạn cá»§a tôi . Tôi có xin thầy cho nghỉ . Tôi đâu có nói gạt ThÆ¡ . . . Hổng tin, ThÆ¡ Ä‘á»c lại Ä‘i . . . Tôi chỉ bảo ngà y may mình nghỉ há»c, chứ bảo là mình sẽ nghỉ luôn . ..
PhanThà nh viết thế tháºt . Nhã ThÆ¡ hết đưá»ng bắt bẻ . Nhá»› lại lá»i thÆ¡ mình viết an á»§i anh . Cô xấu hổ quá, hét to:
- Anh lại lừa tôi . Äồ đáng ghét.
Nói rồi vụt chạy Ä‘i trong tiếng cưá»i cá»§a đám con trai, cô lại thá» không tha thứ, không thèm nhìn mặt anh dù chỉ má»™t lần.
Ngoà i trưá»ng phim hay sao ThÆ¡ không Ä‘i coi ?
má»™t giá»ng nam trầm chợt vang lên cắt ngang dòng suy nghÄ© cá»§a Nhã Thợ Giáºt mình quay đầu lại, cô vá»™i đứng lên bước Ä‘i ngaỵ Cái tên Phan Thà nh ấy, hắn lại gặp cô là m gì ?
Nhã ThÆ¡, đừng chạy coi chừng té bây giá».
Miệng Phan Thà nh tháºt linh, lá»i anh vừa dứt Nhã ThÆ¡ đã thấy mình té nằm dà i dưới đất . má»™t cái rá»… cây đà ngán ngã thân cô.
Có sao không ?
Phan Thà nh bước lại gần, nhìn cô ái ngại.
Äứng lên, phá»§i vá»™i lá»›p bụi dÆ¡ dÃnh trên ngưá»i, Nhã ThÆ¡ ngoảnh mặt Ä‘i nÆ¡i khác . PhanThà nh bước đến trước mặt cô.
Lại giáºn à ? Ngưá»i đâu mà dá»… giáºn như váºy không biết . Äùa má»™t chút . ..
Äùa má»™t chút . ..
CÆ¡n giáºn bừng lên . Nhã ThÆ¡ quay lại cắt lá»i anh.
Như váºy mà má»™t chút ư ? Anh có biết anh đã xúc phạm đến lòng tá»± trá»ng cá»§a tôi không ?
Thơ lại nói qúa, Phan Thà nh nhăn mặt:
- Xin thá», tôi không bao giá» xúc phạm Thợ Tôi . . . chỉ muốn viết cho vui, cho ThÆ¡ mát lòng hả dạ đừng giáºn nữa . Không ngá» . . . ThÆ¡ lại qúa tin ngưá»i như váºy - Ngưng má»™t chút, PhanThà nh nói thâm, giá»ng trầm Ä‘i - Thú tháºt . . . hôm đó Ä‘á»c thư cá»§a Nhã ThÆ¡ tôi xúc động lắm . Cảm Æ¡n ThÆ¡ đã an á»§i và động viên tôi dù . . . hoà n cảnh cá»§a tôi không đến nổi bi đát như ThÆ¡ tưởng.
Nhún vai, Phan Thà nh kết thúc bà i diá»…n văn dà i bằng má»™t nụ cưá»i hiá»n . CÆ¡n giáºn phần nà o vÆ¡i Ä‘i, Nhưng Nhã ThÆ¡ vẫn cứng lòng quay mặt Ä‘i nÆ¡i khác . Phan Thà nh lại đến trước mặt cô:
- Thôi . . . cho năn nỉ Ä‘i mà , đừng giáºn nữa . Äá»n cho ThÆ¡ hai trái máºn đây . Vừa lòng chưa hả ?
Lại Ä‘em máºn ra nhá» ngưá»i ta, là m như ngưá»i ta là con nÃt không bằng váºy . Nhã ThÆ¡ nghe ghét qúa . . . cô trá» dà i môi đứng yên không nháºn . Phan Thà nh nhét đại hai trái máºn và o tay cô:
- Thôi, đừng là m bá»™ nữa . Lệ Hằng đã nói vá»›i tôi rồi . Nhã ThÆ¡ thÃch ăn máºn nhất Ä‘á»i đúng không ?
Lại nhá» Hằng, Nhã ThÆ¡ mắng thầm trong bụng . Nó thân vá»›i PhanThà nh bao giá», mà chuyện gì cÅ©ng kể cho anh nghe váºy ? Ngà y mai đến lá»›p nhất định cô sẽ cho nó biết tay Cây máºn trước cá»a phòng tôi nhiá»u trái lắm, nếu ThÆ¡ thÃch, má»—i ngà y tôi sẽ hái cho ThÆ¡ ăn . Máºn ngá»t và ngon lắm.
Lần trước đã thưởng thức rồi . Äúng là máºn ngá»t và ngon không thể tưởng . Nước bá»t tươm đầy lưỡi sâu cái nói cá»§a anh, nghe thèm lắm . . . nhưng Nhã ThÆ¡ lại ra vẻ bất cần: Trước cá»a phòng tôi cÅ©ng có máºn.
Nhưng . . . còn nhá» xÃu, chưa có trái.
PhanThà nh tiếp lá»i:
- Thơ à , mình là bạn của nhau đi . Tôi mến Thơ lắm đó . ..
Má»™t cái gì tháºt khẽ, rung lên trong trái tim cô sau câu nói cá»§a PhanThà nh . Nhẹ cắn môi, cô quay Ä‘i không nói, Phan Thà nh gáºt đầu:
- Tháºt đó, tôi không đùa nữa đâu . ThÆ¡ có chịu là m bạn vá»›i tôi không ?
Không !
Phình to đôi má vá»›i anh, Nhã ThÆ¡ co chân chạy tháºt nhanh ra hà ng dừa . Gió đêm thổi lạnh mà đôi má cô cứ nóng bừng lên ..
Hôm nay thầy cho cả lá»›p xem triển lãm tranh cá»§a há»a sÄ© lá»›n Thà nh Nhà n . Từng há»c tác phẩm cá»§a ông nhưng trưa biết mặt bao giá» nên cả bá»n nôn nao lắm . Từ hôm qua đã lo rạo rá»±c chuẩn bị rồi.
Ai cÅ©ng vui mừng chỠđón, chỉ có Nhã ThÆ¡ là buồn bã rầu rÄ© thôi . Cô không biết phải Ä‘i nhá» xe cùng ai cả . Ngưá»i duy nhất cô có thể nhá» mà không ngại là Lệ Hằng, lại chả thể giúp cô rồi . Nhà nó ở tÃt quáºn tư thà nh phố, không lẽ lại bắt nó đạp ngược và o chở cô Ä‘i.
Còn đám bạn gái chung phòng . Chúng không Ãch ká»· đâu, nhưng ngặt nổi chúng ốm nhom . . . Ä‘i má»™t mình còn chưa nổi, là m sao chở cái thân bồ tượng cá»§a cô.
Suy đi, nghĩ lại tình hình bây giỠchỉ còn mỗi Phan Thà nh là sẵn lòng chở cô thôi . Song . . . cô lại chẳng muốn nhỠvả anh chút nà o . ..
Bao tháng trôi qua, kể từ ngà y nháºp há»c . Má»i ngưá»i dưá»ng như quen vá»›i thân thể nặng nỠục ịch cá»§a cô nên không còn ra và o bà n tán nữa . Mặc cảm nhẹ vÆ¡i, Nhã ThÆ¡ giỠđây đã có thể tá»± nhiên chuyện trò cởi mở vá»›i má»i ngưá»i . Duy chỉ có anh . . . là cô không thể tá»± nhiên thôi . Vì sao ? Cô cÅ©ng không biết nữa.
Cô chỉ biết là mình thưá»ng lúng túng má»—i khi gặp anh . Cà ng không dám nhìn thẳng và o mắt anh . Má»—i lúc nghe anh nói, cô chỉ đáp nhát gừng từng chữ má»™t.
Phan Thà nh thì không thế . Tháºt tá»± nhiên, anh đối sá» vá»›i cô thân máºt chẳng khách sáo chút nà o . ThÆ¡a ?i mái đùa, anh trêu trá»c như không há» biết mình Ä‘ang là m má cô nóng bừng lên . CÅ©ng như hôm ấy . . . Nhã ThÆ¡ không biết anh vô tình hay cố ý đã chép bà i thÆ¡ Hoa Máºn và o táºp cá»§a mình.
Thi báo tưá»ng, Ä‘iểm thi Ä‘ua chung cả lá»›p . Váºy mà . . . cả bá»n chẳng đứa nà o thèm gánh vác . Viết má»™t bà i, ná»™p cho lá»›p phó văn thể mỹ là đủ lắm rồi . Chúng là m ngÆ¡ mặc kệ hạng ná»™p hết dần.
Là má»™t bà thư chi Ä‘oà n, Le Hang không dám là m ngÆ¡ dù lòng muốn lắm . Lãnh trách nhiệm biên táºp và trang trÃ, nó kéo luôn cô và Phan Thà nh và o cuá»™c.
Anh là lá»›p phó văn thể mỹ . DÄ© nhiên là có trách nhiệm rồi . Còn cô . . . pháºn sá»± gì đâu chứ ? Trong bà i báo, má»™t mình cô đã vẽ hai tranh biếm hoạ, má»™t truyện ngắn rồi.
Mà y biên táºp, tao trang trÃ, Phan Thà nh chép lại.
Mặc cho cô nhăn nhó chối từ, nhỠHang vẫn phân công một cách thản nhiên.
