Long tức (Khí tức của rồng) tử vong của vong linh cốt long từ trước tới giờ đều là ác mộng của tất cả các sinh vật. Trong long tức tử vong màu đen đó ẩn chứa một loại ma pháp nguyền rủa mang tính chất tử vong thuần túy - suy yếu, già yếu, ăn mòn ... đều là những ma pháp nguyền rủa khiến tất cả các sinh vật đều run sợ! Đối đầu trực tiếp với long tức tử vong không phải là một sư lựa chọn sáng suốt đối với các sinh vật.
Nhưng lúc này, Cao Lôi Hoa lại vẫn oai hùng vung quyền đánh thẳng tới long tức tử vong này.
- Phá ra cho ta!
Cao Lôi Hoa hét to, đồng thời lôi quang màu đen trên người hằn bành trướng mạnh mẽ. Lôi quang bao vây quanh thân thể của Cao Lôi Hoa. Hiện giờ, Cao Lôi Hoa đã trở thành một thanh đại kiếm do lôi điện tạo thành, dũng mãnh đâm vào long tức tử vong.
Ầm! Một tiếng nổ lớn vang lên sau khi Cao Lôi Hoa và long tức tử vong va chạm vào nhau. Một luồng sóng xung kích mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được từ điểm va chạm tỏa ra bốn phía xung quanh.
Ngay sau đó, trước ánh mắt kinh ngạc của đại trưởng lão, Cao Lôi Hoa như một thanh lôi quang đại kiếm hung hãn, xẻ long tức tử vong màu đen thành hai nửa giống như cắt đậu phụ. Long tức bị chém thành hai nửa lướt qua người Cao Lôi Hoa, hoàn toàn không làm cho hắn rụng một sợi lông nào.
Sau khi xé toạc long tức tử vong xong, khí thế của Cao Lôi Hoa không hề suy giảm, tiếp tục lao về phía đại trưởng lão trong không trung.
Trong chớp mắt, hắn đã xuất hiện trước mặt đại trưởng lão.
Rất mạnh! Đó là cảm giác của đại trưởng lão đối với nam nhân trước mặt. Từ trước tới giờ, đại trưởng lão chưa từng thấy mấy ai dám đối diện trực tiếp với long tức của vong linh cốt long. Cho dù là mấy tên cường giả thánh cấp của Thú nhân tộc sợ rằng cũng chẳng dám rắn mặt đối diện với vong linh long tức như thế.
- Gràooo ~
Vong linh cốt long thấy Cao Lôi Hoa xé toang long tức của nó và hiện ra trước mặt thì rống lên. Sự xuất hiện của Cao Lôi Hoa khiến cho nó cảm thấy bất an vô cùng.
- Ngươi là ai?
Đại trường lão quan sát Cao Lôi Hoa phía trước và hỏi.
- Nhìn dáng vẻ của ngươi, chắc cũng không phải là thành viên của bộ tộc Hoàng kim thú nhân. Trông ngươi giống nhân loại bên ngoài hơn?
Đại trưởng lão nhẹ nhàng vỗ về cốt long để nó bình tĩnh lại, rồi ngồi xuống.
Nam tử trước mắt có mái tóc bạch kim phấp phới trong gió đầy tiêu sái. Đôi cánh lôi điện màu tím - đại diện cho thánh cấp - đang dập dờn sau lưng hắn. Cường giả thánh cấp lõi hệ ư? Đại trưởng lão thở dài sườn sượt, đúng là thực lực ngang hàng với thánh cấp rồi.
Tuy nhiên, nhìn dáng vẻ Cao Lôi Hoa, đại trưởng lão nhíu mày, nghi hoặc thầm nghĩ: "Kỳ lạ thật! Có phải là mình đã gặp qua nam tử này ở đâu rồi hay không?". Dường như lão đã thấy qua diện mạo của Cao Lôi Hoa ở đâu đó rồi, nhưng ngay tức thời thì nghĩ không ra.
- Phù!
Cao Lôi Hoa ôm Bảo Bảo bay lơ lửng trước mặt đại trưởng lão:
- Ta là Cao Lôi Hoa.
- Cao Lôi Hoa ư?
Đại trưởng lão cau mày, cái tên này lão cũng chưa từng nghe thấy.
- Các hạ là người của Thú nhân tộc ư?
Đại trưởng lão vừa đứng dậy vừa nói với Cao Lôi Hoa, một thanh cốt trượng màu đen tỏa ra màn sương lờ mờ bỗng xuất hiện trong tay hắn. Đối với thực lực thánh cấp của Cao Lôi Hoa thì đại trưởng lão cũng không lo sợ gì, vì bản thân lão chính là cường giả thánh cấp trong Vong Linh tộc. Cho dù có không cưỡi cốt long thì lão vẫn là vong linh pháp sư thánh cấp.
- Ngài chính là đại trưởng lão của Vong Linh tộc phải không?
Cao Lôi Hoa không trả lời câu hỏi của đại trưởng lão, mà sốt ruột hỏi ngược lại.
- Đúng vậy, ta chính là đại trưởng lão Vong Linh tộc.
Đại trưởng lão gật gật đầu xác nhận:
- Các hạ đến tìm ta là có việc gì vậy?
- Đừng hỏi nhiều nữa. Bảo Bảo đang ở trên tay ta, mau cứu nó nhanh.
Cao Lôi Hoa không nói gì thêm, thời gian không chờ người, hắn nhanh chóng xoay mặt Bảo Bảo về phía đại trưởng lão.
- Công chúa điện hạ?!
Đại trưởng lão vừa nhìn thấy Bảo Bảo thì mất hết cả bình tĩnh kinh ngạc thốt lên.
- Cứu nó!
Cao Lôi Hoa đưa Bảo Bảo về phía đại trưởng lão.
- Ngươi!
Đại trưởng lão nghiến răng lại nhìn Cao Lôi Hoa. Nhưng cũng nhanh chóng đón lấy thân thể Bảo Bảo. Đồng thời, tay lão truyền một dòng năng lượng màu đen vào thân thể Bảo Bảo.
- Năng lượng phong ấn đã nhập thể rồi sao?
Đại trưởng lão cắn chặt răng, rồi nhanh chóng truyền tin tức với mấy vị trưởng lão khác. Đồng thời hạ lệnh cho quân đoàn Vong Linh đang tiến đánh bộ tộc Hoàng kim Sư tử rút lui.
Mấy vị trưởng lão nhận được tin tức của đại trưởng lão, yêu cầu bọn họ cấp tốc quay về thì nghi hoặc nhìn nhau, sau đó đều gật đầu nhanh chóng gác bỏ đám cường giả thánh cấp của thú tộc, xoay người chạy về phía đại trưởng lão.
Trên không trung, đám cường giả thánh cấp của thú tộc cũng không làm khó Vong Linh tộc. Nhìn bóng dáng mấy vị trưởng lão đang rời đi, mấy tên thánh cấp thú tộc chỉ hơi đăm chiêu, dường như là đang nghĩ đến chuyện gì đó.
Thấy các cường giả thánh cấp trên không trung không ngăn cản, nên đám thú nhân dưới mặt đất cũng để cho chiến sĩ Vong Linh tộc từ từ rút lui.
- Sao thế đại ca? Chúng ta không tiến công nữa sao?
Mấy vị trưởng lão gấp gáp chạy về vội vã hỏi luôn.
- Công chúa đang ở đây.
Đại trưởng lão chỉ vào Bảo Bảo trong lồng ngực.
