Chương 461: Ba ba! Có thể đệm một khúc nhạc cho con không?
-Ba ba?
Bởi vì chịu ảnh hưởng của điện ảnh kiếp trước, trong đầu Cao Lôi Hoa chồng chéo nhưng suy nghĩ.
Đầu tiên, mình và Tĩnh Tâm đã yêu nhau. sinh ra một đứa nhỏ rất kháu khỉnh. Sau đó, vì một lý do nào đó. đứa con đó của mình giống hệt như mình năm đó. Xuyên thời gian! Đúng rồi! Là bước nhảy xuyên thời gian kỳ diệu! Nhưng đứa con đó không xuyên thời gian đến một thế giới khác. mà đến thời kì thần thoại xa xôi của thế giới này!
Tuy rằng trường hợp này rất ít xảy ra, nhưng dường như không phải không có khả năng.
- Cũng giống nàng ấy gọi ta là ba? Với ai? Cao Lôi Hoa nghĩ lại câu nói của Cửu U. Hỏi.
Ha ha, miệng Cửu U lộ ra vẻ cười đắc ý. Lúc này không chỉ tay trái của nàng mà cả cơ thể dần chuyển sang trong suốt.
- Không có cơ thể. linh hồn không thê tồn tại lâu dì Cửu U lẩm bầm nói. Người của Cửu U dựa vào phía sau. mũ rơi xuống lộ ra mái tóc dài đầy ưu sầu.
- Ta dựa.
Cao Lôi Hoa thầm cười đau khổ. Đối với mấy vụ con gái giả trai này. Cao Lôi Hoa gần như không có khả năng phán đoán.
Rõ ràng nếu là nam hay nữ là phải nhận ra ngay. thậm chí còn cỏ thể dựa vào rất nhiều đặc điểm để nhận ra. Nhưng theo quan niệm chủ quan. Cao Lôi Hoa vẫn cứ tuông Cửu U là con trai.
Lại là một cô gái giả trai nữa. Chẳng lẽ, trên thế giới này. trào lưu gái giả trai đang rất thịnh hành sao? Cao Lôi Hoa cười khổ.
Mắt của Cửu U đã nhắm lại. lúc này nàng không đủ sức nói thêm lời nào nữa. Một cách từ từ, hai chân và tay trái của Cửu U biến thành trong suốt.
Cao Lôi Hoa đưa tay muốn cứu nàng. nhưng không còn cách nào nữa rồi. về mặt linh hồn. Cao Lôi Hoa hoàn toàn không biết chút gì. Dù sao. lão Cao không phải là người vạn năng.
Nhìn Cửu U để lộ mái tóc đen nhánh của nàng. dường như Cao Lôi Hoa nghĩ ra điều gìđó.
Nhẹ nhàng đưa tay vén mái tóc dài che mặt Cửu U sang một bên, - Quả nhiên.Cao Lôi Hoa khẻ cười nhìn Mông Ti bên cạnh mình.
Sau khi vén mái tó cra thì hình dáng của Cửu U với hình dáng của Mộng Ti lúc nháy điệu nhảy chết chóc. Giống nhau như đúc.
- Ba ba. chị ấy đang biến mất?
Mộng Ti nắm chặt tay Cao Lôi Hoa. Cả người cô bé trốn sau lưng Cao Lôi Hoa. Dưòng như có chút sơ hãi.
Lẽ nào là do Cửu U?
Cao Lôi Hoa nhìn cơ thê đang dằn trong suốt của Cửu U nhìn chăm chú.
Tuy nhiên. Cao Lôi Hoa không hề chú ý đến mắt của Mộng Ti đã trở thành vô hồn. Một tay cầm tay Cao Lôi Hoa, tay kia nhẹ nhàng đưa về phía Cửu U đang nằm dưới đất.
Cao Lôi Hoa giật mình. dùng lực kéo Mộng Ti quay trở lại.
Tay của Mộng Ti giống như đang đưa vào mặt nước đang yên tĩnh. Đưa vào trong cơ thể Cửu U đang dần dần biến mất.
Nhưng cái kéo lại đó không thể kéo Mộng Ti lại. Ngược lại. tay Mộng Ti đã buông khỏi tay Cao Lôi Hoa, từ trong tay của Cao Lôi Hoa rơi xuống
Cơ thể của Mộng Ti nhanh chóng sát nhập cơ thể của Cửu U. Đồng thời. hai chân của Cửu U trong vô ý thức nháy vài bước đơn giản.
- Chết tiệt!
Cao Lôi Hoa tức giận nói.
Trên mặt đất. cơ thê của Cửu U hoàn toàn trờ nên trong suốt.
Ngaỵ sau đó, cơ thể trong suốt của Cửu U tan ra trong không trung và biến thành một bông hoa. Một đóa hoa thuần khiết, tòa ra mùi hắc ám. Đỏ là mùi của 'ma nhân'.
Còn Mộng Ti giờ đang nằm trong bông hoa đó, lơ lửng giừa không trung. Cơ thể cô bé bắt đầu kéo dài ra. hai khóa tử kim trên vai nhe nhàng lắc lư. Phát ra âm thanh trong trẻo. êm tai.
- Chét tiệt! Làm cái trò gì thế? Cao Lôi Hoa nghiến răng. mặc muốn con gái mình xảy ra chuyện ngoài ý muôn.
Cao Lôi Hoa nghiến răng, mặc dù không biết chuyện gì đang diễn ra. nhưng hắn không quan tâm Lấy hết lực dưới chân. cơ thể Cao Lôi Hoa giống như một con chim diều hâu, đưa dài cánh tay, hướng về Mộng Ti.
Nhưng đúng lúc tay của Cao Lôi Hoa sắp chạm vào người Mộng Ti thì Mộng Ti lại biến mất ngay trước mặt Cao Lôi Hoa.
I
Là tốc độ, Mộng Ti đã dựa vào tốc độ. Trong nháy mắt, thoát ra ngoài cánh tay của Cao Lôi Hoa, tránh sang một bên.
Cao Lôi Hoa nhíu mày. lộn một vòng trên không trung rồi rơi trên mặt đất, sau đó nhìn sang bên trái. Mà cùng lúc đó, cơ thể Mộng Ti dân biên thành người lớn.
Xích vàng trên vai cô bé vẫn như dải lụa đeo trên vai. một quân lụa mỏng được khoác trên cơ thể nàng. lộ ra dáng vẻ rất đẹp, đôi chân ngọc ngà thon và dài giẫm trên mặt đất. hiện lên một cảnh tượng vô cùng đẹp mắt. Mộng Ti của lúc này. pha lẫn vẻ đáng yêu. cũng có phần thanh nhã.
- Mộng Ti? Cửu U?
Cao Lôi Hoa đinh thần lại hỏi. Ngước nhìn lên trên, có thể thấy được hai con mắt của cô bé bây giỜ tuyệt đẹp như pha lê vậy. chúng sảng lấp lánh, thoáng hiện vẻ trí tuệ.
- Đêu đúng, cà hai đều đúng.
Nàng mở miệng, nhẹ nhàng nói. Âm thanh rất êm tai, mặc dù không êm tai như giọng của Tĩnh Tâm, nhưng cũng rất hiếm thấy.
- Chuyện này là sao? Có thể giải thích một chút không?
Giọng của Cao Lôi Hoa không có chút gì tức giận mà còn tò ra rất bình tĩnh.
- Linh hôn là Cửu U, thể xác là Mộng Ti. Nàng chuyền động tay mình. cố gắng giãi thích.
- Tiếp tục đi!
Cao Lôi Hoa nhíu mày, hắãn yêu câu một lời giải thích hợp lý.
- Nói ra. Rất phức tạp, ông nên biêt một chuyện nhiều năm về trước ta đã từng làm Ma vượng Satan Ám sống lại một lần.
Nàng gật đầu nói tiếp:
- Lúc đó ta vẫn chưa thu thập được đầy đủ bộ phận trên cơ thể Ma vương Satan Ám. nên ta dùng cơ thề cùa mình để phục hồi mạng sống cho Ma vương Satan Ám.
Cao Lôi Hoa gật đầu. chuyện này hắn đã từng nghe Lôi thần nói qua. Còn nhớ, lúc đó Lôi thần nói, Ma vương Satan Ám mà hắn đã gặp qua. không hoàn toàn là Ma vương Satan Ám.