Là m biên táºp .Chà ! ThÆ¡ oai nhất tụi nà y rồi.
Äang loay hoay kiếm chá»— đặc bà n, nghe nhá» Hang phân công, Phan Thà nh ngước lên nhìn cô mỉm má»™t nụ cưá»i:
- Nè! Chá»— thân máºt nói nhá» . Äến bà i tôi . ThÆ¡ biên táºp nhẹ nhẹ tay thôi nhé.
Da.
Nháºn xấp bà i trên tay nhá» Hang, Nhã ThÆ¡ tìm má»™t góc cặm cụi ngồi biên táºp lại . Bá»n chúng viết cÅ©ng hay, nhưng . . . vì viết nhanh nên ẩu qúa!
Äặt hết tinh thần và o là m việc . Nhã ThÆ¡ không tham gia và o câu chuyện cá»§a nhá» Hang vá»›i Phan Thà nh, lòng thầm há»i: sao mình không thể như bạn, cưá»i đùa ThÆ¡a ?i mái cùng Phan Thà nh váºy ?
Hết rồi ư ?
Chép xong trang biên táºp cuối cùng cá»§a Nhã ThÆ¡, Phan Thà nh chợt keu lên:
- Các bạn có nháºn ra gì không ?
Không ! gì váºy ?
Cả hai đồng ngẩng lên . Phan Thà nh láºt kiểm tra những bà i đã viết:
- Tá» báo cá»§a chúng ta quá khô khan . Toà n nghị luáºn phê bình . Chẳng có bà i thÆ¡ tình nà o ca ?
Ừ ! đúng rồi . ..
Nhá» Hằng gáºt đầu rồi lo lắng:
- Là m sao bây giá» ? Nhã ThÆ¡ . . . hay là mà y là m đại má»™t bà i Ä‘i . Mà y vẫn thưá»ng là m thÆ¡, hay lắm mà !
Ôi ! Không được đâu!
Nhã Thơ giãy nãy lên:
- Tao có biết yêu là gì đâu mà bảo phải là m thơ chứ ?
Thì tưởng tượng.
Thôi ! đừng cải nữa!
Phan Thà nh chợt mỉm cưá»i:
- Bà i thơ đó tôi là m chỠThơ và Hang dán bà i lên báo đi.
À ! . . có giấy nháp không ?
Nói rồi, chợt nhìn thấy quyển táºp trước mặt mình . Không biết là táºp Nhã ThÆ¡, anh láºt ngay trang giữa, bấm tách cây bút cúi đầu chăm chú viết . ..
Cuối cùng, tá» báo cÅ©ng là m xong . Trông được lắm, không đến ná»—i nà o . Phan Thà nh và Lệ Hằng cứ gáºt đầu tấm tắc khen rồi tranh nhau Ä‘em ná»™p . Bá» mình Nhã ThÆ¡ dá»n dẹp chiến trưá»ng, giấy má»±c ngổn ngang.
Cầm cây chổi lên rồi bá» xuống . Nhã ThÆ¡ nóng lòng mở quyển táºp ra . Viết nháp sao mà chữ đẹp thế ? Không má»™t dấu xoá nà o:
- "Tôi gặp em ngà y nà o không nhớ nữa.
Buổi đầu tiên . . . mà lòng lại nao nao.
Tà ng máºn xanh . . . tà áo má»ng ngá»t ngà o.
Ãnh mắt là m quen . . . nụ cưá»i thầm xao xuyến".
Không có tên ngưá»i nháºn . Sao Nhã ThÆ¡ lại có cảm giác bà i thÆ¡ đó anh tặng cho mình ? để trái tim nghe má»™t chút gì xao xuyến . Äể đêm vỠép vá»™i bà i thÆ¡ và o nháºt ký, lòng trinh nữ bâng khuâng . ..
Trễ quá rồi, sao Thơ chưa chuẩn bị . ..
Giá»ng Phan Thà nh chợt há»i là m Nhã ThÆ¡ giáºt bắn ngưá»i . Chưa hoà ng hồn sau phút giây má»™ng tưởng . Cô ngÆ¡ ngác như ngưá»i mất hồn . Nhìn gia6y lâu má»›i hiểu anh nhắc mình chuyện gì.
Và o thay đồ nhanh đi . tôi đợi.
Nhã ThÆ¡ gáºt đầu, Phan Thà nh nhẹ mỉm cưá»i . Nhã ThÆ¡ nghe áy náy . ..
Nhưng như váºy . . . phiá»n anh quá.
Không phiá»n đâu.
Phan thà nh lại mỉm cưá»i:
- Nhanh Ä‘i ThÆ¡, má»i ngưá»i Ä‘i cả rồi.
Nhưng . . . tôi nặng lắm . ÄÆ°á»ng xa váºy . . . anh có chở nổi không ?
Nhã Thơ vẫn ngần ngừ . Phan Thà nh lừ đôi mắt, chẳng bằng lòng:
- Äừng coi thưá»ng tôi qúa ? Mà thôi, lần cuối . . . há»i ThÆ¡ có Ä‘i không ?
Äi . . . Ä‘i chứ!
Thấy anh giáºn, ThÆ¡ sợ qúa, gáºt đầu nhanh như con bá»a cá»§i.
Còn chưa và o thay quần áo ?
Trợn mắt, Phan Thà nh cố tình là m mặt nghiêm, nhưng không được . . . lại phá ra cưá»i khi thấy cô láºt Ä‘áºt chạy Ä‘i ngay . ..
Last edited by khungcodangcap; 29-11-2008 at 08:38 PM.
|

22-03-2008, 12:03 AM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Chương 9
Cũng tại mà y, khóc lóc nỗi gì ? Khi không lại giở hơi đi xem là m gì cho ra chuyện ?
Mắng từ sáng đến giá», Thấy Nhã ThÆ¡ cứ ngồi yên trên ghế đá gục đầu khóc mãi, Lệ Hằng không còn nhịn nổi gắt lên:
- Còn ngồi đó khóc hoà i sao ? Mau và o thăm Phan Thà nh một chút đi . Xin lỗi anh . ..
Cáºu và o má»™t mình Ä‘i, tá»› không dám và o đâu.
Vẫn gục đầu và o hai lòng tay, Nhã ThÆ¡ vừa khóc vừa trả lá»i.
Từ chiá»u qua đến nay, tá»› đã và o thăm Phan Thà nh hÆ¡n chục lần rồi, chỉ có cáºu là chưa và o lần nà o cả . Cáºu không quan tâm đến anh ấy hay sao ?
Lệ Hằng hạ nhá» giá»ng Ä‘i má»™t chút.
Nhã ThÆ¡ vẫn không ngẩng đầu lên, nước mắt tuôn dà i, cô nghe hối háºn nhiá»u . Chẳng phải không quan tâm, không lo lắng như nhá» Hằng đã vu oan . Từ chiá»u qua đến nay, không và o thăm anh được, lòng cô cứ nhấp nhá»m không yên.
Äi, không dám và o má»™t mình thì Ä‘i cùng tá»› váºy . Nắm lấy tay Nhã ThÆ¡, Lệ Hằng kéo cô đứng dáºy.
Không - Rụt tay mình lại, Nhã Thơ khóc lớn hơn - Tớ không mặt mũi nà o gặp Phan Thà nh đâu.
Không gặp thì vá» - Nhá» Hằng tháºt sá»± nổi nóng lên - Cứ ngồi khóc thì được tÃch sá»± gì ?
Mặc kệ tớ đi - Rụt tay lại, Nhã Thơ tiếp tục ngồi khóc.
Lệ Hằng thở một hơi dà i:
- Ừ, thì mặc kệ cáºu . Tá»› vỠđây.
Nói xong, nó đùng đùng giáºn dữ bá» Ä‘i ngaỵ Mặc cho Nhã ThÆ¡ muốn khóc đến bao giá» thì khóc . ..
Nhưng . . . nhá» Hằng vừa Ä‘i khá»i, Nhã ThÆ¡ láºp tức không khóc nữa . Nhón chân, đẩy nhẹ cá»a phòng, cô lén đưa mắt nhìn và o . Nhìn đầu và tay anh quấn đầy băng trắng toát, Nhã ThÆ¡ Ä‘au lòng quá . Cà ng hối háºn cà ng giáºn mình hÆ¡n . ..
Nhá»› lại hôm đó, Phan Thà nh trở cô Ä‘i xem triá»…n lãm rất vui . Dá»c đưá»ng cả hai nói chuyện vá»›i nhau nhiá»u lắm . Từ chuyện há»c hà nh đến sở thÃch riêng tá»± đến ước mÆ¡ hoà i bão.
Phan Thà nh tháºt có duyên, anh khéo khợi chuyện cho cô nói . Khoảng cách ngắn dần, Nhã ThÆ¡ thấy mình gần gÅ©i anh hÆ¡n.
Rồi cô lại xòt xa lòng khi nhìn thấy lưng áo anh đẫm đầy mồ hôi . Con đưá»ng xa qúa, cô lại nặng thế nà y . Chắc là anh mệt lắm . Không biến mình thà nh cÆ¡n gió xua cÆ¡n mệt giùm anh, Nhã ThÆ¡ bá»—ng nảy ra má»™t ý.
Lát nữa vá», không phiá»n anh chở nữa, cô sẽ Ä‘i bằng xe buýt . Lúc nãy, trước khi Ä‘i, sợ cô không có ngưá»i chở há»™, nhá» Nga đã táºn tình chỉ cho cô cách Ä‘i bằng xe buýt . CÅ©ng không khó lắm đâu . Chỉ sang xe má»™t lần là đến.
