Chi tiên thấy cảnh này, vẻ mặt toát ra vẻ nhu hòa, đột nhiên bước một bước về phía trước, một tay quơ về hướng thỏ trắng.
Một mảnh ánh sáng tím từ trong tay bay ra, bỗng cuốn quanh thỏ trắng đang nằm trên mặt đất, đem tới trước người.
Trong dải sáng,thỏ trắng vẫn bình tĩnh ăn uống, mà không hề cảm thấy có gì không ổn.
Chi tiên sau khi nhìn thỏ trắng một chút, trong mắt lóe lên dị sắc, đưa tay về phía màn sáng.
Nhưng khi ngón tay của hắn vừa tiếp xúc vào thân thể con thỏ lông xù, linh quang ngoài thân thỏ chợt lóe, bỗng hóa thành tàn ảnh rồi biến mất.
Sau một khắc, thỏ trắng một lần nữa xuất hiện trên mặt đất. Không những đứng trên hai chân sau, bộ lông màu tuyết trắng cũng xù hết cả lên, không ngừng nhe răng trợn mắt đối với chi tiên .
Hiển nhiên đối với cử động của Chi tiên, đã khiến cho linh vật này rất là căm tức.
Chi tiên thấy vậy nhưng lại cười cười, hơi thở trên người biến đổi. Đồng thời bên ngoài thân,ánh sáng màu tím thoáng cái đổi thành màu xanh biếc.
Một cổ mộc linh khí nồng đậm phát ra trên người hắn.
Thỏ trắng vốn đang giương nanh múa vuốt, vừa tiếp xúc với linh khí thì giật mình, đầu mũi màu hồng phấn ngửi ngửi hai cái, sắc mặt cuối cùng chầm chậm hòa hoãn, thậm chí nhìn về phía Chi tiên thì ánh mắt cũng trở nên thân mật hơn
nhiều.
"Đứa nhỏ kia, tới đây nào." Chi tiên vỗ hai tay, hướng một tay về phía thỏ trắng vẫy.
Thỏ trắng tựa hồ có thể hiểu ngôn ngữ của Chi tiên, sau một chút do dự, hai chân đạp một cái, cuối cùng lại nhảy vào trong lòng của hắn.
Chi tiên mừng rỡ, xòe tay vuốt ve đầu thỏ trắng, vui vẻ như cha đang cưng chiều con vậy.
Thỏ trắng hai mắt híp lại, bộ dáng lộ ra vẻ hưởng thụ, thè ra cái lưỡi hồng mềm, liếm liếm ngón tay Chi tiên.
"Hay,hay lắm, xem ra đến lúc linh trí của nó chính thức mở ra, cũng không còn xa nữa. Hàn đạo hữu, đồng loại này có thể ở trong vườn thuốc tự do hoạt động như thế, có thể thấy được bình thường ngươi cũng có đôi chút bảo vệ
hắn.Nếu như thế, ta có thể khiến linh trí của nó mở ra thêm một bước, cũng truyền cho nó ít gì đó. Ngươi có ý kiến gì không!" Chi tiên vừa vuốt ve con thỏ trắng trong ngực, vừa quay đầu, thận trọng nói với Hàn Lập.
"Giúp hắn mở ra linh trí?" Hàn Lập hơi kinh hãi,có vẻ tính toán.
"Không sai.Ta là linh dược thành linh, cũng lĩnh ngộ được một ít thần thông cùng công pháp, cũng chỉ có thể truyền cho đồng loại tu luyện. Có thể cho hắn về sau bớt đi rất nhiều công sức. Nếu là hắn có thể biến thành hình người
giống như ta, cũng là đối với đạo hữu có thêm một trợ lực không nhỏ." Chi tiên ánh mắt chớp động, chậm rãi nói.
"Cũng không phải không được, nhưng dù ngươi làm chuyện gì đối với nó , cũng phải để cho khôi lỗi của ta nhìn tận mắt mới được, và từ nay về sau, khôi lỗi này cũng sẽ không rời ngươi nửa bước.
Hàn Lập nhìn chằm chằm Chi tiên một lúc lâu, cũng gật đầu, nhưng là vẫn đưa ra điều kiện của mình"
"Hoàn toàn không có vấn đề gì. Việc mà ta làm, cũng không có gì gọi là bí mật." Chi tiên lộ ra vẻ vừa lòng.
"Vậy thì không có vấn đề gì. Trong một năm này, các hạ cố gắng tại mảnh đất này tĩnh dưỡng thật tốt đi. Có chuyện gì, có thể nói cho chiếc thông linh khôi lỗi này.
Hàn Lập nói xong,trở tay hướng về phía sau lưng vỗ một cái.
Lập tức từ sau lưng, "Búp bê" bước về phía trước một bước, đi tới bên cạnh.
"Từ hôm nay trở đi, ngươi hãy cùng Chi tiên đạo hữu, một khắc cũng không ly khai." Hàn Lập theo đó phân phó.
Chiếc thông linh khôi lỗi này tuy linh tính không cao, nhưng một số mệnh lệnh đơn giản, tự nhiên cũng hiểu được.
Búp bê ánh mắt chớp động, mặt không biểu tình gật đầu.
Chi tiên thấy vậy cười nhạt một tiếng, cổ tay rung rung, hào quang màu tím cuốn xuống, đem thỏ trắng bên trong vững vàng đưa lên mặt đất.
Bản thân hắn thì thân hình nhoáng một cái, xuất hiện tại chỗ cách Cửu khúc Linh sâm mấy trượng, hai chân hạ xuống một phân, toàn thân chớp động ánh ngọc phỉ thúy, bốn chân lại biến thành xúc tu màu tím
nhạt, cũng hướng mặt đất chui vào.
Vào lúc này, thân hình Chi tiên trở nên xanh biếc ướt át, nổi lên dày đặc bướu chân trong suốt màu phỉ thúy.
Hàn Lập đứng tại chỗ hồi lâu, một mực đợi cho cái cây cao một trượng xuất hiện trước mắt, đem tất cả rễ cắm vào sâu trong đất, mới mỉm cười quay người, rời khỏi vườn thuốc.
Đi thôi.
Tuy hắn đối với những công dụng thần bí của Chi tiên rất là hiếu kỳ, nhưng trước mắt,thời gian ước định cùng Tiêm Tiêm sửa chữa Thiên ngoại ma giáp, cũng đã gần tới rồi. Hắn đối với ma giáp này cũng rất là chờ mong.
Bất quá,để cẩn thận, khi Hàn Lập xuất môn thì đem Báo Lân thú cùng nguyên thần thứ hai để lại trong động phủ, cũng mở ra toàn bộ cấm chế,rồi mới yên tâm rời đi.
Mấy canh giờ sau, hắn cưỡi một tòa thú xa( xe thú kéo) xuất hiện ở trước cửa hàng cô gái Tinh tộc.Cửa hàng cửa chính vẫn đang đóng chặt, bộ dáng sẽ không mở cửa tiếp khách.
Hàn Lập cũng không khách khí giơ tay, trong tay ánh lửa hiện lên, ánh lửa bay ra, lóe lên một cái chui vào trong cửa hàng,không còn thấy bóng dáng.
Sau đó hắn lẳng lậng chờ ngoài cửa.
Sau một lát, cửa chính " Dát chi" một tiếng mở ra.Ở trong cửa truyền ra thanh âm nhẹ nhàng của Tinh tộc nữ tử:
"Hàn huynh thật sự là giữ lời hứa, nửa tháng vừa xong, đã tìm đến cửa."
"Hàn mỗ cũng nóng vội muốn tu bổ ma giáp, có chút nóng lòng. Mong tiên tử không trách!" Hàn Lập miệng nói, một chân nhấc lên đi qua cửa.
Mà cửa chính vội vàng hạ xuống, cũng tự động đóng lại.
Giữa cửa hàng, một cô gái xinh đẹp dịu dàng, hướng Hàn Lập mỉm cười.
Đúng là Tiêm Tiêm.
Nàng vừa thấy Hàn Lập đi tới, bĩu bĩu môi không nói tiếp gì nữa, một tay bấm quyết, phát động truyền tống trận.
Hào quang chớp động, Hàn Lập cùng nàng đồng thời tại cửa hàng biến mất, trực tiếp bị truyền tống đến cái khe không gian của tinh tộc nữ tử.
Hàn Lập từ pháp trận dưới chân đi ra, ánh mắt quét qua, lập tức dừng ở một góc.
Tại đó bố trí một cái pháp trận lớn to hơn mười trượng, tối đen như mực, bao quanh bốn phía có mười khỏa tinh thạch đen nhánh.
Tại mắt trận,trung tâm pháp trận, có một cái đỉnh đồng màu xanh, còn có một vật bị sương trắng mỏng bao vây, cỡ đầu nắm tay, tản ra chói mắt ánh đen,cũng trôi nổi tại chỗ không nhúc nhích.
Hàn Lập vừa thấy cảnh này, hai mắt không khỏi nhíu lại.
Trên đỉnh đồng có cái gì đó đang biến hóa, nhưng ma khí âm lãnh âm lãnh phát ra thì không có gì thay đổi, rõ ràng là ma hạch của con Thánh giai ma viên.
Nhưng giờ phút này,ma hạch đã triệt để bị tinh thể hóa, giống như một khối thủy tinh tỏa ánh sáng màu đen.
"Đạo hữu cảm thấy thế nào, mấy ngày này ta không chút nào nhàn rỗi, hao tốn lượng lớn khí lực cùng cho vào không ít tài liệu trân quý, mới đem dấu vết Thánh giai ma viên trong ma hạch triệt để xóa đi, cùng tẩy đi những cuồng bạo
ma khí." Từ truyền tống trận đi ra,Tiêm Tiêm cười nói.
"Nga, nói như vậy, Tiêm tiên tử không có tính để nguyên bản ma hạch khảm nhập vào trong ma giáp, mà là chuẩn bị triệt để luyện hóa chăng?" Hàn Lập sờ sờ cằm, hỏi.
