06-06-2011, 08:15 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Chương 232: Sau cánh cá»a đá
Tống Minh Nguyệt cÅ©ng váºy, trong đại sảnh nà y đã có thu hoạch đáng mừng như thế nà y, váºy thì sau mấy cánh cá»a kia sẽ còn thần kỳ tá»›i mức nà o nữa?
Bá»n hỠđầu tiên Ä‘i má»™t vòng quanh chiếc cá»a phòng bếp. Lăng Tố sá» soạng trên vách cá»a má»™t hồi, dưới mặt đất truyá»n khẽ truyá»n đến chấn động nhở, sau đó cá»a đá cháºm rãi trượt mở sang má»™t bên.
Trong phòng tối om, ánh sáng từ bên ngoà i chiếu và o mới khiến bên trong sáng lên được một chút.
Mấy ngưá»i nhìn và o bên trong. Äây là má»™t gian phòng ngá»§, bên trong có má»™t chiếc giưá»ng đá, trên mặt giưá»ng đá là má»™t tấm da thú. Trải qua năm tháng vô tình, tấm da thú đã bị phong hóa, Lăng Tiêu vừa đưa tay chạm nhẹ và o đã biến thà nh bá»™t. Khi ngón tay chạm và o chiếc giưá»ng đá kia, Lăng Tiêu lại ngây ngưá»i ngẩn ngÆ¡, không ngá» chiếc giưá»ng đá nà y lại rất ấm!
Bản thân tảng đá hiển nhiên là không có nhiệt độ, nguyên nhân tạo thà nh như váºy hoặc là do dưới tảng đá có suối nước nóng, giữ ấm hà ng năm nén tảng đá má»›i có nhiệt độ, hoặc là do phÃa sâu dưới đất có dung nhau lưu động! Tuy nhiên hai khả năng nà y cÅ©ng không phải là cao, bởi nếu có suối nước nóng, ở đây sẽ không thể khô ráo, không há» có má»™t chút hÆ¡i nước như thế nà y. Còn nếu phÃa dưới có dung nham, như váºy nhiệt độ tổng thể khu vá»±c sẽ tăng lên. Căn cứ theo nhiệt độ dưới chân bá»n há», khẳng định là có thể loại hai giả thiết nà y. Váºy thì chỉ có đáp án thứ ba, tảng đá nà y chÃnh là bảo váºt mà không phải là tảng đá bình thưá»ng.
Lăng Tiêu hÆ¡i hÆ¡i nhÃu mà y, lục tìm trong trà nhá»› những ký ức vá» các loại tạp váºt nhưng vẫn không thể tìm được loại tảng đá nà o tá»± có nhiệt độ ấm áp. Nhưng có thể xác định, vị tiên hiá»n năm xưa sống ở đây chắc chấn là má»™t ngưá»i biết hưởng thụ.
Nhìn những dụng cụ là m bếp tinh mỹ trong phòng bếp, chiếc giưá»ng đá không biết là m bằng chất liệu gì, còn cả những chiếc lá» không gian vô cùng xa hoa, hết thảy Ä‘á»u khiến ngưá»i ta có cảm giác chÃnh là vị tiá»n bối kia chẳng những thá»±c lá»±c rất mạnh, tà i nghệ cao siêu mà còn là má»™t ngưá»i rất chú ý và o hưởng thụ cuá»™c sống.
Ngoà i chiếc giưá»ng, trong phòng cÅ©ng không còn thứ gì khác. Tống Minh Nguyệt hÆ¡i thất vá»ng nói:
- Cứ tưởng rằng sau cánh cá»a đá là tà i bảo xếp thà nh núi, kết quả là chẳng có gì cả.
Lăng Tồ khẽ cưá»i nói:
- Dù sao chúng ta đã có thu hoạch rất lớn, không nên tham lam nữa!
Tần Cách ở phÃa sau đột nhiên nói:
- Nếu có thể tìm được má»™t Ãt đồ ăn thì tốt!
Lăng Tiêu dở khóc dở cưá»i lấy từ trong nhẵn ra má»™t khối thịt đã nấu chÃn rất lá»›n, ném cho Tần Cách. Tần Cách trà n đà y vui sướng cằm lấy ăn. Trong mất hắn, những cá»§a cải nà y ná» Ä‘á»u không quan trá»ng bà ng đồ ăn! Cho dù hắn hiểu tà i bảo có thể đổi được rất nhiá»u đồ ăn, nhưng theo bản năng, hắn vẫn đặt đồ ăn cao hÆ¡n. Äây chÃnh là quy luáºt sinh tồn cÆ¡ bản cá»§a thú nhân! Không có thá»±c vặt, chẳng khác nà o không có sinh mệnh!
Mở cá»a căn phòng thứ hai, trong đó chÃnh là má»™t nÆ¡i chứa tạp váºt. Trừ má»™t Ãt công cụ chế thuốc, còn lại là đủ các loại sách vở. Lăng Tố vừa nhìn thấy liá»n đứng im, quay sang nói vá»›i Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt:
- Hai ngưá»i Ä‘i tra xét các phòng còn lại, ta muốn ở đây xem sách!
Lăng Tiêu cưá»i gáºt gáºt đầu, tá»· tá»· cá»§a mình quả tháºt là má»™t ngưá»i si mê văn hóa thượng cổ. Äại khái cÅ©ng chÃnh vì Ä‘iá»u nà y mà tá»· má»›i có thể tìm được tá»›i đây. Nếu đỗi là ngưá»i bình thưá»ng, chỉ sợ chẳng bao giá» nghÄ© tá»›i nÆ¡i thế nà y lại có thể xuất hiện má»™t di tÃch thượng cổ.
Căn phòng thứ ba, những thứ bên trong quả thá»±c khiến Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt rất vui, bởi vi đó là má»™t phòng luyện Ä‘an. Trong phòng đặt rất nhiá»u dụng cụ luyện Ä‘an, lò luyện Ä‘an dùng kìm loại thiên thạch nguyên khối chế thà nh, chất lượng tốt hÆ¡n nhiá»u so vá»›i lò luyện Ä‘an trước kia cá»§a Lăng Tiêu, tuy rà ng không bà ng tòn Ä‘inh thu được ở Tống gia, nhưng nếu để luyện Ä‘an thì quá đủ.
Lăng Tiêu không khách khà thu lấy lò luyện Ä‘an, sau đó tìm tiếp thấy trong phòng có rất nhiá»u Ä‘an dược đã luyện chế thà nh công.Trong mắt Lăng Tiêu, những Ä‘an dược nà y Ä‘á»u vô cùng thô sÆ¡, căn bản không thể so sánh vá»›i luyện Ä‘an thuáºt cá»§a Tu Chân Giá»›i, nói là cách biệt trên trá»i dưới đất cÅ©ng không đủ. Nhưng trong mắt Tống Minh Nguyệt, những Ä‘an dược nà y kỳ thá»±c là những Ä‘an dược cá»±c phẩm!
Nà ng tháºm chà nháºn ra má»™t loại Ä‘an dược mà gia tá»™c mình coi là chà bảo. Bản thân mình còn trẻ đã có thể đạt tá»›i Ma Kiếm Sư báºc bốn hoà n toà n là nhá» và o loại Ä‘an dược nà y.
Tống Minh Nguyệt tâm tư nhạy bén, vô cùng thông minh, cảm nháºn được má»™t tia coi thưá»ng trong mắt Lăng Tiêu, hiển nhiên là không nhắm và o nà ng... mà là nhằm và o những Ä‘an dược nà y.
Những đan dược cực phẩm nà y không ngỠkhông hỠđược hắn để và o mắt!
Tống Minh Nguyệt thầm kinh hãi, đồng thá»i cà ng thêm tin tưởng gấp trăm lần rằng Lăng Tiêu có thể chữa khá»i cho phụ thân, láºp tức cùng không thèm liếc mắt tá»›i những Ä‘an dược đó nữa, cà ng không mang chúng Ä‘i. Lấy những Ä‘an dược mà Lăng Tiêu coi thưá»ng. Chẳng phải là đầu óc có vấn đỠsao?
Tiếp đó, Tống Minh Nguyệt mở cá»a căn phòng thứ tư, nương theo ánh sáng từ bên ngoà i hắt và o, hai ngưá»i ngạc nhiên phát hiện trong căn phòng nà y trống rá»—ng, không ngá» là chẳng há» có gì cả.
Trên mặt đất rất sạch sẽ, tháºm chà không có má»™t chút tro bụi!
- Tháºt sá»± là kỳ quái, sao lại không có gì hết váºy? Tống Minh Nguyệt vừa nói vừa bước và o.
Lăng Tiêu bá»—ng cảm thấy có chút gì đó không thÃch hợp, hô to:
- Trở vá»!
Nhưng đã muộn, chợt nghe Tống Minh Nguyệt sợ hãi kêu lên. Trên mặt đất chợt xuất hiện một cái hố lớn, Tống Minh Nguyệt trượt chân rơi xuống dưới.
Lăng Tiêu không chút do dá»± tung ngưá»i nhảy theo. Khi nắm được cổ tay Tống Minh Nguyệt liá»n muốn bay lên, chợt ánh sáng trên Ä‘inh đầu tối sầm lại. Ngay sau đó, phÃa dưới truyá»n đến má»™t lá»±c hút vô cùng lá»›n khiến hai ngưá»i không thể chống lại nổi, cùng ngã xuống phÃa dưới!
Äến khi Lăng Tố và Tần Cách Ä‘uổi tá»›i nÆ¡i, cánh cá»a đá đã đóng lại.
- Sao có thể như váºy?
Lăng Tố và Tần Cách quay sang nhìn nhau.
Tần Cách trầm giá»ng nói:
- Tiểu thư, cô tránh sang bên cạnh một chút!
Lăng Tố nghe lá»i, tránh sang má»™t bên. Tần Cách gầm nhẹ má»™t tiếng, từ dưới chân dâng lên ba đạo hà o quang mà u và ng, sau đó vặn dụng sức mạnh toà n thân, dồn và o cánh tay, tung ra má»™t quyá»n. Má»™t tiếng nổ lá»›n vang lên, Lăng Tổ vá»™i và ng bịt tai lại, thân mình bị chấn động văng ra xa hÆ¡n mưá»i thước! Toà n bá»™ đại sảnh cÅ©ng cảm giác lung lay mất má»™t lúc, mấy trăm viên dạ minh châu cÅ©ng bị rá»›t xuống.
Âm thanh vang vá»ng má»™t lúc lâu má»›i tắt, nhưng cánh cá»a đá trước mặt không ngá» không há» nhúc nhÃch mảy may.
Tần Cách ngây dại, Lãng Tố cùng ngẩn ngưá»i. Äến giá» tai nà ng vẫn còn ong ong, cảm thấy má»™t quyá»n nà y cá»§a thú nhân dù có nện lên má»™t tấm thép tháºt dà y cÅ©ng có thể xuyên qua, váºy mà cánh cá»a đá trước mặt không há» mảy may.
Tần Cách giáºn dữ, nhìn Lăng Tố nói: - Tiểu thư hãy tránh và o trong phòng Ä‘i!
Chá» Lăng Tố Ä‘i và o phòng xong, Tần Cách lại gầm lên giáºn dữ. liên tiếp tam quyá»n, chuẩn xác đánh và o cùng má»™t vị trà trên mặt cá»a. Rốt cục, trên mặt đá cÅ©ng xuất hiện má»™t vết rách, sau đó vết rách cà ng lúc cà ng lá»›n, láºp tức vỡ ra, cá»a đá biến thà nh má»™t đống đá vụn. rÆ¡i tán loạn dưới mặt đất. Lăng Tố nhặt mấy viên dạ minh châu dưới đất ném và o trong phòng, căn phòng láºp tức sáng trưng lên.
Tần Cách nhặt má»™t tảng đá dưới mặt đất, ném và o trong phòng, truyá»n đến tiếng va chạm trầm đục, tá»±a như nện xuống mặt đất.
Tần Cách á»· và o tu vi mạnh mẽ, hồn nhiên Ä‘i và o không chút sợ hãi. Hắn nhảy nhảy mấy cái trên mặt đất nhưng không há» có dấu hiệu gì khác thưá»ng, lại tức giáºn quỳ xuống hung hăng nện mấy quyá»n xuống đất, nhưng vẫn không há» thấy có phản ứng gì.
Tần Cách gãi gãi cái đầu trá»c cá»§a mình, có cảm giác không biết là m gì cả, liá»n quay sang nhìn Lãng Tố lúc nà y sắc mặt tái nhợt, nói:
- Tiểu thư, là m gì bây gi�
Tìm tháºt cẩn tháºn trong phòng ná»a ngay nhưng không há» thấy cÆ¡ quan nà o. Cuối cùng Lăng Tố nói:
- Ta sẽ Ä‘á»c di bút mà tiá»n bối kia lưu lại xem, lý do gì mà ông ta lại lưu lại má»™t căn phòng cạm bẫy như váºy!