Biết nói sẽ bị anh cản, Nhã Thơ nhỠnhỠNga dán tiếp nói lại giùm rồi âm thầm lẻn ra ngoà i, đón xe buýt vỠtrước một mình.
Nà o ngá», nhá» Nga lại quên không nói . Äể anh phải lo lắng, kiếm tìm . Ngỡ cô bị lạc anh đã chạy kiếm khắp nÆ¡i, đến tối mịt má»›i thất vá»ng trở vá».
Trá»i mưa, đưá»ng trÆ¡n, đêm tối, xe lại thắng không ăn nên . . . Phan Thà nh đã bị đụng xe . Tin vỠđến trưá»ng đúng nữa đêm, là m cả khu ký túc xá nháo nhà o, không ai ngỠđược . ..
PhanThà nh đã tỉnh dáºy . Cố ngồi dáºy, anh dùng cánh tay còn lại cá»§a mình để rót nước . Tháºt khó khăn, lúng túng . . . mấy lần suýt là m cái ly rÆ¡i xuống đất vẫn chưa rót được:
- Äể tôi rót cho.
Sợ cái ly bể, Nhã ThÆ¡ báºt lá»i theo phản xạ, rồi chợt nhá»› cô ngây ngưá»i ra cá»a, đứng im.
ThÆ¡ đó hả - Quay đầu lại, nháºn ra cô, Phan Thà nh mừng rỡ - Mau và o rót giùm tôi ly nước . Khát qúa !
Thái độ anh vẫn tá»± nhiên thân máºt, như chẳng có chuyện gì . Nhã ThÆ¡ cúi thấp đầu là nhÃ:
- Xin lá»—i anh.
Sao lại xin lá»—i ? - rất ngạc nhiên, Phan Thà nh tròn đôi mắt, rồi lại mỉm cưá»i - Thôi đừng mau nước mắt khóc nhè nữa, lại rót giùm tôi ly nước mau lên.
Bước lại bà n rót ly nước, Nhã Thơ rưng rưng trao cho anh.
Anh Ä‘au lắm phải không ? Tất cả cÅ©ng tại tôi . Anh chá»i tôi, mắng tôi hay đánh tôi Ä‘i . Äừng tốt vá»›i tôi như váºy . . . lương tâm tôi ray rứt lắm.
Uống hết ly nước, trao lại cho cô cái ly không, Phan Thà nh nhẹ lắc đầu:
- Dùng từ khủng khiếp thế . Tôi đang đau cũng không trách Thơ đâu . Tất cả là tại tôi bất cẩn.
Không phải, tại tôi . . . tại tôi đã hại anh.
Äặt cái ly xuống bà n, Nhã ThÆ¡ cương quyết nháºn lá»—i vá» mình.
Thôi được, tôi không già nh nữa, biết có cãi cũng chẳng lại cô.
Phan Thà nh gáºt đầu, chuyển hướng:
- Thế Thơ có muốn chuột lỗi của mình không ?
DÄ© nhiên là muốn rồi . Nhã ThÆ¡ gáºt đầu ngay, đôi mắt mở to chỠđợi . PhanThà nh giấu nụ cưá»i.
Váºy thì . . . nhá» Tho đỡ há»™ tôi nằm xuống . Tay tôi Ä‘au qúa, không chống được . ..
Nhìn mặt anh nhăn nhó . Nhã ThÆ¡ lại quýnh lên . Cô láºp tức đỡ anh nằm xuống, tháºt nhẹ nhà ng.
Cám ơn Thơ nhé !
Nhìn mặt cô sáng bừng lên vá»›i niá»m vui cá»§a ngưá»i vừa chuá»™t được lá»—i lầm, Phan thà nh mỉm cưá»i nói tiếp:
- Còn nữa, tôi bắt Tho mỗi ngà y phải chép bà i, rồi manh và o đây giảng cho tôi hiểu đấy . Thơ có là m nổi hay không ?
Nổi . . . tôi là m nổi mà !
Không suy nghÄ©, Nhã ThÆ¡ gáºt đầu nhanh trong nụ cưá»i hiá»n cá»§a Phan Thà nh . Lương tâm cô phần nà o không còn ray rứt nữa.
Lén láºt sổ lá»›p cá»§a nhá» Hằng, biết được ngà y sinh cá»§a Phan Thà nh, Nhã ThÆ¡ vui lắm . má»™t tuần liá»n, lòng cô cứ nôn nao mong đợi.
Chẳng đáng giá gì đâu, chỉ là má»™t băng cassette thu các giá»ng ca anh thÃch và má»™t bó hoa thôi . Hoa cẩm chướng, má»™t loà i hoa mà u hồng nhạt có thân thẳng đứng mà cô yêu thÃch nhất.
Táºn mắt chứng kiến cả bá»n nam kéo nhau ra sân bóng rổ rồi, Nhã ThÆ¡ má»›i lên lén bước sang . Biết chẳng bị ai bắt gặp đâu, váºy mà . . . Cô vẫn run quá là rụn Tim Ä‘áºp thình thịch . Cô không biết mình sẽ nói gì khi gặp anh.
Chúc mừng anh hay sinh nháºt vui vẻ ?
Nhã ThÆ¡ suy nghÄ© mãi . Äến khi ngẩng đầu lên đã thấy mình đã đứng trước cá»a phòng anh rồi . Cắn môi, bạo gan, cô co ngón tay lên gõ nhẹ và o cánh cá»a . Chợt bên trong vang lên tiếng cưá»i khúc khÃch cá»§a má»™t ngưá»i con gái.
Ai thế nhỉ ? Tò mò ghé mắt qua khe cá»a, Nhã ThÆ¡ bá»—ng chết lặng ngưá»i Ä‘i . Bó hoa rá»i khá»i tay, bà ng hoà ng rÆ¡i xuống đất, vương vãi . ..
Trước mắt cô, trong vòng tay cá»§a Phan Thà nh là má»™t ngưá»i con gái đẹp . Äẹp hÆ¡n bất cứ cô gái nà o Nhã ThÆ¡ đã gặp trong trưá»ng . Rất sang trá»ng, rất mô- Ä‘en . Cô gái Ä‘ang tá»±a mặt mình ká» sát mặt Phan Thà nh mỉm cưá»i hạnh phúc trong nhìn yêu thương trìu mến cá»§a anh.
Má»™t giá»t nước mắt lặng thầm trà o ra khoé . Nhã ThÆ¡ nghe tim mình nhói niá»m Ä‘au . má»™t cái gì giống như ná»—i hụt hẫng trong cổ cứ lên dần . để cô chợt ngỡ ngà ng nháºn biết . Thì ra mình đã yêu . . . anh.
Má»™t tình yêu đơn phương, ngá»™ nháºn từ tình cảm cá»§a anh . Bao ngà y qua cô đã lầm . Äã vá»ng tưởng ở anh má»™t Ä‘iá»u xa hÆ¡n tình bạn . Äể bây giá» . . . giá»t vắn, giá»t dà i . Biết trách ai đây ? Trách mình qúa Ä‘a tình ? Hay trách Phan Thà nh đã đối xá» tốt cùng mình chứ ?
Phan Thà nh, lá»i em nói lúc nãy anh nghÄ© sao hả ? Quyết định nhanh Ä‘i, để em còn vá» trả lá»i vá»›i bác - Giá»ng cô gái trong như giá»t sương đêm, đánh thức cÆ¡n mÆ¡ tưởng cá»§a Nhã Thợ gạt nước mắt nhìn lên, cô lại thấy ngưá»i con gái lạ Ôm lấy cổ Phan Thà nh nÅ©ng nịu.
Vẫn như váºy thôi . Anh không thể nghe lá»i ba bá» há»™i hoa . theo kinh tế được.
Nhẹ Ôm lấy cổ ngưá»i yêu, Phan Thà nh rất trầm giá»ng:
- Nhưng như vầy, bác trai sẽ giáºn lắm đó . Anh không sợ sao ? - Äôi mắt tròn chá»›p chá»›p - Hôm qua, bác có dặn em nói rõ, nếu anh không chịu nghe lá»i bá» há»c, bác sẽ truất quyá»n thừa kế cá»§a anh.
Anh không sợ . PhanThà nh nheo má»™t con mắt mỉm cưá»i - Thế còn em, có sợ không ? Có yêu anh nữa khi anh không còn là cáºu qúy tá» cá»§a tổng giám đốc Phan Nhân ?
Phan Nhân - Tổng giám đốc công ty thép "Phan Nhân", tên tuổi lẫy lừng ư ? Nhã ThÆ¡ nghe choáng váng . Trá»i Æ¡i, tháºt bất ngá» . Phan Thà nh lại là con cá»§a má»™t tá»· phú tuổi tên lừng lẫy . Cả lá»›p, cả trưá»ng chẳng má»™t ai có thể tưởng đâu . Trông anh ngà y ngà y . . . bình thưá»ng qúa!
Em không sợ - Cô gái nghiêng đầu cưá»i nÅ©ng nịu - dù anh có trở thà nh hoa . sÄ© nghèo rá»›t mồng tÆ¡i, em vẫn yêu anh.
Cát Tưá»ng ! Em đã nói thì nhá»› nhé !
Như hạnh phúc, như yêu thêm chút nữa sau câu nói cá»§a ngưá»i thương, Phan Thà nh siết chặt vòng tay, kéo Cát Tưá»ng ngã nhà o xuống lòng mình . Ngay tầm mắt cá»§a Nhã ThÆ¡ . . . hai đôi môi dán chặt và o nhau, cuông nhiệt.