- Công chúa ư? Làm sao lại ở đây? Công chúa thế nào rồi?
Bốn vị trưởng lão này vội vàng chạy tới bên cạnh đại trưởng lão, vừa thấy bộ dạng mê man của Bảo Bảo thì đã cuống cả lên.
- Công chúa bị năng lượng phong ấn xâm nhập rồi.
Đại trưởng lão cũng không có thời gian giải thích dài dòng:
- Đừng nói nữa, bây giờ tất cả chúng ta đều phải cố gắng hết sức, trước tiên phải bảo hộ để công chúa không bị năng lượng phong ấn tác động thêm nữa.
- Được!
Vì sự an toàn tới tính mạng của công chúa, mấy vị trưởng lão chia ra đứng xung quanh Bảo Bảo, đồng thời hội tụ năng lượng hắc ám. Rất nhanh chóng, một đám sương mù màu đen hiện ra bao bọc cơ thể Bảo Bảo. Dưới sự bảo vệ của tầng sương mù màu đen này, năng lượng màu vàng của phong ấn không còn tiếp tục tràn vào cơ thể Bảo Bảo được nữa.
- Phù, cuối cùng cũng chặn được phong ấn làm hại tới công chúa rồi.
Đại trưởng lão thở phào nhẹ nhõm, tiếp đó lại phân ra một cỗ năng lượng tiến vào trong thân thể Bảo Bảo để xem xét tình trạng của nàng. Nhưng trong nháy mắt, vẻ mặt của đại trưởng lão trở nên trắng bệch.
- Sao thế đại trưởng lão? Bệnh tình công chúa thế nào?
Mấy vị trưởng lão bên canh khẩn trương hỏi.
Cao Lôi Hoa vỗ vỗ đôi cánh lôi điện, lẳng lặng nhìn đại trưởng lão.
- Muộn mất rồi!
Đại trường lão thở hắt ra, trong nháy mắt, trông lão như già thêm vài chục tuổi nữa.
- Cơ thể công chúa đã bị năng lượng phong ấn xầm nhập rồi. Nếu như không đẩy được nguồn năng lượng ấy ra ngoài, thì e là công chúa chỉ cầm cự được đến tối thôi.
- Thế thì phải làm sao bây giờ?
Mấy vị trưởng lão rất nôn nóng. Tiểu công chúa là tất cả cuộc sống của bọn họ. Nếu tiểu công chúa gặp chuyện ngoài ý muốn thì mấy lão già bọn họ phải làm sao bây giờ!
- Không biết nữa, chúng ta đành phải chờ nữ thần tỉnh dậy thôi. Vả lại, năng lực của mấy lão già chúng ta cũng không thể đẩy năng lượng phong ấn này ra được.
Đại trưởng lão thẫn thờ. Nhưng mà không ai biết nữ thần khi nào thì mới tỉnh lại đây?
- Phong ấn này vốn dĩ lập ra là nhằm vào nữ thần. Hiện giờ công chúa điện hạ còn nhỏ, chắc chắn không chịu nổi năng lượng phong ấn.
Đại trưởng lão run rẩy nói tiếp:
- Thậm chí, nếu nữ thần điện hạ không thể thức tỉnh kịp thời, thì công chúa điện hạ sẽ...
- Đại trưởng lão, là ai? Là ai để cho công chúa điện hạ rời đi?
Mấy vị trưởng lão lập tức phát rồ lên. Nữ thần điện hạ ngủ say không phải cứ bảo tỉnh là tỉnh dậy được luôn. Đại trưởng lão nói thế, cũng chẳng khác nào tuyên án tử hình công chúa điện hạ..........
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của hknmt_th
Đại trưởng lão nói với giọng run rẩy:
- Nếu...nếu nữ thần điện hạ không thể tức dậy kịp thời, thì công chúa điện hạ sẽ...
- Sẽ, sẽ thế nào?
Cao Lôi Hoa trợn trừng hai mắt, hồi hộp nhìn đại trưởng lão.
- Sẽ chết.
Trường lão run rẩy thốt ra cái từ không muốn nghe nhất.
- Sẽ chết?
Cao Lôi Hoa lập tức cảm thấy cổ họng nghẹn ngào, khó khăn mới thốt ra:
- Chẳng lẽ không có biện pháp gì khác hay sao?
Đại trưởng lão nhìn Cao Lôi Hoa, khẽ thở dài. Nếu mà có biện pháp thì bọn họ đã sớm làm rồi, chẳng lẽ lại khoanh tay đứng nhìn tiểu công chúa do bọn mình chăm sóc từ bé tới lớn rời xa bọn họ sao? Tiểu công chúa là nguồn sống của mấy lão già bọn họ. Nếu như không có tiểu công chúa, mấy lão già bọn họ sẽ lại một lần nữa trở thành cái xác không hồn.
Đại trưởng lão nhìn Cao Lôi Hoa khẽ nói:
- Ngươi là Cao Lôi Hoa phải không? Tuy rằng không biết ngươi và công chúa điện hạ quan hệ như thể nào, nhưng ta vẫn phải cảm ơn ngươi mang công chúa trở về. Mong rằng sau này chúng ta sẽ có ngày gặp lại.
Nói rồi, đại trưởng lão nhẹ nhàng xoay người ôm lấy Bảo Bảo, sau đó định bay về vong linh thần điện. Mấy vị trưởng lão khác cũng đều run rẩy thở dài, rồi định đi theo đại trưởng lão.
- Chờ chút.
Cao Lôi Hoa gọi đại trưởng lão Vong Linh tộc lại.
- Tiên sinh Cao Lôi Hoa, anh có chuyện gì sao?
Thanh âm của đại trưởng lão hơi khàn khàn, tận mắt nhìn thấy tiểu công chúa từ nhỏ lớn lên, giờ lại sắp rời xa mấy lão già bọn mình, cho dù thân là vong linh pháp sư cũng không nén nổi bi thương. Ai nói vong linh pháp sư là không có tình cảm chứ? Bọn họ chỉ chôn chặt tình cảm xuống đáy lòng mà thôi.
- Các ngươi nói không làm được, thế thì để ta làm!
Cao Lôi Hoa kiên định nói:
- Con gái của ta, tự tay ta cứu!
Cao Lôi Hoa cất bước tới trước mặt đại trưởng lão, nhẹ nhàng ôm lấy Bảo Bảo từ trong lòng lão.
- Anh, ý của anh là...?
Thanh âm của đại trưởng lão hơi hơi kích động.
- Các ngươi cũng không cứu được Bảo Bảo, vậy để ta làm.
Cao Lôi Hoa cắn chặt răng nói.
Đối với tình trạng hiện nay của Bảo Bảo, Cao Lôi Hoa biết rằng cô bé bị năng lượng phong ấn màu vàng kia xâm nhập vào cơ thể rồi. Sau khi xâm nhập vào, nguồn năng lượng đó sẽ phá hủy sự cân bằng trong cơ thể cô bé, cho nên Bảo Bảo mới có bộ dạng thành như bây giờ.
Cho nên về mặt lý thuyết mà nói thì chỉ cần trục suất được năng lượng phong ấn trong cơ thể Bảo Bảo ra ngoài thì cô bé sẽ không có việc gì nữa.
Đáng tiếc là nói thì dễ nhưng làm thì khó. Hiện giờ trên thế giới này hoàn toàn không biết phương pháp đẩy năng lượng trong cơ thể ra ngoài.