Hơn nữa, là dựa vào cơ thể cùa một viên thần hắc ám đề sống lại.
- Sau đó, chúng ta đã sập vị Lôi thần trước. Nàng chỉ Cao Lôi Hoa
- Bại dưới Tài Quyết và Thần Phạt.
- Ma vương Satan Ám lần nữa bị chia ra, bị Lôi thần phong ấn một lần nữa. Còn cơ thể ta bị Lôi thần trước khóa chặt lại bằng phong ấn thần khí.
- Mộng Ti. chính là cơ thể của ngươi? Cao Lôi Hoa cau mày:
- Ngươi đang lợi dụng ta mang cơ thể của ngươi?
- Không. Không phải. Ta khẳng định là thân thể của ta. Nhưng nàng ẩy của hiện tại là một cơ thể hoàn toàn mới.
Nàng vội vàng lắc đầu, nói:
- Sức mạnh phong ấn của Lôi thần quá khủng khiếp- từ trước Tới nay ta không hề nghĩ có thể lấy lại được cơ thể, ít nhất trước khi Ma vương Satan Ám hồi phục ta cũng không hy vọng.
- Chính ta cũng không biết, cơ thể cùa ta, không ngờ đã được mây ngàn năm rối. Chính mình nảy ra một ý thức mới, chính là Mộng Ti.
À muốn biết. Nếu như không phải ngươi có ý muốn ta mang Mộng Ti đến. Vậy tại sao Mộng Ti khi lớn lên và 'Tiêu Kim Toa Nhi* lại giống nhau như đúc. Mắt Cao Lôi Hoa có chút sắc nhon.
- Điểm này có liên quan tới thần vị của ta. Thần vị cùa ta tên là Tinh nguỵệt nữ thần. Nàng cười và nói:
- Ta chi cằn qua một lần tiếp xúc với ai đó là có thê đọc được suy nghĩ người đó.
- Mộng Ti cũng kế thừa năng lực đó của ta. Khi đó. suy nghĩ của ngươi và Băng Sương Cự Long đều có liên quan đến một nhân vật, chính là bé gái tên 'Tiểu Kim Toa Nhi'. Xuất phát từ suy nghĩ muốn bảo vệ cơ thể mình nên Mộng Ti đà biến cơ thể mình thành hình hài của mót đứa trẻ.
- Vậy con người hiện tại của ngươi rốt cuộc là Mộng Ti hay Cửu U? Hay nói cách khác, ngươi để linh hồn của Mộng Ti đâu rồi?
Đây là điều Cao Lôi Hoa quan tâm.
- Không. Đó khôngphài là điều con muốn. Ba ba!
Nàng ấy, người không biết mình là Cửu U hay Mộng Ti. cúi đầu, có chút ngượng ngùng, gọi một tiếng:
- Con bây giờ. vừa là Cửu U vừa là Mộng Ti.
Cao Lôi Hoa nhìn nàng với ánh mắt đầy nghi ngờ. Lão Cao lúc đó nhất thời cũng không biết phái đối phó với cô gái này thế nào. Có chút đau đầu.
- Chuyện gì? Cao Lôi Hoa hỏi.
- Ba ba. đồ vật nhỏ kia của con, vẫn trong tay ba chứ? Nàng đưa ngón cái và ngón trỏ làm động tác mô tả.
- Ba ba! Con có chuyện này muốn hòi ba. Nàng ngượng ngùng hòi.
- Vật nhỏ? Cái ngươi nói là viên thịt nhỏ nhỏ hình cầu?
Cao Lôi Hoa nhớ ra đúng là trong nhẫn không gian của mình có một đồ vật như thế.
- Vâng vâng. Nàng gắng sức gật đầu.
- Vân còn, bây giờ ngươi có cần không? Cao Lôi Hoa hỏi.
- Không. Không cần.
Nàng vội vàng lắc đầu. sau đó cười một cách huyền bí
- Ba ba. vật nhỏ đó. ba nhất định phải giữ thật tốt.
- Điều này ta biết. Cao Lôi Hoa gật đầu.
- Cái đó. vân còn. ba.
Nghe thấy Cao Lôi Hoa nói là biết. đột nhiên nàng ép mình nhìn xuống đống người máy ờ dưới tầng một.
- Ba ba! Con muốn nhảy tặng ba một bài. Ba ba có thể đệm một khúc nhạc cho con được không?
Lời nói của nàng hàm chứa sự mong đợi
Chương 462: Tiên vũ khúc và điệu múa của Tinh Nguyệt!
-Đệm nhạc?
Cao Lôi Hoa xoay tròn Tài Quyết rồi cắm ra sau lưng, cười bối rối
Lúc này thần Zues, Tra Lý, Huyết sắc Minh Vương và Sâm Lâm Thụ yên đứng một bên vẫn đang theo dõi vở kịch kịch tính này
Không, không thể phải không?
Tay nàng nghịch vạt áo. Nàng vừa là Mộng Ti, vừa là Cửu U. Tình cảm của Mộng Ti giành cho Cao Lôi Hoa là tình cảm ba-con.. Trong đó, có lẽ lẫn tình cảm của người cấp dưới đôi với chủ nhân. Nhưng tình cảm của Cửu U giành cho Cao Lôi Hoa lại là một tình cảm khác. Hai tình cảm khác nhau lẫn lộn trong một cơ thể nên có phần kỳ quặc
Ừ, ha ha, không sao
Chẳng phải đã nói, ngươi vẫn là con gái ta sao
Cao Lôi Hoa phủi phủi cơ thể vốn không hè có bụi của mình, lộ ra vẻ mặt rất tươi cười dịu dàng. Mặc dù, co gái này xem ra không giống con gái hắn, nhưng điều đó có gì là quan trọng?
Nhưng ở đây hình như không có nhạc cụ
Cao Lôi Hoa nhìn xung quanh, tìm đồ gì có thể dùng được. sau đó ánh mắt hắn dừng lại trên người Sâm lâm Thụ Yêu
Thụ Yêu, ngươi lại đây một chút
Cao Lôi Hoa nhìn Thụ Yêu vẫy vẫy tay
Vâng, thưa chủ nhân
Mặc dù không mấy cam tâm, nhưng Thụ Yêu vẫn cố nén những giọt nước mắt sắp chảy ra trong vành mắt, từng bước tiến đến chỗ Cao Lôi Hoa. Dù sao, Sâm Lâm Thụ Yêu vẫn có một cảm giác bất an
Đợi Sâm Lâm Thụ Yêu lại gần. Cao Lôi Hoa đưa tay hái một mảng lá con từ trên người của Sâm Lâm Thụ Yêu xuống. Rồi nhẹ nhàng gảy gảy. Cao Lôi Hoa gật đầu tỏ vè hài lòng.
Thụ yêu đau méo miệng, cũng không dám kêu lên một tiếng.
- ừ, chất liệu không tồi. Đã rất lâu rồi ta không thử qua. không biết có còn thổi được không nữa.
Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng đưa mảnh lá lên môi, thổi một hơi.
-Hừ...—
Cao Lôi Hoa gật đầu hài lòng. Rỏi lại thổi thêm vài âm tiết nữa.Một âm thanh êm tai vang lên.
Trước kia, khi ở Trái Đát- Cao Lôi Hoa cũng thích hái một cọng cỏ ở bất cứ đâu hoặc một mảnh lá cây, thổi một bài cho bọn trẻ nhỏ. Lâu ngày, cũng luyện thành tài.
Một bên, theo tiếng sáo của Cao Lôi Hoa nàng khẽ bước mây bước trên mặt đất. Tưởng như hợp với bước chân Cao Lôi Hoa. Hai dây xích trên vai nàng như hai dải duy băng bay lên phất phới. Lúc này, nàng khiến Cao Lôi Hoa nghĩ đến 'thần tiên bay lượn' trong thần thoại Trung Quốc.
- Ha ha. A
Cao Lôi Hoa đang định thôi một ca khúc buồn não. Liền chuyển sang một khúc nhạc có tiết tấu vui nhộn.
( Tiên vũ khúc), đó là một khúc nhạc thuộc thời đại của Cao Lôi Hoa, một nhạc sĩ nổi tiếng khi nhìn thấy bức tranh thần tiên lượn bay, cảm hứng mà phổ nhạc thành khúc nhạc này. Đây được coi là một tác phẩm tuyệt vời. Đặc biệt là đoạn cuối tiên tử bay lên, làm người ta có cảm giác say đắm.
