"Cao thủ có thân pháp giỏi, muốn đánh bại nhanh chỏng cũng khó khăn, thật sự là quá tiêu hao thể lực mà. Ài, đáng tiếc, nơi này là Bắc Kinh, chủ tràng không phải là ta, cường long bất áp địa đầu xà, thật sự là đáng tiếc. Nếu Nghiêm Nguyên Nhi đi Nam Dương, ta ít nhất sẽ cho nàng một cơ hội công bình đánh một trận, không giống như nàng lại cậy người đông thế mạnh vây công ta!"
Tràng đấu vừa rồi, Vương Siêu lấy thực lực cường hãn giống như của thần, cùng với tâm lý chiến cao minh, còn có kinh nghiệm chiến đấu phong phú. nhất cử liền phá hư thế giáp công của Triệu Quang Vinh cùng Nghiêm Nguyên Nhi. Thật ra đã tiêu hao thể lực rất lớn.
Bởi vì toàn thân cơ thể khi bành trướng, xương cốt đề cao, mặc dù bành trướng, đánh lâu, bộc phát lực lượng lớn, xương cốt cơ thể cũng mệt mỏi đến cực hạn, bây giờ hoàn toàn buông lỏng, toàn thân xương cốt có chút tê dại, ê ẩm khấp cả người.
Cái đạo lý này rất đơn giản, một người hung hăng dùng kình xiết chặt nắm tay, đem xương cốt đột ngột bành trướng, nắm tay tụ huyết khá lớn. Thật lâu sau mới buông ra, cam đoan trong một thời gian ngắn cánh tay sẽ mất cảm giác. Đây chính là do mạch máu xương cốt trong cơ thể mệt nhọc vượt quá giới hạn.
Bất quá tâm lý Vương Siêu đối với lần đấu này, cảm thấy rất hài lòng, phi thường hài lòng, hơn nữa trong tâm lý còn có một loại cảm giác rất lạ.
Đây là lần đầu tiên hắn dùng thủ đoạn hạ lưu để đối phó với đản bà trong lúc đấu võ, lúc trước hắn cùng người giao thủ, cho đến bây giờ đều là quanh minh chính đại, lúc khai trận, thong dong tự tại không bức bách, cũng không có xuất ra ngôn ngữ chiếm thượng phong, lại càng không giống Thiếu Lâm Vĩnh Tiểu Long, trong tay còn ẩn dấu vài đồng tiền xu, tại thời điểm mấu chốt, thì dùng làm ám khí để đả thương người.
Lấy lực lượng thâm hậu cùng khí thế để thu phục, đây chính là tôn chỉ mà hắn luôn luôn duy trì trong khi luận võ.
Loại phong cách này, có vẻ chín chắn già dặn hơn so với các quốc thuật đại sư cùng lứa. Cùng một suy nghĩ, cũng có một đám người như Thượng Vân Tường, Lý Sách Đồng.
Bất quá hôm nay đã phá tan cái quy tắc này, cũng không còn cách nào khác. Triệu Quang; Vinh cùng Nghiêm Nguyên Nhi chính thức liên thủ, lại không có ưu thế chủ tràng. Vương Siêu cho dù là tài cao gan lớn. Phá tan hư không, thấy được thần, cũng không có hứng thú với trận quyết đấu thiếu cóng bình này.
Mặc dù sau khi đã buông lỏng, hình thể cũng đã khôi phục lại bình thường, nhưng thân thủ của Vương Siêu vẫn còn nhanh nhẹn như cũ, tại các ngõ ngách, nhanh nhẹn lách qua, giống như một cơn gió nhẹ.
Tiểu khu này rất an tĩnh. công viên cây cối rất nhiều. Thậm chí có người tạo mấy ngọn núi nhỏ nhân tạo, nên trong công viên rừng này, rất có lợi cho mấy tên trộm cướp ẩn nấp. nhưng tiểu khu này thì khác, bởi vì không có tên đạo tặc nào lại dám cả gan đến nơi đây ăn trộm.
Hoàn cảnh cùng không gian như thế này, tạo cơ hội rất tốt cho Vương Siêu rời đi.
Hai ba bóng người, rất giống một con sói đang tìm kiếm con mồi, Vương Siêu ẩn dấu hơi thờ. Trong hai ba phút, Vương Siêu đã nhanh chóng phóng ra khỏi tiểu khu, bọn họ nhanh chóng cấp tốc đuôi theo, xem ra là muốn đem Vương Siêu nhốt vào khu rừng phòng hộ này.
Bắc Kinh có rất nhiều rừng phòng hộ. đây chính là những vách ngăn để ngăn cản cát bụi. Nếu không có nó, Bắc Kinh đã sớm trở thành một vùng sa mạc. Nhưng nguyên nhân chính làm cho ở đây có một lượng lớn rừng phòng hộ. chính là để che tầm mất của nhiều người, để có thể tiến hành rất nhiều hành động bí mật.
Như lần này trong rừng phòng hộ, lực lượng mai phục Vương Siêu chính là chiến sĩ vương bài tinh duệ nhất của Trường Phong.
Cho nên Vương Siêu vừa ra khỏi tiểu khu. Tiến vào bên trong rừng phòng hộ, bên trong chỉ nghe vù! vù! vù! vài tiếng rất nhỏ, cơ hồ là những âm thanh không thể nghe thấy, hướng bộ phận đầu của hắn, ngực, bụng, bắp đùi tất cả cùng nhau phóng tơi.
Đây là những mũi nỏ tiễn kim loại! Nỏ quân dụng!
Tại khoảng cách tác chiến gần, lực xuyên thấu thậm chí còn vượt qua cả súng ngắn, là binh chủng tác chiến ám sát, áp dụng cho nhưng hành động phủ đầu chính.
là những vũ khí có uy lực mạnh nhất. Đặc biệt là không có thanh âm, một tiễn lên cung, lập tức bắn ra.
Vương Siêu thân thể mau lẹ, nỏ tiễn toàn bộ thất bại, cắm thật sâu vào các thân cây.
Né tránh vài tay nỏ tiễn bắn tới, sau đó, lại phành phành phành, những tiếng rất nhỏ vang lên, mấy vật thê rất nhỏ đang bay lại đây. Vương Siêu khứu giác linh mẫn trong nhây mắt đã nghe ra được trong đó có mùi vị tê dại.
Là đạn tê liệt.
Hơn nữa người bắn ẩn nấp cách đây khoảng hơn năm mươi thước, tính chính xác cao, thời gian lại rất đúng lúc, quả thực đã đạt đến trình độ viễn xạ công kích cao.
Bởi vì. lúc tiễn nỏ bắn ra, đạn tê liệt cũng theo sau đỏ mà bay đến, trong thời gian cực ngắn, chỉ có 0,3 giây, đó chính là thời gian mả đại não phản ứng. (Có nghĩa là từ một hành động nào đó mà muốn chuyển sang hành động kế tiếp, não bộ cần phai có 0.3 giây).
Nói cách khác, Vương Siêu sau khi né tránh nỏ tiền, thì phải mất 0,3 giảy để điều chinh lại phản ứng, mà trong thời gian cực ngắn này. đạn tẽ liệt đã nhắm hắn bắn tới.
Đạn tê liệt của Trường Phong bộ đội, trong quán đội là đặc biệt, cho dù là voi bị bắn trúng, lập tức thần kinh sẽ tê dại, toàn thân không thể nhúc nhích.
Chỉ là, thân pháp của Vương Siêu thật sự quá mạnh mẽ. hơn nữa bản năng tránh né nguy hiểm, cũng không cần trải qua phản ứng của đại não, thuần túy là những phán ứng tự nhiên, chỉ cần ánh mất mang theo địch ý nhìn lên người hắn, hắn lập tức sẽ cảm giác được, thân thể sẽ làm ra những phản xạ tương ứng, giống như tốc độ của mặt gương phản xạ với ánh sáng vậy.
Thân thể dũng mãnh nhanh chóng nhảy lên! vài viên đạn, vẫn không chạm được đến mục tiêu.
Trước sau hai lần dày đặc công kích viễn xạ, lại không thể giải quyết được nam nhân đang lao tới này, khiến cho tất cả thành viên Trường Phong đặc chủng bộ đội ai nấy cũng đều giật mình.
Nhưng bọn họ cũng là đệ nhất đặc chủng binh, cao cao tại thượng, trên đời cũng được xưng là chiến sĩ nhất lưu. Thực lực Trường Phong, có thể cùng bộ đội đặc nhiệm nước Mỹ đánh một trận, toàn quân chi có 262 người, trong đó mỗi người thực lực đều không thấp, bằng không thì sao có thể trở thành đệ nhất vương bài.
Bên trong quân đội đều lưu truyền một câu nói, Lão Nha, Lợi Kiếm, Trường Phong chiến sĩ trong tam đại vương bài này, nếu thả vào trong giới võ thuật ở xã hội, khẳng định sẽ là đại quyền sư nổi danh hiến hách. Lời này mặc dù cũng có điểm phóng đại. nhưng cũng rõ ràng. Những người này với năng lực thực chiến, tố chất tâm lý, cùng vói thể lực đều là cường hãn tới cực điểm.
Vương Siêu cũng đã tửng nghe nói qua, từng ở trong biên giới Trung Ấn giữa rừng cây xung đột, sáng tạo nên kỳ tích, một người bắt được hai mươi tên lính đối phương lảm tù binh.