Không ! không còn can đảm đứng nhìn cánh Phan Thà nh âu yếm ngưá»i yêu, Nhã ThÆ¡ vụt chạy nhanh ra bá» sông dứng khóc.
Hết tháºt rồi . . . Chẳng còn gì để cô hy vá»ng nữa đâu . Phan Thà nh đã tháºt lòng yêu ngưá»i con gái ấy.
Cô gái tên Cát Tưá»ng, đẹp như má»™t nà ng tiên . Trong lúc mình thì . . . Nhã ThÆ¡ nghe tá»§i pháºn . má»™t trá»i má»™t vá»±c chẳng thể nà o so sánh được.
Tất cả cÅ©ng tại mình, tại mình thôi . Nhã ThÆ¡ lại khóc nức lên . Gió sông thổi lạnh . Bóng đêm dần như . . . Nhưng cô không nháºn biết . Thá»i gian như trở thà nh vô táºn vá»›i cô rồi . Trong cô bây giá» chỉ có nổi Ä‘au . Nổi Ä‘au và háºn tá»§i . Cô muốn khóc, khóc mãi . . . Khóc cho hình bóng Phan Thà nh theo dòng lệ kia nhoè nhoẹt, cho những niá»m thương theo dòng nước mắt kia tuôn chảy khá»i trái tim mình.
Nhưng . . . bất lá»±c qúa . Cà ng khóc cô cà ng thấy Ä‘au nhói trong tim, cà ng da diết yêu anh hÆ¡n nữa . Trá»i Æ¡i ! Cô không đà ng lòng mất anh đâu . Lại biết mình không đủ sức già nh anh ra khá»i vòng tay cá»§a Cát Tưá»ng.
Cô không biết là m sao ? Xin trá»i đất hãy cho cô má»™t lá»i khuyên đúng đắn . ..
má»™t đêm dà i lặng ngồi trong bóng tối, nhìn trăng sao và nghe tiếng côn trùng rả rÃch . Cuối cùng, Nhã ThÆ¡ cÅ©ng tìm cho mình được má»™t lá»i khuyên . Äó là . . . quên anh Ä‘i.
Phải . Quên anh . Cách duy nhất cô có thể là m được lúc nà y . Quên anh và giấu chặt niá»m Ä‘au . Chỉ còn má»™t năm nữa là ra trưá»ng rồi . Má»—i ngưá»i má»™t ngã, không còn gì lưu luyến nữa.
Äứng lên, hướng mắt vá» phÃa mặt trá»i má»c, Nhã ThÆ¡ hÃt má»™t hÆ¡i dà i như mong đất trá»i hãy ban cho mình thêm nghị lá»±c để cô có đủ sức mạnh vượt qua bản thân mình, để cô có thể quên được Phan Thà nh.
Thá»i gian thấm thoát trôi, má»›i đó mà đã má»™t năm . Cuối cùng, ngà y mong đợi cá»§a các sinh viên đã đến.
Liên hoan đêm nay, ngà y mai đã chia tay vá»›i nhau rồi . Phan Thà nh bùi ngùi đưa mắt nhìn đám bạn . Những chà ng trai, những cô gái như đã quên mất giá»›i tÃng, vô tư cùng nhau trên bà n tiệc nói cưá»i vui ve ?
Cưá»i nói đó, nhưng Phan Thà nh lòng ai lúc nà y cÅ©ng ngáºp đầy lưu luyến . Năm năm dà i sống cạnh bên nhau, vui buồn cùng chia sẽ, tháºm chà hiểu lầm, giáºn dá»—i tát tai nhau . Nhưng . . . giá» nà y, phút nà y, Phan Thà nh biết, chẳng còn ai nhá»› đến những tiểu tiếc vụn vặt Ä‘á»i thưá»ng ấy . Vá»™i ghi cho nhau dòng địa chỉ, tặng cho nhau những tấm ảnh . Ai cÅ©ng mong mang theo bên mình là m ká»· niệm má»™t thá»i sinh viên đầy thÆ¡ má»™ng.
Uống Ä‘i anh Thà nh - Thu Vân cụng ly vá»›i anh xong rồi ngá»a cổ lên uống cạn . Phan Thà nh cÅ©ng mỉm cưá»i trăm phần trăm sạch hết ly mình . Phải công nháºn lá»›p Mỹ Thuáºt 8 cá»§a anh chịu chÆ¡i hết xảy . Con gái cÅ©ng uống bia, cụng ly cốp cốp, trăm phần trăm náo nhiệt.
Há» không phải là những cô gái bê tha, trụy lạc rượu chè đâu . Há» chỉ xả láng má»™t đêm nay, cho hết tình bè bạn . Mai nà y đưá»ng Ä‘á»i trôi nổi, kẻ Bạc Liêu, đứa Sóc Trăng, thằng táºn Tuy Hoà . . . biết bao giá» má»›i được gặp nhau ? NghÄ© đến Ä‘iá»u nà y, Phan Thà nh bá»—ng thấy đôi mắt cay xè, muốn khóc.
Sinh ra và lá»›n lên từ má»™t gia đình truyá»n thống kinh doanh, Phan Thà nh không hiểu sao mình lại yêu há»™i hoa. . Cãi lá»i cha, năm năm qua, anh đã phải vừa há»c vừa là m kiếm thêm tiá»n nuôi sống bản thân . Cháºt váºt lắm, nhưng nhá» có Cát Tưá»ng, cô hiểu và luôn động viên anh kịp thá»i kịp lúc . Ra trưá»ng rồi, anh nhất địng sẽ trở thà nh má»™t danh há»c tên tuổi lẫy lừng để không phụ công cô kỳ vá»ng.
Phan Thà nh, em muốn nói chuyện riêng với anh một lát.
Giá»ng Le Hang chợt vang lên cắt ngang dòng suy nghÄ© cá»§a Phan Thà nh . Anh quay lại, mỉm cưá»i cùng cô bước đến bên tà n máºn vắng:
- Chuyện gì thế ?
má»™t năm qua em đã giấu kÃn trong lòng, nhưng bây giá» nhìn Nhã ThÆ¡ Ä‘au khổ mà em lại chẳng đà nh tâm . Phan Thà nh, anh có biết là mình vô tình lắm hay không ? Giá»ng Le Hang như trách móc . Phan Thà nh ngÆ¡ ngác:
- Sao Nhã Thơ lại đau khổ, sao em lại trác anh vô tình hả ?
Nhã ThÆ¡ đã bắt em thá» phải giấu anh và tất cả má»i ngưá»i . Nó nói là sẽ quên anh, nhưng em biết nó chẳng thể nà o quên anh được . Phan Thà nh, anh có biết Nhã ThÆ¡ nó yêu anh lắm hay không ? - Le Hang như muốn khóc.
Nhã ThÆ¡ yêu anh ? - Như tiếng sét nổ giữa không trung, Phan Thà nh ngẩng ngưá»i ra, ngÆ¡ ngác.
PHải.
Gáºt đầu Le Hang kể cho Phan Thà nh nghe tình cảm cá»§a Nhã ThÆ¡, vá» nổi khổ Ä‘au mà Nhã ThÆ¡ đã âm thầm gánh chịu suốt ngần ấy năm trá»i.
Nghe cô kể mà tâm hồn Phan Thà nh như lÆ¡ lững . Anh không ngá» lòng tốt cá»§a mình đã hại Nhã Thợ Trá»i Æ¡i ! Thú tháºt lòng, anh không há» có tình ý,cÅ©ng chẳng có chút ý niệm gì vá» tình yêu cá»§a Nhã Thợ Thấy cô quê mùa, xấu xà bị bạn bè trêu ghẹo và xa lánh, anh tá»™i nghiệp, chỉ muốn giúp đỡ động viên cô . ..
Hèn gì, bây giá» Phan Thà nh má»›i phát hiện tháid độ kỳ lạ cá»§a Nhã ThÆ¡ trong năm cuối . Cô xa lánh, lánh mặt và Ãt nói chuyện cùng anh . Gương mặt lúc nà o cÅ©ng buồn buồn, trầm lặng, Ãt cưá»i, Ãt nói . Cô Ä‘au khá»™ lặng thầm trong tuyệt vá»ng mà anh lại ngỡ cô đã trưởng thạnh, chững chạc nên không quan tâm đến . Tá»™i nghiệp biết bao.
Chuyện nà y là tá»± Nhã ThÆ¡ . . . kể xong, Le Hang cất giá»ng trầm trầm - nó không thể trách anh và em cÅ©ng váºy . Em chỉ muốn anh đến gặp Nhã ThÆ¡ tạm biệt và i câu cho đỡ tá»§i thôi Bây giá» Nhã ThÆ¡ ở đâu rồi ? - Phan Thà nh ngẩng đầu lên tìm kiếm.
Ngay từ khi cuá»™c liên hoan bắt đầu, nó đã bá» ra ngoà i bá» sông ngồi khóc - Le Hang thở ra má»™t hÆ¡i - thương nó quá, nên em má»›i đến tìm anh . Tháºt . . . không biết mình sai hay đúng nữa.
Em không sai đâu ! - Phan Thà nh lắc đầu - Cảm ơn em đã cho anh biết . Vì dù không thể đáp lai tình cảm của Nhã Thơ, anh cũng đâu thể vô tình bỠmặc Nhã Thơ trong đau khổ . và i câu an ủi sẽ là m Nhã Thơ ấm lòng hơn.