- Có thể bắt đầu rồi.
Cao Lôi Hoa giơ cao lá cây trong tay, thản nhiên nói với nàng.
Nàng sật đầu. Nàng kiềng ngón chân. thoải ra một chút để chuẩn bị cho tư thế múa.
Hít sâu. Ngón trỏ của Cao Lôi Hoa nhẹ gảy chiếc lá- nhẹ nhàng thôi khúc nhạc (tiên vũ khúc). Khúc đầu rất bình thản như dòng nước nhỏ chảy qua khe suối của non cao.
-Đinh! Đinh!
Chân nàng khẽ lay động nhưng không phải múa. Chi là khẽ lắng nghe khúc nhạc của Cao Lôi Hoa trước.
Khúc nhạc Cao Lôi Hoa thôi là một khúc nhạc nàng chưa từng nghe qua. cho nên cần thích ứng trước.
Nghe một khúc, nàng nhẹ đưa chân thoái ra, bắt kịp tiết tấu của Cao Lôi Hoa.
Âm nhạc là một thứ gì đó vô cùng kỳ diệu. bát luận là ở đâu, thời đại nào. nó cũng có thể kết nối người với người được. Chi cần anh dùng tâm để nghe, anh có thê cám nhận được khúc nhạc này như thế nào, đó có thể là một khúc nhạc mạnh mẽ như xông pha trên chiến trường; hay có thể là khúc nhạc dịu êm như dòng suối chảy róc rách.
-Đinh..
Tiếng chuông bắt đầu chính thức vang lên. Lên! Nhẹ nhàng nhấc chân lên là bước nhảy đặc thù của nàng. Đây là kiêu múa rất đẹp. Nàng làm người ta quên đi tất cả.
Am nhạc thanh nhã. dáng múa mộng ảo nhất thời làm mọi người lạc vào chốn tiên cành. Tất cả mọi người chìm vào hưởng thụ.
Trong khoảnh khấc này, không có ai trách móc Cao Lôi Hoa và nàng lãng phí thời gian. Cho dù ngay sau đó là ngày tận cùng thế giới, mọi người vẫn hy vọng có thê tiếp tục xem. tiếp tục xem. Quên hết tất cả, tiếp tục xem, tiếp tục nghe.
- Vậy là đã bao nhiêu năm trôi qua rồi.
Thần Zues hít một tiếng, bao gồm hàm ý cô đơn nhưng cũng có cả ý hài lòng:
- Thật không ngờ, đến thời khắc cuối cùng ta còn có may mắn được ngắm Tinh NguyệtCửu U múa, thật là không uổng phí chút nào.
Thời khác cuối cùng?
Thời khắc mà thần Zues nói là gì? Nhưng lúc này. không ai chú ý đến câu nói của thần Zues. Bởi tất cả sự chú ý của mọi người nơi đây đang dồn vào dáng người hấp dẫn màu đen đang múa trong sân kia.
Khúc nhạc ban đầu chậm dần. nhẹ nhàng, dần lên cao. Đó chính là cảnh tượng tiên nữ chuẩn bị bay lên.
Nàng hạ chân xuống cũng bắt đầu phối hợp. dần dần nhanh hơn. Hai khí chất. một mềm mại như không xương kết hợp với một dáng vẻ thuần khiết quyến rũ hoàn toàn khác biệt xuất hiện trong điệu múa của nàng.
Nhạc khúc từ nhẹ nhàng chậm rãi dần trở lên cao trào! Đó chính là đoạn tiên nữ bay lên.
Ào ào xôn xao! Nàng càng múa càng nhanh. Hai sợi xích trên vai nàng giống như múa cùng nàng. Khẽ rung động phía sau khi cơ thê nàng bước đi.
Đột nhiên, cơ thể nàng nhảy cao lên, hai sợi xích sau lưng nàng bay theo, phất phới theo chiều gió. Giống như thân tiên trong (tiên vũ khúc), bay lên!
Trong lúc này. Đến mắt Cạo Lôi Hoa cũng mờ đi vì dáng múa của nàng.
Hình dáng cùa vũ điệu kia trong mắt Cao Lôi Hoa trùng khít với hình dáng tiên nữ bay lên trong truyền thuyết.
Trong mắt Cao Lôi Hoa hai sợi xích vàng sau lưng nàng như hai dải lụa màu của tiên nữ trong truyền thuyết!
- Đó. chính là tiên nữ!
Cao Lôi Hoa có chút ngây người ra. hắn cũng ngưng thổi chiếc lá trong miệng.
Động tác múa này như tiên nữ bay về phía trước.
- Ba ba. nếu như mọi chuyện đã kết thúc. con xin gửi lại ba một Mộng Ti nguyên vẹn. Trong lúc múa. nàng cúi đầu xuống khẽ nói. Cuối cùng. nàng lao thẳng vào trong tầng một.
Trong đó là vô số người máy thủ hộ Gareth và một số lượng lớn ma thú.
- Điệu múa chết chóc!
Nàng khẽ quát một tiếng, vẫn là dáng múa duyên dáng khi trước, nhưng lại mang một cảm giác hoàn toàn khác. Điệu múa bây giờ, là điệu múa chết chóc.
Tiếp tục múa, múa đến không biết mệt mỏi. Giống như muốn múa đến tận cùng thế giới. Xoạt! Xoạt!
Khi nàng đang múa, người máy thủ hộ Gareth bên cạnh nàng như những cây lúa trên đồng. chờ người nông dân cầm lưỡi liềm cắt lúa thành từng bó. từng bó.
Sau khi rơi xuống đất, điểm yếu nhắt cùa người máy thủ hộ Gareth là cái cổ, đã bị chặt đứt, rơi lộc cộc trên mặt đất.
Cuối cùng; đôi mắt đỏ màu máu của người máy thủ hộ Gareth cũng khép dần lại.
Không chỉ người máy, mà nhưng con ma thú mạnh mẽ nhất dưới điệu múa độc nhát vô nhị cũng ngã xuống trong lặng lẽ.
Không lâu sau. quái vật người máy trong tầng một đà bị quét sạch một phần ba. Toàn bộ tầng một lập tức rộng hẳn ra.
Hơn nữa, nàng cũng đã bước tới cạnh cửa truyền tống lên tầng hai.
Cuối cùng, nàng quay đầu lại nhìn Cao Lôi Hoa.
Hiện ra trong mắt nàng là một Cao Lôi Hoa thản nhiên cười- rất bình tĩnh. cũng không có ý gì trách móc.
Cao Lôi Hoa đã sớm thoát khỏi mơ màng và tỉnh lại.
Nàng cắn môi dưới rồi quay đầu chui vào cửa truyền tống.
Cao Lôi Hoa cười nhìn nàng chui vào cửa truyền tống.
Thật lâu sau, nhừng người bị điệu múa mê hoặc mới tỉnh trở lại.
- Không ngờ lão già quê mùa như ta lại có dịp được xem Tinh nguyệt Cửu U múa. Thú thần Tra Lý nỡ nụ cười tươi:
- Đúng là bậc nhất quan vũ trong giới tinh không. Ngay cả Phụ thần cũng phải ngạc nhiên thán phục. Đúng với danh như thực!
- Chỉ đáng tiếc điệu múa này không phải vi chúng ta mà múa. Chúng ta chẳng qua nhờ phúc của người nào đó mới được xem. Thần Zues cười nói:
- Chúng ta chi may mắn đứng ngoài quan sát.
- Tinh nguyệt Cửu U đi rồi sao? Huyết Sắc Minh Vương dụi dụi mắt, lấy ra một ít dữ mắt:
- Nàng Tinh nguyệt này múa thật quyến rũ, ngay cả ta một người không hứng thú gì với múa hát cũng bị mê mẩn.
- Ư. nàng ấy vào rồi. chúng ta cũng vào thôi. úi.
Cao Lôi Hoa mĩm cười, hắn cũng không đđẻ bụng lời nói của thần Zues. Sau khi cười, Cao
Lôi Hoa nói:
- Tháp Babel thẳng tiến, chúng ta đã lãng phí quá nhiều thời gian rồi
Bên trong tháp Babel như thế nào, không ai biết. Ngay cả nhừng người đã vào trong cũng - không hề đề cập tới cảnh tượng trong tháp như thế nào. Chính vì vậy tháp Babel càng ngày càng trở nên huyền bí.