Chú ý ở đây chính là tù binh, cũng không phải là giết chết. Lúc tác chiến, giết chết một người rất dễ, nhưng muốn bắt sổng một người làm tù binh thì quá khỏ khăn.
Ba mươi lăm người cầm trong tay tiễn nỏ, toàn thân đều võ trang, tất cả đều mang theo đao chùy thủy loại ( Là cái gì???đao nước đá à??) mang tính sát thương cao nhất, đối với một người mà nói, quả thật không khác gì một cơn ác mộng đang tồn tại. Nhũng tên côn đồ bình thường trong xã hội cũng chẳng thể nào so được.
Như vậy ba mươi lăm chiến sĩ đặc biệt loại này, cho dù là ba trăm năm mươi tên côn đồ, hay là năm trăm tên côn đồ, cũng có thể tùy tiện tiêu diệt dễ dàng.
Cùng binh lực nếu khởi chiến, cho dù là trước mặt giao phong, chiến sĩ tinh duệ nhất ở trước mặt bọn họ, phải có binh lực gấp năm gấp bảy lần(tiếng việt: gấp năm gấp bảy lần cơ á! Vãi thật, thế thì chả vô đối rồi, tạo thêm chừng vài vạn là đủ diệt thế rồi! Không biết đặc công ta so được không???!!!) , mới có thể ngăn chặn bọn họ. Nếu là du kích chiến, chiến đấu ở trong rừng, dù có binh lực gấp mười thì cũng không có tác đụng.
Hơn mười bóng người, vô thanh vô tức xông tới, trong tay ai này cũng đều nắm một thanh chùy thủ đen nhánh, chỉ có trên thân đao lóe ra hào quang, chủy thủ dài một thước, ở chính giữa lõm vào một đường thật sâu, biểu hiệu ra sự bá đạo cùng lực sát thương tuyệt hảo. Theo sau còn mang theo cả khí tức chứa mùi máu tanh.
Thân thể như một con mèo, nhanh nhẹn như một chú báo săn mồi, Vương Siêu tại giờ phút này, phát ra một cũ mùi vị máu tanh của loài thú hoang.( Phát kiểu gì??? Ợ?? Bủm???)
"Khó trách nói những người này nếu thả vào trong xã hội, ai nấy cũng đều là đại quyền sư. Cũng là quốc gia toàn lực bồi dường ra chiến sĩ cực mạnh, không mạnh mới là chuyện lạ" Ý nghĩ thoáng qua đầu Vương Siêu, đột nhiên phát lực một cách
mạnh mẽ, khoảng cách khoảng năm mươi thước, chỉ cần ba bước nhảy là tới, không khí xẹt qua thân thể, tạo ra nhưng ảm thanh khó nghe như tiếng còi tàu.
Tốc độ phóng tới quả thực rất nhanh, tạo ra kình phong, giống như bão cấp mười hai trên biển rộng. mãnh liệt đâm đến đối phương. Kình phong rất gần, có thể xuyên qua được cả người.
Ở xa xa mấy chiến sĩ nhìn thấy mà kinh ngạc há mồm. Vương Siêu này một đường xông đến, phía sau lại còn có thể tạo ra đường thật dài khí lãng (không khí loãng).
Đối với loại khí lãng này, các chiến sĩ rất quen thuộc, đó là khi máy bay siêu âm phóng đi trên bầu trời, xé rách không khí. mới có thể tạo ra được hiện tượng như
vậy.
Mặc dù Vương Siêu xông ra làm cho không khí lãng chợt lóe lên, rất nhạt, không có được một phần trăm tốc độ của máy bay siêu âm, nhưng đây lại là lực lượng do con người bộc phát.
Người này có thể bộc phát lực lượng đến trình độ này, người này, rốt cuộc là thần, hay là người?
Phanh phanh phanh phanh phanh!
Không có chút nào lo lắng- chiến sĩ ngăn ở trước mặt Vương Siêu toàn bộ đều bị đẩy bay ra ngoài. Vương Siêu đạp bước giống như rồng bay, ngay cả Triệu Quang Vinh cũng không thể ngăn cản được. bất quá Triệu Quang Vinh tốt xấu gì cũng có thể dùng "Nã ưng tróc thố ngạnh khai cung" để ngăn chặn. Mà vương bài chiến sĩ mặc dù mạnh. nhưng cũng không có đạt đến trình độ của Triệu Quang Vinh, lúc Vương Siêu xông lại đây. bọn họ càn bản không kịp ra tay, đã bị đánh bay.
Nếu bọn họ mỗi người đêu giống như Triệu Quang Vinh, ở dạng công kích tốc độ trong nháy mắt này, còn có thể hoàn thủ, vậy đám bộ đội này đã sớm trở thành thiên hạ vô địch rồi.
Một nhóm sau vài giây đồng hồ đã xuất ra công phu, hơn mười chiến sĩ tinh nhuệ nhất, đã ngăn cản được Vương Siêu trong vài giây, nhưng sự nỗ lực này đã phải trả giá đó chính là tất cả đều bị hôn mê.
Vương Siêu cũng không ham chiên, lúc lao ra, hai chân vô ảnh, trong nháy mãi đã không thấy bỏng dành. hắn muốn đi, trong thiên hạ này. ai có thê ngăn cản được? Phương pháp đẽ đối phó với cao thủ như vậy, vĩnh viễn chi có một. đó chính là dùng bộ đội với số lượng lớn cẩm súng bao vậy khi cẩn thiết thì khai nòng. trừ cách này ra. thì cũng không còn biên pháp khác.
Lúc ra khói rừng phòng hộ, Vương Siêu cất bước phóng thật nhanh, nhanh như thiểm điện quỷ mị. Trong lúc này, đột nhiên, một chiếc xe ở phía xa lao tới, Vương Siêu cảm thấy, người ngồi ở trên xe có bóng dáng rất quen thuộc.
Vương Siêu cũng không có nghĩ ngợi, lập tức phóng người đến mở cửa xe tiến vào.
Xe tăng tốc chạy thật nhanh, thoáng chốc, chỉ thấy được một cái bóng màu lam mờ nhạt, hết tốc lực phóng đi trên xa lộ.
"Trần tỷ, tỷ sao lại vê nước?"'
Thì ra người ở trong xe, đúng là Đường Tử Trần, còn người lái xe vóc người cao lớn cũng chính là một nữ ngoại quốc.
"Trước tiên hãy rời khỏi nơi này,tỷ đã an bài biện pháp xuất ngoại, có chuyện gì, lát nữa hãy nói" Đường Tử Trần phất tay áo.
Khi trời tối. Vương Siêu cùng Đường Tử Trần còn có cả nữ nhân cao lớn kia đã
đến Thiên Tân hải khẩu, thừa lúc trời tối, bí mật lẻn vào tàu chở hàng xuất khẩu. lúc nửa đêm đã cập cảng, rồi tiếp tục gia nhập vào một đoàn du lịch Nhật Bản. Đến trưa ngày hôm sau, chiếc phi cơ đã về đến Indonesia.
Ngắn ngủn trong hai mươi tư giờ, Đường Tử Trần đã đem Vương Siêu rời khỏi Bắc Kinh, ra khỏi nước.
Mà trong hai mươi tư giờ Vương Siêu xuất ngoại này. trong Bắc Kinh đã bày ra thiên la địa võng,ó thể nói là hiểm trong hiểm,ngàn quân cũng khó thoát.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Minh Huệ
Vương Siêu thấy nữ tử Nghiêm Nghiêm Nghi này càng thần bí, hai người ngồi xuống đàm luận, đều là cao thủ tinh thần đam mê, lập tức nói về chủ đề võ thuật.
"Không ngờ Nghiêm tiểu thư đối với quyền pháp võ thuật lại lý giải sâu sắc như vậy, thật sự là thâm sâu ngoài cả dự liệu của ta, bất quá ta sao chưa từng nghe tới đại danh của cô?" Nghe thấy Nghiêm Nghiêm Nghi nói rõ về quốc thuật hồi quang phản chiếu, là thời kỳ hoàng kim cuối cùng trong lịch sử Trung Quốc. Vương Siêu không khỏi nghỉ ngợi.
Trong lúc đàm luận, hắn cẩn thận đánh giá con người Nghiêm Nghiêm Nghi, bằng vào kinh nghiệm cùng trực giác khẳng định thực lực của thần bí nữ nhân Nghiêm Nghiêm này!
"Nghiêm Nghiêm Nhi này quả thực là cao thủ tuyệt đỉnh, là một trong ba người hàng đầu ta đã gặp! Nếu không phải khí chất khiếm khuyết sự chân thành, ta hoài nghi đây chính là Đường Tử Trần hóa trang để đùa giỡn ta".
Từ lúc Vương Siêu xuất đạo tới nay, chính thức cao thủ tuyệt đỉnh cũng chỉ có năm người. Đường Từ Trần, Worton Đường Liên Khê, Triệu Quang Vinh, Ba Lập Minh. Lưu Mộc Bạch.
Còn Hạ Nguyên, Bạch Tuyên Di. Tran Ngả Dương, Trình Sơn Minh, Vinh Tiểu Long, Vỉnh Tiêu, Chu bỉnh Lâm. Thôi Trường Bạch, Lâm Đinh Phong Đoạn Quốc Siêu, Lưu Thanh, Đái Hồng. những người này cũng đều được gọi là cao thủ, nhưng không thể nào tiếp cận được với hai chữ tuyệt đinh.