"Không thể tưởng tượng được Hàn huynh cũng tinh thông đạo luyện khí. Không sai, tiểu muội thực sự là nghĩ như vậy. Nếu đem nguyên vẹn ma hạch khảm nhập vào ma giáp, tuy có thể tu bổ mấy vết rách lớn nhất, nhưng những chỗ
khác thì không thể. Hàn huynh chắc sẽ không hy vọng khi dùng ma giáp đối địch, sẽ cho đối thủ sơ hở để lợi dụng chứ." Tinh tộc nữ tử hơi kinh ngạc, nhưng miệng thì giải thích.
"Tại hạ tại mặt luyện khí cũng chỉ bình thường mà thôi. Đạo hữu cứ theo ý của mình làm là được. Tại hạ đối với thuật luyện khí của Tinh tộc nhất mạch rất có tin tưởng." Hàn Lập mỉm cười nói.
"Trong khi sắp tu bổ ma giáp, tại hạ sẽ mở ra không gian cấm chế, đến lúc đó còn có khả năng nhờ đạo hữu giúp một tay. Phỏng chừng nếu tất cả đều thuận lợi, khoảng ba ngày sau, có thể hoàn thành quá trình tu bổ." Nghe đượcHàn
Lập khiêm tốn như vậy, Tiêm Tiêm cũng thản nhiên cười,không hỏi gì nữa, ngược lại có vẻ tự cho là đúng nói cho Hàn Lập.
"Ba ngày cũng không phải là dài, hơn nữa lại là tu bổ bảo vật của tại hạ, Hàn mỗ cũng là nên xuất lực." Hàn Lập bộ dáng không có ý kiến.
"Hàn huynh đã không có ý kiến, chúng ra lập tức bắt đầu đi."
Tiêm Tiêm cũng không muốn nói nhảm nữa, tay ngọc giơ lên, một cái pháp bàn từ trong tay bay lên không,tại chỗ quay tròn trên đỉnh đầu.
Hào quang chớp động, từng tia pháp quyết đủ loại màu sắc từ phía trên cuộn ra, lóe lên rồi lập tức chui vào khắp nơi trong không gian.
Sau một khắc, phía trên cả không gian cuồng phong gào thét, một mảnh đậm đặc mây đen tuôn ra, đồng thời bốn vách tường cũng hạ xuống nền, hiện lên một tầng bụi khí.
Cả không gian thoáng cái trở nên đen xì một mảnh, giơ tay không thấy năm ngón, giống như trong Trụy Ma cốc vậy.
Hàn Lập thấy tình hình này, nhưng là ánh nắng lóe lên, tay áo rung rung, một đoàn ánh sáng hình viên gạch, nhỏ cỡ quả trứng gà, vây quanh người hắn mà xoay quanh không ngừng.
Cũng làm cho phụ cận sáng lên không ít. Mà lúc này Tiêm Tiêm đã sớm đi tới biên tòa pháp trận. Hàn Lập thấy vậy, cũng không nói gì, nhưng thân hình vừa động, nhìn thì như là bước hai bước nhưng nhoáng cái đã xuất hiện sau lưng
cô gái tinh tộc, giống như di chuyển tức thời.
Tiêm Tiêm một tay đưa ra, đánh một đạo pháp quyết vào pháp trận.
Lập tức một hồi vù vù trầm thấp truyền ra, sau đó ánh đen âm u lưu chuyển một hồi, cả tòa pháp trận bỗng bị kích thích mở ra.
Hàn Lập thần sắc khẽ động.
Hắn chưa nhìn ra chỗ diệu dụng của pháp trận, nhưng pháp trận tản mát ra trận trận ma khí, cũng đủ tinh thuần, cũng không biết đối phương kiếm đâu ra nhiều ma khí như vậy.
Đúng lúc này, Tiêm Tiêm đột nhiên lẩm bẩm, trên người ánh sáng xanh phóng ra rực rỡ, sau lưng hiện lên một hư ảnh Kỳ Lân màu xanh cao vài trượng/
Hư ảnh Kỳ Lân vốn không nhúc nhích, nhưng theo chú ngữ ngày càng dồn dập, rốt cuộc cũng chậm rãi há miệng, một cái hỏa cầu cỡ đầu lâu bắn ra.
Hỏa cầu quỷ dị dị thường, đồng thời ẩn chứa hai màu xanh và đen, lóe lên một cái, đánh vào trên đỉnh đồng tại trung tâm pháp trận.
"Phốc xuy" một tiếng, bên ngoài đỉnh đồng hiện lên một tầng hỏa diễm màu xanh đen, thiêu đốt hừng hực.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của giang_04
"Hàn huynh, ngươi hãy lấy ma giáp ra đi." Tinh tộc nữ tử thu tay, ngưng trọng nói với Hàn Lập.
Hàn Lập tự nhiên không có ý kiến gì, lúc này bàn tay khẽ lật, một cái hộp ngọc màu đỏ hiện ra, mặt ngoài hộp còn dán hai tấm cấm chế phù.
Tay áo hướng về hộp ngọc phất một cái, nắp hộp lập tức mở ra, một cổ khí đen theo miệng hộp mạnh mẽ tuôn ra .
Trong luồng khí đen, một chiếc chiến giáp màu tím, lớn cỡ nửa thước hiện ra.
Chiến giáp chẳng những hình thù dữ tợn, đầu vai đầu gối còn có vài chiếc gai nhọn hoắt, mặt ngoài bao phủ hoa văn màu đen, ma khí trùng thiên. Nhưng đáng chú ý chỗ ngực lại có một lỗ thủng lớn, các cạnh vỡ vụn thành từng
mảnh.
Tiêm Tiêm vừa thấy mặt ngoài ma giáp toát ra cuồn cuộn, sắc mặt hơi biến sắc, cánh tay nhỏ nhắn vung lên, trên người liền có thêm một màn hào quang trong suốt, mới điểm một cái về cái hộp ở đằng xa.
Chiến giáp tím giống như bị một lực vô hình điều khiển, lướt nhẹ vào trong pháp trận.
Nhưng chưa bay đến trung tâm, Tinh tộc nữ tử giương một tay lên, đánh ra một đạo pháp quyết màu bạc nhạt.
Léo lên một cái, chui vào trong đỉnh đồng không thấy đâu nữa.
Lập tức một hồi chuông vọng ra, bên ngoài đỉnh đồng ngọn lửa xanh đen bốc lên, bỗng cuốn ma giáp đem vào trong đỉnh.
Tiếp đó, trong đỉnh có âm thanh ầm ầm như tiếng sấm truyền ra, mặt ngoài hoa văn tinh sảo mà đen bóng chớp động.
Cùng lúc, khí đen bên dưới quay cuồng, một đám ký hiệu màu bạc nhạt hiện ra khắp nơi. Vừa hiện ra, tựu hướng trong đỉnh cùng chui vào trong mất tích luôn.
Sau đó Tiêm Tiêm miệng thì thào niệm chú ngữ, một tay bấm niệm pháp quyết, mặt đất gần chỗ pháp trận lắc lư kịch liệt, bỗng bốn góc lóe lên ánh sáng chói mắt màu vàng , hiện ra một cái bàn đá màu vàng đậm.
Bàn đá cũng chỉ cao tầm một trượng, nhưng mỗi cái đều bóng loáng vô cùng, mặt trên còn cắm một cây cờ nhỏ đen xì.
Mà dưới cây cờ thì bày đủ loại chai lọ.
Hàn Lập thấy vậy, thần sắc hơi có chút biến đổi, nhưng lại lập tức khôi phục bình thường.
Trong tiếng chú ngữ, bốn cây cờ từ nhỏ biến lớn, bỗng to tầm năm sáu trượng.
Tiêm Tiêm mới thu lại pháp quyết, ngừng tay nói với Hàn Lập:
"Hàn đạo hữu, chúng ta bắt đầu đi. Trong quá trình tu bổ, Hàn huynh chi cần theo những gì ta phân phó, kịp thời rót pháp lực vào trong cờ ma là được."
"Không có vấn đề gì." Hàn Lập không chút do dự gật đầu. Tinh tộc vừa nói, thỏa mãn cười một cái, đưa tay điểm vào pháp bàn đang lơ lửng trong không trung một lần nữa. Lập tức một tiếng trường minh( tiếng hót dài ) phát ra từ
trong pháp bàn, từ đó một lần nữa phun ra vô số đạo pháp quyết, trong không trung mây đen rít lên, lần nữa chuyển động, màu đen hạ xuống.Xung quanh không gian chướng bích (bức tường), bụi khí trong chốc lát nổi lên, đem Hàn
Lập cùng Tiêm Tiêm bao phủ hoàn toàn. Thỉnh thoảng có thể nghe thấy sâu bên trong mây mù, thỉnh thoảng truyền đến tiếng nổ vang. Thời gian dần dần trôi qua, nháy mắt một cái, đã qua ba ngày.
Cửa trước cửa hàng bỗng nhiên mở ra, một bóng người vẻ mặt bình tĩnh đi ra, tiện tay vẫy một chiếc thú xa( xe thú kéo), không chút hoang mang rời đi.
Tại trong không gian, Tiêm Tiêm lại đang đứng tại biên giới pháp trận, nhìn cái đỉnh đồng trước mắt, ngẩn người kinh ngạc.
Mặt ngoài đỉnh, bây giờ hiện ra rậm rạp chằng chịt vết nứt.
Phía dưới, pháp trận cũng đồng dạng nhìn rất bừa bãi, hơn một nửa đều đã hoàn toàn bị phá hủy. Tinh thạch vây quanh bốn phía cũng hóa thành một đống bã vụn.
Trên đỉnh đầu của nàng, hư ảnh Kỳ Lân chỉ còn hơn một thước, ánh mắt cũng như đang tính toán cái gì.
"Ma giáp này chỉ sợ có lai lịch gì đấy, nếu là ma giáp của thiên ngoại ma giáp bình thường chắc chắn sẽ không xảy ra việc này." Sau một lúc lâu, hư ảnh Kỳ Lân mới thở dài một hơi nói.