Cho nên vừa rồi đối với tình trạng của Bảo Bảo, mấy vị trưởng lão Vong Linh tộc mới không có biện pháp nào cả.
Tình trạng này của Bảo Bảo, ở thế giới của Cao Lôi Hoa có thể được xem là "nội thương". Nội thương, tức là bên trong cơ thể đã bị năng lượng khác làm thương tổn. Đối với người ở thế giới này thì chắc chắn là phải chết chứ không nghi ngờ gì rồi, bởi vì ở đây không ai biết chữa trị nội thương như thế nào cả.
Nhưng ở thế giới của Cao Lôi Hoa thì từ thời Trung Hoa thượng cổ đã có lưu truyền nội công, nội công này lại đúng là biện pháp tốt nhất để đối phó với nội thương.
Chỉ có điều là dị năng của dị năng giả lại xung đột với nội công của võ giả (người luyện võ), mà Cao Lôi Hoa lại là dị năng giả, cho nên về mặt lý thuyết, Cao Lôi Hoa cũng không thể tu luyện chân khí.
Nhưng mà trên thế giới này không có gì là tuyệt đối cả. Dị năng xung đột với nội công cũng không có tính tuyệt đối.
Lúc này Cao Lôi Hoa đã nghĩ đến một việc.
Trước kia ở tổ 13, đã từng có một dị năng giả điên khùng đưa ra một khái niệm về dị năng giả và nội công.
Lúc ấy quan niệm của hắn là dị năng giả cũng không phải là không thể tu luyện nội công! Mà chỉ không thể tu luyện được nội công có thuộc tính xung đột.
Ví dụ như dị năng giả thủy hệ không thể tu luyện mấy loại công phu như liệt diễm chưởng được. Nhưng người đó lại có thể tu luyện nội công tâm pháp thuộc thủy hệ, nếu như có tâm pháp thủy hệ.
Nói cách khác, nếu như dị nâng giả có thể tìm được một bộ nội công tâm pháp có thuộc tính giống mình thì hoàn toàn có thể tu luyện được!
Hơn nữa lúc ấy, hắn còn dùng bản thân để thử nghiệm. Vị khởi xướng lý luận "dị năng kết hợp nội công" là một dị năng giả hỏa hệ, sau khi tìm được một bộ công pháp "liệt diễm chưởng" thì bắt đầu tự tiềm tu.
Quả nhiên là luận điểm này của hắn chính xác! Bởi vi từ cách thức tu luyện của người này cho thấy ít nhất hắn có thể tu luyện được công pháp 'liệt diễm chưởng' mà không xung đột với dị năng của mình.
Chuyện này lập tức trở thành sự kiện "hot" trong giới dị năng giả.
Nghe nói sau chuyện này, rất nhiều dị năng giả bắt đầu đi tìm nội công tâm pháp có thuộc tính phù hợp với mình.
Ngay cả Cao Lôi Hoa cũng đã từng đi tìm công pháp có thuộc tính tương thích với mình, cuối cùng hắn cũng tìm thấy được một bộ.
Vận may của hắn thật không tồi! Trong tổ 13 không ngờ lại có cất giữ một quyển võ công thượng cổ dày cộp. Truyền thuyết kể rằng, trong ngàn năm trước đây, ở thời đại cổ xưa có Bá Vương - Hạng Vũ đã từng sử dụng "tử lôi cửu kích". Vì thời gian đã lâu lắm rồi, nên chuyện tình về Hạng Vũ thì Cao Lôi Hoa cũng không rõ ràng lắm, chỉ biết đúng là trước kia Hạng Vũ "trâu" có tiếng.
"Tử lôi cửu kích" trong truyền thuyết là tuyệt kỹ thành danh của Hạng Vũ. Cửu kích, nghĩa là chín chiêu. Tuy rằng chỉ có chín chiêu, nhưng là chín chiêu kinh thiên động địa! Tử lôi cửu kích chia thành: xuân lôi bạo cức, thiên toàn lôi chuyển, trầm lôi địa ngục, đông lôi phích lịch, cuồng lôi chấn cửu tiêu, kinh lôi bạo ngũ nhạc, nộ lôi tê thiên liệt địa, thiên đả lôi phách đồ chân long, thần lôi ma chấn kinh thiên khiển.
Bộ công pháp này chỉ nghe tên cũng đã thấy "ảo tung chảo". Hon nữa, lại là thần công về lôi hệ giống như Cao Lôi Hoa nên hắn lập tức "kết".
Lúc ấy, sau khi chiếm được bộ công pháp này, Cao Lôi Hoa đã chuẩn bị tu luyện rồi. Có lẽ bởi vì Cao Lôi Hoa là dị năng giả lôi hệ nên bộ công pháp thần kỳ này rất phù hợp với hắn. Chỉ trong thời gian ngắn hắn đã tu luyện tới mức có hình có dáng. Thậm chí, trong đan điền của Cao Lôi Hoa còn sinh ra một ít chân khí. Tuy chỉ là một chút chân khí nhỏ nhoi, nhưng cũng khiến cho Cao Lôi Hoa hưng phấn mãi.
Nhưng mà, ngay khi Cao Lôi Hoa tu luyện bắt đầu có chút hiệu quả, thì bên ngoài lại lan truyền tin tức rằng dị năng giả tiên phong cho lý luận này đã gặp chuyện. Sau khi tu luyện nội công không bao lâu sau thì hắn đã bị tẩu hỏa nhập ma phát điên luôn, về nguyên nhân thì chín người mười ý chả biết thế nào mà lần cả.
Nhưng dù thế nào thì vẫn chứng minh rằng dị năng có thể xung đột một phần nào đó với nội công.
Điều này cũng khiến cho Cao Lôi Hoa từ bỏ ý niệm tu luyện nội công, cũng dừng tu luyện "tử lôi cửu kích" luôn. Chút ít chân khí trong cơ thể Cao Lôi Hoa ngày đó cũng bị hắn quên biến đi theo thời gian...
Nhưng bây giờ, Cao Lôi Hoa lại nghĩ tới bộ "tử lôi cửu kích" này. Việc hiện giờ hắn phải làm chính là cải sửa lại bộ công pháp này. Không cần nhiều, chỉ cần tu luyện lại cho ra một chút chân khí, rồi tạm thời dùng chân khí đó phong bế năng lượng phong ấn trong người Bảo Bảo. Việc dùng chân khí phong bế kinh mạch trong cơ thể đối với người tu luyện mà nói thì thực là điều đơn giản. Hơn nữa, uy lực của 'tử lôi cửu kích' Cao Lôi Hoa biết rất rõ. Sức mạnh bá đạo vô cùng, không cần nhiều, chỉ dùng một chút là tuyệt đối có thể phong bế được năng lượng trong cơ thể Bảo Bảo.
Chỉ cần Bảo Bảo tạm thời vô sự thì Cao Lôi Hoa sẽ có thể từ từ tu luyện. Đợi đến khi tu luyện đến một trình độ nhất định, thì có thể giải quyết được năng lượng phong ấn trên người Bảo Bảo.
Tuy Cao Lôi Hoa không biết vị dị năng giả hỏa hệ kia vì sao đột nhiên lại bị tẩu hỏa nhập ma, nhưng lúc này hắn cũng không có sự lựa chọn nào khác.
Chỉ có liều mạng! Cùng lắm thi tẩu hỏa nhập ma rồi phế bỏ công lực của mình thôi.
Cao Lôi Hoa cắn chặt răng:
- Lôi thần trên cao!