Trong đó Chu Binh Lâm. Y Hạ Nguyên, Bạch Tuyền Di, Vịnh Tiểu Long công phu cao hơn một chút. Nhất là Chu Binh Lâm, thiếu chút nưa là tụ thành đan. Nhưng vẫn không thể nào là tuyệt đỉnh!
Mà Nghiêm Nghiêm Nghi chính là cao thủ tuyệt đỉnh thứ sáu khiến Vương Siêu kinh ngạc.
Võ đạo trên toàn thế giới học bác uyên thâm rộng lớn như biên cả. Nhưng có thể xưng là tuyệt đinh, tuyệt không vượt quá hai mươi người. Tối hôm qua đã gặp Lưu Mộc Bạch là huấn luyện viên Lợi Kiếm. Là võ quan của trung ương đại quốc đệ nhị vương bài, có thực lực này thì không ngạc nhiên,
Hiện tùy tiện xuất hiện tuyệt đỉnh cảo thủ tự xưng là bằng hữu của Chu Giai đến bái phỏng sao không làm cho Vương Siêu kinh ngạc cho được.
"trưởng bối của ta, cùng Liêu Viên Hướng, Dương Thật hai vị trung tướng là lão bằng hữu. bất quá từ nhỏ ta đã ra nước ngoài học tập, nhiều năm không gặp qua Chu Giai. Vài năm ta mới trở về một lần. Chu Giai lại bận bụi ngược xuôi nên không có thời gian đoàn tụ. Lần này muốn gặp Chu Giai, xem nàng còn nhận ra vị tỷ tỷ khi còn bé này không''.
Nghiêm Nghiêm Nghi một bên xem qua bí quyết đồng tử công của Thiếu Lâm đồng thời tùy ý trả lời. Nàng khôn khéo biết Vương Siêu đang dò xét thán phận mình.
"Ừm, thì ra là vậy..." Vương Siêu gật đầu, Liêu Viên Hướng, Dương Thật hai người chính là cha của Liêu Tuấn Hoa cùng cậu của Chu Giai, "Vậy người đàn bà này cũng có thể xem là dạng tiểu thư. Sao lại có công phu cao như vây?"
"Ta còn chưa biết tên của ngươi?" Nghiêm Nghiêm Nghi hỏi ngược lại.
"Ta gọi là Vương Siêu." Vương Siêu không dấu ****.
"Vương Siêu!" Mặc dù Vương Siêu danh tiếng rất lớn nhưng Nghiêm Nghiêm Nghi nghe xong thì phản ứng giống chỉ như lần đầu nghe thấy tên này. Chỉ là ánh mắt nhìn hắn đột nhiên cười nói một câu:
"Ngươi không phải đang hoài nghi ta là một đệ tử thế gia. tại sao có thể luyện quyền pháp đến trình độ cao như vậy?"
"Hả?" Vương Siêu sửng sốt, thật không ngờ, Nghiêm Nghiêm Nghi này nhìn một chút đã thấu tâm tư của hắn.
Trong võ đạo, không phải con nhà phú quý, có quyền thế thì võ công cao. Lịch sử đã chứng minh, tuy có quyền thế mới được nhiều võ sư danh tiếng, có điều kiện luyện tập tốt nhưng thành tựu cũng chỉ có giới hạn.
Chính thức bước lên vị trí tuyệt đỉnh đại tông sư, đa số xuất thân từ tầng lớp bình dân. Như Dương Lộ Thiến, Tôn Lộc Đường, Thượng Văn Tường, Lý Sách Đồng xuất thân từ nông dán. từ nhỏ đã chịu cảnh cơ hàn nghèo đói.
Tầng lớp dưới chót luyện võ không sợ không có thành tựu. nhất là gặp cơ duyên, được người trợ giúp thì biến hỏa long trời lở đất. Trái ngược lại gia đình phú quý quyền thế. muốn luyện quyền pháp công phu. tố chất cho dù tốt nhưng cơ duyên cơ hồ không có.
Đấy là quy luật. Vương Siêu cũng là từ đáy xã hội mà đi lên.
"Không ngờ tìm đến Chu Giai nhưng lại đụng phải ngươi, thật là có ý tứ" Nghiêm Nghiêm Nghi cười cười, cũng không chờ Vương Siêu trả lời:
"Dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi. Không bằng chúng ta bàn về quyền pháp đi? Ta xem ngươi cũng là cao thủ".
"Cũng tốt. không biết cô luyện công phu gì?" Vương Siêu nhàn nhã hỏi.
"Ta luyện Nga Mi Truy Phong Đoản cùng Xuân Thu Đại Đao. Bất quá kiêm luôn luyện Hình Ý, Thái Cực. Bát Quái. Du già hằng đại thủ ấn, Thông Bối. Phách Quái, Trường Quyền. Võ Đang khí công. Thiếu Lảm tâm pháp. Tượng Hình quyền, Cát Mạch. Diêu cốc lộc tam đại giá đều biết sơ qua" Nghiêm Nghiêm Nghi theo thói quen nhíu mày "Bấy giờ quyền phổ rất nhiều, học võ thuật cũng không khó như xưa, thật sự là rất tốt".
Nghiêm Nghiêm Nghi này sở hữu hai hàng mi cong vút đen nhánh thanh tú, giống như cành liều trong gió, tăng thêm khí chất nữ hiệp ở thời xưa.
"Nga Mi Truy Phong Đoản? Vậy ba trăm sáu mươi đường đánh vào huyệt đạo khẳng định vô cùng chinh xác. Xuân Thu Đại Đao? Trần Gia Câu trước kia cũng luyện, bất quá luyện rất khó nên đã sớm thất truyền" Vương Siêu bất động thanh sắc nói: "Thời đại bây giờ tin tức bùng nổ rất mạnh. Người nào thông minh một chút, chăm chi học tập một chút, thì sẽ tinh thông hơn mười môn vô công, trong luận vô đánh nhau sẽ có lợi thế".
Nghiêm Nghiêm Nghi ngạc nhiên nhìn Vương Siêu: "Sao ngươi biết Nga Mi Toái Phong Đoản có ba trăm sáu mươi đường đánh vào huyệt đạo? đây chính là cóng pháp cực điểm của thiền môn".
Vương Siêu cũng muốn xem người đàn bà này rốt cuộc có bao nhiêu công phu, mỉm cười một chút: "Công phu quyền cước phân cái gì trong cái gì ngoài, mã bộ là nội gia mà vẫn có ngoại gia? Cung bộ là ngoại gia nhưng vẫn có nội gia?"
"Tinh minh" Nghiêm Nghiêm Nghi buông sách, ánh mắt chuyển động: "Trung bình tấn luyện tốt thì thối hạ tích lũy được lực lượng, có thể phát tán lực, luyện không tốt sẽ làm cơ thể thương tổn. Tam thể thức cung bộ luyện tốt có thể xuất ra lôi âm, nếu luyện không tốt sẽ ảnh hưởng đến thân thề".
"Hình Ý quyền của cô khẳng định đã lô hỏa thuần thanh" Vương Siêu chỉ nghe qua một câu đã đoán được thực lực của Nghiêm Nghiêm Nghi.
Nghiêm Nghiêm Nghi nói tam thể thức khai cung bộ luyện thành công có thể xuất ra lôi âm, đương nhiên phải là đại thành. Nếu không tuyệt đối không thể nào biết như vậy. Tam thể thức là chiêu thức cung tiễn thung uy lực nhất, chân trước là hư chân sâu là thật, cước chân học theo chân gà, xương sống như dây cung nhẹ nhàng kéo dãn. tích súc lực lượng, lúc đánh người đột nhiên lui về phía sau bộc phát kình lực. Cả thế truyền lại chân trước, xương sống thẳng ra. nắm tay nương theo lực cung thật lớn này mà đánh ra. bộc phát như sấm vang chớp giật.
Tam thể thức tương đương với tư thế kéo cung cảng tròn, xương sống là dây cung, eo chân là thân cung. xương sống hung hăng phát ra, xuất quyền phóng ra nắm tay chính là Cung tiến bộ. Tích súc phát ra lực toàn thân. Bên trong đầu khớp xương theo dây cung bắn ra, phía sau một trận chấn động ông ông, chính là lôi âm.
Luyện tam thể thức đến được cảnh giới này chính là nội gia. không hiểu khẩu quyết thì luyện trăm năm vẫn là ngoại gia.
Nghiêm Nghiêm Nhi nghe thấy Vương Siêu khích lệ thì mỉm cười nói:
"Hình ý quyền đơn giản nhưng thực dụng, nếu ta dạy Hình Ý... Trước sẽ dạy đệ tử cưỡi ngựa khai cung bắn tên một tháng, người thông minh tự nhiên sẽ tự nhân mã cung họp nhất, sẽ biết trung bình tấn cùng tam thể thức khai cung đến tận cùng chính là Lôi Âm. Điều này chính là thành tựu cao nhất.
Sau này luyện Ngũ Hành Quyền Thập Nhị Hình sẽ rất nhanh, trong vòng một năm có thể đánh chết người đơn giản. Đáng tiếc người luyện võ bảy giờ, đầu tiên không cưỡi ngựa. Lúc sau không ra cung. Giống như học vật lý hóa học mà không chịu làm thí nghiệm, cứ dựa vào sách mà học thì có ích lợi gì".