"Đúng vậy. Ma giáp sau khi sửa chữa xong, lại đưa thần niệm của ma vật thế giới khác tới, một chút nữa là nó đã mượn ma khí chỗ này mà ngưng tụ thành ma thân rồi." Tiêm Tiêm trên mặt hiện lên vẻ sợ hãi.
"Nhưng cũng may tiểu tử họ Hàn trên người mang Ích tà thần lôi, một kích đã đánh tan vốn đang ngưng tụ ma tức( hơi thở của ma), nếu không thật là một phiền toái không nhỏ." Kỳ Lân ngưng trọng nói.
"Nhưng ma vật lại đem thần niệm cưỡng chế vượt qua không gian mà phủ xuống, có thể thấy được tu vi của hắn cũng không kém chân linh là bao nhiêu.Chẳng lẽ ma giáp này là của một trong thập đại ma đầu? Nhưng khi sửa chữa tốt,
ta cũng không phát hiện gì." Tiêm tiêm nhướng mày nói... "Thời gian quá ngắn, ta cũng tạm thời không thấy cái gì. Nhưng nếu sớm biết như thế, ma giáp này dù nói gì chăng nữa cũng không thể đưa cho hắn. Kỳ thật vừa rồi khi gần
sửa xong, ngươi có thể tìm một cái có, đem thứ đó giữ lại, đem một bảo vật khác đổi cho hắn là được." Kỳ Lân màu xanh đột nhiên nói.
"Ta cũng nghĩ sẽ làm như thế. Nhưng khi thấy người nọ sau khi đánh tan ma khí, nhìn thì như bình tĩnh, nhưng ta có thể cảm thấy, chỉ cần lúc đó nói một tiếng " Không". Chỉ sợ vị Hàn đạo hữu này sẽ lập tức ra tay đối phó với ta, một
chút chần chờ cũng không có, thần thông của hắn vốn không kém Thánh tộc sơ giai, mà ta có vài món bảo mệnh bảo vật, đều đã trong Ma Kim sơn mạch tiêu hao thất thất bát bát(~ bảy tám phần), không có chút nào nắm chắc thoát
được tính mạng khi đối phương ra tay độc ác." Tinh tộc nữ tử cười khổ, trả lời.
"Thật đáng tiếc, ta cũng tại Ma kim sơn mạch tổn hao nguyên khí khá nhiều, nếu không mượn nhớ không gian cấm chế nơi đây, ta và ngươi hợp lực cũng không phải không giữ lại được vật ấy.
Kỳ Lân màu xanh có chút bực bội nói.
"So ra, mà giáp này mặc dù có thần diệu nghịch thiên, nhưng dù sao cũng là ma vật. Ta dù có giữ lại cũng không cách nào sử dụng, ngược lại sẽ đắc tội một người phải vất vả lắm mới giao hảo được, đúng là được không bù lại mất."
Tinh tộc nữ tử lẳng lặng một hồi lâu, hít sâu một hơi nói.
"Hắc hắc, ngươi nghĩ như vậy, cũng không phải là sai. Cho là tiện nghi cho tiểu tử này đi. Về phần có hay không những bí mật khác, phải xem tạo hóa của tiểu tử này đi. Chỉ là có chút đáng tiếc, ma giáp này cũng có thể coi là một cơ
duyên cho ngươi." Hư ảnh Kỳ Lân trầm mặc một chút, cũng chỉ thầm than một tiếng.
"Cơ duyên, có ngươi ở đây thì ta còn thiếu sao?" Tiêm Tiêm nghĩ thế, nhẹ giọng cười.
"Điều này cũng đúng. Bây giờ ngươi cũng không thiếu cơ duyên, mà phải mau chóng tăng tu vi cùng thần thông. Nếu không dù cho cơ duyên có nhiều hơn nữa, không nắm giữ được, thì cũng là uổng phí mà thôi. Tốt lắm, tạm thời
gác lại việc này. Ta bảo ngươi tìm gì đó, ngươi đã tìm được chưa?" Hư ảnh Kỳ Lân chuyển chủ đề hỏi.
"Còn chưa, vật kia nghe nói chỉ có vài lão quái Thánh giai mới biết rõ, có chút khó giải quyết.
"Tiêm Tiêm vừa nghe chuyện đó, lộ ra vẻ khó xử.
"Vậy ngươi cần dùng nhiều tâm tư một chút. Không có cái đó, cho dù ta mang ngươi vào trong thượng cổ di chỉ, ngươi căn bản cũng không vào được." Kỳ Lân màu xanh nói.
"Ta cũng biết vậy, ta sẽ nghĩ cách khác, xem có thể từ vài đứa con cháu bất năng của mấy lão quái vật này, mua hoặc là mượn lấy." Tiêm Tiêm ánh mắt trầm ngâm chớp động một lát, mới chậm rãi nói ra.
Trong lúc Tiêm Tiêm cùng Kỳ Lân đang thương lượng, thì Hàn Lập đang trên đường trở về động phủ.
Trong thú xa, nhìn thì như ngồi yên,vẻ mặt bình tĩnh, nhưng thực tế trong lòng đang sóng to gió lớn quay cuồng.
Một phần vạn vạn cũng không nghĩ đến, chỉ vốn là sửa chữa ma giáp thôi, lại dẫn đến một sự kiện rất rất ngoài ý muốn.
Một tay vừa động, thò vào tay áo bên kia, mò tới một vật ôn mát gì đấy.
Trong tay áo là một chiếc bình ngọc, thiên ngoại ma giáp đã được sửa chữa tốt, đang được đặt bên trong.
Bên ngoài bình ngọc dán hơn mười đạo phù cấm chế.
Ngón tay Hàn Lập nhẹ nhàng lướt qua mặt ngoài hộp ngọc, nhớ lại tình hình lúc đó.
Lúc đó quá trình sửa chữa ma giáp, nửa thời gian trước đều rất thuận lợi, nhưng sau đó lại liên tiếp xuất nhiên lớn lớn nhỏ nhỏ phiền toái. Không phải pháp trận vô cớ đình chỉ, thì cũng là đỉnh đồng vô cớ nứt ra. Cũng may những vấn
đề này, hai người bọn hắn hợp sức lại thì cũng giải quyết ổn thỏa.
Nhưng cũng không thể tưởng tượng. Vừa mới hoàn thành trình tự cuối cùng của việc sửa chữa, khi trong đỉnh bao ra, đột nhiên có một đạo âm lãnh cùng mạnh mẽ thần niệm,cưỡng chế phá vỡ bức tường không gian, bỗng chốc phủ
xuống không gian của Tiêm Tiêm, không một lời thẳng hướng ma giáp mà bay đến.
Bởi vì quá đột ngột, Tiêm Tiêm sững sờ, ngẩn ngơ một chút.
Nhưng cũng may mắn là cái loại thần niệm vượt thế giới này, Hàn Lập cũng phải là nhìn thấy lần đầu tiên, lập tức một đạo Ích Tà Thần Lôi vọt tới, một phát đánh ta gần nửa thần niệm, đẩy nó ra ngoài.
Nếu là bình thường, cổ thần niệm nếu không đắc thủ, sẽ lại lập tức phá vỡ không gian bỏ trốn mất tiêu. Nhưng là không biết là chủ nhân của thần niệm là tình thế bắt buộc đối với ma giáp, hay là cảm thấy hai đứa Luyện Hư kỳ, không
đáng để liếc mắt. Lại không lùi bước mà tiến lên đêm đầu vào ma khí tinh thuần trong pháp trận, sau đó đem tất cả ma khí tụ lại vào giữa, một con ma vật tướng mạo dữ tợn muốn trực tiếp ngưng tụ ma thể mà ra.
Nhưng Hàn Lập làm sao có thể cho hắn được như ý, vừa sợ vừa tức, một hơi đem toàn bộ Ích Tà Thần Lôi còn lại trong cơ thể phóng ra, cho ma này hưởng thụ một phát thiên lôi oanh đỉnh.
Đáng thương thay cho ma vật này, mặc dù bản thể có thần thông sâu không lường được, thế mà còn một phần thần niệm còn chưa ngưng tụ hoàn thành ma thể, liền liên tiếp cảm nhận hơn mười lượt Ích Tà Thần Lôi,giống như hàng
trăm hàng ngàn đạo hồ quang điện màu vàng từ trong tay Hàn Lập tuôn ra. Tính cả thần niệm cùng ma thể đang ngưng tụ, một tiếng giết heo còn chưa kịp phát ra, đã bị hồ quang điện màu vàng biến thành hư ảo.
Tuy nhiên sau một khắc, Hàn Lập hay là Tiêm Tiêm hiểu chiếc ma giáp này, có lai lịch còn cao hơn nhiều so với trong dự tính.
Hàn Lập tất nhiên nhận ra Tinh tộc nữ tử nháy mắt có chút do dự, hắn thì sắc mặt như thường, trong lòng âm thầm dự tính, xem nàng có hay không lật lọng.
Kết quả, Tiêm Tiêm rõ ràng rất là không muốn, nhưng vẫn để cho Hàn Lập thuận lợi bỏ ma giáp vào trong bình ngọc, rời đi không gian của đối phương, ngồi lên thú xa.
Hiện tại hắn vừa vuốt ve hộp ngọc trong tay, càng nghĩ đến ma giáp,càng cảm thấy hiếu kỳ.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của giang_04
Nhưng hiện giờ thân ở thú trong xe, tự nhiên không tiện hiện tại lấy ra nghiên cứu đích.
Hàn Lập cũng chỉ có thể cưỡng chế trụ trong lòng tò mò, đem ngọc hạp vừa thu lại, hồi tâm đích ở trên xe tĩnh toạ nhập định đứng lên.
Mấy canh giờ sau, thú xe đi ra chân núi.
Hàn Lập theo trên xe xuống dưới, thuận tay vứt cho xa phu một khối linh thạch sau, liền thong dong đích hướng trên núi bay đi.
Hắn động phủ ở linh sơn đích sườn núi chỗ, mà linh trên núi đích mặt khác dị tộc tu luyện giả, hoặc là hàng năm bên ngoài, hoặc là chính là ở động phủ trung khổ tu không ra. Cho nên núi này tuy rằng không nhỏ, ở bình thường ở bên ngoài không hiếm thấy bóng người đích.