Tần Cách gáºt gáºt đầu, việc nà y hắn cùng chăng có thể giúp được gì, chỉ có thể thám cầu khẩn Thú Thần phù há»™ cho Lăng Tiêu. Dù sao thiếu gia chÃnh là hy vá»ng cá»§a toà n bá»™ thú tá»™c.
Tần Cách tuy rằng không có văn hóa, nhưng biết rất rõ, tiá»n đồ cá»§a thiếu gia không thể lưá»ng nổi. Chỉ có thiếu gia, trong tương lai thú tá»™c má»›i có thể hy vá»ng có được má»™t mảnh đất yên vui cá»§a chÃnh mình, má»›i có thể được ăn no!
Äây là tâm nguyện cá»§a toà n bá»™ thú tá»™c từ mấy ngà n năm qua!
Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt nhanh chóng rÆ¡i xuống, tá»±a như có má»™t lá»±c hút rất lá»›n khiến thá»±c lá»±c cá»§a hai ngưá»i dưá»ng như cÅ©ng hoà n toà n mất Ä‘i hiệu quả.
Năng lực cảm giác của Lăng Tiêu tương đối lợi hại, tuy rằng ở đây rất tối tăm nhưng vẫn có thể cảm giác được hơi nước rất nặng nỠở không gian nà y.
PhÃa dưới có nước! Lăng Tiêu nghÄ© thầm, chỉ sau và i giây,theo quán tÃnh, tốc độ rÆ¡i xuống cá»§a hai ngưá»i cà ng nhanh
Bá»t nước bẳn tung tóe, hai ngưá»i cùng chặt vặt rÆ¡i và o trong là n nước sâu không biết bao nhiêu cá»§a đầm.
Lăng Tiêu cảm giác khi rÆ¡i và o trong nước thì lá»±c hút kia cÅ©ng biến mất. Theo quán tÃnh, hai ngưá»i chìm và o trong nước tá»›i mấy thước. Nước đầm lạnh như băng, Lăng Tiêu lặp tức xuất linh khà há»™ thể, bao vây cả bản thân và Tống Minh Nguyệt. Lúc nà y trước mất Lăng Tiêu bá»—ng nhiên xuất hiện má»™t đạo hà o quang mà u lam tối. Lăng Tiêu láºp tức cảm giác áp lá»±c giảm Ä‘i.
Hắn mở to mắt, nhìn thấy Tống Minh Nguyệt thần sắc đỠbừng mÃm môi, cÅ©ng không biết là đang nghÄ© gì. Thấy Lăng Tiêu nhìn mình, Tống Minh Nguyệt quay mặt Ä‘i chá»— khác, cố gắng tránh thân mình rá»i khôi Lăng Tiêu má»™t chút, bởi vì thân mình hai ngưá»i Ä‘ang dÃnh chặt và o nhau.
- Lăng huynh, ta, ta lại gây há»a. Rất xin lá»—i đã liên lụy tá»›i huynh. Vẻ như muốn phá vỡ cục diện xấu hổ nà y, Tống Minh Nguyệt khẽ nói.
- Tống huynh sao lại nói như váºy, má»i ngưá»i Ä‘á»u là bằng hữu, nói như váºy sẽ khiến ngưá»i ta không vui.
Lăng Tiêu khẽ nhÃu mà y nói. Bá»—ng nhiên hắn có cảm giác quái dị. lúc nà y Tống Minh Nguyệt dưá»ng như biến thà nh rất má»m yếu, toà n thân quần áo bốc lên nhiệt khÃ, đúng là dùng ná»™i lá»±c để hòng khô quần áo.
Tháºt đúng là kẻ được chiá»u chuá»™ng! Lăng Tiêu thầm nhá»§, dù sao ở nÆ¡i nà y có nguy hiểm hay không vẫn còn chưa biết, váºy mà hẳn lại vá»™i vã hong khô quần áo cá»§a mình. Loại hà nh động nà y khiến Lăng Tiêu có cảm giác hÆ¡i khó hiểu.
Nhìn nước hồ bị ngăn cách, Lăng Tiêu nói:
- Äây chÃnh là Thâm Hải Äá»™c Long Nhãn còn lại sao?
Tống Minh Nguyệt đỠmặt nói:
- Rất xin lỗi! Lăng huynh, lúc ấy giấu **** huynh, nhưng sau lại quên không nói!
- Không có gì. Tốt nhất là nghÄ© biện pháp là m sao lên Ä‘i. Lăng Tiêu thuáºn miệng nói nhưng trong lòng thám nhá»§ "Ta còn giấu **** nhiêu nhiá»u chuyện hÆ¡n, má»i ngưá»i huá» nha"
Hai ngưá»i được Thâm Hải Äá»™c Long Nhãn bảo vệ, bất đầu cháºm rãi bÆ¡i vá» phÃa trước. Lúc nà y bá»—ng nhiên má»™t cá»— hà n ý lạnh như băng chợt tạp kÃch đến, ngay cả Tống Minh Nguyệt cÅ©ng cảm giác được. Nà ng giáºt mình ngẩng đầu nhìn Lăng Tiêu.
- Cái gì váºy?
Thần sắc Lăng Tiêu cÅ©ng ngưng trá»ng hẳn lên, ở dưới nước thá»±c lá»±c cá»§a hắn không thể phát huy hoà n toà n. Nếu ở đây thá»±c sá»± có ma thú dưới nước hùng mạnh, váºy biện pháp tốt nhất chÃnh là mau chóng rá»i khá»i nÆ¡i nà y!
- Không biết, đi mau!
Lăng Tiêu thuáºn miệng nói, thiên địa linh khà trong cÆ¡ thể váºn chuyển Ä‘iển cuồng giữa các kinh mạch, đồng thá»i nấm lấy Yêu Huyết Hồng Liên kiếm.
Hai ngưá»i Ä‘ang Ä‘ang cấp tốc vá»t lên phÃa ưẻn mặt nước, đột nhiên cảm giác má»™t dòng nước xiết khổng lồ phóng tá»›i. Hai ngưá»i căn bản là không có ná»a Ä‘iểm trả đòn, bị sức mạnh khá»§ng bố nà y bẳn ra xa hÆ¡n trăm thước.
Lại chìm tháºt sâu xuống đáy đầm. Trước mặt hoà n toà n tối tăm. căn bản không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì. Lãng Tiêu chỉ có thể dá»±a và o tinh thần lá»±c hùng mạnh cá»§a mình để cảm nháºn, phán Ä‘oán đối phương là cái gỉ.
Tinh thần lá»±c cá»§a Lăng Tiêu vừa má»›i phát ra đột nhiên va chạm vá»›i má»™t luồng tinh thần lá»±c bao hà m hung ác, táo bạo, tà n nhẫn, lạnh lùng. Lăng Tiêu hừ má»™t tiếng, sắc mặt lặp tức tái nhợt, khóe mắt lá»— mÅ©i, khóe miệng và lá»— tai Ä‘á»u chảy máu.
Thâm Hải Äá»™c Long Nhãn phát ra hà o quang mà u lam tối, Tống Minh Nguyệt nhìn thấy trong lòng vô cùng kinh hãi, rốt cuá»™c bất chấp rụt rè, hai tay ôm lấy Lăng Tiêu, thanh âm run rẩy há»i:
- Lăng Tiêu, Lăng Tiêu, huynh không sao chứ?
Lăng Tiêu miá»…n cưỡng cưá»i khụ má»™t tiếng, máu tươi lại chảy ra từ khóe miệng:
- Tống huynh sao lại cấp bách tá»›i mức giá»ng nói lại trở nên sắc bén thế?
- Äá»u tại huynh. Ngưá»i ta có lòng mà huynh vẫn còn nói giỡn. Huynh không biết là ngưá»i ta lo lắng cho huynh sao?
Tống Minh Nguyệt sốt sắng tá»›i mức trà o nước mắt. Bởi vi từ nhá» nà ng đã suốt ngà y ngâm mình trong nước nén nà ng cảm nháºn được thứ gì đó có thá»±c lá»±c mạnh mẽ vô cùng Ä‘ang không nhanh không cháºm bÆ¡i tá»›i, như thể mèo Ä‘ang giỡn chuá»™t !
- Không có việc gì, không có việc gì
Lăng Tiêu lấy từ trong ngực ra một cái bỉnh sứ, lấy ra một viên đan dược cho và o mồm, nói:
- Ä‚n má»™t đòn Ä‘au. Không ngá» tinh thần lá»±c cá»§a nó còn hùng mạnh hÆ¡n cả ta. Không biết là quái váºt đã tu luyện bao nhiêu năm rồi!
- Äáng chết, nếu ta không tò mò, sao đến mức lâm và o hiểm địa thế nà y. Tháºt là ... Tống Minh Nguyệt mất nước mắt lưng tròng, tá»± trách mình.
- Ha ha, dù Tống huynh không tiến và o, ta cũng sẽ và o. Chẳng lẽ nếu là ta ngã đi xuống, Tống huynh có thể là m như không thấy sao?
Lăng Tiêu lau khóe miệng, sau đó nói:
- Cho nên tiểu Tống huynh đừng giả giá»ng nữ nữa, nghe không được tá»± nhiên!
Lúc nà y Tống Minh Nguyệt không ngá» lại không còn cảm thấy sợ hãi nữa, trong lòng trà n đầy xấu hổ "Mình đã nói đến như thế mà hẳn vẫn đầu đất, không ngá» không cảm nháºn được mình là nữ nhân! Äúng là đồ ngốc!"
Tà i sản của Minh Huệ
Chữ ký của Minh Huệ
06-06-2011, 08:26 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Chương 233: Dưới đáy đầm sâu
Tình huống vạn phần nguy hiểm, Lăng Tiêu đâu còn có tâm tư phân tÃch chá»— dị thưá»ng cá»§a Tống Minh Nguyệt. Tinh thần lá»±c cá»§a quái váºt trong nước nà y mạnh tá»›i mức như thể thá»±c chất. Tinh thần lá»±c cá»§a Lăng Tiêu đấu vá»›i nó căn bản không gây nên bất cứ thương tổn gì mà ngược lại còn bị thương, bởi váºy có thể thấy được thá»±c lá»±c cá»§a quái váºt nà y hùng mạnh tá»›i mức nà o!
- Lăng huynh chúng ta, chúng ta có thể chết ở đây hay không? Tống Minh Nguyệt sắc mặt tái nhợt há»i.
- Không thể nà o!
Lăng Tiêu cảm nháºn được chiến ý mạnh mẽ phát ra từ Yêu Huyết Hồng Liên kiếm trên tay mình.
Kỳ tháºt cà ng đối mặt vá»›i đối thá»§ hùng manh, chiến ý cá»§a Yêu Huyết Hồng Liên kiếm sẽ cà ng thịnh, bởi vi trên thân kiếm đã dÃnh máu cá»§a đại yêu quái vô cùng hùng mạnh nà y. Mà tôn nghiêm và tồn tại cá»§a đại yêu quái hùng mạnh mạnh nà y là bất khả xâm phạm.
Cho nên, Lăng Tiêu má»›i có thể cảm nháºn thấy trong lòng rét run. không há» có ná»a Ä‘iểm nắm chắc khi đối mặt vá»›i quái váºt dưới nước hùng mạnh nà y! Má»™t áp lá»±c mạnh mẽ chợt áp xuống đỉnh đầu cá»§a hai ngưá»i. Thâm Hải Äá»™c Long Nhăn phát ra hà o quang sáng ngá»i, giống như là má»™t ngá»n hải đăng giữa bóng tối.
Äáng tiếc hiện tại nó không chỉ dẫn cho những con thuyá»n lạc đưá»ng mà là cho con quái váºt khá»§ng bố dưới nước!
Tống Minh Nguyệt bám chặt lấy Lăng Tiêu theo bản năng. Gặp loại tình huống nà y, đến nam nhân còn sợ, huống chỉ là nữ nhân. Lăng Tiêu bình tÄ©nh dùng tinh thần lá»±c cảm thụ con quái váºt tháºt cẩn tháºn.
Hiện tại, khoảng cách giữa nó tá»›i hai ngưá»i còn khoảng hÆ¡n 50 thước, dưá»ng như là dừng lại ở đó xem kỳ xem hai đứa nhóc ở dưới rốt cuá»™c là cái gì, có đáng để nó hoạt động hay không.
Lăng Tiêu nghÄ© thầm: chạy nhanh Ä‘i thôi, hai chúng ta khẳng định không phải là lá»±a chá»n tốt nhất cá»§a mi.