"Ví dụ này rất tốt, học hóa học không làm thí nghiệm, chỉ dựa vào công thức trong sách như con rối. đi thi mặc dù đạt điểm cao nhưng nếu như thật sự phải áp dụng vào thực tế, lúc đó mới trợn tròn mắt. Cô luyện Xuân Thu Đao, Bát Quái chưởng khẳng định cũng đã lô hỏa thuần thanh rồi. Giống như Đường Hào tiên sinh nói, luyện quyền trước là luyện khí... Trước dễ thì phía sau càng khó. Cho nên học võ trước tiên là luyện khí mới là chính xác. Cầm khâu đao thì người nào cũng có thê chém người. Nhưng lấy âm thanh hóa thành đao để chém người thì không có mấy người làm được. Lúc luyện Hình ý. Thái Cực, Bát Quái, luyện quyền cho tốt tự nhiên sê thành công. Bởi vì khó khăn nhất cũng có thể vượt qua thì mấy thứ đơn giản không cần học tự nhiên sẽ hiểu"
Vương Siêu nhìn chằm chằm vào tay Nghiêm Nghiêm Nghi, tựa hồ phát hiện ra cái gì.
Xuân Thu Đại Đao hay là đại đao của Quan Vũ sử dụng, nặng tám mươi ba cân, người bình thường không thể khiêng nổi nên mới thất truyền. Nhưng khẩu quyết của đao pháp rất tốt, Bỏ thiết đao hóa thành thủ đao. là công phu lợi hại có thể trảm chém bất cứ vật gì.
"Đường Hào tiên sinh đích thật là người đề xướng võ công thực dụng. phá hủy mấy thần thoại trước kia" Nghiêm Nghiêm Nghi nghe Vương Siêu nói chuyện thì ánh mắt tán thưởng nhìn hắn.
Đường Hào là người khảo chứng quyền pháp. Trước giải phóng và sau khi mới bắt đầu giải phóng, giới võ thuật mê tín một cách nghiêm trọng, đều nói công phu của mình là do thần tiên truyền thụ, đem tiền bối của mình thổi phồng thành thần tiên, có thể lên trời xuống đất. cách không đả thương người, đao thương bất xâm. Kết quả bị Đường Hòa tiên sinh cự lực bài xích, khảo chứng ra rất nhiều việc như Đạt Ma căn bản không biết vồ công, võ công của Thiếu Lâm không phải là do Đạt Ma truyền thụ.
Hơn nữa hắn đề xướng thực chiến, phản đổi võ thuật màu mè biểu diễn. phản đối thần thoại hóa võ thuật. Chủ trương võ thuật là bình thật hóa không có ngôn ngữ sáo rỗng. Đối với nền võ thuật có cống hiến rất ớn, sau khi chết mộ phần được xây dựng ở Bát Bảo Sơn.
"Không biết Nghiêm tiêu thư đối với võ sĩ đạo Nhật Bản và đại bối bao Trung Quốc, nếu hai người mang ra thực chiến, có ý kiến gì không?" Vương Siêu hỏi một câu.
"Đao của võ sĩ Nhật Bản thật ra là kiếm, nặng nhẹ thích hợp khi dùng trong chiến đấu. Mà đại bối đao của Trung Quốc nặng nề hung mãnh. thích hợp trong quần chiến giết chóc. Đại bối dao Trung Quốc mỗi khi chém ra, nhẹ nhất cũng hơn mười hai mươi cân, nếu cùng người quyết đấu sẽ không được linh hoạt, người thường không thể xuất đao ra liên tục. Nhưng trên chiến trường nhiều người đánh nhau thì chỉ có thể lấy cứng đối cứng, căn bản không để kẻ địch đường sống. đụng phải đao của Nhật Bôn thì một nhát đánh bay, thuận thế một chút có thể chém xuống đoạt đầu. Năm đó lúc kháng Nhật, chúng ta dùng đại bối đao chém vào binh khí của Nhật Bổn. Đao của võ sĩ Nhật Bản chính là đao trên giang hồ, còn đại bối đao của chúng ta, chính là đao trên chiến trường. Mỗi cái đều có ưu nhược điểm riêng của mình".
Nghiêm Nghiêm Nghi vừa cười vừa nói.
"Tốt, tốt tốt, tốt tốt tốt... Vương Siêu liên tiếp nói ra sáu chữ hảo. ánh mắt sáng lên:
"Nghiêm Nghiêm Nghi, Cô là người trong quản đội sao. Nếu ta không có đoán sai, cô chính là lãnh đạo của đệ nhất quân Trường Phong. Lẩn này không phải đến tìm Chu Giai, mà là tới tìm Vương Siêu ta".
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Minh Huệ
Vương Siêu trợn tròn mắt chất vấn, rất có khí thế, giống như một quái vật hung mãnh phát ra một cỗ khí thế từ địa ngục. mặc dù chỉ hơi nhúc nhích nhưng ai cũng có thể cảm nhận được khí tức mang theo mùi máu tươi bay đến đập vào mặt. bầu không khí bên trong căn phòng nhất thời đông đặc khiến cho người không thở nổi.
Đáy là hắn thần kinh bác sát nhiều lần, mà nhiều người gọi là uy nghiêm, bình thường nhìn qua không phát hiện ra vấn đề gì. một khi thực sự lộ ra thực lực thì chỉ cần ánh mắt. cũng đủ khiến cho người bình thường hồn phi phách đảm.
"A, ngươi sao biết ta đến tìm ngươi? Rồi lại nói ta là cái gì lãnh đạo bộ đội Trường Phong?" Nghiêm Nghiêm Nghi vẫn không để ý đến khí thế uy nghiêm do Vương Siêu phát ra, vẫn chậm rãi tùy tiện đặt cuốn sách lại xuống bàn.
"Hơn nữa, ngươi khẩn trương như vậy làm gì? Được rồi cứ cho là đúng đi. cho dù ta tới tìm ngươi, cũng không cần phải có bộ dạng xem ta là kẻ địch, ta có thể cảm giác được địch ý trên người ngươi".
Động tác của Nghiêm Nghiêm Nghi chính là động tác xuất kiếm của Nga My. trong ánh mắt phát ra sự khoái trá, như tất cả đều nằm trong lòng bàn tay.
Không thể không nói, Nghiêm Nghiêm Nghi tu luyện chính là đạo pháp của Nga My, có gần tám chín phần phong phạm của các nữ hiệp trong tiêu thuyết vũ hiệp.
"Chúng ta đêu là cao thủ, không cần nói chuyện vòng vo" Vương Siêu lấy tay chỉ chỉ vào chính huyệt thái dương của mình
"Trực giác của tôi phi thường chính xác. Bình thường ánh mắt tôi lần đầu nhìn thấy người nào. trong lòng cho hắn là kẻ địch thì 99% là kẻ địch. Lúc cô vừa đến. tôi không có ấn tượng dành cho bằng hữu".
"Lý do này thật quá duy tâm " sắc mặt Nghiêm Nghiêm Nghi không chút biến đổi.
"Một điểm cùng không duy tâm" Vương Siêu đột nhiên cười nói: "Ta chìm đắm trong quên đời rèn luyện một đoạn thời gian, cũng nghe nói qua một số tình huống, giải phóng quân tinh anh trong tinh anh chính là đệ nhất vương bài Trường Phong. nghe nói bọn họ trong huấn luyện võ thuật rất phong phú. có huấn luyện thuật cưỡi ngựa, còn có huấn luyện cung tiễn, còn có đao thuật, mà đao chính là Xuân Thu Đại Đao nặng ba mươi cân. Vừa rồi lúc ta cùng cô nói chuyện đã rõ ràng còn gì. Hơn nữa, trên người cô có tác phong đặc thù của bộ đội. Tôi không phải là kẻ ngu, sao lại không nhận ra? Vương Siêu ta tốt xấu gì cũng có chút tên tuổi, không nói đến trong giới võ thuật mà tại bộ đội luyện võ cũng đều biết ta".
"Ngươi quả nhiên có đầu óc" Nghiêm Nghiêm Nghi cũng cười. chân mày cong lên như vầng trăng.
"Ta là Trường Phong đệ nhất chánh ủy. kiêm huấn luyện viên võ thuật. Hôm nay tới tìm là muốn mời ngươi theo ta một chuyến".
"Đi theo cô? Vậy là đến bắt ta?" Vương Siêu sao không rõ về việc này? không khỏi tức cười hỏi: "Bất quá tôi không rõ. Tôi và cô không có qua lại, Trước kia chưa từng gặp qua cô? Tại sao cô lại tới muốn bắt tôi?"
Vương Siêu thật sự là không nhớ mà cũng không nhận ra. Đệ nhất chánh ủy bộ đội kiêm huấn luyện viên muốn bắt hắn. Này quả thực là đóng cửa ngồi trong nhà họa cũng tìm đến.
Nếu là người của Lão Nha đến thì hắn không chút ngạc nhiên. Trường Phong muốn đến bắt thật là khó nói. tam đại vương bài đều không đoàn kết, thậm chí còn minh tranh ám đấu. Hơn nữa Vương Siêu từ Liêu Viên Hướng. Dương Thật hai lão già này đã biết, chuyện hắn cùng Lão Nha thuộc về chuyện cửa lãnh đạo. Chuyện bên trong không có liên quan đến Trường Phong. Trường Phong dựa vào cái gì đến bắt hắn. Nghĩ không ra, thực nghĩ không ra"
"Chúng ta chưa từng quen biết. Ta cũng chưa từng gặp qua ngươi. Danh khí của ngươi rất lớn nhưng cũng không liên quan gì đến ta" Nghiêm Nghiêm Nghi trả lời: "Bất quá người phía sau ngươi có quan hệ đến ta, hôm nay ta đành miễn cường mời ngươi chịu ủy khuất một chút".