- Vào đi thôi. đừng để bằng hưu của chúng ta chờ lâu.
Cao Lôi Hoa sờ sờ chiếc nhẫn không gian cười. Đúng là chìa khóa vẫn nằm im trong chiếc nhẫn không gian đặc biệt này. Cứ cho là quân ma thú và quân 'ma nhân' đến trước đi. nhưng cũng đành phải ngoan ngoãn ở đó đợi ta.
-Nhưng thật sự những người máy thủ hộ Gareth ở tầng một này đúng là phiền toái.
Thú thần Tra Lý lấy chiếc búa trên lưng xuống, chỉ thẳng vào đám người máy Gareth nói.
- Khá khá. Thần thú, những chuyện nhỏ như thế này. ngươi không cần phải bận tâm. Ngươi đừng có quên đội ngũ chúng ta có vị đại nhân nào
- Ngươi thân là vua của chúng thần, phải có cách làm nhưng người máy này dừng lại chứ. Đừng nói với bọn ta là một vị vua cùa chúng thần như ông lại không có cách khống chế chúng nhé!
- Ha ha, mọi người yên tâm, nhừng người máy này được bố trí ở đây chẳng qua là để ngăn chặn nhưng loài cá tạp nham. mục đích đê ngăn chặn số lượng lớn người muốn vào tháp mà thôi.
Thần Zues dường như đã có chuẩn bị từ trước:
- Các ngươi cứ đi sau ta. Những người máy sẽ không làm hại các ngươi.
Khi thần Zues bước chân vào trong tầng một của tòa tháp. mắt của nhừng người máy lóe sáng lên. Sau đỏ, lại thẳng hàng phân nhau ra, để lộ ra một con đường để thần Zues đi qua.
- Chậc chậc. Quà là tài giòi. Cao Lôi Hoa vồ tay khen
- Hì hì. Thường thôi. Những người máy này khi lắp đặt. trong não đà được cài sẵn lệnh: tuyệt đối không tần công ta.
Thần Zues nói?
Sau khi người máy Gareth mỡ ra một con đường, cánh cửa màu xanh lam hình bán nguyệt hiện ra trước mắt mọi người.
- Bước vào cửa truyền tông là sẽ lên tầng thứ hai. Còn sau tầng thứ hai là ai thì ta không
rõ.
Thần Zues nói với mọi người:
- Vì vậy, khi bước vào, mọi người phải hết sức cẩn thận.
- Rõ. mọi người chú ý an toàn. Cao Lôi Hoa gật đầu.
- Ta sẽ đi trước.
Cao Lôi Hoa ôm chặt Cầu Cầu, là người đầu tiên bước vào cửa truyền tống. Theo sau là thần Zuess Tra Lý cùng với Huyết Sắc Minh Vương lần lượt bước vào.
Sâm Lâm Thụ Yêu lại hóa thành người, theo sau ba người kia.
Sau khi bước vào, hiện ra trước mất Cao Lôi Hoa là một cầu thang xoáy ốc lên trên. Hai
bên là bức tường kiên cố.
- Tốt lắm, người đủ rồi, nhớ chú ý cẩn thận. Đi thôi!
Cao Lôi Hoa sau khi nhìn thấy mọi người đều vào đủ hết, nói.
Sau khi đoàn người đi được một lúc, Sâm Lâm Thụ Yêu đột nhiên dừng lại.
- Chủ nhân. Hình như tôi nghe thấy tiếng gì đó. Sâm Lâm Thu Yêu nói.
Sâm Lâm Thụ Yêu vừa dứt lời, Cao Lôi Hoa chợt nghe thấy có tiêng lăn của một vật lớn. từ xa tới gần, đang đến gần mọi người.
- Cái gì vậy?
Huyết Sắc Minh Vương vểnh tai lắng nghe một lúc. nhưng nghe không ra đó là tiếng động gì.
- Theo như tiếng động này, cùng với mức độ chấn động của nền nhà, nếu ta đoán không nhằm thì đang cỏ một vật gì tương tự như một khối đá tròn. đang lăn về phía chúng ta. Mà lại chỉ có duy nhất một lối đi lên trên. đó là chiếc cầu thang này. Chúng ta không có cách nào né tránh.
Cao Lôi Hoa vuốt cằm nói.
Quả nhiên. Cao Lôi Hoa đã đoán không sai. Có một khôi đá tròn lớn rát nhanh đã xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
- Hừm.
Huyết Sắc Minh Vương mắng một tiếng:
- Việc này cử giao cho ta.
Nói xong, hắn vung đao lên. chạy nhanh về phía trước, huy đao. chém! Một đao đã làm khối đá to đó vỡ tan thành nhưng mảnh nhỏ.
Chém xong. Huyết sắc Minh Vương tạo một tư thế hết sức oai hùng.
- Minh vương, nếu muốn tạo dáng? ta khuyên ngươi đợi lát nữa hãy tạo. Một bên Tra Lý vuốt cằm, nói một cách nghiêm túc.
- Tại sao? Minh vương hỏi.
Vừa dứt lời, lại có thèm mấy khối đá lãn đến chồ Huyết sắc Minh Vương.
- Ta? Trời ạ!
Huyết Sắc Minh Vương mắng to một tiếng, tay vung đao
Sau khi Minh Vương chặt khối đá xong. Cao Lôi Hoa lại nhìn nó và suy nghĩ.
- Kỳ lạ! Vậy đám ma thủ đi trước chúng ta đã đi qua như thế nào?
Cao Lôi Hoa vuốt cằm, khối đá này là theo một đường rơi xuống, không lẽ nào trên đường đi chúng lại không gặp phải. Nếu chúng gặp phải. vậy tại sao khối đá vẫn còn nguyên hình dáng? Lẽ nào ma thủ có thê đi xuyên đá sao?
- Có lẽ. trận truyền tống này là luân phiên. Nơi truyền tống mà ma thú đi vào có lẽ khác với của chúng ta.
Một bên, thần Zues giải thích.
- Có lẽ vậy. thôi bỏ qua, không quan tâm đến chuyện này nữa. Chúng ta tiếp tục đi nào! Cao Lôi Hoa nói.
Sau khối đá lớn đó, không có thêm một cạm bẫy nào nữa.
Cao Lôi Hoa và đoàn người mất không ít thời gian, cuối cùng cũng đến được cuối cầu thang.
Hiện ra trước mất Cao Lôi Hoa và đám người là một cánh cửa lớn của một gian phòng. Cao Lôi Hoa đây thử, không ngờ lại mở ra một cách dễ dàng.
- Vào trong xem thử đi. Cao Lôi Hoa nói.
Sau đó. Cao Lôi Hoa đẩy hẳn cửa gian phòng ra.
Khi vừa mờ cửa giai phòng ra. đột nhiên có một tia sáng chói mắt khiến Cao Lôi Hoa híp mắt lại.
-Á!
Sau khi Cao Lôi Hoa nhìn thấy cảnh tượng bên trong-không tránh khói bàng hoàng kinh ngạc.
Vàng bạc chất thành núi, châu báu chất thành rừng. Có lẽ, đây là lần đầu tiên Cao Lôi Hoa tận mắt nhìn thấy nhiều vàng đến như vậy.
Sau khi vào phòng, là một không gian rộng lớn không gì sánh được. Trong không gian này. của cải chất thành từng đống. phát sáng như ánh hào quang mặt trời.
Của cải phát ra ánh sáng như ánh hào quang mặt trời!
Huyết Sắc Minh Vương và thần Zues theo sau, khi vào tới nơi thì không có một phản ứng
Chỉ có Sâm Lâm Thụ Yêu khi tiến vào. thoáng sửng sốt một chút. Trời ơi! Chưa bao giỜ con nhìn thấy nhiều tiền như thế!
- Có muốn không?
Đột nhiên, một giọng nói mờ ảo vang lên.
Cao Lôi Hoa và mọi người nhanh nhìn bốn phía.
-Có muốn nhưng của cải ở đây không? Giọng nói đó tiếp tục vang lên. Hỏi:
-Nơi đây chữa nhừng của cải lớn nhất thế giới, chi cần ngươi muốn thì nhừng tài sản ờ đây thuộc về ngươi. Ngươi muốn bao nhiêu, sẽ có bấy nhiêu. Có muốn không?
