04-05-2011, 02:55 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Sep 2009
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 2 ngà y
Thanks: 128
Thanked 911 Times in 134 Posts
ÄỀ THI ÄẪM MÃU
CHÆ¯Æ NG 25: PHÃ’NG 304
Tác giả: Lôi Mễ
Dịch giả: Hương Ly
Nguồn: forum.loong.us
Nạn nhân tên Trần Giao, nữ, 23 tuổi, nguyên quán thà nh phố Khai Phong, tỉnh Hà Nam, nghiên cứu sinh chuyên ngà nh tiếng Anh, khóa 2001 Há»c viện Ngoại Ngữ, nfg Äại há»c J. nguyên nhân dẫn đến cái chết là do nghẹt thở, hung khà có lẽ là má»™t sợi dây thừng. Mà ng trinh cá»§a nạn nhân đã bị rách từ lâu, tối đó không thấy dấu vết phát sinh quan hệ tình dục. Kết hợp vá»›i kết quả kiểm tra xác nạn nhân và những lá»i khai có liên quan, thá»i gian tá» vong cá»§a nạn nhân và o khoảng 1giỠđến 5 giá» sáng ngà y 25 tháng 12. Hung thá»§ sau khi thắt cổ nạn nhân cho đến chết, bèn hóa trang tháºt Ä‘áºm, sau đó chuyển xác nạn nhân đến bể bÆ¡i trưá»ng Äại há»c J, lấy má»™t sợi dây thừng buá»™c cổ chân nạn nhân lại vá»›i nút thoát nước, sau đó bÆ¡m đầy nước và o bể.
Qua sá»± nháºn diện cá»§a bạn há»c và bạn trai nạn nhân, áo len và ng, chân váy zuýp da ngắn mà u Ä‘en, bốt dà i mà u Ä‘en và cả bá»™ tóc giả nhuá»™m và ng xuất hiện trên ngưá»i nạn nhân khi xảy ra vụ án không phải là đồ cá»§a nạn nhân. Quần áo nạn nhân vốn mặc không được tìm thấy ở hiện trưá»ng, trong chiếc bốt da dà i nạn nhân Ä‘i, phát hiện có má»™t tá» giấy. Do thá»i gian ngâm quá lâu, vết chữ trở nên mÆ¡ hồ, không còn nhìn rõ, sau khi giám định, xác định rằng đây là má»™t tá» trong bà i khóa “Lá»a thiêu mây†trong quyển sách giáo khoa Ngữ văn há»c kỳ 2 cá»§a lá»›p 4, Nhà xuất bản Giáo dục Nhân dân. Theo bạn trai cá»§a nạn nhân cho biết, tối hôm xáy ra vụ án, mình đã nháºn được hai cuá»™c Ä‘iện thoại kỳ lạ, do đó nạn nhân và bạn trai đã xảy ra tranh cãi, giáºn nhau và tá»± bá» vá». PhÃa cảnh sát đã rà soát và tìm được số Ä‘iện thoại nà y ở bá»™ pháºn Ä‘iện tÃn. Danh bạ cá»§a số Ä‘iện thoại nà y hiện ra, ngoà i hai lần gá»i Ä‘iện và o tối hôm đó không hỠđược sá» dụng lại. Tiếp tục tiến hà nh Ä‘iểu tra đối vá»›i số Ä‘iện thoại nà y, phát hiện ra số Ä‘iện thoại nà y được mua bởi má»t cá»a hang kinh doanh cá thể, khi mua không cần đưa chứng minh thư, do đó không có cách nà o Ä‘iá»u tra ra được than pháºn thá»±c sá»± cá»§a ngưá»i sá» dụng số Ä‘iện thoại nà y.
“Trước mắt chỉ Ä‘iá»u tra được những tình hình nà y thôi. Vụ án nà y do Lão Triệu phụ trách, tôi cÅ©ng phải nhá» má»—i quan hệ má»›i tìm hiểu được những Ä‘iá»u nà y.†Thái VÄ© đưa cho Phương Má»™c táºp tà i liệu. “Ồ, phải rồi, còn có má»™t chuyện nữa. Thá»i gian trước tôi Ä‘i đến mấy bệnh viện trong thà nh phố đã Ä‘iá»u tra, bao gồm cả bệnh viện mà Mã Khải đã Ä‘iá»u trị, Ä‘iá»u tra trá»ng Ä‘iểm vá» các bác sÄ© tâm lý, cáºu biết đấy, hiện giá» tôi chỉ dung thân pháºn cá nhân để Ä‘iểu tra những việc nà y, cho nên cÅ©ng bị hạn chế. Tạm thá»i chưa phát triển ra manh mối nà o có giá trị.â€
Phương Má»™c mỉm cưá»i vá»›i anh, “Cảm Æ¡n.†Thái VÄ© xua xua tay.
Anh vẫn cứ tin mình, má»™t ngưá»i trá»ng tình nghÄ©a, mặc dù không thể hiện bằng lá»i!
“Chá»— cáºu thế nà o, có tiến triển gì không?†PhÆ¡ng Má»™c cúi đầu nhìn má»™t tấm ảnh, Trần Giao bị trang Ä‘iểm lòe loẹt Ä‘ang nằm bên bể bÆ¡i lạnh lẽo.
“Kiểu trang Ä‘iểm nà y anh nghÄ© đến Ä‘iá»u gì?†Cáºu chỉ và o bức ảnh há»i Thái VÄ©.
“Kỹ nữ!†Thái VÄ© nói thẳng không há» né tránh. “Äây là kiểu trang Ä‘iểm Ä‘iển hình cá»§a những ngưá»i là m công việc lien quan đến tình dục.â€
“Váºy thì đúng rồi.†Phương Má»™c gáºt gáºt đầu. “Lần nà y hắn ta mô phá»ng theo sát thá»§ Sông Green.â€
“Sát thá»§ Sông Green?â€
“Äúng váºy, anh còn nhá»› đến hai ký hiệu mà tôi đã từng nói vá»›i anh chứ? ChÃnh là ký hiệu vẽ trên cánh cá»a sổ nhà Phạm Mạnh Triết ấy.†Phương Má»™c lấy má»™t tá» giấy vẽ lên trên. “Lúc đó tôi cảm thấy rất giống chữ q thưá»ng và chữ A hoa. Bây giá» xem ra tôi đã sai rồi, thá»±c ra là chữ “G†và chữ “Râ€, lúc đó hắn đã viết hai chữ cái nà y lên trên cá»a kÃnh đầy những giá»t nước, giá»t nước chảy xuống nhìn giống chữ q và chữ A.â€
“GR? Green River? Sông Green?â€
“Äúng váºy. Äây là vụ án giết ngưá»i hang loạt xảy ra và o năm 1982, ở Seattle, Mỹ. Hung thá»§ tên là Gary Leon Ridgway. Từ năm 1982 hắn bắt đầu giết ngưá»i, số nạn nhân lên đến 49 ngưá»i, thưá»ng là kỹ nữ hoặc những cô gái bá» nhà đi. Mấy vụ án đầu, hắn thưá»ng ném thi thể nạn nhân xuống má»™t con song, gá»i là sông Green ở vùng ngoại ô phÃa Nam Seattle. Ngưá»i báo án đầu tiên thấy nạn nhân “đứng†ở dưới sông, bởi vì nạn nhân đã bị kẹp giữa nững viên đá dưới đáy sông.†Phương Má»™c thoáng run má»™t chút, “Giống y xì như hôm tôi nhìn thấy. Bắt đầu từ năm 1987 Gary Leon Ridgway đã bị cảnh sát liệt và o đối tượng khả nghi trá»ng Ä‘iểm, nhưng do không có chứng cá»›, hÆ¡n nữa hắn đã hai lần qua được cuá»™c trắc nghiệm cá»§a máy trắc nghiệm nói dối, cho nên hắn vẫn tá»± do tá»± tại ngoà i vòng pháp luáºt. Sau đó, kỹ thuât DNA xâm nháºp và o lÄ©nh vá»±c giám định hình sá»±, năm ngoái phÃa cảnh sát đã lấy mẫu DNA trong nước bá»t cá»§a hắn và mẫu DNA cá»§a tinh dịch tìm thấy trong cÆ¡ thể nạn nhân, đối chiếu, kết quả phù hợp. Nhưng sau khi bị bắt, hắn vẫn quyết không nháºn tá»™i, do thi thể cá»§a những ngưá»i đầu tiên Ä‘á»u được phát hiện ở dòng sông Green, hÆ¡n nữa há» tên viết tắt cá»§a Gary Leon Ridgway cÅ©ng là G.R cho nên hắn được gá»i là sát thá»§ sông Green.â€
Thái VÄ© chau mà y nghÄ© má»™t lúc, “Phần lá»›n nạn nhân Ä‘á»u là kỹ nữ, cho nên hắn đã trang Ä‘iểm cho Trần Giao thà nh như váºy à ?â€
Phương Má»™c gáºt đầu. Cáºu láºt giở táºp tà i liệu trong tay, “Vừa rồi anh nói nạn nhân không có dấu vết quan hệ tình dục và o tối hôm đó à ?â€
“Äúng váºy, sao thế?â€
“Hừ, Ä‘iá»u nà y khá thú vị đây!†Phương Má»™c nói vẻ suy tư, “Thói quen cá»§a Gary là sau khi cưỡng bức nạn nhân rồi má»›i thắt cổ há» cho đến chết. Nếu như muốn mô phá»ng cách phạm tá»™i cá»§a Gary má»™t cách hoà n mỹ, sao không cưỡng hiếp Trần Giao?â€
“Äiá»u nà y, có thể có rất nhiá»u nguyên nhân: thá»i gian, địa Ä‘iểm, khà khà , … còn có thể còn có tâm trạng.†Nói xong Thái VÄ© cưá»i hi hi, nhưng ngay láºp tức anh cảm thấy không phù hợp, bèn thu nụ cưá»i lại.
“Tâm trạng?†Phương Má»™c cưá»i nhạt má»™t cái, “Hắn muốn là m suy sụp tâm lý cá»§a tôi, có lẽ chÃnh hắn cÅ©ng sắp đến cá»±c độ rồi.â€
Cáºu cầm lấy má»™t bức ảnh khác, chÃnh là bức ảnh chụp bà i khóa đó.
“Lá»a thiêu mây?†Phương Má»™c láºt Ä‘i láºt lại, “Tôi vẫn nhá»›, hồi tôi há»c cấp 1đã há»c bà i nà y rồi. Tác giả hình như là Tiêu Hồng.â€
Thái VÄ© ghé sat lại, “Cáºu nói xem, liệu đây có phải là gợi ý cá»§a hung thá»§ cho vụ án tiếp theo?â€
Phương Má»™c thoáng trầm ngâm, “Nếu như không có đặc trưng nà o khác thưá»ng, có lẽ hãy cứ nên coi nó là má»™t manh mối Ä‘i. Các anh có ý kiến gì vá» bà i khóa nà y?â€
“Lão Triệu cho rằng, tá» giấy nà y vô tình rÆ¡i và o trong bốt cá»§a nạn nhân. Cho nên, ông ta suy Ä‘oán trong nhà hung thá»§ có má»™t đứa bé há»c tiểu há»c. Còn những ngưá»i khác thì tôi không rõ.†Anh thở dà i, “Lão Triệu có vẻ không muốn tôi tham gia và o vụ án nà y. Nhưng Ä‘iá»u nà y cÅ©ng thưá»ng tình thôi, đây vốn là vụ án do Trạm An ninh phụ trách. Tôi chỉ có thể tìm hiểu chút tình hình thông qua mối quan hệ cá nhân.â€
“Ừm, để tôi lên mạng tra xem.†Nói xong, Phương Má»™c ngồi xuống bà n vi tÃnh, tìm kiếm bà i khóa “Lá»a thiêu mâyâ€, bắt đầu Ä‘á»c tỉ mỉ từng câu từng chữ.
Thái VÄ© không có việc gì là m, anh cầm cuốn sách trên giá, láºt giở mấy trang, rồi lại đứng trước cá»a số, lấy thuốc ra hút.
“Hôm nay trong trưá»ng có vẻ vắng vẻ quá.â€
“Ừm, sắp thi rồi, có lẽ Ä‘á»u Ä‘ang ôn bà i.†Phương Má»™c căng mắt nhìn và o mà n hình, nói vẻ lÆ¡ đãng.
“Váºy cáºu cÅ©ng sắp thi rồi nhỉ?â€
“À, thạc sÄ© không phải thi.†Cáºu cưá»i Ä‘au khổ gõ gõ và o mà n hình, “Tôi có đỠthi nà y!â€
Thái VÄ© bÄ©u môi, so so vai. Ãnh mắt cá»§a Phương Má»™c lại trở lại mà n hình, nhưng không thể nà o Ä‘á»c được má»™t chữ nà o nữa cả. Äá» thi?
“Thái Vĩ…â€
“Gì?†Thái vĩ quay đầu lại, Phương Mộc đang nhìn anh chằm chằm, trên mặt thể hiện thứ cảm xúc khó mà nắm bắt được.
“Tôi cảm thấy, chúng ta đã bá» qua manh mối rõ nét nhất.â€
“Ồ, cáºu thá» nói xem nà o!†Thái VÄ© bá»—ng phấn chấn hẳn lên.
“Anh nói xem, những ngưá»i nà o hay ra đỠthi cho ngưá»i khác?â€
“Thế mà cÅ©ng phải há»i sao, đương nhiên là giáo viên rồi.†Thái VÄ© buá»™t miệng nói, ngay láºp tức anh trợn tròn mắt, kinh ngạc, “à cáºu là , ngưá»i nà y chÃnh là giáo viên trong trưá»ng?â€
“Rất có khả năng.†Phương Má»™c gáºt gáºt đầu.
“Äợi đã,†Thái VÄ© nhÃu chặt lông mà y, có thể nháºn ra anh Ä‘ang suy nghÄ© rất căng thẳng, “Lần trước cáºu nói, ngưá»i nà y khoảng chừng 30 - 40 tuổi, nháºn được ná»n giáo dục tốt, Ä‘iá»u kiện kinh tế khá giả, ăn mặc chỉnh tá» sạch sẽ, có long đố kỵ cao, hiếu thắng,â€
“Äúng thế, tôi đã nói như váºy.â€
“Vấn đỠchÃnh là , trong trưá»ng các cáºu có quá nhiá»u ngưá»i như váºy. Tôi thấy, giảng viên dại há»c cÆ¡ bản Ä‘á»u có những đặc Ä‘iểm như cáºu nói.â€
“Anh và tôi có thể không biết, nhưng tôi nghÄ©, có má»™t ngưá»i có lẽ sẽ biết.†Phương Má»™c cầm lấy áo khoác, “Äi theo tôi!â€
Ngưá»i ra mở cá»a là giáo sư Kiá»u. Xem ra ông không há» ngạc nhiên trước cuá»™c viếng thăm đột ngá»™t cá»§a Phương Má»™c, chỉ có Ä‘iá»u, khi nhìn thấy Thái VÄ© ở phÃa sau, sắc mặt hÆ¡i thay đổi má»™t chút. Ông chỉ và o những đôi dép lê ở trước cá»a, còn mình thì quay ngưá»i bước và o thư phòng.
Khi Phương Má»™c và Thái VÄ© thay xong dép lê Ä‘i và o thư phòng, giáo sư Kiá»u đã châm má»™t Ä‘iếu thuốc ngồi hút ở trên ghế sôfa sắc mặt tối sầm. Nhìn thấy dáng vẻ nà y cá»§a ông, Phương Má»™c không biết nên mở miệng ra sao. Thái VÄ© tá»± giá»›i thiệu trước: “Thầy Kiá»u, ồ, giáo sư Kiá»u, chà o ông, tôi là Thái VÄ©, ngưá»i cá»§a Sở công an thà nh phố, đây là thẻ công tác cá»§a tôi.â€
Giáo sư Kiá»u chẳng buồn ngẩng đầu lên, chỉ “Ồ†má»™t tiếng, không nhìn Thái VÄ©, cÅ©ng không giÆ¡ tay ra đón lấy tấm thẻ công tác mà Thái VÄ© đưa. Bà n tay Thái VÄ© ngượng ngùng dừng lại mấy phút giữa khoảng không, giáºn dữ rút lại. Anh thấy Phương Má»™c không nói gì , bèn hÃch mạnh và o lưng cáºu má»™t cái. Phương Má»™c đà nh phải đánh liá»u, mở miệng nói: “Thưa thầy Kiá»u, em có má»™t việc muốn thỉnh giáo thầy!â€
“Ờ.â€
Phương Má»™c nhìn Thái VÄ©, lấy hết dÅ©ng khà nói: “Thưa thầy Kiá»u, thầy có biết trong trưá»ng mình, ai khá giá»i vá» phân tÃch tâm lý không ạ?â€
Giáo sư Kiá»u gẩy gẩy tà n thuốc, “Biết.â€
“Ai ạ?†Phương Má»™c ngay láºp tức giá»ng tai lên.
“Tôiâ€, Giáo sư Kiá»u ngừng má»™t lát, “Còn cả em nữa.â€
Bầu không khà trong thư phòng bỗng chốc đông cứng lại.
“Em… ý em là …†Phương Mộc nói lắp ba lắp bắp.
“Tôi chỉ biết có váºy thôi.†Giáo sư Kiá»u ấn mẩu thuốc lá và o trong gạt tà n, giÆ¡ tay lấy má»™t quyển sách và bắt đầu Ä‘á»c, hai ngưá»i thấy váºy đà nh phải đứng dáºy cáo từ.
Sắc mặt Thái VÄ© rất kém, tức giáºn giáºm già y da, chẳng buồn chà o má»™t câu đã bước xuống lầu.
Phương Má»™c Ä‘i già y xong, vừa má»›i đứng thẳng lưng, liá»n nhìn thấy giáo sư Kiá»u đứng nhìn mình đầy ý tứ sâu xa, “Thưa thầy … em vỠđây!†Phương Má»™c khẽ nói.
Giáo sư Kiá»u bá»—ng giÆ¡ má»™t bà n tay ra, bóp vai Phương Má»™c, “Em hãy bảo trá»ng.†Ông thấp giá»ng nói: “Má»i việc sẽ nhanh chóng trôi qua thôi.†Nói xong, bèn đẩy Phương Má»™c ra khá»i cá»a, đóng sáºp cá»a lại.
Thái VÄ© ngồi trong xe chá» Phương Má»™c, thấy cáºu bước và o, nhấn ga có vẻ như Ä‘ang giáºn dá»—i, chiếc Jeep chợt lao nhanh.
“Lão già nà y, rõ rang Ä‘ang giở trò vá»›i chúng ta!†Thái VÄ© bá»±c bá»™i bấm còi inh á»i vá» phÃa những ngưá»i Ä‘i xe đạp phÃa trước, “Cáºu nói xem, hung thá»§ liệu có phải ông ta không?â€
“Äừng nói linh tinh.â€
Trong lòng Phương Má»™c Ä‘ang cố suy ngẫm, nắm bắt câu nói đó cá»§a giáo sư Kiá»u. Lẽ nà o thầy biết hung thá»§ là ai, hÆ¡n nữa còn rất chắc chắn có thể khiến cho hắn bị chịu trói trước pháp luáºt.
Trước đây, khi Phương Má»™c biết được thầy Kiá»u cÅ©ng tham gia vụ án nà y, cáºu đã rất yên tâm, thế nhưng lúc nà y đây, cáºu lại không há» cảm thấy nhẹ nhõm chút nà o, ngược lại, lại thêm phần lo lắng.
Xe đã Ä‘i đến dưới tòa lầu ký túc xá cá»§a Phương Má»™c, trước khi xuống xe, Thái VÄ© nói vá»›i Phương Má»™c: “Xem ra chúng ta phải tá»± mình Ä‘iểu tra rồi, mẹ nó chứ, vốn dÄ© chẳng phải việc gì khó khăn, nhưng tôi không có cách nà o công khai Ä‘iá»u tra, chỉ có thể dung thân pháºn cá nhân để Ä‘iá»u tra thôi.â€
“Ừ, tốt nhất anh nên Ä‘iá»u tra xem có thầy giáo kiêm them bác sÄ© tư vấn ở bệnh viện hay không?â€
“Ừ, biết rồi. À, còn nữa, cáºu cÅ©ng phải cẩn tháºn má»™t chút.†Nói xong, Thái VÄ© bèn nổ máy lái xe phóng Ä‘i.
Phương Má»™c nhìn theo chiếc xe cá»§a Thái VÄ© biến mất khá»i ngã quà nh, ngẩng đầu nhìn bâu trá»i, má»™t đám mây lá»›n mà u chì Ä‘ang cuồn cuá»™n trên đầu, dưá»ng như báo trước má»™t tráºn mưa lá»›n Ä‘ang gần ká».
Khi vừa má»›i bước và o hà nh lang tầng 3, Phương Má»™c liá»n nhìn thấy cáºu nam sinh Ä‘ang đứng trước cá»a phòng 313, Ä‘ang thò đầu nhìn và o bên trong.
Phương Má»™c giáºt mình, lẽ nà o Äá»— Ninh xảy ra chuyện, cáºu bước nhanh đến, mấy cáºu bạn đứng xem xung quanh không hẹn mà cùng nhưá»ng vị trà trước cá»a.
Äá»— Ninh râu ria lởm chởm, Ä‘ang cúi đầu ngồi trên ghế, quần dÃnh đầy bùn. Má»™t ngưá»i Ä‘ang đứng trước mặt cáºu, vung tay vung chân giáo huấn cáºu.
“Nếu đêm hôm khuya khoắt cáºu còn cầm thứ đồ nà y lượn lá» khắp nÆ¡i, thì không chỉ đơn giản là bị giữ ở phòng bảo vệ, mà trá»±c tiếp đưa cáºu đến đồn công an luôn!†Ông Ä‘áºp “bá»™p†má»™t tiếng, Ä‘áºp chiếc dao rá»c giấy lên trên bà n, “Báo thù? Dá»±a và o cáºu, có thể bắt đươc hung thá»§ sao? Tháºt hổ thẹn cáºu còn là má»™t thạc sÄ© ngà nh Luáºt! Nếu cáºu có thể báo thù, thì cần cảnh sát là m gì?â€
Äá»— Ninh ngẩng đầu lên định tranh luáºn thì nhìn thấy Phương Má»™c Ä‘ang đứng ở cá»a, những lá»i muốn nói bị kìm lại, chỉ nhìn chăm chăm và o Phương Má»™c. Phương Má»™c nhìn thấy mấy vết thâm tÃm trên khuôn mặt bạn, há miệng ra, nhưng lại không nói được gì, quay ngưá»i bước Ä‘i.
Ná»a đêm, cuối cùng tuyết cÅ©ng rÆ¡i. Phương Má»™c ngồi trước máy tÃnh, chăm chú nghiên cứu bà i văn đó, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên, nhìn thấy trên bệ cá»a phÃa bên ngoà i cá»a sổ đã tÃch má»™t lá»›p tuyết dà y.
Phương Má»™c cầm cốc nước đã lạnh ngắt từ lâu, Ä‘i đến cá»a sổ, nhìn những bong hoa tuyết Ä‘ang tung bay bên ngoà i cá»a sổ.
Trong lòng lại đột nhiên thấy ấm áp hÆ¡n, không biết còn ngưá»i ta sau khi chết, có tháºt là có linh hồn không?
Nếu như có, Trần Hy, Lão tứ, Vương Kiện, … hãy giúp mình.
Có ngưá»i gõ cá»a.
Äã muá»™n như thế nà y, là ai nhỉ? Phương Má»™c cầm con dao găm từ dưới gối, nhón chân bước đến trước cá»a, nghiêng tai lắng nghe. PhÃa bên ngoà i có tiếng thở dốc.
“Ai?â€
Ngưá»i bên ngoà i cá»a trầm mặc hồi lâu má»›i trả lá»i: “Tôiâ€, là tiá»ng Äá»— Ninh.
Phương Má»™c do dá»± má»™t lát rồi mở cá»a ra, mùi rượu nồng nặc xông và o. Äá»— Ninh đầu tóc rối bá»i, sắc mặt tiá»u tụy, mấy vết thương trên mặt trông rất rõ.
Phương Má»™c nghiêng ngưá»i, ra ý để cáºu ta bước và o, Äá»— Ninh vừa bước má»™t bước bèn loạng quạng va và o khung cá»a. Phương Má»™c vá»™i và ng đỡ cáºu bạn, Äá»— Ninh hất mạnh tay cáºu, lảo đảo bước và o, ngồi xuống chiếc giưá»ng đối diện vá»›i Phương Má»™c.
Thấy cáºu bạn thở dốc, liên tục nấc, Phương Má»™c rót cho cáºu ta má»™t cốc nước nóng. Cáºu ta chẳng há» khách sáo mà đón lấy uống má»™t hÆ¡i hết sạch, Phương Má»™c định ngăn cáºu ta lại, nhưng không kịp nữa rồi, đó là má»™t cốc nước nóng gần 70 độ, nhưng Äá»— Ninh dưá»ng như không há» có cảm giác.
Uống nước xong, hai ngưá»i ngồi trên hai chiếc dưá»ng đối diện nhau, giữa há» chỉ có khoảng cách 2 mét, nhưng dưá»ng như hố sâu vạn trượng không thể vượt qua.
Không biết bao lâu, Äá»— Ninh khà n đặc giá»ng mở miệng nói: “Äã tìm ra hắn chưa?â€
Phương Má»™c từ từ lắc đầu, “Äừng là m chuyện dại dá»™t!â€
Äá»— Ninh lại chìm và o sá»± yên lặng, sau đó đột nhiên gà o khóc nức nở.
Cáºu vùi đầu và o giữa hai đùi, liên tục vò đầu bứt tóc mình, đưá»ng gân xanh trên tay nổi lên, còn có mấy vết thương trên tay chưa là nh.