Äáng tiếc không như mong muốn, quái váºt đó bắt đầu bÆ¡i vá» phÃa bá»n há». Ngay cả Tống Minh Nguyệt cÅ©ng đã cảm nháºn được nguy hiểm. Äúng lúc vô cùng khẩn trương khẩn trương, Lăng Tiêu bá»—ng nhiên mạnh mẽ đẩy nà ng ra, đồng thá»i trầm giá»ng nói:
- Tống huynh, bảo trá»ng!
Tống Minh Nguyệt liá»n cảm nháºn được má»™t luồng sức mạnh mãnh liệt, khiến nà ng căn bản là không có ná»a Ä‘iểm phản kháng.
- Lăng Tiêu!!!
Tống Minh Nguyệt thảm thiết kêu lên, chỉ tiếc đây là trong nước thanh âm không thể xuyên ra ngoà i. HÆ¡n nữa, giữa đáy đầm tối tăm mù mịt, là m sao thấy được gì? Thâm Hải Äá»™c Long Nhãn che chở Tống Minh Nguyệt, vá»t thẳng lên phÃa trên.
Kỹ năng bÆ¡i lá»™i cá»§a Tống Minh Nguyệt vốn là tuyệt hảo, chỉ có Ä‘iá»u nếu muốn lặn trở xuống, thá»±c lá»±c cá»§a nà ng căn bản là không thể chống cá»± nổi sức nổi cá»§a nước, không thể là m gì, chỉ có thể vô lá»±c phát Ä‘iên, sau đó Ä‘au khổ vò đầu bứt tóc, không kìm nổi nước mắt tuôn rÆ¡i.
- Không ngá» hắn nhưá»ng cÆ¡ há»™i sống cho mình! Tống Minh Nguyệt thì thà o:
- Vì sao? Vì sao hắn lại là m như váºy?
Hô!
Thân thể cá»§a Tống Minh Nguyệt mạnh mẽ nổi lên từ dưới mặt nước. Nà ng hÃt má»™t hÆ¡i tháºt dà i, thân hỉnh nổi lá»nh bá»nh trên mặt nước, kịch liệt pháºp phồng. Trước mặt tối Ä‘en như má»±c, Tống Minh Nguyệt lấy má»™t cây Ä‘uốc nhá» từ trong nhẫn không gian ra, sau đó bÆ¡i và o bá» cách đó không xa, trong lòng vẫn cảm thấy có chút may mắn. May là vừa rồi không rÆ¡i xuống bá», nếu rÆ¡i từ độ cao như váºy, cho dù không chết cÅ©ng phải bị thương.
Có Ä‘iá»u rÆ¡i và o trong nước, tuy không bị thương nhưng Lăng Tiêu lại sinh tá» không biết!
Tống Minh Nguyệt bá»—ng nhiên vươn tay, bóc lá»›p che mặt cá»§a mình, tháo cả yếu hầu xuống, lá»™ ra má»™t khuôn mặt quốc sắc thiên hương nhưng trà n ngáºp bi thương. Còn giá» phút nà y, Lăng Tiêu Ä‘ang đứng ở đáy nước, nhắm hai mắt lại, cố gắng cảm thụ thiên địa linh khà ẩn chứa trong nước.
Trong nước bá»—ng nhiên hình thà nh từng đạo lốc xoáy nhá», đó chÃnh là thiên địa linh khà cá»§a bốn phương tám hướng Ä‘á»u ùn ùn trà n vá» phÃa Lăng Tiêu, như thể má»™t đám nòng ná»c.
Lăng Tiêu cầm Yêu Huyết Hồng Liên kiếm lá»™ ra chiến ý vô cùng mãnh liệt, khiến cho quái váºt trong nước kia căn bản là không thể để ý tá»›i váºt nhá» bé vừa thoát Ä‘i (chÃnh là Tống Minh Nguyệt), mà táºp trung toà n bá»™ sá»± chú ý lên ngưá»i Lăng Tiêu.
Nó rất hiếu kỳ, con váºt nhá» nà y tại sao nhá» bé như váºy mà lại có thể phát ra khà thế mạnh mẽ không kém mình bao nhiêu?
Quanh thân Lăng Tiêu hình thà nh má»™t vòng há»™ thể chân khà hình trứng. Vẻ mặt Lăng Tiêu binh tÄ©nh, tươi cưá»i, sau đó chỉ kiếm vá» hướng quái váºt trong nước, khẽ nhếch miệng trà o phúng, nhẹ nhà ng nói:
- Phù Quang Lược Ảnh!
Theo giá»ng nói cá»§a Lăng Tiêu, Yêu Huyết Hồng Liên kiếm bá»—ng nhiên bùng lên má»™t vầng hà o quang, giữa đáy nước chợt hình thà nh má»™t vùng trống rá»—ng, ngăn cách toà n bá»™ nước ra bên ngoà i. Còn Lăng Tiêu liên tiếp đạp chân, nương theo kiếm khà mạng mẽ, vừa vá»t thẳng tá»›i quái váºt, vừa hô lên má»™t tiếng, giống như sấm sét giữa trá»i quang.
Toà n bá»™ nước trong đầm sâu dưá»ng như sôi lên bởi kiếm khà mạnh mẽ nà y, bốc thà nh vô số bá»t nước. Ngay sau đó, má»™t tiếng nổ bùng lên, gần như toà n bá»™ nước đầm Ä‘á»u bắn lên theo vụ nổ.
Trước mắt Tống Minh Nguyệt nhoáng lên, dưá»ng như nà ng vừa nhìn thấy Lăng Tiêu dưới đáy nước. Ngay sau đó là những giá»t nước bắn tung tóe lên, à o à o như mưa rà o dá»™i từ trên xuống, đầm nước như thể má»™t cái chén lá»›n bị lay động mạnh, tháºt lâu vẫn không thể bình lặng trở lại.
Trong nháy mắt vừa rồi, Lăng Tiêu cÅ©ng thấy được thân thể khổng lồ dà i hÆ¡n trăm thước cá»§a quái váºt, nó giống như má»™t quái ngư, toà n thân cá»±c kỳ thô ráp. Bởi vi thá»i gian quá ngắn, hÆ¡n nữa ánh sáng quá má», Lăng Tiêu căn bản không nhìn rõ thá»§y quái thì đã rÆ¡i xuống nước.
Quái váºt đó bị má»™t kÃch gần như toà n lá»±c cá»§a Lăng Tiêu đánh bay ra mấy trăm thước, liên tục rÃt gà o, quay cuồng Ä‘au đớn.
Nhưng má»™t kiếm nà y cÅ©ng tiêu hao gần hét sạch thiên địa linh khà cá»§a Lăng Tiêu, rốt cuá»™c hắn không chịu nổi áp lá»±c cá»§a nước, vá»t thẳng lên phÃa trên. Äang vá»t lên, bá»—ng nhiên cảm nháºn được mùi máu tươi nồng Ä‘áºm, Lăng Tiêu mừng rỡ, biết rằng quái váºt đã bị thương.
Äang nghÄ© ngợi, bá»—ng nhiên Lăng Tiêu cảm nháºn thấy là n nước xung quanh bá»—ng trở nên lạnh lẽo thấu xương, trong lòng hoảng sợ. chẳng lẽ quái váºt kia bị thương không nặng?
Lăng Tiêu di chuyển trong nước cÅ©ng cá»±c kỳ nhanh chóng, cảm thấy áp lá»±c xung quanh cà ng lúc cà ng giảm. Äang nghÄ© rằng sắp được nghỉ ngÆ¡i, Lăng Tiêu bá»—ng nhiên kinh hãi cảm giác không ngá» nước xung quanh Ä‘ang nhanh chóng kết thà nh băng.
"Khốn khiếp!"
Lâng Tiêu mắng thầm theo bản năng, thân hỉnh láºp tức linh hoạt như cá, vá»t lên trên mặt nước. Từ phÃa dưới chân Lăng Tiêu truyá»n đến những tiếng động rắc rắc.
- Lăng Tiêu, cẩn tháºn!
A? Sao lại là giá»ng nữ? Lăng Tiêu nghÄ©, Tống huynh nà y lắm lúc cÅ©ng quái dị! Äồng thá»i, phản ứng cá»§a tay hắn không há» cháºm trá»…. cho dù không cần linh lá»±c, Yêu Huyết Hồng Liên kiếm cÅ©ng vẫn có lá»±c sát thương rất lá»›n.
Lăng Tiêu bá»—ng nhiên cảm giác má»™t luồng hÆ¡i phun lên trên ngưá»i mình, đồng thá»i nghe thấy má»™t tiếng gầm cá»±c kỳ khó nghe.
Má»™t sức mạnh to lá»›n mãnh liệt va chạm trên ngưá»i Lăng Tiêu. Thân hình Lăng Tiêu như má»™t chiếc lá tà n trong gió lao thẳng vá» phÃa vách đá bên cạnh Tống Minh Nguyệt.
- Không!
Tống Minh Nguyệt nhảy lên ý đồ ôm lấy thân Lăng Tiêu, tiếp đó thân hình nà ng cũng theo lực bay của Lăng Tiêu lao thẳng và o vách đá.
"Tháºt đáng tiếc, đến lúc chết Lăng Tiêu vẫn không biết mình là nữ!" Trong lòng Tống Minh Nguyệt ở thá»i khắc trước khi chết nà y không ngá» lại xuất hiện má»™t tình cảm tiếc nuối như váºy.
Hết thảy má»i việc Ä‘á»u chỉ diá»…n ra trong nháy mắt. Lăng Tiêu phun ra má»™t ngụm máu tươi, dùng hết má»™t tia tinh thần lá»±c cuối cùng còn sót lại, lấy Thâm Hải Äá»™c Long Nhãn "tị thổ" ra, rốt cục ngất Ä‘i.
Mà lúc nà y, hai ngưá»i đã tiếp xúc vá»›i vách đá.
Ầm!
Vách đá cứng rắn bị lưng Lăng Tiêu Ä‘áºp thá»§ng thà nh má»™t lá»— lá»›n. Tiếp theo, thân thể hai ngưá»i bị má»™t mà n hà o quang mà u và ng nhạt bao lấy, vẫn lao vá» phÃa trước mưá»i mấy thước theo quán tÃnh má»›i dừng lại. Nhưng lúc nà y, Lăng Tiêu cÅ©ng đã lâm và o hôn mê.
Äang tưởng chết nhưng hóa ra không phải, nhìn Thâm Hải Äá»™c Long Nhăn trong tay Lăng Tiêu, Tống Minh Nguyệt chợt mỉm cưá»i. Không gian cá»§a Tị Thổ không phải là lá»›n, nà ng chỉ có thể miá»…n cưỡng ngồi dáºy. Chợt Tống Minh Nguyệt nghe thấy âm thanh gầm rú khó nghe ở bên ngoà i vá»ng và o. Theo bản năng, nà ng hướng ánh mắt ra ngoà i, Ä‘en kịt không thấy gì hết, nhưng ngay sau đó nà ng không thể kìm nổi hét lá»›n, hóa ra mà n tối Ä‘en đó chÃnh là con mắt cá»§a quái váºt dán và o cá»a động.
Tống Minh Nguyệt cắn chặt hà m răng trăng bóng, đột nhiên lấy má»™t chiếc ná» tinh tế từ trong nhẫn ra, sau đó lắp má»™t mÅ©i tên bén nhá»n. MÅ©i tên lắp lóe ánh sáng âm u, nhắm thẳng ra bên ngoà i. Nà ng không chút do dá»±, bắn thẳng mÅ©i tên ná» ra!
ChÃu!
MÅ©i tên ná» mạnh mẽ xuyên thẳng và o đầu con quái váºt. Nhưng đối vá»›i quái váºt đó, mÅ©i tên nà y quá là nhá» bé, chẳng khác gì muá»—i đốt. Nó chẳng thèm để ý vẫy vẫy đầu, trong miệng bá»—ng nhiên ngưng kết má»™t đám sương mù vô cùng lạnh giá, chuẩn bị phun thẳng và o trong động.
Bá»—ng nhiên nó phát ra má»™t tiếng gầm rú kinh thiên, sau đó thân mình ầm ầm giãy dá»±a trên bá» nước. Äúng thá»i khắc mấu chốt, chất độc trên mÅ©i tên cá»§a Tống Minh Nguyệt đã phát huy tác dụng!
Tống Minh Nguyệt như trút được gánh nặng, thở phà o má»™t hÆ¡i, sau đó quay lại nhìn Lăng Tiêu. Báºt Ä‘uốc lên, nà ng hoảng hốt phát hiện mặt Lăng Tiêu và ng như nghệ.
Tống Minh Nguyệt cuống lên không biết phải là m thế nà o,chợt nhá»› tá»›i số Ä‘an dược bổ khÃ, chữa thương mà Lăng Tiêu cho mình. nhá»› rằng Lăng Tiêu nói những loại Ä‘an dược nà y Ä‘a phần là thuá»™c tÃnh ôn hòa, uống chung vá»›i nhau cho dù không đạt được hiệu quả tổng hợp nhưng cÅ©ng sẽ không bị thương.