Giọng nói mang theo một hương vị mê hoặc, cám dỗ.
Đây như một dạng thôi miên. Những người đang vào kia, chi cần cỏ một chút lòng tham lam. thì lòng tham lam đó sẽ được nhân lên gấp bội.
- Sự mê hoặc của của cải? Nên đổi thành thử khác đi! Cao Lôi Hoa cười.
- Vậy ngươi muốn gì? Giọng nói đó tiếp tục hỏi:
- Ngươi muốn gì, ta hoàn toàn có thể cho ngươi. chẳng hạn như quyền lực!
-Bịch.
Một cây quyền trượng rơi trước mặt mọi người. Trên cây quyên trượng có đặt một vương miện tráng lệ.
- Đó là cái gì? Sâm Lâm Thu Yêu hòi.
- Quyền lực của thế giới. Giọng nói hư vô mờ ảo nói:
- Đây là đại diện của quyền lực. Chi cần nắm cây quyền trượng và đeo chiếc vương miện lên đầu, cả thế giới sè thuộc về ngươi!
- Thật tẻ nhạt quá!
Thần Zues cười khểnh một cái. Hẳn là vua của chúng thần, quyền lực với hắn mà nói chỉ là chuyện đáng cười.
- Thật tẻ nhạt, chủng ta đi!
Cao Lôi Hoa nói. Mấy người phía sau Cao Lôi Hoa khẽ cười. rồi đi theo sau Cao Lôi Hoa.
- Đợi đã! Các ngươi muốn gì? Ta hoàn toàn có thể đáp ứng! Mỹ nhân. quyền lực, địa vị, tiền bạc! Chi cần các ngươi nói ra! Giọng nói đó có phần sốt ruột.
Không để ý đến giọng nói đó, Cao Lôi Hoa và đoàn người tiếp tục đi.
Sâm Lâm Thụ Yêu tuy rằng lần đầu tiên nhìn thấy nhiều của cải như vậy, nhưng đối với hắn. mệnh lệnh của Cao Lôi Hoa là tất cả! Đành theo Cao Lôi Hoa bước ra khỏi cửa phòng.
Chi có điều, khi bước ra khói phòng, Sâm Lâm Thụ Yêu quay lại nhìn đống châu báu luyến tiếc.
Nhưng khi quay lại nhìn. đống châu báu đó đâu còn là đống châu báu ban đầu.
Chỉ thấy một đống ma thú đang điên cuồng gầm rống trong đó.
- Của ta. tất cả là của ta. Trong phòng; mấy con ma thú đang vật lộn. dường như tranh giành cái ai đó. Bên cạnh chúng là một đống xương đã khô cong.
Những con ma thú này do nảy sinh lòng tham với đống châu báu nên kết quả phát cuồng trong nơi vắng vẻ đó.
Một thời gian sau, nhưng bộ xương khô kia chính là kết quả của nhừng ma thú này.
- ực ực.
Sâm Lâm Thụ Yêu, nuốt mạnh nước miêng. Nếu như lúc nãy không phái đã đi theo Cao Lôi Hoa thì có lẽ một số nằm sau, hắn cũng biến thành cái cây khô không một giọt nước. Và bị con cháu khinh thường.
- Xem ra. ma thú đã đến sớm hon chúng ta một bước rồi! Cao Lôi Hoa quay đầu lại nhìn những con ma thú đó.
- Xem ra, tố chất của ma thú không cao. lại bị nhưng đồ vật nhỏ bé đó mê hoặc. chẳng làm nên trò trống gì!
Thần Zues nhìn nhừng con ma thú vẫn đang đắm chìm trong mộng đẹp. cười một cách khinh thường.
- Ha ha
Cao Lôi Hoa cười ha ha một tiếng, nhìn sơ qua một lượt toàn bộ gian phòng.
- A. đó là!
Cao Lôi Hoa một góc gian phòng, một hình ảnh lui ở góc tường thu hút sự chú ý.
Toàn bộ cơ thể bị che khuất bởi chiếc áo choàng- chỉ có gi đó màu đò phát ra. một đôicánh màu đỏ đang động đậy.
-Này!
Cao Lôi Hoa nhìn mà nổi lên dục vọng:
- Kia là gì?
- Hình như là Đại thống lĩnh ma thú. Thần Zues đứng một bên sau khi nhìn. nói.
- Chẳng lẽ, hắn bị tiền bạc châu báu mê hoặc?
Cao Lôi Hoa có cảm giác khó có thể tin. Người như vậy mà làm thống lĩnh? Uổng công mình coi hắn là đối thủ. Cao Lôi Hoa có chút thất vong. "
_ Thống trị thế giới. toàn bộ thế giới! Trong góc tường; Đại thống lĩnh ngẩng cao đầu hét to.
- Ta muốn cả thế giới, ta muốn có quyền thống trị cả thế giới! Ta muốn nó, muốn có nó. Ta muốn cỏ một cuộc sống bình yên cho tất cả ma thú.
Rồi ngửa đầu. rơi xuống. Đột nhiên, một dải tóc đỏ tươi buông xuống, lộ ra vẻ đẹp khuynh nước khuynh thành. Nàng dường như vẫn trong trạng thái mơ hồ.
- Là nữ?
Tra Lý sau khi nhìn xong khuôn mặt. cỏ chút kinh ngạc
Cao Lôi Hoa sau khi nhìn Đại thống lĩnh khe nói:
- Không. Là nam.
- Thực sự không ngờ.
Sau đó. Cao Lôi Hoa chuyển bước, quay người hướng vào trong gian phòng
- Cao Lôi Hoa, ngươi làm gi vậy? Thần thú Tra Lý vội la lên. nhưng bước chân của Cao Lôi Hoa đã vào trong gian phòng.
- Người trẻ tuồi, ngươi đã chửng kiến rồi. không nên quay lại. Giọng nói mơ hồ đó vang lên.
- Tôi muốn dẫn một người đi. Cao Lôi Hoa nhẹ giọng; nói.
- Đã vào đèn tháp Babel nên tuân thủ quy tắc ở đây. Ngươi quay lại đi! Giọng nói mơ hồ đó nói.
- Cút ngay!
Kỳ lạ, giọng nói đó đã thực sự dừng lại, không hề lên tiếng nữa.
- Cao Lôi Hoa. ngươi nhận ra hắn là ai không? Thần thú Tra Lý đứng đằng sau hỏi.
- Ta ttừng gặp mặt một lần. Cao Lôi Hoa đáp.
- Vậy lý do gì khiến ngươi phải cứu hắn? Thần thú Tra Lý buồn bực nói:
- Rõ ràng ngươi biết đó là Đại thống lĩnh ma thú, nếu bây giỜ ngươi cứu hắn. Đối với việc đi đến tháp Babel của chúng ta chỉ có hại, không có lợi!
- Đã từng gặp mặt một lần chỉ là một lý do. Ngoài ra, có lẽ, ta chi vì không muốn nhìn thấy bộ dạng điên cuồng này của hắn!
Cao Lôi Hoa thản nhiên nói. sau đó cũng không quay đầu lại và bước vào gian phòng.
Tất cả mọi người đều khổ cực cười lên một tiếng. Quy tắc của tháp Babel chính là quy tắc do thần Sáng Thế đặt ra, mà quy tắc do thần Sáng thế đặt ra là pháp tắc. Giờ Cao Lôi Hoa lại quay lại, bước vào gian phòng, là đã vi phạm pháp tắc. và sẽ bị trời phạt.
Quả nhiên, khi Cao Lôi Hoa vừa vào gian phòng: một cảm giác áp lực mạnh mẽ ập đến.
- Là Thiên kiếp!
Huyết Sắc Minh Vương cùng Thần thú Tra Lý kêu lên. nếu Cao Lôi Hoa phải bước vào gian phòng, nghênh đón Cao Lôi Hoa chính là Thiên kiếp!
Thiên kiếp, vào hay không vào?
Cao Lôi Hoa thở dài một tiếng, rồi quyết định chạy thẳng vào căn phòng. Nhưng, khi Cao Lôi Hoa bước vào, kỳ tích đã xảy ra.
Khi Cao Lôi Hoa vừa bước vào căn phòng, uy áp mạnh mẽ làm người ta sờn da đó cùng với Thiên kiếp trong nháy mắt đều hỏa thành hư vô.