Váºy thì anh Ä‘i Ä‘i . . . em phải ra vá»›i các bạn đây ! - vẫy tay tạm biệt Phan Thà nh, Le Hang ùa và o vá»›i đám đông.
Nương theo ánh trăng má» tá», Phan Thà nh lần bước ra bá» sông vắng . Tuy hÆ¡i bia có là m bước chân hÆ¡i chệnh choạng, anh vẫn nháºn ra dáng Nhã ThÆ¡ ngồi cạnh gốc dừa . Mái tóc dà i trong trăng sáng, đôi vai từng cháºp cư run lên . Anh dịu dà ng cất tiếng:
- Nhã Thơ !
Quay đầu lại, nháºn ra anh, đôi mắt Nhã ThÆ¡ mở lá»›n ngạc nhiên . Ná»a mừng, ná»a sÆ¡ . . . cô run run há»i:
- Anh ra đây là m gì ?
Phan Thà nh ngồi xuống cạnh cô trên một cái rễ dừa.
Le Hang đã kể tôi nghe tất cả . Xin lá»—i Tho, tháºt tình tôi không cố ý.
Le Hang đã kể anh nghe ! Ôi !
Dưới ánh trăng, PhanThà nh thấy rõ mặt Nhã ThÆ¡ đỠbừng lên xấu hổ . Lặng ngưá»i má»™t giây, cô bá»—ng đứng báºt lên bá» chạy . Phan Thà nh Ä‘uối theo cô:
- Nhã Thơ.
Anh đừng nói nữa ! - Nhã ThÆ¡ giấu mặt và o đôi tay nói lá»›n - Tôi biết . . . tôi biết mình không xứng vá»›i anh . Tôi cÅ©ng biết mình quá đèo bồng mÆ¡ tưởng . Nhưng . . . anh an tâm, đã ra trưá»ng anh không còn sợ bị tôi là m phiá»n nữa.
à tôi không phải thế ! - Biết Nhã ThÆ¡ đã hiểu lầm, Phan Thà nh vá»™i Thà nh minh - Tôi không bao giá» nghÄ© vá» ThÆ¡ như váºy . Tôi chỉ . ..
Anh đừng nói nữa . Tôi không nghe đâu . ..
Bịt chặt tai mình, Nhã ThÆ¡ oà khóc rồi vụt chạy . Phan Thà nh Ä‘uổi theo cá»™ Äến táºn cuối bá» sông . Cùng đưá»ng, Nhã ThÆ¡ má»›i quay đầu lại:
- Vì tôi yêu anh đó . Có sao không ? Anh quyá»n gì mà cấm tôi không được yêu anh chứ ? Tôi chỉ yêu lặng thầm, yêu má»™t mình tôi . Không ảnh hưởng gì vá»›i anh và cô Cát Tưá»ng, sao anh còn không để tôi yên ?
Nhã Thơ . ..
PhanThà nh bước đến cạnh cô.
Bình tỉnh lại . Tôi không trách cÅ©ng không cấm Tho yêu tôi, cÅ©ng chẳng coi thưá»ng ThÆ¡, mà ngược lại, tôi tôn trá»ng tình cảm tốt đẹp cá»§a Tho đã dà ng chá» ThÆ¡ cÅ©ng đừng mặc cảm . Không đáp lại tình cảm cá»§a ThÆ¡ tôi chẳng phải chê ThÆ¡ không bằng Cát Tưá»ng, mà tại vì . . . chúng ta gặp nhau trá»… qúa thôi . Thú tháºt, tôi cÅ©ng mến ThÆ¡ nhiá»u lắm.
Anh nói tháºt không ?
Äôi mắt Nhã ThÆ¡ mở lá»›n . PhanThà nh lau giùm cô mấy giá»t nước mắt còn động lưng chừng trên đôi má.
Tháºt . Tôi mến ThÆ¡ lắm . Mến cái tÃnh ngây thÆ¡, tháºt thà và . . . Cả cái tÃnh hay khóc cá»§a ThÆ¡ nữa đó.
Thấy Nhã Thơ đứng yên, mắt long lanh hạnh phúc, Phan Thà nh nói thêm:
- Ngà y mai ra trưá»ng rồi, tôi muốn Tho đừng buồn nữa . Chúng ta không duyên nợ thì là m bạn tốt vá»›i nhau Ä‘i . Thưá»ng xuyên viết thư cho nhau, ThÆ¡ nhé ! Tôi mong ThÆ¡ tá»± tin, yêuÄ‘á»i và . . . hạnh phúc.
PhanThà nh! anh tốt quá ! - Nhã Thơ đưa tay quét nước mắt - Cảm ơn anh.
Äừng khách sáo! - Phan Thà nh lại dùng khăn lau nước mắt cho cá»™ Nhã ThÆ¡ chợi nắm lấy tay anh:
- Em có một yêu cầu, mong anh đừng từ chối.
Thơ nói đi . ..
Em muốn được anh hôn - Nhã ThÆ¡ tha thiết - Trong Ä‘á»i mình, em chưa từng được ai hôn bao giá» cả . Có lè sau nà y cÅ©ng thế . Rất nhiá»u lần, má»™t mình trong bóng đêm, em đã thầm mÆ¡ tưởng được anh hôn . Phan Thà nh, xin anh đừng từ chối . Ngà y mai chúng ta đã ra trưá»ng, đã không còn gặp lại nhau nữa rồi . Hãy tặng em má»™t nụ hôn là m kỹ niệm Ä‘i anh.
Giá»ng cô da diết, ánh mắt cô chân thà nh qúa . Trái tim Phan Thà nh dao động . Là m sao anh có thể từ chối má»™t yêu cầu đáng thương đến thế . Chỉ má»™t nụ hôn thôi . . . Cát Tưá»ng biết chắc sẽ không nổi giáºn đâu . Nhã ThÆ¡ tá»™i nghiệp, dáng thương biết mấy, Ä‘ang run rẩy cánh môi chỠđón.
Rất chân thà nh, tôn trá»ng, Phan Thà nh từ từ nâng mặt Nhã ThÆ¡ lên, nhẹ đặt nụ hôn lên giá»t nước mắt cá»§a cô, anh nghe tim rạt rà o bao cảm xúc . Bá» môi ngÆ¡ ngác qúa, nhưng chứa đựng má»™t tình yêu vô cùng mãnh liệt.
Ná»—i Ä‘am mê lẫn men rượu ngây ngất đã cuốn phăng lý trà cá»§a PhanThà nh . Trong má»™t phút không là m chá»§ lấy mình, anh đã vô tình bước qua Ä‘á»i con gái cá»§a Nhã ThÆ¡.
Phan Thà nh, anh nghÄ© gì mà cứ ngồi im váºy ? - thấy ông cứ bất động như pho tượng đá, bà Tưá»ng lo lắng Ä‘áºp mạnh tay xuống vai ông - Có phải anh có tâm sá»± gì không ?
Chá»›p mắt, vụt thoát khá»i cÆ¡n má»™ng tưởng, Phan Thà nh bá»—ng rùng mình sững sốt . Thá»i gian trôi tháºt nhanh . Má»›i đó đã mưá»i mấy năm rồi.
Ông đúng là vô tình qúa . Sau đêm ấn ái bất đắc dÄ©, ông đã không má»™t lần nhắc đến hai tiếng Nhã ThÆ¡, cÅ©ng không há» gởi cho nà ng lá thư thăm há»i nà o . Vô trách nhiệm . Ông đã bá» quên Nhã ThÆ¡ cùng lá»—i lầm cá»§a mình.
Tình yêu vá»›i Cát Tưá»ng, cùng những thà nh bại trên đưá»ng mưu sinh đã là m ông quên mất.
Nhã ThÆ¡, hay nói đúng hÆ¡n là ông đã cô tình lẩn tránh nà ng . Ông sợ Cát Tưá»ng biết . Ông sợ lâu đà i hạnh phúc cá»§a mình sụp đổ tan tà nh . Ông đúng là Ãch ká»·, chỉ biết nghỉ đến bản thân mình . tháºt không tương xứng vá»›i tình yêu cao đẹp cá»§a Nhã ThÆ¡ dà nh cho.
Tự trách mình, ông bỗng thấy vô lý qúa . Sao lại phải đắn đo, do dự ? Nhã Thơ cần đến ông . Lẽ ra ông phải đến ngay mới đúng.
Trong thÆ¡, nà ng lại hẹn gặp ông trong bệnh viện . Ôi, sao ông ngu ngốc quá . Không nghÄ© ra rằng nà ng Ä‘ang lâm trá»ng bệnh, Ä‘ang gặp cảnh khó khăn cần ông giúp đỡ.
NghÄ© đến đây, hối háºn qúa, ông bá»±c dáºy bước Ä‘i ngay trước cặp mắt sững sá» ngo ngác cá»§a Cát Tưá»ng . Bà muốn Ä‘uổi theo ông, muốn truy tìm cặn kẽ nguyên nhân . . . Nhưng lại phải đứng yên bất lá»±c nhìn ông cùng chiếc Mercedes khuất xa dần . Bởi hiện tại, bà cùng có việc quan trá»ng cần giải
Last edited by khungcodangcap; 29-11-2008 at 08:44 PM.
|

22-03-2008, 12:03 AM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Chương 10
Sau khi há»i thăm cô y tá trá»±c, quẹo và i vòng tìm kiếm, cuối cùng ông Thà nh cÅ©ng tìm ra phòng cá»§a Nhã ThÆ¡.