Tiếng khóc ban đầu “hu hu†rồi đến “a…a†nghe ra giống tiếng thứ gì đó bị vỡ vụn. Phương Má»™c đứng dáºy, giÆ¡ má»™t bà n tay đặt lên vai cáºu bạn, cáºu vẫn nhá»› Äá»— Ninh đã từng đặt tay lên vai cáºu như thế nà y, Äá»— Ninh lại vung mạnh cánh tay, “Äi ra!†Äá»— Ninh khóc đúng 10 phút, cÅ©ng đột ngá»™t như lúc bắt đầu.
Cáºu giá» tay rút mấy tá» giấy ăn cá»§a Phương Má»™c lau nước mắt, xì mÅ©i kêu tháºt to, rồi lại ném mạnh giấy bản xuống dưới đất, Äá»— Ninh Ä‘i đến cạnh cá»a, quay ngưá»i nói khẽ: “Khi tìm thấy hắn, báo cho tôi đầu tiên.†Cáºu dừng lại má»™t lát, “Nếu cáºu vẫn còn sống!†Nói xong bèn kéo cá»a bước Ä‘i.
Cả căn phòng bá»—ng chốc yên ắng, dưá»ng như ngưá»i vừa đến thăm chưa bao giá» xuất hiện váºy. Phương Má»™c cảm thấy hÆ¡i khó thở, đứng dáºy kéo cá»a sổ.
Má»™t luồng gió lạnh mang theo cả bong tuyết lao và o phòng qua khe cá»a sổ vừa kéo ra. Giấy trên bà n bị thổi tung kêu sá»™t soạt, rồi rÆ¡i vãi khắp phòng.
Phương Má»™c lại vá»™i và ng đóng chặt cá»a sổ, những bông tuyết Ä‘áºp lá»™p bá»™p trên cá»a kÃnh Ä‘ang thầm tá»± đắc vì đợt đột kÃch vừa rồi.
Số tà i liệu vốn được đặt trên bà n đã bị thổi tung bay khắp nÆ¡i, cả trên giưá»ng và dưới đất. Phương Má»™c nhặt từng tá», sau khi sắp xếp lại phát hiện thiếu mất má»™t trang. Lại tìm tiếp, thì ra bị bay xuống gầm giưá»ng. Phương Má»™c cúi ngưá»i xuống, thò tay xuống gầm giưá»ng, không vá»›i đến. Cáºu nhìn quanh khắp phòng, không có đồ váºt nà o có cán dà i, thở dà i, chui xuống gầm giưá»ng.
Ná»n đất dưới gầm giưá»ng không há» nhiá»u bụi bặm như trong tưởng tượng, đưa tay sá», chỉ có má»™t lá»›p bụi má»ng, Phương Má»™c giáºt mình, sau khi lấy tá» giấy đó ra, lấy báºt lá»a để bà n, chui và o trong gầm giưá»ng lần nữa.
Ãnh lá»a nhá» phát ra từ chiếc báºt lá»a là m sáng rá»±c không gian nhá» hẹp dưới gầm giưá»ng. Phương Má»™c soi Ä‘i soi lại, phát hiện ra trong góc cá»§a gầm giưá»ng tÃch má»™t lá»›p bụi dà y, nhưng ná»n đất ở giữa gầm giưá»ng lại rất sạch, giống như thể đã có ngưá»i cố tình quét dá»n váºy. Phương Má»™c nhìn tháºt kÄ© ná»n đất chỉ có má»™t lá»›p bụi má»ng, nhìn má»™t lát, Phương Má»™c từ từ láºt ngưá»i nằm đúng và o vị trà đó. Chiếc báºt lá»a trong tay soi sáng khoảng phÃa trên, dưới ánh lá»a, má»™t số chá»— lồi lõm không phẳng bằng tạo nên bóng tối. Äôi mắt Phương Má»™c bá»—ng mở trừng trừng, mặt cá»§a cáºu Ä‘ang đối diện vá»›i phản gá»—, trên đó khắc chi chÃt tên má»™t ngưá»i: Mạnh Phà m Triết.
Nét má»™t số vết chữ khá chỉnh tá», hình như là dùng dao để khắc, và có má»™t số chữ thì lại rất ẩu, hình như lấy những đồ nhá»n như chìa khóa để vạch lên. Xem ra, Mạnh Phà m Triết không chỉ khắc má»™t lần trên đó.
Phương Má»™c loay hoay lại dưới gầm giưá»ng, liên tục thay đổi vị trÃ, kết quả là phát hiện ra, trên đầu giưá»ng và phÃa dưới giưá»ng Ä‘á»u có tên Mạnh Phà m Triết.
Phương Má»™c chợt nghÄ© đến, trong những ngà y tháng sống cô độc đó, Mạnh Phà m Triết có lẽ cÅ©ng co rúm ngưá»i dưới gầm giống như mình lúc nà y, run rẩy khắc Ä‘i khắc lại tên cá»§a mình trên phản gá»—. Má»™t lúc lâu sau, Phương Má»™c má»›i thẫn thá» bò ra khá»i gầm giưá»ng, khắp ngưá»i đầy bụi, ngồi thẫn thá» trên ghế, đột nhiên, Phương Má»™c hình như nghÄ© ra Ä‘iá»u gì đó, đứng dáºy chạy ra ngoà i cá»a.
Mở cá»a ra, Phương Má»™c liá»n bước ra hà nh lang, nhìn lên biển số phòng, quả nhiên đúng như váºy, ở giữa ba số “3â€, “0â€, “4â€, cÅ©ng có hai dấu vết má» má» nhìn ra rất giống dấu “+†: có ngưá»i đã đến cố tình xóa hai dấu cá»™ng nà y, chỉ là vì không biết vì sao không xóa sạch hoà n toà n. Nhưng nếu không xem kỹ, không phát hiện ra được.
Äúng là Mạnh Phà m Triết bị ngưá»i khác khống chế tháºt.
Bảy tiếng đồng hồ sau, Phương Má»™c và Thái VÄ© cùng ngồi trong phòng ký túc xá, Thái VÄ© vừa má»›i rá»a tay trong cháºu rá»a mặt, Ä‘áºp Ä‘áºp bụi dÃnh trên quần áo há»i: “Thôi miên?â€
“Äúng váºy, tôi cảm thấy có khả năng nà y.â€
“à cáºu là , tất cả má»i hà nh vi cá»§a Mạnh Phà m Triết và o tối hôm đó, Ä‘á»u là kết quả cá»§a việc bị thôi miên? Bao gồm cả việc viết dấu “+†và o giữa ba con số 3, 1, 3, cả việc giết cáºu, có thể thần kỳ váºy sao?â€
“Thuáºt thôi miên, có thể khống chế ngưá»i là m má»™t số động tác đơn giản, nhưng việc giết ngưá»i có mục tiêu, e rằng rất khó.†Nhìn thấy nét mặt đầy nghi hoặc cá»§a Thái VÄ©, Phương Má»™c giải thÃch: “Mạnh Phà m Triết viết thêm dấu “+†ở trên biển số phòng tôi, bao gồm cả việc sau đó tấn công tôi, Ä‘á»u không phải là cố ý. Anh có còn nhá»›, khi Mạnh Phà m Triết theo tôi lên lầu, đã từng có lúc dừng lại.â€
Thái VÄ© chau mà y hồi tưởng lại, “Ừ, hình như là có chuyện nà y, tôi nhá»› cáºu ta có lúc dừng lại má»™t lúc ở hà nh lang. Äúng rồi, hình như chÃnh là vị trà căn phòng nà y.â€
â€œÄÆ°á»£c, anh hãy xem đây!â€
Phương Má»™c kéo Thái VÄ© ra hà nh lang, chỉ cho anh thấy những dấu vết má» má» trên tấm biển ghi số phòng, Thái VÄ© tròn mắt nhìn, miệng lẩm bẩm: “Trá»i Æ¡i, lúc đó chỉ chăm chăm chú ý đến phòng các cáºu, không chú ý đến đây.â€
“Äiểu nà y chứng tá» Mạnh Phà m Triết không há» cố ý chá»n tôi là m mục tiêu, cáºu ấy chỉ là ám thị trong lòng phải tìm ra con số 7 trong hà nh lang nà y.†Cáºu chỉ và o hai bên hà nh lang, “Từ 301 đến 320, 321 là nhà vệ sinh, từ sau phòng 322 cách phÃa bên nà y chúng tôi má»™t cánh cổng sắt, cho nên, có thể hình thà nh con số 7 nà y chỉ có 304 và 313.â€
“Váºy cáºu ta muốn giết cáºu, lẽ nà o là kết quả cá»§a thôi miên?â€
“Trước đây tôi cÅ©ng lấy là m lạ, bởi vì thôi miên má»™t ngưá»i để khiến anh ta giết má»t ngưá»i khác, Ä‘iá»u nà y gần như là không thể. Cho đến táºn khi tôi nhìn thấy những cái tên đó dưới gầm giưá»ng.â€
â€œÆ , là ý gì?â€
“Anh đừng vá»™i, tôi sẽ giá»›i thiệu sÆ¡ qua cho anh má»™t chút thế nà o là thôi miên. Thôi miên chá»§ yếu là thông qua ám thị tâm lý để gây ra sá»± thay đổi cá»§a hoạt động thần kinh và sinh váºt há»c, hÆ¡n nữa nảy sinh má»™t số thay đổi vá» má»™t số phương diện sinh lý. Và dụ, thông qua thôi miên để cải thiện tâm trạng lo lắng, ức chế, hoặc là tiêu trừ tâm trạng sợ hãi… Thôi miên là má»™t quá trình hoạt động vô cùng phức tạp cá»§a tâm lý, sinh lý và thần kinh, luôn luôn tạo ra các loại tÃn hiệu ám thị đối vá»›i ngưá»i bị thôi miên để giúp ngưá»i bị thôi miên rÆ¡i và o trạng thái thôi miên.â€
“Ồ, Ä‘iá»u nà y tôi biết.†Có má»™t bá»™ phim Ä‘iện ảnh cá»§a Nháºt tên là Thôi miên, trong đó tÃn hiệu ám thị hình như là tiếng kim loại va và o nhau.
“Äúng rồi. Có má»™t loại ám thị gá»i là ám thị háºu thôi miên, là chỉ má»™t và i loại tÃn hiệu ngưá»i thôi miên cung cấp cho ngưá»i bị thôi miên, trong trạng thái thức tỉnh sau trạng thái thôi miên, ngưá»i bị thôi miên vẫn có phản ứng vá»›i loại tÃn hiệu nà y. Äể loại ám thị háºu thôi miên nà y được duy trì hiệu quả, ngưá»i bị thôi miên cần phải biệu thị ra sá»± tin tưởng tuyệt đối đối vá»›i ngưá»i thôi miên. HÆ¡n nữa, trong tiá»m thức thiết láºp nên sá»± nháºn thức mang tÃnh quyá»n uy đối vá»›i loại ám thị nà y. Theo như tôi biết, Mạnh Phà m Triết là ngưá»i có tÃnh tình yếu á»›t, rất dá»… dà ng hình thà nh tâm lý dá»±a dẫm đối vá»›i ngưá»i khác, là má»™t đối tượng quá phù hợp cho loại ám thị háºu thôi miên. Bắt đầu từ tối hôm đó, tôi vẫn luôn nghi ngá» Mạnh Phà m Triết chịu sá»± thao túng cá»§a ám thị háºu thôi miên nà y, nhưng tôi không há» biết đươc tÃn hiệu ám thị rốt cuá»™c là gì. Cho đến táºn khi tôi phát hiện ra những cái tên nà y.â€
“à cáºu là , những cái tên nà y chÃnh là tÃn hiệu ám thị.â€
“Äúng. Mạnh Phà m Triết có má»™t bà máºt mà không ai biết. Sợ Ä‘iểm danh. Äối vá»›i cáºu ấy, ấn tượng sâu sắc nhất có lẽ là tên cá»§a cáºu, và rất có khả năng đã từng tìm hung thá»§ - cÅ©ng chÃnh là ngưá»i gá»i là bác sÄ© để tiến hà nh trị liệu. Hung thá»§ có lẽ đã lợi dụng đặc Ä‘iểm nà y, lấy chÃnh tên cá»§a Mạnh Phà m Triết là m tÃn hiệu ám thị háºu thôi miên. Trước hôm xảy ra chuyện, tôi đã từng có má»™t cuá»™c chuyện trò vá»›i Mạnh Phà m Triết tại nhà vệ sinh, tôi phát hiện, sau khi tôi gá»i tên cáºu ấy, cáºu ấy thể hiện ra tâm trạng thấp thá»m hoang mang vô cùng kỳ lạ. Và tối hôm cáºu ấy muốn giết tôi, tôi cÅ©ng từng nói vá»›i cáºu ấy mấy câu, cáºu ấy không há» có phản ứng quá khÃch, nhưng sau khi tôi hét tên cáºu ấy, cáºu ấy liá»n đột nhiên tấn công tôi.â€
“Ồ, tôi nhá»› ra rồi.†Thái VÄ© dưá»ng như bừng tỉnh, “Cáºu có còn nhá»› tối hôm đó ở trong Sở Công an thà nh phố, khi chúng tôi thẩm vấn Mạnh Phà m Triết, mấy câu há»i lúc đầu, cáºu ta Ä‘á»u không há» có phà n ứng, khi nhân viên dá»± thẩm cá»§a chúng tôi gá»i tên cáºu ta, bá»—ng chốc cáºu ta trở nên Ä‘iên cuồng.â€
“Äúng váºy. Tôi nghÄ©, hung thá»§ đã ám thị vá»›i cáºu ấy chÃnh là khi cáºu nghe thấy tên cá»§a mình, liá»n phát động tấn công vá»›i ngưá»i phát ra tÃn hiệu.â€
Thái VÄ© trầm tư má»™t lúc, chỉ cuống gầm giưá»ng há»i: “Váºy cáºu ta khắc tên cá»§a mình dưới đó, rốt cuá»™c là vì sao?â€
Phương Má»™c suy nghÄ© má»™t lát, trước khi xáy ra vụ án mấy hôm, Mạnh Phà m Triết có lẽ cÅ©ng đã cảm nháºn được trạng thái tinh thần khác thưá»ng cá»§a mình. Cáºu ấy đã nói vá»›i tôi thưá»ng xuyên quên mất mình đã là m gì, cÅ©ng không nhá»› mình đã cầm má»™t số thứ đồ kỳ lạ trở vá» phòng lúc nà o, chÃnh là những thứ gá»i là chứng cứ mà các anh đã tìm thấy trong phòng cáºu ấy. Tôi phán Ä‘oán, đó cÅ©ng là do hung thá»§ khống chế cáºu ấy Ä‘em vá». Cáºu ấy nảy sinh chứng sợ hãi đối vá»›i bản thân, đặc biệt là đối vá»›i tên cáºu ấy, khi con ngưá»i lo sợ, rất có khả năng sẽ lá»±a chá»n lẩn trốn, gầm cá»§a chiếc giưá»ng nà yâ€, cáºu Ä‘áºp tay xuống giưá»ng, “Có lẽ chÃnh là nÆ¡i cáºu ấy tránh nạn lúc đó, và cáºu ấy có lẽ cảm thấy không cam tâm vá»›i tất cả má»i việc nà y. Dù sao, dưới sá»± giúp đỡ cá»§a cái ngưá»i gá»i là bác sÄ© đó, cáºu ấy suýt chút nữa đã khắc phục được trở ngại tâm lý cá»§a mình. Cho nên, cố ép mình tá»± khắc tên mình nhiá»u lần và o tấm phản gá»—, hy vá»ng có thể tá»± thuyết phục rằng mình đã không còn sợ tên cá»§a mình.â€
Phương Má»™c ngừng má»™t lát, khẽ nói: “Lúc ấy, có lẽ cáºu ấy Ä‘ang mang má»™t tâm trạng rất phức tạp đối vá»›i ngưá»i bác sÄ© đó, vừa nghi ngá», vừa dá»±a dẫm, do đó, cáºu ấy má»›i viết cho mẹ mình má»™t bức thư.â€
Trong khoảnh khắc đó, Phương Má»™c dưá»ng như nghe thấy ở dưới gầm giưá»ng có tiếng má»™t ngưá»i Ä‘ang thở dồn dáºp, khóc thút thÃt, tấm phản cÅ©ng phát ra những tiếng “rÃt, rÃt†bởi váºt cứng cứa và o, kèm theo đó còn là tiếng lẩm bẩm lặp Ä‘i lặp lại, Mạnh Phà m Triết, Mạnh Phà m Triết, Mạnh Phà m Triết, …
Thái VÄ© chau mà y hút thuốc, không nói lởi nà o, Phương Má»™c nhìn anh, “Thế nà o, chứng cứ hiện có, có đủ thuyết phục các anh Ä‘iá»u tra lại không?â€
“E rằng rất khó.†Thái VÄ© trầm mặc hồi lâu má»›i nói. “Thứ nhất, bức thư đó và chữ cái GR được viết trên cá»a kÃnh chỉ có mình cáºu biết. Thứ hai, hai vụ “6â€, “7†trên bá» nổi đã hoà n thà nh rồi, muốn thuyết phục Sở tin rằng vụ án ở bể bÆ¡i thá»±c ra là hung thá»§ hoà n thà nh lần thứ 6 phạm tá»™i cá»§a mình, e rằng há» khó lòng mà tiếp nháºn. Ngoà i ra, cáºu cÅ©ng biết, ý kiến trong Sở là kiên quyết không cho cáºu tham gia những vụ án nà y. Cho nên, lá»i cáºu nói chưa chắc đã có ngưá»i tin.â€
Thần sắc cá»§a Phương Má»™c hÆ¡i sạm lại, cúi đầu, Thái VÄ© nhìn thấy bá»™ dạng nà y cá»§a cáºu, cÅ©ng hÆ¡i má»§i lòng, Ä‘áºp và o vai cáºu.
“Phải rồi, bà i khóa đó, cáºu đã Ä‘iá»u tra đến đâu rồi?â€
“Chẳng có manh mối gì!†Phương Má»™c lắc đầu, “Tôi đã láºt Ä‘i láºt lại bà i khóa đó rất nhiá»u lần , không tìm thấy má»™t chút manh mối và gợi ý nà o cả.†Cáºu đứng dáºy, rút má»™t quyển trên giá sách đưa cho Thái VÄ©, “Tôi cÅ©ng đã mượn cuốn sách Truyện sông Hô Lan – bà i khóa đó đươc trÃch ra từ đây, hy vá»ng tìm ra được chút manh mối.â€
Thái VÄ© nhấc nhấc cuốn Truyện sông Hô Lan , tuy cuốn sách không dà y lắm, láºt ra, thấy chi chit từng chữ là chữ, bất giác ỉu xìu, “Hừ, cuốn nà y phải Ä‘á»c mất bao lâu chứ?â€
“Tôi sẽ tìm thêm bá»™ sách giáo khoa đăng tải bà i văn nà y, để nghiên cứu tháºt kỹ.â€
“Ôi, Phương Má»™c, cáºu nói xem liệu hung thá»§ có dùng má»™t loại má»±c ẩn hình để viết lên những gợi ý và manh mối và o bà i văn đó không?â€
Phương Má»™c đã từng suy xét đến giả thiết nà y, nhanh chóng trả lá»i: “Chắc không đâu, hắn biết tá» giấy đó sẽ bị ngâm dưới nước má»™t khoảng thá»i gian, nếu như không thể phục hồi nguyên dạng, viết cÅ©ng chỉ vô Ãch mà thôi. Cho nên tôi nghÄ©, gợi ý chÃnh là bà i khóa nà y.â€
“Hừm, tà i liệu há»c trong giáo trình há»c tiểu há»c lại có manh mối cá»§a kẻ giết ngưá»i, nói ra ai sẽ tin đây?†Thái VÄ© vươn vai, vươn được má»™t ná»a, đột nhiên dừng lại, “Lẽ nà o nạn nhân là má»™t há»c sinh lá»›p 4?â€
Phương Má»™c cưá»i Ä‘au khổ, “Ai biết được đấy, cÅ©ng có khả năng.â€
Cáºu nhìn đống tà i liệu chất đầy trên bà n máy vi tÃnh, “Tôi nhá»›, trước đây, khi kiểm tra, câu há»i cuối cùng là câu há»i khó nhất, thầy giáo thưá»ng xuyên nói vá»›i chúng tôi, hãy là m những câu dá»… trước, khi có thá»i gian, táºp trung tinh thần sức lá»±c để giai đáp câu há»i khó cuối cùng.â€
Câu thứ 7, đáp án cuối cùng rốt cuộc là gì?
Lại là má»™t buổi sáng mùa đông lạnh và khô, Phương Má»™c lưng Ä‘eo cặp sách vá»™i và ng Ä‘i đến tòa lầu giảng đưá»ng. Trong trưá»ng vẫn là cảnh tượng vô cùng khẩn trương, các sinh viên sau khi lưá»i nhác, uể oải suốt má»™t há»c kỳ cuối cùng đã trở nên căng thẳng, đã sắp đến kỳ thi cuối kỳ.
Tiết má»™t, tiết hai cá»§a ngà y hôm nay là môn “Tá»™i phạm há»c†do giáo sư Kiá»u dạy sinh viên đại há»c. Do hồi há»c ở trưá»ng đại há»c không được nghe má»™t cách có hệ thống, nên Phương Má»™c vẫn luôn đến lá»›p đại há»c để nghe giảng. Ngoà i ra, bắt đầu từ hôm đó, Phương Má»™c không há» gặp lại giáo sư Kiá»u. Câu nói “Má»i việc sẽ nhanh chóng trôi qua thôi.†cá»§a giáo sư Kiá»u luôn khiến tâm trạng cá»§a Phương Má»™c thấp thá»m không yên, Phương Má»™c rất muốn tìm giáo sư Kiá»u để trò chuyện, cho dù không nói gì, chỉ ra hiệu bẳng mắt cho mình cÅ©ng được.
Phương Má»™c chá»n má»™t vị trà ngồi ở trong góc và ngồi xuống, có má»™t và i ngưá»i biết cáºu Ä‘ang chỉ chỉ trá» trá» vá» phÃa cáºu, cáºu Ä‘á»u giả vá» như không nhìn thấy.
Äã qua 8 giá», vẫn chưa thấy giáo sư Kiá»u đến, phòng há»c vốn Ä‘ang yên tÃnh chỠđợi, bắt đầu huyên náo. Äã 8h15’, giáo sư Kiá»u vẫn chưa đến, mốt số sinh viên không chỠđợi được nữa bắt đầu yêu cầu lá»›p phó há»c táºp gá»i Ä‘iện thoại cho thầy giáo để há»i tình hình. Lá»›p phó há»c táºp cầm Ä‘iện thoại chạy ra hà nh lang, nhanh chóng quay lại nói: “Tắt máy!â€
“Mau gá»i Ä‘iện thoại cho phòng giáo vụ.â€
Lúc 8h30, má»™t thầy giáo cá»§a phòng giáo vụ vá»™i chạy tá»›i tuyên bố nghỉ há»c hôm nay.
“Ồ …†các sinh viên bắt đầu cuống quýt thu dá»n cặp sách, chỉ loáng má»™t cái đã chạy Ä‘i hết, chỉ còn lại má»™t mình Phương Má»™c Ä‘ang ngẩn ngưá»i, ngồi má»™t góc. Phương Má»™c rút Ä‘iện thoại ra, ấn số cá»§a giáo sư Kiá»u, tắt máy, ấn số Ä‘iện thoại nhà cá»§a ông, máy báºn, lien tục ấn rất nhiá»u lần, Ä‘á»u là máy báºn.
Trong lòng Phương Mộc bất giác nảy sinh một dự cảm chẳng là nh.
Buổi chiá»u, cuối cùng dá»± cảm đó đã trở thà nh hiện thá»±c.
Má»™t thạc sÄ© chuẩn bị tốt nghiệp chạy đến tìm Phương Má»™c, há»i cáºu có biết giáo sư Kiá»u Ä‘i đâu hay không. Phương Má»™c lắc đầu nói không biết, anh ta trông vô cùng lo lắng, “Tệ tháºt, luáºn văn còn chưa viết xong, chắc không phải sát đến nÆ¡i bảo tôi đổi thầy giáo hướng dẫn chứ?†Phương Má»™c nghe xong câu nói nà y, đột nhiên rất muốn chá»i, nhưng còn chưa đợi cáºu mở miệng, cáºu thạc sÄ© đó đã kéo cá»a chạy biến Ä‘i mất. Phương Má»™c cố nén cÆ¡n giáºn, cầm di động ấn số máy nhà giáo sư Kiá»u, vẫn là máy báºn.
Tiếp tục gá»i, cuối cùng cÅ©ng kết nối được. Má»™t giá»ng nói khẩn thiết vang lên “A lô, ai đấy?â€
Là vợ thầy, “Em chà o cô, em là Phương Má»™c, thầy Kiá»u có nhà không ạ?â€
Cô bắt đầu khóc thút thÃt, “Lão Kiá»u đã má»™t ngà y má»™t Ä‘em không vá» nhà rồi.â€
“Gì cÆ¡ ạ?†Phương Má»™c cảm thấy lồng ngá»±c bá»—ng chốc bị bóp chặt, giáo sư Kiá»u đã mất tÃch rồi.
Tà i sản của luckyluke33
Chữ ký của luckyluke33
04-05-2011, 02:58 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Sep 2009
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 2 ngà y
Thanks: 128
Thanked 911 Times in 134 Posts
ÄỀ THI ÄẪM MÃU
CHÆ¯Æ NG 26: SƯ HUYNH
Tác giả: Lôi Mễ
Dịch giả: Hương Ly
Nguồn: forum.loong.us
Trong nhà giáo sư Kiá»u cháºt kÃn ngưá»i, có ngưá»i há»c cùng khóa, có anh chị há»c khóa trên, Biên Bình ở Sở Công an tỉnh cÅ©ng có mặt. Phương Má»™c cúi đầu chà o anh ta, vá»™i và ng há»i cô đã xảy ra chuyện gì.