"Người phía sau ta? Chẳng lẽ nói là Từ Trần?" trong lòng Vương Siêu hơi chấn động thàm nghĩ.
"Ta đang nói về Đường Tử Trần, ngươi không nhận ra sao" Quả nhiên Nghiêm Nghiêm Nghi nói cả ngày trời mắt chăm chú nhìn Vương Siêu.
"Cô có quan hệ gì với Đường Tử Trần cỏ? Các người quen nhau?" Vương Siêu bất động thanh sắc hỏi.
"Đâu chỉ quen mà nếu không phải do nàng, Đường Môn bây giờ phải là do ta nắm giữ" Nghiêm Nghiêm Nghi cười lạnh một chút:
"Tử Trần, Tử Trần, gọi sao mà thân thiết thế, Triệu Quang Vinh nói không sai, người là tình lang của Đường Tử Trần! Thật ra điểm này ta cũng muốn biết, chỉ một đứa nhóc như ngươi sao có thể khiến Đường Tử Trần để ý? Nàng là một người đàn bà lợi hại, Không lý do gì mà thưởng thức kém như vậy. Bất quá nàng vì ngươi mà đắc tội với một nhóm lớn lão bang hưu, đẻ cho ngươi tiếp quản Nam Dương Đường Môn. ngươi đối với nàng khẳng định là rất trọng yếu, ta bắt ngươi, sau này nàng phải hồi quốc để cùng ta nói điều kiện" Nghiêm Nghiêm Nghi nhìn Vương Siêu nhẹ nhàng lắc đầu.
"Đứa nhóc?" Vương Siêu lần đầu nghe người ta nói mình như vậy. Bây giờ hắn đã rõ ràng. Nghiêm Nghiêm Nghi này là đối thủ của Tử Trần, "Cô rất tự tin bắt được ta?"
"Ha ha, ha ha" Nghiêm Nghiêm Nghi cười rất lợi hại: "Ta biết quyền pháp của ngươi cao. bất quá quyền pháp cao như thế nào? Đã tới Bắc Kinh thì cho dù ngươi là rồng cũng phải cuộn mình. là hổ thì cũng phải nằm xuống nghe ta. Cho dù đích thân Đường Tử Trần đến cũng không thoát lòng bàn tay của ta. lần này ta dẫn theo ba mươi lăm cao thủ, đã đem khu vực này phong tỏa, ngươi muốn đi là không thể".
"Thế sao?" Vương Siêu không quan tâm chút nào.
"Đứa nhóc, vừa rồi ngươi rất cơ trí giảo hoạt. Bát quá đó chỉ là một chút thông minh nhỏ, không thể nào xoay chuyên được cục diện" Nghiêm Nghiêm Nghi nhìn Vương Siêu: "Ngươi bây giờ đang nghĩ chính là ba mươi lăm người kia, nhất định không phải là đối thủ của ngươi? Ý nghĩ này không sai. Những người như chúng ta tu luyện quyền pháp đạt đến đỉnh phong, tùy tiện giải quyết ba mươi lăm người đích xác là rất nhẹ nhàng. Bất quá đây là đâu chứ, ta kỳ thực muốn bức ngươi giải quyết hết bọn họ, như vậy thì ngươi phải chết chắc chắn. Đứa nhóc, ngươi nói đi, hành động kể tiếp là giết chết chiến sĩ của chúng ta sao".
Đúng vậy! Nghiêm Nghiêm Nghi nói quả thực là điều bận tâm của Vương Siêu. Nếu xung đột xảy ra mà không giải quyết bọn họ thì phiền toái rất lớn, nhưng nếu giải quyết bọn họ phiền toái càng lớn hơn nữa.
"Ta thật ra biết, ngươi có quan hệ không tệ với Liêu Viên Hướng, Dương. Thật làm cho ta đối phó có điều có kỵ" Nghiêm Nghiêm Nghi Nghi nói tiếp: "Chờ ta bắt được ngươi, sau đó nói với hai vị bá bá thúc thúc một tiếng là được. Nói sao bọn họ không vì một người ngoài mà trở mặt với ta. Ngươi cho rằng lót tay cho bọn họ một chút ít thì mọi việc sẽ đại cát đại lợi sao? Hôm nay ta đã quyết tâm. Cho dù sau đó sẽ nợ bọn họ một món nhân tình. Nếu so với đại sự của Đường Tử Trần thì quả thực bồi tội với họ không tính là cái gì".
"Đây này là sự thật. ta dù sao cũng là người ngoài, các ngươi có quan hệ rất lớn với nhau. Nếu ngươi quyết tâm muốn bắt ta. bọn họ cũng không xen vào, không vì một người ngoài như ta mà đắc tội".
Vương Siêu tự nhiên gật đầu, t ánh mắt lộ thần thái tự nhiên ung dung. "Đứa nhóc. đứa nhóc. cỏ gọi quả nhiên là rất hay đó. Được rồi. bây giờ ta mời cô thử qua một lần. đứa nhóc ta vẫn là một đại nam nhân. Nhìn cô như vậy. võ công luyện được rất tốt, eo nhỏ mông săn chắc. làn đa mịn màng, nếu đùng tay sờ vào cảm giác rất tuyệt. Cũng không biết có còn là xử nữ hay không. Như vậy, để cho ta ... kiểm tra cô trước một chút đi".
Trong lúc nói Vương Siêu đột nhiên đứng dậy, tay trái vươn ra thành hổ trảo, chụp về phía trước, lấy "Hắc Hô Đào Tâm" hướng đến bộ ngực đẩy đặn của Nghiêm Nghiêm Nghi.
Trên cánh tay hắn gan thịt cuồn cuộn nổi lên, phanh phanh phanh tốc độ tăng vọt, xương cốt ở bên trong chấn động phát ra thanh âm oanh oanh như hổ gầm, rung chuông, sấm nồ, kình phong khí lưu kèm theo nổi lên gió xoáy cuồn cuộn quanh hai người.
Bốp bốp! Kình phong phát ra khiến giấy sách cùng với những đồ vật thủy tinh trên bàn đồng thời đều nát bấy. Những mảnh giấy vụn rách nát bay tán loạn trong căn phòng.
Vương Siêu đẩy trảo tiến đến, nương theo gân cốt bộc phát, phát ra kình phong khiến cái bàn thủy tinh vỡ nát. Thật khiến người nghe mà sợ hãi.
Bất quá tay trái hắn là "Hắc hồ đào tâm lực lượng mặc dù lớn. nhưng sát chỉêu chính thức theo sau mà đến, tay phải hướng hạ tâm Nghiêm Nghiêm Nghi vô thanh vô tức đâm xuất ra hai ngón tay.
"Độc Xà Xuất Động".
Cóng kích vừa xuất ra sắc bén đến cự điểm. phối hợp với lời Vương Siêu trước đó đã hạ lưu đến cực điểm! Vương Siêu lúc này như biến thành một đại tông tư dâm ma.
Nói thật trong lúc luận võ cùng đàn bà, chỉêu số Hắc Hồ Đào Tâm là thuộc loại cấm kỵ không cho phép dùng. Bời vì công kích bộ ngực của đàn bà là hành vi hạ lưu.
Nhưng Vương Siêu bây giờ là cố ý chọc giận Nghiêm Nghiêm Nghi. Khiến đối phương tức giận. sau đó sẽ nắm bắt cơ hội.
"Độc Xà Xuất Động" vô thanh vô tức đánh lén hạ thân của nữ tử, có thắng thì chỉ khiến người người khinh bỉ.
Vương Siêu từ trong miệng Nghiêm Nghiêm Nghi biết nàng cùng Triệu Quang Vinh liên lạc, nếu hai người cùng hợp công công kích. Lại thêm có bộ đội tinh anh. công phu hắn cao tới đâu cũng khó mà tiêu hóa cho nổi.
Mà Nghiêm Nghiêm Nghi muốn đối phó Đường Tử Trần, quả thực là chạm vào nghịch lân của Vương Siêu, không tránh khỏi nổi lên ác ý.
"Ngươi muốn chết!"
Qua nhiên trên mặt Nghiêm Nghiêm Nghi trong phút chốc bao phủ một tầng sắc khí dầy đặc.
Lời nói của Vương Siêu cùn chiêu số "Thượng bắt hung. hạ trát âm" thật sự là quá mức hạ lưu xấu xa.
Nàng thoạt nhìn chỉ hai lăm hai sáu tuổi nhưng đã hơn ba mươi, chỉ vì công phu đã luyện đến đỉnh phong, Ở trong mắt nàng Vương Siêu bất quá chỉ là một đứa nhóc. Sao nhẫn nhịn được sự vũ nhục này.
Vương Siêu thượng bắt hạ đâm nhanh như chóp, cao thủ hóa kình cũng khó ngăn cản nhưng Nghiêm Nghiêm Nghi là nhản vật nào? huấn luyện viên võ thuật đệ nhất Trường Phong, hơn nữa năm đó cùng học nghệ với Đường Tử Trần, toàn thế giới đến đỉnh phong không vượt quá hai mươi người.
Mặc dù bị chọc giận nhưng trong nháy mắt. Nghiêm Nghiêm Nghi nghiêng người một chút, thân bước sang phái một bước. chân quét ngang mặt đất. thân thể xoay tròn nửa vòng, trong nháy mắt liền di chuyển hơn năm sáu thước, hoàn toàn thoát khỏi phạm vi công kích của Vương Siêu.