Nhưng lần này đương Hàn Lập độn quang chợt tắt đích ở sườn núi chỗ hiện ra thân hình khi, lại đại ra ngoài ý muốn đích phát hiện động phủ tiền, đến đây hai vị khách không mời mà đến.
Trong đó một vị, mặc hồng bào, sáu mươi dư tuổi, đúng là không lâu, thi triển đại thần thông, dùng một cái màu son hồ lô đưa hắn mất đi khống chế đích thực lân căn nguyên biến thành thiên địa nguyên lực tất cả đều một hấp mà đi đích "Hứa lão quái" .
Giờ phút này hắn bên hông chính lộ vẻ ngày đó đích cái kia hồ lô.
Đương Hàn Lập xuất hiện khi, hắn đang cùng một gã tuổi mười bốn ngũ tuổi đích thanh tú thiếu niên, ở động phủ cửa đá tiền, lẳng lặng đích nhắm mắt ngồi.
Hàn Lập thấy vậy thanh tỉnh, tự nhiên lộ ra kinh ngạc chi sắc.
Tựa hồ cảm ứng được chủ nhân đích trở về, hứa lão quái một chút mở hai mắt, ánh sao chợt lóe hạ, vừa lúc chống lại Hàn Lập vọng tới được ánh mắt.
"Các hạ chính là gần đây đưa đến đích Hàn đạo hữu đi." Hứa lão quái một nhếch miệng hỏi.
"Không sai, đúng là Hàn mỗ. Hứa đạo hữu ra hiện tại này, chẳng lẽ là cố ý tìm tại hạ đích." Hàn Lập trên mặt dị sắc vừa thu lại, trong miệng khách khí đích trả lời.
Đối phương có thể làm cho cả tòa linh sơn đích cùng giai dị tộc đều vậy kiêng kị, khẳng định thần thông không nhỏ. Hắn tự nhiên không muốn không duyên cớ đắc tội người này đích.
"Ha hả, không sai, Hứa mỗ đích thật là tiến đến bái phỏng đạo hữu đích. Vị này chính là tại hạ đích một vị dòng chính hậu nhân. Mau mau bái kiến Hàn đạo hữu."Có chút ra ngoài Hàn Lập dự kiến, vị này từ lão quái ha ha cười hạ, trực tiếp giới thiệu bên người đích tên kia thanh tú thiếu niên, cũng phân phó một tăng.
"Vãn bối Hứa Luân Tường gặp qua Hàn tiền bối."Thanh tú thiếu niên nghe vậy, lập tức tiến lên từng bước, thần tình cung kính nói.
"Hiền chất không cần đa lễ."Hàn Lập thần niệm sớm hướng thiếu niên trên người đảo qua, lại có tương đương với nhân tộc Trúc Cơ đỉnh tu vi, còn kém từng bước liền khả tiến giai Kết Đan kỳ đích bộ dáng.
Lấy này thiếu niên không lớn niên kỉ linh mà nói, xem như thiên tư hơn người .
"Lão phu lần này tới chơi, Hàn đạo hữu sẽ không cảm thấy được hữu mạo muội đi." Từ lão quái lại cười khẽ nói
"Hàn mỗ như thế nào như thế nghĩ muốn. Hứa đạo hữu có thể quang lâm bỉ phủ đến, là Hàn mỗ đích vinh hạnh. Nếu không đã nhiều ngày vừa mới có việc ra ngoài, nguyên bản hẳn là sớm đích xa nghênh đạo hữu đích. Đến, hứa huynh hay là vào phủ một tự đi." Hàn Lập trong lòng có chút kỳ quái, nhưng là mặt ngoài thần sắc không thay đổi, hơn nữa tay áo bào hướng động phủ đại môn run lên nói.
Một cỗ thanh hà bay cuộn mà ra, cửa đá nhất thời ở quang hà trung không tiếng động đích mở ra, bên trong lộ ra một cái mù sương đích thông đạo đến, mặt đất phô tinh mỹ đích thanh ngọc.
Hứa lão quái cũng không có khách khí, trong miệng cảm ơn một tiếng, liền mang theo thiếu niên tùy Hàn Lập đi rồi đi vào.
Tiến hỏa nhập động phủ trung, Hàn Lập thần niệm một tán hạ, lập tức cùng lưu thủ đích đệ nhị nguyên thần liên hệ tới rồi.
Biết được này ba ngày trừ bỏ từ lão quái hai người tìm tới cửa sau, động phủ trung cũng không có mặt khác sự tình phát sinh sau, hắn cũng cứ yên tâm xuống dưới, mang theo từ lão quái hai người thong dong đích đi tới đại sảnh.
Khách khí một phen sau, hứa lão quái cùng Hàn Lập phân chủ tân ngồi xuống. Thiếu niên vẫn đứng ở hứa lão quái phía sau, lẳng lặng đích thúc thủ mà đứng.
"Không dối gạt Hàn đạo hữu, Hứa mỗ nguyên bản đã muốn bế quan một đoạn thời gian . Cũng là trước đó không lâu vừa mới mới ra quan đích. Kết quả vừa xuất quan sau, chợt nghe nói linh sơn có thêm một gã tân ngụ lại đích đạo hữu. Nghe nói Hàn huynh đích động phủ, hay là Vạn Cổ Tộc đích Thiên Cơ Tử trưởng lão tạp tự phân phó an bài đích. Đạo hữu cùng Thiên Cơ Tử tiền bối có gì sâu xa sao không?" Hứa lão quái phương ngồi xuống hạ, liền mỉm cười hỏi ra một cái làm cho Hàn Lập có chút ngoài ý muốn đích vấn đề.
"Hắc hắc, tại hạ một giới ngoại tộc người, cùng Thiên Cơ Tử tiền bối có thể có gì sâu xa. Tại hạ bất quá ở mấy năm tiền, ngẫu nhiên đối Vạn Cổ Tộc đích một vị khác đạo hữu có chút tiểu ân. Mà vị này đạo hữu vừa mới cùng Thiên Cơ Tử tiền bối có khác chút quan hệ mà thôi." Hàn Lập ánh mắt chợt lóe, bình tĩnh đích trả lời.
"Thì ra là thế. Nhưng này cũng vậy là đủ rồi. Vạn Cổ Tộc cho dù ở Thiên Vân Thập Tam tộc trung cũng là bài danh không thấp đích. Thiên Cơ Tử tiền bối lại là Vạn Cổ Tộc trung đích trưởng lão, chỉ cần hắn lão nhân gia thuận miệng một câu, đủ để bảo Hàn huynh ở Vân Thành vô ưu ."Hứa lão quái ha ha cười nói.
Hàn Lập nghe xong chính là mỉm cười, vẫn chưa tiếp lời cái gì.
Hắn trong lòng biết rõ ràng, người này ta tới cửa đến, khẳng định không phải vô duyên vô cớ việc, phía dưới mới hẳn là là chính văn mới đích.
Quả nhiên hứa lão quái tiếng cười một chỉ, thần sắc trở nên có chút còn thật sự lên nói:
"Kỳ thật lão phu lần này không cáo mà đến, là có chuyện tình nghĩ muốn dò hỏi đạo hữu đích. Nếu là có lỗ mãng chỗ, mong rằng Hàn huynh bao dung một phần."
Hàn Lập nghe xong lời này, trong lòng bất giác hơn ba phần cẩn thận, nhưng trong miệng lại đạm cười đích trả lời:
"Hứa huynh làm gì như thế khách khí. Chúng ta tu đạo người làm việc nguyên bản chính là dẫn tính làm đích. Đạo hữu có chuyện gì tình, cứ việc mở miệng là được. Hàn mỗ biết đến, nhất định tri vô bất ngôn."
"Hàn đạo hữu nói như thế , kia Hứa mỗ sẽ không vòng vo hứa lão quái trên mặt không khỏi lộ ra tươi cười, lại củng chắp tay.
Hắn lược một cân nhắc sau, mới ngưng trọng đích lại mở miệng đạo:
"Mấy ngày trước đây, chúng ta trên núi xuất hiện đích kinh người thiên tượng, trống rỗng tụ tập ra một khác cổ kinh người thiên tượng đến. Việc này tình, không biết gì Hàn đạo hữu có quan hệ như thế nào sao không?" Là
Hứa lão quái đang hỏi ra lời này đích đồng thời, trong mắt một lũ tinh quang bạo phát ra, mắt cũng không chớp đích nhìn chằm chằm Hàn Lập.
Hàn Lập nghe xong lời này, trong lòng rùng mình, nhưng trên mặt chút dị sắc không lộ, thậm chí ngược lại khẽ cười một tiếng đích hỏi ngược lại:
"Đạo hữu vì sao cho rằng, ngày ấy đích thiên tượng cùng Hàn mỗ có quan hệ?"
"Này rất đơn giản, ngày đó tượng tuy rằng kéo đích thiên địa nguyên khí kinh người cực kỳ, nhưng là tối trung tâm đích bùng nổ chỗ, Hứa mỗ còn có thể phân tích ra vài phần đích. Hơn nữa kia một ngày cũng khéo, tại hạ nguyên nhân chính là vi mỗ sự có chút phiền lòng, theo động phủ đi ra đi một chút. Vừa lúc thấy được một đạo kim quang theo đạo hữu động phủ phụ cận bay ra đích một màn ."Hứa lão quái nhưng thật ra chút ổn man ý không có, thản nhiên đích giảng đạo.
Hàn Lập nghe xong, mày theo bản năng đích lâm vào vừa nhíu, nhưng lập tức lại giãn ra mở ra đích cười cười đạo:
"Nếu hứa đạo hữu đều đã muốn thấy được, Hàn mỗ cũng không có gì khả giấu diếm đích. Ngày đó thiên tượng đích thật là tại hạ trong lúc vô ý làm ra tới.