Bà nằm phòng dịch vụ, hạng sang nhất bệnh viện vá»›i đầy đủ tiện nghi, có cả má»™t cô y tá riêng chăm sóc cho mình . Äiá»u đó đã đánh tan ý nghÄ© Nhã ThÆ¡ cần đến sá»± giúp đỡ vá» kinh phà cá»§a ông Thà nh . Váºy . . . bà cần gặp mình để là m gì ? Run sÆ¡ . . . Ông cầu mong đừng nói bà gặp ông lần cuối.
Cánh cá»a báºt mở . Ông nháºn ra Nhã ThÆ¡ ngay dù bà tiá»u tuỵ lắm . Mặt hốc hác xanh xao, mắt lá»i đỠkhông còn thần khà Nghe động bà quay đầu nhìn lại . Qua ánh mắt sáng ngá»i lên, ông biết bà đã nháºn ra mình . Gáºt đầu, ông lúng túng tìm danh xưng . Mái đầu đã Ä‘iểm bạc rồi . . . sao ông vẫn gá»i bà là ThÆ¡ như hai mươi năm vá» trước.
Chà o Thơ.
Chà o anh.
Bá» môi héo hắt nở nụ cưá»i . Bà chống tay gắng sức ngồi lên nhưng không nổi, ông vá»™i đưa tay cản:
- Cứ nằm đó, không cần khách sáo đâu.
Bây giá» anh má»›i đến . . . để em sợ mình không còn dịp gặp anh trong Ä‘á»i nữa . Giá»ng bà như há»n trách . Nghe lương tâm cắn rứt tháºt nhiá»u, ông dối:
- Tại . . . tôi báºn nhiá»u việc quá - rồi láºp tức ông lảng sang chuyện khác - ThÆ¡ bệnh gì ? Bao lâu rồi ? Sao bây giá» má»›i cho tôi biết ?
Ngồi xuống Ä‘i anh! - Bà chỉ tay và o chiếc ghế cạnh giưá»ng . Gương mặt nhợt nhạt hồng lên như được tiếp thêm luồng sinh khà - Gặp anh lần nà y, em mãn nguyện rồi, có chết cÅ©ng an lòng.
Kìa, ThÆ¡ đừng nói váºy.
Vá»™i lắc đầu, ông tìm lá»i an á»§i:
- Y há»c bây giá» tiến bá»™ lắm . Bệnh gì cÅ©ng chá»a khá»i . Äừng bi quan đó !
Em không bi quan ! - Bà nhẹ lắc đầu - Sức mình em tá»± biết - - Rồi bà chợt há»i - Gia đình anh hạnh phúc lắm phải không ?
Sợ bà lại chạnh lòng, tá»§i pháºn . Ông Thà nh lắc đầu:
- CÅ©ng thưá»ng thôi, như bao nhiêu gia đình khác . Vui có mà buồn cÅ©ng có.
Anh đừng giấu em - Äôi mắt bà ươn ướt - Từ lâu, em vẫn thầm dõi theo anh.
Thơ nói sao ? - Ông như không tin - Thơ bảo là vẫn dõi theo tôi ư ?
Äúng váºy - Bà gáºt đầu - Em vẫn thầm dõi theo anh . Không tin để em nói nhé . Có phải sau khi ra trưá»ng, anh đã mở má»™t phòng tranh, nhưng khi công việc bắt đầu suông sẻ thì anh đà nh dẹp vì ba anh qua Ä‘á»i đột ngá»™t . Không nở là m mẹ phiá»n lòng, anh phải tiếp nháºn công tỵ Ba năm sau, mà n tang thì anh cưới Cát Tưá»ng là m vÆ¡.
Qá»§a không sai, Nhã ThÆ¡ đã kể đúng vanh vách bước đưá»ng thăng trầm lên xuống trong cuá»™c Ä‘á»i ông.
Tháºt ngạc nhiên, tháºt ray rứt . Nhã ThÆ¡ Ä‘a tình đến thế ư ? Lẽ nà o nà ng ôm mãi bóng hình ông trong cô đơn trá»n kiếp ? Em sẽ không là m phiá»n anh, sẽ không là m xáo trá»™n cuá»™c sống gia đình êm ấm cá»§a anh, nếu không vì con cá»§a chúng mình . ..
Xoảng !
Tách trà vừa cầm lên đã rÆ¡i xuống đất vỡ tan . Vá»™i nắm lấy tay bà ông há»i gấp:
- Thơ nói gì ? Phải chăng . . . lần ấy . . . chúng ta đã . ..
Phải . ..
Nước mắt bắt đầu rơi trên đôi má nhăn nheo . Bà nói trong thổn thức:
- Chút kỷ niệm của anh không ngỠđể lại kết qủa . một đứa con đã được hình thà nh . ..
Má»™t đứa con . . . Trá»i Æ¡i ! - Trái tim ngừng Ä‘áºp trong niá»m vui đến bất ngá» . Ông báºt lên cưá»i vang như đứa trẻ - Nhưng sao đến táºn bây giá» . . . ThÆ¡ má»›i cho tôi biết ? Nó đâu rồi ? Là gái hay trai váºy ? Mau kêu nó và o đây . ..
Em không biết - Lá»i nói cá»§a bà như gáo nước lạnh tạt và o giữa mặt ông - Không biết nó ở đâu, cÅ©ng không biết nó là trai hay gái.
Sao . . . kỳ váºy ? - Mặt tái xanh, ông lo sợ bà đã đùa mình . ..
Ừ . ..
Cắn môi, bà khóc nức lên.
CÅ©ng như anh, em vừa biết tin con còn sống trá»n tháng nay thôi . ..
Em nói váºy là sao ? - Ông lạ lẫm - Sao chỉ má»›i biết tin con trá»n tháng nay thôi ? Em sanh con sao không biết nó là gái hay trai hả ?
Vì . ..
Nghẹn ngà o bà kể . ..
Ra trưá»ng, trở vá» nhà vá»›i bà o thai hoang trong bụng, Nhã ThÆ¡ đã là m cho mẹ giáºn phừng phừng . Vốn gia đình nho giáo, ná» nếp xưa nay bà không thể để con đánh mất tiếng thÆ¡m trong má»™t phút.
Ngay từ khi bụng Nhã ThÆ¡ còn nhá», chưa bị ai phát hiện, bà đã đưa cô ra Nhã Trang, đến ở tạm trong nhà má»™t ngưá»i bà con xa, chá» sanh nở.
Thá»±c chất, má»i việc đã được sắp bà y, nhưng Nhã ThÆ¡ không há» biết . Lúc lên bà n sanh . . . chưa kịp nhìn mặt con, nà ng đã bị bà mụ cho ngá»i ngay má»™t liá»u thuốc mê tháºt mạnh . Äến khi tỉnh lại, nà ng nghe bà mụ bảo đứa bé vừa sanh ra đã chết rồi Chết rồi! Nhã ThÆ¡ nghe như đất trá»i sụp đổ . Tin ngay lá»i bà mụ, vì nà ng không sao tin nổi mẹ cá»§a mình lại có thể nhẫn tâm đến thế, đà nh lòng vứt bá» cháu ngoại ngay khi chưa nhìn đến mặt.
VỠnhà , nghe mẹ báo con là một đứa bé trai, cân nặng hai ký tám . Nhã Thơ cứ đinh ninh thế . Nà ng đặt ten con là Quốc Bảo . . . đêm ngà y thương nhớ.
Ngà y tháng dần trôi, Nhã ThÆ¡ quyết không lấy chồng theo lá»i mẹ . Héo hắt má»i mòn thương nhá»› cố nhân . Ngà y đên ray rứt, trăn trở nhá»› con thÆ¡ . . . nà ng vướng và o tâm bệnh không thuốc chữa . Sức lá»±c cạn dần, cạn dần . . . như ngá»n đèntà n dần trước gió.
Trước giá» lâm chung, mẹ bá»—ng gá»i Nhã ThÆ¡ tá»›i gần tiết lá»™: Rằng đứa bé năm xưa . . . bà không biết là trai hay gái . Rằng nó không chết, mà đà được đưa ngay và o cô nhi viện.
Lá»i mẹ như liá»u thuốc hồi sinh, Nhã ThÆ¡ bừng sức sống . Láºp tức bay ra Nhã Trang tìm bà mụ năm xưa đã đở cho mình . Nhã ThÆ¡ hy vá»ng tìm ra tông tÃch con thÆ¡.
Nhưng . . . trá»i đất đã chẳng thương cho nà ng . má»™t ngưá»i chưa từng hạnh phúc trong Ä‘á»i . Khi đến nÆ¡i, nà ng nháºn được tin bà mụ đã qua Ä‘á»i cách đó không lâu.
Bà mụ chết . Tông tÃch không còn, nhưng Nhã ThÆ¡ quyết tâm không bá» cuá»™c . ÄÆ°á»£c biết bà tên Nguyá»…n Thị Là i, cô đã đến từng cô nhi viện há»i thăm . Rằng và o ngà y ấy, tháng ấy . . . có ngưá»i phụ nữ nà o cho má»™t đứa con.
Hà ng trăm cô nhi viện, hà ng vạn ngưá»i tên Nguyện Thị Là i, việc tìm con khó hÆ¡n mò kim đáy biển . . . Nhưng Nhã ThÆ¡ vẫn không nản lòng, sá»n chà . Nà ng tìm mãi, tìm mãi đến mòn hÆ¡i kiệt sức . ..