Tuy không biết có lôi thần hay không, Cao Lôi Hoa vẫn niệm mội câu học "mót" từ lão viện trưởng ma pháp học viện kia.
- Lôi than trên cao, nhất định phải cho ta thành công!
Cao Lôi Hoa cắn chặt răng, nhắm hai mắt ại chuẩn bị tu luyện "tử lôi cửu kích".
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của hknmt_th
- Các ngươi không cứu được Bảo Bảo, vậy để cho ta làm!
Cao Lôi Hoa cắn răng nói.
- Nhất định sẽ thành công!
Nhìn Bảo Bảo trong lòng, Cao Lôi Hoa thầm nghĩ.
- Anh... anh nói là có biện pháp.Có biện pháp cứu tiểu công chúa?
Đại trưởng lão nghe được câu nói của Cao Lôi Hoa lập tức kích động. Lúc này lão như chết đuối vớ được bó rơm, tuy là rơm rạ nhưng lão cũng không định buông tay. Lão xúc động nhìn Cao Lôi Hoa.
- Đúng vậy!
Cao Lôi Hoa trả lời dứt khoát. Giờ coi như đánh tất tay một phen. Hoặc là thành công, hoặc là tẩu hỏa nhập ma. Nếu như tẩu hỏa nhập ma, nặng thì điên luôn, nhẹ thì mất đi nội công. Cũng không có gì tồi tệ hơn nữa cả. Cao Lôi Hoa ngẩng đầu nói với đại trưởng lão:
- Nhưng trước đó tôi cần chuẩn bị một chút. Trong thời gian đó, hi vọng các người có thể bảo vệ Bảo Bảo thật tốt, đừng cho năng lượng phong ấn lại tiếp tục tiến vòa cơ thể con bé.
- Điều này tuyệt đối không thành vấn đề!
Nghe được lời khẳng định của Cao Lôi Hoa, đại trưởng lão lập tức cảm thấy 'lệ tràn bờ mi'.
- Thời gian không còn nhiều, giờ chúng ta bắt đầu luôn đi. Các người hãy bảo vệ Bảo Bảo thật tốt.
Cao Lôi Hoa chuyển Bảo Bảo cho mấy trưởng lão.
- Không vấn đề gì!
Đại trưởng lão lập tức cảm thấy thế giới xung quanh đột nhiên bừng sáng, tuy rằng hắn không hề thích ánh sáng tí nào.
Đỡ được Bảo Bảo, đại trưởng lão vội vàng đưa sang bên cạnh mấy vị trưởng lão kia, sau đó hợp lực với mấy người đó dùng năng lượng hắc ám tạo thành một tầng kết giới sương mù bảo vệ Bảo Bảo. Tầng kết giới này tuy rằng trông mỏng manh nhưng lại ngăn chặn hiểu quả năng lượng phong ấn, khiến cho nguồn năng lượng này không thể tiếp tục tiến vào cơ thể cô bé.
Để suy trì lớp sương mỏng manh này, đại trưởng lão hô to một tiếng, bắt đầu giương hẳn đôi cánh thánh cấp màu đen phía sau. Trong phong ấn này, nguyên tố hắc ám vốn dĩ ít ỏi, để duy trì cái kết giới nho nhỏ này đại trưởng lão đã phải xuất hết sức lực. Nhưng may mắn là khi đôi cánh nguyên tố xuất hiện ra, kết giới này lại càng được củng cố vững chắc hơn nữa.
Thấy Bảo Bảo đã không còn bị năng lượng phong ấn xâm nhập nữa, Cao Lôi Hoa cũng thầm thở phào. Có thể ngăn chặn được phong ấn thần cấp, xem ra mấy vị trưởng lão này quả là có thực lực. Quả thực không phải chỉ có hư danh.
Tạm thời Bảo Bảo không việc gì, Cao Lôi Hoa cũng yên tâm, nhắm mắt thầm 'chốt hạ': "liều mạng!"
Tiếp theo, dựa vào tâm pháp "tử lôi cửu kích", ý thức của Cao Lôi Hoa lần tới vị trí đan điền, nơi này từng sót lại chút chân khí từ lần tu luyện trước kia. Chỉ là không biết hiện giờ có còn tồn tại nữa hay không thôi.
Sau một hồi, Cao Lôi Hoa ngạc nhiên vui mừng vì phát hiện ra chút chân khí kia vẫn còn 'sống' trong cơ thể hắn. Dù vậy, số chân khí này bé tí, không to hơn hạt đậu xanh là bao nhiêu.
Không ngờ là nhiều năm đã trôi qua mà "hạt" chân khí đó vẫn còn kiên cường sống trong cơ thể mình, Cao Lôi Hoa cười thầm. Tuy rằng chỉ bé tí, nhưng chỉ cần có một "hạt" bé như thế, là Cao Lôi Hoa có thể lợi dụng nó để dẫn khí, sau đó sẽ nhanh cóng phát triển "hạt" chân khí này. Cứ như thế, Cao Lôi Hoa ước đoán thời gian sản sinh ra lượng chân khí đủ dùng có thể giảm đi rất nhiều.
Chỉ cần có chân khí đủ rồi. Việc cần làm là thúc đẩy chân khí này phát triển lên.
Sau khi ổn định lại tâm tình, Cao Lôi Hoa từ từ vận hành "hạt" chân khí này đi khắp trong cơ thể. Bất luận là tẩu hỏa nhập ma đi nữa, thì giờ Cao Lôi Hoa chỉ còn cách cố hắng hết sức mà thôi. Miễn sao có thể cứu được Bảo Bảo là thành công rồi.
Theo ý thức của Cao Lôi Hoa, "hạt" chân khí này dựa theo tâm pháp "Tử lôi cửu kích" bắt đầu di chuyển chầm chậm từ trong đan điền ra ngoài.
Có lẽ là do trước kia đã từng luyện qua, nên khi Cao Lôi Hoa vận hành, 'hạt' chân khí như ngựa quen đường cũ, chuyển động trôi chảy dưới sự khống chế của hắn. Dọc theo đường vận hành trong kinh mạch, 'hạt' chân khí bé như cái hạt đậu dần dần to lên.
Chỉ cần đi một tí là sẽ to hơn một chút, tích tiểu thành đại. Cao Lôi Hoa vừa căng thẳng khống chế luồng chân khí này vừa hồi hộp nhìn nó dần dần phình to.
Cuối cùng, Cao Lôi Hoa cũng khống chế được luồn chân khí này vận hành được một chu thiên rồi đẩy nó trở về đan điền. Lúc này, từ hạt đậu, chân khí đã to bằng cái móng tay rồi.
"Chiếu theo tình hình này thì chỉ cần hai, ba vòng chu thiên nữa là có thể đủ để ngăn chặn năng lượng phong ấn trong cơ thể Bảo Bảo được rồi". Cao Lôi Hoa hưng phấn thầm nghĩ.
Nhưng ngay khi vận hành chân khí về đan điền thì bên trong cơ thể Cao Lôi Hoa cũng đột ngột xuất hiện dị biến.
Nguyên nhân dị biến là nguồn thần lực màu đen trong dị năng của Cao Lôi Hoa. Ngay sau khi hấp thụ thần lực này từ Vong Linh Âm Phong. Cao Lôi Hoa vẫn không nhận ra nguồn năng lượng màu đen này là cái gì. Tuy nhiên, vì vẫn có thể sử dụng nguồn năng lượng này làm dị năng nên Cao Lôi Hoa cũng đơn giản cho rằng nó là dị năng, tối đa có thể xem như là một loại biến dị dị năng mà thôi. Cho nên Cao Lôi Hoa cũng không nghĩ nghĩ nhiều về nó. Dù sao thì có thể dùng thì cứ dùng, sợ đếch gì bố con thẳng nào.