Cô nghẹn ngà o nói: “Ông nhà tôi, tối hôm kia nói Ä‘i ra ngoà i gặp ngưá»i bạn, cÅ©ng không nói đã gặp ai đã Ä‘i rồi. Tôi chỠđến hÆ¡n 11 giá» vẫn không thấy ông ấy quay vá», di động cÅ©ng tắt máy. Tôi nghÄ© cÅ©ng có thể Ä‘i ăn cÆ¡m, rồi Ä‘i tắm hÆ¡i. Tôi Ä‘i ngá»§ trước. Suốt cả ngà y hôm qua cÅ©ng không vá» nhà , di động vẫn tắt máy. Tôi cứ tưởng ông ấy đã Ä‘i dạy luôn, ai ngá», cho đến táºn bây giá», cÅ©ng không có tin tức gì …â€
Äiện thoại cô chợt vang lên, cô vá»™i và ng lao đến nhấc máy: “A lô ? Ừ …†Giá»ng cô láºp tức trầm xuống, “Äặt vé máy bay rồi à ? Ừ, vá» Ä‘i, giúp mẹ tìm bố con, ừ, được, được.â€
Gác Ä‘iện thoại, cô không kìm nén nổi tâm trạng cá»§a mình, lại khóc huh u. Biên Bình đứng dáºy, dìu cô ngồi xuống ghế sofa, ngồi bên cạnh khuyên nhá»§. Cô nắm lấy tay Biên Bình, “Tiểu Biên, cô nhá» em, nhất định phải giúp cô tìm được thầy Kiá»u, ông ấy đã có tuổi rồi, nếu xảy ra chuyện gì …â€
“Cô Æ¡i, cô đừng suy nghÄ© nhiá»uâ€. Biên Bình vá»™i nói, “Thầy Kiá»u chưa chắc đã xảy ra chuyện gì đâu, biết đâu thầy Ä‘i đến nÆ¡i nà o đấy Ä‘iá»u tra cÅ©ng nên.†Có lẽ thấy lá»i nói cá»§a mình không đủ sức thuyết phục, anh vá»™i bổ sung thêm, “Em đã sai ngưá»i tìm kiếm, sẽ nhanh chóng có tin tức thôi cô ạâ€.
Ngưá»i đến há»i thăm cà ng lúc cà ng đông, lãnh đạo nhà trưá»ng và Viện trưởng Há»c viện Luáºt cÅ©ng đến nhà giáo sư Kiá»u. Äiện thoại lại má»™t lần nữa vang lên, cô lại trà n trá» hy vá»ng, nhấc máy, sau khi nghe thấy giá»ng đối phương, lại ỉu xìu.
“Ừ, Tiểu Tôn, em đến Ä‘i. Ừ, đượcâ€.
Chắc lại có ngưá»i đến thăm, Biên Bình nhìn ngưá»i cháºt kÃn phòng, bèn nói vá»›i các sinh viên: “Hay là các bạn cứ vá» trước Ä‘i, có tin tức gì, tôi sẽ báo cho các bạn.â€
Các sinh viên lần lượt cáo từ, khi Phương Má»™c Ä‘i đến cá»a, đột nhiên nhá»› đến câu nói cá»§a giáo sư Kiá»u nói vá»›i mình hôm đó, quay đầu lại nói vá»›i Biên Bình: “Cục trưởng Biên, nếu thầy Kiá»u có tin tức gì, xin hãy thông báo cho tôi ngay nhé.â€
Biên Bình vừa nói chuyện vá»›i thầy hiệu trưởng, vừa vẫy vẫy tay vá»›i cáºu, “Tôi biết rồi !â€.
Trở vá» phòng, Phương Má»™c ngẩn ngưá»i ngồi trên giưá»ng cho đến táºn khi mà n đêm buông xuống.
Cáºu không thể nà o liên kết được câu nói đó vá»›i việc giáo sư Kiá»u mất tÃch lại vá»›i nhau.
“Em tá»± bảo trá»ng, má»i việc sẽ nhanh chóng trôi qua.â€
Nếu mình Ä‘oán không nhầm, có lẽ giáo sư Kiá»u quen biết hung thá»§, lẽ nà o thầy đơn thương độc mả Ä‘i tìm hung thá»§, kết quả …
Äây là “kết quả†Phương Má»™c không muốn nghÄ© tiếp.
Cho đến lúc cảnh sát láºp án, giáo sư Kiá»u đã mất tÃch 48 giỠđồng hồ. Cảnh sát đã tiến hà nh phá»ng vấn Ä‘iá»u tra vá» giáo sư Kiá»u, đồng thá»i có đến bá»™ pháºn Ä‘iện tÃn Ä‘iá»u tra, tất cả danh sách cuá»™c gá»i cá»§a thầy, Ä‘á»u không phát hiện ra manh mối nà o có giá trị. Từ sau khi giáo sư Kiá»u mất tÃch, các bệnh viện trong thà nh phố đã đưa đến bốn xác nạn nhân vô chá»§, nhưng Ä‘á»u không phải là giáo sư Kiá»u. Tìm ở tất cả các trạm cấp cứu, cÅ©ng không thấy bóng dáng giáo sư Kiá»u Doãn Bình đâu cả.
Sống không thấy ngưá»i, mất không thấy xác.
Khi cảnh sát tìm kiếm giáo sư Kiá»u, Phương Má»™c cÅ©ng Ä‘i khắp ngõ hẻm và đưá»ng phố lá»›n trong thà nh phố để tìm. Không có mục tiêu, không có manh mối. Phương Má»™c mÆ¡ mà ng Ä‘i và o khắp hang cùng ngõ hẻm, cả những nÆ¡i bẩn thỉu nhất trong thà nh phố, trong lòng luôn hy vá»ng, chỉ má»™t giây sau là có thể nhìn thấy giáo sư Kiá»u Ä‘i từ con phố đối diện tá»›i, hay là bước ra từ má»™t cánh cá»a nhà hà ng. Có mấy lần, cáºu gần như khẳng định đó là giáo sư Kiá»u, ra sức Ä‘uổi theo, má»›i phát hiện chẳng qua chỉ là má»™t ngưá»i có vóc dáng và độ tuổi tương đồng mà thôi.
Má»—i lần gần đến đêm, Phương Má»™c toà n thân mệt má»i rã rá»i má»›i lặng lẽ trở vá» trưá»ng, ăn bừa thứ gì đó, rồi để nguyên quần áo nằm váºt xuống giưá»ng. Có khi chợp mắt được má»™t lúc, có khi có mở trừng trừng mắt cho đến táºn sáng hôm sau. Sauk hi trá»i sáng, giống như hôm qua, cáºu lại hòa mình và o Ä‘oà n ngưá»i và xe cá»™ đông đúc trong thà nh phố, tìm kiếm má»™t ngưá»i không biết hiện giá» sống chết ra sao.
Phương Má»™c cÅ©ng biết, cách tìm kiếm nà y không có tác dụng gì, nhưng cáºu không thể nà o chịu đựng nổi việc im lặng, ngồi trong phòng chỠđợi tin tức, cáºu buá»™c phải là m Ä‘iá»u gì đó, vì giáo sư Kiá»u và vì chÃnh bản thân mình.
Giáo sư Kiá»u là ngưá»i Phương Má»™c kÃnh trá»ng nhất, thứ tình cảm nà y không giống vá»›i Lưu Kiện Quân và Trần Giao. Mặc dù, trong vụ án nà y, Phương Má»™c chưa há» chá»§ động nhá» thầy giúp đỡ, chỉ có má»™t lần há»i thăm duy nhất cÅ©ng bị thầy từ chối thẳng thừng. Thế nhưng, trong lòng Phương Má»™c luôn ôm ấp suy nghÄ© nà y: Cho dù, má»™t ngà y nà o đó, cáºu bị giết chết, giáo sư Kiá»u sẽ không khoanh tay là m ngÆ¡, thầy nhất định sẽ bắt được hung thá»§, bắt hắn chịu tá»™i trước pháp luáºt. Bởi vì cáºu luôn tin tưởng giáo sư Kiá»u là hung mạnh, kinh nghiệm phong phú, là niá»m hy vá»ng cuối cùng. Nhưng giỠđây, giáo sư Kiá»u không biết sống chết ra sao. Äiá»u nà y khiến Phương Má»™c cảm thấy má»™t sá»± thất vá»ng chưa từng có.
Trong má»™t quán ăn nhá» bên đưá»ng, Thái VÄ© vừa hút thuốc, vừa nhìn Phương Má»™c tóc tai rối bá»i.
“Ăn thêm má»™t chút Ä‘iâ€. Trước mặt Phương Má»™c còn thừa lại hÆ¡n ná»a bát mì, nghe lá»i Thái VÄ©, cáºu lại bê bát lên uô1ng mấy ngụm.
Thái VÄ© tìm thấy Phương Má»™c ở trước bách hóa Äại Lầu. Khi đó cáºu Ä‘ang xé má»™t miếng bánh mì, vừa dòm trước ngó sau nhìn Ä‘oà n ngưá»i trước mặt, vừa nhai bánh mì, rồi nuốt luôn cả cÆ¡n gió lạnh và o bụng.
Thái VÄ© nhìn cáºu thanh niên tiá»u tụy trước mặt. Mấy ngà y không gặp, cáºu đã gầy Ä‘i nhiá»u, chiếc áo khoác trên ngưá»i trông rá»™ng thùng thình. Thấy cáºu tìm kiếm trên ngưá»i, Thái VÄ© đẩy bao thuốc lá trên bà n sang phÃa cáºu. Phương Má»™c rút má»™t Ä‘iếu, châm thuốc và lặng lẽ hút.
Thái VÄ© thở dà i: “Ngưá»i an hem à , cáºu cứ tìm như thế nà y cÅ©ng chẳng Ãch gì.â€
Phương Má»™c trầm mặc má»™t lúc, “PhÃa các anh có tin tức gì không ?â€
“Vẫn chưa có tin tức gì.†Thái VÄ© lắc đầu, “Việc nà y phân nhánh cá»§a Sở Ä‘ang Ä‘iá»u tra, trạm trưởng Biên Bình cá»§a Sở Công an tỉnh, đã huy động rất nhiá»u mối quan hệ, nhưng không thấy tiến triển gìâ€. Anh nhìn sắc mặt Phương Má»™c ngà y cà ng tối sẫm, liá»n bổ sung má»™t câu: “Cáºu cÅ©ng đừng nghÄ© linh tinh, nếu như gặp phải Ä‘iá»u gì bất trắc, thì đã có ngưá»i đến báo án rồi. Cho nên, tôi cảm thấy, có thể giáo sư Kiá»u đã bị bá»™t phát thứ bệnh táºt nà o đó.â€
Phương Má»™c do dá»± má»™t lát, tưá»ng thuáºt lại cho Thái VÄ© nghe câu nói cá»§a giáo sư Kiá»u nói vá»›i mình tối hôm đó. Thái VÄ© nghe xong, má»™t lúc lâu không nói gì. Sau khi hÃt mấy hÆ¡i tháºt sâu, anh ấn mạnh đầu thuốc và o trong gạt tà n.
“Ông thầy nà y chắc chắn quen biết tên hung thá»§ đó. Ông ta muốn bao che cho hắn, nhưng kết quả là bị cuốn và o.â€
“Thầy Kiá»u không phải loại ngưá»i đó†Phương Má»™c cao giá»ng nói.
â€œÄÆ°á»£c, được, được†Thái VÄ© không muốn đôi co vá»›i Phương Má»™c vá» việc nà y, “Manh mối nà y rất quan trá»ng, tôi Ä‘i tìm Lão Triệu nói chuyện, cho dù có đắc tá»™i vá»›i ông ta, tôi cÅ©ng không sợ.â€
Anh đứng dáºy, “Phương Má»™c, cáºu quên rằng mình sở trưá»ng nhất việc gì à ?â€.
“Gì cÆ¡ ?â€
“Tìm ngưá»i không phải sở trưá»ng cá»§a cáºu, mà là khắc há»a chân dung.†Thái VÄ© cúi ngưá»i xuống, gần như mÅ©i chạm mÅ©i Phương Má»™c.
“Chúng tôi Ä‘i tìm giáo sư Kiá»u, còn cáºu, quay vá» ngá»§ má»™t giấc. Sau khi tỉnh dáºy, khắc há»a cho tôi chân dung tên hung thá»§ đó.†Anh vá»— vá»— vai Phương Má»™c, “Hiện giá» cáºu là niá»m hy vá»ng cuối cùng.â€
Hy vá»ng cuối cùng ?
Phương Má»™c quay vá» phòng, ngẩn ngưá»i nhìn đống tà i liệu cháºt kÃn trên bà n, tâm trạng vô cùng nặng ná». Buổi chiá»u Thái VÄ© gá»i Ä‘iện nói, gây thêm áp lá»±c cho Phương Má»™c. à tứ cá»§a anh rất rõ rà ng. Nếu như quả thá»±c giáo sư Kiá»u Ä‘i tìm tên hung thá»§ đó, thì rất có khả năng là nh Ãt dữ nhiá»u.
Nhưng cáºu cÅ©ng rất đồng tình vá»›i quan Ä‘iểm cá»§a Thái VÄ©: phải nhanh chóng tìm được ra hung thá»§. Vấn đỠthen chốt không phái ở giáo sư Kiá»u, mà chÃnh là bản thân hung thá»§. Chỉ có tìm thấy hắn, bất luáºn giáo sư Kiá»u còn sống hay đã chết, má»›i có được đáp án cuối cùng. Cứu ngưá»i hay báo thù cÅ©ng được, đây là điá»u duy nhất phương má»™c có thể là m lúc nà y. Nhưng đối diện vá»›i đống tà i liệu cao như núi, phương má»™c ngồi á»§ rÅ© hÆ¡n nữa giỠđồng hồ, không lá»t chữ nà o và o đầu.
Trong khoản thá»i gian nà y, tất cả các loại cảm giác cá»±c Ä‘oan, Ä‘au đớn, phẫn ná»™, cắn rứt, tuyệt vá»ng đã già y vò phương má»™c, khiến cho thần kinh cáºu trì trệ. Thứ khả năng mẫn cảm phát giác ra tâm cá»§a kẻ phạm tá»™i dưá»ng như đã biến mất từ lâu rồi.
Cần phải bình tÄ©nh, phải bình tÄ©nh. Phương má»™c châm má»™t Ä‘iếu thuốc, ép mình táºp trung sá»± chú ý và o đống tà i liệu trước mặt.
Ãnh mắt chợt dừng lại ở chiếc báºt lá»a Zippo Ä‘ang cầm trên tay.
Cáºu liên tục đóng mở nắp báºt lá»a, chuá»—i âm thanh “tách,tách†đơn Ä‘iệu vang lên khắp phòng. Äây là món quà đầu tiên và cÅ©ng là cuối cùng đặng lâm nguyệt tặng cáºu. Bất luáºn là giá trị hay ý nghÄ©a, Ä‘á»u đáng để giữ gìn.
Nhưng phương mộc lại chỉ luôn coi đó là công cụ dùng để hút thuốc, có lẽ, còn có thể chiếu sáng.
Rất nhiá»u sá»± váºt, nói nó quan trá»ng, vì chúng ta đã trao cho nó ý nghÄ©a và tình cảm đặc biệt. Nếu như tháo bá» lá»›p vá» bên ngoà i, bạn sẽ phát hiện ra, chiếc báºt lá»a Zippo sao VÄ©nh hằng nà y không há» tốt hÆ¡n chiếc báºt lá»a nhá»±a giá 1 tệ.
Con ngưá»i cÅ©ng váºy.
Ngưá»i bị hại, Lưu Kiện Quân, Mạnh Phà m Triết, Trần Giao, có thể còn có giáo sư Kiá»u Doãn Bình, Ä‘á»u chỉ là nạn nhân. Còn mình, là má»™t nhà khắc há»a chân dung tâm lý tá»™i phạm.
Láºt giở táºp tà i liệu Ä‘ang cầm trong tay, trên tấm ảnh là khuôn mặt không bao giá» có thể tỉnh lại cá»§a Trần Giao.
Phương má»™c kẹp Ä‘iếu thuốc giữa hai ngón tay, cứ thế láºt giở từng trang má»™t.
Hung thá»§ là nam giá»›i, tuổi từ 30 đến 40, chiá»u cao từ 1m70 đến 1m75. Thân hình khá»e mạnh, động tác nhanh nhẹn, quen dùng tay phải. Äầu óc thông minh, mưu kế rất sâu, hiểu biết rá»™ng, nháºn được ná»n giáo dục tốt. Hồi nhá», bố mẹ quản giáo rất nghiêm khắc, thá»i kỳ đầu cá»§a sá»± nghiệp thuáºn lợi, tạo nên tÃnh cách tá»± phụ và hiếu thắng. TÃnh tình nghiêm ngặt, có ká»· luáºt, cẩn tháºn. Gia cảnh sung túc, ăn mặc chỉnh tá» sạch sẽ, khả năng giao tiếp xã há»™i tốt, có lẽ có xe riêng, hÆ¡n nữa lại là xe rất tốt. Äã từng là m ngà nh nghá» giáo dục hoặc ngà nh nghá» có liên quan, thông thuá»™c địa hình môi trưá»ng xung quanh trưá»ng Äại há»c J. Tinh thông tá»™i phạm há»c và tâm lý há»c tá»™i phạm, nhưng kiến thức vá» phương diện y há»c sinh lý, và dụ giải phẫu há»c có thể hiểu biết không nhiá»u.
Sau khi xảy ra vụ án, tâm lý cá»§a hung thá»§ thay đổi theo tình hình tiến triển vụ án. Có lẽ động cÆ¡ ban đầu cá»§a hắn chỉ là để chứng minh khả năng thiên phú cá»§a mình ở má»™t lÄ©nh vá»±c nà o đó. Váºy thì, má»™t mặt, do sá»± bất lá»±c cá»§a cảnh sát, tháºm chà là phán Ä‘oán sai lầm khiến tâm lý tá»± phụ cá»§a hắn tiến sâu thêm má»™t bước; mặt khác, có lẽ hắn cÅ©ng tá»± nháºn thức được sá»± biến đổi tâm lý cá»§a mình, tháºm chà là kháng cá»±. Và dụ, hắn đã nảy sinh cảm giác chán ghét ghê tởm vá»›i hà nh vi phạm tá»™i cá»§a mình, do đó rất có khả năng dẫn đến mất Ä‘i má»™t và i năng lá»±c hà nh vi, và dụ hà nh vi tình dục bình thưá»ng (Äiá»u nà y, qua việc hắn không há» tiến hà nh xâm hại tình dục đối vá»›i Trần Giao, cÅ©ng có thể Ä‘oán được và i phần). Ngoà i ra, hung thá»§ quen biết vá»›i giáo sư Kiá»u, hÆ¡n nữa cÅ©ng rất thân thuá»™c và hiểu vá» phương má»™c.
Môn Tá»™i phạm há»c đã được bắt đầu lại.
Khi phương má»™c vô tình nhìn thấy thông báo nà y ở hà nh lang tòa lầu giảng đưá»ng, lúc đầu còn ngỡ rằng mình đã nhìn nhầm, Ä‘i đến nhìn tháºt kỹ, má»›i biết môn Tá»™i phạm há»c đúng là được há»c trở lại, hÆ¡n nữa, lịch há»c chÃnh là 8 giá» ngà y hôm nay.
Tim phương má»™c Ä‘áºp rá»™n rà ng, lẽ nà o giáo sư Kiá»u đã quay lại rồi? Cáºu nhìn đồng hồ, còn 5 phút nữa là 8 giá». Không kịp nghÄ© nhiá»u, Phương Má»™c lao nhanh và o phòng há»c.
Khi chạy đế trước cá»a phòng há»c, bước chân cá»§a Phương Má»™c cháºm lại. Cáºu quá hy vá»ng sau khi kéo cá»a lá»›p há»c, có thể nhìn thấy giáo sư Kiá»u Ä‘ang đứng trên bục giảng. Sau khi đứng trước cá»a khoản 3 giây, cáºu lấy hết dÅ©ng khÃ, kéo cá»a phòng há»c.
Trên bục giảng trống không, không há» có ngưá»i thầy giáo đứng tuổi lưng thẳng, ánh mắt nghiêm khắc đó.
Lá»›p há»c vừa má»›i ồn à o nhốn nháo giá» bá»—ng chốc yên lặng như tá», tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u đổ dồn ánh mắt vá» phÃa Phương Má»™c Ä‘ang đứng ở cá»a. Khi các bạn sinh viên nháºn ra đó chỉ là anh thạc sÄ© vẫn hay đến nghe giảng, cả phòng há»c lại ồn à o náo nhiệt như cái chợ vỡ.
Cúi đầu Ä‘i xuống dãy bà n cuối cùng, Phương Má»™c thất vá»ng tá»™t cùng, nhưng vẫn hy vá»ng giáo sư Kiá»u chỉ đến muá»™n thôi.
Thá»i gian bá»—ng trôi cháºm má»™t cách khó có thể chịu đựng nổi. Phương Má»™c ngồi đó nhìn những sinh viên ngưá»i thì Ä‘ang ngáp ngắn ngáp dà i, ngưá»i thì nhai nhồm nhoà m đồ ăn sáng mua ở
nhà ăn, căng thẳng nhìn đồng hồ Ä‘eo tay, nhìn kim phút Ä‘ang nhÃch dần đến số “12â€.
Äá»™t nhiên ở hà nh lang lang truyá»n đến tiếng bước chân.
Có lẽ má»i ngưá»i Ä‘á»u không chú lắng nghe, nhưng Phương Má»™c thì lại nghe thấy. Mặc dù giữa những tiếng ồn à o huyên náo, Phương Má»™c vẫn có thể nghe thấy tiếng bước chân từ từ tiến vá» phÃa lá»›p há»c. Tiếng bước chân đó rất thong thả, trà n đầy tá»± tin và vững chãi.
Tiếng bước chân cà ng lúc cà ng tá»›i gần. Phương Má»™c ngừng thở. Cá»a mở ra.
Ngưá»i vừa bước và o, chÃnh là thầy giáo Tôn cá»§a thư viện.
Thầy giáo Tôn bước và o phòng há»c, nhẹ nhà ng quay ngưá»i lại đóng cá»a, rồi nhanh chóng lướt nhìn khắp phòng má»™t lượt, bước nhẹ nhà ng lên bục giảng.
â€œÄÆ°á»£c rồi, bắt đầu há»c nhéâ€. Thầy mỉm cưá»i nhìn các sinh viên Ä‘ang im phăng phắc, “Giáo sư Kiá»u giảng môn Tá»™i phạm há»c, vì có và i lý do cá nhân không thể lên lá»›p. Cho nên, thá»i gian còn lại cá»§a há»c kỳ nà y, có lẽ là ba buổi, sẽ do tôi cùng nghiên cứu thảo luáºn vá»›i má»i ngưá»i vá» môn Tá»™i phạm há»c nà yâ€.
Thầy cầm phấn, “Trước tiên tôi xin tá»± giá»›i thiệu, tôi tên Tôn Phổâ€. Thầy quay lưng lại, viết tên cá»§a mình lên bảng Ä‘en, nét chữ khoán đạt, rắn rá»i. “Má»i ngưá»i có thể gá»i tôi là thầy Tôn, Lão Tôn cÅ©ng đượcâ€.
Trong phòng vang lên những tiếng cưá»i khe khẽ.
Tôn Phổ phá»§i phá»§i bụi phấn trên tay, ngẩng đầu lên, vừa vặn mắt đối mắt vá»›i Phương Má»™c ngồi ở dãy bà n cuối cá»§ng Ä‘ang trợn tròn mắt kinh ngạc. Thầy gáºt đầu mỉm cưá»i vá»›i Phương Má»™c.
Thầy Tôn bắt đầu giảng bà i. Có thể nói, khi thầy vừa bước chân lên bục giảng, đã nháºn được mối thiện cảm cá»§a hầu hết các sinh viên. Ngược lại vá»›i phong cách dạy há»c quy phạm nghiêm ngặt nhưng không tránh khá»i hÆ¡i cứng nhắc cá»§a giáo sư Kiá»u, bà i giảng cá»§a thầy Tôn vừa thoải mái, vừa hà i hước, cÅ©ng không thiếu những sá»± kiến giải sâu sắc. Thầy Tôn dá»… dà ng thu
hút được toà n bá»™ sá»± chú ý cá»§a má»i ngưá»i vá» phÃa mình.
Thế nhưng, Phương Má»™c không nghe lá»t tai câu nà o ná»™i dung bà i giảng cá»§a thầy. Trong đầu cáºu chỉ có má»™t câu há»i: Tại sao lại là thầy ấy?
Sau khi tan há»c, sinh viên vây xung quanh thầy Tôn liên tục há»i hết câu nà y đến câu khác. Khi thầy Tôn chuẩn bị rá»i khá»i phòng há»c má»›i nhìn thấy Phương Má»™c Ä‘ang đợi ở cá»a lá»›p. Anh ta nhìn Phương Má»™c, mỉm cưá»i, há»i: “Sư đệ, cáºu cÅ©ng có câu há»i gì sao?â€
“Sư đệ?†Phương Má»™c ngẩn ngưá»i.
Thầy Tôn cưá»i nói, “Äúng váºy, thầy Kiá»u không nói vá»›i cáºu sao?â€
“Không. Em chưa bao giá» biết thầy cÅ©ng là ...â€
“Khà khà ... Những việc cáºu chưa biết còn nhiá»u lắm.â€
Thầy Tôn thân thiết ôm lấy vai cáºu, bóp tháºt mạnh, rồi lại đẩy mạnh cáºu má»™t cái, “Mau Ä‘i Ä‘i, nếu tôi nhá»› không nhầm, cáºu còn hai tiết Luáºt tố tụng hình sá»± nữa đấy, đừng có Ä‘i muá»™n.â€
Nói xong, Tôn Phổ bước Ä‘i luôn, để lại Phương Má»™c ngẩn ngưá»i đứng nguyên vị trà cÅ©.