Nghe bà kể là m ông không cầm được lòng . Nước mắt tuôn dà i theo câu chuyen . Ông xót xa lòng nghÄ© đến cảnh bà phải má»™t mình bụng mang dạ chá»a, chịu bao lá»i chê trách cá»§a ngưá»i Ä‘á»i, đến nổi khổ mất con bao năm dà i má»™t mình bà phải gánh . ..
Rồi ông lại nghÄ© thương con . Äứa con mà ông ngỡ sẽ không bao giá» có được trong Ä‘á»i, phải vất vương nương nhá» lòng hảo tâm cá»§a xã há»™i . Trá»i Æ¡i . . . bao năm qua . . . con lá»›n khôn hay gặp mệnh hệ gì ? Con là trai hay gái ?
Vá»›i ba Ä‘iá»u đó bây giá» không quan trá»ng . Là gái hay trai, ba cÅ©ng yeu thương, cÅ©ng bù đắp cho con tình thương từng ấy năm trá»i thiếu vắng . Ba nhất định sẽ tìm lại con dù phải lá»™n cả trái đất lên kiếm.
Phan Thà nh, anh giúp em tìm con có được không ? Em muốn nhìn nó lần cuối trước khi nhắm mắt.
Em đừng nói báºy - Nắm lấy tay bà , ông ân cần - Sẽ không sao đâu . Anh nhất định tìm con cá»§a chúng ta vá».
Cảm Æ¡n anh - Hạnh phúc, bà mỉm cưá»i trong nước mắt.
Thấy bà có vẻ mệt, ông nói:
- Em nghỉ nhé ! Anh vá» . . . chiá»u sẽ đến thăm em.
Anh đừng . . . đi luôn nhé - Nắm lấy tay ông, bà như lo lắng.
Ông siết nhẹ tay bà :
- Không đâu . Anh sẽ đến . . . sẽ tìm con vỠcho em . Ngủ ngoan đi.
Dạ - Gáºt đầu, bà nhắm mắt ngá»§ ngon như đứa tre ?
Ông Thà nh bước vội và o phòng bác sĩ.
Xin bác sÄ© cảm phiá»n, tôi muốn biết rõ bệnh tình cá»§a bệnh nhân Trần Nhã ThÆ¡.
Ông là . ..
Vị bác sÄ© ngáºp ngừng . Ông Thà nh ngồi xuống chiếc ghế đối diện, nói như khoe:
- Tôi là ba của con bà ấy.
Thoáng ngạc nhiên vá» cách giá»›i thiệu lạ lùng cá»§a Ông Thà nh, vị bác sÄ© chau mà y lại rồi giãn ra nhanh . Thôi chuyện Ä‘á»i, thắc mắc là m gì.
Xin bác sÄ© trả lá»i chá» Bà ấy bệnh gì ? Có nguy hiểm đến tÃnh mạng không ? - Ông Thà nh nôn nóng . Vị bác sÄ© cất giá»ng trầm trầm:
- Bà Thơ không bệnh gì, chỉ mắc chứng hoang tưởng tự ám thị mình thôi.
Váºy là sao ? Tôi không hiểu ? Không rõ nguyên nhân, nhưng tôi Ä‘oán rằng trong Ä‘á»i bà đã gặp nhiá»u Ä‘au khổ và hiện tại Ä‘ang lâm và o tâm trạng vô cùng tuyệt vá»ng . Sợ đối diện cùng thá»±c tế phá»§ phà ng, bà trốn tránh tìm và o cái chết.
Hiểu rồi ! - Gáºt đầu . Ông Thà nh chợt hiểu ra tất cả . Nguyên căn bệnh cá»§a Nhã Thợ Bà đã qúa má»i mòn mệt má»i sau thá»i gian dà i lặn lá»™i tìm con . Khao khát gặp con đã đưa bà đến ý nghÄ© cáºy nhỠông.
Nhưng lại sợ phá tan hạnh phúc cá»§a ông vá»›i Cát Tưá»ng . Bà không dám . Chỉ tá»± nhá»§ thầm, sẽ gặp ông, sẽ cáºy nhỠông khi cần thiết nhất vá»›i má»™t ký do vô cùng chÃnh đáng.
à nghÄ© đã lá»›n dần trong tâm tưởng . Bà khát khao, hy vá»ng, trông mong cho đến má»™t ngà y . . . nó biến thà nh sá»± tháºt . Khi bị má»™t cÆ¡n cảm xoà ng quáºt ngã, bà đã quá mừng vui, đã ngỡ mình mắc bệnh hiểm nghèo . Äã có thể gặp ông, nhỠông tìm lại đứa con cho mình gặp mặt lần cuối.
Äiá»u đó tháºt tai hại - Vị Bác sÄ© cắt lá»i - Nếu bà ThÆ¡ cứ thế, cứ ảo tưởng đắm mình và o căn bệnh hiểm nghèo, không ăn uống, không chữa trị thì . . . từ bệnh tưởng sẽ thà nh bệnh tháºt . má»™t khi tinh thần hoà n toà n suy sụp thì . . . không thuốc nà o chữa được đâu.
Bác sÄ© nói váºy . . . - Ông Thà nh lo sợ - NghÄ©a là . . . dù không bệnh, Nhã ThÆ¡ cÅ©ng nguy hiểm ư ?
Còn nguy hiểm hÆ¡n bệnh tháºt gấp mấy lần - Vị bác sÄ© khà n khà n giá»ng - Qua lâm sà ng cho biết, bà đã có triệu chứng thoái hoá, các tế bà o Ä‘ang chết dần Ä‘i, mà . . . hiện tại bệnh nà y không thuốc chữa.
Xin bác sĩ cứ ra toa, mất bao nhiêu toi cũng đủ sức mà .
Vấn đỠkhông phải ở mắc rẻ, mà ở chổ bệnh tâm lý, chỉ chữa bằng tâm lý mà ThÆ¡i - Vị bác sÄ© mỉm cưá»i - Muốn là m bà ta hết bệnh chỉ còn má»™t cách là là m cho bà ta yêu Ä‘á»i trở lại . Chịu ăn uống, lạc quan, ham sống thì . . . má»i việc coi như giải quyết xong . Nhưng việc nà y xem ra . . . không dá»… chút nà o . Chúng tôi đã là m đủ má»i cách, song . . . vô hiệu.
Äể chứng minh, vị bác sÄ© kê ra hà ng lô những phương pháp mà mình cùng táºp thể y bác sÄ© đã là m, nhưng ông Thà nh chẳng còn tâm tư đâu nghe nữa . Là m Nhã ThÆ¡ vui, yêu Ä‘á»i, ham sống . . . chỉ còn má»™t cách thôi . Phải nhanh chóng tìm ra đứa con.
Nhưng biết tìm nó ở đâu ? Chân trá»i góc biển . Biết bao cô nhi viện, biết bao đứa trẻ bị bá» rÆ¡i . Là m sao ông có thể tìm ra nó trong má»™t sá»›m má»™t chiá»u ?
A ! phải rồi ! Chợt nhớ ra, đôi mắt ông bừng sáng . Việc nà y phải nhỠđến TỠÂn . Dù sao con bé ấy cũng lớn lên từ cô nhi viện.
Nhìn điệu bộ TỠÂn rón rén đi và o phòng Nhã Thơ, Ông Thà nh nghi ngỠnói:
- Chắc ăn không ? Sao thái độ con bé chẳng tự nhiên chút nà o ? coi chừng lộ chuyện là hư hết.
Da . . . chắc không sao đâu - Trấn an ông mà VÄ©nh CÆ¡ nghe dạ bất ổn vô cùng . Hồi há»™p, anh đưa mắt nhìn qua ô kÃnh . Kịch bản đã thuá»™c là u là u, liệu TỠÂn có diá»…n đúng đạo diá»…n cá»§a anh không ?
Äêm qua, anh đã bắt cô thức đến hai giá», diá»…n Ä‘i diá»…n lại hà ng chục, hà ng trăm lần rồi . Váºy mà . . . chẳng lần nà o . . . cô là m anh vừa ý ca ?
Có má»™t tiếng "mẹ" thôi mà cÅ©ng không biết sao cho thiết tha, cảm động . OOn nhìn mẹ gì đâu mà mặt cứ trÆ¡ trÆ¡ bất động . Còn bảo khóc lại phá lên cưá»i . Là m sao bà ThÆ¡ tin được ? Chẳng phải anh và ông Thà nh muốn gạt bà ThÆ¡ đâu . Là m như váºy chỉ vì há» hết cách rồi . Cả tháng trá»i tìm kiếm, lục tung khắp các cô nhi viện . Ba ngưá»i - Ông Thà nh, TỠÂn, và anh không tìm được chút manh mối đáng kể nà o, mà sức khoẻ bà ThÆ¡ cứ ngà y má»™t yếu Ä‘i thấy rõ . Bác sÄ© bảo bà chỉ có thể kéo dà i mạng sống cá»§a mình bảy ngà y thôi.
Túng qúa! VÄ©nh CÆ¡ đà nh bà y ra cách "Äoạt Ngá»c Di Hoa, Kim Thiá»n thoát xác", bắt TỠÂn giả là m con cá»§a bà , để bà vui, hết bệnh, kéo dà i thá»i gian tìm kiếm.
Hiện tại, qá»§a là không còn cách nà o hay hÆ¡n cách đó . Ông Thà nh gáºt đầu ngaỵ TỠÂn cÅ©ng nhiệt tình đưa hai tay đồng ý . Äêm đó trở vá» nhà , VÄ©nh CÆ¡ phải mất má»™t đêm suy nghÄ© má»›i viết ra được má»™t kịch bản có tÃnh thuyết phục và hay đến thế.