NghÄ© váºy, Tống Minh Nguyệt vá»™i và ng lấy bốn, năm viên Ä‘an dược nhét và o miệng Lăng Tiêu, vừa là m vừa lẩm bẩm:
- Lăng Tiêu, ngươi ngà n vạn lần không được chết. Ta là đại mỹ nữ quốc sắc thiên hương, ngươi còn chưa được nhìn thấy, ngươi ngà n vạn lần không được chết. ! Ô ô ô ngươi mà chết, là m sao ta có thể đi ra ngoà i chứ!!
- Tống huynh, khụ khụ, sao huynh lại giả trang thà nh nữ nhân váºy? Lăng Tiêu vô lá»±c mở mắt ra, nói xong chợt ngây ngưá»i...
Tà i sản của Minh Huệ
07-06-2011, 06:58 AM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Chương 234: Nữ nhân đầu tiên
- Ngươi là nữ nhân?
Äến táºn lúc nà y, cuối cùng Lăng Tiêu má»›i phản ứng lại được, trợn mắt há hốc mồm nhìn vẻ mặt thẹn thùng cá»§a Tống Minh Nguyệt, sau đó dùng sức dụi dụi hai mắt, nói:
- Ta không nằm mơ chứ?
Tống Minh Nguyệt xấu hổ nhìn thoáng qua Lăng Tiêu, buồn bã nói:
- Cứ tưởng rằng sẽ chết ở đây, nếu váºy, đến khi chết anh cÅ©ng không biết ta là nữ nhân, váºy chẳng phải là ta lừa anh đến táºn khi chết sao?
- Tống... á... Minh Nguyệt, ta tình nguyện bị cô gạt! - - Vì cái gì?
Äôi mắt Ä‘en xinh đẹp cá»§a Tống Minh Nguyệt mở lá»›n, hà ng mi dà i Ä‘áºm cong vút khẽ nhấp nháy
- Anh không thÃch ta như thế nà y sao?
- Trong lúc nhất thá»i hÆ¡i không kịp thÃch ứng thôi.
Lăng Tiêu không thể nói thẳng, cô là một hoà ng hoa đại khuê nữ. đi theo ta là một nam nhân khà huyết phương cương, nghĩ là ta thoải mái được sao?
Hấn kìm lại há»i:
- Quái váºt trong nước kia không Ä‘uổi theo à ?
Không khà giữa hai ngưá»i trở nên bá»›t ngượng ngùng. Trong lòng Tống Minh Nguyệt lại cà ng tăng thêm phần hảo cảm đối vá»›i Lăng Tiêu. Äây không phải là trá»i sinh mà là từ sá»± hiểu nhau giữa hai ngưá»i bạn, dần dần sinh ra má»™t tia tình cảm.
Nhất là vừa má»›i rồi, Lăng Tiêu đẩy nà ng ra, má»™t mình đối địch vá»›i thá»§y quái. Hà nh động đó khiến trong lòng Tống Minh Nguyệt rất cảm động. Con ngưá»i ai chẳng có tình cảm, hà nh động cá»§a Lăng Tiêu không thể nghi ngỠđã để lại trong trái tim Tống Minh Nguyệt má»™t dấu vết rất sâu.
- Äuổi theo
Tống Minh Nguyệt ngồi dáºy, cố găng ổn định tâm tình kÃch động cá»§a mình, nhìn ra ngoà i khẽ nói:
- Nhưng bị tên độc của ta bắn trúng, nhưng có lẽ là không chết được. Thương thế của anh thế nà o? Thương nặng lắm không?
Lăng Tiêu khẽ động thân, khóe miệng lại trà n máu tươi. Tống Minh Nguyệt lúc nà y mới kinh hô:
- Lăng Tiêu, anh, anh không sao chứ? Anh đừng là m ta sợ!
Lăng Tiêu cưá»i khó nhá»c, nói:
- Không có việc gì... ngoại thương... ngoại thương mà thôi!
- Cái gì ngoại thương, lưng... sau lưng anh!
Tống Minh Nguyệt kinh hô, đưa tay ra sau lưng Lăng Tiêu, láºp tức cảm giác ướt sÅ©ng. Vừa rút tay ra, nước mắt đã rÆ¡i lã chã.
- Lăng Tiêu, anh cho ta là ngưá»i ngoà i sao? Bị thương thế nà y mà không nói cho ta! Chẳng lẽ đối vá»›i anh, ta là nam nhân thì tốt hÆ¡n là nữ nhân sao?
Tống Minh Nguyệt vừa tức vừa lo, hoảng hốt tìm dược vặt chữa thương trong nhẫn của mình.
Tiếp đó, nà ng hoãn hòa xuống, mỉm mòi, dịu dà ng nói với Lăng Tiêu:
- Lăng Tiêu, anh, anh đừng giáºn ta. Ta không cố ý đâu. Anh quay lưng lại đây, ta dấp thuốc cho vết thương cá»§a anh, được không?
Lăng Tiêu thở dốc, nói:
- Toà n bá»™ cá»™t sống sau lưng ta gãy hết rồi, cho dù cô đắp thuốc cÅ©ng vò Ãch, cho dù là thuốc gì cÅ©ng váºy.
- Hả?
Tống Minh Nguyệt hoảng sợ tá»›i mức lại trà o nước mắt, vá»™i và ng há»i:
- Váºy phải là m sao, toà n bá»™ xương sống gãy hết, chẳng phải là thà nh phế nhân sao?
Lăng Tiêu muốn cưá»i, khụ hai tiếng, nói
- Äúng váºy, biến thà nh phế nhân!
- Váºy mà anh còn cưá»i được! Anh có tim nữa không váºy?
Tống Minh Nguyệt bị Lăng Tiêu chá»c giáºn, chẳng lẽ ngưá»i nà y không sợ chết sao? Thôi, dù sao cÅ©ng không biết có thể thoát ra khá»i ná»n đất ở đây hay không, chết thì chết, có thể chết chung má»™t chá»— cÅ©ng là không tồi.
NghÄ© váºy, thần sắc lo lẳng trên mặt Tống Minh Nguyệt hòa hoãn trở lại. Lăng Tiêu ngạc nhiên há»i:
- Sao váºy, cô không sợ à ?
Tống Minh Nguyệt thản nhiên cưá»i vá»›i Lăng Tiêu. Góc động má» tối dưới ánh sáng cá»§a ngá»n Ä‘uốc dưá»ng như cÅ©ng trở nén sáng lên vá»›i nụ cưá»i cá»§a nà ng:
- Sợ chứ! Sao lại không sợ? Tuy nhiên có thể chết cùng má»™t chá»— vá»›i ngưá»i mình thÃch, váºy cÅ©ng là hạnh phúc! HÆ¡n nữa, hạnh phúc nhất chÃnh là ở đây chỉ có ta và chà ng!
Tống Minh Nguyệt nói xong, vượt qua sá»± rụt rè thưá»ng ngà y, nhẹ nhà ng gối đầu lên bả vai Lăng Tiêu, bà n tay trắng nõn nà khoác lên bên hòng Lăng Tiêu, thân hình nhô nhắn hÆ¡i run rẩy, thì thà o:
- Chỉ tiếc, ngưá»i ta không thể trở thà nh nữ nhân cá»§a chà ng. Nói tá»›i đó, khuôn mặt nà ng trở nên đỠnhư hoa đà o.
Lăng Tiêu ngây ngưá»i, câm giác thân thể cứng Ä‘á», má»™t lúc má»›i dần dần bình ổn. Thá» thăm dò đặt tay lên vai Tống Minh Nguyệt, sau đó quay khuôn mặt thẹn thùng cá»§a nà ng đối diện vá»›i mình, Lăng Tiêu nói:
- Sao nà ng phải khổ như váºy. Nà ng cứ má»™t mình Ä‘i ra ngoà i, ta tin rà ng nà ng sẽ tìm được đưá»ng ra. Äừng quên, nà ng còn có phụ thân. ta có thể dạy nà ng phương pháp luyện chế Ä‘an dược, có thể cho nà ng nhẫn không gian cá»§a ta...
Còn chưa nói xong, miệng hẳn đã bị bà n tay trăng nõn của Tống Minh Nguyệt bịt lấy, một là n hương nhè nhẹ tiến và o trong mũi.
- Äừng nói nữa, được chứ? Tống Minh Nguyệt khẽ nói:
- Lăng Tiêu, bên cạnh chà ng có rất nhiá»u hồng nhan, chà ng, chà ng thÃch ai nhất?
Lăng Tiêu do dá»± má»™t chút, vấn đỠnà y rất khó trả lá»i, nhất là trả lá»i cho má»™t nữ nhân sẵn lòng chết chung vá»›i mình. Nếu nói không phải là nà ng, váºy chắc chắn sẽ là m tồn thương nà ng, nhưng nếu nói là nà ng, Lăng Tiêu lại cảm thấy đó là lừa gạt. Lăng Tiêu nháºp thế đã hai năm nhưng vá» phương diện tình cảm vẫn còn rất bị động. Dưá»ng như trừ tiểu nữ tặc Diệp tá» là do chÃnh hẳn "câu được", hai thị nữ Xuân Lan và Thu Nguyệt không tÃnh. Thị nữ trong gia đỉnh quý tá»™c không tÃnh là thiếp.
Isa má»™t lòng má»™t dạ thÃch hẳn, hÆ¡n nữa vì Lăng Tiêu, Isa đã mất Ä‘i rất nhiá»u thứ. Tuy rà ng Lăng Tiêu vẫn đối xá» vá»›i Isa như muá»™i muá»™i. nhưng hiển nhiên Isa đối xá» vá»›i hẳn như nam nhân cá»§a mình! Xét cả tinh lẫn lý, Lăng Tiêu không có lý do gì để phụ bạc nà ng!
Có bé Phong Linh Ä‘i theo mình, từ háºn thà nh yêu, tháºm chà không để ý thương thế nặng ná» cá»§a bản thân, bôn ba ngà n dặm tá»›i cảnh báo cho mình. Có mấy nữ nhân có thể là m được như váºy? Nếu nói Lăng Tiêu không có cảm giác, váºy hắn chẳng phải là má»™t kẻ đầu đất sao?
Ngoà i ra, những nữ nhân bên cạnh mình hiện giá», và dụ như Hoà ng Phá»§ Nguyệt, Lăng Tiêu quả tháºt đối xá» nà ng như má»™t tri ká»·; và dụ như Thượng Quan VÅ© Äồng, tuy rằng trên danh nghÄ©a là giáo sư. nhưng Lăng Tiêu vẫn đối xá» vá»›i nà ng như bằng hữu. HÆ¡n nữa. Thượng Quan VÅ© Äồng đối xá» vá»›i Lăng Tiêu quả tháºt không thể chỉ dùng "tốt nhất" để hỉnh dung.
Quả thực là quá tốt!!
Diệp tá», Phong Linh, Isa, nếu nói trong lòng Lăng Tiêu quan tâm tá»›i ai nhất trong ba nữ nhân nà y, nếu trong phương diện tình cảm chỉ có má»™t cái cân, khẳng định rằng Lăng Tiêu sẽ không chút do dá»± nói: là Diệp tá».
Nhưng hiện giá», bất cứ ai trong ba nữ nhân nà y Ä‘á»u có thể không chút do dá»± dâng hiến sinh mạng bản thân cho Lăng Tiêu, có thể chết vì hắn, hiện giá» lại thèm cả Tống Minh Nguyệt.
Lăng Tiêu cảm giác mình như bị một đám dây tơ tình quấn lấy.
Hắn cưá»i khổ nói: - Có lẽ, ta thÃch tất cả?
Tống Minh Nguyệt véo một cái không nặng không nhẹ và o bên hông Lăng Tiêu (đang bị thương gãy xương sống mà cứ cấu với véo thế nà y à ?), nói:
- Cứ tưởng rằng chà ng khác vá»›i những nam nhân khác, không ngá» cÅ©ng hoa tâm như váºy! Tuy nhiên chà ng có thể nói thế, chứng tô trong lòng chà ng có ta, như váºy là ta rất vui rồi!
Lăng Tiêu chỉ đơn giản nhắm mắt lại, thầm nhá»§ đây là má»™t sá»± hiểu 'lầm lá»›n. Ngưá»i mà vừa má»›i rồi ta còn gá»i là Tống huynh lại biến thà nh má»™t đại mỹ nhân nÅ©ng nịu, trong lòng Lăng Tiêu còn cảm thấy khó có thể xoay theo kịp, thấy Tống Minh Nguyệt nÅ©ng nịu như váºy. Lăng Tiêu cÅ©ng không nhãn tâm thương tổn nà ng.