"Phi, Vân, Diêu, Hoảng, Toàn. Ngũ pháp hợp nhất chính là ngũ tinh liên châu?" Vương Siêu thấy đổi phương đi động thì kinh ngạc, thán pháp vừa rồi chính là Tiết môn Hình Ý Độc Sang trong Ngũ tinh liên châu.
Đây là môn tuyệt học uy chấn của Tiết Điên năm xưa, Có điều tuy là tuyệt học nhưng không thần bí. Năm đó Tiết Điên xuất bản sách. không hề giữ lại một chút công phu nào của mình. Chỉ cần là cao thủ có tâm có thể tự học thành tài.
Đem công phu của mình đi xuất bản, để cho mọi người đều có thể học tập, không cất giấu một điểm nào. Tấm lòng bậc này chỉ có thể là một người vô cùng yêu nước. mong muốn đất nước cường thịnh mới có thể có được.
Nghiêm Nghiêm Nghi vận dụng thân pháp Ngũ tinh liên châu thoát hiểm nhưng Vương Siêu sao có thể buông tha cho nàng?
Vương Siêu dậm cước lay động xoay tròn, hai chân di động như đang đạp mây cưỡi gió, dĩ nhiên là cũng vận dụng Ngũ tinh liên châu!
Ngũ tinh liên châu của hắn còn nhanh hơn Nghiêm Nghiêm Nghi!
Vương Siêu tiếp tục xuất chỉêu "Độc xà xuất động hướng xuống công kích hạ thân Nghiêm Nghiêm Nhi. Tiếp tục chơi tâm lý chỉến, muốn hoàn toàn chọc giận đối phương! Nếu không với thán pháp mau lẹ kia sẽ phải kéo dài thời gian chỉến đấu.
Nếu đối phương là Ba Lập Minh, lấy cứng đối cứng sẽ phân thắng bại rất nhanh, đấu pháp của Nghiêm Nghiêm Nghi là né tránh kéo dài thời gian, khăng định muốn phân thắng bại thì không phải một chốc lát.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Minh Huệ
Xẹt xẹt xẹt xẹt! Vương Siêu tay lộ ra, ngón giữa cùng ngón trỏ đẩy ra, giống như đại mãng chụp mồi phóng ra từ cho tối. The công không hung hãn nhưng tay lay động uốn lượn. bao lấy từng tấc hạ thân Nghiêm Nghiêm Nghi.
Nhất là hắn sử dụng Ngũ Tinh Liên Châu kết hợp, thân pháp như tia chóp phóng ra, xa luân xoay tròn đại kỳ lay động, đem phi, vân, diệu. hoảng, toàn. Toàn bộ tinh túy ngũ pháp xuất ra.
Chỉêu thứ hai "Độc Xà Xuất Động" ra tay, Nghiêm Nghiêm Nghi chỉ cảm thấy ở phía dưới hạ thân của mình nổi lên một trận tê dại run rẩy, đỏ chính là sự mẫn cảm của cao thủ trước khi bị người tập kích, không đến một giây đồng hồ. Vương Siêu giống như là có ba tay, một tay bắt ngực, hai tay đâm âm, ra tay một cách hạ lưu xấu xa!
Tên súc sinh này quả thực là vô sỉ đến cực điểm! Lửa giận Nghiêm Nghiêm Nghi trong lòng không ngừng bùng phát, mặc dù biết hắn xuất ra chỉêu thức hạ lưu mục đích là chọc giận nàng nhưng gặp phải loại công kích này nàng sao còn nhẫn nại được?
Không phải là nàng không bình tĩnh hay tu dưỡng không đủ. mà với địa vị cùng thân phận của nàng, cho đến bây giờ cũng chưa từng gặp phải vũ nhục trắng trợn đến như vậy. Giống như một người bị một con chó cắn phải. mặc dù không thể quay lại cắn nó nhưng nhất định phải xuất ra gậy đánh chết.
Vương Siêu lại sử dụng tâm lý chỉến! Một người có quyền pháp cao minh trong lúc phân thắng bại, cũng chính là một tông sư sử dụng tâm lý chỉến.
Mặc dù không biết Nghiêm Nghiêm Nghi quan tâm đến cái gì nhưng Vương Siêu cũng biết biện pháp tốt nhất để chọc giận đàn bà. Tự nhiên là phải hạ lưu xấu xa.
Trên thế giới này chỉ cần là người, trong tâm hồn không thể nào không có sự sơ hở, dù là tông sư võ thuật gia cũng là người chứ không phải thần tiên. Ngay cả Vương Siêu tu dưỡng đến như thế còn quan tâm đến rất nhiều chuyên.
Nêu là lôi đài tỷ võ thì khác nhưng bây giờ đối phương bất nhân, vậy đừng trách ta bất nghĩa.
Thân hình Nghiêm Nghiêm Nghi chợt lóe lên, cước hoàng đạp hai bước, hai lần di chuyển né tránh chiêu thức Độc Xà Xuất Động, "Tinh chỉ như đao. nhất vân khí huyết", trong nháy mắt, tám đầu ngón tay tả hữu giống như mũi tên bay cùng mũi kiếm đâm về phía trước. Thượng thì đánh vai của Vương Siêu, hạ thì đánh phẩn dưới bụng của Vương Siêu.
Nga mi Truy phong đoản!
Đồng nhân đả huyệt thủ!
Nghiêm Nghiêm Nghi giống như một trận gió quét qua bên người, đánh tới những huyệt vị trọng yếu. Thủ pháp cực nhanh, chỉ nhìn thấy những tàn ảnh của một loạt chỉêu thức liên tiếp, đương nhiên mắt người thường thì không thể nhận biết chân ảnh.
Vương Siêu liên tục xuất ra hai lần chỉêu thức hạ lưu "Độc Xà Xuất Động" không trúng. Đối mặt với phản kích của Nghiêm Nghiêm Nghi thì không chút chần chờ. trong nháy mắt vai hơi nhích qua, thân người hơi nghiêng né tránh hai chỉêu thức công kích kia. Hướng tới Nghiêm Nghiêm Nghi bước lên từng bước, cánh tay lại duỗi dài ra tạo thành ưng trảo. hướng cái mông co dãn của Ngiêm Nghiêm Nghi mà vỗ tới.
"Ha ha, hảo kiểu đồn, cảm giác tay thật là tốt".
Vương Siêu lúc ra tay, trong cổ họng thở ra một hơi hợp với quyền, xuất ra liên tiếp những thanh âm giống như một tên côn đồ, trước mỹ nữ tục tĩu hèn mọn một cách đâm đãng.
Lấy thính lực của Nghiêm Nghiêm Nghi. tự nhiên nghe được rõ ràng. Vẻ mặt nàng càng ngày càng lạnh băng như băng tuyết ngàn năm! Lấy cước bộ di chuyển, chuyển chưởng phiên chui, thật thật hư hư. Kiều đồn lòe lòe tránh thoát được ma trảo của Vương Siêu.
Vương Siêu lý nào lại buông tha. xoát xoài xoài xoài, bước lên những bước rất nhỏ; thân thể cũng thừa đó mà di động.
Vương Siêu không động thủ cước mà lấy bụng dưới hướng qua. các đường gân bụng nổi lên. Dạ dày phát lực, bụng dưới hợp với hạ thân đưa lên. nhất thức "Thiết Ngưu Canh Địa" đánh qua bụng dưới Nghiêm Nghiêm Nghi.
Quyền pháp đến cảnh giới như Vương Siêu toàn thân đều là nắm đấm, nhưng bụng đánh, vai đánh, eo đánh, chính là "Thiết Ngưu Canh Địa" vốn cũng không có gì, nhưng đối tượng là Nghiêm Nghiêm Nghi nên tư vị có chút vi diệu.
Một nam nhân nhếch bụng mang theo hạ thân, hướng bụng của một người đàn bà tiến đến, động tác đó tượng trưng cho việc gì? Có bao nhiêu hèn mọn. Tin tưởng tất cả đều rõ ràng.
Nhất là toàn thân Vương Siêu... trên mặt vẫn mang theo nụ cười dâm đãng. trong miệng thở ra nói: "Nghiêm tiểu thư! cô sẽ không tiếp tục tránh né chứ. Cô không phái muốn xem đứa nhóc ta có phải là đại nam nhản sao chứ, bây giờ ta cho cô cơ hội, sao cô lại không tiếp chỉêu?"
"Súc sinh, hôm nay ngươi rơi vào tay ta thì sẽ biết cái gì là sống không bằng chết. Ta, Phát,Thệ".
Nghiêm Nghiêm Nghi mở miệng, ba chữ cuối cùng đều nhấn mạnh. Có thể thấy nàng thật sự đã nổi giận đến cực điểm. Vương Siêu giao thủ cùng nàng đã mấy hiệp, hai tay không cách người nàng quá xa, ngôn ngữ hèn mọn hạ lưu vô sỉ, cuối cùng ngay cả " Thiết Ngưu Canh Địa" bụng dưới cũng đánh tới, vũ nhục như vậy là Phật Tỏ Quan Âm cũng phải nộ ba phần hỏa khí, huống chỉ là nàng.
Nếu là một tên côn đồ thì chỉ một cái tát Nghiêm Nghiêm cũng đưa hắn đi chầu ông bà, nhưng bây giờ lại là Vương Siêu. Nghiêm Nghiêm Nghi đánh không chết được. trong tâm lý uất ức cỡ nào.