Cảm động vô cùng . Má»›i Ä‘á»c qua thôi, ông Thà nh đã rưng rưng nước mắt.
Trong Ä‘á»i, VÄ©nh CÆ¡ ghét nhất xen và o chuyện ngưá»i tạ Anh từng mắng TỠÂn, váºy mà . . . không ngá» lần nà y lại tham gia hết mình và o câu chuyện cá»§a ông Thà nh . Nhiệt tình, lo lắng như thể đó là chuyện cá»§a mình váºy.
Nhá»› lần đầu, Ông Thà nh đến mượn TỠÂn . Nghe ông kể mà cứ ngẩng ngưá»i ra lạ lẫm . Ná»a mừng, nữa lại thương ông . Ngay lúc đó, anh chỉ muốn tìm bà Ngá»c khao ngaỵ Sung sướng hình dung đến nụ cưá»i hạnh phúc nở bừng tren gương mặt héo hắt cá»§a bà . Cuối cùng rồi . . . bà cÅ©ng có đứa cháu ná»™i như ước mợ Ôi ! Chắc là bà sẽ nhảy lên mừng, sẽ ngất mất thôi.
Nhưng ông Thà nh đã không cho anh cÆ¡ há»™i . Lắc đầu, ông bảo không nên khinh động đến tuổi già cá»§a mẹ . Lỡ như không tìm gặp được con, thì niá»m vui sẽ thà nh ná»—i buồn, sẽ là nổi ray rứt, xót xa không bao giá» xoá được.
Nghe lá»i ông, VÄ©nh CÆ¡ không Ä‘i nữa, nhưng vẫn nhá»§ thầm, nhất định mình sẽ là ngưá»i đầu tiên thông báo tin mừng ấy.
VÄ©nh CÆ¡, TỠÂn nó là m gì mà ngây ngưá»i ra váºy ?
Nghe ông nhắc, VÄ©nh CÆ¡ má»›i giáºt mình chợt nhá»› . Trở vá» thá»±c tại, anh lo lắng ngó TỠÂn . Trá»i Æ¡i ! Trong kÃch bản, tuy rằng anh có dặn, trước khi nó kêu tiếng "mẹ", Cô phải dừng lại và i giây là m ra vẻ bà ng hoà ng, xúc động . Và i giây thôi chứ không phải hà ng giá» như váºy . TỠÂn mau gá»i mẹ Ä‘i, bà ThÆ¡ Ä‘ang nhìn cô đó . ..
Cách má»™t lá»›p cá»a cách âm, TỠÂn không nghe được lá»i VÄ©nh CÆ¡ gà o thét, cÅ©ng không nhá»› gì kịch bản anh đã bắt mình há»c thuá»™c là u là u . Trước mặt cô bây giá» là má»™t ngưá»i đà n bà tiá»u tụy, Ä‘ang từng phút mòn má»i nhá»› thương con . Ôi! Tấm lòng ngưá»i mẹ tháºt bao la như trá»i biển . Äể gặp được con, đã tá»± ám thị mình và o cái chết.
Có phải tấm lòng ngưá»i mẹ nà o cÅ©ng bao la, rá»™ng mở thế không ? Bá»—ng nhiên TỠÂn chạnh lòng nghÄ© vá» mẹ cá»§a mình Ngà y trước, vì sao mẹ bá» cô và o cô nhi viện ? Hoà n cảnh bị mẹ cha bắt buá»™t, hay vô tâm vứt bá» cô Ä‘i ? Ô hay ! Lần đầu tiên trong cuá»™c Ä‘á»i mình, TỠÂn nghÄ© vá» mẹ, vá» cha, vá» những ngưá»i đã tạo ra hình hà i cá»™ Liệu bây giá» há» có nhá»› thương cô, có nóng lòng tìm kiếm như ông Thà nh, bà ThÆ¡ ? Và liệu trong cuá»™c Ä‘á»i, cô có may mắn biết há» là ai không ?
Má»™t cái gì chợt thấm và o môi cô mặn đắng, TỠÂn quẹt ngang tay áo má»›i hay mình đã khóc bao giá» . Bà ThÆ¡ trông thấy run giá»ng há»i:
- Cô là ai ? Sao lại và o đây ?
Con là TỠÂn, con và o đây tìm me.
Bước đến cạnh bên bà , TỠÂn không hay mình đã nói những câu ngoà i kịch bản.
Nhưng mẹ con là ai ? - Nắm bà n tay TỠÂn, bà ThÆ¡ bá»—ng rùng mình . má»™t linh cảm thiêng liêng dưá»ng như muốn nói vá»›i bà rằng đây chÃnh tháºt là đứa con bao lâu mình mong đợi.
Con không biết - Lắc đầu, TỠÂn lại nói nhưng câu ngoà i kịch bản, mặc dù VÄ©nh CÆ¡ ben ngoà i cá»a cứ giáºm chân, bức tóc kêu trá»i - Mở mắt chà o Ä‘á»i con đã mồ côi, đã phải sống giữa sá»± yêu thương đùm bá»c cá»§a các bà sợ Con không biết, không biết gì vá» thân pháºn cá»§a mình, không má»™t lần nghÄ© đến, cÅ©ng như không hy vá»ng bao giá» tìm gặp mẹ chạ Há» như má»™t Ä‘iá»u mÆ¡ hồ . Con không bao giá» biết được.
Thế rồi, có ngưá»i tìm đến, há» bảo rằng con có mẹ, có cha và đưa ra hà ng lô chứng cá»› mà con không bao giá» biết là tháºt hay há»± Con chỉ biết tim mình ngáºp đầy hạnh phúc . Cuối cùng, con cÅ©ng tìm ra nguồn gốc cá»§a mình . Có má»™t ngưá»i mẹ, ngưá»i cha để yêu thương, tôn kÃnh . Dù chỉ là vay mượn, là tạm thá»i thôi, con cÅ©ng mừng vui lắm . Ãt ra, trong cuá»™c Ä‘á»i mình . . . con được biết thế nà o là vòng tay me.
Nước mắt rÆ¡i rà n rụa trên môi, TỠÂn không biết mình đã và đang nói gì . Bao nhiêu ý nghÄ© trong lòng, cô trút hết cả ra Tá»™i nghiệp cho con toi - Vòng tay ôm lấy TỠÂn, bà ThÆ¡ nghẹn ngà o - Bao lâu phải sống trong bÆ¡ vÆ¡ cô độc . Äừng buồn nữa . Mẹ sẽ thương yêu, sẽ lo lắng cho con.
Hả - Tiếng mẹ của bà Thơ đã là m TỠÂn hoà ng toà n chợt tỉnh . Thơi chết, cô bịt vội miệng mình, không biết đã nói nhăng nói cuội gì rồi ? Có là m hư chuyện của Vĩnh Cơ và bác Thà nh không ? Nhớ vỠkịch bản, cô vội cho tay và o túi lấy ra bức thư giả mạo mà Vĩnh Cơ đã thảo ra:
- Con có thư của cô Là i là m chứng . ..
Không cần phải chứng minh đâu - Bà gạt tay TỠÂn, không buồn quan tâm đến lá thư quan trá»ng đã bị rÆ¡i xuống đất - Không cần đến thư, tá»± trái tim ta, ta cÅ©ng nháºn ra con là con cá»§a ta rồi . TỠÂn, kêu mẹ Ä‘i con . ..
Mẹ ! - Bao lần táºp vá»›i VÄ©nh CÆ¡, há»… gá»i đến từ "mẹ" là TỠÂn phì cưá»i, mất tá»± nhiên ngaỵ Váºy mà . . . không hiểu sao, trước mặt bà ThÆ¡, cô lại thốt ra tá»± nhiên thế . Chân thà nh, cảm động và thiêng liêng lạ . Tiếng mẹ đầu tiên trong Ä‘á»i cô duoc thốt ra . ..
Con . . . Ôi! Con cá»§a mẹ - Vuốt bà n tay cô, bà cưá»i rạng rỡ - Cuối cùng ta cÅ©ng được gặp con rồi, chết không ân háºn nữa Vừa má»›i bảo là sẽ thương yêu, lo lắng cho con, sao bây giá» mẹ lại đòi chết hả ? - Ném tay bà ra, TỠÂn há»n dá»—i.
À . . . Ờ . . . Mẹ không chết được đâu - Bà ThÆ¡ như quýnh lên - Là m sao mà chết được, mẹ má»›i vừa gặp con kia mà ! Không được, gá»i bác sÄ© mau . . . mẹ muốn uống thuốc, mẹ không chết nữa.
Nhìn Ä‘iệu bá»™ tháºt đáng thương, TỠÂn mỉm cưá»i:
- Có con ở đây rồi, mẹ sẽ không chết được đâu.
á»”n rồi ! - Nhìn thấy bà ThÆ¡ gáºt đầu, miệng mỉm cưá»i, bên ngoà i cá»a kÃnh, ông Thà nh quay sang VÄ©nh CÆ¡ Ä‘áºp mạnh tay hét lá»›n:
- Ổn rồi!
á»”n tháºt !
Gáºt đầu . Bây giá» VÄ©nh CÆ¡ má»›i dám mỉm cưá»i thở phà o . Chết tiệt TỠÂn .Coi váºy mà được việc ..
Last edited by khungcodangcap; 29-11-2008 at 08:46 PM.
|
 |
|
| |