Nhưng mà Cao Lôi Hoa lại không nghĩ ra rằng nguồn năng lượng không hề được hắn chú ý tới lại hóa ra là lực lượng tối cao Kim Tự Tháp trong thế giới này - thần lực.
Thần lực, là lực lượng bậc tám trong truyền thuyết, ở thế giới này là sức mạnh siêu việt kinh thế hãi tục. Cũng là sức mạnh do thần nắm giữ. Kể cả là xét dưới góc độ người luyện võ thượng cổ ở địa cầu thì thần lực cũng có thể tính là sức mạnh mà người luyện võ chỉ có thể nắm giữ được sau khi võ phá hư không.
Năng lượng bậc thấp gặp năng lượng bậc cao thì chỉ có hai kết quả, một là tiêu tán hai là bị hấp thu!
Cho nên, sau khi chân khí của Cao Lôi Hoa trở về đan điền thì lập tức liền bị nguồn thần lực trong cơ thể hắn thôn tính.
"Sao lại thế này?" Cao Lôi Hoa sửng sốt, 'hạt' chân khí này của mình vừa rồi còn béo khỏe béo đẹp đi ra từ trong đan điền cơ mà, vì sao lại vừa trở lại đan điền đã bị năng lượng màu đen thôn tính rồi? Nguồn chân khí thật vất vả mới tu luyện ra được lại cứ thế này mà mất đi sao?
Cao Lôi Hoa há miệng thở dốc, sau đó theo bản năng, hắn dùng tinh thần lực xem xét lại nguồn năng lượng màu đen trong cơ thể. Đây cũng là lần đầu tiên Cao Lôi Hoa dùng ý thức đi 'thị sát' sự tồn tại của "thần lực" này sau khi có được nó.
Chẳng lẽ cái này không phải là dị năng sao? Cao Lôi Hoa cẩn thận quan sát cỗ năng lượng này. Một nguồn năng lượng nho nhỏ thế này nhưng lại cho Cao Lôi Hoa một cảm giác tinh khiết, nguyên thủy, mà lại vô cùng mạnh mẽ.
Nếu không phải là dị năng, thì nó là cái gì nhỉ?
Không phải dị năng, lại có thể chiếm đoạt chân khí. Rốt cuộc thì là cái gì đây ta?
"Mẹ khỉ!" Cao Lôi Hoa chửi đổng một câu. Hắn vốn là người nho nhã chứ đâu phải loại người thô lỗ đâu, hắn còn rất ít khi mắng chửi người. Nhưng hiện giờ Cao Lôi Hoa lại đang có cảm giác kích động muốn chửi toáng lên giống như buồn vệ sinh mà cửa phòng wc lại không mở được.
Thật vất vả mới ngưng tụ thành nội công, không ngờ lại bị cái năng lượng bí ẩn này hấp thu mất.
"Mẹ nó, ngươi đã hấp thu chân khí của ta, vậy ngươi phải thế vào mà làm chân khí của ta đi". Cao Lôi Hoa cắn chặt răng suy tính, dị năng là cái gì, chân khí là cái gì, suy cho cùng đều không phải là một loại hình thức của năng lượng sao? Nếu nguồn năng lượng này tinh thuần như vậy, thì sử dụng nó như chân khí đi. Dù sao cũng đều là năng lượng cả.
Hiện tại thời gian cấp bách, nếu lại trì hoàn nữa thì Bảo Bảo ở ngoài có thể gặp nguy hiểm. Mới nghĩ đến đó, Cao Lôi Hoa mím môi, dùng ý thức khống chế nguồn năng lượng không tên, dựa theo nội công tâm pháp vận hành nguồn năng lượng này di chuyển trong cơ thể.
Tuy rằng Cao Lôi Hoa cưỡng ép nội công tâm pháp vận hành nguồn năng lượng không tên này, nhưng có thành công hay không thì hắn cũng không biết. Dù sao năng lượng này cũng không phải là chân khí.
Cao Lôi Hoa thực số đỏ, nguồn năng lượng không tên này quả thật dựa theo ý thức của hắn, bắt đầu vận hành trong cơ thể, chậm rãi nhưng lại rất trôi chảy, cảm giác còn thuận hơn so với vận hành chân khí.
Đến đây thì không thể không cảm thán vận may của Cao Lôi Hoa hắn.
Chính lúc hắn bốc hỏa lên đà nghĩ ra mấy câu dị năng là năng lượng, chân khí cũng là năng lượng. Dị năng và chân khí đều chỉ là một hình thức biểu đạt của năng lượng mà thôi. Mà nguồn thần lực trong cơ thể Cao Lôi Hoa này, lại đúng là năng lượng nguyên thủy - "thần lực" hỗn độn lực.
Đạo gia từng nói: "nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật!" Cái thần lực này, chính là cái gọi là "nhất"!
Dị năng không phải là chân khí, là bởi vì dị năng và chân khí có thể đều thuộc loại "nhị". Tuy rằng đều từ "nhất" mà sinh ra, nhưng cũng đã là có tính chất bất đồng. Nhưng lúc này, thần lực chính là "nhất", lại là nhất sinh vạn vật.
Thần lực có thể trở thành chân khí, có thể trở thành dị năng, thần lực có thể trở thành đấu khí, đồng thời cũng có thể trở thành ma pháp. Chỉ cần có thần lực, thì tất cả đều có thể.
Cho nên "thần lực" trong cơ thể Cao Lôi Hoa hiển nhiên có thể thoải mái vận hành giống như chân khí. Thậm chí có thể nói, phương thức vận hành chân khí là phương thức phù hợp nhất để vận hành thần lực.
Thần ở trong thế giới này, thần lực của bọn họ cũng chỉ là tồn tại trong cơ thể, sau đó lại hấp thu lực lượng bên ngoài để tăng cường thần lực cho chính mình.
Bây giờ, Cao Lôi Hoa đánh bậy đánh bạ lại khiến hắn tìm ra phương thức thích hợp nhất cho thần lực trong cơ thể.
"Hiện giờ chắc là được rồi". Cao Lôi Hoa nhìn năng lượng này trong cơ thể thầm nghĩ. Nếu lực lượng này thật sự có thể giống như chân khí thì với nguồn năng lượng lớn thế này thì chắc chắn có thể phong ấn, thậm chí có thể đẩy được năng lượng phá hoại trong cơ thể Bảo Bảo.
"Thu công thôi". Cao Lôi Hoa suy tính xong, chuẩn bị thu hồi nguồn năng lượng kỳ dị này. Nhưng mà ngay khi hắn chuẩn bị thu công.
Hắn bỗng cảm thấy cảnh giới mà mình đã lâu không đột phá, không ngờ hiện giờ lại bắt đầu đột phá....
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của hknmt_th
Sự tình luôn phát sinh bất ngờ như thế, đôi khi khiến người ta không kịp trở tay. Cao Lôi Hoa thật không ngờ lại tiến cấp trong giây phút khẩn yếu thế này.
Kỳ thực, cứ theo như tình trạng của Cao Lôi Hoa thì đã sớm tiến cấp rồi. Cao Lôi Hoa có trình độ lĩnh ngộ thiên nhiên, lĩnh ngộ quy luật lôi điện cũng ngang với năng lượng cấp bậc. Cái hắn thiếu duy nhất chính là không có đủ năng lượng lưu trữ cần cho tiến cấp mà thôi.