Cao Lôi Hoa cũng cảm thấy kỳ lạ. Nhưng không nghĩ quá nhiều, tiếp tục tiến thẳng vào góc tường nơi Đại thổng lĩnh ma thú đang ờ đó.
Đại thống lĩnh ma thú. người mà Cao Lôi Hoa đã từng gặp mặt một lần. Khi đó là ở thần giới.
Với mái tóc đõ đầu, lại còn khuôn mặt đẹp hơn cả con gái nưa. Phi Lợi. người đàn ông đã từng làm Cao Lôi Hoa hiểu nhầm là con gái đó, chi vì theo đuổi quyền lực mà đã gia nhập vào ma ngục.
Chỉ là không ngờ, lân gặp này lại trong hoàn cành như vậy. Cao Lôi Hoa có chút cảm động.
=
- Kỳ lạ? Tại sao Thiên kiêp lại đột nhiên biến mất?
Ngoài căn phòng Thần thú Tra Lý cùng Huyết sắc Minh Vương nhìn vào trong phòng với ánh mắt đầy vẻ ngạc nhiên. Vừa rồi, căn phòng còn chứa đầy nguy hiểm, tại sao chi trong nháy mắt đã biến thành trời quang mây tạnh;
- Ta cũng không rõ. Thần Zues nói:
- Có lẽ. đây vốn chi để dọa người. Muôn cứu bạn. Tất nhiên là sẽ phải chết.
Lòng phái có suy nghĩ
Cao Lôi Hoa đến góc tường. Nhìn Phi Lợi đang nép mình.
– Tỉnh chưa?
Phi Lợi vuốt ve mái tóc đỏ của mình, hất chúng ra đằng sau. Khi Cao Lôi Hoa bước vào phòng; tính mơ mộng của sự mê hoặc bị phá vỡ. Phi Lợi cũng tỉnh trở lại.
Bên cạnh Phi Lợi. mẩy con ma thú cũng dần dần tinh lại. Sau đó người mềm nhũn, ngã xuống đất. Cho dù là mơ hồ. nhưng cũng đủ để làm tiêu hao thần lực. Trò đùa này giống như hút thuốc phiện vậy, khi hút thì rất hưng phấn. nhưng sau đó toàn thân không chút sức lực. Thâm chí có thể dần đến cái chét.
Phi Lợi nhẹ nhàng ngồi vào góc tường; tay kéo cái mũ choàng đầu, nhưng đưa được nửa chừng; tay rơi phịch xuống. Sỡ dĩ, hắn che đầu là vì không muốn người khác nhận ra mình. hoặc là rất nhiều nguyên nhân khác nữa. có lè không muốn Cao Lôi Hoa nhận ra hắn. Như vậy để tránh khỏi bị xấu hổ.
- Tỉnh rồi thì đi thôi!
Cao Lôi Hoa nói một câu, rồi xoay người đi về phía thần Zues.
- Tại sao ngươi lại cứu ta?
Phi Lơi nói.
- Không. Chỉ là ta không muốn ngươi chết ở đây. Cao Lôi Hoa bình tĩnh nói:
- Với thực lực của ngươi bị chết trong mộng ảo một cách thấp hèn thế này. sẽ là một chuyện vô cùng đáng cười.
- Thực lực của ta? Phi Lợi cười và nói:
- Thực lực này của ta chẳng qua là người khác ban cho mà thôi. Ta chẳng qua là đồ bỏ đi.
- Khạc khạc khạc. Phi Lợi, bây giờ ngươi mới biết ngươi là đồ bỏ đi à? Ngươi đích thực là đồ bỏ đi rồi!
Một trân cười vang lên.
Sắc mặt của Phi Lợi ngay tức khác trờ lên trăng bệch.
- Không ngờ- lại cỏ người đến cứu đồ bỏ đi như ngươi. Nhưng không sao. như vậy cũng tốt. Như vậy cũng tiết kiệm cho ta không ít công lực
Cùng với lời châm chọc vừa rồi, là một trận ma pháp triệu hồi xuất hiện phía sau Phi Lợi.
- Ma pháp triệu hồi? Cao Lôi Hoa nhìn về phía trận ma pháp với ánh mắt ngờ vực.
- Không. Đây không phải trận ma pháp triệu hôi bình thường. Chủ nhân của tiếng cười nham hiêm nói:
- Một trận ma pháp khiến ta trong tích tắc có thể đến bên cạnh đồ bỏ đi này.
Từ giữa trận ma pháp triệu hồi rẽ ra một con đường, một người khoác hắc bào có thân hình giống Phi Lợi bước ra từ trong trận ma pháp.
Nhìn thấy người bước ra từ trong trong trận ma pháp. ngoài cửa thần Zues và Huyết sắc Minh Vương trầm mặt xuống.
- Là ngươi!
Thần Zues và Huyết sắc Minh Vương đồng thanh nói.
- ô. Đại ca. Gặp anh ở đây, em rất mừng.
Người đó cười và nói với thần Zues. Đồng thời hắn liếc mắt nhìn Huyết sắc Minh Vương.
- Ngươi, vẫn còn sống sao?
Tiếng của người đó cảm giác như thể đang nghiến răng nghiến lợi. Đao thứ ba của Huyết Sắc Minh Vương đã rạch nát y phục hắn. đây tuyệt đối là việc nhục nhã vô cùng đối với hắn.
- Đương nhiên, ngươi không chết. ta sao có thể chết. Huyết Sắc Minh Vương nhe răng cười một trận quái dị
- Quen biết sao?
Cao Lôi Hoa nhìn sắc mặt kỳ lạ của hai người. nói.
- Đương nhiên. Huyết Sắc Minh Vương nói:
- Vị này là con thứ ba của thần Sáng Thế, em của thần Zues. Xem ra, hắn mới chính là đạo diễn chân chính đứng sau của quân ma thú.
- Chậc chậc. vậy là, đến người con thứ ba của thần Sáng Thế cũng đến đủ ròi. Cao Lôi Hoa tỏ vẻ khen ngợi, nói.
- Ha ha. Ngươi đoán không sai. Mặc cười cuồng ngạo:
- Con người này chẳng qua chi là hình nộm ta phái đi mà thôi.
Hãn câm mớ tóc màu đò của Phi Lợi kéo dậy:
- Đúng là đồ vô dụng? đến cả cảm dỗ đơn giản vậy mà cũng không kiềm chế được. Hại ta đã đem nhiệm vụ quan trọng nhắt giao cho ngươi. nhưng ngươi lại nhiều lần làm ta thất vọng! Thậm chí đến chìa khóa cũng để mất.
- Vâng. xin lồi.
Mặt của Phi Lợi trắng bệch. không dám phản kháng.
- Nếu không phải vì ngươi vẫn còn chút tác dụng; ta đã sớm giết ngươi rồi! Hắn kéo Phi Lợi lên rồi rất hung hăng ném sang một bên.
Bịch, cơ thể của Phi Lợi bị ném vào tường- bịch một cái. Đau đến không chịu nổi.
Con ngươi đen nhánh của Cao Lôi Hoa lóe sáng lên. nhưng rất nhanh lại trở về trạng thái bình thường như ban đầu.
- Thế nào? Các ngươi nhìn thấy vậy có muôn bênh vực đồ bỏ đi này nữa không? Mặc nhìn Cao Lôi Hoa, lạnh 1ÙNG nói.
- Đợi chút. ngươi tên Cao Lôi Hoa, đúng không? Mặc chặn đường Cao Lôi Hoa và nói.
- Có gì chỉ giáo?
Cao Lôi Hoa thán nhiên nói. tay cầm Tài Quyết.
- Đưa chiếc chìa khóa thật cho ta. Mặc nói với Cao Lôi Hoa:
- Đừng lấy chìa khóa giả ra lừa bịp ta.
Cao Lôi Hoa nhún vai. bình tĩnh nở nụ cười tươi. Sau đó quay người đi vê phía cánh cửa. không hề đê ý đến Phi Lợi nữa. Đối với Phi Lợi. Cao Lôi Hoa đã tận tình tận nghĩa rồi. Nhưng cũng thấy có chút đáng tiếc cho hắn, Cao Lôi Hoa đã mất bao công sức quay lại giúp hắn. vậy mà giờ hắn không có chút phản kháng nào. Vậy Cao Lôi Hoa cần gì phải quan tâm tới hắn nhiều? Kể như Phi Lợi có chút phản kháng: Cao Lôi Hoa sê không chần chừ ra tay giúp đỡ.