Trong suốt hai tiết há»c Luáºt tố tụng hình sá»±, Phương Má»™c luôn ở trong trạng thái mÆ¡ mà ng như ngưá»i mất hồn.
Bao lâu nay, Phương Má»™c như thể vẫn luôn đứng ở bên mép vá»±c sâu thăm thẳm, cố gắng cúi xuống nhìn con quái váºt ở dưới đó. Theo từng bước phát triển cá»§a tình hình vụ án, con quái váºt đó cÅ©ng dần dần hiện lên từ vá»±c sâu, mà n Ä‘en dần rút lui, hình dạng cÅ©ng dần trở nên rõ nét. Thế nhưng, Phương Má»™c vẫn cách con quái váºt đó bởi má»™t lá»›p sương mù, không thể nhìn
rõ nó, nhưng lại có thể cảm nháºn nó Ä‘ang ở trong mà n sương mù dà y đặc cưá»i thầm, theo dõi cáºu.
Äó là khoảng cách như thể giÆ¡ tay ra là vá»›i tá»›i, Phương Má»™c tháºm chà có thể ngá»i thấy mùi máu tanh trong miệng nó, nhưng lại không thể sỠđược lên nó.
Buổi trưa, trong nhà ăn. Dạo nà y, đối vá»›i Phương Má»™c, việc ăn cÆ¡m đã trở thà nh má»™t gánh nặng, cáºu dưá»ng như mất Ä‘i vị giác. Äối vá»›i tất cả các món ăn trước đây cáºu thÃch hay không thÃch, giá» chì cần ăn xong tháºt nhanh thì cáºu sẽ chá»n.
Thỉnh thoảng ngẩng đầu, vừa vặn nhìn thấy mấy ngưá»i Ä‘ang bước và o cá»a nhà ăn, rồi hướng vá» phòng ăn riêng. Phương Má»™c nháºn ra trong số đó có Triệu VÄ©nh Quý và Biên Bình. Biên Bình cÅ©ng nhìn thấy Phương Má»™c , anh ta nói mấy câu vá»›i Triệu VÄ©nh Quý Ä‘ang đứng bên, rồi Ä‘i vá» phÃa Phương Má»™c.
:Äang ăn à ?†Biên Bình ngồi xuống ghế đối diện, “Nhá»› quá những bữa ăn ở trưá»ng Äại há»c Jâ€.
Phương Má»™c chẳng có tâm tư gì để nói chuyện vá»›i anh ta, “Thầy Kiá»u có tin tức gì không?â€
Biên Bình trầm nét mặt, “Không có. Tôi Ä‘ang đến Há»c viện Luáºt để tìm hiểu tình hình.†Phương Má»™c không nói gì, cÅ©ng không muốn ăn nữa.
“Khi nà o cáºu tốt nghiệp?â€
“Năm 2004, có chuyện gì váºy?â€
“Hừ!†Biên Bình châm má»™t Ä‘iếu thuốc, “Có lẽ cáºu là sinh viên có lương tâm nhất cá»§a thầy Kiá»u.â€
“Sao anh lại nói váºy?â€
“Những bạn há»c cá»§a cáºu, không có ai lo lắng như cáºu. Các anh chị lá»›p trên cá»§a cáºu cÅ©ng vô cùng lo lắng, nhưng tôi thấy há» lo lắng vì sợ không có ai hướng dẫn luáºn văn, không tốt nghiệp được.†Anh gẩy gẩy tà n thuốc, “Lãnh đạo cá»§a Há»c viện Luáºt muốn tôi quay lại trưá»ng má»™t thá»i gian để hướng dẫn sinh viên, tôi là m gì có thá»i gian chứ! Vá» sau, cô đã giá»›i thiệu má»™t ngưá»i.â€
“Tôn Phổ!â€
“Sao cáºu biết?â€
“Sáng nay tôi vừa má»›i Ä‘i nghe giảng môn Tá»™i phạm há»c, nghe nói thầy ấy là sư huynh cá»§a tôi?â€
“Äúng váºy, cáºu ta là nghiên cứu sinh khóa 91, tôi khóa 86.â€
“Váºy sao thầy ấy... lại đến là m việc ở thư viện?â€
“Hừ việc nà y kể ra thì dà i lắm...â€, Biên Bình Ä‘au khổ lắc đầu, đúng lúc đó, Triệu VÄ©nh Quý thò đầu ra khá»i phòng ăn riêng, vẫy tay vá»›i Biên Bình.
â€œÄÆ°á»£c, tà nữa tôi đến.†Biên Bình quay đầu nói vá»›i Phương Má»™c: “Sư đệ, nói chuyện chÃnh nhé, giáo sư Kiá»u rất quý mến cáºu, nhiá»u lần đã nói vá»›i tôi, cáºu rất có thiên phú, tôi cÅ©ng cảm thấy cáºu là má»™t nhân tà i. Thế nà o, sau khi tốt nghiệp đến giúp tôi nhé?â€
Phương Má»™c lắc đầu, “Tôi chưa từng nghÄ© đến việc là m cảnh sátâ€.
Biên Bình trông có vẻ hÆ¡i thất vá»ng, “Ừ, má»—i ngưá»i Ä‘á»u có chà hướng riêng nhưng, nếu như cáºu có thể là m má»™t ngưá»i cảnh sát tốt, có lẽ có thể hoà n thà nh được má»™t tâm nguyện cá»§a thầy Kiá»u.†Anh đứng váºy, vá»— vá»— vai Phương Má»™c , “Cáºu ăn Ä‘i nhé, có tin tức gì, tôi sẽ báo cho cáºu.â€
Phương Má»™c bước ra khá»i nhà ăn, sau khi đứng bên ngoà i mấy phút, quyết định đến nhà thầy Kiá»u má»™t chuyến.
Trong nhà chì có mình vợ thầy. Vừa bước và o cá»a, Phương Má»™c đã ngá»i thấy mùi thuốc Äông y nồng nặc.
“Cô ơi, cô ốm à ?†Phương Mộc nhìn và o trong bếp, thấy một nồi đất đang sôi lục bục, bốc đầy hơi ở trên bếp ga.
“Ôi, có thể không ốm được sao?†Mấy ngà y không gặp, trông cô đã gầy Ä‘i rất nhiá»u, tóc cÅ©ng gần như bạc trắng.
“May mà có em đến, lát nữa giúp cô chắt bã thuốc. Ôi, Tiểu VÅ© lại chạy ra ngoà i tìm bố nó rồi, trong nhà không có gì để tiếp đãi em, em tá»± rót nước nhé.â€
Phương Má»™c vá»™i nói không cần khách sáo, dìu cô và o trong giưá»ng nắm nghỉ, rồi lại chạy và o bếp, chắt thuốc và o bát, bưng đến đưa cho cô.
“Trong trưá»ng thế nà o rồi?†Cô bảo Phương Má»™c ngồi xuống cạnh giưá»ng, lên tiếng há»i.
“CÅ©ng ổn cô ạ. Môn Tá»™i phạm há»c cÅ©ng đã dạy lại rồi.â€
Cô khẽ thở dà i, “Ông nhà tôi sợ nhất là nhỡ bà i há»c cá»§a sinh viên, cho dù ông ấy không ở đây, tôi cÅ©ng không thể để các sinh viên khuyết giá». Giá» há»c cá»§a thạc sÄ© đà nh chịu, chà Ãt cÅ©ng phải sắp xếp cho sinh viên đại há»c trước.â€
Phương Má»™c trầm mặc má»™t lát, lấy hết dÅ©ng khà mở miệng há»i: “Thưa cô, thầy Tôn Phổ... cÅ©ng là há»c sinh cá»§a thầy Kiá»u a.?â€
“Äúng váºy. Cô nhá»› xem nà o,†Cô lấy ngón tay ấn nhẹ và o thái dương, “Cáºu ấy là thạc sÄ© khóa 91.â€
“Váºy, tại sao thầy ấy không dạy há»c, mà lại đến là m việc ở thư viện?â€
“Ôi! Äứa trẻ nà y, đã Ä‘i không biết bao nhiêu đưá»ng vòng.†Cô đặt bát thuốc đã đưa lên miệng xuống, “Tôn Phổ hồi đó là sinh viên xuất sắc nhất khóa 91 cá»§a ông ấy. Ông Kiá»u không dá»… gì mà khen ngợi há»c sinh cá»§a mình. Nhưng ở nhà , ông ấy luôn miệng nhắc đến Tôn Phổ, có thể nháºn thấy, ông ấy rất quý mến nó. Sau khi Tôn Phổ tốt nghiệp, ông Kiá»u bèn giá»›i thiệu nó vá»›i trưá»ng há»c để nó là m trợ lý giảng dạy bên cạnh mình. Tôn Phổ cÅ©ng rất có chÃ, là m việc xuất sắc, chưa đầy 30 tuổi đã được đặc cách đỠbạt là m phó giáo sư. Hồi đó, cÅ©ng có thể được coi là thanh niên tà i năng nổi tiếng trong tỉnh. Như sau đó, ôi...†Cô lắc đầu, lại thở dà i.
“Sau đó thì sao ạ?†Phương Má»™c há»i gấp gáp.
“Em cÅ©ng biết đấy, Há»c viện Luáºt đôi khi cÅ©ng tham gia phá án vá»›i cÆ¡ quan công an địa phương. Khi đó, ông Kiá»u dẫn Tôn Phổ phá được mấy vụ án. Tôn Phổ dưá»ng như có thiên phú đặc biệt đối vá»›i lÄ©nh vá»±c nà y, mấy vụ án Ä‘á»u là m rất tốt. Lúc đó, các loại bằng khen, tuyên dương Ä‘á»u lÅ© lượt kéo đến. Äứa trẻ nà y lúc đó vẫn còn trẻ, có vẻ như không giữ được mình. Năm 1998, khu vá»±c ngoại ô xảy ra liá»n mấy vụ cưỡng hiếp. Lúc đó, thầy Kiá»u ra nước ngoà i khảo sát, Sở công an thà nh phố bèn má»i Tôn Phổ phá án. Tôn Phổ váºn dụng kỹ năng khắc há»a tâm lý tá»™i phạm, miêu tả, bắt được má»™t ngưá»i phù hợp vá»›i các đặc Ä‘iểm đó. Kết quả là ngưá»i đó có chết cÅ©ng không chịu khai nháºn. Do lúc đó không tìm được những chứng cứ khác, nên mãi mà không thể phá án được. Vụ án đó có ảnh hưởng rất lá»›n, những ngưá»i cấp trên cÅ©ng luôn thúc bách. Cảnh sát và Tôn Phổ Ä‘á»u chịu đựng áp lá»±c rất lá»›n. Cô nghÄ©, lúc đó Tôn Phổ cuốn đến u mê đầu óc, tháºt không ngá» lại xúi giục cảnh sát dùng hình thức bức cung. Kết quả là ngưá»i đó không chịu nổi đòn Ä‘au, nên đã bị chết. Äiá»u tồi tệ hÆ¡n nữa là , mấy hôm sau, hun thá»§ thá»±c sá»± đã bị bắt ở vùng khác. Rất nhiá»u ngưá»i bị liên lụy vì việc nà y, có ngưá»i bị xá» phạt, có ngưá»i bị cách chức. Khá hÆ¡n má»™t chút, má»™t đội trưởng cá»§a đội Hình sá»± cá»§a Sở Công an thà nh phố, tôi vẫn nhá»›, há» Triệu, tên Triệu VÄ©nh Quý, bị Ä‘iá»u đến Trạm An ninh. Tôn Phổ lúc đó xém chút nữa cÅ©ng bị bắt, sau đó chứng cứ không đầy đủ, cá»™ng thêm việc ông Kiá»u ra sức giúp đỡ, má»›i có thể bảo vệ được cáºu ấy. Nhưng cương vị giảng dạy chắc chắn không thể giữ được, ông Kiá»u lại tìm gặp lãnh đạo nhà trưá»ng mấy lần, cuối cùng sắp xếp cho cáºu ấy má»™t vị trà ở thư viện.â€
Thì ra là như váºy. Phương Má»™c lẩm bẩm, cúi đầu, nhưng lại nhìn thấy bát thuốc đã sắp lạnh ngắt, vá»™i bê lên cho cô.
“Sao em chưa bao giá» nghe thấy Ä‘iá»u nà y?â€
Cô nhÃu mà y, uống hết bát thuốc, rồi nháºn lấy tá» giấy ăn Phương Má»™c đưa, lau miệng, sau khi thở dà i mấy cái, tiếp tục nói: “Lúc đó em còn chưa và o há»c cÆ¡, HÆ¡n nữa, sá»± việc nà y, nhà trưá»ng ra sức giữ bà máºt còn không hết, sao có thể công khai bừa phứa được. Nhưng quả thá»±c, sá»± việc nà y ảnh hưởng rất lá»›n đến ông Kiá»u. Từ đó, tÃnh khà ông trở nên rất tệ. Tôn Phổ mấy lần đến thăm ông ấy, Ä‘á»u bị ông ấy Ä‘uổi cả ngưá»i và đồ ra ngoà i. Trong nhà , sá»± việc nà y là má»™t Ä‘iá»u cấm kỵ tuyệt đối.†Bà vá»— và o má»™t chiếc gối bên cạnh, “Hôm nay, ông ấy không có ở nhà , cô má»›i dám nói, ôi, khoản thá»i gian đó ở nhà , ông ấy quyết không nhắc đến bất kỳ má»™t sinh viên nà o. Nhưng mấy năm nay, ở nhà ông ấy thưá»ng nhắc đến em, có thể nháºn ra, Tôn Phổ và em là hai sinh viên mà ông Kiá»u yêu quý nhất. Ôi, Tôn Phổ có thể không biết, ông Kiá»u ngoà i mặt có vẻ như không thể tha thứ cho cáºu ấy, nhưng ông ấy vẫn luôn ngấm ngầm cố gắng bảo vệ cáºu ấy, còn dá»± định há»c kỳ sau sẽ kiến nghị vá»›i nhà trưá»ng má»i cáºu ấy giảng dạy nữa kia...â€
Những lá»i nói vá» sau, Phương Má»™c đã không còn nghe và o tai nữa rồi, cáºu cảm thấy cần phải tìm má»™t ngưá»i để nói chuyện. .
Tà i sản của luckyluke33
04-05-2011, 02:59 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Sep 2009
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 2 ngà y
Thanks: 128
Thanked 911 Times in 134 Posts
ÄỀ THI ÄẪM MÃU
CHÆ¯Æ NG 27: ÄẠI HIỆP SÔNG HÔ LAN
Tác giả: Lôi Mễ
Dịch giả: Hương Ly
Nguồn: forum.loong.us
“Cáºu nói gì cÆ¡ ?†Thái VÄ© chợt báºy dáºy khá»i giưá»ng Phương Má»™c. “Cái ngưá»i ở thư viện ? ChÃnh là cái ngưá»i Ä‘eo kinh ?â€.
Phương Má»™c gáºt đầu.
“Thì ra Lão Triệu bị hạ cấp vì chuyện nà y, chẳng trách ông ta cứ vừa nghe nhắc đến việc khắc há»a tâm lý tá»™i phạm là đã nổi nóng bừng bừngâ€. Thái VÄ© nhÃu mà y, “Trông có vẻ rất nho nhã, tháºt đúng là không thể nhìn ngưá»i mà bắt hình dongâ€.
“Tôi cÅ©ng không dám chắc chắn hung thá»§ là thầy ấy. Chỉ có Ä‘iá»u, chúng ta đã từng phân tÃch, hung thá»§ rất tinh thông việc khắc há»a tâm lý. GiỠđây xem ra, trong trưá»ng há»c ngoà i tôi và thầy Kiá»u, chỉ còn thầy ấy thôiâ€.
“Váºy chúng ta phải là m thế nà o ? Hiện nay, hình như ko có chứng cứ chứng minh anh ta là hung thá»§.â€
Phương Mộc nghĩ rồi nói, “Chúng ta đã từng gặp hung thủ, anh còn đuổi theo hắn ta một đoạn. Liệu có thể khớp với Tôn Phổ không ?
Thái VÄ© trầm tư suy nghÄ© má»™t lúc, lắc đầu. “Tối đó ánh sáng quá yếu, không thể nà o xác định được há» có phải là má»™t ngưá»i hay không.â€
Phương Má»™c hÆ¡i á»§ dá»™t, không lên tiếng. Thái VÄ© thấy váºy, vá»™i chuyển đỠtà i: “Bà i khóa đó, cáºu đã nghiên cứu đến đâu rồi ?â€
Sắc mặt Phương Mộc cà ng nặng nỠhơn, lắc lắc đầu.
“Cáºu nói xem, việc thầy Kiá»u bị mất tÃch liệu có lien quan đến bà i khóa đó không ? Tôi nghÄ© thế nà y, tá» giấy đó được xé từ sách giáo khoa, hÆ¡n nữa thân pháºn thầy Kiá»u vừa vặn là giáo viên, đây có phải ngụ ý nạn nhân thứ 7 là giáo viên không ?â€.
“Chắc không phảiâ€. Phương Má»™c nghÄ© má»™t lát, “Khi bà i văn đó xuất hiện, thầy Kiá»u vẫn chưa mất tÃch, tôi nghÄ©, đối vá»›i hung thá»§, cuá»™c thăm viếng cá»§a thầy Kiá»u là má»™t Ä‘iá»u bất ngá». Nạn nhân thứ 7 có lẽ là ngưá»i khác.â€
“Váºy chúng ta không là m được gì à ?†Thái VÄ© có vẻ hÆ¡i nôn nóng.
“CÅ©ng không hẳn. Thái VÄ©, những việc theo dõi anh Ä‘á»u rất có nghá», anh hãy Ä‘iá»u tra Tôn Phổ trước. Giả thiết hung thá»§ thá»±c sá»± là Tôn Phổ, váºy thì nếu thầy Kiá»u còn sống …â€, Phương Má»™c ngừng lại má»™t lát, cất cao giá»ng, cố gắng tá» ra không bị hết hÆ¡i, “Tôn Phổ chắc là giấu thầy ở má»™t nÆ¡i nà o đó. Theo dõi hà nh tung cá»§a Tôn Phổ, có lẽ sẽ biết được tung tÃch cá»§a thầy Kiá»u.â€
“Ừ, giá» tôi sẽ Ä‘i chuẩn bị luôn.†Thái VÄ© đứng dáºy, đột nhiên đấm thình má»™t phát xuống bà n, “Bất luáºn là thầy Kiá»u hay là ai, lần nà y không thể để hắn thà nh công.â€
Nói xong, anh bước nhanh vá» phÃa cái cá»a, khi kéo cá»a, anh quay ngưá»i lại, “Cáºu nhóc, cáºu cÅ©ng phải cẩn tháºn má»™t chút.â€
Phương Má»™c liếc mắt nhìn cặp sách Ä‘ang đựng con dao găm trên giưá»ng, gáºt gáºt đầu.
Cơn ác mộng lại đến như đã hẹn.
Những thân thể tà n khuyết đó lặng lẽ vây quanh giưá»ng Phương Má»™c, há» im lặng nhìn Phương Má»™c Ä‘ang cố gắng giãy giụa nhưng không thể nà o nhúc nhÃch được. Mặc dù mắt không mở ra được, nhưng Phương Má»™c lại cảm nháºn được, trong số những ngưá»i đã khuất đó, có thêm và i khuôn mặt cáºy quen biết.
Khúc VÄ© Cưá»ng, Vương Thanh, ÄÆ°á»ng Ngá»c Nga, Kim Xảo, Tân Äình Äình, Thomes Jill, Mạnh Phà m Triết, Äổng Quế Chi, Trần Giao…
Má»™t bà n tay đặt lên vai cáºu. “Thá»±c ra, cáºu cÅ©ng giống tôi thôi.â€
Bất chợt, Phương Má»™c cảm thấy cổ mình có thể động Ä‘áºy được. Cáºu quay phắt lại.
Äó là khuôn mặt Ä‘ang mỉm cưá»i cá»§a Tôn Phổ.
Khuôn mặt nà y, mấy hôm nay là hình ảnh xuất hiện nhiá»u nhất trong trà não Phương Má»™c. Cáºu quen thuá»™c nó, còn quen thuá»™c hÆ¡n cả khuôn mặt chÃnh mình.
Khi giảng đến Ä‘oạn hấp dẫn, con ngươi mắt chuyển động, khi mỉm cưá»i, khóe miệng vểnh lên, khi suy tư, lông mà y nhÃu lại, còn nữa, khi ánh mắt lướt qua Phương Má»™c, thấp thoáng thấy ý cưá»i.
Lúc nà y đây, chá»§ nhân cá»§a gương mặt đó Ä‘ang đứng trên bục giảng, táºn hưởng những ánh mắt ngưỡng má»™ cá»§a các sinh viên.
â€œÄÆ°á»£c rồi, ná»™i dung bà i giảng ngà y hôm nay chỉ có váºy thôiâ€. Thầy Tôn thả phấn và o há»™p phấn, phá»§i phá»§i bụi phấn trên tay, “Còn mưá»i mấy phút nữa má»›i hết giá», chúng ta hãy là m má»™t trắc nghiệm nho nhá» nhéâ€.
Các sinh viên Ä‘ang chuẩn bị thu dá»n cặp sách bá»—ng ngừng động tác, lại táºp trung sá»± chú ý và o thầy Tôn.
“Ở đây tôi có mấy câu há»i trắc nghiệm vá» IQ. Nghe nói đây là câu há»i trắc nghiệm tâm lý mà Cục Ä‘iá»u tra liên bang Mỹ đã tiến hà ng đối vá»›i mấy chục phạm nhân có tâm lý dị thưá»ng, đáp án kết quả cá»§a cuá»™c trắc nghiệm trùng khá»›p má»™t cách đáng kinh ngạc, cÅ©ng chứng minh tâm lý cá»§a những ngưá»i nà y quả thá»±c khác vá»›i những ngưá»i bình thưá»ng. Các em xem có thể trả lá»i đúng mấy câu, không chừng, trong số các em, có ngưá»i có thiên phú vá» tá»™i phạm đấy.†Tôn Phổ mỉm cưá»i, nheo nheo mắt.
Các sinh viên hà o hứng hẳn lên, dưá»ng như má»—i ngưá»i Ä‘á»u cảm thấy có tâm lý dị thưá»ng là má»™t Ä‘iá»u rất “ngầuâ€.
“Câu há»i thứ nhất: Và o má»™t hôm, có má»™t vị công trình sư đã từng đến Nam Cá»±c công tác, Ä‘ang ngồi ăn thịt trong nhà , cảm giác mùi vị rất lạ bèn há»i vợ đây là thịt gì ? Vợ nói là thịt chim cánh cụt. Ngưá»i kỹ sư trầm mặc má»™t lúc, lấy dÄ©a cắm và o cổ há»ng mình. (Các sinh viên phát ra tiếng kêu kinh hãi). Câu há»i cá»§a tôi là : Tại sao ?
Thì ra là cái nà y, Phương Mộc nhủ thầm.
Má»™t năm trước, Phương Má»™c đã từng là m mấy câu há»i nà y, vì hiếu kỳ, cáºu cÅ©ng thá» tìm kiếm đáp án. Có tất cả 7 câu há»i, Phương Má»™c trả lá»i được 5 câu. Kết quả trắc nghiệm là , Phương Má»™c có xu hướng cao độ vá» tâm lý dị thưá»ng.
Phần lá»›n sinh viên Ä‘á»u chưa từng nghe thấy những câu há»i nà y, thi nhau bà n luáºn, cả lá»›p há»c ồn à o như cái chợ, nhưng lại chẳng có ai trả lá»i đúng cả. Sau đó Tôn Phổ nói ra đáp án: Ngưá»i kỹ sư đó đã từng gặp nguy hiểm ở Nam Cá»±c, có má»™t ngưá»i đồng sá»± đã chết, sau đó ông và những ngưá»i khác dá»±a vao ăn má»™t thứ gá»i là thịt chim cánh cụt má»›i duy trì, gắn gượng đến lúc nhân viên cứu há»™ đến. Ông ta sau khi được nếm mùi vị thá»±c sá»± cá»§a chim cánh cụt, má»›i biết lúc đó thứ thịt mà ông ăn là thịt cá»§a ngưá»i đồng sá»± đã chết.
Các sinh viên lúc nà y má»›i chợt hiểu, má»™t số ngưá»i tá» vẻ như buồn nôn, nhưng phần lá»›n sinh viên Ä‘á»u rất hà o hứng vá»›i những câu há»i tiếp theo.
Câu há»i thứ hai: Má»™t ngưá»i nam giá»›i bị mắc bệnh kinh niên, Ä‘i khắp nÆ¡i để chữa bệnh, cuối cùng đã được má»™t bệnh viên chữa khá»i hoà n toà n. Nhưng ngồi trên tà u há»a trở vá» quê, đột nhiên anh ta kêu khóc thảm thiết, sau khi Ä‘iên cuồng là m bị thương mấy hà nh khách, liá»n đâm vỡ cá»a sổ, nhảy ra ngoà i. Kết quả bị cuốn và o bánh xe tà u, nát bét. Tại sao ?
Các bạn sinh viên sôi nổi bà n luáºn. Thầy Tôn để tay sau lưng, Ä‘i lại thảnh thÆ¡i trong lá»›p há»c, liên tục phá»§ nháºn đáp án cá»§a sinh viên. Cuối cùng, má»™t cáºu nam sinh trả lá»i đúng đáp án: Bệnh kinh niên cá»§a ngưá»i đà n ông đó là bệnh mù. Sau khi khá»i bệnh, cứ tưởng mình sẽ được sáng mắt lại, nhìn thấy má»i thứ, kết quả là khi Ä‘oà n tà u Ä‘i qua đưá»ng ngầm, trong Ä‘em tối, ngưá»i đà n ông đó cứ ngỡ bệnh cÅ© cá»§a mình tái phát lại, quá tuyệt vá»ng nên đã nhảy xuống tà u tá»± sát.