Khi trước tuy biết Vương Siêu rất lợi hại nhưng là Nghiêm Nghiêm Nghi cho rằng cùng võ công của nàng không kém hơn. Chỉ là một đứa nhóc có thể đạt đến trình độ nào? Một mình nàng cũng có thể áp chế chứ chưa nói có người giúp đỡ.
Ai biết vừa động tay động chân, nàng lập tức cảm giác quyền pháp của Vương Siêu rất cao. không dám chắc có thể thu thập hắn.
Đột nhiên thé công của nàng biến đổi, không bỏ chạy mà là khởi động tư thế, giơ hai cánh tay chuyển động phía sau lưng. xương thịt ở sau lưng như hai cánh chim giãn ra, hai tay nắm thành quyền, thân như sáp hoa. Biến hóa thành trảo đánh tới khuôn mặt Vương Siêu, là dùng " giảo hoa pháo chủy" đánh trực diện!
" giảo hoa pháo chủy" là tuyệt chỉêu phát kình của minh quyền nội gia, eo bụng như hình xoắn ốc, than theer như bình cắm hoa. Động kình phát ra cuồng phong xé không tiến đến.
Chính là ngươi bức ta, phong lôi giảo pháo phách quái thủ!
Nghiêm Nghiêm Nghi đã hoàn toàn bị chọc giận. Nàng vừa rồi xoay tròn trốn né, giờ đây thay đồi, trước mặt ngạnh kháng!
Bát quá nàng cũng là người có tâm kế, trước khi đánh nhau đã phát ra tin tức, gọi người của mình đến! Bây giờ nàng cảm giác được những tiếng bước chán trầm ổn nhưng nhanh chóng phát ra.
Tiếng bước chân này rõ ràng là cao thủ gần nơi này!
Khi trước nàng đã cho ba mươi lăm thủ hạ đã phân bố ở bốn phía. Đương nhiên cao thủ này không phải là ai khác, chính là Triệu Quang Vinh. Nàng tin tưởng rằng cho dù võ công Vương Siêu cao tới đâu. Nếu nàng cùng Triệu Quang Vinh liên thủ sẽ không thể chống cự, ba mươi lăm người kia chỉ là đề phòng vạn nhất.
Lúc này nàng khẳng định Triệu Quang Vinh đang đến. Như vậy còn cố kỵ gì nữa? Tự nhiên là lấy cứng đối cứng. muốn xem Vương Siêu rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại?
Nàng không tin đều là tuyệt đinh cao thủ, Vương Siêu lại mạnh hơn nàng nhiều!
"Tới đi!"
Vừa thấy Nghiêm Nghiêm Nghi thay đồi phong cách, lấy Giảo Hoa Pháo Chủy tấn công, khí thế Vương Siêu đột nhiên biển đối, ngẩng đầu lên, một đợt khí truyền khắp xương sống xương cốt toàn Thán đều đột khởi to ra, toàn thân nhất thời bành trướng. Cả người bạt cốt thân cân, khí huyết bành trương, cao lên khoảng hai thước, uy phong lẫm liệt ngạo nghễ chúng sanh!
Song chưởng vận động. nhìn động tác nhanh và mạnh hơn trước, Vương Siêu cước đạp chữ bát. bên trong toàn thán chấn động, đối chưởng đánh đến.
Đại Triển Ti! Tuyệt chiêu trong Đường Môn Bát Quái tam thức.
Nghiêm Nghiêm Nghi thầm kinh hãi, nàng vạn vạn lần không ngờ, Vương Siêu đột nhiên phát kính trong lúc này, giống như thay đổi thành một người khác. Vừa rồi hèn mọn hạ lưu mà giờ đay toàn thân tràn đầy khí thế lực lượng chính khí.
Vương Siêu thi triển Đại Triển Ti vận khí đột cân cốt nhục. bạc thân gân cốt (Phỏng to thu nhỏ thản thể) trong phút chốc, chiều cao trên dưới thước tám biến thành một người cao tầm hai thước, toàn thân xanh đen, uy phong lầm liệt như thái sơn, Thực rất giống với quỷ thẩn!
Chỉ có quỷ thần mới có biến hóa như thế này.!
"Người này toàn thân có phải là bọt biển hay không ? Sao lại lúc bành trướng lại lớn như vậy?" Trong phút chốc Nghiêm Nghiêm Nghi chỉ có duy nhất mỗi ý nghĩ kỳ quái đó.
Trong quyền thuật, sung huyết bạc cốt, thân cân là có thật. nhưng không thể phát kình một chút mà mạnh đến như vậy, trừ khi toàn thân đều là bọt biển. Nghiêm Nghiêm Nghi là tuyệt đỉnh cao thủ, nhưng không thể nào giải thích được một Vương Siêu đã phá tan hư không, đạt đến cảnh giới của thần.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Minh Huệ
Vận khí trong quyền pháp. ý nói chính là bạt cốt thân cân, khí huyết bành trướng, mục đích duy nhất chỉ có một, là làm cho thân thể khí lực sưng mãn đánh lâu dài, bộc phát lực mãnh liệt. Mỗi tấc bành trướng, mỗi tấc mạnh mẽ, trong hoàn cảnh hung hiểm chính là chân lý tung hoành bốn biển, vô luận là tông sư hay tiểu quyền cước. người bình thường ai mả không thích.
Lúc này Nghiêm Nghiêm Nghi bắt đầu đấu quyền cước Vương Siêu đấu quyền cước.
Nàng rất lạnh lùng đồng thời phi thường tự tin cùng tự tôn. Chính là tính cách đến chết không đổi mỗi võ thuật gia.
Mặc dù Nghiêm Nghiêm Nghi tự tin bằng thân pháp mau lẹ của mình, trong thiên hạ sẽ không ai hơn được. Chính là bí truyền Nga My truy phong đoản. Truy phong đoản. hai chữ truy phong đã cho thấy thân pháp trọng yếu đến thế nào.
Nhưng Nghiêm nghiêm Nghi đối với quyền cước của mình cũng vo cùng tự tin. Võ công đạt đến tụ đan. quyền pháp muốn xuất thì xuất muốn thu thì thu, nàng tự tin thực lực tuyệt không thua Vương Siêu bao nhiêu, Giảo Hoa Pháo Chủy lúc nàng thi triển trong vòng một giây đánh vào chín huyệt đạo của đối phương, cứng đối cứng? ai sợ ai?
Lúc này Vương Siêu, toàn thân vận khí bành trướng trở thành người cao nhất ngưỡng như Diêu Minh, so với Thái Sâm thì cường tráng hơn nhiều, phát huy đến cực hạn thản thể cùng lực lượng!
"Không nên liều mạng!"
Một thanh âm tại cửa vang tới, theo sau cánh cửa bằng gỗ đã bị người đánh bay. mang theo một trận gió ào đến, là Triệu Quang Vinh muốn xông lên cùng Nghiêm Nghiêm Nghi liên thủ giáp công Vương Siêu!
Trong phòng một đại hấn to lớn, cánh tay vạm vỡ xuất ra thiết quyền đánh tới một cô gái nhỏ bé.
Không khí trong phòng lúc Vương Siêu thi triển Đại Triển Ti mãnh liệt dao động, Triệu Quang Vinh xông đến thì cứng đờ cả người, thân thể có chút không yên, giống như là xông vào một nguồn nước chảy ngầm trên đại đương!
Ánh mắt Triệu Quang Vinh cũng nhạy cảm đến cực điểm. thấy Nghiêm Nghiêm Nghi ở trước mắt, trong sát na cự linh đại hán xuất quyền, sinh ra trận cuồng phong bạo vũ thành một đường thảng tiến đến, mang theo nhưng âm bạo rít gào, giống như một lượng lớn vẫn thạch sao băng rơi từ trên trời xuống.
Bản năng của cao thủ trong nháy mắt cho hắn biết, một quyền này bất luận kẻ nào cũng không thể liều mạng, đây là lực lượng đã nằm ngoài sức của con người.
Hắn vội hạ hô lên cảnh cáo Nghiêm Nghiêm Nghi. Mặc dù biết trước mắt linh thần này chính là Vương Siêu, Cảm giác vừa sợ vừa giận.
Nghiêm Nghiêm Nghi cũng là tuyệt đinh cao thủ, lúc Vương Siêu vận khí xuất quyền, nàng đã cảm giác được tính mạng đang nguy hiểm.
Mặc dù không muốn nhưng Nghiêm Nghiêm Nghi không thừa nhận cũng không được, đứa trẻ trong mắt nàng, chân truyền quyền pháp của Đường Tử Trần, còn cao hơn nàng một bậc. Cảnh giới mà nàng không thể đạt đến.
Cao thủ rất mẫn cảm, với nguy hiểm đều có hành động né tránh, là Trường Phong đệ nhất chính ủy kiêm huấn luyện viên, người đàn bà này trong nháy mắt đã lựa chọn chính xác.
Thực lực chính thức của tụ đan tuyệt đỉnh cao thủ, trong nháy mắt trên người nàng hoàn toàn bộc phát ra.
Giảo Hoa Pháo Chủy xuất ra chỉ còn cách Đại Triển Ti của Vương Siêu cách khoảng một tấc thì quay lại, đồng thời bả vai bộc phát lực lượng mạnh nhất. phát ra phanh phanh, giống như thanh âm cua hai luồng khí va chạm vào nhau.
Nghiêm Nghiêm Nghi ngạnh kháng đem Giảo Hoa Pháo Chủy thu về, hơn nữa nàng nương khi thu quyền bắn ngược thân thể. Mượn phản lực giống như lúc pháo đạn bắn ra di chuyển thật nhanh phía sau.