- Ha ha, thá»±c ra ta biết giá» chà ng thÃch ta cÅ©ng vẫn có chút khó khăn. Dù sao lúc trước ta toà n giả dạng nam nhi mà .
Tống Minh Nguyệt khẽ tựa đầu lên vai Lăng Tiêu, xấu hổ nói:
- Nhưng trong tìm ta lại cà ng ngà y cà ng thÃch chà ng tá»›i mức mãnh liệt. Hiện tại chúng ta Ä‘á»u sẽ chết, ta cÅ©ng không sợ nói ra những Ä‘iá»u cất giấu trong tim. Nói ra được cho chà ng, trong tim ta cảm thấy rất thoải mái.
Lăng Tiêu nhìn gương mặt quốc sắc thiên hương ngay sát gang tấc mặt mình, ngá»i thấy má»™t mùi hương xá» nữ nhè nhẹ từ thân thể Tống Minh Nguyệt truyá»n tá»›i, do dá»± tháºt lâu má»›i nói:
- Kỳ tháºt là có má»™t biện pháp có thể không chết, chỉ có Ä‘iá»u... hay là quên Ä‘i!
- Sao lại quên đi? Nói đi nà o!
Äôi mắt Tống Minh Nguyệt láºp tức lóe lên ngạc nhiên vui mừng. lại thấy thần sắc ấp úng cá»§a Lăng Tiêu liá»n giáºn dữ nói:
- Chà ng là má»™t nam nhân, sao giá» lại rụt rè như nữ nhân váºy? Ngưá»i ta Ä‘á»u nói hết vá»›i chà ng rồi, váºy mà chà ng...
- Thực sự muốn ta nói?
Trên mặt Lăng Tiêu hiện lé vẻ kỳ quái.
- Vô nghĩa, nói mau!
Vẻ mặt Tống Minh Nguyệt đầy sốt sắng. Nà ng thá»±c sá»± cảm thấy Lăng Tiêu quá thần kỳ, dưá»ng như không gì có thể là m khó được
Lăng Tiêu cháºm rãi nói ra má»™t công pháp cho Tống Minh Nguyệt
Tống Minh Nguyệt vừa nghe lặp tức mặt đỠtai hồng, nghe xong không kìm nổi thốt lên:
- Ai lại có thể nghÄ© ra được biện pháp hạ lưu như váºy? Có hiệu quả sao? Äịnh gạt ngưá»i à ? Sao có thể?
Lăng Tiêu không kìm nổi đảo cặp mắt trắng dã, thầm nhủ: Tổ sư gia, xin tha thứ cho nữ nhân vô tri! Nà ng chỉ là vô tâm thòi!
Hai ngưá»i ná»a ngà y Ä‘á»u không nói gì, không khà giữa hai ngưá»i trở nên hÆ¡i xấu hổ. Tống Minh Nguyệt mÃm môi, không dám nhìn Lăng Tiêu, bá»—ng nhiên thi thà o há»i:
- Lăng Tiêu, chà ng xác định?
- Tổ sư gia truyá»n xuống, xác định là xác định, có Ä‘iá»u ta chưa thá» bao giá»!
Lăng Tiêu nói
- Thực chưa thỠbao gi�
Tống Minh Nguyệt cắn môi, hai mắt sáng lên nhìn Lăng Tiêu. dưá»ng như cá»±c kỳ coi trá»ng vấn đỠnà y.
Lúc nà y, Lăng Tiêu cảm giác toà n bá»™ phÃa sau lưng truyá»n đến má»™t cÆ¡n Ä‘au táºn xương tá»§y, nhưng hẳn vẫn mạnh mẽ kìm chế, giả bá»™ không sao cả. Song tu đương nhiên có thể khiến hắn khá»i phục, hÆ¡n nữa còn đỠcao tu vi rất nhiá»u, đồng thá»i cÅ©ng là má»™t cÆ¡ duyên rất lá»›n cho Tống Minh Nguyện khiến thá»±c lá»±c cá»§a nà ng tăng vá»t lên mấy tầng. Nhưng chuyện thế nà y, nếu là Diệp tá» thì Lăng Tiêu đã nói từ sá»›m rồi, có Ä‘iá»u lại là Tống Minh Nguyệt. Dù Tống Minh Nguyệt nói yêu mình, nhưng Lăng Tiêu lại cảm thấy không thể được như váºy. Nếu không phải Tống Minh Nguyệt bá» qua xấu hổ, nói ra những Ä‘iá»u cất giấu sâu trong trái tim, biểu lá»™ cõi lòng vá»›i hẳn, Lăng Tiêu thà ở trong nà y mưá»i ngà y ná»a tháng, cháºm rãi khá»i phục, sau đó nghÄ© biện pháp khác chứ tuyệt đối không nói ra hai chữ "song tu"
Lăng Tiêu không kìm nổi hÃt má»™t hÆ¡i. Cảm giác Ä‘au đớn nà y giống như vô số cây châm bén nhá»n đâm và o xương tá»§y ở lưng. Nếu đổi là ngưá»i thưá»ng, chỉ sợ đã Ä‘au đớn tá»›i mức chết luôn rồi!
- Lừa nà ng là m cái gì? Lăng Tiêu miễn cưỡng đáp.
- Không gạt ta, ta rất vui!
Tống Minh Nguyệt vừa nói, vừa nhẹ nhà ng cởi bô quần áo, để lộ ra bộ ngực sữa cao vút và từng mảng da thịt trắng nõn nà như tuyết. Bởi vì e thẹn nén da thịt nà ng cũng trở nên đỠhồng, Tống Minh Nguyệt thi thà o nói:
- Chà ng phải thương ta đó!
Nói xong liá»n động thá»§ cởi bá» quần áo cá»§a Lăng Tiêu. Khi cởi quần cá»§a hắn, mặt nà ng đỠnhư gấc chÃn, nhưng cÅ©ng đà nh cắn răng. cháºm rãi ngồi xuống giá»ng run rẩy:
- Lăng Tiêu, ta đến đây.
Việc đã đến nước nà y, nhiá»u lá»i vô Ãch, Lăng Tiêu cÅ©ng không giả bá»™ thanh cao là m gì. Má»™t cô gái có thể vì mình tá»›i mức nà y quả thá»±c khiến ngưá»i ta phải cảm động vò cùng.
- Ngưng thần, tĩnh tâm!
Lăng Tiêu khẽ quát, sau đó từ chá»— hai ngưá»i giao – hợp, linh lá»±c trong cÆ¡ thể cá»§a hai ngưá»i đột nhiên xâm nháºp và o trong cÆ¡ thể Tống Minh Nguyệt. Cảm giác như tẩy tá»§y nà y khiến Tống Minh Nguyệt không kìm nổi ưm má»™t tiếng, mặt đỠnhư sung huyết, má»™t tiếng rên rỉ nghẹn trở vá».
Trong lòng nà ng vội và ng nghĩ lại khẩu quyết mà Lăng Tiêu vừa nói, dựa theo công pháp tùy ý dẫn luồng lực lượng hùng mạnh mà thoải mái đó chạy theo kinh mạch của mình.
Cóng pháp song tu nà y khiến cho thiên địa linh khà xung quanh liá»n ùn ùn kéo vá» phÃa hai ngưá»i, đồng thá»i tẩy tá»§y cho cả hai. vết thương trên lưng Lăng Tiêu láºp tức khôi phục vá»›i tốc độ nhanh tá»›i mức mất thưá»ng cÅ©ng có thể thấy được.
Äồng thá»i, luồng thiên địa linh khà đó chạy má»™t vòng quanh cÆ¡ thể Tống Minh Nguyệt xong liá»n mạng theo má»™t lá»±c lượng thuần âm chảy ngược vá» thân thể Lăng Tiêu. Quanh thân thể hai ngưá»i bá»™c phát ra má»™t khà thế hùng mạnh. Ãnh hà o quang mà u và ng cá»§a Thâm Hải Äá»™c Long Nhãn tị thổ được khà thế nà y chống đỡ láºp tức lá»›n lên
Không gian xung quanh cÅ©ng vô tình lá»›n lên rất nhiá»u.
Từ trong e lệ, Tống Minh Nguyệt dần dần khôi phục lại, ngưng thần tÄ©nh tâm, căn cứ theo công pháp Lăng Tiêu vừa truyá»n cho, dẫn đưá»ng cho linh lá»±c trong cÆ¡ thể, cảm thụ ná»™i lá»±c cá»§a cả hai ngưá»i và cá»§a mình khác rất nhiá»u so vá»›i lúc trước, dần dần đắm chìm trong tu luyện!
Sau mấy canh giá», rốt cuá»™c hai ngưá»i cÅ©ng váºn hà nh đủ má»™t chu thiên cá»§a công pháp song tu. Lăng Tiêu mở mắt, thu hồi công pháp. Tống Minh Nguyệt cÅ©ng đồng thá»i có cảm giác Ä‘au đớn truyá»n tá»›i từ hạ thể, đôi mi nhÃu lại, giương đôi mắt trong veo như pha lê nhìn Lăng Tiêu, trong mắt mang theo tình yêu say đắm nồng nà n còn cả má»™t chút ai oán.
Äồng thá»i, song chưởng cá»§a Tống Minh Nguyệt vẫn ôm sau lưng Lăng Tiêu bá»—ng cảm thấy mịn mà ng như má»›i.
Nà ng giáºt mình rút tay vá», nếu trên tay không có vết máu, nà ng thá»±c sá»± còn nghÄ© hết thảy vừa rồi Ä‘á»u là ảo má»™ng!
Công pháp song tu nà y không ngá» lại thần kỳ như váºy.
Tống Minh Nguyệt thầm kinh hô, đồng thá»i còn cảm thấy hạnh phúc: Mình chÃnh là nữ nhân đầu tiên cá»§a chà ng! Không biết nếu sau nà y các hồng nhan cá»§a chà ng biết, sẽ có thái độ thế nà o?
NghÄ© váºy, Tống Minh Nguyệt không kìm ná»—i nhếch miệng cưá»i đắc ý, chợt cảm thấy Lăng Tiêu lại dán lấy hạ thân mình, lúc nà y má»›i bừng tỉnh, hai mà đô ứng, eo nhá» khẽ động, co hai chân thon dà i lại. e thẹn nói:
- A, Lăng Tiêu, chà ng nhẹ thôi!
Tà i sản của Minh Huệ
07-06-2011, 06:59 AM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Chương 235: Niá»m vui bất ngá»
Sau má»™t hồi triá»n miên, Tống Minh Nguyệt gối đầu lên ngá»±c Lăng Tiêu, thân hình trắng trẻo nõn nà co lại, bá»™ ngá»±c đầy đặn dán và o ngưá»i Lăng Tiêu, chiếc eo thon uốn lượn, cặp mông tròn đầy cong lên, vừa nằm vừa lấy quần áo từ nhẫn không gian ra, bá»™ dạng như má»™t con mèo nhá» Ä‘ang nằm phÆ¡i nắng.
- Lăng Tiêu, không thể tưởng được lần đầu tiên cá»§a ta lại diá»…n ra ở nÆ¡i như thế nà y. Ta nghÄ©, bất kể bao lâu sau nà y, khi hồi tưởng lại, ta Ä‘á»u cảm thấy ká»· niệm nà y... a... rất có ý nghÄ©a!
Tống Minh Nguyệt vó thức miết ngón tay ngá»c ngà lên ngá»±c Lăng Tiêu, sau đó lại cưá»i nói:
- Chà ng nói xem, nếu không cần biện pháp song tu nà y, có phải chà ng cũng sẽ không chết hay không? Hừ, đến giỠta mới phát hiện. ta vẫn tự cho mình là thông minh, thực ra vẫn nằm trong kế hoạch của chà ng!
- Không thể nà o!
Lăng Tiêu thá» thốt phá»§ nháºn. Äừng nói quả tháºt không có biện pháp gì, cho dù có thì Lăng Tiêu cÅ©ng sẽ không thừa nháºn. Ai chẳng thÃch gái đẹp, hÆ¡n nữa xinh đẹp, thông mình như Tống Minh Nguyệt thì cả kiếp trước lẫn kiếp nà y, đây chÃnh là nữ nhân đầu tiên cá»§a Lăng Tiêu.
Mặc dù có nói báºy nói bạ thế nà o thì sá»± sá»± tháºt chÃnh là sá»± tháºt. không thể nà o thay đổi.
Lăng Tiêu vuốt ve tấm lưng mịn mà ng, nhẫn nhụi của Tống Minh Nguyệt nói:
- Hy vá»ng nà ng sẽ không phải hối háºn khi là nữ nhân cá»§a ta là tốt rồi. Có lẽ cuá»™c sống cá»§a ta sẽ không bình lặng!