Lại nói tiếp, còn muốn đa tạ đạo hữu đem này thiên địa tán loạn đích thiên địa nguyên khí, tất cả đều vừa thu lại sạch sẽ đích. Nếu không, lấy tại hạ tu vi hóa giải này thiên tượng, còn muốn pha tiêu phí chút tay chân đích."
"Nguyên lai thật sự là Hàn đạo hữu khiến cho đích này thiên tượng, này thật sự là quá tốt. Không biết Hàn huynh hay không còn có nắm chắc, tái tụ tập đồng dạng thiên địa nguyên khí đi ra." Hứa lão quái vừa nghe Hàn Lập không có phủ nhận, lúc này trong lòng mừng rỡ, cũng vội vàng hỏi.
"Tái tụ tập đồng dạng thiên địa nguyên khí? Đạo hữu vì sao sẽ có này hỏi, có không trước cấp Hàn mỗ giải thích nghi hoặc một phần." Hàn Lập trong lòng thực sự chút kỳ quái , không khỏi hỏi.
"Này tự nhiên là hẳn là đích. Hàn đạo hữu còn cũng biết tại hạ là thuộc loại Thiên Vân Thập Tam tộc trung gì tộc đích sao không." Hứa lão quái đầu tiên là ngẩn ra, lập tức hoạt kê cười nói.
"Này, "Tại hạ tu vi thấp thiển, thật đúng là nhất thời không thể nhìn ra đích." Hàn Lập hai mắt nhíu lại đích nhìn trong chốc lát, cuối cùng cười khổ một tiếng.
Trước mắt đích hứa lão quái, vô luận hình thể bên ngoài cơ hồ đều cùng người thường tộc độc nhất vô nhị, thật sự nhìn không ra gì đích dị tộc đặc thù đến.
"Hàn huynh nhìn không ra đến, dù sao cũng không ngạc nhiên. Bởi vì chúng ta Vân Tộc, nguyên bản chính là tối am hiểu biến hóa ẩn nấp chi đạo đích, chính là cao hơn chúng ta sổ giai đích tồn tại, chỉ cần chúng ta không cố ý thu liễm hơi thở, cũng đồng dạng không thể phân rõ đi ra đích. Chính là lão phu ở trong tộc là cái ngoại tộc, tu luyện đích cũng Chí Dương đích hỏa thuộc tính công pháp. Cùng mặt khác cùng giai tộc nhân so sánh với, ở biến ảo chi đạo thượng Trên thực tế có chút không đủ. Lúc này sơn khá trụ đích lâu dài chút đích đạo hữu, chính là biết lão phu chi tiết đích." Hứa lão quái nở nụ cười.
"Vân Tộc? Chính là mười ba trong tộc nhân số rất thưa thớt, nhưng khả sắp xếp tiến tiền tam đích cái kia Vân Tộc." Hàn Lập mặt sắc biến đổi, thật sự giật mình đi lên.
Hắn đích xác đã sớm nghe nói qua này ở Thiên Vân Thập Tam tộc Trung Phi thường thần bí đích bộ tộc.
"Ha hả, xem ra Hàn huynh đối chúng ta Vân Tộc hiểu biết cũng không ít a. Chúng ta Vân Tộc cùng Tinh Tộc xem như mười ba trong tộc nhân số ít nhất đích chủng tộc . Nhưng là cùng Tinh Tộc bất đồng, chúng ta Vân Tộc đích thân thể thực lực cùng cũng không nhược, chỉnh tộc thực lực chưa bao giờ điệt xuất quá mười ba tộc đích tiền tam."Hứa lão quái ngạo nghễ nói.
"Thật sự là thất kính. Hàn mỗ thật đúng là lần đầu tiên nhìn thấy quý tộc người." Hàn Lập sợ run một hồi lâu nhi, than nhẹ nói.
"Không có gì. Chúng ta bộ tộc tuy rằng nhân số không nhiều lắm, nhưng là ở Vân Thành trung hay là có không ít người tồn tại đích. Chính là đại đô rất ít trước mặt người khác hiện ra chân chính thân phận mà thôi. Thậm chí ngươi nguyên nhân vi đích mỗ cái tộc khác người, có thể liền là chúng ta Vân Tộc nhân cải trang giả dạng đích."Hứa lão quái thâm ý sâu sắc nói.
Hàn Lập nghe xong đã có chút hết chỗ nói rồi.
"Bất quá, chúng ta Vân Tộc tuy rằng lấy biến hóa chi đạo dương danh bên ngoài, nhưng Trên thực tế chân chính có thể uy hiếp chủng tộc đích, cũng bởi vì người thiên phú thần thông. Hàn đạo hữu hẳn là cũng nghe nói qua đi." Hứa lão quái trên mặt đắc ý chi sắc vừa thu lại, thần sắc một chút nghiêm nghị xuống dưới.
"Bản mạng vân thú!" Hàn Lập khinh thở ra một hơi, không đợi đối phương nói ra, đã đi xuống mở miệng nói ra.
"Không sai, chính là vậy xen vào linh thú cùng hóa thân trong lúc đó đích bản mạng vân thú. Tộc của ta nhân chỉ có tu luyện ra bản thân đích vân thú, mới có thể xem như chân chính đích Vân Tộc nhân." Hứa lão quái từ từ nói.
"Ân, tại hạ cũng nghe nói qua quý tộc bản mạng vân thú đích nghe đồn. Nghe nói quý tộc nhân một khi đem vân thú tu luyện đi ra, chẳng những tương đương với nhiều ra một cái thần thông cùng chính mình độc nhất vô nhị đích thân ngoại hóa thân, hơn nữa nguy cơ thời điểm còn có thể cùng vân thú hợp nhị làm một, hóa thành trong truyền thuyết đích vân thú cự linh. Như thế trong lời nói xem, chẳng những tu vi trương lên, hơn nữa có thể thi triển ra một ít nguyên bản không thể thi triển đích đại thần thông. Đạo hữu cùng tại hạ nói việc này, chẳng lẽ việc này cùng đạo hữu đích bản mạng vân thú có quan hệ?" Hàn Lập sờ sờ cằm, nếu có chút suy nghĩ nói.
"Hàn đạo hữu tuệ nhãn như đuốc, việc này đích xác cùng vân thú có quan hệ, nhưng không phải cùng lão phu vân thú, mà là tại hạ vị này hậu bối đích bản mạng vân thú rất có quan hệ." Hứa lão quái bất giác đích thái ngoài ý muốn, nhưng một lóng tay phía sau đích thiếu niên, nói. ( chưa xong còn tiếp )
Last edited by sakurainlove; 27-02-2011 at 11:27 PM.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của sakurainlove
"Nga, đạo hữu có không nói tỉ mĩ một phần." Hàn Lập nhìn vẻ mặt kính cẩn thiếu niên liếc mắt một cái, có chút kinh ngạc .
"Tự nhiên có thể . Lại nói tiếp Hứa mỗ hậu nhân cũng không nhiều lắm, tường nhi là ở hạ duy nhất kham liền đào tạo hậu bối. Không phải Hứa mỗ khoe khoang, ta đây vị hậu bối tu luyện tư chất, cho dù ở cả vân tộc trung đều có thể có thể nói hơn người , không đủ trăm năm nên có thể tiến giai thượng tộc cảnh giới ." Hứa mỗ nhìn phía thiếu niên ánh mắt, đại hiển từ ái vẻ, có vẻ đối này cực kỳ nhìn trọng.
"Tổ gia gia nói như vậy có chút qua, tường nhi tư chất cũng chỉ là bình thường, không đáng khoe ." Thiếu niên lại liên tục tay cầm, tựa hồ ngượng ngùng dị thường.
"Ha ha, ngươi bất quá mười mấy năm liền tu luyện tới như thế cảnh giới, tư chất còn hơn năm đó ta còn muốn mạnh hơn nhiều. Cần gì phải khiêm tốn cái gì." Hứa lão quái cười to đạo.
"Nghe hứa đạo hữu như thế vừa nói, Hứa hiền chất đích thật là thiên tư kinh người." Hàn Lập cũng mỉm cười gật đầu.
Thiếu niên tắc sắc mặt cảm hồng thật là tốt nói cái gì nữa .
"Ấn lẽ thường mà nói, vị này hậu nhân về sau thành thì có thể còn tại ta phía trên . Nhưng đáng tiếc chính là, hắn thân mình khác có một chỗ thiếu hụt, làm cho này việc này trở nên xa vời ." Hứa lão quái trên mặt vẻ đắc ý vừa thu lại, thanh âm có chút trầm trọng đứng lên. .
Hàn Lập ánh mắt chợt lóe, không nói gì thêm, biết đối phương khẳng định hội tự hành cấp ra giải thích .
Quả nhiên Từ lão quái thanh âm đình hài một chút, tiếp theo còn nói thêm: " hắn tuy rằng bản thân tư chất thật tốt, nhưng là cố tình ở bổn mạng vân thú thượng ra đó vấn đề, sớm nên tu luyện ra tên khai sinh vân thú thủy chung tạp ở cuối cùng từng bước, không thể chân chính ngưng luyện ra. Mà dựa theo trước kia kinh nghiệm, bổn mạng vân thú tự nhiên là càng sớm tu luyện ra càng tốt . Nếu không rất có ngại hắn về sau tiến giai cùng thân mình thực lực. Lão phu lần này tìm Hàn đạo hữu hỏi thiên địa nguyên khí việc thuộc về cũng là vì việc này."
"Chỉ giáo cho?" Hàn Lập thần sắc vừa động, phảng phất có đó khó hiểu.
"Việc này hơi có chút phức tạp. Nhưng đơn giản mà nói, chính là lão phu trong lúc vô ý phát hiện, theo lần trước thiên tượng trung thu thập tới rồi thiên địa nguyên khí, vậy mà lại có trợ giúp ta đây hậu bối bổn mạng vân thú cô đọng. Nhưng là lần trước bắt được nguyên khí, hơn phân nửa đã bị ta trong lúc vô ý dùng xong , còn thừa căn bản không đủ hắn sở dụng. Cho nên lão phu cũng cũng chỉ có Hướng đạo hữu xin giúp đỡ ." Hứa lão quái rốt cục nói ra việc này mục đích cuối cùng.