Lúc này, việc vận hành thần lực chẳng qua là vừa vặn làm cho năng lượng tồn trữ tăng lên, vừa đủ cho sự tiến cấp của Cao Lôi Hoa, cho nên mới dẫn đến việc hắn tiến cấp.
Khi cảm thấy được dấu hiệu, Cao Lôi Hoa liền chuẩn bị tinh thần sẵn sàng. Tất cả là nhờ vào kinh nghiệm tiến cấp vài lần trước kia của hắn.
Nhưng lần tiến cấp này dường như không giống với mấy lần trước. Ngay khi Cao Lôi Hoa chuẩn bị xong xuôi, thì bỗng nhiên nguồn "thần lực" to lớn đang vận hành trong cơ thể lại thoát ra khỏi sự khống chế của hắn. Sau đó, cỗ lực lượng này bắt đầu xông thẳng lên đầu Cao Lôi Hoa như chiếc xe Fl chỉ chịu dừng lại sau đại não rồi tiến hành ngưng tụ trong đầu hắn.
Cùng với sự ngưng tụ của cỗ lực lượng này, Cao Lôi Hoa cảm thấy đầu đau buốt dữ dội. Cơn đau này giống như là người ta nhét một thanh sắt nóng đổ vào đầu hắn vậy. Mà thanh sắt đó lại đang dài dần ra. Đau đớn kịch liệt chỉ thiếu nước khiến hắn lăn quay tại đương trường.
Nhưng mà Cao Lôi Hoa biết rằng, nếu lúc này mà hắn ngã xuống thì việc tiến cấp của mình cũng coi như tèo. Cho nên hắn kiên cường chịu đựng cơn đau đớn vô tận này.
Cũng may mà thời gian đau đớn duy trì cũng không quá dài, giống như những cơn đau đẻ, đến nhanh mà đi cũng nhanh! Có điều cảm giác đau nhức lúc đầu biến mất nhanh chóng như thủy triều rút xuống không thấy đâu nữa. Dường như cơn đau đớn chưa từng tồn tại vậy.
Ngay sau đó, từ trên đầu lại truyền xuống một cảm giác thư sướng, khoan khoái không tả xiết giống như đi xe bus nhịn lâu mới được xả vậy, loại cảm giác thoải mái này lập tức khiến cho não bộ của Cao Lôi Hoa trở nên minh mẫn.
Cơn đau đầu qua đi, Cao Lôi Hoa mơ hồ cảm nhận thấy dường như có cái gì đó đang hình thành ở trong đầu mình, hình dạng như một tinh thể hình tròn...
Sau khi cảm giác khoan khoái kết thúc. Cao Lôi Hoa từ từ mở mắt.
Khẽ vỗ vỗ đầu, rồi nhìn ra phía trước.
**********************************
-Hả!
Cao Lõi Hoa há hốc mồm.
Cảnh tượng trước mắt khiến Cao Lôi Hoa vô cùng sửng sốt. Lôi điện, xung quanh toàn bộ đều là lôi điện. Tiếng sấm rít gào, tia chớp nhảy múa, sấm sét lập lòe! Đây là một thế giới hoàn toàn do lôi điện tạo thành.
Cao Lôi Hoa lẳng lặng đứng trong vòng lôi quang, không có thứ gì khác ngoài lối điện và lôi điện. Nơi đây, đúng là thế giới lôi điện.
"Chẳng lẽ lại xuyên không lần nữa à?" Trong đầu Cao Lôi Hoa thoáng có ý nghĩ bất an.
- Lôi điệu đại biểu cho cái gì chứ? Ở nơi này, ngươi lĩnh ngộ được cái gì rồi?
Khi Cao Lôi Hoa còn đang quan sát tình hình xung quanh thì một giọng nói như sầm rền vang lên bên tai hắn.
- Lôi điện đại biểu cho cái gì ư?
Cao Lôi Hoa trả lời theo bản năng:
- Lôi điện là đại biểu cho sự định đoạt và phán quyết.
- Định đoạt, phán quyết. Hay lắm!
Thanh âm kia lại vang lên như sấm rền:
- Lôi điện chính là đại biểu cho sự công bằng chính trực, cho sự định đoạt và phán quyết!
Cao Loi Hoa nhìn xung quanh một lượt, nhưng vẫn không thấy bóng dáng người đang nói ở đâu:
- Đây là nơi nào?
- Nơi này là thế giới của ta mà cũng là thế giới của ngươi.
Thanh âm kia lại vang vọng:
- Ta chính là lôi điện, cũng chính là lôi điện ở bên cạnh ngươi. Nơi này là thế giới thuộc về ta, cũng là thế giói thuộc về ngươi. Cường giả bậc tám nắm giữ quy tắc lôi điện. Nơi này, là thế giới chung của ta và ngươi.
- Nghĩa là thế nào?
Cao Lôi Hoa trầm giọng hỏi.
Oanh! Một tiếng, Cao Lôi Hoa còn chưa có được đáp án thì bỗng cảm thấy trước mắt mình tối sầm lại.
Gần như là ngay tích tắc sau đó, ánh sáng lại được khôi phục trước mắt Cao Lôi Hoa. Cái cảm giác đó giống như ban đêm mà bọn sở điện nó cắt sụt một cái rồi lại sáng rực được ngay.
Cao Lôi Hoa ngước mắt nhìn xung quanh, lại thấy mình vẫn đang ở thế giới lúc trước - thế giới phong ấn.
- Vừa rồi đã xẩy ra chuyện gì nhỉ?
Cao Lôi Hoa nghi hoặc lẩm bẩm tự hỏi. "Thế giới tràn ngập lôi điện vừa rồi rốt cuộc là đại biểu cho cái gì?"
Thấy mình vẫn còn ở thế giới phong ấn này, Cao Lôi Hoa bỗng cảm thấy mình hơi may mắn. May mà không bị xuyên không phát nữa. Cảm giác mấy ngày nay làm Cao Lối Hoa rất bất an. Hẳn chỉ e mình không cẩn thận sẽ lại được đi "du lịch" lần nữa.
Kỳ thật, Cao Lôi Hoa không cần phải lo lắng đến thế. Nếu như không gian và thời gian dị giới mà dễ xuyên qua như vậy, thì toàn bộ vũ trụ đã loạn xi bát nháo cả lên rồi.
Tuy nhiên, sau khi thấy mình vẫn còn ở tại thế giới này, Cao Lôi Hoa cũng không nghĩ ngợi gì nhiều. Trước mắt hắn bây giờ là mấy vị vong linh trưởng lão đang run lẩy bẩy không ngừng, năng lượng màu đen từ trong tay cũng nhạt đi khá nhiều. Xem chừng có lẽ bọn họ sắp không chống đỡ nổi nữa rồi.
Cao Lôi Hoa cũng không lập tức hỗ trợ các vong linh trưởng lão ngay, mà việc hắn làm trước tiên là dò xét bốn phía, nhìn mọi người ở xung quanh.
Nhưng kỳ lạ là lại phát hiện ra biểu tình của mọi người đều thực bình thường. Tựa như là không có gì là bất bình thường cả.
"Kỳ quái, chẳng lẽ là ta tiến cấp bọn họ cũng không cảm giác được hay sao?" Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn mọi người xung quanh. Dường như tất cả mọi người đều không thấy hằn tiến cấp, mà vẫn cứ bình thường như lúc trước.