- Ngưá»i ta sẽ không hối háºn! Tống Minh Nguyệt kiên định nói
- Nếu theo chà ng, ta chÃnh là ngưá»i cá»§a chà ng. Bất kể gặp sá»± tình gì, Lăng Tiêu, ta sẽ cùng chà ng đối mặt!
Tống Minh Nguyệt nói xong, Ä‘an tay vá»›i Lăng Tiêu, hai ngưá»i nhìn nhau cưá»i.
Äang vui vẻ, bá»—ng nhiên bên ngoà i truyá»n tá»›i má»™t trà ng thanh âm rất nhá». Trải qua song tu tẩy tá»§y, ná»™i lá»±c trong cÆ¡ thể Tống Minh Nguyệt đã chuyển hoán thà nh thiên địa linh khÃ! Chỉ cần không ngừng song tu, thá»±c lá»±c cá»§a Tống Minh Nguyệt sá»›m muá»™n gì cÅ©ng đột phá. Äến lúc đó, Lăng Tiêu hoà n toà n có thể cho nà ng trúc cÆ¡. bất đầu kiếp sống tu luyện!
Tuy nhiên, hết thảy những Ä‘iá»u nà y cần phải vượt qua cá»a ải khó khăn trước mắt đã má»›i nói sau!
Hai ngưá»i vá»™i và ng mặc quần áo. Tống Minh Nguyệt vừa má»›i được mưa móc, thân hình cỠđộng hÆ¡i bất tiện, còn Lăng Tiêu thi qua thá»±c tiá»…n má»›i biết song tu nà y quả thá»±c quá tốt. Thương thế trong cÆ¡ thể đã hoà n toà n tốt, thá»±c lá»±c Tâm Äá»™ng sÆ¡ kỳ không ngá» cÅ©ng mÆ¡ hồ có dấu hiệu đột phá!
Trong lòng hắn ngạc nhiên vui mừng, tuy nhiên cÅ©ng biết rằng công pháp song tu chỉ được nhiá»u Ä‘iểm tốt nhất khi má»›i bắt đầu tu luyện, sau nà y Ãch lợi sẽ cháºm dần Ä‘i. Nhưng tóm lại, trước Nguyên Anh kỳ thì tốc độ cá»§a song tu cÅ©ng sẽ hÆ¡n tu cá nhân gấp bá»™i!
- Nà ng cứ nghỉ ngơi, ta ra xem!
Lăng Tiêu đưa Tị Thổ cho Tống Minh Nguyệt, nhẹ nhà ng nói, sau đó xoay ngưá»i, lao vá»t ra ngoà i nhanh như Ä‘iện chá»›p.
Tống Minh Nguyệt hÆ¡i mÃm miệng, sau đó cÅ©ng Ä‘i ra ngoà i. Tuy rằng Ä‘i lại có cảm giác không được tá»± nhiên nhưng nà ng cảm nháºn rõ rà ng thá»±c lá»±c cá»§a mình tăng lên không chỉ má»™t báºc. Sau khi Ä‘i ra. Lăng Tiêu thấy má»™t quái thú to lá»›n vô cùng xấu xà đang nằm úp sấp trên bỠđầm. HÆ¡n ná»a thân hình khổng lồ cá»§a nó không ngá» vẫn chìm trong lòng đầm. Thân hỉnh cá»§a nó góc cạnh thô ráp, sắc bén, dữ tợn, thoạt nhìn vô cùng đáng sợ, cái đầu như đầu hươu, phÃa trên còn Ä‘eo hai cặp sừng có phân nhánh.
Cặp mắt lớn bằng thân hình Lăng Tiêu.
Giá» phút nà y, mắt quái váºt ná»a mở ná»a khép, thân mình không kìm được rung động rất nhá». Hiển nhiên, mÅ©i tên độc cá»§a Tống Minh Nguyệt đã phát sinh tác dụng. Có thể đánh gục má»™t quái váºt to lá»›n như váºy đủ để thuyết mình độc tÃnh trên mÅ©i tên cá»§a Tống Minh Nguyệt mạnh tá»›i mức nà o!
Thấy Tống Minh Nguyệt Ä‘i theo ra, Lăng Tiêu há»i:
- Còn mũi tên nà o không? Cho nó thêm một mũi!
Tống Minh Nguyệt lấc đầu cưá»i khổ, nói:
- Chỉ có má»™t mÅ©i! Äó là do tổ tiên truyá»n lại, tháºm chà ta cÅ©ng không biết đó là loại độc gì!
Lăng Tiêu nhìn quái váºt khổng lồ nằm đó. Hắn thá»±c sá»± không chắc má»™t lần nữa dùng Phù Quang Lược Ãnh có thể giết được nó hay không. Nếu không giết được, ngược lại còn là m nó tỉnh lại, váºy thì háºu quả rất thảm!
NghÄ© thầm như váºy, bá»—ng nhiên Lăng Tiêu cảm thấy Yêu Huyết Hồng Liên kiếm trong tay phát ra rung động kịch liệt, bá»—ng nhá»› lại chuyện lần trước Yêu Huyết Hồng Liên kiếm hút máu. Lăng Tiêu nhảy vá»t lên cao, đứng phÃa trên đỉnh đầu cá»§a quái váºt, giÆ¡ Yêu Huyết Hồng Liên kiếm lên, đột nhiên đâm thẳng và o đầu quái váºt.
Tống Minh Nguyệt bị dá»a đến mức nhảy dá»±ng lên, sau đó má»›i kinh ngạc phát hiện không ngá» mình lại có thể nhảy lên cao như váºy.
Má»™t tiếng kêu gà o thảm thiết vang lên, hai mắt quái váºt chợt mở. sau đó toà n bá»™ không gian chợt trở nên lạnh lẽo.
Tống Minh Nguyệt kinh ngạc phát hiện, bên ngưá»i mình không ngá» bắt đầu có tuyết rÆ¡i xuống.
Tuyết rÆ¡i bay tán loạn như thể giữa mùa đông. Quái váºt phát ra những tiếng gầm rú Ä‘iên cuồng ghê rợn truyá»n khắp không gian. Tốc độ hút máu cá»§a Yêu Huyết Hồng Liên kiếm cà ng lúc cà ng nhanh.
Hai chân Lăng Tiêu vững và ng đạp trên đầu quái thú mặc cho cái đầu nó rung giáºt thế nà o, Lăng Tiêu vẫn bất động. Trong trà nhá»› cá»§a hẳn căn bản là không há» có chút ấn tượng nà o vá» loại quái thú nà y.
Cho dù là các sách vở vỠđộng váºt trên đại lục ở thư viện cá»§a Há»c viện Äế quốc cÅ©ng không thấy nói vá» loại động váºt nà o như thế nà y...
Tinh thần lá»±c cá»§a quái váºt nà y tháºm chà còn mạnh hÆ¡n cả Lăng Tiêu, trong đó bao hà m vô số cảm xúc tiêu cá»±c, không ngá» lại sống ở dưới căn phòng cá»§a vị dược sư kia. Mặc dù trong bút ký cá»§a vị dược sư đó không ghi lại chút gì vá» quái váºt nà y nhưng Lăng Tiêu rất có lý do để tin rằng quái váºt nà y rất có thể là do vị dược sư đó sáng tạo ra.
Loại tà ác nà y chẳng nên để lại là m gì. Nhìn nó có thể thoải mái váºn dụng năng lượng nguyên tố thá»§y hệ và có thá»±c lá»±c mạnh mẽ như váºy, Yêu Huyết Hồng Liên kiếm hẳn là có thể tiến thêm má»™t báºc.
Thanh kiếm nà y sẽ phát triển thà nh kiếm tiên! Nếu cứ tiếp tục như váºy, chỉ sợ sẽ bồi dưỡng ra cả kiếm linh!
Lăng Tiêu nghÄ© thầm. Ở phÃa dưới, cái đầu khổng lồ cá»§a quái thú vẫn rÃt gà o, rống giáºn, nhiệt độ xung quanh vẫn tiếp tục giảm xuống, tháºm chà hà hÆ¡i cÅ©ng thà nh băng. Linh khà há»™ thể ngưng kết thà nh má»™t vòng hình trứng gà bảo vệ che chở cho thân thể Lăng Tiêu không bị thương tổn. Tống Minh Nguyệt đứng lÆ¡ lá»ng ở phÃa sau, nhìn cảnh tượng Ä‘iên cuồng trước mặt.
Cái đầu khổng lồ cá»§a quái váºt dần lùi và o trong đầm theo thân mình cá»§a nó, mang theo cả Lăng Tiêu. Tống Minh Nguyệt láºp tức trở nên khẩn trương, chuẩn bị Ä‘i xuống. Bất chợt quái thú bắn cao lên trên mặt nước, sau đó quăng mình ngã tháºt mạnh xuống, Ä‘áºp vỡ những tảng băng lá»›n, bắn tung tóe ra xung quanh.
Váºt lá»™n hÆ¡n má»™t canh giá», Lăng Tiêu tháºm chà có cảm giác kiệt sức, cái đầu to lá»›n cá»§a quái váºt má»›i dần dần dừng giãy dá»±a, Yêu Huyết Hồng Liên kiếm rốt cục cÅ©ng dừng hút máu.
Lăng Tiêu rút Yêu Huyết Hồng Liên kiểm ra khá»i đầu quái váºt. phát hiện thân kiếm đã trở thà nh tráng như tuyết, trên mặt lóng lánh ánh sáng xanh.
Lăng Tiêu táºp trung tinh thần lá»±c và o Yêu Huyết Hồng Liên kiếm. nhẹ nhà ng niệm:
- NhỠlại!
Chỉ thấy Yêu Huyết Hồng Liên kiếm chợt thu nhỠlại một chút. Lăng Tiêu dụng tâm không chế cho nó nhỠthêm nữa, rốt cục, Yêu Huyết Hồng Liên kiếm biến nhỠnhư bà n tay, nằm trên lòng bà n tay Lăng Tiêu. Tống Minh Nguyệt từ trên không trung hạ xuống, vẻ mặt khó tin nhìn bảo kiếm biến thà nh nhỠlại trong tay Lăng Tiêu.
- Äây, đây là chuyện gì váºy?
Tống Minh Nguyệt trợn mắt há hốc mồm há»i.
- Ha ha! Kiếm tiên, lão tỠrốt cục có kiếm tiên!
Lăng Tiêu không trả lá»i Tống Minh Nguyệt mà hưng phấn rống lên. Sau đó, dưới cái nhìn chăm chú cá»§a Tống Minh Nguyệt, thanh kiếm bé nhá» trong tay Lăng Tiêu chợt phóng to lên, dà i chừng hÆ¡n mưá»i thước, rá»™ng hÆ¡n má»™t thước, toà n thân phát ra hà o quang rá»±c rỡ như má»™t mà n sương máu mông lung, diá»…m lệ phi thưá»ng!
Lăng Tiêu chỉ và o cái đầu đang nổi trên mặt đầm của quái thú đang hấp hối, quát:
- Trảm!
Một đạo huyết quang hiện lên giữa không trung, sau đó mặt nước có một dấu vết xẹt qua.
Láºp tức cái đầu khổng lồ tách ra khá»i thân hỉnh cá»§a quái váºt. Ngay sau đó, mùi máu tươi trà n ngáºp khắp nÆ¡i, lại không Ãt máu tươi tiếp tục chảy ra. Bị Yêu Huyết Hồng Liên kiêm hút nhiá»u máu như váºy mà nó vẫn chưa hết máu, có Ä‘iá»u hiện tại đó chỉ là chút máu còn sót lại mà thôi.
- Kiếm Thần Æ¡i! Äây là loại kiếm kỹ gì váºy?
Tống Minh Nguyệt kinh ngạc tá»›i mức ngẩn ngÆ¡ nhìn Lăng Tiêu. há»i:
- Hay là chà ng, chà ng căn bản là ngưá»i trốn khá»i bó buá»™c cá»§a Thánh Vá»±c?
Lăng Tiêu cưá»i nói vá»›i Tống Minh Nguyệt:
- Không nên há»i, tuy nhiên ta có thể nói cho nà ng, không lâu sau. nà ng cÅ©ng có thể là m được như thế!
- Tháºt sá»±!
Tống Minh Nguyệt ngạc nhiên vui mừng kêu lên:
- Chà ng là nam nhân cá»§a ta, đã nói phải giữ lá»i, không được lừa gạt ta!
Còn việc Lăng Tiêu không nói cho nà ng đây là cái gì, Tống Minh Nguyệt hoà n toà n có thể hiểu được. Äiá»u nà y cÅ©ng giống vá»›i các thế gia ẩn thế, có vô số các bà máºt, nhiá»u khi không biết còn hạnh phúc hÆ¡n là biết.
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên!