“Rất tốt, cá»™ng thêm 10 Ä‘iểm và o Ä‘iểm hà ng ngà y.†Thầy Tôn dẫn đầu vá»— tay. Lần nà y, đã khÆ¡i dáºy tÃnh tÃch cá»±c cá»§a tất cả sinh viên. Cáºu sinh viên được phần thưởng đỠmặt ngồi xuống, những ngưá»i khác vừa ngưỡng má»™ vừa đố kị, căng mắt chỠđến câu há»i thứ 3.
Câu há»i thứ ba: Má»™t đôi nam nữ Ä‘ang Ä‘i dạo bên hồ, cô bạn gái trượt chân ngã xuống sông, sau khi giãy giụa má»™t lát, liá»n chìm nghỉm. Ngưá»i con trai hoảng loạn lao xuống song, nhưng không cứu được cô bạn gái. Mấy năm sau, ngưá»i con trai quay lại chốn Ä‘au thương, nhìn thấy má»™t ông già đang câu cá. Cáºu phát hiện ra những con cá bị ông già câu lên Ä‘á»u rất sạch sẽ, bèn há»i ông già , sao trên ngưá»i những con cá không có rong rêu. Ông già trả lá»i: Con song nà y chưa bao giá» có rong rêu. Cáºu con trai nghe xong, không nói câu nà o, bèn lao mình xuống sông tá»± vẫn. Tại sao ?
Äáp án là : Khi cáºu con trai nhảy xuống sông cứu bạn gái, đã từng nắm và o má»™t thứ giống như rong rêu, cáºu đã thả tay ra. Sau đó, khi nghe xong câu trả lá»i cá»§a ông già , cáºu má»›i biết, lúc đó, thứ cáºu nắm được không phải là rong rêu mà là tóc cá»§a cô bạn gái. Không có ai trả lá»i đúng.
Câu há»i thứ tư: Má»™t ngưá»i đà n ông đâm đầu xuống cát ở sa mạc, chết, bên cạnh là mấy chiếc va li hà nh lý. Trong tay nạn nhân cầm má»™t ná»a que diêm. Ngưá»i nà y vì sao mà chết ?
Äáp án là : Chiếc máy bay ngưá»i nà y ngồi xảy ra sá»± cố, tất cả má»i ngưá»i cần phải nhảy dù để sống sót, nhưng lại phát hiện thiếu mất má»™t cái dù. Thế là má»i ngưá»i bốc thăm để quyết định sinh tá», ngưá»i bốc và o ná»a que diêm không có dù, chỉ có thể tá»± nhảy xuống. Kết quả nạn nhân bốc và o ná»a que diêm. Không có ai trả lá»i đúng.
Câu há»i thứ năm: Hai chị em gái tham gia đám tang cá»§a mẹ. Trong đám tang, cô em gái nhìn thấy má»™t anh chà ng rất đẹp trai, nên đã say mê. Äáng tiếc thay, sau khi đám tang kết thúc, anh chà ng nà y cÅ©ng biến mất. Mấy hôm sau, cô em gái lấy dao đâm chết chị gái mình trong bếp. Tại sao ?
Äáp án là : Cô em gái đã phải lòng ngưá»i con trái đó, khao khát được gặp lại anh ta. Nhưng cô biết, chỉ có thể gặp lại anh ta trong tang lá»…, thế nên cô đã tá»± tạo ra má»™t đám tang. Má»™t bạn nữ trả lá»i đúng câu nà y.
Câu há»i thứ sáu: Trong Ä‘oà n xiếc có hai ngưá»i lùn, má»™t ngưá»i bị mù. Má»™t hôm, ông chá»§ Ä‘oà n xiếc nói vá»›i há», Ä‘oà n xiếc chỉ cần má»™t ngưá»i lùn. Hai ngưá»i lùn nà y Ä‘á»u vô cùng mong muốn giữ được công việc nà y để sinh sống. Kết quả, sáng sá»›m ngà y hôm sau, ngưá»i lùn mù đã tá»± sát trong phòng mình. Trong phòng có các đồ dung bằng gá»— và đầy những mẩu gá»— thừa nằm dưới đất. Tại sao ngưá»i lùn mù lại tá»± sát ?
Äáp án là : Ngưá»i lùn kia nhân lúc ngưá»i lùn mù ngá»§, đã lẻn và o phòng anh ta, cưa tất cả chân những đồ gá»— cho thấp xuống. Ngưá»i lùn mù sau khi tỉnh dáºy, phát hiện ra những thứ anh ta sá» thấy Ä‘á»u thấp xuống, cứ tưởng rằng sau má»™t đêm mình đã cao lên, tuyệt vá»ng quá, đã tá»± sát. Không ai trả lá»i đúng.
Thá»i gian cứ thế trôi Ä‘i, sắc trá»i bên ngoà i đã sẫm lại.
“Câu há»i cuối cùng,†Tôn Phổ giÆ¡ ngón tay trỠđặt lên môi, cả phòng há»c bá»—ng yên lặng, “Có thể là câu há»i khó nhất, cho nên má»i ngưá»i Ä‘á»u phải nghe tháºt nghiêm túc, suy nghÄ© tháºt nghiêm túc, đừng dá»… dà ng đưa ra kết luáºnâ€.
Ai nấy Ä‘á»u chăm chú gần như nÃn thở.
“Có má»™t ngưá»i sống ở má»™t căn nhà nhá» trên đỉnh núiâ€. Giá»ng thầy Tôn trầm xuống, “Và o má»™t đêm khuya, trá»i mưa như trút nước. Khi ngưá»i đó Ä‘ang ở trong căn phòng nhá», đột nhiên …â€, thầy bá»—ng vút cao giá»ng, mấy nữ sinh khe khẽ kêu thét lên, “Anh ta nghe thấy tiếng gõ cá»a. Anh ta đẩy cá»a ra nhìn …â€, thầy Tôn dừng lại, lướt quanh căn phòng im phăng phắc, “Lại không thấy má»™t ngưá»i nà o cả. (Có tiếng cưá»i khe khẽ) Anh ta bèn đóng cá»a lại, lên giưá»ng Ä‘i ngá»§. Ai ngá», mấy chục phút sau, tiếng gõ cá»a thần bà lại má»™t lần nữa vang lên. Ngưá»i đó run rẩy mở cá»a, nhưng vẫn không thấy ai, suốt cả má»™t đêm, tiếng gõ cá»a lặp Ä‘i lặp lại mấy lần liá»n, nhưng má»—i lần mở cá»a Ä‘á»u không có má»™t ai. Sáng sá»›m hôm sau, có ngưá»i phát hiện ra ở chân núi có má»™t thi thể mình đầy thương tÃchâ€.
Thầy Tôn dừng lại mấy giây, “Câu há»i cá»§a tôi là , ngưá»i nà y là m sao mà chết ?â€
Biểu hiện cá»§a các sinh viên đã nghiêm túc hÆ¡n khi nãy nhiá»u, khe khẽ bà n luáºn tất cả các khả năng có thể xảy ra, có lúc còn có ngưá»i đỠmặt tÃa tai tranh luáºn. Thầy Tôn có vẻ rất hà i lòng trước thái độ hăng say cá»§a sinh viên, thầy cháºm rãi Ä‘i qua từng dãy bà n, lá»›n tiếng nói: “Nhất định phải tháºn trá»ng, đáp án có thể vượt qua sức tưởng tượng cá»§a các bạnâ€.
Phương Má»™c đã biết đáp án nà y từ lâu, không tránh khá»i có cảm giác tỉnh bÆ¡ đối vá»›i kiểu cố tình là m ra vẻ huyá»n bà cá»§a thầy Tôn. Äá»™t nhiên Phương Má»™c cảm thấy có má»™t bà n tay đặt lên vai cáºu, cáºu ngẩng đầu nhìn, vừa vặn gặp phải ánh mắt cá»§a thầy Tôn.
Ãnh mắt đó vẫn như Ä‘ang cưá»i, chỉ có Ä‘iá»u trong đôi mắt ẩn giấu đằng sau cặp kÃnh chợt phát ra má»™t luồng ánh nhìn âm u lạnh lẽo, ngay cả nụ cưá»i cÅ©ng khiến ta không lạnh mà run.
Bà n tay đặt lên vai đột nhiên ấn mạnh, Tôn Phổ hÆ¡i cúi ngưá»i xuống, nói khẽ giống như thì thầm, “Câu há»i thứ bảy, câu há»i cuối cùng, không biết cáºu có Ä‘oán được hay không ?â€
Dưá»ng như là tiếng sấm vang lên trên đỉnh đầu. Trong khoảnh khắc, tất cả má»i ngưá»i xung quanh Ä‘á»u biến mất, cả thế giá»›i chỉ còn lại Phương Má»™c và cái ngưá»i trước mắt nà y.
6 câu há»i, 9 ngưá»i chết, má»™t ngưá»i có thể vÄ©nh viá»…n không thể nà o nói được má»™t câu hoà n chỉnh (Lưu Kiện Quân). Những hồi ức bê bết máu Ä‘ang lóe lên trong đầu Phương Má»™c. Phươg Má»™c cảm thấy máu trong khắp ngưá»i mình bá»—ng chốc bốc lên táºn đỉnh đầu, cáºu đứng phắt dáºy.
Mấy bạn sinh viên bên cạnh giáºt mình hoảng hốt, quay đầu nhìn Phương Má»™c bằng ánh mắt kinh ngạc. Thầy Tôn không há» nhượng bá»™, vẫn nhìn và o mắt Phương Má»™c, “Sao, cáºu có muốn nói cho tôi đáp án không ?â€
Äôi tay Phương Má»™c nắm chặt mép bà n, nghiến răng kèn kẹt.
Thầy Tôn rá»i mắt, cúi xuống nhìn đồng hồ Ä‘eo tay, â€œÄÆ°á»£c rồi, chuẩn bị tan há»c rồi, tôi công bố đáp ánâ€. Ãnh mắt các sinh viên chuyển từ Phương Má»™c sang thầy Tôn.
“Äáp án là : nạn nhân đến tìm ngưá»i sống trong căn nhà trên đỉnh núi – chú ý, ngưá»i nà y sống ở trên đỉnh núi. Sau khi gõ cá»a, ngưá»i đó mở cá»a ra, ngưá»i đến thăm đáng thương đó liá»n bị đẩy xuống. (Trong lá»›p có ngưá»i báºt cưá»i) Anh chà ng xui xẻo nà y vẫn không cam tâm, sau khi trèo lên lại bị đẩy xuống dưới, cứ lặp Ä‘i lặp lại, anh chà ng xui xẻo nà y cuối cùng bị mất mạng.†(Tiếng cưá»i vang lên rá»™ng rà ng khắp lá»›p há»c, tiếp đó là tiếng vá»— tay vang rá»n)
Tiếng chuông hết giá» van lên giữa tiếng cưá»i cá»§a các bạn sinh viên, thầy Tôn nói: “tan há»c!â€
Má»i ngưá»i nhanh chóng rá»i khá»i phòng há»c. Khi Phương Má»™c định thần lại, trong phòng há»c chỉ còn lại mình cáºu Ä‘ang đứng im tại chá»—. Trên bục giảng trống không, Tôn Phổ không biết đã Ä‘i từ lúc nà o.
Phương Mộc vẫn nhìn chăm chăm và o vị trà Tôn Phổ từng đứng
Câu há»i thứ 7, chắc chắn tôi sẽ trả lá»i được!
Trước mặt Phương Má»™c là toà n bá»™ tư liệu vá» vụ án cá»§a Trần Giao. Äặt lên trên cùng chÃnh là bản phô tô cá»§a bức ảnh chụp bà i khóa “Lá»a thiêu mâyâ€, tiếp đến là cuốn sách giáo khoa tiểu há»c có đăng tải bà i khóa đó, rồi đến tuyển táºp “Truyện sông Hô Lanâ€.
Phương Má»™c cầm bản phô tô đó lên, bản phô tô nà y, cáºu đã quá quen thuá»™c rồi, đến ná»—i có thể nhá»› rõ từng vị trà dấu chấm dấu phẩy. Cáºu đã thá» rất nhiá»u cách, Ä‘á»u không thể tìm ra được gợi ý gì vá» lần gây án tiếp theo cá»§a hung thá»§. Xem ra gợi ý không phải đến từ chÃnh bà i khóa nà y, váºy thì nó cần đến từ chá»— khác.
NÆ¡i xuất hiện trá»±c tiếp chÃnh là cuốn sách giáo khoa đó. Cuốn sách Ngữ văn há»c kỳ 2 cá»§a há»c sinh lá»›p 4, do NXB GDND xuất bản. Nó nằm lặng lẽ trên bà n ra Ä‘iá»u vô tá»™i. Phương Má»™c đã nghiên cứu nhiá»u lần từng bà i khóa trong đó, nghiên cứu tỉ mỉ từng câu há»i, nhưng vẫn không tìm ra bất cứ manh mối nà o.
NÆ¡i gián tiếp là “Truyện sông Lô Hanâ€. “Lá»a thiêu mây†là chương đầu tiên cá»§a “Truyện sông Lô Hanâ€. Cuốn sách nà y không phải là quá dà y, nhưng coi nó là 1 manh mối để Ä‘iá»u tra, thì lại quá phức tạp, cho nên, Phương Má»™c đặt nó xuống dưới cùng. Bây giá» xem ra, cuốn sách nà y chÃnh là hy vá»ng cuối cùng.
Phương Má»™c vừa Ä‘á»c vừa chuyển động chiếc bút máy trong tay, ánh bạc vừa lóe sáng, trong lòng Phương Má»™c chợt cảm thấy Ä‘au đớn. Chiếc bút máy nà y là do thầy Kiá»u tặng cáºu. Phương Má»™c hÃt thở tháºt sâu, cố gắn nhẫn nại, láºt giở từng trang, nhưng tìm được manh mối ở đây có vẻ hÆ¡i khó khăn.
Theo như thói quen gây án cá»§a hung thá»§, hắn có lẽ mô phá»ng theo thá»§ pháp gây án cá»§a các sát thá»§ liên hoà n trong lịch sá». Nhưng cuốn sách nà y lại là cuốn sách được viết và o những năm 40, miêu tả vá» phong cảnh và cuá»™c sống ở 1 thị trấn nhá» cá»§a vùng Äông Bắc. Muốn tìm được manh mối cá»§a sát thá»§ liên hoà n trong cuốn sách nà y, chẳng khác gì tìm được bà máºt võ công trong cuốn sách dạy nấu ăn. Phương Má»™c láºt giở từng trang cố gắng tìm kiếm những chữ như “giếtâ€, “đánhâ€, “chếtâ€. Má»—i lần phát hiện ra, Ä‘á»u Ä‘á»c và nghiên cứu tháºt tỉ mỉ, hy vá»ng có thể tìm được chút manh mối.
…
Äá»™t nhiên, Phương Má»™c hất tất cả má»i thứ trên bà n xuống đất.
Giấy, sách xà o xạc rÆ¡i xuống đất. Má»™t lá» má»±c bị đổ xuống giưá»ng, má»±c nhanh chóng lan rá»™ng, thấm xuống ga giưá»ng.Má»™t chiếc cốc bay thẳng và o tưá»ng, âm thanh vỡ vụn nghe tháºt thê lương.
Phương Má»™c túm chặt lấy tóc mình, cảm nháºn thấy huyệt thái dương Ä‘ang giáºt mạnh.
Cứ tiếp tục thế nà y cÅ©ng không phải là cách. Thầy Kiá»u không biết sống chết, ngưá»i bị hại tiếp theo Ä‘ang gặp nguy hiểm. Thế mà mình lại ngồi đây suy Ä‘oán linh tinh từng chữ từng chữ má»™t. Phương Má»™c đứng báºt dáºy, qua cá»a sổ kinh, nhìn thấy bên ngoà i cá»a, tuyết Ä‘ang bay ngợp trá»i.
Gần ná»a đêm, trên sân thượng vắng ngắt không có 1 ai, tháºt đúng vá»›i ý đồ cá»§a Phương Má»™c.
Trên sân thượng đã tÃnh 1 lá»›p tuyết dà y, ánh lên thỠánh sáng lạnh lẽo, đúng là vẻ đẹp hoà n mỹ không chút tì vết. Phương Má»™c do dá»± hồi lâu, không nỡ giẫm lên.
Cuối cùng, vẫn bước lên bước đầu tiên, tiếng lạo xạo vang lên, thân quen khiến ta đau lòng.
Có cÆ¡n gió nhẹ thổi tá»›i, những bông tuyết bám và o khuôn mặt nóng bừng cá»§a Phương Má»™c, nhanh chóng tan chảy, chảy xuống mặt, chuyển từ lạnh sang hÆ¡i ấm. Ngẩng đầu lên, bầu trá»i lẽ ra phải tối Ä‘en lại thấp thoáng ánh sáng, các bông tuyết bay ngợp trá»i, rÆ¡i xuống khắp nÆ¡i. Những tiếng sá»™t soạt khe khẽ, là tiếng cảm thán vì phải rá»i xa bầu trá»i hay là sá»± vui mừng vì được trở vá» vá»›i đất mẹ?
Hoa tuyết dần dần bao trùm khắp ngưá»i Phương Má»™c nhẹ bẫng, không há» cảm nháºn được độ nặng nhẹ, cÅ©ng không cảm thấy lạnh. Phương Má»™c quay đầu lại, những vết chân ngoằn ngoèo in Ä‘áºm.
Nhìn vá» phÃa trước, vẫn là 1 mà u trắng mênh mông, không chút dấu vết.
Ná»a đêm, tuyết rÆ¡i, gió nhẹ.
Các bạn, bất luáºn các bạn ở đâu, tôi biết các bạn chắc chắn Ä‘ang nhìn tôi …
Phương Mộc từ từ quỳ xuống tuyết.
Xin hãy cho tôi thêm chút thá»i gian.
Xin hãy cho tôi thêm chút gợi ý.
Xin hãy cho tôi thêm chút dũng cảm.
Trưa hôm sau, trong nhà ăn. Phương Má»™c vừa ăn vừa nhìn chăm chú và o cuốn “Truyện sông Hô Lan†đang cầm trong tay, liên tục lấy bút máy gạch vẽ lên sách. Cuốn sách nà y, lúc trả lại thư viện, chắc chắn sẽ bị mắng, nhưng cáºu không để ý được nhiá»u đến thế.
Má»™t khay cÆ¡m đặt xuống phÃa đối diện, Phương Má»™c ngẩng đầu lên, trước mặt cáºu xuất hiện khuôn mặt tiá»u tụy cá»§a Triệu VÄ©nh Quý.
“Chăm chỉ thế?†Lá»i nói như Ä‘ang bắt chuyện, nhưng không nháºn ra chút thiện chà nà o.
Phương Má»™c không muốn nói chuyện vá»›i ông ta, vốn định đứng dáºy bước Ä‘i, nhưng nghÄ© đến thân pháºn cá»§a ông ta, nên vẫn mở miệng hõi, “vụ án thế nà o rồi?â€
Triệu VÄ©nh Quý á»§ dá»™t vừa xúc thìa cÆ¡m lên miệng vừa lắc đầu. Phương Má»™c không nói gì, cúi đầu ăn cÆ¡m, chỉ muốn ăn xong tháºt nhanh.Triệu VÄ©nh Quý có vẻ không gấp, ông nhìn Phương Má»™c, rồi cháºm rãi nhai cÆ¡m trong miệng. Má»™t lúc lâu sau, ông mở miệng nói: “hôm trước Thái VÄ© có tìm tôi nói chuyện, cáºu ấy nói, cáºu có cách nghÄ© khác vá» vụ án nà y.â€
Phương Má»™c ngẩng đầu lên nhìn ông ta, Triệu VÄ©nh Quý Ä‘ang nhÃu mà y, dưá»ng như Ä‘ang nhìn cáºu đầy thăm dò. Phương Má»™c không há» nhìn thấy sá»± tin tưởng trong ánh mắt cá»§a ông ta. Cáºu lại cúi đầu ăn cÆ¡m, vẻ như giáºn dá»—i.
Triệu VÄ©nh Quý thấy cáºu không có phản ứng gì, lại há»i “cáºu vẫn cho rằng, chúng tôi xá» sai vụ án đó?â€
Phương Má»™c ném “bá»™p†chiếc thìa và o khay đồ ăn, cÆ¡m và thức ăn bắn ra bà n, có mấy hạt cÆ¡m bắn lên ngưá»i Triệu VÄ©nh Quý.
Phương Má»™c cố gắng nén cÆ¡n giáºn, gắng gượng nói 1 cách bình tÄ©nh, “ông cảnh sát Triệu, ông không tin tôi, ý kiến cá»§a tôi cÅ©ng không thay đổi: Mạnh Phà m Triết vô tá»™i, hung thá»§ là 1 ngưá»i khác. Ông có con đưá»ng cá»§a ông, tôi cÅ©ng có cách cá»§a tôi …â€
“Cách cá»§a cáºu?†Triệu VÄ©nh Quý ngắt lá»i cá»§a cáºu., “Vẫn là cái trò đó? Khắc há»a chân dung 1 cách vô căn cứ.â€
Ông ta nhón 2 ngón tay nhấc cuốn sách, “truyện sông Hô Lanâ€, như thể nó là 1 thứ đồ bẩn thỉu, “dá»±a và o cái nà y mà có thể bắt được hung thá»§?â€
Phương Má»™c giÆ¡ tay giáºt lại cuốn sách, Ä‘áºp mạnh 1 tiếng lên bà n, “tin hay không tùy ông, manh mối cá»§a vụ án thá» 7 nằm trong đây.â€
“Trong truyện sông Hô Lan, có sát thá»§ liên hoà n? Phì!†Triệu VÄ©nh Quý dá»±a ngưá»i ra sau, phát ra tiếng cưá»i nhạo, nhưng tiếng cưá»i cá»§a ông ta rất ngắn, ông ta dưá»ng như chợt nhá»› đến Ä‘iá»u gì, sắc mặt hÆ¡i thay đổi.
Phương Má»™c không muốn nói tiếp nữa, nếu không, cáºu sợ mình sẽ chá»i tục mất. Cáºu nhét chiếc bút máy và o túi quần, kẹp cuốn sách dưới nách, bê khay đồ ăn định Ä‘i. Nhưng cáºu vừa má»›i Ä‘i được 1 bước, liá»n bị Triệu VÄ©nh Quý giữ lại.
Phương Má»™c Ä‘ang định giằng ra, nhưng phát hiện ra Triệu VÄ©nh Quý khác hẳn bá»™ dạng khi nãy. Ông Ä‘ang nhÃu chặt lông mà y, nét mặt vô cùng kinh ngạc, như thể ông Ä‘ang nghÄ© đến 1 việc chÃnh ông cÅ©ng không dám tin.
“Ngồi xuống!†Triệu VÄ©nh Quý chỉ và o ghế đối diện, ngữ khà kiên quyết, đồng thá»i giÆ¡ tay ra rút cuốn “truyện sông Hô Lan …â€, Triệu VÄ©nh Quý miệng lẩm bẩm, đôi lông mà y cà ng lúc cà ng nhÃu chặt, “Cáºu vừa nói, cuốn sách nà y có liên quan đến sát thá»§ liên hoà n?â€
Phương Má»™c cảm thấy rất nghi hoặc đối vá»›i biểu hiện cá»§a ông ta, bất giác gáºt đầu. Triệu VÄ©nh Quý trầm ngâm giây lát, có vẻ như hạ quyết tâm lá»›n, ngẩng đầu há»i: “Cáºu đã từng nghe nói đến Äại hiệp Hô Lan chưa?â€
“Äại hiệp Hô Lan? Chưa từng nghe qua.†Phương Má»™c há»i đầy khẩn thiết, “Äây là chuyện gì?â€
“Và o những năm 80, có 1 tên thổ phỉ ở huyện Hô Lan, Hắc Long Giang, hồi đó đã tạo ra bao huyết án.â€
“Nhưng, sao tôi chưa bao giá» từng nghe thấy nhân váºt nà y?â€
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên cáºu không nghe nói rồi, bởi vì hồi đó vụ án nà y chưa phá được, cấp trên đã phong tá»a thông tin. Chỉ có những ngưá»i cảnh sát già chúng tôi má»›i biết chút Ãt.â€
“Thế cái ngưá»i có tên “Äại hiệp Hô Lan†rốt cuá»™c đã phạm tá»™i gì? Tại sao lại gá»i là đại hiệp?â€
“Gá»i hắn là “đại hiệp†chỉ vì đấy chÃnh là danh hiệu do hắn tá»± phong tặng mà thôi, 1 kẻ tá»™i phạm tà n độc, chứ đại hiệp ná»—i gì? Hồi đó, có lẽ hắn bất mãn vá»›i chế độ xã há»™i, trong mấy năm đã dùng súng bắn chết vô số ngưá»i, hÆ¡n nữa, hắn chuyên chá»n cảnh sát để ra tay …†Triệu VÄ©nh Quý còn chưa kể hết, Phương Má»™c đã Ä‘iên cuồng lục khắp ngưá»i, sau đó giÆ¡ tay ra, “Äiện thoại, mau!â€
Triệu VÄ©nh Quý giáºt nảy mình, vá»™i đưa di động cho cáºu. Phương Má»™c nhanh chóng ấn mấy số Ä‘iện thoại, mấy giây sau. Triệu VÄ©nh Quý thấp thoáng nghe thấy tiếng truyá»n ra từ máy di động cá»§a mình, “Thuê bao quý khách vừa gá»i, hiện Ä‘ang tắt máy.â€
Phương Má»™c khẽ chá»i thá», ấn nút gá»i lại, nhưng vẫn Ä‘ang tắt máy.