"Nếu là thiên địa nguyên khí đối Hứa hiền chất hữu dụng nếu cảm thấy. Lấy đạo hữu thần thông, ngưng tụ một ít còn không phải việc dễ như trở bàn tay. Làm gì chuyên môn tìm tới Hàn mỗ." Hàn Lập bình tĩnh trả lời.
"Ta đã thử đếm rõ số lượng thứ, bình thường thiên địa nguyên khí đối với ta này hậu bối bổn mạng vân thú căn bản vô dụng . Xem ra lần trước đạo hữu làm ra thiên tượng ngưng tụ hưởng thiên địa nguyên khí trung hẳn là có chút đặc thù, trong đó hàm có một chút không thể phát hiện mặt khác đồ vật này nọ. Cũng này đó đặc đồ vật này nọ ở mới có thể đến giúp tường nhi ." Hứa lão quái cũng có chút buồn bực bộ dáng.
"Thì ra là thế." Hàn Lập lộ ra như có chút suy nghĩ vẻ.
Hắn trong lòng lạc rõ ràng. Lúc trước kia cái gọi là thiên tượng, kỳ thật là thật lân căn nguyên tinh lạp tán loạn biến thành, cùng bình thường thiên địa nguyên khí có chút bất đồng là không...chút nào kỳ quái . Nhưng điều này lại đối vân tộc bổn mạng vân thú có chút tác dụng, thực làm cho hắn có chút ra ngoài dự đoán .
"Hứa mỗ lần này tới cửa, hy vọng đạo hữu có thể tái tụ tập một lần lần trước độc nhất vô nhị thiên địa không khí. Sau, Hứa mỗ nhất định thâm tạ ." Từ lão quái tràn đầy chờ đợi nói.
"Không phải tại hạ không nghĩ hỗ trợ, nhưng việc này có thể không tốt lắm xử lý ." Hàn Lập khóe miệng hơi hơi vừa động, rất là chần chờ đứng lên.
Kia thực lân căn nguyên ra sao chờ quý hiếm vật. Cho dù hắn không thể luyện hóa, nhưng là đối Đề Hồn thú vẫn đang tinh tiến tu vi linh dược, hắn sao khẳng không duyên cớ lại hấp lấy ra.
Ngay cả Đề Hồn trong cơ thể thực lân tinh lạp không ít, nhưng cuối cùng có thể chỉ còn thiếu này một lượng lạp, vừa mới không cách nào làm cho này tu vi tiến giai đến rất cao cảnh giới .
Hàn Lập bị nhiên tuyệt không nguyện vì một cái sơ nhận thức ngoại tộc, làm cho chính mình linh thú chỉ này hy sinh .
"Như thế nào, Hàn đạo hữu có cái gì khó ngôn chi ẩn sao. Việc này quan hệ đến ta đây vị hậu bối tiền đồ tạo hóa, chỉ cần đạo hữu khẳng hỗ trợ, lại nhiều linh thạch đều đâu có ." Hứa lão quái trong lòng hơi hơi trầm xuống, nhưng trong miệng không lưỡng lự lời hứa đạo.
2 lâu
"Này cũng không phải là linh thạch nhiều ít có thể giải quyết sự tình. Không dối gạt hứa đạo hữu, lần trước thiên tượng đều không phải là tại hạ bí thuật hoặc công pháp có thể trống rỗng thích phóng đi ra . Mà là vận dụng một kiện tiêu hao tính bảo vật, mới có thể bày biện ra đến. Cụ thể cái gì bảo vật, tại hạ không tiện nói rõ. Nhưng có thể hiện ra thiên tượng tiêu hao tính bảo vật giá trị, nghĩ đến Hứa huynh cũng có thể rất rõ ràng . Hơn nữa tại hạ trong tay cũng sở thặng ít ỏi không có mấy ." Hàn Lập cân nhắc một hồi lâu nhi, mới khó xử nói.
"Không sai(tồi). Hơn nữa thứ này đối tại hạ cũng trọng yếu vô cùng, là có khác đại tác dụng . Cho dù có lại nhiều linh thạch, tại hạ cũng không nguyện hao phí mất .
" Hàn Lập mặt hiện một tia xin lỗi cự tuyệt đạo.
"Nếu thật sự là tiêu hao tính bảo vật, đổi lên tại hạ cũng không hợp dễ dàng hao phí hoặc đổi lấy vật gì linh thạch . Nhưng nói về, vô luận loại nào quý hiếm bảo vật luôn có nhất định giá trị . Hứa mỗ bất tài, tự hỏi còn có chút thân gia . Hoàn toàn có thể dùng đồng giá bảo vật cùng Hàn đạo hữu trao đổi . Hứa lão quái hiển nhiên đến phía trước, cũng sớm nghĩ kỹ một ít lí do thoái thác, chút không có buông tha cho ý tứ.
"Trao đổi!" Hàn Lập vừa nghe lời này, sắc mặt vừa động, tựa hồ thực có vài phần động tâm "
Vừa thấy Hàn Lập như vậy biểu tình, Hứa lão quái tự nhiên biết đối phương cũng không có thật không có thể trao đổi ý , lúc này trong lòng mừng rỡ, không nói hai lời tay áo bào hướng trước người cái bàn phất một cái.
Một mảnh rặng mây đỏ bay cuộn mà ra, trên bàn bỗng nhiên nhiều ra bảy tám cái lớn nhỏ không đồng nhất hộp ngọc.
"Mấy thứ này, đều là Hứa mỗ nhiều năm cất chứa vật quý báu. Trong đó hai kiện, thậm chí Hứa mỗ thiếu chút nữa vì này vẫn lạc mà vong. Hàn đạo hữu trước nhìn một cái, vô luận vừa ý vật gì, cứ việc cầm đi là được. Hơn nữa việc này cũng coi như, tại hạ trình đạo hữu một cái không nhỏ nhân tình." Hứa lão quái hào sảng dị thường lời hứa đạo.
Hàn Lập nghe vậy ôn hòa cười, ánh mắt ở trên bàn hộp ngọc thượng thản nhiên đảo qua sau, tâm niệm nhanh quay ngược trở lại đứng lên.
Hứa lão quái đã là Luyện Hư đỉnh giai tồn tại, thêm lại là vân tộc nhân, thân mình thần thông cũng không nhỏ bộ dáng. Lấy ra nữa vật quý báu, lường trước cũng sẽ không kém chạy đi đâu .
Nhưng là chính hắn cũng là trọng bảo trong người, thậm chí ngay cả Hợp Thể tu sĩ đều không dám vọng tưởng Huyền Thiên chi bảo, đều có hai kiện . Trong lòng còn thật không có chờ mong này đó trong hộp ngọc đồ vật này nọ, có thể làm cho này sinh ra trao đổi ý .
Dù sao không có hay không chính mình cần đến vật nếu cảm thấy, hắn là sẽ không dễ dàng nhả ra .
Hàn Lập trong lòng như thế cân nhắc , nhưng trong miệng nhưng không có nói rõ lại cười nói: " nếu hứa đạo hữu như thế nói, kia Hàn mỗ trước hết kiến thức một chút đạo hữu trân quý, trước khai hạ nhãn giới .
Trong miệng nói xong, hắn một bàn tay hướng đối diện hư không nhất ban.
Nhất thời trên bàn một cái hoả hồng hộp ngọc hơi hơi nhoáng lên một cái hạ, lập tức "Sưu" một tiếng, bị Hàn Lập trống rỗng nhiếp tới rồi trong tay.
Cảm ứng được trong hộp ngọc mơ hồ phát ra nóng bức hơi thở, Hàn Lập đuôi lông mày nhíu lại hạ, không dám lãnh đạm đích tay chưởng thanh quang chợt lóe, bị một tầng linh quang bao bích ở, đồng thời một căn khác ngón tay hướng hộp ngọc phản thủ bắn ra.
Một tiếng vang nhỏ hạ, nắp hộp tự hành mở ra.
Tùy theo nhất cổ chích nhiệt hơi thở từ bên trong tuôn ra mà ra, chỉnh gian đại sảnh đều một chút độ ấm tăng vọt đứng lên.
Hàn Lập đồng tử lam mang chợt lóe, đốn lâm hảo vật trong hộp xem rành mạch .
Kia rõ ràng là một cái lòng trắng trứng sắc thú trứng, bất quá trứng chim lớn nhỏ, nhưng mặt ngoài trải rộng hồng sắc vằn, cả vật thể tản ra kinh người hồng quang, cũng hơi hơi trướng lui không ngừng .
"Đây là?" Hàn Lập ngạc nhiên chợt lóe, không khỏi hỏi.
Hắn mã nhiên cảm thấy này trứng hơi thở không kém, nhưng tự nhiên không thể trống rỗng phân biệt này chủng loại , lúc này mới có này tò mò vừa hỏi.
"Hàn đạo hữu thật sự là hảo nhãn lực, một phen liền bắt được vài món bảo vật trung duy nhất linh trứng. Đây là ta năm đó ở một chỗ nấu chảy ở chỗ sâu trong, đánh chết một đầu hiếm thấy man hoang viêm điệp, được đến này sở sản một con trùng trứng. Này đầu viêm điệp có không hạ cho của ta hỏa thuộc tính thần thông. Ta tiêu phí suốt nhất thâm niên gian, luân phiên bày ra đồ bộ, mới cuối cùng diệt sát này yêu thú . Tin tưởng này mão trứng nở sau tỉ mỉ đào tạo, tuyệt đối là tốt nhất linh thú. Nếu không ta thân mình đã có bổn mạng nguyên thú, không thể ở phân tâm mặt khác linh thú, nói không chừng đã sớm đem này trứng trứng nở ." Hứa lão quái cười híp mắt nói.
"Có thể có được cùng hứa đạo hữu tương đương thần thông, này viêm điệp cùng bậc cao, xem như nghe rợn cả người . Đáng tiếc, ta cũng có mặt khác linh thú , nếu không cũng muốn thèm nhỏ dãi ba thước ." Hàn Lập đặc ánh mắt hướng trùng trứng thượng vừa thu lại, sách sách lấy làm kỳ nói.