- Chìa khóa thật?
Cao Lôi Hoa cười vang, người đứng trước mặt hắn thật ngốc, Cao Lôi Hoa tốn bao công sức mới lấy được chiếc chìa khóa đó, nói đưa là đưa ngay sao?
- Nếu muốn lấy. hãy dựa vào thực lực của ngươi đi.
- Hừ, ngươi sẽ phải hối hận.
Mặc đứng thẳng người, duỗi thẳng hai tay áo.
- Sư phụ, đợi chút.
Đột nhiên Huyết sắc Minh Vương đang đứng một bên. chạy vọt tới trước mặt Cao Lôi Hoa và nói:
- Để ta!
Người tính cách nôn nóng như Huyết sắc Minh Vương, lần trước thua Mặc là thua vì không cần pháp tắc. nơi này không thể sử dụng được pháp tắc. Huyết Sắc Minh Vương không thể bỏ qua cơ hội này.
Nói đánh là đánh- là tính cách của Huyết sắc Minh Vương .
Giơ cao đao lên. cây đao trong tay Huyết Sắc Minh Vương, tay nổi gân xanh cuồn cuộn. - Hãy lĩnh một đao của ta! vẫn là tư thế chém núi 'Lực phách Hoa Sơn' nặng nề đó.
Mắt của Mặc hiện lên một ánh sắc nhọn:
- Vẫn là ba đao đó?
Trên tay Mặc là đôi đoản đao màu tím, so với đôi đao đen bị hư lần trước thì tốt hơn cây phá đao của Huyết sắc Minh Vương nhiều.
Leng keng...một loạt tiếng leng keng vang lên. Chi thấy hình dáng của Mặc như đang nhảy múa. xoay lòng vòng tại chỗ. Song đao của hắn không ngừng chém lên cây đao sứt của Huyết Sắc Minh Vương, nhẹ nhàng cản đao thử nhất của Huyết sắc Minh Vương.
- Vậy cũng được à? Mịa! Nào, hãy nhận thêm một đao của ta!
Huyết sắc Minh Vương không tin vào tà ma. xoay vòng cây đao thứ hai. chém một nhát như nổi trận cuồng phong.
Leng keng leng keng. Lại hồi vang lên. Dựa vào sức mạnh quay vòng, Mặc lại nhẹ nhàng đỡ được đao thứ hai của Huyết Sắc Minh Vương.
- Hừm, được lắm! Vậy đờ thêm đao thứ ba của ta đi.
Huyết Sắc Minh Vương điên cuồng hét lên một tiếng, cánh tay phải của hắn giống như to lên gấp đôi, giƠ đao lên chém xuống một nhát! Đao thứ ba như một vũ khí có thể hủy thiên diệt địa. điên cuồng chém xuống.
- Tiêp thêm đao nưa. có gì khó!
-
Mặc cười lạnh lùng rồi ngẩng lên đờ đao.
Chương 465: Cửa ải cuối cùng - trò chơi nguy hiểm nhất.
-Bỉ ổi!
Một cánh tay dài che vết thương lại; thật bi thảm.
À
- Chậc chậc. hình như không ai nói qua đây là trận đấu một chọi một.
-
Cao Lôi Hoa cười khểnh, nhẹ nhàng; tự nhiên lắc lắc máu trên thanh Tài Quyết, sau đó tra
vào vỏ.
Người con thứ ba của thần Sáng Thế, trước mặt Cao Lôi Hoa đang bưng miệng vết thương, trong mắt hiện lên lửa căm hận. Lửa trong đôi mắt căm hận đó,-dường như có thể đốt cháy rụi cả thế giới.
Mặc không ngờ đến. trong lúc đang đánh nhau gay cấn với Huyết Sắc Minh Vương, lại có người đằng sau đâm trộm hắn một đao.
Vừa rồi- trong lúc Mặc và Huyết Sắc Minh Vương đang trình diễn một màn đấu đao rực lửa, một lưỡi đao dài nham hiểm, âm thầm từ phía sau đâm hắn một nhát từ xuyên bụng dưới.
Một đao hai vết thương một nhát trước bụng dưới. một nhát sau lưng. Vì vậy, khi Cao Lôi Hoa rút thanh kiếm, hai đường máu tươi từ hai bên tóe ra.
Hic, không một ai có thể nghĩ đến Cao Lôi Hoa đâm một nhát sau lưng người.
- Ha ha, cảm ơn sư phụ.
-
Chỉ có Huyết Sắc Minh Vương một lần nữa lại nâng cây đao sứt của mình lên. nhìn Cao Lôi Hoa cười ha hả. Huyết sắc Minh Vương cũng biết, đao thứ ba của mình đã đạt đến đỉnh cao! Nhưng có một nhược điểm chết người, dư thừa sức mạnh nhưng lại không đủ linh hoạt. tuy lực tấn công khá mạnh. nhung lại không đủ thực tế như đao thứ hai. Vừa rồi. Mặc đã nắm bắt được điểm yếu không đủ linh hoạt của đao thử ba, nên đã gập người hướng đoản đao về phía Huyết sắc Minh Vươnị
May mắn Cao Lôi Hoa đã ra tay đúng lúc. nêu không thì e rằng cơ thể của Huyêt Sác Minh Vương sẽ bị Mặc đâm thủng bốn nhát.
- Ngươi đúng là đồ đê tiện! Mặc thở gấp, tay hắn ôm chặt vết thương. Tuy cơ thể hắn có năng lực tự chừa khỏi vết thương nhưng vết thương dưới thanh đao của Cao Lôi Hoa thì cũng phải mắt một thời gian.
- Nham hiểm cũng được, bi ổi cũng được. Chi cần ta không tổn thất gì, thì ta chẳng để bụng hè hè.
Cao Lôi Hoa nhìn Mặc, thản nhiên nói:
- Đối với ta, ngươi bị thương so với Huyết sắc Minh Vượng bị thương tốt hơn nhiều. Hơn nữa, từ khi bắt đầu trận đấu. đâu cỏ thấy ai nói đây là trận đấu một chọi một.
Nếu như vì bảo vệ những người quan hệ đến mình, coi như trong nguy hiểm giúp một tay. có gì đáng phải lưu tâm? Lào Cao vốn không để ý những chuyện này.
- Chó chết!
Mặc nghiến rãng hét lên:
- Thù này ta sẽ không quên. Cà đời ta sè không thể quên tên nhãi ranh ngươi. Có một ngày, ta cho ngươi xem!
- Kệ ngươi!
- Vậy, ngươi còn nói nhiều như vậy làm gì? Mặc cầm chắc hai cây đoàn đao tím:
- Tất cả mọi ân oán. nên giải quyết ở đây đi!
- Hợp với ý ta.
Lão Cao hai mắt phát hỏa, tay phải cằm chắc đuôi Tài Quyết.
Nhìn hai người dưới sân chờ tấn công? Tầân Zues đứng một bên không khói lo lắng.
- Có nên trợ giúp Cao Lôi Hoa không? Thần Zues nói.
-
Cao Lôi Hoa cười khểnh một cái. nói:
- Ta chẳng qua cũng chỉ đâm ngươi một đao. ngươi như bây giờ, sao không nghĩ mình đã làm nhừng cái gì? Từ đầu đến giờ, ngươi mang đến bao phiền toái cho ta. Đốt cháy nhà ta. phái người bắt con ta. dùng mưu kế hãm hại bố vợ ta. Nói ra. người tức giận phải là ta mới đúng!
- Nơi này không thê dùng thần lực. về cơ bàn, sư phụ vô đối.
- Yên tâm, không cân ngươi
Tra Lý nói với thần Zues.
Huyết Sắc Minh Vương nhếch miệng cười, mẹ ơi! Một đao tuyệt thế được khắc trong linh hồn hắn, Huyết sắc Minh Vương sống lâu như vậy, nhưng chưa từng gặp qua đao pháp nhanh nhẹn và dũng mãnh như vậy.
- Nơi này, về cơ bản là thiên đường của hắn. Tra Lý nói tiếp.
Thằn Zues sờ sờ cằm, chăm chú nhìn hai người đang giao đấu trong sân.
- Gừm! đồ hèn hạ đáng ghét! Chết đi cho ta!