Phương Má»™c trả lại di động cho Triệu VÄ©nh Quý, hét lá»›n: “Mau Ä‘i tìm Thái VÄ©! Anh ấy xảy ra chuyện rồi!†Nói xong, quay ngưá»i chạy ra ngoà i.
Cáºu phải tìm ra được Thái VÄ©.
Bởi vì ngưá»i bị hại tiếp theo, chÃnh là anh.
Sau khi chạy thục mạng mấy trăm mét, Phương Má»™c chợt dừng lại, lồng ngá»±c như sắp nổ tung. Cáºu hiểu rất rõ, trong cái thà nh phối rá»™ng lá»›n nhưá»ng nà y, nếu tìm kiếm 1 con ngưá»i 1 cách mù quáng thì tháºt là vô Ãch. Muốn tìm ra được Thái VÄ© trong khoảng thá»i gian ngắn nhất, thì cần phải suy Ä‘oán ra được anh có thể ở nÆ¡i nà o.
Phương Má»™c rút mạnh tóc mình, cảm thấy Ä‘au nhức ở da đầu. CÆ¡n Ä‘au nà y khiến cáºu tỉnh táo, cÅ©ng khiến cáºu bình tÄ©nh. Bây giá» có 3 manh mối: Tôn Phổ, số 7, giết bằng súng. Tìm Tôn Phổ rõ rà ng là nhẹ nhà ng nhất, nhưng do thiếu chứng cứ, cÅ©ng là vô dụng nhất, không khéo, lại hại Thái VÄ© bị mất mạng sá»›m.
“7, giết bằng súng … 7, giết bằng súng …â€, Phương Má»™c khẽ lẩm bẩm, ánh mắt lướt qua những váºt xung quanh, bá»™ não nhanh chóng chuyển động. Vá»›i tÃnh cách cá»§a Tôn Phổ, nếu hắn muốn hoà n thà nh việc giết ngưá»i bằng súng, và lại phải an toà n để thoát thân, váºy thì, hắn chắc sẽ giết Thái VÄ© ở 1 nÆ¡i khá biệt láºp, Ãt ngưá»i lui tá»›i, đồng thá»i phải là nÆ¡i có hiệu quả cách âm tốt, hÆ¡n nữa, hiện trưá»ng giết ngưá»i chắc chắn liên quan đến số 7.
Äá»™t nhiên, ánh mắt Phương Má»™c hướng vá» phÃa đông bắc trưá»ng.
Khu tầng ngầm giống như 1 con quái váºt xi măng cốt thép nằm giữa vùng đất ẩm ướt, dưá»ng như Ä‘ang lặng lẽ nhìn trá»™m xung quanh ở 1 góc hiếm ngưá»i qua lại nà y. Hai cánh cá»a sắt hoen gỉ Ä‘ang khép há», không thấy bóng dánh ổ khóa thưá»ng ngà y đâu cả. Phương Má»™c tháºn trá»ng bước lại gần cánh cổng sắt, nắm lấy tay cầm hoen gỉ nham nhở, kéo mạnh. Có lẽ đã quá lâu năm, cánh cá»a sắt chỉ có thể hé ra 1 khoảng tạm đủ cho 1 ngưá»i Ä‘i và o. HÆ¡i lạnh và những mùi ẩm mốc hòa quyện và o nhau xá»™c tá»›i, bên trong tối Ä‘en như má»±c, chỉ có thể lá» má» nhìn thấy những phÃa ngoà i cá»a.
Phương Má»™c hÃt thở tháºt sâu, bước và o.
Tà i sản của luckyluke33
04-05-2011, 03:00 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Sep 2009
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 2 ngà y
Thanks: 128
Thanked 911 Times in 134 Posts
ÄỀ THI ÄẪM MÃU
CHÆ¯Æ NG 28: TẦNG TRÊN, ÄẠI NGỤC
Tác giả: Lôi Mễ
Dịch giả: Hương Ly
Nguồn: forum.loong.us
Nhá» và o ánh sáng phÃa ngoà i cá»a, Phương Má»™c nhìn thấy dưới chân là những báºc cầu thang xi măng để Ä‘i xuống tầng ngầm, chắc có khoảng hÆ¡n 30 báºc. Phương Má»™c tháºn trá»ng bước từng báºc má»™t, má»›i Ä‘i được mấy bước đã hoà n toà n không nhìn thấy con đưá»ng ở dưới chân nữa rồi. Quay đầu lại, ánh sáng phÃa ngoà i cánh cá»a sắt đó chỉ còn lại má»™t đưá»ng lá» nhá» bé xÃu. Cáºu do dá»± mấy giây, cắn răng, vẫn dò dẫm Ä‘i xuống tiếp, sau đúng má»™t phút, cuối cùng cÅ©ng giẫm lên ná»n xi măng bằng phẳng.
Xung quanh là má»™t mà u Ä‘en đặc, yên tÄ©nh má»™t cách đáng sợ. Phương Má»™c đứng yên và i giây, cố gắng căng mắt ra nhìn xung quanh, đáng tiếc chỉ nhìn thấy mà n đêm Ä‘en, có giÆ¡ tay ra trước mặt cÅ©ng chẳng nhìn thấy ngón tay. Phương Má»™c bị mà n đêm Ä‘en dà y đặc vây bá»§a, cÆ¡ thể dưá»ng như cà ng lúc cà ng nặng, đôi chân má»m nhÅ©n. Äá»™t nhiên cáºu nhá»› rằng mình có mang theo báºt lá»a, vá»™i và ng lần tìm.
Tìm thấy rồi, mở nắp, báºt lên, má»™t đốm lá»a nhá» vut sáng. Trước mắt Phương Má»™c không còn là bóng tối nữa, cáºu phát hiện ra mình Ä‘ang đứng ở má»™t đại sảnh hình vuông, rá»™ng khoảng 40m2.
Äại sảnh được tạo thà nh từ xi măng đổ bê tông, ở góc tưá»ng xếp má»™t chồng bà n ghế cÅ©, ngoà i ra chẳng còn gì nữa. Bức tưá»ng ngay trước mặt, hÆ¡i khác vá»›i mà u xám những bức tưá»ng xung quanh, giÆ¡ đốm lá»a soi, hình như đó là má»™t cánh cá»a. Phương Má»™c rút dao găm ra, hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, từ từ Ä‘i lên trước.
Äó đúng là má»™t cánh cổng sắt, hai cánh cá»a sắt han gỉ khép chặt. Phương Má»™c đặt tay lên tay nắm lạnh lẽo thô ráp, cảm giác không có bụi. Xem ra, cách đây không lâu, đã có ngưá»i đến đây. Cáºu thá» kéo mạnh, cổng sắt phát ra tiếng rÃt rÃt nhói tai, cá»a đã mở ra.
Mùi ẩm mốc ghê rÆ¡n xá»™c tá»›i khiến Phương Má»™c nghẹt thở. Cáºu đứng yên, nhá» và o chút ánh sáng yếu á»›t cá»§a báºt lá»a, Phương Má»™c quan sát thấy phÃa trước mặt là má»™t hà nh lang dà i. Phương Má»™c chợt cảm thấy tâm trạng hoảng loạn đến độ khó mà kìm chế nổi, báºt lá»a Ä‘ang cầm trong tay cÅ©ng bắt đầu run rẩy.
Lòng bà n tay cảm giác được cán dao găm thô ráp, tâm trạng má»›i bình tÄ©nh đôi chút. Phương Má»™c cố định thần lại, cố gắng không nhìn xuống Ä‘iểm táºn cùng cá»§a hà nh lang Ä‘en kịt đó. Cáºu phát hiện ra hai bên trái, phải Ä‘á»u có hai cánh cổng lan can sắt Ä‘ang mở, bên trong là má»™t phòng rá»™ng khoảng hÆ¡n 20m2, Phương Má»™c thấp thoáng nháºn ra trong đó xếp đầy bà n ghế há»ng. Trên góc phải cá»§a vòm cá»a có má»™t đồ án Trung Hoa Dân quốc hoen ố, bên dưới có ghi số “1†đã bị há»§y hoại nghiêm trong. Phương Má»™c lấy báºt lá»a soi vá» phÃa bên trái, trên vòm cá»a cÅ©ng có má»™t đồ án tương tá»±, chỉ có Ä‘iá»u bên dưới là số “2â€.
Rõ rồi, đây là phòng giam. Nếu như Ä‘oán không nhầm, có lẽ Thái VÄ© nằm ở phòng thứ tư phÃa bên phải cá»§a phòng giam. CÅ©ng chÃnh là phòng giam số 7. NghÄ© đến đây, Phương Má»™c vô cùng nóng vá»™i, bước từng bước lên phÃa trước. Ná»n dưới chân không phải là ná»n xi măng nữa, khi giẫm lên thấy hÆ¡i lay động, nhỠánh lá»a, Phương Má»™c thấp thoáng nhìn thấy dưới chân chÃnh là má»™t tấm lưới thép dà y đặc. Có lẽ hồi đó đã thiết kế để có thể giúp ngưá»i canh giữ quan sát được hai tầng bên dưới.
Phương Má»™c vừa nghÄ© vừa nhìn chăm chăm và o phòng giam số 3 Ä‘ang đến gần, chân vẫn không ngừng bước. Äá»™t nhiên, cáºu cảm thấy, chân mình giẫm lên má»™t chất liệu không giống vá»›i lưới thép. Khi cáºu nháºn thấy đó có thể là má»™t miếng gá»— đã bị mục nát, cả thân hình đột nhiên bị rÆ¡i xuống dưới.
Những tiếng vang tháºt lá»›n, Phương Má»™c cùng vá»›i miếng gá»— đã giẫm gãy đó cùng rÆ¡i xuống tần dưới cá»§a tầng ngầm, ngã váºt xuống ná»n xi măng.
Cú ngã nà y khá mạnh, trong mấy giây liá»n, Phương Má»™c cảm thấy vùng ngá»±c Ä‘au rát, đến độ gần như nghẹt thá». Cáºu Ä‘au đớn láºt ngưá»i dưới đất, cuối cùng cÅ©ng miá»…n cưỡng thở hắt ra, tiếp đó là má»™t tráºn ho rút gan rút phổi.
Khó khăn lắm má»›i dứt được con hÆ¡, Phương Má»™c thở dốc, bò dáºy. KÃnh mắt không biết rÆ¡i Ä‘i đằng nà o rồi, mắt bị bụi bám đầy. Phương Má»™c đưa má»™t tay lên dụi mắt, tay còn lại ra sức lần mò tìm kiếm, may mà , cáºu nhanh chóng sá» thấy dao găm và báºt lá»a.
Phương Má»™c báºt báºt lá»a, soi lên bên trên, má»›i phát hiện ra phÃa trên khoảng 3 mét có má»™t cái hố hình vuông, bên dưới gắn liá»n vá»›i má»™t chiếc thang kim loại. Äây có lẽ là lối Ä‘i giữa hai tầng, lúc đầu có lẽ có má»™t cái nắp kim loại có thể đóng mở được, sau đó ngưá»i ta sợ rằng nếu không cẩn tháºn sẽ rÆ¡i xuống dưới, nên đã đặt mấy tấm gá»— lên trên. Do thá»i gian quá lâu, miếng gá»— đã bị mục nát rồi.
Phương Má»™c cỠđộng tay chân, thấy không có vấn đỠgì nghiêm trá»ng, bèn cầm báºt lá»a soi xung quanh.
Äây có lẽ là thá»§y lao, Phương Má»™c phát hiện mình Ä‘ang đứng ở trên má»™t bục xi măng, bên dưới là má»™t bể xi măng rất lá»›n, sâu đến 2 mét.
Äây có lẽ là thá»§y lao, Phương Má»™c phát hiện mình Ä‘ang đứng ở trên má»™t bục xi măng, bên dưới là má»™t bể xi măng rất lá»›n, sâu đến 2 mét. Trong bể không có thứ gì, có thể thấp thoáng nhìn thấy trên bức tưá»ng bể xếp thẳng hà ng má»™t số cốc sắt, có lẽ là để cho các phạm nhân hồi đó sá» dụng. PhÃa trước mặt còn có má»™t bể xi măng. Phương Má»™c Ä‘i cháºm rãi men theo thà nh bể, dưới ánh lá»a yếu á»›t, hình dáng chiếc bể xi măng dần dần xuất hiện. Äá»™t nhiên, Phương Má»™c phát hiện hình như ở dưới đáy bể có gì đó.
Thứ đó Ä‘en sì, nhìn trông guống má»™t cái tá»§. Phương Má»™c nắm chặt con dao găm, tháºn trá»ng nhÃch từng chút má»™t đến đó. Khi Ä‘i đến vị trà đối diện vá»›i nó, Phương Má»™c vươn cánh tay Ä‘ang cầm báºt lá»a ra, cố gắng nhìn tháºt kỹ.
Trong khoảnh khắc, Phương Má»™c cảm thấy ngừng thở, nhưng tim Ä‘áºp thình thịch. Äó là má»™t chiếc lồng sắt, trong lồng sắt hình như có ngưá»i!
Phương Má»™c định thần lại, run rẩy khẽ gá»i: "Nà y!"
Tiếng gá»i bị phóng to vô táºn giữa thá»§y lao trống rá»—ng, nó vang vá»ng và o các bức tưá»ng tạo nên thứ âm thanh rất đáng sợ. Ngưá»i đó khá»ng há» nhúc nhÃch.
Ngưá»i đó là ai? Ngưá»i đó còn sống không?
Phương Má»™c lấy báºt lá»a soi xung quanh, nghiến răng, nhảy xuống.
"Thình!"
Bể hÆ¡i sâu hÆ¡n so vá»›i tưởng tượng cá»§a cáºu, khi chạm xuống đáy, hai chân Phương Má»™c cảm thấy Ä‘au đớn. Sau khi chạm đât, cáºu không Ä‘i đến đó ngay, mà nghe ngóng động tÄ©nh xung quanh, rồi từ từ đúng dáºy, cầm con dao găm, bước từng bước đến chiếc lồng sắt.
Äúng váºy, ở trong lồng có má»™t ngưá»i Ä‘ang nằm, ánh sáng yếu á»›t, Phương Má»™c nhìn chằm chằm và o ngưá»i đó, tháºn trá»ng tiến lại gần.
Khoảng cách tá»›i lồng sắt ngà y cà ng gần, hình dáng ngưá»i đó cÅ©ng rõ dần lên, là má»™t ngưá»i đà n ông, co ngưá»i nằm nghiêng trong lồng sắt, lưng quay vá» phÃa Phương Má»™c. Chiếc áo len mà u xám đó trông rất quen mắt…
Äung đưa đốm lá»a chiếu lên phÃa đầu ngưá»i đà n ông đó, mái tóc hoa râm. Mắt Phương Má»™c bá»—ng mở tháºt to, lẽ nà o là …
Cáºu chạy vòng đến phÃa bên kia lồng, quỳ xuống, soi báºt lá»a và o mặt ngưá»i đà n ông đó.
Là thầy Kiá»u!
Nhất thá»i, Phương Má»™c không biết là nên kinh hãi hay vui mừng, là bi thương hay phẫn ná»™. Cáºu vá»™i quỳ xuống, ra sức lắc mạnh lồng sắt, “Thầy Kiá»u, thầy Kiá»u …â€. Thầy Kiá»u đầu tóc rối bá»i, thân hình đã gầy rá»™c hẳn Ä‘i, Ä‘ang bị lắc mạnh bởi động tác cá»§a Phương Má»™c, đôi mắt vẫn nhắm nghiá»n không há» mở ra.
Thầy đã chết rồi sao ? Äừng !! Phương Má»™c giÆ¡ tay và o trong, đặt dưới mÅ©i thầy Kiá»u, may quá, vẫn cảm thấy hÆ¡i ấm nhè nhẹ. Phương Má»™c vá»™i ấn nhân trung thầy, ra sức gà o thét: “Thầy Kiá»u, thầy tỉnh lại Ä‘i, thầy Kiá»u …â€
Không biết bao lâu, tay thầy Kiá»u đột nhiên nhúc nhÃch, trong miệng phát ra những âm thanh “u …uâ€. Phương Má»™c mừng rỡ, vá»™i và ng lấy tay nâng đầu thầy Kiá»u, cố gắng đỡ thầy ngồi dáºy. Thầy Kiá»u ho, ngưá»i mệt lả dá»±a và o lồng sắt, cố thốt ra má»™t tiếng yếu á»›t: “Nước …â€
Nước, chá»— nà y lấy nước ở đâu, Phương Má»™c cuống quá quay xung quanh nhưng khóe mắt lướt nhìn thấy ở góc lồng có má»™t bình nước khoáng. May quá, có non ná»a bình nước. Thầy Kiá»u sau khi uống liá»n mấy hÆ¡i, hÆ¡i thở đã dần bình thưá»ng lại, mắt cÅ©ng từ từ mở ra.
Äôi mắt vốn rất sáng và đầy trà tuệ, lúc nà y đầy vẩn đục vô cùng. Thầy Kiá»u từ từ chuyển động nhãn cầu, nhìn má»™t lúc má»›i nháºn ra Phương Má»™c.
“Là em à ?â€
“Vâng, em đây, thầy Kiá»u, em là Phương Má»™câ€. Phương Má»™c há»i đầy khẩn thiết, “Tại sao thầy lại ở đây ?â€
Giáo sư Kiá»u lắc đầu, cưá»i Ä‘au khổ nói, “Ôi! Thầy già rồi nên lẩm cẩm, thầy vẫn cứ tưởng có thể thuyết phục nó Ä‘i tá»± thú, thầy cứ tưởng nó vẫn là cáºu sinh viên cầu tiến, ngoan ngoãn biết nghe lá»i năm nà oâ€.
Phương Má»™c vá»™i há»i: “Là Tôn Phổ phải không ạ ?â€
Giáo sư Kiá»u thoáng kinh ngạc, bèn gáºt đầu: “Quả thá»±c thầy đã không nhìn nhầm em.â€
“Chúng ta đừng nói nhiá»u nữa, thầy Kiá»u, em đưa thầy rá»i khá»i đâyâ€. Phương Má»™c dìu giáo sư Kiá»u dá»±a hẳn và o lồng, đứng dáºy nhìn khắp lượt cả lồng.
Chiếc lồng sắt, cá»™ng thêm thầy Kiá»u, phải đến hÆ¡n 100 kg, di chuyển đã rất khó khăn, chứ đừng nói đến việc chuyển nó lên khá»i bể nước, rồi lại chuyển lên tầng trên. Cách duy nhất là mở được khóa, đưa được thầy Kiá»u ra rồi tÃnh sau. Phương Má»™c nhấc nhấc ổ khóa, khá nặng. Cáºu rút con dao găm ra, cắm lưỡi dao và o ổ khóa, cố thá» lắc vặn, biết là không thể cạy ra được, hÆ¡n nữa còn có thể gãy luôn cả lưỡi dao. Cáºu quỳ xuống, nói vá»›i thầy Kiá»u: “Thầy đợi em má»™t lát, em tìm thứ gì đó để mở khóa.â€
Lá»i nói chưa dứt, đã nghe thấy âm thanh vang rá»n phÃa trên đỉnh đầu.
Má»™t luồng ánh sáng chiếu xuống, chiếu thẳng và o khuôn mặt Phương Má»™c Ä‘ang quỳ bên cạnh chiếc lồng sắt. Phương Má»™c bị ánh sáng là m cho chói mắt, cáºu vá»™i giÆ¡ tay lên che mắt, nhìn vá» phÃa đó. Trần nhà xuất hiện má»™t lá»— hổng lá»›n hình vuông, má»™t chiếc đèn pin Ä‘ang chiếu thẳng xuống.
Trong khi tầng ngầm vẫn còn có ngưá»i khác nữa.
Mặc dù bị hoa mắt bởi ánh sáng chói lòa, Phương Má»™c vẫn thấp thoáng nháºn ra ngưá»i đó là nam giá»›i.
“Anh là ai ?â€.
Ngưá»i đó không trả lá»i, mà chỉ cưá»i “ha ha†mấy tiếng. Trái tim Phương Má»™c bá»—ng chốc lạnh giá, cáºu biết đó là ai rồi.
Không để cho cáºu kịp nghÄ© nhiá»u, trong tay ngưá»i đà n ông đó cầm thêm váºt gì đó, rót xuồng, má»™t thứ mùi nồng nặc nhức mÅ©i tá»a ra từ trên xuống dưới. Phương Má»™c né tránh theo bản năng, nhưng má»™t bên ống tay áo vẫn bị ướt đẫm thứ dung dịch đó. Thế nhưng thầy Kiá»u ở trong lồng sắt không có chá»— tránh, bị ướt đẫm toà n thân.
Phương Má»™c giÆ¡ lên mÅ©i ngá»i, bá»—ng chốc lông mao toà n thân dá»±ng đứng cả lên. Là xăng.
Ngưá»i đà n ông phÃa trên đã biến mất, chỉ còn lại má»™t lá»— hổng hình vuông. Ở lá»— hổng đó toát ra thứ ánh sáng yếu á»›t .giống như má»™t con mắt, Ä‘ang nhìn hai ngưá»i phÃa dưới vá»›i cái nhìn hiểm ác.
Phương Má»™c sợ hãi đến ngẩn ngưá»i, má»™t lúc sau má»›i bò đến bên chiếc lồng sắt.
“Thầy Kiá»u…â€
“Em đừng lại đây†Thầy Kiá»u nghiêm giá»ng thét lên.
Phương Má»™c đứng nguyên vị trÃ, không dám nhúc nhÃch, cÅ©ng không dám động đến chiếc báºt lá»a đó.
Trong bóng đêm, Phương Má»™c cứng đỠngưá»i, nhìn chiếc lồng sát chỉ cách đó và i bước chân, thấp thoáng nhìn thấy thầy Kiá»u từ từ ngồi dáºy, đôi mắt rá»±c sáng, như Ä‘ang suy ngẫm má»™t vấn đỠnan giải nà o đó.
“Phương Má»™câ€, sau mấy giây trầm mặc, thầy Kiá»u gõ gõ và o lồng sắt, “Em đã từng táºn mắt chứng kiến ngưá»i bị chết cháy phải không ?â€.
Phương Má»™c ngẩn ngưá»i, bất giác “Vâng†má»™t tiếng.
“Hừ hừ, thì ra là thế.†Thầy Kiá»u lẩm bẩm: “Chẵng trách mà nó mãi không giết mình. Phương Má»™c,†thầy cất cao giá»ng, “Em có thể nghe được lá»i tôi nói không ?â€
“Dạ đượcâ€
â€œÄÆ°á»£c, bất cứ lúc nà o nó cÅ©ng có thể quay lại. Em đứng nguyên ở vị trà cÅ©, không được nhúc nhÃch, nghe tôi nóiâ€, giá»ng thầy Kiá»u cháºm rãi, “Trước đây, tôi đã từng nghiêm khắc phê bình em vì em gÃup đỡ cho bên cảnh sát phá án, em còn nhá»› không ?â€
“Dạ nhá»›.â€
“Tôi già rồi, già đến ná»—i không dám để cho cáºu sinh viên tôi yêu quý nhất đối diện vá»›i thá» thách, sợ sai lầm tương tá»± sẽ lại tiếp diá»…n.†Thầy Kiá»u ngừng lại má»™t lát, “Tôi phải thừa nháºn, tôi đã sai rôi, em không giống nó. Cho nên, hôm nay em nhất định phải sống sót ra khá»i đây. Bất luáºn thế nà o, em phải ngăn cản nó.â€
“Thầy Kiá»u…â€
“Äã nghe thấy chưa ? “
“Nghe thấy rồi ạ†Phương Má»™c giáºt mình, bất giác cÅ©ng hét vang.
“Tốt, há»c trò ngoan.†Thầy Kiá»u dưá»ng như đã dung cạn sức lá»±c cá»§a mình, giá»ng nói cà ng lúc cà ng trầm xuống, “Mau Ä‘i Ä‘i, rá»i khá»i đây ngay.â€
Phương Má»™c nước mắt lưng tròng, cáºu dá»± cảm đây là cuá»™c nói chuyện cuối cùng cá»§a mình vá»›i thầy Kiá»u. Mắt cáºu ngân ngấn lệ nhìn thầy Kiá»u sắp lả Ä‘i ở trong lồng.
Tiến thoái lưỡng nan. Äá»™t nhiên, cáºu chạy vôi lên trước, quỳ xuống trước lồng sắt, khóc thà nh tiếng, “Thầy Kiá»u, thầy Kiá»u, em không thể để thầy lại đây má»™t mình được.â€
“Cáºu nhóc nà y.†Giá»ng thầy Kiá»u rất đỗi dịu dà ng, “Khóc gì thế ? Tháºt chẳng ra gì.†Má»™t bà n tay khô ráp vuốt ve khuôn mặt Phương Má»™c.
“Chết không hỠđáng sợ.†Thầy Kiá»u khẽ nói, “Äiá»u đáng sợ chÃnh là má»™t con ngưá»i không có linh hồn. Tôn Phổ chÃnh là má»™t ngưá»i không có linh hồn. Äây cÅ©ng chÃnh là điểm khác biệt lá»›n nhất giữa em và nó. Em hãy là m những việc em cần phải là m Ä‘i, hãy là m theo cách cá»§a em.â€
“Ha …ha…â€, những trà ng cưá»i lạnh lùng vang lên phÃa trên đỉnh đầu. Phương Má»™c ngẩng đầu, ô vuông trên đầu giỠđã bị má»™t bóng Ä‘en chiếm cứ. Trong tay hắn là má»™t bó giấy Ä‘ang rá»±c cháy.