Lăng Tiêu thu hồi Yêu Huyết Hồng Liên kiếm vui vẻ. Váºy là mình đã đạt tá»›i trạng thái đỉnh cá»§a Tâm Äá»™ng sÆ¡ kỳ. Nguyên bản nếu má»™t đấu má»™t vá»›i má»™t gã Kiếm Tông báºc thấp, trừ phi sá» dụng Phù Quang Lược Ảnh, nếu không rất khó đả thương được đối phương.
Nhưng không ngá» lần nà y Yêu Huyết Hồng Liên kiếm lại thăng cấp! ÄÆ°Æ¡ng nhiên, kiếm tiên chỉ là cách nói hươu nói vượn cá»§a Lăng Tiêu, nhưng Ãt nhất Yêu Huyết Hồng Liên kiếm Ä‘ang từng bước tiến tá»›i trên con đưá»ng hỉnh thà nh kiếm linh.
Nếu Yêu Huyết Hồng Liên kiếm tháºt sá»± hình thà nh kiếm linh, như váºy, đến lúc đó nhân kiếm hợp nhất, trên Ä‘á»i nà y, dưới Kiếm Tôn chỉ sợ không phải là đối thá»§ cá»§a Lăng Tiêu.
Tuy rằng linh lực trong cơ thể cũng không đủ để chống đỡ Yêu Huyết Hồng Liên kiếm đối địch bao lâu ở trên không trung, nhưng nếu là đánh lén, cho dù là cao thủ Kiếm Hoà ng, nếu trong tình huống xuất kỳ bất ý, chỉ sợ cũng bị mình đả thương!
Lăng Tiêu nghÄ© thầm, tâm tinh vô cùng vui vẻ, kéo tay Tống Minh Nguyệt, sau đó tung ngưá»i nhảy lên khi lên đến đỉnh liá»n chỉ tay. quát khẽ:
-Phá!
Yêu Huyết Hồng Liên kiếm vụt bùng lên hà o quang mãnh liệt, phát ra một sức mạnh khổng lồ không gì có thể cản nổi, phá vỡ mặt đất trên đỉnh đầu!
Một luồng ánh sáng chiếu xuống trong nháy mắt.
Tà i sản của Minh Huệ
07-06-2011, 07:01 AM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Chương 236: Chá»§ nhân chân chÃnh cá»§a huyệt động
Ở dưới đất ngầm không có mặt trăng, mặt trá»i, cÅ©ng không có cảm giác vá» thá»i gian, Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt hai ngưá»i không há» biết đã trải qua bao lâu, nhưng ở trên mặt đất, Lăng Tố cùng Tần Cách đã phải lo lắng chỠđợi chừng má»™t ngà y!
Ngay cả thú nhân luôn đặt chuyện ăn uống lên trên hết thảy như Tần Cách cÅ©ng bất đầu lo lắng, mặt đất dưá»ng như biến thà nh kim cương, bất kể nắm đấm cá»§a hẳn ra sức nện như thế nà o cÅ©ng không há» có chút biến hóa.
Mà trên thá»±c tế, ngay cả Tần Cách cùng cảm giác không thÃch hợp. bởi vì vá»›i sức mạnh cá»§a hẳn, cho dù dưới chân là kim cương cÅ©ng hoà n toà n có thể nện thà nh má»™t cái hố sâu, váºy mà bất kể hắn Ä‘iên cuồng oanh kÃch mãnh liệt tá»›i mức nà o vẫn không há» có chút thay đổi.
Äến cuối cùng, Lãng Tố lấy được má»™t quyển sách vô cùng cổ xưa từ trong căn phòng tạp váºt, lúc nà y má»›i hiểu được hết thảy. Nhưng ngay cả như thế, Lăng Tố cÅ©ng không há» có ý định từ bá», vẫn quyết tâm ở lại cùng Tần Cách giữ cá»a. Lăng Tố tin rà ng nếu đệ đệ cá»§a mình có thể đánh thông thiên mạch trong vòng má»™t năm, hÆ¡n nữa thá»±c lá»±c tăng lên như thế nà y, hiển nhiên không phải là má»™t ngưá»i có phúc duyên nông cạn! Hắn nhất định có thể ra khá»i! Lăng Tố thầm cầu nguyện, hy vá»ng có thể có thần linh bảo há»™ cho đệ đệ mình bình an vô sá»±. Nhưng những gì ghi lại trong bá»™ sách nà y khiến ngưá»i ta quá mức kinh hãi, cho nén trong lòng Lãng Tố cÅ©ng vô cùng mâu thuẫn, đồng thá»i không ngừng tá»± trách mình. Nếu không phải vì mình, đệ đệ sao lại đến đây cÆ¡ chứ?
Cho nên chợt nghe thấy má»™t tiếng nổ, Lăng Tố láºp tức đứng lên. dùng tốc độ còn vượt cả trình độ Äại Kiếm Sư cá»§a nà ng vá»t tá»›i cá»a. sau đó nhìn thấy đệ đệ và má»™t nữ nhân tuyệt đẹp cùng vá»t lên!
Trên mặt Tần Cách rốt cuá»™c cÅ©ng lá»™ ra nụ cưá»i đôn háºu, còn cả má»™t chút như trút được gánh nặng. Thú nhân nà y cÅ©ng không phải vô tâm, má»™t mình Lăng Tiêu có quan hệ tá»›i tương lai cá»§a toà n bá»™ thú nhân tá»™c đầm Penzias. HÆ¡n nữa, Ä‘i theo Lăng Tiêu, Tần Cách có thể được ăn các món ngon, còn có thể được Ä‘an dược tăng cưá»ng thá»±c lá»±c. Biết tìm đâu má»™t chá»§ nhân tốt như váºy chứ?
- Ngươi, các ngươi... ha ha, ổn cả chứ?
Lăng Tố ngạc nhiên vui mừng, hai mất ưng Ä‘á», nói năng hÆ¡i lá»™n xá»™n.
Tần Cách cÅ©ng chăm chú nhìn và o Yêu Huyết Hồng Liên kiếm Ä‘ang lÆ¡ lá»ng giữa không trung, trong mắt lá»™ vẻ cảnh giác! Hắn cảm nháºn được má»™t sá»± uy hiếp to lá»›n từ trên thân kiếm. Äây là bản năng trá»i sinh cá»§a thú nhân đối vá»›i nguy hiểm!
Tống Minh Nguyệt chợt nhất nhìn thấy Lăng Tố, sắc mặt láºp tức đỠbừng, cụp mắt xuống, không dám ngẩng đầu lên nhìn nà ng, trong lòng thầm mong nà ng không nhìn ra Ä‘iá»u đặc biệt giữa hai ngưá»i. Lăng Tiêu nhìn tá»· tá»· vẻ mặt tiá»u tụy, hai mắt hÆ¡i vô thần, dịu dà ng nói:
- Tỷ, để tỷ phải lo lẳng cho chúng em. Chúng em không việc gì!
- Không việc gì là tốt rồi, không việc gì là tốt rồi!
Lăng Tố không kìm nổi vươn bà n tay trăng nõn, lau lau khóe mắt. lặp tức khuôn mặt xinh đẹp lại tươi cưá»i, nhìn Tống Minh Nguyệt nói:
- Minh Nguyệt cÅ©ng không thể giấu diá»…m sá»± tháºt mãi được nhi!
Tống Minh Nguyệt đỠmặt nhưng trong lòng thở phà o nhẹ nhõm. tự nhủ: quả nhiên tỷ tỷ nhìn không ra, may quá! Nếu không thì xấu hổ chết đi được!
Trên thá»±c tế, Lăng Tố tuy rà ng cÅ©ng là xá» nữ nhưng trá»±c giác cá»§a nữ nhân vẫn khá nhạy bén, là m sao không nhìn ra không khà mỠám giữa Tống Minh Nguyệt và tam đệ, nhưng nà ng là tá»· tá»·, sao có thể há»i chuyện xấu hổ đó, cho nên tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u giả vá» hồ đồ là lá»±a chá»n tốt nhất.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, trong đầu Tần Cách không há» có chút ý niệm gì vá» loại chuyện nà y.
Lăng Tiêu thấy Tần Cách nhìn chăm chú thanh kiếm trong tay mình, liá»n cưá»i há»i:
- Thế nà o, cảm giác hơi lạ hả?
Tần Cách gáºt gáºt đầu, nói:
- Khà thế mạnh mẽ tháºt! Tần Cách không thể chống nổi!
Lăng Tiêu thầm nghÄ©: nếu là Yêu Huyết Hồng Liên kiếm tu thà nh kiếm linh, đừng nói ngươi là Kiếm Hoà ng, cho dù là lão tồ tông cá»§a Tống Minh Nguyệt, cao thá»§ cấp Kiếm Tôn, cÅ©ng chưa chắc là đối thá»§ cá»§a thanh kiếm nà y. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Ä‘iá»u kiện tiên quyết là thá»±c lá»±c cá»§a Lăng Tiêu phải tăng mạnh, Ãt nhất cÅ©ng phải trên Kim Ä‘an kỳ.
Mà trải qua song tu, tuy rà ng Lăng Tiêu không tăng lên quá nhiá»u nhưng Ãt ra cảnh giá»›i Tâm Äá»™ng sÆ¡ kỳ ban đầu giỠđã hoà n toà n được cá»§ng cố, cÅ©ng đã tăng lên nhất định.
Kỳ tháºt vá»›i linh khà cá»§a thế giá»›i nà y, lại thèm song tu và đan dược phụ trợ, Lăng Tiêu tin tưởng, thá»i gian tiến và o Kim Ä‘an kỳ sẽ nhanh hÆ¡n kiếp trước gấp bá»™i.
Lúc nà y, Lăng Tố nói:
- Hai ngưá»i có thể Ä‘i ra tháºt đúng là vô cùng may mắn. Các ngươi xem nà y!
Nói xong, nà ng lấy một quyển sách hơi cũ nát từ trên bà n đá.
Lăng Tiêu mở ra vừa thấy, hÆ¡i hÆ¡i sá»ng sốt, thầm nhá»§: hóa ra chá»§ nhân cá»§a nÆ¡i nà y không ngá» không phải là vị luyện dược sư kia!
Quyển sách cổ xưa nà y là do chÃnh vị luyện kim đại sư hùng mạnh từ thá»i thượng cổ Ä‘Ãch thân viết. Mà cái động ngầm đó không ngá» là do vị luyện kim đại sư kia má»™t mình mở ra để tu luyện!
Những gì mà đám ngưá»i Lăng Tiêu Ä‘á»c được do vị dược sư kia ghi lại, hóa ra đã sau mấy vạn năm so vá»›i vị luyện kim đại sư kia!
HÆ¡n nữa, thoạt nhìn thì bản thảo nà y rất cổ kÃnh, tháºm chà còn hÆ¡i rách nát, nhưng cÅ©ng là sá» dụng giấy là m quyển trục để chế thà nh, được xưng là vÄ©nh viá»…n không tổn hại! Nhìn bị rách vỡ là do đôi khi bị những đồ váºt trong phòng đè lên mà thòi.
Khó trách tại sao trong bút ký cá»§a vị luyện dược đại sư kia lại không hỠđỠcặp tá»›i lá» không gian. NghÄ© lại, khi á»ng ta đến nÆ¡i đây. những lá» không gian nà y cÅ©ng đã tồn tại hÆ¡n mấy vạn năm rồi.
CÅ©ng không biết vị dược sư kia là bá» qua không thèm nhìn bản thảo cÅ© nát nà y hay là có nhìn nhưng cÅ©ng không thèm để ý. Rất có thể là phương án sau, bởi vì nhiá»u ngưá»i chuyên môn nghiên cứu tá»›i cá»±c hạn vá» má»™t phương diện thì thưá»ng không có hứng thú vá»›i những sá»± việc khác.
Căn cứ theo những gì bản thảo cá»— kÃnh nà y ghi lại, chá»§ nhân chân chÃnh cá»§a không gian nà y tên là luyện kim đại sư Van Persie. Sau khi mở ra cái động nà y, ông lại đà o thêm mấy phòng. Cả căn phòng mà hai ngưá»i Lăng Tiêu ngã xuống cÅ©ng là do ông đà o ra.
Tuy là một luyện kim đại sư nhưng thực lực bản thân của ông ta cùng không hỠyếu. Căn cứ theo những gì ghi trong bản thảo thì lúc đó ông ta đã có thực lực đại ma đạo sư Thánh cấp.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, thá»±c lá»±c đại ma đạo sư Thánh cấp là thế nà o thì bá»n Lăng Tiêu hoà n toà n không há» có chút khái niệm. Bởi vì sau thá»i kỳ cổ đại, các ma pháp sư chỉ còn được thấy trong truyá»n thuyết, cà ng đừng nói tá»›i thá»i đại cá»§a ngưá»i luyện võ bây giá».