Hứa lão quái vốn là sửng sốt, nhưng lập tức liền cười nói: " đây là ta lo lắng không chu đáo . Lấy Hàn huynh tu vi hiện tại, sao có thể có thể không có chính mình nhiều năm đào tạo bác linh thú. Không sao, đạo hữu tiếp tục nhìn xem mặt khác bảo vật đi.
Hàn Lập gật gật đầu, cầm trong tay hộp ngọc hợp lại, lại nhẹ nhàng vứt.
Nhất thời một đoàn thanh tiêm tụ L Hàn Lập cổ tay áo trung nhất phi mà ra, đem hộp ngọc một bao, bình sắc dị thường nhờ về tới đối diện trên bàn. Nhưng theo sau này thanh quang chợt lóe, thuận thế đem một bên một khác chích hộp ngọc một quyển trong đó, tống hướng về phía Hàn Lập.
Hàn Lập khoát tay, đem tân hộp ngọc cũng bắt được trong tay...
Thời gian một chút qua đi, nhất chén trà nhỏ công phu sau, Hàn Lập đã đem Hứa lão quái xuất ra hộp ngọc xem qua mười chi **.
Còn thừa trong hộp ngọc chứa đồ vật này nọ phần lớn là quý hiếm tài liệu, cũng có một lượng kiện uy lực nhìn thấy không nhỏ thành phẩm pháp bảo, thậm chí còn có một lọ đối Luyện Hư kỳ đều có thể tăng tiến một ít tu vi đan dược.
Mấy thứ này, không thể vị không một không quý hiếm dị thường, thậm chí cầm đi tứ tộc đấu giá hội tham gia đấu giá, so với trong đó không ít đấu giá phẩm đều không kém cỏi .
Nhưng đáng tiếc Hàn Lập từ đầu đến cuối cũng không trúng ý gì một kiện, từ đầu đến cuối cũng chỉ là cười mà không nói.
Khi hắn đem cuối cùng một kiện trong hộp ngọc gì đó thưởng thức hoàn sau, cũng không còn nói cái gì cũng khô thủ đuổi về sau, đối diện ngồi Hứa lão quái, thần sắc có chút khó coi .
"Như thế nào, mấy thứ này không một kiện có thể vào đạo hữu pháp nhãn sao?" Hứa lão quái rốt cục nhịn không được hỏi.
"Nói thật, hứa đạo hữu mấy thứ này không có chỗ nào mà không phải là vật quý báu. Đặc biệt kia chích viêm nấu chảy điệp nếu là bán cho một vị thân mình tu luyện hỏa thuộc tính công pháp đạo hữu, chỉ sợ hắn gì đại giới đều nguyện ý trả giá . Chính là cầm đi đấu giá, tin tưởng đánh ra ngàn vạn lần đã ngoài linh thạch, cũng là việc nhỏ 丆 một kiện. Nhưng là mấy thứ này đối tại hạ mà nói..." Hàn Lập cũng lộ ra một tia bất đắc dĩ, cũng nói do chưa hết lắc đầu.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của giang_04
Tuy rằng Hàn Lập vẫn chưa đem nói toàn bộ nói ra, nhưng Hứa lão quái tự nhiên hiểu được này ý tứ , không khỏi "Đạo hữu rốt cuộc cần loại nào bảo vật mới bằng lòng trao đổi, không ngại trực tiếp nói ra đi. Cho dù lão
Phu trên người không có, nhưng tự hỏi giao du còn quảng, cũng có thể giúp đạo hữu nghĩ biện pháp tìm được ."
Hàn Lập nghe vậy, lại trầm ngâm không nói đứng lên.
Muốn nói hắn không nghĩ muốn đồ vật này nọ, tự nhiên không có khả năng . Cái khác không nói, nhưng là Thanh Nguyên Tử cần có này quý hiếm tài liệu liền nhất đống lớn .
Nhưng liền nhân như thế, hắn ngược lại không tiện mở miệng .
Dùng thực lân căn nguyên đổi lấy trong đó sổ kiện tài liệu, hắn tự nhiên thấy không đáng làm như thế. Nhưng muốn đổi lấy tài liệu nhất nhiều, Hứa lão quái chỉ sợ nghĩ đến hắn muốn mượn gió bẻ măng, ngược lại không duyên cớ trở mặt đối phương .
Dù sao thực lân căn nguyên giá trị, cũng chỉ có chính mình mới rõ ràng . Có thể việc này cũng không có thể nói rõ cho đối phương. Làm cho hắn hơi có chút có miệng khó trả lời.
"Hứa đạo hữu, tại hạ cần đồ vật này nọ đều có chút hẻo lánh, cho dù lấy đạo hữu lực cũng không dịch tìm được . Không nói cũng thế. Về phần ngày đó nguyên khí..." Hàn Lập khinh thở dài một hơi, trên mặt vẫn là vẻ chần chờ.
Hứa lão quái thấy Hàn Lập như thế khó xử bộ dáng, cũng sắc mặt có chút âm tình bất định .
Nhưng hắn xem xét xem xét phía sau thiếu niên liếc mắt một cái sau, bỗng nhiên cắn răng một cái, từ trong lòng lại lấy ra một con thâm màu lam hộp ngọc đến, cũng thần sắc ngưng tụ nói:
"Giáng huynh nhìn nhìn lại vật ấy như thế nào? Thứ này giá trị to lớn, thậm chí còn tại lúc trước mấy thứ này phía trên. Nhưng chỉ là vật ấy là ở tộc trung một vị trưởng lão cũng cần vật, Hứa mỗ nguyên bản muốn hiến cho lão nhân gia ông ta, thuận tiện cầu mặt khác nhất tông ưu đãi . Nhưng hiện tại vì ta đây hậu bối, cũng bất chấp việc này . Hàn huynh không để trước trúng ý liếc mắt một cái. Tại hạ tin tưởng, cho dù vật ấy không phải đạo hữu sở cầu vật, nhưng là thân mình cũng đủ để bù lại đạo hữu tổn thất ."
Chứng kiến Hứa lão quái nói như thế hành động, Hàn Lập thật chưa phát giác có cái gì rất bất ngờ. Đổi lên là hắn xin người khác giúp đỡ, cũng tuyệt không hội ngay từ đầu đã đem tối quý hiếm đồ vật này nọ lấy ra nữa .
Về phần đối phương trong miệng theo như lời tộc trung trưởng lão cần đến vật, hơn phân nửa cũng là thuận miệng nói một cái tìm cớ mà thôi. Hắn tự nhiên cũng sẽ không lỗi nặng thật sao .
Vì thế Hàn Lập tỉnh bơ gật đầu, nâng lên hư không một trảo đem màu lam hộp ngọc nhiếp qua
Ngón tay phương vừa tiếp xúc hộp ngọc, hắn lập tức cảm thấy một cỗ kỳ hàn truyền tống lại đây, trong lòng không khỏi nhất
Này hộp ngọc không biết là loại nào linh ngọc luyện chế mà thành, lại cổ kỳ hàn vô cùng, băng hàn trình độ lại vẫn ở hắn biết đến Huyền Ngọc phía trên.
Hàn Lập đối vật trong hộp có đó hứng thú, ngón tay vừa động hạ, nắp hộp từ từ mở ra . Chỉ thấy kim quang chợt lóe, trong hộp hiện ra một vật đến.
Đúng là một khối giống như ngọc lưu ly đỏ đậm kim chúc, chỉ có nắm tay lớn nhỏ, nhưng mặt ngoài tản ra ánh vàng rực rỡ quang mang kỳ lạ.
Hàn Lập ánh mắt chớp động, hiện ra một tia kinh nghi, tựa hồ nhận ra vật ấy lai lịch, nhưng lại có chút không thể tin được bộ dáng.
Bỗng nhiên hắn một bàn tay vừa lật chuyển, hàn quang chợt lóe hạ, một ngụm đạm màu trắng đoản kiếm xuất hiện ở rảnh tay kiếm chỉ có nửa thước đến dài, tuy rằng thoạt nhìn hàn quang lòe lòe, nhưng rõ ràng chỉ là một ngụm bình thường pháp Hàn Lập cổ tay vừa động, đoản kiếm lập tức hóa thành nhất đến bạch quang hướng trong hộp ngọc vọt tới. Ngay sau đó, mũi kiếm liền một chút trát tới rồi trong hộp đỏ đậm kim chúc thượng. Kinh người một màn xuất hiện .
Vô thanh vô tức ! Mũi kiếm phương nhất cùng đỏ đậm kim chúc tiếp xúc trong nháy mắt, chỉnh khẩu đoản kiếm liền giống như ngọn nến hoà tan mở ra, hóa thành nhất lũ khói nhẹ hư không tiêu thất .
"Viêm Kim chi tinh! Đạo hữu vậy mà lại tìm được rồi vật ấy." Hàn Lập biến sắc, thanh âm có chút
"Hàn đạo hữu thật sự là hảo nhãn lực. Này Viêm Kim chi tinh, chính là luyện chế hỏa thuộc tính pháp bảo cao nhất giai tài liệu, thậm chí bình thường pháp bảo thậm chí chỉ cần sảm nhập một chút, đều có thể trống rỗng gia tăng hỏa thuộc tính thần thông đi ra.
Đạo hữu tiêu hao tính bảo vật cho dù lại trân quý, nghĩ đến vật ấy đủ để đền ." Hứa lão quái nhìn thấy Hàn Lập trong tay màu lam hộp ngọc, chậm rãi nói.
"Đạo hữu chân quyết định làm như thế ! Này Viêm Kim chi tinh tại hạ thật đúng là dùng thượng. Bất quá vật ấy như thế quý hiếm, Hàn mỗ cũng sẽ không làm cho Hứa huynh có hại . Như vậy đi, ta lại bồi thường đạo hữu năm trăm vạn linh thạch, cũng coi như bán mua bán thay đổi." Hàn Lập trên mặt kinh sắc dần dần biến mất, nhưng cân nhắc một chút sau, lại bỗng nhiên cười nói.