“Không !!!†Lá»i nói chưa dứt, đám lá»a đó đã bay xuống dưới. Phương Má»™c trợn mắt trừng trừng nhìn cuá»™n giấy đó cà ng lúc cà ng gần mình, lượn tròn, bốc cháy, liên tục có những đốm lá»a nhá» bay tản mạn, dưá»ng như là điệu múa rá»±c rỡ cá»§a tá» thần. Äá»™t nhiên, phần ngá»±c cá»§a Phương Má»™c bị má»™t bà n tay đẩy mạnh, khiến cáºu bị đẩy ra xa 2 mét.
Và đà m lá»a đó ngay láºp tức đã rÆ¡i và o trong lồng sắt. “Bùmâ€, trong thá»§y lao tối Ä‘en bá»—ng chốc bùng lên má»™t quả cầu lá»a khổng lồ. Giáo sư Kiá»u chỉ hét lên má»™t tiếng “A†ngắn gá»n, rồi im bặt, chỉ nhìn thấy ông uống cong ngưá»i giữa đám lá»a cháy hừng há»±c, đôi tay nắm chặt và o lồng sắt, lặng lẽ run rẩy.
Phương Má»™c ngã ngồi dưới đất, miệng há to, mắt mở trừng trừng nhìn thầy Kiá»u Ä‘ang lặng lẽ giãy giụa giữa đám lá»a. Khắp bầu không khà trà n ngáºp mùi cháy khét, thứ mùi vị quen thuá»™c. Äó là mùi vị cá»§a tá» vong, mùi vị cá»§a cái chết.
Äá»™t nhiên, má»i thứ trước mắt Phương Má»™c Ä‘á»u biến mất. Thá»§y lao, lồng sắt, thầy Kiá»u, tất cả Ä‘á»u biến mất không để lại chút dấu vết gì. Mà thay và o đó, là má»™t hà nh lang bốc cháy. Hai bên là những cánh cá»a Ä‘ang cháy hừng há»±c, trong phòng 352, có thể nhìn thấy Chúc Lão Tứ và Vương Kiện Ä‘ang bị đốt đến co rúm ngưá»i lại.
Tôi đang ở đâu ?
Trong góc tưá»ng có má»™t ngưá»i Ä‘ang từ từ đứng dáºy, đó là Tôn Mai giỠđã không còn là hình ngưá»i nữa. Cô giÆ¡ đôi cánh tay đầy xương xẫu, toà n thân bốc khói Ä‘en, mặc cho từng miếng thịt thấm đầy máu tươi rÆ¡i từng miếng xuống đất.
“Äừng giết ngưá»i nữa …â€
Tôn Mai lắc lư, bước từng bước vá» phÃa Phương Má»™c.
“Äừng giết ngưá»i nữa …â€
Tại sao lại đưa tôi quay lại ?
Hãy ôm tôi Ä‘i, không hiểu giá»ng nói cá»§a ai chợt vang lên, Tôn Mai cÅ©ng được, hắn cÅ©ng được, chỉ cần có đủ hÆ¡i ấm. Cho dù đó là cảm giác cá»§a cái chết. Mấy năm nay, những sá»± việc nà y, đã là m tôi quá mệt rồi.
Xin hãy cho phép tôi được buông tay.
“Äã nghe thấy chưa ?†Tiếng thét nghiêm khắc đó, rõ rà ng là cá»§a thầy Kiá»u.
“A!!!â€
Má»™t tiếng vang dá»™i trà o ra khá»i lồng ngá»±c Phương Má»™c. Má»i thứ trước mắt bá»—ng tan biến theo tiếng thét. Phương Má»™c lại trở lại ná»n xi măng lạnh lẽo cá»§a thá»§y lao.
Äám lá»a cháy rá»±c đã dần dần nhá» lại, thân thể thầy Kiá»u chỉ còn lại má»™t mẩu ngắn. Phương Má»™c khó khăn bò dáºy, im lặng nhìn lồng sắt Ä‘ang cháy trước mắt.
Hãy để em nhìn thầy lần cuối, thầy giáo của em.
Phương Má»™c rút con dao găm ra khá»i túi áo, vứt chiếc áo khoác vướng vÃu, tháºt không ngá» cáºu không há» cảm thấy lạnh. Nhá» và o ánh lá»a, Phương Má»™c nhìn thấy ở cách đó không xa, cái vị trà mà cáºu rÆ¡i xuống, má»™t chiếc cầu thang sắt lạnh lẽo Ä‘ang trầm mặc đứng đó. Cáºu bước từng bước lá»›n đến cầu thang sắt,vịn tay và o những báºc cầu thang sắt hoen ố, nhìn hà nh lang Ä‘en sì sì phÃa bên trên, nói vá»›i mình: Äi lên, cho dù nÆ¡i đó có là địa ngục.
Phương Má»™c trở lại hà nh lang ở tầng trên. Ãnh lá»a vẫn còn cháy ở thá»§y lao khiến cho hà nh lang không còn tối Ä‘en nữa. Phương Má»™c không do dá»±, mà bước nhanh đến phÃa bên kia hà nh lang.
Phòng giam số 3… phòng giam số 5…
Phòng giam số 5 là cuối cùng cá»§a hà nh lang. PhÃa trước lại là má»™t cánh cá»a sắt. Phòng giam số 7, là phÃa bên kia cá»a sao?
Phương Má»™c nắm lấy tay nắm cá»a, kéo mạnh. Cá»a sắt mở ra giữa tiếng vang rá»n, trước mắt lại là má»™t mà n đêm Ä‘en kịt. Báºt sang chiếc báºt lá»a trong tay, Phương Má»™c phát hiện ra mình dưá»ng như đã đến Ä‘iểm cuối cùng cá»§a tầng hầm. Trước mặt là má»™t bức tưá»ng xi măng, hai bên bức tưá»ng Ä‘á»u có hai cánh cổng sắt dà y đặc. Äất ở giữa hai cánh cổng sắt cÅ©ng không phải là lưới thép như ở hà nh lang nữa, mà là xi măng đổ bê tông, ở giữa có má»™t miếng sắt rá»™ng khoảng 1m2 có thể kéo ra được. Ở dưới đất phÃa bên cạnh có chiếc thùng nhưa đựng má»™t Ãt xăng.
Tay Phương Má»™c hÆ¡i run rẩy. Số xăng vừa rồi, chÃnh là đổ xuống từ đây. Phương Má»™c định thần, lấy báºt lừa soi lên cánh cá»a phÃa bên phải. Äúng váºy, số 7. Phương Má»™c Ä‘i đến, hÃt thở tháºt sâu, giÆ¡ tay kéo cánh cá»a sắt…
Trước mắt là một mảng sang trưng, Phương Mộc bất giác lấy tay che mắt.
“Chà o mừng đến thăm.†Má»™t giá»ng nói lạnh lùng vang lên phÃa đối diện. Phương Má»™c dõi theo tiếng nói.
Tôn Phổ dá»±a lưng và o tưá»ng, mỉm cưá»i nhìn cáºu, trong tay cầm khẩu sung ngắn K64, miệng súng Ä‘en ngòm Ä‘ang hướng thẳng và o Phương Má»™c.
“Ngươi Ä‘ang đứng ở bá»™ pháºn trung tâm cá»§a tầng hầm: Phòng giam số 7,†hắn nhìn sang bên cạnh chu chu môi, “Kiêm phòng tra khảo.â€
Bên cạnh là má»™t cây tháºp giá bằng sắt, đôi tay Thái VÄ© bị khóa chặt trên thanh ngang, trên miệng dÃnh má»™t miếng băng dÃnh mà u và ng. Lúc nà y, anh Ä‘ang cố gắng giãy giụa, nhìn Phương Má»™c chằm chằm, trong miệng phát ra âm thanh u u.
“Sao? Muốn chà o bạn mà y à ?†Tôn Phổ cưá»i hi hi, “Hay là đang cầu xin nó cứu thoát mà y ra?â€
Hắn cố tình là m ra vẻ tiếc nuối, thở dà i, “Nhưng vị anh hùng cá»§a chúng ra e rằng còn khó bảo vệ nổi chÃnh mình đấy. Cáºu thấy đúng không, sư đệ?â€
Hắn ta quay sang Phương Má»™c: “Sư đệ, món quà gặp mặt vừa rồi thế nà o? Có thÃch không?â€
Phươn Má»™c mặt lạnh tanh nhìn hắn má»™t cái, tỉnh bÆ¡ nhìn ngắm xung quanh. Diện tÃch phòng giam số 7 cÅ©ng tương tá»± các phòng giam khác, chỉ có Ä‘iá»u có thêm má»™t số ghế sắt và giá sắt có hình dạng kỳ quái. Trên trần nhà xi măng phÃa trên đỉnh đầu có hai lá»— thoát khÃ, ánh sáng chiếu qua lá»— thoát khà xuống, cho nên ở đây không há» tối.
Phương Má»™c sau khi nhìn khắp má»™t lượt, má»›i hướng ánh mắt vá» phÃa Tôn Phổ: “CÅ©ng khá đấy, từ 1 đến 7, chắc là tốn không Ãt tâm trà nhỉ?â€
Tôn Phổ dưá»ng như hÆ¡i có chút nghi ngại đối vá»›i biểu hiện không há» phẫn ná»™ cÅ©ng không há» sợ hãi cá»§a Phương Má»™c. Hắn nhìn Phương Má»™c Ä‘ang có vẻ giống như má»™t ngưá»i khách đến thăm quan, nụ cưá»i trên mặt đã có vẻ hÆ¡i miá»…n cưỡng, “Äúng vây, chỉ vá»›i hy vá»ng ngươi xứng đáng vá»›i tâm huyết nà y cá»§a ta.â€
Tháºt không ngá» Phương Má»™c cÅ©ng cưá»i: “Thế sao? Váºy mà y hy vá»ng tao thế nà o?â€
Nụ cưá»i trên mặt Tôn Phổ bá»—ng chốc biến mất, “Hy vá»ng mà y thế nà o?†Hắn lên nòng “rắc†má»™t tiếng, hét lá»›n: “Mà y nói xem?â€
Thái Vĩ ra sức giãy giụa, tiếng gầm u u khe khẽ, cỗ tay đã bị rách toạc máu.
Phương Má»™c lướt nhìn anh má»™t cái, vẫn giữ nguyên nụ cưá»i trên mặt, “Chết ư? Ha… ha, mà y không phải là ngưá»i đầu tiên muốn giết tao.†Cáºu dừng lại má»™t chút, “E rằng, cÅ©ng không phải là ngưá»i cuối cùng.â€
“Ồ?†Tôn Phổ cố tình tạo ra má»™t nét mặt khoa trương, “Mà y tưởng rằng sẽ có ngưá»i đến cứu mà y sao?†Hắn giẫm giẫm chân, “Cái lão già ở dưới kia sao?â€
Hắn ta giÆ¡ cánh tay lên, chÄ©a thẳng nòng súng và o Phương Má»™c, “Sá»± thá»±c đã chứng minh, mà y chÃnh là má»™t thằng ngốc cứ tá»± cho mình tà i giá»i.â€
“Váºy sao?†Phương Má»™c nhìn chằm chằm và o nòng súng, “Äây cÅ©ng là lý do mà y muốn giết tao, phải không?â€
Cáºu hướng ánh mắt từ nòng súng chuyển sang mặt Tôn Phổ, khẽ nói: “Mà y ghen tị vá»›i tao, sư huynh.â€
Mặt Tôn Phổ bỗng chốc trở nên trắng nhợt.
“Từ khi mà y giết Khúc VÄ© Cưá»ng, tao đã cảm nháºn được loại tâm trạng cá»§a mà y. Chặt đôi tay cá»§a thá»§ môn, giống như mà y muốn tước Ä‘oạt khả năng tư duy suy nghÄ© cá»§a tao váºy. Mà y ghen tị cách tư duy cá»§a tao đúng không ?â€
“Câm miệng!â€
Phương Má»™c như thể không nghe thấy gì, cứ nói tiếp. “Bắt đầu từ lần đại há»™i toà n trưá»ng đúng không ? Mà y nhìn thấy tao được má»i lên bục giảng phát biểu như má»™t ngưá»i anh hùng, còn mà y chỉ là má»™t nhân viên quản lý thư viện nhá» bé, chỉ có thể co rúm và o má»™t góc rồi nhìn tao. Mặc dù mà y tá»± lừa dối mình rằng, tất cả má»i Ä‘iá»u nà y lẽ ra phải thuá»™c vá» mà y !â€
“Câm miệng!â€
Thái VÄ© lại vang lên những tiếng u u, Phương Má»™c nhìn anh, trong ánh mắt Thái VÄ© thoát ra sá»± lo lắng và cầu xin, dưá»ng như Ä‘ang cầu xin Phương Má»™c đừng nói tiếp nữa.
“Cho nên lúc nà o mà y cÅ©ng muốn tìm má»i cách để được so tà i vá»›i tao má»™t phenâ€. Phương Má»™c nghiến chặt răng cháºm rãi bước từng bước lùi vá» phÃa sau, tiếp tục nói:†Mà y giết bao nhiêu ngưá»i như váºy, mục Ä‘Ãch là muốn chứng minh tao không khắc hoạ tâm lý tá»™i phạm giá»i như mà y. Nhưng thá»±c sá»± mà y đã thắng được tao chưa ? Buổi tối mà y có bị gặp ác má»™ng không ? Mà y có thể là m tình vá»›i bạn gái mà y má»™t cách bình thưá»ng không ? Hay là Thomas Jill đã thá»±c sá»± là m mà y…?†Cáºu cưá»i đẩy ẩn ý, đột nhiên nhẫn mạnh ngữ khà :†Äúng không, sư huynh ?â€
Mặt Tôn Phổ đột nhiên co giáºt mạnh, cánh tay vẫn giữ khẩu súng giÆ¡ lên phÃa trước. Phương Má»™c vá»™i và ng tránh sang má»™t bên, gần như đồng thá»i, “Äoà ng†má»™t tiếng. Má»™t viên đạn bay lướt qua trán, bắn trúng và o cánh cá»a sắt, kêu vang. Phương Má»™c quay ngưá»i, lao đến trước cánh cá»a sắt, kéo cá»a, lao ra hà nh lang.
“Keng!†Lại một viên nữa lao và o cánh cổng sắt.
Phương Má»™c chạy mấy bước, chui và o phòn giam số 5, dá»±a lưng và o tưá»ng thở dốc.
Bước chân vá»™i vã từ cánh cổng sắt truyá»n đến, khi chạy đến bên cá»a đột ngá»™t dừng lại. Phương Má»™c cố gắng nÃn thở, lắng nghe động tÄ©nh bên ngoà i.
Tôn Phổ đứng đó thở hồng há»™c, mấy giây sau, hắn báºt cưá»i hi hi.
“Mà y là m tao mất khống chế rồi, sư đệ.†Hắn dừng má»™t lát, “Tháºt đáng xấu hổ, chẳng phải sao, đại sư huynh lẽ ra phải chịu đựng hÆ¡n tiểu sư đệ má»›i phải.â€
Trong súng hắn nhiá»u nhất cÅ©ng còn 5 viên đạn.
Bóng tối chÃnh là tấm bình phong tốt nhất. Trong hà nh lang tối om, Tôn Phổ cÅ©ng không dám hà nh động bừa, hắn giÆ¡ khẩu súng lên, nghiêng tai lắng nghe.
“Sư đệ, mà y ở đâu ?†Tôn Phổ hét má»™t tiếng, “Äừng có lẩn trốn giống con chuá»™t nhắt váºy.â€
Âm thanh vang vá»ng dần biến mất, Tôn Phổ nÃn thở, chăm chú lắng nghe, nhưng giữa mà n đêm chẳng có chút động tÄ©nh gì.
“Hi hi, nói đến chuá»™t !†Tôn Phổ tháºn trá»ng bước má»™t bước lên trước “Mà y có thÃch mấy con chuá»™t tao để lại cho mà y ở nhà Mạnh Phà m Triết không ?â€
Hắn nheo mắt, vừa chú ý quan sát tình hình xung quanh, vừa nói :â€Äó vốn là để chuẩn bị giúp Mạnh Phà m Triết khắc phục trở ngại tâm lý đấy, không ngá» lại dùng cho mẹ nó. Sư đệ, chÃnh mà y đã hại chết bà ta.†Trong giá»ng nói Tôn Phổ trà n đầy sá»± giá»…u cợt. “Nếu như mà y không nói chuyện Ä‘iện thoại lá»›n tiếng như thế trong hà nh lang, thì mà y đã sá»›m bắt được tao nhá» và o bức thư ấy rồi. Hi hi, thế Trần Giao và thầy Kiá»u cÅ©ng không cần phải chết. Chẳng phải váºy sao ?â€
Phương Má»™c cảm thấy máu trong toà n thân bá»—ng chốc dồng lên cả đầu, trong khoảng khắc đó, cáºu hạn má»™t ná»—i không thể lao ra đâm chết Tôn Phổ.
Tôn Phổ dưá»ng như nghe thấy hÆ¡i thở dồn dáºp, hắn ra sức nắm bắt theo hướng tiếng động.
“Tức giáºn rồi à ? Thế thì mau ra đây báo thù cho há».â€
Câu nói nà y, ngược lại, lại giúp Phương Má»™c bình tÄ©nh trở lại. Cáºu ép hÆ¡i thở cá»§a mình dần dần trở lại bình thưá»ng.
Tôn Phổ lắng nghe má»™t lúc, nhưng không thể nháºn biết được vị trà cá»§a Phương Má»™c, lại mở miệng nói tiếp:
“Còn nhá»› Mạnh Phà m Triết không?†Tôn Phổ cố ý thở dà i đầy luyến tiếc, “Nó tháºt là xui xẻo. Mà y biết không, thá»±c ra tao cÅ©ng thấy rất thÃch nó, cÅ©ng tháºt lòng muốn giúp nó. Nhưng đáng tiếc thay, cái tối hôm ở nhà thi đấu, mà y và Thái VÄ© đã là m tao sợ quá.†Hắn dừng lại má»™t lát, “Äúng váºy, tao không thể không thừa nháºn, mà y là m tao sợ hãi. Tao hoảng quá, đà nh phải vứt nó ra. Nhưng, mà y cÅ©ng thừa nháºn, chiêu nà y cá»§a tao rất lợi hại, nó là má»™t đứa bé ngoan, biết nghe lá»i. Hi… hi. Khâm phục tao quá phải không, sư đệ?â€
Phương Má»™c từ từ ngồi xổm xuống, nhẹ nhà ng tìm kiếm xung quanh mình, cáºu nhanh chóng sá» thấy má»™t thứ giống như là chân bà n.
“Äoán được ra tao từ khi nà o váºy?†Tôn Phổ nhÃch dần lên trước, “Từ khi tao thay thầy Kiá»u giảng bà i trên lá»›p? Khà … khà , tao biết việc nà y rất mạo hiểm, nhưng bục giảng có sức mê hoặc quá lá»›n. Mà y có thể hiểu được không?†Hắn Ä‘i má»™t chút rồi dừng lại, chăm chú lắng nghe từng động tÄ©nh xung quanh.
Phương Má»™c khẽ khà ng kéo chiếc chân bà n, lặng lẽ nhấc lên, lặng lẽ bước đến cá»a phòng giam.
Phương Má»™t đột nhiên chạy ra khá»i phòng giam, đồng thá»i ném chiếc chân bà n vá» phÃa cánh cổng sắt, tiếp đó chui và o phòng giam số 6 đối diện.
Khi Tôn Phổ phản ứng lại thì đã muá»™n, chiếc chân bà n đã ném mạnh và o mÅ©i hắn, Ä‘áºp mạnh đến ná»—i hắn hoa cả mắt lên. Hắn ôm mặt, hướng vá» phÃa trước bắn hai phát súng
“Pằng! Pằng!â€
Nhá» và o ánh lá»a phát ra từ nòng súng, Tôn Phổ má»›i phát hiện phÃa trước không có má»™t ai. Hắn vô cùng tức giáºn, chạy Ä‘uổi theo, nhưng lại cảm thấy không ổn, vá»™i ngồi sụp xuống.
MÅ©i hắn Ä‘au nhức, thứ chất lá»ng nóng hổi chảy từ mÅ©i xuống, giÆ¡ tay ra lau, cả lòng bà n tay dÃnh đầy máu tanh
“Mà y là m cÅ©ng khá đấy…â€
Hằn nhổ ra Ä‘á»m dÃnh đầy máu
“Mà y là m tao chảy máu rồi, thằng oắt con. Vẫn may tao không phải là Mã Khải, nếu không chắc chắn tao sẽ hút sạch máu cá»§a mà y!â€
Phương Má»™c giáºt mình, thất thanh nói :â€Mã Khải?â€
Âm thanh nà y đã là m lá»™ vị trà cá»§a Phương Má»™c, Tôn Phổ láºp tức nháºn ra cáºu Ä‘ang ở phòng giam số 6. Hắn tháºn trá»ng cầm súng tiến đến
“Mà y rất kinh ngạc phải không? Äúng váºy, Mã Khải đã từng là bệnh nhân cá»§a tao, giống như Mạnh Phà m Triết váºy, hắn cÅ©ng là má»™t tư liệu thá»±c tế rất đáng để nghiên cứu, đáng tiếc hắn không tin tưởng tao, tư vấn và i lần đã chạy biến mất. Vá» sauâ€, Ton Phổ dá»±a và o tưá»ng, từ từ lần mò lên trước, “khi tao nghe nói đến mấy vụ án hút máu ngưá»i, láºp tức nghÄ© ngay đến do Mã Khải gây ra. Mà y có biết tao vui mừng đến thế nà o không? Tao cứ tưởng cuối cùng tao đã có cÆ¡ há»™i để được chứng minh mình. Không ngá» mà y lại tranh trước má»™t bước…†Tôn Phổ cuối cùng cÅ©ng sỠđược đến mép cá»a, thấp thoáng nghe thấy hÆ¡i thở dồn dáºp cá»§a Phương Má»™c.
Hắn Ä‘ang ở chá»— chỉ cách mình má»™t bức tưá»ng, ngay cạnh cá»a
“Cho nên nà y có biết là tao háºn mà y đến thế nà o không?†Tôn Phổ nhảy lên trước, đồng thá»i quay ngưá»i tháºt nhanh vá» phÃa bên phải , nhằm thẳng chá»— gần cá»a trong phòng giam bắn má»™t phát “Pằng!â€. Dá»±a và o ánh lá»a phát ra ở nòng súng, Tôn Phổ phát hiện ra hướng viên đạn bay Ä‘i trống không. Còn chưa kịp đợi hắn phản ứng, Phương Má»™c Ä‘ang ngồi xổm ở chân tưá»ng chợt lao đến, húc đầu và o ngá»±c Tôn Phổ. Tôn Phổ bá»—ng chốc bị mất cân bằng, ngón tay trá» mất Ä‘i sá»± khống chế, chiếc súng trong tay hắn “Pằng! Pằng!†bắn ra hai viên đạn rồi hắn ngã ngá»a ngưá»i xuống đất.
Cú va chạm nà y chÃnh Phương Má»™c cÅ©ng choáng váng đầu óc, phÃa đối diện phát ra tiếng rắc rắc. Phương Má»™c thở phà o, hắn không còn đạn nữa rồi!
Phương Má»™c nắm chặt dao găm, báºt báºt lá»a.
“Phụt!†đốm lá»a vụt sáng trong tay Phương Má»™c, đốm lá»a tuy nhá», nhưng cÅ©ng đủ để soi sáng xung quanh. Tôn Phổ Ä‘ang ngồi dưới đất cách đó mấy bước, Ä‘ang Ä‘iên cuồng tìm kiếm thứ gì đó trên ngưá»i.
Phương Mộc cầm dao, từng bước bước lại gần
Tôn Phổ lùi từng tà má»™t vá» phÃa sau “Äừng… đừng…â€
Nhìn thấy ná»—i sợ hãi và tuyệt vá»ng trong mắt hắn, trong lòng Phương Má»™c trà o dâng cảm giác sảng khoái.
“Mà y sợ rồi à ?†Phương Má»™c bước cháºm rãi, nghiến răng hét “Những ngưá»i đó có ai đã từng cầu xin mà y tha cho há» không? Có hay không?â€
“Cầu xin cáºu, đừng giết tôiâ€
Giá»ng Tôn Phổ hÆ¡i nghẹn ngà o, nhưng trong ánh mắt ngân ngấn lệ dưá»ng như Ä‘ang có vẻ hối háºn lại ánh lên sá»± xảo quyệt.
Tôn Phổ đột nhiên dừng xê dịnh, bà n tay đang cầm chiếc súng ấn nút mở hộp đạn, và trên một tay còn lại, xuất hiện thêm một băng đạn
Phương Má»™c ngẩn ngưá»i, hắn ta vẫn còn đạn!
Lao đến thì đã không thể kịp nữa rồi, Phương Má»™c ném chiếc báºt lá»a Ä‘ang cầm trong tay vá» phÃa hắn ta theo bản năng, quay ngưá»i bá» chạy. Còn Tôn Phổ cÅ©ng nhét băng đạn và o súng vá»›i tốc độ nhanh nhất, lên nòng, nhằm và o Phương Má»™c bắn hai phát.
Phương Má»™c cảm thấy hai viên đạn bay vụt qua ngưá»i cáºu, bắn trúng và o cánh sá»a sắt đối diện ở phÃa đầu hà nh lang bên kia, phát ra hai tiếng “Keng, keng†giòn tan
“Pằngâ€, lại má»™t viên đạn bắn ở cạnh chân Phương Má»™c. Cáºu cuống cuồng chạy đến cánh cổng sắt, đẩy tháºt mạnh, nhưng cánh cá»a không nhúc nhÃch, lần sá» phÃa dưới, thấy má»™t ống khóa to.
“Keng!†lại là má»™t viên đạn, bắn và o cách cổng sắt, lá»a bắn tung tóe. Phương Má»™c vá»™i tránh, tiện đà lăn ngưá»i và o phòng giam số 1.