Nhưng chính vì sự bình tĩnh của bọn họ nên mới khiến Cao Lôi Hoa cảm thấy kinh ngạc. Phải biết rằng trước đây Cao Lôi Hoa tiến cấp thi tình cảnh đều tương đối long trọng. Nhưng lần này dường như là chuyện thường ngày ở huyện vậy.
Cao Lôi Hoa lại 'check' lại thân thể mình, có vẻ là cũng không có biến hóa gì. Biến hóa duy nhất chính là dị năng trong cơ thể hắn đã mất, chân khí cũng không có, năng lượng hắc sắc kia cũng không nốt! Thứ duy nhất còn tồn tại trong cơ thể Cao Lôi Hoa chính là một lực lượng màu vàng tía - thần lực lôi điện.
- Tiên sinh Cao Lôi Hoa, anh ổn chứ?
Đại trưởng lão đã sắp không chống đỡ nổi. Lão nhìn thấy Cao Lôi Hoa mở mắt ra rồi lại nhắm mắt lại hắn vội vàng hô hoán lên.
- Ổn rồi. Việc tiếp theo cứ để cho tôi đi.
Cao Lôi Hoa mỉm cười. Sau khi đã tiến lên bậc tám, Cao Lôi Hoa tự nhiên đã biết chỗ kỳ diệu của thần lực trong cơ thể mình rồi.
Thần lực, chắc chắn là đắc dụng hơn chân khí! Nói cách khác, bệnh tình của Bảo Bảo được cứu rồi.
- Vậy thì chúng ta giao công chúa điện hạ cho anh.
Đại trưởng lão thở dài một hơi nhẹ nhõm, sau đó thu hồi kết giới màu đen đang bao quanh người Bảo Bảo.
Cao Lôi Hoa gật gật đầu, thân hình khẽ động một cái đã hiện ra bên cạnh Bảo Bảo. Ngay cả bậc thánh cấp như đại trưởng lão đứng kề đó cũng không phát hiện ra hắn di chuyển như thế nào. Đại trưởng lão chưa đủ "trình" để thấy được tốc độ của Cao Lôi Hoa lúc này.
Sau khi tới bên cạnh Bảo Bảo, tay phải Cao Lôi Hoa giơ lên, theo ngón tay của hắn, một tia sét màu vàng tía lấp lánh xuất hiện trong không trung. Tia sét này nhảy xuống và quấn quanh ngón tay Cao Lôi Hoa, từ tia sét này tản mát khí tức làm cho đám người đại trưởng lão chấn kinh.
Hình như là khí tức của thần.
Đồng tử của Đại trưởng lão co rút lại. Đúng vậy, đúng vậy, là khí tức của thần! Lão chăm chú nhìn từng động tác của Cao Lôi Hoa, chờ mong Cao Lôi Hoa mang hi vọng đến cho lão....
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của hknmt_th
Khi đại trưởng lão còn không biết vì sao Cao Lôi Hoa nhắm mắt đứng im một lát rồi mới chịu xuất thủ thì lão không ngờ rằng lôi quang trên tay Cao Lôi Hoa lại mang khí tức của thần. Nhưng có thể khẳng định thực lực trước đó của Cao Lôi Hoa chỉ là thánh cấp thôi mà. Hay nói cách khác, khí tức thần cấp này của Cao Lôi Hoa chính là kết quả của thời gian chuẩn bị vừa rồi.
Nhìn thấy lôi quang màu vàng tia trên tay Cao Lôi Hoa, đại trưởng lão liền cảm thấy hi vọng sống sót của tiểu công chúa là rất lớn.
Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng ôm lấy thân thể Bảo Bảo. Vì đã không còn được kết giới của mấy vị trưởng lão bảo hộ nên năng lượng phong ấn lại tiếp tục xâm nhập vào cơ thể cô bé.
"Xem ra trước tiên là phải giải quyết vấn đề năng lượng phong ấn đang xâm lấn này đã". Ngón tay phải Cao Lôi Hoa khẽ gẩy gẩy lôi quang một cái, nhờ có khí tức thần cấp, lôi quang trong nháy mắt tăng phồng lên.
- Kết giới!
Cao Lòi Hoa quát nhẹ một tiếng, tia lôi quang màu vàng tía trên ngón tay phải được bắn tới bên người Bảo Bảo, sau khi quay vòng vài cái đã tạo thành một vòng bảo hộ. Vòng bảo hộ lôi quang màu vàng tía này cũng tương tự như kết giới của đám người đại trưởng lão, nó dễ dàng ngăn chặn sự xâm nhập của năng lượng phong ấn từ trên đầu Bảo Bảo lại.
Đại trưởng lão với mấy trưởng lão kia nhìn thấy chiêu thức ấy của Cao Lôi Hoa thì lập tức giống như vừa được viên thuốc an thần.
Sau khi chặn được năng lượng phong ấn, Cao Lôi Hoa gật gật đầu. Quả nhiên, thần lực trong cơ thể mình và năng lượng phong ấn là cùng một cấp bậc, cho nên mình dùng ngăn chặn năng lượng phong ấn thì đúng là chuyện dễ dàng.
Lúc này, năng lượng phong ấn đã không thể tiếp tục xâm nhập vào cơ thể Bảo Bảo được nữa. Điều cần làm bây giờ là phải đẩy phần năng lương đã chui vào cơ thể Bảo Bảo ra ngoài.
Tay phải Cao Lôi Hoa khẽ vung lên, lại là một tia sét xuất hiện trên đầu ngón tay hắn. Tiếp đó, Cao Lôi Hoa thò tay vào bên trong vòng bảo hộ lôi quang, xuyên qua tầng kết giới nhẹ nhàng đặt trên người Bảo Bảo.
- Phù~.
Cao Lôi Hoa nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu. Ngay sau đó, từ đầu ngón tay hắn phát ra một cỗ "lôi thần lực" tinh thuần giống như chân khí, từ từ đi vào trong cơ thể Bảo Bảo. Dưới sự khống chế của Cao Lôi Hoa thần lực vào trong cơ thể Bảo Bảo được vận hành dựa theo lộ tuyến như khi dùng chân khí trị liệu.
Thông qua thần lực sau khi tiến vào cơ thể Bảo Bảo, Cao Lôi Hoa đã thấy cỗ năng lượng phong ấn kia. Cỗ năng lượng này len lỏi mọi ngóc ngách trong cơ thể Bảo Bảo, xung đột với lực lượng bản thể và làm xáo trộn sư cân bằng trong cơ thể cô bé.
Xác nhận rõ mục tiêu, Cao Lôi Hoa liền không chế lôi thần lực của mình nhanh chóng tiến hành hủy diệt và trục xuất năng lượng phong ấn.
Thời gian từng giây từng giây trôi qua, lúc này cơ thể Bảo Bảo giống như một bãi chiến trường nhỏ. Chỉ có điều là không phải là cuộc chiến xung đột giữa hai bên, mà là cuộc đồ sát của một bên. Năng lượng phong ấn đã bị kết giới của Cao Lôi Hoa chặn đứng bên ngoài, hiện giờ năng lượng phong ấn còn lại trong cơ thể Bảo Bảo chỉ như một nhánh cô quân. Mà lôi thần lực trong bản thể Cao Lôi Hoa vẫn được duy trì cuồn cuộn không ngừng, mau chóng trục xuất hoặc "xơi tái" nhánh cô quân ấy.