Sau khi đà o xuống, Van Persie phát hiện ở dưới có má»™t cái đầm sâu, sau đó ở dưới đầm truyá»n tá»›i má»™t lá»±c hút cá»±c mạnh khiến thá»±c lá»±c như ông ta cÅ©ng không thể nà o phát huy được ra. Tuy nhiên thá»±c lá»±c cá»§a Van Persie rất mạnh mẽ, không rÆ¡i xuống dưới hồ mà tá»›i còn cách mặt nước và i trăm thước thì dừng lại, sau đó dùng dạ minh châu mang theo ngưá»i để chiếu sáng nÆ¡i nà y. Ỏng ta phát hiện ở dưới đầm có má»™t quái thú vô cùng hùng mạnh, nhưng quái thú nà y dưá»ng như biết sá»± lợi hại cá»§a Van Persie nên không dám ra mặt, mà Van Persie cùng không có hứng thú gây lá»™n vá»›i má»™t quái thú không biết tên nên thi triển pháp lá»±c bay lên trên.
Lúc nà y căn phòng đã được mở, Van Persie nghÄ© nếu chẳng may sau nà y có ngưá»i ngã xuống sẽ mắc há»a cho nén bố trà má»™t ma pháp tráºn ở mặt đất trong phòng.
Ma pháp tráºn nà y có má»™t đặc Ä‘iểm là sẽ vặn hà nh tá»›i 9.999 năm thì mất Ä‘i hiệu quả. Lại nói tiếp, trong suốt gằn má»™t vạn năm mà ma pháp tráºn vẫn có thể duy trì tác dụng, có thể thấy được thá»±c lá»±c cá»§a vị luyện kim đại sư kia hùng mạnh tá»›i mức nà o. Khi đó có lẽ ông ta căn bản không nghÄ© tá»›i sau vạn năm, vẫn còn có ngưá»i đặt chân tá»›i nÆ¡i nà y, truy tìm dấu tÃch năm xưa cá»§a mình.
Sau khi ma pháp tráºn mất Ä‘i hiệu quả, nếu có ngưá»i ngã xuống, ma pháp tráºn sẽ hấp thu ánh sáng tá»± hà nh chữa trị. Äiá»u đó giải thÃch tại sao sau khi Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt ngã xuống,
Tần Cách vá»›i thá»±c lá»±c Kiếm Hoà ng công kÃch toà n lá»±c vẫn không thể là m thương tổn mặt đất mảy may.
Bởi váºy có thể thấy được, năm đó, thá»±c lá»±c Äại Ma Äạo Sư Thánh cấp cá»§a vị luyện kim đại sư đó đã vượt quá xa Tần Cách.
Còn nguyên nhân tại sao Lăng Tiêu có thể dùng Yêu Huyết Hồng Liên kiếm phá được mặt đất nà y lại cà ng đơn giản. Bởi vì vị luyện kim đại sư có thá»±c lá»±c Äại Ma Äạo Sư Thánh cấp đó chỉ tÃnh ngăn ngừa ngưá»i từ trên mặt đất xuống mà thòi, không há» - tÃnh là phÃa dưới có ngưá»i xông lên.
- Quả tháºt là kinh tâm... vị luyện kim đại sư tiá»n bối đó không ngá» là má»™t vị tổ tiên cá»§a cả vạn năm trước!
Tống Minh Nguyệt lÃu lưỡi tán thưởng
- Việc nà y quả thực khó tin! Có lẽ vị luyện dược sư kia cũng là vô tình tìm được nơi nà y.
Hơn nữa, ta nghĩ ông ta nhất định đã xem qua bản thảo nà y, nếu không tại sao lại không ngã xuống!
- Ta thấy có lẽ á»ng ta cÅ©ng đã thá» nhưng khi đó ma pháp tráºn vẫn còn hữu hiệu!
Lăng Tố nhẹ nhà ng nói.
Mấy ngưá»i Ä‘á»u quay đầu lại nhìn hố sâu không chút ánh sáng. Tống Minh Nguyệt vẫn còn hÆ¡i sợ hãi, nói:
- Lăng Tiêu, huynh có cách nà o bịt nÆ¡i nà y lại không, ta sợ, tương lai có ngưá»i tá»›i đây, nghÄ© rà ng phÃa dưới có giấu bảo váºt, váºy thì rất thê thảm. Có khi ở dưới vẫn còn má»™t con quái thú khác nữa thì sao!
Lăng Tiêu cưá»i gáºt gáºt đầu, Tống Minh Nguyệt rất thiện lương. suy nghÄ© cÅ©ng rất chu đáo. Ai mà biết được dưới đáy đầm còn quái váºt nà o hùng mạnh khác nữa, hÆ¡n nữa, nước đầm chảy vỠđâu vẫn là má»™t Ä‘iá»u bà ẩn, cho nên bịt lại cÅ©ng là tốt!
NghÄ© váºy, Lăng Tiêu lấy mấy viên tinh hạch ma thú báºc thấp ra khá»i nhẫn, sau đó tùy ý gắn chúng lên trên khung cá»a, nói: -Táºt!
Mấy ngưá»i liá»n cảm thấy trước mất hoa lên, cánh cá»a đá bị Tần Cách phá vỡ không ngá» biến mất không thấy. Nhìn Ä‘i nhìn lại chỉ thấy giống như má»™t vách tưá»ng.
Cánh cá»a đá cứng rắn đó là do Tần Cách tá»± tay đánh vỡ, cho nên hắn trừng mắt giÆ¡ tay lên sá», láºp tức chặc lưỡi:
- A, tháºt sá»± không có. Sao lại biến thà nh không có gì nhỉ? Rất thần kỳ!
Lăng Tố và Tống Minh Nguyệt Ä‘á»u tò mò giÆ¡ tay lên sá», nhưng chỉ đụng phải vách tưá»ng lạnh như băng, Ä‘á»u lá»™ ra thần sắc kinh ngạc. Tống Minh Nguyệt nhìn Lăng Tiêu trà n ngáºp vẻ lưu luyến si mê.
Mặc kệ Lăng Tiêu thần bà tới mức nà o, hẳn cũng vẫn là nam nhân của nà ng.
Lăng Tố nghe hai ngưá»i kể lại chuyện quái váºt dưới đáy đầm Ä‘á»u sợ hãi tá»›i mức mặt hÆ¡i tái Ä‘i. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, hai ngưá»i cÅ©ng không nói ra chuyện song tu. Chuyện như váºy sao có thể nói cho ngưá»i khác được chứ.
Lăng Tố lắc lắc đầu, nói:
- Chúng ta đến đây tuy không tìm được kiếm kỹ công pháp, nhưng thu hoạch còn lá»›n hÆ¡n hết thảy những thứ đó! Có lẽ hiện giá» Chiết gia Ä‘ang liá»u mạng tìm tung tÃch chúng ta, chắc chắn chúng sẽ không bá» qua chá»— di tÃch thượng cổ nà y! Cho nên chúng ta mau lấy hết những thứ có giá trị trong nà y rồi sá»›m Ä‘i thôi!
Tống Minh Nguyệt bỗng nhiên nói:
- A, nếu sá»›m biết như váºy thì không bịt cái phòng nà y là m gì! Cứ để chúng xuống dưới tìm kiếm bảo váºt.
Nói xong, nà ng lại nghÄ© tá»›i má»™t mà n song tu triá»n miên cá»§a hai ngưá»i ở phÃa dưới, sắc mặt lại ứng Ä‘á», nghÄ© thầm: dưới đó là nÆ¡i lần đầu tiên cá»§a bá»n mình, sao có thể để bá»n ngưá»i đó xuống quấy rầy! NghÄ© váºy, nà ng lại nói tiếp:
- Không! Äể phòng ngừa sau nà y có ngưá»i tiến và o, cứ bịt lại là tốt nhất. Hừ, may cho đám khốn khiếp Chiết gia!
Nói xong, nà ng thoáng liếc Lăng Tiêu, vừa lúc Lăng Tiêu cÅ©ng Ä‘ang nhìn nà ng. Hai ngưá»i nhìn nhau cưá»i, trong lòng có cảm giác ăn ý rất ấm áp.
Trong động nà y chẳng có thứ gì đáng giá hơn mấy cái lỠkhông gian đã bị Lăng Tiêu thu hồi và vô số thiên tà i địa bảo trong đó, tiếp theo là những sách vở, bản thảo quý giá.
Lăng Tố cÅ©ng không có nhẫn không gian, Tống Minh Nguyệt lấy nhẫn cá»§a mình ra, lấy ra má»™t cái nhẫn không gian có dung tÃch mấy mét khối, đưa cho Lăng Tố. Lăng Tố ái ngại từ chối hồi lâu, dù sao ai chẳng biết giá trị cá»§a má»™t chiếc nhẫn không gian. Nhưng đối vá»›i ngưá»i không há» có mấy khái niệm vá» tiá»n bạc trong đầu như Tống Minh Nguyệt, lại thèm cÆ¡ há»™i hiếm có để giao hảo vá»›i tá»· tá»· cá»§a Lăng Tiêu, là m sao có thể bá» qua cÆ¡ chứ!
Cho nên hai ngưá»i tranh chấp ná»a ngà y, Lăng Tố má»›i miá»…n cưỡng nháºn lấy, bởi vì nà ng cÅ©ng rõ rà ng mục Ä‘Ãch giao hảo vá»›i mình cá»§a Tống Minh Nguyệt. Nà ng cÅ©ng rất thÃch cô gái Tống Minh Nguyệt duy nhất bên cạnh đệ đệ mình.
vá» những viên dạ minh châu gắn trên đỉnh động, ý kiến cá»§a má»i ngưá»i Ä‘á»u rất thống nhất. Nếu có thể cam Ä‘oan ngưá»i cá»§a Chiết gia không thể tìm tá»›i đây, bá»n há» cÅ©ng không muốn phá há»ng nÆ¡i nà y. Nhưng gã Ma Kiếm SÄ© đó đã tiết lá»™ bà máºt vá» nÆ¡i nà y, việc Chiết gia tìm được và o đây cÅ©ng chỉ là chuyện sá»›m hay muá»™n mà thôi, nếu váºy thì thà mang Ä‘i còn hÆ¡n là để lại cho chúng lấy mất.
Vì thế Tần Cách đảm đương vai trò cu li, bay lên lấy toà n bộ dạ minh châu xuống, cất toà n bộ và o nhẫn không gian của Lăng Tiêu. Sau khi viên dạ minh châu cuối cùng bị lấy xuống, toà n bộ động lâm và o một mà n tối mịt.
Lăng Tố không há» buồng tha bất cứ thứ gì có giá trị, tháºm chà cả những đồ là m bếp thượng cổ. Bởi vì nà ng tÃnh sau khi trở vá» Há»c viện Äế quốc sẽ nghiên cứu tháºt kỹ, từ đó có thể đại khái suy Ä‘oán được cuá»™c sống cá»§a thá»i thượng cổ là như thế nà o.
Trong bóng đêm, Tống Minh Nguyệt và Lăng Tiêu Ä‘i sau cùng. Bà n tay nhá» bé cá»§a Tống Minh Nguyệt bị Lăng Tiêu nắm lấy, trong lòng nà ng trà n ngáºp cảm giác ngá»t ngà o.
Tần Cách Ä‘i tuốt đằng trước. Khi tá»›i ná»a đưá»ng, Tần Cách bá»—ng nhiên đứng lại, nhẹ giá»ng nói:
- Bên ngoà i có nhiá»u ngưá»i đến!
Ãnh mắt Lăng Tiêu láºp tức trở nên lạnh lẽo. Thù cÅ© háºn má»›i dá»™i lên trong lòng. Äêm lá»… cuồng hoan, rất nhiá»u tư binh mà ca ca Lăng Võ giao phó cho mình đã hy sinh. Tuy rằng thá»§ phạm là 5000 lÃnh đánh thuê Ä‘á»u đã Ä‘á»n tá»™i nhưng Chiết gia lại lằn nữa bất cóc tá»· tá»· cá»§a mình, muốn chiếm Ä‘oạt kiếm kỹ công pháp và bà tịch luyện Ä‘an cá»§a mình
Äứa con trai độc nhất cá»§a Chiết gia lại chết trong tay mình, thoạt nhìn, song phương đã kết thà nh thù háºn không đội trá»i chung!
Má»™t khi đã như váºy chẳng có gì phải lưu tình cả. Lăng Tiêu cảm nháºn thiên địa linh khà trà n ngáºp trong cÆ¡ thể mình, lạnh lùng nói:
- Giết ra ngoà i!
Tà i sản của Minh Huệ
Từ khóa được google tìm thấy
âèçèòêà , ëîøàäè , kiem tu 4vn , kiem tu lang van , ngao kiem lang van , ngao kiem lang van 18 , ngao kien lang van 199 , ngạo kiếm lăng vân , ngạo kiến lăng vân , òåëåôîíû , www.ngau kiem lang van , ÷àñîâîé