-
Mặc giơ cao hai cây đoản đao trong tay. hai cây đao trở thành một ánh đao, đồng thời cơ thể hắn biến thành một khối màu đen. Ngay sau đó xuất hiện trước mặt Cao Lôi Hoa.
Xoạt xoạt xoạt! Song đao trong tay Mặc, như vũ bão đâm tới Cao Lôi Hoa.
Hai cây đoán đao ánh tím rất nhanh, tưởng chừng có thê nuốt chửng Cao Lôi Hoa. Song đao liên tiếp tấn công vào cơ thể Cao Lôi Hoa một cách hung hãn.
Khóe miệng Mặc lộ ra nụ cười bí hiểm.
Mọi người đứng xem trận đẩu đều đứng họng, nhất là lúc Cao Lôi Hoa bị đâm.
Nhung, rất nhanh, nụ cười bí hiểm của Mặc tan biến.
- Chét tiệt! Là tàn ảnh! Khi chém. không có cám giác chém vào thịt. Mặc tức khắc nhận ra. đó là tàn ảnh khi Cao Lôi Hoa di chuyền nhanh như chóp.
Trong nháy mát khi nhận ra. Mặc không do dự chém đao về sau lưng
Keng keng! Tiếng kêu trong trẻo khi hai thanh đao va vào
- Phản ứng không tồi!
Cao Lôi Hoa thản nhiên cười.
- Ngươi vê địa ngục đi. không cần ngươi khen ngợi ta.
Cơ thể của Mặc di chuyển, hai cây đoàn đao trong tay hắn biến thành vô số ánh vàng.
- Yaaa!
Cao Lôi Hoa hét lớn một tiêng, đôi mặt với tuyệt chiêu này của Mặc. Cao Lôi Hoa chi dùng một đao.
Một đao hét sức thông minh.
Keng keng keng? tiếng đao kiếm va vào nhau vang lên.
Mặc dùng phương pháp như lúc đánh với Huyết sắc Minh Vương, miễn cường tránh đao này của Cao Lôi Hoa.
- Minh vương, nhìn rõ nhé! Cao Lôi Hoa đột nhiên nói.
Dạ, vâng, thưa sư phụ!
Huyết Sắc Minh Vương nhanh lên tiếng.
- Nếu lần sau. có người dùng cách này ngăn đao của ngươi, ngươi chỉ cần làm thế này với hắn.
Cao Lôi Hoa cười. nhân lúc Mặc đang quay người, đúng khi đang dùng lực xoay tròn để hóa giải thế đao. Cao Lôi Hoa giơ chân ra ngáng ngay phía trước chân Mặc. khoáng cách không nhiều không ít, đủ để chắn phía trước chân Mặc.
Tiếp đó, nhẹ nhàng quét lên!
Thế là cả người Mặc nghiêng về một phía.
- Có đôi khi, sự việc chi đơn giản là như vậy. Cao Lôi Hoa thản nhiên cười rồi nói.
- Râm!
Một tiếng ngã vang lớn. Cả cơ thể nặng trĩu của Mặc té ngã trên mặt
Như thể đáp lại âm thanh ngã sấp xuống của Mặc, cà tháp Babel đột nhiên vang lên một trận ám thanh ầm. Ngay sau đó. cả tháp Babel đột nhiên rung dữ dội.
- Này. có chuyện gì vậy? Chăng qua chi là làm con trai ông ngã. hà tất ông phải phản ứng mạnh vậy.
Cao Lôi Hoa gãi gãi đầu. lẩm bẩm nói. Cao Lôi Hoa vẫn tưởng rằng trận chấn động vừa rồi là do thần Sáng Thế không vừa ý nên tạo ra.
- Cả tòa tháp chân động mạnh. Lẽ nào? Thần Zues đứng bật dậy:
- Lẽ nào đã có người đi đến tầng cuối cùng của tòa tháp?
- Vậy chúng ta phải nhanh chân lên Tra Lý nói.
************
Lúc này.
Ma vương Satan Ám cùng với chiếc chìa khỏa kia. với tốc độ nhanh như tia chớp đã xuyên qua mấy tầng tháp.
Bởi vì trong lòng chẳng nghĩ gì, cũng chẳng có ai theo sau chân hắn. Vậy nên tốc độ của hắn nhanh vô CÙNG. Gần như trong tòa tháp không có bất cử một đồ vật gì cỏ thê ngăn cản bước tiến của hắn.
Vì vậy. hắn cách xa nhưng người phía sau. Ma vương SaTan Ám bước vào chóp của tòa tháp. Đây cũng chính là tầng cuối cùng.
Song; khi đến tầng cuối cùng. Ma vương Satan Ám dừng bước.
Xuất hiện trước mặt hắn là một không gian Không gian mờ ảo, hỗn độn này như thế giới trước khi được tạo ra, cái gì cũng không có. Đến một tia năng lượng cũng không có.
Đối mặt với khòng gian mờ ào này, Ma vương Satan Ám không có lập tức bước thẳng vào.
Hắn nhặt viên đá bên cạnh mình, ném vào trong không gian đó. - Bung!
Một tiếng. Khi viên đá bị ném vào bên trong, thì lập tức bị phân thành vô số những mảnh nhỏ.
Sau đó giổng như một bức tranh, viên đá nứt thành nhừng mảnh nhỏ hình dạng khác nhau.
Nhừng giọt mồ hôi lạnh rơi xuống từ trên người Ma vương Satan Ám. Nêu như khi nãy bước vào trong đó thì hắn đã thành thịt vụn rồi!
- Cứ thế đi vào thì không ổn, vậy phải làm sao vào trong được đây? Ma vương Satan Ám đau đầu suy nghĩ mà không ra.
Khoảng vài phút sau, trong không gian mơ hồ đó truyền ra một tiếng 'tách’.
Những mảnh nhỏ bị nứt không thành hình dáng gì đó từ trong không gian bắn tứ tung ra ngoài.
- Trộ chơi kết thúc. Không thể trong một thời gian quy định, trở lại hình dáng cũ. Khiêu chiến thất bại.
Một giọng nói giống như của điện tử hợp thành, không chút cảm xúc vang lên. Rầm một tiếng, những mánh đá nhỏ bắn ra từ trong không gian biến thành bột phấn.
- Phải hình thành lại cơ thể ban đầu của mình? Điên à? Ma vượng Satan Ám chửi thầm một tiếng.
- Khiêu chiến thất bại. Người tiếp theo.
Giọng nói đó lại vang lên. Đồng thời. cả Tòa tháp bị chấn động, rang lên.
- Chết tiệt! Chẳng lẽ còn muốn ta vào trong đó?
Ma vương Satan Ám tức giận chửi, hắn hiện tại uất ức đến cực diêm. Rõ ràng chìa khóa trong tay hắn. nhưng lại không biết nên làm thế nào.
- Tìm được tên nhãi nhép này rồi. trong này. ha ha. Hắn trong này!
Trong khi Ma vương Satan Ám đang đau đầu nhức óc thì phía sau vang lên tiếng nói đó. Sau đó Ma vương Satan Ám liền nhìn thấy một đám ma thú to lớn đang tiến thẳng về phía này.
- Thật tốt.
Ma vuông Satan Ám đột nhiên cười. ánh mất hắn nhìn nhừng ma thú này chuyển sang dịu dàng hơn hẳn.
Tiến đến phía hắn là một con gấu đứng bằng hai chân.
- Ma vương Satan Am. ngoan ngoãn giao chìa khóa ra đây! Mấy con ma thú điên cuồng tiến đến.
- Các ngươi dựa vào cái ai mà đòi ta đưa chìa khóa? Hay là gọi Đại thống lĩnh của các ngươi ra đây đi.
Ma vương Satan Ám cười khoái chí.
Nhừng ma thú này lúc này mới phát hiện, không thấy Đại thông lĩnh của chúng đâu nữa.
Ngay lập tức. Sắc mặt cùa chúng trở nên trắng bệch. Con ma thú gấu vừa bước lên phía trước đó. giờ xoay người muốn bỏ chạy.
Nhưng đã quá muộn!
Ma vương Satan Am túm lấy con gấu:
- Đang lo lắng không biết làm thế nào hả? Các ngươi tự đến nộp mạng. Vậy ta không khách khí!
Nói xong. Ma vương Satan Ám không chút do dự. ném con gấu to đùng vào trong không
gian mờ ảo kia