Cùng với sự tiêu biến của phong ấn lực trong cơ thể, sắc mặt Bảo Bảo dần dần hồi phục bình thường trở lại...
Mấy người đại trưởng lão bên cạnh thấp thoáng nhìn thấy sắc mặt Bảo Bảo trong vòng bảo hộ lôi quang thì kích động tới mức siết chặt nắm tay.
Hồi lâu sau, Cao Lôi Hoa mở mắt, thở phào nhẹ nhõm.
Mọi việc so với trong tưởng tượng thì hóa ra lại đơn giản hơn nhiều, thần lực không hổ danh là "dân chơi" so với anh chân khí "dân thường". Khi dùng đến thì còn 'thuận tay' hơn cả chân khí. Phong ấn lực trong cơ thể Bảo Bảo dễ dàng bị Cao Lôi Hoa giải quyết. Tuy nhiên, hiện giờ Cao Lôi Hoa tạm thời vẫn chưa thu hồi thần lực trên người Bảo Bảo, mà bắt đầu thông qua thần lực này khôi phục lại trạng thái cân bằng trong cơ thể vốn đã bị phong ấn lực phá hủy từ trước.
Dưới sự trợ giúp của thần lực của Cao Lôi Hoa, thân thể của Bảo Bảo cũng bắt đầu hồi phục, dần dần nhiệt độ cơ thể cũng tăng lên...
- Phù...cuối cùng cũng thành công rồi!
Rốt cuộc, Cao Lôi Hoa thờ phào nhẹ nhõm sau khi thu hồi thần lực trong cơ thể Bảo Bảo thì rút tay ra khỏi kết giới lôi quang. Nhưng Cao Lôi Hoa vẫn chưa triệt tiêu tầng kết giới lôi quang này, vì còn để phòng ngừa sự xâm nhập trở lại của phong ấn lực.
Thấy Cao Lôi Hoa thu tay lại, đám người đại trưởng lão lập tức bù lại như fan hâm mộ, hồi hộp hỏi:
- Thành...thành công chứ?
- À, thành công rồi.
Cao Lôi Hoa gật gật đầu, nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương mấy người bọn họ, Cao Lôi Hoa cười dịu dàng, không nghĩ tới là mấy lão này lại có tình cảm nồng hậu với Bảo Bảo như thế. Trông cái bộ dạng họ cuống quýt lên kìa.
- Công, công chúa điện hạ, sẽ không chết chứ?
Vẻ mặt đại trưởng lão như chưa dám tin.
- Đương nhiên.
Cao Lôi Hoa mỉm cười.
- Chúng ta, có thể xem xem công chúa điện hạ thế nào được không?
Đại trưởng lão xoa xoa hai bàn tay.
- Ồ, đương nhiên rồi.
Cao Lôi Hoa đáp.
- Vì cái kia kìa, hic hic.
Đại trưởng lão chỉ chỉ vào tầng kết giới lôi quang mà Cao Lôi Hoa đã bố trí quanh Bảo Bảo.
- À, thứ này ấy à.
Cao Lôi Hoa cười cười:
- Thứ này thì tạm thời không thể tháo bỏ, nếu không thì phong ấn lực sẽ có khả năng xâm nhập thân thể Bảo Bảo lần nữa, lúc đó cho dù là tôi cũng không thể cứu nổi nữa đâu.
- Hóa ra là thế.
Mấy vị trường lão gật gù, rồi vây quanh kết giới lôi quang nhìn bóng hình Bảo Bảo đang nằm trong đó, lắng nghe cô bé hít thờ đều đều, mấy vị trưởng lão rốt cuộc mới thả lỏng tâm tư xuống...
- Haizzzzzzz.
Cao Lôi Hoa nhìn đám trưởng lão và Bảo Bảo trong vòng lôi quang thì thở phào nhẹ nhõm "Chuyến hành trình này tới Vong Linh cốc, thật đúng là đã vảy ra không ít chuyện. Đặc biệt nhất là không ngờ mình lại tiến cấp."
Điều duy nhất khiến Cao Lôi Hoa còn cảm thấy kỳ quái chính là tình cảnh tiến cấp từ bậc bảy lên bậc tám không ngờ lại không có tí náo nhiệt nào. Phải biết rằng mỗi lần tiến cấp khi xưa đều khá hoành tráng mà.
Cao Lôi Hoa cũng không phải là loại người thích phô trương. Chỉ có điều là lần này tiến cấp vô thanh vô tức nên khiên cho Cao Lôi Hoa có một chút cảm giác bất an.
Chẳng lẽ đây là sự mở đầu của cái gọi là "phản phác quy chân sao? Cho nên từ bậc bảy tiến cấp lên bậc tám mới im ắng không tiếng động? Cao Lôi Hoa khẽ cười, trong đầu suy đoán hiện tượng kỳ lạ này.
Nhưng ngay lúc Cao Lõi Hoa còn đang suy tư thì bong nhiên từng đợt sấm ầm ầm vang lên trên đầu hắn. Tiếng sấm lần này lớn hơn nhiều so với những tiếng sấm Cao Lôi Hoa đã từng nghe qua trong cuộc đời. Hơn nữa, tiếng sấm lại đột ngột xuất hiện đúng phía trên đầu hắn.
Cao Lôi Hoa ngước lên trời mới phát hiện thấy trên đỉnh đầu mình vẫn là tầng phong ấn màu vàng. Hoàn toàn không nhìn thấy được lôi quang bên ngoài!
Nhưng cho dù là không nhìn thấy được lôi quang xung quanh thì với tư cách là cường giả bậc tám. Cao Lôi Hoa vẫn có thể cảm thấy được cơn sấm sét bên ngoài tầng phong ấn kia ẩn chứa sức mạnh cường đại.
Sức mạnh này thậm chí còn vượt qua cả loại thần lực hiện tại của Cao Lôi Hoa.
- Đây là cái gì vậy nhỉ?
Cao Lôi Hoa nghi hoặc cân nhắc kỹ lưỡng. Bỗng nhiên hắn nghĩ tới một thứ gì đó cũng tương tự trong truyền thuyết của Trung Quốc cổ đại, cũng tương tự như người luyện võ thời xưa trong truyền thuyết khi võ phá hư không thì mới có thể sinh ra độ kiếp chi lôi, hay còn gọi là thiên lôi.
Trong truyền thuyết, khi người luyện võ tới mức võ phá hư không (gần lên thần) sẽ phải nhận thử thách của thiên lôi. Sau đó, nếu thành công thì sẽ phá không mà tiến tiếp, còn nếu bại thì hoặc là hóa thành tro bụi trong nhân gian, hoặc là bị phế bỏ toàn bộ tu vi rồi sống tiếp một đời như người bình thường!
- Chẳng lẽ ở dị giới mà ta lại còn phải độ kiếp gì gì đó ư!
Cao Lôi Hoa nuốt nước bọt, tập trung vận dụng tinh thần lực quan sát thiên lôi bên ngoài.
- Ầm~~
Một tiếng nổ lớn! Tinh thần lực của Cao Lôi Hoa run lên bần bật. Ngay sau đó, hắn liền cảm thấy phía ngoài phong ấn có một cột sấm sét ẩn chứa sức mạnh như muốn hủy diệt tất cả, đang giáng xuống Cao Lôi Hoa ở bên trong phong ấn...
Nhưng bởi nguyên nhân là vì Cao Lôi Hoa cũng ở trong phong ấn, nên bên ngoài, thiên lôi đang tầng tầng lớp lớp nện xuống phong ấn....
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của hknmt_th