Mũi chân thoáng chạm đất. thản thể không ngừng uốn lượn, giống như đuôi rắn đang di chuyển.
"Kim xà bàn thân pháp?"
Thán pháp Nghiêm Nghiêm Nghi rất giống Kim Xà Luận trong Long Xà Hợp Kích. Tay là phong bế, thân là Kim Xà Bàn.
Không biết có phải là thân pháp trong Truy Phong Đoản hay không nhưng Vương Siêu không chút kinh ngạc. Long Xà Hợp Kích là Đường Tử Trần tổng hợp tinh hoa từ trăm bộ quyền pháp chuyển thành chỉêu pháp. Nếu Nghiêm Nghiêm Nghi là địch nhân của Đường Tử Trần, không chừng chỉêu thức Kim Xà Luận là tham khảo từ Truy Phong Đoản.
Khi tránh thoát, Nghiêm Nghiêm Nghi vô cùng căng thẳng. Tưởng tượng lại nếu đối quyền cùng hai cánh tay gân guốc chi chít mạch máu xanh đen kia, Chắc chắn tay nàng đã bị phế. Trong 0.3 giây, nàng bày ra các động tác hai tay thành quyền, uống cong lưng, thắt lưng hơi nghiêng tạo thành một bộ đáng giống như đang ngồi vừng chãi như núi.
Đây là quyền pháp của Nghiêm Nghiêm Nghi, là tổ hợp quyền "Tọa Kim Loan" Hình Ý quyền "Bão Đan Tọa Khố" Thái cực quyền "Vô cực" cùng phát ra, tên là "Thường Sơn Xà Trận''.
Nếu là cao thủ bình thường đối mặt với hình thế to lớn của Vương Siêu thì tâm thần đã sớm suy sụp. Nghiêm Nghiêm Nghi lại có thể bày ra quyền pháp ứng phó. tinh thần không chút hoảng hốt, chỉ dựa vào **** này đã là tuyệt đinh cao thủ.
Khi nàng khởi động quyền pháp chuẩn bị ứng phó với thế tiến công kinh thiên động địa kia, áp lực tinh thần tự nhiên biến mất khiến tâm lý của nàng thở ra nhẹ nhôm.
Bởi vì Vương Siêu không thừa thế mà tiến công mà giống như một đại long, xoay người lại từng bước từng bước bước đi! Quyền trực tiếp giáng xuống, thế thái sơn áp đinh hướng đến đầu của Triệu Quang Vinh đánh tới.
Có thể tưởng tượng ra, ngươi đang ở thế hạ phong, toàn bộ tinh thần chăm chú đối phó với địch nhân, địch nhản đột nhiên lại biến mất, áp lực thoáng cái không còn thì ngươi buông lỏng tới cỡ nào chứ.
Tinh thần một khi trút được gánh nặng, khí thần tất nhiên sẽ thư gián rất nhiều. Tinh, khí, thần ba cái đều có liên hệ qua lại mật thiết đến nhau.
Cho nên trong sát na Nghiêm Nghiêm Nghi thả lỏng. Khí lực cũng sử đụng không được, chỉ có thể trơ mắt nhìn thân ảnh thật lớn như thần long của Vương Siêu quét đến bên người Triệu Quang Vinh nào không thể giúp được chút nào.
Liên tiếp những biến hóa trong vài nháy mắt. Vương Siêu giương đông kích tây thành thạo đến cực điểm! Vũ nhục Nghiêm Nghiêm Nghi, khiến đối phương nôi giận liều mạng. sau đó bộc phát thực lực, nhất kích chỉếm thế thượng phong, trong lúc Nghiêm Nghiêm Nghi bộc phát toàn lực ứng phó thì hắn đột nhiên chuyển mục tiêu, trực tiếp bắn đến Triệu Quang Vinh.
Việc này đã phá hỏng hoàn toàn ý định liên thủ của hai người.
Vương Siêu chính là biết vận dụng sự khác biệt về thời gian và tâm lí!
Nếu vừa rồi tấn công Nghiêm Nghiêm Nghi, nàng này thân pháp rất tốt, với hai quyền ba cước của hắn thì chưa thể đánh gục được nàng. Khi đó Triệu Quang Vinh tất nhiên sẽ chạy đến liên thủ.
Song quyền nân địch tứ thủ! Hai tuyệt đinh cao thủ liên hợp công kích, khảng định Vương Siêu sẽ lâm vào khổ chỉến.
Như vậy kết quả chỉ còn chờ bị giam giữ. Bởi đối phương vãn còn ba mươi lăm bộ đội tinh anh.
Lấy lý luận lực lượng Lưu Mộc Bạch. Triệu Quang Vinh là bảy mã lực. Nghiêm Nghiêm Nghi là tám mã lực, Vương Siêu là mười mã lực. Vậy Triệu Nghiêm hai người liên thủ công kích, khẳng định sẽ vượt qua hắn.
Chỉ tiếc võ thuật không phải chỉ dựa vào mỗi lực lượng mà bao hàm kinh nghiệm, tâm lý, địa điểm, thời gian, rất nhiều nhân tó tổ hợp thành.
Triệu Quang Vinh vừa tiến vào, Vương Siêu đương nhiên cũng cảm nhận được. Tự nhiên xuất ra đấu pháp như vậy. Nghiêm Nghiêm Nghi muốn bắt hắn là không có khả năng.
Triệu Quang Vinh lâm vào nguy cơ nguy hiềm chưa từng có, một kích này của Vương Siêu có tên gọi là "Đại long hồi thủ", quyền cước khí thể ngất trời, thân thể cao hai thước phách không đánh tới.
Tốc độ cực nhanh như gió xẹt qua, một trận kình phong cuốn theo, trong quỹ đạo hai thước cơ hồ có thể bổ người ra. Khí lực cực hạn đấm tới, không khí vụt qua bộc phát ra những thanh âm chói tai hung mãnh giống như tiếng còi xe lửa.
Mặc dù Triệu Quang Vinh đã chuẩn bị tâm lý để nghênh chỉến, nhưng đối mặt với công kích này hắn không dám tin tưởng bản thân.
Hét lớn một tiếng, ra tư thế Tọa Kim Loan Trường Quyền, hai tay hóa thành trảo, cước bộ bộc phát một chỉêu "Nã ưng tróc thố ngạnh khai cung" đánh qua Vương Siêu.
Triệu Quang Vinh Tọa Kim Loan đứng vững thì hai thớt ngựa kéo vẫn bất động, nhưng bây giờ, lực lượng Vương Siêu đánh tới nào chỉ là hai thớt ngựa kéo mà là một đầu xe lửa.
Cho nên quyền của hai người đối nhau. Triệu Quang Vinh mượn lực cấp tốc lui về phía sau.
Oanh oanh đùng! Ngay sau đó trên vách tường nơi Vương Siêu xông đến tạo ra một lổ hổng lớn. đất đá tro bụi xuất hiện dày đặc.
Ngay sau đó tiếng thét chói tai vang lên, thì ra hai người trực tiếp đánh vỡ bức tường phía sau. tới một căn hộ của nhà đối diện.
Nghĩ mà xem, ngươi đang ở trong nhà. đột nhiên vách tường thủng một chỗ lớn, cát bụi bay toán loạn. sau đó lại vọt vào hai người xa lạ có có thét lên chói tai hay không?
Nghiêm Nghiêm Nghi hít một ngụm khí lạnh. thấy Vương Siêu bám trụ Triệu Quang Vinh xông ra ngoài cũng lập tức theo sát ra sau, lập tức nhìn thấy một màn hai người đánh vỡ vách tường nhà người khác.
Thần kinh Nghiêm Nghiêm Nghi rất tốt nhưng nhìn thấy một màn này trở nên chết lặng, Lúc này Vương Siêu đã khỏi phục thể hình bình thường, nhảy qua một cửa sổ. Mà Triệu Quang Vinh nằm ở bên cạnh đống gạch nát. toàn thân đều thâm tím, trên đầu máu không ngừng chảy hôn mê bất tinh, không biết là đã chết hay chưa.
Nghiêm Nghiêm Nghi bước nhanh hai ba bước tới bên cạnh cửa sổ, nhìn về phía trước chỉ thấy Vương Siêu giống như một con khỉ, khi chạm xuống mặt đất thì đầu quay lại. thanh âm truyền đến: "Cường long bất áp địa đầu xà, Bắc Kinh này là cô làm chủ, Nghiêm muội muội, chờ sau này cô xuất quốc. ta sẽ cho cô biết cái gì gọi là nam nhân. Chỉến trường ờ nơi này cô hay lo liệu đi. Ta không phụng bồi nữa".
Vương Siêu thanh âm truyền đến. người vừa chạm xuống đất thì nhanh như chóp giật, lao nhanh vào khắp các ngõ ngách, không thấy bóng dáng.
"Truy đuổi bắt hắn, nhát định phải bắt được người này" Nghiêm Nghiêm Nghi nghe thanh âm Vương Siêu từ xa vang đến, trên mặt vô cùng căm tức phát ra mệnh lệnh. Trong lòng không khỏi nổi lên một trận khổ sở: "Tên Vương Siêu này rốt cuộc là thần thánh phương nào, hai đại cao thủ chúng ta bắt hắn. Không ngờ lại có kết cục như vậy".
Nàng cũng không đuổi theo, việc quan trọng hơn bây giờ là sao thu thập hậu quả trước mắt này.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Minh Huệ