"Hảo, hết thảy liền y Hàn đạo hữu nói như vậy." Nguyên bản bởi vì tống xuất Viêm Kim chi tinh mà cảm thấy thịt
Đau Hứa lão quái, nghe xong Hàn Lập lời này thần sắc lâm vào vừa chậm, gật gật đầu một lời đáp ứng .
Đối hắn nói, này Viêm Kim chi tinh ngay cả quý hiếm, nhưng cùng chính mình ký thác kỳ vọng cao hậu bối tiền đồ so sánh với, tự nhiên hay(vẫn) là sau trọng vài phần ,
"Nhưng không biết Hàn đạo hữu theo như lời bảo vật..." Hứa lão quái mắt thấy Hàn Lập bàn tay vừa lật, đã đem
Hộp ngọc thu lên, thử thăm dò hỏi một câu.
"Hứa huynh yên tâm, trước đem này nhất túi linh thạch thu hảo. Sau đó đến đỉnh núi chỗ đợi là được. Ta lập tức liền thúc dục kia bảo vật, lại đưa tới thiên tượng. Đạo hữu chỉ cần ở sơn thượng thu nguyên khí liền có thể ." Hàn Lập ha ha cười giải thích nói, cùng sử dụng thủ hướng trữ vật vòng tay thượng phất một cái hạ, một chút trảo ra một cái linh thạch áo da, trực tiếp ném cho Hứa lão quái.
"Hảo, Hứa mỗ ngay tại sơn thượng đẳng hậu tin lành ." Hứa lão quái hiển nhiên thật không ngờ Hàn Lập lập tức
Tựu giữ lãi ròng tác thực hiện giao dịch, tiếp nhận gói to trước
Là ngẩn ra, lập tức mừng rỡ đi lên.
Vì thế hắn lập tức đứng dậy cáo từ, mang theo thiếu niên ly khai Hàn Lập động phủ, thẳng đến đỉnh núi mà đi
.
Hàn Lập đưa đến cửa chỗ, thấy hai người độn quang biến mất không thấy sau, rốt cuộc nén không được trong lòng hưng phấn, tháp giác nổi lên nhè nhẹ tươi cười đến.
"Thật không ngờ nhanh phải có được Viêm Kim chi tinh. Hơn nữa trước kia được đến Kim tủy tinh trùng cùng Huyết Hạnh, cô đọng Phạm Thánh Chân Ma pháp tướng chủ tài liệu liền đầy đủ , chỉ cần lại đem mặt khác một ít phụ trợ tài liệu xứng tề, là có thể bắt đầu ngưng tụ luyện pháp tướng, làm cho này cũng có thể có được thật thể chi khu ." Hàn Lập thì thào nói nhỏ vài tiếng, hai mắt sáng ngời vài phần. Theo sau hắn đem cửa đá một cửa, lại trở về động phủ, cũng thẳng đến đại sảnh mà đi.
Phía dưới hết thảy liền đơn giản dị thường , Hàn Lập lại thả ra Đề Hồn, cũng theo này trong cơ thể lại rút ra một thực lân căn nguyên tinh lạp đi ra, cũng cố ý dùng linh hỏa bao vây luyện hóa vật ấy.
Kết quả cùng ngày đó độc nhất vô nhị một màn xuất hiện .
Tinh lạp lại hóa thành nhất đạo kim quang một chút xuyên thủng nóc nhà sóng bắn mà ra, không vào núi đỉnh chỗ lại hiện ra kinh người thiên tượng, quấy phụ cận sở hữu thiên địa nguyên khí.
Ở đỉnh núi đã sớm chờ đợi một hồi lâu nhi Hứa lão quái, tự nhiên mừng rỡ lập tức lại đem bên hông màu son hồ lô tế ra, làm cho này hóa thành một cái hỏa giao hùng hổ hướng không trung nhất phác mà đi.
Kết quả cận chỉ một lát sau công phu, nguyên bản nhìn như kinh người thiên tượng tản ra cạn sạch, thiên địa nguyên khí phần lớn bị hỏa giao nhất hấp cạn sạch.
Cả quá trình so với lần trước còn muốn khoái thượng rất nhiều bộ dáng, đầy đủ ngay cả Linh sơn trung mặt khác ngoại tộc tu sĩ, cũng chưa kinh động nhiều ít bộ dáng.
Hứa lão quái đem hỏa giao một lần nữa trở về trạng thái cũ thành hồ lô vừa thu lại sau, liền cao hứng phấn chấn mang theo thiếu niên hồi chính mình động phủ đã đi.
Hàn Lập ở động phủ trong đại sảnh thông qua một mặt gương đồng, đem này hết thảy đều thu vào trong mắt sau, lúc này cười đem bí thuật dừng lại, lập tức đem gương đồng vừa thu lại, sau đó liền trực tiếp dụng thần niệm phân phó búp bê vài câu, nhân sẽ thấy thứ ly khai động phủ.
Lúc này đây, Hàn Lập trực tiếp chạy Vân Thành mấy nhà đại tài liệu điếm, không tiếc tiêu phí nhất đại đãi yêu văn con số linh thạch, một hơi mua hơn ba mươi loại các loại tài liệu, mới một lần nữa quay trở về động phủ.
Cái này cũng may mắn Vân Thành là Thiên Vân nắm chắc vài toà siêu cấp đại thành một trong, nếu không trong đó vài loại không Thái Thường thấy tài liệu, ở mặt khác thành thị, thật đúng là không nhất định có thể xứng tề .
Ngay tại cùng lập lại tiến vào mật thất trung, bắt đầu bế quan nửa tháng sau, Vân Thành trung đã xảy ra một kiện hiếm có dấu người biết đại sự.
Nhất thời chỗ cửa thành nguyên bản liền đủ chặt chẽ đề phòng, một chút lại sâm nghiêm vài phần. Thành trung các nơi tuần tra nhân thủ, cũng một chút nhiều ra gần lần đông đúc. Càng có một chút gần đây tiến vào thành trung từ bên ngoài đến nhân, bị một ít nhân vật thần bí tìm tới môn, đã bị cực kỳ chặt chẽ kiểm tra.
Trong đó một ít thân phận có chút cái vấn đề nhân, lại quỷ dị như vậy theo thế gian tiêu thất.
Ở Vân Thành nơi nào đó cực kỳ bí ẩn trong đại sảnh, có hơn mười người thân phận khác nhau đại nhân vật, phân loại hai hàng các ngồi ở nhất trương chiếc ghế thượng.
Trong những người này, rõ ràng còn có Vạn Cổ tộc thiên máy dệt chờ ba vị trưởng lão, còn có Tinh Tộc màu lưu anh, Thạch Kiển tộc đoạn thiên nhận chờ Hàn Lập nhận thức người. Về phần mặt khác người tuy rằng khuôn mặt xa lạ, nhưng xem vẻ mặt khí độ rõ ràng là cùng thiên máy dệt chờ là cùng nhất đẳng giai tồn tại.
Nhiều như vậy ở bên ngoài thanh danh hiển hách thánh tộc cấp tồn tại, giờ phút này lại cũng đều vẻ mặt cảm thấy kính nể ngồi ngay ngắn , cũng phần lớn mặt lộ vẻ một tia cẩn thận vẻ. 『 tiểu 〗
Mà ở điện hán đường một mặt tối ở giữa chỗ, lại có khác một nam một nữ đặt song song ngồi ở chỗ kia. 『 tiểu 〗
Nam chính là một gã hai mươi bảy bát tuổi bộ dáng áo bào trắng thanh niên, nữ còn lại là một vị đầu đầy tóc vàng lão ẩu, vẻ mặt khe rãnh thật sâu nếp nhăn, lặp lại ngay cả mí mắt đều không thể mở bộ dáng. 『 tiểu 〗
Lão ẩu thật còn thôi. Nếu là Hàn Lập lại nhất thấy rõ ràng áo bào trắng thanh niên bộ dáng, tắc chuẩn hội dọa
nhảy dựng lên. 『 nói 〗
Bởi vì này áo bào trắng thanh niên rõ ràng chính là lần trước tứ tộc đấu giá hội, từng xuất hiện qua tên kia hỏa thừa kỳ ông họ thanh niên. 『 võng 〗
Chỉ là giờ phút này, thanh niên sắc mặt mặt trầm như nước, cả người đều tản ra một cỗ nói không nên lời âm trầm chi
Khí.
"Nhiều ngày như vậy quá khứ, vậy mà lại còn không có tìm được Giác Xi tộc ẩn vào đến người. Xem ra hắn không phải sớm đã chạy xa rớt, chính là giấu ở một cái các ngươi căn bản không thể tìm được mật chỗ. Bạch đạo hữu, gần nhất vẫn đều là các ngươi Thủy Mị nhất tộc phụ trách việc này . Ngươi thấy thế nào việc này. Ông họ thanh niên bỗng nhiên nhìn hai bên toạ lạc một người, lạnh lùng hỏi.
Người nọ rõ ràng là một gã tóc toàn bạch, nhưng mặt nếu thanh niên cẩm bào nhân, giờ phút này vừa nghe ông họ thanh niên vừa hỏi như thế, sắc mặt một chút có chút khó coi , nhưng vẫn vội vàng đứng dậy, lược vừa chắp tay trả lời:
"Ông tiền bối, lúc này đây ta đã phát động tộc trung sở hữu tinh thông mê hồn thuật năng thủ, cơ hồ gần nửa năm sở hữu tiến vào Vân Thành khả nghi người, đều kiểm tra qua một lần. Thậm chí từ bên trong tìm ra mặt khác các tộc phái ở Thiên Vân trinh thám mấy trăm người đông đúc. Nhưng là tên kia xâm nhập cung phụng đường Giác Xi tộc nhân, không chút nào bóng dáng không thấy. Ta cảm thấy được, hắn thực có thể thật sự đã ly khai Vân Thành. Nếu không, tuyệt không pháp tránh được chúng ta như thế chặt chẽ kiểm tra."
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của giang_04