Tôn Phổ thấy cáºu trốn và o phòng giam số 1, tìm thấy báºt lá»a, từng bước tiến đến.
Äứng ở cá»a phòng giam số 1, Tôn Phổ báºt sáng báºt lá»a. Má»™t mé phòng giam chất đầy bà n ghế cÅ©, má»™t mé trống không.
“Hi..hi†Tôn Phổ nói đầy đắc ý, “không ngá» phải không. Thái VÄ© còn có má»™t băng đạn dá»± phòngâ€
Phương Má»™c bò ra sau đám bà n ghế, thầm mắng mình sÆ¡ ý. Ban tay nắm chặt con dao thoáng run rấy. Äối phương vẫn còn ba viên đạn, bị hắn giết chết chỉ còn là vấn đỠthá»i gian. Cứ thế mà bị giết chết thế nà y sao?
“Nháºn thua Ä‘i, đừng ngoan cố nữa†Tôn Phổ cố tình thở dà i ra vẻ hối tiếc “sao mà y lại giống ông già đó váºy?â€
Thầy Kiá»u…
“Hãy là m những việc mà em cần phải là m, theo cách cá»§a emâ€
Trong lòng Phương Mộc đã định ra phương hướng
“Äúng váºy, tao và thầy Kiá»u giống nhauâ€, Phương Má»™c từ từ quỳ xuống, tháºn trá»ng ngồi sát và o bức tưá»ng. “Nhưng mà y có biết sá»± khác biệt giữa chúng tao và mà y không?â€
Tôn Phổ há»i đầy kinh ngạc “Khác biệt?â€
“Mà y quả thá»±c là má»™t chuyên gia khắc há»a tâm lý rất xuất sắc†Phương Má»™c từ từ đứng lên, nhìn chăm chăm và o cá»a, “Nhưng mà y không có linh hồn. Không há» có sá»± kÃnh sợ và trách nhiệm đối vá»›i nghá» cá»§a mà y. Mà y là m tất cả má»i thứ Ä‘á»u chỉ vì mà y mà thôi. Nhưng chúng tao, lúc nà o cÅ©ng có thể hy sinh bản thân mình để bảo vệ ngưá»i khác.â€
Lúc nà y Phương Má»™c đã hiểu vì sao thầy Kiá»u bị chìm và o giữa đám lá»a cháy rừng rá»±c nhưng vẫn không hé răng kêu lên má»™t tiếng. Thầy Kiá»u chÃnh là quân bà i cuối cùng mà Tôn Phổ dùng để há»§y hoại tâm lý Phương Má»™c. Hằn biết ngá»n lá»a cháy rá»±c, mùi cháy khét và tiếng kêu thảm thiết sẽ gợi dáºy hồi ức Ä‘au khổ nhất trong lòng Phương Má»™c. Và thầy Kiá»u cÅ©ng nháºn thức được Ä‘iá»u nà y, nên thầy đã cố gắng hết sức để không phát ra tiếng kêu thảm thiết, chÃnh là vì để có thể là m giảm bá»›t sá»± tấn công tâm lý đối vá»›i Phương Má»™c khi phải táºn mắt chứng kiến cảnh tượng mình bị đốt cháy cho đến chết.
“Câm miệng! Mà y nói láo!†Giá»ng Tôn Phổ run rấy, tiến lên phÃa trước má»™t bước.
Phương Má»™c cÅ©ng tháºn trá»ng di chuyển bước chân.
“Mà y biết vì sao thầy Kiá»u khinh thưá»ng mà y mà lại xem trá»ng tao không?â€
“Ông ấy là má»™t lão già mù mắt!†Tôn Phổ gà o to lên: “Tao giá»i hÆ¡n mà y hà ng vạn lần!â€
Phương Má»™c từ từ di chuyển giữa các khoảng trống cá»§a các dãy bà n ghế, khoảng cách tá»›i cá»a cà ng lúc cà ng gần.
“Bởi vì mà y là má»™t con sâu đáng thương, tá»± cao tá»± đại, vô tri, chỉ biết dùng hình bức cung để giữ sÄ© diện cá»§a mìnhâ€
“Câm miệng!†Tôn Phổ cuối cùng cÅ©ng mất Ä‘i lý trÃ, hắn Ä‘iên cuồng lao và o, nhằm thẳng hướng cá»§a Phương Má»™c mà bắn
Thá»i cÆ¡ đã đến.
Phương Mộc dồn toà n bộ sức lực của mình đâm mạnh, những đống bà n ghế xếp cao ngất ngưởng rầm rầm đổ xuống. Tôn Phổ đứng ở dưới chỉ kịp phát ra tiếng kêu kinh hãi, bị đè xuống dưới.
Phương Má»™c vừa lăn vừa bò, lao đến vị trà Tôn Phổ ngã xuống. Tôn Phổ Ä‘ang ra sức kéo má»™t cái bà n Ä‘ang đè lên thân mình, ra sức vá»›i khẩu súng bị văng ra má»™t bên. Phương Má»™c cầm lấy má»™t cái ghế Ä‘áºp mạnh và o đầu hắn. Chiếc ghế bị Ä‘áºp tan thà nh mấy mảnh, trên đầu Tôn Phổ láºp tức xuất hiện má»™t vết hở lá»›n, máu tươi phụt ra.
Phương Mộc bước đến, giẫm lên ngực Tôn Phổ, nhanh chóng rút con dao găm ra, kỠsát và o cổ hắn
“Nếu mà y còn nhúc nhÃch, tao sẽ giết mà y!â€
Tôn Phổ há miệng, quặt đầu sang má»™t bên, không nhúc nhÃch nữa.
Phương Má»™c nhặt súng lên, nhìn Tôn Phổ đã bị ngất lịm Ä‘i, chợt giÆ¡ súng nhằm thẳng và o hắn. Lồng ngá»±c cáºu thở pháºp phồng, nghiến răng kêu kèn kẹt, mấy giây sau cáºu từ từ hạ súng xuống, nắm lấy cổ áo Tôn Phổ, khó khăn kéo hắn ra khá»i phòng giam số 1.
Con đưá»ng dưới chân dưá»ng như dà i vô táºn. Tôn Phổ đã bị ngất lịm trở nên nặng trình trịch, khi kéo hắn và o phòng giam số 7, Phương Má»™c cÅ©ng đã mệt nhoà i.
Không thể tha cho hắn…
Quyết không thể!
Phương Má»™c lên đạn, động tác nà y đã kÃch thÃch Tôn Phổ, hắn ra sức cá»±a quáºy cái miệng đã bị ấn đến độ biến dạng, gà o lên:
“Bắn Ä‘i… nà o… giết tao Ä‘i!â€
CÆ¡ mặt Phương Má»™c giáºt giáºt tháºt mạnh, nhìn chằm chằm và o khuôn mặt đầy khiêu khÃch cá»§a Tôn Phổ
Chỉ cần một phát, chỉ cần bóp cò nhẹ nhà ng một phát…
Là đủ để đưa tên ác quỷ nà y xuống địa ngục…
“Phương Má»™c, đừng bắn!â€, Thái VÄ© vá»™i hét lên, “Hắn Ä‘ang dụ cáºu mắc lừa đấy, đừng có Ä‘á»n mạng mình và oâ€
Phương Mộc rùng mình, ngòn tay cái vẫn bóp cò
“Pằng! Pằng!â€
Thái VÄ© tuyệt vá»ng quay đầu Ä‘i, xong rồi, Phương Má»™c đã Ä‘á»n cả mạng mình và o rồi, cái giá nà y quá lá»›n.
Bên tai chợt truyá»n đến mấy tiếng va chạm giòn tan, tiếp đến có thứ gì đó trÆ¡n nhẵn lăn xuống chân mình.
Thái Vĩ cúi đầu xuống, là một viên đạn. Anh vội ngẩng đầu lên.
Äầu Tôn Phổ vẫn nguyên vẹn, hắn Ä‘ang nhắm mắt lại, dưá»ng như Ä‘ang nÃn thở, mặt đỠbừng bừng. Trên ná»n xi măng, ở trên đỉnh đầu hắn không quá năm phân có hai lá»— nhá» mà u trắng xám.
Phương Má»™c vẫn giữ tư thế bắn súng, gần như không động Ä‘áºy. Khẩu súng trên tay đã không còn đạn, nòng súng Ä‘ang bốc khói. Má»™t lúc lâu sau, Phương Má»™c má»›i vạch túi áo cá»§a Tôn Phổ, cầm chiếc chìa khóa trong tay. Lúc nà y Tôn Phổ má»›i từ từ thở ra.
Phương Má»™c nhìn chằm chằm và o mặt Tôn Phổ, dá»™t nhiên mỉm cưá»i. Cáºu nói cháºm rà i nhưng rõ rà ng “Muốn chết? Không dá»… như váºy đâu. Mà y hãy đợi lên pháp trưá»ng Ä‘i!â€
Cáºu đứng thẳng dáºy, rút từ trong túi quần ra má»™t chiếc bút máy, huÆ¡ huÆ¡ trước mắt Tôn Phổ “Mà y nhìn xem, đây là cái gì?†Nói xong cáºu liá»n đứng dáºy, quay ngưá»i bước vá» phÃa Thái VÄ©.
Thái VÄ© thở phà o, Ä‘ang định khen ngợi mấy câu liá»n, đột nhiên nhìn thấy Phương Má»™c Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa mình là m má»™t động tác kỳ lạ: cáºu thò tay và o cổ áo len, khi thò tay ra, trên tay có thêm má»™t món đồ.
Tôn Phổ vẫn nằm ở nguyên vị trÃ, sau khi nhìn chằm chằm lên trần nhà mấy giây, đôi mắt bá»—ng mở to. Bút ghi âm?
Trong lúc giãy dụa gắng gượng đứng lên, tay hắn lại sá» thấy con dao găm Phương Má»™c để bên cạnh. Trong khoảnh khắc, hắn như có được thần lá»±c, bò dáºy, túm lấy con dao găm, lao vá» phÃa lưng Phương Má»™c.
Thái VÄ© nhìn thấy động tác cá»§a Tôn Phổ, con tim như bị bóp nghẹt, anh Ä‘ang định hét lên nhắc Phương Má»™c, nhưng lại bị nét mặt cá»§a Phương Má»™c là m cho ngẩn ngưá»i.
Phương Má»™c tỉnh bÆ¡ nhìn Thái VÄ©, ánh mắt mang theo nụ cưá»i
Äúng váºy, tôi biết Tôn Phổ Ä‘ang là m gì phÃa sau tôi
Tôi cũng biết hắn đang giơ cao con dao găm trong tay.
Phương Mộc từ tốn nhét một viên đạn và o súng, sau đó khẽ lên nòng, rắc.
Cáºu tháºm chà còn có thá»i gian rướn mà y vá»›i Thái VÄ©. Anh có còn nhá»› viên đạn nà y không? Sau đó quay ngưá»i, giÆ¡ súng.
Ngưá»i trước mặt trợn tròn mắt kinh ngạc, đứng sững lại, là ai?
Cùng là Ngô Hà m và Tôn Phổ giÆ¡ cao con dao găm, trước mắt Phương Má»™c, hai ngưá»i hợp là m má»™t.
Bất luáºn mà y là ai, tao nghÄ©, hãy giải quyết dứt Ä‘iểm Ä‘i!
Phương Mộc bóp cò.
Trên đầu Tôn Phổ ngay láºp tức xuất hiện má»™t lá»— nhá», đầu hắn dưá»ng như bị đấm mạnh má»™t cái ngã ngá»a ra phÃa sau, gần như đồng thá»i, má»™t thứ gì mang mà u sắc lẫn giữa mà u đỠvà trắng phụt ra từ phÃa sau óc.
Tôn Phổ thẳng ngưá»i ngã váºt xuống.
Keng, một viên đạn vỠđồng khẽ khà ng rơi xuống đất
Cho đến táºn khi tiếng súng nổ vang vá»ng ở phòng giam số 7 đã dần dần biến mất, miệng Thái VÄ© há to sá»ng sốt vẫn chưa ngáºm lại.
Phương Má»™c từ từ đặt súng xuống, cảm giác sức lá»±c trong cÆ¡ thể đã bị rút sạch. Cáºu nhìn Tôn Phổ Ä‘ang co giáºt dưới đất, quay ngưá»i mở còng tay, đỡ Thái VÄ© toà n thân cứng Ä‘á». Cáºu cố gắng né tránh ánh mắt nghi hoặc, kinh ngạc cá»§a Thái VÄ©, khẽ nói
“Äi thôi, chúng ta rá»i khá»i đây!â€.
Tà i sản của luckyluke33
04-05-2011, 03:01 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Sep 2009
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 2 ngà y
Thanks: 128
Thanked 911 Times in 134 Posts
[Tiểu Thuyết Trinh Thám] - Äá» Thi Äẫm Máu - Lôi Má»… - FULL
ÄỀ THI ÄẪM MÃU
CHÆ¯Æ NG 29: VĨ THANH
Tác giả: Lôi Mễ
Dịch giả: Hương Ly
Nguồn: forum.loong.us
[COLOR="Black"Trong phòng tạm giam cá»§a thà nh phố J, Phương Má»™c ngá»§ má»™t giấc tháºt ngon suốt mấy ngà y liá»n. Không má»™ng mị !
Dưới yêu cầu cá»§a cáºu, Thái VÄ© đã sắp xếp cho cáºu má»™t phòng giam đơn. Äồ ăn uống hà ng ngà y Ä‘á»u được mua từ nhà hà ng ăn uống ở bên ngoà i đưa và o. Phương Má»™c cÅ©ng được Ä‘á»c báo má»›i, má»—i ngà y còn có má»™t bao thuốc lá Trung Hoa. Lúc rảnh rá»—i, Phương Má»™c ngồi trên chiếc giưá»ng sắt, qua ô cá»a sổ nhá» trên tưá»ng, lặng lẽ nhìn những đám mây trắng lững lá» trôi, mặt trá»i và mặt trăng thay nhau xuất hiện.
Thỉnh thoảng nhá»› đến má»™t và i ngưá»i, má»™t và i chuyện. Chỉ khác là , tâm trạng Phương Má»™c đã yên bình hÆ¡n rất nhiá»u, dưá»ng như không còn sá»± việc nà o có thể gợi lên cÆ¡n sóng dữ dá»™i trong lòng cáºu được nữa.
Thì ra giết ngưá»i cÅ©ng chỉ có thế mà thôi.
Mấy hôm sau, cÆ¡ quan công an đã phát hiện má»™t lượng váºt chứng lá»›n trong nhà Tôn Phổ, chứng thá»±c Tôn Phổ chÃnh là hung thá»§ cá»§a những vụ giết ngưá»i, và sai ngưá»i đến trưá»ng đại há»c J thông báo tình hình vụ án, ná»—i oan cá»§a Mạnh Phà m Triết đã được rá»a sạch. Äồng thá»i nháºn định, hà nh vi cá»§a Phương Má»™c là tá»± vệ chÃnh đáng, vụ án được xóa bá». Lá»i là m chứng cá»§a Thái VÄ© có tác dụng then chốt.
Äiá»u duy nhất khiến Phương Má»™c cảm thấy nuối tiếc, chÃnh là không thể tham gia lá»… truy Ä‘iệu cá»§a thầy Kiá»u.
Thái VÄ© đón Phương Má»™c ra khá»i trại giam. Äó là má»™t ngà y nắng to. Khi Phương Má»™c bước ra khá»i phòng tạm giam, vừa vặn mặt trá»i chiếu xuống đỉnh đầu. ÄÆ°á»£c tắm nắng dưới ánh nắng chói chang cá»§a buổi trưa, toà n than hÆ¡i tê tê, rất dá»… chịu, Phương Má»™c cÅ©ng uể oải vươn vai giống như bao ngưá»i khác.
Ở trên xe, Thái VÄ© lặng lẽ giúp Phương Má»™c sắp xếp đồ váºt cá nhân, gồm cả chiếc bút máy Ä‘á». Phương Má»™c cầm chiếc bút máy trong tay ngắm nghÃa hồi lâu, cuối cùng tháºn trá»ng ôm chặt và o trong lòng. Thái VÄ© nhìn cáºu đột nhiên há»i: “Cáºu cố ý là m như váºy phải không?†Anh chỉ và o chiếc bút máy đó, “Äó chỉ là má»™t chiếc bút bình thưá»ng.â€
Phương Má»™c không trả lá»i anh, cáºu biết khi là m chứng Thái VÄ© không há» nhắc đến chiếc bút máy. Thái VÄ© thấy cáºu không trả lá»i, cÅ©ng không há»i nữa, lặng lẽ khởi động xe ôtô. Khi lái xe đến cổng trưá»ng, Thái VÄ© chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì.
“À, phải rồi†Anh sá» trên ngưá»i má»™t lúc, “Tôi đã đòi lại váºt nà y cho cáºu.â€
Anh chìa tay ra, con dao găm nằm gá»n trong lòng bà n tay anh, Phương Má»™c không nháºn lấy ngay, mà lặng lẽ nhìn nó mấy giây, rồi má»›i giÆ¡ tay ra đỡ lấy.
“Tôi Ä‘i đây!†Cáºu khẽ nói má»™t câu rồi nhảy xuống xe. Äi được mấy bước, Thái VÄ© ở phÃa sau gá»i cáºu lại, cất tiếng há»i: “Cáºu có còn nhá»›, tôi đã có lần kiến nghị cáºu là m cảnh sát không?†Phương Má»™c nhìn anh, gáºt đầu. Thái VÄ© cúi đầu, như thể Ä‘ang suy ngẫm Ä‘iá»u gì, mấy giây sau, anh dưá»ng như hạ quyết tâm, nói: “Tôi rút lại lá»i nói cá»§a mình.†Nói xong, anh khởi động máy, lái xe Ä‘i.
Phương Má»™c nhìn thấy chiếc xe Jeep dần biến mất ở đằng xa, mỉm cưá»i, quay ngưá»i bước và o cổng trưá»ng. Hôm nay là ngà y cuối cùng cá»§a kỳ thu cuối kỳ, các sinh viên đã thi xong Ä‘á»u nôn nóng kéo va-ly hà nh lý lá»›n bé, vá»™i và ng rag a tà u há»a.
Phương Má»™c Ä‘i giữa Ä‘oà n ngưá»i tất tả đó, cháºm rãi bước vá» ký túc xá.
Trở vá» phòng 304, Phương Má»™c ngồi trên giưá»ng, nhìn thấy trên bà n chất đống tà i liệu, đưa tay ra sá», đầy bụi. Phương Má»™c lặng lẽ ngồi thêm má»™t lát, bắt đầu thu dá»n đồ đạc.
Những việc cần là m Ä‘á»u đã là m cả rồi, cÅ©ng chẳng cần ở lại đây thêm là m gì nữa. Buổi chiá»u sẽ Ä‘i đến phòng quản lý nghiên cứu sinh đăng ký chuyển đến khu ký túc xá khác.
Äồ đạc cá»§a Phương Má»™c không nhiá»u, chỉ má»™t loáng đã thu dá»n xong. Cáºu phá»§i phá»§i bụi dÃnh trên tay, cầm cháºu rá»a mặt và khăn mặt, mở cá»a ra.
Æ ?
Ngoà i hà nh lang có rất nhiá»u ngưá»i Ä‘ang đứng, Äá»— Ninh cÅ©ng ở đó. Má»i ngưá»i Ä‘á»u nhìn Phương Má»™c chằm chằm.
Phương Má»™c bất giác ngẩn ngưá»i.
Äõ Ninh bước đến, đứng trước mặt Phương Má»™c, lặng lẽ nhìn Phương Má»™c mấy giây, lại nhìn và o phòng 304.
“Cáºu Ä‘ang thu dá»n đồ à ?†Cáºu quay sang nhìn Phương Má»™c, “Cáºu muốn rá»i khá»i đây à ?†“Ừ.†Phương Má»™c không muốn nói nhiá»u, nghiêng ngưá»i Ä‘i qua Äõ Ninh.
“Nà y!†Äõ Ninh ở phÃa sau lá»›n tiếng nói: “Còn việc cáºu đã hứa vá»›i tá»› thì sao?â€
Phương Má»™c quay lại, “Gì cÆ¡?â€
Äõ Ninh là m mặt lạnh, “Cáºu đã hứa vá»›i tá»›, nếu tìm thấy hung thá»§ sẽ nói vá»›i tá»› đầu tiên.â€
Phương Má»™c thoáng ngẩn ngưá»i, cưá»i Ä‘au khổ, lắc đầu, quay ngưá»i bước Ä‘i.
“Cáºu tưởng cứ Ä‘i như váºy là xong sao?â€
Phương Má»™c không kìm nổi, định há»i: “Thế cáºu muốn thế nà o?†Nhưng vừa quay ngưá»i, thấy Äõ Ninh Ä‘ang nhìn cáºu, báºt cưá»i: “Nếu lại xuất hiện má»™t Tôn Phổ, bá»n tá»› phải là m thế nà o?†Cáºu ta vá»— vá»— vai Trâu Äoà n Kết đứng bên cạnh, Trâu Äoà n Kết là m mặt quá»· vá»›i Phương Má»™c, gá»i mấy bạn đứng bên cạnh bước và o phòng 304.
Äá»— Ninh mỉm cưá»i nhìn Phương Má»™c, “Cho nên, cáºu ở lại Ä‘i.â€
Cáºu từ từ Ä‘i vá» phÃa Phương Má»™c, bên cạnh là các bạn Ä‘ang báºn rá»™n chuyển hà nh lý cá»§a Phương Má»™c và o phòng 313.
Äõ Ninh Ä‘nứg trước mặt Phương Má»™c, rồi chợt giÆ¡ tay đám má»™t cái lên vai Phương Má»™c, “Còn má»™t tin mừng nữa, sáng nay tá»› vừa nháºn được Ä‘iện thoại cá»§a Lưu Kiện Quân, cáºu ấy Ä‘ang hồi phục rất tốt, sẽ nhanh chóng quay trở lại.â€
Hai tháng sau.
Mùa đông năm nay kết thúc rất sá»›m, Phương Má»™c vẫn mặc chiếc áo khoác bong, Ä‘i lại trong sân trưá»ng Sư phạm, má»™t lát toà n than đã đầm đìa mồ hôi.
Vừa má»›i nháºn được tin nhắn cá»§a Lưu Kiện Quân, cáºu vui mừng khoe vá»›i Phương Má»™c, mình đã Ä‘i chầm cháºm được rồi. Phương Má»™c ngá»i mùi phấn hoa thÆ¡m ngát trong không khÃ, cảm thấy tâm trạng cÅ©ng tuyệt vá»i như thá»i tiết ngà y hôm nay váºy.
Lá»›p băng trong hồ đã tan ra, có thể nhìn thấy lá»›p sương mù Ä‘ang khẽ khà ng chuyển động phÃa trên mặt nước. Phương Má»™c nhìn sang phÃa bên kia hồ, ở đó trước đây vốn trồng má»™t rặng liểu, giỠđây đã trở thà nh cá»a hà ng dà nh cho sinh viên, chiếc loa trước cá»a Ä‘ang phát ra bà i hát quen thuá»™c: “Bầu trá»i cao rá»™ng.â€
Phương Má»™c ngồi xuống má»™t phiến đá bên hồ, nhá»› lại bá»™ dạng chống gáºy cá»§a mình hai năm trước, bất giác báºt cưá»i.
Cáºu rút con dao găm từ trong túi ra, tỉ mỉ ngắm nghÃa nó, con dao mà u xanh Ä‘en.
Nó đã từng Ä‘i theo hai ngưá»i chá»§ cá»§a nó, chứng kiến quá nhiá»u sá»± việc. Hồi đó, khi nó bắt đầu được hình thà nh từ trong dây chuyá»n sản xuất thô sÆ¡, chắc nó không thể nà o ngỠđược rằng, mình lại có sá»± từng trải phong phú đến nhưá»ng nà y. Còn lsuc nà y đây, nó lặng lẽ nằm trong tay Phương Má»™c, vui vẻ tiếp nháºn ngưá»i chá»§ ngắm nhìn nó, dưá»ng như đã quên mất khi nó nằm trong tay hai ngưá»i khác, hung tướng đã bá»™c lá»™ hoà n toà n.
Dao, từ đầu đến cuối vẫn là dao. Tại sao lại bắt nso chịu đựng nhiá»u thứ đến như váºy. Phương Má»™c khẽ mỉm cưá»i, biết chịu đựng, chỉ có chÅ©ng ta mà thôi.
Phương Má»™c đứng dáºy, nhấc con dao găm trong tay, đột nhiên vung tay lên.
Con dao găm tạo nên má»™t đưá»ng vòng cung sáng lâp lánh dưới ánh mặt trá»i, “tõm†má»™t tiếng rÆ¡i xuống hồ nước. Hồ nước gợn lên những gợn sóng lăn tăn, nhưng rất nhanh, lại bình lặng như lúc đầu.
Tạm biệt, Ngô Hà m!
Hết
[/COLOR]
Tà i sản của luckyluke33
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a luckyluke33
Từ khóa được google tìm thấy
âàëåíòèíà , àíòèêâàðèàò , đỠthi đẫm máu , ₫ê thi â‚«am mau , bai thi dam mau_loi me , çåíèò , chuyê , çîäèàêà , de thi da mau , de thi dam mau , de thi dam mau 4vn , de thi dam mau 4vn.eu , de thi dam mau doc , de thi dam mau loi me , de thi dam mau online , de thi dam mau truyen , de thi dam mau truyen ky , de thi dam mau word , de thi dam mau-loi me , doc-de thi dam mau , êèïåëîâ , êíèæíûé , ïåðåâîä , íàðàùèâàíèå , îáðå÷åííàÿ , ìîñýíåðãî , loi me de thi dam mau , truyen bai thi dam mau , truyen de thi dam mau , ðîëèê